Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Nghiện - Tứ Khuyết Nhất

Nghiện - Tứ Khuyết Nhất
Chương 20: Sô pha điên cuồng làm, bắn cho sinh đứa con (H)



Bạch Chỉ và Chu Thành Đông điên long đảo phượng trong nhà vệ sinh công cộng, bị bắn hai luồng t*nh d*ch bên trong, cô giữ chặt t*nh d*ch trở lại bàn tiệc, vì phòng ngừa nó chảy ra, cô dùng sức kẹp lấy t*** h***t, mà khi nhìn đến nụ cười xấu xa của anh, cái miệng nhỏ buông lỏng lập tức chảy ra t*nh d*ch.

Về đến nhà, Bạch Chỉ nhanh chân lên phòng c** q**n áo đi tắm rửa, dưới thân tất cả đều là mùi vị t*nh d*ch tanh tưởi nồng đậm, cô dùng tay lấy ra mất vài phút.

Ở bên này Bạch Chỉ đang ở tắm rửa, nhưng Chu Thành Đông bên kia lại bị Vu Mị quấn lấy cầu hoan.

“Chồng à, chúng ta đã rất lâu không có làm cái kia rồi?!” Vu Mị nhìn người đàn ông nằm ở trên giường, cô vuốt cơ ngực rắn chắc của anh cầu hoan.

“Hôm nay anh thật sự rất mệt, để hôm nào đi!” Chu Thành Đông một chút cũng không muốn làm.

Vu Mị trực tiếp bị cự tuyệt, có chút bất mãn, đặc biệt khi ở trên giường, cô luôn luôn là người chủ động, hỏi một trăm cặp vợ chồng cũng không có ai vợ mỗi ngày phải cầu xin chồng l*m t*nh như cô.

“Chồng à, anh xem chúng ta kết hôn đã lâu, ngay cả con cái cũng không có, cha mẹ em bên kia muốn một lời giải thích rõ ràng, chi bằng cho anh cho em một đứa con đi!”

Chu Thành Đông không trả lời, nếu là trước kia chưa phát sinh quan hệ với Bạch Chỉ, anh sẽ đáp ứng Vu Mị, nhưng hiện tại căn bản anh một chút cũng không muốn.

“Được không?” Vu Mị làm nũng giống như trước đây.

“Hôm nay bỏ đi, thật sự quá mệt mỏi.” Chu Thành Đông đẩy ra Vu Mị, anh quay người đi.

Vu Mị cho rằng anh thật sự mệt mỏi, cô không dám quấy rầy nữa, đành phải nghẹn khuất tắt đèn nằm ngủ.

Chu Thành Đông không có ngủ, anh suy nghĩ thật nhiều, từ lúc bắt đầu, anh kết hôn với Vu Mị là vì con đường làm quan, Vu Mị thích anh, mà anh lại đang làm ở công ty cha Vu Mị cho nên tự nhiên sẽ lựa chọn kết hôn với Vu Mị, cho tới bây giờ anh cũng không có phủ nhận lựa chọn của mình, hơn nữa vĩnh viễn cũng sẽ không.

Bạch Chỉ ngủ đến nửa đêm thì bị khát tỉnh, cô không thể không đi xuống lầu uống nước, nhưng không nghĩ tới có người từ sau lưng ôm lấy cô.

Chu Thành Đông vẫn không ngủ được, anh ở dưới lầu ngây người một tiếng, hút hơn mười điếu thuốc, đang lúc muốn lên lầu đi ngủ, Bạch Chỉ lại xuống lầu, nhìn cô gái mặc váy ngủ, dáng người lay động làm đầu óc anh nóng lên, vọt qua.

“Tại sao người ở đây?” Bạch Chỉ bị hù chết rồi, cô còn tưởng rằng là ăn trộm.

“Muốn làm con!” Chu Thành Đông ghé vào trên cổ cô hôn lấy môi anh đào, anh dùng miệng ma sát, lại không nhịn được ngậm lấy nhuận hút.

“Đừng, không phải mới vừa làm sao.” Giọng Bạch Chỉ đặc biệt nhỏ, cô xoay người liền bị anh ôm vào trong ngực

“Con sinh cho ta đứa con đi!” Chu Thành Đông đột nhiên như người thần kinh nói một câu, anh cầm lấy váy ngủ cô kéo xuống, tiếp theo liền bế cô lên, đặt bên trên sô pha.

Bạch Chỉ cho rằng mình nghe lầm, cô hỏi lại: “Sinh con?”

Chu Thành Đông không nhắc lại, anh nhìn cô gái dáng người gợi cảm dưới ánh trăng, cây sinh mệnh dưới thân chợt có cảm giác, anh cởi áo ngủ, lộ ra thân hình cường tráng uy mãnh, một cây cự pháo cao lớn đứng thẳng 90°.

“Con không muốn sinh, người đừng như vậy, con sợ.” Bạch Chỉ nói, anh bắt lấy chân cô tách ra.

Chu Thành Đông thẳng lưng đặt q** đ** ở trên môi *m h* ma sát, anh đè ép, nhìn cô gái nhỏ run rẩy, nói: “Vì sao không muốn sinh?”

“Làm gì có vì… Vì cái gì!” Bạch Chỉ mới vừa nói xong, anh liền hung hãn mà cắm tới.

“A—!” Chu Thành Đông cắm đi vào, Bạch Chỉ chịu không nổi nâng lên thân thể, âm đ*o siết chặt.

Bạch Chỉ hoàn toàn không có chuẩn bị đã bị anh tiến vào, cô không tin được bản thân nửa đêm xuống uống nước còn bị bắt l*m t*nh.

“Ưm… Cha nuôi… Người đừng mạnh như vậy…” Bạch Chỉ chịu không nổi nhỏ giọng r*n r*, âm đ*o cô khít khao nhuận hút d**ng v*t thô dài.

Chu Thành Đông khiêng lên hai cái đùi thọc vào rút ra, phần hông anh dán ở trên mông vểnh, vòng eo cường kiện hung mãnh mà đong đưa, cự pháo tím đen cắm ở bên trong, dưới ánh trăng phụ trợ chiếu xuống, thân thể hai người kết hợp ở bên nhau, lực lưỡng và nhu nhược, sự tương phản to lớn hợp lại càng tăng thêm sức mạnh.

“Quá dài… Đâm nhẹ chút… ưm—” Bạch Chỉ bị làm đến mông lung một mảnh, cô đành phải thả lỏng thân thể, để anh thọc vào rút ra.

“Sinh con!”

Chu Thành Đông “Bạch bạch” va chạm mông vểnh, hai viên trứng no đủ đánh vào trên mông thịt, cả cặp mông trắng đỏ lên.

“Không… Không được!” Bạch Chỉ nghe anh nói như vậy, cô cảm thấy dường như anh thật sự muốn cô sinh con.

“Con không phải yêu ta sao? Ngay cả con cũng không muốn sinh cho ta?” Tần suất Chu Thành Đông nhanh hơn, d**ng v*t rút hết ra ngoài rồi lại đâm cả gốc rễ đi vào, t*** h***t một hồi buộc chặt, một hồi mở ra, âm đ*o cô vì thế sinh ra kh*** c*m mãnh liệt.

“Không… Không phải…” Bạch Chỉ cảm thấy đầu óc Chu Thành Đông có bệnh, yêu và con cái có liên quan gì nhau.

“Rốt cuộc sinh hay không sinh?” Chu Thành Đông dùng lực cắm sâu, q** đ** nhiều lần thọc đến miệng t* c*ng, anh khiêng hai chân giống như con thú hoang đ*ng t*nh, tính xâm lược mười phần, cự căn là vũ khí tốt nhất.

“Không…” Bạch Chỉ còn chưa nói xong đã bị làm cho nói không nên lời, kh*** c*m mãnh liệt lan rộng khắp toàn thân, chỗ kết hợp phun ra tất cả đều là nước bạch lộ.

Mông Chu Thành Đông căng chặt, anh dùng hai chân kẹp lấy mông cô, phần hông bao trùm ở bên trên, d**ng v*t to lớn dùng sức xỏ xuyên đi vào, một dòng d*m d*ch bắn tới, phun ở phần hông.

“Ta làm con, làm đến sinh con, huyệt nhỏ d*m đ*ng!” Chu Thành Đông th* t*c mắng to, anh dùng sức đâm vào, q** đ** đè ép ở t* c*ng, gốc thịt thô tráng cọ xát âm đ*o, dùng sức khuấy động bên trong, Bạch Chỉ trực tiếp cao trào.

“A… Cha nuôi…” Bạch Chỉ ph*ng đ*ng r*n r*, âm đ*o rút chặt lại.

Chu Thành Đông không nhịn xuống, anh tiến vào thọc t* c*ng, kiện mông đong đưa, thở hổn hển k** r*n nói: “Bắn vào t*** h***t d*m đ*ng, sinh con cho ta.”

Nghe anh nói muốn sinh con, Bạch Chỉ gắt gao kẹp chặt t*** h***t.

Chu Thành Đông dùng sức b*n r*, t*nh d*ch đánh vào trên thịt mềm ngày càng nhiều, phun tới t* c*ng.

Dưới ánh trăng, người đàn ông đè trên người cô gái, ở nơi g*** h*p cự căn run rẩy b*n t*nh.
 
Nghiện - Tứ Khuyết Nhất
Chương 21: Dưới chân cầu thô bạo đâm tiểu huy*t (H)



Chu Thành Đông phát hiện Vu Mị cầu hoan càng ngày càng thường xuyên, có đôi khi ở trước mặt Bạch Chỉ cũng sẽ biểu hiện ra, anh hỏi nguyên nhân mới biết hóa ra là do cha vợ Vu Đạm Giang ép.

Muốn hỏi Chu Thành Đông sợ người nào thì Vu Đạm Giang là một trong số đó, ông ta không chỉ là lãnh đạo của anh, hơn nữa còn là trưởng bối, đối với con cáo già Vu Đạm Giang anh không hề có cách đối phó chỉ có thể nghe theo.

Nhưng nghĩ đến đứa con sinh ra sẽ không mang họ Chu, anh căn bản không muốn sinh con.

Bạch Chỉ phát hiện người đàn ông mấy ngày nay cố ý vắng vẻ cô, khi gặp mặt cũng không nói lời nào.

Cô cho rằng anh muốn thể hiện mối quan hệ lạnh nhạt với cô cho nên khi Vu Mị không ở nhà, cô lén hỏi anh, nhưng anh tựa hồ không muốn đối mặt cô trả lời.

Bạch Chỉ bắt đầu suy nghĩ miên man, cô tưởng bị Vu Mị phát hiện, nhưng lại hình như không có, bởi vì thái độ Vu Mị đối với cô không có gì thay đổi.

Chu Thành Đông rất mệt, mọi chuyện đều đè trên người anh, đối con gái, anh biết mình không thể quá ích kỷ, nếu không có cách nào vậy thì chi bằng cắt đứt.

Bạch Chỉ mặc kệ anh có lý do gì nhưng cô phải hỏi cho rõ ràng.

Nhưng cô luôn không thấy được bóng dáng anh, khi gặp mặt cũng là buổi tối, hơn nữa Vu Mị cũng ở đây, vốn định đêm nay trộm đi tìm anh, nhưng lúc đi tới cửa cô nghe được từng trận r*n r* vang lên.

Bạch Chỉ đứng ở cửa không thể tin vào tai mình, bàn tay run rẩy bắt lấy làn váy, đại não trống rỗng.

Chờ khi Bạch Chỉ hoàn hồn cô đã về tới phòng mình.

Cô không thể chấp nhận, hoàn toàn không thể chấp nhận được.

Có lẽ là chính cô quá tham luyến hưởng thụ vui thích cùng anh mà quên mất anh thật sự đã kết hôn.

Ngày hôm sau Vu Mị và Chu Thành Đông còn chưa ra khỏi phòng, Bạch Chỉ không ăn cơm liền đi học, cô không muốn nhìn thấy anh, cho nên buổi chiều khi tan học, cô không hề có ý định về nhà, nhưng trong túi cũng không có tiền, cô đành phải đi loanh quanh trường học.

Buổi tối lúc Chu Thành Đông về đến nhà, phát hiện trong nhà không có ai, anh gọi điện thoại cho Vu Mị, bên kia đầu dây tất cả đều là tiếng ồn ào, anh trực tiếp tắt máy, lên lầu, khi đi qua phòng Bạch Chỉ, cửa mở ra, không có ai.

Anh cho rằng cô không trở về từ trường học, vốn định gọi điện thoại, nhưng nghĩ đến mình vắng vẻ cô vài ngày, cô chắc cũng đã rõ ràng ý tứ của anh, không cần thiết phải gọi điện thoại.

Tới khoảng 10 giờ, Chu Thành Đông phát hiện Bạch Chỉ còn chưa trở về, anh bắt đầu lo lắng.

Nhanh chóng gọi điện thoại, không ai nghe máy, lại gọi lại một lúc lâu, vẫn là không ai nghe, anh liên tục gọi hơn mười cuộc, rốt cuộc cũng có người nghe máy, cô gái bên kia ngữ khí lạnh nhạt: “Có chuyện gì!”

“Con ở đâu?” Ngữ khí Chu Thành Đông nóng nảy.

“Người là ai, dựa vào cái gì mà quản con.” Bạch Chỉ nói xong liền cúp điện thoại.

Cô như vậy, Chu Thành Đông vừa tức vừa lo, anh gọi tới sở cảnh sát, nhờ bạn thân định vị vị trí của cô, chờ tìm thấy được vị trí, anh liền nhanh chóng lái xe chạy đến.

Lúc Chu Thành Đông đến nơi đó, Bạch Chỉ đang ngồi xổm dưới chân cầu chơi điện thoại, thấy xe của anh cũng không đi, mà là đứng lên, mặt không biểu cảm mà nói: “Người tới làm gì?”

Chu Thành Đông cái gì cũng không để ý, anh bắt lấy cô gái, một phen bắt được kéo vào mình, hung tợn nói: “Làm vậy để tự thương tổn chính mình?!”

Bạch Chỉ giãy giụa, cô không cẩn thận đánh một cái tát trên mặt anh, lực đạo hung ác, trên mặt anh hiện rõ ràng năm đầu ngón tay.

Sắc mặt Chu Thành Đông đen dọa người, anh đè lại cô, nắm lấy quần dùng sức kéo xuống, sau đó ấn cô trên vách đá của chân cầu, nhìn chằm chằm mông vểnh trắng nõn nói: “Như vậy thì để ta bắn vào đi!”

Nửa người dưới Bạch Chỉ lỏa lồ, cô bị anh bày ra tư thế d*m đ*ng, môi *m h* nhắm chặt bị bẻ ra, lộ ra thịt hồng.

“Một ngày không làm, t*** h***t d*m đ*ng có phải muốn ăn d**ng v*t không!” Chu Thành Đông vỗ một cái vào trên mông vểnh, sau đó cởi bỏ dây lưng, móc ra d**ng v*t, anh cầm q** đ** đặt ở trên môi *m h*, thô bạo mà c*m v**, d**ng v*t thô tráng nhét đầy toàn bộ t*** h***t.

Bạch Chỉ đỡ vách đá, cả d**ng v*t đột nhiên thâm nhập, cô thiếu chút nữa không đứng được, t*** h***t kẹp chặt cự thịt, ở phía sau anh va chạm lên cô.

“d**ng v*t ông đây ăn ngon sao?” Chu Thành Đông bạo ngược mà làm, anh biết mình thực có lỗi với cô, nhưng cô dùng phương thức như vậy, là để trừng phạt anh? Hay là tự trừng phạt chính mình?

“Hư… Người rút ra cho con… Ghê tởm…” Bạch Chỉ xoay đầu, người đàn ông phía sau hai mắt đỏ bừng, cắn răng ra sức thọc vào rút ra, cô còn muốn nói gì đó tốc độ anh thọc vào rút ra liền nhanh hơn, ấn bả vai cô hung ác mà va chạm, vách đá thiếu chút nữa đụng vào đầu cô.

Dưới chân cầu chỉ có một cái đèn mờ nhạt, dưới cái thọc vào rút ra mạnh mẽ hữu lực, Bạch Chỉ xem nhẹ sự tồn tại của ánh đèn, cô nhịn xuống tiếng r*n r* nhưng người đàn ông phía sau tần suất càng thêm nhanh, cự pháo ma sát âm đ*o, kh*** c*m mãnh liệt k*ch th*ch khiến cô kêu ra: “Con không cần… A…”

Chu Thành Đông bắt lấy mông vểnh x** n*n thành một cục, anh cường hãn thẳng lưng xỏ xuyên qua, q** đ** tiến đến t* c*ng, anh chọc cho mở ra cái miệng nhỏ, gào rống: “Mẹ nó, đều do con câu dẫn ta, đồ đê tiện, câu dẫn ta làm gì!”

Tần suất Chu Thành Đông thọc vào rút ra làm Bạch Chỉ không thừa nhận hết được, anh thô bạo như vậy, là vì phát tiết, cũng là để cô hiểu rõ từ đầu đến đuôi anh đều là kẻ khốn khiếp.

“Không phải là con muốn cái này sao, ta cho con, đâm chết con.” Chu Thành Đông hung mãnh thọc vào, âm đ*o co rút lại, d*m d*ch phun ra khắp nơi.

“A… Người là đồ khốn khiếp… Con hận người… A…” Bạch Chỉ bị làm đến ngẩng đầu lên phóng túng r*n r*, cự pháo đâm đến mức khiến tiểu *m h* mất đi co dãn, nếp nhăn nếp gấp đều bị san bằng, thịt hồng non mềm lộ ra hút lấy cự vật.

“Hút chặt như vậy, t*** h***t thiếu thao.” Chu Thành Đông điên cuồng mà đưa đẩy vòng eo, phần hông “Bạch bạch” va chạm mông vểnh, môi *m h* cô bị nới rộng, thịt mềm hồng nộn lộ ra ngoài.

“A… Quá dài… Cút cho con… A…” Bạch Chỉ chưa từng cảm nhận được l*m t*nh kịch liệt như thế, âm đ*o bị chọc một chút, tê dại phun nước.

Chu Thành Đông lại bắt được mông đánh “Bang” một cái, anh làm càn mà chà đạp, d**ng v*t bạo trướng đem t*** h***t nhồi nhét cực hạn.

“A—! Thật nhiều nước.” Anh gào thét, hai viên trứng dưới thân co chặt.

“Không thể… Con không thể…” Bạch Chỉ loạng choạng đầu, mông vểnh cao chu lên, người đàn ông từ phía sau tàn nhẫn để tay ở xương hông, cả gốc rễ cao lớn đi vào, moi ra một lượng lớn mật huyệt.

“Sướng sao? Muốn sâu thêm một chút không?” Chu Thành Đông tàn nhẫn hướng bên trong mà làm, q** đ** một lần lại một lần chọc cắm t* c*ng, ma sát đến thân thể cô gái xụi lơ.

Bạch Chỉ không hề có năng lực phản kháng, lực đạo của anh quá độc ác, cô không chống đỡ nổi vách đá, đành phải kẹp chặt t*** h***t, để anh chạy nước rút nhanh b*n r*.

“Mẹ nó!” Chu Thành Đông nhấc lên cô, quay người ôm vào trong ngực, sau đó nâng lên mông vểnh thọc vào rút ra.

Trên cầu chợt có chuyến xe lửa chạy ngang, dưới cầu hai người thân thể giao triền, chỗ kết hợp tràn đầy chất lỏng sáng bóng, d**ng v*t người đàn ông tím đen đâm vào âm đ*o, người con gái ôm chặt cổ, lớn tiếng r*n r*.

Anh rất ít khi điên cuồng như vậy, t*** h***t Bạch Chỉ bị đâm xuyên qua, cô như miếng vải rách treo trên người anh, mặc cho anh gian dâm, miệng không ngừng kêu lên ph*ng đ*ng: “Con không được… A…”

Chu Thành Đông đi vào cái sau so với cái trước càng thêm sâu, cô gái toàn thân đều run rẩy, cảm thụ được âm đ*o kẹp chặt, thịt mềm bao lấy d**ng v*t nhuận hút, anh đè lại mông vểnh, lao tới.

“A… Tới… Tới…” Bạch Chỉ bị anh tăng tốc đâm, cao trào trong nháy mắt, d*m d*ch nóng bỏng phun ra, vừa lúc dính vào trên q** đ**.

“A—… Để ta bắn t*** h***t.” Chu Thành Đông bắt lấy mông thịt kéo ra, môi *m h* bởi thế mở ra, anh thô nặng mà th* d*c, không màng cô có tiếp nhận hay không việc bắn ở bên trong, dùng sức thọc tiến t* c*ng, q** đ** bạo trướng phun ra t*nh d*ch đặc sệt tanh tưởi.

t*nh d*ch nóng bỏng hữu lực bắn vào trong, Bạch Chỉ chịu không nổi, ngón chân uốn lượn co rút lại.
 
Nghiện - Tứ Khuyết Nhất
Chương 22: Khuất nhục khẩu giao, không li*m dùng d**ng v*t đánh đến li*m (H)



Dưới chân cầu bắn một lần, Chu Thành Đông không có mang Bạch Chỉ về nhà, mà đi đến khách sạn gần đó nhất, khi anh ôm cô gái nhỏ đi vào, ánh mắt người ngoài nhìn anh từ đầu tới chân đều không có ý tốt, cho rằng anh trâu già gặm cỏ non.

Vào phòng, Chu Thành Đông đem cô gái ném ở trên giường, anh cởi giày, đi đến trước mặt cô.

“Người còn muốn làm sao?” Bạch Chỉ đã rất mệt, cô vừa mới bị anh làm một lần, đã không còn sức lực nữa.

“Làm con.” Chu Thành Đông bóp chặt cằm cô, anh đem phần hông nhắm ngay môi cô ma sát.

“Con không muốn, thật ghê tởm.” Hô hấp Bạch Chỉ nghẹn lại, đ*ng q**n của anh thực nóng, cô có thể ngửi được một mùi vị tanh tưởi.

Chu Thành Đông nắm dây nịt của mình mạnh mẽ cởi bỏ, q**n l*t màu đen lộ ra ngoài, ở chính giữa phồng lên một vật lớn.

“Muốn l**m sao? Ta nhớ rõ lần đầu tiên con vô cùng hèn mọn, bắt lấy d**ng v*t của ta mà ăn.” Chu Thành Đông th* t*c mà kề sát cự vật ma sát trên môi cô.

“Cút.” Bạch Chỉ còn có thể ngửi được hương vị của mình, cô không muốn anh b**n th** tới loại tình trạng này.

Chu Thành Đông không màng sự kháng cự của cô, anh đem d**ng v*t móc ra, d**ng v*t tím đen b*n r* trong nháy mắt, kích thước thô tráng bao trùm cả khuôn mặt cô gái, anh cầm nó v**t v*, Bạch Chỉ vì sợ hãi mà nhắm mắt lại.

Bạch Chỉ bị anh cưỡng bách l**m d**ng v*t, sự kháng cự vô dụng, bởi vì cô không phải đối thủ của anh.

“Mở miệng ra, l**m!” Chu Thành Đông cầm cự pháo, q** đ** để ở trên môi, anh nhịn xuống xúc động thô bạo, kiên nhẫn mà hướng cái miệng nhỏ lướt qua lại, nhưng cô là không muốn há miệng.

Bạch Chỉ mở mắt, trước mặt là cự pháo hùng hồn thô dài, dữ tợn xấu xí, cô nhìn chằm chằm nói: “Còn lâu con mới l**m.”

Cô gái không há miệng, Chu Thành Đông có rất nhiều biện pháp, anh cầm cự căn “Bạch bạch” đánh vào trên môi, mã mắt phân bố chất nhầy ở trên mặt.

Quanh mũi đều là vị tanh tưởi nồng đậm, Bạch Chỉ vẫn không nghĩ đến mở miệng, cô trừng mắt hướng về anh.

“Rốt cuộc l**m hay không l**m.” Chu Thành Đông nắm cây sinh mệnh hung hăng mà đơn giản đánh vào cô, gậy th*t hơn 14cm đem khuôn mặt cô đánh ra vệt hồng, mồ hôi cùng chất nhầy trộn lẫn.

Bạch Chỉ khuất nhục mà hé miệng, q** đ** no đủ lập tức c*m v**.

“Tê! Đâm đãng!” Chu Thành Đông nhìn d**ng v*t tím đen dưới thân đang tận lực làm bẩn cái miệng nhỏ đỏ hồng mê người, tính dục anh tràn đầy, q** đ** mãnh liệt c*m v**, chọc đến vách tường đàn hồi.

“A…” Bạch Chỉ cái miệng nhỏ bị lấp đầy, quai hàm căng đến mỏi nhừ, cô bất đắc dĩ mà mím chặt môi, nhưng lại càng k*ch th*ch anh, anh hung ác mà thẳng lưng thọc vào rút ra.

“Vừa rồi còn không l**m, rõ ràng muốn ăn d**ng v*t, xem cái miệng nhỏ hút chặt kìa.” Chu Thành Đông vừa lòng thọc vào rút ra, d**ng v*t thô to lấp đầy cái miệng nhỏ, cô gái khó chịu mà quấn chặt, anh nâng đầu cô xỏ xuyên qua.

“Ngô… A…” Lực đạo hung hãn, Bạch Chỉ khoang miệng như bị nhồi nhét nứt ra, cô hút lấy q** đ**, lực hút to lớn làm anh thô lỗ gầm ra, dưới thân bạo trướng.

Chu Thành Đông kịch liệt đâm sâu cái miệng nhỏ, anh dùng đỉnh q** đ** cắm, miệng bị chà xát đến đỏ bừng, anh n*ng m*ng trước sau thọc vào, cô gái chịu không nổi bắt lấy cái mông anh.

“Không… Không cần…” Bị cắm sâu vào trong cùng, q** đ** chạm đến tận yết hầu, Bạch Chỉ càng không thể xem thường anh, nước bọt trong miệng đều bị kéo ra ngoài.

Dâm hương đầy miệng, Bạch Chỉ bị bắt nuốt toàn bộ dịch tuyến tiền liệt của mã mắt, người đàn ông càng lúc càng mạnh, lượng lớn nước miếng phun ra, phần hông nồng đậm lông đen ma sát cằm cô.

Chu Thành Đông cúi đầu nhìn Bạch Chỉ thần phục ở dưới háng mình, anh cưỡng chế tiến sâu vào miệng, sau đó rút ra cả cự vật, côn th*t tím đen to mọng sáng bóng, q** đ** hồng đen đánh vào cái miệng nhỏ, lại nhét vào tiến hành lần thọc vào rút ra tiếp theo.

Bạch Chỉ cái miệng nhỏ bị nhét đến mỏi nhừ, cô chịu không nổi, đầu lưỡi muốn cuốn lấy q** đ** ma sát, nhưng bị anh đâm thẳng, không có cách nào trêu chọc.

Chu Thành Đông phần hông ướt đẫm, vài sợi lông đen dính vào gương mặt cô, anh rút ra q** đ**, bắt đầu kịch liệt vận động, gào thét nói: “Mở miệng ra! Nhanh lên!”

Bạch Chỉ ngoan ngoãn hé miệng, cánh môi đáng thương đã sưng đỏ.

Chu Thành Đông đem mã mắt nhắm ngay môi cô, anh gào thét, q** đ** tròn trịa chấn động, t*nh d*ch màu trắng đặc phun trào, bởi vì lực đạo quá mạnh mẽ, ngoại trừ cái miệng bị phun đầy, gương mặt Bạch Chỉ cũng dính đầy t*nh d*ch.

“Ăn hết sạch sẽ cho ta.” Chu Thành Đông dùng q** đ** ma sát sườn mặt cô ra lệnh.

t*nh d*ch tanh tưởi chiếm cứ mọi xúc cảm, cô nuốt không xuống, liền phun ra thật nhiều, việc này lại chọc giận Chu Thành Đông.
 
Nghiện - Tứ Khuyết Nhất
Chương 23: Cấm kỵ làm t*nh, cưỡng ép bắn vào trong (H)



“Ai cho con nhổ ra, nuốt xuống cho ta.” Chu Thành Đông bóp chặt cằm cô, làm chảy ra t*nh d*ch ở khóe miệng.

Bạch Chỉ cô gắng nuốt, t*nh d*ch đặc sệt tiến vào dạ dày, cô ghê tởm muốn phun ra.

Bị ép ăn t*nh d*ch, cô hiện tại đối với anh tất cả hảo cảm đánh mất gần như không còn gì.

Chu Thành Đông nhìn người con gái n**t t*nh, anh kéo xuống q**n l*t, tách ra hai chân mảnh khảnh, để lộ ra h** h***t, anh mạnh mẽ bẻ ra môi *m h*, dùng ngón tay ma sát nói: “Tan học phải về nhà ngay, không nên đi dạo ở bên ngoài, có nghe hay không?”

“Người buông con ra, đồ khốn khiếp.” Bạch Chỉ vô lực mà giãy giụa, cô sợ hãi bộ dạng này của anh.

“Con muốn đi đâu? Chân cầu à?!” Chu Thành Đông đem một ngón tay c*m v**, mặt khác một tay nâng lên mông vểnh tới gần phần hông, anh vẫn như cũ cầm cự pháo c**ng c*ng đặt trên môi *m h*.

“Con không muốn nhìn thấy người.” Bạch Chỉ nói rồi liền muốn đứng dậy, nhưng người đàn ông đang dùng q** đ** cạy mở môi *m h*, bộ phận sinh dục của hai người ma sát, thân thể cô liền nhanh chóng mềm nhũn.

Chu Thành Đông rút ra ngón tay, anh đem q** đ** đảo đi vào, mở ra âm đ*o dùng sức hướng bên trong đè ép, nói: “Ta nói cho con nghe, chuyện đó vĩnh viễn không có khả năng.”

“A! Không…” Bạch Chỉ ngửa cổ d*m đ*ng kêu lên, cả gốc rễ của anh tiến vào, âm đ*o căng chặt, cô bám lấy phần lưng anh, ngón tay bắt lấy cơ bắp rắn chắc.

Chu Thành Đông đè ở trên người Bạch Chỉ, anh xốc lên áo ngoài, áo ngực hồng nhạt bên trong đã mở ra, anh kéo xuống, đôi g* b*ng đ** trắng nõn nảy ra, anh bắt lấy x** n*n, cô ph*t d*c thật tốt, mỗi tay bắt lấy một cái, n*m v* hồng nộn đã sớm đứng thẳng.

Từng tấc da thịt theo bàn tay anh rong ruổi liền khiến Bạch Chỉ sinh kh*** c*m liên tục, ngực cô chưa từng bị bất kỳ ai chạm vào, cho nên khi có người nắm lấy nó, phía dưới liền trực tiếp ch** n**c.

Chu Thành Đông dưới thân dùng sức thẳng lưng thọc vào rút ra, bên trên nắm lấy c*p ng*c tròn, anh nghe được tiếng kêu phong tình của cô, tần suất luật động nhanh hơn, d**ng v*t thô tráng ma sát âm đ*o, q** đ** đâm đến điểm mẫn cảm, anh cúi đầu ghé vào bên tai cô nói: “Nghe ta nói!”

“Con không nghe… Người cút đi… A…” Bạch Chỉ bắt được tóc anh, cô muốn tránh thoát, nhưng theo lực đạo phát ra từ anh, cự pháo đâm đến nơi sâu nhất, q** đ** đặt ở miệng t* c*ng.

“Con mẹ nó!” Chu Thành Đông bắt lấy hai tay cô ấn ở trên giường, cả người anh bao trùm trên người Bạch Chỉ, cái mông cường hãn đong đưa, thân hình uy mãnh phồng lên cơ bắp rắn chắc, vòng eo màu đồng cổ mạnh mẽ hữu lực, phần hông “Bạch bạch” va chạm mông vểnh, hai viên trứng có tiết tấu mà đánh vào trên mông thịt.

“A… Con không cần… A… Quá dài…” Anh quá mạnh mẽ, q** đ** chọc tới, tiến sâu tận t* c*ng, điên cuồng khuấy đảo, âm đ*o Bạch Chỉ bị căng đến lỏng lẻo, một lượng lớn d*m thủy phun ra ướt đẫm khăn trải giường.

Chiếc giường đơn chật hẹp không chịu nổi lực va chạm tàn nhẫn, đụng phải vách tường phát ra tiếng “Thùng thùng”, toàn bộ vách tường giống như không chắc chắn mà lay động, chiếc giường đơn còn rung lắc đến lợi hại.

Nếu không có Bạch Chỉ, Chu Thành Đông đời này chỉ biết sống vì tiền tài, địa vị, cuộc sống anh có quá nhiều sự hạn chế, làm người không có tình cảm mà sống là lựa chọn tốt nhất của anh.

Nhưng rồi cô xuất hiện, mới đầu đối mặt với sự quyến rũ của cô, anh khinh thường, nhưng ai cũng không thể lường trước cô đối anh cố chấp như vậy, có thể hèn mọn đến bụi bặm, anh dao động, một lần dao động như thế cho nên sự tình phát triển thành ngày hôm nay.

Giờ phút này cô gái dưới thân bị làm đến hé miệng, Chu Thành Đông đôi tay bắt lấy cặp thỏ ngọc x** n*n, thọc vào rút ra, giờ khắc này anh chỉ muốn có được mọi thứ của cô, mặc kệ ngày mai như thế nào, anh liền muốn hung hăng l*m t*nh với cô.

Bạch Chỉ không biết mâu thuẫn trong lòng anh, cô bị phang đến vô cùng hưng phấn, hai chân gắt gao khoanh lại hùng eo, d**ng v*t tím đen thọc đến huyệt nhỏ phun loạn, mông vểnh run rẩy, không biết cao trào bao nhiêu lần.

Chu Thành Đông đem vú xoa tới đỏ bừng mới thay đổi tư thế, anh để cô dựa vào trên giường, mông vểnh cao chu lên, anh từ phía sau xỏ xuyên đi vào, hai chân kẹp lấy mông, phần hông cưỡi ở trên thọc vào rút ra.

“A… Quá mạnh… Nhẹ chút…” Bạch Chỉ âm đ*o bị đâm xuyên, cửa *m h* buông ra, thịt mềm hồng nhuận d*m d*c lộ ra, nước bọt ở khóe môi chậm rãi nhiễu xuống, cảnh tượng vô cùng d*m m*.

Tư thế đâm vào từ phía sau khiến Chu Thành Đông hệt như một vị chúa tể, thịt căn thô bạo mà thọc tới, Bạch Chỉ bắt lấy tấm trải giường, lực đạo đáng sợ ở phía sau khiến cho toàn thân cô đều chấn động.

Chu Thành Đông nhấp mông va chạm, từ phía sau nhìn thấy hai quả cầu rũ ở dưới háng hung ác mà “Bang.” đánh mông thịt, môi *m h* mở ra, lượng lớn d*m thủy phun ra, anh nhịn không được xúc động bạo ngược, bắt lấy mông vểnh đánh vào, cự căn đột ngột lần nữa c*m v** âm đ*o.

“Không… Không… Con tới… A…” kh*** c*m mãnh liệt đánh úp lại, Bạch Chỉ phía sau lưng run rẩy, âm đ*o co rút lại, cô ph*ng đ*ng k** r*n phun ra d*m thủy nóng bỏng, lúc sau nằm liệt trên khăn trải giường.

Chu Thành Đông không có buông tha con gái, anh nhấc lên mông trắng tiếp tục thọc vào rút ra, tư thế quỳ bò khiến cự căn dễ dàng thâm nhập, q** đ** hung hăng mà chọc t* c*ng, lực lượng mạnh mẽ, c*n th*t t* mọng đem âm đ*o đâm đến không thể khép lại.

“A… Không được… Quá chặt… A…” Bạch Chỉ không khống chế được r*n r*, q** đ** tàn nhẫn chọc lấy miệng t* c*ng, môi *m h* run rẩy, lông tơ thưa thớt hãm sâu trong h** h***t.

“Bị ông đây đâm đến sướng sao?” Chu Thành Đông giống hệt dã thú muốn xâm chiếm, cô gái nhỏ căn bản không ngăn cản được khí thế đâm vào, cự căn tím đen mãnh liệt chọc tới, đầu Bạch Chỉ trực tiếp gác trên đầu giường.

“A… Lại tới nữa… A…” Bạch Chỉ chịu không nổi kêu to, cô lại lần nữa cao trào, d*m d*ch nóng bỏng phun ra, gốc thịt của anh giống như đang để trong nước ấm.

Chu Thành Đông bắt lấy mông trắng lao tới, phần hông đâm đến mông thịt đỏ bừng, làm gần trăm cái, q** đ** tiến sâu trong t* c*ng, anh gầm rú: “Bắn… Bắn… Bắn nát t*** h***t con… A…”

“Không… A…” Bạch Chỉ chống trên giường, mông dẩu cao, người đàn ông bắn vào trong từng luồng t*nh d*ch đặc sệt.

Chu Thành Đông ngẩng đầu lên, cự căn chấn động phun ra t*nh d*ch, ước chừng bắn nửa phút mới dừng lại.
 
Nghiện - Tứ Khuyết Nhất
Chương 24: Là hiểu lầm cũng không phải hiểu lầm



Trong miệng Bạch Chỉ tràn đầy t*nh d*ch, liên tiếp bị người đàn ông l*m t*nh đến hôn mê bất tỉnh, giữa trưa ngày hôm sau mới tỉnh lại.

Cô bò dậy, anh sớm đã không ở bên cạnh, cô sờ sờ hạ thể, thấy đã tẩy rửa sạch sẽ mới an tâm mà xuống giường, nhưng hai chân đạp lên trên mặt đất nhũn ra, thiếu chút nữa đã ngã trên mặt đất.

Khi Chu Thành Đông đẩy cửa tiến vào, anh nhìn thấy cô gái nhỏ dựa vào giường, nhìn dáng vẻ có lẽ tối hôm qua l*m t*nh khiến cô rất mệt mỏi.

Bạch Chỉ nhìn đến anh, cô quay người không muốn phản ứng.

“Cần phải đi.” Chu Thành Đông nói rồi liền đi qua, trực tiếp bế lên cô, tư thế mạnh mẽ bá đạo.

“Người!” Anh đột nhiên bế lên, Bạch Chỉ nhất thời không kịp nghĩ ra lời nói tiếp.

“Không cần lộn xộn, bằng không trước mặt người khác ta sẽ làm con, nói được thì làm được.” Chu Thành Đông uy h**p nói.

Bạch Chỉ sâu sắc kiến thức được sự b**n th** của anh, cô dựa vào trong lòng ngực không dám lộn xộn.

Khi hai người xuống lầu trả phòng, Chu Thành Đông rõ ràng cảm giác được ánh mắt không có ý tốt, anh xem nhẹ, ôm cô rời khỏi khách sạn.

Về đến nhà, người hầu trong nhà nói phu nhân một đêm không trở về, Chu Thành Đông một chút cũng không ngoài ý muốn, vô cùng bình thường, nếu trở về mới khác thường.

Bạch Chỉ xuống xe, đi qua bên người anh lên lầu, cô buồn bã ở trong phòng, anh gõ cửa cô cũng không mở ra.

“Mở cửa, chúng ta nói chuyện một chút.” Chu Thành Đông đứng ở bên ngoài, thanh âm không lớn, nhưng rất kiên quyết.

“Không có gì để nói.” Bạch Chỉ trực tiếp cự tuyệt.

“Ta nhắc lại lần nữa, mở cửa.”

Anh lại nói một lần, Bạch Chỉ sợ anh lại làm ra chuyện gì quá phận, đành phải thỏa hiệp đi mở cửa.

“Người đừng vào, đứng ở cửa nói.” Bạch Chỉ chắn ở cửa, không cho người đàn ông tiến vào.

Chu Thành Đông cũng không ép buộc cô nữa, anh nói: “Tối hôm qua tại sao không về nhà?”

Nghe anh nói như vậy, Bạch Chỉ lập tức liền phát hỏa, cô chỉ vào anh nói: “Người còn hỏi con chi bằng tự hỏi chính mình đi.”

Chu Thành Đông trước giờ chưa từng biết được cô còn có một bộ dáng hùng hổ dọa người, anh chỉ biết cô, hèn mọn, không biết xấu hổ, vì ăn d**ng v*t của anh mà bỏ qua tất cả.

“Con không muốn nói chuyện với người!” Bạch Chỉ nói rồi liền muốn đóng cửa.

Chu Thành Đông ngăn lại cửa gỗ, anh nhìn chằm chằm cô nói: “Con rốt cuộc có ý gì.”

“Con có ý gì, được, con hỏi người, vì sao lại muốn l*m t*nh với mẹ nuôi.” Bạch Chỉ không hề che dấu, hỏi.

Chu Thành Đông rốt cuộc cũng biết cô tức giận cái gì, hóa ra là chuyện này, anh không giải thích, mà nói: “Ta phải sinh đứa con với Vu Mị, con còn nhỏ, không hiểu được.”

“Con không hiểu, con xác thật không hiểu, vậy người có thể đi rồi.” Bạch Chỉ đẩy anh ra, cô sắp tức chết rồi, người đàn ông đáng giận ngu ngốc.

Chu Thành Đông còn muốn nói, nhưng Bạch Chỉ đã đóng chặt cửa lại, anh đứng ở ngoài cửa một lúc lâu, nhịn không được nói: “Con vì chuyện này mà tức giận?”

Bạch Chỉ đeo tai nghe, chỉnh âm thanh đến mức lớn nhất, anh nói cái gì cô toàn bộ không nghe được.

Chu Thành Đông thật ra cũng muốn giải thích, nhưng anh lại không biết nên nói cái gì, anh và Vu Mị là vợ chồng, l*m t*nh là chuyện đương nhiên. Chỉ là khi có cô, đương nhiên chuyện sẽ không thể êm đẹp, đêm đó anh qua loa cho xong việc, ngay cả đi vào cũng không, anh phát hiện ở trên người Vu Mị, một chút phản ứng dưới thân cũng không có, Vu Mị muốn giúp anh l**m, anh cự tuyệt, cuối cùng đành phải đưa lưng về phía nhau mà ngủ.

Muốn nói đây là hiểu lầm thì cũng không phải hiểu lầm, bởi vì Chu Thành Đông không có khả năng vì Bạch Chỉ mà không muốn có con, đứa nhỏ này là tương lai của anh, không có con, khi giao tranh hết thảy đều sẽ hóa thành bọt nước.
 
Nghiện - Tứ Khuyết Nhất
Chương 25: D**ng v*t dơ phải để d*m huy*t thụ tinh, gian d*m làm bẩn (H)



Buổi chiều có khách hàng cần xử lý, Chu Thành Đông không dám trì hoãn ở nhà, anh cuối cùng nói vài lời trấn an con gái mới rời khỏi nhà, nhưng Bạch Chỉ trong phòng ngủ vẫn đeo tai nghe, căn bản là không nghe thấy.

Đến khi Bạch Chỉ tháo tai nghe xuống cô phát hiện ngoài cửa không có động tĩnh, đi mở cửa thử, anh đúng là đã thật sự đi rồi, cô lúc này mới an tâm đi xuống lầu.

Hôm nay còn có khóa học, nhưng Chu Thành Đông đã xin nghỉ giúp cô cho nên rảnh rỗi không có việc gì, liền nằm trên sô pha ở phòng khách xem TV.

Tới buổi tối, anh không trở về, Vu Mị cũng không trở về, thấy thời gian không còn sớm, Bạch Chỉ định lên lầu ngủ trước.

Ngủ đến nửa đêm, cảm giác bị đè ép xuống giường đánh thức cô, mở mắt ra, thấy người đàn ông dựa vào trên người cô.

“Người muốn làm cái gì?” Bạch Chỉ mới vừa tỉnh ngủ, ngửi thấy mùi rượu nồng nặc trên người anh, cô không dám hành động thiếu suy nghĩ.

“Lại đây ngủ.” Chu Thành Đông xốc lên váy cô, bàn tay len lỏi đi vào, dễ như trở bàn tay kéo ra áo ngực, bắt lấy hai vú no đủ x** n*n.

Anh ăn mặc xộc xệch, đột nhiên chòm người qua, mùi rượu khiến Bạch Chỉ choáng váng, cô quay đầu đi, không cho anh hôn môi.

Chu Thành Đông nhìn ra ý tứ cự tuyệt của cô, anh không tiếp tục hôn, một cái khác tay bắt lấy q**n l*t bên dưới kéo xuống.

“Con không muốn để ta làm phải không?” Người say rượu như Chu Thành Đông nhiệt độ cơ thể nóng bỏng, anh dứng dậy cởi ra âu phục, bao gồm áo sơ mi bên trong, lộ ra nửa thân trên tinh tráng, cơ ngực rắn chắc, bụng nhân ngư tuyến phác hoạ vô cùng gợi cảm, đi xuống phần hông đã phồng lên một đống như sắp bật ra khỏi.

“Dựa vào đâu để người làm? Người có vợ, đừng chạm vào con.” Bạch Chỉ ngăn cản anh.

Chu Thành Đông cả mặt đều đen, cô nhắc tới cái này, anh đem dây lưng cởi bỏ, móc ra cự pháo tím đen, cắn răng nói: “Con xem nó c**ng c*ng, nó muốn đâm t*** h***t con.”

Bạch Chỉ nhìn côn th*t xấu xí của anh, cô nói: “Ghê tởm, đừng dùng d**ng v*t trải qua người khác chạm vào con.”

Biểu tình cô gái nhỏ càng lộ ra vẻ chán ghét, Chu Thành Đông càng hưng phấn, anh đè lại cô, đem hai chân tách ra, môi *m h* sau khi hồi phục lại nhắm chặt, anh b**n th** muốn c*m v**, đem môi *m h* làm cho mở ra.

“Con biết không? Ta thật muốn đâm chết con!” Chu Thành Đông q** đ** đặt ở trên môi *m h*, anh hướng bên trong đẩy vào, môi *m h* khít khao đụng tới d**ng v*t liền chịu thua.

“Không được dùng d**ng v*t dơ của người chạm vào con.” Bạch Chỉ kẹp chặt âm đ*o, nhưng không thay đổi được gì, vẫn là bị anh thâm nhập cả gốc rễ, d**ng v*t to mọng căng đầy t*** h***t.

Chu Thành Đông cái trán gân xanh đã nổi lên, anh quá mức hưng phấn, phun ra mùi rượu nồng đậm, bắt lấy eo nhỏ đong đưa, vòng eo tinh tráng thọc vào rút ra, d**ng v*t bạo trướng đột nhiên thẳng tiến, q** đ** ma sát miệng t* c*ng.

“A… Không cho chạm vào con!” Bạch Chỉ kháng cự không có hiệu quả, nửa người trên anh dán chặt vào phía trên cô, cô liếc mắt một cái liền thấy bộ dạng hung ác của anh, nơi kết hợp ruốt cuộc bị d**ng v*t c*m v**, âm đ*o đột ngột bao lấy, gắt gao hút chặt cự thịt, anh gầm rít, thô bạo mà đánh lên c*m v**.

“d**ng v*t dơ của ta c*m v** huyệt của con, con cảm thấy t*** h***t còn sạch sẽ sao?” Chu Thành Đông để hai mông kề sát bên nhau, anh hung hãn mà xuyên qua, âm đ*o kẹp chặt của cô gái bị mở ra, thịt mềm hồng hào bị bẻ ra ngoài.

“A… Thật dài… Người, đồ khốn khiếp này…” Bạch Chỉ cảm giác toàn bộ âm đ*o đều là d**ng v*t anh, cô vặn vẹo một chút, người đàn ông đáng giận lập tức tần suất nhanh hơn, cô căn bản không chịu nổi tốc độ đâm vào.

“Ta chính là đồ khốn khiếp, con sớm nên biết đi.” Chu Thành Đông nói rồi xé rách váy ngủ của Bạch Chỉ, ngực trắng nõn lộ ra, anh để sát vào hé miệng ngậm n*m v* nuốt lấy.

“Ngô… A…” Điểm mẫn cảm trên người bị anh tìm được, Bạch Chỉ thân thể xụi lơ ở trên giường, nơi kết hợp đột nhiên phun ra một cổ d*m d*ch, cô dựng thẳng vú, khiến anh há to miệng mà nhuận hút.

Chu Thành Đông ra sức cắm, miệng càng ra sức hút, anh bao lấy n*m v* nuốt, thật mãnh liệt, anh không dùng bất kỳ kỹ xảo gì cũng đem cô gái hút sến sung sướng, hạ thể phun đều là d*m d*ch.

Bạch Chỉ ôm lấy cổ anh, trước ngực bóng loáng, tất cả đều là nước miếng.

Chu Thành Đông ngẩng đầu, Bạch Chỉ đã không còn phản kháng, anh đem cô bế lên, ngồi trong lòng mình, nắm eo nhỏ thọc vào rút ra.

Hai người mặt đối mặt thọc vào rút ra, tư thế thân mật làm Bạch Chỉ càng thêm mẫn cảm, cô phun khí nóng, cái miệng nhỏ bật ra lời d*m d*c nói: “Làm chết con a!”

Chu Thành Đông chịu không nổi k*ch th*ch, ôm lấy người con gái tàn nhẫn cắm, phần hông hung ác mà va chạm mông vểnh, hai viên trứng dưới háng “Bang.” đánh vào môi *m h*, vốn là bên ngoài môi *m h* mẫn cảm liền phun ra lượng lớn chất nhầy.

“A… Thật mạnh… A…” Người đàn ông hận không thể đem Bạch Chỉ nhét vào trong thân thể mình, côn th*t cao lớn liên tục khuấy đảo, cô không còn sức lực, mặc cho anh chà đạp.

Chu Thành Đông s* s**ng nơi kết hợp, một tay dính d*m d*ch, anh đặt ở trên môi cô, nói: “l**m sạch sẽ.”

Bạch Chỉ bị đâm vào đến đánh mất năng lực tự hỏi, cô ngoan ngoãn hé miệng ngậm lấy ngón tay anh.

“d*m đ*ng.” Chu Thành Đông mắng to, anh dùng sức thọc vào, q** đ** chọc đến miệng t* c*ng, thân thể cô gái chấn động run rẩy, mông vểnh căng thẳng.

“Không được… Con tới… Con tới… A…” Bạch Chỉ bị anh cắm đến phun nước, d*m thủy ồ ạt trào ra, ướt sũng d**ng v*t.

Chu Thành Đông cố nén xúc động muốn b*n t*nh, anh bắt lấy mông vểnh quất thẳng, t*** h***t mở rộng ra, phần hông chảy ra chất dịch, anh thô bạo rống lên: “d**ng v*t dơ phải để d*m h***t thụ tinh, sướng sao?”

“A… Con không có…” Bạch Chỉ kẹp chặt âm đ*o, đột nhiên h** h***t khẩn trương hút lấy khiến anh nhanh chóng phun ra, q** đ** chấn động đem t*nh d*ch bắn vào trong t* c*ng, như lời anh nói hoàn thành việc thụ tinh.
 
Nghiện - Tứ Khuyết Nhất
Chương 26: Ghen



Nguyên nhân Bạch Chỉ tức giận với Chu Thành Đông cũng là do tính cách trời cho, phụ nữ đối với nửa kia của mình là d*c v*ng ích kỷ, đây là trời sinh, không có cách thay đổi.

Bạch Chỉ biết mình không nên như vậy, nhưng bản thân lại không khống chế được, chỉ cần nghĩ đến anh và người phụ nữ khác phát sinh quan hệ, cô liền chịu không nổi, d*c v*ng chiếm hữu khống chế cả suy nghĩ của cô.

Chu Thành Đông đương nhiên biết rõ Bạch Chỉ sợ cái gì, anh muốn giải thích, nhưng nhìn cô giống như đụng phải ôn thần luôn cự tuyệt anh, đầu óc nóng lên, nhịn không được thô bạo mà l*m t*nh với cô.

Bạch Chỉ cũng làm ra vẻ, rõ ràng có được thân thể anh là nguyện vọng lớn nhất, hiện tại có được lại tham lam mà muốn có càng nhiều. Đây là bản tính con người, ích kỷ tham lam.

Quan hệ không bình thường của hai người đã định sẵn không có khả năng ở bên nhau thuận buồm xuôi gió, Bạch Chỉ lại có khát vọng, chung quy phải hy sinh một vài thứ, mà Chu Thành Đông cũng phải từ bỏ thứ tương đương.

Lần mâu thuẫn này vẫn luôn kéo dài tới khi nghỉ hè, Chu Thành Đông bận một hạng mục quan trọng mà Bạch Chỉ vẫn luôn trốn tránh anh, cho nên hai người rất khó gặp mặt, càng không nói đến nói chuyện.

Chờ đến nghỉ hè, Chu Thành Đông hạng mục gần như kết thúc, anh mới có thể thở ra một hơi, chờ khi yên tĩnh, mới nghĩ đến Bạch Chỉ.

Anh lấy ra di động, nhịn không được gọi điện thoại cho cô nhưng đầu dây bên kia không có ai nghe máy.

Bạch Chỉ đang ở bảng thông báo, thành tích cuối kỳ của cô đã có, khảo sát không tồi, khi cô chuẩn bị cùng bạn học cùng khối đi ăn cơm, anh thế nhưng gọi điện thoại đến, cô sững sờ quên luôn nhận điện thoại.

Chu Thành Đông gọi lại, bên kia nghe máy, anh cao giọng, nhịn không được vui sướng nói: “Con ở đâu?”

Đã lâu không gặp, Bạch Chỉ kỳ thật cũng rất muốn gặp anh, thái độ cô hòa hoãn trả lời: “Cùng bạn học ăn cơm.”

“Ăn cơm? Ở nơi nào?” Chu Thành Đông nhíu mày.

“Bọn con ở cạnh trường học.” Bạch Chỉ kiên nhẫn mà nói.

“Ta đi tìm con, nhắn địa chỉ cho ta.” Chu Thành Đông sinh ra cảm giác nguy hiểm, anh cảm thấy cô cùng bạn học ở cạnh nhau cũng không phải chỉ đơn giản ăn cơm.

“Không cần, buổi chiều con sẽ về nhà.” Bạch Chỉ không nghe anh nói xong liền cắt đứt, cô cùng bạn học ăn một bữa cơm, có gì phải lo lắng.

Cùng bạn học ăn cơm xác thật không có gì lo lắng, nhưng người đàn ông suy nghĩ bay bổng lại không thể chịu nổi.

Mà đang lúc Chu Thành Đông nghĩ nhiều, chờ Bạch Chỉ cơm nước xong, lại có bạn nam tự mình đưa cô về nhà, vừa vặn bị anh nhìn thấy, liền đậu xe ở ngõ nhỏ, anh đem đèn xe chiếu trên người hai người, cậu trai kia thế nhưng còn vì cô gái chắn ánh sáng, động tác thân mật như vậy, anh tức giận không được.

Bạch Chỉ nhìn thấy xe anh, cô nhích lại gần ven đường để xe đi qua.

Về đến nhà, Chu Thành Đông cũng không lập tức phát tác, mà là chờ Bạch Chỉ trở lại.

“Có chuyện gì?” khi Bạch Chỉ lên lầu, bị anh gọi lại.

“Hôm nay con đi ăn cơm?” Chu Thành Đông thanh âm không nặng không nhẹ.

“Ân, làm sao vậy?” Bạch Chỉ làm như không thấy anh tức giận.

“Vừa rồi thằng nhóc kia là bạn học con?” Chu Thành Đông lại hỏi.

“Không phải!” Bạch Chỉ cố ý trả lời như vậy.

“Đó là ai?” Chu Thành Đông có chút sợ biết đáp án.

“Bạn trai con a!” Bạch Chỉ nói xong liền lên lầu.

Chu Thành Đông đứng tại chỗ, bàn tay nắm chặt thành nắm đấm, cô cũng dám có bạn trai, là anh quá dung túng cô sao? Hai tuần không thấy, gạt anh có bạn trai, anh hiện tại vì đố kỵ hô hấp kịch liệt phập phồng, không biết này hai tuần này cô có cùng thằng nhóc kia làm cái gì không, anh không dám suy nghĩ nữa.
 
Nghiện - Tứ Khuyết Nhất
Chương 27: Ra vẻ đạo mạo



Chu Thành Đông không thể chấp nhận sự thật con gái đang quen bạn trai, anh cần phải hỏi cho rõ ràng, hai tuần trước còn cầu xin anh, nói thích anh, làm thế nào mà nhanh như vậy liền thay đổi.

Bạch Chỉ không nghĩ tới lời nói dối nho nhỏ của mình thế nhưng lại khiến anh băn khoăn.

Vì để hỏi cho rõ ràng, nửa đêm Chu Thành Đông lặng lẽ đi tìm Bạch Chỉ, nhưng cô đem cửa phòng khóa lại, anh có gõ cửa cũng vô dụng.

Chu Thành Đông chợt có cảm giác thất bại, anh lần đầu tiên nhận ra chính mình thiếu khuyết như thế nào khi xử lý vấn đề nam nữ.

Anh vứt bỏ mặt mũi đi theo cô gái giải thích và xin lỗi, bởi vì trước đây trong mối quan hệ này, anh là chúa tể còn cô chỉ là kẻ phục tùng,

Vì để có cơ hội ở cùng một chỗ với cô gái nhỏ, Chu Thành Đông quyết định để cô đến công ty bọn anh thực tập, anh đem việc này nói cho Vu Mị, Vu Mị cũng đồng ý, nhưng Bạch Chỉ lại không muốn đi, bởi vì tâm tư anh là cái gì cô đều rõ như ban ngày.

Nhưng cuối cùng Bạch Chỉ vẫn phục tùng, chỉ là một người đàn ông thôi, cô nhịn, từ khi kỳ nghỉ hè bắt đầu liền ngoan ngoãn đi theo anh thực tập.

Bạch Chỉ chưa từng đến công ty Chu Thành Đông, cô chỉ nghe Vu Mị nhắc tới, khi đến công ty, cô phát hiện nó thật sự rất lớn. Một tòa cao ốc hơn nửa tầng lầu xuống dưới đều bị Chu Thành Đông thu mua, lầu một là kho hàng, lầu hai đến lầu bảy là nơi công nhân làm việc, lầu tám là khu vực tiếp đãi, lầu chín là tầng hội nghị, lầu mười là văn phòng Chu Thành Đông.

Mà Bạch Chỉ được chỉ định thực tập ở lầu một, anh không có để cô làm thư ký bí mật gì đó, thật đúng là để cô làm việc từ vị trí của người mới bắt đầu.

Chu Thành Đông không lo lắng Bạch Chỉ cách anh quá xa, chỉ cần ở trong công ty này, anh muốn làm gì cũng không có người có thể quản đến anh.

Ngày đầu tiên đi làm, Bạch Chỉ mệt muốn chết, kho hàng rất nhiều, cô nếu muốn dọn thì phải kéo từ bên ngoài kéo vào, cho nên cả ngày ở dưới, cô muốn hộc máu.

Cũng may kho hàng có nhiều người lão làng chỉ cô, cô rất nhanh học được.

Chu Thành Đông từ miệng thư ký nghe được tình hình thực tập của cô, cũng không tệ lắm, anh còn tưởng rằng cô gái này sẽ rất khó thích ứng công việc ở kho hàng, xem ra anh đã xem thường cô.

Bạch Chỉ là không muốn nhận thua với anh, mặc kệ công việc ở kho hàng có thế nào đi nữa, cô cũng sẽ kiên trì đến cùng.

Buổi chiều 6 giờ người trong công ty đều tan làm, ở kho hàng là 6 giờ rưỡi, cho nên Chu Thành Đông ra sớm hơn Bạch Chỉ nửa tiếng, anh lén xuống kho hàng, lúc đến, cô đang ngồi xổm trên mặt đất phân loại, thấy vậy anh liền đi qua.

Bạch Chỉ cảm giác được có người đi tới, cô ngẩng đầu, người đàn ông đang đứng ở trước mặt cô.

Chu Thành Đông một thân tây trang, thoạt nhìn cùng khung cảnh chung quanh không hợp nhau, anh nhìn cô nói: “Đang làm cái gì?”

Bạch Chỉ cúi đầu tiếp tục nghiêm túc phân loại, công nhân bên cạnh nhìn thấy anh đều đứng lên, chỉ có cô là giống như thấy được.

Chu Thành Đông đã sớm đoán trước cô sẽ có bộ dạng này, anh nhịn xuống tức giận, nói: “Đi theo ta.”

Bạch Chỉ không động đậy, nếu không phải trưởng kho hàng nhắc nhở cô đi qua thì cô còn lâu mới đi cùng anh.

Chu Thành Đông đi đằng trước, Bạch Chỉ đi phía sau, bước vào thang máy, cô lại không tiến vào, anh ra lệnh: “Lại đây.”

Bạch Chỉ không tình nguyện mà đi vào thang máy, nhưng đứng cách xa anh đến nửa mét, cô dựa gần vách thang máy, chính là không muốn tới gần anh.

Chu Thành Đông ấn lên nút “Close”, chờ cửa thang máy khép lại, anh bộc lộ ra bản tính, không màng thân phận tổng giám đốc công ty, anh đem cô bắt lấy, ôm vào trong ngực.

“Người làm gì? Buông con ra!” Anh đột nhiên ôm lấy cô, Bạch Chỉ nhanh chóng tránh thoát, cô sợ cửa thang máy mở ra sẽ có người tiến vào.

“Đừng cử động!” Chu Thành Đông ôm chặt lấy người con gái, anh ngửi được mùi hương quen thuộc trên người cô, bụng một trận nóng bỏng.

Ra vẻ đạo mạo, thành ngữ này chính là nói đến anh, cả ngày mặc tây trang, một bộ dạng đứng đắn, lúc này lại ở trong thang máy ôm lấy cô, vật bên dưới c**ng c*ng chạm vào đùi, Bạch Chỉ thật muốn chụp lại hình ảnh này để công nhân công ty xem vị tổng tài “Phi thường” thèm khát như thế nào, ngay cả cô gái nhỏ cũng không buông tha.
 
Nghiện - Tứ Khuyết Nhất
Chương 28: T*nh d*ch ông đây đều là của con, tàn nhẫn đâm chọc hoa huy*t (H)



“Đừng nhúc nhích, để ta ôm một lúc.” Chu Thành Đông thở hổn hển, anh kích động mà siết chặt cô gái, hormone nam tính kịch liệt phân bố, dưới thân không thể khống chế mà dựng đứng.

Bạch Chỉ cảm nhận được kích cỡ cự thịt, cô không dám lộn xộn, c*n th*t t* mọng chạm vào bụng cô, trong ấn tượng của cô nó luôn có hình dạng dữ tợn dọa người.

Tới lầu mười, cửa thang máy mở ra, Chu Thành Đông ôm lấy cô: “Đến văn phòng với ta.”

Lời này không phải thỉnh cầu, mà là ra lệnh.

Bạch Chỉ không nói gì, cô biết mình không đi cũng sẽ bị anh mạnh mẽ đem cô đi.

Sự ngoan ngoãn nghe lời của cô thỏa mãn tính cách chủ nghĩa đại nam tử của Chu Thành Đông, anh ôm cô vào văn phòng.

Đóng cửa lại, văn phòng to lớn biến thành n** t* m*t của hai người.

Bạch Chỉ bị ôm ngồi ở trên hai chân anh, mà anh lại ngồi ở trên sô pha, cô động một chút, anh liền không đúng đắn, bàn tay bắt lấy mông vểnh x** n*n.

“Đừng!” Bạch Chỉ cầm chặt tay anh.

“Làm sao? Không cho sờ!” Chu Thành Đông không để lời của cô vào tai, anh tránh ra, trực tiếp với vào n** t* m*t của cô, sờ đến g*** h** ch*n, chuẩn xác dùng ngón tay chọc đến môi *m h*.

“Người không thể sờ con, con có bạn trai.” Bạch Chỉ vừa nói như vậy, người đàn ông lập tức đen mặt.

Chu Thành Đông một ngón tay thọc sát vào, anh gian ác nói: “Có bạn trai? Vậy có muốn cùng bạn trai con nói chuyện, nói h** h***t con đã bị người ta đâm vào, còn mẹ nó là do cha nuôi con đâm đến! Hả?!”

“Người!” Bạch Chỉ phát hiện anh càng ngày càng th* t*c.

“Ta nói con nghe, đừng làm bậy, lập tức chia tay cho ta, có nghe hay không.” Chu Thành Đông cảnh cáo Bạch Chỉ.

“Con không! A!” Ngón tay anh hung mãnh c*m v**, Bạch Chỉ siết chặt lại t*** h***t, cô ngẩng đầu lên nhịn không được lớn tiếng r*n r*.

“Huyệt nhỏ kẹp đến thật chặt!” Chu Thành Đông ngón tay hung ác thọc vào rút ra, anh không màng mông cô vặn vẹo, ngón tay vẫn luôn không rút ra điên cuồng làm, không ngoài dự liệu, nơi kết hợp thực nhanh liền “Phụt phụt” tất cả đều là tiếng d*m thủy phun.

“Không được… A… Người đừng thọc.” Người đàn ông đáng giận đem u huyệt thọc ra nước, Bạch Chỉ chịu không nổi khuấy đảo, dưới thân sinh ra kh*** c*m mãnh liệt.

Chu Thành Đông kéo rớt quần cô, anh xoay người đem cô gái ấn ở trên sô pha, rút ra ngón tay, bẻ ra hai chân, cái miệng nhỏ hồng nộn nhịn không được co chặt.

“f*ck!” Chu Thành Đông nhanh như chớp cởi bỏ đai lưng, quần tây bao lấy d**ng v*t căng một đống dọa người, anh móc ra, d**ng v*t tím đen đứng thẳng 90°, kích cỡ xấu xí khiến cô gái trong lòng run sợ.

Bạch Chỉ t*** h***t bị anh bẻ ra, cái mông cao cao nâng lên, anh một chân đạp lên trên sô pha, nắm cự thịt tím đen cắm môi *m h* ch** n**c.

“Ngô… Không cần… A…” Cho dù Bạch Chỉ kẹp chặt t*** h***t, cũng không chống cự được d**ng v*t to lớn của Chu Thành Đông.

“Tê! Ta muốn đi vào.” Chu Thành Đông ma sát một hồi, chờ môi *m h* mở ra cái miệng nhỏ, anh dùng q** đ** đẩy tới cắm đi vào, hơi đè ép, t*** h***t Bạch Chỉ nhiều ngày không bị đâm vào, thật chặt, phảng phất giống như lần đầu tiên đâm vào huyệt xử nữ.

“A!” Anh thâm nhập cả gốc rễ, Bạch Chỉ ngẩng đầu lên cổ lớn tiếng kêu ra, côn th*t trong cơ thể một đường thẳng tiến cắm đến nơi sâu nhất, q** đ** chọc đến t* c*ng, âm đ*o mỗi một nếp nhăn nếp gấp cùng d**ng v*t khít khao bên nhau.

“Mẹ nó, mấy ngày không l*m t*nh, d*m h***t hút thật chặt.” Chu Thành Đông chịu không nổi t*** h***t hút đến sít sao, anh dựng thẳng vòng eo tinh tráng thọc vào rút ra, phần hông hung hăng va chạm mông vểnh, muốn đem tính dục nửa tháng không có phát tiết toàn bộ phát tiết ra.

“A… Thật dài… Thọc vào rồi… A…” d**ng v*t anh lần nữa bạo trướng, Bạch Chỉ âm đ*o như chống được cực hạn, hai chân cô bị anh nhấc lên, mông chổng ngược, kết hợp với môi *m h* bị cự thịt tím đen cắm rộng, theo va chạm phần hông, cái miệng nhỏ mở lớn nuốt vào.

Chu Thành Đông đã lâu không cùng cô gái l*m t*nh, anh đóng xuống lực đạo hung ác, mông căng chặt lay động, cây súng thô tráng từng chút một đi vào, Bạch Chỉ chịu không nổi ôm chặt cổ anh.

Hai người cơ hồ sát ở bên nhau, thân thể giao triền, t*** h***t nhiễu nước cuốn lấy d**ng v*t đàn ông, hút đến anh tần suất luật động nhanh hơn, chỉ hận không thể làm đến chết đi, tuy rằng Bạch Chỉ trong lòng đối với anh có chút khúc mắc, nhưng thân thể rất thành thật, mông cô bị đâm cho một trận tê dại.

“A… Quá nhanh… A… Huyệt muốn rách…” Bạch Chỉ đầu dựa vào trên sô pha, thân thể toàn bộ cong lên, tư thế cao độ khiến cô sinh kh*** c*m liên tục, t*** h***t phun ra tất cả đều là nước.

Chu Thành Đông cắn răng, vẻ mặt hung ác, túi da đúng đắn vẫn còn một mặt điên cuồng, phần hông thô bạo mà nện ở trên mông vểnh, gậy th*t chọc cắm âm đ*o, chợt t*** h***t kẹp chặt bao lấy thân gậy th*t.

“Con… A… Tha con… A…” Bạch Chỉ mới vừa kẹp chặt, anh liền thọc cho mở ra, t* c*ng lại lần nữa thất thủ để q** đ** đi vào, cô ôm lấy tấm lưng anh, toàn thân run rẩy co rút.

Thân thể cô gái cao trào, Chu Thành Đông tiếp tục thọc vào rút ra, anh mở rộng miệng huyệt tiến tới mà đùa nghịch Bạch Chỉ, sô pha không chịu nổi lực đạo như thế kịch liệt lay động, bởi vì sô pha chất liệu là gỗ, tần suất đẩy vào rút ra làm nó “Kéo dài hơi tàn”, lay động đồng thời phát ra âm thanh “Kẽo kẹt kẽo kẹt”.

Bạch Chỉ cảm nhận được sô pha chùng xuống, cô sợ hãi mà dùng chân quấn lấy anh nói: “Không cần làm… Làm… Sô pha giống như…”

Còn chưa nói xong, sô pha “Đông” một tiếng sụp xuống, nhưng không hề quấy nhiễu đến hứng thú Chu Thành Đông, anh đè ở trên người cô điên cuồng cắm, mông đi phía trước đẩy tới, d**ng v*t tím đen thọc vào rút ra, rút ra một chút lại nhanh c*m v**, tần suất như vậy liên tục hơn mười phút, Bạch Chỉ lại phun.

“Cha nuôi… Con… A…” Bạch Chỉ lớn tiếng ph*ng đ*ng kêu ra xưng hô cấm kỵ, âm đ*o trào ra d*m d*ch, t* c*ng kẹp lấy q** đ** lớn mà nuốt, k*ch th*ch đột ngột làm người đàn ông nhịn không được b*n r*.

Khi Chu Thành Đông phun ra, anh bẻ mông cô gái, cây súng hướng bên trong ngắm bắn, q** đ** bạo trướng, cặp mông trừu động, nổi lên mạch máu đỏ, anh thỏa mãn gầm lên: “Bắn hết cho con, t*nh d*ch ông đây đều là của con.”

Bạch Chỉ t*** h***t cuốn lấy côn th*t, hơn mười dòng tinh đặc phun ra ở nơi sâu bên trong.
 
Nghiện - Tứ Khuyết Nhất
Chương 29: Ông đây đâm con đến mang thai (H)



Chu Thành Đông chỉ phát tiết một lần thì nơi nào đủ, anh bế lên cô gái nằm trên sô pha đã sụp, đi đến trước bàn làm việc, xốc lên áo ngắn tay màu trắng, vòng eo mảnh khảnh lộ ra ngoài, anh còn muốn tiếp tục đâm huyệt nhỏ nhưng cô gái lại nhanh chóng xin tha.

“Cha nuôi, đừng làm nữa, con l**m cho người được không?” Bạch Chỉ bị phang đến bộ dáng đáng thương, mái tóc hỗn độn, mông trắng nõn vẫn luôn run rẩy.

Chu Thành Đông chịu không nổi bộ dạng nhu nhược đáng thương của cô, anh đem cự thịt từ âm đ*o trong nháy mắt rút ra, t*nh d*ch bên trong lập tức phun ra, tưới ướt mặt đất, âm đ*o chợt cảm thấy trống rỗng, nhịn không được quấn chặt.

Bạch Chỉ chủ động quỳ trên mặt đất, cô tiến đến hông anh, d**ng v*t tím đen to mọng mới vừa rút ra trên đó đều là d*m thủy, cô ngửi thấy vị tanh tưởi nồng đậm, đôi tay cầm lên gốc thịt thô tráng.

“Chờ cái gì? Nhanh l**m nó.” Chu Thành Đông đã gấp không chờ nổi, anh thúc giục.

Bạch Chỉ hé miệng bao bọc q** đ** tròn trịa, cô ngậm lấy nuốt, đầu lưỡi để lên ma sát, càn quét chỗ mẫn cảm, bởi vì anh kích cỡ kinh người, khoang miệng bị nhét đầy, vì để anh nhanh b*n r*, cô quấn chặt cái miệng nhỏ, đầu lưỡi quấn quanh q** đ** đánh vòng, chỗ khe rãnh cũng không buông tha, đầu lưỡi trên dưới khảy mã mắt.

Kỹ thuật khẩu giao ph*ng đ*ng của cô gái làm thân thể Chu Thành Đông căng thẳng, mã mắt tiết ra dịch tuyến tiền liệt, anh biết cô vì sao ra sức khẩu giao như vậy, còn không phải là vì muốn cho anh nhanh b*n r* à.

“l**m trứng của ta.” Chu Thành Đông v**t v* cái ót cô, ra lệnh.

Bạch Chỉ ngoan ngoãn làm theo, cô phun ra q** đ** to lớn, đầu lưỡi hồng hào theo chiều dài của côn th*t cao lớn l**m xuống.

Trứng của anh rất lớn, cô dùng miệng hút lấy một viên, một viên khác dùng tay nhẹ nhàng v**t v*.

“Mẹ nó!” Chu Thành Đông bị hút đến ngẩng đầu lên, quá sung sướng, khi cô gái phun ra nuốt vào quả trứng, anh rống lên: “Con biết không? Nơi này là nơi chứa t*nh d*ch bắn cho con.”

Bạch Chỉ hút đến nước miếng đều chảy ra, hai viên trứng trở nên bóng loáng, khi cô chuẩn bị hướng lên trên l**m, anh cầm cự thịt nói: “Tự mình bò lên trên bàn, ông đây muốn c*m v** d*m h***t.”

Cây sinh mệnh Chu Thành Đông lại trướng lớn, anh cấp thiết muốn c*m v** thân thể cô.

Bạch Chỉ đứng lên, cô bị bắt quỳ bò ở trên bàn làm việc, mông cao cao chu lên, còn chưa kịp phản ứng, anh đã bẻ ra cắm đi vào.

“Thọc đến nơi nào?” Chu Thành Đông toàn bộ đi vào, q** đ** cắm đến t* c*ng, anh bắt lấy mông vểnh hung ác mà xỏ xuyên qua.

“Cha nuôi… Người không cần… A…” Bạch Chỉ t* c*ng co rút lại, q** đ** ma sát cung vách tường, cô sinh ra một trận cảm giác sợ hãi, tựa hồ mỗi một chỗ trên thân thể cô anh đều có thể chạm tới.

“Nói cho ta biết, thọc đến nơi nào?” Chu Thành Đông chuyên tâm thúc vào t* c*ng, anh tiến mạnh mãnh ra, q** đ** lấy góc độ xảo quyệt chọc cắm, cô gái quỳ bò mông vểnh co rút, nơi g*** h*p phun ra d*m d*ch.

“t* c*ng… A…” Bạch Chỉ bị buộc nói ra vị trí cụ thể, cô r*n r*, trên mông trắng nõn là dấu vết hồng nhạt do hai quả cầu đập vào.

q** đ** cực lớn của Chu Thành Đông lấp đầy t* c*ng, anh liên tục hướng bên trong thọc, tần suất hung mãnh làm Bạch Chỉ nằm liệt trên bàn, chỉ còn biết dẩu mông cho người đâm.

“Mẹ nó! Mông dẩu cao như vậy, chính là muốn ăn d**ng v*t đúng không!?” Chu Thành Đông trực tiếp cưỡi ở trên mông thịt, phần hông hung ác mà va chạm, q** đ** liên tục cắm sâu.

“A… Cha nuôi… Không cần đâm t* c*ng d*m h***t… A…” Bạch Chỉ giống như chó cái nằm bò ra, người đàn ông phía sau cường tráng hữu lực, giống như dã thú, côn th*t tím đen hung ác mà thọc vào rút ra, chọc cho môi *m h* sung huyết, nơi kết hợp giàn giụa nước ngọc lộ.

“Chính là muốn đâm t* c*ng, để bạn trai con thấy, ông đây đâm con đến mang thai.” Chu Thành Đông thuận miệng nói, cô gái liền phản ứng kịch liệt.

“Con không… A… Không thể… A… Xin người…” Bạch Chỉ sợ hãi mà kẹp lấy tiểu bức.

“Như thế nào? Sợ mang thai?” Chu Thành Đông đáng giận lần sau so với lần trước càng sâu mà chọc cắm t* c*ng.

“Người đừng cắm… Mau rút ra đi… A…” Anh nói muốn đem cô làm cho mang thai, Bạch Chỉ nghĩ lại mà sợ.

Chu Thành Đông chính là dọa Bạch Chỉ, không có thật sự nghĩ đến, nhưng tần suất thọc vào rút ra càng ngày càng nặng, nơi kết hợp d*m thủy chồng chất lên nhau, gốc rễ thô tráng đặt ở môi *m h*, theo tiết tấu thọc vào rút ra, d*m thủy phun ra ngoài.

“A… Thật sâu… Con không thể…” Chu Thành Đông cắm sâu làm Bạch Chỉ sinh ra cảm giác tê dại, toàn thân đắm chìm trong kh*** c*m mãnh liệt, cô tùy tiện vặn vẹo một chút, liền thu nhận lấy động tác hung mãnh của anh.

Chu Thành Đông đại khái đói đã lâu rồi, anh dường như l*m t*nh cũng không đủ, gậy th*t cao lớn liều mạng mà hướng chỗ sâu thọc, q** đ** tàn nhẫn chọc t* c*ng, l*m t*nh quá mức kịch liệt, cô gái căn bản không chịu nổi, khi q** đ** lại không biết nặng nhẹ hướng t* c*ng đâm tới đụng phải một mảnh thịt mềm, cô thế nhưng kịch liệt co rút lên.

“A… Con muốn tới… A…” Bạch Chỉ cao giọng r*n r*, môi *m h* run rẩy, kh*** c*m cuồn cuộn không ngừng đánh úp lại.

Chu Thành Đông nhận thấy được bên trong âm đ*o trào ra tiếng nước, anh đem d**ng v*t rút ra, lập tức từ cửa âm đ*o phun ra lượng lớn chất lỏng, giống như mất khống chế, d*m d*ch phun xa đến hơn mười cm, tưới ướt phần hông.

Anh trước nay chưa từng thấy qua người phụ nữ nào cao trào như vậy, d*m thủy ngăn không được.

Bạch Chỉ khoái mãnh liệt như vậy là vì anh cắm tới cổ t* c*ng cô, cổ t* c*ng không dễ dàng bị đâm đến, chỉ có đàn ông năng lực cường đại mới có thể làm được, vừa lúc anh chính là người xuất sắc như vậy.

Chu Thành Đông chờ Bạch Chỉ ngừng phun, anh lại cắm đi vào, thấy cô bất động mà ghé vào trên bàn, anh không có miễn cưỡng, thúc vào lao tới, thọc vào rút ra, giằng co bốn năm phút đồng hồ, tinh quan buông ra, anh đem q** đ** c*m v** t* c*ng, gầm lên phun ra t*nh d*ch.

Anh đã là lần thứ hai phun ra, nhưng lực đạo vẫn mạnh mẽ như cũ, t*nh d*ch đặc sệt nóng bỏng như hận không thể đem âm đ*o b*n r* một cái lỗ thủng.
 
Back
Top Bottom