Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Nghiện - Tứ Khuyết Nhất

Nghiện - Tứ Khuyết Nhất
Chương 40: Bãi biển bị trêu chọc cứng lên



Chu Thành Đông không nói rõ mục đích mình tới nhưng Bạch Chỉ vẫn luôn muốn hỏi, anh không trả lời, tóm lại không thể nói là vì sợ cô thay lòng đổi dạ.

Hai người sau một hồi phát tiết, Bạch Chỉ nằm ở trong lòng ngực anh, cô v**t v* cơ ngực rắn chắc, xuân tâm nhộn nhạo.

“Ngày mai con không đi ra ngoài?” Chu Thành Đông dùng tay bao lấy mông vểnh, d**ng v*t c**ng c*ng đặt sát đùi.

“Không có, chiều ngày ngày mai con muốn đi ra bờ biển chơi.” Bạch Chỉ ngượng ngùng mà trả lời.

“Bờ biển?” Cô gái nói như vậy còn không phải là có ý muốn lộ ra da thịt.

“Đúng vậy! Người cũng đi sao? Nếu người đi thì con sẽ dẫn người đi!” Bạch Chỉ ngồi dậy, hưng phấn muốn mang anh đi bờ biển.

“Ta đến đây để gặp khách hàng, ngày mai rồi nói sau.” Chu Thành Đông nói dối cự tuyệt.

Nhưng sáng sớm hôm sau, Chu Thành Đông liền dậy, anh đi siêu thị mua một cái quần bơi màu đen, ngoài miệng nói không đi, nhưng hành động lại trái ngược.

Đoàn người Bạch Chỉ theo kế hoạch chọn lúc mát mẻ ra biển, đến buổi tối thì không trở về khách sạn mà ở gần bãi biển dựng lều trại, chuẩn bị ngày hôm sau xem mặt trời mọc.

Người trẻ tuổi đều muốn chơi cho thỏa thích, đặc biệt là các cô gái trẻ tuổi, Bạch Chỉ tới nơi thì nhìn thấy trên bờ biển có buổi biểu diễn nhỏ, tất cả mọi người mặc áo tắm tụ tập bên nhau, cô cởi ra quần áo, lộ ra đồ bơi màu trắng tinh khiết ở bên trong đã thay từ sớm.

Bạch Chỉ cao, vóc người lại đẹp, hai chân trắng nõn thon dài, cái mông đẹp đẽ đầy đặn, cho nên khi mặc đồ bơi màu trắng ở trên người khiến cho đám người nhịn không được nhìn cô nhiều hơn một cái.

Chu Thành Đông cũng đã tới bãi biển, anh thuê riêng một chiếc mô tô nước, giả thành nhân viên cứu hộ.

Bạch Chỉ liếc mắt một đã cái thấy được anh, ai bảo anh quá hấp dẫn người khác, quần bơi đen che lại vùng tam giác liếc mắt liền thấy cây sinh mệnh to lớn phồng lên, bên người anh vây quanh không ít mỹ nữ dáng người nóng bỏng.

Chu Thành Đông làm người ở trên cao nhìn xuống đã quen, đột nhiên lâm vào hoàn cảnh này, không thích ứng được, anh nhìn Bạch Chỉ, cô cũng đang nhìn anh.

Chạng vạng, buổi biểu diễn đạt tới cao trào, tất cả mọi người nhảy lên, cả trai lẫn gái dựa vào nhau cọ xát, cũng đã có người hôn nhau.

Chu Thành Đông cảm thấy chướng khí mù mịt, mà cô cũng vậy cùng bạn học nhảy lung tung, lúc này cố tình lại có việc không hay xảy ra, một thằng nhóc nhích về phía cô, còn cố ý tới gần hơn nữa.

Bạch Chỉ nhảy đến hăng say không có nghĩ nhiều, nhưng người này càng ngày càng quá phận, còn dám sờ mông cô.

Chu Thành Đông thấy được, lửa giận chạy ngược lên trên đầu, anh chạy nhanh qua, một phen túm thằng nhóc kia, kéo đến một bên.

Người kia rất thức thời, nhìn thấy Chu Thành Đông dáng người cường tráng, mặt liền xám xịt mà đi chỗ khác.

Bạch Chỉ cùng những người bạn học đều nhảy đến điên rồi, căn bản không chú ý.

Bạch Chỉ hướng người đàn ông hạ mi, cô vòng lấy bả vai anh nói: “Đại thúc, có muốn khiêu vũ cùng tôi không!”

Chu Thành Đông biết cô lại muốn diễn trò liền phối hợp, anh đột ngột ôm lấy eo nhỏ kéo tới gần nói: “Có thể chứ?”

Bạch Chỉ không vạch trần anh, cô tiếp tục diễn tiết mục cô gái xuân xanh gặp được đại thúc: “Cũng không phải không thể, nhưng trâu già gặm cỏ non hình như không tốt lắm.”

“Con!” Bạch Chỉ nói khích chê anh già, Chu Thành Đông liền ôm sát cô.

“Sức lực đại thúc thật lớn, đúng là càng già càng dẻo dai!” Bạch Chỉ dẫm lên chân trái anh.

Chu Thành Đông ở chỗ này không có biện pháp dạy dỗ cô, không chờ anh buông ra, cô liền ở trong lòng ngực anh vặn vẹo.

Bạch Chỉ cố ý cọ xát phần hông, trêu chọc anh là điều cô làm giỏi nhất, d**ng v*t phía dưới không đến một lúc liền cứng.

Kiên nhẫn của Chu Thành Đông có hạn, anh cố áp chế tính dục, nhưng cô lại giống như không sợ chết, còn cọ lung tung, quần bơi đã không bao được d**ng v*t anh.

“Đại thúc, nơi này làm sao vậy?” Bạch Chỉ cười hỏi.
 
Nghiện - Tứ Khuyết Nhất
Chương 41: Đá ngầm dã chiến thâu hoan (H)



“Muốn ai thao à?” Chu Thành Đông bắt lấy Bạch Chỉ ấn trong lòng ngực, phần hông nổi lên côn th*t lớn dùng sức ma sát.

Xung quanh quần ma loạn vũ, bạn học cùng đồng hành cũng không biết đi đâu?

“Người nói xem?” Bạch Chỉ lay động thân thể gợi cảm, cô dùng tay khoanh lại cổ anh, mị nhãn như tơ.

“Mẹ nó!” Chu Thành Đông lại nhịn xuống thì không phải là đàn ông, lôi kéo cô rời khỏi hiện trường.

“Người làm đau con.” Bạch Chỉ bị anh đưa tới mặt sau mỏm đá ngầm do thủy triều rút lộ ra.

Trời tối, thật dễ dàng k*ch th*ch t*nh d*c, đặc biệt cô gái nhỏ còn câu dẫn anh, Chu Thành Đông thở gấp, hô hấp thô nặng, cô mặc đồ bơi ở dưới ánh trăng, hai luồng thịt mềm trước ngực được miêu tả sinh động.

“Người nhẹ chút, sau lưng con đau quá.” Bạch Chỉ bị anh bắt lấy cái mông nâng lên, anh đem đồ bơi che lấy g*** h** ch*n kéo ra, lộ ra u cốc non mềm.

“Ta nhịn không được, trước bắn một cái lại nói tiếp.” Chu Thành Đông rất ít khi kích động như vậy, ở bờ cát phía trước toàn là người, bạn học Bạch Chỉ cũng ở đó, cô lại vụng trộm cùng anh tằng tịu với nhau, quá k*ch th*ch.

“Người đừng xúc động như vậy, ngô…” Người đàn ông đem quần bơi cởi xuống, gốc thịt to mọng móc ra tới, anh nắm lấy để ở trên t*** h***t ma sát, Bạch Chỉ dựa vào đá ngầm, kêu ra.

“Không ai nghe thấy đâu, vừa rồi không phải còn câu dẫn ta, d*m đ*ng!” Chu Thành Đông đột nhiên bế lên cô, đem q** đ** nhét vào t*** h***t, anh rốt cuộc cũng muốn sắm thử vai diễn “Đại thúc” này mà l*m t*nh.

“A… Đại thúc d**ng v*t thật lớn… Ngô…” Bạch Chỉ phối hợp mà dâm kêu, cô kẹp chặt nộn huyệt, đồ bơi bao lấy đôi g* b*ng đ** như muốn căng rách ra.

“Thích d**ng v*t lớn sao? Vừa rồi mông vặn vẹo đến ta cứng lên.” Chu Thành Đông thẳng lưng toàn bộ c*m v**, đem h** h***t chen chúc tràn đầy, vòng eo cường tráng đong đưa, cự thịt cao lớn ra vào ma sát, cô không chịu nổi dùng hai chân cuốn lấy vòng eo.

“Là do đại thúc quá men… A… Cắm… Cắm con…” Bạch Chỉ chủ động đem dây áo cởi ra, đưa vú trắng nõn ghé vào bên miệng anh.

“Vú ngứa đúng không?” Chu Thành Đông dùng miệng ngậm lấy n*m v* nhuận hút, động tác chọc cắm dưới thân ngày càng mãnh liệt, cự căn mỗi lần đều là nhét vào toàn bộ, cắm đến chỗ sâu nhất mà càn quét, sau đó rút ra một chút lại lập tức c*m v**, liên tục hơn một trăm tám mươi cái, mật huyệt đã ướt đẫm.

“A… Thật sướng… Hút chết con…” Bạch Chỉ tận tình mà dâm kêu, dù sao không ai nghe thấy, cô ôm lấy đầu anh, đem vú dựng thẳng để anh dùng sức chà đạp.

Chu Thành Đông thọc cắm quá dùng sức, quần bơi rớt xuống, toàn thân bại lộ, cơ bắp màu đồng cổ rắn chắc ở dưới ánh trăng no đủ hữu lực, theo động tác thọc vào rút ra, cặp mông đong đưa qua lại căng chặt, dáng người cao lớn lay động làm người ta chấn động.

“A… Thật mạnh… Muốn chết… A…” Tần suất anh kinh người, nộn huyệt Bạch Chỉ bị cắm như sắp nát nhừ, dưới thân nhịn không được phun ra d*m thủy, ướt đẫm đám lông của anh.

Khi Chu Thành Đông buông ra cặp vú, đầu v* mẫn cảm trướng lớn gấp đôi, anh dùng hàm răng cắn một chút nói: “Mẹ nó, xem vú này thật dâm, là bị đàn ông làm cho dễ chịu đi!”

“Là… A… Người nhanh lên… Làm chết con…” Bạch Chỉ đánh phía sau lưng anh, h** h***t kẹp chặt gốc thịt tím đen.

“Đồ đê tiện, ta nói d*m h***t này làm sao lỏng lẻo như vậy, là do bị cắm nhiều.” Chu Thành Đông đột nhiên tiến vào, q** đ** khuấy đảo tới t* c*ng khiến thân thể cô run rẩy.

“A… Con… d**ng v*t quá lớn, đem huyệt cắm lỏng… A…” Bạch Chỉ vặn vẹo mông, Chu Thành Đông hôm nay phá lệ thô bạo, cô muốn điên rồi.

“Mẹ nó, huyệt dơ như vậy, đem d**ng v*t ông đây đều làm dơ.” Chu Thành Đông cắm rồi buông cô ra, đè ở trên bãi biển đọng nước c*m v**.

“Chính là muốn đem d**ng v*t người làm dơ… A… Thật sâu… Cắm chết con…” Bạch Chỉ toàn thân cuốn lấy anh, d*m h***t kẹp chặt hoàn toàn bị khô xốp.

Phía trước đá ngầm ầm ĩ ồn ào, tiếng của đám người còn lớn hơn tiếng vang, không ai biết mặt sau đá ngầm có người thâu hoan.

“d*m h***t, kẹp thật chặt, còn muốn đem d**ng v*t ông đây làm dơ.” Toàn thân Chu Thành Đông hung mãnh mà va chạm, c*n th*t t* mọng cắm rễ nơi h** h***t mềm xốp, từng luồng d*m thủy chảy ra ngoài.

“A… d**ng v*t lớn… A… Thật là lợi hại…” Bạch Chỉ mông nâng lên, phối hợp anh thọc làm, hai viên trứng cực đại va chạm mông vểnh khiến mông thịt cô tê dại không ngừng.

“Tê! Đồ đê tiện câu dẫn người, mẹ nó!” Chu Thành Đông liên tiếp chửi tục, tần suất anh lần nữa lại nhanh hơn, q** đ** va chạm t* c*ng, vách tường nghiêm trọng co rút lại, mà cô gái dưới thân cũng co rút.

“A… Lại nhanh lên… Đâm hỏng t*** h***t con…” Bạch Chỉ cắn lấy đầu vai anh, người đàn ông trên người hung mãnh như hổ, môi *m h* sung huyết bị làm cho khép lại không được, d*m d*ch từng luồng trào ra tới.

Chu Thành Đông điên cuồng mà đóng cọc, Bạch Chỉ co rút lên, anh biết cô muốn cao trào, thô bạo mà lao tới, gần năm phút đồng hồ, cô kêu to lên, t*** h***t buộc chặt cắn lấy hành thân, d*m thủy phun tung toé ở trên d**ng v*t.

“Rống… Con, cái d*m h***t này!” Chu Thành Đông bị d*m thủy bắn nhanh dính lấy, mạnh mẽ cắm cự thịt bạo trướng, q** đ** cắm ở t* c*ng, anh gầm lên.

“Bắn cho con… A… Bắn nát d*m h***t a.” Bạch Chỉ kêu, anh liền bắn, phun ra lực đạo mạnh mẽ, hơn mười cổ t*nh d*ch b*n r* nhét đầy bên trong.

Chu Thành Đông cho dù bắn, cũng không tận hứng, anh chậm rãi thọc vào rút ra, khi rút ra trụ thịt c**ng c*ng, Bạch Chỉ nói: “Đại thúc, huyệt nhỏ của con bị người làm cho ô uế.”
 
Nghiện - Tứ Khuyết Nhất
Chương 42: Ngoài bãi biển gian d*m (H)



“Mẹ nó, con chính là thiếu thao!” Chu Thành Đông nặng nề mà cắm sâu vào, anh bắt lấy eo nhỏ điên cuồng cắm lên.

Bạch Chỉ đã bị làm đến toàn thân xụi lơ, chờ anh lần nữa bắn vào, h** h***t chứa tất cả đều là t*nh d*ch.

Khi Chu Thành Đông rút ra, buổi biểu diễn nhỏ đã sắp kết thúc, đám người dần dần tan đi, người ở lại đều là người muốn nhìn mặt trời mọc ngày mai.

Bạch Chỉ không dám ở lại quá lâu, cô trở lại chỗ cũ, các bạn học đã dựng lều trại xong xuôi, nhìn thấy cô trở lại, đều hỏi cô đã đi đâu, cô tùy tiện tìm một cái lý do lừa gạt.

Chu Thành Đông hôm nay rất tà tính, phát tiết hai lần, nhưng d**ng v*t còn cứng, cô gái nhỏ đi rồi, anh vuốt một lúc lâu cũng không b*n r*.

Cảm giác hưng phấn không tiêu tán, cả người khó chịu, anh đành phải chịu đựng.

Bạch Chỉ phát hiện anh cũng dựng lều trại, còn ở rất gần, cô liếc qua anh ngắm nhìn một cái, anh đứng ở trước lều trại ánh mắt đầy lửa nóng, nhìn dáng vẻ thật là thèm khát.

Nửa đêm, Chu Thành Đông rốt cuộc nhịn không được, phía dưới cương đến muốn nổ mạnh, hiện tại cho anh một cục đá, anh cũng có thể chọc ra lỗ thủng.

Bạch Chỉ cùng ba bạn đồng hành ngủ chung, cô không hề buồn ngủ, khi nghe thấy tiếng vang bên ngoài, cô liền biết anh đang đứng ở ngoài.

Kéo ra lều trại, lộ ra trọn vẹn dáng người Chu Thành Đông, d**ng v*t dưới thân đã c**ng c*ng.

“Thật không e dè gì cả.” Bạch Chỉ nhìn chằm chằm cây súng dưới háng, nhỏ giọng lẩm bẩm.

“Ta cương đến khó chịu.” Chu Thành Đông bắt lấy d**ng v*t v**t v*.

Bạch Chỉ thật cẩn thận bò ra lều trại, mới vừa định đứng lên, đã bị anh kéo qua ấn xuống dưới thân.

Cô không có trốn tránh, liền dùng tay cầm lấy ngậm nuốt, q** đ** tanh tưởi trướng đến tròn trịa, cái miệng nhỏ của cô bị nhét đầy.

“Tê!” Chu Thành Đông thẳng lưng thọc vào rút ra, q** đ** thâm nhập yết hầu, hung hăng mà khuấy đảo, cô gái chịu không nổi nôn khan.

Vị tanh tưởi đầy miệng Bạch Chỉ, cô phun ra q** đ**, nhưng anh lại ấn đầu cô kịch liệt thọc vào rút ra, q** đ** trong khoang miệng ma sát, trên dưới trăm cái, anh rút ra, đem cô đè trên bãi biển.

Áo ngủ còn không kịp cởi ra, chỉ lột q**n l*t, liền vội hừng hực mà tách ra hai chân c*m v**.

U cốc lúc trước bị cắm hai lần, vẫn còn mềm xốp, anh không ma sát lâu liền đem toàn bộ thâm nhập.

“Người nhẹ thôi… Quanh đây có người… Ngô…” Bạch Chỉ không dám r*n r*, xung quanh đều là lều trại, sợ không cẩn thận một chút sẽ bị người ta nghe thấy.

“Không có việc gì, ta nhẹ cắm.” Chu Thành Đông ngoài miệng nói muốn nhẹ cắm, nhưng động tác lại thập phần thô bạo, côn th*t cao lớn tập kích âm đ*o, kh*** c*m mãnh liệt đột nhiên đánh úp lại.

Bạch Chỉ che miệng lại, nhưng người đàn ông trên người quả thực không cho cô thời gian th* d*c, d**ng v*t lớn nhiều lần thâm nhập, góc độ đâm thọc quá mức xảo quyệt, cô trợn trắng mắt, thân thể run rẩy.

“Ta thật muốn lột ra huyệt con, nhìn xem bên trong có gì.” Chu Thành Đông cắn răng, anh ngăn chặn cô đong đưa hùng eo xỏ xuyên qua, hung tợn mà nói.

“Ngô… Cha nuôi… Ngô…” Bạch Chỉ nâng lên mông vểnh, cảm thấy quá mắc cỡ, hai người cái gì cũng không màng, ngay cả vật che đậy cũng không có, đã ở trên bờ cát g*** h*p.

Chu Thành Đông liều mạng mà thẳng lưng, anh yêu chết cô gái dưới thân mình này, quả thực chính là d*m đ*ng, anh làm như thế nào cũng không đủ, đã nghiện rồi.

“Xin người… Ngô… Bắn cho con…” Bạch Chỉ kẹp chặt mép thịt, cô hoảng loạn mà vỗ đánh.

Chu Thành Đông cắm một cái rất hung mãnh, thân mình cô gái phía trước, liên tục hơn mười cái, cô xê dịch ra xa một mét, anh lại kéo qua tới ấn ở dưới háng tiếp tục điên cuồng cắm.

Bạch Chỉ nhịn không được cắn đầu vai anh, hai chân cuốn lấy vòng eo, mông vểnh không chịu nổi va chạm, tê dại không ngừng, nơi kết hợp d*m thủy một chút lại trào ra.

Toàn thân Chu Thành Đông tr*n tr**, cặp mông màu đồng cổ căng chặt, cơ bắp phồng lên, trên dưới dùng sức đóng cọc, cô gái dưới thân bị đâm đến tóc tai tán loạn.

“Cha nuôi… Sướng a… Huyệt nhỏ thật ngứa… Ngô…” Bạch Chỉ mông vểnh run rẩy, d**ng v*t to lớn trong cơ thể vẫn luôn cuồng bạo chọc t* c*ng, kh*** c*m lan tràn, cô nhịn không được.

“Muốn tới sao?” Tần suất Chu Thành Đông nhanh hơn, q** đ** liên tục va chạm, cô gái cao trào, d*m thủy từng luồng phun ra tới.

“Tê! Mẹ nó!” Chu Thành Đông lao tới đóng cọc, hai viên trứng cực đại đánh trên mông trắng, cả mông thịt đều chấn động, hơn mười phút mạnh mẽ hữu lực c*m v** rút ra, anh bắt lấy mông vểnh, gào thét b*n r* ngoài.

t*nh d*ch của anh cuồn cuộn không ngừng, Bạch Chỉ siết chặt âm đ*o, nhận lấy anh bắn bên trong, hơn mười cổ tinh đặc đem d*m h***t nhét đầy.
 
Nghiện - Tứ Khuyết Nhất
Chương 43: Lều trại bịt kín cắm hoa huy*t (H)



Chu Thành Đông bắn xong, anh bế Bạch Chỉ lên, đi đến lều trại.

Bên trong là một tầng chăn đệm, không gian chen chúc, Bạch Chỉ bị anh đặt ở phía dưới, anh liền lập tức bao trùm cô.

“Làm một lần nữa được không?” Chu Thành Đông v**t v* mông cô, nói.

“Đừng… A… Con thật sự không được…” Bạch Chỉ đáng thương hề hề mà xin tha.

“Một lần cuối cùng.” Không cho cô thương lượng đường sống, Chu Thành Đông bắt lấy hai chân cô bẻ ra, cái miệng nhỏ mở rộng ra, chảy ra t*nh d*ch đặc sệt trắng bóng, hình ảnh vô cùng d*m m*, anh thẳng lưng đem d**ng v*t tím đen cắm rễ đi vào.

Lều trại bịt kín, cũng không thông thoáng, hôm nay bị làm đến bốn lần Bạch Chỉ không chịu nổi kh*** c*m mãnh liệt, hạ thể tê dại, môi *m h* lỏng lẻo sưng to, t*nh d*ch bắn bên trong theo động tác thọc vào rút ra kéo ra ngoài, phun ở trên chăn đệm.

“Cha nuôi… Không cần làm nữa… Phía dưới lỏng lẻo cả rồi…” Bạch Chỉ dùng hai chân khoanh lại vòng eo, Chu Thành Đông trên người mạnh mẽ thọc vào rút ra khiến cho da đầu cô tê dại, mông run rẩy, gốc thịt cao lớn trong cơ thể không ngừng k*ch th*ch điểm mẫn cảm, cô thật sự rất muốn gọi ra.

“Tiểu Chỉ, Tiểu Chỉ…” Chu Thành Đông không ngừng lặp lại tên cô, trong bóng đêm anh hôn lên mặt cô, đôi môi lấp kín dùng sức hôn, đầu lưỡi cạy hàm răng đi vào khoang miệng, giao triền bên nhau ma sát, dưới thân dùng sức va chạm, cô chịu không nổi ôm chặt anh.

“Ngô… Không…” Trong khoang miệng tất cả đều là hơi thở của anh, Bạch Chỉ bị đâm thẳng hai chân co rút, ngón chân uốn lượn run rẩy, khiến âm đ*o phun ra d*m d*ch.

Chu Thành Đông v**t v* khắp thân thể cô gái nhỏ, hô hấp anh thô nặng, bàn tay càng ra sức, hận không thể đem cô khảm vào trong thân thể mình, c*n th*t t* mọng dưới thân thật sâu thẳng tiến, q** đ** va chạm t* c*ng.

“Ngô…” Va chạm lợi hại như vậy, Bạch Chỉ không thể xem thường, hạ thể đột nhiên phun ra chất lỏng.

Khi Chu Thành Đông buông ra môi, cả cằm Bạch Chỉ đều là nước miếng, anh bắt lấy eo nhỏ lật người qua, để cô nửa ghé vào trên chăn đệm, anh từ phía sau c*m v**, cưỡi ở trên mông vểnh xỏ xuyên qua.

Tư thế sáp nhập từ phía sau khiến d**ng v*t tiến tới sâu đậm, Bạch Chỉ đành phải co rút lại mông trắng, dùng môi *m h* kẹp chặt gậy th*t, nhưng tần suất anh làm quá nhanh, còn không kịp khép lại đã bị mở ra.

“Cha nuôi… Bắn vào đến đây đi… Cho con… Ngô…” Bạch Chỉ mông cao cao chu lên, trên mông thịt tất cả đều là vệt hồng, hai viên trứng lớn đánh “Bang”, toàn bộ lều trại quanh quẩn đều là tiếng đánh.

“Còn yêu… Tê… Yêu ta sao?” Chu Thành Đông ghé vào phía sau lưng Bạch Chỉ, anh bắt lấy vú x** n*n thọc vào rút ra, d**ng v*t tàn nhẫn thọc sâu, cô ngửa đầu r*n r*.

“Yêu… A… Yêu muốn chết…” Bạch Chỉ mới vừa nói xong, Chu Thành Đông phía sau tần suất liền nhanh hơn, cự thịt nhiều lần thâm nhập, q** đ** ma sát miệng t* c*ng, kh*** c*m trí mạng lan tràn toàn thân.

“Ta… A… Ta cũng vậy.” Chu Thành Đông lần đầu tiên ở trước mặt cô biểu đạt tình cảm của mình, tuy rằng đắm chìm trong t*nh d*c, nhưng phía trên anh không có, đây là lời phát ra từ nội tâm.

Chu Thành Đông vẫn luôn đặt lợi ích là điều quan trọng nhất, anh sẽ không vì bất cứ thứ gì mà tổn hại tiền đồ của mình, nhưng hiện tại cô xuất hiện, anh đã mê say.

“A… Người… Không cần nói bậy…” Bạch Chỉ kích động mà run rẩy, anh thế nhưng… Sao có thể? Cô không dám hy vọng xa vời.

“Không tin? Ta sẽ làm chết con!” Chu Thành Đông n*ng m*ng va chạm, mãnh liệt thọc vào rút ra, cô hoàn toàn nằm liệt trên chăn đệm.

“Tới… Tới… Ngô…” Bạch Chỉ cắn chăn, mông vểnh co rút, môi *m h* co chặt, trong cơ thể trào ra chất lỏng cực nóng.

“Mẹ nó!” Cô đột nhiên phun ra chất lỏng nóng bỏng, Chu Thành Đông đương nhiên không nhịn được, trực tiếp bắn, q** đ** cắm ở trong t* c*ng, lần thứ tư b*n r* t*nh d*ch đặc sệt.
 
Nghiện - Tứ Khuyết Nhất
Chương 44: Bắt gian trên giường



Khi Bạch Chỉ kết thúc chuyến đi chơi, cô và Chu Thành Đông cùng trở về nhà.

Vu Mị có nghĩ cũng không thể tưởng tượng được, cô sẽ bị bắt gian trên giường.

Chu Thành Đông và Bạch Chỉ cùng nhau cầm hành lý lên lầu, mới vừa đi đến cửa phòng ngủ, liền truyền đến tiếng r*n r* cao vút.

Bạch Chỉ không dám nhìn sắc mặt anh, cô yên lặng đứng tại chỗ.

Chu Thành Đông trực tiếp một chân đá văng cánh cửa ra, trên giường đôi nam nữ giao triền bên nhau, tư thế cơ thể d*m m*.

Vu Mị bị cắm đến quá sung sướng, Chu Thành Đông đá văng cửa ra, cô cũng chưa phát hiện.

Vẫn là Triệu Khoát phát hiện, cậu sợ tới mức nhanh chóng từ trên người Vu Mị bò dậy, kéo lên chăn vây quanh h* th*n.

Vu Mị bò dậy, cô nhìn đến người đàn ông đen mặt, cả gương mặt đầy vẻ kinh sợ.

“Mặc quần áo vào.” Lời nói Chu Thành Đông không có bất luận cảm tình gì, sau đó anh rời khỏi phòng ngủ.

Bạch Chỉ cũng đi theo rời khỏi phòng ngủ, cửa phòng nặng nề đóng lại, Vu Mị đối với Triệu Khoát nói: “Một lát cậu trực tiếp rời đi.”

Triệu Khoát không ngốc, cậu khẳng định rất muốn đi, vốn dĩ người phụ nữ này chính là vì thân thể cậu.

Vu Mị mặc xong quần áo xuống lầu, anh đã ngồi ở trên sô pha chờ cô.

Triệu Khoát mặt mày xám xịt từ đại sảnh rời đi, Chu Thành Đông thấy được, cũng không ngăn cản.

Vu Mị đứng ở bên cạnh, không biết nên mở miệng như thế nào.

“Khi nào thì bắt đầu?” Chu Thành Đông lên tiếng nói.

Anh đột nhiên lên tiếng, ngay cả Bạch Chỉ cũng bị dọa rồi, bầu không khí này quá lạnh rồi.

Vu Mị biết giấu không được nữa, cô gọn gàng dứt khoát: “Hai tháng trước, vốn định nói cho anh, nhưng mà hiện tại anh cũng thấy rồi.”

Vu Mị không đợi anh đáp lời, lại nói: “Em bao dưỡng cậu ta, chỉ là vì muốn một đứa con, bằng không làm thế nào cho ba em bên kia công đạo?”

Chu Thành Đông bị đội cho một cái nón xanh lớn trên đầu, còn muốn anh phải chịu đựng.

“Hơn nữa em mang thai.” Vu Mị dứt khoát nói ra chuyện mình mang thai.

Chu Thành Đông hung hăng hướng về Vu Mị, anh nghe tin tức như thế, cả đôi mắt đều đỏ.

“Đã hai tháng, em sẽ sinh đứa bé này ra.” Vu Mị sẽ không thừa nhận sai lầm của mình, hết thảy những gì anh có đều là cô cho, cô sao có thể có sai!

“Phải không?” Hai chữ đơn giản, gân xanh trên trán Chu Thành Đông đều nổi đầy lên.

“Làm sao? Anh muốn ly hôn?” Vu Mị không sợ Chu Thành Đông, cô chưa bao giờ sợ Chu Thành Đông.

“Đúng! Tôi muốn ly hôn.” Đây không phải lời nói lúc tức giận của Chu Thành Đông, anh chịu cha con cô ta ức h**p mười mấy năm đã đủ rồi.

Nhưng về phương diện khác, anh luyến tiếc sự nghiệp của mình, tự tay mình đánh đổ giang sơn.

“Anh thế nhưng muốn ly hôn! Tôi đã xem thường anh, tôi nói cho anh, anh dám!” Vu Mị chỉ vào Chu Thành Đông hồng môi dữ tợn.

Chu Thành Đông luôn luôn bình tĩnh, nhưng hôm nay anh tức điên rồi, quát: “Cô xem tôi có dám hay không!”

Vu Mị cầm lấy gối đầu trên sô pha quăng qua.

Giọng cô the thé nói: “Anh dám! Anh dám!”

Chu Thành Đông cuối cùng không nói gì, anh xoay người lên lầu.

Vu Mị nhìn anh, giống như nhụt chí nằm liệt trên sô pha.

Bạch Chỉ đứng ở bên cạnh, hít thở mạnh cũng không dám, cô chưa từng nhìn thấy hai người to tiếng nháo nhào như vậy.

Lúc trước cô nên nói cho anh nghe chuyện Vu Mị ngoại tình, phát triển cho tới tình trạng hôm nay, cô cũng có sai.

Chu Thành Đông quyết tâm muốn ly hôn, anh thấy rõ với cha con Vu Mị, nhiều năm như vậy, anh đã mệt mỏi.

Tiền, thứ này anh khẳng định không mang đi, có lẽ lão già kia sẽ vận dụng quyền lực mà phong giết anh, đi đâu cũng không tìm được công việc.

Không biết cô có thể hay không… Lúc này đây, Chu Thành Đông nhớ đến nhiều nhất chính là thái độ Bạch Chỉ.
 
Nghiện - Tứ Khuyết Nhất
Chương 45: Sinh cho lão công đứa con (H)



Chu Thành Đông kéo hành lý đi rồi, Vu Mị không ngăn cản, bởi vì cô tin tưởng anh chỉ là nổi nóng, qua mấy ngày sẽ tự động trở về, anh là loại người gì, cô hiểu rõ nhất.

Bạch Chỉ biết Chu Thành Đông đi rồi, cô gọi điện thoại thật nhiều, nhưng anh không nhấc máy, vài ngày, cô không biết tin tức anh, mắt thấy sắp khai giảng, cô có chút sốt ruột, anh sẽ không vì vậy mà biến mất chứ?

Chu Thành Đông thuê một cái phòng ở, anh rời đi cũng không cùng Chu Hậu Đông nói chuyện gia đình mình, không ai biết anh ở nơi nào, nhìn di động hơn trăm cuộc gọi nhỡ, anh chết lặng mà ném trên mặt đất, cầm lấy chai bia quát lên điên cuồng.

Bạch Chỉ tìm không thấy anh, cô đành phải liên hệ anh trai anh, cũng là do không còn cách nào, người duy nhất anh nghe theo chính là Chu Hậu Đông, cô tìm số điện thoại, gọi qua, là một giọng nữ.

“Alo! Là Chu đại bá sao?” Bạch Chỉ có lễ phép mà nói.

An Dịch đang nấu cơm cho bạn nhỏ Chu Dịch, cô nhận được điện thoại, là tiếng của con gái, cô hỏi: “Cô là?”

“Con là Bạch Chỉ, con gái nuôi của Chu Thành Đông, con muốn tìm Chu đại bá hỗ trợ, cha nuôi rời khỏi nhà thật nhiều ngày, một chút tin tức cũng không có.”

An Dịch đối với việc em trai Chu Hậu Đông vẫn hiểu biết chút ít, cô nghe Bạch Chỉ nói như vậy, không nghĩ nhiều, nhanh chóng đem việc này nói cho Chu Hậu Đông.

Đương nhiên buổi tối, Bạch Chỉ sẽ biết vị trí cụ thể, lên xe chạy đến nơi anh đang thuê nhà.

Chu Thành Đông uống say khướt, anh cho rằng chính mình ảo giác, một trận tiếng đập cửa dồn dập, anh đứng dậy nghiêng ngả mà đi mở cửa.

Mở cửa, Bạch Chỉ liền đứng ở cửa.

“Con… Sao con lại tới đây?” Chu Thành Đông lui một bước, anh hiện tại không có mặt mũi nhìn cô, bộ dạng mình sa sút có bao nhiêu khó coi.

“Con không thể gặp người phải không?” Bạch Chỉ chen vào, cô đóng cửa lại.

Chu Thành Đông bước chân đều không xong, Bạch Chỉ lại nhảy lên ôm lấy anh.

“Người trốn cái gì? Nói cho con nghe?” Bạch Chỉ v**t v* cái cằm đã mọc đầy râu, cái miệng nhỏ lấp kín hôn môi, một tay kia cũng không thành thật, duỗi đến đ*ng q**n bắt được d**ng v*t mềm nhũn.

“Ân hừ…” Chu Thành Đông đã bao lâu không phát tiết, chính anh cũng không nhớ rõ, bị cô xoa nhẹ vài cái, liền k*ch th*ch cứng lên.

“Nơi này có thể cứng, xem ra còn dùng được.” Bạch Chỉ kéo xuống quần xà lỏn, d**ng v*t to mọng tím đen dưới thân liền bật ra ngoài.

“Con lại đây chính là để l*m t*nh sao.” Chu Thành Đông hít một ngụm khí lạnh, mã mắt đã ch** n**c.

“Bằng không làm gì? d*m h***t ngứa muốn chết, muốn d**ng v*t lớn c*m v** a.” Bàn tay Bạch Chỉ tất cả đều là chất nhầy, cô từ đ*ng q**n lấy ra, anh phát hỏa từ trên đất ôm cô đi qua cái bàn.

Chu Thành Đông thuê phòng ở rất nhỏ, không có phòng khách, trong phòng chỉ có một cái giường cùng một cái bàn, cái bàn chất đầy vật lung tung.

Bị k*ch th*ch đến nổi lửa, anh đem Bạch Chỉ ấn ở trên bàn, thô bạo mà xé rách quần đùi cô.

“Hung hăng mà làm con.” Bạch Chỉ muốn anh biết, cô sẽ không rời xa anh, cô muốn chứng minh, một tay bắt được tay anh, ấn ở b* ng*c.

Chu Thành Đông đưa c*n th*t t* mọng, tách ra hai chân cô gái, gấp gáp mà đem d**ng v*t thọc tiến sát.

Cự thịt đột nhiên thọc Bạch Chỉ thân thể không vững chắc mà đẩy tới phía trước, cô kinh hô ôm lấy Chu Thành Đông, anh đồng thời phía trước thẳng lưng, d**ng v*t trong cơ thể thẳng tiến t* c*ng.

“A… Quá sâu… A…” Bạch Chỉ t*** h***t kẹp đại d**ng v*t, anh cắm mãnh liệt, cô chỉ có thể ôm lấy anh.

Chu Thành Đông cắn răng, lâu lắm không phát tiết, anh hung mãnh mà đóng cọc, gậy th*t bị t*** h***t cắn chết, chọc cho anh liên tục cắm sâu vào t* c*ng.

“A… A… Cắm đã chết…” Trên đùi Bạch Chỉ còn treo cái quần đùi rách nát, hai chân tách ra, *m h* bị phần hông Chu Thành Đông đâm cho một mảnh đỏ bừng.

“Con muốn đi theo ta?” Chu Thành Đông va chạm, thô quát.

“Người… Nói… Nói xem?” Bạch Chỉ bị làm đến lời nói đều nói không được đầy đủ, một lúc lâu mới lại tiếp tục nói: “Lão công đi… Đi đâu… Em liền đi đó.”

“Mẹ nó! Con kêu ta cái gì?” Chu Thành Đông cắm đỏ mắt, cô thế nhưng kêu anh là lão công.

“Lão công… A… Lão công …” Bạch Chỉ lặp lại ph*ng đ*ng kêu, anh càng thêm hung mãnh, q** đ** va chạm t* c*ng, mông cô vẫn luôn đi phía trước.

“Tê!” Cái xưng hô này so với kêu cha nuôi còn k*ch th*ch hơn, Chu Thành Đông thật muốn làm chết tiểu d*m đ*ng này, anh n*ng m*ng vểnh, tàn nhẫn hướng phần hông thọc tới, cự thịt thô tráng cắm rễ rộng mở môi *m h*, lượng lớn d*m thủy phun ra ngoài.

“Lão công a… Làm chết em… Ngứa muốn chết… A…” Bạch Chỉ toàn thân đều ngứa, cô kẹp chặt t*** h***t, vách tường khít khao bao lấy q** đ**, đồng thời co chặt, tần suất anh làm nhanh hơn.

Bàn gỗ màu đen kịch liệt lay động, tựa hồ không chịu nổi tần suất người đàn ông thọc vào rút ra, Bạch Chỉ càng đáng thương, hạ thể tất cả đều là d*m d*ch, t* c*ng không ngừng ma sát, âm đ*o tê dại không chịu nổi.

“Lão công… Lại cho em… A…” Bạch Chỉ ngẩng cổ kêu to, Chu Thành Đông không biết nặng nhẹ mà xỏ xuyên qua, âm đ*o bị ma sát biến dạng, mông vểnh run rẩy.

Chu Thành Đông tần suất thế này, anh thọc vào rút ra hơn mười phút, cô không chịu đựng được, cao trào, h** h***t liều chết cắn chặt, d*m d*ch nóng bỏng phun ra tới.

“Lão công… A… Cho em… Bắn ở t* c*ng… A…” Bạch Chỉ làm ra tư thế tiếp thu t*nh d*ch anh, mông vểnh nâng lên, t* c*ng thả lỏng.

Chu Thành Đông vọt mạnh mãnh liệt làm, thời gian dài không có l*m t*nh, tinh quan thực dễ dàng mở ra, anh đem q** đ** bạo trướng chạm t* c*ng, mã mắt buông ra, t*nh d*ch đặc sệt hữu lực mà phun ra đi vào.

Bạch Chỉ bị t*nh d*ch nhét đầy đến toàn thân co rút.
 
Nghiện - Tứ Khuyết Nhất
Chương 46: Đứng chổng ngược cắm phun (H)



Chu Thành Đông làm một lần, cũng không đã ghiền, anh bế lên cô gái tiếp tục thọc vào rút ra, d**ng v*t đã lâu chưa phát tiết không thấy mềm nhũn, kích cỡ thô tráng như cũ kinh người, anh đong đưa vòng eo, t*nh d*ch mới vừa bắn vào bị moi ra.

“Lão công… Quá thô… A…” Bạch Chỉ cắn chặt gốc sinh mệnh, nhưng d**ng v*t lớn tần suất quá mạnh mẽ, q** đ** to lớn no đủ chọc t* c*ng mẫn cảm ma sát.

“Lại kêu lão công, em đêm nay đừng ngủ.” Chu Thành Đông cắn răng, th*n th* tr*n tr** tinh tráng, anh cong eo, kiện mông trước sau va chạm.

“Bạch bạch…” Toàn bộ phòng đều là âm thanh hai quả trứng va chạm, Bạch Chỉ toàn thân xụi lơ, mọi giác quan đều trong trạng thái hưng phấn, đặc biệt môi *m h*, nhịn không được run rẩy.

Chu Thành Đông n*ng m*ng vểnh xỏ xuyên qua, cô gái trên dưới loạn run, vú đầy đặn kịch liệt đung đưa, trên mông thịt trắng nõn tất cả đều là vệt hồng nhạt.

“A… Không được… A…” Bạch Chỉ không cẩn thận, đôi tay không ôm chặt Chu Thành Đông, nửa người trên trụy xuống, may mắn anh tay mắt lanh lẹ, nhanh chóng giữ chặt cô, anh ngồi xổm trên mặt đất, cô vừa lúc ngồi ở trên người anh.

Lần này, cự thịt thâm nhập tới cực hạn, Chu Thành Đông cũng bị kẹp sung sướng, anh rống ra tới, thẳng lưng thọc vào rút ra, cô gái nhỏ nơi nào chịu đựng được lực đạo của anh.

“d**ng v*t quá dài… Thọc vào rồi… A…” Bạch Chỉ không an phận mà vặn vẹo, cô ở trên, nhưng không thể khống chế khí thế, người đàn ông dưới thân dùng sức hướng bên trong thọc, q** đ** thẳng tiến chọc vách tường.

Chu Thành Đông hai chân gập lên, anh bắt lấy mông cô, liên tiếp hung mãnh mà va đập mông, c*n th*t t* mọng đè ép t*** h***t từ phía sau, côn th*t tím đen bóng loáng, căng đến môi *m h* đỏ lên, mỗi lần đều là toàn bộ thâm nhập.

“A… A… Muốn chết… Không cần thọc nữa…” Bạch Chỉ điên rồi, cô muốn thoát khỏi d**ng v*t anh, cô không ngừng dựa phía sau, d**ng v*t rút ra một mảng lớn, nhưng anh đột nhiên ngồi dậy, giữ chặt hai chân cô, trên dưới trao đổi.

Đột nhiên thay đổi vị trí, d**ng v*t tiến càng sâu, một cổ d*m thủy phun ra.

Chu Thành Đông giữ chặt hai chân Bạch Chỉ, anh ngồi xổm mông thọc vào rút ra, vốn dĩ chỉ là tư thế cơ thể bình thường, nhưng theo nửa người dưới của cô dần dần hướng lên trên, làm anh phát hiện tư thế mới.

“Anh như thế nào… A…” Đáng thương cho Bạch Chỉ nửa người dưới toàn bộ treo lên, nửa người trên chống mặt đất, tư thế đứng chổng ngược làm nơi kết hợp bại lộ.

Chu Thành Đông rút ra gậy th*t, anh nhìn h** h***t nở rộ, môi *m h* hồng nhuận co chặt, anh chửi tục, thô bạo mà cắm sâu vào, tàn nhẫn cắm, tư thế dâm nhục khiến cô khóc ra.

“A… Muốn hỏng… A…” Cảm thấy quá thẹn, bộ dáng t*** h***t bị cắm lỏa lồ ở dưới mí mắt anh, Bạch Chỉ kẹp chặt, nhưng anh ở trên đầu, lập tức cắm mở.

“Tê! Thật sướng… Con mẹ nó!” Chu Thành Đông rống ra, tư thế này làm anh phấn khởi, nhìn chằm chằm nơi kết hợp tần suất nhanh hơn, cô gái dưới thân không chịu nổi bắt đầu chảy xuống.

“Lão công… Không được… Đừng làm… Em sắp… A…” Bạch Chỉ biết giờ phút này t*** h***t mình khẳng định đã phun nước, có bao nhiêu d*m đ*ng, cô rất rõ ràng.

“t*** h***t d*m đ*ng, làm thế nào mà dâm như vậy.” Chu Thành Đông dùng sức hướng phần hông, hận không thể thọc rách h** h***t, nhìn đến Bạch Chỉ co rút, anh biết cô muốn cao trào.

“Tới… Tới… A…” Bạch Chỉ phun, lượng lớn d*m thủy từ dưới thân trào ra, hình ảnh d*m m* liên hồi khiến anh kh*** c*m.

“Ta… Cũng bắn… Tê!” Chu Thành Đông lao tới nhanh hơn, anh kịch liệt mà làm, thẳng đến thật sâu cắm đi vào, cự thịt bạo trướng phun ra.

Đứng chổng ngược bắn làm Bạch Chỉ cảm nhận được lực đạo đáng sợ, cô mông lung nhìn thấy anh toàn mặt đều là màu hồng, trên cổ gân xanh nổi lên.
 
Nghiện - Tứ Khuyết Nhất
Chương 47: Ly hôn



Sau khi bắn xong Chu Thành Đông rút ra, t*** h***t mở ra cái miệng nhỏ hình tròn, căn bản khép lại không được.

Bạch Chỉ bị anh buông ra hai chân, nằm liệt trên mặt đất.

“Chúng ta đi rửa một chút.” Chu Thành Đông lại kéo lên cô gái, ôm vào phòng tắm.

Trong phòng tắm chỉ có một vòi nước và một cái chậu, Bạch Chỉ ngồi ở trên đùi anh, dùng sức đem t*nh d*ch lấy ra ngoài.

Tẩy rửa sạch sẽ, hai người nằm trên giường, Bạch Chỉ dựa vào trước ngực anh, cô v**t v* cơ ngực cường tráng hỏi: “Người không trở về nhà sao?”

“Trở về làm gì?” Chu Thành Đông ngữ khí giống như cậu trai đang bước vào thời kỳ phản nghịch.

“Mẹ nuôi xác thật không tốt, nhưng người thật sự muốn ly hôn sao?” Bạch Chỉ cảm giác chính mình quá giả dối, thế nhưng còn giúp Vu Mị nói bậy.

“Đương nhiên phải ly hôn, tôi đã đem mọi chuyện nói rõ, không cần phải cố níu kéo.” Chu Thành Đông nhìn về phía Bạch Chỉ.

“Nhưng mà…” Bạch Chỉ ngẩng đầu.

“Không có nhưng mà, chẳng lẽ em không muốn đi theo tôi?” Chu Thành Đông đem cô ôm sát trong lòng ngực.

“Không phải…” Bạch Chỉ còn muốn nói, đã bị anh đánh gãy.

“Được rồi, xem ra em còn có lòng riêng a.” Chu Thành Đông quay người ngăn chặn cô gái nhỏ, đem d**ng v*t c*m v** t*** h***t.

Bạch Chỉ liền biết anh không có suy nghĩ tốt đẹp gì, giống hệt như lưu manh.

Vu Mị không nghĩ tới, Chu Thành Đông biến mất một lúc lâu đã trở lại, hơn nữa còn mang theo đơn ly hôn, cô ngồi ở trên sô pha, giận đến phát run.

Chu Thành Đông đã mời cả luật sư, chỉ cần Vu Mị ký tên trên đơn ly hôn, mối quan hệ giữa bọn họ liền chấm dứt.

Bạch Chỉ không nghĩ tới tốc độ của anh nhanh như vậy, nhìn hai người giằng co, cô đành phải nói: “Cha nuôi, người như vậy…”

“Nơi này không có chuyện của con!” Vu Mị bạo nộ, cô đánh gãy lời Bạch Chỉ.

Chu Thành Đông trên mặt không hề có biểu tình, anh đã hạ quyết tâm ly hôn, không một ai có thể ngăn cản.

“Chu Thành Đông, muốn ly hôn phải không? Tôi nói cho anh, anh không nên hối hận.” Vu Mị được nuông chiều đã quen, đâu chịu nổi cơn giận như vậy, cô không tin Chu Thành Đông thật sự rời khỏi mình, chờ xem, nhất định sẽ có ngày trở lại cầu xin cô.

Chu Thành Đông đem đơn ly hôn đẩy đến trước mặt Vu Mị, nói: “Ký tên đi.”

Vu Mị không nhìn Chu Thành Đông một cái, khom lưng ký tên.

Người phụ nữ này cũng không có náo loạn như trong dự đoán, Chu Thành Đông thở một hơi nhẹ nhõm, lúc ký tên anh hơi nghiêng người cố ý ngắm nhìn Bạch Chỉ.

Bạch Chỉ cúi đầu, cũng không phải rất vui vẻ.

Chu Thành Đông cũng cảm giác được, anh muốn hỏi, nhưng ngẫm lại vẫn là nên im lặng.

Ký tên xong, Vu Mị trực tiếp ném lại cho Chu Thành Đông, nói: “Hôm nay đem đồ rác rưởi của anh dọn hết đi.”

“Được.” Chu Thành Đông nhặt lên đơn ly hôn giao cho luật sư.

Hôn nhân đã chấm dứt, nhưng Vu Mị vẫn nghĩ, Chu Thành Đông chơi đùa mệt mỏi sẽ trở về, cô chỉ cần lẳng lặng chờ là tốt rồi.

Cùng ngày, Chu Thành Đông đóng gói hành lý rời khỏi căn nhà, không mang đi một đồng xu cắc bạc nào cả, nhưng thật ra Bạch Chỉ không đành lòng, cho anh một cái thẻ.

Chu Thành Đông trả lại cho cô, anh mà cầm lấy thì không phải là đàn ông!

Việc phát triển đến bây giờ, Bạch Chỉ sao có thể trốn tránh trách nhiệm, nắm thẻ trong tay, cô chuẩn bị ngày mai tìm anh hỏi một chút.

Đáng tiếc, ngày hôm sau đến phòng anh thuê thì lại khoá cửa, cô gọi điện thoại cho anh, cũng không ai trả lời, cô đành phải ngồi ở cửa chờ, tới tận buổi chiều anh mới trở về.

Bạch Chỉ nhìn thấy anh trở về nhanh chân đứng lên, nhảy dựng lên ôm lấy anh.

“Em đến đây lúc nào.” Chu Thành Đông thanh âm rầu rĩ.

“Buổi sáng a, gọi điện thoại cũng không ai nhấc máy.” Bạch Chỉ ôm cổ người đàn ông.

“Tôi đi tìm công việc, không mang theo di động.”

“Thế nào? Tìm được rồi sao?” Bạch Chỉ hỏi.

Chu Thành Đông không trả lời, anh cảm thấy những công ty đó khi xem đến tên của mình, cũng chưa đưa ra suy xét đã trực tiếp cự tuyệt, xem ra đã có người chặn trước.

“Không có việc gì, cố lên, ngày mai lại tìm tiếp.” Bạch Chỉ cổ vũ nói.

Sắp kết thúc.
 
Nghiện - Tứ Khuyết Nhất
Chương 48: D**ng v*t toàn bộ nhét vào (H)



Chu Thành Đông đã đoán đúng rồi, anh gọi điện thoại hỏi rất nhiều công ty đều là không nhận anh, hơn nữa những công ty quan hệ thân thiết lúc trước, nghe xong tên của anh, lập tức tắt máy.

Trong tay một đồng tiền cũng không có, còn muốn ăn uống tiêu tiểu, anh cuối cùng cũng hết cách đành phải đến công trường làm việc.

Chu Thành Đông muốn rời khỏi thành phố X, nhưng Bạch Chỉ đang là học sinh cuối cấp 3, anh không thể ích kỷ như vậy, nếu để Vu Mị biết chuyện của mình cùng cô, không biết sẽ phát sinh chuyện đáng sợ gì nữa.

Đi tìm anh hai, anh cũng đã nghĩ tới, nhưng anh đã bao lớn rồi, còn là đàn ông, anh cũng không tin, mình không tự nuôi sống được bản thân.

Ở trong mắt người ngoài, từ một người xuất sắc lại trở thành người bốc vác ở công trường, có lẽ đời này Chu Thành Đông cũng không thể quên được trải nghiệm này.

Làm việc ở công trường thật sự rất mệt, làm cả một ngày, buổi chiều lại phải trộn hồ.

Quần áo trên người đều ướt đẫm, nơi nơi đều là mồ hôi.

Mà Bạch Chỉ không biết anh đến công trường làm việc, chờ cô phát hiện thì trên vai anh đều là vết thương, cô mới ý thức được ban ngày anh đi đâu.

“Anh gạt em!” Bạch Chỉ tức giận chất vấn.

“Tôi đâu có lừa em? Ban ngày tôi thật sự đi công tác.” Chu Thành Đông ôm lấy cô gái.

“Nhưng anh không nói cho em là đi công trường.” Bạch Chỉ nắm lỗ tai anh.

“Làm sao? Kỳ thị công nông dân à!” Chu Thành Đông ở công trường làm việc, đã lâu không cùng Bạch Chỉ thân thiết, anh vuốt mông vểnh, tâm ý viên mãn.

“Không có, chỉ là cảm thấy rất vất vả.” Bạch Chỉ ngửi được mùi mồ hôi nhàn nhạt trên người anh.

“Em có thể cho tôi…” Chu Thành Đông s*c t*nh mà ghé vào bên tai cô nói: “Cắm huyệt nhỏ sẽ không mệt.”

“Anh!” Bạch Chỉ biểu tình tuy rằng thẹn thùng, nhưng đã lớn mật cởi bỏ đai lưng.

Cô chủ động ngồi xổm trên mặt đất, móc ra d**ng v*t c**ng c*ng ngậm lấy.

Cô gái dưới thân dùng cái miệng nhỏ phấn nộn ngậm lấy d**ng v*t xấu xí tím đen mà nuốt, Chu Thành Đông thoải mái đến da đầu tê dại, anh thô nặng mà th* d*c, cô lại dùng cái miệng nhỏ mãnh liệt hút.

Khoang miệng Bạch Chỉ nhàn nhạt vị tanh tưởi, nhưng cô cũng không chán ghét, miệng lớn bao hàm mà nuốt, mười ngón tay Chu Thành Đông thâm nhập vuốt từng sợi tóc, cô ngẩng đầu lên khẩu giao, cố ý để anh thấy rõ ràng.

“Mẹ nó!” Chu Thành Đông đã nhịn không được, mã mắt chảy ra quá nhiều chất nhầy, anh kéo Bạch Chỉ, q**n l*t cũng không kịp tháo xong, lộ ra *m h* nhỏ, liền hung ác mà cắm đi vào: “Cho em nếm thử d**ng v*t của người làm công.”

“A… Thật dài…” Bạch Chỉ có chút chịu không nổi, d**ng v*t anh vừa thô vừa dài, ở lúc tính dục đỉnh cao, toàn bộ đều c*m v**, t*** h***t bị mở ra, cô đỡ cái bàn, hai chân tách ra.

“Làm chết em! Tê! Thật chặt.” Chu Thành Đông vòng eo linh hoạt mà đong đưa cắm sâu, q** đ** no đủ khiêu khích điểm mẫn cảm, gậy th*t thô tráng ma sát ra lượng lớn d*m thủy.

“A… Nhanh lên… Làm chết em…” Bạch Chỉ thật đúng là xem anh trở thành người làm công, cảm giác không giống nhau xác thật rất k*ch th*ch, hai chân khoanh lại vòng eo, từng vòng thịt mềm trong cơ thể bao lấy d**ng v*t nhuận hút.

“d*m đ*ng.” Chu Thành Đông điên cuồng mà va chạm, cô gái dưới thân đều hoảng loạn, anh cắn vú, đôi tay bắt lấy mông vểnh x** n*n, anh cắm đến thô bạo, q** đ** chọc t* c*ng hướng bên trong tiến tới, cái bàn không vững chắc mà đong đưa.

“Thật sướng… A…” Bạch Chỉ kẹp chặt h** h***t, anh thật là lợi hại, nơi kết hợp nghiêm trọng chảy ra mật dịch, nghe thấy tiếng hai quả cầu chạm đánh cái mông, toàn thân cô co rút.

“d*m h***t bị d**ng v*t nhét đầy sao? A!” Chu Thành Đông quần đồng phục lao động đã rớt, cái mông cường tráng căng thẳng, hai chân dài đều là lông tơ nồng đậm.

“A… Thật mạnh… Muốn chết… A…” Bạch Chỉ có loại cảm giác bị đâm xuyên qua, q** đ** ma sát t* c*ng đến ngứa.

Chu Thành Đông thật là đã yêu chết t*** h***t Bạch Chỉ, nhiều nước lại hồng nộn, khi cắm lên, d**ng v*t đều có thể nhét đầy vào.

“Thích d**ng v*t lớn sao?” Chu Thành Đông tách ra hai chân, nhìn chằm chằm miệng nhỏ mở ra, d**ng v*t tím đen cắm ở bên trong.

“Thích muốn chết… A… Làm chết em…” Bạch Chỉ dâm kêu, chính là muốn anh hung mãnh mà thao.

Hai người đã lâu không có l*m t*nh, tự nhiên cái gì không xấu hổ, có thể nói đều nói ra hết.

Cắm đến tận cùng, u huyệt hồng nộn kẹp không được d**ng v*t to lớn của anh, cái bàn phía trước dịch ra xa một mét.

Chu Thành Đông thô bạo gào lên b*n r*, Bạch Chỉ cũng cao trào, t*nh d*ch đặc sệt cùng d*m thủy trộn lẫn bên nhau.
 
Nghiện - Tứ Khuyết Nhất
Chương 49: Ly biệt



Chu Thành Đông đến công trường kiếm sống không bao lâu, anh trai anh đã tìm tới cửa.

Chu Hậu Đông mở ra xe việt dã, đi thẳng đến nơi cần đến, lúc đến nơi Chu Thành Đông đang ở nhà.

“Anh… Anh hai!” Chu Thành Đông nhìn thấy người tới, cả giọng nói đều thay đổi.

“Có năng lực lớn rồi đúng không? Cả anh hai cũng không bỏ vào mắt, xảy ra chuyện lớn như vậy cũng không nói cho anh, nếu không phải tình nhân nhỏ bé của em nói cho anh nghe, anh vẫn sẽ không hay biết gì.” Chu Hậu Đông đẩy ra Chu Thành Đông đi vào bên trong.

“Em không phải không muốn nói cho anh, em sợ…” Chu Thành Đông ở trước mặt anh hai vẫn là không cứng được.

“Sợ cái gì mà sợ, nhanh dọn phòng, về nhà.” Chu Hậu Đông luôn luôn bênh vực người của mình, em trai bị người ta khi dễ, anh sao có thể không làm gì.

Lúc rời đi, Chu Thành Đông không mang theo hành lý, tổng cộng chỉ có mấy bộ quần áo, có mang hay không cũng không có gì khác nhau.

Chu Hậu Đông là anh cả, trước kia Chu Thành Đông sai lầm cái gì, anh ấy đều sẽ tha thứ, chỉ là nếu ở cùng một chỗ, không biết có hay không quấy rầy cuộc sống của anh hai và An Dịch.

Chu Thành Đông sống ở nhà anh trai, anh và Bạch Chỉ chỉ có thể dựa vào điện thoại liên lạc với nhau, hiện tại cô đã lớp mười hai, lập tức sẽ phải thi đại học, anh muốn tận lực không quấy rầy cô, để cô toàn tâm học tập.

Bạch Chỉ biết nỗi khổ tâm của anh, cô nhất định phải học tập thật tốt, tranh thủ thi tốt, rời khỏi thành phố X, cùng anh sống cạnh bên nhau.

Lúc mùa đông đến, Chu Thành Đông không hề có dáng vẻ tinh thần sa sút đi xuống, anh tính toán rời khỏi thành phố X, đến các tỉnh vùng duyên hải ở phía nam. Cứ mãi chôn chân ở thành phố X này anh sẽ không có ngày xuất đầu lộ diện, vì để có thể cho Bạch Chỉ một tương lai, anh cần phải đi ra ngoài.

Bạch Chỉ biết Chu Thành Đông phải đi, trăm ngàn lần không đồng ý, cô rất rõ ràng anh vì cô mà tự giam cầm chính mình, rõ ràng là con trai cưng của trời, lại cố tình trở thành mãng phu, cô đành phải nhịn đau đồng ý.

Anh đi rồi, Bạch Chỉ càng thêm nỗ lực học tập, cô muốn nỗ lực hơn để đặt chân đến thành phố nơi có sự tồn tại của anh, đến lúc đó không ai có thể ngăn cản bọn họ ở bên nhau.

Ngày ngày không có Bạch Chỉ ở bên cạnh, Chu Thành Đông và tăng sư khổ hạnh không khác nhau mấy, anh cầm tiền Chu Hậu Đông cho, ở thành phố phồn hoa này mở một công ty tài chính nhỏ, đây là nghề cũ của anh, làm rất thuận tay, khoảng chừng hai tháng, đã thu được số tiền đầu tiên, đồng thời công ty cũng tuyển nhận nhóm nhân viên đầu, không nhiều lắm, có tám người.

Động lực mỗi ngày của Chu Thành Đông đó là buổi tối cô sẽ gọi điện thoại cho anh, thân thể mỏi mệt ngày hôm sau sẽ lại tràn ngập sức sống.

Thành phố X, Bạch Chỉ nhớ chết đi được Chu Thành Đông, kỳ nghỉ đông cô mong chờ cuối cùng cũng đã đến, bởi vì thừa dịp nghỉ cô có thể đến thành phố phồn hoa đó tìm anh.

Việc học bận rộn cũng không ảnh hưởng tới việc cô nhớ anh, càng đến gần kỳ nghỉ, tâm tình của cô càng thêm kích động.

Mùng 8 tháng chạp, trường học của Bạch Chỉ rốt cuộc cũng cho nghỉ, vốn định ngay lúc này đi tìm anh, ai ngờ lại đến xuân vận, người trên đường quá nhiều, chậm lại thêm một tuần.

Chu Thành Đông đã đặt sẵn sàng vé xe lửa cho Bạch Chỉ, buổi sáng ngày thứ sáu sẽ tới, vào ngày thứ năm anh đã đặt riêng hoa hồng, cả căn nhà từ trong ra ngoài quét dọn sạch sẽ, chuẩn bị tốt mọi thứ, liền chờ đợi Bạch Chỉ đến.

Trong lòng Bạch Chỉ tràn đầy vui mừng ngồi trên xe lửa, cô mang theo hết thảy chạy về phía anh.
 
Back
Top Bottom