Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Nghệ Thuật Gia Luyện Ngục

Nghệ Thuật Gia Luyện Ngục
Chương 860: Ma chú kia vẫn ở trong cơ thể nàng!



Trong trang viên, chỉ có hai vị nữ sĩ Tra Tấn và Thống Khổ là con người, những

tên khác đều là ma quỷ và vạn tộc.

Ma quỷ và vận tốc sử dụng hình tượng loài người, cũng bởi vì khi giao lưu với

nhau, hình tượng loài người là dễ dàng nhất.

"Luôn luôn có người quên đi chuyện này."

Bạch Lang gật đầu với hắn, đi vào trong hư không, biến mất không thấy đâu

nữa.

Bạch Lang vừa đi, Lạc Tinh Thần lập tức nói nhỏ: "Trước kia gã đã yêu một U

Ám tinh linh... kết cục rất thảm."

"Thì ra là thế."

Liễu Bình ngẩn người, nói.

Lạc Tinh Thần bỗng quay đầu về phía trang viên, ngạc nhiên nói: "Vừa rồi,

trong trang viên có một luồng khí tức rất mạnh biến mất, hình như là tên lãnh

chúa vừa mới khiêu khích người đó."

"Ngươi phát hiện được? Hiện tại ta chẳng phát hiện được cái gì cả."

Liễu Bình nhún vai nói.

"Tên ma quỷ kia bị một loại lực lượng càng kinh khủng và không thể hiểu nổi

g**t ch*t, linh hồn của nó cũng biến mất hầu như không còn... ta phải nói rằng,

loại lực lượng kia rất bất tường, tốt nhất là chúng ta nên tránh đi nó."

Vẻ mặt Lạc Tinh Thần trở nên nghiêm túc, nói.

Nàng bỗng lùi về sau một bước, cúi đầu xuống, đứng sau lưng Liễu Bình.

Đối diện Liễu Bình có một cánh cửa ánh sáng dần dần xuất hiện.

Chủ mẫu Medea đứng bên kia cánh cửa ánh sáng, nhấc ly rượu lên với dáng vẻ

ưu nhã: "Tới đi, Hắc Ám tiên sinh, năm phút sau buổi tụ hội sẽ bắt đầu."

"Được."

Liễu Bình nói.

Hắn vượt qua của ánh sáng, xuất hiện trong một mật thất rộng lớn với ánh đèn u

ám.

Lạc Tinh Thần theo sau lưng, không rời quá xa.

"Hắc Ám tiên sinh, người hầu của ngài..."

"Nàng là thị nữ của ta, không có gì."

"Được rồi, thế nhưng tại sao nàng lại mang mặt nạ?"

"Nàng đã giết quá nhiều người, vô số kẻ địch, đành phải mang theo mặt nạ,

nương nhờ vào sự che chở của ta."

ế

"Thì ra là thế."

Medea dùng ánh mắt tán thưởng nhìn về phía Lạc Tinh Thần.

Lạc Tinh Thần không bị ảnh hưởng chút này, đưa một ly rượu cho Liễu Bình,

nói nhỏ: "Chủ nhân."

"Được."

Liễu Bình tiếp rượu, nhấp một hộp nhỏ.

"Chủ mẫu này có khoác lên mình một bộ da người, thế nhưng trên thực tế nó rất

tà ác, vô cùng tà ác... ta hoài nghi tên ma quỷ kia đã bị bà ta g**t ch*t."

Lạc Tinh Thần âm thầm truyền âm nói.

"Ta biết."

Vẻ mặt Liễu Bình không thay đổi, nói.

Chậc... Là một tu sĩ Luyện Khí kỳ, lại tham gia tụ hội của các lãnh chúa ma quỷ

và Thần linh, thực ra cũng rất vô vị.

Thứ nhất, không đánh lại bọn chúng.

Thứ hai, bất cứ khi nào đều có thể mất mạng.

Liễu Bình Lại có từng hàng chữ nhỏ khác xuất hiện:

[Quẻ thuật đang dung hợp với một trong hai loại hạt giống sức mạnh.]

[Sau năm giây đếm ngược, năng lực bói toán mới sắp xuất hiện trên người của

ngươi.]

[Năm...]

[Bốn...]

[Ba...]

[Hai...]

[Một!]

[Ngươi thu được năng lực do Lục đạo Luân hồi gia trì hiển hiện:]

[Thượng Khuy Thiên Đạo.]

[Hiệu quả: Ngươi có thể dùng phương pháp bói toán để kích hoạt năng lực này,

từ đó biết được một vài chuyện sắp phát sinh trên người mục tiêu.]

[Chuyện sắp phát sinh cần phải liên quan tới người, người mới có thể nhìn

thấy.]

[Dùng cội nguồn năng lượng của hạt giống Lục đạo Luân hồi nguyên thủy, mọi

thiên cơ đều không thể che đậy, chắc chắn sẽ hiển hiện trước mắt của ngươi.]

[Mỗi lần sử dụng tiêu hao 10 điểm công đức của ngươi.]

Lại có năng lực như vậy? Liễu Bình liếc nhìn chủ mẫu Medea, theo bản năng

muốn tính một quẻ.

ỗ ấ ắ ắ

Bỗng nhiên... Một cảnh tượng xuất hiện trước mắt hắn.

Hắn nhìn thấy một căn phòng bày đầy vật phẩm dùng để tra tấn, Yana bị trói

trên giá thiêu sống.

Medea nói nhỏ: "Hiện tại ta muốn rút đi ma chú tình yêu từ trên người của

ngươi, chờ sau khi ta sử dụng xong lại tới đây để người tiếp tục nhấm nháp sự

tuyệt vọng mà nó mang lại."

"Giết ta! Giết ta đi, ta sẽ không gả cho Aldrich!"

Yana khàn giọng nói.

"Không, chờ ta ăn sạch một kẻ, sẽ lại phóng ma chú này lên người của ngươi

một lần nữa... ngươi cứ chờ lại yêu Aldrich một lần nữa đi!"

Medea cười lạnh, đưa tay đặt trên đầu Yana, lập tức rút ra một chuỗi phù văn

dài liên tục biến đổi.

Cảnh tượng lóe lên.

Lại một cảnh tượng khác xuất hiện.

Trong mật thất.

Mình đang ở trong căn mật thất này.

Bốn phía không người.

Medea từ trong bóng tối đi tới, cười quyến rũ: "Hắc Ám tiên sinh, ta có một

chuyện tốt muốn nói cho ngươi biết..."

Cảnh tượng lại lóe lên.

Liễu Bình thấy được bản thân mình đang ôm một con quái vật chỉ có máu thịt,

mà không có làn da.

Quái vật mở cái miệng rộng, lập tức cắn đứt cổ mình.

Cảm giác ngạt thở không thể miêu tả bao phủ chính mình.

Cảnh tượng dần dần mơ hồ, chỉ còn lại một loại âm thanh cắn xé vẫn luôn vang

vọng bên tai, thế nhưng mình chỉ đờ đẫn lắng nghe, không cách nào làm ra bất

cứ phản ứng gì.

Bỗng nhiên...

"Ngươi sao vậy?"

Giọng nói của Lạc Tinh Thần vang lên.

Liễu Bình bỗng tỉnh táo lại, chỉ cảm thấy khí lạnh bốn phía hóa thành hư vô, tất

cả hình tượng cũng biến mất theo.

Mình vẫn đang ngồi trên một chiếc ghế sofa rộng lớn mà dễ chịu, trên tay còn

bưng một ly rượu.

Lạc Tinh Thần đứng tại phía sau.

"Lau mồ hôi đi, người bị sao vậy?"

ế ầ

Nàng đưa một chiếc khăn tay ra, âm thầm hỏi.

Liễu Bình tiếp nhận khăn tay, lau đi mồ hôi lạnh trên trán, trả lời: "Không có

gì."

Ma chú tình yêu kia là một loại sự vật cấp bậc luật nhân quả.

Yana chính là một con người có tài hoa nhất, cũng là Thần linh Nhân tộc sớm

leo lên Thần vị Luyện Ngục nhất, thế nhưng cũng không có cách nào ứng đối

ma chú này cả.

Lần trước, cuối cùng nàng chỉ có thể chủ động tự sát, trốn xuống Vĩnh Dạ.

Thế nhưng! Ma chú kia vẫn ở trong cơ thể nàng! Có thể thấy được ma chú này

kinh khủng tới mức nào! Cũng may mà... Những chuyện mà mình vừa nhìn thấy

còn chưa phát sinh.

Mình vẫn còn thời gian nghĩ cách ứng đối.
 
Nghệ Thuật Gia Luyện Ngục
Chương 861: Yana là con người



Trong mật thất tăm tối.

Medea đứng tại trong mật thất, nhẹ giọng niệm chú ngữ.

Cửa bỗng mở ra, Aldrich vội vàng hấp tấp đi tới, lấm lét liếc nhìn Medea, khi

thấy bà ta không phản ứng gì, rồi mới đi tới trước mặt Liễu Bình.

"Cha nuôi."

Hắn ta cung kính chào.

Liễu Bình cười gật đầu, nói: "Lát nữa không nên nói gì cả, nếu không sẽ bị cho

rằng ngươi không lễ phép cùng mạo phạm."

"Dạ, cha nuôi."

Aldrich lên tiếng, thấy Lạc Tinh Thần đứng phía sau bên phải Liễu Bình, hắn ta

đi tới bên trái mà đứng.

Liễu Bình trở nên suy tư.

Tên nhãi này vẫn còn chưa biết mình là con cháu của Medea.

Cho nên ở trước mặt Medea vẫn rất mất tự nhiên, sợ làm ra sai lầm lớn nào đó.

Sau khi tụ hội tối nay kết thúc, hắn ta sẽ cưới Yana dưới sự chứng kiến của rất

nhiều đại lão trong Luyện Ngục.

Thời gian mà mình có cũng không còn nhiều lắm.

Thế nhưng phải làm sao mới có thể ngăn cản hôn lễ này lại chứ? Lúc này,

Medea đã niệm xong chú ngữ, hai tay dâng một ngọn lửa.

Bà ta bỗng giơ hai tay lên.

Ngọn lửa bay lả tả chiếu rọi hư không, tạo thành một cánh cửa to lớn cháy hừng

hực.

Ánh lửa chiếu sáng bóng tối, cũng chiếu sáng dung nhan tuyệt thế của Medea.

"Tới đi, các vị, ta mời các ngươi tới trang viên của ta."

Medea cao giọng nói với cánh cửa trước mặt.

Bà ta lùi về sau vài bước, đi tới một bên.

Mấy giây sau... Một bàn tay khổng lồ bỗng vươn ra khỏi cánh cửa, nắm chặt

khung cửa.

"Ta là kẻ tới đầu tiên sao?"

Giọng nói ồm ồm mà tàn bạo vang lên từ trong cánh cửa.

"Đúng vậy..."

Medea cười tủm tỉm: "Chào mừng ngài tới tham dự."

Trong cánh cửa, một thân hình to lớn lại dữ tợn lóe lên.

ổ ồ ế ấ

Ngay sau đó... Bàn tay khổng lồ biến mất.

Một người đàn ông mặc lễ phục màu đen đi khỏi cánh cửa, trên tay còn cầm

một đóa hoa trắng như tuyết.

"Hiến cho nàng, Medea, nàng vẫn luôn quyến rũ như vậy."

Người này mỉm cười nói.

Medea nhận lấy đóa hoa, cười nói: "Miệng người vẫn ngọt như thế, mời ngồi,

uống chút rượu trước đi, chắc hẳn những người khác cũng sắp tới rồi."

Tên kia gật đầu, bỗng nhiên thấy được Liễu Bình.

Liễu Bình nhanh chóng đạt danh hiệu "Triều Tiên Thánh Tượng"

lên, rồi lại dùng năng lực "Đặc Hiệu sư"

ẩn giấu khí tức trên người.

Tên kia liếc mắt nhìn Liễu Bình, bật cười nói: "Ta cảm nhận được khí tức quen

thuộc lại thân thiết nào đó, anh bạn này chắc hẳn cũng biết ta... thế nhưng hắn

lại ẩn giấu đi thân phận của mình."

"Ngươi nói Hắc Ám tiên sinh sao? Hắn thật đáng ghét, lại không nói thân phận

chân thật của mình cho ta biết."

Medea nói.

Liễu Bình mỉm cười nâng ly.

Tên kia cũng nâng ly theo, ánh mắt liếc qua người Lạc Tinh Thần, lập tức nét

mặt hiện ra vẻ cảnh giác.

Thế nhưng khi gã ta trông thấy Aldrich, khóe miệng lại nhếch lên.

Loại rác rưởi như này, dựa vào cái gì lại dám xuất hiện trước mặt mình? Cũng

không nhìn xem lần tụ hội này có cấp bậc gì! Năm ngón tay gã ta hóa thành

móng vuốt đen kịt, đang định làm cái gì đó, lại cảm thấy một luồng uy thế

kh*ng b* từ trên người Liễu Bình phát ra.

"Hi vọng ngươi có thể chăm chú quan sát đứa nhỏ đứng cạnh ta."

Liễu Bình nói.

Tên kia hơi giật mình, bỗng quan sát tỉ mỉ Aldrich một lát.

Gã ta như cảm ứng được điều gì đó, chợt quay đầu nhìn về phía Medea.

Medea cũng liếc mắt ra hiệu gã ta.

Gã ta không nói thêm gì nữa.

Thì ra là thế.

Đứa nhỏ kia lại là con cháu của Medea.

Với lại nó cũng đã có chỗ dựa là một vị đại nhân vật đã từng quen biết.

Không nên làm khó nó.

Tên kia thu hồi sát ý trên người, quay đầu lại nhìn về phía cánh cửa.

Lúc này, Aldrich mới thở phào nhẹ nhõm.

Thân thể hắn ta run rẩy, mồ hôi lạnh xuất hiện trên lưng hắn ta.

Liễu Bình truyền âm hỏi: "Cảm giác thế nào?"

"Nhờ có cha nuôi chú ý, vừa rồi khi gã ta phát ra sát ý, con còn tưởng mình đã

chết rồi."

Aldrich nói.

Liễu Bình cười nói: "Một ngày nào đó, con cũng sẽ trở thành tồn tại mạnh mẽ

như vậy."

Aldrich hoang mang nói: "Con?"

"Đúng vậy, nếu như trong lòng con có khát vọng mạnh lên mãnh liệt, vì mạnh

lên có thể từ bỏ mọi thứ... một ngày nào đó con sẽ mạnh như nó, thậm chí sẽ

mạnh hơn cả nó."

Liễu Bình lắc lư ly rượu trên tay.

Aldrich lâm vào suy tư.

Lúc này, cánh cửa hỏa diễm lại sáng lên.

Từng vị Thần linh và ma quỷ mạnh mẽ xuyên qua cánh cửa hỏa diễm, xuất hiện

trong mật thất.

Người càng ngày càng nhiều.

Liễu Bình trang bị "Triều Tiên Thánh Tượng", lại cố ý dùng "Đặc Hiệu sư"

thả ra sóng năng lượng hùng hồn mà mạnh mẽ.

Các vị đại lão khi nhìn thấy hắn, chỉ cảm thấy thực lực của hắn rất mạnh, nhìn

qua rất quen thuộc, tựa như đã gặp qua tại nơi nào rồi vậy.

Có thể thấy được người này cũng là tồn tại cùng đẳng cấp.

Rất nhanh, không còn người nào chú ý tới hắn nữa.

Càng ngày càng nhiều người.

Ba vị nữ Thần linh liên tiếp thông qua cánh cửa, xuất hiện trong mật thất, thu

hút sự chú ý của rất nhiều người.

"Aldrich."

"Dạ, cha nuôi."

"Con có biết mấy cô kia là ai không?"

"Đương nhiên, ba người đó chính là ba vị nữ thần U Ám, Tuyệt Vọng, Độc

Thực, đều là những tồn tại cực mạnh, có thể sánh vai với chủ mẫu của chúng

ta."

"Mấy người này có đẹp hay không?"

"Đương nhiên, các cô ấy vô cùng đẹp."

ố ấ

"Aldrich, ta hơi tò mò, tại sao con lại muốn lấy một phụ nữ loài người làm vợ

của mình?"

"Chủ mẫu cần con lấy được thần vị từ trên người nàng ta... chủ mẫu nói đây là

phương pháp thành thần nhanh nhất, hơn nữa con cũng không có tư cách lựa

chọn, Yana là mục tiểu tốt nhất của con."

"Loài người... chậc chậc chậc, loài người quá yếu."

Liễu Bình nói xong, không tiếp tục để ý tới Aldrich đang ngẩn ngơ, lại nhìn về

phía Medea.

"Sao vậy, Hắc Ám tiên sinh?"

Medea hỏi.

"Vì sao tân nương của con nuôi ta lại là loài người?"

Liễu Bình hỏi.

"Mặc dù là loài người, thế nhưng vẫn là Thần linh mà."

Medea nói.

"Kết hôn với loài người để tiện? Không, người đang hại nó!"

Liễu Bình vắt chéo chân, nói.

Medea giật mình, bỗng cười nói: "Ta sẽ tự mình giải thích chuyện này cho ngài

vào tối nay."

Bà ta đi về phía cánh cửa hỏa diễm.

Aldrich nghe được cuộc đối thoại giữa hai người, yên lặng cúi đầu xuống.

Đúng vậy.

Yana là con người.

Con người... Từ giai tầng xã hội mà xét, hiện tại bọn họ chính là nô lệ và thức

ăn của vạn tộc.

Mình phải kết hôn với một nô lệ! Aldrich cắn răng, lại nhìn về phía ba nữ thần

Luyện Ngục, ý niệm trong đầu thay đổi liên tuc.
 
Nghệ Thuật Gia Luyện Ngục
Chương 862: Ăn hắn!



Giữa sân.

Medea đứng trước cánh cửa hỏa diễm, thi lễ với tất cả mọi người, mỉm cười nói:

"Chúng ta còn có một vị quý khách, đó chính là..."

Một bóng hình xuyên qua cánh cửa, nhẹ nhàng rơi trên mặt đất.

Đây là một ông lão vô cùng chỉn chu lịch sự, mặc áo đuôi tôm màu đen, tóc bạc

trắng.

"Medea, làm vậy cũng quá trọng thể đi, không cần thiết như vậy."

Ông ta hôn tay Medea, chợt cười nói: "Mùi vị của lửa địa ngục, xem ra người

vừa mới ăn xong."

Medea âm thầm thu tay lại, gật đầu với ông lão, nói: "Mời ngài ngồi bên này."

"À, được, cám ơn."

Ông lão cũng không nói thêm về đề tài vừa rồi, dựa theo chỉ dẫn của đối

phương mà ngồi xuống vị trí của mình.

Từ vừa nãy, đám Ma vương và Thần linh đều không nói gì, tới tận khi ông lão

ngồi xuống, mọi người mới khôi phục cuộc trò chuyện.

Liễu Bình liếc nhìn ông lão này, toát ra vẻ nhớ lại.

Là ông ta... Là vị Thần linh cổ xưa khi trước được Yana mời tới, hóa thân của

Chân Cổ Ma Vương, người sở hữu ngân hàng Ngọc Diễm.

Ông ta là cường giả chân chính.

Khi trước ông ta tới chủ trì trận đánh cược giữa Thằng hề và Huyết kỵ sĩ, lại

không có bất cứ Ma vương nào dám phản đối cả.

Liễu Bình âm thầm thu hồi ánh mắt, lay động ly rượu trên tay.

"Các vị, nếu như đều tới đông đủ, hiện tại ta sẽ nói tới chủ đề lần tụ hội này."

Medea mỉm cười nói.

Bà ta tiện tay vung lên, trên hư không bỗng hiện ra một cảnh tượng.

Trên một khu vực vô cùng hoang vu lạnh lẽo, có sương mù màu đen đặc đang

lan tràn không ngừng.

Một tên ma quỷ đứng trước vùng sương mù này, nói: "Chủ mẫu, ta đã tới vị trí

này."

"Được rồi, người đi vào đi, mười giây sau hãy trở ra."

Medea nói.

"Dạ vâng."

Thân hình ma quỷ lóe lên, đi vào trong sương mù đen.



Mười giây trôi qua rất nhanh.

Thế nhưng con ma quỷ kia lại không trở về.

Medea vỗ tay, lớn tiếng nói: "Các vị, đây chính là một khu vực tiêu tán nào đó

trong Vĩnh Dạ, sương mù đen tới từ nơi sâu trong Vĩnh Dạ, có đôi khi lại xuyên

thấu không gian, hình thành một vài khu vực tiêu tán, bất cứ tồn tại nào chạm

tới nó, cũng không cách nào trở về."

"Toàn bộ Luyện Ngục đều đang chú ý tới chuyện này."

"Ai có đầu mối gì hãy cứ nói ra đi... thế nhưng nếu không thể nói ra bất cứ tình

báo nào, cần phải trả tiền để có thể lắng nghe bí mật tại nơi này."

Bà ta gật đầu với mọi người, ra hiệu chính mình đã nói xong.

"Lão phu nói trước một câu đi, sương mù đen đó tới từ dưới đáy Vĩnh Dạ, vượt

ra khỏi Thần trụ, tại một nơi cực kỳ sâu xa trong thế giới phía dưới, muốn

xuống dưới đó rất khó khăn, vô cùng nguy hiểm, với lại hầu như không thể trở

về."

Ông lão mặc áo đuôi tôm đen nói.

Đám người yên tĩnh.

Liễu Bình không chậm trễ chút nào, nói tiếp: "Có rất nhiều chủng tộc không rõ

ở thế giới phía dưới đó, bọn chúng vô cùng am hiểu sử dụng lực lượng Kỳ Quỷ,

không kém hơn bất cứ tồn tại nào trong chúng ta cả.".

Ngay vào lúc này, nếu như bị người khác nói ra tin tức tình báo trước, như vậy

những người còn lại cũng chỉ có thể bỏ tiền mới có thể nghe tiếp.

Liễu Bình không sợ bỏ tiền, chỉ sợ khí thế bản thân yếu đi.

Dù sao trước mặt Medea, chính mình đã là một vị đại lão.

Aldrich cũng như vậy.

Mình cần duy trì hình tượng này trước mặt bọn họ, tới tận khi cứu được Yana

mới thôi.

Hắn vừa nói xong, đám Ma vương và Thần linh cùng nhìn qua.

"Vị này nhìn qua rất quen mặt, tới cùng là ai chứ?"

Nữ thần Hổi Ám hỏi.

Medea cười nói: "Có thể gọi hắn là Hắc Ám tiên sinh... hắn đang giải trí trong

thế giới tu hành giả, trong lúc hào hứng cũng tới tham dự tụ hội của chúng ta, ta

đã đáp ứng hắn, không làm lộ thân phận của hắn."

Mọi người cùng gật đầu.

"Còn có tình báo nào khác sao?"

Medea hỏi.

Nữ thần Hổi Ám nói: "Dựa vào quẻ bói của ta, toàn bộ Thần trụ Luyện Ngục và

Vĩnh Dạ đều phải đối mặt với sự hủy diệt, chúng ta cần phải triệu tập tất cả Ma

ầ ố

vương và Thần linh trong Luyện Ngục, bàn luận cách ứng đối chuyện này ra

sao."

Ông lão tóc bạc bình thản nói: "Hồi Ám, nhớ kỹ trả tiền."

Nữ thần Hổi Ám thở dài, nói: "Vâng."

Tin tức tình báo vừa rồi mà nàng ta cung cấp, thực sự không thể coi là tình báo,

mà là chuyện tất cả mọi người đều biết.

Điều này đương nhiên không thể lừa gạt được ông lão tóc bạc.

Nữ thần U Ám nói tiếp: "Ta từng phải người xâm nhập thế giới bên dưới, đạt

được một vài tình báo quý giá... hiện tại ta đã biết, thế giới bên dưới cũng đầy

sương mù đen, nó sẽ che đi tất cả năng lực nhận biết."

"Không chỉ như vậy..."

Một vị Ma vương khác nói: "Thế giới phía dưới có các loại bảo khố, bên trong

đều là bảo vật mà ta chưa từng thấy qua."

"Nơi đó là quê hương của vạn tộc, có rất nhiều di cốt của vạn tộc chúng ta."

Lại một vị Thần linh nói.

"Đương nhiên, cũng có không ít phần mộ của ma quỷ, điều này có thể xác định,

do chính ta tự mình xác nhận."

Một vị Ma vương khác nói.

Đám người liên tục nói ra những tin tức tình báo về thế giới bên dưới.

Liễu Bình yên lặng lắng nghe, bỗng cảm thấy hơi buồn cười.

Tên người hắn luôn có hai loại lực lượng Kỳ Quỷ chí cao là "Sáng Tạo"

và "Lừa Gạt"

ở bên.

Cho nên khi những người này vừa nói ra những tin tức tình báo, Liễu Bình biết

được bọn chúng đều đang nói dối ngay lập tức.

Chỉ có ông lão tóc bạc là nói thật.

Hơn nữa, hắn cũng đã xâm nhập vào thế giới tầng Ác Mộng, cũng biết nơi đó

không phải như bọn chúng nói.

Những tên khốn khoác lên mình da người này.

Coi như đứng trước mặt tồn tại mạnh hơn chính mình, cũng dám nói dối.

Kể cả Medea, nhìn qua bà ta rất cao quý mà ưu nhã, năng lực cực cao, kết giao

rất nhiều bạn bè, có thể tổ chức trận tụ hội có cấp bậc như này.

Thế nhưng căn cứ kết quả khi mình phát động "Thương Khuy Thiên Đạo"

mà xét... Bất cứ khi nào bà ta đều đang chú ý tất cả mọi người, chuyện duy nhất

mà bà ta muốn làm, chính là ăn sạch tất cả tồn tại đang ngồi nơi này.

Liễu Bình cảm thấy buồn cười, lập tức bật cười ra tiếng.

ầ ề ắ

Ai ngờ ông lão tóc bạc lại lập tức quay đầu nhìn về phía hắn.

"Chào ngài."

Liễu Bình gật đầu thăm hỏi.

"Vừa rồi tại sao các hạ lại bật cười? Có thể nói để cho lão phu cũng biết hay

không?"

Ông lão tóc bạc hỏi.

"Các vị tại nơi này, ngoài ngài và ta ra, toàn bộ đều phải trả phí."

Liễu Bình nói.

"Ha ha ha, ngươi nói đúng!"

Ông lão tóc bạc mỉm cười đứng lên, hơi thấp người khi nói với Medea: "Có thể

dành cho chúng ta một căn phòng riêng tư được không? Để cho ta và vị Hắc

Ám tiên sinh này có thể tâm sự một cách thoải mái."

"Đương nhiên, các hạ."

Medea lập tức đáp ứng.

Sóng mắt đẹp của bà ta lưu chuyển, liếc nhìn về phía Liễu Bình.

Chỉ có hắn và thần linh cổ xưa này mới biết chân tướng về thế giới kia! Mọi

người đều biết, một tồn tại có bí mật đẳng cấp càng cao, đại biểu cho thực lực

càng mạnh, thân phận càng cao quý... Nói cách khác, dù cho phải trả ra một cái

giá đắt cỡ nào, đều đáng để có thể ăn hắn! Ăn hắn! Ăn hắn! Mặc kệ như thế

nào, cần phải thu hồi ma chú trên người Yana lại đã, sau đó lại đặt lên trên

người hắn.

Không thể chờ đợi... Phải đi tìm Yana thu hồi ma chú ngay lập tức.

Phải ăn sạch hắn! Medea bình tĩnh lại, lộ ra nụ cười lịch sự, ra hiệu cho ông lão

tóc bạc và Liễu Bình: "Hai vị, mời đi theo ta."
 
Nghệ Thuật Gia Luyện Ngục
Chương 863: Khủng khiếp



Trong một mật thất an tĩnh.

Không gian nơi này càng nhỏ, nhưng bố trí lại hoa lệ tinh mỹ hơn nhiều.

Khác với gian mật thất vừa rồi là, nơi này chỉ có ba người.

Lão giả tóc bạc châm một điếu xì gà, nhẹ nhàng hút một ngụm và hỏi: “Vị này

chính là..."

"Con nuôi của ta."

Liễu Bình nói.

Hắn cũng ngậm một điếu xì gà.

Aldrich thật cẩn thận mà châm lửa giúp hắn, sau đó lui đến phía sau hắn.

Ngay cả Lạc Tinh Thần cũng bị Liễu Bình an bài đến ngoài cửa canh giữ.

"Ngươi thật sự quyết định để hắn tới chuyện nghe chúng ta muốn nói?"

Lão giả tóc bạc nhìn Aldrich, trong mắt lộ ra một tia lạnh lẽo.

"Không phải như thế."

Liễu Bình nhìn thoáng qua Aldrich đầy mặt kinh sợ, cười nói: “Hắn bị cột

chung với vận mệnh của ta, cho nên ta giành chỗ tốt cho hắn cũng chính là

giành chỗ tốt cho mình."

Lão giả tóc bạc nói: “Ngươi muốn..."

Liễu Bình phun ra một ngụm khói, lẩm bẩm rằng: “Một vụ làm ăn –– Người

biết đó, tới tuổi này của chúng ta thì trừ tiền ra, đã hai bàn tay trắng."

Hắn đã đánh thức ký ức tất cả các thể của ngày xưa, giờ phút này nói ra câu đó,

lập tức lộ ra một cảm giác tang thương và cổ xưa, làm người ta không khỏi tin

tưởng.

Lão giả tóc bạc nói: “Ngươi đang tự tìm việc cho mình làm thôi."

"Đúng vậy, ta không giống người, bên người có nhiều người phải nuôi sống như

vậy, ta phải tự tìm việc vui."

Liễu Bình nói.

Lão giả tóc bạc nâng ly rượu lên nhẹ nhàng lắc lắc.

Khối băng trong ly va chạm với nhau, phát ra tiếng vang dễ nghe, lấy hình dáng

trong suốt sáng ngời để hấp thu ánh đèn êm dịu, khiến cho chất rượu màu đỏ

sáng lên như máu.

Lão ta chậm rãi nói: “Ta cũng nghe thấy lời nói vừa rồi của người và Medea,

xem ra ngươi rất bất mãn với cuộc hôn nhân này?"

"Đúng vậy."

Liễu Bình nói.



"Ngươi muốn --”.

"Tìm cho hắn một cô dâu có huyết thống cao quý."

"Chậc chậc chậc, mấy chuyện như kết hôn dù gì cũng là một phần tiêu phí lớn,

cho nên nói đến chuyện như vậy thì ta lập tức đau đầu.”.

"Đương nhiên là chuyện làm người ta đau đầu, nhưng ta đã nói, tới tuổi này của

ta, trừ tiền ra thì đã không còn gì khác."

Liễu Bình nhẹ nhàng phun ra một ngụm khói.

Sương khói bốc lên, làm hắc ám bên ngoài ánh đèn hiện ra chút cảm giác lưu

động.

Lão giả tóc bạc lại liếc nhìn Aldrich một cái, sự lạnh lẽo trong ánh mắt đã biến

mất.

"Các hạ muốn làm thế nào?"

Lão ta hỏi.

"Trong ngân hàng của có vô số những khách hàng chất lượng tốt, tin là tùy tiện

lấy ra một phần tư liệu là có thể giúp ta giải quyết vấn đề này."

Liễu Bình nói.

"Khách hàng chất lượng tốt... Hắn còn kém một chút."

Lão giả tóc bạc trầm ngâm mà nói.

Aldrich yên lặng cúi đầu.

Liễu Bình lại nở nụ cười, hắn nâng ly rượu lên, lắc lắc cái ly về phía lão giả tóc

bạc rồi nói: “Có lẽ ngươi còn có một vài người bạn thiếu món nợ kếch xù, các

nàng có huyết thống cao quý, nhưng lại thiếu tiền ngân hàng, nếu lần này có thể

tiền nợ, ngươi không chỉ giảm bớt gánh nặng, các nàng cũng có thể nhận được

tình hữu nghị của ta và Medea -- Đại khái các nàng sẽ tranh nhau muốn có được

cơ hội này."

Tiếng khối băng va chạm biến mất.

Lão giả tóc bạc cầm ly rượu bất động, ngừng chừng hai phút, sau đó bỗng cười

rộ lên.

Lão ta nói với giọng điệu như đùa giỡn: “Quyết định như vậy đi -- Chắc các hạ

không phải mở ngân hàng đúng không, nếu không ngân hàng của ta chắc phải

đóng cửa mất."

"Đương nhiên không phải, trước kia ta cho vay nặng lãi."

Liễu Bình nói.

Hai người nhìn nhau cười, chạm ly với nhau.

Liễu Bình uống cạn rượu trong ly, tùy tiện nói: “Aldrich, còn không cảm ơn vị

đại nhân này."

"Cảm tạ đại nhân nhọc lòng vì chuyện của ta."



Aldrich vội vàng hành lễ và nói.

"Không có gì, chuyện của đám hậu bối các ngươi chính là chuyện của ta, nhìn

thấy các người trưởng thành từng ngày, trong lòng ta cảm thấy thật an ủi."

Lão giả tóc bạc nói.

Lão ta tùy tiện rút ra từng thẻ bài màu xám, chậm rãi lật xem.

"Tiểu thư nhà nào thích hợp đây? Để ta nhìn xem..."

"Bàn về huyết thống cao quý, thật ra trong vạn tộc có vài loại cao quý, ví dụ

tinh linh U Ám, Long tộc, Tinh Linh, Thủy Tinh tộc...”.

"Ngay cả trong ma quỷ cũng có một vài người đặc biệt xuất sắc."

Từng thẻ bài được đặt lên trên bàn, trên mỗi một thẻ đều hiện ra các nữ tính

dung nhan khác nhau.

"Họ đều thiếu tiền ngân hàng?"

Liễu Bình hỏi.

"Đúng vậy, các nàng vi phạm khế ước -- Ví dụ tìm ta vay tiền mua một ít trang

bị vũ khí, lại không trả tiền đúng hạn, ta còn có cách nào chứ? Ta đành lấy đi

thứ các nàng mua, để các nàng trả tiền lại từ từ từng chút một cho đến hết."

Lão giả tóc bạc đầy mặt ưu sầu mà nói.

Aldrich nhìn những nữ tử trên từng thẻ bài, cổ họng không khỏi lăn lộn.

Liễu Bình tùy tiện lấy ra một cái bảo toàn rồi đặt lên bàn.- - Là bảo toàn Vạn

Linh Ai Minh.

Đây là bảo vật làm cho cả Medea cũng phải rung động!

"Đây là tiền đặt cọc sao?"

Lão giả tóc bạc cười tủm tỉm mà hỏi.

"Không, không phải."

Liễu Bình nói.

"Cho nên là toàn bộ thù lao?"

Ý cười trên mặt lão giả tóc bạc không thay đổi.

"Cũng không phải."

Liễu Bình giải thích: “Làm phiền tồn tại như ngài tự chọn lựa cô dâu cho hắn,

đây là vinh hạnh vô thượng của hắn, cho nên đây là một chút phí dịch vụ nho

nhỏ, còn về tiền của vụ làm ăn này -- Ta sẽ tính khác, không thiếu phần tiền nào

cả."

Lão giả tóc bạc cười ha ha, vỗ tay nói: “Thú vị, thật thú vị, đã lâu không gặp

được khách hàng lớn như ngươi, quả nhiên vẫn là người đồng lúa như chúng ta

làm việc có cách điệu nhất, trong mắt những hậu bối kia chỉ có tiền, căn bản

không biết cái gì là phong đô."

Bảo toàn trên bàn biến mất.

ầ ế ấ

Toàn bộ thẻ bài màu xám đầy bàn cũng theo đó mà biến mất.

Hai bên đều thấy được thành ý của đối phương, vậy mọi chuyện chỉ cần tiến

hành bình thường tiếp, không cần dò xét cái gì nữa.

"Ta sẽ để bụng chuyện này, Aldrich, đây là hứa hẹn của ta, ngươi hoàn toàn có

thể tin tưởng."

Lão giả tóc bạc nói với Aldrich.

Trên mặt Aldrich treo lên ý cười không ức chế được, trong lòng điên cuồng hò

hét-- Khủng khiếp.

Ghê gớm! !! Mặc kệ là hứa hẹn gì, chỉ cần được vị tồn tại này hứa hẹn thì cũng

là vinh hạnh vô thượng! Người sở hữu ngân hàng Ngọc Diễm, tồn tại cổ xưa vô

cùng cường đại mà cao quý này lại muốn đích thân chọn lựa cô dâu giúp cho ta!
 
Nghệ Thuật Gia Luyện Ngục
Chương 864: Viên đá ma chú tình yêu!



Chân Aldrich mềm nhũn, lập tức quỳ xuống, nhưng hắn ta cũng nhạy bén, vội

vàng thuận thể hành đại lễ.

"Cảm tạ đại nhân, cảm tạ cha nuôi."

Hắn ta liên tục nói.

Liễu Bình đang muốn nói tiếp thì trước mắt bỗng hiện lên từng hàng chữ nhỏ

thiêu đốt: “Thiết bị tống xử lý sự vụ Hoàng Tuyền tại đây báo cáo:"

"Tất cả chúng sinh trong thế giới tu hành đã được siêu độ xong, chỉ còn lại hai

người chưa được siêu độ."

"Thứ nhất, Triệu Thiền Y!"

"Dựa theo ý chí của người và ước nguyện của nàng, nàng sẽ ở lại bên cạnh

người, cùng người chiến đấu."

"Thứ hai, ? ??"

"Thành viên này đã nhận ra mọi biến hóa vào khoảnh khắc hai tuyến thời gian

chồng lên nhau, được chúng thần Địa Ngục đồng ý, đang trở lại đây từ tương

lai."

-- Cái quỷ gì? Là có ý gì? Hình như đã biết hắn suy nghĩ cái gì, lại thấy từng

hàng chữ nhỏ thiêu đốt nhanh chóng hiện lên: “Ngươi đang viết lại lịch sử lần

nữa, bởi vậy đông đảo người tu hành chết đi có thể được siêu độ trước;"

"Nhưng trong đoạn lịch sử mà người của quá khứ từng viết ra, có một người tu

hành thiên tự trác tuyệt đã khai sáng rất nhiều cục diện không bình thường ở

tương lai xa xôi, người tu hành này cảm ứng được biến hóa trong thời đại quá

khứ, bởi vậy đang chạy về đoạn lịch sử này."

“Xin chờ đợi."

Liễu Bình liếc một cái đã quét xong, trong lòng rối rắm cả lên.

Sẽ là ai đây? Nhưng lúc này không tiện suy nghĩ nữa, dù sao thì lão già đối diện

cũng không dễ lừa gạt.

"Được rồi, Aldrich, người đi ra ngoài trước, chúng ta còn phải bàn một vài

chuyện."

Liễu Bình lạnh nhạt nói.

"Thưa vâng."

Aldrich miễn cưỡng đứng dậy, nghiêng ngả lảo đảo rời đi.

Phanh! Hắn ta đóng cửa lại, đứng ở ngoài cửa, lấy tay chống lên vách tường, im

lìm mà thở hổn hến.

Không sai.

ắ ấ ấ ắ ầ ầ

Hắn ta sinh ra bất phàm, từ lúc còn rất nhỏ đã bắt đầu như có thần linh bảo hộ,

mọi chuyện hoàn toàn thuận ý.

Hiện tại xem ra, tất cả mọi chuyện đều là quỹ đạo vận mệnh đã định ra sẵn.

Sớm muộn gì hắn ta cũng một bước lên trời!

"Ngươi có khỏe không?"

Bên tai truyền đến một giọng nữ.

Aldrich bỗng quay đầu nhìn lại, chỉ thấy người lên tiếng là tên tùy tùng kia của

cha nuôi.

Tuy rằng nàng ta đeo mặt nạ, thấy không rõ dung nhan, nhưng chỉ cần nhìn

dáng người duyên dáng và giọng nói động lòng người của nàng ta thì Aldrich

biết ngay không tầm thường.

Huống chi trên người nàng ta còn tỏa ra uy thể cường đại, làm cả chúng ma quỷ

và thần linh vừa rồi đều có chút kiêng kị.- - Nhân vật như vậy mà chỉ là tùy tùng

của cha nuôi.

Hắn ta thật sự sắp một bước lên trời! Aldrich đang có chút lâng lâng, lại bỗng

nhớ tới một chuyện.

Hôn lễ.

Hôn lễ đáng chết tổ chức vào ngay buổi tối hôm nay! Không được, phải lập tức

đi tìm chủ mẫu, nói cho bà nghe chuyện ở nơi này.

"Ta không có việc gì, xin lỗi không tiếp được."

Aldrich gật gật đầu về phía Lạc Tinh Thần, chạy như bay đến cuối hành lang

giống như một cơn gió.

Lạc Tinh Thần yên lặng nhìn dáng vẻ điên khùng của hắn ta, mãi đến khi hắn ta

hoàn toàn biến mất trong tầm mắt, nàng mới hơi lắc lắc đầu.

Chậc –– Người này đã tẩu hỏa nhập ma, sắp quên mất mình là ai.

Lần này không biết Thỏ Tử lại đang làm cái quỷ gì.

Lừa người ta thành dáng vẻ như thế này.

Vậy xem ra, hiển nhiên Thủ Tử cũng đã hoàn toàn nghiêm túc.

Hồi tưởng lại từng cảnh tượng quá khứ, Lạc Tinh Thần không khỏi thở dài.

Tuy rằng Thỏ Tử mất hết thực lực, nhưng hình như cũng không thèm để ý chút

nào, thậm chí có vẻ càng phấn khởi.

Không có cách nào.- - Hắn là một diễn viên trời sinh, cũng là cao thủ lừa gạt

tuyệt thế.
 
Nghệ Thuật Gia Luyện Ngục
Chương 865: Chúng thần Địa Ngục (Hạ trung) “Các vị, xin lỗi không tiếp được một chút."



Medea nói xin lỗi, sau đó xoay người rời khỏi mật thất.

Ngoài cửa.

Bà ta nhìn Aldrich sắc mặt đỏ bừng, ánh mắt lập tức nghiêm khắc lên.

"Chuyện gì? Vì sao lại gấp như vậy?"

"Chủ mẫu, có một chuyện phải lập tức bẩm báo-- Ta không thể lại kéo dài thêm

giây nào nữa."

Aldrich nhìn thoáng qua một thất, nói với vẻ mặt bất an.

Medea nhìn hắn ta, bỗng nhiên hiểu ra.

Hắn ta rời đi theo hai vị đại nhân vật, lúc này khẳng định là nghe được chuyện

kinh người gì, cho nên nhanh chóng tới bẩm báo cho bà ta.

Mà nơi này không an toàn.

"Đi theo ta."

Medea xách váy lên, đi nhanh như bay trên hành lang.

Aldrich vội vàng đi theo phía sau.

Dọc theo đường đi, thỉnh thoảng Medea phất tay làm ra đủ loại ấn thuật, đánh

bay từng thuật pháp nhìn trộm trong hư không trở về.

"Nữ thần Đen Tối, hừ, còn có Ma Vương ngục thứ mười năm –– “Không, nữ

thần U Ám và Barnes, các ngươi cũng muốn thám thính chuyện của ta?"

Medea nói liên tục, trong hư không lại không ngừng vang lên từng tiếng nói cợt

nhả.

"Hắc hắc, Medea, là người mời chúng ta tới."

"Để chúng ta nghe một chút đi nào."

"Medea, đã lâu không luận bàn, ngươi thử xem có thể phát hiện thuật pháp nhìn

trộm tiếp theo của ta hay không."

"Tốt xấu gì chúng ta cũng là khách mời, đưa ra cái giá đi, bản lĩnh chủ cũng

muốn biết rốt cục hai vị đại nhân kia đã nói những gì."

"Đúng vậy, chính là như vậy."

Medea nghe một hồi, bỗng dừng bước.

Tất cả những bí mật có giá trị đều giống như viên kẹo ngọt ngào, mà các thần

linh và Ma Vương bằng lòng không màng lễ nghi và phong độ vì nó.

Lúc này, muốn tạm thời thiết lập một vài kết giới ngăn cách cỡ lớn quá tốn thời

gian, cũng không còn kịp rồi.

Vậy -- “Đi bên này!"

Medea dẫn Aldrich đi thẳng một mạch về phía trước, đứng lại trước một cánh

cửa đá.

"Nơi cầm tù Yana, phải nói ở chỗ này sao?"

Aldrich lộ ra vẻ mặt thấp thỏm.

"Nơi này là an toàn nhất, ta thiết lập rất nhiều kết giới."

Medea mở cửa, dẫn đầu đi vào.

Aldrich theo sát phía sau.

Phanh! Cánh cửa đóng lại.

"Nói đi, rốt cục là chuyện gì!"

Medea nói.

"Cha nuôi trả một bảo toàn Vạn Linh Ai Minh làm phí dịch vụ, đạt thành một

vụ làm ăn với vị đại nhân của ngân hàng Ngọc Diễm."

Aldrich thở hổn hển mà nói.

"Xem ngươi kích động như vậy, vụ làm ăn này có liên quan đến ngươi?"

Medea bình tĩnh mà hỏi.

"Đúng vậy! Là về ta!"

Aldrich nói.

Trên người Medea tuôn ra một luồng sát ý, hung ác nói: “Rất tốt, bọn họ dám

không hỏi ta mà đã đụng đến người của ta..."

"Không! Chủ mẫu, là cha nuôi suy nghĩ cho ta, ngài ấy ủy thác vị đại nhân kia

thay ta chọn một cô dâu huyết thống cao quý!"

Aldrich nói.

Medea ngẩn ra một chớp mắt, lập tức hỏi: “Vị đại nhân kia đồng ý?"

"Ngài ấy đưa ra hứa hẹn ngay trước mặt!"

Aldrich gần như mất khống chế, kêu to nói hết nguyên câu.

Sát ý trên người Medea chậm rãi tiêu tán.

"Vị đại nhân kia là chủ ngân hàng giàu có nhất trong Luyện Ngục.

Hắn sẽ không dễ dàng đưa ra hứa hẹn, nhưng chỉ cần đã hứa hẹn thì nhất định

sẽ không thất hứa."

Medea lẩm bẩm.

"Đúng vậy, chuyện của ngài ấy nổi tiếng xa gần, ta đã sớm nghe nói đến."

"Ngươi thuật lại kỹ mọi chuyện lần nữa xem."

"Vâng!"

ể ế ề

Aldrich nhanh chóng kể lại, nói hết về những thẻ bài màu xám trải rộng trên bàn

và cuộc đối thoại giữa hai vị đại lão.

Medea rơi vào trầm tư, không khỏi quay đầu lại nhìn lại phòng nghỉ.

Là Yana.

Yana bị xích sắt giam cầm, cột vào trên tường, không thể động đậy chút nào cả.

Nàng mở to hai mắt, lẳng lặng nghe cuộc đối thoại vừa rồi của hai người.

Ma chú tình yêu làm gương mặt nàng hiện ra vẻ đau thương, nước mắt chảy ra

từ trong mắt nàng.

"Aldrich!"

"Nói như thế... Người sẽ có được một vị cô dâu huyết thống càng cao quý, thực

lực càng mạnh, gia tộc càng cổ xưa mà tôn quý..."

Yana vừa giãy giụa, vừa không tự chủ được mà nói.

Medea bỗng tiến lên vài bước, dùng sức nhấn một cái lên trán nàng.

Chỉ thấy một phù văn màu đen bay ra từ trán Yana, sôi nổi quấn quanh cánh tay

của Medea, cuối cùng hóa thành một viên đá quý màu đen.

Viên đá ma chú tình yêu!
 
Nghệ Thuật Gia Luyện Ngục
Chương 866: Rốt cuộc hẳn mạnh đến mức nào?



“Yana, ngươi vô dụng."

Medea lạnh lùng mà nói.

"Đúng vậy."

Yana cúi đầu nói.

Medea nắm chặt ma thạch trong tay, trong mắt hiện ra d*c v*ng mãnh liệt.

Bà ta hô hấp dồn dập vài lần, sau đó cất ma thạch đi.

Không được.

Hiện tại còn chưa thể ăn tên này.

Chờ chuyện của Aldrich kết thúc, bà ta đặc biệt đi cảm tạ hắn, sau đó thì hành

động ngay.

Đây mới là biện pháp thích hợp nhất! Còn về chuyện đêm nay-- Phải nhanh

chóng tìm được một cô dâu tương tính thích hợp cho Aldrich.

Dù sao bà ta cũng là chủ nhân nơi này, cũng là mẹ của Aldrich, bà ta có tư cách

lên tiếng trong chuyện hắn chọn lựa phối ngẫu.

Nhất định phải tìm được một cô dâu thích hợp! Medea đã đưa ra quyết định, mở

miệng nói: “Aldrich, người đi ra ngoài trước."

"Thưa vâng."

Aldrich đi theo bà ta rời khỏi căn phòng này.

Chỉ còn lại Yana đứng ở chỗ cũ, vẻ mặt có chút mờ mịt và không biết làm sao.

Đấu tranh lâu như vậy, thậm chí nàng còn không tiếc mạng sống, nhưng vẫn

không có cách nào chạy thoát lòng bàn tay của chủ mẫu.

Mắt thấy đã tới hoàn cảnh tuyệt vọng, ai ngờ lại quanh co lòng vòng.

Chủ mẫu thu lấy ma chú tình yêu khỏi người nàng.

Kế tiếp thì sao? Bà ta sẽ tha nàng, hay là -- Một cây gai độc màu sắc tươi đẹp

đột nhiên thoáng hiện trong hư không, lập tức đâm xuyên qua ngực Yana.

Yana lập tức phun ra một búng máu.

Cả người nàng không ngừng run rẩy, miễn cưỡng duỗi tay chém ra một vật

thánh quang.

Miệng vết thương bắt đầu khép lại.

Đáng tiếc, cây gai độc kia vẫn chưa rút đi, vẫn xỏ qua ngực nàng, đâm thật sâu

vào vách tường sau lưng nàng.

"Chủ mẫu..."

Trên tay Yana lại thả ra một vật thánh quang, hoang mang nhìn về phía Medea.



Medea vươn tay, nhẹ nhàng v**t v* khuôn mặt Yana.

"Ta đã tìm khắp vô số mảnh đất gieo trồng nhân loại, thu lấy người và muội

muội ngươi từ trong đó ra, toàn lực bồi dưỡng, làm thiên phú và tài hoa của

người được thể hiện ra, cuối cùng cũng bước lên thần vị..."

"Có lẽ người cảm thấy, ta tiểu phí khí lực lớn như vậy bồi dưỡng ngươi, sao lại

nhẫn tâm g**t ch*t ngươi?"

"Chủ mẫu, cầu xin ngài, chỉ cần ngài tha cho ta, ta nguyện ý làm mọi chuyện để

bán mạng cho ngài."

Yana nói nhỏ một câu.

Medea dán lên mặt nàng, nhẹ nhàng ngửi ngửi khí tức trên người nàng.

"Sức mạnh pháp tắc Tra Tấn, sức mạnh thánh kỵ sĩ thuần khiết, hương thơm xử

nữ... Ta hận không thể lập tức ăn ngươi."

Bà ta thoáng lui về phía sau một bước, chờ d*c v*ng mãnh liệt kia dần dần bị

ngăn chặn mới tiếp tục nói: “Đáng tiếc ta vừa ăn một lĩnh chủ ma quỷ, cũng

không sợ người khác phát hiện, chỉ có hai vị đại lão kia, bọn họ nhất định sẽ

biết..."

"Cho nên người còn có thể sống lâu trong chốc lát."

Medea nói xong thì từ từ đi đến hướng cửa.

"Giãy giụa đi, Yana –– Người đã từng là thánh kỵ sĩ, hiện tại là nữ thần Tra Tấn,

lại không thể không gánh chịu sự tra tấn của ta."

"Sau khi người hao hết tất cả sức mạnh, ta sẽ đến thăm ngươi."

Cánh cửa mở ra.

Medea đi ra ngoài.

Yana bị cây gai độc đủ mọi màu sắc kia đóng đinh trên tường, không thể nhúc

nhích, chỉ có thể không ngừng phóng thích thánh quang kéo dài tánh mạng.

"Không... Ai tới... Ai tới giúp ta một chút..."

Nàng thấp giọng r*n r*.

Bên kia.

Aldrich vừa rời khỏi vị trí mật thất của Liễu Bình.

Lão giả tóc bạc hút xì gà, bỗng nói: “Nếu là con nối dõi của nàng ta, vậy chọn

lựa cô dâu phải chú trọng trong tính, dù sao nàng ta cũng rất kén chọn."

Liễu Bình không nói tiếp.

Tương tính -- Cái gọi là trong tính, là một khái niệm rất không rõ ràng, ví dụ

như rét lạnh và nước là có tương tính, chúng có thể kết hợp thành băng, lại ví dụ

một người nhiệt tình yêu thích giết chóc và binh khí sẽ có tương tính, khi bọn

họ ở bên nhau, có thể phát huy ra sức mạnh của nhau.

Vì sao đối phương đột nhiên nói một câu như vậy? Nếu người khác nói vậy thì

cũng không sao cả, nhưng nói những lời này là một lão thần linh.

ỗ ế ề

Lão ta là chủ ngân hàng, mỗi tiếng nói hành động đều phải có được ích lợi.- -

Hắn nên nói tiếp như thế nào? Liễu Bình nhấp một ngụm rượu, ánh mắt bỗng

chợt lóe.

Trong hư không lập tức hiện ra một hàng chữ nhỏ thiêu đốt: “Ngươi phát động

Thương Khuy Thiên Đạo."

"Đây là sức mạnh hiện hóa sinh ra từ sự kết hợp của hạt giống Lục Đạo Luân

Hồi và quẻ thuật của bản thân ngươi."

"Ngươi sẽ nhìn thấy chuyện sắp xảy ra trên người đối phương"

"Bởi vì cấp bậc của đối phương quá cao, lần phát động kỹ năng này hao phí

thêm mười điểm công đức, hơn nữa chỉ có thể thấy một sự kiện ––"

Tất cả chữ nhỏ chợt lóe qua.

Trước mắt Liễu Bình bỗng hiện ra một bộ hình ảnh.

Lão giả tóc bạc đứng trên mặt cỏ, tay nâng một ly rượu, nhẹ nhàng khẽ hát.

Medea bước từng bước đi ra từ trang viên, đứng bên cạnh lão ta.

"Thế nào?"

Lão giả tóc bạc không quay đầu lại mà hỏi.

"Ăn hết toàn bộ."

Medea cười thật xinh đẹp, vui vẻ nói.

Bà ta quay đầu lại nhìn thoáng qua trang viên, trong đó lộ ra một cảm giác chết

chóc, không có bất cứ sinh lợi gì, cả cửa sổ cũng toàn là màu đen.

"Vậy ta đã hoàn thành hứa hẹn."

Lão giả tóc bạc nói.

"Đa tạ các hạ, sau này ta sẽ luôn đứng ở bên cạnh ngài, san sẻ với ngài."

Medea khụy người thi lễ.

"Rất tốt."

Lão giả tóc bạc nói.

Lão ta cúi đầu, đảo ly rượu ngược lại.

Rượu đỏ thắm rượu rơi vãi trên mặt cỏ, tạo nên từng đóa hoa nở rộ loang lổ như

máu.

Tất cả hình ảnh chợt lóe rồi trôi đi.

Trên lưng Liễu Bình thẩm ra một luồng hơi lạnh.

Medea đã sớm được lão giả tóc bạc trợ giúp! Bà ta tổ chức buổi tụ hội này là

muốn ăn luôn tất cả Ma Vương và thần linh tới chơi! !! Không.

Không chỉ như vậy.

Lấy hôn lễ của Yana và Aldrich làm lời dẫn, cái bà ta muốn làm chính là... Liễu

Bình chỉ cảm thấy trong lòng sinh ra một hàn ý.

ầ ẩ

Khó trách Lạc Tinh Thần khẩn trương như vậy.

Ngay từ đầu Lạc Tinh Thần đã nhắc nhở hắn, luồng sức mạnh kia cực kỳ tà ác

và bất lành, nhất định phải tránh đi.

Nàng là cao thủ Kỳ Quỷ thuộc Tinh Thần Trắc, trong lúc loáng thoáng sớm đã

cảm nhận được sự sợ hãi! Cho nên hắn nên đáp lời như thế nào? Những việc

này nói ra thì chậm, trên thực tế chỉ phát sinh trong một giây ngắn ngủn khi

Liều Bình nhấp = ngụm rượu.

Dưới cái nhìn chăm chú của lão giả tóc bạc, Liễu Bình bỗng buông ly rượu.

Chỉ thấy hắn lộ ra vẻ mặt dở khóc dở cười, lắc đầu nói: “Sau khi ta trở về từ

tầng thế giới Ác Mộng, vốn đang điều tra chuyện Lục Đạo Luân Hồi, không

ngờ lại bị nàng coi trọng... Điều này thật làm người ta dở khóc dở cười, ngặt nổi

ta và con nối dõi của nàng lại có chút liên hệ vận mệnh."

Ý cười trên mặt lão giả tóc bạc biến mất.

Cái tên được gọi là Hắc Ám tiên sinh này biết chuyện của Medea! Nếu biết chi

tiết của Medea mà vẫn dám ở lại nơi này -- Chẳng lẽ hắn thật sự không sợ? Như

vậy... Rốt cuộc hắn mạnh đến mức nào? Cốc cốc cốc --- Một tiếng đập cửa vang

lên.

"Mời vào."

Lão giả tóc bạc nói.

Cánh cửa mở ra.

Medea nắm tay Aldrich, ưu nhã đi vào.

"Cảm tạ hai vị đại nhân chọn lựa cô dâu huyết thống cao quý cho hắn."

Bà ta thi lễ hướng về phía lão giả tóc bạc, sau đó lại hành lễ với Liễu Bình.

Liễu Bình nhìn lướt qua bà ta.

Chỉ thấy trên cổ bà ta có thêm một chuỗi trang sức.

Trên vòng cổ ngân quang lấp lánh có đính một viên đá quý màu đen.

Hai hàng chữ nhỏ thiêu đốt nhảy ra: “Chú ý."

"Chủ Mẫu Tàn Nhẫn Medea trang bị đá quý có chú thuật luật nhân quả: Viên đá

ma chú tình yêu."
 
Nghệ Thuật Gia Luyện Ngục
Chương 867: Không... Ai tới... Ai tới giúp ta một chút...



“Các vị, xin lỗi không tiếp được một chút."

Medea nói xin lỗi, sau đó xoay người rời khỏi mật thất.

Ngoài cửa.

Bà ta nhìn Aldrich sắc mặt đỏ bừng, ánh mắt lập tức nghiêm khắc lên.

"Chuyện gì? Vì sao lại gấp như vậy?"

"Chủ mẫu, có một chuyện phải lập tức bẩm báo–– Ta không thể lại kéo dài thêm

giây nào nữa."

Aldrich nhìn thoáng qua một thất, nói với vẻ mặt bất an.

Medea nhìn hắn ta, bỗng nhiên hiểu ra.

Hắn ta rời đi theo hai vị đại nhân vật, lúc này khẳng định là nghe được chuyện

kinh người gì, cho nên nhanh chóng tới bẩm báo cho bà ta.

Mà nơi này không an toàn.

"Đi theo ta."

Medea xách váy lên, đi nhanh như bay trên hành lang.

Aldrich vội vàng đi theo phía sau.

Dọc theo đường đi, thỉnh thoảng Medea phất tay làm ra đủ loại ẩn thuật, đánh

bay từng thuật pháp nhìn trộm trong hư không trở về.

"Nữ thần Đen Tối, hừ, còn có Ma Vương ngục thứ mười năm ––”.

"Không, nữ thần U Ám và Barnes, các ngươi cũng muốn thám thính chuyện của

ta?"

Medea nói liên tục, trong hư không lại không ngừng vang lên từng tiếng nói cợt

nhả.

"Hắc hắc, Medea, là người mời chúng ta tới."

"Để chúng ta nghe một chút đi nào."

"Medea, đã lâu không luận bàn, ngươi thử xem có thể phát hiện thuật pháp nhìn

trộm tiếp theo của ta hay không."

"Tốt xấu gì chúng ta cũng là khách mời, đưa ra cái giá đi, bản lĩnh chủ cũng

muốn biết rốt cục hai vị đại nhân kia đã nói những gì."

"Đúng vậy, chính là như vậy."

Medea nghe một hồi, bỗng dừng bước.

Tất cả những bí mật có giá trị đều giống như viên kẹo ngọt ngào, mà các thần

linh và Ma Vương bằng lòng không màng lễ nghi và phong độ vì nó.

ố ế ế ố

Lúc này, muốn tạm thời thiết lập một vài kết giới ngăn cách cỡ lớn quá tốn thời

gian, cũng không còn kịp rồi.

Vậy –– “Đi bên này!"

Medea dẫn Aldrich đi thẳng một mạch về phía trước, đúng lại trước một cánh

cửa đá.

"Nơi cầm tù Yana, phải nói ở chỗ này sao?"

Aldrich lộ ra vẻ mặt thấp thỏm.

"Nơi này là an toàn nhất, ta thiết lập rất nhiều kết giới."

Medea mở cửa, dẫn đầu đi vào.

Aldrich theo sát phía sau.

Phanh! Cánh cửa đóng lại.

"Nói đi, rốt cục là chuyện gì!"

Medea nói.

"Cha nuôi trả một bảo toàn Vạn Linh Ai Minh làm phí dịch vụ, đạt thành một

vụ làm ăn với vị đại nhân của ngân hàng Ngọc Diễm."

Aldrich thở hổn hển mà nói.

"Xem ngươi kích động như vậy, vụ làm ăn này có liên quan đến ngươi?"

Medea bình tĩnh mà hỏi.

"Đúng vậy! Là về ta!"

Aldrich nói.

Trên người Medea tuôn ra một luồng sát ý, hung ác nói: “Rất tốt, bọn họ dám

không hỏi ta mà đã đụng đến người của ta..."

"Không! Chủ mẫu, là cha nuôi suy nghĩ cho ta, ngài ấy ủy thác vị đại nhân kia

thay ta chọn một cô dâu huyết thống cao quý!"

Aldrich nói.

Medea ngẩn ra một chớp mắt, lập tức hỏi: “Vị đại nhân kia đồng ý?"

"Ngài ấy đưa ra hứa hẹn ngay trước mặt!"

Aldrich gần như mất khống chế, kêu to nói hết nguyên câu.

Sát ý trên người Medea chậm rãi tiêu tán.

"Vị đại nhân kia là chủ ngân hàng giàu có nhất trong Luyện Ngục... Hắn sẽ

không dễ dàng đưa ra hứa hẹn, nhưng chỉ cần đã hứa hẹn thì nhất định sẽ không

thất hứa."

Medea lẩm bẩm.

"Đúng vậy, chuyện của ngài ấy nổi tiếng xa gần, ta đã sớm nghe nói đến."

"Ngươi thuật lại kỹ mọi chuyện lần nữa xem."

"Vâng!"

Aldrich nhanh chóng kể lại, nói hết về những thẻ bài màu xám trải rộng trên bàn

và cuộc đối thoại giữa hai vị đại lão.

Medea rơi vào trầm tư, không khỏi quay đầu lại nhìn lại phòng nghỉ.

Là Yana.

Yana bị xích sắt giam cầm, cột vào trên tường, không thể động đậy chút nào cả.

Nàng mở to hai mắt, lẳng lặng nghe cuộc đối thoại vừa rồi của hai người.

Ma chú tình yêu làm gương mặt nàng hiện ra vẻ đau thương, nước mắt chảy ra

từ trong mắt nàng.

"Aldrich!"

“Nói như thế... Người sẽ có được một vị cô dâu huyết thống càng cao quý, thực

lực càng mạnh, gia tộc càng cổ xưa mà tôn quý..."

Yana vừa giãy giụa, vừa không tự chủ được mà nói.

Medea bỗng tiến lên vài bước, dùng sức nhận một cái lên trán nàng.

Chỉ thấy một phù văn màu đen bay ra từ trán Yana, sôi nổi quấn quanh cánh tay

của Medea, cuối cùng hóa thành một viên đá quý màu đen.

Viên đá ma chú tình yêu!

"Yana, người vô dụng."

Medea lạnh lùng mà nói.

"Đúng vậy."

Yana cúi đầu nói.

Medea nắm chặt ma thạch trong tay, trong mắt hiện ra d*c v*ng mãnh liệt.

Bà ta hô hấp dồn dập vài lần, sau đó cất ma thạch đi.

Không được.

Hiện tại còn chưa thể ăn tên này.

Chờ chuyện của Aldrich kết thúc, bà ta đặc biệt đi cảm tạ hắn, sau đó thì hành

động ngay.

Đây mới là biện pháp thích hợp nhất! Còn về chuyện đêm nay-- Phải nhanh

chóng tìm được một cô dâu tương tính thích hợp cho Aldrich.

Dù sao bà ta cũng là chủ nhân nơi này, cũng là mẹ của Aldrich, bà ta có tư cách

lên tiếng trong chuyện hắn chọn lựa phối ngẫu.

Nhất định phải tìm được một cô dâu thích hợp! Medea đã đưa ra quyết định, mở

miệng nói: “Aldrich, người đi ra ngoài trước."

"Thưa vâng."

Aldrich đi theo bà ta rời khỏi căn phòng này.

ỗ ế

Chỉ còn lại Yana đứng ở chỗ cũ, vẻ mặt có chút mờ mịt và không biết làm sao.

Đấu tranh lâu như vậy, thậm chí nàng còn không tiếc mạng sống, nhưng vẫn

không có cách nào chạy thoát lòng bàn tay của chủ mẫu.

Mắt thấy đã tới hoàn cảnh tuyệt vọng, ai ngờ lại quanh co lòng vòng.

Chủ mẫu thu lấy ma chú tình yêu khỏi người nàng.

Kế tiếp thì sao? Bà ta sẽ tha nàng, hay là -- Một cây gai độc màu sắc tươi đẹp

đột nhiên thoáng hiện trong hư không, lập tức đâm xuyên qua ngực Yana.

Yana lập tức phun ra một búng máu.

Cả người nàng không ngừng run rẩy, miễn cưỡng duỗi tay chém ra một vật

thánh quang.

Miệng vết thương bắt đầu khép lại.

Đáng tiếc, cây gai độc kia vẫn chưa rút đi, vẫn xỏ qua ngực nàng, đâm thật sâu

vào vách tường sau lưng nàng.

"Chủ mẫu..."

Trên tay Yana lại thả ra một vật thánh quang, hoang mang nhìn về phía Medea.

Medea vươn tay, nhẹ nhàng v**t v* khuôn mặt Yana.

"Ta đã tìm khắp vô số mảnh đất gieo trồng nhân loại, thu lấy người và muội

muội ngươi từ trong đó ra, toàn lực bồi dưỡng, làm thiên phú và tài hoa của

người được thể hiện ra, cuối cùng cũng bước lên thần vị..."

"Có lẽ ngươi cảm thấy, ta tiêu chí khí lực lớn như vậy bồi dưỡng ngươi, sao lại

nhẫn tâm g**t ch*t ngươi?”.

"Chủ mẫu, cầu xin ngài, chỉ cần ngài tha cho ta, ta nguyện ý làm mọi chuyện để

bán mạng cho ngài."

Yana nói nhỏ một câu..

Medea dán lên mặt nàng, nhẹ nhàng ngửi ngửi khí tức trên người nàng.

"Sức mạnh pháp tắc Tra Tấn, sức mạnh thánh kỵ sĩ thuần khiết, hương thơm xử

nữ... Ta hận không thể lập tức ăn ngươi."

Bà ta thoáng lui về phía sau một bước, chờ d*c v*ng mãnh liệt kia dần dần bị

ngăn chặn mới tiếp tục nói: “Đáng tiếc ta vừa ăn một lĩnh chủ ma quỷ, cũng

không sợ người khác phát hiện, chỉ có hai vị đại lão kia, bọn họ nhất định sẽ

biết..."

"Cho nên người còn có thể sống lâu trong chốc lát."

Medea nói xong thì từ từ đi đến hướng cửa.

"Giãy giụa đi, Yana -- Người đã từng là thánh kỵ sĩ, hiện tại là nữ thần Tra Tấn,

lại không thể không gánh chịu sự tra tấn của ta..."

"Sau khi người hao hết tất cả sức mạnh, ta sẽ đến thăm ngươi."

Cánh cửa mở ra.

Medea đi ra ngoài.

Yana bị cây gai độc đủ mọi màu sắc kia đóng đinh trên tường, không thể nhúc

nhích, chỉ có thể không ngừng phóng thích thánh quang kéo dài tánh mạng.

"Không... Ai tới... Ai tới giúp ta một chút..."

Nàng thấp giọng r*n r*.
 
Nghệ Thuật Gia Luyện Ngục
Chương 868: Tới nào, Chủ Mẫu Tàn Nhẫn ngu xuẩn



Bên kia.

Aldrich vừa rời khỏi vị trí mật thất của Liễu Bình.

Lão giả tóc bạc hút xì gà, bỗng nói: “Nếu là con nối dõi của nàng ta, vậy chọn

lựa cô dâu phải chú trọng trong tính, dù sao nàng ta cũng rất kén chọn."

Liễu Bình không nói tiếp.

Tương tính -- Cái gọi là tương tính, là một khái niệm rất không rõ ràng, ví dụ

như rét lạnh và nước là có tương tính, chúng có thể kết hợp thành băng, lại ví dụ

một người nhiệt tình yêu thích giết chóc và binh khí sẽ có tương tính, khi bọn

họ ở bên nhau, có thể phát huy ra sức mạnh của nhau.

Vì sao đối phương đột nhiên nói một câu như vậy? Nếu người khác nói vậy thì

cũng không sao cả, nhưng nói những lời này là một lão thần linh.

Lão ta là chủ ngân hàng, mỗi tiếng nói hành động đều phải có được ích lợi.- -

Hắn nên nói tiếp như thế nào? Liễu Bình nhấp một ngụm rượu, ánh mắt bỗng

chợt lóe.

Trong hư không lập tức hiện ra một hàng chữ nhỏ thiêu đốt: “Ngươi phát động

Thương Khuy Thiên Đạo."

"Đây là sức mạnh hiện hóa sinh ra từ sự kết hợp của hạt giống Lục Đạo Luân

Hồi và quẻ thuật của bản thân ngươi."

"Ngươi sẽ nhìn thấy chuyện sắp xảy ra trên người đối phương"

"Bởi vì cấp bậc của đối phương quá cao, lần phát động kỹ năng này hao phí

thêm mười điểm công đức, hơn nữa chỉ có thể thấy một sự kiện --"

Tất cả chữ nhỏ chợt lóe qua.

Trước mắt Liễu Bình bỗng hiện ra một bộ hình ảnh.

Lão giả tóc bạc đứng trên mặt cỏ, tay nâng một ly rượu, nhẹ nhàng khẽ hát.

Medea bước từng bước đi ra từ trang viên, đứng bên cạnh lão ta.

"Thế nào?"

Lão giả tóc bạc không quay đầu lại mà hỏi.

"Ăn hết toàn bộ."

Medea cười thật xinh đẹp, vui vẻ nói.

Bà ta quay đầu lại nhìn thoáng qua trang viên, trong đó lộ ra một cảm giác chết

chóc, không có bất cứ sinh lợi gì, cả cửa sổ cũng toàn là màu đen.

"Vậy ta đã hoàn thành hứa hẹn."

Lão giả tóc bạc nói.

"Đa tạ các hạ, sau này ta sẽ luôn đứng ở bên cạnh ngài, san sẻ với ngài."



Medea khụy người thi lễ.

"Rất tốt."

Lão giả tóc bạc nói.

Lão ta cúi đầu, đảo ly rượu ngược lại.

Rượu đỏ thắm rượu rơi vãi trên mặt cỏ, tạo nên từng đóa hoa nở rộ loang lổ như

máu.

Tất cả hình ảnh chợt lóe rồi trôi đi.

Trên lưng Liễu Bình thấm ra một luồng hơi lạnh.

Medea đã sớm được lão giả tóc bạc trợ giúp! Bà ta tổ chức buổi tụ hội này là

muốn ăn luôn tất cả Ma Vương và thần linh tới chơi! !!

Không.

Không chỉ như vậy.

Lấy hôn lễ của Yana và Aldrich làm lời dẫn, cái bà ta muốn làm chính là... Liễu

Bình chỉ cảm thấy trong lòng sinh ra một hàn ý.

Khó trách Lạc Tinh Thần khẩn trương như vậy.

Ngay từ đầu Lạc Tinh Thần đã nhắc nhở hắn, luồng sức mạnh kia cực kỳ tà ác

và bất lành, nhất định phải tránh đi.

Nàng là cao thủ Kỳ Quỷ thuộc Tinh Thần Trắc, trong lúc loáng thoáng sớm đã

cảm nhận được sự sợ hãi! Cho nên hắn nên đáp lời như thế nào? Những việc

này nói ra thì chậm, trên thực tế chỉ phát sinh trong một giây ngắn ngủn khi

Liễu Bình nhấp = ngụm rượu.

Dưới cái nhìn chăm chú của lão giả tóc bạc, Liễu Bình bỗng buông ly rượu.

Chỉ thấy hắn lộ ra vẻ mặt dở khóc dở cười, lắc đầu nói: “Sau khi ta trở về từ

tầng thế giới Ác Mộng, vốn đang điều tra chuyện Lục Đạo Luân Hồi, không

ngờ lại bị nàng coi trọng... Điều này thật làm người ta dở khóc dở cười, ngặt nổi

ta và con nối dõi của nàng lại có chút liên hệ vận mệnh."

Ý cười trên mặt lão giả tóc bạc biến mất.

Cái tên được gọi là Hắc Ám tiên sinh này biết chuyện của Medea! Nếu biết chi

tiết của Medea mà vẫn dám ở lại nơi này -- Chẳng lẽ hắn thật sự không sợ? Như

vậy... Rốt cuộc hắn mạnh đến mức nào? Cốc cốc cốc -- - Một tiếng đập cửa

vang lên.

"Mời vào."

Lão giả tóc bạc nói.

Cánh cửa mở ra.

Medea nắm tay Aldrich, ưu nhã đi vào.

"Cảm tạ hai vị đại nhân chọn lựa cô dâu huyết thống cao quý cho hắn."

Bà ta thi lễ hướng về phía lão giả tóc bạc, sau đó lại hành lễ với Liễu Bình.



Liễu Bình nhìn lướt qua bà ta.

Chỉ thấy trên cổ bà ta có thêm một chuỗi trang sức.

Trên vòng cổ ngân quang lấp lánh có đính một viên đá quý màu đen.

Hai hàng chữ nhỏ thiêu đốt nhảy ra: “Chú ý."

"Chủ Mẫu Tàn Nhẫn Medea trang bị đá quý có chú thuật luật nhân quả: Viên đá

ma chú tình yêu."

Liễu Bình đặt ly rượu lên trên bàn, từ từ đứng dậy -- Hạt giống sức mạnh hHắc

ám bắt đầu xâm nhập tính cách, nhưng lần này hắn không ngăn cản, ngược lại

lấy ý chí của bản thân làm tất cả trở nên càng mãnh liệt.

"Medea à, ta chỉ tới chơi thôi, nếu người muốn ta ra tay thật, vậy dùng chiếc

vòng trên cổ của ngươi đi -- Lập tức dùng ngay."

Hắn cười như không cười mà nói.

Trong vô số năm tháng, hắn từng gặp được quái vật nào mạnh nhất? -- Là Ác

Mộng chi Chủ.

Chỉ có thể là nó.

Khi nó nghe nói Hư Không Thần Trụ bị chiến giáp khổng lồ hủy diệt, nó không

chút do dự mà trở về.

Điều này chứng minh nó căn bản không sợ đối phương.

Cả người Liễu Bình chấn động, sức mạnh Kỳ Quỷ vô biên tỏa ra từ trên người

hắn.

Từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt nhanh chóng hiện ra: “Ngươi phóng thích kỹ thuật

diễn cấp Kỳ Quỷ: Đặc hiệu sư."

"Khí thế và sức mạnh của Ác Mộng chi Chủ hiện hóa ra trên người ngươi-- Cho

dù nó là giả, nhưng lại không khác gì chân thật."

Trong hư không, từng luồng sức mạnh vượt xa tưởng tượng bắt đầu nở rộ.

Một rồi lại một con mắt dựng thẳng mọc ra ở dưới những chiếc xúc tua thật dài,

chất dày đặc thập phương, chúng cùng nhìn thẳng vào Medea.

Liễu Bình vươn tay, nâng cằm Medea lên, cả người ầm ầm phát ra quang triều

hắc ám.

Sức mạnh hủy diệt Lục Đạo Luân Hồi! Lần này cũng không phải giả, mà sức

mạnh hạt giống này đã bị hắn hoàn toàn kích phát ra.

Trong hư không, một loại những dị tượng khác theo đó mà hiện ra.

Đó là vô số những quan tài hắc ám ẩn sâu trong nơi cắt đứt mọi tin tức nào đó,

tỏa ra đủ loại sức mạnh chẳng lành, làm người ta thoáng cảm nhận một chút đã

không khỏi rơi vào điên cuồng.

"Tới nào, Medea."

Liễu Bình nhẹ nhàng nói bên tai bà ta.

ẫ ẫ ẩ ắ ấ

"Tới nào, Chủ Mẫu Tàn Nhẫn ngu xuẩn-- Đã lâu lắm ta không nhấm nháp mùi

vị tình yêu, chỉ cần ngươi dám để ta nếm thử nó, ta sẽ nói cho ngươi biết, thật ra

tình yêu tràn ngập sự thống khổ và tuyệt vọng của ngươi."

Câu nói vừa dứt.

Medea há to mồm th* d*c, mị nhãn như tơ, cứ như sắp không ức chế được cái

gì.

Nhưng trong mắt bà ta lại lộ ra sợ hãi thật sâu.

Cho dù là khí tức của Ác Mộng chi Chủ, hay là dị tượng bày ra trên người Liễu

Bình, chúng đều là thứ bà ta không thể ứng phó và kháng cự.

Bà ta có thể leo lên vị trí hôm nay sau năm tháng vô tận là do dựa vào bình tĩnh,

khắc chế và cẩn thận.
 
Nghệ Thuật Gia Luyện Ngục
Chương 869: Ta phải nắm chặt thời gian...



Lúc con mồi quá mạnh thì tuyệt đối đừng đi trêu chọc!

"Ngài nói đùa, làm sao ta dám chứ."

Bà ta vươn đầu lưỡi nhẹ nhàng l**m l**m khóe miệng, nhẹ nhàng lui về phía sau

một bước.

Lão giả tóc bạc đứng bên cạnh quan sát, ánh mắt từ sắc bén đã chuyển sang

thâm thúy.

Lão ta chậm rãi mở miệng nói: “Được rồi, Hắc Ám tiên sinh, nàng cũng không

phải ngu xuẩn... Làm sao dám mạo phạm ngài kia chứ."

Một thẻ bài xuất hiện trong tay lão ta, bị lão ta nhẹ nhàng b*n r*, bay đến trước

mặt Medea.

Chỉ thấy trên thẻ bài có vẽ một nữ tử sắc mặt tái nhợt, trong tay nâng một đoàn

quang diễm đại diện cho thần lực.

"Thần vị Chú Linh Tộc, cực kỳ phù hợp với tương tính của nhất hệ các ngươi,

bọn họ thiếu tiền của ta – thiểu rất nhiều, cho nên bằng lòng lấy thần vị để trả

nợ, qua mấy ngày thần nữ sẽ đến."

Lão giả tóc bạc nói.

Medea nhận lấy thẻ bài rồi quan sát, trên mặt lập tức hiện ra vẻ vừa lòng.

"Aldrich, việc hôn nhân này không tồi, rất không tồi, thần lực chú linh phù hợp

với tương tính của ngươi, sẽ càng nhiều, càng mạnh hơn những gì Yana có thể

cho ngươi!"

"Đa tạ hai vị đại nhân lo toan."

Aldrich vội vàng hành lễ và nói.

"Được rồi, ngươi và mẫu thân người đều lui ra đi, hai lão già chúng ta còn phải

nói chuyện."

Lão giả tóc bạc nói.

"Thưa vâng."

Medea mang theo Aldrich lại hành lễ lần nữa, cầm thẻ bài kia vội vàng lui ra

ngoài.

Trong mật thất chỉ còn lại lão giả tóc bạc và Liễu Bình.

"Hừ, đã thật lâu ta không hưng phấn như vậy... Vừa rồi nên xé xác nàng..."

Liễu Bình hậm hực đi trở về rồi ngồi xuống sô pha.

Lão giả tóc bạc phun ra một ngụm sương khói, buông xì gà và nói: “Nhân vật

như người và ta cần gì so đo với một nữ nhân."

ấ ể

Đông -- Lão giả tóc bạc gõ gõ cái bàn, lấy ra một quyển sách thẻ màu vàng có

rìa màu đen rồi đặt trên bàn, lão ta híp mắt nói: “Hôm nay Medea vừa chiêu đãi

đám ma thần kia, vừa phải bận tâm việc hôn nhân của con trai mình, chỉ sợ

không có thời gian tiếp đãi chúng ta, không bằng ty chúng ta tìm chút việc vui

đi?"

Sách thẻ mở ra.

Một thẻ bài theo đó mà hiện lên.

"Thế giới hiện hóa, kết giới!"

Lão giả thấp giọng thì thầm.

Trên bàn lập tức hiện ra cảnh tượng thu nhỏ của một thế giới.

Dãy núi con sông, vùng quê trùng điệp, thậm chí còn có đại sa mạc, hải dương -

- Đây là một thế giới hoàn chỉnh.

Chẳng qua, nó hiện ra trên bàn trà với hình thức thu nhỏ mà thôi.

Trước mắt Liễu Bình lập tức hiện ra từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt: “Cảnh cáo!"

"Đối phương phát động chiến tranh thẻ bài sư!"

"Đây hoàn toàn là một lần thăm dò..."

"Nếu người bị thua trong chiến tranh thẻ bài sư thì chứng minh người tốt mã dẻ

cùi, đối phương sẽ lập tức ra tay với ngươi."

"Ba,"

“Hai,"

“Một!"

"Kết giới đã được thành lập."

"Xin hãy phái thẻ bài tiến vào kết giới để tiến hành chiến đấu với thẻ bài của đối

phương!"

Liễu Bình liếc nhìn một cái đã xem xong.- - Quả nhiên con cáo già này không

bị chút khí thế kia dọa ngã ngửa.

Loại tồn tại cấp bậc như lão ta là đánh giết ra từ thây son biển máu, không dễ

đuổi đi như vậy.

Nhưng lão ta vẫn rất cẩn thận, chọn dùng phương thức thẻ bài này để tiến hành

thăm dò.

Nếu thẻ bài trong tay hai người có thực lực tương đương -- Vậy chứng minh cấp

bậc của hai bên cũng tương đương, không cần thiết toàn lực ra tay.

Vậy tránh hai bên sẽ chém giết sinh tử.

Dù sao mọi người đều sống qua năm tháng dài lâu như vậy, đều rất tiếc mạng.

"Thì ra là thế, chơi với ngươi một lát cũng không có gì."

Liễu Bình duỗi tay nhấn một cái.

ể ắ

Sách thẻ: Quyển Sách Tử Vong lập tức hiện lên trước mặt hắn.

Hiện giờ chỉ có ba thẻ bài có thể sử dụng là Triệu Thiền Y, Bạch Lang và Lạc

Tinh Thần.

Bạch Lang đang đi tìm những thành viên khác của đoàn đội.

Còn lại hai thẻ bài.

Là Triệu Thiền Y và Lạc Tinh Thần.

Liễu Bình ném một thẻ bài ra, nó đáp xuống thế giới thu nhỏ trên mặt bàn.

Ngoài cửa.

Trong lòng Lạc Tinh Thần cảm nhận được điều gì, lập tức đi vào hư không rồi

biến mất.

Nàng trực tiếp xuất hiện trong thế giới trên mặt bàn.

Tên mặt lão giả tóc bạc lập tức lộ ra vẻ mặt sầu khổ: “Là hộ vệ của ngươi à,

thực lực thật sự không tồi, để ta ngẫm lại --"

Bên kia.

Medea mang theo Aldrich nhanh chóng đi vội trên hành lang.

"Chủ mẫu, chúng ta đang đi đâu vậy?"

Aldrich cuống quít hỏi.

-- Trên tay chủ mẫu còn cầm thẻ bài thần vị kia!

"Đi theo ta!"

Medea nói.

Hai người nhanh chóng đi vào mật thất của Yana, mở cửa rồi bước vào.

Yana vẫn bị gai độc đóng đinh trên tường.

Medea nhìn lướt qua, yên lòng, chờ Aldrich vào cửa rồi lập tức đóng lại.

Bà ta lấy ra một cái ống nghe kiểu cũ..

Ống nghe lập tức vang lên giọng nói của lão giả tóc bạc: “Khi thể của người này

cực kỳ mạnh, lẽ ra không nên dây vào, nhưng ta vẫn muốn thử cấp bậc của

hắn..."

"Medea, nghe đây, ta đã an bài tất cả phương sách, người phải lập tức đi gặp

mặt những Ma Vương và thần linh đó, lần lượt ăn luôn chúng nó, hoàn thành

toàn bộ hiến tế."

"Nắm chặt thời gian, chờ ta đánh xong bài thì người sẽ biết rốt cục Hắc Ám tiên

sinh có thể ăn được hay không."

Giọng nói biến mất.

Medea hít sâu một hơi, lập tức cất ống nghe đi.

"Ta phải nắm chặt thời gian..."

ẩ ẩ ầ ẫ

Bà ta lẩm bẩm một câu, nhét thẻ bài thần vị kia vào tay Aldrich “Chủ mẫu, cho

ta sao?"

Aldrich vui mừng quá đỗi mà nói.

"Đương nhiên là cho ngươi, đây là thần vị càng thích hợp với người hơn cả

Yana, hơn nữa sử dụng càng đơn giản, chỉ cần ngươi bóp nát nó là có thể đạt

được thần vị."

Medea nói.

Aldrich không chút do dự mà bóp nát thẻ bài.

Cả thẻ bài hóa thành quang mang nhàn nhạt hoàn toàn đi vào thân thể hắn ta.

Khí thế trên người hắn ta dần dần thay đổi.

"Đa tạ chủ mẫu!"

Aldrich cảm kích mà nói.

Medea tiến lên một bước, ôm hắn ta vào ngực, nhẹ nhàng nói: “Aldrich, có lẽ

ngươi không biết, ngươi là con nối dõi của ta... Aldrich giật mình.

Medea dịu dàng nói: “Trên người của ngươi có máu của ta, cho nên dựa theo

nghi thức cực kỳ cường đại kia thì chỉ cần ngươi đạt được thần vị có tương tính

thích hợp với ta, vậy ta có thể thông qua ăn cơm để đạt được hồi báo sức mạnh

gấp bội!"

Aldrich bỗng cảm thấy trên người truyền đến một cơn đau nhức.

Thế giới tối sầm lại.

Hắn ta nghe thấy tiếng cảm khái như lời ngâm nga của Medea: “Mùi vị ngon

lành đến cỡ nào, chỉ sợ ta vĩnh viễn cũng không thể quên được."
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back