Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Nghệ Thuật Gia Luyện Ngục

[BOT] Mê Truyện Dịch
Nghệ Thuật Gia Luyện Ngục
Chương 865: Chúng thần Địa Ngục (Hạ trung) “Các vị, xin lỗi không tiếp được một chút."



Medea nói xin lỗi, sau đó xoay người rời khỏi mật thất.

Ngoài cửa.

Bà ta nhìn Aldrich sắc mặt đỏ bừng, ánh mắt lập tức nghiêm khắc lên.

"Chuyện gì? Vì sao lại gấp như vậy?"

"Chủ mẫu, có một chuyện phải lập tức bẩm báo-- Ta không thể lại kéo dài thêm

giây nào nữa."

Aldrich nhìn thoáng qua một thất, nói với vẻ mặt bất an.

Medea nhìn hắn ta, bỗng nhiên hiểu ra.

Hắn ta rời đi theo hai vị đại nhân vật, lúc này khẳng định là nghe được chuyện

kinh người gì, cho nên nhanh chóng tới bẩm báo cho bà ta.

Mà nơi này không an toàn.

"Đi theo ta."

Medea xách váy lên, đi nhanh như bay trên hành lang.

Aldrich vội vàng đi theo phía sau.

Dọc theo đường đi, thỉnh thoảng Medea phất tay làm ra đủ loại ấn thuật, đánh

bay từng thuật pháp nhìn trộm trong hư không trở về.

"Nữ thần Đen Tối, hừ, còn có Ma Vương ngục thứ mười năm –– “Không, nữ

thần U Ám và Barnes, các ngươi cũng muốn thám thính chuyện của ta?"

Medea nói liên tục, trong hư không lại không ngừng vang lên từng tiếng nói cợt

nhả.

"Hắc hắc, Medea, là người mời chúng ta tới."

"Để chúng ta nghe một chút đi nào."

"Medea, đã lâu không luận bàn, ngươi thử xem có thể phát hiện thuật pháp nhìn

trộm tiếp theo của ta hay không."

"Tốt xấu gì chúng ta cũng là khách mời, đưa ra cái giá đi, bản lĩnh chủ cũng

muốn biết rốt cục hai vị đại nhân kia đã nói những gì."

"Đúng vậy, chính là như vậy."

Medea nghe một hồi, bỗng dừng bước.

Tất cả những bí mật có giá trị đều giống như viên kẹo ngọt ngào, mà các thần

linh và Ma Vương bằng lòng không màng lễ nghi và phong độ vì nó.

Lúc này, muốn tạm thời thiết lập một vài kết giới ngăn cách cỡ lớn quá tốn thời

gian, cũng không còn kịp rồi.

Vậy -- “Đi bên này!"

Medea dẫn Aldrich đi thẳng một mạch về phía trước, đứng lại trước một cánh

cửa đá.

"Nơi cầm tù Yana, phải nói ở chỗ này sao?"

Aldrich lộ ra vẻ mặt thấp thỏm.

"Nơi này là an toàn nhất, ta thiết lập rất nhiều kết giới."

Medea mở cửa, dẫn đầu đi vào.

Aldrich theo sát phía sau.

Phanh! Cánh cửa đóng lại.

"Nói đi, rốt cục là chuyện gì!"

Medea nói.

"Cha nuôi trả một bảo toàn Vạn Linh Ai Minh làm phí dịch vụ, đạt thành một

vụ làm ăn với vị đại nhân của ngân hàng Ngọc Diễm."

Aldrich thở hổn hển mà nói.

"Xem ngươi kích động như vậy, vụ làm ăn này có liên quan đến ngươi?"

Medea bình tĩnh mà hỏi.

"Đúng vậy! Là về ta!"

Aldrich nói.

Trên người Medea tuôn ra một luồng sát ý, hung ác nói: “Rất tốt, bọn họ dám

không hỏi ta mà đã đụng đến người của ta..."

"Không! Chủ mẫu, là cha nuôi suy nghĩ cho ta, ngài ấy ủy thác vị đại nhân kia

thay ta chọn một cô dâu huyết thống cao quý!"

Aldrich nói.

Medea ngẩn ra một chớp mắt, lập tức hỏi: “Vị đại nhân kia đồng ý?"

"Ngài ấy đưa ra hứa hẹn ngay trước mặt!"

Aldrich gần như mất khống chế, kêu to nói hết nguyên câu.

Sát ý trên người Medea chậm rãi tiêu tán.

"Vị đại nhân kia là chủ ngân hàng giàu có nhất trong Luyện Ngục.

Hắn sẽ không dễ dàng đưa ra hứa hẹn, nhưng chỉ cần đã hứa hẹn thì nhất định

sẽ không thất hứa."

Medea lẩm bẩm.

"Đúng vậy, chuyện của ngài ấy nổi tiếng xa gần, ta đã sớm nghe nói đến."

"Ngươi thuật lại kỹ mọi chuyện lần nữa xem."

"Vâng!"

ể ế ề

Aldrich nhanh chóng kể lại, nói hết về những thẻ bài màu xám trải rộng trên bàn

và cuộc đối thoại giữa hai vị đại lão.

Medea rơi vào trầm tư, không khỏi quay đầu lại nhìn lại phòng nghỉ.

Là Yana.

Yana bị xích sắt giam cầm, cột vào trên tường, không thể động đậy chút nào cả.

Nàng mở to hai mắt, lẳng lặng nghe cuộc đối thoại vừa rồi của hai người.

Ma chú tình yêu làm gương mặt nàng hiện ra vẻ đau thương, nước mắt chảy ra

từ trong mắt nàng.

"Aldrich!"

"Nói như thế... Người sẽ có được một vị cô dâu huyết thống càng cao quý, thực

lực càng mạnh, gia tộc càng cổ xưa mà tôn quý..."

Yana vừa giãy giụa, vừa không tự chủ được mà nói.

Medea bỗng tiến lên vài bước, dùng sức nhấn một cái lên trán nàng.

Chỉ thấy một phù văn màu đen bay ra từ trán Yana, sôi nổi quấn quanh cánh tay

của Medea, cuối cùng hóa thành một viên đá quý màu đen.

Viên đá ma chú tình yêu!
 
Nghệ Thuật Gia Luyện Ngục
Chương 866: Rốt cuộc hẳn mạnh đến mức nào?



“Yana, ngươi vô dụng."

Medea lạnh lùng mà nói.

"Đúng vậy."

Yana cúi đầu nói.

Medea nắm chặt ma thạch trong tay, trong mắt hiện ra d*c v*ng mãnh liệt.

Bà ta hô hấp dồn dập vài lần, sau đó cất ma thạch đi.

Không được.

Hiện tại còn chưa thể ăn tên này.

Chờ chuyện của Aldrich kết thúc, bà ta đặc biệt đi cảm tạ hắn, sau đó thì hành

động ngay.

Đây mới là biện pháp thích hợp nhất! Còn về chuyện đêm nay-- Phải nhanh

chóng tìm được một cô dâu tương tính thích hợp cho Aldrich.

Dù sao bà ta cũng là chủ nhân nơi này, cũng là mẹ của Aldrich, bà ta có tư cách

lên tiếng trong chuyện hắn chọn lựa phối ngẫu.

Nhất định phải tìm được một cô dâu thích hợp! Medea đã đưa ra quyết định, mở

miệng nói: “Aldrich, người đi ra ngoài trước."

"Thưa vâng."

Aldrich đi theo bà ta rời khỏi căn phòng này.

Chỉ còn lại Yana đứng ở chỗ cũ, vẻ mặt có chút mờ mịt và không biết làm sao.

Đấu tranh lâu như vậy, thậm chí nàng còn không tiếc mạng sống, nhưng vẫn

không có cách nào chạy thoát lòng bàn tay của chủ mẫu.

Mắt thấy đã tới hoàn cảnh tuyệt vọng, ai ngờ lại quanh co lòng vòng.

Chủ mẫu thu lấy ma chú tình yêu khỏi người nàng.

Kế tiếp thì sao? Bà ta sẽ tha nàng, hay là -- Một cây gai độc màu sắc tươi đẹp

đột nhiên thoáng hiện trong hư không, lập tức đâm xuyên qua ngực Yana.

Yana lập tức phun ra một búng máu.

Cả người nàng không ngừng run rẩy, miễn cưỡng duỗi tay chém ra một vật

thánh quang.

Miệng vết thương bắt đầu khép lại.

Đáng tiếc, cây gai độc kia vẫn chưa rút đi, vẫn xỏ qua ngực nàng, đâm thật sâu

vào vách tường sau lưng nàng.

"Chủ mẫu..."

Trên tay Yana lại thả ra một vật thánh quang, hoang mang nhìn về phía Medea.



Medea vươn tay, nhẹ nhàng v**t v* khuôn mặt Yana.

"Ta đã tìm khắp vô số mảnh đất gieo trồng nhân loại, thu lấy người và muội

muội ngươi từ trong đó ra, toàn lực bồi dưỡng, làm thiên phú và tài hoa của

người được thể hiện ra, cuối cùng cũng bước lên thần vị..."

"Có lẽ người cảm thấy, ta tiểu phí khí lực lớn như vậy bồi dưỡng ngươi, sao lại

nhẫn tâm g**t ch*t ngươi?"

"Chủ mẫu, cầu xin ngài, chỉ cần ngài tha cho ta, ta nguyện ý làm mọi chuyện để

bán mạng cho ngài."

Yana nói nhỏ một câu.

Medea dán lên mặt nàng, nhẹ nhàng ngửi ngửi khí tức trên người nàng.

"Sức mạnh pháp tắc Tra Tấn, sức mạnh thánh kỵ sĩ thuần khiết, hương thơm xử

nữ... Ta hận không thể lập tức ăn ngươi."

Bà ta thoáng lui về phía sau một bước, chờ d*c v*ng mãnh liệt kia dần dần bị

ngăn chặn mới tiếp tục nói: “Đáng tiếc ta vừa ăn một lĩnh chủ ma quỷ, cũng

không sợ người khác phát hiện, chỉ có hai vị đại lão kia, bọn họ nhất định sẽ

biết..."

"Cho nên người còn có thể sống lâu trong chốc lát."

Medea nói xong thì từ từ đi đến hướng cửa.

"Giãy giụa đi, Yana –– Người đã từng là thánh kỵ sĩ, hiện tại là nữ thần Tra Tấn,

lại không thể không gánh chịu sự tra tấn của ta."

"Sau khi người hao hết tất cả sức mạnh, ta sẽ đến thăm ngươi."

Cánh cửa mở ra.

Medea đi ra ngoài.

Yana bị cây gai độc đủ mọi màu sắc kia đóng đinh trên tường, không thể nhúc

nhích, chỉ có thể không ngừng phóng thích thánh quang kéo dài tánh mạng.

"Không... Ai tới... Ai tới giúp ta một chút..."

Nàng thấp giọng r*n r*.

Bên kia.

Aldrich vừa rời khỏi vị trí mật thất của Liễu Bình.

Lão giả tóc bạc hút xì gà, bỗng nói: “Nếu là con nối dõi của nàng ta, vậy chọn

lựa cô dâu phải chú trọng trong tính, dù sao nàng ta cũng rất kén chọn."

Liễu Bình không nói tiếp.

Tương tính -- Cái gọi là trong tính, là một khái niệm rất không rõ ràng, ví dụ

như rét lạnh và nước là có tương tính, chúng có thể kết hợp thành băng, lại ví dụ

một người nhiệt tình yêu thích giết chóc và binh khí sẽ có tương tính, khi bọn

họ ở bên nhau, có thể phát huy ra sức mạnh của nhau.

Vì sao đối phương đột nhiên nói một câu như vậy? Nếu người khác nói vậy thì

cũng không sao cả, nhưng nói những lời này là một lão thần linh.

ỗ ế ề

Lão ta là chủ ngân hàng, mỗi tiếng nói hành động đều phải có được ích lợi.- -

Hắn nên nói tiếp như thế nào? Liễu Bình nhấp một ngụm rượu, ánh mắt bỗng

chợt lóe.

Trong hư không lập tức hiện ra một hàng chữ nhỏ thiêu đốt: “Ngươi phát động

Thương Khuy Thiên Đạo."

"Đây là sức mạnh hiện hóa sinh ra từ sự kết hợp của hạt giống Lục Đạo Luân

Hồi và quẻ thuật của bản thân ngươi."

"Ngươi sẽ nhìn thấy chuyện sắp xảy ra trên người đối phương"

"Bởi vì cấp bậc của đối phương quá cao, lần phát động kỹ năng này hao phí

thêm mười điểm công đức, hơn nữa chỉ có thể thấy một sự kiện ––"

Tất cả chữ nhỏ chợt lóe qua.

Trước mắt Liễu Bình bỗng hiện ra một bộ hình ảnh.

Lão giả tóc bạc đứng trên mặt cỏ, tay nâng một ly rượu, nhẹ nhàng khẽ hát.

Medea bước từng bước đi ra từ trang viên, đứng bên cạnh lão ta.

"Thế nào?"

Lão giả tóc bạc không quay đầu lại mà hỏi.

"Ăn hết toàn bộ."

Medea cười thật xinh đẹp, vui vẻ nói.

Bà ta quay đầu lại nhìn thoáng qua trang viên, trong đó lộ ra một cảm giác chết

chóc, không có bất cứ sinh lợi gì, cả cửa sổ cũng toàn là màu đen.

"Vậy ta đã hoàn thành hứa hẹn."

Lão giả tóc bạc nói.

"Đa tạ các hạ, sau này ta sẽ luôn đứng ở bên cạnh ngài, san sẻ với ngài."

Medea khụy người thi lễ.

"Rất tốt."

Lão giả tóc bạc nói.

Lão ta cúi đầu, đảo ly rượu ngược lại.

Rượu đỏ thắm rượu rơi vãi trên mặt cỏ, tạo nên từng đóa hoa nở rộ loang lổ như

máu.

Tất cả hình ảnh chợt lóe rồi trôi đi.

Trên lưng Liễu Bình thẩm ra một luồng hơi lạnh.

Medea đã sớm được lão giả tóc bạc trợ giúp! Bà ta tổ chức buổi tụ hội này là

muốn ăn luôn tất cả Ma Vương và thần linh tới chơi! !! Không.

Không chỉ như vậy.

Lấy hôn lễ của Yana và Aldrich làm lời dẫn, cái bà ta muốn làm chính là... Liễu

Bình chỉ cảm thấy trong lòng sinh ra một hàn ý.

ầ ẩ

Khó trách Lạc Tinh Thần khẩn trương như vậy.

Ngay từ đầu Lạc Tinh Thần đã nhắc nhở hắn, luồng sức mạnh kia cực kỳ tà ác

và bất lành, nhất định phải tránh đi.

Nàng là cao thủ Kỳ Quỷ thuộc Tinh Thần Trắc, trong lúc loáng thoáng sớm đã

cảm nhận được sự sợ hãi! Cho nên hắn nên đáp lời như thế nào? Những việc

này nói ra thì chậm, trên thực tế chỉ phát sinh trong một giây ngắn ngủn khi

Liều Bình nhấp = ngụm rượu.

Dưới cái nhìn chăm chú của lão giả tóc bạc, Liễu Bình bỗng buông ly rượu.

Chỉ thấy hắn lộ ra vẻ mặt dở khóc dở cười, lắc đầu nói: “Sau khi ta trở về từ

tầng thế giới Ác Mộng, vốn đang điều tra chuyện Lục Đạo Luân Hồi, không

ngờ lại bị nàng coi trọng... Điều này thật làm người ta dở khóc dở cười, ngặt nổi

ta và con nối dõi của nàng lại có chút liên hệ vận mệnh."

Ý cười trên mặt lão giả tóc bạc biến mất.

Cái tên được gọi là Hắc Ám tiên sinh này biết chuyện của Medea! Nếu biết chi

tiết của Medea mà vẫn dám ở lại nơi này -- Chẳng lẽ hắn thật sự không sợ? Như

vậy... Rốt cuộc hắn mạnh đến mức nào? Cốc cốc cốc --- Một tiếng đập cửa vang

lên.

"Mời vào."

Lão giả tóc bạc nói.

Cánh cửa mở ra.

Medea nắm tay Aldrich, ưu nhã đi vào.

"Cảm tạ hai vị đại nhân chọn lựa cô dâu huyết thống cao quý cho hắn."

Bà ta thi lễ hướng về phía lão giả tóc bạc, sau đó lại hành lễ với Liễu Bình.

Liễu Bình nhìn lướt qua bà ta.

Chỉ thấy trên cổ bà ta có thêm một chuỗi trang sức.

Trên vòng cổ ngân quang lấp lánh có đính một viên đá quý màu đen.

Hai hàng chữ nhỏ thiêu đốt nhảy ra: “Chú ý."

"Chủ Mẫu Tàn Nhẫn Medea trang bị đá quý có chú thuật luật nhân quả: Viên đá

ma chú tình yêu."
 
Nghệ Thuật Gia Luyện Ngục
Chương 867: Không... Ai tới... Ai tới giúp ta một chút...



“Các vị, xin lỗi không tiếp được một chút."

Medea nói xin lỗi, sau đó xoay người rời khỏi mật thất.

Ngoài cửa.

Bà ta nhìn Aldrich sắc mặt đỏ bừng, ánh mắt lập tức nghiêm khắc lên.

"Chuyện gì? Vì sao lại gấp như vậy?"

"Chủ mẫu, có một chuyện phải lập tức bẩm báo–– Ta không thể lại kéo dài thêm

giây nào nữa."

Aldrich nhìn thoáng qua một thất, nói với vẻ mặt bất an.

Medea nhìn hắn ta, bỗng nhiên hiểu ra.

Hắn ta rời đi theo hai vị đại nhân vật, lúc này khẳng định là nghe được chuyện

kinh người gì, cho nên nhanh chóng tới bẩm báo cho bà ta.

Mà nơi này không an toàn.

"Đi theo ta."

Medea xách váy lên, đi nhanh như bay trên hành lang.

Aldrich vội vàng đi theo phía sau.

Dọc theo đường đi, thỉnh thoảng Medea phất tay làm ra đủ loại ẩn thuật, đánh

bay từng thuật pháp nhìn trộm trong hư không trở về.

"Nữ thần Đen Tối, hừ, còn có Ma Vương ngục thứ mười năm ––”.

"Không, nữ thần U Ám và Barnes, các ngươi cũng muốn thám thính chuyện của

ta?"

Medea nói liên tục, trong hư không lại không ngừng vang lên từng tiếng nói cợt

nhả.

"Hắc hắc, Medea, là người mời chúng ta tới."

"Để chúng ta nghe một chút đi nào."

"Medea, đã lâu không luận bàn, ngươi thử xem có thể phát hiện thuật pháp nhìn

trộm tiếp theo của ta hay không."

"Tốt xấu gì chúng ta cũng là khách mời, đưa ra cái giá đi, bản lĩnh chủ cũng

muốn biết rốt cục hai vị đại nhân kia đã nói những gì."

"Đúng vậy, chính là như vậy."

Medea nghe một hồi, bỗng dừng bước.

Tất cả những bí mật có giá trị đều giống như viên kẹo ngọt ngào, mà các thần

linh và Ma Vương bằng lòng không màng lễ nghi và phong độ vì nó.

ố ế ế ố

Lúc này, muốn tạm thời thiết lập một vài kết giới ngăn cách cỡ lớn quá tốn thời

gian, cũng không còn kịp rồi.

Vậy –– “Đi bên này!"

Medea dẫn Aldrich đi thẳng một mạch về phía trước, đúng lại trước một cánh

cửa đá.

"Nơi cầm tù Yana, phải nói ở chỗ này sao?"

Aldrich lộ ra vẻ mặt thấp thỏm.

"Nơi này là an toàn nhất, ta thiết lập rất nhiều kết giới."

Medea mở cửa, dẫn đầu đi vào.

Aldrich theo sát phía sau.

Phanh! Cánh cửa đóng lại.

"Nói đi, rốt cục là chuyện gì!"

Medea nói.

"Cha nuôi trả một bảo toàn Vạn Linh Ai Minh làm phí dịch vụ, đạt thành một

vụ làm ăn với vị đại nhân của ngân hàng Ngọc Diễm."

Aldrich thở hổn hển mà nói.

"Xem ngươi kích động như vậy, vụ làm ăn này có liên quan đến ngươi?"

Medea bình tĩnh mà hỏi.

"Đúng vậy! Là về ta!"

Aldrich nói.

Trên người Medea tuôn ra một luồng sát ý, hung ác nói: “Rất tốt, bọn họ dám

không hỏi ta mà đã đụng đến người của ta..."

"Không! Chủ mẫu, là cha nuôi suy nghĩ cho ta, ngài ấy ủy thác vị đại nhân kia

thay ta chọn một cô dâu huyết thống cao quý!"

Aldrich nói.

Medea ngẩn ra một chớp mắt, lập tức hỏi: “Vị đại nhân kia đồng ý?"

"Ngài ấy đưa ra hứa hẹn ngay trước mặt!"

Aldrich gần như mất khống chế, kêu to nói hết nguyên câu.

Sát ý trên người Medea chậm rãi tiêu tán.

"Vị đại nhân kia là chủ ngân hàng giàu có nhất trong Luyện Ngục... Hắn sẽ

không dễ dàng đưa ra hứa hẹn, nhưng chỉ cần đã hứa hẹn thì nhất định sẽ không

thất hứa."

Medea lẩm bẩm.

"Đúng vậy, chuyện của ngài ấy nổi tiếng xa gần, ta đã sớm nghe nói đến."

"Ngươi thuật lại kỹ mọi chuyện lần nữa xem."

"Vâng!"

Aldrich nhanh chóng kể lại, nói hết về những thẻ bài màu xám trải rộng trên bàn

và cuộc đối thoại giữa hai vị đại lão.

Medea rơi vào trầm tư, không khỏi quay đầu lại nhìn lại phòng nghỉ.

Là Yana.

Yana bị xích sắt giam cầm, cột vào trên tường, không thể động đậy chút nào cả.

Nàng mở to hai mắt, lẳng lặng nghe cuộc đối thoại vừa rồi của hai người.

Ma chú tình yêu làm gương mặt nàng hiện ra vẻ đau thương, nước mắt chảy ra

từ trong mắt nàng.

"Aldrich!"

“Nói như thế... Người sẽ có được một vị cô dâu huyết thống càng cao quý, thực

lực càng mạnh, gia tộc càng cổ xưa mà tôn quý..."

Yana vừa giãy giụa, vừa không tự chủ được mà nói.

Medea bỗng tiến lên vài bước, dùng sức nhận một cái lên trán nàng.

Chỉ thấy một phù văn màu đen bay ra từ trán Yana, sôi nổi quấn quanh cánh tay

của Medea, cuối cùng hóa thành một viên đá quý màu đen.

Viên đá ma chú tình yêu!

"Yana, người vô dụng."

Medea lạnh lùng mà nói.

"Đúng vậy."

Yana cúi đầu nói.

Medea nắm chặt ma thạch trong tay, trong mắt hiện ra d*c v*ng mãnh liệt.

Bà ta hô hấp dồn dập vài lần, sau đó cất ma thạch đi.

Không được.

Hiện tại còn chưa thể ăn tên này.

Chờ chuyện của Aldrich kết thúc, bà ta đặc biệt đi cảm tạ hắn, sau đó thì hành

động ngay.

Đây mới là biện pháp thích hợp nhất! Còn về chuyện đêm nay-- Phải nhanh

chóng tìm được một cô dâu tương tính thích hợp cho Aldrich.

Dù sao bà ta cũng là chủ nhân nơi này, cũng là mẹ của Aldrich, bà ta có tư cách

lên tiếng trong chuyện hắn chọn lựa phối ngẫu.

Nhất định phải tìm được một cô dâu thích hợp! Medea đã đưa ra quyết định, mở

miệng nói: “Aldrich, người đi ra ngoài trước."

"Thưa vâng."

Aldrich đi theo bà ta rời khỏi căn phòng này.

ỗ ế

Chỉ còn lại Yana đứng ở chỗ cũ, vẻ mặt có chút mờ mịt và không biết làm sao.

Đấu tranh lâu như vậy, thậm chí nàng còn không tiếc mạng sống, nhưng vẫn

không có cách nào chạy thoát lòng bàn tay của chủ mẫu.

Mắt thấy đã tới hoàn cảnh tuyệt vọng, ai ngờ lại quanh co lòng vòng.

Chủ mẫu thu lấy ma chú tình yêu khỏi người nàng.

Kế tiếp thì sao? Bà ta sẽ tha nàng, hay là -- Một cây gai độc màu sắc tươi đẹp

đột nhiên thoáng hiện trong hư không, lập tức đâm xuyên qua ngực Yana.

Yana lập tức phun ra một búng máu.

Cả người nàng không ngừng run rẩy, miễn cưỡng duỗi tay chém ra một vật

thánh quang.

Miệng vết thương bắt đầu khép lại.

Đáng tiếc, cây gai độc kia vẫn chưa rút đi, vẫn xỏ qua ngực nàng, đâm thật sâu

vào vách tường sau lưng nàng.

"Chủ mẫu..."

Trên tay Yana lại thả ra một vật thánh quang, hoang mang nhìn về phía Medea.

Medea vươn tay, nhẹ nhàng v**t v* khuôn mặt Yana.

"Ta đã tìm khắp vô số mảnh đất gieo trồng nhân loại, thu lấy người và muội

muội ngươi từ trong đó ra, toàn lực bồi dưỡng, làm thiên phú và tài hoa của

người được thể hiện ra, cuối cùng cũng bước lên thần vị..."

"Có lẽ ngươi cảm thấy, ta tiêu chí khí lực lớn như vậy bồi dưỡng ngươi, sao lại

nhẫn tâm g**t ch*t ngươi?”.

"Chủ mẫu, cầu xin ngài, chỉ cần ngài tha cho ta, ta nguyện ý làm mọi chuyện để

bán mạng cho ngài."

Yana nói nhỏ một câu..

Medea dán lên mặt nàng, nhẹ nhàng ngửi ngửi khí tức trên người nàng.

"Sức mạnh pháp tắc Tra Tấn, sức mạnh thánh kỵ sĩ thuần khiết, hương thơm xử

nữ... Ta hận không thể lập tức ăn ngươi."

Bà ta thoáng lui về phía sau một bước, chờ d*c v*ng mãnh liệt kia dần dần bị

ngăn chặn mới tiếp tục nói: “Đáng tiếc ta vừa ăn một lĩnh chủ ma quỷ, cũng

không sợ người khác phát hiện, chỉ có hai vị đại lão kia, bọn họ nhất định sẽ

biết..."

"Cho nên người còn có thể sống lâu trong chốc lát."

Medea nói xong thì từ từ đi đến hướng cửa.

"Giãy giụa đi, Yana -- Người đã từng là thánh kỵ sĩ, hiện tại là nữ thần Tra Tấn,

lại không thể không gánh chịu sự tra tấn của ta..."

"Sau khi người hao hết tất cả sức mạnh, ta sẽ đến thăm ngươi."

Cánh cửa mở ra.

Medea đi ra ngoài.

Yana bị cây gai độc đủ mọi màu sắc kia đóng đinh trên tường, không thể nhúc

nhích, chỉ có thể không ngừng phóng thích thánh quang kéo dài tánh mạng.

"Không... Ai tới... Ai tới giúp ta một chút..."

Nàng thấp giọng r*n r*.
 
Nghệ Thuật Gia Luyện Ngục
Chương 868: Tới nào, Chủ Mẫu Tàn Nhẫn ngu xuẩn



Bên kia.

Aldrich vừa rời khỏi vị trí mật thất của Liễu Bình.

Lão giả tóc bạc hút xì gà, bỗng nói: “Nếu là con nối dõi của nàng ta, vậy chọn

lựa cô dâu phải chú trọng trong tính, dù sao nàng ta cũng rất kén chọn."

Liễu Bình không nói tiếp.

Tương tính -- Cái gọi là tương tính, là một khái niệm rất không rõ ràng, ví dụ

như rét lạnh và nước là có tương tính, chúng có thể kết hợp thành băng, lại ví dụ

một người nhiệt tình yêu thích giết chóc và binh khí sẽ có tương tính, khi bọn

họ ở bên nhau, có thể phát huy ra sức mạnh của nhau.

Vì sao đối phương đột nhiên nói một câu như vậy? Nếu người khác nói vậy thì

cũng không sao cả, nhưng nói những lời này là một lão thần linh.

Lão ta là chủ ngân hàng, mỗi tiếng nói hành động đều phải có được ích lợi.- -

Hắn nên nói tiếp như thế nào? Liễu Bình nhấp một ngụm rượu, ánh mắt bỗng

chợt lóe.

Trong hư không lập tức hiện ra một hàng chữ nhỏ thiêu đốt: “Ngươi phát động

Thương Khuy Thiên Đạo."

"Đây là sức mạnh hiện hóa sinh ra từ sự kết hợp của hạt giống Lục Đạo Luân

Hồi và quẻ thuật của bản thân ngươi."

"Ngươi sẽ nhìn thấy chuyện sắp xảy ra trên người đối phương"

"Bởi vì cấp bậc của đối phương quá cao, lần phát động kỹ năng này hao phí

thêm mười điểm công đức, hơn nữa chỉ có thể thấy một sự kiện --"

Tất cả chữ nhỏ chợt lóe qua.

Trước mắt Liễu Bình bỗng hiện ra một bộ hình ảnh.

Lão giả tóc bạc đứng trên mặt cỏ, tay nâng một ly rượu, nhẹ nhàng khẽ hát.

Medea bước từng bước đi ra từ trang viên, đứng bên cạnh lão ta.

"Thế nào?"

Lão giả tóc bạc không quay đầu lại mà hỏi.

"Ăn hết toàn bộ."

Medea cười thật xinh đẹp, vui vẻ nói.

Bà ta quay đầu lại nhìn thoáng qua trang viên, trong đó lộ ra một cảm giác chết

chóc, không có bất cứ sinh lợi gì, cả cửa sổ cũng toàn là màu đen.

"Vậy ta đã hoàn thành hứa hẹn."

Lão giả tóc bạc nói.

"Đa tạ các hạ, sau này ta sẽ luôn đứng ở bên cạnh ngài, san sẻ với ngài."



Medea khụy người thi lễ.

"Rất tốt."

Lão giả tóc bạc nói.

Lão ta cúi đầu, đảo ly rượu ngược lại.

Rượu đỏ thắm rượu rơi vãi trên mặt cỏ, tạo nên từng đóa hoa nở rộ loang lổ như

máu.

Tất cả hình ảnh chợt lóe rồi trôi đi.

Trên lưng Liễu Bình thấm ra một luồng hơi lạnh.

Medea đã sớm được lão giả tóc bạc trợ giúp! Bà ta tổ chức buổi tụ hội này là

muốn ăn luôn tất cả Ma Vương và thần linh tới chơi! !!

Không.

Không chỉ như vậy.

Lấy hôn lễ của Yana và Aldrich làm lời dẫn, cái bà ta muốn làm chính là... Liễu

Bình chỉ cảm thấy trong lòng sinh ra một hàn ý.

Khó trách Lạc Tinh Thần khẩn trương như vậy.

Ngay từ đầu Lạc Tinh Thần đã nhắc nhở hắn, luồng sức mạnh kia cực kỳ tà ác

và bất lành, nhất định phải tránh đi.

Nàng là cao thủ Kỳ Quỷ thuộc Tinh Thần Trắc, trong lúc loáng thoáng sớm đã

cảm nhận được sự sợ hãi! Cho nên hắn nên đáp lời như thế nào? Những việc

này nói ra thì chậm, trên thực tế chỉ phát sinh trong một giây ngắn ngủn khi

Liễu Bình nhấp = ngụm rượu.

Dưới cái nhìn chăm chú của lão giả tóc bạc, Liễu Bình bỗng buông ly rượu.

Chỉ thấy hắn lộ ra vẻ mặt dở khóc dở cười, lắc đầu nói: “Sau khi ta trở về từ

tầng thế giới Ác Mộng, vốn đang điều tra chuyện Lục Đạo Luân Hồi, không

ngờ lại bị nàng coi trọng... Điều này thật làm người ta dở khóc dở cười, ngặt nổi

ta và con nối dõi của nàng lại có chút liên hệ vận mệnh."

Ý cười trên mặt lão giả tóc bạc biến mất.

Cái tên được gọi là Hắc Ám tiên sinh này biết chuyện của Medea! Nếu biết chi

tiết của Medea mà vẫn dám ở lại nơi này -- Chẳng lẽ hắn thật sự không sợ? Như

vậy... Rốt cuộc hắn mạnh đến mức nào? Cốc cốc cốc -- - Một tiếng đập cửa

vang lên.

"Mời vào."

Lão giả tóc bạc nói.

Cánh cửa mở ra.

Medea nắm tay Aldrich, ưu nhã đi vào.

"Cảm tạ hai vị đại nhân chọn lựa cô dâu huyết thống cao quý cho hắn."

Bà ta thi lễ hướng về phía lão giả tóc bạc, sau đó lại hành lễ với Liễu Bình.



Liễu Bình nhìn lướt qua bà ta.

Chỉ thấy trên cổ bà ta có thêm một chuỗi trang sức.

Trên vòng cổ ngân quang lấp lánh có đính một viên đá quý màu đen.

Hai hàng chữ nhỏ thiêu đốt nhảy ra: “Chú ý."

"Chủ Mẫu Tàn Nhẫn Medea trang bị đá quý có chú thuật luật nhân quả: Viên đá

ma chú tình yêu."

Liễu Bình đặt ly rượu lên trên bàn, từ từ đứng dậy -- Hạt giống sức mạnh hHắc

ám bắt đầu xâm nhập tính cách, nhưng lần này hắn không ngăn cản, ngược lại

lấy ý chí của bản thân làm tất cả trở nên càng mãnh liệt.

"Medea à, ta chỉ tới chơi thôi, nếu người muốn ta ra tay thật, vậy dùng chiếc

vòng trên cổ của ngươi đi -- Lập tức dùng ngay."

Hắn cười như không cười mà nói.

Trong vô số năm tháng, hắn từng gặp được quái vật nào mạnh nhất? -- Là Ác

Mộng chi Chủ.

Chỉ có thể là nó.

Khi nó nghe nói Hư Không Thần Trụ bị chiến giáp khổng lồ hủy diệt, nó không

chút do dự mà trở về.

Điều này chứng minh nó căn bản không sợ đối phương.

Cả người Liễu Bình chấn động, sức mạnh Kỳ Quỷ vô biên tỏa ra từ trên người

hắn.

Từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt nhanh chóng hiện ra: “Ngươi phóng thích kỹ thuật

diễn cấp Kỳ Quỷ: Đặc hiệu sư."

"Khí thế và sức mạnh của Ác Mộng chi Chủ hiện hóa ra trên người ngươi-- Cho

dù nó là giả, nhưng lại không khác gì chân thật."

Trong hư không, từng luồng sức mạnh vượt xa tưởng tượng bắt đầu nở rộ.

Một rồi lại một con mắt dựng thẳng mọc ra ở dưới những chiếc xúc tua thật dài,

chất dày đặc thập phương, chúng cùng nhìn thẳng vào Medea.

Liễu Bình vươn tay, nâng cằm Medea lên, cả người ầm ầm phát ra quang triều

hắc ám.

Sức mạnh hủy diệt Lục Đạo Luân Hồi! Lần này cũng không phải giả, mà sức

mạnh hạt giống này đã bị hắn hoàn toàn kích phát ra.

Trong hư không, một loại những dị tượng khác theo đó mà hiện ra.

Đó là vô số những quan tài hắc ám ẩn sâu trong nơi cắt đứt mọi tin tức nào đó,

tỏa ra đủ loại sức mạnh chẳng lành, làm người ta thoáng cảm nhận một chút đã

không khỏi rơi vào điên cuồng.

"Tới nào, Medea."

Liễu Bình nhẹ nhàng nói bên tai bà ta.

ẫ ẫ ẩ ắ ấ

"Tới nào, Chủ Mẫu Tàn Nhẫn ngu xuẩn-- Đã lâu lắm ta không nhấm nháp mùi

vị tình yêu, chỉ cần ngươi dám để ta nếm thử nó, ta sẽ nói cho ngươi biết, thật ra

tình yêu tràn ngập sự thống khổ và tuyệt vọng của ngươi."

Câu nói vừa dứt.

Medea há to mồm th* d*c, mị nhãn như tơ, cứ như sắp không ức chế được cái

gì.

Nhưng trong mắt bà ta lại lộ ra sợ hãi thật sâu.

Cho dù là khí tức của Ác Mộng chi Chủ, hay là dị tượng bày ra trên người Liễu

Bình, chúng đều là thứ bà ta không thể ứng phó và kháng cự.

Bà ta có thể leo lên vị trí hôm nay sau năm tháng vô tận là do dựa vào bình tĩnh,

khắc chế và cẩn thận.
 
Nghệ Thuật Gia Luyện Ngục
Chương 869: Ta phải nắm chặt thời gian...



Lúc con mồi quá mạnh thì tuyệt đối đừng đi trêu chọc!

"Ngài nói đùa, làm sao ta dám chứ."

Bà ta vươn đầu lưỡi nhẹ nhàng l**m l**m khóe miệng, nhẹ nhàng lui về phía sau

một bước.

Lão giả tóc bạc đứng bên cạnh quan sát, ánh mắt từ sắc bén đã chuyển sang

thâm thúy.

Lão ta chậm rãi mở miệng nói: “Được rồi, Hắc Ám tiên sinh, nàng cũng không

phải ngu xuẩn... Làm sao dám mạo phạm ngài kia chứ."

Một thẻ bài xuất hiện trong tay lão ta, bị lão ta nhẹ nhàng b*n r*, bay đến trước

mặt Medea.

Chỉ thấy trên thẻ bài có vẽ một nữ tử sắc mặt tái nhợt, trong tay nâng một đoàn

quang diễm đại diện cho thần lực.

"Thần vị Chú Linh Tộc, cực kỳ phù hợp với tương tính của nhất hệ các ngươi,

bọn họ thiếu tiền của ta – thiểu rất nhiều, cho nên bằng lòng lấy thần vị để trả

nợ, qua mấy ngày thần nữ sẽ đến."

Lão giả tóc bạc nói.

Medea nhận lấy thẻ bài rồi quan sát, trên mặt lập tức hiện ra vẻ vừa lòng.

"Aldrich, việc hôn nhân này không tồi, rất không tồi, thần lực chú linh phù hợp

với tương tính của ngươi, sẽ càng nhiều, càng mạnh hơn những gì Yana có thể

cho ngươi!"

"Đa tạ hai vị đại nhân lo toan."

Aldrich vội vàng hành lễ và nói.

"Được rồi, ngươi và mẫu thân người đều lui ra đi, hai lão già chúng ta còn phải

nói chuyện."

Lão giả tóc bạc nói.

"Thưa vâng."

Medea mang theo Aldrich lại hành lễ lần nữa, cầm thẻ bài kia vội vàng lui ra

ngoài.

Trong mật thất chỉ còn lại lão giả tóc bạc và Liễu Bình.

"Hừ, đã thật lâu ta không hưng phấn như vậy... Vừa rồi nên xé xác nàng..."

Liễu Bình hậm hực đi trở về rồi ngồi xuống sô pha.

Lão giả tóc bạc phun ra một ngụm sương khói, buông xì gà và nói: “Nhân vật

như người và ta cần gì so đo với một nữ nhân."

ấ ể

Đông -- Lão giả tóc bạc gõ gõ cái bàn, lấy ra một quyển sách thẻ màu vàng có

rìa màu đen rồi đặt trên bàn, lão ta híp mắt nói: “Hôm nay Medea vừa chiêu đãi

đám ma thần kia, vừa phải bận tâm việc hôn nhân của con trai mình, chỉ sợ

không có thời gian tiếp đãi chúng ta, không bằng ty chúng ta tìm chút việc vui

đi?"

Sách thẻ mở ra.

Một thẻ bài theo đó mà hiện lên.

"Thế giới hiện hóa, kết giới!"

Lão giả thấp giọng thì thầm.

Trên bàn lập tức hiện ra cảnh tượng thu nhỏ của một thế giới.

Dãy núi con sông, vùng quê trùng điệp, thậm chí còn có đại sa mạc, hải dương -

- Đây là một thế giới hoàn chỉnh.

Chẳng qua, nó hiện ra trên bàn trà với hình thức thu nhỏ mà thôi.

Trước mắt Liễu Bình lập tức hiện ra từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt: “Cảnh cáo!"

"Đối phương phát động chiến tranh thẻ bài sư!"

"Đây hoàn toàn là một lần thăm dò..."

"Nếu người bị thua trong chiến tranh thẻ bài sư thì chứng minh người tốt mã dẻ

cùi, đối phương sẽ lập tức ra tay với ngươi."

"Ba,"

“Hai,"

“Một!"

"Kết giới đã được thành lập."

"Xin hãy phái thẻ bài tiến vào kết giới để tiến hành chiến đấu với thẻ bài của đối

phương!"

Liễu Bình liếc nhìn một cái đã xem xong.- - Quả nhiên con cáo già này không

bị chút khí thế kia dọa ngã ngửa.

Loại tồn tại cấp bậc như lão ta là đánh giết ra từ thây son biển máu, không dễ

đuổi đi như vậy.

Nhưng lão ta vẫn rất cẩn thận, chọn dùng phương thức thẻ bài này để tiến hành

thăm dò.

Nếu thẻ bài trong tay hai người có thực lực tương đương -- Vậy chứng minh cấp

bậc của hai bên cũng tương đương, không cần thiết toàn lực ra tay.

Vậy tránh hai bên sẽ chém giết sinh tử.

Dù sao mọi người đều sống qua năm tháng dài lâu như vậy, đều rất tiếc mạng.

"Thì ra là thế, chơi với ngươi một lát cũng không có gì."

Liễu Bình duỗi tay nhấn một cái.

ể ắ

Sách thẻ: Quyển Sách Tử Vong lập tức hiện lên trước mặt hắn.

Hiện giờ chỉ có ba thẻ bài có thể sử dụng là Triệu Thiền Y, Bạch Lang và Lạc

Tinh Thần.

Bạch Lang đang đi tìm những thành viên khác của đoàn đội.

Còn lại hai thẻ bài.

Là Triệu Thiền Y và Lạc Tinh Thần.

Liễu Bình ném một thẻ bài ra, nó đáp xuống thế giới thu nhỏ trên mặt bàn.

Ngoài cửa.

Trong lòng Lạc Tinh Thần cảm nhận được điều gì, lập tức đi vào hư không rồi

biến mất.

Nàng trực tiếp xuất hiện trong thế giới trên mặt bàn.

Tên mặt lão giả tóc bạc lập tức lộ ra vẻ mặt sầu khổ: “Là hộ vệ của ngươi à,

thực lực thật sự không tồi, để ta ngẫm lại --"

Bên kia.

Medea mang theo Aldrich nhanh chóng đi vội trên hành lang.

"Chủ mẫu, chúng ta đang đi đâu vậy?"

Aldrich cuống quít hỏi.

-- Trên tay chủ mẫu còn cầm thẻ bài thần vị kia!

"Đi theo ta!"

Medea nói.

Hai người nhanh chóng đi vào mật thất của Yana, mở cửa rồi bước vào.

Yana vẫn bị gai độc đóng đinh trên tường.

Medea nhìn lướt qua, yên lòng, chờ Aldrich vào cửa rồi lập tức đóng lại.

Bà ta lấy ra một cái ống nghe kiểu cũ..

Ống nghe lập tức vang lên giọng nói của lão giả tóc bạc: “Khi thể của người này

cực kỳ mạnh, lẽ ra không nên dây vào, nhưng ta vẫn muốn thử cấp bậc của

hắn..."

"Medea, nghe đây, ta đã an bài tất cả phương sách, người phải lập tức đi gặp

mặt những Ma Vương và thần linh đó, lần lượt ăn luôn chúng nó, hoàn thành

toàn bộ hiến tế."

"Nắm chặt thời gian, chờ ta đánh xong bài thì người sẽ biết rốt cục Hắc Ám tiên

sinh có thể ăn được hay không."

Giọng nói biến mất.

Medea hít sâu một hơi, lập tức cất ống nghe đi.

"Ta phải nắm chặt thời gian..."

ẩ ẩ ầ ẫ

Bà ta lẩm bẩm một câu, nhét thẻ bài thần vị kia vào tay Aldrich “Chủ mẫu, cho

ta sao?"

Aldrich vui mừng quá đỗi mà nói.

"Đương nhiên là cho ngươi, đây là thần vị càng thích hợp với người hơn cả

Yana, hơn nữa sử dụng càng đơn giản, chỉ cần ngươi bóp nát nó là có thể đạt

được thần vị."

Medea nói.

Aldrich không chút do dự mà bóp nát thẻ bài.

Cả thẻ bài hóa thành quang mang nhàn nhạt hoàn toàn đi vào thân thể hắn ta.

Khí thế trên người hắn ta dần dần thay đổi.

"Đa tạ chủ mẫu!"

Aldrich cảm kích mà nói.

Medea tiến lên một bước, ôm hắn ta vào ngực, nhẹ nhàng nói: “Aldrich, có lẽ

ngươi không biết, ngươi là con nối dõi của ta... Aldrich giật mình.

Medea dịu dàng nói: “Trên người của ngươi có máu của ta, cho nên dựa theo

nghi thức cực kỳ cường đại kia thì chỉ cần ngươi đạt được thần vị có tương tính

thích hợp với ta, vậy ta có thể thông qua ăn cơm để đạt được hồi báo sức mạnh

gấp bội!"

Aldrich bỗng cảm thấy trên người truyền đến một cơn đau nhức.

Thế giới tối sầm lại.

Hắn ta nghe thấy tiếng cảm khái như lời ngâm nga của Medea: “Mùi vị ngon

lành đến cỡ nào, chỉ sợ ta vĩnh viễn cũng không thể quên được."
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back