Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Nghệ Thuật Gia Luyện Ngục

[BOT] Mê Truyện Dịch
Nghệ Thuật Gia Luyện Ngục
Chương 360: Không có chữ viết của loài người



Ngay sau đó...

Toàn bộ dây leo đang trói chặt Thụ tinh linh cũng buông thả, làm cho hắn ta ngã

sõng soài trên nhánh cây, th* d*c một lúc lâu mới có thể khôi phục lại.

"Nói tiếp." Giọng nói kia nói.

"Trong quá trình tiếp xúc với hắn thì ta biết được, hắn đã trêu đùa một tù phạm,

hoàn thành một lần giao dịch với Vạn Nhãn Ma Vương, còn thuận tiện hãm hại

Giám Sát hội một lần, trong cuộc sống dài đằng đẵng của ta, vẫn chưa từng gặp

được một con người lợi hại tới như vậy." Thụ tinh linh nói.

"Là một tên lừa đảo trời sinh, đúng không?" Giọng nói kia nói.

"Hắn mới chỉ mười bốn tuổi mà thôi." Thụ tinh linh nói.

Giọng nói kia hơi trầm ngâm, nói tiếp: "Vậy cũng không đáng một chiếc lá, có

lẽ hắn còn không thông qua được hộp cát nữa, đúng không?"

Thụ tinh linh không trả lời, mà là nói tiếp: "Khi Vạn Nhãn Ma Vương tặng

Thần khí Thí Linh cho hắn, hắn chỉ lạnh lùng liếc qua, không chút cảm xúc nào,

phản ứng này không nên là phản ứng của người bình thường."

"Ý của ngươi là gì?" Giọng nói kia hỏi.

"Ta còn tưởng hắn sẽ giết ta, thế nhưng hắn lại lựa chọn dùng mạng sống của ta

cùng báo đáp sau này để trao đổi một phương pháp có thể cứu vớt thế giới bọn

họ..." Thụ tinh linh nói.

"Báo đáp? Nói tiếp." Giọng nói kia nói.

Thụ tinh linh nhớ lại, nửa ngày sau mới nói: "Đã rất lâu rồi ta chưa từng gặp

qua một con người xuất sắc tới như vậy, nếu như hắn có thể còn sống, lại có

thời gian năm năm để trưởng thành..."

"Như vậy, năm năm sau, khi đại tai nạn xuất hiện, có lẽ hắn có thể đứng về phía

chúng ta, tăng thêm một phần thực lực cho chúng ta."

Giọng nói kia im lặng một lúc lâu mới nói:

"Ngươi thật sự cho rằng hắn đáng giá một lá cây sao?"

Thụ tinh linh nói: "Đáng giá."

Sương mù lượn lờ quanh nhánh cây tản đi.

Trong tầm mắt, một cái cây hình người khổng lồ chậm rãi cúi đầu xuống, nhìn

chằm chằm Thụ tinh linh trên ngón tay nó, nói với giọng ồm ồm:

"Nếu như hắn có thể sống sót, ngươi sẽ sống; nếu như hắn lãng phí chiếc lá kia,

ngươi chết."

"Rõ, các hạ." Thụ tinh linh nói.

...



Một vòng sáng từ dưới chân hắn tản ra.

Ngay sau đó.

Trường đao rời khỏi tay của hắn, hóa thành một vòng tàn ảnh, liên tục chớp

động trong hư không.

Hai mươi người.

Hai mươi dòng máu.

Hai mươi cái đầu bay lên không.

Trường đao run lên giữa hư không, chấn động làm cho vết máu trên đao đều rớt

xuống, sau đó bay trở về bên người Liễu Bình, nhẹ nhàng trở lại trong vỏ đao.

Liễu Bình liếc nhìn lá cây trên tay.

Không có nhắc nhở mới.

Giọng điện tử lạnh lùng kia vang lên lần nữa:

"Chương trình kiểm nghiệm, cửa thứ hai, bắt đầu."

"Bắt đầu rút ra chức nghiệp giả cao hơn mười cấp, xin hãy chiến thắng đối

phương trong vòng ba mươi giây, nếu không ngươi sẽ bị coi là tù phạm và bị

giam giữ lại."

Giữa không trung, lại toát ra từng tấm thẻ bài chức nghiệp giả.

Bọn họ đờ đẫn nhìn về phía Liễu Bình, chậm rãi rơi xuống, đứng tại đối diện

Liễu Bình.

Góc trái bên trên của mỗi người đều có một con số:

"17."

Ba mươi tên chức nghiệp giả.

Bọn họ bao vây Liễu Bình, làm cho hắn ở giữa vòng vây.

Tiếng điện tử vang lên:

"Xin chú ý, ba mươi giây, bắt đầu!"

Các chức nghiệp giả đều nhìn về phía Liễu Bình.

Giọng nói lo lắng của Andrea vang lên:

"Đều cao hơn ngươi mười cấp, cần triệu hoán Anh Linh hay không?"

"Không cần."

Liễu Bình nói, bóng hình lấp lóe, gia nhập vào trong ba mươi người kia, đứng

cạnh bên một người đàn ông đang cầm một chiếc súng máy hạng nặng.

Khi tên này giơ súng máy lên, hắn cũng giơ trường đao theo, chỉ về khu vực

trống giữa vòng vây.

Tất cả mọi người đều ngẩn ra.

Trước mắt Liễu Bình, từng hàng chữ nhỏ nhanh chóng xuất hiện:

ắ ẫ

[Ngươi bắt chước vẻ mặt lẫn động tác của bọn họ.]

[Ngươi kích hoạt Mạc Ngư Giả.]

[Thuyết minh: Ngươi đã trở thành một thành viên trong bọn họ.]

[Nhắc nhở trong chiến đấu: ]

[Bọn họ đã mất đi mục tiêu công kích!]

Quầng sáng triệu tập bốn mươi mét lại hiện lên một lần nữa.

Trường đao rời tay hắn, hóa thành một vòng tàn ảnh, liên tục chớp động trong

hư không.

Ba mươi người.

Ba mươi dòng máu bắn lên không trung.

Ba mươi cái đầu rơi xuống đất.

Trường đao run lên giữa không trung, chấn động làm cho vết máu rớt xuống,

sau đó bay về bên người Liễu Bình, nhẹ nhàng chui vào trong vỏ đao.

Giọng điện tử lạnh lùng kia lại vang lên:

"Chương trình kiểm nghiệm, cửa thứ ba, bắt đầu."

"Bắt đầu rút ra chức nghiệp giả cao hơn ba mươi cấp, xin hãy chiến thắng đối

phương trong vòng mười giây, nếu không ngươi sẽ bị coi như là tù phạm và bị

giam giữ lại."

Mười giây!

Chức nghiệp giả cấp 37!

"Phiền phức như vậy sao." Liễu Bình thở dài nói.

Từng tấm thẻ bài bay xuống phía dưới, liên tục hóa thành chức nghiệp giả, xuất

hiện xung quanh Liễu Bình.

Lần này, có tất cả là năm mươi chức nghiệp giả.

Liễu Bình vác đao lên vai, lộ ra vẻ suy tư.

Thảo nào tên Thụ tinh linh kia đã nói là rất khó.

Người kiểm nghiệm phải là người như thế nào, lại có thể g**t ch*t năm mươi

chức nghiệp giả cao hơn bản thân ba mươi cấp trong vòng mười giây cơ chứ?

Hoặc là nói...

Người kiểm nghiệm là thứ gì?

Giọng điệu điện tử lại vang lên:

"Xin chú ý, mười giây, bắt đầu!"

Liễu Bình lấy lại tinh thần.

"Andrea, hét lên một tiếng nào." Hắn nói.

ầ ấ ắ ắ ề

Andrea âm thầm xuất hiện, nắm chặt tay của hắn, hét về phía đám người: "Dừng

lại!"

Một luồng lực lượng vô danh từ trên người cô bé tản ra.

Long Uy của Long tộc cấp 40!

Ngay lập tức...

Tất cả mọi người đều ngã trên mặt đất.

"Đi."

Liễu Bình ném trường đao ra.

Đao liên tục lấp lóe trong phạm vi của quầng sáng, cắt đi từng cái đầu người.

Một giây.

Hai giây.

Năm mươi người đều chết hết.

Chiến đấu kết thúc.

Tất cả thi thể cùng thẻ bài dần dần biến mất.

Thế giới lại hóa thành trống không.

Tiếng điện tử lạnh lẽo lại vang lên, mà ngữ điệu của nó lại ẩn chứa sự kính cẩn:

"Đã thông qua quá trình nghiệm chứng trong hộp cát."

"Xin hãy lựa chọn chủng tộc của ngài, ta sẽ phục vụ ngài chu đáo."

Trong hư không, xuất hiện từng danh xưng của các chủng tộc, dần dần lấp đầy

hư không phía trước, lại lượn quanh một vòng, hầu như chiếm hết toàn bộ hư

không bốn phía xung quanh Liễu Bình.

Liễu Bình ngước mắt nhìn lên.

Hàng ngàn hàng vạn chủng tộc ma quỷ.

Cũng may trong nửa năm này hắn học được khá nhiều chữ viết của ma quỷ,

Liễu Bình mới có thể nhận ra khoảng một trăm chủng tộc ma quỷ mà thôi.

Còn lại, đều không nhận ra.

Lướt qua danh xưng của đám ma quỷ, còn lại có các loại chữ viết kỳ quái khác

nhau, rõ ràng là ứng đối những chủng tộc khác.

Liễu Bình đi đi lại lại quan sát, chợt phát hiện ra một chuyện rất kỳ quái.

Không có chữ viết của loài người.

Hắn không thể tin nổi, lại quan sát một lượt nữa, mới phát hiện mình cũng

không bỏ sót nơi nào.

Thật.

Không có chữ viết của loài người.

ế ế

Trong một thế giới Danh Sách của loài người, lại không có chữ viết của loài

người.
 
Nghệ Thuật Gia Luyện Ngục
Chương 361: Giới thiệu về Danh Sách Ngu Giả mã số 3-6912



Liễu Bình cảm thấy có gì đó không ổn lắm.

Hắn cúi đầu nhìn về phía lá cây trong tay.

Trên lá cây có một hàng chữ nhỏ:

"Ngươi có Anh linh Long tộc, có thể tạm thời mượn dùng thân phận Long tộc."

Liễu Bình nói: "Andrea, ngươi có thể tìm ra chữ viết của Long tộc trong những

danh xưng kia sao?"

Andrea bay ra ngoài, chỉ về từng hàng chữ viết tản ra ý cảnh cổ xưa trong hư

không rồi nói:

"Có, danh xưng của Long tộc chúng ta ở nơi đó."

"Trong này không có loài người, nếu như chúng ta sử dụng thân phận Long tộc,

đợi lát nữa ngươi có thể phiên dịch giúp ta những chữ viết sẽ xuất hiện hay

không?" Liễu Bình hỏi.

"Đơn giản thôi mà."

Andrea vỗ nhẹ lên vai Liễu Bình.

Từng hàng chữ nhỏ bùng cháy xuất hiện trước mắt Liễu Bình:

[Ngươi thông hiểu ngôn ngữ chữ viết của Long tộc, có thể tiến hành giao lưu

(trong vòng một giờ).]

Liễu Bình xoa đầu Andrea, nhìn về giữa không trung rồi nói:

"Long tộc."

Giọng điện tử kia vang lên theo, thế nhưng nó đã chuyển hóa thành ngôn ngữ

Long tộc:

"Các hạ, đã chuẩn bị đầy đủ tất cả các tuyển hạng, xin hãy kiểm nghiệm Danh

Sách này."

Tất cả danh xưng chủng tộc đều biến mất, lại có thêm vài hàng chữ mới xuất

hiện:

"Tất cả thẻ bài."

"Điều phối chức nghiệp và kỹ năng."

"Tuyến vận mệnh."

"Thiết lập thời hạn thu hoạch."

"Biện pháp khẩn cấp."

"Ghi chép lịch sử."

"Giới thiệu về Danh Sách Ngu Giả số hiệu 3-6912."

ễ ầ

Liễu Bình cúi đầu nhìn lá cây.

Trên lá cây, có một hàng chữ nhỏ hiện lên:

"Có thể lựa chọn 'biện pháp khẩn cấp' để ứng đối Tù phạm."

Liễu Bình ngẩng đầu lên, đang định nói chuyện thế nhưng lại hơi ngừng lại.

Ánh mắt của hắn lướt qua những tuyển hạng khác.

Những tuyển hạng này.

Tại sao lại mang tới cho mình cảm giác không thoải mái chứ?

Thật vất vả mới tới nơi này.

Có vẻ như... trước khi đối phó Tù phạm, mình có thể xem xét một vài tuyển

hạng khác.

Vừa nghĩ tới đây, hắn nói: "Lựa chọn tuyển hạng cuối cùng."

Giọng điện tử vang lên:

"Ngài chuẩn bị kiểm nghiệm thuyết minh tương ứng của Danh Sách: 'Giới thiệu

về Danh Sách Ngu Giả số hiệu 3-6912."

Ngay sau đó...

Thế giới trống không hoàn toàn biến mất.

Liễu Bình phát hiện mình đứng trong một phòng họp vô cùng rộng lớn.

Toàn bộ phòng họp đều ngồi đầy ắp tồn tại, tất cả đều là những chủng tộc mà

Liễu Bình chưa được chính mắt nhìn thấy.

Trong đó phần lớn đều có hình người, thế nhưng cũng có một vài chủng tộc do

nguyên tố cấu tạo, lại có một vài tồn tại hoàn toàn không cách nào phân biệt ra

được.

Liễu Bình quét mắt một vòng, chợt thấy được người quen cũ.

Đó là một ông lão tóc bạc mặc áo đuôi tôm màu đen.

Ông ta là người sở hữu ngân hàng Ngục Diễm, là một Thần linh cổ xưa, hóa

thân của Chân Cổ Ma Vương.

Trong phòng họp này, ông ta ngồi tại vị trí hàng phía trước.

Thế nhưng tại phía trước ông ta, còn có rất nhiều vị trí của những tồn tại khác.

"Yên lặng!"

"Yên lặng!"

Trong phòng họp, một giọng nói vang lên:

"Được rồi, hiện tại bắt đầu thảo luận phương pháp xử lý Nhân tộc đi."

"Bọn họ là chủng tộc bên ngoài Luyện Ngục cùng Vĩnh Dạ, căn bản là không

thuộc về thế giới của chúng ta."

ế ố ế ồ ố

"Thế nhưng đối với thế giới của chúng ta mà nói, linh hồn luôn luôn là thứ tốt,

dù sao bất cứ kẻ nào đều muốn có được linh hồn của bọn họ."

"Bởi vậy, lần hội nghị này đã làm ra quyết định như sau: "

"Cho Nhân tộc một loại Danh Sách hoàn toàn mới, tạo điều kiện cho bọn họ tồn

tại bên trong Luyện Ngục cùng Vĩnh Dạ."

"Bọn họ là nô lệ, lương thực,... tóm lại là vì mua vui cho chủ nhân, bởi vậy mới

cho phép bọn họ sinh tồn trong thế giới của chúng ta."

"Mặc dù Danh Sách của bọn họ không thuộc phạm vi Danh Sách của Luyện

Ngục cùng Vĩnh Dạ, chỉ có thể trở thành loại phụ thuộc, thế nhưng cái tên

'Thằng hề' này cũng không dễ nghe lắm, bác bỏ."

"Cuối cùng xác định Danh Sách của bọn họ là: "

"Ngu Giả."

"Đúng vậy, bọn họ sẽ thành một chủng tộc ngu muội vô tri, tồn tại chỉ là để

cung cấp linh hồn."



Cảnh tượng xung quanh hóa thành ánh sáng, tiêu tán vào hư không.

Liễu Bình phát hiện bản thân mình trở về thế giới trống rỗng khi nãy.

Từng hàng chữ Long tộc liên tục xuất hiện, thể hiện lời thuyết minh tương ứng

với "Giới thiệu về Danh Sách Ngu Giả mã số 3-6912":

"Danh Sách là 'phiên bản Ngu Giả đời thứ ba'."

"Vị trí mà thế giới loài người số 6912 hạ xuống là Vĩnh Dạ, phán định tất cả

loài người đều đã tử vong, bản Danh Sách bắt đầu có hiệu lực."

"Người sáng lập bản Danh Sách: Toàn thể Danh Sách trong thế giới Luyện

Ngục."

Liễu Bình đọc hết.

Thế mà "Ngu Giả" lại do toàn bộ Danh Sách của thế giới Luyện Ngục sáng tạo

nên.

Tại sao lại không có Vĩnh Dạ?

Đúng rồi.

Vĩnh Dạ vô biên vô hạn, chôn cất vô cùng tận tồn tại.

Bọn chúng là tồn tại không rõ, thực lực không cách nào dự đoán.

Bọn chúng ngủ say tại đây.

Ngay cả Thần linh đều không dám dễ dàng xâm nhập vào trong Vĩnh Dạ.

Từng hàng chữ nhỏ nhanh chóng hiện lên:

[Ngươi thấy được bí mật sự xuất hiện của Danh Sách 'Ngu Giả'.]

[Điểm diễn +1.]

ể ễ

[Điểm diễn hiện tại là: 6/10.]

Liễu Bình lấy lại tinh thần.

Lại thấy những dòng chữ lơ lửng giữa không trung dần dần biến mất.

Bảy tuyển hạng khi trước lại xuất hiện lần nữa:

"Tất cả thẻ bài."

"Điều phối chức nghiệp và kỹ năng."

"Tuyến vận mệnh."

"Thiết lập thời hạn thu hoạch."

"Biện pháp khẩn cấp."

"Ghi chép lịch sử."

"Giới thiệu về Danh Sách Ngu Giả mã số 3-6912."

Liễu Bình ngẫm nghĩ, nói:

"Lựa chọn hạng thứ nhất."

Giọng điện tử vang lên:

"Đang kiểm nghiệm 'Tất cả thẻ bài'."

"Xét thấy thế giới hiện tại của loài ngời là một thế giới hoàn chỉnh, Danh Sách

Ngu Giả mã số 3-6912 không cần tạo dựng thế giới mới, bởi vậy lực lượng của

bộ bài sẽ có khuynh hướng giám sát tất cả thẻ bài."

"Hiện có những thẻ bài khác thường sau: "

Từng tấm thẻ bài nhân vật xuất hiện trong hư không đối diện Liễu Bình.

Hắn liếc mắt qua đã thấy được Tổng tư lệnh Đế quốc.

"Tấm thẻ bài này có khác thường gì sao?"

Liễu Bình chỉ vào thẻ bài ông lão kia, hỏi.

Giọng điện tử trả lời:

"Thẻ bài này đã thức tỉnh năng lực hệ thần bí, bắt đầu hấp thu lực lượng của

Thần trụ Vĩnh Dạ, bởi vậy ta đã sắp đặt tuyến vận mệnh như sau: "

"Trong năm ngày thị sát biên giới, sẽ gặp phải sự tập kích của tộc Hỏa Ma."

"Bản Danh Sách đã thành lập kế hoạch bắt giữ cùng với tộc Hỏa Ma, hoàn

thành việc thu hoạch linh hồn."

"Tuyến vận mệnh của thẻ bài này đang có hiệu lực."

Ánh mắt Liễu Bình hạ xuống, lại nâng lên, nhìn về những thẻ bài khác.

Hắn thấy được Ted.

Giọng điện tử vang lên: "Thẻ bài này có trình độ uy h**p thấp, lại có thể dùng

để thăm dò thế giới Vĩnh Dạ, mà đã sinh ra năng lực hệ bói toán khi liên kết với

Thần trụ Vĩnh Dạ, không dễ dàng ra tay, tạm thời gác lại."

ấ ễ ề ấ

"Vậy tấm thẻ bài này thì sao?" Liễu Bình chỉ về một tấm thẻ khác.

Đó là Hoa Tình Không.

Cô ấy vừa mới mười ba tuổi, cũng chỉ vừa đi vào Vĩnh Dạ không lâu mà thôi.
 
Nghệ Thuật Gia Luyện Ngục
Chương 362: Nói chuyện



Giọng nói điện tử vang lên:

"Hồ sơ của thiếu nữ này đã được hoàn thiện."

"Hoa Tình Không, chết tại Luyện Ngục bởi Ma tộc cao cấp tàn sát, khi tử vong

sinh ra thiên phú Hoán Linh."

" 'Hoán Linh' là một loại năng lực hiếm thấy lại mạnh mẽ của Thần trụ Luyện

Ngục, giá trị cực cao."

"Tình huống như vậy, Danh Sách cũng đã thông báo các tộc."

"Trận đấu giá nhằm vào linh hồn này đang tiến hành, hiện tại đang có 1563

chủng tộc tham dự cạnh tranh."

"Khi trận đấu giá này kết thúc, ngay lập tức sắp đặt tuyến vận mệnh của Hoa

Tình Không."

"Bản Danh Sách sẽ phối hợp với người đấu giá thành công, cùng hoàn thành vụ

bắt giữ."

Liễu Bình tiếp tục giữ im lặng, nhìn xuống phía dưới.

Bỗng nhiên, hắn phát hiện một tấm thẻ bài dần dần bay lên trên, biến mất trong

đông đảo thẻ bài.

Trên thẻ bài, một cô gái với gương mặt xinh đẹp, dáng người uyển chuyển cầm

trường cung trên tay, gương mặt hiện lên vẻ tiếc nuối.

Tiêu Mộng La!

"Chờ đã, tấm thẻ bài kia làm sao vậy?" Liễu Bình quát.

Tiếng điện tử vang lên: "Các hạ, nàng ta là người lựa chọn linh hồn bậc cao của

tộc Tinh linh, dựa theo hiệp nghị mà lựa chọn nô lệ cao cấp thích hợp trong bản

Danh Sách."

"Nô lệ cao cấp?" Liễu Bình hỏi.

"Nàng đã lựa chọn ba mươi chín người, người thứ bốn mươi là ngài, thế nhưng

thân phận của ngài được xác định là người kiểm nghiệm, bản Danh Sách đã

thúc giục nàng ta từ bỏ lần lựa chọn này, cho nên nàng ta đã dẫn theo ba mươi

chín linh hồn khác rời đi." Tiếng điện tử nói.

Khi nói chuyện, đã thấy xung quanh tấm thẻ Tiêu Mộng La lại có thêm ba mươi

chín tấm thẻ bài nhân vật xuất hiện.

Liễu Bình liếc nhìn qua, nói: "Ta muốn tiến hành kiểm nghiệm một tấm thẻ bài

trong số đó, thông báo cho nàng ta từ bỏ đi."

"Mời các hạ chỉ rõ." Tiếng điện tử nói.

"Libertas."

"Tuân mệnh."

ấ ấ ỗ ề

Một tấm thẻ trong ba mươi chín tấm thẻ bài bỗng tách ra, lại trở về đông đảo thẻ

bài bên dưới.

Một giây sau...

Tất cả thẻ bài sắp rời đi bỗng cùng dừng lại.

Giọng điện tử vang lên:

"Các hạ, U Ám tinh linh Tiêu Mộng La muốn trò chuyện với ngài."

Liễu Bình nói: "Kết nối."

Trong thế giới trống không, giọng nói của Tiêu Mộng La vang lên:

"Người kiểm nghiệm? Liễu Bình?"

Liễu Bình nói: "Là ta."

Tiêu Mộng La mỉm cười, phát ra tiếng cười dài, một lúc lâu sau mới nói:

"Anh thật đúng là người kiểm nghiệm sao?"

Liễu Bình nói: "Không phải cô cũng là người lựa chọn linh hồn sao?"

Tiêu Mộng La nói: "Tôi ở cạnh anh đã hơn nửa năm rồi, Liễu Bình, anh phải

biết tôi muốn nói cái gì."

"Ngoài mặt, cả hai chúng ta đều là thiếu niên mười bốn tuổi, cô không biết thân

phận của tôi, tôi cũng không biết thân phận của cô, điều này cũng rất bình

thường chứ." Liễu Bình nói.

"Anh né tránh tôi, Liễu Bình, tôi biết thân phận ban đầu của anh cũng không

phải là như vậy." Tiêu Mộng La nói.

"Cô muốn nói cái gì?" Liễu Bình hỏi.

Giọng nói Tiêu Mộng La trở nên dịu dàng: "Từ xưa tới nay, nhân tộc các anh đã

sớm quen với việc bị Danh Sách quản lý cùng thống trị, mà các chủng tộc trong

Luyện Ngục cũng đã quen với việc thu hoạch linh hồn của nhân tộc, từ trước tới

giờ đều là như vậy."

"Từ trước tới giờ đều như vậy, thế nhưng nó là đúng sao?" Liễu Bình hỏi.

"Đây là quy định do tất cả chủng tộc trong Luyện Ngục quyết định, bất cứ kẻ

nào muốn thay đổi nó, đều sẽ phải đối mặt với tất cả chủng tộc trong Luyện

Ngục, kết quả chỉ sẽ là thịt nát xương tan mà thôi. Hiện thực rất tàn khốc, Liễu

Bình, người như anh chắc hẳn cũng rõ ràng trên thế giới này chưa bao giờ có

công bằng cả." Tiêu Mộng La nói.

Liễu Bình trở nên im lặng.

Tiêu Mộng La nói tiếp: "Còn một giờ nữa, quyền hạn lựa chọn của U Ám tinh

linh chúng ta sẽ kết thúc, mà tiếp nhận quyền hạn này của chúng ta chính là tộc

Huyết Ma, bọn chúng chỉ coi tất cả linh hồn là lương thực mà thôi."

"So với đó, U Ám tinh linh chúng ta chỉ cần lựa chọn một vài thủ hạ và người

hầu có tài năng mà thôi. Đi theo ta đi, chậm hơn sẽ không còn kịp nữa." Tiêu

Mộng La nói.

ố ầ ễ

"Cám ơn ý tốt của cô, không cần." Liễu Bình nói.

"Anh muốn làm cái gì chứ? Được rồi, tôi nói thẳng đi."

"Tôi rất khâm phục những gì mà anh đã làm, thế nhưng tôi biết nếu như anh tiếp

tục ở lại nơi này thì chỉ còn một con đường chết mà thôi, không bằng đi theo tôi

đi, tôi sẽ nghĩ cách giúp anh tích lũy công huân, làm cho anh có thể chuyển sinh

thành U Ám tinh linh, Liễu Bình, anh là người đàn ông mà tôi đã lựa chọn."

Tiêu Mộng La nói.

"Tiêu Mộng La, tôi nhận tâm ý của cô, thế nhưng tôi là người kiểm nghiệm, còn

có rất nhiều chuyện mà tôi chưa hoàn thành, cô đi đi." Liễu Bình nói.

Tiêu Mộng La im lặng vài giây, trầm giọng nói: "Anh sẽ thất bại, không ai có

thể lật đổ quyết định của toàn bộ Luyện Ngục cả, làm việc đó tương đương với

việc đối đầu với toàn bộ chủng tộc trong Luyện Ngục, không có bất cứ phần

thắng nào cả."

"Tôi biết."

"Anh biết? Vậy chúng ta..."

"Tạm biệt."

Liễu Bình nhìn chăm chú về phía thiếu nữ trên thẻ bài, nhẹ giọng nói: "Có lẽ có

một ngày, tôi sẽ đi thăm cô bằng thân phận ban đầu của ta, mà không phải dựa

vào cái gì khác."

Hắn phất tay, ra lệnh: "Đưa các nàng rời đi."

Giữa không trung, Tiêu Mộng La cùng ba mươi tám tấm thẻ bài xung quanh cô

ta đều biến mất.

Tiếng điện tử vang lên: "U Ám tinh linh đã rời khỏi bản Danh Sách, một giờ

sau, tộc Huyết Ma sẽ tiến vào bản Danh Sách, bắt đầu lựa chọn linh hồn thích

hợp."

Liễu Bình coi như không nghe thấy, ánh mắt lại chuyển về phía bảy tuyển hạng

trong Danh Sách.

"Chế độ thay nhau lựa chọn này, chính là 'Thiết lập thời hạn thu hoạch', đúng

không?" Hắn hỏi.

"Đúng vậy, các hạ." Giọng điện tử nói.



Bảy tuyển hạng.

"Tất cả thẻ bài, điều phối chức nghiệp và kỹ năng, tuyến vận mệnh, thiết lập

thời hạn thu hoạch, biện pháp khẩn cấp, ghi chép lịch sử, giới thiệu về Danh

Sách Ngu Giả mã số 3-6912."

Trong đó, mình đã biết công dụng của những tuyển hạng "tất cả thẻ bài", "tuyến

vận mệnh", "thiết lập thời hạn thu hoạch" và "giới thiệu về Danh Sách Ngu Giả

mã số 3-6912" rồi.

ề ố

Còn thừa lại chính là ba loại "Điều phối chức nghiệp và kỹ năng", "Biện pháp

khẩn cấp" và "Ghi chép lịch sử".

Liễu Bình ngẫm nghĩ một lát, nói: "Đầu tiên mở Lịch sử ghi chép ra cho ta

xem."

"Tuân mệnh, các hạ."

Tất cả thẻ bài đều biến mất vào trong hư không.

Ngay sau đó, lít nha lít nhít chữ Long tộc xuất hiện:

"Từ khi giáng lâm Vĩnh Dạ tới nay, tình huống thu hoạch linh hồn loài người

của bản Danh Sách như sau: "

"Năm thứ nhất, Đọa Thiên Sứ thu hoạch 2400 linh hồn chức nghiệp giả loài

người, có thể kiểm tra danh sách chi tiết tại đây."

"Năm thứ hai, Luyện Cốt Ác Ma thu hoạch 1800 linh hồn chức nghiệp giả loài

người, có thể kiểm tra danh sách chi tiết tại đây."

"Năm thứ ba, Băng Huyết Quỷ thu hoạch 1500 linh hồn chức nghiệp giả loài

người, có thể kiểm tra danh sách chi tiết tại đây."

"..."

Hóa ra, công năng Ghi chép lịch sử, lại là ghi chép lịch sử thu hoạch linh hồn

loài người.
 
Nghệ Thuật Gia Luyện Ngục
Chương 363: Xin hãy cung cấp chứng cứ



Liễu Bình nhìn thêm một lát, tới tận khi thấy dòng cuối cùng là "U Ám tinh

linh" thì mới nói: "Không xem nữa."

"Vâng." Giọng điện tử nói.

Tất cả ghi chép lịch sử đều biến mất, bảy tuyển hạng ban đầu lại xuất hiện trước

mắt Liễu Bình.

Hiện tại...

Chỉ còn lại hai hạng là "Điều phối chức nghiệp và kỹ năng" và "Biện pháp khẩn

cấp" mà thôi.

Biện pháp khẩn cấp là để ứng đối Tà Thần.

Như vậy...

"Mở hạng 'Điều phối chức nghiệp và kỹ năng' ra." Liễu Bình nói.

"Tuân mệnh." Giọng điện tử nói.

Từng hàng chữ nhỏ xuất hiện trước mắt hắn:

"Căn cứ Danh Sách Ngu Giả đời thứ hai xuất hiện một vài vấn đề, Danh Sách

Ngu Giả đời thứ ba tăng thêm một hạng công năng là 'Điều phối chức nghiệp và

kỹ năng', nguyên tắc là: "

"Ức chế sự phát triển của loài người, phòng ngừa việc bọn họ nhanh chóng thu

hoạch được năng lực mạnh mẽ."

"Ngài có thể tùy ý kiểm tra phương án điều phối nghề nghiệp và kỹ năng."

Liễu Bình ngẫm nghĩ, nói: "Để ta xem xét phương án điều phối kỹ năng của Kỵ

sĩ đi."

Từng hàng chữ mới xuất hiện trước mắt Liễu Bình:

"Dựa theo quy tắc điều phối bình thường trong Luyện Ngục, kỵ sĩ là chức

nghiệp chiến đấu đa tài đa nghệ, mỗi lần tăng lên một cấp đều có thể thu hoạch

được một kỹ năng chức nghiệp theo một phương hướng nào đó."

"Xét thấy tình huống này, bản Danh Sách điều phối lại chức nghiệp Kỵ sĩ như

sau: "

"1, Mỗi mười cấp mới có thể đạt được một kỹ năng."

"2, Mỗi khi cấp bậc tăng lên, chỉ cho phép tăng cường một chút HP và lực công

kích."

"3, Những thuộc tính khác đều bị hoàn toàn ẩn dấu."

"4, Khi đạt tới cấp 50, Kỵ sĩ bắt đầu có được kỹ xảo cộng hưởng với thế giới."

"Thuyết minh: Loại cộng hưởng này sẽ nhắc nhở Danh Sách, nhanh chóng sắp

đặt tuyến vận mệnh, làm cho công việc thu hoạch linh hồn trở nên có thứ tự."

ế ấ

"5, Khi Kỵ sĩ thức tỉnh năng lực đặc biệt, sẽ kết thúc sớm công năng thăng cấp

cho cá thể này, lập tức sắp xếp tuyến vận mệnh."

Liễu Bình yên lặng đọc hết, cũng đọc tài liệu của những chức nghiệp khác.

Những chức nghiệp khác đều là như vậy.

Hóa ra, tất cả chức nghiệp giả loài người đều bị ức chế phát triển.

Danh Sách Ngu Giả, hoặc nói đúng hơn là những tồn tại trong Luyện Ngục, chỉ

hi vọng đạt được linh hồn, không hi vọng có bất cứ sự phản kháng nào xuất

hiện.

"Này, Giao diện Anh Linh, có phải ngươi cũng là loại Danh Sách này hay

không?" Liễu Bình âm thầm hỏi.

Từng hàng chữ nhỏ bùng cháy xuất hiện:

"Ngươi cảm thấy thế nào?"

"Không phải, nếu không tại sao những người khác lại không có cài đặt ngươi

chứ." Liễu Bình nói.

Lại có thêm một hàng chữ nữa xuất hiện:

"Hoàn toàn chính xác, nó là Ngu Giả, mà ta là Anh Linh, chỉ cần đọc tên thôi thì

ngươi cũng phải hiểu cái gì gọi là khác biệt một trời một vực chứ."

Liễu Bình tò mò hỏi: "Thế nhưng ngươi lại là cái gì?"

Lại có thêm hai hàng chữ nhỏ cháy rực xuất hiện:

"Xin hãy tiếp tục thu thập thẻ bài cấu tạo nên các loại Danh Sách trong Luyện

Ngục cùng Vĩnh Dạ, làm cho bản Danh Sách có thể tiến hóa."

"Chỉ khi bản Danh Sách liên tục tiến hóa, ngươi mới có thể thấy được đáp án

đó."

Liễu Bình trở nên trầm tư.

Khi trước hắn thu được một tấm thẻ bài "Nữ Yêu Rừng Rậm".

Danh sách Anh Linh đã thăng cấp "Triệu hoán Anh Linh sơ cấp" lên thành

"Triệu hoán Anh Linh thứ cấp", bởi vậy mà mình mới có thể triệu hồi ra Anh

linh cấp 50.

Nói như vậy, trợ giúp Danh Sách tiến hóa, cũng là một cách tăng cường thực

lực của mình.

Hắn lại nhìn về phía khu vực trống không kia.

Tới lúc này, hắn đã xem hết sáu trong bảy lựa chọn của Danh Sách "Ngu Giả"

này rồi, chỉ còn một hạng "Biện pháp khẩn cấp" mà thôi.

"Mở Biện pháp khẩn cấp ra." Liễu Bình nói.

"Tuân mệnh." Giọng điện tử trả lời.

Mấy tuyển hạng hoàn toàn mới xuất hiện trước mắt Liễu Bình:

"1, Kiểm nghiệm tổ bài nòng cốt."

ế

"2, Uy h**p loài người."

"3, Vĩnh Dạ ăn mòn."

"4, Phát hiện tù phạm."

"5, Báo cáo lỗi của Danh Sách."

Tất cả có năm tuyển hạng.

Liễu Bình cúi đầu nhìn về phía lá cây trong tay.

Trên lá cây có từng hàng chữ nhỏ hiện lên:

"Bắt đầu giải thích."

"Lựa chọn 1, người kiểm nghiệm sẽ tiến hành thao tác với tổ bài nòng cốt của

'Danh Sách Ngu Giả mã số 3-6912'."

"Lựa chọn 2, Quân đoàn Luyện Ngục sẽ tới đây đàn áp toàn bộ uy h**p cho loài

người."

"Lựa chọn 3 hoặc 4, thế giới Danh Sách hiện tại sẽ tiến vào trạng thái cách ly."

"Nếu như cả 3 lẫn 4 cùng tồn tại, thế giới Danh Sách hiện tại sẽ bị từ bỏ, tới tận

một năm sau, sẽ có người kiểm nghiệm tới đây xem xét tình huống chân thực."

"Lựa chọn 5, Danh Sách này sẽ tiến vào trạng thái ngưng đọng thời không trong

vòng một giờ đồng hồ, tới tận khi người kiểm nghiệm sửa chữa những lỗi phát

sinh của Danh Sách."

"Dù ngươi lựa chọn hạng mục nào đi nữa, đều cần chứng minh tình huống này

thực sự tồn tại."

Liễu Bình đọc xong rất nhanh.

Không cần nghi ngờ, mình không thể lựa chọn 'Uy h**p loài người' được, bởi vì

chính mình cũng không phải là người kiểm nghiệm chân chính.

Khi quân đoàn Luyện Ngục tới đây, mặc dù cũng sẽ phát sinh chiến đấu với tù

phạm, thế nhưng chưa chắc sẽ có lợi cho mình.

Mà tuyển hạng thứ năm, lại rất giống với trạng thái đóng băng tại vương quốc

Ceylon.

Cho nên...

Liễu Bình nhìn về phía lá cây màu đen, âm thầm nói: "Ngươi xác định sẽ giúp

đỡ ta sao?"

"Đúng vậy, ta ẩn chứa lực lượng vận mệnh, có thể giải thích tình huống hiện tại,

cũng giúp đỡ ngươi rời khỏi nơi này một cách an toàn." Trên lá cây màu đen

hiện lên một hàng chữ nhỏ.

"Rời khỏi nơi này một cách an toàn à..." Liễu Bình lặp lại.

Hiện tại hắn cũng đã biết được.

Người kiểm nghiệm, chắc hẳn cũng là nhân vật cùng loại với quản lý và sửa lỗi.

ể ỗ

Khác biệt chính là, người kiểm nghiệm phụ trách quản lý và sửa lỗi Danh sách

"Ngu Giả" do vô số Danh Sách của Luyện Ngục chế tạo ra.

Liễu Bình liếc nhìn những tuyển hạng kia, nói:

"Ta chuẩn bị bắt đầu."

"Các hạ, bản Danh Sách sẽ tiếp nhận sự kiểm nghiệm của ngài bất cứ lúc nào."

Giọng điện tử vang lên.

Liễu Bình nói: "Ta cần kiểm nghiệm bộ bài nòng cốt của Danh Sách."

"Tuân mệnh."

Trong thế giới trống không, một bộ bài yên lặng xuất hiện.

Tại mặt sau bộ bài này đều vẽ một người nở một nụ cười rất miễn cưỡng, hai

tay hai chân người này đều bị xiềng xích trói chặt, quỳ trên mặt đất, làm ra động

tác cầu nguyện.

Năm mươi tư tấm thẻ bài cùng lật lại, mặt trước quay về phía Liễu Bình.

"Tới." Liễu Bình thản nhiên nói.

Tất cả thẻ bài bay trở về trong tay hắn.

Hắn nắm chặt bộ bài, âm thầm hỏi:

"Những thẻ bài nào có thể đảm bảo Danh Sách vận hành bình thường?"

Từng hàng chữ nhỏ xuất hiện trên lá cây: "Thẻ bài thứ 3, 6, 9, 15, 18, 26, 33,

46, 52."

"Vậy sao..."

Liễu Bình lựa chọn một nửa số thẻ đó ra và ném lên không trung.

Hắn trầm ngâm một lát rồi nói: "Khởi động biện pháp khẩn cấp thứ 3, 4, 5."

Giọng điện tử vang lên:

"Ngài muốn liên tục khởi động ba hạng mục 'Vĩnh Dạ ăn mòn', 'Phát hiện tù

phạm' và 'Báo cáo lỗi sai của Danh Sách' sao?"

"Đúng thế." Liễu Bình nói.

"Xin hãy cung cấp chứng cứ." Giọng điện tử vang lên.

"Chứng cứ của hạng thứ 3 có hai điều, đầu tiên là hậu hoa viên trong Hoàng

cung, phía dưới một tấm vải da người là một pháp trận kết nối với kẻ ngủ say

trong Vĩnh Dạ: Vạn Nhãn Ma Vương, nếu như điều này vẫn còn không đủ..."

Liễu Bình lấy con dao găm khi trước ra, ném lên hư không.

Dao găm biến mất trong nháy mắt.

Một giây sau..

"Đã hoàn thành việc kiểm tra, khởi động biện pháp khẩn cấp thứ 3: 'Vĩnh Dạ ăn

mòn'." Giọng điện tử vang lên.

ế ế ấ

"Chứng cứ của hạng thứ 4, Hoàng đế đang chiến đấu với cao thủ của Giám Sát

hội, nó không dám vận dụng lực lượng của ngươi, nếu không ngươi sẽ cảm

nhận được thân phận chân thực của nó." Liễu Bình nói.

Mà điểm này, là do Vạn Nhãn Ma Vương chính miệng nói ra khi mỉa mai tù

phạm.

Khi đó, lời nói này không tạo thành bất cứ ảnh hưởng nào đối với cục diện, Vạn

Nhãn Ma Vương cũng chỉ thuận miệng nói mà thôi, cũng không nghĩ quá nhiều.
 
Nghệ Thuật Gia Luyện Ngục
Chương 364: Biện pháp khẩn cấp



Liễu Bình ngẫm nghĩ, nói tiếp: "Ngoài ra, xin hãy suy luận một điều đơn giản:

Ai có quyền lực thành lập một trận pháp phù văn kết nối với Vạn Nhãn Ma

Vương ở trong hoa viên của Hoàng cung cơ chứ?"

Ba giây sau...

Giọng điện tử vang lên: "Đã hoàn thành việc kiểm nghiệm, Hoàng đế không

chịu vận dụng lực lượng của bản Danh Sách, bản Danh Sách đang khởi động

biện pháp khẩn cấp thứ 4: 'Phát hiện tù phạm'."

Liễu Bình thở dài một hơi.

Từ giờ phút này, những tên trong Luyện Ngục kia cũng không dám tới đây.

Sau đó...

"Được rồi, khởi động hạng thứ 5: Báo cáo lỗi sai của Danh Sách đi." Liễu Bình

nói.

Giọng điện tử vang lên: "Bản Danh Sách đã hoàn thành việc tự quét bản thân,

cũng không phát hiện lỗi mà ngài đã nói, bởi vậy bản Danh Sách sẽ không khởi

động hạng thứ 5."

"Vậy à?" Liễu Bình nói.

Một tay hắn cầm bộ bài nòng cốt của Danh Sách 'Ngu Giả', tùy ý xào bài mấy

lần, nói:

"Thu lấy thẻ bài."

Từng hàng chữ nhỏ bùng cháy xuất hiện:

[Tiếp nhận mệnh lệnh!]

[Chuẩn bị thu lấy bộ bài nòng cốt Ngu Giả trên tay ngươi.]

[Xét thấy lần này đạt được lượng lớn thẻ bài Danh Sách Luyện Ngục, bản Giao

diện chuẩn bị tiến vào trạng thái siêu tiến hóa!]

Ngay sau đó, bộ bài trên tay Liễu Bình bỗng nhiên biến mất không thấy gì nữa.

Hắn đứng im tại chỗ, ho nhẹ một tiếng rồi hỏi: "Hiện tại có thể khởi động hạng

thứ 5: Báo cáo lỗi của Danh Sách sao?"

Giọng điện tử im lặng một lúc lâu.

"Hạng thứ năm đã khởi động."

"Một giờ sau, toàn bộ thế giới Danh Sách sẽ tiến vào trạng thái ngưng đọng thời

không."

"Xét thấy hành vi của người kiểm nghiệm đã tạo thành tổn thương không thể

nghịch đối với Danh Sách, đã kích hoạt thiết lập ẩn, bản Danh Sách sẽ liên lạc

trực tiếp với Luyện Ngục, báo cáo mọi chuyện đã xảy ra tại nơi đây."

ễ ỗ ề

Liễu Bình thở dài một hơi, vỗ tay, sau đó lại nhìn về phía lá cây trên tay.

"Này, hình như ngươi đã từng nói, có thể dẫn ta rời đi một cách an toàn."

Hắn nói với lá cây trên tay.



Giọng điện tử tiếp tục vang lên:

"Người kiểm nghiệm, xin hãy đứng yên tại chỗ."

Giọng điện tử nghiêm khắc vang lên:

"Bản Danh Sách đang đợi kết nối với Luyện Ngục, cùng với phương thức xử lý

đối với ngươi."

Toàn bộ thế giới trống không bỗng biến mất.

Vô cùng vô tận ống kim loại xuất hiện trong tầm mắt của Liễu Bình.

Vô số ống kim loại điên cuồng xoay tròn vòng quanh Liễu Bình, ép hắn đứng

im tại chỗ.

Lá cây màu đen trên tay Liễu Bình tản ra ánh sáng.

Từng hàng chữ nhỏ hiện lên trên lá cây:

"Cục diện mà ngươi tạo thành đã vượt khỏi phạm trù năng lực của ta."

"Ta chỉ có thể giúp ngươi thoát khỏi nơi đây."

"Ngươi sẽ xuất hiện trong Hoàng thành."

"Xin hãy lựa chọn nơi xuất hiện ngay lập tức."

Liễu Bình chỉ hơi do dự đã quyết định: "Bộ tư lệnh."

Ngay sau đó...

Toàn bộ lá cây khuếch tán rộng ra, bao phủ cả người Liễu Bình như là một chiếc

áo khoác vậy, dẫn hắn thoát khỏi nơi này.

Trời đất quay cuồng.

Liễu Bình hơi lảo đảo, ngã xuống đất.

Mà đối diện của hắn, chính là cửa lớn của Bộ tư lệnh Đế quốc.

Chiếc lá cây màu đen kia thì lơ lửng trước mặt hắn, để hắn nhìn thấy dòng chữ

cuối cùng:

"Danh Sách Ngu Giả mã số 3-6912 chuẩn bị triển khai đuổi bắt ngươi."

"Ngươi cần phải rời khỏi quốc gia này trong vòng một giờ, nếu không ngươi và

toàn bộ quốc gia này đều sẽ tiến vào trạng thái ngưng đọng thời không."

"Chứng minh giá trị của ngươi đi."

"Đừng lãng phí lực lượng của chiếc lá này, nếu không Thụ tinh linh đã tặng

chiếc lá này cho ngươi, cũng sẽ tiến vào trạng thái linh hồn vĩnh diệt."

Tất cả chữ viết đều biến mất.

ế ầ ầ ể ấ ấ ế

Chiếc lá này dần dần hóa thành điểm sáng lấm tấm, nhập vào hư không, biến

mất không thấy gì nữa.

Ngay sau đó...

Từng ống kim loại xuất hiện từ trong hư không, toàn bộ đều tấn công về phía

Liễu Bình.

Thế nhưng cũng cùng lúc đó, từng hàng chữ nhỏ bùng cháy điên cuồng xuất

hiện:

[Thông qua việc ngươi lấy được bộ bài nòng cốt, bản Danh Sách đã phân tích

bộ bài 'Ngu Giả' một cách toàn diện.]

[Đã kết nối Danh Sách 'Ngu Giả' trước mắt.]

[Đã loại bỏ mệnh lệnh đuổi bắt lần này.]

[Đã mệnh lệnh tất cả phương tiện giao thông đều vận hành bình thường.]

[Nhân vật: Liễu Bình đã thoát khỏi Danh Sách 'Ngu Giả mã số 3-6912', không

còn bị điều khiển nữa.]

[Chú ý!]

[Tiếp đó, bản Danh Sách sẽ tiến vào trạng thái thăng cấp, không thể hưởng ứng

bất cứ mệnh lệnh nào của ngươi nữa.]

[Ngưng đọng thời không sẽ có hiệu lực sau 59 phút nữa.]

[Ngươi cần phải thoát khỏi quốc gia hiện tại!]

Tất cả chữ nhỏ chỉ lóe lên rồi biến mất.

Toàn bộ Giao diện cũng biến mất theo.

Từng đợt tiếng vang "Xoạt xoạt xoạt xoạt xoạt xoạt" vang lên.

Những ống kim loại kia liên tục thoát khỏi cơ thể của Liễu Bình, thu hồi vào

trong hư không, biến mất không thấy gì nữa.

Liễu Bình lại rơi xuống mặt đất.

Hắn không để ý tới ánh mắt kỳ lạ của vệ binh canh cổng, quay người đi qua, đi

trở lại vị trí khi trước.

Libertas vẫn chờ ở nơi này.

"Tình huống vừa rồi là sao vậy? Đã có chuyện gì?" Hắn ta nói với vẻ nghiêm

túc.

"Một tiếng sau, toàn bộ Đế quốc sẽ tiến vào trạng thái ngưng đọng thời không."

Liễu Bình nói.

"Cái gì!" Libertas sợ hãi.

Liễu Bình nhắm mắt lại, rồi mở ra, nói: "Theo bản đồ, chúng ta chỉ có thể chạy

về phía thành St.Tosif, mới có thể xuyên qua biên giới trong vòng một giờ, rời

khỏi phạm vi của Đế quốc."

Libertas chần chờ nói: "Thành Sương Phong..."

"Sau khi thành Sương Phong bị ma quỷ tiêu diệt, thành St.Tosif đã trở thành

thành biên giới."

Liễu Bình vừa nghĩ lại, vừa nói tiếp: "Ở phía bên kia biên giới, toàn bộ quốc gia

của ma quỷ đều đã rời đi, cho nên khi chúng ta vượt qua khỏi thành St.Tosif thì

sẽ tới quốc gia ma quỷ không có bất cứ ai, trong khoảng thời gian ngắn thì nới

đó hẳn là an toàn."

"Ta vẫn không thể tin nổi..."

Libertas nói, đưa tay ra định rút thẻ bài từ hư không, thế nhưng lại dừng lại.

"Thời gian vẫn chưa tới, ta không thể rút thẻ đề nghị ra được."

Hắn ta nói với vẻ uể oải.

"Không sao, chúng ta cần một chiếc phi thuyền, cần phải bay về phía thành

St.Tosif ngay lập tức!" Liễu Bình nói.

Hai người nhanh chóng vượt qua đường đi, chạy về phía trung tâm phi thuyền

vận chuyển hành khách.

Trên bầu trời, bỗng có một tiếng rống giận vang lên:

"Bọn Giám Sát hội đáng kinh tởm, có ngày ta sẽ giết sạch các ngươi!"

Đây là giọng nói của Hoàng đế!

Ngay sau đó, một giọng già nua khác vang lên: "A ha, chúng ta cũng không

mong muốn xa vời là chiến thắng ngươi, dù sao nơi này sẽ bị đóng kín lại rồi,

đúng không?"

Một giọng nữ khác thì nói với vẻ hả hê: "Chúng ta sẽ làm cho ngươi bị phong

ấn tại nơi này."

"Mơ tưởng!"

Ầm!

Tiếng nổ trên bầu trời càng thêm kịch liệt, sau đó nhanh chóng rời xa.

Xem ra, Hoàng đế dự định chạy trốn về phương hướng đó.

Trên không Hoàng thành dần dần trở nên bình tĩnh lại.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back