Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Nghe Được Tiếng Lòng Của Thiên Kim Giả, Ăn Dưa Cải Biến Vận Mệnh

Nghe Được Tiếng Lòng Của Thiên Kim Giả, Ăn Dưa Cải Biến Vận Mệnh
Chương 300


Họ cũng biết An Linh nói có lý. Nhưng con người ai cũng sẽ nghiêng về phía người thân của mình. Trước một lựa chọn rõ ràng có lợi hơn cho mình, họ sao lại có thể vì cái gọi là công bằng mà từ bỏ lựa chọn đó?

Phản ứng đầu tiên của An Thụ Hải là bảo An Linh đừng hồ đồ. Nhưng những lời này cuối cùng ông vẫn không nói ra được.

Rõ ràng An Linh mới là người đúng. Ông làm cha, chẳng lẽ lại phải mở mắt nói dối với con gái mình sao?

Sau một lát trầm tư, An Thụ Hải vẫn mở miệng hỏi An Linh:

"Tiểu Linh, vậy con cảm thấy chuyện này nên xử lý thế nào?”

"Báo cảnh sát." An Linh không chút do dự trả lời. "Báo cảnh sát để họ điều tra chuyện An Duệ và ba người kia bắt nạt, sau đó nên xử lý thế nào thì cứ xử lý như vậy.”

Lời này của An Linh vừa ra, phản ứng của mọi người đều khác nhau.

Những người khác trong An gia cũng không bất ngờ khi An Linh có suy nghĩ này.

Báo cảnh sát quả thực là lựa chọn công bằng nhất. Nhưng họ vì tư tâm thực ra cũng không muốn làm lớn chuyện này, cho nên nhất thời không có ai mở miệng, vừa không tán thành cũng không phản đối, chỉ đồng loạt giữ im lặng.

Còn Thẩm Lạc sau khi nghe xong tuy không có phản ứng gì quá khoa trương, nhưng rõ ràng không ngờ An Linh sẽ đứng về phía anh. Anh cũng không nói gì, chỉ là đôi mắt sáng lên nhìn An Linh, đối với cảm giác có người che chở này cảm thấy vô cùng xa lạ nhưng lại có chút vui sướng.

Người có phản ứng lớn nhất đương nhiên là An Duệ. Nếu thật sự báo cảnh sát, sự nghiệp thần tượng của cậu ta coi như đi tong, vừa mới debut đã có thể trực tiếp giải tán về nhà.

"An Linh, chị điên rồi à? Chị có biết báo cảnh sát sẽ có hậu quả gì không? Chẳng những sẽ ảnh hưởng đến nhóm của chúng tôi, mà còn ảnh hưởng đến An gia. Chị dù có ghét tôi đến đâu cũng phải có chút ý thức về đại cục chứ?”

An Linh nghe mà cạn lời đến bật cười.

Cô nhìn bộ dạng hùng hồn quay sang chỉ trích mình của An Duệ, hỏi ngược lại cậu ta:

"Hóa ra cậu còn biết những đạo lý này à? Vậy tại sao cậu lại làm những chuyện sẽ ảnh hưởng đến An gia, ảnh hưởng đến nhóm?”

"Chúng tôi chủ động báo cảnh sát còn có thể nói là An gia đại nghĩa diệt thân, không đến mức ảnh hưởng đến gia đình. Nếu sau này lại bị người khác bóc ra những chuyện tốt cậu đã làm, cậu nghĩ mọi người sẽ nhìn nhận thế nào?”

An Duệ mà nghe lọt được những đạo lý này thì mới là lạ. Anh ta chỉ cảm thấy An Linh là muốn nhân cơ hội làm cậu ta mất mặt.

"Vậy chúng ta đều không nói ra là được rồi? Chính Thẩm Lạc cũng đã nói, cậu ta cũng không muốn ảnh hưởng đến nhóm của chúng tôi. Chỉ cần chị không muốn báo cảnh sát, ai còn đem chuyện này nói ra ngoài nữa?”

[Cậu nghĩ Thẩm Lạc thật sự cam tâm nuốt trôi cục tức này sao? Cậu ấy chỉ là vì bây giờ bơ vơ không nơi nương tựa, biết không ai có thể che chở mình, nên mới lựa chọn tạm thời nín nhịn.]

[Hơn nữa cậu ấy thật sự rất trân trọng cơ hội debut lần này, không muốn có bất kỳ chuyện gì ảnh hưởng đến hoạt động nhóm trong mấy năm tới. Nhưng cậu ấy đã lén quay lại video An Duệ bắt nạt mình, chỉ chờ sau khi kết thúc hai năm hoạt động nhóm giới hạn rồi sẽ công bố ra ngoài.]
 
Nghe Được Tiếng Lòng Của Thiên Kim Giả, Ăn Dưa Cải Biến Vận Mệnh
Chương 301


[Trong tiểu thuyết gốc, Thẩm Lạc trong thời gian hoạt động cùng nhóm với An Duệ vẫn luôn bị bắt nạt. Cậu ấy cũng đã quay lại đủ bằng chứng, chỉ tiếc là bị An Duệ phát hiện.]

An Duệ sau khi biết chuyện bị phơi bày sẽ có hậu quả rất nghiêm trọng, không những không hối cải mà còn làm trầm trọng thêm việc hành hung Thẩm Lạc, muốn anh giao ra toàn bộ video.

Ngày thường bọn họ còn chú ý giữ tay, chỉ để không để lại dấu vết ở những chỗ rõ ràng bị người khác phát hiện hành vi bắt nạt của mình.

Nhưng lần đó, họ thấy Thẩm Lạc thế nào cũng không chịu đưa ra những bằng chứng đã quay được, liền hoàn toàn xuống tay độc ác.

[An Duệ cuối cùng đã trực tiếp cầm ghế đập vào người Thẩm Lạc. Dù những người cùng bắt nạt với cậu ta nhìn thấy cũng sợ hãi mà đến kéo, cậu ta cũng không chịu dừng tay. Sau đó chiếc ghế trực tiếp đập vào đầu Thẩm Lạc. Chờ đến khi An Duệ đánh mệt mỏi dừng tay, Thẩm Lạc đã không còn thở.]

An Linh nghĩ đến đây chỉ cảm thấy khí huyết dâng trào, ngay cả lồng n.g.ự.c cũng có chút tức tối. Cô nhìn gương mặt của An Duệ cũng cảm thấy ghê tởm.

[Mà An Duệ, phản ứng đầu tiên không phải là báo cảnh sát tự thú, mà là nghĩ cách che giấu tội ác.]

[Cậu ta uy h.i.ế.p mấy người còn lại không được nói ra chuyện này, rồi ném xác Thẩm Lạc từ trên lầu cao xuống, định dàn dựng thành Thẩm Lạc tự sát. Cuối cùng đương nhiên không thành công. Cảnh sát sau khi khám nghiệm tử thi đã tra ra nguyên nhân cái c.h.ế.t thật sự của Thẩm Lạc, bắt giam mấy kẻ đầu sỏ.]

[Lúc đó An gia vì đã xảy ra quá nhiều scandal, cộng thêm vài lần đầu tư thất bại, đã ở vào giai đoạn thấp nhất. Chuyện An Duệ bắt nạt đồng đội đến c.h.ế.t lại bị phơi bày, các ngành nghề đều bắt đầu tự phát tẩy chay tất cả các sản nghiệp của An Thị. An gia cuối cùng vẫn đi đến bước đường phá sản. Anh cả cũng không lâu sau đó đã tự sát…]

Tiếc là những lời này dù cô có nói ra cũng không ai tin, có khi còn nghĩ cô có vấn đề về đầu óc.

Nhưng cô tuyệt đối không thể để An Duệ tiếp tục ở cùng một nhóm với Thẩm Lạc.

Loại người như An Duệ tuyệt đối không thể sửa đổi được. Nếu hôm nay chuyện này cứ thế cho qua, nói không chừng An Duệ còn sẽ đối xử với Thẩm Lạc tồi tệ hơn.

Bởi vì cậu ta biết không ai sẽ giúp Thẩm Lạc, hơn nữa chính Thẩm Lạc còn có nhiều e ngại không dám vạch trần hành động của cậu ta, An Duệ tự nhiên sẽ càng thêm không kiêng nể.

An Linh cảm thấy nếu không hoàn toàn cắt đứt cơ hội An Duệ tiếp xúc với Thẩm Lạc, tình cảnh của Thẩm Lạc nói không chừng sẽ còn tệ hơn trong cốt truyện gốc, thậm chí có khả năng cái c.h.ế.t sẽ đến sớm hơn.

Nhưng An Linh biết, trong tình huống ngay cả Thẩm Lạc cũng không chuẩn bị truy cứu An Duệ, việc cô đề nghị báo cảnh sát là một chuyện rất không thực tế.

Cô quyết định tạm thời lùi một bước. Dù sao mục đích của cô chính là làm cho An Duệ rút khỏi nhóm, những chuyện khác có thể nói sau.

An Linh gượng gạo đè nén lửa giận trong lòng, chịu đựng sự chán ghét mà nói với An Duệ:

"Không báo cảnh sát cũng được. Nhưng cậu và ba người kia đã bắt nạt Thẩm Lạc, bắt buộc phải toàn bộ rút khỏi nhóm và đảm bảo sẽ không bao giờ bước chân vào giới giải trí.”
 
Nghe Được Tiếng Lòng Của Thiên Kim Giả, Ăn Dưa Cải Biến Vận Mệnh
Chương 302: An Duệ không nghe được tiếng lòng của An Linh?


"Chuyện này không có thương lượng. Nếu cậu không đồng ý, tôi sẽ báo cảnh sát. Bên tổ chương trình, tôi sẽ đi nói chuyện.”

An Duệ đương nhiên sẽ không đồng ý. Cậu ta vốn cũng không cảm thấy mình có lỗi gì. Nếu không phải những người khác trong An gia đều ở đây, ngay cả xin lỗi cậu ta cũng không muốn nói.

Cách làm mà An Linh đưa ra tương đương với việc hoàn toàn cắt đứt con đường vào giới giải trí của cậu ta.

Cậu ta đã phải kiên nhẫn ở trong chương trình này vừa hát vừa nhảy, còn phải mỗi ngày diễn một bộ dạng rất yêu sân khấu, rất yêu fan. Cậu ta dễ dàng lắm sao?

Cậu ta đã bỏ ra bao nhiêu nỗ lực, dựa vào cái gì mà chỉ vì một câu nói của An Linh là phải ném đá xuống sông hết?

An Duệ nhìn về phía những người khác trong An gia, hy vọng có người có thể đứng ra trị An Linh một chút. Nhưng lại phát hiện ra dù là cha mẹ hay anh cả, anh hai, sắc mặt đều vô cùng khó coi.

Họ nhìn về phía cậu với ánh mắt vô cùng phức tạp, có phẫn nộ, có thất vọng, còn có một vài cảm xúc khác mà cậu ta trước đây chưa bao giờ thấy trong mắt người nhà.

Cho nên An Duệ nhất thời thậm chí rất khó miêu tả được ý nghĩa của những ánh mắt đó, chỉ cảm thấy mình bị họ nhìn đến toàn thân phát run, thậm chí còn có một cảm giác sợ hãi không tên.

Hơn nữa, họ dường như không một ai chịu mở miệng từ chối đề nghị của An Linh.

Một ý nghĩ vô cùng hoang đường chợt nảy lên trong đầu An Duệ: Người nhà, chẳng lẽ tất cả đều đồng ý với cách nói của An Linh?

Dựa vào cái gì?

Cậu mới là ruột thịt thật sự của An gia mà. Trước đây họ thiên vị An Linh thì thôi đi. Dựa vào cái gì mà bây giờ An Linh đã là hàng giả, họ vẫn còn răm rắp nghe lời cô ta?

Sự phẫn nộ và cảm giác bất công to lớn đã chiến thắng nỗi sợ hãi khi bị người nhà nhìn chằm chằm. Nó xâm chiếm toàn bộ lý trí của An Duệ.

An Duệ nhìn về phía An Linh, đầy khinh miệt mà mở miệng trào phúng:

"Mày tính là cái thá gì mà đi nói với tổ chương trình? Mày nghĩ mày vẫn là đại tiểu thư An gia sao, tất cả mọi người đều phải nghe mày à?”

"Mày đã không phải là chị của tao nữa mày biết không? Đừng có xía vào chuyện của tao, cũng đừng có xía vào chuyện An gia, bởi vì mày chính là một món hàng giả chính hiệu! Mày mà còn có chút liêm sỉ thì nhân lúc còn sớm cút khỏi An gia về nơi mày nên về đi…”

An Duệ đang tức giận hộc m.á.u chưa kịp nói hết câu, thì đã bị Bùi Ngọc Ngưng mắt đỏ hoe tát một cái thật mạnh.

"Con câm miệng cho mẹ! Ngày thường chúng ta dạy dỗ con như vậy sao?”

Đây là lần đầu tiên Bùi Ngọc Ngưng động thủ với con mình. Bà vẫn luôn không tin vào câu nói "thương cho roi cho vọt”, nhưng bây giờ lại có chút hoài nghi liệu cách giáo dục con cái của mình trước đây có thật sự đã xảy ra vấn đề gì không.

Bà cứ ngỡ An Duệ chỉ là tính tình hơi nóng nảy, tính khí hơi kém một chút, nhưng không đến mức sẽ làm ra chuyện gì đặc biệt quá đáng.

Dù sao An gia đã có An Sùng gánh vác, những đứa trẻ khác sống tùy tâm sở dục một chút cũng không sao. Dù không đi làm cũng không sao, dù sao An gia nuôi nổi, chỉ cần chúng tuân thủ pháp luật, sống một cuộc sống tốt đẹp là được.
 
Nghe Được Tiếng Lòng Của Thiên Kim Giả, Ăn Dưa Cải Biến Vận Mệnh
Chương 303


Nhưng tại sao một yêu cầu thấp như vậy, An Duệ cũng không làm được?

Tại sao nó lại trưởng thành thành ra như vậy?

Lúc này người An gia cũng nhận ra suy nghĩ trước đây của mình là một sai lầm lớn đến nhường nào. Họ trước đây lại vì muốn dĩ hòa vi quý mà định chấp nhận cách nói của Thẩm Lạc, để chuyện này cứ thế trôi qua.

Dù sao chỉ cần làm cho An Duệ nhận ra sai lầm của mình, đảm bảo sau này không làm những chuyện quá đáng như vậy nữa là được. Chúng ta có thể ở những phương diện khác để bồi thường cho Thẩm Lạc một chút.

Nhưng sau khi nghe được suy nghĩ của An Linh, sau lưng họ quả thực lạnh toát. Họ trước đây lại có thể vì An Duệ là người thân của mình mà mặc định rằng cậu ta thật sự có thể sửa đổi sao?

Lùi một vạn bước mà nói, cho dù có một phần vạn cơ hội, An Duệ thật sự có thể sửa đổi.

Nhưng thì đã sao?

Những tổn thương cậu ta đã gây ra cho Thẩm Lạc trước đây có thể xóa bỏ hoàn toàn, coi như chưa có gì xảy ra sao?

Để kẻ bắt nạt và người bị bắt nạt tiếp tục hoạt động trong cùng một nhóm, ngày ngày ngẩng đầu không thấy cúi đầu thấy, chẳng phải là An gia đang bắt nạt Thẩm Lạc lần thứ hai sao?

Một người có quan niệm thiện ác thị phi cơ bản, tuyệt đối sẽ không làm ra chuyện bắt nạt người khác.

An Duệ nếu đã động tay với Thẩm Lạc, đã chứng tỏ bản chất cậu ta không phải là người tốt. Cốt truyện trong tiểu thuyết gốc mà An Linh nói đến tuyệt đối không phải là nói giỡn. An Duệ thật sự có khả năng phát triển thành như vậy.

Đó là một mạng người sống sờ sờ. An gia không dám đánh cược vào cái cơ hội một phần vạn đó. Nếu Thẩm Lạc xảy ra chuyện, cả nhà họ đều là đồng lõa.

"Cứ làm theo lời Tiểu Linh nói.” Giọng nói nghiêm túc của An Thụ Hải đã đưa ra phán quyết cuối cùng cho An Duệ.

An Linh thở phào nhẹ nhõm. An Thụ Hải đã lên tiếng, đã chứng tỏ chuyện này về cơ bản đã được quyết định. Nói thật, cô cũng không ngờ mọi chuyện sẽ thuận lợi như vậy. May mà cha mẹ chịu nghe cô.

An Duệ ôm mặt, không thể tin nổi nhìn về phía Bùi Ngọc Ngưng và An Thụ Hải. Trong mắt cậu ta đã có một tia nước mắt. Cậu ta không thể hiểu, cũng không thể chấp nhận cha mẹ mình lại đối xử với mình như vậy.

"Tại sao!” Cậu ta gào lên. "Tại sao mọi người lại đối xử với con như vậy?”

Cậu ta chỉ vào An Linh, chất vấn những người khác trong An gia. "Chỉ vì một câu nói của nó? Tại sao mọi người lại nghe lời nó như vậy? Con mới là con trai ruột, em trai ruột của mọi người mà! Dựa vào cái gì mà mọi người đều đứng về phía nó?”

Người An gia bây giờ thật sự vô cùng thất vọng với An Duệ. Rất rõ ràng, cậu ta đến bây giờ vẫn không cho rằng mình có vấn đề gì, ngược lại còn cho rằng An gia thiên vị An Linh.

Cậu ta đã lớn như vậy, tam quan cũng về cơ bản đã thành hình. An gia dù có giải thích thêm gì nữa cũng rất khó thay đổi ngay lập tức cách nhìn của cậu ta, chỉ có thể gửi gắm hy vọng vào việc sau này quản giáo nghiêm khắc có thể có chút cải thiện.

Và họ cũng trong lời chất vấn của An Duệ mà phát hiện ra một vấn đề đã bị bỏ qua trước đây: An Duệ không nghe được tiếng lòng của An Linh?
 
Nghe Được Tiếng Lòng Của Thiên Kim Giả, Ăn Dưa Cải Biến Vận Mệnh
Chương 304: Kết quả xử lý


Đúng vậy. Nếu có thể nghe được, An Duệ tuyệt đối không thể có phản ứng này.

Tại sao Tần Vãn Lam, Nghiêm Úc và hai anh em Vân gia đều có thể nghe được, ngược lại An Duệ lại không nghe được?

Liên tưởng đến mối quan hệ luôn không hòa thuận giữa An Linh và An Duệ, họ lại cảm thấy chuyện này cũng không quá khó hiểu. Nói không chừng là vì An Linh quá ghét An Duệ?

Họ càng nghĩ càng cảm thấy suy đoán này rất có lý, nếu không không có lý do gì cả An gia chỉ có một mình An Duệ không nghe được.

Dù sao thì mặc kệ An Duệ có không tình nguyện đến đâu, sự phản đối của cậu ta đã không còn bất kỳ ý nghĩa nào nữa.

An Thụ Hải đang chuẩn bị đi tìm nhân viên của tổ chương trình có thể thương lượng chuyện này, thì Thẩm Hồng Huy lại đột nhiên mở miệng.

"Thụ Hải, thực ra không cần thiết phải làm mọi chuyện nghiêm trọng như vậy. Anh xem, hai đứa con của chúng ta tham gia cùng một chương trình, lại còn đều được debut, cũng là một loại duyên phận. Oan gia nên giải không nên kết, cứ để An Duệ xin lỗi là chuyện này cho qua đi. Coi như là cho bọn trẻ một cơ hội sửa đổi, thế nào?”

Người An gia đều đồng loạt nhìn về phía Thẩm Hồng Huy, có chút không thể tin được những lời này lại là từ miệng ông ta nói ra.

Ông ta là cha của Thẩm Lạc mà? Đây thật sự là lời một người cha nên nói sao?

Xem ra An Linh nói không sai chút nào, Thẩm Hồng Huy thật sự không quan tâm đến đứa con trai này.

An Duệ lại coi lời nói của Thẩm Hồng Huy như một cọng rơm cứu mạng.

Nếu thật sự làm theo lời An Linh, không chỉ có nghĩa là cậu ta phải rời khỏi nhóm nhạc này và vĩnh viễn không được bước chân vào giới giải trí, mà còn có nghĩa là phải công khai thái độ xử lý của An gia đối với chuyện cậu ta phạm lỗi.

Nói cách khác, đến lúc đó tất cả mọi người sẽ biết, trong mắt An gia, thể diện của An thiếu gia như cậu ta còn không quan trọng bằng một người bình thường như Thẩm Lạc.

Chuyện này mà truyền ra ngoài, cậu ta còn làm sao mà trà trộn trong giới công tử nhà giàu được nữa?

Cậu ta sẽ bị coi như một trò cười!

"Cha mẹ, con thật sự biết sai rồi. Cứ làm theo lời chú Thẩm đi, cho con một cơ hội nữa. Con hứa sẽ không tái phạm.”

An Duệ lúc này lại trở nên co được dãn được. Cậu ta lại chủ động đi đến trước mặt Thẩm Lạc, cúi gập người xuống.

"Thẩm Lạc, trước đây là tôi không đúng. Tôi xin lỗi cậu, cậu có thể tha thứ cho tôi lần này không? Tôi hứa sau này chắc chắn sẽ không tái phạm lỗi lầm này nữa. Tôi cũng sẽ đối xử tốt với công việc, đảm bảo mọi thứ đều ưu tiên cho nhóm, không làm cậu phải gánh vác. Để nhóm của chúng ta trở thành nhóm nhạc nổi tiếng nhất, được yêu thích nhất. Cầu xin cậu cho tôi một cơ hội nữa được không?”

Ba tên tay sai của An Duệ thấy vậy cũng phản ứng lại, đi đến trước mặt Thẩm Lạc để xin lỗi, và liên tục đảm bảo sau này tuyệt đối sẽ quyết tâm sửa đổi, không tái phạm.

Phải nói là, không hổ là người muốn vào giới giải trí, nước mắt nói đến là đến.

Vài người khóc lóc thảm thiết cầu xin Thẩm Lạc tha cho họ một mạng. Nếu người không biết chuyện đột nhiên bước vào phòng nghỉ thấy cảnh này, có khi còn tưởng là Thẩm Lạc đang bắt nạt họ.
 
Nghe Được Tiếng Lòng Của Thiên Kim Giả, Ăn Dưa Cải Biến Vận Mệnh
Chương 305


Đối với điều này, An Linh mắt lạnh nhìn và đưa ra đánh giá trong lòng.

[Giả tạo.]

[À, An Duệ đã nghĩ đến chuyện giữ được rừng xanh thì không sợ không có củi đốt. Dù sao sau này còn có hai năm, cậu ta chuẩn bị sau này sẽ từ từ trả thù Thẩm Lạc.]

[Hết cứu.]

An Linh đã quyết định trong lòng, tiếp theo dù Thẩm Lạc và An gia có mềm lòng không chuẩn bị truy cứu trách nhiệm của An Duệ, cô cũng sẽ đi báo cảnh sát.

Nhìn những người đã nhiều lần ra tay đánh đập, uy h.i.ế.p mình không được nói ra này, giờ phút này lại cúi thấp cái đầu "cao quý" của họ. Trong lòng Thẩm Lạc cũng không có một chút khoái trá nào, bởi vì anh biết, cái đầu của những người này không phải là vì anh mà cúi xuống.

Thẩm Lạc không mở miệng.

Anh vừa không đồng ý tha thứ cho họ, cũng không trực tiếp từ chối.

Anh đang chờ đợi. Anh muốn xem ý tứ của An gia.

Cái đầu của An Duệ rõ ràng là cúi xuống vì mấy người An gia. Cho nên Thẩm Lạc rất rõ ràng, quyền quyết định trong chuyện này không nằm trong tay mình.

Nếu An gia chịu vì anh, một người xa lạ, mà xử phạt người nhà của mình, thì anh tự nhiên vui mừng. Nhưng nếu An gia vẫn lựa chọn thiên vị An Duệ, thì anh, một kẻ bơ vơ không nơi nương tựa, cũng chỉ có thể thức thời một chút.

May mắn là, An gia không làm anh thất vọng.

"Hồng Huy, như vậy đối với Thẩm Lạc không công bằng." An Thụ Hải đã quyết tâm. "An Duệ đã không còn là một đứa trẻ. Huống chi lần này nó phạm không phải là sai lầm bình thường. Chúng tôi quyết định như vậy cũng là để không cho nó gây ra sai lầm lớn hơn, điều này đối với cả nó và Thẩm Lạc đều tốt.”

Thẩm Hồng Huy thấy An Thụ Hải đã nghiêm túc, cũng biết nếu mình còn khuyên nữa thì thật sự là không hợp lý.

Ông ta gật đầu, tỏ vẻ đồng ý với quyết định của An Thụ Hải. Sau đó lại ra vẻ một người cha hiền từ nói chuyện với Thẩm Lạc:

"Tiểu Lạc, cha trước đây thật sự không biết con đã phải chịu nhiều oan ức như vậy. Tiếp theo các con có mấy ngày nghỉ phải không? Con cứ cùng cha về nhà đi, tiện thể cũng gặp mẹ. Bà ấy tuy miệng không nói nhưng chắc chắn cũng rất nhớ con.”

"Vâng.” Thẩm Lạc không từ chối.

Anh cũng muốn biết, mẹ có thật sự nhớ mình không. Dù sao thì bà ấy cũng đã thật sự đến xem chương trình, không phải sao?

Nói không chừng mẹ sau này thật sự chịu cùng anh chung sống hòa thuận. Đây cũng là nguyện vọng lớn nhất của anh từ trước đến nay.

Sau đó, An Thụ Hải đã tự mình đi tìm tổng đạo diễn của chương trình, liên hệ với người quản lý phụ trách công việc tiếp theo của nhóm nhạc này để giải thích thái độ của An gia.

An Thụ Hải hy vọng tổ chương trình sẽ công bố sự thật ra bên ngoài ngay trong đêm nay, để An Duệ cùng với bốn thí sinh có hành vi bắt nạt khác toàn bộ rút khỏi nhóm. Tiền vi phạm hợp đồng sẽ do An gia chi trả.

Người quản lý quả thực có chút kinh ngạc, sau khi xác nhận lại với An Thụ Hải nhiều lần mới dám thật sự tin rằng ông đã nghiêm túc.

Anh ta báo cáo lại toàn bộ sự việc cho ban lãnh đạo công ty. Đợi rất lâu mới nhận được phản hồi từ cấp trên, bảo anh ta cứ làm theo lời An Thụ Hải.
 
Nghe Được Tiếng Lòng Của Thiên Kim Giả, Ăn Dưa Cải Biến Vận Mệnh
Chương 306


Weibo chính thức của 《Thần Tượng Ước Mơ》 tối nay mới vừa đăng bài chúc mừng mười một thành viên của Dreamlight đã thành công debut.

Các chủ đề liên quan đến chương trình đều có độ hot cực cao, các fan cũng đang ở trong trạng thái phấn khích. Các loại hot search về chương trình và thí sinh không ngừng tăng lên, trong đó còn kèm theo những phát ngôn đi ngược lại logic của An Linh trong chương trình trực tiếp. Dù sao thì cũng đã đẩy độ thảo luận liên quan đến 《Thần Tượng Ước Mơ》 lên một tầm cao chưa từng có từ khi chương trình phát sóng.

Kết quả là trong thời điểm độ hot đang cao như vậy, Weibo chính thức lại cách đó vài giờ đăng thêm một bài Weibo nữa, kèm theo một tấm ảnh toàn là chữ, hơn nữa còn là nền trắng chữ đen, trông rất chính thức.

Những cư dân mạng không biết chân tướng tò mò bấm vào hình ảnh, sau đó ai nấy đều bị sốc.

Nội dung trên đó về cơ bản đã công bố toàn bộ sự việc xảy ra tối nay từ đầu đến cuối. Kết quả xử lý cuối cùng là tổng cộng bốn thành viên của nhóm debut, bao gồm cả An Duệ, vì bắt nạt thành viên khác mà bị rút khỏi nhóm. Dreamlight sẽ từ nhóm mười một người ban đầu trở thành nhóm bảy người để tiếp tục hoạt động.

Thông báo này vừa ra, cả mạng xã hội đều xôn xao.

Đây tuyệt đối là một sự việc chưa từng có trong lịch sử các chương trình tuyển tú.

Nhóm nhạc tuyển tú vừa mới xác định thành viên chưa được mấy giờ, đã trực tiếp bị loại bỏ một phần ba thành viên!

Hơn nữa nguyên nhân bị loại bỏ còn là scandal bắt nạt trong nhóm như thế này.

[Nói thật, lúc tôi đọc thông báo người tôi choáng váng luôn…]

[An Linh phát hiện An Duệ bắt nạt đồng đội trong nhà vệ sinh nam? Kịch bản tiểu thuyết quá.]

[Mỗi một chữ tôi đều nhận ra, sao ghép lại tôi lại xem không hiểu gì cả?]

[Nhưng mà tổ chương trình xử lý dứt khoát thật đấy. Hơn nữa người phạm tội còn có cả phú nhị đại như An Duệ, vậy mà ngay đêm đó đã đuổi người ta ra khỏi nhóm.]

[Điểm này vẫn phải khen tổ chương trình. Tôi thấy có rất nhiều nhóm nhạc nam nữ có bằng chứng bắt nạt thật mà còn mặt dày ở lại đó giả c.h.ế.t đấy.]

[Đây chẳng phải là việc họ nên làm sao? Kẻ bắt nạt đáng chết!]

Tuy đại đa số mọi người đều ủng hộ quyết định của tổ chương trình, nhưng vẫn có người không muốn chấp nhận kết quả này.

Đặc biệt là fan của bốn người đó.

Hôm nay, họ xem xong chương trình còn đang vui mừng vì người mình thích đã thành công tiến vào vị trí debut, sau này còn sẽ mang đến cho họ nhiều sân khấu đặc sắc. Nhưng niềm vui này chỉ kéo dài được vài giờ, đã bị một gáo nước lạnh dội cho tắt ngóm.

Không có ai chịu thừa nhận là mình đã mắt mù nhìn nhầm người. Phủ nhận người khác dễ hơn là phủ nhận chính mình. Cho nên một khi người nổi tiếng dù có sụp đổ hình tượng đến đâu, vẫn luôn sẽ có một đám fan có miệng còn hôi hơn cả đá trong hầm cầu, cứng đầu không giới hạn mà ủng hộ và dung túng cho anh ta.

[Tôi không tin! Ở đây chắc chắn có âm mưu, tôi không tin anh trai của tôi sẽ làm ra chuyện như vậy!]

[Họ bắt nạt ai? Tại sao không nói ra tên người đó, có phải là trong lòng có quỷ không?]
 
Nghe Được Tiếng Lòng Của Thiên Kim Giả, Ăn Dưa Cải Biến Vận Mệnh
Chương 307: Cháu chắc là nhầm rồi


[Anh An Duệ của chúng tôi tuyệt đối không phải loại người này, chắc chắn là có người vu khống anh ấy. Có bản lĩnh thì nói ra tên người bị bắt nạt, tôi sẽ đến tận nơi hỏi anh ta!]

[Có phải là An Linh nói dối không? Cô ta lúc chương trình trực tiếp nói năng đã rất không ổn rồi, rõ ràng là đang nhắm vào An Duệ. Sao lại trùng hợp đến mức An Duệ bắt nạt cũng là cô ta phát hiện, lại còn ở nhà vệ sinh nam, một nơi cô ta không nên đến. Ở đây chắc chắn có vấn đề!]

[Đúng vậy! Bảo An Linh ra giải thích rõ ràng, trả lại sự trong sạch cho An Duệ và những người khác!]

Fan của những người bị sụp đổ hình tượng luôn có một đặc điểm, đó là sẽ trở nên điên cuồng, tìm mọi cách phủ nhận hiện thực sau đó tìm một người để đổ lỗi cho thần tượng của mình rồi bám lấy mà cắn.

Rõ ràng là An Duệ bắt nạt đồng đội bị rút khỏi nhóm, kết quả là An Linh, người tố giác, ngược lại cũng bị chửi lên hot search.

An Linh thực ra không quan tâm đến chuyện này. Dù sao người qua đường bấm vào xem là biết cô bị chó điên coi như nơi trút giận mà cắn. Người bình thường nhìn hot search ngược lại còn sẽ thương cảm cho cô.

Điều cô quan tâm là làm thế nào để giải thích với người nhà, tại sao cô lại đột nhiên xông vào cái nhà vệ sinh nam đó!

Sau khi thương lượng xong với tổ chương trình về kết quả xử lý An Duệ, người An gia liền cưỡng chế đưa An Duệ về nhà.

Vì tức giận trước hành vi của An Duệ, không khí trên xe về nhà cực kỳ nặng nề, không một ai nói với nhau lời nào. Cũng chính lúc này, An Linh mới ý thức được hành động mình vừa xông vào nhà vệ sinh nam để bắt An Duệ là l* m*ng đến mức nào.

Lúc ở phòng nghỉ, vì biết hành vi bắt nạt của An Duệ đang diễn ra, trong lòng cô chỉ có một suy nghĩ duy nhất là phải cứu Thẩm Lạc trước, nên đã không kịp cân nhắc gì mà lao ra ngoài.

Sau đó, cô lại một lòng nghĩ cách xử lý An Duệ, hoàn toàn không có thời gian nghĩ xem phải giải thích hành động của mình ra sao.

Bây giờ mọi chuyện đã được giải quyết, cô mới bắt đầu đau đầu về vấn đề này.

[A a a a! Hoàn toàn không nghĩ ra được cái cớ nào, để giải thích tại sao mình lại chạy một quãng đường xa như vậy, xông vào nhà vệ sinh nam ở một tòa nhà khác để bắt người chứ!]

[Song sinh tâm linh tương thông? Vớ vẩn! Mình và An Duệ đâu phải song sinh nữa!]

[Hay là bàn với Thẩm Lạc một chút? Nói là cậu ấy đã lén gửi tin nhắn cầu cứu mình?]

[Không được không được, mình là chị gái của kẻ bắt nạt cậu ấy, cậu ấy mà chịu giúp mình mới là lạ!]

[Hay là cứ nói mình vốn đã ngứa mắt An Duệ, nên cho người lén theo dõi cậu ta? Tuy nghe có hơi b**n th**, nhưng ít ra còn đáng tin hơn là nói mình có máy dò nhân vật!]

Dù sao thì, nếu người nhà có hỏi, An Linh đã định sẽ nói như vậy, dù bị phê bình cô cũng đành chịu.

Ấy thế mà, cho đến tận lúc về đến An gia, vẫn không một ai hỏi An Linh về chuyện này, khiến cô ngược lại thấy khó hiểu.

[Thật sự không ai hỏi mình à? Chuyện này không hợp lẽ thường chút nào?]

[Vậy mình vắt óc nghĩ cớ nãy giờ để làm gì?]

Vừa về đến nhà, việc đầu tiên An Thụ Hải làm là lấy thắt lưng ra dạy cho đứa con ngỗ ngược một bài học gia pháp. An Duệ bị đánh đến mức la khóc inh ỏi, nước mắt nước mũi giàn giụa, nhưng dù cậu ta có xin tha nhận sai thế nào, An Thụ Hải cũng không hề mềm lòng.
 
Nghe Được Tiếng Lòng Của Thiên Kim Giả, Ăn Dưa Cải Biến Vận Mệnh
Chương 308


"Bây giờ mày biết đau rồi à? Lúc mày đánh người khác sao không biết người ta cũng sẽ đau?"

"Ngày thường cha mẹ có dạy mày như vậy không? Sao lại có thể dạy ra một đứa bại hoại như mày chứ!"

An Thụ Hải vừa đánh vừa mắng chửi An Duệ, còn Bùi Ngọc Ngưng và những người khác không một ai lên tiếng can ngăn.

"Từ hôm nay trở đi, mày cứ ở yên trong nhà mà kiểm điểm, không có sự cho phép của tao thì không được phép ra khỏi cửa."

An Thụ Hải giao nhiệm vụ cho quản gia, yêu cầu đội bảo an trong nhà tăng cường canh gác, tuyệt đối không cho phép An Duệ bước ra khỏi cửa dù chỉ một bước nếu không có lệnh của ông.

Nhưng An Duệ rõ ràng không phục với tất cả những gì xảy ra tối nay, bởi vì An Linh đã thấy cậu ta liếc nhìn mình bằng một ánh mắt đầy oán hận.

Bị An Linh phát hiện, cậu ta vội vàng dời tầm mắt đi chỗ khác, cuối cùng lết cái chân cà nhắc lên lầu, tự nhốt mình trong phòng. Người An gia ở phòng khách vẫn có thể nghe thấy tiếng cậu ta đóng sầm cửa rất mạnh.

An Thụ Hải bị đứa con ngỗ ngược này làm cho tức đến mức chỉ biết lắc đầu. Hiện tại, ngoài việc trông chừng cậu ta, ông cũng chẳng có cách nào tốt hơn.

Nhưng An Duệ là một người sống sờ sờ, ông là cha cũng không thể nào nhốt cậu ta cả đời được?

Bây giờ An Thụ Hải chỉ có thể hy vọng rằng, trước khi An Duệ phạm phải sai lầm lớn hơn, có thể làm cho cậu ta thật sự ý thức được lỗi của mình và hoàn toàn cải tạo cậu ta.

Bùi Ngọc Ngưng cũng mang một vẻ mặt sầu não. Bà quay sang mấy đứa con khác của mình, chủ yếu là dặn dò An Sùng và An Quân:

"Nếu chỉ nhốt một thời gian thì còn được, chứ lâu dài thì Tiểu Duệ chắc chắn sẽ tìm cách ra ngoài, đến lúc đó các con cũng không được mềm lòng giúp nó."

"Còn cả Tiểu Linh nữa." Bùi Ngọc Ngưng lại quay sang nói với An Linh: "Chuyện lần này may mà con phát hiện kịp thời, nếu không Tiểu Duệ thật sự đã gây ra họa lớn rồi."

"Thẩm Lạc là một đứa trẻ tốt. Tuy nó không chịu nhận tiền bồi thường của chúng ta, nhưng sau này mẹ sẽ chú ý xem có tài nguyên nào phù hợp với nó không. Nếu nó thích làm thần tượng, coi như là bồi thường, mẹ cũng sẽ cố gắng hết sức để con đường của nó trong giới giải trí sau này thuận lợi hơn một chút. Con và anh hai con sau này nếu có cơ hội cũng hãy chiếu cố nó nhiều hơn."

An Linh và An Quân đều gật đầu đồng ý.

[Nhưng mà thật sự không ai hỏi mình tại sao lại xông vào nhà vệ sinh nam đó sao?]

[Mọi người làm vậy khiến lòng mình cứ thấy không yên... Chẳng lẽ đây là một chuyện rất bình thường sao?]

Người An gia: Chúng ta chỉ đang phối hợp diễn xuất với con, lựa chọn làm như không thấy thôi...

...

Bây giờ chuyện của An Duệ đã được giải quyết, An Linh càng cảm thấy như trút được tảng đá lớn trong lòng.

An gia và Thu gia này chắc là đều an toàn rồi nhỉ?

Dù sao thì binh đến tướng chặn, nước lên đất nổi, cốt truyện gốc thì đã sao?

Cô không tin vào tà ma, trong tay vừa có kịch bản vừa có máy dò nhân vật, còn có chuyện gì có thể làm khó được cô chứ!

Kết quả, ngày hôm sau cô đã bị hiện thực vả cho một phát vào mặt.

Hóa ra dù có cầm trong tay kịch bản, hiện thực vẫn sẽ có rất nhiều chuyện xảy ra ngoài dự liệu của cô.
 
Nghe Được Tiếng Lòng Của Thiên Kim Giả, Ăn Dưa Cải Biến Vận Mệnh
Chương 309: Thế giới này điên thật rồi


Ít nhất, cô hoàn toàn không lường trước được việc cha mẹ Thẩm Lạc lại dẫn anh đến An gia.

An Linh vừa mới thức dậy đi xuống phòng khách, liền phát hiện trong nhà có thêm ba người lạ.

Thẩm Lạc và cha anh là Thẩm Hồng Huy thì cô đã gặp hôm qua, ngoài họ ra còn có một người phụ nữ mà An Linh chưa từng thấy.

Đó là một người phụ nữ rất xinh đẹp và đoan trang, nhưng sắc mặt lại nhợt nhạt hơn người thường, trông có vẻ yếu ớt, sức khỏe không được tốt lắm.

Bà ngồi ngay ngắn trên sofa, Thẩm Lạc cúi đầu ngồi bên cạnh, im lặng không nói.

Những người khác trong An gia đều có mặt ở phòng khách, ngay cả An Duệ bị đánh tàn nhẫn hôm qua cũng ở đó.

An Linh là người đến cuối cùng. Khi cô đi xuống, cô phát hiện vẻ mặt của người An gia không được tốt lắm, thậm chí có thể nói là có chút kỳ quái.

[Sao vậy nhỉ? Là không hài lòng với kết quả xử lý của chúng ta hôm qua, nên hôm nay đến tận nhà thương lượng à?]

[Đây là mẹ của Thẩm Lạc, Vân Hiểu Nguyệt đúng không? Mình còn tưởng bà ấy sẽ hoàn toàn không quan tâm đến chuyện Thẩm Lạc bị bắt nạt chứ, không ngờ cũng rất lo cho con trai mình sao?]

[Chẳng lẽ đây là cái gọi là miệng d.a.o găm tâm đậu hũ?]

Nghe được tiếng lòng của An Linh, vẻ mặt của người An gia càng thêm kỳ quái, họ cũng không biết nên giải thích tình hình hiện tại với An Linh như thế nào.

Không ngờ, Vân Hiểu Nguyệt lại là người mở miệng trước.

Bà ngước mắt nhìn về phía An Linh, trên mặt không có biểu cảm gì, giọng nói cũng có chút lạnh lùng.

"Cháu chính là An Linh phải không? Hôm qua là cháu thấy An Duệ bắt nạt Thẩm Lạc à?"

"Vâng ạ..." An Linh có chút ngây người.

[Sao mình lại cảm thấy bà ấy có chút địch ý với mình vậy?]

Kết quả, những lời tiếp theo của Vân Hiểu Nguyệt càng làm An Linh ngớ người hơn.

"Cháu chắc là nhầm rồi." Vân Hiểu Nguyệt nói: "Cháu có tận mắt nhìn thấy An Duệ đánh Thẩm Lạc không?"

"Dì nói vậy là có ý gì?" An Linh thực sự chẳng hiểu mô tê gì cả: "Lúc cháu vào, cháu tận mắt thấy Thẩm Lạc ngồi dưới đất, còn bốn người An Duệ thì vây quanh nó, nhầm ở chỗ nào chứ?"

"Vậy là cháu cũng không thấy An Duệ ra tay đánh Thẩm Lạc, phải không?" Vân Hiểu Nguyệt tiếp tục nói: "Thẩm Lạc chỉ là tự mình không cẩn thận bị ngã, không liên quan gì đến An Duệ và bạn nó cả."

Lần này thì An Linh thật sự ngớ ra.

Cô thậm chí còn cảm thấy có lẽ mình vẫn chưa ngủ tỉnh, tất cả mọi thứ bây giờ chỉ là một giấc mơ.

Cô im lặng một lúc lâu, rồi mới không chắc chắn hỏi lại một câu.

"Dì rốt cuộc đang nói cái gì vậy? Chuyện An Duệ bắt nạt Thẩm Lạc, là cả hai người đều đã thừa nhận rồi mà."

"Cái gì mà Thẩm Lạc tự mình không cẩn thận bị ngã? Vậy bốn đứa An Duệ vây quanh cậu ấy là thế nào? Chẳng lẽ bọn chúng tốt bụng muốn đỡ Thẩm Lạc dậy à?"

An Linh cho rằng mình đang châm biếm, nhưng Vân Hiểu Nguyệt lại trực tiếp khẳng định cách nói của cô.

"Đúng vậy, sự thật chính là như thế. Thẩm Lạc không cẩn thận bị ngã, An Duệ muốn đỡ nó dậy nên mới vây quanh, cảnh này bị cháu nhìn thấy rồi hiểu lầm là An Duệ đang bắt nạt, sau đó báo cáo với tổ chương trình, gây ra hiểu lầm cuối cùng."
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back