Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Nam Kha Nhị Mộng - Mộ Trầm Sở

Nam Kha Nhị Mộng - Mộ Trầm Sở
Chương 10: Cảm thấy kỳ lạ



Đại bá mẫu thật đúng là không gả cao môn không bỏ qua, lão Hầu gia Bình Tây Hầu phủ đã hơn năm mươi, nguyên phối phu nhân mới qua đời vào đầu năm, lúc này nàng liền tính toán đem một cô nương mới cập kê nhét qua làm kế thất.

Thẩm Căng siết chặt ống tay áo, nàng không thể để đại bá mẫu tùy ý sắp xếp hôn sự cho nàng nữa, nếu không… chỉ sợ tương lai của nàng còn khó khăn hơn gả vào phủ Định Bắc Hầu!

Lại nói lúc Lục Trầm Ngư lôi kéo Liễu Uyển Nhu tìm được Lục Trầm Chu, nước mắt trên mặt Liễu Uyển Nhu còn chưa khô.

Lục Trầm Chu nhíu mày nghe muội muội hắn kể lể dông dài, nghe đến cuối mới hiểu được là có tiểu thư nhà giàu cửa cao trước mặt châm chọc Liễu Uyển Nhu.

Hắn thở dài, cảm thấy loại chuyển nhỏ này sớm không nói muộn không nói, lại nói ngay lúc đến phủ người khác làm khách.

Nhìn một đám công tử ca đứng ở xa xa nhìn hắn cười, hắn không thể phê bình Lục Trầm Ngư nhiều, liền dỗ dành nàng hai câu, không đề cập đến những thứ khác.

Lục Trầm Ngư tới tìm hắn chính là muốn hắn đi trút giận cho Liễu Uyển Nhu, lấy lại thể diện cho phủ Định Bắc Hầu, thấy hắn như vậy, không khỏi giậm chân sẵng giọng: "Ca ca, sao huynh không tức giận? Các nàng nói biểu tỷ không đúng chút nào, giống như các nàng không gả cho phủ Định Bắc Hầu chúng ta, phủ Định Bắc Hầu chúng ta sẽ chịu thiệt thòi lớn. Ta còn nghe nói, lần trước đại thọ của phủ Tĩnh Nam Hầu, Lâm tiểu thư gì đó muốn tính kế gả cho ca ca, bởi vì ca ca không đi, cho nên nàng mới lừa gạt Thế tử Tĩnh Nam Hầu.”

“Câm miệng!”

Sắc mặt Lục Trầm Chu trầm xuống, vội vàng quát khẽ một tiếng, ngăn Lục Trầm Ngư lại.

Muội muội này của hắn bị chiều hư rồi, hiện giờ Lâm gia tiểu thư đã cùng Tĩnh Nam Hầu thế tử định hôn, ít ngày nữa sẽ thành thân, nàng nghe được lời đồn nhảm, còn muốn ồn ào khắp nơi, cũng không sợ đắc tội Tĩnh Nam Hầu phủ.

Vả lại, chuyện Lâm thị bày mưu muốn gả cho hắn, nàng từ đâu nghe được?

Tin đồn kiểu này nếu truyền ra ngoài, rơi vào trong tai người Tĩnh Nam Hầu phủ, sau này định Bắc Hầu phủ và Tĩnh Nam Hầu phủ làm sao qua lại?

“Ai nói cho muội biết Lâm gia tiểu thư muốn thiết kế gả cho bản hầu?”

Hắn rất ít khi nghiêm khắc với Lục Trầm Ngư, Lục Trầm Ngư nhất thời có chút hoảng sợ, cầm ống tay áo Liễu Uyển Nhu sợ hãi nói: “Muội nghe lén được từ chỗ Thẩm đại phu nhân, bà… Bà ta cùng đại học sĩ phu nhân thương lượng muốn đính hôn cho nữ nhi, liền thuận miệng nói một câu, ta nghe ý tứ kia của nàng nếu không phải ca ca ngươi cùng biểu tỷ thành hôn, nàng cũng muốn cho nữ nhi noi theo Lâm tiểu thư tính kế ca ca.”

Thẩm đại phu nhân? Thê tử của trưởng tử Thẩm gia Thẩm Chiêm, bá mẫu của Thẩm Căng?

Lục Trầm Chu dù sao cũng là người đã từng kết thân với Thẩm gia, biết được tình huống của Thẩm gia, Thẩm Chiêm sinh hai nữ một nam trong đó đại nữ nhi đã gả ra ngoài, tiểu nữ nhi chưa cập kê.

Thứ đệ của Thẩm Chiêm không đậu khoa cử, chỉ là tú tài, dưới gối cũng chỉ có một nữ nhi, cũng sớm gả ra ngoài.

Hôm nay người Thẩm gia có thể bàn hôn sự, cũng chỉ còn lại có nữ nhi Thẩm Căng của tam phòng.

Phụ mẫu Thẩm Căng đều mất sớm, sống nhờ dưới gối phu thê Thẩm Chiêm, Thẩm đại phu nhân tính toán cho hôn sự của Thẩm Căng cũng không lạ.

Hắn cảm thấy kỳ lạ, Thẩm đại phu nhân làm sao biết được Lâm thị muốn tính kế gả cho hắn?
 
Nam Kha Nhị Mộng - Mộ Trầm Sở
Chương 11: Tâm sự nặng nề



Lục Trầm Chu không khỏi hồi tưởng lại ngày đó hắn và Thẩm Căng hòa ly, Thẩm Căng từng nói với hắn, bình thường nàng ở cùng hắn đều là thân bất do kỷ, gả vào Định Bắc Hầu phủ không phải mong muốn của nàng.

Chẳng lẽ chuyện mừng thọ phủ Tĩnh Nam Hầu còn có gì mờ ám?

“Ngoại trừ phu nhân Đại học sĩ, bà ta có nói với những người khác chuyện Lâm thị muốn gả vào phủ Định Bắc Hầu chúng ta không?"

Lục Trầm Ngư lắc đầu: "Lúc ấy chỉ có Đại học sĩ phu nhân và Thẩm đại phu nhân ở đó, không có người ngoài, ta vì chuyện biểu tỷ bị người ta cười nhạo mà tức giận, lôi kéo nàng vừa lúc đi ngang qua nghe lén được vài câu. Nhưng Thẩm đại phu nhân biết ca ca ngươi có hôn ước, đã lên kế hoạch gả con gái đến Bình Tây Hầu phủ làm kế thất của lão Hầu gia."

Bình Tây Hầu đã hơn năm mươi tuổi, Thẩm Căng hiện tại chỉ mới vừa cập kê, hai người như vậy làm sao có thể kết thân?

Thẩm gia vì trèo cao, thật sự là mất hết mặt mũi.

Nếu Thẩm Căng đồng ý, nghĩ đến nàng vẫn trèo quyền phụ quý như vậy, mệt hắn vừa rồi còn nghĩ nàng có nỗi khổ riêng.

Sắc mặt Lục Trầm Chu trầm thấp, không muốn nghe những chuyện phiền lòng kia nữa, cũng không muốn quản Thẩm gia rốt cuộc gả con gái như thế nào, để Liễu Uyển Nhu mang Lục Trầm Ngư về bên nữ quyến, dặn dò nàng chăm sóc Lục Trầm Ngư thật tốt, đừng cùng hóng chuyện thị phi.

Hắn quay về bên cạnh đám người Tĩnh Nam Hầu thế tử, như cũ trò chuyện chuyện con đường làm quan của nam tử bọn họ.

Một buổi tiệc ngắm hoa, có thể nói khách chủ tận hoan, chỉ có Thẩm Căng tâm sự nặng nề.

Nàng không tiện mở miệng hỏi thăm đại bá mẫu đem hôn sự của nàng định hướng nơi nào, chỉ là hành sự cử chỉ càng ngày càng câu nệ cẩn thận, không dám tùy tiện đáp ứng cùng Thẩm đại phu nhân ra ngoài.

Vừa vặn ít ngày nữa chính là lễ cập kê của Thẩm tứ tiểu thư, Thẩm tứ là nữ nhi ruột của Thẩm đại phu nhân, lễ cập kê* lại là lễ tiết quan trọng nhất của nữ nhi, tâm tư của Thẩm đại phu nhân liền từ trên người Thẩm Căng chuyển tới bên Thẩm tứ.

Ngày hôm đó, Thẩm đại phu nhân chuẩn bị tốt phát kê, trâm cài tóc lại mời mấy vị phu nhân thế gia giao hảo đến đây đảm đương chính tân, tán giả, tán lễ, bấn giả và chấp sự, Thẩm Căng cùng ba tỷ muội Thẩm gia khác cũng sớm thay xong quần áo, chỉ chờ giờ lành vừa đến, liền cho Thẩm Tứ hành lễ cài trâm.

Không ngờ lúc này có người tới cửa, muốn cầu hôn Thẩm gia.

Thẩm đại phu nhân bị dọa nhảy dựng, vội cho người đi ra ngoài hỏi, người đến cầu hôn đúng là Tiết Hoài Tông, con trai độc nhất của Tiết Thị lang Hộ bộ đã qua đời.

Thẩm đại phu nhân nghe được tên người tới, mới nhớ ra.

Tiền Hộ bộ Thị lang Tiết Ích vốn là cấp trên của phu quân Thẩm Chiêm của bà, cũng là sư huynh đệ đồng môn, quan hệ cá nhân của hai người rất tốt, từng ước định nếu một người có nam, một người có nữ, liền kết làm thông gia.

Không lâu sau Thẩm Chiêm sinh hạ một nữ, mấy năm sau Tiết Ích mới sinh hạ một nam là Tiết Hoài Tông, vốn tưởng rằng hôn sự này phải từ bỏ, không ngờ Thẩm đại phu nhân sau đó lại sinh một nữ, liền quyết định hôn nhân từ nhỏ giữa Tiết Hoài Tông và Thẩm Tứ.

Vốn dĩ chức quan Tiết Ích cao hơn Thẩm Chiêm, hôn sự này trong mắt Thẩm đại phu nhân quả thực rất tốt.

Không ngờ giữa đường xảy ra bất trắc, ngay khi Tiết Hoài Tông vừa mới đến tuổi đi học, Tiết Thị Lang đột nhiên nhiễm phong hàn bệnh không dậy nổi, cứ như vậy buông tay nhân gian, chỉ để lại Tiết Hoài Tông cùng quả mẫu gian nan sống qua ngày.

Khi đó Thẩm đại phu nhân liền muốn lui hôn sự với Tiết gia, là Thẩm Chiêm nói thi cốt Tiết đại nhân chưa lạnh, làm việc như vậy sẽ khiến người khinh thường, nàng mới từ bỏ.

Sau đó trong nhà nhiều việc, lại gặp phu thê lão tam Thẩm gia ngoài ý muốn bỏ mình, Thẩm đại phu nhân bận rộn đến chân không chạm đất, quên luôn chuyện đính hôn này.

Mà nay Tiết Hoài Tông tìm tới cửa, nàng mới giật mình phát hiện mình đã chậm một bước. Nhìn tân khách đầy cả sảnh đường, nàng thật sự không muốn để cho người ta biết nữ nhi của mình hứa hôn với một gia đình nghèo túng.

Nhưng nếu đuổi người ra ngoài, sau này nhắc tới, khó tránh khỏi miệng đời mắng chửi.
 
Nam Kha Nhị Mộng - Mộ Trầm Sở
Chương 12: Chấp nhận gả thay



Thẩm đại phu nhân tiến thoái lưỡng nan, ở trong phòng cùng lão phu nhân và Thẩm Chiêm thương nghị hồi lâu, cuối cùng nhẫn tâm muốn lấy cớ nói xấu Tiết Hoài Tông là một tên vô lại, đuổi người ra ngoài, cho dù sau lưng bị người mắng hai câu, cũng tốt hơn đem nữ nhi đẩy vào trong hố lửa.

Nàng mở cửa, muốn đi ra ngoài gọi gia đinh đến đuổi người.

Đã thấy Thẩm Căng vội vã đi tới, nắm tay nàng, dắt nàng trở về phòng, liền quỳ gối trước mặt nàng:

“Đại bá mẫu chớ lo lắng, ta nguyện ý thay Tứ muội muội gả đến Tiết gia.”

“Ngươi!”

Thẩm đại phu nhân ngây dại, mặc dù nàng không muốn nữ nhi gả đến Tiết gia chịu khổ, nhưng cũng không nghĩ muốn đẩy Thẩm Căng ra ngoài, Tiết gia như vậy, không trợ giúp được cho Thẩm gia, Thẩm Căng vì sao phải tự chuốc lấy cực khổ?

Thẩm Căng chẳng lẽ không biết tính toán của Thẩm đại phu nhân?

Nhưng nàng cũng có tính toán của mình, năm đó sau khi nàng được thiết kế định hôn ước với phủ Định Bắc Hầu, lại quay về Thẩm gia tham gia lễ cập kê của Thẩm Tứ, đã từng gặp qua Tiết Hoài Tông, biết Tiết Hoài Tông cũng không như đại phu nhân nghĩ.

Khi Tiết Thị Lang còn sống, có danh tiếng liêm khiết, Tiết Hoài Tông tuân theo chí hướng phụ thân, làm người chính trực, hữu dũng tri phương.

Sở dĩ lựa chọn vào ngày Thẩm Tứ làm lễ cập kê đến cửa cầu hôn, thứ nhất cập kê là ngày nữ tử hứa gả. Thứ hai, mẫu thân Tiết Hoài Tông bệnh nặng, nóng lòng được nhìn thấy Tiết Hoài Tông thành thân, Tiết Hoài Tông là người có hiếu, lại giữ lời hứa, cho nên mới đến Thẩm gia.

Thẩm đại phu nhân nếu là người thông suốt, có thể nói rõ với Tiết Hoài Tông, ngày đó hai nhà chỉ hứa hôn bằng miệng, nàng không nhận, Tiết Hoài Tông cũng không làm gì được.

Nhưng Thẩm đại phu nhân sốt ruột thương nữ nhi, cứ nghĩ đến tình huống xấu nhất, lúc này mới nghĩ ra một chủ ý xấu, lại nói Tiết Hoài Tông vô lại, cố ý đến Thẩm gia kết thân, khiến người đánh đuổi Tiết Hoài Tông đi.

Cũng không nghĩ Tiết Thị Lang làm quan nhiều năm, người mặc dù mất đi, còn có thân bằng cố hữu, nhìn thấy Thẩm đại phu nhân hành vi vô lễ như thế, có nhiều lời châm chọc.

Thậm chí có quan viên thanh lưu nhìn không nổi Thẩm gia chê nghèo yêu phú, ở trên triều đình mượn cớ phê bình Thẩm Chiêm, đến nỗi con đường thăng chức của Thẩm Chi càng thêm gian nan.

Ngày đó Thẩm Căng cảm thấy đáng thương cho cảnh ngộ Tiết Hoài Tông gặp phải, thấy hắn quần áo cũ nát, nghĩ là một đường trằn trọc bôn ba, liền sai người sai vặt ngoài cửa đưa cho hắn chút bạc vụn làm lộ phí.

Lần tiếp theo gặp lại Tiết Hoài Tông là lúc nàng gả đến Định Bắc Hầu phủ làm Hầu phu nhân tham gia khánh yến trong cung, Tiết Hoài Tông thi đậu tiến sĩ, khoác cung bào đội mũ cung, là một thiếu niên lang bộ dáng đoan chính.

Nhân vật trong sáng như vậy, người giản dị như vậy, Thẩm Căng cho rằng thay vì mình ở Thẩm gia tùy ý người ta sắp xếp, chưa biết phải gả cho ai, chẳng bằng gả cho Tiết Hoài Tông.

Có như thế, đại bá mẫu không cần bởi vì lo lắng hôn ước của Thẩm Tứ mà khiến thanh danh Thẩm gia bị hao tổn, chính nàng cũng không cần lúc nào cũng lo lắng đề phòng sẽ bị đại bá mẫu nhét đi làm kế thất cho lão Hầu gia.

Thẩm đại phu nhân và Thẩm Chiêm nghe xong, suy nghĩ một lát, cũng cảm thấy Thẩm Căng gả thay là thượng sách.

Chỉ là phụ mẫu Thẩm Căng đều mất, chuyện hôn nhân còn cần phải có kết quả.

Thẩm Chiêm quyết định để Thẩm Căng làm con thừa tự dưới danh nghĩa Thẩm đại phu nhân, về sau hắn và Thẩm đại phu nhân chính là phụ mẫu Thẩm Căng, của hồi môn ngoại trừ sản nghiệp phụ mẫu Thẩm Căng lưu lại, hắn và Thẩm đại phu nhân cũng sẽ cho nàng thêm một phần.

Vì thế Thẩm đại phu nhân liền cho người mời Tiết Hoài Tông vào cửa, trước mặt tân khách cả sảnh đường, tuyên bố Thẩm gia song hỷ lâm môn, tìm người xem bát tự, cũng định hôn kỳ của Tiết Hoài Tông và Thẩm Căng vào cuối tháng sáu.

Cùng ngày, Định Bắc hầu Lục Trầm Chu cưới Liễu Uyển Nhu làm thê, quan to quý tộc trong kinh đều đến Định Bắc hầu phủ uống một chén rượu mừng, ngay cả trong cung cũng ban thưởng không ít.

Về phần Thẩm Căng xuất giá, bởi vì chức quan của Thẩm Chiêm không cao, địa vị Tiết gia cũng không thể so với trước kia, nên cũng ít người biết đến.
 
Nam Kha Nhị Mộng - Mộ Trầm Sở
Chương 13: Muốn chiêu mộ nhân tài



Sau khi Lục Trầm Chu bận rộn hôn sự, bên ngoài cũng không quan tâm nhiều, đợi Liễu Uyển Nhu vào cửa, hắn liền tâm không tạp niệm, một lòng tập trung vào con đường làm quan.

Bởi vì hắn biết được kết cục trước ba năm, là vì chuyện tháng chín Đức Quang năm thứ nhất phế Thái tử, bốn nhà công hầu ngã hai nhà, chỉ có phủ Định Bắc Hầu và phủ Bình Tây Hầu vẫn đứng vững.

Năm Đức Quang thứ hai, Bình Tây Hầu phủ bởi vì tham dự đảng tranh chấp, liên lụy vào tù, tứ đại Hầu phủ chỉ còn lại có Định Bắc Hầu phủ.

Đương kim Hoàng thượng là bào đệ của Thái Tổ, sau khi Thái Tổ chết, g.i.ế.c huynh diệt đệ để leo lên bảo tọa, hai huynh đệ hắn lúc trước đều dựa vào quân đội lập nghiệp, bởi vậy sau khi lập quốc kiêng kị nhất cũng là những công thần nắm giữ binh mã.

Hiện giờ thấy tứ đại hầu phủ lục tục rơi đài, một Định Bắc hầu tuổi còn trẻ làm việc thỏa đáng, cũng không kết bè kết cánh, vả lại còn chủ động giao lại binh quyền, long nhan thiên tử vô cùng vui mừng, truy phong lão hầu gia làm Định Quốc Công, Định Bắc hầu phủ đổi thành Định Quốc Công phủ, thăng chức Lục Trầm Chu làm Ngự Sử Trung Thừa.

Nhất thời thanh danh Lục Trầm Chu vang dội, trong ngoài triều đình đều biết đó là ngự tiền hồng nhân, phủ Định Quốc công ở trong kinh cũng phong quang vô lượng.

Đều nói người gặp việc vui tinh thần sảng khoái, Lục Trầm Chu vốn dáng vẻ bất phàm, trên người lại có quyền lực, càng phát ra khí chất ngọc chất kim tướng.

Đợi đến kỳ thi mùa xuân qua đi, tuổi còn trẻ như hắn, cũng có môn sinh qua lại.

Hôm nay hạ triều, mấy vị thuộc hạ đồng liêu của Ngự Sử đài cân nhắc mai là ngày nghỉ, không có việc gì làm, liền hẹn nhau đi vùng ngoại ô chè chén, gọi mấy vị giám sát Ngự Sử mới vào năm nay cùng đi, coi như đón gió tẩy trần.

Mấy vị giám sát Ngự Sử mới có cơ hội giao tiếp với cấp trên và tiền bối, phần lớn là vui vẻ đồng ý, chỉ có một người từ chối không đi.

Lục Trầm Chu biết được bắt đầu tò mò, liền hỏi là ai không đi, nhưng trùng hợp người nọ là đồng môn, cùng thi đậu tiến sĩ, liền trả lời: "Mâu thân Tiết Hoài Tông bệnh nặng nhiều năm, sợ người trong nhà chăm sóc không chu toàn, nên yến tiệc bình thường hắn đều không đi.”

Tiết Hoài Tông? Cái tên này có chút quen tai, Lục Trầm Chu đem trước sau hai đời đều suy nghĩ một chút, chợt hỏi: “Là con trai của Hộ bộ Thị lang Tiết Ích đã qua đời?"

Người bên cạnh cười nói: "Trung thừa đại nhân trí nhớ tốt, Tiết Hoài Tông đích thật là con trai của Tiết Ích, năm nay vừa nhược quán đã đậu tiến sĩ, Tiết thị lang trên trời có linh thiêng coi như đã được an ủi.”

Lục Trầm Chu gật gật đầu, cả triều đều biết Tiết Ích thanh liêm, phụ thân hắn lúc còn sống cũng khen mặc dù ông ấy thân ở Hộ bộ, nhưng có chí hướng ngôn quan, nhi tử của ông ấy cũng không kém.

Năm nay vừa nhược quán, vậy coi như là thiếu niên thi đậu, nhân tài như vậy nếu có thể cùng muội muội hắn kết thân, về sau cũng có thể làm phụ tá cho hắn.

Vì thế hắn thử thăm dò tình huống của Tiết Hoài Tông, người bên cạnh liền nói: "Nói đến Tiết hiền đệ thân thế tuy rằng nhấp nhô một chút, nhưng rốt cuộc có phúc trạch bên người. Nghe nói mẹ hắn bệnh nặng, sắp không xong rồi, nên muốn Tiết hiền đệ cưới thê tử. Tiết gia từ sau khi Tiết thị lang qua đời nghèo túng nhiều năm, Tiết hiền đệ khi đó lại chưa từng có một quan chức trên người, cho rằng chuyện lấy thê tử sẽ không giải quyết được. Không ngờ Tiết thị lang này khi còn sống, lại từng cùng Ngô Hưng Thẩm gia định hôn sự từ nhỏ, lúc Tiết hiền đệ tới cửa cầu thân, Thẩm gia không nói hai lời lập tức gả nữ nhi qua. Năm đó Tiết mẫu đã khỏi bệnh, đợi đến đầu năm nay Tiết hiền đệ thi đậu tiến sĩ, thân thể Tiết mẫu lại càng tốt, chỉ là bệnh tim cần lúc nào cũng uống thuốc, có người chăm sóc.”

Ngô Hưng Thẩm gia, Lục Trầm Chu không thể quen thuộc hơn, nghe được Tiết Hoài Tông cưới nữ nhi Thẩm gia, hắn bấm ngón tính toán một hồi, liền nói: "Tiết Hoài Thuyên đính hôn chính là Thẩm gia tứ tiểu thư.”

Người bên cạnh nghe vậy, lắc đầu: "Hình như không phải tứ tiểu thư, ta nhớ Tiết hiền đệ từng nhắc tới, nói là phu nhân hắn ở Thẩm gia đứng hàng thứ ba.”

Thẩm Tam tiểu thư? Tiết Hoài Tông cưới Thẩm Căng?
 
Nam Kha Nhị Mộng - Mộ Trầm Sở
Chương 14: Ngạc nhiên



Lục Trầm Chu có chút ngạc nhiên. Điều này sao có thể, hắn sống hai đời, cho tới bây giờ chưa từng nghe nói Thẩm Căng và Tiết Hoài Tông từng có hôn ước, định hôn từ nhỏ.

“Ngươi không có nghe lầm chứ, Tiết Hoài Tông cưới Thẩm gia tam tiểu thư?” Hắn truy vấn nói.

Người bên cạnh khẳng định gật đầu một cái: "Không nghe lầm, ba và bốn không thể lầm được.”

Lục Trầm Chu hai mắt khẽ mở, hay cho Thẩm tam tiểu thư, hay cho Ngô Hưng Thẩm gia, có hôn ước còn dám tính kế hắn! Coi thường hắn như vậy sao!

"Đi, tìm người chuyển lời cho Tiết Hoài Tông, nói rõ bản hầu thiết yến, đặc biệt mời hắn tới dự!”

Dưới chân thiên tử, có thể nói tấc đất tấc vàng.

Tiết gia ở kinh thành còn có chút căn cơ, chỉ là lúc Tiết thị lang bệnh chết, Tiết Hoài Tông tuổi còn nhỏ, mẫu thân cũng ôm bệnh trong người, nên gia cảnh Tiết gia xuống dốc không phanh, chống đỡ không nổi nhiều chi phí như vậy, Tiết Hoài Tông liền cùng mẫu thân chuyển đến thuê nhà trong hẻm nhỏ.

Sau khi Thẩm Căng gả đến đương nhiên cũng theo phu quân ở trong ngõ nhỏ.

Lúc đầu Tiết Hoài Tông còn lo lắng nàng ở không quen, nhưng không ngờ Thẩm Căng cũng không so đo nhiều, ngược lại nàng còn tự đắc vui vẻ, thu dọn căn nhà không lớn gọn gàng ngăn nắp, chim hót hoa thơm.

Lúc Tiết Hoài Tông về tới nhà, thấy Thẩm Căng cùng nha hoàn hồi môn đứng ở dưới mái hiên, tưới nước cho hoa.

Hắn liền đi tới tiếp nhận bình nước trong tay nha hoàn, vừa tưới hoa vừa nói chuyện với Thẩm Căng.

Đầu tiên là hỏi qua tình huống của mẫu thân hắn, biết được mới vừa uống thuốc đã nghỉ ngơi, Tiết Hoài Tông gật gật đầu cười nói: "Mẫu thân cực kỳ sợ đắng, bình thường đút thuốc cũng phải dỗ bà ba bốn lần, có hơi vất vả. Lần tới nếu đút thuốc, có thể chờ ta trở về làm.”

Thẩm Căng mỉm cười, chẳng qua là đút thuốc mà thôi, chuyện này nàng vẫn làm được.

Mà từ khi nàng gả vào Tiết gia tới nay, thân thể Tiết phu nhân đã tốt hơn rất nhiều, nàng cũng không vất vả bao nhiêu.

Tiết phu nhân cũng không giống mẹ chồng lão Hầu phu nhân lúc trước, chỉ nhìn tướng mạo đã thấy hiền lành.

Hơn nữa năm đó nàng không chê Tiết gia nghèo túng, kiên quyết gả cho Tiết Hoài Tông, Tiết phu nhân cảm kích trong lòng, vô cùng tốt với nàng, lúc bản thân có thể đi lại còn giúp nàng làm chút nữ công.

Còn Tiết Hoài Tông mới trúng cử, mới vừa ở ngự tiền nhận công việc, trước hết quan trọng là làm tốt công việc, chuyện trong nhà có thể không quấy rầy hắn sẽ không quấy rầy.

Nói đến công việc, Tiết Hoài Tông ngược lại nhớ tới: "Ngày mai nghỉ vốn nên đúng hẹn dẫn nàng và mẫu thân ra ngoại ô chơi một ngày, không khéo Trung thừa đại nhân nói ngày mai phải thiết yến ở nhà, đặc biệt nhờ người tới nói cho ta biết, nghĩ đến ngày mai ta phải thất hẹn với nàng rồi.”

Công việc hiện tại của Tiết Hoài Tông là ở Ngự Sử Đài, Ngự Sử Trung Thừa là cấp trên của hắn, cấp trên tự mình mời, hắn không thể không đi.

Chỉ là Thẩm Căng từ sau khi gả vào Tiết gia, bận rộn xử lý việc nhà chăm sóc mẹ chồng, đã lâu không nghe ngóng tin tức bên ngoài, liền hỏi Tiết Hoài Tông: "Trung thừa đại nhân định mời khách ở đâu?”

Tiết Hoài Tông nói: "Trung thừa đại nhân tiền nhiệm bị điều đi nơi khác, Trung thừa đại nhân hiện nay mới nhậm chức, chính là ngự tiền hồng nhân Định Bắc hầu, hắn đã nói thiết yến trong nhà, vậy nhất định là ở Định quốc công phủ, nên không phải chỉ mời một mình ta.”

Định Bắc Hầu?

Tim Thẩm Căng đập thình thịch, đã rất lâu rồi nàng chưa từng nghe tin tức của người này, cũng đã rất lâu rồi không để người này ở trong lòng.

Không ngờ quanh đi quẩn lại, người này lại trở thành cấp trên của phu quân nàng.
 
Nam Kha Nhị Mộng - Mộ Trầm Sở
Chương 15: Lo lắng



Nhưng nàng nhớ rõ Định Bắc hầu Lục Trầm Chu chưa từng làm Ngự Sử trung thừa, nhiều nhất cũng chỉ làm Ngự tiền Phó đô chỉ huy sứ.

Nàng thích thú hỏi: “Định Bắc Hầu trẻ như vậy cũng có thể làm Ngự sử trung thừa sao?”

Tiết Hoài Tông cười: "Người bên ngoài đều trông mặt mà bắt hình dong, Định Bắc hầu tuổi tuy còn trẻ nhưng thái độ đối nhân xử thế lại cực kỳ ổn thỏa, chuyện phế Thái tử và đảng tranh chấp, Bình Tây hầu hoặc nhiều hoặc ít đều có liên quan, duy chỉ có Định Bắc hầu giữ mình trong sạch, không mất bình tĩnh, quan gia sao có thể không thích? Người như vậy rất thích hợp làm Ngự sử trung thừa.”

Lục Trầm Chu giữ mình trong sạch, không mất bình tĩnh?

Thẩm Căng và hắn đã từng làm phu thê một đời, hiểu rõ hắn nhất, tám chữ đó đặt ở trên người ai cũng thích hợp, duy chỉ có đặt ở trên người Lục Trầm Chu là không thích hợp.

Hắn chính là người biết luồn lách trên quan đạo nhất, lúc trước chỉ vì Định Bắc Hầu phủ lão Hầu gia qua đời sớm, hắn sợ Định Bắc Hầu phủ bị người ức h**p, từ trên xuống dưới chuẩn bị không ít.

Vụ án phế thái tử tuy hắn không bị liên lụy, nhưng nàng biết đó là Lục Trầm Chu giành dựa vào Lang Vương trước, mới may mắn tránh thoát một kiếp.

Về phần chuyện Lang vương sau đó bị tra ra có ý đồ mưu nghịch, Định Bắc Hầu lại bỏ Lang vương, đầu nhập Tấn vương, thì càng không cần phải nói.

Nhân vật như vậy làm Ngự sử trung thừa, Thẩm Căng không khỏi đổ mồ hôi thay Tiết Hoài Tông, kéo ống tay áo hắn dặn dò: “Cấp trên mời chàng dự tiệc, không đi không ổn, nhưng đi cũng phải nhớ kỹ, lời không nên nói ngàn vạn lần không nên nói, chuyện không nên làm ngàn vạn lần không nên làm, đặc biệt là chuyện liên quan đến trong cung, càng phải ngàn vạn lần cẩn thận.”

Nàng nói trịnh trọng như thế, thế cho nên Tiết Hoài Tông không dám cùng nàng cười đùa, liền cầm tay nàng nói: "Lời phu nhân nói, ta đều nhớ kỹ, ngày mai mở tiệc chiêu đãi, ta đi nhanh rồi về, sẽ không ở lại quá lâu, nếu nàng ở nhà nhàm chán, có thể cùng mẫu thân đi ngoại ô trước, đợi ta trở về sẽ đi đón các nàng.”

“Ừ.”

Thẩm Căng gật đầu, bên ngoài mặc dù không nói nhiều, nhưng trong lòng vẫn cảm thấy bất an.

Nàng luôn cảm thấy sau khi trở lại ba năm trước, có một số việc không giống với những gì nàng đã trải qua, nàng cũng không dám dự đoán tương lai sẽ xảy ra chuyện gì, giống như nàng không ngờ tới Lục Trầm Chu sẽ biến thành ngự tiền hồng nhân, lên làm Ngự sử trung thừa.

Sáng sớm hôm sau, nàng tiễn Tiết Hoài Tông ra cửa, dặn đi dặn lại mấy lần, mới đưa mắt nhìn Tiết Hoài Tông ngồi trên lưng ngựa đi về phía phủ Định Quốc Công.

Ngoài cửa phủ Định Quốc Công, sớm đã có gã sai vặt nhận được lời dặn của Lục Trầm Chu, đứng ở dưới mái hiên chờ, vừa thấy Tiết Hoài Tông đến, vội vàng mời hắn vào trong.

Tiết Hoài Tông thấy gã sai vặt như thế, còn cho là mình tới chậm, đi theo sau gã sai vặt vội vàng chạy tới phòng khách thiết yến, giương mắt nhìn lên, trong phòng khách có một mình Lục Trầm Chu.

Hắn nhất thời sửng sốt, đợi đến khi hoàn hồn, vội khom người hành lễ với Lục Trầm Chu.

Từ khi Tiết Hoài Tông tiến vào, ánh mắt Lục Trầm Chu không chớp nhìn hắn.

Thấy hắn cử chỉ đoan chính, tiến lui có độ, dáng người cao lớn, mặt mày trong trẻo, ngược lại có dáng vẻ thám hoa lang.

Người như vậy nếu không có hôn ước, sau kỳ thi xuân, các nhà quyền quý ở dưới bảng bắt hắn làm rể, nhưng hắn sớm có hôn ước, hôn thê còn là Thẩm Căng.
 
Nam Kha Nhị Mộng - Mộ Trầm Sở
Chương 16: Một chút đồng tình



Lục Trầm Chu nghĩ tới đây, sắc mặt không tốt lắm, tùy ý khoát tay ý bảo Tiết Hoài Tông ngồi xuống, liền cho người mang rượu và thức ăn lên: "Hôm nay là ngày nghỉ, các đại nhân Ngự Sử đài vốn đã nói muốn cùng nhau ra ngoài dạo chơi chè chén, bản hầu không kiên nhẫn đi xa, nên không đi. Nghe nói ngươi cũng không đi liền gọi ngươi tới, nói chuyện phiếm chút việc nhà. Nghe nói năm nay ngươi vừa mới nhược quán, bản hầu lớn hơn ngươi mấy tuổi, nếu ngươi không chê, hôm nay đừng coi bản hầu là Ngự Sử trung thừa, coi như là huynh trưởng của ngươi, mau mời ngồi xuống đi.”

Hắn nói như vậy nhưng Tiết Hoài Tông sao dám thật sự coi hắn là huynh trưởng? Nói cảm ơn xong, nghiêng người ngồi đối diện Lục Trầm Chu.

Lục Trầm Chu rót đầy rượu, đưa một ly tới trước mặt hắn, nhìn hắn hai tay nhận rượu, mới cùng hắn nhàn thoại vài câu chuyện nhà.

Giây lát, dường như vô tình hỏi: "Ngày đó Bản hầu nhìn thấy ngươi ở Ngự Sử đài, còn cân nhắc muốn tìm cho ngươi một mối hôn sự, cũng không ngờ năm ngoái ngươi đã thành hôn, không biết là cưới cô nương nhà ai?"

Tiết Hoài Tông nói: "Không dám để đại nhân hao tâm tổn trí, kẻ hèn cưới tam tiểu thư của Hộ bộ viên ngoại lang Thẩm Chiêm Thẩm đại nhân.”

Lục Trầm Chu hơi nhíu mày: "Ta và Thẩm đại nhân làm quan trong triều cũng đã hai ba năm, dưới gối hắn có một trai hai gái, chỉ là dựa theo thứ tự tỷ muội Thẩm gia, nữ nhi của hắn cũng không phải là hàng ba.”

Tiết Hoài Tông nghe vậy cười: "Theo như lời đại nhân nói không sai, chuyết kinh* cũng không phải là con gái ruột của Thẩm đại nhân, mà là con thừa tự dưới gối Thẩm đại nhân.”

“Vậy sao bản hầu nghe nói, ngươi và nữ nhi Thẩm đại nhân đã định hôn từ nhỏ? Thẩm gia ngoại trừ Thẩm Chiêm, ba người con thứ đều không ở kinh thành, Tiết gia các ngươi từ tổ tông đã định cư ở kinh thành.”

Tiết Hoài Tông không hiểu vì sao thượng cấp lại muốn tìm hiểu Thẩm gia và Tiết gia kỹ như vậy, mặc dù không biết hắn muốn thế nào, nhưng vẫn thản nhiên nói: "Vâng, khi còn bé chuyết kinh không ở kinh sư, mà lớn lên ở Cô Tô, mấy năm trước nhạc phụ nhạc mẫu qua đời mới được Thẩm đại nhân đón vào kinh thành. Ban đầu người có hôn ước từ nhỏ với kẻ hèn cũng không phải là chuyết kinh, mà là tứ tiểu thư trong phủ Thẩm đại nhân.”

Lục Trầm Chu mím môi, mình đoán được quả nhiên không sai, người đính hôn với Tiết Hoài Tông vốn nên là Thẩm Tứ mới đúng.

Tiết Ích vốn là Hộ bộ thị lang, Thẩm Chiêm là Hộ bộ viên ngoại lang, hai người như vậy định ra hôn nhân từ nhỏ, mới hợp tình hợp lý.

Mà Thẩm Căng....

Lục Trầm Chu rũ mắt suy nghĩ một chút, lúc nhỏ cha mẹ Thẩm Căng đều mất, sau khi vào kinh chỉ có thể sống dựa vào phu thê Thẩm Chiêm.

Vị phu nhân kia của Thẩm Chiêm hắn đã gặp qua, tầm nhìn thiển cận, làm việc vô trật tự, nếu Tiết Thị Lang còn sống, hôn sự giữa Tiết Hoài Tông và Thẩm Tứ, bà ta nhất định rất thích.

Mà nay Tiết Thị Lang không còn, Tiết gia cũng nay không bằng xưa, có khả năng bà ta vì nữ nhi ruột thịt, thay mận đổi đào gả Thẩm Căng đến Tiết gia.

Chắc hẳn trong lòng Thẩm Căng cực kỳ tức giận?

Lục Trầm Chu nghĩ tới đây, không khỏi coi thường Thẩm đại phu nhân, cũng đối với Tiết Hoài Tông có một chút đồng tình: "Lấy tiền đồ của ngươi bây giờ, đã xứng đôi với Thẩm tứ tiểu thư kia. Đoán chừng Thẩm đại phu nhân ở nhà nhất định hối hận đến xanh ruột, ngày đó vì sao không gả nữ nhi cho ngươi, lại hết lần này tới lần khác đưa một cô nương mồ côi gả qua.”

Tiết Hoài Tông nghe hắn nói như vậy, lắc đầu: "Đại nhân đoán sai rồi, hôn sự này không phải đại phu nhân ép buộc, mà là chuyết kinh tự nguyện gả thay.”

Tự nguyện?
 
Nam Kha Nhị Mộng - Mộ Trầm Sở
Chương 17: Thả lỏng tâm tình



Tay cầm ly của Lục Trầm Chu dừng lại giữa không trung.

Nữ tử yêu thích quyền quý như Thẩm Căng, sẽ tự nguyện gả vào Tiết gia nghèo túng?

Hắn cho rằng Tiết Hoài Tông là vì muốn lấy lại thể diện cho hai nhà Tiết Thẩm, mới có thể nói như vậy.

Tiết Hoài Tông còn trẻ thi đậu, nhân vật tinh anh cỡ nào, vừa thấy Lục Trầm Chu như thế, liền biết hắn không tin.

Nếu liên quan đến thanh danh của hắn, Lục Trầm Chu không tin thì thôi, nhưng liên quan đến Thẩm Căng, hắn luôn sợ người khác sẽ hiểu lầm nàng, cho nên nói tiếp: "Không sợ đại nhân chê cười kẻ hèn khoe khoang, chuyết kinh tuy là nữ tử nhưng kiến thức còn hơn cả ta. Ngày kết hôn chuyết kinh đã nói rõ với kẻ hèn, nàng không phải Thẩm tứ tiểu thư cùng ta định hôn từ nhỏ, mà là Thẩm tam tiểu thư được nhận làm con thừa tự của Thẩm đại phu nhân. chuyết kinh nói nếu theo ước định của hai nhà Tiết Thẩm, vốn không phải nàng gả đến, nhưng Thẩm gia các nàng từ trước đến nay huynh đệ một thể, tỷ muội một lòng, sau khi phụ mẫu nàng mất là Thẩm đại nhân thu dưỡng chuyết kinh, có ơn dưỡng dục. Thẩm tứ tiểu thư tuy nói đã cập kê nhưng bởi vì tuổi còn nhỏ, vả lại ở trong nhà được yêu thương cưng chiều, nếu như Thẩm tứ tiểu thư gả vào Tiết gia chúng ta, chỉ sợ nàng chăm sóc bản thân còn không chu toàn, càng không nói đến chăm sóc mẫu thân ta. Vì vậy vì hôn ước của hai nhà Tiết Thẩm, cũng vì báo đáp công ơn dưỡng dục của Thẩm đại nhân và đại phu nhân, chuyết kinh liền tự nguyện gả đến Tiết gia chúng ta. Nữ tử hữu dũng hữu mưu, trung nghĩa lưỡng toàn như vậy, có thể cưới nàng làm thê là phúc ba đời của kẻ hèn.”

“Vậy sao.” Lục Trầm Chu khẽ nhấp một ngụm rượu.

Nhìn dáng vẻ này của Tiết Hoài Tông cũng không giống đang nói dối, chẳng lẽ Thẩm Căng thật sự tự nguyện gả đến Tiết gia?

Nhưng nàng vì sao phải làm như vậy? Cho dù phụ mẫu nàng đã qua đời, chuyện mai mối phải do phu thê Thẩm Chiêm sắp xếp, nhưng nếu nàng không muốn, có thể lại tìm một cơ hội gả cho một gia đình tốt, không nói gả đến phủ Định Bắc Hầu bọn họ, nhưng cũng không cần gả đến Tiết gia chịu khổ nghèo khó.

Nhất là thời điểm nàng gả vào Tiết gia, Tiết Hoài Tông còn chưa thi đậu, làm sao biết Tiết gia khi nào có thể khôi phục vinh quang?

Lục Trầm Chu đoán không ra tâm tư của Thẩm Căng, nhưng Tiết Hoài Tông đã nói như vậy, hắn liền từ bỏ, đã biết lúc trước Thẩm Căng chưa từng định hôn với Tiết Hoài Tông nên cũng không lấy chuyện hôn ước tra hỏi Tiết Hoài Chu nữa, vì thế chuyển sang đề tài khác.

Thẩm Căng ở nhà đợi Tiết Hoài Tông, lại không biết Lục Trầm Chu mời bọn họ qua phủ dự tiệc đã nói những gì, trong lòng không khỏi có chút sầu lo, cũng không có tâm trạng ra ngoại ô du ngoạn.

Đợi đến trưa Tiết Hoài Tông trở về, nghe hắn nói Lục Trầm Chu chỉ lôi kéo hắn nói chút việc nhà, còn nhắc tới hôn sự của hắn.

Trước mắt phủ Định Quốc Công chỉ có Lục Trầm Ngư có thể bàn chuyện kết hôn, tài mạo của Tiết Hoài Tông cũng được coi là xuất chúng trong các tiến sĩ khoa mới, nếu Lục Trầm Chu hỏi đến hôn sự của hắn, chắc là muốn tìm rể cho muội muội nhà mình.

Không có chuyện gì liên quan đến vương công, chính là vạn sự đại cát.

Thẩm Căng thả lỏng tâm tình, vẫn như cũ lo liệu việc nhà không đề cập tới gì nữa.

Thời gian yên tĩnh như thế, thoáng cái hơn tháng đã qua, Tiết Hoài Tông lĩnh lương trở về nhà, trước tiên giao ngân lượng vào tay Thẩm Căng.
 
Nam Kha Nhị Mộng - Mộ Trầm Sở
Chương 18: Buồn cười và cảm động



Lúc trước Thẩm Căng vì phu thê Thẩm Chiêm giải quyết nỗi lo về, vả lại bởi vì nàng gả thay, mang đến cho Thẩm gia không ít thanh danh tốt, bên ngoài nhắc tới Thẩm Chiêm đều nói hắn coi trọng lời hứa, không bởi vì Tiết gia nghèo túng mà chê nghèo yêu phú, là vị quan thanh lưu, vì vậy ở trong triều dã có chút danh tiếng, ngay cả Thẩm Tứ cũng có thể tìm được nhà tốt.

Phu thê Thẩm Chiêm mừng rỡ, đối đãi với Thẩm Căng càng thân thiện hơn, ngoại trừ của hồi môn lúc gả ra ngoài, ngày thường sợ cuộc sống của nàng kham khổ, cũng thường xuyên sai người giúp đỡ nàng một chút.

Đợi Tiết Hoài Tông đậu tiến sĩ, nhận chức quan, hai nhà Tiết Thẩm lui tới càng mật thiết.

Thẩm Căng và trên dưới Thẩm gia thật sự giống như lời nàng nói, huynh đệ một thể, tỷ muội một lòng, nhất vinh câu vinh, nhất tổn câu tổn

Lúc này thấy Tiết Hoài Tông giao tiền lương đầy đủ, Thẩm Căng vừa buồn cười vừa cảm động: “Chàng mới làm quan, xã giao không thể thiếu bạc, chi phí trong nhà đều có ta lo liệu, không cần chàng phí tâm, số tiền này chàng vẫn nên tự mình giữ lại dùng.”

Tiết Hoài Tông không thuận theo, kiên trì muốn nàng nhận lấy: "Đã là làm quan tất nhiên phải làm quan tốt, phu nhân đã thấy qua quan tốt nào dùng bạc xã giao chưa? Tiền này giữ lại cho nhà mình dùng, nàng giữ tiền này mua thêm váy áo trâm cài, ta thấy hai năm nay nàng chưa có quần áo mới.”

Nha hoàn hồi môn của Thẩm Căng nghe vậy che miệng cười, ngày đó tiểu thư nhà nàng nói muốn gả thay, nàng còn lo lắng, xem ra tiểu thư nhà nàng gả đúng rồi.

Thẩm Căng bị nha hoàn cười đến đỏ bừng mặt, không tiện từ chối Tiết Hoài Tông, liền nhận lấy ngân lượng.

Tiết Hoài Tông lúc này mới nói trở lại chính sự: "Ta nghe đồng liêu nói phố Bắc mới mở một gian ngõa xá, diện tích rất lớn, bên trong không chỉ có đô vật, đá cầu, còn có tạp kịch mới ra. Lúc trước bởi vì bận rộn công việc, không thể dẫn nàng và mẫu thân ra ngoài du ngoạn, ngày mai là ngày nghỉ không bằng chúng ta đi nghe tạp kịch.”

Câu lan ngõa xá, từ trước đến nay đều là nam tử đi nhiều, Thẩm Căng cũng chỉ nghe nói qua bên trong thú vị ra sao.

Thấy Tiết Hoài Tông muốn dẫn mình đi, nhất thời do dự: “Chàng đi thì thôi, ta cũng có thể đi sao?”

“Nữ tử và nam tử giống nhau có tay có chân, có tai có mắt, tại sao nơi nam tử có thể đi nữ tử không thể đi, nam tử có thể xem tạp kịch, tại sao nữ tử không thể xem?”

Thẩm Căng động lòng, lúc thiếu nữ nàng theo phụ mẫu ở Cô Tô, bởi vì dưới gối phụ mẫu chỉ có một nữ nhi là nàng, nên dung túng nàng rất nhiều, không chỉ mời tiên sinh dạy nàng đọc sách viết chữ, ra ngoài du ngoạn cũng thường xuyên mang nàng theo.

Nàng đã quen cuộc sống nhàn vân dã hạc, vốn tưởng rằng trong kinh phồn hoa giàu có và đông đúc, còn thú vị hơn Cô Tô, nào ngờ tới trong kinh khắp nơi đều là quy củ, nàng ngay cả ra ngoài bình thường cũng phải theo khuôn phép.

Về sau gả đến Định Bắc Hầu phủ, quy củ của Hầu phủ càng nhiều, càng nặng, ăn mặc đều có quy tắc riêng, nàng giống như bị nhốt trong lồng, nhất cử nhất động đều không được tự do.

Mà nay gả cho Tiết Hoài Tông, vạn lần không nghĩ tới còn có cơ hội đi xem tạp kịch trong, sao nàng có thể không đồng ý?

Thẩm Căng liền đi hỏi Tiết mẫu, Tiết mẫu thấy hai phu thê nàng tân hôn không lâu, lần trước vì kỳ thi xuân, Tiết Hoài Tông và Thẩm Căng phân phòng hồi lâu. Hôm nay trúng cử, lại bởi vì sự vụ phức tạp, hai người cũng đã lâu không thể cùng xuất hành.
 
Nam Kha Nhị Mộng - Mộ Trầm Sở
Chương 19: Phu thê đồng hành



Hôm sau, Tiết Hoài Tông rảnh rỗi, Tiết mẫu liền lấy cớ thân thể không khỏe, từ chối không đi, để cho hai phu thê hắn tự nhiên.

Thẩm Căng biết tâm ý, càng cảm thấy mình gả đến Tiết gia là gả đúng rồi, sáng sớm hôm sau liền thay một bộ xiêm y khác đi ra.

Tiết Hoài Tông ở trong viện đọc sách buổi sáng, nhìn thấy nàng đi ra, xoay người lại nhìn, sững sờ tại chỗ.

Chỉ thấy Thẩm Căng mặc một bộ áo cổ cao màu xanh trúc, mái tóc dài như mực dùng một sợi dây ruy băng cùng màu buộc lên thật cao, chân đạp giày, tay cầm quạt xếp, một bộ trang phục văn nhân sĩ tử, lại hiện ra một vẻ thanh vận khác.

Thẩm Căng bị hắn nhìn đến xấu hổ, xoay người lại cười nói: "Tuy mẫu thân đồng ý ta có thể đi cùng chàng, nhưng dù sao chàng cũng có chức quan trên người, cũng không thể bởi vì ta mà thua kém người khác, cho nên ta giả làm nam tử, người bên ngoài hỏi, liền nói là đường đệ của chàng.”

Tiết Hoài Tông nghe nàng nói thì bật cười, nhìn dáng vẻ này của nàng quả thực hiếm lạ, cũng không nói gì nữa, hai phu thê liền cầm tay ra cửa.

Bởi vì mới khai trương, rất nhiều người đều mộ danh mà đến, khi Thẩm Căng và Tiết Hoài Tông đến, người chen chúc mới có thể vào cửa.

Tiết Hoài Tông sợ Thẩm Căng bị người ta va chạm, toàn tâm toàn ý bảo vệ nàng chu toàn, không để ý mấy gương mặt quen biết cách hắn không xa.

Hôm nay là ngày nghỉ, Lục Trầm Chu ở trong phủ cũng không có việc gì quan trọng, vừa lúc Tấn Vương, Tần Tiểu Công Gia và An Ninh Bá mời hắn cùng đến xem tạp kịch, hắn liền tới đây.

Vừa vào cửa đã thấy Tiết Hoài Tông đang ở trong đám người hỗ trợ trái phải, khóe môi không khỏi nhếch lên.

Ngày thường đều nói Tiết Hoài này cực kỳ quan tâm đến gia đình, mỗi lần phát lương đều vừa về nhà liền giao vào trong tay phu nhân, mà nay xem ra cũng không phải vậy, nếu thật sự giao hết lương ra, làm sao có tiền dư đến xem tạp kỹ?

Hắn cố tình muốn nhìn thần sắc Tiết Hoài Tông, theo đám người đi vào trong, đi tới phía sau Tiết Hoài Tông, mới phát hiện trong lòng hắn còn che chở một tiểu lang quân.

Lục Trầm Chu đang muốn tìm Tiết Hoài Tông nói chuyện, chợt thấy tiểu lang quân phía trước quay đầu lại, cười với Tiết Hoài Tông.

Dung nhan xinh đẹp nho nhã thanh tuyệt, quen thuộc đến không thể quen thuộc hơn, đúng là Thẩm tam tiểu thư mà Tiết Hoài Tông cưới về nhà!

Thẩm Căng đang chen chúc náo nhiệt trong đám người, quay đầu lại vốn định nói đùa với Tiết Hoài Tông, không ngờ vừa ngoái đầu lại đã nhìn thấy một người không nên nhìn thấy.

Phu quân kiếp trước của nàng, hiện giờ là Ngự Sử Trung Thừa Lục Trầm Chu!

Nàng thấy Lục Trầm Chu cũng nhìn nàng, tim bất giác đập thình thịch.

Quay đầu ngẫm lại, nàng sau khi sống lại chưa từng gặp qua Lục Trầm Chu, nghĩ đến Lục Trầm Chu hẳn là không nhận ra nàng, nàng liền quay người lại, chỉ coi như chính mình cũng chưa bao giờ nhìn thấy hắn.

Lục Trầm Chu sống lại một đời, phòng ngừa chu đáo lâu như vậy, chưa bao giờ lường trước được mình cùng Thẩm Căng gặp mặt dưới tình hình này.

Nàng là một nữ tử đã làm thê tử người khác, làm sao dám đến Câu Lan Ngõa Xá xuất đầu lộ diện!

Nhớ lúc trước khi nàng làm Hầu phu nhân, ngôn hành cử chỉ đều theo khuôn phép, hôm nay gả vào trong tiểu môn hộ, ngay cả lễ nghĩa liêm sỉ cũng không cần?

Tiết Hoài Tông mặc dù tuổi còn trẻ, dù hồ nháo thế nào, thân là Ngự sử trong triều cũng không nên mang theo nữ quyến đến những nơi này cười đùa tìm niềm vui, nếu như bị người ta nhìn thấy còn ra thể thống gì!
 
Back
Top Bottom