Siêu Nhiên (Đn Harry Potter) Miracle

(Đn Harry Potter) Miracle
Chap 40: Chuẩn bị cho Quidditch và giáo sư Snape


Tháng mười một đã tới.

Trời trở nên lạnh căm.

Những ngọn núi quanh trường đổi màu xám xịt và mặt hồ se lại như tấm gương thép lạnh băng.

Sáng sáng, sương giá phủ khắp sân trường.

Từ cửa sổ trên lầu có thể nhìn thấy bác Hagrid quấn mình trong chiếc áo da lông chuột chũi, đeo bao tay da thỏ và mang đôi giày khổng lồ bằng da hải ly.

Bác đi rũ băng bám trên mấy cây chổi thần ngoài sân bóng Quidditch, xong việc, bác bó chúng lại.Mùa bóng Quidditch đã bắt đầu.

Thứ bảy này sẽ diễn ra trận đấu đầu tiên, trận Gryffindor gặp Slytherin.

Nếu nhà Gryffindor mà thắng trận này thì sẽ được đôn lên hạng hai trong vòng tranh cúp vô địch.Không một ai được coi Harry và Estella luyện tập, bởi vì anh Wood đã quyết định rằng phải giữ bí mật về hai người, như một vũ khí tuyệt mật của đội nhà Gryffindor.

Thế nhưng chẳng biết bằng cách nào mà tin tức cũng xì ra được, rằng thì là Tầm thủ của đội Gryffindor chính là Harry!

Dư luận chia làm hai phe: một bên thì tin chắc Harry sẽ chơi sáng chói, bên còn lại thì bảo là họ sẽ phải xách chiếu chạy vòng vòng dưới sân để hứng cậu nhóc.Một vụ cá cược lớn nổ ra cho đến khi tin tức Estella được tham gia vào đội Quidditch để làm Truy thủ bị rò rỉ, thì vụ cá cược chuyển sang thành: "Slytherin sẽ thua bao nhiêu điểm?"

Lúc nghe cặp song sinh nhà Weasly kể vụ này, Estella đã sốc muốn chết.

Thế quái nào mà mới chỉ nhét cô vô thôi mà cục diện nó thay đổi dữ vậy?Đồng thời, việc này cũng gây không ít áp lực cho Estella.

Mọi người các vậy khác gì nói nếu cô ở trong đội Quidditch thì chắc chắn Gryffindor sẽ thắng đâu!!?Slytherin: GIờ mới nhận ra hả?

Gryffindor: Đó là điều hiển nhiên mà!Đội Quidditch nhà Gryffindor: Có cái bùa may mắn buff 100% công lực trong đội.

Thua mới là lạ =))))Cũng may là nhờ Hermione và Estella giúp Harry về vấn đề học tập.

Nếu không có hai người thì Harry không biết xoay sở ra sao với cả đống bài tập, vì hở ra phút nào là anh Wood lại réo cậu đi tập luyện.

Hermione còn cho Harry mượn cuốn Quidditch qua các thời đại, một cuốn sách hóa ra đọc cũng rất hấp dẫn.Nhờ sách mà Harry biết rằng có bảy trăm cách ăn gian trong Quidditch và cả bảy trăm cách đó đều đã từng xảy ra trong kỳ tranh Cúp Thế giới năm 1473; rằng trong Quidditch Tầm thủ thường là cầu thủ nhỏ con nhất và lanh lợi nhất, cũng như thường gặp những tai nạn hiểm nghèo nhất; rằng tuy không ai bị chết khi chơi Quidditch nhưng từng có vài trọng tài biến mất tăm sau trận đấu để rồi vài tháng sau mới thấy tái xuất hiện ở sa mạc Sahara.Harry Tầm thủ Potter: Giờ viết sẵn di chúc gửi về cho ba mẹ còn kịp không nhỉ '-'?Còn Estella thì nhẹ nhàng hơn một chút, mặc dù chị Angelina cũng nghiêm khắc nhưng có vẻ vì ngại cô là con gái nên chị không ép cô tập nhiều như Harry.

Tuy nhiên tiêu chuẩn của chị lại rất cao.

Không đạt được mong muốn của chị thì đừng mong sẽ được nghỉ.______Ngày đầu tiên_______"Chạy 50 vòng quanh sân cho chị.

Sau đó là luyện phản xạ.

Chị sẽ cùng lúc ném 10 quả bóng vào em và hãy cố bắt được nhiều nhất có thể.

Khi em bắt được mười quả thì chúng ta sẽ tập bay và tập làm quen với áp lực gió và áp suất không khí trên cao để có thể chơi trong mọi điều kiện thời tiết."

Estella: Xin rút kịp không ta '-'?______Ngày thứ 15______Cả người Estella rơi cái bộp vào tấm đệm phao bên dưới.

Cô cố nén lại cảm giác buồn nôn, loạng choạng đứng dậy."

Sắp được rồi, làm lại lần nữa nào."

Bị Angelina ngồi trên chổi chậm rãi bay xuống.

Estella gật đầu rồi trèo lên chổi của chị.

Cả hai bay lên đến độ cao 200 feet (khoảng 60.96m), vừa cao bằng cái cột gôn, thì Estella liền nhảy xuống."

Wingardium Leviosa" Cả người Estella được bao phủ bởi một đạo ánh sáng màu trắng, cô rơi chậm lại rồi lơ lửng trên không."

Thành công rồi.

Chị biết chắc chắn em sẽ làm được mà!"

Chị Angelina chậm rãi bay xuống đưa tay xoa đầu Estella.

"Cảm giác thành công sau 117 lần thất bại nó như thế nào."

"Thốn lắm ạ.

Nhưng cũng vui."

Estella đưa tay gãi má cười nói._______Hiện tại________Vì mấy bài tập điên khùng của chị Angelina mà Estella gầy đi hẳn.

Nhưng cũng nhờ vậy mà một người nào đó được dịp vơ vét tài nguyên của cô."

Lọ màu xanh là dược hồi phục thể lực, uống hết một chai.

Còn lọ màu đỏ là dược phục hồi ma thuật, uống nửa chai thôi, ăn xong uống tiếp."

Estella nhận hai lọ dược từ giáo sư Snape, khẽ nuốt nước bọt rồi nín thở uống.Mùi và vị 'đặc biệt' đến nỗi khiến cô suýt ngất mấy lần, may mà ở trại trẻ có một vị sát thủ đầu bếp nên vị giác của Estella đã được rèn luyện và đặc biệt hơn những người khác.

Sau khi vị giác trở lại, Estella liền vuốt ngực thở phào nhẹ nhọm"Lần nào cũng như nhau, tưởng chết luôn rồi chứ"Estella xoa tóc rồi từ từ bước về phía cửa, đột nhiên nhớ ra gì đó, cô liền quay lại."

Giáo sư?"

Giáo sư Snape đang pha dược, không đáp lại nhưng Estella biết là thầy vẫn đang nghe cô."

Em...ờm, nói sao ta?

Có một cái hạt giống?

Hay quả gì đó?

Em cũng không rõ những.

Nhưng nói chung là nó khá kì lạ.

Và em không rõ lắm về công dụng của nó.

Thầy có muốn lấy không ạ?"

Không nhận được lời đáp nhưng Estella thấy một bên mày của giáo sư Snape khẽ nhướn lên.Cô chạy ra ngoài, lấy chìa khóa cắm vào cửa rồi bước vào căn phòng của Arthur, đi đến bên cạnh một chậu cây kì lạ mà ở cạnh đó có một thứ quả màu hình tròn màu hồng.

Estella kiếm một cái hộp bỏ vào rồi đi ra.Về cơ bản thì dạo gần đây vì phải pha chế dược cho cô (theo yêu cầu của phu nhân Poppy) mà nguyên liệu của giáo sư Snape vơi đi nhanh chóng.

Estella cảm thấy tội lỗi, một phần là do rén cái ánh mắt như dao găm mà giáo sư hay dùng để nhìn cô, nên cứ có loài thực vật nào kì lạ ở trong căn phòng của Arthur mà cô không biết là cô đem cho giáo sư Snape nghiên cứu.

"Đây ạ."

Đem cái lọ đặt xuống trước mặt giáo sư Snape, Estella liền xoay người rời đi "Thầy nghiên cứu thoải mái nha.

Nhưng nhớ đừng thức khuya đó.

Bye thầy.

Chúc thầy ngủ ngon ạ."

Giáo sư Snape nhìn cánh cửa phòng đóng lại, rồi nhìn sang cái lọ mà bên trong là một thứ quả kì lạ màu hồng đang phát sáng.

"Hừ!

Xem như mi biết điều."

Giáo sư Snape khẽ vẩy đũa phép, một loạt những dụng cụ từ trong tủ bay ra.

Công cuộc thức khuya nghiên cứu bắt đầu.
 
(Đn Harry Potter) Miracle
Chap 41: Trận Quidditch đầu tiên


Sớm ra, bình minh rạng rỡ mà lạnh lẽo.

Đại Sảnh đường ngào ngạt mùi xúc xích chiên và um sùm tiếng đấu láo của bọn trẻ con đang háo hức chờ coi một trận Quidditch hay ra trò."

Harry, bồ phải ăn một chút gì đi chứ!"

"Không.

Tớ không muốn ăn gì hết."

"Một miếng bánh mì nướng vậy?"

Mặc cho Hermione nài nỉ, Harry vẫn lắc đầu:"Tớ thật sự không thấy đói mà."

Cậu cảm thấy hãi hùng quá.

Chỉ một tiếng đồng hồ nữa thôi là cậu phải ra sân bóng."

Cậu nên ăn một chút đi Harry."

Estella nói rồi cắn một miếng bánh sừng bò "Nếu đói mà kết hợp căng thẳng là cậu sẽ mệt lả người luôn đấy.

Tầm Thủ đóng vai trò vô cùng quan trọng trong đội.

Cậu mà có vấn đề là sẽ ảnh hưởng đến các thành viên khác đấy."

Harry nghe vậy thì cũng dần bị thuyết phục.

Cuối cùng cậu cũng thỏa hiệp nhận lấy mấy miếng bánh mì và Beefsteak mà Hermione và Ron đưa tới."

Haiz, đúng là chỉ có Ella nói mấy tên cứng đầu này mới chịu nghe."

Hermione bĩu môi lẩm bẩm.

Cô là đang dỗi à nha!

Cái đám dại gái kia đúng là đáng ghét mà.Coi ai đang nói kìa =)))))Đúng mười một giờ, dường như cả trường đều đổ ra đứng quanh sân bóng Quidditch.

Nhiều học sinh còn mang theo ống nhòm.

Mặc dù ghế ngồi đều đã được nâng cao lên trời, nhưng thỉnh thoảng cũng khó theo dõi một vài diễn biến của trận đấu.

Ron và Hermione, cùng nhập bọn với Seamus, Neville và Deam, ngồi cổ động ngay hàng ghế đầu.

Và Harry vừa ngạc nhiên vừa cảm động hết sức khi thấy cả đám giương lên một tấm biểu ngữ cổ động thiệt lớn, làm từ tấm khăn trải giường đã bị con chuột Scabbers cắn nát.

Trên tấm biểu ngữ, Harry Potter được gọi là 'Thống soái' và cậu bạn Dean khéo tay đã vẽ hẳn một con sư tử to, biểu tượng của nhà Gryffindor ngay dưới tên Harry.

Ở bên cạnh là Hermione cùng với mấy nữ sinh khác đang giơ một tấm biển lớn có dòng chữ 'Estella cố lên!

Gryffindor vô địch!".

Đã vậy, Hermione còn ra tay làm một phép thuật nho nhỏ, khiến cho nước sơn cứ chốc chốc lại đổi màu.Trong khi đó, ở phòng thay đồ, Harry và Estella cùng cả đội đang mặc vào những chiếc áo chùng Quidditch màu đỏ thẫm.

Anh Wood tằng hắng để mọi người yên lặng:"Nào, nghe đây anh em!"

"Và chị em nữa chứ!"

Chị Angelina bổ sung.Anh Wood đồng ý "Vâng.

Nào, các anh chị em!

Đây là trận đấu của chúng ta."

"Một trận đánh lớn" Fred nói leo."

Một trận mà tất cả chúng ta hằng mong đợi" George thêm vào."

Tụi anh thuộc lòng bài diễn văn của Wood rồi.

Năm ngoái cũng ở trong cùng một đội mà!"

Fred quay sang nói nhỏ với Harry và Estella.

Cô nghe vậy thì bật cười.Anh Wood, có lẽ, thẹn quá hóa giận, gắt lên:"Hai đứa bây có im đi không?"

Sau đó anh nói tiếp"Thưa các anh chị em, đây là đội hình tuyệt vời nhất của nhà Gryffindor từ nhiều năm trở lại đây.

Lần này chúng ta sẽ chiến thắng.

Tôi biết chắc như vậy."

Rồi anh nhìn trừng trừng cả đám như muốn nói: Mà tụi bây phải thắng, nếu không thì..."

Thôi.

Tới giờ rồi.

Chúc tất cả may mắn."

Harry và Estella theo gót Fred và George ra khỏi phòng thay đồ.

Cậu nhóc lo lắng mím môi, mong sao cho đầu gối mình đừng sụm xuống khi bước ra sân trong tiếng hò reo cổ vũ."

Đừng lo.

Chúng ta sẽ thắng thôi."

Estella quay sang cười tươi an ủi cậu bạn.

Harry gật đầu hít sâu một cái rồi chậm rãi thở ra.

Ánh mắt tràn ngập quyết tâm.Bà Hooch cầm còi trọng tài.

Bà đứng giữa sân chờ hai đội tiến ra, một tay bà đã cầm sẵn cây chổi.Khi tất cả các cầu thủ đã đứng chung quanh, bà Hooch nói:"Tất cả các trò nghe đây, ta muốn tất cả phải chơi một trận thật hay thật đẹp."

Harry nhận thấy dường như bà Hooch đặc biệt gửi những lời ấy đến cho đội trưởng của đội Slytherin – Marcus Flint, một học sinh năm thứ sáu.

Nhìn Flint, Harry cảm giác như trong người anh chàng ấy có lẫn máu của con quỷ khổng lồ.

Nhưng khi ngước lên thấy tấm biểu ngữ phất phơ trên bể người, với dòng chữ 'Harry Thống soái', trái tim Harry như muốn nhảy nhót trong lồng ngực.

Cậu cảm thấy có thêm can đảm."

Mọi chuyện sẽ ổn thôi.

Mình sẽ làm được."

"Lên chổi!"

Harry trèo lên cây cùng Nimbus 2000.

Bà Hooch thổi một hồi còi chói tai bằng cái còi bặc.

Mười lăm cây chổi vọt lên không trung, càng lúc càng cao.

Trận đấu bắt đầu."

Và ngay lập tức, Angelina của đội Gryffindor giành được banh Quaffle.

Chà, cô gái này quả là một Truy thủ xuất sắc, mà lại hấp dẫn nữa chứ."

"Jordan!"

"Dạ, em xin lỗi!"

Bị giáo sư McGonagall nhắc nhở, anh chàng Lee Jordan cụp tai lại.

Anh là bạn của hai anh em sinh đôi nhà Weasley, và được làm bình luận viên trận bóng ngày hôm nay, dưới sự giám sát chặt chẽ của giáo sư McGonagall.

Estella nghe anh nói mà nín cười muốn nội thương."

Còn bây giờ, thưa quý vị, cô ấy đang vượt lên cao, một đường chuyền chính xác cho Alicia Spinnet, một phát hiện mới của Oliver Wood, mà năm ngoái còn ngồi ghế dự bị...

Bóng được chuyền về cho Angelina...

Ồ, không, đội Slytherin đã giành được Quaffle.

Vâng, đội trưởng Slytherin là Marcus Flint đã giành được Quaffle và bay vọt đi...

Flynt đang bay như một con ó...

Anh sắp s... s...

Không, thủ quân của Gryffindor là Wood đã xuất sắc chặn đường bóng của Flint và giành lại được banh Quaffle...

Đằng kia,Truy thủ Katie Bell của đội Gryffindor có mặt kịp thời, lặn tuyệt và khéo quanh Flint, rồi vút lên trở lại...

Ối...

Có lẽ chấn thương rồi, một trái Bludger đâm vô ót...

Banh lại về tay Slytherin...

Adrian Pucey đang tăng tốc bay đến cột gôn, nhưng một trái Bludger thứ hai đã cản đường anh...

Trái Bludger này do Fred hay là George phát ra đây?

Thiệt khó mà nói chính xác được...

Dù sao các tấn thủ nhà Gryffindor đã chơi rất ngoạn mục, và Angelina một lần nữa chiếm được Quaffle, trước mặt cô hoàn toàn trống trãi và... vút...

Phải nói đúng là cô đang bay...

Tránh được một trái Bludger đang lao tới...

Cột gôn trước mặt rồi...

Cố lên nào, Angelina...

Thủ quân Bletchley lao xuống...

Bóng đã bị cướp mất rồi...Ồ khoan đã, cô bé Estella đã cướp được bóng...Cô nàng nhỏ nhắn bay vun vút qua mười mấy người, hướng thẳng tới cột gôn và....Ôi nguy hiểm quá!

Suýt thì bị trái Bludger đập vào mặt rồi.

Một chút nữa thôi là...

GRYFFINDORS GHI BÀN!"

Học trò nhà Gryffindor bùng lên hoan hô làm sôi cả bầu khí lạnh, trong khi phe Slytherin la ó, rên rỉ.Regina và Pansy ngồi trên hàng ghế Slytherin vui mừng muốn bật dậy để reo hò cùng đám sư tử nhưng hai người vẫn còn đủ lý trí để kìm hãm bản thân.

Một phần cùng là do ánh mắt chị Huynh trưởng Genma nãy giờ nhìn cả hai đắm đuối quá.Lúc Estella ghi bàn, Harry đã luyện vài vòng từ cột gôn này sang cột gôn khác để xả ga vui sướng.

Giờ đây cậu đã tỉnh táo lại, tập trung tìm kiếm banh Snitch.

Có lúc cậu thoáng nhìn thấy một ánh vàng xẹt qua, nhưng đó chỉ là ánh phản chiếu của chiếc đồng hồ đeo tay của hai anh em sinh đôi nhà Weasley.

Rồi có lần một trái Bludger lăn xả vô Harry, chọi cậu lia lịa, hung hãn như đại bác thần công, và Fred đã kịp thời đến đuổi trái banh đi.

Vừa giận dữ đấm cho trái banh Bludger một phát văng về hướng Marcus.

Fred vẫn còn kịp hỏi: "Em không sao chứ, Harry?"

Trên khán đài, Lee Jordan vẫn hăng hái bình luận: "Đội Slytherin đang có banh, Truy thủ Pucey đã lặn xuống, né được hai trái Budger, qua được hai anh em Weasley, vượt nốt Truy thủ Bell, anh đang tăng tốc về hướng...

Khoan đã...

để coi có phải banh Snitch không ..."

Tiếng rì rầm nổi lên rồi lan khắp đám đông, khi Adrian Pucey buông rơi trái Quaffle vì mãi ngoái nhìn theo một ánh vàng thoáng nhá lên, vút ngang qua tay trái anh.

Nhân cơ hội đó, Estella nhanh chóng chụp lấy trái banh rồi ném vào cột gôn của Slytherin.

Bên trên, Harry đã nhìn thấy banh Snitch.

Cậu phóng người xuống có ánh vàng lóe sáng ấy trong một cơn kích động dữ dội.

Tầm thủ của Slytherin là Terence Higgs cũng đã nhìn thấy banh.

Cả hai kè cổ nhau lao vào tranh trái Snitch.

Tất cả Truy thủ hai đội dường như quen béng nhiệm vụ của mình, cứ ngẩn ra, lửng lơ bất động giữa không trung.

Harry đã nhanh hơn Higgs.

Cậu nhìn thấy trái banh nhỏ xíu với đôi cánh chấp chới, đang bay chếch lên cao, ở phía trước.

Harry dồn sức làm một cuộc đột phá tốc độ để vọt lên thì.... *ẦM*Rồi một tiếng gầm căm phẫn nổi lên từ phía cổ động viên nhà Gryffindor.

Marcus Flint đã cố ý ngáng chổi của Harry, khiến cây chổi bật khỏi đường bay, hất văng cậu.

May mắn là Estella phản xạ kịp bay đến gắng sức kéo cậu nhóc về chổi không thì Harry đã văng xuống từ độ cao mấy trăm mét rồi.

Cổ động viên Gryffindor gào vang: "Phạt."

Bà Hooch tức giận phê bình Flint và cho Gryffindor được hưởng một trái phạt đền.

Nhưng sau phút giây rối loạn ấy, trái Snitch đã lại biến đâu mất tăm.

Lee Jordan thấy về phe nào cũng khó.

Anh đành bình luận kiểu nước đôi: "Thế là... sau vụ gian luận rõ ràng và tệ hại..."

Giáo sư McGonagall hằm hè: "Jordan!"

"À, ý tôi nói là... sau vụ phạm lỗi công khai và tệ hại..."

"Jordan, ta cảnh cáo em đấy!" giáo sư McGonagall gằn giọng.

"Dạ, dạ...

Flint suýt giết chết Tầm thủ của đội Gryffindor, nếu không có cô bé Estella thì Harry chắc chết rồi, tôi bảo đảm, và thế là... phạt đền cho đội Gryffindor...

Spinnet thực hiện...

Anh làm một cách gọn gàng.

Trận đấu tiếp tục, Gryffindor vẫn đang giữ bóng ...

"Estella đang cố gắng né mấy trái banh Bludger lao tới.

Rất nhanh cô đã nhận thấy điểm kì lạ.

"Sao mấy cái banh này cứ đuổi theo mình hoài vậy?

Hơn nữa....."

Regina ngồi trên khán đài khẽ nheo mắt "Có phải.... là tao nhìn nhầm hay thực sự dưới sân có thêm một trái Bludger vậy?"
 
(Đn Harry Potter) Miracle
Chap 42: Vụ tấn công giữa trận đấu


Estella nghiêng người né đi mấy trái Bludger lao đến.

Mấy giáo viên ngồi trên khán đài cũng đã nhận ra sự kì lạ của cô.

"Công chúa, em không sao chứ?"

Fred và George chậm rãi bay đến nhưng liền khựng lại khi nghe thấy giọng của Estella.

"Đừng lại gần đây!!!"

"Nhưng---""Mấy trái Bludger đang nhắm vào em.

Nếu mấy anh lại gần sẽ bị thương đấy."

Estella nói rồi điều khiển chổi bay vụt lên cao, như vậy thì những người xung quanh sẽ không bị ảnh hưởng.

"Tuyệt thật!

Giờ mình thay thế vị trí của Harry luôn."

Estella nghiêng người né mấy trái Bludger đang điên cuồng xông tới.

Bị tấn công liên tục bởi ba trái banh điên khùng né cũng khá chật vật đấy.

Huống chi cô vẫn chưa thành thạo việc điều khiển chổi.

Đột nhiên, một vệt sáng vàng bay vụt qua mặt Estella, cô ngơ ngác đưa tay chộp lấy.

Chỉ trong một giây phút bị phân tâm, một trái banh Bludger đã tông thẳng vào bên sườn Estella.

"Ui đau!"

Cô mơ hồ còn nghe thấy tiếng xương gãy kêu nữa.

Bên dưới, giáo sư McGonagall và giáo sư Snape chạy lên trên chỗ khán đài cao nhất, giơ đũa phép lên đọc thần chú.

Khó ở chỗ là mấy trái banh Bludger bay nhanh quá, đã thế còn ở xa khiến hai người khó mà nhắm chuẩn được.Nhiều học sinh cũng bắt đầu ngước nhìn lên theo dõi theo Estella.

Trận đấu đang gay cấn không cần một hiệu lệnh nào từ trọng tài cũng cứ thế dừng lại.Trong lúc đang né mấy trái banh Bludger, Estella vô tình thấy một bóng đen phía bên khu rừng.

Có một kẻ nào đó mặc áo choàng đen đang đứng ở bìa rừng nhìn về phía cô.Nhưng chưa kịp để Estella nhìn rõ hơn, hai giọng hét vang lên cắt ngang suy nghĩ của cô."

Cẩn thận!!!"

Là giọng của Pansy và ReginaEstella giật mình xoay người, vung đũa phép lên."

Protego!"

Trái banh Bludger trông thẳng vào mán chắn tạo một tiếng vang lớn.

Trên màn chắn bạc xuất hiện những vết nứt như mạng nhện rồi sau đó vỡ tan tành.Estella rẽ chổi sang một hướng khác, khẽ nuốt nước bọt "Quả đấy mà trúng vào mình thì...."

Không dám tưởng tượng.Đầu Estella nhảy số liên tục, cố gắng động não để nghĩ ra một kế hoạch nào đó cứu cái mạng nhỏ của mình.Nghĩ một hồi cũng ra ý tưởng, nhưng mà rủi ro siêu cao."

Thôi coi như liều chết một lần vậy.

Thất bại thì dâng mình làm chất dinh dưỡng cho đất cũng không tệ.Estella điều chỉnh bản thân bay loạn xạ trên không trung, sau đó cô rẽ chổi lao hướng xuống.

Những trái banh Bludger như thiêu thân thấy lửa cứ thế xông đến.

Nhận thấy cơ thể ngọc ngà của mình sắp có cơ hội skinship thân mật với mấy quả bóng đen thục lùi có mấy cái răng cá mập, Estella thu hai chân dẵm lên chổi rồi lấy đà nhảy."

AAAAAA!!!!!"

Tiếng hét của đám học sinh vang lên, có người còn hốt hoảng lấy tay che mắt.

Dường như không ai nghĩ đến Estella sẽ hành động như vậy.Estella ở trên không trung xoay người nhìn cái chổi bị tông vỡ đôi, mắt ánh lên sự hối lỗi."

Chắc mua đền thầy Dumbledore sau vậy!"

Sau đó, Estella giơ đũa phép lên hướng tới mấy trái banh Bludger "Bombarda Maxima!!"

Ba trái banh Bludger rung lên, méo mó rồi sau đó nổ tung.

Estella thở phào một hơi nhưng tiếng gió rít bên tai không khiến cô nhẹ nhõm chút nào."

Được ăn cả ngã về không!

Animagus Transfiguration."

Cây đũa phép của Estella phát ra thứ ánh sáng kì lạ màu tím, sau đó nó dần trở nên sáng rực, bao trùm lấy cô.

Estella nhắm mắt, cô cảm nhận được cơ thể của mình đang dần biến đổi, nhẹ bẫng.Trước ánh mắt ngạc nhiên của toàn học sinh và giáo viên ở đó, Estella biến thành một con phượng hoàng được bao phủ bởi ánh sáng màu tím chói lóa.

Con phượng hoàng vỗ cánh, bay chậm lại, đến khi cách mặt đất khoảng chừng hơn hai mét, ánh sáng liền biến mất, Estella cũng trở về bình thường rơi cái bộp xuống đất.Estella hít một ngụ khí lạnh.

Xương cô nó đã không giòn rồi mà suốt ngày còn rơi lên rơi xuống, đập qua đập lại nữa.

Má nó đau!

Kèo này lại nằm viện dài dài rồi!Cơ mà.....

Cuối cùng cô cũng hóa thú thành công sau hơn chục lần thất bại rồi rồi hmuhmu! ノ( ' ∀ ')ノTuy chỉ được có 5 giây nhưng đã là thành tựu rồi _________________________"Trò chắc tích đức mấy đời mới nghiệp như này đấy nhỉ?"

Estella, cả người băng kín mít nằm trên giường đưa mắt lườm Tom một cái."

Rốt cuộc là tại sao thầy Dumbledore lại cho tên này làm giáo viên vậy?"

"Ai biết.

Lão già đó tùy hứng lắm."

Nhìn vẻ mặt ngạc nhiên của Estella, Tom bật cười "Chắc trò đang nghĩ tại sao tôi biết trò nghĩ gì đúng không?

Nó hiện hết lên mặt trò kìa."

Estella thề, cô mà không nằm đây thì có chết cũng sẽ cho lão già trước mặt một cái tát.Sau khi rơi xuống sân, Estella liền được mấy anh chị trong đội Quidditch và mấy giáo viên khênh vô bệnh thất.

Còn về trận đấu, vì Estella là người bắt được trái banh Snitch nên nhà Griffindor chiến thắng.Estella lúc đó mới nhận ra cái vệt vàng vàng bay qua mặt mình lúc đó là banh Snitch.Đáng lẽ ra việc một Truy thủ bắt được banh Snitch không hề được tính điểm nhưng tình huống vì lúc đó là trường hợp đặc biệt, thầy Dumbledore và giáo sư Hooch bàn bạc với các giáo viên khác rồi quyết định kết quả luôn.Ngạc nhiên là học sinh từ các nhà khác cũng không phản đối.Estella nằm trong bệnh thất với ba cái xương sườn bị gãy, lưng bị va đập mạnh, trật xương cổ tay trái và rạn xương chân, ngoài ra còn có một sốt vết thương ngoài da không đáng kể nữa.Nghe thấy bên ngoài truyền đến tiếng ồn, Tom quay sang nói với Estella.

"Đợi đến khi trò khỏi hẳn thì đến phòng tôi."

Bỏ lại đúng một câu, Tom liền phất áo xoay người biến mất!

Cánh cửa bệnh thất cùng lúc mở toang ra.

-----------------------Thi xong cuối kỳ (♡ω♡ ) ~♪Nhưng cuối tuần lại thi Khảo sát ༎ຶ‿༎ຶ
 
(Đn Harry Potter) Miracle
Chap 43: Tất cả là tại Tom Marvolo Riddle


Cánh cửa mở ra, một đám người mặc đồ đỏ xanh lẫn lộn ùa vào.

Pansy, Hermione và Regina thấy Estella tỉnh thì liền lập tức phi lên giường vòng tay ôm chặt lấy cô.

Estella cười cười đưa tay vỗ lưng an ủi ba cô bạn.

Nhưng cô thề là chỉ một phút nữa thôi họ không thả cô ra thì ngày hôm nay cô sẽ hưởng dương mười một tuổi.

"Từ từ mấy bồ.

Thả Ella ra đã.

Bồ ấy nghẹt thở kìa."

Harry vội vã nói rồi cùng Draco ra sức kéo ba con đỉa kia ra.

Hiếm khi thấy hai tên này hợp lực nhỉ.Được giải thoát, Estella vội ôm ngực hít thở.

Trời mé!

Sống rồi!

Cô hướng ánh mắt cảm kích đến Draco và Harry, hai người thấy vậy liền xua tay.

"Em thấy trong người thế nào rồi?"

Huynh trưởng Percy ân cần hỏi "Vẫn còn chút đau người ạ.

Nhưng mà em ổn hơn rất nhiều rồi."

"Ừ.

Thật là.

Sao em luôn hành động một cách liều lĩnh và nguy hiểm vậy chứ?

Biết làm vậy mọi người sẽ lo lắng lắm không?

Giáo sư McGonagall suýt lên cơn đau tim vì em đấy."

Estella ngoài việc cười trừ thì chẳng biết làm gì.

"Tao có quà cho mày này."

Regina nói rồi rút từ trong áo choàng ra một tờ giấy bìa được bọc trong khung tranh cẩn thận.

Là một cái bằng khen.

Estella cầm lấy.

Trên tờ giấy là một dòng chữ màu đỏ bắt mắt.

Estella Evelynn - Vinh dự trở thành tân học sinh vô Bệnh Thất nhiều nhất trong lịch sử từ lúc trường Hogwarts thành lập cho đến nay.Khóe môi Estella giật giật.

Cố kiềm chế để không ném thẳng tờ giấy trong tay vào mặt con bạn thân.

"Bồ không biết đâu chứ có mấy đứa trong trường còn nghi vấn bồ có mối quan hệ ruột thịt sâu sa với phu nhân Poppy cơ."

Ron ghé vào tai Estella nói nhỏ.

Cô bất lực thở dài.

"Có đứa còn nói cậu bị Hung tinh ám nữa chứ.

Đến lạy với bọn nó."

Blaise thở dài.

Khóe môi Estella hơi giật giật.

Học sinh ngày nay giàu trí tưởng tượng thật.

Bà cô như cô đây theo không kịp."

Cơ mà bồ giỏi thật đó."

Hermione nhìn Estella đầy ngưỡng mộ.

"Chưa bao giờ có một học sinh năm nhất nào Hóa thú được đâu."

Estella cười trừ: "Tớ chỉ giữ được có mấy giây thôi mà.

Có gì to tát đâu."

"Đừng đánh giá bản thân mình thấp như vậy."

Chị Genma đưa tay xoa đầu cô rồi nói "Em thực sự rất giỏi đấy."

Ngồi thêm một lúc thì tất cả đều bị phu nhân Poppy đuổi ra ngoài.

Nhưng trong phòng lại xuất hiện thêm ba nhân vật cỡ lớn mới."

Ôi Evelynn!

Sao con lại liều lĩnh như vậy chứ?

Con có thể gãy cổ dễ như chơi."

Giáo sư McGonagall ôm lấy Estella lo lắng nói.

Cô đưa tay vỗ vỗ lưng bà an ủi."

Tôi thực sự nghi ngờ chỉ số thông minh của trò đấy.

Nếu đầu trò không nhồi đầy cỏ lác thì chắc cũng biết hành động của mình có bao nhiêu ngu ngốc và điên rồ.

Hiển nhiên tôi cũng không mong chờ gì ở một Gryffindor 'gan dạ' như trò Evelynn đây."

Giáo sư Snape mở miệng ra câu nào là nói khía câu đấy.

Thầy còn đặc biệt nhấn mạnh từ 'gan dạ' nữa."

Được rồi, Snape.

Con bé vừa mới tỉnh chưa lâu.

Đừng nạt nó nữa."

Hiệu trưởng Dumbledore mỉm cười nói.

Estella chưa bao giờ thấy thầy giống thiên thần như vậy.Giáo sư Snape hừ một tiếng giọng mũi rất nặng tỏ vẻ không vừa ý nhưng xũng không nói đểu Estella thêm câu nào nữa.

Thầy lấy ra bốn lọ độc dược nặng mùi và sậm màu.

Nhìn là biết vị đặc biệt gây thương nhớ rồi."

Lọ màu đỏ uống trước, uống hết.

Lọ màu chàm thì cứ cách ba tiếng uống ba ngụm.

Lọ màu nâu thì một ngày một thìa đầy pha loãng với nước nóng.

Lọ màu khói thì trước khi ăn ba mươi phút uống một nửa, sau ăn ba mươi phút uống một nửa.

Nếu trò mà muốn mau chóng có thể chạy nhảy như con bé Royalize và thằng nhóc nhà Potter thì liệu mà uống thuốc cho đầy đủ.

Nếu không thì trò sẽ còn nằm ở đây và gặp tôi dài dài.

Bây giờ hãy uống lọ này ngay đi."

Giáo sự Snape dúi lọ màu đỏ vào tay Estella còn ba lọ khác thì đặt ở trên bàn bên cạnh giường.

Ngửi được mùi hăng không thua kém gì NH3, Estella cố kiềm chế lắm mới không lăn ra ngất ngay lúc này."

Giáo sư, em---ực" Estella vừa mở miệng nói được chưa đầy ba từ thì giáo sư Snape tốt bụng cầm lấy tay đang giữ lọ độc dược hướng thẳng vào mồm cô.

Estella bị hành động của ông làm cho bất ngờ, bị sặc nhưng thay vì ho và phun dược ra thì cô lại nuốt sạch vào."

Ôi trời Snape.

Trò ấy là con gái đấy.

Nhẹ tay thôi chứ."

Trước lời trách móc của giáo sư McGonagall, giáo sư Snape thản nhiên lấy chai dược rỗng trong tay Estella.

Trước khi quay đi còn lịch sự cười với cô một cái.Estella: '-'Tất là tại tên 'Chúa tể hắc ám mặt rắn chết tiệt' dạy hư giáo sư Snape.

Đồ đẹp trai đáng ghét.Ở một nơi nào đó trong trường, vị giáo sư đẹp trai với mái tóc đen đang đọc sách thì hắt xì một cái.
 
(Đn Harry Potter) Miracle
Chap 44: Phòng của Giáo sư Riddle


Suốt một tuần nằm viện, Estella không ăn thì cũng là ngủ.

Đêm đến thì lôi sách ra đọc.

Bài tập trên lớp có Hermione và Draco là hai người chép đầy đủ nhất thường xuyên mang tờ giấy ghi chép đến cho Estella xem nên cũng có thể tính là cô không bỏ lỡ buổi học nào.Ăn không ngồi rồi bảy ngày, cuối cũng Estella cũng được phu nhân Poppy thả ra ngoài kèm theo rất nhiều lời nhắc nhở và mấy cái liếc mắt.

Sắp đến lễ Giáng sinh.

Vào một buổi sáng giữa tháng mười hai, cả trường Hogwarts choàng tỉnh giấc, thấy khắp nơi đã bị tuyết trắng phau phủ dày cả thước.

Estella rất thích tuyết.

Mềm mại và mát lạnh.

À đâu, lạnh buốt luôn ấy chứ.Đang trên đường đi đến lớp học cùng Hermione, đột nhiên có mấy quả bóng tuyết lao đến chỗ hai người.

Estella nhanh nhạy kéo Hermione ra sau lưng.

Cả người cô hứng trọn một đống tuyết.Ở gần cái đài phun nước đã bị đóng băng ở giữa sân là con nhỏ Maria Scotts bên Slytherin cùng hai đứa bạn (Estella thấy giống tay sai hơn) của nhỏ.

Cả ba đứa nó đang che miệng khúc khích cười."

Xem kìa, hai con nhỏ Máu Bùn đi với nhau."

"Quả nhiên lũ thấp hèn đều chơi với nhau nhỉ?"

"Mày bớt nói dối đi Evelynn.

Tao thừa biết cái thứ dơ bẩn như mày không thể nào là một phù thủy thuần huyết được rồi."

Estella đưa tay phủi đống tuyết trên mặt và trên vai.

Sau đó xoay người nắm tay Hermione đang tức giận đến mặt đỏ bừng kéo đi."

Con chó kia, ai cho mày bơ tao hả!?"

Con nhỏ Maria nhíu mày.

Hết con ranh Royalize lại đến con chó Evelynn này dám bơ nhỏ.

Ai cho phép lũ hèn kém chúng nó làm điều đó?

Nhỏ là một thuần huyết cao quý đấy.

Đáng ra bọn nó phải quỳ xuống cầu xin được nhỏ quan tâm chứ.

Maria vung đũa phép, mấy quả cầu tuyết liền hướng thẳng tới Estella.

Đến khi chỉ cách người cô 10 cm, chúng liền dừng lại trên không trung rồi rơi xuống đất."

Tôi không nhớ là giáo sư Flitwitch dạy các trò dùng phép thuật vào mấy trò vô bổ như vậy.

Xem ra tôi cần một cuộc nói chuyện riêng với giáo sư Snape rồi."

Thấy người bước đến, mặt đám Maria liền trắng bệch, Hermione là vui vẻ con Estella thì là khó ở."

Em chào thầy, giáo sư Riddle."

"Chào em Granger.

Tôi có thể mượn Evelynn một chút được không?

Tôi có chút việc muốn nói với trò ấy.

Liên quan đến việc xảy ra ở trận Quidditch hôm trước."

Estella chưa kịp nói gì thì đã bị Hermione đẩy lên trước.

Suýt nữa thì đâm thẳng vào người Tom."

Được thưa giáo sư.

Mình đến Sảnh trước đây.

Tạm biệt bồ."

Estella mắt cá chết nhìn theo bóng lưng cô bạn vừa dâng mình lên cho địch....à không, phải là cho ác quỷ mới đúng chứ."

Bình tĩnh nào.

Tôi cũng đâu có ăn thịt trò."

Tom cười cười nhìn khuôn mặt như ăn phải sên của cô bé trước mắt.

"Mau đi thôi.

Tôi có truyện quan trọng muốn nói với trò đấy."

Estella tặc lưỡi một cái nhưng rồi vẫn phải đi theo.

Hai người đi về phía hành lang của kí túc xa bên Slytherin.

Đến cuối con đường có một bức tranh với hình ảnh hai con rắn một trắng một đen đang cuốn quanh cây thập tự giá với bốn đầu nhọn.

Bên trên là hình ảnh một đôi cánh đen và một cái vương miện màu vàng dần ngả đen về bên trên.

Từ miệng Tom phát ra những tiếng rít ghê rợn, Estella thấy hai con rắn cử động trườn qua trườn lại trong bức tranh.

Sau đó *cạch* một tiếng, từ sau bức tranh hiện lên một lối đi."

Xà ngữ sao?

Nghe lạ thật."

"Đi thôi.

Sắp đến phòng tôi rồi."

Cầu thang hướng lên trên theo một vòng xoáy.

Đi thêm một lúc thì Tom cũng dừng lại trước một cánh cửa gỗ.

Hắn đẩy cửa rồi bước vào, Estella theo sau.Phòng của Tom thực sự rất rộng, màu chủ đạo hiển nhiên là xanh lá và đen rồi.

Có một cái giường, ba cái giá sách, một bộ bàn ghế, hai cái bàn làm việc và mỗi cái được đặt riêng một góc, cuối cùng là một cái cửa sổ kính lớn sát đất màu xanh lá.

"Wow!"

Estella ngạc nhiên đưa mắt nhìn xung quanh.

Sạch sẽ thật nhưng mà lạnh lẽo quá.

Mặc dù căn phòng được đóng kín, không hề có gió nhưng lúc bước vào, cô lại cảm nhận được một cơn rét buốt chạy dọc sống lưng.Đang chìm trong suy nghĩ, đột nhiên Estella nghe được một giọng nói xa lạ."

Chà~Nhóc con nào đây Tom.

Thật đáng yêu."

Estella giật bắn mình xoay người rồi vội vã lùi về sau.

Trước mặt cô là một con rắn lớn, dài phải hơn hai mét và có màu gấm xanh.

Giống trăn hơn là rắn.

"Nagini, đừng dọa con bé."

"Rồi rồi.

Hiếm lắm mới thấy Tom mang khách đến, sao ta nỡ làm con bé sợ."

Nagini nói rồi trườn xuống khỏi giá sách, cuốn lên phần lan can gỗ rồi nhướn người lên, mặt đối mặt với Estella."

Chào nhóc con.

Ta là Nagini.

Nhưng chắc nhóc không biết ta đang nói gì đâu nhỉ."

Estella dùng hai tay nắm lấy hai bên mép váy nâng lên, chân để chéo rồi hạ người xuống."

Chào Nagini.

Em là Estella Evelynn.

Rất vui được gặp chị."

Không chỉ Nagini mà Tom đang dọn mấy cuốn sách vứt trên sofa cũng ngạc nhiên quay lại."

Ồ.

Bé con hiểu ta nói gì sao?"

Nagini trườn lên người Estella thắc mắc.

Thấy cô gật đầu thì liền vui vẻ."

Evelynn, lại đây."

Tom vẫy vẫy tay gọi Estella rồi chỉ vào chỗ bên cạnh mình nhưng cô lại bước đến rồi ngồi phía đối diện.

Tom thấy vậy không hề phật ý mà trái lại nụ cười càng sâu hơn.

Estella thấy vậy cũng thắc mắc nhưng cho đến khi ngồi xuống thì cô cũng nhận ra người trước mặt đang cười cái gì.

Cô ngồi trên nệm còn Tom thì ngồi trên sofa, giờ mà bỏ cái bàn đi thì khác gì cô đang quỳ gối trước mặt hắn đâu.

Bắn cho ai kia một cái nhìn sắc lẹm, Estella lên tiếng.

"Được rồi giáo sư Riddle.

Giáo sư gọi em có việc gì."

Nụ cười trên mặt Tom liền thu lại, đôi mắt màu đỏ máu thâm trầm nhìn thẳng vào hai mắt Estella.

"Estella Evelynn, thực ra em là ai?"
 
(Đn Harry Potter) Miracle
Chap 45: Nghi ngờ


Estella bị luồng áp lực từ phía Tom làm cho khó chịu.

Nhưng cô đã sống qua một kiếp người rồi, làm sao chỉ vì vậy mà bị dọa."

Ý thầy là sao?

Em không hiểu?"

"Là không hiểu hay cố tình không muốn hiểu."

Tom nghiêng đầu nhìn cô bé trước mặt.

Cặp mắt đỏ nheo lại đầy nguy hiểm."

Rốt cuộc là thầy muốn gì?"

Estella phía đối diện cũng nhíu mày."

Những cuốn sách của em.

Thông tin trong đó chưa từng tồn tại ở bất cứ nơi nào.

Từ thần chú cho đến các ghi chép đều như đến từ một thế giới khác vậy."

Tom đưa ngón trỏ lên, gập lại đè giữa hai môi, đôi mắt đỏ híp lại "Em có gì muốn nói không?"

Estella khẽ nuốt nước bọt, trầm ngâm một lúc cô mới mở miệng.

"Thầy không cần biết đâu.

Đây là sổ sách do gia tộc em ghi chép lại.

Chỉ vậy thôi."

Tom im lặng nhìn Estella, sau đó ngả người ra sau dựa vào ghế.

"Được thôi.

Tùy trò vậy."

"???"

Estella không tin Tom sẽ bỏ qua dễ như thế.

Và đúng như cô nghĩ, người trước mặt vừa dứt lời, cô liền cảm nhận một một cơn đau đầu đến khó chịu.

Estella giật mình lập tức dùng Bế quan thuật như vẫn chậm mất một bước.Tom nhắm hai mắt ngửa đầu ra sau dựa vào thành ghế.

Trong đầu không ngừng xuất hiện những hình ảnh dồn dập.

Một lúc sau, Estella mới cảm thấy cơn đau rút đi được một chút.

Rốt cuộc là trong phim mấy cái bùa chú này có gây ra cảm giác gì đâu mà sao lúc nào cô cũng thấy đau vậy?Estella nhắm một bên mắt lại, cố làm dịu đi cơn đau ở đầu nhưng kịp để cô định hình, một bàn tay vươn ra nắm chặt lấy cằm cô nâng lên, miệng không ngừng lẩm bẩm.

"Thật kì lạ!

Không lí nào lại vậy được?"

Đối diện với cặp mắt sắc lạnh màu đỏ máu, sống lưng Estella chợt lạnh toát.

Cả người cô cứng đờ không cử động được.

"Vậy ra đấy chính là Chúa tể hắc ám đời hai sao?"

Sau gáy Estella ướt đẫm mồ hôi.

Cô đúng là ngu mới nghĩ người này khác với nguyên tác.

Không sai lệch tí nào luôn.

Chỉ là đáng sợ theo một cách khác thôi. (Theo cách đẹp trai hơn)Estella khẽ nuốt nước bọt nhưng trong không gian yên tĩnh này, âm thanh đó trở nên rõ ràng vô cùng.

Tom nhíu mày nhìn cô gái đang ở trước mặt, cặp đồng tử huyết sắc khẽ đảo một vòng.

Chỉ trong có vài giây đó, vẻ mặt của hắn liền thay đổi, trở lại vẻ thiên chân vô tà như mọi khi, trên môi là nụ cười mỉm vô hại.

"Xem ra tôi đã dọa em rồi nhỉ?

Em biết đó, là một giáo viên chuyên về ma thuật hắc ám.

Tôi biết những bùa chú này nguy hiểm đến mức nào.

Vậy nên tôi có chút lo lắng và quá khích.

Xin lỗi em nhé."

Thấy lực nắm ở cằm đã giảm đi nhiều, Estella liền nhíu mày rồi gạt tay Tom ra.

Ấy vậy mà kẻ nào đó lại thuận theo chuyển sang nắm lấy cổ tay Estella rồi kéo cả người cô dậy."

Trò Evelynn, để đảm bảo an toàn cho em và những học sinh khác, em có phiền không nếu dành một chút thời gian mỗi ngày để cùng tôi nghiên cứu những bùa chú này."

Không phải câu hỏi, mà là ra lệnh.

Estella tặc lưỡi.

"Mỗi ngày thì không được."

"Vậy một tuần ba ngày thì chắc là được chứ.

Tôi không nhớ là lịch học của năm nhất nặng đến vậy đâu."

Estella ỉu xìu, giọng đầy miễn cưỡng "Vâng."

Tom mỉm cười, rồi thả tay Estella ra.

Quả nhiên đúng như cô nghĩ, trên cổ tay đã hằn vết nắm rồi.

Cũng may là có tay áo choàng dài che được.

Sau đó, Estella cũng không biết làm cách nào mà mình về được đại sảnh.

Cuộc 'nói chuyện' với Tom Riddle đã ăn mất luôn bữa sáng và tiết học đầu của cô rồi.

Mà dù sao cũng sắp hết tiết, Estella quay lại kí túc xá pha vội một tách cà phê uống.

Sau đó bức tốc cắp sách đến lớp bộ môn Biến hình của giáo sư McGonagall.Đến buổi trưa, bởi vì ban nãy thay vì tìm đồ ăn lại đi uống cà phê, bụng Estella nhanh chóng biểu tình.

Thấy cô bạn ngồi cạnh cứ thi thoảng lại đưa tay xoa bụng, Harry nghiêng người sang ghé sát lại hỏi.

"Cậu đau bụng à?"

Estella nhìn cậu bạn chớp mắt hai cái rồi khẽ gật đầu.

"Một chút."

Harry à một tiếng, đúng là vừa nãy Hermione có nói là Estella đi đâu đó với giáo sư Riddle rồi.

Mà tiết học đầu tiên cậu không thấy cô nên cũng đoán được là cô không kịp ăn sáng.

Harry nhìn liếc qua cái đồng hồ trên tường rồi nhỏ giọng"Chắc là do cậu đói đấy.

Còn nửa tiếng nữa thôi.

Cậu ráng chịu nhé.

Tý tớ sẽ kiếm thật nhiều đồ ăn cho cậu."

Estella muốn nói là bụng cô đau không phải do đói nhưng thấy vẻ mặt thoáng qua nét lo lắng của người trước mặt thì ngậm chặt miệng, nhẹ nhàng gật đầu hai cái.

Cũng chẳng phải lần đầu tiên đau.

Không sao, cô chịu được.

Để một đứa trẻ đáng yêu như vậy lo lắng mới là tội ác.

Thấy Harry quay đi, Estella lén lút đấm vào bụng mình hai cái rồi quay lại nghiêm chỉnh ngồi viết bài.Harry ngồi thẳng lại, xoa cằm suy nghĩ không biết là tí nên lấy món gì.

Đột nhiên có vật gì đó ném vào đầu cậu.

Harry đưa tay ra sau xoa xoa đầu rồi quay người lại.

Ở bàn cuối cùng, Draco, Pansy và Regina đang nhìn cậu một cách 'cháy bỏng'.

Nếu ánh mắt chuyển hóa được thành vũ khí thì giờ trên người Harry đã bị đục mấy lỗ rồi.

Harry làm mặt quỷ với ba người rồi chảnh chó hất tóc xoay đầu đi.

Ghen tỵ vì không được ngồi cùng Ella à?

Cay chết tụi bây đi.------------------------

Helu!

Mình comeback rồi đây ⊂( ̄▽ ̄)⊃
 
Back
Top Bottom