Siêu Nhiên (Đn Harry Potter) Miracle

(Đn Harry Potter) Miracle
Chap 20: Câu chuyện cà phê (part 2)


"Đám sư tử ngốc nghếch đó bị làm sao vậy?"

Draco thắc mắc hỏi.

Pansy bên cạnh tiếp lời."

Nhìn như vừa mới hít cần xong á."

Không chỉ học sinh mà các giáo viên cũng thấy lạ.

Mặc dù biết là học sinh nhà Griffindor ngày nào cũng năng động nhưng hôm nay hình như lại càng dồi dào năng lượng hơn thì phải."

Học sinh nhà cô bị sao thế, Minerva.

Nhìn đám trẻ như kiểu vừa mới được cho một thùng vàng á."

Giáo sư Sprout quay sang hỏi nữ phù thủy ngồi bên cạnh."

Tôi cũng không rõ.

Sáng nay tôi không đến phòng sinh hoạt nên cũng chẳng biết là đã có chuyện gì xảy ra."

"Mà thôi.

Nhìn bọn trẻ vậy cũng tốt mà.

Có năng lượng thì học hành càng chất lượng."

"Tôi cũng mong vậy."

Regina vừa thấy Estella thì liền sấn tới ôm nhưng chưa kịp chạm vào đã bị hất văng ra."

Ella~Tại sao cậu lại không được vào chung nhà với tui chứ.

Tui nhớ cậu gần chớt."

"Cmn, con bánh bều kia.

Trả bạn thân bà lại đây."

"Còn lâu nhá.

Ella cũng là bạn thân tao mà."

"Nhưng tao gặp nó trước."vv...vvNhà rắn nhìn hai con người hôm qua vừa mới đe dọa người khác xong sang hôm nay liền vứt liêm sỉ chạy sang ôm ấp con gái nhà người ta thì không khỏi giật giật khóe môi."

Ủa Ella.

Người bà có mùi gì thơm vậy?"

Regian nghe Pansy nói vậy thì cũng tiến lại gần Estella rồi cầm tay áo cô lên ngửi"Cà phê?

Mày lại uống cà phê à?"

"Cà phê là cái gì?"

Pansy thấy Regina nói vậy thì thắc mắc hỏi lại"Đó là một món đồ uống của dân Muggles.

Ngon lắm đấy."

"Đúng vậy.

Sáng nay Estella đã mở một bữa tiệc cà phê ở phòng sinh hoạt đó."

Ron háo hức nói, mới đầu khi uống thử cà phê nguyên chất thì cậu nhóc sợ bay màu, nhưng sau khi thấy Estella pha thêm sữa vào thì lại uống ngon lành đến hai cốc.

Nếu không phải vì Hermione nói uống cà phê nhiều không tốt thì cậu nhóc đã uống nữa rồi.

Những người xung quanh đang hóng chuyện cũng không khỏi thắc mắc:"Tiệc cà phê?"

Thấy thời của mình đã tới, những phù thủy xuất thân từ Muggles liền quay sang giải thích cho các bạn học hiểu.

Toàn bộ học sinh nhà xung quanh vừa nghe giải thích vừa hóng tai sang để nghe Ron kể tiếp:"Thậm chí bồ ấy còn lắp luôn một cái máy pha cà phê ở ngoài phòng á, rồi dạy cho mọi người cách pha nữa.

Sau đó còn tặng cho mỗi người một hộp luôn."

Nghe đến đấy, toàn bộ ánh mắt của học sinh ở ba nhà còn lại đều chuyển từ Ron sang Estella.

Cô nhìn thấy mấy ánh mắt sáng hơn sao từ mọi người xung quanh thì không khỏi đổ mồ hôi.

Pansy đang bám trên người cũng mè nheo:"Tại sao tui là bạn thân mà lại không được cái gì?

Họ lại được tặng cà phê chứ."

Măc dù không biết cà phê là gì nhưng nhỏ cũng muốn thử.

Chỉ cần là Estella pha thì cho dù có độc nhỏ vẫn sẽ uống."

Vậy bữa nào tui mang sang tặng cậu nhé.

Cả máy pha cà phê luôn."

Nói đến vậy cô nàng mới chịu thả ra để cho Estella thở.

Tưởng chừng thế là xong nhưng vừa dứt lời, ánh mắt học sinh nhà lửng và ưng liền như tia la-de chiếu về phía Estella.

Cô bất lực nói lớn:"Vậy mỗi nhà một cái máy.

Thêm một thùng cà phê nữa được chưa?"

Lúc này các ánh mắt mới bớt đi được một chút.

Regina thấy con bạn mình bất lực thì cười đến gập người.

Nhỏ luôn biết đứa bạn thân này của mình rất đặc biệt.

Khả năng tư duy và sự sáng tạo của Estella là không có giới hạn.

Có nhiều thứ chưa từng xuất hiện trên đời nhưng Estella lại hoàn toàn có thể nghĩ ra và chế tạo nó một các tỉ mỉ và chi tiết.

Trong khi Regina đang tự hào về đứa bạn thân của mình thì chính cô lại đang trầm cảm không biết phải làm sao.

May mà Estella đề phòng việc sẽ ở chung nhà và phòng với chúa tể phá hoại a.k.a Regina Royallize nên mỗi đồ dùng cô đều mua rất nhiều và chất ở trong rương, dù gì cũng có bùa thu nhỏ nên không lo không để vừa.

Nhưng nghĩ đến việc vừa buổi học đầu tiên đã bay 4 cái máy pha cà phê thêm 5 thùng cà phê hộp thì không khỏi xuýt xoa.

Tạm biệt cà phê, em yêu của chị.

Vậy là chị em mình lại phải xa nhau rồi.
 
(Đn Harry Potter) Miracle
Chap 21: Những tiết học đầu tiên


Sau khi bị chèn ép nhồi nhét một đống thức ăn như hôm qua, Estella khổ sở luồn lách qua mấy anh chị năm trên rồi nắm tay Ron và Harry kéo đi mất.

Theo như cô nhớ thì hai đứa nhóc này đi lạc ngày đầu tiên thì phải?

Có tới một trăm bốn mươi hai cầu thang ở Hogwarts.

Có cầu thang rộng, sạch bóng; có cầu thang hẹp, ọp ẹp; có cầu thang đến ngày thứ sáu thì dẫn đến một nơi khác hẳn những ngày thường; có cầu thang lại biến mất nửa chừng và người ta đi đến đó phải biết mà nhảy qua.

Lại có những cánh của không chịu mở ra nếu không nếu không xin xỏ một cách lễ phép, hay không gõ đúng một điểm nào đó trên cửa.

Và có những cánh cửa không hẳn là cửa, mà chỉ là những bức tường chắc chắn trông như cửa.

Cũng rất khó mà nhớ nổi vị trí của các đồ vật, vì hình như chúng tự do di chuyển lung tung.

Mấy người trong tranh treo tường thì cứ bỏ cái khung mà đi thăm viếng lẫn nhau, còn mấy bộ áo giáp chiến binh mà Estella tin chắc là chúng có đi lang thang trong lâu đài.

Mấy con ma cũng chẳng được tích sự gì.

Chỉ giỏi làm người ta giật cả mình, nhất là khi đang loay hoay mở cửa thì chúng vèo vèo bay xuyên qua.

Chỉ có ma Nick suýt mất đầu là tử tế, luôn luôn vui vẻ chỉ cho đám học trò mới của Gryffindor đi đúng hướng.

Còn ai mà xui xẻo hỏi đường tên yêu tinh Peeves thì thể nào hắn cũng dẫn kẻ đó đến hai cánh cửa khoá chặt và một cầu thang giả.

Hắn khoái ụp thùng rác lên đầu người ta, rút thảm dưới chân người ta cho té lăn kềnh, chọi phấn loạn xạ, hay núp lén sau lưng, vô hình, bất ngờ véo mũi rồi thét lên: "Chộp được mũi mày nè!"

Nhưng mà Peeves cũng chưa tệ bằng ông giám thị Flich.

Harry và Ron xui xẻo đụng đầu ông ngay bữa sáng đầu tiên.

Ông bắt gặp hai đứa đang ra sức đẩy một cánh cửa, và không may cho chúng, cánh cửa đó hóa ra là lối vào một hành lang cấm trên tầng thứ ba.

Ông nhất định không tin là hai đứa nhỏ đi lạc, cứ khăng khăng cho là chúng có ý đồ đột nhập khu cấm địa.

Ông toan nhốt hai đứa vô hầm, thì may thay, Estella chạy đến giải thích rõ ràng là cả ba bị tên Peeves trêu trọc dẫn đến lạc đường nên mới ở đây, hoàn toàn không có ý đồ bất chính và lấy danh dự của Griffindor ra thề thì ổng mới tha cho.

Hên là Estella có thể nói chuyện với các sinh vật nên bà Norris rất quý cô, giám thị Flich thấy vậy cũng bớt khắt khe hơn.

Không biết vì ấn tượng tốt hay bất cứ lý do gì mà giám thị Flich đối xử với Estella nhẹ nhàng và có phần thiên vị hơn hẳn, điển hình là việc gọi Ron và Harry là mi còn gọi cô là trò.

"Cảm ơn thầy ạ.

Bọn con xin phép."

Estella cúi gập đầu cảm ơn giám thị Flich rồi sau đó cầm tay Ron và Harry chạy biến đi.

Cuối cùng cả ba cũng an tọa trong lớp học, thậm chí còn đến trước cả giáo sư McGonagall.

Ron vừa ngồi xuống liền nằm ườn ra bàn, uể oải nói:"Lạy chúa.

Ông Flich thật quá đáng.

Chúng ta đã nói đến vậy mà ổng cũng không tin""Tại hai người chứ sao nữa.

Tớ mới cúi xuống buộc chỉnh giày có tý mà cả hai đã chạy mất hút rồi.

Nếu không nhờ giọng ông Flich to thì tớ cũng không phát hiện ra hai người đâu."

"Hì hì.

Xin lỗi."

Harry đưa tay gãi đầu nói, thấy Estella hừ một cái thì chỉ biết cười trừ, thế là đành đổi chủ đề.

"À mà Ella này.

Bà đi học không mang sách hả?"

Harry đưa mắt nhìn mấy cuốn sách dày trên bàn, là của cậu nhóc và Ron, nhưng từ lúc ở sảnh đến giờ thì không hề thấy Estella cầm theo 1 cuốn sách nào cả.

"À.

Đây nè.

" Estella nói rồi đưa tay vào trong túi váy lấy ra mấy cuốn sách nhỏ li ti, đem đặt trên bàn, sau đó cô lấy đũa phép ra chỉ vào chúng rồi nói:"Engorgio."

Ngay tức, đống sách rung mạnh rồi biến to lên.

Ron và Harry thấy cảnh này không khỏi cảm thán."

Bảo sao thấy Neville và con nhỏ biết tuốt kia khen cậu mãi.

Đây là thần chú năm hai đó."

"Ron, Hermione không biết tuốt, mà là thông minh.

Cậu ấy chỉ có hơi khoe khoang chút thôi.

Hơn nữa cậu ấy hoàn toàn có quyền làm điều đó khi cậu ấy có khả năng làm vậy."

Estella lườm cậu nhóc Ron rồi nói.

Trong dàn nhân vật nữ của Harry Potter, người mà cô thích nhất chính là Hermione, vừa thông minh, xinh đẹp vừa dũng cảm.

Hermione Granger là số một!

Emma Watson là số một!Ron thấy ánh mắt đáng sợ của Estella thì đổ mồ hôi, không dám hó hé thêm một câu nào về Hermione nữa mà quay sang nói với Harry về Quitchdit.

Thấy vậy, Estella cũng yên lặng giở sách ra đọc.

Cô quyết tâm phải luyện cho bằng thuật hóa thú trong tuần này.Lúc sau, khi học sinh của nhà Griffindor và Ravenclaw bước vào liền chứng kiến một sự kiện lạ.Một cô bé đang ngồi cắm mặt vào đọc cuốn sách dày hơn một quyển từ điển và to gấp đôi sách thông thường.

Mỗi bên là một cậu nhóc cũng đang chăm chú nhìn vào cuốn sách.Học sinh nhà Griffindor: Rốt cuộc ba đứa này là Griffindor hay Ravenclaw vậy?

Mà từ khi nào Potter và Weasly chăm đọc sách thế?Trái với sự ngơ ngác của đám sư tử con, học sinh nhà Ravenclaw thì hai mắt sáng hơn sao nhìn chằm chằm vào cuốn sách ở trên tay Estella.

Cuốn sách đó chúng chưa từng được thấy bao giờ nhưng nhìn độ dày đó thì chắc chắn trong đó phải có rất nhiều thứ hay ho.

Và sau đó là chuyên mục lập ra 7749 kế hoạch đi cướp sách.Thực ra đám ưng con chưa thấy cuốn sách này thì cũng không có gì lạ, vì cuốn này nằm trong chồng sách mà Arthur cho Estella, hoàn toàn không có cuốn thứ hai tồn tại."

Các trò làm gì vậy, sao không vào lớp?"

Giáo sư McGonagall đột ngột xuất hiện ở cửa lớp làm đám trẻ giật thót tim.

Một đứa học sinh nhà Griffindor run tay chỉ vào bộ ba kì lạ đang ngồi trong lớp, cô McGonagall đưa mắt nhìn theo thì cũng đơ ra.Gì thế này?Có ai nhập xác Potter và Weasly à?Sao tự dưng hôm nay hai đứa nó chăm thế?"

Lạy Merlin!

Cuốn sách thần kì gì thế này?

Rốt cuộc trong này có bao nhiêu bùa chú thế?

Mà toàn bùa chú hay nữa chứ.

Bữa nào tớ nhất định phải thử lên hai ông anh của tớ mới được.

Đặc biệt là cái Lời nguyền gã hề (The Clown Curse) này nà---Ớ!"

Ron vui vẻ nói, ánh mắt tràn ngập sung sướng khi tưởng tượng ra cảnh hai ông anh nhà mình mặc đồ chú hề đứng tung hứng thì chợt nhận thấy một đoàn người đang đứng phía cửa lớp nhìn cậu nhóc với ánh mắt như nhìn sinh vật lạ.Thấy Ron đang nói đột nhiện khựng lại, Harry và Estella cũng ngẩng lên, sau đó cũng đờ người ra.

Cả hai bên vẫn giữ nguyên tư thế như vậy cho đến gần chục phút sau, Estella lên tiếng:"Ờm...Mọi người...không vào ạ?"

Lúc này cô McGonagall giật mình nghiêm giọng nói tất cả vào lớp và ổn định chỗ ngồi, sau đó đi lên bục giảng.

Ấn tượng đầu tiên của Estella về giáo sư McGonagall chính là nghiêm khắc và thông minh, bà thuyết cho đám học trò liền một bài ngay vào cái phút đầu tiên của buổi đầu tiên.

Bà nói:"Thuật biến hình là một trong những phép màu nguy hiểm nhất và phức tạp nhất mà các con sẽ học ở Hogwarts.

Bất cứ ai quậy phá trong lớp sẽ bị đuổi ra và không bao giờ được trở lại.

Ta báo trước rồi đó."

Sau đó bà biến cái bàn giáo viên thành con heo, rồi biến nó trở lại thành cái bàn.

Bọn trẻ bị kích động hết sức và chỉ muốn bắt tay vào làm ngay.

Nhưng chúng cũng sớm nhận ra rằng, để biến từ đồ vật thành thú vật thì thì phải còn lâu, nhưng đối với Estella thì khác, bùa chú biến đồ vật thành thú vật cô cùng với Regina đã học thuộc làu luôn rồi.

Sau khi ghi chép rất những nhiều công thức rối rắm, bọn trẻ được phát cho mấy que diêm để học cách biến diêm thành kim.

Cuối buổi học chỉ có hai người biến được diêm thành một cái không phải là diêm và một cây kim hoàn chỉnh, đó là Hermione và Estella.

Giáo sư giơ cái que của Hermione và cây kim bạc của Estella cho cả lớp xem rồi nở một nụ cười hiếm hoi với cả hai.

"Tốt lắm.

Cộng cho trò Granger 5 điểm, trò Evelynn 10 điểm."

Harry và Ron ngưỡng mộ nhìn sang Estella đang tủm tỉm cười.

Ron nói:"Làm sao mà cậu có thể làm được nhanh như vậy."

"Cũng không khó lắm đâu.

Hai người chỉ cần tập trung, nghĩ về hình dạng cây kim trong đầu rồi vung đũa.

Vậy thôi.

Điều quan trọng nhất của bộ môn biến hình đó chính là sự tập trung và trí tưởng tượng mà."

Ron và Harry âm ừ, làm theo như những gì Estella nói.

Đám ưng con ngồi phía sau nghe thấy vậy cũng thử bắt chước.

Và quả nhiên Harry và Ron đã làm được sau mấy lần thử.

Tuy nhiên không được đẹp như cây kim của Estella nhưng giáo sư vẫn cộng cho mỗi người năm điểm.Tiết tiếp theo là Lịch sử pháp thuật do giáo sư Binns, một con ma, giảng dạy.

Giáo sư Binns đã già lắm rồi, có khi còn ngủ gục trước lò sưởi phòng giáo viên, sáng hôm sau thức dậy vội vã đến lớp, bỏ quên cả cái xác mình lại trong phòng.

Giáo sư Binns cứ giảng và giảng, bọn trẻ cứ cặm cụi ghi và ghi những cái tên và những ngày tháng, rồi lẫn lộn những Emeric quỉ sứ với Uric ghớm ghiếc.

Đám sư tử con gục xuống bàn ngủ gần hết, Harry thì chỉ hơi buồn ngủ thôi, còn cậu nhóc Ron thì ngủ ngon lành từ 5 phút sau khi giáo viên bước vào rồi.

Cả lớp chỉ có Hermione và Estella là chăm chú nghe giảng và hăng say chép bài.
 
(Đn Harry Potter) Miracle
Chap 22: Estella và chuyên mục nghi ngờ nhân sinh


Tiết học đầu tiên của buổi chiều đó chính là Phòng chống nghệ thuật hắc ám, học cùng Slytherin.

Đây cũng chính là bộ môn mà Estella háo hức nhất.Thứ nhất, nếu Voldemort không tồn tại thì giáo sư năm thứ nhất không thể là Quirrell được.

Vậy rốt cuộc là ai?

Giáo sư hiền lành Remus Lupin hay Ông hoàng diêm dúa Gilderoy Lockhart?

Hoặc cũng có thể là một người khác nữa.Thứ hai, từ hôm qua đến giờ, Estella để ý thấy lúc ở lễ phân nhà hay bữa sáng, ở dãy bàn giáo viên có một ghế cạnh giáo sư Snape luôn để trống.

Chắc chắn chỗ đó giành cho giáo sư dạy môn Phòng chống nghệ thuật hắc ám rồi.

Rốt cuộc là ai mà bí mật đến nỗi bữa ăn cũng không dự?Estella vừa đặt chân vào lớp, ngay tức khắc, một bóng người nhảy ụp lên người khiến cô mất đà ngã đến huỵch ra đằng sau*Rầm*Nghe thấy tiếng động lớn, toàn bộ học sinh trong lớp đều quay lại nhìn."

Cmn Ren!

Mày muốn chết hay gì.

Uida"Con người nào đó vừa gây tội vẫn vui vẻ cười nói:"Hề hề.

Xin lỗi. tao nghĩ mày sẽ đỡ được."

"Đỡ cmm.

Cút xuống khỏi người bố."

Regina bỏ Estella ra rồi chống tay đứng dậy, sau đó đưa tay kéo con bạn thân mình lên.

Estella vừa cử động người liền nghe thấy tiếng xương kêu rắc một cái, to đến nỗi Regina cũng giật mình."

Coi bộ đau lắm hả?"

"Thử đi rồi biết."

"Dạ hoi."

Thấy Estella có vẻ đi đứng khó khăn, trước ánh mắt không thể tin được của cả lớp, Regina một tay bế thốc Estella lên, tay còn lại thì bê một chồng sách.

Hình ảnh hùng vĩ đến nỗi đám Draco vừa vào lớp cũng đơ ra."

Xin lỗi nha.

Tao không nghĩ nó lại va đập mạnh đến thế.

Nhưng mà mày cũng có lỗi, mắc gì nhẹ vậy?

Lại bỏ thức ăn đúng không?

Bảo sao mày không đỡ được tao."

Estella đờ mắt nhìn con bạn thân ngang nhiên đổ lỗi cho mình, khóe môi giật giật cầm cuốn sách trên bàn đập thẳng vào đầu Regina một cái.Này thì đổ lỗi!Này thì ngang ngược!Tao chiều mày quá giờ mày hư đúng không?Regina gục luôn trên bàn.

Thấy nhỏ ôm đầu rên rỉ, Estella thỏa mãn cười rồi lôi sách ra đọc.Đám Draco thấy một màn này không khỏi đổ mồ hôi.

Hai đứa này bạo lực dữ!

Thấy học sinh trong lớp dần đông lên, Pansy vội vã kéo hai thằng bạn đẩy xuống bàn dưới, còn bản thân tiến đến ngồi vào bên còn lại của Estella.Thấy 1 vị khách không mời mà đến hai mắt của Regina trợn lên, Pansy thấy vậy thì che miệng cười khinh rồi lườm lại.

Sát khí của cả hai đấu đá lẫn nhau và toàn bộ đều là Estella ngồi giữa hứng chịu.

Estella: Tôi khổ quá mà ༎ຶ‿༎ຶ"Này, hai cậu biết ai dạy môn Phòng chống nghệ thuật hắc ám không?"

Thấy sắp có chiến tranh nổ ra, Estella vội vàng hỏi một câu, quả nhiên hai người kia thu sát khí lại.

"Tui cũng chẳng biết.

Nhưng thấy bảo là đẹp trai lắm, còn rất giỏi nữa."

"Là thầy giáo sao?"

"Đúng vậy, môn này chủ yếu toàn các thầy dạy thôi.

Mà nghe nói ông thầy này giỏi lắm, từng được Hoàng gia trao giải cơ mà.

Thiên tài cả về phép thuật hắc ám và độc dược đó."

Estella nghe hai người kia nói vậy thì đưa tay lên xoa cằm suy nghĩ.

Bất chợt, trong đầu nó hiện ra hình ảnh một người.

Cả cơ thể cô liền cứng lại sau đó run một đợt.

"Không.

Không thể nào là tên đó được.

Cmn, trực giác ơi.

Hãy bảo là tao đúng đi."

Trong lúc Estella đang vật lộn với việc nên nghe con tim hay lý trí thì cánh cửa lớp bật mở, một người đàn ông với mái tóc đen hơi xoăn được chải chuốt gọn gàng, đôi mắt đỏ như màu máu, khuôn mặt đẹp không góc chết.

Cả người Estella cứng đờ, khuôn mặt cô trắng bệch, sau lưng là một tầng mồ hôi ướt đẫm cả áo.

Người đàn ông từ từ bước lên bục, lờ đi ánh mắt si mê của đám học sinh nữ trong lớp và ánh mắt ngưỡng mỗ của đám nam sinh.

Estella cảm nhận được tiếng hít thở mạnh ở bên trái, Pansy đang bám chặt lấy cánh tay nó, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng hạnh phúc.

"Xin chào các trò.

Tôi tên là Tom Riddle, giáo viên dạy môn Phòng chống nghệ thuật hắc ám."

Chú tể hắc ám đời thứ hai đi dạy môn Phòng chống nghệ thuật hắc ám.

Đây là cái trò đùa gì vậy???
 
(Đn Harry Potter) Miracle
Chap 23: Buổi "tâm sự" với Chúa tể hắc ám đời hai


Regina đưa mắt nhìn người đang đứng trên bục kia không khỏi cảm thán.

Người đâu đẹp dữ, khí chất cũng không tồi, đấy là còn chưa nói đến lượng ma thuật mà người đó tỏa ra nữa.

Nhưng không hiểu sao lúc nhìn sang bên cạnh lại thấy con bạn thân mình đơ ra,mặt mày sa sầm."

Sao thế?

Có chuyện gì à?"

Vì có giáo viên ở đây nên Regina chỉ dám thì thầm nhỏ.

Thấy bên tai có hơi nóng phả vào, Estella giật nảy mình, sau đó vội xua tay nói không có gì.

Trước ánh mắt hoài nghi của Regina, cô lặng lẽ hít thở sâu rồi điều chỉnh lại biểu cảm, quay sang hỏi Pansy."

Này.

Người đó nổi tiếng lắm hả?"

"Đúng rồi.

Là Tom Marvolo Riddle đó.

Tân chủ nhân của gia tộc Gaunt.

Hậu duệ tiền nhiệm của Salaza Slytherin.

Thầy ấy còn là phù thủy hắc ám mạnh nhất nữa."

"Hogwarts chứa cả Bạch phù thủy và phù thủy hắc ám?"

Regina ngạc nhiên hỏi, chỉ là do hơi to tiếng nên giáo sư Riddle và mọi người đều chú ý đến bên này.Thấy ánh mắt của Tom, Estella lặng lẽ cúi đầu, cố không nhìn vào đôi mắt màu đỏ máu kia."

Có chuyện gì sao, trò Royallize?"

"Dạ không thưa giáo sư.

Em xin lỗi vì đã gây ồn ạ."

"Được rồi.

Mau lấy sách ra đi.

Hôm nay chúng ta sẽ học về loài Augurey.

Giờ bạn nào cho tôi biết Augurey thường xuất hiện ở đâu?"

Như thường lệ, Hermione luôn là đưa giơ tay đầu tiên."

Mời trò Granger."

"Thưa giáo sư, Augurey là loài chim thường xuất hiện ở Anh và Ireland, đôi khi cũng được tìm thấy ở vùng Bắc Âu."

"Tốt lắm, ngồi xuống.

Giờ trò nào miêu tả cho tôi đặc điểm của loài này và món ăn yêu thích của chúng?"

Lần này là Draco giơ tay nhanh hơn"Trò Malfoy."

"Dạ.

Augurey có một bộ lông màu đen ánh xanh lá và chiếc mỏ sắc nhọn.

Chúng làm tổ trong cây mâm xôi và bụi gai, hay ăn các loài côn trùng lớn, tiên và ruồi."

"Tốt lắm.

Vậy tiếng kêu của chúng có khả năng gì?"

"Dạ thưa giáo sư.

Là để báo mưa ạ."

"Được rồi ngồi xuống.

Câu hỏi cuối, tại sao lông của loài Augurey không được dùng để làm bút?"

Câu này thì không ai giơ tay, cả lớp im thin thít.

Trong khi đó thì Hermione đang cố gắng lật từng trang sách để tìm thông tin."

Cái này không có trong sách.

Đây là câu hỏi ngoài.

Nhưng nếu trò nào đã đọc qua sách của bộ môn độc dược năm hai thì sẽ biết."

Nghe đến đây, Regina khẽ huých khuỷu tay vào vai của Estella."

Này.

Mày cày hết cả bộ sách rồi mà, sao không giơ tay đi"Estella thực sự muốn đập Regina một cái.

Ai mướn nói vậy mẹ nội!!!!!

Hơn nữa cô không biết là vị hắc phù thủy kia thuộc nhà rắn hay nhà chó mà cmn sao tai ông thính thế???"

Trò Evelynn trả lời được không?"

Estella giật mình đứng phắt dậy nhưng do không chú ý nên phần bụng liền đập mạnh vào bàn."

Phụt!"

Đám Draco và Regina thấy vậy thì ôm miệng cố nín cười.

Estella ôm bụng khẽ chửi thề một tiếng nhỏ rồi đứng thẳng dậy đáp:"Dạ thưa giáo sư, lông của loài Augurey không được dùng để làm bút vì chúng có khả năng tự tiêu hủy mực ạ."

"Chính xác.

Cộng cho Griffindor và Slytherin mỗi nhà 10 điểm.

Các trò mau chép vào tập của mình."

Cho đến hết buổi học hôm đấy, giáo sư cũng chỉ đơn giản là cho đám học sinh thử cách ru ngủ một con Augurey (lấy từ chỗ bác Hagrid) và cho nó ăn.

Lúc Estella sắp bước ra khỏi lớp thì đột nhiên bị gọi lại."

Trò Evelynn, em có thể dành chút thời gian cho tôi không?"

Trong đầu của Estella vang lên hồi chuông báo động, cả người cô cứng đờ không nhúc nhích."

Vậy tao chờ mày ở sảnh nhá.

Bye bye."

Mặc dù rất muốn đưa tay ra để kéo Regina lại nhưng vì nhỏ chạy nhanh quá nên chỉ sau đúng ba giây, cả lớp học chỉ còn hai người.

Estella hít sâu một hơi rồi xoay người đến đứng cạnh con người đang ngồi viết gì đó trên một cuốn da dê.

Cô tò mò nhìn vào thì thấy toàn bùa chú phép thuật hắc ám."

Cmn.

Đừng nói là ổng định thử đống đó lên mình nha???"

Tom lặng lẽ buông bút xuống rồi quay sang nhìn người đang đứng cạnh mình, và đúng như những gì hắn dự đoán, cô nhóc này liền cúi xuống né tránh."

Trò có vẻ sợ tôi?"

"Giáo sư nghĩ nhiều rồi ạ."

"Vậy thì ngẩng đầu lên."

"..."

Estella hít một hơi sâu, trong đầu niệm Phật 7749 lần rồi từ từ ngẩng đầu lên.

Đột nhiên cô thấy một đôi mắt đỏ cùng hàng lông mi cong vút ngay sát mặt mình.

Estella liền lập tức nhảy vọt ra sau.

Thấy khoảng cách giữa hai người trong chốc lát đã bị kéo dãn ra một đoạn, Tom nhướn mày.

"Nhanh đấy."

"Thấy muốn gì?"

Nhận thấy người trước mắt tiến đến, Estella liền lùi về sau ba bước.

Tom thấy vậy cũng không cử động nữa mà đứng yên."

Bình tĩnh.

Tôi đâu có ăn trò đâu, cần gì phòng thủ thế?

Nghe nói trò đã dùng được bùa tấn công năm tư đúng chứ?"

"Vâng.

Có vấn đề gì sao?"

"Ngoài ra còn gì nữa không?"

Tom đột nhiên hỏi một câu khiến Estella khó hiểu, cô liền nhíu mày hỏi lại:"Rốt cuộc là thầy muốn gì?"

"Hai cuốn sách, một trắng một đen mà trò Diggory đang đọc là của trò?"

Nghe đến đây Estella khẽ giật mình, trong đầu tràn đầy nghi hoặc."

Nếu trò thắc mắc tại sao tôi biết thì thằng nhóc đó đánh rơi sách trong thư viện.

Và ta đã đọc qua cuốn mùa đen một chút.

Và đừng lo, ta đã trả lại cho thằng bé đó rồi."

"Vậy thì?"

"Cuốn sách đó trò lấy ở đâu?"

Estella im lặng một lúc sau đó hỏi ngược lại"Tại sao em phải nói cho thầy?"

"Trong cuốn sách màu đen có rất nhiều bùa chú hắc ám cũng như lời nguyền mà tôi chưa từng biết đến, hơn nữa nó lại còn được ghi lại một cách chi tiết."

"Vậy thì nó liên quan gì đến em?"

"Tàng trữ sách liên quan đến phép thuật hắc ám sẽ bị đưa lên bộ đấy, tệ hơn là tống vào Azkaban?

Trò không biết sao?"

Nghe đến đây Estella khẽ giật mình, quả thật việc này cô biết nhưng lại quên mất.

"Em vốn chưa hề đọc cuốn sách đó, vậy nên em không biết việc nó có chứa bùa chú hắc ám."

"Việc trò đọc hay chưa không quan trọng bằng việc trò lấy nó ở đâu.

Giờ trò trả lời được không?"

"..."

"Đừng bắt tôi phải dùng Chiết tâm thuật."

Estella mím môi, khẽ suy nghĩ một lúc rồi cuối cùng cũng nói ra"Cái này là sách của gia tộc em."

"Gia tộc trò?

Là nhỉ, ta chưa từng biết đến 1 gia tộc nào họ Evelynn chứ đừng nói đến việc có khả năng ghi chép lại cẩn thận nhưng lời nguyền như vậy.

Hơn nữa chẳng phải trò là trẻ mồ côi sao?"

"Em là người ngoại quốc.

Evelynn là họ bên nội em.

Mẹ em thì xuất thân từ một gia tộc phương Đông."

"Tại sao trò lại nghĩ thế?"

"Vì di chúc của mẹ em để lại viết bằng chữ Hán.

Không phải chữ La-tinh."

"Vậy sao?

Thế làm cách nào mà trò có được cuốn sách đó?"

"Hai cuốn sách đó ở trong cái này."

Estella giơ cánh tay trái lên, vạt áo tụt xuống lộ ra phần cổ tay tinh xảo có đeo một chiếc vòng tay bạc đính thạch anh tím.

"Hình như chiếc vòng này được yếm phép hay bùa chú gì đó.

Ngày em biết mình là phù thủy thì chiếc vòng này phát sáng, sau đó bức thư mẹ em để lại hiện ra.

Trong thư có giải thích sương sương về gia tộc của em và cách sử dụng chiếc vòng."

"Trò còn giữ bức thư chứ?"

Estella khẽ lắc đầu"Nó bốc cháy sau khi em đọc xong nên là...."

"Thôi được rồi.

Tôi không tin là trò nói thật một trăm phần trăm nhưng xét theo biểu hiện của trò thì có vẻ những gì trò nói cũng không phải lừa bịp."

Rồi ánh mắt của Tom dừng trên chiếc vòng tay "Trong đó còn gì khác không?"

Estella giật mình đem vạt áo chùng che tay lại, lạnh nhạt nói:"Không liên quan đến thầy.

Nếu không còn gì khác thì em đi đây."

Nói xong cô liền quay người rời đi.

Lúc ra gần đến cửa thì đột nhiên cô bị một lực xoay ngược lại rồi cả người đập mạnh lên tường."

Tôi chưa xong việc với em đâu.

Một tiếng nữa mới có tiết.

Hai thầy trò chúng mình vẫn dư thời gian tâm sự đấy."

Con mẹ nó!Ai muốn tâm sự với thầy.Điên vừa vừa thôi chứ!Tưởng đẹp trai thì thích làm gì thì làm hả?Ngon vào solo.Tom nở một nụ cười nhếch mép khi nhìn thấy khuôn mặt như bị ép ăn sên sống của Estella rồi sau đó ngang nhiên khóa cửa rồi kéo cô vô lớp để "tâm sự".Còn chuyện gì xảy ra sau đó thì để chap tiếp ha =))).

_________________Cho những ai chưa biết thì đây chính là loài chim Auguray:
 
(Đn Harry Potter) Miracle
Chap 24: Cuộc trao đổi


Regina đang ngồi đọc sách ở khuôn viên trường thì thấy đứa bạn thân của mình bước đến, chỉ là không hiểu sao mặt cô đen như cái đít nồi.

Estella đem chồng sách đặt xuống đất rồi ngồi xuống bên cạnh Regina, khẽ thở dài"Sao thế?

Làm cái gì mà mặt bí xị thế?"

Nghe Regina hỏi vậy, mặt Estella đã đen lại còn đen hơn.

Cô khẽ nói không sao rồi hít sâu, cố gắng để không nhớ đến chuyện vừa nãy_____Flashback_____Tom đem Estella dí chặt lên ghế, tuyệt nhiên không cho cô di chuyển, rồi sau đó ngồi ở phía đối diện."

Giờ tôi muốn có một cuộc trao đổi với trò."

Hai tai của Estella hơi động, nhưng sau đó cô lại nói:"Ai thèm trao đổi với thầy."

"Haha.

Tin tôi đi.

Việc này có lợi cho cả hai bên mà."

Song hắn nói tiếp:"Tôi sẽ giữ bí mật về việc trò sở hữu sách ma thuật đen nhưng đổi lại trò phải cho tôi mượn sách của trò, thế nào?"

"Hả!?"

"Làm sao?

Nếu bây giờ tôi đem việc này nói ra thì em sẽ bị xách lên bộ ngay lập tức.

Cứ cho là em chưa đọc sách thì sẽ không bị tống vào Azkaban đi, nhưng cuốn sách thì chắc chắn sẽ bị thu lại.

Vậy thì em đưa cho tôi cầm chẳng phải tốt hơn sao?"

Estella trầm ngâm suy nghĩ.

Quả thật việc này tốt hơn nhiều!Sau một hồi băn khoăn, cuối cùng cô đưa ra kết luận:"Em đồng ý với một điều kiện."

Một bên mày của Tom khẽ nhếch lên.

Đặt điều kiện với 1 Slytherin sao?

"Nói đi."

"Em chỉ cho giáo sư mượn sách nửa ngày thôi, vì em cũng cần phải đọc.

Hơn nữa ai biết được thầy mượn liệu thầy có trả hay làm hỏng hoặc yểm bùa gì lên đó không?"

"Em nghĩ nhiều rồi.

Tôi làm gì ác thế."

Tom khẽ cười nói, liền nhận được ánh mắt kiểu có chó mới tin thầy của Estella.

Hắn khẽ ho một cái:"Khụ.

Được rồi.

Tôi đồng ý.

Vậy tôi sẽ giữ cuốn sách vào buổi sáng.

Còn từ sau bữa tối tôi sẽ trả lại cho trò được chứ?"

Estella khẽ gật đầu, nhưng sau cô lại hỏi:"Vậy thầy tính đưa sách cho em kiểu gì?

Nếu gặp mặt trực tiếp để đưa thì sẽ gây tin đồn đấy.

Dạo này phiền phức đến với em nhiều lắm rồi."

"Cái này thì đơn giản thôi, tôi sẽ nhờ cú của tôi đưa cho trò, còn trò cũng sẽ thông qua nó mà đưa cho tôi.

Được chứ?"

Estella khẽ gật đầu"Thôi được.

Nhưng thầy chỉ mượn cuốn màu đen thôi đúng chứ?"

"Ồ.

Em quên mất trao đổi của chúng ta rồi à?

Tôi nói là tôi giữ bí mật cho em thì em phải cho tôi nghiên cứu mấy cuốn sách đó."

Hai mày của Estella nhíu lại, sau đó như nghĩ ra cái gì, mặt nó đen hẳn đi, trên trán cũng nổi gân.Con mẹ nó!Vậy mà lại bị lừa!Tên kia không hề nói là mượn một cuốn, mà hắn muốn 'mượn' toàn bộ sách mà Arthur đưa cho nó.Estella đập mạnh bàn đứng dậy:"Em chỉ cho thầy dùng nguyên cuốn sách kia thôi.

Chứ dùng toàn bộ cuốn sách của em thì không được."

"Chẳng phải trò đã đồng ý rồi sao?

Không nghe kĩ điều kiện đưa ra là lỗi của trò chứ đâu phải tôi không nói."

Estella nghiến chặt chặt răng, đúng là cô đã đồng ý, nhưng như vậy thì lại quá lỗ, thà cô để bị xách lên bộ sau đó mất một cuốn sách còn hơn là để cả tủ sách rơi vào tay tên này."

Hơn nữa trò nên biết điều này....."

Tom từ rời khỏi chỗ ngồi rồi đi đến gần Estella.

Cô thấy vậy liền thủ thế rồi lùi lại.

Định vung tay đấm cho người trước mặt một cái thì hắn nhanh hơn đem hai tay cô không chế phía sau lưng.

Hơi thở nam tính phả vào khiến cả người Estella hơi run."

Là một Slytherin, ta không bao giờ để bản thân mình bị lỗ.

Nếu giữ lời hứa cho trò mà ta chỉ có được một cuốn sách mà ta đã đọc qua thì đâu có được.

Hơn nữa ta tin chắc trò không phải loại người nuốt lời, đã đồng ý rồi lại rút lại.

Đúng chứ?"

Estella nhăn mặt gồng mình chống đối.

Cô vung chân lên theo hình bán nguyệt, nhắm đúng thái dương người trước mặt mà đá.

Nhưng Tom phản xạ cũng không phải là vừa, hắn lập tức buông tay Estella rồi lùi lại phía sau."

Thân thủ tốt lắm.

Nhưng đừng quên là trò mới chỉ 11 tuổi thôi."

Estella tức giận dậm chân đùng đùng đi ra ngoài, trong đầu cố gắng kiềm chế không lao lên đập cho tên phù thủy hắc ám kia 1 trận.

"Đừng quên trao đổi."

"Biết rồi."

Cô gằn giọng đáp lại rồi sau đó dùng tay đóng cửa cái rầm, ngăn cho Tom nói thêm một câu nào nữa._____End Flashback_____Nhớ lại chuyện vừa nãy, máu nóng của Estella lại dồn lên não, cô nắm chặt hai tay cố kiềm chế ý muốn giết người giấu xác, trong đầu niệm bảng tuần hoàn hóa học 7749 lần.Regina lấy kinh nghiệm ở cùng 8 năm, liền biết con bạn thân đang tức giận điên người, nhưng vì sao tức giận thì lại không biết, hơn nữa với tính cách của Estella thì chắc chắn một trăm phần trăm là sẽ không nói cho nhỏ biết đâu.

Vậy nên Regina chẳng làm gì khác được ngoài việc đưa tay vỗ vỗ lưng người ngồi bên cạnhEstella thấy vậy thì nén giận lại hỏi:"Đám của Draco đâu?"

"Pansy thì đi với Greengrass, còn hai tên kia thì đi solo với Potter rồi."

"Solo?"

"Vừa nãy ra đến đây thì thấy đám của Potter, thế là bọn nó lao và đấu khẩu, thấy mấy đứa nó bảo là thi xem ai chạy đến lớp đầu tiên."

"Lạy trúa mấy cái đứa trẻ con đó."

Regina nghe vậy thì hơi nhíu mày, nhưng sau đó đứng dậy cầm tay Estella kéo đi."

Thôi quên đi.

Mau đến lớp tiếp theo thôi."

"Ừm."
 
(Đn Harry Potter) Miracle
Chao 25: Mùi Drama


Tiết Thảo dược học cũng là tiết cuối cùng của buổi sáng hôm đó, giáo sư Pomona Sprout, một người phụ nữ hiền lành mũm mĩm đã chỉ cho cả lớp cách sử lý đống gai của cây Demontus.

Sau đó là bữa trưa với đầy đủ các loại món ăn ở sảnh chính."

Này Regina."

Draco huých nhẹ vào vai của Regina, nhỏ liền quay sang với cái mồm ngậm nguyên một miếng beefsteak."

Ái ì? (Cái gì?)""Ella...Nó bị sao thế?"

Draco hỏi một câu nói lên thắc mắc của tất cả mọi người.

Cả đám quay lại nhìn con người mặt mày sa sầm đang không ngừng dùng dao chọc vào miếng bánh trên bàn."

Nó đã làm vậy suốt mười lăm phút rồi."

"Đã vậy còn chưa ăn một miếng nào nữa."

"Tao thấy nãy giờ Potter và Granger khuyên hoài mà nhỏ có nghe đâu."

"Nhìn mặt Ella như đưa đám á."

"Mới nãy lúc có một cây Demontus định dùng gai đâm nhỏ, xong bị lườm đên không dám động đậy luôn còn gì."

Regina thấy một màn này thì cũng bất dắc dĩ nói:"Mặc dù tao thân với nó thật nhưng giờ mỗi đứa một nhà.

Làm sao tao bám sát nó 24/7 được nữa.

Mà hình như nó cứ như thế từ sau tiết Phòng chống nghệ thuật hắc ám á."

"Bộ sau đó có chuyện gì xảy ra à?"

"Hình như là giáo sư Riddle gọi Ella ở lại có việc gì á?"

"Chẳng nhẽ giữa hai người đó có vấn đề?"

"Mày hỏi bố thì bố biết hỏi ai???"

"Ra hỏi trực tiếp là biết ngay mà."

Pansy đập bàn nói sau đó đứng dậy kéo cả lũ sang dãy bàn GriffindorToàn sảnh nhìn thấy một màn này còn tưởng sắp có đánh nhau, liền buông dĩa hóng hớt."

Này Ella!"

"Hả?"

Estella quay sang nhìn Regina, tự hỏi là tại sao đám này lại sang đây."

Mày sao thế?"

"Không có gì."

"Mày cứ không có gì mà mặt như đưa đám á.

Có vấn đề thì phải nói để bạn bè cùng giải quyết chứ."

"....."

"Liên quan đến giáo sư Riddle đúng không?"

Vừa dứt lời, xung quanh liền có cảm giác như đã giảm xuống vài chục độ.

Đám Draco thấy vậy liền lùi ra sau, những người xung quanh cũng bắt đầu né xa cái bầu không khí tràn ngập mùi sát khí kia."

Không.

Làm gì có.

Giữa tao và giáo sư không có chuyện gì hết."

Mặc dù nói là vậy nhưng nhìn bộ dạng gằn giọng chỉ để nói một câu thì tức khắc mọi người xung quanh đã biết là chắc chắn giữa hai người này có chuyện.Nhà Hufflepuff: Có vẻ căng à nha!Nhà Ravenclaw: Mùi drama nồng nặc.

Hít bể phổi.Nhà Griffindor: Chẳng lẽ hai người đó có JQ?Nhà Slytherin: Ca này có vẻ căng.Những người xung quanh thì chưa chắc đã biết, nhưng Regina có thể hiểu rằng ông thầy Riddle kia bị con bạn thân nhỏ ghim rồi.

Mà còn không phải ghim bình thường =))).

Quả này có trò vui để xem rồi đây!Cũng như những gì Regina nghĩ.

Mặc dù bên ngoài Estella đã khủng bố rồi, bên trong cô còn khủng bố hơn nữa.

Cô đang phân vân giữa việc dùng Obliviate lên ông-thầy-phù-thủy-hắc-ám-ngoài-cái-mặt-đẹp-ra-thì-cái-gì-cũng-có hay là thử cái đống lời nguyền mà nó đọc được trong một cuốn sách của Arthur trước sau đó mới xóa kí ức sau.Cùng lúc đó, ở một nơi nào đó trong Hogwarts, vị phù thủy hắc ám được nêu trên hắt hơi một cái."

Tom.

Bị cảm sao?"

Cụ Dumbledore ngồi trên ghế hiệu trưởng ung dung hỏi, trước mặt bày một đĩa kẹo chanh."

Không có gì.

Chắc là có ai đó nhắc đến tôi thôi."

Mà Tom chắn chắc ai đó chính là con bé Evelynn kia."

Ồ.

Nhớ giữ gìn sức khỏe nhé.

Đang giao mùa rồi.

Nếu có bệnh nhớ xuống chỗ bà Poppy hoặc giáo sư Snape để lấy thuốc nhá."

"Biết rồi lão già."
 
(Đn Harry Potter) Miracle
Chap 26: Giáo sư Severus Snape và tiết học độc dược đầy kinh hách


Tiết đầu tiên của buổi chiều chính là Độc dược.

Lớp độc dược được học dưới một cái hầm lạnh buốt, lạnh hơn những phòng chính trên lâ đài nhiều, làm bọn học trò rởn cả tóc gáy.

Đã vậy lại còn thêm những đám côn trùng li ti bay lăng quăng trong các ống nghiệm thủy tinh, đầy bốn bức tườngTiết Độc dược đầu tiên học cùng với Slytherin.

Nhìn thấy Estella, Regina bước đến toan định ngồi cạnh thì đột nhiên bị kéo đi."

Mày phải ngồi với bọn tao.

Học sinh nhà Slytherin phải ngồi bên này."

Pansy cầm tay Regina kéo mạnh sang dãy bên kia.

Mặc dù không quy định chỗ ngồi nhưng một bàn ở trog lớp độc dược chỉ có hai ghế, không thể ngồi ba.

Nhỏ không được ngồi cạnh Ella thì con mắm này cũng đừng mong sẽ được ngồi."

Biết rồi.

Mau bỏ tay ra."

Regina giật cánh tay mình ra khỏi hai cái móng heo (theo nhỏ) sau đó quay sang lườm Pansy.

Không khí giữa hai người lại một lần nữa ngập mùi thuốc súng.

May thay, cánh cửa lớp mở ra, giáo sư Snape bước vào.

Ông phất áo choàng thành một đường cong mềm mại rồi tiến đến bàn giáo viên và bắt đầu điểm danh.

Ông dừng lại ở cái tên Harry Potter."

À, phải rồi.

Harry Potter.

Cậu ấm cao quý của gia tộc Potter.

Thật vinh hạnh cho tôi vì được dạy cậu."

Giọng ông dịu dàng nhưng Estella nghe kiểu gì cũng thấy sự địch ý trong đó.

Cô bèn niệm Phật cho Harry.

Thầy Snape điểm danh xong thì ngước nhìn cả lớp.

Mắt ông cũng đen như mắt bác Hagrid, nhưng chúng không hề ấm áp như mắt bác Hagrid.

Chúng lạnh lùng và trống rỗng, làm người ta liên tưởng đến những đường hầm tối om.Thầy Snape bắt đầu:"Chúng bây tới đây để học một bộ môn khoa học tinh tế và một nghệ thuật chính xác là chế tạo độc dược."

Giọng thầy không to, thật ra chỉ to hơn tiếng thì thầm một chút, nhưng bọn trẻ lắng nghe không sót một lời.

Thầy Snape có biệt tài như giáo sư McGonagall là không cần phải mất công mà vẫn giữ được lớp học im lặng như tờ."

Vì trong lĩnh vực này không cần phải vung vẩy đũa phép nhiều cho lắm, nên thường chúng bây không tin rằng đây cũng là một loại hình pháp thuật.

Ta không trông mong gì chúng bây thực sự hiểu được cái đẹp của những cái vạc sủi tăm nhè nhẹ, toả làn hương thoang thoảng; cũng chẳng mong gì chúng bây hiểu được cái sức mạnh tinh vi của những chất lỏng lan trong mạch máu người, làm mê hoặc đầu óc người ta, làm các giác quan bị mắc bẫy...

Nhưng ta có thể dạy cho chúng bây cách đóng chai danh vọng, chế biến vinh quang, thậm chí cầm chân thần chết – nếu chúng bây không phải là một lũ đầu bò mà lâu nay ta vẫn phải dạy."

Sau bài diễn văn nho nhỏ này, lớp học càng yên lặng hơn.

Harry và Ron lén nhìn nhau nhướn mày.

Hermione ngồi chồm tới trước, tha thiết muốn chứng tỏ mình không phải là một đứa đầu bò.Thình lình thầy Snape nạt:"Potter!

Nếu ta thêm rễ bột của lan nhật quang vào dung dịch ngải tây, thì ta sẽ được gì?"

Rễ bột của cái gì vào dung dịch của cái gì?

Harry đưa mắt sang Ron, nhưng Ron cũng thộn ra y như cậu.

Cả hai đứa này suốt ngày chỉ có Quidditch thì làm gì có mống lý thuyết nào trong đầu.

Hermione giơ cao tay lên như cố gây sự chú ý.Harry đành đáp:"Thưa thầy con không biết."

Môi của thầy Snape cong lên khinh bỉ:"Chà, chà, có tiếng tăm đúng là vẫn chưa tới đâu!"

Ông không đếm xỉa đến bàn tay giơ cao của Hermione."

Một câu khác vậy, Potter!

Nếu ta bảo mi tìm cho ta một be – zoar thì mi sẽ tìm ở đâu?"

Hermione duỗi dài cánh tay để giơ thật cao, thiếu điều muốn nhổm dậy đễ giơ cao hơn.

Thế mà Harry không có một chút xíu khái niệm nào về cái gọi là be – zoar.

Cậu thử nhìn sang bọn Malfoy.

Chúng nín cười đến run cả người."

Thưa thầy con không biết."

"Potter, mi tưởng là mi có thể đi học mà không cần mở sách ra chuẩn bị trước sao?"

Harry buộc phải nhìn thẳng vào đôi mắt lạnh lẽo của thầy Snape.

Estella để ý thấy ánh mắt thằng bé hơi dao động.Thầy Snape vẫn làm như không thấy cánh tay giơ cao run rẩy của Hermione."

Potter, cây mũ thầy tu với cây bả chó sói khác nhau ở chỗ nào?"

Tới nước này thì Hermione đứng hẳn dậy, cánh tay giơ cao của cô nhóc xém đụng trần hầm.

Harry lặng lẽ nói:"Con không biết.

Con nghĩ chắc là Hermione biết, sao thầy không thử gọi bạn ấy?"

Vài tiếng cười nổi lên.

Harry bắt gặp ánh mắt của Seamus.

Thằng bé nháy mắt.

Thầy Snape có vẻ bực mình.

Thầy nạt Hermione:"Ngồi xuống!"

Rồi ông bất ngờ quay sang nhìn Estella làm nhỏ giật nảy:"Chà chà, trò Evelynn.

Đây chẳng phải là nhân vật nổi bật nhất hôm khải giảng sao?

Mau đứng lên trả lời."

Nhóm của Draco nghe vậy liền lập tức ngưng cười mà thay vào đó là khuôn mặt lo lắng.

Nhỏ Pansy vội vã lôi cuốn sách trong túi ra rồi lật liên tục, ý định muốn nhắc bài cho Estella.

Nhưng khác với đám đó, Regina lại chỉ ung dung nở một nụ cười.

Dăm ba mấy câu hỏi đòi làm khó bạn thân nhỏ."

Dạ!"

Estella giật mình đứng phắt dậy, nghiêm chỉnh như trong quân đội, vô tình đạp phải chân bàn một lần nữa, đau điếng.

Cô khẽ nhăn mặt nhưng cũng từ từ đáp:"Thưa giáo sư.

Lan nhật quang với ngải tây tạo thành một thứ thuốc ngủ cực mạnh được biết đến dưới tên: cơn đau của cái chết đang sống.

Còn be-zoar là sỏi nghiền lấy từ bao tử con dê, có thể giải hầu hết các chất độc.

Mũ thầy tu và bả chó sói là một, còn có tên là cây phụ tử."

"Tốt.

Tụi bây còn chờ gì nữa mà không chép vào tập đi."

Thế là tiếng sột soạt của viết lông chim chạy trên giấy da đồng loạt trổi lên.

Giọng thầy Snape vang lên trên cái nền sột soạt đó:"Nhà Gryffindor mất một điểm vì sự hỗn xược của mi đấy, Potter.

Nhưng may thay có vẻ như trong đám tụi bây vẫn còn một đứa có đầu óc.

Cộng thêm cho nhà Griffindor 5 điểm."

Câu nói của thầy Snape liền gây chấn động cho cả lớp.

Ai ai trong trường cũng biết là thầy Snape cực kì thiên vị Slytherin và ghét đám Griffindor ra mặt.

Chưa trừ điểm là may, đằng này lại còn cộng điểm.Ánh mắt đám học sinh trong lớp nhìn Estella ngập tràn sự sùng bái đến mức cô cũng thấy sợ.

Ai biết là giáo sư Snape đột nhiên lại cộng điểm cho cô đâu.

Mà đây là việc tốt mà nhỉ?

Ai đó vẫn thản nhiên ngồi ghi bài mà không biết danh tiếng của mình trong trường sau buổi học hôm nay sẽ lại lên một tầm cao mới.Từ đó cho đến cuối buổi học về độc dược tình hình không khá lên chút nào cho nhà Gryffindor.

Thầy Snape chia bọn trẻ thành từng đôi, giao cho chúng thực hành trộn một chất độc đơn giản để chữa mụn nhọt.

Ông đi qua đi lại, áo trùm đen quét lết phết, coi bọn trẻ cân những cây tầm ma khô và nghiền nanh rắn, đứa nào ông cũng chê, ngoại trừ Malfoy, đứa được ông thích ra mặt.

Ông đang bảo cả lớp hãy xem cái cách Malfoy hầm nhừ ốc sên có sừng mới tuyệt làm sao.Vì lớp lẻ nên Estella phải làm một mình.

Cô cẩn thận cắt nhỏ từng cây tầm ma khô rồi đem bỏ vào vạc.

Để lửa nhỏ và chờ cái thứ đang sôi sùng sục kia đổi màu.

Như mong muốn của nó, vài phút sau, dung dịch trong vạc từ từ chuyển sang màu xanh rêu.

Cô nhấc vạc ra bàn, khuấy qua một lúc rồi thả lông nhím vào.

Giáo sư Snape thình lình xuất hiện bên cạnh vạc của Estella, ông dùng thìa múc một lượng lớn chất dịch lên rồi đồ xuống, hài lòng nói:"Tốt lắm.

Xem ra trò cũng không phải cái loại chỉ biết dựa hơi người khác như ta biết.

Cộng thêm cho nhà Griffindor năm điểm nữa vì trò Evelynn hoàn thành sản phẩm sớm nhất lớp."

Cả đám thêm một lần nữa chấn động.

Nhỏ Maria ở ngay bên cạnh thấy một màn này cũng ngạc nhiên không kém, thậm chí còn đánh rơi cả nhúm lông đang cầm trên tay.

Nhưng ngay sau đó sự ngạc nhiên liền bị thay thế bằng sự ghen tị.

Tại sao con chó máu bùn đó lại luôn được chú ý chứ?Estella chưa kịp vui mừng thì khói axit xanh bốc lên như một đám mây, rồi một tiếng xì lớn vang lên trong căn hầm.
 
(Đn Harry Potter) Miracle
Chap 27: Sự cố trong tiết học và bệnh thất


Một tiếng xì lớn vang lên trong căn hầm.

Estella tưởng là Regina hoặc Neville lại làm hỏng vạc nhưng không, tiếng động lần này xuất phát ngay gần bên cạnh.

Nhúm lông mà Maria đánh rơi bằng một cách nào đó lại bay vô thẳng vô nồi dược khiến nó phát nổ.

Độc dược chảy tung toé xuống sàn đá, đụng phải đế giày ai là khoét thành một lỗ.

Cả lớp vội vàng trèo lên ghế đứng khi Maria rên rỉ vì đau đớn.

Nhỏ bị chất độc văng trúng khi cái vạc rớt xuống sàn, những mụn nhọt đỏ và vết loét bắt đầu lan ra khắp tay chân.Thầy Snape quát:"Đồ ngu.

Rốt cuộc mi để đầu óc đi đâu mà lại thả nguyên một nhúm lông nhím vào hả?"

Ông vung cây đũa thần để dọn sạch chất độc vương vãi đó đây.

Maria mếu máo vì một cái mụn đỏ bắt đầu bể ngay trên chóp mũi nó.

Thầy Snape nạt con bé ngồi bên nhỏ:"Đem nó xuống trạm xá."

Rồi ông đi vòng xung quanh lớp để kiểm tra.

Cũng nhờ ban nãy Estella phản xạ nhanh vung đũa tạo ra màn chắn bảo vệ kịp thời nên không học sinh nào bị thương, chất độc cũng không bị văng quá xa.

Giáo sư Snape đương nhiên biết việc này vì ban nãy ông đứng ngay gần cô.

Ông xoay người định nói gì đó thì đột nhiên Estella đổ gục xuống.

Giáo sư Snape giật mình đỡ lấy.

"Ella!!!"

Regina thấy vậy mặc cho vẫn còn giáo sư trong lớp dẫm chân lên bàn rồi nhảy vọt đến đỡ lấy đứa bạn thân.

Giáo sư Snape đem vạt áo choàng của Estella sắn lên.

Cánh tay trắng nõn của nhỏ bị độc dược bắn vào giờ phồng rộp lên, đỏ ửng.

Cả hai nhìn một phát liền biết ngay là con nhỏ này vữa nãy lo cho người khác nên không tạo màn bảo hộ cho mình."

Trò Royallixe, mau đem trò Evelynn xuống bệnh thất đi.

Bà Pomfrey chắc chắn sẽ có cách chữa."

Giáo sư Snape vừa dứt lời, Regina liền bế thốc Estella lên theo kiểu công chúa trước ánh mắt kinh ngạc của toàn bộ học sinh trong lớp và cả giáo sư rồi chạy vụt ra khỏi lớp.

Trên đường đi Regina để ý thấy Estella đang cắn chặt môi cố kìm nén cơn đau, cả người đổ mồ hôi liên tục.

Thần kinh của nhỏ liền căng chặt, tốc độ chạy liền trở nên nhanh hơn.

Chẳng mấy chốc cũng đến được bệnh thất.

Phu nhân Poppy đang ngồi xem xổ sách thấy một đứa nhóc Slytherin đang bế một đứa nhà Grffindor thì vô cùng ngạc nhiên."

Phu nhân, bạn con bị độc dược văng trúng.

Người xem hộ con với."

Regina nhẹ nhàng đặt Estella xuống giường rồi sau đó quay lại nói với Phu nhân Poppy.

Bà vỗ vai nhỏ, nhẹ nhàng nói:"Trò về lại lớp đi, trò Royallize.

Cứ để trò Evelynn cho ta.

Tiện xin nghỉ những tiết sau hộ con bé luôn nhé."

"Vâng."

Regina nói rồi quay người rời đi, trước đó còn không quên liếc qua Estella đang nằm trên giường một cái.

Lúc Estella tỉnh lại thì cũng đã là chuyện của hai tiếng sau.

Cô chớp chớp đôi mắt đen tuyền hiếm có của mình để thích nghi với ánh sáng rồi từ từ nhổm dậy.

Vui ghê!

Vào bệnh thất ngay tuần đầu tiên đi học.

Muốn đào cái lỗ chui xuống quá."

Lạy Merlin, cậu không sao chứ Ella?"

Cô bé Hermione đang đọc sách bên cạnh giường thấy có tiếng động bèn quay lại, giật mình khi thấy người đã tỉnh.

Cô bé gập sách lại rồi tiến tới đỡ Estella, tiện tay dựng luôn cái gối phía sau lưng dậy.

"Hermione?

Sao cậu lại ở đây?

Còn các tiết học thì sao?"

"Giờ thì chỉ có tiết ăn thôi chứ học hành gì nữa.

Harry và Ron đang đi lấy đồ ăn cho cậu đấy.

Ráng chờ thêm một tý nhé."

"Thế Mione ăn chưa?"

"Tớ chưa.

Đang chờ đám kia mang đồ ăn đến đây"Tiếng bước chân dồn đạp vang lên và tiếp đó là cánh cửa của bệnh thất mở toang ra, Harry và Ron thở hồng hộc bước vào, theo sau là Regina và nhóm của Draco.

May thay là phu nhân Pomfrey không có ở đây chứ không là cả đám ăn đủ."

Ella, cậu tỉnh rồi hả?"

"Thấy trong người thế nào rồi?"

"Mày còn đau ở đâu không?"

"Cậu đói chưa?

Có muốn ăn gì không?"

"Từ từ thôi, mọi người hỏi dồn dập như vậy làm sao mà mình trả lời hết được."

"Xin lỗi.

Thế cậu thấy thế nào rồi?"

"Tớ ổn rồi, chỉ hơi mệt thôi."

"Vết thương của cậu còn đau không?"

"Còn rát nhưng đỡ đau rồi."

Estella rồi giơ cánh tay cuốn băng trắng lên cho cả đám xem.

Ron, người bị bơ nãy giờ, đặt lên bàn cạnh giường của cô một khay đồ ăn, nói:"Đây là đồ ăn bọn mình lấy cho cậu đấy.

Mau ăn đi."

"Tớ cảm ơn nhưng.....có cần phải nhiều vậy không?"

Đống đồ ăn mà Harry và Ron lấy chất thành một ngọn núi và đang có nguy cơ bị đổ.

Estella tự hỏi là làm sao hai người này khênh được cái khay này đến đây mà không làm rớt tý nào?"

Thực ra ban đầu nó không có nhiều như vậy đâu.

Là các anh chị khóa trên chất vô đấy.

Mà thôi, cậu mau ăn đi cho nóng."

Harry nói rồi dúi vào tay Estella một lát bánh mì và một cái đùi gà, ép cô ăn.

Tuy vậy nhưng cố đến mấy thì cô cũng chỉ ăn được có hai lát bánh mì, một cái đùi gà quay và một bát súp bí ngô.

Đống đồ ăn còn lại thì bảy người Harry, Ron, Hermione, Regina, Pansy, Draco và Blaise chia nhau ăn."

Ella, mày ăn quá ít.

Sau này chắc chắn tao phải ép mày ăn rồi.

Lúc bế mày chạy đến đây mà tao tự hỏi mãi là nếu quẳng mày ra sân thì có khi nào bị gió cuốn đi luôn không."

Regina nói bằng giọng nghiêm khắc, đám xung quanh đang ngồi ăn cũng gật đầu đồng tình.

Estella nghe vậy bĩu môi phản bác:"Mày cứ nói quá.

Tao cũng đâu có gầy lắm."

"Phải nói là quá gầy mới đúng."

Phu nhân Pomfrey từ khi nào đã xuất hiện trong phòng, trên tay bà là một khay chứa đầy những lọ dược mà Estella cá 100 Galleons là từ tay giáo sư Snape mà ra."

Trò Evelynn, con biết con cao bao nhiêu không?"

"Dạ.

Một mét năm mươi sáu ạ."

"Đúng.

Cao một mét năm mươi sáu mà chỉ nặng có ba mươi tám cân.

Như vậy là quá gầy.

Đây là dược dinh dưỡng, con phải uống hết chỗ này cho ta.

Từ nay trở đi ngày nào cũng phải uống.

Ta sẽ bảo giáo sư Snape thường xuyên pha dược cho con."

"Ba mươi tám?"

Đám xung quanh nghe vậy thì thực sự rất ngạc nhiên.

Cái này là quá nhẹ luôn rồi.

Estella thì đang cố gắng cúi gằm xuống để né đi ánh mắt như dao sắc của Regina.

"Cái bệnh lười ăn của mày cần phải chữa gấp đấy."

Phu nhân Pomfrey nói rồi đưa cho Estelaa bốn bình dược có mùi rất ghê (giống mùi cá mòi).

Dưới ánh mắt động viên của Harry và Ron thêm ánh mắt nghiêm khắc của phu nhân và Regina, Estella nhắm tịt mắt nín thở rồi tống cả bốn bình dược kia vào mồm.

Vị tanh nồng xộc lên khiến cô xém nôn ra nhưng cô gắng kìm lại, nuốt xuống.

Nghĩ đến việc ngày nào cũng phải nuốt cái thứ này xuống liền khóc nhiều chút trong lòng."

Tốt lắm.

Ta đã bảo trò Royallize xin nghỉ cho trò ngày hôm nay rồi.

Với cánh tay đó thì trò cũng không làm được gì nhiều đâu."

Sau đó, bà đuổi bảy người kia về.

Estella xin phép phu nhân Pomfrey về phòng nghỉ.

Bà nghĩ ngợi một lúc rồi cũng đồng ý.

Còn dặn cô là đừng để vết thương dính nước.
 
(Đn Harry Potter) Miracle
Chap 28: Cảm giác được đàn anh đàn chị chăm sóc là như thế nào?


Khi Estella vừa đặt chân vào phòng sinh hoạt của Griffindor, toàn bộ học sinh đang ngồi nghỉ đều bu lại chỗ cô trong tích tắc.

"Ella, chị đã nghe Harry kể lại rồi.

Em không sao chứ?"

"Vết thương còn đau lắm không."

"Mau lại ghế ngồi này.

Ngày hôm nay chắc hẳn em mệt mỏi lắm?"

"Khổ thân em."vv...vvTình trạng ở trong bệnh thất giờ tiếp tục xảy ra.

Estella bị hỏi đến choáng váng đầu óc, hai mắt biến thành hình xoắn ốc, cả đầu ong ong không biết nên trả lời kiểu gì.

"Thôi nào mọi người."

Chị Angelina vỗ tay bốp một tiếng nhằm thu hút sự chú ý của mọi người.

Chị nói:"Ella vừa mới từ bệnh thất về nên sẽ rất mệt.

Đừng có bu vào hỏi con bé liên tục như vậy.

Phải để cho người khác thở nữa chứ."

Mọi người xung quanh nghe vậy cũng dần tản ra.

Huynh trưởng Percy đưa cho Estella một ly cà phê sữa nóng hổi, cô thấy vậy thì khẽ nói cảm ơn rồi đưa hai tay nhận lấy, hoàn toàn quên mất bản thân bị thương.

Cảm giác đau xót ở trên cánh tay truyền đến khiến Estella hít một ngụm khí lạnh, ly cà phê trên tay cầm cũng lung lay như muốn đổ.

"Cẩn thận chứ bé."

"Hôm nay cả nhà loạn vì em rồi đấy."

Fred đưa tay đỡ lấy ly cà phê nói, George không biết từ đâu lấy ra một chiếc ống hút cắm vào ly, như vậy thì Estella có thể uống mà không cần cử động tay.

"Cảm ơn hai anh."

"Xời!

Chuyện nhỏ."

"Được phục vụ cho công chúa là vinh hạnh của bọn anh."

"Cái biệt danh đấy lòi đâu ra vậy???"

"Bọn anh tự nghĩ ra đây.

Estella Evelynn - nàng công chúa bé nhỏ của Griffindor.

Quá hợp luôn còn gì.

""Thôi tha cho em '-'."

Chị Annie, bạn thân của chị Angelina cầm một bát kem lớn bước đến ngồi bên cạnh Estella rồi múc lấy một thìa kem bón cho cô.

"Chị nghe cô bé Royallize bên Slytherin nói là em rất thích ăn kem nên xuống bếp xin một bát.

Này ăn đi, chị bón cho."

"A!

Em cảm ơn chị."

Chị Angelina sau khi pha xong một cốc cà phê cũng tiến đến ngồi ở phía đối diện"Em cừ lắm.

Chị nghe đám năm nhất kể là hôm nay nhờ em mà giáo sư Snape thưởng cho nhà mình những 10 điểm.

"Một câu nói của chị Angelina liền thu hút sự chú ý của mọi người xung quanh, những âm thanh bàn tán xôn xao lại bắt đầu vang lên.

"Haha.

Chị quá khen rồi ạ."

"Không.

Khen như vậy vẫn chưa đủ đâu."

"Anh kể em nghe.

Lúc giáo sư McGonagall biết tin, ban đầu cô không tin đâu, còn tưởng bọn anh bịp bợm, nhưng sau khi hỏi trực tiếp thầy Snape thì cô hạnh phúc đến suýt khóc luôn."

"Giáo sư đến hỏi trực tiếp luôn ấy ạ?"

Estella ngạc nhiên hỏi"Đúng vậy.

Là trực tiếp luôn."

"Anh dám cá chắc là sau vụ này em sẽ trở thành con cưng của giáo sư cho xem."

Estella không biết nói gì, chỉ đành cười trừ, sau đó ngồi yên hưởng thụ cảm giác được anh chị lớn chăm sóc.

Sau khi ăn xong bát kem và xử lý xong cốc nước, Estella được cặp song sinh nhà Weasly 'hộ tống' lên tận cửa phòng.

"Bye gái nhé."

"Sáng mai gặp lại."

"Vâng ạ.

Chào hai anh."

Estella đưa mắt nhìn hai người rời đi, sau đó mới chui vào phòng.

Ban đầu cô định đi tắm, nhưng nhớ đến phu nhân Poppy bảo không được đụng nước thì đành cho bản thân một bùa làm sạch rồi lập tức leo lên giường đi ngủ.Cùng lúc đó bên nhà Slytherin đang là một trận gà bay chó sủa.

Draco và Blaise đang cực kì cố gắng trong việc ngăn cản Regina và Pannsy đi tìm Maria Scotts tính sổ.

"Con mẹ nó Blaise, thả bà mày ra.

Hôm nay tao không cạo sạch đầu con đấy thì tao không phải là Pansy Parkinson."

"Draco Malfoy, một là mày bỏ tao ra, hai là tao đập luôn mày.

Đừng có cản tao đi làm gỏi cái con bánh bèo khốn nạn đấy."

"Con lạy hai má.

Hai má bình tĩnh lại dùm con với."

"Bây giờ mày mà đi tìm Scotts thì sẽ bị cho là gây chuyện đấy, dù gì thì vạc nổ cũng chỉ là tai nạn thôi mà."

"Tao không nói cái vụ đấy.

Tao là đang nói cái vụ trong bệnh thất cơ."

Nghe đến đây ba người Draco, Pansy và Blaise khựng lại, quay sang hỏi:"Vụ gì cơ?"

"Lúc chiều khi hết tiết thì tao vì lo lắng nên đã chạy vội vô bệnh thất để thăm Ella.

Ai dè lúc đó lại thấy con nhỏ Maria kia cầm đũa phép định yểm bùa lên nó."

Regina hít sâu một cái rồi ngồi bệt xuống đất, mặt mày hầm hập nghiến răng kể lại.Quả thật lúc buổi chiều, vừa nghe thấy tiếng chuông nhỏ đã chạy vội ra khỏi lớp hướng đến bệnh thất, vậy mà vừa mở cửa ra đã thấy con nhỏ Maria Scotts đứng cạnh giường của Estella, trên tay là cây đũa phép vẫn còn đang hơi phát sáng ở phần đầu do niệm chú dở.

Tức quá Regina liền phi đến đấm thẳng vô mặt con nhỏ đó làm nó gãy mũi sau đó liền cho nó một cái bùa ngủ rồi quẳng về chiếc giường ở cách xa giường của Estella nhất.

Thế là tình huống liền xoay chuyển, từ Blaise và Draco ngăn Pansy và Regina giết người lại thành Blaise ngăn Draco và Pansy đi giết người còn Regina ung dung ngồi nhìn.

"Bà già nó nữa, tao quả thật phải rạch nát mặt con nhỏ đấy mà."

"Đúng là cái thể loại chưa thấy quan tài chưa đổ lệ mà.

Nó dám coi thường lời nói của một Malfoy sao.

Con đấy chết chắc rồi, tao sẽ mách bố tao việc này."

"Con lạy ba mẹ bình tĩnh dùm con cái.

ĐM REGINA, GIÚP TAO COI."

"Không.

Ngồi xem vui hơn."

"BÀ GIÀ MÀY!!!"
 
(Đn Harry Potter) Miracle
Chap 29: JQ với đàn anh Diggory và cuộc đấu giành chức vị fan cuống số 1


Quả thật như những gì cặp song sinh nhà Weasly nói hôm qua.

Estella vừa đặt chân vào trong sảnh chính liền trở thành tâm điểm, tiếng bàn tán xôn xao bắt đầu vang lên."

Ê biết tin gì chưa?"

"Nghe nói hôm qua giáo sư Snape thưởng điểm cho Griffindor đấy."

"Gì thật á?"

"Ừ thật."

"Đã thế còn thưởng những 10 điểm cơ."

"Thấy bảo là nhờ con bé Evelynn đó."

"Cái con bé năm nhất nổi nhất trường đấy á?"

"Rốt cuộc là đã có chuyện gì?"vv...vvCả người Estella đổ mồ hôi lạnh.

Giờ cô hiểu cảm giác của mấy con vật trong sở thú rồi T-T."

Chào buổi sáng Evelynn.

Em có vẻ như càng ngày càng nổi tiếng nhỉ?"

Một giọng nam trầm vang lên phía sau Estella khiến cô giật mình, xoay người lại thì bắt gặp một ánh mắt nâu sáng ấm áp."

Đàn anh Diggory?

Chào anh."

"Ừm.

Anh trả em quyển sách này.

Chúng có ích lắm.

Mặc dù chưa đọc hết nhưng những gì cần thì anh đều biết hết rồi."

Cedric nói rồi đưa cho Estella hai cuốn sổ ghi chép mà cô cho anh mượn hôm ở Hẻm Xéo.

Thấy một màn này, toàn bộ học sinh trong sảnh không thẹn mà cùng có một suy nghĩCó JQ!Giữa hai người này chắc chắn có JQ!Phải hóng!Estella vui vẻ nhận cuốn sách từ tay đàn anh đẹp trai bên Hufflepuff, cố lơ đi ánh mắt giết người của mấy đàn chị bên nhà lửng.

Hai người nói chuyện với nhau vài câu rồi bước về nhà của mình.

Vừa đặt mông xuống ghế, mấy chị năm trên liền bu lại chỗ nó."

Ella, em quen Cedric bên Hufflepuff hả?"

"Đúng là bé cưng của chị, quen một trong những nam thần nổi tiếng nhất trong trường luôn."

"Nhưng nếu tên đó dám cướp đàn em đáng yêu của tớ thì cứ chuẩn bị tinh thần đi là vừa."

"Hai người quen nhau kiểu gì thế?"vv...vvNụ cười của Estella sắp không giữ nổi được nữa, cô nhìn sang dãy nhà Hufflepuff thì thấy Cedric cũng gặp trường hợp y chang.

Phải đến khi giáo viên đến thì mọi thứ mới êm ổn."

Trò Evelynn!"

Giáo sư Mc Gonagall từ từ bước đến, trên mặt bà không giấu nổi sự vui sướng "Ta nghe trò Weasly kể lại chuyện hôm qua rồi.

Trò làm tốt lắm.

Cứ thế phát huy nhé."

"Dạ vâng thưa giáo sư."

Giáo sư McGonagall nở một nụ cười hiếm hoi với cô rồi xoay người bước đến chỗ bàn giáo viên.

Estella đờ người ra nhìn sang phía đối diện nơi cặp song sinh nhà Weasly đang ngồi cười."

Bọn anh đã nói rồi mà."

"Sướng nhất gái nhé."

"Tao nghĩ bọn mình nên đi làm nhà tiên tri đi Fred ạ.

Có khi kiếm bộn tiền."

"Ồ.

Ý hay, ý hay."

Estella thở dài nhìn hai anh em kia làm trò, định xoay người để bắt đầu bữa sáng thì lại nghe thấy một giọng nói."

Evelynn!"

Lần này người gọi cô không phải bất kì một giáo sư nào mà lại là chị Genma huynh trưởng nhà Slytherin.

Thần kinh đám sư tử xung quanh căng chặt, tay mò vào áo cầm lấy đũa phép như sẵn sàng phóng lời nguyền vào chị Genma nếu như chị có bất kỳ hành động thô lỗ.

Phòng người hơn cả phòng dịch!"

Cứ bình tĩnh.

Tôi không đến gây chuyện.

Không phải ai cũng lỗ mãng giống đám các người đâu.

Tôi đế để tìm Evelynn."

Hiển nhiên đám sư tử xung quanh bị câu nói của chị chọc giận.

Thấy sắp có chiến tranh nổ ra, Estella vội vã lên tiếng:"Em biết chị, chị là huynh trưởng của nhà Slytherin."

"Phải.

Tên đầy đủ của chị là Genma Farley.

Hân hạnh được gặp em."

"Vậy đàn chị Farley.

Chị tìm em có việc gì không ạ?"

"Có hai việc.

Thứ nhất chị muốn xin lỗi em.

Vì sự bất cẩn của học sinh nhà chị đã khiến em bị thương."

"À!

Việc này ổn ạ.

Tai nạn trong giờ học vốn là không tránh khỏi mà."

Chị Genma gật đầu rồi nói tiếp:"Việc thứ hai chị muốn cảm ơn em về máy pha cà phê.

Nó rất hữu ích, cà phê cũng rất ngon.

Nhưng tình hình là bọn chị 'lạm dụng' hơi nhiều nên cà phê sắp hết rồi.

Em chỉ cho chị chỗ mua được không?"

"Về việc đó thì sẽ hơi khó vì muốn mua cà phê ngon thì sẽ tốn nhiều thời gian.

Đặc biệt là phải đến siêu thị của Muggles mới có cơ ạ."

Estella để ý thấy mặt chị Genma khẽ nhăn khi nghe thấy cụm "đến siêu thị của Muggles""Nhưng mà trong phòng của em vẫn còn nhiều lắm.

Nếu mọi người thích thì buối chiều có thể sang lấy.

Dù gì em cũng sống ở thế giới của Muggles nên việc đi mua sẽ dễ hơn."

"Vậy thì tốt quá.

Trăm sự nhờ em."

Chị Genma gật gù nói rồi xoay người quay về lại dãy bàn của mình.

"Phù.

Tớ còn tưởng chị ta sang để gây sự chứ.

Làm thót cả tim."

Ron buông đũa phép xuống thở phào nói, sau đó cậu nhóc liền lao vào ăn."

Đâu phải ai thuộc Slytherin cũng xấu tính đâu.

Đừng nghĩ vậy về họ chứ."

Cô bé Hermione nhăn mặt nói với cậu bạn rồi múc một thìa súp lên bón cho Estella.

Vì tay bị thương nên cô không thể nâng tay lên quá cao được, cử động mạnh lại càng không nên Hermione liền nhận trách nhiệm trở thành bảo mẫu cho nó.

Về việc này Estella cũng không có ý kiến.

Được người khác chăm sóc lại chẳng sướng quá còn gì.

Không cần làm mà vẫn có ăn =3"À mà phu nhân Poppy có nhờ tớ nhắc cậu là trong ngày hôm nay trước bữa trưa phải đến để cho bà ấy tái khám và bôi thuốc đấy."

"Vậy sao?

Cảm ơn nhé.

Mione cũng ăn đi, đừng chỉ bón cho mỗi tớ thế."

"Không.

Đây là vinh dự của tớ."

"Vinh dự?"

"Phải.

Được phục vụ cho thần tượng là vinh dự của tớ."

"Thần tượng?

Tớ?"

"Đúng vậy.

Tớ ngưỡng mộ cậu từ hôm ở trên xe lửa rồi.

Cậu có thể dễ dàng hạ gục hai tên tội phạm tẩu thoát, đã thế còn học rất giỏi nữa.

Vậy nên tớ tuyên bố tớ là fan cuồng số 1 của cậu."

Hermione vừa dứt lời, một tiếng đạp bàn mạnh từ bên dãy nhà Slytherin vang lên"Này Granger.

Cô nói gì cơ?

Tôi mới là người nắm giữ chức vị fan cuồng số 1 đấy nhé."

"Gì hả Parkinson.

Khi không thì đừng có gây sự."

"Để tôi nói cho tôi nghe.

Tôi gặp Ella từ hôm trước khai giảng cơ.

Tôi đã gặp cậu ấy lúc ở Hẻm Xéo mua đồ chuẩn bị cho năm học mới.

Vậy nên chức vụ đó là của tôi."

"Hai gái cứ bình tĩnh.

Đừng quên chị mày đây sống cùng nó từ nhỏ nhá."

"Mày im đi Regina.

Bộ sống từ nhỏ thì hay lắm hả?"

"Chẳng phải quá rõ ràng rồi sao!"

"Hai người thôi đi.

Chức vị đó là của tôi.

Mặc dù hai người có thể gặp Ella trước hay ở cùng cậu ấy từ bé.

Nhưng giờ người gặp được Ella nhiều nhất là tôi nhé."

Vậy là cuộc đấu khẩu thường ngày giữa Regina và Pansy giờ có thêm một thành viên mới, Hermione tham dự.

Cả sảnh bao trùm trong mùi thuốc súng.

Harry, người đang thay thế nhiệm vụ bảo mẫu của Hermione, quay sang nói với Estella:"Từ hồi bồ nhập học, trường Hogwarts loạn luôn rồi.

Nhưng mà coi bộ như vậy cũng vui."

Estella nghe vậy thì âm thầm khóc nhiều chút trong lòng.

Cô đâu có lỗi gì đâu T-T.

Tất cả là tại con tác giả! (Au: Ủa gì =)))???)
 
(Đn Harry Potter) Miracle
Chap 30: Buổi học bay đầy xui xẻo


Đám năm nhất, đặc biệt là đám con trai cực kỳ háo hức với tiết học bay này.

Vì nhà Griffindor sẽ học cùng với nhà Slytherin nên cả đám đang đi chung với nhau, hai màu xanh đỏ lẫn lộn.

Estella hiện đang phải chịu cảm giác đeo gông cùm trên người khi bên tay trái của cô là Hermione và bên phải là Pansy đeo bám.

Còn nếu mọi người thắc mắc Regina ở đâu thì nhỏ đang đu trên người cô như một con koala đây này."

Con mẹ nó.

Ren, xuống ngay cho tao.

Nặng vl."

"Regina, mày không nghe thấy Ella nói gì hả?

Cút xuống đi."

"Bà có cần mày nhắc.

Tao không có điếc.

Không được ôm nên ghen tị thì nói mẹ đi."

Và thế là trận chiến võ mồm lại tiếp tục nổ ra.

Harry, Ron, Draco và Blaise đi phía sau thấy một màn này thì không khỏi đổ mồ hôi:"Phụ nữ thật đáng sợ."

"Ella thật đáng thương"Tao đã từng nghĩ Granger rất hiền mày ạ.

Giờ thì tao cảm thấy má tao đau vãi nồi."

"Bao giờ trận chiến này mới kết thúc đây?"

"Chắc chắn là không bao giờ rồi."

May thay là lúc ra đến sân thì cô Hooch đã đứng sẵn ở đó nên ba người kia ngậm ngùi bỏ Estella ra rồi đúng nghiêm chỉnh trong hàng.

Cô khẽ thở phào nhẹ nhõm.

Bà Hooch có mái tóc xám, ngắn, và đôi mắt vàng rực như mắt chim ưng.

Bà lớn giọng quát:"Nào, còn chờ gì nữa?

Mỗi trò tới đứng kế một cây chổi, nhanh lên nào!

Riêng trò Evelynn thì đứng lại đây, tôi đã nghe bà Poppy kể lại mọi việc rồi.

Tiết học nãy trò sẽ được miễn."

Estella tiếc nuối rời khỏi chỗ rồi tiến đến đứng bên giáo sư.Bà Hooch đứng phía trước ra lệnh:"Tay phải đặt trên cán chổi và hô: LÊN."

Mọi người gào to:"LÊN."

Cây chổi của Harry, Draco và Regina lập tức nhảy tõm vô tay chúng nó.

Trong lớp, chỉ có vài người làm được như vậy.

Chổi của Hermione chỉ lăn nhẹ trên mặt đất, còn chổi của Neville thì không hề nhúc nhích.

Có lẽ những cây chổi cũng giống như những con ngựa, chúng biết lúc nào người ta đang sợ.

Chắc nghe giọng hô "Lên" run run của Neville, cán chổi cũng biết tỏng là Neville hoàn toàn không dám đặt mông ngồi lên nó.Bà Hooch bấy giờ mới chỉ cách cho chúng trèo lên cán chổi mà không bị tuột xuống.

Bà đi qua đi lại để sửa thế cho lũ học trò.

Harry và Ron khoái chí cực kỳ khi nghe bà Hooch mắng Draco là học mấy năm rồi mà sao cứ làm trật.

Draco quay đầu thì thấy Estella đang nhìn mình, thế là cậu xấu hổ cúi đầu."

Bây giờ, khi tôi thổi còi, các trò đạp mạnh chân xuống mặt đất.

Nắm cán chổi cho chặt, bay lên chừng một thước, rồi hạ xuống bằng cách chồm tới trước một chút. chú ý tiếng còi.

Ba... hai..."

Đúng như trong nguyên tác, Neville, do nhấp nhỏm vì quá lo lắng, lại sợ bị rớt lại đằng sau, nên đã hấp tấp đạp chân lấy đà phóng lên, trước cả tiếng còi của bà Hooch.

Bà Hooch quát:"Quay lại, trò kia!"

Nhưng Neville đã phóng lên như cái nút chai rượu bị khui bật ra.

Nó bay lên gần một thước rồi ba thước.Estella nhìn thấy gương mặt trắng bệch vì sợ hãi của Neville hướng xuống mặt đất đang trôi tuồn tuột ra sau.

Neville há hốc miệng hớp hơi, tuột khỏi cán chổi, và rơi thẳng xuống.

Lúc sắp chạm đất, một giọng nói vang lên:"Wingardium Leviosa!"

May thay vì biết trước cốt truyện, Estella đã phản ứng kịp và cứu Neville một mạng.

Nhưng có vẻ như cậu nhóc đã ngất do sợ."

Không sao, chỉ là do hoảng sợ nên bất tỉnh thôi.

Làm tốt lắm trò Evelynn, thưởng mười điểm cho nhà Griffindor."

Rồi bà lớn giọng nói:"Trong khi tôi đưa trò này xuống bệnh xá thì không ai được nhúc nhích đấy.

Đặt chổi xuống chỗ cũ, nếu không sẽ bị đuổi khỏi Hogwarts trước khi nói tới Quidditch hay cái gì khác."

Cả hai vừa đi khỏi là Draco phá lên cười:"Tụi bây thấy vẻ mặt thằng đần đó không?"

Những đứa khác trong nhà Slytherin cười vang hưởng ứng.Parvati Patil quát:"Im đi, Malfoy!"

Một con bé nhà Slytherin mặt mày đanh đá huýt háy:"Uầy?

Parvati bênh thằng Mông Vểnh đó hả?

Không ngờ mày lại khoái mấy em bé mập khóc nhè đó, Parvati!"

Chợt Draco kêu to:"Nhìn nè!"

Rồi thằng bé chồm tới trước, giơ tay chụp cái gì đó trên cỏ."

À, của bà thằng Mông Vểnh gửi cho nó đây mà!"

Trái cầu Gợi Nhớ của Neville nằm trong tay Draco, sáng lấp lánh dưới ánh mặt trời.

Harry điềm tĩnh nói:"Đưa nó đây, Malfoy!"

Mọi người ngưng nói chuyện để theo dõi.Draco cười nhăn nhở:"Để tao nghĩ xem nên để chỗ nào cho thằng Mông Vểnh dễ tìm.

Trên ngọn cây kia được không?"

Estella nhíu mày rồi bước đến đứng trước mặt Draco, nó hạ giọng nói:"Đùa vậy không vui đâu.

Mau trả lại quả cầu đi Draco."

Draco nghe vậy thì thoáng sững sỡ, bối rối định đưa quả cho Estella thì bị một bóng người cướp mất."

Mày nghĩ mày là ai mà dám ra lệnh cho bọn tao hả?

Không thích trả đó, rồi sao."

Là con bé Slytherin vừa nãy mỉa mai Parvati.

Nó ngồi trên chổi ngạo nghễ nhìn xuống Estella.Hermione hét lên:"Đưa nó đây!"

Nhưng con nhỏ đó lại bay vút lên, ra vẻ ta đây.

Lượn lờ trên vòm cây cao, nó gọi vọng xuống:"Lên đây mà lấy nè, Evelynn!"

Estella nhíu mày định túm lấy chổi thì bị Harry cản lại.

Thằng nhóc giật lấy cái chổi từ trong tay cô rồi bay vút lên."

Trả lại đây Bulstrode.

Tao không muốn đánh con gái đâu."

Hermione thấy vậy hét lớn:"Đừng!

Bà Hooch đã bảo không được rời chỗ.

Bạn làm cho tụi này bị vạ lây bây giờ!"

Con nhỏ Millicent Bulstrode kênh kiệu đáp:"Tao lại sợ mày quá.

Hơn nữa tao không nghe bảo là Harry Potter nổi tiếng bị điếc đấy.

Rõ ràng tao bảo là Evelynn lên lấy cơ mà?"

Regina ở bên dười liền cười khẩy nói lớn."

Nếu Potter mà bị điếc thì chắc mày bị khuyết thật về giác quan đấy, Bulstrode.

Bộ mày không nhìn thấy Ella đang bị thương và không nghe thấy cô Hooch không cho nó đụng vào chổi hả?"

"Im mồm đi Royallize.

Thứ phản bội thuần huyết như mày không có quyền lên tiếng."

"Tao phản bội thuần huyết còn đỡ hơn con não lợn nhà mày."

"Có mà mày não lợn ấy.

Cả mày và cái con nhỏ Evelynn kia đều thật đáng kinh tởm."

Nhỏ Millicent tức giận nói.

Nó không hiểu vì sao hai đứa này lúc nào cũng là tâm điểm chú ý.

Con nhỏ Royallize thì không nói nhưng cái con nhỏ Evelynn thì không thể chấp nhận được.

Cái danh thuần huyết phương Đông chắc chắn chỉ là bịa đặt mà thôi.

Nó không bao giờ đồng ý để con nhỏ đó ngang hàng với mình đâu.

Câu nói của Millicent chính thức làm cả nhà Griffindor và nhóm của Draco bùng nổ.

Harry tức giận bay vọt đến chỗ con bé đó khiến nó giật mình buông rơi trái cầu.

Harry vụt qua người nhỏ rồi lộn người bắt lấy quả cầu gợi nhớ trước khi nó rơi xuống đất và vỡ tan."

Hay lắm Harry."

Ron thích thú kêu lên"AAAAAAAAAAAA"Nhỏ Millicent lung lay cố gắng bám lấy cây chổi.

Cây chổi của nhỏ từ lúc vừa nãy Harry bay vụt qua bắt đầu không ổn định, nó rung lắc rồi tìm cách hất bay Millicent.

Và quả nhiên nó đã làm được.

Nhỏ Millicent liền rời từ độ cao mấy chục thước xuống.

Đám học sinh bên dưới thấy một cảnh này thì hét lớn, Harry vòng chổi lên trên định chụp lấy nhỏ nhưng lại trượt.

Thấy tình hình không ổn Estella liền lụm một cây chổi ở gần đó rồi phi đến.Lúc nhỏ Millicent cách mặt đất chỉ còn vài chục cen-ti-mét thì liền khựng lại.

Nhỏ nhìn lên thì thấy Estella đang lộn ngược người cố hết sức để kéo cơ thể mập mạp của nhỏ.

Hai cơ khoeo cô bấu chặt vào thân chổi, máu từ trên cánh tay bị thương nhỏ xuống đất.Đám học sinh năm nhất thấy một màn này liền khiếp sợ, có đứa còn ngã khuỵu xuống đất.Cố kìm nén cơn đau, nhẹ nhàng đặt Millicent xuống cỏ, cả người Estella mất sức rơi khỏi chổi nằm ngay gần đó.Regina giật mình vội vã lao đến, theo sau là đám học sinh.

Harry cũng từ trên chổi nhảy xuống.Regina cầm tay Estella nâng lên xem xét.

Vết loét từ hôm qua do cử động mạnh nên bị rách ra, máu thấm đỏ cả băng, thậm chí còn nhỏ giọt xuống.

Đám con gái cảnh này thì khẽ thét lên một tiếng kinh sợ.

Định bụng sẽ chửi cho con bạn thân ngu ngốc này của mình một trận thì một tiếng quát vang lên:"HARRY POTTER!

ESTELLA EVELYNN!"
 
(Đn Harry Potter) Miracle
Chap 31: Oliver Wood


Một tiếng quát làm tim của cả đám học sinh vọt lên tận họng.

Giáo sư McGonagall đang hối hả chạy tới.

Chân Harry run rẩy đến nỗi cậu đứng không vững."

Cả đời ta ở Hogwarts... thật chưa bao giờ..."

Giáo sư McGonagall thảng thốt đến nỗi gần như không nói nên lời.

Mắt bà vằn lên giận dữ:"Sao hai con dám... cả gan... ai cho...

Các con có thể gãy cổ như chơi..."

"Thưa cô, không phải lỗi của bạn ấy đâu ạ..."

"Tôi không hỏi trò, trò Parvati!"

"Thưa, nhưng mà tại Malfoy và Bulstrode..."

"Đủ rồi, trò Weasley!

Potter, đi theo ta ngay.

Còn Evelynn, trò mau xuống phòng y tế đi.

Tý ta sẽ gặp trò ở đó."

Đám Draco cùng với Regina, Hermione và Ron nghe vậy thì giật mình.

Định lên tiếng nhưng bắt gặp ánh mắt của giáo sư McGonagall thì liền sợ hãi cúi gằm mặt xuống.

Draco liền cảm thấy tự trách.

Nếu cậu không bày trò thì Ella sẽ không...

Regina cũng lo lắng không kém, nhỏ dìu Estella dậy rồi định đưa cô xuống bệnh thất nhưng liền bị từ chối, đành đưa mắt nhìn theo đứa bạn thân ôm tay rời đi.

Harry tê tái bước theo giáo sư McGonagall về phía tòa lâu đài.

Cậu chắc chắn mình sẽ bị đuổi học.

Cậu muốn nói đôi điều để tự biện hộ, nhưng dường như tiếng nói của cậu cũng bị làm sao rồi.

Giáo sư McGonagall xấp xải đi một mạch không thèm nhìn tới Harry lấy một lần.

Cậu phải vừa đi vừa chạy theo mới kịp.

Thế là xong.

Cậu mới vào học trường Hogwarts chưa được một tuần, thế rồi đã phải cuốn gói ra đi trong mười phút.

Biết ăn làm sao, nói làm sao với bố mẹ lúc quay về bây giờ?

Chắc hai người sẽ thất vọng lắm.

Harry lếch thếch đi theo giáo sư McGonagall trèo lên những bậc thềm, bước bào trong lâu đài, đợi mãi vẫn không nghe giáo sư nói với cậu một tiếng nào.

Bà giận dữ mở toang cánh cửa đi vào hành lang, Harry lại tất tả theo sau một cách khốn khổ.

Có lẽ bà bắt cậu tới gặp cụ Dumbledore.

Harry nghĩ đến lão Hagrid, lão cũng bị đuổi học nhưng được giữ lại làm người giữ khóa.

May ra thì cậu xin làm phụ tá được cho lão Hagrid.

Ruột Harry quặn thắt khi tưởng tượng đến cảnh cả đời đeo cái bị của Hagrid đi loanh quanh sân trường, trong khi Ron và những đứa khác trở thành những phù thủy tài ba.Giáo sư McGonagall dừng bước trước một phòng học.

Bà mở cửa và thò đầu vào trong."

Xin lỗi giáo sư Flitwick, làm ơn cho tôi mượn Wood một chút."

Wood?

Là cái gì?

Harry suy nghĩ, hoang mang.

Nó là cây gậy giáo sư McGonagall mượn để phạt cậu?Hóa ra, Wood là một con người, một học sinh năm thứ năm to con khỏe mạnh.

Anh bước ra khỏi lớp với vẻ bối rối.Giáo sư McGonagall bảo:"Cả hai theo tôi."

Họ đi dọc hành lang, Wood tò mò nhìn Harry."

Vào đây!"

Giáo sư McGonagall lôi cả hai vào bệnh thất, nơi Estella đang ngồi trên giường với cánh tay đang được bà Poppy văng bó lại, bà lẩm bẩm:"Đám trẻ ngày nay đúng là chẳng biết quý trọng cơ thể mình gì cả.

Ta tưởng con là con gái thì phải biết để lại sẹo là một điều cấm kị chứ?"

"Con xin lỗi thưa phu nhân."

"Phu nhân Poppy, tôi có vài việc cần trao đổi với trò Evelynn, phiền bà cho bọn tôi mượn bệnh thất một lúc được không?"

"Cứ thoải mái.

Lọ thuốc bôi ta để trên bàn ấy.

Con nhớ cầm về nhá."

Phu nhân Poppy cười vui vẻ nói rồi đi ra khỏi bệnh thất, nhường lại không gian cho bốn người.

Giáo sư McGonagall đóng mạnh cánh cửa phòng rồi quay lại nhìn ba đứa học trò:"Potter, Evelynn, đây là Oliver Wood.

Wood, cô đã phát hiện ra một Tầm thủ và một Truy thủ xuất sắc."

Vẻ mặt đang bối rối của Wood bỗng trở nên rạng rỡ."

Thiệt hả cô?"

Giáo sư McGonagall cười giòn giã:"Thiệt hoàn toàn.

Hai đưa này đích thực là một thiên tài bẩm sinh.

Đây là lần đầu tiên hai con cưỡi cán chổi đó hả?"

Estella lặng lẽ gật đầu.

Cô hoàn toàn không hiểu hai người kia đang nói gì, nhưng có vẻ là cô sẽ không bị đuổi học.

Hên quá, lo mãi.

Cô nhìn sang Harry thì thấy mặt thằng bé cũng thộn ra y chang.

Giáo sư McGonagall nói với Wood:"Harry, nó lao xuống từ độ cao hai sáu thước, chụp được trái cầu, vậy mà không trầy xước chút xíu nào.

Đến Charlie Weasley cũng không làm vậy được.

Còn Evelynn, con bé treo ngược mình trên cán chổi để đỡ lấy một người nặng gấp đôi mình, hơn nữa phản xạ và tốc độ của con bé cũng không phải dạng vừa."

Vẻ mặt Wood nở ra như thể từ đây giấc mơ của anh đã thành sự thực.

Anh xúc động hỏi hai đứa:"Anh biết em, Evelynn.

Anh có đọc qua bài báo hôm đấy và anh thực sự rất ấn tượng.

Cả hai xem Quidditch bao giờ chưa?"

Giáo sư McGonagall giải thích:"Wood là Thủ quân của đội bóng Quidditch nhà Gryffindor."

Điều này Estella biết vì cô coi phim, chỉ là cô không ngờ đến bản thân cũng sẽ gặp được kinh hỉ này.

Wood đi vòng quanh cả hai ngắm nghía và nói:"Harry đúng là sinh ra để làm Tầm thủ.

Nhẹ nhàng... nhanh nhẹn...

Còn em nữa, Evelynn, anh có thể thấy được các cơ xương của em rất chắc đấy, có hay luyện tập thể thao không?"

"Dạ có ạ."

"Tốt lắm.

Có tinh thần thể thao vậy là tốt.

Thưa cô, chúng ta phải sắm cho mỗi đứa một cây chổi xịn.

Em đề nghị một cây Nimbus 2000 hay một cây Cleansweep 7, được không ạ?"

"Cô sẽ nói chuyện với giáo sư Dumbledore để xem chúng ta có thể phá lệ nhận học sinh năm thứ nhất không.

Quỷ thần ơi, chúng ta cần có một đội banh mạnh hơn năm ngoái!

Kỳ thua Slytherin trong trận đó, ta thiệt tình chẳng còn mặt mũi nào mà nhìn lão Snape trong mấy tuần liền.

Cũng may gần đây con bé Evelynn này giành được điểm từ lão nên ta mới cảm thấy thành công hơn một tý."

Rồi giáo sư McGonagall nhướn mắt qua cặp kính để nhìn Harry và Estella, nghiêm nghị nói:"Cô muốn hai con phải luyện tập chuyên cần, nếu không cô sẽ đổi ý phạt lại hai đứa nặng đấy!"

Rồi bà nhoẻn miệng cười, nói tiếp:"Ba con chắc chắn sẽ tự hào lắm đấy Harry ạ.

Bản thân ba con cũng là một cầu thủ Quidditch xuất sắc mà."
 
(Đn Harry Potter) Miracle
Chap 32: Malfoy hạ mình đi xin lỗi!!?


Giờ ăn tối.

Harry vừa ăn vừa thuật lại cho Ron nghe những gì đã xảy ra khi đi theo giáo sư McGonagall vào trong tòa lâu đài."

Bồ nói giỡn hả?"

Ron đang cắn dở một miếng thịt bò và bánh mật, quên béng cả nhai thịt khi nghe Harry báo là đã được chọn làm Tầm thủ."

Tầm thủ?...

Nhưng đời nào học sinh năm thứ nhất... không đời nào...

Bồ sẽ là cầu thủ trẻ nhất từ..."

"... một thế kỷ nay."

Harry vừa thồn bánh vô miệng vừa tiếp lời Ron "Anh Wood nói với mình như vậy.

Và Ella sẽ trở thành Truy thủ trẻ nhất."

Cả hai cùng lúc nhìn sang con người đang phải hứng chịu cơn thịnh nộ từ đứa bạn thân mình.

Estella vui vẻ mỉm cười, chuyện hôm nay thực sự là một kinh hỉ với cô.

Đến cả dáng vẻ Regina lúc chửi tục cô cũng thấy dễ thương.

"Mày còn cười được hả cái con nhỏ này.

Mày tin tao đấm mày không?

Nghĩ gì mà dám hành động liều lĩnh như vậy hả?

Có phải mày đọc nhiều sách quá đến lú luôn rồi không?

Hay là mày quên mất cách dùng não rồi.

Mày vv....vv."

Regina bắn liên thanh một đoạn dài khiến đám học sinh xung quanh khiếp sợ.

Trời ơi truyền nhân của thầy Snape xuất hiện rồi!

Đến khi mệt lử vì nói nhiều, nhỏ mới ngồi xuống ghế thở dốc, tay thì cầm lấy ly nước mà Estella đưa đến tu một hớp.Estella cảm thấy đói ngấu sau những chuyện ly kỳ xảy ra ban chiều.

Sau hơn nửa tiếng quỳ nghe thuyết giáo, cuối cùng cô cũng được Regina tha cho, liền tiến đến ngồi cạnh Harry.

Cả ngày hôm nay như muốn rút cạn sinh mệnh nhỏ bé này của cô vậy, nhưng cũng đáng!"

Bọn mình sẽ bắt đầu luyện tập vào tuần tới.

Anh Wood muốn chờ cho vết thương của Ella khỏi hẳn rồi mới cho bọn mình nhập môn.

Nhưng đừng nói cho ai biết nhe!

Anh Wood muốn giữ bí mật."

Đúng lúc ấy, Fred và George bước vô phòng ăn.

Vừa nhìn thấy Harry và Estella, họ vội vã bước tới."

Giỏi lắm!"

George nói nhỏ vào tai hai đứa:"Anh Wood nói cho tụi anh biết rồi.

Tụi anh cũng ở trong đội banh mà – Tụi anh là Tấn thủ."

Fred nói:"Anh nói cho em biết nhé, chắc chắn năm nay chúng ta sẽ giành được cúp Quidditch.

Từ hồi anh Charlie ra trường, chúng ta mất luôn chức vô địch, nhưng năm nay đội nhà mình sẽ sáng láng cho coi.

Hai đứa phải chơi cho giỏi nhe.

Lúc nãy anh Wood thiếu điều nhảy cẫng lên khi báo cho tụi này hay tin hai đứa em được tuyển vô đội."

George nói:"Thôi, tụi anh phải đi đây.

Lee Jordan nói là nó vừa phát hiện được một con đường bí mật dẫn ra khỏi trường."

Fred bảo:"Tao dám cá đó là con đường phía sau bức tường Gregory Khả Ái mà hồi mới đi học tuần đầu tụi mình đã mò ra.

Thôi, hẹn gặp lại sau nha!

Tạm biệt Ronny, Harry, Công chúa."

Estella chán nản quay sang nói với Ron:"Không có cách nào làm hai ảnh ngưng gọi mình như vậy hả?"

"Không thể đâu.

Nếu việc đó mà xảy ra thì chắc ngày thế giới sẽ loạn mất.

Cái biệt danh Ronny đeo bám tớ từ lúc sinh đến giờ nè."

Fred và George vừa đi khuất thì Draco xuất hiện nhưng không phải đến gặp Harry mà là tìm đến Estella"Ella vừa nãy ở sân...Tao xin lỗi.

Nếu cô McGonagall có trách mắng gì mày thì cứ bảo là tao cũng được."

Không chỉ có Harry và Ron mà Estella cũng rất ngạc nhiên khi Draco chủ động đi xin lỗi như vậy.

Ai cũng biết là cái tôi của cậu ta còn cao hơn cả đỉnh Everest nữa.

Vậy mà giờ đây thằng nhóc lại hạ mình đi xin lỗi!?

Thật là con mẹ nó cẩu huyết mà.

Nếu không được chứng kiến tận mắt thì còn lâu Ron và Harry mới tin là thật."

Không sao.

Giáo sư chỉ nhắc nhở một chút thôi.

Ngoài ra thì không có việc gì hết.

Tớ và Harry cũng không có bị phạt hay đuổi học."

"Gì?

Cả Potter nữa á--khụ khụ.

À ý tao là vậy thì tốt rồi nhỉ.

Còn về vụ con nhỏ Bulstrode thì đừng lo, nó bị bắt đến văn phòng thầy Snape sau tiết học và bị thầy ca cho một bản rồi.

Trong vòng ba tháng, mỗi ngày nó sẽ phải lau dọn phòng tắm cùng phòng sinh hoạt.

Suýt nữa thầy còn trừ điểm nhà cơ."

"Thầy Snape á!?"

"Đúng vậy.

Ban đầu nghe chị Genma kể tao cũng ngạc nhiên lắm.

Nhưng thấy vậy cũng đáng.

Thôi tao đi đây.

Ăn tiếp đi."

Draco nói rồi xoay người rời đi, không thèm đoái hoài đến ánh mắt giết người của Ron và Harry ở phía sau.

Ron quay sang thì thầm với Harry:"Thằng đó chắc chắn là để ý đến Ella rồi.

Nếu không thì với tính nó thì tớ cá chắc 100 galleons là còn lâu nó mới chịu vác mặt đi xin lỗi."

Harry không nói gì chỉ gật đầu đồng tình.Trong khi đó, Estella đang chìm suy tư.

Nếu chỉ có mỗi việc là Slytherin gây sự với Griffindor thì thầy Snape còn lâu mới để tâm đến, hơn nữa cũng đâu có ai bị thương đâu.

Vậy thì tại sao Bulstrode lại bị phạt nhỉ?Estella không biết rằng Draco còn giấu nó một việc.

Đó là thằng nhỏ cùng với Pansy và Regina đã thêm mắm thêm muối vô câu truyện.

Nào là Bulstrode coi thường phù thủy thuần huyết, nào là đả thương bạn học, nào là không coi quy định của nhà ra gì vv...vv.

Nói đến vậy mà giáo sư không tức điên lên mới là lạ =)))
 
(Đn Harry Potter) Miracle
Chap 33: Bức thư từ cô nhi viện


Một tuần sau đó của Estella diễn ra vô cùng thuận lợi.

Không có xung đột cũng như không phải vô bệnh thất một lần nào nữa.

Vết thương trên tay của cô cũng biến mất theo đúng nghĩa sau hai ngày bôi thuốc, ngay cả sẹo cũng không thấy luôn.

"Mày nên cảm ơn thì lọ thuốc đấy đi.

Nếu mà để lại sẹo thì tao sẽ giết mày."

Regina đi bên cạnh nó lặp đi lặp lại một câu nói đến 7 lần từ tuần trước đến giờ.

Estella không biết làm gì hơn việc nở một nụ cười.

Cả hai vui vẻ bước vào đại sảnh, vẻ mặt không giấu nổi sự háo hức.Vì hôm này là ngày phát thư.Như mọi khi, đàn cú ùa vào Đại sảnh.

Lần này, ai cũng đặc biệt chú ý tới hai bưu kiện dài ngoẵng, phải cần tới mười hai con cú to mới khiêng nổi.

Cũng như mọi người, Harry rất háo hức muốn biết có gì bên trong cái gói đó, và cậu vô cùng kinh ngạc khi những con cú thả cái bưu kiện ấy xuống ngay trước mặt cậu.

Estella cũng nhận được bưu kiện như vậy nhưng thay vì thả cái bốp xuống như Harry, sáu con cú khênh bưu kiện nhẹ nhàng đặt nó xuống bàn trước mặt Estella."

Đến cả mấy con cú cũng biết phân biệt đối xử nữa hả?"

"Đúng là đồ mê gái."

Estella khúc khích cười khi nghe thấy Ron cùng Harry nói vậy.

Cô xé bánh mì ra bón cho từng con một.

Bọn cú vui vẻ ngậm lấy xong rồi sải cánh bay đi.

Bỗng có một con cú trắng muốt lao vào hướng đến chỗ Estella và thả xuống hai lá thư, sau đó chễm chệ ngồi lên trên đầu cô."

Cảm ơn em nhé, Nix.

Một miếng dăm bông thế nào?"

Nix-con cú của Estella kêu lên một tiếng rồi ngậm lấy miếng thịt.

Estella không mở bưu kiện vì cô biết bên trong là gì, thay vào đó cô mở phong thư không viết tên trước, bên trong là chữ của cô McGonagall."

ĐỪNG MỞ BƯU KIỆN Ở BÀN ĂNTrong đó có cây Nimbus 2000 mới toanh của con, nhưng cô không muốn mọi người biết là con có một cây chổi thần, kẻo tất cả đều vòi cho được một cây.

Oliver Wood sẽ gặp con ở sân bóng Quidditch vào 7 giờ tối nay để bắt đầu đợt huấn luyện thứ nhất.

Cô mong hai đứa sẽ không đến muộn.

Nhớ luyện tập chăm chỉ vào nhé.Giáo sư McGonagall."

Estella quay sang thì thấy Harry và Ron đang vui mừng đến mức muốn nhảy cẫng lên nhưng mà phải tém lại vì chuyện này là hoàn toàn bí mật.Ron rên nhẹ lên ghen tỵ:"Cán Nimbus 2000!

Mình còn chưa từng được sờ vô nữa là..."

Estella tiếp tục bóc bức thư tiếp theo được gửi đến, nó là thư từ cô nhi viện."

Thân gửi Ella,Chị đã nghe Ren kể lại mọi chuyện rồi.

Thú thật là lúc con bé nói em phải nhập viện đến hai lần trong tuần đầu tiên đi học thì chị đã suýt ngất.

May sao con bé nói mọi việc đã yên ổn thì chị mới yên tâm.

Đám trẻ ở cô nhi viện thức sự rất nhớ mấy chiếc bánh của em đấy (thực ra cả chị nữa).

Nếu được về thì em hứa phải làm thật nhiều nha!

Ngoài ra chị cũng muốn thông báo với em một việc.

Cô nhi viện đã được xây lại rồi đấy.

Giờ nó to hơn và tiện nghi hơn rất nhiều.

Thực sự cảm ơn số tiền của em và Ren rất nhiều.

Bây giờ không ai lo không đủ đồ mặc vào mừa đông nữa rồi.

Chị chúc hai đứa có một học kì vui vẻ nhé.P/S: Làm ơn cẩn thận dùm chị cái.

Em mà làm sao là chị thắt cổ đấy.Chị yêu của emAnna"Estella cười cười đọc bức thư rồi sau đó lôi giấy và bút ra để hồi âm."

Thân gửi chị Anna,Em xin lỗi vì đã làm chị lo lắng nhưng giờ em ổn rồi ạ.

Trường học thực sự rất vui (nhưng hiển nhiên cũng rất nguy hiểm) và em cũng kết được thêm rất nhiều bạn mới.

Giáng Sinh em và Ren sẽ về thăm mọi người.

Và em hứa hôm đó sẽ là đại tiệc bánh ngọt.

Em cũng rất vui khi nghe tin cô nhi viện đã được xây lại.

Nơi đó giống như nhà của em vậy.

Số tiền đó vẫn chưa là gì so với công nuôi dưỡng của chị và các sơ dành cho bọn em nên chị không cần phải cảm ơn đâu.

Trời bắt đầu chuyển lạnh rồi, nên chị và mọi người nhớ giữ gìn sức khỏe nhé!Yêu mọi ngườiEstella Evelynn""Bé cưng, lần này lại phải nhờ em đi một chuyến rồi."

Nix kêu lên một tiếng rồi sải cánh bay đi.

Estella đem bút cất cẩn thận rồi ngẩng lên, hồn kinh phách lạc khi thấy mọi người đang nhìn mình chăm chú từ nãy đến giờ."!!?"

Con mẹ nó!Đau tim vl!Bảo sao từ nãy đến giờ thấy im im.Estella giật thót mình đưa tay lên ôm tim, giọng run run hỏi:"C...có việc gì....sao ạ?"

"Em biết làm bánh sao, Ella?"

Chị Annie nhìn nó rồi hỏi.

Estella khẽ gật đầu.

Ngay lập tức, ánh mắt mọi người xung quanh nhìn cô liền sáng lên như nhìn thấy bảo vật.

Sống lưng của cô liền trở nên lạnh toát."

Ella, tui muốn ăn bánh bà làm!"

Pansy, bằng một cách vi diệu nào đó đã nghe thấy cuộc nói chuyện, phi đến bám dính trên người Estella."

Con bánh bèo kia.

Buông bạn thân bà ra mau."

Regina chạy vội đến cố gắng kéo Pansy ra khỏi người của Estella.

Pansy dù bám chặt đến mấy thì cũng không thể đọ nổi với sức của một người dân thể thao như Regina, nhỏ nhanh chóng bị lôi xuống."

AAA!

Bỏ tao xuống con khỉ kia.

Nhăn hết quần áo tao rồi."

"Tao bỏ mày xuống là mày sẽ lại lao lên người Ella đúng không.

Mơ đi nhá!"

Và yeah!

Mọi người biết chuyện gì xảy ra tiếp theo rồi đấy.Estella bất lực vừa phải chịu sự ồn ào từ phía sau, vừa phải chịu ánh mắt tràn ngập mong đợi từ mọi người.

Cô thở dài nói:"Em biết rồi.

Chiều nay chỉ có 2 tiết, em sẽ làm."

"YEAH!"
 
(Đn Harry Potter) Miracle
Chap 34: Luật hoa quả không chừa một ai


Tiết Phòng chống nghệ thuật hắc ám là tiết cuối cùng của ngày hôm nay.

Và cũng như mọi ngày, cả lớp phải hứng chịu khí lạnh tỏa ra từ người Estella.

Trái với đám học sinh, Tom vô cùng vui vẻ khi nhìn thấy vẻ mặt tức đến điên người nhưng lại không thể làm gì của Estella.

Hắn còn thoải mái thưởng cho mỗi nhà mười điểm.

"Được rồi buổi học kết thúc.

Các trò về viết luận văn chi tiết về giống loài Bowtruckle cho thầy.

Và nhớ phải dài ít nhất hai tờ giấy da."

Estella thu gọn sách vở rồi vội vã hướng tới của lớp, lúc đi qua bàn giáo viên thì nghe thấy tiếng nói:"Cảm ơn quyển sách của trò nhé.

Chúng hay lắm."

Estella khựng lại, cố nặn ra một nụ cười nhưng gân xanh lại nổi lên đầy trên trán."

Vậy ạ.

Giáo sư cứ đọc vui vẻ nhé."

Sau đó hậm hực dậm chân bỏ đi.

Đám Draco và Harry không nghe được hai người nói gì.

Chỉ thấy nụ cười trên mặt giáo sư Riddle hình như tươi hơn vừa nãy, còn mặt của Estella thì ngày càng đen.Estella hướng tới kí túc xa của Griffindor, sau khi đọc mật khẩu cho Bà Béo thì chui qua lỗ hổng rồi trực tiếp đi lên phòng.

Sau khi cất gọn sách vở, cô liền đi tắm và thay cho bản thân một bộ đồ thoải mái.

Đem tay áo sắn gọn lên, với tay lấy chiếc tạp dề treo trên mắc mặc vào, Estella với khí thế hừng hực lao vào làm bánh.

Estella đóng đô trong phòng từ lúc bốn giờ chiều cho đến tận tối, cũng không ai thấy cô trong giờ ăn.Lao lực suốt mấy tiếng, Estella phải nhờ đến ma thuật mới có thể làm xong một núi đồ ngọt với cường đồ lớn như vậy, gồm 15 hộp macaron, 12 hộp donut, 12 hộp dorayaki, 17 hộp mochi, 22 hộp bánh quy và ba thùng trà sữa.

Cả căn phòng của cô chất đầy các hộp to nhỏ.

Estella dùng bùa thu nhỏ hai phần ba số đó rồi cho vào túi, còn lại 5 hộp macaron, 5 hộp donut, 5 hộp dorayaki, 5 hộp mochi, 5 hộp bánh quy và một thùng rưỡi trà sữa.Mọi người đang ngồi trong phòng sinh hoạt giật khi thấy, đàn em dễ thương đang bê liền một lúc ba chồng hộp cao chót vót đến đụng cả trần loạng choạng bước đến.

Mấy anh chị năm trên thấy vậy liền lại bê giúp."

Gì mà nhiều hộp vậy?"

"Anh đến phục em khi bê được đống này."

"Sao em không dùng bùa chú cho nhanh?"

Nghe anh Percy hỏi vậy, Estella chỉ biết cười trừ.

Đâu thể nói rằng cô dùng hết ma thuật rồi.

Nên đành lảng tránh sang việc khác.

"Đây là bánh ngọt em làm.

Mọi người cứ ăn đi nhé.

Em phải qua bên Slytherin tý."

Mọi người nghe đến chữ bánh ngọt thì hai mắt sáng hơn sao, vội vàng lao vào ăn như hổ đói.

"Ngon quá!"

"Bánh như tan luôn trong miệng vậy."

"Mềm quá!"

"Có khi còn ngon hơn cả đồ ăn mà đám gia tinh làm nữa."

Estella mơ hồ nhìn thấy mấy bông hoa nhỏ bay tứ tung trong phòng.

Cô khẽ cười rồi bước qua bước chân dung Bà Béo và đi sang dãy nhà Slytherin.

Trên đường đi Estella cũng có gặp rất nhiều người.

Cô cho cô McGonagall một hộp mochi, ông Flich một hộp dorayaki, bà Poppy một hộp bánh quy, giáo sư Sprout một hộp donut và đưa một cách miễn cưỡng hộp macaroon cho kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai.

Estella thề là nếu không biết người trước mặt đáng sợ đến mức nào thì chắc chắn cô sẽ vả cho tên này mấy phát.

Tom đưa mắt nhìn bóng lưng đang hậm hực bỏ đi, chân không ngừng trút giận lên sàn nhà, thì miệng không tự chủ mà nhếch lên, vui vẻ cầm hộp bánh về phòng làm việc.

Trêu con nhóc này vui thật!

Lần sau trêu tiếp.

Estella phải đi vòng qua sân trường và leo lên xuống gần hai chục cái cầu thang thì mới đến được kí túc xá của Slytherin.

Cô chống tay lên tường thở hồng hộc, trong lòng thầm trách tại sao trường lại yểm bùa chống độn thổ.

Sao vài phút hồi sức, Estella đứng trước cửa phân vân không biết nên vào kiểu gì khi không có mật khẩu thì đột nhiên bức tranh bị dịch sang một bên, một bóng đen phi từ trong ra nhảy vồ lên người cô.

"Oái!

ĐM.

Ngã bây giờ.

Tao bảo là ngã.

Mẹ mày Ren buông bố ra."

Regina quàng hai tay bấu thật chặt vào cổ của Estella, vòng hai chân siết chặt vào eo cô.

Nếu mà để người khá nhìn thấy cảnh này chắc sẽ tưởng là nhỏ đang định giết người.

"Đụ má khó thở.

Buông buông."

Đám học sinh bên trong nghe thấy tiếng động thì tò mò nhìn ra xem, thấy cảnh này thì không khỏi thắc mắc.Hai đứa kia đang làm cái qq gì vậy?Ngày nào cũng tấu hài bộ không chán hả?Chợt có một bàn tay vươn đến đánh cái bốp lên đỉnh đầu của Regina làm nhỏ đau đớn đưa tay ôm đầu lăn lộn gào thét dưới đất."

Con mẹ nó, đứa nào vậ---"Regina quay đầu định chửi ầm lên một trận thì bắt gặp một khuôn mặt trông như quỷ Tula vừa từ địa ngục chui lên"Hu...huynh trưởng???"

"Làm sao?

Đứa này đánh này?

Ý kiến?"

"Dạ không.

Đầu em đây.

Chị đánh bao nhiêu cũng được ạ."

Regina sợ hãi cúi gập đầu nói bằng một giọng trịnh trọng khiến Estella ngạc nhiên vô cùng.

Trong lòng cô thầm đốt pháo 7749 lần.Cuối cùng cũng có người trị được con này.Mày thích ngang ngược không?Chết bà mày rồi con ạ =))))Nghiệp tụ vành môi!Luật hoa quả không chừa một ai!
 
(Đn Harry Potter) Miracle
Chap 35: Làm quen với Quidditch


Chị Genma cuối cùng cũng chú ý đến sự xuất hiện của kẻ lạ mặt là Estella.

Chị mở lời:"Chào Evelynn.

Tại sao em lại sang đây?"

"Chào chị.

Em mang cà phê sang ạ."

Estella nói rồi đưa một túi vải chứa toàn bịch cà phê đưa cho huynh trưởng Genma.

Chị cũng vui vẻ nhận lấy"Cảm ơn.

Vậy còn thứ đó?"

"Cái này là bánh ngọt ạ.

Em có làm một chút.

Mong chị không chê."

Chị Genma chưa kịp nói gì thì Pansy từ trong phi ra ôm lấy mấy hộp bánh.

Hai mắt sáng rỡ như vừa tìm thấy châu báu"Không ai chê đâu.

Cảm ơn nha!

Yêu Ella lắm."

Khóe môi chị Genma khẽ giật giật.

Chị đưa tay vuốt mặt thở dài, nghiêm giọng nói:"Parkinson, chú ý lễ nghi."

Rồi chị quay sang Estella:"Cảm ơn thành ý của em."

"Không có gì đâu ạ.

Em xin phép đi qua đây tý ạ."

"Ừ.

Cẩn thận giám thị Flich."

"Vâng.

Em chào chị.

Chào mọi người."

Estella vừa khuất bóng, Pansy liền bê mấy hộp bánh định chạy ù lên phòng đem đi giấu nhưng lại bị kéo vai."

Tính đi đâu vậy hả?

Cái này là của chung.

Không phải của riêng mày."

Regina như nhìn thấu được ý đồ của Pansy, đen mặt nói."

Xì.

Không cần mày nói."

Pansy bĩu môi nói rồi bê chỗ bánh ra phòng khách.Ban đầu đám rắn thấy đây là đồ ăn từ nhà Griffindor đưa đến thì không đụng vào.

Nhưng thấy đám của Draco, thậm chí là chị huynh trưởng cũng ăn ngon lành thì mò mẫm đến.

Sau đó là một trận chiến nổ ra!Estella vẫn đang vui vẻ hướng đến sân Quidditch, hoàn toàn không biết mấy hộp bánh tưởng như vô hại của mình đã gây nên thế chiến thứ ba.

Vừa ra đến nơi liền thấy Harry đang bay trên không.Các khán đài vây quanh nhô lên cho hàng trăm chỗ ngồi đủ cao để khán giả có thể theo dõi trận đấu diễn ra trên không.

Ở hai đầu sân có ba cây cột vàng, đầu cột có những vòng tròn.

Những cây cột đó khiến Harry nhớ đến những cái que thổi bong bóng keo mà trẻ con Muggle thường chơi.

Chỉ có điều những cây cột này cao những mười sáu thước.Estella đưa mắt nhìn Harry lượn vòng quanh mấy cây cột gôn, tăng tốc, rồi bay sà xuống sân.

Trông thẳng nhỏ có vẻ rất vui."

Hai đứa đến sớm nhỉ?"

Anh Oliver đột nhiên xuất hiện khiến Estella giật bắn mình, cô kêu lên một tiếng.

Anh Oliver thấy vậy liền phì cười:"Làm gì sợ hãi thế.

Anh cũng đâu có ăn thịt em."

Rồi anh hét lớn: "Ê, Potter.

Xuống đây!"

Harry đưa nhìn thì thấy hai người, cậu liền hướng chổi bay xuống.

Thấy Harry tiếp đất một cách điêu luyện, anh Oliver cười tười:"Giỏi lắm.

Giáo sư McGonagall nói quả không sai.

Em đúng là cầu thủ Quidditch bẩm sinh.

Tối nay anh chỉ cần hướng dẫn hai em luật chơi, rồi hai đứa bắt đầu luyện tập với cả đội luôn, mỗi tuần ba buổi"Anh khuỵu xuống rồi mở cái hộp ở dưới chân ra, bên trong là bốn trái banh khác cỡ nhau.

Anh nói:"Cả hai đứa đã biết những gì về Quidditch rồi.

Nói anh nghe nào."

Harry mở lời:"Dạ.

Quidditch có hai đội, mỗi bên có bảy cầu thủ, trong số đó có ba người được gọi là Truy thủ, một Thủ quân, hai Tấn thủ và một Tầm thủ.

Gồm ba trái banh là Quafle, Bludger và Snitch."

Estella tiếp lời:"Truy thủ ném Quaffle cho nhau và đưa nó vô vòng để lấy điểm.

Thủ quân bay vòng vòng quanh những cái vòng của đội mình để ngăn không cho đối phương ghi điểm.

Tấn thủ bảo vệ cầu thủ đội nhà khỏi bị Bludger tấn công, rồi làm sao cho chúng quay sang tấn công các cầu thủ đội đối phương.

Công việc của Tầm thủ vô cùng quan trọng.

Đó là phải bắt được trái Snitch trước đội của đối thủ.

Trận đấu cũng chỉ kết thúc khi trái Snitch được bắt."

Anh Oliver gật đầu hài lòng.

Anh nói:"Tốt lắm.

Về cơ bản thì luật lệ chính là vậy.

Bây giờ Harry sẽ luyện tập bằng cách bắt lấy mấy trái bóng này.

Mình sẽ không dùng bóng Snitch vì bây giờ là trời tối, rất dễ bay mất.

Còn Ella, hơi xấu hổ một chút nhưng công việc của Truy thủ thì người rõ nhất không phải là anh mà là Angelia.

Hơn nữa còn cần phải luyện tập theo đội nên là bữa nay em sẽ tập bay nhé."

Harry và Estella nhận được công việc thì gật đầu, sau đó mỗi người một góc luyện tập.

Estella vừa thực hiện mấy động tác ép dẻo và dãn cơ, vừa đưa mắt nhìn Harry luyện tập.

Phải thú thật là trong bất kì một thế giới nào thì Harry đều là một Tầm thủ xuất sắc!

Thằng bé tập bắt bóng vô cùng chính xác, kĩ năng điều khiển chổi thuộc dạng thượng thừa, hoàn toàn không có một động tác thừa nào.Chợt Estella nghe thấy tiếng động.

Cô liền đứng dậy, tay thủ sắn đũa phép rồi đưa mắt nhìn xung quanh.

Tiếng động đó phát ra từ phía rừng cấm.

Estella nhìn thấy phía sau một cái cây to lấp ló vài cái bóng đen.

Do trời tối nên cô cũng không thể biết chính xác đó là gì.

Đang cố nhìn kĩ xem thứ sinh vật đó là gì thì đột nhiên một bàn tay đặt lên vai của Estella dọa cô đứng tim đến ngã khuỵu xuống đất.

"A!"

Harry giật mình lúng túng.

Cậu nhóc một tay vươn ra kéo Estella dậy ,một tay đưa ra sau gãi gáy:"Xin lỗi.

Tớ không cố ý làm cậu giật mình""À...Không sao.

Được nghỉ rồi hả?"

"Ừ.

Anh Oliver cho nghỉ một lúc.

Sau đó tập thêm một tiếng rồi về ngủ."

"Vậy hả?"

Estella đưa mắt nhìn về phía Rừng Cấm.

Bóng đen đó đã biến mất.

Cô khẽ nheo mắt lại rồi đi tới chỗ túi đồ, lấy ra một bình trà sữa và một chiếc khăn đưa cho Harry."

Lau đi.

Để mồ hôi thế xong trúng gió lại mệt."

"Cảm ơn cậu."

Harry đưa tay nhận lấy, mở chai nước ra tu một hớp lớn.

Estella liền đưa một chai cho anh Oliver rồi lấy một chai cho bản thân.

Sau đó ngồi phịch xuống và lôi một hộp bánh ra."

Hai người ăn chứ?"

"Đương nhiên."

Oliver cắn một miếng bánh donut, không khỏi cảm thán:"Ngon quá!

Em khéo tay thật đấy."

"Anh quá khen rồi ạ."

"Thôi được rồi."

Anh Oliver ăn nốt miếng bánh sau đó đứng dậy, nói "Tập nốt để rồi còn về ngủ nào."
 
(Đn Harry Potter) Miracle
Chap 36: Sự cố Lễ Hội Ma


Ngày hôm sau chính là ngày lễ Hội Ma, mọi người thức dậy trong mùi bánh bí nướng thơm ngào ngạt khắp Sảnh đường.

Đời càng đẹp hơn khi giáo sư Flitwick thông báo trong lớp học Bùa mê là thầy sắp dạy đến mục điều khiển đồ vật bay, điều mà lũ học trò ao ước bấy lâu nay.

Chẳng là có lần chúng đã trông thấy thầy Flitwick làm cho con cóc của Neville bay vòng vòng khắp căn phòng.Giáo sư Flitwick chia lớp thành từng đôi để thực tập.

Harry bắt cặp với Seamus, Ron bị chia cặp với Hermione còn Estella thì bắt cặp cùng một cậu bạn điển trai với mái tóc xám và cặp mắt màu xanh lá."

Xin chào Evelynn.

Lần đầu gặp mặt.

Tôi là Theodore Nott."

"Rất vui được bắt cặp với cậu."

Hai người bắt tay làm quen trước ánh mắt như dao găm của Pansy và Regina.

Estella còn nghe thấy hai cô nàng lẩm bẩm:"Tên Nott khốn khiếp.

Đáng ra mình mới là người nên cặp với Ella."

"Đồ trà xanh!

Cái thứ giật bạn thân người khác."

Theo•trà xanh•dore: Tôi đụng chạm gì mấy người à?

Thấy sắp chứ có phải tại tôi đâu?

Estella: Ráng chịu đi.

Cậu sẽ quen dần thôi.

Giọng giáo sư Flitwick rin rít, và ông vẫn phải kiễng chân trên đống sách, như mọi khi:"Đừng quên rằng các trò đang thực tập cử động cổ tay cho nhẹ nhàng.

Điệu và nhẹ.

Nhớ, điệu và nhẹ.

Nhớ rằng đọc đúng lời từng câu thần chú là cực kỳ quan trọng.

Các trò đừng quên cái gương lão phù thủy Baruffio, chỉ vì phát âm nhầm "f" thành "s" mà rốt cuộc bị cả một con trâu đè lên ngực, ngã lăn đùng ra sàn."

Đối với một đứa học trước như Regina và Estella, cả hai chỉ đã có thể thực hiện câu thần chú một cách điêu luyện ngay lần đầu tiên.

Estella chỉ đơn giản là vung đũa một cái, cái lông ngỗng đã trực tiếp bay lên rồi biến thành một con chim bồ câu tung cánh bay ra ngoài cửa sổ."

Tốt lắm trò Evelynn.

Rất ấn tượng.

Thêm mười điểm nữa cho Griffindor.

Trò rất có thiên phú đấy."

"Em cảm ơn lời khen của giáo sư."

Theodore hơi nghiêng người sang nói nhỏ vào tai Estella:"Thần chú vô thanh?

Quả nhiên lời đồn về việc cậu là thiên tài bùa chú không sai lắm nhỉ?"

"Tôi không biết cậu nghe từ đâu ba cái tin đấy nhưng làm ơn đừng nghe.

Tôi chỉ muốn làm một học sinh bình thường thôi."

"Tiếc quá.

Tin đồn đã lan xa lắm rồi."

Estella nghe Theodore nói thì đưa tay lên che mặt và thở dài.

Khỏi nói cô cũng biết người tung tin là Regina.

Với cái miệng rộng năm tấc đó thì sao nó chịu im lặng trong một giây được.Regina đang khịa Pansy thì đột nhiên hắt xì một cái."

Eiu!

Tởm quá.

Mày bệnh đấy hả Royallize.

Né xa tao ra cái thứ nghiệp chướng này."

"Nghiệp chướng cái đầu mày ấy.

Ngon thử làm cái lông bay lên đi."

"Mày tự hào cái gì?

Nếu không nhờ Ella thì chắc gì mày đã làm được."

"Đây tự hào vì Ella là người dạy đấy.

Làm sao?

Ghen tị hả?"

Việc hai người này gây gổ với nhau xảy ra quá thường xuyên đến nỗi giáo sư Flitwick cũng không thèm nhắc.

Thầy chỉ thở dài một cái."

Ra cậu chính là người dạy bùa chú cho Royallize sao?

Vậy cậu có phiền không nếu chỉ cho tôi?"

"Cũng được.

Cậu chỉ cần đọc thật rõ ràng và vung đũa nhẹ thôi.

Đọc như vậy nè.

Wing-gar-dium Levi-o-sa."

Theodore mấp máy môi làm theo lời Estella nói nhưng vẫn không được."

Cổ tay cậu cứng ngắc quá.

Phải làm như vậy nè."

Estella cầm lấy bàn tay của Theodore rồi nhẹ nhàng vung từ dưới lên."

Như vậy đó.

Cậu thử đi."

Theodore hơi đờ người khi cảm nhận được sự mềm mại ở bên tay cầm đũa, sau đó cậu gật đầu rồi làm theo Estella chỉ dẫn.

Cậu vung tay một cách uyển chuyển rồi đọc:"Wing-gar-dium Levi-o-sa."

Lần này chiếc lông khẽ rung rồi từ từ bay lên."

Làm tốt lắm trò Nott.

5 điểm cho nhà Slytherin."

Estella cũng mở lời khen cậu bạn:"Không tồi đâu.

Cậu học nhanh đấy."

"Cảm ơn.

Được cậu khen thì quả thật rất vinh hạnh."

Estella bật cười khi thấy Theodore nói chuyện một cách trịnh trọng như vậy."

Cậu không cần nghi lễ như vậy đâu."

"Thói quen ăn vào máu rồi.

Thông cảm."

Nhìn vẻ mặt bất đắc dĩ của Theodore, Estella bật cười "Vậy thì đành chịu nhỉ?"

"Mà cậu có thời gian không?"

"Chi vậy?"

"Món bánh hôm bữa cậu mang ăn rất ngon.

Liệu tôi có vinh dự để nếm thử lại một lần nữa chứ?"

"Tất nhiên là được.

Có lẽ cuối tuần tôi sẽ rảnh.

Hẹn cậu cạnh Hồ Đen nhé?"

"Được chứ."

Hai người nói chuyện vui vẻ mà không để ý đến xung quanh.

Toàn bộ học sinh trong lớp đổ đầy mồ hôi nhìn đống sát khí mà 4 người Harry, Draco, Pansy và Regina tỏa ra."

Cái tên cơ hội đó!!!"

Vì có lễ hội nên hôm nay các tiết học tan sớm hơn một chút.

Sau khi cất sách vở, Estella và Regina cùng nhau đi đến Đại sảnh.

Hàng ngàn con dơi đeo lủng lẳng trên trần và tường, trong khi hàng ngàn con khác sà xuống các dãy bàn như những đám mây đen nghịt, làm cho những ngọn nến thắp trong ruột những trái bí ngô chập chờn và tắt ngấm.

Đồ ăn đột ngột hiện ra trên những chiếc đĩa vàng, y như trong bữa tiệc khai giảng hồi đầu năm học vậy.Estella đưa mắt nhìn xung quanh, thấy Hermione đang ngồi nói chuyện vui vẻ với Parvati thì khẽ thở phào."

May mà Ron với Hermione không ghét nhau như trong truyện."

Đột nhiên hồn ma ngài Nicholas hớt hải bay vào.

Ông gào lên với một giọng run sợ."

Không hay rồi Hiệu trưởng.

Quỷ khổng lồ......

Quỷ khổng lồ sổ hầm ngục!"

Cả sảnh bùng nổ.

Đám học sinh gào thét điên cuồng.

Tiếng ồn ào xôn xao dậy lên.

Cụ Dumbledore phải dùng cây đũa thần của mình vẩy ra một tràng pháo bông đỏ tía mới giữ được trật tự.

Cụ ra lệnh:"Các Huynh trưởng, dẫn học sinh của nhà mình về phòng ngủ ngay lập tức."

Sau đó toàn bộ giáo sư rời ghế rồi chạy đi.

Huynh trưởng Percy thi hành lệnh ngay:"Học sinh năm thứ nhất, nắm tay nhau, đi theo anh.

Các em cứ theo đúng hướng dẫn của anh thì không sợ con quỷ khổng lồ.

Đứng sát sau lưng anh nhé...

Xin tránh đường cho học sinh năm thứ nhất...

Xin lỗi, tôi là Huynh trưởng đây."

Bọn trẻ đi qua những đám người đang vội vã ngược xuôi đủ mọi hướng.

Vì Griffindor và Slytheirn cùng hướng một đoạn đường nên giờ Estella đang chạy ngay cạnh Regina."

Ella.

Mày nghĩ là tại sao quỷ khổng lồ lại sổ hầm ngục được?"

"Tao đoán là có người thả nó ra.

Nhưng tao không rõ lắm."

Đột nhiên cả đoàn người dừng lại.

Đám học sinh mặt mày tái mét khi nhìn thấy một con quỷ khổng lồ cao đến gần chục mét đang đứng ở chỗ cầu thang.
 
(Đn Harry Potter) Miracle
Chap 37: Đụng độ kẻ thù


"Không ổn rồi.

Giờ làm sao về lại kí túc xá được?"

Ron lo lắng quay sang nói với Harry.Mặt huynh trưởng Percy và Genma liền trở nên trắng bệch.

Hai người cùng với mấy anh chị năm trên chạy lên chắn trước mặt đám năm nhất."

Mấy đứa đừng lo.

Có anh chị ở đây rồi.

Mau lùi ra sau đi."

Mặc dù chị Angelina nói như vậy nhưng ai cũng có thể thấy được rằng chị đang rất sợ.

Mà như vậy cũng đúng.

Dù là phù thủy năm trên đi nữa nhưng gặp phải chuyện như vậy cũng là lần đầu tiên."

Không thể chạy ngược lại được vì chắc chắn nó sẽ đuổi kịp.

Chỉ còn cách cầm chân nó để mấy học sinh chạy đi tìm giáo sư thôi."

Chị Genma quay sang nói với anh Percy.

Con quỷ khổng lồ bắt đầu cử động.

Nó từ từ tiến từng bước đến chỗ đám học sinh đang đứng.

Đám con gái khóc nấc lên.

"Làm sao bây giờ?

Chúng ta chưa học bùa tấn công."

Anh Percy lo lắng nói, khuôn mặt anh đầy mồ hôi.Con quỷ bất ngờ vung gậy lên khiến mấy anh chị năm trên giật mình, vài đứa học sinh năm nhất hét lớn.

Đột nhiên có hai giọng nói vang lên."

Protego""Fianto Duri"Một màn chắn bạc hiện ra chặn lại đòn tấn công của con quỷ khổng lồ.

Đám học sinh liền giật mình quay lại."

Ella!

Regina!"

Estella hét lên:"Mau chạy đi.

Fred, Geogre, hai anh biết nhiều lối đi bí mật mà.

Mau dẫn mọi người đến nơi an toàn đi."

"Vậy còn hai đứa?"

"Bọn em sẽ theo sau.

Mau chạy đi.

Cái màn chắn không trụ được lâu đâu."

Estella đổ mồ hôi khi thấy cái màn chắn đã xuất hiện vết nứt dưới những đòn tấn công hung bạo của con quỷ khổng lồ.

Harry mở miệng định nói thêm gì đó nhưng lại bị Ron kéo đi."

Chúng ta không giúp được gì đâu.

Mau chạy thôi."

Sau đó cặp song sinh nhà Weasly chạy vượt lên phía trước lên đoàn người rẽ vào một lối đi khác.Regina hướng đũa phép lên trên rồi nói:"Bombarda."

Ngay lập tức, phần trần nhà bên trên nứt ra rồi đổ sụp xuống người con quỷ khổng lồ.

"Như vậy chắc sẽ cầm chân nó được một lúc.

Mau bám theo mọi người thôi."

Regina quay sang nói với Estella rồi kéo tay cô chạy theo hướng mọi người vừa đi.

"Nhưng mày biết đường không vậy?"

"Biết chứ.

Mày coi thường khả năng mò đường của tao đấy à?"

"Chứ lần trước tại đứa nào mà bọn mình lạc tận 2 tiếng trong khu mua sắm?"

"Lúc đó tao mới 9 tuổi, làm gì đã biết phân biệt trái phải.

Mà sao mày nhớ dai vậy con?"

"Bất cứ chuyện gì liên quan đến mày tao đều nhớ.

Đặc biệt là chuyện xấu."

"Đồ tồi.

Mày hãy cho tao một lý do để tiếp tục làm bạn với mày đi."

Hai người vừa chạy vừa cãi nhau.

Không khí căng thẳng vừa nãy cũng dần biến mất.

Rẽ thêm ba lần nữa thì cả hai cũng thây được một đoàn người đang chạy phía trước.Draco nghe thấy tiếng động phía sau liền dừng lại, sau đó mừng rỡ nói:"Hai người họ đuổi kịp rồi."

Mấy anh chị năm trên nghe thấy vậy cũng quay đầu lại rồi thở phào.

Chỉ là chưa nhẹ nhõm được bao lâu, một luồng sáng từ phía sau bắn tới hất bay Estella và Regina khiến cả hai đập mạnh vào tường."

Ella!

Royallize!"

Pansy sợ hãi hét lên.

Đoàn người cũng vì thế mà dừng lại.

Thấy có người định chạy lại, Estella liền nói lớn:"Không được lại gần!

Ở yên đó đi."

Ngay sau đó, một giọng nói trầm thấp vang lên:"Expulso"Một luồng khí tụ lại ngay bên cạnh Estella.

Regina giật mình ôm chặt lấy cô rồi bật lùi ra xa, nhưng không may cả hai vẫn bị ảnh hưởng bởi luồng khí từ vụ nổ."

A!"

Regina đau đớn ôm vết bỏng trên cánh tay.

Estella giật mình rồi lấy từ trong túi áo ra một lọ thuốc rồi đổ lên vết đỏ ửng phồng rộp trên tay nhỏ.

"Mày luôn mang cái đấy theo hả?"

"Tao xin phu nhân Poppy để đề phòng.

Không ngờ phải dùng sớm như vậy.

Nhưng mà tay mày thế này thì sao cầm đũa phép được?"

Tiếng bước chân vang vọng cả hành lang.

Estella ngẩng lên thì thấy một kẻ mặc áo choàng đen đang đứng đó."

Ngươi là ai?"

"Là kẻ sẽ giết hết đám nhóc các người."

Tên đó nói với một giọng đầy kiêu ngạo.

Đám học sinh rất nhanh bị dọa sợ.

Estella và Regina cùng lúc đứng lên chắn trước mặt tên đó.

Thấy vậy hắn bật cười nói:"Hai đứa nhóc các ngươi muốn cản ta.

Một đứa thì què tay còn một đứa thì trông yếu nhớt."

"Tiên sư nhà mi.

Bà mày què bao giờ."

Regina bất bình nói, sau đó liền nhận được một cái cốc đầu."

Sao mày đánh tao?"

"Đó không phải trọng tậm của vấn đề."

"Nhưng đâu cần phải đánh tao."

"Mày xứng đáng.

Vậy thôi."

Đám học sinh nhà rắn và sư tử trố mắt nhìn hai con người đứng cãi nhau ngay trước mặt kẻ thù.

Không khí mới nãy căng thẳng bao nhiêu giờ chỉ toàn sự bất lực.

Chị Genma đưa tay lên day day mi tâm thở dài nói:"Hai cái đứa này."

Pansy cũng chán nản nhìn hai người"Hai người họ luôn biết cách biến mọi thứ thành một trò đùa."

"Nhưng vậy cũng tốt mà đúng không?"

Thấy bản thân bị xem nhẹ, tên mặc áo choàng tức giận vung đũa phép về phía Estella và Regina:"Firestorm."

Một cơn lốc lửa tiền từ từ tiến tới chỗ cả hai.

Estella cũng vung đũa phép lên rồi nói:"Aqua Eructo."

Một vòi rồng lớn phun ra từ đầu đũa của Estella dập tan cơn lốc lửa.

Tên mặc áo choàng thấy vậy liền bật cười:"Có lẽ cũng không vô dụng lắm.

Nhóc sẽ trở thành thú mua vui cho ta vậy.

Trước khi ta giết cả đám."

"Qua được xác con này đi rồi hẵng nói nhé."

Sau đó Estella liền lao đến rồi tung một cú đấm thẳng vào mặt tên đấy.

Không may là hắn phản ứng kịp, dựng lên một bùa chắn."

Tch.

Cracker Jinx."

Màn chắn rất nhanh đã bị bùa chú của Estella phá vỡ.

Thấy người trước mặt có sơ hở, cô liền vung chân lên đá thẳng vào bụng hắn.

Tên mặc áo choàng ôm bụng lùi về phía sau.

Chưa kịp định hình đã ăn luôn một cú đấm thẳng trực diện vào mặt."

Ôi trời.

Nàng công chúa dễ thương của chúng ta coi bộ cũng khá dữ dằn ha."

"Cú đó chắc chắn đau lắm."

Fred và Geogre nhìn thấy cảnh này xuýt xoa nói, ngay sau đó cả hai liền bị Percy lườm."

Bây giờ không phải lúc đùa đâu hai đứa.

Cần một người đi tìm giáo sư ngay.

Tên đó nhìn kiểu gì cũng thấ giống một phù thủy hắc ám.

Chưa chắc Ella sẽ thắng được đâu.

Dù con bé có giỏi đến đâu đi nữa thì cũng mới 11 tuổi thôi."

Harry đột nhiên lên tiếng:"Để em đi cho""Harry?"

"Để em đi tìm giáo sư McGonagall cho."

"Em chắc chứ?

Sẽ rất nguy hiểm đấy."

"Không sao.

Bây giờ cần phải lo cho Ella hơn.

Em sẽ đi tìm giáo sư."

Dứt lời, Harry liền chạy đi.

Ron và Hermione thấy vậy cũng chạy theo sau:"Bọn em sẽ đi cùng cậu ấy.

Đừng lo."

Percy đưa mắt nhìn ba người rồi chuyển sang trận đấu của Ella, trong lòng thầm cầu nguyện nhóm Harry sẽ sớm tìm được giáo sư."

Grừ!

Con nhóc đáng ghét.

Tao sẽ giết mày ngay bây giờ."

Tên mặc áo choàng ôm cơ thể đau nhức tức giận nói rồi hướng đũa phép vào Estella"Avada Kedavra."

"Tên đó dùng một trong ba lời nguyền không thể tha thứ!!?"

Draco kinh ngạc hét lớn.

Đám học sinh thấy cảnh này thì sống lưng liền lạnh toát.

Rất may là Estella ưỡn người né được.

Nhưng ngay sau đó tên kia liên tục dùng lời nguyền chết chóc để tấn công cô.

Né mãi cũng không phải ý hay nên Estella quyết định sẽ phản công."

Avada Kedavra."

"Expelliarmus."

Hai tia sáng xanh và đỏ va chạm vào nhau tạo ra những tia sáng bắn ra xung quanh.

Nhưng dù sao cũng chỉ là một đứa học sinh năm nhất, lượng phép thuật trong cơ thể không nhiều, bùa chú của Estella rất nhanh đã bị đẩy lùi.

Đến lúc cô sắp không trụ được nữa thì một giọng nói không thể quen hơn được nữa vang lên."

Duratus."

Cả người tên kia liền trở nên cứng đờ rồi ngã xuống, Estella vì quá sức không thể điều khiển được đũa phép nữa nên bị phản hệ, liền bật mạnh về phía sau."

Ella!"

Trước khi ngất đi, Estella thấy có vài bóng hình xuất hiện phía sau tên mặc áo choàng, nhưng chưa kịp nhìn rõ đầu đã bị xoay đi, khuôn mặt lo lắng của Draco liền phóng đại trước mắt cô."

Gắng lên Ella.

Các giáo sư đến rồi."

Đó là những câu cuối cùng Estella nghe được.

Sau đó cô trực tiếp mất đi ý thức.
 
(Đn Harry Potter) Miracle
Chap 38: Tỉnh lại


Estella khẽ hé mắt nhưng vì bị ánh sáng chói lòa chiếu vào lại khẽ nheo lại.

Cô đưa tay lên muốn che nhưng vừa cử động một chút là cả cơ thể đau như vừa bị xe tải cán qua.Phải đến một lúc sau, Estella mới có thể mở mắt ra và nhìn ngắm khung cảnh xung quanh.

"Đây chẳng phải là....bệnh thất sao"Estella đang nằm trên một cái giường được bao quanh bởi một lớp màn màu trắng đục.

Mùi độc dược tanh nồng cứ quanh quẩn bên cánh mũi khiến cô khó chịu.

Đột nhiên, nhớ đến gì đó, Estella vội vã bật dậy, mặc kệ cơn đau chạy xộc ra.

Nhưng chỉ bước được vài bước cô lại ngã khuỵu xuống.

"Mẹ nó!"

"Trò phải biết là ở lứa tuổi của trò mà cạn kiệt ma thuật rất dễ ảnh hưởng đến cơ thể chứ."

Estella giật mình quay về hướng giọng nói"Thầy hiệu trưởng?

Thầy đang làm gì ở đây?"

Xong nhớ đến bản thân vừa nói gì, mặt Estella đỏ lên"Em xin lỗi vì đã nói tục."

"Ồ không sao.

Trẻ con mà."

Thầy Dumbledore mỉm cười hiền hậu rồi đi tới đỡ Estella dậy.

Vừa đứng vững được một chút, cô liền hỏi tới tấp:"Thầy ơi, Ren nó có sao không ạ?

Tên phù thủy hắc ám kia sao rồi?

Có học sinh nào bị thương không?

Các giáo viên có đến kịp không ạ?

Liệu có ai khác bị cái tên đó tấn công không?

Lạy Merlin, tại sao em lại ngất đúng lúc quan trọng vậy chứ."

Thầy Dumbledore vươn tay xoa đầu Estella ngăn cô nói tiếp, thầy từ tốn trả lời từng câu:"Trò Royallize vẫn ổn, giáo sư Snape và phu nhân Poppy đã kiểm tra cẩn thận vết thương của trò ấy rồi.

Tên phù thủy hắc ám kia hiện đang bị giam ở trong ngục và đang được giáo sư Riddle thẩm vấn.

Các học sinh khác vẫn ổn, không ai bị thương ngoài trò và trò Royallize."

Nghe đến đây, tảng đá trong lòng Estella cũng biến mất.

Cô khẽ thở dài.

Đột nhiên, cả hai nghe thấy tiếng bước chân dồn dập, cánh cửa bệnh thất mở ra.

"Ella!"

Regina hớt hải xông vào ôm chặt lấy Estella, theo sau là một đám học sinh mà đi đầu là nhóm Harry và nhóm Draco.

"Ôi lạy Merlin.

Ai cho con xuống giường hả Evelynn.

Con có biết là cơ thể con hiện đang rất yếu không?

Mau mau lên giường nằm lại đi."

Phu nhân Poppy giật mình nói rồi cùng với Regina dìu Estella lại giường.

Thầy Dumbledore khẽ cười:"Bình tĩnh đi phu nhân Poppy.

Trò ấy chỉ là lo lắng cho bạn của mình thôi."

"Giờ trò nên lo lắng cho bản thân mình trước đi đã.

Trò có biết là lúc trò đến đây đã sốt cao như thế nào không?

Đã thế lại còn thiếu hụt phép thuật trầm trọng.

Lúc đó trò chẳng khác gì một Muggles bị bệnh sắp chết cả.

"Estella đưa tay lên gãi má cười trừ.

Phu nhân Poppy thở dài rồi quay sang nhìn một đám loi nhoi trước cửa"Một lần duy nhất.

Ta cho phép các trò vào thăm trò Evelynn."

Dứt lời, tất cả đều xông vào bu kín giường của Estella.

Thấy mọi người chỉ nhìn mình chằm chằm mà không nói gì, Estella toát mồ hôi định mở miệng thì lại nghe thấy giọng nói:"Trò Evelynn, thú thật thì tôi không biết nên nói trò ngu ngốc hay can đảm nữa.

Một mình đối đầu với một phù thủy hắc ám.

Trò không nghĩ đến việc liệu bản thân có bị biến thành nguyên liệu pha dược cho hắn không à?"

Các giáo sư không biết từ lúc nào đã xuất hiện trong phòng.

Cô McGonagall đi đến ôm chầm lấy Estella "Đứa trẻ ngốc này.

Con nên thấy may mắn vì giáo sư Riddle đến kịp.

Nếu không thì cái mạng nhỏ này trò cũng không giữ được đâu."

Estella vươn tay ôm lại bà rồi đưa mắt nhìn sang bị giáo sư mắt đỏ"Cảm ơn thầy."

Tom khẽ nhướn mày rồi đi đến dùng tay cốc mạnh lên đầu của Estella.

"Úi đau em!

ĐM thầy."

"Trò xứng đáng bị vậy đấy, sau khi đỡ mệt hãy đến phòng của tôi.

Chúng ta cần một buổi trò-chuyện-riêng đấy."

Giáo sư McGonagall nhắc nhở Estella một chút rồi cùng với các giáo sư khác rời đi.

Bệnh thất đông nghịt người nhưng lại im lặng đến đáng sợ.

Estella đưa tay lên gãi gãi má rồi quay sang hỏi Regina:"Tao đi ra ngoài được không?"

"Không được."

"Em phải ở đây dưỡng thương."

"Cậu muốn lấy gì sao?"

"Em cần gì thì bảo bọn anh sẽ đi lấy cho em.

"Hỏi một người mà một đám trả lời.

Estella giật giật khóe môi rồi nói:"Em muốn uống cà phê."

Mấy anh chị nhà Griffindor đứng phắt dậy rồi chạy ra khỏi bệnh thất.

"Chị có một chút bánh kẹo.

Có lẽ em sẽ thích.

Để chị đi lấy cho em."

Chị Genma nói rồi cũng đứng dậy.

Cuối cùng chỉ còn có Estella và mấy đứa năm nhất.

"Thề luôn Ella.

Bồ liều kinh khủng.

Bồ nghĩ sao mà dám một mình đối đầu với cái tên đó cứ.

May là Harry kéo kịp giáo sư Riddle đến không là giờ bồ sẽ chỉ còn cái xác khô thôi.

"Hermione chống hông mắng.

Estella nói mấy câu xoa dịu cô bạn rồi quay sang hỏi:"Vậy ai đưa tớ tới đây?"

"Giáo sư Riddle."

Estella thụ sủng nhược kinh một lúc, sau đó hỏi:"Thế tớ đã bị gì?"

"Cậu bị cạn kiệt phép thuật dẫn đến suy nhược cơ thể và sốt cao.

Cậu đã ngủ li bì mấy ngày rồi đấy."

"Thế chính xác là mấy ngày?"

"6 ngày""Vl.

Một tuần luôn.

Thế là mình bỏ lỡ bao nhiêu tiết học vậy trời???"

Như hiểu Estella đang lo lắng điều gì, Regina khẽ thở dài:"Đừng lo.

Thầy hiệu trưởng cho nghỉ một tuần để khôi phục lại mấy cái bãi chiến trường do đám quỷ khổng lồ gây ra và xử lý cái tên phù thủy hắc ám kia."

Estella thở phào, sau đó đột nhiên nói:"Nhắc mới nhớ.

Lúc tớ đánh vào mặt tên kia, tớ mới phát hiện ra 2 thứ."

"Là gì?"

"Thứ nhất, đó là con gái."

"What?

Cái giọng đó mà là con gái á?"

"Ừ.

Tớ cũng ngạc nhiên lắm chứ."

"Hiểu rồi.

Đó là lý do mày không đánh nữa đúng không?"

"Ừ."

"Là sao?"

"Ella không đánh phụ nữ và trẻ nhỏ.

Đó là châm ngôn sống của nó."

Pansy ồ một tiếng rồi hỏi tiếp:"Thế còn cái thứ hai?"

"Cái này tớ nghĩ là không nên nói cho mọi người biết thì hơn."

"Gì mà bí mật vậy?"

Hermione bĩu môi nói, sau đó đưa tay lên véo má Estella"Tui nói bồ nghe nha Ella.

Nhiều lúc bồ làm tui lo đó.

Bồ mới 11 tuổi thôi.

Sống thoải mái tý xem nào, cứ tự do đi.

Việc gì mà suốt ngày trưng cái bộ mặt già đời đó ra vậy chứ."

Mặt của Estella bị bóp nhìn trông khá hề, và có vẻ như Hermione không hề có ý định dừng lại, mà Estella cũng không muốn cản."

Công chúa, bọn anh mang đồ ăn đến cho em này."

Fred và Geogre đạp cửa xông vào, trên tay mỗi người là một khay đầy ắp đồ ăn."

Tụi này mới thó được ở dưới bếp đó.

Cứ ăn thoải mái nhé."

Sau đó là một đoàn các anh chị năm trên chạy vào, trên tay ai cũng có ít nhất một món đồ.Thú thật nếu nói Estella không cảm động thì sẽ là nói dối.

Hai vành mắt của nó dần đỏ lên, vài tiếng sụt sùi nhỏ cũng phát ra dọa cho đám Harry và Draco đang ngồi xung quanh giường tá hỏa."

Sao tự dưng mày khóc thế Ella!?"

"Cậu đau ở đâu hả?

""Cần tụi này gọi phu nhân Poppy không?"

Estella nhận lấy khăn tay của Draco rồi đưa lên lau nước mắt, nghen ngào nói:"Cảm ơn mọi người.

Em vui lắm."

Mấy anh chị năm trên quay sang nhìn nhau rồi sau đó cười rộ lên, anh Percy đưa tay xoa xoa mái tóc đen dài của Estella rồi nhẹ nhàng nói:"Bọn này là đàn anh đàn chị.

Đây là việc nên làm mà.

"Chị Genma quỳ xuống bên giường rồi đặt vào tay Estella một đĩa bánh tart."

Chắc em cũng đói rồi đúng không?

Ngủ lâu như vậy mà.

Ăn miếng bánh nhé."

"Vâng ạ."

Khung cảnh hai nhà hòa hợp và vui vẻ hết sức, mấy giáo sư ở sau cánh cửa bệnh thất nhìn vào cũng bất đắc dĩ nở nụ cười.

"Cô có một học trò rất tài năng đấy, cô McGonagall à."

"Tôi biết mà, thầy hiệu trưởng.

Trò Evelynn là viên ngọc tỏa sáng rực rỡ nhất mà tôi từng được thấy.

Tôi tin chắc sau này con bé sẽ trở thành một phù thủy vĩ đại"
 
(Đn Harry Potter) Miracle
Chap 39: Lại một lần nữa thành Hotface


Suốt mấy ngày sau đó, Estella gần như không phải làm gì hết vì luôn có kẻ hầu người hạ bên cạnh.

Mặc dù cô đã bảo rất nhiều lần là có thể tự làm được nhưng cóc ai nghe.

"Về cơ bản thì cơ thể trò đã hồi phục gần hết rồi.

Nhưng nhớ không được sử dụng cạn hết ma thuật như vậy nữa nhớ chưa?

Rất.nguy.hiểm.đấy!"

"Vâng ạ."

Ngày tổng kiểm tra cuối cùng, Estella vui sướng đến mức không khép được miệng, hoa nhỏ bay tứ tung.

"Được rồi.

Con đã có thể đi học lại bình thường.

Ta sẽ bảo với các giáo sư.

Giờ con có thể đi."

Estella chào phu nhân Poppy rồi vui sướng chạy ra khỏi bệnh thất.

Vừa ra đến cửa cô liền va vào một người.

"Tiền bối!!?"

Cedric nhìn cô bé đang ở trong lồng ngực mình, mỉm cười hòa ái.

"Anh nghe nói em bị thương nên đến thăm.

Anh xin lỗi vì mấy hôm trước không đến gặp em."

Cedric nói rồi nhớ đến cảnh một dàn người mặc áo đỏ canh ở ngoài cửa bệnh thất.

Nghiêm ngặt đến mức một con chuột chui không lọt.

Nụ cười của anh liền trở nên bất đắc dĩ.Estella như hiểu được anh đang nghĩ gì, cũng cảm thấy bất lực.

Cả hai đi song song với nhau đến đại sảnh.

Vừa thấy cô, Regina liền phi từ dãy bàn Slytherin đến.

"Ella!

Mày được phu nhân Poppy tha cho rồi hả?"

Trọng lượng cơ thể đột nhiên tăng khiến Estella đứng không cứng.

Cô loạng choạng suýt ngã ra sau, may là Cedric giữ kịp không là chỉ có dập mông.

"Chào anh, Diggory."

"Chào em, Royallize.

Anh nghĩ em nên xuống trước khi Evelynn ngạt thở."

Regina như nhận ra khuôn mặt khó ở của con bạn, liền phi xuống.

Estella đưa tay ôm cổ, miệng lẩm bẩm:"Trời mé tưởng chết luôn rồi chứ.

Cảm ơn anh, tiền bối.

Anh cứ gọi bằng tên hoặc gọi là Ella cũng được ạ."

"Ừm.

Vậy em hãy gọi anh là Cedric nhé."

"Ella, bên này này."

Estella nhìn qua chỗ cô bạn tóc nâu xù đang vẫy tay gọi mình, liền cúi đầu chào Cedric rồi chạy về phía đó.

"Bồ khỏi hẳn chưa đấy?

Còn mệt hay đau nhức gì không?

Có---""Được rồi mà Mione.

Tớ ổn.

Không sao đâu.

Phu nhân Poppy đã kiểm tra tổng thể hết một lượt rồi mà."

"Ừ.

Vậy thì được."

Estella nhìn cô bạn rồi cười một cách bất đắc dĩ.

Cảm giác như có thêm một người mẹ nữa vậy."

Ôi!

Công chúa bé bỏng của bọn anh."

"Cưng ơi em lại một lần nữa trở thành ngôi sao rồi."

Fred và George tiếng tới chỗ Estella úp úp mở mở nói rồi đặt vào tay cô một tờ báo."

Tờ Nhật báo tiên tri đây mà?"

Mọi chuyện sẽ rất bình thường cho đến khi Estella lật ra mặt sau và thấy nguyên cái bản mặt của cô in to chềnh ềnh trên mặt báo.

Bên trên là một dòng chứ to ghi."

PHÙ THỦY THIÊN TÀI 11 TUỔI, ESTELLA EVELYNN.

NGƯỜI ĐÃ DŨNG CẢM XÔNG RA ĐÁNH BẠI HAI TÊN TỘI PHẠM NGUY HIỂM VƯỢT NGỤC VÀO NGÀY 29/6, GIỜ LẠI ANH DŨNG ĐỨNG LÊN CHIẾN ĐẤU VỚI QUỶ KHỔNG LỒ VÀ PHÙ THỦY HẮC ÁM ĐỂ BẢO VỆ BẠN HỌC"

"Rốt cuộc cái ảnh này chụp từ khi nào vậy!!?"

Re•thủ phạm•gina: Hắt xì!

Estella từ trầm mặc thành trầm cảm.

Muốn sống một cách yên ổn và an tĩnh mà sao nó khó vậy?

Cô cũng không biết rằng giờ bản thân đã chính thức trở thành "con nhà người ta" trong truyền thuyết.

Thậm chí nhiều bậc phụ huynh còn an tâm hơn khi cho con đi học không phải vì cụ Dumbledore hay vì bất cứ lý do nào khác.

Mà chính là vì cô đang học ở Hogwarts.

Chỉ đơn giản vậy thôi.

"Bố tớ còn bảo là hãy nhìn cậu mà học tập.

Không thì đi theo cậu làm culi cũng được.

Ít nhiều sẽ biết được gì đó."

Harry bất lực đưa tay lên day hai thái dương.

Thường bố mẹ gửi thư sẽ hỏi thăm con thế nào, học hành ra sao.

Bố cậu gửi thư bảo cậu đi làm osin cho người ta.

Cơ mà nếu làm osin cho Ella thì cũng không tệ lắm nhỉ?

"Bố mẹ tớ cũng biết nè.

Mẹ tớ còn bảo là có cậu làm bạn học là họ yên tâm thêm mười phần rồi."

Hermione nhớ ngày đầu nhập học mẹ cô từng nói là bà lo cô đến trường sẽ bị bắt nạt vì xuất thân từ giới Muggles.

Những qua bức thư bà ấy vừa gửi thì Hermione đoán được là ba mẹ cô đã nhẹ nhõm hơn rất nhiều vì biết cô học cùng Ella.

"Nên chọn ngày nào đẹp để dẫn Ella về ra mắt gia đình mình nhỉ?"

Ngay lập tức, bên dẫy bàn Slytherin, rada báo động của hai con người nào đó rung lên.

"Mình cảm nhận được nguy hiểm!"

Pansy và Regina không thẹn mà cùng suy nghĩ.

Estella khẽ đưa mắt nhìn xung quanh.

Quả nhiên học sinh từ bốn nhà đều đang nhìn chằm chằm vào cô.

Người Estella khẽ run, cô cứ thấy lành lạnh sao á?

Ba nhà kia: Muốn cướp người mà không bị dàn bảo kê của người ta phát hiện thì phải làm sao?

Cầu online gấp!

Sau khi ăn xong bữa sáng, cụ Dumbledore đứng lên.

"Ta có đôi lời muốn phát biểu.

Như các trò đã biết tuần trước chúng ta đã gặp phải biến cố kinh hoàng.

Chắc hẳn các em đã rất lo lắng và sợ hãi.

Những cũng từ nghịch cảnh đó đã xuất hiện hai ngôi sao sáng giá đã dũng cảm đứng lên để bảo vệ bạn học, không những thế còn rất thông minh và sáng tạo khi có thể bình tĩnh nghĩ ra cách những giải pháp khôn ngoan.

Ta muốn tuyên dương hai trò, Estella Evelynn và Regina Royallize."

Cả sảnh bùng nổ, tiếng vỗ tay vang lên như sấm.

"Và để thưởng cho sự gan dạ đó.

Ta quyết định sẽ cộng thêm cho Gryffindor và Slytherin, mỗi nhà 100 điểm."

"Một trăm điểm?

Là một trăm điểm lận đó!"

Ron háo hức quay sang nói với Harry rồi sau đó cả hai khoác vai nhau cười ha hả.

Huynh trưởng Percy và huynh trường Genma đưa tay xoa đầu Estella và Regina.

"Làm tốt lắm!"

"Rất xứng đáng."

Giáo sư McGonagall nhìn Estella bằng ánh mắt trìu mến.

Đúng là tích đức mấy đời mới có được đứa học trò như vậy.

Giáo sư Snape thì nheo mắt nhìn Regina, hiếm hoi nhếch mép cười.
 
Back
Top Bottom