Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Món Quà Cưới Tôi Tặng Chồng Cũ

[BOT] Mê Truyện Dịch

Active member
Quản Trị Viên
Tham gia
7/9/25
Bài viết
635,968
Điểm cảm xúc
0
Điểm
36
AP1GczOGSlmedxpLD1K8SCo_aaZf0VEOkuxK9GRQDtaWE-zocQFbcVpmy9Y2PGgC1zv2vmVEiKV7sn7bNrFuCPScoW9VWuGcFvegNZdUmJqYGXFd-lYDjH4lh-Aj1Oet9pMmb6PhcBykbRDpi3F-vmzB3fsy=w215-h322-s-no-gm

Món Quà Cưới Tôi Tặng Chồng Cũ
Tác giả: Khuyết Danh
Thể loại: Ngôn Tình, Đô Thị
Trạng thái: Đang ra


Giới thiệu truyện:

Chồng tôi mê một nữ streamer.
Cô ta tìm đến, nói rằng cô ta có thai, còn bảo tôi nên thương hại mà nhường chồng cho cô ta.

Tôi thực sự thương hại.
Nên tôi lập tức chia tài sản, ký đơn ly hôn.

Không chỉ vậy, tôi còn tự tay thúc đẩy để bọn họ nhanh chóng đi đăng ký kết hôn.

Trong lễ cưới, tôi tặng họ một món quà lớn.
— Báo cáo chẩn đoán ung thư dạ dày… của chú rể.​
 
Món Quà Cưới Tôi Tặng Chồng Cũ
Chương 1


Tôi và Thẩm Uyên kết hôn ba năm, tình cảm của chúng tôi luôn tốt đẹp.

Vì vậy khi nhìn thấy bức ảnh anh ấy hôn người phụ nữ khác trên điện thoại, tôi thật sự không dám tin vào mắt mình.

Tôi tìm đến bạn của mình để xác nhận tấm ảnh ấy có phải là giả không, kết quả tôi nhận được khiến cho tôi thật sự rất đau lòng.

Tôi theo dõi số điện thoại đã gửi cho tôi tấm ảnh đó, và tra cứu thêm tài khoản WeChat, Weibo và TikTok của đối phương.

Trên đó, cô ta công khai khoe tình yêu của mình với Thẩm Uyên.

Mặc dù ngoại hình của Thẩm Uyên đã bị làm mờ, nhưng tôi vẫn nhận ra ngay.

Đây là tình nhân nhỏ của anh ấy, người đã đến tận cửa nhà để ra oai với chính thất!

Tôi dành cả buổi chiều để xem hết tất cả video và Weibo của cô ta.

Cô ta xây dựng hình tượng là một người chăm chỉ trên mạng, bán đồ ăn vặt và quản lý cửa hàng nhỏ của mình khá tốt.

Cô ta và Thẩm Uyên đã ở bên nhau một năm.

Trong một năm đó, Thẩm Uyên thường lấy cớ đi công tác, thực ra là để sống thế giới hai người với cô ta.

Hai người họ đi khắp đất nước, check-in tại vô số điểm du lịch nổi tiếng trên mạng.

Làm ô uế cảnh đẹp của đất nước.

Tâm trạng của tôi rất tệ, nhưng nhìn lại giấy xác nhận ung thư dạ dày trong tay, bỗng nhiên tôi cảm thấy cũng không hẳn là tệ lắm.

Đúng lúc này, điện thoại trên tay tôi reo lên.

“Chị, chị biết em là ai chứ?

Xin lỗi, em không muốn làm phiền hôn nhân của chị.

Nhưng giờ em đã có thai rồi, em không thể để con em không có bố, chỉ có thể nhờ chị giúp đỡ.

Chị, chị thương hại em đi.”

Trong điện thoại, cô ta khóc lóc thảm thiết, yếu đuối đến đáng thương.

Bệnh huyết áp thấp của tôi lập tức được chữa khỏi.

Tôi nén cơn giận, bình tĩnh nói: “Làm sao chứng minh được là cô thực sự mang thai?”

“Chị nghi ngờ em à? Em sẽ gửi bằng chứng cho chị ngay.”

Bên kia thao tác một lúc, rồi gửi giấy kiểm tra thai kỳ qua.

“Chị, chị thấy đó, đứa bé đã có hình dạng rồi, em thực sự không nỡ phá thai, nó cũng là một sinh mệnh nhỏ, Thẩm Uyên anh ấy không yêu chị nữa, chị buông tay đi có được không?”

Tôi liếc nhìn giấy xác nhận ung thư.

Thầm nhủ bản thân không tức giận, không tức giận.

Đừng so đo với góa phụ tương lai của người sắp chết…điều đó không nên!

Tôi tiếp tục: “Vậy cô làm sao chứng minh được đứa bé là con của Thẩm Uyên?”

Đầu dây bên kia im lặng một cách kỳ lạ, cuối cùng cô ta không giả vờ nữa.

“Tôi đã gọi cô là chị bao nhiêu lâu rồi.

Thẩm Uyên nói cô rất có văn hóa, không ngờ cô lại như thế này.

Cô có nhận hay không thì tùy, đứa bé là con của Thẩm Uyên.

Không tin thì đợi tôi sinh con ra rồi làm giám định ADN.”

Tôi nhẹ nhàng nói: “Không cần đâu, đợi cô sinh đứa bé ra thì lâu lắm.

Để đứa bé phải mang tiếng con rơi thì quá tệ, mẹ nó làm sai không thể để một mình nó chịu được!
 
Món Quà Cưới Tôi Tặng Chồng Cũ
Chương 2


Hay thế này, cô thề đi, nếu đứa bé không phải con của Thẩm Uyên, cô ra đường sẽ bị xe đâm chết, thì tôi sẽ tin cô.”

Bên kia hít một hơi lạnh, tiếp theo là một tràng chửi tục.

“Mộc Vy, cô mới là người ra đường bị xe đâm chết, cô là đồ khốn nạn không muốn sinh con, giữ chặt Thẩm Uyên, không cho người khác sinh con cho anh ấy, tôi chúc cô mười đời không sinh được một đứa con…”

Tôi đưa điện thoại ra xa một chút, tiện tay bật ghi âm…

Sau khi ghi âm xong, tôi gửi cho Thẩm Uyên.

Không lâu sau, anh ấy vội vã chạy đến.

“Vy Vy, xin lỗi, anh không ngờ cô ta lại tìm đến em.

Chuyện này, anh nhất định sẽ giải quyết, em cho anh chút thời gian có được không.

Lúc đó là do anh phải chịu áp lực quá lớn, nhất thời lạc đường, anh đã nói với cô ta đừng làm phiền em…”

Anh ta thao thao bất tuyệt giải thích, rõ ràng là những lời này anh ta đã diễn tập trong lòng nhiều lần, nói ra vô cùng trôi chảy không vấp một từ nào.

Nhưng tôi càng nghe càng kinh ngạc.

Nếu không phải cô gái tên Cố Tiểu Hàn kia không cam lòng mà tìm đến tôi, thì anh ta còn định giấu diếm tôi bao lâu nữa?

Hơn nữa, anh ta chịu áp lực lớn là có thể ngoại tình?

Còn tôi chịu áp lực lớn thì chỉ nổi mụn thôi sao?

Tôi không thể nghe thêm được nữa.

Đột ngột ngắt lời anh ta.

“Cô ta mang thai rồi.”

Thẩm Uyên mở miệng định nói, nhưng lại im lặng.

Tôi cười lạnh trong lòng, ép hai hàng nước mắt chảy ra.

“Thẩm Uyên, tốt nhất là tan rã trong hòa bình, chúng ta ly hôn đi.”

Tôi nhanh chóng tìm một luật sư, bắt đầu chuẩn bị tài liệu ly hôn theo lời khuyên của luật sư và đặt lịch xếp hàng ở cơ quan đăng ký kết hôn.

Tôi đưa cho Thẩm Uyên thỏa thuận phân chia tài sản.

Thỏa thuận này thực sự rất bất lợi cho anh ta.

Ba căn nhà, tôi chiếm hai căn, hai chiếc xe mỗi người một chiếc, tiền mặt thuộc về tôi, quỹ và cổ phiếu thuộc về tôi.

Tức là ngoài một căn nhà và một chiếc xe ra, anh ta chẳng có gì.

Thực ra, tôi rất muốn anh ta ra đi tay trắng.

Nhưng khi nghĩ đến làm việc đó sẽ rất phiền phức, tôi chỉ có thể làm một vài thỏa hiệp chia cho anh ta một căn nhà và một chiếc xe.

Môi anh ta mấp máy, ngón tay run rẩy, mắt đỏ hoe.

“Vy Vy, anh không muốn ly hôn, anh thừa nhận là anh sai, em cho anh một cơ hội, anh sẽ xử lý mọi chuyện.”

Khóe mắt tôi ướt, lòng không phải là không động.

Nhưng đáng tiếc, tôi là người có tính sạch sẽ.

Chỉ cần nghĩ đến việc anh ta và Cố Tiểu Hàn có một đứa con, điều đó khiến tôi không thể chịu nổi.

Dù cho có ép mình bỏ qua, e rằng những ngày sau đó cũng sẽ nghi ngờ, lo lắng, ăn không ngon ngủ không yên.

Tại sao tôi lại phải trừng phạt mình vì lỗi lầm của người khác?

Hơn nữa, báo ứng của anh ta đã đến, tôi phải vì anh ta mà đánh đổi cả nửa đời còn lại của mình sao?

Anh ta không đáng!
 
Món Quà Cưới Tôi Tặng Chồng Cũ
Chương 3


Hiện giờ Thẩm Uyên có lỗi với tôi, đây là thời điểm tốt nhất để tôi phân chia tài sản.

Nếu không, một khi tôi tha thứ cho anh ta, hạ thấp giới hạn của mình, dù cho lỡ bước đến ly hôn lần nữa.

Anh ta sẽ chỉ cảm thấy tôi là đang giả vờ đòi ly hôn, chút lỗi lầm đó của anh ta không còn đáng giá nữa.

Tôi cúi đầu: “Anh cảm thấy tài sản chia cho tôi quá nhiều phải không? Nếu là vấn đề tài sản, anh có thể nói thẳng.”

“Không, không phải vấn đề tài sản.”

Thẩm Uyên vội vàng bày tỏ lòng trung thành.

“Là anh sai, em muốn hết cũng được. Là anh không nỡ xa em, chúng ta yêu nhau ba năm, kết hôn ba năm, đã sáu năm rồi.”

“Được, nếu anh nghĩ tài sản không thành vấn đề, thì ký thỏa thuận đi. Thẩm Uyên, đừng cố chấp nữa, đừng làm tôi coi thường anh.”

Tôi nhìn thẳng vào mắt anh ta, nước mắt lưng tròng.

Không chỉ đàn ông mới biết lừa dối.

Phụ nữ cũng vậy.

Đặc biệt khi từ yêu hóa thành hận.

Dưới ánh mắt sắc bén của tôi, cuối cùng Thẩm Uyên cũng run rẩy ký tên.

“Còn 30 ngày để suy nghĩ lại, Vy Vy, anh sẽ đợi em thay đổi quyết định.”

“Nếu anh có thể trong 30 ngày này không liên lạc với Cố Tiểu Hàn, tôi sẽ cân nhắc lại, anh làm được không?”

“Được! Em tin anh đi.”

“Vậy thì tốt, xin nghỉ phép ở công ty, chúng ta cùng đi du lịch một tháng, một tháng sau trở về.”

“Được!”

Thẩm Uyên đồng ý ngay lập tức, thậm chí bắt đầu bàn bạc với tôi về nơi du lịch và đặt vé.

Chỉ là anh ta vẫn không yên lòng, cả buổi chiều hồn vía lên mây, dường như muốn chứng tỏ quyết tâm, nhưng lại lén lút nhắn tin sau lưng tôi.

Ha! Đúng là đàn ông!

Dưới sự kiên quyết của tôi, anh ta cùng tôi đi đến cơ quan đăng ký kết hôn vào ngày hôm sau để nộp đơn ly hôn, chỉ chờ sau khi đi du lịch về hết thời gian suy nghĩ, mọi chuyện sẽ kết thúc.

Chúng tôi thu dọn hành lý của bản thân, anh ta trở nên nhiệt tình không thể tưởng tượng được, lo liệu đủ mọi thứ.

Đến lúc sắp ra khỏi cửa, bỗng có chuông điện thoại reo lên, sắc mặt anh ta liền thay đổi ngay lập tức.

Anh ta nghiến răng tắt điện thoại.

Tới phiên chuông điện thoại tôi reo.

Tôi cố ý nghe máy, giọng đối phương vang lên rõ ràng.

“Chị, cầu xin chị trả Thẩm Uyên lại cho em, bụng em đau quá, em sắp chết rồi.”

Cố Tiểu Hàn khóc không thành tiếng.

“Thẩm Uyên, bụng em đau lắm, vừa nãy em uống nhầm thuốc, con em có phải sắp mất rồi không, đau quá, cầu xin anh, cứu em.”

Miệng cô ta nói “cứu em”, nhưng giọng lại mạnh mẽ.

Nhưng Thẩm Uyên lại tin.

“Em ở đâu? Em đã gọi xe cấp cứu chưa? Anh sẽ đến ngay bây giờ.”

Anh ta lo lắng vô cùng, lập tức xuống lầu.

Tôi gọi anh ta lại. “Thẩm Uyên!”

Anh ta đứng lại, vẻ mặt vô cùng nghiêm trọng: “Vy Vy, mạng người quan trọng, em đừng cản anh.”
 
Món Quà Cưới Tôi Tặng Chồng Cũ
Chương 4


Tôi cười khổ: “Trả điện thoại lại đây.”

Anh ta ngạc nhiên trong chốc lát, rồi đưa điện thoại cho tôi, nghiến răng, quay đầu đi.

“Vy Vy, em đợi anh, anh sẽ về nhanh thôi, nhân tiện nói rõ với cô ta.”

Anh ta bước vào thang máy, chuông điện thoại anh ta lại reo lên, lần này anh không từ chối nghe.

“Tiểu Tiểu, anh đang đến, em đợi anh, đừng sợ…”

Trông anh ta thật tình cảm.

Nhưng tôi thấy ghê tởm.

Tôi cười lạnh xóa bài đăng trên WeChat Moments mà tôi vừa đăng chỉ cho Cố Tiểu Hàn xem: “Trở lại nơi xưa, trở lại thời thanh xuân.”

Kèm theo là hình ảnh ghi chép đặt vé.

Tôi chưa từng nghĩ sẽ cùng Thẩm Uyên đi du lịch, ôn lại tình cũ.

Từ khi tôi biết anh ta ngoại tình, anh ta đã hoàn toàn bị xóa khỏi cuộc đời tôi…

Chỉ là, tôi không muốn làm kẻ ác, vậy thì để Cố Tiểu Hàn làm thay vậy.

Dù sao, cô ta cũng thích mà!

Tôi thuê hai người giúp việc theo giờ, dọn dẹp những thứ thuộc về tôi trong phòng, cái nào cho được thì cho, cái nào bỏ được thì bỏ.

Sau đó, kéo vali đi mà không ngoảnh lại.

Nếu đã muốn làm một người phụ nữ đau lòng thất vọng, thì làm cho dứt khoát.

Để Thẩm Uyên biết tôi bị tổn thương sâu sắc thế nào.

Vào khách sạn, không lâu sau, tôi thấy Cố Tiểu Hàn đăng trên WeChat Moments: “Quả thật tình yêu là thuốc cứu mạng, em sẽ mãi mãi không mất anh, đúng không?”

Lần này, cô ta công khai, chụp rõ mặt Thẩm Uyên, tình cảm của anh ta được tăng cường bởi hiệu ứng làm đẹp.

Tôi lưu lại bức ảnh này.

Những thứ này sẽ là bằng chứng để tôi vạch trần họ trong tương lai, hy vọng sau này Cố Tiểu Hàn vẫn có thể khoe khoang được.

Ba ngày sau.

Thẩm Uyên mới gọi điện cho tôi.

Tôi tắt máy.

Nhưng anh ta vẫn kiên trì không bỏ cuộc.

Điện thoại, tin nhắn thoại, video thay phiên nhau.

Anh dường như muốn chứng tỏ rằng mình không phải là kẻ bạc tình, vong ơn bội nghĩa.

Anh ta có khả năng diễn xuất mạnh mẽ, giỏi tự làm cảm động chính mình.

Bây giờ tôi mới phát hiện ra những tật xấu này của anh ta.

Nếu thật sự quan tâm tôi, thì lúc đó anh ta nên kiềm chế bản thân, giữ vững đạo đức.

Anh ta gửi đến cho tôi một đoạn tin nhắn thoại: “Vy Vy, em đang ở đâu? Em đã rời đi sao? Anh biết em giận rồi, nhưng mạng người quan trọng, xin em thông cảm cho anh, Vy Vy, anh biết em là người tốt bụng nhất, anh sẽ đến tìm em, chúng ta cùng đi du lịch có được không?”

Tôi nhìn tin nhắn, cười.

Xem ra Cố Tiểu Hàn không làm được.

Chỉ giữ chân Thẩm Uyên được ba ngày?

Để chọc tức Cố Tiểu Hàn, cũng để cho Thẩm Uyên biết nỗi đau của tôi, khỏi sau này nằm trên giường bệnh nhớ đến tôi, tôi quyết định gặp anh ta một lần, tốt nhất là có thể cắt đứt quan hệ mãi mãi.
 
Món Quà Cưới Tôi Tặng Chồng Cũ
Chương 5


Tôi hẹn anh ta ở một quán cà phê chúng tôi thường đến, có không khí khá tốt.

Anh ta nhanh chóng đến, thấy tôi liền muốn lao vào ôm.

Tôi cầm ly cà phê, làm động tác đổ lên.

Anh ta lập tức dừng lại, sắc mặt thay đổi.

“Vy Vy.”

“Đừng gọi tôi là Vy Vy, gọi tôi là Mộc Vy, ba ngày trước anh đã hứa gì với tôi?”

“Anh… Vy Vy, anh đã giải thích rồi, đó là một mạng người, anh nghĩ em sẽ hiểu.”

Tôi hiểu…

Không, tôi không hiểu.

Thậm chí rất muốn mở hộp sọ anh ta ra, đổ nước bên trong ra.

“Cô ta không sao, đúng không?”

Thẩm Uyên im lặng.

Tôi càng nhìn sắc mặt anh ta càng thấy kinh ngạc.

Anh ta không mù, chắc chắn nhận ra Cố Tiểu Hàn cố ý.

Truyện đăng tại page Tiểu Linh Nhi , đứa nào reup là chó

Chỉ là anh ta rất thích cảm giác được một người phụ nữ yêu đến chết đi sống lại, thậm chí rất thích quá trình hai người phụ nữ tranh giành anh ta, làm anh ta cảm thấy rất thành công.

Tôi quen anh bao lâu rồi, mà lại không biết trong đầu anh ta có những thứ suy nghĩ phong kiến này.

Xem ra, tôi cũng cần phải tự kiểm điểm lại bản thân mình.

“Hồi đó, anh đã tỏ tình với tôi ở đây, chúng ta chia tay ở đây cũng xem như có đầu có cuối.”

Tôi tháo nhẫn trên tay, đưa cho anh ta.

Anh ta mắt đỏ hoe, đột nhiên xúc động.

“Vy Vy, ai cũng có lúc phạm sai lầm, tại sao em phải nắm chặt sai lầm của anh không buông, anh đã nói với cô ta rồi, sẽ không làm phiền em nữa.”

“Vậy đây là gì?”

Tôi phóng to bức ảnh trên WeChat Moments của Cố Tiểu Hàn cho anh ta xem.

Anh ta tái mặt.

“Anh khuyên bảo không hiệu quả đúng không? Anh biết điều làm tôi đau lòng nhất là gì không? Là một cuộc điện thoại của cô ta có thể gọi anh đi, anh chọn cô ta thay vì tôi.

Khi anh lao đến với cô ta, anh có nghĩ rằng, trái tim bị bỏ rơi của tôi có đau không? Anh có nghĩ rằng, anh đã từng chút một g**t ch*t niềm tin của tôi dành cho anh không?”

“Anh dám đảm bảo chuyện này sẽ không xảy ra nữa không? Hôm nay cô ta đau bụng, ngày mai cô ta đau đầu, ngày kia cô ta lại có chuyện khác, anh sẽ chọn ai?”

Tôi nhìn anh ta chăm chú, không để anh ta có thời gian giả vờ.

Mặt anh ta tái nhợt.

“Anh… anh sẽ chọn em.”

“Vậy thử xem!”

Tôi đứng bên cạnh Thẩm Uyên, chụp một bức ảnh rồi gửi cho Cố Tiểu Hàn.

Quả nhiên, ba giây sau, điện thoại của Thẩm Uyên reo lên.

Thẩm Uyên mặt mày tái xanh định tắt máy.

Tôi lạnh lùng nói: “Nghe máy đi!”

“Vy Vy, em đừng như vậy, không cần thiết…”

“Nếu không tôi đi!”

“Anh nghe…”

Anh ta nắm lấy cổ tay tôi, nhanh chóng nghe máy, mặt đầy vẻ từ chối.

Nhưng đầu dây bên kia là giọng nói hoảng loạn: “Thẩm Uyên, em chảy máu rồi, phía dưới, phía dưới chảy máu rồi, bụng em đau quá, vừa nãy cô ta gửi cho em bức ảnh, em tức giận, ôi… đau quá… đau quá…”

Giọng cô ta nghe thật thảm thiết.

Thẩm Uyên đột nhiên nổi giận với tôi.

“Mộc Vy, tại sao em lại làm thế? Anh đã cố gắng dỗ dành cô ta.”

Tôi sững sờ.
 
Món Quà Cưới Tôi Tặng Chồng Cũ
Chương 6


Mặc dù đây là hiệu quả tôi muốn, để anh ta không quấy rầy tôi sau này.

Nhưng giờ, tôi thực sự bị tổn thương.

Tôi lạnh lùng nói: “Khi hết thời gian suy nghĩ, chúng ta gặp nhau ở văn phòng đăng ký, anh đi chăm sóc tình yêu đích thực của mình đi!”

Nhiều ngày sau đó.

Thẩm Uyên như người chết, không có chút động tĩnh nào.

Lúc đầu tôi có chút buồn bã, về sau tôi trở nên lạnh lùng và bình thản.

Vợ chồng một đời, đi đến bước này, tôi thật sự không ngờ được.

Cố Tiểu Hàn cũng không có động tĩnh gì trên WeChat Moments, không biết là do bị Thẩm Uyên cấm đoán hay không muốn k*ch th*ch tôi nữa, sợ xảy ra biến cố.

Dù sao đi nữa, cuối cùng cũng yên bình.

Ngày thứ hai mươi chín, tôi gửi tin nhắn cho Thẩm Uyên.

“Ngày mai 9 giờ, tôi đợi anh ở cổng văn phòng đăng ký.”

Tin nhắn phản hồi nhanh chóng.

“Chị yên tâm, Thẩm Uyên nhất định sẽ đến.”

Tôi cười lạnh, uống một chai nước an thần, ngủ một giấc đến sáng.

Sáng hôm sau, tôi trang điểm thật đẹp, lái xe đến văn phòng đăng ký.

Khi tôi đến, Thẩm Uyên đã ở đó.

Bên cạnh anh ta là một cô gái tóc dài mặc áo sơ mi trắng.

Hai người cười đùa vui vẻ.

Thẩm Uyên cưng chiều, cô gái kia đấm nhẹ vào ngực anh ta, hôn nhẹ lên má, thấy tôi thì cười thách thức, nhưng khi tôi bước tới, lại tỏ vẻ lo lắng, dựa vào anh ta như chim non nép vào cành.

Diễn giỏi thế?

Không biết cô ta từ đâu đến.

Tôi thu ánh mắt lại, nhìn Thẩm Uyên.

“Đã mang theo giấy tờ rồi chứ? Đi thôi.”

Mặt Thẩm Uyên có vẻ áy náy.

“Vy Vy, xin lỗi.”

“Gọi tôi là Mộc Vy, cảm ơn!”

Anh ta sững sờ, mặt tái nhợt.

Tôi đi vào trước, anh ta theo sau.

Hợp đồng đã soạn sẵn, không có tranh cãi gì, chúng tôi nhanh chóng hoàn tất thủ tục.

Cầm giấy chứng nhận ly hôn, lòng tôi đầy cảm xúc.

Giấy kết hôn màu đỏ, giấy ly hôn cũng màu đỏ.

Người phát giấy thật thấu hiểu, kết hôn hay ly hôn đều là chuyện tốt.

Thoát khỏi quá khứ, bắt đầu cuộc sống mới.

Dù nhìn thế nào cũng giống như tái sinh.

Sự áy náy của Thẩm Uyên ngày càng rõ rệt.

“Mộc Vy, cô ta có thai, sảy thai không tốt cho sức khỏe…”

“Anh Thẩm, không cần giải thích với tôi nhiều như vậy, bây giờ chúng ta là người xa lạ rồi.”

Tôi ngắt lời anh ta.

“Tuy nhiên, vì tình nghĩa xưa, tôi vẫn muốn nói với anh một điều.

Chuyện này, người sai là anh.

Nếu anh thực sự yêu tôi, thì không nên ngoại tình khi còn trong hôn nhân.

Nếu anh thực sự yêu cô ta, thì không nên để cô ta phải lén lút.

Bây giờ tôi đã nhường chỗ cho hai người, hy vọng hai người có tương lai tốt đẹp.

Nói đến đây thôi, sau này không gặp lại.”
 
Món Quà Cưới Tôi Tặng Chồng Cũ
Chương 7


Lời tôi nói thật đĩnh đạc, những người xung quanh đến làm thủ tục nhìn tôi với ánh mắt đầy ngưỡng mộ.

Sự ngưỡng mộ này tôi khó mà chịu đựng được.

Tôi là người có ân trả ân, có oán trả oán.

Bị người đầu ấp tay gối phản bội, thực ra tôi mong sao cỏ trên mộ anh ta cũng xanh tươi.

Thẩm Uyên không ngờ tôi nói vậy, càng áy náy hơn.

Anh ta tiến lên một bước, muốn nắm tay tôi.

Tôi trong lòng cảm thấy ghê tởm, tôi chưa bao giờ biết anh ta lại mặt dày như vậy.

Lúc đầu tôi lấy anh ta chắc chắn là do tôi mù quáng rồi.

May mà Cố Tiểu Hàn lập tức bước vào, ôm chặt lấy cánh tay Thẩm Uyên, cười nói:

“Cảm ơn chị đã nhường nhịn, vậy tôi hôm nay sẽ cùng anh ấy lấy giấy chứng nhận, dù sao đứa bé trong bụng cũng không đợi được nữa.

Còn nữa, Thẩm Uyên đã bù đắp cho chị bằng cách để lại phần lớn tài sản, hy vọng chị dùng số tiền đó để sống tốt.”

Cô ta ngầm ám chỉ Thẩm Uyên rộng lượng, còn tôi thì tham lam.

Tôi cười.

“Vậy tôi chúc mừng hai người.

Tài sản của tôi và Thẩm Uyên đều là cùng nhau kiếm được trong thời gian hôn nhân, không có chuyện anh ấy nhường nhịn tôi, tôi không để anh ấy ra đi tay trắng là tôi đã rộng lượng rồi.

Nghe nói cửa hàng của cô Tiểu cũng kiếm được kha khá, nhưng người nổi tiếng trên mạng đều nhờ vào fan mà kiếm tiền, không biết fan của cô sẽ nghĩ gì khi biết cô là kẻ thứ ba, chửi mắng vợ chính.”

Cố Tiểu Hàn trừng mắt, cắn môi, trông rất đáng thương.

Nhưng cô ta có vẻ sợ tôi gây rối, nên không dám phản bác.

Cô ta chỉ khẽ kêu hai tiếng đáng thương.

Thẩm Uyên đúng là kẻ ngốc, lại đứng ra bảo vệ cô ta.

“Mộc Vy, là anh theo đuổi Tiểu Tiểu, là anh có lỗi với em, em có chuyện gì thì nhắm vào anh.”

“Thật sự có thể nhắm vào anh?”

Tôi cười lạnh, tát anh ta một cái.

“Thế này được không?”

Thẩm Uyên bị tát đến ngớ người.

Chắc vì trước đây tôi quá bình tĩnh và kiềm chế, làm anh ta nghĩ rằng tôi sẽ không làm gì.

Nhưng bây giờ, giấy ly hôn đã trong tay, tôi còn sợ gì nữa?

Tôi không đánh chết anh ta, là vì tôi là công dân tuân thủ pháp luật, không phải vì tôi hiền lành.

“Cái tát này, là vì anh ngoại tình trong hôn nhân, anh nợ tôi.”

“Chát”!

“Cái tát này, là anh chịu thay cô ta, hai người cùng là thứ ghê tởm , tôi không làm to chuyện là đã nhân từ, tha cho hai người một lần.”

Tôi định tát tiếp.

Thẩm Uyên nắm lấy tay phải của tôi, ánh mắt lạnh lùng, đầy căm hận.

“Đủ rồi!”

“Chát!” tôi dùng tay trái tát tiếp.

Thẩm Uyên hoàn toàn sững sờ.

Cố Tiểu Hàn thì hét lên.

“Cô điên rồi, cô có bệnh à!”
 
Món Quà Cưới Tôi Tặng Chồng Cũ
Chương 8


Cô ta vội kéo Thẩm Uyên lùi lại.

Nhân viên cũng nhanh chóng chạy tới, lập tức tách chúng tôi ra.

Tôi chỉ vào mặt Thẩm Uyên, giận dữ mắng.

“Thẩm Uyên, người cũng có giới hạn chịu đựng. Lúc đầu là anh nói không muốn có con ngay, là anh muốn thế giới hai người.

Bây giờ anh nói cô ta có con, anh muốn ly hôn, là anh bội bạc, vô ơn.

Sau này chúng ta không còn liên quan gì nhau, nếu anh dám quấy rầy tôi nữa, đừng trách tôi trở mặt vô tình.”

Ba cái tát này đã đánh tan hết tình cảm giữa tôi và anh ta.

Thẩm Uyên mặt lạnh như tiền, trước mặt mọi người mất hết mặt mũi.

“Lúc đầu tôi còn muốn giữ chút thể diện cho cô, đợi một thời gian mới cùng Tiểu Tiểu lấy giấy chứng nhận và tổ chức đám cưới.

Nhưng cô đúng là quá đáng.

Tiểu Tiểu, chúng ta đi đăng ký.”

Cố Tiểu Hàn xót xa vuốt mặt Thẩm Uyên, cười lạnh nói: “Cô nên mừng vì Thẩm Uyên là người tốt, không đánh phụ nữ, nếu không hôm nay cô chết chắc rồi.”

Tôi cũng cười.

“Tôi không phải người trọng nghĩa khí, tôi có thể đánh phụ nữ, nếu không tin cô thử xem, tôi đá giúp cô 1 cái khiến cô sảy thai?”

Cố Tiểu Hàn sợ đến mặt mày tái mét.

Thẩm Uyên giận dữ trừng mắt nhìn tôi: “Cô đúng là không bằng một ngón tay của Tiểu Tiểu, bây giờ nghĩ lại, ly hôn với cô là điều tốt.”

Anh ta kéo Cố Tiểu Hàn đi thẳng đến nơi đăng ký kết hôn.

Tôi: “…”

Tên đàn ông này đang châm chọc tôi sao?

Hừ!

Đợi đến lúc anh ta nằm trên giường bệnh, tôi muốn xem liệu Tiểu Tiểu của anh ta có phải là người vợ hiền hay không.

Vài phút sau, Cố Tiểu Hàn đặc biệt gửi giấy chứng nhận kết hôn của mình cho tôi.

Tôi cười lạnh, chặn cô ta và Thẩm Uyên, lòng nhẹ nhõm hẳn.

Rất tốt, kế hoạch đã hoàn thành được một nửa.

Phần còn lại, chỉ chờ xem khi nào họ tổ chức đám cưới.

Thẩm Uyên hận tôi đến chết, Cố Tiểu Hàn thì hám danh, hai người chắc chắn sẽ tổ chức một đám cưới hoành tráng.

Quả nhiên, không lâu sau, bạn bè và người thân quen lần lượt gọi điện cho tôi, tất cả đều thắc mắc tại sao tôi và Thẩm Uyên lại ly hôn?

Trong mắt họ, tôi và Thẩm Uyên vẫn là một cặp đôi hạnh phúc.

Tôi không ngại phiền phức, kể lại cho từng người một rằng Thẩm Uyên đã ngoại tình một năm, Cố Tiểu Hàn đến tận cửa ép tôi ly hôn.

Tôi trả lời từng cuộc điện thoại, mỗi cuộc đều kể như vậy.

Khi kể đến phần cảm động, tôi còn rơi vài giọt nước mắt “đau lòng”.

Nghe xong, mọi người liền thay đổi thái độ.

“Vy Vy, em thật hiểu chuyện!”

“Thật là thiệt thòi cho em.”

Đúng thế, tôi bị thiệt thòi nhiều rồi.

Sau đó, Thẩm Uyên không gọi điện, nhưng bố mẹ anh ta thì có.

“Vy Vy, hai vợ chồng ly hôn, con đã chiếm phần lớn tài sản, là Thẩm Uyên có lỗi, chúng ta biết mình sai nên không nói gì.

Nhưng con đừng đi khắp nơi kể về Thẩm Uyên thế nào thế nào, không tốt cho danh tiếng của nó.

Con nên rộng lượng một chút, đừng làm quá mọi chuyện.”
 
Món Quà Cưới Tôi Tặng Chồng Cũ
Chương 9


Tôi nghẹn một ngụm máu, cảm thấy trái tim mình như bị chó cắn.

Tôi và Thẩm Uyên kết hôn ba năm, tôi thực sự coi bố mẹ anh ta như bố mẹ ruột của mình mà hiếu thảo.

Mua đồ tôi luôn mua ba phần, một phần cho mình, một phần cho bố mẹ mình, một phần cho bố mẹ Thẩm Uyên.

Lễ Tết không thiếu quà cáp, phong bì.

Thẩm Uyên thậm chí còn không nhớ sinh nhật của bố mẹ, đều là tôi nhắc anh ta gửi lời chúc mừng và phong bì.

Bố mẹ anh ta ốm đau, tôi chạy ngược chạy xuôi, chăm sóc chu đáo.

Lúc trước, họ thề thốt rằng, “Sau này nếu Thẩm Uyên đối xử tệ với con, chúng ta sẽ là người đầu tiên không tha cho nó.”

Bây giờ lại nhận thân không nhận lý.

Hừ!

“Chú dì, nếu con nói dối, hai người có thể kiện con vu khống, nếu con nói thật, hai người cũng không có tư cách cản trở, những người làm điều đó không thấy xấu hổ, thì cũng không sợ người khác nói.”

Giọng tôi lạnh lùng, bên kia cũng cuống lên.

“Hả? Sao con lại nói vậy? Con giấu chúng ta ly hôn với Thẩm Uyên, lừa được nhiều tiền như vậy, đó là phí bịt miệng, sao còn dám nói này nói nọ?

Hơn nữa, hai đứa yêu nhau ba năm, kết hôn ba năm, sáu năm rồi mà không sinh con, con có biết người ta nói gì về chúng ta không? Nói rằng chúng ta cưới một bà tổ về thờ.

Nếu con tốt, Thẩm Uyên sao lại ly hôn với con? Con gái phải hiền lành, đức hạnh thì mới có đàn ông yêu…”

Bên kia cứ thao thao bất tuyệt về tam tòng tứ đức.

Ha, lúc đầu tôi chọn nhà chồng chắc là từ tàn dư phong kiến mà chọn.

Tôi bấm ghi âm, để điện thoại ra xa, đợi khi điện thoại tắt hẳn, đã ghi âm được bảy tám phút.

Tôi gửi đoạn ghi âm cho một người bạn nhờ chỉnh sửa lại, để dành sau này có chuyện vui xem.

Người bạn đó nghe xong, nhắn lại cho tôi một câu: “Cậu mềm lòng quá, sao không đánh chết cả nhà đó đi?”

Tôi cười.

Đánh chết làm gì chứ.

Phải để họ tự cảm động, yêu thương lẫn nhau chứ!

Thẩm Uyên tổ chức đám cưới ở khách sạn tốt nhất địa phương.

Nghe bạn bè chung của chúng tôi kể, Thẩm Uyên nói với họ rằng, Cố Tiểu Hàn có danh tiếng, sắc đẹp, sự nghiệp, giàu có, lại sẵn sàng trở về gia đình, người vợ tốt như vậy không dễ tìm, nên muốn dành điều tốt nhất cho cô ta.

Nghe thật tình cảm sâu đậm.

Quả nhiên người mới hơn người cũ!

Đến ngày cưới, tôi đến khách sạn, bên trong thật sự lãng mạn và hoành tráng hơn nhiều so với lúc tôi và Thẩm Uyên tổ chức đám cưới.

Khi đó, tôi và Thẩm Uyên tình cảm sâu đậm, không tính toán nhiều, mọi thứ đều thực dụng.

Chúng tôi nghĩ hình thức không quan trọng, chỉ cần có tình cảm là đủ.

Nếu có thể quay lại quá khứ, tôi nhất định sẽ tát mình một cái: Để xem cô thương đàn ông, tiết kiệm tiền cho đàn ông, bây giờ thì nhận báo ứng rồi đấy.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back