Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Wattpad  Mình Ơi ! Tôi Thương Mình

Mình Ơi ! Tôi Thương Mình
Bàn giao công việc


Giờ thì cô không còn nan giải chuyện về An nữa nên hiện tại cô ăn cơm rất là ngon miệng , khiến An ngồi ăn cùng cô phải buông đũa xuống nhìn cô" Sao không đi , đồ ăn ngon lắm đó "- cô đang gắp miếng thịt thì thấy An không động đũa thì thấy lạ , không phải hồi nảy mới vừa nói đói à" Đồ ăn thì ngon thiệt nhưng nhìn cậu ăn thì tôi cảm thấy không muốn ăn nữa "- nhìn cô ăn như hễ sợ người ta ăn không chừa mình vậy đó" Bộ tui ăn kì lắm sao "- cô thấy mình ăn bình thường mà chỉ có là nó nhanh hơn một chút thôi, đâu đến nỗi tệ khiến người ta ăn không nói đâu."

Cậu ăn không kì mà rất là hùng hổ tôi tưởng cậu bị bỏ đói gần 1 năm rồi mới được ăn không đó , ăn không kịp ăn"" Hihi tại đói quà mà , dù gì cũng ngủ gần nguyên ngày nên cái bụng nó muốn ăn nhiều một chút thôi , ăn ăn đi"- cô cười hì hì nhìn An" Nhờ ơn cậu tôi nó rồi có gì cậu cứ ăn tôi đi tắm rửa một chút "- nói rồi ăn đi ra ngoài hướng về chỗ tắm rửa mà điAn đi rồi thì cô vẫn ngồi đó ăn bình thường lâu lâu còn cười cười vì nhớ đến nàng nữa , mà nhờ vậy người hầu trong nhà khi đi ngang phòng cô thì đi lẹ lẹ vì tưởng cô bị ma nhập rồi nên mới vừa ăn vừa cười như vậy Cô có thói quen ăn xong thì sẽ đi tản bộ một chút , giờ cô không buồn ngủ nữa nên cô xách theo mén đi vòng vòng nhà" Á cứu .....

Cứu"- Cô với mén đang đi dạo
đến chỗ tắm định rẽ đi hướng khác thì thấy An tự nhiên bung cửa phòng tắm ra chạy ôm chầm lấy mén ."

Ui mợ làm gì vậy "- cô vội lấy tay che mắt mình lại để không thấy cảnh tiên lài bông cảnh của An" Có con chuột bên trong phòng tắm nên tui sợ quá chạy ra ngoài , Cậu!!!!!

Không được mở mắt nghe chưa " tay An câu lấy cổ mén hơn vì sợ té mà còn không quên nhắc nhở cô là không được nhìn" Mén à em đi đuổi con chuột đó đi chứ không thôi để người khác đi ngang lỡ thấy được hình hài của mợ hiện tại không nên đâu "" Dạ cậu em làm liền , mợ à mợ có xuống cho con đuổi con chuột đó không , mợ nặng lắm đó "- mén ẵm An mà nó muốn té xỉu luôn vậy đó" Không ....

Không được em thả tôi xuống thì người ta thấy thì không hay cho lắm "- mặt An đỏ hết cả lên" Vậy tui ẵm mợ như vậy thì làm sao đuổi được"- mén khó xử kêu người ta đi đuổi mà không cho người ta thả thì làm sao có tay mà đuổi" Em rinh mợ vào trỏng luôn đi rồi để mợ mặt đồ lại rồi muốn đuổi gì thì đuổi sao , với lại để mợ ngoài vậy bệnh chết "- cô vẫn nhắm mắt không dám hé lấy một lần" Dạ cậu "- mén thấy mệt mỏi mà tự nhiên khi không dính một cục nợ chi không biết , mà lời chủ thì vẫn nghe thôi , mén cũng đành khi An vô lại phòng tắm

Cô nghe thấy được tiếng đóng cửa thì cuối cùng cũng chịu mở mắt ra , đúng là người đẹp mà da thịt cũng trắng trẻo nữa không biết nàng sẽ ra sao khi cởi đồ hết nhỉ à bậy mày nghĩ đi đâu vậy Nam biến thái quá rồi.Cô đang tự luyến bên ngoài thì nghe bên trong có một vài tiếng như đang đánh đập một cái gì đó , rồi một lúc thì cửa phòng tắm mở ra thì không sao đó con chuột cũng chịu chạy ra" Dạ con đuổi con chuột đó xong rồi đó mợ , mợ cứ việc tắm tiếp đi ạ "- nói rồi mén đi ra khỏi cửa phòng tắm " Cậu làm gì mà ngơ ngác vậy còn chảy nước miếng ,bộ cậu thấy thân hình của cô An xong thì cậu định bỏ cô Linh à không ngờ cậu là con người có mới nới cũ "- mén khi đóng cửa phòng tắm xong xuôi quay lại định hỏi cô có đi dạo tiếp không mà ai ngờ đâu vừa quay qua thấy ánh mắt cô si mê , miệng còn chảy nước miếng nữa chứ."

Bậy bạ , cậu không phải là người như vậy đâu , thôi mình đi dạo tiếp "- cô ráng lái sang truyện khác để mén quên đi hình tượng hồi nảy của côCô đi dạo một chút thì cũng định về phòng , vừa quẹo qua bên phải để về phòng thì thấy tía cô đi hướng ngược lại đã tới" À con đây rồi , tía tìm con nảy giờ "- tía cô khi thấy cô thì vội đi lại kéo cô đi" Mén , con đi làm việc của mình đi , ông có chuyện riêng cần nói với cậu "- tía cô không đợi cô phản ứng gì cả thì kéo cô một mạch đi đến phòng làm việc của " Con ngồi đi , hồi sáng ta với ông con đã bàn giao một số việc cho con dâu trước rồi , nên giờ ta bàn giao tiếp cho con để có gì hai vợ chồng bây cùng nhau giải quyết "- tía cô khi thấy cô ngồi xuống thì cũng đã lôi một sấp giấy tờ đưa ra cho cô" Ta với ông con dạo gần đây đang định mở rộng làm ăn nên thời gian sắp tới sẽ không có ở nhà , mà không có người cai quản thì công chuyện ở đây sẽ rối tung lên hết nên ta sẽ giao lại cho 2 vợ chồng 2 đứa "Rồi tía cô nói dong dài một lúc thì đem sổ sách ra đưa cho cô coi rồi tính toán hết rồi tía cô đi ra ngoài để cô một mình với một đống số sách này , khiến đầu cô muốn nổ tung, cái gì nợ lúa rồi thuê ruộng , vườn cao su, tiệm vải , tiệm bán đồ ăn .......

Mấy thứ kinh doanh nhà cô làm ở đây thì đều đưa qua cho cô hết , giờ cô mới được chiêm ngưỡng được tài sản của gia đình cô ở một tỉnh cô tưởng nó cũng vừa vừa phải phải thôi , ai mà có ngờ đâu nó lại nhiều đến mức cô không thể tưởng được , mà nhà cô đâu chỉ ở đây còn mấy tỉnh khác nữa với trên Gia định nữa Cô ngồi loay hoay tính toán sổ sách , cứ tính hết tiệm này đến tiệm khác còn phải chỉ ra lỗi sai nó , cô không biết mình đã ngồi đây bao lâu rồi từ chạng vạng tối mà giờ trời nó tối thui rồi mà cô còn chưa xong được một phần tư nữa" Nhà gì mà giàu dữ vậy ,nghèo một tý có chết ai đâu chứ "- cô bực tức đập tay xuống bàn " Bộ đập tay vậy không đau à "- một giọng nói cất lên phía sau lưng cô" Đau chứ , ủa mà khoan.....

Con sợ ma lắm cầu xin ông bà phù hộ đừng cho con gặp thứ đó mà "- cô trả lời thì sực nhớ ra trong phòng này nảy giờ chỉ có mình cô thôi mà giờ lòi đâu ra cái giọng khác cơ chứ" Cậu đừng làm cái điệu bộ đó , tôi là người chứ không phải ma "" Không phải ma thì là ai được ta "- cô quay đầu lại không phải ma là được rồi
" Sao mợ ở đây "- thì ra là An, người gì đâu đi không phát ra tiếng động gì cả làm người ta hết hồn à , còn không gõ cửa nữa chứ" Cậu đừng có nghĩ là tôi không gõ cửa mà tôi gõ nảy giờ mà cậu không nghe thôi"- An nhẹ nhàng đóng cửa phòng lại rồi đi đến gần chỗ cô" Vậy mợ ở đây chi , sao không nghỉ ngơi đi "- Cô thắc mắc giờ này cũng khuya rồi sao An không đi nghỉ đi ở đây chi" Tôi nảy về phòng không thấy cậu đâu , đợi một lúc lâu không thấy cậu về nên đi kiếm , tôi thấy con hầu của cậu thì hỏi thì nó chỉ là cậu bị cha đưa đi nên tui đi lại đây kiếm thử "- An ngồi thẳng đối diện cô , đó chính là ghế mà tía cô thường làm việc " Ai ngờ tới đây thì thấy phòng này sách đèn , thấy có một người cứ vò đầu bức tóc thì tôi nghĩ có thể là cậu nên tôi thử gõ cửa mà gõ 2 3 lần cậu không nghe nên đành mạo muội mở cửa ra thì thấy cảnh như hồi nảy "- An cầm vài tờ giấy mà cô hồi nảy vừa làm xong lên coi" Cũng biết làm đó chứ , tôi tưởng cậu cũng giống như mấy tên công tử nhà giàu suốt ngày chỉ biết ăn chơi thôi chứ "" Hứ tui nói cho mợ biết nhá tôi đây cũng là thủ khoa khi ra trường và luôn đứng nhất trường từ lớp một nhá "- cô hất mặc tự tin dù không phải là của cô nhưng thân xác này hiện tại là của cô nên những thành tựu ấy cũng là của cô luôn" Vậy sao , nhìn cái ề giấy này một mình cậu làm chắc đến hôm sau mới được nghỉ , nên thôi có gì để tôi phụ cậu "- An không đợi cô đồng ý hay không thì cũng đã bắt đầu làm việc luôn rồi" Cảm ơn mợ "- cô cảm động nhìn An nếu cô không phải đã Thương nàng thì có lẽ cô sẽ thích An người vừa đẹp người đẹp nết còn giỏi giang nữa , và là con nhà giàu nữa , An đúng là thiên thời địa lợi nhân hoà tinh hoa hội tụ ai gặp cũng sẽ say mê con người này , An có đủ hết nhưng cái tích nó hơi kì thôiĐúng là thêm một người thì công việc nó nhẹ hơn một tý chỉ mất khoảng 3 tiếng thì cũng chuẩn bị hoàn thành 3/4 công việc rồi , đang làm thì tía cô đi vô" Ôi con dâu với con trai tui đang cùng nhau làm việc sao đùng là mặn nồng mà "- tía cô tưởng 2 đưa cưới nhau sẽ không quan tâm nhau chứ nhưng khi thấy được hình ảnh cô với An cùng nhau làm việc thì ông thấy đỡ đi phần nào áy náy với An" Dạ thưa tía/cha mới lại "- cô với An cùng nhau thốt lên" Thôi khỏi cần câu nệ làm gì cũng là người một nhà với nhau mà " - ông nhìn lấy An, tía cô khá yên tâm về An nên mới giao công chuyện cho 2 đứa mà không phải mình cô , ông nghe nói mẹ mình cũng định gío việc quản lí ngôi nhà này cho An vì bà nội có mắt nhìn người vô cùng tốt , bà nhận ra An có đủ tiềm năng để làm việc đó" Tía định đi ngang coi con trai tía làm việc tới đâu rồi thì thấy được hình ảnh 2 đứa làm cùng nhau khiến tía vui quá , đúng là nhà này có phước mới cưới được người con dâu như con , tương lai 2 đứa có thể hỗ trợ nhau một cách hoà hợp rồi "- nếu cô có thể thích một người con gái đó thì tía cô cũng mong cô là thể thích An, chứ không thì ông thấy áy náy với An dữ lắm" Dạ cảm ơn cha đã khen"- An đứng lên nhường lại chỗ cho ông ngồi lễ phép đứng bên cạnh cô" Con cũng vất vả rồi mới về làm dâu nhà này mà phải làm nhiều việc quá, nên thôi con về phòng nghĩ ngơi đi ta ở lại làm việc với chồng con được rồi "" Dạ vậy con thưa cha con về trước "- An cuối chào Tía cô " Thưa cậu em xin phép về "- An chào tía cô xong thì quay lại định chào cô về."

Đã là vợ chồng với nhau rồi còn cậu gì nữa kêu mình đại đi có sao đâu "- tía cô thản nhiên thốt ra nhưng khiến cô Và An phải đứng hình" Dạ vậy Mình em về nha mình , mình ráng làm việc sớm sớm rồi phòng với em nhà mình "- An là người đầu tiên thoát ra khỏi sự đứng hình đó mà nóiCô nghe từ mình ở đâu là cô nổi da gà ở đó , cô phải công nhân An là một diễn viên xuất sắc nếu như ở đây có lễ trao giải diễn viên xuất sắc hay ảnh hậu thì cô sẽ trao cho An liền" Người ta đi rồi nhìn gì nữa , lo làm việc rồi về với người ta kìa "- ông chọc ghẹo cô khi thấy cô cứ nhìn theo bóng dáng của An đến khi mà đi mất mà vẫn còn nhìn" Thôi tía đừng chọc con mà , mình làm tiếp đi tía , cũng gần sắp xong rồi "- cô nghiêm túc quay lại làm việc " Haha ....haha"- tía cô tự nhiên phá lên cười xong cũng quay lại làm việcCô với tía cô làm thêm 2 tiếng nữa thì cũng đã xong , thấy cô làm việc nhanh chóng thì tía cô hoảng hồn vì đối với lượng việc như thế này thì cũng mất hết một ngày ông mới làm xong mà An với Cô chỉ mất 3 tiếng mà làm gần xong hết rồi đúng là tuổi trẻ tài cao mà" Vậy xong rồi thì con xin phép về trước ạ "- cô vui mừng trong lòng cuối cùng thì công việc nó cũng xong xuôi rồi hồi nảy cô có thể không buồn ngủ như với lượng công việc như vậy đã tiêu hao gần hết năng lượng của cô rồi nên giờ cô muốn được nghỉ ngơi" Từ từ đừng hấp tấp về gặp con dâu ta vậy chứ , ta vẫn còn có chuyện muốn nói với con "- tía cô thấy cô có ý định đi thì kêu lại liền , đúng là mới cưới sung sức quá trời" Dạ tía có chuyện gì tía cứ nói "" Người con nói con yêu lúc khi ở trên Gia Định Là Hoàng Thị Linh Con của Thầy Hoàng ở bên kia sông phải không "- tía cô nhìn thẳng vào mắt cô " Sao tía biết "- tim cô nó muốn nhảy ra khỏi lòng ngực rồi đây này " Ta là tía con mà , chỉ cần một hành động nhỏ của con trong lúc con với ông hoàng thì tía đã đại khái vụ gì rồi nhưng vì còn trong tiệc cưới nên tía không muốn phá hỏng nó nên đợi đến hôm nay mới hỏi con cho ra lẽ"" 2 đứa làm sao quen nhau được , quen nhau bao lâu rồi , nói cho tía sắp xếp "- tía cô thấy cô ấp a ấp úng thì liên tiếp xô câu hỏi về phía cô" Dạ .....

Con với Linh biết nhau cũng được gần 4 tháng rồi ạ biết nhau trước khi ông nội ép hôn nữa "- cô đang hai bàn tay lại với nhau giờ thần kinh cô nó căng nhu dây đàn rồi " Ừ , Ông hoàng cũng là bạn thân của tía dù công việc không liên quan với nhau nhưng trong giao tiếp xã hội thì vẫn có chút thân"" Để có gì ta sắp xếp được công việc rồi ta qua bển nói chuyện với nhà bên đó cho , theo tía thấy bây giờ chắc thằng quỷ đó nó cấm con gái nó ở nhà không cho gặp con rồi đó "- tía cô sẽ sắp thời gian qua để nói chuyện với nhà bên đó , con gái của ông hoàng thì ông có gặp qua vài lần như lúc đó nó còn nhỏ à như tính tình lại lộ ra một tý tiểu phúc hắc rồi không biết lớn lên sao đây , nhưng ông biết con ông cũng lành ít dữ nhiều khi ở gần 2 người con gái An và Nàng " Thôi khuya rồi con nghĩ ngơi đi có gì mai còn phải đi coi này nọ nữa "- tía cô xua tay đuổi cô đi
 
Mình Ơi ! Tôi Thương Mình
Đau sương sương


"cậu mình làm vậy được không cậu "- mén lên tiếng hỏi cô" Được chứ sao không , sao em hỏi vậy"- cô quay qua nhìn mén bộ có gì bất bình thường à" Cậu cưới mợ mới được một tuần thôi nên chuyện này không hay cho lắm đó cậu "- mén nhìn cô mà nói dù gì mới cưới nhau thôi dù không có tình cảm thì cũng không nên phũ phàng vậy chứ" Chuyện này cậu với mợ bàn với nhau rồi nên không có chuyện gì đâu , em đừng lo "- cô với An gần như nguyên tuần nay phải bận bù đầu bù cổ để đi thăm những nơi mình quản lí coi có ổn không rồi nghĩ ra cách giải quyết, khiến cô với An gần như không kịp thở , hên là hôm qua cả hai cũng xếp công việc hơi ổn định rồi , nên cô hôm nay liền đi kiếm nàng liền"Kìa cô Linh đến rồi kìa cậu "- mén đang nghe cô nói thì mén nhìn thấy từ xa có một bóng hình quen thuộc đang từ từ bước lại chợ" Ủa Anh Nam với Mén 2 người đi đâu mà cả tuần nay không thấy vậy "- nàng đi gần đến cửa chợ thì thấy cô với mén đã đứng đợi sẳn rồi nên nàng liền chạy đến
" À dạo này tía Anh dạo bàn giao công việc cho anh nên có hơi bận giờ mới đi thăm em được "- cô thở phào nhẹ nhõm khi nghe giọng điệu của nàng vẫn nhẹ nhàng như bình thường vậy có nghĩa là tía nàng không nói cho nàng biết rồi ( hiện tại cô với nàng đã xác định quan hệ rồi nên xưng Anh Em nhà )" Vậy thì tốt rồi , em tưởng anh trốn luôn rồi chứ đi đâu không nói cho em biết một tiếng gì cả "- nàng đánh nhẹ vào tay cô cái , người gì đâu kì cục đi đâu không nói cho người ta biết một tiếng cứ để nàng ngày nào cũng nhớ nhung" Làm gì có , Anh với mén dạo này phải đi tới đi lui khắp nơi nên không kịp thông báo cho em , mà em nhìn đi em thấy 2 đứa ai cũng giảm đi mấy cân à "- cô nắm lấy tay nàng , cô thấy có lỗi với nàng quá vì đã nói dối nàng như cô xin chỉ 1 lần ích kỷ này muốn nàng là của mình thôi" Nhìn mới để ý , ốm đi nhiều rồi , mất cái bánh bao của em rồi "- nàng lấy tay còn lại không bị cô nắm đưa lên mặt cô mà khẽ xoa, chắc chút nữa nàng sẽ mua thêm vài món tẩm bổ cho cô " Cô cậu ơi giữa chỗ thanh thiên bạch nhật mình có gì tém tém lại chứ người đi đường nhìn quá trời rồi kìa "- mén lên tiếng nhắc nhở có gì thì về nhà muốn làm gì làm , chứ đứng ngoài đường mà còn ngay cửa chợ nữa biết bao nhiêu người đi tới đi lui , cô với nàng không ngại chứ mén ngại Nha.Cô với nàng khi nghe mén nói thì đỏ cả mặt rút tay về liền , rồi cả ba người cùng nhau đi chợ mua đồ ăn nhưng hôm nay đồ ăn có gì món hơn bình thường vì nàng muốn tẩm bổ cho cô, ốm quá nàng xót
Cả ba mua xong đồ xong xuôi thì đi về nhà , cả ba người đi trên một con đường như lại có ba cảm xúc khác nhau, nói đến đây thì mén là người đầu tiên, cứ nhìn về phía cô hoài vì mén sợ ngày đó mén cũng có đi phục vụ quan khách nên mén có thấy được thầy hoàng đang ngồi uống rượu thì mén hoảng hồn muốn đi tới chỗ cô mà nói như chưa kịp đi thì mấy người hầu khác kéo đi phụ chổ khác tiếp , mén bị lôi đi thì cũng nhìn thấy được cô đã đi đến bàn thầy hoàng rồi nên mén biết là thầy hoàng đã biết rồi nhưng không biết hôm nay cô Linh vậy bình thường như mọi ngày thì mén nghĩ chắc Thầy hoàng không nói cho nàng biết rồiCòn về phía cô thì đang ở giữa mừng và lo có lẽ lo nhiều hơn mừng từng bước chân cô đi là tim nó đập muốn bay ra khỏi lòng ngực, cô không biết tại sao ông hoàng lại không nói cho nàng nghe mà lại để yên như vậy , cô nghĩ chắc ông ấy không muốn nàng đau khổ vì cô đây mà

nàng hiện tại đang rất là vui vì đã lâu nàng mới gặp lại cô rồi , với hiện tại 2 người mới quen nên tình cảm sẽ rất là mãnh liệt , nên khi xa cô 1 tuần thôi mà mén không muốn chịu nỗi luôn , giờ thì được gặp cô bằng xương bằng thịt rồi nên cảm súc vui tươi luôn hiện trên nụ cười của nàngHôm nay đoạn đường nhà nàng sao lại gần thế ,bình thường thì đi đi lại lại chỗ này đã gần 30p rồi , nên hôm nay tự nhiên lại nhanh đến vậy , cô hụt hẵng .

Đi đến trước cổng nhà nàng thì cô lại càng lo lắng hơn nữa , nàng thì đã mở cửa bước vô nhà nhưng cô thì vẫn đứng ở đó khiến nàng thắc mắc " Anh làm gì đứng đó vậy , vào nhà đi "- nàng cất tiếng lên kêu cô vô nhà , sao nàng cảm thấy hôm cô lạ lắm không được tự nhiên như hàng ngày kể cả mén cũng vậy" Con nói chuyện với ai đằng trước vậy Linh"- ông hoàng bước từ trong nàng , nghe thấy tiếng mở cửa thì ông biết nàng về rồi mà sao nảy giờ chưa chịu vô nhà nên ông ra coi" Cậu làm gì ở đây"- ông hoàng vừa bước ra gần đến chỗ nàng thì đã thấy cô đứng lấp ló ở ngoài cửa rồi" Ảnh làm gì mà không ở đây được tía , dù gì người ta cũng là học trò của tía mà "- nàng thắc mắc ủa bình thường cô lại đây học ông hoàng còn vui mà sao hôm nay cọc cằn quá vậy" Từ bây giờ tui không nhận cậu làm học trò nữa xin mời cậu về cho và đừng làm phiền con gái tui nữa "- ông hoàng phớt lờ con gái mình mà đi thẳng đến trước mặt cô" Thầy ơi có gì xin thầy hãy nghe con giải thích cái đã , thầy đứng có bắt con phải xa em Linh mà "" Không nhưng nhị gì hết , mời cậu về cho , cậu ba Nam nhà ông địa chủ Họ phạm, cậu mà đến gần con tui một bước thì cậu coi chừng tui "- ông hoàng nhấn mạnh địa vị của cô để cô biết đường mà lui , ông đóng cửa cái gầm nắm tay nàng kéo đi " Thầy ơi thầy nghe con giải thích cái đã thầy "- cô vội hét lên khi thấy ông hoàng càng đi xa dần" Tía ơi tía , tía làm cái gì vậy tự nhiên không nhận anh Nam làm học trò nữa , mà còn cấm người ta lại gặp con là sao"- nàng bị ông kéo đi thì hơi bàng hoàng vì trước giờ tía cô không dễ nổi giận vậy đâu sao hôm nay ông lại giận giữ vậy cứ" Tía thà cho con tía làm đầu gà còn hơn làm mông phượng , con đừng qua lại với thằng Nam nữa nhà mình không xứng với người ta đâu , tía nói cấm rồi đó tía mà bắt gặp con với nó mà lén phén thì biết tay tía "- ông hoàng nói xong thì đi thẳng về phòng luôn để một mình nàng ngơ ngác đứng đó" Cái gì mà đầu gà mông phượng gì vậy " - nàng quay lưng về phía cổng mà nghĩ
Ông hoàng đi về phòng chưa được bao lâu thì bà hoàng cũng đi vào " Ông làm sao vậy tự nhiên lại cất đứt tình duyên của hai đứa nhỏ vậy " - nhà này không nhỏ nhưng dù gì ông hoàng cũng nói khá lớn nên ở trong bếp bà cũng nghe rõ mồng một" Không được , cỡ nào cũng không thể thành đôi , tui nói cho bà biết lần trước tui đi đám cưới con của Thằng Thành thì tui bắt gặp thằng Nam ở đó và Nam nó cũng là con của thằng Thành "" Trời ơi cái ông này có gì lạ đâu , Nam là con của Cậu Thành là chuyện bình thường, với nhà đó nghe nói tới tận 2 thằng con trai mà "- Bà hoàng thấy bình thường dù gì từ trước đến giờ ông với bà cũng đoán được cô là con của nhà địa chủ rồi nhưng không biết là ai thôi giờ thì là con của cậu Thành thì có làm sao với cả nhà cũng có quen biết dễ nói chuyện hơn nữa" Nhà đó đúng hơn là 3 đứa con trai thằng lớn thì ở Bên pháp , còn thằng út mới vừa mấy tháng tuổi thì bà nghỉ tui đi đám cưới của ai "" Đứng....

Đứng có nói là đám cưới thằng nam nhà "- bà hoàng ngạc nhiên nhìn ông, không phải mới tuần trước con mình với cô vẫn còn âu yếm với nhau mà sau hôm nay cô đám cưới rồi" Thì nó chứ ai , vậy tui mới cấm cản chứ nó có vợ rồi mà vẫn còn muốn ve vãn con mình , đúng là thằng sở Khanh"- ông hoàng tức giận đập tay xuống bàn một cái khiến cái bàn nó lắc lưng không ngừngXoảng , một tiếng chói tai vang bên ngoài cửa , khiến cho ông bà hoàng trong phòng phải đứng hình nhìn nhau xong vội chạy ra coi có chuyện gì xảy ra thì thấy nàng đang lụi cụi nhặt từng mảng vỡ " Con làm gì mà đổ bể hết vậy "- bà hoàng lên tiếng đầu tiên " Coi chừng đứng tay đó , thôi để má làm cho"- giờ bà hoàng để ý thì thấy tay nàng nhìn như có đỏ đỏ thì bà nghĩ con mình đứt tay rồi nhưng vẫn cố gắng nhặt lên , thì bà chạy lại giúp" Dạ .....

Thưa má không có gì đâu....

Con vô tình trượt chân té thôi .....

Xong rồi con xin phép đi trước"- nàng cúi đầu xuống không dám ngước đầu lên nhìn tía má mình" Ừ thôi con đi đi , nhớ chăm sóc mình "- hai ông bà chỉ biết liếc nhìn nhau rồi lắc đầu đúng là tình yêu có thể khiến người ta vui vẻ cũng khiến cho người ta đau khổ màNàng đi rất nhanh đi đến cửa phòng mình mà vào chứ không đi xuống bếp để dẹp mấy thứ đỗ bể này , nàng khoá chặt cửa thì liền ngồi sụp xuống dưới đất lấy hai tay còn hơi vướng máu của mình ôm lấy mặt để cho những giọt nước mắt đừng rơi nữa , nhưng càng cố bao nhiêu thì nước mắt lại rơi nhiều hơn nữa" Tại sao ......

Tại sao mấy người lại đùa giỡn với tui như vậy "- nàng khóc nấc lên , tại sao cô lại lấy trái tim của nàng ra trêu đùa chứ , cô còn lấy vợ vậy cô coi nàng là gì chứ thứ công cụ mua vui cho cô àNàng thì khóc như mưa trong ,phòng thì cô đứng ở ngoài cửa đến khi nào trời đã rơi nặng hạt trên người cô mà cô không quan tâm mặc kệ vẫn đứng yên chỗ đó , kệ cả mén có kêu gào cỡ nào đi nữa thì cô cũng không chịu đi về , giờ cô chỉ muốn nhìn thấy nàng , gặp nàng để nói thẳng thừng ra thôi" Cậu ơi mưa lớn rồi , cậu vào chỗ cây gần đây trú mưa đi cậu ,cậu mà bệnh thì con sẽ bị oonh bà và mợ ray la đó cậu "- mén nảy giờ kêu cô không biết bao nhiêu lần cho xuể mà cô thì lại không bỏ vào tai lấy một lời" Kệ cậu đi , cậu bệnh cậu sẽ không kéo em vào đâu "------------------------------------------------------------
" Mợ ơi mợ , con có chuyện muốn nói với mợ "- bé là người hầu mà được An đem đi theo về nhà cô " Có chuyện gì mà em hớn hải vậy và từ khi nào mà em lại không còn phép tắc gì hết vậy "- An đang chú tâm vào sổ sách để tính toán thì thấy bé chạy như ma đuổi vào thư phòng của cô với An mà không gõ cửa khiến An bực mình" Dạ con xin lỗi cô , tại con có chuyện gấp quá nên hơi hấp tấp một chút , mong cô tha lỗi "- bé khi nghe An nhắc nhở thì liền rén " Có chuyện gì em nói đi " - An rời mắt khỏi trồng sổ sách mà nhìn Bé " Dạ chuyện này liên quan đến cậu Nam nên con đợi cô lên tiếng con mới dám nói ạ "" Ừ em cứ nói "- thì ra là liên quan đến cô , với An từ sáng đến giờ định đi kiếm cô đây , mới mở mắt ra là thấy mất tiêu rồi đống sổ sách còn chưa làm hết nữa."

Dạ sáng con chuẩn bị đi châm trà cho cô thì thấy cậu Nam đi ra ngoài còn dắt theo một con hầu nữa , thì con thấy lạ làm gì mà sáng sớm cậu lại đi ra ngoài sớm vậy làm gì nên con đi theo coi thử , đi theo một đường khá dài thì thấy cậu đứng chờ trước một cửa chợ một lúc con tưởng cậu đi bàn chuyện gì đó nên con định đi về thì thấy cậu âu yếm với một cô gái khác nên con Đi theo tiếp coi cô gái đó ở đâu , khi biết được nhà cô gái đó rồi thì con liền chạy về báo cho cô nè "- bé kể một phát từ đầu đến cuối cho An nghe vì biết mình sắp lập được công rồi , nó tức thấy An luôn á vợ mình xinh đẹp tài giỏi như vậy còn muốn ra ngoài mèo mã gà đồng" Được rồi em lui đi "- đối với chuyện bé vừa kể thì An vững dưng như không có chuyện gì xảy ra , giờ An chỉ thắc mắc là cô gái mà cô thích là ai thôi mà khiến cô say mê đến vậy
 
Mình Ơi ! Tôi Thương Mình
cháo


Đỡ hơn 1 tuần kể từ ngày đó , cô đi về từ nhà nàng thì đã bệnh nằm trên giường , bệnh nhưng cô lại không chịu ăn chịu uống gì cả , cứ ngồi một chỗ trên giường rồi ánh mắt thì lại không có một tý hồn nào cả khiến cả nhà từ trên xuống dưới khiến cho gà bay chó chạy cả lên , người ra vào phòng liên tục " Nam ăn một miếng cháo đi con, cả một tuần nay rồi con không ăn không uống gì cả "- Má cô đút miếng cháo lại gần miệng cô mong muốn cô húp lấy một ngụm thôi cũng được nữa , chứ nhìn cô vậy bà xót lắmĐáp trả lại Má cô chi là một khoảng lặng im vô vọng , mắt cô thì vẫn nhìn lên trần nhà không quan tâm đến sự chăm sóc của bà" Nam à , đừng như vậy mà con, má có một mình con thôi con có mệnh hệ gì má sống không có nổi đâu con"- má cô vẫn nhất quyết đút cháo cho cô mặc dù bị cô ngó ngơ bà vẫn làm , nguyên một tuần nay rồi đêm nào bà cũng khóc hết , bà xót cô dữ lắm , bà cũng không biết dụ gì mà khiến con bà từ một người vui vẻ giờ lại như một cái xác không hồn" Thôi má để đấy con làm cho, má đi nghỉ ngơi đi "- An vừa mới làm xong công việc của mình thì liền quay về phòng coi cô có chịu ăn uống gì không , thì đi vô cô vẫn vậy " Thôi để má ráng đút cho nó ăn , nhìn nó vậy má xót quá con à "- bà nhìn thấy An lại muốn kêu mình đi nghỉ ngơi thì bà nhất quyết không chịu đi , con bà bị vậy thì làm sao bà nghỉ ngơi cho đặng được chứ" Má cũng vậy thôi mấy ngày ăn uống cũng có được gì đâu nghỉ ngơi không tốt nữa , giờ nhìn má ốm nhách kìa "- An đi tới lấy chén cháo của bà đưa vào tay mình , dù An không tiếp xúc nhiều với người nhà của cô nhưng đối với người má " chồng" này thì An cũng có một chút tình cảm nên nhìn bà vì cô mà quên ăn quên ngủ vậy thì An không cam lòng lắm" Vậy thôi má về , bây ráng lo cho chồng bây thay má "- má cô khi bị An dồn dập kêu mình đi nghỉ ngơi thì bà cũng đành phải nghe theo thôi , để lại không gian tình tứ cho 2 đứa nhỏMá cô vừa bước xuống giường thì chân đi không có vững nên xém chút nữa té hên lúc đó An phản xạ kịp nên mới kịp vịnh bà lại" Má có sao không má "- An đỡ lấy má cô cho đến khi nào bà ổn định rồi mới buông ra từ từ" Má không sao đâu , chắc mấy bữa nay lo cho nó quá nên mệt ấy , mà thôi má đi đây "- bà sau khi ổn định thì cũng gáng lết đi từ từ về phía cửa" Để con gọi đốc tờ đến khám cho má "- An chạy theo bà mà nói" Vậy cũng được , chút nữa cứ để má kêu người hầu kêu đốc tờ lại khám cho Thằng Nam rồi khám cho má luôn "" Mén em dắt bà đi về đi, nhớ cẩn thận đó nghe "- An thấy mén đứng gần đó thì kêu lại liền , An không biết sao chứ hầu nhà này hay hầu nhà An cứ lúc cần thì không thấy đâu , chỉ có duy nhất con mén là lúc nào cũng thấy mặt gần đây để sai thôi" Dạ con dìu bà đi từ từ nha "- mén nghe An kêu thì chạy lại đỡ má cô đi về phòng bà liền An thấy mọi việc cũng không còn gì nữa thì đi về phòng , vô thì thấy cô vẫn như vậy khiến cho An lắc đầu ngao ngán , đi đến chỗ cô lấy chén cháo hồi nảy cầm lên coi còn nóng không để còn biết kêu người khác lấy chén khác , khi cầm vào thấy vẫn còn ấm ấm thì An cũng nhẹ nhàng múc lấy một muỗng cháo đưa đến miệng cô" Này cậu ba, cậu sống vậy mà cậu coi được hả , má chăm cậu không ăn uống được gì khiến bà hồi nảy còn xém kìa "- An thấy cô vẫn nhất quyết không mở miệng thì ráng nhẹ nhàng lại nói chuyện với cô , không ăn cứng thì cho ăn mềm" Thôi không ăn em đem đi đi " - cô nảy giờ cuối cùng cũng chịu nói " Cậu lớn rồi đó cậu Nam, cậu không phải con nít đâu , nên mong cậu đừng có làm cho cả nhà cậu lo lắng nữa , kể từ ngày cậu vậy đó thì cái nhà này gà bay cho sủa in ổi "- An thấy cô chịu nói thì cũng đã tiến triển hơn mấy ngày nay nói chỉ có điều là không chịu ăn thôi , khiến cho An tức điếng người" Tui hiện tại không có muốn ăn nên em đem đi ra đi "- cô vẫn không muốn ăn ráng đẩy cái chén cháo đó đi xa mình
" Được rồi , tôi mềm mỏng với cậu không được thì tôi cứng với cậu, bây đâu vào đây mợ biểu "- An thấy mềm không được thì An dùng cứng với cô" Dạ mợ/cô kêu con có chuyện gì ạ "- mén vừa dìu má cô về phòng quay về thì nghe tiếng An kêu thì mén chạy nhanh liền lúc đó có thêm bé người hầu riêng của An lúc đơ cũng chạy tới nên cả hai đi vào trong cùng nhau luôn" 2 đứa bây giữ chặt lấy cậu , kiềm lấy cậu không cho cậu giãy dụa gì hết chơn nghe và một đứa bóp lấy miệng cậu ra , tôi không tin hôm nay tôi không cho cậu ăn được " - mén và bé khi nghe An kêu thì cũng chạy lên trên giường cô mỗi đứa kiềm một bên người cô lạiAn thấy cô bị kiềm lại cũng ổn rồi nên An bước đến múc muỗng cháo lại miệng cô , thì dòng chào cũng từ từ chảy vào miệng cô , An thấy cách này cũng ổn nên múc thêm một muỗng nữa thì cô vũng vẫy mạnh, tay cô cứ liên tục vũng vẫy rất nhiều nên có trúng vào chén cháo khiến chén cháo rớt xuống đất bể nghe một tiếng xoảng An thấy cô cỡ nào cũng không muốn ăn uống gì thì nên hạ sách này để cho cô ăn được một chút thì cô lại cứ nhất quyết không chịu còn khiến cho An tức không nói lên lời nên đã bước đi ra khỏi phòng luônMén với bé thì vẫn đang kiềm cô trên giường thì thấy An bỏ đi thì 2 đứa cũng từ từ đi xuống giường để dẹp cái đống hỗn loạn vừa được cô tạo raDọn dẹp xong thì thằng bé cũng đi ra ngoài còn mén thì ở lại chăm sóc cho cô" Cậu ơi là cậu , cậu đừng có như vậy nữa được không , giờ cậu không thương mọi người thì cậu phải thương mình chứ , ông bà nội cậu họ đã già rồi mà giờ nhờ cái vụ này của cậu nữa khiến cho họ như già thêm nữa ấy , còn ông bà thì họ cũng sắp già đi luôn rồi , rồi tới mợ nữa mấy ngày nay mợ phải làm việc liên tục từ sáng sớm đến tối khuya mới nghỉ ngơi mà cậu không thương mợ thì cũng đừng làm mợ tổn thương chứ , mợ cũng vì muốn tốt cho cậu mới ép cậu vậy thôi ai mà ngờ cậu lấy sức đâu mà cả 2 đứa con cũng không giữ cậu nói còn khiến cho mợ phải tức điên lên nữa"- mén đứng đó nhìn cậu mà nói lên tâm can của mình ra mong cô thấu hiểu cho mọi người mà chịu ăn muốn một chút đi chứ nhà mày ai cũng muốn bạc vì cậu hết" Tui giờ mệt lắm rồi em đừng làm phiền tui nữa "- cô không quan tâm mén nói gì mà chỉ biết là mén nói nhiều quá khiến cbo cô rất là nhứt đầu" Cậu à ..........."

" ĐI !!!!!!!!

ĐI RA NGOÀI CẬU MUỐN YÊN TĨNH "- cô như dùng hết sức bình sinh của mình mà hét lên rồi quay đi không nhìn mén nữa" Vậy cậu ở lại nghỉ ngơi tốt vào con....

Đi trước"- mén bị cô quát thì hơi sững sờ từ trước đến nay cô thì có chửi mén đó nhưng đó chỉ là chửi vui thôi còn bây thời thì cô quát cả mình khiến mén kiềm lòng không được phải rơi nước mắt , mén vội vàng quay lưng đi để không thấy giọt nữa mắt của mìnhMén đi ra ngoài thì cũng nhẹ nhẹ đóng cửa giúp cô , mén đi kiếm công việc để quên đi buồn phiền .
 
Mình Ơi ! Tôi Thương Mình
cháo 2


Sau khi cô đuổi mén đi thì cũng gần như sử dụng hết năng lượng của mình nên cô mệt mỏi nằm trên giường, cô cứ nằm đó không biết qua bao lâu thì ngủ quên Có một mùi hương rất quen thuộc đang từ từ tiến lại gần chỗ cô đang ngủ , khiến cho phải ráng mở mắt ra coi đó là ai , thì có muốn bật người tỉnh dậy nhưng không đủ sức lực để ngồi dậy" Cậu Nam không cần phải phản ứng mạnh mẽ như vậy , tui bị bắt buộc nên mới ở đây thôi "- Nàng bước từ cửa vào trên tay cầm theo một tô cháo còn có hơi bốc lênQuay về thời gian mấy tiếng trước
Nàng vừa dạy học xong thì chuẩn bị làm việc nhà thì thấy ngoài cửa có một hình ảnh người đàn ông trung niên đang đứng lấp ló ngoài kia thì nàng chạy ra hỏi coi ông ấy có cần gì không" Ớ .....

Dạ ông đứng đây có chuyện gì à "- nàng bước ra mở cổng thì nàng liền khựng người lại vì thấy người đàn ông này rất có nét giống cô , xém nữa nàng tưởng đó là cô luôn rồi đó" À cho ta hỏi đây có phải là nhà Thầy hoàng không vậy "- tía cô lên tiếng , vì ông cũng không có biết nhà ông hoàng ở đâu dù là bạn thân đi nữa " Dạ đúng rồi , thưa ông cần gặp tía con có dụ gì ạ "- nàng đoán chừng tía cô cũng gần bằng tuổi tía nàng nên nàng xưng hô lễ phép với tía cô" Ủa con là con gái của ông hoàng đó hả "- tía cô giật mình sau đó liền mỉm cười , vì định gặp ông hoàng để gặp được nàng , ai ngờ không cần gặp ông hoàng vẫn gặp được nàng" Dạ vâng , con chính là con gái của thầy hoàng , không biết ông có chuyện chi à "- nàng nhìn những cảm xúc biểu hiện trên khuôn mặt của tía cô thì nàng lại nhờ đến cái con người xấu xa đó " À ta quên giới thiệu cho con, ta là Phạm Ngọc Thành Tía của Thằng Nam "- ông giới thiệu về mình , tía cô nhìn những gì xảy ra trong một tuần này thì ông đã biết được tình hình của hai đứa này nó đang không ổn rồi , ông định nhờ việc này để cô chấm dứt với nàng và sẽ từ từ yêu thương vợ mình , nhưng thấy cô càng ngày càng sa sút thì ông lại không cam nên vì thương con nên ông mới đi qua đây để kiếm nàng , người nào thắt nút thì người đó gỡ nút" Dạ con cháo ông "- nàng khi nghe ông nói thì mới hoàn toàn hiểu ra vì sao nàng lại thấy 2 người giống nhau đến vậy thì ra là tía con" Làm gì trước nhà mình ồn ào vậy con"- ông hoàng đang giảng bài trong nhà thì nghe bên ngoài có tiếng xì xầm nên ông ra coi thử" Cậu út cậu đến đây làm gì , nếu về chuyện con trai cậu thì xin mời về cho"- ông hoàng đi ra cửa thì thấy tía cô đứng đó thì liền trầm xuống và liền đuổi khách đi liền không muốn tiếp" Thiệt ra thì chuyện đó liên quan để con trai tui"- tía cô liền ngập ngừng khi thấy ông hoàng ra nếu nảy chỉ cần có nàng thôi thì ông dễ nói rồi , nhưng giờ ông hoàng ra rồi thì chuyện này khó nói rồi đây
" Vậy mời ông về cho, con đóng cửa đi vào nhà "- ông hoàng ra lệnh cho nàng đi đóng cửa" Đừng !!!

Đừng "- tía cô dù chân để chặn cánh cửa đang muốn đóng kia , khiến cho chân ông đau nếu không vì thương con thì ông sẽ không cam chịu vậy đâu
" Cậu út giờ cậu có làm gì đi nữa thì gia đình tui cũng không giúp gì đây "- ông hoàng càng lạnh mặt hơn khi nhìn thấy tía cô chặn cửa" Tui xin ông , xin ông để con gái ông qua gặp mặt Nam đi , chứ không nó sẽ chết mất "- tía cô vứt bỏ cả sĩ diện để cầu xin ông hoàng cho nàng đến gặp cô đi , tâm bệnh thì phải chữa tâm dược mới được
" Không nói nhiều , đi vào "- ông hoàng không nghe tía cô nói bực tức nắm lấy cổ tay nàng đi Khi nàng đi thì nàng quay mặt lại về phía tía cô đang đứng , hồi nảy ông ấy vừa nói cô sắp chết sao , tại sao lại sắp chết lúc này xém nữa cô bổ nhào về phía ông để hỏi hận thì hận mà thương thì thương nhưng hên tía cô đã kịp thời ngăn cảnVì chuyện lúc sáng khiến nàng đã thơ thẩn cả người kể cả ông hoàng với bà hoàng có kêu nàng mấy lần nhưng nàng cũng không để ý lắm , nàng muốn đi tìm cô lắm chứ Nhưng nàng lại không biết cô ở đâu , nàng định hỏi tía nàng nhưng thấy bản mặt đang nóng giận của ông nên nàng đành thôi , nàng tại sao cứ lúc nào muốn quên đi cô thì cô cứ hiện hữu khắp mọi nơi vậy từ trong mơ đến ngoài đời thực , nên nàng đi ra ngoài để khuây khỏa đầu óc không nghĩ về cô nữa , nếu không thì nàng sẽ mềm lòng mất, nhưng có lẽ cuộc đời lại không muốn cho nàng toại nguyện lắm" Chào cô , cô có phải Linh không Ạ "- một cô gái đi lại hướng cô chào hỏi" Đúng vậy , cô biết tui sao "- nàng khi nghe có người hỏi thì liền quay đầu lại thì liền choáng ngợp với thần thái và sắc đẹp của cô gái trước mặt, con người này đúng là quý phái từ trong ra ngoài" Tôi không biết cô rõ lắm , nhưng chồng tôi thì biết cô rõ lắm , xin tự giới thiệu tôi là vợ của cậu ba Nam"- An khi nghe nàng xác định mình là Linh thì liền đi đến đứng đối diện nàng , giờ không biết nói sao nên An nói thẳng luôn cho nó bớt lòng vòng" Vâng......vâng "- nàng thật choáng ngợp sáng thì gặp tía cô chiều thì gặp vợ cô , nhưng khi gặp vợ cô thì nàng liền cảm thấy mình thấp kém liền , nàng với An như một trời một vực vậy đó " Tôi đến đây để gặp cô , mong cô cứu lấy chồng tôi , sắp chết rồi " - An cũng cầu xin nàng hãy giúp cô , giờ chỉ có nàng mời làm được điều đó thôi cả nhà cũng bó tay rồi" Xin lỗi , tui không có biết chồng cô là ai và giúp bằng cách nào , nên tui xin đi trước"- nàng nghe đến cô thì liền trốn tránh" Mong cô hãy giúp gia đình chúng tôi , chúng tôi không thể nào mất đi nam, nếu cô không chịu nghe theo thì tôi không chắc mình sẽ làm gì cô đâu "- ngữ khí của An liền thay đổi dịu dàng không muốn lại cứ thích dùng bạo lực vậy ta cô với nàng đúng là trời xin một cặp mà" Hức !!!

Nhà các người giàu quá rồi nên định đem dân đen chúng tui ra làm trò đùa à ,từ chồng mấy người rồi đến cô , tui nói cho mấy người biết tui không phải trò đùa của chồng mấy người đừng đem trái tim tui ra vui đùa nữa nó đau lắm rồi "- nàng ứa ứa nước mắt muốn khóc , sao nàng lại vướng vào cô chi vậy để giờ lại khổ sở thế này" Bây đâu mau rinh cô Linh đi cho mợ "- An thấy nàng không muốn thoả thuận thì chỉ còn cách ép buộc thôi mong nàng sẽ tha lỗi cho sự đường đột cửa An với cũng hết cách để giúp cô rồi chỉ còn cách này thôiQuay lại thực tạiThì nhờ công sức của An nên giờ nàng phải cam chịu ở trong phòng cô , lúc đầu nàng còn kháng cự nhưng rồi cũng bất lực xuôi theo Nhưng khi nhìn thấy cô giờ chỉ còn là bộ xương trên giường thì nàng mới dịu lại cơn bức xúc của mình có lẽ mấy người đó không có lừa gạt nàng về việc cô bệnh " Nói với anh đây không phải là mơ đi "- cô khi được nàng dìu ngồi thằng dựa vào giường thì liền nắm lấy tay nàng , cô mong dù đây là mộng hay thực vì cũng được, nếu là mộng thì cô nguyện không bao giờ thức dậy" Cậu ăn cháo đi "- nàng rút tay mình ra khỏi tay cô rồi lấy chén cháo đặt trên ghế gỗ nhỏ kế bên thổi rồi đưa lại miệng cô
Cô khi bị nàng rút tay về thì liền buồn bả nhìn về phía tay mình , rồi khi thấy nàng đưa muỗng cháo đưa đến miệng mình thì cô liền há miệng ra nhận lấy cháo , giờ nàng có bỏ độc trong cháo này cô cũng nguyện ý nuốt hếtMặc dù đây không khác gì cháo mà cô bị mọi người trong nhà bắt ăn nhưng khi được nàng đút cho ăn thì cháo này nó lại ngọt khiến cô tham lam nuốt hết , nên chỉ trong chốc lát thì cháo trong bát không còn cái gì cả" Cậu muốn ăn thêm không "- nàng khi đút hết chén cháo trong tay mình thì khẽ liếc nhìn cô " Em cho bao nhiêu anh đều ăn hết "- mắt cô long lanh trong sáng nhìn về phía nàng" Vậy cậu đợi tui một chút "- nghe cô muốn ăn thêm thì nàng liền đi ra ngoài cửa kiếm cháo tiếp cho cô thì thấy mén đứng đó với một bát cháo sẳn rồi" Đây là mợ kêu em chuẩn bị , để cô khỏi phải đi kiếm "- mén nhìn nàng mà nói , mén thương cho cuộc tình của 2 người này quá rồi , đúng là có duyên nhưng không có nợ" Cảm ơn em "- nói rồi nàng xách chén cháo đi vào phòng tiếp Rồi nàng cũng đút cô tiếp và khi hết cháo thì hỏi cô muốn ăn nữa không thì cô liền bảo y chang hồi nảy nên nàng cũng bấm bụng đi lấy thêm cho cô , nhưng thật ra thì nàng cũng không muốn cô ăn thêm đâu nhưng vì cô muốn thì nàng chiều thôiNhưng không đợi nàng đi khỏi cửa thì An bước vào " Tôi nghĩ là đủ rồi , cậu ba giờ mời chịu ăn thôi nên đừng ăn nhiều quá cùng một lúc sẽ khiến cho cậu ba không thích ứng kịp "- An khi nghe mén báo là cô đã chịu ăn tới chén cháo thứ 2 thì Am nghĩ mình đã đi đúng đường rồi nên liền bỏ công việc qua một bên đi thẳng đến phòng cô coi liền " Vậy mợ ở đây rồi thì tui xin phép về trước"- thấy chính thất đã về thì nàng ở đây chỉ là dư thừa nên nàng biết mình nên thối lui rồi" Vậy để tôi kêu người đưa cô Linh về , tôi mong cô Linh ngày nào cũng qua đây để đút cho cậu ba nhà"- An liên bắt đò cho cô với nàng tiếp xúc nhiều hơn" Vâng được rồi , tui xin phép mợ tui về "- nàng khi nghe nói vậy thì đành đồng ý vì nếu nàng khánh cự thì ngày mai chắc An sẽ để người canh nàng ở nhà sẳn quá đi ra là hốt đi liền , nhưng nàng thắc mắc tại sao An lại muốn chồng mình tiếp xúc gần với cô gái khác như vậy bộ không ghen à , nhưng khi sắp ra khỏi phòng thì Nàng mới để ý thấy hình như có một cái giường nằm bên hông cửa sổ nữa nhưng vì đi phớt qua thôi nên Nàng không để ý lắm
 
Mình Ơi ! Tôi Thương Mình
Má cô chấp nhận


Nhờ có sự đút ăn của nàng thì cô cũng đã có sức sống hơn rồi " Đúng là người thương cái là chịu ăn liền , cả nhà ai cũng năn nỉ muốn chết mà có được như ai kia đâu đa "- khi nàng vừa đi ra khỏi phòng thì An liền châm chọc cô liền" Làm sao em biết được em ấy "- nghe An chọc thì cô cũng cười trừ thôi nhưng sực nhớ ra là An có quen biết với nàng" Haha Tôi làm gì mà không biết được chứ cậu Nam"- An cười vì sự ngu ngốc của cô" Mai mốt làm gì thì nhớ chùi mép đừng để người ta thấy rồi méc lại tôi nhức đầu lắm "- An thay đổi sang bộ dạng nghiêm túc nhìn lấy cô"À ....ừ ...

Thôi anh biết rồi "- cô gục mặt xuống khi nghe An nói chuyện cô lén lúc với nàng sau lưng An" À cậu nhanh khoẻ lại đi còn chia sẽ công việc với tôi một mình tôi làm không xuể .....

Với lại cậu đang ngủ trên giường của tôi đó "- An nói rồi thì đi lại cái tủ đựng quần áo của mình lấy một bộ ra đi tắm" Ừ được rồi anh sẽ cố gắng "" Chỉ cần cậu Ăn uống đầy đủ lại thì sẽ khoẻ lại thôi chứ cậu có bệnh hoạn như người ta đâu , cậu là tâm bệnh mà "- An đi ra khỏi cửa thì cũng quay đầu lại nói với cô một cái rồi mới rời điMấy ngày sau, đúng giờ đút cháo cho cô thì nàng đều xuất hiện đúng giờ đó làm xong thì đi về không quan tâm đến cô , còn cô thì ngày nào cũng đợi tới giờ cơm để gặp được nàng nhưng nàng lại không cho cô cơ hội giải thích gì cả mới vừa định giải thích thì nàng đã đút xong cháo và rời đi" Cậu nhìn có thể tự ăn được rồi nên ngày mai tui sẽ không đến đây "- nàng khi đút cháo cho cô được mấy ngày cũng thấy sắc mặt cô đã hồng hào đã có tý da tý thịt rồi nên nàng không muốn mình quấy rầy 2 vợ chồng cô nữa" Đâu có anh còn mệt mỏi quá nè đi còn không nổi nữa làm sao có thể tự ăn được "- cô làm gì mà để vụt mất cơ hôi để gặp được nàng chứ" Tui lại thấy khác thưa cậu , nên giờ cậu có nói gì đi nữa tui cũng không quan tâm "- nàng thu dọn hết chén đũa thì đứng dậy định đi ra cửa phòng."

Em đừng đi , Anh xin em .... anh sống mà không thể thiếu em được nên em đừng bỏ anh đi mà "- thấy nàng định đi ra khỏi phòng thì cô ba chân bốn cẳng chạy đến ôm chầm từ phía sau nàng rồi thủ thỉ vào tai nàng" Xin cậu hãy giữ tự trọng tui là con nhà lành , còn cậu thì là người đã có vợ rồi nên mong cậu quên tui đi , coi như tình cảm của chúng ta từ trước đến giờ chưa từng có đi "- nàng bị bao trùm bởi mùi hương của cô mùi mà hằng đêm nhớ thương da diết nhưng cũng hận thấu xương" Em hãy nghe anh giải thích một chút đi mà, mọi chuyện không như em nghĩ đâu "- thấy nàng có ý định dẫy dụa thì cô liền ôm chặt lấy nàng hơn để nàng không thể cử động được" Sự thật nó rành rành trước mắt như vậy mà cậu bảo là không phải , tui không phải là đứa con nít mới lên 3 "- nàng dẫy dụa mãnh liệt hơn nhưng sức nàng không mạnh bằng cô dù hiện tại cô đang yếu đi nữa thì nàng vẫn không phải là đối thủ của cô" Thật ra thì ......."

- cô định nói ra sự thật thì cánh cửa phòng mở ra" Nam à má có nấu chút gà hầm nè con ăn....

Cho...

Bổ "- người xuất hiện không ai khác là má của cô trên tay bà đang cầm cái chén đựng đồ ăn và con mắt thì chứng kiến hết toàn bộ hình ảnh của cô với nàng" Con đang làm gì vậy Nam.....còn ....

Còn cô gái này là ai "- ai chịu đời cho thấu khi thấy con mình đang ôm cứng ngắt con gái nhà người ta mà con mình dù bề ngoài là con trai nhưng cũng là con gái nữa nên bà bất ngờ hết lên" Dạ....

Dạ má ....

Từ từ con giải thích cho má nghe sau "- cô với nàng khi thấy má cô xuất hiện thì cô liền buông nàng ra nhưng vẫn cố nắm lấy tay nàng sợ cô chỉ lơ là một chút là có thể mất nàng ngay" Bà làm gì mà ồn áo trước phòng con vậy "- tía cô xuất hiện sau lưng má cô đáng lí ra là 2 ông bà đi chung với nhau nhưng vì má cô không đợi gặp được con mình nên đi trước ông khi ông đuổi kịp bà thì tình thế đã xảy ra như vậy" Ủa là con nhóc Linh đây mà "- tía cô khi đuổi kịp má cô và tía cô thấy má cô cứ nhìn vào trong phòng mãi mà không chịu vào thì ông cũng nhìn vô xem thì nhân ra trong phòng con mình không chỉ có cô mà còn có thêm nàng nữa" Ông quen biết con bé này sao "- má cô đang rất hoang mang thì tía cô bồi thêm một câu nữa khiến bà càng thêm hoang mang" Ừ đây là con gái của........

À là con của một người bạn thân của tui ở bên sông bển ấy "- tía cô định nói ra thân phận của nàng thì liền nghĩ đến gì đó nên đành phải lái sang hướng khác" Ấy cha hèn chi sao ta thấy tự nhiên con trai mình lại muốn ăn như vậy thì ra là có người bồi nên mới ăn đây này "- tía cô thì đến trễ nên không biết tình cảnh lúc ấy nên vẫn rất vô tư đùa giỡn , châm chọc" Vậy cháu là người khiến cho con trai ta chịu ăn à "- bà nhìn lấy nàng giờ thì không còn gay gắt nữa mà đã nhẹ giọng đi nhiều vì biết nàng đang giúp đỡ cô" Dạ vâng con được vợ cậu Nam mời về để giúp đỡ cậu nên con mời ở đây ạ "- nàng thấy tình hình giờ có lẽ không ổn lắm rồi đây" À nếu được mợ ba mời tới thì nên làm tốt bổn phận của mình nha cháu đừng có phụ lòng mợ ba "- má cô hàm ý nhắc nhờ nàng , nhưng cũng phần lớn sợ sự việc má cô đang nghĩ là sự thật" Dạ vâng con nghe hiểu lời bà nói , con xin phép con về trước cũng trễ rồi "- nàng cố gắng tìm đường lui cho mình để không ảnh hưởng đến quá nhiều đến cô với An, và nàng cũng hiểu hàm ý mà má cô dành cho nàng nữa" Vậy được thì tốt con về đi kẻo tối "- má cô khi thấy nàng hiểu chuyện như vậy thì cũng có một chút hào cảm với nàng " Dạ vâng con chào ông ba với cậu con về "- nói rồi nàng vọt đi luôn không biết mình ở lại một chút nữa sẽ có chuyện gì xảy ra tiếp không nữa" Em đừng đi ...

Nghe anh giải thích đi "- cô thấy nàng vọt đi ra ngoài thì liền muốn chạy theo nàng" Em ấy hiện tại chắc không muốn nghe con giải thích đâu , mà má đang muốn nghe đây mời con vào trong"- má cô chặn cô liền khi thấy cô có ý định tẩu thoát
" Dạ ....

Dạ má "- cô biết mình không thể kháng cự lại má cô nên cũng đành ngậm ngùi không muốn mà phải đi vô phòng -------------------------------------------------" KHÔNG , CHUYỆN NÀY KHÔNG THỂ XẢY RA "- má cô tay đập thẳng lên bàn đứng bật dậy khi nghe cô kể sự tình" Ui có gì thì bà từ từ thôi làm gì mà La lớn lên chi vậy , lỡ để cho người khác biết thì sao"- tía cô thì đang nhâm nhi ly trà trên tay thì bị má cô làm hết hồn xém nữa là làm đỗ cả ly trà" Ông nói từ từ là sao , bộ ông không thấy chuyện này nó nghịch lý cỡ nào à "- má cô không nhìn lấy cô nữa mà nhìn chằm chằm vào tía cô" Thôi có gì đâu dù gì Nam nó cũng có một người vợ rồi có thêm một người nữa có làm sao "- tía cô bình tĩnh đối đầu với ánh mắt của má cô" Đúng nếu Nam nó giống như người con trai bình thường nhưng nó không phải , một đứa nó chôn vùi rồi lại muốn kéo theo một đứa nữa à "- má cô phản bác lại ý kiến của tía cô" Chuyện nghịch lý cỡ nào 2 vợ chồng ta cũng đã làm rồi nên thêm một chuyện nữa cũng đâu có sao "" 2 vợ chồng mình cũng làm sai rồi nên đừng làm thêm nữa , nghiệp nặng lắm ông à " - má cô lắc đầu nhìn tía cô mà cảm than" Con tui nó thích thì tui chiều có gì đâu , nhà mình giàu mà , thôi có nghiệp thì gánh cho bà đừng lo "- tía cô lên tiếng" Hứ !!!

Ông nói thì hay lắm , ông làm như chuyện này là cọng cỏ cọng rau bên vệ đường vậy hả , với giờ tui chấp nhận dụ này đi thì nó cũng vừa mới cưới vợ chưa được bao lâu lại có thể vợ mới ông không sợ người ta dị nghị à "- má cô vẫn cương quyết với ý định của mình" Đứa nào dám dị nghị tui cắt lưỡi hết "- tía cô bực tức, ông đã hứa với lòng rồi ai dám dị nghị cô thì ông chơi tới bến với người đó luôn" Ơ cái ông này , ông cứ chiều hư con , tui là tui không muốn chuyện này xảy ra đâu nên đừng có khuyên tui "- má cô đuối lý rồi không cãi với tía cô nữa , tía cô đúng là dân làm ăn có thể giải quyết hết mọi chuyện êm đềm" Con thương em Linh thật mà má , xin má hãy tác hợp cho hai con"- cô quỳ xuống trước mặt má mình mà nói lên" Con làm gì vậy Nam, đứng lên đi con"- má cô khi nhìn thấy cô quỳ xuống trước mặt bà thì liền hoảng hốt kéo cô đứng dậy , dù dùng lực cỡ nào thì cô cũng không chịu đứng lên khiến bà bó tay" Con chỉ đứng lên khi má chấp nhận chuyện này "- cô nhất quyết sẽ cố gắng làm đến cùng giờ chỉ cần thêm má cô nữa là ổn" Tại sao mà con phải làm vậy vì một người không nên vậy con "- má cô bất lực nhìn cô , sao bà khổ vậy nè" Con cầu xin má mà , má đồng ý đi mà "- cô vẫn quỳ tại đó" Giờ ta đồng ý đi thì con có nghĩ đến cảm xúc vợ con không , con bé nó sẽ cảm giác như thế nào khi mà chồng mình chưa cưới được bao lâu thì chồng mình lại cưới một người cọ gái khác đau lòng cỡ nào không "- má cô nói cho cô biết nhưng mắt lại nhìn về phía tía cô" Má à má đừng lo chuyện này con có bàn với An rồi , An cũng đồng ý rồi má , má yên tâm"- cô ráng trấn an bà " Nó đồng ý thiệt sao "- má cô nhìn cô thắc mắc làm gì có một người vợ nào sẵn lòng cho chồng mình cưới vợ nữa chứ , với nhà An cũng một chín một mười với nhà này nữa lỡ mà để nhà An biết được chắc chắn chấn động" Vâng , Mình cũng đã nói cho con từ ngày động phòng rồi "- An mở cửa bước vào phòng" Con làm gì ở đây "- má cô nhìn An" Dạ má dù gì đây cũng là phòng của con mà bộ con không được xuất hiện ở phòng mình sao " - An trả lời ủa dù gì cũng là phòng của mình mà sao về thì hỏi sao ở vậy , xém nữa không biết trả lời sao nữa , cứng họng luôn hà" Má xin lỗi con , hôm nay nhiều chuyện khiến má sốc quá nên hơi nhầm lẫn một xíu "" Vâng má , dù gì chồng con cũng thương người ta thiệt lòng má với cả con cũng là người đi kêu người ta qua đây để bón cơm cho chồng mình giờ Ảnh mới đỡ đó "" Thôi được rồi nếu con cũng đã nói vậy rồi thì má không can thiệt chi cho mệt , má cũng lo cho bây mới về nhà chồng mà chống nó lại tương tư con khác nên má hơi tủi thân cho con "- má cô giờ không biết phải làm sao nữa dù gì An cũng đã lên tiếng rồi thì bà không cần phải vì An nói công đạo rồi" Dạ không sao đây má " - An nhẹ nhàng trả lời má cô" Nam ta sẽ không xen vào chuyện này nữa , nhưng ta mong con biết đủ là đủ , có 2 đừng mong thêm 3 4 , thôi con đứng lên đi đừng quỳ nữa má xót"- giờ má cô mới nhìn lại phía cô mới biết cô còn đang quỳ ở đó nên lên tiếng kêu cô đứng lên " Dạ con cảm ơn má yêu má quá chị chừng "- cô nhảy cẩn lên ôm lấy bà , má cô tâm lý quà à" Thôi được rồi ông tướng , thôi má với tía đi trước"
" Cái ông kia có đi về không thì bảo đừng ngồi đó thưởng trà nữa "- má cô quay qua thì thấy tía cô vẫn tiếp tục uống trà thì muốn giết ông tại chỗ vậy đó" À đi đi chứ , thôi tía với má đi đây , để 2 đứa có không gian riêng "- tía cô nghe má cô nhắc nhở thì vội vàng buông ly trà ra , không thôi cầm nữa chắc bình trà vô đầu ông quá , khi ông đi ra khỏi cửa thì còn làm dấu 👍 cho cô nữa chứ
 
Mình Ơi ! Tôi Thương Mình
đánh lộn


Nàng nói không tời thì thiệt là không tới nữa , khiến cô trông ngóng mỏi mòn" Người gì đâu nói không đến thì không đến thiệt à "- cô ngồi nói lảm nhảm " Tức thiệt chứ , không được em không đi tìm mình thì mình nên đi tìm em mới được , không chịu nổi rồi "- nói rồi cô xách đi đít cái vèo đến nhà nàng mà còn không kịp rủ mén đi theo" À thấy rồi kìa "- cô giờ thì đang núp cái bụi cây gần nhà nàng chứ giờ không dám bước lại gần nhà nàng đâu , nếu để ông hoàng thấy chắc ông quất cô chạy tám hướng luôn mắc" Ủa thằng nào vậy ta , sao đứng gần thế "- cô đang nhìn nhìn thì thấy có một người con trai đi đến gần nàng nói nói gì đó tại vì cô ở xa nên cô nghe không được cuộc nói chuyện của hai người" Linh à, tui để ý em lâu lắm rồi em có thể làm vợ tui được không "- người con trai này vừa đi học chỗ ông hoàng cũng được mấy tuần rồi mà thật ra thì người con trai này đi học là phụ mà muốn cua nàng là chính" Xin cậu út tài , dẹp bỏ ý nghĩ đó đi , tôi đã có người thương của kình rồi nên xin cậu đừng bám theo tui nữa phiền lắm "- thì ra đây là Tài con của một tên hội đồng của cái huyện nhỏ trong tỉnh bạc liêu này

" Em đừng có lừa gạt tui, đã quan sát em lâu rồi có thấy em qua lại với người đàn ông nào đâu , nếu em không yêu thì tương lai mình về ở với nhau từ từ bồi đắp tình cảm được mà có sao đâu "- cậu tài vẫn cứ tiếp bắt ép nàng phải cưới cậu mới được" Tui nói rồi , tôi chưa từng để cậu vào trong mắt nên cậu từ bỏ đi và tui cũng sẽ không bao giờ cưới cậu đâu "- nàng cố gắng tránh xa tài ra xa một chút mà có điều cô lùi thì tài tiến một cứ thế khiến cô bị ép vào tường" Vậy hả, nếu nói nhẹ nhàng em không chịu thì tui dùng hành động cho em biết "- tài ép nàng đứng thẳng vào tường thì muốn bộc lộ hết cơn thú tính của mình lên nếu nàng không chịu thì tài sẽ khiến nàng bắt buộc chịu " Này cậu làm cái gì vậy, buông tui ra không thôi tui la lên đó "- nàng cố gắng muốn thoát khỏi tài nhưng mà sức nàng thì làm gì địch nổi một người đàn ông mà còn đang trong cơn thú tính nữa chứ" Em la tui cho em la thoải mái hôm nay không phải 2 tía má em đi đám rồi sao với cái đường này thì mấy ai hay đi qua chứ , nhầm khi có đi qua thì gạo cũng nấu thành cơm rồi nên ngoan ngoãn chiều cậu đi "- nói rồi tài kéo mạnh nàng về phía hắn nắm lấy tay nàng hôn lên đó một cái rồi thẳng tay xé lấy áo nàng khiến cho nàng giờ có thể thấy cả một chút cái yếm bên trong" Mẹ cha mày , ai cho mày đụng đến vợ tao , còn định làm chuyện sần bậy nữa hả tao chơi tới bến với mày "- nảy giờ cô hoá đá đứng bên góc cây nhưng khi thấy tên này có ý định không đứng đắn với nàng thì cô bất chấp leo qua cổng nàng chạy lại thật nhanh tởn cho tên đó một phát vào đầu khiến hắn phải ngã lăn đùng ra đất" Thằng chó mày là thằng nào mà dám phá chuyện tốt của tao "- tái bị đánh ngã thì vội vàng coi coi thằng nào dám đập hắn từ lớn đến giờ chưa bao giờ ai dám làm vậy với hắn cả" Má mày!!! mày đụng đến vợ tao rồi mà còn ở đó nói này nói nọ hả tao quất cho mày chết "- nói rồi cô nhào vô đánh túi bụi vào thằng tài " Mày làm cái gì vậy mày có biết tao là ai không hả , mày có tin tao khiến cả gia đình mày phải đi tù không "- tài mặc dù bị đánh túi bụi nhưng vẫn còn sức ngông cuồng" Tao mặc kệ mày là ai tao nói cho mày biết tao là cậu 3 con nhà ông địa chủ họ phạm và mày vừa đụng đến vợ tao thì tao chơi tới bến với mày "- cô mặc kệ thằng tài là ai giờ cô sẽ đánh nó khiến cho tía má tài không nhận ra luônCô với tài 2 người solo với nhau nhưng tài thì sức nào đo lại cô nên chỉ trong vài chục cù đánh rồi đá của cô thì tài bị hạ đo ván không biết chơi trăng mây gió gì nữa" Cậu đánh nữa là chết người đó "- nàng thấy tài bất tỉnh rồi mà cô thì vẫn còn mê say với việc đánh quá thì nàng đi lại kéo cô lên không tôi cô giết người thật quá" Em đừng có cản tui, tui phải đánh cho nó chết nó đụng đến vợ tui mà "- cô đang đánh hăng mà sao nàng cản cô chi vậy chết thì chôn thôi chứ có làm sao" Cậu đánh nhiều đó đủ rồi đánh nữa nhà tui có án mạng thì sao "- nàng thấy cô vẫn còn ý định vô quất thằng tài nữa thì cản lại hồi nảy thấy thằng tài có ý định sần bậy với mình thì nàng khi thấy cô đánh thì cũng không có can làm gì như thấy tài nó bất tỉnh rồi mà cô còn ý định đánh tiếp sợ thằng tài chết thì cô mang tội rồi sao giận thì giận cô thiệt nhưng thương quá rồi " Ủa mà khoan ở đây ai là vợ cậu mà cậu cứ kêu vợ vợ hoài vậy vợ cậu không phải ở nhà đâu"- nàng nảy giờ mới để ý nảy giờ cô đánh cú nào vào thằng tài cũng kêu nàng là vợ cô hết khiến nàng đỏ cả mặt" Ừ thì là .....

Mà thôi em đi theo tôi ra đây "- cô định nói là nàng là vợ cô nhưng ngừng lại giờ chưa có ra ngô ra khoai gì cả nên đành nuốt lại vào trong bụng rồi nắm tay nàng đi đến cái lu nước phía sau bếpCô dắt nàng ra đây không để nàng kịp hiểu thì đã lấy cái gàu nước xối liên tục vào tay nàng còn lâu lâu chà một cái gì đó không như bẩn lắm vậy đó" Cậu làm cái gì vậy đau tay tui lắm đó "- nàng đau tay muốn chết cô kì cái gì mà kì muốn đỏ hết cả bàn tay nàng" Phải kì cho thiệt sạch , cái thứ dơ bẩn đó chạm vào không rửa sạch chứ không chừng bị thúi cả bàn tay "" Rồi xong rồi đó "- cô thấy kì vậy là sạch sẽ rồi giờ mới nhìn tới nàng thì cô liền đỏ mặt cúi đầu xuống" Cậu bị gì vậy "- nàng thấy cô tự nhiên nhìn mình xong đỏ mặt cúi xuống thì thắc mắc hỏi" Em ...

Em ....

Cái áo kìa "- cô cái tay rung rung chỉ vào áo của nàng chứ không dám ngẩng đầu lên" Cái áo có chuyện gì ......Á cậu không được nhìn "- nảy giờ nhiều sự việc xảy ra quá khiến cho nàng quên mất hồi nảy thằng tài nó đã xém đi một khúc áo của nàng Nói rồi nàng ôm lấy thân mình rồi chạy thật nhanh về phòng không thôi đứng đó chút nữa là độn thổ mất" Cũng đủ xài đó đa "- cô khi nghe tiếng đóng cửa cái gầm thì mới dám ngước đầu lên đúng là hôm nay qua nhà nàng là quá đúng đắn chứ không thôi là không kịp cưới nàng rồi với còn thấy được một chút cảnh xuân nữa đúng là quá hời--------------------------------------------
" Này An bà có nấu 2 chén canh cho chồng bây với tẩm bổ nên có gì bây nhớ chút nữa đưa cho chồng bây uống nghe "- bà nội cô khi biết cô không ăn không uống thì lo ngồi không yên nhưng thấy cô có chút khởi sắc thì vui mừng bà cũng mong có cháu cố để ẳm bồng lắm rồi nên nói dối an đây là chén nước bổ chứ thật ra nó là xuân dược " Dạ thưa bà có gì con đem cho chồng con uống , thôi con về phòng trước "- An nhận lấy chén canh của bà đưa thì hửi được một mùi hương thơm khiến cho An đã đói phải kêu cồn cào" Ừ thôi bây về đi nếu không kẻo nguội "- bà nội nói rồi thì vội vã rời đi trong vui sướng chuẩn bị có cháu ẳm bồng nữa rồi
An thì cầm hai chén canh này đi về phòng thì không thấy cô đâu cả , đi đâu mà không chịu thông báo gì cả" Thôi người không có ở đây thì mình hưởng hết 2 chén luôn vậy "- nói rồi An uống từ từ hết 2 chén canh" Wow đúng là ngon thiệt nha
'savoureux' " - An đưa ngón tay cái lên
Rồi An đi lại bàn ngồi coi một chút sổ sách còn đang dang vở thì thấy trong người mình tự nhiên nó nóng quá trời " Làm gì nóng dữ vậy ta "- An lấy tay vơ vơ " Có ai ở đó không bây vô đây mợ xài cái này một chút "- An lên tiếng kêu" Dạ mợ kêu có chuyện gì ạ "- mén đang ở ngoài cửa nghe tiếng An kêu thì lật đật chạy vô" Em đi pha cho mợ một chén sâm liền đi lẹ lên nóng quá trời " " Dạ con đi liền "- mén được nghe sai khiến thì chạy đi liền nhưng vừa chạy thì vừa thắc mắc làm gì trời có miếng nắng nào đâu mà mợ thèm sâm vậy ta" Đây chén sâm của mợ đây "- Mén đem chén sâm đặt trước mặc An" Mợ cảm ơn "- nhưng uống xong thì không thấy giảm đi mà có xu hướng tăng lên giờ thì An anh mắt lơ đẳng rồi " Mợ có sao không mợ "- mén thấy An hôm nay cứ sao sao ấy nên mén đưa tay lên chạm lấy trán An có thấy nóng đâu taAn thì người đang nóng hừng hực thì tự nhiên có một thứ mát lạnh chạm vào người thì làm gì mà không bắt lấy nó phải không
savoureux tiếng pháp là ngon nha mn
 
Mình Ơi ! Tôi Thương Mình
Lần đâu H


" mợ , mợ bị cái gì vậy "- mén hoảng hốt kêu lên" Đừng , đừng nhúc nhích , mát lắm "- An kêu lên vừa đè mén xuống thân mình thì vội ôm lấy " Đúng đỡ hơn rồi , còn mềm mại nữa chứ"- An cảm thán thốt " Mợ à bị sao vậy , mợ đừng có như vậy mà "- mén giờ thật sự muốn khóc mà tự nhiên mợ bị gì không biết nữa à" Mợ thấy nóng quá mén à "- An đang rất nóng rồi mà còn hỏi hỏi hoài tức à nghe" Mợ nóng hả để em đi pha nước cho mợ tắm nghe "- mén muốn ngồi dậy để đi pha nước cho An tắm thì bị kéo lại" Định đi đâu , ở lại đây "- An đè thẳng mén lại trên giường" Hay.....

Hay mợ muốn đi tắm sông không ở....

Ngoài đó mát lắm á "- mén giờ đang rất sợ hãi mà nói lên An nhìn sao ốm nhom mà sao giờ khoẻ dữ vậy muốn đẩy cũng đẩy không nổi à" Tôi nói rồi em đừng nói nữa nói nhiều quá tôi phạt em đó "- An ôm chầm lấy mén để ráng lấy hơi mát từ người mén" Hay để em đi kiếm cậu nghe , chắc cậu gần đây thôi , cậu chắc sẽ có cách giúp mợ "- mén cố gắng giãy dụa thoát khỏi An" Im ngay cho tôi" - An nói rồi hôn vào mén một cái như muốn bịt lấy miệng mén một cái đầu tiên chỉ phát lờ qua thôi nhưng mà do môi mén mềm quá nên có một cái sẽ có cái thứ 2 nhưng cái thứ 2 nó sâu hơn" Ư ....mợ....

Mợ đang làm cái gì vậy "- mén chợt mắt nhìn lấy An vì những chuyện mà An vừa làm với mình" Môi em ngọt lắm , ngoan để mợ hôn "- An bây giờ ánh mắt đã đục ngầu không biết cái gì nữa rồi Ánh trắng chiếu vào những khe cửa sổ chiều vào mặt của 2 người con gái đang nằm trên giường, An nhìn lấy mén đang cố gắng điều chỉnh hơi thở khi vừa hôn một trận sau trước đó, An lấy tay nhẹ nhàng chạm lên khuôn mặt của mén , mén không phải là xấu cũng không đẹp nhưng nhìn cũng được nét đẹp hài hoà mắt mũi miệng cũng có nét đó Bất chợt An đưa mén vào một nụ hôn khác nhưng giờ không còn ở môi nữa mà nó từ từ rải rác xuống cằm rồi đến cổ không chừa một tất thịt nào cả , và theo bẩm năng thì An đưa tay vào áo bà ba của mén mà xoa nắn bầu ngực tròn trịa của mén" Á...đau mợ ơi ...

Con cầu xin mợ mà , mợ đừng làm vậy nếu mợ muốn con, đi kiếm cậu cho mợ mà "- mén đang cố gắng sử dụng chút lý trí cuối cũng của mình để khuyên An, chứ không chuyện này để cho cô biết hay bị lọt ra ngoài là mén bị đánh chếtNhưng với một người đang bị xuân dược chiếm ngự thì An làm gì nghe lọt lỗ tai nào , An mạnh bạo một tay kéo lấy tay mén lên đầu giường còn tay còn lại cưỡi phanh đi cái áo của mén luôn " Đừng mà mợ .....

Con cầu xin mợ mà....hức ...hức "- mén van xin lấy An giờ nước mắt nước mũi có nhiêu nó chảy ra hết chỉ muốn An dừng lại thôi nhưng mà đã trễ quá rồi bây giờ bên dưới của mén đã truyền đến cỡ đau thấu xương rồi
Mất mất thiệt rồi cái quý giá nhất của con gái bị lấy đi rồi , con gái chỉ có một lần thôi mất đi rồi mà còn không phải cho chồng mình nữa mà để thiên hạ biết thì chắc họ cười chê đến cuối đời mấtAn đưa tay vào nhưng nhìn thấy khuôn mặt đau đớn của mén thì dừng lại đôi chút nhưng sau đó khi nhìn thấy mén đã đỡ nhăn hơn nữa thì tay bắt đầu vận động ra vào hang động nhịp nhàng , mén chưa kịp hết đau thì đã bị một cảm giác sung sướng những cũng lẫn tủi nhục cứ xen lẫn vào cảm xúc " Rên lên đi .....

Thôi muốn nghe em rên "- giọng An giờ đã khàn đục không còn trong trẻo như bình thường nữa giờ an đã bị con quỷ của dục vọng chiếm lấy rồi , nhưng mà thấy mén không chiều theo ý mình nên An ra vào liên tục hơn lực cứ thế tăng lên nên khiến cho mén không muốn cũng phải rên lên một tiếng" Ứ ừ....

Mợ à đừng mà .....

ứ nhẹ nhẹ thôi mợ "- nghe được tiếng mén rên thì an đã đạt được mục đích thì mỉm cười một cái " Á .....

Ừ ....

Mợ à đừng đau đau ...

Mợ ơi "- mén cầu xin an làm gì mà tự nhiên bên dưới nó ra vô liên tục hơn hồi nảy nữa giờ không còn cảm giác sung sướng mà chỉ thấy đau rất đau thôi , đau từ thể xác đến tinh thần" À....

Nhìn như .....

Có cái gì đó muốn ra ......Á "- mén cảm giác như ở dưới bụng có một trận co dựt dữ dỗi khi nó ra rồi nhìn An rút tay ra" Em nhìn nè "- An đưa ngón tay còn dính một chút dịch trong người mén ra " Ngon thật đó "- An đưa ngón tay cho vào miệng múc một cái rồi từ từ di chuyển xuống bên dưới múc lấy hết từng dòng nước kiaAn mở 2 bên chân ra rồi chui vào bên ở giữa ,sau khi tách ra thì hanh động ẩm ướt lộ ra trước mặt An , An như bị hút hồn vào nên đã đưa miệng khẽ hôn vào đó rồi đưa lưỡi vào liếm từng chút từng một thừ tinh dịch sau một trận ân ái kia
Nhưng với tác động của thuốc thì một trận không đủ thoả mãn An phải làm đến rất nhiều từ khi trời đứng bóng mà đến khi trời bóng xế tà mới chịu ngừng -----------------------------------------------
" Này mai mốt mà ở nhà mình ên thì kêu tui qua nghe không , chứ để em ở một mình Anh không yên tâm "- cô ở nhà nàng đến gần chiều tối ,cô không muốn chuyện hôm nay xảy ra như hôm nay đâu" Cậu về đi chút nữa tía má tui về rồi đó , coi chừng 2 người đó thấy cậu thì tui không chịu trách nhiệm đâu "- nảy giờ nàng đuổi cô miết mà cái con người này cứ lì trơ xương ra không chịu nhúc nhích gì hết à nên nàng đành phải dùng cách cuối thôi" Vậy thì Anh về em coi chừng cửa nẻo cẩn thận vào "- nói vài lời căn dặn thì cô cũng đứng lên đi về dù gì ở đây cũng lâu rồi " Vâng mời cậu "- nàng vui mừng vì cuối cùng cũng đuổi cô về được rồi chứ không chút xíu nữa tía má về không biết nói làm sao cho họ hiểu cô làm gì ở đây nữaNói vậy thôi chứ cô đi ra khỏi nhà nàng thì đứng núp ở một bụi cây gần đó đến khi nào thấy ông bà hoàng về đến nhà thì mới yên tâm đi về nhà " Hihi hôm nay đúng là vui thật mà "- cô vui vẻ nhảy chân sáo đi vào nhà Thấy cô đi đầu từ sáng đến giờ mà giờ về thì khuôn mặt hớn hở vậy thì má cô cũng hỏi cô vài câu rồi cũng thả cô về phòng để tắm rửa ăn cơm chứ trời cũng tối rồi" Ủa mén em làm gì mà tả tơi vậy , còn đi cà nhắc nữa chứ , ai ăn hiếp em à "- cô đi gần đến cửa phòng của mình rồi thì thấy mén đang đi lết từng bước chân đi ra từ phía phòng mình thì liền hỏi thăm cô mới đi có chút xíu thôi mà có chuyện gì xảy ra rồi trong cái nhà này người hầu nào dám đánh hầu của cô chứ " Dạ ....

Dạ không có gì đâu cậu , em chỉ ...

Chỉ bị té trẹo chân thôi không có gì đâu cậu yên tâm "- mén thấy cô ở đâu xuất hiện thì liền hốt hoảng " Trẹo chân !!!!!!

Em nghĩ làm sao mà nói trẹo chân được hay vậy nhìn lại cái hình hài này của em đi , Nói ai làm chuyện này cậu đòi lại công đạo cho em "- cô tức giận chừng mén cái gì chứ có cái người nào bị trẹo chân mà có bộ dạng như mén không " Thôi ....

Thôi mà cậu em không sao đâu , cậu đừng nói gì nữa "- mén giờ rất mệt mỏi rồi mén đã cố gắng lết cái thân đau nhức này từ phòng cô đi ra ngoài định đi về phòng mình thì liền gặp cô ngay gần đó " Được rồi cậu không nói nữa để cậu dìu em về phòng"- cô thấy mén không chịu nói thì đành thôi , cô sẽ để hôm sau điều tra rõ ràng lại làm gì mà trong nhà cô mà có chuyện ức hiếp nhau vậy chứ " Dạ ....

Dạ thôi khỏi đâu cậu "- mén sợ hải tránh khỏi vòng tay của cô giờ mén đang rất sợ nhưng cử chỉ thân mật này mặc dù mén biết cô sẽ không suy nghĩ sâu xa gì đâu nhưng mà mén quá sợ rồi nên mén muốn tránh xa những hành động ấy" Em ....

Cứ bình tĩnh đi cậu không dìu em đi thì với tốc độ em đi thì đến ngày mai mới về phòng được đưa tay cho cậu đi "- cô thấy hôm nay mén nó cứ sao sao ấy bình thường cô với mén giỡn nhau hoài có gì đâu mà hôm nay chỉ có dìu thôi mà mén nó phản ứng mạnh vậy chứ" Dạ vậy nghe theo cậu "- sau nhiều lần thuyết phục thì mén cũng đang chịu để cho cô dìu về phòngVề đến phòng thì cô cho mén nghĩ ngơi , kêu một người hầu khác chạy đi kêu đốc tờ lại khám cho mén coi có bị thương tích gì không , rồi mới yên tâm đi về phòng của mìnhNhưng về phòng của mình thì cô bàng hoàng ngơ ngác nhìn thây cảnh đồ đạc rải gác khắp nơi quần áo thì tứ lung tung còn có vài món đồ sứ bị bể nát nằm dưới đất nữa chứCô cố gắng bình tĩnh không hét toáng cả lên ráng từng bước đi đến giường của An coi coi rốt cuộc An xảy ra chuyện gì mà căn phòng lại thành ra thế nàyNhưng khi đến gần giường thì cô sốc bay màu đứng im một chỗ không nói nên lời khi thấy An đang không một mảnh vải che thân nằm trên giườngCô đang xâu chuỗi hết những chuyện vừa mới xảy ra Mén thì như người mất hồn đi ra từ phòng mình còn căn phòng mình thì nó như muốn lật tung lên hết và còn an thì đang trần truồng nằm trên giường không biết trời trăn đất dày gì cả , giờ cô xâu chuổi hết sự kiện vừa mới chứng kiến thì một tình huống trong đầu cô đang nhảy số , cô cầu mong đó đừng thành sự thật mén nó mới 16 tuổi thôi đó
Nhưng càng hy vọng thì càng thất vọng khi cô vén cái chăn ra thì thấy có một chút màu dính vào dưới nệm " Đừng .....

Đừng đây không phải là sự thật "- cô há hốc mồm nhìn lấy từ đỏ chét kia theo tình hình của mén thì cô biết máu này là của ai rồi , cô xoay lại nhìn lấy hung thủ đang ngủ say kia" Cô .....

Cô !!!!!

Thức dậy ngay cho tui "- cô giờ không kiềm chế được bản thân mình nữa rồi cô xốc người An dậy ra sức lây An cho đến khi nào An tỉnh thì thôi" Hử ....

Đừng có quậy phá giấc ngủ của người khác như vậy chứ , cậu có biết lịch sự không vậy "- An lười biếng lên tiếng đang ngủ ngon muốn chết mà cứ lây lây người ta muốn chết đi sống lại vậy đó đến nổi An không chịu được nữa nên phải banh con mắt ra nhìn cô" Cô!!!!

Cô còn ngơ ngác được à, cô nhìn đi cô nhìn chuyện mình vừa gây ra đi , Tại sao Tại sao hả !!!!!

"- cô đứng sang một bên cho An nhìn tác phẩm của mình tạo ra" Ấy ....

Cậu làm gì mà người tôi không một mảnh vải che thân vậy cậu....

Cậu vừa phá vỡ đi hợp đồng của hai ta đó "- An nhìn một lượt căn phòng thì thấy nó gần như tan hoang hết rồi mà An tự nhiên thấy mình mát mát thì nhìn xuống thân mình một cái rồi liền lấy chăn che cảnh xuân lại liền rồi lên tiếng trách mắng cô" Cô !!!

Bộ cô không nhớ chuyện mình vừa gây ra à Mén nó chỉ mới 16 tuổi thôi đó "- cô cằm lấy tay An mà siết chặt mắt cô giờ hoàn toàn bị lửa giận bao phủ rồi
An nhìn thấy cô hoàn toàn giận dữ thì nghĩ chắc không phải cô làm rồi , An cố gắng nhớ lại thì dòng ký ức hồi trưa nó cứ tuôn tuôn vào tâm trí mình , khiến cho đầu óc An rối bời không biết làm sao mà mình lại có thể làm chuyện cầm thú như vậy được chứCô định lên tiếng trách An nữa thì nghe có người nói phía sau mình " Cậu ơi .....

Không xong rồi cậu ơi mén nó cắt cổ tay tự vặn rồi cậu ơi "- đây là người hầu mà cậu kêu ở lại chăm sóc mén " CÁI GÌ "- cô với An đồng thanh kêu lên" Con vừa mới tiễn đốc tờ ra khỏi cửa thì liền quay về phòng liền lấy mén cầm dao cắt cổ tay mình con cản không kịp nhưng vừa mới chảy một xíu là con chạy kêu người kêu đốc tờ đó quay lại rồi con chạy qua đây thông báo cho cậu biết , nhưng nếu cậu đang bận thì cậu đến sau cũng được"- người hầu đó trình bày hết cho cô nghe thì quay lên thấy được nhìn ảnh của cô và An bây giờ thì liên đỏ mặt rút đi trướcCô với An khi nghe người hầu đó thông báo xong thì quay qua nhìn nhau một cái" Mén nó có chuyện gì tui sống chết với cô"- cô nói rồi bỏ mặc An chạy thẳng đến phòng của mén
 
Mình Ơi ! Tôi Thương Mình
cầu xin


Cô với An chạy gấp gáp lại phòng ở của mén thì thấy mén đang nằm trên vũng máu trên cổ tay còn một đường rất sâu " Hên là phát hiện kịp không thì tý nữa là đi gặp ông bà rồi đó "- đốc tơ đang cố gắng cầm máu cho mén hên là mén chưa cắt vào động mạch chủ chứ nếu không thì đốc tơ có quay lại nhanh như thế nào cũng không cứu nổi đâu" Mén sao rồi đốc tờ "- cô nhìn cảnh tượng hãi hùng trước mắt khiến cô như muốn chết lặng sao con bé nó lại dại dột như vậy chứ" Tạm thời qua cơ nguy kịch rồi , nhưng vẫn cần tẩm bổ với theo dõi mới có thể hồi phục lại như trước được "- đốc tơ đang quấn băng gạc ở miệng vết thương cho mén " Vâng cảm ơn đốc tờ nhiều lắm "" Đây là trách nhiệm của tui thưa cậu "- đốc tơ băng bó xong thì thấy mình không còn việc gì nữa thì căn dặn một vài điều rồi đưa toa thuốc cho cô và đi vềNhìn lấy người con gái nhỏ nhắn nằm trên giường mà lòng An đau như cắt , An không kiềm lòng được nữa mà khóc ra thành tiếng đây là lần đầu tiên An khóc vì một ai đó mà người đó chỉ là một người hầu thôi mà sao An lại thấy đau đơn như vậy chứ" Khóc thì có lợi ích gì hả , cô nên suy nghĩ về chuyện mình làm và chịu trách nhiệm với mén đi chứ khóc cũng không có giải quyết được gì đâu "- hồi nảy thì đúng là cô rất là giận dữ với An nhưng nhìn An là một tiểu thư đài cát mà lại khóc vì mén như thế nên cô cũng nguôi giận đi phần nào " Tôi biết mình cần phải làm gì mà, nhưng em ấy có chịu hay không chứ "- An nén nước mắt mà nói chuyện với cô" Không chịu thì làm đến khi nào chịu thì thôi , cô cũng là con gái mà cô biết cái đó nó quý giá đến cỡ nào mà "- bình thường dù công việc có khó khăn hốc búa cỡ nào đi nữa cũng tìm cách giải được mà bộ không lẻ có chuyện tình cảm thôi mà thua sao" Ừ tôi biết rồi , cậu về trước đi , tôi ở lại đây chăm mén "- An cầm lấy cái tay băng bó của mén mà rờ lên trên đó " Vậy cô ở đây đi , công việc cứ để đó tui ráng lo cho "- cô nói rồi thì cất bước đi ra khỏi phòng ménVà sau lần tự tử không thành đó thì mén bị cô chửi xối xả vì không biết trân trọng cuộc sống này , và rồi kể từ ngày đó thì mén cứ dính cô như sam như khi gặp An thì mén tránh như tránh tà , An đi thì dính cô tiếp, dù An có muốn nói gì đi nữa thì cũng không có cơ hội để nói với mén " Này cậu có cách nào khiến cho mén nó đừng có tránh tôi không "- An bực dọc lên tiếng khi mà cái ngày mén tỉnh dậy thì việc đầu tiên là đuổi An đi ra khỏi phòng mặc dù An có làm gì đi nữa mén cứ nhất quyết đuổi An đi còn hâm doạ là An ở thêm nữa là tự tử tiếp nên An cũng đành bất lực đi ra ngoàiGiờ mén muốn đánh An hay hận An thì An đều chấp nhận hết á chứ đừng có lúc nào cũng tránh An hết An đi đến chỗ nào thì mén đều cố gắng né chổ đó ra hoặc là sẽ đứng bên cô cả ngày vậy đó khiến làn lòng An cơ chút khó chịu mà An không biết sự khơ chịu này ở đâu mà ra" Làm sao tui biết được mén nó cứ đi theo tui vậy đó đuổi cũng đâu có đi đâu "- cô mấy ngày nay nhức đầu muốn chết hết mén cứ bám theo cô dai như đĩa mà mén ở đâu thì An "vô tình" cũng ở đó khiến cho cô muốn làm gì cũng khó khăn , mấy ngày nay muốn đi thăm nàng cũng không được luôn áMà còn cái dụ cô đi đâu cũng có An ở đó thì khiến cho cả nhà đồn lên là cô với An tình cảm vợ chông vô cùng khăng khích chẳng muốn rời nhau một bước khiến cô muốn rớt nước mắt" Mà cô đừng có đi theo tà tà tui được không,khiến cả nhà đồn ầm lên là tui với cô rất là tình cảm đó nghe mà muốn cảm lạnh vậy đó "- cô buông sấp giấy tờ trên tay xuống nhìn An mà nói" Tôi không có đi tà tà theo cậu mà tôi đi theo mén "- An nói một câu khiến cô muốn đóng băng tại chổ" Trời ạ , mén giờ mà thấy cô còn hơn thấy quỷ nữa đó tránh còn không kịp nữa mà cứ đi theo tò tò hoài "- cô bực dọc lên tiếng phũ thì phũ vừa vừa phải phải thôi làm gì mà phũ quá trời dù gì cũng cho cô miếng giá đi chứ" Chứ giờ không đi theo em ấy , thì tôi biết làm sao "" Này tui nói cho cô biết , muốn khiến một người yêu thích mình thì nên quan tâm từng cái nhỏ nhặt cho người ta chứ mà như cô cứ đi như ám người ta thì chỉ khiến cho người ta sợ cô hơn thôi chứ không giúp ít gì đâu, với còn tùy thuộc vào người ta có để cô trong lòng không nữa nếu có để thì giờ dù cô có làm hành động ngu xuẩn đến cỡ nào đi nữa thì người ta cũng sẽ thấy nó dễ thương còn không thì dù cô quậy cỡ nào đi nữa thì người ta cũng không quan tâm cô "- cô nói một tràng đạo lý về tình yêu của cô đã đút kết gần 30 năm qua sách vở ngôn tình của mình ra nói với An" Nói thì hay quá ha, bản thân mình cũng có làm được đâu chứ "- An khinh bỉ nhìn cô bản thân cô trong chuyện tình cảm còn chưa được gì , dù gì An cũng húp của mén một lần rồi đó " Hứ , không nói chuyện với cô nữa tui đi ra ngoài "- cô thấy mình đã cố gắng giảng dạy cho An nghe về cách cua crush , an nên ế cả đời luôn đi" Cậu định đi đâu hả cậu cho con theo với "- cô vừa ra khỏi phòng thì mén từ đâu chạy đến chổ cô" Ừ , cậu đi thăm Linh em đi không "- cô nhìn mén giờ cũng đỡ hơn mấy ngày trước rồi mặc dù không cười đùa nhiều như hồi trước nhưng giờ cũng đỡ hơn một xíu" Vâng đi chứ cậu "- mén đâu có ngu đến nổi mà không đi theo cô chứ giờ cô chính là tấm khiên bảo vệ duy nhất của mén mà --------------------------------------------------------
hôm nay thật là trong sạch và yên bình đối với mọi người, nhưng có một nơi chẳng thể yên bình được nổi chính là nhà ông Hoàng, không biết ở đâu mà một đám côn đồ lũ lượt kéo đến nhà ông khiến cho mọi thứ như muốn nổ tung vì những tiếng la ầm ĩ của bọn chúng" Này các cậu làm gì mà hét ầm ĩ trước nhà người ta vậy hả "- ông hoàng đi từ trong nhà ra ngoài cửa để coi coi cái đám nào mà cứ la làng la xóm trước cửa nhà ông vậy" Thằng quý tử của ông đâu kêu nó ra đây , không thì coi chừng tui phá banh cái nhà của ông "- một người cao to nhất đám có lẽ là người dẫn đầu lên tiếng nói với ông hoàngCòn con trai của ông hoàng thì nghe thấy tiếng của người đàn ông đó vang lên thì rung lẩy bẩy trong nhà không dám bước ra" Mày mà không ra đây để gặp mặt bọn tao thì coi chừng ngày này năm sau là ngày giỗ của mày đó "- người đàn ông đó cứ liên tục hét vào trong nhà" Này đừng có mà xấc xược, có tin tui đi báo quan đến rong đầu mấy người lại không hảTên cầm đầu khi nghe ông hoàng nói vậy thì nhướng mài rồi dùng tay đẩy cái cửa một phát bể nát cái cửa rồi đi vào túm lấy ông hoàng" Tui thách ông đó , ông có ngon thì đi báo đi thằng con trai của ông nợ ông chủ tôi hơn 50 nghìn đại dương lận đó , báo đi coi quan lại bắt ai "- tên cầm đầu ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống ông hoàng tại chổ vì dám đem bọn quan lại ra hù hắn taKhi nghe đến số tiền hơn 50 nghìn đại dương thì ông hoàng quay mặt lại nhìn vào trong nhà , ông không thể ngờ thằng con mình nó lại phá phách ăn chơi đến nổi nợ hơn 50 nghìn" Cậu có bằng chứng gì mà nói con tui nợ cậu 50 nghìn đại dương cậu có biết số tiền đó lớn đến cỡ nào không "- mặc dù ông hoàng biết là con mình sẽ có ngày nó phá banh luôn căn nhà này nhưng không ngờ nó phá nhanh dữ vậy" Ông muốn có bằng chứng thì nhìn cho kỹ đây , đây là giấy nợ của con ông có chữ ký dấu tay hẳng hôi, và bên trong có ghi là nếu không có khả năng chi trả thì lấy cái mạng đắp vào "- tên cầm đầu đưa tờ giấy nợ ra cho ông coi thì đúng là trên đó có ghi đầy đủ tên họ của con trai mình" Ông à có dụ gì xảy ra vậy ông "- bà hoàng với nàng nghe thấy tiếng nói chuyện càng ngày càng to thì biết có chuyện lớn xảy ra rồi nên đành chạy ra ngoài coi thử" Bà với con ra đây làm gì đi vào trong nhà nhanh"- ông hoàng nhìn thấy nàng với vợ mình chạy ra thì hốt hoảng giờ cái thân già này không biết có bảo vệ được không nữa mà giờ còn phải bảo vệ cho nàng với vợ mình thì càng không thể" Ấy cha cha , ông cũng có một bảo bối xinh đẹp ấy chứ , không thì ông đem con gái ông trừ nợ đi chắc ông chủ tui sẽ vui vẻ đó còn không thì bọn tui bán vào mấy cái động kiếm tiền cũng được haha"- hắn cười gian manh nhìn vào cơ thể của nàng
Ông bà hoàng nghe thấy vậy thì tức giận quay mặt qua nhìn thẳng hắn ta" Có chết tui cũng không để chuyện đó xảy ra đâu "" Haha vậy thì lấy cái mạng của con trai ông vậy , ông nghĩ sao"- hắn đưa ra cho ông 2 sự lựa con một bên là con trai một bên là con gái cả 2 đều là con mình dù thằng con trai nó có quậy phá thì nó vẫn là con của ông thôi là da là thịt của ông mà" Tui cầu xin cậu có thể để khứ cho tui vài hôm đi sau mấy ngày tui có tiền tui trả cho cậu lẫn gốc với lãi "- ông hoàng thử cầu xin tên cầm đầu xem sao" Hứ giờ có trễ thêm một ngày nữa cũng không được nếu ông không có khả năng trả thì tui lấy mạng thằng con của ông vậy"" Tía ơi tía cứu con đi mà tiếng do con nghe theo lời bạn bè mần ăn như bị thua lỗ nên xin tía hãy giúp con đi mà "- con trai của ông hoàng nảy giờ trốn chui trốn nhủi trong nhà nhưng khi nghe tên cầm đầu nói sẽ giết mình thì nó liền chạy ra cầu xin ông hoàng vì nó biết hắn ta nói là làm" Ấy cha cha tình cha con thật là thắm thiết vậy không giết con trai ông thì tui lấy con gái ông vậy cũng không thiệt lắm "- nói rồi hắn đi lại nắm tay nàng" Buông tui ra "- nàng cố gắng giãy dụa cỡ nào đi nữa thì cũng không thoát khỏi được bàn tay của hắn ta được" Ngoan đi em gái , tối nay bọn anh sẽ phục vụ em sướng tận răng haha "- hắn vung tục mấy lời bẩn thỉu đối với nàng" KHÔNG ĐƯỢC "- đây không chỉ là lời nói của ông bà hoàng mà còn có của cô nữa " Mày là ai mà xen vào chuyện của tao "- hắn đang nắm tay nàng thì bị cô mạnh bạo lấy về kéo nàng ra sau lưng mình , khiến cho hắn khinh bỉ" Mày không cần biết tao là ai nhưng mày đụng đến em ấy thì tao liều sống chết với mày "- nói rồi cô thủ thế sẳn sàng chiến đấu" Được mày muốn chết thì tao chiều "- nói rồi hắn ra lệnh cho đàn em của mình nhào vào đánh côMặc dù cô có võ và có mén phụ trợ thì 2 người không thể nào địch nổi gần 20 chục tên cao to kia , nên đánh một chút khiến cho cô gần cạn hết sức mạnh nên cô với mén bị mấy tên đó tẩn không ra gì

" Tụi bây đâu bắt hết mấy đứa này lại cho mợ , không cho đứa nào xông ra nghe rõ chưa "- An không biết từ đâu xuất hiện mà còn dắt theo 20 30 chục tên gia đinh đi theo nữa " Dạ rõ thưa mợ "- nói rồi mấy chục tên gia đinh đó nhào vào đánh tay đôi với mấy tên cao lớn kia , nhưng 2 bên không cân sức lắm gia đinh nhà cô đều được dạy võ đầy đủ còn mấy tên kia chỉ được cái lớn xác thôi nên không thể địch nổi lính nhà cô" Rong cổ bọn chúng lại đem lên cho quan trên, còn đứa nào hồi nảy đánh đập cậu thì đập bầm dặm hơn đi rồi hãy đem đi "" Dạ vâng thưa mợ " - nói rồi mấy tên gia đinh rinh mấy đứa đó đi lên quan nên khiến trong sân giờ vắng vẻ hơn hồi nảy giờ chỉ còn gia đình ông hoàng , An và cô với mén thì người đầy máu me nằm dưới nến đất
 
Mình Ơi ! Tôi Thương Mình
Nói chuyện


" chầy hết mặt mũi rồi nè , mời vừa lành lặn xong mà ham đi đánh lộn rồi ,không biết học từ ai nữa à "- An đang tỉ mỉ lau những vết thương trên khuôn mặt mà cảm thấy thương xót" Mới không để ý một tý thôi là xảy ra chuyện rồi , hên là thằng bé nó chạy đi báo cho tôi hay đó không là hốt xác 2 người mất rồi "- An nhìn người nằm trên giường đầy thương tích mà đau lòng" Người thì có tý tẹo mà ham hố nhào vô đánh với mấy thằng to cao chi không biết "Nhìn cách An chăm sóc và ngồi nói lải nhải một mình khiến cho nàng cực kì ngứa mắt" Này cô chăm sóc kiểu gì vậy hả "- nàng chịu không nói nữa mà phải lên tiếng" Thì tôi đang chăm sóc cho người của tôi nè "- An quay đầu nhìn lại nàng mà đầy nghi vấn bộ nảy giờ chăm sóc đúng mà" Cô có bị hoa mắt không vậy đó là mén chứ có phải chống cô đâu mà cô chăm sóc dữ vậy , chồng cô nằm chình ình ở đây nè "- nàng chỉ ngay cái giường kế bên mình là cô đang nằm ở đó" Vậy cô chăm sóc chồng tôi dùm đi , tôi hiện tại bận rồi "- An thấy nàng chỉ vào cô thì liền ngoắc mặt đi ai biểu không chỉ cho An cách cua mén chi giờ tự chịu , An có bận chăm sóc vợ mình đây này ai làm gì dư hơi chăm sóc cô chứNghe An nói vậy thì nàng hoàn toàn bất lực làm gì có chuyện như vậy trên đời chứ , chồng mình thì nằm thoi thóp trên giường mà mình lại đi chăm sóc cho người hầu của chồng cặn kẽ vậy chứNên nàng đành phải chăm sóc cô vậy , nàng nhìn cô , lần nào mà nàng gặp nạn thì cô đều xuất hiện mà lần nào cũng bị thương khắp người như vậy chứ , cô làm như vậy thì làm sao mà nàng buông bỏ cô được đây" Két "- tiếng cửa phòng được mở ra ông bà hoàng bước vào nhìn tình trước mặt mà thấy nó kì kì nàng thì đang giúp cô lau vết thương, còn An thì lại lo cho mén nhìn vào khung cảnh này ai cũng thấy nó quỷ dị cả" Cô đây chắc là vợ của cậu Nam nhỉ "- bà hoàng lên tiếng đầu tiên" Vâng cháu chính là vợ của Nam, chào 2 bác ạ "- An nghe có người nhắc đến mình thì liền đứng lên bước tới đưa tay ra chào hỏi ông bà" Cảm ơn mợ vì ngày hôm nay đã giúp gia đình chúng tui , chứ không thì chúng tui cũng không biết chuyện gì sẽ xảy ra nữa "- bắt tay chào hỏi xong thì bà hoàng nói tiếp" Không có gì đâu ạ , với bọn nó cũng đụng đến mén và chồng con mà "- An trả lời bà hoàng" Gia đình chúng tui đã làm phiền đến cậu mợ rồi , nên từ đây chuyện nhà chúng tui xin cậu mợ đừng có xía vào nữa "- từ lúc bước vào phòng đến giờ đây là lần đầu tiên ông hoàng mở miệng ra nói chuyện và cũng là lần đầu tiên ông nói chuyện với An" Không phiền đâu ạ , nếu chồng con không thấy phiền thì con cũng không thấy phiền với lại chồng con cũng thích cô nhà mình đã lâu rồi mà "- An nói một phát khiến cả nhà nàng đứng nhìn mà nhìn nhau, An thì nói rất là đơn giản thích là thích thôi còn bọn họ tưởng An đang muốn nói cho họ biết là An biết hết mọi chuyện về cô với nàng rồi" Đã làm mợ để tâm rồi , chuyện của 2 đứa nó xảy ra trước khi cưới mợ với tui cũng đã ngăn cấm 2 đứa nó rồi nên mợ cứ yên tâm chuyện này chúng tui sẽ không để nó xảy ra "- bà hoàng lên tiếng" Làm sao phải cấm , tại sao lại không thể xảy ra "- An thắc mắc nhìn ông bà hoàng rồi nhìn lấy nàng , bộ cấm cản sẽ bình thường trở lại sao hay càng khiến mọi chuyện trở nên tồi tệ hơn Bộ bọn họ không thấy rành rành trước mắt chuyện gì đã xảy ra à cô vì nhớ thương nàng mà xin bệnh nằm liệt giường hơn cả tuần , hên nghe nàng có chuyện gì thì liền chạy đến xem sao nhưng chỉ dám đứng từ xa nhìn vào thấy nàng ổn thì mới lủi thủi đi về , còn về con gái của họ , họ không quan tâm đến cảm xúc của con mình à " Mợ nói vậy làm sao được hả mợ , nhà tui làm sao mà xứng với cậu ba được với cả cậu ba cũng đã có vợ rồi mà "- ông hoàng nhìn thấy thái độ dửng dưng của An nhìn bực mình ai lại muốn chống mình có thêm vợ như An chứ" Tôi thấy chuyện này bình thường mà , họ thương nhau thì đến với nhau thôi , tôi không phiền , họ không phiền thì mọi người thấy phiền làm gì " - An nhìn lấy ông hoàng mà nói yêu nhau mà họ có thể đến được với nhau thì mình cấm cản làm gì " Mợ nói chuyện thật nực cười , đúng là trên đời chỉ có mình mợ là muốn chồng mình có thêm vợ thôi , với lại tui tha cho con tui làm đầu gà trong một ngôi nhà còn hơn làm đuôi phượng trong một cái lồng " À thì ra là vậy , sao từ đầu không nói sớm đi , tui nể thầy là thầy của mén với chồng tôi nên tôi nảy giờ nói chuyện nhẹ nhàng với thầy ......"

- An đang nói chuyện thì thấy sau lưng ông bà hoàng xuất hiện thêm 3 bóng nhìn nữa" Dạ con chào ông bà nội với tía má "
Nghe An nói thì cả nhà nàng quay đầu lại trước cửa thì đã thấy gia đình cô , họ không biết gia đình cô vào đây bằng cách nào và đứng ở đây bao lâu" Ta nghe bọn gia đình nói là cháu ta bị đánh thương tích đầy người sao , cháu ta đâu "- ông nội cô chỉ nói một tiếng thôi liền khiến căn phòng nảy giờ đang chiến tranh đùng đùng với nhau liền biến tan hết" Dạ chồng con đang nằm trên giường đấy ạ "- An nghe ông nói vậy thì liền chỉ vào cái giường mà cô đang nằm ở đó
Ông nội cô liền đi đến chổ đó thì nhìn thấy cô thương tích nhiều hơn bọn gia đinh nói nữa khiến lòng ông đang có nổi bùng bùng lửa giận hơn" Này ông bình tĩnh có gì thì chút về nhà xử bọn kia sau còn hiện tại thì chúng ta nên vào việc chính cái đã "- bà nội cô đã sống với ông nội cô bao nhiêu năm nay rồi một cái nhướng mày của ông thôi là bà đã biết ông muốn gì rồi nói chi là ông giận dữ chứ " Chào 2 người, đã lâu rồi mình chưa chính thức gặp nhau à với nhà tui hôm nay qua đây một là để thăm anh chị còn 2 là có chuyện cần bàn với gia đình mình , mình có thể ra bên ngoài nói chuyện không "- ông cô nguy nghiêm bao nhiêu thì qua tía cô thì lại nhẹ nhàng bấy nhiêu , bên gia đình cô nghĩ cũng đã đến lúc nói chuyện với nhà nàng rồi để lâu nữa chắc cả nhà mất đi cô luôn quá."

2 nhà chúng ta làm gì có chuyện gì cần nói với nhau chứ , nếu các người cũng ở đây rồi thì các người khiêng quý tử nhà mấy người về luôn đi "- ông hoàng ra dấu miễn tiếp khách với gia đình cô " Ấy cha chỉ là nói chuyện một chút về bọn trẻ thôi mà , không chuyện gì to tát đâu, mời ông "- tía cô tiếp tục lôi kéo ông hoàng đi ra ngoài để bàn chuyện của 2 nhà , chứ đã đi đến đây rồi nói về là sao về đượcÔng hoàng thấy mình không thể nào đuổi mấy người này về được thì cũng đành chấp nhận đi nói chuyện với gia đình cô mặc dù đây là nhà mìnhThế là cả nhà cô nối bước theo ông bà hoàng đi ra ngoài phòng khách lúc gia đình cô đi ra thì liền nhìn nàng một chút rồi mới đi , dù không xinh đẹp nhưng cũng ưa nhìn khiến cho gia đình cô có thiện cảm với nàng liền , An cũng đi theo gia đình cô ra bên ngoài mặc dù không nỡ xa mén lắm nhưng vẫn phải đi theo ra ngoài giờ chỉ còn nàng ở đây chăm sóc cô với mén" Gia đình mấy người phiền phức như mấy người"- nói rồi nàng đánh vào người cô một cái rồI bổng nhiên nước mắt cứ rơi lả chã không biết tại sao nó rơi có thể do lời nói của An có tác động với nàng hay nàng chỉ muốn khóc thôiNàng từ khi biết cô kết hôn thì luôn cố gắng tránh né cô , nhưng càng tránh thì càng nhớ , nhớ đến nổi đêm nào cũng lén khóc một mình hết , lần nào nàng muốn buông Cô thì cô luôn xuất hiện trước mặt nàng hết , nàng cảm thấy mình thật yếu đuối mà không dám nhìn nhận tình cảm của mình hay không buông cô đượcNàng đang khóc thì có một bàn tay đưa tay vẹt đi dòng nước mắt của nàng" Em cười rất đẹp , còn khóc xấu lắm nên đừng có khóc nha, em khóc là anh đau lòng lắm đây "- cô tỉnh lại cũng được một lúc rồi nhưng không có cơ hội để mở mắt ra thôi , nhưng khi nghe tiếng nàng khóc thì cô liền mở mắt ra cố gắng muốn nàng đừng khóc nữa tại vị một giọt nước mắt của nàng như một con dao đâm lấy tim cô vậy" Cậu thức hồi nào vậy , để tui chạy đi kêu nhà cậu lại "- mén thấy cô dậy thì cố gắng chùi nước mắt đi
" Đừng em đừng đi , ở lại đây với anh đi "- khi thấy nàng định quay người đi thì cô liền nắm lấy tay nàngCô cố gắng dùng sức lực yếu ớt của mình giữ nàng lại bên mình , khi bị cô giữ lại thì cô với nàng 2 mắt chạm lấy nhau , khiến cho mọi thức xung quanh như muốn ngừng đọng lại vì hai người" Anh yêu em , Anh rất là yêu em Linh à , tại sao em cứ trốn tránh Anh vậy , bộ em không hiểu tình cảm anh dành cho em nó lớn đến cỡ nào à "- cô nói hết nổi lòng của mình ra cô sợ lần này mình không nói chắc chắn không có lần sau đâu" Cậu có vợ rồi cậu ạ , dù cậu vẫn còn tình cảm với tui thì xin cất đi đi "- nàng giờ không dám nhìn vào mắt cô nữa đôi mắt đó giờ rất là chân thật nó giống như một cái hồ yên ả nếu nhìn thêm tý xíu nữa chắc nàng bị cuốn vào đó mất" Anh chưa từng và chưa bao giờ yêu An và An cũng vậy cả 2 người bọn anh chỉ coi nào như bạn bè cả 2 kết hôn chỉ vì lợi ích buôn bán của 2 gia đình thôi , anh muốn nói cho em nghe lâu rồi , nhưng chưa bao giờ có cơ hội để nói cả "- đưa tay xoay mặt nàng lại nhìn mình " Cậu chỉ đang lừa gạt tui chứ gì "- nghe cô nói những lời nói đó khiến lòng nàng như gợn sóng nhưng vẫn cố gắng khắc chế cảm xúc của mình lại" Em có thấy anh dối lừa em bao giờ chưa , nếu em không tin em có thể đi hỏi An đi hỏi cả gia đình anh"- cô nắm lấy tay nàng thật chặt vì sợ nếu buông ra cô sẽ chạy ra khỏi cô mất" Nếu em không tin anh thề nè ..... anh thề nếu anh nói dối thì cho ông trời......"

- cô đưa ba ngón tay lên trời thề độc thì được phân nữa thì nàng lấy tay che lấy miệng cô" Được rồi , em tin anh mà "- nói rồi Hoàn toàn để cảm xúc mình tung bay đi , chồm tới hôn vào môi cô một cáiBị nàng hôn thì khiến tâm trí cô ngưng động một chút nhưng khi thấy nàng định rời khỏi môi thì cô khôi phục thần trí liền kéo cổ nàng để môi nàng và của mình vào một nụ hôn sâu hơn nữa" Hứ ....

Đau .....

Đau quá "- mén cựa quậy kêu lên Khiến cho cô với nàng đang hôn nhau thì liền tách nhau ra liền rồi đỏ mặt nhìn nhau
 
Mình Ơi ! Tôi Thương Mình
nói chuyện 2


Bên phòng cô với nàng thì êm đềm bao nhiêu thì ở phòng khách căng thẳng bấy nhiêuKhông khí cứ càng ngày càng căng đét ra nhưng mãi chẳng ai chịu mở lời ra nói trước cứ anh nhìn tui thì tui nhìn anh vậy thôi" E... he thầy hoàng à đã lâu lắm rồi chúng ta mới ngồi nói chuyện như vậy ha "- tía cô nhìn thấy tình hình không ổn rồi nên đành lấy thân mình ra làm bia đỡ đạn " Đã lâu không ngồi thì hiện tại cũng không À không cả tương lai nữa cũng đừng nên gặp nhau làm gì "- ông hoàng không nể mặt ai cả lên tiếng thẳng thừng từ chối lời chào hỏi của tía cô" Thầy hoàng này , làm gì mà không gặp được chứ "" Giờ mấy người có đòi gặp thì tui cũng không muốn gặp đầu mời về cho"- ông hoàng miễn tiếp lời với tía cô trực tiếp đuổi khách" Ấy ấy làm gì mà Thầy căng dữ vậy , hôm nay bọn tui qua đây cũng có chuyện cần thưa với thầy mà không vội đuổi vậy đâu "- tía cô làm bộ mặt giờ đuổi cũng không về làm gì được nhau" Hứ chuyện nhà tui trước giờ có liên quan gì để nói với nhà ông địa chủ đây bao giờ "- ông hoàng nhăn mặt nhìn tía cô , đúng là cô thừa hưởng cái lì lợm đuổi mãi không về của cả nhà cô , nói muốn khan cổ họng luôn mà không chịu về" Hehe lúc trước thì không liên quan nhưng dù gì thằng con nhà tui nó cũng thương con nhà ông mà làm sao không liên quan được phải không mọi người"- tía cô đi thẳng vào trọng điểm luôn không muốn day dưa với ông hoàng nữa nếu còn nói qua nói lại chắc chắn sẽ không có kết quả tốt" Vậy nếu chuyện đó khiến cả nhà địa chủ bận tâm thì xin ông cứ yên tâm tui sẽ không để chuyện đó xảy ra đâu "- ông hoàng tưởng nhà cô sẽ cùng chung quan điểm với mình là sẽ không bao giờ chấp nhận cuộc tình này dù gì thì nhà ông cũng không xứng nổi với nhà cô" Ấy ấy ông lại nghĩ sai ý tui rồi , lúc đầu tui cũng có cấm cản chuyện yêu đương của con mình nghĩ nó còn nhỏ nên sẽ suy nghĩ bồng bột nhưng mà xảy ra những chuyện cho đến bây giờ thì tui hoàn toàn đồng ý về 2 đứa này "- tía cô lên tiếng minh bạch lời nói của mình" Haha gia đình ông thật là nực cười quá đi từ con dâu cho đến người đứng đầu gia đình mà lại có cái suy nghĩ hoang đường như vậy "- ông hoàng thấy nực cười dù gì gia đình có năm thê tám thiếp là chuyện bình thường và đối với nhà cô thì chuyện đó thì quá bình thường rồi nhưng mà cũng nên tìm một nhà môn đăng hộ đối đi chứ sao cứ nhắm vào nhà ông mà làm vậy" Tui thấy chuyện này bình thường con cái nó yêu ai thì cưới người đó đi , chuyện tam thê tám thiếp là chuyện bình thường không bất bình chi "- tía cô thấy lạ làm gì mà ông hoàng phản ứng gây gắt dữ vậy " Đừng có hồng tui gả con tui cho thằng áo rách áo ôm để làm vợ lớn còn hơn đi làm vợ lẻ để bị người đời hành sách "
Ông hoàng nói một cậu mà khiến cả nhà cô muốn gì đó cũng bị chặn lại không thể nói ra được chỉ biết nhìn nhau mà thôi" Rồi chưa kể thằng con ông nó thương thêm đứa khác nữa rồi cũng cười về thêm nữa à mấy người tham lam vừa thôi "- ông hoàng tức giận mà gân máu gân cổ nổi lên hết trơn đập tay xuống bàn một cái gầm khiến cả nhà cô đứng hình" Thưa thầy con xin thể là chỉ thêm một em Linh nữa thôi con sẽ không cưới thêm một ai nữa đâu , con cầu xin thầy tác hợp cho tụi con"- cô được nàng dìu đi ra phòng khách dù trên người cô đang rất là đau đớn nhưng vẫn cố gắng lết lên để nói chuyện với ông hoàng" Hứ cậu có nghe câu lời hứa chỉ là một lời nói suông thôi à lời nói trót lưỡi đầu môi rồi bay đi mất à , xin cậu đừng làm khổ con tui mà "" Linh đi qua đây với tía đừng đứng gần cậu ta"- ông hoàng kêu nàng đứng gần chổ mình không cho đứng gần cô nữa

"Con còn đứng đó làm gì mau qua đây cho tía!!!!!

Từ đây ta cấm con giao du tiếp xúc có tình cảm vơi thằng đó nghe chưa "- ông hoàng càng tức giận hơn khi thấy nàng không chịu nên lời mình mà cứ đứng chơ chơ ra đó" Tía à 2 đứa con yêu nhau thiệt lòng mà tía"- nàng cứ nắm chặt lấy tay cô như muốn cho một chút dũng khí nào đó từ cô vậy " Con thật làm ta tức chết đi mà ....."

" Tía / thầy hoàng "- một loạt tiếng nói vang lên khi thấy ông hoàng tự nhiên ôm ngực té xỉu" Mau mau đi gọi đốc tờ về khám cho thầy hoàng liền đi "- má cô lên tiếng kêu mọi người hiện tại hoảng hốt cũng không được gì nên bình tĩnh đi kiếm đốc tờ liền đi" Để con đi ...

A !!!

"- cô định quay bước chạy đi thì cơ thể một trận đau nhức ập đến khiến cô khụy xuống đất " Nam!!!!!!"

- cả nhà cô đã rối chuyện ông hoàng rồi mà giờ còn thêm cô nữa khiến rối càng rối thêm " Mấy đứa mai liên hùng gì đó mau chạy đi kêu đốc tờ chang lại đây cho bà khám cho cậu và thầy hoàng "- má cô la làng ra bên ngoài để kêu mấy người hầu mà nhà cô đem theo ngày hôm nay chạy đi kiếm đốc tờ chang Đốc tờ chang là đốc tờ riêng của cô được má cô với tía cô tuyển chọn vô cùng kĩ càng để khám bệnh cho cô và với thân phận đặc biệt của cô nên cần một người biết kín miệng nữa mà đốc tờ chang là người có tất cả
--------------------------------------------------------
Sau một hồi lâu mấy người đầy tớ mới chạy đi kêu đốc tờ chang tới được nhưng dù hơi lâu nhưng với kĩ năng của đốc tờ chang thì chỉ cần khám một chút thì liền ổn " Thưa cả nhà , cậu ba đa số là những vết thương ngoài da nhưng vẫn có một số vết thương sâu bênh trong nên mong mọi người hết sức cẩn thận đừng để cậu kích động mà xảy ra chuyện nữa , và còn về thầy hoàng thì ông ấy cũng có bệnh tim nên mong người nhà của mình hãy cẩn thận cũng đừng để ông ấy kích động nhiều quá rồi lại sinh bệnh tiếp "- đốc tờ chang nói một vài lời căn dặn nữa thì cũng rời đi trong sự cảm kích của nhà cô và nhà nàng" Vậy xin mời cả nhà ngài về cho đừng làm chuyện thêm tệ hại nữa "- bà hoàng lên tiếng đuổi cả nhà cô đi , tại sao cả nhà cô lúc nào cũng khiến nhà bà phải gà bay chó nhảy lên cả mới chịu hay gì" Chuyện hôm nay xảy ra bọn tui cũng không lường trước là nó sẽ xảy ra như vậy cả , nhưng mong cả nhà mình suy nghĩ thấu đáo về chuyện này "-bà nội cô nhìn thấy mọi chuyện nó cứ rối tung lên thì bất lực lên tiếng" Thưa bà địa chủ , tui cũng giống ý kiến của chồng tui thôi nên mong cả nhà mấy người dẹp bỏ cái tư tưởng đó đi "- bà hoàng xoay lại nhìn vào cả nhà cô đầy thù hần , tại ai mà khiến cho nhà mình xảy ra như vậy chứ" Haizz , chuyện này bọn ta thật sự xin lỗi 2 vợ chồng mấy người, nhưng mà nếu cô chịu đồng ý giúp đỡ bọn ta trong việc khuyên nhủ chồng mình thì ta có thể trả hết nợ nần cho nhà cô mà còn đưa thêm tiền cho nhà cô làm lại , không biết bà hoàng đây nghe vậy có dừa lòng không đa "- ông cô nảy giờ mới chịu lên tiếng mà ông nói câu nào là dính câu đó liềnBà hoàng khi nghe đến có thể trả hết nợ nần và còn cho thêm tiền để làm lại nữa thì có một chút dao động nhỏ trong lòng" Chuyện này từ từ bọn tui sẽ nghỉ lại sau, nên mong cả nhà mình về đi ạ "" Vậy chị cứ thong thả từ từ mà suy nghĩ ta mong là câu trả lời sẽ giống cái ta muốn , cả nhà mình về "Nói rồi cả nhà cô nối đuôi nhau đi lại phòng nàng để rinh cô và mén về nhà , khi lại đến thì thấy trong phòng phản chiếu hình ảnh một người con gái đang cằm cụi lau đi những giọt máu trên cơ thể vừa mới bị tác động của cô Cả nhà cô nhìn thấy hình ảnh đó thì vô thức nhìn nhau rồi cười có lẽ họ tin vào con mắt nhìn người của cô rồi đó" Dạ con chào ông chào bà ạ "- nàng đang lau vết thương ở tay cho cô thì nghe có tiếng động ở phía sau thì quay lưng lại thì thấy cả nhà cô đang đứng ở trước cửa thì hoảng hốt đứng lên chào mọi người" Haha không cần khách khí đâu , ta chỉ định đến đây rinh cháu ta và con mén về thôi "- bà nội cô nhìn thấy nàng luốn cuốn thì thấy thật dễ thương mà" Dạ...

Dạ....

Cậu còn mệt như vậy mà cả nhà ngài còn muốn đem đi sao ?"

- nàng xoay lại nhìn thấy cô đang nhắm mắt nằm ở trên giường mình thì vô thức mặt đỏ lên nên khi nghe thấy cả nhà cô nói là sẽ rinh cô về thì tự nhiên thấy không nỡ rời xa cô" Con đừng có lo, con có thể đến nhà ta chơi và thăm cháu ta mà "- ông nội nhìn thấy cô như vậy thì cũng dừa bụng mình rồi" Dạ...

Dạ cảm ơn ông đã cho phép "- nàng cúi thấp đầu xuống để nói lời cảm tạ với nhà côRồi nàng cũng để nhà cô rinh cô về nhà , khi đi ngang thì ông nội cô quay lại nhìn cô" Ta mong là cháu sẽ làm cháu dâu và là vợ của thằng Nam"- nói xong ông liền quay gót rời đi Ông nội cô đi thì xong thì để một người với khuôn mặt đỏ bừng đứng đó" Làm gì mà mặt mài đỏ tươi vậy , tôi mong cô về làm vợ của chồng tôi , Nam thương cô lắm đó "- trên tay ẳm lấy mén đang nắm ngủ thì định đi ra thì thấy nàng mặt mài gì đâu mà đỏ tươi nên An chọc cho đỏ thêm luôn" Cô tại sao mà không để cho người hầu rinh đi đi làm gì mình rinh cho mất công vậy "- nàng ngại thì ngại thiệt nhưng vẫn có thể quan sát xung quanh nên khi thấy An ẳm mén đi mà không phải một người hầu khác thì thắc mắc" Đương nhiên là không để ai ẳm em ấy rồi , chỉ mình tôi làm được điều đó thôi "- An nói xong thì trong đầu lại nói tiếp vì em ấy là người tôi thương mà An vừa ra khỏi cửa thì mấy người hầu thấy An ẳm mén thì liền kêu An thả mén xuống để mình rinh chứ không thôi để ông bà thấy sẽ rày la mất
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back