Wattpad  Mình Ơi ! Tôi Thương Mình

Mình Ơi ! Tôi Thương Mình
đi chơi


" mén à cậu chán quá đi à "- cô bỏ xuống sấp giấy tờ mà buồn chán cất lên" Cậu à , trong hôm nay cậu nói câu này hơn chục lần rồi đó , con nghe mà muốn chán theo cậu luôn á "- mén bực bội lên tiếng cô làm được một chút thì bắt đầu than vãn khiến mén ở bển nghe nhức cả tai" Tại sao cậu phải làm việc này chứ "- cô nhìn đống giấy tờ trên bàn mà thở dài ngao ngán" Thì mợ về thăm nhà có một tuần thôi mà cậu than vậy rồi , nếu mợ đi cả tháng chắc cậu tự vãn chết luôn đó đa " -
An cũng đi về thăm nhà của mình gần một tuần nay rồi vì từ hôm kết hôn đến giờ An chưa về nên khi An xin một cái là tía má cô gật đầu đồng ý liền , nên mấy ngày nay bao nhiêu công việc cứ đổ lên đầu cô hết " Thôi cậu ráng đi , lúc trước cậu bệnh thì mợ cũng làm hết mình ên đó có than gì đâu "- mén liếc nhìn cái con người đang nằm sãi lay trên bàn mà lắc đầu ngao ngán " Không phải là cậu làm không được mà tại không có tâm trạng để làm mà "" Haizz cậu đó lỡ mai mốt cậu tiếp nổi công việc của ông thì cậu làm sao mà xuể , con nghe nói công việc của ông còn nhiều gấp mấy chục lần lận đó "" Cậu không quan tâm , dù gì nhà này cũng nhiều con mà chia ra xài đi , còn cậu mấy cái này thôi muốn xoắn não rồi này nên cậu không thèm đâu"- cô nhìn mén mà nói xời cô không thèm cái sản nghiệp này đâu muốn chia sao chia đi không chia cho cô , cô còn mừng không xuể" Lần đầu tiên con thấy có một người không cần cái gia sản này như cậu đó "- mén hết nói nổi cô rồi , trời ơi cái của nhà này biết bao nhiêu kẻ chực chờ để lấy mà cô lại không thèm " Thì con thấy rồi đó , giữ càng nhiều thứ trên người càng nguy hiểm thôi chứ có lợi gì chứ "- không nhờ cái gia sản này mà thân xác này tận 2 3 lần xém chết thà không giữ còn hơn" Thôi không nói nữa cậu muốn đi đâu đó quá mén à "- nói rồi cô nằm xụi lơ xuống bàn tiếp" Thôi thôi cậu muốn đi gặp cô Linh thì nói đại đi , đi lòng vòng chi không biết "- mén nhìn cô mà nói , thích lòng vòng ghê nảy giờ mén nghe là biết mùi muốn gặp nàng rồi " Đúng là chỉ có em là hiểu cậu , thôi mình đi còn cái ề này chút về xử sau "
Nói rồi cô kéo tay mén chạy thẳng một mạch đi đến nhà nàng , thì thấy nàng đang quét sân nên cô lấy cục đá mém vào bên trong để nàng chút ý" Trời chời ai mà chơi kì cục vậy sao lại chọi đá vào nhà người khác vậy chứ , để kiếm coi ai lại mất dạy vậy chứ "- nàng đang quét thì cảm thấy ở đâu đá cứ bay bay vào nhà mình liên tục thì liền kiếm coi con cái nhà ai mà hư hỏng đến nổi vậy Cô thấy nàng loay hoay tìm kiếm thì liền lên tiếng kêu nàng " Em à , đây này "- nàng nghe tiếng gọi thì liên quay lại chổ phát ra tiếng đó thì thấy cô đang núp lôi chỉ có cái đầu lên thì liền chạy lại gần phía đó mà nói" Bộ anh rảnh lắm hả , không có trò gì chơi à mà lại mém đá vào nhà em vậy chứ , lỡ trúng em rồi làm sao"- nàng tức giận mà quát cô người gì đâu lớn rồi lại cứ giống như con nít" Hehe...

Thì giờ không còn cách nào lại gần nhà em lỡ tía em thấy nên chỉ còn cách này khiến em chủ ý thôi "- cô cười hihi nhìn nàng" Thì mai mốt anh có làm gì thì đừng có chọi vô vậy lỡ trúng người khác rồi sao với em đang quét sân mà anh cứ chọi vô bao sao không giận được chứ "- nàng liếc nhìn cô làm sao mà nàng lại thương một người như cô được chứ" Thôi cho anh xin lỗi mà , em đi chơi với anh không anh chán quá à "" Anh đó em nghe nói công việc anh dạo này nhiều lắm mà sao không lo làm đi ở đó mà đi chơi chơi hoài "- nàng mắng yêu cô mấy bửa trước nàng vô tình gặp mén nên có hỏi đôi chút về cô dạo này sao mà mén nói dạo này An về thăm nhà rồi nên cô làm việc từ sáng đến khuya không có thời gian rảnh luôn nghe mén nói vậy thì nàng thấy thương cho cô quá chừng nên có vài lần nàng ghé qua nhà cô định vô hỏi thăm nhưng do ngại nên cứ đứng trước cổng rồi chạy về thôi"Ờ ....

Thì công việc vẫn nhiều như mà anh thấy chán quá nên định ra ngoài hóng miếng gió xíu để khuây khoả đầu óc xíu ấy mà " " Anh...

Đó cứ suốt ngày lo chơi không lo kiếm tiền mai mốt không có người chịu gả cho anh đâu "" Con à có ai ngoài đó sao mà con nói chuyện rôm rả vậy "- tiếng ông hoàng vọng từ trong nhà ra" Dạ bạn con nó rủ con đi qua nhà nó phụ dọn nhà một xíu thôi ạ "- nàng đang nói chuyện với cô mà nghe tiếng ông hoàng cũng phải giựt mình mà quay người lại " Vậy bạn con đâu , sao tía không thấy ai vậy "- ông hoàng đi từ trong nhà ra coi là ai rủ nàng đi nhưng kiếm hoài không thấy bóng ai cả" Dạ nó kêu con cái là đi về nhà liền rồi đó tía "- nàng đổ mồ hôi nhột mà nói ông đây là lần đầu tiên nhà dám nói dối ông hoàng" Ừ vậy con tranh thủ đi sớm sớm rồi về sớm "- ông hoàng cũng tin lời nàng nói vì từ trước đến giờ nàng có nói dối không bao giờ đâu" Dạ con cảm ơn tía "- nói rồi nàng liền ba chân bốn cẳng chạy đi dẹp chổi
----------------------------------------------" Mấy người dẫn em đi đâu vậy "- nàng cũng đi theo được một đoạn đường với cô rồi mà chưa biết cô định đi đâu cả" Hồi nảy anh có đi ngang một nhà kia thấy cái cây xoài nhà đó nhiều trái lắm nên định lại hái à không xin một vài trái về ăn ấy mà "- cô xém nữa nói hớ rồi vì dù gì nàng cũng là con nhà thấy giáo hẳng hoi nên cái dụ đi trộm xoài nhà người khác là chuyện không có khả năng" Rồi anh biết nhà đó là nhà ai hông mà đi xin vậy với nhà anh trái cây bạc ngàn mà đi xin người khác chi"- lần trước nàng giúp cô đút cơm thì có đi ngang vườn trái cây nhà cô trồng biết bao nhiêu cây loại nào cũng có mà cô phải đi xin làm chi ở nhà ăn không đã à" Ăn ở nhà làm sao bằng ăn của nhà người khác được "- cô nắm tay nàng kéo đi một đoạn đến một ngôi nhà nhỏ phía sau có một cây xoài lớn nhiều trái mọc xung xuê" Này anh chưa xin mà trèo lên rồi "- nàng thấy cô trèo lên cây thì hoảng hốt vì nảy giờ cô chưa xin chủ nhà mà" Đâu anh xin rồi đó chứ.....

Mà anh xin trong tâm nè "- nói rồi cô càng trèo cao hơn để hái xoàiNàng ở dưới thì loay hoay không biết làm sao lỡ như người ta phát hiện thì biết làm sao , lúc nàng đang nghĩ miên man thì có một trái xoài rớt gần chổ nàng" Em ở dưới chụp xoài nha anh ở trên hái "- mặc dù nàng không đồng ý với việc làm của cô nhưng giờ đang ở đây rồi thì đâm lao thì phải theo lao thôiCô hái cũng được kha khá rồi nên cũng trèo xuống nhìn thấy thành quả cũng hơi nhiều nên khá hài lòng

" Này mấy đứa kia làm gì ở sao nhà tao vậy tụi bây ăn trộm xoài phải không , tụi bây đứng lại đó cho tao"- một giọng người đàn ông hùng hổ vang lênNàng với cô nghe thấy có người chửi xối xả thì liền 2 mắt nhìn liền hiểu ý , chạy trối chết mặc kệ đằng sau tiếng chửi rủa càng ngày càng lớnCô với nàng chạy được một còn thì thấy có một cái bụi rôm thì liền núp vào đó" Má nó mới thấy 2 đứa đó chạy vô đây mà giờ đâu rồI , để tao bắt được thì tụi bây no xương với tao "- nói rồi người đàn ông đó chạy đi kiếm tiếpKhi tiếng chửi rủa càng ngày càng nghe không rõ nữa mắc tiếng luôn thì cô với nàng mới dám thở phào nhẹ nhỏm" Đó em nói anh rồi xém nữa là bị đánh rồi đó thấy chưa "- nàng đưa tay đánh cô " Vui mà không phải sao "- cô thở hổn hển mà nói" Vui ...

Vui cái đầu anh đó "- nàng bực tức đứng dậy rời đi" Thôi mà cho anh xin lỗi mà , hứa sẽ không có lần sau đâu mà "- cô thấy nàng bỏ đi thì liền chạy theo" Mặc kệ mấy người"- nàng không quan tâm liền một mặc bỏ đi" Á ....

Đau quá "" Anh làm sao vậy "- nàng nghe một tiếng la lớn thì quay lại thấy cô ngồi ôm chân mình thì liền chạy lại coi đúng là giận thì giận mà thương thì thương mà" Hihi anh ôm em cái là hết đau liền à"- thấy nàng đến chổ mình thì cô liền nắm lấy tay nàng kéo nằm vào trong lòng mình" Anh dám giỡn với em vậy ạ , buông em ra "- nàng bị cô ôm vào lòng thì mới nhận ra là mình bị cô lừa nên giãy dụa muốn thoát ra" Thôi mà cho anh xin lỗi đi mà , anh cắt xoài cho em ăn nha"- nàng càng giãy dụa thì cô càng ôm chặt nàng hơn" Hứ cắt đi " - miệng thì nói vậy nhưng miếng ăn đến miệng thì vẫn cứ ăn" Hehe vậy để anh cắt cho em liền đây "
Nàng với cô ngồi ở góc đo xử hết một đống xoài thì trời cũng ngã tối rồi nên cô đưa nàng đến nhà rồi mới đi về nhà mình mà trên đường cô cứ nhớ quên gì đó mà không nhớ nổi là mình quên gì" Chắc mình già rồi nên lú lẫn đây mà"- nói rồi cô bỏ qua luôn rồi một mạch đi về nhà

" Sao hai người đó đi gì mà lâu dữ vậy ta"- mén ngồi quán nước cũng gần 3 4 tiếng đồng hồ rồi mà không thấy cô lại đón gì cảHồi này cô nói cho cô không gian riêng với nàng nên mén mới đi ra quán nước này rồi đợi cô mà mén muốn được 2 ly đậu nàng 1 ly sâm 2 miếng bánh chuối rồi mà chưa thấy cô đâu" Cậu ơi , cô ơi sao hai người lại bỏ rơi con vậy , giờ con biết làm sao đây"
 
Mình Ơi ! Tôi Thương Mình
bắt ép


" ông à tui nghĩ chuyện này càng ngày càng không ổn rồi ông à "- bà hoàng lên tiếng than vãn" Chuyện gì là chuyện gì , sao bà cứ lải nhải bên tai tui hoài vậy "- ông hoàng đang uống trà cũng không được yên nữa à" Thì cái dụ nợ nần của con trai mình này , tụi sợ bọn nó chỉ im lặng một thời gian vì bọn chúng dám đánh con trai của ông địa chủ nhưng một thời gian sau mọi chuyện lấn xuống tui sợ bọn nó lại đòi nữa , mà đòi thì nhà mình làm gì đủ tiền trả cho bọn nó "- đối với hiện tại thì số tiền nó quá là lớn với gia đình nàng đi , nếu có xoay sở cũng không xoay sở kịp với mà ai dám cho nhà ông mượn nữa" Đúng rồi đó tía , tía cứu con đi mà tía , tía cứu con lần này thôi , con hứa lần sau con sẽ chí thú làm ăn mà tía "- Thằng ngoan là con trai của hai vợ chồng ông hoàng đang lạy lục dưới chân ông hoàng để cầu xin cứu giúp" Hứa , hứa con hứa bao nhiêu lần rồi , có bao giờ làm ăn đâu chỉ biết tiêu xài phung phí con nhìn cái nhà này đi đổ nát hết vì con hết rồi đó "- ông hoàng bất lực nhìn đứa con mình đang quỳ lại dưới chân mình" Thiệt mà tía chỉ lần này thôi , lần sau con sẽ chú tâm mà đi làm ăn với bạn bè mình mà tía , nếu không trả tiền cho bọn chúng thì chúng sẽ giết con chết đấy tía , bộ tía không có muốn cháu đích tôn à "" Hứ , con thì hay rồi ở ngoài ăn chơi lêu lỏng quậy phá xong thì về đây báo tía báo má , giờ muốn giúp con thì giúp bằng cách nào được chứ nhà hết tiền rồi con "" Hay mình bán cái nhà này đi tía , chắc cái nhà này dư ấy tía , rồi nhà mình bỏ đi xứ khác làm lại từ đầu đi tía "" Không thể bán , cái nhà này là nhà thờ ông bà con muốn bán là bán à không thể bán "- ông hoàng đập bàn nhìn Thằng Ngoan ông không ngờ con mình lại có cái suy nghĩ đó" Vậy thì mình không bán cái nhà , thì còn chị con đó không phải cậu ba nhà địa chủ thích chỉ lắm sao cứ để chị làm vợ lẻ cậu đại đi , nếu làm được vợ nhà đó thì mình sẽ không bị người ta dễ dàng đụng vào được "- Ngoan vừa nói dứt câu thì một cú tát đã nằm thẳng trên khuôn mặt của mình" Sao mày lại có thể nói như vậy được chứ đó là chị mày đó không phải con ất ơ nào đâu mà mày nói vậy , mày nghĩ làm vợ lẻ là hãnh diện sung sướng lắm à , mày hành hạ ông bà già này chưa đủ khổ nữa à mà còn lại hành chị mày nữa , nó là con gái tao đó "- ông hoàng trừng mắt nhìn con mình không bao giờ ông lại thấy mình thất bại như bây giờ" Nhưng con cũng là con của tía mà , tía đành lòng để con chết à " - Thằng Ngoan khi bị tát thì quát thẳng vào mặt ông hoàng" Nếu tao muốn mày chết thì tao đã cho bọn cho vay đánh chết mày rồi chứ không phải ở đây trả treo với tao "- ông hoàng muốn ra tay đánh thêm cái nữa thì bà hoàng lại ôm giữ ông lại " Tui cầu xin hai người mà , hai người đứng đánh nhau nữa mà , đều là tía con với nhau mà "- bà hoàng khóc ướt cả mặt một bên là chồng mình một bên là con mình bà không biết chọn theo ai hết cả" Hứ , bà coi đó nó có coi cái gia đình này ra gì đâu bây giờ nó còn dám nói bán nhà với đem chị nó đi làm vợ lẻ cho người ta nữa chứ , Ông trời ơi !!!!!!

Tui làm chuyện gì ác mà phải sống khổ sở như vậy chứ "- ông hoàng nhìn trời mà muốn thét lên " Thôi mà ông bình tĩnh lại đi chuyện đâu còn có đó mà , vào đây ngồi xuống rồi bình tĩnh suy nghĩ đi "- bà hoàng ra sức khuyên ngăn để ông hoàng bớt nóng nảy lại" Suy nghĩ được gì nữa , số tiền đó không phải nhỏ đâu gần 50 nghìn đồng đại dương lận đó , làm sao kiếm ra được số tiền đó bây giờ chứ "- ông hoàng nhức óc suy nghĩ nhưng không có cách nào được hết" Còn cách chứ thầy "- một người bước từ cửa vào nhà ông hoàng lên tiếng
Cả nhà ông hoàng nghe được tiếng nói của người nọ thì cùng nhau nhìn về hướng ngoài cửa--------------------------------------------------" Tía má tại sao hai người lại bắt con phải làm chứ con không chịu đâu "- nàng gào khóc thảm thiết" Làm gì mà con khóc ròng lên như vậy chứ , trai lớn dựng vợ gái lớn gả chồng là chuyện bình thường mà "- ông hoàng nhìn nàng không mà xót nhưng giờ không còn cách nào khác" Tía con nói đúng đó "- bà hoàng ôm nàng cứng nhắc như để nàng không thể nào chạy đi đâu được " Nếu có gả thì gả con cho nhà cậu ba đi , mầm cái chi mà muốn con cưới người đó "- nàng vũng vẫy muốn thoát khỏi vòng tay của bà hoàng" Con im ngay cho ta , con làm gì mà mê sống mê chết cái thằng đó mà còn muốn làm vợ lẻ nó nữa tía không chấp nhận chuyện đó , thà về bên nhà này cũng giàu có nhưng không bằng nhà thằng đó thôi mà con được làm vợ lớn để cho người đời không xỉa xói con được hiểu không "- ông hoàng nhìn nàng mà lửa giận nổi lên đùm đùm làm sao mà nàng cứng đầu vậy chứ sao không bao giờ chịu hiểu lòng ông vậy , ông chỉ muốn tốt cho nàng thôi màDù nàng có cầu xin như nào thì ông hoàng cũng không chịu mà còn bắt nhốt nàng vào trong phòng không được ra khỏi phòng nửa bước nữa chứ" Mình làm vậy có ổn không ông tui thấy chuyện này không được đâu "- bà hoàng lo lắng hỏi không , không biết sao hôm nay tâm can bà rối bời quá" Kệ đi không sao cưới rồi gạo nấu thành cơm rồi thì nó cũng buông bỏ được thằng Nam thôi và nó sẽ tập trung vào chồng nó thôi bà yên tâm " - ông hoàng vỗ về vào mu bàn tay của bà hoàng để cho bà đừng lo lắng nữa" Mà bà này bà có mần hết những thức tui dặn chưa chút nữa đàn trai qua đây đó "" Rồi tui mần xong xui hết rồi ông đừng có lo "- bà hoàng nói nhưng trong lòng nó cứ bất an làm saoỞ bên đây bất an thì bên cô cũng vậy , cô không biết sao hôm nay cứ làm đâu là hư đó à đầu óc để lum tung khắp nơi" Này cậu ba , cậu tính sai nữa rồi này , bộ hôm nay cậu bị gì hay sao "- An bực dọc lên tiếng sao tự nhiên hôm nay cô lại làm sai hoài vậy làm cho An sửa đến phát cáu rồi" Tui không biết nữa An à sao trong dạ tui nó cứ sao sao ấy , bồn chồn lo lắng "- cô nhìn lại tờ giấy mà An đưa thì nó sai té bét hết " Hay là nhớ người ta rồi phải không nên đầu óc đâu để ở đây mà để ở nhà bên kìa rồi chứ gì "- An buồn cười lên tiếng nhìn cuộc tình của 2 người này mà An mệt mỏi quá chừng" Nhớ thì có nhớ nhưng bình thường nhớ cũng không biểu hiện như hôm nay "- cô khẳng định chắc chắn vì trước giờ dù có nhớ nàng như thế nào đi nữa thì cố sẽ cố gắng làm nhanh thật nhanh để đi kiếm cô chứ không phải như hôm nay " Vậy chắc có chuyện chẳng lành sắp xảy ra rồi nên cậu mới vậy nè "" Chuyện gì chẳng lành chứ "- cô nhíu mày nhìn An làm gì có chuyện chẳng lành chứ" Đúng rồi nếu cậu mà ở đây thêm một chút nữa là tôi đánh cậu mềm xương luôn ấy , không có tâm trạng làm thì kiếm người ta đừng ở đây phá tôi "- An lên tiếng đuổi thẳng cô đi ở đây mà nhớ nhớ thấy phát ghét" Mà quên đi đừng có rinh em mén của tôi theo để ở đó lần nào đi với cậu em ấy cũng bị thương muốn chết đi sống lại vậy đó "- An thấy cô quay đi định kiếm mén để đi chung thì lên tiếng , lần nào đi thì cũng thương tích đầy mình hết mà còn có lần bỏ rơi mén của An ở ngoài đường để nhỏ phải lội bộ về nữa chứ" Không đi với mén tui biết đi với ai "- lỡ quên có một ngày thôi mà hai người này ghi thù quá trời, còn mén cô phải dụ dỗ quá trời mới chịu bỏ qua cho cô đó" Thì đi với thằng bé hầu của tôi để em mén ở lại , còn giờ cậu đi liền đi đừng kéo dài thời gian làm việc của tôi nữa "Cậu không thể nào cãi với An được nên đành đem thắng bé đi qua nhà nàng
Hai người đi trên đường cũng khá hoà nhập đó chứ cô nói câu bé trả lời lại 2 3 câu nên hai khá hợp nhau đó đi một chút thì cũng đến nhà nàng Nhưng vừa đến nơi thì ông hoàng cũng vừa bước ra cả 2 người bốn mắt nhìn nhau" Con....

Con chào thầy "- cô nhìn ông mà thấy lo lắng" Cậu đến đây làm gì không phải tui đã cấm cậu đến đây rồi à "" Dạ ....

Con chỉ ....

Tiện đường ghé qua đây thăm thầy với em Linh thôi ạ "
" Gặp tui được rồi còn linh thì khỏi đi , mai mốt nó cưới chồng rồi nên cậu đừng quấy rối nó nữa "- ông hoàng nhìn cô nói thẳng ra mong cô đừng đến đây làm khổ cái nhà này nữa" CÁI GÌ ....

LINH CƯỚI CHỒNG "- cô khi load kịp thông tin thì bất ngờ hét lên
" Thì nó cũng đến tui thành gia lập thất rồi nên cưới thôi cậu đừng có làm phiền nó nữa "" Không...

Không thể .....

Chắc chắn có ẩn khúc gì ở đây con phải vào gặp em ấy để hỏi ra lẽ mới được "- cô muốn bước vào trong nhà để hỏi nàng chuyện này nhưng ông hoàng cứ cản mãi" Cậu làm cái quái gì vậy , nó là tự nhiên cưới chồng mà cậu ở đây làm ồn cái gì vậy tui muốn cậu cút khỏi nhà tui ngay "
Cô với ông hoàng hai người cứ giăng co ở trước cửa nhà một người muốn đi vô một người muốn đuổi người kia và thắng bé cũng vô giúp cô không ai nhường ai hết" Ông ....

Ông ơi....

Không xong rồi con linh nó tự nhốt trong phòng tui kêu mãi mà không thấy nó trả lời gì hết ông ơi "- bà hoàng hớt ha hớt hải chạy đi kiếm ông hoàng" CÁI GÌ "- cô và ông hoàng cùng nhau lên tiếng nhưng cô nhanh chân hơn chạy thẳng đến phòng nhà nhìn đồ ăn xếp thành đồng thì biết nàng chắc mấy ngày không ăn uống rồi" Linh , anh nè Nam nè em mở cửa ra đi Linh em đừng dọa anh mà , anh xin em đó mở ra đi mà "- cô đập muốn bay cái cửa nhà nàng nhưng mà bên trong lại không nghe thây một tiếng động hồi đáp thì anh liên đập phá banh cái cửa bước vàoNhưng khi cô bước vào thì liền đứng sững khi thấy một đống miểng rồi thấy màu ở đâu mà quá trời cô cố gắng tìm kiếm hình bóng nàng thì thấy trong góc phòng có bóng người liền ra đó thì thấy nàng nằm một đống ở đó máu me tùm lum cô sợ hãi liền đưa tay lên mũi nàng nhưng mà hên thay vẫn còn thở như yếu ớt lắm Vừa lúc đó thì ông bà hoàng cũng đồng thời chạy kịp vào trong cô nhìn 2 người đó mà hét toáng lên" Hai người đang làm cái quái gì vậy hả!!!!!"
 
Mình Ơi ! Tôi Thương Mình
trạm xá


Hàng lang yên tĩnh của trạm xá , chỉ có một mình cô đứng đơn độc ở đó , cô tên lặng nhìn vào phòng cấp cứu sơ xài nhưng nó lại cho cô cảm giác quỷ dị mà đáng sợ , cô cũng không biết mình ngồi đây bao lâu rồi hoặc là cô đang quên mất mình từ bao giờ xuất hiện tại đây rồi.Những nhìn ảnh máu me của nàng cứ ám ảnh lấy cô khiến cô cứ ngồi bần thần nhìn vào khoảng không vô định
" Bệnh nhân cần thêm máu , ai là người thân của bênh nhân đâu ạ "- tiếng của cô y tá đi từ trong phòng cấp cứu đi ra vội vã lên tiếng hỏi.Nghe có tiếng động bên tai mình thì cô ngước lên nhìn thì thấy cô y tá từ phòng cấp cứu chạy ra thì cô liền đứng bật dậy lại chỗ cô y tá ấy."

Em ấy sao rồi , ổn rồi mà phải không "- cô nhìn thẳng vào mắt cô y tá mong rằng cô ấy sẽ nói là nàng ổn rồi không sao nữa đâu."

Bệnh nhân bây giờ đang rất là thiếu máu cần phải thêm máu vào nếu không chắc chắn sẽ có rủi ro"Nghe được cô y tá nói vậy thì cô kinh ngạc lui lại, bần thần."

Cậu là chồng của cô ấy à , vậy còn có người nhà nào của bệnh nhân ở đây không vì hiện tại máu trong bệnh viện không có máu phù hợp với cô ấy "" Hiện tại người nhà của bệnh nhân không có ở đây , hay cô lấy máu của tui đi , xin hãy cứu lấy cô ấy đi , tui cầu xin cô " - cô gần như van xin , khi nghe đến tin nàng sẽ không qua khỏi thì lòng cô đau như cắt " Vậy có cậu đi theo tui , không thì bệnh nhân không xong đâu "- cô y tá nói rồi kéo cô đi vào trong phòng xét nghiệm liềnHên là cô cũng có nhóm máu cô phù với nàng nếu không là cô sẽ lật tung luôn cái nhà của ông hoàng lên luôn.Cửa phòng cấp cứu từ từ được mở ra nàng được đặt trên băng ca đẩy đi đến phòng nghỉ ngơi."

Hên là có máu của cậu vừa kịp lúc nếu không thì vợ cậu sẽ chết mất , thôi cũng xin chúc mừng gia đình cậu "- đốc tờ nảy giờ đấu tranh với hắc bạch vô thường để cứu nàng từ cõi chết đem về ."

Không tui không chồng của em ấy "" Vậy à , vậy tui xin lỗi tại tui nhìn thấy cậu lo lắng cho cô ấy qua tưởng cậu là chồng của cô ta , vậy thôi tui đi trước "
Cô định xoay đi thì cô nghe bên tai có rất là nhiều tiếng bước chân đều đều chạy tới."

Nam.....Nam sao rồi con, bọn ta nghe thằng hầu của An kể lại hết thì liền chạy đến đây này"- cả nhà cô hớ hãi chạy tới ."

Dạ ổn rồi , em ấy đang ở phòng nghĩ của bệnh viện ấy , con cũng định qua bển có gì cả nhà mình đi chung"- nói rồi cô chuẩn bị bước đi thì bàn tay của cô bị vịnh lại" Con bị thương rồi này , mau kiếm đốc tờ kiểm tra đi "- ông cô thấy trên tay cô có quấn một miếng vải màu trắng thì liền chau mài" Dạ không sao đâu ông , cái này là do hồi nảy đốc tờ lấy máu của con cho em ấy thôi , không có bị gì đâu mọi người đừng lo gì cả "Thế là cả nhà cô cùng đi đến chỗ nằm nghỉ của nàng , họ ở đó cũng tầm mất tiếng thì cũng bị cô đuổi về vì biết họ cũng còn nhiều công chuyện để mần chứ không phải ở không ."

Mọi người về ở đây con chăm cho em ấy được rồi với lại ở đây cũng còn mén mà "" Vậy con cũng ráng giữ sức khoẻ "- nói rồi mọi người cũng kéo nhau ra về ."

Sao cô còn ở đây "- cô thấy mọi người về hết rồi nhưng chỉ còn mình An ở lại thì thắc mắc" Tại sao họ lại cản trở hai người đến như vậy xem chút nữa là âm dương cách biệt rồi , bộ họ không thương con mình sao"- An nói lên thắc mắc " Mình không phải là họ nên mình không hiểu tại sao họ cố chấp đến như vậy "- cô nhìn An rồi nói cuộc sống này vô thường dữ lắm nên không ai biết ai đang nghĩ cái gì đâu."

Nhưng cố chấp vậy để làm gì chứ , làm vợ bé có gì không tốt mà còn làm cho người mình thương nữa chứ làm vợ lớn mà người mình không thương thì cũng đau khổ thôi , với nếu làm vợ lẻ cậu chẳng khác nào làm vợ lớn đâu tại tui với cậu có thương yêu nhau đâu "" Dù biết là vậy nhưng mà họ nhìn vào thì tui với cô vẫn là vợ chồng chứ họ có biết ruột gan bên trong sao đâu mà hiểu được chứ"" Mà tui nhớ sổ sách trong nhà cũng còn nhiều mà sao không về làm đi , mà ở đây thắc mắc đủ điều vậy "" Hứ thì công việc ở nhà vẫn còn nhiều nhưng cậu yên tâm đi tôi sẽ kêu người đem một mớ qua cho cậu làm , dù gì cũng vô mùa rồi nên công việc cũng nhiều hơn bình thường nên cậu đừng mơ mà ở đây nghỉ ngơi , với lại cậu ở đây một mình được rồi đem mén theo làm chi"- nảy giờ lòng vòng thì ra là muốn đem mén đi" Thì hầu của tui thì tui đem theo chứ , chứ có phải hầu của cô đâu mà cô tranh "- cô liếc nhìn An mới đây mà muốn chiếm hữu con người ta luôn rồi" Hứ....

Được lắm , cậu được lắm , mén em chọn đi ở lại với cậu hay về với mợ "- bây giờ không cho cô quyết nữa " Dạ ...

Dạ...

Con "- mén lấp ba lấp bấp không biết nói gì tự nhiên hai người nói chuyện cái lôi nó vô nó biết gì đâu mà trả lời" Mén cứ nói đại đi cậu cho phép con chọn đó "- " Dạ thì con là hầu của cậu thì con nên ở lại chăm sóc cậu nên mong mợ về cho"- mén vẫn còn nổi ám ảnh với An nên mén đâu có ngu gì đưa mình vô hang cọp được chứ" Hahahaha, vậy vừa lòng mợ chưa đa "- cô cười khoái chí nhìn bộ mặt không cam lòng của An" Được lắm , tôi về "- nói rồi thì An bực tức quay đi , nghĩ trong lòng mén em đợi đó sẽ có ngày tui khiến em biết em là người của An này chỉ có một mình An này mà thôi_---------------------------------------------------Nàng nằm ở trạm xá mấy ngày thì cô cũng chăm sóc nàng ở đó mấy ngày , nhìn sắc trời bên ngoài cứ từ tối cho đến sáng không biết bao nhiêu lần , nhưng người trên giường cũng chưa có dấu hiệu tỉnh dậy gì cả , mặc dù đây là trạm xá duy nhất ở nơi này nhưng vì đa số dân ở đây toàn là nông dân chân lấm tay bùn với suy nghĩ chỉ cần trữ trị bằng thuốc bắc hay thuốc nam là hết rồi nên đến trạm làm gì nếu có chỉ có mấy nhà có tiền mà thôi Nên bệnh viện cũng khá vắng người nên y tá với đốc tờ cũng thường xuyên lui tới thăm khám cho nàng , đốc tờ nói nàng không có vấn đề gì nghiêm trọng hết rồi cũng bỏ đi thăm bệnh nhân khác Nhưng mà cô cứ nhìn nàng nằm trên giường vậy hoài mà không có một chút khởi sắc thì cũng hơi lo lắng , bất an hơn là yên tâmCô đang ngồi bần thần thì mén đẩy cửa vào cầm theo cái cà mên đi vào " Cậu ơi cậu ăn chút gì đi ạ mấy ngày nay cậu ăn bữa đực bữa cái không ăn đầy đủ giờ ốm lại rồi kìa , cô Linh tỉnh dậy thấy cậu vậy cổ không vui đâu "- mén sắp xếp đồ ăn trong cà mên ra ngày nào cũng vậy hết mén đem đồ ăn đến thì cô ăn được một miếng rồi thôi nhầm khi còn không chịu ăn , cô mới có miếng da miếng thịt giờ lại ốm đi mất tiêu rồi" Em để đó đi cậu không muốn ăn "- cô nhìn mén mà nói thật sự là cô bây giờ không thèm ăn cái gì cả , nhìn nàng trên giường vậy làm sao cô uốt trôi được" Cậu có gì cũng ăn một miếng đi cậu, hôm nay bà đích thân xuống bếp nấu cho cậu mấy món tẩm bổ đó , nên cậu ăn xíu đi cho bà vui lòng "- lần nào mén đem cà mên về thì má cô đều coi hết nên biết là cô ăn không được bao nhiêu nên bà lần này đích thân xuống nấu cho cô mong cô ăn được nhiều hơn một chút."

Thôi được rồi cậu ăn chút vậy , em có đói thì ăn với cậu luôn đi "- cô nghe mén nói vậy thì cũng miễn cưỡng ăn một chút rồi thôi còn lại cô để cho mén ăn hết
Rồi đi về giường nắm lấy tay nàng rồi lại thì thầm mấy lời gì đó cô chỉ mong là nàng nghe hiểu rồi tỉnh dậy với cô thôi" Linh à , em mau dậy đi , đừng có ngủ mãi như thế anh đợi em muốn mòn cả đít rồi đây này , em dậy đi rồi anh cưới em liền luôn mặc kệ tía má em phản đối thế nào anh nhất định sẽ cưới em về làm vợ , nếu em không dậy là anh đi cưới người khác đó đa "Có lẽ nàng cũng nghe cô lẩm nhẩm nhiều quá nên cũng thấy phiền lắm rồi , nên cũng có một chút phản ứng từ từ mở mắt đầu tiên nàng cảm nhận được có cái mùi gì đó rất là nồng nạc cứ vong mũi mình rồi còn nghe được tiếng cô nữa nói gì nàng không nghe rõ lắm nhưng nghe nói cô sẽ đi cưới người khác nên nàng cố gắng mở mắt ra để hỏi cho rõ àCòn cô ở bên đây thấy nàng có một chút phản ứng nên liền kêu mén chạy đi kêu đốc tờ à" Linh em tỉnh rồi , hay quá "- cô thấy nàng tỉnh rồi thì nhảy cẳng lên vui sướng trong lòng " Đây là đâu , em làm gì mà ở đây vậy , nhưng...

Khát quá "- nàng có nhiều thắc mắc muốn hỏi cô lắm nhưng cổ họng nàng như có hoả diệm sơn ở trong vậy đó rất là rát" Đợi anh một chút ....

Anh đi lấy nước cho em liền "- cô nghe nàng nói khát nước nên liền chạy đi kiếm nước cho nàng uống liền."

Đây nước của em đây uống từ từ thôi "- cô đưa nước cho nàng uống" Đây là đâu vậy , mà sao có cái mui gì nồng quá em ngửi không nổi "- nàng uống hết ly nước cô đem qua thì thấy cổ mình cũng đỡ hơn một tý rồi " Đây là trạm xá mà có mùi gì nồng lắm à "- cô thấy cái mùi sát trùng này cũng đâu có nặng lắm đâu mùi này cũng không bằng cô khi ở tương lai nhập viện á , nên cô thử ngửi trên mình của mình " Anh làm cái gì ngửi ngửi trên người mình vậy "- nàng thấy cô cứ ngửi ngửi trên người cô thì liền đánh vô tay cô một cái" Thì em nói có mùi nhưng anh thấy mùi sát trùng đâu có nồng như vậy tưởng em chê anh hôi nên ngửi thử thôi "" Mùi sát trùng là mùi gì "- đúng à đây là cái mùi nàng không rõ này " Chắc có lẽ đây là lần đầu cô gái này đến trạm xá nên không quen ngửi mùi sát trùng nên mới thấy nó hôi nè "- đốc tờ được mén lôi kéo dựt ngược dựt xuôi đem đến tại đây nên quần áo có hơi lộn xôn xíu" Để tui kiểm tra thân thể cô tý , để có bình thường gì không"- đốc tờ định đụng chạm vào nàng thì nàng rút lại ôm chậc lấy cô" Này ngài tự nhiên đụng tay đụng chân tui vậy "" Đau ...

Đau em ngộp thở anh chết "
Cô ngồi khuyên hết lời nàng mới chịu cho đốc tờ kiểm tra một chút , đốc tờ kiểm tra xong thấy nàng cũng ổn thì nói để nàng ở đây vài hôm nữa rồi hay về để tiện xem xét tình hình" Con cũng tỉnh rồi về thôi ông "- bà hoàng lay ông hoàng đang nhìn vào bên trong phòng của cô và nàng" Ừ vậy yên tâm rồi về "- nói rồi ông với bà hoàng cũng đi vềKể từ ngày nàng được cô ẵm đi trạm xá thì ngày nào cũng mò đến đây để nhìn nàng với cô nhưng lúc nào cũng lén lút hết không để cho cô phát hiện ra mà hôm nay thấy con mình cũng tỉnh nên cũng yên lòng về nhà
 
Mình Ơi ! Tôi Thương Mình
Có Thai?????


" nhanh lên lẹ cái tay lên coi mén , làm gì mà lề mà lề mề có mấy cái áo thôi à , nhanh lên coi"- hôm nay là ngày mà nàng được ra khỏi trạm xá nên hiện tại cô và mén đang thu dọn đồ đạc" Cậu nói hay quá ha, cậu thử cậu dọn cho con coi có nhanh được không , cô Linh ở có mấy hôm thôi mà cậu đeo quá trời đồ dọn mệt muốn chết luôn đây này"- mén đang sắp xếp quần áo cho nàng mà nghe cô càu nhàu bên tai khiến mén bực bội mà phải buông đồ đạc trong tay mình ra để chơi solo với cô" Xì xì , thôi thôi hai chủ tớ mấy người có thôi đi không , từ sáng đến giờ rồi dọn thì không được bao nhiêu toàn thấy chửi nhau không à "- nàng chỉ mới đi ra ngoài một xíu thôi mà cô với mén lại chửi lộn với nhau nữa rồi , cái đà này không biết chừng nào mới về nhà được đây" Tại Mén/Cậu kiếm chuyện trước chứ bộ "- cô với mén đồng thanh thốt lên , nhưng khi vừa thốt lên thì hai người liền quay qua nhìn nhau như muốn ăn tươi nuốt sống nhau vậy đó" Rồi rồi , mấy người không ai kiếm chuyện nhau trước hết mà là tui kiếm nè được chứ , lo dọn đi chứ không lề mề đến tối không biết xong chưa nữa "- nàng bất lực nhìn chủ tớ nhà này Nhờ có nàng công việc dọn dẹp cũng quay lại đúng quỹ đạo của nó ,chỉ tầm đầu giờ trưa là đã dọn xong hết rồi , hiện tại là cô đang chất đồ lên xe " Ấy cha nặng quá đi mất "- cô đang chất đồ đạc lên xe mà muốn gãy 2 cái tay vậy đó cô không ngờ chỉ ở hơn tuần mà đồ đạc nhiều đến vậy" Để em phụ anh nha"- nàng muốn giúp cô chất đố thì bị cô đánh " yêu" vào tay cái" Phụ gì mà phụ ai cho mà phụ , để anh và mén làm được rồi , em bị thương ở tay mà đừng dùng sức nhiều quá lỡ nó động rồi sao"- vết thương trên tay bây giờ của nàng có một vết sẹo nhưng mờ, nếu nhìn từ xa thì sẽ không thấy gì nhưng nếu nhìn gần mới thấy được " Hứ , tay em mạnh lắm đó quật anh chục lần còn được ấy "" Cô cậu ơi hai người đừng có mà thể hiện tình cảm lố lăng của hai người ở nơi đông người được không , con thấy mà con mắc cỡ dùm đó "- mén cảm giác mình mà đứng gần 2 người như tàn hình vậy đó" Này , nhiều chuyện quá đó, cầm lấy đi "- cô mặt ngượng ngùng đỏ mặt đem một cái túi đồ quăng qua cho mén" Cậu chỉ giỏi ăn hiếp con thôi, cậu thử ăn hiếp cô Linh thử đi cho con coi coi "" Haizz thôi được rồi cái con bé này mau giúp cậu em nhanh lên đi không thì tới chiều cũng không về đến nhà đâu "- rồi rồi đó 2 chủ tớ này chủ bị nữa rồi đó" Nhanh lên thôi còn về nhà ăn cơm đói quá trời quá đất rồi "--------------------------------------------------
" Này ăn để đây mấy bộ bà ba của em lại được rồi , còn nhiêu là đồ của nhà ăn mà , anh đem về đi "" Không ấy em về nhà anh ở đi , chứ em ở đây ăn lo lắm đó đa"" Mèn đét ơi sao mà được anh, em là gái chưa chồng tự nhiên về nhà anh ở người ta dị nghị thúi đầu đó " - nàng đánh vô tay cô một cái làm gì mà con gái người ta muốn đem về là đem về được à" Bộ em nghĩ cái lòng dạ tui không muốn cưới em về nhà hay gì nhưng tại tía má em cản mà, với lại anh sợ chuyện đó lại xảy ra một lần nữa thì sao , Anh....

Anh sợ mất em lắm "- cô đưa tay nắm chặt lấy tay nàng sợ như mình mà buông tay là nàng sẽ đi mất vậy đó" Ái cha nhìn ai đang mè nheo tui kìa trời có phải cậu ba con nhà địa chủ không đấy "- nàng cưới lên vài tiếng khi nghe thấy được sự ngô nghê trong lời nói của cô" Em còn cười được hả tui là tui đang lo cho em đó "- cô hờn dỗi nàng , người ta quan tâm vậy mà ở đó giỡn giỡn được , cô giận nàng luôn" Thôi mà , em giỡn mà , anh yên tâm đi em sẽ không dại dột để chuyện đó xảy ra nữa đâu, em hứa với anh đó"- nàng thôi không giỡn nữa nghiêm túc nói với cô" Này sao em nói mà anh lầm lì vậy , bộ giận em hả đa "- nàng giờ mới chú ý thấy mặt cô nhìn hờn dỗi giống đứa con nít dễ sợ" Ai dám giận gì mấy người, mấy người có để ý đến sự quan tâm của tui đâu mà giận "Nhưng khi cô vừa nói xong thì cô đứng hình ở đó luôn mất khoảng mấy giây để cô lấy lại hồn rồi lấy tay sờ lên má bên phải của mình" Này bộ tui đang mơ giữa ban ngày sao , mén ...mén em đâu rồi ra tán cậu vài cái coi"" Này này anh la gì mà la dữ vậy , người ta nghe thấy rồi nói này nói nọ nữa "- nàng bây giờ mặt đỏ đỏ lên hết rồi mà cô còn chọc nữa chứ" Hihi trời trăm năm mới có một lần vậy nên phải thử coi mình đang tỉnh hay đang mơ để còn biết chứ "" Dạ cậu kêu con có chuyện gì không cậu "- mén nó đang bên trong xe thì nghe tiếng cô la bải hải tên mình thì liền tức tốc chạy ra coi coi có chuyện gì không" Mén em ở đây tốt rồi em đấy cậu cái coi cậu có đang mơ không em, cậu sợ giờ cậu đang mơ quá đó đa"" Hả ...

Cậu nói gì cơ !!!!!"

- ủa mén nhớ rõ là cô mấy ngày nay đâu có lọt tròng té mương ở đâu không nữa với hôm nay nắng cũng đâu có nắng lắm đâu mà cô bị cà tưng vậy trời" Thôi được rồi hai chủ tớ mấy người về dùm tui cái "- nàng xui đuổi hai chủ tớ này người ta đã ngại muốn chết rồi " Ủa Linh con về rồi hả "- bà hoàng tay xách một túi lá đi đâu mới về khi thấy trước cửa nhà mình sao ồn ào quá nên đi lại gần coi thử vừa lại gần liền nhận ra đó là nàng và cô thì bà liền cách lên tiếng gọi" Dạ ....

Dạ má con mới vừa về "- nàng nghe tiếng gọi liền quay người lại thì liền thấy bà hoàng đang bước lại gần đến đây nàng hơi có chút lo sợ , nàng nắm chặt lấy tay cô hơn" Làm gì mà không chịu vô nhà trời nắng chang chang vậy đó mau vào nhà đi "- bà hoàng vừa nói cũng vừa nhẹ nhàng mở cửa đi vào trongGiờ nàng có hơi chùn bước không biết có nên đi vào không nữa dù gì đây từ trước đến giờ là nhà ở của nàng nhưng sao bây giờ nàng lại ngập ngừng sợ hãi trước nó vậy đó" Nhớ kêu 2 người kia vào luôn trời nắng vậy rồi dô nghỉ ngơi một lát rồi hẳng về "- bà hoàng vọng từ trong nhà ra cho nàng ngheThấy nàng ngập ngừng không muốn đi vào thì cô liền vô vào tay nàng an ủi dù có sợ hãi như thế nào đi nữa thì mình vẫn phải đối đầu với nó thôi, cô dắt nàng đi vào trong nhà còn mén lẻo đẽo theo sau" Ngày gì đâu mà nó hâm dữ thân vậy trời , mới đi có chút xíu thôi mà ướt cả áo "- má nàng vừa phe phẩy cái nón lá vừa nói thầm trong miệng làm gì mà dạo rài ông trời cứ nắng mãi không ngừng" Cậu ngồi đi cậu , cậu làm gì mà đứng chi vậy , lỡ mà người ta mà thấy người ta đồn nhà tui ức hiếp con nhà địa chủ mất "- má nàng đang phe phẩy cái nón cũng vừa liếc nhìn về phía cô với nàng đứng từ lúc bước vô tới giờ " Dạ ai mà dám đồn vậy được chứ , vậy để con ngồi rồi con kính bác ly trà "- cô cười giả lả nói với má nàng rồi nắm lấy tay nàng ngồi xuống với mình " Thôi thôi cậu , cậu đừng có rót cậu mà rót thì tui sợ mình uống không trôi nổi đâu "" Dạ có gì mà uống không trôi được bác , dù gì bác cũng đáng tuổi tía má trong nhà thì việc con dâng trà kính bác là lẽ thường tình mà "- cô cảm giác hôm nay mình khó sống rồi đây trước giờ cô chỉ tiếp xúc với ông hoàng là nhiều rất ít tiếp xúc với bà hoàng nên cô không biết mình phải làm gì nữa , người phụ nữ không đơn giản đâu" Thôi má đừng làm khó anh Nam nữa , dù gì người ta là người cứu con sống đó "- nàng lên tiếng giúp đỡ cho cô vì nàng biết má mình nhìn vậy chứ không phải vậy " Kêu gọi thân thiết quá đa, chưa có là gì của nhau mà đã bênh nhau vậy rồi , lỡ mà 2 lão già này đống ý gả con về nhà kia thì chắc con bỏ mặt hai ông bà già này quá "- bà hoàng ngưng phe phẩy cái nón quay qua liếc nhìn nàng con gái con đứa chưa gì đã bênh người ngoài cãi tía má rồi" Dạ , không phải đâu má .....

Chỉ là con muốn không khí nơi này giãn bớt thôi mà " " Vậy sao chứ tui thấy nó không phải vậy lắm đó đa"" Này cậu ba cậu sinh năm bao nhiêu nhỉ "" Dạ con năm nay vừa 18 tuổi chuẩn bị 19 tuổi"- cô đang suy nghĩ làm sao để đối phó với bà hoàng thì bị bà kêu tên khiến cô giật nảy mình" Cậu tủi con gì "" Dạ con tủi con mùi"" Mùi với dậu cũng khá là hợp "- bà hoàng đứa tay bấm bấm trên ngón tay vài cái rồi thôi" Dạ ý bác là sao ạ "- cô nghe không hiểu tự nhiên hỏi tuổi rồi hỏi con giác chi vậy hỏi xong còn bấm bấm tay nữa chứ" Thì tui nói vậy thôi theo tui biết thì mùi với dậu cũng khá hợp nhau nếu mà nên vợ nên chống thì sẽ có thể giúp đỡ nhau trong công việc và nhà cửa "" Vậy ý bác là sao vậy bác "- cô nghe câu đó thì cô tỉnh cả người ý bà hoàng nói vậy là tác hợp cho cô với nàng phải không, bàn tay nắm lấy tay nàng càng siết chặt hơn một chút" Nhưng tiếc là cậu có vợ rồi , nên dù hợp thì cũng không nên thành nên momg cậu từ bỏ ý nghĩ đó đi " Bác....

Bác ....

Con xin bác hãy thấu hiểu cho tình cảm con dành cho em Linh , mong bác đừng chia đôi xẻ khuyến nữa , con thương em Linh thiệt lòng mà bác "- bàn tay đang nắm lấy tay nàng càng nắm chặt hơn nữa , đúng là không dễ gì khiến cho gia đình nàng chấp nhận mình mà" Cậu thương con tui thì cậu nên cách xa nó ra một chút đi chứ để cho nó còn một chút danh dự đi chứ , bộ cậu muốn con tui nó bị người dèm pha à nói nó là tiểu tam cái con đàn bà ác độc đi dụ dỗ chồng người khác với cậu không thương vợ cậu à, vợ cậu nghĩ sao khi cậu đem một người đàn bà khác về nhà chứ "" Dạ ....

Dạ ....

Con"- cô không biết nói gì hết cả chỉ biết ấp a ấp úng " Má đừng có làm khó con bọn được không má dù gì bọn con yêu thương nhau thật lòng nữa với má cũng để cháu má có tía chứ "- nàng nói một lèo hết rồi ngại ngùng cuối mặt xuốngMột khoảng không im lặng xẹt qua khiến cho tất cả mọi người vừa nghe câu của nàng đều phải đứng hình" CÁI GÌ CÓ THAI"- Âm thanh vang vọng cả một xóm
 
Mình Ơi ! Tôi Thương Mình
rượt đuổi


" con nói cái quái gì hả Linh con...con đừng làm má sợ mà con"- nghe nàng nói cậu đó khiến bà không thể nào bình tĩnh được nổi cái nón lá nảy giờ bà vẫn đang phe phẩy cũng rớt xuống đất luôn rồi" Sự thật mà má con với Anh Nam lỡ ăn cơm trước kẻng rồi má "- da mặt nàng rất là mỏng nên khi nói mấy câu đó ra cũng khiến nó đỏ hết cả mặt lên rồi 2 tay lung túng nắm chặt lấy nhau" Cái con trách nết này con...

Sao con dám làm bại hoạI gia phong mình vậy chứ , tía mày ổng mà biết thì ông cạo đầu bôi voi chét trấu con đó con à "- bà hoàng thật muốn lên tăng xong mà làm sao mà nhà mình lại xảy ra chuyện này chứBên đây là 2 má con nàng thì đang nói chuyện " thâm tình" với nhau còn cô nảy giờ đứng con mẹ nó hình luôn rồi , ủa cô nhớ mình đâu có xơi được gì đâu mà có xơi đi nữa thì làm sao mà có được chứ , cô thắc mắc liếc nhìn nàng thì thấy nàng nháy mắt ra ám hiệu với mình , thấy nàng làm ám hiệu cô mới hiểu ra nên định cũng nàng lên tiếng thì ở đâu có một chiếc nón lá rơi thẳng vào cô rồi tỷ tỷ thứ lần lượt được mém tới" Cậu ....

Cậu có vợ rồi còn dụ dỗ con gái nhà lành rồi để có ,cậu có phải con người không vậy cậu có biết lỡ bị hàng xóm láng giềng biết được thì mặt mũi gia đình tôi để đâu , với mốt con tui nó lấy chồng thì thằng nào dám lấy hả ....

Cậu ....

Cậu tủi đánh chết cậu !!!!!

"- bà hoàng cứ thấy thuận tay lụm được là mém vào người cô hết dù cô ra sức chặn cũng không chặn nổi cô chỉ biết chạy tới chạy lui trong nhà thôi" Ui cái gì mà nhà cửa nó rối lung tung phèo lên vậy cô Linh"- mén nghe tiếng nói cải vả với tiếng đập đồ cứ nối tiếp nhau vang lên rồi có tiếng kêu cứu của cô nó vang nữa nên mén liền chạy vào liền thấy trong nhà không khác gì bãi chiến trường vậy đó" Haizz cô chỉ lỡ lời một cậu thôi mà khiến cho cậu con đang chạy đông chạy tây để trốn má cô rồi , cô bậy hết sức "- nàng cũng không ngờ má mình phản ứng dữ dội như vậy , nàng tưởng cùng lắm thì chỉ có nổi giận một chút thôi ai ngờ đâu chuyện nó trôi xa hơn cô tưởng."

Cậu đừng lại đó cho tui....tui đập chết cha cậu "- bà hoàng tay phải cầm chắc cây chổi chà rượt theo cô không ngừng nghỉ dù bà lớn tuổi không có sức nhiều như cô nhưng nghĩ đến chuyện cô làm con gái mình có bầu khiến bà nhứt quyết phải đập thấy cha cô" Con không.... có ngu vậy đâu bác, con mà... dừng lại để bác đập con , lỡ con có mệnh hệ gì thì ai chịu trách nhiệm với Em Linh "- cô nói mà nổi còn không nổi ấy chỉ dám đâm đầu chạy đi thôi chứ không dám quay đầu lại " Cậu còn dám nói mấy câu đê hèn như vậy nữa hả , cậu có tin tui bắt được cậu tui giúp cậu gặp cửu huyền thất tổ luôn không hả "Má nàng với cô 2 người cứ một người rượt một người chạy muốn lòi chỉ mà không chịu ngừng" Cô Linh con nghĩ là mình nên đi ra can đi cô , mình mà đứng thêm tý nữa là hốt xác cả 2 đó "- mén nhìn thấy cảnh cô quần áo luộm thuộm không chỉnh tề như hồi nảy mà cảm thấy tội nghiệp cô ghê nơi mén không biết nàng làm gì mà khiến 2 người đó rượt nhau không hồi kết vậy chứ" Cô nghĩ cũng phải , mình chạy ra can liền luôn đi em không thôi cô mất cậu với mất má mất "- nảy giờ cô đứng như trời trồng nhìn 2 con người một già một trẻ đang chơi " đuổi bắt " nhau ngoài kia mà không biết cách làm sao để ngăn cản được" Hộc ....

Hộc ....

Cậu có ngon thì cậu đi tui cho cậu chạy thoải mái tui không đánh được cậu ở đây thì ngày mai ngày mốt tui gặp cậu ở đâu tui đánh cậu ở đó "- bà hoàng chồng cây chỗi xuống làm điểm tựa đúng là sức già không thể nào trâu bò như sức trẻ được bà hoàng thở hồc hộc nhìn cô" Bác à.....con cũng không có chạy nổi ...

Nữa đâu , nếu bác bình tĩnh lại rồi thì mình cũng ngồi lại bàn nói chuyện đi bác "- cô bên đây cũng có thua kém gì bà hoàng đâu cũng một chín một mười rồi thở hơi lên không đó , thấy bà không có ý rượt nữa thì cô cũng đi lại gần bà muốn đỡ bà dậy" Bình tịnh mạ cha nhà cậu ...

Cậu làm con gái nhà tui cơ bầu mà cậu kêu tui bình tĩnh thì bình tĩnh kêu nào hả "- bà hoàng vừa thấy cô chuẩn bị lại gần mình thì liền nắm lấy tóc cô kéo thẳng xuống dưới đất đánh túi bụi" Má....

Đừng đừng đánh mà má , đánh chết cháu má không có tía đâu đó "- nàng ra tới ngoài sân thì thấy 2 người hết rượt nhau thì thầm mừng tưởng má mình cũng chịu nhịn xuống ai ngờ đâu chưa được bao lâu thì thấy bà quất cô như con không để vậy đó" Con bỏ ra coi, má phải đánh chết cái thằng súc sinh này , nó ...nó "" Thui mà má , má đánh nữa là cháu má không có tía đâu má muốn thấy cái cảnh đó lắm sao "- nàng ôm chặt lấy bà hoàng lại để bà hoàng không nhào vô đánh cô nữa" Con...

Con ta hết nói nổi 2 đứa bây rồi ...

Tức quá mà "- bà hoàng nghĩ nàng cũng đang mang thai nên cũng không có vùng vẫy làm loạn gì nên cũng ráng nhịn một týCòn cô bị đánh nảy giờ còn chưa hoàn hồn kịp mén nảy giờ nó xốc cô quá trời quá đất tưởng cô bị đánh đến ngờ luôn rồi chứ , hên là cô một lúc sau mới thu đủ ba hồn bẩy vía về kịp thì thấy nàng đang dìu bà hoàng đi vào trong nhà rồi nên cũng lẽo đẽo theo sau" Lo cho tương lại cậu quá đi "- mén lắc đầu rồi cũng nối ngót đi vào trong nhà cùng côMột màng yên tĩnh khắp cả căn nhà đồ đạc thì ngông ngã đầy trên sàn còn cô ngươi rợm thì ở đâu cũng dính bùn hết còn đâu hình ảnh lãng tử của cô nữa chứ , cô với nàng đứng đối diện với bà hoàng" 2 đứa bây thiệt là chứ dù gì ai cũng là con nhà nho giáo lại làm ra cái chuyện bại hoại gia phong như vậy chứ , thiệt là tức chết ta mà "" Má à dù gì thì chuyện cũng xảy ra rồi không thể nào quay lại được nữa chỉ có thể hướng về tương lai thôi má à "- nàng nắm chặt lấy tay cô " Đúng rồi đó bác dù gì chuyện cũng đã thấy con sẽ chịu hết trách nhiệm mà mình đã làm bác yên tâm , chỉ cần bác đống ý thôi trầu câu sính lễ nạp tài nhà con chuẩn bị sẳn hết rồi chỉ cần muốn là đem qua liền"- cô dọng dạc khẳng định mà nói kể từ cái ngày mà cả gia đình cô qua nhà nàng nói chuyện thì sau khi về nhà thì tía má với ông bà nội đã chuẩn bị hết sính lễ rồi má cô nói tin là cô sẽ làm được thôi nên mua sẳn " Hứ ...

Miệng lưỡi đàn ông ai mà tin được có vợ đẹp giỏi giang ở nhà còn đi ra ngoài ăn vụng được mà thì cái loại như cậu càng không nên tin không nên gả "" Má không nhìn thấy những chuyện mà anh Nam làm cho con à , ảnh còn âm thầm giúp gia đình mình xoá đi nợ nữa đó má , không ai muốn trêu hoa ghẹo nguyệt vậy đâu với cả ảnh có tình cảm với con trước cả khi ảnh cưới vợ mà "" Bá yên tâm cứ giao Em Linh cho con, con sẽ không để ai chọc vào em ấy đâu"" Hứ nói thì dễ làm thì khó cậu qua được ải của tui thì vẫn còn ải của tía nó đấy "- bà hoàng biết hiểu hết nữa chuyện cô làm cho gia đình mình nếu không cái nhà này chắc bị lật đổ rồi trốn chui trốn nhủi tha phương câu thực rồi , nhưng bà vẫn muốn thử lòng cô một chút , lòng dạ đàn ông mà ai biết được , nhưng không ngờ cô cả gan làm nàng có bầu nên bà mời tức giận vậy thôi Nên khi nghe cô nói mấy câu đó thì lòng cũng đã xiêu rồi nhưng mà mình dễ còn chồng thì làm sao dễ vậy được " Vậy là bà đồng ý rồi phải không , bác yên tâm con sẽ cố gắng dùng hết sức mình để thuyết phục bác trai "- cô vui cẳng lên qua được một ải rồi " Má con thương má quá trời "- nàng nghe bà hoàng nói vậy thì cũng vui mừng không biết diễn tả làm sao chỉ biết ôm chặt má mình rồi rơi nước mắt thôi" Ừ không biết bao lâu rồi tui mới nghe cô nói được câu này đây, để má ráng tìm cách nói với tía bây dùm cho, con thật là .."

- bà hoàng đang nói thì cảm thấy áo mình ướt hết một mảng thì liền được tay nhẹ nhàng xoa đầu nàng đúng là đã lâu lắm rồi bà không thấy nàng yêu đuối vậy trước mặt mình rồi , nếu lần đó cô không xuất hiện kịp lúc thì chắc bà hối hận cả đời
 
Mình Ơi ! Tôi Thương Mình
say sỉn


Xào xạc ,xào xạc tiếng quét chổi của người làm cứ kêu lên vang vẳng bên tai rồi tiếng cưới nói cứ liên tiếp nối đuôi nhau ."

Chị mén cậu 3 làm gì mà cưới ngồi đó rồi cưới tủm tỉm hoài vậy mạy , bộ cậu bị vong nhập hả "- một người hầu đang quét sân nói với mén" Ê sịttt.. ma cỏ gì ờ đây nói bậy nói bạ gì đó cậu nghe cậu đánh cho bây giờ "- mén đưa tay bịp miệng của người đó lại"Ưm ....ưm...biết "" Gì nói gì không hiểu gì hết chơn vậy "- mén khó hiểu nhìn người đó " Ấy .. chị để tay kiểu đó ai nói cho được "- cô gái đó lấy tay của mén vứt ra khỏi miệng mình" Hihi...

Xin lỗi , quên xíu à , mà mình thân phận thấp kém thì nên biết giữ cái miệng của mình lại , lỡ mà để cho ông hay cậu nghe được vui thì họ coi như đùa giỡn còn mà họ đang buồn bực thì coi chừng bị đánh bầm dập rồi đuổi đi đó "" Ừ biết rồi lần sau sẽ không dám nữa "- người hầu đó lên tiếng , nó cũng không muốn mất chén cơm đâu" Không có lần sau đâu mà lần sau ,không bao giờ được , biết chưa"" Dạ , biết rồi chị mén "" Ừ ngoan"- mén vỗ vỗ lên vai người hầu đó một cái , mén thương cho con bé này ghê mới tý tuổi đầu tía má mất sớm lang thang hên được má cô cứu giúp không giờ chắc chết bỏ xó rồi" Hai đứa đang làm gì đó "- một cô gái xinh đẹp mặc áo bà ba màu trắng thướt tha đi về phía họ" Dạ....dạ con chào mợ "- mén và người hầu đó đang nói chuyện rôm rả thì nghe thấy một giọng nói dịu nhẹ vang lên khiến cả hai phải dừng lại cuộc nói chuyện" Con bé này nhìn lạ quá ta , mợ chưa gặp con bao giờ nhỉ"- An nhìn con bé người hầu từ trên đầu xuống chân nhìn thấy cũng được khuôn mặt khả ái với nhỏ nhỏ xinh xinh lớn lên tốn mớ trai làng rồi đó đa " Dạ ....

Dạ con mới được bà 3 cứu giúp rồi cho con ở lại nhà đây làm việc , với con tên thắm thưa mợ "- người hầu nói chuyện mà rung hết cả lên , mợ nhìn đẹp thiệt mà sao nó nhìn thấy sợ quá đi mất" À thì ra là vậy , vậy thắm đi làm tiếp công việc của mình đi "- An biết được lai lịch của người hầu này cũng bỏ qua kêu người hầu đi làm việc của mình đi" Dạ ...

Dạ thưa mợ con đi "- người hầu nghe được An nói vậy liền ba chân bốn cẳng chạy đi liền chứ nó sợ ở lại thêm chắc chết quá" Thắm cũng đi rồi con xin phép mợ con đi hầu hạ cậu "- mén thấy bạn mình cũng bỏ chạy mất rồi nên cũng định chuồn theo nhưng có lẽ ông trời không toại nguyên mén cho lắm" Em định đi đâu , sao cứ thấy tôi là em tránh như tránh tà vậy "- An bực bội lên tiếng , An nghe được tin là mén với cô từ viện trở về rồi nên cũng ráng thu xếp công việc xong xuôi liền chạy đi gặp mà người ta vừa thấy mình là liền muốn trốn hỏi sao không tức chứ" Dạ con nào dám tránh mợ , con chỉ đi làm việc của mình cho xong ạ không thì cậu là con chết thưa mợ "- mén muốn khóc quá đi sao mà trốn cỡ nào cũng gặp An vậy chứ" Hứ em đừng có lí sự với tôi, giờ em không làm việc cũng không dám la hay đánh em đâu tôi sẽ bảo vệ em "" Dạ thưa mợ con không dám nhận vinh hạnh này đâu ạ , mợ cứ để con hoành thành công việc của mình là được rồi , không cần mợ phải ra mặt bảo vệ con đâu ạ , con không dám "- mén định lách qua người An rồi chuồn đi Nhưng ngờ đâu chưa kịp lách là tay đã bị An nắm lấy rồi kéo cả thân hình vào ôm rồi , một mùi hương thảo mộc nhẹ nhàng lướt qua trên sóng mũi của mén khiến mén đắm say một chút" Em đừng có trốn tránh tôi được không, cái lòng cái dạ này tôi trao em mà em không hiểu sao "- An ôm chặt lấy mén , sợ mình chỉ cần buông ra một chút thôi là mén sẽ bay đi mất vậy đó" Mợ....

Mợ đang làm gì vậy , mợ buông con ra đi mợ đang làm cái gì vậy lỡ người ta nhìn thấy rồi người ta nghĩ bậy nghĩ bạ là chết đó mợ "- mén hết cơn mê trong mùi thảo mộc thì liền thanh tỉnh muốn thoát khỏi cái ôm của An nhưng càng giãy giụa thì An càng ôm chặt hơn nữa " Thì cho người ta thấy đại đi có sao đâu , mà người làm gì nghĩ được giữa 2 người con gái ôm nhau là chuyện bình thường thôi ai lại nghĩ sâu xa hơn đâu mà sợ haha"- An thì thầm vào tai của mén
Hơi lạnh chạm vào lỗ tai khiến mén rứa ngáy , không hiểu sao mặt mén càng ngày càng đỏ " Mợ....

Mợ đừng như vậy nữa được không , con không phải thú vui của mợ đâu nên xin mợ đừng có vui đùa con như vậy ""Hử em nói cái gì thú vui, em nghĩ mình là thú vui của tôi à thật nực cười đó , tình cảm tôi trao em thiệt lòng mà em nghĩ đó là tôi đang đùa giỡn em hứ em hay thiệt đó "- nghe mén nói mén chỉ là sự đùa giỡn nhứt thời của An thôi thì An rất là bực tức cằm lấy cằm của mén đưa lên để cho 4 con mắt có thể nhìn thẳng vào nhau" Em nhìn vào mắt tôi đi , tại sao em lại nghĩ tình cảm tôi trao cho em lại là đùa giỡn chứ , hả em nói cho tôi nghe đi mén "- cái tay An đang cằm lấy cằm của mén khẽ siết lại hơn" Mợ đau ....

Đau con.....con không xứng đáng đâu mợ , mợ suy nghĩ lại đi con chỉ là một con hầu thôi ạ con không xứng để đeo chân hạc đâu ạ "- mén không dám nhìn thẳng vào đôi mắt của An vì mén sợ mình mà nhìn vô trỏng chắc chắn sẽ chết trong đó mắt" Xứng...

Hay không xứng thì sao , tôi thích thì từ xứng cũng thành không xứng ai dám cả tôi hả "- An tức giận đỉnh điểm rồi nhưng vẫn còn tỉnh táo để biết đây là đâu nên ráng cố gắng nhịn xuống liếc nhìn mén rồi rời đi " Em xin lỗi mợ ....

Em không dám trèo cao vậy đâu "- thấy An tức giận xoay người rời đi thì mén mới dám bập bẹ nói ra ----------------------------------------------------
Có một bóng dáng rồi thẩn thờ ngồi trên bậc thềm đang nhìn ánh mắt mơ hồ nhìn về một nơi xa xa trên mặt đất thì có vài chai rượu ngoại nằm lăn lóc ở đó " Ấy chà chà lần đầu tiên tui thấy cô An đây uống rượu đây nha "- cô đang đi về phòng thì thấy gần cuối đường có một bóng dáng đang ngồi ở đó cô hiếu kì không biết người đó là ai mà lại ngồi ở đó đi càng gần thì nhận ra đó là An định hỏi sao An lại ngồi ở đây thì thấy trên mặt đất đã đầy vỏ chai rượu rồi mà còn rượu nhập nữa chứ" Cậu ba đấy à , sao cậu lại ở đây "- An mơ mơ màng màng nhìn về phía cô " Tui không ở đây thì ở đâu chứ , đừng có nói là cô coi đây là phòng của cô rồi nha, dù chúng ta không ngủ chung nhưng mà nữa phòng vẫn là của tui đó đa"
" Haha , tại lâu quá rồi cậu không ở phòng nên tôi xém quên mất , vậy cậu về phòng nghỉ ngơi đi đừng quan tâm tôi"- nói rồi An cầm lấy chai rượu lên uống một hơi không quan tâm đến cô nữa" Thôi thôi nè , cô đừng có uống nữa , cô uống nhiều lắm rồi đó cô biết không , cô nhìn xuống cái đống dưới chân đi nhiều lắm rồi đừng uống nữa "- cô giựt lại cái chai rượu mà An đang uống cô nhớ là An cũng là con nhà gia giáo mà có truyền thông theo phương tây mà làm gì mà cầm chai rượu lên uống như uống rượu đế vậy chứ" Hứ uống vậy mà tôi nào đâu có....

Say đâu "- An cố gắng dành lại chai rượu trên tay cô" Trời ạ muốn say thì uống rượu đế đi uống rượu tây đến khi nào mà xỉn , mà cô uống nhiều vậy làm chi bộ có chuyện gì à "" Hử bộ có chuyện mới được uống à , đưa đây !!!"

" Thì không có chuyện vẫn uống được bình thường nhưng mà mén về rồi cô phải vui chứ làm gì mà buồn vậy "- cô không hiểu chứ bình thường mà mén nó ở đâu là An chạy lại liền mà còn vui mừng nữa chứ sao mà hôm nay mén về mà mặt mày trù ụ vậy" Hay là nhà cô xảy ra chuyện gì à"- chắc chỉ có chuyện này mới khiến cho An buồn được thôi chứ mén về làm sao không vui nổi chứ" Cậu khùng à , gia đình tôi rất là khoẻ đó "- An đánh cô cái bốp miệng nói gì mà không tốt đẹp nổi luôn ấy" Chứ còn chuyện gì mà khiến cô phải uống đến như vậy chứ "" Tôi hỏi cậu thiệt nha, cậu phải trả lời cho tôi thật lòng đấy nhá "- An xoay qua nhìn cô" Bộ có chuyện gì nghiêm trọng lắm sao , nhưng thôi nếu tui biết cái gì tui sẽ trả lời thật lòng cho cô"- Dù cô không biết tại sao An lại như vậy nhưng nếu giúp được gì cô sẽ giúp dù gì An cũng giúp cho cô rất nhiều mà" Tôi hỏi cậu , cậu cảm thấy việc hai người con gái yêu nhau có quá là dị không "- nghe cô đồng ý trả lời thì An phải mất một lúc lâu mới dám nói
Nghe được câu hỏi của An khiến cô muốn cưới quá đi mất , nhưng cô phải ráng nén cười lại rồi trả lời cho An" Theo tui thì tui thấy 2 người con gái yêu nhau rất là bình thường không có gì gọi là dị hết đó đa , tình yêu mà nó không phân biệt giàu nghèo tuổi tác lẫn giới tính đâu "Dù đang trong màng đêm mờ mờ ảo ảo nhưng cô vẫn nhận thấy là An mở to mắt nhìn cô" Tôi...

Tại sao cậu lại nghĩ như vậy không phải đối với người khác người ta sẽ thấy nó dị biệt rồi sẽ cố gắng dập tắt nó không dập tắt được họ sẽ dù biện pháp cổ xưa nhứt đối với người phụ nữ là sẽ bôi voi trát trấu rồi thả trôi sông à "" Haha nhưng tui nào giống họ đâu , con người mà họ ích kĩ lắm họ chỉ muốn theo ý của họ thôi còn lệch đi thì sẽ coi nó là dị không hợp thuần phòng mỹ tục cố gắng dập chết nó để theo đúng quy luật họ đề ra "- đối với tình yêu của người giới tính thứ 3 luôn là thiệt thòi nhất dù kể là thời nào đi nữa thời hiện đại thì nó đã suy nghĩ thoáng hơn rồi nhưng vẫn còn một số thành phần vẫn kì thị nhưng còn thời này chắc đuổi cùng giết tận luôn quá

Hiện tại đối với cô dù gì cô cũng còn thân phận con trai đỡ hơn An là thân phận con gái mà còn đang là vợ cô nữa chứ nếu để thiên hạ biết vợ của cậu ba con nhà địa chủ mê muội một người đàn bà khác thì An với mén không biết sao đây , nhưng cô cũng đang rất lo lắng cho bản thân mình nữa nếu nàng biết sự thật nàng có chấp nhận con người thật của cô không đây chứ hay là giống như những người ở đây là sẽ xa lánh rồi phỉ báng cô " Haizz lúc đầu tôi làm ra chuyện đó với mén tôi rất là dằn vặt bản thân mình , lúc đầu tôi nghĩ mình đối xử tốt với mén một chút để cố gắng bù đắp lỗi lầm của mình , nhưng nào ngờ tới là tôi thương mén mất rồi , mỗi lần mén thấy tôi là tránh tôi ở đó còn nếu lỡ gặp tôi ráng nói một haicâu gì đó cũng lại chuồn đi mất , cậu nghĩ tôi phải làm sao bây giờ , cảm xúc này phải làm sao mới thấu được "- An nói rồi bật khóc , đây là lần đầu tiên An khóc trước mặt ai đó mà còn về chuyện tình yêu nữa chứ" Tui....tui sao cô lại khóc rồi , thôi thôi đừng có khóc nữa từ từ rồi tìm cách nha nha"- trời ơi sao lại khóc rồi cô không biết cách dỗ đâu đó nàng thì cô dỗ được còn người khác cô không biết dỗ đâuMà cô nói cỡ nào đi nữa thì An cũng có chịu ngừng khóc đâu giống như nước mắt được tích trữ vậy đó khóc hoài không chịu ngừng phải mất một lúc cô không nghe thấy tiếng khóc nữa thì quay qua thấy An ngủ mất rồi , cô đành bất lực rinh An về phòng hên là uống gần đây đó không là rinh về thấy mẹ rồiHuệ một tiếng gì đó vang lên khiến cô phải đúng hình từ từ liếc con mắt xuống dưới áo mình thì thấy một vùng nằm ở đó rồi nghe tiếng chuẩn nữa thì cô liền quăng An xuống đất , ăn huệ hoài cái nữa mới thôi rồi lại nằm lăn lóc ở đó , cô nhìn lại người mình rồi trên đất và An nằm trên đất báo quá trời báo rồi" Ui cậu làm gì mà người ngợm thấy ghê dữ vậy "- mén đang đi về phòng của mình thì thấy cô đang lao đi phòng tắm một cách nhanh chóng nên liền chạy theo hỏi coi giờ này cô làm gì mà phải đi phòng tắm chi" Hử mén hên ghê có em đây rồi , em đi vô nấu trà giải rượu đi rồi vô phòng cậu xử lý cái xác nằm trên giường cho cậu , cậu phải đi tắm cái đã "- nói rồi cô đi một bạch để lại một mình mén ngơ ngác gì mà nấu trà giải rượu xử lý xác gì đóMén đang rất sợ hãi nhưng mà cô kêu rồi thì mén chi biết làm theo thôi phận tôi tớ mà , nấu xong trà giải rượu thì mén cầm theo vô phòng cô liếc qua cái giường thì thấy có một người con gái đang nằm ở đó nên mén lại gần coi thử mén đi nhẹ nhàng lại giường coi là ai mà nằm trên giường nhìn kỹ thì ra là An nằm ở đó nhưng tóc tai thì lôi thôi mà còn có mùi hôi của rượu nữa khiến mén phải nhăn mặt" Không được ngủ sớm rồi "
 
Mình Ơi ! Tôi Thương Mình
Lau mình


" ấy đừng có lau coi đau quá đi "- An dựt lấy cái khăn đang chà chà trên mặt mình xuống , bực mình đang ngủ cũng không yên nữa à" Mợ à người rợn dơ hày dơ dáy muốn chết , với lại cậu kêu con phải chăm sóc mợ , con mà không chăm sóc kĩ thì cậu đánh con thì sao"- làm như mén muốn lau lắm vậy đó không phải cô kêu thì nằm mơ đi mén đi chăm sóc con ma men này " Hứ phải cậu nói mới làm à , vậy tôi cóc cần em nữa , tôi không cần em chăm sóc tôi ,em đi đi "- An nghe mén nói là cô lên tiếng thì mén mới chịu làm thì hơi tủi thân một chút" Thôi mà mợ , mợ nằm xuống đi để con lau cho mợ chứ để người rợn vậy sao ngủ được "- mén hết cách rồi đúng là không thể nói chuyện phải quấy được " Không em đừng đụng vào người tôi , em bị bắt buộc thì đừng đụng vào "- An lấy tay đỡ bán tay mén đang cầm khăn đưa về phía mình" Mợ à tối lắm rồi mợ , con không làm xong thì con cũng không ngủ đó mợ à "" Không , em đi đi tôi không cần em "" Haizz , mệt mợ ghê nơi , giờ con phải làm sao mợ mới vừa lòng để con lau người đây"- mén bất lực nhìn cái con người lớn mà tâm hồn trẻ con trước mặt mình đây" Hihi nếu em bị bắt làm thì tôi không cần , còn....

Nếu em nói là em muốn được lau mình cho tôi thì tôi chắc chắn sẽ để em làm tự nhiên luôn hihi"- An đang cọc cằn thì liền thay đổi 360 độ giọng nói càng ngày trở nên cợt nhã hơn " Mợ ....

Mợ không được đâu!!!!"

- mén cả người đang từ chuyển sang đỏ vì câu nói của An" Làm sao mà không được chứ , em chỉ cần nói một câu thôi , tôi liền ngoan ngoãn nằm yên cho em làm mà , dễ ợt ý mà "- An từ từ đang nắm chặt tay mén thì nới lỏng ra bắt đầu vuốt ve tay mén" Mợ ....

Mợ .....

Dù gì nói cũng thấy nó lạ lắm đó mợ "- làm sao mà có thể nói ra cái câu đó được chứ , nói ra xong thì chắc đào luôn 10 cái hố chôn mình quá
Bây giờ bầu không khí bình thường trong phòng đang từ từ chuyển sang một không khí có sự ái mùi " Em cứ nói đi , ai đây chỉ có hai ta thôi không có sẽ nghe được đâu em yên tâm "- An xoa nắn bàn tay của mén chán trê rồi thì nâng mặt mén lên để nhìn thẳng vào mắt mình" Ấy cha cha tôi nhớ là chỉ có mình tôi muốn rượu thôi mà , mà sao giờ mặt em cũng đỏ à em lén lút uống rượu cùng ai à "" Mợ buông cái tay ra đi ạ , mợ ...

Mợ đừng ăn nói hàm hồ nữa, với mợ đừng có phá trên mặt con nữa "- mén gạt cái tay đang hành tung khắp trên mặt mình xuống" Em ích kĩ dữ vậy , tôi chỉ sờ có một chút thôi mà , bộ có gì trên người em mà tôi không sờ quá rồi ""Mợ ....

Mợ mợ nói gì vậy chứ !!!!!"

- mén bây giờ như trái cà rồi đó đa" Bộ tôi nói không đúng à , mà thôi làm gì mà dong dài vậy , em định nói nhiều để tôi quên việc em cần làm nha, nói đi tôi muốn nghe một lần "" Mợ ....

Mợ cho phép con lau mình cho mợ nha "" Ấy vậy là được rồi phải không , chỉ cần nói một câu thôi là tôi nằm yên cho em làm rồi, nảy giờ cứ dong dài làm chi cho mệt"-An nghe được câu đó và thấy được biểu hiện trên mặt của mén thì cũng hài lòng một chút , nên cũng "ngoan ngoãn" nằm xuống cho mén lau mìnhBây giờ thì An cũng chịu nằm yên nên mén làm nó cũng dễ hơn , mén cũng lau mặt xong xuôi rồi nhưng mà giờ tới lau... cái thân thì nó không ổn lắm , thà hiện tại An ngủ đi thì dễ làm rồi , nhưng mà An bây giờ không có ngủ mà hiện tại đang thức và đang nhìn chằm chằm vào mén thì làm sao làm được" Sao vậy tự nhiên không làm nữa "- An thích thú nhìn biểu cảm trên mặt mén" Mợ à nếu mợ tỉnh rồi thì mợ có thể tự lau được không , dù gì con cũng lau mặt với tóc tai cho mợ rồi ,được không mợ"- mén vò cái khăn lau vò tới vò lui nó sắp rách tới nơi rồi" Á tôi cảm thấy tôi chưa tỉnh táo lắm , với hồi nảy em nói là cậu cũng kêu em là chăm sóc cho tôi mà, em không nghe lời cậu coi chừng bị đánh đó "" Mà hồi nảy mợ cũng có nói nói là nếu con bị bắt buộc thì sẽ không cần mà , với lại bây giờ con cảm thấy mình không tự nguyện làm nữa rồi "" Ủa bộ tôi có nói câu đó sao , tôi không nhớ "Mén muốn đánh người nhìn cái khuôn mặt kia kìa muốn đánh một cái vào mặt dễ sợ nhưng phải nhịn nhịn xuống người ta là chủ mình là người ở nên không được đánh không được đánh không được đánh ( mấy câu quan trọng phải nhắc lại ba lần )" Nhưng mà nếu em không muốn lau mình cho tôi cũng được "- An dường như vừa nảy ra một sáng kiến trong đầu " Dạ vậy không lau vẫn được à , vậy con xin phép mợ con về phòng trước"- mén nghe được An nói vậy thì những ý niệm hồi nảy tự nhiên thấy mình có lỗi dễ sợ " Ấy ây đi đầu mà vội mà vàng , mà vấp phải đá mà quàng phải dây , dừng chân đứng lại nơi đây để cho tôi hết đôi lời mấy câu , tôi chưa nói hết mà em lại muốn chạy đi đâu đó đa"- An thấy mén rục rịch muốn chạy đi thì liền nắm tay dựt mén lại để mén nằm thẳng trên giường còn mình thì bỏ lên người mén" Mợ ....

Mợ định làm gì vậy mợ " - mén thấy cảnh tượng này quen quá mén sợ chuyện đó lại xảy ra nữa " Tôi có làm gì em đâu , với tôi chưa nói hết câu mà em lại muốn chạy nên tôi phải làm vậy thôi "- An đưa bàn tay sờ lên mặt mén đúng là sờ kiểu nảy thấy nó đẹp hơn này" Bây giờ vậy đi nếu em muốn không lau người cho tôi vẫn được đấy thôi em chỉ cần ngủ với tôi đêm nay thôi , tôi hứa sẽ chỉ ôm và ngủ với em thôi không làm gì thêm nữa đâu " Mén nhìn thấy khuôn mặt hiện tại của An thì hồi nảy mình cảm thấy có lỗi với An về dụ muốn đánh vào mặt An nhưng mà bây giờ không cần nữa rồi , không chỉ muốn đánh vào mặt An mà còn muốn giết chết An luôn ấy chứ" Mợ à vậy còn cách nào nữa không mợ"" Cách khác à để nghĩ xem xem , à mà thôi nghĩ chi cho nó mệt đầu giờ chỉ có 2 lựa chọn thôi một là em lau mình cho tôi hai là em ngủ cũng tôi , tôi cảm thấy cách nào cũng tốt cả "" Còn con thì cảm thấy 2 cách của mợ không cách nào tốt hết cả " - làm sao mà An lại không biết xấu hổ vậy chứ , thật tức chết mén rồi mà" Em lựa đi , tôi hứa nếu em ngủ với tôi thì tôi chỉ ôm em và ngủ thôi cách đó lời quá còn gì "- đúng là lời lắm mà lời cho An ấy chứ Cạch tiếng mở cửa vang lên khiến cho 2 con người đang ở trên giường phải quay đầu nhìn về phía cửa" Em làm xong chưa mén , để cậu còn ngủ nữa "- Người bước vào là cô , cô đi tắm cũng xong xuôi rồi quay về phòng thì thấy trong phòng vẫn còn 2 bóng dáng tưởng mén chưa làm xong nên cô đứng ngoài đợi mà đợi đến nổi mấy con muối nó chích cô tới nổi muốn khô cả máu mà chưa thấy mén đi ra nên cô đành phải mở cửa để xem xét thì thấy cái cảnh con dê đang dụ dỗ cứu non chứ Còn mén thì vừa nhìn thấy cô thì như vớt được vàng vậy đó định lên tiếng nhờ cô thì" Ôi cha sao hôm nay trăng tròn và đẹp như thế này thì nên ngắm trăng uống trà mới đúng về phòng ngủ làm gì chứ hahaha"- nói rồi cô quay người lại đi ra khỏi phòng sẳn tiện tay đòng dùm cái cửa bên ngoài " Hình như cậu em bỏ của chạy lấy người rồi đó đa " Mén bây giờ suy sụp rồi tại sao cô lại đối sử với mén như vậy chứ tại sao đành lòng đẩy mén vào miệng cọp vậy hả" Vậy .. vậy ngủ với mợ thôi mà có gì đâu mà mợ hứa là mợ không có làm chuyện giống lần trước nghe mợ "- mén biết bây giờ không ai có thể cứu mình rồi nên cũng phải đành theo dòng nước mà thôi" Vậy mới ngoan phải không "- nói rồi An trở người nằm kế bên mén vòng lấy tay ôm mén vào lòng mình , dù mén chỉ là người ở nhưng mà An mỗi lần ở cạnh mén điều hửi được mùi hương nhạt nhạt bên người mén chứ không phải giống mấy người khác , khiến cho An ôm vào một chút liền muốn chìm vào giấc ngủ
" Mợ ơi "" Hử dụ gì chuẩn bị ngủ mà "- An đang mơ mơ màng màng chuẩn bị chìm vào giấc ngủ thì bên tai liền nghe mén nói gì đó" Mợ có thể đi lau mình và thay đồ được không , chứ mợ cảm thấy mợ ngủ được chứ con ngửi không nói nói chi đến ngủ "- An muốn ngủ thì cũng nên để mén ngủ luôn chứ mình ngủ ngon còn để người khác thức trắng đêm vì mình hôi thì không ổn cho lắm Ờ ha nảy giờ An cũng chưa có thay đồ với lau mình gì cả khi nghe mén nói như vậy An mới ngửi lại thì thấy nó chua thiệt nên lật đật bật dây đi thay đồ với lau mình
 
Mình Ơi ! Tôi Thương Mình
Vườn cao su


" Sao hôm nay con dậy sớm dữ vậy , mà thôi lỡ dậy sớm thì con lại đây ăn với tía rồi chút nữa con cùng tía đi xuống dưới xóm dưới coi bọn tá điền làm việc , học hỏi một chút kinh nghiệm "- Tía cô đang đọc sách uống trà ở trên phòng khách thì thấy cô như cái xác không hồn đi dắt da dắt dưỡng bên ngoài sân" Á~~~ dạ con nghe rồi thưa tía "- cô mơ mơ màng màng thì nghe giọng tía cô kêu cô vô nhà" Haha làm gì mà nhìn con không có sức sống gì hết vậy mới sáng sớm mà hay hôm qua con giúp nhà canh ăn trộm à "- Tía cô rót một ly trà rồi đẩy quá phía đối diện đưa cho cô" Làm gì có chỉ là con ngủ không được thôi , đau hết cả lưng "- haha cô thở dài một tiếng không phải tại 2 cái con người dành cái phòng đó thì cô đâu cần phải ngủ trên ghế ở phòng làm việc chứ , làm cô mới sáng sớm phải dậy sớm vì không thể ngủ được nữa đau lưng muốn chết đây này cô dự định chắc sau hôm nay phải kê thêm cái giường ở phòng làm việc mới được" Vậy à , vậy chút nữa mần ăn xong thì tía dẫn con đi gặp ông bạn tía nghe nói ông bắt thuốc hay lắm "" Dạ con cảm ơn tía "" Thôi thôi ăn cơm không là không kịp đâu đó"- nói rồi hai tía con cùng nhau bắt đầu ăn cơm--------------------------------------Trời hôm nay trong xanh hơi có se se lạnh của sự chuyển giao mùa đang diễn ra , đây là thời tiết rất thích hợp để người tá điền đi làm" Này của cậu , cái kia thì của cậu này , mọi người nhanh nhanh cái tay lên nghe hôm nay ông xuống để coi đó "- ông quản đốc của vườn cao su đang hối thúc mấy người tá điền làm việc nhanh lên Nghe tiếng hối thúc của người quản đốc thì những người tá điền thì tay chân cứ làm liên tục không ngừng nghỉ Chiếc hơi chở 2 tía con cô vừa đến nơi thì ông quản đốc liền chạy ra cung kính đứng đợi sẳn" Dạ thưa ông với cậu mới tới ạ "" Ừ , tôi nghe nói dạo gần đây sổ sách bên đây có vấn đề nên hiện tại ta không có nhiều việc nên xuống xem thế nào và nghe ông giải thích làm sao , với cũng muốn cho thằng cu học thêm một xíu "- đây không phải tía cô không giống miếng nào luôn ấy vừa mới trong xe còn cười nói vui vẻ nhẹ nhàng mà giờ vừa bước xuống xe thành người khác liền , cô tưởng mình có 2 người tía luôn ấy."

Dạ ...

Dạ thưa ông con làm gì có khai gian nói dốc ông được chứ , chỉ là dạo gần có vài tên trộm lẻn vào đây lấy vài thùng cao su thôi ạ , qua vài ngày con kiểm kê sổ sách lại mới thấy và con cũng đã thêm vài người canh gác chặt chẽ rồi thưa ông "- ông quản đốc đổ mồ hôi liên tục dù ông ấy đã gặp tía cô vài lần rồi nhưng lần nào cũng rung gãy sợ sệt hết" Đúng rồi ha vài thêm vài người để gác cho chắc ăn nhưng mà 1 tháng thì không ai nói nhưng mà mấy tháng gần đây tháng nào cũng mất mấy chục thùng thì có hơi bất thường lắm đa, "- tía cô từng bước tiến đến chổ làm việc của quản đốc và cầm sổ sách lên coi và nói" Dạ bẩm ông , lúc đầu con nghĩ chỉ là mất vật thôi nên mới không bẩm báo ông thôi ạ "" Mất gần 100 thùng mà nói mất một chút à , mấy người làm ăn như vậy có nước nhà tôi ăn cám à hứ , anh nghĩ cho ta , ta phải làm như thế nào để đến vào số cao su bị mất đây , 1 là ông làm đến khi nào trả hết sự thất thoát này nếu ông không trả hết thì đời con đời cháu ông trả thây hoặc là ông bị đuổi "Trong lúc tía cô đang hỏi tội ông quản đốc thì cô đi xung quanh một mẫu của vườn cao su thì thấy vườn cao su này có vấn đề có cây thì tươi tốt nhưng có vài cây ốm teo mà còn thấp nữa và chưa kể số lượng cây tươi tốt còn ít hơn số lượng cây yếu ớt nữa " Tía con mới đi dạo một vòng ở đây thì thấy nơi này có vấn đề có rất nhiều mảnh cành cây xơ xác yếu ớt mấy cây tươi tốt cũng không nhiều bằng nữa , con nghĩ không chỉ có một mẫu này mà còn nhiều mẫu khác nữa tía nên kêu người đi kiểm tra lại hết đi ạ " - cô chỉ vào một mảnh cây cao su ốm teo cao chưa bằng một cái bắp tay nhầm khi chưa bằng nữa ấy chứ" Chúng bây đi kiểm tra hết cho ông , kiểm tra hết rồi thì tập họp lại đây hết cho ta nhanh cái chân lên "- Tía cô đập tay xuống bàn rồi từ từ quay đầu về phía tên quản đôc đang rung rẩy ở phía dướiNhững người tá điền nghe lệnh Tía cô liền tản ra đi kiểm tra , bon họ cũng chỉ làm công ăn lương thôi , mà người trả lương cho họ là Tía cô dù cái tên quản đốc kia lúc không có tía cô không có mặt luôn tác quai tác quái nên khi thấy tía cô tới đây thì chắc chắn tên quản đốc đó chắc chắn tiêu rồi Sau một hồi lâu thì cũng đã kiểm tra đây đủ nói ra thì vườn cao su của nhà cô ở xóm này chiếm khá nhiêu nên có đi hơi lâu mới kiểm kê xong lúc kiểm kê ra thì gần như khu nào cũng có mấy mảnh cây ốm nếu tính tổng hết gộp lại số cây bị hư thì gần ba khu vườn cao su, tía cô gần như là không có quá nhiều thời gian rảnh toàn đi đi về về giữa Sài Gòn nên mấy nơi này tía cô chỉ nghe qua báo cáo thôi ai mà ngờ đi kiểm tra thực tế thì nó hư hại nhiều đến không ngờAaaaaaaaaMột tiếng thất thanh vang lên cô đang suy nghĩ thì thấy người quản đốc từ chổ quỳ hồi nảy giờ bay xa gần 3m miệng còn đang hộc máu nữa " Gần tổng 3 khu vườn cao su không đạt , mày làm ăn cái kiểu vậy đó hả , mày giỡn mặt với tao đó hả , chúng bây kéo nó vào kho nhốt trong đó cho ông bỏ đói nó luôn cho ông "- cô cảm giác tía cô đang giân tím người luôn mà" Ông xin....

Xin ông tha cho con , con chỉ lỡ dại thội ạ , ông ơi"- ông quản đốc kêu la mong tía cô rũ lòng thương tha cho ổng một lần" Tát vỡ mồm nó cho ông , ông muốn nghe nó nói nữa "" Còn mấy người khác về chỗ mình làm hết đi , và nhổ hết mấy cây đó cho ông lần sau mà ông tới mà thấy không đổi lại hết thì bọn bây chết với ông "" Khoan hãy đốn mấy mảng vườn cao su đó , chắc mấy người này họ bón phân chưa đúng cách mà thôi , chúng ta cứ bón phân đúng cây và đầy đủ nếu có mảnh vườn nào không ổn thì mình hãy đốn vườn đó chứ đốn hết mất nhiều lắm đó tìa "" Được ý kiến này cũng không tồi nghe theo con vậy , mấy người nghe rõ cậu nói gì chưa còn không mau đi làm việc "Sau đó cô cũng kêu lại vài người bàn giao lại những mảnh vườn đó cho vài người chỉ vài người cách chăm sóc mấy đó ra sao thì cô cũng cho những người đó giải tán và cũng tía cô đi về nhà" Ấy cha , con của tía giỏi quá ta biết quan tâm đến công việc của gia đình rồi đó "- tía cười hiền lành nhìn cô" Không , đó là trách nhiệm của con mà tía "" Haha con khiêm tốn quá , nhưng vậy mới là con ta chứ , nhưng mà cách thì có nhưng còn kiếm tên quản đốc mới thay thế cho vị trí đó giờ khó kiếm rồi đây , tía không dám giao cho cái bọn tá điền làm ở đó đâu sợ chúng kết bè kết đảng như tên đó thì khổ"- tía cô nói xong thì thở dài tựa vào ghế" Vậy hiện tại tía để con quản tạm thời nơi đó đi đó là cách của con thì con cần phải có trách nhiệm , và con nghĩ hiện tại tía nên đi đến mấy cái đồn điền của tía kiểm tra lại đi nhầm khi cũng thất thoát đó ạ "" Haha , đúng là con của ta , con khiến ba tự hào quá đi mất được cứ theo ý con mà làm hiện tại ta có thời gian rảnh nên ta sẽ đi kiểm hết mấy cái đồn điền đó ,à mà nếu con không bận gì thì đi cùng ta xuống cái đồn điền ruộng dưới thôn hạ đi cũng gần ở đây "" Dạ vậy cũng được "Hai cha con cũng nhau nói chuyện vui vẻ trong xe thì xe đi ngang một khu ruộng trống huơ trông hoác cô thấy lạ nên quay sang hỏi tía mình" À cái khu đó cọc cằn khô lắm , trồng cái gì cũng không được biết bao nhiêu người đến đây thử xong cũng bỏ đi , lần trước ông địa chủ xóm trên tới đây mua hết mấy mảnh này cũng mới mấy tên kĩ sư bên pháp về mà cũng không ra làm sao nên gã đang bán lỗ bán tháo ấy , nhưng mà mảnh đất đó cho cũng không ai thèm lấy "" Tía biết ông địa chủ đó ở đâu không ?"

" Ổng cũng bạn buôn bán với tía , mà con hỏi ổng chi "- tía cô đang nói hăng say thì bị câu hỏi của cô khiến ông thắc mắc " Con muồn mua lại cái mảng đó "" Con mua làm cái gì cái mảnh đó không làm ăn gì được đâu"" Nếu mảnh đó không trồng trọt được gì thì mình nuôi cua tôm đi tía con thấy nơi này ít người mua vơi con định đi ra biển để mua lại vài khu gần đó để nuôi hải sản ở đó con thấy hải sản ở đây hiếm mà có thì cũng không tươi nếu như mình tự nuôi rồi mình ăn rồi mình cung cấp chắc lời lắm đấy tía "" Vậy cũng được nếu con muốn trải nghiệm thì cứ làm thử không được thì để mấy nơi đó vào tài sản nhà mình cũng được"- Tía cô cảm thấy vui mừng vì cô cuối cùng cũng chú ý vào công việc của gia đình và còn nảy thêm vài ý kiến hay nữa chứ không biết cô còn ý định đi du học Pháp không nữa , ông mong giờ cô vì người đó mà ở lại nơi này vì ông cũng không muốn rời xa con mình đâu" Vâng , con thương tía quá chừng "- cô ôm chầm lấy tía cô của mình" Thôi thôi biết rồi ông tướng thôi hai tía con mình kiếm chỗ nào ăn rồi đi tiếp nghe con"
 
Mình Ơi ! Tôi Thương Mình
tâm sự


" Dạ , đồ ăn của ông và cậu đây ạ , chúc ông và cậu ngon miệng ạ "
" Ăn đi con , đồ ăn ở đây là trứ danh khu này đó còn " - Tía cô vừa nói , vừa gấp 1 miệng thịt kho đưa vào bát của cô
" Đi rồi có sức còn đi tiếp khu khác nữa đó , con phải làm quen dần đi là vừa , chứ tía bây già rồi không còn trẻ trung gì nữa đâu "- ông vừa nhắm miếng trà vừa khuyên răn cô
" Ấy ya sao Tía lại nói vậy được chứ , tía nhìn con với tía nếu người ta không biết 2 tía con mình là ai thì cũng tưởng 2 tía con mình là anh em không ấy chứ tía con gì "
" Mạ cha mày , học cái tính nịnh hót từ ai vậy chứ "- tía cô khi nghe đến đây thì bật cười thật to , đùng là ông đẹp mã , cao to chứ không làm gì ông nặn ra đứa con đẹp tuyệt vời vậy chứ
2 tía con vừa ăn cơm vừa cười đùa rất vui vẻ , mới đó đã thấm thoát tới buổi chiều , 2 tía con cũng đã làm xong hết tất cả đang xe đường chuẩn bị về nhà
" À mà tía , có gì tía giúp con liên lạc với ông địa chủ đó về dụ đất đai đó dùm con nghe "- hôm nay lần đầu cô thực chiến với những thứ này , đúng là thời hiện đại của chúng ta đã phát triển vượt bậc không còn cực khổ như thời bấy giờ phải nai lưng bán lưng cho trời bán mặt cho đất , không kể nắng nôi cũng phải ráng làm để kịp đúng mùa vụ , cô nhìn thấy thương , nên trong đầu cô đã có 1 ý định sẽ giảm đi tiền thuế đất với cống nạp cho nhà mình ít lại .

" Tía biết mà , để có gì chừng nào có công chuyện tía lên Gia Định thì Gặp ông ta 1 chút để bàn vụ này cho "- Tía cô đang lật trang báo hồi sáng mới mua để dành để đọc mà phải đến giờ này mới coi được
" Vụ của con với con bé Linh của Thầy đề , vợ con của con biết chưa "- Tía cô trầm ngâm một lúc thì thốt lên câu đó
" Nhà ta đã có lỗi với con bé rất nhiều giờ còn thêm vụ này nữa , ta không biết bù đắp cho con bé như thế nào mới phải nữa "
" Không phải vì tình thế bắt buộc thì 2 đứa cũng không phải vướng vào thế này , ta đúng là một người tía không có chứng kiến mà "- tía cô ân hận nói ra những lời nói đó , ông biết rõ bí mật của cô , còn đẩy cô vào bước đường này nữa chứ , nếu cô không tha thứ cho ông thì có lẽ ông đã ân hận cả cuộc đời này rồi
" Tía à , đừng có như vậy nữa mà , con biết tía cũng phải đã cắn rứt lương tâm và chọn lựa giữ lắm mới đưa ra quyết định như vậy , nếu không thì có lẽ con đã không tồn tại tới bây giờ được rồi " - bàn tay cô đang phủ lên bàn tay đang rung rẩy của tía mình , cô biết chỉ có làm vậy ông mới có thể đường đường chính chính cho má mình danh phận chứ không phải mập mờ lén lúc
" Mà tía yên tâm , An cũng biết bí mật của con mà "
Cô nói xong thì cô cảm nhận tay tía mình không còn rung rẩy nữa thì cô ngước lên nhìn tía mình thì thấy khuôn mặt ngàn dấu chấm hỏi đang hiện ra trước
" Con vừa nói gì cơ !!!!!!!!!!!"
 
Back
Top