Wattpad  Mình Ơi ! Tôi Thương Mình

Mình Ơi ! Tôi Thương Mình
Tát


" chuyện con vừa nói với ông nội là sao vậy nam"- tía cô phóng như bay lại chỗ cô " Chuyện gì tía"- cô chưa kịp hoàn hồn thì thấy tía mình đã đứng trước mặt rồi" Chuyện con nói con thương con gái nhà nào gần nhà mình đây , bộ con nói con quên à!!!!!"

- tía cô gầm lên trước mặt cô , đây là lần đầu tiên mà cô thấy ông nổi khùng như vậy" Bộ con thích người ta là sai hả tía "" Nhưng con không thể một người là đủ khổ người ta rồi đừng làm người ta khổ nữa, bỏ ngay cái suy nghĩ đó cho tía"- tía cô vẫn hằng giọng nói với cô" Nhưng đã thương người ta rồi muốn bỏ là bỏ làm sao được hả tía "- cô thấy tía vẫn lớn tiếng nói với mình thì cô lên tiếng phán bác bộ yêu một người là sai sao."

Thương thì thương nhưng đó là trái luân thường đạo lý , giờ ta chấp nhận đi nữa thì xã hội này sẽ mắng miết chửi thậm tệ con, con hiểu không?"

" Trái luân thường đạo lý sao chuyện tía giấu con là con gái sống trong thân phận là con trai là nó đã trái luân thường đạo lý rồi giờ trái thêm nữa có làm sao"- trong cơn tức giận thì chả có ai giữ được lý trí của mình kể cả côChát - một tiếng tát giòn tan vang khắp căn nhà cô chết lặng nhìn tía mình cô nén nước mắt vào trong rồi bỏ đi lên phòng , mặt kệ tía mình."

Thành ơi mày vừa làm gì với con mày vậy"- ông gục ngã xuống dưới nền đất khi nhớ lại mình với vừa tát con mình xong khiến ông hối hận vô cùng cứ lấy tay tát vào đầu mình liên tục -------------------------------------------------------
Trong lúc đó thì cô quay về phòng đóng cửa một cái gầm mặt kệ sự đời cô đi lên giường khóc một trận nức nở đến khi thiếp đi , một lúc sau thì Tía cô khi bình tỉnh lại giờ người rợn rất là đáng sợ tóc tai thì lù xù quần áo thì sộc sệt đi từng bước đến phòng cô , ông định gõ cửa thì thấy cửa hở ra một tý hồi nảy cô đóng mạnh thiệt như quên đóng cửa=.=Ông bước vào phòng thì phòng chỉ có một mảng tối đen mà thôi , ông cố gắng mò lại giường coi cô có ở đó không , khi ông thấy một cục u bên trong giường thì yên tâm đôi phần sợ cô làm chuyện gì dại dột không " Tía thật sự...... không muốn ......làm vậy với con đâu,..... tía có nổi khổ riêng con à "- ông nức nở khóc lên có lẽ hôm nay nhiều người cần sự mềm yếu chăng ai cũng khóc" Tía .....không muốn .....

Phải thêm một người khổ vì tình giống tía nữa ....nên xin con đừng liều vào trong lửa tình ngang trái đó nữa"- ông biết ông sai khi mà đang không kiềm chế được mà tát cô " Tía sai.....tía sai thật rồi.....

Có lẽ việc làm của tía ông trời cũng không thể nào tha được rồi "- ông vựa vào thành giường rồi nhìn cô , ông hết sức rồi , ông mệt rồi ông cũng cần một người an ủi" Tía mong con đừng phạm vào sai lầm của tía , xin con"- ông cứ lập đi lập lại câu nói đó đến khi thiếp đi trên giường
Sáng hôm sau cô quá mệt mỏi rồi không muốn làm gì cả nhưng khi thấy hôm nay trên giường mình sao nó nặng hơn bình thường thì thấy tía cô đang dựa thành giường ngủ , khiến cô bàng hoàng khi mở mắt ra là thấy người đàn ông sáng hôm qua còn yêu thương mình tối hôm đó lại tát mình giờ đang ngủ trước mặt mình , khiến cô bực tức nhưng làm được gì dù gì người đó cũng là tía cô mà , nên cô đứng dậy xấp tía nằm lại ngay ngắn trên giường đắp chăn lại cho ông thì nghe ông thều thào gì đó nhưng nghe mãi không rõ thì cũng bỏ mặt luôn , cô thấy xấp ông nằm vậy là ổn rồi thì để quần áo đi tắm " Trời ạ còn đỏ ao luôn này "- cô nhìn mình trong giương thì thấy vẫn còn dấu đỏ chót trên mặt thì biết cú tát hôm qua nó nặng như thế nàoCô tắm rửa xong xuôi thì đi ra nhà bếp ăn cơm , nghe quản gia nói là ông nội sáng sớm đã đi ra ngoài có công chuyện rồi nên cô ăn sáng một mình , ăn sáng xong xuôi thì cô không biết phải làm gì cả bình thường sẽ đi theo tía cô làm việc cho đến cuối ngày rồi về nên khi không làm gì cả thì cô cảm thấy chán nản , nên định đi dạo một chút , nghĩ là làm liền cô đi ra ngoài liền " Đúng là không khí Sài Gòn xưa nó đã thiệt chứ "- chắc có nhiều người sẽ ganh ty với cô lắm đây vì sẽ không bao giờ tận mắt thấy một sài gòn hoa lệ nhưng vẫn có phong cách giữa truyền thống và hiện đại giống như cô đang lạc vào thượng hải nhưng mà ở Việt Nam vậy đó, cô không biết cô đã đi bao lâu nữa cứ đi mãi đi mãi thôi khi thấy một nhà sách lớn nhìn đẹp đẽ khiến cô có hứng thú nên bước vào ."

Dạ kính chào quý khách"- người nhân viên phục vụ khi thấy khách đến thì niềm nở đón tiếp mà cô còn đẹp trai nữa nên nồng hậu hơn" Tôi muốn đọc sách"" Dạ ở đây có nhiều loại sách lắm cậu cứ lựa thoải mái thích cuốn nào đọc cuốn đó"- nhân viên phục vụ khi thấy cô hỏi một câu thật là vô tri mà giờ tiệm sách cô không vô đọc sách chứ cô định vô ăn bún bò à" Ừ để tui chọn"- cô bước đến từng gian sách , sách tây sách ta sách tàu sách pháp đều có đủ có lượt một vòng thì thấy một cuốn sách hợp ý mình thì đi kiếm chỗ ngoài đọc sách" Không biết trời sui đất khiến nào khiến cô Thanh An nhà cách đây tận 20p đi xe lại có mặt trong một tiệm sách nhỏ nhoi này"- cô đi kiếm vòng vòng thì kiếm được một chỗ hợp ý thì bị người ta chiếm mất rồi , cô định quay đi kiếm chỗ khác thì cảm giác bóng lưng này quen lắm nên cô lại gần xem thử thì ra là vợ sắp cưới của mìnhThấy có người quấy nhiễu mình khi đang đọc sách thì Cô An ngước lên nhìn thì thấy cô rồi lại không quan tâm nhìn tiếp cuốn sách , khi cô thấy có một người mình hỏi mà không trả lời tức lắm chứ" Này tôi hỏi thì cô cũng lịch sự trả lời lấy một tiếng đi chứ đừng để tui bị bơ được không"- tự nhiên hỏi có câu thôi mà cô bị ăn nguyên rỗ bơ hỏi tức không chứ" Có lẽ cậu đã sai rồi cậu Nam à không phải tui đi xa để đọc sách mà ngược lại người đi xa là cậu đó"- thấy cô cứ ồn ào bên tai mình thì Cô An cũng phải đánh lên tiếng thôi chứ không thì làm sao cô yên ổn đọc hết quyển sách này được" Gì tôi , tôi nhớ làm mình chỉ đi quanh quẫn gần nhà thôi mà "- cô ngơ ngác nhìn xung quanh bộ cô biết đi xuyên không gian hả ta" Thiệt sao , tôi thấy nơi này gần nhà tôi hơn đây , cậu không tin tôi dắt cậu đi xem"- thấy cô ngơ ngác thì khiến cô An cũng phải bật cười" Thôi , thôi khoải bà khoải "- cô xua tay lỡ mà thiệt gần nhà cô ta thì nhục dữ lắm" Khoải là gì"- thấy cô bật lên một tiếng lạ thì Cô An ngơ ngác từ này lạ à nghe" À thì khoải là khỏi đó tui đọc nhanh quá nên bị lẹo lưỡi đó mà"- chết cha không xém nữa là bị lộ rồi hên là xử lý kịp mày thông minh quá Nam ơi" Này cô làm gì vậy "- thấy cô gái kia định đụng vào mặt mình thì cô liền tránh ra ,mặt cô chỉ cho gia đình và nàng sờ thôi nên ai động vào cô cũng không cho " Tôi thấy mặt cậu hơi đỏ nên định sờ thử xem thôi , không cho thì thôi cần làm gì ghê vậy"- cô An thấy tay mình để lững lờ trên không trung thì thu về không cho thì chị đây không thèm" Ai biết cô định làm gì , lỡ tát tôi thì sao"" Cậu hả có cho tiền tôi cũng không rảnh tay mà làm "- cô An nói rồi quay lại nhìn sách tiếp không quan tâm cô nữa , nảy giờ quan tâm cô chi làm lỡ hết mấy phút quý báoThấy tự nhiên đang nói chuyện thì tự nhiên cái im lặng khiến cô bất lực , người gì đâu mà ham đọc sách quá vậy trời" Này tui ngồi ở đây được không"- cô chỉ vào chỗ ngồi kế bên Cô An mà nói , sau một lúc lâu thì cô An cũng nhích sang một chút thì cô liền hiểu ý ngồi vào liền
Cô không biết cô ta coi truyện gì mà coi hoài vậy thì cô thử coi bìa truyện thì thật trùng hợp thay là cô đọc y chang cuốn của cô ta luôn" Gì mà nó giống dữ vậy trời "- thấy không khí đã yên lặng thì cô cũng tập trung vào quyển sách mà mình chuẩn bị đọcHai người cứ ngồi đó một "trai" một gái cứ ngồi ở đó không biết qua bao nhiêu lâu nữa mà tới mức chủ tiệm đuổi khéo mới chịu về ."

Đọc có một quyển thôi mà làm gì trời tối nhanh dữ vậy"- cô cảm thán đang đọc hay mà bị bắt dừng tức ghê nơi " Này cô đói không , tui mới cô đi ăn "- thấy cô gái kế bên mình chuẩn bị cách bước đi thì cô liền kêu lại" Cảm ơn lòng tốt của cậu , tôi về nhà ăn với gia đình"- nói rồi cô an quay bước đi" Này ăn chung với tôi đi , giờ mà về nhà là tui không kịp giờ ăn đó"- thấy cô An chuẩn bị đi nữa thì cô chạy lại nắm lấy cổ tay cô Ăn giữ lại" Thôi được rồi ăn thì ăn , nhưng cậu đừng nắm tay tôi như vậy , nam nữ thọ thọ bất tương thân"- thấy cô cứ nắm tay mình miết thì cô An nhắc nhở một chút."

Hehe xin lỗi mà , vậy cô đi ăn với tôi nghe"- thấy cô an đồng ý thì vui lắm dù gì cũng có người bầu bạn rồi" Ừ tui đi với cậu "- cô an bực tức người gì đâu khiến cho người ta bất lực dễ sợ" Vậy mời Cô dẫn đường chứ tui có biết quán nào ngon đâu"- cô khiến An bất lực vô số lần trong một ngày" Haizz được rồi đi theo tôi , tôi biết quán này ngon"- người gì đâu con nít dễ sợ không biết bày đặt rủ , An đang lo lắng cho tương lai mình khi mình phải làm vợ người này còn các con của An nữa chứ
 
Mình Ơi ! Tôi Thương Mình
chấp nhận


" trời ơi!!! ngon nhức cái nách "- cô trong miệng còn đang nhai mỳ tay thì chuẩn bị quất thêm cục xí quách" Này cậu làm gì mà ăn như chết đói vậy"- Cô An thấy cô đồ ăn trong miệng còn chưa ăn xong mà còn muốn cầm cái khác lên ăn thì liền gõ vào tay cô nhắc nhẹ" Đau, có gì nói được rồi , đánh vậy biết người ta tổn thương lắm không"- cô thấy mình bị đánh thì oan ức , tại đồ ăn quán này ngon quá chi cô mới ăn vậy thôi chứ bình thường cô ăn điềm tĩnh lắm à nghe
Thấy cô tự nhiên ổng ẹo thì khiến An đứng nhìn , nhìn cô không chớm mắt " Này cô làm gì mà nhìn tôi chằm chằm vây , tôi biết tôi đẹp cô đừng hâm mộ vậy chứ"- cô chuẩn bị ăn tiếp thì nhìn lên thấy An cứ nhìn mình hoài " Cậu bị bê đê à ?"

- đang ăn uống ngon lành mà nghe An phán một câu khiến cô đang uống nước cũng sặc" Này ......

Cô nói ....

Cái gì vậy"- cô ho sặc sụa trời ơi nhìn cỡ nào thì cô cũng men lắm mà " Bộ không phải à , tự nhiên cậu ổng ẹo chi, nhìn thấy gớm , ăn không muốn vô"- An làm động tác không muốn ăn nhìn cô" Hứ no rồi tính tiền đi về "- cô bực tức đứng lên tính tiền rồi đi ra khỏi quán , hứ làm gì mà nói cô bê đê chứ cô ô môi nói vậy bảo sao cô không tức" Này giỡn mà mắc gì giận ngang vậy, có gì tôi xin lỗi được chưa "- An thấy cô nổi giận bước đi thì cũng bước theo cô "Này có gì phải nói đi chứ làm gì mà cứ im im vậy , đàn ông tý đi"- An thấy cô giận gì mà giận dai vậy chứ đàn ông gì đâu có xíu cũng giận" Cô có tin là tui đàn ông liền cho cô coi không"- cô nắm tay An kéo lại gần mình" Này cậu làm gì vậy , mọi người đang nhìn kìa"- An giãy dụa muốn thoát tay cô" Có gì đâu mà phải hoảng dù gì cô cũng là vợ tương lai của tui mà "- cô tiếng lại gần nói nhỏ vào lỗ tai An cái khi rời đi còn tặng thêm một cái hà hơi vào nữa" Cậu tính làm gì vậy ....hức....hức đừng mà"- cô thấy an tự nhiên rưng rưng nước mắt thì hoảng hốt" Này tui giỡn thôi mà , cô giỡn tui được tui giỡn lại cái khóc ,con gái mấy người thiệt là"- thấy An chuẩn bị khóc thì cô không giỡn nữa , cô trên đời sợ nhất là thấy người ta khóc trước mắt mình khóc ở đâu cũng được đừng khóc trước mặt cô " Hức này ...thì giỡn"- thì ra nảy giờ cô đang giỡn mình khiến An tức dậm lên chân cô một phát rồi bỏ đi luôn" Đau...đau...

Này đi đâu đó"- cô nhảy cò cò ôm chân mình gì vậy trời hôm qua bị tát hôm nay bị dậm vào chân nữa chứ còn chuyện gì tới nữa thì tới với cô luôn đi" Trời ạ làm gì mà đi nhanh dữ vậy , bộ chân cô làm bằng quả tiễn à"- cô gáng nhịn đau chạy theo An dù gì giờ cũng tối để An đi một mình cô cũng không yên tâm lắm" Kệ tôi , nảy cô giỡn hay lắm mà "- thấy cô đã bước lại gần mình thì An càng đi nhanh hơn nữa."

Cái gì càng nói càng đi nhanh hơn vậy"
Cứ thế một người đi một người đi cà thọt cà thọt đuổi theo trong thật buồn cười làm sao, đi được một quảng thời gian thì cũng thấy An ở trước mặt" Ui đi.... từ từ thôi , có gì ....cho tui xin lỗi đi mà"- cuối cũng cô cũng bắt kịp An nắm lấy tay An sợ An đi nữa là cô đuối chết luôn ấy" Cậu định nắm tay tui làm gì nữa hả có tin tui la lên không"- thấy cô nắm tay mình nữa thì An đề phòng" Ui chời không nắm lấy tay cô thì cô đi tiếp nữa à "- thấy An định dựt tay lại thì cô xoay An lại đối diện mình" Này ...

Xin lỗi mà...

Giờ cô muốn làm gì tui cũng được mà tha lỗi cho tui đi"- cô làm bộ mặt đáng thương nhìn An, cô làm tới vậy mà không tha lỗi chắc cô nhảy tử ở đây luôn quá" Rồi được rồi ...

Đừng làm bộ mặt đó nữa nhìn mắc cười lắm"- An thấy cô nảy giờ đi theo mình nài nỉ xin lỗi mình thì cũng đã nguôi giận một chút rồi , nên giờ chỉ kiếm cái cớ để tha cho cô thôi" Cha cha nhìn tình cảm quá ta"- khi nghe có giọng thứ 3 cất lên thì cả hai đều nhìn về hướng đó"Ông nội/ Ông"- An và cô cũng nhau đồng loạt thốt lên khi nhìn thấy ông nội của an" Ấy hoảng hốt như vậy mà cũng không buông tay nhau ra chắc có một bước tiến lớn làm rồi đó đa"- nghe ông An nói thì cả hai nhìn xuống tay thì thấy nảy giờ cả hai còn đang nắm tay nhau thì vộI buông ra , cả hai mặt giờ nó đỏ còn hơn trái cà" Ông sao giờ này ở đây ,ngoài đây lạnh lắm vào nhà thôi ông""Haha ta mà không ở đây thì sao chứng kiến được cảnh tình chàng ý thiếp được"- ông không buông tay 2 đứa cháu này mà còn chọc thêm" Ông nói gì vậy ngại muốn chết "- thấy ông cứ chọc mình hoài thì đỏ mặt chạy vào trong nhà" Cái đứa nhỏ này biết yêu cái cái tính nó thay đổi dữ thần"- ông nhìn theo hướng An mà mỉm cười nhà cô cưng cô sao thì nhà này cưng An như vậy" Dạ con chào ông ạ"" Khách sáo chi không biết à , mai mốt thành người nhà cả rồi"" Hai đứa mới đi hẹn hò về à, ta tưởng lần này là ép hôn chứ ai ngờ chuẩn bị là tình yêu thật rồi này"- ông cười hài lòng tưởng sau này cháu mình nó sẽ thui thủi chứ ai ngời cô cũng " thương" cháu mình thì ông cũng thấy an tâm" Dạ chỉ là tình cờ gặp nhau thôi ạ "- cô nói sự thật cho ông An nghe dù nghe nó hơi vô lý" Cháu à ông già rồi đâu phải đứa trẻ mấy tuổi mà để cháu lừa phải không , tình cờ làm sao tình cờ được hả cháu nhà cháu cách đây tận 30p đi xe cái này chỉ cố tình thì có "- cô muốn khóc cạn nước mắt trong lòng à trời ạ!

Không ai tin cô hết à
Thế rồi 2 người cứ nói chuyện một lúc thì ông của An cũng chịu thả cô đi , còn kêu sốp phơ của mình chở cô về nhà nữa , đến nơi thì cô gửi lời cảm ơn và tạm biết sốp phơ thì cô cũng bước vào nhà, nhưng khi bước vào nhà thì cô muốn mình đừng bước vào nữa."

Đi đâu sáng giờ mà giờ mới về"- tía cô gấp lại tờ bào nhìn cô mà nói" Dạ con công chuyện"- cô giờ không muốn nói chuyện với tía cô tí nào" Công chuyện sao hay là .....

Chơi với Cháu của ông Trần"- tía cô nhướng mi mắt nhìn cô " Thì con đi đâu kệ con tía quan tâm làm gì "- cô muốn bỏ đi lên trên phòng thì tía cô nắm chặt tay cô lại " Tía chưa nói chuyện xong mà con bỏ đi ấy hả!!"

- tía cô chỉ dùng sức nhẹ thôi mà kéo một phát đứng trước mặt ông liền" Vậy tía có gì muốn nói thì tía nói lẹ đi "- cô xoa cái cổ tay của mình kéo gì mà đau thế" Ngồi xuống đi"- tía cô chỉ tay vào ghế đối diện mình kêu cô ngồi xuống , cô cũng đành nghe theo" Rồi tía nói đi"- cô khi an vị ngồi đối diện tía mình xong xuôi thì lên tiếng" Tía xin lỗi chuyện ngày hôm qua, lúc đó tía hơi nóng giận quá không kiểm soát được hành động của mình"- tía cô khi thấy cô ngồi rồi thì vào chuyện chính luôn nhìn thẳng vào mắt cô mà nói dù là người Bạc Liêu nhưng tính không lòng vòng như hải phòng " Con tha lỗi cho tía mà "- thấy ông chân thật chịu nói ra lời xin lỗi mình thì cô cũng tha lỗi luôn , dù gì thời này để một người đàn ông như tía cô mà nói ra lời xin lỗi trước mặt con mình thì đó là một điều hiếm rồi" Con tha lỗi cho tía thiệt hả "- tía cô không tin vào những gì mình vừa được nghe mà xác thực lại một lần nữa" Ừ con tha lỗi cho tía mà"" Vậy là tốt rồi , mà tía cũng có một chuyện muốn nói với con nữa"- thấy con mình cũng chịu tha lỗi cho mình thì ông vui lắm tưởng cô sẽ giận ông 2 3 ngày hoặc cả đời không chứ" Chuyện gì tía cứ nói, con nghe"- giờ thì cuộc nói chuyện giữa 2 tía con cũng nhẹ nhàng đi chứ không còn nặng nề như lúc đầu nữa" Thì chuyện đó đó cho ta từ từ chấp nhận được không , chứ nhanh quá ta theo không kịp"" Tía nói thật chứ , được chứ dù nhanh hay chậm chỉ cần tía chấp nhận là được ạ"- cô nhảy bổ vào ôm lấy tía.

Thấy cô vui thì người làm tía này cũng vui giờ ông sẽ cố gắng chấp nhận , nếu sau này có đứa nào nói này nói kia con ông thì ông bẻ răng từng đứa , không thì ông thủ tiêu luôn , giờ ông chỉ muốn con mình được hạnh phúc thôi" Haha vui thiệt chứ "- cô ngã lên giường rồi nhìn vòng tay của mình thì càng vui hơn nữa" Nhanh thôi , ráng đợi tôi một chút nghe em"- cô càng nhìn vòng tay thì càng nhớ người con gái mặc áo bà ba lướt bay trong gió hoặc nhớ những lần cô chọc nàng thì nàng lấy chổi rượt cô đúng là nhớ quá đi muốn nhanh nhanh gặp lại nàng thôi.
 
Mình Ơi ! Tôi Thương Mình
Đám hỏi


Cuối cùng ngày này cũng đến ngày dạm hỏi giữa cô và An, cả hai nhà rất bận để chuẩn bị cho lễ dạm hỏi này , cả nhà của cô dưới quê cũng lên đây để dự dạm hỏi của cô" Wow nhìn chú rễ đẹp trai xuất sắc quá đi , không biết cô dâu nào được số hưởng dữ vậy"- người chuẩn bị quần áo của cửa hàng không thể nào có thể rời khỏi cô" Tém tém con mắt của cô lại đi , nhìn là biết không xứng rồi , đừng bày đặt trèo cao"- cô gái đi cùng đánh một cái vào đầu cô bạn mình để cho tỉnh lại" Kệ tao , mày không nghe mê trai đầu thai mới hết à , với lại trai đẹp đang ở trước mặt mà mày biểu không ngắm là uổng phí của trời đó "- vẫn chấp niệm với ý nghĩ của mình " Đẹp , đẹp quá đi đúng là cháu của ta mà "- ông cô bước phòng nhìn đứa cháu cưng mình mà thốt lên" Sao cháu lại phong độ như ông được chứ" - thấy ông mình đi vào thì cô hóm hĩnh chạy lại phía ông Hôm nay cô bận một bộ vest đen nhìn vô cùng lịch lãm , vì đám này theo phong cách tây theo ý nguyện ông của An nên cả nhà cô cũng phải theo phong cách tây .

"2 ông cháu nhanh lên , coi chừng trễ giờ lành bây giờ "- tía cô chạy vào phòng kêu cô chuẩn bị nhanh lên chứ lề mề chút nữa là trễ giờ lành không hơnThế là cả nhà cô leo lên từng chiếc xe sang trọng nối đuôi nhau đến nhà An , nhà có lướt đến đâu thì mọi ánh mắt của mọi người lướt theo đến đó họ đã muốn coi coi nhà nào làm đám mà nó rình rang dữ vậy , đi dạo tầm 30 phút cũng đến nhà An,hôm nay nhà an nó cũng được trang hoàng lộng lẫy hơn bình thường , cả nhà cô từng người một nối đuôi nhau đi vào nhà an" Hoan hỉ hoan hỉ"" Nhà tôi thì có vài cái tráp nho nhỏ xin biếu nhà gái"- ông cô hôm nay làm người chủ trì đám hỏi cho cô Khi lời ông cất lên thì từng cái tráp lần lượt được mở ra , đầu tiên là mâm trầu cau thay vì têm làm cánh phượng thì nhà cô chơi luôn nguyên hình con Phượng được xếp bằng cau, tiếp theo là rượu pháp nghe đâu ông nói là loại này bên pháp đang thịnh hành nên ông chơi lớn mua về làm đám cho cô luôn , kế tiếp bình thường là thuốc lá thì được nhà cô thay thế bằng mấy điếu sì gà mắc tiền , kế bên là hộp đựng trà cao cấp của người hoa , rồi đến sấp vải mắc tiền nhất đẹp nhất , tiếp theo đó là hộp đựng tiền vàng nhìn mà muốn hoa cả mắt .

Cô nhìn đống tráp này thì không khỏi ngạc nhiên mới đám hỏi thôi mà chơi lớn quá trời không biết đến đám cưới chơi tới chừng nào nữa."

Nhà ông cứ khách sáo mãi thôi , mời cả nhà mình vào bàn ngồi "- cô khi nghe giọng thì thấy lạ nên ngước lên nhìn thì thấy một người đàn ông có khuôn mặt hao hao An như lại nhiệt tình , còn người phụ nữ kế bên ông túy đẹp nhưng lại tỏ ra sự lạnh lùng của mình , giờ cô hiểu tính tình và sắc đẹp của An là một sự hoà trộn hoàn hảo của 2 con người này tạo ra một người đẹp nhưng tình tính vô tri
Rồi có một người đại diện trong gia đình đứng ra nói vài lời giới thiệu đơn giản thì cả hai nhà chuẩn bị lần lượt tặng quà cho cô với An" Má không có gì nhiều chỉ có một chút đồ đạc dành tặng cho con dâu tương lai của má "- Má cô khi lần đầu nhìn thấy được dung nhan của An thì bà vừa thương vừa buồn cho An Má cô đeo từng cái trang sức lên cho An một bộ vòng xi men ở tay , một cái kiềng vàng ở cổ , rồi nhiều thứ khác , cô thấy mới mình má cô thôi thì cô cảm thấy An hình như lùn đi một chút rồi thì phải , rồi đến bà má cả đây là lần đầu tiên cô được diện kiến bà má cả huyền thoại này nhìn một phát là biết người phúc hậu liền nghe nói hồi xưa bà đẹp lắm khiến cho tía cô phải đòi nằng cưới bà về mới chịu , bà theo kiểu hồng nhan nhưng bạc mệnh vậy đó mang thai 2 đứa nhưng đứa nào cũng không sống đến khi mở mắt được cả rồi nghe thầy nói bà không thể mang thai được nữa , nên ông mới bắt tía cô cưới bà hai vềVừa nhắc trong đầu xong là bà 2 xuất hiện liền , nhìn là biết bà không muốn xuất hiện trong đám hỏi của cô rồi nhưng vì sĩ diện nên bà mới xuất hiện thôi nhưng có lẽ không phải đám con bả nên bà keo quá trời cho đúng một cái lắc , dù gì bà cũng là con của nhà hội đồng có tiếng nhất xứ mà nên lúc đầu về nhà bà kiêu ngạo dữ lắm nhưng mà gia đình bà có đắc tội với quan pháp lớn nên mới lụi bại hên cho bà lúc đó bà là bà hai của nhà địa chủ rồi đó nên mới không dính líu gì nghe nói tía cô cũng giúp nhà bà dữ lắm nên giờ cũng đang từ từ hồi phục."

Má thì không có gì chỉ có một chút lễ mọn xin con nhận cho má vui nha"- má tư hôm nay cũng trang điểm tao nhã nhưng khi phát lên mình bộ váy hiện đại thì nhìn bà lại vô cùng mặn mà và tỏ ra một nét đẹp cuốn hút vô cùng khác hoàn toàn khi bà mặc áo bà ba, nghe tía kể thì Má Tư lúc trước cũng là tiểu thư đài cát nhưng vì sa cơ thất thế nên mới bị bán vào trà lâu, và giờ về với gia đình cô làm Má tư , Má tư cô cũng cho khác là nhiều sính lễ cho cô dâu , giờ cô nhìn ra An nhìn như không còn sức để chịu nổi mấy món vàng nảy nữa rồi" Cô có chịu nổi không đó tôi thấy là cô , hình như đứng không vững , cô ổn không
"- giờ thì còn tía cô và ông bà thôi nữa 3 người này mới đáng lo nhất ấy chứ" Giờ thì vậy mai mốt 2 đứa cũng trở thành người một nhà giúp cho gia đình bà có người khai chi tán nghiệp nên ta không có gì nhiều chỉ tặng con vài miếng đất Gia Định với mấy miếng đất ở hạ long, hà tiên , châu đốc , an giang, huế và vài miếng đất ở đảo phú quốc cho 2 đứa làm của "- hên là không phải vàng nữa nhưng giờ cô mới biết bà mình chính là một bà trùm bất động sản chính hiệu mấy miếng đất của bà trừ Gia Định ra thì người thời nay nghĩ mấy miếng đất này bình thường nhưng thời hiện đại thì mấy miếng đất này đụng vào là phỏng tay hết , đúng là người biết nhìn xa trông rộng" Bà của cháu tặng vậy thì ông cũng không biết tặng gì hơn là cho mấy đứa , giờ ông giao lại cho 2 đứa 20 cái đồn điền cao su cho làm vốn sao này làm ăn "- nhìn quà mà mấy người này cho thì cô thấy nhức nhức cái đầu thiệt đó chưa gì mà phải quản 20 cái đồn điền nghe thì sang thật đó nhưng mà mệt não cháu ông lắm ông à , giờ cô chỉ mong tía cô đừng tặng gì nữa ."

Thôi thì cả nhà cũng tặng xong rồi đến bậc sinh thành này có đôi món quà tặng con , nhưng hiện tại ta chưa muốn tiết lộ nhưng sau này sẽ giúp mấy đứa rất nhiều mấy đứa yên tâm ha"- cô không biết quà tía mình cho là gì nhưng với tính cách và phong cách làm việc của ông thì món quà này không đơn giản gì và nó có thể giúp cô trong tương lai gần nữa, còn về phía em gái mình thì ẻm còn nhỏ quá trước có độc lập tài chính nên không tặng quà là điều đương nhiên rồiNhà cô đang xoay cô với An muốn chết rồi giờ chuẩn bị đến nhà của An" Thì ba không có gì hơn chỉ tặng con vài chục miếng đất Gia Định ......."

- khi thấy nhà trai hào phóng tặng quà cho con gái mình thì ba An thấy rất hài lòng và cũng chơi tới bến với nhà kia luônNhà cô chơi tới bến nào thì nhà An cũng chơi tới bến đó 2 bên không ai nhường ai giờ cô mới biết tác phẩm số đỏ đang trước mặt mình mở miệng ra người nào cũng nhả ra tiền được cả" Thôi được rồi sao màn tặng quà khốc liệt của hai giờ đình thì giờ ta nên cùng nhau ăn tiệc thôi nào " " Nhập tiệc thôi nào bà con, hôm tôi không khách sáo đâu"- thế là tía cô câu vai ba An như những người bạn thân rồi cụng lyDo nhà cô với An khác xa nên hôm nay đám hỏi cũng là lúc cô ra mắt hết bên gia đình An luôn , nên cô phải đi từng bàn để ra mắt với từng người giống như đợt trước tía cô dẫn cô đi vậy đó , giờ cô cố gắng hết mình vì cô biết mấy người sẽ giúp ích cho mình ít nhiều cho mình , cô đi từng bàn từ người Việt rồi đến quan chức pháp , rồi đến dân buôn người hoa , đi từng bàn như vậy không biết đi bao nhiêu bà nữa đến mức tới bàn cuối cùng vừa uống xong cô đã rục ngã liền" Nhìn vậy thôi cũng mạnh dữ hen , đi từ đầu bàn tới cuối bàn mới rục , bây rinh con rể ta về phòng nghỉ dùm ta coi"- ba An khi thấy cô có thể chịu đựng được đến lúc hết bàn thì cũng có chút nể " thằng " rể này nhưng ba An đâu biết gần thằng bạn chí cốt của ông là tía cô đã đánh tráo rượu cô bằng nước lã đâu chỉ có mấy bàn bắt cô uống bằng rượu mình thì chỉ có ngoại lệ uống chừng chục ly thôiCô được đưa về đến phòng nghỉ của nhà An dù gì 2 người mới đám hỏi thôi chưa phải là vợ chồng nên không thể nào cho ở chung phòng được , má cô đi vào giúp cô lau người rồi thay đổi quần áo cho dễ ngủ " Khổ cho con quá rồi"- bà sờ lên khuôn mặt của cô mà muốn khóc lên , bà biết con mình nó đang muốn bảo vệ mình và tía nó nên mới chấp nhận cưới con bé kia ."

Vợ nhìn cũng đẹp người đẹp nết , nhưng có lẽ hồng nhan bạc phận phải gả vào gia đình ta , khiến của đời con bé phải chôn vùi vào bí mật của gia đình này "- bà khẽ vuốt tóc cô, bà nghĩ bà càng thương đứa con dâu này bà nghĩ sẽ đền bù gì đó cho An, rồi một lúc sao bà cũng rời đi

Chuyện cô tỉnh dậy cũng là chuyện của
buổi tối rồi" Nhức thiệt chứ nảy cùng làm chỉ có uống 10 mấy ly rượu nội và ngoại thôi mà muốn không thấy mặt trời luôn mà , rượu gì mạnh dữ"- cô cố gắng mò mầm kiếm phòng tắm hên là nhà này thiết kế theo kiểu nhà tắm bên trong phòng khiến cô mừng muốn khóc tưởng phải mò đi xa nữa chứCô tắm rửa xong xuôi thì thấy hơi đói bụng nên định đi ra ngoài ăn một chút gì đó lót dạ , thì cô vẫn không ngờ là giờ này tiệc vẫn chưa tàn , nhậu gì mà lắm thế từ sáng đến tối , cô cố gắng không đi qua chỗ đó giờ mà cô vô tình đi ngang thôi chắc ngày mốt cô mới dậy nổi" Nhức thiệt chứ , mai mốt không đụng vào mấy thứ bia rượu này nữa đâu , nó có ngon lành gì đâu mà ai cũng muốn uống hết vậy vừa không ngon mà còn hậu quả để lại sau nữa chứ"- giờ thì cô nhức đầu muốn nổ tung rồi đây này ráng kiếm phòng bếp của nhà AnCô đi theo hướng mà tổ tiên mách bảo thì hênsao cũng kiếm được phòng bếp thấy người ra vô tấp nập thì cô cũng ráng né cho người ta có đường đi" Dạ chào cậu Ba Nam không biết cậu cần gì ạ nói để con bưng ra chứ nam tử bước vào phòng bếp thì không hay lắm "- một nữ giúp việc khi thấy cô định đi vào bếp thì lên tiếng ngăn lại "Con thấy hơi đói bụng , không biết đươi bếp mình còn gì ăn không bác "- thấy người giúp việt cản mình lại thì cô cũng không bước tiếp làm chi nhầm khi bước tiếp người ta cản luôn ấy" Dạ còn , cậu ra bàn đi con bưng ra cho cậu ăn liền "- nói rồi người phụ nữ kia đi vào bếp lục lọi một chútCô thấy người cũng đi rồi nên đi ra bàn ngồi đợi , không để cô chở quá lâu thì người giúp việc đó bưng ra vài món ăn cô thấy người đó định vô bưng thêm ra nữa thì cô cản lại " Vậy được rồi , bác cứ làm tiếp công việc của bác đi" - tưởng cô là heo hay gì mà định bưng ra nữa" Dạ vậy cậu ăn ngon miệng con xin vào trong ạ"Cô làm động tác mời thì người phụ nữ ấy cũng chịu đi , cô chén sạch hết nữa món ăn trên bàn thì cái bụng cũng đã no ư hự , cô định vòng ra nhà sau để đi tản bộ một chút cho bụng xuống xíu
 
Mình Ơi ! Tôi Thương Mình
Về nhà


" Trời đã tối như vậy rồi mà không biết sao cô út vẫn còn đứng ngoài đây hóng gió vậy đa"- cô đi dạo một vòng thì thấy có một bóng người đứng cô độc đứng giữa bầu trời thì tò mò đi tới coi , ai ngờ người đó là An cơ chứ" Cậu dậy rồi à !

"- An thấy có người tiến lại gần mình thì cô quay lại thì thấy là cô nên cũng không quan tâm lắm" Ừ mới ngủ dậy , ăn một tý rồi đi dạo , tình cờ gặp cô "- cô đi đến đứng ngang với An" Ừ "- An trả lời cọc lóc, rồi im lặng ngắm nhìn bầu trời" Này bộ có chuyện gì buồn sao mà đứng ở đây thẩn thờ vậy "- cô thấy An trả lời mình cọc lóc rồi im lặng không nói chuyện với mình thì cô ráng tìm chủ đề để bắt chuyện" Không có gì , thấy trống trãi nên ra đây hóng gió xíu thôi"" Nếu có gì buồn hay tâm sự không kể cho ai thì cứ nói với tôi , tôi sẽ lắng nghe "- Cô nhìn An rồi cười , từ lúc đến đây đến tận bây giờ cô vẫn chưa có một người bạn chính thức nào , nên cô muốn kết bạn với An dù 2 tính cách trái ngược nhau vô cùng" Bộ có chuyện gì cũng có thể nói sao"- lúc này An cũng quay lại đối diện nhìn cô , ánh mắt An trong vách như một mặt hồ không có một cơ sóng nào cả , nhưng cô lại nhìn ra được con mắt ấy chứa sự cô độc" Được chứ , có những chuyện cô muốn nói thì cô cứ nói , còn không muốn nói thì thôi , có một người lắng nghe còn hơn không phải không"- thấy An cứ nhìn thẳng vào mắt mình thì cô thấy hơi mềm lòng" Vậy thì chừng nào tôi cần , thì tôi kiếm cậu"- An nói sao giờ cô nghe giống như mình làm ngành dịch vụ thì giờ nào là kiếm giờ đó vậy trờiThế rồi hai người cứ đứng ở ngoài hóng gió một chút thì 2 người cùng nhau đi vào nhà , lúc đi ngang sân trước nhà thì thấy mấy người hầu đang dọn dẹp bãi chiến trường do mấy người khách mời mà cả 2 nhà mời tới , cô thấy tiệc này cuối cùng cũng chịu tàn thở phào nhẹ nhõm một cái , đi vào nhà thì cô và An tách nhau ra cô đi về phòng cô , An về phòng AnSáng hôm sau thì cả nhà cô cũng chào tạm biệt nhà sui gia rồi đi về , cô đi theo cả nhà mình về quê chỉ còn ông với tía ở lại sắp xếp một tý công việc xong rồi mới về , tía cô định giữ cô lại để đi theo ông làm việc thì bị má cô cản lại " Dù gì nó cũng mới vừa lớn ,từ từ rồi học cần gì gấp gáp "- thế là má cô tự quyết đem quần áo cô lên xe mặc kệ tiếng cô nói ở phía sauXe cứ bon bon trên đường ,lần này cô rút kinh nghiệm đỡ trước nên cô đã uống thuốc chống ói trước khi lên xe , nên giờ cô chỉ hơi nhức đâu một xíu thôi , cô hiện tại đang rồI chung xe với má cả và má mình cô ngồi ghế phụ lái còn 2 má thì ngồi ghế sau" Nam! , Con cũng chuẩn bị cưới vợ rồi , thì cũng nên nghĩ đến chuyện khai chi tán nghiệp cho nhà này là vừa , dù nhà ta có tận 3 đứa con trai, nhưng khi đẻ ra một đứa cháu trai thì sẽ có lợi cho tương lai con sau này "- cô đang chuẩn bị ngủ thì nghe thấy má cả mình lên tiếng , đây có lẽ lần đầu tiên cô được nói chuyện với người má này vì từ lúc cô xuyên tới giờ thì đây là lần thứ 2 cô gặp người phụ nữ này , bà ấy không chịu ở nhà cứ thích đi từ thiện khắp nơi vậy đó , chỉ có tết bà ấy mới chịu về nhà thôi , không ai biết lí do tại sao chỉ biết khi sinh cô ra là bà đi tới tận bây giờ" Dạ con sẽ cố gắng giúp gia đình mình có cháu để nối nghiệp"- giờ cô thấy mình nó bất lực như vậy cứ phải sống trong vỏ bọc để mọi người che chở cho mình và cô thấy mình thật vô dụng khi không thể giúp gia đình mình khai chi tán nghiệp không phải là cô không muốn mà là không thể " Chị cứ từ từ thằng bé nó còn nhỏ nên đừng có ép nó quá với con cái là lộc của trời không phải mình muốn là được đâu chị "- má cả định nói gì tiếp nữa thì nghe má cô nói vậy thì nhìn cô cái rồi im lặng quay qua cửa sổXe cứ thế yên bình về đến Bạc liêu , trời cũng đã khuya rồi cả nhà cô mới về đến nhà , cô vừa chuẩn bị xách hàng lý của mình vào nhà " Cậu , cậu để con xách cho"- mén biết hôm nay cô sẽ về nên nó đã trông ngóng từ chiều đến giờ" Em làm gì mà hớt hải dữ vậy, coi chừng té đó "- cô đi được một thời gian thì mén nó vẫn tăng động như ngày nào không có dấu hiệu giảm đi tý nào" Con xin lỗi cậu , tại cậu về con vui quá nên mới vô lễ xíu , thôi để con xách đồ đạc vô cho"- nói rồi mén giựt luôn vali của cô đi thẳng một mạch vào trong" Để con dẫn má vào trong "- cô đưa tay đỡ má mình xuống xe thì có ý định dìu má mình vô trong nhà vì thấy sắc mặt của bà hơi tái nhợt vì ngồi trên xe hết nguyên một ngày" Để đó má dìu vào cho có gì con vào nhà tắm rửa nghĩ ngơi đi, với má có chuyện muốn nói với má con nữa nên má dìu vào cho ."

- không đợi cô đồng ý hay không thì má cả đã đi đến chỗ cô giựt tay má cô về phía mình " Thôi con về phòng trước "- má cô thấy cô cứ đứng đơ như pho tượng ở chỗ đó thì lên tiếng kêu hồn cô về" Dạ con vào liền "- cô cứ thể nhìn vào má cả và má mình cứ nhìn tới nhìn lui, tới khi mà cả 2 đi vào trong nhà thì cô mới khỏi nhìn" Không biết má cả ô môi phải không ta"- có chỉ mới dám đoán thôi nhìn từng hành động đến cử chỉ mà má cả dành cho má cô nguyên ngày hôm nay thì cô thấy nó cừ mờ mờ ảo ảo sao ấy , mờ ám quá trờiĐem theo nghĩ vấn của mình để vào trong góc của suy nghĩ , có những chuyện mình không nên đào sâu vào , nếu đào sâu thì chỉ sợ mình không chịu nổi , cô đem tất cả bỏ lại sau lưng mà đi tắm.

Cô tắm rửa tẩy hết bụi trần ngày hôm nay thì thấy nó khoẻ ra gì đâu không còn mệt mỏi não nề nữa , cô định đi về phòng thì bắt gặp em gái mình" Anh ba buổi tối khoẻ "- em gái cô hình như là đứng đó đợi cô thì phải vì trên người con bé vẫn mặt bộ đồ từ lúc Gia Định về đây , với phòng của 2 đứa nó xa nhau lắm , cô gần cuối dãy của nhà sau còn em cô thì giữa dẫy nhà trước" Sao giờ này em chưa về phòng nghĩ ngơi nữa"- cô bước đến gần em gái mình" Dạ , em có món quà nho nhỏ tặng cho 2 anh chị , em chuẩn bị từ lâu rồi , định tặng anh với chị dâu vào ngày hôm trước như vì để quên ở nhà nên không tặng được , nên giờ em đưa anh có gì anh đưa cho chị dâu xài "- em gái cô đưa một cái một màu đỏ nhỏ , cô nghĩ chắc là vòng tay hay dây chuyền gì đó" Anh thay mặt chị dâu em cảm ơn em nhà"- cô xoa đầu em mình vài cái , cưng gì đâu á " Anh ba , anh làm rối tóc em hết rồi "- em gái cô phùng má nhìn cô , người gì đâu gặp là xoa đầu" Trước sau gì em cũng tắm mà , anh mình xoa vài cái cũng có chi đâu"- em cô nói thì nói cô cứ xoa , tóc mềm thiệt chứ" Thôi không nói chuyện với Anh ba nữa em đi đây"- con bé nó xoay đi không quay đầu lại luôn" Chắc giận rồi đây này, đúng là con nít "- cô lắc đầu một cái rồi cất hộp quà ấy vào túi , xong đi thẳng về phòng khi vào phòng thì cô đang thấy mén đang soạn quần áo từ vali qua tủ cho cô" Coi chừng lấy lộn quần áo dơ bỏ vào trong trỏng một cái đi cậu phạt em đó "- cô hăm doạ mén một cái " Trời ơi cậu làm như con làm ấu lắm vậy đó nảy ề đồ dơ của cậu con đem đi để riêng rồi giờ chỉ còn lại đồ sạch của cậu thôi "- gì chứ cô mới đi vài ngày thôi mà đã coi thường sự làm việc của mén rồi , mén thấy tủi thân quá chừngCô thấy mén nói vậy thì thôi , khi lên Gia Định cô không dẫn mén theo cũng có lí do không phải vì mén làm việc không được mà cô thấy mén mới vừa vô học chưa được bao lâu mà phải bỏ dỡ cô sợ lúc về thì mén không theo kịp mấy đứa nhỏ" Dạo này học đến đâu rồi"" Dạ học cũng tốt lắm cậu , con hay được cô Linh khen dữ lắm đó , với cô Linh lúc nào cũng hỏi là cậu chừng nào về hoài vậy đó nói đi một tuần rồi gần 3 tuần chưa về "- mén đang xếp đồ đạc thì nghe cô nói thì mén thành thật trả lời " Nhớ mình dữ vậy sao"- cô nhìn vô chiếc vòng ở tay rồi mỉm cười tôi cũng nhớ mấy người dữ lắm đó" Không không con không nhớ cậu dữ lắm đâu , thấy cậu đi con hơi buồn xíu thôi"- mén nghe nói nhớ nhớ gì đó nên tưởng cô nói là mén nhớ cô nên nó lên tiếng phản bác liền nó nhớ cô thì thiệt vì dù gì chủ tớ với nhau với bình thường cô đi học trên Gia Định cũng dẫn nó theo " Ai nói cậu nhớ mày , xong việc thì ra ngoài cho cậu nghĩ ngơi"- cô thấy mén hiểu sai ý mình thì liền đuổi mén ra khỏi phòng liền , gì chớ người ta nhớ vợ người ta , chứ ai thèm nhớ cái mặt thúi của mén chứ.Mén thấy cô đuổi mình đi , thì mén cũng đi chứ ở lại xíu nữa chắc 2 người đánh nhau luôn ấy chứ" À mà cậu ơi !!

Mai cậu có đi học không"- mén đi được một đoạn khá xa thì nhớ ra cái gì đó liền hé cửa phòng cô ra chui đầu vô hỏi" Ừ mai cậu đi , nhớ kêu cậu dậy"- nói rồi cô đi ra cửa khoá cửa lại , đi về giường nghĩ ngơi , cô cứ cười mai dù gì mai cũng được gặp vợ mình rồi.
 
Mình Ơi ! Tôi Thương Mình
Ẩu đả tiếp


" ủa mén sao em đựng đây chi vậy "- nàng thắc mắc từ khi cô đi đến bây giờ thì mén đúng giờ lại học thôi chứ không còn đứng trước cửa chợ đợi nàng lâu rồi" Dạ cô , tự nhiên trời xui đất khiến sao giờ mới sáng sớm con phải ở đây ạ "- mén uất hận nói với cô Ai ngờ đâu mén nói sẽ kêu cô dậy sớm thì tưởng sớm hơn bình thường thôi ai mà có dè mới hừng đông là cô đã đập cửa phòng mén muốn bay đi , mén đang mơ màng màng chưa tỉnh ngủ thì bị cô kéo một phát đi chuẩn bị rồi ra đây đứng đợi cả buổi" Tự nhiên bị trời hành ngang sương vậy"- nàng nhìn mén mà hơi thắc mắc trời hành là sao" HÙ !!!!!!!!!"

- cô đứng núp ở bụi cây gần mén nảy giờ chỉ đợi nàng đến để chọc nàng thôi" Á !!!!!!!!

Hết cả hồn "- nàng tự nhiên bị ai đó sấn tới hù mình thì nàng không cần biết là ai thì cái vỏ đi chợ đã đánh liên tục vào người đó rồi" Ấy ấy đau đau ......

Đừng đánh nữa......là tui mà"- cô đưa tay lên che mặt mình biết vậy hồi nảy không hù nàng rồi , hù chi cho sáng sớm bị đánh te tua" Ủa cậu Nam ......

Tui xin lỗi "- nàng đang đánh hăng say thì nghe giọng nói hơi quen quen trước khi ngừng đánh thì nàng quất thêm một cái mới vừa lòng bỏ vỏ xuống , Thì thấy người đó là cô thì nàng hốt hoảng" Hù có cái à ,đánh muốn bầm mình luôn vậy á"- cô khi thấy nàng ngừng đánh thì bỏ tay xà khỏi khuôn mặt đẹp trai của mình hên hồi nảy lấy tay che kịp ấy chứ không thì chắc banh luôn cái mặt" Ai biểu cậu đó tự nhiên hù tui chứ , tui chỉ phản xạ theo tự nhiên thôi mà"- nàng thấy cô hơi bầm dập một xíu thì xót với hồi nảy nàng ra tay cũng hơi nặng nên giờ nhìn cô nó tàn gì đâu" Thì cũng đánh vừa vừa phải phải thôi chứ, nè nhìn coi đi nè"- nòi rồi cô săn tay áo rồi đưa cho nàng coi có vài vết trong người nữa có thể chắc cô cũng cởi ra cho nàng coi luôn" Gì mà bầm nhanh vậy nè , thôi có gì chút nữa về tui lăn trứng cho"- nàng cầm tay cô lên thì thấy có vài vết bầm đang từ từ đậm hơn thì xót" Hè he "- mén nó hừ nhẹ trong miệng để cho 2 người trước mặt biết là còn có người chứ nguyên cái chợ này không chỉ có 2 người đâu mà cứ đứng đó tình chàng ý thiếp."

À thôi đi chợ "- nghe thấy mén hè he thì nàng mới nhớ ra là nảy giờ mình đang cầm tay cô hơi lâu rồi, với chốn thanh thiên bạch nhật nữa nên nàng cuối đầu đi vào chợ , vành tai hơi hững hồng" Nè cậu bộ cậu không định đi vào đi chợ với cô Linh hả hay đứng đây ngắm cảnh "- mén thấy nàng đi cũng được một đoạn khá xa rồi mà cô không đuổi theo thì lên tiếng nhắc nhỡ" Phá chuyện tốt của cậu hoài "- cô liếc mén cái tự nhiên người ta đang thì cảm thì mén xiếc vô chi giờ đứa nơi Cô chạy đuổi theo nàng , mén thấy cô đi thì mén cũng đi theo , 3 người cứ thế đi chợ cùng nhau, mua một vài thứ món để làm đồ ăn thì cùng nhau về nhà nàng."

Ấy học trò của tui giờ mới chịu về rồi hả "- ông hoàng thấy con mình về và dắt theo 2 chủ tớ kia thì bất lực mới về là đi kiếm con ông liền vậy à" Dạ chào thấy con mới về ngày hôm qua "- cô tự nhiên chào hỏi ông hoàng" Thôi đi cậu ơi , cậu làm gì nhớ đến người thầy này , thứ cậu nhớ là người con gái của thầy kia kìa "- ông nhìn 2 đứa thì nói bóng gió" Tía này , giỡn hoài à , thôi con đem đồ ra sau bếp nấu ăn "- nàng thấy tía mình chọc mình thì mặt lại đỏ nữaCô thì ở nhà trên nói chuyện với ông hoàng còn mẹ nàng , nàng và mén thì ở nhà sau chuẩn bị cơm nước , nàng nấu cơm xong xuôi thì luộc thêm 2 quả trứng gà
" Con luộc trứng chi vậy "- bà thấy nấu cũng đủ món hết rồi mà nàng luộc thêm trứng chi vậy" Luộc để chuộc lỗi với cậu con đó bà "- mén đang sắp xếp đồ ra mâm cơm thì nói" Cái con bé này , nói gì kì vậy "- nàng chưa kịp phản ứng thì mén đã nhanh nhảu mà khai rồi khiến nàng trở tay không kịp , mặt nàng lại càng đỏ hơn ,chỉ trong một buổi sáng mà nàng đỏ mặt tận 3 lần " À thì ra là vậy "- khi nảy mén nói thì bà không hiểu lắm đâu , nhưng khi thấy con mình đỏ mặt thì bà cũng hiểu ra đôi chút-----------------------------------------------------------
Cả nhà nàng hôm nay ăn uống nhiều người hơn bình thường có thêm cô với mén nên nhìn nó khá sung vầy nếu không có chuyện lại xảy ra" Mới sáng sớm đừng làm tao bực mình à"- cả nhà đang ăn cơm vui vẻ thì thằng con quý tử của ông bà hoàng bước vào" Hử ......

Tía má nhìn ......thấy tui......tía má không vui à "- thằng Tài ( là tên của con trai ông bà hoàng) trên người nó bốc ra toàn mùi rượu nồng nạn" Hừ mày đi được thì sao không đi luôn đi "- ông hoàng tức giận khi nhìn thấy con mình , tức thiệt chứ chuyện đợt trước nó bị người ta đánh nằm liệt giường tận 1 tuần mới đi lại được , mà vừa đi lại được thì nó đi biệt tăm biệt tích tận bây giờ thì xuất hiện" Tía .....má .....không phải tui hết tiền thì cũng không trở về cái nhà này làm gì , ở ngoài chơi nó đã hơn muốn gái có gái muốn rượu có rượu cần gì về cái nhà này chi phải không "- thằng tài nó nhìn ông bà hoàng mà quát" Đúng là thằng nghịch tử mà không biết xấu hổ ăn chơi đàn đúm bên ngoài hết tiền thì về đây mày cút đi nhà hết tiền cho mày ăn chơi rồi "- ông hoàng bực tức đứng lên chỉ thẳng vào mặt thằng con mình , ông nhớ mình có làm chuyện gì xấu xa đâu mà đẻ ra đứa con nghịch tử này" Hâha ....

Ủa tía nói gì kì vậy , nhà này hết tiền à haha vậy tui quậy banh cái nhà này cho ông coi "- thằng tài thấy ông hoàng không được tiền cho nó thì nổi khùng lên định lấy tay hất đổ mâm cơm nhưng chưa kịp hất thì mặt nó nằm dưới mặt bàn rồi" Quậy vậy đủ chưa , ăn uống cũng không yên "- cô thấy thằng tài định hất mâm cơm thì đứng lên nắm lấy tay thằng tay xoay ngược ra sau còn tay còn lại của cô thì nắm đầu thằng tài úp xuống " Má mày , mày là thằng chó nào mà lại đánh tao"- bị úp mặt xuống mặt bàn rồi nhưng vẫn chưa chừa vẫn cố muốn đứng lên solo với cô thì cô càng úp nó xuống hơn" Mày không cần biết tao là ai , mày đang phá nát bữa cơm đấy "- cô lạnh lùng nhìn thằng tài nhìn cỡ nào cũng ngứa mắt ta nếu không phải em nàng còn của thầy thì nảy giờ cô quất nó lên bờ xuống ruộng luôn rồi" MÁ MÀY THẰNG CHÓ "- thằng tài nó vực mạnh một cái đứng lên khiến cô chao đảo chưa kịp định hình thì nó quất một phát vào má trái của cô " Thằng nghịch tử này "- bà hoàng rống cổ lên rồi bà vội ôm tim mình rồi ngả xuống" Bà/ Má/ Cô "- cô ,nàng , tía nàng và mén đồng loạt kêu lên khi thấy bà ngất xỉu
" Haha , chừa cái mụ xấu xa "" Má mày ngất mà mày còn cười được hả cái thằng này "- cô không kiềm chế được nữa rồi cô nhào vô đánh thằng tài " Tía má mày không dạy được mày thì ông đây dạy mày"- cô quất thằng tài đến khi nó ngất xỉu mới vừa lòngMột bữa cơm sáng tưởng chừng như bình thường thì xảy ra hỗn loạn giờ cái nhà chả khác một mớ hỗn độn" Đau!!!!!!

Từ từ thôi"- chời ơi sao lần nào nàng lăn trứng gà cho cô thì lần nào cũng đau thấu trời vậy" Hứ biết đau thì hồi đừng đụng vô , chuyện nhà tui để nhà tui lo mày người xía vô làm chi"- nàng thấy cô lần nào vì nhà mình cũng bị bầm mình bầm mảy thì tức cô muốn chết vậy á."

Chuyện nhà người khác tui mặc kệ còn chuyện nhà mấy người cỡ nào tui cũng phải xía vô " Xía vô được cái gì mà cứ thích xía vô vậy "- cô lăn trứng từ mặt cô xuống tay cô nói" Hứ dù xía vô không được gì thì tui vẫn xía vì tui thương mấy người mà"- cô nói nhìn thẳng xuống mắt nàng" Còn đau nữa không "- thấy tự nhiên cô tình tứ thì nàng không ngước mắt lên vì biết cô đang nhìn mình nên lãng ra chuyện khác " Còn đau nhưng mấy người nói mấy người thương tui thì hết đau liền " cô thấy nàng vẫn cuối đầu không nhìn mình thì hơi buồn nhưng cô khẽ lướt thấy vành tai của nàng hơi ửng hồng thì vui vẻ liền" Chỉ biết bông đùa "- nghe cô nói mấy câu khiến ai nghe cũng phải xấu hổ nên nàng đánh vào vai cô một cái" Đau đau "" Ủa bộ đau lắm hả "- nàng thấy cô đau thì lấy tay nhẹ nhàng đặt lên gần vai cô xoa , nhớ nảy đánh nhẹ mà ta" Ừ đúng đau nhưng đau trong tim "- cô bắt lấy tay nàng , vừa cầm tay nàng thì cô thấy tai nàng nó mềm mại vô cùng được nắm một lần là muốn nắm lần 2" Này bỏ ra đi cầm vậy không được đâu " - thấy cô tự nhiên nắm lấy tay mình thì nàng ngại ngùng muốn rút tay về thì thấy cô cứ nắm chặt không buông."

Tui hỏi mấy người nè mấy người có ......"

- cô nhìn thẳng vào mắt nàng giờ trong 2 người chỉ có nhìn bóng của đối phương cô mở miệng ra định hỏi thì mén xuất hiên" Cậu ơi cậu con dọn dẹp xong rồi đó cậu "- mén thật biết xuất hiện đúng lúc khiến cô phải liếc nó một cái , nhân cơ hôi cô không để ý nàng cũng rút tay về luôn" Cậu làm gì mà liếc con ghê vậy "- mén không hiểu vì sao cậu liếc mình như muốn ăn tươi nuốt sống mình thì mén sợ " Bộ em mới vừa làm chuyện gì không nên hả"- mén thấy cô tự nhiên thay đổi sắc mặt thì nó biết nó vừa mới phá cô nữa rồi
" Em lại phá của cậu nữa rồi" Thôi 2 người ở lại đi, tui đi chuẩn bị dạy để dạy sấp nhỏ , mén em cũng chuẩn bị đi nha"- nàng vội vàng bước đi chứ ở lại nữa chắc mặt nàng thành trái cà luôn quáCô định nói gì đó thì thấy ông hoàng với thầy thuốc bước ra , thầy thuốc căn dặn mấy thang thuốc rồi cũng đi về."

Nam, hôm nay không học con với ta ra sau hè nhậu một xíu không"- ông hoàng thấy cô đứng đó thì lên tiếng giờ ông mệt mỏi lắm rồi cần người tâm sự" Dạ "
 
Mình Ơi ! Tôi Thương Mình
Nhậu


Cảnh thật nên thơ chữ tình những lá cây xào xào vào nhau mặt ao yên ả không khí hoà dịu khiến cho con người ta có cảm giác thật yên bình nếu mà mấy nhà sáng tác nhạc mà ở đây chắc ra chục bài nhạc rồi không chừng còn cô thì thấy trước mặt mình là vài món mồi nhậu chưa kể có một hủ rượu bự chà bá đang đặt trên ghế kế bên ấy nữa chứ " Mình nhậu thiệt hả thầy ?

"- nảy cô tưởng ông hoàng mời lơ ai ngờ ông ấy làm thiệt , khiến cô dỡ khóc dỡ cười" Trước giờ ta chưa biết nói dốc là gì "- ông vừa nói mà tay thì đã rót đầy ly rượu cho cả hai " Thầy mời con"- ông đưa ly rượu lên cạn với cô" Dạ con kính thầy "- rượu vừa mới chui lọt vào vòng cổ họng cô thì trời má ở nó đắng nó đắng gấp mấy lần rượu bình thường luôn ấy , cô thật muốn khóc mà" Rượu này ta ủ lâu lắm đó mới uống nên hôm nay uống với ta cho thoả thích nhà con"- ông hoàng nói rồi rót thêm một ly nữa vào ly cô" Thầy muốn sao con chiều tới đó "- mạnh miệng vậy thôi chứ giờ cô sợ muốn chết luôn rồi đây này " Được , tốt vậy mới được chứ , UỐNG "- ông hoàng thấy cô mạnh miệng vậy thì khen liền lâu lắm rồi mới có người ngồi uống cùng ông nên ông thấy sảng khoái vô cùng" Uống "- cô nốc lên ly thứ 2 Cô với ông hoàng hai người cứ thế ngồi lai rai đến tận gần nữa vòi , người ta nói rượu vào thì lời ra , ông hoàng cứ nói chuyện trên trời dưới đất còn cô thì giờ không còn phân biệt được gì nữa giờ có ngồi chung với ai cô còn không biết rõ nữa rồi" Ta không biết mình vướng cái nghiệp chướng gì nữa lại đẻ ra một đứa con cứ thích đi phá làng phá xóm không chịu chăm lo học hành "- ông thở dài rồi từ từ bộc lộ hết tâm tư của mình" Nó cứ phá , phá từ nhà có của ăn của để mà giờ còn phải nợ nần người ta , mà thằng đó còn chưa nhận ra"" Sức khoẻ của ta với vợ thì càng ngày càng yếu đâu còn như hồi xưa nữa đâu mà có thể làm ra tiền để bù vào cho nữa lỗi lầm của nó được nữa chứ"" Ta ước nó chỉ cần bằng được phân nữa của chị nó cũng được rồi , chịu học hành phấn đấu là được , haizz nó là con trai nên hồi nhỏ ta với má nó cưng chiều nó làm sai thì ta với má nó giúp sữa chữa , nên càng ngày nó càng ỷ lại vào 2 ta "" Còn con gái ta thì đúng như lời đồn bên ngoài vừa xinh đẹp , hiền , biết làm việc nhà , học giỏi nữa mà tại nhà ta giờ nó nghèo rồi không còn đủ tiền cho con bé nó đi học tới như người ta"- ông hứ nghẹn mà muốn khóc lên cứ nghĩ đến con gái là ông thấy mình thật là có lỗi" Sao .....

Ta có thể tệ bạc như vậy chứ từ nhỏ đến lớn đa số thời gian ta dành ra là để cho thằng nghiệp tử kia lo giải quyết những lỗi lầm của nó , đến lớn thì lo lắng cho nó không có sự nghiệp mà ta lại bỏ quên đi đứa con gái mình tới nỗi mà có người lại muốn cưới nó ta mới biết là nó đã lớn rồi không còn là đứa nhóc cứ đòi theo sau ta học chữ mà không đòi hỏi gì cao sang cả "" Sao ta có thể đối sự một đứa hiểu chuyện như vậy chứ , ta thật không biết lo cho con mình mà "- ông gục xuống bàn mà nói" Không sao đâu .....thầy .....con sẽ lo cho ẻm thay....thầy "- nảy giờ cô không phải lắng nghe tâm sự của ông hoàng mà không nói chuyện mà cô nảy giờ vì gục mà gục thẳng xuống mặt bàn chỉ khi nghe ông nói về nàng thì cô mới phản ứng thôi" Vậy sao , ta cũng chấm con làm rễ nhà này lâu lắm rồi "- dù ông để ý nàng không nhiều lắm nhưng với sức mạnh của bậc làm cha thì ông làm sao mà không biết được tình cảm con mình , cô đi mấy ngày nhưng ngày nào con mình cũng ráng trang điểm đi chợ sớm chứ không biết khi nào cô về, lâu lâu tối ông thấy nàng nhìn cái vòng trên tay cười ngây ngốc nữa chứ" Thiệt mà con sẽ cố gắng hết sức yêu thương ẻm dù có bao nhiêu thử thách đi nữa " - cô cũng đã được ông với tía chấp nhận rồi giờ chỉ còn cách nói làm sao cho an hiểu mà thôi , hiểu là cô tiến tới với nàng liền" Vậy được , uống tiếp "- ông hoàng thấy cô chắc nịt thì yên tâm cho phần đời còn lại của con mình rồi2 người uống tới nổi mà cô không chịu được nữa mà ngủ luôn trên bàn còn ông hoàng nhìn cô cười" Mới có xíu mà gục rồi mốt Linh cưới dề dạy thêm "- ông thấy cô gục thì có lòng tốt khiêng cô về phòng cho khách ngủ
Ông hoàng giờ cũng hơi sỉn sỉn rồi uống cũng gần một vò rượu mà mà giờ ông còn phải rinh thêm một cái xác nữa nên bước đi ông nó cứ loạn đi 1 bước là lùi 2 bước" Tía uống gì mà đi còn không muốn nổi vậy nè "- nàng mới vừa dạy xong thì định ra coi 2 người như thế nào rồi đi được nữa đường là thấy tía mình đang vác cô bất tỉnh nhân sự mà đi" Ui trời hên ghê gặp được cơn , con rinh thằng rễ này về phòng khách dùm tía , tía già rồi sức không còn mạnh nữa "- ông nghe thấy tiếng nàng thì vui lắm vì cũng có người vác của nợ này thay ông nhìn cô nhỏ con vậy thôi mà cũng nặng hết sức" Gì ....con rễ gì tía "- nàng thấy tía quăng cô qua cho mình thì chụp lấy còn nghe ông nói con rễ con rễ gì nữa chứ" Thôi .....

Thôi rinh về dùm tía đi , tía đi nghĩ mệt một chút"- ông hoàng không cho nàng nói gì nữa mà quay lưng thẳng đi về phòng mình" Tui là người mà đâu phải trái bóng chuyền đâu mà muốn quăng đi đâu là quăng vứt đi đâu là vứt vậy trời ,còn chuyền qua chuyền lại nữa chứ "- khi cô bị một màng thảy qua thảy lại mắc ói muốn chết , nên nghĩ là làm liền cô chuẩn bị ẻ" Này đừng .....đừng cậu đang dựa vào người tui đó ói một phát là tui tán cậu xái quai hàm liền " - nàng lấy tay bịnh mỏ cô lại liền " Ức.....ừ......ư "- cô muốn ói nhưng bị một bàn tay chặng cô lại thì bức xúc à có cái gì đang ra mà bị chặn lại thì ai chả tức cô vùng quẫy muốn thoát ra" Ui còn quẫy nữa chứ "- nàng thấy cô không chịu yên mà còn vùng quẫy thì nàng đưa cô ra một góc rồi mới chịu bỏ tay ra cho cô xả hết mấy thứ kia ra" A ~~~~ thật thoải mái à "- cô khi được giải phóng thì nôn thóc nôn tháo ra ngoài hết những thứ mình mới vừa ăn " Ói hết rồi tui đưa cậu về phòng "- nàng thấy cô giải phóng hết rồi thì định dìu cô về phòng " Này mấy người là ai mà đụng tay đụng chân vào tui, tui chỉ có cho người tui thương đụng vào thôi đó biết không "- giờ thì cô còn biết ai là ai nữa đâu giờ nhìn đâu cũng thấy nó ảo diệu hết chơn" Cậu đừng nói bậy nữa tui dắt cậu vô phòng nghĩ ngơi "" Này ...

Này tui không phải trai lẵng lơ đâu nghe muốn đưa tui vô phòng rồi làm gì , tui nói cho biết tôi chỉ thương có mình em Linh thôi mấy người khác là không có cửa đâu "- cô thấy định đưa tay lại dìu mình đi nữa thì cô chỉ thẳng mặt và nói."

Cậu mở tỏ con mắt cậu ra coi đây là ai "- nàng bực quá mà đúng là nói chuyện với người say chi không biết" Hử ....

Ai vậy cà .....

Hihi đúng là em Linh đây mà "- cô đi từ từ bước đến gần nàng" Linh ơi em biết hông hồi nảy có cô nào đó dữ lắm còn bắt anh đi vô phòng với cô ta nữa nhưng anh nghị lực lắm đó anh đuổi cô ta liền em thấy anh giỏi không "- cô ngồi xuống nắm lấy tay cô " Ui trời ơi "- cô ngước lên nhìn trời mà cảm than biết vậy hồi nảy không đi kiếm chi cho mệt người."

Ủa em sao vậy , buồn hay giận hả thôi thôi anh thương anh thương mà"- cô giựt mạnh một phát vào thẳng lòng cô" Ui cậu làm gì thế " - nàng đưa tay đụng thẳng vào ngực cô sau một lúc mới định thần được nên mới nhìn cô " Sao cậu lại không có trái cổ vậy "- nàng nảy lướt qua nhìn thấy cổ cô không có trái cô thì thấy kì lạ hên là ngực cô bị tác động của độc với mấy lần bị hại lúc còn nhỏ nên nó không phẳng y chang đàn ông" Không có hả thì không có đúng rồi....."

" CẬU , sao cậu lại ôm cô linh vậy chứ "- mén xuất hiện thật đúng lúc mà" Ủa mén em ở đây rồi thì cùng chị rinh cậu em vô phòng nghĩ đi , nảy giờ cậu em quậy quá trời"- nàng định hỏi cho ra lẻ chuyện đó thì thấy mén từ đâu xuất hiện làm nàng quên bén đi vụ trái cổ" Không , không đi đâu hết ở lại ôm vợ tui thôi "- cô nói thì càng ôm lấy nàng mạnh hơn sợ buông ra là có người cướp liền

Mén và nàng nhìn nhau lắc đầu, người gì đâu mà ngốc nghếch dữ vậy
 
Mình Ơi ! Tôi Thương Mình
kẹo


Nàng với mén phải dùng rất nhiều cách biện pháp mới rinh được cô vào trong buồn , vừa đặt cô lên giường cả 2 lăn ra ngồi xuống đất liền" Cậu em mỗi lần nhậu xong là xỉn rồi quậy như vậy à "- nàng thở hồng hộc nói với mén" Dạ con cũng không biết nữa cô ơi , trước giờ cậu ít khi nhậu nhẹt rồi say xỉn vậy lắm "- mén thật thà trả lời cô vì từ trước đến giờ mén chưa bao giờ thấy cô uống rượu nói chi đến say , còn cô mà có uống sau lưng mén thì mén không biết" Giờ thì thấy rồi đó , mai mốt đừng cho cậu em muốn nữa , quậy quá trời "- nàng xoay lại nhìn cái mặt của kẻ tồi đồ đang nằm ngủ trên giường mà mắc cười " Chuyện đó con có cản cũng không được đâu cô , vì cậu là chủ còn con là tớ mà "- mén nhìn nàng nói" Mà nếu cô nói chắc cậu con nghe đó "- mén nhìn cô cười hí hửng " Con bé này nói gì kì cục vậy "- nàng biết mén chọc mình thì mặt lại đỏ lên" Con có nói gì kì cục đâu ,vì chuyện đó là sự thật mà , với cậu con thích cô ra mặt vậy mà nên sẽ nghe lời cô á "- mén ngãi ngãi cằm nhìn nàng" Thôi không nói với em nữa , chị đi ra ngoài dọn dẹp đây "- nàng đứng thẳng lên giậm chân đứng lên gì đâu nguyên ngày hôm nay từ tía đến mà rồi thêm con mén nữa cứ chọc nàng hoài thôi" Ê ê cô đợi em với "- mén thấy nàng định đi thì cũng đi theo nhà chứ không lẻ giờ ngồi canh xác cô --------------------------------------------------
" Nhức ......

Nhức đầu quá "- cô tỉnh giấc sau một cơn ngủ không biết sao trăng gì nữa cũng thức dậy" Thề từ này không uống rượu nữa "- rượu gì đâu nó vừa đắng mà khi uống xong lại nhức đầu vậy chứ , không biết ông hoàng ủ kiểu gì nữa" Cậu Nam dậy rồi hả cậu "- mén nghe tiếng động lục đụng trong phòng thì mén liền chạy vô liền" Khát ....cho cậu miếng nước đi "- cổ họng giờ như cái hoả diệm sơn vậy đó nóng rát muốn chết" Đây nước của cậu đây "- mén nghe cô muốn uống nước thì nó lăng xăng chạy đi kiếm nước cho cô " Cảm ơn em "- nói rồi cô uống một hơi hết nguyên một ly nước đầy" Cậu làm như ai dành nước với cậu vậy đó uống như chết khát không chừng "- mén thấy vừa đưa nước cho cậu chưa kịp ấm tay thì cô đã uống sạch " Giờ này mấy giờ rồi mén "" Dạ cũng gần 7 giờ đêm rồi cậu "- mén nhìn ra ngoài trời xíu rồi nói với cô" 7 giờ đêm rồi à , cậu ngủ bao lâu rồi "- cô hốt hoảng gì rượu mạnh vậy chứ uống một phát ngủ đến tận khuya" Cậu ngủ cũng gần 10 tiếng rồi đó cậu , mà cậu yên tâm con nảy có chạy về nhà báo tin là cậu sẽ về trễ rồi"- mén thấy cô hồi nảy ngủ như chết vậy đó nên nó đành chạy về nhà báo với má cô một tiếng vì sợ cô xảy ra chuyện gì thì sẽ lo lắng không ngồi yên" Thôi trời cũng tối rồi , thôi mình về đi em "- nói rồi cô đi xuống giường vừa mới đi vài bước thì đầu óc nó quay cuồng khiến cô loạng choạng muốn té" Ấy cậu có sao không vậy ,tự nhiên té vậy "- mén thấy cô sắp té thì lại đỡ cô , đây là ông nội nhỏ của mén đó có chuyện gì mén không biết giải thích như thế nào với ông bà ở nhà đâu."

Không có gì đâu , chắc do ngủ lâu quá với có tác dụng của rượu nữa nên hơi chóng mặt xíu thôi "- cô được mén đỡ một chút thì cũng thấy đỡ đỡ hơn nhiều rồi mới tự mình đứng " Thôi mình đi , đừng ở đây làm phiền người ta"- cô nói rồi cùng mén đi ra ngoài chào tạm biệt nhà nàng lễ phép rồi mới về nhà được" Cậu ổn không cậu , không thì mình ở lại đây một đêm cũng được "- mén vẫn lo sợ cô sẽ té ngã hay bị gì đó nên mén cứ luôn đi kè kè sau lưng cô sợ có bất chắc gì mén xử lí kịp" Cậu ôn mà , em đừng lo "- cô lên tiếng an ủi mén , đúng là bạn tốt của nhau mà , luôn quan tâm chăm sóc mìnhCô với mén cứ một người đi trước rồi một người đi sau thế đến gần phòng của má nàng thì thấy nàng đang từ trong phòng bước ra " Cậu Nam dậy rồi hả "- nàng định chăm sóc má mình xong thì sẽ qua coi cô tỉnh chưa hay còn ngủ quắc cần câu ở trên giường " Tui dậy được một lúc , nên cũng đi tạm biệt mọi người rồi mới về "- cô nhìn thấy trên tay nàng đang cầm cái khay đựng nước ấm thì đau lòng với theo những lời tâm sự của ông hoàng , sau nàng có thể làm tất cả mọi việc một mình mà không hề than trách câu nào vậy chứ."

Trời tối vậy rồi không thì cậu ở lại một đêm đì rồi mai hẵng về "- nàng thì thấy trời cũng đã khuya rồi nên khuyên cô ở lại đi giờ ra đường nguy hiểm lắm" Thôi tui về , tui mà ở lại rồi người ta nói cô nam quả nữ ở nhau thì sẽ làm chuyện gì đó sần bậy , tui muốn bao vệ mấy người nên sẽ không để mấy lời nói đó xuất hiện đâu"- cô nhìn thẳng vào mắt nàng mà nói , sau buổi tâm sự nho nhỏ của cô với ông hoàng thì cô đã quyết tâm sẽ cố gắng chở che bao bọc cho nàng không để nàng khổ nữa , dù hiện tại cô không biết mình nên làm gì" Cậu có ý tốt thì tui nhận , nhưng dù gì cũng ở lại ăn miếng cơm cái rồi hẵng về "- thấy cô định đi thì nàng tự nhiên muốn níu kéo một chút thời gian bên cạnh cô" Ừ vậy cũng được dù gì cũng trễ cơm tối rồi nên ở lại ăn cũng không sao "- trời tự nhiên được thêm thời gian ở bên cạnh nàng ngu gì không ở lại chứ" Hôm nay có nhiều chuyện quá nên tui chỉ nấu có mấy món đơn giản thôi , miễn cậu không chê là được "" Làm sao mà chê được chứ , người khác nấu cho mình ăn mà mình nói lời không hay về đồ ăn của người ta thì không hay lắm , với người nấu là cô Linh nhà ta đây nấu ngon xuất sắc luôn dù có nấu nước sông đem lên nói là thuốc tiên tui cũng nguyện uống "- cô thành thật mà nói , giờ nàng có nấu ra món gà bóng đêm hay nước sông đem lên uống thì cô nguyên mình ăn với uống hết luôn ấy" Cái miệng dẻo vẹo vậy chắc nhiều cô chết dưới cái miệng này rồi nè "- cô nói thành thật nhưng vào tai nàng thì như rót đường mật vào tai vậy đó " Làm gì có ai chết bao giờ , tôi thề từ trước đến giờ ....."

- cô đưa 3 ngón tay lên trời chuẩn bị thề đọc" Đừng thề , tui biết lòng dạ của mấy người mà "- nàng lấy tay che lấy miệng cô khi cô chuẩn bị thề đọc , dù cô không thề đọc thì nàng vẫn biết tâm tư của cô mà" Thôi đi 2 cô cậu ơi , mình đói bụng thì người khác cũng đói bụng nữa đó , hai người cứ tình chàng ý thiếp vậy chắc nó rồi he"- mén nảy giờ chứng kiến cảnh tượng của hai người mà thấy ngứa mắt ghê , ở đây vẫn còn cẩu độc thân đó sau cứ thích phát cẩu lương vậy Nghe mén nói như vậy thì 2 người đỏ mặt nhìn nhau, rồi cô liếc mắt nhìn mén , còn nàng đã chạy mất hụt từ khi nào không hay" Mén à!!!!!!!!"

- mén giờ như khắc tinh trong chuyện tình của cô với nàng vậy đó cứ hễ muốn nói lời mật ngọt với nhau là con mén cứ thích xen vào" Cậu đừng nhìn con như vậy con không sợ đâu , con làm đúng mà ai đời lại tình tứ trước mặt kẻ độc thân chứ "- mén thấy cô liếc mén thì nó không sợ nữa rồi giờ mén chai lì với ánh mắt của cô rồi" 2 chủ tớ mấy người nhìn nhau đủ chưa đủ thì ra ăn cơm nè "- nàng đi từ trong bếp ra bưng theo một mâm cơm đi ngang cô với mén không khỏi lắc đầu đúng là chủ nào tớ nấy."

Mấy người để tui rinh cho "- cô thấy nàng đang bưng mâm cơm thì cô chạy lại lấy mâm cơm từ tay nàng vào tay mình" Rồi đi từ từ thôi không thì chút nữa khỏi ăn cơm bây giờ "Buổi cơm cứ thế diễn ra vui vẻ , rồi đến lúc cô cũng phải đi về nhà của mình , đứng trước cửa nhà nàng mà cô không nỡ rời xa tí nào , không lẻ giờ coi chuyển đến kế bên nhà nàng cho dễ ta , có thể dễ dàng ngắm nhìn nàng nữa chứ " Bộ không định về hay sao mà cứ đứng trước cổng nhà tui định làm gì"- nàng thấy cô cứ đứng trơ trơ ra trước cổng nhà mình thì nàng nhắc khéo cô , chứ không lẻ cô với nàng cứ nhìn nhau vậy hoài rồi chừng nào đóng cửa đi ngủ" À vậy thôi tui về mấy người ngủ ngon"- cô nói rồi quay lưng về hướng đối diện nàng rồi đi" Nhìn trẻ con thật sự "- nàng thầy cô vừa đi vừa cong lưng giống như đứa trẻ mà không được món nó thích là sẽ chừng bộ mặt đó ra liền" À quên!!!!!!!"

" Này Linh, tôi có quà trên Gia Định về cho em nè "- cô sực nhớ ra gì đó thì quay đầu lại chạy một phát lại nhà cô " Cô cho tui kẹo làm gì "- nàng thấy cô đi cũng xa rồi định đóng cửa thì thấy cô chạy hớt hãi lại tưởng cô quên gì không đó.

Ai ngờ cho nàng kẹo chứ" Ngon lắm đó , tui tự mình lựa đó "- khi cô ở trên Gia Định thì muốn kiếm món quà nào để tặng cô thì hên sao khiến cô mến được kẹo này nên đã thích nên mua nguyên bọc lớn , hôm nay cô đem theo vài cục cho nàng thử nếu nàng thích thì mai đem hết qua tặng nàng luôn " Mấy người ăn thử đi "- cô hối thúc nàng , cô cứ nhìn chằm chằm vào nàng đến khi nào mà nàng bỏ viên kẹo vào miệng thì tôi" Ngon lắm , tui thích kẹo này lắm , cảm ơn cậu nhà"- kẹo này đúng kiểu ngọt thanh thanh , ăn vào như muốn hoà tan trong miệng , ăn là muốn ăn thêm cũng nữa hoài vậy đó" Em Linh thích là được "
 
Mình Ơi ! Tôi Thương Mình
Hun


Thời gian giờ trôi nhanh như một cơn gió vậy đó mới đây chuẩn bị đến ngày cưới của cô rồi " Haizz thời gian trôi qua nhanh thật "- cô dựa vào cột nhà mà than" Cậu Nam nhà mình làm gì mà buồn hiu vậy , tương tư cô nào à "- nàng đi từ phía sau cô đi tới" Làm gì có tương tư cô nào , có một mình cô Linh thôi đã mệt lắm rồi "- cô bĩu môi nhìn nàng" Quỷ sức , cái miếng càng ngày càng dẻo nhà , ai mà chịu cho được "- nàng lấy tay nhéo má cô , cái má này nàng nhéo càng ngày càng mát tay à" Đau .....

Đau mấy người có thương yêu gì tui đâu "- cô hờn dỗi muốn hất tay nàng ra , mà cô muốn hất thì nàng càng nhéo mạnh hơn" Hử , muốn hất hả tui nhéo cho mấy người chết"- nàng nói thì lực tay nàng càng mạnh hơn" Thôi bây ơi , bây tha cho nó đi nhìn nó tao thấy thương quá trời "- má nàng đi từ nhà trong ra thấy cô bị nàng ức hiếp thì lên tiếng khuyên" Đúng rồi đó cô nhìn thấy con hiền lành nên lúc nào cũng muốn ăn hiếp cho con hết đó, cô xử cho con đi "- cô mắt sáng ngời khi thấy má nàng xuất hiện , đúng là cứu tinh đời còn" Hứ , coi như mấy người lợi hại "- nàng thả tay lườm cô khiến cô co rút đi trong một góc" Tiền đồ cậu không sáng lạn lắm he "- mén nhìn cô mà nói , kiểu này chắc mai mốt cô đưa nàng lên đầu ngồi luôn quá" Kệ cậu giờ có đưa lên đầu cậu để đó , cậu cũng không ý kiến được đâu còn , yêu vào mệt lắm "- cô thấy mén đang đào đào cái gì đó mà cũng ráng khịa cô một cái mới chịu" Hứ con còn nhỏ lắm , yêu chi cho mệt "" Hứ để cậu coi "- cô làm động tác đưa hai tay lên mắt nhìn mén nói" Này nói lẩm nhẩm gì đó "- nàng vừa bị má răng dạy nàng đừng ăn hiếp cô nữa thì quay qua thấy cô nói lảm nhảm gì đó thì thấy bực" Ai dám lẩm nhẩm gì về mấy người đâu , tui chỉ trách thân thôi sao mà lại yêu mấy người chi giờ cho mệt nè "- cô thấy tự nhiên nàng để ý đến mình thì giựt mình" Ừ không yêu thì thôi để thằng khác yêu "- nàng nhún vai rồi giả bộ xoay người rời đi" Ai ....

Ai cho thằng nào dám yêu mấy người, tui móc mắt chặt tay mấy người đó hết "- cô nghe nàng nói sẽ để người khác yêu thì cô nỗi cơn ghen lên" Chời chời chưa là gì của nhau mà làm gì dữ tợn vậy , muốn móc mắt người khác rồi "- nàng mắc cười khi cô đòi móc mắt người khác" Ừ đúng rồi chưa làm gì của nhau mà "- cô buồn hiu khi nghe nàng nói như vậy" bộ có chuyện gì khó nói à "- nàng thấy cô tự nhiên nảy còn cười cười sao giờ lại mặt bí xị thì nàng lại nhắm chặt tay cô" Không có chuyện gì đâu , chỉ cần mấy người ở bên tui là tui ổn hết à "- cô ráng nặng nụ cười ra rồi nắm chặt lấy tay nàng" Nhìn mặt mấy người giả bộ cười nó thấy ghê lắm đó , đừng cố gồng nữa , có gì nói tui nghe"- nàng vén tóc cô rồi nói" Không , không có chuyện gì thiệt "- cô lấy tay kéo nàng tới ôm chặt vào lòng" Chỉ cần mấy người ở bên tui là được "- cô ôm nàng chặt hơn kìm nén nước mắt cuốn vào trongGiờ nàng không biết nói gì nữa cô không muốn nói thì nàng không muốn hỏi nữa chỉ mặc kệ cô ôm chặt mình vào lòng thôi---------------------------------------------------------
" Con hôm nay về sớm vậy "- má cô khi thấy cô hôm nay về sớm thì hơi bất ngờ vì trước giờ cô có bao giờ về sớm vậy bao giờ đâu" Dạ dù gì mai cũng đám cưới rồi nên tranh thủ về sớm xíu "- cô mệt mỏi đi vào trong nhà" Con mình cuối cùng cũng chịu trưởng thành rồi nhỉ "- bà vuốt tóc cô mà hài lòng" Dạ thôi con về phòng nghỉ ngơi một lát "" Ừ vào nghĩ ngơi đi con, mai tía với ông con sẽ cùng đoàn rước dâu đi về đây luôn "- bà thấy cô muốn nghĩ ngơi thì không cản làm gì" Dạ con biết rồi con xin phép vào trước "" Ừ con vào đi "Cô đi vào phòng mà thấy bản thân mình thật vô dụng mà không thể làm gì cho nàng cả , với một thân phận cũng không thể chính thống nữa" Cậu con vào được không cậu "- mén gõ cửa phòng cô" Em có chuyện gì à "- cô ngước mặt ra khỏi gối nhìn mén" Bộ cậu tính để chuyện này vậy hoài hả , không làm gì được sao "- mén thấy thương cô quá chừng yêu một người mà không thể nói với người ta mà còn phải cưới một người mà mình không hề yêu nữa chứ , với cô còn có một bí mật vô cùng lớn nữa" Cậu thì làm được gì hả em , ông cô đang vui mừng sắp xếp vậy rồi , cậu cản không được nữa rồi "- cô nhìn mén mà nói , cô cũng muốn làm lắm chứ mà ông cô đã ra chiếu chỉ rồi , chuyện của cô với nàng ông sẽ tán thành sau"Bộ cậu định để cô Linh thiệt thòi vậy à "- mén nhìn bộ dàng hiện tại của cô mà tức thay nàng á người gì đâu nhìn nó nhu nhược " Thôi em đi ra ngoài đi , cậu mệt rồi cậu muốn nghĩ ngơi "- cô xua tay muốn đuổI mén đi " Mai mốt cậu sẽ hối hận cho coi" - mén nói rồi đẩy cửa bước ra không quay đầu lại " Người đâu hèn nhát vậy chứ "- mén bực tức , uổng cho nàng thương cô đến vậy mà cô lại không một lời nói rõ ràng cho nàng " Này em đợi cậu xíu coi đi làm gì mà nhanh vậy"- cô nói với theo mén , người gì đâu chân đâu dài lắm đâu mà sao đi nhanh dữ vậy khiến cô đuổi theo muốn mệt nghỉ luôn" Cậu đi theo con làm gì , sao không ở trong phòng ngủ quắc luôn đi "- mén thấy cô đang đuổi theo mình thì nó đi chậm lại từ từ đợi cô" Cái gì cũng từ từ chứ , bây làm như cậu là siêu nhân vậy đó muốn gì là có liền "- cô đuổi kịp mén thì lên tiếng , cái gì cũng phải cho cô thời gian suy nghĩ chứ" Siêu nhân là gì cậu ?"

- mén nghe một từ mới từ cô thì nhìn cô mãi " À dạo này cậu hay bị ông hành bà dựa dữ lắm nên hay nói bậy bạ đó mà em đừng qua tâm"- cô hớt người ra khi nảy lỡ nói mấy từ hiện đại cho mén nghe" Gì ghê vậy cậu , nam mô "- mén khi nghe cô nói thì mén nổi hết da gà lên gì mà nghe ghê quá vậy" Haha thôi đi lẹ lẹ , không thôi hết chuyến bây giờ "- giờ đến lượt cô hối mén nó đi nhanh lên" Hứ hồi nảy trong phòng thì lì lì giờ thì hớt ha hớt hải sợ ai dựt cô linh của cô vậy đó"- mén nhìn cô khinh bỉ sao hồi nảy không ở bên nhà nàng luôn đi về chi rồi phải quay lại--------------------------------------------------" Ủa 2 người làm gì ở đây vậy , không phải hồi nảy đi về rồi à "- nàng thắc mắc nảy tự nhiên ôm xong đòi về giờ lại có mặc ở đây " Không phải con muốn ở đây đâu , mà có người muốn lại đây đó "- mén nó liếc liếc nhìn cô " Linh à tui nói chuyện mấy người một chút được không "- cô ngước lên nhìn nàng" Nói chuyện thì có gì đâu , nhìn mặt trụ ụ vậy "Cô với nàng cũng nhau nắm tay dắt ra ven sông ngồi tâm sự , mà ai có ngờ đâu là lúc trước cũng tại chỗ này tỏ tình với nàng , và giờ cũng chuẩn bị nói chuyện quan trọng với nàng tại đây" Này mấy người biết tui thương mấy người mà phải không "- cô nắm tay nàng mà nói" Ngày nào mấy người mà không nói "- nàng mắc cười nhìn cô , không phải ngày nào cũng nói yêu mình rồi thương mình
Sao hôm nay tự nhiên lại hỏi như vậy" Vậy mấy người có thương tôi không "- cô nhìn sâu vào trong ánh mắt nàng" Mấy người hỏi gì kì vậy , nhìn là biết rồi chứ "- nàng mắc cỡ muốn chết tự nhiên muốn mình nói yêu cô làm sao mà nói được , người ta là con gái mà" Thì có thì mấy người cứ nói đại đi có gì đâu mắc cỡ "- cô càng siết chặt tay nàng hơnNàng bất lực nhìn cô , không thấy nàng cho nắm tay rồi muốn ôm lúc nào là ôm , chứ không thương làm sao mà cho làm mấy thứ đó dễ dàng được" Ừ tui cũng thương mấy người như cách mấy người thương tui vậy đó "- nàng nhìn thẳng vào đôi mắt trong veo của cô như muốn chìm đắm trong đó , trước giờ không biết có ai khen cô có đôi mắt đẹp chưa chứng mỗi lần nàng nhìn vào đôi mắt của cô như muốn chìm đắm vào đôi mắt ấy" Vậy thì mấy người ráng đợi tui thêm một thời gian nữa thôi , tui ráng giải quyết chuyện gia đình mình xong rồi tui sẽ cưới mấy người nhà "- cô nghe nàng nói thích mình thì vui lắm" Tui đợi mấy người mà " - nàng nhìn thẳng vào đôi mắt của cô , còn cô thì cũng đang nắm chặt lấy tay nàngKhông khí giữa 2 người bắt đầu có sự thay đổi lạ có một lạ thường khiến cho 2 người như cục nam châm 2 cực khác nhau muốn hút lấy nhau" Á hun rồi hun rồi kìa "- mén rít lên trời ơi 2 cô nhà mình đang hun nhau kìa" Bé bé cái miệng lại thôi , đi rình mà hét lớn Chi vậy để cho 2 đứa nó biết là không hay đâu "- ông hoàng cũng đang hé mắt lên nhìn cô với nàng" 2 cái người này không biết ngại hay sao mà còn đi rình người ta " - bà hoàng vội lấy tay che 2 má đang đỏ lên của mình khi mới vừa chứng kiến cô với nàng hun nhau" Bà cũng đi rình nói chi ai "- ông hoàng chép miệng thích mà ngại chi không biết
 
Mình Ơi ! Tôi Thương Mình
Đám cưới


Hôm nay nhà cô người ra người vào tấp nấp chuẩn bị những thứ chuẩn bị cho đám cưới của cô gần như không thấy mặt trời , chỉ lo cắm mặt để kịp giờ làm đám cưới , rạp đang chuẩn bị gần như xong xuôi hết cả rồi chỉ đợi đòn xe của nhà An xuống làm lễ là xong" Lẹ lẹ cái tay , đừng có làm hỏng hóng cái gì đó nghe chưa "- bà nội cô đứng ra làm người chủ trì nhà cửa khi ông cô vắng nhà Cô đang trong phòng chỉnh trang lại tóc tai gọn rành , cô hôm nay mặc một bộ áo dài đỏ trên đầu đội thêm cái khăn quấn lên trên đầu , cô nhìn bản thân mình trong giương mà bật cười một cái , hôm nay mình là chú rễ như cô dâu lại không phải nàng" Cha, nhìn chú rễ nhà ai mà đẹp dữ thần "- bà nội cô khi sắp xếp xong xuôi cho mấy người làm thì đi vào phòng coi cô chuẩn bị đến đầu rồi" Cháu Của bà mà đẹp là đúng rồi "- cô đang chỉnh quần áo lại ngăn nắp thì nghe tiếng bà nội mình nên cô quay lại" Lớn rồi biết nịnh nọt rồi đó đa"- bà bị cô chọc cười thì cũng mỉm cười đi đến giúp cô chỉnh quần áo" Cái này mặc vậy mới đúng nè , bà mà không vô chắc chút nữa bây ra ngoài làm lễ bị người ta cười cho"" Đúng chỉ có bà là tốt nhất thôi"- cô khi biết mình mặc sai thì mắc cỡ muốn chết

" Rồi xong rồi đó , đi ra chuẩn bị lẹ lẹ đi , chắc chút nữa đàn gái đến đó "- bà chỉnh sửa cho cô xong thì liền kéo cô ra ngoài cửa đợi xe nhà gái đếnCô đi ra đến giang nhà trên thì đã thấy các má của mình đang chờ sẵn ở đó rồi , mặt ai cũng vui vẻ hết , chỉ có mình má 2 là mặt mài trù ụ nhìn thấy ghét dù gì đám cười thì cũng gáng nở một nụ cười đi chứ" Này con hai, đám cười mà con làm gì trù ụ như nhà có đám vậy "- bà nội đi ngang cô nên khi đi tới chỗ mấy má thì bà cũng thấy được biểu cảm của bà má hai nên bà không hài lòng cho lắm."

Dạ con xin lỗi má , tại con hôm nay hơi đau bụng nên nó có hơi khó chịu một chút , mong má thông cảm "- bà má 2 tức giận liếc nhìn cô rồi mới nói với bà nội" Không khoẻ thì đi vô nhà trong nghỉ ngơi đừng có đưa cái mặt đưa đám đó ra đây "- hôm nay đám cưới của cô nên bà đang vui à mà bà má 2 cứ thích làm không khí nhà nó xuống mới chịu à , bà làm gì mà không biết tâm địa của bà má 2 này chỉ là bà không muốn nói thôi , bà đang đợi thời cơ thích hợp làm một cuộc khiến cho bà má 2 thu liễm lạiBà má 2 khi bị bà nội chửi thì tức chớ nhưng không làm được gì nên đành phải quay về phòng trong ấm ức " Đúng là tức chết đi được , biết vậy lúc trước cưới cho thằng 2 một đứa con vợ rồi đẻ đại một đứa cháu là được rồi , giờ lại để má con nhà nó hớt tay trên , lỡ mà con nhỏ đó nó để cháu trai nữa thì cái gia tài này mình hưởng được bao nhiêu chứ "- bà má 2 tức điếc người đập tay xuống bàn nhìn ra ngoài cửa bằng một cặp mắt câm thùNghe tiếng xe hơi đang từ từ lớn dần thì cả nhà cô cũng đi ra trước cửa đợi , những chiếc xe lần lượt được xuất hiện trước nhà khiến người qua đường cứ phải liếc mắt nhìn đúng là đám nhà ông địa chủ nhà họ phạm nó hoành tráng vô cùng.Mở của đầu tiên xuống xe là tía cô và ông cô nhìn 2 người lúc nào nở một nụ cười tươi tắn khiến ai cũng tưởng là đám cưới tía cô không đó , sau đó thì xe nhà gái từng người từng người xuất xe , rồi tời khi cô dâu xuất hiện thì ai cũng ngỡ ngàng vì cô dâu đẹp xuất sắc , dù từ người đẹp nói về cô dâu không còn đúng nữa , nên dùng từ đại mỹ nhân mới đúngCả nhà cô đứng trước cửa đợi sẳn khi thấy nhà gái đã từng người đi xuống thì cũng vui vẻ bắt tay từng người chào hỏi mời vào nhà làm lễ sợ trễ giờ lànhCô đưa tay nắm lấy tay An bước vào trong nhà thì những hóng chuyện thì mới biết hôm nay cậu ba nhà họ phạm cưới , nhìn cô dâu chú rễ ai cũng khen đúng là trời sinh một cặp cô dâu đẹp chú rễ không kém và còn nhà giàu nữa xứng đôi vừa lứa Sau khi ông cô với ông An lên nói vài câu để khai lễ , cô với An hôm nay cả 2 đều mặc áo dài đỏ và trên người Thì lấp đầy bởi vòng vàng mà hồi đám hỏi nhà cô đem qua , cô với An cùng nhau vái lạy gia tiên và cùng nhau kính rượu cả 2 bên gia đình xong hết thì đến lúc chụp hình cưới , mọi người dòng họ hai bên đều lần lượt cùng chụp hình chung với cô dâu chú rễ cũng tầm gần 1h mới xongLàm vài lễ nghi thức xong xuôi thì An được đưa vào trong buồng còn cô thì phải đi tiếp rượu từng bàn , mà bàn nào cũng tay to mặt lớn của vùng này còn thêm mấy tên quan pháp đều có mặt ở đây cô tiếp muốn say sẫm mặt mày , cô tiếp đến một bàn thì" Nam sao con ở đây "- ông hoàng lên tiếng hôm nay ông được tía cô mời đến ăn đám con mình , mà ông đâu ngờ con của tía cô là cô đâu" Ủa ông Hoàng này kì ghê nơi làm gì đi ăn cười người ta mà không biết là ai sao "- một vị quan khách rồi cùng bán nói" Đúng rồi đó bộ ông không biết đây là cậu ba Nam con của Ông Thành địa chủ sao "- quan khách thứ 2 lên tiếng" Haha đúng là tôi không biết thật, tui sai sót quá "- ông hoàng nhìn cô như muốn ăn tươi nuốt sống cô , đúng là lúc trước nhìn Cô thì thấy khá giống một ai đó , ai mà ngờ giờ đây là con trai của bạn mình cơ chứ" Nam đây ta giới thiệu với con đây Là thầy Hoàng dạy chữ nho hay nhất tỉnh ta đấy con , mau lại chào hỏi đi "- tía cô cũng đang tiếp khách thì tiếp đến bàn cô đứng thì thấy được người bạn cũ của mình thì lên tiếng giới thiệu" Khỏi cần chào , tui đây không dám nhận "- mắt ông hoàng cứ nhìn thẳng vào cô , ông đúng là có mắt như mù , để cô có cơ hội ve vãn con mình và ông còn ủng hộ nữa chứ" Cái ông này , nay đám cưới con tui mà , ông nhận đại ly rượu của nó cho vui "- tía cô thấy không khí giữa cô với bạn mình nhìn như có vấn đề như hiện tại đang làm tiệc nên tía cô không định hỏi chờ sau khi có dịp ông sẽ hỏi" Con kính thầy một ly ạ "- cô cúi đầu xuống không dám nhìn thẳng vào ông hoàng " Được ta nhận "- ông hoàng cụp lấy ly cô rồi uống cái ực " Thôi tui về "- ông hoàng khi uống xong thì đứng lên đi về" Này mới đám có chút xíu à làm gì mà về vội thế ở đây tui có vài loại rượu quý à định uống cùng ông đây "- tía cô khi thấy bạn mình định về thì níu lại ,quái lạ trước giờ đám nào thì ông hoàng cũng ở lại đến cuối cùng để uống hết rượu thì ông mới về làm gì hôm nay chưa uống được vài ly là muốn về rồi" Cảm ơn ông đã khách khí , nhưng hôm nay tui không có tâm trạng để uống , đợi khi khác đi "- ông hoàng lướt qua tía cô thì dừng lại kế bên cô" Từ nay trở đi cậu đừng hòng xuất hiện trước mặt con gái tôi, tôi sẽ không chấp nhận con người như cậu đâu "- nói rồi ông đi ra khỏi buổi tiệc mặc kệ nhưng lời níu kéo ngoài sao" Hôm nay tự nhiên ông này lạ dữ , mà thôi kệ đi mất một người cũng không khiến cuộc vui giảm đi đâu ,mọi người cũng nâng ly "- tía cô là người đầu tiên phản ứng lại để hoà khí lại không khí vui tươi cho buổi tiệc" Nam làm gì đứng đực ra vậy còn đi tiếp rượu tiếp đi chứ "- tía cô thấy từ khi ông hoàng đi thì cô đứng như chết trân ở đó thì lên tiếng nhắc nhở còn biết bao nhiêu khách ở đó Nghe tía cô nói thì cô mới sực người tỉnh , cô tiếp tục đi từng bàn tiếp rượu nhưng cô không còn uống rượu mà tía cô đưa cho cô nữa mà cô đi từng bàn lấy rượu ở bàn đó uống ừ ực , cô không biết thì uống bao nhiêu nữa giờ cô chỉ muốn cho thứ cay nồng đó giết chết cô thôi cô cứ uống đến khi nào không chịu nỗi thì cô ngã tại chỗ , giờ cô bất tỉnh nhân sự rồi cô cũng không biết làm sao mình về được phòng mình nữa
 
Mình Ơi ! Tôi Thương Mình
Bản hợp đồng hôn nhân


Cô gục ngã là vào chiều chiều hôm qua nhưng khi cô mở mắt ra là buổi tối rồi , nảy giờ cô tỉnh dậy cũng khá lâu rồi nhưng cô chỉ muốn nằm trên giường để cho những cơn đau đầu dày vò mình
Cô nhìn khắp căn đều mang sắc đỏ may mắn vui tươi thì cô lại chăng vui tươi nỗi , chắc có lẽ giờ nàng đã biết rồi , cô không biết nàng có hận mình vì mình lừa dối nàng không nữa , cô cứ mãi mê suy nghĩ thì cánh cửa phòng tự nhiên mở ra" Dạy rồi à "- An bước vào phòng thì nhìn cái con người trên giường kia coi đã tỉnh hay chưa thấy cô đang tỉnh rồi thì An hơi yên tâm một chút" Này có đói không tôi kêu người đem đồ ăn vào "- An đi đến gần giường của cô mà hỏi" Này có người hỏi thì cũng nên lịch sự trả lời đi chứ , tôi nhớ cậu đâu bị câm đâu "- An thấy bực mình vì bị cô bơ , người ta có ý quan tâm thì cũng nên trả lời một cái đi chứ " Tui không đói cô đừng nói nữa "- nảy giờ cô mới liếc từ trần nhà xuống nhìn về phía An giờ An không còn mặt bộ đồ áo dài khi đám cười nữa mà đã thay vào một bộ bà ba trắng , đúng là An kiểu lụa đẹp vì người cái gì dù xấu như khi khoác lên người An đều sẽ đẹp cả kể cả bộ áo bà ba đang mặc điều toát lên vẻ đẹp kiêu sa băng lãnh vừa gần vừa xa không thể nào với tới được" Bộ cậu là quỷ hay sao mà ngủ nguyên một ngày mà không thấy đói "- An lên tiếng chiều hôm qua cô được 2 người đầy tớ rinh vô phòng trong tình trạng bất tỉnh nhân sự khiến cho An phải tự tay mình rinh cô vô tận giường Mà cái nết của cô khi xỉn nó ngộ lắm chân tay cứ tứ lung tung lên hết khiến An muốn ngủ cũng không được nên An phải thức nguyên đêm , mới vừa sáng sớm thấy cô không còn nháo nữa thì An cũng có thể chợp mắt một cái nhưng chưa được bao lâu thì có người kêu An đi ra mắt mọi người, An định kêu cô theo nhưng làm mọi cách như cũng không lay được cái xác của cô dậy nên An bất lực phải đi ra mắt một mình , An vừa đi ra mắt với sắp xếp xong xuôi công việc của Mợ Ba cần phải làm thì định quay lại phòng coi cái cô sống chết ra sao" CÁI GÌ !!!!!!"

- cô giựt mình muốn tỉnh cả rượu không trời mới tối sao làm gì mà hết nguyên ngày được" Cậu làm gì mà hét lên chi vậy "- An lấy 2 tay bịt lỗ tai lại " Cô nói cho tui biết tôi ngủ bao lâu rồi "- cô đi xuống giường xém nữa muốn té nhưng vẫn gáng lết lại cho An đang đứng" Cậu cái gì cũng từ từ làm gì má gấp gáp quá vậy , nảy đi xém tét luôn kìa "- An níu mài nhìn cô " Nói!!!!!

Tui ngủ bao lâu rồi "- cô vịnh thẳng vào 2 vai của An để làm điểm tựa cho mình" Thì cậu ngủ từ chiều đến tối hôm nay thôi , có thể nói cậu ngủ nguyên một ngày rồi đó"" Mà cậu có thể bỏ tay ra khỏi vai tôi không ,cậu đang làm tôi đau đó "- An cố gắng gạt 2 cánh tay đang ở trên vai mình ra " À , Xin lỗi "- cô thấy An yêu cầu mình buông tay ra thì cô buông tay ra định đi lại bàn uống nước như chân thì cứ đi loạng choạng" Này cẩn thận xíu đi chứ "- An thấy cô đi cứ chân này đá chân kia với xém té thì liền đứng lên ôm lấy eo cô để cho cô đứng vững" Mà thôi cậu rồi xuống đây đi, tôi kêu người nấu canh giải rượu cho cậu "- An đi ra ngoài cửa thì không thấy ai gần đó chỉ thấy một đứa con gái đang ngồi trên bậc thềm trước phòng mình thôi" Này em đi nấu cho cô à không cho mợ một chén canh giải rượu cho cậu đi , cậu em vẫn còn chưa tỉnh táo lắm "- An đi lại kêu cái con người đang ngồi viết chữ trên đất , nhìn chắc còn nhỏ hơn mình nên An kêu đi nấu canh" Dạ con đi nấu liền cho mợ "- người con gái đó không ai khác là mén , mén ngồi đây cũng được một thời gian ngắn rồi , mén đang đợi cô " À ....

Quên chút nữa em sẳn đem cơm lên luôn nha chắc cậu em ngủ nguyên một ngày rồi hẵng đã đói "- An nhẹ nhàng nói với mén xong rồi cũng cất bước quay lại phòngMén nghe An dặn dò thì cũng đi làm liền , dù mợ ba nhìn thì nhu hoà , điềm đạm nhưng mà mén vẫn cẩn thận còn hơn không nhìn như không phải hiền thì sao , đây cũng lần đầu tiên mén nó mới gặp được mợ ba nhà này màĐược một lúc thì mén cũng nhẹ nhàng gõ cửa phòng cô , giờ thì đâu giống ngày xưa muốn xông vào lúc nào thì xông đâu , giờ dù gì cũng có thêm một người ở cùng với cô rồi nên không thể tự ý nữa" Em vào đi"- giọng An nhẹ nhàng vang lên Mén đi vô phòng thì thấy cô đang gục mặt xuống bàn còn Mợ ba thì đang ngồi ở bàn học của cậu đang ghi ghi chép chép gì đó
" Em để đó rồi đi ra ngoài đi ,có gì chút nữa mợ đút cậu uống cho"- An không ngước lên nhìn mén mà vẫn tận trung trên giấy tờ của mình" Dạ vậy em xin lui"- mén nhìn cô một cái rồi mới rời khỏi phòng " Này ráng uống hết chén thuốc này đi , tôi có chuyện muốn nói với mấy người "- An khi thấy mén đi rồi thì cũng không còn chú ý trên giấy tờ nữa mà chậm rãi đi đến trước mặt cô" Hay đợi tôi đút thiệt cậu mới chịu uống "- An thấy cô vẫn không đếm xỉa đến mình thì tức giận đây là lần đầu tiên cô bị người khác bơ như vậy mà không chỉ một mà tận 2 lần trong một ngày từ trước đến giờ chỉ Có An bơ người ta chứ chưa ai bơ An bao giờ" Không cần tui tự uống được "- cô ngồi thẳng lưng lên cầm lấy chén giải rượu uống một phát một hết chơn " Khục .....khục "- cô ho sặc" Từ từ thôi cậu gấp gáp chi giờ sặc rồi đó thấy chưa "- An đi lại vô lưng cô cho đến khi nào mà tiếng ho nó nhỏ dần thì An mới đi lại bàn cầm một tờ giấy đi đến trước mặt cô" Đọc đi , có cái gì bất bình thì nói"- nói rồi An ngồi xuống đối diện cô" Giấy gì đây "- tự nhiên An đưa cô một tờ giấy kêu cô phải đọc" Kêu đọc thì đọc đi , đừng hỏi nhiều "" Bản hợp đồng Hôn Nhân "- cô đọc 5 chữ cái đầu tiên xong thì ngước nhìn An" Ừ , đọc tiếp đi "- An vẫn thản nhiên không quan tâm đến ánh mắt của côBản hợp đồng hôm nhân này không dài cũng không ngắn như cũng có vài điều khoản như là khi ở trước mặt người nhà thì có thể tình chàng ý thiếp còn ở sau thì việc ai ấy làm , không xen vào việc làm của người khác , không quan tâm đời xong bình thường của đối phương và đặc biệt hơn là không được động chạm cơ thể của nhau" Bản hợp đồng này là sao "- cô đọc hết điều kiện trong bản hợp đồng thì thấy cũng được, cô thấy tốt đó chứ không bị gò bó gì" Tôi không yêu cậu và cậu cũng không có thương tôi nên tôi lập ra bản hợp đồng này để cho chúng ta thoải mái về sau này"- An nhìn thẳng vào mắt cô" Nếu cậu thấy không vấn đề gì thì mình kí đi "- An cầm lấy tờ giấy kì vào một bên rồi đưa lại cho cô" Vậy là quá được rồi đấy chứ "- cô cầm lấy tờ giấy kí không cần nghĩ ngơi" Ngày mai tôi sẽ thay cái ghế lười của cậu thành một cái ghế lớn y chang cái giường cho cậu ngủ thoả thích "- An thấy cô đã kí rồi thì cũng vội lấy tờ giấy giấu đi , hạn chế để người khác tìm ra thì tốt."

Cô đúng là chu toàn đó tui cũng định bàn với cô về chuyện chia chỗ ngủ , ai ngờ cô cũng làm xong rồi khiến tôi bái phục "- cô không ngờ An là một người chu toàn vậy " Quá khen quá khen, không biết giờ ăn cơm được chưa "- An kêu cô ăn cơm , cô thì từ chiếu hôm qua không ăn thì An cũng từ sáng đến giờ cũng chưa được ăn gì cả nên hiện tại rất đói."

Ăn ăn chứ , đói quá trời "
 
Back
Top