- Tham gia
- 7/9/25
- Bài viết
- 634,049
- Điểm cảm xúc
- 0
- Điểm
- 36
Mình Ơi ! Tôi Thương Mình
lần đầu gặp mặt
lần đầu gặp mặt
Một chiếc xe hơi đang chạy từ từ lại đây ánh đèn xe chiếu thẳng mắt khiến cô phải lấy tay che lại , một lúc lâu sau thì sẽ cũng dừng lại trước cổng , người bước xuống đầu tiên là sốp phơ chạy đi mở cửa bên trái ra thì xuất hiện một người đàn ông trạc tuổi ngũ tuần khi ông bước xuống xe mặc bộ áo vest hiện đại hình ảnh vô cùng lịch lãm oai phong nhưng không kém phần lịch sự tao nhã , rồi sốp phơ chạy vòng qua bên trái mở thì một người đàn ông mặc áo dái thời xưa nhưng lại mang cảm giác thanh tao thoát tục nhưng không kém phần uy nghiêm" Dạ thưa lão gia và con/chồng/tía mới vừa về ạ"- đồng loạt mọi người đang đứng đợi lên tiếng" Ừ ta mới về có hơi mệt nên đừng làm gì nó rườm rà quá , thôi vô ăn cơm rồi nghỉ sớm"- Ông nội lên tiếng giọng nói vô cùng quyền lực khiến cho cô cảm thấy mình muốn thở cũng không thở được khi ông đi vào trong nhà thì cô mới dám thở mạnh một tiếng."
Đúng là người giữa giàu và có quyền nói chuyện nó áp lực dữ thần"- cô thấy mọi người đang từ từ đi vào nhà chính thì cô cũng lật đật chạy theo.Một cái bàn ăn hình tròn người ngồi xuống là ông nội rồi đến tía cô , rồi bà cô và từng lượt từng lượt mọi người ngồi xuống mà không biết mọi người ngồi sao mà giờ cô đang ngồi đối diện ông nội của mình."
Nảy lên tiếng một cái thôi còn không muốn thở giờ rồi đối diện sao mà ăn được đây trời"- cô thầm than trong lắm , bữa cơm này nuốt không trôi rồi
Mọi người đang im lặng đợi ông gấp đồ ăn rồi mới động đũa , khi mọi người động đũa không được bao lâu thì."
Nam mặt mài con sao vậy , tía vừa từ thành phố về thăm con vì bị té giờ lại thêm bầm dập mặt mũi là sao vậy nam"- dù lời nói có nghiêm nghị nhưng vẫn chứa đựng sự yêu thương trong đó.
Khi nghe tía cô nói vậy thì ông nội và mọi người trong bàn đều nhìn về phía cô , khiến cô vừa đưa miếng heo vài miệng cũng không ăn được ."
Dạ không có gì đâu tía với ông đừng lo cái này chỉ là xô xát một xíu thôi vài ngày nữa thì hết ấy mà"- cô bỏ miếng heo vậy ra khỏi miệng để trả lời " Con đó không mạnh mẽ khoẻ mạnh còn hay bị bệnh nữa mà lại cứ thích ra ngoài rồi để bị này bị kia , khiến cho tía ngày nào cũng phải lo lắng hết"- tía cô tuy bề ngoài cao to bự con gần giống con gấu nhưng lời nói thì nhẹ nhàng dễ nghe , hèn gì tía tới 4 bà vợ."
Muốn hết lo thì cưới vợ cho nó , để vợ nó chăm nó , ta cũng mới kiếm được một mối cũng môn đăng hộ đối nên ta định tháng tới lên Gia Định sẽ dắt thằng Nam theo dù gì nó cũng đến tuổi lấy vợ rồi"- nảy giờ ông ngồi im coi 2 tía con này nói chuyện rôm rả với nhau thì khiến cả bàn tự nhiên im lặng đến đáng sợ."
Không , không được đâu tía"- tía với má cô là người phản ứng đầu tiên khi ông cô nói chưa được bao lâu" Cái gì không được , 2 đứa bây thấy cái gì không tốt à , nó cũng lớn rồi học hành cũng tới nơi tới chốn , rồi nó hay bệnh thì kiếm một đứa về chăm sóc nó là được rồi chứ mà phản đối cái gì "" Không được đâu tía , với năm sau thằng Nam nó định đi qua pháp học để thành đốc tờ mà tía"- tía cô biết lời ông đã quyết thì khó thay đổi nhưng vẫn cố gắng để lung lay nó vì ông biết cỡ nào đi nữa thì chuyện này không được xảy ra."
Du học thì du học , đó là chuyện của 1 năm sau với cưới vợ với du học có gì liên quan với nhau , thôi không nói nữa lời ta đã quyết thì không thể thay đổi gì."
- ông đập xuống bàn rồi đứng dậy rời đi khiến cho cả bàn rơi vào một khoảng trầm tư vô cùng nặng ."
Nó mà lấy vợ rồi sinh con mà sinh con trai nữa thì thằng con mình còn cái gì , phải nghĩ cách mới được ."
- bà hai khi nghe nói như vậy cũng đã có những suy nghĩ riêng trong đầu cho mình.--------------------------------------------" Á cái quái gì vừa xảy ra vậy hả trời tự nhiên mới vừa về rồi bắt cưới vợ , vợ ở đâu thả ngoài đường đâu mà muốn bắt là bắt trời ạ "- cô ngồi trên giường ôm lấy đầu của mình không tin được những gì mình vừa nghe."
Không ,không thể được mình không thể cưới một người xa lạ được huống hồn chi tim mình vừa mới bị em Linh bên sông cướp mất rồi"- cô đang rất hoảng sợ nhưng khi nghĩ đến người con gái ấy thì trên môi cô nở một nụ cười vô cùng tươi không cần tướiCốc côc cốc ba tiếng rõ cửa vang lên khiến cho cô rời khỏi dòng suy nghĩ của cô về nàng" Ai vậy !!"
- cô nói vọng ra ngoài " Là tía đây mở cửa cho tía đi "- tía cô nhẹ nhàng nói chuyện ,giọng nói thì nhẹ nhàng ôn nhu nhưng ngoài hình thì trái ngược lại khiến cho cô có cảm giác tía cô nếu ở tương lại với tiền bạc như thế nào chắc cũng cỡ tổng tài lạnh lùng nhưng ôn nhu rồi" Dạ con mở liền"- cô chạy vội ra mở cửa cho tía cô , giờ ông không còn mặt một bộ vest lịch lãm như hồi tối nữa mà thay vào đó là một bộ bà ba vải sattang mát mẻ."
Nảy má con định đi chung với tía qua đây nhưng tía đã cản bà ấy lại kêu bà ấy nghĩ ngơi đi dụ này để tía giải quyết "- ông vừa nói vừa đi lại bàn ngót 2 ly nước trà rồi mời cô ngồi đối diện" Ông con trước giờ đã như vậy rồi quyết cái gì là mần cái đó nhưng mà vụ này tía nghĩ là không nên làm theo ý ông của con được nữa rồi "- ông nhìn lấy cô mà xót xa nếu lúc trước ông không kiên quyết một chút thì sẽ không biến cô từ một cô gái trở thành một chàng trai rồi để người ta hãm hại hết lần đến lần khác."
Con cũng nghĩ như vậy vì thân phận của con giờ không được làm điều đó với nếu có đi nữa thì con không yêu người ta chỉ lấy làm khổ cho cho người ta thôi vậy tội lắm"- cô trả lời chắc nịch với tía cô với nếu lúc trước thì cô sẽ chấp nhận nhưng giờ thì trong tim cô đã có nàng rồi nên sẽ không để chuyện này xảy ra."
Chuyện đó để tía tính , tía sẽ ráng thuyết phục ông , con chỉ cần phụ hoạ một xíu là được rồi "- ông đi lại xoa đầu cô , dù gì ông cũng có lỗi với đứa con này nên ông biết mình phải hết sức để bù đắp lại cho đứa con này nó muốn gì ông cũng sẽ chiều ."
Thôi trời cũng khuya rồi , con ngủ đi có gì để mai tía nói với ông"- nói rồi ông bước ra khỏi phòng ."
Không yêu thì lấy về chỉ khổ cho người ta "- ông vừa đi vừa ngẫm nghĩ lại câu nói của cô , ông thật yếu đuối hèn hạ mà.
Thấy tía mình đi được một đoạn thì cô đi ra đóng cửa bước lại chỗ bàn học rồi đọc mấy quyển sách dù gì thì tía cô cũng đã nói thì cô cứ yên tâm thôi.---------------------------------------------Mới vừa sáng sớm gà chưa kịp gáy nữa thì cô đã sửa soạn ngăn nắp đẹp đẽ rồi kêu con mén dậy " Trời ơi cậu ơi cậu mới vừa sáng sớm gà chưa kịp gáy nữa mà câu kêu con dậy gì mà sớm dữ vậy cậu "- cô ráng lay người con mén dậy , khi mén hơi tỉnh người thì thấy cô ở đâu ra xuất hiện trước mặt nó khiến nó phải nhìn ra ngoài trời coi coi nó có ngủ dậy muộn quá không."
Mén dậy thay đồ tắm rửa lẹ lẹ lên đi em có gì không kịp chuyện đò buổi sáng đâu"- cô lấy một bộ đồ đưa mén rồi đẩy nó đi vệ sinh , khi vừa trạm vào bộ đồ thì cô cảm giác vải khô cứng không mền mại gì cả còn mỏng nữa nên cô định sẽ mua cho nó vài bộ mặc ."
Ủa mén sao đồ em mặc nó khô cứng vậy mà mặc được hả em , với cậu biết là mỗi năm là nhà địa chủ này sẽ mai cho mọi người 2 bộ đồ mới mặc mà ,sao không xài đi mặc đồ cũ hoài chi"" Dạ thưa cậu , 2 bộ mới đó con định tết con mới mặc cho nó mới mẻ rồi mặc 2 bộ đó tiếp rồi đợi 2 bộ mới tiếp còn 2 bộ cũ con sẽ vứt nó làm đồ lâu nhà hay là để lại coi có cần vá chỗ nào không để thế vô, con ở đợ mà cậu "Nghe mà cô thấy thương thời này đúng là một bộ đồ mới người ta không muốn mua mà phải đợi tết mới dám mua để mặc cho có đồ mới với người ta mà ở thời hiện đại thích giờ nào thì mua giờ đó không quản thời gian giống như cô nè mỗi khi lãnh lương là sẽ đi mua một vài bộ quần áo khiến cho quần áo nhà cô càng ngày càng nhiều nhầm lúc cô phải bán bớt đi nữa."
Thôi nói nhiều quá à ,mình đi lẹ lẹ thôi em , có gì cậu mua cho em mấy bộ đồ mới mà mặc không tính vào lương em đâu."
- cô nói rồi chạy đi ra ngoài trước, miệng cô nhầm khi hỗn thiệt nhưng tâm cô thiện lắm " Thiệt hả cậu , cảm ơn cậu nhiều nhà"- thấy cô chạy đi mén cũng chạy theo khi nghe câu cô sẽ mua cho nó vài bộ đồ mới khiến nó vui lắm vì nó biết ở đợ ít ai được như vậy lắm nó thật may mắn khi ở đợ cho này mà còn ở đợt cho cậu nữa