Siêu Nhiên 𝙼𝚊𝚔𝚒𝙽𝚘𝚋𝚊 | 𝙸𝚝'𝚜 𝚝𝚒𝚖𝚎 𝚝𝚘 𝚕𝚘𝚟𝚎

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
334497280-256-k841500.jpg

𝙼𝚊𝚔𝚒𝙽𝚘𝚋𝚊 | 𝙸𝚝'𝚜 𝚝𝚒𝚖𝚎 𝚝𝚘 𝚕𝚘𝚟𝚎
Tác giả: handgsy
Thể loại: Siêu nhiên
Trạng thái: Hoàn thành


Giới thiệu truyện:

Maki x Nobara
Warring : viết pỏn rất lỏ okey =))
Nhí nha nhí nhảnh và có teencode.

-"tôi yêu em và ước gì em mãi yêu tôi dù chúng ta có thế nào~!"​
 
𝙼𝚊𝚔𝚒𝙽𝚘𝚋𝚊 | 𝙸𝚝'𝚜 𝚝𝚒𝚖𝚎 𝚝𝚘 𝚕𝚘𝚟𝚎
Chương 1


Một buổi sáng sớm yên bình, các tia nắng chiếu rọi qua những kẽ lá, chiếu thẳng vào gương mặt ngáy ngủ của Nobara qua khung cửa sổ.

Rồi bỗng tiếng

*cốc cốc cốc* vang lên, bên ngoài là những âm thanh ồn ào, nhưng bây giờ chỉ mới là 6 giờ sáng thôi mà!

Nobara nheo mắt nhìn ra cửa, chợt cô nhìn thấy một bóng lưng của ai đó, họ đang ngồi trên chiếc ghế cạnh giường cô, Nobara quay sang nhìn với vẻ khó chịu ra mặt, "Ai đấy?

Ai cho cậu v-vào phòng của tôi?!"

Cô quát lên với vẻ cáu gắt"Hửm?

Trễ giờ rồi đó!

Nếu em mà không dậy luyện tập thì chút nữa em không xong với bọn chị đâu!"

Cái giọng điệu càu nhàu cáu gắt đó xuất phát từ chị Maki, một học sinh năm hai, Nobara quay sang đã thấy chị ấy nheo mày trách mắng, bỗng cô xìu mặt xuống chỉ biết cúi mặt, đáp gọn hai-ba chữ "e-em biết rồi" rồi cô lúi khúi đi xuống giường.

Nhưng thật quái lạ, tại sao lúc đó, Nobara Kugisaki không tức giận hay bực bội với Maki chứ?

Chẳng phải lúc nào Nobara cũng hay nổi nóng sao?

Có lẽ lần này, bằng một cách nào đó, sự tức giận của nàng đã bị vẻ đẹp của Maki-san kiềm hãm lại."

Đi ra trước đây, tôi cho em đúng 2 phút"Nói rồi, cô ấy rời khỏi phòng, bỏ lại Nobara với vẻ mặt ỉu xìu, chán ghét.15 phút trôi quaMọi người dần mất kiên nhẫn với sự chậm chạp này của Nobara, không ngoài dự đoán, âm thanh cáu nhàu đầu tiên"Thay có bộ đồ cũng lâu, đám năm nhất đúng là vô tích sự"Cũng từ Maki mà ra."

Vậy thì chị vào mà lôi cô ấy ra đi, chúng em không liên can"Megumi tỏ vẻ mệt mỏi đáp lại lời của đàn chị"Shake..Shake" Toge cũng đồng tình"Tôi thấy chán rồi đó"Nói rồi Maki đạp văng cửa, kịp lúc đó Nobara bước ra"Ôi trời, chỉ là tập luyện thôi, không cần phải thế" Panda nói"Kệ em ấy đi, thời nay là thế mà, ugh"Sao lúc này, người bênh nàng ấy lại là Maki chứ?

Họ mang trong mình khả năng gì mà khi gặp nhau, sự nóng giận luôn được đổi sang thành cảm giác nhẹ nhàng, thân mật."

Oaaa, đủ người rồi, đi thôi""Im đi"

"Ai mượn cậu ra lệnh"*bốp bốp* hai cú đấm lần lượt gián lên đầu Itadori, không ngờ họ lại hợp nhau đến thế, từng động tác, lời nói cho thấy họ thực sự là bù trừ cho nhau!"

Mà..chị là-"

"Maki!"

"Maki Zen'in" Megumi thanh minh"Đừng có thêm cái họ ấy vào"Các buổi tập luyện diễn ra luân phiên, nhưng có lẽ, những trận chiến đồng đội luôn dành cho Maki và Nobara chăng?"

Yae!

Thắng rồi"

"Giỏi đấy" Cả hai đập tay với nhau tỏ ra tự hào.Cứ thế họ thân thiết với nhau hơn, mỗi ngày người luôn ngồi đợi nàng Kugisaki thức giậy chỉ có thể là Maki Zenin.

Trước ánh mắt mệt mỏi của Kugisaki mỗi sáng là bóng lưng đó, không thì là gương mặt, nụ cười, có khi, lại là một cái ôm ấm ápHọ dành cho nhau sự ưu tiên đặc biệt, sự tôn trọng, yêu mến trong từng lời ngọt ngào dành cho nhau.Thứ tình cảm này đâu thực sự là bạn, họ thường dành nhiều thời gian riêng cho nhau, chỉ họ và đối phương.Từ cử chỉ đến hành động họ dành cho nhau luôn nhẹ nhàng, trong đó có một sự nuôn chiều, tuy không rõ rệt nhưng điều đó cho thấy, có lẽ ngoại lệ của Nobara là Maki và ngược lại?Bỗng vào một ngày

14:50

"Này!

Maki!

Cậu có ổn không vậy?"

"H-huh?

Mình ổn mà""Không đâu, cậu dạo gần đây cứ mơ mơ màng màng kiểu gì í""Sake sake""Chẳng qua là dạo đây, tớ thấy Nobara ít kím tớ hơn, bọn tớ cũng ít đi chung.

Dạo này em ấy ham ra ngoài phố chơi lắm!"

"Lại Nobara, sao cậu với em ấy thân thiết thế?"

"Agh!

Sao đâu mà""Vậy..Nobara đâu?"

"Ai biết!

Chắc là ẻm đang bận đi mua mấy bộ đồ sặc sỡ rồi"

"Thiệt tình" Maki bĩu môi"hm.." /dáo dát nhìn xung quanh/

"A..h.., A!

Maki-San" Nobara vừa nói vừa lao đến chỗ Maki"...h-huh?

Em đến đây làm gì?"

"Đây!

Em đã chọn rất kĩ mới được chiếc hoodie này đó, mong chị sẽ thích"Nobara vui vẻ đưa cho Maki rồi lại còn chớp mắt ra hiệu gì đó với côCầm lấy món quà, Maki chỉ ngập ngừng nói mấy câu với em

"Ah~..cảm ơn em" "A-ah..à haha không có gì đâu"

Nobara quay lưng đi với vẻ hơi thất vọng.

Có lẽ cô đã nghĩ rằng khi nhận được món quà mà cô kì công chọn lựa, đáng lẽ Maki sẽ vui lắm mà cầm lấy tay cô rồi cả hai sẽ cùng đi dạo, nhưng tiếc là Maki lại chẳng làm như thế.

Cô chỉ cảm ơn qua loa để tỏ lòng biết ơn nho nhỏ.

Điều đó đúng thật là một nhát dao khứa vào tấm lòng nhỏ bé của em.

16:45 hôm đó

"Uhm..này Panda, Toge"

"Hả?"

"Ugh?"

"Về thôi, tớ nghĩ hôm nay luyện tập vầy là đủ rồi"

Sao hôm nay Maki lại?

Đúng là lạ lùng vì mỗi ngày, một người kiên trì như Maki chẳng thể thôi việc sớm vậy được chỉ mới 4 giờ chiều, vẫn là quá sớm với Maki?

Mặc đồng đội ngơ ngác, nàng đã rời đi từ độ nào.

"Ahh!

Áo em ấy lựa ngầu quá!"

"Rất thích, mình thật sự rất thích nó!"

Maki vui vẻ khui chiếc áo trên đường về kí túc xá, vẻ mặt vui vẻ bất thường của cô khiến mọi người chú í, nhưng cũng là nhìn qua loa chứ chẳng mấy ai quan tâm.

Trừ Nobara, em đã đứng đó đợi nàng về được 1 tiếng mấy rồi, chẳng phải kiểu đứng trước cổng, mà em chỉ đơn giản là ngồi một góc, nép sát vào góc cầu thang để chờ nàng về.

Thấy nàng, mắt em mở to, thật sự bây giờ em chẳng ao ước gì ngoài một cái ôm và câu "cảm ơn em!

Áo đẹp lắm, chị cực kì thích" hay đại loại là các câu ấm áp mà cô chắc chắn Maki sẽ không thể nói.

Dù vậy cô vẫn muốn thấy cảm xúc của nàng khi khui chiếc túi giấy mà em đưa.

"Nép sát chút, sát chút nữa, không Maki sẽ thấy mất "

"Uh?

Kugisaki?"

"A-ahh..a..h-ha"

Hoảng loạn quá, liệu em nên làm gì lúc này đây.

End chương 1
 
𝙼𝚊𝚔𝚒𝙽𝚘𝚋𝚊 | 𝙸𝚝'𝚜 𝚝𝚒𝚖𝚎 𝚝𝚘 𝚕𝚘𝚟𝚎
Chương 2


17:15

Vừa nghe thấy tiếng gọi của nàng, em bỗng hoảng hốt rồi em cứ chầm chậm đi lùi lên trên tầng, việc đó thật nguy hiểm."

NOBARA!"

"A!

D-dạ?"

"Em làm gì trên đó vậy chứ?!"

Nàng vừa nói, vừa bước từng bước lên cầu thang.

Còn em cứ từ từ bước lùi về với vẻ sợ hãi, cho dù nàng cách em tận mười mấy bậc thang cơ mà.

Chẳng lẽ chỉ vì một món quà mà em phải làm đến vậy sao?"

Agh!"

Một tiếng la inh ỏi.

Không ngoài dự đoán trong lúc hoảng sợ, em vấp chân và ngã thẳng cẳng xuống sàn*bịch*.

Lực ngã không nhẹ mấy ,chà!

Chắc có lẽ là đau lắm đấy."

Tr-!

Ngồi yên đó, đợi chị"Nàng vội chạy đến chỗ em.

Kì lạ là em vẫn cứ sợ hãi lùi về sau, miệng thì lẫm bẫm gì đó..kì lạ thật.

Đành vậy, Maki mở lời với em"Em sao vậy?

Bộ em ghét chị hay sao hả?"

"À..hah, k-không đâu!

C-chị đừng cau mày như thế mà""Ugh!

Bỏ đi!"

"Có đau không?

Hình như hồi nãy em té mạnh lắm đấy""Không đâu, cũng bình thường""Thế thì tốt!

Được rồi, đứng lên!"

Nàng đứng phắc dậy, cầm lấy tay em rồi khiều khiều, tỏ í muốn kéo em đi đâu đó"Đi thôi?"

Nàng kéo tay em đi, mặc em đang bày vẻ ngơ ngác"Đ-đi đâu?"

"Băng bó""Băng bó gì?"

"Đui à?

Chân em rách một đường rõ to, máu ứa ra nảy giờ!

Bộ em bị vô cảm hay sao hả?"

"Huh!

Em đâu có biết, xin lỗi""Im!

đi lẹ lên, đau chân chứ đâu cần phải lết thế""Haz~"

"Em biết rồi"Tại phòng y tế

"Ư..,Á!"

"Đừng la, ồn ào quá đấy"

Nàng chỉ than vãn qua loa trong lúc đang cắm mặt vào sách, chẳng mảy may đến em đang cắn răng chịu đựng từng dọt xác khuẩn thấm vào từng miếng thịt.

"U-ức, s-sht, hức !"

Chẳng dám la to, em chỉ đang cố nhịn từng âm thanh thút thít, đôi mắt rưng rưng từng giọt nước chảy xuống má em, đôi má đỏ bừng đang nhịn từng cơn đau của em

"Hửm?"

Vừa ngó sang, thứ khiến nàng để í là vết thương ngày một rách to.

Ôi trời!

Trông ứa gan, nhức mắt nàng quá đi mất.

"Vô tích sự!

Phiền chị dịch sang một bên"

Mặc cô y tá ngơ ngác, nàng xô y tá một cách vô tâm.

Chỉ vì, Nobara đang khóc do đau sao?

"Để tôi làm!"

"U-uh, h-hức"

Bỗng em nín khóc hẳn, cứ chăm chăm nhìn vào đôi tay đang khéo léo may lại vết thương.

Cho dù vết thương rách rộng đến mang tai.

Em vẫn im thin thít

"Chị..Maki.."

"Hửm?

Chị làm em đau hả?

Xin lỗi"

"À không..chỉ là..chỉ-là, vô - thức thôi ahh"

Má em đỏ bừng.

Có lẽ vì ngại, hay đơn giản vì em muốn tiếp chuyện với Maki sao.

Nếu vậy thì Maki đúng thật là biết cách khiến em tổn thương mà

30 phút sau

"..uh..uh"

"Xong!"

"Này!

Kugisaki"

"Uh..uh~"

Ôi trời ơi!

Ẻm ngủ say rồi, hồi nãy còn khóc la oan oán cơ mà.

Nhưng đúng thật, gương mặt em..

Thật đáng yêu mà!

"Ngủ rồi sao?"

"..haiz!

Đành vậy"

Đành vậy!

Í của nàng là gì chứ.

Đôi mắt đang chăm chú nhìn em như vậy là sao?

17:45

*bịch*

"Phù ~"

Nàng không màn đến, ung dung thảy em xuống giường nàng, có lẽ vì nàng không tìm được chìa khóa phòng em.

Nhẹ nhàng đến mức em vẫn còn say giấc.

"Hah, em ấy lúc ngủ.., ..trông cũng ưa mắt phết, dễ thương thật đó"

Nàng ép sát mặt mình vào mặt em, rồi cười một cái, trong vẻ thích thú lắm.

End chương 2
 
𝙼𝚊𝚔𝚒𝙽𝚘𝚋𝚊 | 𝙸𝚝'𝚜 𝚝𝚒𝚖𝚎 𝚝𝚘 𝚕𝚘𝚟𝚎
Chương 3


Nhìn em, nàng cười một cái, nụ cười si mê, nhẹ nhàng mà ấm áp đến lạ.

Rồi bỗng em mở mắt dậy.

Ánh mắt ta chạm nhau, tuy vậy, Maki vẫn nhìn em mãi, chẳng thể ngừng lại."

M-Maki?"

"Ơ!

S-sao chị lại nhìn em thế nhỉ..?"

"Ugh?"

"Không có gì đâu, đừng quan tâm nhé""Vâng.."

Sáng sớm hôm sau

"Maki-san!"

"Ơi, chị ở đây!" nàng vẫy vẫy tay gọi em

"Em đến muộn, xin lỗi chị, chị chờ em có lâu không ạ?"

"Không sao"

Cả hai đang buôn chuyện vui vẻ thì thầy Gojo tiến lại chỗ họ.

"Yohoho, chào các em"

"A-ahaha"

"Haiz, hành động trẻ con gì vậy"

"Hôm nay, chúng ta có một nhiệm vụ khá đơn giản, và người nhận nhiệm vụ là"

"Ai?"

"Sao thầy không bảo Toge đi, hôm nay em rất bận đó"

"Maki sẽ nhận nhiệm vụ này!"

"Ơ?!"

"Ặc!"

"Cái..cái gì chứ?"

"Hoàn thành tốt nhé"

"Asiii, cái lão già ngu ngốc ngáo ngơ này!"

"Tức chết mà!"

"Hay em đi cùng chị nha?

Maki-san"

"Không !

Chị đã xem qua rồi, nguyên hồn cấp hai, em không được đi"

"Em làm được!

Chắc chắn"

"Không"

"Có"

"Không"

...

Cãi mãi rồi nàng cũng bỏ cuộc, cuối cùng họ đã quyết định sẽ thực hiện nhiệm vụ cùng nhau.

Trên xe, có lẽ vì háo hức nên em đã luyên thuyên với nàng suốt chuyến.

Cho dù

"Maki - san, chị biết không, em thật sự rất thích được đi cùng chị, cạnh chị, em thấy an toàn lắm đó, Ma..-"

"..." cho dù em tha thiết thế, nhưng nàng ngủ mất rồi, có lẽ hôm qua, nàng đã thức quá khuya.

Quyển sách nhỏ che lấy gương mặt đáng yêu, dễ thương đó của nàng

"Haiz~, chán chị thật..uh?

A-aa sao lại để sách trên mặt vậy chứ, nếu là mình, mình sẽ thấy khó chịu lắm"

Em lấy cuốn sách ra, nhìn mặt nàng khi ngủ, em bất giác cười, trông nàng dễ thương lắm.

Em nhìn nàng say mê không rời.

Nhìn tóc này, em bất giác cầm lấy tóc nàng.

Mái tóc bồng bềnh, óng ả, mái tóc xinh đẹp đó..chúng thơm ngất mùi oải hương.

"Aww, trông chị đáng yêu lắm"

Chắc hẳn em phải thích Maki lắm, em cười thời thế kia mà?

Chắc do say mê nghịch tóc nàng quá, em không biết rằng nàng đã tỉnh thấc lúc nào, nhìn em, nàng cười trông xinh lắm

"Đừng nghịch tóc chị, Nobara"

Em giật mình, lùi lại.

Má em đỏ phồng lên, chắc là em sợ nàng nghe được em độc thoại lắm.

Suy cho cùng, Nobara cũng là kiểu người sỉ diện cực kì.

"A-a!

Em xin lỗi"

"Haiz, em thật phiền quá"

"Đến nơi rồi, hai em xuống đi"

"Vâng ạ!" cả hai đồng thanh

Sau khi Ijichi tạo lớp "màn" bao quanh dãy phố đó.

Cả hai cùng đi khám phá xung quanh, trông họ chẳng có vẻ gì là sợ hãi cả.

Trông lúc Nobara rón rén thăm dò các lỗ cống, xem xét cửa sổ, và một vài ngôi nhà sáng sủa gần đó, tuy không than vãn nhưng nhìn em rất thẩn trọng, có lẽ em sợ sẽ có một con nào đó bất chợt , từng bước chân chậm rãi của em, trên trán, mồ hôi mẹ mồ hôi con thi nhau rơi không ngớt, chúng làm phần tóc bên tai em ướt đẫm.

Khác với sự run sợ của Nobara, với Maki việc này khác thoải mái, nàng thản nhiên bước vào những ngôi nhà tăm tối phía xa kia, không rón rén, hẳn hoi là từng bước chân của nàng phát ra tiếng rất rõ.

Kể cả những nơi tối tăm bẩn thiểu nàng vẫn chẳng mảy may để tâm việc sẽ có vài con xuất hiện bất chợt như em đã nói.

- Hôi quá đi mất, Maki - san chị tìm thấy chúng chưa?! / Em gọi vọng vào trong

- chưa! , ở đây chán lắm, không có gì cả, đến mấy con yếu kém cũng không thấy

- Vậy à?..à!

Chị nhớ cẩn thận đấy, Maki - san !!

-Ừ!!!

"Hình như mình cảm thấy gì đó?" / vừa nói Maki chợt quay đầu lại để chắc chắn về linh cảm của mình

- N-nó khủng khiếp quá?! / Maki hét vọng ra

- MAKI - SAN!!

Vừa nói Nobara phi như bay đến chỗ chị xem tình hình

- Mak-..

C-cái gì đây?

Nó to và..xấu xí?

Ah!

MAK-

Chưa dứt lời, Maki vội bịt miệng em lại, rồi nàng thì thầm vào tai em

- Im lặng!

Nó bị mù nhưng chắc chắn nó không điếc, nó không liệt, 80% nó là nguyền hồn cấp 2, cẩn thận!

Tsk!

- u-uk!

Sau đó Maki buôn em ra.

Nàng nhìn nó rồi khẽ thì thầm với em

- Nghe lệnh chị!

-... / em không nói gì, chỉ gật đầu ra hiệu

Vừa dứt câu, nguyền hồn bỗng duy chuyển loạn xạ, hẳn là nó làm theo linh tính mách bảo rồi.

Chẳng may cánh tay lại nhắm đến Maki

Không chần chừ, em bất chợt la lên

-MAKI!

Nhờ tiếng la của em, nó quơ tay dứt khoát đến chỗ Maki, sau là đến em vẫn cứng như tượng, mở to mắt nhìn thứ quái dị đó chui ra từ cái xác to lớn.

Nó đen, và nguy hiểm vô cùng.

Vì nó là loại thụ động nên nếu không làm sát thương đôi tai, nguyền hồn nguy hiểm bên tròn sẽ không xuất hiện, mọi chuyện sẽ em đẹp hơn mấy phần .May mà Maki né kịp, nàng xoạc chân, gập thân xuống để tránh tầm với của nó!

- Tsk!

Nói rồi nàng chạy lại chỗ em, đẩy em ra xa.

Maki phóng vụt lên vai nguyền hồn, cố gắng đi khẽ nhất có thể, chậm rãi, chậm rãi, chậm rãi và *Zek* một bên tai nó bị cắt rời, chảy ra một thứ chất lỏng hôi hám, bẩn thiểu khiến ai ngửi vào cũng buồn nôn.

Không nhiều lời, đoạn nguyền hồn loạn choạng té ngã, Maki đâm đao vào bênh thái dương của nó để phóng bật lên đầu.

Nàng dồn toàn lực vào thanh kiếm rồi *zek!" thanh đao đã nằm gọn trên đầu nó, xuyên quá cổ, đầu, chạm đến thứ chất lỏng gớm giếc của nó

- Mày nên chết đi, thứ kinh tởm / nói rồi Maki rút đao ra, thứ bám lên lưỡi, cán đao làm nàn buồn nôn đến phải bịt mũi lại vì chẳng thấm nổi.

Maki lao xuống, nàng đi đến chỗ Nobara với vẻ chẳng mấy thiện cảm.

Từng bước chân nặng nề lộ rõ vẻ tức giận.

Điên tiếc, Maki nắm lấu cổ áo Nobara, quát lớn

- Đồ ngu!

Em có nghĩ đến cảnh nó cầm cái đầu chúng ta lên rồi nhai như một bữa tối thịnh soạn đang chờ?

Chị không giống nó, chị không mù, chị cũng không như em, ngu ngốc.

Liệu em có thể phối hợp đàng hoàng không?

Lỡ sau này chị chết thì ai sẽ cứu em?!

Hả?

-M-Maki..em e- / N

-Em nên câm miệng lại và nghĩ về hành động ngu ngốc đó!

Tự lết về đi! / Maki vừa nói vừa bước đi, vẻ giận giữ

Màn cũng được phá rồi, nàng không nhiều lời, trực tiếp đi mất mà chẳng chờ em gọi ijichi đến đón cả hai.

End chương 3

Au: dạo này lười quá nên hong làm, sorry mng, nhma dạo này tui cũng rảnh lại đc tí nên sẽ cố update sớm nhất ;-;

P)s: ah!

Giữa chuyện thì toii có đổi cách viết nên ..( dấu - xuất hiện ở đầu câu là lời nói / còn lại như cũ) , (dấu " sẽ đại diện cho suy nghĩ, còn lại như cũ)

*hãy bình luận và vote cho fic vì nó free
 
𝙼𝚊𝚔𝚒𝙽𝚘𝚋𝚊 | 𝙸𝚝'𝚜 𝚝𝚒𝚖𝚎 𝚝𝚘 𝚕𝚘𝚟𝚎
Chương 4


Alright, vì việc suy nghĩ tên chap khiến t nhức đầu quá nên cứ thế này là ổn nhất:333

___________________________________________

Nàng rời đi mất, bỏ em lại ở đó, dẫu muốn đuổi theo nhưng chân em chẳng nhúc nhích được, em cứ đứng như trời trồng ở đó, đơ cứng mãi em mới quay về thực tại, vội chạy theo chị nhưng vừa ra tới cửa, đập vào mắt cô là Ijichi và chiếc xe phía sau, còn Maki đã biến đâu mất.- Anh Ijichi, anh có thấy chị Maki đâu không?!! /Nobara nói, vẻ hoảng hốt- Hai người đi chung mà?! / Ijichi chợt thót tim- Yah..nhưng em..lỡ làm chị ấy..giận /Nobara nói trong khi tay vẫn gãi gãi đầu vì ngượng- Xong em rồi..trời ơi / Ijchi để tay lên trán, nói với giọng bất lực nhất có thể- Maki rất dễ nỗi nóng, nhưng em ấy cũng vô cùng cứng đầu, chỉ khi người làm em ấy giận xin lỗi và nói chuyện rõ ràng thì../Ijchi vội giải thích- Vậy..vậy để em đi kím chị ấy, Anh về trường kím thử xem! / Nobara nói dõng dạc, trông em tự tin lắm- Anh về trước đi, hẹn gặp anh lúc 7 giờ, và Maki nữa nhé! / Nói rồi Nobara chạy đi mất, chỉ kịp quay lại vẫy vẫy tay với Ijchi...

Em cứ thế chạy mãi, chỉ đơn thuần là em chạy theo linh cảm, linh cảm chị sẽ ở đâu đó xung quanh, nhưng thật tiếc, chẳng thấy nàng đâu cả.

Chợt em nghĩ đến tiệm bánh nhỏ mà em và nàng thường đi, cho dù nàng thường chỉ uống trà và nhìn em nhăm nhi hương vị ngọt cuốn hút của chúng

*Ding Dong*

-Ah!

Chị Nobara!

Hôm nay chị lại đến mua bánh à, thế?

Chị muốn mua gì / Nhân viên tiệm bánh vừa hỏi han, vừa giới thiệu

- M..h.h Maki đâu?!

Chị ấy có qua đây chưa?!/Nobara hốt hoảng

- C-có, chị ấy đã qua đây khoảng..15phút, và chỉ mua 1 ấm trà nhỏ, đại loại vậy à../ Nhân viên vừa bị ánh nhìn của Nobara khiến cô hoảng loạng đôi chút

- Được rồi, cảm ơn! / Nobara vội rời đi ngay sau đó

Nobara cẫn cứ chạy mãi, đầu cô không ngừng suy nghĩ xem nơi nào chị sẽ đi.

Chợt em nghĩ đến công viên phía sau trường học, đó là nơi em lần đầu gặp Maki, nhưng..đường đến nơi đó tối lắm , đặc biệt là sau 6 giờ..

- Haiz~ đành vậy, đi sang đó kiểm tra thôi !! / Nobara phóng 1 mạch về trường

Au : đừng ai hỏi toii là sao k gọi Ijchi kím hộ nhé, tại nếu thế thì cái fic này sẽ k ra đời ( ╹▽╹ )

________________

Lối đi phía sau trường , nó tăm tối, nhiều cây và thỉnh thoảng có vài âm thanh khiến người ta rợn gai óc.

Em cầm chiếc đèn pin, chậm rãi bước vào trong..

- C-cố lên!!

Mình là chú thuật sư mà, thế này có là gì!?

Vì chị Maki!! / Nobara cố nheo mắt rồi chạy thẳng 1 mạch mà chẳng dám nhìn xung quanh

Có rất nhiều âm thanh kì lạ cô vô tình nghe thấy, Hé mắt ra chỉ thấy những góc cây cổ thụ to lớn, tối đen và không gì cả, Âm thanh kì lạ càng nhiều lên, em cố nhắm tịt mắt chạy thẳng 1 đoạn

- Maki- San!!!! / Nobara lấy hết dũng khí la thật to

Trên ghế đá tại công viên, đó là một bóng lưng ở đó, mái tóc nàng được buột gọn gàng, kế bên là cây chú cụ được dựng ở đó, nàng đẩy nhẹ mắt kính, quay sang

-...? / Maki chợt quay lại, vô tình Nobara chạy đến

Vì em đánh liều chạy mà chẳng dám mở mắt, phải rồi..em đi xa quá, tông hẳn vào thành ghế chỗ Maki ngồi, trông cũng đau lắm chứ chẳng đùa gì..

- Agh..đ-đau quá/ Em ngồi dậy, xoa xoa đầu, nheo mắt nói

- M-maki..ah!

Chị Maki / Thấy Maki em liền ngồi dậy chạy đến chỗ chị

- C-chị Maki..em../ Nobara ấp úng nói vài câu

- Ngồi xuống đi nói sau? / Maki vừa nói vừa để tay xuống phần ghế trống

...

- Vậy..em tìm chị để làm gì? / Maki dù nói nhưng vẫn cứ cúi gầm mặt xuống

- X-xin lỗi, Maki-san, em vô trách nhiệm, em..không tuân lệnh,..em sai..em biết em sai rồi Maki-san! / Nobara bày ra gương mặt không thể đáng thương hơn, em lay lay cánh tay Maki nói

- Agh!

Chị..đã ..nóng tính, xin lỗi..

Chị chỉ sợ, nỡ sau này em sẽ lại như thế..nhưng lỡ lúc đó chị chết-

- Maki!

Ai dạy chị nói thế chứ!? / Nobara cắt ngang

- Ừ..!

Xin lỗi, chị sai /Maki vẫn mãi cúi đầu xuống

- Uh?! / Nobara nghiên đầu xuống nhìn Maki

Ôi trời, mặt nàng đỏ chót như quả và chua vậy, nàng e thẹn nói lí nhí vài câu khó hiểu rồi cố bình tĩnh ngước lên nhìn em

- V-về thôi, nhỉ? / sợ Maki ngại, em đành ngỏ lời trước với nàng

- Ừ! /Maki kéo tay Nobara, cả hai cùng nhau về

Sau 6 giờ rồi, mọi thứ thật đáng sợ, biết em không thích điều này, Maki đi sát cạnh Nobara, khoác vai dẫn em đi, cố chấn an em nhiều nhất có thể, còn phần em ngoài núp sau vòng tay Maki thì em chẳng dám mở mắt nữa là

Đến cổng sau trường rồi, Nàng buông em ra

- Sau hôm nay, chị hứa sẽ chữa chứng sợ bóng tối của em, thế này thì không xong rồi đấy!/ Maki cằng nhằng

- Vâng ! /Dọng Nobara hí hửng kéo Maki vào trường

End chương 4

A

u: Hai, chap này nói chung ngoài cái sự cảm lạnh của otp ra thì khá nhàn hạ, chap sau tui sẽ cho 2 nàng relax nên chắc hong có cảnh combat đâu aa, nhma mong mng vẫn ủng hộ tui nhă, iu iu* Hãy bình luận và vote vì nó free♡˖꒰ᵕ༚ᵕ⑅*
 
𝙼𝚊𝚔𝚒𝙽𝚘𝚋𝚊 | 𝙸𝚝'𝚜 𝚝𝚒𝚖𝚎 𝚝𝚘 𝚕𝚘𝚟𝚎
Chương 5


Khi vừa bước vào trường, khung cảnh hoang tàn đổ nát khiến cả hai toán loạng..

Họ nheo mắt, cố tìm thấy những học sinh khác ngoài họTuy nhiên , chẳng có ai ở đó cả, phía sau trường xung quanh thật khủng khiếp, mọi thứ bị thiêu rụi sau một đám chái lớn.

Lửa bao trùm lấy dãy nhà chính của trường..Cả 2 chợt tỉnh, Maki và Nobara cố chạy thật nhanh khỏi khu nhà chính..Ngôi trường đang sập, nó nghiên về phía họ tốc độ rơi phải gọi là nhanh kinh khủngKhi cả hai nhận ra thì khu nhà đã đổ sầm xuống.

Khoảng cách đã quá gần, có chạy cũng vô ích.

Nobara lúc này cứng chân, cô chẳng còn biết làm gì ngoài nhắm tịt mắt chờ cái chết đến- NOBARA CÚI XUỐNG!

"Là chị Maki?"

Nàng quay lưng lại, gắng gượng bảo vệ em khỏi mảng tường cứng đó.

Từng âm thanh đổ sập rất rõ ràng.

Nghĩ đến Maki đang bảo vệ mình, tâm trí cô rối tung, chẳng còn gì ngoài những suy nghĩ tiêu cực, em đã đẩy nàng ra..

Tuy vậy, nàng vẫn cố sử dụng tấm lưng đó, ôm chầm lấy em, nàng điên rồi sao?

Tại sao lại bảo vệ cho em trong khi nàng có thể chạy khỏi đóMột người bình thường về thể lực như em tuy là không thể, nhưng với thể lực như nàng thì có thể.

Vậy mà nàng đã không bỏ chạy..nàng thương em, tình cảm đó khiến nàng không màng tính mạng, trong tâm trí chỉ mãi muốn bảo vệ em, kể cả có là biến mất khỏi thế giới này, chí ít làEm, người nàng yêu được sống, nếu thế thì nàng đi cũng chẳng phiềnÂm thanh rợn gáy đó lắng xuống dần đi và, chẳng còn nghe thấy gì cả..Chợt tiếng thở yếu ớt của nàng mau kéo em về thực tại.

Nhận biết mọi chuyện đã kết thúc, em mở mắt ra nhìn nàng Chỉ một tia hi vọng nhỏ nhoi rằng nàng vẫn ổn, nó mong manh đến tuyệt vọng

Và..ừ!

Nàng không ổn thậtTấm thân nàng đè lên người em, nàng đau đến chẳng thể di chuyển, tay chân nàng cứng đờ..từng hơi thở yếu ớt ấy cứ cố níu giữ lấy từng oxygen nhỏ nhoi..nàng cố lấy đủ hơi, thì thào từng hơi đứt quãng vào tai em- No..ba..r-ra..cẩn..cẩn..thận.../ nói rồi nàng gục đi trên vai emMọi thứ tối dần...và rồi trong mắt nàng chẳng còn gì ngoài một màu tối đen như mực.Em nhìn nàng, nước mắt cứ thế tuôn trào ở hai bên má em.

Em cầm lấy vai nàng, khoác tay nàng lên vai..thật lòng em chỉ ao ước lúc này hãy để em là chỗ dựa cho nàng..cho dù em không hiểu chuyện gì cả..em hoang mang, bối rối và sợ hãi..vừa vác nàng trên vai, vừa tìm đường ra khỏi đó thật khó khănTuy vậy em vẫn không nản lòng, em dìu nàng ra khỏi cổng sau..

Và giờ em phải dìu nàng đến cổng chínhYuji và Megumi đã sơ tán mọi người, vì lo cho Nobara và Maki nên họ đã đứng ở đó đợi nàng và emKhu rừng trước đáng sợ giờ lại càng âm u, em nhìn lại vào khuôn viên trường..

Chẳng còn con được nào khác cả..

Mọi thức đã đổ sập..- Đành vậy, em sẽ đối mặt với chúng, lúc nào cũng để chị phải bảo vệ, thật xấu hổ.. / em mở to đôi mắt, dìu nàng điVẫn là chúng..là cái âm thanh man rợ đó, là cái cám giác sợ tóc gáy đó..nhưng giờ với em, nó chẳng còn quan trọngSợ bao nhiêu, thì em lại lo cho Maki bấy nhiêu.

Nhận lấy cả một tòa nhà đó, đau đớn vậy mà nàng vẫn chấp nhận..vì em

Sao, thật lòng..

Tâm can em áy náy vô cùng..Em sợ Maki sẽ gặp gì đó..Suy cho cùng..Maki cũng vẫn chỉ là một người bình thường, chẳng điều gì đảm bảo rằng nàng sẽ ổn, nhưng chỉ cần nàng vẫn còn thở..vẫn còn hy vọngChợt những dòng suy nghĩ rối ren đó đã dẫn em ra khỏi đoạn rừng đó.

Nhìn thấy họ, em an tâm hơn bao phầnNhìn thấy Maki trên vai em, cả hai hoảng hốt, vội chạy lại đỡ lấy Maki, tay chân nàng chày xước, vết nào cũng ứa máu, da thịt nàng đã đối mặt với những khung kính sắc lẹm..máu cứ úa ra..End chương 5

A

u: á haii, tui đây, thì dạo này tui tự thấy tui sủi hơi lâu nhma tui lên đây chỉ để nói là..tui sẽ sủi tiếp đến khi thi xong..cả fic levihan kia tui cũm off nhóa, sau khi tui xong chapter 2..iu iu* hãy vote và bình luận vì nó free・∀・*
 
𝙼𝚊𝚔𝚒𝙽𝚘𝚋𝚊 | 𝙸𝚝'𝚜 𝚝𝚒𝚖𝚎 𝚝𝚘 𝚕𝚘𝚟𝚎
Chương 6


Kể từ hôm đó cũng đã trôi qua 3 ngày trời đằng đẵng.

Sáng hôm nay, em lại thức dậy sớm, chải chuốt tóc tai kĩ càng, cầm lấy ví, em chạy tắp ngang qua tiệm bánh nhỏ mà em và chị đều thích, mua vội hai chiếc bánh mì nhỏ, hương mức nho thơm phức xộc lên mũi.

Chà, thơm quá đi mất, chắc hẳn nàng cũng đói lắm rồi, phải mau đem bánh sang chỗ nàng ấy thôi.

Mua xong bánh, em chạy vội đến bệnh viện, giáo dát nhìn xung quanh- A!

Thang máy còn trống kìa ! / Em hớn hở chạy đến chen vào cửa thang máyDi chuyển lên tầng, trên đường đi em cứ nghĩ mãi xem hôm nay sẽ kể nàng nghe chuyện gì, sau đó sẽ là tặng nàng một đóa hoa, nàng thích một căng phòng có mùi dễ chịu.

Em vẫn bâng khuân, còn nữa, liệu hôm nay nàng có phải di chuyển nhiều quanh bệnh viên như hôm qua không nữa..nghĩ mãi rồi đầu em cũng rối tung lên"Kệ đi, cứ vào gặp chị ấy cái đã"/Ding dong/Em bước ra khỏi cửa thang máy, lon ton đến mở cửa phòng /cạch/Cánh cửa chầm chậm mở, vẫn là bóng dáng ấy, người con gái với mái tóc xanh rêu đã cháy xén ít nhiều, bờ vai rộng đã che chắn cho em lúc đó.

A..nàng vẫn còn ngủ, thật tình, chị ấy đúng là ham ngủ thật , đã 3 ngày rồi mà chưa chịu thức nữa chứ.

Em để hai chiếc bánh lên bàn, cầm lấy cuốn sách nhỏ từ trong túi.- Hôm qua vẫn chưa đọc xong mà đúng không..vậy nay em lại đọc truyện cho chị nghe nữa nha, Maki..san/Em chầm chậm dở trang sách đã đánh dấu hôm qua, nhẹ nhành đọc từng chữ cho nàng ngheTrời chuyển sang chiều tà khi nào không hayĐang đọc, chợt em quay sang, em nhìn một vòng căn phòng rồi lại dồn toàn sự chú ý vào gương mặt say giấc của nàng.

Làn da trắng mướt đó giờ đã cháy xén những vết bỏng, mái tóc ngắn đi ít nhiều xõa ra hai bên vai.

Mắt em đượm buồn, xoa xoa mái tóc ngắn đó mắt em đỏ hoe, giống hôm qua và nhiều hôm trước..em lại cảm giác tội lỗi ngàn phần..mắt em rưng rưng- Nếu..lúc đó chị không cứu em thì..chị đã không thế này..s-sao em lại vô dụng vậy cơ chứ!/em gục đầu vào lòng bàn tay, ân hận tự trách móc lấy bản thânNước mắt em dàn dụa hai bên má, chảy dài xuống cổ tay.

Hôm nay trời lại mưa, cảm giác như ông trời đang rày la sự yếu ớt hèn nhát của em- h-hức..h-hức / Em vô tình lằm rơi quyển sách trên đùi xuống sàn, cúi xuống nhặt mà cổ họng vẫn phát ra tiếng khóc thút thítThật lòng là em chẳng muốn nàng nghe thấy..nhưng nhìn những thứ dây nhợ gắn quanh, có thể băng bó khắp nơi của nàng, cả cái bọc nước biển treo trên cao kia nữa..em thấy tội lỗi- Em xin lỗi, Maki-san! /Em nhìn Maki một lúc lâu- Chị à, chị thật ngốc, đáng ra kẻ phải nằm đây hấp hối là em mới đúng, chính em đã kêu chị về sớm, lại còn đòi đi cùng chị vào sân trường..haiz...- a?

Vậy là giờ em tự trách mình vì những việc em không làm?Giọng nói này?

Nàng chầm chậm mở mắt nhìn em, cơ thể vẫn chưa thể linh động, thật tình thì ngoài thì tháo ra nàng chẳng làm được gì Nghe thấy giọng nói quen thuộc, em gạt phăng đi những giọt nước mắt đọng trên má, hớn hở cầm lấy bàn tay chị.

Lòng bàn tay ấy thô và lạnh lẽo, chợt em co nắm "chặt" lấy tay chị.

"Ấm quá" đôi bàn tay ấm áp đó đã xua đi cơ gió bão lạnh lẽo ngoài kia.

Em bật khóc, gục đầu xuống, choàng tay ôm lấy nàng.End chương 6

Au : nay viết ít tại lười vãiii

*hãy bình luận và vote, follow vì nó free*
 
𝙼𝚊𝚔𝚒𝙽𝚘𝚋𝚊 | 𝙸𝚝'𝚜 𝚝𝚒𝚖𝚎 𝚝𝚘 𝚕𝚘𝚟𝚎
Chương 7


Đôi mắt nàng chầm chậm hé mở, nhìn bóng dáng em đang rưng rưng nước mắt chảy dài..

Chưa kịp nói câu gì, em ôm chầm lấy Maki- Ah, đ-được rồi, đ-đau quá đấy../M- Hic, sao mãi đến giờ chị mới chịu dậy chứ, em nhớ chị lắm, nhớ vô cùng../Em sụt sịt khóc, tay lau đi những giọt nước mặt tới k ngừng- U-Ừ..đúng là lâu thật.., Xin lỗi, No-ba-ra /Nàng nở nụ cười tươi rói trên môi, như đã xua đi bao nỗi lo lâu nay của emVì bị thương khá nặng nên tay chân nàng duy chuyển khó khăn, cổ tay chân vẫn chưa thể linh hoạt đượcNàng giáo dát nhìn xung quanh căn phòng, nó nhỏ nhắn với một cửa sổ lớn kế cạnh giường nàng, tuy vậy nhưng chúng sớm đã bị che đi bởi những thứ máy móc, truyền nước rải rác xung quanh- Chà...nhiều dây nhợ nhỉ..mùi thuốc nồng quá../Maki than vãn- Vậy..giờ em về và bắt đầu ăn bữa sáng muộn màng của em được rồi, chị..sẽ..ổn chị nghĩ em cần chăm sóc bản thân, chị-

/ Chợt bụng Maki phát ra tiếng *ọc ọc* nàng ngại đến hai má đỏ ửng, quay sang hướng khác tránh mặt em- H-haha, chị chẳng khác gì em đâu Maki-san, vậy mình cùng ăn điEm tiến đến, dìu chị dậy, nói thật thì việc đó phải gọi là bất khả thi, vì em vừa phải dìu nàng, vừa phải chắc rằng nàng sẽ không đau khi phải cử động quá nhiều và nhanh như v"Maki..san"Em nhìn một vòng phía sau lưng nàng, tuy nó bị bao phủ bởi lớp áo bệnh nhân nhưng tay em vẫn cảm nhận được lớp băng quấn dày cộm bên trong, nó trải dài khắp lưng nàng, cánh tay và cổ tay cũng vậy, tuy là đau vậy nhưng nàng vẫn cười tươi với em, nàng hẵn là không muốn em lo lắng quên mình như thế nữaEm nhìn nàng, quay sang cầm lấy miếng bánh, dứt khoát nói với nàng- Rồi..với cái cổ tay quấn băng như vậy thì hẵn là chị không tự cầm được rồi, vậy..em sẽ đút cho chị, Maki - san!!/em nói với vẻ than vãn rồi chuyển sang phấn khích, nhìn nàng"E-em ấy..c-chưa bao giờ có ai thật sự muốn chăm sóc cho mình chu đáo như vậy.." chợt những dòng kí ức đau khổ chảy dọc qua, những ngày tháng ở gia tộc Zenin, những ngày tháng bị xem là nô bọc, những ngày tháng bị đánh đến văng cả máu chỉ để được sống trong căn nhà đó..bị cha mẹ, mọi người kinh thường, bệnh hoạn cũng chẳng ai để tâm..chỉ có cô..và em gái tự lo lấyNghĩ đến những vết xước tim gan đó, Nàng vò nát chiếc chăn trắng trong tay.

Mỉm cười cảm ơn em, thầm hạnh phúc trong lòng- C-cảm ơn , Nobara Em ân cần xé từng miếng bánh nhỏ, đút cho nàng, rồi mới đến phần em, xong sau cả hai nói chuyện rôm rả, tiếng cười sưởi ấm căn phòng vào những ngày cuối đông lạnh lẽo ngoài kia.Gần 10 giờ rồi..cũng đã trễ, em chào tạm biệt nàng rồi rời đi.

Về kí túc xá, em vui vẻ kể cho hai tiền bối Panda và Toge nghe, tiếp sau là đám Yuji.

Đêm đến, em chấm bút kết thúc trang nhật kí hạnh phúc hôm đó.

Vui vẻ nằm lên giường và đánh một giấc ngon lành. ___________Sáng hôm đó, em dậy từ sớm, sửa soạn rồi ra ngoài chạy bộ thư giãn, sẵn hít tí hơi sương sớm mát lạnhTrời vẫn chưa sáng, em mở vội vài bài hát truyền cảm hứng, đeo headphone vào vào vui vẻ tận hưởng khoản thời gian yên bình, khi trời vẫn chưa sáng, mọi người vẫn chưa ùa ra đường.Hết vài vòng quanh cầu, em thở hổn hển, uống ngụm nước mát vào rồi, em rút headphone ra khỏi tai, thật tình cờ là bệnh viện cũng nằm gần đó, nghĩ ra một vài câu chào buổi sáng bất ngờ cho Maki, em liền chạy đến bệnh viện/cạch/Cửa phòng hé mở, em bước vào, trước mắt..hình như Maki gặp phải ác mộng?

Tay nàng run run, mồ hôi trên trán đổ xuống không ngừng, gương mặt nàng sợ hãi..thều thào gì đó- Lại nữa rồi..Hẵn là có gì đáng sợ lắm, chị nhỉ?Em nắm chặt lấy bàn tay run bần bật của nàng.

Chợt mọi thứ dịu đi, tay nàng cũng tạm không run rẩy nữa, cơ mặt cũng dãn ra..có vẻ nhờ có em mà cơn ác mộng đó tan biến rồiNhìn gương mặt xinh đẹp đó say giấc trên giường, em im lặng, chẳng làm gì nhoài ngắm nhìn chị.

Mãi trời cũng sáng, cũng là lúc em đọc xong quyền sách nhỏ dự phòng bên ngườiNàng giậc mình mở mắt, nhìn thấy bàn tay mình có một ai đó đang cầm lấy "hơi ấm này.."

- No-ba-ra../nàng ngước nhìn em rồi mỉm cười- Buổi-sáng-tốt-lành - Chị cũng vậy, Maki sanEnd chương 7

Au : trông chương này nhàn thật, à, mng thi xong chưa?

Ổn cả chứ, toai thì xong rồi nhưng mà tui lười chảy thây đâyyyy

*Hãy vote và comment vì tôi muốn nghe í kiến, plsss*
 
𝙼𝚊𝚔𝚒𝙽𝚘𝚋𝚊 | 𝙸𝚝'𝚜 𝚝𝚒𝚖𝚎 𝚝𝚘 𝚕𝚘𝚟𝚎
Chương 8


"Chị Maki..!"

"Có chuyện gì sao?"

"Hết hôm nay là em lại phải làm nhiệm vụ rồi.."

"Ổn cả chứ, phải không?"

"Em không biết nữa..em vừa được thăng cấp lên một bậc, nó sẽ khó hơn , em nghĩ vậy.."

Nobara trầm ngâm"Vậy..bậc 3 à..giỏi đấy, hơn chị nhiều" Maki nhìn em rồi nở nụ cười hiền dịu hơn bao giờ hết*aaa, khó sử thật, chuyện gia tộc chị ấy can thiệp vào việc tăng cấp của Maki -san, mày rõ là không quên mà lại nói mấy lời này!!" nội tâm Nobara gào thestt"Bảo trọng" nàng phá vỡ không khí im lặng đó"Dạ!!"

_______Nhớ lại thì giờ cũng đã lâu rồi em chưa đến, 3 tuần dài đằng đẵng trôi qua trên phòng bệnh thật nhàm chán đối với Maki, nàng vẫn nằm ở đó nhưng lại thiếu vắng bóng em.

Nỗi lo lắng ngày một lớn, nàng thật sự chẳng còn muốn để tâm gì ngoài em nữaTối đó, bỗng có một bóng dáng xuất hiện,Nobara lại đến thăm nàng rồi, hẵn là Maki vui lắm- A..Em làm chị lo đó, Nobara! / Nàng nắm lấy tay e- Ừm..để chị lo rồi / Em nhìn nàng bằng ánh mắt trìu mến hơn cả- Vài hôm nữa là chị được "thả" rồi, chị phải mau chóng về "nhà" đề còn giúp em làm nhiệm vụ /Ánh mắt Maki sáng rực lên vẻ háo hức tiềm ẩn bên trong- Phải rồi...hôm qua bọn em vừa làm thay một nhiệm vụ, Gojo - sensei đã nói rằng đáng ra chị Maki sẽ làm nó 1 mình..- Nhưng sau đó bọn em lại bị đánh te tua tơi tả....công nhận.., sao chị giỏi vậy ? / Giọng điệu háo hức, lạ kì hơn mọi ngày của e- Ừ..thì..chị cũng không rõ nữa, chắc..vì chị quá căm ghét "bọn họ" nên chị cố gắng nhiều hơn những kẻ không có chú lực khác? /Maki trầm tư đôi chút- Ai?

Tộc Zenin hả? /E thắc mắc

-....- Phải rồi..cố lên, Maki-san!

- Haha..chị biết rồi, con bé này! /nàng đưa tay xoa đầu emCũng may là hai hôm sau đó, nàng cũng đã được phép xuất viện, mới sáng sớm mà em đã vội vã thức giậy, thay cho mình bộ quần áo đáng yêu, ưa nhìn nhất, rồi em đánh lên trên gương mặt tươi rói đó lớp trang điểm nhẹ nhàng như không có.

Vì 6h30 sáng hôm nay, em có một "nhiệm vụ" vô cùng quan trọng mà em đã tự hứa với lòng"Nhất định khi ra viện, chị ấy sẽ được thử những thứ ngon nhất trên đời!!"

Đã hai tiếng trôi qua kể từ khi em đặt chân vào bệnh viện, nói thẳng ra thì em đã chờ nàng suốt hai tiếng đồng hồ dài đằng đẵng.

Em buồn chán, tay cầm điện loại /lướt lướt/ em thậm chí còn chẳng thèm để tâm đến thứ bên trong điện thoại..em nhìn nó mãi, nhìn cho qua cơn chán vì phải chờ đợi này.- Cảm ơn bác sĩ /tiếng nói từ xa- không có gì, giữ gìn sức khỏe nhé / tiếng nói từ xaNobara nghe thấy nhưng cũng chẳng để tâm, vì câu này em đã nghe hàng trăm lần từ sáng giờ rồi- haiz~ cứ xem thế này có khi nhũn não mất../Nobara than vãn- Vậy thì đừng xem nữa..đi chơi..với chị nè? / Nàng vỗ vai Nobara (P/s : phần gt của Au bị deleted roài 🙂- ..ể?

Ma..ki san, chị ở đây khi nào vậy?- 3 phút, vậy..đi..chơi thôi?

Nobara?- Vânggg thưa chị iu! / Nobara dắt tay nàng chạy ra khỏi bệnh việnCứ thế trên con đường đông đúc tấp nập, có hai cô gái dắt tay nhau nghênh ngang trên phố.

Nobara háo hức kéo Maki đi hết nơi này đến nơi khác, kêu chị thử món này món kia.

Thật hạnh phúc mà!

____________Chán + bí idea và tình cảm phai màu với otp đến với t như 1 cơn vũ bảo nên t đang suyy vãii đây :
 
𝙼𝚊𝚔𝚒𝙽𝚘𝚋𝚊 | 𝙸𝚝'𝚜 𝚝𝚒𝚖𝚎 𝚝𝚘 𝚕𝚘𝚟𝚎
Chương 9


Cả ngày hôm đó đã trôi qua một cách yên bình, chỉ có em và nàng trong tâm mắt.

Chơi mãi rồi ngày cũng tànÁnh hoàng hồn rực rỡ chiếu xuống đôi nữ nhi cầm tay nhau, mệt nhoài mà ngủ dựa vào chiếc ghế tựa cồn viên- Ma..Maki - san, chị..e-e thích...Nobara lẩm bẩm, mắt vẫn nhắm chầm, hẵn là em đang nói sảng trong lúc say giấc rồi, "xui" cho em, Maki vì những thứ tiếng "ngọt ngào" đó lọt vào tai mà vô tình thức giấcNhận ra trời đã ngã đỏ, nàng vỗ vai em, ân cần hỏi xem em có mệt không?

Có cần về không?- Trông em uể oải quá, về kí túc xá được chưa? /Nàng hỏi han, giọng ấm áp kèm tí sự trêu chọc- Ahh, em và chị vẫn chưa chơi hết nhưng..em..buồn ngủ..waaa / Em mệt mỏi than thở, dựa vào vai nàng- Tôi đã ăn chơi suốt hôm nay, với Maki đây thì trốn tập lâu thế là đủ rồi!

Cô nương nên chăm cho mình đi, chị ổn cả/Maki dìu em dậyRồi hai bóng dáng một tỉnh - một lúc "chập chờn lúc gật gù" dắt nhau lê lết về kí túc xáVới cái gương mặt "thâm đen" và đôi môi không ngừng buôn ra những từ lải nhải (kèm cả gạ tình =)) đó của Nobara thì đến cả Sensei của họ cũng bó tay chào thua- Khóa phòng thầy không giữ, thầy..đang..um..A!

N-nay thầy có hẹn "Bà chị bán cấp" nào đó bên Kyoto rồi..nên chắc em có thể tự xử lí Nobara, thầy không giúp em được rồi / Cứ thế mà lão ngốc tóc trắng đó kiếm cớ mà chạy đi mất*Nobara chắc sẽ giết mình...aghhh* tâm trí Gojo đầy sự tội lỗi =)hehe- Tự..Tự xử sao? /Maki lặng thinh hồi lâu rồi quay sang nhìn Nobara Nói thật thì giờ chẳng phải là "nửa tỉnh nửa mơ" mà là "sập nguồn" hẳn rồi...(niệm cho Nobara đi thoiii)- Không có chìa khóa..không có chìa khóa không có chì- /nàng dìu em đi trên hành lang vừa lẩm bẩmĐang hoang mang thì nàng quẹo ngang sang phòng mình khi nào chả hay, dù gì cũng là con gái, đưa bọn đần Yuji giữ thì an tâm méo nào được nênNghĩ là làm chị ta kéo cửa phòng mình rồi bê hẳn em vào mà không chần chừ gì luôn =)) eheDứt khắc thảy em xuống giường không một tí ân cần nhẹ nhàng nào cả.

Không may điều này khiến em thức giấc, nhưng mà để được ở phòng crs free thì đâu có dễ, Nobara làm liều nhắm mắt giả ngủ luôn =)) (nhma sau đó cũng ngủ quên vì mệt à =))Tắm ra thì nàng thấy em vẫn còn ngủ, không nở gọi cô bé dậy nên.

Chị ta đành nhường cái giường không ấm cúng mấy lại cho em, đắp chăn cho em và tự giác leo lên sofa ngủ tạm qua buổi- Đêm đến sớm quá đó urgg /Maki than vãn rồi miễn cưỡng chịu lạnh để cố chìm vào giấc ngủThường thì một người siêng năng như Nobara sẽ.

Tự giác thức giậy từ sớm để luyện tập , nay cũng vậy, không cần báo thức, em thức dậy từ sớm, lờ đờ mở mắt"Ơ, ủa, phòng vệ sinh đâu phải ở..à đây là phòng Maki - san"Dội sơ lớp nước trên mặt rồi đi ra (vì Maki có quan tâm đến mình mấy đâu mà có mấy cái chăm sóc da như em)

Nhìn chị crs dễ thương cute của em vì mình mà phải chịu lạnh ngủ sofa không chăn, em xót quá nên lấy chăn sang đắp cho chịMaki thì đúng là cả thân để trên ghế nhưng tay lại rớt "lòng thòng" dưới nệm ghế."

Ahhh, được Maki san ôm đúng là ấm thật"Em ngồi xuống sàn, chui vào vòng tay của chị, để tay nàng quàng vai emCứ thế cả đôi dựa nhau mà ngủ ngon lành.

Ánh nắng chiếu rọi vào căn phòng nhỏ, không biết có phải hôm qua đi chơi nhiều quá hay sao mà nay cả đôi vẫn ngáy ngủ chưa dậy- MaaaaKi!

Đi tập luyện thôi sắp phải nhận nhiệm vụ bù rồi đấy !! /tiếng Panda trầm ấm ngoài cửa vọng vào-Shake Shake / Toge đồng tìnhKèm *cốc cốc cốc*Cứ thế 2 con người ngoài kia cách 2 phút là lại kệ gào gọi chị mét 7 tóc xanh ra tập nhưng vô vọng10 phút - 15 phút - 20 rồi 30 35 phút trôi quaMất kiên nhẫn quá Panda đành chấp nhận rủi ro bị đánh nhừ tử từ Maki mà nói- Gojo-sensei cho phép rồi nhé (thật ra là chưa xin=)) tớ vào đây ! /Panda mở cửa vào và..ờm..Bằng cái năng lực lăn lộn nào đó của 2 chị mà Maki té hẳn xuống sofa, thân thì bệt dưới đất, áo còn xộc xệch, tay thì vẫn ôm lấy khuỷa tay em, thân trên thì nằm trên đùi và dựa đầu vào lòng NobaraTrông tình tứ lắm cơ !- hiếm lắm Maki mới thế này, Toge!

Cậu biết sài điện thoại không ? /Panda hớn hở nhìn Toge, tay vẫn tạo hình vuông í mô tả chiếc điện thoại- Um! /Toge gật đầu- Hiếm lắm Maki ngầu lòi của chúng ta mới thế này, cậu chụp một tấm đi, mốt hở thì ta lại lấy ra chọc cậu ấy / vỗ vai Toge, thích thú- Shake /Toge cầm máy lên chụp, đã thế còn nhiều góc khác nhau mới chớt- rồi đủ rồi, vào kêu Maki đi tập thôi /Panda chạy vào vỗ vai nàng- Dậy đi tập thôi, lâu rồi cậu mới nướng thế này /Panda cười trêu trọcNàng quay đầu sang, he mắt nhìn - Uhh, biết rồi! /Maki phủi tayChị gái thức dậy và không cảm thấy gì lạ, vscn nhẹ nhẹ rồi rời khỏi phòng, kệ em đang ngủ lăn lộn dưới sàn_____________Trong lúc luyện tập ở sân tập- Hay-ya! /Maki dùi một cú trời gián vào Panda- Tảo bẹ (Maki thắng) /Toge giơ cao tay dừng trận đấu- Mệt quá, nghỉ có vài tuần mà thể lực suy giảm thế này rồi /Maki cầm lấy chai nước, uống ực ực liên hồiCơ bắp săn chắc và đôi mắt hút hồn cùng mái tóc ướt đẫm mồ hôi khiến Maki trông nam tính hẵnCơ mà trông mắt Panda và Toge thì lạ lắm- hehehehe /cả 2 cười khúc khích - hửm?

Cười gì ? /Maki quay sang, nhăn mặt hỏi- Không, không có /Panda thanh minh Và thế là suốt buổi cứ giải lao là họ lại cười khi nhìn vào điện thoạt Toge và Maki đang ngơ ngác ?😉____________________

Các vợ iu ơi chồng quay lại r đây hú, chuỵn là con Au này bị xách đi học hè rồi các men ạ, chắc sau này mong tui sẽ chăm ra chap hơn vì nghĩ hè, chắc v =)))

Cmt j đó đi tui chán quáaa, mún tui drop chuỵn hong?

Hong thì cmt đi cô đơn quáaa 😣😣
 
𝙼𝚊𝚔𝚒𝙽𝚘𝚋𝚊 | 𝙸𝚝'𝚜 𝚝𝚒𝚖𝚎 𝚝𝚘 𝚕𝚘𝚟𝚎
Chương 10


Sau khi khỏe bệnh được một thời gian, Maki lại phải bắt đầu quay lại với chuỗi ngày làm nhiệm vụ.

Và đáng buồn hơn là cô sẽ phải nghỉ đông trễ hơn những người còn lại vì phải làm nhiệm vụ bùNhưng may mắn hơn cả là cạnh nàng còn có em, Nobara thường không hứng thú với công việc cho lắm, em luôn cảm thấy nhàm chán và phí thời giờ khi bị ép làm chúng, à..trừ khi"Nobara!

Giúp chị một tay nhé?"

Em lại rất năng nổ, cho dù là Maki không nhờ vả đến nhưng em vẫn rất vui vẻ hỗ trợ.

Tuy biết là vào cái mùa mà chỉ cách vài ngày nữa là tuyết sẽ rơi trắng xóa và lạnh buốt , em vẫn vui vẻ khi phải mặc đồng phục của trường (rất lạnh có khi là cóng luôn ấy)1 ngày2 ngày 1 tuầnThứ hai, ngày thứ 24 Maki khỏi bệnh- yo~!

Nốt hôm nay thôi là cô học trò của tôi được nghĩ đông rồi nè, nhớ đừng lười biến để phải làm thêm việc ấy nh- ây, đừng cáu nàooo Nay tên ngáo nhơ bịt mắt đó lại trêu nàng, đúng là phiền quá mà- dù thế nào cũng mong là em xong sớm !đi đây ~_____________Như thường lệ!

Nàng xử lí chúng khá nhanh gọn (tui tính mần 1 trận nảy lửa cơ nhma lười quá)- vậy là em bù đủ số ngày thiếu sót rồi,tuy hơi muộn nhưng chúc em có một kì nghỉ vui vẻ / Gojo cũng rời đi- Haiz, vậy là xong rồi! /Maki thở phào nhẹ nhõm rồi nhanh chóng thu dọn chú cụ, cất lại vào nơi nó thuộc về rồi rời đi- ...-Chị Maki!

Chị làm gì mà lâu vậy?

- Bất ngờ đấy Nobara!

Em đợi chị à?- Đương nhiên rồi!

Em muốn được tận hưởng kì nghỉ dài hạn này với Maki-san /Nobara cười triều mến nói- tối nay tuyết rơi đấy!

Em có muốn ngắm chúng không? /Nàng đặt tay lên vai em hỏi- có, có chứ!

Vậy..chị có muốn uống một chút gì đó trong khi đợi không?

Tuyết sắp rơi rồi, r-rượu chẳng hạn? /nhìn sắc mặc Maki rồi em ân cần hỏiVốn biết Maki không thích rượu vì nó không tốt cho sức khỏe nhưng cai rượu quá lâu khiến em khó chịu đến không ngờ.

Mà giờ chả nhẽ lại nhậu 1 mình?

Em phải can đảm lắm mới hỏi thế- ừm, được thôi ? /Maki vui vẻ đápCả hai dắt tay nhau đi sau đó, và họ có lẽ là đã uống..hơi quá chén thật, cả hai đã say bí tỉ, mặt ai cũng đỏ như trái cà chua.

Nhưng được cái là khi hốc rượu vào rồi thì ít ai mà "giả dối" được lắm.

Và đương nhiên là cả Nobara và Maki cũng không ngoại lệNửa đêm, mặt trăng lại sắp bắt đầu chu kì thay đổi công việc của nó với mặt trời.

Thế nhưng cặp chị em này vẫn lê thê ở quán rượu, không biết có phải do dính cồn vào mà sung không, nhưng cả hai đã uống kha khá rượu rồi, chai miễn nằm lăn lóc hết cảKhông khí chợt yên lặng, sượng trân đến lan thường, đáng sợ?-uh..chị..Maki!/Nobara nói lớn, phá tan sự chật trội trc đó- hửm? /nàng thắc mắcThật ra, nói là uống nhưng lần này, tròn vai người bị "ép" là nàng và người "bắt" uống là em, tuy vậy, Maki lại ít say hơn Nobara nhiều, ít ra là còn hiểu em đang nói gì..- Chị có..biết, Kugisaki này..có..người thích rồi chưa?/Nobara trả lời gắt gỏng(Do say nên chắc Nobara cũng mang máng không biết đang nói với Maki đâu)- Ồ vậy à, ai đấy?

Ít ra cũng hãy thú vị vào! / Maki điềm tĩnh nói, dựt lấy ít nước trà cho free trên bàn uống cho giã rượu bớt- đương..đương nhiên là thú vị rồi!

Ngốc..ngốc quá, người tôi thích là..um..là senpai cơ mà?

- A ơ..t-tôi hả? /Nàng ngơ ngác, đồng tử dãn căng tối đa- Chị..Maki đó, em thật sự..thật sự thích chị nhiều hơn chị nghĩ, chị..đã bảo vệ em, bệnh vực em..và lúc nào cũng muốn giúp đỡ em..thật lòng, em rất thích..a..à không, em yêu chị nhiều lắm ớ../Em xay xỉn xà vào lòng nàng ngủ ngon lành như chú mèo ngoan nhớ chủ- t-tôi?

Nhưng..chị có gì để thích đâu chứ, chị đã phản bội gia tộc, chị từng khinh thường em, chị quát mắng và không kiểm soát cơn giận mà làm em tổn thương..chị còn chẳng thể nhích lên cấp 3 được , chị..quá kém cỏi / Maki nói, giọng càng ngày càng "khó nghe" (t k bt miêu tả sao nữa ) hai mắt đỏ hoe rồi giọt nước mắt lăn dài trên máNàng cảm thấy hổ thẹn và vô dụng khi cạnh em, chỉ vì những thứ, những người đã vô tâm vức bỏ Maki khiến nàng cho mình thấp kém, vậy mà ít ai biết thật ra nàng cũng thích em nhiều hơn những hậu bối khác, những thứ dành cho em đều hơn hẳn những người bạn bình thường- Ngốc!

Chị thật sự rất quan trọng!

Chị là tấm gương sáng mà "đứa trẻ" này sẽ noi theo, chị là người em tôn trọng nhất, nếu..nếu chị từ chối, em sẽ theo đuổi đến cùng, em sẽ hét lên là...là /em mơ màng ngồi dậy cạnh nàng-...?- NOBARA KUGISAKI NÀY SẼ GIẾT CHẾT HẾT NHỮNG KẺ DÁM ĐỤNG VÀO "ZEN'IN" CỦA RIÊNG NÓ/nói là làm, em hét lớn khiến quán rượu đông đúc đó ai cũng nghe thấyRồi không nói không rằng, không cảnh-không-báo, em đớp lấy đôi môi thô ráp vì cái lạnh đó bằng chính môi em, tham lam trêu đùa với chiếc lưỡi của người kia, mặt không ngừng ra vẻ thích thú như đạt được "giải thưởng".

Chỉ khi cả hai khó thở vì hết oxy, em mới nuối tiếc rời bỏ nó, kéo theo sợi chỉ bạc gắn kết 2 ngườiMaki mặt đỏ tía tai, nữa thương nữa trách nhìn Nobara xà vào lòng, ôm chầm lấy nàng như sắp có ai cuỗng đi mất.

Nhưng thứ tình cảm nảy sinh trong tim nàng là không thể chối bỏ..

Thật sự nàng cũng yêu em, yêu nhiều là đằng khác..- chị..thật sự giận đó/Maki than vãn cùng sự bất lực khi vừa bị cưỡng hôn- làm riết rồi quen../Em trêu đùa, tay vẫn khoác lấy vai người nọ-tsk!..nhưng chị yêu em / nàng hạnh phúc đáp lại cái ôm ấm áp của emDùi mặt vào cổ em, hạnh phúc cười nụ cười mãn nguyện(Nhắc cho nhớ là 2 bé vẫn đanh say rượu ấy nhé =)))))___________________

Hăi, lại là con Au nhảm nhí này đây, nay toi đã quyết định đập thuyền đi cano, tui cho 2 bé mượn rượu tỏ tình luôn, aww

- à mà thú thật..thì toi muốn 1-2 chap sau có H mà đang tìm cớ đâyy 🤐

Các ae muốn có H khum?

~~~~~~~~

Đăng nốt rồi mai đi ổn hsg đâyy uwu
 
𝙼𝚊𝚔𝚒𝙽𝚘𝚋𝚊 | 𝙸𝚝'𝚜 𝚝𝚒𝚖𝚎 𝚝𝚘 𝚕𝚘𝚟𝚎
Chương 11


Maki lúc này dùi mặt vào cổ em, hạnh phúc với nụ cười mãn nguyện (chap 10)_____________- Nè hai cô gái trẻ à!

Tiếc phải thông báo là hai cháu nên về nhà đi, quán của 2 bác sắp đóng cửa rồi, tuyết cũng sắp rơi nên mai hai cháu sẽ kẹt ở đây / Một đôi chủ quán lớn tuổi lại gần và lay cả hai-...Thấy đôi bạn trẻ vẫn im hơi lặng tiếng , ông đành quay sang nói với vợ- Mình ơi, quan chúng ta còn chanh hay cam gì đó không?

- Không..hôm trước cháu bệnh, tôi đưa con gái hết rồi/Cụ bà ngán ngẩm lắc đầu-..huh?

Ồn..ồn ào quá? /nàng quay mặt lên, trạng thái mơ mơ màng màng- C- Cháu gái à, bây giờ quán sắp đóng cửa, hai cháu cho bà xin số một người 2 cháu..quen được kh- /Cụ bà ngán ngẩmChưa dứt câu là Maki lại nằm gục lên bàn- Thôi khỏi đi, điện thoại con bé tóc cam trên tay nó kìa / Ông chỉ vào rồi thò tay rút chiếc điện thoại raMàn hình vẫn còn mở do vài cú chạm tay vào nút nguồn vô tình của Nobara nên máy vẫn mở do quét trúng vân tay- Để tôi..có số ai gọi nhỡ nè..mới 10 phút trước thôi, chắc họ còn thức đó / Cụ bà mừng rỡ-..shsss/bà bấm nút gọi cho một số danh bạ có tên là "Fusiguro" ******"Alo, có chuyện gì?" / đầu giây bên kia nhấc máy- À, tôi là chủ của một quán rượu đối diện trung tâm thương mại A, có một cô gái tóc cam, có vẻ là bạn cậu, và một cô gái tóc xanh..lá?

Họ say bí tỉ và sắp đến giờ đóng cửa nhưng họ không tỉnh, liệu cậu có th-/bà cụ bị cắt ngang"Cảm ơn bà nhiều ạ, cháu sẽ nhờ người đến đưa họ về"/ Megumi trả lời, anh thật sự ngượng vì hai người bạn của mình- À, quán Gysomei góc đường đấy nhá / tiếng vọng cuối cùng của ông lão nói thêm trước khi tắt máy*******:33_________Tại ký túc xá trường Tokyo (t lười cho hs về nhà quá nên hốt hết ở kí túc xá cả mùa nghỉ đông đi cho ấm cúng 🙂))*cốc cốc cốc*- Huh!?/tiếng của 1 thanh niên ngáy ngủ vọng ra ngoài cửa- Megumi đây, cậu có đang rảnh không?- Có, sao vậy? / Yuji vội vàng mở cửa, vì đang là nghỉ đông nên Yuji dành cả đêm để đọc truyện hay dành cả ngày để ngủ rồi thức giờ này cũng không gì lạ- Kugisaki đang say và làm mất mặt chúng ta ở quán rượu cũng Maki senpai!- Và chúng ta?- đi vác thây 2 người đó về trước khi có ai biết hs trường này thiếu nước đến mức cắm rễ ở quán người ta- Ừ..nhưng mà, Sao cậu không gọi Panda senpai?

Hay Inumaki Senpai, họ mới dễ khuyên Maki Senpai mà../Yuji gãi đầu thắc mắc- Phòng cậu kế phòng tôi?- Ơ..ư, được.được rồi / Yuji đành bất lực chịu thua, mặt quần áo tươm tất, khoác tí áo ngoài, cầm theo một chiếc áo khoác lớn size 1 tí rồi theo Megumi đi đến quán _________- đây rồi..- hm..Tôi là người đến đón 2 cục bông xay xỉn trong kia? /Megumi nói vọng vào- Cảm ơn, dìu họ về giúp chúng tôi- Ưuuu, Maki senpai gì chặt quá, tách không được..- Tsk! / Megumi đành rút điện thoại ra- Oi, Panda senpai à, anh có rảnh không?....*píp* rồi Megumi tắt máySau khoảng 5 phút đi tìm thì Panda lao đến như cơn gió cùng chiếc khăn quàn trên cổ mà Yaga đan tặng- Yo !- Nhờ anh/Megumi chỉ tay vào đôi uyên ương lì lợm gì chặt nhau trên ghế- Rồi oke!/Panda nhấc bổng cả 2 lên, không chia tách gì hết, anh đây cân 2, để 2 người ôm nhau, Panda thì ôm họ vào lòng rồi cùng hai hậu bối xin lỗi chủ quán và đi vềLớp lông ấm áp đó khiến cả hai yên bình say giấc mà chẳng hay biết tuyết đang rơi từng hạt li ti, Nobara và Maki trước đó cũng không đem áo nên đắp chung chiếc áo mà Yuji mang dự phòngHọ dạo bước thong dong về kí túc xá -...

Cả không khí lạnh lẽo và im lặngChợt :- Panda Senpai này! / Yuji phá vỡ không khí đó- Hửm?

Nghe đây- Sao..em thấy..Maki Senpai thật sự khá là..ờm..kì..kì lạ? /Yuji ấp úng- ý em là sao?- ý ..ý em..-/yuji bị megumi cắt ngang- Ý cậu ấy là chị Maki đề phòng với Nobara và Itadori, trước đó là em nữa, cọc cằn và khó ưa, vậy mà lại thân với Nobara nhanh đến vậy,hm.. còn thân thiện hơn với các Senpai và Gojo sensei nữa.. /Megumi chen vào- à..vâng, ý em là vậy/Yuji đồng tình- Ừ, đúng là Maki lạ lùng thật /Panda thanh minh, kiểu..cảm giác bất lực?- Sao? /2 đứa hậu bối khó hiểu- có gì đáng ngạc nhiên đâu, Maki có nhiều vết thương tâm lí với gia đình danh giá của cậu ấy, một gia tộc hùng mạnh trong Ngự Tam Gia đã có ý vức bỏ và xem Maki như hầu tì, vậy nên em gái và cậu ấy bị khinh thường, bắt nạt, rồi em gái cũng tránh mặt Maki..và.ờm...ừ..và cậu ấy thường chỉ thân thiện với những người không..coi thường cậu ấy..anh đoán vậy- Hm..Không còn gì ngoài hơi thở lạnh buốt vì đêm đông, cả ba nếu không nhanh chân có khi sẽ cóng mất- Đến trường rồi này/Panda đánh trống lãng..__________- senpai có đem chìa khó dự phòng của Maki Senpai không, đại loại như cách mà chị ấy cất đao á..- Ah..haha, tin anh đi, cậu ấy không khóa cửa đâu, cậu ấy còn chẳng quan tâm đến chìa khóa- Eh..- Lôi thôi vậy../Yuji ngạc nhiên______*lạch cạch*- Giờ sao?- Được rồi, Itadori xuống dãy năm nhất và về phòng cậu đi- ừ vậy nhé /Yuji vẫy tay rồi chạy vội về- chịu rồi, không tách ra được!

- thế Senpai cứ để họ vậy đi, em đi ngủ đây /Megumi thản nhiên chào tạm biệt rồi quay về phòng- Thôi, hai cậu nằm thế này luôn đi../đắp vội chăng cho cả 2, Panda đóng cửa phòng rồi rời đi, khúc khích cười- Nhìn hạnh phúc quá đi thoaii / Tiếng Panda xa dần rồi rời đi mấtVà cứ thế đôi chị em, ôm nhau ngủ say tít đến đêm_____________

Au : tâm sự nhảm với quý vị là nay em lại tự nhiên đăng kí thi lắm thứ rồi hè cắm đầu ôn 🙂)) đừng ai như tôi hiu hiu , ôn ổn lắm, ổn lòi lìa..

Theo t thì chap này..ngắn 🙂)Chap này chưa có H đâu, sau này có t báo =))

Hãy Comment và vote nếu không muốn tác giả dỗi cậuuu
 
𝙼𝚊𝚔𝚒𝙽𝚘𝚋𝚊 | 𝙸𝚝'𝚜 𝚝𝚒𝚖𝚎 𝚝𝚘 𝚕𝚘𝚟𝚎
Chương 12 (H+)


Warring : 1.

Có H và ad viết khá ư là dở, khúc đầu sẽ khiến mng thấy khó hiểu, hoặc lệch otp 1 chút nhma khúc sau nó như bth th =) kiên nhẫn là vàng

2.

T đang đắn đo xem ai top ai bot 🙂) (đoán đi)3.

Là do t có quá nhiều idea đi, nhma không dùng cho bộ này và LH được nên t sẽ cố end sớm bộ kia và viết 1 cuốn mới :3334.

T chỉ học hỏi qua các bộ truyện t đọc, theo t là dở và sơ sài, mong ccau k chê, và t có đổi 1 xíu trg chap trc để chúng ta có H chap này 🙂Gét gô |

V_______________________Đến đêm, bỗng cả hai cảm thấy cơ thể nóng bừng, một phần là do say sỉn, một phần trong đó có tồn tại sự ham muốn tiềm tàn, chỉ là nó quá nhỏ nhoi để bộc pháVì một số hành động kì lạ trong lúc ngấm rượu bia mà từ cái tư thế ngủ lăn lóc, mỗi người 1 bên, giờ nó lại thành thế này

cre : Pinterest Một phần cũng do trời trở đông, các lớp tuyết đã đóng dày đóng mảng dưới sân trường, trên khe cửa sổ phía bên ngoài của nàng cũng đã bị lớp tuyết dày bao phủCả người nóng ran, bắt đầu có một thứ gì đó chạy dọc qua cơ thể như 1 luồn điện, nó thôi thúc em phải làm những thứ em luôn "trốn tránh" và "kìm nén" nó lao đến và thôi thúc em như 1 cơn vũ bão không hơn kém- M-Maki senpai~Em cuối xuống nhìn người bên dưới đang ghì chặt lấy mình, thều thào rồi dùng tay nâng mặt chị lên, mắt chạm mắt, mặt cả 2 đỏ ửng, rồi em lao đến chiếm lấy đôi môi ửng hồng đó, nhanh nhẹn khoét sâu khoan miệng, rồi lại trêu đùa với chiếc lưỡi của nàng, ngấu nghiến đôi môi đến điên cuồng- Ưm~Nàng vì bị tấn công bất ngờ nên chẳng thể làm gì ngoài hợp tác tráo lưỡi với em, em thèm khát hút lấy khí oxy dư sót đến khi nàng không còn đủ dưỡng khí, bấu nhẹ cánh tay em mới ngưng, luyến tiếc rời đôi môi kéo theo sợi chỉ bạc óng ánh- Có vẻ..Senpai cũng thích ~~ Em lật người sang, đè lên người nàng, ánh mắt đăm chiêu, xảo quyệt hiện rõ.

Nhanh đến bước tiếp theo, em nhẹ nhàng cởi chiếc cúc áo đồng phục của nàng, rồi đến từng chiếc áo sơ mi trong, lộ ra chiếc áo lót đen bên trong..em cũng vứt phân đi nốt- Khoan..khoan đã..N-Nobara..

-hm~?Em cuối xuống tấn công đôi môi nàng thêm một lần nữa, liếm láp nơi này đến nơi khác, chẳng muốn chừa lại gì cả, cũng chẳng thiết nghe nàng nói bây giờ- Ưmm~ N-Noba..ra- Có, em đây~?

Chị cần em giúp gì sao?~Em nắn bóp hai bên ngực nàng, nặn nắn, trêu đùa hai đầu ti ửng hồng, làm chúng cương cứng, chán chê rồ. i em lại cuối xuống, ngặm lấy một bên ti, cắn rồi lại mút, chiếc lưỡi tinh nghịch liếm láp xung quanh, bên còn lại được em dùng tay nắn bóp, nhào nặng đầu ti đến mức dựng đứng- Ưm..ah..kh-khoan đã..- chk chk, đến đây rồi thì làm gì có khoan với dừng~~Em tham lam dùng răn cạ quanh đầu ti còn lại.

Khi cả hai bên ửng đỏ, em mới hài lòng ngước nhìn thành quảNhìn xuống dưới, lớp váy cộm đã che đi những gì em muốn thấy.

Em xé toan chiếc váy bó màu xanh đen, còn lại trên người Maki chỉ còn là chiếc quần lót tông đen cùng bộ, em mạnh bạo xé toạc chúng rồi vứt sang 1 bênNhìn bên dưới chị ta dâm thủy chảy ra không ngừng, ước cả 2 bên đùi- ohEm nở nụ cười ranh mãnh rồi véo ti nàng một phát, bên dưới hạ thân nàng lại cho ra thứ chất trắng đục mà ai cũng biết thì gì (lại bảo k bt đi 🙂) - mới thế đã ra rồi?~ Em thò tay quệt lấy thứ chất nhờn đó rồi ung dung để vào miệng liếm, nó đối với em ngọt đến không kìm được (nè lúc này là "ai đó" đang ảo top nằm trên đồ nè 🙂)- Ư-ư~ - liệu..em có muốn chị hợp tác ?

Vẻ mặt nàng gian xảo lộ rõ- Đương nhiên ~ !Như nhận được câu trả lời mong muốn, nàng lật ngược lại, đè lên người em.

Mạnh bạo xé lớp áo hoodie mặc ngoài của em, lộ ra lớp áo lót ren trắng bên trong.

Dẹp hết những thứ vải không càn thiết hay đúng hơn là cản trở.Nàng thô bạo nắn bóp bầu ngực em, cắn mạnh vào đầu ti rồi "sì sụp" mút như sữa mẹ.

Tay còn lại nhào nặng rồi lại báu nhẹ đầu ti khiến nó sưng đỏ cả đôi.

Sau đó không ngần ngại mà để lại dấu hickey đỏ ngầuNhìn xuống bên dưới hạ thân em, "hang động" đã chảy ra lớp dịch trắng đục, cùng với dâm thủy ướt đẫm 2 bênNàng cuối xuống, dùng lưỡi liếm xung quanh, rồi lại chui tọt vào bên trong- Ahh..hức ~ ch..chậm..l..ại Chiếc lưỡi không xương cứ ra vào bên trong em, vờn qua lại khiến bên dưới em ra không ngừng, tiếng rên rỉ ái muội đến dâm dục, đem đến cho nàng ham muốn dâng tràoRút lưỡi ra, bên trong ùa ạt lớp tinh dịch chảy ra không ngớt, ướt cả ra giường, sau đó, nàng không quan ngại mà đưa hẳn 2 ngón vào trong em- Ư hức!

Kh..oan..

Đầy..đầy quá..ư ~Tâm trí em như điên cuồng, mọi thứ giờ chẳng quan trọng bằng giây phút nồng nàn của cả 2.

Như có 1 dòng điện dọc qua, em cong lưng, chạm lấy đ, cố nuốt lấy sự "chăm sóc" nàyNhấc bổng 2 bên đùi em lên bằng với hông mình, trấn an em bằng một nụ hôn ngọt ngào- Ư..ưmNàng mạnh bạo ra vào bên trong với cường độ tương đối nhanh, dâm thủy chảy ra cùng với lớp tinh dịch dày đặc"Đầy..đầy quá"Maki vào sâu quá, thật sự, em chưa bao giờ phải làm việc này.

Đau đến không ngờ, đau quá, em cúi xuống cắn mạnh vào vai nàng, đến bật cả máu, nhưng nó vẫn đau âm ỉ rồi mới bớt đi, em mới từ từ thả lỏng không cắn nữaXong lại lay lay hạt đậu nhỏ, khiến bên trong em lại tiếp tục cho ra tinh dịch không ngừng.

- Ư..ah~ đ-đau quáCơ thể em mềm nhũn, có thể gọi là không một chút sức lực.

Mắt lờ đờ như có thể lịm đi bất cứ lúc nào - Tập làm quen đi, giờ em là của chị~- Vâng..của..của chị ~ Được em như tán thành, nàng mạnh bạo cho hẳn 3 ngón vào trong, mạnh bao đâm đến liên tục, cường độ mạnh khiến em dật bắn, cong lưng lên đón nhận.

Tâm trí em giờ chẳng tỉnh táo, chẳng còn gì ngoài ham muốn che lấp lí trí- A~ hức..nh..nh..anh qu..á ư ~Ra vào với cường độ mạnh khiến bên dưới em xưng tấy.

Đến đà sắp ra thì bỗngNàng rút tay ra, và ngồi lên người em, liên tục ma sát "bên dưới" của cả 2 với nhau.

Hông em lắc đều như nhịp sống, gầm lên 1 tiếng rồi bên trong cả hai trào ra một lớp tinh dịchTrụ đến đây thì em ngã ngũ.

Cơ thể mềm nhũn, em lịm đi hẳn, mặc xung quanh cho chị ta định đoạt (liệt bth hay liệt nặng =)) rất may là sau 2 hiệp nữa thì em cũng được người đẹp tha choChị ta trườn lên cắn mạnh vào xương quai xanh, cổ và đùi em vài nhát khiến chúng hằn vết đỏ.Đặt lên môi em một nụ hôn, tráo lưỡi, rồi mút lấy chiếc lưỡi ngọt ngào của emCũng biết thương người ta nên sau đó chị kím tạm cho em bộ đồ ngủ thoải mái.

Thay ga rồi bế em lên giường, đắp chăn cho em, và hôn nhẹ lên trán em kèm lời chúc- Ngủ ngonVà đương nhiên là sau khi mặc 1 bộ đồ ngủ cặp với em rồi, và do chị ta tỉnh rượu cmn luôn thì chị ta phải dọn lại bãi chiến trường mà cả 2 bày biện ra.

Hì hục rồi cũng đâu vào đấy.

Nàng nhẹ nhàng nằm lên giường, choàng tay ôm em rồi chìm vào giấc ngủ LÚC 4H SÁNG =))\\\\___________________////Tận hưởng ấm áp cuối mùa đi, sắp bi quan tới r đó =))(Lí do có 2 bộ đồ ngủ i nhau trong phòng Maki là vì lúc chuyển đến, bả đã mua lộn size và vì cả Maki và Mai đều k vừa nên bả giữ lại) Hơi sơ sài, mong mng thông cảmHoan hỉ đii 😢👍Giờ t có điều kiện nee : ít nhất 1 cmt và hơn 10 bình chọn mới có chap mới (hoặc k 🙂)À với lại cho tui xin ý kiến và góp ý về H mà t viết nha
 
𝙼𝚊𝚔𝚒𝙽𝚘𝚋𝚊 | 𝙸𝚝'𝚜 𝚝𝚒𝚖𝚎 𝚝𝚘 𝚕𝚘𝚟𝚎
Chap 12.5 (NT) ; Cơn mưa được sưởi ấm


Đâu đó khoản bảy tám giờ sáng hôm "sau" em lờ mờ mở đôi mắt.

Em chẳng nhìn thấy gì vì bản thân đang được nàng ôm chặt vào lòng.

Hai bên tai nhanh nhẩu cảm nhận thứ âm thanh "rì rào" ngoài kia"Ah, trời mưa rồi""Chị Maki ghì chặt quá trời.."

Em cực nhọc thoát khỏi vòng tay của nàng.

Sau đó ngồi dậy, tựa lưng vào đầu giường.Nàng vẫn ôm em, à không..ôm hông em mới đúng.

Em nhìn xung quanh, nhận ra bãi chiến trường hôm qua của em và nàng đã bay màu.

Đồng thời chị ta cũng dọn nguyên cái phòng đó trở nên gọn gàng hẳnEm biết ơn , quay xuống nhìn nữ nhi say giấc kia bằng đôi mắt trìu mến hơn cả.

Nhưng em cũng để í thấy một..vài vết đỏ ẩn hiện sau lớp cổ áo ngủ và trên cổ 1 vết hickey rõ rệt, đỏ lè và suýt là chảy cả máu.

Cổ tay cũng vậy, bầm nhẹ, khá là khó thấy nhưng do là con gái nên em tinh ý- Huh?Em dở lớp cổ áo ra, và vài vết cắt đỏ trên vai nàng hiện ra, trong đó có một vết đã chảy cả máu, nhưng chúng khô rồi- ha..ha, có vẻ đêm qua không phải mình mình bị "hành" hạ nhỉ =)))Giờ em cũng muốn ra khỏi giường để súc miệng , thay đồ, ăn sáng lắm rồi vì lâu hơn có thể khiến em lười và chán việc vận động.- eh...Nhưng mà điều đó có vẻ..hơi khó =))Thứ nhất là hạ thân em bây giờ đau như búa bổ, nhúc nhích một tí là đã nhăn mặt rồi, chỉ có nước chờ thủ phạm ẵm đi thôiThứ hai là nàng ta ôm em chặt quá, tay còn không rút ra được- Maki - San..dậy thôiEm lay người nàng, nhưng chỉ khiến nàng nheo mắt, mơ hồ nhìn em- Chút, chút nữa..Mai sẽ không la đâu m..à"Mai?"

À đó là em gái của nàng, có vẻ như hồi bé nàng hay dậy trễ để em phải gọi đến càu nhàu nên ám ảnh rồi đây nè- e hèm!Em gằng dọng- Dậy, hay là em cạch mặt chị?Nobara gằng dọng ra lệnh, yêu cầu nàng phải thức giấc- Aa, thôi đừng ,chị xin em..chị dậy ngay màMaki nghe thấy thì tỉnh ngủ luôn, muốn cuốn ngồi dậy, vscn nhân, làm đủ thứ , xém là nàng ta mặc bộ đồng phục vào rồi- Nay nghỉ đông mà, chị mặt đồ đi đâu vậy?- à..ờ ha, chị quên mấtNàng gãi đầu cười cườiSau đó cũng đi chuẩn bị buổi sáng cho cả 2-ờm..

Chị ơi?- có chuyện gì

Nàng vẫn không rời cái bếp, hỏi em- Chị làm em thế này thì ít ra..cũng hãy đến giúp em đi vscn đi chứ, giờ em khác gì liệt đâu?Nobara ngồi trên giường than vãn với vẻ mặt bất lực , nhờ vả- haha, cứ ở đó thêm xíu nữa, dễ thương quáNàng che miệng cười, trêu chọc em-Xì..thế tôi tự đi cho biế- a..ÁEm cố đứng nhưng rồi em đứng không vững, vừa đi 1 cái là ngã ngayNhưng thứ em đáp không phải sàn nhà, là rớt vào lòng nàng- không được thì đừng có cốNàng trách mắng em -..hic / em mếu máo- Ơ..?

Thôi. thôi chị xin lỗi, chị sai, lỗi do chị, để..để chị bế em nha, đừng..đừng có khóc..ôi..chị xin em.. (Sao mới ăn ngta xong là hết lạnh lùng luôn v =))Nàng luống cuốn bế em, đi khắp nơi trong nhà, vscn cho em, hun em, rồi nhẹ nhàng đặt em lên ghếSau đó quay lại nấu ăn tiếp.

Bữa sáng cũng ra lòCả hai cùng ăn , vui vẻ trò truyện và tận hưởng sự ấm áp từ nụ cười của đối phương, trời vẫn mưa, nhưng lại thay căn phòng này dù lạnh bao nhiêuVẫn có thứ tình cảm này sưởi ấm hai trái tim hướng về nhau- Nè, Nobara, em đút ăn cho chị đi Maki nhìn em, vẻ hứng khởi như vừa nghĩ ra gì hay ho- gì chứ..chị đã lớn rồi mà?Nobara hỏi, ngầm ý từ chối- Ư, không muốn, chị bỏ ăn đó..đẹp thế này mà muốn em đút thôi mà em cũng la chị, em hết thương chị rồi..hic hic...~Nàng làm nũng với em, đưa ánh mắt cún con lấp lánh nhìn emVà rồi thì..- Aa - oamEm phải đút chị ấy ăn, em làm sao mà cưỡng được cái ánh mắt đáng yêu đó chứ_____________Ăn xong thì cả hai ngồi trên sofa nói chuyện tíChợt nhận ra nhà còn thiếu ít đồ- Này, chị ra cửa hàng tiện lợi mua chút đồ, em còn giữ chìa khóa phòng của mình không, để tiện chị đưa em về luôn?- thôi, em khóa rồi, đồ em chút nữa chỉ cần lấy ít đồ thôi, em sẽ cắm rể ở cái ổ ấm áp này luônn Em vui vẻ thông báo- Thật..thật sao?Hai bên má nàng đỏ bừng, rưng rưng trong sự hạnh phúc, và không tin những gì em vừa nói- đương nhiên!

Em còn phải ở đây chăm sóc cho chú "cún" con nào đó cần đút ăn màEm cười rạng rỡ, nhìn nàng hào hứng nói-..hic hic / Maki- ể sao vậy..không vui hả?-..- vậy em sẽ không gọi chị như thế nữa, em xi- Chợt nàng vồ đến ôm lấy em, vui đến không nói nên lời.Sau đó nàng đi cửa hàng tiện lợi, và tiện dẫn em đi lấy ít đồ khi về đến ktx của trường____________Một ngày yên bình lại trôi qua, một ngày yên bỉnh, nội dung của 1 ngày chỉ gói gọn"Nobara và Maki"Đêm đến, cả hai nằm trên giường nhìn ngắm cơn mưa ngoài cửa sổ vẫn chưa ngót dù đã tạnh nhưng lại mưa ngay sau đóEm hạnh phúc, ngẫm nghĩ lại về mối quan hệ này, em đã đúng khi tin nàng, em đã có thể chứng minh với quá khứ rằng nàng không ghét em, nàng thương em thậm chí là thiên vị em hơn cả bọn hậu bối, tiền bối, bạn bè, bất kì ai khác- Ư...ư "Chị ấy rên khi ngủ à?"

Khó hiểu, em quay sang nhìn với ánh mắt hoài nghi..Đúng là tiếng của nàng, nàng vẫn đang ôm chặt lấy emChặt hơn bình thườngVà hơi thở của nàng còn kèm theo tí khí sương lạnh- chị ấy thấy lạnh sao"Vậy thì.."

Em choàng tay ôm lấy cơ thể run rẩy vì lạnh của ai kia.

Trao nụ hôn ngọt ngào lên trán nàng.

Nàng cũng thả lỏng hơn, cơ thể bắt đầu bình thường trở lại- ngủ ngon, Maki Senpai~Cho dù đêm có bao cơn mưa lạnh ồ ạt kéo đến, ở căn phòng nhỏ kia, cơn lạnh vẫn chẳng thể chạm đến họ.

Hai con người , hai ánh mắt, hai trái tim hướng về nhau, yêu thương và quan tâm.

Họ không ngừngSưởi ấm cho nhau.*Cơn mưa giờ trông dễ thương hơn rồi!*_________________Author : biết sao t kêu 10 bchon mà mới 7 là t đăng k, vì t iu quí ccau á.

Nên thương tình thì hãy vote cho toi điVới lại mình cũng thích nghe góp í và thảo luận về truyện mình viết nên mn đừng ngại, hãy cmt cho mình vuiV-với lại..cho tui xin 1 follow được không?

Vì..kiểu đang có mood mà vô acc thấy 0 fl làm tui tụt 50% năng lượng á.....(◍•ᴗ•◍)❤
 
𝙼𝚊𝚔𝚒𝙽𝚘𝚋𝚊 | 𝙸𝚝'𝚜 𝚝𝚒𝚖𝚎 𝚝𝚘 𝚕𝚘𝚟𝚎
Chương 13 : 1 bữa tiệc


Kì nghỉ đông ấm áp của đôi tình nhân trôi quá khá là êm đềm, họ chỉ đơn giản là quan tâm đến nhau, giành sự hạnh phúc cho người mình yêuSáng sớm, em thường sẽ cuộn trong lòng của 1 thân hình cao ráo 1 m7 với đống cơ cứng rắn, ấm áp mà ngủ, thế là dậy muộn..Nhưng em dậy muốn cũng chẳng ai trách, vì vừa thức giấc, ra bếp đã thấy một mỹ nhân đang làm đồ ăn và câu dẫn em ăn bằng cái gương mặt đẹp hết chỗ chê đóNàng cũng hay dẫn em đi chơi, hòa nhập với xã hội sô bồ, lộng lẫy và ít sự yên bình, cô độc trước kia, em và nàng khác nhau ở đó.

Em muốn nàng vui vẻ và không phải sống "1 mình", nàng muốn em cảm thấy hạnh phúc và luôn tôn trọng ý kiến của em~~Oa..~~ 1 cặp đôi đáng yêu~~~~~~~~~~~Sau kì nghỉ đó, đã đến mùa vào học trở lại, Ai trông cũng vô cùng háo hức và hơn cả là em, nhưng nàng thì khác, khá im ắng và ít sôi nổi, nàng thấy bình thường"haiz, lần trước cấp 4, bây giờ vẫn cấp 4 thì vui nỗi gì?"

Nàng suy nghĩ rồi cũng cho qua.

Quay lại bàn ngồi với bọn Yuji và 2 cậu bạn Panda, Toge- Dạo này 2 đứa thế nào?

Panda hào hứng hỏi- Oa!

Thế nào là thế..thế nào??

Yuji nghe thì hoảng hốt, lắp ba lắp bắp*Au: Duchi lại nghĩ tùm lum tà la à 🌚*- Về phần em ổn ạ, hôm trước em có về trụ sở Zenin vì họ mời đến, nhưng toàn dụ ngọt để em quay về gia tộc đó thôi nên em..kiếm cớ rồi trốn đi mất....Megumi vui vẻ trả lời , anh cũng không nghĩ gì nhiều..- hm..có Mai không? /Maki- có!

Nhưng toàn im lặng chẳng nói gì cả?

Chị ấy nhìn hơi..khó xử/Megumi-oh.../Maki im lặng chẳng nói gì- Còn Nobara?Nhận thấy không khí hơi gượng gạo, Panda đổi chủ đề- A!

Em hả..em thì..cũng đượcNobara lúng túng rồi ngại ngùng rồi trả lời lắp bắp (chắc tại e muốn giấu)- Không đâu senpai à, Kugisaki là người tận hưởng nhất mùa đông này luôn đó !Yuji điềm tĩnh trả lời, kèm tí thắc mắc- đâu..đâu có..Nobara chối, vì em chẳng đăng hình hẹn hò hay cái gì quá tình tứ, thường chỉ là cả 2 đi xem phim, chơi bl blaa...- Đừng hòng lừa bọn này, phòng cậu khóa suốt mùa đông, hôm cậu say khướt, rồi ôm Maki Senpai ngủ như ôm gối á, tụi tớ đến đưa 2 người về chứ đâu có gỡ tay cậu với Senpai ra được...nên để thế, mà để ý thấy cậu có lên phòng đâu, bọn này biết thừa là cậu cắm rễ ở phòng Maki Senpai rồi ~Yuji phủi tay - Ờ..thì..cũng../Nobara- Anh hỏi vui thôi chứ, 2 đứa anh biết thừa!Panda hí hửng vỗ vai Toge- hả?Em kinh ngạc nhìn hai người- Nè Kugisaki, kéo cổ áo lên cao tí đi / Megumi nhắc nhở- sao..sao vậy? / em hó hiểu hỏi- có 1 vết "muỗi đốt" to đùng trên cổ cậu, nếu không muốn senpai đỏ mặt thì che lại đi!Megumi bất lực trả lờiNói đến đây thì chị ta đỏ như trái cà chua rồi- ờ..Nobara thấy vậy cũng kéo cổ áo cao lên, che đi vết "muỗi đốt" trên cổ- À hay là hôm nay chúng ta tổ chức Party đi??Nobara hào hứng nói- Vậy cũng được- Tôi Theo số đông- Anh cũng thích Party- Shake shake- vậy còn Maki Senpai?- Ý kiến hay đó!Sau đó mọi người hẹn nhau ở phòng của Panda, và cậu ta lớn, nên phòng cũng rộng rãi và thoáng mátKế hoạch được đưa ra là•Maki sẽ đi mua snack, bia, rượu, tùm lum tà la về nhậu•Megumi và Nobara ,Toge sẽ chuẩn bị đồ ăn•Panda và Yuji sẽ trang tríVà đương nhiên là trừ Maki ra, cả bọn đều ở phòng Panda từ rất sớm- nè mọi người, hôm nay Gojo sensei vừa báo tin cho em nè ~~Nobara hí hửng cầm điện thoại lên khoe, ai nhìn xong cũng vô cùng vui vẻ, tích cực hơn nhiều, háo hức nữa30 phút later*cốc cốc cốc*- Maki đây..- Vào đi_Panda ra mở cửa- xem chị có gì này Nàng cầm 1 túi toàn bia và rượu lên khoeSau đó mọi người vào bàn ănChợt chẳng ai động đũa, im lặng nhìn nàng- sao ai cũng nhìn chị vậy..Nàng khó hiểu nhìn cả bọn*đùng*Cả bọn bắn pháo giấy, vui vẻ hét lên (t hết biết miêu tả sao rồi 😺)- CHÚC MỪNG MAKI - vì cái gì..?- chị được thăng cấp, 1 phát bay lên cận cấp 2 luôn á ....~~~Nobara háo hức thông báo, kèm tin nhắn của Gojo- chúc mừng senpai/Megumi điềm tĩnh nói, xen chút vui mừng- Chúc mừng cậu- Nhất Senpai rồi nhé- Cảm ơn ..chị..Maki vui đến không nói nên lời, sụt sịt, mắt đỏ hoe nhìn em ( cái này không phải nhõng nhẽo đâu, kiểu..nhịn khóc mà nhịn hỏng dc á, tại t ngu diễn tả quá 😭)- Chị cảm ơnSau đó nàng quay sang, ôm em thật chặt, đôi mắt đỏ hoe thể hiện sự hạnh phúc trên mặtSau đó cả 6 cũng tám hết chuyện này rồi chuyện khác, vui vẻ, cười quá trời cườiUống cũng quá trời uốngRồi mặt ai cũng đỏ bừng, nhưng Maki thường sẽ là kẻ gục trước, vì ít uống nên tổ lượng nàng kém lắmAi cũng hơi say rồi, nhưng tệ nhất là nàng, mặt đỏ như trái cà chua, liên tục nói cái j đâu không, rồi bắt đầu làm ba cái trò hài hước , sau đó lại tiếp tục uống dù mọi người đã ngăn, cuốc cùng là cả đám say bí tỉ, nhưng em là đỡ nhất, vì lúc đầu, nàng sợ em bị chuốc say để em làm mấy trò ngốc, nên nhận uống giùm em quá trời chứ thật ra có bao giờ tự rót bên ly của mình đâu- lại tự làm màu..~~Em bất lực kèm tí dịu dàng nhìn nàng cuộn tròn người, nằm lên đùi em ngủ ngon lành.

Nhìn như 1 chú mèo đáng yêu đang ngủ bên chủ của mìnhKugisaki lại gục ngã vì sự đáng yêu nữa rồi ~~

__________________________________________Tính ra toi thấy truyện nào của t cũng toàn ngủ với ngủ không =)} vì bản tính t vậy 🙂))

Với lại dạo này do học nhiều quá hay sao nên t hơi nản viết, cố dữ lắm mới viết ra dc cháp này 🤧

Follow hnbmkie đi các cọu 🌚👍
 
𝙼𝚊𝚔𝚒𝙽𝚘𝚋𝚊 | 𝙸𝚝'𝚜 𝚝𝚒𝚖𝚎 𝚝𝚘 𝚕𝚘𝚟𝚎
chương 14 : 1 trận chiến


P/s : sẽ có 1 vài chi tiết không đúng với cốt truyện1 khoản thời gian sau khi ngày vào học diễn ra, mọi thứ vẫn trôi qua bình thường cho đến 1 hôm, cả trường nhận được lệnh hợp tác chiến đấu, ngăn cản kế hoạch của nhóm nguyền hồn đặc cấp mạnh bật nhất, vừa nghe lệnh tập hợp, Gojo cúp cuộc gọi với Utahime, liền chạy vụt ra sân tìm bọn nhóc- Tất cả các em, mau chuẩn bị 45 phút nữa tập trung ở sảnh, chờ lệnh của hiệu trưởng !!!Gojo hét lớn, rồi gấp gáp đi chuẩn bịCả bọn nhanh chóng thu gom đồ đạc, chạy như bay về ktx thay đồ, chuẩn bị đạo cụ, vũ khí chiến đấu và sẵn sàng đối mặtKhi cả thể 6 người đều đã dưới sảnh, hiệu trưởng đã thông báo tận tình cho họ về cuộc chiến khó khăn sắp tới tại Shibuya, đối thủ không hề yếu, thậm chí có phần áp đảo- Tuyệt đối không được khinh địch!!

Yaga quát lớn, thức tỉnh các hs mới khỏi sự "ảo tưởng"Sau khi chia đội, và các kế hoạch, cuối cùng- XUẤT PHÁTNobara và Maki không được chia cùng đội, em dành phần tấn công riêng lẻ để kiếm đồng minh lập đội.

Nên Maki không thể đi cùng, chỉ có thế quan sát nhau từ xa, còn lại không thểMaki được yêu cầu theo sát Nanami, phối hợp chiến đấu với Naobito Zenin"Tuy không muốn nhưng đánh vậy rồi ..tch!

Cố lên Nobara, em làm được !!"

Cả bọn chạm trán không ít chú nguyền mạnh không tưởng, Dagon!Sau 1 cuộc chiến lành ít giữ nhiều, trong lãnh địa của hắn và cả bên ngoài nhà ga, cả 3 ai cũng đuối sức cảMay mắn là hắn đã chết , nhưng sau đó cả bọn lại trạm chán với JogoVà nếu ai có đọc manga cũng biếtKết quả thảm khốc là Nanami trọng thương, bỏng nặng...sau đó là không qua khỏi dưới tay Mahito Naobito cũng bỏ mạng không lâuCòn nàng, cũng có thể gọi là may khi nàng vẫn còn có thể sống, chỉ là nàng chẳng còn như trước.."

Chẳng ai đến cứu mình, xong rồi..mình sẽ chết, agh n-nóng quá"Cơn lửa khủng khiếp của Jogo bao lấy toàn thân của nàng, ngoài vùng vẫy trong vô vọng, nàng chẳng thể làm gìNước từ chiêu trước của Megumi cũng đã bị rút cạnChẳng còn gì trước mắt.

Một màu đen___________________Về phía em cũng chẳng tốt hơn là baoMahito không ngừng trò chơi bỉ ổi của hắn, vờn em như mèo bắt chuột, cho em hy vọng, rồi vụt tắtCuối cùng, hắn nhẫn tâm lấy mất đi 1 nhãn cầu trên đôi mắt em, vô vọng nhìn hắn cướp đi 1 nửa thị lực mà bất lực chẳng thể làm gì"Hết rồi..xong rồi Maki-san, em không còn có thể nhìn thấy chị..và tìm được hạnh phúc nữa..!"

Cái chết là chưa đủ với hắnYuji nhìn thấy hắn đang móc đi 1 bênh mắt cô, tức đến không nói gìLao như bay, dồn nén sự tức giận cố kiềm hãm vào hắn, tạo ra mổ vụ nổ lớnGạch đá, tường , mọi thứ đè lên em, mà em cũng chẳng thể nhìn thấy gì nữa "Không sao, hết đau rồi!"

Em buông xuôi cây búa, đành chấp nhận số phận thôi!Những thứ kỉ niệm vun đắp của em và nàng cứ chạy đi chạy.

Lại trong đầu cả 2.

Khóc cũng chẳng thể, cười cũng không thành.

Cả hai nhận thức chao đảo, rồi trước mắt emCũng chỉ còn 1 màu đen vô vọng___________

- Maki san này, sau này nếu chị tới vào tình huống ngàn cân treo sợi tóc, chị sẽ làm gì?- hm..nếu còn có thể đánh tiếp, chị sẽ chiến đấu đến cùng, còn nếu chỉ còn có thể nằm chờ chết, chị sẽ nghĩ về chúng ta, nghĩ nhiều đến khi nào uống canh mạnh bà vẫn không quên được..Maki cười trừ trước câu hỏi đó- Em cũng vậy!Em cười tươi nhìn nàng- ừm.."

ít ra hãy để chị chết khi nắm tay em"________________Có vẻ họ đã đúng, đến cùng họ vẫn nghĩ đến nhau...rồi sẽ thế nào nữa?

Họ sẽ phải đối mặt với điều gì?____________________Cảm nhận nỗi đau 🤕Hãy follow và cmt cho Au để ả đỡ cô đơn 👁️👄👁️🙏🙏🙏🙏
 
𝙼𝚊𝚔𝚒𝙽𝚘𝚋𝚊 | 𝙸𝚝'𝚜 𝚝𝚒𝚖𝚎 𝚝𝚘 𝚕𝚘𝚟𝚎
khong phai 1 chuong truyen


Huhu cuối cùng truyện của tui cũng dc 500 view ròi vui quá tr ơi😘💞
 
𝙼𝚊𝚔𝚒𝙽𝚘𝚋𝚊 | 𝙸𝚝'𝚜 𝚝𝚒𝚖𝚎 𝚝𝚘 𝚕𝚘𝚟𝚎
Chương 15


May be ooc, và không đúng với truyệnXung quanh nàng là những âm thanh nhộn nhịp, tiếng la hét, chạy loanh quanh, tiếng xe, tiếng bíp..Sau đó, khoảng 4 ngày, nàng mở dần đôi mắt nặng trĩu, ngồi dậy nhìn xung quanhMọi thứ mờ mịt giờ đang hiện ra trước mắt.

Trước mắt nàng không phải là em, là cô Shoko.

Cô ấy lo lắng nhìn emXung quanh là những âm thanh máy móc duy chuyển luân hồi, mùi thuốc nồng nặc sặc lên mũi- Shoko sensei?

Cô..sao em lại ở đây?Nàng nhìn xung quanh, chợt nhận ra mình đang ngồi trên giường bệnh- Haiz, thì sau khi trận chiến ở Shibuya tạm lắng, ở chỗ em và 2 người kia, lực lượng ý tế đã bắt đầu hành động rồiShoko thở dài- ..anh Nanami và..ông già kia đâu ạ?Nàng mở to mắt nhìn Shoko- Chết rồi!Cô ấy khẽ cùi đầu, trầm ngâm- ồ..vậy..

Nobara, Yuji và Megumi đâu hết rồi ạ??Nàng nhìn xung quanh, chỉ có 1 vài chú thuật sư nàng biết, đa số không, nhưng chẳng có bọn nhóc đâu cả- khu vực chiến đấu của bọn nó, 2 đứa bạn em, vẫn chưa được lệnh xâm nhập, màn chưa được hạ xuống đâu mà vào...Shoko thở dài than vãn-...vậy à..,cô Shoko này, khám xong thì em có bị gì không?

Ví dụ như gãy tay chân chẳng hạn??Maki ngước lên nhìn Shoko- không, em chỉ bỏng thôi, tôi cũng không biết tại sao bị lửa đốt cả người mà vẫn còn sống, nhưng cả người em toàn vết bỏng/ Choso nhìn em, thở dài(Em ở đây là cách xưng hô của Shoko với Maki nha, chứ k phải "em" là Nobara đâu)- À..vẫn chiến đấu đượcNàng nhắm mắt lại, khẽ cười- Rồi!

Hết tuần này, em sẽ không cần nằm giường và uống thuốc nữa, có chiến đấu hỗ trợ quân y tế hay không là do emShoko nhẹ giọng, ngồi dậy và rời đi- vâng ạ!_________________1 thời gian sau, nàng ra viện và đương nhiên là tiếp tục chiến đấu với mọi người, chỉ là nàng ở hàng hỗ trợVì màn vẫn chưa phá hết, nên "màn" nào nàng có thể vào được, nàng sẽ đánh bọn nguyền hồn còn sót, để nv y tế thu dọn, cứu ngườiCòn em vẫn biệt tăm biệt tích"Chỉ hi vọng 1 ngày chị tìm thấy em thôi.."

Vì em mà nàng lúc nào cũng cố gắng, chẳng biết giờ em ở đâu, lúc nào nàng cũng tìm kiếm từng ngóc ngách để tìm emNhưng vô vọng___________________Về phía em:Hên sao, khoảng 2 đến 3 giờ sau, em được 1 người lạ ứng cứu.

Cậu ta giở từng viên gạch, vụn đá đè trên người em.

Mắt em giờ nhắm chặt , chẳng nhìn thấy gìCó 1 người con gái đang lặng lẽ đem em đi"Hương thơm này..con người này có mùi tóc hệt với Maki san, nhưng nó.."

Em hé mở đôi mắt sưng húp nhìn, mọi thứ mờ nhạt, em chẳng nhìn rõ mặt kẻ đó"Giống Maki quá, màu..màu xanh?"

Rồi em cũng ngất luônĐến khi tỉnh lại, em nhận ra mình đang ở trường chuyên chú thuật.

Là 1 khu vực chữa thương- A..đau quáEm từ từ ngồi dậy- ấy khoan hẵn ngồi, lưng cô bầm nặng lắm đấyCó bóng dáng 1 ai đó vội chạy đến, đỡ lưng cô từ phía sau- ai..ai vậy?Em khó nhọc nhìn sang, bây giờ em phải làm quen với 1 con mắt, nên việc nhìn nhận mọi thứ đôi phần khó khắn- Một người cô gặp rồi đấyCô ga than vãn, thở dài và nhìn em- Ai?

Sao mà tôi nhớ??Em cáu gắt hỏi- haiz..M-Mai đây..Mai thở dài, đành thú nhận thôi- vậy..cô đã cứu tôi??Nàng thắc mắc-ừ..Mai khẽ gật đầu nhìn em- Vậy..Maki đâu?Em trừng mắt nhìn ả- Tôi không biết, bên Kyoto cũng chỉ được vào vài cái "màn" thôi, còn mấy cái khác bên trong, chúng tôi vẫn chưa đếnẢ than vãn rồi cúi nhẹ mặt - Kyoto và Tokyo giờ rối rắm lắm, đường mà cô đi từ chỗ này đến trường của Maki là hơi tốn sức đó, Gakuganji sama nói là sẽ tạm dím các cậu đi--VÌ LỢI ÍCH GÌ??!!em tức giận nắm cô áo ả- tôi không biết!

Mai ú ớ trả lời- câm đi!!Em trừng mắt nhìn Mai- tch!

Bộ cô nghĩ tôi không lo cho Maki à??Ả ta quát lớn, gì chặt cổ tay em- ..

Đúng!!

Cô..cô đã rất ghét chị ấy..Em buôn ả xuống, giọng nhỏ dần- ..tôi giận chị ta thì có đó, nhưng mà.. tôi đâu có muốn chị ta chết thật?Mai ái ngại nhìn Nobara, thỏ thẽ nói- haiz..vậy Maki sẽ không biết tôi còn sống ?Nobara gặn hỏi- à..ừ thì đúng là thế Mai than vãn nhìn em_____________________Chap trước nó còn chưa 10 view nữa hiuhiu, ai cứu con tôi đi 😭P/s mấy chap sau tôi nghĩ là 2 ebe sẽ hơi suy á (maybe thôi🙂))
 
𝙼𝚊𝚔𝚒𝙽𝚘𝚋𝚊 | 𝙸𝚝'𝚜 𝚝𝚒𝚖𝚎 𝚝𝚘 𝚕𝚘𝚟𝚎
chương 16


Tui cảnh báo luôn‼️‼️ : khúc này là nó hết giống truyện luôn rồi, và tui cũng lâu quá không đọc nên giờ quên nhiều rồi, thành thật xin lỗi mng 🤧)Như Maki, sau khi khỏe hẳn, Nobara cũng xin được cùng mọi người ở đó chiến đấu, một là vì em ghét chúng, hai là em tìm nàngÍt lâu sau, Mai đã nới với Nobara rằng cô ấy sẽ đến trụ sở gia tộc vài hôm, em cũng chẳng để ý gì mấy đếnCho đến khi có thông báo từ Momo, "Mai chết rồi!" em bây giờ không rơi 1 gọt nước mắt, chỉ tiếc cho Mai, và cho em"Chị ấy đã bảo sẽ dẫn mình đi gặp Maki Senpai..."

Buồn thế là đủ!

Vững tin thần mà cố đấu tiếp, tử diệt hồi du đã được bắt đầuEm và nàng ai cũng bận rộn cả, lúc nào cũng chìm trong những cuộc chiến vô hồi kết, Sensei thì không còn ở đây, còn học sinh thì chẳng hay biết bạn bè mình sống chết thế nào.Thật khó khăn khi phải đối mặt với những những chú thuật sư và phi thuật sư trong đóEm đã cố gắng rất nhiều__________________Maki cũng vậy, nàng tấc bật tìm cách cứu Gojo ra khỏi mục môn cương cùng mọi người, đến suýt là ngừng tìm em, nhưng nàng vẫn không thể- Mỗi ngày, mỗi giờ , mỗi phút..chị chưa bao giờ ngừng tìm emĐêm rồi, đáng lẽ nên ngủ thôi, nhưng cảm giác lạnh lẽo mà không có cái ôm ấm áp bên cạnh thật khó chịuMà làm sao chắc chắn khi ngủ , mình sẽ không chết?"

Đã bao lâu rồi mình chưa đánh 1 giấc nhỉ?"

Đã 12 ngày hơnNàng bây giờ vẫn phải chiến đấu, đấu đến khi bản thân không còn có thể.Em cũng vậy, em cũng chưa bao giờ là bỏ cuộc.

Em luôn lấy nàng là động lực sống, đó giờ vẫn vậy____________________Ngày thứ 19!Kết thúc rồi, tử diệt hồi du không còn nữa____________________Sau 1 chuỗi ngày đằng đẳng Gojo Sensei biến mất, bọn nhóc mà anh dạy dỗ, đã cùng với những đồng minh khác , cùng nhau đưa anh vềSau kho thoát ra khỏi Rubik (mục môn cương 🙂 anh và nguyền hồn "mạnh nhất" Ryomen Sukuna đã tái đấu với nhau, 1 trận nảy lửa Trong khoảng thời gian đó, Sukuna và đồng minh của hắn đã tạo ra 1 vòng lặp vô số nguyền hồn cấp 2 và 1..thậm chí còn có 1 con đặc cấpĐể tránh khi Gojo chiến đấu bị "vướng chân", cả nhóm phải cũng nhau hỗ trợ nhóm Gojo, dẹp bọn này đi đến khi trận chiến kết thúcLúc này em đang ở cùng nhóm bạn của Mai, cả đám đang chạy vội đến chỗ của mọi người.

Ai ai mặt cũng lấm lem cảGojo thì cùng Utahime và Gakuganji chiến đấu trên kiaCòn nàng và mọi người thì tất bật ở phía dưới (kiểu như, nhóm Gojo đánh ở 1 nơi cao, họ phải ngăn bọn nguyền hồn leo lên, ngán đường và tấn công Uta hay Gakuganji ấy)Dọn lính giúp thầyRất nhiều nguyền hồn ùa ra như nước, một người phải cố đánh với 2 với 3 con nguyền hồn khác nhau.Chỉ cần cố câu giờ là đượcEm chạy như bay đến tìm nàng , song song là chiến đấu với chúng.

"Gần lắm rồi..chỉ ở quanh đây thôi, Maki san!

Em muốn nghe tiếng của chị"- C-CÚT ĐI BỌN BẨN THỈUTiếng Maki vang lên ở gần đóNàng ta đang 1 mình cân 4, nhìn sơ thì em đoán toàn bộ đều cấp 1 ________________Nàng lướt xuống, uốn mình lướt ngang qua 2 chân của nó, (kiểu..nằm ngửa người, và trượt = đầu gối trên đất á)1 bên mắt cũng không ổn lắm, mặt mày cũng đỏ vì các vết thương đang rách ra, chúng xẹt cho nàng 1 đường ở chân và vai khiến và nàng rỉ máu (và áo bả mặc bâyh không có tay áo)Maki phóng lên cao và nhảy vụt xuống, mắt nàng bắt đầu mờ rồi.

Đến lúc đâm được 1 phát vào họng nó, rồi nàng chém được 2 con nguyền hồn cạnh đó đang lao vào, chết 3 rồi, còn 1 Chỉ là Maki kiệt sức rồiNó cường tráng và chỉ bị thương ở 2 chân, thương nặng nhưng vẫn đủ sức để bẻ 1 gốc cây rậm lá gần đó và ném vào người nàngMất cả vũ khí lẫn ý thức.

Nàng lịm điSau đó..- Cút đi, đồ đáng ghét đụng bẩm tayGiọng 1 ai đó vang lên - tao nói là tránh xa "đồ của tao" ra, tên khốn?!!Giọng nói đó lại vang lên, nhưng rất gần"Cút đi?

Đồ của ..ai?

Sao vậy??"

Nàng cố mở đôi mắt của mình ra, tuy không thể mở to, nhưng nia thu được bóng em trong tầm mắt , rồi nàng cố ngắm em thêm chút, chút, chút và..Kiệt sức khiến mắt nàng ép buộc phái đóng lại rồi"Mừng vì em ở đây, giờ chị hiểu được việc quý trọng 1 ai đó rồi .."

"Mừng vì em tìm thấy chị, giờ em biết được khi mất gì đó quan trọng đau lòng đến thế nào rồi!"

Em quay sang nhìn hình bóng người con gái lịm đi sau lưng emThật ra là trước đó

_______________Em nghe thấy tiếng quát của nàng, liền vội chạy đến , thấy con nguyền hồn đó phang cả cái cây lớn vào người Maki, em điên máu quá.

Lao đến, đứng chắn trước người MakiRồi đánh với con nguyền hồn đóEm phóng 1 lượt 4 cây đinh vào người con nguyền hồnKhông khó khi nó né được Nó lao đến từ sau- tch!

Đáng ghétSuy cho cùng, nó vẫn muốn nhắm đến Maki mà tấn côngEm vẫn đứng nhìn, cố giả vờ không tìm được nóNó đắc ý, dùng gai trên mu bàn tay lao đếnChợt, em dùng cả bàn tay ở đó để đỡ lây nhát đâmKhiến tay em đầy máuChợt 1 lượt 20 cây đinh có độc được em phóng lúc hắn lao đến Maki đã đâm hết vào lưng hắnXong xuôi, lúc này chỉ cần- Trâm!

Chúng nổ khắp nơi, con nguyền hồn cấp 1 đó đi đời- Hah!

Mày nghĩ đụng vào Maki San là dễ à?

Tao chỉ mất cảnh giác khi chắc chắn là Maki của tao sẽ không bị gì thôi, con chó !!

Em nhìn phần đầu bị cắt chỉ còn 1 bên mắt rơi xuống từ vụ nổ, đập 1 cây đinh vào mắt nó và cười 1 cách man rợ___________________Nay già rồi nên cái qq j cũng quên, giờ tên phản diện cũng đếch nhớ nổi 🙂))*hãy cmt và vote vì nó free(vì tác giả nữa🙂
 
𝙼𝚊𝚔𝚒𝙽𝚘𝚋𝚊 | 𝙸𝚝'𝚜 𝚝𝚒𝚖𝚎 𝚝𝚘 𝚕𝚘𝚟𝚎
Chương 17: End


Em cúi xuống, ấn vào cổ tay nàng- mạch còn đập, nghĩa là chị ấy còn sống!

Vui quá~Em nhảy cẫn lên trong vui sướng_______________Sau đó, em đỡ lấy nàng, ngồi trên chổi của Môn và bay về khu y tế của 2 trường.

Lúc vừa thấy Shoko bước ra, em hối hả bế nàng chạy đến - Ha...ha, c-cô Shoko, cứu..cứu Maki senpai giúp em với ạEm hốt hoảng, máu cứ rỉ ướt cả bàn tay em- biết rồi, để đó đi, cô sẽ cứu em ấyShoko nói rồi chỉ xuống 1 chỗ nằm cho chú thuật sư bị thương.

Em để nàng xuống rồi phóng như bay lên chổi của Momo, rồi cả 2 bay đi mất- giao chị ấy lại cô, giữ chị ấy cẩn thận giúp em - Ừ!!

Biết rồi màShoko điềm tỉnh trả lời, rồi cô nhờ nv y tế đưa nàng vào trong khi chữa trị.__________________- có chuyện gì vậy??Maki mở mắt ra, trước mắt nàng là bóng em, chỉ là em đang thương lượng cái gì đó- vậy nếu tôi chết, chị ta sẽ sống đúng chứ??Nghe rõ từng chữ em nói, nàng muốn ngăn em lại nhưng không thể duy chuyển Sau đó, tên Mahito gật đầu 1 cái, cái người em biến mất, như tro bụi"maki san đến lúc phải đi rồi..."

Giọng em vang lên khắp nơi vang vọng, chúng khiến nàng sợ hãi và lo lắng.Sau đó, trước mắt Maki là 1 màu đen cho đến khi nàng mở dần đôi mắt raLà em?

Em đang lim dim trên hành ghế thăm bệnhVậy hồi nãy chỉ là 1 giấc mơ?

Nàng nhìn thấy em ngồi cạnh giường thì vui lắm, cố lết đến chỗ em, cho đến khi 1 vết thương đang rách ra- Đ-đau quá..Maki nói nhỏ, rồi cố lại gần mép giường.

Nàng nhìn xuống tâm ga rồi vò nát- Nè chị Maki!!

Đừng có tự ý duy chuyển chứ, có gì thì chị phải kêu em chứEm hối hả chạy lại đỡ Maki, cằn nhằn, mặt chuyển sang bất lực- em..em..đúng là Nobara rồiNàng quay mặt lên, lấy tay rờ vào gương mặt em.

Hạnh phúc khóc nất lên.- có chuyện gì vậy?Em ôm lấy nàng, thắc mắc hỏi- chị tưởng..chị mất em rồi..Nàng ta uất nghẹn, ôm em chặt hơn- trong lúc em "ngủ" thì Nobara học được nhiều cái thú vị lắm đóShoko ngậm điếu thuốc lặng lẽ bước vào- h-học?

Học cái gì ạ?Nàng thắc mắc nhìn em.- kiểu như này!Em bế sốc nàng lên, như hoàng tử bế công chúa á.

Để Maki nằm gọn trong lòng- Giờ em mạnh hơn rồi, em sẽ bảo vệ chị "Như cách chị đã bảo vệ em"Em quay xuống nhìn nàng đang ngơ ngác.

Anh nhìn dịu dàng ấm áp- Oa~ em cho chị nằm đây thêm tí nữa nhé, giường bệnh mà Shoko senpai cho chị nằm lạnh lẽo quá ~~ (Shoko : ặc?

Tôi đã là cái quái gì em mà lạnh???!!!)Nàng úp mặt vào lòng em, hít hà 1 cái rồi nhẹ giọng cảm thán, mặt thì đỏ lên vì ngại- Chị nằm bao lâu chả được~Em quay xuống nhìn nàng, cười vô tư, dịu dàng và đáng yêu- Oa~~ dễ thương quá đi mất(Shoko be like : tôi đâu có tàng hình??)- Để cô bé xuống đi, nằm thế lỡ vết thương rách ra lại khổ tôiShoko bất lực nhìn 2 đứa nhỏ âu yếm nhau trước mặt mình________________Cả buổi em và nàng luyên thuyên tán gẫu cùng nhau. ________________Ít lâu sau, Nhóm Gojo quay về, họ báo cáo tin vui là cả đám đã thắng vua nguyền hồn với cái người đầy máu me, và cả cái người tóc đen xụi lơ trên vai gojo nữa- Chị Utahime!!

Chị bị thương nặng quá- Gojo Senpai, anh vào trong trị thương đi- Cả 3 làm được rồi!!

Megumi đã được cứuShoko, Ichiji và Itadori hét lớn.

Ai cũng lo lắng cho họ hết- Chỉ nhẹ thôi, chị đâu có khụ khụ tham chiến khụ..Utahime cười trừ, khi cố lấy tay che vết thương trên bụng - chị nói dối dở quáShoko vứt điếu thuốc đi, lại và đỡ lấy Utahime từ chỗ Gojo, người Uta toàn máu , lớp áo Miko trắng loan toàn vết máu đỏ thẩm- Khụ khụ..đau..đau quá- Em..xin lỗi Shoko đang sát khuẩn vết máu trên tay Utahime, sau khi chữa vết đâm sâu giữa bụng.

Utahime còn vài vết trầy trên tay chân nữa- A!

Đừng..rát lắm đấy Shoko!!Utahime cau mày - rồi rồi..

Xin lỗi chị, tại chị bảo bản thân không sao Shoko áy náy, cố nhẹ tay lại- Ai mà biết nó nặng thế.._________________Sau khi nghe tin, cả 2 vui đến nhảy cẩn lên.

Nhóm học sinh của Uta và Gojo từng dạy đã đến phòng sức để chúc mừng họ- cô học trò của thầy giờ nhìn ngầu quá taGojo trêu chọc Nobara_________________Sau đó 1 thời gian, cả trường đã tổ chức 1 bữa tiệc để ăn mừng.

Hôm đó, nàng đã uống quá chén rồi say bí tỉ, phải để em vác về.Cbo đến khi đang ôm em ngủ thì nàng ta lại gọi tên ai đó- Kugi..tôi..tôi ghét..c..ô" ý chị ấy là Kugisaki hả?"

- Này Maki san!Em lay người chị ta- Ngủ đi, đừng nói về Kugi nữa..Nàng lơ mơ nói với em*bốp!!*Rồi em tống cổ chị ta ra khỏi phòng em, vì thái độ, rõ là tỉnh rồi mà cứ giả bộ- Gì vậy?

Nobara!!

Em sao vậy?Nàng ta ú ớ chẳng hiểu gì , liền đập cửa.- đi về cái phòng đó và nằm mơ về kugi của chị đi!!Em hét ra ngoài - Ku..gi?

Đó là tên em mà..Kugisaki đó?Nàng quả quyết- chị đã nói ghét Kugi?- nghe chị giải thích đi mà!!Cảm đêm đó chị ta cứ ngồi ngoài rồi gọi "Nobara" trong trạng thái chẳng mấy tỉnh táo ( hơi ooc)_________________Đến hôm sau, khi em mở cửa ra ngoài- Maki san ngủ ở đây thật à?Em lại gần, rờ vào trán nàng"Nóng hổi vậy"Em rụt tay lại, định vào lấy khăn chườm cho nàng thì bị chị ta kéo tay lạiLàm em loạng choạng rồi ngã nhào vào người Maki- ưm ahNàng ta kéo em vào rồi hôn ngấu nghiến.

Đến khi nàng ta và em hết hơi rồi thì buông ra- Haiz...kugi, là 1 người chị gặp trong lúc tìm em, cô ta cứ nói là em chết rồi..

Cho đến khi lừa được cô ta vào màn, chị mới biết nó là 1 con nguyền hồn đặc cấp, nó cứ luyên thuyên là nó đã tấn công em, ...Maki giải thích- không có, em đã được Mai cứu..Em thanh minh với Nàng ta- ưm..ha~Từng hơi thở nặng nhọc phát ra từ chị ta- được rồi, dựa vào vai em điNobara dìu nàng ta vào trong phòng em, nhưng chưa đến được giường thì chị ta nằm luôn ở ghế rồiEm ngồi xuống cạnh bên, để nàng tựa đầu lên đùi em ngủ.

Em xoa xoa mái tóc xanh của nàngNàng ta lại kéo em xuống và hôn ngấu nghiến môi em______________ Hôn xong thì cả hai ôm nhau ngủ.

Nàng ta ôm chặt em vào lòng, hít hà hương thơm trên tóc em- Chị yêu em~Nàng ta đột nhiên cắt nhẹ vào tai em, làm cả người Nobara giật bắn- ah~! em cũng yêu Maki san~~~~~~~~~~~~~~~~~

Đêm đó tại chỗ của Shoko làm việc - A!

Cô Shoko, nay cô Utahime vẫn uống ạ?Itadori đi ngang thì gặp Shoko, bấc giác anh chàng hỏi- ừ, sau khi biết Mai và Mechamaru mất, chị ta uống quá trời đấtShoko than vãn, tay vẫn đang lướt điện thoại- Lại nữa rồi..Shoko la lê trong sự bất lực- chuyện gì vậy ạ?Itadori thắc mắc, nhìn vẻ mặt Shoko chắc có gì rồi- Utahime san lại đi uống và nhân viên quán lại gọi số tôi để nhờ tôi sang đón chị ấy_______________12 đêm - nè Utahime san, chị đừng uống nữa có được không vậyShoko và Utahime ngồi băng ghế sau của xe taxi, Utahime ngủ quắc cần câu rồi, nằm đè lên đùi em- Nè..Shoko...

Đừng mà..đừng bỏ chịUta lại nói mớ rồi- đâu có, em vẫn ở đây màShoko nhẹ nhàng dỗ dành tiền bối cực đáng yêu đang say xỉn.________________3 năm sau(Khi này em và nàng đã thành giáo viên tại trường tokyo vì nàng và em đã được xét lên cấp 1)Maki sẽ dạy và hướng dẫn về chú cụ, còn Nobara sẽ hướng dẫn về cách dùng đồ vật để yểm chú lực Nên cả 2 khá nhàn nhã________________1 hôm tại khu tập luyện, Shoko và Maki đang tán gẫu với nhau vài thứ thì 1 tiếng*bùm!!* phát ra và có khói trong đóCả 2 đành gác lại việc đang làm, chạy đến đó, cho đến khi- Shokooooooooo- Maki sannnnnTiếng la thất thanh của 2 con người mặt mày lắm lem từ trong khu tập luyệnChưa đầy 2 phút sau, có 2 cục bông lao ra ôm lấy Shoko và Maki- Tại Utahime sensei phá quá đó Maki sanEm vỗ lưng nàng rồi quay lên nhìn gương mặt bất lực của chị- Không!

Shoko à, tại Nobara cứ đòi chị đi chung đó huhu Utahime chối đây đẩy, ôm chặt eo Shoko khóc nức nởĐương nhiên là Shoko cũng bất lực như Maki thôi, đã không biết bao lần thế này rồi- rồi rồi, không ai sai hết, 2 người là giáo viên rồi đó, nín đi mà ~~~Maki và Shoko đồng thanh nói, giọng dịu dàng rồi xoa xoa mái tóc của 2 con người chưa lớn đang ôm eo họ không rời mà sụt sịt ____________________Thế là It time to leave đã thành It time to love rồi nèVậy là end truyện rồi, mong mng thích truyện của Ad Nhớ đón đọc ngoại truyện nhé uwu*hãy cmt và vote vì au viết vái này mất 1 tiếng lận :>>*
 
Back
Top Bottom