Siêu Nhiên 𝙼𝚊𝚔𝚒𝙽𝚘𝚋𝚊 | 𝙸𝚝'𝚜 𝚝𝚒𝚖𝚎 𝚝𝚘 𝚕𝚘𝚟𝚎

𝙼𝚊𝚔𝚒𝙽𝚘𝚋𝚊 | 𝙸𝚝'𝚜 𝚝𝚒𝚖𝚎 𝚝𝚘 𝚕𝚘𝚟𝚎
Ngoại truyện 1 (Nobara's pov)


Nv oocChị Maki trong mắt tôi vẫn luôn là một con người mạnh mẽ, chị luôn biết cách giữ bình tĩnh và chị không dễ bị chia phốiChỉ là, 1 người nói thì không sao, nhưng nhiều người thì khác lắm1 hôm, để ăn mừng vì chị và tôi được xét lên cấp 2, chúng tôi đã dắt nhau đến 1 con đường lớn ở Shibuya, nó đông đúc và nhộn nhịp hơn tôi tưởngChị Maki và tôi đã dắt tay nhau đi khắp nơi, chỉ là tôi có để ý, những người lớn xung quanh đều né tránh chúng tôi?Họ kéo con, cháu hay con nít ra xa chúng ta, cố nhíu vai hay xoay người để không đụng trúngTôi nhìn họ, rồi lại nhìn vào ánh mắt đó của chị Maki, chị ấy có vẽ không bận tâm lắm?"

điều này thường xảy ra khi ở khu đông người à?"

Thú thật thì họ làm tôi thấy hơi khó chịu và tôi không cam tâm khi bị né tránh thế này.."

Sao chị Maki không nói gì ?

Chị ấy đáng ra phải khó chịu hay gì đó chứ?"

Kẹt trong dòng suy nghĩ đó, chợt có một đứa trẻ đâm sầm vào chúng tôi, em ấy làm bay mất quả bóng lên caoVừa tầm với nên chị ấy đã lấy quả bóng xuống và đưa cho đứa trẻ, nhưng thay vì vui vẻ nhận nó, em ấy lùi lại, tay co ro, rồi chạy tót sang chỗ bố mẹChị cũng thở dài rồi đành thả tay để quả bóng bay đi mất.

Gương mặt bối rối lúc đó của chị.., tôi biết lúc đó , chị Maki đã buồn đến thế nào.

Vì thật ra, lâu lâu cũng có những ý kiến tiêu cực về việc tôi chỉ có thể sử dụng 1 con mắt "Đáng sợ quá nhỉ?.."

Chị im lặng thật lâu, rồi quay đầu đi mất, chẳng thiết đi chơi nữa, chị quay lại nhìn tôi, rồi lại nhẹ nhàng bỏ tay tôi ra- X.xin lỗi, em cứ đi chơi nốt đi, chị bận chút việc rồi, tạm biệt nhé.Nói rồi chị cười trừ nhìn tôi.

Rồi lặng lẽ đi mất.

Tôi chỉ đứng yên đó, nhìn chị rời đi xa hút"Chị ấy..tại sao?"

- lọ lại không thích chị?

Chỉ vì mấy vết bỏng đó thôi à..Tôi thở dài rồi cũng đành lượn đại vào một sạp nào đó, chơi cho khuây khỏa, định bụng chơi xong sẽ ghé ngang tiệm bánh cũ để mua cho chị làm quà, dù gì cũng tốn tiền tàu đến đây màTrời sập tối rồi, đứng trước cửa tiệm, định bước vào, chợt 1 dòng suy nghĩ trong tôi lóe ngang" họ, lỡ họ cũng giống những người khác?

Họ cũng né tránh mình thì sao nhỉ?"tôi đẩy cửa vào- Xin chào quý khách, ô là chị Nobara , nay chị đi 1 mình ạ..Nhân viên quán quen của chúng tôi, là cô ấySau đó tôi đã mua ít bánh và trà, loại chị Maki thích.

Và tôi ắt hẳn biết bây giờ chị ấy đang ở đâuTôi cầm theo hộp bánh và ly trà đến khu rừng nhỏ sau trường, nó không hẳn là rừng nữa rồi, cây thưa lắmVà tôi thấy chị, chị vẫn ngồi yên ở đó, tôi lặng lẽ cầm bánh và trà đến chỗ chị, đặt nó xuống và lặng lẽ ngồi kế bên- Chị ngồi đây chiều giờ à?Tôi quay mặt sang gặng hỏi chị- Không, chị tính đi luyện tập tí mà không tập trung được nên thôi...Chị cười trừ, xoa xoa cái tóc giờ đã cụt ngủn đó , quay lên nhìn tôi- hm..trông chị không ổn nhỉ?Tôi uống một ngụm trà, rồi nhẹ giọng hỏi chị- Không, chị..bình thường Maki nhìn tôi, rồi quay mặt sang hướng khác- Em ở đây để nói chuyện, chị sao lại che giấu cảm xúc với em-Vừa nói, Maki quay sang với đôi mắt sưng húp, chị ôm chặt lấy tôi rồi quẹt đi vài giọt nước mắt trên má đã gần khô- Chị..khóc nãy giờ?

Sao chị lại không nói em biết?

Chị cảng thấy thế nàoTôi vỗ vai chị an ủi, tôi hiểu rõ cảm giác này hơn bao giờ hết- Chị xin lỗi, khi nãy đã để em phải ở đó 1 mình, chỉ là..nếu chị đi cùng, em sẽ như 1 kẻ lập dị bị xa lánh..Chị ấy đúng là có những suy nghĩ ngốc thật!- Ai mà để tâm chứ?

Em muốn đi với chị cơ mà, em đâu đến Shibuya để chơi mấy thứ đó chứTôi an ủi chị, tôi đã từng nghĩ, chị rất cứng rắn, chị chưa bao giờ thèm để tâm đến họ, nhưng chắc là- chị sợ họ à?- 1 thì không, còn cả xã hội thì quá sức rồiChị cắn 1 miếng bánh quy rồi ngước mặt nhìn về tokyo phía dưới, sáng lộng lẫy và cũng đầy sự tiêu cực khó tránh- Em nghĩ..

Nếu đối mặt 1 mình thì thật khủng khiếp, nhưng nếu là 2 người thì sẽ tốt hơn màChị dựa vào vai tôi, chắc chị mệt lắm rồi.

Chúng tôi sau đó vẫn dìu dắt nhau về như mọi khi________________Sáng hôm sau, tôi có rủ chị đến tiệm bánh gần đó chơi.

Chị cũng vui vẻ đồng ý đi cùng"Có vẻ chị ấy ổn hơn rồi"Hôm đó tại cửa hàng, có 2 đứa trẻ đang chơi đùa gần chỗ bọn tôi ngồi.1 đứa trẻ đã lỡ tay chọi món đồ chơi của nó trúng vào người chị, nó giăng hẳng lên mật bàn.

Chị ấy chẳng đề tâm đến, vẫn cắm mặt vào sáchEm ấy sau đó lại vui vẻ đi đến và lay lay tay chị - hửm?- Chị..lấy hộ em cái đồ chơi được không ạ?

Bàn cao quá em với không đếnMaki đã vui vẻ lấy nó và đưa cho em ấy.

Nhưng khác với những đứa trẻ mà chúng tôi từng gặp- Em cảm ơn chị, em xin lỗi vì lỡ quăng trúng ạEm ấy vui vẻ cầm lấy món đồ từ tay Maki, còn cười tươi với chị ấy nữaMặt chị ấy đỏ lên vì hạnh phúc chăng, nhưng chị ấy lúc đó vui lắmSau đó thì chúng tôi cũng rơi đi vì đã đến giờ tập trungTrước khi ra khỏi cửa, có 1 em nhỏ đã la lên- Chị gái ơi!!

Em của em nói rằng, chị ngầu lắm đó, chị nhớ thường xuyên tới để nó được gặp nha"Em ấy là anh trai của đứa trẻ khi nãy"- ...Chị ấy không nói gì, chỉ lặng lẽ gật đầu.

Rồi nỡ 1 nụ cười rạng rỡ.________________Nay lười quá nên để nt sau có H nha

P/s: nt sau tui viết H cho cặp phụ, kh bt

Các bạn có muốn toi viết luôn 1 cái cho cặp chính k :'))

*hãy vote và Cmt, fl tui nữa vì nó free, ghi mỏi tay qâ"
 
𝙼𝚊𝚔𝚒𝙽𝚘𝚋𝚊 | 𝙸𝚝'𝚜 𝚝𝚒𝚖𝚎 𝚝𝚘 𝚕𝚘𝚟𝚎
N.Truyện 2 (H+ Shoko.Uta)


Vào một ngày mưa nặng hạt, hôm nay thật ra cũng chẳng vui vẻ gì.

Sự thất bại của liên minh các nguyền hồn đặc cấp tưởng chừng như mới hôm qua, vậy mà đã gần một năm*Điện thoại của Utahime*- Utahime sensei này, hôm nay cô có tính ra thăm mộ của Mai- chan cùng bọn em không ạ? / Gửi từ Miwa- Cảm ơn vì lời mời, nhưng chắc cô sẽ đến sau, nay cô hơi nhiều việc / Gửi từ "bạn" đến MiwaRồi Utahime cũng lẳng lặng gập điện thoại lại.

Không khí hôm nay lạnh bất thường, trời cũng phủ đầy sương xám- Yo~ Utahime senpai, chị đi chậm quá đó, sắp đến giờ họp rồi, mau vào phòng họp đi chứCú vỗ vai của cậu bạn hậu bối Satoru đã kéo cô về thực tại.

Nhìn lại thì cũng đã đến giờ họp rồi"tch, từ lúc chuyển về đây, giờ giấc họp sắp xếp rối ren thật"Chạy vội vào phòng và bắt đầu cuộc họp.

Sau khoảng hơn tiếng , cuộc họp cũng xong xuôi và mọi người nhanh chóng rời đi.

- Nhớ luyện tập nhiều lên nhé, không là chị Uta sẽ thua xa tôi đó nhaCâu trêu đùa của Gojo nay cũng ít hài hước hẳn, Utahime chẳng quan tâm mấy, chỉ ngồi lại trên ghế và nhắn tin trên điện thoại- Thôi đi Gojo, cậu đúng là vô tích sự..Giọng điệu khó chiệu và cau có đó là của Shoko, thú thật thì cô không hài lòng lắm về cậu bạn của mình.- chị Utahime, này..chị có sao không?Shoko lay lay người cô.

Nay chị ấy đúng là lơ là quá đi mất- h-hả?

Cái gì..Utahime vội quay lại, thắc mắc hỏi em- Nay Maki và Nobara cũng ra chỗ Mai đấy, chúng nó nhờ em rủ chị đi, vậy chị có đi không để em nhắn lại- à..không, chắc tối chị sẽ đến sauGiọng Uta trầm buồn, chẳng còn cái hứng đùa giỡn gì nữa"Tối mà đến nghĩ địa của thầy cúng ư, không an toàn lắm.."

Em thều thào điếu thuốc rồi cũng vức xuống sàn và dậm nát_________________________- Hả?

Tối rồi mà chị Utahime còn đi đâu vậy..đừng có nói là?Tối đó, Utahime đã đến chỗ của Mai.

Ở đó buổi tối vắng không bóng người...- Haiz, xin lỗi vì cô đến trễ, sáng giờ em được gặp các bạn rồi nhỉ, giờ cô mới rảnh, thật lòng xin lỗi em Chị để bông lên bia và ân cần phủi bớt bụi trên tấm bia.

Ngồi lại đó tầm gần 10 phút.

Thì Utahime cũng rời đi.

Nhưng thay vì đi về trường hoặc về nhà.

Chị tại lại chui vào quán rượu, uống rồi nằm dài ở đó mới chếtĐâu đó 1 tiếng sau khi cô bước vào- Shoko, chút qua đón chị nhé / Gửi từ Utahime - Lại uống nữa à, trời đất ơi!!/Gửi từ ShokoChắc do uống nhiều quá, nên ý thức của Utahime cũng mất dần rồi.

Có một tên không mấy tốt lành gì đang ngồi bàn kế bên, vừa nhìn là biết hắn ta đang nhìn Utahime bằng cái ánh mắt gian manh, chứa đầy sự biến thái rồiTên đó lại quầy và xin ít rượu loại nặng, giờ mà Utahime chỉ cần nhấp đúng 1 cái thôi thì đã có thể thẳng cẳng từ bây giờ đến hôm sau rồiShoko lúc nhận được tin nhắn, hên sao là em vẫn đang ngồi trên xe, nên em đã lái chiếc xe 4 chỗ thanh lịch của mình đến đón "ai đó"- Uống miết, bộ trong rượu có cái gì ngon lắm hay sao vậyEm gõ vào vô lăng xe, ngó ra ngoài để chắc chắn là bản thân đến đúng chỗ- Một ngụm là xong, có ngay 1 con mồi Tên khốn đó lúc này đã dụ Utahime uống được ly rượu đó, Utahime sau đó cũng gục luôn chứ sức đâu mà uống nữa.

Tiếp theo, hắn giả vời tử tế và dìu cô ra ngoàiCho đến khi hình ảnh đó đập vào cặp mắt hình viên đạn của Shoko.

Em nhìn mà mặt nổi gân không ngừngBước ra khỏi xe và chặn cổ tay đang dắt Utahime đi của tên đó, hắn nổi giận quát em- Mày làm cái quái gì vậy hả, đừng có xía vô việc người khác, con bao đồ- *chát*(Ad ; tiếng chát oan nghiệt xé tan cả màn đêm 🙂))Em tát cho hắn một phát đau đớn, hẳn cả dấu tay 5 ngón đỏ ngầu.- Cô gái này *nhìn vào Utahime* không phải của ông, vui lòng hoàn trả lại cho tôi!Thấy tên đó có vẻ vẫn muốn đôi co.

Em đạp cho một phát nữa vào "chỗ đó" của hắn và giựt lấy Utahime Chị ta ngủ từ tám kiếp rồi Dìu chị ta lên xe và chuẩn bị đi về.

Vừa mới đóng cửa cái cạch, em bắt đầu nghe và nhìn thấy các dấu hiệu lạ..Utahime bắt đầu thở dốc, người chị nóng bừng , tay chân bủn rùn, mặt chị đỏ ngầu.

Shoko vừa bước vào xe, chị đã nắm cánh tay em kéo về phía mình.

May là em vịn lại được chứ không là ngã vào cần điều khiển xe rồi- Nè chị Utahime, đừng có nghịch, để em lái xe đ-Shoko, ngồi bậc dậy, chỉnh đốn lại quần áo."

Chị ấy bây giờ với lúc nãy, lạ quá...?"

- S-Shoko.., n-nóng..nóng quá..ưm..ha~Utahime bây giờ như mất lí trí, giờ chị lạ lắm.

- khoan đừng nói là..tên đó chuốc..xuân dược chị n-nha?Em lại gần sờ vào gương mặt đó của chị.

- S..Shoko, giúp chị với..Utahime cầm lấy cổ tay em.

- Haiz~ tự chui vào hang cọp luôn à?Hứng lên rồi thì mình làm gì ạ?

Mình giả vờ quên đường về trường cái mình phóng qua hotel mình ở tạm 1 đêm đúm hong ạ =)))*dingdong*- Xin chào quý khách- 1 phòng, cà thẻ luôn cho tôi Em dìu chị ta vào đến quầy lễ tân, vứt luôn cái thẻ ở đó.

Em giàu mà sợ cái gì chứ- chìa khóa đây ạ, phòng 102Nhân viên đưa vội chìa cho em. *cạch*Vừa đóng cửa phòng xong, em để Utahime xuống giường, lao đến chị như 1 con hổ đói cần được ăn. ________________________Warring!! : Cảnh báo có H+ "Utahime -san, em xin lỗi nhưng tại chị rù quến em chứ em hong cố ý"Shoko lao đến đè Utahime xuống, em nhanh tay tháo bỏ đi lớp vải vướng víu.

Giúp chị cởi cả bộ Miko rồi vứt ra sànTháo dát vén lớp áo áo lót đen của Utahime lên.

Để lộ bầu ngực tròn trịa, em đưa tay lên bóp lấy bầu ngực quyến rũ đó, chạm vào đầu ti hồng hào, đưa miệng nghịch đùa, dùng chiếc lưỡi liếm quanh khiến đầy ti cương cứng, tay còn lại trêu trọc đầu ti bên kia đến khi nó ửng đỏ- a-ah~ Em quay lên , chiếm lấy đôi môi ngọt ngào của Uta, chiếc lưỡi vui vẻ trêu trọc bên trong khoan miệng của đàn chị.

Cả hai phối hợp một màng tráo lưỡi đầy sự ngọt ngàoCúi xuống, cắn 1 phát vào xương quai xanh của Uta, để lại cho cô một dấu hickey đỏ ửng.- Ư - ƯmEm đưa tay kéo chiếc quân lót bên dưới xuống , lộ ra nơi tư mật mà bấy giờ đã chảy đầy dâm thủy.

Bước "dạo đầu" đã xong, em cho hai ngón vào bên trong của Uta, nó ấm và lớp dâm thủy cứ tuôn ra làm mọi thứ trở nên đơn giản hơn với em.

Em điều khiển tay ra vào bên trong Uta với tốc độ tương đối nhanh.- Ư..Ah~ Nó khiến cơ thể chị chưa thể thích nghi, từng hơi thở nặng nhọc, tiếng rên phát ra liên tục khiến hứng thú của em lên gấp vạn lần- ha..ha~~ Lần này em lại đưa ngón tay ra vào nhanh hơn, nó khiến Utahime bắt đầu bị chia phối, chị ấy chẳng thể giữ bình tĩnh nổi nữa- Ưm~ah..h..ha~ ư-uw~ ch-ch..ậm..Utahime cong lưng lên một chút, sau đó tay của Shoko cũng dính lớp dịch trắng của chị.

Em vui vẻ liếm nó rồi nhìn chị bằng ánh mắt nham hiểm- delicious~...Utahime san~!Chui tót vào trong giữa hai chân của Uta, dùng răn cạ quanh "hạt đậu nhỏ" của chị.

Nhân tiện lại cắn vài dấu hickey trên đùi của đàn chị - S-Shoko..từ..t..ừ đã ah~ ưmSau đó liền nhanh nhẩu đưa chiếc lưỡi vào trong khuấy đảo nơi tư mật.

Mặc kệ tiếng chị "van" "xin" em vẫn mạnh bạo "khám phá" bên trong.- ư ~ ha..ah~ ưmNgay sau đó, một lớp tinh dịch trắng lại tràn ra, em vui vẻ liếm sạch sẽ.

Em lao đến mút lấy đầu ti hồng hào đã ửng đỏ.

Tay còn lại đưa hẳn 3 ngón vào bên trong chị, ra vào liên tục khiến cho cơ thể Uta mềm nhũn đi.Tiếng rên rỉ bao trùm cả căn phòng, bấy giờ họ chỉ biết căn phòng này giờ toàn tiếng va chạm thân xác ái muội của họ- Ư-ha~ Lao đến đớp lấy đôi môi vẫn đang rên rỉ vì sung sướng- ah!

Ưm ~Bị cưỡng hôn bất chợt khiến Uta chẳng thể phòng ngự, chỉ có thể thao tác theo ý em.Nét mặt Shoko bây giờ hưởng thụ vô cùng, chẳng có tí tội lỗi gì cả, vì em đó giờ đã để ý chị ấy rồiUtahime lại ra thêm 1 lần nữa, sau đó thì chị ngất lịm đi, mặc cho em vẫn đang "tận hưởng" cơ thể mình."

Dù gì lúc bắt đầu chuyện này, cũng đã là 2 giờ sáng hôm sau, vậy sẽ không trùng với ngày..đó, sẽ không áy náy!"___________________Kiwi kiwi thơm phức í ha ~

Nếu thấy có sai sót hay gì đó phi logic, hãy cmt góp ý và tui sẽ xem xét, đúng thì tui sẽ fic lại.

Chân thành cảm ơn🌷
 
𝙼𝚊𝚔𝚒𝙽𝚘𝚋𝚊 | 𝙸𝚝'𝚜 𝚝𝚒𝚖𝚎 𝚝𝚘 𝚕𝚘𝚟𝚎
N.Truyện 3 (Shoko x Utahime)


Sáng hôm đó, khi Utahime vừa mở mắt, điều đầu tiên cô cảm nhận được là cơn đau nhói từ hạ thân.

Và cả cái ôm ấm áp của Shoko nữaUtahime trước đó đã được Shoko lau sạch người, sau đó là ôm cô vào lòng mà ngủChỉ cho đến khi Utahime nhận ra cả hai đang không mảnh vải che thân, cô mới hét toán lên- Aaaaa, S-Shokooo!!!- c-có chuyện gì vậy?

Utahime senpai?- Em...và chị..t-tại sao?Utahime mặt đỏ ửng, nước mắt lã chã.

Cô sợ hãi giữ khoảng cách với Shoko - Em biết chị cũng thích em mà, chị giấu cảm xúc tệ quá Utahime san !Shoko tiếng lại gần và trao cho Utahime một nụ hôn môi ngọt ngào._________________Sáng hôm đó cả hai phải đi đến trường sớm nhưng Utahime thì lại không có quần áo thay, nên cô đành mặc tạm đồ của Shoko còn dư trên xe- Tr-trông kì quá Shoko, nó..khoan!

Em cắn ở cổ chị à??- ai làm mà không căn chớ?Shoko nhìn với ánh mắt mãn nguyện- Rồi xong, em làm vậy rồi mặt mũi để đâu???- giữa 2 chân chị chứ ở đâu?- hết cứu ='))Em bế Utahime xuống, lấy lại thẻ và chở chị ấy về nhà để lấy quần áo.- Utahime senpai này!- hửm?- chị..có thích em không ?Utahime nhìn em, rồi lẳng lặng, cười 1 nụ cười trìu mến- có !

- chắc không..- nếu không thích em thì chị đã không trao thân cho em rồiUtahime giận dỗi nhìn Shoko- được rồi, em biết rồi mà ~___________________- Chu choa, mới đây mà đã 2 năm rồi...Utahime nhìn vào chiếc bánh kem đặt trên bàn, cây nến vẫn đang tỏa sáng trên chiếc bánh nhỏ mà Shoko đã tặngCả hai ngước nhìn nhau, rồi cùng thổi nếnHọ kết thúc bằng 1 nụ hôn ngọt ngào.

Nhưng đâu thì cũng vào đấy, Utahime lại uống hơi lố nên Shoko đã dìu chị ấy vềCả hai đang đi trên cầu thang, lên phòng ngủ của em và Utahime - Utahime san này, giờ chị có muốn đi ngủ sớm không?Shoko quay sang hỏi- K-không..sao vậy??Utahime mặt đỏ bừng như trái cà chua, quay sang- Vậy chị làm giúp em cái này được không?Shoko dìu Utahime đến cửa,vừa đẩy cửa vào- Làm..làm gì??Utahime ngồi xuống giường, ngước lên nhìn con người đang đứng nhìn mình kia- Làm tình ~Em đẩy Utahime nằm xuống và đè lên người chị.________________________Còn lại mấy keo tự nghĩ đi, toi quá mợt mỏi gòi

* hãy vote và cmt vì nó free và vì tác giả cũng need ='))
 
Back
Top Bottom