Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  ( Đm / Xuyên / Cao H )Người Qua Đường Giẻ Lau Trở Thành Vạn Người Mê

( Đm / Xuyên / Cao H )Người Qua Đường Giẻ Lau Trở Thành Vạn Người Mê
Chương 7 : bị Ma Tôn ôm và cùng người đàn ông khác làm tình


Lâm Tự đột nhiên có thể cử động được Sau khi nghe được câu nói của Ma Tôn thì hắn đã cúi đầu trầm mặc Lâm Tự muốn được ở bên Nguyễn Thanh Tuyết và hắn cũng rất nóng lòng muốn làm tình với Nguyễn Thanh Tuyết Hắn muốn dùng tình yêu ngập tràn để tưới lên Nguyễn Thanh Tuyết mặc cho cái tình yêu này rất điên cuồng và vặn vẹoNhưng hắn cũng không muốn phải nghe theo lệnh của tên đàn ông khác Anh ta trầm mặc một lúc rồi đứng dậy đi về phía Ma Tôn và Nguyễn Thanh Tuyết Nhìn vào giống như hắn đã đồng ý Trật Tự nheo mắt lại , mặc dù hắn đã đoán trước được nhưng vẫn cảm thấy có chút khó chịuSự khó chịu này chẳng biết từ đâu raSau khi Lâm Tự đi tới không ngờ hắn trực tiếp tung một cú đánh ra còn muốn cướp Nguyễn Thanh Tuyết vềLần này vì mất cảnh giác mà Trật Tự thực sự đã bị một tên phàm nhân đánh vào mặt Trật Tự sửng sốt một chút , giây tiếp theo sắc mặt của anh ta đã trở nên tối sầm , anh lại một lần nữa vung tay làm người kia bị đánh bay raNgười đàn ông bị đánh bay thẳng vào tường sắc mặt hắn trở nên méo mó Hắn hoàn toàn không thể đánh lại người nàyNó là một sự chênh lệch sức lực quá lớn Trật Tự cảm thấy khá phiền Hắn là Trật Tự , mọi thứ ở thế giới đều phải dựa vào hắn để phát triển và hắn cũng chưa bao giờ gặp phải tình huống mất kiểm soát nhưng bây giờ , như có thứ gì đó đang vỡ nát mang lại cho hắn một loại cảm giác hoảng sợ và mất kiểm soát một cách khó tả Trong tình huống như thế này , hắn có vẻ lạnh nhạt hơnĐôi mắt vô hồn của anh ta cực kỳ lạnh lùng nhìn vào càng không giống người sống "Nếu không làm thì các ngươi phải cùng nhau chết"Trật Tự liếc nhìn Lâm Tự đang chật vật cách đó không xa với ánh mắt lạnh lùng , bầu không khí dường như đang ngưng tụ lạiĐây mới thực sự là Trật Tự , có lý trí tuyệt đối và sự vô tình cùng với sự...tàn nhẫn Động tác tấn công lần nữa của Lâm Tự đã ngừng lạiTên điên chán sống này đã ngừng tấn công sau khi nghe được những lời đó , hắn run rẩy đi đến trước mặt Nguyễn Thanh Tuyết Trật Tự giữ chặt Nguyễn Thanh Tuyết rồi bắt đầu cởi quần áo cậu ra....Trắng quáĐập vào mắt hắn chính là một mảng trắngNó giống như một khối ngọc vừa trắng vừa mịn Động tác cởi đồ của Trật Tự dừng lại một chút nhưng rồi hắn vẫn tiếp tục cởi Nguyễn Thanh Tuyết bị hắn ôm hai chân , trên người thì không mặc gì , phía sau lưng thì dựa vào ngực Trật Tự Còn Lâm Tự thì quỳ trước mặt Nguyễn Thanh Tuyết rồi ôm chân cậu bắt đầu liếm mút Hắn liếm mút rất cẩn thận từ đùi liếm đến hậu huyệt , vói lưỡi vào lỗ nhỏ đâm chọc sau đó bắt đầu cưỡng hiếp cái lỗ mỏng manh nàyHa....Cả người Nguyễn Thanh Tuyết trở nên căng thẳng , gương mặt cậu hơi ửng đỏ cộng với cái cổ nhiễm hồng Trật Tự đang ôm cậu với khoảng cách rất gần , gần đến mức hắn có thể cảm nhận rõ ràng được sự biến đổi của Nguyễn Thanh Tuyết Trật Tự nhìn Nguyễn Thanh Tuyết động tình dưới sự liếm láp của Lâm Tự thì hắn cảm thấy có chút nổi nóng , hắn cũng không hiểu tại sao nhưng chỉ thấy rất khó chịuNên đẩy nhanh tiến độ hơnTrật Tự kéo chân Nguyễn Thanh Tuyết rồi nói với Lâm Tự vẫn đang liếm mút Giọng điệu có chút mất kiên nhẫn : "Còn chưa chịu chịch nữa à ?"

Lâm Tự thu lại vẻ mặt mê mẩn khi liếm huyệt rồi hắn lạnh lùng liếc nhìn Trật Tự với sắc mặt rất xấu không thèm trả lời hắn nhưng ngược lại khi nhìn về Nguyễn Thanh Tuyết hắn lại khôi phục cái vẻ mặt si mê ấy
Lâm Tự cởi quần áo mình ra rồi đỡ lấy dương vật lân la ở miệng huyệt của Nguyễn Thanh Tuyết "Nương tử đừng sợ..."

Lâm Tự điên khùng nói ra rồi đẩy một cái vàoƯm....Khi bị đâm vào thì cả người Nguyễn Thanh Tuyết trở nên run rẩy Vẻ mặt của cậu đầy cam chịu , ngón tay loạn xạ cào xé lên người Lâm Tự Ưm a...Trướng quá..Nguyễn Thanh Tuyết cố gắng không phát ra tiếng rên rỉ Vừa bị kẻ thù ôm còn bị một tên xa lạ địt Chuyện này quá nhục nhã Lòng tự tôn của cậu không cho phép cậu phát ra tiếngSau khi Lâm Tự đâm vào , hắn hít sâu một hơi rồi bắt đầu liên tục giãMột lần nông rồi một lần sâu rồi đâm đến chỗ sâu nhất , dương vật thô to hung hăng đẩy vào vách thịt mềm mại , mỗi lần như thế đều mang đến một cơn run rẩy Ánh mắt của Lâm Tự dần trở nên điên cuồng , động tác của hắn càng lúc càng nhanhÂm thanh duy nhất trong nhà là những lời âu yếm vô nghĩa của Lâm Tự cùng với âm thanh "bạch bạch" ở thân dưới A....Đừng....Nguyễn Thanh Tuyết cắn chặt răng Nhanh quá...Dù có bị làm bao nhiêu lần đi nữa thì tiên nhân cũng không thể chịu đựng được trận làm tình điên cuồng như thế nàyCái lưng trắng nõn và mịn màng của tiên nhân Cùng với cơ thể run rẩy khi bị....Tất cả đều được cọ xát vào ngực Trật Tự Hô hấp của Trật Tự gần như muốn ngưng lạiNguyễn Thanh Tuyết không phát ra tiếng nhưng khi bị chịch quá mạnh thì cơ thể lập tức co giật , trông vừa đáng thương lại vừa đáng yêu "....Ưm..."

Cuối cùng Nguyễn Thanh Tuyết cũng chịu không nổi mà phát ra tiếng Trật Tự ngây ngốc , hắn giống như sợ mình không nghe rõ nên đã cúi người về phía khuôn mặt Nguyễn Thanh Tuyết Vẻ mặt của hắn vẫn lạnh lùng vô tình nhưng ánh mắt lại dán chặt vào Nguyễn Thanh Tuyết , không bỏ sót bất kỳ sự biến đổi trên cơ thể và biểu cảm nào của cậu Mặt hắn càng ngày càng gần Nguyễn Thanh Tuyết , gần đến mức môi đã chạm vào má cậu lúc này hắn mới chợt bừng tỉnh "Ư...hưm.."

Nguyễn Thanh Tuyết vẫn cố nén tiếng rên của mình nhưng thỉnh thoảng vẫn có vài tiếng phát ra , trên trán cậu đã chảy ra một tầng mồ hôi mỏng nhưng cả người lại thơm phức Đúng , nó có mùi thơmTrên người Nguyễn Thanh Tuyết luôn có mùi thơm nhàn nhạt , không nồng nặc nhưng nó lại khiến cho người ta khao khát Trật Tự cảm thấy khát khôMôi đến cổ họng đều trở nên khô khốcHắn chưa bao giờ gặp phải cơn khát như vậy , hắn cũng không biết bản thân đã trúng phải độc gì hắn chỉ cảm thấy mình như sắp chết ngạt trong cơn khát này , hắn rất muốn làm chuyện gì đó để giải toả nóAnh ta như phát rồ mất kiểm soát mà đưa tay nhéo nhẹ núm vú của Nguyễn Thanh Tuyết Núm vú hồng hào run rẩy một cách đáng thương khi bị nhéo vào , nó lập tức sưng lên Hắn lại chạm vào dương vật của Nguyễn Thanh Tuyết Dương có màu rất nhạt , khi bị chịch nó đã nửa cương lênNguyễn Thanh Tuyết vốn nghĩ rằng Ma Tôn chỉ muốn cười nhạo cậu thôi cũng không ngờ tới Ma Tôn lại chạm vào cậu...Nhìn cậu bị người khác chịch chưa đủ còn muốn tự mình ra trận à ?Nguyễn Thanh Tuyết cảm thấy rất nhục nhã , cậu ra sức vùng vẫy cánh tay vung loạn xạ làm cho nó vô tình kéo trúng áo của Ma Tôn Trật Tự vốn dĩ không quan tâm đến áo mình bị kéo ra cả người hắn đều tập trung vào Nguyễn Thanh Tuyết nhưng khi nhìn thoáng qua cái ngực hắn bị lộ ra , liền trở nên sửng sốt Trên ngực hắn...... có khắc tên của Nguyễn Thanh Tuyết Nó được khắc rất sâu và rõ ràng , bất cứ ai cũng có thể nhìn ra được tình yêu được chứa đựng trong đó Trật Tự trở nên luống cuống , cặp mắt không còn bình tĩnh như xưa hắn nhanh chóng kéo áo lại che ngực mình Giống như thứ suýt chút nữa bị phát hiện không phải là tình cảm sâu đậm của Ma Tôn mà chính là tình cảm thật của hắn...
 
( Đm / Xuyên / Cao H )Người Qua Đường Giẻ Lau Trở Thành Vạn Người Mê
Chương 8 : Thời khắc quyết định


Ma Tôn chỉnh lại quần áo , thần sắc có chút hoảng loạn nhưng lại phát hiện Nguyễn Thanh Tuyết hoàn toàn không có nhìn mìnhHắn không biết bản thân nên thở phào nhẹ nhõm hay thất vọng nhưng hắn đã ôm Nguyễn Thanh Tuyết chặt hơn Động tác của Lâm Tự càng lúc càng nhanh hắn thở hồng hộc rồi bắn tất cả vào người tiên nhân Nguyễn Thanh Tuyết bị làm đến run rẩy rồi bắn tinhRõ ràng mọi thứ đều phát triển theo yêu cầu của Trật Tự nhưng sắc mặt anh lại trở nên u ám , anh ta phất tay áo đánh bay Lâm Tự ra xa khiến hắn đập vào tường rồi phun ra một ngụm máu Trật Tự cúi đầu nhìn Nguyễn Thanh Tuyết "Ưm ha..."

Tiên nhân vẫn còn dư vị của cao trào , ánh mắt lơ đãng còn miệng há ra thở dốc nhưng phát ra tiếng động Hơi nóng thở ra toàn là hương thơm Cuối cùng Trật Tự cũng nhịn không nổi nữa , hắn đỡ mặt Nguyễn Thanh Tuyết rồi hôn lên Trong mắt hắn có một sự si mê mà khó có thể phát hiện Nguyễn Thanh Tuyết đang run rẩy thì bị nắm mặt hôn , cậu vẫn còn trong trạng thái mê mang nên khi phản ứng kịp thì liền tát Trật Tự một cái thật mạnh Cái tát này đã khiến Trật Tự tỉnh táo lại được một chútHắn che mặt mình lại rồi nhìn thấy ánh mắt chán ghét của Nguyễn Thanh Tuyết Tâm trí hắn hoảng loạnHắn tới đây vì để duy trì cốt truyệnCốt truyện tiếp theo là phải đưa Nguyễn Thanh Tuyết đến cho những người dân gần đó , giống như một món đồ mà đặt ở cái lỗ trên tường khiến cậu lần lượt bị những người xa lạ xâm phạm và đùa bỡn Nhưng...Trật Tự đã do dự Hắn muộn màng mà nhận ra một điềuChỉ mới nhìn Nguyễn Thanh Tuyết bị một người đàn ông chịch thôi mà hắn đã chịu không nổi rồi , hắn cảm giác nội tâm của mình trở nên điên cuồng và muốn giết chết người đàn ông đó Nhưng Trật Tự sẽ không làm saiNhững quy tắc được đặt ra cũng sẽ không sai...Nội tâm Trật Tự đang đấu tranh nhưng biểu hiện bên ngoài hắn vẫn im lặng , không biết là đang suy nghĩ cái gì Nguyễn Thanh Tuyết nhân lúc hắn đang phân tâm liền vội vàng lấy quần áo chạy ra ngoài , đúng lúc một đám dân làng vừa tới cửaTrật Tự lập tức phản ứng lại , hắn không ngờ rằng đã đúng lúc gặp được đám dân làng ở đâyHắn ta biết rằng không thể phản kháng lại cốt truyện có nghĩa là những người nên gặp thì chắc chắn sẽ gặp được nhau , Nguyễn Thanh Tuyết chắc chắn sẽ gặp được những người này nhưng— —Đồng tử của Trật Tự co rút lại , lúc này hắn đã quên rằng bản thân có thể sử dụng pháp lực mà đã đuổi theo cậu giống như một tên người phàm Chờ đã— —Hắn không thể tưởng tượng nổi— —Nhưng khi hắn đuổi theo cậu ra ngoài thì cốt truyện giẻ lau mà hắn nghĩ hoàn toàn không xảy ra , thứ hiện ra trước mắt anh là một khung cảnh hoàn toàn khác — —Nguyễn Thanh Tuyết đứng ở trước mặt mọi người , vẻ mặt có chút hoang mang trong khi dân làng đang quỳ ở dưới đất trong đó còn có một ông lão nắm tay cậu với gương mặt đầy nước mắt Những người đến đây đều mang theo giỏ trái cây còn có người cầm theo hoa nữa , những thứ này đều rất hiếm quý trên vùng đất cằn cỗi này Vài giờ trước khi Nguyễn Thanh Tuyết bị Lâm Tự đem đi thì đã bị một đứa nhóc nhìn thấy , đứa nhóc đã về nhà quơ chân múa tay bảo là mình đã gặp được tiên nhân..Những người lớn đã bật khóc và ôm đứa lấy đứa nhóc rồi nhanh chóng báo tin tiên nhân đã trở lại cho mọi người biết Người dân liền trở nên luống cuống , vội vàng lấy ra tất cả những gì tốt đẹp nhất mà mình tìm thấy được rồi kích động đến chỗ tiên nhân Kể từ khi những yêu ma hoành hành ở trần gian trong vài năm trước thì Nguyễn Thanh Tuyết đã che chở cho mọi người bằng thanh kiếm của mình cậu mặc một bộ y phục trắng và một thanh kiếm sắc...Từ đó về sau cậu đã trở thành tiên nhân duy nhất nằm trong trái tim của những người phàm này , đã cứu lấy mạng họ...Là vị tiên thật sự Mà Trật Tự đuổi tới thì cả người hoàn toàn ngây ngốc Tại sao nhóm người này...lại phản ứng như vậy ?Trật Tự dừng bước lại , đứng hình như một tảng đáĐám phàm nhân này vốn dĩ đang đắm chìm trong niềm vui vì được nhìn thấy tiên nhân mà hoàn không không để ý đến người khác nhưng Trật Tự lại đột ngột đứng ở đó vì quá rõ ràng nên một lúc sau bọn họ cũng phát hiện raCó một người trong đám đông hét lên Đó là......Yêu ma !Đám người phàm này nhanh chóng để Nguyễn Thanh Tuyết ở phía sau và vây quanh ở trước người cậu để che chắnKhi gặp yêu ma họ cũng thấy có chút hoảng sợ nhưng đám người phàm này lại đứng ở trước người tiên nhân để che chở , không chịu lùi bước
Có một đứa trẻ còn cầm đá chọi về phía Ma Tôn Mẹ đứa trẻ đó nhanh chóng kéo nó vào lòng rồi cảnh giác nhìn Ma Tôn Trật Tự xuyên qua đám người nhìn Nguyễn Thanh Tuyết Nguyễn Thanh Tuyết cũng không biết tại sao có nhiều người tìm tới cậu như vậy , còn nhiệt tình với cậu nữaĐột nhiên có một giọng nói từ không trung vang lên : "Sư thúc !"

Một vị tiên nhân cầm kiếm đi tới , trong tay còn cầm theo một loại linh thảo tràn đầy tiên khíHắn là đệ tử của sư huynh Nguyễn Thanh Tuyết Tên này đã xuất hiện từ mấy tiếng trước Vào lúc đó Lâm Tất đang đi tìm linh thảo thì gặp được một con quái vật khổng lồ Nó trông vừa giống một con gấu vừa giống một con sư tử rất khó để nhận biết nó là quái vật gì , nó đang canh giữ bên cạnh linh thảo Đúng thật , một loại bảo vật như vậy thì làm sao không có người bảo vệ được chứ ?

Nhưng hắn muốn cho Nguyễn Thanh Tuyết những thứ tốt nhất nên đã liều mạng lao tới , trực tiếp quấy nhiễu giấc ngủ của con quái vật kia , nó liền gầm rú rồi cắn vào chân hắn đến mức chảy máu Lâm Tất không chịu bỏ cuộc mà dùng cây sắt mà hắn đã mang theo đâm vào đầu con quái vật Bị cây bén nhọn đâm vào đầu nhưng con quái vật hoàn toàn không bị ảnh hưởng gì Lâm Tất nhìn cái chân đang chảy máu không ngừng của mình , hắn biết rằng có thể bản thân sẽ bỏ mạng tại đâyNhưng mà .... hắn vẫn muốn gặp Nguyễn Thanh Tuyết một lần nữa...Đột nhiên con quái vật bị giết chết bằng một thanh kiếm Hắn đã được cứuChính là Sư điệt Sau khi người đó giết chết quái vật , hắn ta kinh ngạc nhìn linh thảo ở bên cạnh con quái vật chẳng trách linh lực ở đây lại dao động dữ dội như vậy , không ngờ tới trần gian còn có loại linh thảo như thế này Đúng lúc có thể lấy thứ này làm lễ gặp mặt với sư thúcSư thúc của hắn đi chiến đấu với Ma Tôn nhưng rất lâu đã không trở lại , hắn có chút lo lắng nên đã dùng pháp thuật để điều tra và phát hiện sư thúc của mình đang ở trần gian nên hắn đã vội vàng tìm tới đây..Sau khi hái xong linh thảo thì hắn mới nhận ra có người ở đây , hắn mới nhét linh thảo vào tay áo rồi cúi chào Lâm Tất , đưa cho anh một lọ đan dược rồi hỏi : "Ta đến đây để tìm người , nếu ngươi từng gặp qua người đó thì chắc chắn sẽ không bao giờ quên dược— —""Xin hỏi , ngươi từng gặp qua một vị tiên có diện mạo xuất chúng chưa ?"

Khi sư điệt nhìn thấy Ma Tôn thì sắc mặt lập tức thay đổi , hắn tiến đến bên cạnh Nguyễn Thanh Tuyết để che chắn cho cậu rồi cảnh giác nhìn về phía Ma Tôn Nhưng khi đến gần Nguyễn Thanh Tuyết thì phát hiện công lực của cậu đã bị phong ấn , nhất định là do Ma Tôn làm ra !Ma Tôn đáng chết !Thật sự quá đê tiện !Cũng may linh thảo trong tay hắn có thể giúp giải trừ phong ấn Sự điệt đưa linh thảo cho Nguyễn Thanh Tuyết : "Sư thúc , đây là linh thảo ta vô tình tìm được nó có thể giúp sư thúc giải trừ phong ấn của Ma Tôn"Nguyễn Thanh Tuyết cảm ơn sư điệt rồi nhận lấy , sau khi nhận lấy thì linh thảo trực tiếp tan vào trong tay cậu Linh thảo đã phát huy tác dụng , Nguyễn Thanh Tuyết rõ ràng có thể cảm nhận được phong ấn trong người mình bị phá vỡ Cậu bước tới rồi đứng trước mặt mọi người Trên khuôn mặt xinh đẹp tinh xảo không có bất kỳ biểu cảm nào Cậu là một tu sĩ lạnh lùng và vô tình giống như một thanh kiếm sắc bén như sương tuyết Cậu dùng linh khí biến thành một thanh kiếm rồi chỉa thẳng vào Ma Tôn Giây phút này là thời khắc quyết định mọi thứ
 
( Đm / Xuyên / Cao H )Người Qua Đường Giẻ Lau Trở Thành Vạn Người Mê
Chương 9 : Kết thúc thế giới 2


Nguyễn Thanh Tuyết nhanh chóng tấn công Thanh Tuyết tiên quân ở tiên giới mỗi một chiêu đều mang theo sương tuyết lạnh lẽo , mỗi một chiêu đều tao nhã đến mức khiến người ta không thể rời mắt Những đòn tấn công mang theo sát ý vừa sắc bén lại vừa xinh đẹpTrật Tự loạng choạng lùi về sauCốt truyện....lại sụp đổ Trật Tự lại lần nữa ý thức rõ ràng được cốt truyện của thế giới này đã sụp đổ đến mức không thể cứu vãn Hắn không biết bây giờ cảm giác trong lòng mình là mất mát hay may mắn Ngay bây giờ hắn đang bị Nguyễn Thanh Tuyết liên tục tấn công nhưng hắn vẫn không hề đánh trả mà tiếp tục lùi về phía sauNguyễn Thanh Tuyết cũng không thương xót cho sự nhượng bộ của hắn taCậu tu đạo vô tình , kiếm của cậu đã rút ra khỏi vỏ thì không có chuyện sẽ dừng tay lạiMa Tôn bị đâm xuyên qua vai , máu lập tức chảy xuống cánh tay Lúc Nguyễn Thanh Tuyết và Ma Tôn đấu nhau thì Lâm Tất cũng chạy đến nơi này Hắn nhìn Nguyễn Thanh Tuyết cách đó không xa , trong động tác mang theo kiếm ý kinh người khiến người xem đều phải rung độngGiây phút này , Lâm Tất càng ý thức được rõ ràng hơn— —Đó thật sự là một vị tiên Là một người có pháp lực cao thâm , là một vị tiên quân cao quýMặc dù hắn và Nguyễn Thanh Tuyết đã thân cận như vậy nhưng giữa bọn họ vẫn có một khoảng cách rất lớnHắn không cho tiên nhân được bất cứ thứ gì , hắn không xứng với tiên nhân , thậm chí vì ham muốn ích kỷ của bản thân mà làm ô uế tiên nhân Hắn nhận ra điều này từ lúc bị con quái vật đánh đến xém mất mạng khi đi tìm linh thảo Nội tâm của Lâm Tất chưa bao giờ bị giày vò như vậy , hắn quỳ xuống đất phát ra một tiếng "bốp""Thật xin lỗi....ta đã sai rồi.."

Lâm Tống phát hiện Nguyễn Thanh Tuyết không có trong nhà nên đã lần theo manh mối tìm đến nhà Lâm Tự , không ngờ khi đến nơi hắn lại nhìn thấy tiên nhân đang đấu với một con yêu ma Trong lòng hắn trở nên lo lắng , hắn muốn bảo vệ Nguyễn Thanh Tuyết nên đã bất chấp mà đi về hướng trung tâm trong cuộc chiến của hai người nhưng đã bị ảnh hưởng bởi tàn dư của cuộc chiến nên bị đánh bay ra xa , để lại một vết nứt sâu trên mặt đất Đây là một khoảng cách rất lớn giữa người phàm và tiên nhân Lẽ ra họ phải nhận ra sớm hơn Nguyễn Thanh Tuyết cau mày nhìn Ma Tôn , cậu không biết tại sao Ma Tôn không đánh trả , rõ ràng trên người đã đầy thương tích ngay cả đứng cũng không vững nhưng hắn vẫn không chịu phản kích .

Mà cậu cũng không có thời gian để ở đây với Ma Tôn và cũng không có sở thích hành hạ người khác đến chết , tốt nhất là nên kết thúc bằng một đao luônNguyễn Thanh Tuyết dồn sức lực và tập hợp linh lực trên thanh kiếm "Ngươi đi chết đi"Giống như cậu đã nói với Ma Tôn cách đây không lâu :"Ta sẽ giết ngươi — —"Trật Tự cúi đầu nhìn vào ngực mình đang không ngừng rỉ máu Đau quáĐây là lần đầu tiên mà Trật Tự trải qua đau đớn của sự chết chóc , cả người đau nhức , vết thương như muốn rách ra , thân thể cũng trở nên lạnh lẽo chết lặngNhưng điều đau đớn nhất dường như không phải ở ngực mà là ở trong trái tim của hắnThế cuối cùng là hắn đang đau vì cái gì?Phải chăng đó là tình yêu thê thảm mà hắn không muốn thừa nhận ?Đôi mắt của Ma Tôn dần mờ điHắn ta đã chếtSau khi chết , Trật Tự thoát khỏi cơ thể Ma Tôn rồi phun ra một ngụm máuHắn sờ vào trái tim trống rỗng của mình Hắn là Trật Tự , hắn luôn kiên định duy trì quy tắc vận hành của mình Các quy tắc phải chính xác một cách tuyệt đối Cái tôi của hắn cực kỳ lớnVà hắn cũng phải trả giá cho cái tôi của mình Tiên nhân đã đánh bại Ma Tôn , bước tiếp theo đương nhiên là sẽ trở về tiên giới Trước khi rời đi , Nguyễn Thanh Tuyết liếc nhìn một đám phàm nhân đang nhìn cậu bằng một ánh mắt vô cùng thành kínhMà ở bên cạnh của đám đông là ba người đã bị thương — — Lâm Tất , Lâm Tống và Lâm Tự Nguyễn Thanh Tuyết có chút mâu thuẫn với ba người này , dựa theo tính cách của cậu thì ăn miếng phải trả miếng , tất nhiên cậu sẽ khiến những người này phải trả giá Nhưng mà Nguyễn Thanh Tuyết đã suy nghĩ một chútTuổi thọ của con người cũng chỉ có một trăm năm , cậu không cần thiết phải tự mình ra tay mắc công vướng phải nghiệp sát và nhân quả , mà bây giờ ba người này cũng đã bị thương nghiêm trọng , có lẽ nửa đời sau họ sống cũng không được tốt điều này cũng được coi là cái giá họ phải trảNguyễn Thanh Tuyết xoay người rồi đứng trên thân kiếm của sư điệt chuẩn bị rời điVẻ mặt Lâm Tất vô hồn và tuyệt vọng cũng không biết hắn đang nghĩ cái gì Lâm Tống đang bị thương nặng ngẩng đầu lên cầu xin : "Đừng đi mà..."

Lâm Tự bị Ma Tôn đánh trọng thương , bây giờ sức lực ngẩng đầu lên hắn cũng không có nhưng ngón tay hắn vẫn run rẩy muốn Nguyễn Thanh Tuyết ở lạiBa người họ đã tự gánh chịu hậu quả của mình Sau khi Nguyễn Thanh Tuyết trở lại tiên giới thì cậu vẫn tiếp tục dốc lòng tu luyện , cuộc sống dường như không khác gì trước đây , cậu có tài năng xuất chúng lại còn một lòng hướng đạo nên chỉ trong vòng vài thập niên cậu đã thành công phi thăng Cậu trở thành người trẻ tuổi nhất thành công phi thăng , mọi người trong giới tu hành đều kể những chuyện về cậuNgày cậu phi thăng , rất nhiều tông môn đã đến trong đó có rất nhiều người mà Nguyễn Thanh Tuyết không quen biết , chỉ vì muốn gặp cậu lần cuốiMặc dù ngay cả bản thân cậu cũng không biết nhưng cậu vẫn luôn cho rằng quan hệ ở giới tu chân đều giống nhau , đương nhiên chính cậu cũng không có hứng thú với điều này nhưng trên thực tế với một người có tài năng xuất sắc như vậy làm sao mà không khiến cho người ta khao khát được chứTừ khi tiên nhân rời đi , ba anh em nhà họ Lâm đã bị người dân xung quanh xa lánh Mặc dù họ không biết rõ ba người đã làm những chuyện gì nhưng từ lúc nhìn phản ứng của họ khi nhìn thấy tiên nhân cùng với những câu ép hỏi sau đó thì họ cũng đại khái đoán được ba người đã làm những chuyện không tốt với tiên nhân Tiên nhân là một ánh trăng không thể với tới trong lòng những tên phàm trần nàySau khi biết được ba người đã làm những chuyện xấu với tiên nhân thì bọn họ sao có thể cho ba người một cái nhìn thiện ýBa người này đã sống một cuộc đời cực kỳ thê thảm Lúc đó Lâm Tất bị thương quá nặng , đan dược chỉ có thể cứu mạng hắn nhưng đã để lại di chứng ở hai chân , khi đi cần phải chống nạngCòn Lâm Tống và Lâm Tự sau khi bị Ma Tôn đánh trọng thương thì cách vài ngày sẽ bị cơn đau hành hạNhưng điều khiến họ đau khổ hơn cả ánh mắt lạnh lùng xa lánh của mọi người cùng với thân thể đau đớn chính là không bao giờ có thể gặp lại Nguyễn Thanh Tuyết nữaChỉ có thể vô vọng mà nhìn thật lâu về ánh trăng không thể chạm đến
 
Back
Top Bottom