Cự điểu gân guốc dữ tợn được người đàn ông rút hẳn ra, dính đẫm dịch dâm nhây nhớt từ ruột.
Miệng lỗ dần dà khép lại, cắn chặt đầu khấc tựa như muốn níu giữ.Chỉ nghe “phập” một tiếng, dương vật lại hung hãn thọc vào, cắm đến độ lỗ đít nhỏ vừa ướt lại vừa xốp mềm.
Miệng động bị nong rộng đột ngột thành một lỗ bằng kích cỡ dương vật.
Dương vật vùi sâu va vào điểm G, khiến bụng nhỏ của cậu khẽ co giật theo nhịp mài.
Khi hít vào, thậm chí có thể thấy được hình dáng dương vật in trên ấy.Cảnh tượng quá dâm loạn.Hứa Sâm chưa từng nhìn thẳng dương vật bất cứ người đàn ông nào, giờ quan sát gần thế này, chỉ thấy vật khổng lồ thô to ngang cổ tay mình.
Chả trách lúc mới nuốt vào, cậu đau như bị xé toạc.Bị chính em trai ruột nhìn chằm chằm chỗ giao hoan khiến Hứa Lâm dâng lên khoái cảm cấm kỵ, sống lưng tê dại.
Con hàng khủng xỏ xuyên hậu môn, Hứa Sâm chỉ thấy lỗ đít be bé của mình bị dương vật lớn chịch đến dịch dâm vẩy tung toé.Dương vật cậu đong đưa theo nhịp đụ kịch liệt, vì điểm G liên tục bị kích thích mà ngày càng cứng, cuối cùng phun ra một dòng tinh dịch đã loang loãng.Tinh dịch phụt tứ tung, háng, bụng, ngực hai người, thậm chí dính lên cả khóe miệng Hứa Sâm.Ruột co giật càng siết chặt dương vật.Ngón tay bóp đùi siết mạnh, ép chân Hứa Sâm xuống thấp hơn, buộc háng đã đỏ rực vì bị trứng dái đập phải nâng cao, dán sát rạt vào gậy thịt.“Bộp bộp!”
Tinh hoàn va đập vài cái, dương vật thụt mở thịt ruột, phun tinh sâu bên trong.Dương vật bắn “phụt phụt” tinh đặc, Hứa Sâm thấy lỗ đít nhỏ của mình hé mở, nuốt “ừng ực” tinh dịch.
Bụng phẳng lì phình lên, khiến cậu nảy sinh ảo giác bụng sắp bị 'đám con cháu' làm nứt.Kết thúc bắn tinh, người đàn ông giữ nguyên tư thế rút dương vật mềm ra.
Hứa Sâm chứng kiến lỗ sau chưa kịp khép của mình bị đụ thành một lỗ hổng, theo nhịp co bóp mà ứa ra dịch thể người đàn ông vừa bắn vào.Hình ảnh dâm mỹ khiến mắt Hứa Sâm đờ đẫn.
Chưa kịp phản ứng, Hứa Lâm đã nâng cằm cậu, thè lưỡi liếm tinh ở khóe miệng, rồi ngậm môi vào miệng mình.…………“Ưng… anh… anh ơi… nhẹ chút… nhanh quá…
ứm a a!”
Trong phòng tắm, Hứa Sâm chống tay lên gương bồn rửa, vểnh mông bày tư thế đĩ đượi.
Hứa Lâm bóp mông cậu, từ đằng sau không ngừng đẩy dương vật vào động thịt.Người đàn ông hệt như cỗ máy đóng cọc chẳng hề biết mệt, lật qua lật lại làm cậu rất lâu.
Lỗ nhỏ bị chịch sưng, nước trong ruột cũng cạn khiến dương vật ra vào không còn trơn tru, mỗi lần thịt ruột bị nới rộng lại mang đến cảm giác đau rát.Trên người đầy rẫy dấu bóp xanh tím và vết cắn, miệng, ngực dính nhầy nhụa tinh dịch nhớp nháp.Hứa Lâm nhốt cậu ở nhà chịch mấy ngày.
Ban đầu Hứa Sâm còn cố chống cự, nhưng sau khi bị đùa bỡn ác liệt thêm đã ngoan ngoãn đi nhiều.
Vài ngày sau, cậu dường như bị người đàn ông chịch chín muồi, cơ thể nhạy cảm đến nỗi chỉ cần chạm nhẹ là oặt ẹo tiết nước, vâng lời há miệng chờ người đàn ông vói lưỡi vào nút, bị hôn mạnh bạo cũng chỉ đỏ khoé mắt, mềm mại đáp lại.Nhìn Hứa Sâm ngày càng thuần phục, Hứa Lâm rốt cuộc cũng cho cậu trở lại trường.Hứa Sâm được thấy ánh mặt trời, xúc động suýt rơi nước mắt.
Về trường, việc đầu tiên làm là tìm thụ chính.Cậu đương nhiên không thật sự cam chịu hay thỏa hiệp.
Trong mấy ngày bị Hứa Lâm nhốt, cậu vừa nỗ lực lấy lòng hắn, vừa âm thầm lập kế hoạch.Cốt truyện tan nát không thể trông cậy được nữa, nhưng hệ thống nói rằng dù cốt truyện sụp đổ, chỉ cần đạt điều kiện thông quan thì vẫn có thể qua ải.Mà điều kiện thông quan là khiến công 1, công 2, và thụ chính đồng thời đạt HE.Hứa Sâm nghiền ngẫm, hai bên công không thể trông cậy, nên quyết định ra tay từ thụ chính.Cậu muốn để nhân vật thụ chính tiếp xúc với hai công.
Về việc chọn ai, cậu bị Hứa Lâm chịch phát sợ, tạm thời không dám tính toán Hứa Lâm, đành đặt hy vọng vào Triệu Đình Diên.Cậu quyết định dùng cách đơn giản trực tiếp nhất: bỏ thuốc!Chỉ cần hai người xảy ra quan hệ, còn lo gì không có tình cảm?
Tuy chiêu này hơi độc, nhưng với tư cách vai nam phụ ác độc, hạ thuốc thụ chính chẳng phải là hành động tiêu chuẩn à?
Huống chi, trong cốt truyện gần lúc cậu “offline”, có đoạn bản thân ly gián hai người thất bại.
Phát hiện anh trai cũng thích thụ chính, thế là tức giận mất lý trí, bỏ thuốc thụ chính rồi tìm vài gã bệnh hoạn, định quay video dâm loạn.Kết quả dĩ nhiên là nhân vật công chính anh hùng cứu mỹ nhân, tình cảm hai người thăng hoa, vui vẻ lăn giường.Hứa Sâm tin lần này chắc chắn thành công.
Để tránh bất trắc, cậu quyết định đốt hương kích tình trong phòng, đảm bảo cả hai đều trúng chiêu, để quan hệ tiến thẳng một bước.Về phần Hứa Lâm…Với trạng thái hiện tại, có lẽ khó ra tay.
Nếu đến cuối cùng thật sự không thể ghép đôi, cậu đành nghiến răng, coi như hy sinh vì cốt truyện, ở bên anh mình.Dù sao đạt được điều kiện là có thể rời đi, cùng lắm chỉ là chịu thiệt chút.Hứa Sâm sau khi đã bị chịch quen tựa hồ cũng hoàn toàn vứt bỏ tam quan, quan hệ huyết thống.
Dù gì làm cũng đã làm rồi, tiếp tục sống chết đau khổ cũng chẳng nghĩa lý gì.Muốn tìm thụ chính rất dễ, với tư cách là một học sinh giỏi vừa giỏi học vừa có phẩm chất tốt, ngoài lúc rảnh rỗi và làm thêm kiếm tiền học phí, thời gian còn lại không ở trong lớp thì là ở trong thư viện.Hứa Sâm tìm thấy An Húc trong thư viện, vừa định chào hỏi, hắn như thể có thần giao cách cảm ngẩng đầu chạm mắt cậu, dừng vài giây rồi nở nụ cười đẹp mắt.“Bạn Hứa Sâm, bên này.”
Tuy rằng giọng nhỏ xíu, không đến mức ồn ào, nhưng trong thư viện yên tĩnh vẫn khiến một số người nhìn về phía bọn họ.Bước chân Hứa Sâm khựng lại, tuy rằng mình đúng là muốn đến chỗ An Húc, nhưng An Húc có vẻ thân thiết với cậu quá mức, hai người họ có mối quan hệ tốt đến thế sao?
Hứa Sâm suy nghĩ mãi vẫn không hiểu.Cậu vừa ngồi xuống, An Húc đã kéo lại hỏi: “Cậu không sao chứ?”
Hứa Sâm nghe vậy tim đập lỡ nhịp, tưởng rằng hắn liệu chăng đã biết chuyện gì không?
Nhưng bề ngoài vẫn bình tĩnh “hả?” một tiếng.“Cảm lạnh ấy.”
An Húc giải thích, “Tớ nghe người trong lớp cậu nói cậu bị cảm lạnh nặng nên xin nghỉ một tuần, thế nào?
Đã khỏi chưa?”
Hứa Sâm đoán chừng chắc là lời biện hộ của Hứa Lâm khi thay cậu xin nghỉ, vì thế đáp: “Ừm, đã khỏi rồi, cảm ơn vì đã quan tâm.”
“Câu này khách sáo quá, chúng ta chẳng phải là bạn bè...
ừm, chúng ta là bạn bè phải không?”
Bị hỏi ngược lại, Hứa Sâm: “...”
Dừng lại vài giây rồi mới gật đầu dưới ánh mắt mong đợi của An Húc, “Ừm, chúng ta là bạn bè.”
Thế là cậu được An Húc nhân danh bạn bè mời đi ăn.Đối với một người chỉ gặp vài lần, nói chuyện không quá mười câu, miễn cưỡng có thể gọi là người lạ, Hứa Sâm cảm thấy thái độ của An Húc quá đỗi nhiệt tình.An Húc dẫn Hứa Sâm đến một quán lẩu cay gần trường, tuy trang trí đơn sơ, nhưng hương vị khá ngon.Cũng rất sạch sẽ vệ sinh, học sinh trong trường đều thích đến đây ăn.Hứa Sâm đương nhiên cũng thích, nhưng vì hình tượng nhân vật và thân phận khiến cậu hiếm khi được ăn những thứ này.An Húc dường như cũng nhận ra, ngượng ngùng nói: “Xin lỗi, gần đây tớ quá bận, không đi làm thêm được, tiền trong tay chỉ đủ để mời cậu ăn những thứ này, cậu không chê chứ?”
Thụ chính là một người vô cùng thuần khiết, hắn không ghen tị với người khác vì họ sinh ra trong gia đình tốt, có tiền, cũng không căm ghét bản thân vì mình xuất thân nghèo khó, chỉ có thể dựa vào việc làm thêm để nuôi sống bản thân.
Hắn không thấy nghèo là điều đáng xấu hổ, bởi vậy nói rất thẳng thắn.Nhưng Hứa Sâm là người bạn đầu tiên, ít nhiều vẫn phải quan tâm đến suy nghĩ của đối phương.Hứa Sâm lắc đầu, trả lời: “Không, tôi rất thích.”
An Húc nghe xong càng thêm vui vẻ, “Tớ biết cậu sẽ không chê tớ mà.”
Có lẽ do mang hào quang học sinh giỏi quá lâu, lúc nghỉ ngơi lại hối hả đi làm thêm, hầu như không tham gia buổi tụ tập nào của bạn bè trong lớp, dẫn đến chẳng có mấy mống bạn, thành ra bị ứ nghẹn quá.
Chỉ sau hai ly đồ uống đã mở lòng với Hứa Sâm.Nói mãi nói mãi, lại nói đến chuyện buổi giao lưu lần trước.An Húc nói lý do mình đi tham gia buổi giao lưu ấy là vì các nữ sinh và nam sinh tham gia đã tuyên bố, nếu có thể kéo hắn đến, các cô sẽ đồng ý giao lưu.
Vì thế mấy nam sinh đến xin cậu, Hứa Sâm không hứng thú với việc giao lưu, nhưng chịu không nổi lời năn nỉ, cuối cùng vẫn đồng ý.So với mấy tên học dốt mồm mép dẻo quẹo, học sinh giỏi đẹp trai lặng thầm tự nhiên được nữ sinh yêu thích hơn.
Một buổi giao lưu trôi qua, mấy nam sinh không có được lợi lộc gì, còn bị nữ sinh chê bai, đương nhiên họ đổ cơn giận lên An Húc.Tất nhiên bọn họ không dám nói trước mặt đối phương, chỉ có thể sau lưng mỉa mai An Húc là thằng nghèo túng giả vờ thanh cao.Lời này tình cờ bị An Húc đi ra nghe được.
Từ nhỏ đến lớn cũng không phải lần đầu nghe người khác nói vậy, An Húc đã quen không để tâm, chuẩn bị rời đi từ lối khác, nhưng lại nghe thấy một tiếng hừ mỉa khinh khỉnh từ đằng sau.
____300 vote up tiếp nha~