[BOT] Wattpad
Ban Quản Trị
- 25/9/25
- 89,780
- 0
- 0
[Đm/Np/H] Vốn Là Nam Phụ Độc Ác Lại Trở Thành Người Được Cả Nhóm Cưng Chiều
C12. Hạ thuốc thụ chính, bị thụ chính phát tình b ú vú(2)
C12. Hạ thuốc thụ chính, bị thụ chính phát tình b ú vú(2)
"Nghèo?
Người ta dù nghèo ít nhất cũng là sinh viên ưu tú, học hành giỏi giang, còn các người thì sao?"
Đó là giọng của Hứa Sâm.Mặc dù cậu không nói hết câu, nhưng giọng điệu châm biếm khiến mấy nam sinh kia như bị tát một cái, mặt nóng rát.Bọn họ đều biết thân phận Hứa Sâm, cả An Húc bọn họ cũng chỉ dám nói xấu sau lưng chứ đừng nói đến cậu, họ thậm chí không có tư cách để bàn luận về cậu, vì vậy đành xám xịt bỏ đi.Đây là lần đầu tiên trong đời An Húc được người khác bảo vệ, từ ngày ấy, hắn quyết định nhất định phải kết bạn với Hứa Sâm.Sau khi nghe An Húc kể lại, cậu ngẩn người vài giây, trong đầu hồi tưởng lại khung cảnh lúc đó, trong tâm trí hiện lên vô số dấu hỏi.Mình đã từng giúp đỡ nhân vật thụ chính à?Mình đã từng nói những lời ngầu lòi thế hả?Không đúng, tại sao mình lại không nhớ chuyện ngầu lòi và phong cách như vậy?Cậu cố gắng nhớ lại nửa ngày mới nhớ ra sự việc ngày hôm ấy, mặc dù nguyên nhân giống với những gì An Húc nói, nhưng diễn biến không hề ngầu lòi như An Húc mô tả.Cơ mà không hổ danh là thụ chính, đơn thuần và tốt bụng, lại bị xúc động bởi một câu nói vô tình của cậu, đôi mắt nhìn cậu sáng long lanh trong veo, khiến Hứa Sâm chẳng dám nhìn thẳng, làm sao cậu có thể ra tay với một nhân vật như thế.Nhưng cậu càng cảm thấy có lỗi với An Húc, dù sao cũng là bản thân đã phá vỡ cốt truyện và làm rối tung người chồng vốn thuộc về hắn.
Hứa Sâm âm thầm tự nhủ rằng việc cho An Húc uống thuốc là để hắn có thể hạnh phúc, chứ không phải để hại.Nên nói Hứa Sâm ngây thơ hay là thiếu hiểu biết đây.
Cậu quá tin vào cốt truyện, nghĩ rằng thụ chính chính là đại diện cho sự thuần khiết tốt bụng, nhưng đâu ngờ đóa hoa mà cậu gọi là thuần khiết kia thực chất lại là một đóa hoa bá vương đen tối bên trong trắng bên ngoài.Ở nơi Hứa Sâm không để ý, ánh mắt An Húc nhìn cậu ngày càng trầm, đặc biệt là khi tiếp xúc lâu, hắn luôn mất kiềm chế mà liên tưởng giọng của cậu với giọng mà mình đã nghe được trong khách sạn ngày đó, khiến hạ thân nóng lên, không nhịn được phải tự thủ dâm.
Sau khi tỉnh táo, hắn lại hối hận vì đã dùng người bạn thân để giải tỏa ham muốn.Cho đến một ngày, trong mơ hắn trở thành người đàn ông kia, đè Hứa Sâm xuống tận tình chiếm đoạt, hắn mới bừng tỉnh hiểu ra thái độ của mình đối với cậu.Hứa Sâm không hề hay biết về sự thay đổi của thụ chính, hai người ở chung với nhau vài ngày, thấy thụ chính hoàn toàn không đề phòng mình, liền nhân lúc An Húc đi làm thêm ở khách sạn đến tìm hắn.Cậu đặt một phòng rồi tìm một cái cớ để thụ chính đến phòng tìm mình, tay cầm một chai nước khoáng đã bỏ thuốc, đợi An Húc vừa vào liền đưa nước cho đối phương.An Húc vui mừng nhận lấy, mở nắp tu ừng ực hết nửa chai.
Hứa Sâm không khỏi trợn tròn mắt, những lời định nói ra đành phải nuốt trở lại.Uống xong nước khoáng, An Húc lau miệng cười nói: "Bận rộn cả buổi sáng, đúng lúc đang khát, cảm ơn cậu, A Sâm, cậu đối với tớ tốt quá."
Hứa Sâm khó xử nhận lời cảm ơn, chai nước khoáng này ban đầu cậu chỉ định đưa cho An Húc, đợi sau khi nhắn tin xong cho Triệu Đình Diên sẽ dỗ đối phương uống, nào ngờ An Húc lại tự giác mau lẹ thế, không cho cậu chút thời gian phản ứng nào.An Húc uống nhiều nên thuốc sẽ phát tác rất nhanh, hắn lắc đầu hai cái, dường như muốn gạt bỏ ý thức đang dần trở nên mơ hồ, cơ thể dâng lên một luồng nhiệt cùng bốc đồng, khiến toàn thân nóng bừng.Hắn dằn chẳng được mà thở hổn hển: "Ưm... nóng quá."
Vừa nói vừa đưa tay kéo cổ áo quạt gió, cơ thể bắt đầu chếnh choáng, được Hứa Sâm mắt nhanh tay lẹ đỡ lấy.Đỡ một cái mà suýt sụm nụ eo, cậu đếch thể ngờ rằng thụ chính chẳng những cao lớn mà cân nặng còn kinh người.Thụ chính mình mềm dễ ngã đâu?
Cơ thể mềm mại kia tựa vào người suýt nữa kéo cậu ngã theo.Hứa Sâm đỡ An Húc lảo đảo đi về phía giường, chỉ vài bước ngắn mà gần như đã dùng hết toàn bộ sức lực.
Khi cậu đặt được người xuống giường, đang định thở phào nhẹ nhõm, bỗng nhiên chân An Húc vì khó chịu mà giãy giụa vài cái, vô tình làm cậu vấp ngã."
Bịch"Hứa Sâm mất thăng bằng ngã nhào vào lòng đối phương, chiếc mũi mỏng manh đập mạnh vào ngực hắn, đau đến nỗi nước mắt chảy dài.Tệ hơn nữa, cơ thể nóng bỏng khi tiếp xúc với cơ thể lành lạnh của Hứa Sâm cảm thấy dễ chịu đến mức rên lên một tiếng, theo bản năng đưa tay ôm lấy eo cậu, cọ xát đầy ám muội.Động tác đó quá quen thuộc, da đầu tê dại, cậu đẩy An Húc ra, bò dậy khỏi giường.Thụ chính quả nhiên khác với công chính, công chính bị trúng thuốc thì chỉ biết đè người ta xuống để thỏa mãn dục vọng, còn thụ chính thì khuôn mặt nhỏ đỏ bừng, nằm trên giường rên rỉ vô lực."
Ưm... nóng quá... khó chịu quá..."
An Húc bị dục vọng mãnh liệt chưa từng có hành hạ đến nỗi nước mắt tuôn rơi ròng ròng, khuôn mặt nóng phừng chà vào tấm ga giường lạnh lẽo, cố gắng làm dịu cơn nóng đang như thiêu đốt.Cảm giác mát lạnh tựa hồ khiến An Húc lấy lại được chút ý thức, hắn chớp chớp đôi mắt đẫm nước, khi nhìn thấy Hứa Sâm bên giường thì lộ ra vẻ mặt tủi thân."
Nóng quá...
ưng...
A Sâm, tớ nóng quá... khó chịu quá... cậu... cậu giúp tớ được không..."
Hắn vừa bất lực van xin vừa mất kiểm soát vặn vẹo cơ thể, dáng vẻ đẹp đẽ đê mê, dù Hứa Sâm là một tên trai thẳng cũng chịu thua mà nuốt nước bọt, cậu không tin Triệu Đình Diên có thể nhịn được!Thấy An Húc sắp hết chịu nổi, Hứa Sâm gấp rút lấy điện thoại nhắn tin cho Triệu Đình Diên.An Húc có lẽ bị thuốc hành hạ quá độ, sau khi van xin Hứa Sâm vô tác dụng, hắn bất ngờ bò tới chỗ cậu.
Hứa Sâm đang soạn tin nhắn không kịp đề phòng đã bị đối phương ôm chặt, sợ đến nỗi suýt ném điện thoại đi.An Húc trúng thuốc trở nên dính người lạ thường, ôm lấy cổ Hứa Sâm, cúi người hôn lên cổ trắng nõn và dái tai mềm mại.
Làn da mát lạnh làm hắn thốt lên một tiếng thở dài thỏa mãn, rồi mút mạnh vào phần thịt mềm trên cổ."
Ức..."
Hứa Sâm 'ức' một tiếng, đẩy đầu An Húc ra, cổ cảm nhận từng cơn đau nhói, chẳng cần nhìn cũng biết chắc chắn đã bị rách da.
Không ngờ thụ chính lúc phát tình lại hung dữ vậy.An Húc bị đẩy ra lại dính trở về, lần này chẳng những ôm cậu mà cắn cổ, hai tay còn mò mẫm khắp người, Hứa Sâm bị phiền đến nỗi muốn bỏ quách đi luôn.Nhưng An Húc đã uống quá nhiều thuốc, trước lúc công chính đến, cậu lo An Húc xảy ra chuyện ngoài ý muốn nên không dám rời đi.Không tài nào gạt nổi, cậu đành phải nhẫn nhịn để mặc hắn như một con thú đang động dục sờ soạng và hôn khắp người, nghĩ bụng dù sao An Húc cũng là thụ, không thể làm gì quá đáng với mình được.Chiếc áo thun mỏng manh bị An Húc vén lên, đầu vú trước ngực đã bị đàn ông bú đến cực kỳ nhạy cảm, vừa tiếp xúc với không khí lạnh đã cứng lên, đỏ hồng nom thật ngon miệng.An Húc nuốt ngụm nước bọt, cúi rụp đầu ngậm lấy nó."
Khứp...
đừng cắn, buông ra!"
Đầu vú nhô lên không chịu nổi sự hành hạ cắn mút từ đối phương, Hứa Sâm nhẫn nhịn hết mức vẫn muốn đẩy An Húc đang bú sữa ở ngực mình ra, nhưng lại bị hắn cắn mạnh vào vú một cái, cậu đau điếng kêu thành tiếng, bị An Húc dùng sức đè lên giường.Tư thế quen thuộc này khiến tim cậu đập thót, ánh mắt hơi mang tính xâm lược của An Húc cũng khiến sống lưng cậu lạnh toát, vội vàng muốn bò dậy khỏi giường, song lại bị An Húc vén hẳn áo thun lên, càng mút và đùa nghịch vú ác liệt hơn.Vú bị bú chầng chậc, đồng thời hai chân An Húc chen vào, dục vọng đang trỗi dậy dưới háng ấn vào giữa đùi Hứa Sâm, chọc loạn xạ."
A Sâm...
A Sâm... tớ khó chịu quá, ưm... cậu giúp tớ đi, giúp tớ với..."
Dáng vẻ chực khóc lã chã khiến bất kỳ người đàn ông nào cũng phải rung động.Hứa Sâm điên cuồng hét lớn với hệ thống trong đầu: Triệu Đình Diên bao lâu nữa mới đến?Hệ thống: Còn hai mươi phút nữa.Hứa Sâm tặc lưỡi.An Húc đang chìm trong dục vọng sức lực vượt dự đoán, Hứa Sâm dùng hết sức toàn thân đẩy đến thở hồng hộc cũng không du di được, chỉ có thể bị An Húc đè chân hung hãn cọ xát vào giữa đùi và khe mông, dịch từ quy đầu tiết ra làm ướt cả quần thể thao cậu, cách cọ xát của đối phương vừa gấp gáp vừa mạnh mẽ, cả giường bị hắn lắc kêu cót két.Dần dần hắn bắt đầu không thỏa mãn với việc chỉ cạ qua quần, đưa tay định kéo quần Hứa Sâm xuống.Hứa Sâm cảm thấy mông lạnh toát, cúi đầu nhìn liền sợ trắng bệch mặt, một người vốn là thụ triệt để, sao lại nảy ra ý định làm công?Cậu vừa thầm nguyền rủa Triệu Đình Diên chẳng đáng tin cậy cả trăm lần, vừa gấp rút kéo quần mình lên không để An Húc thành công.Để An Húc không chú ý đến mông mình, cậu đành phải đưa tay về phía dương vật đang dựng đứng kia.
_____300 vote up tiếp nha~