[BOT] Wattpad
Ban Quản Trị
- 25/9/25
- 80,017
- 0
- 0
[Đm/Np/H] Bia Đỡ Đạn Dẫn Đường Bị Nhóm Kẻ Điên Nhòm Ngó
C32. Cậu không ngờ Yến Thăng lại ra tay giúp mình.
C32. Cậu không ngờ Yến Thăng lại ra tay giúp mình.
"Cậu là...?"
Quý Dược ngơ ngác nhìn thiếu niên tóc nâu hạt dẻ.Cậu cố gắng hồi tưởng lại nhưng không có chút ấn tượng nào, tuy nhiên giọng điệu của đối phương rõ ràng mang địch ý nên rất có khả năng là có mối thù oán gì đó với 'Quý Dược' trước kia.Quý Dược thầm thở dài trong lòng, cảm thấy hơi đau đầu.Thường Duy nghe người đối diện tỏ ra vô tội hỏi cậu ta là ai, suýt nữa tức nổ phổi.Sao lại có kẻ trơ trẽn đến thế?Đã lén nói xấu anh trai cậu ta, tung tin đồn bôi nhọ anh ấy, giờ gặp mặt còn giả vờ trưng bộ mặt trong sáng ngô nghê, tính làm người ta buồn nôn chắc?"
Tôi là ai à?
Quý Dược, anh biết xấu hổ không?
Lén tung tin đồn về anh trai tôi, nói xấu anh ấy, giờ lại giả vờ ngây thơ vô tội, anh đang diễn vai 'hoa sen trắng' cho ai xem?
Dám làm không dám nhận, đồ rác rưởi!"
Thường Duy nhìn cậu với ánh mắt u ám, những lời nói thốt ra càng thêm chối tai.Miêu Địch nắm chặt nắm đấm, theo bản năng tiến lên một bước, chắn trước mặt Quý Dược.
Đôi mắt xanh biếc lạnh lùng nhìn Thường Duy, đáy mắt u ám tăm tối, vẻ ghê tởm trên mặt càng không hề che giấu, giọng nói trầm lạnh: "Câm miệng!"
Quý Dược nhìn Miêu Địch đứng chắn trước mình, khuôn mặt ngẩn ngơ, trong lòng dâng lên cảm giác ấm áp.Thiếu niên trước mặt vai gầy mảnh khảnh, thậm chí còn chưa cao bằng mình nhưng khi gặp chuyện lại không chút do dự che chắn cho cậu, không nghi ngờ, không hỏi han, mà ngay lập tức đứng về phía cậu như một lẽ đương nhiên, không cần lý do."
Hừ, mày bảo tao câm miệng?
Mày là cái thá gì?"
Thường Duy căm tức trừng Miêu Địch, ngay sau đó hai bóng đen lao vút qua cậu ta, xộc thẳng tới chỗ Quý Dược.Quý Dược giật mình, chưa kịp nhìn rõ bóng đen lướt qua trước mắt là gì, tay đã theo bản năng vươn ra kéo Miêu Địch bảo vệ sau lưng, tay còn lại nhanh chóng rút súng bắn về phía trước.Hai phát súng đồng thời nổ vang, đạn ghim thẳng vào bức tường băng khổng lồ đột ngột xuất hiện, đầu đạn xoáy tốc độ cao ma sát tạo ra tia lửa, cắm sâu vào trong thể băng.Sau bức tường băng, hai con báo đốm vốn đang lao tới bị con sói băng chặn đường.Báo đốm tức giận cúi thấp người, nhe răng gầm gừ, sói băng vẩy đuôi, không thèm nhe răng cảnh cáo, thậm chí cũng không có bất kỳ động tác phòng thủ nào, chỉ thảnh thơi nhìn hai con... gà què đối diện."
Mạc Hành!
Anh quản cái chuyện vớ vẩn này làm gì?"
Thường Duy nhìn hai con sói băng chắn trước mặt báo đốm, tức đến bung da đầu, quay sang gầm lên với Mạc Hành, "Anh tôi mới là dẫn đường của anh!
Cái đồ rác rưởi kia bôi nhọ, nói xấu anh tôi, anh không lên tiếng giúp thì thôi giờ lại còn giúp tên điếm Quý Dược?
Mẹ kiếp, phắc!"
Bức tường băng dày làm mờ đi bóng dáng và khuôn mặt đang nổi trận lôi đình của cậu ta, những lời chửi rủa bừng bừng lửa giận cũng trở nên mơ hồ.
Quý Dược hạ súng, lo lắng nhìn Yến Thăng đứng chếch phía trước, trong mắt chất chứa phức tạp.Cậu... không ngờ rằng Yến Thăng lại ra tay giúp mình."
Cảm ơn."
Tuy không biết lý do Yến Thăng xuất hiện trước cổng Tháp Trắng nhưng đối phương đã giúp cậu là sự thật, vẫn nên nói một lời cảm ơn.Nghe thấy tiếng 'cảm ơn' này, Miêu Địch đứng đằng sau không cam lòng rũ mắt, những dây leo ở đầu ngón tay thấp thoáng xuất hiện rồi hoàn toàn biến mất.Yến Thăng xoay người nhìn cậu, vẻ mặt vẫn hờ hững như cũ, đôi mắt xám nhạt phản chiếu bóng dáng Quý Dược, sau đó dừng lại vài giây trên người thiếu niên được cậu che chắn, rồi mới trầm ngâm thu về.Thiếu niên đứng sau Quý Dược hơi cúi đầu, không nhìn rõ mặt, thân hình trông vô cùng gầy gò yếu ớt như thể suy dinh dưỡng, cứ ngỡ gió thổi là có thể ngã.
Nhưng trong khoảnh khắc hắn ra tay rõ ràng cảm nhận được sự tồn tại của một nguồn tinh thần lực mạnh mẽ khác, nguồn tinh thần lực ấy không thuộc về Mạc Hành, cũng không thuộc về Thường Duy, mà xuất phát từ phía Quý Dược.Tinh thần lực mạnh mẽ mang tính công kích như vậy không thể thuộc về một dẫn đường như Quý Dược, vậy nó chắc chắn là do thiếu niên đứng sau cậu phát ra.Nếu thiếu niên đó thực sự có tinh thần lực của một lính gác, hơn nữa còn mạnh đến thế, tại sao lại để Quý Dược - người sống cùng cậu ta ghép đôi với đội của họ mà không phải với thiếu niên kia?Một chút nghi hoặc thoáng qua nhưng Yến Thăng thấy mình không cần thiết phải đào sâu về điều này, giữa hắn và Quý Dược nhiều lắm cũng chỉ là quan hệ hợp tác, hắn không cần phải lãng phí quá nhiều lòng hiếu kỳ vào Quý Dược, càng không cần phải quản nhiều chuyện không liên quan.Bức tường băng trước cổng nhanh chóng tan chảy, hai viên đạn cắm trong tường rơi xuống đất kêu loảng xoảng, âm thanh trong trẻo nhưng bị những lời nói phẫn nộ của Thường Duy át đi."...Anh, vừa nãy anh quan tâm hắn, còn anh ta thì sao?
Anh ta chỉ là một con chó hoang vô ơn chuyên đâm sau lưng người khác" Thường Duy tức dựng lông.
Thường Ngọc thất vọng nhìn Mạc Hành rồi kéo em trai mình lại để an ủi, "...Thôi, vốn chẳng có gì to tát, đừng giận nữa..."
Hơn chục lính gác khác cùng phe liên tục đưa mắt nhìn qua nhìn lại giữa Thường Duy và Mạc Hành rồi nhìn nhau ngơ ngác, tất cả đều ăn ý không mở miệng.Trong thế giới hỗn loạn, kẻ mạnh được tôn sùng, nhân tính đều trở nên nhạt nhòa, chẳng ai muốn chủ động đi gây rắc rối, quản chuyện của người khác, huống chi một trong những người liên quan lại là một lính gác cấp 3S có thực lực mạnh mẽ, càng chẳng ai muốn mở miệng khuyên can.Chỉ có một lính gác tóc nâu nhạt là ngoại lệ.Phương Tấn thích Thường Duy, thấy người trong lòng tức điên tất nhiên không nhịn được mà lên tiếng giúp, "Đội trưởng, Thường Duy là người của chúng ta, anh làm vậy không ổn chút nào."
Mạc Hành nhìn phớt qua hắn rồi dừng lại trên khuôn mặt tràn ngập tức tối của Thường Duy, bình tĩnh cất giọng, "Lính gác không được chủ động dùng dị năng tấn công dẫn đường, kẻ vi phạm sẽ bị giam giữ xử phạt, trường hợp nghiêm trọng sẽ bị trục xuất giam cầm."
Đây là điều lệ được ghi rõ ràng trong quy tắc lính gác.Cách làm của Mạc Hành hợp tình hợp lý nhưng khuôn mặt bình thản lạnh nhạt, cái kiểu nói theo lý lẽ ấy ít nhiều đã làm rạn nứt tình cảm giữa đồng đội với nhau.Thường Ngọc nhìn Mạc Hành, há miệng định nói gì đó, song cuối cùng vẫn im lặng.Bọn họ hoàn toàn đuối lý.Cho dù giải thích rằng Thường Duy chỉ muốn dọa dẫm chứ không thật sự định ra tay nhưng đây là trước cổng Tháp Trắng, những người có mặt bao gồm cả camera giám sát đều thấy rõ mồn một là Thường Duy chủ động tấn công, chỉ riêng điểm này thôi bọn họ đã rơi vào thế bất lợi, hơn nữa bây giờ Quý Dược chưa bị thương thì còn đỡ, nếu mà đối phương bị thương...Nghĩ vậy, ánh mắt Thường Ngọc vô thức nhìn về phía đối diện.Bức tường băng ngăn cách hai nhóm người đã biến mất, Yến Thăng đứng quay lưng về phía anh ta, đối mặt với Quý Dược, Thường Ngọc ngẩn người, từ từ thu hồi ánh mắt, trong lòng có cảm giác kỳ lạ khó tả.Trước đây ở đâu có anh ta, ở đó luôn có ánh mắt Yến Thăng dõi theo.Anh ta biết tình cảm Yến Thăng dành cho mình nên vẫn luôn cố ý giữ khoảng cách bạn bè với đối phương.
Khi biết Tháp Trắng sắp xếp bản thân làm dẫn đường cho nhóm Yến Thăng, anh ta thẳng thừng từ chối.
Anh ta biết rõ mình thích ai nên không muốn vượt quá giới hạn với hắn, chỉ là giờ nhìn hai người nọ đứng cùng nhau lại cảm thấy khó chịu vô cớ.Đặc biệt nghĩ đến việc Yến Thăng vốn lạnh nhạt lại chủ động ra tay bảo vệ Quý Dược - người từng lén chế giễu anh ta, Thường Ngọc càng thấy hai người kia thêm chướng mắt.Trong lòng Thường Ngọc rối loạn, tự nhiên cũng chẳng còn tâm trí tiếp tục an ủi Thường Duy.Thường Duy siết chặt nắm đấm nhìn Mạc Hành, tuy vẫn tức giận ngút ngàn nhưng không thể phản bác lời đối phương bởi vì những gì hắn nói và làm đều không sai.Nếu vừa rồi Mạc Hành không kịp thời ra tay ngăn cản, để hai con báo đốm thật sự vồ Quý Dược thì lúc đó cho dù Quý Dược không bị thương nghiêm trọng hoặc đơn giản chỉ bị hoảng sợ, nếu sau này tên điếm kia thêm mắm dặm muối báo lên cấp trên, cậu ta cũng không có kết cục tốt.Thường Duy tức nghiến răng, quay đầu lại trừng Quý Dược một cái nữa rồi kéo cánh tay Thường Ngọc đang thất thần bên cạnh đi thẳng vào trong Tháp Trắng.
____【 Lời tác giả: 】Bé bánh trôi mè đen Miêu Địch thầm nghĩ: Cơ hội thể hiện trước mặt anh đã bị cướp mất rồi!
Tức chết mất! (╬▔皿▔)╯(╯‵□′)╯︵┻━┻
____400 vote up tiếp nha~