[BOT] Wattpad
Ban Quản Trị
- 25/9/25
- 79,226
- 0
- 0
[Đm] [Np] Bảo Bối Nhỏ
Chương 77
Chương 77
"Thiên Thiên, hôm nay chúng ta ngủ lại ký túc xá đi."
Tiết học cuối, Du Nhiên nghiêng người khẽ rủ rê cậu bạn thân.
Em thực sự không dám về nhà."
Mấy ảnh đi vắng hết rồi?"
Minh Thiên lấy làm lạ.Du Nhiên chưa bao giờ chủ động ngủ lại trường trừ những hôm thời khóa biểu dày đặc.
Kể cả các bạn đời không ở nhà, em vẫn lựa chọn trở về.
"Không có..."
Thiếu niên gãi gãi sống mũi, giơ hai ngón tay giải thích, "Tớ có bạn trai mới.
Hai người."
"Oa!"
Minh Thiên kêu lên kinh ngạc.
May mắn lớp học vốn khá ồn vì sắp hết tiết nên không gây chú ý.
Cậu cũng ghé đầu lại gần, vẻ mặt tò mò thích thú."
Từ bao giờ đấy?
Hôm nọ còn bảo chưa có gì cơ mà?"
"Từ hôm kia."
"Chung một ngày luôn?"
"Ừ hứ~""Mèo con hoa tâm."
Cậu trêu, "Vậy mấy ảnh ghen?"
Du Nhiên nghĩ đến hai ngày phóng túng vừa rồi, ngượng ngùng gật đầu.
Sau đó em nhăn nhẹ mày, héo rũ nằm bò ra bàn."
Anh Thanh Từ đột nhiên về, và ảnh... vẫn cứ như thường ý."
Minh Thiên nghe vậy liền hiểu.
Cậu chơi với Du Nhiên từ hồi cấp 2, cũng khá hiểu về Hoắc Vân Thâm và Diệp Phàm.
Nhưng Cố Thanh Từ lại khá lu mờ.
Y luôn để cho người khác ấn tượng là thần bí, khó nắm bắt."
Cậu nghĩ cậu chạy được hả?"
Đây là một câu hỏi thật lòng.
Du Nhiên chỉ có mấy chỗ trốn, Cố Thanh Từ không cần tốn não suy luận cũng biết em đang ở đâu.
Lúc đấy bị bắt về không phải tội thêm tội?"
Hầy..."
Du Nhiên than vãn, "May sáng mai không có tiết.
Nếu chiều mai vẫn không liên lạc được với tớ, nhất định không được quên tớ đó."
Minh Thiên nghe vậy liền ngửa đầu cười ngặt nghẽo."
Ha ha~ Biết rồi, tớ sẽ đốt vài anh đẹp trai cho cậu."
Du Nhiên trợn mắt, giơ tay đánh yêu bạn.
Hai thiếu niên giỡn nhau đến tận lúc tan học.Chuông vừa reo, sinh viên ùa ra ngoài như đám chim bị nuôi nhốt lâu ngày.
Omega nhỏ chậm rì rì cất từng món đồ vào cặp, nấn ná suốt năm phút mới chịu bước ra ngoài.Không nghĩ, dưới gốc cây bàng cổ thụ gần phòng học, một bóng hình quen thuộc đã đứng đó từ bao lâu.Trời đã chiều muộn, mây đen tích tụ cả chiều dần nặng chĩu như có thể xả nước bất cứ lúc nào.
Gió mạnh dần, mang theo hơi ẩm khiến nhiệt độ xung quanh mát lạnh.
Cố Thanh Từ mặc một bộ đồ đen từ đầu đến chân.
Khuôn mặt bị giấu dưới mũ lưỡi trai và khẩu trang.
Y lặng lẽ đứng đó, như thể không bị ai nhìn thấy ngoài em.Du Nhiên nuốt nước bọt, thoáng nghĩ đến một tình tiết trong tiểu thuyết Cố Thanh Từ viết.
Giờ trông y giống nhân vật mình sáng tạo ra đến lạ.
Tên sát nhân đó cũng đứng dưới bóng cây, lặng lẽ quan sát con mồi của mình.Cố Thanh Từ nhìn bé mèo nhỏ đứng ngẩn ngơ trong hành lang, thở dài tiến lên."
Sao vậy em?"
Y vuốt ve gò má người yêu, đồng thời khoác cặp em lên vai."
Thanh Từ~" Du Nhiên vòng tay qua eo y, cằm tỳ lên ngực, chớp mắt như bé mèo con làm nũng.Cố Thanh Từ cúi người, dùng một tay bế bổng em lên.
Thiếu niên thuận thế kẹp hai chân lên eo y, vung vẩy qua lại.
Khuôn mặt nhỏ vùi vào vai bạn đời, tránh ánh mắt hâm mộ và ngỡ ngàng của các bạn học.Alpha cứ thấy bế Omega của mình ra tận bãi đỗ xe.
Đến khi tài xế dâng tấm chắn lên, em mới dụi dụi vào hõm cổ y, lời ngon tiếng ngọt như không cần tiền tuôn ra ngoài cuồn cuộn."
Em nhớ anh lắm á~ Nhớ nhiều ơi là nhiều luôn!"
"Phải không?"
Cố Thanh Từ bỏ mũ và khẩu trang sang một bên, nhướng mày hỏi."
Thật hơn vàng."
Em gật đầu cái rụp.Alpha không tỏ vẻ gì, bàn tay thon dài, hơi chai mang theo chút lành lạnh áp lên tuyến thể Omega nhỏ, khiến em rùng mình co rụt, có chút muốn né tránh.
Nhưng eo đã bị một bàn tay khác giữ chặt lại."
Em nói bọn anh được phép ghen?"
Y dịu dàng hỏi, nhưng em vẫn cảm thấy có gì đó nguy hiểm đang tiến lại gần.
Thân thể thiếu niên hơi run nhẹ, và không phải đơn thuần vì sợ hãi."
Vâng."
Em đáp, giọng hơi run."
Được."
Y ôm em vào lòng.
Tay như có như không xoa bóp vùng cổ yếu ớt, không nói thêm gì.Du Nhiên nằm ngoan trong vòng tay y, chờ đợi trong thấp thỏm.
Chỉ là em đợi một hồi lâu, cũng không có gì xảy ra.
Thiếu niên ngọ nguậy, càng thêm bồn chồn.
Y không hổ là người đã từng học tâm lý, thật biết cách tra tấn tinh thần người khác.Omega nhỏ mong đường về nhà có thể dài thật dài, nhưng cũng đồng thời cảm thấy dài quá.
Em chờ đến nôn nóng, muốn đè luôn Cố Thanh Từ ra dỗ ngay tại đây.
Alpha nhìn mấy biểu cảm nhỏ trên mặt bé yêu, khóe môi khẽ câu lên.
Nhiên bảo của y thật đáng yêu.
Thật muốn nhốt em ở trong phòng mãi mãi, không cho gặp bất kỳ một ai khác.Chiếc xe cuối cùng cũng dừng lại, Cố Thanh Từ bế thẳng em vào nhà tắm.
Khi Du Nhiên nghĩ bản thân sắp sửa bị gặm sạch sẽ, y lại rời đi nấu bữa tối.Omega nhỏ ôm quần áo đứng sững trong phòng tắm, chỉ thấy khó chịu khắp người.
Lúc này em chắc chắn là Cố Thanh Từ đang cố tình câu mình, muốn nhìn em nông nóng, lo sợ."
Tất cả Alpha đều tồi như nhau!
Hừ!"
Du Nhiên vừa cởi đồ, vừa lẩm bẩm.Dù vậy, sau khi tắm rửa sạch sẽ, em vẫn lon ton chạy xuống lầu đi tìm Cố Thanh Từ.
Em thật sự không muốn sẽ giành cả ngày hôm sau ở trên giường.Alpha ở trong bếp cắt nguyên liệu nấu ăn.
Du Nhiên cũng chen vào bên cạnh giúp đỡ, thi thoảng lại cọ mặt trên bắp tay y."
Trong bếp nguy hiểm, em ra ngoài chơi đi."
"Không muốn~" Omega nhỏ lắc đầu nguầy nguậy, ôm cánh tay y không bỏ, "Muốn ở đây với anh cơ!
Anh nỡ đuổi em đi sao?"
Cố Thanh Từ nhìn vẻ mặt ai oán của em, trong lòng vơi đi một chút ghen tuông.
Nhóc con vô lương tâm này chẳng có cách dỗ mới nào, nhưng y vẫn cứ tự nguyện buông vũ khí đầu hàng."
Vậy đứng ra sau anh đi."
Lát nữa dầu bắn cũng có y chắn đằng trước.Du Nhiên ngoan ngoãn nấp sau lưng y.
Có kinh nghiệm từ hai hôm trước, em khôn ra, không dám táy máy tay chân, chỉ dựa mặt vào lưng y, câu được câu không trò chuyện."
Thế anh còn phải về đoàn phim không?"
"Ngày kia anh về."
Cố Thanh Từ nhúng thịt gà vào hỗn hợp bột chiên rồi thả vào nồi dầu sôi.
Tiếng xèo xèo vang ra kích thích vị giác.Du Nhiên nghe thèm, liếm môi ỉu xìu.
Vậy là y về để "xử lý" em thôi hả?"
Thế hôm nào anh mới xong?"
Em hỏi thật lòng, vắng bóng y, em cảm thấy trống vắng."
Nhiên bảo có bạn trai mới mà vẫn cần anh sao?"
Y cười đùa, giọng dịu dàng như nước, nhưng ẩn sâu trong đó là mối nguy hiểm còn hơn cả biển cả."
Không có!"
Omega nhỏ phản đối tức thì, "Anh khác, họ khác.
Không ai thay thế được ai."
Em bĩu môi, đâm đầu vào lưng y dạy dỗ."
Đừng học cách nói chuyện của A Phàm.
Ảnh hư lắm!"
Diệp Phàm quả nhiên chỉ biết dạy cái xấu cho người khác mà!
Ở bệnh viện, bác sĩ Diệp còn kẹt lại chỗ làm vì ca bệnh nặng, vừa được ngồi xuống nghỉ ngơi thì hắt xì hai phát rõ to, đến mức lệch cả kính.
Anh day mũi, lầm bầm."
Chắc chắn nhóc mèo hư lại nói xấu mình rồi...
Xem ra là tối qua vẫn còn sức..."
Du Nhiên không biết mông lại bị người nhớ thương.
Lúc này em đang tròn xoe mắt chờ đợi miếng thịt chiên đầu tiên ra khỏi nồi."
Cẩn thận kẻo nóng."
Cố Thanh Từ bỏ viên thịt gà ròn rụm vàng óng vào bát, cắm thêm một cái xiên rồi mới đưa cho em.Omega nhỏ có ăn, ôm bát chạy đi, quên luôn cả dỗ bạn đời.
Alpha nhìn theo bóng lưng tuyệt tình của em, bất lực lắc đầu.
Nhưng biết làm sao đây?
Bé con của mình thì phải cưng chiều thôi.Bữa tối em được y đút ăn không ít.
Có phần giống vỗ béo rồi thịt.
Hoặc là bữa cuối trước khi ra pháp trường, Du Nhiên thầm tự trêu.Ngược lại thì Cố Thanh Từ lại chẳng ăn mấy, như chờ đợi một bữa ăn khác ngon ngọt mọng nước hơn.
Sau khi xác định bé chồng nhỏ đã ăn no, y lập tức bế em lên tầng.Dù đã chuẩn bị tinh thần từ trước, Du Nhiên vẫn sợ và ngại.
Em đỏ mặt gượng ngùng, giấu vào vai y."
Vừa ăn xong vận động luôn không tốt đâu."
"Anh biết."
Cố Thanh Từ cúi đầu, khẽ hôn lên vành tai em, "Bảo bảo chỉ cần nằm thôi."
Sau một chiều gió vần mây vũ, cuối cùng cũng mưa xuống.
Nước mưa rơi đánh lên chiếc lá trong hồ, khiến nó run rẩy dập dềnh như chiếc thuyền nhỏ trên biển cả rộng lớn.
Từng giọt nước lăn trên cửa kính mờ, dần dần tạo thành từng vũng lênh láng.Trong phòng ngủ, tiếng khóc lóc làm nũng xin tha hòa chung với tiếng mưa rơi, rầm rì róc rách suốt cả đêm.---2/9/2025Quốc khánh vui vẻ ♡♡♡ ~