- Tham gia
- 7/9/25
- Bài viết
- 405,059
- Điểm cảm xúc
- 0
- Điểm thành tích
- 36
- Chủ đề Tác giả
- #41
[Đm] Hệ Thống Tự Cứu Của Nhân Vật Pháo Hôi [1]
039: Khoảng cách giữa 2 người ngày càng gần
039: Khoảng cách giữa 2 người ngày càng gần
Editor: phwng phwng
________(*)Vì sự tình cảm này tôi đã dịch cái tên dài 1 chút, nghe cho ngọt hehee
_____________Khi hệ thống còn đang đắm chìm trong thế giới riêng, Tiêu Vọng Quân đã đặt những tấm phim đó sang một bên, ngẩng đầu lên nhìn Bạch Việt Chi."
Anh có biết tại sao bản thân phải phẫu thuật liên tục không?"
Bạch Việt Chi hơi ngạc nhiên, sau đó khẽ gật đầu: "Bởi vì kĩ thuật công nghệ hiện tại không thể tiến hành các ca phẫu thuật tinh vi, dù là con người hay máy móc.
Mà phẫu thuật máy bây giờ vẫn còn kém về mặt vi phẫu.
Nên nếu chân tôi không được phẫu thuật liên tục, sẽ rất dễ xảy ra tình trạng tắc nghẽn mạch máu."
Tiêu Vọng Quân gật đầu, "Không sai, đây là nguyên nhân tại sao anh phải liên tục làm phẫu thuật, nhưng việc này chỉ điều trị triệu chứng chứ không thể trị tận gốc.
Nó không tốt cho chân và sức chịu đựng của cơ thể.
Anh cũng biết điều đó, phải không?"
Bạch Việt Chi bình tĩnh nói: "Ừm, tôi biết."
Anh đã sớm biết kết cục cuối cùng của đôi chân này.Tiêu Vọng Quân nhìn vào Bạch Việt Chi đang ngồi trên ghế làm việc, chậm rãi nói: "Nếu điều kiện có hạn, thì đổi điều kiện, bác sĩ không đủ trình độ, thì thay một bác sĩ khác."
Bạch Việt Chi hơi mím môi, "Vì đôi chân này, tôi đã chi tiền mời về hai vị y sĩ nổi danh bậc nhất rồi."
Tiêu Vọng Quân bĩnh tĩnh lắc đầu, điệu bộ không hề khoa trương, mà bình đạm như đang trần thuật sự thật, "Đó là vì bọn họ không phải bác sĩ giỏi nhất.
Một năm, cho tôi thời gian một năm, sau đó tôi sẽ đích thân phẫu thuật cho anh."
Bạch Việt Chi kinh ngạc, trong khoảnh khắc, tựa như bất cứ câu trả lời nào cũng không thể diễn tả được.
Tiêu Vọng Quân đứng dậy, bước thẳng về phía Bạch Việt Chi đang ngồi sau bàn làm việc.
Cách một cái bàn, hai tay hắn chống lên mép bàn, hơi cúi người nghiêng về phía y, từ trên cao nhìn xuống Bạch Việt Chi đang ngồi trên ghế.
Khí thế bá đạo không cho phép từ chối, ánh mắt hắn khóa chặt vào anh, "Bạch Việt Chi, trở thành đối tượng thí nghiệm của tôi, giao mạng của anh....vào tay tôi, có được không?"
Bạch Việt Chi cảm thấy cả cơ thể mình như bị tê liệt, càng thêm cứng đờ, không cách nào di chuyển.
Không biết là do khoảng cách quá gần hay vì lí do nào khác, anh cảm thấy....hai má mình nóng bừng.
Anh cố gắng giữ cho bản thân bình tĩnh, không dám để lộ biểu hiện khác thường nào.
Chỉ hơi cứng nhắc gật đầu, giọng khàn đi: "Được, có thể."
Vì thế, anh hiếm thấy được Tiêu Vọng Quân nở một nụ cười vui vẻ thật lòng.
Hắn hơi lùi lại, đưa tay ra: "Vậy......hợp tác vui vẻ."
Bạch Việt Chi nhìn bàn tay đưa ra trước mặt, khẽ bắt lấy tay hắn, "Hợp tác vui vẻ."
Giọng anh vẫn còn hơi cứng, nhưng đã nhẹ nhõm phần nào."
Cùng nhau ăn tối đi.
Có thể tan làm được rồi chứ?"
Tiêu Vọng Quân đổi chủ đề.Bạch Việt Chi "Ừ." một tiếng, rồi nói: "Được, đợi tôi dọn dẹp chút đã."
Mười mấy phút sau, Tiêu Vọng Quân cùng Bạch Việt Chi rời khỏi Hy Vọng, đến nhà hắn ăn tối.Bữa tối đương nhiên vẫn do đầu bếp mà Văn Nam dẫn đến nấu.
Hôm nay, Tiêu Vọng Quân hiếm thấy mà cho Bạch Nhạc Nhạc sang chỗ cô ở.
Ngày thường hắn không cho nhóc sang đó sống vì muốn đặt nhóc ở nơi hắn có thể nhìn thấy, dù sao đây cũng là vật thí nghiệm của hắn.
Nếu ở chỗ người khác mà xảy ra vấn đề gì, ai sẽ chịu trách nhiệm đây?
Trải qua 3 thế giới trước, sự ngờ vực đã ăn sâu vào máu thịt của hắn.Đúng như lời Bạch Việt Chi nói, Bạch Nhạc Nhạc chọn phương án chữa trị đầu tiên, và cuộc điều trị sẽ được bắt đầu sau 1-2 ngày nữa.
Hôm nay coi như là ngày nghỉ cho nhóc.Bạch Việt Chi rời nhà Tiêu Vọng Quân lúc 8 giờ tối, trên tay còn nhiều thêm một tờ danh sách đồ cần mua.Tiêu Vọng Quân cần thời gian một năm để học giải phẫu, nỗ lực của chính hắn là không thể thiếu, những cũng cần đến một số thiết bị.
Hắn dự đình sử dụng một số dụng cụ hiện có để cải tiến một chút.Trong khi hắn đang suy nghĩ về các bước cải tiến và nhớ lại vài loại công cụ ở thế giới Tinh tế, hệ thống đột nhiên kêu lên thành tiếng."
Ký chủ, tin sốt dẻo nè!
Tô Hàm đi hầu rượu, còn bị chuốc thuốc.
Cậu ta rõ ràng đã thấy Vương tổng lén bỏ thuốc vào ly rượu, lại giả vờ như không nhìn thấy.
A!.....Cậu ta uống rồi, nốc cạn cái ly bị hạ thuốc luôn!!"
Tiêu Vọng Quân nhướng mày, không hài lòng trước sự quấy rầy của hệ thống, lạnh lùng nói: "Vương tổng?
Vương tổng nào?"
----------------039