Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [Đm] Hệ Thống Tự Cứu Của Nhân Vật Pháo Hôi [1]

[Đm] Hệ Thống Tự Cứu Của Nhân Vật Pháo Hôi [1]
029: Phòng nghỉ bị người khác động tay


Editor: phwng phwng
________(*)Nguyên văn: 休息室手脚.
休息室 - xiūxi shì: Phòng nghỉ
手脚 - shǒujiǎo: Tay, chân ( nghĩa bóng: động tay động chân, giở thủ đoạn. )
Tôi dịch cái tên dài chút cho mọi ngừi dễ hỉu.
_____________Tiêu Vọng Quân cười nhạt: "Tôi vô tình biết được hắn đang cho người theo dõi anh.

Tôi cảm thấy Bạch tổng nên nói chuyện lại với một số người, miễn cho Tần gia nhàn cư vi bất thiện(*), bận rộn chút mới tốt."(*)Nhàn rỗi, thảnh thơi quá dễ nảy sinh ý đồ xấu, sinh hư.Tìm người theo dõi mình?

Vẻ mặt Bạch Việt Chi nghiêm lại: "Ra vậy.

Cảm ơn cậu Tiêu đã nhắc nhở."

"Bạch tổng không cần khách sáo.

Bây giờ chúng ta là cộng sự rồi mà."

Tiêu Vọng Quân đảo mắt qua gương mặt của Bạch Việt Chi, cười nói: "Hôm nay là ai nhằm vào anh, hy vọng Bạch tổng sau khi biết đáp án có thể nói cho tôi biết."

"Được, anh đừng lo.

Khi nào có kết quả tôi sẽ nói với anh."

Bạch Việt Chi đồng ý rồi quay lại xe.Tiêu Vọng Quân cũng không nói thêm gì.Sáng sớm Lâm Hàng đã tới thăm ban, ngạc nhiên là anh lại không tìm thấy Tiêu Vọng Quân.

Anh đi hỏi Bạch Phi Dương, cậu ta nói hắn xin nghỉ phép rồi, nhưng hỏi hắn đi đâu thì cậu ta không chịu nói.

Lâm Hàng biết vị trợ lý Bạch này lai lịch bất phàm, không thể xảy ra mâu thuẫn với cậu ta được, chỉ có thể ở lại đây chờ.Vừa nhìn thấy Tiêu Vọng Quân, Lâm Hàng liền lập tức tiến tới."

Vọng Quân, cậu quay lại rồi.

Đã xong việc chưa?"

"Ừm, vừa xong, anh tới đúng lúc lắm.

Tôi có việc cần nói."

Hai người đi vào phòng nghỉ của Tiêu Vọng Quân, Bạch Phi Dương đứng chắn ở cửa, ngăn người khác tới làm phiền."

Vọng Quân, cậu cần nói gì với anh?"

Lâm Hàng hỏi.Tiêu Vọng Quân lại không mở lời, chỉ hơi nheo mắt.

Hệ thống đã nói trong đầu hắn: "A, kỷ chủ, chỗ này bị lắp cam ẩn!

Ngay bên trong chụp đèn đằng đó.

Đây là phòng nghỉ của ký chủ nha, bị ai lắp vậy?"

"Còn ai vào đây nữa?

Chắc chắn là vị đàn em tốt kia của ta rồi."

Tiêu Vọng Quân trào phúng cười xùy một tiếng.Hệ thống thuận tay mò luôn điện thoại của Tô Hàm, quả nhiên tìm thấy thứ có thể theo dõi chỗ này.

Nó kêu lên: "Ký chủ, đúng là cậu ta rồi.

Nhân vật chính tại sao lại muốn theo dõi cậu chứ?

Muốn biết bí mật gì của cậu sao?"

Nói xong, hệ thống lại bổ sung thêm: "Ký chủ, cái máy theo dõi cậu ta còn khá cao cấp nha, vị trí cũng kín, khó phát hiện."

"Ừm, khá thông minh đấy."

Tiêu Vọng Quân tán dương một câu, sau đó nói với Lâm Hàng: "Là về việc của Studio, tôi có nhìn trúng 2 nghệ sĩ.

Anh liên hệ rồi bàn việc kí hợp đồng với họ đi, điều khoản có thể nới lỏng chút, dù sao chúng ta cũng không phải Chu Bái Bì."

"Là hai người nào vậy?"

Lâm Hàng vội hỏi."

Thông tin của họ, tôi sẽ gửi cho anh sau.

Đến lúc đó chỉ cần liên hệ là được."

"Ok."

Tuy Lâm Hàng không hiểu tại sao Tiêu Vọng Quân không nói luôn lúc này, nhưng mà về rồi nói sau cũng không khác gì.

Anh hỏi: "Tiêu Vọng Quân, vừa rồi cậu đi đâu thế?"

Thật ra anh muốn hỏi về nhà họ Bạch, nhưng cảm thấy nếu hỏi thẳng thì không tốt lắm, nên mới vòng vo hỏi xem hắn vừa đi đâu."

Không đi đâu cả.

Tôi có chút việc riêng cần giải quyết, được rồi, anh về trước đi."

Vì ở đây bị cài nghe lén, nên hắn không thể nói ngay lúc này được.

Mà hắn cũng lười tìm chỗ khác nói chuyện, nên quyết định tí nữa gọi điện là được.

Dù sao có hệ thống ở đây, hắn không sợ kẻ nào có thể nghe lén điện thoại hắn, ngay cả hack cũng không thể.Lâm Hàng nghe vậy cũng không hỏi thêm gì nữa.

Anh kể lại tiến độ hiện tại của Studio, Tiêu Vọng Quân không ngăn cản, anh thuật lại khá chi tiết.

Cuối cùng, Tiêu Vọng Quân chỉ nói: "Tôi không có thời gian đến xem bên Studio, làm phiền anh Lâm rồi."

"Này tính là gì, cậu cứ tập trung quay phim là được rồi."

Không lâu sau lúc Lâm Hàng rời đi, vừa bước lên xe, anh liền nhận được âm báo tin nhắn: "Phòng nghỉ bị lắp cam ẩn, chúng ta cứ làm bộ không biết là được.

Sau khi anh về tới nơi, tôi sẽ liên lạc với anh."

Sắc mặt Lâm Hàng lập tức thay đổi.

Cái gì?

Phòng nghỉ vậy mà bị kẻ khác động tay?

Chẳng trách Tiêu Vọng Quân nói có việc cần bàn, nhưng sau khi vào phòng lại không nói nữa.Bạch Phi Dương bên này cũng nhận được tin nhắn của Tiêu Vọng Quân.

Camera ẩn?

Sắc mặt của anh không thay đổi, nhưng ánh mắt lại thêm phần lạnh lẽo.Lâm Hàng vừa quay về studio liền nhắn tin cho Tiêu Vọng Quân.

Một lát sau, hắn gọi điện tới."

Anh Lâm, cái video kia có thể tung ra rồi."

Đồng tử Lâm Hàng co rút, bàn tay nắm chặt.

Bạn gái anh, Mộng Hiểu......đoạn video đó, cuối cùng cũng có thể công khai rồi!--------------029
 
[Đm] Hệ Thống Tự Cứu Của Nhân Vật Pháo Hôi [1]
030: Công bố video


Editor: phwng phwng
________Dưới sự hỗ trợ của hệ thống, sau khi Lâm Hàng đăng tải video, mãi đến khi nó bùng nổ trên mạng cũng không ai có thể truy ra được dấu vết của người đăng.Đội ngũ của Bạch Việt Chi hoạt động vô cùng hiệu quả, chỉ trong vài giờ đã tra ra được là ai phái những người kia tới phục kích anh.Trần gia, vậy mà lại là Trần gia.Đáp án này có thể nói là khá bất ngờ, nhưng cũng không ngoài dự đoán lắm.

Hiện tại, gia chủ nhà họ Trần và nhà họ Chu là hai ứng cử viên có khả năng lên nắm vị trí cao nhất trong đợt này.

Ngay cả Bạch gia cũng còn kém hơn một chút.

Nhà họ Bạch không phải là không thể tranh vị trí đó, nhưng lần này hy vọng không lớn, có lẽ phải chờ đến đợt sau mới có khả năng.

Chỉ là, người lên được vị trí lần này nhất định phải là người có quan hệ tốt với gia đình họ, ít nhất, tuyệt đối không thể là kẻ có thù oán.Mà quan hệ của Trần gia với nhà họ Bạch luôn trong trạng thái căng thẳng.Cho nên, hiện tại Bạch gia đang bắt tay hợp tác với Chu gia, sự hợp tác này khẳng định có thể giúp cho nhà họ Chu thượng vị.

Mà vòng tiếp theo, chắc chắn do nhà họ Bạch tiếp quản, đây sẽ là một trận toàn thắng đối với cả hai gia tộc.Theo lý mà nói, lần này Bạch gia tuyệt đối không có khả năng lên nắm quyền, nên Trần gia bên kia nếu có ra tay, thì không nên nhằm vào nhà họ mới phải.

Nhưng Trần gia vốn nổi tiếng với cách hành xử tương đối điên, mạch suy nghĩ của bọn họ không phải thứ người thường có thể đoán được.

Hơn nữa, gia tài nhà họ Bạch lớn hơn nhà họ Chu rất nhiều, uy tín và sức mạnh của Tập đoàn Bạch thị là thứ khó để phủ nhận ở đế đô.Lần này, để hỗ trợ Chu gia lên nắm quyền, Tập đoàn Bạch thị đã ký không ít hợp đồng hợp tác với sản nghiệp Chu gia.

Hiệu quả của việc này đương nhiên là rất lớn, nên không có gì lạ khi người phụ trách các doanh nghiệp của Tập đoàn Bạch thị bị Trần gia coi thành nơi để trút giận.Lúc Bạch Việt Chi đang xem tài liệu, thư kí của anh vào văn phòng."

Bạch tổng, có một video hiện đang rất hot trên mạng, liên quan đến nhà họ Hứa."

"Nhà họ Hứa?"

Bạch Việt Chi nheo mắt, "Cầm qua đây."

Thư kí nhanh chóng mở máy tính bảng, rồi click vào giao diện video đưa qua cho Bạch Việt Chi.Bạch Việt Chi bấm phát.

Đó là một video quay lại cảnh tai nạn xe, mặt Hứa Siêu Nhiên bị ghi lại rất rõ ràng, đoạn video còn khắc họa nhuần nhuyễn hình ảnh cô gái dù bị đâm nhưng vẫn đang cố gắng hết mình để giãy dụa cầu cứu, một cảnh tượng vừa đau lòng vừa phẫn nộ.Vẻ mặt Bạch Việt Chi bình tĩnh, đoạn video nhanh chóng kết thúc.

Anh nhìn về phía thư kí: "Video này rõ ràng là chĩa mũi kiếm về phía Hứa gia, vậy mà bọn họ vẫn chưa có động thái gì sao?"

"Tôi chưa thấy Hứa gia có bất cứ hành động nào trên mạng cả."

Đây cũng là điều khiến thư kí cảm thấy kì quái.

Gương mặt của Hứa Siêu Nhiên lộ rõ trong video thế, thậm chí còn không bị làm mờ.

Vậy mà nhà họ Hứa vẫn chưa gỡ nó xuống, cũng chưa thấy nó biến mất lần nào.

Cứ như thế nhà họ đã sẵn sàng để vứt bỏ Hứa Siêu Nhiên ấy.

Thật kì lạ, nếu gã không có địa vị gì trong tộc thì thôi đi, đằng này vị trí của gã ngược lại khá cao.

Cùng lứa cháu trong Hứa gia, Hứa Siêu Nhiên luôn là đứa được yêu chiều nhất.Cho nên sự việc lần này thực sự rất khó hiểu.Bạch Việt Chi phẩy phẩy tay, ra hiệu cho thư kí rời đi.

Chờ cửa đóng lại, Bạch Việt Chi gửi đi một tin nhắn.Những gì thư kí tra được quá hữu hạn, cần phải có người điều tra chuyên nghiệp hơn.Lúc này, ánh mắt anh dừng trên video, không hiểu sao lại có cảm giác, thứ này chắc chắn có dính líu với Tiêu Vọng Quân.Chỉ là, Hứa gia bên kia cũng thật bất thường.

Họ không nên thờ ơ với chuyện của Hứa Siêu Nhiên vậy chứ.Thật sự quá kì lạ.--------------030
 
[Đm] Hệ Thống Tự Cứu Của Nhân Vật Pháo Hôi [1]
031: Hứa gia hỗn loạn


Editor: phwng phwng
________【 Đệch, tên khốn đấy là thằng nào?!!

M.ẹ nó còn tí nhân tính nào không?!

Cô gái kia còn chưa ch.ết, nó vậy mà lái xe bỏ chạy! 】【 Nhìn phát biết ngay là phú nhị đại ăn chơi trác táng, coi cái xe đó kìa, siêu xe đấy!

Mạng một cô gái bình thường thì tính là gì? 】【 Lầu trên nói c.hó gì đấy?

Giờ là thời đại nào rồi mà còn tồn tại khác biệt giữa 'thường dân' với 'hoàng tộc'?

Nhưng thằng say rượu đấy là ai?

Có người nào điều tra ra chưa?

Mau tới nổ thông tin! 】【 Theo nguồn tin tức đáng tin cậy, thằng đó là Hứa Siêu Nhiên của nhà họ Hứa ở đế đô.

Biết Tô Hàm không?

Đúng rồi, đối tượng ngoại tình của nó đấy. 】【 Nhà họ Hứa ở đế đô?

Mịe, đại gia thật này, bảo sao ngông cuồng thế, đâm người rồi bỏ chạy.

Video nhìn là biết quay cách đây nhiều năm rồi, nhưng có vẻ cậu Hứa kia vẫn đang sống một cuộc đời tự do tự tại ha? 】【 Chứ còn gì nữa.

Tiêu sái đến mức cạy góc tường nhà người ta luôn rồi kìa!

Gửi tài nguyên, mua hoa, tặng quà cho một minh tinh hạng bét, chẳng khác đ.éo gì công khai yêu đương, thiếu mỗi bước tỏ tình nữa thôi, cũng kệ luôn người ta có bạn trai chưa.

Cười vl, con người thời nay.....kinh tởm, hại bố 3 ngày nuốt không trôi cơm. 】【 Lầu trên nói hay ghê, nhưng mà không phải 3 ngày đâu, là 3 năm mới đúng. 】【 ............ 】Một video ngắn, nổ bạo toàn cõi mạng.Tô Hàm ở trong phòng nghỉ đọc những đánh giá về Hứa Siêu Nhiên trên mạng, trong đó còn kèm theo lời lẽ tiêu cực về cậu ta, sắc mặt vô cùng khó coi.Đạo diễn Thẩm Vọng Kỳ lúc này cũng hoang mang muốn trọc đầu.

Tuy thỉnh thoảng xảy ra một số chuyện trong lúc quay phim là điều tốt, coi như tăng độ hot, nhưng mà loại ngoại tình, tai tiếng, thậm chí là dính dáng tới tâm điểm bàn tán thì đúng là không ổn rồi.Đạo diễn lúc này vô cùng đau đầu, phó đạo diễn, nhà sản xuất và những người khác cũng đang thương lượng về chuyện này ở bên cạnh ông."

Cái cậu Tô Hàm này, nếu biết sớm hơn, đã không phải rắc rối như thế."

Phó đạo diễn thở dài.Nhà sản xuất cũng thở dài: "Nhưng chúng ta đã quay nhiều cảnh như vậy rồi, quan trọng hơn cậu ta còn là người được bên Giải trí Tân Hoa đưa tới, Hứa thiếu cũng đầu tư rất nhiều.

Tuy hiện trên mạng có nhiều lời ra tiếng vào nhưng với gia tộc lớn thế, chắc ngày mai là lại lắng ấy mà."

"Tôi nghi lắm."

Thẩm Vọng Kỳ lắc đầu, "Nào dễ thế được.

Theo lý mà nói, với đoạn clip rõ nét như thế, nhà họ Hứa đáng ra phải hành động từ lâu rồi.

Nhưng thời gian dài vậy, tất cả chúng ta đều đã xem qua một lượt, độ nổi của nó lại chỉ càng ngày càng tăng.

Vậy mà Hứa gia vẫn chưa có động tĩnh gì.

Chờ đến khi dư luận càng lúc càng sôi sục, thì ngay cả Hứa gia cũng chẳng dám manh động, đúng không?

Nói đi cũng phải nói lại, xã hội bây giờ đã không như ngày xưa nữa rồi.

Ngay cả gia tộc lớn cũng không thể một tay che trời."

Chuyện gia tộc bị sức ép của dư luận bức cho sụp đổ không phải chuyện hiếm, nhất là khi bất mãn ngày càng lan rộng.

Dù là ai cũng khó mà hành động thiếu suy nghĩ, chỉ không cẩn thận một chút, thì có là gia tộc lớn cũng sẽ bị hủy diệt.Người thường đúng là không thể đả động gì, nhưng dù gia tộc có quyền lực đến đâu, bên cạnh vẫn sẽ luôn tồn tại kẻ thù, đối thủ chính trị.

Không cách nào đứng trên cả chính quyền được!"

Ừ, Hứa gia bên kia cũng không biết sao lại thế này."

Phó đạo diễn không nhịn được lắc đầu nói thầm.

Chỉ cảm thấy một gia tộc lớn như nhà họ Hứa vậy mà tốc độ phản ứng lại chậm chạp thế.

Thật khiến người ta không biết phải nói gì.Hứa gia phản ứng chậm thật à?

Đương nhiên là không rồi!Họ đã phát hiện ra cái video này từ lúc nó được đăng tải và chưa bị lan truyền rộng rãi, cũng ngay lập tức cho người đi gỡ xuống, thậm chí còn báo lại với Hứa lão gia.

Nhưng rồi toàn bộ Hứa gia đều đơ người khi phát hiện, bọn họ căn bản không tài nào xóa được đoạn clip đó!Hay nói cách khác, vừa xóa được cái này thì cái khác lập tức xuất hiện, không thể xóa sạch được!

Về sau ngay cả việc xóa đi cũng trở thành bất khả thi!Tức khắc, họ đều hiểu ra có kẻ đang nhằm thẳng vào nhà mình!Hứa gia thuê một chuyên gia máy tính, còn liên hệ với Weibo để tiến hành xóa video, nhưng bất cấp tất cả những điều này, video vẫn tiếp tục lan truyền, thậm chí còn càng ngày càng hot.

Cuối cùng, Weibo chỉ có thể phản hồi bất lực, cảm thấy mạng lưới của họ hình như dính virus rồi.

Nhà họ Hứa giờ cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn mọi việc tan nát tới mức này, rất nhiều người sắc mặt đều tái mét.Mà Bạch Việt Chi bên này rất nhanh nhận được báo cáo của điều tra viên.

Không phải Hứa gia không động thủ, mà do Weibo bị người khác hack rồi, căn bản không gỡ video đó xuống được.Bạch Việt Chi xóa dữ liệu tin nhắn, trong lòng càng xác định một thứ: Chuyện này tuyệt đối có dính líu tới Tiêu Vọng Quân."

Nhà họ Hứa à."

Ngón tay Bạch Việt Chi gõ nhẹ trên mặt bàn, anh gọi điện qua cho chú hai Bạch Khải Thiên.

Nếu Hứa gia đã dâng nhược điểm tới tận miệng như thế rồi, vậy chẳng phải sẽ rất đáng tiếc khi anh không làm gì trước điều kiện tốt này sao?-------------031Editor: chương này đăng ngày 22/8, còn khoảng 30p nx thôi là đến 5 giờ, thông báo kết quả trượt/đỗ tuyển đại học, tôi căng thẳng chết đi đc......
꒰ᐢ'ඉᯅඉᐢ꒱
 
[Đm] Hệ Thống Tự Cứu Của Nhân Vật Pháo Hôi [1]
032: Hệ thống khổ lắm rùi!


Editor: phwng phwng
________Hứa Siêu Nhiên nổi cơn thịnh nộ đập phá, ném tung đồ đạc khắp phòng.

Thư kí được Hứa gia phái tới lúc này đã bắt đầu liên hệ luật sư, rồi bàn bạc kế sách với gia chủ.Cảnh sát tìm tới còng Hứa Siêu Nhiên đi.

Gã lúc này không dám phản kháng, cũng có cách nào phản kháng.Khi chưa gây ra ảnh hưởng, hoặc chỉ là ảnh hưởng nhỏ, đặc quyền của các gia tộc lớn có thể giúp cho con cháu được sống phóng túng hơn chút.

Nhưng một khi đã có vô số ánh mắt nhìn chằm chằm, thì gia tộc càng lớn, càng phải để ý đến thanh danh.Hứa Siêu Nhiên bị đưa đi, mà cảnh ấy đã bị nhiều phóng viên canh tại chỗ chụp được, rất nhanh liền tràn lan trên mạng.Cư dân mạng phản ứng gần như đồng thanh: "Những kẻ như vậy, đáng lí phải sớm đem ra xét xử.

Nếu không, mục đích của luật pháp rốt cuộc là gì?

Lẽ nào chỉ để bảo vệ người có tiền có quyền thôi sao?"

Nếu luật pháp của một quốc gia chỉ được đặt ra để bảo vệ người giàu, vậy đất nước đó nhất định sẽ đi đến diệt vong!Lâm Hàng nhìn hình ảnh Hứa Siêu Nhiên bị giải đi trên bản tin, ánh mắt anh hiện lên sự phẫn hận cùng khoái chí.

Sau đó, anh tiếp tục đăng tải một đoạn ghi âm.Ngón tay anh run rẩy khi bấm nút đăng.

Một lát sau, anh ngả người lên ghế, mắt đỏ hoe."

Mộng Hiểu, em có thấy không?

Thằng cặn bã kia bị bắt đi rồi.

Lần này, gã sẽ không thể toàn thây bước ra được nữa.

Anh báo thù cho em rồi, Mộng Hiểu, em liệu có thể nhìn thấy không?"

Cả phòng làm việc chìm trong khoảng lặng, hốc mắt Lâm Hàng càng đỏ hơn.------ --- -Bạch Nhạc Nhạc đã trải qua 3 ngày không dễ chịu cho lắm, nhưng thật ra nhóc đã quen với mấy tác dụng phụ kiểu này trong hơn 2 năm điều trị ung thư rồi.

Với cả, nhóc cũng thấy an tâm phần nào vì anh Tiêu bảo tác dụng phụ của nó chỉ có khó chịu thôi, không ảnh hưởng gì tới cơ thể.

Cho nên, những đau đớn này không hề khiến cậu nhóc nhụt chí.Bởi vì đến cuối cùng nó rồi cũng sẽ qua đi.

Khác với sự vô vọng của tháng ngày trước đây.Ba ngày sau, Bạch Nhạc Nhạc được quay về đoàn phim.

Tuy bầu không khí ở đoàn phim lúc này không được ổn lắm, nhưng Bạch Nhạc Nhạc vẫn không nhịn được tươi cười."

Anh Tiêu, em về rồi."

Tiêu Vọng Quân liếc nhìn sắc mặt nhóc, gật đầu: "Trông không tệ, giờ không thấy khó chịu nữa chứ?"

"Không có nữa rồi Tiêu ca, giờ em cảm thấy khá ổn."

Tiêu Vọng Quân lấy ra một cây kẹo mút: "Ăn đi."

Bạch Nhạc Nhạc: "........."

Nhóc tuy mới 7 tuổi, nhưng từ khi 3 tuổi nhóc đã không còn ăn kẹo mút nữa rồi.

Thôi thì, nhóc vẫn mỉm cười nhận lấy: "Em xin ạ."

Thỉnh thoảng ăn kẹo mút cũng đâu có sao, nhỉ?

Trong miệng có tí vị ngọt cũng sẽ thấy thoải mái hơn chút.Bạch Nhạc Nhạc bóc vỏ kẹo mút ra ăn.

Vừa ngậm vào miệng, nhóc đã suýt ói ngay tại chỗ.

Tại sao kẹo của người ta ăn ra vị ngọt, mà cây kẹo của nhóc lại đắng thế!?

Vị này lạ quá, hay hết hạn rồi ta?

Không đúng, hết hạn cũng đâu đến nỗi khó ăn như này chứ?Thấy má Bạch Nhạc Nhạc phồng lên, mày nhíu nhíu, Tiêu Vọng Quân cười xấu xa: "Tuy hơi khó ăn, nhưng từ hôm nay trở đi, mỗi ngày nhóc phải ăn 3 cây."

Bạch Nhạc Nhạc: "........."

Nhóc thà uống thuốc bắc còn hơn!!Kẹo mút khó ăn như này, từ nay về sau nhóc nhất định sẽ sinh ra ám ảnh!!Bạch Phi Dương nhìn vẻ mặt đau khổ của Bạch Nhạc Nhạc, hơi chớp mắt, kẹo mút?

Là thuốc sao?

Vị Tiêu tiên sinh này có tài thật.Cảnh quay hôm nay Tô Hàm bị NG khá nhiều, không đúng, là mấy ngay này đều như thế mới phải, nên sắc mặt Thẩm Vọng Kỳ trông càng lúc càng tệ.

Cuối cùng, ông không nhịn được nữa mà mắng một trận xối xả ngay tại trường quay.

Sắc mặt Tô Hàm tái nhợt, nhưng tình trạng sau đó cũng chẳng khá lên chút nào.

Ngược lại, nó giống như một vòng luẩn quẩn.

Vì thế, số lượng ánh mắt soi xét dừng trên người cậu ta ngày càng nhiều, Tô Hàm chỉ muốn ôm mặt chạy biến.Sau khi hoàn thành cảnh quay đêm, Tô Hàm lập tức rời đi.Hệ thống nhanh nhẹn báo cáo: "Ký chủ, tui thấy Tô Hàm liên lạc với Tần Tĩnh Hàm.

Cậu ta có lẽ ra ngoài gặp hắn rồi."

Tiêu Vọng Quân không cho ý kiến, chỉ đi về khách sạn."

Ký chủ, vận khí của Tần Tĩnh Hàm đã bị rút mất 7%, còn Tô Hàm hiện tại là 22%."

Tổng cộng số vận khí của 2 nhân vật chính là 200%, ký chủ chỉ cần đạt được từ 180% trở lên là được tính đã hoàn thành nhiệm vụ.Nhưng nếu ký chủ cứ khăng khăng phải quất tất 200% điểm, thì thế giới này sẽ diệt vong!

Do đó, kết quả tốt nhất là từ khoảng 180 - 195% điểm.Trong 2 thế giới trước, ký chủ nhà nó đã cắn lần lượt là 198 và 199 điểm, điều này khiến trái tim bé nhỏ của thống thống gần như ngừng đập!

Được rồi, nó không có tim, nhưng mà vẫn là bị hù chết khiếp, được chưa?

Bởi vì nếu thế giới bị phá hủy và cốt truyện được tải lại, thì cả nó và ký chủ đều có nguy cơ bị diệt theo!

Lúc trước lõi của nó chưa bị ký chủ kiểm soát, nó còn có thể chạy trước được, nhưng bây giờ, chỉ còn cách chết chùm!Nó đúng là bé hệ thống khổ nhất thế giới mà!!!-------------032
 
[Đm] Hệ Thống Tự Cứu Của Nhân Vật Pháo Hôi [1]
033: Chương dài~ Xin bình chọn~


Editor: phwng phwng
________(*)Nguyên văn: 肥章求枝枝
肥章 - féi zhāng: Chương mập (ý nói chương dài, nhiều chữ.)
求枝枝 - qiú zhīzhī: Cầu cành cành (cách nói kiểu dễ thương, ý mong mọi người bình chọn/đánh giá tốt.)
______________Ban đầu, tỉ lệ được tính theo hàng 100, nhưng như vậy phân biệt tiến độ hơi khó, nên cuối cùng đổi thành 200.Hệ thống tuy cảm thấy bản thân thật quá khổ sở, cơ mà hiện tại nhiệm vụ đang có tiến triển tốt, nên nó cũng không buồn lắm.

Lần nữa bị c.hó ký chủ bơ đẹp, kệ nó thích làm gì thì làm, khiến hệ thống bực bội mà không dám phản kháng.

"Ký chủ, tôi đi theo dõi Tô Hàm xem cậu ta có gặp Tần Tĩnh Hàm không."

Tiêu Vọng Quân vẫn không tỏ ra hứng thú, hệ thống tự động im lặng rồi đi ăn dưa.Sau khi ra khỏi phòng tắm, Tiêu Vọng Quân nhấc điện thoại lên xem thời gian, hơn 9 giờ tối.

Hắn gọi điện cho Bạch Việt Chi.Bạch Việt Chi lúc này vẫn chưa ngủ, giấc ngủ của anh luôn không được tốt lắm, cũng không có cách nào vào giấc ngay.

Nên sớm nhất, cũng phải hơn 11 giờ mới lên giường.Nhìn thấy người gọi tới là Tiêu Vọng Quân, Bạch Việt Chi lập tức nhấc máy."

Cậu Tiêu?"

Giọng Bạch Việt Chi ôn hòa."

Là tôi, không quấy rầy Bạch tổng nghỉ ngơi chứ?"

Tiêu Vọng Quân vừa lau tóc vừa trả lời Bạch Việt Chi."

Không có, tôi vẫn chưa ngủ."

"Lần trước anh nói người là do Trần gia phái đến.

Quan hệ của nhà đó với Hứa gia thế nào?"

Tiêu Vọng Quân trực tiếp hỏi.Bạch Việt Chi không giấu gì hắn, nói: "Hai nhà bọn họ có quan hệ rất tốt, đời trước còn từng làm thông gia, hiện tại cũng hợp tác tương đối nhiều."

"Lát nữa sẽ có 1 đoạn ghi âm được tung lên mạng, Bạch tổng có thể tới nghe thử một chút."

Ban đầu đoạn ghi vốn được Lâm Hàng đăng vào buổi sáng, nhưng bị Tiêu Vọng Quân đè xuống, nên thời gian đăng tải đã chuyển sang buổi tối.Ghi âm?

Bạch Việt Chi ngạc nhiên, sau đó hơi gật đầu: "Được, tôi sẽ chú ý."

Tiêu Vọng Quân tiếp tục nói: "Nếu Hứa gia và Trần gia đã có quan hệ tốt thế, thì cái ghi âm kia hẳn có thể giúp Trần gia hưởng ké một chút 'vinh quang' của nhà họ Hứa đấy."

Bạch Việt Chi: "........."

Loại 'vinh quang' này, chắc đánh ch.ết Trần gia cũng không muốn hưởng đâu.

Trong ánh mắt anh hơi nhiễm ý cười, nhẹ nhàng "Ừ." một tiếng, "Cậu Tiêu nói phải."

Anh bắt đầu tò mò về nội dung đoạn ghi âm.

Mà cuộc gọi này của Tiêu Vọng Quân gần như đã công khai thừa nhận, cái video kia cũng liên quan đến hắn.

Biết ngay là do tên này làm mà.

Bạch Việt Chi thầm nghĩ, trực giác của mình thế mà vẫn rất chuẩn.Tiêu Vọng Quân luôn rất hài lòng với sự phối hợp của Bạch Việt Chi, tâm trạng hắn cũng trở nên tốt hơn, vì thế cười nói: "Chúc ngủ ngon, Bạch tổng."

"Ngủ ngon."

Bạch Việt Chi nói nhỏ.Tiêu Vọng Quân đang định cúp máy, thì chợt ra một điều, nên lại lên tiếng: "À, còn một chuyện nữa.

Lát tôi sẽ gửi cho anh một danh sách, anh giúp tôi tìm ít thảo dược, nhiều một chút, niên đại càng cao thì càng tốt, là dùng cho em trai anh.

Sau khi gom đủ cứ mang đến phòng thí nghiệm ngầm của Hy Vọng là được, khi nào rảnh tôi sẽ qua."

"Được."

Bạch Việt Chi đồng ý.Sau khi cúp máy, Tiêu Vọng Quân nhanh chóng sắp xếp lại danh sách rồi gửi qua cho anh.

Bạch Việt Chi đọc một lượt rồi chuyển tiếp cho nhân viên.Việc thu gom dược liệu đương nhiên không cần Bạch Việt Chi tự đi hái.Âm báo tin nhắn lại vang lên, Bạch Việt Chi tưởng Tiêu Vọng Quân còn gì muốn nói.

Sau khi kiểm tra nội dung, lại phát hiện ra là tin nhắn người nhà gửi, anh lập tức gọi điện về.Bạch Khải Thiên nhanh chóng nhấc máy: "Việt Chi, muộn vậy rồi sao con vẫn chưa ngủ?"

"Con đang chuẩn bị ngủ rồi.

Chú hai có chuyện gì sao?"

"Phía trên rất coi trọng loại thuốc kháng ung thư mới này, sau khi họp xong, chắc là sẽ có người bên đó liên lạc với con.

Con có định giao thuốc cho họ không?"

"Vâng, Tiêu tiên sinh cũng có ý này."

Bạch Việt Chi từ tốn nói: "Chú hai, loại thuốc này tốt, lợi nhuận đem lại đương nhiên sẽ rất cao.

Nhưng ngọc tốt(*) thay vì bị giới hạn, chẳng bằng tạo phúc cho toàn dân.

Chú hai, nhà họ Bạch chúng ta hiện tại không thiếu tiền, thanh danh và thành tựu mới là thứ cần được đặt lên hàng đầu."(*)Tác giả hoán dụ 'Ngọc khí - đồ làm bằng ngọc' để chỉ sự quý hiếm, đắt giá cho 'Thuốc tốt'.Bạch Khải cười một cái: "Loại thuốc này chắc chắn sẽ nằm trong danh mục thuốc đảm bảo, tổn thất nhất định là rất lớn, con không đau lòng là được rồi.

À mà, chỗ Tiêu tiên sinh có yêu cầu gì, con cứ việc đáp ứng.

Nếu nhà chúng ta không làm được, thì vẫn còn có quốc gia hỗ trợ."

"Được, con sẽ nói với anh ấy."

Bạch Việt Chi cũng cười nhẹ một tiếng, "Cũng muộn rồi, chú hai mau nghỉ ngơi sớm đi."

"Ừ, tình trạng của Nhạc Nhạc thế nào rồi?"

"Hôm nay lại đến đoàn phim rồi ạ, tâm trạng nó hiện tại khá tốt."

"Vậy là ổn rồi."

Bạch Khải Thiên thở phào nhe nhõm, "Con cũng mau đi ngủ đi, đừng làm việc quá sức.

Việc ở công ty nếu có thể giao cho người khác thì đừng tự mình làm."

"Được, con biết rồi."

Bạch Việt Chi nhẹ giọng đáp ứng.Đêm nay, Bạch Việt Chi lại mơ thấy ác mộng, cơn ác mộng mà anh sớm đã quen thuộc.

Âm thanh va chạm xe cộ, tiếng xe cứu thương vang lên inh ỏi và đôi chân đau nhức."

Nếu cứ tiếp tục thế này, thể nào cũng phải cắt chân."

"Về sau chỉ có thể ngồi xe lăn, đừng nói đến hoạt động mạnh, chắc ngay cả đi lại cũng không làm được."

"Đôi chân này không giữ nổi, rất xin lỗi, chúng tôi không còn cách nào khác."

"Việt Chi, mẹ yêu con, cha cũng yêu con.

Dù ba mẹ có ở nơi nào, thì chúng ta cũng sẽ luôn yêu con rất nhiều.

Thế nên Việt Chi của mẹ, con phải cố gắng lên, đừng từ bỏ bản thân."

Cơn ác mộng ngập trong m.áu tươi, và nỗi đau, cả sự thôi thúc muốn nắm lấy bàn tay mẹ, nhưng anh không làm được.Lần nào cũng như thế, luôn là giấc mộng này.

Bạch Việt Chi thậm chí còn biết mình đang mơ.

Anh tự nhủ bản thân phải mở mắt ra, nhưng mí mắt dù run rẩy cũng không tài nào mở nổi.

Vẫn là tiếng va chạm liên tục, lặp đi lặp lại khiến tai anh như muốn ù đi.Bỗng nhiên, bên tai chợt vang lên tiếng nói với giọng điệu bình thản xen lẫn ý cười: "Bạch tổng, anh ngốc cái gì thế?

Xuống xe là ổn mà."

Sau đó, một bàn tay mạnh mẽ kéo anh ra khỏi chiếc xe sắp bị đâm nát, Bạch Việt Chi ngơ ngác quay đầu lại, nhìn thấy......gương mặt của Tiêu Vọng Quân.Mí mắt bật mở, căn phòng chìm trong bóng tối yên tĩnh.Bạch Việt Chi chậm rãi ngồi dậy, bật đèn ngủ.

Dưới lớp ánh sáng dịu nhẹ, anh nhấc tay lau đi lớp mồ hôi mỏng trên trán.

Một lúc lâu sau mới đứng dậy đi vào phòng tắm.Sau khi rửa mặt bằng nước ấm, Bạch Việt Chi nhìn bản thân trong gương, môi hơi mím lại.

Mình sao lại.....mơ thấy Tiêu Vọng Quân chứ?°°°°°° °°°Sáng sớm hôm sau, Tiêu Vọng Quân vừa mới tỉnh dậy, hệ thống đã ở trong đầu phấn khích oanh tạc: "Dưa to, dưa to đâyyy!!

Hôm qua Tô Hàm đến gặp Tần Tĩnh Hàm, nói chuyện một hồi hai người lại tan rã trong không vui.

Tô Hàm sau đó uống say, rồi xảy ra tình một đêm với ảnh hậu Trần Hân Nghiên!!

Đạ mú, theo cốt truyện, ảnh hậu đáng nhẽ phải là bàn tay vàng của Tô Hàm, cưng chiều cậu ta như em trai mà?

Với cả tôi tưởng Tô Hàm là bột tôm?

Sao tự nhiên cậu ta lại phát sinh quan hệ với nữ giới chứ!?"

Tiêu Vọng Quân nhướng mày, cũng hơi bất ngờ.

Nhưng hắn không muốn phải nghe thấy tiếng la hét của hệ thống vào sáng sớm, nến dứt khoát tống nó vào phòng tối luôn.Hệ thống: "........."

Hệ thống Đoàn Viên thiếu chút là bắn rap bằng tiếng mẹ đẻ của hắn!

Ký chủ nhà nó sao lại có thể c.hó như vậy chứ!?

Tại sao!!!!??Đoàn Nguyên suýt nữa thì khóc.Bắt nạt máy quá đáng!

Quá đáng!

Quá đáng!!Mãi cho đến lúc Tiêu Vọng Quân dùng xong bữa sáng, hắn mới thả hệ thống ra, lại còn giao cho nó thêm nhiệm vụ: "Đi điều tra kĩ càng lai lịch của Trần Hân Nghiên."

Hệ thống không có tâm trạng làm việc, nhưng người ta mạnh hơn nó, lõi của mình còn bị người ta điều khiển.

Nó vẫn chưa muốn ch.ết!Hệ thống chỉ có thể bực bội đi làm.Bạch Nhạc Nhạc tới tìm Tiêu Vọng Quân, hắn đưa cho nhóc thuốc uống hôm nay.Khi vào tới khu vực quay phim, Tô Hàm quả nhiên còn chưa đến.

Hôm qua uống say còn lăn giường với phụ nữ, đến đúng giờ kiểu gì được.

Đạo diễn cùng các ekip đoàn phim đều bất mãn với sự vắng mặt của Tô Hàm.Trợ lý của Tô Hàm nôn nóng, cố gắng để liên lạc với cậu ta, nhưng không ai nhấc máy.Thẩm Vọng Kỳ hết kiên nhẫn, chỉ có thể quyết định quay cảnh của những người khác trước, chẳng hạn như Tiêu Vọng Quân.Tiêu Vọng Quân nói ra thì cũng chỉ là nhân vật phản diện trong kịch bản, nhiều nhất 1 tuần là lãnh cơm hộp.

Lý do hắn không hoàn thành phần quay sớm là vì muốn ở lại gây ảnh hưởng tới Tô Hàm thôi.

Nếu không phải đoàn phim này có Tô Hàm, hắn đã không ngồi ở đây.Mà hiện tại, danh tiếng của cậu ta ở chỗ này coi như là bị hủy hoại hoàn toàn rồi.

Hắn không nhất thiết phải ở lại đây nữa.

So với quay phim, Tiêu Vọng Quân càng thích làm thí nghiệm hơn.

Mãi đến giữa trưa, Tô Hàm mới khoan thai đến muộn.

Khiến Thẩm Vọng Kỳ không khỏi đen mặt.

Hệ thống bên kia đã gần như đã đào toàn bộ gốc gác Trần Hân Nghiên lên rồi.

Tiêu Vọng Quân liếc nhìn lịch sử tình trường với đống tài liệu đen của đối phương, rồi lại hơi nhướng mày trước xuất thân của cô ta.

Trần Hân Nghiên này thế mà lại là người nhà họ Trần, nhưng cô ta cũng chỉ có thể được tính là nhánh phụ Trần gia thôi.

Tuy nhiên, thân phân chi thứ là quá đủ để cô ta hô mưa gọi gió trong giới giải trí.

Chẳng trách tuổi không lớn, vào nghề chưa lâu mà đã leo đến vị trí ảnh hậu.

Khoảng thời gian vắng bóng trước ánh đèn sân khấu vậy mà lại là lén đi kết hôn.

Ba năm trước, Trần Hân Nghiên kết hôn với một người mẫu nam, kiểu chó săn nhỏ.

Người mẫu nam này tướng mạo khá tốt, còn biết nói lời đường mật.

Trần Hân Nghiên lớn hơn anh ta 6 tuổi, lại cam tâm tình nguyện làm thiếu nữ bên cạnh anh ta.

Trần gia kịch liệt phản đối mối quan hệ này, cô liền trộm luôn sổ hộ khẩu rồi cùng anh ta kết hôn.

Năm thứ 2 sau khi kết hôn còn sinh được một bé gái.

Nhưng ngày vui ngắn chẳng tày gang, lúc con gái được 3 tháng tuổi, anh ta ngoại tình rồi bị Trần Hân Nghiên bắt quả tang tại trận.

Điều này đã khiến một người phụ nữ mạnh mẽ trên thương trường như Trần Hân Nghiên bị tổn thương không nhỏ.

Nhưng cô cũng là người tàn nhẫn, tuy không quyết định ly hôn, nhưng đã hành hạ tên chồng rất thảm.

Hôn nhân của Trần Hân Nghiên mặc dù không được Trần gia chúc phúc, nhưng cũng không đến mức bị đuổi khỏi nhà.

Nên sử dụng thế lực nhà họ Trần để đày đọa một nam người mẫu nhỏ nhỏi là không thành vấn đề.

Anh ta hiện tại đã bị Trần Hân Nghiên tống vào bệnh viện tâm thần, ở trong đó chịu đựng hành hạ, mỗi ngày đều chửi rủa Trần Hân Nghiên.

Mà cô dù rất căm hận người đàn ông kia, nhưng vẫn đối xử rất tốt với con gái.

Hơn nữa cô cũng không thiếu tiền, không có ý định đi bước nữa mà chỉ muốn ở cạnh con gái thêm vài năm.

Cô không chịu nổi cảnh cô đơn, chồng thì lại có cũng như không, cô cần một người khác để 'thỏa mãn'.

Khi gặp Tô Hàm, cô rất nhanh liền chấm cậu ta.

Sáng hôm sau tỉnh lại, Trần Hân Nghiên rất hài lòng với năng lực của Tô Hàm.

Cũng chẳng để tâm đến cái danh tiếng nát bét của Tô Hàm, sẵn sàng cung cấp tài nguyên cho cậu ta, chỉ cần cậu ta trở thành người của cô, mà Tô Hàm.......đồng ý rồi.

--------------033
 
[Đm] Hệ Thống Tự Cứu Của Nhân Vật Pháo Hôi [1]
034: Hứa Siêu Nhiên xong đời rồi


Editor: phwng phwng
________"Tô Hàm đồng ý rồi!

Cậu ta vậy mà lại đồng ý!!"

Hệ thống cảm thấy không thể nào tin nổi, "Cậu ta rõ ràng là thụ, tại sao lại đồng ý làm tình nhân của Trần Hân Nghiên chứ?"

Hệ thống thấy vừa phấn khích, vừa hoang mang.

Sao nó lại cảm thấy, chỉ cần là thế giới nhiệm vụ mà ký chủ nhà nó xuyên vào, là nơi đấy thể nào cũng tan tành nhỉ?

Bột tôm vậy mà lại lăn giường với gái!

Là gái, phụ nữ đó!

Không phải đàn ông!!!

Nhiều nhân vật nam phụ còn dễ hiểu, dù sao thì nhân vật thụ chính nào cũng đều mang trong mình tí thuộc tính vạn người mê.

Nhưng đấy là phụ nữ mà, là Phụ Nữ đó!!

Hệ thống cảm thấy hình như lõi của mình sắp dừng hoạt động rồi.

Ý thức hỗn loạn!

Nói mới nhớ, nam nữ chính thế giới trước không chỉ bị cắn đến mức chỉ sót lại chút xíu vận khí, mà ngay cả CP cũng tan tành luôn.

Chẳng lẽ ký chủ nhà mình là bá vương phá CP chuyên nghiệp??

Cảm xúc của hệ thống dần trở nên hơi vi diệu.

Nó có nên khen thưởng ký chủ vì nghiệp vụ xuất sắc không?

Trái ngược với tinh thần ăn dưa nhiệt huyết của hệ thống, Tiêu Vọng Quân chỉ bình tĩnh, lạnh giọng nói: "Mi có thể hét to thêm tí nữa."

Hệ thông ngay lập tức tắt điện, không dám nói gì nữa.

Tiêu Vọng Quân ra lệnh: "Lưu lại đoạn video hôm qua bọn họ ở cạnh nhau đi, sau này sẽ có ích."

Hệ thống rầu rĩ "Ò." một tiếng.Danh tiếng của Tô Hàm ngày càng kém, vận khí trên người cậu ta đã không còn khó thu hoạch nữa, nhưng tiến độ bên Tần Tĩnh Hàm lại quá chậm.

Cuộc sống của Tần Tĩnh Hàm hiện tại không tốt lắm.

Từ khi Bạch Việt Chi tìm cho nhà họ một số 'công việc' để nhà họ bớt 'nhàn rỗi' lại, vài nghiệp vụ quan trọng của Tần gia đều liên tiếp xảy ra vấn đề.

Hắn đêm qua ra ngoài gặp Tô Hàm vốn là để trút giận, ai ngờ cậu ta lại không biết điều như thế.

Lúc sau cảm thấy tẻ nhạt vô vị, nên hắn buông vài câu chế giễu rồi bỏ đi.

Sáng sớm hôm nay tới công ty, lại có càng nhiều vấn đề xảy ra hơn, Tần Tĩnh Hàm bực không chịu nổi.

Hắn gọi điện cho tên paparazzi kia.Tay săn ảnh vốn định gửi ảnh Bạch Việt Chi cùng Tiêu Vọng Quân đi ăn sáng cho Tần Tĩnh Hàm, nhưng cả người gã đều đổ mồ hôi lạnh khi nhìn thấy, chẳng biết từ lúc nào, tấm ảnh của 2 người lại biến thành ảnh đen trắng của chính gã, trông như hình để tang.

Gã nhận ra bản thân đã bị phát hiện, và bức ảnh này chính là lời cảnh cáo!Vì thế, tên paparazzi không dám gửi đi một tấm nào, mập mờ bảo rằng bản thân không chụp được gì hữu dụng, thiếu mỗi việc nói toẹt ra là mình không nhận đơn của hắn nữa.

Điều này càng làm cho Tần Tĩnh Hàm thêm tức giận, cảm thấy như toàn bộ thế giới đều đang chống lại hắn.Thế là cả buổi sáng hôm đó, Tần Tĩnh Hàm liên tục quát tháo cấp dưới, khiến toàn bộ nhân viên làm việc trong trạng thái lo sợ, trong lòng ai nấy đều thầm ch.ửi r.ủa.

Hét vào mặt họ thì ích gì?

Có phải bọn họ là người bị đuổi khỏi lễ cắt băng khánh thành công ty dược phẩm của Bạch thị đâu.

Rõ là Tần tổng tự đi chuốc tai họa, rồi lại ném lửa giận lên đầu bọn họ, có giỏi thì đi hét vào mặt người Tập đoàn Bạch thị xem nào!Tại công ty Tần gia, ngày càng có nhiều nhân viên bất mãn với Tần Tĩnh Hàm.Tần Tĩnh Hàm còn chưa biết, hắn ta đã bị Tiêu Vọng Quân nhắm đến từ lâu.

Mọi xui xẻo hiện tại đều do Tiêu Vọng Quân mang đến, và giờ vẫn còn đang nghĩ xem làm sao để khiến hắn ta càng trở nên xui xẻo hơn.

Cũng vào thời điểm này, sau sự bùng nổ của tin tức đêm qua.

Một đoạn ghi âm được tung ra, khiến toàn bộ mạng lưới hoạt động của thành phố H đều bị cuốn vào cơn lốc.

Vòng xoáy ấy được gọi là 'sự bao che của những quan chức cấp cao'.

Cũng giống như đoạn video được đăng tải trước đó, cái ghi âm này hệt như virus, không cách nào xóa bỏ được.

Xóa đi một cái, cái khác lại nhảy ra.

Mọi nỗ lực tiêu diệt tận gốc đều là vô nghĩa.

Internet bùng nổ trong cơn phẫn nộ, ngay cả người của đoàn phim Tiêu Vọng Quân cũng mải mê bàn tán.

Bảo sao trước nay Hứa Siêu Nhiên vẫn cứ nhởn nhơ thế, hóa ra là có nhiều chống lưng giúp gã dẹp yên mọi thứ.

Sinh ra trong gia đình giàu có tốt thật đấy, muốn được sống thoải mái, quả nhiên vẫn phải dựa vào kĩ năng đầu thai giỏi.

Cụm【 Muốn làm người, phải biết cách đầu thai! 】nhanh chóng leo lên trở thành từ khóa tìm kiếm đứng đầu bảng thịnh hành.

Theo sát sau đó, vị trí thứ hai là【 Hệ thống tư pháp bây giờ làm sao vậy?

Hàng thiết kế limited, may đo riêng cho người giàu đấy à? 】Hứa Siêu Nhiên, xong đời rồi.

------------034
 
[Đm] Hệ Thống Tự Cứu Của Nhân Vật Pháo Hôi [1]
035: Chuẩn bị rời đoàn


Editor: phwng phwng
________Hứa Siêu Nhiên lần này chết chắc rồi, kéo theo toàn bộ nhà họ Hứa bị liên lụy.Số người dính đạn trong tương lai sẽ chỉ càng nhiều hơn.Rất nhiều chuyện đều leo thang.Hai ngày sau, Bạch Việt Chi ghé thăm, vì có người do phía trên phái đến.Bất kể chính quyền của thành phố này có náo loạn hay không, cũng sẽ không ảnh hưởng đến tiến độ của những việc khác.

Người của phía trên muốn gặp Tiêu Vọng Quân, tự mình tiếp xúc với người cung cấp thuốc.

Lúc Bạch Việt Chi đến, Tiêu Vọng Quân vừa quay xong một cảnh.Sau khi báo lại với đạo diễn một tiếng, Tiêu Vọng Quân ra ngoài gặp Bạch Việt Chi."

Bọn họ...."

Nghe Bạch Việt Chi kể xong, Tiêu Vọng Quân suy nghĩ một chút rồi từ chối: "Bây giờ không được, cũng không quan trọng lắm, về sau hẵng nói."

".....Không được?"

Bạch Việt Chi hơi ngập ngừng, chần chờ hỏi: "Cậu Tiêu có lý do đặc biệt gì sao?"

"Có thể coi là như vậy."

Tiêu Vọng Quân không định thay đổi chủ ý, cũng không muốn giải thích quá rõ ràng, "Suất diễn của tôi sắp kết thúc rồi, sau khi xong việc tôi sẽ đến phòng thí nghiệm.

Anh sắp xếp cho tôi vài trợ lý am hiểu Đông y, không cần quá giỏi giang đâu, chỉ cần trẻ tuổi và chăm chỉ là ổn, được không?"

"Được, vậy để tôi đi chuẩn bị nhân viên cho anh trước."

Bạch Việt Chi đáp ứng.Tiêu Vọng Quân cười một cái, "Bạch tổng thật có năng lực nha.

Rất nhiều yêu cầu của tôi đều được thỏa mãn ở chỗ anh."

Bạch Việt Chi nghe vậy thì không khỏi hơi dừng lại, rồi nhìn về phía Tiêu Vọng Quân.

Không biết có phải do anh tưởng tượng không, sao lại nghe ra trong lời của hắn, có một chút....trêu chọc.".....Điều nên làm, cậu Tiêu phụ trách làm việc, nếu ngay cả công tác chuẩn bị tôi cũng không làm nổi, vậy không khỏi quá vô dụng rồi."

Bạch Việt Chi nhẹ nhàng nói.Tiêu Vọng Quân lắc đầu cười cười: "Không phải ai cũng có thể làm tốt được như thế."

"Vậy.....tôi nên cảm ơn cậu Tiêu đã khen ngợi nhỉ?"

Bạch Việt Chi chớp mắt.Tiêu Vọng Quân cười thành tiếng, "Không cần đâu."

Bạch Việt Chi thấy vậy cũng hơi muốn cười, "Nếu cậu Tiêu còn việc thì cứ bận đi.

Tôi sẽ nói lại với bọn họ, nhưng anh thực sự không có yêu cầu gì sao?"

"Không cần," Tiêu Vọng Quân nói với giọng đầy ẩn ý, "Tương lai còn dài."

Tương lai còn dài....?

Ý là ngày sau còn hợp tác sao?

Bạch Việt Chi không hỏi thêm gì nữa, chỉ nhẹ nhàng gật đầu, "Được, tôi biết rồi."

Tiêu Vọng Quân xuống xe, Bạch Việt Chi nhìn bóng dáng hắn rời đi, bất giác lại nghĩ đến cảnh trong mơ.

Vẻ mặt anh hơi đổi, khẽ mím môi nhìn về phía ghế lái, "Đi thôi."

"Vâng."

Tài xế trả lời, khởi động xe nhanh chóng rời đi.Hai ngày sau, Tiêu Vọng Quân diễn nốt cảnh cuối cùng.Khoác trên vai chiếc trường bào nhuốm máu, hắn đâm một kiếm vào tim nữ phụ trong kịch bản.

Sau đó, bị nam chính Tô Hàm đâm xuyên qua lưng.Vai phản diện, tử vong.Tiêu Vọng Quân cần phải khắc họa sự điên cuồng và kiên quyết khi gi.ết ch.ết nữ phụ, kế đó là bối rối, hoang mang khi bị giết, sau cùng....chỉ còn lại trống rỗng.Cảm xúc rất khó nắm bắt, đây là một phân cảnh không dễ.

Nên đạo diễn để nó xuống cuối cùng, đặc biệt là nét điên cuồng khi Tiêu Vọng Quân gi.ết người, yêu cầu cảm xúc này phải được thể hiện như đã ăn sâu vào xương tủy, khiến người khác chỉ chạm ánh mắt hắn cũng cảm thấy sợ hãi.

Cảnh này ngoài các diễn viên quần chúng, thì chỉ tập trung vào Tiêu Vọng Quân, Tô Hàm và nữ phụ.Phân cảnh thể hiện cảm xúc của Tô Hàm không nhiều, chỉ cần diễn vẻ thất vọng, căm hận sau đó là tua nhanh quá khứ cùng sự mất mát.

Tương đối mà nói thì không nhiều bằng phần của Tiêu Vọng Quân.Của nữ phụ thì lại càng ít hơn.Nên mọi người đều cảm thấy, cho dù hôm nay có NG nhiều hơn bình thường thì cũng không có gì lạ, và người NG nhiều nhất, hẳn sẽ là Tiêu Vọng Quân.Nhưng mọi người đều không ngờ được, chỉ trong lần bấm máy đầu tiên, Tiêu Vọng Quân đã lột tả được hoàn hảo từng khung bậc cảm xúc của Tần Ninh.

Trong khi lực đạo của Tô Hàm bên cạnh lại không đủ, thậm chí còn đâm lệch kiếm."

Diễn xuất của thầy Tiêu tốt thật đó, ánh mắt anh ấy khi gi.ết Lạc Yên khiến tui có cảm giác tối nay thể nào cũng gặp ác mộng.

Đỉnh quá trời lun!"

"Thầy Tiêu thì khỏi bàn rồi, nhưng mà cái cậu Tô Hàm kia sao thế nhỉ?

Gây ra một mớ hỗn loạn trên mạng còn chưa nói, bây giờ ngay cả diễn cũng không chịu diễn cho tử tế à?"

"......Tui nghi ngờ tên đó đang cố ý, thầy Tiêu nãy giờ phải diễn đi diễn lại cảnh bùng nổ cảm xúc mấy lần rồi, đối với anh ấy cũng có ảnh hưởng xấu.

Cái tên Tô Hàm này còn muốn NG tới khi nào chứ?"

Không biết có phải do tiếng xì xào bàn tán quá rõ ràng hay không, nhưng số lần NG của Tô Hàm ngày càng nhiều.Cuối cùng, Thẩm Vọng Kỳ mất bình tĩnh.-------------035
Editor: vc thật=))) tôi cũng khá thích kiểu giới giải trí ấy, mê xem cảnh đóng phim, ai ngờ đou đến tận lúc đóng máy tác giả mới cho coi 1 tí....
 
[Đm] Hệ Thống Tự Cứu Của Nhân Vật Pháo Hôi [1]
036: Ăn cơm là chân ái


Editor: phwng phwng
________Lần này thực sự là chịu hết nổi rồi."

Tô Hàm!

Cậu bị làm sao vậy!?

Có biết đóng phim không?

Cảnh đơn giản như thế mà cũng không diễn được thì sau này đừng làm vai chính nữa!"

"Ngay cả phân cảnh phức tạp nhất của vai mà Tiêu Vọng Quân người ta còn diễn được, đến chỗ cậu thì lại liên tục xảy ra vấn đề.

Nếu không muốn diễn nữa thì cứ trực tiếp c.út đi!"

"Đây là trường quay chứ không phải chỗ để cậu tới chơi!"

Cả người Tô Hàm khẽ run, nước mắt lưng tròng, cậu ta rũ mi, toàn thân toát ra vẻ đáng thương: "Xin lỗi đạo diễn, tôi xin phép được yên tĩnh 10 phút, tôi đảm bảo, sau 10 phút là có thể lấy lại trạng thái!"

Thẩm Vọng Kỳ tức giận quăng kịch bản cầm trong tay, "Tất cả nghỉ ngơi 10 phút!!"

Mọi người thấy Thẩm Vọng Kỳ bực mình như vậy, giọng nói cũng không khỏi nhỏ đi vài phần.

Trợ lý của Tô Hàm nhanh chóng chạy tới, "Anh Tô."

Tô Hàm cụp mắt xuống, che đi vẻ phẫn hận thoáng qua.

Cậu ta hít sâu một hơi, cố gắng kiềm chế biểu cảm, hơi nhấc khóe miệng, "Giúp anh cầm bình giữ nhiệt qua đây với, anh muốn uống nước."

"Vâng."

Trợ lý lập tức đi lấy bình giữ nhiệt đưa cho cậu ta, Tô Hàm chậm rãi uống.Hệ thống nghi hoặc hỏi: "Ký chủ, Tô Hàm làm sao thế nhỉ?

Diễn xuất của cậu ta đâu kém đến mức này?

Hay cậu ta cố ý?"

Tiêu Vọng Quân bình thản nói: "Có thể là cả hai.

Mấy ngày nay bên cậu ta có xảy ra chuyện gì không?"

"Cái này....."

Hệ thống nghĩ nghĩ, ấp úng nói: "Tôi không để ý đến cậu ta lắm, k-không phát hiện ra chuyện gì đặc biệt cả..."

Hệ thống không chú ý tới chỗ vai chính, giờ cùng không biết phải làm sao.Tiêu Vọng Quân lạnh lùng nói: "Hệ thống, mi lười biếng rồi."

Hệ thống yếu ớt nói: "Cái đó....ký chủ, tôi cảm thấy lõi của bản thân hình như hơi nóng.

Có phải cái vòng vây cậu thiết lập xảy ra vấn đề rồi không?

Chip cấy ghép có khi nào hỏng mất rồi?"

Tiêu Vọng Quân cười nhạt: "A?

Vậy phải làm sao bây giờ?

Trình độ khoa học kĩ thuật thế giới này không cao, chip hỏng rồi cũng không có cách nào sửa.

Mi có khi nào sẽ đi đời với con chip đó luôn không?"

Thân hình nhỏ bé của hệ thống không nhịn được run rẩy: "K-không....Không....không đ-đến mức đó đâu chứ?"

Nó không muốn tự nổ ch.ết đâu!?Mười phút trôi qua rất nhanh.

Sau khi tiếp tục quay, Tô Hàm chỉ NG hai lần rồi cảnh này cũng qua.Tiêu Vọng Quân từ chối bữa tiệc chia tay buổi tối, nói khi nào đoàn mở tiệc đóng máy thì hắn sẽ dự sau.

Xong chào tạm biệt mọi người, rồi dọn đồ rời khỏi trường quay, trong lúc đó còn nhận được không ít quà từ ekip đoàn phim và bạn diễn.Một màn này khiến Tô Hàm siết chặt nắm đấm, dựa vào cái gì?

Dựa vào cái gì mà hắn có thể nhận được đãi ngộ đó?

Cậu ta mới là vai chính của đoàn phim này cơ mà?!Tô Hàm vừa căm ghét vừa ghen tị với Tiêu Vọng Quân, nhưng hiện tại, những cảm xúc này....đều là vô dụng.Sau khi từ đoàn phim về, Tiêu Vọng Quân nghỉ ngơi một ngày rồi mới đến phòng thí nghiệm của Hy Vọng.

Bạch Việt Chi lúc này đã đợi sẵn."

Chào buổi sáng Tiêu tiên sinh."

Bạch Việt Chi chào hỏi Tiêu Vọng Quân, "Anh đã ăn sáng chưa?"

Tiêu Vọng Quân gật đầu, "Đã ăn, Bạch tổng thì sao?"

Bạch Việt Chi khẽ gật đầu, Bạch Nhạc Nhạc chạy tới gọi một y một tiếng, "Anh cả."

"Cậu Tiêu, trợ lý được chọn đều đang ở bên trong.

Anh nhìn thử xem có phù hợp không, nếu thấy không ổn thì trực tiếp loại ra là được."

"Ừm, cứ để bọn họ thử việc xem thế nào."

Không phù hợp, hắn chắc chắn sẽ không giữ.Trợ lý Bạch Việt Chi tuyển có tổng cộng 6 người, đều nằm trong khoảng từ 25-35 tuổi, 4 nam 2 nữ.Tiêu Vọng Quân mang người vào phòng thí nghiệm.

Bạch Việt Chi không cùng vào trong, nhưng cũng không rời khỏi công ty Hy Vọng.

Anh ở ngoài chờ xem Tiêu Vọng Quân còn yêu cầu nào không.Đều nói người làm thí nghiệm sẽ không quan tâm ngày đêm, Bạch Việt Chi cũng từng gặp qua rất nhiều nhà nghiên cứu có thói quen như vậy.

Lại không ngờ được, thời gian vừa điểm 11 rưỡi, Tiêu Vọng Quân đã ra khỏi phòng thí nghiệm, còn đến tìm anh cùng đi ăn trưa.Bạch Việt Chi: "........."

Xem ra đối với việc 3 bữa một ngày......Tiêu Vọng Quân tuân thủ rất nghiêm túc.---------------036
 
[Đm] Hệ Thống Tự Cứu Của Nhân Vật Pháo Hôi [1]
037: Chương mập~ Xin bình chọn~


Editor: phwng phwng
________Trong 2 tuần Tiêu Vọng Quân sáng đi chiều về làm việc chăm chỉ tại Hy Vọng.

Tình hình hành chính ở thành phố H đã bắt đầu chuyển đổi.Các quan chức cấp cao của thành phố đều bị thay mới, ba cục trưởng bị cách chức, hai phó cục trưởng bị điều chuyển, thư kí gì đó càng không cần phải nhắc đến.

Tóm lại, ngoài vị trí đứng đầu, những vị trí thấp hơn đều lần lượt bị thay thế.

Nhưng ngoại trừ những thay đổi trong hàng ngũ lãnh đạo cấp cao được phương tiện truyền thông chính thống đưa tin, các biến động còn lại đều không được nhắc đến.Chuyển biến diễn ra quá nhanh chóng, chỉ trong nửa tháng, bầu trời thành phố H đã hoàn thay đổi.Vì thế, không ít công ty chịu ảnh hưởng nặng nề.

Trong đó, xí nghiệp nhà họ Tần là dính đòn nặng nhất.

Ba tháng trước, Tần gia vừa đầu tư mạnh vào một mảnh đất.

Quy hoạch đất đai cũng đã được gửi lên, các giấy tờ thủ tục liên quan cũng đang được xử lí, chỉ chờ lượt phê duyệt cuối cùng.

Nhưng bây giờ, dưới việc lãnh đạo bị thay mới, các giấy tờ lại bị kẹt ở trạm kiểm soát cuối.Tần gia vì nhằm vào mảnh đất đó mà đã phải bỏ ra rất nhiều, chỉ chờ đến ngày chính thức khởi công xây dựng.

Hiện tại mọi thứ đều đình trệ, mỗi giây trôi qua đều như thấy tiền bị ném vào đống lửa!Cha Tần lo lắng muốn ngất xỉu, tuần vừa rồi ông đã ba lần chạy đến cơ quan chức năng, nhưng lần vào cũng phải về tay không.

Trong miệng nổi đầy vết nhiệt.

Công ty nhà họ Tấn vốn đã gặp đầy vấn đề, bây giờ công trình lớn nhất cũng không thể khởi công, Tần gia bây giờ liệu còn tồn tại được không?Tần Tĩnh Hàm trong khoảng thời gian này cũng không ngừng đi khắp nơi tạo mối quan hệ, hy vọng có thể bắt được một dự án khác, nhưng đáng tiếc là, giám đốc điều hành các công ty lớn đều giữ thái độ xem trò vui với nhà họ, thậm chí còn muốn đạp cho Tần gia một cái.

Không phải không có ai nguyện giúp đỡ, nhưng cũng không nhiều.

Mà những bên đồng ý giúp Tần gia, một là năng lực kém hơn họ, hai là muốn giúp mà không thể.

Nên Tần Tĩnh Hàm dạo này càng ngày càng nóng tính, hiếm thấy một nhân viên nào của công ty đi làm mà tươi cười.---------Sau 2 tuần làm việc liên tục, hôm nay lúc ăn sáng xong, Tiêu Vọng Quân nói với Bạch Nhạc Nhạc: "Tí nữa đi bệnh viện làm kiểm tra, tôi cần biết tình hình sức khỏe chi tiết của nhóc."

"Được, để em gọi điện cho mẹ."

Văn Nam hiện cũng đang ở H thị.

Cô muốn được ở cùng con trai, nhưng Tiêu Vọng Quân không đồng ý, nên cô dứt khoát chi một khoản tiền lớn thuê căn nhà bên cạnh nhà Tiêu Vọng Quân.

Chỉ cần được gần con trai hơn một chút là cô đã mãn nguyện rồi.

Bữa ăn trong ngày đều được Văn Nam thuê đầu bếp làm cẩn thận rồi giao sang tận nhà, chủ yếu là hai bữa sáng tối.

Vì bình thường bữa trưa Tiêu Vọng Quân sẽ đi ăn cùng với Bạch Việt Chi.Ừm, đọc đúng rồi đấy, là đi ăn với Bạch Việt Chi.

Nửa tháng nay anh cũng ở lại Hy Vọng, văn kiện bên chi nhánh Tập đoàn đều được gửi qua đây.

Tiêu Vọng Quân làm thí nghiệm rất tùy tâm trạng, trừ phi hắn cảm thấy đặc biệt hứng thú, nếu không sẽ không làm chậm trễ việc đi ăn cơm.

Mà Bạch Việt Chi cũng ở đây, nên bình thường hai người sẽ cùng dùng bữa.

Đôi khi là đặt đồ ăn của đầu bếp bên ngoài, có lúc là ra nhà hàng hoặc khách sạn, nửa tháng nay, ngoại trừ ngày nghỉ, thì mỗi ngày đều là như thế.Chẳng mấy chốc, Văn Nam đã đến, sau khi nghe Tiêu Vọng Quân nói về việc khám sức khỏe, Văn Nam cảm ơn hắn rồi dẫn con trai rời đi.Tiêu Vọng Quân cùng Bạch Phi Dương đến công ty.

Tuy không còn trong đoàn phim, nhưng Bạch Phi Dương hiện tại vẫn là trợ lý của Tiêu Vọng Quân.

Thư ký Bạch thực sự là một người tài, anh có thể hoàn thành mọi công việc được giao hoàn hảo không tì vết.Sau khi đến công ty, như dự đoán thì hắn ngay lập tức gặp được Bạch Việt Chi."

Cậu Tiêu."

Bạch Việt Chi hỏi: "Nhạc Nhạc cần khám sức khỏe à?"

Tiêu Vọng Quân gật đầu, "Đợt thuốc giai đoạn đầu của nhóc ấy hiện đã có thể ngưng.

Bây giờ cần phải xem sức khỏe của nhóc ấy thế nào để bắt đầu tiến hành đợt hai.

Thuốc chống ung thư cũng đã được tung ra thị trường một thời gian rồi.

Phản hồi thế nào?"

"Trước mắt các phản hồi đều khá tốt.

Không bao lâu nữa hẳn sẽ có thể phân phối số lượng lớn đến các bệnh viện."

Vì là loại thuốc nằm trong danh mục đảm bảo, nên sau khi sản xuất tất nhiên sẽ được phát đến các bệnh viện.

Đây là việc có lợi cho cả đất nước và nhân dân, phía trên chắc chắn sẽ không chậm trễ.Tiêu Vọng Quân gật gật đầu, hơi dừng lại một chút, bỗng nhiên hỏi: "Anh sử dụng thuốc cải thiện chứng lạnh cơ thể được một thời gian rồi nhỉ?

Đã đến bệnh viện kiểm tra chưa?"

Bạch Việt Chi hơi bất ngờ, lắc đầu: "Vẫn chưa, nếu không có tình huống gì đặc biệt thì bình thường hai tháng tôi mới khám sức khỏe một lần.

Nhưng mặc dù không đi khám, tôi cũng cảm nhận được loại thuốc kia rất hữu ích.

Khoảng thời gian này cơn lạnh chân của tôi đã thuyên giảm rất nhiều."

"Vậy anh hẹn lịch khám đi, đặc biệt là ở chân, làm kĩ một chút, tôi muốn xem kết quả."

Tiêu Vọng Quân vừa nói vừa bước về phía trước.Bạch Việt Chi lại ngạc nhiên, nhưng không do dự, anh gật đầu ngay, "Được, tôi hẹn thời gian, chiều nay đi kiểm tra luôn."

Tiêu Vọng Quân đột nhiên nghiêng đầu nhìn anh, mỉm cười, "Bạch tiên sinh, anh có phiền không nếu trở thành đối tượng thí nghiệm của tôi?"

Bạch Việt Chi từ nãy đã đoán ngay được ý hắn, nên khẽ cười trước lời này của Tiêu Vọng Quân: "Không phiền, đây là vinh dự của tôi."

Suốt hai tuần nay, anh đã được chứng kiến năng lực của Tiêu Vọng Quân, cũng nhận thức được sự tài năng của hắn, lời này không phải là một câu nịnh hót khách sáo, mà chỉ đơn giản là trần thuật sự thật.Tiêu Vọng Quân không nói gì nữa mà đi xuống phòng nghiên cứu, còn Bạch Việt Chi thì đi lên văn phòng.Giữa trưa, hai người lại cùng nhau dùng bữa.Bữa cơm diễn ra khá yên tĩnh, hai người đều không thuộc dạng hoạt ngôn.

Ăn trưa xong, Tiêu Vọng Quân cầm lấy cặp tài liệu bên cạnh Bạch Việt Chi, bên trong đựng báo cáo kiểm tra sức khỏe của Bạch Nhạc Nhạc.Nội dung cực kì chi tiết, với nhiều loại xét nghiệm chỉ định, kết quả kiểm tra, phim chụp(*), nhưng bởi vì tấm phim khá lớn nên được để riêng chứ không ở trong cặp.(*)Phim chụp y tế: phim X-quang; CT; MRI;....Tiêu Vọng Quân cũng xem không hiểu mấy tấm phim này.

Nói ra thì ở thế giới trước khi ch.ết kia, hắn cũng chỉ là một tên phú nhị đại tầm thường, à, không đúng, là một tên phú nhị đại mắc vài bệnh tâm thần.

Hắn chả phải bác sĩ, cũng chưa từng học qua thứ gì liên quan đến y học.

Nhiều nhất thì, có thể coi là bệnh lâu thành y??

Đáng tiếc, dù có thực sự là bệnh lâu thành y, thì cũng chỉ liên quan đến bệnh tâm thần.

Sau này ở mạt thế, hắn không phải nhà nghiên cứu, có thể nói là vì sinh tồn mà chiêu mộ được một ít nhà nghiên cứu thiên tài, nhưng vẫn như cũ không học được gì hoàn chỉnh.Rồi xuyên tới Tinh tế, hắn thật ra có làm một ít công việc và nghiên cứu liên quan tới dược học, hiểu biết của hắn về thuốc cũng bắt đầu từ lúc này.

Nhưng ngoài một ít đó ra, nghiên cứu của hắn đều hướng về phía kĩ thuật điện tử, nếu không hắn làm sao có thể bẫy được hệ thống rồi cài virus của mình lên?

Tuy quá trình này không thể thiếu sự hỗ trợ của những nhân tài kĩ thuật khác, nhưng hắn chắc chắn là người quan trọng nhất.Còn ở thế giới này, hắn là diễn viên nổi tiếng, chỉ vừa mới tới không bao lâu.

Các kiến thức y học đều là rút ra được từ thế giới Tinh tế, sau đó đem kết hợp nó với Đông Y là ra lò kết quả các cuộc thí nghiệm của hắn.

Nhưng mà ở Interstella, mọi thứ đều được rà quét bằng người máy, sau đó nó sẽ trình bày hình ảnh kèm theo phân tích.

Đâu có giống bây giờ, cái gì cũng phải tự mình xem.

Thay vì nhìn mấy tấm phim chụp khó hiểu này, hắn thà đi đọc kết quả kiểm tra!Cho nên hiện tại, Tiêu Vọng Quân chỉ đơn giản xem qua từng tờ kết quả một, đặc biệt là các báo cáo về chỉ số tế bào ung thư, hắn càng xem tỉ mỉ hơn.Bạch Việt Chi chỉ yên lặng chờ, trong khi bàn ăn được vệ sĩ dọn dẹp sạch sẽ.Một lúc lâu sau, Tiêu Vọng Quân đặt mấy tờ kết quả đó xuống, cũng không cầm phim chụp lên xem, nói: "Tình trạng không tệ, có thể tiến hành giai đoạn hai rồi.

Chỗ tôi có hai lựa chọn.

Lựa chọn thứ nhất là dùng thuốc mạnh, nhưng sẽ xuất hiện các tác dụng phụ tương đối rõ ràng, chẳng hạn như đau đớn, mệt mỏi, mất sức, nôn mửa, v.v...

Cái thứ hai là dùng liều lượng nhẹ, thời gian sử dụng dài hơn, như vậy mà nói, các tác động lên cơ thẻ sẽ không mãnh liệt như lựa chọn đầu, nhưng tỷ lệ thuốc không dễ nắm bắt.

Việc không căn được tỉ lệ thuốc tối ưu tất nhiên sẽ có ảnh hưởng tới quá trình lành bệnh của cơ thể."

"Quá trình trị liệu này tổng cộng có bao nhiêu giai đoạn?"

Bạch Việt Chi hỏi."

Chắc là ba, nếu có thể vượt qua được 2 giai đoạn đầu, giai đoạn ba thực ra cũng chỉ là giai đoạn hồi phục.

Hiện tại nếu ngay cả cái số hai cũng không vượt qua được, thì không cần nghĩ tới cái số 3 làm gì nữa.

Tôi chỉ có thể nói, khi thuốc này được sử dụng đến cuối, nó hoặc là có thể tiêu diệt toàn bộ tế bào ung thư, ngăn chặn chúng sinh sôi quá mức, bảo vệ được toàn bộ nội tạng; hoặc cũng có thể là ngăn không được, khiến tế bào ung thư bùng phát hoàn toàn, cơ quan nội tạng không chịu nổi biến chứng dẫn đến tử vong."

Sắc mặt Bạch Việt Chi hơi thay đổi.

Anh trầm mặc chốc lát rồi nhẹ nhàng hỏi: "Tiêu tiên sinh, anh nghĩ nên chọn phương án nào?"

Tiêu Vọng Quân không trả lời câu hỏi này ngay.

Hắn đứng dậy, đi sang một bên rót cốc nước ấm, nhấp vài ngụm, rồi nói với giọng bình bình mang theo chút thờ ơ: "Cái thứ nhất, đại nạn không chết ắt có phúc, vượt qua vạn khổ sẽ tái sinh.

Nếu không chịu nổi, thì dù có chọn phương án số hai, sớm muộn gì cũng phải ch.ết."

Lời này thốt ra, Bạch Việt Chi im lặng vài giây rồi khẽ "Ừm." một tiếng, "Anh nói đúng, vậy thì chọn cái thứ nhất đi."

Tiêu Vọng Quân nghe vậy thật ra có hơi kinh ngạc.

Hắn quay đầu, nhướng mày nhìn Bạch Việt Chi, "Bạch tổng không thương lượng với người nhà sao?"

"Không cần."

Bạch Việt Chi khẽ cười, "Tôi và Nhạc Nhạc đã lập ước định.

Sinh mệnh của em ấy là do em ấy tự quyết định.

Đây là lựa chọn của em, và tôi tin em ấy."

Ngừng một chút, Bạch Việt Chi bổ sung: "Kể cả kết quả cuối cùng có là thất bại, thì cũng chỉ là hơi xui xẻo chút thôi.

Tôi không trách ai cả."

Tiêu Vọng Quân nhìn gương mặt tuấn tú, bình thản của Bạch Việt Chi, lại chợt nghĩ tới cái chết của chính mình.Ừ thì, trước vụ tai nạn, hắn cũng không phải là không phát giác ra gì cả.Chỉ là cảm thấy, sống lâu như vậy dường như không có ý nghĩa gì, nên hắn cố tình lờ đi những chi tiết bất thường, cho vị 'Bạn Tốt' kia một cơ hội.Khi cái chết đến, hắn không thấy hận, chỉ thấy buồn tẻ, không ngoài dự đoán.Nhưng hắn không chết, chính vì thế, ở mạt thế kia, hắn chợt bùng lên khát vọng sống, và kết quả là bây giờ hắn đứng ở đây.Không biết vì sao, hắn cảm thấy, Bạch Việt Chi trước mắt rất giống với khoảnh khắc hắn ch.ết đi ở thế giới đó.Bọn họ đứng trước mạng sống đều rất bình tĩnh, bình tĩnh đến thờ ơ.Hắn dù sao cũng là kẻ có bệnh, vậy Bạch Việt Chi thì sao?

Tiêu Vọng Quân lần đầu tiên tò mò về một người.---------------037
Editor: 2 chương sau bắt đầu có tí ngọt r các bbi ạ=))))))))
 
[Đm] Hệ Thống Tự Cứu Của Nhân Vật Pháo Hôi [1]
038: Tại sao lại để ý?


Editor: phwng phwng
________Nếu hiện tại có 1 bậc thầy tình cảm ở đây, ông ấy sẽ nói cho bạn biết, thứ đầu tiên dắt bạn bước lên con đường của sự rung động, chính là lòng hiếu kì.Tiêu Vọng Quân tuy không phải một cao thủ tình trường, nhưng hắn đã sớm phát hiện ra một vấn đề.

Cách ở chung ở của hắn cùng Bạch Việt Chi hình như càng ngày càng thoải mái, mà bản thân hắn lại chẳng hề cảm thấy bài xích y.

Ngay cả ở thế giới ban đầu, hắn cũng chưa từng cùng đi ăn với ai liên tục nửa tháng, càng chưa từng sinh ra cảm giác 'thoải mái' khi ở cạnh người khác.

Dù có là với kẻ mang danh 'bạn tốt', hắn cũng chỉ ôm tâm thái xem trò vui hoặc nghiên cứu.Tất cả những đó đều thay đổi khi hắn ở cạnh Bạch Việt Chi.Chiều đến, Tiêu Vọng Quân vẫn ở trong phòng thí nghiệm, còn Bạch Việt Chi đến bệnh viện làm kiểm tra.Anh quay lại công ty lúc 4 giờ chiều, có một số xét nghiệm tốn rất nhiều thời gian, kết quả xét nghiệm cũng ra khá chậm.

Hoàn thành toàn bộ kiểm tra chỉ trong 3 tiếng đã là kết quả của việc sử dụng thẻ ưu tiên.Cặp tài liệu anh mang về rất dày, bên trong đựng đầy giấy tờ kết quả xét nghiệm.Có hơi bất ngờ là, anh vừa về đến công ty chưa được nửa tiếng, chỉ kịp uống miếng nước rồi nghỉ ngơi một lát, Tiêu Vọng Quân đã từ chỗ phòng thí nghiệm qua.

Bình thường 5 rưỡi hắn mới dừng việc, sau đó trực tiếp tan làm về nhà.

Có hôm Bạch Việt Chi sẽ cùng hắn về ăn tối, có hôm không.Nhưng nửa tháng nay, từ khi hắn bắt đầu làm thí nghiệm, thời gian sinh hoạt gần như là cố định.

Nên khi nhìn thấy Tiêu Vọng Quân bước vào phòng làm việc của mình, anh hơi bất ngờ một chút, trái tim cũng chợt tăng nhịp.Chẳng lẽ là vì anh?Tiêu Vọng Quân không phát hiện cảm xúc khác thường của Bạch Việt Chi, sau khi vào cửa liền lên tiếng: "Anh về rồi.

Kết quả kiểm tra đâu?"

Bạch Việt Chi cầm lấy túi tài liệu dày đưa qua, Tiêu Vọng Quân nhận lấy rồi ngồi xuống sofa từ từ xem.Bạch Việt Chi bình tĩnh nhìn Tiêu Vọng Quân, nhưng ánh mắt lại không mấy tập trung.Mãi đến khi Tiêu Vọng Quân xem xong gọi anh, Bạch Việt Chi mới hoàn hồn, "Hả?"

Tiêu Vọng Quân ngạc nhiên nhìn anh, khá hiếm thấy, Bạch Việt Chi vậy mà cũng mất tập trung?"

Tôi nói phim chụp đâu?"

Bạch Việt Chi dừng một chút, chợt nhớ ra hồi trưa hắn không hề xem phim chụp của Nhạc Nhạc.Anh hơi mím môi dưới, lấy tập phim chụp từ dưới gầm bàn ra, có rất nhiều tấm phim, tất cả đều là chụp chân.Tiêu Vọng Quân đi tới cầm lấy túi đựng phim, rồi quay về sofa lật từng tấm một ra xem cẩn thận.Hệ thống trong đầu Tiêu Vọng Quân ra quét một lượt rồi nói: "Đều là vấn đề nằm ở những dây thần kinh cực nhỏ, vài gân mạch thực sự quá mỏng.

Tôi có rà quét thế này cũng chẳng ăn thua.

Công nghệ chụp phim ở đây chưa đủ tiên tiến, chẳng trách y phải liên tục làm phẫu thuật hết lần này đến lần khác.

Tôi cần quét trực tiếp cơ thể y để đưa ra kết quả chính xác, tỉ mỉ hơn.

Nhưng dù có quét được thì cũng không cách nào tiến hành phẫu thuật.

Tôi chỉ có thể thiết lập liên kết cùng kí chủ, còn với những bác sĩ khác, dù hiện tại tôi có dựng ảnh đưa cho họ xem, thì với trình độ và điều kiện hiện tại của thế giới này, họ cũng chẳng thể thực hiện phẫu thuật một cách chính xác.

Trừ phi kí chủ có thể trở thành một bác sĩ ngoại khoa tay nghề cao, khi đó mới có thể phẫu thuật cho y bằng liên kết tinh thần của tôi với cậu."

"Ngoại trừ việc phẫu thuật, thế thuốc men thì sao?"

Tiêu Vọng Quân khẽ hỏi."

Thuốc có thể cải thiện tình trạng của y, nhưng nếu muốn chữa khỏi hoàn toàn, bắt buộc phải phẫu thuật."

"Thuốc có thể nâng cao thể trạng đến mức nào?"

"Ừm, đại khái là......một người bình thường khá yếu ớt?

Kiểu đi bộ 10 phút phải ngồi nghỉ nửa tiếng?"

Hệ thống suy đoán, "Do thiếu thốn điều kiện và dữ liệu, cho nên không thể đưa ra dự đoán chính xác."

Nói xong, hệ thống dừng một chút, sau đó nghi hoặc hỏi: "Ký chủ, sao cậu để ý đến vấn đề ở chân của người mang vận khí lớn thế?"

Chuyện này hình như không liên quan gì tới kí chủ nhà nó mà.Tiêu Vọng Quân chợt khựng lại một nhịp, sau đó tùy ý nói: "Không phải mi nói y là người mang vận khí lớn sao?

Chúng ta thử nghiệm một chút, xem sau khi y không có vấn đề gì, liệu vận khí của y có thể để cho chúng ta sử dụng hay không."

"À, ra là thế."

Hệ thống tin sái cổ, vui vẻ nói: "Việc này thực sự có thể thử nha, không thì tiếc cho người có số vận khí siêu lớn này lắm."

Nhiều điểm vận khí như thế, nếu mình mà có thể dùng một ít thì tốt biết mấy?

Đống đó đều có thể chuyển hóa thành năng lượng đó!!---------------038
 
Back
Top Bottom