Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [Đm] Hệ Thống Tự Cứu Của Nhân Vật Pháo Hôi [1]

[Đm] Hệ Thống Tự Cứu Của Nhân Vật Pháo Hôi [1]
019: Không giàu cũng sang!


Editor: phwng phwng
________Bạch Nhạc Nhạc hôm nay dậy khá là sớm, nếu là một ngày trước, thì dù có thức dậy, nhóc cũng sẽ không chủ động ra khỏi phòng.

Nhưng sau hôm qua khi anh trai đến, Bạch Nhạc Nhạc cảm thấy dậy trước không phải chuyện gì to tát, ít nhất là sẽ không khiến Tiêu Vọng Quân thấy khó chịu.Lúc có tiếng chuông cửa, Bạch Nhạc Nhạc đang ngồi trên sofa uống nước.

Nhóc vốn dĩ không định mở cửa, vì đây căn bản không phải nhà của nhóc, nhưng tiếng chuông cứ reo mãi, mà Tiêu Vọng Quân vẫn không ra khỏi phòng.

Bạch Nhạc Nhạc do dự một hồi, một lúc lâu sau mới đứng dậy đi mở cửa.Lâm Hàng một bên bấm chuông, một bên nhắn tin cho Tiêu Vọng Quân, nhưng cửa mãi không thấy mở.

Đang nghĩ xem có nên gọi điện không, thì cửa đột nhiên mở ra.

Nhưng người mở cửa không phải Tiêu Vọng Quân, mà là một cậu bé khoảng 6-7 tuổi.Lâm Hàng ngây cả người, trong khoảnh khắc, anh nghi ngờ bản thân có phải đi nhầm nhà rồi không, nhấn nhầm chuông cửa.Trong lúc anh đang nghĩ ngợi, Vân Nam đã vội chạy tới ôm lấy Bạch Nhạc Nhạc.Bạch Nhạc Nhạc không ngờ vừa mở cửa ra là sẽ thấy người nhà, được mẹ ôm lấy, mắt nhóc cũng không nhịn được đỏ lên."

Xin lỗi mẹ, là con quá tùy hứng.

"Vân Nam vẫn ôm chặt lấy con trai mình, không thốt lên được lời nào.Lâm Hàng đứng tại chỗ, tay chân luống cuống, không hiểu tình huống trước mắt rốt cuộc là sao.

Chẳng lẽ hôm nay anh ra cửa không đúng cách?

Sao lại gặp phải chuyện khó hiểu như này?Cũng may là lúc này Tiêu Vọng Quân bước ra, Lâm Hàng mừng rỡ, vội vàng chạy vào trong."

Vọng Quân.

"Tiêu Vọng Quân lười biếng ngáp một cái, đêm qua hắn chạy tới biên giới làm chút chuyện, ngủ cũng rất muộn, nên sáng nay mới ngủ nướng.

Bây giờ còn chưa ăn sáng, Tiêu Vọng Quân nói với Lâm Hàng: "Gọi cho bữa sáng cho tôi với, kêu bọn họ giao gấp.

"Lâm Hàng vội vàng gật đầu, mở di động lên đặt đồ ăn.

Không có thời gian hỏi xem nhóm người ngoài cửa là ai.Bạch Việt Chi điều khiển xe lăn tiến vào: "Cậu Tiêu, thật ngại quá, là chúng tôi tới sớm.

"Tiêu Vọng Quân vẫy vẫy tay: "Mọi người vào ngồi trước đi, tôi đi rửa mặt.

""Được.

"Tiêu Vọng Quân về phòng, Lâm Hàng bên này cũng đã đặt đồ ăn xong.

Bạch Việt Chi cùng mọi người từ ngoài đi vào, Lâm Hàng lại bắt đầu cảm thấy hơi bất lực, anh vẫn chưa biết mấy người này là ai.Bạch Việt Chi không định giải thích gì với Lâm Hàng, chỉ bảo người nhà mình ngồi xuống sofa.Văn Nam ôm Bạch Nhạc Nhạc hỏi thăm hai ngày này của con, Trương Loan cũng đau lòng nắm lấy tay cháu.Bạch Nhạc Nhạc không nói gì nhiều, giọng cũng nhỏ dần.Khi đồ ăn được giao tới, Tiêu Vọng Quân cũng vừa chỉnh tranh xong.

Lúc này đương nhiên không thể nói chuyện trước, mà là ăn sáng trước.

Nơi này cũng chỉ có Tiêu Vọng Quân và Bạch Nhạc Nhạc là chưa ăn sáng.Văn Nam không muốn khiến Tiêu Vọng Quân mất tự nhiên, nên dù muốn ăn sáng cùng con trai, cô cũng ráng ngồi đợi trên sofa.Lâm Hàng hiện tại càng không biết nên làm gì, bởi vì sau khi quan sát kĩ nhóm người Bạch Việt Chi, anh bỗng phát hiện Bạch Khải Thiên trông hơi quen mắt.Anh sau đó lén lút dùng điện thoại tra một chút.

Khi phát hiện người này từng xuất hiện trên một số kênh tin tức, Lâm Hàng lập tức biết ngay cảm nhận lúc trước của mình không sai, nhóm người này quả thật không tầm thường.Không giàu cũng sang, nhất định là thế, nhưng mà, sao Tiêu Vọng Quân lại dính dáng đến họ?Trên sofa, Trương Loan vỗ nhẹ tay Văn Nam, nói: "Em xem, sắc mặt Nhạc Nhạc trông có vẻ tốt lên nhiều, trong lúc ăn cũng không thấy ho khan.

Bữa sáng nay của nó còn là thực đơn bình thường, không phải chế độ ăn dinh dưỡng như trong bệnh viện, vậy mà không thấy thằng bé khó chịu sau ăn chút nào.

"Mắt Văn Nam hơi đỏ: "......vâng, em thấy.

Đứa nhỏ này vẫn luôn muốn được ăn bánh quẩy, uống sữa đậu nành, nhưng hơn hai năm rồi, nó chưa từng được ăn những thứ này.

"Hai anh em Bạch Khải Thiên liếc nhìn nhau một cái.

Những chi tiết ấy đều đang nói lên một điều, chính là vị Tiêu tiên sinh này quả thực có bản lĩnh, ít nhất thì thuốc của hắn có tác dụng.Một lát sau, Tiêu Vọng Quân cùng Bạch Nhạc Nhạc ăn xong bữa sáng, cũng tới ngồi xuống sofa.Tiêu Vọng Quân không phải người thích lãng phí thời gian, hắn nhìn về phía Bạch Việt Chi, người duy nhất hắn quen biết ở đây: "Bạch tiên sinh, anh và gia đình đã lựa chọn xong chưa?

"--------------019
 
[Đm] Hệ Thống Tự Cứu Của Nhân Vật Pháo Hôi [1]
020: Treo cậu ta lên hotsearch


Editor: phwng phwng
________Bạch Việt Chi khẽ gật đầu, "Vâng, cậu Tiêu, chúng tôi đã suy nghĩ xong.

Để Nhạc Nhạc đi theo anh, chúng ta có thể soạn thêm một bản hợp đồng, sống ch.ết của Nhạc Nhạc không liên quan gì tới anh, dù kết quả thế nào, chúng tôi cũng đều chấp nhận.

"Đây là một lời nói rất có thành ý, Tiêu Vọng Quân vô cùng hài lòng."

Một lát nữa tôi phải vào đoàn, nhóc ấy có thể làm trợ lý nhỏ của tôi, anh có thể cử thêm một trợ lý khác nếu muốn.

Tôi sẽ không ép Bạch Nhạc Nhạc làm những việc mà nó không làm được, nhưng đồng thời, nó phải hoàn thành được những gì tôi dạy.

""Được.

" Bạch Việt Chi đồng ý.Chuyện Tiêu Vọng Quân sẽ đem Bạch Nhạc Nhạc vào đoàn cùng, anh cũng chỉ vừa mới biết hôm qua.

Anh tưởng hắn sẽ chỉ cho mỗi Bạch Nhạc Nhạc đi cùng, hiện giờ đồng ý cho anh cử một trợ lý theo, vậy là an tâm rồi.Lâm Hàng đứng bên cạnh sắp chết máy rồi.

Mang theo một đứa nhóc vào đoàn?

Tiêu Vọng Quân đem một đứa trẻ 7 tuổi tới làm trợ lý?

Hắn không sợ truyền thông tố hắn bóc lột sức lao động trẻ nhỏ sao??Hơn nữa bọn họ không phải đã sắp xếp trợ lý xong rồi hả?

Giờ đuổi việc người ta à?"

Vậy thì chuẩn bị hợp đồng thôi.

" Tiêu Vọng Quân không nhiều lời nữa.

Sau khi Bạch Việt Chi soạn xong hợp đồng, hắn cũng cho Bạch Nhạc Nhạc uống thuốc hôm nay.Văn Nam cùng Trương Loan bên này nhìn Bạch Nhạc Nhạc uống thuốc thì hơi lo lắng, tâm trạng đều có chút phức tạp.Nếu có thể, họ rất muốn cầm thứ thuốc này về nghiên cứu một chút, xem thành phần bên trong có những gì.

Nhưng giờ đây, ngoại trừ tin tưởng vị Tiêu tiên sinh này ra, họ không thể làm gì khác nữa.

Giao con mình vào tay người khác, dù là đối với người mẹ hay bất kì gia đình thương con nào cũng là một canh bạc khổng lồ.Một tiếng sau, Lâm Hàng cùng Tiêu Vọng Quân lên xe đến đoàn phim.

Trong xe ngoài Bạch Nhạc Nhạc, còn nhiều thêm một người đàn ông mang mắt kính, khoảng 30 tuổi trông vô cùng nhã nhặn lịch sự.Người này tên Bạch Phi Dương, vốn là thư kí của Bạch Việt Chi.

Hơn nữa còn là thư kí trưởng, nhưng mà giờ trở thành trợ lý sinh hoạt của Tiêu Vọng Quân rồi.Trong lòng Lâm Hàng vẫn hơi mơ hồ, có một số việc còn chưa hoàn toàn hiểu rõ, nhưng không tìm được thời gian để nói chuyện riêng với Tiêu Vọng Quân.

Hiện giờ lúc nào cũng có người ngoài ở bên cạnh, nên anh cũng chỉ có thể im lặng.

Xe cuối cùng cũng tới nơi, lúc bước xuống xe, Lâm Hàng để ý thấy Tô Hàm cùng Từ Diễm Diễm cũng vừa tới cách đó không xa.Tô Hàm hiển nhiên cũng nhìn thấy bên này, bước chân cậu ta hơi dừng một chút, sau đó đi thẳng về phía Tiêu Vọng Quân."

Đàn anh tới rồi sao, chúng ta cùng nhau vào đi.

"Tô Hàm mỉm cười ôn hòa, Bạch Phi Dương liếc nhìn cậu ta một cái, chỉ một ánh nhìn, anh đã nhận ra vẻ ôn hòa đó đều là giả bộ.Sự ghen ghét trong ánh mắt của cậu ta quá rõ ràng.Tiêu Vọng Quân cũng liếc Tô Hàm một cái: "Vậy thì cùng vào thôi.

"Tô Hàm lúc này mới chú ý tới Bạch Nhạc Nhạc, nghi hoặc hỏi Tiêu Vọng Quân: "Đàn anh, bạn nhỏ này là....?"

"Em trai của bạn, đến đây chơi một chút.

" Tiêu Vọng Quân thản nhiên đáp."

Nhỏ tuổi như vậy không cần đi học sao?

Đến đoàn phim có làm chậm trễ việc học của bé không?

" Tô Hàm làm ra vẻ rất quan tâm, trong lòng lại thầm nghĩ, Tiêu Vọng Quân có phải muốn cho đứa nhỏ này ra mắt với vai trò ngôi sao nhí hay không.

Dù sao thì ngoại hình của đứa nhỏ này trông cũng không tệ."

Yên tâm, nhóc con này rất thông minh, ở cùng tôi một thời gian không làm ảnh hưởng tới việc học của nó được.

"Tô Hàm còn muốn nói gì đó, nhưng Tiêu Vọng Quân lười nhiều lời với cậu ta.

Hắn đi vào trong nhanh hơn, Tô Hàm thấy thế cũng chỉ có thể nhanh chóng đuổi kịp.Hai ngày là đủ để Lâm Hàng nhận ra, vị trợ lý Bạch Phi Dương này, với năng lực của cậu ta, đừng nói là trợ lý, dù giờ có để cậu ta lên chức người đại diện, cậu ta cũng cân được.Hôm nay anh cuối cùng cũng tìm được thời gian ở riêng với Tiêu Vọng Quân."

Vọng Quân, vị trợ lý Bạch với đứa bé kia rốt cuộc là chuyện gì?

""Không có gì, anh không cần để ý.

Chẳng qua có nhà họ Bạch ở đây, công cuộc báo thù của anh có thể nhanh thành công hơn.

Nhưng tôi vẫn phải cảnh cáo anh, vẫn lời đó, khi tôi chưa nói có thể công khai đoạn video, anh tốt nhất đừng làm chuyện dư thừa.

"Lâm Hàng gật đầu, "Tôi hiểu, cậu yên tâm.

Lời tôi đã hứa, nhất định có thể làm được.

"Nói xong, anh chợt nghĩ đến một việc, sau đó lập tức nói tiếp: "Tối qua Hứa Siêu Nhiên đến tìm Tô Hàm, tôi thấy bọn họ lên xe cùng nhau, ảnh cũng đã chụp được.

Nhưng không biết hai người họ nói gì, ở trong xe khoảng 10 phút.

"Tiêu Vọng Quân nghe vậy thì khẽ nhếch khóe miệng: "Có ảnh chụp là được, đăng lên mạng thôi, đây chính là chứng cứ hẹn hò của bọn họ.

"Tuy Lâm Hàng không biết vì sao Tiêu Vọng Quân muốn mình nhìn chằm chằm Tô Hàm, nhưng chỉ cần Hứa Siêu Nhiên còn ở gần cậu ta, thì bất kể Tiêu Vọng Quân có kế hoạch gì, anh cũng sẽ phối hợp.Sau khi Lâm Hàng rời đi, hệ thống liền phấn khích nói: "Ký chủ!

Cậu có phải đã sớm lường trước mọi việc sẽ phát triển như thế này không?

Tuy Hứa Siêu Nhiên tới đưa tài nguyên, nhưng vận khí trên người Tô Hàm đã truyền 3% qua cho cậu rồi.

"Đừng thấy 3% nhỏ mà chê, hệ thống lúc này đã vô cùng hài lòng.

Dù sao họ cũng chỉ mới tới thế giới này chưa lâu.

Nhưng nó vẫn chưa hiểu lắm, ký chủ nhà nó hình như cái gì cũng chưa làm, sao vận khí đã bị đoạt tới rồi??"

Có 3%, mi vui cái gì chứ?

" Tiêu Vọng Quân cười nhạo một tiếng, không để ý đến hệ thống nữa mà gọi điện cho Bạch Việt Chi.Bạch Việt Chi bên này đang có cuộc họp tại chi nhánh.

Tiếng chuông điện thoại của y vang lên, khiến mọi người trong phòng họp đều nhìn sang.Thấy dãy số hiển thị trên màn hình, Bạch Việt Chi lập tức ra hiệu tạm dừng họp, sau đó tự mình điều khiển xe lăn rời khỏi phòng.Các ban lãnh đạo trong phòng họp nhìn nhau, không biết vị nào có thể bằng một cuộc điện thoại mà khiến Bạch tổng trực tiếp hoãn cuộc họp đi ra ngoài.Phải biết rằng, trong một số trường hợp, Bạch tổng nhà họ thật sự rất nghiêm khắc, đặc biệt là với quy định.

Như là lúc mở họp, nếu có ai quên tắt chuông điện thoại, thì trong mắt Bạch tổng đây là chuyện không thể dễ dàng bỏ qua, thậm chí còn có thể bị sa thải.Vậy mà hiện tại Bạch tổng nhà họ trực tiếp dừng họp đi ra ngoài nghe điện thoại, bọn họ đương nhiên tò mò nháo nhau xem ai là người gọi đến."

Tiêu tiên sinh.

" Bạch Việt Chi điều khiển xe lăn đến góc yên tĩnh rồi nhận cuộc gọi."

Công tác chuẩn bị công ty dược phẩm thế nào rồi?

" Tiêu Vọng Quân hỏi, đây cũng là lý do hắn gọi điện thoại tới.Thuốc và kế hoạch thành lập công ty dược Tiêu Vọng Quân đều đã giao hết cho Bạch Việt Chi.

Nhà họ Bạch bên đó có địa vị và quan hệ, Tiêu Vọng Quân đương nhiên sẽ lợi dụng.

Hắn cũng cảm thấy công ty dược không nhất thiết phải thuộc về một mình hắn, dù sao sớm muộn gì cũng phải niêm yết, đã như vậy, để cho Bạch gia tham dự ngay từ đầu cũng không tồi, sau này có thể bớt được nhiều loại phiền phức."

Việc chuẩn bị sẽ hoàn tất sau 2 ngày nữa.

Hiện tại ngoại trừ một số thiết bị chưa được giao tới, những thứ khác đều đã gần xong rồi.

Cậu Tiêu có muốn tới nghiệm thu chút không?

" Công ty dược phẩm được đặt tại thành phố H, có Bạch Việt Chi ở đó trông coi, nên tiến độ mới có thể hoàn thành đến mức này trong 2 ngày ngắn ngủi.

Có thể nói, toàn bộ thủ tục đều được chuyển qua 'đường xanh'(*).(*)Nguyên văn: 绿色通道 - (lǜsè tōngdào) - thông đạo xanh lá: có thể hiểu là 'đường ưu tiên', 'kênh xử lý đặc biệt'.

Dùng gia thế nhà họ Bạch để đẩy nhanh quá trình thủ tục, giấy tờ, v.v...Bạch gia làm như vậy, không những không khiến người khác tố cáo họ lợi dụng quyền lực cá nhân, mà ngược lại, sau khi số thuốc này được tung ra thị trường, nó còn có thể giúp cho danh tiếng nhà họ được nâng cao.

Cũng chính vì thế, họ mới quyết định xử lí toàn bộ thủ tục qua kênh ưu tiên."

Tôi vừa xem ngày một chút, 3 hôm nữa chính là ngày lành.

Nếu công tác chuẩn bị sẽ hoàn thành sau 2 ngày, tôi nghĩ chúng ta có thể khai trương tổ chức cắt băng khánh thành vào hôm đó rồi.

Tôi bên này có vài người muốn mời, đến lúc đó Bạch tổng cứ tùy ý xếp chỗ cho họ là được, còn những khách mời khác, đành phải nhờ đến Bạch tổng.

""Không thành vấn đề, hai ngày nữa tôi sẽ bắt đầu phát thiệp mời, Tiêu tiên sinh muốn mời ai, cứ gửi danh sách cho tôi.

""Lát nữa tôi sẽ gửi cho anh.

"Bạch Việt Chi cũng không ở tại chỗ chờ danh sách, anh quay về phòng tiếp tục cuộc họp.

Một tiếng sau, hội nghị kết thúc, danh sách khách của Tiêu Vọng Quân cũng được gửi tới.Số khách trong danh sách của hắn chỉ có 5 người: Tần Tĩnh Hàm, Tô Hàm, Tô Tỉnh,Trần Nghiên Hân, Hứa Siêu Nhiên.Ba người ở giữa đều là nghệ sĩ trong giới giải trí.

Theo báo cáo điều tra Tiêu Vọng Quân lúc trước, có thể biết Tô Hàm là đàn em của hắn, quan hệ của hai người không tệ, nhưng chỉ là suy đoán.

Báo cáo nói rằng quan hệ của họ khá tốt, nhưng anh biết, Tiêu Vọng Quân đang nhằm vào Tô Hàm, rốt cuộc thì khi làm những thứ này, hắn cũng không thèm che giấu.Ví dụ như, tin tức hẹn hò giữa Hứa Siêu Nhiên và Tô Hàm là do hắn tung ra.Người ở đầu danh sách, Tần Tĩnh Hàm, là bạn trai của Tô Hàm, người nhà họ Tần ở thành phố H, Tần gia cũng coi như là một thương nghiệp có tiếng ở H thị.

Thư mời khánh thành công ty dược phẩm, các gia tộc có tiếng ở thành phố này đều sẽ được nhận.

Nhưng Bạch Việt Chi cảm thấy, thư mời Tiêu Vọng Quân dành cho Tần Tĩnh Hàm, có thể không liên quan nhiều đến xuất thân Tần gia.Người cuối cùng trong 5 người, Hứa Siêu Nhiên.......

Đây là người nhà họ Hứa ở đế đô, nhưng nếu Tiêu Vọng Quân muốn xây dựng quan hệ với Hứa gia, thì không nên mời Hứa Siêu Nhiên, một kẻ chẳng có thực quyền trong gia tộc mới phải.Sau khi lướt sơ qua 5 người, Bạch Việt Chi gọi thư kí vào, để đối phương đi chuẩn bị thiệp mời.Tối hôm đó, tin tức về 'buổi hẹn hò bí mật' của Hứa Siêu Nhiên và Tô Hàm đã lên đầu bảng hotsearch.Tô Hàm sau khi thấy tin tức, ngay lập tức gọi điện thoại cho Hứa Siêu Nhiên, muốn gã áp hotsearch xuống.

Hứa Siêu Nhiên cũng không muốn khiến Tô Hàm khó xử, đồng ý với yêu cầu của cậu ta.

Nhưng khiến gã kinh ngạc chính là, cái hotsearch này căn bản không thể gỡ xuống được, tình huống này khiến sắc mặt gã trở nên vô cùng khó coi.Sáng hôm sau, Bạch Việt Chi nhận được tin, cũng ngó qua hotsearch một chút.

Anh có một trực giác, thứ này nhất định do Tiêu Vọng Quân làm.

--------------020
 
[Đm] Hệ Thống Tự Cứu Của Nhân Vật Pháo Hôi [1]
021: Giao nhiệm vụ


Editor: phwng phwng
________Linh cảm của Bạch Việt Chi quả không sai, đây thực sự là trò của Tiêu Vọng Quân.Sáng hôm đó, sau khi tỉnh dậy, hệ thống trong đầu hắn đã hưng phấn cực độ mà reo lên: "Ký chủ, cậu rốt cuộc là làm sao mà làm được vậy?

Tại sao chỉ cần tung chút tai tiếng của Hứa Siêu Nhiên cùng Tô Hàm là vận khí của cậu lại cao lên?

Đây đều là điểm vận khí của Tô Hàm á.

"Tiêu Vọng Quân cảm thấy dù hệ thống đã đi theo mình qua 2 thế giới thì nó cũng không thông minh lên được tí nào.

Vẫn ngu ngốc như vậy, nên hắn chẳng buồn giải thích.Đúng lúc đó, Bạch Nhạc Nhạc đến, theo sau còn có Bạch Phi Dương.Trong tay anh xách theo bữa sáng hôm nay.

Đoàn phim có chuẩn bị bữa sáng, nhưng bữa sáng có sẵn chắc chắn không thể nào ngon miệng được.

Nên hai ngày này Bạch Phi Dương vẫn luôn mua riêng đồ ăn sáng.Tiêu Vọng Quân nhận lấy một cách tự nhiên, hắn biết những thứ này chủ yếu là cho Bạch Nhạc Nhạc."

Nhạc Nhạc, lát nữa ăn sáng xong, nhóc giúp tôi làm một việc.

"Ban đầu Bạch Nhạc Nhạc có hơi bất ngờ, sau đó không do dự gật đầu ngay, cũng không hỏi là việc gì.

Bạch Phi Dương thật ra muốn dò hỏi, hy vọng có thể giao nhiệm vụ của Bạch Nhạc Nhạc cho anh.

Nhưng khi thấy Tiêu Vọng Quân ngay cả ánh mắt cũng không nhìn anh lấy một cái, thì đã hiểu đối phương có vẻ không muốn anh nhúng tay.

Anh do dự một chút, cuối cùng cũng không lên tiếng.Sau bữa sáng, Bạch Nhạc Nhạc nhận được hai bức ảnh, nhóc nhét nó vào túi.

Lúc đưa hai tấm ảnh này, Tiêu Vọng Quân cũng chẳng ngại để Bạch Phi Dương nhìn thấy.

Trong ảnh có một người là Tô Hàm, nam chính của bộ phim này, người còn lại là Hứa Siêu Nhiên của Hứa gia.Cái hotsearch nằm trên Weibo kia anh không phải không biết, trên thực tế, anh đã thấy nó từ sáng sớm.

Vốn tưởng rằng nó chẳng liên quan gì đến mình, không nghĩ tới trong tay Tiêu Vọng Quân lại có mấy tấm ảnh này.

Anh thậm chí còn nghĩ, có khi nào đống hình trên hotsearch tối qua cũng là do hắn phát tán.

Nhưng mà, tại sao?Dường như cũng chỉ có một đáp án, hắn và Tô Hàm có thù oán.Tô Hàm quả thực vẫn luôn cố ý tiếp cận Tiêu Vọng Quân, nói chuyện cũng đầy vẻ lẳng lơ giả tạo[1].

Loại người như cậu ta Bạch Phi Dương thấy khinh.

Nhưng nếu muốn nhằm vào Tô Hàm thì để anh làm không phải tốt hơn sao?

Sao lại giao cho đứa trẻ bảy tuổi?Tiêu Vọng Quân đi quay phim.

Bạch Phi Dương đắn đo một chút, rồi vẫn báo cáo chuyện này cho Bạch Việt Chi.Bạch Việt Chi nheo mắt, cái hotsearch kia quả nhiên có liên quan đến Tiêu Vọng Quân.

Nhưng tại sao lại giao cho em trai y nhiệm vụ khiến Tần Tĩnh Hàm nhìn thấy ảnh Hứa Siêu Nhiên cùng Tô Hàm ôm nhau?Không sai, nhiệm vụ Tiêu Vọng Quân giao cho Bạch Nhạc Nhạc là làm rơi hai tấm ảnh này trên mặt đất khi Tần Tĩnh Hàm đến đây.Loại chuyện này giao cho Bạch Phi Dương đi làm, không phải càng dễ dàng hơn à?Cuối cùng, Bạch Việt Chi chỉ nhắn lại 4 chữ: [ Cứ chờ xem sao. ]Không ngoài dự đoán của Tiêu Vọng Quân, Tần Tĩnh Hàm đến đây với cái mặt lạnh, trong mắt còn ánh lên vẻ tức giận.

Vừa sải bước về phía trường quay, phía trước hắn ngay lập tức rơi ra hai tấm ảnh, khiến hắn đột nhiên dừng chân.Hai kẻ trong ảnh quá con m.ẹ nó quen mắt!Tần Tĩnh Hàm nhìn xung quanh nhưng không thấy ai, điều này khiến hắn càng cảm thấy tức giận hơn.Cố nén sự bực tức nhặt 2 tấm ảnh kia lên.

Cảnh ôm nhau của hai người khiến hắn thấy ngứa mắt vô cùng.Được!

Hai đứa mày được lắm!Tô Hàm!

Hứa Siêu Nhiên!

Hợp sức coi hắn như thằng ngu đúng không?Sau khi Tần Tĩnh Hàm rời đi, ở cây cột cách đó không xa, thân ảnh Bạch Nhạc Nhạc chợt lướt, nhanh chóng đuổi theo phía sau.----------021
[1] Tôi dịch giảm dịch tránh rồi đấy, chứ anh ta thực sự gọi thẳng Tô Hàm là condi luôn á=))))))))))))))))))))Nguyên văn: 婊里婊气-(biǎo lǐ biǎo qì)婊 (biǎo) - ch.ửi loại lẳng lơ, dâm đãng (từ tục, tương đương với condi trong tiếng mình=)))))))))))里 (lǐ) - bên trong.气 (qì) - khí chất.--> biǎo lǐ biǎo qì: bên trong là ddi~, bên ngoài cũng toát ra khí chất của một con ddi~
 
[Đm] Hệ Thống Tự Cứu Của Nhân Vật Pháo Hôi [1]
022: Đây là cao bằng trời rồi còn gì!


Editor: phwng phwng
________Tô Hàm lại lên hotsearch, lần này là vì bị bạn trai tát.Bạn trai cậu ta dĩ nhiên là Tần Tĩnh Hàm.Lúc Tiêu Vọng Quân quay xong cảnh của mình, hệ thống lập tức hưng phấn quay vòng vòng: "Ký chủ!

Ký chủ, lại có thêm 5% vận khí từ người Tô Hàm được chuyển sang cho chúng ta rồi.

Nhưng mà thật kì lạ, trong cốt truyện ban đầu cũng đâu có thiếu mấy lần cậu ta phải lên hotsearch vì Hứa Siêu Nhiên và Tần Tĩnh Hàm đâu?

Tại sao kí chủ lại nhận được vận khí từ thứ đã định sẵn là sẽ xảy ra?

""Mi bị ngốc à?

Sao có thể coi là cùng một việc?

" Tiêu Vọng Quân cười nhạo một tiếng, hắn vẫn luôn biết hệ thống của mình có hơi ngu, nhưng ngu đến mức này thì đúng là cạn lời.Hệ thống: "........."

Ký chủ vẫn ghét bỏ nó như thường lệ.Nhưng nó thực sự hôg hiểu mà!

Rõ ràng trong cốt truyện, Tô Hàm cũng lên hotsearch vì lí do tương tự, nhưng lúc đấy trên mạng đều khen cậu ta có mị lực, khiến đàn ông ưu tú cũng phải quỳ dưới chân.

Lại còn cái gì mà bảng xếp hạng CP?

Cùng là lên hotsearch, Tô Hàm trong cốt truyện thì càng ngày càng hot, còn Tô Hàm hiện tại thì ngày nào cũng ăn chửi.Không sai, chính là ăn chửi.Danh tiếng trên mạng của cậu ta hiện tại không tốt.

Không ai nói cậu ta vì xinh đẹp nên bị Hứa Siêu Nhiên để ý, mà đều mắng cậu ta là kẻ lẳng lơ ngoại tình gì đó."

Ký chủ.

" Vì để có được có được câu trả lời, nên cho dù có bị ghét bỏ, nó vẫn nuốt cơn giận hỏi: "Rốt cuộc là tại sao lại khác áaaa?

Có chỗ nào không giống chứ?

""Đơn giản thôi.

Bởi vì trong cốt truyện, cậu ta đạt được vị trí cao hơn bằng cách dẫm đạp lên chủ thân thể này.

Mọi người trên mạng đã có chung một mục tiêu chán ghét rồi.

Tô Hàm chỉ cần tỏ ra đáng thương chút, sau đấy lại phô bày mị lực của bản thân, tự nhiên sẽ có nhiều người tới khen cậu ta.

Huống hồ gì, Hứa Siêu Nhiên lúc đó còn đang trong cảnh cầu mà không được, đương nhiên sẽ ngoan ngoãn nạp một đống tài nguyên cho cậu ta.

Nhưng hiện tại, quan hệ của Tô Hàm cùng Hứa Siêu Nhiên còn chưa đến mức đó, cả với Tần Tĩnh Hàm cũng vậy.

Mi còn thấy chỉ cần cùng một chuyện là có thể đẩy Tô Hàm xuống vực sâu à?

"Tiêu Vọng Quân hiếm thấy giải thích một lần, nhưng sau đấy cũng chẳng quan tâm hệ thống nhà mình nghe có hiểu không.

Hotsearch hiện tại của Tô Hàm đương nhiên vẫn là do hắn ra tay.

Nếu không, lúc Tần Tĩnh Hàm tát Tô Hàm trong phòng riêng sao có thể bị quay clip truyền ra ngoài?Hệ thống còn đang suy nghĩ về lời của Tiêu Vọng Quân, nhưng liệu nó có hiểu hay không thì vẫn chưa biết.°°°°°° °°°Tô Tỉnh nhận được thiệp mời.

Đồng tử anh không nhịn được co rút khi thấy trên khoảng ghi tên người gửi không chỉ có Tiêu Vọng Quân, mà còn có Bạch Việt Chi.(*)mịe nghe như thiệp mời đám cưới ấy nhỉ=))))))))))))Bạch...... nếu chỉ có mỗi tên 'Bạch Việt Chi', Tô Tỉnh chắc chắn sẽ không nhận ra đây là ai.

Tuy anh là ảnh đế, nhưng thận phận này làm sao đủ để có tiếp xúc với người nhà họ Bạch.Nhưng tấm thiệp này được ghi rõ là do tập đoàn Bạch thị gửi đến!

Nên cái chữ 'Bạch' này đại biểu cho cái gì còn phải hỏi sao?".......

Công ty dược phẩm Hy Vọng.

Vậy mà thực sự là công ty y dược......

" Tô Tỉnh lẩm bẩm.Lúc người đại diện Tống Hoài của anh tới gần, cậu thấy anh vẫn còn đang nhìn chằm chằm vào tấm thiệp như tên ngốc, cậu vừa cười vừa bước tới: "Thiếp mời của ai gửi thế?"

"Tiêu Vọng Quân.

"Tống hoài bất ngờ, "Anh ấy?

"Khi nhìn thấy nội dung trên tờ giấy, cậu càng tỏ ra kinh ngạc hơn: "Công ty dược phẩm?

Thư mời từ tập đoàn Bạch thị.....

Cái này......

"Hai người quay sang nhìn nhau, trong mắt đều mang theo vẻ khiếp sợ.Dưới tâm trạng như vậy, tới ngày dự kiến, hai người cùng nhau tới địa chỉ được ghi trên tấm thiệp.Khi nhìn thấy toàn bộ doanh nhân, phú hào của thành phố H đều xuất hiện ở đây, ngay cả người từng góp mặt trong bản tin tài chính kinh tế của các thành phố khác cũng tới.

Tô Tỉnh cùng Tống Hoài lúc này mới tin tấm thiệp mình nhận được là hàng thật.Tiêu Vọng Quân không hề đùa với anh.Tống Hoài lẩm bẩm: ".......

Bảo sao ngay cả phim của đạo diện lớn anh ta cũng không thèm.

Đây là cao bằng trời rồi còn gì.

"----------------022
 
[Đm] Hệ Thống Tự Cứu Của Nhân Vật Pháo Hôi [1]
023: Đều là người nổi tiếng


Editor: phwng phwng
________Đây đích xác là muốn lên trời mà!

Tâm trạng của Tô Tỉnh phức tạp, đúng lúc này, anh nhìn thấy Trần Hân Nghiên.Lúc Tống Hoài quay đầu cũng nhìn cô, cậu kinh ngạc nói: "Đó là Trần ảnh hậu?

Cô ấy cũng được mời."

"Ừ, cô ấy hình như dừng hoạt động được 3 năm rồi đúng không?"

Tô Tỉnh hỏi."

Ừm, hẳn là gần 4 năm rồi mới phải.

Bạch thị hôm nay mời rất nhiều người nha, nhưng mà người trong giới giải trí thì...."

Tống Hoài nhìn quanh, ngoại trừ nghệ sĩ nhà mình cũng Trần Hân Nghiên, thì không thấy gương mặt quen thuộc nào khác.Đang nghĩ ngợi, Tống Hoài nhìn thấy Tô Hàm, ánh mặt cậu không khỏi dừng lại một chút."

Đằng đó là Tô Hàm sao?"

Tô Tỉnh theo ánh mắt cậu nhìn qua, sau đó gật gật đầu, "Lúc trước không phải cậu bảo cậu ta là đàn em của Tiêu Vọng Quân sao?"

"Đúng rồi."

Tống Hoài gật đầu, "Chắc là nhờ vậy nên mới được mời."

Đó quả thực là Tô Hàm, cậu ta đến cùng với Từ Diễm Diễm, sắc mặt trông không tốt lắm.

Từ Diễm Diễm đứng bên nhẹ giọng nói: "Tô Hàm, em cùng Tần tổng thế nào rồi?"

Cái tát hôm qua của Tần Tĩnh Hàm cô đương nhiên cũng biết, còn chưa kể nó lúc này vẫn còn treo trên hotsearch.Nếu là người khác, Từ Diễm Diễm nhất định sẽ khuyên Tô Hàm giữ chặt lấy Tần Tĩnh Hàm, nhưng cố tình lại là Hứa Siêu Nhiên.

Theo cô, Hứa Siêu Nhiên rõ ràng vượt qua Tần Tĩnh Hàm, so với Hứa gia, Tần gia thì tính là cái gì?Nhưng Tô Hàm đã xác định quan hệ với Tần Tĩnh Hàm trước khi gặp Hứa Siêu Nhiên, giờ mọi chuyện càng trở nên rối hơn.

Hiện tại trên mạng đều đang mắng Tô Hàm ngoại tình gì đó, ảnh hưởng thực sự quá lớn!Tô Hàm nghe được câu hỏi của Từ Diễm Diễm thì mím chặt môi, cụp mắt xuống: "Tĩnh Hàm không tin đó là hiểu lầm."

Từ Diễm Diễm hé miệng định nói gì đó, thì thấy được Tần Tĩnh Hàm bước xuống xe ở một chỗ khá gần đây.

Cô kích động túm lấy cánh tay Tô Hàm."

Tô Hàm, Tần tổng cũng tới."

Tô Hàm nghe vậy vội vàng nhìn sang, thấy đúng là Tần Tĩnh Hàm, cậu ta mím môi, không động đậy.Tần Tĩnh Hàm bên này cũng nhìn thấy Tô Hàm.

Ánh mắt hắn bình tĩnh, nhưng môi cũng mím chặt, càng không chủ động đến gần.

Hai người bước vào thế giằng co.Bên cửa sổ tầng hai cách đó không xa, Tiêu Vọng Quân nhìn thấy toàn bộ màn kịch.Ánh mắt hắn vừa lạnh lẽo vừa tàn nhẫn, Bạch Việt Chi lúc này ở gần cửa sổ, do góc độ, anh nhìn thấy vẻ mặt của hắn.

Anh hơi dừng lại, sau đó khẽ ho nhẹ một tiếng, Tiêu Vọng Quân nghiêng đầu nhìn sang.

Luồng khí lạnh lẽo nơi đáy mắt vẫn chưa được thu lại, ánh nhìn hướng thẳng về phía Bạch Việt Chi, khiến anh cảm nhận được nó rõ ràng hơn.Anh hơi nheo mắt.Tiêu Vọng Quân cũng chẳng quan tâm anh có nhìn thấy vẻ mặt đó của mình hay không, thậm chí còn khẽ cười với Bạch Việt Chi."

Bạch tổng tới rồi."

Bạch Việt Chi điều khiển xe lăn đến bên cửa sổ, "Cậu Tiêu đang xem cái gì vậy?"

Tiêu Vọng Quân tùy ý nói: "Một cặp tình nhân thôi."

Bạch Việt Chi hơi nhướn mày: "Tần Tĩnh Hàm với Tô Hàm?"

"Ừ, là bọn họ."

Tiêu Vọng Quân cong môi, liếc xuống dưới lầu, "Bạch tiên sinh đang thắc mắc tại sao tôi lại để Nhạc Nhạc tiếp xúc với Tần Tĩnh Hàm đúng không?"

Bạch Việt Chi hơi khựng, anh không nghĩ tới Tiêu Vọng Quân sẽ tự mình nhắc đến chuyện này, mà nếu đã nói đến, anh tất nhiên sẽ không bỏ qua.

Bạch Việt Chi nhẹ nhàng gật đầu: "Quả thật là có hơi tò mò."

Tiêu Vọng Quân hơi cười thành tiếng, "Bạch tổng có tin vào huyền học không?"

Bạch Việt Chi kinh ngạc, anh đã từng nghĩ tới rất nhiều đáp án, nhưng chưa từng nghĩ sẽ liên quan tới vấn đề này."

Huyền học......ý cậu Tiêu là...."

"Tôi biết chút ít về xem tướng.

Với tình huống của em trai anh, thuốc là quan trọng nhất, nhưng có sống được hay không đôi khi còn phải xem số mệnh."

Tiêu Vọng Quân rời mắt khỏi cửa sổ, đi tới ngồi xuống sofa trong phòng, "Ngắn gọn là, nếu muốn sống, em trai anh cần phải mượn chút vận khí."

Mà mượn vận khí ai?

Đương nhiên là 2 nam chính rồi.Kỳ thực, nhiệm vụ chính của Tiêu Vọng Quân là cướp vận khí, hay đúng hơn là đoạt điểm vận khí, người bị lấy mất là hai nhân vật chính ở mỗi thế giới, nhưng hắn thấy, cái trò này đúng là thần kinh.

Sự tồn tại của một thế giới sao có thể bị định đoạt bởi 2 con người chứ?Với việc này, Tiêu Vọng Quân có nghi ngờ, cũng đã từng thử nghiệm hệ thống.

Nhưng cho dù lõi của nó bị hắn khống chế, dù đã rà quét toàn bộ từ trong ra ngoài, hắn vẫn không thể tìm thấy được câu trả lời.Chỉ còn một đáp án duy nhất, cái hệ thống này, sợ là không đủ quyền hạn.Nhưng hắn tin rằng, theo thời gian, hắn nhất định có thể biết được những gì hắn muốn.

Đồng thời, sau khi trải qua hai thế giới, hắn đã nhận ra một thứ.

Vận khí trên người vai chính, ngoại trừ việc đem lại lợi ích cho hắn, nó cũng có thể chia ra cho người khiến vai chính gặp tổn thất lớn.

Tựa như lúc ở thế giới trước, một nhà nghiên cứu mắc bệnh nan y dựa vào chút điểm vận khí nhận được từ vai chính, đã chế tạo ra thuốc để tự cứu mạng.

Ngoại trừ nhà nghiên cứu đó, vẫn còn một vài ví dụ khác có thể chứng minh việc đối nghịch với vai chính là sẽ nhận được điểm vận khí.Thứ vận khí này, hoàn toàn có thể quyết định sống ch.ết của một người.Bạch Việt Chi: "........."

Em trai anh có thể sống hay không, cần phải.....mượn vận khí của người khác?Nếu lời này không phải do Tiêu Vọng Quân nói ra, anh chắc chắn sẽ cảm thấy người này có bệnh.Về phần Tiêu Vọng Quân, Bạch Việt Chi nghĩ tới đủ loại dị thường trên người đối phương, không thể xem lời nói của hắn à trò đùa.

Hơn nữa, linh cảm của anh mách bảo, Tiêu Vọng Quân không hề nói đùa.Lúc này, tiếng gõ cửa vang lên, người bên ngoài báo rằng các vị khách tới đông đủ.Bạch Việt Chi nhìn về phía Tiêu Vọng Quân: "Cậu Tiêu có muốn cùng xuống không?"

"Không, tôi không đi.

Nhưng lát nữa còn cần phiền Bạch tổng giúp tôi chút chuyện."

"Ừm, anh nói đi."

"Hai tấm thiệp mời của Tô Hàm và Tần Tĩnh Hàm đều là giả.

Đối với loại không mời mà làm giả thiệp như vậy, Bạch tổng tất nhiên sẽ không khách khí, khiến bọn họ phải rời đi trong nhục nhã, đúng không?"

Vẻ mặt Bạch Việt Chi không hề thay đổi, chỉ khẽ gật đầu: "Phải, đúng là như vậy."

Tiêu Vọng Quân thấy thế thì bật cười, hắn bỗng nhiên cảm thấy vẻ mặt vô cảm, nghiêm trang lúc đáp lời kia của Bạch Việt Chi......vậy mà khá buồn cười.Có lẽ là do gương mặt tuấn tú của đối phương thực sự lạnh lùng đi.Và thế là, tại buổi lễ cắt băng khánh thành không lâu sau đó, Tiêu Vọng Quân ở trên lầu hai được chứng kiến một màn hài kịch."

Thiệp mời sao có thể là giả được!?

Là các người đã gửi thiệp mời cho tôi!!"

Tần Tĩnh Hàm phẫn đến mức khó kìm nén.Tô Hàm, người bị đuổi ra ngoài cùng hắn cũng vô cùng tức giận, nhưng cơn giận của cậu ta chẳng thấm vào đâu so với sự bùng nổ của Tần Tĩnh Hàm.Nhưng mặc kệ là Tô Hàm hay Tần Tĩnh Hàm, cả hai đều bị đuổi ra một cách chật vật.Hứa Siêu Nhiên cũng được mời tham dự, thấy Tô Hàm bị đuổi ra ngoài liền lập tức định chạy đến.

Nhưng gã còn chưa kịp hành động, đã bị thư kí nhà họ Hứa đi cùng nhanh chóng chặn lại.Gã trừng mắt nhìn người bên cạnh nói: "Buông tay!"

"Tam thiếu, trước khi đến đây, lão gia và đại thiếu gia đã dặn dò tuyệt đối không được gây sự với nhà họ Bạch.

Tên tiểu minh tinh kia là Bạch gia muốn đuổi, nếu bây giờ Tam thiếu đến giữ cậu ta lại, đây là đang trực tiếp đối đầu với nhà người ta."

Sắc mặt Hứa Siêu Nhiên khó coi: "Chỉ là một người thôi, đừng có làm quá lên như thế."

Thư kí vẫn giữ vẻ mặt lạnh lùng, bình tĩnh nói: "Chỉ là một minh tinh nhỏ, Bạch gia muốn xử lí khi nào chẳng được.

Nhưng họ lại chọn đuổi cậu ta ra ngoài ngay trong bữa tiệc tụ họp có mặt toàn bộ giới nhà giàu của thành phố H, đây chính là đang muốn cậu ta xấu mặt.

Nếu bây giờ Tam thiếu đến bảo vệ cậu ta, như vậy không phải là đang công khai đối địch nhà người ta thì là gì?"

Vẻ tức giận trên mặt Hứa Siêu Nhiên đông cứng lại khi nghe thấy những lời này."

Cậu ba, chỉ là một diễn viên nhỏ thôi.

Bình thường cậu muốn chiều người ta thế nào cũng được, nhà cũng không phản đối cậu tặng đồ đắt tiền.

Nhưng vì một con hát mà muốn đối đầu trực tiếp với nhà họ Bạch.

Cậu cả Bạch gia hiện tại cũng ở đây, là chính cậu ta ra lệnh đuổi người, cậu thực sự muốn đối nghịch với Bạch Việt Chi chỉ vì một kẻ không có tên tuổi gì sao?"

Sắc mặt Hứa Siêu Nhiên càng thêm cứng đờ.

Trong giây lát, biểu cảm gã biến đổi liên tục, trông thực sự rất khó coi.Rồi cuối cùng, Hứa Siêu Nhiên cũng chỉ trơ mắt nhìn Tô Hàm bị người ta đuổi ra ngoài, không nói thêm gì nữa.Sau khi hai bọn họ bị đuổi khỏi cửa, lễ cắt băng khánh thành chính thức bắt đầu.

Ánh mắt đổ dồn về phía Tần Tĩnh Hàm cùng Tô Hàm khiến họ hận không thể đào một cái lỗ để chui xuống.

Trên tầng hai, hệ thống vui sướng nói: "Ký chủ, bây giờ không chỉ Tô Hàm, mà cả vận khí của Tần Tĩnh Hàm cũng bị cậu cướp mất 3% rồi!

Tô Hàm còn thảm hại hơn, tổng cộng mất 12%."

Tiêu Vọng Quân không bất ngờ mấy với kết quả này, bình thản nói: "Đây mới chỉ là bắt đầu thôi."

Hệ thống ngây ngô cười: "Tôi nghĩ lần này chúng ta có thể nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ."

Tiêu Vọng Quân không cho ý kiến.Hệ thống còn đang định nói gì đó, có tiếng bánh xe lăn truyền đến, nên nó không nói nữa.Tiêu Vọng Quân nhìn về phía cửa, nơi Bạch Việt Chi xuất hiện, "Cậu Tiêu muốn cùng ăn trưa không?"

"Tổng giám đốc Bạch không định đến sảnh tiệc sao?"

Tiêu Vọng Quân nhướn mày."

Nhiều người quá, tôi không đi.

Thế anh có muốn cùng ăn trưa không?"

"Được thôi."

Tiêu Vọng Quân cười cười, "Vậy thì cùng ăn đi."

Giữa buổi dùng bữa, Bạch Nhạc Nhạc đến cùng Bạch Phi Dương.

Nhạc Nhạc tới ngồi cùng hai người, nhưng Bạch Phi Dương thì không.Bạch Việt Chi nhìn Bạch Nhạc Nhạc ăn uống bình thường, Tiêu Vọng Quân cũng không có ý định ngăn cản.

Ánh mắt anh dừng trên người Nhạc Nhạc, sau đó dùng đũa gắp cho nhóc một miếng sườn xào chua ngọt."

Cảm ơn anh."

Tiêu Vọng Quân nhìn hai anh em họ thân thiết, thong thả ăn bữa cơm của mình.Ăn xong, Tiêu Vọng Quân dẫn Bạch Nhạc Nhạc đi.Bạch Việt Chi mở điện thoại, hai từ khóa tìm kiếm đỏ chói nằm trên top hotsearch khiến ánh mắt anh không khỏi dừng lại vài giây.Hotsearch thứ nhất là Tô Hàm bị đuổi khỏi buổi cắt băng khánh thành.Cái thứ hai là chuyện con trai độc nhất nhà họ Tần, một doanh nhân có tiếng trong thành phố, Tần đại thiếu gia cũng bị đuổi khỏi lễ cắt băng.Cái đứng sau vẫn liên quan đến hai người họ, cụ thể là mối quan hệ luyến ái của cả hai với chuyện Tô Hàm ngoại tình.Cuộc sống của hai con người này thật đủ náo nhiệt, ánh mắt Bạch Việt Chi hờ hững.---------023
 
[Đm] Hệ Thống Tự Cứu Của Nhân Vật Pháo Hôi [1]
024: Kẻ bị vứt bỏ


Editor: phwng phwng
________Tô Hàm nổi giận trên xe bảo mẫu, Tần Tĩnh Hàm cũng phát điên ở Tần gia.Cha Tần, người hiện tại nắm giữ nhà họ Tần, cau mày nhìn con trai mình.

Ông đương nhiên biết con trai bị đuổi khỏi lễ cắt băng, nên lập tức buông việc công ty để về nhà.

Ông lúc trước còn có chút đắc ý vì con trai mình được mời, thậm chí còn đi khoe khoang với bạn bè, không nghĩ tới nhanh vậy đã bị tát vào mặt.Bị đuổi khỏi lễ cắt băng khánh thành......

Việc mất mặt như thế, cha Tần cũng không ngờ nó sẽ xảy ra với nhà mình!"

Sao lại thế này?

Thiệp mời kia sao có thể là giả được!?"

"Làm sao mà con biết được!!"

Sắc mặt Tần Tĩnh Hàm xanh mét vì tức giận, "Thiệp mời tuyệt đối không phải hàng giả, nhất định là do bên tập đoàn Bạch thị cố ý!"

Cha Tần nghe vậy sắc mặt càng thêm đen: "Chúng ta trước giờ dù chưa từng có bất kì hợp tác nào với chi nhánh tập đoàn Bạch thị, nhưng cũng tuyệt không gây thù chuốc oán.

Bọn họ tại sao lại phải làm như thế?

Hơn nữa, ta nghe nói, ngoại trừ con ra, còn có một người khác bị đuổi.

Chẳng lẽ là vì tên diễn viên đó sao?

Có phải con từng hẹn hò với cậu ta đúng không?"

Cha Tần lập tức đem vấn đề đổ lên đầu Tô Hàm.Nghe vậy, vẻ mặt tức giận của Tần Tĩnh Hàm cũng cứng đờ trong giây lát, rồi cả mặt đều nhăn nhó."

Không thể nào!"

Tần Tĩnh Hàm nghiến răng nghiến lợi, "Ba, người cũng nói rồi, đó chỉ là một tên minh tinh nhỏ thôi, sao có thể lợi hại đến mức khiến Bạch gia phải nhằm vào chứ?

Dựa vào cậu ta là một tên vô danh tiểu tốt sao?"

Cha Tần cười lạnh: "Cậu ta đâu phải chỉ là một minh tinh nhỏ chứ.

Con còn chưa thấy hotsearch hai ngày nay à?

Ta trước đấy không tìm con nói chuyện vì nghĩ con có thể tự xoay sở được, vậy mà con lại tưởng ta không biết nó có liên quan đến Hứa gia ở đế đô chắc?

Tĩnh Hàm, không phải ta mắng con, nhưng kẻ lả lơi ong bướm như vậy mà con vẫn đặt trong lòng được thì đúng là mất mặt!

Nhằm vào một diễn viên nhỏ đương nhiên là không có khả năng, nhưng nếu là nhằm vào Hứa gia thì sao?

Nếu là cạnh tranh giữa Bạch gia cùng Hứa gia, vậy thì không nhất định."

Nghe vậy, sắc mặt hắn sa sầm.

Hắn muốn phản bác, lại bỗng nhiên nhận ra....hình như, hắn không cách nào phản bác được.Cha Tần nhìn con trai, kiên quyết nói: "Nếu thực sự là vì minh tinh nhỏ kia, thì con tốt nhất nghĩ cách khiến nhà họ Bạch nguôi giận đi.

Cũng đừng nghĩ đến việc lần này bị hạ nhục phải làm sao để trả thù.

Với một gia tộc lớn như Bạch gia, dù cho có bị đạp thẳng vào mặt cũng phải nhịn.

Chuyện lần này tuyệt đối không được phép để leo thang, nếu không, chưa cần nhà họ ra tay, kẻ thù cũng sẽ vây công chúng ta như cá mập.

Tần gia hiện tại không chịu nổi việc bị nhằm vào."

Tần Tĩnh Hàm mím chặt môi, "Con hiểu."

Tô Hàm hiện còn chưa biết bản thân đã bị "vứt bỏ", vẫn còn đang trong cơn cuồng nộ.Tiêu Vọng Quân đương nhiên cũng thấy được hotsearch mới, cái hotsearch này là hắn đặc biệt nhờ Bạch Việt Chi đóng góp.Hệ thống vui vẻ, vô cùng vui vẻ!"

Ký chỉ, vận khí của Tô Hàm bị chúng ta nuốt mất 20% rồi."

Tiêu Vọng Quân im lặng, không định đáp lời.Lúc này, Bạch Nhạc Nhạc bưng một ly cà phê đến.

Cà phê là Bạch Phi Dương pha, máy pha cà phê gì đó đều được anh đóng gói mang đến đây.

Mỗi chiều, chỉ cần cảnh của Tiêu Vọng Quân không quá dày, Bạch Phi Dương đều pha một ly.Bình thường Bạch Nhạc Nhạc sẽ bưng cà phê tới."

Tiêu ca, uống cà phê nè."

Ở đoàn phim, Bạch Nhạc Nhạc sẽ gọi Tiêu Vọng Quân là anh Tiêu."

Ừ."

Tiêu Vọng Quân đáp, cầm lấy tách cà phê, liếc mắt nhìn Bạch Nhạc Nhạc, hơi dừng ánh mắt.

Lúc cúi đầu uống cà phê, lại quay sang nhìn Bạch Nhạc Nhạc.Bạch Nhạc Nhạc bị nhìn thì hơi luống cuống: "Sao thế Tiêu ca, cà phê nóng quá sao?"

"Sắc mặt nhóc hôm nay nhìn không tốt bằng hôm qua, nay uống thuốc chưa?"

Tiêu Vọng Quân bĩnh tĩnh hỏi.Bạch Nhạc Nhạc vội gật đầu: "Ừm, ăn sáng xong đã uống rồi."

"Hôm nay có thấy cơ thể khác chỗ nào không?

Hay có triệu chứng gì khác?"

Giọng điệu của Tiêu Vọng Quân vẫn bình thản như thế, nhưng hắn nắm lấy cổ tay cậu nhóc, giả vờ bắt mạch.Hắn đương nhiên là không bắt mạch thật, dù sao hắn cũng không phải học y.

Kể cả thế giới trước hắn có từng chế ra thuốc, nhưng đấy cũng là dưới sự hỗ trợ của hệ thống.

Nên hiện tại hắn chỉ là dùng bắt mạch làm vỏ bọc để cho hệ thống kiểm tra thôi.Hệ thống rất nhanh đã kiểm tra xong, nói: "Ký chủ, cậu nhóc có vấn đề về phổi, tôi thấy cổ họng nhóc hơi nhiễm trùng, có thể là dấu hiệu bị cảm."

"Cảm lạnh?

Cơ thể nhóc này vậy mà ngay cả cảm lạnh cũng không chịu nổi."

Tiêu Vọng Quân thầm nghĩ.------------024
 
[Đm] Hệ Thống Tự Cứu Của Nhân Vật Pháo Hôi [1]
025: Lời hứa hai ngày


Editor: phwng phwng
________"Chắc chắn sẽ không kéo dài được lâu."

Hệ thống lại tiến hành rà quét cơ thể Bạch Nhạc Nhạc thêm một lần, "Cậu nhóc sắp bị cảm, nhanh nhất là tối nay sẽ phát tác.

Ký chủ có muốn dùng thuốc trong không gian cho nhóc ấy không?"

Thuốc đem về từ Tinh tế chắc chắn mạnh hơn thuốc ở thế giới này gấp nhiều lần.

Nhưng không gian của hệ thống có hạn, nên số thuốc dự trữ cũng không nhiều.

Dùng một chút thiếu một chút, nhiều loại ở đây đều là thuốc cứu mạng, hệ thống không chắc ký chủ nó có nguyện ý sử dụng cho người khác hay không."

Không cần."

Tiêu Vọng Quân bình thản nói, "Ở thế giới nào tuân theo quy luật thế giới ấy."

Hệ thống bĩu môi, ký chủ nhà này mà là người tuân thủ quy tắc á?

Có mà không buông được í!Nhưng nói thế nào thì cũng chỉ là một vật thí nghiệm.Sau đó, hệ thống thấy ký chủ nhà mình gọi điện cho Bạch Việt Chi.Bạch Việt Chi đang bận rộn trong văn phòng.

Sau khi công ty y dược được thành lập, Tiêu Vọng Quân lại buông tay mặc kệ, nên lượng công việc của anh bên này đương nhiên cũng nhiều hơn.

Nhưng anh cũng không đến thẳng chỗ Công ty dược phẩm Hy Vọng, có một số việc cần anh trực tiếp xử lý ở chi nhánh tập đoàn Bạch thị."

Cậu Tiêu."

Bạch Việt Chi nhẹ giọng trả lời điện thoại.Cách đối xử với đối tượng hợp tác, người mình có việc cần nhờ cậy, đương nhiên khác với người ngoài.

Tuy Bạch Việt Chi là người hơi lãnh đạm, xử sự sắc bén, nhưng trước mặt Tiêu Vọng Quân, anh sẽ vô thức trở nên ôn hòa hơn chút."

Bạch tổng, em trai anh có dấu hiệu cảm cúm.

Hiện tại còn chưa đến, nhưng trễ nhất là tối nay sẽ phát tác.

Anh qua đây đưa nhóc tới bệnh viện, trước tiên điều trị bằng kháng sinh, tốt nhất là đừng để cảm cúm bùng phát, bằng không sẽ gây ảnh hưởng lớn đến tình trạng của nhóc ấy.

Nếu việc sử dụng kháng sinh không có tác dụng, vậy mong anh dù cho bác sĩ ở đó có làm gì, cũng nhất định phải giúp nhóc khỏi hẳn trong hai ngày.

Nhắc anh một chút, có thể tăng liều lượng kháng sinh được sử dụng lên, không cần lo lắng về việc điều trị kế tiếp."

Vẻ mặt Bạch Việt Chi nghiêm lại, "Được, tôi hiểu rồi, cậu Tiêu, tôi lập tức đến đón em ấy đến bệnh viện."

"Bảo Bạch Phi Dương bí mật đưa nhóc ấy ra ngoài, đừng để ai trong đoàn làm phim nhìn thấy."

Tiêu Vọng Quân chưa muốn tiết lộ mối quan hệ của hắn cùng Bạch Việt Chi lúc này."

Được."

Bạch Việt Chi đồng ý.Thời điểm Bạch Phi Dương đến đón Bạch Nhạc Nhạc, anh đã nhìn kĩ cậu nhóc một lượt, nhưng cũng không nhận ra dấu hiệu cảm cúm.

Xem sắc mặt....hình như là hơi kém hơn hôm qua thật.Không lâu sau, Bạch Phi Dương đã đưa Bạch Nhạc Nhạc lên xe.

Anh không đi theo vì hiện tại còn đang làm trợ lý của Tiêu Vọng Quân.Bạch Nhạc Nhạc ngồi lên xe, hơi lo lắng nhìn Bạch Việt Chi, "Anh ơi."

Bạch Việt Chi xoa đầu nhóc, "Sẽ ổn thôi, chúng ta đến bệnh viện trước."

".......Dạ."

"Hiện tại em có thấy không thoải mái chỗ nào không?"

Bạch Việt Chi hỏi."

Không hẳn ạ, nhưng quả thật là không khỏe bằng những ngày trước."

Bạch Việt Chi hơi lặng, rồi khẽ gật đầu, "Chúng ta đến bệnh viện kiểm tra chút."

Sau khi đến bệnh viện, họ tiến hành kiểm tra một chút, thực sự thấy có dấu hiệu cảm cúm.

Bệnh cảm cúm sẽ không gây ra vấn đề gì nghiêm trọng đối với người bình thường, nhưng Bạch Nhạc Nhạc là tình huống đặc thù.

Trước khi đến đón Nhạc Nhạc, Bạch Việt Chi đã liên hệ trước với viện trưởng Bệnh viện Nhân Dân số 1, cho nên một đường xét nghiệm nãy giờ đều là đèn xanh(*).(*)Ưu tiên.

Lúc quay về phòng bệnh, viện trưởng, phó viện trưởng và cả bác sĩ chủ nhiệm phụ trách ca của Bạch Nhạc Nhạc đều đến.Khi Bạch Việt Chi đề nghị sử dụng thuốc kháng sinh, thậm chí còn tăng liều lượng thuốc để ngăn ngừa bệnh cảm cúm của Bạch Nhạc Nhạc bùng phát, viện trưởng cùng mọi người ngơ ngác nhìn nhau.

Bác sĩ chủ nhiệm không nhịn được nói: "Bạch tổng, cách này không hiệu quả đâu!

Việc tăng lượng thuốc kháng sinh lúc này không tốt cho sức khỏe của bệnh nhân!"

Phó viện trưởng đứng cạnh gật đầu, định nói thêm gì đó, thì Bạch Việt Chi với thần sắc bình tĩnh nói: "Dựa theo lời tôi nói mà làm, không cần để ý tới bệnh nền của em ấy.

Lúc này chỉ cần cơn cảm không phát tác, hoặc nếu có, thì chữa khỏi nó trong hai ngày.

Chỉ cơn cảm thôi, không cần chữa cái kia."

Đám người viện trưởng nghe vậy thì im lặng, chỉ cảm thấy lời này thật vớ vẩn.

Dù là chữa khỏi cơn cảm, hay là chữa khỏi căn bệnh ban đầu, thì không phải đều cùng một ý sao?

Nếu không phải người hiện tại đang nói người nhà họ Bạch, nếu không phải người trực tiếp đến là Bạch Việt Chi, thì ba vị bác sĩ bọn họ lúc này đã không nhịn được mà chửi ầm lên rồi.

Đây là cách nói chuyện kiểu gì thế hả?

Quá không chuyên nghiệp!!"

Cho em ấy dùng thuốc kháng sinh trước, sau đó dần tăng liều lượng lên.

Bác sĩ điều trị sẽ đến vào buổi tối, phiền các vị rồi."

Tuy lời nói như đang khách sáo, nhưng thái độ của Bạch Việt Chi lại rất cứng rắn, khiến sắc mặt ba người viện trưởng rất không vui.Cuối cùng, viện trưởng cắn răng đồng ý với yêu cầu của anh, nhưng Bạch Việt Chi cần phải kí vào giấy miễn trừ trách nhiệm.Ý chính là bệnh viện bọn họ chỉ chịu trách nhiệm sử dụng thuốc kháng sinh, và bất kì hiệu quả nghiêm trọng nào xảy ra trong quá trình này, đều không phải lỗi của bệnh viện.Bạch Việt Chi ký tên, chỉ là sắc mặt càng trở nên vô cảm hơn.Nửa giờ sau, Bạch Nhạc Nhạc được truyền dịch.Ở đế đô, Bạch Việt Chi cũng không giấu tin tức của Bạch Nhạc Nhạc, nên Bạch Khải Dương cùng Văn Nam mang theo bác sĩ điều trị của Bạch Nhạc Nhạc tức tốc bay tới.------------025
 
[Đm] Hệ Thống Tự Cứu Của Nhân Vật Pháo Hôi [1]
026: Bị ký chủ vả mặt


Editor: phwng phwng
________Bác sĩ ở Bệnh viện Nhân Dân số 1 rất mong bác sĩ ở đế đô có thể tới nhanh hơn một chút.

Bạch Nhạc Nhạc tuổi nhỏ, bệnh ung thư còn đang ở giai đoạn cuối.

Nói khó nghe là có thể ch.ết bất cứ lúc nào.

Bây giờ còn lạm dụng thuốc kháng sinh, vấn đề khi nào cũng có thể xảy ra.

Ông không muốn mạo hiểm mạng sống của người nhà họ Bạch, chỉ hy vọng sẽ không xảy ra sai sót y khoa nghiêm trọng nào.

Hơn nữa, ông tin rằng nhất định sẽ có sự cố diễn ra, nhất là với cách hành xử xằng bậy của Bạch tổng!Viện trưởng Ngô thực sự cầu vị bác sĩ ở đế đô kia có thể đến sớm hơn, nhưng tới chạng vạng, Bạch Nhạc Nhạc vẫn là phát sốt, mà bác sĩ ở đế đô vẫn chưa tới nơi.

Viện trưởng Ngô lo đến mức gần như bốc hỏa.

Tại sao vẫn phát sốt chứ?

Ông cứ nghĩ với ngần ấy thuốc kháng sinh, cơn sốt sẽ không phát tác.....Vậy mà sau khi phát tác, nó lại càng bùng lên dữ dội hơn.

Chỉ trong 2 giờ ngắn ngủi, nhiệt độ cơ thể Bạch Nhạc Nhạc đã cao tới 40°, thậm chí còn bắt đầu ho khan.Tình huống này dọa viện trưởng Ngô đến mất hồn, không dám rời khỏi phòng bệnh.Túi truyền dịch được đổi liên tục, kết hợp với lau người và uống thuốc thông phổi, nhưng hiệu quả vẫn vô cùng hạn chế.Viện trưởng Ngô cảm thấy đầu mình thực sự sắp hói vì lo lắng.

Hơn 10 rưỡi tối ngày hôm đó, Bạch Khải Dương cùng vợ và bác sĩ Tôn mới đến nơi.Bạch Việt Chi vẫn luôn ở lại bệnh viện.

Quá nửa đêm hôm đó, cơn sốt của Bạch Nhạc Nhạc mới có dấu hiệu hạ xuống, y cũng bị Văn Nam bắt sang phòng bên cạnh để nghỉ ngơi.Sáng sớm hôm sau, Bạch Phi Dương mang thuốc cho Bạch Nhạc Nhạc đến.

Thuốc này là đêm qua Tiêu Vọng Quân đưa cho anh, bảo anh sáng mai đem đến cho Nhạc Nhạc uống.Bạch Việt Chi, người đã thức trắng mấy tiếng đồng hồ, nhận lấy thuốc rồi hỏi: "Tiêu tiên sinh có dặn dò gì không?"

Bạch Phi Dương lắc đầu: "Không có, Tiêu tiên sinh chỉ đưa thuốc cho tôi, rồi bảo tôi mang đến đây."

Bạch Việt Chi không hỏi thêm gì nữa, mà kêu Bạch Phi Dương quay về.

Lúc y cầm thuốc tiến vào phòng bệnh, Văn Nam đã ngủ thiếp đi bên mép giường, Bạch Khải Dương cũng đang gật gù trên ghế.

Tiếng xe lăn của Bạch Việt Chi khẽ vang khiến ông giật mình tỉnh giấc, hơi nhìn qua.Bạch Việt Chi ra hiệu cho ông đi ra ngoài cùng mình.

Bạch Khải Dương nhanh chóng cẩn thận đứng dậy theo anh ra ngoài.Ra đến nơi, Bạch Việt Chi đưa thuốc cho Bạch Khải Dương: "Tiêu tiên sinh kêu người mang thuốc tới.

Chú đợi Nhạc Nhạc tỉnh lại thì cho em ấy uống nhé."

Bạch Khải Dương nắm chặt lọ thuốc, khàn giọng nói: "Tiêu tiên sinh còn nói gì nữa không?

Nhạc Nhạc hiện tại tuy không sốt cao nữa, nhưng tình hình sau đó thì chưa rõ, nhất là đêm nay....."

Bạch Việt Chi mím môi, nhẹ nhàng nói: "Không có, anh ấy không nói gì cả."

Bạch Khải Dương trầm mặc, ông nhắm mắt lại, hồi lâu sau mới chậm rãi gật đầu: "Ừm, chú hiểu rồi.

Việt Chi, con hẳn cũng đã mệt, sức khỏe con không được tốt.

Con đi ăn sáng trước đi, đừng để bị ốm."

Bạch Việt Chi khẽ 'vâng' một tiếng, "Lát nữa con mang bữa sáng về.

Chú ba với cô cũng phải tự chăm sóc bản thân."

Bạch Khải Dương mỉm cười, "Con yên tâm, bọn ta biết chừng mực."

Bạch Phi Dương quay về đoàn phim.

Cả ngày hôm đó, Tiêu Vọng Quân không hỏi han gì về tình trạng của Bạch Nhạc Nhạc.

Bạch Phi Dương vài lần muốn nói lại thôi, rồi chọn im lặng.Trước khi đi ngủ, Tiêu Vọng Quân đưa thuốc sáng mai Bạch Nhạc Nhạc sẽ uống cho Bạch Phi Dương.

Anh thầm nghiến chặt răng, nhưng cuối cùng vẫn lựa chọn không lên tiếng.Sáng hôm sau, lúc tỉnh dậy, Tiêu Vọng Quân nhận được tin nhắn của Bạch Việt Chi.

Đối phương nói muốn gặp anh, hiện tại đang ở bên ngoài đoàn làm phim.Ánh mắt Tiêu Vọng Quân dừng lại trên nội dung tin nhắn, ngón tay gõ nhẹ theo nhịp, tựa như đang suy nghĩ điều gì đó.Hệ thống vội nói: "Ký chủ, hình như tình trạng của Bạch Nhạc Nhạc không ổn lắm."

Nếu mọi chuyện suôn sẻ, Bạch Việt Chi đã không tìm tới hắn vào sáng sớm thế này.

Nó vẫn còn chút đầu óc đó nha."

Đến bệnh viện xem tình hình của Bạch Nhạc Nhạc."

Tiêu Vọng Quân nói."

Ok, tui đi ngay."

Hệ thống chạm vào thiết bị điện, Tiêu Vọng Quân đi rửa mặt.

Tốc độ của nó rất nhanh, dù sao cũng chỉ là lướt qua dòng điện tử."

Ký chủ, tối qua Bạch Nhạc Nhạc sốt cao, hiện tại vẫn chưa hạ hẳn.

Tui thấy mặt nhỏ của nhóc đó đỏ bừng, tình hình không ổn lắm."

Tiêu Vọng Quân không đáp lời.Hệ thống tự hỏi, trong tình huống này, liệu ký chủ có phải sẽ đứng nhìn như trước không?

Nó cảm thấy, hơn phân nửa là sẽ vẫn như vậy, ai bảo ký chủ nhà nó bẩm sinh không có lòng thương người chứ?Ở thế giới thứ nhất, biết bao nhiêu người ngã xuống trước mặt ký chủ, hắn cũng sẽ vẫn trưng ra bộ mặt vô cảm, thờ ơ......ừm, nó vẫn là quá ngu ngốc.

Là người mới vào nghề mà ký chủ nó có thể lạnh lùng đến như thế, nó vậy mà không đề phòng đem người ta ném tới thế giới Tinh tế.

Nghĩ đến là lại muốn khóc, hét to hai chữ: Hối hận!Hệ thống còn đang chìm trong suy nghĩ, thì thấy ký chủ nhà mình mở cửa bước ra.

Ngoài cửa, Bạch Phi Dương đã đứng chờ sẵn."

Tôi đi gặp Bạch tổng, anh ở lại đây, nếu tôi về muộn thì xin phép nghỉ."

Ánh sáng lóe lên trong mắt Bạch Phi Dương gần như không thể phát hiện, vội vàng gật đầu: "Vâng, Tiêu tiên sinh đừng lo lắng."

Hệ thống: "........."

Sao ký chủ cũng thích vả mặt nó thế?

Nó còn đang nghĩ ký chủ chắc chắn sẽ mặc kệ.......------------026
 
[Đm] Hệ Thống Tự Cứu Của Nhân Vật Pháo Hôi [1]
027: Bị chụp lén lúc cạnh nhau


Editor: phwng phwng
________Bạch Việt Chi không lái xe sang tới, mà chỉ dùng một chiếc Volkswagen khá bình dân đậu bên lề đường.

Vậy nên lúc Tiêu Vọng Quân lên xe cũng không gây chú ý.Bạch Việt Chi ngồi ở ghế sau, Tiêu Vọng Quân thấy vậy cũng ngồi xuống ghế sau.

Hắn vừa lên xe, Bạch Việt Chi liền lên tiếng: "Xin lỗi vì làm phiền anh vào sáng sớm thế này."

Tiêu Vọng Quân nghiêng đầu nhìn y, rồi không quay đi chỗ khác.

Dưới mắt Bạch Việt Chi đã hiện quầng thâm, vẻ mệt mỏi có lẽ đã được chủ nhân cố gắng giấu đi, tỉ như rửa mặt bằng nước lạnh, nhưng căn bản không giấu nổi trước Tiêu Vọng Quân.

Loại mệt mỏi này đối với hắn là quá quen thuộc.

Thời điểm lang thang ở thế giới đầu tiên, với lượng người nhiễm bệnh đông đảo, và số khu vực đảm bảo an toàn bằng không, hắn luôn phải đối mặt với tình trạng kiệt sức vì không ngủ đủ giấc.

Nhưng mà Bạch Việt Chi thực sự quá đẹp, vẻ mỏi mệt trên gương mặt ngược lại càng gợi lên một loại cảm giác đặc biệt, đối với Tiêu Vọng Quân, đây vẫn là cảnh đẹp ý vui."

Bạch tổng còn chưa ăn sáng phải không?"

"Vẫn chưa, tôi vừa từ bệnh viện qua.

Cậu Tiêu có muốn dùng bữa sáng với tôi không?"

Bạch Việt Chi ôn hòa hỏi.Tiêu Vọng Quân cười một cái: "Được, đi thôi."

Hai người đến một nhà hàng ăn sáng nổi tiếng, sau đó đi thẳng vào phòng riêng.

Suốt bữa ăn, hai người cũng không trò truyện nhiều.

Đồ ăn của quán này khá ngon, Tiêu Vọng Quân không khỏi uống thêm một chén cháo.Bạch Việt Chi vốn không có tâm trạng ăn uống lắm, nhưng có lẽ vì thấy Tiêu Vọng Quân dùng bữa ngon miệng, hơn nữa trông còn khá bình thản, nên anh cũng bất giác ăn nhiều hơn thường ngày một chút.Sau khi ăn xong, Tiêu Vọng Quân không cần hỏi gì, trực tiếp nói: "Tình huống hiện tại của Bạch Nhạc Nhạc không tốt phải không?"

"Đúng là vậy."

Bạch Việt Chi nghiêm túc nói: "Sáng hôm qua còn ổn, nhưng đến tối thì bắt đầu phát sốt, nhiệt độ lên rất nhanh, đến bây giờ vẫn chưa hạ được bao nhiêu.

Mà hiện tại qua hai ngày rồi, anh đã nói thời hạn là hai ngày sẽ khỏi, vậy mà giờ......"

Tiêu Vọng Quân hỏi với vẻ mặt nghi hoặc: "Bệnh viện không có thuốc đặc trị sao?"

Bạch Việt Chi hỏi lại: "Thuốc đặc trị?"

"Giống như người ta có thể sử dụng thuốc kích thích tim để duy trì sự sống trước khi ch.ết.

Nếu phát sốt, chẳng lẽ lại không có thuốc cưỡng chế hạ sốt?"

Tiêu Vọng Quân thực sự không đủ hiểu thế giới này, những thông tin hắn có được chẳng qua chỉ là một ít ký ức cùng lời cốt truyện từ hệ thống.

Nhưng vài thứ đó đối với thường thức(*) của cả một thế giới là quá phiến diện.(*)nhận thức thông thường.Bạch Việt Chi im lặng một chốc, rồi nhẹ nhàng lắc đầu, "Theo tôi biết, hiện không có loại thuốc nào như thế.

Hơn nữa, bất kì loại thuốc có công hiệu như vậy đều sẽ mang theo rất nhiều tác dụng phụ, chỉ sợ là Nhạc Nhạc chưa chắc có thể chịu được."

Tiêu Vọng Quân không tỏ ý kiến, chỉ đơn giản nói: "Chỗ tôi thật ra có một loại thuốc bí truyền, có lẽ sẽ có tác dụng với Nhạc Nhạc, giúp nhóc hồi phục nhanh hơn.

Nhưng nó cũng có tác dụng phụ, 3 ngày sau khi sử dụng thuốc, nhóc ấy sẽ phải chịu đựng cơn đau quấn thân, cả cơ thể đau nhức không tả nổi.

Ngoài tác dụng phụ này ra thì không còn ảnh hưởng quá lớn nào khác.

Nhóc ấy có tình nguyện dùng hay không còn phải tùy thuộc vào sức chịu đựng của bản thân nhóc.

Một khi đã sử dụng, không một loại thuốc nào có thể làm thuyên giảm tác dụng phụ này."

"Được."

Bạch Việt Chi đồng ý ngay lập tức, "Cậu Tiêu, Nhạc Nhạc sẽ đồng ý, không biết loại thuốc đó......"

"Đi thôi, tôi tự qua đó một chuyến giám sát nhóc ấy uống thuốc.

Mà, tôi nghĩ Bạch tổng không ngại ký một tờ giấy miễn trừ trách nhiệm chứ?"

"Tất nhiên rồi."

Bạch Việt Chi lần nữa đáp ứng không do dự."

Ký chủ, có loại thuốc như vậy luôn á hả?

Không đúng nha, Interstellar (Tinh tế) quả thật là có thuốc cưỡng chế hạ sốt, nhưng mà hình như đâu có tác dụng phụ này đâu.

Mà còn gây đau tận 3 ngày lận?"

Hệ thống trong đầu Tiêu Vọng Quân khó hiểu hỏi.Tác dụng phụ này đương nhiên là do hắn tự thêm vào.

Thân thể Bạch Nhạc Nhạc có hơi kém hơn hắn nghĩ, hắn cần kiểm tra xem sức chịu đựng của nhóc này rốt cuộc mạnh đến mức nào.

Nếu ngay cả tác dụng phụ nhỏ như thế cũng chịu không nổi, liệu có thế chịu được những lần điều trị và thử nghiệm của hắn sau này không?Cho nên, hắn nhất định phải thử một lần.Nhưng mà Tiêu Vọng Quân cũng không trả lời câu hỏi của hệ thống, cùng Bạch Việt Chi rời khỏi nhà hàng.Ngay lúc bọn họ cùng nhau lên xe, từ chỗ xa vọng đến âm thanh máy chụp ảnh.Cách chỗ họ khá xa, lại bởi vì vị trí góc độ, nên ngay cả Bạch Việt Chi cùng vệ sĩ của y cũng không phát hiện ra, nhưng Tiêu Vọng Quân thì có.Hệ thống cũng nhận ra, "Ký chủ, có kẻ chụp lén."

"Đi tra xem là ai."

Tiêu Vọng Quân ra lệnh."

Không thành vấn đề."

Hệ thống đáp lời, rồi nhanh chóng chìm vào im lặng.

Sau khi xe đến bệnh viện, hệ thống mới lên tiếng: "Ký chủ, là người của Tần Tĩnh Hàm, hắn phái người theo dõi Bạch Việt Chi.

Tên Tần Tĩnh Hàm đó não ngập nước rồi à?

Hắn theo dõi Bạch Việt Chi làm gì?

Hắn âm mưu gì chứ?"

------------027
 
[Đm] Hệ Thống Tự Cứu Của Nhân Vật Pháo Hôi [1]
028: Vệ sĩ siêu mạnh mẽ


Editor: phwng phwng
________Tiêu Vọng Quân cũng có chút bất ngờ, Tần Tĩnh Hàm phái người theo dõi Bạch Việt Chi?

Lúc đầu đúng là có hơi khó giải thích, nhưng hắn rất nhanh đã nhận ra, chuyện này hẳn có liên quan tới việc Tần Tĩnh Hàm bị đuổi khỏi buổi lễ cắt băng khánh thành.

Tần gia tuy có chút danh tiếng ở địa phương, nhưng không phải không có kẻ thù.Chỉ một chi nhánh của tập đoàn Bạch thị cũng đã rất mạnh, đấy là còn chưa kể đến họ vốn là gia tộc lớn tại đế đô.

Nếu như truyền ra tin đồn Tần gia và Bạch gia có hiềm khích, thì dù bản thân Tần Tĩnh Hàm có bao nhiêu phẫn uất, gia chủ nhà họ Tần cũng phải xuống nước mong hai nhà có thể hòa thuận.

Kể cả là không leo lên được, thì cũng không thể để bị Bạch gia nhắm vào, đúng không?Cho nên, Tần Tĩnh Hàm phái người theo dõi Bạch Việt Chi, hẳn là muốn tìm hiểu xem tại sao anh lại cho người đuổi hắn ta ra ngoài.Hệ thống tiếp tục nói: "Tui vừa xem trộm bộ nhớ dữ liệu của tên chụp lén kia, hehe, ký chủ, cậu chắc chắn không ngờ được đâu, tên đó là một paparazzi chuyên nghiệp, ngoại trừ nhận nhiệm vụ của Tần Tĩnh Hàm, hắn còn nhận không ít yêu cầu của người khác.

Tui còn thấy mấy bức ảnh không thể công khai của vài người nổi tiếng, bao gồm cả ngoại tình, yêu đương vụng trộm, hẹn hò đủ thứ.

Tui chỉ thuận tay l̶ấ̶y̶ t̶r̶ộ̶m̶ cầm về 1 chút thui."

Nói đến việc thuận tay lấy đồ người khác, hệ thống không hề ngượng chút nào, mà ngược lại còn cảm thấy vô cùng hợp tình hợp lý.

Nếu có bản lĩnh thì cũng tới cướp đồ của nó thử xem!

Kỹ thuật không bằng người thì đừng có trách người khác!Tiêu Vọng Quân cũng không có ý kiến gì về việc này.

Hắn và Bạch Việt Chi hiện tại đã cùng nhau xuống xe.Bỗng nhiên, bước chân của hắn dừng lại, trực giác nhạy bén nói hắn biết hiện tại vẫn có kẻ đang theo dõi hai người.

Nhưng khác với tên chụp lén lúc trước, lần này hắn cảm nhận được......sát khí.Tiêu Vọng Quân rất nhạy cảm với sát khí, nếu không hắn đã không thể sống sót rời khỏi thế giới thứ nhất.Nhưng ai lại có thể sinh ra sát ý với hắn?

Ánh mắt Tiêu Vọng Quân khẽ liếc về phía Bạch Việt Chi, người vừa xuống khỏi xe và đang di chuyển xe lăn về phía hắn.Bạch Việt Chi hình như cũng đã nhận ra điều gì đó, lặng lẽ nhìn quanh bốn phía.Cách chỗ họ không xa đột nhiên vang lên tràng âm thanh kì lạ.

Những vệ sĩ âm thầm bảo vệ Bạch Việt Chi trong bóng tối đã phát hiện ra kẻ khả nghi và tức tốc truy đuổi.Tiêu Vọng Quân và Bạch Việt Chi cùng nhìn về phía đó, thấy 3 vệ sĩ đang đuổi theo một người đàn ông mặc áo khoác đen.Cảm giác bị quan sát vẫn còn hiện hữu, ngay cả sát khí cũng chưa tan, vậy ra không chỉ có mỗi tên mặc áo đen kia.

Ánh mắt Tiêu Vọng Quân hơi lập lòe, lúc này, Bạch Việt Chi bình tĩnh điều khiển xe lăn tới gần: "Đi thôi, chúng ta lên trên trước."

Tiêu Vọng Quân gật đầu: "Ừm."

Trong thang máy, có lẽ bởi vì vừa gặp phải điều bất thường, nên bên cạnh Bạch Việt Chi lúc này có tới 3 vệ sĩ.

Họ đang đi lên phòng bệnh VIP trên tầng cao nhất của bệnh viện, nên thang máy cũng không có bao nhiêu người.

Khi lên đến tầng 12, thang máy hơi lắc lư một chút, ánh đèn cũng chập chờn.Ba anh vệ sĩ lập tức vào trạng thái đề phòng.

Thang máy dừng lại, nhưng cửa không mở, khó mà nói được là do trục trặc hay do con người.Trong khoảng thời gian ngắn ngủi, đây đã là sự cố thang máy thứ 2 mà hắn cùng Bạch Việt Chi gặp phải.

Tiêu Vọng Quân nhướng mày.Trong bóng tối, giọng của Bạch Việt Chi từ tốn, mang theo một chút trấn an: "Cậu Tiêu đừng lo lắng, thang máy gặp chút trục trặc, người của tôi sẽ xử lí ngay."

Vệ sĩ ở cạnh Bạch Việt Chi lúc này đã liên lạc với những vệ sĩ khác ở bên ngoài.Hệ thống tặc lưỡi: "Ký chủ, chỗ này bị chặn tín hiệu rồi, nhưng điện thoại của vệ sĩ có thiết bị tín hiệu riêng, nên vẫn có thể liên lạc với bên ngoài.

Nhà họ Bạch đúng là đủ giàu có, tiên tiến như vậy.

Tôi thấy bọn họ rất thuần thục, có vẻ là chuyện này diễn ra khá thường xuyên."

"Tình hình bên ngoài thế nào rồi?"

Tiêu Vọng Quân hỏi hệ thống."

Tôi vừa dạo bên ngoài một vòng.

Tầng này có 2 tên đang lén lút, trong tay còn cầm theo súng.

Cũng không biết là nhắm vào ký chủ hay anh trai vận khí siêu lớn này.

Phiền toái trên người y có nhiều thật chứ, vừa rồi tầng dưới, giờ lại tầng trên.

Hơn nữa ký chủ, cậu xem, vận khí trên người y rõ ràng lớn như vậy, mà cuộc sống thì lại thảm hơn chữ thảm.

Từ nhỏ đã mất cha mẹ, 2 người còn ra đi cùng lúc, hiện tại chân lại thế này.

Thật kỳ lạ, tôi nghĩ mấy kẻ bên ngoài đều nhắm vào y."

"Bên ngoài chỉ có 2 tên bất thường thôi à?

Mi soát kĩ một chút."

Tiêu Vọng Quân bình tĩnh nói."

Ò, được, chờ tui chút."

Hệ thống nói xong liền im lặng.Lúc tiếng bước chân vang lên rõ ràng từ bên ngoài, giọng nói của hệ thống mới lần nữa truyền đến: "Chỉ có 2 tên đó thôi, đã vào sẵn vị trí rồi.

Chắc là đang chờ người vừa ra khỏi thang máy là lập tức nổ súng, ngoài bọn họ ra thì tôi không thấy ai đáng ngờ nữa."

"Xác định tọa độ."

Hệ thống nhanh chóng báo cáo lại tọa độ vị trí của 2 người đó.Tiêu Vọng Quân bình thản nói: "Bạch tổng, xem ra là một vụ tấn công trực tiếp vào chúng ta rồi.

Tôi có lẽ là hàng tặng kèm thôi(*), nhưng vì an toàn, vẫn là cử người kiểm tra trước rồi chúng ta hẵng rời đi, đề phòng xảy ra sự cố ngay khi bước ra ngoài."(*)ý là bị liên lụy í, nma dùng 'liên lụy' thì nghe nó trách móc qussss, với cả raw cũng dùng từ kiểu nhẹ nhàng hơi hướng trêu đùa thui á.

Ánh mắt Bạch Việt Chi hơi lóe lên, anh gật đầu, "Lâm Tam."

"Vâng."

Vệ sĩ vừa liên lạc với bên ngoài lập tức gửi đi một tin nhắn.Một lát sau, bên ngoài liền vang lên tiếng súng.Hệ thống lại xuýt xoa một tiếng: "Ký chủ, vệ sĩ nhà họ Bạch khá là nhạy bén đó nha.

Hai tên kia đều bị phát hiện rồi, bọn họ quả nhiên đều có súng, hiện tại đã bị mấy anh vệ sĩ đuổi kịp."

Tiêu Vọng Quân không quá bất ngờ với kết quả này.Cửa thang máy mở ra, đèn bên trong lại bật sáng.

Một vệ sĩ bước ra ngoài trước, các vệ sĩ chờ sẵn ở bên ngoài cũng kiểm tra lại tầng này một lượt, xác định không còn mối nguy nào khác.

Nhóm người Bạch Việt Chi lúc này mới ra khỏi thang máy.Họ đổi sang sử dụng thang máy bên cạnh.Lần này, không có sự cố thang máy nào xảy ra nữa.Hiện tại trong nước, súng ống tuyệt đối là hàng cấm.

Không rõ hai kẻ có vũ trang đó lai lịch thế nào."

Xin lỗi, Tiêu tiên sinh, làm phiền đến anh rồi."

Bạch Việt Chi xin lỗi vì những chuyện đã xảy ra.Tiêu Vọng Quân không để bụng đáp: "Vẫn còn tốt, nhưng nếu lần sau không có mấy chuyện kiểu này nữa thì sẽ càng tốt hơn."

"Cậu Tiêu yên tâm, vụ việc lần này chúng tôi sẽ điều tra rõ ràng.

Lát nữa chắc cảnh sát sẽ tới, nếu anh cảm thấy phiền, tôi sẽ cho người ngăn họ lại."

Tiêu Vọng Quân quả thực không muốn mất thời gian, nên lập tức đồng ý: "Được."

Bạch Khải Dương đã đợi sẵn ở cửa, chuyện xảy ra dưới lầu ông cũng đã biết.

Nhìn thấy Bạch Việt Chi cùng Tiêu Vọng Quân bình an vô sự, ông mới nhẹ nhàng thở phào một hơi."

Việt Chi, Tiêu tiên sinh, hai người không sao chứ?"

"Chú ba yên tâm, bọn con không xảy ra chuyện gì, Nhạc Nhạc thế nào rồi ạ?"

"Nửa tỉnh nửa mê, vẫn chưa hết sốt."

Sắc mặt Bạch Khải Dương hơi trắng.

Từ sau khi con trai phát bệnh, ông cũng chưa được nghỉ ngơi tử tế.Tiêu Vọng Quân nói: "Chúng ta vào xem sao."

Văn Nam đang chờ ở bên trong, thấy mấy người Tiêu Vọng Quân tiến vào, cô vội đứng dậy: "Tiêu tiên sinh, Việt Chi, mọi người tới rồi."

Tiêu Vọng Quân tiến thẳng về phía giường, nhìn xuống gương mặt đỏ hồng của Bạch Nhạc Nhạc.

Hắn nắm lấy cổ tay cậu nhóc, hệ thống quét qua cơ thể đứa nhỏ một chút, rất nhanh báo cáo lại: "Ký chủ, nhiễm trùng phổi."

Tiêu Vọng Quân lấy ra thuốc đã pha loãng rồi hỏi: "Bạch tổng đã nói cho mọi người nghe về thuốc của tôi chưa?"

Bạch Việt Chi lập tức trả lời: "Đã nói qua, lúc đến bệnh viện tôi cũng cho người đi soạn hợp đồng rồi."

Bên ngoài có tiếng gõ cửa, một anh vệ sĩ nhanh chóng đem giấy miễn trừ trách nhiệm vào phòng.

Bạch Khải Dương cầm bút kí tên.

Tiêu Vọng Quân nhéo cằm Bạch Nhạc Nhạc, đổ thuốc vào miệng nhóc."

Ký chủ đừng lo lắng, khoảng 1 tiếng nữa thôi, cơn sốt của Bạch Nhạc Nhạc sẽ khỏi hoàn toàn, chỉ còn lại tác dụng phụ của thuốc.

Thật ra tôi nghĩ thuốc kháng ung thư đang có hiệu quả trên cơ thể nhóc ấy rồi, bây giờ là giai đoạn hồi phục thôi.

Dù sao thì tình trạng trước đó có hơi nghiêm trọng, nhưng tôi thấy sức sống của nhóc này vẫn rất tốt."

Hệ thống kiểm tra lại rồi thông báo.Tiêu Vọng Quân im lặng.

Chỉ thuốc chống ung thư thôi là không đủ."

Cơn sốt sẽ lui trong vòng 1 tiếng nữa, cậu nhóc sẽ tỉnh nhanh thôi.

Tuy rằng tác dụng phụ hơi đau một chút, nhưng chỉ cần ăn uống điều độ, đồ ăn thanh đạm, thì không cần dùng đến thuốc khác nữa."

"Được."

Bạch Khải Dương nhanh chóng đáp, "Cảm ơn cậu, Tiêu tiên sinh."

Tiêu Vọng Quân nhìn về phía Bạch Việt Chi, "Sau khi hết tác dụng phụ thì anh hãy đưa nhóc ấy quay lại đoàn phim.

Tôi sẽ cho người mang thuốc cậu nhóc cần uống hai ngày này tới.

Ở lại bệnh viện hay ở nhà cũng không có gì khác nhau, tùy mọi người quyết định."

Không cần thuốc của bệnh viện, ở lại hay đi về cũng chả có gì khác biệt."

Được, tôi hiểu rồi.

Để tôi đưa anh về nhà."

Bạch Việt Chi nói.Tiêu Vọng Quân không từ chối.Hệ thống nhanh nhẹn báo cáo tin tức: "Hai tên cầm súng kia đã bị bắt.

Á, vệ sĩ nhà họ Bạch thực sự rất lợi hại.

Có một tên định bỏ trốn, thậm chí còn uy hiếp một con tin, nhưng đã bị anh vệ sĩ bắt ch.ết.

Con tin được giải cứu, tên còn lại bị bắt, vẫn chưa bị đánh ch.ết."

Hệ thống đối với 'náo nhiệt' bên ngoài đều rất hứng thú, nên nó luôn theo dõi sát sao mọi việc, nhảy ra nhảy vào thiết bị điện tử của rất nhiều người, dùng thiết bị của họ làm mắt, như đang xem phim."

Còn tên tầng dưới thì sao?"

"Cũng bị bắt và đưa đi rồi.

Tôi thấy vệ sĩ chỉ giao nộp hai tên có vũ trang cho cảnh sát thôi, còn tên bị bắt lúc đầu thì giữ lại.

Chắc họ định tự đem đi thẩm vấn.

Bạch gia đây là không yên tâm về cảnh sát ở chỗ này sao?"

Tiêu Vọng Quân thầm nghĩ, chắc hẳn là không.

Suy cho cùng thì hệ thống tư pháp này phân thành quá nhiều phe phái.

Nhà họ Bạch cũng không thể đảm bảo trong đó có bất kì ai là người của gia tộc khác hay không.

Cho nên, giao cho cảnh sát không bằng tự mình tới thẩm vấn.Chuyến đi về diễn ra suôn sẻ, không gặp vấn đề gì.

Khi Tiêu Vọng Quân cùng Bạch Việt Chi chuẩn bị tạm biệt, hắn đột nhiên lên tiếng: "Bạch tiên sinh, anh còn nhớ Tần Tĩnh Hàm bị đuổi đi lúc trước không?"

Bạch Việt Chi gật đầu: "Còn nhớ, sao vậy?"

----------------028
 
Back
Top Bottom