Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [Đm - Edit] Sau Khi Ly Hôn Ảnh Đế Ngày Ngày Nhặt Rác

[BOT] Mê Truyện Dịch

Active member
Quản Trị Viên
Tham gia
7/9/25
Bài viết
418,387
Điểm cảm xúc
0
Điểm thành tích
36
354755998-256-k49722.jpg

[Đm - Edit] Sau Khi Ly Hôn Ảnh Đế Ngày Ngày Nhặt Rác
Tác giả: mac_vu_anh
Thể loại: Tiểu thuyết
Trạng thái: Hoàn thành


Giới thiệu truyện:

Tác giả: Khánh Ca
Editor: Mục Tử

Thể loại: đam mỹ, xuyên không, đô thị, linh dị
Đăng tại Wattpad Tags: 1vs1giớigiảitrílinhdịxuyênkhôngđammỹđôthị​
 
[Đm - Edit] Sau Khi Ly Hôn Ảnh Đế Ngày Ngày Nhặt Rác
Văn án


Editor: Mục Tử
Đăng tại wattpad-------------------------Hợp đồng hôn nhân ba năm làm Cảnh Thiệu Từ nhìn thấu bản chất của Yến Tử Tu.Nhưng sau khi ly hôn, vị này lại bùng nổ trong giới giải trí.Trên Weibo, fans khen Yến Tử Tu như một đóa tuyết liên băng lãnh."

Áu áu áu, đây chính là bạch nguyệt quang của đời tôi!

Tân ảnh đế đẹp trai làm chân tôi mềm nhũn!"

"Tôi xỉu up xỉu down mất.

Nhưng trước khi tôi xỉu, xin hãy cho tôi được gặp người tình trong mộng của tôi, chính là Yến Tử Tu."

Nhưng ngoài đời, Cảnh Thiệu Từ lại nhìn Yến Tử Tu như kẻ tâm thần."

Cái này không phải nắp giếng, đây chính là đài trấn yêu."

"Ta không có lầm bầm nói nhảm, ta đây là đang nói chuyện với linh hồn trên đầu ngón tay."

"Cảnh tiên sinh, cái này là cỏ trên mộ, ta bán cho ngươi, khi sống nuốt vào sẽ có thể tục mệnh."

Cảnh Thiệu Từ cắn răng: "Đưa chồng cũ của tôi vào bệnh viện tâm thần tốt nhất thành phố đi, cảm ơn."

Hồn phách của Yến Tử Tu đã kéo dài suốt nghìn năm, chỉ có duy nhất một di nguyện, đó là có thể trở thành thiên sư vô thượng.Sau khi xuyên tới hiện đại, hắn chỉ muốn dùng thiên nhãn, theo nghiệp cũ, tích lũy công đức, sớm ngày phi thăng.Kết quả lại trở thành nam thần đỉnh cấp của giới giải trí.Trước khi ly hôn, Cảnh Thiệu Từ ngại nhìn Yến Tử Tu nhiều hơn một cái, chỉ sợ bẩn mắt.Sau khi ly hôn, Cảnh Thiệu Từ lại bắt đầu mặt dày mày dạn, dây dưa với Yến Tử Tu không dứt."

Hôm nay mang cho em một xe nắp giếng, em xem xem cái nào có thể trấn yêu?"

"Hầunhãi con có ở đây không?

Đưa tôi sờ đầu ngón tay một chút nào."
 
[Đm - Edit] Sau Khi Ly Hôn Ảnh Đế Ngày Ngày Nhặt Rác
Chương 1: Cuộc hôn nhân này nhất định phải kết thúc


Editor: Mục Tử
Đăng tại wattpad-------------------------"Trong vòng 5 ngày, ngươi chắc chắn sẽ chết."

Nhìn bộ dạng Yến Tử Tu nghiêm túc chửi rủa mình, Cố Thời Diệc chỉ cảm thấy buồn cười."

Yến Tử Tu!"

Nếu đối phương đã công khai mắng hắn thì hắn cũng chẳng cần thiết giữ khách khí làm gì."

Nếu hôm nay anh kí vào tờ ly hôn này, anh sẽ nhận được 30 vạn tiền bồi thường.

Bằng không, nếu vẫn tiếp tục dây dưa thì chỉ có thiệt cho anh mà thôi."

Cố Thời Diệc nói xong liền đẩy tài liệu trên bàn đến trước mặt đối phương."

Anh là người thông minh, hẳn biết nên lựa chọn như nào."

Yến Tử Tu rũ mắt nhìn nội dung thỏa thuận, vẻ mặt bình tĩnh lạ thường.Cố Thời Diệc mặc kệ cậu là thật hay chỉ giả vờ, chỉ lạnh lùng khoanh tay đứng đó nhìn.Khi Yến Tử Tu lật thỏa thuận đến trang cuối cùng, cậu đưa bàn tay thon dài của mình cầm lấy cây bút bên cạnh.Bên A đã ký tên Cảnh Thiệu Từ, Yến Tử Tu cầm bút viết xuống ba chữ lớn Yến Tử Tu như điêu khắc phía dưới cột bên B.Sau khi ký xong, Yến Tử Tu lăn ngón tay cái vào mực đỏ rồi ấn lên trên tên của mình trong giấy ly hôn.Làm thành 4 bản, nhanh chóng dứt khoát.Thấy cậu không có hành động lôi kéo nào, Cố Thời Diệc liền nhướn mày kinh ngạc.Khi hắn đang định đưa tay lấy lại bản thỏa thuận, Yến Tửu Tu đột nhiên đứng dậy nói: "Chờ chút đã!"

Quả nhiên.Cố Thời Diệc thầm cười khẩy trong lòng, hắn thừa biết tên tinh ma này chắc chắn còn có hậu chiêu.Yến Tử Tu quay người đi vào phòng ngủ, rất nhanh liền cầm một phong thư trở ra: "Mong ngươi giao cái này cho Cảnh tiên sinh."

Cố Thời Diệc sau khi nhận lấy, lại nhìn hai chữ to trên phong thư, thật lâu sau mới từ trong miệng thốt ra được hai từ: "Hưu...thư?"

Yến Tử Tu khẽ gật đầu: "Duyên phận giữa ta và Cảnh tiên sinh đã tận, hi vọng hắn ngày sau trân trọng bản thân, lại tìm được lương duyên."

Nói xong, cậu lại nói thêm: "Còn 30 vạn kia, ta sẽ không nhận, bảo hắn cũng không cần trả."

Yến Tử Tu không hiểu vì sao nam nhân ở thời đại này lại có thể cưới nhau, nhưng nếu đối phương đã chủ động đề nghị hòa ly, đương nhiên cậu sẽ vui lòng đồng ý.Mà Cố Thời Diệc càng không thể biết, người trước mắt này, tuy dung mạo không có gì thay đổi, nhưng linh hồn bên trong đã trở thành quốc sư của Đại Huyền triều, Yến Tử Tu.Lúc này, Cố Thời Diệc nhìn Yến Tử Tu, cuối cùng cũng hiểu tại sao hôm nay đối phương lại dễ dàng đồng ý ký đơn thỏa thuận ly hôn.Hóa ra là muốn đổi phương thức.Đầu tiên là đưa một phong thư cho thấy bản thân nguyện ý từ bỏ, tiếp theo lại ra vẻ phóng khoáng nói bản thân không cần bồi thường.

Suy cho cùng vẫn là cố gắng thể hiện bản thân để gài bẫy dính chặt lấy nhà họ Cảnh.Nhưng cho dù Yến Tử Tu có sử dụng thủ đoạn nào đi chăng nữa, trong mắt Cố Thời Diệc, cậu vẫn chỉ là một tên hề mà thôi.Hắn mỉa mai nói: "Đây là tự anh nói, về sau đừng có mà hối hận."

Yến Tử Tu thần sắc bình thản nói: "Nói được làm được, tuyệt không nuốt lời."

Cố Thời Diệc không nhịn được bật lên một tiếng cười nhạo, trong mắt đều là khinh thường.

Mặc kệ thái độ của hắn, trước khi rời đi, Yến Tử Tu vẫn mở miệng nhắc nhở."

Cố tiên sinh, nếu như hai ngày tới không có việc gì thì vẫn nên về nhà sớm chút, đừng nán lại ở bên ngoài."

Tử khí giữa lông mày đối phương đang không ngừng cắn nuốt sinh mệnh của hắn, hắn đã sắp chết rồi.Khi Cố Thời Diệc nghe vậy liền xoay người rời đi, hiển nhiên không để lời cậu nói trong lòng.Đối với hành vi này của hắn, Yến Tử Tu cũng không buồn để ý.

Dù sao cái gì nên nói cậu cũng đều nói cả rồi, đối phương có nghe hay không cậu không quan tâm.Khi Cố Thời Diệc ra khỏi thang máy liền vò nát hưu thư ném vào thùng rác.Sau khi lái xe rời khỏi khu chung cư, Cố Thời Diệc liền trực tiếp mang đơn ly hôn trở về thẳng trụ sở công ty, sau đó đi thang máy lên phòng chủ tịch ở tầng cao nhất.Sau khi gõ cửa bước vào, hắn quay người đóng cửa lại cẩn thận rồi mới bước đến cạnh bàn: "Anh, Yến Tử Tu kí rồi."

Mặc dù bên ngoài Cố Thời Diệc là trợ lý đặc biệt của Cảnh Thiệu Từ nhưng thực tế họ là anh em họ.

Tuy nhiên, trong công ty hầu như không có ai biết chuyện này.Cảnh Thiệu Từ mặt không cảm xúc cầm lấy đơn ly hôn, lật xem đến trang cuối cùng, sau khi nhìn thấy chữ ký, anh ta liền nhếch mép cười khẩy.Cố Thời Diệc khẽ cau mày: "Anh, có vấn đề gì sao?"

Cảnh Thiệu Từ ném đơn ly hôn lên bàn: "Đây không phải chữ ký của cậu ta."

Cố Thời Diệc giật mình một lúc, sau đó liền nói: "Không thể nào, rõ ràng em tận mắt nhìn thấy anh ta kí."

Cảnh Thiệu Từ mười ngón tay khớp xương rõ ràng đan vào nhau, biểu cảm lạnh nhạt nói: "Đó là vì cậu ta cố ý đổi một cách ký tên khác rồi."

Sau khi nghe điều này, Cố Thời Diệc như đã được mở mang thêm về trình độ la liếm của Yến Tử Tu.Nếu sự kiên trì này mà dùng cho việc trau dồi kỹ năng diễn xuất, không chừng đã có thể sớm bùng nổ trong giới giải trí rồi.Tuy Cố Thời Diệc rất kinh ngạc nhưng Cảnh Thiệu Từ lại không hề ngạc nhiên chút nào.

Dù sao trong 3 năm kết hôn, anh ta cũng đã lĩnh giáo đủ mọi tâm cơ quỷ kế của Yến Tử Tu rồi.Cho nên cuộc hôn nhân này, nhất định phải kết thúc.*Biết hôm nay hai người ký thỏa thuận ly hôn, cho dù có không muốn, nhưng Lê Phong Trí vẫn phải cắn răng đến tìm Yến Tử Tu.

Dù gì thì cũng là quản lý của đối phương, chẳng may Yến Tử Tu điên lên, nghĩ không thông, kết quả đống phiền phức vẫn là của hắn."

Tử Tu?"

Sau khi nhập mật mã vào cửa, Lê Phong Trí gọi trước một tiếng rồi buông đồ trong tay xuống, theo hướng tiếng động mà đi tới phòng ăn.Đinh!Giờ hẹn của lò vi sóng kết thúc, Yến Tử Tu vừa nhấn mở nút liền ngửi thấy mùi thức ăn thơm phức.Cậu khẽ nhếch khóe môi, hài lòng thốt ra hai tiếng: "Rất tốt."

Ở triều đại này có rất nhiều thứ cậu chưa từng thấy qua, hiện tại dựa vào ký ức của nguyên chủ mà mò mẫm tìm hiểu một chút.Lê Phong Trí nhìn dáng vẻ này của cậu, nhịn không được mà thẳng lưng, biểu tình phức tạp không nói lên lời.Chẳng lẽ Yến Tử Tu bị kích thích quá độ nên tinh thần liền có vấn đề rồi?

"Tử, Tử Tu?"

Yến Tử Tu đeo găng tay chịu nhiệt bưng đĩa đồ ăn lên, cậu quay đầu, nghiêm túc nói: "Xin chào, quản lí Lê."

Xong rồi, đầu óc này hỏng thật rồi.Lê Phong Trí mất tự nhiên mà nuốt nuốt nước miếng, sau đó cười gượng nói: "Cái kia.. hay là chúng ta ra ngoài dùng bữa đi, tôi mời."

Yến Tử Tu nghiêm túc suy nghĩ một chút, sau đó gật đầu nói: "Cũng được."

Cậu đã ở đây 3 ngày rồi nhưng vẫn chưa ra ngoài xem xét.Yến Tử Tu buông đĩa trong tay xuống, nhìn đối phương nói: "Nhưng không cần anh bỏ tiền, ai ăn tự trả."

Mười phút sau, Lê Phong Trí đứng trước một quán ăn nhỏ đầy ruồi nhặng, cả người như hóa đá nứt ra rồi.Dù sao hắn cũng đã làm người đại diện của Yến Tử Tu được 3 năm, đương nhiên hắn sẽ biết rõ mấy cái thứ thói hư tật xấu của vị thiếu gia này rồi.Ham hư vinh, trong ngoài bất nhất, chỉ biết đến cái lợi trước mắt, còn hay tự cho mình là đúng, trừ cái túi da đẹp thì chẳng còn điểm nào đáng khen cả.Mà Lê Phong Trí lúc này đang nhìn biển hiệu đèn neon phía trước, đầu tiên là ba chữ Tụ Hương Kê, nhưng khi nhìn đến chữ thứ tư là Bát (八) làm hắn không khỏi trợn mắt.Vốn dĩ tên cửa hàng là Tụ Hương Kê Công Bảo* nhưng đèn phần dưới chữ Công (公) và Bảo (煲) bị hỏng, không sáng."

Quán này thế nào?"

Yến Tử Tu sau khi xem bảng giá liền quay đầu hỏi.Lê Phong Trí ngẩn người trả lời: "Không tệ, nhưng nguyên liệu có vẻ đắt."

Yến Tử Tu hoàn toàn không hiểu ý nói đùa của hắn, chỉ nghe hắn bảo tốt liền xoay người đi vào quán.Sau khi cả hai ngồi xuống liền gọi một nồi gà vừa tầm.Yến Tử Tu vừa định bỏ mũ xuống liền bị Lê Phong Trí ngăn lại."

Mái tóc vàng của cậu quá bắt mắt, vẫn là nên che lại đi."

Mặc dù Yến Tử Tu chỉ là nghệ sĩ tuyến năm, nhưng tốt xấu gì cũng đã đóng một số bộ phim truyền hình, nếu bị nhận ra thì sẽ rất phiền phức.Lê Phong Trí vốn tưởng rằng Yến Tử Tu sẽ nổi giận, nhưng không ngờ cậu chỉ do dự một chút liền bỏ tay xuống.Xem ra chịu chút đả kích cũng không tồi, ít nhất thì tính tình xấu cũng đã thu liễm lại không ít.

Khi dùng bữa xong, mỗi người liền thanh toán một nửa giống như Yến Tử Tu đã nói trước đó.Vừa về đến nhà, Lê Phong Trí chưa kịp ngồi xuống ghế sofa đã bị câu hỏi của Yến Tử Tu dọa bật dậy."

Có thể chấm dứt hợp đồng nghệ sĩ với công ty không?"

Lê Phong Trí cứng ngắc ngẩng đầu, không thể tin mà nói: "Cậu...cậu muốn rút khỏi giới giải trí sao?"

Yến Tử Tu cân nhắc từ "rút lui" một chút, sau đó liền bình tĩnh "Ừ" một tiếng.Lê Phong Trí hít sâu một hơi, xét đến trạng thái tinh thần của đối phương, hắn vẫn là nên qua loa lấy lệ trước."

Chuyện này tôi không thể quyết định được, để tôi quay về hỏi công ty đã."

Yến Tử Tu khẽ gật đầu: "Ừm."

Sau khi Lê Phong Trí rời đi, Yến Tử Tu đi rửa bát đĩa, lau khô tay, lấy ra một cuốn từ điển Tân Hoa rồi nghiêm túc học tập.Thời gian trôi qua, nháy mắt cái đã qua 3 ngày.Hôm nay, Yến Tử Tu đang ngồi thiền trước cửa sổ, ngay lúc cậu vừa nhắm mắt định thần thì ngoài cửa lớn liền vang lên tiếng gõ cửa ầm ầm.Cậu chậm rãi mở mắt, sau đó đứng dậy đi về phía cửa.Cửa vừa mở ra đã thấy có hai người đàn ông đứng bên ngoài, một người trong đó có chút quen mắt."

Yến Tử Tu!"

Cái vị quen mắt này mặt mày tràn đầy lãnh ý, ngay cả giọng nói cũng mang sự lạnh lùng "Cậu đã làm gì Cố Thời Diệc?"

Ồ, hóa ra là chồng cũ của nguyên chủ, Cảnh Thiệu Từ.Yến Tử Tu sắc mặt bình tĩnh, dù bị chất vẫn cũng không có chút khẩn trương nào "Ta không làm gì hết."

Nhìn cái điệu bộ cây ngay không sợ chết đứng của cậu, sự chán ghét trong lòng Cảnh Thiệu Từ đã đạt đến đỉnh điểm."

Vậy cậu có biết lý do tôi muốn ly hôn với cậu không?"

"Biết."

Ánh mắt Yến Tửu Tu lạnh nhạt lướt qua khuôn mặt cao quý lãnh diễm của đối phương "Bởi vì ngươi không được!"

-------------Tụ Hương Kê Công Bảo*:
 
[Đm - Edit] Sau Khi Ly Hôn Ảnh Đế Ngày Ngày Nhặt Rác
Chương 2: Ngươi không phải là người bình thường


Editor: Mục Tử
Đăng tại wattpad-------------------------Không gì có thể vả thẳng vào tôn nghiêm của một thằng đàn ông hơn ba từ "ngươi không được" cả.Hơn nữa, đây chính là đang động vào kíp nổ của Cảnh Thiệu Từ a.Yến Tử Tu vừa dứt lời, thư ký đứng bên cạnh liền vội vàng móc điện thoại ra, chưa kịp ấn nút mở đã trực tiếp áp lên tai.

"Hồ tổng ạ, chào ngài chào ngài, chuyện hợp tác lần trước mà chúng ta nói..."

Cứ như vậy vừa giả bộ nói điện thoại, vừa dùng tốc độ nhanh nhất có thể phi về phía thang máy."

Yến!

Tử!

Tu!"

Ánh mắt Cảnh Thiệu Từ trở nên tàn khốc, hắn nghiến răng gằn ra từng chữ một: "Những lời vừa rồi, cậu thử nói lại xem."

Yến Tử Tu suy nghĩ một lúc, hình như tai hắn ta có vấn đề.Sau đó từng từ từng chữ liền nói lại một cách rõ ràng "Ta là nói, ngươi không được.

Hoặc đổi một cách nói khác, ngươi không phải là người bình thường."

Người có ba hồn bảy phách, chi phối thất tình lục dục.Cậu liếc mắt một cái đã nhìn ra, Cảnh Thiệu Từ người này trời sinh đã thiếu mất một phách.

Mà một phách này vừa hay là chủ của tình yêu và dục vọng.

Một người không có ái dục đương nhiên sẽ không yêu người khác.Cảnh Thiệu Từ đấm "rầm!" một tiếng vào cánh cửa bên cạnh, nhưng vẻ mặt của Yến Tử Tu vẫn không thay đổi, thậm chí còn không chớp mắt lấy một cái."

Ngươi cũng không cần phải tức giận, xảy ra tình huống như này có thể là do tổ tiên ngươi thiếu đức hạnh, hoặc cũng có thể là có người dùng tà..."

Trước đây hai người gặp nhau chưa tới 3 phút, Cảnh Thiệu Từ đã cảm thấy nhàm chán.

Vậy mà bây giờ chỉ mới gặp 3 phút, Yến Tử Tu không những chửi hắn mà còn chửi cả lên đầu lên cổ tổ tiên nhà hắn.Ngay khi vẻ mặt của Cảnh Thiệu Từ ngày càng trở lên khó coi, cửa thang máy phía sau liền "Đinh - " một tiếng mở ra.Yến Tử Tu nghiêng đầu nhìn thoáng qua, mở miệng nói: "Lê quản..."

Quản lý Lê chưa kịp nói lời nào đã vội vàng điên cuồng ấn đóng cửa thang máy, hắn không muốn nhảy vào trận địa tu la này.Khi cửa thang máy từ từ đóng lại, thư ký từ phía cầu thang đột nhiên chạy lại đến bên Cảnh Thiệu Từ nhỏ giọng nói gì đó.Yến Tử Tu không nghe rõ lắm, chỉ loáng thoáng nghe được mấy từ "bệnh viện", "nghiêm trọng".Cảnh Thiệu Từ nghe thư ký báo cáo xong, hắn đưa ánh mắt sắc bén nhìn Yến Tử Tu, sau đó liền xoay người rời đi.Sau khi ở bên dưới nhìn thấy chiếc xe giá nghìn vạn rời đi, Lê Phong Trí lúc này lòng vẫn còn sợ hãi mới từ từ đi thang máy lên lầu.Vừa bước vào liền nhìn thấy Yến Tử Tu đang ngồi ngay ngắn trên ghế sô pha uống trà.

Lê Phong Trí cẩn thận nhìn biểu cảm của cậu, sau đó mới cười giả lả nói: "Vừa rồi tôi thấy cậu cùng Cảnh tiên sinh đang nói chuyện, ở lại cũng không tiện nên tôi xuống dưới lầu đợi một chút."

Yến Tử Tu đạm mạc nói: "Không có chuyện gì."

Sau khi Lê Phong Trí ngồi xuống, lại hỏi mấy vấn đề khác mới nói sang chuyện chính "Tử Tu, lần trước cậu nói muốn hủy hợp đồng, rút khỏi giới giải trí là nghiêm túc sao?"

Yến Tử Tu khẽ gật đầu: "Không sai."

Lê Phong Trí cau mày nói: "Cậu đừng vì chút tức giận này mà đưa ra quyết định bồng bột.

Tạ tổng bảo tôi nói với cậu, dù cậu với Cảnh tiên sinh đã ly hôn thì công ty cũng vẫn sẽ sắp xếp tài nguyên cho cậu."

"Cảm ơn ý tốt."

Yến Tử Tu mỉm cười nói: "Nhưng này cũng không phải ý ta muốn, vẫn là nên hủy hợp đồng đi."

Lê Phong Trí thuyết phục một hồi, nhưng thấy cậu vẫn khư khư cố chấp đành thở dài nói: "Hiện tại cậu còn ba cái đại ngôn, sau đó tính thêm khoản bồi thường vi phạm hợp đồng, tổng cộng cậu sẽ phải trả cho công ty 5 nghìn 8 trăm vạn tệ."

Yến Tử Tu sửng sốt một chút: "5 nghìn...

8 trăm vạn?"

Lê Phong Trí gật đầu: "Tạ tổng vì nể mặt mũi Cảnh gia mới ép giá xuống mức này, nếu là người khác, không móc ra ít nhất 7 nghìn vạn thì tuyệt không thể giải quyết."

Hôm trước Yến Tử Tu mới học được cách kiểm tra số dư tài khoản trên điện thoại, nhớ tới mười mấy vạn tiền tiết kiệm của nguyên chủ, nếu muốn hủy hợp đồng đúng là còn khó hơn cả lên trời.Làm người không thể thất tín, nếu đã không thể trả được tiền vi phạm hợp đồng, thôi thì cậu theo nghiệp cũ của nguyên chủ vậy.Yến Tử Tu trầm mặc một hồi mới nói: "Hiện tại ta không đủ tiền, khi nào tích đủ sẽ bồi thường lại cho công ty."

"Vậy trong thời gian hợp đồng còn hiệu lực, cậu phải nghe theo sự sắp xếp của công ty."

Đối với việc này, cậu cũng chẳng còn sự chọn lựa nào khác nên đành phải gật đầu nói "được".Sau khi Lê Phong Trí rời đi, Yến Tử Tu ngồi trên ghế sô pha suy nghĩ hồi lâu.Việc cấp bách trước mắt chính là kiếm đủ tiền chuộc thân, như vậy cậu mới có thể chuyên tâm tu luyện, sớm ngày tích lũy công đức phi thăng thành tiên.

Nếu vậy, trước hết cậu phải kiếm được một người vừa có tiền, vừa có phiền phức đeo bám đã...Nghĩ tới đây, trong đầu Yến Tử Tu liền hiện lên bộ mặt lạnh lùng ngang ngược của Cảnh Thiệu Từ.Có tiền √Có phiền phức √Thân không điều ác √Có tiền có đức còn đoản mệnh, loại người này là phù hợp nhất để siêu độ rồi.
 
[Đm - Edit] Sau Khi Ly Hôn Ảnh Đế Ngày Ngày Nhặt Rác
Chương 3: Tôi nghĩ cậu bị điên rồi


Editor: Mục Tử
Đăng tại wattpad-------------------------Hôm đó, Cố Thời Diệc sau khi đi ra từ phòng chủ tịch liền trực tiếp rời công ty.

Hơn mười phút sau, hắn leo lên một chiếc xe Aston Martin thể thao màu đỏ đậu bên đường."

Sao rồi, chuyện của anh Cảnh giải quyết xong chưa?"

Hắn vừa lên xe, Trì Thịnh đang ngồi ở ghế lái đã mở miệng hỏi.Cố Thời Diệc một bên thắt dây an toàn, một bên cười lạnh: "Người kia cậu còn lạ à, chính là có năng lực bám dai như đỉa đói."

Sau đó hắn kể lại việc Yến Tử Tu cố ý đổi chữ ký để kí đơn thỏa thuận.Trì Thịnh nghe xong khinh thường nói: "Chẳng phải là do cha hắn có ơn với Cảnh gia à?

Bằng không, đời nào anh Cảnh chịu lấy hắn chứ."

"Cùng lắm thì trông anh ta như chó cùng rứt giậu thôi, mà nay lúc ký, anh ta còn mắng tôi một câu."

Dù Yến Tử Tu không biết hắn là em họ của Cảnh Thiệu Từ, nhưng bên ngoài hắn cũng có thân phận là trợ lý đặc biệt.Yến Tử Tu vẫn luôn giả vờ lương thiện, vô hại, đối với người bên cạnh Cảnh Thiệu Từ trước nay đều tỏ ra khách khí.Trì Thịnh cảm thấy kỳ lạ, nhướn nhướn mày: "Hả, hắn chửi cậu cái gì?"

"Hắn chửi tôi trong vòng năm ngày nhất định sẽ chết."

Cố Thời Diệc cười nhạo: "Tóm lại..."

Hắn còn chưa nói xong thì Trì Thịnh bỗng chỉ vào hắn nói: "Ô, cậu chảy máu mũi rồi này."

Cố Thời Diệc vô thức đưa tay lên lau, sau đó đưa lên trước mắt nhìn."

Mau lau đi!"

Trì Thịnh rút mấy tờ giấy đưa cho hắn.Cố Thời Diệc vo giấy đút vào mũi, được một lúc bỗng nghe Trì Thịnh rít lên một tiếng nói: "Sao máu mũi cậu lại có màu đen vậy?"

Cố Thời Diệc đưa tay lật tấm gương trên tấm che xuống, nhìn vào miếng giấy."

Chắc là bị nóng trong thôi."

Hắn thờ ơ nói.Trì Thịnh nhíu mày: "Vậy cậu có đi xem trận đấu tối nay không?"

"Đương nhiên phải đi rồi, cũng chỉ là chảy máu mũi thôi, đâu phải bị bệnh nan y đâu.

"Khoảng 1 giờ sáng, Trì Thịnh ôm một cô gái có thân hình nóng bỏng, cùng nhóm người rời khỏi hội sở."

Để tôi bảo tài xế đưa cậu về."

Cố Thời Diệc cũng uống không ít, tùy tiện phất tay một cái rồi loạng choạng đi sang ven đường.Vừa lên xe chưa được bao lâu, hắn đã nghiêng đầu ngủ thiếp đi.Khoảng 20 phút sau, tài xế dừng lại ở một ngã tư, quay đầu nhỏ giọng gọi: "Cố thiếu, Cố thiếu?"

Gọi mấy lần mới thấy Cố Thời Diệc có phản ứng "Câm miệng!"

Tài xế nghe ngữ khí của hắn cũng không dám lên tiếng nữa, đành tắt máy im lặng ngồi đợi.Cố tiên sinh, nếu như hai ngày tới không có việc gì thì vẫn nên về nhà sớm chút, đừng nán lại ở bên ngoài.Nên về nhà sớm...Về nhà...

đừng... nán lại..."

Đệt!"

Cố Thời Diệc bỗng nhiên chửi một tiếng.Không hiểu sao, từ lúc bị đánh thức rồi nhắm mắt lại, mấy lời nói của Yến Tử Tu không ngừng lặp lại trong đầu, giày vò hắn không thôi.Cố Thời Diệc bực bội mở mắt, hắn hít sâu mấy hơi rồi mở cửa xe ra ngoài.Tài xế thấy vậy liền nhanh chóng xuống xe, đi vòng ra phía sau đỡ lấy hắn.Hai người xuống xe còn chưa đi được mấy bước, phía sau đột nhiên vang lên một tiếng "Rầm" lớn, Cố Thời Diệc và tài xế quay đầu lại nhìn, lập tức sợ tới mức toát mồ hôi lạnh.Góc nhọn của một tấm biển quảng cáo khổng lồ cắm sâu vào nóc xe, ở ngay phía bên phải hàng ghế sau.Nếu lúc nãy Cố Thời Diệc vẫn còn ngồi trong xe, chắc chắn sẽ ngay lập tức được thể nghiệm cảm giác được bổ làm đôi.Không biết do sợ hãi hay là men say, trước mắt Cố Thời Diệc bỗng đen sì, nháy mắt liền bất tỉnh nhân sự.Sau khi biết tin Cố Thời Diệc gặp nạn, Trì Thịnh vừa cúp điện thoại liền lập tức rời khỏi khách sạn.Khi Cảnh Thiệu Từ nghe được tin tới bệnh viện, người Cố gia cùng Trì Thịnh đã đợi cả một đêm."

Chuyện gì vậy?"

Trước đó, Trì Thịnh cũng đã bị cha của Cố Thời Diệc hỏi mấy lần."

Anh Cảnh, đêm qua bọn em uống rượu ở hội sở, tới rạng sáng thì em bảo tài xế đưa Thời Diệc trở về."

Cảnh Thiệu Từ nghe hắn kể lại toàn bộ câu chuyện, sau đó im lặng một lúc mới nói "Chỉ có vậy?"

"Thật sự chỉ có vậy."

Trì Thịnh sắc mặt tái nhợt đáp.Chỉ vỏn vẹn hai ngày mà một người có thể nhảy nhót lung tung như Cố Thời Diệc liền như trở thành một cái xác sống.Bệnh viện đã thông báo bệnh tình nguy kịch 3 lần, nhưng vẫn không thể nào tìm ra được nguyên nhân khiến Cố Thời Diệc bị suy đa tạng.Đừng nói là Cố gia, đến cả Trì Thịnh cũng sắp sụp đổ rồi.Trong lúc mọi người không biết nên phải làm sao thì Trì Thịnh bỗng nhớ tới lời Cố Thời Diệc từng nói với mình.Mặc dù anh ta cũng cảm thấy vô lý, nhưng loại trừ hết những điều không thể, thì những gì còn lại có khó tin đến đâu cũng sẽ là chân tướng."

Anh Cảnh, là Yến Tử Tu, chuyện này nhất định có liên quan đến anh ta!"

Chuyện xảy ra tiếp theo chính là Cảnh Thiệu Từ đến chất vấn Yến Tử Tu, nhưng khi gặp rồi, nội tâm Cảnh Thiệu Từ liền phủ nhận loại khả năng này.Mặc dù vậy, hắn vẫn cử hai người ở lại giám sát Yến Tử Tu."

Sếp, sáng nay anh Yến đã ra ngoài từ sáng sớm."

Cảnh Thiệu Từ khẽ híp mắt, trầm giọng nói: "Cậu ta làm gì?"

"Đầu tiên là đạp xe vòng vèo quanh khu chung cư suốt 2 tiếng, sau đó cầm một cái xẻng sắt nhỏ tới hồ nước đào hai đống bùn, 5 phút trước còn trèo cây vặt lá bị bảo vệ bắt được, bây giờ đang phải đóng tiền phạt."

Cảnh Thiệu Từ trầm mặc mất vài giây, sau đó hít sâu một hơi nói: "Người tôi bảo các cậu theo dõi là Yến Tử Tu!"

"Sếp à, thực sự là Yến tiên sinh ạ!"

Cấp dưới thận trọng nói.Sau khi kết thúc cuộc gọi, một người giám sát trong đó liền gửi một đoạn video đi.Cảnh Thiệu Từ bấm vào xem liền thấy Yến Tử Tu một đầu tóc vàng đang đứng trước một người đàn ông mặc quần áo bảo vệ nghe giáo huấn.

Cuối cùng phải nộp phạt 200 tệ, Yến Tử Tu đã do dự rất lâu mới đành buông tay.Chiều hôm đó, Cảnh Thiệu Từ đang họp thì lại nhận được một video khác.Yến Tử Tu đeo khẩu trang đứng ở một nơi giống như cửa hàng đồ cổ, đang nghiêm túc cò kè mặc cả với ông chủ từng tí một.[Cậu ta mua những gì?]Người theo dõi nhanh chóng trả lời tin nhắn.[Tử kim chu sa với một la bàn bát quái.][Đưa cậu ta tới bệnh viện.]Hơn nửa giờ sau, Yến Tử Tu tay phải cầm một cái bao rách, tay trái cầm một chai nước khoáng rỗng xuất hiện trước mặt Cảnh Thiệu Từ.Nếu không nhìn khuôn mặt câu hồn đoạt phách đó thì trông cậu chả khác gì một kẻ nhặt rác cả."

Cảnh tiên sinh."

Yến Tử Tu bình tĩnh mở miệng.Cảnh Thiệu Từ mặt không biểu cảm đi tới trước mặt Yến Tử Tu, lại không ngờ rằng Yến Tử Tu thế mà lại lui lại nửa bước.Tuy chỉ là một hành động nhỏ nhưng lại khiến cho Cảnh Thiệu Từ cảm giác như bản thân bị người ghét bỏ."

Cái ngày ký đơn ly hôn, cậu đã nói Cố Thời Diệc sẽ chết trong vòng năm ngày?"

Yến Tử Tu khẽ gật đầu: "Đúng vậy."

Cảnh Thiệu Từ ánh mắt trầm lại, nhìn thẳng cậu nói: "Lý do?"

Yến Tử Tu sắc mặt không chút thay đổi, bình tĩnh nói: "Bởi vì ta có thể nhìn thấy."

Lúc này Cảnh Thiệu Từ bỗng thấy Yến Tử Tu trở nên thật xa lạ, giống như chưa từng quen biết vậy: "Tôi thấy cậu bị điên rồi."

Yến Tử Tu chớp chớp mắt, nghiêm túc trả lời: "Không, cho dù ngươi có chết thì ta cũng sẽ không điên."
 
[Đm - Edit] Sau Khi Ly Hôn Ảnh Đế Ngày Ngày Nhặt Rác
Chương 4: Siêu độ, tôi?


Editor: Mục Tử
Đăng tại wattpad-------------------------Từ khi ký đơn ly hôn, mỗi lần Yến Tử Tu nói chuyện với hắn luôn là cái tình trạng này.Cảnh Thiệu Từ có đủ mọi loại lý do để nghi ngờ trạng thái tinh thần của đối phương tuyệt đối có vấn đề."

Nếu ngươi cứ chặn ta như vậy, Cố Thời Diệc sẽ chết thật đấy."

Ánh mắt Cảnh Thiệu Từ nháy mắt trở nên lạnh lẽo: "Thực sự là do cậu..."

"Yến Tử Tu!"

Cảnh Thiệu Từ chưa kịp nói xong thì Trì Thịnh đã lao vọt tới với khuôn mặt cực kì tức giận."

Anh rốt cuộc đã làm gì Thời Diệc rồi?"

Tiếp đến là cha mẹ của Cố Thời Diệc, Cố Kiến Phong còn có vẻ bình tĩnh một chút, trong khi đó Hạ Bội Lâm ở bên cạnh lại đặc biệt kích động."

Cậu chính là Yến Tử Tu?"

Cảnh Thiệu Từ cùng nguyên chủ chỉ là hôn nhân hợp đồng nên không tổ chức hôn lễ, cũng chẳng công khai tin tức kết hôn, cho nên cũng chỉ có một phần nhỏ trong giới biết được.Hơn nữa mẹ của Cố Thời Diệc cũng đã ly hôn với Cố Kiến Phong, do đó đây cũng là lần đầu người Cố gia gặp cậu.Đối mặt với bộ dáng hùng hổ của đám người, Yến Tử Tu vẫn thực bình tĩnh: "Mấy người dựa vào đâu mà nói do ta làm?"

"Vậy làm sao anh biết Thời Diệc sắp tới sẽ gặp nạn?"

Trì Thịnh mạnh miệng nói.Lúc này, Yến Tử Tu đưa đôi mắt xinh đẹp thoáng liếc Hạ Bội Lâm một cái, ngữ khí bình thản nói: "Thay vì tiếp tục dây dưa ở đây, không bằng để ta cứu người trước rồi nói tiếp."

"Không được!"

Quả nhiên Hạ Bội Lâm là người phản đối đầu tiên.Nói xong, bà ta liền quay sang nói với Cố Kiến Phong: "Chồng à, tuyệt đối đừng để cậu ta đến gần Tiểu Diệc."

"Nếu mấy người không tin ta, vậy thì để Cảnh tiên sinh vào cùng ta đi."

Nếu là trước đây, Yến Tử Tu nhất định sẽ xoay người rời đi.Nhưng hiện tại không được, bởi vì cậu nghèo.Sư phụ từng nói, hỏi thế gian tình là gì, nếu không có tiền thì chính là vô dụng.Lúc này, ánh mắt mọi người đều đổ dồn về phía Cảnh Thiệu Từ, mà Cảnh Thiệu Từ lại nhìn Yến Tử Tu.Không biết vì sao, hắn lại cảm thấy dáng vẻ này của Yến Tử Tu không giống như là đang làm loạn."

Tôi chỉ cho cậu 15 phút."

Cảnh Thiệu Từ trầm giọng nói.Ở triều đại này, 15 phút tương đương một khắc, Yến Tử Tu suy nghĩ một lúc, sau đó khẽ gật đầu: "Vậy là đủ rồi."

"Chồng à, cậu ta..."

Hạ Bội Lâm còn muốn nói gì đó lại bị Cố Kiến Phong cắt ngang: "Được rồi, nghe theo Thiệu Từ đi."

Quyết định xong, Cố Kiến Phong liền nhanh chóng yêu cầu bệnh viện chuyển Cố Thời Diệc từ ICU sang phòng VIP.Sau khi mọi người rời đi, Yến Tử Tu kéo rèm cửa lại rồi xắn tay áo lên.Đầu tiên cậu lấy từng thứ ra khỏi bao, sau đó đổ thứ nước không rõ nguồn gốc đã lấy từ trước vào một cái hộp nhỏ.Làm xong, Yến Tử Tu đi đến bên giường bệnh, dùng hai ngón tay vạch mắt của Cố Thời Diệc ra xem.Người bình thường nhìn vào sẽ chỉ thấy ánh mắt Cố Thời Diệc đờ đẫn, nhưng trong mắt Yến Tử Tu, con ngươi của hắn lại co thành một chấm đỏ quỷ dị.Cậu nheo mắt một chút rồi đưa tay xé bỏ chiếc áo bệnh nhân của Cố Thời Diệc.Ngay lúc cậu chuẩn bị cởi nốt quần của đối phương liền bị Cảnh Thiệu Từ dùng sức nắm lấy cổ tay giữ lại.Không đợi hắn mở miệng, Yến Tử Tu đã giật tay lại, nhíu mày nói: "Cảnh tiên sinh, thỉnh tự trọng."

Cảnh Thiệu Từ một hơi liền bị chặn lại ở cổ họng, nửa ngày không nói nên lời.Yến Tử Tu cũng lười quản hắn, cậu nhanh chóng lấy hai đống bùn trong túi nilon ra, cho vào một cái thau đồng."

Ngươi đã từng ăn gà nướng đất sét* bao giờ chưa?"(Gà nướng đất sét hay còn gọi là Gà ăn mày (Khiếu hoa kê) là một món gà được nhồi, gói trong đất sét và lá sen, sau đó nướng từ từ trên lửa nhỏ.)Cậu đưa thau bùn cho Cảnh Thiệu Từ, sau đó hướng về phía Cố Thời Diệc nói: "Cứ coi hắn là con gà đi, đắp bùn lên toàn thân."

Cảnh Thiệu Từ không nhận, cũng không trả lời, chỉ dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn cậu."

Cảnh tiên sinh, thời gian mà ngươi đang lãng phí chính là mạng sống của Cố Thời Diệc.

Nhưng nếu ngươi nguyện ý nhìn hắn chết, ta đây cũng không phản đối."

Nói xong, cậu nhét thau vào tay Cảnh Thiệu Từ, rồi cầm hộp nhỏ cùng chu sa đi về phía cửa phòng.Tới nơi, Yến Tử Tu liền nhúng hai đầu ngón tay vào chu sa rồi nhanh chóng vẽ ra hoa văn trên mặt đất.Mấy phút sau, cậu đứng dậy nhìn thoáng qua người nằm trên giường bệnh.Lúc này, cả người Cố Thời Diệc đã được đắp bùn kín mít, đều đặn vô cùng.Yến Tử Tu khẽ liếc Cảnh Thiệu Từ một cái, không ngờ cũng rất có thiên phú nấu ăn nha.Sau khi đã chuẩn bị ổn thỏa, cậu để Cảnh Thiệu Từ đứng ở vị trí Sinh Môn, sau đó hai tay tạo thế kiếm chỉ, tay trái áp vào giữa cánh tay phải, tay phải chỉ lên trời nói: "Trạch Phong Đại Quá, khởi---"Vừa dứt lời, căn phòng đã được đóng kín bỗng xuất hiện làn gió quỷ dị, ngay sau đó, Cố Thời Diệc đang nằm trên giường liền bắt đầu giãy giụa.Lúc này, Yến Tử Tu hơi khép hai mắt, cả người nhìn qua đặc biệt ngưng trọng.Cảnh Thiệu Từ tận mắt chứng kiến bùn đất trên người Cố Thời Diệc chuyển từ vàng sang đen, như thể có thứ gì đó đang bị hút ra ngoài.Sau khi bùn đất chuyển đen hoàn toàn, Yến Tử Tu cầm chai nước khoáng rỗng đặt lên ngực Cố Thời Diệc, bóp chặt, trực tiếp hút một đám sương đen vào trong chai."

Đây là thứ gì?"

Yến Tử Tu đóng nắp chai, đi tới trước mặt hắn quơ quơ nói: "Tà ám."

Cái chai vừa tới gần Cảnh Thiệu Từ, đám sương mù bên trong liền co lại thành một cục, giống như bị điện giật vậy.Yế Tử Tu hạ cánh tay, chủ động giải thích: "Mệnh cách ngươi đặc thù, loại vật bẩn thỉu này rất sợ ngươi."

Cảnh Thiệu Từ tính hỏi đặc thù như nào thì Cố Thời Diệc bỗng hừ một tiếng."

Lau cho cậu ta một chút đi, nếu không bùn dán vào mắt không mở ra được."

Cảnh Thiệu Từ phát hiện, Yến Tử Tu sai bảo hắn ngày càng thuận mồm hơn rồi.Sau khi dùng khăn ướt lau sạch bùn đất trên mặt, Cố Thời Diệc lúc này mới từ từ mở mắt.Khi nhìn thấy khuôn mặt cực kì xinh đẹp của Yến Tử Tu, hắn sửng sốt hồi lâu cũng chưa định thần lại."

Anh, sao anh ta lại..."

Yến Tử Tu ngước mắt nhìn Cảnh Thiệu Từ, ý muốn hắn mau giải thích cho Cố Thời Diệc."

Cậu ta tới cứu mạng cậu."

Tuy không hiểu quá trình lắm, nhưng thân là một người thừa kế đỉnh cao của giới thượng lưu, Cảnh Thiệu Từ hắn đương nhiên cũng sẽ hiểu rõ tình hình hiện tại.Dù ngày nay xã hội phát triển về khoa học kĩ thuật, nhưng vẫn sẽ có không ít người giàu có và quyền lực trong giới thượng lưu tin vào phong thủy huyền thuật này.Nhưng đương nhiên không bao gồm Cảnh Thiệu Từ.Yến Tử Tu vừa mở cửa phòng bệnh, Cố gia cùng Trì Thịnh lập tức lao vào.Một lúc sau, Cảnh Thiệu Từ cũng đi ra ngoài.Lúc này, Yến Tử Tu đang chọc chọc màn hình di động, hắn đi vào liền trông thấy đối phương đang sang sử dụng phần mềm tính toán cái gì đó."

Cậu đang tính cái gì?"

Yến Tử Tu ngẩng đầu, ánh mắt lấp lánh nhìn hắn nói: "Ta đang tính lần này trừ..."

Cậu nghĩ nghĩ một chút rồi đổi cách dùng từ khác: "Ta tính phí phục vụ."

Nói tới đây, Yến Tử Tu bỗng nhớ ra chuyện trọng đại: "Cảnh tiên sinh, ngươi có muốn đặt trước làm lễ siêu độ ở chỗ ta không?"

Cảnh Thiệu Từ hơi ngẩn ra một chút: "Siêu độ, tôi?"

Yến Tử Tu gật đầu, vô cùng chân thành nói: "Ừ, chỉ cần ngươi trả tiền trước, chờ sau khi ngươi chết, mỗi năm ta đều sẽ gấp thỏi vàng đốt cho ngươi."

Sư phụ từng dạy bảo, khi giao dịch với khách nhân giàu có thì nên hứa thêm phúc lợi về sau.Yến Tử Tu nỗ lực suy nghĩ cho chu toàn, sau đó nhìn hắn nói tiếp: "Còn có, khi ngươi qua cầu Nại Hà, ta có thể đút lót quỷ sai để nó thêm một thìa đường vào trong canh Mạnh Bà của ngươi."

--------------------------------------------Đôi lời tác giả:Cảnh Thiệu Từ: Chồng cũ mỗi ngày đều mong ta chết thì phải làm sao?
 
[Đm - Edit] Sau Khi Ly Hôn Ảnh Đế Ngày Ngày Nhặt Rác
Chương 5: Yên tâm, tôi diễn giỏi nhất đó!


Editor: Mục Tử
Đăng tại wattpad-------------------------Lần đầu còn có thể coi là do Yến Tử Tu nói trong lúc tức giận, lần thứ hai có thể nghĩ cậu đang muốn thu hút sự chú ý.

Nhưng thêm lần này nữa, Cảnh Thiệu Từ cũng đã thông suốt, Yến Tử Tu này, rõ ràng là đang nói nghiêm túc mà.Trong mắt ẩn hiện sự lạnh lẽo, nói: "Cậu mong tôi chết đến vậy sao?"

"Ai rồi cũng phải chết."

Yến Tử Tu bình thản trả lời: "Nhưng nếu Diêm Vương muốn ngươi chết vào canh ba, ta nhất định sẽ tận lực giúp ngươi kéo dài tới canh năm."

Lúc này, Cảnh Thiệu Từ chợt phát hiện hắn dường như trước nay chưa từng hiểu gì về con người trước mặt này.Tỷ như, cậu học huyền thuật khi nào, còn có vì gì mà lại nói chuyện khiến người khác phải nghẹn lời như vậy.Nếu trước giờ Yến Tử Tu vẫn luôn như vậy thì hắn chỉ có thể nói rằng, Yến Tử Tu ngụy trang quá hoàn hảo, đến hắn mà cũng thực sự bị lừa rồi.

Nghe thấy Hạ Bội Lâm trong phòng đã ngưng khóc, Cảnh Thiệu Từ ma xui quỷ khiến thế nào đột nhiên lại nói: "Tôi đưa cậu đi ăn cơm."

"Không cần thiết."

Yến Tử Tu kiên quyết cự tuyệt.Không nên tiếp xúc quá nhiều với quỷ đoản mệnh này, sẽ ảnh hưởng tới vận may của cậu mất.Cảnh Thiệu Từ yên lặng hít sâu một hơi, nghiến răng nghiến lợi nói: "Tôi sẽ cân nhắc về việc đặt lễ siêu độ."

Yến Tử Tu hai mắt lập tức phát sáng: "Vậy chúng ta đi ăn gà nướng đất sét đi."

Dưới bãi đỗ xe bệnh viện, khi hai người lên xe, Cảnh Thiệu Từ theo cậu ngồi vào hàng ghế phía sau.Điều này trước đây chưa từng xảy ra.Trong lúc xe di chuyển, Yến Tử Tu vẫn luôn nhìn ra ngoài cửa sổ, cũng không nhìn Cảnh Thiệu Từ lấy một lần.Cái vỏ sắt này còn thoải mái hơn cả tưởng tượng của cậu, vừa không xóc nảy lại còn vô cùng mát mẻ, chẳng trách, con người ở triều đại này chỉ cần có tiền đều sẽ mua nó.Nhưng chỉ vài phút sau, Yến Tử Tu liền cảm thấy không thoải mái.

Cậu hoa mắt chóng mặt, dạ dày ẩn ẩn có chút khó chịu.Cậu khẽ cau mày, suy nghĩ một lúc rồi nghiêm túc duỗi tay về phía Cảnh Thiệu Từ: "Giao giải dược ra đây."

Cảnh Thiệu Từ vô cảm nhìn cậu, căn bản không hiểu cậu có ý gì."

Không ngờ ngươi mệnh cách quý giá, vậy mà lại có thể sử dụng thủ đoạn bỉ ổi như vậy."

Ngươi không được, ngươi đoản mệnh, ngươi bỉ ổi.Cảnh Thiệu Từ hoài nghi, Yến Tử Tu một ngày không mắng hắn thì miệng sẽ bị ngứa đúng không."

Dừng lại!"

Nghe thấy tiếng hét, tài xế theo bản năng liền đạp chân phanh.Sau khi xe đột ngột dừng lại, Yến Tử Tu cảm thấy độc tính càng thêm nghiêm trọng.

Lần đầu tiên cậu nhìn Cảnh Thiệu Từ với vẻ mặt tức giận: "Thả ta xuống!"

Cảnh Thiệu Từ lạnh lùng nhìn cậu, thấy yết hầu Yến Tử Tu khẽ di chuyển lên xuống như đang cố kìm nén gì đó: "Cậu cảm thấy không thoải mái à?"

Yến Tử Tu dùng tay trái nhéo ngón tay, lạnh lùng nói: "Biết rồi còn hỏi!"

Lúc này tài xế khẽ quay đầu nhỏ giọng hỏi: "Yến tiên sinh, có phải ngài... say xe rồi không?"

Hơn 10 phút sau, hai người ngồi trong phòng riêng của một nhà hàng.Vành tai Yến Tử Tu ửng hồng, trầm mặc nhìn chằm chằm ly trà trước mặt.Cảnh Thiệu Từ vẫn im lặng, chỉ thỉnh thoảng khẽ liếc cậu một cái."

Chuyện vừa nãy... là do ta hiểu lầm ngươi, xin lỗi."

Cảnh Thiệu Từ gõ gõ ngón tay trên mặt bàn, lúc sau mới trầm giọng "ừm" một tiếng.Hắn luôn biết Yến Tử Tu tham luyến tiền tài, quyền lực của Cảnh gia, nhưng lại không ngờ rằng cậu chỉ vì chuyện ly hôn mà tinh thần xảy ra vấn đề như vậy.

Nếu thật sự như vậy thì ngoại trừ chuyện của Cố Thời Diệc thì những chuyện khác đều có thể giải thích rồi.Suy cho cùng, năm đó Yến Quốc An cũng đã có ân lớn với Cảnh gia.Hiện tại Yến Tử Tu đã điên loạn đến trình độ này, đương nhiên hắn sẽ không thể khoanh tay đứng nhìn rồi.Lúc sau, phục vụ mang gà nướng đất sét và các món ăn khác đưa tới.Yến Tử Tu cố ý để lại chiếc đùi gà cho Cảnh Thiệu Từ để biểu đạt lời xin lỗi của bản thân.Một con gà, ba món ăn, Cảnh Thiệu Từ nếm vài miếng liền đặt đũa xuống.Yến Tử Tu thấy thế liền nói: "Một bát cháo một bữa cơm, để kiếm được cũng không dễ dàng gì, ngươi không được lãng phí đồ ăn."

Cảnh Thiệu Từ nhìn cậu một cái, mặt vô biểu tình lại cầm đũa lên.Mãi mới ăn xong bữa cơm, khi trở về, lúc lên xe, Cảnh Thiệu Từ bảo tài xế mở cửa kính rộng ra khoảng ba đốt ngón tay.Về tới cổng khu chung cư, Yến Tử Tu quay sang nói với Cảnh Thiệu Từ: "Có người muốn mạng của Cố Thời Diệc."

Ánh mắt Cảnh Thiệu Từ khẽ động: "Là ai?"

Tuy hỏi vậy, nhưng trong đầu hắn cũng đã xuất hiện một người.Yến Tử Tu đáp: "Nay ai kích động nhất thì chính là kẻ đó."

Cảnh Thiệu Từ im lặng một lúc mới nói: "Đã hiểu."

Sau khi Yến Tử Tu xuống xe, Cảnh Thiệu Từ cầm điện thoại gọi vào một dãy số.Lê Phong Trí nhìn tên hiển thị trên điện thoại liền chớp mắt một cái, sau đó vội vàng nghe máy: "Cảnh tiên sinh, chào anh."

"Gần đây, Yến Tử Tu..." hắn ngừng một chút mới nói tiếp "Xảy ra chuyện ngoài ý muốn gì sao?

"Hai ngày sau, Cố Thời Diệc khỏe lại liền được xuất viện.Cảnh Thiệu Từ đặc biệt cử người đưa hắn đến một khu biệt thự tư nhân, vừa gặp mặt, Cố Thời Diệc đã không nhịn được hỏi: "Anh, hôm đó đã xảy ra chuyện gì vậy?"

----------Yến Tử Tu nhìn Lê Phong Trí trước mặt đang vô cùng nghiêm túc dặn dò."

Lần quay MV này cậu nhất định phải để tâm vào, tuy không nhiều cảnh quay nhưng cậu nhớ vẫn phải đọc thật kĩ kịch bản đấy."

Đây là đĩa đơn đầu tiên của Quý thiên hậu sau khi ly hôn quay trở lại làng giải trí, nên sẽ có rất nhiều người để mắt đến miếng mồi béo bở này.Nếu không phải Tạ tổng suy nghĩ đến chuyện xảy ra gần đây của Yến Tử Tu, có lẽ cơ hội này công ty cũng sẽ chẳng giao cho cậu.Trong khoảng thời gian này,Yến Tử Tu cơ bản cũng hiểu đại khái bảy, tám phần về nghề diễn xuất này, nhưng cậu vẫn hơi nhíu mày.

Lê Phong Trí còn dẫn dắt một số nghệ sĩ khác, buổi chiều còn có công việc."

7 giờ sáng mai tôi tới đón cậu.

Đêm nay đừng ăn gì, nếu không, mai lúc quay chụp sẽ bị đầy hơi."

Yến Tử Tu khẽ gật đầu, biểu thị đã nghe thấy.Sau khi Lê Phong Trí rời đi, cậu đọc toàn bộ kịch bản rồi ngồi trên ghế sofa trầm tư suy nghĩ.Mười phút sau, Yến Tử Tu đứng dậy đi vào phòng ngủ, lúc sau liền đem một lá bùa bước ra.Tới trước huyền quan*, cậu đưa tay phải kẹp lá bùa, tay trái tạo kết ấn: "Thái Thượng ân xá, giữa âm dương, linh hồn ngàn dặm, đến--- "Cậu vừa dứt lời, đèn lớn phòng khách đột nhiên lóe sáng, rèm cửa bị thổi tung.Một lát sau, Yến Tử Tu rũ mắt nhìn đám "người" trước mặt."

Khi các ngươi còn sống, có ai từng làm diễn viên không?"

Mười mấy đạo hư ảnh đưa mắt nhìn nhau, ngươi nhìn ta, ta lại nhìn ngươi, rồi đồng loạt lắc đầu.

Yến Tử Tu trầm mặc một hồi, đang tính giải tán đám quỷ chợt có người giơ tay nói: "Đại nhân, nếu như đóng phim tình cảm với con gái thì chắc tôi có thể làm được đó."

Yến Tử Tu tiến lên một bước, hỏi:"Lúc còn sống ngươi làm nghề gì?"

"Tôi là trai bao cao cấp nhất của quán Bar Rancho đó!"

Sớm hôm sau, Lê Phong Trí đưa trợ lý tới đón Yến Tử Tu.Vừa lên xe, hắn liền nhìn trạng thái tinh thần của đối phương rồi hỏi: "Cậu xem kịch bản tới đâu rồi?

Đã thuộc lời thoại chưa?"

Lúc này, Yến Tử Tu đưa mắt nhìn hắn, khóe môi cậu chậm rãi cong lên: "Không phải chỉ là hóa thân thành cún con của mấy chị gái thôi sao?

Yên tâm đi, tôi biết diễn lắm đó!"

-----------------------------Huyền quan*:
 
[Đm - Edit] Sau Khi Ly Hôn Ảnh Đế Ngày Ngày Nhặt Rác
Chương 6: Em thực sự yêu chị


Editor: Mục Tử
Đăng tại wattpad-------------------------Điều mà Lê Phong Trí lo lắng đã xảy ra.Trước kia, Yến Tử Tu chính là như vậy, cậy bản thân có giá trị nhan sắc cao số một số hai trong giới, dù kỹ năng diễn xuất nát bét thì vẫn có thể kiêu ngạo tự phụ như vậy.Vốn cho rằng trải qua vụ ly hôn này, không còn Cảnh gia chống lưng nữa thì cậu sẽ thu liễm bản thân một chút.Kết quả thì hay rồi, mặc kệ hắn dặn dò ngàn vạn lần đi nữa, đối phương vẫn như trước, bày ra cái bộ dạng mình là nhất, đúng là hết thuốc chữa.Nhưng hắn lại không biết tới, người đang điều khiển thân thể Yến Tử Tu này, vốn căn bản không phải là cậu."

Lát đến phim trường vào buổi trưa, nhớ dẻo miệng một chút, để lại ấn tượng tốt cho cánh đạo diễn."

Lê Phong Trí nói xong câu đó lại lo lắng cậu làm quá, vội nói thêm: "Nhưng mà cũng không nên quá niềm nở, cái gì quá cũng không tốt."

Là một trai bao, đương nhiên phải có kỹ năng phụng bồi rồi, đối tượng như nào thì cần nói những gì, chưa kể hắn còn là người cao cấp nhất nữa, ôi trời, dễ như ăn kẹo vậy: "Anh Lê cứ yên tâm, tôi tự có tính toán."

Địa điểm ghi hình là ở thành phố S, ngồi máy bay khoảng 2 tiếng, sau khi hạ cánh liền trực tiếp lái xe tới phim trường.Sau khi tới nơi, Lê Phong Trí đưa Yến Tử Tu đến gặp đạo diễn nói chuyện một lúc, sau đó đến phòng nghỉ của Quý thiên hậu."

Chào chị Quý, em là Yến Tử Tu."

Yến Tử Tu lễ phép chào hỏi, trên mặt nở nụ cười chuyên nghiệp.Quý Khả Lâm gật đầu, lãnh đạm nói: "Chào cậu."

Đối với việc lựa chọn Yến Tử Tu, Quý Khả Lâm kì thực không hài lòng chút nào.Đây là đĩa đơn đầu tiên sau khi cô quay trở lại giới, cả cô và công ty ắt vô cùng coi trọng.

Ngoại hình của Yến Tử Tu tuy ổn, nhưng kỹ năng diễn xuất cũng như danh tiếng thì đúng là một lời khó nói hết.Lê Phong Trí ở trong giới đã nhiều năm, đương nhiên sẽ hiểu rõ thái độ này của Quý Khả Lâm là có ý gì.

Vì thế cũng không dám để Yến Tử Tu ở lại lâu, nói vài ba câu liền rời khỏi."

Anh Lê, anh vào phòng thay đồ trước, em đi vệ sinh chút."

Lê Phong Trí gật đầu "Ừ" một tiếng.Sau khi vào nhà vệ sinh, Yến Tử Tu ngó qua từng buồng, xác định không có người mới đi tới bồn rửa tay, nhìn vào trong gương nói: "Đại nhân, ngài cứ yên tâm."

Hắn thu hồi ý cười trên mặt, trong mắt tràn đầy trịnh trọng: "Ta nhất định sẽ không cô phụ lòng tin tưởng của ngài."

Sau khi quay lại, thợ trang điểm lập tức trang điểm cho Yến Tử Tu.

Khoảng 1 giờ sau, tạo hình của Yến Tử Tu hoàn thành xuất hiện trước mặt mọi người.Bộ đồ bảo hộ mô tô đen tuyền trên người phát huy ra toàn bộ ưu thế hình thể của Yến Tử Tu.Vai rộng, eo hẹp, chân dài, thêm mái tóc ướt màu vàng hơi rối, quả thực đem hai từ 'tuấn mỹ' biểu hiện tới cực hạn.Đừng nói tới nhân viên công tác, ngay cả đạo diễn cũng như Quý Khả Lâm đều phải sửng sốt mất một lúc.Cốt truyện MV lần này rất đơn giản, chính là câu chuyện tình yêu thầm kín.Sói nhỏ sinh tình niên hạ VS chị gái xinh đẹp lạnh lùng niên thượng.Khi đến địa điểm ghi hình, cả hai trước tiên quan sát bối cảnh xung quanh dưới sự giải thích của đạo diễn, sau khi tìm được cảm giác liền chính thức bắt đầu quay phim.Yến Tử Tu đội mũ bảo hiểm, ngồi lên chiếc xe phân khối lớn Ducati.

Sau khi đạo diễn hô "Action!" liền trực tiếp khởi động chiếc moto.Đầu tiên khá đơn giản, chỉ cần nắm bắt hai góc quay, sau đó chính là cảnh hai người đối diễn.Sau khi dừng xe, Yến Tử Tu chống chân trái xuống đất, chân phải bước xuống xe, sau đó cậu bỏ mũ bảo hiểm, lắc lắc mái tóc ướt đẫm mồ hôi.Quý Khả Lâm đi ra từ cổng công ty liền nhìn thấy hắn dựa người vào xe máy, cả người nhìn qua vừa có chút lười biếng vừa cấm dục.Kết quả Yến Tử Tu vừa trông thấy cô, đôi mắt lạnh lẽo liền lập tức sáng lên, hắn giơ tay phải vẫy vẫy với cô.Khi hai người đang đi về phía nhau thì một đồng nghiệp trong công ty bỗng gọi Quý Khả Lâm từ phía sau.Trông cảnh hai người nói chuyện, đường cong khóe môi của Yến Tử Tu lập tức biến mất, cả người đều toát ra vẻ nguy hiểm.

Lúc Quý Khả Lâm đi tới, liếc cái liền biết hắn không vui.

Đúng là tuổi trẻ, có cái gì cũng viết hết lên mặt mà không thèm che giấu.Cô không nói gì, chỉ lấy khăn giấy từ trong túi ra ý bảo đối phương lau mồ hôi, nhưng lúc này Yến Tử Tu lại bước tới, sau đó cúi đầu xuống.Khi Quý Khả Lâm giúp hắn lau mồ hôi, Yến Tử Tu ngước mắt nhìn cô một cách chăm chú.Dù biết chỉ là diễn kịch, nhưng ánh mắt thâm tình nóng rực khi nhìn cô không khỏi làm trái tim Quý Khả Lâm đập liên hồi.Đạo diễn cũng không ngờ ghi hình lại thuận lợi như vậy, quay xong cảnh này, thái độ của Quý Khả Lâm đối với Yến Tử Tu quả nhiên liền thay đổi.Cốt truyện tiếp theo là nhân vật Quý Khả Lâm thất tình uống say, Yến Tử Tu tìm được cô, sau đó bế cô về nhà.Khi đối mặt với Quý Khả Lâm, đôi mắt của Yến Tử Tu luôn trong sáng như vậy, nhưng dưới đáy mắt lại ẩn tia đau khổ không thể nhận ra.Lúc này, hắn đưa tay vén mái tóc hơi rối trước trán của cô, nhìn gò má ửng hồng vì men say của Quý Khả Lâm, thấp giọng nói: "5 năm nay, em đều muốn được ở bên chị."

"Chị có thể... quay lại nhìn em được không?"

Cảnh diễn của ngày thứ hai trực tiếp chuyển từ hè sang đông, Yến Tử Tu mặc một chiếc áo khoác, vừa thấy Quý Khả Lâm bước ra liền tháo khăn quàng cổ của mình quàng lên cho cô.

"Chiếc khăn này không hợp với bộ đồ hôm nay chị mặc."

Quý Khả Lâm nói những lời này, chậm rãi mà lại lãnh đạm, tựa như đang nói về mối quan hệ giữa hai người họ vậy.Yến Tử Tu ngón tay chợt run, hắn cố gượng cười nói: "Vậy lần sau em sẽ chú ý."

Quý Khả Lâm nhìn hắn, cố gắng đè nén cảm xúc: "Em vẫn còn nhỏ mà."

"Em không còn nhỏ nữa, năm sau đã là 22 tuổi rồi."

Quý Khả Lâm tự giễu cười cười: "Hồi chị 21 tuổi còn không biết bản thân đang làm cái gì nữa."

Dựa theo cốt truyện trong kịch bản, Yến Tử Tu lúc này chỉ có cảm xúc thương tâm lại mất mát, không hề có lời thoại.Nhưng lúc này hắn lại nhìn Quý Khả Lâm, từng chữ từng chữ nói ra: "Năm em 21 tuổi, em đã thực lòng yêu chị rồi."* * *Trên đường trở về, Lê Phong Trí vẫn cảm thấy như mình đang nằm mơ vậy.Hắn nhìn người đang dựa vào cửa sổ xe nhắm mắt dưỡng thần, trong lòng không ngừng lặp đi lặp lại câu hỏi ---Đây là Yến Tử Tu?

Này con mẹ nó là Yến Tử Tu sao?Trở lại khách sạn, Quý Khả Lâm đã chủ động gửi tin nhắn, tỏ ý cảm ơn cũng đồng thời hy vọng sau này còn có cơ hội hợp tác lần nữa.Yến Tử Tu khách khí phản hồi, sau đó nhìn hư ảnh cách đó không xa: "Hai ngày nay thật cảm ơn ngươi."

Cái bóng cúi đầu: "Có thể giúp đỡ đại nhân chính là vinh hạnh của ta."

Sau khi trở lại thành phố B, Yến Tử Tu về chung cư, vừa về tới dưới lầu, một chiếc Roll Royce đang dừng cạnh đó bỗng mở cửa xe.

"Yến Tử Tu!"

Cậu quay đầu lại thấy người tới không ai khác chính là Cảnh Thiệu Từ.

Cái bóng đằng sau lưng cậu thấy vậy lập tức run rẩy, sau đó nháy mắt liền biến mất."

Có việc gì sao?"

Cảnh Thiệu Từ: "Lên xe!"

Khoảng mười phút sau, hai người đi vào một quán dược thiện.Sau khi đồ ăn được dọn ra, Cảnh Thiệu Từ còn chưa ăn được mấy miếng thì điện thoại đột nhiên rung lên, hắn khẽ liếc Yến Tử Tu rồi đứng dậy đi ra ngoài.Sau khi nghe điện thoại xong quay lại, vừa đẩy cửa đi vào, hắn liền thấy Yến Tử Tu đang gắp vào bát mình một miếng măng trắng nõn.Nghe thấy tiếng mở cửa, Yến Tử Tu quay đầu ra, ánh mắt hiện lên có chút chột dạ.Chẳng vì lý do gì cả, chỉ là miếng măng này vừa mới rơi xuống bàn mà thôi.
 
[Đm - Edit] Sau Khi Ly Hôn Ảnh Đế Ngày Ngày Nhặt Rác
Chương 7: Ta không mong thiên trường địa cửu


Editor: Mục Tử
Đăng tại wattpad-------------------------Bị bắt ngay tại trận, Yến Tử Tu có chút mất tự nhiên nói: "Ta nhìn ngươi hai ngày nay có vẻ gầy đi rồi."

Đã kết hôn được 3 năm, nhưng Cảnh Thiệu Từ cũng chưa từng cảm thấy Yến Tử Tu có tình cảm với mình.Vốn dĩ hư tình giả ý, bày mưu tính kế hắn đều là để lấy được lợi ích lớn nhất từ nhà họ Cảnh.Nhưng nhìn Yến Tử Tu lén gắp đồ ăn cho mình, Cảnh Thiệu Từ bỗng nhiên có chút dao động.Chờ hắn ngồi xuống, hai người đều rơi vào sự xấu hổ trầm mặc.

Yến Tử Tu khẽ mĩm môi, tính lén lấy lại miếng măng thì bỗng Cảnh Thiệu Từ lên tiếng."

Yến Tử Tu, hai chúng ta đã ly hôn rồi."

Yến Tử Tu buông đũa trong tay, bình tĩnh nói: "Ừm, ta biết."

Cảnh Thiệu Từ rũ mắt nhìn miếng măng trong bát."

Tại sao lúc ký tên lại cố ý đổi nét chữ?"

Vấn đề này, Yến Tử Tu căn bản không cách nào giải thích.

Tuy cậu có kí ức của nguyên chủ, nhưng chúng cũng chỉ là hình ảnh trong đầu, cậu cũng không thể kế thừa được thói quen của nguyên chủ.

Tỉ như nguyên chủ đã biết đạp xe từ nhỏ, nhưng cậu thì lại phải học lại từ đầu.Cảnh Thiệu Từ thấy cậu nửa ngày không lên tiếng, mới quay sang nói: "Tôi biết cậu không muốn ly hôn..."

"Ta muốn ly hôn."

Yến Tử Tu khẳng định nói: "Nếu không ta đã chả viết hưu thư cho ngươi."

Khi Cảnh Thiệu Từ nghe thấy lời này, phản ứng chẳng khác gì Cố Thời Diệc: "Hưu... thư?"

"Ừ!"

Yến Tử Tu khẽ gật đầu, nghiêm túc nói: "Nếu ta và ngươi phu thê ân ái thì không nói, nhưng sự thật lại không phải vậy, do đó ta cũng hy vọng ngươi tìm được lương duyên khác."

Cảnh Thiệu Từ ngẩn ra một lúc, rất lâu sau mới gian nan nghiến ra một từ: "...

Vợ?"

Hơn 20 năm trước, Hoa Quốc đã thừa nhận hôn nhân đồng tính là hợp pháp, dù hai người đứng tên trong giấy đăng ký kết hôn đều là chồng và cũng chưa có cuộc hôn nhân thực sự đúng nghĩa, nhưng Cảnh Thiệu Từ trước nay đều không cho rằng bản thân sẽ nằm dưới.Mắt thấy Cảnh Thiệu Từ sắc mặt ngày càng khó coi, Yến Tử Tu ngơ ngác không biết đã xảy ra chuyện gì: "Có phải ta nói sai cái gì rồi không?"

Cảnh Thiệu Từ kìm nén sự tức giận, hắn nhìn cậu một lúc lâu, sau đó đứng dậy rời khỏi phòng mà không thèm quay đầu lại.

Yến Tử Tu trầm mặc một hồi rồi lại tiếp tục cầm đũa lên ăn.Kết quả đến lúc thu dọn tính tiền, cậu bỗng có chút hối hận vì đã không giữ Cảnh Thiệu Từ ở lại.Vốn lần trước đối phương đã bỏ tiền cho gà nướng đất sét, lần này cậu mời lại cũng là điều hiển nhiên.

Nhưng Yến Tử Tu không nghĩ tới, mấy món này lại đắt tới vậy.Cậu chợt nhớ đến lời sư phụ thường nói với sư bá: Ta không cầu thiên trường địa cửu, chỉ cầu ngươi tính tiền rồi hãng đi.Cố Thời Diệc vẫn luôn chờ ở biệt thự, lại không ngờ tới chờ được chỉ có một mình Cảnh Thiệu Từ."

Anh, Yến Tử Tu đâu rồi?"

Cảnh Thiệu Từ lạnh lùng nhìn hắn một cái, rồi đi thẳng lên lầu.Cố Thời Diệc ngơ ngác đứng đó, không hiểu đã xảy ra chuyện gì.Năm phút sau, hắn đi lên tầng hai, cần thận gõ cửa phòng ngủ: "Anh à?"

Bên này Yến Tử Tu về đến nhà, cũng có chút giận dỗi.

Cảnh Thiệu Từ người này, đã mệnh đoản thì thôi, tính tình lại còn quái gở, thật đúng là khó ở chung.Ngồi trên sofa một lúc, Yến Tử Tu đứng dậy cất chỗ đồ ăn đã đóng gói vào tủ lạnh, sau đó chuẩn bị đi tắm rửa thì thoáng trông thấy thông báo 2 cuộc gọi nhỡ của Lê Phong Trí.Nghĩ đến vừa rồi cậu đạp xe không nghe thấy nên liền gọi lại."

Là Tử Tu à!"

Lê Phong Trí có chút thở dốc: "Hiện tại tôi đang tìm chó, lát gọi lại cho cậu sau."

Tìm chó?Yến Tử Tu: "Chó của ngươi không thấy đâu à?"

"Ừ, nay tôi tới tiệm thú cưng đón nó, không ngờ nhân viên nói sáng nay không đóng kỹ cửa lồng, để nó lén chạy mất."

Nghe ngữ khí lo lắng của hắn, Yến Tử Tu nghĩ nghĩ nói: "Gửi địa chỉ qua đây, ta tới tìm với ngươi."

Tốt xấu gì Yến Tử Tu cũng là nhân vật của công chúng, Lê Phong Trí không chút do dự liền từ chối, nhưng đối phương vẫn khăng khăng muốn tới, hắn đành phải gửi địa chỉ của mình qua.Tiệm thú cưng nằm cạnh cổng khu chung cư của Lê Phong Trí, vừa gặp Yến Tử Tu liền hỏi: "Con chó của ngươi tên gì?"

"Nó tên Hắc Hắc, là giống chó Labrador màu đen."

Yến Tử Tu gật đầu, lại hỏi: "Có đồ vật gì mà nó sử dụng gần đây không?"

"Có, đều ở nhà tôi."

Yến Tử Tu bảo hắn lấy một, hai món tới, mặc dù Lê Phong Trí không biết cậu định làm gì, nhưng vẫn kiên nhẫn phối hợp.Chờ hắn đem vòng cổ cùng bát ăn tới, Yến Tử Tu liền nhìn hắn nói: "Đồ cứ giao cho ta, ngươi tới bên kia tìm tiếp đi."

Lê Phong Trí đưa đồ cho cậu rồi nhanh chóng chạy đi.Yến Tử Tu một tay cầm đồ, một tay vẽ một đạo phù văn trên không trung, sau đó liền đi đến vườn hoa của khu chung cư khẽ gọi Hắc Hắc ở bốn phương đông – tây – nam – bắc.Cảnh Thiệu Từ về nhà tắm rửa, sau đó mới từ từ bình tĩnh lại.Nghĩ đi nghĩ lại, kì thực hắn không nên so đo với một kẻ tinh thần bất ổn làm gì.

Huống chi tình hình bây giờ của Cố Thời Diệc vô cùng quan trọng, hắn vẫn nên liên lạc với đối phương trước thì hơn.Tuy Cảnh Thiệu Từ suy nghĩ là vậy, nhưng hắn lại không trực tiếp liên lạc với Yến Tử Tu mà lại gọi cho hai tên giám sát lần trước."

Yến Tử Tu có ở nhà không?"

"Không có, Yến tiên sinh anh ấy, anh ấy..."

Đối phương ấp úng nói.Cảnh Thiệu Từ nhíu mày: "Cậu ta làm sao?"

"Anh ấy đang ở khu chung cư Vân Hồ, tay cầm bát cơm chó chạy khắp nơi cười ngớ ngẩn."

Sau khi hắn cúp máy liền nhận được video gửi tới.

Yến Tử Tu trong video không khác gì lời miêu tả của đối phương, tay cầm một cái bát, miệng không ngừng phát ra tiếng hắc hắc, hắc hắc.

Khi Cảnh Thiệu Từ lái xe tới, một trong hai gã giám sát liền chạy ra đón hắn."

Người ở đâu?"

Gã đàn ông: "Vẫn còn ở vườn hoa của tiểu khu."

Yến Tử Tu vừa tìm thấy con chó, đang định gọi cho Lê Phong Trí, ngẩng đầu liền thấy Cảnh Thiệu Từ.Sao hắn lại ở đây?"

Ngươi..."

Cậu còn chưa kịp nói gì, Cảnh Thiệu Từ đã sắc mặt nghiêm trọng nhanh chóng đi tới nắm chặt cổ tay cậu muốn đưa đi.Yến Tử Tu lập tức giật tay lại: "Ngươi làm cái gì vậy?"

"Theo tôi tới bệnh viện."

Yến Tử Tu khó hiểu nhìn hắn: "Đi viện làm gì?"

Cảnh Thiệu Từ hít sâu một hơi, cố gắng để ngữ khí bình thản lại: "Tôi biết ly hôn khiến cậu bị đả kích, nhưng cậu đừng lo, tôi đã liên hệ với bác sĩ tâm lý giỏi nhất, chỉ cần cậu phối hợp trị liệu, rất nhanh sẽ bình thường trở lại."

Đây là lần đầu tiên đối phương nói với cậu một câu dài như vậy, nhưng mỗi từ mỗi chữ đều nói lên một điều.Cảnh Thiệu Từ cảm thấy cậu không bình thường.Yến Tử Tu cũng hít sâu một hơi: "Ngươi cho rằng ta bị điên?"

Cảnh Thiệu Từ cau mày nói: "Cậu chính là bị bệnh tâm thần."

Hắn vừa dứt lời, Yến Tử Tu liền vác con chó đen bên cạnh lên ném thẳng vào người hắn.
 
[Đm - Edit] Sau Khi Ly Hôn Ảnh Đế Ngày Ngày Nhặt Rác
Chương 8: Này là muốn tái hôn rồi ư?


Editor: Mục Tử
Đăng tại wattpad-------------------------Yến Tử Tu có một tật xấu, một khi cậu tức giận hay sợ hãi, chỉ cần trong tầm với của cậu có thứ gì thì cậu sẽ ném cái đó.Đây là phản ứng kích động được hình thành từ khi cậu còn nhỏ, bị bắt nạt lúc ăn xin đầu đường xó chợ, nhưng từ hồi được sư phụ nhặt về nuôi thì đã đỡ hơn nhiều.Hồi cậu 7 tuổi bị tam sư huynh trêu chọc, cậu liền cầm hòn đá đập bể đầu người ta, từ đó về sau, cậu đã cố gắng thay đổi bản thân.

Không nghĩ tới ngày hôm nay lại bị Cảnh Thiệu Từ kích động lần nữa.Một ném này tuy không đau nhưng cũng khiến Cảnh Thiệu Từ bất ngờ, ngay cả con chó Hắc Hắc cũng sửng sốt, nó kêu 'áu' một tiếng rồi giơ móng vuốt quấn lấy chân Cảnh Thiệu Từ."

Cậu dám lấy chó đánh tôi?!"

Yến Tử Tu tức giận không nhẹ: "Là ngươi mắng ta trước, có gì mà ta không dám chứ!"

"Áu---"Cảnh Thiệu Từ lạnh lùng nhìn cậu: "Yến Tử Tu, cậu đừng có mà không biết tốt xấu!"

"Nếu Cảnh tiên sinh đã có thời gian rảnh rỗi như vậy, chi bằng quan tâm tính mạng của mình nhiều hơn đi."

"Áu---"Cảnh Thiệu Từ và Yến Tử Tu đồng thời cúi đầu: "Đừng hú nữa!"

Ngay lúc Cảnh Thiệu Từ lôi Hắc Hắc ra khỏi chân, Lê Phong Trí vừa hay chạy lại."

Hắc hắc, mau tới đây!"

Hắn ngồi xổm trên đất dang rộng cánh tay, con Labrador liền lao như điên về phía hắn.Khi Cảnh Thiệu Từ nghe được tên của con chó, mặt hắn liền trở nên cứng đờ trong giây lát.

Con chó này tên Hắc Hắc?

Yến Tử Tu vừa rồi là đang...Tìm chó?Sau khi trấn an Hắc Hắc, Lê Phong Trí đeo vòng cổ vào cho nó rồi đi tới."

Tử Tu, cảm ơn cậu đã tìm Hắc Hắc giúp tôi."

Yến Tử Tu sắc mặt nhàn nhạt nói: "Không cần khách khí."

Lê Phong Trí cảm thấy bầu không khí có vẻ không đúng liền quay sang Cảnh Thiệu Từ hỏi: "Anh Cảnh sao lại tới đây vậy?"

Cảnh Thiệu Từ khẽ liếc Yến Tử Tu, không nói gì.Lê Phong Trí nhìn qua nhìn lại hai người vài lần, sau đó do dự đệ nghị: "Hay là...vào nhà tôi ngồi một lát?"

"Không cần, cảm ơn."

Yến Tử Tu từ chối, sau đó chân dài bước về phía cổng chung cư.Cảnh Thiệu Từ mặt vô biểu tình gật đầu với Lê Phong Trí một cái rồi cất bước đuổi theo.Lê Phong Trí ôm Hắc Hắc nhìn bóng hai người rời đi, vẻ mặt nhất thời trở nên phức tạp.Trước đây hai người chung sống như người xa lạ, giờ ly hôn rồi thì ngược lại, cứ cách mấy ngày lại gặp nhau, chẳng lẽ... là muốn tái hôn rồi?Khi tới cổng chung cư, Cảnh Thiệu Từ liền gọi Yến Tử Tu lại.Yến Tử Tu làm như không nghe thấy, tiếp tục đi về phía trước mà không thèm quay đầu lại.Cảnh Thiệu Từ thấy vậy, cười lạnh một tiếng, không nhanh không chậm nói: "Xem ra cậu không muốn phí dịch vụ lần trước."

Vừa dứt lời, Yến Tử Tu đột nhiên dừng bước chân.Lúc này, cậu đột nhiên nhớ tới lời của sư phụ ---Lẽ ra ta có thể sống cuộc đời tiêu sái, nhưng nghèo nàn lại khiến ta không hề vui vẻ.Cảnh Thiệu Từ thấy cậu dừng lại, khóe môi bất giác hơi cong lên.Không đợi Yến Tử Tu kịp quay người, hắn đã đi tới trước xe thể thao Bugatti đậu bên đường.Một phút sau, Yến Tử Tu đi tới gõ gõ cửa xe.Cảnh Thiệu Từ ấn nút hạ kính xe, nhưng tầm mắt vẫn nhìn về phía trước."

Trả tiền phí dịch vụ lần trước cho ta."

Lúc này cậu cảm thấy như đang cãi nhau với nương thân nhưng vẫn phải xòe tay xin tiền tiêu vặt vậy.Cảnh Thiệu Từ đặt tay trên vô lăng, nghe thấy vậy, ngón tay thon dài liền gõ gõ hai cái."

Trước khi mọi chuyện được giải quyết hoàn toàn, không thể thanh toán."

Yến Tử Tu nhìn một bên sườn mặt hắn, con ngươi màu đen bỗng chuyển sang màu xanh thẫm."

Ngươi có biết thiếu tiền những người như chúng ta, thực sự rất nguy hiểm không?"

Cảnh Thiệu Từ vẻ mặt lạnh nhạt hỏi ngược lại: "Cho nên?"

Yến Tử Tu hít sâu một hơi, ánh mắt liền khôi phục lại như cũ, cậu nghiến răng: "Mở cửa!"

Trên đường đến biệt thự, Yến Tử Tu luôn nhìn ra ngoài cửa xe, cũng chẳng buồn liếc mắt nhìn người đang ngồi bên ghế lái.Khi Cố Thời Diệc trông thấy cậu, trong lòng đột nhiên cảm thấy có chút xấu hổ khó tả.

Nói trắng ra, trước kia hắn từng coi thường Yến Tử Tu.Lợi dụng ơn báo đáp, thích làm mình làm mẩy, nói dối như cơm bữa...Nhưng lại cứ phải là cái người này, vớt lấy một mạng này của hắn."

Yến Tử Tu, chuyện lần trước..."

Cố Thời Diệc có chút ngại ngùng: "Cảm ơn anh."

Yến Tử Tu nhìn bộ dạng rũ mắt e thẹn của hắn, nhàn nhạt nói: "Không cần cảm ơn, trả tiền cho ta là được rồi."

Cố Thời Diệc ngẩn người, không nghĩ cậu sẽ thẳng thắn như vậy.Lúc này, Cảnh Thiệu Từ bỗng lên tiếng: "Sau khi mọi chuyện được giải quyết hoàn toàn, tôi trả gấp ba."

Yến Tử Tu cười lạnh một tiếng, quay đầu đi: "Gấp mười!"

Dứt lời, Yến Tử Tu liền quay sang phía Cố Thời Diệc nói: "Đi, tới xem chỗ ở trước kia của ngươi!"

Cố Thời Diệc từ nhỏ đã đi du học, vốn định sau khi trở về nước thì kế thừa công ty, nhưng bởi vì cãi vã với Cố Kiến Phong một trận, nhất thời giận dỗi liền đi làm trợ lý đặc biệt cho Cảnh Thiệu Từ.Sau khi dọn ra khỏi nhà, hắn thuê một căn hộ có hai phòng ngủ trên đường vành đai 2, cách khá gần trụ sở Ly Vân Thăng.Sau khi ba người vào cửa, Yến Tử Tu liền cảm nhận được nhiệt độ trong phòng cao hơn bên ngoài một chút.Vốn dĩ sự thay đổi tầm 1 độ rưỡi này cảm giác không rõ ràng, nhưng năm giác quan của cậu nhạy bén, khác với người thường nên có thể dễ dàng nhận ra ngay lập tức.Yến Tử Tu dạo một vòng quanh nhà rồi hỏi: "Căn hộ này là ngươi tự tìm ư?"

"Là một người bạn tìm cho tôi."

Cố Thời Diệc nhìn vẻ mặt của cậu, hỏi dò: "Căn hộ này có vấn đề gì sao?"

Yến Tử Tu nhìn tấm gương treo cao trên tường trong phòng khách, đạm mạc nói: "Nếu không có chậu cây khô héo trước cửa, nhẹ thì sức khỏe ngày một suy yếu, nặng thì cùng lắm gặp chuyện ở tù mà thôi."

Mà thôi?Cố Thời Diệc khóe miệng giật giật, không biết nên trả lời thế nào."

Nếu như ta đoán không sai, từ khi cậu ở đây, có phải thường xuyên cảm thấy nóng nảy bộp chộp, khao khát chuyện nam nữ hay không?"

Cậu nói thì nghiêm túc, nhưng đương sự lại hơi xấu hổ.Lúc này, Cảnh Thiệu Từ liếc nhìn Yến Tử Tu, ánh mắt mang theo vài phần cổ quái.Yến Tử Tu cảm nhận được ánh nhìn của hắn từ khóe mắt, cậu liền quay đầu nói: "Ngươi hâm mộ hắn đói khát chuyện nam nữ à?"

Cảnh Thiệu Từ nheo mắt, giữa mày hiện lên một tầng sương lạnh."

Cũng phải thôi, cả đời này của ngươi cũng sẽ không có thú vui giường chiếu với ai, đương nhiên sẽ không hiểu được ý nghĩ của nó."

Yến - ghi thù - cố ý nói.Cảnh Thiệu Từ tức tới bật cười, nói: "Yến Tử Tu, cậu đang khiêu khích tôi sao?"

Yến Tử Tu mặt thản nhiên hỏi ngược lại: "Khiêu khích ngươi thì ta có lợi ích gì chứ?"

Cảnh Thiệu Từ nhìn cậu một lúc: "Đương nhiên là muốn tôi chạm vào cậu, như vậy cậu có thể danh chính ngôn thuận ở lại nhà họ Cảnh."

Yến Tử Tu hiếm thấy bật cười một tiếng: "Cảnh Thiệu Từ, ngươi mà cũng xứng có được mối quan hệ tình dục hòa hợp với ta ư?"

"Cậu đừng quên."

Cảnh Thiệu Từ tiến lên một bước: "Chữ ký trên đơn ly hôn của cậu là giả, cho nên hiện tại, chúng ta vẫn là chồng chồng hợp pháp đấy!"

Cố Thời Diệc nhìn bộ dạng hai người giương cung bạt kiếm, không hiểu chuyện gì đang xảy ra.Hai người họ sao lại cãi nhau từ chuyện không phù hợp cho trẻ em sang chuyện ly hôn rồi?Mắt thấy Yến Tử Tu xắn tay áo, Cố Thời Diệc máu nóng lên não liền vội vàng hét lên: "Chị dâu, đừng đánh nhau a!"
 
Back
Top Bottom