- Tham gia
- 7/9/25
- Bài viết
- 460,596
- Điểm cảm xúc
- 0
- Điểm thành tích
- 36
- Chủ đề Tác giả
- #11
Lý Tơ Hồng !
Chương 10 : Cơ Hội !
Chương 10 : Cơ Hội !
Nó với cậu nhìn anh Nhân cũng sửng sờ lắm , ai mà ngờ được mình coi người ta là bạn người ta lại muốn làm em rể đâu."
Coi bộ anh chọn khéo quá đa "" Sao ?
"" Liên nó là con gái một nên bác tui kĩ với khó lắm mà anh chọn ngay chăng đó chớ "Anh gãi đầu."
Thì...Thì tôi biết khó mới nhờ cậu đó "" Nhờ tui rồi tui mần cái chi cho anh được ?
"Anh ngưng lại một chút , tay gãi nhẹ đầu rồi mới nói."
Thú thiệt với cậu chớ , tôi ưng cổ mà cổ cũng tôi mà khổ nổi khó ngay chỗ thầy Mười đó chớ "" Vậy là anh muốn tui mần sao cho bác tui ưng anh rồi cho hai người quen nhau hả ?
"Anh Nhân hơi gật đầu."
Thì , đại loại là dị đó..
""...Tôi nghe nói trong mấy đứa cháu thầy Mười cưng cậu nhất nên tôi mới dám nhờ đó đa "Cậu ngồi đó tay chống cằm mà nghe anh Nhân nói , hỏng biết sao mà mình có chút chột dạ đó , chắc vừa hiểu lầm người ta mà vừa chung hoàn cảnh nên cũng hiểu được cảm giác đó mà hen."
Tui cũng hong dám đâu nghen "" Em "" Hửm ?
"Lang quay qua nhìn cậu."
Ờ thì trước tôi hiểu lầm người ta , mà cũng nhờ người ta em với tôi mới được vậy hay lỡ rồi em- "" Rồi giúp "" Hả ?
Ờ ờ , cám ơn cậu nghe "Anh Nhân cũng bất ngờ lắm , mà cũng vui vì nó chịu nhận lời giúp anh rồi."
Ơn nghĩa cái chi , anh giúp tui thì coi như giờ tui giúp lợi chớ có chi đâu "" Ờm "Cậu thấy nó đồng ý rồi mới nhìn lên trời đêm xong kéo kéo nhẹ vạt áo nó."
Trăng lên cao rồi kìa , giờ vô ngủ hay em tính ngồi ở đây cho muỗi nó bu chơi vậy ?
"" Ờ , xong hết chuyện rồi thì vô nè "Anh thấy hai người vậy cũng cười cười nhẹ không muốn làm mất không khí của hai người mới thành đôi."
Ừm hm , ờ hai người ngủ ở trỏng đi nay tôi ngủ ngoài phảng là được rồi "" Mắc chi hỏng vô trỏng ngủ mà ra ngoài này chi cho cực dị "Mắt cậu lia qua nhìn anh Nhân cười thầm mà hiểu ý."
Kìa em , cậu Nhân muốn ngủ ngoài đây thì để cậu ngủ đi , lát đem mền mùng ra là được rồi "" Ừm , nhưng m- "Cơ hội ngay trước mắt ngu chi mà cậu không vội lấy , nó mới nói được nữa câu đã bị cậu lôi đi như cũ còn cậu quay lại cười nhẹ với anh Nhân như lời cảm ơn.Thiết nghĩ từ nay thù đã trở thành bạn , mà còn là bạn tốt nữa chứ không phải thường đâu đa."
Chậc , coi bộ hấp tấp quá đa "" ...
"" Ủa ?
Anh hỏng đem mùng mền gì ra cho anh Nhân hả ?
"" À ừ , anh đi liền nè "" À mà mùng mền để đâu dị "" Ở ngăn dưới tủ đồ á "" Rồi rồi "Cậu phóng như bay ra ngoài dùng hết sức nhanh nhất có thể để đem mùng mền ra ngoải rồi vào lại phòng." ...
"" Xong rồi hả ?
Sao anh đi nhanh quá dị "" Mỡ treo miệng mèo mà hỏng nhanh sao được ""..."
" Nè , anh lí nha lí nhí cái chi trong họng đó ?
"" Có cái chi đâu "Lang đứng chóng nạnh nhìn cậu."
Rồi anh kêu đi ngủ sao hỏng lên giường đi mà đứng chồng ngồng ở đó dị "" Em nằm trong đi "" Nhiều chuyện thiệt chớ "Nó nói vậy thôi chứ cũng bỏ guốc ra rồi phủi phủi nhẹ quần áo xong cũng lăn vô phía trong giường mà nằm.Cậu thấy vậy cũng lên giường nằm ngay cạnh bên nó , cũng khuya rồi cơn buồn ngủ của nó cũng chợt ập đến lên giường nằm chưa được bao lâu nó đã say giấc mà mơ về phương trời nào.Còn cậu thì hỏng được vậy đâu đa , trong phòng có mỗi hai người mà còn nằm kế người thương nữa biết nào ngủ cho được , cậu không ngủ mà nằm nghiêng cứ nhìn chăm chăm nó đang say sưa chẳng biết cái chi."
Con trai gì mà da trắng ngần vậy đa "" Mũi cao mà còn nhỏ nữa "" Lông mày nè , mắt nè , cả môi nữa , sao mà nhìn cái chi cũng thấy đẹp vậy chèn "Ngắm nghía đang say sưa còn muốn hơn cả người ngủ thì nó như biết cậu đang nhìn chăm chăm nó hả gì mà bỗng chợt nó chuyển mình nhích lại gần cậu mà lại xoay cái mặt xinh xinh cậu đang ngắm say ngắm sưa vào trong vách phòng mất tiêu.Thấy nó nhích nhích lại gần lòng cậu nó cứ hồi hộp mà thấy nó xoay đi chỗ khác cái cậu tắt nắng ngang à , chỗ người ta đang ngắm mắc chi quay chỗ khác.Cậu quay đi quay lại trên giường một hồi lâu cũng chẳng chợp mắt được , cuối cùng cũng quay qua chỗ nó."
Người gì đâu 21 tuổi đầu mà ốm tong ốm teo dị trời , bộ hỏng ăn cơm hả "" Tay chân giò cẳng gì cũng có phân nửa mình , cách có bao tuổi đâu mà nhỏ hơn dữ vậy "Nhìn nó một hồi cậu tự nhiên thấy nao nao trong lòng sao á , cậu muốn ôm nó đặng ngủ cho ngon nhưng lại sợ nó giật mình thức giấc thấy cậu dị lại nghĩ tùm lum khó nói.Cậu cứ mông lung giữa hai lựa chọn , giờ ôm nó hay không ôm nó đây ?
27 tuổi gần 30 mà cậu chưa bao giờ gặp cái sự lựa chọn nào khó đưa ra quyết định mà còn hồi hợp như lúc này.Có cái chuyện ôm hay không ôm mà cứ loay hoay , cái tay định choàng qua ôm thì đi được nữa chặng cái tự nhiên nó rụt lại , rụt lại xong lại thấy tiếc tiếc cái kiểu gì á.Cũng khó trách , lần đầu cậu mới được nằm ngủ chung với người ta mà biết mần sao cho đặng.Cứ vậy rồi cuối cùng cậu chốt lại được ý định trong đầu mình , người yêu mình mà ôm thì ôm chớ mắc cái chi đâu mà ngại ngần chi nữa ha ?Quyết định rồi cậu đưa tay ra kéo nó lại ôm gọn vào trong."
Hmmm , sao mà nhỏ con dữ vậy đa , ôm có một cái là hết muốn thấy người luôn rồi "Haizz , giờ không biết nói là do Lang nó nhỏ con hay cái người cậu quá to so với nó đây nữa.Cậu khúc khích , một tay ôm nhẹ đầu nó tựa vào ngực mình , tay còn lại thì đặt lên cái eo đó nho nhỏ của nó.Cái khung cảnh này có khác chi vợ chồng son người ta đâu nhờ ?Lạ lắm đa , hỏng biết cớ chi chỉ có vậy thôi mà cậu chìm vào giấc liền chớ hỏng có khó ngủ như lúc nãy nữa , coi bộ nay cậu ngủ ngon rồi đó nghen !"
Ưmmm...Ngủ ngon..
"Ù dé , thấy ngừ ta hơi lớn tuổi chứ người ta cũm biết ngại chớ bộ à , ôm xí xi thôi mà đắng đắng đo đo mãi dị đó.


