Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Livestream Đoán Mệnh Cho Người Hữu Duyên

Livestream Đoán Mệnh Cho Người Hữu Duyên
Chương 380: Chương 380



“Mẹ nó, coi như tôi bị mù!”

“Không ngờ cô lại là loại phụ nữ như vậy, mau biến đi, đi mà kiếm người nguyện ý cho cô hút máu!”

“Tốt nhất là gả cho mấy ông già ấy, chờ người ta c.h.ế.t còn được kế thừa gia sản, nuôi cả nhà cô đấy!”

Đôi con ngươi của Ván Đã Đóng Thuyền đỏ ngầu hết cả lên.

“Quỳ luôn, đầu óc của cô gái này có vấn đề à? Người anh em đây yêu cô như vậy, là muốn cô có cuộc sống thoải mái hơn, thế mà còn không đồng ý.”

“Thật ra cô ấy cũng đâu sai, người ta là người một nhà cơ mà!”

“Thế Ván Đã Đóng Thuyền thì có lỗi chắc? Đáng bị hút máu, còn bị g.i.ế.c hả?”

“Dẹp đê, hai người đừng làm ầm lên nữa.”

“Đúng là không có gì sai, mỗi người có một lựa chọn riêng mà!”

“Người anh em, mau đem ảnh ai kia ra đây đi, để biết đường mà tránh.”

Song, dù khu bình luận có giật dây như nào, Ván Đã Đóng Thuyền vẫn giữ lại mặt mũi cho đối phương, không chia sẻ ảnh chụp ra bên ngoài.

Mà lúc này, lòng cậu ta như c.h.ế.t lặng.

Kế đó cậu ta hít một hơi thật sâu, hỏi: “Tần đại sư, nếu tôi rời khỏi cô gái này, vậy có phải được thọ đến già không!”

Nếu như trong những lời tiên đoán của Tần Dược không có chuyện 20 năm sau cậu ta bị giết, thì cậu ta vẫn cưới được người vợ này!

Nhưng giờ lại không thể nào.

Chỉ có điều Ván Đã Đóng Thuyền cũng xoắn xuýt lắm, cậu ta sợ mình chết.

Chỉ hai chục năm sau đã đi đời, cậu ta mới bốn mươi lăm tuổi thôi đấy!

Ai mà không muốn mình sống thọ cơ chứ?

Tần Dược nhìn Ván Đã Đóng Thuyền ở trong video, tạm thời không thấy đối phương có điểm chắn sinh tử. Theo lý thuyết, trong vòng hai mươi năm sẽ được an toàn.

Nhưng lại không được nói ra như vậy.

Lý do?

Mệnh càng tính thì càng mỏng, nếu tính quá kỹ, biết quá nhiều, không phải có hại với Tần Dược, mà là có hại cho Ván Đã Đóng Thuyền.

Cho nên hắn nói: “Chàng trai, cậu biết giả lập cuộc sống không?”

“Mỗi một lựa chọn của cậu đều có thể là một cuộc sống khác.”

“Trước đó tôi đã tính cho cậu một đời.”

“Nhân sinh kế tiếp, để cậu gặp được một người khác rồi hẵng nói.”

“Biết đâu, tôi chỉ nói là biết đâu thôi nhé, chẳng hạn như bây giờ cậu cảm thấy chia tay bạn gái là an toàn, sau đó cậu lại làm quen một cô bạn gái khác!”

“Hai người đi hẹn hò cùng nhau!” “Cậu bị xe tông!”

“Cậu chết!”

“Không cần hai mươi năm, một năm là cậu xong đời rồi.” Ván Đã Đóng Thuyền nghe mà trợn mắt há mồm.

“Tần đại sư, ngài nghiêm túc hay là nói đùa với tôi thế! Ngài là người lời vàng ý ngọc, nói sao làm vậy, cái này làm tôi hơi sợ đấy!”

Tần Dược nhất thời cảm thấy vui mừng.

Khá lắm, nói sao làm vậy cũng thông não cậu rồi!

“Tôi nói là biết đâu mà, chỉ đùa chút thôi, không liên quan đến cậu đâu. Nhìn tương lai 20 năm sau của cậu vẫn sáng sủa lắm!”

Ván Đã Đóng Thuyền thở phào nhẹ nhõm.

Bất quá cậu ta cũng quyết định, sau này cứ cách mười năm sẽ tìm Tần Dược xem đôi chút.

Nếu không sẽ bất an lắm. “Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi!”

“Vậy chàng trai này, cậu còn chuyện gì khác không?”

“Có có có, Tần đại sư, tôi muốn mua phù bình an, ngọc phù.”

Ván Đã Đóng Thuyền cảm thấy không có phù bình an thì không yên lòng được.

Nhưng vốn lưu động của cậu ta cũng chỉ tầm 1 triệu, cho nên cậu ta chỉ có thể mua một cái.

Sau đó, cậu ta lại mua thêm hai cái Kiện Khí Phù, một Dưỡng Thận Phù và Dưỡng Nhan Phù, coi như quà tặng cho bố mẹ.

Nghĩ đến bố mẹ mình, trong vòng 20 năm đều qua đời vì bệnh tật.

Hy vọng hai loại phù lục này có thể bảo vệ bố mẹ mình. Này là điều quan trọng nhất đấy.

Sau khi mua một đống phù, cuộc gọi video của Ván Đã Đóng Thuyền và Tần Dược cũng ngắt, cuối cùng cũng kết thúc!

Ba lần đoán mệnh trong hôm nay coi như xong. Tổng kết lại, cũng là ba vở kịch.

Đặc biệt là một màn cuối cùng.

Thật ra đám cư dân mạng vẫn rất mong chờ về tương lai mai này của Ván Đã Đóng Thuyền.

“Người anh em, bằng không về tìm một phú bà đi, cậu với phú bà đều có tiền, khẳng định tương lai không có ưu phiền!”

“Kẻ có tiền mà vui á? Cậu không hiểu được niềm vui của mấy người có tiền đâu.”

“Tò mò quá đi, không biết sau này bạn gái cậu ấy sẽ tìm một ông chồng như nào.”

“Vẫn là kiểu có tiền thôi!”

Dưới sự can thiệp của Tần Dược, lần xem mệnh này ít nhất cũng tác động đến vận mệnh của năm người.

Đầu tiên là Ván Đã Đóng Thuyền.

Ngày thường cậu ta là một người rất khiêm tốn. Trên thực tế, một ngày cậu ta rửa xe kiếm được cả mớ tiền. Tuy là ông chủ, nhưng cậu ta vẫn rửa xe cùng mọi người, nên trước đó hầu như mọi người đều tưởng rằng cậu ta chỉ là một thằng nhóc rửa xe.

Đừng nói qua vụ này của Tần Dược, việc kinh doanh rửa xe của cậu ta lại càng thuận lợi, còn trở thành địa điểm check- in của biết bao dân mạng.

Không những thế, là một phú nhị đại hạng trung nên cậu ta cũng trở thành tiêu chuẩn chọn chồng của nhiều cô nàng trẻ trung xinh đẹp. Dù nói họ tham tiền, nhưng tiền cũng chỉ tiêu trên người mình, đa số còn là con gái một, điều kiện cũng không tồi.

Rất nhanh sau đó, Ván Đã Đóng Thuyền tìm được một cô bạn gái xinh đẹp, còn đã tốt nghiệp đại học, được một năm thì bàn đến chuyện cưới gả, hai bên nhà đều rất hài lòng, ba năm sau sinh được hai cô con gái, nhi nữ song toàn.

Mà bạn gái cũ của Ván Đã Đóng Thuyền lại không may mắn như vậy!

23 tuổi, thu nhập thấp, về sau lại không có Ván Đã Đóng Thuyền nên mọi vấn đề trong nhà đều đổ ập lên người cô ta. Cô ta chỉ đành làm gấp đôi công việc, điên cuồng kiếm tiền.

Bởi vì kiếm tiền nên cô ta không có thời gian nói chuyện yêu đương, ngay cả việc quản em trai mình cũng vậy, dù cô ta có thể cho tiền, nhưng chưa bao giờ là đủ.

Đương nhiên đứa em trai này cũng thấy video ngày hôm đó, cuộc đời của cậu ta không thể để cho người khác định nghĩa như vậy.

Chẳng khác gì lời tiên đoán của Tần Dược lúc đó, chính là tuýp cẩu độc thân vạn năm.

Thấy những lời đánh giá của người khác dành cho mình, cậu ta cảm thấy rất không phục.

Vậy nên cậu ta quyết định nhập ngũ ngay khi tốt nghiệp trung học.

Còn cô em hai vẫn thi đậu trường đại học hàng đầu như cũ, nhưng vì không có ai lo toan học phí nên cô ta đành phải vay nợ sinh viên, ngày thường thì đi làm thêm để kiếm tiền. Cũng nhờ đó mà cô ta biết kiếm tiền không dễ dàng gì, đồng thời học được lòng biết ơn.

Cô em ba từ bỏ chuyên ngành nghệ thuật, chuyển sang học sư phạm nên tiền học phí đỡ hơn rất nhiều, cuối cùng trở thành giáo viên.

Chỉ riêng bạn gái cũ của Ván Đã Đóng Thuyền là khác, bởi làm việc quá nhiều nên không có thời gian ăn diện, do đó dần dần biến thành một người phụ nữ quê mùa. Cuối cùng gả chồng vào năm 28 tuổi, mà người chồng này cũng không hề giúp đỡ người nhà của cô ta.

Hai người chỉ có thể kinh doanh để trang trải cuộc sống.

Có lẽ sau mười năm nữa, Ván Đã Đóng Thuyền cùng bạn gái cũ chạm mặt ở ngã tư đường cũng không nhận ra nhau!

Đây chính là lựa chọn khác đi thì vận mệnh cũng sẽ thay đổi.
 
Livestream Đoán Mệnh Cho Người Hữu Duyên
Chương 381: Chương 381



“Được rồi, buổi livestream hôm nay tới đây thôi, gặp lại mọi người vào tuần sau nhé!”

“Tạm biệt Tần đại sư!” “Bye Tần đại sư!” “Tạm biệt chồng yêu.” “Tạm biệt chồng yêu.”

“Lầu trên, cậu không hợp đâu.”

“Tên gay c.h.ế.t tiệt mau biến đi, đừng cướp Tần đại sư của tui.”

Dưới những lời trêu chọc của đám cư dân mạng, Tần Dược kết thúc livestream.

Chỉ có điều, hôm nay vẫn xác định là một ngày bận rộn.

Tần Dược lại công bố sản phẩm mới, còn là loại thuốc nhỏ mắt có thể điều trị bệnh cận thị, này là hàng thiết yếu đó!

Mà bên phía Địch Tân Nhân cũng bận tối mắt tối mũi hết cả lên.

Toàn bộ đều xài giao hàng hỏa tốc của Phong S. Nhanh nhất là ngày thứ hai liền nhận được hàng.

Không những thế, Tần Dược còn có rất nhiều fan hâm mộ, bọn họ đều tới thẳng cửa hàng của Tần Dược để mua.

Lần này số lượng phải nói là đông không đếm xuể.

Trong đó, ngay lúc Tần Dược vừa khai trương, còn có Vương Hạo Thần qua đây giúp người tìm con gái bị lạc, cuối cùng mình lại kiếm được bạn gái.

Mà tên này còn gánh trách nhiệm nặng nề trên vai, là mua

hộ.

“Tần đại sư, tôi có thể mua giúp bạn được không? Không

phải tôi buôn bán đâu, mà là mấy người này đưa tiền cho tôi, tôi thống kê họ tên lại, có được không?”

“Đương nhiên là được! Cậu muốn bao nhiêu?” “Tổng cộng 82 lọ!”

“Ghê gớm, lô hàng này của cậu cũng nhiều quá đi!”

Tần Dược cũng phát hiện, Vương Hạo Thần này chính là tuýp người nhiệt tình.

Nếu không thì cậu ta sẽ không phí thời gian mua giúp trong khi những người kia chỉ nhờ qua mạng.

Đương nhiên, kiểu người này cũng dễ gặp phải mấy loại vô ơn bội nghĩa lắm.

Nhưng không thể phủ nhận, nhân duyên của chàng trai này rất tốt.

Trong số những người cậu ta từng giúp đỡ, dù chỉ có một hai quý nhân, nhưng cũng có thể mang lại nhiều lợi ích cho cậu ta.

Sau đó, Tần Dược lấy hàng cho Vương Hạo Thần, cậu ta cũng mang mấy thứ này về.

Buổi livestream chỉ mới kết thúc được 4 tiếng thì nhóm người này đã được sử dụng thuốc nhỏ mắt của Tần Dược.

Bên trong phòng ngủ, một đám người vây xung quanh Vương Hạo Thần, ít nhất phải có hơn chục người.

“Cậu dùng chưa?”

“Nghĩ gì, vội muốn c.h.ế.t đây chứ!”

“Cùng dùng một lần đi, cái nước Huyết Nhân Sâm lúc trước ấy xịn sò thật đấy.”

“Đúng vậy, tôi còn cố ý thuê mười tài khoản Taobao để mua một đống kìa.”

“Ha ha ha ha, Vương Hạo Thần, để tôi kể cho nghe, lần trước cậu ta chảy cả m.á.u mũi, mãi không chịu ngừng, thế là bọn tôi sợ xảy ra chuyện nên dẫn cậu ta tới bệnh viện kiểm tra, cậu đoán xem bác sĩ nói thế nào?”

“Bác sĩ hỏi có phải tôi ăn phải nhân sâm trăm năm hay gì không, bổ quá độ rồi.”

“Ha ha ha ha!” “Lạy cậu luôn á.”

“Trước đừng nói nhiều nữa, cùng dùng đi!”

“Mấy anh em trong phòng ngủ đồng thời mở rương thí nghiệm, cùng nhau dùng thuốc nhỏ mắt.

Lúc nhỏ thuốc hoàn toàn không có cảm giác nhói như sát trùng, mà lại mát lạnh vô cùng, cực kỳ dễ chịu.

Thậm chí theo thời gian dần trôi, bọn họ còn cảm thấy hai mắt như được ngâm trong nước, sau đó là thuốc thẩm thấu vào mắt mình.

Trong chốc lát, bọn họ mở mắt, chỉ cảm thấy đôi con ngươi như bừng sáng lên.

“Ôi trời, tôi thấy tôi không cần đeo kính nữa rồi!”

Trong số đông, một anh chàng cận thị vội vàng lên tiếng. Quả thật độ cận của người này không cao, nhưng vì học phải dùng máy tính suốt ngày nên cậu ta đã mua kính chống ánh sáng xanh để đỡ bị tăng độ cận.

Loại này còn đắt hơn nhiều, một cái kính mắt ít gì cũng hơn ba nghìn tệ.

Giờ dùng loại thuốc nhỏ mắt này, thế mà lại cảm thấy hai mắt như sáng bừng lên.

“Mọe, nhanh vậy à? Có tác dụng nhanh ghê!” “Nói chứ tôi cũng thấy tốt hơn nhiều lắm này!”

“Cái kính này của tôi có độ thấp lắm, lúc trước vẫn luôn muốn đổi, nhưng giờ thì khỏi cần rồi!”

“Tôi mới đổi kính nè, không được, sao tôi lại thấy mắt kính này nặng độ thế nhở?”

Phản ứng của mọi người đều rất mãnh liệt.

Hàng của Tần đại sư, quả nhiên là thuộc loại tinh phẩm.

Mà những bạn học khác cũng nghe được tin này một cách nhanh chóng.

Mặc dù rất nhiều người không tin mấy thứ như quảng cáo sản phẩm, thế nhưng lại tận mắt chứng kiến cảnh bạn mình trực tiếp tháo kính xuống, cái này còn có tác dụng hơn quảng cáo nhiều.

Vì vậy mà số lượng người muốn mua lại càng tăng cao.

Chỉ có điều đi tới ngoại thành rất phiền phức, mà chuyển phát nhanh lại không mất tiền, cho nên những người này đều lựa chọn mua online.

Đơn đặt hàng nhiều như tuyết rơi ngoài trời.

Đến ngày thứ hai mà số lượng người đến mua vẫn đông nghịt như cũ, đa phần đều là phụ huynh.

Trên phố đồ cổ, một người phụ nữ lái xe đạp điện, chở đứa cháu trai 9 tuổi tới cửa hàng. Bà ta vừa dừng xe thì kế bên xuất hiện một loạt xe ô tô bóng loáng.

Đứa cháu trai này của bà từ nhỏ đã mê xe, ắt hẳn là giống bố mình, vừa nhìn thấy nhãn hiệu của chiếc xe liền hét lên: “Rolls – Royce!”

Trẻ con có thứ mình yêu thích là chuyện tốt.

Là người đã đến tuổi trung lão niên, người phụ nữ hoàn toàn không biết nhãn hiệu hay tên của mấy loại xe này. Nhưng thằng nhóc lại có thể thuộc như nắm trong lòng bàn tay.

“Tiểu Bảo, bà nghe nói xe này là xe xịn đấy!”

“Vẫn tạm, chắc hơn 8 triệu ạ!” Thằng nhóc nói như người lớn.

Người phụ nữ trung niên buồn cười.

“Vẫn tạm? Ông giời con ạ, dù bán bà nội của cháu cũng không mua nổi đâu!”

Song người lớn sẽ không nói với trẻ con quan điểm về tiền bạc của họ, sau đó bà dắt đứa cháu trai đi về phía trước.

Cùng lúc đó, một đám người bước ra từ những chiếc Rolls – Royce kia, toàn bộ đều mặc âu phục. Người đàn ông đi đầu khoác chiếc áo dạ dài, ngón tay đeo nhẫn đá quý, còn có người che dù.

Nom cái dáng vẻ này chẳng khác gì đại ca xã hội đen bước ra từ trong Cảng.

Không dám trêu chọc.
 
Livestream Đoán Mệnh Cho Người Hữu Duyên
Chương 382: Chương 382



Lại vì chậm chạp nên người phụ nữ này tụt lùi lại phía sau đám người mặc đồ đen.

Cuối cùng, hai nhóm người, lại đi cùng một đường.

Cũng nhìn ra một cách mau lẹ, đám xã hội đen này bước tới trước cửa hàng Thần Toán.

Gã đại ca xã hội đen kia tiến lên phía trước, sau đó rẽ ngang, hướng về phía xa.

Không chỉ một mình người này, mà một đám người bên cạnh hắn cũng vậy, đều theo bước chân đại ca mình đi ra ngoài.

“Phụt phụt!”

Người phụ nữ vội vàng bật cười.

Bày ra một màn hoành tráng như vậy mà lại là một đám không có duyên phận.

Song bà ta cũng không dám đắc tội đám người này, vội vàng kéo đứa cháu của mình bước vào cửa.

Đi vào một cách nhanh chóng!

Rõ ràng, bà ta là người có duyên phận. “Chào Tần đại sư!”

“Chào sư phụ Tiểu Phương!”

“Xin chào, duyên chủ muốn mua gì?”

“Mua một ít Huyết Nhân Sâm. Hồi trước tôi có mua, nói uống tốt lắm mà con trai không tin, mấy hôm trước tôi để nó uống một hộp rồi mới chịu tin là đồ tốt, thế là đưa tôi uống hết, bây giờ lại mua thêm năm hộp. Còn có nghe nói ngài bán thuốc nhỏ mắt nên muốn mua năm lọ, tôi với ông chồng của tôi, con trai với con dâu, thêm đứa cháu trai, mỗi người một lọ!”

“Được.”

“Tổng cộng là 750 tệ.” “Được.”

Người phụ nữ quét mã một cách chóng vánh, sau đó cầm một đống đồ lớn đi ra ngoài.

Vừa bước ra liền nhìn thấy cửa ra vào bị một đám người mặc áo đen bao vây.

Cái này khiến bà ta sợ đến mức hét lên. Cảnh tượng này cũng dọa người quá đi mà.

Song chỉ một giây sau, một người đàn ông đưa ra một xấp tiền mặt, nom cũng phải hơn mười nghìn tệ.

“Bác gái, không biết bác có thể chuyển lời hộ không, rằng ông chủ Hoàng của thôn Cảng tới muốn tìm đại sư tâm sự, mong ngài cho chút thể diện.”

Người phụ nữ liếc nhìn xấp tiền, nhưng lại không nhận.

Trông đám người này không dễ chọc tí nào, mà bà cũng không dám nhận số tiền kia.

“Nếu mấy người muốn mua ngọc phù thì trực tiếp mặc niệm trong lòng muốn mua phù là được, vậy là có thể vào, nhưng nhất định phải thành tâm, không thành tâm thì không được!”

Vị đại lão kia khẽ cau mày, lên tiếng: “Tôi thử lại lần nữa!”

Hắn lại đi vào một lần nữa, nhưng cơ thể vừa di chuyển liền trực tiếp bước ra ngoài.

Vẫn là không vào được!

Vệ sĩ vội vàng ngăn vị đại lão lại, không để cho hắn ta tiếp tục ra ngoài.

“Bác gái, vẫn phải nhờ bác chút vậy, mười ngàn này bác cầm đi!”

“Không sao không không sao, nhưng mà tôi không nhận đâu! Tôi nói giúp mấy người một tiếng vậy.”

Người phụ nữ trung niên hấp tấp quay về trong cửa hàng, vẫn dễ dàng như cũ.

“Tần đại sư, bên ngoài… ”

Đương nhiên Tần Dược cũng thấy động tĩnh phía ngoài cửa.

“Duyên chủ không cần sợ hãi, cứ đi ra từ cửa sau đi!”

Tần Dược lại nói: “Ra thẳng cửa sau rồi rẽ trái, ra ngoài chính là đường ở bên ngoài!”

“Được được được, mà trông đám người ngoài kia không dễ chọc đâu, Tần đại sư, ngài nhớ cẩn thận nhé!”

Tần Dược cười một tiếng: “Không sao, bọn họ không làm gì được tôi đâu.”

“Vậy là tốt rồi!”

Người phụ nữ trung niên nghe vậy liền hấp tấp đưa đứa cháu trai đi ra ngoài từ cửa sau.

Phương Minh Húc cũng cảm thấy quái lạ vô cùng.

“Sao mấy người này lại không vào được? Bọn họ đâu phải kiểu thiếu tiền, mua ngọc phù là bình thường mà!”

Tần Dược khẽ cười nhạt.

“Bởi vì những người này không có duyên với tôi!”

“Hả?” Phương Minh Húc tỏ vẻ nghi hoặc.

Bất quá đối phương đã chặn ngay trước cửa, Tần Dược cũng không thể ngồi yên không ngó ngàng đến, cho nên dứt khoát đi ra ngoài.

Mấy người đối diện thấy Tần Dược bước ra đều khựng lại.

“Tần đại sư, nghe danh đã lâu. Vốn dĩ chúng tôi muốn vào cửa hàng chào hỏi một chút!” Người đàn ông cầm đầu khoác chiếc áo dạ giơ tay lên và nói.

“Không ngờ cửa hàng của Tần đại sư lại huyền ảo đến vậy, trái lại để tôi mở rộng tầm mắt, song tôi vẫn nghĩ không thông, vì sao tôi lại không vào được chỗ này.”

Tần Dược đáp một cách thản nhiên: “Người đại gian ác thì đương nhiên không vào được!”

Đám vệ sĩ xung quanh nghe vậy liền biến sắc mặt.

Bọn họ đều đều nhìn mặt nghe lệnh, nhìn ánh mắt ông chủ nhà mình, chỉ cần ra lệnh một tiếng là bọn họ sẽ hành động ngay, khiến cho Tần đại sư này biết thế nào là lễ độ!

Quả nhiên, sắc mặt của ông chủ bọn họ cực kỳ tệ.

“Tần đại sư, lời này của ngài có phải hơi oan cho tôi rồi không?”

Tần Dược cười lạnh: “Hoàng Đồng Quân, người thôn Cảng.”

“Hai tay dính đầy m.á.u tươi, nợ m.á.u ngập trời, hết thảy mười hai mạng đều dính dáng tới ông.”

“Ông dựa vào ngành đóng tàu mà giàu có, nắm giữ thuyền buôn lụa ở vùng biển quốc tế, thường xuyên g.i.ế.c người cướp của ở chỗ này.”

“Mười năm gần đây lại tẩy trắng khá ổn, tiền rửa sạch gần hết rồi, chỉ có điều người vẫn không sạch sẽ. Bọn tay sai của ông còn làm mấy chuyện như cho vay buôn bạc.”

“Người như ông, không nên tới tìm tôi.” Tần Dược sẽ không cứu một kẻ ác như vậy. Ngược lại, trừng phạt còn được.
 
Livestream Đoán Mệnh Cho Người Hữu Duyên
Chương 383: Chương 383



Vẻ mặt Hoàng Đồng Quân biến đổi liên tục, sau đó ánh mắt lộ ra vẻ hung ác.

“Tần đại sư, vì nể cậu là thầy bói nên tôi không muốn động tay động chân với cậu.”

“Chỉ là đến mời cậu uống chén trà.”

“Không ngờ cậu lại là người không biết điều như thế!” “Hạng bói toán như cậu toàn là loại tay trói gà không chặt,

cho nên cũng đừng trách người ta thô lỗ!” “Bắt nó lại cho tao, mang đi!”

Hoàng Đồng Quân vung tay lên.

Bảy, tám gã đàn ông xung quanh xông tới ngay tức thì.

Mấy gã này ai nấy đều cao 1m85 trở lên, cân nặng toàn hơn 1 tạ.

Không những cao mà còn cường tráng, dù nặng tận 1 tạ nhưng hoàn toàn không có cảm giác béo phì.

Bởi bọn họ đều là tuýp người cơ bắp.

Chắc chắn là loại đánh nhau chuyên nghiệp.

Bắt một người, đánh ngất xỉu rồi mang đi, trước sau không quá mười phút đồng hồ.

“Thầy bói là hạng tay trói gà không chặt? Ông nghe ai nói vậy?”

“Chắc ông gặp phải kẻ lừa đảo ở đâu rồi!”

“Lừa cho ông xoay mòng mòng rồi cuối cùng lại tới chỗ tôi ra oai sao?”

Tần Dược cười lạnh, quét mắt về phía đám vệ sĩ đang bao vây mình.

Chỉ tầm một giây sau, những tên vệ sĩ này vậy mà lại theo chân trận pháp đi ra ngoài!

Lúc này, sắc mặt đại ca xã hội đen trở nên cực kỳ khó coi. Mẹ kiếp, quên mất trận pháp này!

Dù đám vệ sĩ này muốn công kích Tần Dược thì cũng chỉ đi được đến lối vào cửa hàng!

Kết quả đến giờ bọn họ vẫn không đặt chân vào cửa hàng được.

Bị trận pháp mê hoặc, cuối cùng người đều đi ra ngoài phố đồ cổ!

“Quay lại cho tao!”

Hoàng Đồng Quân thấy mất mặt vô cùng, hắn ta lớn tiếng quát lên.

Lúc này đám vệ sĩ như vừa tỉnh mộng, sau đó mới giật mình.

Mà hiện tại bọn họ cũng rất đau đầu.

Dẫu sao đã xông vào trận pháp tận ba lần, đồng nghĩa với việc bọn họ cũng đã bị thôi miên chừng ấy lần.

Hoa mắt chóng mặt là điều hiển nhiên.

Còn lý do trước giờ Tần Dược ở đây không xảy ra tình trạng ùn tắc giao thông, là bởi người xông vào quá nhiều lần sẽ cảm thấy đau đầu, đương nhiên sẽ không vì chút sở thích mà đi vào nhiều lần.

Dưới tình huống đó, những du khách và người nổi tiếng trên mạng sẽ biết điều mà rời đi.

Nhưng đám người trước mặt này lại cố chấp vô cùng, mà mấy loại càng cố chấp thì lại càng khó chịu thôi.

Hoàng Đồng Quân nhìn Tần Dược bằng ánh mắt u ám, sau đó nở nụ cười lạnh, nói: “Tần đại sư, cậu được lắm, hy vọng cả đời này cậu đều trốn trong cửa hàng!”

“Chúng ta đi!”

Ném lại một câu như vậy rồi hắn ta tính đưa người rời đi. “Ha ha, ông Hoàng, chỗ này của tôi không phải muốn tới thì tới, muốn đi thì đi!”

“Nếu không làm sai thì thôi, còn đã phạm sai lầm mà vẫn đến trước mặt tôi múa võ dương oai, ông cho rằng tôi sẽ bỏ qua cho ông sao?”

Tần Dược cười lạnh một tiếng, sau đó hét lớn. “Quỳ xuống!”

Giọng nói này tựa như vang lên ngay bên tai bọn họ. “Phù phù!”

Toàn bộ tám tên vệ sĩ đều quỳ sụp xuống trên nền đất xi măng.

Chính là mấy gã vệ sĩ vừa nãy muốn tới bắt Tần Dược, bọn họ cảm thấy trên người hệt như bị áp bách ngàn cân đè nặng, khiến cho bản thân quỳ xuống một cách bất thình lình.

Đầu gối nện thẳng lên đường phố, trực tiếp đập thành một hố to.

Nếu là thể chất hiện giờ của Phương Minh Húc, nện thành một cái hố to là chuyện thường tình.

Còn với thể chất của bọn vệ sĩ mà nói, nện xuống thì hiển nhiên đầu gối sẽ vỡ nát gãy xương.

“A!!!”

Trong phút chốc, toàn bộ đám vệ sĩ đều hét lên một cách thảm thiết.

Tần Dược nhìn về phía Hoàng Đồng Quân bằng ánh mắt lạnh tanh.

“Mang thuộc hạ của ông biến đi, hiện giờ tâm trạng tôi đang tốt, nên chỉ đánh gãy chân đám cho săn của ông thôi. Nếu để tới lát nữa không vui, tôi sẽ đánh gãy cả chân ông luôn đấy!”

Hoàng Đồng Quân nghe vậy liền giận đến run người, nhưng cũng chỉ đành để mấy vệ sĩ còn lại kéo người rời đi.

“Tần đại sư, cậu được lắm, sau này chúng ta còn gặp lại!” Hắn trực tiếp dẫn người bỏ đi.

Tần Dược cũng không ngăn cản.

“Sư tổ, hình như mấy người này ở bên thôn Cảng đấy! Tự nhiên tới đây làm gì?”

“Lúc nãy con không nhìn mặt của bọn họ à?” “Nhìn người dẫn đầu thôi.”

“Thế nhìn ra cái gì rồi?” “Không giống người tốt!”

Thừa lời, với cái kiểu cách ăn mặc này có thể là người tốt chắc?

“Tiểu Yến nhìn ra không?”

Hồi nãy Tần Dược đi ra ngoài ứng phó, Tiểu Yến và Phương Minh Húc cũng ở trong phòng nhìn lén.

Còn về chuyện hỗ trợ, sư tổ nhà bọn họ nào cần ai giúp đỡ. Tiểu Yến gật đầu: “Thấy ạ!”

“Vậy con nhìn ra cái gì?”

“Ông ta mắc bệnh nan y, sắc mặt vàng vọt, da thịt khô cạn, ngũ hành thiếu mộc, có bệnh về gan!”

Tần Dược tán thưởng một tiếng. “Không sai, là ung thư gan!”

“Với lại, trước kia ông ta từng cắt lá gan, nhưng giờ lại tái phát. Bây giờ lan khắp toàn thân, đừng thấy hiện giờ ông ta bình thường, qua mấy tháng nữa, ung thư sẽ lan khắp người, sống không bằng chết.”

Đến giờ Phương Minh Húc mới tỉnh ngộ.

“Cho nên ông ta mới tới tìm ngài, muốn trị bệnh.”

Tần Dược gật đầu: “Chắc hẳn người này đã uống dịch Huyết Nhân Sâm của tôi, hơn nữa xưa giờ y đạo không phân biệt. Những người đoán mệnh ít nhiều cũng biết chút y thuật. Nếu tây y không giải quyết được vấn đề, những người này sẽ cầu thần bái phật thôi!”

Xong, mấy tên này đều là loại tội ác khó tha, cho nên dù cầu xin Tần Dược cũng vô dụng, Tần Dược không biết chữa.

Trái lại, hắn nói trừng phạt, tự nhiên sẽ trừng phạt.

Chỉ là không muốn để đường sá của phố đồ cổ nhiễm mấy thứ dơ bẩn thôi!

Mà lúc này, ba con Rolls – Royce đã phóng đi.

Hoàng Đồng Quân giận run người, vốn dĩ ông ta bị ung thư gan, nên tính tình rất nóng nảy. Đã thế người của mình còn mất mặt như vậy, quả thật khó chịu vô cùng.

Nhưng đối mặt với mấy thầy bói yêu pháp kiểu này, Hoàng Đồng Quân lại nuốt không trôi cái điệu bộ ấy.

“Đưa tao về khách sạn trước, để đội vệ sĩ thứ hai tới, chờ đến tối tên đó ra ngoài thì bọn mày đánh nó một trận, nửa sống nửa c.h.ế.t là được, đừng đánh chết.”

“Hình như bên cạnh hắn ta có một đứa bé gái, nói là đồ đệ đúng không?”

“Bắt lại cho tao!”

“Đến lúc đó, tự nhiên hắn sẽ ngoan ngoãn đi vào khuôn khổ thôi!”

Vì lúc nãy đội trưởng đội vệ sĩ bên cạnh ông ta không động thủ bắt Tần Dược nên không bị quỳ tại chỗ đến mức nát đầu gối, cho nên hắn liên hệ đội vệ sĩ thứ hai một cách nhanh lẹ.

Dù sao, kiểu đại lão như Hoàng Đồng Quân lúc nào cũng có vệ sĩ giám sát suốt 24 giờ, ba ca thay phiên nhau.

Mà bây giờ mất đi một đội, vẫn còn một đội khác.

Nói là vệ sĩ, nhưng trên thực tế đều là tay chân của ông ta.

Vệ sĩ xuống xe, sau khi sắp xếp cho người bị thương liền đưa thành viên mới đi.

Mà lúc này, bên trong cửa hàng Thần Toán.

Tiểu Tử đi ra từ cửa hàng, ngồi con Mercedes – Benz nhỏ của mình.

Gia vị trong nhà đã dùng hết, mặc dù gừng tỏi hồi hương đều trồng ở trong nhà, nhưng mấy thứ như muối, xì dầu, dấm vẫn phải tới siêu thị mua sắm.

Sắp đến giờ nấu cơm trưa nên hiển nhiên Tiểu Tử phải ra ngoài mua thức ăn.

Mà lúc này, mấy tên vệ sĩ đang nhìn cô bé chằm chằm. “Có phải con bé kia cũng là đồ đệ của đại sư không?” “Không sai, chính là nó!”

“Lên.”
 
Livestream Đoán Mệnh Cho Người Hữu Duyên
Chương 384: Chương 384



Mấy gã đàn ông lực lưỡng này xông lên cùng một đợt.

Chỉ một giây sau đã bao vây Tiểu Tử, một tên duỗi bàn tay to lớn chặn chiếc Mercedes nhỏ của Tiểu Tử.

Một tên khác thì tóm chặt nách của Tiểu Tử, muốn bắt cô bé lại rồi mang đi một thể.

Nhưng chỉ trong chốc lát, cảm giác truyền tới từ tay hắn không phải là sự mềm mại của một bé gái, mà lại giống như một cơ thể cứng rắn chẳng khác gì đá.

Không những thế, lúc hắn muốn xách lên, thế mà lại không hề nhúc nhích.

“Răng rắc!”

Vì nương theo lực lẫn không chuẩn bị tốt nên cổ tay của hắn trực tiếp trật khớp.

“A!”

“Mẹ nó, sao mày lại rác rưởi thế hả!”

Đội trưởng đội vệ sĩ nhìn người của mình, thế mà lại không xách nổi một đứa bé gái, nhất thời quát lên.

Sau đó, hắn đẩy người kia qua một bên, trực tiếp ôm lấy Tiểu Tử, muốn chặn ngang người cô bé rồi xách đi.

Nhưng dưới sức mạnh to lớn như vậy vẫn không thể làm cho Tiểu Tử nhúc nhích.

“Cái quỷ gì? Tao còn chưa tin đâu!”

Hắn ta nổi giận gầm lên một tiếng rồi dùng hết toàn bộ sức lực của mình.

Cuối cùng cũng bế được Tiểu Tử lên. “A!!!”

Mà lúc này, cánh tay lẫn bắp thịt của đội trưởng đội vệ sĩ đều căng cứng. Ôm Tiểu Tử mà giống hệt như ôm một viên đá lớn nặng hơn hai tạ vậy.

Quan trọng là, dáng người nhỏ nhưng trọng lượng nặng, hiển nhiên áp lực sẽ lớn.

Cánh tay của đội trưởng đội vệ sĩ hệt như bị tảng đá nặng hai tạ đè lên, khiến hắn nhận lấy trọng lượng quá sức chịu đựng.

“Răng rắc!”

Chỉ chớp mắt, cánh tay của hắn ta đã trực tiếp bị đè đến gãy xương.

“Mẹ nó!”

Đội trưởng đội vệ sĩ mắng to một tiếng. “Con bé này có gì đó không đúng!”

Cuối cùng hắn ta cũng phát hiện ra tình huống.

Mà lúc này, Tiểu Tử cười híp mắt, lên tiếng: “Sao mấy người lại kém cỏi thế hả, ngay cả một cô bé như tôi cũng không giải quyết được, vậy mà còn muốn khiêu chiến với sư phụ của tôi. Mau tránh ra, đừng làm chậm trễ thời gian đi mua thức ăn của tôi.”

“Cùng lên, lôi nó đi!” Đội trưởng đội vệ sĩ hét lên.

Nhất thời, bảy tên vệ sĩ không bị thương cùng nhau tiến lên.

Mà ngay lúc này, một streamer đang cầm điện thoại ở phía xa xa chứng kiến hết mọi chuyện liền hấp tấp chạy đến cọ nhiệt.

“Mấy người làm gì thế hả, bắt cóc trẻ em kìa.”

Streamer này chính là người nổi tiếng trên mạng ở thành phố Hàng, Viên Giai Giai.

Cô ta còn đang livestream, dự định tới cửa hàng Tần Dược mua thuốc nhỏ mắt để kiểm tra đánh giá.

Phát hiện Tiểu Tử bị bao vây, Viên Giai Giai gặp chuyện bất bình liền hét lên.

Đồng thời lôi điện thoại dự phòng của mình ra, tính báo cảnh sát.

Mà hai chân cô ta còn đang mềm nhũn hết cả lên. “Giai Giai, không lên à!”

“Mẹ nó, đây là diễn sao? Trông mấy gã mặc âu phục đen kia hung dữ quá đi!”

“Này không phải diễn, đám người này muốn làm hại Tiểu Tử!”

“Streamer ngu người rồi à? Mau đi báo cho Tần đại sư đi!” Người xem livestream thúc giục ngay lập tức.

Viên Giai Giai sợ muốn chết, thậm chí hai chân cô ta cũng mềm nhũn hết cả rồi. Một tiếng hét kia coi như là toàn bộ khí lực của cô ta đấy!

Lúc này, người xung quanh cửa hàng đều nghe thấy tiếng hét liền đổ xô chạy ra ngoài. Không những thế, bảo vệ ở trong trạm đảm bảo trật tự cũng vội vàng chạy qua bên này.

“Nhanh chút!”

Đội trưởng đội vệ sĩ quát lên.

Bắt cóc một đứa bé mà phải tốn thời gian đến vậy, đám người này có còn muốn tiền lương, muốn lăn lộn với lão đại nữa không.

Dưới tiếng quát đầy giận giữ của hắn, mấy vệ sĩ quyết định dùng thủ đoạn cứng rắn.

Nhưng chỉ một giây sau, Tiểu Tử đã bắt đầu có hành động.

Nếu như lúc trước vẫn là trêu đùa bọn họ, thì bây giờ nhìn thấy hàng xóm láng giềng, người qua đường vô tội đều đến vây xem, hiển nhiên Tiểu Tử phải thu hồi suy nghĩ đùa giỡn bọn họ.

Không thể làm hại người vô tội!

Đám vệ sĩ này lai lịch không tầm thường, cực kỳ nguy hiểm. Nếu để người qua đường đến chỗ này bị trả thù sẽ hỏng chuyện!

Nghĩ vậy, Tiểu Tử đột nhiên giẫm lên mặt đất, cả người nhảy lên.

Chân giơ cao. “Bộp!”

Một đá này trực tiếp nện trúng g*** h** ch*n một tên vệ sĩ. “Rắc rắc!”

Tiếng xương gãy vang lên.

Vẻ mặt gã vệ sĩ cao to lực lưỡng trở nên vặn vẹo, cơ thể khẽ khuỵu xuống, sau đó bị bồi thêm một cước bay thẳng về sau nửa mét.

“A a a a a a!”

Hắn ta ôm chân, đau đến mức muốn c.h.ế.t đi.

Những người khác nhìn thấy cảnh này đều lộ ra vẻ mặt sợ hãi, thậm chí nhóm đàn ông con trai vây xem đều kẹp chặt hai chân mình.

Tiểu Tử đạp xong một cước rồi trực tiếp rơi xuống đất. Quét chân!

Một gã vệ sĩ bị quét ngang trên mặt đất ngay tức thì, đầu nện thẳng xuống mặt đất một cái “rầm”.

Hôn mê bất tỉnh.

Bảy người, chỉ còn lại năm.

Hai vệ sĩ đưa tay ra, đè lại bả vai của Tiểu Tử. “Bắt được rồi!”

“Nhấc chân nó lên!” “Đưa đi!”

Ba người còn lại trở nên luống cuống tay chân.

Chỉ một giây sau, khí lực cực lớn truyền tới từ trên người Tiểu Tử.

Bát Cực! Thiết Sơn Kháo.

Với chiều cao của mình, Tiểu Tử chỉ có thể dựa vào phần đùi của đối phương, nhưng cú nghiêng người nhẹ này lại khiến bắp thịt cứng rắn nơi bắp đùi của đối phương trở nên cực kỳ yếu ớt chẳng khác gì tờ giấy.

“Răng rắc răng rắc!” “A a a a!”

Một người trong số đó buông tay, Tiểu Tử liền trở tay cầm bả vai một tên khác.

Ném qua vai! “Rầm!”

Vốn dĩ ba gã vệ sĩ muốn tới công kích Tiểu Tử cũng bị người này bay ra chặn đứng lại.

Không những thế, Tiểu Tử còn túm lấy mấy người ngã xuống ở phía sau, trực tiếp ném ra.

“Rầm rầm rầm!”

Cả ba gã đều bị ném cho ngã xuống.

Trước sau cũng chỉ mất năm phút, trận đánh đã kết thúc. Viên Giai Giai nhìn mà trợn mắt há mồm.

Còn bên trong phòng livestream, vốn dĩ là theo chân Viên Giai Giai tới tìm người, hiện giờ lại biến thành một khung cảnh khác.

“6666!”

“Trâu bò quá!”

“Không hổ là đồ đệ của Tần đại sư.”

“Tôi là fan của Tần đại sư nè, cũng biết đây là đồ đệ của Tần đại sư. Xin hỏi Tử sư phụ, không biết ngài còn nhận đồ đệ không?”

“Kinh quá đi, cứ như đang xem phim võ thuật ấy. Sao mà nhỏ xíu như này lại có thể phát ra sức mạnh kinh người như vậy chứ, chẳng lẽ đây là nội lực?”

“Người Trung Hoa ai cũng biết chuyện công phu, không giấu được.”

Một đám người lại bắt đầu lấy lòng.

Mà lúc này, Tiểu Tử cũng phủi tay, quay về con Mercedes của mình.

“Brừm!”

Chiếc xe được khởi động.

“Xe chạy xin chú ý, còn không mau tránh ra?”

Đám vệ sĩ nằm k** r*n trên mặt đất nhích qua một bên. Tiểu Tử lùi xe, lên số rồi vặn tay lái.

Nhanh chóng chạy ra ngoài. Chỉ để lại đám vệ sĩ áo đen.

“Cái kia, tôi có nên gọi cứu thương không nhỉ. Trông tình hình gã đàn ông bị đánh đầu tiên không ổn lắm.”

Viên Giai Giai lên tiếng.

Rất nhanh sau đó, mọi người gọi cho 120.

Khi xe cứu thương chạy đến, phát hiện đám vệ sĩ nằm lăn lộn trên mặt đất, có người bị thật, có người giả vờ (ba người bị ném sau cùng).

“Sao lại là mấy người hả!”

Dù sao cũng là mấy người mặc âu phục đen, trước đó 120 đã gặp một lần rồi.

Mới vừa vào tám người, giờ lại thêm một nhóm. Rốt cuộc đám người này bị ai đánh thế hả?
 
Livestream Đoán Mệnh Cho Người Hữu Duyên
Chương 385: Chương 385



Trên chiếc xe Rolls Royce của Hoàng Đồng Quân. Bởi vì quá tức giận.

Hoàng Đồng Quân cảm giác cơ thể dường như đau âm ỉ, ông ta nhắm mắt lại nghỉ ngơi, chỉ có điều đồng tử vẫn đảo loạn, hình như đang suy nghĩ điều gì.

Đúng lúc đó, một áp lực vô hình hạ xuống người ông ta. Ép tới hắn không có cách nào nhúc nhích.

Tần Dược trầm giọng nói: “Hoàng Đồng Quân, mười lăm tuổi tụ tập đám đông đánh nhau, c.h.é.m c.h.ế.t một tên lưu manh, lẩn trốn tới Đông Nam Á, bởi vì trị an hỗn loạn mới không bị bắt. Một năm sau, anh quay về.”

“Mười bảy tuổi, anh tham gia băng nhóm lớn, ám sát đại ca trong băng nhóm của đối phương và trở thành con nuôi của bang chủ Trần Gia Bang lúc đó, rất được coi trọng.”

“Năm hai mươi hai tuổi, anh g.i.ế.c c.h.ế.t ba nuôi để ngồi lên vị trí bang chủ.”

“Hai mươi sáu tuổi, anh mở sòng bạc trong vùng biển quốc tế, ném người đối đầu với đối tác của anh xuống biển.”

“Ba mươi hai tuổi, anh g.i.ế.c vợ mình chỉ vì cô ta nghe được bí mật của anh.”

“Năm ba mươi lăm tuổi…”

Giọng nói của Tần Dược không ngừng vang lên.

Đại ca này hoảng sợ vội mở mắt ra nhưng không làm sao cử động được người.

“Mỗi mạng người mười hai năm tuổi thọ, đoạt!” Tần Dược chỉ tay về phía Hoàng Đồng Quân.

Trong phút chốc, thọ nguyên trên người đối phương bỗng nhiên bị rút đi.

Phải biết Hoàng Đồng Quân đã là ung thư gan giai đoạn cuối di căn ra toàn thân, vốn không thể sống được bao nhiêu năm.

Cho nên vừa bị cướp đi mười hai năm tuổi thọ, Hoàng Đồng Quân đã c.h.ế.t luôn.

Chẳng qua ông ta đã c.h.ế.t nhưng hồn phách vẫn còn.

Cho nên ông ta nhìn thấy rõ ràng, cơ thể của mình từ một ông già cường tráng biến thành bộ xương khô.

“Lại cướp!”

Đây chỉ là mạng người thứ hai thôi.

Theo chiếc xe xóc nảy, t.h.i t.h.ể xương cốt của Hoàng Đồng Quân tan rã trong nháy mắt.

Rắc một tiếng, nó vỡ nát.

Xương cốt phong hóa, hóa thành bụi bặm. Rơi ngay tại chỗ ngồi.

Biến thành tro cốt.

Đương nhiên, hàm răng vẫn còn. Nếu có thể thu thập tro cốt, vẫn có thể kiểm tra DNA.

“Còn lại 120 năm, tiến vào Quỷ Vực trả lại!” “Hút!”

Trong nháy mắt, Tần Dược hút hồn phách của Hoàng Đồng Quân vào trong Quỷ Vực.

Trên người Hoàng Đồng Quân đeo xiềng xích.

Sau đó, Tiểu Ny xuất hiện, lôi luôn linh hồn này tới Diêm Vương điện, tiến hành phân phối, sau này sẽ phải xây dựng ở trong Quỷ Vực.

Trả lại những tội lỗi mà ông ta đã mắc phải.

Chiếc xe Rolls Royce vẫn đi tới, đến khách sạn sang trọng, tài xế mới xuống xe và mở cửa xe ra.

“Ông chủ! Đến khách sạn rồi!” Người tài xế này lập tức bối rối. Ông chủ đâu?

Quần áo của đối phương còn đây nhưng khắp nơi đều là bụi bặm, còn có nửa đoạn xương và hàm răng rơi lại, trong đó có một cái răng vàng.

Cái răng vàng này trông thật quen mắt. Nó là của ông chủ anh ta.

Anh ta chợt cảm thấy rợn cả tóc gáy. Ông chủ của anh ta… c.h.ế.t rồi!

Giờ phút này, tài xế này liên tục lùi lại mấy bước, sau đó vừa la hét thảm thiết vừa bỏ chạy.



Trong cửa hàng Thần Toán.

Tần Dược mở mắt ra, tiếp tục uống trà, vẽ phù như không có việc gì xảy ra.

Ung dung sống qua ngày.

Tiểu Tử cũng mua gia vị về, nấu một bữa trưa thịnh soạn. Bọn họ ăn no nê một bữa.

Sau khi trời tối, Weibo của Tần Dược đổ chuông. Hắn mở ra xem, hóa ra là Ngụy Bân.

“Tần đại sư, hôm nay có ba chiếc Rolls Royce tới phố đồ cổ, có phải đã xảy ra một số xung đột với anh không? Tro cốt của chủ nhân chiếc Rolls Royce được phát hiện ở trên xe, đã chết.”

Tần Dược trả lời: “Đúng là có người như vậy tới. Chẳng qua tôi thấy ông ta tội ác tày trời mới đuổi đi. Ông ta mắc bệnh ung thư gan, chắc muốn tìm tôi để kéo dài tuổi thọ!”

Về phần tro cốt gì đó, Tần Dược không thừa nhận, cũng không phủ nhận.

“Được, tôi biết rồi, đã làm phiền Tần đại sư!” Ngụy Bân không cần hỏi nhiều cũng hiểu được. Đây chính là Tần đại sư ra tay.

Chẳng qua Tần đại sư không muốn thừa nhận, bọn họ cũng không có cách nào.

Dù sao người c.h.ế.t cũng chẳng tốt lành gì.

Ngụy Bân quyết định mắt nhắm mắt mở cho qua. Buổi tối, cửa hàng đóng cửa.

Trong bầu trời tối tăm chợt có từng bông hoa tuyết rơi xuống.

“Tuyết rơi!”

“Đợt tuyết này có vẻ không nhỏ đâu!”

“Bây giờ còn là tuyết mỏng, trên đường tương đối trượt, chú ý an toàn.” Tần Dược dặn dò một tiếng.

“Được, sư tổ, sư phụ bye bye!” Phương Minh Húc đáp lại.

Tần Dược nhíu mày, nhìn hoa tuyết trên bầu trời. Tuyết này có vẻ không bình thường.

Chẳng qua hắn không để ý đến, trở lại trong biệt thự. Bên trong biệt thự của hắn có dán phù lục, vô cùng ấm áp, thoải mái.

Ba người Tiểu Tử, Tiểu Yến, Tiểu Ny đang ngồi may quần áo chung. Chủ yếu là Tiểu Tử muốn may một bộ quần áo mùa đông cho con rối của Tiểu Yến thay, Tiểu Ny ngồi bên cạnh xem.

Tiểu Ly không thấy hứng thú với những điều này.

“Đợt tuyết hôm nay không bình thường, có yêu tà quấy phá, chỉ sợ là tuyết yêu ra tay!”

Tiểu Ly nói với Tần Dược.

“Ồ? Là yêu tinh trong Vạn Yêu Động sao?” Tiểu Ly gật đầu.

“Không sai, cô ta cũng là đại yêu, hơn nữa còn không tính là yêu tinh địa phương. Cô ta đến từ Nhật Bản, được gọi là Tuyết Nữ.”

Tuyết Nữ là yêu quái chỉ xuất hiện vào ngày có tuyết rơi. Cô ta có gương mặt vô cùng xinh đẹp, thường dụ đàn ông đến chỗ tối, chỉ cần hôn cô ta sẽ bị đông thành đá.

Lúc này, cô ta đã hành động.

“Thú vị thật. Cô có thể hóa ra hình dáng của cô ta không?” Tiểu Ly gật đầu.

Sau đó đuôi cô ta cuốn một vòng, linh khí trong cơ thể d.a.o động.

Vừa đảo mắt, cô ta đã biến thành một cô gái có mái tóc trắng tinh, gương mặt trong sáng.

Bộ quần áo cũng là màu trắng như tuyết. “Ầm!”

Cô ta duy trì không được ba giây đã biến trở lại.

Tần Dược điểm một cái vào đầu Tiểu Ly: “Chuyện gì xảy ra vậy? Sao cô ăn nhiều thứ tốt như vậy, công lực vẫn kém thế.”

“Sư phụ nhìn qua là có thể biết rồi! Trong Vạn Yêu Động, tài nguyên khan hiếm, lạm dụng linh khí sẽ bị thiên lôi đánh xuống!”

Tần Dược cười: “Được rồi! Vậy để tôi xem Tuyết Nữ này đang làm gì!”

Rõ ràng linh khí khan hiếm như vậy.

Không ngờ Tuyết Nữ này còn sử dụng linh khí trong phạm vi lớn.

Đúng là kỳ lạ.

Tiểu Ly vừa thể hiện ra gương mặt Tuyết Nữ, Tần Dược dễ dàng tìm được đối phương.

Lúc này, cô ta không ngờ đang ở trên một dãy phố toàn quán bar.

Cô ta mặc trang phục màu trắng, tóc cũng là màu trắng như tuyết, che ô đi về nơi xa hoa trụy lạc.

“Oa, các người nhìn chị gái này đi!”

“Cô ta đang làm gì vậy? Cosplay Tuyết Nữ à?” “Khoan hãy nói, hình như là vậy đấy!”

“Em gái, anh có thể chụp chung một tấm với em sao?

Tuyết Nữ này của em giống thật đấy!”

Mà lúc này, trong mắt tuyết yêu lóe lên sát khí. “Anh… sao anh biết được tôi là Tuyết Nữ?” Lời này là hỏi thẳng đối phương.

“Em là vậy mà!”

Tuyết Nữ giơ tay lên bóp cổ đối phương luôn. “Anh biết… quá nhiều!”
 
Livestream Đoán Mệnh Cho Người Hữu Duyên
Chương 386: Chương 386



“Ơ!”

Người đàn ông này bị cô ta bóp chặt lấy cổ và nhắc lên. Anh ta hoảng sợ nhìn Tuyết Nữ.

Anh ta hoàn toàn không ngờ được, cô gái nhỏ này lại có sức lực nhấc một người trưởng thành như anh ta lên.

Nhưng trong phút chốc, một tia sáng kèm theo âm thanh quét ngang qua.

“Pằng!”

Một tiếng s.ú.n.g vang lên.

Viên đạn có dán phù lục b.ắ.n trúng vào cổ tay của Tuyết Nữ.

Hoa tuyết lập tức nổ tung.

Cổ tay của Tuyết Nữ bị nổ nát.

Chẳng qua, chỗ cổ tay của cô ta không có máu, chỉ có một phần màu trắng tinh thuần.

Lúc này, một đám người mặc trang phục màu trắng đang bao vây muốn tiêu diệt cô ta.

“Tuyết Nữ, cô đã bị bao vây, hãy giơ tay chịu trói đi, nếu không chờ đợi cô sẽ là hồn bay phách lạc!”

Một người đàn ông trung niên lạnh lùng nói.

Người đàn ông này có thực lực Luyện Khí đỉnh phong, còn kém nửa bước là đạt đến kỳ Trúc Cơ.

Anh ta là người có thể chống lại quỷ vương.

Anh ta được xem là Định Hải Thần Châm ở thành phố Hàng, Cục trưởng của Cục Đặc Dị, Từ Trường Xuyên.

Ở Cục Đặc Dị chưa bao giờ tồn tại người thường lãnh đạo, người mạnh nhất làm Cục trưởng mới là hợp lý nhất.

Chẳng qua anh ta quá bận rộn, không ngừng làm nhiệm vụ lớn.

Cho nên anh ta chưa từng gặp mặt Tần Dược.

Lúc này, anh ta nhìn Tuyết Nữ đặc biệt nghiêm túc, đối đầu với đối phương.

Xung quanh đều là người của Cục Đặc Dị. Ngụy Bân tất nhiên cũng có mặt.

Anh ta giơ cao s.ú.n.g dán phù lục bao vây Tuyết Nữ, trong đầu đang suy nghĩ về tài liệu của Tuyết Nữ này.

Độ nguy hiểm: S cấp!

Hoặc nói, những yêu thú trốn ra từ Vạn Yêu Động đều là cấp S.

Quá nguy hiểm.

Cho nên bọn họ càng phải cảnh giác.

“Vì sao các người phải gây khó dễ cho một người phụ nữ yếu đuối như tôi chứ?”

Tuyết Nữ đột nhiên khóc lóc.

Sắc mặt Từ Trường Xuyên chợt nghiêm lại.

“Mở ra tai nghe chống ồn để ngăn chặn âm thanh, đề phòng huyễn thuật!”

Trong nháy mắt, những thành viên của Cục Đặc Dị mặc trang phục màu trắng đều mở ra tai nghe chống ồn, tiếng động xung quanh lập tức biến mất, tất nhiên không nghe thấy tiếng khóc của Tuyết Nữ nữa.

Huyễn thuật lập tức bị giảm đi rất nhiều.

Chẳng qua vẫn có vài người bình thường bị nó mê hoặc. “Sao các người bắt nạt cô bé chứ?”

“Cục Đặc Dị thì giỏi lắm sao?”

“Cô gái chạy mau, tôi cản bọn họ giúp cô!”

Có mấy tên say rượu thần trí không rõ trực tiếp ôm lấy người của Cục Đặc Dị.

Lần này, Tuyết Nữ nắm cơ hội, lập tức đột phá vòng vây. “Pằng pằng pằng pằng!”

Người của Cục Đặc Dị đều nổ súng. Súng ống của bọn họ đều b.ắ.n ra đạn.

Thật ra những yêu quái không biết, hành động của chúng đã sớm bị vệ tinh theo dõi, không thể trốn ở đâu được.

Cho nên Cục Đặc Dị chuẩn bị đặc biệt đầy đủ.

Thời đại mạt pháp, thực lực của mỗi người đều không quá mạnh.

Không tới Trúc Cơ sẽ không chống lại đạn được.

Tuyết Nữ bị bọn họ điên cuồng đuổi theo bắn, chỉ có thể chạy như điên. Cũng may cơ thể của cô ta có thể hóa làm gió tuyết để ẩn nấp, người của Cục Đặc Dị không thể bắt được cô ta.

Chẳng qua người của Cục Đặc Dị có cách riêng của mình. Chính là dụng cụ giám sát năng lượng.

Vì vậy, bọn họ vẫn điên cuồng đuổi theo truy bắt.



Ở vùng ngoại thành, trên không trung trang viên của Tần Dược.

Hình như có lồng năng lượng vô hình bao phủ lấy trang viên này, gió tuyết cũng không thổi vào được.

Tần Dược không xem Cục Đặc Dị truy đuổi Tuyết Nữ nữa. Bây giờ hắn đang chế tạo một vài thứ.

Một cái gương.

Bởi vì hắn có thể ngao du trong Thiên Đạo, mở ra Mắt Thiên Đạo, theo dõi vạn vật và muôn dân trăm họ.

Vậy có phải hắn có thể chế tạo loại năng lực này thành một bảo vật?

Làm thế, hắn sẽ tiêu hao linh khí ít hơn. Thậm chí có thể cho người khác nhìn.

Cho nên, bây giờ hắn đang làm vật này. Một cái gương.

Nó được làm bằng ngọc thạch, có khắc vô số ngọc bài phù lục xung quanh.

Chức năng của nó là đánh cắp hình ảnh Thiên Đạo. Tần Dược gọi nó là: Khuy Thiên Kính!

“Được rồi!”

Tần Dược làm xong, sau đó phát động Khuy Thiên Kính. Trong phút chốc, phía trên hiện ra hình ảnh.

Hình ảnh này còn rõ hơn cả phim truyền hình HD. Nhân vật mục tiêu chính là Tuyết Nữ.

“Hả? Sao nhìn quen mắt vậy?”

Tần Dược thấy Tuyết Nữ đang chạy như điên trên đường phố, xung quanh đã không còn xe qua lại, tốc độ của cô ta rất nhanh.

Chỉ có điều, người phía sau vẫn không ngừng theo sát.

Chẳng qua Tuyết Nữ có thể trèo đèo lội suối, đi tới nơi mà con người không có cách nào đến được.

Nhưng trên bầu trời còn có máy bay trực thăng có dán Định Phong Phù phía trên, không bị gió tuyết ảnh hưởng.

Cho nên Tuyết Nữ mãi vẫn không thoát khỏi đám người kia.

Chẳng qua, Tuyết Nữ biết gần thành phố Hàng có dãy núi, chỉ phải chạy đến bên đó, những người này sẽ không đuổi kịp.

Mà dãy núi đó còn không phải là hướng khu phố cổ của Tần Dược sao?

Cũng chính là hướng trang viên của Tần Dược.

“Sư phụ, hình như cô ta lao tới chỗ chúng ta!” Tiểu Tử nói.

“Thú vị đây!”

Trong lúc mấy người đang nói chuyện, Tuyết Nữ đã tới gần trang viên.

“Ầm!”

Bởi vì mở ra đại trận.

Lần này, không phải ai cũng có thể đi vào trang viên của Tần Dược.

Tuyết Nữ đập vào phía trên, mắt lập tức nổ đom đóm. “Trận pháp!”

Không ngờ chỗ này còn có trận pháp tồn tại.

Tuyết Nữ lập tức nghi ngờ nơi đây cũng là do Cục Đặc Dị bố trí.

….

Lúc này, cô ta ngẩng đầu lên, nhìn về phía bầu trời tối đen. “Thôi quên đi, ở đây cũng được.”

“Nếu các người không ngừng theo sát.”

“Vậy cứ tận mắt chứng kiến sự đột phá của ta đi!” Thân thể Tuyết Nữ bỗng nhiên bay lên cao.

Cô ta đang bay lên trời.

Trong phút chốc, từ trên người cô phát ra cuồng phong, vô số hoa tuyết tập trung lại.

Hoa tuyết trong cả thành phố đều đang tập trung lại.

Sau đó, giống như con rồng tuyết rít gào, dung nhập vào trên người Tuyết Nữ.

Trên không trung Thành phố Hàng có đổ tuyết lớn, vì vậy Tuyết Nữ trao đổi trời đất, muốn hấp thu phần tuyết lớn này.

Nhưng Tuyết Nữ xuất hiện ở trong đêm tuyết là do thói quen, không ngờ đã sớm bị Cục Đặc Dị để mắt tới.

Bây giờ, cô ta đã chờ tới giờ phút tuyết rơi nhiều nhất. Cô ta muốn một lần đột phá!

“Gào!”

Con rồng tuyết gầm lên, lao vào chiếc máy bay trực thăng. “Ầm!”

Chiếc máy bay trực thăng nổ mạnh, rơi xuống.

Cũng may, trên người mỗi thành viên của Cục Đặc Dị thành phố Hàng đều mang Bình An Phù của Tần Dược.

Đây là để bảo toàn tính mạng. Bọn họ đều lén đi mua.

Bây giờ, bọn họ rơi từ trên máy bay trực thăng xuống cũng không c.h.ế.t được.

Chẳng qua thực lực của Tuyết Nữ này quá đáng sợ!

Mà ngay vào lúc này, trên bầu trời xuất hiện một người.

Một người đàn ông buộc tóc, mặc áo ngủ, nhìn qua giống như một nghệ thuật gia.

“Sao lại muốn tới nhà tôi đánh nhau? Đừng làm đông lạnh, hỏng hoa cỏ của tôi.”
 
Livestream Đoán Mệnh Cho Người Hữu Duyên
Chương 387: Chương 387



Người này chính là Tần Dược. Người của Cục Đặc Dị đều có thông tin về Tần Dược, cũng biết hắn là đại sư thích thế tục.

Đồng thời trải qua chuyện b*n n**c Huyết nhân sâm, người của Cục Đặc Dị càng hiểu rõ Tần Dược hơn.

Chẳng qua Tuyết Nữ không biết. “Xen vào việc của người khác!”

Tuyết Nữ hất sương tuyết, đánh về phía Tần Dược.

Nhưng trong phút chốc, Tần Dược vừa lắc người, đã đến phía sau Tuyết Nữ.

Tần Dược giơ một chân lên, đạp thẳng vào người Tuyết Nữ.

“Bịch!”

Một đạp này khiến Tuyết Nữ bay đến ngoài một cây số.

Tránh hướng của trang viên, tiến vào trong ruộng đất ở bên kia con đường.

Như vậy, cô ta sẽ không diễu võ dương oai ở bên trong trang viên nữa.

“Đáng giận!”

Tuyết Nữ lồm cồm bò từ dưới đất dậy, trên áo trắng như tuyết của cô ta đã dính bùn đất, sau đó bộ quần áo này biến thành tuyết rơi xuống, tuyết mới bổ sung lên.

“Hôm nay, không ai có thể ngăn cản ta trở thành Yêu Vương!”

Tuyết Nữ lại điều khiển con rồng tuyết hình thành một pháo đài.

Pháo đài này bao phủ cô ta, nhưng còn có khe hở có thể để cho gió tuyết tràn vào trong đó.

Tuyết trên trời càng tập trung nhiều hơn.

Tần Dược không bước tới ngay mà nhìn về phía trước với vẻ thương hại.

Thời đại này, chỉ mới là Trúc Cơ kỳ đã có thể xưng vương xưng bá.

Nếu ở thời kỳ thượng cổ, Trúc Cơ kỳ chỉ là con kiến hôi thôi!

Mà bây giờ, Tuyết Nữ hấp thu tất cả tuyết lớn.

Trận bão tuyết lớn vốn phải lan tràn khắp một thành phố đều bị hấp thu hết.

Tuyết Nữ lợi dụng uy lực của thiên địa, lập tức thăng cấp. Trở thành Yêu Vương.

Cũng chính là Trúc Cơ.

“Ha ha ha ha, ta thành công rồi!” Tuyết Nữ cười to.

“Ầm!”

Pháo đài nổ nát, thành viên của Cục Đặc Dị bao vây xung quanh cô ta đều bị đánh bại, ngã ngổn ngang dưới đất.

Chỉ còn lại Từ Trường Xuyên và người thực lực mạnh tránh thoát.

Đương nhiên, bên cạnh còn có người.

Tần Dược, Tiểu Tử, Tiểu Yến, Tiểu Ny, kể cả Tiểu Ly đều đi ra xem.

Trong nháy mắt, Tuyết Nữ đã phong tỏa Tiểu Ly.

“Hóa ra là con hồ ly nhỏ nhà cô. Không ngờ sau khi cô đi ra, đã tìm được chỗ dựa.”

Con hồ ly nhỏ đứng trên vai Tần Dược, chỉ lớn bằng bàn tay lại mở miệng thốt ra tiếng người.

“Sư phụ tôi là thần tiên lục địa. Tôi khuyên cô nên giơ tay chịu trói đi trước khi phạm sai lầm lớn, tôi có thể cho cô một vị trí tương đương với hầu gái.”

Tiểu Ly miệng lưỡi sắc bén, trải qua mấy ngày được mạng xã hội hiện đại hun đúc, đã không còn là kẻ ngốc như trước nữa!

Hơn nữa, bản tính cô ta vốn giảo hoạt, lúc này nhìn thấy Tuyết Nữ cũng ch** n**c miếng.

Yêu đan của Tuyết Nữ là đồ tốt đấy.

“Ha ha, một con hồ ly tinh chưa mọc đủ lông đủ cánh đã dám phát ngôn bừa bãi!”

Lúc này, Ngụy Bân hô to một tiếng: “Tần đại sư, mong anh ra tay thu phục Tuyết Nữ giúp, sau này nhất định sẽ có trọng thưởng.”

Sau đó, Ngụy Bân vội vàng ấn tai nghe, nhanh chóng báo cáo sự thật cho Từ Trường Xuyên biết.

Từ Trường Xuyên nghe xong thì thầm kinh ngạc, sau đó cũng nói: “Tần đại sư, nếu cậu có thể bắt Tuyết Nữ giúp chúng tôi, sẽ được thưởng năm trăm triệu tiền mặt và năm loại hạt giống linh thảo.”

“Hả?”

Tần Dược nghe được lời này thì thấy hứng thú. “Yêu đan Tuyết Nữ sẽ thuộc về tôi hết, thế nào?” “Được!”

Lúc này, Tần Dược mới gật đầu.

Hắn rút một tranh trường kiếm đen như mực bên thắt lưng ra.

“Chém!”

Một kiếm bình thường không có gì lạ. Tần Dược c.h.é.m về phía Tuyết Nữ.

Tuyết Nữ cười lạnh đầy vẻ xem thường, nhưng cô ta nhất thời hoảng sợ.

Cô ta phát hiện ra mình căn bản không nhấc nổi tay lên. Cảm giác được mình bị khóa chặt một cách vô hình.

Hai mắt cô ta trở nên tối tăm, linh khí rót vào song thông, có thể khám phá m Dương.

Giờ phút này, chỉ thấy trên người của mình tự nhiên xuất hiện năm sợi dây xích cực lớn.

Sợi dây xích buộc chặt hai tay, hai chân và trên cổ của cô ta, làm cô ta không có cách nào di chuyển được.

Đạo Thiên Bí Điển! Khóa Thiên Cơ.

Bởi vì Tần Dược thường lấy trộm Thiên cơ, những Thiên cơ này không chỉ có thể hóa thành linh khí, còn có thể làm Tần Dược dần nắm giữ quy tắc trong thiên địa này.

Chỉ cần ở dưới Thiên cơ này bao phủ. Tần Dược chính là chúa tể.

Hắn dùng khóa Thiên Cơ phong tỏa Tuyết Nữ.

Chỉ cần đối phương là sinh vật không nhảy ra ngoài tam giới, không ở trong ngũ hành.

Hắn đều có thể khóa lại. Không hề nhúc nhích.

Sau đó, một kiếm này của Tần Dược đ.â.m trúng chính giữa tim Tuyết Nữ.

Trong nháy mắt, một yêu đan màu trắng như tuyết bị Tần Dược đ.â.m ra.

Gió tuyết xung quanh lập tức dừng lại. “A!”

Tuyết Nữ phát ra một tiếng kêu thảm thiết, sau đó cơ thể sụp đổ giống như bức tượng bằng tuyết, không chỉ thế, tuyết cũng biến mất…..

Tần Dược rút Mặc Thúy Ngọc Kiếm về.

Trong phút chốc, cơ thể Tuyết Nữ biến thành một người giấy.

Còn bị đ.â.m thủng một lỗ ở ngực! Đây là bản thể của Tuyết Nữ.

Đương nhiên, đối phương còn chưa chết, coi như Tần Dược đánh cô ta về nguyên hình.

“Giải quyết xong!”

Từ Trường Xuyên trợn tròn mắt.

Trong nháy mắt vừa rồi, không chỉ Tuyết Nữ không thể di chuyển, cho dù là anh ta cũng cảm giác được quy tắc khủng khiếp xuất hiện, chẳng qua anh ta không dám nói ra.

Nhưng trong chớp mắt đó, anh ta chợt có một nghi ngờ. “Tần đại sư dừng chân đã!”

Thấy Tần Dược hình như muốn rời khỏi, Từ Trường Xuyên vội vàng gọi Tần Dược lại.

“Tôi có một việc không sao nghĩ thông được!” “Việc gì?”

“Tần đại sư, thực lực của cậu đặc biệt đáng sợ. Ban đầu ở Vạn Yêu Động, sao cậu không đuổi bắt những yêu tinh kia, ngăn cản chúng chạy trốn?”

Sau khi Tần Dược nghe được thì cười một cách kỳ lạ.

“Con người tôi không có lợi thì không dậy sớm nổi, không thích làm chuyện không có thưởng!”

Từ Trường Xuyên đờ đẫn một lúc mới nhớ ra, vừa rồi mình hô thưởng năm trăm triệu cộng thêm năm hạt giống, Tần Dược mới ra tay.

Đương nhiên, lần trước Tần Dược cũng ra tay nhưng chỉ vì sợ lạnh hỏng hoa cỏ nhà mình, nên đá Tuyết Nữ bay ra.

Nhưng… đây là sự thật sao?

Đại sư này… thích tiền như thế sao?

Nếu nói vậy, vì sao hắn có thể bỏ ra Huyết nhân sâm quý như thế?

Nhưng nếu là giả, rốt cuộc là tại sao chứ?

“Tần đại sư, thả những yêu quái ra, chúng sẽ g.i.ế.c rất nhiều người. Tôi tin tưởng Tần đại sư sẽ không vì cái nhỏ mà bỏ mất cái lớn.”

Tần Dược lặng lẽ cười, đột nhiên nói: “Thế giới này giống như là một cái giếng cạn, cho dù phía dưới còn nước, có lẽ cần một ngụm nước để dẫn nước bên trong ra!”

“Cho nên, Vạn Yêu Động bị mở ra chưa chắc đã là chuyện xấu!”

“Có lẽ… còn là chuyện tốt đấy!”

Giếng mà Tần Dược nói tới là chỉ giếng ép ở nông thôn.

Nhìn bề ngoài dường như đã cạn, nhưng chỉ cần rót ít nước vào trong rồi ra tay ép giếng.

Nước sẽ tuôn ra cuồn cuộn.

Bất luận là quỷ khí hay linh khí đều là vậy.

Nếu trời sắp thay đổi, hắn sẽ làm cho trời thay đổi nhanh hơn.

Hắn… còn muốn theo đuổi trường sinh đấy!
 
Livestream Đoán Mệnh Cho Người Hữu Duyên
Chương 388: Chương 388



Từ Trường Xuyên nghe thấy Tần Dược nói vậy, không khỏi trầm ngâm suy nghĩ.

Giếng cạn, nước giếng, khôi phục linh khí thiên địa. Anh ta đã hiểu rồi!

Giờ phút này, trong lòng anh ta nóng như lửa. Hình như nhìn thấy được một thời thế hưng thịnh. Chỉ có điều cũng mang theo nguy hiểm.

Thậm chí có thể khiến cả thế giới rung chuyển.

Nhưng trong lòng anh ta biết, xã hội bây giờ tất nhiên ổn định an toàn hơn thời đại thượng cổ, nhưng nhân tộc đang bị hạn chế.

Thọ nguyên.

Trong khi anh ta đang mải suy nghĩ.

Ngụy Bân đã dẫn người, xử lý xong hiện trường.

“Cục trưởng, tuyết yêu đã bị phong ấn, chúng ta mất ba người!” Vẻ mặt anh có phần c.h.ế.t lặng.

Người của Cục Đặc Dị cũng xem như là người cũ nhiều kinh nghiệm, nhưng đối mặt với đại yêu, rõ ràng là kẻ tay trói gà không chặt.

Lần này, nếu không phải bọn họ đều mua phù trong tay Tần đại sư, có lẽ còn c.h.ế.t càng nhiều hơn.

“Tôi biết rồi, tôi sẽ xin tiền trợ cấp cho bọn họ!”

Lúc anh ta nói vậy lại nhìn về phía mảnh đất này, đột nhiên phát ra một tiếng nghi ngờ.

“Đất ở đây hình như không bình thường!” “Hình như vậy!”

Ngụy Bân cũng mơ hồ cảm giác được.

Lần này, Từ Trường Xuyên cảm thấy hứng thú, vội vàng gọi người của phòng nghiên cứu tới đây kiểm tra.

Những người tới kiểm tra nhanh chóng kinh ngạc kêu lên. Hóa ra, mảnh đất này quả thật không tầm thường.

Nơi đây bị gió tuyết của Tuyết Nữ bao phủ, thậm chí đất đai cũng đông cứng, cấu tạo và tính chất của đất đai ẩn chứa linh khí, đồng thời trứng sâu c.h.ế.t rét chuyển hóa thành dinh dưỡng, sẽ không bị côn trùng phá hoại nữa.

Thậm chí bọn họ không có cách nào kiểm tra được nguyên nhân khiến nơi đây không ngừng tản ra linh khí.

Nói chung, nơi đây biến thành một mảnh linh điền. “Tốt, tốt, tốt lắm!”

Từ Trường Xuyên vô cùng hưng phấn.

“Mau đi tìm người bên cục quản lý đất đai, hỏi quyền sở hữu của mảnh đất này, chúng ta sẽ mua lại, có thể thành lập ruộng thuốc cho đại bản doanh Cục Đặc Dị!”

“Được, tôi đi ngay làm!”

Ngụy Bân vội vàng liên hệ với người trong cục quản lý đất đai.

Mặc dù đã khuya, nhưng thân phận của Cục Đặc Dị đặc biệt, rất nhanh đã điều tra rõ ràng.

“Đội trưởng Ngụy, mảnh đất anh hỏi thuộc về khu khai thác và phát triển. Bởi vì diện tích thành phố và vấn đề xanh hóa nên không cho phép xây dựng công trình kiến trúc, chẳng qua có một người đã ký hợp đồng quyền sở hữu tài sản bảy mươi năm, nói muốn dùng làm đất nông nghiệp, trồng cây ăn quả. Có cần tôi trưng thu không?”

“Ừ, vậy trưng thu đi!”

“Được, chẳng qua đội trưởng Ngụy, đối phương chưa chắc đã chịu đâu. Anh biết bên cạnh mảnh đất này có một trang viên Huân Y Thảo chứ? Bây giờ nó đổi tên thành trang viên Long Trúc, đất đai xung quanh khu vực này đều thuộc về anh ta, cũng đã ký hợp đồng bảy mươi năm rồi. Tôi nghĩ là để tránh cho người ta xây loạn bên cạnh trang viên của mình!”

“Chờ đã, anh nói xem người đó là ai?”

“Trong thông tin viết chủ nhân trang viên Long Trúc là Tần Dược, hình như hắn còn là nhân vật nổi tiếng trên mạng của thành phố Hàng chúng ta đấy!”

Đó đâu phải nhân vật nổi tiếng trên mạng, đó là tổ tông!

“Tôi biết rồi, không cần tìm hắn, cũng đừng trưng thu nữa.

Anh cứ xem như tôi chưa từng nói gì, biết không?” “À, được, được!”

Đối phương đáp một tiếng. Cho dù anh ta không biết Ngụy Bân đang làm gì, nhưng người ta nói gì, anh ta cứ nghe theo là được rồi.

Ngụy Bân lau mồ hôi trên đỉnh đầu, sau đó cười gượng nhìn Từ Trường Xuyên.

“Cục trưởng, Tần đại sư đã sớm bao hết khu vực này.”

“Cái gì?”

Gương mặt Từ Trường Xuyên cũng cứng đờ.

“Chờ đã, cậu nói hắn đã sớm bao hết khu vực này à? Lẽ nào hắn đã đoán trước được tất cả những điều này sao?”

Nghĩ vậy, anh ta cực kỳ sợ hãi.

Chẳng qua Ngụy Bân càng hiểu rõ Tần Dược hơn: “Cục trưởng, tôi cho rằng, không phải là Tần đại sư biết Tuyết Yêu sẽ đến thay đổi nơi đây. Rất có thể là vì bản thân Tần đại sư có cách cải tạo đất đai. Bằng không hắn cũng không thể trồng ra nhiều Huyết nhân sâm như vậy. Tôi đoán, hắn chỉ sớm khoanh vòng khu đất xung quanh để tiện trồng thôi!”

Từ Trường Xuyên nghe vậy cũng suy nghĩ cẩn thận.

Chẳng qua không được núi kho báu cũng không có cách nào lấy về!

“Được rồi, gọi một người mang ít đất về. Khụ khụ, cũng không lấy nhiều, mấy xẻng thôi. Sau đó chúng ta rời đi!”

Một người mấy xẻng, anh ta điều động hai ba trăm người mang về mấy mét khối đất, cũng không quá đáng chứ?

Mang về nghiên cứu xem có thể trồng gì.

“Có thể được. Chẳng qua Cục trưởng, tôi cảm thấy lần sau chúng ta vào bắt yêu quái, cũng nghiên cứu, hoặc chữa trị tốt cho Tuyết Yêu.”

“Có lý!”

Từ Trường Xuyên và Ngụy Bân bắt đầu nghiên cứu xem nên lợi dụng yêu quái thế nào.

Mà ở phía khác.

Tần Dược trở về trong sơn trang.

Giao viên yêu đan Trúc Cơ kỳ kia cho Tiểu Ly.

Tiểu Ly nhảy nhót, sung sướng như một con ch.ó nhỏ chơi bóng.

“Tuyết Nữ và tôi đồng nguyên, tôi ăn cái này, có thể nắm giữ đạo thuật băng tuyết, thậm chí biến hóa thành người.”

“Sư phụ cho tôi thật à?” “Cảm ơn sư phụ!”

Tiểu Ly cắn yêu đan. “Rắc rắc!”

Yêu đan bị cắn vỡ, sau đó tan ra như kem, tiến vào trong bụng Tiểu Ly.

Tiểu Ly lập tức cuộn người lại, hấp thu yêu đan.

Chỉ một buổi tối, thân thể Tiểu Ly từ một con ch.ó Hiromi nhỏ biến thành kích thước của con ch.ó Samoyed.

Sáng sớm, thân thể cô ta còn lóe lên, hóa thân hình người.

Có lẽ bị mấy đồ đệ khác của Tần Dược ảnh hưởng, Tiểu Ly rõ ràng có thể biến thành người trưởng thành, nhưng cô ta lại hóa thành cô nhóc tóc bạc cao một mét hai.

Nhưng khác với vẻ lạnh lùng, vô cảm của Tuyết Nữ.

Biểu cảm của Tiểu Ly rất linh hoạt, đặc biệt là đôi mắt hồ ly đen láy giống như quả nho đảo quanh.

Nhưng cô ta cũng xinh đẹp nghiêng nước nghiêng thành, da trắng như tuyết.

Sáng sớm, Tần Dược nhìn thấy cô ta còn rất bất ngờ. “Tiến bộ không tệ, một đêm đã hóa thành hình người!” Tần Dược mỉm cười nói.

“Sư phụ, sư phụ, cũng dẫn tôi tới cửa hàng được không?”

Bây giờ thực lực của Tiểu Ly tăng mạnh, biến hóa thuộc về huyết mạch tiến hóa, cũng không cần linh khí duy trì, cho nên có thể tùy tiện đi lại.

Nhưng trước đây, Tiểu Ly là hình thái của một con Phốc sóc, bởi vì quá đáng yêu, chắc chắn sẽ thu hút bàn tay heo của người khác. Tiểu Ly tới nhiều ngày như vậy, cũng biết Phốc sóc là cách gọi của loài chó, tất nhiên không muốn để người khác xem cô ta như chó.

Bây giờ, cô ta đã là hình dáng con người, đặc biệt tò mò, muốn xem thử thế giới bên ngoài.

“Được, vậy đi thôi!”

Ăn sáng xong, Tần Dược dẫn theo bốn cô nhóc lên xe.

Hắn lái xe ra khỏi trang viên, trên đường phải đi ngang qua một cây cầu.

Cầu kia cũng là cây cầu trên con sông bên cạnh trang viên.

Mà bọn họ vừa lên cầu, một người đàn ông bốn mươi, năm mươi tuổi đi tới, lại lập tức trèo qua lan can cầu và nhảy xuống.

“Két!”

Các xe đi trên cầu nhìn thấy cảnh tượng này, đều dừng lại. Tần Dược cũng nhanh chóng phanh lại và mở cửa xe ra. “Có người nhảy sông, có người nhảy sông!”

Người dân nhiệt tình bám vào rào chắn, nhìn xuống. Thật ra cầu kia cũng chỉ cách mặt nước ba mét thôi.

Trong sông, một người mặc quần áo vừa dày vừa nặng vẫn đang chìm xuống.
 
Livestream Đoán Mệnh Cho Người Hữu Duyên
Chương 389: Chương 389



Phải biết hôm qua vừa có một trận tuyết lớn.

Cho dù không biết vì sao, cả thành phố đều không có tuyết đọng, có người nói là tuyết tan ra do hiệu ứng nhà kính.

Nhưng trời vẫn còn rất lạnh, nước sông càng lạnh hơn. Cho dù anh ta nhảy xuống không chết, ngâm lâu cũng sẽ c.h.ế.t do h* th*n nhiệt.

“Mau cứu người!” “Anh ta sắp chìm rồi.”

“Người anh em, anh đừng nghĩ quẩn nữa! Mau tự cứu mình, bơi tới bờ bên kia đi.”

“Hình như anh ta không biết bơi!”

Mọi người xung quanh đều vô cùng sốt ruột.

Một người đàn ông trong đó đã cởi áo khoác, chuẩn bị xuống nước cứu người.

Chẳng qua Tần Dược nhanh chóng ngăn cản anh ta. “Anh đừng xuống nước, anh ta có thể bơi lên!” “Hả?”

Người kia nhìn qua, phát hiện người đàn ông ở trong sông hình như đang thật sự bơi lên bờ.

Lúc này, ở nơi những người này không nhìn thấy. Tiểu Yến đã thả con rối ra.

Quỷ vương mặc bộ vest đen đã rơi vào trong nước, vớt người đàn ông kia lên bờ.

Nhưng người kia muốn chết, ra sức di chuyển về phía giữa sông.

Nhưng sau khi bị kéo sau cổ, người này chỉ có thể đi về phía bờ sông.

Giống như bơi ngửa vậy.

Trên thực tế là quỷ nam mặc bộ vest đang lôi anh ta về phía bờ sông.

Tốc độ rất nhanh.

Người khác cũng đều chạy đến bãi cỏ bên cầu, chung tay kéo người đàn ông này lên.

“c** q**n áo ra đã, nước lạnh quá.”

“Trên xe tôi có khăn mặt, tôi đi lấy ngay!”

“Anh không sao chứ? Có cần tôi gọi 120 không?”

“Anh à, anh có gì nghĩ không thông, phải nhảy sông chứ?” Mọi người mồm năm miệng mười hỏi.

Người đàn ông này rơi nước mắt đầy mặt. “Các người chẳng thà để cho tôi c.h.ế.t đi!” “Sao không để cho tôi c.h.ế.t chứ?”

“Còn cứu tôi làm gì?” Những người này nhìn nhau.

Ai cứu anh, không phải anh tự bơi lên à?

Tần Dược vỗ nhẹ vào vai người đàn ông, nói: “Anh có gì khó khăn thì cứ nói ra, có lẽ chúng tôi có thể giúp được anh.”

Tần Dược rót linh khí để nói ra câu này, vừa nói ra đã khiến người ta đặc biệt tin tưởng.

Tuyến phòng ngự trong lòng sẽ lập tức mở ra.

Nếu không, sợ rằng người đàn ông này chỉ lo khóc. Cũng không muốn mở miệng.

Nhưng hành động này của Tần Dược lại làm cho người đàn ông này lập tức suy sụp, càng khóc nhiều hơn.

“Ai có thể giúp tôi chứ?”

“Mười năm trước, tôi trúng xổ số được năm triệu.”

“Người trong cả thôn đều mượn tiền tôi nhưng không chịu trả.”

“Anh họ tôi mượn hai trăm nghìn xây nhà, em họ tôi mượn một trăm nghìn mua xe!”

“Cậu tôi mượn ba trăm nghìn bảo cưới vợ.”

“Trong cả thôn, người này mượn ba trăm, người kia mượn một nghìn!”

“Chẳng có ai là không mượn tiền tôi!”

“Tôi không cho mượn, bọn họ chỉ vào mũi tôi mắng! Tôi muốn chuyển đi, bọn họ cũng không cho tôi chuyển đi.”

“Vợ tôi ly hôn với tôi, dẫn cả con đi. Tôi thậm chí không có nổi một người chăm sóc cho mình.”

“Bây giờ, tôi bị bệnh, cần tiền chữa bệnh.”

“Tôi lần lượt tới từng nhà đòi tiền nhưng ai cũng nói mình khó khăn, không có tiền!”

“Mười năm rồi, đã mười năm rồi!” “Sao bọn họ có thể không có tiền chứ?”

“Tất cả đều không muốn trả tiền cho tôi.”

“Tôi c.h.ế.t cho xong. Tất cả đều muốn ép tôi c.h.ế.t mà!” Những người này nghe được lời này, đều há hốc mồm.

Tuyệt thật, người này ăn mặc rách nát, còn hơi bẩn thỉu. Không ngờ, mười năm trước từng trúng số tới năm triệu. Kết quả, người này chẳng có vẻ gì giống triệu phú.

Bạn nói anh ta nhặt rác, cũng có người tin.

Tần Dược thấy đối phương như vậy, ngược lại cảm thấy hứng thú.

Thú vị đây.

Chẳng qua hắn còn chưa kịp mở miệng, đã có người nói trước: “Ông anh, anh đừng vội. Tôi là luật sư, nếu anh muốn kiện ra tòa thì có thể tìm tôi. Lúc trước anh cho vay, có giấy nợ không?”

“Không, không có giấy nợ! Cho nên có người còn không chịu nhận!”

“Không sao! Không có cũng không sao, chỉ cần từng vay thật là được.”

“Không sai, cũng có thể tìm phóng viên tới quay phim, đăng lên. Thiếu nợ phải trả tiền là chuyện đương nhiên. Nếu bọn họ không có tiền trả thì thôi, có tiền không trả, vậy quá đáng quá rồi!”

“Đúng vậy, tôi có quen biết một phóng viên, chúng tôi đều có thể giúp một tay!”

Tần Dược nói: “Ông anh này, tôi cũng có thể giúp một tay, tôi tinh thông toán thật.”

Người khác nghe được lời này, cũng há hốc mồm.

“Không phải chứ? Cậu em, toán thật là gì? Số học à? Cậu chịu trách nhiệm ghi sổ sách à?”

Tần Dược cười.

Không ngờ mình bị người ta hiểu nhầm.

“Là thuật đoán mệnh. Tôi có thể đi đòi nợ giúp ông anh này. Đối phương có tiền hay không, trên thẻ ngân hàng có bao nhiêu, thậm chí mật khẩu tài khoản thế nào, tôi đều có thể tính ra được!”

Lần này, mọi người xung quanh ồ lên.

“Cậu em, cậu đừng lừa người ta nữa! Cái đó mà cậu cũng có thể tính ra được sao? Vậy cậu tính thử cho tôi đi!”

Những tài xế có mặt ở hiện trường đều là người đi ngang qua.

Đôi khi trên mạng và hiện thực vẫn có sự chênh lệch rất lớn!

Trên mạng, hình như rất nhiều người biết tới Tần Dược, nhưng trong hiện thực, thật sự không có mấy người.

Tần Dược cười, nói: “.“Ông anh đã kết hôn, trước mắt do vợ giữ tài chính, gửi ngân hàng được sáu trăm năm mươi nghìn. Chẳng qua anh có quỹ riêng là 12867. 5 đồng.”

Ông anh này nghe xong nhất thời sửng sốt, lấy ra điện thoại di động của mình, nhập số và mật khẩu tài khoản ngân hàng của mình vào.

Bình thường anh ta không dám đăng nhập vì sợ bị vợ phát hiện.

Kết quả này vừa đăng nhập, tuyệt thật, có lẻ có chẵn, không ngờ đều giống hệt như lời Tần Dược đã nói.

Bản thân anh ta cũng không nhớ được chính xác như vậy.

Tần Dược nói: “Mật khẩu là 051117, sinh nhật con gái anh.”

“Vậy mà cậu cũng biết à?”

Người đàn ông này, sợ đến mức cả người toát mồ hôi lạnh. Tần Dược cười: “Tính ra được!”

“Cậu đúng là thần tiên! Thế mà cũng tính ra được.” Đối phương bội phục!

Nhưng bây giờ không phải là lúc khen tặng, Tần Dược nhanh chóng đề nghị: “Nhà tôi ở gần đây. Hay là anh tới nhà tôi tắm rửa nghỉ ngơi một lát đã!”

“Tôi thấy được đấy!”

Ông anh nhảy sông thấy những người này giúp đỡ mình như vậy, lập tức quỳ xuống.

“Cám ơn mọi người, cảm ơn!”

“Các người đều là quý nhân của tôi!” “Tôi dập đầu cảm ơn các người!”

Sau đó, mọi người khuyên bảo, ba chân bốn cẳng đỡ ông anh này dậy.

Nếu không phải Tần Dược vỗ vai ông anh này và rót vào một tia linh khí chống lại cái lạnh, ông anh này đã sớm không chịu nổi!

Sau đó, mọi người quay về xe, vừa nhìn qua xe của Tần Dược đã lập tức giật mình.

Người nói muốn gọi phóng viên kia vội vàng kéo ông anh rơi xuống nước và nói: “Anh ơi, anh ngồi xe của tôi đi. Đó thật sự là quý nhân lớn đấy. Chiếc xe kia đắt lắm!”
 
Back
Top Bottom