Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Livestream Đoán Mệnh Cho Người Hữu Duyên

Livestream Đoán Mệnh Cho Người Hữu Duyên
Chương 510: Chương 510



Ngược lại càng sôi nổi hơn. “Không phải tôi thì được rồi!”

“Ôi, tôi cũng muốn để Tần đại sư đoán mệnh!”

“Cứu mạng, rút được tôi!” “Một đồng bảo vệ bình an!”

Dưới sự quan tâm của mọi người. Tần Dược đọc lên mấy ID.

“Chúc mừng Tiên Tri, Trần Lão Tam, Trương Lệ Lệ trở thành người hữu duyên.”

“Bây giờ kết nối với thủy hữu đầu tiên!”

Tần Dược kết nối với người hữu duyên đầu tiên, Tiên Tri.

Một cô gái trẻ tuổi nhanh chóng xuất hiện ở trong phòng livestream.

Lại là một em gái xinh đẹp.

Đám dân mạng lập tức kích động. “Em gái đẹp đã lâu không tới!” “Vẫn là vợ (tự tin).”

“Người đẹp có thiếu bạn trai không? Chiều cao một mét tám, nặng bảy mươi cân, trời mưa biết tránh mưa, đói biết tìm đồ ăn…”

Ở dưới sự trêu chọc của mọi người, Tiên Tri cũng vô cùng kích động.

“Tần đại sư, không ngờ tôi được chọn trúng. Tốt quá, tôi còn thật sự có việc!”

Tần Dược mỉm cười nói: “Xem ra là fan cũ. Có vội không?

Nếu không vội, đoán quá khứ trước đã!”

“Cũng không quá vội. Vậy Tần đại sư tính trước đi!” “Được.”

Tần Dược gật đầu, sau đó tập trung tinh thần quan sát vị Tiên Tri này.

“Vị thủy hữu này sinh ra gia đình khá giả, ba mẹ đều là nhân viên công chức, mặc dù không có đại phú đại quý nhưng áo cơm không lo, từ nhỏ đã là tinh anh của hệ giáo dục.”

Tiên Tri mỉm cười, gật đầu: “Không sai.”

“Chẳng qua năm cô mười tuổi thì đột nhiên bị sốt, sau đó chuyển sang viêm phổi, có nguy cơ tới sinh mạng, xem như là một lần đứng trên ranh giới của sự sống và cái chết. Sau lần đó, sức khỏe của cô vẫn không tốt, cho nên có thể xem là người thường xuyên bị ốm yếu từ khi còn bé!”

Lần này, Tiên Tri thầm giật mình. Cô ta vẫn còn nhớ chuyện này.

Lúc đó nằm ở trong phòng ICU khiến cô ta rất sợ nơi như bệnh viện.

Hơn nữa, bắt đầu từ khi đó, sức khỏe của cô ta thật sự không tốt.

Cho đến khi lớn lên mới đỡ hơn.

“Sau đó thuận lợi lớn lên, không gặp phải tai họa gì lớn. Tới năm mười tám tuổi, ông nội cô mất, những người khác trong gia đình đều khỏe mạnh.”

“Cô có tướng Trạng Nguyên, thi lên đại học, năm nay vừa tốt nghiệp, bây giờ còn đang tìm việc làm.”

“Chẳng qua dạo này cô không may mắn lắm, gặp được cản trở trên phương diện sự nghiệp. Tôi đề nghị cô sắp tới không nên chọn ngành giáo viên!”

Lần này, Tiên Tri thật sự bội phục.

“Tần đại sư, anh tính quá chuẩn. Chẳng qua tôi thật sự định làm giáo viên. Anh vừa nói vậy làm tôi cũng thấy do dự.”

Tần Dược nói: “Cô có cơ hội tiến thêm một bước, không bằng đi thi nghiên cứu sinh!”

Phải biết làm giáo viên cũng cần phải thi, nhưng rõ ràng đơn giản hơn thi nghiên cứu sinh nhiều.

Không ngờ Tần đại sư cho cô ta đề nghị như vậy. Điều này làm cho Tiên Tri càng có lòng tin hơn. Chẳng qua cô vẫn còn hơi do dự.

“Thật vậy sao? Tần đại sư, tôi có thể thử thành công à? Bản thân tôi không nắm chắc, tôi cảm giác làm giáo viên khá hơn.”

Tần Dược lắc đầu, nói: “Cô có thể thành công, nhưng vận mệnh tương lai sẽ khác.”

“Trên thực tế, thi giáo viên không tính là khó đối với cô, thậm chí nhắm mắt cũng thành công.”

“Nhưng cô đi làm được một tháng thì bị đồng nghiệp quấy rối. Đó là một chủ nhiệm lớp năm hơn bốn mươi tuổi quấn lấy cô.”

“Cô có nỗi khổ khó nói, cuối cùng thật sự không chịu nổi, mới trở mặt. Nhưng người chủ nhiệm này đổ tội ngược cho cô.”

“Cô hết đường chối cãi, trong lúc tức giận đã trực tiếp nhảy từ trên tầng xuống để chứng minh sự trong sạch của mình.”

Nói cách khác, một năm sau, Tiên Tri này sẽ chết. Cô gái này thật sự có tướng đoản mệnh.

Tiên Tri nghe được tin tức này cũng sợ tới toát mồ hôi lạnh.

“Ôi trời ơi, không ngờ sẽ xảy ra chuyện như vậy? Thế thì tôi không thi nữa, đánh c.h.ế.t cũng không thi!” Tiên Tri thề.

“Thật đáng giận. Chủ yếu là tôi không biết với thành tích của tôi rốt cuộc có thể thi vào trường kia không. Nếu không, tôi nhất quyết vạch trần loại cặn bã này.”

“Chẳng qua, tôi cảm giác tôi không phải là loại người sẽ tự sát như vậy, không ngờ yếu ớt như vậy.”

Tiên Tri suy nghĩ mãi vẫn không hiểu.

“Ngoài cuộc tỉnh táo trong cuộc u mê. Thật sự đến khi đó, cô sẽ làm như vậy. Đây là số mệnh!”

“Tần đại sư, tôi tin tưởng anh. Anh yên tâm đi, tôi chắc chắn sẽ không đi thi làm giáo viên nữa!”

“Ừ, vậy tôi yên tâm rồi. Bây giờ, thủy hữu còn muốn tính chuyện gì khác không?”

Tần Dược hỏi thăm.

Phải biết bản thân nhìn được chuyện nguy hiểm của đối phương cũng không chắc là chuyện đối phương muốn biết.

Điều này thuộc về bất ngờ.

Trên thực tế, Tần Dược nhìn ra được. Tiên tri muốn biết chuyện khác.

Mà chuyện này cũng rất quan trọng đối với cô. “Tôi thật sự có chuyện, Tần đại sư.”

Tần Dược không nói gì, chờ đợi Tiên Tri kể ra.

Tiên Tri cũng nhanh chóng chia xẻ chuyện của mình.

“Tần đại sư, anh xem ID của tôi cũng biết, tôi thích chơi một game là Giết Người Sói. Trong game này có một nhân vật là Tiên Tri, có thể nhìn thấy người sói.”

“Bắt đầu từ nửa năm trước, tôi phát hiện thực lực g.i.ế.c người sói của tôi đột nhiên tăng mạnh, thậm chí có linh cảm mãnh liệt, có thể nói mỗi lần đều được kịch điểm bốn sói, không cần đối phương lên tiếng cũng có linh cảm mạnh mẽ!”

“Ban đầu tôi cũng không để ý, cho đến một ngày, tôi nằm mơ, mơ tới dượng tôi qua đời!”

“Chẳng qua mơ đều là ngược lại nhưng trong lòng không thoải mái, luôn cảm thấy rất khó chịu, cuối cùng tôi kể chuyện này cho mẹ tôi nghe.”

“Kết quả vừa nói chưa tới một buổi sáng, cô tôi đã gọi điện thoại cho chúng tôi khóc lớn.”

“Dượng tôi bị một thằng nhóc hơn hai mươi tuổi lái xe gắn máy đ.â.m chết!”

“Đúng là tai bay vạ gió.”

“Cuối cùng, trong nhà thằng nhóc này cũng không bỏ ra bao nhiêu tiền bồi thường, dượng tôi là một quản đốc nhỏ, thu nhập hàng năm là một triệu, còn chưa tới năm mươi tuổi đã c.h.ế.t như vậy.”

“Chẳng qua sau đó, năng lực tiên đoán của tôi dường như biến mất, chơi g.i.ế.c người sói cũng không tốt.”

“Chỉ là hôm qua, tôi lại nằm mơ thấy ba mẹ tôi đã qua đời.”

“Tần đại sư, bây giờ tôi rất sợ hãi. Tôi không biết giấc mơ này của tôi có phải là sự thật không. Nhưng tôi chỉ mơ thấy sau khi bọn họ chết, tôi căn bản không biết gì cả!”

Cho nên, cô ta tới xin giúp đỡ. Sở dĩ trước đó không gấp vì không biết chuyện này có phải là tai họa thật hay không.

Bây giờ càng nói, cô ta lại càng sợ hơn.

Dù sao lần trước cô ta nằm mơ tỉnh lại cũng là ban ngày, chỉ cách lúc dượng c.h.ế.t có năm giờ.

Lần này thì sao?

Trên thực tế, ba giờ đã trôi qua.
 
Livestream Đoán Mệnh Cho Người Hữu Duyên
Chương 511: Chương 511



Lúc trước, Tần Dược đã kiểm tra về cuộc đời của Tiên Tri này, tất nhiên biết có chuyện gì xảy ra.

Cho nên hắn nói: “Giấc mơ của thủy hữu quả thật không sai.”

“Thật ra, sau khi quỷ khí, linh khí khôi phục, số lượng loài người biến thành người đặc dị cũng tăng thêm rất nhiều. Có vài người có thiên phú, quả thật có thể nắm giữ năng lực mà người bình thường không có.”

“Loại khả năng biết trước này là trường hợp đặc biệt điển hình.”

Giờ phút này, Tiên Tri lại hoảng loạn.

“Tần đại sư, ý của anh là ba mẹ tôi sẽ c.h.ế.t thật à? Sao có thể thế được? Bọn họ vẫn còn khỏe mạnh! Rốt cuộc có chuyện gì xảy ra, mới khiến bọn họ gặp phải chuyện ngoài ý muốn?”

Hơn nữa còn ra đi bất ngờ.

Phải biết ba mẹ của Tiên Tri đều là nhân viên công chức, giờ làm việc đặc biệt ổn định, bây giờ chắc hẳn hai người đang đi làm mới đúng.

Nhưng bây giờ, bọn họ lại sắp chết? Vì nguyên nhân gì?

Tiên Tri nghĩ thế nào cũng không hiểu.

Thật ra cô ta không nói chuyện này cho ba mẹ biết, chỉ cảm thấy đây là điềm xấu.

Nói ra không tốt. Chẳng bằng không nói.

Nhưng thấy Tần Dược vẫn không nhanh không chậm giải thích về lai lịch năng lực của mình, Tiên Tri thật sự sốt ruột.

“Tần đại sư, vậy ba mẹ tôi rốt cuộc c.h.ế.t thế nào? Có cách gì tránh được không?”

Tần Dược tất nhiên gật đầu. “Chết vì trúng độc khí ga!”

“Sáng sớm mẹ cô nấu một nồi canh trên bếp ga, kết quả quay về ngủ. Canh tràn ra làm tắt bếp, dẫn tới trúng độc khí ga.”

“Bây giờ cô gọi điện thoại qua, có thể thay đổi được chuyện này.”

“Vâng, cảm ơn Tần đại sư, cảm ơn, cảm ơn!”

Tiên Tri nói xong thì trực tiếp chuyển cuộc gọi, màn ảnh trở nên tối đen.

Chẳng qua còn có tiếng động. Là tiếng Tiên Tri gọi điện thoại. “Reng reng reng reng…”

Mỗi tiếng Reng đều làm cho Tiên Tri tuyệt vọng thêm một phần.

“Nghe điện thoại đi! Nhanh nghe điện thoại đi!”

Giọng nói của Tiên Tri còn kèm theo tiếng khóc nức nở.

Lúc này, còn có thể nghe được tiếng mở cửa, tiếng bước chân chạy như điên.

Tiên Tri đang chạy.

Chỉ là từ chỗ cô ta đến căn nhà của ba mẹ, ít nhất phải mất bốn mươi phút.

Mà trúng độc khí ga mười phút đã có thể làm người ta hôn mê, ba mươi phút lại có thể dẫn đến suy tim.

Cô ta sợ thật rồi.

Chẳng qua đúng lúc đó, cuộc gọi được kết nối. “A lô…”

Một giọng nói vô cùng suy yếu truyền đến.

Tiên Tri mừng rỡ, lập tức hét lên kèm theo tiếng khóc nức nở.

“Mẹ! Mau xem bếp ga. Có phải mẹ quên tắt bếp ga không?”

“Hả?”

Mẹ của Tiên Tri nghi ngờ kêu lên một tiếng.

Trong phút chốc, bà ta chợt tỉnh táo, kêu lên: “Nguy rồi!” Bà ta đã ngửi được mùi khó ngửi trong không khí.

Sau đó, bà ta lập tức nín thở nhưng vẫn cảm thấy đầu óc nặng nề, mê man.

Chẳng qua ý chí muốn được sống mạnh mẽ khiến bà ta bò dậy, đi vào trong phòng bếp.

Nhanh chóng tắt bếp ga, sau đó mở cửa sổ ra cho không khí lưu thông.

Bà ta còn chạy tới phòng ngủ, lay chồng của mình dậy. “Chồng ơi, chồng đừng ngủ nữa!”

“Đừng ngủ nữa, hu hu hu!”

“Con gái, mau gọi 120, có lẽ ba con bị trúng độc rồi!” Trên thực tế, bản thân bà ấy cũng trúng độc.

Chỉ là mức trúng độc còn rất nhỏ thôi. “Con gọi, con gọi ngay đây!”

Sau đó, Tiên Tri vội vàng gọi điện thoại cấp cứu. Mà Tần Dược cũng cho đối phương ở chế độ ẩn.

Đề phòng địa chỉ của em gái này bị lộ ra, sẽ bị quấy rầy.

Phải biết trong các thủy hữu cũng có rất nhiều người kỳ lạ, không chừng có người nào đó có ý xấu, biết địa chỉ nhà cô gái này, sẽ làm ra chuyện gì kỳ quái thì sao?

Cuối cùng, Tiên Tri báo cấp cứu xong cũng lên xe, chạy tới nhà ba mẹ mình.

Cô ta nhớ mình còn đang livestream. Vội vàng chuyển lại.

Trước tiên là nạp tiền khen thưởng. Tiên Tri thưởng Hỏa Tiễn lớn!

Tiên Tri thưởng Hỏa Tiễn lớn ×10. Một hơi cho ra năm nghìn.

“Tần đại sư, cám ơn anh đoán mệnh cho tôi, thật sự quá chuẩn rồi. Nếu không có anh, tôi cũng không biết tôi phải sống tiếp thế nào. Tôi không dám nghĩ tới, nếu ba mẹ tôi mất đi, tôi sẽ sống ra sao nữa!”

Có thể thế nào chứ?

Bơ vơ không có chỗ nương tựa, xin giúp đỡ cũng không có ai giúp.

Bản thân bị chủ nhiệm giáo vụ sàm sỡ, chỉ có c.h.ế.t mới có khả năng bảo vệ danh dự của mình.

Bởi vì cô ta đã không còn người thân.

Cho nên cô gái này thật sự có thể làm ra chuyện nhảy lầu. “Thủy hữu, tất cả đều đã qua rồi, chỉ là một lần sợ bóng sợ gió thôi.”

“Hơn nữa, nạn lớn không chết, nhất định sẽ có hạnh phúc tới cuối đời!”

“Cô yên tâm, đi chăm sóc tốt cho ba mẹ cô đi.”

Tiên Tri lau nước mắt gật đầu: “Cảm ơn Tần đại sư, cảm ơn!”

“Thủy hữu, vậy chúng ta dừng ở đây, sau này có duyên gặp lại.”

“Được! Có duyên sau này gặp lại!” Em gái này vẫy tay chào.

Lúc này, Tần Dược mới ngắt kết nối video.

Sau đó, hắn lại kết nối với người được rút thăm trúng thứ hai, Trần Lão Tam.

Vừa kết nối.

Tần Dược đã nhìn thấy một người đàn ông cao lớn vạm vỡ.

Ông ta trông khoảng bốn mươi, bốn lăm tuổi, trên cánh tay còn có hình xăm.

… … .

“Tần đại sư, chào cậu!” “Chào thủy hữu!” “Chào cậu!”

Hai người khách sáo một lúc.

Tần Dược nói: “Thoạt nhìn thủy hữu không vội, vậy chúng ta tính quá khứ trước!”

“Được, đại sư tính đi.”

Tần Dược gật đầu, tập trung tinh thần quan sát, Đạo Thiên Bí Điển tự động phát động, có thể thấy được tất cả mọi chuyện trong cuộc đời Trần Lão Tam.

“Thủy hữu sinh ra trong gia đình bình thường, bằng cấp không cao, tốt nghiệp cấp hai nhưng lúc còn trẻ phát tài, kiếm được không ít tiền.”

Trần Lão Tam vỗ một cái vào bắp đùi. “Không sai.”

Tần Dược mỉm cười, nói tiếp: “Thủy hữu kết hôn năm hai mươi tư tuổi, vợ là người đẹp nổi tiếng xa gần, sau một năm thì sinh ra được một cậu con trai bụ bẫm.”

“Đại sư tính quá đúng.”

“Nhưng tiệc vui chóng tàn, lại qua mười năm, việc kinh doanh của anh càng ngày càng sa sút, cuối cùng phải đóng cửa. Trước đây, anh vẫn luôn là ông chủ nhỏ, cho nên không muốn làm thuê cho người khác, nhưng miệng ăn núi lở.”

Lần này, Trần Lão Tam không cười nổi.

“Tần đại sư cậu nói đều đúng. Nếu không phải lúc còn trẻ gây họa quá nhiều, tôi còn có thể tích góp ít tiền. Nhưng bây giờ sống quá nghèo khó, bó tay bó chân.”

Đây chính là điển hình xa hoa thì dễ, tiết kiệm khó.

Ông ta muốn kiếm tiền nhưng ghét đi làm thuê cho người khác vì mệt.

Việc làm ăn của mình lại không thể duy trì tiếp.

Thật sự hơi phiền não.

Đương nhiên, những vấn đề này so với chuyện ông ta gặp phải, đều chỉ như mây bay.
 
Livestream Đoán Mệnh Cho Người Hữu Duyên
Chương 512: Chương 512



“Vậy lần này thủy hữu tới, là muốn tính gì?”

Trần Lão Tam nói: “Tần đại sư, cậu không chỉ điểm nhân sinh gì đó cho tôi à? Em gái vừa rồi, cậu cũng nói rồi!”

Tần Dược cười, nói: “Anh cần may mắn, tôi không thể đề nghị gì cho anh, nếu không, không phải anh là người bị hại sao?”

Trần Lão Tam nhất thời sửng sốt, sau đó vỗ đùi.

“Cũng đúng, không nói mới là chuyện tốt, chứng minh cuộc sống của tôi thuận lợi!”

Có đôi khi thủy hữu chỉ có thể nghe được lời tốt đẹp, không nghe được lời nói xấu.

Không có chuyện gì xấu, thật ra cũng không có chuyện gì tốt.

Hơn nữa Tần Dược còn nói ông ta xuống dốc.

Đại biểu cho việc, nếu ông ta không tiến hành thay đổi. Nửa đời sau của ông ta cũng chỉ có vậy.

Chẳng qua, Tần Dược cũng không cần thiết vạch trần cho đối phương.

Hắn cũng thuận theo gật đầu.

“Không sai, cuộc sống của anh về sau rất thuận lợi!”

Trần Lão Tam cảm thấy cách nói này rất may mắn, cả người đều thả lỏng.

“Vậy Tần đại sư, tôi nói một chút về chuyện của tôi. Dạo này, tôi bị quỷ quấn thân!”

Một câu nói này làm cho tinh thần các thủy hữu trong phòng livestream lập tức phấn chấn.

Phải biết từ sau khi quỷ khí khôi phục, chuyện bị quỷ để mắt còn thật sự không ít.

Ban đầu, ai nấy đều rất sợ hãi.

Bởi vì bọn họ không có năng lực phản kháng. Quỷ g.i.ế.c người lại không hình không bóng.

Nhưng theo thời gian trôi qua.

Biết càng nhiều, quần chúng không còn sợ hãi như vậy nữa.

Bọn họ dần thích ứng.

Bởi vì thứ chưa biết mới khiến người ta khủng hoảng.

Sau khi anh hiểu rõ quỷ vật, lại không thấy đáng sợ như vậy nữa.

Thậm chí, bây giờ Cục Đặc Dị còn chủ động công bố không ít điều kiện quỷ vật g.i.ế.c người, để quần chúng dự phòng.

Đồng thời xếp kiếm gỗ đào, thẻ gỗ đào là sản phẩm thiết yếu.

Bảo quần chúng mua.

Cũng để cho mọi người đều có năng lực chống lại quỷ vật. Cho dù quen thuộc nhưng tỷ lệ gặp quỷ vẫn không quá cao.

Cho nên trải nghiệm như vậy vẫn thu hút sự chú ý của mọi người.

Sẽ biến thành câu chuyện để mọi người bàn tán trong lúc trà dư tửu hậu.

Trần Lão Tam đã kể chuyện này không dưới mười lần, cho nên rất quen thuộc, tốc độ nói rất nhanh.

“Tần đại sư, tối tuần trước, tôi uống rượu ở chỗ người bạn. Chẳng qua vợ của anh ta không vui nên chúng tôi rời đi sớm. Mới mười hai giờ, chúng tôi đã rời đi!”

Nghe được lời này, các thủy hữu đều cạn lời.

“Bây giờ đều thời buổi nào rồi, còn ở nhà người khác uống rượu tới nửa đêm?”

“Không phải anh muốn ngủ ở nhà người ta chứ?” “Nếu là tôi, tôi cũng không vui đâu!”

“Thảo nào thủy hữu có thể gặp quỷ, anh cũng quá không coi mình là người ngoài rồi.”

Chẳng qua ông ta không để ý tới những lời phỉ nhổ của đám thủy hữu, nói tiếp: “Bây giờ buổi tối cũng không tiện bắt xe, hơn nữa vẫy một chiếc là thẻ gỗ đào trên cổ tôi lại nóng lên, vẫy lần nào nóng lần đó.”

“Cho dù tôi uống ít rượu nhưng biết chuyện này không đơn giản, cũng không dám ngồi xe của bọn họ!”

“Cũng may đường không xa, chỉ có hai con phố nên tôi đi bộ.”

“Khi tôi đi tới dưới một ngọn đèn đường, đèn đường kia dường như bị hỏng, cứ lập lòe mãi.”

“Còn có một cơn gió lạnh vù vù thổi qua.” “Lúc đó tôi lại rùng mình.”

“Đúng lúc đó, tôi lại nghe được một giọng nói vô cùng nhiệt tình đang gọi tên tôi.”

“Tôi bất giác quay đầu lại!”

Ông ta nói tới đây thì ngập ngừng, nuốt nước bọt.

Thủy hữu trong phòng livestream cũng quên cả phỉ nhổ, hoàn toàn bị ông ta thu hút sự chú ý.

Mọi người thường nói, trên thân mỗi người có ba ngọn lửa. Trên đỉnh đầu một cái, hai bên vai mỗi bên một cái.

Nếu có người gọi anh, anh quay đầu lại. Một ngọn lửa trên vai sẽ tắt.

Thời gian này, tỉ lệ gặp phải chuyện thần bí, bị quỷ tấn công rất lớn.

Cho nên, lần này vừa quay đầu, rất rõ ràng không phải là chuyện gì tốt.

Giọng nói Trần Lão Tam run rẩy, hình như nói rất nhiều lần nhưng ông ta vẫn sợ.

“Tôi quay đầu lại, lại thấy một người thấp lùn, đại khái chỉ cao tới n.g.ự.c tôi, chỉ còn da bọc xương, gầy như que củi, hơn nữa không mặc áo, còn có thể nhìn thấy rõ xương sườn.”

“Hắn thấy tôi quay đầu thì lập tức cười, nụ cười kia quá đáng sợ, hàm răng đều nhọn, khoang miệng tối đen.”

“Lúc đó, tôi sợ đến mức vội chạy thoát thân, kết quả chạy qua đèn giao thông lại quay về phía dưới đèn đường không ngừng nhấp nháy này…”

“Lại có một giọng nói gọi tên của tôi, nói với tôi là đã lâu không gặp!”

“Tôi nào dám quay về. Tôi tiếp tục chạy!”

“Kết quả vẫn chạy trở về dưới cột đèn đường này .” “Tôi thật sự chạy không nổi nữa!”

Đừng thấy Trần Lão Tam cao lớn vạm vỡ nhưng sức lực rất bình thường.

Chạy hai con đường sẽ lấy mạng của ông ta.

Cho nên ông ta chạy hai lần, cũng ý thức được mình tiếp tục chạy như thế, chỉ có thể lãng phí sức lực.

“Tôi quyết định không chạy nữa, cắn răng cầm thẻ gỗ đào, siết chặt nắm đấm, chính là cho đối phương hai đ.ấ.m bốp bốp.”

“Khoan hãy nói, hai đ.ấ.m này thật sự đánh cho đối phương kêu lên một tiếng thảm thiết, sau đó biến mất.”

“Đèn đường kia cuối cùng không lập lòe nữa, hình như lại dùng tốt.”

“Chẳng qua hai ngày nay, tôi vẫn cứ cảm giác có người đang gọi tôi, ban ngày, có người gọi tên tôi, tôi cũng không dám trả lời. Bởi vì chuyện này, hai ngày nay vợ của tôi mắng tôi không ít lần.”

“Cho nên tôi chỉ muốn hỏi Tần đại sư, con quỷ kia còn có thể quấn quít lấy tôi, hay bây giờ tôi đã an toàn rồi.”

“Cứ luôn như vậy, trong lòng tôi không thoải mái lắm!” Tần Dược nghe đối phương kể, cũng đã hiểu.

Người này chính là điển hình trong lòng bất an.

“Thủy hữu, chuyện này xảy ra một tuần trước, quá khứ cũng không tính là lâu.”

“Tôi thấy trên người anh bây giờ không có quỷ khí quấn.” “Cho nên anh không cần lo lắng, chắc là an toàn rồi.”

“Nhưng sau này anh tuyệt đối đừng ra ngoài vào buổi tối, anh gặp được một lần, rất dễ gặp phải lần thứ hai.”

“Ai không dám bảo đảm sau này anh gặp phải, còn có thể may mắn như vậy nữa không!”

Nghe được Tần Dược nói vậy.

Gương mặt người này thả lỏng hơn rất nhiều. Chẳng qua nghe Tần Dược khuyên bảo.

Ông ta rõ ràng rất không vui.

“Ôi, từ sau khi quỷ khí khôi phục, quán nướng cũng không mở.”

“Tìm một người uống rượu cũng khó!” “Tôi sống quá khổ rồi!”

Tần Dược cũng cảm thấy nghẹn lời.

“Thủy hữu, mạng của mình quan trọng hay uống rượu quan trọng chứ?”

“Uống rượu kéo dài tính mạng đấy!” “…”

Tần Dược cũng không biết nên mắng thế nào nữa.
 
Livestream Đoán Mệnh Cho Người Hữu Duyên
Chương 513: Chương 513



Lúc này, trong phòng livestream.

Cũng có không ít cư dân mạng đều phỉ nhổ. “Giỏi thật, thủy hữu này thật sự không sợ chết.”

“Ha ha, ba tôi trước đây cũng là người mê rượu, biết người mê rượu là thế nào không? Uống rượu không muốn sống, uống mỗi ngày.”

“Sao người này đáng ghét vậy? Cứ nhất quyết đòi uống rượu? Anh muốn uống thì uống một mình đi, sao cứ phải ra ngoài uống?”

“Có lẽ vợ anh ta cũng ghét anh ta, không cho anh ta uống rượu đấy!”

“Không sợ c.h.ế.t thì cứ uống đi!”

“Mọi người đều nói khó khuyên nhất là quỷ cai chết!”

Chẳng qua, sau khi người này nói uống rượu kéo dài tính mạng.

Mệnh cách của đối phương chợt thay đổi. Vẻ mặt Tần Dược trở nên nghiêm túc.

Hắn phát động Đạo Thiên Bí Điển, thấy tương lai của người này.

Trên đỉnh đầu có mây đen che phủ, sẽ lập tức phải c.h.ế.t oan c.h.ế.t uổng.

Tần Dược trầm giọng nói: “Thủy hữu, tôi nhắc nhở anh, sau này buổi tối anh tuyệt đối đừng ra ngoài, nếu không sẽ c.h.ế.t oan c.h.ế.t uổng!”

Trần Lão Tam lập tức cảm giác sống lưng ớn lạnh. “Tần đại sư, cậu đừng dọa tôi chứ!”

“Tôi không cần dọa anh!”

“Tần đại sư, không phải anh vừa nói tôi không sao à? Con quỷ kia không theo tôi, sao tôi không thể ra ngoài?”

Tần Dược nghẹn lời.

“Thủy hữu, vấn đề ở chỗ này.”

“Số phận con người không phải luôn cố định.”

“Theo lựa chọn anh đưa ra, nó sẽ rẽ vào các con đường khác nhau.”

“Hôm nay anh tới chỗ tôi đoán mệnh là do anh không biết con quỷ này có thể quấn lấy anh không, cho nên trong lòng anh sợ hãi, buổi tối không dám đi ra ngoài!”

“Kết quả tôi tính cho anh, nói con quỷ này không quấn lấy anh, có phải trong lòng anh rất vui mừng, đồng thời muốn ăn mừng, lại định tiếp tục tìm người uống rượu.”

“Tôi nói cho anh biết quỷ là nhân, anh ra ngoài bị quỷ g.i.ế.c c.h.ế.t là quả.”

“Có nhân tất có quả.”

“Giống như tôi vừa nói cho Tiên Tri, nếu cô ấy đi thi giáo viên, đó là một con đường chết, cô ấy lập tức đưa ra phán đoán chính xác, từ đó thay đổi số phận, tôi ở chỗ này cũng có thể thấy được.”

“Mà anh lại đưa ra lựa chọn sai lầm, tôi cũng có thể thấy!”

Trần Lão Tam nghe đến đó thì có vẻ không phục, chẳng qua vẫn gật đầu.

“Được, vậy tôi biết rồi, cảm ơn Tần đại sư!”

Tần Dược thấy tai họa đổ m.á.u trên đỉnh đầu đối phương vẫn không biến mất.

Tuyệt thật, đúng là một người vì uống rượu không muốn sống nữa.

Không ngờ anh ta còn muốn ra ngoài vào buổi tối. Chẳng qua, Tần Dược không nhắc nhở nữa.

Đúng như trên khung bình luận đã nói như vậy. Rất khó khuyên quỷ muốn chết.

Người này đúng là muốn chết.

Chẳng qua, đối phương c.h.ế.t cũng không thể tìm tới trên đầu của mình.

Những gì Tần Dược có thể khuyên, đều đã khuyên.

“Vậy thủy hữu, nếu không có chuyện gì, chúng ta dừng lại đây thôi, được chứ?”

“Có thể, có thể, cảm ơn cảm ơn!” Trần Lão Tam chắp tay nói.

“Đúng rồi tôi còn chưa khen thưởng đâu, cảm ơn Tần đại sư!”

Trần Lão Tam thưởng năm trăm đồng. Lúc này mới offline.

Bây giờ, chỉ còn lại có thủy hữu cuối cùng. Trương Lệ Lệ.

Tần Dược kết nối với đối phương.

Trương Lệ Lệ này nhanh chóng nhận kết nối. Cô ta vừa lọt vào trong tầm mắt.

Mọi người trong phòng livestream lập tức phì cười. “Tần đại sư, bây giờ cũng có fan bà nội à?”

“Ha ha ha, thủy hữu này nhìn qua rất lớn tuổi đấy!” “Tên này là trào lưu lúc đó à?”

Vị thủy hữu này.

Ít nhất sáu mươi tuổi.

Cách ăn mặc cũng không hợp thời.

Chỉ có điều bây giờ là thời đại Internet.

Bất kể người ở đâu, bất kể tuổi tác thế nào. Đều biết dùng điện thoại.

Bà cố nội này tất nhiên cúng vậy.

“Tần đại sư, chào cậu, tôi cũng là fan của cậu. Tôi cũng biết luyện Nhân Đạo Kinh, tôi luyện khá tốt.”

Tần Dược nghe đến đây, cũng mỉm cười.

Toàn dân tu luyện, hắn mới thu được càng nhiều linh khí và công đức hơn.

Hắn tất nhiên hoan nghênh fan như vậy.

Trần Lão Tam trước đó rõ ràng không biết Nhân Đạo Kinh. Cho nên đối mặt với lệ quỷ, chỉ có thể mượn thẻ gỗ đào, dùng nắm đ.ấ.m đấu với quỷ vật.

Trên thực tế, người tu hành Nhân Đạo Kinh, không nói g.i.ế.c c.h.ế.t được lệ quỷ, đánh với lệ quỷ một trận cũng không thành vấn đề.

“Vị thủy hữu này luyện Nhân Đạo Kinh rất giỏi, thân thể khỏe mạnh, không có vấn đề gì!”

“Ôi, tôi biết. Sau khi tôi luyện xong, cảm thấy rất thoải mái. Tôi còn uống thuốc trong cửa hàng của Tần đại sư, bây giờ cơ thể khỏe mạnh, mắt cũng không còn bị viễn thị nữa!”

Tần Dược cười.

Thủy hữu này thật nhiệt tình.

Thoạt nhìn giống như tới làm quảng cáo.

“Thủy hữu kiên trì là tốt rồi. Vậy bây giờ, tôi tính quá khứ cho thủy hữu chứ?”

“Được!”

Trương Lệ Lệ vội vàng gật đầu.

Tần Dược phát động Đạo Thiên Bí Điển, kiểm tra cuộc đời của Trương Lệ Lệ này.

Đối phương còn nhỏ tuổi hơn hắn tưởng. Năm nay mới năm mươi chín tuổi.

Chưa tới sáu mươi.

Nhưng bà ta đã đến tuổi này, tất nhiên không thể xuôi gió xuôi nước.

Tần Dược nghĩ đến đây, nói: “Vị thủy hữu này sinh ra nghèo khó, lúc nhỏ từng phải chịu đói, cuộc sống rất khó khăn.”

“Có sáu anh chị em, bà là con cả.”

“Trước mắt, ba mẹ bà đều đã qua đời, đồng thời em trai thứ tư cũng c.h.ế.t do tai nạn, còn có bốn em trai em gái.”

“Tần đại sư, cậu tính quá chuẩn rồi!” Trương Lệ Lệ này nói rất khoa trương.

Ai cũng biết Tần Dược tính chuẩn.

Chẳng qua thật sự đến lượt mình, mới biết được chuẩn bao nhiêu.

Tần Dược nói tiếp: “Cả đời bà cũng xem như nhiều tai nạn.”

“Mười ba tuổi, bà đốt pháo bị thương ở tay, cho nên phải cắt bỏ ngón trỏ và ngón cái của bà!”

Trương Lệ Lệ nghe đến đây thì ra sức gật đầu.

Sau đó giơ tay phải của mình lên ở trước ống kính. Bàn tay này quả thật không có ngón trỏ và ngón cái.

Tần Dược nói tiếp: “Năm bà mười lăm tuổi, em trai ra sông chơi, còn giả vờ c.h.ế.t đuối để dọa bà. Kết quả bà nhảy xuống cứu cậu ta, ngược lại bản thân suýt c.h.ế.t đuối.”

“Năm bà hai mươi tuổi thì kết hôn, năm sau sinh con bị tắc mạch ối, suýt chết.”

“Ba mươi bốn tuổi xảy ra tai nạn giao thông, chẳng qua không nghiêm trọng.”

“Năm mươi tám tuổi, cũng chính là năm ngoái, từng bị tắc động mạch não, chẳng qua rất nhỏ, gần đây có cố gắng tu luyện Nhân Đạo Kinh, khôi phục gần hết.”

Có thể nói, thủy hữu này.

Rõ ràng là qua năm cửa ải, c.h.é.m sáu tướng, qua vài lần suýt c.h.ế.t mới sống sót.

Trương Lệ Lệ nói: “Tần đại sư, cậu không nói, tôi còn cảm thấy tôi sống tạm được, cậu vừa nói vậy, sao tôi cảm giác mình nhiều tai nạn chứ!”

Tần Dược mỉm cười nói: “Đời người đều là bể khổ. Thật ra trong phần lớn cuộc đời của mọi người, cuộc đời này của bà đã không tệ rồi.”

Trương Lệ Lệ gật đầu: “Cũng đúng, bên cạnh tôi có không ít người già bị tắc động mạch não, tôi đây không tính là gì, bây giờ cũng đã bình phục rồi!”

“Ừ, vậy bây giờ thủy hữu muốn tính gì?”

Trương Lệ Lệ cũng không úp úp mở mở, nói thẳng: “Tần đại sư, mẹ chồng tôi mất tích, không thấy đâu nữa.”
 
Livestream Đoán Mệnh Cho Người Hữu Duyên
Chương 514: Chương 514



Trương Lệ Lệ nói: “Mẹ chồng tôi mất tích hôm qua. Bởi vì ở nông thôn không có nhiều cameras, cho nên vẫn không tìm được người.”

“Hơn nữa, mẹ chồng tôi không bị bệnh Alzheimer, cũng không phải tự mình đi lạc!”

“Bà đây đã chín mươi hai tuổi, sớm nằm liệt ở trên giường, không đi được.”

“Mấy ngày trước tôi còn cho bà ấy uống nước Huyết nhân sâm. Dạo này bà ấy cũng có da có thịt hơn, tinh thần cũng khá hơn nhiều, nhưng chắc chắn không tới mức đi lại được!”

“Sáng hôm qua, tôi vào trong thành phố mua ít đồ, buổi chiều về đã không thấy bà đâu nữa!”

“Tôi báo cảnh sát nhưng qua một đêm vẫn không có tin tức, tôi sợ thật rồi. Tần đại sư, cậu có thể cho tôi một tin tức, để tôi biết mẹ chồng tôi thế nào không?”

Tần Dược nghe được lời này, tất nhiên gật đầu. Tìm người, vấn đề nhỏ.

“Được!”

Tần Dược nhìn về phía Trương Lệ Lệ, phát động Đạo Thiên Bí Điển.

Sau đó, đẩy ngược thời gian lại một ngày trước.

Hôm qua, Trương Lệ Lệ và mấy người cao tuổi trong thôn ngồi xe buýt, đi tới một trung tâm thương mại để mua sắm.

Trung tâm thương mại này có rất nhiều đồ đẹp, giá rẻ, không chỉ thế, cho dù là bạn không mua đồ, vẫn có thể tặng quà cho bạn.

Nói ví dụ như trứng vịt muối, trứng gà, gạo vân vân.

Đến bên kia, không ai có thể về tay không, tất cả đều sẽ mua một ít.

Điều này thuộc về hoạt động bình thường của người cao tuổi.

Trước khi đi, Trương Lệ Lệ cho cụ già ăn cơm, dùng khăn lông nóng lau mặt, lau tay.

Có thể nói là làm việc hết sức nhanh, là một bà vợ hiền lành.

Mà chờ bà ta đi chưa đến nửa giờ. Một người bước vào trong nhà.

Người này không phải là ai khác, chính là chồng của Trương Lệ Lệ, Lý Quý Tường.

Ông ta về nhà, nhìn quanh một vòng, phát hiện vợ mình Trương Lệ Lệ không ở đây, chỉ có mẹ già nằm ở trên giường. Bà cụ nhìn thấy được ông ta cũng không nói gì, không hề nhúc nhích.

Nhưng trong không khí bay tới một mùi thối. Mẹ ông ta ỉa ở trên giường.

Nhưng mẹ ông ta đã hai, ba năm không nói được.

“Mẹ, mẹ nằm ở đây cũng chẳng để làm gì, còn liên lụy người nhà. Hay là con đưa mẹ ra ngoài xem thử!”

Mẹ ông ta không hiểu ý của ông ta, vẫn không nói gì. Lý Quý Tường dùng một tay kéo mẹ mình lên.

Mẹ ông ta vốn có vóc người thấp bé, chỉ cao một mét rưỡi, không có mấy thịt, chỉ có khoảng ba mươi cân.

Ông ta làm một người có sức lao động cường tráng, dễ dàng kéo mẹ mình dậy, sau đó bế ra khỏi nhà.

Trực tiếp đặt ở trên chiếc xe ba bánh của mình. Dùng hàng hóa khác che lên, lái xe ra ngoài.

Trước đây, hắn từng nhìn thấy một hang núi trên con đường từ thôn vào thành phố, hai bên đều là núi rừng.

Thấy hang núi này, trong lòng ông ta vẫn luôn có một ác ma kêu gào.

Đưa người mẹ đáng c.h.ế.t của mình mãi không c.h.ế.t ở trong hang núi này.

Nếu có người hỏi thì cứ nói là sơn quái, yêu tinh mang cụ già đi.

Nói chung, để lão bất tử kia c.h.ế.t trước rồi nói sau.

Thật ra ông ta còn có anh em, chẳng qua ông ta là con trai út, cho nên vẫn chăm sóc cụ già, nhưng đã nhiều năm như vậy, người nằm lâu trên giường bệnh không có con có hiếu. Ông ta nhìn mẹ già gần đất xa trời, vẫn không được giải thoát, trong lòng không ngừng hiện lên ác ý.

Sao còn không chết?

Ở dưới suy nghĩ như vậy, sau khi Trương Lệ Lệ dùng nước Huyết nhân sâm bồi dưỡng cho sức khỏe của bà cụ khá hơn, ông ta càng thêm phẫn nộ.

Người vốn sắp chết, sao Trương Lệ Lệ còn cứu sống. Đây là bao nhiêu năm?

Cho dù Lý Quý Tường không hầu hạ cụ già nhưng ông ta thật sự thấy phiền.

Hôm nay, ông ta cuối cùng không kìm chế được bản thân, đưa cụ già ra ngoài.

Ông ta nhanh chóng ôm bà cụ bỏ vào trong hang núi.

Sau đó, ông ta dùng những tảng đá xung quanh lấp cửa hang núi.

Tất cả mọi chuyện được làm rất kín kẽ.

Xế chiều hôm đó, Trương Lệ Lệ trở về, hốt hoảng nói không thấy mẹ chồng đâu.

Lý Quý Tường vẫn rất bình tĩnh, thậm chí sau khi báo cảnh sát còn đi theo lấy lời khai.

Ông ta nói lúc mười giờ mình có về nhà một lần, nhưng không biết mẹ có ở trong phòng hay không, ông ta chở một số hàng về trên huyện làm việc.

Cảnh sát không nghi ngờ ông ta. Một ngày trôi qua.

Lý Quý Tường cảm thấy, mẹ già cũng đã tự sinh tự diệt. Nhưng ông ta không biết là.

Mẹ ông ta còn thật sự chưa chết.

Dạ dày của bà cụ đã co lại, bình thường cũng không ăn được mấy, cho nên rất nhỏ.

Tiêu hao không lớn.

Được nước Huyết nhân sâm chống đỡ, một ngày một đêm tạm thời còn không sao.

Tần Dược nói: “Bây giờ bà tìm cảnh sát, dẫn bà đi tới con đường vào thành kia. Tôi sẽ chỉ đường cho bà tìm mẹ chồng của bà. Bây giờ, mẹ chồng bà vẫn còn sống!”

“À, tốt quá, cám ơn Tần đại sư. Tần đại sư, tôi sẽ gửi khen thưởng cho cậu ngay đây.”

Trương Lệ Lệ lập tức quét một Hỏa Tiễn lớn.

Sau đó, bà ta hét gọi người trong thôn, còn gọi chồng mình, nói Tần đại sư tính được cho bà ta biết mẹ chồng ở đâu.

Chồng Trương Lệ Lệ sa sầm mặt, thối không chịu được.

Nhưng vì không quen, đám dân mạng không nhìn ra, tưởng người con trai này đang sốt ruột.

Trên thực tế, sau khi ném bà cụ, người cả thôn đều giúp đỡ tìm, người này cũng đi theo diễn cả đêm không ngủ.

Cảnh sát, người dân trong thôn, vợ chồng Trương Lệ Lệ nhanh chóng lên xe, đi tới con đường tới thành phố.

Phòng livestream vẫn ghi lại. Mười lăm phút sau, Tần Dược gọi. “Lên trên núi bên tay trái!”

“Leo lên trên!” “Rẽ trái!”

“Đi tiếp!”

Đám người hành động.

“Chờ đã, có một vết chân này!”

Người cảnh sát đi đầu mở đường vội vàng kêu lên.

Dấu chân này rất rõ ràng, chỉ cần in lại, có thể làm chứng cứ.

Cho dù bọn họ hiểu rõ có Tần đại sư ra tay, có thể biết được hung thủ là ai.

Bọn họ đi tiếp về phía trước, chưa tới hai trăm mét, cuối cùng phát hiện được vị trí hang núi kia.

Mọi người đều thấy được vị trí bùn đất mới đào.

Đám người ở đó đều ba chân bốn cẳng đào cửa hang ra, đi vào trong hang này.

Bên trong có một cụ bà nằm hấp hối.

“Mẹ! Mẹ! Mẹ không sao chứ? Mau đưa mẹ tôi tới bệnh viện!”

Trương Lệ Lệ kêu lên.

“Rốt cuộc là tên đáng c.h.é.m nghìn đao nào đưa mẹ tới đây vậy?”

“Có lẽ là sơn quái gì đó muốn ăn mẹ!” Lý Quý Tường nói nhỏ.

Chẳng qua lúc này, giọng nói của Tần Dược vang lên trong điện thoại.

“Lý Quý Tường, đến bây giờ, ông còn muốn mạnh miệng sao? Tôi có thể tính ra vị trí của bà cụ, tất nhiên có thể tính ra hung thủ là ai!”

“Hơn nữa, từ hôm qua đến bây giờ ông còn chưa thay giày, chứng cứ đều ở trong tay cảnh sát!”

“Ông còn muốn ngụy biện?”

Lý Quý Tường nghe được lời này, mồ hôi chảy xuống như mưa.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back