Wattpad  Lingorm | The Return Of Love

[BOT] Mê Truyện Dịch

Active member
Quản Trị Viên
383833661-256-k146658.jpg

Lingorm | The Return Of Love
Tác giả: iantihuman
Thể loại: Tiểu thuyết
Trạng thái: Hoàn thành


Giới thiệu truyện:

Diễn viên x Diễn viên.

Nội dung: Gương vỡ lại lành, tình cảm, giới giải trí.

Tình trạng: Đã hoàn thành.

Độ dài: 36 chương + 1 ngoại truyện.

Nhân vật chính: Lingling Kwong, Orm Kornnaphat.

Đây là tác phẩm đầu tay mang tính sáng tạo cá nhân mong được sự ủng hộ và đóng góp ý kiến của mọi người.

 
Lingorm | The Return Of Love
Giới thiệu


Trong biển người rộng lớn, kỳ diệu thay hai ta tìm thấy nhau, gặp gỡ, quen biết, thân thiết và rồi rơi vào tình yêu..Số phận đưa em đến với chị, chỉ vì một nụ cười trái tim em đã đập loạn nhịp.

Âm thầm trưởng thành đến bên Lingling Kwong, tình cảmOrm Kornnaphat dành cho Lingling Kwong cứ lớn dần theo thời gian, hành trình dài phía trước nàng luôn muốn là người đồng hành bên cô.Orm Kornnaphat sẽ vì 1 người mà không yêu ai khác, sẽ chỉ vì Lingling Kwong mà tổn thương, vì cô mà luyến tiếc, mà hy sinh hết thảy..

Lingling Kwong sẽ vì yêu 1 người mà không ngừng đấu tranh, dù là định kiến, khó khăn hay ngăn cấm.. tình yêu này chỉ có thể dành cho Orm Kornnaphat.Gặp được nhau là ý trời có thể ở bên nhau dài lâu hay không vẫn là do ý người.

Cả hai vốn là hai đường thẳng song song không có giao điểm, duyên phận đã tạo ra cầu nối để 2 trái tim đến với nhau.Số phận để cả hai ở bên nhau rồi lại chia cắt là phúc hay họa?

Những vết thương liệu sẽ được chữa lành hay nó sẽ trở thành vết sẹo không thể biến mất..Tình yêu khiến người liều lĩnh trở nên yếu đuối, còn người bình tĩnh thì mất đi khả năng kiểm soát chính mình.Một người khi yêu mãnh liệt như lửa, một người thì trầm tĩnh như nước.

Nhưng khi tình yêu này không còn nữa hai con người đều ôm lấy trái tim tan vỡ, không còn muốn ở bên ai khác, cũng không hàn gắn tình cảm đã tan.

Một lần nữa gặp lại không ai biết đây là sự khởi đầu của hy vọng hay sự kết thúc của duyên phận.
 
Lingorm | The Return Of Love
Chương 1


Hôm nay là ngày thứ bao nhiêu rồi?Orm Kornnaphat tự hỏi trong đầu sau khi bừng tỉnh từ giấc mơ không biết là giấc mơ đẹp hay là ác mộng, đã nhiều năm kể từ khi chia tay, mỗi một ngày trôi qua nỗi nhớ trong tim lại lớn dần.

Trong lòng có bao nhiêu nhớ nhung trái tim lại có bấy nhiêu khổ sở, nàng nhớ rất rõ ngày ấy bản thân đã đau đớn như thế nào, số ngày không có chị ở bên đã có thể tính bằng năm.Orm Kornnaphat nghĩ thời gian sẽ giúp nàng mau chóng quên đi người kia, những kí ức là sợi dây cuối cùng liên kết nàng với người trong tim, nàng không nỡ từ bỏ những kỉ niệm của quá khứ mà tự giày xéo chính mình.

Trên chiếc giường mềm mại, Orm Kornnaphat chẳng thể say giấc, tâm trí chưa từng quên những kí ức xưa cũ, nơi có tình yêu dang dở mà nàng luôn nuối tiếc, có cả niềm vui lẫn nỗi buồn.Qua những đêm trường vĩnh cửu, những viên thuốc trợ ngủ trở thành thứ thần dược giúp nàng vượt qua bóng tối lạnh lẽo.Lần nữa uống 1 viên, Orm Kornnaphat dần chìm vào giấc ngủ.Sáng sớm, nàng có một buổi họp báo quan trọng thông báo về dự án phim mới.

Hiện tại, Orm Kornnaphat Sethranatapong là cái tên chiếm lĩnh hầu hết các bảng xếp hạng danh tiếng, dù đã hoạt động 10 năm và trở thành 1 diễn viên nổi tiếng, nhưng nàng chưa từng xác nhận hẹn hò với ai, có rất nhiều tin đồn liên quan và lần nào nàng cũng phủ nhận điều đó.Vừa xuống xe, mọi ống kính đều dồn về phía Orm Kornnaphat, nàng mỉm cười đón nhận rồi nhanh chóng bước vào tòa nhà.

Hôm nay sắc mặt nàng hơi tiều tụy, Mae Koy vừa nhìn liền biết nàng vẫn không ngủ đủ giấc.

"Con ổn mà chỉ là tối qua ngủ muộn một chút, không sao đâu ạ."

Nàng lấy đại một lí do rồi nhanh chóng tham gia buổi họp báo, Mae Koy không thể nói gì hơn đành dặn dò con gái vài câu rồi trở về khu vực của staff.

Buổi họp báo diễn ra thuận lợi, khi gần kết thúc buổi thông cáo một phóng viên đã đặt câu hỏi cho đạo diễn: "Tôi nghe nói bộ phim lần này sẽ có sự tham gia của 1 khách mời đặc biệt, liệu đạo diễn có thể tiết lộ đó là ai không?"

Phóng viên cảm thấy người bí ẩn kia chắc chắn không tầm thường nên đoàn làm phim mới không tiết lộ danh tính người đó cho mọi người.Nghe được câu hỏi, đạo diễn Ann bật cười nói: "Nếu tôi tiết lộ thì đâu còn gọi là bí mật, mong mọi người hãy quan tâm và đón xem bộ phim sắp tới của tôi, nhưng tôi sẽ bật mí một chút người kia là một diễn viên gốc Hoa đó~"Câu trả lời của đạo diễn Ann làm trái tim Orm Kornnaphat chững lại một nhịp.Thực tế diễn viên Thái gốc Hoa không có bao nhiêu người trong showbiz Thái, đạo diễn Ann là người nổi tiếng khó tính, người mà ông chọn chắc chắn là người vừa có kĩ năng diễn xuất tốt, lại vừa có danh tiếng để làm nhân vật "bí ẩn" chưa được tiết lộ.

Liệu có phải chị ấy không?Từ lúc kết thúc họp báo đến lúc ngồi trên xe, Orm Kornnaphat đã không ngừng nghĩ đến, lòng thì rối như tơ vò.

Hỏi đạo diễn thì ông không chịu tiết lộ, cứ úp úp mở mở làm nàng vừa bực bội, vừa buồn chán.

Chuyện của nàng và người kia cũng đã 4 năm, kể từ khi ấy Orm Kornnaphat nhìn như không thay đổi nhiều, thế nhưng ở nơi ánh đèn sân khấu đã tắt nàng liền trở nên thu mình và luôn khiến bản thân bận rộn để không nhớ về người trong lòng.Orm Kornnaphat giống như một con mèo nhỏ, tự liếm láp vết thương của mình suốt bao năm qua dù cho vết thương ấy đã liền thành sẹo.Về đến nhà, Orm Kornnaphat nhanh biến thành con nhộng, Mae Koy liền la nàng một trận bắt nàng nhanh nhanh đi tắm, ăn cơm rồi còn uống thuốc.

Điều này khiến bà rất buồn, bấy lâu nay nàng luôn phải uống rất nhiều loại thuốc, bệnh viện một năm cũng phải đến mấy lần.Nếu cứ như vậy, bà phải kiếm một người làm bác sĩ bắt nàng cưới luôn cho đỡ mệt thân, nhưng bà biết trong lòng nàng chỉ có một người và cô con gái bé bỏng của bà sẽ không mở lòng với bất cứ ai.Khi hoàn toàn ở một mình, Orm Kornnaphat mở điện thoại bắt đầu tìm kiếm tin tức.Không có thông tin gì mới, vẫn là dòng trạng thái từ 9 ngày trước..Ngoài trời những hạt mưa lấm tấm rơi trên từng ô cửa nhỏ, một năm nữa sắp kết thúc khiến nàng cảm thấy chán nản.

Lại một năm không có chị ở bên..Mỗi ngày, mỗi tháng rồi mỗi năm, Orm Kornnaphat dằn vặt chính mình trong nước mắt, tự hỏi làm cách nào để phai đi nỗi buồn trong lòng?

Mỗi ngày khi trời hửng sáng, nàng lại hy vọng về tương lai trùng phùng và rồi khi mặt trời chợp tắt, những đêm đen cuốn lấy nàng trong tuyệt vọng, nàng chỉ có thể lần mò những tấm ảnh cũ mà ngắm nhìn, một lần rồi lại một lần đem hy vọng dưỡng thành thất vọng, cứ thế tự bóp nghẹt chính mình trong nỗi buồn vô tận.Orm Kornnaphat tắt điện thoại, căn phòng lại chìm trong bóng tối, nước mắt lặng lẽ thấm ướt bên gối, nàng nhớ những cái ôm ấm áp, những lời chúc ngủ ngon và.. nàng nhớ chị.

Đèn đường ngoài kia thật sáng, thật chói mắt, trái tim thì cứ nhớ về người mà không ngừng đau nhói, nó quặn thắt mỗi khi cô đơn, nàng cảm thấy bất lực cuộn mình trong ổ chăn ấm áp, sợ hãi đêm đen lạnh lẽo.Có phải vì lạnh không?

Cơ thể nàng đang run rẩy, phút chốc lại có tiếng nức nở trào ra, có lẽ không phải vì lạnh mà là vì trái tim nàng đã tan vỡ, nó lạnh buốt tựa như cơn gió bên ngoài đang không ngừng gào rít qua khe cửa, mang theo cả tiếng lòng và nhịp tim không thể bình ổn rời đi, chỉ để lại 1 linh hồn đã vụn vỡ.Đôi mắt Orm Kornnaphat trở nên ẩm ướt, hơn bao giờ hết cứ đêm về là lúc nàng yếu đuối nhất, cũng là lúc tâm trí nàng nhớ về chị nhất, những năm qua đều là nỗi nhớ hành hạ khiến nàng mệt mỏi, thời gian chưa từng giúp nàng quên người trong lòng.Làm bạn với ánh đèn đường đến sáng, đêm qua Orm Kornnaphat không ngủ chút nào.

Suốt thời gian qua, nàng luôn làm bản thân bận rộn đến mức không có thời gian rảnh, dù Mae Koy có khuyên nhủ như thế nào nàng vẫn cứng đầu, nhưng mẹ quá kiên trì nàng đành thỏa hiệp dành ra mỗi tuần một ngày nghỉ.Nếu chỉ vậy chắc chắn bà sẽ không đồng ý nên Orm Kornnaphat đã hứa với bà đến năm 30 tuổi nàng sẽ giải nghệ, không tiếp tục làm diễn viên mà tiếp nhận việc kinh doanh của gia đình, cuối cùng tìm một người thích hợp để kết hôn.Mae Koy tin tưởng vế trước con gái sẽ thực hiện được, còn vế sau.. bà không có hy vọng gì nhiều.
 
Lingorm | The Return Of Love
Chương 2


Một ngày bận rộn lại tới, lịch trình dày đặc như mọi hôm khiến Orm Kornnaphat bận đến sứt đầu mẻ trán.Sau 1 tháng kể từ khi họp báo và công bố dàn diễn viên, bộ phim "The Return Of Love" đã chính thứ khởi quay, nữ chính của bộ phim là Orm Kornnaphat đóng cặp với Siam Munenchawon - một diễn viên gạo cội.Siam lớn hơn Orm Kornnaphat 7 tuổi, đã từng tham gia diễn xuất cùng nàng trong vài bộ phim nên cả hai khá thân thiết, anh là đối tượng bị đồn hẹn hò cùng Orm Kornnaphat nhiều nhất trong số các bạn diễn.Dù cả hai đã đính chính phủ nhận vẫn có không ít người nghi ngờ mối quan hệ giữa hai người, nhưng sự thật là Siam đã có bạn gái ngoài ngành hơn 3 năm và chuẩn bị kết hôn, anh dự định 1 năm nữa sẽ công khai và Orm Kornnaphat là người đầu tiên anh gửi thiệp mời.Buổi chiều mới có cảnh quay, nhân lúc rảnh rỗi Orm Kornnaphat ngồi nghiên cứu kịch bản, có lẽ do thiếu ngủ nên được 1 lúc lại ngủ quên lúc nào không hay, mãi đến khi Mae Koy lay dậy nàng vẫn đang trong trạng thái mơ màng.Orm Kornnaphat nhanh chóng hoàn thành suất diễn rồi xin đạo diễn về sớm mà không biết có một người đã quan sát nàng từ đầu đến cuối buổi.Trong phòng họp, sau khi bàn bạc với đội ngũ biên kịch và quay dựng đạo diễn mới cho mọi người về nghỉ ngơi.

Về nhân vật bí ẩn mà mọi người mong chờ, P'Ann vẫn luôn giữ bí mật cho đến khi có cảnh quay của người đó, ai nấy thầm cảm thấy may mắn vì Orm về sớm, nếu cô nàng biết đạo diễn cứ giữ biết mật không nói kiểu gì cũng nổi khùng cho mà xem.Vừa nghĩ đến ai nấy đều lạnh người.Đội ngũ nhân viên vui vẻ tan làm còn P'Ann vẫn phải tăng ca làm việc, là một đạo diễn có tâm với nghề ông luôn có trách nhiệm với tác phẩm của mình, vừa hay nhân lúc có thời gian đạo diễn Ann liền đi tìm người kia để nói chuyện."

Lingling!"

Tiếng gọi từ đằng sau vang tới, Lingling Kwong quay đầu, nhận ra gương mặt quen thuộc, cô mỉm cười chủ động chào hỏi, bước đến bắt tay với người trước mặt."

Làm phiền em đến sớm mấy ngày, có cản trở công việc của em hay không?"

Đạo diễn Ann khách khí hỏi thăm Lingling Kwong, ông đã nhiều lần liên hệ với cô về việc hợp tác trong tác phẩm lần này nhưng đều bị từ chối, bỗng một ngày đẹp trời, Lingling Kwong nhận lời tham gia làm ông vui đến mức chuẩn bị riêng một phần kịch bản cho cô.Lingling Kwong quan sát nét mặt đạo diễn Ann, nhẹ nhàng nói: "Mọi việc đều ổn ạ."

Cô chỉ nói 1 câu ngắn gọn rồi lại im lặng, đợi vị đạo diễn lên tiếng.Lần đầu tiên trong đời P'Ann cảm thấy việc nói chuyện thật khó, dù biết Lingling Kwong là người ít nói nhưng không ngờ cô lại kiệm lời đến thế, hai người xã giao vài câu rồi cùng nhau thảo luận về bộ phim sắp khởi quay, bàn hết từ chủ đề chính đến việc phụ, P'Ann không khỏi tò mò hỏi: "Lingling có thể cho tôi biết tại sao lại đồng ý tham gia hay không?"

Đôi mắt đạo diễn Ann như phát sáng, so với nhân viên trong đoàn ông còn tò mò vị đại nhân vật này hơn bất kì ai, nhưng khi thấy vẻ mặt Lingling Kwong có chút do dự, ông chỉ có thể cười trừ nói: "Ây da, tôi chỉ tò mò chút thôi, em không cần trả lời cũng không sao.."

Lingling Kwong không nói gì thêm, nhẹ nhàng đứng dậy chào tạm biệt đạo diễn Ann rồi ra khỏi phòng, cô bước lên xe lái về hướng tòa nhà cách đó không xa, ánh mắt lộ rõ vẻ mệt mỏi không còn điềm tĩnh như ban nãy.Lingling Kwong trở về khách sạn, thân thể vô lực nằm trên ghế, ngón tay xoa hai bên huyệt thái dương.

Trong phòng không bật đèn, thân ảnh cô chìm trong bóng tối với nhiều cảm xúc ngổn ngang, nhiều năm không gặp nhưng chỉ 1 cái liếc mắt, trái tim Lingling Kwong vẫn không thôi rung động.Nong Orm đã trưởng thành rồi..Điều hòa ở mức ổn định, đèn đường bên ngoài sáng rõ ánh lên màu vàng ấm áp có nét tương tự màu mắt nàng, nỗi nhớ trong lòng lớn dần, Lingling Kwong tiếc nuối những năm qua không thể ở bên ngắm nhìn quá trình trưởng thành của Orm Kornnaphat, thế nhưng tiếc nuối vẫn là tiếc nuối, hiện thực vẫn là hiện thực, hai người đã chia tay từ lâu..Lingling Kwong chán nản với những thứ bản thân sẽ phải đối mặt trong tương lai, hồi tưởng về quá khứ trở thành niềm an ủi duy nhất, Orm Kornnaphat trong trí nhớ là một cô nàng năng động nhiều năng lượng, sự tích cực của nàng hoàn toàn trái ngược với bản thân.Lingling Kwong thường dùng hành động hơn là lời nói, cô có phần hơi rụt rè khi thể hiện tình cảm của mình.

Những tưởng 2 con người với hai tính cách trái ngược sẽ khó làm việc cùng nhau, ấy vậy mà sự đối nghịch ấy lại là nam châm khác cực, khuyết điểm của người này lại được bù đắp bằng ưu điểm của người kia, cả hai ở bên nhau rất hòa hợp, từ đồng nghiệp dần trở thành bạn bè thân thiết, rồi khi cảm xúc lớn dần tình cảm ấy biến thành tình yêu.Số phận sắp xếp cho hai người ở bên nhau, dần dần Orm Kornnaphat trở thành người quan trọng trong cuộc đời Lingling Kwong, một người không thể thay thế và là người có được trái tim cô.Lingling Kwong nhớ về khoảnh khắc ấn tượng đầu tiên với Orm Kornnaphat, buổi casting cho dự án "The Secret Of Us" bắt đầu cho nhân duyên của hai người.Orm Kornnaphat là người cuối cùng tham gia casting nhân vật Earn Sanithada, nàng đến khi vẫn mặc bộ đồng phục của trường học, Lingling Kwong bị ấn tượng bởi dù còn trẻ nhưng khả năng diễn xuất của nàng rất tốt.

Ánh mắt Orm Kornnaphat nhìn Lingling Kwong lúc ấy quá chân thật, tình ý trong đôi mắt nàng không biết là thật hay diễn làm Lingling Kwong bối rối, sự tiếp xúc thân mật khiến trái tim cô đập mạnh, "rất có cảm giác với N'Orm" là điều Lingling Kwong cảm nhận được.Và rồi khi 2 người thực sự ở bên nhau, Orm Kornnaphat không chút ngượng ngùng thừa nhận ngay từ lần gặp đầu tiên đã đem lòng yêu Lingling Kwong, nhưng nàng khi ấy còn quá nhỏ hoàn toàn không lọt vào mắt xanh của cô, vì vậy nàng thường xuyên dùng chuyện này giận dỗi, Lingling Kwong vẫn luôn kiên nhẫn dỗ dành không 1 lời than vãn.

Năm tháng bên nhau không nhiều cũng không ít đủ để lấp đầy trái tim bằng niềm vui và cả nỗi buồn, đời này Lingling Kwong nghĩ bản thân chẳng thể yêu thêm ai khác, thời gian chưa từng xoa dịu nỗi đau trong lòng, kí ức vẫn luôn hiện về mỗi khi tâm trí trống rỗng, tình yêu ấy vẫn luôn còn đó chỉ chờ 1 ngày để bừng cháy lần nữa.Đời này đã định sẵn, Lingling Kwong không thể yêu thêm ai khác.Lingling Kwong ngủ quên trên sofa, ánh sáng bên ngoài hắt hắt vào rọi lên sườn mặt, cơ thể cuộn tròn tự ôm lấy chính mình, gương mặt xinh đẹp hiện lên biểu cảm khổ sở, nước mắt không biết từ lúc nào thấm ướt cả khuôn mặt, lăn qua sống mũi, làm ướt đẫm khóe mi..
 
Lingorm | The Return Of Love
Chương 3


"The Return Of Love" được cải biên từ tiểu thuyết cùng tên, khi tác giả có ý định chuyển thể tác phẩm, mạng xã hội lập tức bùng nổ làn sóng ủng hộ.

Tiểu thuyết gốc vốn rất nổi tiếng nên các nhà đài tranh nhau tấm vé chuyển thể này, may mắn đài 3 đã thành công mua bản quyền thực hiện chế tác tiểu thuyết với điều kiện tác giả sẽ giữ vai trò biên kịch.Câu chuyện trong tác phẩm nói về tình yêu của 2 con người bị ngăn cấm bởi xã hội, định kiến và giai cấp, dù bị chia rẽ và cấm đoán, trải qua nhiều khó khăn cùng thử thách, 2 nhân vật chính lại một lần nữa trở về bên nhau, hàn gắn vết thương của quá khứ và chiến đấu vì tương lai của họ, cuối cùng đi đến cái kết hạnh phúc.Khi Orm Kornnaphat đọc tiểu thuyết gốc nàng cảm thấy hứng thú với tác phẩm này, phần nhiều là cảm giác nhân vật Ira có số phận giống nàng đều có được tình yêu và đánh mất nó giữa lúc hạnh phúc nhất nên khi được mời vào vai nữ chính Orm Kornnaphat liền đồng ý.Trong truyện, 2 người yêu nhau đã có một cái kết trọn vẹn, cái kết mà nàng ao ước cho chuyện tình của chính mình nhưng thực tế thật phũ phàng khi mọi thứ giờ chỉ còn tồn tại trong kí ức."

N'Orm mau mau vào thay trang phục đi em, sắp tới cảnh quay của em rồi đó."

Phó đạo diễn hối thúc.

Vừa đến nơi Orm Kornnaphat đã bận rộn với công việc của mình, nàng quyết tâm sử dụng hết năng lượng và hoàn thành cảnh quay thật nhanh để có thời gian ngủ bù, Orm Kornnaphat đã sớm hình thành thói quen này vì nàng cảm thấy ở phim trường ngủ ngon hơn ở nhà.Nhìn Orm Kornnaphat trên sân khấu hoàn toàn nhập vai vào nhân vật, Mae Koy cảm thấy rất tự hào, nhiều năm nay kĩ năng diễn xuất cùng độ nổi tiếng của nàng chỉ có tăng không có giảm, nhưng điều đó đồng nghĩa với việc nàng sẽ không có nhiều thời gian chăm sóc bản thân.Công việc vất vả cùng với cảm xúc lên xuống thất thường, dù mấy năm nay sức khỏe tâm lí của Orm Kornnaphat có phần tốt hơn nhưng Mae Koy biết không điều gì là chắc chắn, bà vẫn luôn lo lắng đến khi nào nàng mới có thể vui vẻ như trước?Vất vả một buổi sáng cuối cùng cũng kết thúc phần công việc ở phim trường, còn chút thời gian nghỉ trưa Orm Kornnaphat tận dụng để chợp mắt, Mae Koy thấy nàng đã ngủ thì lấy chăn đắp cho cô con gái nhỏ, muốn nàng nghỉ ngơi nhiều hơn một chút.Mae Koy thật đau đầu với cô con gái này, vừa là quản lí vừa là mẹ của nàng, công việc của bà còn nhiều hơn cả cô minh tinh đang nằm ngủ ở kia, chuông điện thoại reo lên, bà ra khỏi phòng nghe điện thoại để nàng có không gian thoải mái nghỉ ngơi.Trong mơ màng, Orm Kornnaphat lại mơ thấy chị..Thật kì lạ, nàng cảm nhận được giọng nói quen thuộc, cảm nhận được hơi ấm mà bản thân hằng mong nhớ đang ở gần bên, nhưng tìm kiếm mãi dù chỉ là một bóng hình cũng không xuất hiện, nàng cố gắng lên tiếng, cố để âm thanh thoát ra khỏi cuốn họng, nhưng cảm giác nức nở và bất lực khiến nàng không thể hét lên, cổ họng nghẹn đến khó thở.Gương mặt Orm Kornnaphat lúc ngủ rất ngoan ngoãn, gương mặt xinh đẹp không tì vết nay lại có chút khó coi, đôi lông mày nhíu lại đầy khó chịu, ở nơi khóe mắt sớm đã ẩm ướt, bàn tay vô thức nắm chặt chăn, lâu lâu lại có tiếng nức nở tràn ra."

Đừng đi.."

Orm Kornnaphat vẫn chìm trong giấc mơ không mấy tốt đẹp, chưa thể thoát khỏi cơn ác mộng đáng ghét, cho dù cơ thể đã không còn sức lực phản kháng, nỗi buồn vẫn tìm đến hành hạ nàng trong giấc mơ mộng mị, nhẫn tâm bóp nghẹt hơi thở yếu ớt của nàng.Trong phòng không có bật đèn chỉ có chút ánh sáng le lói từ cửa sổ, ấy vậy có một người dễ dàng đến bên Orm Kornnaphat đang nằm ngủ, không một tiếng động, nhẹ nhàng ngồi xuống bên cạnh nàng, quan sát từng biểu cảm trên khuôn mặt xinh đẹp.Thấy nét mặt nàng không mấy dễ chịu, Lingling Kwong dịu dàng chạm vào đôi lông mày đang nhíu chặt, ngón tay lau đi nước mắt trên má nàng, nhẹ nhàng cảm nhận khuôn mặt ấy, ánh mắt lộ rõ nhớ nhung và lưu luyến.Có phải vì chị không?Lingling Kwong thở dài bất lực không biết phải làm sao, lần đầu tiên tiếp xúc sau quãng thời gian dài cô không muốn bản thân lại nhìn thấy nàng khóc.

Cô không hiểu chính mình bị làm sao, rõ ràng bản thân quang minh chính đại được mời tham gia đoàn phim, lúc này lại như tên trộm lén lút đến chỉ để ngắm nhìn người trong lòng.Lingling Kwong chẳng thể lấy trộm thứ gì đã phải để lại trái tim, từng giọt nước mắt của nàng tựa cơn mưa lạnh lẽo rơi thẳng vào tim, Lingling Kwong không thể làm gì khác ngoài âm thầm giúp nàng lau nước mắt, bàn tay không nhịn được chạm nhẹ chóp mũi, bên má, lông mày.. cuối cùng là môi mềm.Chị thật sự hết cách với em rồi.. tại sao em lại khóc thương tâm như vậy?

Có phải vì chuyện của chúng ta hay không?

Thật ra chị rất tức giận, đâu phải chỉ mới 1 hay 2 ngày đâu?

4 năm qua chị vẫn không dám đối diện với sự thật, cuối cùng thì chị chịu thua rồi, lần này em hãy để chúng ta có cơ hội nói chuyện được không?Nhìn em như thế này.. làm sao chị tức giận được đây..?Nhìn hơi thở người trước mặt dần bình ổn, nước mắt không tiếp tục rơi, Lingling Kwong lại thở dài, không ở lại quá lâu, cô kéo chăn đắp cho nàng rồi rời đi.Orm Kornnaphat tỉnh giấc thì Lingling Kwong đã rời đi từ lâu, hơi ấm của người kia đã không còn, nhưng nàng lại nhớ rõ cái chạm lau đi nước mắt trên mặt.

Rất quen thuộc, cảm giác rất dễ chịu.. nhưng liệu đó có phải thật không?

Orm Kornnaphat không dám tin vào cảm giác của chính mình, nàng biết bản thân rất nhớ chị, có thể vừa rồi chỉ là hoang tưởng mà thôi..Làm sao Lingling Kwong ở đây được chứ, tình yêu này..

đã biến mất từ lâu rồi.Orm Kornnaphat lần nữa tự tổn thương chính mình, những suy nghĩ tiêu cực khiến nàng mệt mỏi, mỗi ngày rồi lại một ngày, nàng chưa từng nghĩ đến bản thân có thể vượt qua nỗi buồn trong lòng.Hoàn thành công việc hôm nay cũng đã 12 giờ, việc quay quảng cáo kết thúc khá muộn nên lúc chiều nàng không để Mae Koy đi cùng, thời gian qua Orm Kornnaphat đã trưởng thành hơn rất nhiều, học được cách tự chăm sóc bản thân và tự an ủi chính mình.

Ngồi trên xe, Orm Kornnaphat ngắm nhìn đường phố Bangkok tấp nập người.Trái ngược với sự trống vắng trong tim, nhìn những cặp đôi vui vẻ dạo bước trên đường, ánh sáng trong đôi mắt nàng dần ảm đạm, con ngươi màu hổ phách được bao bọc trong làn nước, lần nữa để biển đen nhấn chìm, chẳng còn chút ánh sáng.Trước kia nàng cũng từng hòa vào dòng người vội vã, bàn tay nàng cũng từng được sưởi ấm, tay trong tay cảm nhận nhiệt độ của tình yêu, cùng nhau dạo quanh khu phố Tàu, cùng đi ăn những món ngon, vui vẻ tận hưởng 1 ngày bình yên..Hạnh phúc đôi lúc chỉ cần đơn giản như thế.Vậy mà điều đơn giản đó, lúc này nàng lại chẳng thể làm được..Dọc theo con đường đầy ánh sáng, Orm Kornnaphat ở nơi ánh đèn không chạm tới, nước mắt trở thành tiếng lòng nói lên những uất ức, đôi tay nàng nắm chặt vô lăng, ngón tay dùng sức đến trắng bệch, 1 lúc lâu sau mới có thể bình phục.Orm Kornnaphat khởi động xe hướng về phía ngoại thành, giờ cũng đã muộn nàng không muốn làm phiền giấc ngủ của bố mẹ nên lái xe về căn hộ riêng đã mua 2 năm trước.Ngâm mình trong bồn tắm gần 40 phút, Orm Kornnaphat mới chịu lên giường đi ngủ, nàng không quên kiểm tra weibo của người kia rồi lại chán nản tắt điện thoại, cảm giác lúc chiều khiến nàng nhớ về nhiều kỉ niệm trước kia với Lingling Kwong.

Tối nay lại là một đêm khó ngủ...
 
Lingorm | The Return Of Love
Chương 4


Tiếng chuông điện thoại vang inh ỏi làm phiền người đang nằm trên giường, Orm Kornnaphat bực bội tỉnh giấc với tay mấy lần mới lấy được chiếc điện thoại trên bàn.Màn hình hiển thị tên của người bạn thân, Orm Kornnaphat khó chịu nghe máy, giọng Kwang vang lên từ đầu dây bên kia, người bạn này toàn mang lại rắc rối cho nàng chứ không có thứ gì tốt đẹp."

Cậu có biết giờ là mấy giờ rồi không?

Tốt nhất là có chuyện gì quan trọng nếu không thì.."

Kwang cắt ngang: "Không biết gì à, nhanh lên weibo của ai kia..--tút tút" Kwang chưa nói hết câu đối phương đã dập máy.Orm Kornnaphat nhanh tay kiểm tra weibo của Lingling Kwong, đôi mắt xinh đẹp nheo lại, màn hình hiển thị dòng tin của vài ngày trước.Vẫn không có gì mới.Orm Kornnaphat hít thở sâu 1 hơi, rất muốn dùng thứ này làm vũ khí đánh đối phương.Orm Kornnaphat liền gọi lại cho Kwang chửi một hơi dài, đầu dây bên kia liền nói lời xin lỗi rồi rủ nàng đi ăn: "Ngày mai là cuối tuần hẳn là bà sẽ không từ chối lời mời của người bạn tốt này chứ?"

Mặc dù không muốn phí phạm ngày nghỉ của bản thân, nhưng dù sao trước kia đã từ chối Kwang nhiều lần nên nàng đành phải đồng ý, Orm Kornnaphat hẹn Kwang đến nhà hàng yêu thích, một cửa hàng Omakase nổi tiếng ngày trước nàng hay đến ăn cùng người kia.9 giờ tối chủ nhật.Suốt bữa ăn Kwang cứ luyên thuyên về chuyện ở chỗ làm, sếp của cậu ta là antifan của Orm Kornnaphat, cậu ta luôn được vé ưu tiên hỏi thăm và có nguy cơ bị mất việc khá cao.

"Mình sẽ rũ lòng thương để cậu làm giúp việc cho nhà mình, cơm đủ ăn 3 bữa, vì là bạn thân nên cậu sẽ được ưu tiên, chỉ cần dọn dẹp nhà cửa sạch đẹp là được.."

Orm Kornnaphat vừa ăn vừa trả lời, chê người bạn của mình lắm chuyện, hai người cười nói mắng nhau là đồ bạn tồi, chợt Kwang hỏi một câu làm nàng dừng hẳn việc ăn uống."

Bộ phim mới của cậu mình coi phỏng vấn rồi, hẳn người kia.. không phải P'Ling đâu nhỉ?"

Giọng Kwang có chút ngập ngừng, cậu muốn biết cô bạn thân đã buông bỏ người kia hay chưa.Gần đây Orm Kornnaphat nói chuyện nhiều hơn trước, bắt đầu trêu chọc Kwang nhiều hơn, cậu ta muốn xem nàng đang diễn hay giả vờ ổn, nàng là diễn viên thực lực làm sao Kwang có thể dễ dàng tin tưởng qua biểu hiện được.Trong lòng Orm Kornnaphat sớm đã gợn sóng, câu hỏi này của Kwang khiến nàng nghiêm túc suy nghĩ rồi nói: "Mình không biết, có thể là chị ấy hoặc có thể không phải.." giọng nói có phần nghẹn lại: "Kể từ lúc Lingling Kwong rời đi, chị ấy chưa từng tham gia một dự án nào trong nước, dù là quảng cáo hay sự kiện một cái cũng không có.."

Đôi mắt Orm Kornnaphat ửng đỏ, mỗi lần nghĩ đến Lingling Kwong trái tim lại nhói lên cơn đau âm ỉ, nhưng là 1 diễn viên chuyên nghiệp nàng nhanh chóng khống chế xúc động trong lòng, tỏ ra vẻ tôi đây vẫn ổn.Nhìn biểu hiện của bạn mình, Kwang biết đối phương đang cố tỏ ra mạnh mẽ, nhiều năm qua vẫn luôn như vậy, 1 mình chịu đựng rồi tự mình vượt qua tất cả, Kwang không hiểu vì sao hai người đang vui vẻ bên nhau lại đột ngột chia tay như thế?Kwang không biết cũng không dám hỏi, cậu ta hiểu Orm Kornnaphat rất cứng đầu và có lẽ nàng sẽ không bao giờ nói trừ khi đụng vào chất có cồn.

Có 2 việc khó tin nhất trong đời Kwang từng nghe từ nhỏ bạn.Đầu tiên là Orm Kornnaphat nói nàng đang hẹn hò với con gái, mà đối tượng còn là Lingling Kwong, bạn diễn của nàng.Cái còn lại là tin hai người chia tay..Kwang chỉ biết khi Orm Kornnaphat say, chỉ khi không còn tỉnh táo, nàng mới dám thổ lộ nỗi đau trong lòng.

Lần đầu tiên trong đời Kwang thấy Orm không những uống rượu mà còn uống rất nhiều, nàng cũng khóc rất nhiều, nhiều đến mức nước mắt cũng không đủ để nói lên khổ sở trong lòng.Lúc ấy, Orm Kornnaphat không ngừng nhắc tên Lingling Kwong, khóc đến tê tâm liệt phế, nhưng hễ mà hỏi nguyên nhân cụ thể nàng lại cắn răng không nói gì, đôi mắt luôn ánh lên vẻ không cam lòng cùng đau khổ.Kwang lo lắng cô bạn thân trẻ người non dạ nên bị Lingling Kwong lừa nhưng đối phương có vẻ rất tốt.Trong suốt những năm hai người ở bên nhau Kwang chưa từng thấy Orm Kornnaphat than thở hai người cãi vã hay bất đồng quan điểm, cả hai bên nhau rất hòa hợp, Lingling Kwong là người rất có trách nhiệm và nuông chiều người yêu.Vậy tại sao lại đột ngột chia tay?!"..."

Orm Kornnaphat không trả lời, nàng biết Kwang đang quan tâm, nhưng hễ nghĩ về đối phương nàng lại cảm thấy cơm ở đây thật khó nuốt, không còn ngon như mọi khi.Bầu không khí ảm đạm bao trùm bữa ăn.Kwang nhận ra giờ không phải lúc để tra hỏi, nhanh chóng đổi chủ đề: "Thôi không nói nữa, nãy giờ chưa ăn được gì vào bụng.."

Bữa ăn kết thúc, Orm Kornnaphat chào tạm biệt Kwang liền tự lái xe về nhà.Orm Kornnaphat trở về nhà, bụng thì đã no mà trong lòng vẫn luôn trống rỗng, Mae Koy thấy con gái đã về, trông nàng có vẻ không vui, bà nhẹ nhàng xoa đầu nàng, dịu dàng hỏi: "Sao vậy Orm, có điều gì làm con không vui?"

Cảm xúc của nàng có thể giấu tất cả mọi người nhưng sao có thể giấu mẹ đây?Orm Kornnaphat vùi đầu vào lòng mẹ, khóc không thành tiếng.Con nhớ chị ấy..

Có những tâm sự chỉ nên để trong lòng, Orm Kornnaphat đã quen với việc đau lòng thì khóc, mệt rồi thì ngủ, đã lâu rồi nàng vẫn đi trong nỗi nhớ thênh thang, mang theo toàn bộ hy vọng bước đi trên con đường tối tăm.Nhiều năm qua vẫn vậy nàng không biết chính mình có thể chịu đựng bao lâu nữa, hiện thực khiến nàng bất lực khóc thành tiếng.Ôm được một lúc thì cảm xúc ổn định trở lại, Orm Kornnaphat lung tung lau đi nước mắt trên mặt, xúc động trong lòng dần bình ổn, nàng trở về phòng trước cái nhìn đầy lo lắng của mẹ.Thời gian đã thay đổi tất cả, Orm Kornnaphat từ 1 người năng động vui vẻ nay đã trở nên tự lập và trưởng thành hơn, nhưng thứ duy nhất chưa từng biến mất chính là tiếc nuối của 4 năm qua.

Còn có..

Tình cảm trong tim chưa từng thay đổi.
 
Lingorm | The Return Of Love
Chương 5


Sau 2 tháng khởi quay, bộ phim đã hoàn thành 1/3 chặng đường.

Đạo diễn rất vui vẻ vì từ lúc công bố bộ phim đến nay, thông tin về nó vẫn luôn nằm trong top bàn luận trên mạng xã hội, ông quyết định buổi tối sẽ tổ chức một bữa tiệc nhỏ.8 giờ tối, mọi người đều có mặt đầy đủ chỉ trừ nữ chính đang bị kẹt xe trên giao lộ đông đúc.

Đến bữa tiệc đã là 1 tiếng sau, Orm Kornnaphat rối rít xin lỗi mọi người rồi tự phạt bản thân 1 ly rượu.

Ai cũng vui vẻ nhận ly rượu của nàng, đều là bạn bè thân thiết trong ngành mọi người hiểu nàng rất bận, tham gia buổi tiệc này đã là nể mặt lắm rồi.

Không khí dần trở nên sôi nổi hơn, người quan trọng đã đến nhưng vẫn thiếu một người.Cuộc nói chuyện bỗng chốc dừng lại, ánh mắt mọi người trên bàn tiệc đều hướng về phía cửa, sự im lặng bất thường khiến Orm Kornnaphat bối rối, nàng đã bỏ lỡ chuyện gì sao?Orm Kornnaphat vẫn đang chìm trong suy nghĩ thì đạo diễn Ann đã rời khỏi chỗ ngồi, hướng đến cánh cửa phía sau đi đến, lời nói trách cứ xen chút đùa giỡn: "Lingling đến muộn nha!"

Lingling..

Kwong?Orm Kornnaphat sững người vì cái tên bản thân vừa nghe được.Đạo diễn tự nhiên dẫn Lingling Kwong đến bên cạnh nói: "Từ ngày mai Lingling Kwong sẽ vào đoàn đảm nhiệm nhân vật Tawan, mọi người cùng vỗ tay chào đón nào!"

Ai nấy đều vỡ òa trước sự xuất hiện của Lingling Kwong, tiếng vỗ tay nồng nhiệt chào đón người đồng nghiệp nhiều năm không gặp, mọi người háo hức vì sự trở lại của Lingling Kwong.

Trái với sự nhiệt tình chào đón của những người xung quanh, trước mắt Lingling Kwong có một người vẫn luôn ngồi im bất động.Orm Kornnaphat yên tĩnh quay lưng với Lingling Kwong, trái tim trong lồng ngực đập như trống, những cảm xúc hỗn loạn thay nhau làm chủ tâm trí, nàng không có đủ dũng khí để xem người phía sau có thật sự là Lingling Kwong hay không, từ lúc đạo diễn cất tiếng gọi tên đối phương, trong đầu nàng chỉ còn những tiếng "ong ong" mờ mịt.Orm Kornnaphat không biết từ lúc bước vào ánh mắt Lingling Kwong chỉ hướng về phía nàng, ánh mắt ấy chứa đầy suy tư sâu thẳm như muốn nàng đáp trả nó.Trong lúc Orm Kornnaphat vẫn còn chìm trong suy nghĩ hỗn loạn, Lingling Kwong tự nhiên ngồi bên cạnh nàng, có lẽ là vì thói quen nên cô hành động không chút suy nghĩ, biểu cảm trên mặt vẫn luôn điềm tĩnh, tự nhiên như khoảng cách nhiều năm kia chưa từng tồn tại.Khi hương thơm quen thuộc len lỏi vào phổi, Orm Kornnaphat chợt bừng tỉnh, ánh mặt hiện rõ vẻ khó tin nhìn người bên cạnh.

"Mọi người đã lâu không gặp, Ling nhớ mọi người lắm.."

Giọng nói nhẹ nhàng mang theo từ tính, ánh mắt Lingling Kwong lướt qua Orm Kornnaphat, mỉm cười đón nhận tình cảm của những người xung quanh.

Chỉ 1 cái chạm mắt, trái tim Orm Kornnaphat như ngừng đập.Giọng nói quen thuộc đi vào tai, gương mặt trước mắt nàng thực sự là Lingling Kwong, người mà nàng dùng hết lí trí để quên đi lại không thắng được trái tim không ngừng mong ngóng.Mọi kìm nén trong lòng như muốn trào ra khỏi đôi mắt, Orm Kornnaphat biết bản thân sắp không kiềm chế được xúc động mãnh liệt liền xin phép ra ngoài.Bờ tường lạnh lẽo trở thành điểm tựa duy nhất, Orm Kornnaphat cố gắng chống đỡ cơ thể bước đi, mỗi bước chân nặng như đeo chì, nước mắt mỗi lúc lại mãnh liệt rơi xuống.Đứng ở góc khuất hành lang, Orm Kornnaphat hoàn toàn gục ngã.Dưới ánh sáng yếu ớt cơ thể nàng không ngừng run rẩy, đôi tay lung tung lau đi những giọt lệ mặn chát, hàm răng cắn chặt để tiếng nức nở không thoát ra ngoài, tuyến phòng vệ mạnh mẽ nhất hoàn toàn sụp đổ ngay khi nàng nhìn thấy Lingling Kwong.Lingling Kwong tại sao chị lại bình tĩnh đến vậy?Quá khó để Orm Kornnaphat bình ổn những cảm xúc hỗn loạn lúc này, nàng không muốn bản thân trông yếu đuối trước mặt Lingling Kwong nhưng lí trí không ngăn được khổ sở trong lòng, trái tim trong lồng ngực đập nhanh đến mức đầu óc trở nên choáng váng, hơi thở bị bóp nghẹt xen lẫn tiếng nức nở.Những chuyện cũ ùa về lấp đầy khoảng trống trong lòng, đều là những tổn thương khó có thể phai nhòa theo năm tháng, nàng ôm lấy trái tim nặng trĩu đau thương, cố trấn an bản thân mọi chuyện rồi cũng sẽ ổn..Mọi chuyện rồi cũng sẽ ổn, 4 năm qua không phải vẫn rất tốt hay sao?

Chỉ cần cố gắng thêm chút nữa.. chỉ cần không yêu Lingling Kwong nữa.. không nghĩ đến nữa..Nhưng mà.. nàng không làm được.Tình yêu mà nàng dành cả thanh xuân để theo đuổi, dùng hết sức lực để yêu làm sao nói bỏ là bỏ?

Cho dù là 2 năm, 4 năm hay thậm chí là 10 năm nữa Orm Kornnapha biết chính mình sẽ không thể từ bỏ, thế nhưng tình yêu này chẳng thể có được, cũng không thể biến mất, Orm Kornnaphat không biết nên làm gì.Bởi vì không còn chúng ta của sau này, thời gian trở thành liều thuốc độc giết chết tâm trí.Từ tận đáy lòng, khi cảm nhận được Lingling Kwong đang ở bên cạnh, nàng rất muốn ôm lấy hơi ấm mà bản thân hằng mong nhớ, muốn để Lingling Kwong biết thời gian qua nàng không ổn chút nào, mỗi ngày thức dậy đều mong sự cô đơn này sẽ biến mất.Đôi mắt ngập trong làn nước, chất chứa bao điều không thể nói thành lời, Orm Kornnaphat bất lực trước hiện thực, dù trong lòng không ngừng hy vọng tình yêu của Lingling Kwong vẫn luôn còn đó nhưng nàng không muốn cô sẽ khổ sở như nàng, lại không dám chắc Lingling Kwong có còn yêu nàng không?Orm Kornnaphat dần trở nên tự ti với tình yêu của chính mình, 1 phần nàng mong người trong lòng sẽ sống 1 cuộc đời hạnh phúc, nhưng trái tim không muốn chấp nhận Lingling Kwong không còn yêu nàng, người duy nhất tự dằn vặt chính mình chỉ có nàng, tình yêu này đã đi vào dĩ vãng.Nàng biết chính mình ích kỉ không muốn từ bỏ nhưng cũng không thể bước tiếp, những suy nghĩ tiêu cực bủa vây khiến Orm Kornnaphat nhất thời không thể bình tĩnh, tiếng hít thở nặng nề kéo dài 1 lúc lâu mới bình ổn, không thể ở ngoài quá lâu, tiệc vừa bắt đầu mà bỏ về thì không ổn lắm.Orm Kornnaphat lần nữa lau đi nước mắt trên mặt, nhanh chóng lấy lại dáng vẻ thường ngày dù rối rắm trong lòng vẫn còn đấy, nàng cố gắng hít thở đều đặn, đợi khi cơ thể ổn định mới quay lại bữa tiệc.Đột nhiên hành lang vang lên tiếng bước chân, nước mắt trên mặt còn chưa kịp khô, Orm Kornnaphat theo phản xạ mở cửa thoát hiểm bên cạnh đi vào, tâm trí chưa kịp định thần đã bị âm thanh bên ngoài làm chú ý.Tiếng nói chuyện không quá lớn, Orm Kornnaphat không muốn nghe trộm chuyện của người khác nên muốn rời đi, bước chân chợt khựng lại vì giọng nói quen thuộc, ý định ban đầu cũng biến mất khi có người nhắc đến tên nàng."

Lần này đồng ý là vì Nong Orm đúng không?

"Orm Kornnaphat sững người.Chuyện gì vậy?Nhịp đập trái tim mỗi lúc 1 nhanh, gương mặt Orm Kornnaphat thoáng lên vẻ bất ngờ rồi ngờ vực, tiếng trò chuyện bên kia cánh cửa không đủ lớn để nàng hiểu chuyện gì đang xảy ra, đã được 1 lúc nhưng chỉ có giọng nói của 1 người."..."

"Nếu là vì tiểu thuyết gốc sao lúc đầu em lại từ chối rồi khi công bố dàn cast em lại đồng ý?

Làm sao chị tin lí do kia của em?

Ít nhất hãy cho chị biết lí do, rốt cuộc giữa 2 đứa đã xảy ra chuyện gì??"

"..."

Là người quen thuộc với tính cách ngoài lạnh trong nóng của Lingling Kwong, P'Dew dễ dàng nhận ra vấn đề, thế nhưng Lingling Kwong vẫn luôn im lặng giống như 4 năm trước khiến cô có chút tức giận.Dew Pinkamol thở dài nói: "4 năm qua em vẫn không thay đổi chút nào, nói đi là đi rất dứt khoát, chị không muốn xen vào chuyện của 2 đứa nhưng mà lần này là công việc chung, không nên để chuyện tình cảm ảnh hưởng đến bộ phim."

Lingling Kwong chậm rãi trả lời: "P'Dew đừng suy nghĩ nhiều, chỉ là em nhớ mọi người và.. lần này em muốn tự mình giải quyết một số chuyện.."

"Là vì Nong Orm đúng không?"

Lingling Kwong không lập tức đáp lời, sự im lặng như ngầm thừa nhận, đang lúc P'Dew nghĩ bản thân đã đoán đúng, Lingling Kwong lần nữa khiến cô bất ngờ."

Một phần là vì em ấy..

đây sẽ là tác phẩm cuối cùng em tham gia, em muốn ở bên cạnh mọi người thời gian này trước khi giải nghệ.."

Nói đến đây Lingling Kwong có chút ngập ngừng, ánh mắt nghiêm túc nhìn người trước mặt."

Năm sau em sẽ kết hôn."

1 lời này hoàn toàn giết chết trái tim người đứng sau cánh cửa.Cứ ngỡ là niềm vui tương phùng hóa ra tất cả chỉ là ảo tưởng..
 
Lingorm | The Return Of Love
Chương 6


Bữa tiệc từ lúc bắt đầu vẫn luôn sôi nổi, nhiều người nhận ra bầu không khí kì lạ giữa Lingling Kwong và Orm Kornnaphat.Không biết bằng cách nào cả 2 ra ngoài không cùng lúc nhưng khi trở vô lại là người trước người sau, mọi người trong đoàn còn nghĩ cả 2 đã cùng nhau nói chuyện hoặc vẫn còn thân thiết như trước, thế nhưng từ lúc bữa tiệc bắt đầu hai người vẫn luôn im lặng không nói với nhau lời nào.Sự trầm lặng của Lingling Kwong còn có thể chấp nhận nhưng Orm Kornnaphat lúc này khác hẳn với tính cách năng động thường ngày, nàng yên tĩnh không nói lời nào, biểu cảm trên mặt không có nhiều thay đổi nhưng người tinh mắt sẽ nhận ra.Lớp trang điểm bên ngoài không đủ để che đi đôi mắt có phần sưng lên, ửng đỏ, còn có tơ máu, giọng nói không liền mạch có hơi khàn đặc.Khi bắt gặp Orm Kornnaphat từ nhà vệ sinh đi ra Lingling Kwong đã đoán được phần nào, chỉ cần nhìn thoáng qua cũng biết nàng vừa mới khóc, có lẽ đã khóc rất nhiều nên lúc này mới yên tĩnh như vậy, cô không dám suy đoán nguyên nhân, trong lòng lại có chút hy vọng..Orm Kornnaphat rất muốn nhanh chóng kết thúc bữa ăn này, nàng không biết bản thân có thể giữ bình tĩnh đến lúc nào, cảm xúc trong lòng như sóng dữ, tâm trạng giống như bờ đê trước bão tố có thể vỡ bất cứ lúc nào.Dù trong lòng đấu tranh tâm lí rất nhiều, ánh mắt nàng vẫn không nhịn được nhìn về phía người kia.Chị muốn kết hôn sao?Gương mặt Lingling Kwong vẫn mang vẻ xinh đẹp khiến Orm Kornnaphat thổn thức, lúc này lại có thêm 1 phần quyến rũ trưởng thành, có chút xa lạ lại quen thuộc, dáng vẻ bên ngoài có thể thay đổi còn tình cảm bên trong..Nàng không dám suy đoán.Orm Kornnaphat đã không còn là N'Orm của ngày xưa, Lingling Kwong cũng không còn là P'Ling mà nàng từng nhớ.Lingling Kwong đã thay đổi, dù không nhiều nhưng vẫn khiến nàng luyến tiếc.Sự hụt hẫng trong lòng càng tăng thêm khi đây có thể là lần gặp cuối cùng giữa 2 người.Chỉ vì 1 lời "sẽ kết hôn" của Lingling Kwong, Orm Kornnaphat hoàn toàn buông bỏ chấp niệm trong lòng.Thời gian thật tàn nhẫn, nó rời đi mang theo mọi ước mơ và hy vọng của một người và để lại những thương nhớ và day dứt cho người ở lại.Hai người không tương tác với nhau, biểu hiện của Lingling Kwong và Orm Kornnaphat đều bình thường nhưng rất bất thường trong mắt những nhân viên ở đây, họ mặc định cả hai là bạn bè thân thiết thậm chí còn hơn cả mức bạn bè."

Đã lâu như vậy rồi mới gặp lại N'Orm không có gì muốn nói với P'Ling sao?"

Người vừa lên tiếng là Siam, anh cẩn thận quan sát Orm Kornnaphat, cảm thấy nàng như có gì đó muốn nói với Lingling Kwong nên chủ động giúp nàng mở lời, cái nhìn lén lút của Orm Kornnaphat không thể thoát khỏi đôi mắt sắc bén của anh.Siam vui vẻ vì vừa làm được chuyện tốt."..."

Ánh mắt của anh nhìn kiểu gì thấy em muốn nói chuyện với P'Ling thế!Orm Kornnaphat cảm thấy gương mặt của Siam lúc này thật khó nhìn, nàng thầm mắng đối phương không biết quan sát tình hình, gương mặt xinh đẹp xuất hiện nụ cười gượng gạo, nàng không trả lời câu hỏi của Siam, ánh mắt gửi lời yêu thương đến đối phương.

Siam cảm thấy lạnh sống lưng.Để chuyển sự chú ý Orm Kornnaphat nhanh chóng thay đổi thái độ, liên tục trò chuyện với Siam làm anh bối rối, dù vậy với tính cách tương đồng cả hai rất nhanh cười nói vui vẻ, hoàn toàn phớt lờ Lingling Kwong gương mặt xám xịt.Lingling Kwong biết Orm Kornnaphat rất giỏi giao tiếp nhưng khi thấy nàng thân thiết với người khác, trong lòng dâng lên cảm giác khó chịu, phần nhiều là ghen tị cùng không hài lòng, chút hy vọng vừa mới nảy mầm lần nữa khô héo, Lingling Kwong chỉ có thể âm thầm thở dài.Không lâu sau, Lingling Kwong nói nhỏ gì đó với đạo diễn rồi đứng dậy đi ra ngoài, Orm Kornnaphat nhìn theo bóng lưng vừa rời đi, mất mát trong lòng lại càng tăng.Ánh trăng soi sáng 1 góc sân thượng, Lingling Kwong đứng tựa vào ban công, cơn gió lạnh khiến tóc cô mất trật tự, những suy tư hỗn loạn còn hơn cơn gió bên ngoài.Hai con người với hai tính cách đối lập nhưng lại có một điểm chung, mỗi khi trong lòng có tâm sự cả hai đều tự mình gặm nhấm nỗi buồn hoặc giải quyết bằng cách trốn chạy khỏi nó.Như hiện tại, Lingling Kwong ra ngoài để bình ổn cảm xúc của chính mình, khuôn mặt bình tĩnh giấu đi suy tư rối bời, ánh mắt chứa đựng nhiều tâm sự khi nhớ về người trong lòng.

Những năm này.. em có từng nhớ chị không?

Tại sao ánh mắt em lại có vẻ bất an như vậy?

Em không muốn thấy chị sao..Lingling Kwong không dám tự tin khẳng định cảm xúc Orm Kornnaphat dành cho cô có còn như trước hay không, điều duy nhất cô có thể làm lúc này chỉ có hy vọng.Trong suy nghĩ, Lingling Kwong có hàng trăm câu hỏi mong được Orm Kornnaphat trả lời, 4 năm qua cô bình tĩnh đối mặt với mọi thứ, cuộc sống thường ngày vẫn luôn bình bình ổn ổn trôi qua chỉ có nơi duy nhất trong lồng ngực là trống rỗng.Yêu là điều Lingling Kwong không dám nghĩ đến nhưng cuối cùng ông trời đã để cô gặp nàng.Lingling Kwong là người cẩn trọng, mọi kế hoạch cho tương lai đều dự tính kĩ càng, đặc biệt coi sự nghiệp là ưu tiên hàng đầu.

Khi Lingling Kwong cho rằng mọi thứ đều nằm trong tầm kiểm soát, đã có một người âm thầm bước vào cuộc đời cô.Orm Kornnaphat xuất hiện khiến mọi dự định như con tàu trật bánh, mất kiểm soát và không thể quay đầu.

Nàng xâm nhập vào thế giới của cô, mọi tuyến phòng thủ đều bị vô hiệu hóa trước sự tấn công mãnh liệt, trái tim Lingling Kwong nhanh chóng đầu hàng, sự chống cự yếu ớt của lí trí không đủ để cô trốn tránh tình yêu ấy.Rất nhanh Orm Kornnaphat đã trở thành kẻ ngự trị trái tim Lingling Kwong, độc chiếm tình yêu dịu dàng của cô.Lingling Kwong đã dự tính thêm một trang mới cho kế hoạch cuộc đời, một kế hoạch mà từ nay về sau sẽ luôn có Orm Kornnaphat ở bên.

Thời gian bên nhau đủ lâu để Lingling Kwong hiểu rõ tính cách của Orm Kornnaphat, mọi thứ liên quan đến nàng một điều cô cũng không quên nhưng Lingling Kwong chỉ không hiểu duy nhất 1 điều..Tại sao em lại muốn dừng lại khi tình cảm của hai ta đang rất tốt?Một lần nữa Lingling Kwong mất đi khả năng kiểm soát mọi thứ.

Tình yêu là thứ Lingling Kwong không định nghĩa được và là thứ duy nhất cô không thể níu giữ.

Lingling Kwong khi yêu chính là 1 người dành ra hết thảy để vun vén cho tình yêu đó, sự cuồng nhiệt tạo nên ngọn lửa mãnh liệt mà sau này chính nó lại thiêu đốt tất cả thành tàn tro."

Orm chỉ coi P'Ling như một người chị thân thiết, Orm đã hiểu lầm tình cảm này là tình yêu, thật sự Orm đã rung động với người khác.."

Giống như khẩu súng đã lên đạn, lời xin lỗi của Orm Kornnaphat, lời chia tay mà nàng nói ra như một viên đạn lạnh lùng găm thẳng vào trái tim Lingling Kwong."

Đôi mắt sẽ không bao giờ nói dối phải không?

Suốt thời gian qua trong đôi mắt em chỉ có chị sao có thể thích người khác được?!!"

Lingling Kwong cố chấp không tin lí do mà Orm Kornnaphat đưa ra, bởi vì cô là người hiểu nàng nhất, chân thành nhất, yêu nàng hơn bất cứ ai có thể cho nàng cả trái tim.Vậy mà.. sự thật quá đỗi tàn nhẫn.Orm Kornnaphat đã chối bỏ tất cả.Lingling Kwong chưa từng từ bỏ nhưng cũng không thể tiếp tục, cô càng cố gắng níu kéo trái tim Orm Kornnaphat ở lại, nàng lại càng lạnh lùng phá tan mọi hy vọng trong lòng cô.Orm Kornnaphat dùng hành động làm câu trả lời, không giải thích cũng không thương xót, để lại Lingling Kwong hoàn toàn tan vỡ với trái tim chỉ còn lại hơi tàn của ngọn lửa.

Dù cho có cố chấp đến đâu, khi thấy nàng ở bên người khác, Lingling Kwong thực sự không chịu được.

Làm sao cô có thể trơ mắt nhìn nàng thân mật tay trong tay cùng người khác?

Những cái nắm tay, những cái ôm ấm áp, những lời nói quan tâm, tất cả đã không còn dành cho Lingling Kwong nữa.

Cô chứng kiến tất cả, đôi mắt này, tâm hồn này đã chịu đựng cơn đau thấu tâm can chứng kiến nàng ở bên người khác.Những nỗ lực ấy là sự kiên nhẫn cuối cùng Lingling Kwong dành cho Orm Kornnaphat, từ ngọn lửa tình yêu nay đã hóa thành ngọn lửa giận dữ.Trong lúc tuyệt vọng con người thường có khuynh hướng biến nỗi thất vọng thành sự phẫn nộ, bởi lẽ đó là cách duy nhất giúp ta tạm quên đi nỗi đau hiện thực.Sự bình tĩnh hoàn toàn biến mất cùng với cơn giận dữ ngày một lớn dần, Lingling Kwong quyết định từ nay về sau sẽ không gặp lại Orm Kornnaphat!Mất rất lâu để Lingling Kwong suy nghĩ thấu đáo trở lại, chuyện quá khứ đã để lại vết thương lòng đau âm ỉ, những chấp niệm theo thời gian chỉ có tăng, không có giảm.

Giây phút gặp lại sau nhiều năm xa cách, mọi biểu cảm của Orm Kornnaphat, Lingling Kwong đều thu vào trong mắt.Tuy không có nhiều tự tin với suy đoán của bản thân nhưng Lingling Kwong tin trực giác sẽ không sai, ít nhất Lingling Kwong chỉ muốn biết Orm Kornnaphat đã từng có tình cảm thật lòng hay không?

Hẳn là có khúc mắc hoặc tâm sự khó nói nên mọi chuyện mới thành ra như thế này, nếu không tại sao khi gặp lại nàng lại không dám đối mặt với cô?Lần này, Lingling Kwong quyết tâm giải quyết mọi vấn đề trong lòng, tìm ra sự thật hoặc là kết thúc mọi thứ mãi mãi.Lingling Kwong yên lặng ngắm thành phố sáng rực bên dưới, thầm mong một ngày nào đó bản thân có thể buông bỏ mọi chấp niệm, sống một cuộc sống bình thường....Bữa tiệc vẫn tiếp diễn sôi nổi mọi người ai nấy đều không ngừng ca hát nhảy múa, khung cảnh vừa vui vẻ vừa ồn ào, Lingling Kwong trở lại đã không thấy Orm Kornnapghat đâu, cô được đạo diễn thông báo nàng còn công việc phải thực hiện nên xin phép đi trước.Lingling Kwong một lần nữa thất vọng, khuôn mặt không thể hiện quá nhiều cảm xúc, trong lòng lại bị bao trùm bởi cảm giác hụt hẫng.

Người cần gặp đã không còn ở đây, Lingling Kwong nói lời tạm biệt với mọi người rồi trở về khách sạn, dù có nhà ở Thái Lan nhưng ở đó có quá nhiều kỉ niệm, nếu trở về nơi đó cô sẽ nhớ nàng nhiều hơn.Khi cả hai chia tay Lingling Kwong không mang theo thứ gì, cũng không vứt bỏ thứ gì.

Thứ duy nhất biến mất là tình yêu mà cả hai từng vun vén, cùng với tất cả kỉ niệm giữa hai người.
 
Lingorm | The Return Of Love
Chương 7


"Chúng ta kết hôn đi!

Em muốn cho chị cảm giác an toàn, vừa hay chị cũng hơn 30 rồi, dù sao ở tuổi này em cũng nên cho chị 1 danh phận nhỉ.."

Giọng nói trong trẻo đầy ngọt ngào xen lẫn âm thanh rè rè của máy phát, hình ảnh bên trong tràn ngập ánh sáng, người trong gái trẻ trên màn hình nở nụ cười rạng rỡ, đôi mắt sáng rực mang theo cả mặt trời, xinh đẹp đến rung động lòng người."..

Nói cho các bạn 1 bí mật thật ra mình đang thích 1 người, thích từ rất lâu rồi, ngay từ lần gặp đầu tiên đã thích!

Tuy thường ngày tính cách của chị ấy trầm tĩnh ít nói nhưng có rất nhiều điểm tốt, đối xử với mình rất đặc biệt, mình rất muốn tỏ tình với chị ấy!"

Người con gái trẻ chân thành nhìn về phía máy quay, càng ngày càng đến gần, bàn tay với tới nắm lấy ống kính, ánh mắt như xuyên thẳng qua màn hình, lời nói chậm rãi thì thầm: "Người đó là.."

"Lingling Kwong"Người trước màn hình thầm trả lời.Giữa đêm đen yên tĩnh, ánh sáng duy nhất phát ra từ máy chiếu.Những cuộn phim cũ nằm rải rác trên sàn xen lẫn là những chai rượu đã hết, màn hình lớn phát đi phát lại hình ảnh của 1 người, liên tục phát lại như vòng lặp vô tận.Lingling Kwong lắng nghe giọng nói quen thuộc, những lời nói chứa đầy yêu thương an ủi linh hồn cô đơn còn lí trí lại bị hiện thực hành hạ đến rã rời.Chúng ta kết hôn đi?

Chúng ta mà em nói đã không còn là chúng ta của sau này nữa rồi..Đau khổ chính là xa tận chân trời, gần ngay trước mắt.

Người thương đang ở ngay cạnh bên nhưng đôi tay lại chẳng thể chạm đến, trái tim nàng trở thành món quà quý giá mà cô đã đánh mất, đúng hơn là Lingling Kwong đã không thể giữ lại thứ gì, cũng vì nàng đã lấy lại tất cả.Bàn tay lành lạnh xoa nhẹ đôi mắt nặng trĩu, Lingling Kwong nằm gục trên ghế, mệt mỏi cùng bất lực hòa làm 1, men rượu khiến cô mơ màng nghĩ về Orm Kornnaphat.Em nói với chị 1 lời lại khó vậy sao?

Nhìn chị 1 cái cũng không được ư?

Em.. tại sao lại như vậy chứ..

Nong Orm..Nước mắt cứ thế lăn dài trên má, ướt đẫm khóe mi.Kể từ lần chính thức gia nhập đoàn làm phim, Lingling Kwong và Orm Kornnaphat vẫn luôn có khoảng cách.Lingling Kwong đã cố gắng trò chuyện với Orm Kornnaphat nhưng đều bị nàng phớt lờ, đã gần 1 tháng mà chưa có tiến triển gì làm Lingling Kwong trở nên mất kiên nhẫn.Đột nhiên điện thoại bên cạnh vang lên không ngừng, nhìn cái tên hiển thị trên màn hình Lingling Kwong thở dài, ánh mắt lộ ra vẻ chán ghét."

Buổi tối tốt lành, công việc của em ở Thái thuận lợi chứ?"

Một giọng nam trầm ấm truyền đến, dùng tiếng trung tiêu chuẩn quan tâm Lingling Kwong."

Cảm ơn Lâm tiên sinh đã quan tâm, vẫn khá tốt."

Lingling Kwong đơn giản trả lời, sự mệt mỏi có thể nghe rõ qua giọng nói, ý tứ không muốn kéo dài cuộc trò chuyện.Người mà Lingling Kwong đang nói chuyện là Lin Simnathunak Mekhunthep, tên tiếng trung là Trần Mộ Lâm, đối phương cũng là con lai Thái - Hồng và là người thừa kế đời thứ 2 của tập đoàn tài chính SM, đồng thời là đối tượng kết hôn tương lai của Lingling Kwong.Hai người quen biết từ khi cô trở về quê nhà phát triển sự nghiệp.Từ giây phút đầu tiên gặp Lingling Kwong, Trần Mộ Lâm đã muốn cưới người con gái này.Kể từ đó anh không ngừng theo đuổi cô, chờ đợi đáp án suốt nhiều năm liền.

Mặc dù Lingling Kwong đã đồng ý với lời cầu hôn của Trần Mộ Lâm nhưng anh ta biết cô hoàn toàn không thích mình, nhưng điều đó không khiến Trần Mộ Lâm nản lòng, anh không quan tâm bởi dù sao anh và cô cũng sẽ về chung một nhà, tình cảm có thể từ từ bồi dưỡng, thời gian của cả hai còn dài.

Là một người thấm nhuần văn hóa phương Đông, Trần Mộ Lâm đã xem số tử vi, mệnh hai người rất thích hợp để ở bên nhau nhưng là hợp ở chuyện làm ăn hợp tác cùng phát triển, còn phần tình duyên thì ngược lại.Trần Mộ Lâm coi bói ở đâu cũng ra một kết quả - hai người hoàn toàn không thể thành đôi, nếu cố gắng cưỡng cầu người chịu đau khổ cũng chỉ có anh ta!Trần Mộ Lâm cảm thấy vô lí, dù ở khía cạnh nào bản thân cùng với Lingling Kwong rất xứng đôi vừa lứa, tính cách cả hai giống nhau đều thuộc loại điềm tĩnh ít nói.Ông trời không tác hợp cũng không sao, anh ta tự tin bản thân là đối tượng hoàn hảo có thể ở bên cạnh chăm sóc và yêu thương Lingling Kwong suốt phần đời còn lại!Trước thái độ xa cách của Lingling Kwong, Trần Mộ Lâm có chút bất lực: "Chúng ta quen nhau lâu như vậy em cũng đừng gọi cái gì mà 'Lâm tiên sinh' nghe rất xa cách.."

Lingling Kwong luôn dùng kính ngữ nói chuyện, gọi cũng là tên cúng cơm của Trần Mộ Lâm, thái độ không thể nào lịch sự hơn khiến anh ta cảm thấy thất vọng.Lingling Kwong cắt ngang: "Đã muộn rồi công việc của Khun Lin cũng vất vả nên hãy nghỉ ngơi đi, bây giờ tôi có việc phải xử lí không thể nói chuyện lâu hơn."

Lingling Kwong không muốn tiếp tục nói chuyện vô nghĩa với người này, không đợi bên kia trả lời đã tắt máy."..."

Bảo em ấy đổi cách xưng hô lại chuyển qua dùng tiếng Thái trả lời, Trần Mộ Lâm bất lực, không sao ít ra em ấy quan tâm dặn mình nghỉ ngơi sớm.

Nói về độ lạc quan thì 4 năm nay Trần Mộ Lâm làm rất tốt, chưa từng bỏ cuộc trước thái độ lạnh nhạt của Lingling Kwong.

Trần Mộ Lâm vui vẻ làm việc.Trái ngược với anh ta, người còn lại đang rơi vào trầm tư.Nhìn màn hình tối đen Lingling Kwong chìm trong suy nghĩ.

Trần Mộ Lâm là đối tượng tốt để kết hôn, anh ta giàu có, tinh tế, thông minh và hoàn toàn đủ các tiêu chí để trở thành bạn đời, nhưng đó là trước đây còn bây giờ Lingling Kwong không thể yêu ai khác.Orm Kornnaphat là người duy nhất sở hữu trái tim của Lingling Kwong.Lingling Kwong không biết làm sao để đối phó với người này, bởi vì sự cố chấp mù quáng cùng với thân phận của đối phương, sự ghét bỏ dành cho anh ta lâu nay chỉ có tăng không có giảm.

Việc đồng ý kết hôn là bất đắc dĩ.

Lingling Kwong không thể chiến thắng sự thúc ép của gia đình, bố mẹ lấy lí do cô đã quá tuổi kết hôn không thể chậm trễ hơn nữa, hai người sợ trước khi nhắm mắt rời đi không được chứng kiến cảnh con gái gia đình hạnh phúc.

Suốt mấy năm qua Lingling Kwong đã cố làm ngơ, lấy nhiều lí do thoái thác nhưng giờ đã không thể trì hoãn việc này lâu hơn được nữa.

Bố mẹ thậm chí đã dùng biện pháp cực đoan nhất sẵn sàng cắt đứt quan hệ phụ mẫu nếu Lingling Kwong tiếp tục từ chối, kể cả việc lấy sức khỏe và tính mạng bản thân đe dọa để làm lí do khuyên nhủ cô thành toàn cho mong muốn của 2 người.Lingling Kwong đành thỏa hiệp.

Dù đã đồng ý nhưng hiển nhiên Lingling Kwong sẽ không thực hiện điều đó, trong lòng dần nổi lên nghi ngờ vì sự thúc ép của cha mẹ.Bởi vì thái độ cố chấp của hai người với chuyện lập gia đình của bản thân, Lingling Kwong hoài nghi điều này có liên quan đến việc Orm Kornnaphat muốn chia tay.

Nhiều năm qua Lingling Kwong vẫn luôn suy nghĩ về điều đó nhưng đến hôm nay khi mọi thứ dần trở nên rõ ràng hơn, chỉ là con đường phía trước vẫn quá mờ mịt.Lingling Kwong phải tự mình lần mò trong bóng tối, không có ánh sáng dẫn lối cũng không có động lực để tiếp tục.Orm Kornnaphat là lí do để Lingling Kwong cố gắng và là ánh sáng duy nhất có thể đưa cô đến với sự thật, vậy mà ánh sáng ấy đang yếu ớt hơn bao giờ hết, nàng luôn trốn tránh mỗi khi Lingling Kwong đến gần, mỗi 1 ngày trôi qua khoảng cách giữa 2 trái tim lại càng xa.Nghĩ đến tương lai phải cưới người mình không yêu khiến Lingling Kwong rơi vào hố sâu tuyệt vọng.

Người Lingling Kwong muốn nắm tay đến lễ đường là Orm Kornnaphat, muốn cùng nàng trao lời đính ước, cùng đi hưởng tuần trăng mật, cùng làm tất cả mọi thứ trên dời dẫu cho cơ thể có già đi, cho dù ngày mai có là ngày cuối cùng của cuộc đời.Nhưng giờ đây Lingling Kwong không biết phải làm sao, nỗi đau trong tim vẫn luôn còn đấy, khúc mắc trong lòng cũng chưa từng được giải đáp và hơn thế nữa Lingling Kwong sợ tất cả chỉ là bản thân ảo tưởng, có thể sự thật vẫn luôn ở ngay trước mắt nhưng bản thân vẫn luôn chối bỏ nó.Cuối cùng thì quay đầu là ngõ cụt còn bước tiếp lại là vực sâu, mọi thứ lúc này đều bế tắc.
 
Lingorm | The Return Of Love
Chương 8


Trên phim trường tiếng hô "cut" của đạo diễn vang lên, đã là lần thứ 3 diễn cảnh này nhưng Orm Kornnaphat vẫn chưa nhập vai, đạo diễn trở nên mất kiên nhẫn cho mọi người nghỉ ngơi 15 phút để nói chuyện với nàng."

Cảnh này đã quay thất bại 3 lần rồi, chúng ta không có nhiều thời gian."

Đạo diễn cố gắng dùng giọng nhẹ nhàng nói chuyện nhưng nét mặt lại thiếu kiên nhẫn.Bình thường Orm Kornnaphat luôn hoàn thành xuất sắc các cảnh quay nhưng đến cảnh quay này lại không diễn được, không hiểu sao cứ mỗi lần nam chính sắp chạm môi mí mắt nàng đều nhíu lại, là người cầu toàn P'Ann không cho phép sai sót này xuất hiện trên phim.Thật ra mấy cảnh quay này Orm Kornnaphat có thể dễ dàng thông qua, nhưng là Lingling Kwong cứ đứng trước màn hình máy quay nhìn chăm chú khiến nàng mất tập trung.

Cảnh ôm bình thường thì không sao nhưng những cảnh diễn thân mật hơn Orm Kornnaphat không muốn Lingling Kwong nhìn thấy.Hết cách P'Ann để cảnh quay này thực hiện sau, đẩy vài phân cảnh khác quay trước.Từ lúc đạo diễn hô cut lông mày Lingling Kwong mới dãn ra, bởi vì bộ phim có khá nhiều phân cảnh táo bạo, Lingling Kwong không kiềm được ghen tị mỗi lần nam chính ở gần Orm Kornnaphat, dù trong lòng khó chịu nhưng cô không muốn bỏ lỡ bất kì khoảnh khắc nào của nàng.

Được P'Ann thông báo cảnh quay của Ira và Tawan sẽ được thực hiện biểu cảm trên gương mặt Lingling Kwong mới dịu đi, cuối cùng sau thời gian dài chờ đợi Lingling Kwong cũng có cơ hội phối diễn thân mật với nàng."

Phần IV cảnh 3, bắt đầu!"

Tiếng hô "Action" của đạo diễn cùng âm thanh chuyển động của máy móc bao trùm không khí trường quay, đạo diễn đánh giá đây là một trong những cảnh quay khó của bộ phim, tuy tình trạng ban nãy của Orm Kornnaphat không tốt nhưng ông tin với những lần hợp tác trước đó với Lingling Kwong, nàng sẽ nhanh chóng nhập vai.Trên chiếc giường kingsize trang trí đẹp mắt, làn da trắng sữa của Orm Kornnaphat đối lập với màu đỏ tươi của drap giường.

Nàng nửa nằm nửa ngồi, cơ thể không mảnh vải vì thẹn thùng nên có chút hồng hào, chiếc chăn trước ngực che đi cảnh đẹp bên dưới, vừa e thẹn lại quyến rũ như mời gọi người đến thưởng thức.Dáng vẻ này ai nhìn vào mà không suy nghĩ sâu xa chứ?Lingling Kwong ngẩn người, quên cả bản thân đang diễn mà để cảm xúc thật chi phối, cả cơ thể nóng bừng bước đến bên cạnh nàng, hành động theo bản năng nắm lấy bàn tay đang giữ lấy chăn.Lingling Kwong mặc chiếc áo có thiết kế cổ điển, màu áo trắng có xếp ly ở cổ, nút áo cài đến khuy thứ 3 để lộ cần cổ xinh đẹp, dưới lớp áo là bộ ngực đầy đặn lúc ẩn lúc hiện, nhịp thở mỗi lúc 1 gấp gáp, ánh mắt Lingling Kwong nhìn vào người đang nằm trên giường, trái tim đập như trống.Vị trí bên cạnh lún xuống, Orm Kornnaphat đối diện với ánh mắt chứa đầy tình ý sâu đậm xen lẫn là cảm xúc bi thương, cảm tình từ nơi đáy mắt tràn ra không chút giấu diếm, Orm Kornnaphat lần nữa rung động, những nhớ nhung cùng với mong muốn được yêu thương đều mượn vai diễn để gửi gắm.Lingling Kwong đưa tay phác họa gương mặt Orm Kornnaphat, từng động tác đều mang theo sự tôn thờ si mê, ngón tay mân mê đôi môi mềm quyến rũ, giữ lấy cằm không cho nàng kháng cự, mạnh mẽ đặt lên một nụ hôn, cái chạm nhẹ nhàng mang theo nhiều tâm tư khó kiềm chế.Orm Kornnaphat ngoan ngoãn thuận theo, nụ hôn dịu dàng dần trở nên mạnh bạo, nàng thoáng bất ngờ không kịp phản kháng, bàn tay Lingling Kwong giữ lấy ót kéo gần khoảng cách giữa 2 người, cơ thể sát gần khiến Orm Kornnaphat cả người nóng bừng, đầu óc quay cuồng bởi sự tiếp xúc gần gũi.Đạo diễn cùng biên kịch chứng kiến màn hôn môi đầy kích thích, tiếng hô cut cũng quên nói, cả phim trường yên tĩnh đến mức chỉ còn nghe được âm thanh từ 2 người trước màn hình.Lingling Kwong như trở nên mất kiểm soát, trái tim nặng trĩu nỗi nhớ giờ đây tìm được nơi giải bày, cơ thể thuần thục nằm trên người nàng, che đi nửa khuôn mặt trước máy quay.!!?Chiếc lưỡi ấm nóng xuất hiện trong khoang miệng.Lingling Kwong có phải chị uống lộn thuốc gì không!?Sự phản kháng của Orm Kornnaphat trở nên mạnh mẽ, hai tay dùng sức đẩy Lingling Kwong ra khỏi người mình.Lingling Kwong bắt lấy đôi tay đang không ngừng làm phiền dễ dàng khống chế cô nàng cứng đầu dưới thân, tay còn lại giữ lấy cằm không để nàng thoát khỏi, ngọn lửa trong lòng mỗi lúc một mất khống chế, dục vọng chiếm hữu chiếm trọn lí trí muốn đem Orm Kornnaphat hòa làm một.Bởi vì lâu ngày không hôn sâu, dưới sự dẫn dắt của Lingling Kwong, Orm Kornnaphat vô lực phản kháng, đôi mắt tràn ngập hơi nước, chút giận dữ vừa xuất hiện lại bị gương mặt đối diện làm cho tan biến.

Orm Kornnaphat dùng chút tỉnh táo còn sót lại cắn mạnh lên môi Lingling Kwong, không chút nể tình khiến môi cô chảy máu.Đau rát làm Lingling Kwong hừ nhẹ 1 tiếng, bên môi xuất hiện vết cắn đang chảy máu, dù vậy Lingling Kwong vẫn tiếp tục bắt nạt người dưới thân.Một lúc sau tiếng cut của đạo diễn mới vang lên, Orm Kornnaphat liền đẩy mạnh người trước mặt ra khỏi người mình, ánh mắt tràn ngập oán giận cùng nhiều cảm xúc khó nói nhìn Lingling Kwong, đây là trường quay mà chị dám hành động liều lĩnh như vậy, không giống Lingling Kwong trầm tính ít nói thường ngày."

Chị..

đồ vô liêm sỉ!"

Orm Kornnaphat gằn giọng nói, bàn tay nắm chặt chiếc khăn trước ngực, trên cổ ẩn ẩn cảm giác đau nhức, đôi mắt ẩm ướt ẩn chứa tức giận cùng đáng thương.Trước khi rời đi Lingling Kwong mạnh mẽ đặt 1 nụ hôn lên cổ nàng, dấu hôn ngân đặc biệt nổi bật trên làn da trắng sáng.Lingling Kwong chỉ mỉm cười hài lòng, thái độ điềm tĩnh làm Orm Kornnaphat không biết ý nghĩa đằng sau hành động của cô là gì, thật thật giả giả lẫn lộn làm nàng bối rối, trái tim lần nữa bị Lingling Kwong nắm trọn, thoải mái đem cảm xúc của nàng từ đáy vực mang lên đỉnh núi rồi lần nữa để nàng rơi tự do không biết đâu là điểm dừng.Có phải chị đang trả thù em không?Orm Kornnaphat nhìn theo bóng lưng ngay trước mắt, trong lòng không ngừng đặt ra câu hỏi có phải Lingling Kwong trở lại chỉ để dày vò nàng, để nàng biết cảm giác bị bỏ rơi rồi sau đó dùng tin tức "kết hôn" đâm vào tim nàng 1 vết thật sâu hay không?Orm Kornnaphat không dám nhìn vào gương mặt Lingling Kwong, càng không dám suy đoán tâm tư người là gì, thái độ của cô lúc này có phải chán ghét cùng trêu tức hay không?"

Còn ngẩn người?

Em muốn quay lại cảnh này à?"

Orm Kornnaphat vẫn luôn im lặng ngồi trên giường làm Lingling Kwong lo lắng, cô tự trách chính mình quá không kiềm chế nhưng cũng không có dũng khí để thừa nhận, Lingling Kwong chỉ có thể mặt dày hỏi thăm nàng, dùng chuyện khác để đối phương phân tâm.Orm Kornnaphat đang suy nghĩ miên man, vừa tỉnh lại liền thấy gương mặt Lingling Kwong đang sát lại gần, nàng bối rối không biết phải làm sao, lại không nghe rõ Lingling Kwong nói gì nên vô thức gật đầu.Lingling Kwong thoáng bất ngờ, đuôi mắt hiện lên ý cười, nhẹ nhàng nói: "Chị hiểu rồi."

Hả?

Chị hiểu gì cơ??Orm Kornnaphat mờ mịt nhìn Lingling Kwong đi đến chỗ đạo diễn, không hiểu đối phương đang muốn làm gì.Giọng nói khỏe mạnh của đạo diễn vang đến, Orm Kornnaphat sững người."

Chuẩn bị quay lại nhé!"

Orm Kornnaphat: ?Ban đầu thấy Lingling Kwong và Orm Kornnapgat không diễn theo kịch bản P'Ann đã muốn hô "cut" nhưng người bên cạnh đã ngăn ông lại.

Biên kịch Liom cho rằng hai người diễn rất tự nhiên, thậm chí còn làm tốt hơn những gì kịch bản yêu cầu, Liom lấy danh nghĩa là tác giả mà tấm tắc khen khiến đạo diễn thay đổi suy nghĩ.Biên kịch vì 1 từ "cut" của đạo diễn Ann mà tiếc hùi hụi.Liom đã đặt cược tất cả chỉ để Lingling Kwong và Orm Kornnaphat lần nữa tái hợp trong tác phẩm lần này, cô sẵn sàng từ bỏ việc đưa tiểu thuyết lên màn ảnh rộng nếu 1 trong 2 người không xuất hiện chung 1 khung hình.Là 1 cựu thuyền viên của chiến thuyền LingOrm, sau nhiều năm couple chia xa Liom đã dùng tác phẩm của mình làm mồi câu để hàn gắn 2 người, mục tiêu duy nhất chỉ mong cả 2 lần nữa tái hợp.Khi nghe Lingling Kwong muốn quay lại cảnh vừa rồi, Liom liền kéo đạo diễn Ann ra ngoài thảo luận thuyết phục ông nên thực hiện lại cảnh vừa rồi, dù đạo diễn vô cùng khó hiểu nhưng vì tác giả bộ truyện đã lên tiếng ông chỉ có thể đồng ý.Cuối cùng Orm Kornnaphat là người chịu thiệt hại nhiều nhất.

Môi nàng sưng đỏ bởi người kia liên tục tìm cách mắc lỗi khiến cảnh quay phải thực hiện lại nhiều lần, cuối cùng đạo diễn quyết định lấy cảnh quay đầu tiên và cho phép hai người nghỉ ngơi."..."

Orm Kornnaphat cảm thấy bất lực, bản thân muốn né tránh Lingling Kwong nhưng lại bị công việc cản trở, cứ như vậy nàng sợ chính mình sẽ không bao giờ thoát ra khỏi vòng xoáy này.
 
Back
Top