Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  Fbi My Love [Fbi Tình Yêu Của Tôi]

Fbi My Love [Fbi Tình Yêu Của Tôi]
Chương 20


Trong phòng Orm luôn có đầy những bó hoa tươi được cắm cẩn thận, Ling luôn luôn ở bên cạnh cô dù có show diễn cố cũng kết thúc nhanh chóng để quay ra thăm Orm.

Vết thương cũng dần có chuyển biên tốt, cô được đặt cách đưa về bệnh viện tại Bangkok ở đó bố Orm sẽ cho người bảo vệ con gái ông ta 24/24 chỉ có Ling và người nhà mới được vào thăm.

Dù cô đã tỉnh lại nhưng lập tức hỏi về tình hình công việc cô không muốn bỏ lỡ chúng.

Cũng nhờ Orm để bọn chúng rượt chạy mà cả đội mới có cơ hội đột nhập vào trong phòng giải cứu những người sắp bán đi, và canh thời cơ đến để tóm gọn cả tên cầm đầu, khi nghe tin đã tóm được hết và giải cứu được tất cả Orm mới chăm chú vào vết thương của mình.

Việc lần này xảy ra bọ buôn người cũng được tóm gọn Orm có thể sẽ được thăng chức hơn nữa, hàu hết tội phạm điều phải căm ghét cái tên cô mặt dù bọn chúng rất ít khi thấy cô, ngoài việc kỹ năng tốt Orm còn được cho là một nhà chiến lược thông thái, mọi bước đi của bọn chúng nếu đã có manh mối không sớm muộn sẽ bắt được dễ dàng.

- Em vẫn còn đang làm sao?

- Em không thấy mình bị thương rất nặng sao?

- Chỉ là vết ngoài da, em xem một lát sẽ tắt ngay!

Ling ngồi lên chiếc giường nhỏ của Orm cùng nhìn em làm việc, cô luyên thuyên hỏi nhiều thứ cái này cái gì, chữ này là sao khiến Orm bật cười không ngớt.

- Còn cười được!

Lúc em bị thương chị rất sợ.

- Chị sợ gì?

- Chị sợ không còn gặp lại em nữa!

Thật sự rất nguy hiểm, em đừng làm việc này nữa được không?

- Chị ngốc thật đấy!

Đây là việc em phải làm, em phải bảo vệ cho dân chúng ta chứ!

Với lại em cũng rất thích nó.

Em đã hứa phải làm tròn mọi việc với anh em.

- Em có anh trai sao?

Chị nghĩ em là con một!

- Anh em.....

Anh đã mất lúc em 14 tuổi rồi!

Ngày mai là tròn 10 năm anh mất...

- Trùng hợp thật mẹ chị cũng mất cách đây 10 năm.

Lúc chị 16 tuổi, bà đã bỏ chị đi mà không nói lời nào cả....

- Đúng vậy....

Anh ấy cũng vậy, anh cũng hy sinh đột ngột trong lần làm nhiệm vụ, gia đình em đã rất sốc khi nghe tin đó....

Cả hai điều có một nỗi buồn riêng nhưng nỗi buồn mất người thân là nỗi buồn cả hai điều hiểu được, thấy anh mắt buồn bã đó Orm liền nắm tay Ling an ủi chị.

Cả hai người chỉ cần dùng ánh mắt cũng là lời an ủi tốt nhất.

Tiếng của phòng mở ra bố mẹ của Orm tay xách trái cây bước vào phàn nàn về việc không ai xách phụ.

Ling liền giật mình đứng bật dậy chạy sang phụ mẹ Orm một tay.

- Con chào bác, bác cứ để đây con gọt cho ạ.

- Um cảm ơn con.

- Orm à ngày mai con xuất viện thì nhớ 1 giờ phải sang để làm lễ giỗ cho anh hai nhé!

- Vâng bố con sẽ sắp xếp qua!

- Vậy con có định đưa theo ai đó về nhà cùng ăn cơm không?

Tuy ông là một nhà lãnh đạo lớn tuổi nhưng ông không quá khắt khe về việc con mình yêu ai, mẹ cô cũng vậy cả hai luôn có sự ủng hộ cho con cái, họ chỉ mong con đừng làm điều gì quá sai.Người nói vô tình người nghe hiểu ý, ông nói vậy cũng như đã thầm chấp nhận mối quan hệ này.

Khiến cho Ling có chút đỏ mặt, Orm cũng quay sang nhìn Ling cười nói với bố.

- Dạ.., Vậy con sẽ dẫn bạn con về cùng ăn cơm.

Cả hai thầm nhìn nhau khiến cho bố mẹ Orm vui thêm.

Bà chưa từng thấy con gái mình cười tươi với ai bao giờ cả, kể cả bà cũng ít khi thấy Orm cười bà con sọ rằng trái tim cô đã mất đi theo người anh trai goá cố rồi.

Bà lại gần Ling nhìn kĩ gương mặt ngọt ngào hấp dẫn này, nói chiều chuộng trêu chọc Ling.

- Vậy ngày mai cháu thích ăn gì?

Bác sẽ nấu!

- Dạ nhưng mà cháu....

- Bún miến xào!

Chị ấy rất thích ăn mai mẹ nhớ naus thật nhiều nhé!

- Con lo cho mình đi mai mẹ sẽ không làm trứng con rễ đâu.

Do con hư quá!

- Sao mẹ thiên vị quá!

- Mẹ con chỉ đối xử công bằng với bố thôi!

- Ông cũng không được, mai ông cũng không được uốn quá nhiều rượu.

- Ling à vậy mai bác sẽ nấu miến xào cho cháu, nhớ phái đến đấy
- Haizzzzz..... thiên vị quá đi
Cả hai bố con đồng thanh thở dài cùng nói một câu làm cho Ling và bà cười phá lên " đúng thật là bố con"
Cả căn phòng bên trong lúc nào cũng nhộn nhịp, hết bố làm trò cho mẹ cười thì lại đến Orm chọc mẹ.

Bất chợt từ khi nào Ling cảm thấy rất hạnh phúc, cô không ngờ đến ở giới thượng lưu xem bề ngoài quan trọng lại có một gia đình ấm áp như vậy" cô cũng muốn có, cô cũng muốn có gia đình hạnh phúc ấy" họ làm cô cảm thấy ghen tị quá.

Từ ngày mẹ mất đi Ba Ling lúc nào cũng cặm đầu vào việc chém giết, rượu nhẹt đến khi ông trở thành một trùm xã hội mới nhận ra mình cần gì, thic lúc đó Ling đã rời xa ông, và người vợ ông yêu đã không còn trên đợi này nữa.

Rất nhiều lần ông thấy hối hận khi nghĩ về nó và muốn con gái mình quay lại nhưng Ling khi về vẫn chưa thấy sự an toàn ở đó.

Nên cô đã từ chối, cô rất thương ông nhưng cô vẫn chưa chuẩn bị sẳn sàng để gần ông chăm sóc cho ông,
 
Fbi My Love [Fbi Tình Yêu Của Tôi]
Chương 21


Trước mặt Ling là căn nhà biệt thự to lớn đối với người Thái thì nhà của hoàng gia lúc nào cũng to như vậy nhưng đối với Ling cô chưa từng thấy căn nhà nào to đến vậy, cô không nghĩ nó sang trọng đến mức phải nhìn trầm trồ, bên trong căn biệt thự sang trọng ấy là các dòng họ bạn bè thân thiết của gia tộc Korn ai ai cũng mang trong mình một khí chất vô cùng sang trọng Ling nhìn đứng sững người một lúc.

- Chị nhìn gì thế?

Mau vô thôi
Ling không mấy tự tin bước tiếp khí chất tự tin của Ling bị họ lấn ác mất cô có cảm giác như mình sắp ra mắt nhà chồng vậy, đây cũng là lần đầu tiên Ling được Orm giới thiệu trước mắt nhiều người như vậy.

Đó chỉ trong suy nghĩ của cô hôm nay dáng hình thon thả đó mặc cho mình một chiếc váy hồng choàng qua đầu gối vô cùng thuỳ mị, không hề kém cạnh ai cả nét đẹp như tranh bước ra là có thật khi cô bước lại gần bàn tiệc dành cho những bậc trên ai ai cũng nhìn cô trầm trồ.

- Con chào mọi người đây là Ling, là bạn con chị ấy là diễn viên.

Ai ai nghe thấy lời giới thiệu tự nhiên của Orm cũng ngạc nhiên, từ trước đến giờ cô chưa bao giớ dắt ai về nhà, đây là lần đầu tiên cô dắt bạn về lại còn lịch sự giới thiệu như vậy, Orm nhẹ nhàng dẫn chị đến thắp hương cho anh, sau đó bước đến vị trí mình thường ngồi bên cạnh là vị trí đặt biệt dành cho chị.

Trong những lần có giỗ ở Thái người ta thường sẽ tổ chức tiệc nhỏ dành cho các đại gia đình dòng tộc gần xa kéo đến để ăn mừng và hội tụ, tất cả mọi người cùng ngồi xuống ăn uống với nhau.

Trên bàn ăn phải là những món ăn của những người xung quanh thích ăn, mẹ Orm đã chuẩn bị từ sáng, người hầu trong ngà bắt đầu đưa món ra, trên bàn tiệc là những lời chỉ dạy của bố Orm ông là anh trai cả trong nhà cũng là người có tiếng nói quyền lực nhất, mỗi lần có tiệc lớn ông điều khoe thành tích của con trai mình như đang muốn tưởng nhớ đứa con trai yêu quý của ông.

Một người phụ nữ ăn mặt giản dị chạy ra từ phòng bếp một tay cầm dĩa đồ ăn còn nóng hổi tay còn lại vỗ vỗ vào vai ông từ phía sau:
- Thôi nào, anh à mau ăn đi chứ.

Ling à, cô có nấu miến xào cho con đây, con mau ăn đi.

Ling ngạc nhiên nhìn bà một lúc nhanh tay đở lấy dĩa miến trên tay bà gật gất đầu " con cảm ơn"Trong lúc nói chuyện với nhau Ling mới biết 10 năm trước anh trai Orm đã bị một nhóm băng đảng đánh lén ở Hông Kong trong lúc đi ăn mừng nhiệm vụ sắp thành công.

Cô cũng biết tại sao Orm lại thương người anh này đến vậy, họ lúc nào cũng dính với nhau như hình với bóng, mọi người không ngần ngại mà nói lại chuyện cũ, cô quay sang nhìn Orm.

Orm ngồi im lặng mặt cúi gầm xuống bàn lắng nghe một cách khó chịu, cô không muốn nghe mấy chuyện chết chóc của anh cô, nó như một vết thương lớn đang được khơi dậy, Ling liền luông tay xuống bàn lén nắm tay Orm sau đó kề sát vào tai Orm" Em đừng buồn, chị ở đây với em".Cả hai đang nhìn nhau cười thì tiếng chuông điện thoại của Ling reo lên, cô buộc cô phải nhanh chóng ra ngoài nghe, đầu dây bên kia vẫn là tiếng nài nỉ từ ba cô - Ling à!

Con lại không về sao!

Tuần tới là đến đám giỗ mẹ rồi, đã 10 năm rồi, nếu con không về ba sẽ cho người sang rước con về đấy.- Thôi được rồi con sẽ sắp xếp về, ba đừng làm phiền con bên đây.Tiếng thở dài tắt máy đột ngột của Ling làm cho ông bên đây cũng không thoải mái chút nào, ông lúc nào cũng nhớ cô, ông rất hối hận khi để cô đỉa ngoài như vậy biết bản thân có nhiều lỗi chưa bù đắp với Ling nên ông cũng chẳng dám làm gì hơn ngoài việc chiều theo ý cô.Khi biết Ling là người Hông kong tất cả mọi người điều sững sờ nhìn cô, cô không biết có chuyện gì xảy ra cả, Orm mới nói với cô anh trai của Orm bị mất tại Hồng Kong nên việc mọi người bất ngờ cũng không phải không có lý do.

Từ lúc quen Orm đến nay cô mới biết nhiều thứ về Orm như vậy, về gia đình của cô, về quá khứ của cô, Orm đã luôn điều tra vụ việc của anh hai suốt 10 năm nay nhưng vẫn không có tiến triển gì cả trong lòng của cô bị ý chí của người con gái này làm cho thuyết phục rồi.

Trong phòng giờ chỉ còn lại sự yên tĩnh, Orm mệt mỏi ôm chị đầu dựa vào ngực chị để Ling massa cho - À chắc tầm tuần sau chị phải quay lại Hồng Kong một chuyến.- Hử?

Sao chị quay lại đọt ngột như vậy?- Nhà xảy ra chuyện gì sao?- Không tuần tới là đám giỗ mẹ, nên chị về tiện thể thăm ba.- Vậy....

Em sẽ đi với chị về đó chịu không?- Không được đâu!

Chị đi rồi sẽ về liền, ngoan ở nhà chờ chị nhé!- Ừm...

Không được thật tuần sau em cũng có việc phải làm!

Vậy em phải xa chị 2 tuần sao?

Không chịu đâu đó!- Chỉ có 2 tuần chị qua đấy sắp xếp việc nhà rồi quay lại liền, ba chị chắc nhớ chị phát điên rồi!- Vậy bây giờ chị bù cho em đi!

Em hứa sẽ không đòi hỏi gì nữa!Giọng nhõng nhẽo làm nũng của Orm bỗng vui trở lại, đôi mắt ra hiệu cho chị rằng mình muốn bù đắp mới cho chị đi.

Cô nhướng người đến Ling muốn làm chuyện đó trong phong Orm.

Nhưng bị Ling đẩy ra- Orm đây là nhà em, có bố mẹ em, họ sẽ biết đó!- Họ sẽ không để ý đến đâu mà!

Orm thò tay vào trong áo Ling, tay bắt đầu hư hỏng di chuyển khắp cơ thể.

Cả hai hiểu ý nhau trao đổi qua vị ngọt của lưỡi, Ling dường như hoàn toàn chấp nhận sự thoả thuận này, cơ thể cô cũng không còn kháng cự nữa.

Khuôn mặt ngọt ngào nhướng mày nói một cách thắc thức- Vậy hôm nay chị phải bù đắp cho em đấy!Orm nhẹ nhàng di chuyển mũi mình để ngửi khắp cơ thể Ling , hôm nay Ling rất xinh đẹp làm cho Orm không thể rời nửa bước.

Môi Orm dần dần lướt xuống bụng mịn màng thon thả ấy liên tục hôn từ từ xuống dần phía dưới.

Giọng Ling cũng bắt đầu rên nhẹ từ cổ họng cô.

Cuối cùng chiếc váy cũng được cởi ra dứt khoát.

Môi Orm chạm vào nơi nhạy cảm nhất của Ling, cơ thể căng thẳng nhưng rồi cũng dịu đi theo từng nhịp đẩy của Orm- Em yêu chị!- Ư...

Ưm...

Chị cũng yêu em, Orm...
 
Fbi My Love [Fbi Tình Yêu Của Tôi]
Chương 22


Buổi chiều sau khi đưa Ling ra sân bay cẩn thận Orm mới yên tâm chạy về trụ sở làm việc thêm, lần này cô đã có được thông tin từ các đội điều tra vào 10 năm trước ai đã đánh lén anh cô, cô luôn thắc mắc tại sao họ lại đánh anh cô đến chết?

Họ và anh ấy đã xảy ra chuyện gì.

Đó là việc mà cô thắc mắc nhất, cô không biết việc điều tra này có tiến triển hay không, nhưng cô luôn muốn tìm được chân tướng.

Trong phòng làm việc đầy ấp giấy tờ có liên quan, cô cũng được biết thêm vào năm đó đã có một vài băng nhóm bị anh cô bắt được, và một vài băng chạy thoát.

- Trung uý, đây là thông tin được cấp nhật thêm từ trụ sở Hồng Kong họ đã điều tra được ngày hôm đó lúc anh cô đi về chỉ đi một mình nên bọn chúng mới dám ra tay như vậy.

Họ nói dựa vào video họ đang điều tra lại một số băng nhóm nỗi gần đây và có thể là người đánh anh cô.- Vậy họ có biết các băng nhóm cụ thể nào không, tôi muốn điều tra thêm.- Dạ đây là giấy tờ của các băng nhóm mà họ đang theo dõi, trong đó có 3 băng đang lớn mạnh nhất Hồng Kong còn những băng khác thì chuyên đi bắt nạt người khác.- Được rồi, cậu vất vả rồi.

Khi nào cần tôi sẽ gọi cậu.- À họ còn nói nếu bắt được thì họ sẽ mời chúng ta sang một chuyến.- Uk cậu ra ngoài đi!- Dạ.Orm từ từ lật xem những tên máu mặt trong quyển điều tra dày cọm lên xem, ánh mắt cô dừng lại trước bảng thông tin của hai ông trùm đã ngoài 40, hai người này có máu mặt ngang nhau trong giới băng đảng, một người là Ruk người còn lại là Sirilak còn được gọi đơn giản là Lak.

Cả hai bọn họ 10 năm trước cũng đã từng sang Thái và dính khá nhiều đến những vụ phi pháp được anh cô điều tra, nhưng tất cả điều có người ra đầu thú và cho là họ vô tội.

Vẻ mặt cô vẫn đang trầm ngâm đọc sơ một lượt về các tên máu mặt ấy, rồi mới chuyển sang công việc chính của mình, lần này nhiệm vụ của đội cô cũng khá phức tạp, dạo gần đây ở Thái luôn có những người nước ngoài đến Thái du lịch nhưng bị bắt cóc bí ẩn vẫn không tìm ra manh mối, mấy ngày nay cô vẫn đang đau đầu truy lùng bọn chúng.**** Bước xuống sân bay là hình bóng một người phụ nữ mang chiếc guốc cao đang được các vệ sĩ đưa về nhà một cách cẩn thận, làm cho tất cả mọi người điều dồn mắt nhìn theo cô- Wamin!

Tôi có thể tự về được, anh đến như này làm tôi không thoải mái.- Biết tin cô chủ về ông chủ rất vui, ông ấy vui đến mức cách vài phút là gọi cho tôi nhắc tôi đến rước cô đúng giờ, sao tôi có thể làm trái lệnh ông chủ được chứ?- Anh vẫn không khác gì lúc trước, nhưng nay có vẻ anh đã chững chạc hơn.- Tôi đã cưới vợ vào hai năm trước, có đứa con trai vừa tròn 1 tuổi rồi, chững chạc cũng đúng.- Thật sao?

Nhớ lúc nhỏ chúng ta còn cõng nhau đi vòng vòng, vậy mà bây giờ anh đã làm ba rồi sao!- Dạ thưa cô chủ, chúng ta về thôi, có dịp tôi sẽ bế nó đến cho cô xem.Cả hai hào hứng nói chuyện với nhau như hai người bạn thân chứ không có vẻ nào là chủ tớ cả, Wamin cũng là một người có máu mặt ở Hồng Kon g việc lớn nhỏ của ông chủ lúc nào cũng do anh đứng ra giải quyết, anh chỉ đúng sau ba Ling thôi.Chiếc xe từ từ cũng được chạy đến căn nhà quen thuộc ấy, cô mở cửa bước xuống xe hít một hơi thật sâu, không khí ngộp mùi thuốc súng ấy vẫn quen thuộc như lúc nhỏ, bên trong nhà co hình bóng của một người đã lão đi rất nhiều, cô thấy ông nước mắt cứ rưng rưng muốn đến ôm thật chặt ông vào lòng, ông đã già đi rất nhiều so với trước đây nhưng cô cũng không vì vậy mà chạy đến ôm ông, cô vẫn còn hận ông về việc bỏ mặt mẹ cô bị người khác giết chết, đến bây giờ nỗi đau đó luôn ám ảnh cô.

Ông chống gậy khập khiểng đến gần cô, chiếc vết xẹo lớn trên lưng còn có cả những vết xăm mà ông từng tự tin nhất giờ đây cũng đang nhăn nhó lại rất khó coi.

Ông không chọn cách ôm Ling chỉ nhìn cô nhẹ nhàng cười- Chào mừng con về, con gái.- Ba vẫn như ngày nào nhỉ, lúc nào cũng vui như vậy, lúc nào bên cạnh cũng có nhiều người đi theo.Nói xong cô tự xách hành lý vào phòng, căn phòng lúc cô 16 tuổi vẫn ở đây, vẫn gọn gàng ngăn nắp như vậy trên tường vẫn là những bức ảnh gia đình lúc nhỏ của cô.

Nhìn đến đây cô đã không kiềm lòng mà khóc nức lên, cô không hiểu người đàn ông này muốn gì, lúc thì dịu dàng với cô lúc thì phá nát gia đình như vậy.

12 năm trước chính ông là người bỏ mặt mẹ cô, và cả cô để chạy theo danh vọng và tiền tài, bây giờ lại dịu dàng với cô như vậy.

Cô ngồi ịch xuống sàn một cách bất lực, những nụ cười hạnh phúc vẫn đang lưu giữ mãi trong những tấm hình.
 
Fbi My Love [Fbi Tình Yêu Của Tôi]
Chương 23


**** 10 năm trước - Mẹ ơi mau đến đây chơi với con đi.- Ling à đừng nghịch nữa ngoan ở nhà nhé.

Mẹ đi công việc một lát sẽ về ngay.Hình bóng người phụ nữ trẻ co khuôn mặt giống hết Ling, nhẹ nhàng xoa đầu Ling căn dặn cô phải ở nhà thật ngoan.

Ling không biết đó là lần cuối cùng mà cô được mẹ xoa đầu, trong buổi chiều ấy tất cả điều rất náo loạn, những chiếc xe đặt biệt của các vệ sĩ chạy ra chạy vào hấp tấp, cô cứ nghĩ mọi người đang bận làm công việc của mình không ai chơi cùng cô cả cô ngồi ôm con búp bê mẹ mua khóc trước hiên nhà.

Giữa một đám người lộn xộn như vậy vẫn có một chàng trai trẻ cách cô vài tuổi ngồi xổm xuống nhìn cô.

Cô ngạc nhiên nhìn lên " Anh Wamin", mắt anh tràn đầy nước mắt tay vẫn còn rung rung nhìn Ling.- Sao anh Wamin khóc, đừng khóc nữa để Ling chùi mặt cho nhé.Anh không đáp trả chỉ cúi mặt trước em mà khóc.

Một cái xách đầu Wamin làm Ling hoảng sợ- Mày còn ở đây làm gì hả?

Sao không mau chạy đi!- Nhưng... bà chủ( nhưng Ling cong quá nhỏ đã nghe nhầm thành mặc hàng bởi vì đó là tiếng lóng của quảng đông khi phát âm rất dễ nghe nhầm) thì sao?

- Mặc kệ đi!

Mau quay lại chỗ đó liền đi thằng ngu!Ling vẫn ngay người chưa biết chuyện gì xảy ra khi nghe Wamin nói bà chủ cô mới nhận ra mẹ của mình có khi đã có chuyện xảy ra, cô liên tục khóc lóc đeo theo ba hỏi cho bằng được, nhưng lúc này ông chỉ nghĩ đến vợ mình mà đẩy Ling ra.

Ba từ " mặc kệ đi " và đẩy cô dứt khoác như vậy làm cô hiểu lầm ông vì công việc mà đã bỏ rơi mẹ con cô.Một cuộc điện thoại đã đưa cô về với hiện tại.- Ling, chị đến nhà an toàn chưa, chị ăn gì chưa?- Chị vừa mới về đến...- Giọng chị làm sao vậy, có chuyện gì xảy ra hay sao?

- Đâu có... chị chỉ hơi mệt thôi.

Còn em đã ăn gì chưa?

Không có chị thì đừng làm việc quá sức nhé !- Em vẫn chưa, do em nhớ chị, bây giờ có chị ở cạnh chắc em ăn luôn chị.

- Chị cũng nhớ em nữa, ráng đợi chị nhé vài ngày nữa chị về với em!

Giọng nói ngọt ngào lúc nào cũng dành cho Orm, an ủi cô gái bé nhỏ của chị.

Tiếng gõ cửa giọng nói khàn khàn phát ra bên ngoài.

- Ling à con xong chưa, mau ra ngoài ăn tối thôi con.

Dì Char có chuẩn bị nhiều món con thích lắm
- Dạ con ra liền.

Trên bàn ăn đầy ấp những món ngon vật lạ nhìn vô cùng bắt mắt chiếc bàn to như có thể dành cho 10 người ngồi nhưng chỉ có hai ba con ngồi ăn không một lời trò chuyện, họ không như những người lâu ngày không gặp nếu có nói Ling cũng không biết nói gì.

Ông ngước lên nhìn hình bóng con gái bé nhỏ đang ủ rủ ăn và bẻn lẻn nói
- Ling....

Lần này con có về ở luôn với ba được không?

- Không được ba à!

Con còn có việc của con, công việc đang dang dở làm sao con có thể bỏ được.

- Lần này ba muốn con về ở cùng ba, mọi công việc của ba ba sẽ đưa lại cho con!

- Con đã nói rồi, con không muốn làm công việc bạo lực này.

Con không muốn giống ba!

- Bây giờ không giống lúc xưa, bây giờ con chỉ cần quản lý những việc kinh doanh thôi!

- Sao ba lúc nào cũng vậy thế!

Lúc nào cũng nghĩ cho mình cho công việc của mình!

CÓ BAO GIỜ BA NGHĨ CHO CON CHƯA?

Suốt 10 năm qua ba vẫn không thay đổi?

- Cô chủ à đừng nói nặng lời như vậy....

Ông chủ chỉ ...

- Wamin đừng nói nữa được không?

Cô đứng dậy dứt khoác rời đi " ông vẫn chưa thay đổi sao?

Vẫn không biết mình sai ở đâu sao" suốt mấy năm qua cô chưa từng cảm nhận được tình thương gia đình, cô lúc nào cũng lủi thủi một mình như vậy, mẹ mất sớm ba lo tập trung công việc không ai lo lắng cho cô.

Tiếng khóc ngất trong phòng mẹ vọng ra, ông ngồi ịch xuống trên bàn vẫn bình tĩnh ăn trong im lặng, ông biết đó là sai nhưng ông muốn gần hơn với con gái mình.

Ông cũng đã lớn tuổi để có thể gánh vác công việc nặng nhẹ bên ngoài.
****
- Cái gì?

Họ nói tìm được một trong đám người đánh anh tôi năm xưa sao?

- Vâng thưa ngài, hiện tại người đó vẫn đang bị giam ở trụ sở chính tại Hồng Kong.

- Hiện giờ cũng có một vài công việc giữa Thái đang hợp tác cùng nên họ ngỏ lời muốn mời chúng ta đến đó cùng hợp tác trong lần này!

- Nhưng người đó đã khai nhận hết chưa ?

- Hiện tại thông tin nắm giữ cũng không chắc, nhưng họ vẫn đang tiếp tục điều tra làm rõ.

- Được rồi cậu nhanh chóng mua vé cho tôi đến đó ngay đi.

Ngày mai chúng ta sẽ đi liền đến Hồng Kong.

- À mà này, nếu bố tôi có hỏi chúng ta đi đâu thì nói đi công tác làm nhiệm vụ bên ngoài thôi biết chưa!

Nếu nói điều tra chuyện cũ ông sẽ không cho phép đi đấy!

- Nhưng chúng ta đi riêng lẻ như vậy lở có chuyện gì thì sao ạ?

- Không sao chúng ta sẽ báo cáo lên trụ sau .

- Dạ .
 
Fbi My Love [Fbi Tình Yêu Của Tôi]
Chương 24


- Ông chủ sao ông không nói với cô chủ ông đang bệnh chứ!

- Cậu im đi từ từ tôi sẽ vỗ ngọt nó quay về đây!

- Nhưng mà....

Ánh mắt ông nhìn Wamin một cách dữ tợn căn dặn không được để Ling biết việc ông bị bệnh, ông biết nếu cô biết ông bệnh cô sẽ rất buồn.

Wamin không thuyết phục được ông chủ liền chạy đến an ủi Ling dù gì Ling cũng luôn xem anh ấy là người anh trai.

- Ling à!

Ba em lớn tuổi rồi, người già lúc nào cũng cần con cái bên cạnh hết em à!

- Nhưng ông lúc nào cũng vậy ông không hiểu cho em.

10 năm trước ông đã bỏ mặt mẹ em mà chạy một mình!

Làm sao em có thể tha thứ cho ông ấy chứ!

- Em nói cái gì vậy Ling?

Năm đó khi bà mất chính ông đã không chấp nhận được mà quay lại cứu bà chủ, trên lưng ông còn vết sẹo ta ấy em không thấy sao?

Lúc đó em còn quá nhỏ để biết Ling à.

- Không phải lúc đó ông nói quay lại....

Lấy ....

Hàng ... sao
Giọng cô dần nhỏ lại cô như đã biết mình nhầm chuyện gì đó, hoá ra từ lấy hàng là từ quay lại với bà chủ, mắt cô bắt đầu rưng rưng môi cô mím chặt môi muốn rỉ máu cô biết mình đã hiểu lầm ông lúc ấy ông thật sự quay lại cứu mẹ cô.

- Vậy....

Hôm đó ba em chạy đi để..... cứu mẹ em sao?....

- Đúng vậy!

Em không biết sao chứ em nghĩ lúc đó ông đi đâu chứ?

- Hình như em đã nghe nhầm.... từ cứu.... bà thành từ lấy hàng....

- Lúc đó em còn quá nhỏ, sao em lại giữ suy nghĩ đó trong mình lâu như vậy chứ?

- Em....

- Ông chủ rất thương em!

Lúc em đến Thái một mình ông luôn âm thầm hỗ trợ em.

- Là ông ấy... giúp em sao?

- Ừm....

Với lại ba em đang bệnh rất nặng ông muốn em quay về cũng một phần muốn chăm sóc em, ông không muốn em biết vêc tình trạng bệnh của mình.

- Ông ấy....

Sao lại như vậy chứ?...

Ling như không còn sức lực khi biết việc này, suốt mấy năm quablucs nào cô cũng nghĩ rằng do ông bỏ mặt mẹ cô.

Cô lặng người ngồi khóc rất lâu trong phòng mặc kệ bên ngoài xảy ra chuyện gì cô cũng không còn sức để để ý đến.

Phía Orm nhờ sự hợp tác thẩm tra bên phía Hồng Kong cô đã biết được người năm đó giết anh trai cô có thể là ông trùm khét tiếng hiện nay Sirilak, cô lập tức bàn kế hoạch vào nhà điều tra vì gần đây ông cũng đang dính đến việc kinh doanh thiết bị máy móc trái phép, Orm nghiêm túc chỉ ra lần lượt những kế hoạch cần thiết muốn tóm gọn những người đã giết chết anh cô, cũng như muốn hỏi rõ tại sao lại đánh anh cô một cách tàn nhẫn như vậy nhưng cô không hề biết Ling chính là con gái của ông trùm khét tiếng .
****
Sau một đêm đắn đó suy nghĩ mắt Ling khóc đến mức không thể mở nỗi, cô đang đau đầu với việc làm sao có thể tha thứ cho ba, cô đã hiểu lầm ông suốt chừng ấy năm.

Trời dần tờ mờ sáng cô đã vào bếp bắt tay vào nấu món súp đậu mà ba cô thích nhất, cô đang cố hàn gắn mối quan hệ mà trước đây cô cho là vô nghĩa đó.

Mùi hương của súp tỏ ra khắp căn biệt thự rộng lớn bên ngoài bàn đặt một tô súp vô cùng thơm đặt biệt là vô cùng tình cảm, hôm nay tất cả những người trong nhà có thể tính là một ngày nghỉ của họ, mới sáng Wamin đã đưa con gái của mình đến để Ling xem, bên ngoài là tiếng nói vui của vài người vệ sĩ.

Người chống gậy từ từ bước ra theo mùi thơm của súp ông bất ngờ ngạc nhiên với mùi thơm này trước giờ chỉ có vợ ông mới có thể nấu được món súp thơm như này, Ling từ từ bẻn lẻn chạy lại cặp tay ba dẫn ông từ từ đến bàn ăn.

Làm ông vô cùng ngạc nhiên nhưng hơn hết là sự hạnh phúc, ông không biết chuyện gì đã xảy ra, ai đã khiên Ling thay đổi nhanh như vậy.

Ông sững người nhìn Ling một cái ngạc nhiên
- Ba mau ngồi đây ăn thử món súp này đi, là con nấu đấy!

- Là con nấu sao?

Hôm nay con lạ thật?

Thảo nào mùi súp thơm như mẹ con nấu!

Ông ăn ngon vô cùng, suốt thời gian qua đây là khoảng thời gian hạnh phúc nhất đối với ông, cả hai trò chuyện trên bàn ăn rất vui vẻ Ling muốn được ngồi ăn cùng ông nói chuyện lâu hơn cô muốn hiểu hơn về ba.

Bên ngoài là tiếng xe cảnh sát đang tiến lại gần đội của Orm cũng bắt đầu hành động đột nhập vào nhà, do bất động ngôn ngữ nên cô không phải là người chỉ đạo.

Khi nghe tiếng xe cảnh sát ông vẫn ngồi im ngâm nghi món súp của con gái.

Cho đến khi một trong những cảnh sát chỉa súng vào đầu ông làm cho tất cả vệ sĩ điều hoảng hốt, Orm vào phòng lục tìm chứng cứ thì bong người nhỏ nhắn quen thuộc ấy đang đứng sững nhìn cô chỉa súng vào mình.

- Ling....?

Là chị sao?

- Orm....?

Sao em lại ở đây?

Cả hai ngơ ngác nhìn nhau chưa biết chuyện gì xảy ra Ling dần dần hiểu ra vấn đề chạy ra nhìn ba đang bị giữ lại.

Orm đi phía sau nắm tay Ling lại không muốn cô tiếng thêm
- Ling đừng đến đó!

Nguy hiểm lắm em sẽ đưa chị ra ngoài!

- Ba....

Sao chị có thể bỏ ba chị chứ!

Tay cô vùng vẩy trượt khỏi tay Orm mà tiếng lại ông bảo vệ cho ông....
 
Fbi My Love [Fbi Tình Yêu Của Tôi]
Chương 25


Ling bước đến gần ba theo sự ngỡ ngàng của Orm, tay của Ling cũng vội buông ra chạy đến ba mình- Chị làm gì vậy?- Orm ! sao em lại ở đâyOrm bình tĩnh hạ giọng nói một cách nghiêm túc tay vẫn hướng họng súng vào ba Ling- Đây là ông trùm Sirilak, người được nghi là đã giết anh tôi 10 năm trước. mau giải ông ấy về đồn.- Em nói cái gì vậy?

Ba chị không thể... sao ông lại giết ba em được?- Ba?

Chị không phải họ Kwong sao?Orm nhướng mày vẻ mặt khó chịu đang nhìn Ling - Chị là Sirilak Kwong, chị là con gái của ông ấy!- Chị đừng đùa nữa được không?

Ở đây nguy hiểm mau theo em về!Tay Orm bước tới nắm Ling một lần nữa mắt nhìn chầm chầm cô cho việc cô không chấp nhận sự thật này.

Suốt bao năm qua người cô tìm kiếm và người cô yêu lại đứng trước cô trong tình cảnh như này thật sự cô không thể chấp nhận được.

Ánh mắt cô cầu xin Ling rằng đây không phải là sự thật nhưng vẫn không có câu trả lời từ Ling.

Ba Ling và Wamin cùng những người khác được đưa về đồn sau cuộc lục soát nhà, nhưng ông ấy vẫn không khai một lời nào về vụ việc năm xưa, Ling đã đứng ngoài phòng giam lo lắng không thôi.

Còn Orrm cũng đang ở trong phòng thẩm tra điều tra vụ án, cô rất bất lực và mệt mỏi khi biết mọi thứ, mỗi lần nhìn vào ánh mắt đau khổ của Ling nhìn ba sau đó quay sang nhìn cô cô không thể nào tập trung được.

Sau cuộc thẩm tra cùng với lời khai của tên đồng phạm cô đã chắc chắn gần 80% ông ấy có thể là người đã giết anh trai cô.

Cô bước ra phòng giam mặt không biến sắc cũng mặc kệ bước qua Ling không nhìn lấy Ling một lần khó ai có thể đoán được bây giờ cô đang nghĩ gì, chỉ có cô bước đi trong sự chết lặng, cô không biết phải xử lý việc này như thế nào, cô phải xử lý nghiêm ngặt hay đưa ra quyết định từ bỏ việc này?

Công lý trong nghành không cho phép cô làm vậy, trái tim cũng không cho phép cô rời xa Ling.

Orm ngồi lặng người trong căn phòng làm việc một lúc thật lâu, không làm loạn không khóc nhưng trái tim vẫn đau.Cuối cùng do mọi lời khai điều được trùng khớp nên ba Ling bị bắt ở lại thêm 24 giờ tới Ling bối rối khi nghe tin này, vẻ mặt cầu xin Orm nhưng cô vẫn không lây động mà rời đi, có lẽ cô đã chấp nhận làm theo công lý cô cho là đúng suốt 10 năm qua.-Orm....Nhìn hình bóng 3 người dần khuất đi Ling như chết lặng mọi chuyện tốt đẹp chỉ mới xảy ra hôm nay thôi mà, sao lại trở nên tồi tệ như thế này chứ.

Bây giờ cô chỉ có một mình cô không biết làm điều gì hơn Wamin đứng phía sau an ủi cô.

Trong căn biệt là tiếng cãi nhau của Wamin và Ling, sự chấp vẫn của Ling lên đến mức không kiểm soát.- Anh hãy nói đi!

Việc này là sao chứ!- Xin hãy nói cho em biết đi, đừng im lặng như vậy nữa!- Tại sao anh và ông ấy lại dính đến vụ này chứ?- Hai người đã làm gì?

Wamin cúi gầm mặt ngập ngừng thừa nhận.- Chính anh!... là người đã đánh chết Tun 10 năm trước.....- Ông chủ cũng là người nhờ anh làm việc đó để trả thù cho mẹ em....*****10 năm trước - Tun đây là giấy tờ điều tra đây, mày xem kĩ rồi hẳn nộp lên cấp trên.- Được rồi mau để đó đi, mới sang Hông Kong thì phải chơi cho thả ga chứ!- Mày muốn đi đâu?

Còn việc theo dõi ông trùm Lak phải làm sao, ai mà biết được tụi mình coi như toi đấy.- Mày yên tâm, tao đã tính hết rồi vào chiều hôm nay vợ ông ấy sẽ đến giao dịch ở bến cảng phía Bắc, tụi mình chỉ cần tóm được bà ấy mọi chuyện coi như xong thôi!- Thật hả!

Vậy sao chuyến này tụi mình được lập công lớn rồi!Đúng 4 giờ chiều hômn ấy mẹ Ling cũng đã xoa đầu Ling đi công việc, Tun và những đặt công bạn của anh ấy cũng đến điểm hẹn như được chỉ định.

Việc giao dịch cũng đã diễn ra suôn sẻ nhưng vì bà quá chủ quan mà đi một mình nên việc bị bắt nhanh chóng không ai biết được.- Ê sao lại dễ bắt quá vậy mậy, biết đâu đó là cái bẫy?- Mày điên quá!

Tao nghe nói ả ta lúc nào giao dịch những chỗ quen thuộc cũng sẽ đi một mình như vậy.Cả 5 người bạn Tun đã tổ chức ăn mừng trước mặt mẹ Ling, họ không vội đưa bà về trụ sở mà để bà trong thùng container ở gần bến cảng, họ muốn thu thập thêm manh mối để bắt chồng bà.

- Bà nói đi!

Chồng bà có phải đang bán ma tuý cũng những bọn dân đen không?- Không có!

Các cậu đừng cố tìm nữa sẽ không tìm được gì đâu!

Chỉ có tôi làm việc này thôi, chồng tối không liên quan gì cả.Việc tra tấn diễn ra vô cùng đau đớn đối với bà nhưng bà vẫn cứng miệng không chịu khai nữa lời, Tun bực mình đứng bật dậy bước gần đến phía bà.

Anh nhìn à một lúc lâu nhìn vào khuôn mặt trắng mịn màng, với mái tóc đen óng ả, làn da của bà như không có dấu hiệu lão hoá chút nào.

- Này!

Có thật bà năm nay 45 không?

Nhìn vẫn còn ngon thật.Cậu không nói không rành cúi người xuống nhìn vào phần eo thon thả ấy, tay cậu bắt đầu sờ vào những thứ không nên sờ.

Cả bọn cũng biết sẽ có chuyện gì, vô tư chạy đến giúp Tun đè bà ra sàn một cách thô bạo.- Nếu bà không muốn tra tấn cách này nữa, tôi sẽ tra tấn bằng cách khác.- Cậu định làm gì tôi hả? ....

Bỏ ra .... tại sao các cậu lại làm vậy chứ?
 
Fbi My Love [Fbi Tình Yêu Của Tôi]
Chương 26


Mặc kệ những tiếng la thét của bà, bọn họ vẫn không dừng lại, Tun nghe tiếng la hét lại càng thêm phấn khích cậu đè lên người bà xé từng mảnh áo hiệu đắt đỏ để lộ ra thân hình không thua kém gì những cô gái 20, cả 5 người cùng đè lấy chân tay bà xuống khiến cho mẹ Ling không thể nào cử động được, bà cố vùng vẫy trong tuyệt vọng trước mặt bà giờ đây đang có 6 tên thú dữ đang vồ cợt lấy cơ thể của bà mà không hề có ý định buông tha.- Tun mày trước đi, bả muốn lắm rồi haha!- Để tao coi phần dưới của bả có được ngon như phần trên không!- Này jam mau cởi phần dưới đi, Tun lẹ đi tụi tao cũng chịu hết nỗi rồi này.- Dì!

Cơ thể dì đẹp thật đó!

Ông trùm thật biết cách chăm!- Dì đừng lo, tụi cháu giỡn một tí sẽ nhanh chóng đến bắt chồng dì cùng!Cả nhóm nói đùa cợt một cách chế giễu bà, những bàn tay ánh mắt dâm dục từ từ sờ soạn khắp cơ thể trần chuồng.

Do có hơi men trong người bọ họ càng lúc càng tàn bạo hơn Tun xung phong dẫn đầu đút vào trước một cách thô bạo, rồi lần lượt từng người cũng cởi chiếc quần xuống mà liên tục đè lên cơ thể bà, chúng vừa uống vừa làm như vậy suốt 6 tiếng đồng hồ không ngừng nghỉ, cơ thể bà cũng không thể chống cự được sự thô bạo này nên đã không còn thở nữa.

Có thể nói bọn thú hoang dã này có thể đã làm nhiều lần như vậy mà không ai biết, cả bọn sỉn say rồi bỏ đi như chưa có chuyện gì.

Trong lòng bọn chúng biết rõ ba mẹ chúng mạnh đến mức có thể che chở cho chúng.

Tun là con trai cũng vị tướng hoàng gia, Jam là con trai của chính trị gia, những người khác cũng là con của những tay to mặt lớn trong giới đầu tư, nên việc bọn chúng làm các ông bố điều có thể bưng bích hết.

Tối đồng hồ đã điểm hơn 23 giờ nhưng ông vẫn chưa thấy vợ về, ông cứ nghĩ bà đang đi cùng nhóm bạn, nên đã không lo lắng, nhưng rất ít khi nào bà về quá 9 giờ tối.

Thấy có chuyện không ổn ông liền lập tức cho người đi tìm bà khắp nơi, mãi đến chiều hôm sau ông mới tìm thấy bà trong một hòm container cũ người đầy vết xướt, không có chiếc vải che thân.

Ông không tin vào mắt mình rằng vợ mình bị bọn khốn khiếp nào thành ra như vậy, một người thiếu nữ, một người vợ mà ông hết mực nâng niu giờ đây trước mặt lại tàn tạ như vậy.

Bọn chúng còn tàn ác đến mức để mặc bà nằm đó để dụ ông vào bẫy bắt ông, như chúng đã từng làm.

Ông ngồi nguỵ xuống trước mặt bà trước mắt ông không ngừng hiện ra hình bóng của người vợ ông thương nhất, mặc kệ Wamin bên ngoài chống cự bọn cảnh sát cứ bám dai này.

- Ông chủ mau đi thôi!

Không được rồi!

Bọn tôi không thể chống cự được nữa.

Sẽ bị chúng nó bắt đấy.Wamin vào trong nhìn lấy xác bà chủ không cầm được phẫn nộ, nhưng tay vẫn thúc giục ông chủ bỏ chạy trước.- Mau lên hướng này...

Ông yên tâm chút tôi sẽ quay lại đưa bà về....- Leam....

Vợ của tôi...Ông vẫn chừng chừ mãi không chịu đi.

Vẫn cố ngoảnh lại nhìn lấy bà.- Ông chủ!

Xác bà cũng đã được đưa về, bây giờ ông muốn tôi xử lý bọn chúng như thế nào đây?

Ông vẫn ngồi thừ người ra như kẻ mất hồn mặc kệ Wamin đã không còn kiềm được cảm xúc.

Anh được cả hai người nuôi dạy từ nhỏ cũng tính là ba mẹ anh luôn kính trọng nhất.

Anh chắc chắn không để chuyện này bỏ qua dễ dàng như vậy.

Anh mặc kệ ông chủ một mình dẫn theo đàn em điều tra xem ai đã làm điều kinh tởm đó.Trong quán bar là sự ăn mừng của nhóm cảnh sát này, nhờ buổi chiều nay mà họ đã bắt được không ít tên có tiếng trong xã hội, Jam say ngà đứng lên vỗ tay- Tun mày thông minh thật, nhờ mình bẫy như vậy mới bắt được thêm.- Ê Tun chắc chuyến này về có khi tụi mình lại được thăng chức lên thành đại tá thứ tá cũng nên. haha- Tao nói rồi thế nào ông già ấy cũng sẽ tìm đến vợ ổng thôi.- Ê mà công nhận bà ấy ngon thật, trước giờ tao chưa thấy ai đẹp như vậy.Cả nhóm cười nói vô tư không biết rằng cơn ác mộng của họ đang đến gần, 6 người sau khi tính tiền đã khoác tay nhau vui đùa đi về.

Đường Hông Kong rất hẹp nên không để ý họ đã bị nhóm Wamin chặn lại đánh, Wamin tức đến mức đã đánh liên tục vào Tun từ lúc bọn chúng ở trong Bả anh đã nghe hết chuyện đó cậu không cho phép người mình yêu quý bị bọn khốn này vấy bẩn như vậy.

Nhóm Wamin chia ra hành động cậu đánh Tun còn những người khác sẽ đánh bọn kia, càng đánh cậu càng không thể kiểm soát mà làm Tun không còn thở.

Những người còn lại cũng bị đánh đến chết đi sống lại.Sang hôm sau bọn họ quay lại mới phát hiện Tun đã chết liền lập tức báo cho tổng bộ cảnh sát Hồng Kong, nhưng chúng không hề khai ra những chuyện kinh tởm mà chúng đã làm, bọn họ chỉ khai rằng lúc tối trong con hẻm đã có một nhóm nào đó đánh dí lấy đánh họ.Sau khi ở Thái bố Tun biết tin rằng cậu đã bị đánh đến mức mất mạng, ông đứng sững người không tin đó là sự thật, ông liền lập tức bay sang Hồng Kong xem có chuyện gì xảy ra.

Ông đã hỏi lại bọn trẻ rất nhiều lần mới biết chuyện gì đang xảy ra, ông không nghĩ việc lại nghiêm trọng như vậy, nếu chuyện này được phát hiện thì danh tiếng danh dự của ông và những đứa trẻ ở đây cũng bị biến mất sau một đêm.
 
Fbi My Love [Fbi Tình Yêu Của Tôi]
Chương 27


Trong căn phòng có hai người khuôn mặt lạnh sắc nhìn nhau.

Một bên đại diện cho công lý một bên đại diện cho cái xã hội kém, nhưng tất cả điều có chung nỗi đau mất người thân nhìn nhau.

Bố Orm bắt đầu lên tiếng phá tan không khí im lặng- Đã lâu rồi không gặp Lak, không ngờ chúng ta lại gặp nhau trong tình cảnh này!- 10 năm trước là ông bây giờ thì là con trai ông.

Mấy người vẫn chưa từ bỏ tôi sao.- Tôi đã biết tin vợ cậu mất.- Là con trai yếu quý của ông làm.- Tôi biết điều đó, điều đó là không nên, nhưng nó đã trả giá bằng mạng sống.

Bây giờ tôi sẽ giao ước để đổi lấy mạng của 5 đứa kia.- Ở ĐÂY ÔNG KHÔNG CÓ QUYỀN GIAO ƯỚC!Ông Lak đứng bật dậy trong cơn thịnh nộ, 10 năm trước ông từng là một tên buôn ma tuý khét tiếng tại Hong Kong và Ma Cau cũng đã bị Bố Orm rượt đuổi rất nhiều lần, họ đã coi đối thủ là bạn thân trên chiến trường mà từ bỏ giết hại nhau.- Tôi biết!

Nhưng con trai tôi cũng mất, đó cũng là sự mất mác của tôi.

Chúng ta sẽ để chuyện này lắng xuống, tôi hứa sẽ không để bọn trẻ điều tra về ông.

Từ giờ trở đi và sau này, chúng ta sẽ coi như không có gì.- Một cựu tướng sĩ hoàng gia lại đến đây xin tội cho bọn rác rưởi như vậy sao?- Bọn chúng đáng chết, nhưng vẫn con trẻ.****Ling lặng người khi biết sự thật đau lòng đó, bây giờ trước mắt cô nhoè đi nước mắt liên tục chảy dài, người mẹ mà cô luôn yêu thương lại bị một đám được cho là công lý làm nhục đến mức mất mạng, đáng trách hơn là cô lại lên giường với dòng máu đã làm nhục mẹ cô.

Cả đời này cô cũng không thể chấp nhận được sai lầm của mình như vậy, cô đã từ bỏ người bố mà đi yêu kẻ địch của bố" trông thật nực cười" tim cô như quặng thắt lại bấy giờ cô không biết nên khóc hay nên cười khóc vì sự hối lỗi nuối tiếc của mình quá muộn hay cười vì biết sự thật vô lý như vậy.

Wamin cúi người hai tay ôm chằm lấy cô vào lòng, trong mắt anh Ling luôn là đứa bé nhỏ anh thì thầm vào tai Ling giọng có chút không nở nói ra " Đã đến lúc em phải biết sự thật".

Bây giờ Ling biết cô nên làm gì, ánh mắt cô như kẻ vô hồn bên trong có chút sát khí của dòng tộc Sirilak, nếu bọn họ muốn đào lại chuyện cũ thì cô cũng không ngừng ngại mà bới móc nó. [ Khu phòng làm việc tạm thời của Orm]- Mọi chuyện cũng nên kết thúc được rồi!- Chị nói vậy là ý gì?- Chúng ta kết thúc mọi chuyện ở đây thôi!

- Chuyện của ba chị thì kết thúc, nhưng chuyện của chúng ta thì không.- Tôi muốn kết thúc một lượt, để có thể đưa ông ấy về nhà!Orm nhướng mày với vẻ mặt khó hiểu nhìn người phụ nữ lúc nào cũng cúi gầm mặt che đậy cảm xúc nói ra dứt khoác từng câu kết thúc- Không!

Sẽ không có chuyện kết thúc gì hết!

Chị không có quyền kết thúc nó!Ling nghe xong im lặng một lúc lâu đứng dậy rời đi, Orm mạnh mẽ chặn cô lại muốn hỏi cho ra lẽ, tay Orm nắm chặt lấy cô kéo cô ôm ngược vào mình, cô đã suy nghĩ rất kĩ để đưa ra quyết định bắt ba Ling cô cho rằng chuyện đó là đúng với pháp luật.- Chị sao vậy!

Chị có biết em khổ sở lắm mới đưa ra quyết định này không?

Ông ấy sai hãy để ông ấy sửa nó.

Đó là quy định của pháp luật.- Pháp luật?- Chỉ cần chị bảo Wamin, và ông ấy ra đầu thú, em hứa mọi chuyện sẽ ổn thoả.Giọng Ling cười lên vẻ khinh bỉ cho hai từ pháp luật của Orm, tay cô cũng từ từ đẩy Orm ra xa cô đang kiềm nén cảm xúc của mình không để Orm thấy nó.

Cô rời đi trong sự lặng người của Orm.Cô làm sao cho phép người anh trai đang có đứa con nhỏ và người bố mình ra đầu thú trước lũ khốn đó chứ.

Một mình cô sẽ giải quyết hết sao, cô sẽ gánh nhiều phần cho mình.[Tại phòng giam 301]Ánh mắt Orm nhìn ông lúc tra khảo vẫn sắc lạnh, cô rất khó chịu với người đang ông đang ngồi trước mặt lúc nào cũng nhìn chằm chằm vào cô- Cô là....

Con gái của Kornnaphat sao?

Có khí chất!

Có bản lĩnh- Ông cũng biết bố tôi sao?- Là bố cô kêu cô đến bắt tôi sao?- Hãy trả lời câu hỏi tôi trước đi, tại sao ông lại biết bố tôi, tại sao lại giết anh tôi.- Cô về mà hỏi bố cô, tôi không thể nói, nếu cô muốn biết chuyện gì hãy về mà hỏi ông ấy.

Mặt cô cau lại im lặng một lúc tiếng thở dài trong bất lực, cô không biết chuyện gì đang xảy ra, cô cũng không thể đi hỏi ông nếu bố cô biết cô đang ở Hông Kong làm loạn việc xưa chắc sẽ không xong với ông mất.
*****
- Em này!

Sao mấy nay anh không thấy Orm về nhà vậy!

- Cấp dưới thông báo với em, Orm phải đi công tác đâu đó một vài hôm anh à!

- Con bé này!

Sao không thông báo gì với ta nhỉ?

- Anh đừng lo mà con bé đã lớn rồi, vài bữa nữa nó sẽ về thôi.

- Này anh xem con bé Ling đấy, nó là ngôi sao nỗi tiếng, bây giờ em mới thấy, chẳng lý nào em thấy con bé nhìn quen quen.

- Nó là người đã lên truyền thông nói rằng con bé được cứu bởi Orm đấy, làm cho con mình được phục chức nhanh chóng.
 
Fbi My Love [Fbi Tình Yêu Của Tôi]
Chương 28


- Trung đội trưởng, cô Ling muốn gặp cô, cô ấy nói muốn thương lượng một chút chuyện.

" Thương lượng" cuối cùng cũng muốn làm nũng với mình sao, khuôn mặt nhỏ nhắn nghiêm túc từ từ thả lỏng cơ mặt
- Được rồi anh mau mời cổ đến đây đi.Tiếng bước đi của hai người dần dần tiếng lại gần phòng Orm một người đang ông và một người phụ nữ bước đi một cách dứt khoác.

Orm nhạy bén nhận ra có hai người đang đến gần liền điều chỉnh thái độ nghiêm túc của mình lại, cô đang tò mò không biết ai đang đi cùng Ling" là Wamin sao ".

Bước vào phòng là khuôn mặt của người phụ nữ quen thuộc ấy, nhưng ánh mắt không còn như trước, dường như ánh mắt cô trở nên đượm buồn hơn hẳn so với lần trước.

Phía sau cô là một anh chàng luật sư khí chất bước đi cũng không kém Orm tên là Kaew, cả hai là bạn ở cấp 2 anh vô tình nghe được chuyện của Ling từ các thuộc hạ thân cận nên mở lời giúp Ling tốt nhất có thể.- Orm!

Đây là Kaew giờ là luật sư của tôi, anh ấy có thể nói được hai thứ tiếng, anh ấy sẽ thương lượng với cô về việc giúp ba tôi được thả ra.- Ý chị là gì?

- Tôi muốn cô thả ba tôi ra.

Orm khẽ nhíu mày, cô liếc mắt nhìn tệp hồ sơ trên bàn lại liếc nhìn lấy Ling, bất chợt lòng cô chùng xuống đang hẫng một nhịp, trái tim đang nhẹ tênh đột nhiên như bị một lực hút kinh khủng hút đập nặng nề xuống mặt đất, ánh mắt cô tối lại, những tia yêu thương ngọt ngào thay bằng sự lạnh lẽo, lần này có vẻ khác lần trước ánh mắt Ling đã nói lên tất cả.

- Được rồi!

Vậy anh hãy chứng minh cho tôi thấy ông ấy vô tội đi.- Việc đầu tiên, vụ việc và thời hạn của vụ án đã kết thúc.

Việc thứ hai, theo điều khoảng 37 trong luật hình sự về chứng cứ cô đã không đủ chứng cứ mà bắt ông ấy.

Orm khuôn mặt câm lặng không biết nói gì hơn, đây là lần đầu tiên thuộc hạ thấy cô như vậy, bình thường cô sẽ đứng dậy nói một dàng về luật để áp đảo đối phương " Sao hôm nay trung đội trưởng lạ nhỉ"- Tôi hiểu rồi!

Ann mau đưa cậu luật sư ra ngoài trước đi.Cả 3 ngơ ngác vì luật sư vẫn chưa nói hết mà cô đã đuổi họ đi, Ann cũng không dám làm trái lệnh cô, cậu liền mời luật sư đi ra ngoài.

Bên trong phòng tràn ngập sự im lặng của cả hai, không ai nói với ai lời nào.

Người lúc nào cũng vô tư như Ling thấy cô sẽ lại ôm chằm giờ chỉ còn ngồi đơ người ra sự nồng nhiệt của cả hai cũng không như trước nữa.- Chị muốn gì đây?

Chị biết em đang tìm thủ phạm suốt 10 năm.

Chị cũng họ đã làm những gì với anh em mà.

Tại sao chị làm vậy chứ?

Chị đang muốn đối đầu với em sao?

- Chị không muốn đối đầu với em, nhưng nếu em em không dừng lại việc này chị sẽ....

Cô đang nói thì Orm ôm chằm lấy hôn môi cô đôi môi đã lâu mà Orm chưa đc chạm đến, Orm cưỡng hôn chị để chị không được nói thêm nữa.

- Nhưng ông ấy sai!

Chị phải để ông ấy sửa, anh em đã bị oan.

Hai từ " oan ức" thốt ra cô như vỡ vụng" oan sao?

Người oan không phải là mẹ cô sao" khi nghe thấy Ling liền lập tức đẩy Orm ra.

- Chị đã nói rồi, chị muốn kết thúc, chị muốn em thả ông ấy ra và mọi chuyện kết thúc.

- Vậy chị hãy ngoan ngoãn làm theo lời em!

Orm càng ôm chặt lấy cô môi cô hôn tới tấp lấy người phụ nữ không cho Ling phản kháng, một tay Orm giữ chặt lấy tay Ling tay còn lại nhanh chóng cởi chiếc sơ mi đang mặc trang trọng ấy.

Ling làm sao có thể Orm làm như vậy, cô vùng vẫy một cách tuyệt vọng.

Cô không muốn dòng máu dơ bẩn đó đụng lấy cô lần nào nữa.

- Bỏ tôi ra....

Cô làm gì vậy!... mau ... bỏ tôi ra...

Ling vừa khóc vừa vùng vẫy trong tuyệt vọng khi Ling khóc nấc lên Orm mới dừng lại.

- Chị muốn kết thúc!

Thì đi ra ngoài đi việc được thả hay không thì tính sau.

Ling khóc nấc lên trong vô vọng rồi mặc áo chỉnh tề xách túi bước ra ngoài, Orm không biết làm gì ngoài việc để cô đi.

Cô thắc mắc không biết chuyện gì đã xảy ra mọi chuyện không đơn giản như cô nghĩ, cô phải về lại Thái Lan để điều tra một chuyến.

Cô bước ra phòng với vẻ mặt bình tĩnh không hề. có chuyện gì xảy ra cùng cậu luật sư bước vào trong xe cô bật khóc trong vô vọng, cô không thể kiềm được mà khóc hét lên.

Keaw cũng hiểu chuyện gì xảy ra liền ông chặt Ling vào lòng.- Chúng em... kết thúc rồi...

Tại sao... lại như vậy.

Tại sao lại là bọn em....

Em... phải làm sao đây.Tiếng khóc vang lớn trên xe đến mức bên ngoài cũng nghe được, suốt mấy ngày qua cô đã cố kiềm nén cảm xúc của mình, nhưng cô không thể kiềm chế thêm được nữa, tại sao lại như vậy, cô không thể làm gì khác hơn.- Từ giờ chúng em phải đối đầu với nhau sao?...

Em thật sự không thể...

Em phải làm sao đây....- Ling à!

Hãy nghe anh nói, em phải cố gắng, bây giờ trách nhiệm của em rất lớn....

Em không thể bỏ cuộc được.- Em không thể!....

Nhưng mẹ em.... aaaaa sao em lại thế này chứ!

Em tệ quá...Tiếng khóc vang rõ sự dày vò bên trong cô, tay cô liên tục đấm vào người mình, cô không biết nên làm thế nào để có thể vượt qua, cô phải lựa chọn 1 trong hai.
 
Fbi My Love [Fbi Tình Yêu Của Tôi]
Chương 29


Căn biệt thự bên trong thường hiện lên người đàn ông có quyền lực nhất vẫn thường hay ngồi trên chiếc ghế quyền lực ấy vẫn không con nữa thay vào đó là hình bóng của một người phụ nữ, dáng người xinh đẹp ngút trời, với bờ vai mảnh khảnh đang ngồi nheo mày trước một đống tài liệu từ ba cô nghiêm túc đọc kỹ từng những dự án, bây giờ Ling phải một mình gánh vác hết mọi chuyện lớn nhỏ, nên cô không cho phép được sai sót.

Khi biết tin ông Lak bị bắt, đã có những tên xấu xa muôn mo me vị trị của ông, còn giới thượng lưu thì nhanh chóng rút tiền về mình mà không hỏi ý kiến.

Tồi tệ hơn là những đối thủ đang muốn lật đổ ông, họ tung tin những dự án không trong sạch của ông cho các cán bộ nhà nước, mọi chuyện trở nên vô cùng tồi tệ.

Wamin ngồi bên cạnh cô giải quyết mọi chuyện lớn nhỏ cùng cô, Ling lật lật vừa xem vừa lẩm bẩm, lâu lâu lại nheo mày lại hỏi Wamin- Vậy trong các dự án này có dự án nào trái phép không anh?- Có một vài dự án không được pháp luật công nhận.

Nhưng em hãy yên tâm... nếu có chuyện gì xảy ra anh sẽ thay em chịu trách nhiệm mọi thứ.- Em sẽ không để chuyện đó xảy ra, anh đừng lo.Ánh mắt Ling nhìn Wamin với vẻ mặt khẳng định, cô đã đưa ra quyết định sẽ cứu ba mình và quay về thừa hưởng công việc từ ông.

Dự án chuyển hàng tại cảng đông một lô hàng thuốc đi sang nhật là việc đầu tiên cô phải bắt đầu trước, tuy đó là thuốc bình thường, nhưng ở Hồng Kong đã có quy định rằng, tất cả các lô hàng thuốc sẽ bị cấm giao dịch.

Ngay lúc này Orm cũng nhận được tin hôm nay Wamin vận chuyển hàng, cô không quan tâm đến Ling, cô chỉ muốn bắt được kẻ đã giết anh trai mình chính là Wamin.

Cô nghĩ khi Wamin bị bắt chắc chắn mọi chuyện sẽ kết thúc, sự câm hận của cô cũng sẽ trả cho luật pháp quyết định.

Và hơn thế cô sẽ thuyết phục được Ling quay về bên mình.*****Đúng 9 giờ tối mọi chuyện cũng được chuẩn bị sẳn sàng, Orm đã đưa ra kế hoạch kĩ càng, mọi người điều làm theo nhiệm vụ được giao của mình và chính cô sẽ bắt tên độc ác ấy.

Đồng hồ điểm đúng giờ có vài chiếc xe bắt đầu lăn bánh đến gần chỗ hẹn.

Wamin không đi vào mà đứng tựa vào xe hút điếu thuốc còn đang dang dở.

Người từ từ bước vào bên trong chính là Ling, cô điều chỉnh hơi thở của mình để bước vào trong, cảm giác tối om và luồn không khí làm cô thấy lạnh sống lưng, nhưng cô vẫn không bỏ cuộc mà bước dần dần vào trong.

Bấy giờ trước mũi súng Orm hiện lên hình bóng quen thuộc ấy, cô không tin vào mắt mình dụi đi dụi lại, cô sợ bọn thuộc hạ bắn trúng Ling nên vội vàng ra hiệu dừng lại.

Nhưng có điều không năm trong kế hoạch là những bọn tay ngang cướp hàng chạy đến, đáng lẽ Orm muốn âm thầm tóm gọn nhưng sợ bọn họ làm tổn thương Ling, cô đã ra lệnh hành động.

Bầu không khí cũng trở nên đầy kịch tính, những người khác cô mặc kệ bỏ qua, cô chỉ đang cô đuổi theo tên Wamin và Ling- Ling.... dừng lại... cẩn thận đó.Orm không ngần ngại chỉa súng thẳng về phía Wamin nổ súng, phát súng túng thẳng vào chân anh làm anh hụt một nhịp chạy.

Cả hai dừng lại trước mặt Orm, Ling nhìn Orm với ánh mắt khó hiểu " Tại sao em ấy lại ở đây"- Ling chị mau tránh, em sẽ đưa chị về nhà sau.- Không!

Orm xin hãy tha cho anh ấy!

Dừng lại đi mọi chuyện đi quá xa rồi!- Tại sao?(Tiếng hét lớn của Orm)Wamin liền lập tức rút súng chỉa ngược lại Orm, yêu cầu muốn cùng Ling rời khỏi đây, nhưng giờ chân anh bị thương việc chạy cũng không linh hoạt, anh chỉ còn cách giết chết cô trung sĩ này.

Ling nhanh chóng giữ lại khẩu súng của anh, lớn tiếng cầu xin anh, ra hiệu cho anh mau chóng chạy đi.- Anh dừng lại đi, anh mau đi đi, người này sẽ không làm tổn thương em , nên anh đừng lo.

Mau chạy đi.Ánh mắt Orm trợn tròn nhìn Wamin dần đi xa sau đó liếc sang nhìn Ling với vẻ mặt khó hiểu, cô nạt lớn giọng vào Ling.- Chị biết hắn đã làm gì anh trai tôi không?

Tại sao chị làm vậy với tôi.

Tại sao chị lại đứng về phía hắn.- Orm hãy nghe chị nói, đừng làm loạn nữa.Ling nhẹ giọng chấn tỉnh lấy Orm vẫn còn đang mất bình tĩnh, Orm đang rưng rưng nước mắt nhìn Ling, bây giờ cô thật sự muốn biết chuyện gì đã xảy ra.

Giọng Ling cũng nghẹn ngào nói ra - Em đã điều tra kĩ chưa?....

Em có biết quá khứ xảy ra chuyện gì chưa?...

Em có biết anh em...

đã giết... mẹ chị không...?

Khi nghe đến đây tay Orm hạ súng xuống nhẹ nhàng nhưng trong lòng nặng trĩu mất rồi, ánh mắt cô sững sờ nhìn Ling.

Cảm giác của sự khó thở không thể nói lên thành lời, sự thống khổ của Ling cũng đang ôm lấy Orm, cô thật sự không tin vào mắt mình " mình đang nghe cái quái gì đây?

Tại sao anh mình lại...."

- Trung đội trưởng!

Trung đội trưởng báo cáo...

Tiếng đặt vụ đang kêu cô làm cô quay về với thật tại, cô đưa tay ôm lấy Ling để cô vào phía sau căn nhà cũ.
 
Back
Top Bottom