Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [Lingorm] Dì Ling Đợi Orm Lớn Nhé

[Lingorm] Dì Ling Đợi Orm Lớn Nhé
20


Còn khoảng 20 mươi phút nữa sẽ sang một năm mới, Bangkok bắn pháo hoa rất đúng giờ.

Nếu như dì Ling tỉnh lại kịp, vẫn có thể cùng nàng ngồi trong bệnh viện ngắm pháo hoa đi.

Tiểu Orm ngồi bó gối trên giường bệnh suy nghĩ, lúc nãy dì Ling không ngăn cản có khi mình sẽ đánh ch.ết tên đào hoa tặc kia."

Orm..."

- chất giọng yếu ớt của nàng khẽ gọi, đưa một tay khẽ kéo lấy một góc áo của nó."

Dì Ling, bác sĩ "Năm cân muối còn chưa chạy khỏi giường, đã bị Lingling nắm cổ tay kéo lại.

Nàng chỉ muốn uống ít nước, cũng không cần phiền đến bác sĩ.

Tiểu Orm nhìn thấy môi của nàng khô khốc, đã nhanh chóng đem một ly nước đầy đến trước mặt Lingling."

Bé con, cũng không cần phải nhiều như vậy?"

- ly nước mà Orm đem đến đầy đến miệng ly, dọc đường đi nó còn sợ làm đổ ra sàn nhà."

Dì Ling, có cảm thấy không khoẻ chỗ nào không?"

- mặc dù không biết cách chẩn đoán bệnh, nhưng nhìn nàng thiếu sắc như vậy nhất định là còn mệt lắm."

Lại đây"Không biết có phải dạo gần đây xem Orm là Tiểu Pet Pet thật rồi không?

Lúc nào cũng phát nghiện việc ôm nó vào lòng như vậy, giống như chỉ cần tựa cằm lên chiếc đầu nhỏ của năm cân muối, liền có thể quên hết mọi phiền muộn ngày ngày vẫn diễn ra."

Anh ta sao rồi?"

- rất lâu sau nàng mới lên tiếng, không ngờ lại hỏi về tên đào hoa tặc kia."

Con không thèm nói chuyện với dì Ling nữa " - lần đầu tiên nó từ trong người nàng thoát ra, chạy lại một góc tường quay mặt vào trong khóc đến vô cùng tức tưởi."

Orm... a"Rõ ràng nàng không biết mình vì sao đã chọc giận Orm, rất muốn đi đến phía đó xem thử.

Nhưng lại quên mất trên tay mình vẫn còn truyền dịch, hơn nữa vừa mới tỉnh lại không lâu vừa bước xuống giường đã làm nàng té ngã.

Tác động quá mạnh khiến kim luồn đâm sâu, chai nước biển cũng bị rớt xuống, máu vì thế lại bị kéo ngược lên một khoảng."

Dì Ling..."

Orm nghe thấy tiếng động liền quay lại, nhìn thấy nàng đau đớn ngồi dựa vào chân giường đã vô cùng hốt hoảng.

Tung cửa phòng ra chạy mất, rất nhanh liền đem về hai cô gái điều dưỡng đến xem cho nàng.Rốt cuộc hai người đó cũng đem Lingling yên ổn nằm lại giường, truyền cho nàng một chai nước biển khác.

Trước khi đi vẫn không quên mắng vài câu, Tiểu Orm thật sự không thích họ chút xíu nào đâu."

Sao dì Ling đột nhiên lại xuống giường?

" - đợi cho hai người đó đi hẳn, Tiểu Orm mới cố gắng leo lên với Lingling."

Còn chẳng phải muốn dỗ con?

Sao đột nhiên lại quay vào góc tường khóc như vậy?"

- vết thương do Tul gây ra, cộng với khi nãy bị té ngã, cũng không làm Lingling khổ sở như lúc Orm chạy ra khỏi người nàng.Không nhắc đến thì thôi, bây giờ nhắc lại khiến năm cân muối tiếp tục nước mắt lưng tròng.

Nhưng so với lúc nãy quay mặt vào tường ủy khuất, hiện tại chính xác là chui rúc vào trong lòng của Lingling khóc lớn.

Khiến một bên áo của nàng bị nước mắt của Orm làm cho ướt mem, liên tục đem hai tay vuốt nhẹ lấy tấm lưng tiểu hài tử trong lòng mình."

Dì Ling xin lỗi, đừng khóc nữa..."

- mặc dù nàng không biết mình đã chọc giận gì Orm, nhưng đối với tiểu hài tử này nàng vẫn không hề muốn nhìn thấy nó khóc."

Hắn đối xử với dì như vậy, khi tỉnh lại chỉ biết hỏi đến hắn"Năm cân muối thực sự đã hứa với lòng, sau này ở trước mặt Lingling sẽ không khóc nữa.

Nhưng rõ ràng người ta ganh tị, người ta lo lắng cho người đến vậy, người lại chỉ biết lo cho đào hoa tặc khốn kiếp kia.Cuối cùng đại nữ thần ôn nhu cũng biết rõ lý do Orm giận mình, trên môi ẩn hiện một nụ cười vui vẻ càng ôm chặt lấy tiểu nhỏ mọn Orm."

Dì chỉ muốn biết hắn có bị con đánh ch.ết chưa?

Lỡ như thật như vậy, Orm chẳng phải sẽ rắc rối lớn hay sao?"

Dù sao trẻ con thì trẻ con, nhưng gây ra đại sự vẫn phải chịu hình phạt thích đáng.

Còn nhỏ tuổi như vậy chắc chắn bị bắt đi cải tạo, cũng có nghe nói trên thế giới trẻ em vẫn bị bắt đi tù chung thân như thường, hỏi sao nàng không lo lắng?"

Dì Ling, hắn chưa ch.ết.

Nhưng lỡ như con thật sự bị bắt đi, dì Ling có đi thăm nuôi con không?"

- hảo hán dám làm dám chịu, chỉ sợ bị bắt đi tù rồi không gặp được Ling a ~"Dì dù sao cũng không để Orm chịu tội, bất quá dì Ling sẽ nói là do mình làm" - Bé con, con không sợ bị người khác bắt đi, chỉ sợ dì Ling không đến thăm nuôi con sao?

Đây là đạo lý gì?"

Dì rõ ràng trói gà không chặt, còn ở đó mà đánh ai"Rõ ràng người ta nói cái nào cũng đều là sự thật, dì Ling lại thẹn quá hoá giận hướng về đầu mũi người ta búng một cái.

Người bất quá toàn bị người ta ăn hiếp, nhưng lại rất thích ức hiếp Tiểu Orm đi ~"Vì sao hắn lại vào trong nhà dì Ling được ạ?"

- rõ ràng bé con không tin dì Ling nhẹ dạ đến vậy, chính là mở to cửa lớn mời tên đào hoa tặc vào nhà.Rốt cuộc cũng nghe thấy dì Ling thở dài, đem tất cả mọi việc tận tường kể lại.

Buổi tối đó ở nhà Lingling mở tiệc, chính là đón một vài người bạn của lớp diễn viên ghé chơi.

Lúc ra về có một người trong số họ say đến không đi được, Lingling phải đích thân dìu người đó lên taxi còn thanh toán tiền cho tài xế trước.

Có lẽ trong lúc đó Tul thừa cơ đột nhập vào nhà nàng, đợi sẵn ở bên trong cho đến khi Lingling bước vào liên lao đến khống chế nàng.Trong lúc cả hai bên giằng co, nàng đã rất cố gắng lấy được điện thoại muốn gọi người tới giúp.

Nhưng lại bị hắn ném sang một góc, mất hết tính người áp nàng xuống ghế sofa, thực hiện hành vi đầy dơ bẩn đó.

Cũng rất may chỉ dừng lại ở việc hắn cưỡng hôn Lingling, sờ soạng khắp người nàng, vẫn chưa xảy ra tình huống tồi tệ như Orm vẫn nghĩ."

Sao vậy?"

- Lingling nhìn thấy Orm đôi mắt liên tục nhìn lấy mình, dường như là chăm chú vào đôi môi có phần đau rát của nàng thì đúng hơn."

Hắn cắn dì Ling đến chảy máu luôn này, đồ thô bạo" - lúc đầu là Orm nhìn không thấy, nhưng bây giờ ở gần nàng đến vậy, có thể nói môi của Lingling có bao nhiêu vết xước đều hiện rõ."

Đúng là tính ra cũng có rát một chút"Xảy ra nhiều chuyện đến như vậy, nàng cũng không chú ý đến môi mình cũng bị thương, đúng là cảm nhận kỹ vẫn còn mùi tanh nhạt của máu, nói không đau thì thật dối người.Lại không nghĩ đến Tiểu Orm thế nào lại nhích người lên một chút, đem đôi môi rướm máu của nàng mi một cái.

Còn hết sức nhẹ nhàng, nhưng cũng đủ làm cho Lingling lông tơ đều dựng đứng, gương mặt phút chốc đỏ hết cả lên xoay sang chỗ khác."

Ở nhà cứ mỗi lần Orm bị đau ở đâu, mẹ Junji sẽ mi vào nơi đó" - Tiểu Orm rõ ràng muốn mi an ủi, lại quên mất chưa xin phép dì Ling, đành phải e hèm một cái giải thích cho hành động vừa rồi của mình.

A, thật mất mặt..."

Ơ... vậy vậy sao?"

- dễ dãi nhất là nàng, Lingling nếu như sau này còn như vậy, nửa đời sau sẽ vô cùng thê thảm."

Dì Ling còn đau không?"

- người ta hỏi thật tình, bất quá cũng không có ý gì xấu."

Cũng không còn đau nữa"Ngày nay là ngày gì vậy?

Hết người này đến người khác cưỡng hôn nàng, bất quá nụ hôn vừa rồi của Orm, thật sự làm da mặt Lingling vốn mỏng, nay cũng bị khí huyết trong người nung đến sắp chín mất rồi.Bùm... bùm..."

Dì Ling, dì Ling, là pháo hoa"Cả bầu trời đêm Bangkok chìm ngập trong tiếng pháo hoa vang vọng, từ cửa sổ bệnh viện ánh sáng từ những tia pháo hoa vẫn vô cùng rực rỡ.

Còn tưởng là trải qua một đêm giao thừa đầy u ám, không ngờ lại có thể nằm trong người của dì Ling, cùng nàng đón một đêm giao thừa chưa bao giờ có."

Thật đẹp có phải không?"

- Lingling nhất thời quên mất vừa rồi mình ở trong trạng thái gì, đem Tiểu Orm cùng hướng về một chỗ, giao thừa của năm nay đúng là vô cùng đáng nhớ."

Dạ, thật đẹp "Dì Ling, người đang nhìn pháo hoa, nhưng con lại chính là đang nhìn người.

Pháo hoa thật đẹp, nhưng mắt của Orm thật nhỏ a, chỉ đủ chứa được nụ cười của dì Ling.
 
[Lingorm] Dì Ling Đợi Orm Lớn Nhé
21


Sau khi ở phía Tul dạy cho hắn một bài học, về phòng của Lingling lại nhìn thấy nàng cùng tiểu đồ đệ an an ổn ổn ngắm pháo hoa.

Vill dĩ nhiên không muốn làm kỳ đà lớn, nhẹ nhàng khép cửa phòng quay trở về dinh thự.Còn nói sáng ra nhất định sẽ đến thăm Lingling, nhưng có lẽ hôm qua ngủ không được, khiến cho chị ấy đến đầu giờ chiều mới có thể rời khỏi giường.Điều dưỡng lúc đó hướng về Vill thông báo, cô gái hôm qua nằm ở đây sáng sớm đã cùng với tiểu hài tử kia làm giấy xuất viện rồi.Mặc dù mệt mỏi quá ngất đi cũng không có gì nghiêm trọng, nhưng lý nào chỉ mới nghỉ dưỡng một đêm đã nhanh chóng trả phòng như vậy.

Còn tắt chuông điện thoại làm gì chứ?

Báo hại chị ấy có muốn gọi hỏi thăm tình hình sức khoẻ của Lingling cũng không hề được.Không đúng, điện thoại của chị ấy có tin nhắn từ Lingling lúc 9h sáng.

Lúc đó còn chưa thức nổi nên mới không đọc được, xem ra là có chuyện gì quan trọng nên mới tự ý xuất viện thế này rồi.Cái được gọi là sự việc nghiêm trọng thì không có, chẳng qua trong tin nhắn Lingling nói mình đang cùng với Junji và Orm đến Khon Kaen ăn tết a.Chuyện nói ra cũng thật dài dòng, sau khi về sẽ đích thân đến nhà Vill kể rõ sự tình.Chính là cái đêm giao thừa hôm ấy, Junji bị ông xã Mario cuốn lấy như bạch tuộc tinh.

Chẳng những không hạ hoả được, sáng hôm sau còn đem theo bộ dạng bước đi không nổi vẫn ôm bụng kéo vali ra khỏi nhà.Hỏi ra mới biết tài xế nói tối hôm qua đã đưa Tiểu Orm qua nhà Lingling, Junji gọi đến lại không biết vì sao nàng lại nói đang cùng Orm ở bệnh viện.Lúc Junji đến đó vừa vặn gặp được Tul vừa lên xe, trông bộ dạng của hắn giống như bị người ta đánh vậy.

Sau khi vào thăm Lingling, nàng đem loại chuyện hôm qua kể lại.

Junji triệt để khinh thường thiếu gia Tul Thị, lại cảm thấy con gái phi thường anh dũng bảo vệ được dì Ling của nó.Mà khoan đã, hôm qua lúc mẹ bé con bị baba của nó ức hiếp.

Sao không thấy nó vô can ngăn, báo hại mẹ nó cả đêm kêu la thảm thiết "Orm cứu mẹ" cũng đều không thấy tăm hơi.

Thì ra là cong đuôi chạy đến nhà Lingling, rõ ràng Junji cảm thấy mình giống như người mang thai hộ, chứ không phải là mẹ của Orm a ~Baba Mario của bé con đến hiện tại vẫn còn chưa tỉnh lại, Orm lại nói bỏ phí một vé thật uổng đi.

Hơn nữa viện cớ dì Ling đang bị stress nặng, muốn đem nàng đi Khon Kaen một chuyến coi như nghỉ dưỡng.

Junji cảm thấy con gái nói có phần rất đúng, dù sao để lại một mình Lingling vào thời điểm này cũng không tốt lắm.Vấn đề đáng nói chính là hai mẹ con họ thay nàng quyết định, bất quá chỉ một động tác rưng rưng của Orm trưng ra trước mặt nàng.

Cũng đủ làm cho Lingling không từ chối được, chỉ kịp về nhà lấy một ít giấy tờ cùng hành lý đã theo họ lên đường đi Khon Kaen.---------"Ông nói đi, nếu như năm xưa ông dùng được, giờ thì cũng không phải chỉ có một đứa con gái" - Junjera phu nhân ngồi bên tách trà tiếc rẻ, nếu như có thêm vài mụn con nữa thì bây giờ cũng không cần như vậy."

Thái Lan chế độ một con, bà còn nói muốn sinh năm bảy đứa " (truyện gốc là TQ nên có chế độ này, nên chuyển qua Thái cho mn dễ đọc)Junjera lão gia lại rất nhàn nhã pha lấy ấm trà Thiết Quan Âm, cùng phu nhân nhà mình tranh luận cùng một chuyện, cũng đã tranh đến hai mươi mấy năm.

Không có gì xa lạ..."

Người ta sinh con trai còn đỡ, sinh ra đứa con gái nuôi cho lớn liền đi theo chồng.

Nhà họ Kornnaphat của họ có thêm đứa con dâu, còn nhà tôi lại mất đứa con gái.

Thật không cam tâm..."

Năm đó khi Junji mười 16, 17 tuổi đã đi đến Bangkok làm diễn viên gì đó.

Đúng là thật sự không làm xấu mặt nhị dị họ Junjera, nhưng trong lúc sự nghiệp đang thăng hoa nhất.

Lại theo chồng từ bỏ cuộc chơi ở tuổi 19, kể từ đó về sau số lần về Khon Kaen lại đếm trên đầu ngón tay."

Chẳng phải bà rất ưng con rể Mario sao?"

Lúc đầu Junji thông báo hôn phu của mình là đại thiếu gia Kornnaphat Thị, Junjera lão gia có chút không đồng ý.

Sợ cảnh làm dâu hào môn khiến con gái chịu không nổi, nhưng Mario lại là một người dễ khiến người khác yêu mến.

Hơn nữa lúc kết hôn xong họ sống ở Bangkok, không để cho Junji làm dâu ở Chiang Mai.

Vì thế Junjera lão gia sau này vô cùng yên tâm, Junjera phu nhân cũng hết mực yêu thích con rể quốc dân này."

Ưng thì có ưng, nhưng dạo này nó thất hứa với tôi quá ông.

Nói là về ăn giao thừa với chúng ta, ông xem... cả cọng tóc còn không thấy"Junjera phu nhân vừa dứt lời đã nhìn thấy ba thân ảnh từ xa đi tới, kia là Junji con gái, tiếp đến là cháu ngoại cưng Orm đang nắm tay một cô gái lạ mặt bước đến trước cổng."

Ông ngoại, bà ngoại" - Tiểu Orm từ trong tay Lingling chạy đến phía trước, đưa hai tay lên muốn một trong hai người họ đến bế mình."

Năm cân muối, nhớ ch.ết ta rồi tiểu hài tử này"Junjera lão gia dĩ nhiên giành không lại với Junjera phu nhân, năm cân muối chính xác được bà ngoại chiếm làm của riêng, hai bên má đỏ ửng của nó bị hôn đến muốn biến dạng a ~"Con là bạn của Junji nhà chúng ta sao?" – Junjera lão gia rất nhanh đến bắt chuyện với Lingling, Junji rất ít khi đưa bạn về nhà nên hầu như năm nay là ngoại lệ."

Junji là gia sư của con ở trường điện ảnh, không mời mà đến thật có chút thất lễ rồi Junjera lão gia" - lúc đầu khi đến đây nàng vẫn còn ngại một chút, nhưng khi nhìn thấy nhị vị họ Junjera kia thật khiến cho người ta có cảm giác thân thiện."

Thì ra là học trò của Junji, đều là người nhà cả, con không cần phải ngại"Cũng không thể cùng nhau đứng hết ở ngoài cửa nói chuyện như vậy, Junjera lão gia xem Lingling như con cháu trong nhà không quá câu nệ.

Hay lắm, hai người chỉ biết có Orm và Lingling.

Junji mới là con gái của hai người, sao ai cũng phụ bạc với người ta như vậy."

A..."

Trong lúc mọi người lần lượt vào bên trong, Junji vẫn còn bước từng bước một hết sức đơn độc.

Không phải không muốn đi nhanh, là đi nhanh không được.Nhắc đến lại nhớ tới con sói đói Mario, đau ch.ết người ta rồi lại còn phải ở trước mặt người khác làm như không có gì.Mất đến hơn mười phút để Junji từ ngoài cổng vào đến nhà chính, mặc dù đoạn đường đó chưa đến 500m a.

Nhưng rõ ràng không ai chú ý đến người ta mà, hai người họ xem như con gái không tồn tại, chỉ chăm chăm vào Lingling hết rót trà đến hỏi han đủ kiểu."

Con tên gì?

Nhà ở đâu?

Năm nay bao nhiêu tuổi?

Chuyện gì thích và chuyện gì làm con không thích" –Junjera phu nhân tạm thời giao Orm qua cho Junjera lão gia, triệt để quan sát Lingling từ trên xuống dưới."

E hèm... bà còn làm như vậy, sẽ khiến con bé nghĩ nhà chúng ta có con trai chưa vợ" – Junjera lão gia giả vờ ho khan một tiếng , ngăn chặn phu nhân nhà mình khiến Lingling suy nghĩ lung tung."

Ling, em yên tâm đi.

Hai người họ cũng chỉ có duy nhất mình chị, không phải sợ họ ép em làm con dâu họ đâu"Junji nhìn thấy da mặt của Lingling đã mỏng, nay lại còn sắp ngượng đến cúi mặt dính xuống bàn luôn rồi.

Ngay lập tức lên tiếng giải vây, tránh cho nàng chưa đến bao lâu đã bị mẹ mình hù chạy mất."

Mấy người nói nhiều quá, ta hỏi con bé cũng không có hỏi mấy người" - chồng con kiểu gì, phu nhân ta nhìn thấy con bé rất vừa mắt muốn hỏi han một chút cũng không cho à?"

Con tên Lingling, vài tháng nữa con chính thức bước qua tuổi 18.

Ba mẹ con định cư ở nước ngoài, hiện con đang sống một mình ở Bangkok"Trước đây thật sự nàng sẽ không thích nói về mình cho người khác biết, nhưng Junjera phu nhân rõ ràng nhìn lấy nàng không có ý xấu.

Ngược lại Lingling cũng có chút mến vị phu nhân này, có bao nhiêu đều thật tình trả lời bà ấy."

Ling, ta không hiểu sao vừa nhìn đã rất thích con.

Con sống xa ba mẹ từ nhỏ chắc rất đơn độc nhỉ?"

Bộ dạng này làm cho Junji cùng Junjera lão gia hảo hảo hiểu ra vấn đề, nhất định là lại muốn chiêu mộ nhân tài...

Không đúng, nên nói là chiêu mộ nhân sự cho họ Junjera, còn nói không phải đi."

Có khi cũng cảm thấy có một chút cô đơn..."

- tuy rằng đã quen với việc đó, nhưng trong những dịp lễ tết quan trọng khó tránh khỏi vẫn có một chút tủi thân."

Nếu như ta muốn nhận con làm con nuôi, con có đồng ý không?"

- cuối cùng mục đích thật sự cũng được nói ra, đồng thời cũng là điều mà Junji lẫn Junjera lão gia đều đoán được."

CON KHÔNG ĐỒNG Ý"Âm thanh to lớn vang vọng một góc nhà gỗ đến đinh tai, dĩ nhiên không phải Lingling vốn ôn nhu như nước kia.

Càng không phải con ruột như Junji phản bác, nhìn qua nhìn lại chính xác xuất phát từ năm cân muối Orm.Cái gì mà nhận con nuôi, Orm cho dù có biểu quyết đến cuối cùng cũng không chấp nhận loại chuyện này.

Người ta gọi nàng một tiếng dì Ling đã rất miễn cưỡng, bởi vì dì Ling gọi mẹ Junji là chị nên người ta phải như vậy.Nhưng bây giờ còn muốn nhận dì Ling làm con nuôi, sau này cho dù muốn hay không cũng là dì nuôi của Orm.

Để tránh rắc rối không đáng có về sau, Tiểu Orm đưa ba ngón tay lên thề.

Có ch.ết cũng không chấp nhận chuyện nhận con nuôi này, lý nào lại như vậy?
 
[Lingorm] Dì Ling Đợi Orm Lớn Nhé
22


Nếu như lúc đầu Junjera phu nhân còn than ngắn thở dài, nói tết nhất nhà chỉ có hai ông bà nhìn nhau phát ngán.

Một lúc sau đó khi Junji đem Orm cùng Lingling về đến, quả thật không khí có phần sôi nổi hẳn lên.

Đa phần đều xoay quanh vấn đề nhận con nuôi, người nhỏ nhất trong nhà cũng là người lớn tiếng nhất.

Tranh luận đến qua luôn bữa ăn trưa mới chịu dừng lại, kết quả tạm thời có lợi cho phe của năm cân muối, dù sao bà ngoại của nó miệng lưỡi cũng không bằng nó mà."

Bà ngoại, không phải là giận Orm rồi chứ?"

- lợi dụng lúc mẹ Junji đưa Lingling đi chọn phòng, năm cân muối lại cố tình theo sau bà đến phía trước hiên nhà ngồi lại."

Bà chỉ tiếc rẻ con nuôi hụt của bà, rõ ràng bà thích con bé như thế" - Junjera phu nhân người già lại hoá thành trẻ nhỏ, có bàn ghế không ngồi lại trực tiếp ngồi xuống dưới bậc thềm chống cằm luyến tiếc.Dù sao tùy tiện nhận con người ta là con nuôi cũng không phải, còn chưa hỏi ý kiến ba mẹ ruột của người ta cơ mà.

Nhưng nói sao cũng không thể khỏi hụt hẫng, thật sự Junjera phu nhân vẫn rất thích Tiểu Lingling a ~"Ngoại thích dì Ling như vậy, sau này con nhất định sẽ đem dì Ling về một lần nữa" - bất quá cũng chỉ cần đợi thêm mười mấy năm nữa thôi, con bù lại cho ngoại là được chứ gì?"

Đem Lingling về ăn tết thì cũng chỉ được vài ngày..."

Năm cân muối trong lòng thập phần tự tin, sau này khi đem Ling về đây nữa sẽ vào thời điểm khi Orm đã lớn.

Nhất định không chỉ ở vài ngày, còn tặng luôn dì Ling cho ngoại nhưng không phải với tư cách là con nuôi."

Nếu sau này dì Ling là người nhà họ Junjera chúng ta, nhưng ngoại sẽ bị sốc một chút thì sao?"

- dù sao chênh lệch tuổi tác thì không tính, nhưng đều cùng là nữ nhân thật sẽ khiến cho bà ngoại sốc lắm chứ chẳng đùa được."

Bà không có được con nuôi ngoan như Ling, bà mới đang bị sốc nặng đây"Nhìn thấy biểu hiện của bà ngoại, năm cân muối thật sự không nghi ngờ gì nữa.

Người ta hôm nay đã thăm dò xong, cũng coi như cố tình để dành sau nhiều năm nữa.

Bất quá đổ thừa ngược lại bà ngoại, là năm đó ngoại cố chấp yêu thích Ling quá, nên sau này người ta mới cố gắng hoàn thành tâm nguyện cho bà ngoại nha."

Baba..."

Còn không biết phải làm sao dỗ bà ngoại vui lên một chút, thật may mắn vừa nhìn ra cổng đã thấy ba Mario xuất hiện rõ ràng đúng thời điểm.

Còn cố tình gọi lớn, thu hút sự quan tâm của bà ngoại về sự xuất hiện của con rể quốc dân.Vừa hay lúc tỉnh lại trong nhà cũng không có ai ngoài gia nhân, nghe nói Junji đùng đùng tức giận sáng sớm đã đem Orm đi mất.

Không cần hỏi cũng biết đã đem con gái bảo bối về Khon Kaen rồi, Mario vì thế chỉ kịp kêu gia nhân giúp mình soạn một ít quần áo, đã ngay tức khắc ra sân bay đến hiện tại cũng đã có thể về đến nhà ba mẹ vợ.Nhớ lại hôm qua làm nhiều chuyện như vậy, bỗng chốc có một chút không biết phải làm sao ăn nói với Junji.

Nhưng mà ở đây là nhà của ba mẹ vợ, bình thường mẹ vợ thương mình đến như vậy.

Nhất định sẽ nói giúp cho mình vài câu, cũng sẽ không tệ đến mức bị Junji đuổi ra khỏi nhà chứ hả?"

Orm, mở cửa cho ba""Baba, mẹ Junji đã nói không cho baba vô nhà"Lúc Orm đem chìa khoá đến lại vô tình nhớ lại, từ lúc đến đây mẹ Junji đã ra tối hậu thư cho Orm.

Nói nếu như ba của nó còn mặt dày đến nhà bà ngoại, cứ đuổi trước tâu sau không được làm trái lệnh."

Tiền lì xì của con năm nay thật dày, nhưng con không cho ba vào thì ba về vậy?"

Mario giả vờ xoay người bước đi, chưa bước được đến bước thứ hai đã nghe thấy tiếng cổng rào mở cửa.

Tiểu Orm siêu cấp pet pet bám cả người ôm lấy chân ba nó, triệt để vì đồng tiền mua chuộc, không còn nhớ đến mẹ Junji vì sao ra lệnh.Đúng là ở thời điểm hiện tại chỉ có baba mới dỗ được bà ngoại, kể từ lúc nhìn thấy con rể quốc dân đã vui vẻ hẳn cả lên.

Bất quá cũng không còn mặt mài ủ rũ, nhưng luyến tiếc Tiểu Lingling vẫn còn chưa dứt hẳn.Chính bởi vì có bà ngoại chống lưng, cho dù mẹ Junji nhìn không vừa mắt cũng không đuổi được baba về.Còn nhớ vào lúc 2-3h gì đấy, khi bên ngoài ánh nắng không còn gay gắt như lúc vừa đến.

Baba đã đem theo mẹ Junji đi chúc tết bà con xa, Orm lại nói muốn tạo không gian riêng cho họ làm lành nên không đi cùng.Thật chất chính là bạn nhỏ năm cân muối không thích mấy người họ hàng kia cho lắm, lúc nào đến đó họ cũng đem hai bên má của bé con ngắt đến thậm tệ, không có biết thương hoa tiếc ngọc gì cả.

Hơn nữa dì Ling vừa mới phục hồi không lâu, lại còn phải ngồi máy bay mấy tiếng nên bây giờ đã ngủ mất.

Bé con còn muốn nằm ngủ với dì Ling a, giống như cái hôm ở bệnh viện nhớ lại vẫn còn vô cùng phấn khích.----------Có lẽ giống như Orm nói, cơ thể nàng vừa mới hồi phục không lâu, vẫn chưa hoàn toàn thích nghi kịp.

Chỉ mới ngồi đó nói chuyện với Junji, như thế nào bây giờ lại ngủ quên mất đến tận chiều tối thế này.

Là cái gì đang cựa quậy trong người nàng thế nhỉ?"

Orm?

" - trong chăn thì ra vẫn còn một người nữa, cũng may chỉ là tiểu hài tử đã quá quen thuộc này."

Có phải là do con đánh thức dì không?

"Người ta vừa rồi nằm mơ thấy bị biến thành chuột chũi, rõ ràng đang đào đào bới bới chui xuống đất, như thế nào khi tỉnh lại chính là đang chui vào trong áo của dì Ling.

Còn bị nàng tung chăn khi chưa kịp thoát ra, đúng là vô cùng mất mặt.

Bất quá bình thường dì Ling thương mình đến vậy, chắc không đến nổi đá mình văng khỏi giường."

Con ngủ mớ sao?"

- ôn nhu nữ thần xoa lấy chiếc đầu rối tung của Orm, vô thức nở nụ cười có phần trêu ghẹo tiểu hài tử vừa từ trong người mình thoát ra."

Dì Ling, dì còn cảm thấy mệt không?"

- tuy rằng không cố ý làm vậy, nhưng mặt của năm cân muối vẫn đỏ lên muốn lảng sang chuyện khác."

Ngủ một giấc dài đến vậy, mệt mỏi gì cũng không còn nữa"Dạo trước cứ ở nơi lạ nàng sẽ khó chợp mắt được, không biết là chiếc giường này êm ái, hay buồn ngủ không kén chọn.

Đúng thật là ngủ đến vô cùng thoải mái..."

Dì Ling có muốn đi ngâm nước nóng không?

Đây là loại nước ấm thảo dược nổi tiếng của ông ngoại"Nhà họ Junjera bọn họ mấy năm trước có thiết kế một hồ nước nóng, lúc đầu chỉ đơn thuần như những hồ tắm thông thường.

Sau này khi Junjera lão gia tìm được một loại thảo dược ngâm mình, quyết định thử tại chiếc hồ nhỏ nhà bọn họ.

Làm thì làm vậy thôi, nhị dị họ Junjera vẫn chưa bước vào lần nào.

Nói già cả rồi còn phô bày ra đấy cho ai xem, do đó chỉ có duy nhất Junji từng dùng qua loại hồ này mỗi khi về Khon Kaen.Loại hồ này đúng là nằm trong khuôn viên của Junjera gia, nhưng lại được xây cách xa căn nhà gỗ của họ một khoảng.

Phải có chìa khoá mới vào được bên trong, cũng không sợ có ngoại nhân nhìn trộm.Bởi vì chủ yếu là ngâm thảo dược, nên loại quần áo được mặc khi ngâm mình phải thật là mỏng a.

Junji may rất nhiều áo yếm dùng cho việc này, có những cái mẹ còn chưa dùng qua, nên Orm đã đem nó đưa cho Lingling mặc tạm.Dĩ nhiên khi mặc áo yếm thì không cần dùng nội y, trên áo yếm cũng được thêu tay hình này hình kia để che lại những thứ phải che.

Cơ mà không biết có phải của dì Ling nàng quá to hay không?

Orm cảm thấy rõ ràng mặc như không mặc."

Orm, con không thích ngâm nước nóng sao?"

- kể từ lúc nàng bước vào hồ cho đến bây giờ, Orm vẫn duy trì trạng thái hết sức đờ đẫn rồi lại xoay người sang chỗ khác."

Con, con đứng canh cho dì Ling là được rồi" - người ta vẫn còn có một chút chính nhân quân tử trỗi dậy, tốt nhất là người cứ yên ổn để cho người ta bình tâm là được."

Bé con, là con không biết bơi sao?"

- lúc nhỏ Lingling rất không thích những nơi sông nước thế này, đơn giản là khi bằng tuổi của Orm nàng cũng chẳng biết tí gì về bơi lội."

Phải... phải, là con không biết bơi nên con sợ lắm"Không có lừa người khác, mấy lần mẹ Junji đưa đi học bơi, cứ đến hồ nước là Orm lại bỏ trốn.

Hiện tại cứ lấy nó ra làm cái cớ vậy, con xuống dưới hồ này không phải không biết bơi mà chết đâu dì Ling."

A "Không nghĩ đến nàng thật sự tóm lấy cả người Orm đem xuống hồ, rõ ràng hồ này còn chưa đến đầu của tiểu hài tử.

Nhưng năm cân muối vẫn bị hốt hoảng đập nước văng tung toé, rốt cuộc chưa đến ba giây đã được ôn nhu đại nữ thân từ phía sau ôm lấy.Vừa rồi chiếc áo yếm tuy mỏng, nhưng ít nhất ra vẫn che được phần nào đôi tiểu bạch thỏ của dì Ling.Đằng này nàng ngâm nước cũng mười mấy phút rồi, áo yếm đã bị ngâm đến dán sát vào người nàng.Những thứ gì cần hiện hình cũng đã như vậy phô bày, lại còn đem Orm bé nhỏ ôm từ đằng sau. dì Ling, có cái gì đó nhô nhô đang áp vào lưng của con rồi nè..."

Có còn sợ nữa không?"

- Lingling triệt để đem Orm gắt gao ôm lấy, còn suy nghĩ đến việc cho Orm làm quen với nước trước, lúc đến hè nhất quyết đem nó đi học bơi cho bằng được."

Ling... dì Ling" - khuôn mặt của Orm đã giống như đáy nồi rồi, là khét đến độ có thể làm nhiệt độ nước trong hồ sôi lên sùng sục."

Cũng đâu thấy nước nóng quá, sao mặt con lại đỏ như say rượu thế này?"

- nhiệt lượng trên người của Orm rõ ràng nóng hơn rất nhiều, Lingling không biết có phải làm Orm sợ quá nên phát bệnh luôn rồi không?Lúc nàng đem năm cân muối đối diện với mình, một lượt quan sát khuôn mặt của bé con.

Nhưng vẫn không buông Orm bé nhỏ ra, có thể nói thứ gì trên người của dì Ling trong cái áo yếm đó cũng đều để bé con nhìn thấy hết.

Đúng là so với siêu cấp vòng một của mẹ Junji, của dì Ling vẫn còn khiêm tốn hơn một chút.

Nhưng rõ ràng là xinh đẹp đến động lòng người, không phải... nên nói là xinh đẹp đến nỗi làm động lòng trẻ nhỏ.Ôi mẹ ơi, con lại muốn biến thành chuột chũi.
 
[Lingorm] Dì Ling Đợi Orm Lớn Nhé
23


Ba ngày nghỉ tết của Orm đều quây quanh Lingling, địa phận ngôi nhà của nhị dị họ Junjera nằm trong làng cổ.

Nơi đây vào mỗi năm cứ đúng dịp lễ tết, sẽ có rất nhiều lồng đèn muôn hình muôn vẻ treo trước các quán trà.

Orm còn nhớ Lingling lúc rảnh rỗi ở Bangkok, công việc thường xuyên làm nhất chính là pha trà.

Nó vì thế đã xin ba mẹ cùng dì Ling đến một quán quen thuộc, nhưng nhất quyết chỉ đi cùng nàng đến đó thôi.Không nói cũng không nhớ, mấy hôm nay baba Mario thật không uổng công con gái cưng mong đợi.

Không biết dùng cách nào đó đã dỗ ngọt được Junji, hai người họ cứ sáng đi chúc tết họ hàng, chiều lại cùng nhau xuống phố.Ông bà ngoại lại phải tiếp rất nhiều hàng xóm đến thăm, bất quá đến chiều tối mới nhìn thấy cháu ngoại cưng về đến nhà.

Mọi lần đều ôm gối sang ngủ cùng ông bà, năm nay cứ ôm được một lúc liền chạy sang phòng dành cho khách.

Còn không phải muốn ngủ cùng dì Ling của nó hay sao?Ba ngày ở Khon Kaen quả thật khiến tâm trạng Lingling có phần chuyển biến, chính là cảm thấy so với lúc ở Bangkok vô cùng tự do tự tại.

Nhưng tiệc vui cũng phải có lúc tàn, cho dù không muốn rời khỏi cũng chẳng thể ở lại được lâu hơn."

Ling, nếu như năm sau con không có nơi nào để đi.

Có thể về Khon Kaen thăm ta không?"

- Junjera phu nhân tâm trạng giống như năm đó, chính là cái năm phải gả đi con gái rượu Junji."

Không cần phải đến lễ tết, chỉ cần có thời gian con sẽ đến thăm người" - sợ nhất là không có nơi nào để đi, về mặt thời gian chỉ cần biết sắp xếp một chút liền ổn cả."

Được rồi để cho tụi nhỏ đi, xem chừng lại trễ chuyến bay" - mặc dù không nỡ xa cháu ngoại cưng, nhưng Junjera lão gia lại không muốn kéo dài thời gian của họ."

Năm cân muối nhỏ giao lại cho con, sau này về Bangkok nhớ chăm sóc nó nhiều hơn nữa"Orm từ trong tay bà ngoại được chuyển đến Lingling, rất nhanh nàng đã đưa tay đón nhận lấy tiểu hài tử này.

Trước đây tuy rằng yêu thích trẻ con, nhưng cái được gọi là chăm sóc bất quá cũng chỉ có con gái bảo bối của Junji."

Ngoại, nên nói là con chăm sóc dì Ling mới đúng" - người ta giúp dì Ling rất nhiều việc, còn đuổi được cả đào hoa tặc cho nàng.

Rõ ràng công lớn..."

Phải, là Tiểu Orm con chăm sóc dì"Rốt cuộc cũng phải nhờ đến Junji can thiệp, nhị dị họ Junjera mới có thể để cho bọn họ di chuyển kịp tuyến giờ.

Orm lớp mầm non còn được nghỉ khá lâu, nhưng dì Ling của nó ngày mai đã phải đi đến lớp diễn viên.

Dĩ nhiên muốn cho nàng về sớm một chút, còn phải nghỉ ngơi lấy lại sức.Năm nay bởi vì đến Khon Kaen toàn quấn lấy Lingling, nên số tiền mừng tuổi của năm cân muối rõ ràng vơi đi không ít.

Có điều người ta mới không thèm quan tâm vật ngoài thân đó, chủ yếu đã có được một kỳ nghỉ tết thật đáng nhớ bên cạnh nàng a.Lượng công việc của mẹ Junji qua tết thật bận rộn, vì thế Orm vẫn thường hay được Vill và Lingling thay phiên nhận nuôi.

Mọi thứ vẫn diễn ra cho đến một ngày nọ, không rõ là rơi vào tháng thứ mấy.

Hôm đó Lingling đột nhiên lại nhận được điện thoại, sau khi nghe xong bản thân rõ ràng lộ ra một tia buồn bã."

Có phải dì Ling gặp chuyện không vui không?"

- Tiểu Orm tinh mắt quan sát biểu hiện trên gương mặt nàng, tuy rằng đã cố tình che giấu nhưng nó vẫn nhìn ra được."

Tuần sau mẹ của dì sẽ về Bangkok, nói sao nhỉ?

Nhưng thật sự có chút áp lực rồi"Chuyện gì đến cũng sẽ đến, người cần gặp đến cuối cùng sẽ gặp.

Tuy nói ra có hơi mơ hồ, nhưng người khiến Lingling cảm thấy áp lực đó cũng là người sinh ra nàng.Năm cân muối chưa từng gặp qua mẹ của nàng bên ngoài, nhưng lần trước nó có xem trong album có hình của bà ấy.

Tuy rằng nói vị phu nhân đó rất quý phái, nhưng không nhìn ra được có nửa điểm dễ gần.

Xem ra dì Ling đối với người mẹ này, có một chút đó không gần gũi cho lắm."

Mẹ của dì Ling sao lại về vào ngày đó?"

- nghe mẹ Junji nói ba mẹ của dì Ling không thường xuyên về Bangkok, ngoại trừ có những dịp đặc biệt."

Bởi vì hôm đó, dì Ling của con chính thức bước qua tuổi 18" - một nụ cười như có như không đưa tay ôm lấy Orm, nó sẽ không biết được khi bước qua độ tuổi này.

Nàng sẽ phải đối mặt với những chuyện gì?"

Dì Ling, hôm đó con có thể đến không?"

- mặc dù khi nghe qua rất phấn khích, nhưng chất giọng rõ ràng thăm dò nhỏ nhẹ."

Dĩ nhiên rồi, nhưng đến chúc mừng dì thì phải đem quà cho dì đấy" - thôi đi dù sao những chuyện này vẫn là của riêng nàng, Orm cho rằng nàng đang vui thì cứ vui với nó trước đã."

Dạ, còn là một món quà độc nhất vô nhị"Người ta bình thường tuy rằng có hay mua kẹo dự trữ, nhưng cũng có bỏ ống tiết kiệm nha.

Đợi đến đó nhất định sẽ đem ra đập hết, còn phải mua được một món quà tìm không có cái thứ hai."

Bé con, dì chỉ đang đùa với con" - mỗi năm đều nhận rất nhiều loại hình quà cáp này, bất quá không nhận lại không nể mặt.

Nhưng thật sự đối với Lingling, vật chất vẫn là vô giá trị."

Nhưng Orm không có đùa với dì Ling, một lời đã nói thì tám con ngựa cũng đuổi không kịp" - trước đây người ta cũng chưa từng thất hứa với ai, huống hồ người đó còn là Ling được chứ."

Dì chỉ nghe nói tứ mã nan truy, con ở đâu thành tám con ngựa thế"Bé con lại bắt chước ai nói văn chương thế này?

Lingling nghe phải câu nói của Orm, liền bị chọc đến cười thành tiếng."

Người mặc kệ con đi mà"------------Chỉ còn một ngày nữa thôi liền đến sinh nhật của nàng, nhưng Orm vẫn chưa tìm ra được cái gì gọi là độc nhất vô nhị.

Trang sức, phụ kiện, túi xách, giày dép, quần áo.

Mọi thứ đều rất tầm thường, những thứ gọi là không có cái thứ hai lại quá đắc đỏ.Lại nói nếu như phải mặt dày đi xin tiền ba mẹ, còn gì gọi là thành tâm thành ý.

Suốt cả buổi trưa hôm đó, thức ăn trên bàn đều bị Orm cắt nhỏ.

Nhưng một chút cũng không thèm ăn lấy, báo hại Kora cũng ăn không vô.

Còn đi hỏi ý kiến Gus và Ton, xem thử tiểu gia hoả kia rốt cuộc lại bị gì rồi."

Ê, cậu lại nhắm trúng ai mà không được đáp lại phải không?"

- Gus tỏ ra hết sức am hiểu, loại tình huống này thường hay thấy trong phim thôi có gì đâu lạ."

Tớ nhắm trúng ai cả đời sẽ đi theo người đó, cậu đừng có dùng từ lại với tớ" - cái gì mà lại nhắm trúng ai, từ đầu đến cuối Orm ta chưa từng thay lòng đổi dạ."

Hay cậu tặng quà cho người ta, mà người ta không nhận"Trước đây Ton cũng từng chứng kiến chị gái của mình, lúc chị ấy muốn tặng quà cho anh bạn cùng lớp cũng như vậy.

Người ta chẳng những không nhận, còn nói quà của chị ấy cho thấy chị ấy không có chút thẩm mỹ nào.

Báo hại khi về liền khóc đến tê tâm liệt phế..."

Tớ còn chưa nghĩ ra nên tặng quà gì nữa mà, mà thôi đi các cậu phiền quá" - năm cân muối chán nản úp mặt xuống bàn, đưa tay xua đuổi đám người họ đừng có vo ve bên tai mình ồn ào nữa."

Thì người ta thích thứ gì, mình tặng thứ đó chẳng phải xong rồi sao?"

- chuyện đơn giản đến như thế, Kora không hiểu có gì làm khó được Orm.Đám người các ngươi, nói như không nói.

Nếu như ta biết dì Ling thích gì, cũng đâu cần phải thê thảm như bây giờ.

Nàng cũng không có thích mấy thứ vật chất gì đó, bình thường thích nhất là pha trà, học kịch bản phim, đọc một vài quyển sách.

Các ngươi kêu ta đi mua cho nàng dăm ba quyển sách, hay vài cái ấm trà?

Còn muốn để nàng cười ch.ết ta sao?Khoan đã, cái gì nàng thích nhất hả?Năm cân muối rốt cuộc tìm ra thứ có thể đem tặng dì Ling, tuyệt nhiên phấn khởi đem phần thức ăn của mình vô tư động đũa.

Lắm lúc còn cười đến vô cùng vô lại, khiến cho đám người của Ton thập phần khẳng định.

Một hôm nào đó nhất định qua nhà nói với Junji a di, nên đưa Orm đi giám định tâm thần.

Rõ ràng không ổn...-----------So với Tul năm ấy, sinh nhật tuổi 18 của Lingling không có một chút điểm tương đồng.

Nàng không thích những bữa tiệc quá phô trương, những người được mời đến đều là bạn bè ở lớp diễn viên.

Cùng lắm có thêm gia đình của Junji và Vill, cũng không có ai xa lạ."

Sư phụ người định tặng dì Ling thứ gì vậy ạ?"

- Tiểu Orm đi theo xe của Vill, mẹ Junji còn đang bận make-up ở nhà chưa đi được."

Ngươi hỏi làm gì?

Muốn bắt chước ta à?"

- tiểu hài tử đi không mang theo quà đã đành, còn muốn thăm dò xem sư phụ ngươi tặng nữ thần trong lòng ngươi thứ gì?"

Con mới không thèm..."

Khi còn ở trên xe có bao nhiêu tự tin, càng bước đến gần cổng nhà của Lingling lại khiến mồ hôi trên trán năm cân muối rịn ra từng hạt nhỏ.

Còn nói, hôm nay mẹ của dì Ling sẽ về, đột nhiên cảm giác thấy có một luồng không khí vô cùng lạnh lẽo đến dựng đứng cả lông tơ."

Sư phụ, hôm nay có mẹ của dì Ling đến dự.

Chúng ta vẫn nên cẩn trọng một chút..."

- năm cân muối bước chân chậm rãi tay nắm chặt lấy Vill, thần thái thường ngày phút chốc tan mất."

Mẹ của Lingling chứ đâu phải mẹ ta, càng không phải mẹ của ngươi, có gì phải sợ?"

Đúng là không có liên quan đến sư phụ, nhưng người có suy nghĩ không liên quan đến con thì vô cùng bất hợp lý.

Lỡ như sau này người ta lấy dì Ling, còn không phải sẽ biến thành con của bà ấy hay sao?

Lý nào lại không sợ mới được..."

Tiểu Orm, chị Vill vào đây đi"Đúng là khi bước qua tuổi 18, cái gì cũng sẽ thay đổi.

Hôm nay Lingling tự cho phép mình xinh đẹp một chút, thay vào những chiếc váy hoa hay jeans thông thường.

Hôm nay quả thật là một chiếc đầm xẻ tà vô cùng gợi cảm, tuy nói đã chọn chiếc không xẻ quá cao.

Nhưng cũng đủ làm cho hai thầy trò bọn họ xém chút thất thố, máu mũi cũng muốn chảy ra luôn rồi ~"Ling, mẹ của em có ở đây không?"

- nhìn tên đệ tử không có tiền đồ cứ nấp sau mình, Vill rốt cuộc cũng phải thay nó thăm dò thử."

Có ạ, nhưng hiện tại đã lên phòng nghỉ ngơi rồi"Nghe nói đến không có nhạc mẫu đại nhân ở đây, Tiểu Orm phấn chấn lấy lại khí phách thường ngày.

Chưa kịp đợi Vill tặng quà cho Lingling, đã đem nàng đi mất.

Còn là một góc sau vườn không có ainhìn thấy..."

Đã tìm ra được món quà độc nhất vô nhị cho dì chưa?

Đưa đây..."

- Lingling nhìn thấy bộ dạng của năm cân muối, đã biết nó kéo nàng ra đây để làm gì rồi."

Nhưng dì Ling có thích nó không?

Nếu như thích nó có phải sẽ luôn để nó bên cạnh mình không?

Như thế nào cũng không vứt bỏ nó" - món quà này người ta tốn nhiều tâm tư mới có được, dĩ nhiên phải nên căn dặn vài câu làm tin chứ?"

Dĩ nhiên sẽ rất thích, luôn để nó bên cạnh, cho dù có bị thời gian làm hư cũng không từ bỏ" - mặc dù không biết rõ Orm tặng gì cho mình, nhưng thứ tiểu hài tử này tặng dù sao nàng cũng sẽ luôn yêu thích.Nghe được từ chính miệng nàng khẳng định, năm cân muối rốt cuộc đã đem áo khoác từ trên người mình cởi bỏ.

Trên chiếc đầm tiểu thiên thần Junji đích thân chọn cho nó, thắt một cái nơ to được quấn lấy hai vòng.

Chuyện này không có liên quan tới Junji, là Orm cố tình thêm vào như vậy, sau đó lại đem áo khoác mặc vào hòng che đậy trước khi ra khỏi nhà."

Dì Ling, dì giúp con mở cái nơ này ra với"Nàng vốn dĩ giúp Orm đem chiếc nơ đó tháo xuống, năm cân muối lại vô cùng phấn khích lao đến người nàng chúc mừng sinh nhật.

Còn nói món quà nó muốn tặng ở ngay trước mắt, hỏi dì Ling của nó rốt cuộc là có thích hay không?"

Ơ... tuy nói chiếc nơ này rất đẹp, nhưng con tặng dì chiếc nơ để làm gì vậy?"

- đã nói Orm tặng gì nàng cũng thích, nhưng ít nhất cũng phải biết nàng cần dùng nó trong trường hợp nào.Tiểu Orm bị một câu nói của dì Ling làm cho hoá đá, vừa rồi nàng rốt cuộc có biết mình đang làm hành động gì không?

Tháo nơ chính là để khui quà, người ta tặng người chiếc nơ làm gì chứ hả?"

Dì Ling, con tặng Tiểu Orm cho dì.

Dì rốt cuộc có hiểu không vậy?"

- đáy mắt rơi vào thăm thẳm, gương mặt bị doạ đến sợ của dì Ling người là có ý gì?Quả thật Lingling bị hù một phen đến thần hồn điên đảo, ngay sau đó lại trực tiếp cười đến có thể làm nàng sặc ch.ết.

Cái này cũng được gọi là quà hay sao?

Còn đem bản thân quấn nơ như thật vậy, đúng là cười ch.ết nàng rồi."

Dì Ling, dì chê con hả?"

- người thử đi dì Ling, người thử chê con đi.

Con không khóc đến trôi cả căn nhà của người, con cũng không mang họ La nữa."

Không chê, không chê...

Đúng là món quà này, quả thật không tìm được cái thứ hai"Nghe nói khi tặng quà cho người khác, sẽ xảy ra hai loại tình huống.

Một là người ta sẽ cười trong sự vui vẻ, hai sẽ khóc vì quá cảm đông.

Nhưng dì Ling của nó lại ôm bụng cười thành tiếng, nghe thế nào cũng rõ ràng đang giống như khi dễ nó.

Tiểu Orm rốt cuộc hai mắt thi nhau đổ lệ, vùi sâu trong ngực nàng khóc đến vô cùng thê thảm.

Người ta không có ý lợi dụng dì Ling đâu, chẳng qua là bởi vì người ta đau lòng quá độ.
 
[Lingorm] Dì Ling Đợi Orm Lớn Nhé
24


Có đôi khi Lingling cảm thấy mình rõ ràng không cố ý, nhưng vẫn không ít lần làm cho Tiểu Orm khóc đến thương tâm.

Bằng chứng chính là đứa trẻ này đã khóc đến sưng cả mắt, khó khăn lắm nàng mới có thể đem hết vốn luyến dùng để dỗ trẻ con của mình ra sử dụng.

Mấy hôm trước thôi còn nói phải trưởng thành, không thể khóc trước mặt dì Ling nữa.

Xem ra trẻ con cũng không thể ép buộc lớn nhanh như vậy, nói khóc liền có thể khóc đến gần một tiếng hơn."

Hôm nay là sinh nhật của dì, con khóc cứ như làm ma chay cho dì vậy là sao?"

- bất đắc dĩ lắm nàng mới ngược lại giả vờ giận lẫy, cuối cùng cũng không nghe thấy năm cân muối trong người mình làm loạn nữa."

Con không khóc nữa là được, dì Ling đừng nói bậy" - cho dù người ta cảm thấy vẫn còn uất ức, nhưng đúng là hôm nay rõ ràng là ngày vui.

Vẫn không nên tiếp tục như vậy...Bữa tiệc bên trong phòng khách đã chính thức bắt đầu, nhưng mọi người lại không nhìn thấy Lingling ở đó.

Cũng không có gì phải lo lắng, chẳng qua ôn nhu đại nữ thần bận chăm món quà độc nhất vô nhị của mình.

Cũng phải đợi cho mắt của năm cân muối bớt sưng đã, hơn nửa tiếng sau đó mới đường đường chính chính bế Tiểu Orm vào bên trong dự tiệc."

Ling, ai không biết sẽ tưởng em là người có con mọn"Vừa rồi Vill còn chưa kịp tặng quà cho Lingling, đã bị tiểu đồ đệ kéo nàng ra sau vườn liền mất hút.

Khi về đến mọi người cũng đã ăn xong món khai vị, nàng còn ở đó bế tiểu hài tử đi tới đi lui vô cùng bận rộn."

Con không phải là con của dì Ling nha"Mặc dù dì Ling chỉ cười trừ đáp lại, nhưng Orm lại không thể không lên tiếng.

Sonthichai sư phụ người suốt ngày nói người ta như con của nàng, lỡ để cho Ling tồn tại quan điểm đó trong đầu.

Sau này sẽ thương người ta theo kiểu "tình mẫu tử", còn không phải sẽ vô cùng thê thảm hay sao?"

Mẹ cũng nghĩ con là con của Ling, suốt ngày cũng không thấy con bám lấy mẹ như vậy"Năm cân muối vốn dĩ còn định đôi co với Sonthichai sư phụ, lại nghe thấy chất giọng quen thuộc của mẹ Junji ở ngay bên cạnh.

Sự xuất hiện đột ngột không báo trước đã khiến Orm giật cả mình, nhìn sang bộ quần áo của mẹ càng khiến năm cân muối nhỏ bất động thanh sắc.

Hôm nay là sinh nhật của dì Ling, cũng không phải đại hôn lễ của mẹ.

Sao lộng lẫy quá vậy?"

Junji, chị có cần phải lu mờ em thế không?"

- Lingling nhìn thấy Orm như vậy liền bật cười, đúng thật mẹ của nó hôm nay rõ ràng giống như là cô dâu sắp về nhà chồng."

Không phải lố vậy chứ?

Chị chỉ muốn xinh đẹp một chút, dù sao sinh nhật của Ling vẫn là ngày vô cùng quan trọng"Vừa rồi ở biệt viện đã chọn rất lâu mới chọn được bộ trang phục này, đã cố gắng tiết chế lắm rồi nhưng bọn họ cứ nhìn lấy chị ấy như sắp đi cử hành hôn lễ.

Junji a, năm đó không phải khi không chị là đại minh tinh khiến nhiều người mê muội.

Ngoại trừ khả năng diễn xuất xuất thần ra, rõ ràng nhan sắc kèm với thần thái chính là quyết định không nhỏ.

Cái được gọi là muốn xinh đẹp một chút, thật chất đã giống như đi dự thảm đỏ rồi."

Junji có phải không?

Nghe danh đã lâu cũng chưa từng có cơ hội gặp mặt"Không gian bất giác rơi vào một trạng thái im ắng bất thường, vừa rồi không ai khác chính là người khiến cho Orm cảm thấy có một luồng khí lạnh vây lấy.

Kwong phu nhân từng bước nắm vào tay vịn đi xuống cầu thang, đã có thể khiến cho sắc mặt của Lingling rất nhanh liền trở nên trầm mặc."

Vị này là?"

- lúc Junji trở thành gia sư của Lingling, cũng chưa có cơ hội gặp mặt mẹ của nàng.

Vì thế đối với vị phu nhân vừa rồi, có chút nhìn không ra."

Là mẹ của em"Cuối cùng nàng cũng lên tiếng giới thiệu về bà ấy, nhưng thái độ vẫn là trước sau như một.

Chỉ duy trì một trạng thái giống như cười, lại có nửa phần gượng gạo."

Kwong phu nhân, thất lễ rồi.

Không biết được hôm nay chị cũng đến đây, có điều sao lại biết tôi là Junji"Xét theo tuổi tác người phụ nữ này không đến 40 tuổi, nhưng từ cách ăn mặc cho đến khẩu khí thật sự có phong thái nặng của một nữ cường nhân.

Đừng nói là đối với Tiểu Orm 5 tuổi, cho dù có là một nữ minh tinh một thời như Junji thì đã sao.

Vẫn cảm thấy khi đứng trước mặt người này, bản thân rõ ràng không ngang hàng ngang vế."

Còn nhớ 6 năm trước trên mọi mặt báo đều đưa tin về Junji Junjera, hơn nữa con gái của tôi cũng vì em mà đi theo con đường diễn viên này.

Thử hỏi làm sao người làm mẹ lại nhìn không ra..."

Bởi vì xét theo vai vế, Junji dù sao cũng là gia sư của Lingling.

Mặc cho Kwong phu nhân chỉ xem Junji như lớp con cháu, nhưng vẫn theo quy luật xưng "Chị em" với Junji.

Người mà 6 năm trước bà ấy không hề đặt vào trong mắt, một phần cũng bởi vì Lingling vì quá thần tượng đại minh tinh họ Junjera kia mà đi theo con đường nghệ thuật."

Tiểu Orm, con cần phải chào hỏi mẹ của dì Ling, đừng có nghệch mặt ra như thế"Nói chuyện với người phụ nữ này thật khiến Junji mệt mỏi, nhưng cũng không thể lộ ra vài phần thất kính.

Trước giờ cũng chưa từng nghe Lingling kể về mẹ mình, cũng không biết được thì ra bà ấy lại khiến người đối diện thập phần căng thẳng."

Kwong phu nhân, Orm chào người" - trước đây còn cho rằng bà nội của bé con ở Chiang Mai đã khó gần, xem ra xã hội vốn còn rất nhiều người như vậy.Dù sao cho dù không biết người ta là ai, khi người ta chào hỏi mình ít nhất ra cũng phải cười xả giao chứ.

Đằng này vị phu nhân đó ngay cả nhếch môi cũng không thèm, chỉ liếc mắt qua nhìn một chút liền rất nhanh xoay đi chỗ khác."

Được rồi năm cân muối của mẹ, Ling bế con cũng mệt rồi, qua đây nào" - rất ít khi nhìn thấy Junji tức giận, nhưng quả thật vừa rồi cảm thấy con gái cưng của mình bị khi dễ a ~Nếu như lúc trước còn cố gắng bám vào người dì Ling, nhưng hiện tại vẫn nên về phe của mẹ Junji.

Kwong phu nhân đó, rõ ràng làm người ta rất giận.

Chỉ tội nghiệp nhất dì Ling, từ nãy đến giờ một câu cũng không mở miệng."

Ling, vào phòng mẹ nói chuyện một chút" - bà ấy đưa một bên tay của mình lên quan sát đồng hồ, rất nhanh đã bỏ sang một phòng khác muốn con gái đi theo mình."

Junji, em thật sự có sức chịu đựng.

Nếu đổi lại là chị, câu trước câu sau đã ăn thua đủ với bà ấy mất" - một màn chào hỏi vừa rồi Vill vốn dĩ không cần khách khí, dù sao Kwong phu nhân đó đối với chị ấy không có chút liên hệ."

Dù sao cũng là mẹ của Ling, không tiện làm mất hoà khí"Sống trong giới giải trí lâu năm, ít nhiều cũng tạo cho Junji sự nhường nhịn khi cần thiết.

Nếu như không kết giao được, cũng không nhất thiết gây thù chuốc oán.Đem theo năm cân muối bé nhỏ ra ngoài vườn ngồi lại, người phụ nữ vừa rồi thật khiến không gian có phần trùng xuống.

Khó trách trước giờ khi nói đến gia đình, hầu như Lingling không quá nhiều đề cập đến mẹ của mình với người khác."

Con đó, lúc nào cũng nói mẹ khó khăn với con.

Không thường xuyên bám mẹ, con xem rốt cuộc có phải mẹ khó khăn không?"

- Junji đem Tiểu Orm ngồi trên chân mình, còn có một chút giận lẫy búng lấy chóp mũi của nó đầy oán trách a ~"Đúng là mẹ Junji vẫn là đáng yêu nhất, nếu như bà ấy là mẹ của con thì thảm lắm" - tuy rằng bình thường mẹ của nó cũng rất chi thích la mắng nó, nhưng xem ra so với bà ấy vẫn còn tốt chán."

Chỉ tội nghiệp cho Ling, không biết bà ấy định nói gì với con bé nữa?"

Mặc dù Orm rất muốn đi nghe lén, nhưng sắc mặt cùng cái liếc mắt của bà ta vừa rồi vẫn còn làm nó thấy hơi sợ a.

Thôi đi thôi đi, đợi cho bà ta nói xong vẫn có thể ở nơi dì Ling hỏi lại mà.----------"Bắt đầu từ hôm nay, con nên nhớ con phải làm cái gì rồi chứ Ling?"

Người phụ nữ ấy kể từ lúc bước vào phòng, vẫn chưa rời khỏi điện thoại của mình.

Cho dù có đang cùng con gái nói chuyện, tay vẫn không ngừng bấm vào chiếc điện thoại ấy những dòng tin khác nhau."

Mẹ, con không cần mẹ phải được nhắc lại những chuyện này"Nàng hiểu qua hôm nay, khi chính thức bước sang 18 tuổi.

Những thoả thuận khi trước sẽ bắt đầu có hiệu lực, trong ba năm kế tiếp sẽ là một khoảng thời gian của đấu tranh từng ngày."

Nếu như có thời gian con nên tu luyện kỹ năng của mình thật tốt, đừng rảnh rỗi đến mức trông con dùm người ta"Về việc Tiểu Orm thường xuyên có mặt tại nhà của Lingling, bà ấy thông qua một tài xế thuê riêng cho nàng kể qua rất nhiều lần.

Tuy nói đứa trẻ đó nhìn vào thật hoạt bát thông minh, nhưng rõ ràng chứa không ít tạp niệm, so với lứa hài tử cùng thời rõ ràng không tương đồng."

Orm cũng chỉ là một đứa bé, mẹ có cần vừa rồi khiến nó sợ hãi đến vậy không?"

"Con vì nó lớn tiếng với mẹ?"

"Xin lỗi, là con nhất thời không kìm chế được"Kwong phu nhân đem điện thoại từ trong tay mình bỏ vào túi xách, cũng không ngồi lại quá lâu từng bước đi đến tay vịn khoá cửa.

Thái độ vô cùng tức giận, đây là lần thứ hai con gái của bà ấy lớn tiếng vì ngoại nhân."

Lần trước là vì Tul, lần này lại là một đứa bé.

Ling mẹ nói cho con biết, những chuyện con cãi lại mẹ đều không có kết quả tốt đẹp"Chiếc đồng hồ đính đá sang trọng trên tay bà ấy bật ra tín hiệu, người phụ nữ đó đã không hề nán lại vặn mở chốt cửa nhanh chóng ly khai.

Bước chân vội vã đi theo phía như muốn đuổi kịp mẹ của mình, có điều vẫn không sao nói lên được những điều bản thân suy nghĩ."

Chuyện gì mẹ cũng đã nói rõ ràng với con, con còn điều gì chưa hài lòng" - Kwong phu nhân chỉ xoay nửa người nói chuyện với Lingling, chất giọng vẫn mang âm hưởng vô cùng tức giận."

Con chỉ muốn nói mẹ đi đường cẩn thận"Vừa rồi nàng rất muốn gọi bà ấy quay lại, nhưng cho đến thời điểm hiện tại chỉ có thể cúi mặt xuống đất, không để cho bà ấy nhìn thấy biểu hiện trên gương mặt của mình.Không có bất cứ một câu trả lời nào có thể nghe thấy, bất quá chỉ có âm thanh của một đôi giày gót nhọn liên tiếp vọng lại từ trên sàn nhà lạnh lẽo.Chuyến bay bà ấy đáp xuống chính là khoảnh khắc hơn 6h sáng, cho đến hiện tại cũng chưa qua hết một ngày đã nhanh chóng ly khai.

Ngay cả việc ngủ lại một đêm ở Bangkok, bất quá cũng không hề tồn tại."

Mẹ... mẹ còn chưa chúc mừng sinh nhật con"Bên ngoài mọi người vẫn cười đùa vui vẻ, âm thanh lấn át đi những lời nói chỉ để nàng nghe thấy.

Hôm nay là sinh nhật của nàng, mọi người cho dù có quen biết một chút đến Lingling đều gởi đến vô vàn lời chúc.

Nhưng người sinh ra nàng, có phải bận rộn đến mức ngay cả một câu chúc mừng sinh nhật con gái của mình, cũng đã quên không?
 
[Lingorm] Dì Ling Đợi Orm Lớn Nhé
25


Đã rất lâu rồi Orm cũng chưa quen được cảm giác này, chính là không còn mỗi đêm được đến nhà dì Ling cùng nàng vui chơi thoả thích.

Nên kể bắt đầu từ sau cái hôm sinh nhật tuổi 18, tất cả thời gian của Lingling khi đó không dành cho Orm nữa.Lớp diễn viên năm nay cũng bắt đầu rơi vào năm cuối, số lượng bài vở chuẩn bị cho kỳ thi cuối cùng chiếm hết tất cả thời gian của Lingling.

Những tưởng đâu sau khi nàng tốt nghiệp, mỗi ngày đều có thể ở bên nàng bù đắp thiếu thốn của những tháng qua.Có điều mọi chuyện không đơn giản giống như suy nghĩ của một đứa bé 5 tuổi, bất quá lần gặp gần đây nhất chính là buổi lễ phát bằng của trường nghệ thuật.

Hầu như xuyên suốt ba tháng rồi nó cũng chưa từng gặp lại, mẹ nói dì Ling casting thành công một vai diễn.

Phải cùng đoàn làm phim đến nhiều nơi khác nhau quay ngoại cảnh, thật sự không có phút giây nào rảnh rỗi."

Tiểu đồ đệ, con hôm nay không phải đến lớp?"

- một đĩa thức ăn do chính tay Vill chuẩn bị, nêm nếm hợp khẩu vị nhằm giúp Orm có thể ăn ngon miệng một chút."

Chẳng phải hôm nay là chủ nhật sao?"

Trước đây nó thường xuyên đếm lịch chờ đến ngày chủ nhật, có thể dành trọn một ngày ở bên cạnh dì Ling.

Nhưng bây giờ Bangkok không có nàng, ngày chủ nhật chính là ngày buồn chán nhất."

Ăn xong dì đưa con đi chơi, rủ thêm đám nhóc bạn của con nữa"Trong suốt mấy tháng nay, Vill quả thật biến thành bảo mẫu bất đắc dĩ.

Thường xuyên đem Orm ra ngoài để nguôi ngoai, có mấy hôm còn lôi kéo thêm ba tiểu hài tử chơi thân với năm cân muối cùng đi cho xôm tụ."

Sư phụ, diễn viên có được nghỉ ngày chủ nhật không?"

- mặc dù Orm biết rõ, cho dù Lingling có được nghỉ ngày này cũng sẽ không về Bangkok.

Nhưng ít nhất ra nó muốn nàng nghỉ ngơi một chút..."

Bé con khờ quá, diễn viên làm sao có ngày chủ nhật.

Có khi một ngày chỉ ngủ được bốn năm tiếng, phải quay xuyên suốt cho dù là thức trắng cả một đêm"Thật ra Orm cũng từng nghe nói đến, nghề nghiệp mà dì Ling nàng theo đuổi khắc nghiệt đến thế nào.

Cũng bởi vì lý do không thể đảm bảo được sức khoẻ, nên sau khi baba cưới mẹ Junji về liền khuyên mẹ nên giải nghệ.Quyết định của baba khi đó khiến người hâm mộ của mẹ không đồng tình, cho rằng vị hôn phu của Junji tính cách quá độc chiếm.

Nhưng đối với Orm mà nói, đó là bởi vì baba không nỡ nhìn thấy mẹ Junji vất vả.Tuy Junji đã giải nghệ, nhưng thỉnh thoảng khi nàng ấy nhận một vai khách mời đặc biệt trong một bộ phim, Orm liền nhìn thấy ngọn lửa đam mê trong đôi mắt của mẹ giống như được thắp lại.

Đôi mắt đó bây giờ Lingling cũng vô cùng tương tự..."

Con nhớ Ling rồi phải không?

" - tiểu đồ đệ nhìn nét mặt của ngươi, rõ ràng không có nửa điểm che giấu."

Sư phụ, bộ phim đó phải quay bao lâu?"

Từ lúc nàng casting thành công vai diễn đó, cũng đã đi được ba tháng rồi.

Rốt cuộc đến khi nào mới quay trở về, về rồi lại có phải đi nữa hay không?"

Dì nghe nói phải đi đến nửa năm, nếu con nhớ Ling như vậy, hè đến dì đưa con đi thăm nàng""Sư phụ, chỉ có người là tốt với Orm"Phải rồi, chỉ còn hơn hai tuần nữa nó cũng sắp bước vào kỳ nghỉ hè dài đăng đẳng.

Sáng nay trong những tán cây to lớn trước nhà, những con ve sầu râm ran náo nhiệt còn khiến người ta buồn bực vì đinh tai nhức óc.

Rất nhanh thôi, nó sẽ được gặp nàng.-------------Ngày nghỉ hè đầu tiên, Orm đã túi lớn túi nhỏ đứng trước cửa nhà đợi Sonthichai sư phụ.

Hàng xóm xung quanh còn tưởng Tiểu Orm đi du lịch 7 ngày, thật chất nó chỉ cùng với Vill di chuyển đến Wat Mahathat chỉ để gặp được nàng.Trước khi giao tiểu hài tử duy nhất của mình cho Vill, Junji đã căn dặn con gái rất nhiều lần không được tự ý bốc đồng.

Đoàn làm phim không phải là nơi tự tiện để tham quan, cho dù có muốn gặp Lingling cũng phải để cho Vill đứng ra sắp xếp."

Vill, trước đây chị còn nói Ling có con mọn.

Bây giờ nhìn chị có khác gì chứ?"

Ai đời người làm mẹ như Junji lại cảm thấy bản thân vô cùng nhàn rỗi, con gái cưng của Mario giống như chỉ đợi ra khỏi bụng mẹ liền đi theo thiên hạ.

Từ nhỏ đến lớn đều để người khác chăm, sợ rằng sau này lớn lên sẽ quên luôn ai là người đã sinh ra nó."

Mẹ Junji, cho dù Orm đi đến đâu cũng nghĩ đến mẹ mà" - Tiểu Orm đem một tay của mẹ hôn lấy, nói vài câu cảm động liền xách đồ đi theo Vill."

Người ta nói con giống với baba ở đầu óc lanh lợi, mẹ lại thấy giống nhất chính là miệng lưỡi ngon ngọt"Tính ra cũng cảm thấy may mắn, tuy rằng Mario thường xuyên bận rộn ở công ty riêng, nhưng cũng biết cách sắp xếp để cho Junji không cảm thấy chỉ sống có một mình.

Loại hình thức hâm nóng tình cảm nào cũng biết qua, không có con gái ở bên cạnh, ngược lại có ông xã vô cùng chu đáo cũng cảm thấy có phần an ủi."

Được rồi Junji, chị mượn con gái em vài ngày nhé" - một tay bế lấy Orm ngồi vào phía sau ghế lái, đem số hành lý của cả hai giao cho tài xế taxi lần lượt để chúng vào cốp xe.Chuyến đi này chỉ kéo dài 5 ngày, bởi vì đầu tuần sau Vill có một cuộc hẹn quan trọng với đối tác.

Mặc dù đã thông báo trước cho Orm bớt hụt hẫng, nhưng tiểu hài tử đó lại nói chỉ cần gặp được dì Ling 5 phút.

Cũng đã đủ có một mùa hè trọn vẹn...Ngày đầu tiên từ Bangkok đến Wat Mahathat, khoảng thời gian di chuyển kèm ổn định chỗ ở đã chiếm đại đa số thời gian.

Tiểu Orm từ nhỏ sinh sống ở Bangkok, lần đầu tiên đến với cổ trấn lại trở nên vô cùng xa lạ.Thời tiết rõ ràng so với Bangkok thật khiến người ta dễ chịu, có lẽ phần nào chính bởi vì có con sông Yom ưu ái bắt ngang qua.

Mọi người đến đây đều thích thú check - in trên những tảng đá bắt ngang sông, mặc dù rất thích nhưng Tiểu Orm không biết bơi lại không muốn chơi loại hình này.Còn nhớ buổi chiều hôm đó nó đã cùng với Sonthichai sư phụ lê la khắp các con đường ở cổ trấn, đa số đều đi đến các hàng quán nổi tiếng ở nơi đây.

Thử qua rất nhiều loại, còn phải chọn ra quán nào đó ngon nhất để vài hôm nữa đưa Lingling đến đây dùng thử."

Ê tiểu đồ đệ, đến đây ăn cái này đi " - trên tay Vill là hai xâu tàu hủ thúi vừa ra lò, một trong những đặc sản kén người kinh khủng."

Sư phụ, người ăn hết đi không cần chừa phần con"Đừng có nói tới phải ăn thứ đó, chỉ cần thỉnh thoáng ngửi thấy dạ dày đã muốn nôn ra những thứ vừa ăn luôn.

Lúc ra khỏi khu vực bán loại thức ăn này, Tiểu Orm vẫn còn ám ảnh, đem nước hoa trộm được của mẹ Junji xịt khắp người Sonthichai sư phụ."

Sư phụ, nghe nói bộ phim lần này của dì Ling sẽ là chủ đề tiên hiệp có đúng không ạ?"

- Tiểu Orm vẫn đang ở trong cửa hàng nhỏ mua sắm, đại đa số đều là những thực phẩm bổ sung chất dinh dưỡng."

Phải đó, bộ phim lần này nếu thành công, Ling có thể một bước tạo nên tên tuổi"Báo chí đưa tin về tác phẩm đó trong suốt nhiều tháng, cho dù chưa công chiếu vẫn được đại đa số khán giả quan tâm.

Theo giới chuyên gia nhận định, sau khi phim phát sóng sẽ có rất nhiều diễn viên sau một đêm ngủ dậy liền trở nên nổi tiếng."

Thật muốn nhìn thấy dì Ling mặc trang phục thần tiên tỷ tỷ, còn chẳng phải đẹp chết người ta sao?"

- đồng tử đen nhánh của Orm càng trở nên long lanh, bộ mặt siêu cấp pet pet lâu ngày không nhìn thấy lại bắt đầu lộ diện."

Ha, rất tiếc lần này vai diễn của dì Ling ngươi lại chính là con xà tinh của Asanee.

Thần tiên tỷ tỷ cái đầu nhỏ của ngươi...

"Những tưởng có thể dẹp bỏ ý niệm của năm cân muối, không ngờ bộ mặt của nó càng trở nên khó coi hơn vậy.

Có bao nhiêu tạp niệm đều lộ ra cho người ta thấy, khiến người làm sư phụ như Vill cảm thấy thật nổi gai ốc hết cả lên."

Bình thường đã xinh đẹp như vậy, làm yêu tinh còn không phải muốn g.iết người ta sao?"

- mặc kệ có là vai chính diện hay phản diện, đối với năm cân muối chỉ cần đẹp là được.

Ác cách mấy người ta cũng thích nàng a ~"Ơ mà tạo hình là con rắn màu gì ạ?"

- tốt nhất đừng có là con rắn màu đen, người ta không có thích loại này cho lắm."

Rắn trắng" - cũng không biết có nhớ nhầm không?

Nhưng hình như hôm trước thấy trên poster là vậy."

Bạch Tỷ, ngày mai Orm đến thăm người""Đồ thần kinh"Giỏ hàng đã đầy ắp những thức ăn bổ dưỡng, Tiểu Orm vẫn còn chưa có ý định dừng lại.

Vừa đi vừa hát, lại còn nhảy chân sáo lạng lách khắp nơi trong cửa tiệm.

Xém một chút còn phải đền bình hoa cổ cho người khác, đúng là phim chưa công chiếu đã thu hút được một fan nhí siêu cuồng.
 
[Lingorm] Dì Ling Đợi Orm Lớn Nhé
26


Sở dĩ đoàn làm phim chọn đến Wat Mahathat, chính bởi vì địa điểm này thật sự phù hợp với bối cảnh của phim.Trời còn chưa sáng hẳn, Orm đã không để cho Sonthichai sự phụ ngon giấc.

Một mực lôi kéo cho bằng được chị ấy từ trong chăn bước ra, dùng qua loa buổi sáng liền thuê xe đi đến công viên quốc gia Pha Chor.

Nơi ở thời điểm hiện tại, nó có thể gặp được nàng."

Dì Ling của con cũng không có bay mất, cần gì phải vội "Chỉ tội nghiệp Vill, lạ chỗ ngủ không quen đến gần sáng mới chợp mắt được một chút, còn cảm giác chưa làm ấm giường đã bị Orm kéo đi mất."

Sư phụ, người không biết người ta đã đợi rất lâu sao?

" - chỉ còn bốn ngày nữa nó phải về lại Bangkok, mỗi một khắc trôi qua đều cảm thấy không thể nào hao phí.Nếu như là người bình thường, sẽ không thể bước vào khu vực của đoàn làm phim.

Nhưng trước đây từng nói qua gia thế của Vill, cùng với sự quen biết khá rộng của chị ấy.

Đã có thể sắp xếp cho hai người họ có thể vào trong, nhưng cũng chỉ ở mức độ cho phép."

Sao con không nhìn thấy dì Ling?"

- Tiểu Orm đã cùng với sư phụ đi vào phim trường, nhưng đã đợi rất lâu chỉ toàn nhìn thấy nhân viên của đoàn."

Dì Ling?

Bé con đang muốn tìm Lingling sao?"

- rốt cuộc cũng có người để mắt đến năm cân muối, theo như thẻ đeo trên ngực áo của chị ấy, rõ ràng là nhân viên phòng phục trang."

Phải, dì xinh đẹp có biết dì Ling đang ở đâu không?"

- nơi đây rộng lớn đến hoa cả mắt, ngay cả sư phụ cũng xém một chút bị lạc đường.

Dù sao cũng nên hỏi người trong đoàn vẫn chắc chắn hơn..."

Lingling đang cùng với Nine tập lại một phân đoạn, lát nữa có cảnh quay của họ"Theo như chỉ dẫn, rốt cuộc Vill cùng với Orm cũng đến phòng tập thoại.

Từ xa nó đã nhìn thấy nàng, đã ba tháng rồi nó chưa từng nhìn thấy nàng chân thực đến vậy.

Không biết sao nó lại có cảm giác, trải qua ba tháng không gặp khiến dì Ling trong mắt nó càng trở nên xinh đẹp."

Dì Li..."

Năm cân muối vẫn còn chưa chạy đến cửa phòng, đã bị Vill nắm tay giữ lại.

Còn kéo nó sang một góc, đưa ngón trỏ đặt trên môi báo hiệu cho nó biết cần phải im lặng một chút."

Orm, đợi đã""Sư phụ, con rất nhớ dì Ling" - khó khăn lắm nó mới tìm được đến đây, vì sao cứ cố làm mất thời gian người ta đi tìm dì Ling bồi dưỡng tình cảm thế nhỉ?"

Con không nhìn thấy bọn họ đang tập thoại sao?"

Trong mắt của Orm chỉ có duy nhất một mình Lingling, dĩ nhiên không nhìn ra được bên trong còn có người.

Vừa rồi nghe nói đến Nine, Vill có một chút vẫn còn không nhớ người này là ai?

Cho đến khi chính mắt nhìn thấy, rốt cuộc cũng nhận ra được đây chính là tiểu nam thần mới nổi của năm nay - Nine Naphat.

Cậu ấy được mọi người biết đến qua một bộ phim chuyển thể, được dự đoán chính là thị đế tương lai tiếp bước thế hệ đàn anh."

Người đó là nam nhân đóng cặp với dì Ling trong phim này sao?"

- nhìn bọn họ cười cười nói nói trong phòng tập thoại, Tiểu Orm có một chút ghen tuông, không muốn nhìn thấy một chút nào."

Phải, đúng là Ling đóng với cậu ta phim này sẽ tạo ra một cặp chao đảo màn ảnh trong thời gian tới"Mỗi một diễn viên trong sự nghiệp của họ sẽ gặp qua rất nhiều người, nhưng sẽ có một vài người sẽ cùng nhau tạo nên tên tuổi.

Chỉ cần nhắc đến bộ phim đó, chính là nhắc đến họ.

Trở thành một cặp "tiên đồng ngọc nữ" trên màn ảnh, được người hâm mộ gán ghép mãi về sau, cho dù đời tư rất có thể họ không có liên quan gì đến nhau cả.So với Tul, một cậu ấm ăn chơi chỉ biết dựa vào danh môn thế gia, không sợ Lingling sẽ như vậy buông không được.

Ngược lại đối với Nine, lại nhất mực làm cho Vill lo lắng thay Orm.Bọn họ đều cùng là diễn viên, lại có chung một chí hướng tạo dựng tên tuổi từ hai bàn tay trắng.

Nine giống như hoàn cảnh của Junji, đều là những diễn viên không phải nằm trong gia đình quyền thế.

Tên tuổi hiện tại cậu ta có, chính là nhờ bản thân tự lực cánh sinh.Trong phòng tập thoại nhìn thấy bọn họ khá ăn ý nhau, Lingling trước giờ cũng chưa hoạt bát với nam nhân nào giống như Nine.

Có thể giải thích bọn họ đang nhập vai, để có thể diễn tốt nhất cho phân cảnh sắp quay.

Cơ mà có đôi khi chính diễn viên sau khi đóng xong, cũng không thể thoát được vai diễn của mình."

Sư phụ, Orm có thể vào trong không ạ?"

"Đợi Ling quay xong phân cảnh đó đã, được không?"

Trước khi đi mẹ Junji đã căn dặn rất rõ, cho dù có ra sao cũng không được bốc đồng như lúc ở nhà.Mọi việc đều phải do Vill quyết định, chỉ có thể nghe theo nếu không từ đây về sau không cho gặp dì Ling nữa.Vì thế mặc dù ở ngay trước mắt, chỉ cần bước đến gọi một tiếng đã có thể gặp được nàng.Nhưng năm cân muối đáng thương vẫn theo sư phụ ly khai, cùng nhau đi đến bối cảnh của đoạn phim sắp tới.

Len lỏi vào một góc, chỉ có thể ngồi đợi Lingling cùng Nine từng bước đi vào.-------------PHOENIX - được chuyển thể từ một tiểu thuyết cùng tên.

Nói về thế tử của Kazu phạm phải đại tội, bị đày xuống trần gian trải qua PHOENIX 60 năm, hoàn toàn không nhớ về chuyện trên thiên cung ngày trước.

Lúc ở trần gian biến thành một kẻ phàm phu tục tử tên gọi Yanin, cả ngày chỉ quanh quẩn bên thửa ruộng của mình một chữ bẻ đôi còn không biết.Nữ vương Asanee lại là xà tinh tu luyện ngàn năm, lúc đầu tiếp cận với Yanin vì muốn trêu chọc thế tử bị đày của Kazu này.

Lại để bản thân vướng vào tình kiếp, cam tâm vì chàng từ bỏ thân phận nữ vương ngày ngày phò tá Yanin.Thật chất Yanin khi bị đày xuống trần gian, mang thân phận con trai thất lạc của vua.

Sau khi nữ vương Asanee biết được lại giúp chàng lấy lại thân thế, phò tá làm vua.

Bản thân xà tinh khi đó được Yanin đưa về kinh thành, sau này trở thành hoàng hậu.Dân chúng khi đó gọi nàng là Jin hậu, cũng chính bởi vì nữ vương khi đến trần gian lấy tên Jindamanee.

Mối tình tưởng chừng như một kết thúc đẹp, lại để thiên đế Kazu phát hiện Jinda ở trần gian mê hoặc con trai hắn.

Dùng tiên pháp vạch trần thân thế của nàng, sau khi Yanin phát hiện hoàng hậu của mình là xà tinh.

Dằn vặt lẫn đau khổ vì bị nàng trêu chọc, cam tâm cắt đứt đoạn nghiệt duyên này.Câu chuyện vừa rồi chỉ kể lại một phần trong tiểu thuyết, trong số rất nhiều tình tiết ân ân oán oán.Cũng là bộ phim mà Lingling cùng Nine đảm nhận vai chính, bộ tiểu thuyết này từng khiến chủ nhân của nó trở thành tiểu thuyết gia được yêu thích.

Sau khi được mua lại bản quyền, chuyển thể phim truyền hình đã diễn ra casting trong 3 tháng.Khi biết được nam chính là Nine, đa số đều cho rằng đạo diễn đang chọn mặt gửi vàng.

Ngược lại nữ chính là một cái tên quá xa lạ với họ, Lingling là ai?

Rốt cuộc số người biết đến nàng, chẳng qua chỉ có thể nắm được là học trò của đại minh tinh Junji.Nếu như PHOENIX không phải là một tiểu thuyết nổi tiếng, họ hoàn toàn có thể cho một nữ diễn viên trẻ như Lingling thử sức.

Còn đằng này bởi vì hình tượng nữ chính của PHOENIX quá ấn tượng, họ sợ rằng Lingling không đủ sức hoàn thành vai diễn này.

Sẽ phá hỏng hình tượng Jinda mà tiểu thuyết xây dựng, tạo ra một áp lực khủng khiếp đặt trên vai của nàng.Một là sau một đêm ngủ dậy liền trở thành nữ diễn viên nổi tiếng, hai là mất hết tất cả không còn hy vọng cho những cơ hội tiếp theo.

Vì thế trong suốt khoảng thời gian quay PHOENIX, Lingling lâm vào khủng hoảng tâm lý rất nặng.

Đều là Nine giúp nàng ổn định, từ từ nhập vai cho nữ vương Asanee một cách chuyên nghiệp nhất."

Yanin, chàng từng nói với ta cho dù ta là người hay ma, chàng mãi mãi đối với ta không hề thay đổi"Lingling một thân y phục của Jin hậu, tê tâm liệt phế hướng về Yanin hoàng đế lần cuối cùng.

Sự đau khổ tuyệt vọng đều được khắc hoạ chân thật nhất, khiến cho Vill cùng với Orm ở một góc nhìn thấy, cũng không tin nàng có thể nhập vai đến vậy.Sau phân cảnh đó nàng tạm rời khỏi máy quay, ắt hẳn khi lên phim sẽ được bên kỹ xảo biến thành một làn khói trắng.

Phân cảnh kết thúc khi Yanin hối hận chạy theo nàng, gào thét tên của Jinda nhưng đã chẳng còn một ai ở bên cạnh hắn ta nữa."

Cắt, tốt lắm.

Mọi người nghỉ ngơi đi, một lúc nữa chúng ta quay phân đoạn tiếp theo"Mọi người lần lượt giải tán đi làm công việc của mình, Nine ngay lập tức tìm đến Lingling ôm chầm lấy nàng.

Họ không phải đang diễn, là họ đang động viên nhau.

Trạng thái tâm lý vừa rồi rất phức tạp, lại có thể diễn trong một lần."

Ling, em làm được rồi.

Vừa rồi anh thật sự bị đôi mắt của em ám ảnh" - Nine vô tư ôm lấy cả người nàng, còn trưng ra nụ cười có thể câu hồn của người khác từ anh ấy."

Đều nhờ anh cả, Nine"Phân cảnh đã kết thúc, mọi người cũng đã tìm về một góc nghỉ ngơi.

Chỉ có Vill cùng Orm bất di bất dịch, triệt để quan sát tất cả những gì vừa diễn ra.Rất lâu sau người đầu tiên lên tiếng lại chính là Sonthichai sự phụ: "Trong gần nửa năm qua, Ling thật sự đã trưởng thành rồi.

Càng lúc càng xinh đẹp, diễn xuất quá mức tiến bộ , nổi tiếng cũng không còn xa nữa""Phải, nửa năm qua cái gì cũng đi theo chiều hướng tốt đẹp hơn.

Con có nên cảm thấy tự hào hay không?"

- cái gì nàng cũng tốt lên, nó nên mừng cho nàng mới phải."

Orm, nếu muốn gặp Ling thì tranh thủ giờ nghỉ lao này" - một tiếng thở dài thay cho tâm trạng chị ấy lúc này, làm sao có thể không nhìn ra được tiểu đồ đệ của mình vô cùng không ổn."

Chưa bao giờ con cảm thấy dì Ling của hôm nay... lại vô cùng xa cách"
 
[Lingorm] Dì Ling Đợi Orm Lớn Nhé
27


Lịch nghỉ giữa giờ hôm nay của họ tương đối khá dài, trong suốt mấy tháng qua chưa bao giờ Lingling cảm thấy hài lòng như hôm nay.

Bộ phim cũng đã quay xong hơn một nửa, áp lực tuy nói có thể buông xuống một ít, nhưng vẫn còn đó rất nhiều thứ làm nàng có chút lo lắng."

Ling, có bạn của em đến thăm này" - nhân viên của đoàn phục trang chuẩn bị trang phục khác cho nàng, đồng thời cũng giúp hai người bên ngoài vào thông báo một tiếng."

Là ai vậy ạ?"

Nói đến bạn bè chỉ có thể là ở lớp diễn viên, nhưng mọi người bây giờ cũng rất bận với dự án của riêng mình.

Cũng không biết ai lại dành thời gian cho nàng nữa."

Dì Ling" - so với nhiều tháng trước, đến hiện tại Orm cũng không dám tùy tiện chạy vào người của nàng nữa.

Mọi chuyện đều không thể bốc đồng như trước..."

Orm?"

Đã lâu đến như vậy nàng cũng chưa từng gặp được Orm, ở trong đoàn phim có một diễn viên nhỏ tuổi đóng vai tiểu hài tử của nàng.

Đứa bé đó vô cùng hoạt bát đáng yêu, nhưng Lingling cứ nhìn thấy nó liền nghỉ ngay đến năm cân muối nhỏ ở Bangkok.

Không nghĩ đến hôm nay lại đến tận Pha Chor tìm nàng, nhưng tại sao lại không hề bước đến."

Qua đây"Lúc Sonthichai sư phụ đưa Orm đến cửa liền để cho bé con tự vào, nói cho tiểu đồ đệ có thời gian tâm sự với dì Ling một chút.

Hiện tại cũng không biết đã đi đâu, vì thế trong mắt của Lingling chỉ nhìn thấy tiểu hài tử đó một mình đi đến."

Con rất nhớ dì Ling" - có trời mới biết vừa rồi bé con rất sợ, nếu như ở trong mắt nàng đã không còn nhớ tới mình nữa.

Thật chất bé con không biết phải làm sao?Cảm nhận được vòng tay ôn nhu đem lấy bé con vào lòng ôm lấy, mùi hoa nhài quen thuộc lưu lại trên cơ thể nàng lay vào chóp mũi.

Đã lâu rồi chưa từng gần đến vậy, chưa từng cảm nhận được hơi ấm của nàng vô cùng chân thật."

Dì Ling, dì tại sao lại gầy như vậy?"

- tuy hạnh phúc thì có hạnh phúc, nhưng Orm bất giác buông ra cánh môi chu lên đầy bất mãn.Tuy nói rằng trước đây dì Ling cũng không tính có bao nhiêu cân, nhưng rõ ràng so với bây giờ vẫn da thịt hồng hào hơn nhiều.

Xem đó, chỉ mới đi đóng phim có mấy tháng.

Không biết rốt cuộc đã mất bao nhiêu cân, khi người ta ôm vào rõ ràng cảm nhận được nàng gầy đi không ít."

Tiểu Orm đã không thích ôm dì Ling nữa rồi sao?"

- nhìn bộ dạng bà cụ non của con thật muốn trêu chọc một phen, sao có thể khó tính khó nết như vậy."

Người ta rất thích, nhưng dì Ling gầy như vậy con xót lắm"Đạo diễn bộ phim này là ai vậy?

Đi đóng phim thôi chứ cũng không có phải đi làm thợ mộc.

Có cần phải bào con người ta dữ vậy không?

Có biết lúc ở Bangkok người ta vỗ béo dì Ling cực khổ lắm hay không vậy?

Xem đi bây giờ ngay cả vòng một của nàng, cũng bớt đi sức đàn hồi khi người ta ôm lấy a ~"Cũng may con có mua rất nhiều thức ăn bổ dưỡng cho dì Ling, cũng có thể bồi bổ chút ít" - vừa rồi đều đưa cho Sonthichai sư phụ giúp mình cầm lấy, lát nữa phải đi đòi lại mới được."

Phải rồi, con đến đây với ai?"

- nàng tốt nhất vẫn nên đánh lạc hướng Orm, đứa trẻ này một khi cằn nhằn nàng sẽ rất dai đi."

Sư phụ"Trước đây Lingling cũng có nghe nói Vill quen biết rất rộng, phong phanh đâu đó nói đạo diễn phim này cũng là bạn của chị ấy nha.

Khó trách bọn họ lại có thể đến phim trường tìm nàng, nếu không phải thêm vài tháng nữa nàng mới có thể gặp lại năm cân muối nhỏ này mất.Tạm thời nàng để Orm ngồi sang một góc, bản thân vào bên trong thay lại thường phục.

Liền rất nhanh ra bên ngoài bế nó đi đến phòng ăn, đoán chắc chiếc bụng nhỏ của Orm vẫn chưa có gì lắp đầy rồi."

Dì Ling bây giờ nhìn như tờ giấy vậy?

Còn bế con xương cốt có chịu nổi không?"

- bình thường Orm rất thích được bế kiểu này , nhưng bây giờ người ta đang tuổi ăn tuổi lớn, càng lúc càng nặng ra sợ nàng chịu không nổi."

Con cứ lảm nhảm, sau này dì không thèm bế con nữa"Quả thật có công nhận nàng so với lúc ở Bangkok đã gầy đi nhiều, nhưng cũng đâu có yếu đến mức bế không nổi một tiểu hài tử.

Trong mắt Orm bây giờ triệt để khi dễ nàng, làm cho Lingling có chút giận dỗi búng nhẹ vào chóp mũi của bà cụ non họ Kornnaphat đó.Gì chứ?

Người không thèm bế con nữa, hay sắp tới thật sự bế không nổi con.

Hơn nữa cho dù dì Ling có bế không nổi cũng không cần lo, dù sao Orm lớn lên thật chất vẫn thích bế ngược lại nàng."

Con lại đang suy nghĩ cái gì?

Sao lại cười gian xảo đến vậy?"

Có đôi khi Vill hay nói nhỏ với nàng, tuyệt đối phải đề phòng người khác.

Có những kẻ chỉ có hình dạng bên ngoài nhỏ nhắn, nhưng thâm tâm lại giống như đã vượt qua tuổi trưởng thành.

Không biết có phải đang nói tới nhóc tì nhà Junji không nhỉ?"

A dì Ling, người ta đói bụng rồi, đừng có nói nữa mà"Tiểu Orm bị phát hiện, liền đem gương mặt đỏ như tiết gà của mình dụi vào ngực nàng.

Nếu để dì Ling biết nó suy nghĩ cái gì, có khi sẽ tuyệt giao với nó luôn cũng nên lắm.-----------Suốt bữa cơm trưa, hầu như năm câm muối đều không cho nàng nói chuyện.

Cứ mở miệng ra định nói gì đó, nó lại ngay tức khắc đem một muỗng đút cho nàng.

Rõ ràng không có đạo lý gì?

Ai mới là tiểu hài tử chứ?Tâm trạng của Orm buổi chiều đã ổn hơn, bởi vì phân cảnh quay chiều nay dì Ling không có cùng Nine gì đó quay chung.

Hơn nữa cùng nàng ăn một bữa cơm, còn được ngủ chung với dì Ling mấy tiếng nghỉ trưa.

Thật khiến người ta có chút hài lòng...Nhưng chưa đến nửa tiếng sau lại bắt đầu cảm thấy lửa ghen hừng hực đốt, tên nam chính Nine thân mật với nàng thì còn nói bởi vì vai diễn.Nhưng tại sao tên cung tỳ của "Jin Hậu", sau khi kết thúc vai cũng suốt ngày bám theo nàng, một tiếng cũng Ling tỷ, hai tiếng cũng Ling tỷ vậy?Rốt cuộc dì Ling nàng đi đóng phim, hay đi gieo rắc mật ngọt cho đám ong yêu hoa này.

Không biết nên cảm thấy ghét Nine hơn, hay ghét đám tiểu nữ mới lớn kia hơn nữa."

Con lại muốn làm gì?"

Phân cảnh vừa hoàn thành xong, nàng dùng một ít thời gian tắm rửa sau đó thay lại thường phục, còn muốn đem Orm đi tìm Vill ăn tối.

Năm cân muối nhỏ lại mặt mày đen hơn đáy nồi, đem một tờ giấy dằn lên bàn thật mạnh, kèm theo một cây bút ở trước mặt nàng.

Lại muốn làm gì thế nhỉ?"

Dì Ling, cho xin chữ ký đi" - cũng chưa thấy ai đi xin chữ ký lại như Orm, bộ dạng tràn đầy sát khí không một chút thiện cảm."

Không biết con đang bày trò gì?"

"Bây giờ người ta còn chưa quá nổi tiếng, đã có nhiều người bám lấy như vậy.

Sau này lỡ như người ta thành đại minh tinh, lúc đó xem ra Orm có muốn xin chữ ký của người ta cũng khó hơn lên trời"Chiếc đầu nhỏ của bé con lại bị nàng cốc một cái rõ đau, lại học ở đâu ra giọng điệu này thế nhỉ?

Còn muốn nói móc nàng, xem bộ mặt sân si của con liền muốn đem mông đánh cho mấy cái."

Người gì mà nam nhân nữ nhân gì cũng mê, bực cả mình" - dĩ nhiên nó chỉ dám nói thật nhỏ tiếng, Lingling có muốn nghe cũng nghe không được."

Con nói cái gì?"

- mặc dù nghe không rõ tiểu gia hoả đó vừa nói gì, nhưng rõ ràng nàng biết nó lại đang cằn nhằn nàng a."

Con nói con đói bụng""Sao lúc nào đang muốn nói chuyện nghiêm túc với con, con cũng như vậy đòi ăn?"

- tuy rằng nói vẫn đang trong tuổi ăn tuổi lớn, nhưng Orm cứ nói chuyện với nàng vài câu lại đòi ăn.

Chiếc bụng nhỏ này của con có thể chứa bao nhiêu chứ?"

Khi con tức giận, con rất hay đói bụng"Phải đó, người ta chính là ma đói hiển linh, lúc nào cũng cảm thấy ăn chưa có đủ. dì Ling người tốt nhất nên biết giữ mình một chút, đừng suốt ngày chọc con khó chịu.

Mỗi khi tức giận người ta sẽ ăn rất nhiều, bụng con tuy nhỏ thì đã sao?

Có một ngày nào đó, ngay cả dì Ling con cũng có thể cho vào trong bụng.
 
[Lingorm] Dì Ling Đợi Orm Lớn Nhé
28


Theo như lịch trình phải đến năm ngày Orm mới về lại Bangkok, những tưởng có thể ở bên nàng lâu hơn một chút.

Nhưng mọi chuyện lại không suông sẻ như dự tính, công việc của Vill gặp một ít vấn đề cần phải có sự xuất hiện của chị ấy.

Cho dù có không nỡ xa dì Ling thì đã sao?

Vẫn không thể giở thói trẻ con bắt sư phụ phải ở lại đây cùng mình.

Chỉ lưu lại ở Pha Chor đến hết buổi sáng hôm thứ ba, Orm lại phải túi lớn túi nhỏ đến tạm biệt dì Ling nàng:"Con có mua thêm rất nhiều thức ăn bổ dưỡng, đợi dì Ling về Bangkok con sẽ đem người lên cân một lần nữa.

Nếu như còn mất thêm kg nào, liền phải đền lại số tiền này gấp 10 lần cho con"Nghe nói bộ phim còn những hai tháng mới hoàn thành, từ đây đến đó cũng không có ai giúp nó trông chừng nàng cả.

Thật khiến người ta lo lắng, cái gì nàng cũng biết, chỉ là không biết tự đối xử tốt với mình."

Được rồi, cùng với dì Vill về đi, dì Ling hai tháng nữa sẽ trở về Bangkok để cho con mặc sức nuôi dưỡng"Kể từ lúc nàng quen biết với Orm, có đôi khi cảm thấy vai trò bị đảo lộn.

Cũng không biết ai rốt cuộc mới là a di của ai?

Màn đối thoại thật khiến người bên ngoài vô cùng thắc mắc."

Ling chị về nhé, nếu như tên đạo diễn đó bắt em làm việc quá sức cứ nói chị.

Chị sẽ đem cái đầu nhỏ của hắn lặt đi...

"Còn phải nói trước đây nếu không nhờ Vill ta nâng đỡ, tên ấy còn mấy lần sống chết đòi bỏ nghề.

Bây giờ tuy rằng đã là một đạo diễn nổi tiếng, ở trước mặt chị ấy vẫn phải nể mặt đến năm phần gọi một tiếng Vill nha."

Được rồi, chị đừng có làm em biến thành hoàng thân quốc thích"Ở đoàn làm phim này ai cũng đối xử với nàng rất tốt, nhưng Lingling luôn có cảm giác là bọn họ nể Junji và Vill ở phía sau hậu thuẫn nàng.

Cũng không biết có phải do nàng lo xa quá, nhưng nói chung chỉ muốn sống một cách bình thường nhất như những diễn viên khác.

Không muốn cậy thế có người chống lưng, sẽ khiến người ta bằng mặt không bằng lòng."

Nói vậy thôi, hắn là đạo diễn có tâm nhất rồi đấy.

Chị về nhé, đợi tiểu hoa đán của chúng ta ở Bangkok" - Vill đưa tay đón Orm từ trong người Lingling qua phía mình, chuẩn bị lên đường trở về ngay trong hôm nay."

Vill, chị lại chọc em nữa rồi""Dì Ling, dì phải nhớ những gì đã hứa với con tối qua"Năm cân muối trước khi đi không quên nhắn nhủ nàng, Vill cũng không có hỏi bọn họ lại hứa hẹn gì với nhau.

Một thầy một trò từng bước rời khỏi phim trường, trong suốt khoảng đường di chuyển Orm vẫn nhớ lại lời hứa đêm hôm qua:"Dì Ling, tức là ba tháng nữa sẽ đến sinh nhật của Orm, dì có thể hay không về Bangkok vào hôm đó?"

Thật sự bé con không muốn làm phiền nàng, nhưng hôm đó quả thật là ngày trọng đại đối với nó.

Hôm đó năm cân muối dù sao cũng bước vào 6 tuổi, có thể nói là cột mốc khá quan trọng đối với một tiểu hài tử rồi."

Bộ phim chỉ quay thêm hai tháng nữa, khi đó dì Ling đã có mặt ở Bangkok rồi" - Mấy hôm trước nàng có nghe Junji nói qua điện thoại, hỏi nàng hôm đó có về kịp hay không?

Lingling cũng đã trả lời sẽ về, có vẻ như Junji vẫn còn chưa nói cho Orm nghe chuyện này."

Vậy dì Ling đến nhé, không cần phải đến quá sớm, chỉ cần dì đến thôi""Sinh nhật của dì Orm tặng dì món quà giá trị như vậy, sinh nhật của con làm sao không đến chứ?"

Có được một câu nói của nàng, Tiểu Orm hôm qua thật sự ngủ không được a.

Phần vì hôm nay phải về, nó muốn nằm bên cạnh ngắm nàng lâu hơn một chút.

Phần vì nôn nóng ngày đó mau đến, sinh nhật năm Orm 6 tuổi....."

Ling, hôm nay không được ngon miệng sao?"

-Nine đem một ít trái cây đến cho nàng, vừa rồi trong bữa trưa nhìn thấy nữ bạn diễn này của mình ăn uống vô cùng miễn cưỡng."

Đã quen với việc có một đứa trẻ ngồi ăn cùng, hôm nay đúng là không có tâm trạng" - nếu như không phải hứa với Orm không bỏ bữa, vừa rồi nàng nghĩ mình cũng không muốn ăn bữa cơm nhạt nhẽo như vậy."

Ai không biết còn nghĩ nhóc tì đó là con của em""Nếu như anh để năm cân muối của em nghe thấy, con bé sẽ lặp tức nổi nóng với anh"Phải, Orm bình thường là một đứa trẻ rất đáng yêu, lễ phép.

Nhưng bé con sẽ ngay lập tức đổi thái độ, nếu như có người nói nó là con của nàng.

Bản thân Lingling trước đây cũng không nghĩ nhiều, nhưng không biết có phải bị Tiểu Orm lây cho tính cách này không?

Nàng hiện tại cũng không thích người ta ấn định mối quan hệ này, giống như cái kiểu người ta gọi là tình mẫu tử cái gì đó.-------------Phoenix tiến độ quay càng về sau càng đạt hiệu suất cao, chưa đến hai tháng đã trở về Bangkok.

Từ lồng tiếng cho đến kỹ xảo phim, một phần đã được làm từ khi còn ở Pha Chor.

Chỉ trong vòng một tháng tiếp theo, cuối cùng buổi công chiếu tập đầu tiên đã diễn ra.

Trùng hợp nó lại chính là cái hôm sinh nhật của Orm, ngày mà Lingling chưa từng quên đi.

Ở hiện tại và mãi nhiều năm sau đó..."

Hôm nay là sinh nhật con gái mình, mình không đến được rồi"Tiểu Orm đang cùng với đám người của Kora chụp ảnh lưu niệm, nghe thấy mẹ nói chuyện với một ai đó qua điện thoại.

Có vẻ như là người của ban tổ chức công chiếu Phoenix, vừa rồi Sonthichai sư phụ cũng nhận được một cuộc gọi tương tự."

Orm, cậu đợi ai đến vậy?

Sao còn chưa cắm nến cầu nguyện đi" - khó trách Ton cảm thấy thắc mắc, buổi tiệc diễn ra từ 3h chiều ngày hôm đó.

Nhưng bây giờ đã 6h tối rồi, chiếc bánh của Orm vẫn chưa được cắm nến lên."

Tớ đợi dì Ling " - nàng đã nói với mình nhất định sẽ đến, bây giờ chỉ mới 6h tối thôi gấp cái gì chứ?"

Có phải chị Lingling tham gia Phoenix không?

Dạo gần đây mọi người nói về chị ấy rất nhiều"Kora mấy hôm trước cùng mẹ xem tivi, mấy hôm nay tần suất xuất hiện trong các chương trình của nàng rất cao.

Hơn nữa mới tuần vừa rồi khi đi ngang một cửa hàng bánh, Orm nhìn thấy tấm poster của nàng trong vai Jin Hậu đã nhìn rất lâu.

Từ đó Kora có thể nhìn ra được, năm cân muối rất thích vị tỷ tỷ này."

Nếu là Jin Hậu thì cậu không cần đợi nữa, hôm nay chẳng phải ngày công chiếu đầu tiên của Phoenix sao?"

- Gus tỏ ra vô cùng am hiểu, góp một phần giúp Orm bớt chờ đợi trong vô vọng đi."

Cậu mới nói cái gì?

" - hơn ai hết ta biết rõ hôm nay dì Ling đang ở đâu?

Nhưng đám người các người đừng cho rằng quá hiểu nàng."

Chị ấy là diễn viên chính, trước buổi công chiếu phải họp báo.

Chưa tính thời lượng chiếu, rồi chiếu xong lại họp báo.

Giao lưu với fan hâm mộ, những bữa tiệc tùng sau đó.

Cậu nói 6 tiếng đó của cậu có đủ hay không?

""Cậu câm miệng cho tớ, dì Ling nói đến thì nhất định sẽ đến, tớ chán ghét cậu, Gus"Một thân trang phục nhỏ nhắn mang đậm phong cách của một tiểu công chúa, một mình chạy thật nhanh ra bên ngoài vườn không thèm đôi co nữa.Orm đã ngồi trên chiếc xích đu đó rất lâu, mặc cho bên trong có nhiều người được ba mẹ mời đến, cả bạn bè ở trường mầm non.

Bé con không muốn tiếp ai cả vào lúc này, nghe nói ngày sinh nhật phải là ngày vui nhất.

Sao nó lại cảm thấy bất an thế này?"

Phải nói làm sao đây Junji, em biết rõ Ling không thể đến mà"Vill có mặt ở trong buổi tiệc từ sớm, cũng nghe được cuộc trò chuyện của Orm cùng đám bạn.

Chỉ có thể buông tiếng thở dài, rõ ràng những gì đám nhóc tì đó nói chính là sự thật.

Là tiểu đồ đệ ngươi cố tình không muốn biết, hay đang tự dối mình."

Orm đã đợi ngày này từ ba tháng trước, em cũng không biết phải nói làm sao?"

Người khác có thể không thông cảm, người khác cũng có thể giận Lingling.

Nhưng bởi vì Junji từng là diễn viên, cũng là lão sư của nàng.

Buổi công chiếu này vô cùng quan trọng, chính là hình thức để Lingling đến gần với truyền thông, báo chí và người hâm mộ.

Làm sao có thể nói bỏ ngang để đến đây?Đối với một diễn viên gạo cội vẫn không dám làm như vậy, huống chi đây là vai diễn đầu tiên của nàng.

Đã đánh đổi bao nhiêu mồ hôi, nước mắt lẫn những lần đổ máu sau những cảnh quay.

Đó là công sức là tâm huyết, là hy vọng duy nhất ở thời điểm đó để đưa nàng vào danh sách những tiểu hoa đán tiềm năng.

Bỏ hết tất cả để đến mừng sinh nhật của Orm, là chuyện khó lòng xảy ra được."

Mẹ, nến của con ở đâu?"

Đã ngồi đợi rất lâu, cho đến 8h tối rốt cuộc Tiểu Orm đã chịu bước vào bên trong.

Đem nến cắm lên chiếc bánh to lớn của mình, chắp tay cầu nguyện cho điều ước đêm sinh nhật của mình.

Thứ mà mọi người luôn nói vô cùng linh nghiệm..."

Cậu cầu nguyện gì vậy Orm?"

- Ton nhìn trộm khẩu hình lúc cầu nguyện của tiểu gia hoả này, nhưng vẫn không đoán ra được là cậu ấy đang nói thứ gì?"

Tớ cắt bánh cho cậu ăn, nói nhiều quá"Nến cũng đã được làn hơi nhỏ của bé con thổi tắt đi, điều ước rất mau chóng cầu nguyện xong.Tiếng nhạc vang lên càng lúc càng to, khiến cho không gian có phần vui vẻ hơn so với nhiều tiếng trước.Ba mẹ phải lo tiếp những vị đối tác bạn bè, sư phụ giúp Orm tiếp đám bạn ở trường mầm non.

Orm lại rất nghiêm túc cắt nhỏ từng miếng bánh một, đem chia đều cho đám nhóc mỗi ngày đều học chung với mình vô cùng khéo tay."

Ê, cho tớ thêm một miếng nữa được không?"

- Gus trong lúc đùa giỡn, đã làm rơi miếng bánh xuống sàn.

Ngay lập tức tia mắt về miếng bánh khá lớn còn lại trên bàn, tỏ ý xin xỏ a ~"Cậu làm rớt rồi thì nhịn đi" - Tiểu Orm sống ch.ết không đưa, còn đem phần bánh đó đi giấu mất."

Keo kiệt nhất là cậu" - Gus không thèm ở lại xin Orm, bỏ đi tìm đám người của Kora tiếp tục chơi trò rượt đuổi.Mặc kệ đám nhóc tì đó vô tư trét bánh kem lên mặt nhau, bạn bè của ba mẹ vô cùng ồn ào náo nhiệt.

Những phần quà được chuyển đến ngày càng nhiều, nhưng Tiểu Orm hầu như đều không có hứng thú.

Lắm lúc bé con lại nhìn ra chiếc cổng rào to lớn, sau đó lại nhìn đến phần bánh nó để lại cho nàng.

Chiếc miệng nhỏ có khi sẽ thốt lên câu gì đó, cũng chỉ có nó mới nghe thấy được mà thôi. dì Ling, bánh sinh nhật có được bảo quản tốt đến mấy, qua một đêm cũng sẽ không ngon.
 
[Lingorm] Dì Ling Đợi Orm Lớn Nhé
29


Buổi công chiếu đầu tiên của Phoenix, không ngoài dự định nhận được cơn mưa lời khen từ những chuyên gia, lẫn người hâm mộ trong suốt thời lượng phát sóng.

Cả ngày hôm đó dường như chỉ có đủ 4 tiếng dành cho việc ngủ trên xe, số thời gian còn lại Lingling phải sử dụng triệt để quảng bá và họp báo.Trước đó một vài ngày nàng đã được thông báo lịch trình, theo như đó buổi họp báo sau công chiếu sẽ kết thúc trước 9h tối cùng ngày.

Khoảng thời gian đó Lingling hoàn toàn có thể ra về, đúng như lời hứa khi trước xuất hiện trong bữa tiệc của Orm."

Em muốn đi đâu?

Ling, chị không phải đã nói hết lời với em rồi sao?"

Bắt đầu từ lúc Lingling hoàn thành xong Phoenix, cũng có quản lý riêng giúp nàng sắp xếp tất cả.

Người này không phải ai xa lạ ở giới giải trí Thái Lan, vào 6 năm trước chính là người quản lý truyền thông của Junji - Aum Patchrapa."

Chẳng phải chị nói sau họp báo em có thể đi?"

Người quản lý này không phải Junji chọn thay nàng, mà chính là Kwong phu nhân thay Lingling quyết định.

Aum Patchrapa cơ trí hơn người, ở trong giới giải trí nhiều năm thiết lập quan hệ không ít.

Sau khi Junji giải nghệ, vị tỷ tỷ họ Patchrapa này đầu quân cho một số công ty khác.

Có thể nói chị ta làm quản lý truyền thông của ai, người đó có muốn bị quên lãng cũng khó.Kwong phu nhân sau khi biết con gái thật sự tạo được tiếng tăm, đã thay Lingling chiêu mộ Aum Patchrapa làm người quản lý.

Một mặt giúp con gái thuận buồm xuôi gió, mặt khác chính là muốn từ người này quản lý tất cả hoạt động của Lingling."

Giám đốc sản xuất của Chutavuth gia mặc nhiên muốn mời em dùng cơm tối, bữa cơm này em ăn cũng không có khó khăn" - bước vào giới giải trí không có chuyện thích hay không thích, những bữa tiệc thế này ăn không hợp khẩu vị vẫn nên xuất hiện cho có lệ."

Ngay từ đầu em đã nói với chị, nếu như phải nổi tiếng theo cách này, đây là vai diễn đầu tiên cũng như cuối cùng của Lingling"Ngay từ khi còn học ở lớp diễn viên, nàng không ít lần chứng kiến những chuyện này trong showbiz.

Rất nhiều người chọn muốn đứng lên đều phải nằm xuống, nhưng không ít người lại chỉ muốn đi ngược số đông, đem thực lực chứng tỏ bản thân hoàn toàn có thể tự lực cánh sinh.

Thà rằng cả đời chỉ có được những vai diễn nhỏ lẻ, còn hơn phải đánh đổi quá nhiều."

Năm xưa chị có từng bán Junji không?

Ở trong mắt em chị là một quản lý thấp hèn như vậy?"

Aum Patchrapa tránh không khỏi tức giận, bất cứ ai đều có nguyên tắc làm việc của mình.

Năm đó bắt đầu đi theo Junji khi nàng ấy chân ướt chân ráo, sau này cho đến khi trở thành đại minh tinh thì đã sao?

Chưa bao giờ chị ấy bắt Junji phải khuất phục ai, những bữa tiệc xã giao chị ấy chọn đều có cách bảo vệ được nữ diễn viên của mình."

Xin lỗi Aum, là em nhất thời nghĩ không thông"Đã rất nhiều lần Lingling từng tham khảo ý kiến của Junji, về việc người quản lý này của mình có đáng tin hay không?

Kết quả nhận được khiến nàng có thể yên tâm phần nào, xưa tay những tiểu hoa đán trong tay Aum không phải là mồi săn của bất cứ đại gia nào.

Vừa rồi bởi vì nôn nóng ra về, Lingling thật sự có chút lỡ lời."

Bữa cơm này của Giám đốc Chutavuth chị thay em hủy bỏ, còn việc có ở lại ký tên cho người hâm mộ không thì tùy em"Tiếng giày cao gót liên tục truyền đến theo hướng đi về đại sảnh, để lại một mình Lingling đối diện với buồng thang máy không biết nên đi hay ở lại.

Bữa cơm của vị giám đốc sản xuất kia nàng có thể không đi, nhưng nếu như hủy bỏ cả buổi lễ ký tên giao lưu cùng người hâm mộ.

Nhất định sẽ làm Aum Patchrapa khó lòng chịu được, hơn hết chính là hình ảnh vừa rồi nàng nhìn thấy được thông qua một lớp kính.Bên ngoài nhiệt độ càng lúc càng xuống thấp, trời cũng đã về khuya mọi người vẫn còn trụ lại rất đông chỉ để chờ nàng.

Trên tay của họ đều là những tấm poster của Phoenix, trong tạo hình cổ trang mang tên Jin Hậu.

Nếu bây giờ bất chấp tất cả chỉ để đến dự tiệc sinh nhật của Orm, làm sao ăn nói với Aum, làm sao đối mặt với sự yêu thương của hàng ngàn fan hâm mộ.

Họ không phải hiếu kỳ muốn gặp Jin Hậu ở ngoài đời, là trong lòng họ thật sự yêu thích Lingling."

Trời đã khuya như vậy, hôm khác chúng ta cùng Ling tổ chức một buổi off fans được không?"

-Aum Patchrapa nhìn đồng hồ đã hơn 10h30, ra sức khuyên ngăn số người chịu sự giá lạnh về đêm vẫn không nở ra về."

Có phải Ling đã về rồi không?"

"Em ấy không thể nán lại một chút thôi sao?"...Rất nhiều lời bàn tán trước khu vực đại sảnh, bọn họ không cần nàng phải ký tên hay chụp ảnh gì đó.

Thứ họ cần là có thể gặp được nàng, mong muốn Lingling nhận ra sự yêu thương của họ dành cho tiểu hoa đán này."

Mọi người vẫn còn ở đây, làm sao Lingling có thể về được"Chất giọng nhẹ nhàng quen thuộc chỉ khẽ vang lên, đã có thể xoá tan tất cả nghi ngờ từ đám đông người hâm mộ.

Rất nhanh an ninh của trung tâm hội nghị đó bao quanh lấy nàng, nhưng Lingling đã ra hiệu cho họ không cần phải làm như vậy.

Nàng không phải đại minh tinh, chưa bao giờ nghĩ mình là người nổi tiếng."

Thật sự là cô ấy, Ling..."

"Jin Hậu..."

"Jindamanee..."

Rất nhiều danh xưng được họ Patchrapa để gọi nàng, Aum Patchrapa cố gắng giúp mọi người ổn định trở lại tránh làm cho Lingling hoảng sợ.

Buổi lễ ký tên bắt đầu ngay khi trời đã muộn, kết thúc tất cả hoạt động lẫn chụp hình cùng đông đảo fan hâm mộ.

Lúc này khi Lingling được Aum dìu lên xe, cũng đã qua khung giờ của một ngày mới."

Về nghỉ ngơi đi Ling, mọi chuyện còn lại chị thay em giải quyết " - số người hâm mộ cũng đã về gần hết, còn lại bất quá cũng chỉ là những chuyên gia vẫn còn lưu lại ở tiệc rượu.

Chuyện này chị ấy có thể giải quyết thay nàng..."

Aum, vất vả cho chị rồi"Tấm kính đen tuyền được tài xế nâng lên trong chốc lát, đưa thân ảnh đã sớm không còn chịu đựng nổi nhanh chóng rời khỏi.

Số giờ hiển thị trên xe thật sự khiến nàng chỉ có thể khẽ thở dài, suy nghĩ rất lâu rốt cuộc cũng bấm đi một cuộc gọi, đã rất nhanh có người nghe máy."

Junji, em xin lỗi" - đã qua đến 0h30 phút của ngày hôm sau, nhưng Lingling biết rằng vị lão sư này của mình có thói quen ngủ muộn."

Được rồi Ling, hôm nay em nhất định đã rất mệt.

Tất cả mọi chuyện Aum đều đã nói với chị, em không cần tự trách mình"Ngay từ đầu chị ấy đã biết Lingling nhất định không thể đến, ngay sau họp báo kết thúc Aum Patchrapa đã gọi điện cho Junji.

Chỉ là cho dù người mẹ như chị ấy có lựa lời nói thế nào, Tiểu Orm vẫn luôn tin tưởng rằng nàng không hề lừa nó."

Orm hiện tại có ở bên chị không?"

Nàng biết bé con là một đứa trẻ hiểu chuyện, nó sẽ không giận nàng.

Nhưng chính Lingling lại không biết cách tự tha thứ cho mình, trong lòng vẫn không sao thoát được cảm giác như vừa đánh mất một thứ gì đó."

Đã ngủ từ nửa tiếng trước rồi, trẻ con bất quá chỉ giận dỗi vài ngày.

Em đừng suy nghĩ nhiều, nó là một đứa hiểu chuyện""Dạ, chị cũng nghỉ sớm đi"Cuộc gọi kết thúc khi tài xế theo chỉ định của nàng chạy đến biệt viện của Junji, nhưng chỉ đậu lại một góc ven đường không kinh động.

Từ khoảng cách này đủ để nàng nhìn thấy được phòng của Orm, quả thật đã tắt đèn rơi vào tĩnh lặng."

Tiểu Orm, sinh nhật vui vẻ" - món quà từ trong túi xách của Lingling không hề được lấy ra, chỉ hướng về phía căn phòng không ánh sáng đó khẽ mở lời.Trong tìm thức của Orm chưa từng biết được, đêm hôm đó Lingling đã từng đến biệt viện của mình.

Mãi cho đến 2h sáng hôm sau, tài xế mới đưa nàng rời khỏi.Rất nhiều năm sau này, người ta vẫn không hề nhìn thấy Tiểu Orm tổ chức sinh nhật thêm một lần nào nữa.

Đối với điều ước trước một chiếc bánh kem, cũng triệt để xem thường.
 
Back
Top Bottom