- Tham gia
- 7/9/25
- Bài viết
- 407,895
- Điểm cảm xúc
- 0
- Điểm thành tích
- 36
- Chủ đề Tác giả
- #31
Lan Hương Duyên - Hoà Yến Sơn
Chương 30: Thọ Yến
Chương 30: Thọ Yến
Chương 30: Thọ YếnLan Hương Duyên
Tác Giả: Hoà Yến Sơn
Chuyển ngữ: MêPhim660Ba ngày sau là sinh thần của Tần thị.
Vì còn trong tang kỵ của Tằng lão thái thái, nên không bày tiệc lớn, chỉ mời vài thân hữu thân thiết bày vài bàn tiệc cho vui.
Nhưng Lâm lão thái thái lại hết sức coi trọng sinh nhần của Tần thị, dặn dò yến tiệc phải dùng đồ thượng đẳng, lại đặc biệt bảo Tần thị nghỉ ngơi, để người khác lo liệu.
Vương thị không giỏi chủ trì trong ngoài, Lâm Đông Khởi lại không có tâm tư, Lâm Cẩm Lâu liền đứng ra lo liệu, mời các đại tửu lâu trứ danh mang trù sư giỏi làm món chay đến trổ tài, cũng rất náo nhiệt.Tần thị không định mời Tào Lệ Hoàn, nhưng Tào Lệ Hoàn khéo léo, vội vàng sai người đem hai món đồ thêu đến chúc thọ.
Lâm lão thái thái nói: "Rốt cuộc cũng là thân thích, không mời cũng không phải, chỉ thêm một bộ bát đũa, trong ngoài ta sẽ sai vài ma ma để mắt, con cứ xem như mắt không thấy, lòng không phiền là được."
Tần thị thấy Lâm lão thái thái nói vậy, đành phải cho mời Tào Lệ Hoàn.Tào Lệ Hoàn từ hai ngày trước đã tính toán mặc đồ gì, lục từ đáy rương ra hai bộ quần áo may tại Tiên Nghi Trai, đều chưa mặc qua, giờ thử trước gương, lại thấy kiểu cũ, lại chê hoa văn quá rực rỡ không thể mặc trong tang kỳ, cuối cùng đành miễn cưỡng mặc lại chiếc trường bối tử màu trà trắng, toàn thân thêu hoa điểu, bảo Huỷ Nhi tỉ mỉ điểm trang, đeo trang sức lam bảo.
Cuối cùng, gọi Hương Lan đi cùng.Hương Lan ngạc nhiên, Huỷ Nhi bị phạt trượng, đi lại không thuận lợi, nhưng việc tốt lộ mặt này đáng lẽ phải đến lượt Hoài Nhuỵ, giờ Tào Lệ Hoàn lại hoà nhã bảo nàng đi cùng, Hương Lan cảm thấy bất thường.
"Mặt mày ngươi quá nhợt nhạt, phải thêm chút phấn son, về thay xiêm y đi."
Tào Lệ Hoàn soi gương, cầm một đóa hoa châu ướm lên tóc, nhưng lời nói là với Hương Lan, "Lần này sinh thần của biểu cô mẫu tuy không bày tiệc lớn, nhưng nghe nói có mấy nhà quan viên nội quyến đến, cả các phụ nhân quản sự có thể diện cũng đến, ngươi điểm trang chỉnh tề, lộ mặt một phen, dù chỉ quen mặt cũng tốt.
Điều này sau này có lợi cho ngươi."
Hương Lan mỉm cười: "nô tỳ vốn không thích bôi phấn thoa son, hơn nữa bộ xiêm y này đã tốt lắm rồi... vốn còn một chiếc váy màu thanh thạch, giặt chưa khô."
Tào Lệ Hoàn không vui, liếc Hương Lan, lẩm bẩm: "Đồ không biết điều, bùn nhão không trát được tường."
Hương Lan nghe rõ nhưng giả vờ không nghe, thấy bối y bị bẩn khi tưới hoa sáng nay, về phòng thay đồ, vào phòng thấy Tư Xảo đứng bất an trước cửa sổ, thấy nàng vào giật mình.
Hương Lan trèo lên giường mở rương gỗ đàn hương, vừa lục quần áo vừa nói: "Tư Xảo, hai hôm nay sao ngươi cứ mất hồn vậy, gặp chuyện gì à?"
"Không, không, không có chuyện gì..."
Tư Xảo vội vẫy tay, "Ta rất ổn."
Hương Lan lấy quần áo ra, cởi áo ngoài màu thổ hoàng, thay áo ngắn màu sương trắng, nói: "Nếu gặp chuyện khó khăn, cứ nói nếu ta giúp được."
Tư Xảo nhìn Hương Lan muốn nói lại thôi, nắm chặt tay, móng tay cắm sâu vào thịt.
Hương Lan đối với nàng ta rất tốt, giúp đỡ mọi việc, thường nói lời an ủi, trong lòng nàng ta cũng biết ơn, nhưng không ngừng ghen tị Hương Lan xinh đẹp lại khéo tay, hơn nữa Hương Lan là nha hoàn Lâm gia!
Đợi Tào Lệ Hoàn xuất giá là có thể rút lui, tiếp tục sống thoải mái trong phú quý Lâm gia.
Còn nàng ta? bị Thái thái đưa khế ước đến đây, chủ tử tính cay nghiệt, lòng dạ hẹp hòi, lại là kẻ hành hạ người, không có tiền lại thích phô trương, sau này dù không đói, cũng chắc chắn không phải ngày ngày an ổn.
Giờ nàng ta đã như ngồi trên đống lửa, ngày sau chỉ e càng thê thảm hơn.Nhưng tại sao lại thế?
Nếu ta không bị đuổi, nha hoàn cho Tào Lệ Hoàn nên là Hương Lan!Tại sao ta lại khổ thế!Tại sao Hương Lan việc gì cũng hơn ta!Nếu, nếu chuyện của Tứ Thuận Nhi thành, Hương Lan sẽ khốn khổ như ta, không, không, còn tệ hơn ta!Không hiểu sao, nghĩ vậy, lòng Tư Xảo chợt thấy nhẹ nhõm, ả ta cúi đầu, lát sau ngẩng lên, gượng cười nói: "Tất nhiên rồi, có việc ta nhất định nói với ngươi."
Hương Lan cười với Tư Xảo, đẩy cửa đi ra.Tào Lệ Hoàn trang điểm thêm một lúc, thoa một lớp hương cao sau tai, mới chịu ra cửa, đến hoa viên thì, tiệc đã khai mạc.
Tào Lệ Hoàn ngồi cùng Khởi, Lăng, Tú và Tống Đàn Thoa, còn Tần thị mọi người ngồi vây quanh bàn bát tiên, Triệu Nguyệt Thiền đứng sau hầu.
Hương Lan liếc nhìn, thấy bàn bát tiên ngoài Tần thị, Vương thị và mẹ Tống Kha là Tống di mẫu, ba người còn lại đều chưa từng gặp, nhưng gấm thêu châu ngọc, rõ ràng xuất thân không tầm thường.
Nàng im lặng đứng chung dưới chân tường cùng nha hoàn của các tiểu thư khác - phải hầu các tiểu thư dùng bữa xong mới được lui xuống ăn.Yến tiệc tổ chức tại Tiễn Thu Tạ, đối diện nước hồ biếc, hoa hạnh đỏ, nửa bên hồ còn vương lá sen, thật sự có ý vị riêng, gió nhẹ từ song cửa son chạm khép mở thổi vào, khiến lòng người thư thái.
Hương Lan thầm khen, trong tang kỵ Tằng lão thái thái, tất cả nhạc khí đều bỏ, không được mời đoàn kịch đến hát, làm thọ ắt sẽ vắng vẻ và buồn tẻ, giờ chọn nơi phong cảnh ưu mỹ như vậy, lát nữa ngắm cảnh, cho cá ăn, đánh vài ván bài, cũng có thú tiêu khiển.
Nghe nói tiệc do Lâm Cẩm Lâu lo liệu, không ngờ tên này ngoài háo sắc vô tình, cũng có chỗ khéo léo.Lúc này, chợt nghe một vị thái thái cười nói: "Ba vị tiểu thư Lâm gia, quả nhiên dung mạo thanh tú, ngũ quan tinh xảo, càng nhìn càng thấy đẹp, trước ta từng gặp đại tiểu thư Hoàn tỷ nhi, đã thấy là mỹ nhân hiếm có, hôm nay gặp Khởi tiểu thư, Lăng tiểu thư, Tú tiểu thư, mới biết thế nào là "núi ngoài có núi lầu ngoài có lầu."
Tần thị mỉm cười: "Chu tỷ tỷ chê cười, đâu có tốt như tỷ nói, vẫn là con Phượng tỷ nhi nhà tỷ xinh đẹp, lần này đáng lẽ nên dẫn theo, để bọn trẻ cùng vui."
Chu thị cười: "Mang đến chỉ thêm nghịch ngợm, sao bằng Khởi tỷ nhi, đoan trang dịu dàng, chẳng khác lúc tỷ còn trẻ.
Ta không quan tâm, lần trước Hoàn tỷ nhi tuổi lớn hơn, với chúng ta không có duyên, lần này Khởi tỷ nhi nói thế nào cũng phải đến Chu gia ta, đại lang nhà ta tỷ cũng gặp rồi, nhân phẩm tính tình đều xuất chúng."
"Chu tỷ tỷ tự khen mình, chẳng lẽ mỗi Chu gia có nhi tử?
Hồng ca nhi Đoàn gia ta phẩm mạo cũng chẳng kém Khởi tỷ nhi."
Đoàn thị cười tươi, nhìn dáng vẻ xinh đẹp thục nhã của Lâm Đông Khởi, càng thêm ưng ý.Tần thị càng cười thêm rạng rỡ.Chu thị lại cười: "Không chỉ Khởi tỷ nhi, ta thấy Lăng tỷ nhi, Tú tỷ nhi và Thoa tỷ nhi, dung mạo đều hơn người, Lâm gia tỷ quả là nơi sinh ngọc dưỡng châu."
Những người còn lại đều tán đồng, Vương thị, Tống di mẫu cũng cười tươi.
Mọi người đều được khen, duy chỉ không nói đến Tào Lệ Hoàn, như thể người này không tồn tại.
Tào Lệ Hoàn lập tức biến sắc.Mấy người này nói tuy không to, nhưng vừa đủ truyền đến bàn bên cạnh, Lâm Đông Khởi hơi đỏ mặt, nhưng cố ra vẻ trấn tĩnh.
Lâm Đông Lăng cười híp mắt, chỏ khuỷu tay vào Lâm Đông Khởi, nói khẽ: "nhị tỷ, đại bá mẫu muốn gả tỷ rồi."
Lâm Đông Khởi khẽ mắng: "muội nói bậy gì thế?"
"Sao là nói bậy?
Một là nhà Thông chính sứ ty, một là nhà Trung Dũng hầu, đều là môn đệ cao, cùng phủ ta môn đăng hộ đối, hai bên đều có ý với tỷ."
Chỉ cần Lâm Đông Khởi không tranh Tống Kha với mình, Lâm Đông Lăng liền vui, tính tình cũng hòa thuận hơn, trêu đùa: "Còn một bà nhà Án sát sứ chưa mở lời, muội thấy cũng có vẻ có ý."
Lâm Đông Tú chua xót, nửa lạnh nửa nóng: "tỷ có mẫu thân thay tỷ lo toan, tự nhiên có tiền đồ tốt."
Nghĩ đến đại tỷ Lâm Đông Hoàn, nhan sắc hơn người, tầm mắt cao nhưng vì thân phận thứ xuất nên cao không thành thấp không xong, đến mười tám tuổi mới xuất giá, tuy cũng là thế gia vọng tộc, nhưng không phong quang như bên ngoài, nghe nói trong thế gia lại có mấy tử tôn thành tài, giờ làm quan trong triều, lớn nhất không quá ngũ phẩm, như sắp suy bại, trượng phu Lâm Đông Hoàn cũng không phải kẻ thành tài, mỗi lần về nương gia (nhà mẹ đẻ), khóe mắt như giấu phong sương, người càng thêm tiều tụy.
Giờ Lâm Đông Khởi bàn chuyện hôn sự, lại có nhiều danh môn tranh giành, chỉ vì là đích nữ không phải thứ nữ như nàng ta, lại có khác biệt lớn như thế!Tào Lệ Hoàn nghe nói mấy vị mệnh phụ ngồi bàn bên kia toàn là phu nhân quyền quý, lập tức đỏ mắt, trong lòng lại giận, lần này đến vốn muốn ra mặt, cũng ngầm ý kết giao quyền quý leo cao, ai ngờ Tần thị chưa từng dẫn giới thiệu với các mệnh phụ ấy, rõ ràng là khinh người!
Thù mới hận cũ, không trả thù thề không mang họ Tào!#hoayenson
#lamcamlau
#lanhuongduyen
#lanhuongnhuco
#mephim660
#truyencodai
#tranlanhuong