Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [Khr] Ai Nói Gặp Bạn Trên Mạng Là Tốt (Bg/Np)

[Khr] Ai Nói Gặp Bạn Trên Mạng Là Tốt (Bg/Np)
Chương 39: Thân ái!


Trên trán Xanxus mọc ra mấy cái gân xanh.

Kaori mắt sắc nhìn thấy, co rụt lại lui về phía sau.

"Đừng, đừng manh động nhé, thân ái..."

Xanxus bỗng dừng lại."

Cô nói gì?"

"Đừng, đừng manh động..."

"Không phải."

Hắn híp mắt nhìn cô gái nhỏ trước mắt: "Câu tiếp."

"Thân..."

Kaori lui về sau: "Thân ái?"

Byakuran cười híp mắt ở một bên nhìn cô gái.

Kaori cười giã lả, đổ mồ hôi:"Nếu, nếu anh không thích thì..."

"Không."

Xanxus hứng thú cười: "Cứ gọi đi."

Ác mộng bắt đầu từ ngày hôm đó. ——Trích lời của thiếu nữ xinh đẹp đáng yêu mê người nhất hệ mặt trời. .
."

Khư—— Chi tiêu tháng này nhiều quá...

Tất cả trừ lương!"

"Không—-!!!!!"

Đó là thanh âm đau đớn cắt gan cắt thịt của các thành viên Varia.

Đám chủ lực ngồi vắt vẻo trên ghế, Belphegor ai thán thở dài: "Mammon lại bắt đầu khấu trừ tiền lương để đút túi rồi.

Trông bộ dạng thê thảm của đám người kia kìa...

Chậc."

"Chậc chậc."

Kaori cũng chậc hai tiếng: "Bị trừ tiền anh không thấy gì sao?"

"Vương tử đã quen——Bởi vì ta là vương tử thôi?"

"Ha?

Lúc đầu anh định nói gì đó?"

Kaori nghi vấn."

Nói gì?"

Bel bắt đầu biểu diễn ma thuật: "Lằng nhằng là bị vương tử giết đấy."

Cô gái hắc tuyến nhìn hắn, bĩu môi ngồi xuống ghế sô pha, nhặt một chùm nho trên bàn lên, tựa người vào ghế mà ăn."

Này!!!

Thứ rác rưởi này mà là đồ ăn à!!"

Phòng bên cạnh truyền đến tiếng rống giận của Xanxus, Kaori lắc đầu thở dài ngao ngán.

"Xanxus đúng là ..."

"Shi shi shi, hắn kén ăn quá."

"Khư—— Mỗi lần đều như vậy!

Chúng ta đã tốn bao nhiêu tiền?!

Chúng ta đã phải mua thịt bò phi lê hảo hạng ở tận Nhật Bản...

Đáng chết!

Ngân sách lại sắp sụt giảm!!"

Mammon đau lòng ôm sổ sách chi tiêu trên tay, cả người đều trở nên phờ phạc trông thấy.Kaori: "..."

Mẹ, cái tổ chức này cũng thật kì ba.Boss là một kẻ kén ăn, bạo lực.Đội trưởng aka người bảo vệ Mưa là một tên tàn bạo không kém, đặc biệt là ở phương diện âm thanh.

Người bảo vệ Mặt Trời là pê đê.Người bảo vệ Mây là người máy.Người bảo vệ Bão là kẻ thích chơi trò vương tử.

Người bảo vệ Sấm Sét là một đại thúc lông mũi cắm ngược.Đến nỗi người bảo vệ Sương Mù....

Người tí hon tham tiền?

Phốc!

Kaori cười ầm lên trong bụng, bỗng, cô cảm thấy xung quanh yên tĩnh lạ thường.

Thiếu nữ tóc bạc mê man ngẩng đầu, khuôn mặt cười xinh đẹp của Varia đập vào mi mắt khiến cô choáng váng."

Mọi người sao vậy..."

"...Có bệnh?"

Mọi người vẫn...cười.

Một giây sau, có tiếng nổ vang lên, nhân viên Varia nhìn thấy Fukawa Kaori—bạn gái tin đồn của đội chủ lực Varia, đang chạy thục mạng về phía trước."

Thân ái!!

Mau cứu mạng!"

Squalo: "Voi!!!

Không thể để kẻ này tồn tại được nữa!!"

Belphegor: "Shi shi shi..."

Mammon: "Khư—— Dừng lại!"

Leviathan: "Con nhỏ kia!"

Lussuria đứng tại chỗ lau nước mắt: "Lẽ nào chị đây lại làm người chán ghét như thế sao..?

Hu hu.."

Xanxus vừa đi ra khỏi phòng, khuôn mặt hầm hầm sát khí.

Phía trước truyền đến nhiều loại thanh âm hỗn loạn khiến cho tâm trạng của hắn xấu hơn.

Ngay tại lúc hắn định phát tiết, cô gái nhỏ bỗng nhiên chạy lên, lao về phía hắn:"Thân ái!!

Mau cứu mạng!"

Hắn nhếch miệng cười.
 
[Khr] Ai Nói Gặp Bạn Trên Mạng Là Tốt (Bg/Np)
Chương 40: Từ hôm nay bắt đầu làm nữ thần


Xanxus nhếch miệng cười.

Hắn nghiêng đầu nhìn cô gái đang nép sau lưng của bản thân, hơi nhướng mày, vẻ mặt cười như không cười: "Có chuyện gì xảy ra?

Cô lại làm gì họ rồi?"

"T, tôi thì có thể làm gì!"

Kaori vội phủ nhận: "Tôi ngoan ngoãn hiền lành như thế này...

Xanxus, anh nói xem, có phải người tốt bụng nhất trên đời hay không?"

Xanxus liếc qua đám người phía trước đang dùng vẻ mặt nghẹn khuất nhìn mình, "vuốt ve" mái tóc của cô: "Hửm?

Gọi tôi là gì cơ?"

"Xanxus?

Sao vậy?"

Người đàn ông tóc đen thoáng dùng lực, Kaori thấy da đầu run lên, trong nháy mắt liên tưởng đến cảnh bản thân bị hắn bóp nát đầu như bóp đậu hũ....

No!

Không thể!

Vì thế, thiếu nữ tóc bạc run run rẩy rẩy dưới bàn tay của hắn, khiếp nhược gọi thử: "Thân...

Thân ái?"

Squalo: !Belphegor: !!Mammon: !!!Leviathan: !!!!Lussuria: !!!!!

Phát hiện mới!

Nhân viên Varia: !!!!!!

Phát hiện cực mới!

Vì thế, ở lúc không ai để ý, có một người lặng lẽ buông máy ảnh xuống.

Quay trở lại hiện trường, cả đám như bị sét đánh nhìn hai người trước mắt.

Squalo không nói rõ cảm xúc của mình là gì, đây là thứ cảm xúc hắn chưa từng có trước đó.

Superbi Squalo vờ như không thấy sự phẫn nộ và chua sót trong lòng, cất cao giọng gào lên:
"Voii!!

Đây là có chuyện gì!!

Cô lại dám lấy boss ra làm tấm chắn à!!!"

Belphegor cũng lấy lại tinh thần: "Shi shi shi, thân ái sao?

Shi shi shi shi shi..."

Mammon trợn tròn mắt một chút, mặc dù không ai nhìn thấy.

Hắn hừ khẽ một tiếng, bay khỏi chỗ đó.

Chỉ là, phía sau vẫn truyền đến thanh âm hắn phiêu phù lại: "Nhớ trả 1000 Euro tiền phòng.

Tối nay không trả được thì ngủ ngoài đường đi!"

Kaori: "...."

Kaori: "Thân ái?"

Xanxus: "Rác rưởi!

Đừng có được voi đòi tiên!"

Kaori: QAQ làm gì còn tiền nữa đâu....Sau đó...[Đừng Thích Tôi Tôi Chỉ Là Truyền Thuyết] đã gửi cho bạn một tin nhắn riêng.Spanner sửng sốt, buông máy móc trên tay xuống, bấm xem.[Đệ Nhất Kĩ Thuật Sư]: ? [Đừng Thích Tôi Tôi Chỉ Là Truyền Thuyết]: Cứu QAQ[Đệ Nhất Kĩ Thuật Sư]: Làm sao? [Đừng Thích Tôi Tôi Chỉ Là Truyền Thuyết]: Bị đuổi ra khỏi nhà QAQ[Đệ Nhất Kĩ Thuật Sư]: Ở khách sạn.[Đừng Thích Tôi Tôi Chỉ Là Truyền Thuyết]: Không có tiền...[Đệ Nhất Kĩ Thuật Sư]: ....

Tôi cho vay.[Đừng Thích Tôi Tôi Chỉ Là Truyền Thuyết]: Không có thẻ chứng minh.[Đệ Nhất Kĩ Thuật Sư]:....[Đừng Thích Tôi Tôi Chỉ Là Truyền Thuyết]: Bao nuôi đi thiếu niên.[Đệ Nhất Kĩ Thuật Sư]:... [Đừng Thích Tôi Tôi Chỉ Là Truyền Thuyết]: Tôi có trà xanh Nhật Bản đó nha.[Đệ Nhất Kĩ Thuật Sư]: Đến nhà hàng lần trước. .
.
.Kaori tố khổ một hồi, cuối cùng, nhịn không được oán hận một lúc."

Tính cách của cô như vậy..."

Spanner run rẩy khoé miệng: "Ai mà chịu được?"

"Thật sao?"

Kaori sửng sốt.

Cô cúi đầu gãi cằm, trầm tư.

Nếu thế thì..."

Nếu thế thì?"

"Từ hôm nay trở đi, quyết định tu thành chính quả, trở thành nữ thần!"

Spanner: Thôi được rồi, thức tỉnh đi :).
."

Khư—— Kaori đâu?"

Mammon đi vòng quanh một hồi mà vẫn không thấy Kaori đâu không khỏi thắc mắc."

Shi shi shi...

Vương tử làm sao mà biết..."

Bel nhàn nhã lau chùi con dao, đáp.Lẽ nào mặt dày mặt dạn chui vào phòng boss?

Đáp lại hắn là một chai rượu từ Xanxus.

"Voi!!!

Lẽ nào rời nhà bỏ đi!!"

"Khư—-" Mammon mím môi: "Có thể lắm."

Đáng chết, không biết cô ta đi độc hại ai...

Ngoại trừ hắn ra, còn ai chịu được cô ta nữa!

Varia nhật báo tuần này bán rất chạy.

Tiêu đề hot nhất là #Động trời!

Fukawa đại nhân và Xanxus đại nhân làm rõ quan hệ!##Fukawa đại nhân là người của Boss!##Mammon đại nhân ghen!

Cự tuyệt Fukawa đại nhân ở cửa!# #Tập thể đội chủ lực của Varia thất tình!#Hơn thế nữa, trong tờ báo #Chuyện tình yêu của Varia#, khi phỏng vấn Leviathan về việc Xanxus thắng, ông ta còn khóc đến nỗi nước mũi chảy dài: "Không hổ là Boss!

Quá tuyệt!"

Đối với điều này phản ứng của Mammon: "Làm báo linh tinh gây tổn thất tới tài chính, toàn thể trừ lương!"
 
[Khr] Ai Nói Gặp Bạn Trên Mạng Là Tốt (Bg/Np)
Chương 41: Vũ khí chiến đấu thì sao?


"Nhà anh đây hả?"

Kaori đánh giá ngôi nhà hai tầng trước mắt, quay qua hỏi Spanner.

Spanner ngậm kẹo mút, gật đầu hàm hồ nói: "Ừm, vào đi."

"Xin lỗi vì đã làm phiền!"

Spanner dừng một chút, nói: "Tôi sống một mình."

Kaori: EXM?!

Spanner: "Tôi thuê nhà ở đây để tiện đến trường thôi."

Kaori: !! .
.Sau một chặng đường không dài cũng không ngắn, Kaori cũng thấy khá mệt.

Cô nằm trên ghế sô pha, nheo mắt lại.

Bỗng, Kaori mở to mắt.

Cô bật dậy, hưng phấn nhìn con rô bốt cạnh TV:"Spanner!

Thứ đó là do anh làm sao?!"

Spanner nâng mắt lên nhìn thoáng qua, sau đó cũng tiếp tục động tác tháo lắp linh kiện trên tay:"Hn.

Tôi đang học ngành kĩ thuật mà."

"Ồ..."

Kaori xoa xoa cằm, đánh giá nó một lúc: "Công dụng của nó là gì vậy?"

"Cục pin dự trữ thôi...

Tự hấp thu và hoạt động điều khiển tự xa."

Kaori sờ sờ một chút, chất lượng cũng khá tốt...

Mặc dù hơi non tay nhưng không đảm bảo tương lai cậu ta..."

Này, Spanner."

Cô gái tóc bạc tuỳ ý nói: "Làm những thứ này rất không có ý nghĩa.

Làm vũ khí chiến đấu thì sao?"

Cờ lê trên tay Spanner rơi xuống đất. .
.Sáng hôm sau, Kaori tinh thần sảng khoái xuất hiện dưới phòng khách.

Còn Spanner... hai con mắt thâm quầng.Kaori nhảy dựng lên ôm tim: "Hú hồn linh hồn còn nguyên!"

Spanner bị phản ứng của cô làm cho sợ hãi."

Nà-này, sao vậy?"

"Spanner anh chưa nhìn gương sao?

Trông anh cứ như cương thi ấy!"

Spanner: "..."

Spanner nuốt nước bọt: "Đáng sợ vậy sao?"

"Nhìn đi."

Spanner len lén nhìn vào gương.

Sau đó... không có sau đó nữa.

Hắn bị cô đè xuống ghế gưỡng chế đắp dưa chuột cắt mỏng.

Không gian thoáng cái đã im ắng hẳn.

Spanner thấy cô không nói lời nào cũng không quen, châm chước hồi lâu mới lên tiếng phã vỡ yên tĩnh:"Kaori, cái chuyện hôm qua ấy.."

"Chuyện gì?"

"Chuyện chế tạo vũ khí."

"..."

Kaori nhìn hắn: "Nên?"

"Có khả thi không?

Tôi mới mười bốn tuổi, nếu làm vũ khí chưa chắc chính phủ đã tiếp nhận..."

"Xuỳ."

Kaori khinh thường hừ một tiếng: "Mười bốn tuổi thì sao chứ?

Nếu như thực nghiệm của anh có giá trị thì sẽ được tiếp nhận...

Mà ai quy định anh phải làm việc cho chính phủ?"

Cô gái nhướng mày như khó hiểu: "Mafia không tốt hơn à?"

Spanner khiếp sợ: "Mafia?!"

"Ừm."

Cô gật đầu: "Sống ở Ý, đừng nói là anh chưa từng nghĩ đến phương diện này...

Mà khoan!"

Cúc hoa Spanner căng thẳng."

Anh nói anh mười bốn..?"

Cúc hoa Spanner lại giãn ra."

Spanner!

Bằng tuổi tôi mà dám khai bừa!"

Spanner bị KO.

"Đau quá..."

Hắn xuýt xoa: "Con gái gì mà bạo lực vậy..."

"Cậu có ý kiến?"

"Không không không!"

"Hừ.."

Kaori bĩu môi, vươn tay ra: "Đưa máy tính cậu đây, tôi cho cậu xem một thứ."

Spanner đưa máy tính của mình cho cô, hơi tò mò: "Thứ gì vậy...?"

Hắn ngồi xuống bên cạnh cô, đưa mắt nhìn vào màn hình máy tính.

Bên trên hiển thị chi chít kí hiệu và mật mã khiến cho Spanner líu lưỡi.

Sau cùng, hắn thấy cô gái mở ra một mục nào đó.

"Đây là..."

"Mô hình vũ khí chiến đấu Mosca.1 của tôi đấy."

Kaori gõ lạch cạch trên máy tính: "Tôi chỉ có hứng thứ thiết kế thôi, còn việc làm thì trông cậy vào cậu."

Spanner nhìn số liệu trên máy tính, hơi liếm liếm môi.

Suy nghĩ cả đêm, khi nhìn thấy thứ này, hắn rốt cuộc quyết định.Từ bỏ những thực nghiệm tầm thường, thay vào đó là những thứ có giá trị hơn! ...Vũ khí chiến đấu!

Kaori thấy ngọn lửa trong mắt hắn, híp mắt cười khẽ.

Cô nhìn qua khung hình bên trong góc, thấy được tin nhắn của một người. [V]: Đã xong.Cô gái tóc bạc cụp mắt, vươn ngón tay ra, từ tốn gõ.[SS]: Gửi đi.[V]: Tôi biết rồi..
.Vừa onl, cô đã thấy thông báo cuộc gọi nhỡ dồn dập trên màn hình.

Hơi líu lưỡi một chút, ngay khi chuông lại đổ, cô nhấn nút nghe."

Voii!!!

Nữ nhân ngu xuẩn này cô đã đi đâu đêm qua!!!"

"Shi shi shi lẽ nào cô ngủ ngoài đường sao~?"

Kaori cười khinh thường: "Xin lỗi đi tôi ở một chỗ có phục vụ chu đáo hơn nữa có trai đẹp và điều cần nhấn mạnh là hoàn toàn miễn phí!"

Manmon bị đả kích: "Miễn, miễn phí..?"

Cái người không bao giờ tham gia vào cuộc gọi nào aka Xanxus lúc này lại hiếm thấy tham dự: "Trai đẹp...?"

"Ừ."

Cô làm bộ mê trai: "Soái ca chăm chỉ...

Đúng khẩu vị của tôi!"

Leviathan hừ một tiếng qua lỗ mũi: "Cô không về Varia đi còn ăn bám ở đó làm gì?

Nếu Nono hỏi tới Boss phải ăn nói thế nào?!"

"Tôi sẽ nói với Nono sau."

"Điều đó không quan trọng..."

Squalo gằn từng tiếng, cuối cùng nhịn không được gào ầm lên: "Nhanh cút về Varia đi đừng động kinh chơi trò bỏ nhà ra đi nữa, rác rưởi!"

Fukawa Kaori hơi xoa cằm: "Chủ tịch giả vờ động kinh lừa gạt nhân viên và cái kết."

Varia: "...."

"Đừng bao giờ khinh thường người khác!"

Nhạc nổi lên: wo man bu ì yang...Không nhịn được nữa, Varia gào lên: "Cút!"

Chủ tịch... chủ tịch cái [bíp—-]
 
[Khr] Ai Nói Gặp Bạn Trên Mạng Là Tốt (Bg/Np)
Chương 42: Bí kip trở thành nữ thần


"Hú hú hú!"

Kaori đứng trước cửa lớn của Varia, chậm rãi dang hai tay ra, thần bí mà thành kính: "Nhân danh chủ nhân của những thẻ bài, ta ra lệnh cho ngươi hãy hiện nguyên hình ngay!

Lập!

Tức!

Door!

Vừng ơi mở ra!"

Nhân viên Varia dùng vẻ mặt 'cuộc đời chẳng còn gì phải lo sợ' nhấn nút mở cửa.

Đúng vậy, sát thủ của Varia từ lâu đã chẳng phải là sát thủ nữa rồi...Một nhân viên Varia cho hay: "Chúng tôi chỉ xuất hiện để tấu hài hoặc làm bao cát miễn phí thôi, cảm ơn."

"Shi shi shi~" Belphegor đứng trước sảnh: "Cô còn trở về làm gì?"

Kaori sững sờ nhìn hắn: "Mọi người không hoan nghênh sao?"

"Ai thèm hoan nghênh——""Lạch cạch."

Bel ngừng lại, hắn kinh ngạc nhìn cô gái hai mắt đẫm lệ trước mắt.

Kaori...khóc?!

Fukawa Kaori khóc?!

Cô gái dở dở ương ương luôn tìm đường chết mà không chết này lại khóc?!

Lẽ nào hắn...hơi quá đáng?

Con gái nghe nói rất dễ tự ái.. cũng hay khóc nhè nữa.

Tính cách tếu tếu của Kaori làm cho hắn quên mất cô cũng chỉ là một cô gái...Vương tử tóc vàng luống cuống đứng dậy, chạy tới trước mặt cô, tay chân không biết nên đặt đâu để đâu.Làm thế nào bây giờ?

Hắn chưa từng đi dỗ con gái bao giờ, làm, làm thế nào...Tại lúc Belphegor chưa kịp phản ứng, hắn đã hốt hoảng cúi đầu, hôn lên mặt cô, liếm đi những giọt nước làm lòng hắn hoảng loạn.Mặn quá...Ra là nước mắt.. có vị mặn sao?

Belphegor ngây ngốc nghĩ như vậy, sau đó vẫn si ngốc duy trì tư thế ấy.

Bằng một cách nào đó, khoảng trống trong hắn được lấp đầy.

Belphegor không hiểu được cảm xúc của bản thân là gì, chỉ là có một thứ thanh âm vẫn vang lên bên tai hắn, dụ hoặc hắn mãi mãi ôm lấy người này, mãi mãi, mãi mãi, cho nên——độc chiếm đi?

"Voi!!!!

Hai người các ngươi làm cái gì!!!!"

Squalo vừa nghe tin Kaori trở lại, hắn vừa lúc phải xuống dưới nên tiện đường đi...

Ai biết, lại gặp hai kẻ này đang ôm hôn giữa thanh thiên bạch nhật!

Kaori bừng tỉnh, ngẩng đầu nhìn hắn.

Đôi mắt mèo trong suốt hơi ửng đỏ, lại có một tầng nước phủ lên, tuỳ thời có thể rơi xuống.

Động tác của Squalo tạm dừng lại.

Cảm giác phẫn nộ càng ngày càng thăng lên, rốt cuộc, người này vẫn tuân theo cảm xúc của bản thân, tiến lên lôi kéo Kaori ra khỏi lồng ngực của Bel.

"Voi!!!

Ai bắt nạt cô?!!!

Tên Belphegor này phải không!!!"

"Shi shi shi..."

Belphegor cười quỷ dị, hắn nắm nắm bàn tay lại, sau đó mở ra.

Trống rỗng, không hề có thứ gì cả."

Ai bắt nạt chứ..."

"Không bắt nạt mà Kaori lại khóc à!!!"

Sức công phá của giọng nói khá lớn, chẳng mấy chốc, vài con người cũng lục tục xuất hiện.

"Tội nghiệp Kaori-chan của chị..."

Lussuris yêu thương xoa đầu cô: "Ai lại dám bắt nạt Kaori-chan đáng yêu chứ..."

"Luss-nee..."

"Hừ!

Nhàm chán!"

Leviathan hừ một tiếng, lập tức xoay người lên lầu.

"Đúng là trẻ con!"

"Khư——Khóc?

10 Euro giải quyết tất cả!

Báo tên đi!"

Mammon chưa từng biết, tiền thuê hắn đi giết người hôm nay lại chỉ bằng 1/100 tiền nhà.Hắn không biết.Nhưng không đại biểu ba người kia thì không. .
."

Vì thế..."

Mammon trầm mặc nhìn camera, sau một giây, hắn biến ra xúc tu đâm thẳng về phía Belphegor: "Ngươi đã làm gì, tên khốn này!"

"Shi shi shi..."

Belphegor né tránh: "Chẳng làm gì cả."

Hắn chỉ là...tuân theo cảm xúc của mình thôi..."

Vương tử nói trước...

Đó là con mồi của vương tử nha... shi shi shi..."

"Khư—— Nằm mơ!"

"Voi—!!

Đó là người vị thành niên!!"

Mammon và Squalo không hiểu thứ cảm giác này.

Chỉ biết là bọn họ——Không muốn Belphegor đạt được như ý!"

Đoàng!"

Có tiếng súng vang lên, cả ba ngừng nội chiến, quay đầu nhìn lại."

Hừ!"

Xanxus, người này chẳng biết đã đứng đó tự bao giờ, giơ súng ra bắn thủng màn hình máy tính.

"Đừng có làm ảnh hưởng đến giấc ngủ của ta, rác rưởi!" .
.Trên phòng, Kaori lật lật cuốn sách lên, hưng phấn đọc từng chữ một.

Vẻ mặt kia, khí tràng kia... làm gì còn vẻ mất mát đau thương khi nãy?

"Để xem nào, đầu tiên là ít nói... ✔️."

"Nếu bạn chưa từng khóc trước mặt người khác, hãy thử...✔️."

"Tranh thủ sự đồng tình...✔️."

"Để họ thấy rằng bạn rất yếu đuối cần che chở...✔️."

"Tiếp theo là biểu hiện phần ưu tú của bạn ra...

Đặc biệt là sự thiện lương, nhu nhược, ôn nhu, thánh thiện..."

Kaori càng đọc càng thấy không đúng chỗ nào, nhưng thấy thành công như vậy, cô cũng bỏ qua: "Cuối cùng, hãy chắc rằng đối tượng toàn bộ là nam."

Kaori: ???

"Kaori——Ra ăn cơm!"

"Tới—" Kaori vừa định hét lên đã vội bịt miệng lại, ôn nhu đi ra cửa, không một tiếng động.

Khi thấy Squalo trước mặt, cô che miệng khẽ khàng cười một tiếng, nhẹ giọng nói: "Squalo, đi thôi anh."

Squalo sửng sốt, dùng vẻ mặt gặp quỷ nhìn người yểu điệu mềm mại trước mắt. [Ở trước mặt đối phương, duy trì vẻ mặt cười yếu ớt, nhìn đối phương bằng ánh mắt ôn nhu và hành động thận trọng.

Duy trì tối đa nụ cười của nàng Mona Lisa.] Kaori đi tới phòng ăn, chậm chạp bước đi, sau đó cẩn thận ngồi xuống ghế.

Trước ánh mắt soi mói của cả đám, thiếu nữ tóc bạc nghiêng đầu, nở nụ cười toả nắng, mở miệng, như kiểu nói cao giọng thêm tí nữa sẽ khó thở mà chết."

Chúc mọi người ngon miệng."

Varia: "..."

Hàng này không phải Fukawa Kaori!

Mặc kệ tâm trạng của Varia hiện tại quay cuồng như thế nào, Kaori vẫn cười ôn nhu như thế.

Trong phòng ngủ, cuốn sách bìa trắng lẳng lặng nằm trên giường, nếu để ý kĩ sẽ nhìn thấy dòng chữ...#Bí kíp để trở thành nữ thần.#Và bên dưới của góc gối, ba chữ thần thánh nữa hiện lên——#bạch liên hoa.# ..."

Ôi trời."

Spanner lật quyển sách trên tay lên: "Đưa nhầm sách rồi, đây mới phải."

"Mà thôi kệ."
 
[Khr] Ai Nói Gặp Bạn Trên Mạng Là Tốt (Bg/Np)
Chương 43: Quả nhiên là sách rởm


Không khí dạo này ở Varia là lạ.Theo phỏng vấn, một nhân viên cho hay: "Tính cách của Fukawa đại nhân bỗng dưng thay đổi, có vẻ mọi người vẫn chưa thích ứng được."

Ngày thường không gà bay chó sủa thì cũng không thể yên bình như thế này.

Trước khi Fukawa Kaori tới, Varia tràn đầy sức sống với những thanh âm đổ vỡ, tiếng quát tháo và đánh nhau của đội chủ lực.

Khi Fukawa Kaori đến thì lại đầy tiếng rống giận và có vẻ như cũng có tình người đôi chút, ít nhất, nhân viên Varia không còn cảm thấy quá căng thẳng nữa.

Nhưng hiện tại... là thế nào?

Kaori buồn rầu đi đi lại lại trên hành lang, trong lòng đầy phức tạp.

Cứ có cảm giác sai sai...Đã một tuần trôi qua mà có vẻ như họ...

đang trốn tránh cô thì phải?

Rõ ràng cô đã làm theo cuốn sách đó rồi mà?

Hay là...Đôi mắt của Fukawa Kaori bỗng trở nên thâm trầm..
."

Cái vụ mà muốn trở thành nữ thần ấy, cô nói thật hả?"

Spanner ngậm kẹo mút, lười biếng dựa vào tường: "Người Nhật Bản ai cũng thú vị vậy sao?"

"Haizzz."

Kaori vờ vịt thở dài, sau đó, cô ngẩng đầu lên, ngưng trọng nhìn hắn: "Thật ra..."

"..?"

"Tôi là người Ý chính gốc.

Bởi vì mọi người luôn kính sợ hoặc muốn giết tôi nên tôi phải sang Nhật Bản du lịch.

Đã qua bao nhiêu năm a..."

Spanner: "..."

"Cho nên cậu phải cảm thán là 'không hổ là người Ý'."

Spanner: "...."

Spanner: "Xin lỗi nhưng không có người Ý nào như cô cả."

"Khụ khụ."

Hắn ho nhẹ một tiếng, dẫn cô vào hiệu sách đối diện: "Nếu nhất định muốn trở thành nữ thần thì vào đây."

"Hả?

Hiệu sách [Marry Sue hôm nay vẫn Sue]?

Tên lạ vậy?"

"Ừ, nhưng rất nổi tiếng.

Thấy cô đáng thương nên dẫn tới một lần thôi..."

"Vậy thì vào!"

Cô vươn tay túm lấy cổ áo của hắn, lôi xềnh xệch đi vào.Nửa tiếng sau..."

Aizzz...

Quyển nào mới đúng đây?

Để xem...

Đây rồi!"

Kaori rút quyển sách bìa trắng trên cao ra, vui sướng nói: "[Bí kíp để trở thành nữ thần] này!"

Spanner nhìn thoáng qua quyển trên tay cô, lại nhìn quyển trên tay mình, hơi trầm ngâm.

Hai quyển giống nhau à?

Rõ ràng bìa khác...

Mà thôi kệ đi."

Về thôi, Kaori."

"Oke."

Về đến nhà, cả hai lấy sách ra đọc thử.

Kaori đưa cho Spanner quyển của mình, dùng vẻ mặt đúng đắn nói: "Spanner, cậu là con trai nên sẽ hiểu rõ con trai ưa loại người như nào đúng không?

Cậu đọc hai quyển này sau đó đưa tôi quyển chất lượng nhất nha!"

Spanner vừa định mở miệng từ chối, ai biết, cô gái trước mắt lại sâu xa nhìn mình: "Đặc sản Nhật Bản..."

"...Được rồi."

Đến khi Spanner đọc lướt qua cả hai quyển, Kaori cũng ngủ được một giấc.

Thiếu niên tóc vàng run rẩy lật quyển sách của cô lên, nửa ngày mới phun ra một câu: "Vãi hồn chim én."

Hắn để hai quyển sách lên bàn, so sánh một chút.

Quả nhiên, bên dưới dòng chữ [Bí kíp để trở thành nữ thần] vẫn còn ba chữ [bạch liên hoa] nữa.Cấp tốc, hắn lên mạng tra từ khoá này, ra được kết quả khiến hắn vô cùng cay mắt.#bạch liên hoa — thiên hạ đệ nhất bệnh mỹ nhân##Người ngây thơ nhất thế giới##Luận trẻ con và bạch liên hoa, ai càng ngây thơ##Người ôn nhu nhất thế giới.##Bạch liên hoa vô tội nhất thế giới.##...# Spanner bị đống "...nhất thế giới" chọc mù mắt chó.

Hắn run rẩy đẩy quyển sách đó ra xa, đứng dậy vào nhà tắm rửa mắt.

Ở bên ngoài, Kaori dụi mắt tỉnh lại.

Cô nhìn quyển sách trên mặt bàn, không nghĩ nhiều, lật lên xem.

Đây là quyển Spanner đề cử à..?

Đọc cứ thấy ngu ngu sao ấy..

Dù nghĩ vậy, Kaori vẫn khăng khăng cho rằng con trai thích những người như này.

Vì thế..."

Tôi về đây, Spanner!"

"Ờ..."

Thiếu niên nằm trên ghế hữu khí vô lực trả lời. .
.
.
[Tinh! [Đừng Thích Tôi Tôi Chỉ Là Truyền Thuyết] đã gửi cho bạn một tin nhắn riêng.][Đừng Thích Tôi Tôi Chỉ Là Truyền Thuyết]: Spanner.[Đừng Thích Tôi Tôi Chỉ Là Truyền Thuyết]: Không thấy hiệu quả gì cả.[Đừng Thích Tôi Tôi Chỉ Là Truyền Thuyết]: Sách rởm!

Spanner liếc nhìn quyển [Bí kíp trở thành nữ thần] trước mắt, nuốt nước bọt.

Hắn không dám nói ra sự thật là cô cầm nhầm sách, trả lời:[Đệ Nhất Kĩ Thuật Sư]: Chắc họ không thích nữ thần mà thích cô.Sợ cô không tin, lại sợ cô bắt hắn đọc thêm vài quyển sách độc hại khác, Spanner nhấn mạnh:[Đệ Nhất Kĩ Thuật Sư]: Họ thích tính cách của cô!

Đừng thay đổi! [Đừng Thích Tôi Tôi Chỉ Là Truyền Thuyết]:...

"Voi—-!!!Kaori, có uống nước cam không?!"

Kaori quay đầu lại, nhảy bổ lên người hắn, cười hì hì: "Tất nhiên rồi!!"

Squalo trừng mắt, thầm nghĩ con gái quả nhiên khó hiểu.

Chắc là do kì kinh nguyệt đến nên không được bình thường.Nghĩ vậy, khoé miệng hắn hơi nhếch lên, vươn tay vò đầu cô một cái."

Đi xuống bếp!!"

"Oa——Cá Mập, đừng có nói to như vậy!

Còn nữa, đừng có vò đầu tôi đồ ngốc!"

"Hừ!"

Quả nhiên là sách rởm.[Đừng Thích Tôi Tôi Chỉ Là Truyền Thuyết]: Cậu nói đúng, Spanner.[Đừng Thích Tôi Tôi Chỉ Là Truyền Thuyết]: Tôi không cần phải cố thay đổi, dù sao tôi đã quá hoàn mỹ rồi.[Đệ Nhất Kĩ Thuật Sư]: ...[Đừng Thích Tôi Tôi Chỉ Là Truyền Thuyết]: Haizzz.[Đệ Nhất Kĩ Thuật Sư]: ...[Đệ Nhất Kĩ Thuật Sư]: :)
 
[Khr] Ai Nói Gặp Bạn Trên Mạng Là Tốt (Bg/Np)
Chương 44: Chuẩn bị đi tù sao?


Bởi vì Kaori đã từ bỏ việc trở thành nữ thần nên thái độ của mọi người cũng khác hẳn.

Chẳng mấy chốc, tổ chức Varia lại náo nhiệt như cũ, hơn nữa còn có xu thế tốt hơn.

Nhờ vào vụ ô long này mà các sát thủ tiên sinh cũng hiểu rõ tâm tư của mình hơn, ai nấy cũng đều có quyết định của riêng mình cho tương lai với tiêu chí: Cường thế, mạnh bạo, ai thắng ai hưởng.

Fukawa Kaori lại trở về với kiếp sống làm cá mặn, ngày ngày hết ăn rồi lại nằm, nằm chán rồi lại đi trêu chọc vị nào đó, sau đó "rảnh" thì mới nhớ tới trọng trách hacker của mình. [Giannini]: Xin chào, hiện giờ rảnh chứ? [SS]: Phi thường rảnh. [Giannini]: —Biết ngay mà!

Dạo gần đây chị lại lười biếng phải không?!

Thân là một nhân viên của Vongola lại—[SS]: Bình tĩnh bình tĩnh nào, Giannini.

Chú biết tôi là một thiên tài về công nghệ kĩ thuật mà.[Giannini]: Tôi không phủ nhận điều này, nhưng? [SS]: Thì đó?

Lỡ tôi thật sự nghiêm túc thì chú nghĩ cái danh đệ nhất kĩ thuật sư của Vongola không phải sẽ rơi vào tay tôi sao?[Giannini]:...

Đừng có tự tin một cách thái quá như vậy! [Giannini]: Chỉ được cái nói miệng thôi! [Giannini]: So tài đi! [SS]: Biết gì không? [Giannini]: Gì? [SS]: So với cha chú thì chú còn quá non, tiểu, quỷ, ạ.[Giannini]: Chỉ hơn tôi có ba tuổi thôi, chị đừng có đắc ý! [SS]: Ha hả :) [Giannini]: ...Hừ.[Giannini]: Tôi có chuyện muốn hỏi.[SS]: Nói đi.[Giannini]: Cái tên [SS] ấy...

Tôi nghi vấn lâu rồi, giờ muốn hỏi.[Giannini]: Cái tên này có nghĩa là gì? [SS]: Ha—?

Chú không biết ư? [Giannini]: Biết thì tôi còn hỏi làm gì? [SS]: Căng mắt ra mà nhìn cho kĩ đây— Tôi chỉ nói duy nhất một lần thôi đấy.Cúc hoa Giannini căng thẳng.[SS]: Hai trăm năm trước, vào thế kỉ mười chín, một người làm cho toàn thế giới khiếp sợ xuất hiện.

Chẳng ai biết người ấy xuất hiện từ bao giờ, cứ như trống rỗng tồn tại, chỉ để cho người khác tiếp xúc đến mặt ngoài của mình.[SS]: Một cái nhăn mày của người ấy cũng ảnh hưởng đến toàn thế giới, khiến nhiều người thổn thức không thôi.

Sau đó thì, người ấy ngã xuống.[Giannini]: Vì sao?[SS]: Bởi vì quá áp lực.

Người ấy luôn dùng dáng vẻ cường đại nhất xuất hiện trước mặt mọi người, còn sau lưng thì lại lặng lẽ liếm láp vết thương...

Sức mạnh của miệng người thật đáng sợ.[Giannini]: Ha?[SS]: Vị siêu sao ấy lúc hữu dụng thì được ca tụng, nhưng đến lúc bị vứt bỏ thì lại bị chính những người nâng đỡ mình ném xuống đất.

Quá tuyệt vọng, vị siêu sao ấy đã tự tử do không chịu nổi cái gọi là miệng lưỡi thế gian.

Đáng tiếc một anh tài——[Giannini]: !!

Lẽ nào SS có nghĩa là...[SS]: Là 'Super Star'!" [Giannini]:...Cảm thấy cái tên này không đơn giản Giannini thầm nghĩ cười ha hả."

Giannini!"

Giannichi nói vọng ra: "Muốn đi phòng thí nghiệm của ta không?"

"Tuyệt quá!"

Giannini mừng rõ gập máy tính lại, chạy vọt lên: "Đợi con!"

Kaori đợi hồi lâu vẫn không thấy Giannini gửi tin nhắn nữa, cô ngả người ra ghế, với tay lấy khoai tây chiên ăn. [Tinh!

Thông báo: [Bóng Chày No.1] đã gửi tin nhắn đến nhóm của bạn!] [Bóng Chày No.1]: Ha ha, còn ai onl không? [Đừng Thích Tôi Tôi Chỉ Là Truyền Thuyết]: ? [Bóng Chày No.1]: Ha ha!

Kaori lâu rồi không gặp!

Cuộc sống ở đó thế nào? [Đừng Thích Tôi Tôi Chỉ Là Truyền Thuyết]: Cũng khá, ăn ngủ nghỉ hoàn toàn không cần lo lắng.[Bóng Chày No.1]: Thật sao?

Vậy thì tốt rồi! [Vương Tử]: Shi shi shi...

Điều này không cần cậu đến quan tâm.[Vương Tử]: Được vương tử chăm sóc thì cuộc sống khác gì công chúa?

Shi shi shi.[Cánh Tay Phải Của Đệ Thập]: !!

Có ý gì?! [Vương Tử]: Ý tứ ở trên mặt chữ.[Cánh Tay Phải Của Đệ Thập]: Chăm sóc là thế nào?! [Đệ Nhất Kiếm Đế]: Voi!!!

Có vấn đề gì không?!!! [Phế Sài]: Nếu, nếu tôi không nhầm thì...[Đệ Nhất Mỹ Nhân]: Kaori-chan ở chung nhà với chúng tôi nha~[Bóng Chày No.1]: Chưa từng nghe qua chuyện này![Cánh Tay Phải Của Đệ Thập]: +1[Phế Sài]: +2[Phế Sài Boss]: +3[Toàn Bộ Kẹo Đường Trên Thế Giới Đều Là Của Tôi]: +4[Dứa Thống Trị Thế Giới]: +5[Thanh Xuân Cực Hạn]: Ở chung hết mình sao!! [Toàn Bộ Tiền Trên Thế Giới Đều Là Của Ta]: Khư— Có gì đáng ngạc nhiên? [Đệ Nhất Mỹ Nhân]: Kaori-chan ngủ chung phòng với Mammon đó. [Phế Sài]: Cái gì! [Dứa Thống Trị Thế Giới]: Cái gì![Thanh Xuân Cực Hạn]: Cái gì! [Bóng Chày No.1]: Cái gì! [Phế Sài Boss]: Cái gì! [Toàn Bộ Kẹo Đường Trên Thế Giới Đều Là Của Tôi]: *tan nát cõi lòng* Kaori-chan!!!!! [Quần Tụ Cắn Chết]: Quần tụ cắn chết! [Đừng Thích Tôi Tôi Chỉ Là Truyền Thuyết]: Ha ha, phản ứng của mọi người thật thú vị.[Phế Sài]: Kaori!

Mặc dù Mammon... nhưng cũng không thể như vậy! [Bóng Chày No.1]: Tớ thấy không hợp lí lắm đâu.[Cánh Tay Phải Của Đệ Thập]: Cô điên rồi!!! [Phế Sài Boss]: Nếu thiếu phòng thì có thể tới chỗ tôi, Kaori!!

Suy nghĩ kĩ đi trời ạ!! [V]: .. [Đệ Nhất Sát Thủ]: Nếu không thì về Nhật Bản thôi?

Cô sang Ý cũng khá lâu rồi. [Phế Sài]: Đúng đấy đúng đấy![Quần Tụ Cắn Chết]: Cậu bé nói không sai. [Đừng Thích Tôi Tôi Chỉ Là Truyền Thuyết]: Ha ha.[Boss Luôn Đúng]: Này!! [Boss Luôn Đúng]: Ý gì!! [Boss Luôn Đúng]: Fukawa sama là người của Boss!! [Đệ Nhất Mỹ Nhân]: Fukawa sama...?[Vương Tử]: Shi shi shi chỉ là lời đồn nhảm thôi.[Phế Sài]: Người của Xanxus?! [Phế Sài Boss]: Chuyện là thế nào! @[Đệ Nhất Kiếm Đế]!

Mới hơn một tháng chuyện gì đã xảy ra! [Đệ Nhất Kiếm Đế]: Hừ!

Lời đồn nhảm mà thôi! [Boss Luôn Đúng]: Hai người các ngươi——Spanner trầm mặc.[Đệ Nhất Kĩ Thuật Sư]: Nếu tôi không lầm thì Kaori mười lăm..?[Đệ Nhất Kĩ Thuật Sư]: Các người chuẩn bị đi tù hết sao...? [V]: ...

Diễn đàn bỗng trầm mặc.Chuẩn bị đi tù sao?Chuẩn bị sao?Đi tù?

Đi tù...Tù...[Đệ Nhất Kĩ Thuật Sư]: Fukawa Kaori là vị thành niên. [Đừng Thích Tôi Tôi Chỉ Là Truyền Thuyết]: ^^
 
[Khr] Ai Nói Gặp Bạn Trên Mạng Là Tốt (Bg/Np)
Chương 45: Đi chơi


Hôm nay trời vẫn đẹp như cũ, Fukawa Kaori vẫn ôm máy tính đóng đô trong phòng ngủ không ra ngoài.

Đám Varia lại có nhiệm vụ mới, lần lượt ra ngoài kiếm tiền.

Hiện tại trong căn cứ ngoại trừ Xanxus đang-ngủ-trên-ghế ra thì cũng toàn là nhân viên thường. [Đừng Thích Tôi Tôi Chỉ Là Truyền Thuyết]: Ê các thanh niên Ý.[Đừng Thích Tôi Tôi Chỉ Là Truyền Thuyết]: Còn ai không? [Phế Sài Boss]: Còn anh.[Đừng Thích Tôi Tôi Chỉ Là Truyền Thuyết]: Ồ Dino. [Phế Sài Boss]: Nghe cứ như không được hoan nghênh lắm.[Đừng Thích Tôi Tôi Chỉ Là Truyền Thuyết]: Sao anh lại nói thế? [Phế Sài Boss]: Không, không, là hiểu lầm! [Đừng Thích Tôi Tôi Chỉ Là Truyền Thuyết]: Không nghĩ ra cũng có lúc phế sài như anh lại nhất châm kiến huyết.[Đừng Thích Tôi Tôi Chỉ Là Truyền Thuyết]: Chúc mừng, anh nói đúng rồi đấy.[Phế Sài Boss]:....[Phế Sài Boss]: QAQ [Đừng Thích Tôi Tôi Chỉ Là Truyền Thuyết]: Ha ha đùa chút thôi.

Hiện tại rảnh không? [Phế Sài Boss]: Cũng hơi bận...

Romario đang đứng trước mặt canh chừng tôi lười biếng đây QAQ[Đừng Thích Tôi Tôi Chỉ Là Truyền Thuyết]:...[Đừng Thích Tôi Tôi Chỉ Là Truyền Thuyết]: Đang làm gì sao? [Đừng Thích Tôi Tôi Chỉ Là Truyền Thuyết]: Bị canh chừng mà vẫn dám lên mạng? [Đừng Thích Tôi Tôi Chỉ Là Truyền Thuyết]: GJ. [Phế Sài Boss]: Em định nhờ vả gì à?

Cứ nói đi, nếu được anh sẽ giúp.[Đừng Thích Tôi Tôi Chỉ Là Truyền Thuyết]: Cũng không có gì.[Đừng Thích Tôi Tôi Chỉ Là Truyền Thuyết]: Định đi chơi mà không biết nên đi đâu thôi. [Phế Sài Boss]: Sao lúc trước em bảo em là người Ý?

Người Ý mà đến địa danh cũng không biết sao?

Kaori nhìn Dino châm chọc, không giận phản cười:[Đừng Thích Tôi Tôi Chỉ Là Truyền Thuyết]: Đó là chuyện của mấy thế kỉ trước, ai mà nhớ được.[Phế Sài Boss]:... [Đừng Thích Tôi Tôi Chỉ Là Truyền Thuyết]: Thôi tôi off đây.[Phế Sài Boss]: Chờ đã! [Đừng Thích Tôi Tôi Chỉ Là Truyền Thuyết]: ?[Phế Sài Boss]: Còn vụ đi chơi thì sao? [Đừng Thích Tôi Tôi Chỉ Là Truyền Thuyết]: Ha?

Tất nhiên là đi tìm thân ái rủ hắn đi chơi.[Phế Sài Boss]: Thân, thân ái? [Đừng Thích Tôi Tôi Chỉ Là Truyền Thuyết]: Đúng.

Có chuyện gì sao?

Ở phòng làm việc thuộc căn cứ Cavallone, Dino lỡ tay làm rơi ly cà phê xuống đất.

Romario lập tức nhặt mảnh vỡ lên đề phòng vị boss của mình dẫm lên, một bên gọi nữ hầu vào dọn dẹp, một bên lo lắng nói:"Boss, sao vậy?"

Dino mất tự nhiên cười: "Không có gì..."[Phế Sài Boss]: Là ai muốn đi tù? [Đừng Thích Tôi Tôi Chỉ Là Truyền Thuyết]: Là Xanxus.[Phế Sài Boss]:...Dino ngẩng đầu lên, nghiêm túc nhìn Romario: "Romario."

"Vâng!"

"Tôi... nhìn có vị nam nhân không?"

Romario: "...."

Romario: "Có, boss."

Dino: "Tôi và Xanxus ai dễ nhìn hơn?"

Romario không chút do dự: "Boss!"

Vậy tại sao...

Dino khóc không ra nước mắt, lẽ nào bản thân phải thất tình sớm sao?

Cp XK mà Leviathan suốt ngày tuyên truyền trên nhóm là thật?

Không thể nào...

Rõ ràng là D xong mới đến K, DK mới đúng! [Phế Sài Boss]: Tôi đột nhiên rảnh rồi! [Phế Sài Boss]: Đi chơi đi!

Romario nhân lúc Dino không để ý liếc mắt nhìn một cái, vẻ mặt có vẻ giật mình.

Dino Cavallone đứng bật dậy với tay lấy áo vest đen bên cạnh khoác vào, chạy vội ra cửa: "Romario, tôi ra ngoài một lát!

Văn kiện đi về tôi sẽ duyệt!"

"Vâng, boss."

Romario lặng lẽ vươn ngón cái lên, thầm nghĩ.Chúc ngài sớm đào được hoa khỏi chậu đem về nhà.
 
[Khr] Ai Nói Gặp Bạn Trên Mạng Là Tốt (Bg/Np)
Chương 46: Hỏi gấp, online chờ!


"Anh chậm quá đấy, Dino."

Kaori đứng khoanh tay trước cửa Varia, nhướng mày.

Dino cười cười ra khỏi xe, mời: "Em vào đi, Kaori."

Kaori bĩu môi ngồi vào trong, ngay tại khoảnh khắc xe ô tô lăn bánh, cô đột ngột ngẩng đầu lên, nhìn về phía sau.Có người...

đúng không?

Xanxus thu hồi tầm mắt, che miệng ngáp một cái.

Hắn kéo rèm cửa lại, cả căn phòng lại chìm vào bóng tối.

"Báo—— Có tin mới!!

Cực kì oanh động!!"

"Chuyện gì chuyện gì?!"

"Fukawa đại nhân... hộc hộc...

Fukawa đại nhân ngoại tình rồi!!!!!!"

"Cái gì!!" xN "Tôi, tôi vừa thấy Fukawa đại nhân lên xe đi chung với một người tóc vàng!

Nếu không nhầm thì đó là Boss của nhà Cavallone, Dino Cavallone!"

"Dino Cavallone?!

Cái người vô cùng lạnh lùng tài giỏi ấy ư?!"

"Chết tiệt!

Người này đẹp trai vô cùng!

Nếu như Fukawa đại nhân..."

"Nói bậy!

Boss của chúng ta có vị nam nhân hơn kia mà!

Vết sẹo trên mặt chỉ làm ngài trở nên càng dũng mãnh!

Rất khiến con gái có cảm giác an toàn!"

"Đúng đúng."

"Nhưng mà..."

Nhân viên im lặng từ nãy đến giờ yếu ớt lên tiếng: "Đó là chỉ người bình thường thôi.

Xem có vẻ như vũ lực của Fukawa đại nhân cũng không yếu, tính cách cũng là hay tìm đường chết nên có vẻ thích phiêu lưu.

Cho nên đối với việc cần một người đàn ông để được bảo vệ thì...

Fukawa đại nhân thích mạo hiểm?"

Nhân viên còn lại: "..."

"Nhưng..."

Có người cố gắng cứu vãn điều gì: "Varia là tổ chức sát thủ, sẽ có nhiều điều mạo hiểm hơn.."

Nhân viên kia chém như đinh chặt sắt: "Vấn đề là Dino Cavallone đẹp trai hơn Boss!!

So với Boss âm trầm, người kia là kiểu dương quang có được không!"

Toàn bộ nhân viên Varia: "..."

Không nói gì chống đỡ được.Trong một buổi sáng, không khí của Varia bị bao phủ bởi một tầng mây đen. #Thực hư vụ việc ngoại tình, sự thực là thế nào?##Varia Boss và Cavallone Boss, người nào càng có vị nam nhân?##Bình chọn nam thần Xanxus vs Dino Cavallone!# #...#.
.Trên xe, Dino vừa lái xe vừa nói chuyện với cô: "Em muốn đi ăn, hay đi chơi trước?"

"Hm..."

Kaori xoa xoa bụng: "Đi ăn trước đi, Dino.

Tới quán bánh ngọt đi."

"Tôi biết nhà hàng ở gần đây ngon lắm, em nhất định sẽ thích." .
."

Ngon quá!"

Kaori hạnh phúc cắn thìa: "Đồ ăn của Ý ngon quá xá!"

Dino uống một ngụm cà phê, chống tay lên bàn mỉm cười: "Em thích là tốt rồi."

Sau đó, hắn vẫy tay gọi phục vụ lại, nói: "Mang cho tôi hai phần kem ly."

"Vâng, quý khách vui lòng chờ một lát."

Kaori thấy Dino không ăn gì cả, tò mò hỏi: "Anh không thích bánh ngọt sao?"

"Cũng không phải."

Dino cười ngây ngô gãi đầu: "Chỉ là bây giờ không thèm ăn thôi."

Kaori đáng tiếc nhìn hắn, xắt một miếng lên, đong đưa: "Ăn không?"

Dino sửng sốt nhìn miếng bánh trước mắt, trong lòng lập tức loạn hết cả lên.Thìa thìa thìa thìa thìa này em ấy ăn rồi!!

Nếu như hắn ăn...

A a a!!

Hôn môi gián tiếp!

Hôn môi gián tiếp kiểu Pháp!!Kaori thấy hai tai của hắn bỗng đỏ bừng lên không khỏi nghi ngờ, rụt tay lại.

Nhưng lúc này Dino như kiểu đánh tiết gà vậy, hăng không sao tả nổi.

Hắn vươn tay giữ cổ tay cô lại, một bên cười, một bên lại gần:"Tôi muốn ăn thử."

Kaori vẫn giữ nguyên vẻ mặt không hiểu ra sao nhìn hắn bình tĩnh ăn bánh ngọt sau đó bị nghẹn bởi miếng bánh bé tí ti kia.

Sau đó vẫn dùng vẻ mặt ngơ ngác nhìn hắn vội vã uống hớp nước rồi lại bị sặc.

Ngơ ngác nhìn hắn chứng minh sự phế sài tuyệt đối của mình, cuối cùng phức tạp nói: "Dino, nói đi.

Anh có bệnh không tiện nói ra à?"

"Phốc—- ha ha ha ha!"

Không đợi Dino trả lời, có một tiếng cười bỗng nhiên vang lên.

Cả hai quay đầu lại, vẫn là thiếu niên tóc trắng kia, xuất hiện cắt đứt không-gian-hai-người của Kaori.

"Kao-chan~ Chúng ta thật có duyên~^^" Kaori nhìn thiếu niên tóc trắng cười meo meo trước mắt, môi nhúc nhích, cuối cùng nói:"Byakuran, cậu làm gì ở đây?"

"Hì hì~ Tình cờ đi ngang qua thôi, Kao-chan~^^" Fukawa Kaori liếc mắt nhìn Dino bên cạnh, lại nhìn Byakuran trước mắt.

Hai người con trai đang cười nhìn nhau, không khí có vẻ hài hoà ấm áp.

Thế nhưng Kaori lại thấy khá phức tạp.

Không hiểu sao.Đang đi "hẹn hò" thì lại gặp "bạn trai tương lai" cười tủm tỉm nhìn mình thì phải làm sao?

Hỏi gấp, online chờ!
 
[Khr] Ai Nói Gặp Bạn Trên Mạng Là Tốt (Bg/Np)
Chương 47: Thế giới 10 năm sau


Khoảng một tháng sau, Kaori cũng trở về Nhật Bản.

Phản ứng của mọi người cũng không quá nhiệt tình.

Dù sao cũng chỉ là về nước, đâu phải mãi mãi không gặp nữa.

Duy chỉ có ba kẻ thần kinh là Byakuran, Lussuria và Dino là có phản ứng không bình thường.

Hai người trước thì khóc lóc thảm thiết, còn người sau thì... chậc, phế sài đến mức khiến cô suýt chút nữa không lên máy bay được.

"Kaori-chan~" Byakuran là người duy nhất đưa cô đi tới sân bay.

Hắn nhìn cô gái từng bước bước đi phía trước, lặng thinh nói: "Tôi sẽ bảo vệ em."

Kaori không hiểu ra sao nhìn hắn, nhưng cũng không nghĩ nhiều, vẫy tay liền rời khỏi.Đám người Tsuna biết cô trở lại liền vui vẻ tới tiếp đón.

Reborn ngồi trong lòng của Tsuna, thấy cô đến cũng bật người nhảy lên: "Ciao."

"Ciao."

Cô cười cười đỡ lấy hắn, ngó nghiêng một lúc, hiểu rõ nói: "Kyoya lại đi tuần à?"

"Ừ."

Tsuna gãi đầu: "Dạo gần đây anh ấy rất tích cực.

Không hiểu sao..."

"Ha ha, Tsuna nói đúng."

Yamamoto cười hai tiếng: "Tsuna còn bị đánh cho rất thảm nữa kìa."

"Yamamoto!"

Tsuna quẫn bách gắt lên."

Này tên bóng chày ngu xuẩn kia!

Ai cho cậu nói Juudaime như vậy hả!"

Gokudera hung ác nhìn Yamamoto, mò tay vào trong túi áo dự định lấy bom ra nổ chết hắn."

Này này này này!"

Cô nhảy cẫng lên: "Đừng có mà chào đón tôi bằng bom đấy nhé!

Tên ngốc này!"

Gokudera ngẩn ra, hắn nhìn cô một cái, như nhớ ra cái gì mất tự nhiên quăng vào lòng cô một bông hoa hồng."

Cầm!"

"Đây là..?"

Cô sửng sốt: "Cho tôi thật hả?"

Gokudera tặng hoa á?

Nếu nói là Tsuna cô còn tin, nhưng Gokudera...?

"Không thích thì đưa đây!"

Mắt thấy hắn định giằng lấy, cô vội vã né tránh, cười hì hì: "Cho rồi thì đừng có đòi lại chứ!"

"Hừ!"

Reborn ở trong lòng cô nhìn thái độ của Gokudera, hai mắt loé loé, cũng không nói gì.

Sau cùng, hắn ngửa đầu nhìn lên, thiếu nữ tóc bạc như cảm nhận được cúi đầu xuống, cười tủm tỉm: "Sao thế?"

"Không có gì." .
.Fukawa Kaori vừa ném túi hành lý lên giường liền xoay người ra cửa, dự định mua chút đồ hộp về để đỡ phải nấu cơm.

Khi đi qua cửa hàng bánh kẹo, cô dừng lại một chút, ghé qua mua mấy túi kẹo về ăn.

Thế nhưng không nghĩ tới.

Thiếu nữ đang đi bỗng nhiên ngừng lại, phía sau cô, một ống súng từ trên trời rơi xuống.Kaori đứng lại, tuỳ ý bị khẩu Bazoka mười năm bắn tới, nở nụ cười.

"Kaori mất tích rồi!"

Tsuna gấp gáp vò đầu: "Làm sao bây giờ!"

"Tch."

Hibari dựa người vào cột thấp giọng hừ một tiếng, nâng tonfa lên, lạnh lẽo nói: "Dám ở Namimori làm loạn...

Cắn chết!"

Nhưng tìm kiếm hồi lâu, vẫn không có ai tìm thấy cô.

Lần lượt sau đó thì có nhiều biến cố xảy ra, Reborn cũng mất tích.Sau đó không bao lâu, Tsuna cũng bị bắn trúng, hoán đổi đến mười năm sau.

Lúc Tsuna đẩy ra thứ che chắn phía trên mới nhận ra đây là một cỗ quan tài.

Hắn kinh hãi nhảy dựng lên, không dám suy nghĩ đến điều gì khác, ngửa đầu đánh giá xung quanh.Đây là... rừng cây?Nghĩ vậy, hắn lại tiến lên vài bước.

Nhưng ngay sau đó, phía trước cũng truyền đến tiếng bước chân.

Không đợi hắn làm ra phản ứng gì, người kia cũng đã tới.

"Go, Gokudera?!"

"Juudaime?!"

Gokudera mười năm sau kinh ngạc nhìn thiếu niên trước mắt, lập tức lại tiến lên, vui sướng nói: "Là Juudaime!"

"Gokudera, tớ đây là..."

Gokudera mười năm sau né tránh một chút, ậm ừ mãi mới nói.

Sau đó, hắn tiến lên, căm hận nói:"Juudaime, khi trở về, ngài nhất định phải giết chết người này!"

"Đây là..."

"Đây là Irie Shoichi!

Hắn là căn nguyên khiến cho Byakuran thức tỉnh năng lực.

Chỉ cần giết hắn, mọi chuyện như hiện tại sẽ không xảy ra!"

Chỉ cần giết hắn, Byakuran thì sẽ không có khả năng đánh động tâm trí của đám gia tộc kia, không có khả năng ngăn chặn Giglio Nero, Cavallone và Simon tiếp viện, cô ấy cũng sẽ không....Nghĩ nghĩ, hắn tập trung ánh mắt nhìn thiếu niên tóc nâu trước mặt, trong con ngươi loé lên cái gì, nhưng rất nhanh đã biến mất.Không phải là do ngài ấy...Là do hắn chưa đủ mạnh mà thôi!

Người Bảo Vệ Bão tự bảo mình như vậy, sau đó cung kính nhìn Tsuna, trịnh trọng nhấn mạnh: "Xin hãy giết hắn!"

"Nhưng mà..."

Tsuna lúng túng: "Hình như đã hơn năm phút rồi..."

Gokudera Hayato mở to mắt.Sau đó thì có khói hồng tán ra, hắn bị thay thế bởi Gokudera mười năm trước.Mà Gokudera mười năm trước nhìn Tsuna trước mắt, kích động đến suýt nữa liền khóc lên."

Juudaime!"

Tsuna lúng túng cười hai tiếng, giải thích rõ ràng cho hắn, sau đó chỉ vào vali dưới đất: "Đó là của cậu."

"Của tôi?"

Gokudera hơi ngạc nhiên, lập tức, hắn hưng phấn tiến lên: "Để tôi nhìn xem bên trong có gì, Juudaime!"
 
[Khr] Ai Nói Gặp Bạn Trên Mạng Là Tốt (Bg/Np)
Chương 48: Thứ trong vali


"Juudaime!

Để tôi xem!"

Gokudera nóng lòng mở vali màu đen ra, trong lòng cũng có chút chờ mong.Mười năm sau hắn...để lại thứ gì?Hiển nhiên, Tsuna cũng rất tò mò.

Cả hai chụm đầu vào nhau nhìn thứ bên trong đó.

Nhưng khi vừa nhìn, họ không khỏi ngẩn ra.Rõ ràng không lộ liễu, nhưng không hiểu vì sao ánh mắt lại bị hấp dẫn.

Gokudera bỏ qua bức mật thư trên tay, kinh ngạc nhìn bức ảnh đó....Cũng không có gì đặc biệt, chỉ là trong tấm hình đó, người con gái tóc bạc kia cười rộ lên đặc biệt xinh đẹp.

Hơn nữa, người này không phải là..."

Kaori?"

Gokudera hơi xiết chặt bức hình.

Là sao?

Tại sao mười năm sau hắn lại để ảnh của Fukawa Kaori vào trong vali luôn đem theo bên mình?

Hơn nữa để Juudaime nhìn thấy, chỉ sợ...

"Đây là chữ gì vậy?"

Lời của Tsuna khiến Gokudera bị hấp dẫn.

Hắn lật nó lên nhìn lại, lập tức vì nội dung trong đó làm cho khiếp sợ.——【Nếu đã không thích trời xanh, hãy để bão tố lấn chiếm bầu trời.】Nếu đã không thích trời xanh, hãy để bão tố lấn chiếm bầu trời...?

Có ý gì?

Hắn nghĩ đến rất nhiều điều, nghĩ đến rất nhiều trường hợp.

Nhưng lại hoàn toàn không dám đem nó xem như sự thật."

Gokudera?

Sao vậy?"

"À vâng, không có gì, Juudaime!"

Gokudera lấy lại tinh thần giả vờ cười hai tiếng.

Sau đó, hắn nhanh chóng dấu nó ra sau lưng, kéo tay Tsuna đứng dậy: "Chúng ta phải thoát khỏi đây đã, Juudaime!" ——【Nếu đã không thích trời xanh, hãy để bão tố lấn chiếm bầu trời.】——【Để bão tố biến sự não nề của em thành cuồng giông và hỗn loạn.】——【Để sự cuồng nộ của tự nhiên biểu hiện thành cảm xúc của em.】——【Để cho Gokudera Hayato hoá thân thành kị sĩ, bảo vệ em cho đến khi lụi tàn.】"Kaori."

Thanh niên tóc trắng khuỵ gối trên nền đất, hai con mắt trở nên mơ hồ và trống rỗng.

Trước tàn tro, mùi đốt trụi gay mũi truyền tới, như thực, mà cũng như mộng ảo.

Đằng sau hắn, thanh niên tóc nâu cúi gằm đầu xuống, nhỏ giọng nói:"Xin lỗi."

"..."

"Gokudera, xin lỗi...

Vì tôi mà..."

"Không sao đâu."

Hắn chống tay đứng dậy, nhìn ngài, cười trong khi hai hàng nước mắt lăn dài: "Juudaime, ngài không có lỗi!"

"Gokudera..."

"A ha ha, nữ nhân phiền phức này chết rồi cũng tốt, chết rồi cũng tốt!"

"Bỗng nhiên tôi đau bụng quá, Juudaime.

Có lẽ là do hôm qua không được ăn cơm..."

"Vậy, tôi về trước nha!

Tạm biệt ngài, Juudaime!"

"..."

Thanh niên tóc trắng bình tĩnh đi về phía trước, đến nơi Sawada Tsunayoshi không nhìn thấy mới ngã gục, quằn quại trong nỗi đau trong con tim và lan dần lên lý trí.

Hắn run rẩy, vươn tay vuốt ve khuôn mặt cười của thiếu nữ, thống khổ khép mắt lại.

Kaori...

Kaori...

Kaori...

Cái đồ ngốc này....

"Quả là ngu xuẩn mà!"

Một lần thôi, tôi...yêu em.Thực sự, thực sự rất yêu em.....【Ti amo, Kaori.】
"Cái thứ cảm xúc này..."

Gokudera của mười năm trước không hiểu, vì sao trái tim lúc này lại đau như vậy.Hắn không biết, và cũng...chẳng muốn biết.
 
Back
Top Bottom