Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  Không Lối Thoát

Không Lối Thoát
Chap 20


Vergo bảo Law ngậm cây gậy thịt của hắn , Law mê mụi cầm lấy cây gậy đang cương cứng của hắn mà mút , cậu cứ mút mãi không sát vào trong được Vergo thấy vậy liền nắm lấy đầu cậu đút thẳng hết vào trong , bắn ra từng dòng tinh nóng hổi chảy thẳng vào trong cổ họng rồi lại rút ra bắn thêm một phát lên mặt cậu .

Doffy ngồi trên ghế nhìn phong cảnh thú vị trước mắt mà đã cương cứng .

Hắn thoát y bước đến bên giường hôn Law thật mảnh liệt rồi lại hà miệng xuống cổ cắn và hôn để lại vết hằn đỏ rõ thấy trên khắp cơ thể , hắn bỏ một ngón tay vào trong huyệt động nhỏ của cậu rồi lại đến Vergo cho ngón tay vào .

Cả hai người bọn họ kéo dãn và nới lỏng chiếc lỗ nhỏ bé này , sau đó họ đột ngột rút tay ra Doffy cầm lấy gậy thịt của mình cho vào bên trong , bên trong dù đã được nới lỏng nhiều lần nhưng nó vẫn rất chặt , Doffy vừa nhét vô đã khiến Law phải đau đớn la lên thì Vergo lại đến gần chuẩn bị cho vào thì Law hoảng hốt nói
- " Không được của ngài Doffy thôi là đã đủ lắm rồi nếu ngươi còn cho vào thì sẽ rách mất "
Vergo để ngoài tai những lời Law nói trực tiếp đúc thẳng vào trong , Law đau đến mức não gần như trống rỗng cứ thế mà gục ngã vào lòng Doffy .

Cả hai người họ bắt đầu ra vào liên tục thậm chí còn lút cán , được một hồi hai người dừng lại .

Doffy cười đầy thích thú nói với cậu
- " Em hãy tự mình làm đi Law "
Law ngại ngùng làm theo lời hắn nhưng lại không thể vào trong hết được , Vergo thấy vậy liền nắm lấy đùi cậu rồi nói
- " Để ta giúp ngươi "
Vừa nói xong chưa kịp để Law phản ứng thì hắn đã ấn mạnh cậu xuống , cậu cảm thấy phần lỗ dưới thật nóng và như muốn rách ra đến nơi .

Được một lúc lâu mặt cậu thể hiện như muốn bắn đến nơi thì bị Doffy cầm chặt gậy thịt của cậu
- " Chưa được đâu Law phải ra cùng một lúc chứ "
Law cảm thấy bên trong ngứa ngáy và thật nóng , đến lúc muốn bắn thì hắn bỏ tay ra để cho cậu ra hết rồi lại đến hắn và Vergo .

Lúc hắn rút ra thì lỗ nhụy nhỏ của cậu chảy ra những dòng tinh trắng nhiễu hết xuống giường , cậu mệt mỏi ngất đi .

Vergo đứng dậy mặc lại quần áo chuẩn bị rời khỏi phòng thì Doffy hỏi
- " Ngươi cảm thấy sao khi sử dụng món đồ chơi quý giá này của ta hả Vergo ?

"
Vergo quay đầu lại cười và nói
- " Cũng không tệ , giờ thì tôi đã hiểu tại sao ngài lại quý mến món đồ chơi này rồi "
Sáng hôm sau Law thức dậy với cơ thể ê ẩm , trên người đầy vết cắn và vết hôn .

Hông cậu đau đến mức không thể đứng thẳng được , cậu đang nhớ về đêm mãnh liệt ngày hôm qua cắn răng mà nói
- " Tên Vergo chết tiệt đó "
Đột nhiên kế bên cậu có người cười nói
- " fufufu em cảm thấy hôm qua tuyệt chứ "
Law xoay người lại nhìn chủ nhân của giọng nói , cậu thấy Doffy đang nằm trên giường tay chống cằm nhìn cậu .

Law hỏi hắn
- " Hôm qua ngài đã cho tôi uống thứ gì vậy "
Hắn cười rồi nói với cậu
- " Không có gì chỉ là thuốc kích dục mới thôi , ta cho em uống xem thử thế nào ai dè nó lại đủ mạnh đến mức khiến em trở nên mê mụi và thật khiêu gợi đến như thế fufufu "
Hắn ngồi dậy dùng chăn quấn cậu lại nhấc bổng lên đi đến nhà tắm , cậu ngồi yên để hắn tắm cho cậu dù cho hắn có sờ mó bất cứ điểm nhạy cảm nào trên cơ thể của cậu , đối với chuyện này cậu cũng đã quen rồi .

Hắn mặc quần áo cho cậu và mang cậu xuống nhà ăn , ai cũng nhìn thấy trên cỗ cậu lộ rõ vết hôn và vết cắn và đoán được đêm qua chắc chắn rất mãnh liệt .

Law không quan tâm đến ánh mắt của họ bình thản ngồi xuống ghế thưởng thức bữa ăn , Law nhìn sang ghế của Vergo không thấy hắn đâu cậu liền hỏi .

- " Vergo đâu ?

"
Doffy cười và nói
- " fufufu hắn đi làm nhiệm vụ từ sớm rồi .

Nhớ hắn sao "
- " Không hề "
Ăn xong cậu lại về phòng mình trở lại cuộc sống tẻ nhạt .

Cậu mở cửa sổ ngồi trên thành cửa nhìn về phía biển , trong đầu cậu hiện lên hình ảnh của Cora mà chợt rơi nước mắt .

Cậu quyết định xuống thành phố để giết thời gian , trước khi đi Law còn để lại một tờ giấy để báo là cậu sẽ xuống phố chơi một chút .

Cậu nhảy ra khỏi cửa sổ dùng năng lực của mình hoán đổi với một cục đá bên đường .

Lúc Baby 5 đi vào phòng cậu thì thấy trong phòng không có ai liền sang nơi khác tìm mà không hề để ý tờ giấy Law để trên bàn .

Law xuống thành phố tự tận hưởng một mình xem biểu diễn đường phố vừa mua đồ ăn vặt rồi lại ghé tiệm sách .

Bên phía cung điện không tìm thấy Law liền báo cho Doffy , hắn kêu người tiềm kiếm khắp cung điện từng ngóc ngách .

Law ở dưới phố đi vòng vòng chơi thì lại đụng trúng một người , cậu vội đứng dậy xin lỗi người trước mặt thì người đó lại cất giọng lên
- " Sao ngươi lại ở đây trông khi chẳng có binh lính nào đi theo "
Law nghe thấy giọng nói quen thuộc liền ngước mặt lên nhìn , Vergo đang đứng trước mặt cậu , cậu liền ôm túi đồ bỏ chạy nhưng lại không chạy lại hắn ta .

Cuối cùng cậu bị tóm lại mang về cung điện , Law vùng vẫy đòi hắn thả cậu xuống thì hắn đột nhiên dừng lại đứng trước một tiệm kem mua một cây kem hai tầng rồi đưa cho cậu .

Vergo nói
- " Cứ ngồi yên đó mà ăn đi "
Law nhận lấy cây kem ngồi yên trong lòng hắn , cậu liếm cây kem một cách ngon lành .

Vergo nhìn xuống thì thấy chiếc lưỡi nhỏ của Law đang liếm cây kem khiến hắn nhớ đến cảnh tượng đêm qua , Vergo đỏ mặt lơ là đến mức đã quẹo lộn hướng cho đến khi Law lên tiếng
- " Này "
Vergo hỏi
- " Có chuyện gì sao ?

"
Law nơi với Vergo
- " Ngươi quẹo lộn hướng rồi "
Lúc này Vergo mới ý thức được mà đi đúng đường .

Bên cung điện đang rối ren vì không tìm thấy Law , lúc định xuống thành phố tìm cậu thì Vergo quay trở về một tay bế Law , một tay cầm cả đống túi xách của Law .

Hắn đi lại nhấc Law ra khỏi vòng tay của Vergo gặn hỏi
- " Em đã đi đâu vậy hả !?

Nếu muốn đi chơi cứ báo với ta một tiếng là được chứ sao phải trốn đi "
Law nhìn hắn khó hiểu nói
- " Tôi có để tờ giấy nhắn lại mà "
Lúc này Baby 5 ngớ người ra , cả đám lên thang máy đi đến phòng Law .

Baby 5 bước tới bàn nhặt tờ giấy lên đọc thì mới biết là Law có để lại tờ giấy nhắn mà cô lại không nhìn kĩ .

Cô đi đến trước mặt Doffy cúi đầu xin lỗi , Doffy cũng bỏ qua cho cô .

Mùa hè cuối cùng cũng đến thời tiết nắng nóng khiến cậu gần như kiệt quệ .

Doffy đi đến chỗ cậu không nói không rằng tự nhiên lột đồ cậu ra mặc cho cậu một cái quần bơi rồi bế cậu xuống hồ bơi và nói
- " Hôm nay rất nóng nên cứ chơi đi ta có chút việc cần làm lát nữa ta sẽ quay lại "
Nói rồi hắn để cậu ở lại hồ bơi một mình , vì là người sở hữu năng lực của trái ác quỷ nên cậu chỉ đành sài phao mà thôi .

Một lúc sau có một cô gái lạ mặt đi đến , cô ta mặc bikini vô cùng quyến rũ bước đến bên hồ bơi qua bơi lại .

Law không biết cô ta là ai nhưng cũng chẳng quan tâm , một lúc sau có một tên hầu đi đến trên tay cầm một ly cooktail .

Chưa kịp để tên hầu đó nói gì thì người phụ nữ đó lên bờ ngang nhiên cầm ly cooktail mà uống .

Người hầu đầu đổ mồ hôi nói với cô ta
- " Thưa cô ly cooktail này là dành cho cậu Law "
Cô ta tỏ vẻ không quan tâm bỏ ly cooktail xuống đến bên thành hồ , Law đang ngồi trên thành hồ vừa bỏ phao xuống thì bị cô ta từ đằng sau đạp một phát từ sau lưng khiến cậu ngã nhàu xuống hồ .

Cậu vì sở hữu năng lực của trái ác quỷ nên không biết hề biết bơi , cô ta thích thú nhìn Law chơi vơi cứ nổi rồi lại chìm .

Lúc này Vergo vô tình đi qua thấy vậy liền cởi áo lao xuống cứu Law , cô ta bất ngờ trước hành động của Vergo liền hỏi .

- " Tại sao lại cứu tên nhóc đó "
Vergo không thèm quan tâm cô ta mà chỉ bế Law lên ghế để cậu nghỉ ngơi .

Doffy cũng vừa đi ra , cô ta vừa thấy Doffy liền chạy lại nũng nịu hắn ta dí sát bộ ngực căn tròn vào người hắn .

Vergo đi đến thì thầm vào tai Doffy , hắn nghe xong liền nổi gân tức giận nhìn về phía cô gái đạp cô thẳng xuống hồ .

Cô ta thấp thỏm ngoi lên nhìn hắn và hỏi
- " Sao ngài lại đá tôi "
Hắn ngồi xuống ghế ra hiệu cho Law lại gần , cậu lại gần hắn chưa gì hắn đã nắm lấy tay cậu kéo cậu ngồi lên trên đùi hắn .

Hắn cười một cái nhẹ rồi nói
- " Ngươi nên nhớ ngươi ở đây tối hôm qua là do tên kia muốn cô ở đây .

Ta thực sự chẳng ưa gì ngươi cả vừa mới tới đã tổn thương món đồ chơi mà ta vô cùng yêu quý là chuyện không thể nào tha thứ được "
Law cũng tranh thủ châm biếm ả vài câu còn bày ra khí chất giống như của Doflamingo khiến cô ta sợ hãi đến tột độ .

Vergo lôi cô ta ra ngoài , mặc cho cô ta cầu xin nhưng hắn vẫn bỏ ngoài tai mà cô nói .

Một lúc sau đó có một tên người hầu mang một cái bánh lên , Doffy nói
- " Bón cho ta ăn đi Law "
Cậu không nói gì cầm lấy chiếc bánh dùng nĩa cắt từng miếng cho hắn , hắn nhìn cậu rồi bảo
- " Dùng miệng của ngươi đi "
Law bất ngờ muốn từ chối nhưng lại không thể được nên không còn cách nào khác là làm theo lời hắn .

Cậu đưa miếng bánh lên miệng áp sát môi Doffy đưa miếng bánh cho hắn , Doffy nhìn cậu với vẻ hài lòng .

Hắn đưa miệng lên ăn lấy miếng bánh từ miệng Law rồi nói
- " Thật ngọt a "
Law ngồi trong lòng hắn không cựa quậy gì cả .

Cậu chán liền cầm phao đeo vào và xuống hồ bơi đắm chìm trong dòng nước mát lạnh .

Doffy ngồi trên bờ nhìn thân hình quyến rũ của Law , hắn cứ thế mà cương lên .

Doffy ra lệnh cho tất cả mọi người đi ra hết trừ Law , hắn dùng năng lực của mình kéo Law về phía hắn .

Cậu ngã nhàu vào thân hình rắn chắc ấy mà nói
- " Ngài làm gì vậy "
 
Không Lối Thoát
Chap 21


Hắn cười rồi lấy tay ấn đầu ti cậu .

Cậu trưng ra bộ mặt nhạy cảm càng khiến hắn mất kiểm soát thêm nữa .

Hắn cho tay vào quần của Law mà tùy ý xoa nắn rồi lại lột quần cậu ra , cậu đập mạnh vào người hắn nói
- " Nè ngài tính làm luôn ở đây thật sao , về phòng đi được không "
Hắn hôn lên cổ cậu nói
- " Giờ ở đây chỉ có ta với em thôi có gì mà phải ngại "
Doffy lôi cây gậy thịt đang cương cứng trong quần ra , hắn không thèm nới lỏng cho cậu mà trực tiếp đâm thẳng vào bên trong đến lút cán .

Law đau đến mức mắt mở to , há hốc miệng .

Hắn để đấy không động đậy gì rồi hắn lại bảo cậu .

- " Hôm nay ta rất mệt nên em hãy tự động đi , thỏa mãn ta đi fufufu "
Cậu đỏ mặt tự mình ra vào , nhưng lại không thể vào hết được do chưa được nới lỏng và cũng do cái gậy của quá to .

Cậu cực khổ lên xuống , Doffy nhìn khuôn mặt khổ sở của cậu mà cười một cách biến thái .

Law dừng lại vì muốn bắn thì hắn đột nhiên tự động ra vào mà không báo trước khiến cậu bắn thẳng lên mặt hắn , còn Doffy thì bắn thẳng vào trong cậu .

Cậu thấy vậy vội xin lỗi hắn lấy khăn để ở trên bàn định lau mặt cho hắn thì hắn ngăn cậu lại nói
- " Dùng miệng đi Law "
Cậu không còn cách nào khác liền đưa lưỡi liếm mặt hắn .

Hắn vuốt ve đầu cậu hệt như một chú mèo nhỏ đang liếm mặt cho chủ nhan vậy .

Xong rồi cậu bước xuống rút gậy thịt ra khỏi lỗ nhụy , những dòng tinh nhỏ giọt rơi xuống đất .

Cậu vội lấy khăn giấy tự lau rồi lại mặc quần vào rời khỏi bể bơi để lại hắn một mình .

Tối hôm ấy hắn bận nên không thể ngủ cùng cậu , cậu không hiểu sao hôm nay hắn lại điện cuồng làm việc như thế .

Sáng hôm sau cậu vừa thức dậy thì đã thấy Vergo đứng ở bên giường , cậu ngước nhìn hắn hỏi
- " Gì đây "
Vergo nói với cậu
- " Dậy và ăn sáng đi hôm nay ta sẽ dẫn ngươi đi chơi "
Law mặt khó hiểu cười nhẹ nhìn hắn và nói
- " Ha hôm nay có chuyện gì sao ?

Sao lại đột ngột tự ý cho tôi đi chơi như thế hả ?

"
Vergo không nói gì .

Cậu cũng chẳng buồn mà thắt mắt liền đứng dậy ra khỏi giường đi thẳng đến nhà tắm , vừa bước ra đã có sẵn khay thức ăn nóng hổi đặt ngay trên bàn .

Cậu từ từ thưởng thức bữa sáng , ăn xong thì lại được Vergo cho xuống thành phố chơi , tuy được xuống thành phố chơi nhưng vẫn bị tên Vergo kè kè đi theo .

Cậu được thỏa thích mua sắm cho đến ăn vặt , Vergo không rời mắt khỏi cậu dù chỉ một lần hắn cầm máy ảnh chụp lại từng khoảng khắc của Law .

Đền chiều cậu mệt mỏi ngủ thiếp đi , Vergo không còn cách nào khác là tay vừa cầm túi xách , tay còn lại thì bế Law đang ngủ trong lòng hắn .

Về đến cung điện Doffy đã đứng ở cửa chờ hai người , Doffy đưa tay bế Law đang ngủ trong lòng Vergo , hắn bế cậu đi vào thang máy lên đến tầng hai đưa cậu đến phòng tắm , tắm rửa và thay đồ thật đẹp cho cậu trông khi cậu vẫn còn ngủ .

Hắn đặt cậu lên giường rồi rời đi , đến lúc trời tối hẳn cậu giật mình thức dậy nhìn vào đồng hồ .

Đã 7 giờ tối rồi , lúc này Doffy đẩy cửa đi vào hắn đang mặc một bộ vest trắng vô cùng sang trọng .

Hắn đi lại bế thốc cậu đi trong phòng tắm rửa mặt cho cậu thật sạch rồi xuống tầng , vừa đứng ngoài cửa cậu đã nghe thấy tiếng ồn ào bên trong .

Khi cửa được mở ra đập vào mắt cậu là một bữa tiệc thịnh soạn , trên băng rôn lớn treo trên tường có ghi dòng chữ
[ Chúc mừng sinh nhật Law ]
Cậu cảm thấy bất ngờ không thể tin được rằng hắn thật sự nhớ sinh nhật cậu mà trông khi cậu lại thật sự quên .

Hắn đi đến ngai vàng tất cả mọi người im lặng nhìn theo hắn và Law dạt đường ra hai bên nhường đường cho hắn , Doffy đặt Law ngồi trên đùi mình cười và nói với cậu
- " Thấy sao thích không ta đã cất công chuẩn bị những thứ này cho em đó Law "
Cậu nhìn một loạt xung quanh và thấy có rất nhiều người có máu mặt trong thế giới ngầm thậm chí là vua của một đất nước .

Từng người đi đến trước ngai vàng quỳ xuống cung kính với hắn, họ lần lượt dâng quà lên tặng cho Law toàn những thứ xa hoa đắt tiền , bánh kem lúc này cũng đã được đưa lên .

Bánh kem vị Vanilla gồm 5 tầng được trang trí rất đặc sắc , Law thì nhìn nó giống bánh cưới hơn là bánh sinh nhật .

Hắn bế cậu lên đứng trước bánh kem .

Baby 5 biến tay thành súng phun lửa châm ngòi đèn cầy , sau khi Law thổi tắt đèn cầy đi thì một tên lính đi đến đưa cho cậu một cây kiếm .

Doffy nói với cậu
- " Mau cắt bánh kem đi "
Cậu nghe xong liền rút thanh kiếm ra bổ đôi chiếc bánh , tên lính đi đến cầm lấy cây kiếm cẩn thận lau chùi rồi lại cất vào bao .

Hắn bảo người hầu cắt ra chia cho mọi người , cậu nhảy xuống khỏi vòng tay hắn tự mình bước đi đến bàn để đồ ăn và đồ uống vô tư cầm lấy ly rựu ra góc đứng quan sát .

Cậu không thể ngờ rằng hắn lại vì cậu mà tổ chức sinh nhật lớn như vậy đây là lần đầu tiên , Baby 5 đi đến đứng kế bên cậu nói
- " Bất ngờ lắm đúng không .

Thiếu gia vì ngươi mà cả ngày hôm qua bận rộn sử lý hết đống giấy tờ thật nhanh chủ yếu là để tổ chức ngày sinh nhật hôm nay cho ngươi nên hãy biết ơn ngài ấy chút đi "
Nghe Baby 5 kể cậu lại hướng ánh mắt đến người đàn ông đang đứng giữa đám đông trên vai khoác một áo khoác lông hồng hạc .

Cậu không biết hắn lại vất vả như thế vì cậu , lúc nào cũng cưỡng bức và điều khiến cậu như một con rối vậy mà bây giờ lại tổ chức sinh nhật vì cậu .

Law đang không biết rằng mình nên ghét hay nên yêu hắn nữa , trong đầu cậu bây giờ như một mớ hỗn loạn các cảm xúc cứ luân phiên chồng lên nhau khiến cậu rất đau đầu .

Baby 5 đứng bên cạnh lấy một điếu thuốc ra châm lửa rồi nói với cậu
- " Sinh nhật của thiếu gia ngươi nên tặng gì thể hiện chút lòng thành với ngài ấy đi .

Sinh nhật ngài ấy cách ngươi 17 ngày nên nhớ đó "
Nói rồi cô rời đi để lại Law đang mệt mỏi chìm trong suy nghĩ .

Bữa tiệc kéo dài đến tận nửa đêm mới kết thúc , cậu mệt mỏi quay về phòng mình vừa mới mở cửa ra thì thấy trên sàn nhà đặt cả đống quà .

Doffy thì đang ngồi trên ghế thưởng thức rựu , hắn vừa thấy Law vào phòng thì nói
- " Em thấy sao bữa tiệc vui chứ "
Law gật đầu khẽ nói
- " C...cảm ơn ngài vì....vì ngày hôm nay "
Doffy nghe vậy rất ngạc nhiên đây là lần đầu Law nói như vậy với hắn sau khi mất đi trí nhớ .

Doffy nở nụ cười nói
- " Không có gì em hãy mở quà của mọi người tặng em xem coi có những thứ gì nào "
Cậu ngồi bệt xuống đất cầm hộp quà đầu tiên mở ra , bên trong là một con gấu bông một bên mắt được đính bằng Saphire bên còn lại thì được đính Rubi , mũi của nó được làm bằng kim cương .

Cậu lại mở một món quà khác lần này lại là một cái nón hình thỏ bên trong còn có một tờ giấy ghi
[ Chút mừng sinh nhật nhóc ]
Kí tên
Corazon
Cậu đọc hàng chữ ấy thì rất vui dù không biết tại sao quà của anh lại có thể ở đây nhưng dù sao cậu cũng thấy thật hạnh phúc .

Cậu đội nó lên đầu nhìn cứ như một chú thỏ xinh xắn , Doffy nhìn cậu đỏ mặt .

Hắn đột nhiên gọi cậu lại , Law xoay người đi đến chỗ hắn hỏi
- " Có chuyện gì sao ?

"
Doffy lôi ra trên ghế một thanh kiếm đen dài 1 mét .

Hắn cầm thanh kiếm lên đưa cho cậu rồi nói
- " Vì cây kiếm trước của em đã cũ nên ta đã đặc biệt làm riêng cho em một thanh mới .

Lưỡi kiếm thì bén như dao cạo chỉ cần sượt qua một chút thôi cũng đủ để gây nên một vết xước .

Đây là món quà ta dành tặng cho em "
Hắn vừa giải thích xong thì cậu đã ngủ mất tiêu , cậu vừa đứng vừa ngủ xém chút nữa là ngã ra đằng sau hên cho cậu là Doffy vừa đỡ được , bây giờ cũng đã hơn 12 giờ đêm cũng là quá giờ ngủ của cậu nên cũng dễ hiểu .

Hắn đưa cậu lên giường nằm trên chiếc gối êm ái cởi đồ cậu ra thay cho cậu một bộ đồ ngủ , xong xuôi hắn nằm kế bên kéo chăn lên đắp cho cả hai .

Doffy bỏ chiếc kính xuống với tay lấy đại một cuốn sách lật ra trang giữa để lên mặt rồi ngủ .

Sáng hôm sau cậu thức dậy thì thấy mình đã mặc đồ ngủ từ lúc nào không hay , Doffy đã dậy trước cậu đang thưởng thức bữa sáng
 
Không Lối Thoát
Chap 22


Cậu đứng dậy đi thẳng vào nhà vệ sinh .

Sau khi xong cậu đi ra ngoài ngồi vào bàn ăn , lúc cậu đang ăn thì Doffy nói
- " Tối nay ta có một phi vụ làm ăn lớn , ta sẽ đem em theo để em sau này kế thừa vị trí của ta nên tối nay hãy chuẩn bị kĩ đi "
Nói xong hắn đi ra ngoài để lại Law với vẻ mặt ngơ ngác và bất ngờ .

Một lát sau Doffy đến gõ cửa phòng cậu , cậu đã chuẩn bị hoàn tất đi theo hắn vì đảo cách khá xa nên phải đi bằng thuyền từ sớm .

Vừa bước lên thuyền cậu đã thấy tất cả các quản lý đều có mặt , cậu nghĩ " Chắc hẳn phi vụ tối nay vô cùng quan trọng nên các thành viên của gia tộc mới có mặt đầy đủ " .

Tối hôm ấy cậu chuẩn bị rất kĩ lưỡng , cậu mặc một chiếc áo dày vì địa điểm giao dịch lần này là một hòn đảo bị phủ đầy tuyết tên là Rubeck nằm ở North Blue .

Doffy đến phòng cậu nói
- " Đi thôi Law "
Law gật đầu đi theo hắn lên đảo , cậu chỉ vừa đi lên mạn tàu thì đã thấy lạnh đến thấu xương , cậu run lên bần bật .

Doffy thấy thế đã lấy một cái áo choàng , choàng lên cho đỡ lạnh hơn .

Cậu đặt chân lên đảo nhìn bầu trời âm u đầy tuyết rơi xuống , lâu lắm rồi cậu mới được nhìn thấy tuyết rơi liền nở nụ cười .

Doffy nhanh chóng lôi máy ảnh từ trong túi quần ra chụp 180° mọi góc .

Sau đó tất cả đi đến một căn nhà Law đi chót ở đằng sau , trong lúc đi trong lòng cậu lại hiện lên một cảm giác quen thuộc, cậu vô thức rời khỏi hàng mà không ai hay .

Đi đến một vịnh nhỏ cậu bắt gặp Cora cũng đang ở đây , hai chân cậu cứ bước đi mãi như có một lực hút nào đó không thể khiến cậu dừng lại được .

Cậu chạy tới ôm lấy Cora , Cora cũng bất ngờ hỏi
- " Sao nhóc lại ở đây "
Law trả lời
- " Hôm nay Doffy nói có một vụ giao dịch lớn , Doffy vì muốn tôi kế thừa vị trí của hắn "
Cora thấy Law nghẹn ngào ôm cậu vào lòng , cậu cũng đưa tay ra ôm lấy anh .

Bên phía Doffy hắn vừa đến nơi thì mới để ý Law đã biến mất , hắn nóng máu bảo Baby 5 và Buffalo bay lên trời tìm .

Hắn vừa đi vào thì có hàng loạt cây súng chĩa vào hắn , hắn không hề ngạc nhiên một chút nào mà còn rất bình thản nói
- " Xử lí chúng đi , ta đi tìm Law "
Các thành viên của gia tộc hô to - " Dạ rõ thưa thiếu gia "
Hắn bực mình bắt đầu đi tìm cậu , Law đang ở với anh Cora nói chuyện , cậu tâm sự với Cora
- " Thật sự là tôi không muốn kế thừa hắn chút nào , những suy nghĩ và hành động của tôi lúc nào cũng bị hắn đoán ra cứ như hắn là chính tôi vậy , hắn có lúc dịu dàng cũng vừa có lúc mạnh bạo .

Tôi thật sự không biết mình nên ở bên hắn hay không "
Cora châm một điếu thuốc nói với cậu
- " Nhóc cứ làm bất cứ thứ gì mà nhóc muốn , ta là hải quân còn hắn là thất vũ hải nên ta không thể can thiệp vào .

Lựa chọn là ở nhóc "
Law suy nghĩ một hồi rồi nói
- " Vậy tôi có thể đi theo anh được không ?

"
Cora hỏi
- " Tại sao nhóc lại muốn theo ta "
Law trả lời
- " Tôi không hiểu , tuy tôi cư xử giống hắn nhưng tôi thật sự chưa bao giờ giết người , với lại thật ra hôm qua hắn đã tổ chức sinh nhật cho tôi nó thật sự rất hoành tráng .

Với lại nếu tôi đi với anh tôi có thể thoát khỏi sự kiểm soát của hắn cũng có thể giúp hắn từ xa vậy là tốt nhất "
Đang nói chuyện thì cậu để ý thấy Baby 5 và Buffalo đang bay lên trời , cậu nghĩ - " Chắc chắn là đang tìm mình "
Cora nhìn qua nhìn lại thì thấy có một cái rương lớn , anh để cho Law núp ở trong còn bản thân thì trùm áo khoác lại để hai người họ không nhận ra .

Baby 5 và Buffalo bay ngang qua không thấy Law đâu nên chuyển sang hướng khác tìm kiếm vô tình cô nhìn thấy tàu trinh sát của hải quân đang neo đậu ở gần vịnh và hình như đang âm mưu gì đó nhìn kỹ hơn thì đó là chiến hạm của Cora .

Cô vội lấy ốc sên truyền tin báo cho Doffy biết , hắn nghe xong thì rất tức giận liền sử dụng " lồng chim " .

Law và Cora nhìn lên bầu trời thấy những sợi tơ đang dần hình thành một cái lồng chim nhổ hết tất cả mọi người lại bên trong hòn đảo .

Law nhìn lồng chim liền sợ hãi , cậu nhìn sang một bên thì thấy có một người lính hải quân đang bị điều khiến chém giết lẫn nhau .

Cora tuy rất đau lòng nhưng vẫn phải đưa Law rời đi , anh sử dụng năng lực của mình lên người Law .

Bất cứ thứ gì Law chạm vào đều sẽ không gây tiếng động , thậm chí là hành động lẫn tiếng nói của cậu sẽ không ai nghe thấy hết .

Anh để cậu núp sau một ngôi nhà đổ nát , cậu dùng kí hiệu tay hỏi anh
- " Vậy anh sẽ ra sao "
Cora chỉ vỗ đầu cậu nở một nụ cười thật tươi và nói
- " Ta sẽ không sao đâu dù gì ta cũng là đô đốc hải quân mà "
Nói rồi anh đi đánh lạc hướng nhóm người của Doffy nhưng rất nhanh anh đã bị bắt lại , chúng đánh đập anh dã man .

Law núp trong góc nhìn và nghe thấy tiếng la hét của Cora mà rơi nước mắt .

Doffy đến gần Cora chĩa thẳng cây súng lên anh mà gặng hỏi
- " Tại sao em luôn khiến ta phải đau đầu như vậy hả Roxinante ?

Bây giờ trả lời ta Law đang ở đâu hả ?

"
Cora gắng gượng móc khẩu súng trong áo ra chĩa về phía Doffy mà nói
- " Em đã đem nó về tàu trinh sát của hải quân rồi , thằng bé đang được hải quân chăm sóc .

Anh không thể đụng vào nó một lần nữa Doffy "
Hắn nghe vậy nhưng lại không tin , lúc này ốc sên vô tuyến bắt được tính hiệu .

Nội dung là - " Báo cáo chúng tôi vừa tìm thấy một cậu thiếu niên , hiện giờ đội chúng tôi đang chăm sóc cho cậu ấy " .

Hắn nghe xong rất tức giận chĩa súng vào Cora bắn một phát vào người anh , anh đau đớn la lên lấy tay che vết thương vì anh vẫn còn tình cảm anh em với Doffy nên không nỡ ra tay bắn hắn .

Trong khoảng khắc viện đạn bắn trúng Cora trong đầu cậu chạy hàng loạt kí ức trước đây , cậu cuối cùng cũng đã nhớ lại sau khoảng thời gian dài mất ký ức .

Vào lúc hắn bắn thêm một viên đạn để kết liễu anh tại chỗ thì Law lao ra dùng thân che chắn cho anh nên viên đạn đã trúng ngay chỗ hiểm , cậu ngã lăn ra đất máu nhanh chóng thấm xuống nền tuyết trắng nhuộm đỏ một mãng .

Doffy hốt hoảng và bất ngờ khi Law vẫn ở đây , hắn chạy lại ôm cậu vào lòng trên người thì chảy máu .

Cậu sử dụng chút sức lực còn sót lại phát động " Room " thật lớn để dịch chuyển anh ra khỏi lồng chim đến tàu trinh sát đang neo ở biển .

Phó đô đốc Tsuru và thủy sư đô đốc Sengoku cũng ở đó họ thấy anh bất thình lình xuất hiện với vết thương vô cùng nghiêm trọng liền giật mình mà nhanh chóng gọi bác sĩ đến chữa trị cho anh .

Law ở trên đảo cuối cùng cũng yên tâm mà ngất liệm đi , Doffy thấy cậu hơi thở yếu dần liền thu hồi lồng chim nhanh chóng mang cậu về tàu để chữa trị .

Trên thuyền đạn trong người cậu đã được gắp ra nhưng cậu vẫn hôn mê do mất nhiều máu , Doffy ngồi bên giường vuốt ve mái tóc cậu .

Tàu của hắn rời cảng quay về Dressrosa , các thành viên khác cũng lần lượt lo cho cậu , họ không thể ngờ rằng Law lại dùng thân mình đỡ đạn cho Cora .

Bên phía Cora thì anh vẫn ổn vì đạn không trúng chỗ hiểm , lần nữa Law lại cứu anh thoát chết .

Trên tàu của Doffy cuối cùng Law cũng tỉnh lại , Baby 5 vui mừng chạy lên đầu tàu thông báo cho Doffy biết , hắn đang trong men say khi nghe được tin Law tỉnh lại , Doffy ném chay rựu xuống sàn nhanh chóng đến phòng của cậu .

Doffy vừa mở cửa đã thấy cậu ngồi thất thần trên giường , Law nghe thấy tiếng cửa mở liền ngóc đầu dậy nhìn hắn .

Hắn vừa vui vừa bực mình lao đến chỗ cậu hỏi
- " Nè Law , trả lời ta tại sao em lại đỡ đạn cho Corazon .

Không phải em không biết hay nhớ hắn là ai mà đúng không !?

"
Law trả lời hắn
- " Tôi đã nhớ lại tất cả rồi nên ngài không cần giả vờ nữa "
Hắn ngạc nhiên nói
- " Từ khi nào !!!?

"
Law lại bình thản trả lời hắn
- " Từ lúc ngài đã bắn anh Cora một viên khiến tôi nhớ lại , đừng lo tôi sẽ không đi đâu hết chỉ vì vài thứ nhỏ nhặt "
Nói thì nói vậy chứ thật sự trong thân tâm cậu rất hỗn loạn không biết làm sao , Doffy là một kẻ tàn bạo nhưng hắn cũng vì cậu mà bất kể việc gì cũng làm cho cậu đôi lúc lại còn rất dịu dàng .

Còn anh Corazon thì lại yêu thương cậu dịu dàng và không tàn bạo như Doffy , cậu đang rất đau đầu về việc mình nên chọn ai .

Khi trời gần sáng cậu mãi vẫn chưa nghĩ xong thì đã về đến Dressrosa , cậu xuống xe đi theo hắn về cung điện .

Vừa xuống xe hắn đã bế cậu đi mặc cho cậu nói là mình có thể tự đi được , cậu về đến căn phòng của mình Doffy tự ý lấy quần áo thay cho cậu chăm cậu y như một đứa con nít .

Dù sao thì trong khoảng thời gian chung sống với hắn chưa có chỗ nào là hắn chưa thấy hay chạm qua bao giờ .

Hắn đưa cậu lên giường ôm cậu trong lòng rồi ngủ , nhưng cũng chính từ hôm ấy Doffy đã ít dịu dàng với cậu đi rất nhiều có phải do cảm giác hay không nhưng mỗi khi có gì đó không vui là hắn lại tới tìm cậu để chơi đùa , cậu bắt đầu cảm thấy tình cảm phai nhạt đi nên một hôm cậu đến phòng Doffy đề nghị với hắn là cậu muốn tự lập riêng .

Hắn nghe xong liền tức giận xông tới tóm lấy tay Law ném cậu lên giường rồi nói .

- " Ta đã nói với em bao nhiêu lần rồi hả Law .

Ta sẽ không để em rời khỏi ta dù chỉ nửa bước , em là đồ chơi của ta do chính ta dùng tiền mua về , em nên ngoan ngoãn ở bên ta mãi thì hơn Law "
Nói rồi Doffy cắn vào cổ cậu đến mức mà máu chảy ra .

Hắn ấn cậu thật mạnh xuống giường nắm xé rách áo của cậu , Law muốn đẩy hắn ra nhưng hắn vẫn mạnh hơn cậu dù cố đẩy hắn ra bao nhiêu lần thì vẫn vậy , vẫn chẳng thể xê dịch được hắn
 
Không Lối Thoát
Chap 23


Cậu bất lực để hắn đụng chạm đến mình suốt cả một đêm .

Sáng hôm sau cậu thức dậy , Gladius đã đứng ở bên giường chờ cậu Doffy thì ngồi trên ghế nhìn cậu nói .

- - " Ta quyết định để Gladius và Vergo làm người giám sát của em mỗi khi ta đi vắng .

Do hôm nay ta có việc phải đi , sẽ mất cả một tuần em ở nhà nhớ là phải ngoan ngoãn đó "
Nói xong hắn mở cửa sổ phi ra ngoài thật nhanh trong chốc lát đã mất vút .

Gladius nhìn cậu và nói
- " Còn không mau ngồi dậy tự vệ sinh cá nhân của mình hay là ngươi muốn ta ẵm "
Law mệt mỏi nắm lấy chăn quấn quanh người lê cái thân đã bị Doffy hành hạ cả đêm đến phòng tắm .

Cậu cởi chăn ra thì thấy trên người đầy vết hôn và vết cắn , cậu ngồi bệt xuống đất khóc nức nở .

Một lát sau cậu bước ra với cơ thể đã được tắm rửa sạch sẽ nhưng những dấu vết do Doffy để lại tối qua vẫn còn .

Sau khi thay đồ và ăn sáng xong cậu định tới hồ bơi đọc sách thư giản Gladius vẫn kè kè đi theo cậu , vừa đến nớ thì cậu đã thấy rất nhiều cô gái mặc bikini đang bơi và bưng trái cây .

Trên ghế là Diamante , Senor , Pica và Machvise đang tận hưởng với cả đống mỹ nữ vây quanh , Law nhìn khó chịu định quay đầu đi thì Machvise nói
- " Đi đâu vậy Law .

Nếu đã đến đây rồi thì cứ tận hưởng đi chứ Niiiiin "
Law chỉ nói
- " Ở đây ồn ào khiến tôi không thể đọc sách được "
Machvise chủ động đứng dậy đi đến kéo Law đến ngồi bên cạnh .

Cậu cảm thấy rất khó chịu muốn rời khỏi đây nhưng vẫn bị hắn níu kéo lại , hết cách cậu đành ngồi ở đó đọc sách mà không hề để ý đến xung quanh .

Senor nhìn lên cổ cậu thì thấy có vết chàm đỏ , nhìn thôi cũng biết hôm qua cậu bị Doffy hành hạ đến thế nào .

Senor nói với cậu
- " Ta thấy ngươi vẫn nên ở bên thiếu gia Doflamingo thì hơn , dù ngươi có cố gắng muốn tự lập đến bao nhiêu thì ngươi vẫn sẽ bị hành hạ đến bấy nhiêu thôi "
Law chỉ lạnh lùng đáp lại với hắn
- " Tôi là vậy đó được không "
Nói xong vẫn đọc sách .

Pica nhìn thì thấy Gladius liền hỏi
- " Sao ngươi lại đi với Law "
Câu nói của Pica khiến cả đám gần như bật cười nhưng phải cố kiềm nén lại .

Law thì lại cười thành tiếng ngay trước mặt hắn , hắn tức giận định giơ nắm đấm lên đánh cậu thì lại bị Gladius ngăn lại .

Gladius nói
- " Nếu như ngài đấm nó thì người phải gánh chịu hậu quả là tôi nên mong ngài hãy bỏ qua cho nó lần này "
Pica nghe vậy liền rút nắm đấm lại .

Gladius bắt đầu giải thích
- " Thật ra tôi được thiếu gia chỉ thị giám sát nó nếu có một vết thương trên người nó thì tôi sẽ lãnh đủ "
Lúc này Sugar đi lại trên tay cầm rổ nho đi đến ghế ngồi bên cạnh Law đưa cho cậu một trái nho rồi hỏi
- " Cậu ăn không "
Law nhìn cô và lắc đầu nói
- " Không "
Sugar bình thản nói
- " Vậy thôi "
Một cô gái đi qua vô tình vấp ngã làm đổ ly nước lên người Law , cô gái vội vã xin lỗi cầm khăn lên muốn lau cho cậu nhưng khi cô gái mới chạm vào cậu , cậu lại né tránh nói
- " Không cần tôi tự mình làm được "
Các quản lý nhìn cô gái đó với ánh mắt như muốn bóp nát cô , các cô gái khác xung quanh cũng bắt đầu sợ hãi lây , Gladius nói
- " Có lẽ ta nên giết cô ta tại đây "
Cô gái sợ hãi ngã quỵ ra đất .

Law ngăn họ lại và nói
- " Chỉ là chuyện cỏn con nên không cần làm quá lên như vậy "
Tất cả các quản lý ai cũng không đồng ý với câu nói của cậu liền chĩa súng về phía cô gái đó .

Cô khóc lóc van xin cầu xin tha mạng , trong lòng cậu lung lay .

Cậu nhìn ánh mắt đầy khí thế về phía họ nói
- " Tôi đã bảo là không cần thiết , các ngươi chỉ cần đuổi ả ta đi là được "
Gladius nói
- " Nhưng..."

Law lại dùng ánh mắt đó nhìn Gladius , hắn không dám nói thêm câu nào nữa , nó áp lực đến mức như muốn đè hắn ngộp thở .

Các quản lý khác cũng rất ngạc nhiên
- " Thì ra đây là lí do nó được Doffy cho là kẻ kế thừa , khí chất thật sự rất giống với ngài ấy " tiếng lòng của Diamante
- " Khí thế này nhìn cứ như là Doffy thứ hai vậy " Pica
Tất cả hạ súng xuống đuổi cô gái kia đi , cô cong giò chạy mà không dám quay đầu lại nhìn .

Law dẹp đi khí thế của mình trở lại trạng thái ban đầu , cậu lấy khăn tự lau cho mình , Cả đám lại tiếp tục tận hưởng không khí vui vẻ .

Đến chiều gần giờ ăn tối tất cả giải tán đi xuống nhà ăn , họ phát hiện Law đã ngủ úp hẳn cuốn sách đang đọc lên mặt .

Sugar lại gần bỏ quyển sách ra thì thấy Law đang ngủ với khuôn mặt dễ thương khác với ban sáng là khuôn mặt u ám khó gần .

Tất cả bu lại gần nhìn , cậu dễ thương lại còn đang ngủ rất ngon nên không ai dám kêu cậu dậy .

Đột ngột cậu thức giấc , vừa mở mắt cậu thấy mọi người đang quay quanh mình liền làm bộ mặt khó gần nói
- " Mọi người nhìn tôi như vậy không thấy chán sao , bộ không có việc gì làm hả !!

"
Tất cả mọi người bất ngờ về sự lật mặt nhanh chóng của cậu liền giải tán .

Gladius bảo cậu đi đến phòng ăn vì trời đã tối , cậu đứng dậy đi đến nhà ăn ngồi lên cái ghế bên cạnh ghế của Doffy .

Dùng bữa xong cậu lại đi đến phòng tắm Gladius vẫn kè kè đi theo sau , lúc đi vào phòng tắm cậu đẩy Gladius ra ngoài cửa nói
- " Ở ngoài chờ tôi sẽ xong ngay "
Nói rồi cậu đóng cửa ở trong nhà tắm , Gladius thì đứng bên ngoài chờ .

Một lúc sau cậu đi ra Gladius vẫn ở đấy chờ , đến lúc lên giường ngủ hắn vẫn đứng đấy khiến cậu không quen chút nào .

Cuối cùng cậu cũng thiếp đi , Gladius nhẹ mở cửa đi ra ngoài , đang đi thì vô tình gặp Vergo đến thay ca .

Vergo đi đến hỏi
- " Law đã ngủ chưa ?

"
Gladius gật đầu , Vergo không nói gì thêm đi đến phòng của Law .

Hắn nhẹ nhàng mở cửa bước vào để tránh Law thức giấc , Vergo ngồi trên ghế sofa nhìn về phía giường của Law .

Sáng hôm sau Law thức dậy thì đã thấy Vergo đang làm tách cà phê buổi sáng để tránh buồn ngủ .

Law không bất ngờ gì tự vệ sinh cá nhân rồi ra ăn sáng , sau khi ăn xong cậu lại ngồi trên thành cửa sổ nhìn xuống thành phố .

Vergo thấy vậy hỏi cậu
- " Này ngươi có muốn xuống phố chơi không ?

"
Law nghe xong mặt vẫn lạnh băng nhưng trong lòng lại rất vui , cậu gật đầu hắn liền chuẩn bị để xuống thành phố .

Hắn cầm theo thanh kiếm của Law dẫn cậu đi ra ngoài chơi lúc đang đi cậu lại đi qua một quầy gấu bông , cậu nhìn thấy gấu bông thì hai mắt sáng lên Vergo thấy vậy liền hỏi
- " Muốn mua nó sao ?

"
Law chợt tỉnh ngại ngùng nói
- " Không...không có đi thôi "
Vergo đi lại quầy hàng mua cho cậu một con gấu bông bắc cực .

Cậu cầm nó trên tay nhìn Vergo , lúc đi qua đấu trường Corrida cậu nghe thấy tiếng hò reo rất lớn và còn có tiếng chém giết .

Vergo thấy thế liền dẫn cậu vào trong , đi lên tầng trên .

Cậu thấy Diamante đang ngồi thưởng thức bữa ăn với ly rựu cầm trên tay , Diamante nghe tiếng mở cửa liền xoay qua nhìn thì thấy Vergo dẫn Law đến .

Hắn ra lệnh cho binh lính đem đến thêm hai cái ghế nữa , Vergo để Law ngồi ở giữa còn hắn ngồi ở bìa .

Cậu nhìn xuống thì thấy những người đàn ông lực lưỡng đang chiến đấu chém giết lẫn nhau , kháng giả thì lại cổ vũ rất nhiệt tình .

Dù có người bị thương hay bị giết họ vẫn cười nói rất vui vẻ , cậu đứng từ trên quan sát nhìn bản chất đáng sợ của con người .

Họ vẫn có thể cười nói ngay cả khi đồng loại của mình chém giết lẫn nhau đó chính là bản chất thật sự của con người .

Lúc này ốc sên truyền tin của Vergo kêu lên , hắn đi ra góc bắt máy .

Cậu đang xem thì buồn vệ sinh liền hỏi Diamante hắn chỉ tay ra cửa nói để chỉ đường cho cậu .

Cậu đi theo lời hắn nói tìm được một nhà vệ sinh , vừa đi xong định quay lại thì quên mất căn phòng khi nãy nằm ở đâu .

Cậu chỉ còn cách là hỏi hoặc mò đường mà quay lại chỗ cũ , nhưng xung quanh chẳng có ai cậu đành thở dài mò đường mà đi .

Nhưng lối đi ở đây cứ loằng ngoằng làm cậu càng thêm lạc .

Lúc cậu mở cửa từng phòng kiểm tra thì cậu vô tình vào phòng của những đấu sĩ , cậu chỉ định vào hỏi đường thì lại bị binh lính tưởng là thí sinh tham gia thi đấu nên đã đẩy cậu lên đấu trường .

Law đứng ngây ngốc người không biết gì , tự dưng lại bị đẩy lên trên đấu trường trên tay chẳng có lấy một món vũ khí , cây kiếm của cậu thì Vergo đang giữ , trên tay cậu hiện giờ chỉ có một con gấu bông vừa mới được Vergo mua cho .

Bình luận viên hô to khẩu hiệu " bắt đầu " , những đấu sĩ điên cuồng lao vào đánh nhau tới tấp .

Law thấy thật nhàm chán quan sát xung quanh , một tên đấu sĩ lao đến muốn chém cậu nhưng may là cậu né được .

Cậu bắt buộc phải sử dụng " Room " bao quanh cả đấu trường .

Law hoán đổi con gấu bông trên tay với thanh kiếm của mình , lúc này Diamante mới ngừng dùng bữa , Vergo thì ngừng ghe máy do phát hiện Law đang sử dụng năng lực .

Vergo nhìn trên tay đang cầm một con gấu bông thay vì là thanh kiếm của Law .

Vergo nghe thấy tiếng hỗn loạn liền nhìn ra bên ngoài đấu trường thì thấy Law đang bị cả đống đấu sĩ vây quanh .

Law cầm thanh kiếm trên tay sử dụng năng lực của mình cắt họ ra từng khúc , rồi ghép tùm lum từng bộ phận lại .

Có một tên đã ném thẳng chiếc chùy vào cậu nhưng cậu vẫn né được nhưng nó cũng vô tình làm xước một vết trên mặt cậu , có người chơi xấu gạt chân cậu khiến cậu ngã xuống nước .

Do đã ăn trái ác quỷ nên cậu không thể bơi được , các đấu ngư dần dần lao tới , khán giả thì hò reo phấn khích .

Vergo nhìn thấy liền hoảng hốt , Diamante nhớ lời của Gladius ngày hôm qua liền bay xuống cứu Law khỏi bọn đấu ngư dưới sự chứng kiến của rất nhiều người đang theo dõi trận đấu .

Lúc bế cậu lên đến nơi , Vergo lớn tiếng nói
- " Nè sao ngươi lại tự ý đi vào đấu trường hả !!?

Ngươi có biết nếu ngươi có mệnh hệ gì thì Doffy sẽ trách ta "
Nói rồi trên mặt Law đột nhiên chảy xuống một vết máu , là do cái chùy hồi nãy gây ra khiến cậu có một vết xước trên mặt
 
Không Lối Thoát
Chap 24


Vergo tá hỏa cho người gọi bác sĩ tới .

Bác sĩ ở trong phòng đang trị thương cho các đấu sĩ , được lệnh triệu đến nên cũng đành để các đấu sĩ ở lại đến chữa trị cho Law .

Lúc ông bước vào thì thấy trên mặt Law có một vết xước nhỏ liền thở dài nghĩ - " Chỉ có như vậy mà cũng gọi mình
Bác sĩ đi đến sát trùng vết thương rồi dán băng keo cá nhân lên cho cậu .

Vergo đứng bên cạnh hỏi
- " Nó sẽ không để lại sẹo đúng không ?

Mất bao lâu để lành vết thương "
Bác sĩ nói với Vergo
- " Xin ngài đừng lo lắng quá vết thương không có gì nghiêm trọng cỡ tầm 4 đến 5 ngày là sẽ khỏi "
Nói xong bác sĩ rời đi , Vergo thở phào nhẹ nhõm , Law nhìn Vergo rồi nói
- " Ở đây chán quá , ngươi có thể đưa ta tới phòng trị thương cho các đấu sĩ được không tôi muốn tới đó chơi "
Vergo nghe xong gằn giọng nói
- " Ta đã bảo bao nhiêu lần ngươi phải gọi ta là ngài Vergo rồi với lại ở đó chẳng có gì cho ngươi phá cả nên cứ ở yên đây đi "
Law nghe Vergo nói xong thì lại không nói gì đi lại ghế ngồi dỗi Vergo , hết cách Vergo liền gật đầu đồng ý , Law nghe thế quay lại cười với hắn .

Vergo nghĩ rằng
- " Dù sao ở đây cũng chán chi bằng đi lòng vòng còn vui hơn "
Nói rồi hắn nắm tay dẫn cậu đi xuống dưới , đang đi thì Law nói
- " Ngươi bỏ tay ra được không ta cũng lớn rồi nên không cần ngươi nắm tay dẫn tôi đi làm gì ?

"
Vergo nói
- " Ta không muốn ngươi lại đi tùm lum rồi lại để bị thương thêm lần nào nữa .

Ta cũng đã nói là ngươi phải gọi ta là ngài Vergo rồi mà đồ thằng nhóc vô phép tắc "
Đi đến phòng trị thương cho các đấu sĩ , vừa bước vào thì đã thấy có hàng chục người đang nằm ôm vết thương đau đớn mà ở đây chỉ có ba bác sĩ .

Law nhìn một tên đấu sĩ bị kiếm đâm xuyên đang nằm hấp hối , sắc mặt thì tái ngắt như biểu thị sắp không qua khỏi .

Cậu ngứa tay đi đến lấy hộp cứu thương và dụng cụ phẫu thuật gần đó tùy ý sơ cứu hắn ta .

Các bác sĩ đang sơ cứu bên cạnh liền lên tiếng
- " Nè cậu làm gì vậy !!?

Nếu chữa trị không đúng cách thì anh ta sẽ chết đó "
Vừa dứt câu Law đã khâu vết thương lại một cách hoàn hảo , còn tên đấu sĩ đó sắc mặt cũng trở nên tốt hơn dần hồng hào trở lại .

Vergo nhìn cậu hỏi
- " Sao lại cứu hắn ?

"
Law chỉ cười nhẹ nói
- " Tùy hứng thôi .

Câu trả lời như này có được chưa "
Vergo không nói gì đứng yên ở đó , Law nhìn bàn tay dính máu mà nói
- " Thật là bẩn quá "
Lúc định rời đi thì cậu thấy có một đấu sĩ bị thương còn nghiêm trọng hơn người cậu vừa cứu .

Law hỏi các bác sĩ
- " Tên này bị thương nghiêm trọng nhất sao không cứu hắn trước "
Các bác sĩ lắc đầu nói
- " Trình độ chúng tôi không đủ cao để thực hiện cuộc phẫu thuật này .

Cho nên chúng tôi không biết làm thế nào cả "
Law nghe xong thở dài , cậu lột găng tay dính đầy máu ra ném xuống đất thay một cái găng tay khác cầm đồ nghề phẫu thuật đi đến .

Cậu bắt đầu phẫu thuật cho hắn mà không gây mê .

Bác sĩ hốt hoảng hỏi
- " Cậu không gây mê mà trực tiếp phẫu luôn sao !!!?

"
Law quay qua cười rồi nói
- " Bây giờ hắn ta đang bị thương rất nặng và hôn mê sâu dù tôi có làm gì thì hắn cũng không biết đâu "
Nói rồi cậu sự dụng kỹ năng chuyên ngành của mình phẫu thuật cho tên đấu sĩ ấy rất hoàn hảo từng vết cắt cho đến vết khâu tất cả đều cẩn thận từng chút một hầu như không có sai sót .

Vừa phẫu thuật xong cậu quay đầu cởi bỏ găng tay và khẩu trang đi ra ngoài Vergo thì đi theo sau , cậu đi đến phòng vệ sinh rửa tay thật sạch .

Bỗng có một tên lén đứng sau định tấn công cậu thì bị Vergo túm lấy , Law nói
- " Nhẹ tay thôi Vergo , anh ta sẽ chết đó "
Vergo tức giận nói
- " Là ngài Vergo "
Law cười nhẹ một cái nói
- " Sao cũng được .

Mà tên kia tại sao lại tấn công tôi "
Hắn ta vùng vẫy nói
- " Tại ngươi mà ta đã mất mặt trước bạn gái , ta đã hứa với nàng là nếu ta thắng thì nàng ấy sẽ đồng ý kết hôn với ta .

Nhưng ngươi lại phá hoại tất cả , việc thua trận đã khiến cho nàng ấy và ta chia tay nhau .

Tất cả là lỗi của ngươi "
Law chỉ nhìn hắn khúc khích nói
- " Ồh vậy sao .

Vậy thì cho ta xin lỗi nha "
Nói xong cậu rời đi một cách lạnh lùng .

Vergo thả hắn xuống cảnh cáo
- " Nếu ngươi còn dám làm như vậy thêm một lần nữa thì ngươi sẽ chết "
Vergo bỏ đi để lại tên muốn ám sát Law cay cú bất tỉnh trong nhà vệ sinh .

Vergo đi kế bên Law , hắn cầm lấy thanh kiếm của cậu thay bằng một con gấu bông , cậu nhìn Vergo nói
- " Tôi không để ý những chuyện này đâu "
Vergo mua cho cậu một cây kẹo bông gòn , Law nhận lấy nó vui vẻ trở lại cung điện .

Vừa về tới cổng là đã thấy Gladius đang đứng chờ ở cửa , Law vừa đi đến thì Gladius chú ý ngay cái vết thương trên mặt cậu liền hoảng hốt hỏi Vergo
- " Tại sao ngài lại để Law bị thương vậy "
Law đi ngang qua trả lời thay cho Vergo
- " Chẳng có gì là do tôi tự té thôi "
Law đi thẳng vào thang máy lên tầng 2 trở về phòng của mình .

Trời cũng đã trưa muộn , Law nằm ngay lên giường trầm tư suy nghĩ
- " Cora-san rất tốt với mình cả ngài Doffy cũng thế .

Rốt cuộc mình nên làm thế nào mới được đây "
Do suy nghĩ mãi không ra cậu đã thiếp đi từ lúc nào không hay , Vergo trở lại phòng thì thấy Law đang ôm con gấu bông hắn vừa tặng ngủ .

Hắn không nhịn được mà lôi máy ảnh ra chụp ngay , tối đến Vergo gọi cậu dậy xuống ăn tối .

Vergo đi lại dẫn Law đi với gương mặt mới ngủ dậy , đến phòng ăn cậu thấy thiếu mất vài người nên đã hỏi Vergo
- " Này Vergo sao lại thiếu mất vài người rồi "
Vergo nói với Law
- " Hôm nay có vài người khá bận nên không thể dùng bữa được "
Cậu ngồi một mình trên bàn nhìn vào đống thức ăn đã bày ra trước mắt , có một đĩa súp nóng hỏi được đặt ngay trước mặt cậu .

Cậu nhìn nó mà lại nhớ đến Cora-san lúc trước mỗi khi cậu bệnh Cora đều sẽ nấu cho cậu món này , cậu thưởng thức món súp với nỗi nhung nhớ Cora .

Sau khi dùng bữa cậu quay trở lại phòng dùng ít thời gian còn lại đọc sách .

Ở tổng bộ Cora-san vẫn tiếp tục tìm cách cứu Law , Sengoku ngồi bên cạnh lo lắng nói
- " Cậu đã rất cố gắng rồi , sau không nghỉ ngơi chút đi "
Anh lắc đầu nói với Sengoku
- " Trong lúc này đây Law đang phải chịu cực vì bị anh hai dày vò còn tôi thì thảnh thơi ở đây thì không thể được "
Sengoku lại nói với cậu
- " Nếu vậy thì phải cẩn trọng đấy .

Dù sao hắn cũng rất nguy hiểm "
Cora gật đầu nói
- " Vâng tôi biết rồi "
Sáng hôm sau tại vương quốc Dressrosa ở cung điện Law thức dậy và đã thấy Gladius thay ca cho Vergo , hắn đứng đấy chờ cậu vẫn như mọi ngày cậu cứ lập lại vệ sinh cá nhân rồi ăn sáng .

Hôm nay có một vị khách đến cung điện ghé thăm Vergo cùng các nữ hầu đứng thành hai bên hàng hoan nghênh hắn , nhưng khi hắn nghe được rằng Doffy không có ở đây liền thất vọng chuẩn bị đi về , Law vừa xuống lầu thì thấy Vergo đang đón tiếp khách nên không chào hỏi gì hắn mà cứ thế đi qua .

Vị khách ấy vừa nhìn thấy Law thì tim cứ đập thình thịch , mắt thì sáng lên như vừa tìm thấy ý trung nhân của cuộc đời mình .

Hắn nói với Vergo
- " Thôi đành vậy .

Nếu Doffy không có ở nhà thì tôi sẽ ở lại đợi ngài ấy quay về "
Vergo gật đầu ra lệnh cho người hầu chuẩn bị phòng cho vị khách ấy .

Law đi ra vườn trèo lên một cái cây cầm quyển sách đọc , Gladius ở dưới nhìn mà đầu đổ đầy mồ hôi nói
- " Nếu cậu mà té rồi bị thương thêm nữa thì tôi sẽ bị thiếu gia phạt thật đấy "
Law bình thản nói
- " Không sao đâu , tôi sẽ không té "
Nói rồi cậu ngồi trên cây lật sách ra đọc cậu cưa như thế mà đọc cho đến trưa Gladius đứng cũng đã mỏi chân .

Hắn ngước nhìn lên cây định hỏi Law thì đã thấy cậu ấy ngủ ngay trên cây quyển sách thì úp thẳng lên mặt .

Hắn không nở kêu cậu dậy nên đã để cậu ngủ tiếp nhưng chân hắn sắp không chịu nổi nữa , hắn nghĩ rằng - " Đi vào trong lấy ghế ra ngồi một chút thì không sao đâu nhỉ ?

"
Nói rồi hắn phi thật nhanh vào cung điện lấy ghế .

Vị khách ban nãy cũng tình cờ đi ngang qua , hắn thấy một thiếu niên đang treo mình trên cây ngủ .

Hắn cũng không quan tâm lắm cho đến khi quyển sách rớt xuống , khuôn mặt quyến rũ của Law lộ ra hắn mới đờ người ra một lúc .

Lúc ấy cơ thể của Law nghiêng sang một bên lao xuống đất , vị khách đó thấy thế liền chạy vội đến đở Law .

Cậu vẫn say giấc nồng hoàn toàn không biết gì , người đó bế cậu đi về phòng hắn .

Gladius vừa lấy cái ghế ra thì đã không thấy cậu đâu mà chỉ có mỗi cuốn sách mà cậu đã đọc khi nãy nằm trên đất .

Gladius tá hỏa chạy khắp cung điện đi tìm không ngừng gọi tên cậu , Law ở trong phòng vị khách ấy đang ngủ thì bị đánh thức bởi tiếng gọi của Gladius .

Cậu tỉnh dậy và nói
- " Đây là đâu ?

"
Vị khách kia trả lời
- " Đây là phòng của ta "
Law giật mình xoay đầu lại nhìn thì thấy một người đàn ông tay cầm ly rựu ngồi trên ghế nhìn rất thanh nhã .

Hắn tự giới thiệu bản thân mình là người có giao dịch buôn bán trong thế giới ngầm với Doffy .

Cậu không nói gì trực tiếp bước xuống giường định đi ra ngoài thì lại bị hắn chặn lại , hắn túm lấy áo cậu và đè cậu lên giường nói
- " Em hãy trở thành của ta nhé "
Law bắt đầu vùng vẫy , cậu la lên
- " GLADIUS TÔI Ở ĐÂY "
Gladius nghe thế liền phá cửa xông vào thì thấy Law đang bị ghì chặt trên giường liền lao đến giải cứu cậu .

Gladius điềm đạm nói với vị khách kia rằng
- " Xin lỗi cậu ấy là người mà ngươi không được đụng vào mong ngươi hãy chú ý "
Vị khách kia bức bối mỡ đã dâng đến miệng mà lại không được ăn , Gladius dẫn Law đi trước ánh mắt tiếc nuối của vị khách ấy
 
Không Lối Thoát
Chap 25


Trong mấy ngày tiếp theo đó hắn cứ theo dõi cậu mỗi khi cậu đặt chân ra khỏi phòng với khuôn mặt thèm khát .

Cho đến ngày Doffy trở về , mọi người tiếp đón hắn thật nồng hậu .

Khi Law vừa bước ra khỏi thang máy hắn liền chạy tới ôm cậu , lôi ra cả đống quà đưa cho cậu , Law mặt lạnh nhận lấy món quà của hắn , Vergo đột nhiên bước lên nói với Doffy
- " Thiếu gia có một vị khách muốn gặp ngài hiện đang đợi ở phòng dành cho khách "
Doffy nghe xong liền bế thốc Law lên , cười nhẹ và đi vào thang máy đến phòng của vị khách ấy .

Vừa mở cửa vào thì đã thấy vị khách đó đang ngồi trên ghế đợi Doffy , khi vừa nhìn thấy Law trên tay Doffy hắn lại phấn khích trong lòng .

Doffy ngồi xuống , đặt Law ngồi trên đùi ôm eo cậu , Vergo thì đứng đằng sau .

Doffy hỏi vụ khách ấy
- " Anh đến đây có việc gì sao ?

"
Tên khách ấy cố gắng nhịn lại mà bắt đầu bàn bạc công việc với Doffy nhưng vẫn để ánh mắt nhìn vào Law .

Law ngồi trên đùi Doffy ôm con gấu bông mà Doffy vừa mới tặng trên tay bắt đầu ngán ngẩm mà ngáp dài .

Đến lúc vừa bàn bạc công việc xong thì hắn lại nuốt nước bọt ừng ực nhìn Law và nói với Doffy
- " Tôi nói này Joker thằng nhóc đang ngồi trên tay ngài có thể tặng cho tôi không ?

"
Doffy nghe tên đó nói xong trong lòng bắt đầu bốc hỏa , thấy Doffy không nói gì vị khách kia lại nói
- " Nếu ngài không cho thì có thể bán lại cho tôi , bao nhiêu tôi cũng trả được không Joker "
Nghe thế Doffy lại càng tức giận , trên mặt hắn lộ rõ sự tức giận đến mức nổi cả gân .

Law ngồi trong lòng Doffy nghĩ
- " Hắn chắc phải can đảm lắm mới dám nói chuyện này trước mặt Doffy "
Vergo đứng đằng sau thù nghĩ
- " Hắn chết là cái chắc "
Tên đó đang hào hứng chờ câu trả lời của Doffy .

Doffy nhẫn nhịn hỏi hắn
- " Vậy ngươi nói xem ngươi hứng thú với món đồ chơi của ta ở chỗ nào "
Vị khách ấy miệng cười toe toét nói
- " Nó vừa xinh đẹp lại còn rất ưa nhìn , da thì lại trắng trẻo mềm mại nữa làm tôi chịu không nổi "
Doffy gằn giọng hỏi
- " Làm sao mà ngươi biết được da của em ấy rất mềm mại "
Vị khách kia vẫn chưa hiểu tầm quan trọng của vấn đề thậm chí là còn không cảm nhận được cái chết sắp cận kề mà hân hoan nói
- " Dĩ nhiên là tôi đã chạm vào nó rồi , lúc ghì chặt nó lên giường cơ thể gợi cảm đó khiến tôi nhớ mãi không sao quên được .

Cũng chỉ tại một quản lý của ngài mà tôi không thể thưởng thức nó "
Hắn giở bộ mặt biến thái ra nói với Doffy , Law nhìn thấy bộ mặt ấy thì cảm thấy thật kinh tởm .

Doffy dùng sợi tơ quấn quanh vị khách ấy như một con rối mà nhấc lên , đến lúc này hắn sợ hãi nói
- " Tôi đâu làm gì ngài đâu sao ngài lại "
Lúc này Doffy nhìn law và hỏi
- " Hắn đã chạm vào em bằng tay nào "
Law nói khẽ
- " Cả hai "
Doffy nghe vậy liền dùng sợi tơ chặt phăng đi hai cánh tay của hắn khiến máu bắng tung tóe văng lên mặt và tay của Law .

Con gấu bông cũng bị dính máu của hắn .

Tên khách ấy đau đớn la lên máu cứ ròng ròng chảy xuống lan ra cả một mảng .

Doffy lôi từ trong áo ra một cây súng chĩa thẳng lên đầu hắn nói
- " Ngươi dám đụng bàn tay bẩn thỉu vào món đồ cao quý của ta , rất đáng chết đã vậy còn muốn mua lại em ấy .

Ngươi nghĩ ta là ai chứ , tốt nhất ngươi nên biết thân biết phận đi .

Giao dịch giữa ta với ngươi CHẤM DỨT tại đây "
Nói rồi Doffy bắn thẳng một viên kẹo đồng vào đầu hắn khiến hắn chết tại chỗ .

Doffy nhìn xuống Law thấy trên mặt cậu dính máu của hắn vội móc trong túi quần ra một cái khăn tay lau vết máu trên mặt cho cậu dịu dàng nói
- " Dơ bẩn lắm đúng không , em đã phải chịu khổ nhiều rồi .

Con gấu bông này cũng bẩn rồi ta sẽ cho người giặt nó cho em "
Hắn ra lệnh cho Vergo dọn cái xác của tên đó đi xử lý và ném con gấu bông của Law cho Vergo bảo
- " Hãy bảo người hầu giặt sạch con gấu cho Law .

Ta không muốn nhìn thấy vết nhơ của máu dính trên món quà do đích thân ta cẩn trọng chọn cho em ấy "
Vergo gật đầu , hắn rời đi dẫn Law phi thẳng đến nhà tắm .

Law lột đồ ra đổ nước vào người rửa sạch vết máu trên tay và mặt , cậu nhìn về phía Doffy hắn ra hiệu cho Law lại gần tắm rửa cho hắn .

Law cũng tuân theo cầm chiếc khăn kì lưng cho hắn rồi lại đến xoa bóp tay chân và đùi , lúc cậu đang xoa bóp tay cho hắn thì đột nhiên Doffy cầm lấy tay cậu kéo cậu ngã nhàu vào trong bồn ngâm nước .

Law ngồi dậy nhìn vào hắn mà nói
- " Ngài làm gì vậy "
Doffy cười lấy tay nhàu nặn mông cậu khiến cậu đỏ mặt , chưa thỏa mãn thú tính của mình Doffy dùng các ngón tay từ từ tiến lại gần lỗ thịt của Law trêu đùa phần bên ngoài của cậu .

Tiếp sau đó hắn cho các ngón tay lần lượt vào , Law dùng tay giữ chặt miệng mình lại ngăn cho không phát ra tiếng .

Doffy cười và nói
- " Sao em lại phải kiềm giọng của mình chứ Law .

Mau buôn tay ra nào "
Law không thể làm trái lời mà hắn nói mên đành nghe lời , cậu bỏ bàn tay đang kiềm chế giọng của mình .

Doffy nhìn thấy như vậy rất hài lòng liền đột ngột rút ray ra , hắn lôi chiếc côn thịt đang cương cứng ra trực tiếp cho hết vào bên cậu đến lút cán .

Law vì bị đút vào quá bất ngờ nên đã rên lên , tiếng rên của cậu nghe như những tiếng kêu yếu ớt của một con mèo nhỏ .

Hắn không động đậy mà cứ để côn thịt của mình trong lỗ hậu nhỏ xinh của Law mà ngâm bồn nước nóng .

Law nhỏ tiếng hỏi hắn
- " Doffy ngài tính để như vậy mà tắm luôn sao !!!?

"
Hắn ôm eo cậu nói
- " Đúng vậy cứ tận hưởng đi Law "
Law lại nghĩ
- " Làm sao mà có thể yên tâm mà tắm được khi có thứ đó ở bên trong mình chứ "
Lúc này Vergo gõ cửa
- " Thiếu gia quần áo của ngài và Law tôi đã mang tới rồi "
Doffy nghe Vergo nói xong hắn lại bảo Vergo mang quần áo vào trong .

Vergo mở cửa đi vào đặt quần áo lên trên bàn rồi nhanh chóng rời đi .

Doffy cười nhẹ nói với cậu
- " Vậy ta lên thôi "
Chưa để Law kịp phản ứng hắn bắt đầu động ra động vài với cậu , Law rên rỉ
- " Ưmm..ahh...D....Doffy...ah.....ưm ahhhh....nhanh...nhanh quá....ahhhhh làm ơn....hahahah dừng lại...đi ahhh "
Hắn nghe Law nói với khuôn mặt đỏ ửng liền ra vào mạnh hơn nữa , lên tới đỉnh điểm hắn bắn thẳng vào bên trong cậu rồi rút ra .

Law mệt mỏi cố bước ra khỏi bồn ngâm đến vòi hoa sen mà làm sạch phần dưới vừa bị Doffy trêu đùa không thương tiếc .

Doffy thấy cậu quá chậm chạp nên đã giúp cậu vệ sinh sạch phần dưới , sau đó là lấy khăn lau khô người và mặc quần áo cho cậu .

Xong xuôi hắn bế cậu lên để cậu tựa vào lòng hắn đi về phòng của cậu .

Trong phòng cậu , cậu đã thấy rất nhiều món quà kì lạ mà Doffy đã mua cho cậu , trên giường thì chất đầy rất nhiều chú gấu bông , dưới đất thì có cả đống món quà kì lạ .

Doffy đặt cậu xuống và nói
- " Tất cả đống này là do chính tay ta lựa chọn cho em đó , thấy sao hả có thích không "
Law không nói gì mà chỉ gật đầu cho có lệ .

Lúc cậu mở một chiếc hộp ra bên trong có hẳn một bộ y tá nữ , một bộ đồ hầu gái và một bộ đồ ngủ hở han dạng mèo nhỏ có cả tai và đuôi hẳn ở trong thùng .

Cậu nhìn các bộ đồ rồi lại nhìn về Doffy với dự cảm không lành về tương lai .

Doffy nhìn và cười biến thái với cậu nói rằng
- " Sao thích không ta đặt biệt chọn cho em đó "
Law không nói gì mà để đống quà qua một bên leo lên giường ôm gấu bông mà ngủ .

Doffy đi ra ngoài vào thang máy lên thẳng tầng 6 .

Các thành viên của gia tộc đều có mặt đông đủ cả , chỉ chờ mỗi Doffy .

Lúc Doffy lên đến , hắn đi vào ghế bắt đầu bàn bạc .

Lúc này Doffy hỏi Vergo và Gladius
- " Nè Vergo , Gladius ta thấy trên mặt Law có một vết thương hình như chưa khỏi hẳn , chuyện này là sao "
Vergo đi đến trước mặt Doffy cúi đầu
- " Tôi xin lỗi thưa thiếu gia , là tôi vô tình để nó bị thương mong ngài trách phạt "
Doffy không hề giận mà chỉ cười rồi nói
- " Không sao dù gì em ấy đang ở tuổi rất hiếu động nên không thể cản nó là chuyện tất nhiên fufufu "
Nói rồi tất cả bắt đầu bàn chuyện chính , Law ở lầu hai chợt tỉnh dậy đã không thấy hắn và mọi người đâu liền cười nhẹ một cái lấy tay đẩy cửa sổ còn không quên để lại tờ giấy nhắn trên bàn rồi rời đi .

Một lúc sau Doffy vừa tan họp định về phòng vui vẻ với Law , khi cửa vừa mở bay thẳng vào mặt Doffy là một tờ giấy .

Hắn lấy tay cầm tờ giấy và đọc
Tờ giấy viết
- " Tôi sẽ quay lại sau
Trafalgar Law "
Doffy bóp nát tờ giấy nhìn căn phòng trống không mà nổi giận đùng đùng vì cậu lại tự ý bỏ đi chơi mà không dắt theo người hầu hay người giám sát nào cả .

Hắn ra lệnh cho Vergo tìm cậu vì chỉ có Vergo mới biết cậu đi đâu .

Trên phố Law ung dung tự tại đi một sòng bạc chơi , cậu thắng liên tiếp đến mấy ván .

Hàng đống chip cứ từ từ mà dâng lên cho đến khi cậu chán mà qua quầy bar chế rựu ngồi , cậu ngồi đó uống rựu cho đến say mèm không còn biết trời trăng gì nữa .

Lúc này một bóng hình quen thuộc xuất hiện , Vergo đã đứng đằng sau cậu .

Bây giờ cậu đã say bí tỉ mà chĩa cốc rựu về phía hắn mà nói
- " Uống không ?

"
Vergo thở dài nói với cậu
- " Ngươi lại tự ý bỏ đi rồi có biết chuyện này nghiêm trọng đến thế nào không mà bây giờ còn tâm trạng ngồi uống với lại phải gọi ta là ngài Vergo "
Law đưa ra cái khay hàng đống chip mà nói
- " Hôm nay tôi thắng lớn đó ngài Vergo "
Vergo vừa nhìn cả đống chip trên khay mà ngạc nhiên , nhưng kinh ngạc hơn là cậu vừa gọi hắn là ngài Vergo .

Đó là câu dù hắn có nói bao nhiêu lần nhưng cậu vẫn chẳng bao giờ nói .

Vergo xác định cậu đã say quá rồi nên đã đem chip của cậu đổi thành tiền rồi vác cậu trên vai rời khỏi quán
 
Không Lối Thoát
Chap 26


Trên đường đi Law không ngừng vùng vẫy các kiểu và la lên
- " Ngài Vergo thả tôi xuống đi tôi còn có thể uống thêm mà híc "
Vergo mặt không biểu thị chút cảm xúc nói
- " Law ngươi say quá rồi đấy , ngươi cứ ngoan ngoãn và đừng có mà cựa quậy đi "
Law dận dỗi phồng má lên mà bắt đầu la hét khiến Vergo phải nhức đầu .

Cuối cùng cũng về đến cung điện , Doffy đã đứng chờ sẵn ở cửa , mặt hừng hực ngọn lửa tức giận .

Hắn chạy đến tóm lấy áo cậu định mắng cho cậu một trận thì tự nhiên cậu tự bổ nhàu đến ôm lấy hắn , nhắm vào môi của Doffy mà hôn mãnh liệt .

Doffy rất ngạc nhiên nhưng cũng rất phối hợp , hắn luồn lách chiếc lưỡi của mình đẩy lên đẩy xuống trong chiếc miệng nhỉ của Law .

Sau khi được hôn thỏa thích , hắn buôn chiếc lưỡi của mình trong miệng Law ra nắm lấy vai cậu nói
- " Em uống rựu sao ?

"
Law đỏ mặt nói với hắn
- " Chỉ có vài cốc thôi mà tôi vẫn còn uống được híc .

Cùng uống nào "
Doffy thở dài bế cậu lên và nói
- " Em say quá rồi về phòng nào ta sẽ phạt em vì tội dám tự ý bỏ đi "
Law vùng vẫy cào cấu như một con mèo nói
- " Thả tôi xuống tôi còn uống được , Doffy thả tôi xuống "
Vergo đứng đấy cầm cả cọc tiền định đưa cho Doffy nhưng hắn đã đi mất nên đành giữ lại chờ lát nữa sẽ đưa cho Doffy sau .

Doffy về đến phòng cậu trực tiếp ném cậu lên giường , cậu không hề tức giận hay sợ hãi mà ngược lại còn cảm thấy thích thú , cậu từ từ đi lại cả gan tóm lấy áo hắn mà nói
- " Doffy ngài muốn tôi làm gì đây "
Doffy nhếch mép cười lấy ra bộ đồ cosplay thành mèo hở hang đưa cho cậu .

Cậu không ngần ngại cầm lấy thay đồ ngay trước mặt hắn , đội tai mèo , mặc chiếc áo màng mỏng cùng với quần nhỏ dưới đáy bị hở ra ngay một cái lỗ ở ngay phần hang động thịt .

Law khó khăn cầm đồ chơi đuôi mèo cắm hậu môn , cứ cắm vào sâu là cậu lại rên rỉ .

Doffy ngồi trên ghế tay cầm ly rựu miệng cười một cách biến thái nhìn Law đang khó khăn với món đồ chơi đó .

Cuối cùng cậu cũng gắn vào được Doffy nhìn rất ưng ý về bộ đồ mà hắn chọn cho cậu , Law đứng dậy bước đến bên Doffy ngang nhiên ngồi thẳng lên đùi hắn .

Cặp mông tròn mịn ngọt nước của Law chà xát lên đùi hắn khiến hắn không kìm được mà dựng đứng lên .

Law dành lấy ly rựu trên tay hắn nốc hết một hơi rồi lại hôn lên miệng hắn truyền rựu qua đường miệng của cậu thay cho cái ly thủy tinh đó .

Doffy lại càng thêm thích thú mà nghĩ
- " Nếu em ấy bình thường cũng như lúc say thế này thì tốt biết bao "
Doffy nốc hết rựu trong miệng của Law , tách môi của mình và Law ra rồi nói
- " Thật ngọt a , nếu ngày nào em cũng như vậy thì tốt chứ không phải là trong bộ dạng say mèm này "
Hắn đột nhiên ngồi đứng dậy bế Law trên tay đi đến bên giường đặt cậu xuống và nói
- " Nào em hãy tạo dáng thật đẹp đi ta muốn chụp cho em vài tấm hình "
Law gật đầu bắt đầu tạo dáng thật sexy Doffy lấy máy ảnh ra chụp mọi góc .

Cậu tạo dáng rất chuyên nghiệp , khiến cho Doffy dần trở nên nổi thú tính , Law cầm lấy chai rựu tạo dáng chụp ảnh , cậu đổ rựu lên người tạo dáng thật khiêu gợi .

Lỗ hậu của cậu cứ co dật do chiếc đuôi được cắm bên trong , Doffy đi lại nắm lấy chiếc đuôi của cậu hết kéo ra rồi đến kéo vào .

Lúc hắn rút ra một phát thật mạnh cậu không nhịn được mà bắn ra , Doffy tranh thủ chụp lấy khoảng khắc này .

Lúc hắn định rời đi thì Law lại níu áo hắn lại làm vẻ mặt khiêu gợi nói
- " Chưa đủ tôi muốn thêm nữa ngài Doffy tôi muốn cái của ngài "
Doffy nhếch mép cười nâng cằm cậu lên và nói
- " Thèm khát đến mức đó sao , cuối cùng em cũng thành thật với cơ thể dâm đãng của mình rồi Law "
Cậu nằm xuống dùng tay banh ra lỗ thịt đang co giật nói với Doffy
- " Xin ngài...hãy vuốt ve tôi như một con mèo "
Doffy hứng thú làm vẻ mặt biến thái nhìn cậu , cứ như là hắn đã chờ cậu nói ra câu này từ lâu lắm rồi .

Hắn không nhịn được mà trực tiếp thoát y đi đến bên giường , lôi ra gậy thịt to lớn đang cương cứng đâm thẳng vào trong .

Law khơi gợi thú tính trong hắn , cậu rên rỉ lên tiếng
- " Doffy ....ahhh ưm ah ...

Xin ngài....

Ahah....mạnh hơn nữa đi ....ahhhh.... thỏa mãn tôi đi....ahhhh..... tôi muốn nhiều hơn nữa.....ưmahhh..... nhiều hơn "
Doffy hứng thú càng lúc càng động mạnh .

Tiếng " cót két " của giường và tiếng " lép nhép " vang khắp cả căn phòng .

Lúc hắn bắn ra Law cũng cao hứng mà bắn theo , Doffy dừng lại mở cửa từ phòng hắn đem qua cả đống đồ dùng để rửa ảnh .

Law và Doffy chiêm ngưỡng bức hình gợi cảm của cậu , cậu đột nhiên quay qua thấy còn rất nhiều bộ đồ khác nhau liền đi đến cầm một bộ lên đi đến trước mặt Doffy nói
- " Doffy ngài muốn có thêm một vài tấm hình khác chứ "
Doffy mỉm cười nói với cậu
- " Tất nhiên là muốn chứ chẳng mấy khi được dịp thấy em như thế này mà"
...............................Sáng hôm sau Law thức dậy với cơ thể đau nhức , cậu nhìn cả đống quần áo lộn xộn trên sàn và giường mà nhớ về ngày hôm qua .

Bản thân cậu không biết tại sao mình lại làm thế , và thậm chí là với Doffy .

Đang ngồi hoàn hồn thì Doffy đẩy cửa đi vào , cậu nhìn hắn mà giật mình chùm chăn che kính cả đầu ngồi một góc trên giường .

Doffy cầm khay đồ ăn trên tay , bên còn lại cầm rất nhiều tấm ảnh ngày hôm qua .

Cậu loạng choạng bước xuống giường đi vào phòng tắm , lúc bước ra thì căn phòng đã được dọn sạch sẽ .

Doffy thì đang ngồi trên ghế thưởng thức những thành quả hôm qua của hắn , cậu đi đến ngồi đối diện hắn bắt đầu dùng bữa .

Cậu nhìn các tấm ảnh mà hắn chụp đã cảm thấy rất xấu hổ mặc dù cho chuyện hôm qua cậu chỉ nhớ được chút ít .

Cậu đang ăn thì Doffy ngồi một bên kể cho cậu nghe chuyện giữa cậu và hắn xảy ra hôm qua .

Nghe xong Law lại không tin được người hôm qua có thật sự là mình không , Doffy thấy sắc mặt hoang mang của cậu liền bật cười mà ném cho cậu vài tấm ảnh .

Cậu nhìn tấm ảnh mà mắt chữ A mồm chữ O , bây giờ cậu đang ước rằng có cái lỗ nào cho cậu chui vào ngay và luôn .

Doffy ngồi nhìn cậu hoang mang đỏ mặt mà không nhịn được cười
- " fufufu em thấy sao hả Law nhìn rất đẹp đó chứ "
Cậu nhìn thấy có vài tấm ảnh là có cả Vergo ở trong đấy , cậu cầm tấm ảnh lên hỏi hắn thì hắn nói
- " Hôm qua chính em đã mời gọi hắn mà không phải sao "
Law thật sự không hiểu hắn đang nói cái gì thì đột nhiên cậu nhớ ra .

Quay lại vào đêm hôm qua
___________________________________Sau khi cậu khiêu gợi bảo Doffy chụp thêm ảnh thì Vergo đột ngột đẩy cửa đi vào mà không báo trước .

Hắn thấy Doffy đang ân ái với cậu định quay lưng rời đi thì đột nhiên Law chạy đến ôm eo hắn nói .

Ở lại đây chơi đi vui lắm đó , cậu vừa mặc bồ đồ hầu gái lại còn vừa làm mặt dễ thương khiến cho trong lòng của Vergo có chút lung lay .

Doffy cầm máy ảnh lên và nói
- " Cần gì mà phải đi vội thế ở lại đây một chút cũng không sao .

Ngươi muốn giúp ta chụp những tấm hình cùng Law "
Vergo cúi đầu nói
- " Như ngài muốn thưa thiếu gia "
___________________________________Và đó là lí do Vergo lại có mặt trong rất nhiều tấm ảnh .

Cậu vừa nhớ lại cũng vừa ăn xong , cậu uống một cốc nước cố bình tĩnh lại .

Nếu đúng nghe hắn nói thì do chính cậu đã tự mời gọi họ , nghĩ đến đây đầu cậu đổ đầy mồ hôi , mặt bốc khói mà nhìn hắn .

Cậu chạy thẳng lên giường chùm chăn che kính cố tự trấn an mình .

Vergo đột ngột đẩy cửa vào khiến cậu giật mình , cậu hé mắt ra nhìn Vergo đang đưa tài liệu cho Doffy , đột nhiên hắn xoay qua nhìn cậu mà liếm mép , cậu sợ hãi chui rúc trong chăn không dám trực tiếp nhìn hắn .

Cuối cùng hắn rời đi cậu mới chịu bước xuống giường , cậu nhìn một sấp tiền trên bàn hỏi Doffy
- " Ngài muốn mua thứ gì sao ?

"
Doffy bỏ tài liệu xuống lấy tay gõ nhẹ vào đống tiền trước mặt cậu nói
- " Đây là số tiền đánh bạc hôm qua của em .

Vergo vừa mang tới , ta không thể ngờ rằng em lại có năng khiếu cờ bạc đến như vậy "
Law nhìn đống tiền trước mắt cũng không quan tâm .

Cậu chậm rãi bước đến cửa sổ ngắm nhìn biển xanh , cậu đang mơ ước về cuộc sống độc lập không có sự ràng buộc nào cả nhưng tất cả đều bị Doffy phá tan tành bởi hắn không muốn cậu rời xa khỏi hắn dù chỉ nửa bước .

Cậu đi đến kệ tùy ý lấy một cuốn sách ngồi trên thành cửa sổ lật sách ra đọc .

Doffy đột ngột đi tới ôm cậu lên đi ra khỏi phòng , cậu lớ ngớ chưa kịp phản ứng thì đã bị mang đi .

Hắn lấy một cái khăn bịt mắt cậu lại , Law bắt đầu lo sợ hỏi
- " Ngài đang làm gì vậy mau cởi nó ra"
Doffy cười nhẹ nói với cậu
- " Đây là hình phạt của ta dành cho em vì hôm qua dám tự ý bỏ đi "
Cậu ngồi bậc dậy mặt đầy hoang mang hỏi
- " Không phải ngài đã phạt tôi cả đêm qua rồi sao !!!!?

"
Doffy lại trả lời với cậu
- " Hôm qua chỉ là một phần nhỏ thôi bây giờ mới là chính "
Do không nhìn thấy gì nên cậu đành ngồi yên không hề nhúc nhích .

Ở tổng bộ hải quân Cora chuẩn bị kế hoạch gần như đã hoàn tất , anh chuẩn bị đồ lên đường đi đến Dressrosa giải cứu Law .

Lúc lên tàu Sengoku mặt đầy lo lắng nói với anh
- " Nhớ cẩn thận đó " .

Cora gật đầu ra khơi với hi vọng mang Law về .

- " Law ta bây giờ đến cứu nhóc đây , ráng chờ thêm chút nữa ta sẽ tới ngay đây "
 
Không Lối Thoát
Chap 27


Ở trong phòng cậu .

Law đang khui cả đống quà do Doffy mang về từ chuyến đi lần trước , hắn bắt cậu khui hết cả đống đó ra mặc dù cậu không có hứng thú .

Lúc cậu khui đến hộp cuối cùng , bên trong là một bộ kimono dành cho nữ vô cùng đẹp .

Các đường chỉ bằng vàng được thêu rất sắc nét và tinh tế , Doffy đột ngột xuất hiện đằng sau lưng cậu cười và nói
- " Fufufu thấy sao hả , đẹp không ?

Cái này là do đích thân tứ hoàng Kaido tặng cho ta đó "
Law ngạc nhiên mắt trợn to mà nói
- " Tứ...tứ tứ hoàng Kaido "
Doffy thấy phản ứng của Law , liền hứng thú nói tiếp
- " Sao em không mặc thử nó cho ta xem "
Law cất bộ đồ lại vào hộp mặt lạnh lùng xoay qua với nói với Doffy
- " Nếu tôi mặc lên ngài định sẽ làm gì tôi đây ?

Đè lại tôi xuống giường giống tối hôm qua sao "
Một mũi tên đen đâm thẳng vào tim Doffy , đầu hắn chảy đầy mồ hôi .

Cậu vừa nhìn biểu cảm của hắn là biết ngay mưu tính của hắn .

Cậu cầm lấy quyển sách bỏ đi để lại Doffy đang thẫn thờ trong phòng .

Cậu đi đến cánh đồng hoa nằm ở đó tận hưởng khoảng không gian yên bình , cậu tự làm vòng hoa cho mình đội lên đầu nhìn rất ưng ý .

Đột nhiên cậu thấy Baby 5 đang ngồi cách cậu không xa , cậu lại gần thì thấy Baby 5 đang khóc liền quan tâm đưa khăn tay cho cô .

Cô ngước nhìn người đang đưa khăn tay cho mình .

Law hỏi cô
- " Có chuyện gì mà cô ra đây ngồi khóc vậy ?

"
Baby 5 nghẹn ngào nói
- " Doffy vừa giết thêm một người bạn trai của tôi híc híc "
Law nói
- " Vậy sao "
Baby 5 lại tiếp tục nói
- " Anh ấy đã nói vơi tôi rằng .

- Baby 5 à đây là khẩu súng Bazooka của anh nếu bây giờ em mua nó thì anh sẽ cảm thấy rất hạnh phúc .

Nơ chỉ có giá 20 triệu Beli thôi
Khi tôi vừa vui vẻ đem khẩu súng về thì thiếu gia lại hỏi - " Cô lấy cái cây súng đó ở đâu ra " thì tôi lại ngu ngốc đến mức vui vẻ nói với hắn .

Thế là hôm sau anh ấy đã bị Doffy giết chết thậm chí là phá hủy luôn cả ngôi làng của anh ấy "
Law nhớ lại lúc nãy cậu đi trên hành lang thì thấy một khẩu Bazooka nằm la liệt trên đất trước cửa phòng của Baby 5 .

Cậu cầm lên vừa nhìn kết cấu đã biết chỉ là hàng cùi bắp vậy mà ra giá tới 20 triệu Beli rõ ràng là lừa đảo .

Law vừa nghe cô kể vừa kết vòng hoa chẳng mấy chốc đã xong , cậu đội vòng hoa lên cho cô và nói
- " Tốt nhất cô đừng quá tin người Baby 5 .

Dù sao ông ta cũng chết rồi tốt nhất nên cầu nguyện cho ông ta thì hơn "
Baby 5 nhìn Law mỉm cười , mỗi lần cô đau buồn chỉ có một mình cô mà thôi .

Law luôn an ủi cô mỗi khi cô trong tình trạng như thế này , đến chiều hoàng hôn buôn xuống vẫn chưa thấy Law về cả Baby 5 cũng vậy .

Hắn bắt đầu lo lắng sốt ruột bảo Buffalo và Vergo đi tìm hai người .

Bên phía của Law và Baby 5 đang ở dưới phố chơi , vì để Baby 5 quên đi nỗi buồn mà trực tiếp dẫn cô đi chơi bởi vì từ lúc cậu còn là nô lệ Baby 5 vẫn luôn quan tâm chăm cậu , dù cậu là một nô lệ nhưng cô vẫn chưa hề mở miệng chê bai cậu bất cứ một lần nào .

Lúc Vergo cưỡi trên Buffalo đi kiếm họ , thì họ vô tình ghé vào sòng bạc khác .

Đây là nơi có thể giúp cô thư giãn , hai người vừa chơi xong đã lại quầy pha chế rựu ngồi , cậu chỉ kêu một cốc trà đá để tránh uống rựu say mèm mà lặp lại hàng đông ngày hôm qua còn Baby 5 thì nốc cả ly rựu hết ly này đến ly khác .

Lúc này có hai tên đàn ông đi đến mời cô một ly rựu , cô đã gần như say mèm không thể uống được nữa nhưng vẫn nhận ly rựu của họ , vì không muốn có đánh nhau nên cậu cướp lấy ly trên tay cô uống hết một hơi .

Cậu nhanh chóng gục xuống cơ thể bổng nóng lên lạ kì , Baby nhìn đồng hồ cũng đã quá giờ liền lôi theo Law đi về .

Về đến cung điện Baby 5 say mèm bắn nát cả cánh cửa lôi Law vài bên trong mà hoi to
- " THIẾU GIA TÔI VÀ LAW VỀ RỒI ĐÂY"
Doffy ở trong phòng ăn hầm hực chờ đợi thì , vừa nghe thấy tiếng gọi của Baby 5 liền tức tốc chạy ra .

Cả hai đều đã ngã gục trên đất mà ngủ , Doffy không nói gì mà chỉ thở dài bế Law lên và nói với người hầu rằng
- " Mang Baby trở về phòng của nó đi "
Nói xong hắn vác Law rời đi , về đến phòng hắn thấy Law không ngừng chảy mồ hôi miệng còn nói nóng .

Hắn đặt bàn tay to lớn của hắn lên trên trán cậu thì cảm thấy cậu không sốt .

Hắn đột ngột đứng dậy đi ra khỏi phòng lấy nước cho cậu , hắn vừa đi thì đột nhiên cậu bật dậy , ra khỏi giường đi qua phòng hắn một cách tự nhiên lục lọi quần áo của hắn rồi còn tự ý lấy một chiếc áo sơ mặc lên cầm lấy ngửi lấy ngửi để .

Lúc Doffy quay về phòng của Law thì không thấy cậu đâu , mặt tức giận vừa định đi ra ngoài kiếm cậu thì hắn nghe tiếng lục đục trong phòng của hắn .

Vừa mở cửa bước vào thì hắn thấy tủ quần áo của mình bị lục tung ra , Law thì nằm lên quần áo của hắn cuộn lại như một con sâu .

Hắn đi lại nhấc Law ra khỏi đóng quần áo của hắn , cậu đột nhiên ôm chầm lấy hắn luôn miệng nói
- " Doffy Doffy Doffy chạm vào tôi nữa đi "
Doffy nhìn các triệu chứng của cậu liền đoán được cậu đã uống trúng thuốc kích dục .

Hắn nhếch mép cười bế cậu quay trở về phòng của cậu , Law bắt đầu trêu chọc hắn các kiểu .

Doffy phấn khích lại tự lôi cả đống quà ra bắt cậu mặc vô , cậu cũng vui vẻ mà mặc đồ ngay trước mặt hắn còn tỏ vẻ sexy khiêu khích Doffy .

Hắn đưa cho cậu bộ kimono hồi sáng bắt cậu mặc lên , thậm chí là đeo cả mặt nạ nhảy múa cho hắn coi .

Law cũng rất nghe lời làm theo tất cả những gì mà hắn nói .

Cậu cầm quạt múa trước mặt hắn rất quyến rũ

Hắn không nhịn được thú tính của mình liền đột ngột bắt cậu dừng lại đi qua bồi rựu cho hắn như một Oiran .

Law bước lại gần hắn mà không chút do dự .

Doffy dùng tay khóa chặt eo của cậu nhấc bổng cậu lên đùi của hắn , Law không nhịn được mà lấy tay sờ vào cơ bụng săn chắc của hắn .

Doffy cười và nói
- " Em muốn nó sao "
Law gật đầu , hắn cười một cách biến thái bế cậu lên giường ấn cậu xuống nệm .

Doffy lấy tay thoát y cho cậu , cậu cũng từ từ cởi từng cúc áo của hắn .

Hai người ân ái cả một đêm kịch liệt tựa như đêm hôm qua , nhưng lần này cậu không tự chủ động nữa mà là muốn Doffy tự chủ động .

Sáng hôm sau cậu thức dậy với cơ thể đau nhức , trên người đầy vết cắn và vết hôn hơn mặc cho các vết lần trước vẫn chưa biến mất nhưng hắn vẫn cố tình để lại thêm nhiều dấu vết như đóng mộc quyền sở hữu .

Cậu nhìn sang bên thì thấy Doffy vẫn đang ngủ , cậu ngồi ôm lấy mặt mình mà tự nói với lòng rằng
- "

Sau này mình hứa là sẽ không uống rựu nữa "
Cậu chầm chậm rời khỏi giường đi đến nhà tắm , hắn thực ra là đã dậy từ sớm .

Khi thấy Law tự ôm mặt đỏ bừng suy nghĩ hắn khó mà có thể cưỡng lại được .

Lúc Law mặc áo đi ra thì đã không thấy Doffy đâu cả mà chỉ thấy trên bàn đặt một khay thức ăn còn rất nóng .

Cậu ăn xong thì đi lại lấy thanh kiếm của mình đi ra khu vườn chơi , cậu trèo lên cây ngồi ở đó vừa ngắm nhìn cả thành phố đang nhộn nhịp người qua lại vừa lau chùi thanh kiếm lâu ngày không sử dụng , cậu lôi ra nhìn nó vẫn sắt bén như xưa .

Bỗng có một người xuất hiện từ phía sau trên miệng ngậm một điếu xì gà , đi đến chỗ cậu hỏi
- " Này cậu kia cho ta hỏi đường quay lại sảnh chính được không "
Cậu quay đầu lại nhìn thù thấy một thanh niên miệng ngậm xì gà , đi kế bên hắn là một cô gái đeo mắt kính rất dễ thương .

Cậu nhảy xuống khỏi cây dẫn đường cho họ .

Cậu hỏi
- " Mấy người là ai vậy , là khách giao dịch buôn bán của Doffy sao "
Người đàn ông đó trả lời
- " Tên ta là Smoker còn cô gái đang đứng kế bên ta là Tasugi .

Ta chỉ tới đây vì đó là lệnh của cấp trên mà thôi "
Đang đi thì cô gái đi cùng hắn vừa nhìn thấy thanh kiếm của cậu liền sáng mắt mà có ý mượn nó .

Law cũng không khó dễ mà trực tiếp đưa cho cô mượn , cô cầm lấy thanh kiếm của cậu không khỏi choáng ngợp .

Thang kiếm tốt đến mức khó tin , lưỡi kiếm sắt bén đầy tinh tế .

Thực chất thanh kiếm của Law được rèn đút bởi một người giỏi nhất ở Wano lúc bấy giờ , đây là sản phẩm được đặt hàng riêng do đích thân Doflamingo dành tặng cho cậu .

Vừa đến nơi Law lấy lại thanh kiếm của mình chuẩn bị rời đi thì đột nhiên có một giọng nói vang lên
- " Em định đi đâu vậy Law , sao không ở lại đây chơi một chút "
Cậu nhìn lên thì thấy Doffy đang đứng trước mặt cậu .

Cậu nói
- " Tôi chẳng có lí do gì để mà tham gia mấy vụ này cả .

Tôi đi đây "
Nói rồi cậu rời đi mà không để ý rằng có người đàn ông nhìn cậu từ phía sau .
 
Không Lối Thoát
Chap 28


Tasugi đột nhiên đi theo cậu
- " Này cậu gì đó ơi "
Law đứng lại hỏi
- " Bộ còn chuyện gì nữa sao ?

"
Tasugi thở dốc vì đuổi theo cậu .

Cô nâng kính lên hỏi cậu
- " Xin hỏi cậu có biết ai tên là Trafalgar .

D .

Water Law không "
Law gật đầu .

Tasugi hỏi
- " Cậu ấy là ai ?

"
Law chỉ ngón tay vào người mình và nói
- " Là tôi đây "
Tasugi ngây ngốc thất thần đứng ngớ người được 5 giây thì bình tĩnh trở lại .

Cô đẩy kính của mình lên lấy từ trong túi ra một bức thư nói
- " Nếu cậu thật sự là Trafalgar .

D .

Water Law thì có thứ này tôi muốn đưa cho cậu "
Law mở bức thư ra đọc nội dung bên trong thì ngạc nhiên .

Lá thư viết rằng
[ Vào ngày mai hãy đến một hòn đảo nằm gần Dressrosa có tên là Green Bit .

Có người sẽ đến cứu nhóc ]
Đọc xong cậu hỏi Tasugi
- " Là ai đã bảo cô gửi bức thư này "
Cô bình thản trả lời
- " Là ngài thủy sư đô đốc Sengoku , bộ trong đó viết gì lạ lắm sao "
Law lắc đầu nhét bức thư vào trong túi rời đi để lại Tasugi một mình .

Cậu hướng ánh mắt ra biển lẩm bẩm một mình - " Là anh sẽ cứu tôi sao , Cora-san "
Một lát sau lúc Smoker đi ra ngoài , lúc đi ngang qua Law .

Law đột nhiên vỗ vào người anh nói
- " Gặp lại sao thợ săn trắng "
Smoker nhìn lên người mình , Law đã cố ý vỗ vào người anh để đưa thư hồi âm .

Cậu đi vào trong không quên nở nụ cười với Smoker , hắn trong vô thức đã đỏ mặt , Tasugi đứng bên cạnh nhìn thấy cảnh tượng này thì phì cười .

Lúc về tàu Smoker mở tờ giấy hồi nãy Law đưa ra đưa cho một người đang đứng ở đằng sau .

Smoker nói
- " Đây là thư hồi âm của Law "
Người đó mở thư hồi âm ra xem , trên tờ giấy viết
[ Vào ngày mai lúc 6 giờ chiều tôi sẽ có mặt ở đó ]
Trong bữa tối sau khi cậu ăn xong lúc đi qua một cái đèn cậu đã tiện tay đốt luôn cả bức thư của Sengoku nhằm tránh để Doffy nhìn thấy , lúc lên giường Law đã tính toán rất kỹ lưỡng về chuyện chạy trốn đến chỗ hẹn đúng 6 giờ chiều đến mức mà cậu không thể ngủ được .

Sáng hôm sau cậu thức dậy sớm để chuẩn bị tẩu thoát , Law đi đến từng ngóc ngách trong cung điện để muốn như lời tạm biệt .

Từ lúc 5 giờ chiều còn khoảng 1 tiếng trước giờ hẹn , cậu đã hạ gục lính canh mà không gây ra tiếng động nào .

Cậu thu dọn hành lý trong chiếc túi nhỏ gọn cầm theo thanh kiếm nhảy ra từ đường cửa sổ tháo chạy mà không ai biết .

Law cắm đầu cắm cổ chạy nhưng cũng né các ốc sên giám sát tránh để bản thân lọt vào màn hình giám sát .

Lúc đi đến cây cầu vừa định bước qua đó thì một người ngăn lại .

Ông ta là chủ của quán cà phê sống ở đây đã lâu nên những việc ở đây ông ta đều biết rõ nên đã cảnh báo cho Law biết
- " Nếu cậu muốn qua đó thì nên suy nghĩ lại đi , ở đây có rất nhiều đấu ngư nên không thể qua cầu nếu còn yêu cái mạng của mình "
Law cũng biết về việc đó từ lâu nhưng muốn tới Green Bit thì chỉ còn cách này .

Cậu liều mạng đâm đầu chạy về phía trước , các đấu ngư bắt đầu điên cuồng tấn công cây cầu .

Cậu không còn cách nào khác là phải sử dụng năng lực dịch chuyển của mình mặc dù có nguy cơ sẽ bị phát hiện nhưng cũng phải liều hơn là bỏ mạng tại đây .

Lúc cậu dịch chuyển cậu đã phải sử dụng rất nhiều sức lực để thi triển
" Room " thật lớn bao quanh cả cây cầu đến Green Bit .

Lúc sử dụng đã có một người hầu trong cung điện nhìn thấy nhưng cũng chẳng để ý lắm .

Cậu thuận lợi đến được Green Bit lúc 5 giờ 30' còn 30 phút nữa mới tới giờ hạn , trong lúc chờ cậu đã tìm chỗ trốn .

Trong cung điện các thành viên của gia tộc đang họp nên cũng ai hay biết gì về chuyện Law đã chạy trốn .

30 phút cứ thế trôi qua Law trong lúc chờ nhàn rỗi mà ngồi nghịch cát bên bờ biển .

Lúc này có một tàu hải quân tiếp cận chỗ cậu , cậu len lén núp mà quan sát thì phát hiện người đang đứng trên tàu cầm ống nhòm quan sát hòn đảo .

Cậy lập tức nhận ra người đó ngay không nghĩ nhiều lao đến chỗ người đó nhảy một mạch lên thuyền ôm thật chặt , miệng vừa cười vừa nói
- " Cora-san tôi nhớ anh lắm đó , thật tốt khi gặp lại anh tôi vui lắm "
Cậu vừa nói đôi mắt vừa ngấn lệ , Cora chú ý đến các vết đỏ và vết răn trên cổ và tay cậu thù đoán được phần nào .

Anh ôm chầm lấy cậu trao cho cậu cảm giác ấm áp đã lâu không có nói với cậu
- " Bây giờ đã ổn rồi ta sẽ không để cho em xảy ra chuyện gì thêm một lần nữa đâu Law "
Law gật đầu ôm lấy anh , đột ngột có một người từ đằng sau đi đến nói
- " Hai người gặp lại nhau cảm thấy vui rồi chứ "
Cậu ngước lên nhìn thì thất Smoker đang ngậm điếu xì gà đứng dòm hai người .

Law đứng dậy đi đến bên Smoker ôm lấy anh một cái làm anh bất ngờ
- " Này cậu làm gì vậy mau buôn tôi ra coi "
Law vừa ôm vừa nói với Smoker rằng
- " Cảm ơn anh "
Smoker nghe vậy đỏ mặt , lấy tay đặt lên đầu cậu xoa xoa .

Cora , Tasugi và cùng với các lính hải quân làm mặt ngại ngùng nở hoa lạ thường .

Smoker hét lớn
- " Mấy người đang nghĩ gì vậy hả !!?

Đừng có trưng bộ mặt đó ra "
Do quá vui mừng cậu không hề để ý mình vừa làm rơi một cái vòng tay được tặng hôm sinh nhật câu .

Đã 6 giờ 30 phút tàu của Cora đã đi xa khỏi Green Bit , Doffy vừa mới họp xong định sẽ đưa Law xuống nhà ăn sau khi ăn xong là sẽ hành hạ cậu , hắn vừa nghĩ vừa cười thầm trong lòng .

Doffy đi đến trước cửa phòng của cậu vừa mở cửa ra thì không thấy Law , hắn sốt sắng đi tìm từ phòng tắm đến phòng ăn vẫn không thấy cậu .

Hắn cho binh lính đi tìm khắp đảo cho tới khi tìm được cậu , phía bên của Law cậu vô cùng buồn ngủ vì khi nãy sử dụng một lượng lớn sức lực để thi triển " Room " thật lớn .

Cậu đi vào một căn phòng ngủ ngay trên giường trong phòng đó mà không để ý đó là phòng của ai cứ thế mà ngủ .

Một lát sau Smoker vừa đi vào thì đã thấy có người đang nằm trên giường của mình , anh tiến lại gần thì thấy Law đang say giấc trên chiếc giường của anh , lúc định xách Law ra ngoài cửa thì Law trở mình để lộ khuôn mặt dễ thương khi ngủ .

Anh không nở đánh thức cậu nên cứ thế để cậu ngủ ở phòng anh .

Trời đã bắt đầu tối hẳn đi , ở Dressrosa Doffy vẫn chưa tìm được cậu nê ngày càng sôi sục cơn tức giận .

Lúc này có một cô hầu rụt rè gõ cửa nói
- " Thưa...thưa ngài tôi..tôi có chuyện muốn nói với ngài "
Doffy cho cô vào và hỏi với giọng điệu bực tức .

Cô nói
- " Hồi chiều này , tôi...tôi có thấy cậu Law sử dụng năng lực ở cây cầu sắt bắt qua từ Dressrosa đến Green Bit "
Doffy nổi giận hét to với cô
- " Sao cô không chịu báo cho ta sớm hơn hả !!!?

"
Cô sợ hãi run lẩy bẩy nói
- " Tôi xin lỗi ngài tôi không biết là cậu ấy sẽ bỏ trốn .

Xin ngài hãy tha thứ cho tôi "
Cô cúi gầm mặt xuống đất không dám ngóc đầu lên nhìn .

Doffy giận dữ mở cửa sổ phi thẳng đến Green Bit , đến nơi thì không thấy cậu đâu mà chỉ thấy một cái vòng tay được khắc tên của cậu trên đảo .

Hắn liền khẳng định cậu đã từng ở đây và còn tìm thấy dấu chân vẫn còn hiện rõ trên cát , hắn suy đoán
- " Law không hề biết bơi vì em ấy đã ăn trái ác quỷ , chắc chắn là có ai đó đã đưa em ấy đi bằng thuyền "
Hắn ngồi bệt xuống đất nhìn ánh trăng mà cười
- " fufufu được lắm , em được lắm Law chờ cho tới khi ta bắt được em xem , ta sẽ không để cho em tự do thêm bất kì giây phút nào nữa "
Hắn trở về cung điện với tâm trạng bực tức và hôm nay cũng là sinh nhật hắn vậy mà cậu lại tự ý bỏ đi khiến hắn không vui vẻ gì .

Đột nhiên đầu bếp gõ cửa , Doffy cho người vào thì thấy ông ta đang đẩy một chiếc bánh sinh nhật cùng quà vào .

Đầu bếp cúi đầu trịnh trọng nói
- " Thưa ngài , tôi đã mang nó tới theo chỉ thị của cậu Law rồi ạ "
Doffy hỏi
- " Là của Law sao ?

"
Đầu bếp trả lời
- " Vâng cậu ấy đã tốn thời gian làm nó cho ngài , trước sinh nhật ngài cậu ấy ngày nào cũng xuống bếp tập làm chiếc bánh cho ngài mặc dù có hơi rối một chút nhưng cậu ấy cũng đã rất cố gắng "
Hắn nhìn chiếc bánh kem mà Law đã làm tặng cho hắn , mở gói quà ra thì hắn thấy một cặp kính cùng kiểu nhưng khác màu cái kính của hắn bên trong còn có tấm thiệp
[ Chúc mừng sinh nhật Doffy
Trafalgar Law ]
Hắn vài phút trước còn tức giận nhưng bây giờ thì lại vui vẻ xoay lưng ra phía cửa sổ tháo chiếc kính mà hắn đang đeo xuống , rồi lại mang chiếc kính mà Law tặng miệng lẩm bẩm nói
- " Ta sẽ tìm được em .

Law "
Các thành viên của gia tộc tâm trạng nặng nề ngồi ở dưới phòng ăn , ai nấy cũng đều đã chuẩn bị quà và bánh kem nhưng lại vì chuyện của Law nên đã khiến bầu không khí trở nên nặng triễu .

Lúc Doffy bước xuống nhà ăn tưởng chừng hắn sẽ tức giận nhưng không .

Hắn vui vẻ ngồi vào ghế của mình , Vergo để ý thấy mắt kính của Doffy liền hỏi
- " Ngài mới đổi mắt kính sao ?

"
Bây giờ cả đám mới chú ý là Doffy đang mang một cái kính khác với mọi ngày .

Hắn khoe rằng
- " Law đã tặng nó cho ta trước khi em ấy bỏ trốn .

Ta không thể không giận em ấy được , dù sao ta cũng sẽ bắt lại em ấy thôi nên không cần lo fufufu "
Bây giờ cả đám mới thả lỏng tâm trạng căng thẳng lần lượt đưa quà cho Doffy .

Hắn vui vẻ nhận lấy tất cả và thưởng thức bữa tối cũng như sinh nhật , lúc ăn hết bánh kem dường như mọi người vẫn còn đói nên Doffy đã mang chiếc bánh của Law lên nói
- " Các ngươi có muốn thử chiếc bánh Law làm không ?

"
Tất cả đều im lặng vì không ngờ Law có thể làm bánh .

Lúc phát cho tất cả không biết có ăn được không , mọi người đang do dự thì Vergo cho một miếng vào miệng rồi nói
- " Rất ngon , không ngờ thằng nhóc này lại có thể làm nó "
 
Không Lối Thoát
Chap 29 ( End ss1 )


Nghe Vergo khen như vậy tất cả liền xẻo một góc ăn thử và thật đúng như lời Vergo nói .

Bánh bông mềm chín đều và rất thơm , kem thì ngọt vừa đủ , Doffy hài lòng cho một miếng vào miệng .

Bên tàu của Cora thì cậu đã thức dậy , bụng thì bắt đầu đánh trống cậu đi ra khỏi phòng mò đường đến nhà bếp nhưng hành lang rất tối khiến cậu không thể nhìn thấy đường đi , đang đi thì cậu va phải một người khiến cậu ngã bệt xuống đất .

Người đó đỡ cậu lên và nói
- " Sao cậu lúc nào cũng gây rắc rối hết vậy ?

Tôi đang tìm cậu đó "
Cậu ngước nhìn thì thấy Smoker đang cầm cây đèn dầu đứng trước mặt cậu .

Cậu đứng dậy nói
- " Anh kiếm tôi có việc gì sao "
Smoker nói
- " Dĩ nhiên là tìm cậu để ăn tối rồi , Cora bảo tôi dẫn cậu xuống phòng ăn nhưng cậu lại biến mất khiến tôi tìm cực lắm biết không hả "
Law bình thản nói
- " Vậy sao , cho tôi xin lỗi nha .

Nhà bếp nằm ở đâu vậy "
Smoker nắm tay cậu dẫn cậu đi , vừa đi đến nhà ăn là cả hai bị nhìn bằng ánh mắt kinh ngạc .

Cậu cầm khay thức ăn của mình đi đến chỗ Cora ngồi .

Cora dịu dàng nhìn cậu thưởng thức bữa ăn thậm chí là còn gắp thêm cho cậu đồ ăn .

Cậu vừa ăn vừa nghĩ
- " Chắc có lẽ giờ này Doffy đã nhận được quà sinh nhật mà mình để lại rồi "
Law ăn xong thì đứng dậy cầm đèn dầu đi ra ngoài .

Cậu ra sau đuôi tàu ngồi , Cora cũng đi theo cậu ngồi kế bên cậu bắt đầu hỏi
- " Nhóc ở với Doffy có tệ lắm không ?

Có buồn và cô đơn không ?

Anh hai có hành hạ nhóc không ? ...

"
Có rất nhiều câu hỏi mà Cora hỏi cậu .

Cậu chỉ có thể im lặng vì không muốn anh bị tổn thương và tự trách bản thân .

Cora thấy Law không trả lời liền tưởng cậu không muốn nhớ về khoảng thời gian đó nên đã không hỏi cậu nữa .

Law đột nhiên ngã người xuống nằm lên đùi Cora ngước nhìn bầu trời đầy sao , Cora vuốt ve mái tóc cậu .

Phông cảnh chợt trở nên yên bình hơn hẳn , tiếng sóng vỗ rì rào , trên con thuyền ấy Law cảm nhận hạnh phúc mà mình không thể cảm nhận bấy lâu .

Đã ba ngày trôi qua mà chẳng thấy Doffy tìm mình nên cậu nghĩ hắn đã từ bỏ cậu rồi .

Bỗng vào đêm thứ ba tàu của Cora bị đột kích bao vây tứ phía , cả đám chuẩn bị đội hình chiến đấu , bọn hải tặc bắt đầu leo lên thuyền gần như muốn cận chiến với cậu .

Cả dám đánh nhau dồn dập , lúc đánh nhau cậu có nhìn qua Smoker nhìn hắn và thấy anh dường như rất mạnh .

Trong lúc cậu phân tắm có một tên đã lén móc ra sau lưng định đánh lén cậu thì Cora lao ra lấy thân mình che chở cho cậu nhưng cũng chính vì vậy mà lãnh trọn một nhát đâm .

Law tức giận dùng năng lực của mình chém hết các con tàu hải tặc lẫn những người đang trong phạm vi sử dụng năng lực của cậu , Cora kiềm Law lại nói
- " Không sao đâu , chỉ là vết thương nhỏ thôi nên nhóc cứ bình tĩnh đi "
Law nghe vậy hít một hơi thật sâu để thả lỏng .

Sau khi đánh đuổi được bọn chúng số người bị thương trên tàu khá nhiều , Law dùng khả năng bác sĩ của mình chữa trị cho Cora đầu tiên .

Cora vỗ vai cậu nói
- " Ta không sao nhóc cứ đi cứu mấy người khác đi làm cho ta sau cũng được "
Law nghiến răng nói
- " Vết thương của anh không lớn nhưng nếu không băng bó hay cầm máu gấp thì anh sẽ mất máu và chết đó .

Anh rất quan trọng với tôi Cora-san tôi "
Cora cảm động nói
- " Law "
Vừa nói thì cậu cũng đã cấp cứu băng bó xong , cậu đứng dậy đi lại phụ giúp những người bị thương khác .

Đột nhiên chuông báo động lại vang lên có một người lính cội vã chạy lại thông báo với mọi người
- " Thưa ngài bên trái chúng ta xuất hiện một con tàu hải tặc ạ "
Cora hơi thở mệt nhọc nói
- " Cái gì !!?!

Bây giờ trên tàu chỉ còn vài người là có thể chiến đấu mà thôi , nếu bây giờ mà đánh thì không biết có sao không "
Một người lính lấy ống nhòm ra xem thì hoảng hốt ngã ngửa ra sau la lên
- " Đó...đó là vương hạ thất vũ hải Doflamingo hắn ta đang đứng trên mũi tàu còn có Vergo và một vài quản lý của gia tộc Donquixote
Doflamingo đứng trên thuyền miệng cười toe toét nói
- " Ta đến đón em đây Law "
Law vừa nghe đến Doflamingo mặt liền tái xanh lại bắt đầu run lẩy bẩy , hắn bay lên bắt đầu càn quét số lính hải quân còn lại .

Law rút thanh kiếm ra chỉ về phía hắn , tay run lên không ngừng nhưng nhất quyết bảo vệ Cora .

Trong lúc cấp bách họ thấy một hòn đảo không xa , Smoker đứng chắn ngay trước mặt cậu nói
- " Mau mang ngài ấy đi đi tôi sẽ cầm chân hắn "
Law gật đầu sử dụng năng lực của mình dịch chuyển cả hai lên hòn đảo chưa xác định kia .

Do phát động " Room " lớn nên hơi tốn sức , Cora đột nhiên bế cậu lên chạy sâu vào trong rừng .

Anh vừa chạy vừa dùng ốc sên truyền tin cố gắng liên lạc với Sengoku , cuối cùng Sengoku cũng chịu bắt máy .

Cora kể tình hình hiện tại cho ông nghe , ông ngay lập tức hốt hoảng bảo cậu kéo thêm thời gian để ông gửi chi viện đến cho cậu .

Trong lúc bế Law chạy , cậu không ngừng bảo Cora
- " Anh làm gì vậy mau bỏ tôi xuống anh đang bị thương mà "
Cora vác cậu hì hục chạy mà nói
- " Mục tiêu của hắn chính là nhóc , ta không thể để hắn bắt được nhóc thêm một lần nào nữa "
Cậu rưng rưng nước mắt , Cora đã đặt tay lên người cậu sử dụng năng lực của mình thi triển lên Law .

Bây giờ bất cứ thứ gì cậu chạm vào cũng sẽ khác gây ra bất kỳ tiếng động nào , anh đặt Law lên một con cái cây bảo cậu ngồi yên ở đó sẽ không bị phát hiện .

Law lo lắng hỏi Cora
- " Còn anh thì sao !?!!

"
Cora mỉm cười với cậu nói
- " Ta sẽ không sao đâu ta là phó đô đốc hải quân mà với lại Doffy cũng là anh trai ta nên anh ấy sẽ không tàn nhẫn xuống tay với ta đâu "
Law nghe thế cũng yên tâm được phần nào , vào thời khắc ấy Cora đã nở một nụ cười thật tươi và nói với cậu
- " TA THƯƠNG NHÓC NHIỀU LẮM "
Rồi lại chạy sang hướng khác .

Bên phía Smoker anh đã thua và Doffy đang đuổi theo phía sau Cora , lúc hắn đuổi được anh thì anh đã bị dồn đến bên vách núi Chĩa súng vào anh tức giận gặn hỏi
- " Nè Corazon ngươi đã dấu Law ở đâu hả "
Cora không nói gì nhẹ nhàng châm điếu thuốc , chĩa súng vào Doffy và nói
- " Anh hai à anh không thể buôn tha cho nó sao , cuộc đời nó đã đau khổ lắm rồi đừng khiến nó phải đau khổ hơn nữa "
Doffy cười rồi nói
- " Em ấy là đồ chơi của ta đích thân ta mua về , em ấy từng rất ngoan và nghe lời ta .

Nhưng chỉ vì hành động ngu ngốc của ngươi mà em ấy đã thay đổi "
Thấy Cora nhất quyết không khai hắn liền trực tiếp cho Cora một phát súng , anh mất đà ngã thẳng xuống vực .

Law đứng trên cây nhìn thấy tất cả , cậu nhảy khỏi cây định chạy lại thì nhớ lời Cora nói .

Cậu khóc rất to nhưng lại không phát ra chút âm thanh nào , Cora đang rất kiên cường mặc cho cơ thể đang bị thương nhưng vẫn cố gắng giúp Law đến phút cuối cùng .

Law đi ra biển lén lấy một con thuyền rồi bỏ trốn trong hàng nước mắt và sự hận thù đối với Doflamingo .

Từ hôm đó cậu hứa là sẽ giết tên Doflamingo để báo thù cho người mà anh vô cùng yêu quý Corazon .

Doffy ra lệnh cho người lục soát cả hòn đảo bắt buộc phải tìm được Law .

Lúc này đột nhiên có thêm ba tàu hải quân đi đến , đó là chiến hạm của Tsuru bà đến để tiếp viện cho Cora .

Doffy vừa nhận được thông tin liền bắt đầu rút khỏi đảo , Tsuru vừa đặt chân đến đã phát tín hiệu Cora nằm bên dưới vách núi đang hấp hối .

Có một người đã tìm thấy anh lập tức thông báo cho mọi người , lúc đến nơi Tsuru ôm Cora vào lòng nói
- " Không sao hết mọi việc đã ổn rồi "
Cora nắm lấy tay bà định nói gì đó nhưng lại ngất liệm đi tiếp theo đó là một màng đêm u tối .

Law lang thang trên biển với anh mắt đầy hận thù nhất quyết báo thù cho anh .

Nước mắt cứ không ngừng rơi và bắt đầu hận ông trời tại sao lại đối xử với những người mà cậu yêu thương như thế .

Lúc ở thành phố trắng thì gia đình , bạn bè bị sát hại ngay trước mắt cậu .

Bây giờ thì lại đến Cora tất cả đều bỏ cậu mà đi
Nhiều năm qua Law luôn ôm ấp kế hoạch báo thù , cậu lập nên cho mình một băng hải tặc gồm 20 thành viên kế hoạch trả thù cho Cora bắt đầu thực hiện
_____________________________Hết ss1 rồi tui nghỉ dài hạn lấy sức đây . ss2 dự kiến sau tết tui đăng .

Vậy nhé hẹn gặp lại
 
Back
Top Bottom