Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Khi Nam Phụ Si Tình Đè Luôn Công Chính

Khi Nam Phụ Si Tình Đè Luôn Công Chính
Chương 85: Ngoại truyện 2



Nửa đêm.

Tịch Lãnh nín thở, từ từ chống người dậy, cẩn thận nghiêng đầu liếc nhìn người đang say giấc bên cạnh.

Một lúc sau.

Cậu nhẹ nhàng vươn người ra, lấy chiếc điện thoại trên tủ đầu giường bên phía Mẫn Trí.

Mặc dù Mẫn Trí cho phép cậu tùy ý xem điện thoại của anh từ lâu rồi, nhưng trước mặt Mẫn Trí, cậu thật sự không làm được cái việc thiếu tin tưởng đó, vụ này đành bỏ qua luôn.

Tuy rằng Mẫn Trí hay tự nhận mình không có nhiều bạn bè, nhưng dù sao anh cũng là ngôi sao lớn, vô số nhân viên vây quanh người, còn có đủ loại đồng nghiệp trong giới, toàn là trai xinh gái đẹp. Chưa kể đến các nền tảng xã hội của anh, mấy chục triệu người theo dõi, vô số tin nhắn riêng tỏ tình của người hâm mộ.

Chỉ riêng danh sách bạn bè WeChat thôi mà tối qua Tịch Lãnh còn chưa xem hết được.

Cho nên mới có "kiểm tra đột xuất" lần hai vào đêm nay.

Vừa mở WeChat, tim cậu suýt ngừng đập.

Cậu liếc mắt liền phát hiện Kiều Dữ Sâm ở vị trí thứ hai trong danh sách trò chuyện – còn vị trí đầu tiên được ghim, đương nhiên là cậu.

Do dự 3 giây, chắc là nghĩ đến tác phong phong lưu của Kiều Dữ Sâm, và tình bạn ổn định và lành mạnh của hai người này, Tịch Lãnh vô tư mở khung chat của hai ngườ, lướt lên đầu đoạn chat.

Min: [Cuối cùng em ấy cũng kiểm tra điện thoại của tôi rồi]

Hả? Mẫn Trí phát hiện rồi sao?

Vừa mới bắt đầu "kiểm tra" thôi mà hô hấp của cậu đã trở nên gấp gáp, vội vàng quay đầu lại, nhìn Mẫn Trí đang ngủ say bên cạnh. Hơi thở anh nhẹ nhàng đều đặn, mặt đối diện với cậu, mi mắt không hề động đậy.

Trong điện thoại, Kiều Dữ Sâm hỏi ra vấn đề cậu tò mò nhất.

Jackson: [Sao cậu phát hiện ra?]

Min: [Tôi ngủ một giấc đến sáng, vậy mà điện thoại thông báo tôi chơi điện thoại hai tiếng đồng hồ vào nửa đêm, không phải em ấy chơi thì chẳng lẽ là mèo chơi à?]

Jackson: [Cậu đã xóa điện thoại hết trước rồi chứ gì, rồi chờ cậu ấy đến kiểm tra chứ gì? Bây giờ cuối cùng cũng nhẹ nhõm rồi ha?]

Min: [Cút, điện thoại của bố mày đếch có gì mờ ám cả]

Min: [Tôi chỉ sợ em ấy không kiểm tra, rồi một mình suy nghĩ lung tung thôi]

Min: [Bây giờ thoải mái rồi, ha ha ha ha]

Jackson: [...Vậy cậu đang khoe khoang cái gì? Bị kiểm tra điện thoại rất đáng tự hào sao?]

Min: [Cưng đâu hiểu, đây là sự chiếm hữu của em ấy đối với anh đây 😀]

Jackson: [...]

Tịch Lãnh: "..."

Nói chuyện kiểu thế mà Mẫn Trí vẫn chưa bị chặn, đúng là kỳ tích.

Nhưng tâm trạng Tịch Lãnh lại rất tốt, khóe miệng cong lên mãi thôi.

Nhìn lại thời gian sử dụng màn hình được tự động ghi lại, đoán chừng hành động kiểm tra lén lút tối nay cũng không qua mắt được người này, Tịch Lãnh nhướng mày, cảm giác bị anh nhìn thấu hoàn toàn này lại khiến cậu thấy hơi khó chịu.

Cậu ôm đầu gối, lặng lẽ quan sát Mẫn Trí đang say ngủ, đột nhiên mở camera điện thoại, chụp một tấm ảnh khuôn mặt sắc nét trong bóng đêm, tự động thêm một lớp filter màu xanh lam thật xịn.

Sau khi cắt xén ảnh, cậu chỉ để lại đôi mắt nhắm nghiền và một nửa sống mũi. Cắt bỏ toàn bộ tổ ấm nhỏ của hai người, không để lộ ra chút nào.

Ngắm nghía bức ảnh một hồi, rồi lại ngắm nghía người trong ảnh một hồi, cho đến khi cơn buồn ngủ lại ập đến, Tịch Lãnh mở Weibo của Mẫn Trí, làm kẻ trộm một cách quang minh chính đại, trực tiếp đăng bức ảnh chụp lén này lên, kèm theo một emoji mặt trăng chúc ngủ ngon.

Cậu không nói thêm gì cả, nhưng fan lại cực kỳ nhạy.

[??? Ai đang đăng bài vậy kìa]

[Cái đuôi nhỏ là của Mẫn Tử ca hả, là điện thoại của ổng, mà giờ này............hello anh dâu?]

[Á á á á á á á nửa đêm canh ba... POV anh dâu... bé đã hiểu quá nhiều rồi]

[Chịu hong nổi hai người yêu nhau....]

[Lãnh Lãnh chụp hả? Mẫn Tử ca lần nào cũng chơi ảnh gốc, ổng có bao giờ cắt ảnh vuông đâu]

[Chỉ lộ mắt thôi cũng rất... fan hổng được nhìn mấy chỗ khác hở?]

[A a a a a a a]

Tịch Lãnh giật mình, vội vàng khóa màn hình điện thoại, để lại chỗ cũ.

Cho dù hành động đêm nay của cậu chắc chắn sẽ bị lộ, những cậu vẫn đưa tay nhẹ nhàng, cẩn thận và kín đáo.

Trong đôi mắt màu nâu trà, ánh trăng lấp ló, cậu nhìn sâu vào người đang say giấc nồng. Khóe miệng Tịch Lãnh vô thức cong lên, biểu cảm còn dịu dàng hơn cả ánh trăng, cuối cùng cúi xuống, khẽ hôn lên má người kia.

"Ngủ ngon, đại minh tinh."

••••••••

Tác giả:

Tiểu Lãnh: Ngôi sao lớn, của em (mặt tự hào)
 
Khi Nam Phụ Si Tình Đè Luôn Công Chính
Chương 86: Ngoại truyện 3



Cơ hội để công khai của họ là vài ngày trước khi hai người chuẩn bị đi đăng ký kết hôn, lại lần nữa hẹn hò bị paparazzi chụp được.

Tịch Lãnh lướt Weibo thấy paparazzi đang rầm rộ tung tin, tung ra drama tình yêu của nam thần, thu hút sự chú ý của toàn cư dân mạng, làm người đoán già đoán non, rồi chờ đợi "nạn nhân" chủ động dâng tiền "chuộc" để mua đứt ảnh bằng chứng.

Hiện tại Tịch Lãnh đã khá quen thuộc với mấy thủ đoạn làm ăn trong giới giải trí này.

Tuy nhiên lần này paparazzi có vẻ tính hơi sai, miệng nói là tin tức xác nhận yêu đương của một nghệ sĩ nam hàng đầu tên hai chữ nào đó, và còn chụp được ảnh thân mật của hai người. Tuy nhiên, phần bình luận lại đầy những lời chê bai, ghét bỏ và khinh thường. Người ta không nói thẳng ra, nhưng họ coi nghệ sĩ đó như nghệ sĩ hài hoặc một nghệ sĩ đã hết thời, chỉ có fan ảo thôi.

Chỉ có "Siêu thoại Điều Hòa CP" là ăn mừng tưng bừng.

[Nghệ sĩ nam hàng đầu tên hai chữ có phải là Mẫn Tử ca không?]

[Mẫn Tử Ca tên ba chữ mà mom (hổng phải)]

[Cười ẻ, trạng thái "đang yêu" của ổng treo mấy tháng rồi đó, có cần phải unbox không?]

[Nghĩ lại thì Mẫn Tử ca cũng không cho paparazzi kiếm tiền kiểu này đâu]

[Mà quan hệ của Mẫn Thần với Lãnh Lãnh chẳng phải nửa công khai rồi hả 2333]

[Paparazzi muốn công khai một bí mật mà ai cũng biết sao?]

[Mặc dù mị cũng hy vọng đấy... nhưng có khi siêu thoại này chỉ là nơi để chị em ta th*m d* tinh thần thôi]

[Tao kệ mịa luôn, CP của tao là real!!!]

[Đây để tao phân tích, lần trước Mẫn Tử ca xuất hiện bất ngờ trong group fan, cả buổi đều dùng "cậu ấy", bồ ổng chắc chắn là nam rồi, cho nên xào CP với đàn ông để giấu giếm làm quần gì, Lãnh Lãnh 200% là anh dâu [/kính râm] [/kính râm]]

[Huhu huhu khi nào thì công khai chính thức dạaa...]

[Hóng công khai nhưng hơi rén nha má QAQ]

[Mẫn Tử ca không công khai, bộ ổng ủ mưu lớn gì à?]

Đúng vậy.

Trước đó bức phác thảo tốc họa Mẫn Trí bị Tịch Lãnh vứt bỏ, Mẫn Trí lại vẽ thêm một con chim cánh cụt nguệch ngoạc lên trên. Bức tranh này được lưu giữ đến tận bây giờ, Mẫn Trí còn bảo Tịch Lãnh thiết kế một chữ ký màu mè ở trên đó, chồng lên chữ ký của mình.

Hai chữ ký đan xen chồng lên nhau, hoa mỹ trừu tượng, nhưng fan CP tinh mắt lắm, chắc chắn có thể phân biệt được đó là phong cách vẽ của hai người, và chữ ký của cả hai.

Mẫn Trí thật sự định dùng bức tranh này làm bìa album mới, ngày đăng ký kết hôn thì phát hành album luôn.

Nói anh cố ý khoe khoang hả, tất nhiên rồi. Nhưng đồng thời cũng suy xét đến việc Tịch Lãnh quen sống kín đáo, anh cố ý phát hành album vào ngày đăng ký kết hôn, như vậy chuyện đăng ký kết hôn dù có lộ ra thì cũng sẽ không gây ra sự chú ý quá lớn.

Tịch Lãnh vữa ngẫm nghĩ, vừa xem siêu thoại, suy nghĩ rất lâu.

Bây giờ công khai, cũng đâu phải là không được?

Lúc Mẫn Trí nhận được "blackmail" của paparazzi, anh cũng không hề né tránh, trực tiếp cho Tịch Lãnh xem: "Anh mua ảnh xuống nhé."

Tịch Lãnh cũng không do dự nhiều, khẽ ấn lên mu bàn tay anh: "Em cảm thấy... không cần phải lãng phí tiền này nữa đâu."

"Hửm?" Mẫn Trí ngẩn ra một lúc mới phản ứng lại, nhìn cậu rồi lặng lẽ cong một bên khóe môi, cố ý nói, "Ý là... lần này em mua hả?"

"..." Tịch Lãnh im lặng một lát, bất đắc dĩ nhìn anh nói, "Em cảm thấy lần này không cần phải lãng phí tiền nữa."

Xuân đã quá nửa, ngày dài đêm ngắn.

Đêm đẹp ngắn ngủi thế này, tất nhiên không nên để ý paparazzi chi cho phiền phức, hai người bỏ qua tin ồn ào trên mạng sang một bên, hưởng thụ thế giới riêng của hai người trước đã.

Có một vấn đề làm khó Tịch Lãnh lâu rồi.

Nếu không phải Mẫn Trí liếc mắt đã nhìn thấu tâm sự nặng nề của cậu, hỏi cậu một câu "Sao vậy", cậu vẫn có thể tiếp tục nhịn tiếp, nhịn đến khi nào bản thân không còn băn khoăn nữa mới thôi.

"Sao cứ nhìn anh chằm chằm thế." Mẫn Trí xoa xoa mặt cậu, bất mãn nói, "Còn nhíu mày nữa này."

Tịch Lãnh xoa lại anh y hệt, dùng đôi tay vẽ vời này để chăm chú phác họa gương mặt mà cậu đã vẽ hàng trăm lần này, trong sự chờ đợi kiên nhẫn của đối phương, cậu lại do dự một hồi, mới nghiêm túc hỏi: "Mẫn Trí, vì sao anh thích em thế?"

Mẫn Trí im lặng.

Anh chợt nhớ lại lúc trong căn lều bên bờ biển, khi anh ép Tịch Lãnh nói chuyện về Lạc Gia Ngôn, bây giờ thế công phòng thủ đảo ngược, anh cảm thấy đây là một vấn đề cực kỳ khó trả lời và không thể cho đáp án chính xác.

Nhưng anh lại không thể trả lời qua loa được Động vật hoang dã độc lập tự chủ bị thuần hóa thành động vật nuôi sống theo bầy đàn, nhìn em ấy thì có vẻ "thay đổi" thành công, nhưng sâu thẳm trong trái tim, nhất định vẫn chất chứa cảm giác bất an.

Vì vậy Mẫn Trí sau khi suy nghĩ kỹ càng, cuối cùng mới mở miệng: "Nói thật, ban đầu anh có hứng thú với em, là vì ngoại hình và khí chất của em, còn có cảm giác thần bí đó, khiến anh muốn tìm hiểu."

"Tìm hiểu rồi mới phát hiện, em chỉ là nhìn có vẻ lạnh nhạt thôi, thật ra rất dịu dàng, rất đáng yêu. Bất kể em làm gì, có biểu cảm gì, anh đều cảm thấy rất thích. Chuyện cũ của em cũng khiến anh đau lòng."

Đáp án này đúng là vô cùng tỉ mỉ.

Khả năng ngôn ngữ của Mẫn Trí cũng khá xịn xò, anh chỉ là lười nói chuyện tử tế khi tiếp xúc với những người anh không quan tâm mà thôi.

Trả lời xong câu hỏi của Tịch Lãnh, anh nương theo đó cũng hỏi lại: "Vậy còn em, thích anh ở chỗ nào?"

Tịch Lãnh quả nhiên bị kẹt cứng, đứng hình tại chỗ.

Mẫn Trí cười mờ ám: "Không sao, em cứ từ từ suy nghĩ. Có muốn lên mạng tra thử không?"

Tịch Lãnh bật cười: "...Khỏi."

Sau đó nghĩ ngợi thêm vài giây, cậu mới thốt ra một câu nghèo nàn: "Anh quá tốt với em."

Rồi cậu lại đưa tay sờ sống mũi cao thẳng của đối phương, âm thanh khi nói chỉ đủ cho người này nghe: "Anh rất đẹp trai, dáng người cũng đẹp. Mấy lý do mà fan thích anh, em cũng có đấy. Nhưng em chỉ là fan của riêng anh thôi, vĩnh viễn sẽ không, ừm... 'trèo tường'?"

"Ừ hử, bây giờ học được kha khá từ của fan rồi ha?" Mẫn Trí cong môi, "Em học được khi hóng tin Tiểu Diệp à?"

Tịch Lãnh cũng cười, cố ý trêu chọc anh: "Ừm, chắc vậy?"

Mẫn Trí nhéo mặt cậu một cái coi như trả thù. Sau đó lại nghiêm túc, giọng điệu anh nghiêm nghị nói: "Bởi vì anh đẹp trai cộng thêm đối xử tốt với em nên em mới thích? Em như vậy rất dễ bị trai đểu lừa đấy."

Hai người đã vô cùng quen thuộc với nhau, Tịch Lãnh khẽ cười, ung dung đối đáp với anh: "Ừm... Vậy anh có phải trai đểu không?"

Mẫn Trí: "Còn phải xem em thích trai đểu hay trai ngoan nữa."

Tịch Lãnh cười nhẹ.

Trong lòng cậu tất nhiên hiểu rõ, người yêu cậu trong vạn người chỉ có một mà thôi, là người yêu tốt nhất trên thế giới này, là cả thế giới của cậu.

Ngoài miệng cậu lại muốn trêu đùa nói: "Nếu em nói em thích trai đểu thì sao?"

Vấn đề này khiến Mẫn Trí thấy hơi khó xử.

Ngay lúc Tịch Lãnh tưởng rằng anh đã hết cách, đối phương đột nhiên nhào tới, đè cậu không kịp đỡ, ngã xuống sofa.

Trong đôi mắt phượng của Tịch Lãnh là ánh sáng lấp lánh, dáng vẻ bối rối bất ngờ đó, gợi lại ký ức khi Mẫn Trí cưỡng hôn cậu lần đầu tiên.

Mẫn Trí nuốt nước bọt, cong lưỡi lên, khống chế chặt người yêu, rồi lại một lần nữa bất ngờ vén vạt áo của cậu lên, đầu chui vào trong.

"Vậy thì để anh cho em xem, anh đểu đến mức nào nhé."

Âm thanh bị cách một lớp áo, có chút nghèn nghẹn, nhưng nó lại có thể từ xương cốt chạy dọc theo từng tấc da thịt, rồi lọt vào tai Tịch Lãnh. Ngoài âm thanh Mẫn Trí ăn "buffet" ngon lành, còn có cả tiếng thở d.ốc dần dần nặng nề của chính cậu.

...

Rất lâu sau.

Hai người quên sạch vụ công khai, lần nào sau khi l*m t*nh cũng thế, đầu óc tỉnh táo rõ ràng nhất chính là thời gian để họ hiểu sâu sắc hơn về vấn đề này.

Thẳng thắn bộc trực, không hề giấu giếm. Bao gồm tất cả tình yêu và yếu ớt.

"Anh có một thế giới rộng lớn như vậy, có nhiều người thích anh như vậy..." Tịch Lãnh lẩm bẩm, "Mà anh lại đem toàn bộ thế giới của anh cho em."

Mẫn Trí hy vọng cậu có thể thành thật hơn, bộc lộ nhiều hơn, mỗi lần anh nghe được những lời tâm tình này cũng khá hưởng thụ, nhưng trong lòng cũng thấy hơi chua xót, là loại cảm xúc mâu thuẫn khó mà tả được.

Anh cố ý nói đùa, nhẹ nhàng lướt qua chủ đề này: "Không có, anh còn có công việc mà. Nói như thể anh làm ông chồng nội trợ toàn thời gian cho em vậy."

Tịch Lãnh trầm ngâm một lát, vô cùng chân thành nói: "Nhưng, Mẫn Trí, em không có gì cả."

Lần này Mẫn Trí không trả lời, Tịch Lãnh đành phải quay đầu nhìn anh.

"Ừ, em không có gì cả." Mẫn Trí mở miệng, lặp lại lời của Tịch Lãnh, sau đó là một câu khiến người ta không hiểu nổi, "Nhưng em đang nhìn anh."

Tịch Lãnh không hiểu, nghiêng đầu: "...Hửm?"

Mẫn Trí cười, trong đôi mắt đen láy tràn ngập tình yêu, giọng nói dịu dàng: "Hơn nữa, chỉ nhìn anh."

Tịch Lãnh cũng cười theo.

"Em cười với anh, chỉ cười với anh." Mẫn Trí giọng điệu nhẹ nhàng, giống như sắc đêm tĩnh mịch ngoài cửa sổ, "Có thể còn sẽ hôn anh nữa."

Tịch Lãnh nhíu mày, mờ mịt không hiểu: "Đây cùng chủ đề hả..."

Mẫn Trí mặc kệ, cố chấp hỏi: "Vậy em có hôn anh không?"

Tịch Lãnh cong mắt cười: "Có."

...

Lại rất lâu sau.

Trời đã sáng, tin đồn tin đoán trên Weibo đã lên men cả một ngày một đêm, mắt thấy paparazzi nắm giữ bằng chứng thép về tình yêu của Mẫn Trí, sắp chó cùng rứt giậu.

Tịch Lãnh vừa tỉnh dậy, nhắc đến việc chính thì đột ngột nói: "Chúng ta công khai đi."

Mẫn Trí nhất thời không phản ứng kịp: "Hả?"

Tịch Lãnh tất nhiên không phải là nhất thời xúc động, câu tiếp theo khẳng định chắc nịch: "Em muốn cùng anh công khai."

Mẫn Trí ngẩn ra vài giây.

Đột nhiên, anh bất ngờ túm lấy quần nhảy xuống giường, khiến Tịch Lãnh bên cạnh giật mình.

Kết quả hai người vừa mặc quần áo vừa đi ra ngoài, anh trước em sau, vội vội vàng vàng, ngay cả thời gian chải tóc cũng không có, cứ thế tùy tiện vuốt vài cái cho xong.

"Bây giờ livestream luôn." Mẫn Trí nói.

Tịch Lãnh kéo anh lại: "Rửa mặt trước đã."

Cậu khựng một chút, quét mắt nhìn người yêu từ trên xuống dưới, lại nói thêm: "Cái này... không được, anh mặc áo cổ lọ đi."

Hai người dùng mắt để làm gương thử đồ cho nhau, Mẫn Trí nhìn lại cậu, nghiêm túc nói: "Em mặc vậy cũng ok rồi, không sao đâu, cũng sắp tới lúc em bị dị ứng theo mùa, đỏ đỏ tím tím rất bình thường mà. Nếu cần thì lấy băng cá nhân che sẹo lại cũng được."

"...Mẫn Trí."

"Hửm? Sao vậy cục cưng?"

"..." Thôi bỏ đi.

Mẫn Trí đăng thông báo livestream trả lời về tin đồn tình cảm trên Weibo, buổi livestream lại kéo dài đến một tiếng sau mới bắt đầu.

Fan chờ mà sốt cả ruột, nôn muốn chết, giống như mấy anh chồng thật thà đang chờ ở cửa phòng khách sạn để bắt gian, mới mở livestream thôi mà đã khí thế hùng hổ xông vào.

Hai người bàn bạc để Mẫn Trí đối mặt với giông bão.

Trước nay anh không sợ mấy cái này, thậm chí còn khá tận hưởng cảm giác được vạn người chú ý, là trung tâm của vũ trụ. Chỉ cần đừng bám đuôi anh ngoài đời là được, anh không chịu nổi, chạy mất dép.

Ngay từ khi đăng thông báo livestream, paparazzi còn cho rằng anh định giãy giụa lần cuối, làm bộ làm tịch làm rõ một chút, định đợi đến thời điểm livestream cao trào sẽ tung ra tin tức chấn động, để thu hoạch lượng traffic lớn nhất.

Ai ngờ Mẫn Trí vừa mở livestream, câu đầu tiên đã nói: "Khỏi đoán nữa, nghệ sĩ hàng đầu bị chụp trong ảnh hẹn hò là tôi."

[????]

[Quát đờ phắc??? Tự nhiên thấy cũng không bất ngờ lắm...]

[Anh, anh đúng là người đầu tiên dám tự xưng nghệ sĩ hàng đầu trong nước]

[Ha ha ha ha ha]

[Yêu là yêu, ghét là ghét, ở đời em nể anh lắm Mẫn Thần]

Vừa lên đã là tự mình công khai gây sốc như vậy, fan cũng chấp nhận khá nhanh, cũng nhờ ơn hành vi ngược chó ế liên tục mấy tháng nay của anh.

Fan điên cuồng tò mò về thân phận thật sự của anh dâu, Mẫn Trí lại cố tình không trả lời liền, giả vờ như không thấy, miệng nói không ngừng, chìm đắm trong bong bóng màu hồng của mình.

"Cả đời này của tôi đã quyết định chỉ có thể là em ấy mà thôi... À không, kiếp sau cũng là em ấy, đời đời kiếp kiếp mãi là em ấy."

"Một thời gian nữa chúng tôi sẽ đi đăng ký kết hôn."

"Thật ra tôi muốn đi đăng ký ngay và luôn, nhưng phải đợi ngày phù hợp để kỷ niệm kết hôn nữa, đúng lúc ở giữa sinh nhật của hai chúng tôi, thêm ngày kỷ niệm xác nhận quan hệ các thứ, chúng tôi hầu như tháng nào cũng có ngày kỷ niệm. Ha ha."

[Tháng 4 tháng 5 đăng ký kết hôn sao? Thời gian này hình như có chút vi diệu...]

[Sinh nhật Mẫn Thần là ngày 7/7... Vậy sinh nhật của bồ ảnh là mới đây thôi? Tháng 3? Chết mịa, tao nghĩ tao biết ai ròi]

[Chị em cần gì phải che che giấu giấu, tui thấy nói huỵch toẹt ra luôn cho rồi ha ha ha]

Mẫn Trí còn đang úp mở, "thùng thuốc nổ" trong truyền thuyết lại cười tươi như hoa trong livestream. Anh chống cằm bằng một tay, trong đôi mắt đen tràn ngập sóng nước dịu dàng.

"Aizz, mấy đứa không biết em ấy đáng yêu cỡ nào đâu."

"Hồi trước chưa xác nhận quan hệ, em ấy thường nửa đêm không ngủ, hoặc là tỉnh dậy sớm hơn gà, tỉnh rồi cũng không ngủ nữa, cứ nhìn tôi chằm chằm mãi."

"Còn tưởng rằng tôi không biết, ha ha."

"Em ấy còn hay sờ bông tai của tôi, tưởng rằng tôi không biết. Thỉnh thoảng đi ngủ tôi cũng quên tháo ra."

"Sau khi ở bên nhau, em ấy sẽ giúp tôi tháo ra. Không còn lén lút nhìn tôi nữa, thỉnh thoảng còn sờ so.ạng nữa chứ. Thật không chịu nổi ẻm, thừa dịp người ta ngủ mà sờ mó."

"Lúc đó người không chịu xác nhận quan hệ là em ấy. Aizz, nhưng sao tôi cảm thấy, em ấy còn cần danh phận này hơn cả tôi nhỉ?"

"Không chịu nổi em ấy luôn ấy."

Mẫn Trí cố ý kéo dài giọng điệu, lúc nói chuyện thì màu mè, mỗi sợi tóc đều muốn khoe khoang.

Người thật sự không chịu nổi là fan đáng thương trong livestream mới đúng!

[Đếch chịu nổi!!!]

[Ai đó thương cho cuộc sống của chó ế được không a a a a a]

[Ai đó nhốt con công xòe đuôi này lại được hong???]

[Bớt bớt Mẫn Tử ca, biết ông đang tự kể về mình rồi]

[Hay là anh nói 'tôi có một người bạn' thử xem...]

[Ha ha ha ha ha ha ha ha ha]

[Đừng tin ổng! Chính ổng tự mình thừa nhận đó! Newbie nhớ kỹ mấy lời này phải nghe ngược lại nha]

[Thừa dịp anh dâu ngủ say mà sờ mó cậu ấy à? Tôi không tin, anh chắc chắn là kiểu "Tôi muốn sờ mó rồi, em nhắm mắt lại cho tôi" mới đúng]

[Ha ha ha ha ha rồi anh dâu là ai dạaaa!!!]

[Nói lẹ lẹ lên coi!!!!]

[Mẫn Trí anh có được không đó!!?]

Fan giận đến mức nhảy dựng bắt đầu khiêu khích tôn nghiêm đàn ông.

Mẫn Trí khoe khoang cũng gần đủ rồi, cuối cùng cũng đi vào chủ đề chính: "Giới thiệu cho mọi người, mặc dù có lẽ mọi người đã biết em ấy lâu rồi, cũng rất thích em ấy, cảm thấy em ấy và tôi trời sinh một đôi..."

Mẫn Trí nói vòng nói vo, lót một tràng dài, làm khán giả trong livestream tức chửi đổng, lúc này anh mới quay lại chuyện chính một lần nữa, "Đây là một nửa của tôi."

Anh nghiêng đầu, vẫy tay giới thiệu.

Tịch Lãnh tận mắt nhìn thấy comment chạy điên cuồng trong livestream, cậu có chút gượng gạo đi tới.

Cậu đang định đến nắm lấy tay Mẫn Trí để giảm bớt sự căng thẳng của mình.

Mẫn Trí lại giở trò đánh úp, kéo cánh tay cậu rồi túm lấy cổ áo, ép cậu cúi người xuống, sau đó vững vàng đón lấy đôi môi của cậu.

Những lời Tịch Lãnh chuẩn bị nửa ngày để chào hỏi fan, liền hóa thành một nụ hôn thiết thực nhất.

[!!!!!!!!!!]

[A a a a a a a]

[Mẹ ơi CP con ship canon rồi a a a a a]

[Em đã biết là Lãnh Lãnh mà! CP Điều Hòa realllllll!!!]

[Huhu huhu ngọt vãi]

[Hôn giỏi lắm, hôn tuyệt vời, Mẫn Tử ca anh đúng là không biết mắc cỡ luôn á]

[A a a tao đồng ý cuộc hôn nhân này!]

[Mau đưa vào động phòng!!!!]

••••••••

Tác giả:

Không cần đưa, ngày nào cũng động phòng [mặt chó]
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back