Lãng Mạn Kẻ thống trị ngai vàng

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
Tham gia
25/9/25
Bài viết
131,438
Điểm cảm xúc
0
Điểm thành tích
36
356591176-256-k447554.jpg

Kẻ Thống Trị Ngai Vàng
Tác giả: knngocc
Thể loại: Lãng mạn
Trạng thái: Hoàn thành


Giới thiệu truyện:

Kim Taehyung hắn ta chính là đang sở hữu chiếc "ngai vàng" vương giả ở hắc đạo.

Không chỉ vậy,hắn còn chiếm hữu cho bản thân một tiểu mỹ thụ xinh xắn,Jeon Jungkook.​
 
Kẻ Thống Trị Ngai Vàng
안녕하세요 🙆


chào mừng cậu đến với "kẻ thống trị ngai vàng" .sau bộ "Nhớ." thì đây sẽ là đứa con tinh thần tiếp theo của mình.Bộ trước là bộ đầu tay nên mình không ưng ý rất nhiều chỗ từ văn phong đến cách trình bày,nhưng với con số hiện tại cũng khiến mình có động lực hơn💪mọi người có thể gọi mình là kn thay vì NieNie,hoặc tên nào cũng được hết nhaa!lịch ra chap sẽ thực sự không đều đặn xíu nào hết vì vấn đề học tập và sự lười biếng của mình.Nhưng mình sẽ ráng ra thật nhiều cho các độc giả nhé.Và đây là chất xám của mình,dựa trên trí tưởng tượng của mình.Đừng đánh giá quá khắc nghiệt mà buông lời không hay ạ.xin nhắc lại,đây là BOYLOVE,not Ngôn tình.Mọi thứ sẽ xoay quanh hai anh bé của chúng ta là Taehyungie và Jungkookie nhée.Sẽ có một vài nhân vật phụ là Yoongi,Jimin, Namjoon và Seokjin.Các anh sắp nhập ngũ rồi nên ta sẽ viết fic cho đỡ nhớ huhu😭💜và đây sẽ là mô tả một xíu cho mọi người dễ hình dung mọi thứ nha.______________________________________Minh hoạ toà lâu đài và chiếc ngai vàng.

(hãy tưởng tượng chiếc ngai này to ơi là to và mạ vàng nha)

(ông trùm của chúng ta đâyy)

(em bé hắnn)

Chính là như vậy đó,tui không tìm được ảnh chính xác với trí tưởng tượng của tui nhưng mà nó cũng tương đương á.Thấy nhiệt huyết dữ chưa nên không cho sao là giựn á🥺

giờ thì mời vô truyện he,đọc happy nè💜💓

30.11.2023
 
Kẻ Thống Trị Ngai Vàng
•1•


Sống ở cái giới hắc đạo, có mạnh cỡ nào mà chưa nghe đến tên "thần chết Kim Taehyung" là dở, quá dở!!!Ông trời vô cùng ưu ái khi ban cho Kim Taehyung một nhan sắc vô thực.Với hàng lông mày đậm đính kèm với đôi mắt tam bạch màu hổ phách, chỉ cần nhìn thôi bạn sẽ cảm nhận được sự lạnh sống lưng bởi sự tàn bạo của nó.

Ngũ quan hài hoà tạo nên một kiệt tác phàm trần, một gương mặt chuẩn tỉ lệ và rất sắc bén!Tuy chỉ mới ở tuổi 25 nhưng chiến công của hắn ở giới hắc đạo phải nói là tiếng tăm lừng lẫy.

Năm 17 tuổi đã diệt sạch họ Kang, 20 tuổi chính thức chiếm trọn cho mình chiếc "ngai vàng" mà người tối cao mới được ngồi, một người duy nhất!Nếu không vừa mắt hắn dù chỉ một tí, đầu sẽ rời thân ngay lập tức.

Hắn vừa đẹp, vừa có tiền, vừa có quyền khiến cả giới coi hắn là một đấng quyền năng.Hay sẽ gọi hắn là "Vương Kim".Kim Taehyung đang ngồi chễm trệ trên chiếc ngai vàng của mình trong toà lâu đài nhâm nhi ly rượu đỏ.

Từng ngụm đắng cay nồng ấm cứ thế truyền từ miệng xuống cổ họng cay xè.Đôi mắt sắc bén nhìn quang cảnh phía ngoài, một ngày mưa gió bão bùng kèm theo những tiếng sấm vang trời, rất hợp với hắn.Bỗng một con người tự nhiên xông cửa bước vào, trên môi còn nhếch một cái.

Kim Taehyung không giật mình cũng không có một chút phản ứng gì.Y chính là Park Jimin - là bạn thân duy nhất của hắn từ thời còn thuở.

Nên y mới gan trời mà làm thế chứ không hắn chặt cổ cho chó nhai cho nhanh."

Vương Kim nay làm gì mặt mày tối sầm thế?"

Y vừa nói vừa tiến tới rót cho mình một ly rượu, thản nhiên cụng với hắn rồi uống.

Và vẫn nụ cười thương hiệu ấy, một cái nhếch mép khinh bỉ!"

Sủa lẹ rồi biến"Thấy chưa?

Hắn chả có gì gọi là yêu thương con người hết.

Y bị hắn phũ chừng ấy năm nên chắc không còn tổn thương nữa đâu."

Bọn chó kia chưa chịu bồi thường cho chúng ta""Lại là lão già ấy à?

Lớn tuổi rồi mà không biết giữ cái mạng cho chắc""Tao đã đến tận 3 lần những lão cứ núp ở đâu đấy, gọi mãi chẳng ẳng câu nào""Xem ra đích thân Vương Kim phải tìm tới lão rồi""Ha..thần chết đến xem lão ra sao nhỉ?

Thú vị chết đi được"Cả hai nhìn nhau rồi nở một nụ cười sảng khoái cụng ly, mắt hắn trở nên đăm chiêu và sâu thẳm.

Đối với sự chiêu đãi của Vương Kim chắc chắn phải có gì đó gọi là đáng nhớ.Điểm đúng 10g tối, cái đêm cái lạnh kèm theo cái mưa cứ thế phủ xuống Seoul hoa lệ.

Và cứ thế, những kẻ săn mồi lại lộ diện, bộc lộ cái bản chất dữ tợn của nó ra.Kim Taehyung và Park Jimin tay cầm điếu thuốc phả khói vào khoảng không trung, ung dung bước ra khỏi đại sảnh đính đầy kim cương kèm những con rồng quái dị.

Cả hai leo lên chiếc Lamborghini bóng loáng, vượt như một làn gió trong làn đêm.Đến cảnh sát còn không dám chạm vào bọn họ, thế nên con xe của họ cứ vù vù tích tắc trong đêm.Tiếng bánh xe va chạm với mặt đường tạo ra âm thanh man rợ trong màn đêm tĩnh mịch.Họ rất nhanh chóng đã rẽ vào một lối đi ngoằn ngoèo dẫn tới một căn biệt thự sang trọng.

Giới hắc đạo là vậy,nơi ẩn trú của họ luôn mang những nét cầu kì như thế để tránh bị phát hiện cho những cuộc giao dịch thầm lặng.Căn biệt thự phải trải qua một con đường rất rất ô nhiễm và lầy lội nhưng nhìn nó kìa,như một câu chuyện cổ tích.

Xung quanh toàn là hoa lá tươi xinh, theo tông trắng quý phái và đèn sáng rực rỡ.

Khác xa hoàn toàn với cái lâu đài u ám của hắn.Hai hàng vệ sĩ nhận ra Vương Kim liền cúi người thận trọng, không dám ngước nhìn hắn nếu không sẽ bủn rủn chân tay mất.Hắn vẫn ung dung cho tay vào túi quần nở ra một nụ cười nham hiểm tiến vào biệt thự rất tự nhiên.

Không lâu sau một người đàn ông cỡ 50 bước ra,quần áo rất lịch lãm nhưng khuôn mặt đã tái nhợt từ lúc nào."

Chào Vương Kim đến với biệt thự Jeon, không biết vì chuyện gì mà ngài lại phải đích thân tới đây.

Con đường rất khó đi chắc ngài đã mệt, mời vào trong"Tuy lão xứng tuổi làm cha hắn nhưng địa vị chỉ bằng một hạt cát so với Taehyung nên lão rất tôn trọng hay nói đúng hơn là sợ hãi Taehyung.

Hắn nhếch mép cùng Jimin đang dùng ánh mắt phán xét bước vào căn biệt thự, Taehyung ghét nơi này vì nó quá tươi mát đi,thứ hắn thích là bóng đêm cơ.Nhìn lão lúng túng rót trà khiến hắn buồn cười không thôi, thấy cũng tội nên Taehyung đã cất giọng trầm khàn lên."

Tôi không có hứng uống ba cái thứ vớ va vớ vẩn này.

Tôi hỏi lần cuối, ông có bồi thường không?"

"V..Vương Kim,xin hãy cho tôi th..."

"Lục soát lấy hết tất cả thứ gì có giá trị trong căn biệt thự này mang về.MAU LÊN!!!"

"Vương Kim...xin ngài..cho tôi thêm ít thời gian.

Đây..đây là công sức của tôi..mong ngài hãy rộng lượng..."

"Tôi chưa lấy cái mạng già của ông là may.

Làm hư hỏng hết cho bên tôi rồi giờ còn bắt tôi rộng lượng??

MƠ-ĐI!!"

"À...ph...phải rồi..con trai tôi.

Ngài muốn không???"

"Ông có con trai??"

"Đúng....đúng..nó mới 17 tuổi thôi còn trong trắng lắm.

Chỉ cần ngài đừng làm gì đến căn biệt thự này, nó sẽ là của Vương Kim"Lão quỳ xuống ôm một chân hắn nài nỉ,ánh mắt sáng rỡ khi nhớ đến đứa con trai ghẻ của mình.

Lão nuôi nó từ bé đến lớn cũng đến lúc phải trả ơn chứ nhỉ??Park Jimin nãy giờ nghe lão nói mà sửng sốt, đây mà là một người cha ư??tuy y là mafia tàn bạo nhưng ít ra còn có tình người còn lão này thì..."

Hết cứu""Mày nghĩ sao,Park Jimin?"

- Hắn quay qua hỏi y,dù sao cũng cho y theo nên cũng tôn trọng một xíu."

Nay bày đặt hỏi tao??"

Taehyung liếc mắt một cái rồi dời tầm mắt đến lão già đang ôm lấy chân mình mà gớm ghiếc đá một cái."

Nói, nó ở đâu?

Không vừa mắt tôi liền đốt căn biệt thự này"Nghe đến đây mắt lão sáng rỡ, gật đầu lia lịa nén cơn đau nhức nhối khi vừa bị ăn trọn một cú đá."

Chắc chắn ngài sẽ thích...lầu 3 phòng cuối cùng"Hắn lại nhếch mép sau đó một bước quay gót lên tầng 3.

Hắn phải công nhận vào căn biệt thự này rất yêu đời, mọi thứ đều rạng rỡ xinh tươi.Rải bước đến căn phòng cuối cùng, không thèm ý tứ gõ cửa gì cứ thế xông vào.Và hắn bắt gặp gì đây?Một cậu bé tuổi thanh thiếu niên với mái đầu tròn xoe, đôi mắt to tròn long lanh như giấu sao trời.

Thân hình nhỏ nhỏ tròn tròn xinh xinh lại rất hồng hào đang ngồi trên nệm chơi gấu bông.

Nghe tiếng mở cửa liền ngước lên nhìn hắn mới ánh mắt ngơ ngác."

Ơ, chú là bạn của bố Jeon ạ?" _____________________________________học bài chưa mà đọc vậy hảa???
 
Kẻ Thống Trị Ngai Vàng
•2•


"Ơ, chú là bạn của bố Jeon ạ?"

Cậu ngây ngốc với đôi mắt to tròn với người ở cửa phòng.

Tuy không biết hắn là ai nhưng vẫn phải lễ phép, lỡ đâu là đối tác của bố Jeon thì sao,cậu thương bố lắm đó.

Nhưng tiếc rằng...bố không thương cậu.Taehyung nhìn em bé trước mặt không khỏi xao xuyến, không ngờ lão già ấy lại sở hữu một em bé xinh yêu thế này.

Má tròn xinh xinh nhìn cưng chết đi được!

Hắn tiến tới quỳ một chân cho cân bằng với cậu rồi xoa xoa mái tròn nhỏ bằng đôi mắt ôn nhu mê mẩn.

Không ngờ Vương Kim lại sắp sở hữu một em nhỏ xinh xắn thế này đây."

Tôi mới 25 tuổi, đừng gọi bằng chú""Chú lớn hơn em tận 8 tuổi đó"Vừa nói cậu vừa dơ tay lên nhằm mô tả số 8.

Ôi trời ai dạy cậu cách xưng chú-em vậy?

Hắn vừa nghe vừa thấy buồn cười vừa dễ thương.

Có ai nói đây là 17 tuổi không cơ chứ?

Nói 5 tuổi hắn cũng tin!!!

"Không, gọi bằng anh đi.

Chú nghe già quá""Chú già thật mà"Taehyung nghe xong sốc toàn tập,ai cũng bảo hắn trẻ hơn tuổi.

Ấy thế mà bạn nhỏ này chê hắn già ư?

Nếu là người khác chắc hắn chặt cổ luôn rồi."

Nhưng mà chú vô đây chi vậy ạ?phòng em mà..."

Hắn không nói gì một phát nhấc bổng cậu trên tay, cậu vì sợ mà hét lên nhưng tay lại giữ chặt người hắn vì sợ rớt."

Á..chú...chú làm gì vậy??thả em xuống...á..thả ra""Yên nào, không tôi chặt cổ bố em"Nghe đến đây cậu im bặt không nói gì nữa, cũng không dãy dụa.

Chỉ nằm gọn trong lòng hắn nghịch con gấu trên tay, mặt mày thoáng chốc đã nổi lên vẻ sợ sệt."

Nói tôi nghe, em tên gì?"

"Jeon Jungkook""Chủ ngữ vị ngữ đâu?

Hửm!?"

"E..em tên Jeon Jungkook ạ""Ngoan"Taehyung xoa má trắng Jungkook sau đó bế cậu xuống sảnh.

Nơi có lão già kia đang bị trói trong chính căn nhà của mình.

Cậu nhìn thấy bố mình bị bắt nạt liền vùng ra khỏi tay hắn."

Bố..bố sao vậy?"

"Jungkook...mày đi theo Vương Kim về, để tao sống!!"

"B..bố, bố nói gì thế ạ?

Vương Kim là ai?

Sao con phải đi theo Vương Kim?Bố bỏ Jungkookie ạ?"

Nghe đến đây Jimin liền nhìn cậu một cách đau lòng, nhìn dễ thương ngoan ngoãn vậy mà lại có người bố vô tâm như thế."

Vương Kim là người vừa bế cậu xuống đó"- Y lên tiếng giải đáp thắc mắc của Jungkook, khoanh tay đứng nhìn cảnh tượng trước mặt."

Là chú già này hả bố?"

Nghe tới đây lão liền xanh mặt quỳ lạy liên tục, miệng nói không ngừng nghỉ."

V..Vương Kim..xin lỗi ngài..xin lỗi ngài..nó không biết gì hết...lỗi tại tôi, mong ngài tha thứ...xin lỗi ngài""Jungkook...tao bán mày cho Vương Kim,lo đi theo mà phục vụ đi.

Mày đến lúc trả ơn tao rồi đó."

Thứ Kim Taehyung quan tâm không phải là mấy lời van xin rẻ rách kia mà là bé nhỏ kia sắp khóc rồi.

Đôi mắt long lanh bỗng dưng đỏ au, đứng như trời trồng trước những lời nói của người bố mình yêu thương nhất."

Bố...bán con ạ?"

"Ừ, mày nên phát huy tác dụng đi"Nghe tới đấy hắn không thể lọt tai nỗi nữa, bé nhỏ của hắn sắp khóc rồi.Lại tiến tới bế sốc cậu lên, dùng bàn tay thon dài quệt đi những giọt nước mắt sắp rơi trên mặt bạn nhỏ."

Bé ngoan, về nhà tôi chăm em nhé?"

"Hức... không....em ở với bố...hức..bỏ ra!!"

Nhưng với sức của cậu so với hắn thì chả có tác dụng gì khi vùng vẫy cả.

Hắn từ đôi mắt ôn nhu chuyển sang đỏ ngầu đối với lão già đang quỳ ở trước mặt."

Từ nay Jeon Jungkook của tôi,ông muốn sống sao thì sống.

Giữa chúng ta không còn gì!!!"

"Jimin, cho ông ta một số tiền đi.

Ở đây lâu bé nhỏ khóc thì khổ""Ê tính ra mới gặp luôn á, mà bé nhỏ rồi?"

Y đưa cặp mắt phán xét nhìn người bạn của mình.

Đường đường chính chính là Vương Kim của hắc đạo vậy mà không ngờ rớt giá nhanh thế."

Không biết, ẻm của tao!!"

"Ai thèm dành""Người đâu chuẩn bị đón em bé về""Hức..gấu của em..hic.."

Sắp bị bắt nhưng mà cậu chỉ sợ không có gấu bông thôi.

Kim Taehyung nghe đến đây mà buồn cười, hắn mở một nhà máy gấu bông cho cậu còn được."

Vứt hết đi, về bao nhiêu tôi cũng mua cho em""Vương Kim, xin ngài hãy đối xử tối với con tôi...nó không có mẹ.."

"Thế ông có đối xử tốt với Jungkook không?"

"Tôi..."

"Biến trong khuất mắt tôi, ngứa hết cả mắt!!"

Đưa Jungkook vào xe, con xe bắt đầu khởi hành về toà lâu đài hắc ám ấy.

Bây giờ hắn mới nhớ, em xinh xinh thế này sao hợp với nơi đó được trời?"

Hức..hức.."

"Thôi nín đi mà, Vương Kim xin bé đó"Kim Taehyung chật vật lau nước mắt cho bạn nhỏ đang ngồi lọt thỏm trong người mình.

Má thì phồng phồng, môi thì chu chu ra.

Nhìn cưng chết mất!!Nhưng mà hắn không để ý nãy giờ bác tài xế và Jimin ngồi phía trên nghe xong như muốn nôn hết ra.

Đây mà là Kim Taehyung á???"

Vương...Vương Kim bắt em đi đâu vậy?"

"Vào tim tôi""Đm Kim Taehyung, mày học trò đó đâu ra vậy?"

"Im mồm"Sau một hồi khóc lóc thì cậu được Taehyung vỗ vỗ lưng rồi xoa đầu, làm hết mọi cách để cậu nín.

Trước giờ toàn làm người ta khóc chứ có dỗ bao giờ đâu nên lúng túng lắm cơ.

JungKook đang dựa người vào bờ ngực săn chắc của hắn mà ngủ ngon lành.

Chả khác gì em bé, khóc xong rồi ngủ.Taehyung nghe tiếng thở đều đều thay vì tiếng nấc liền hài lòng hôn trộm vào má xinh của cậu một cái.Chả hiểu sao, hắn thích em từ lần đầu tiên gặp mặt, nhìn thôi đã mê mẩn rồi."

Jungkookie dễ thương quá đii""Mày định cho ẻm sống trong cái lâu đài tối ngòm u ám toàn vũ khí đấy à?

Người ta là em bé trong trắng đấy""Tao nuôi tao lo, mày lo cho cái thân mày trước đi""Gớm"Jungkook cứ thế ngủ ngon lành trong lòng người kia, mùi hương nhẹ nhàng của hắn làm cậu chui rúc vào người Taehyung.

Thậm chí còn vòng tay qua ôm hắn ngủ, nãy khóc lóc vùng vẫy lắm mà trời?Taehyung lại hôn vào má người kia,cưng sủng vô cùng.

Sắp tới hắn phải chăm một em bé rồi, cưng quá đi!!Còn ở lâu đài, toàn bộ giúp việc vừa nghe tin nhà có chủ mới rất dễ thương liền dọn dẹp nhà cửa.

Đây cũng là lệnh của hắn, nên dọn dẹp bớt mấy cái man rợ đi tại Jungkook là một em bé kia màaa.Và đấy,200 con gấu bông đầy đủ màu sắc,đầy đủ size từ bé đến lớn đến khổng lồ được giao tới.Đường đường là lâu đài u ám của Vương Kim bây giờ lại toàn gấu bông,coi có kì cục không chứ?_____________________________________gút naiii💜

tháng 12 chúc mọi người sẽ gặp nhiều may mắn,hạnh phúc bên gia đình và mãi mãi một tình iu với Taeguk nhenn 💓
 
Kẻ Thống Trị Ngai Vàng
•3•


Sau một khoảng thời gian thì họ cũng đã về đến toà lâu đài, có thể thấy sự khác biệt rõ rệt.

Đèn đã được bật lên, có mấy chậu hoa tươi tắn được để trước cổng.

Tất cả đều là hắn dặn người làm, không thôi bé nhỏ hắn lại khóc mất.Jungkook nãy giờ cũng đã ngủ được một giấc sâu trong lòng ấm áp của người kia.

Mơ mơ màng màng tỉnh dậy, đập vào mắt cậu là đôi mắt tam bạch của người kia.

Đôi với người khác thì nó rất đáng sợ và không có chút tình người nhưng cậu lại thấy nó rất ôn nhu hoà nhã.Hắn thấy người trong lòng cựa quậy liền cuối xuống xoa xoa mái đầu tròn xoe, nhìn cậu mới ngủ dậy cưng chết đi được!!!"

Ưm...Vương Kim, đây là đâu?"

"Nhà của chúng ta""Nhưng nó...kinh dị quá""Không sao, dần dần em sẽ quen mà""Em phải lau nhà, quét sân, rửa bát cho Vương Kim đúng không?

Tưởng gì chứ mấy cái đó em biết làm hết, làm giỏi là đằng khác""Không không bé ơi, em về làm bảo bối của tôi chứ ai lại bắt em lau nhà?"

"Nhưng...nhưng..bố em"Nghe tới lão già kia hắn chau mày lại, cậu nhóc này bị vậy vẫn một mực gọi bố sao?

Hắn không để cậu nói hết câu, tay kéo sát eo nhỏ vào người mình.

Áp môi mình lên môi người trong lòng.Jungkook được một phen há hốc, đây chẳng phải gọi là hôn sao?

Nhưng sao Vương Kim lại có thể hôn cậu được?

Jungkook vùng vẫy đẩy hắn ra nhưng mà cũng biết rồi đó, vô ích.Đưa lưỡi tấn công vào khuôn miệng nhỏ nhắn của cậu tìm kiếm chiếc lưỡi kia mà mút mát.

Cậu có quấy cỡ nào cũng không thoát được đành mặc hắn làm gì thì làm, lỡ hắn lại bảo chặt cổ bố em thì sao?

Không không, không thể như vậy được."

Ưm...V..

Vương Kim,em..em khó..th"Luyến tiếc rời xa đôi môi hồng hào, Kim Taehyung nghiện em mất.

Chỗ nào cũng hồng hào lại thơm mùi sữa, cưng chết mất."

Em từ nay thành người của tôi, chỉ được nghe lời mỗi tôi thôi.

Đừng nhớ gì lão già kia nữa""Vương Kim không giết em ạ?"

"Sao tôi lại làm thế?

Em là bảo bối của Vương Kim kia mà""Bố em bảo,Vương Kim giết nhiều người lắm.

Em...sợ Vương Kim"Ôi trời, hắn không nghĩ trong đầu em hắn lại là con người tàn nhẫn đến thế.

Lão già kia đã tiết lộ quá nhiều rồi"Tôi không làm hại em, bé nhỏ.

Giờ thì vào nhà thôi""Không... không...nó..nó ghê quá"Jungkook sợ sệt nhìn mấy tên vệ sĩ cao to rồi mấy cái đầu lâu, tay ôm chặt cổ hắn.

Mặt rúc vào bờ ngực kia một mực không bước xuống.Jimin nãy giờ nhìn màn tình tứ của cả hai mà không khỏi ngứa mắt, y không cam tâm!!Hắn mỉm cười nhìn em bé của hắn, đây đúng là em bé thật mà.

Nhìn mấy thứ gì quái dị là sợ ôm chặt ba mẹ, mê quá đi thôi.Một phát nhấc bổng cậu lên, cho cậu đu trên người mình, hai chân bấu chặt vào hông hắn không chịu ngước ra.

Tuy thế nhưng đám vệ sĩ thấy vậy liền cúi chào xếp thành từng hàng, nhìn thôi cũng biết hắn quyền lực cỡ nào."

Vương...Vương Kim.."

"Bé ngoan nào, tôi bế em vào trong.

Không phải sợ"Bước vào đại sảnh cũng có những cô giúp việc quần áo chỉnh tề cúi chào.

Hắn chỉ gật đầu nhẹ một cái rồi đi thẳng lên lầu, bỏ mặc Jimin ở đây xử lí đám gấu bông chất chồng."

Yah Kim Taehyung!!!!

Cậu mua gì mà lắm thế?"

"Cho em bé nhà tôi"Nơi mà hắn tới không phải là phòng ngủ mà là chiếc ngai vàng kia, ngồi xuống cùng bạn nhỏ đang bám chặt vào mình.

Cậu không biết, cậu chính là người duy nhất được ngồi lên chiếc ngai vàng của Kim Taehyung ngoài hắn."

Bé ơi, không sao rồi, ngước mặt lên"Cậu theo phản xạ mà rời khỏi bờ ngực hắn,tò mò ngắm nhìn xung quanh.

Tất cả là đen và đỏ, không giống căn phòng của cậu gì hết.Cậu muốn thoát khỏi lòng hắn nhưng bị hắn nắm chặt eo kéo lại, áp lên một nụ hôn nhưng chỉ là bốn phiến môi chạm nhau.

JungKook vẫn ngơ ngác sau nụ hôn, hắn lại tiếp tục hôn vào má xinh của cậu.

Quá là lợi dụng đi."

Vương Kim đừng hôn em""Tại sao?"

"Em thấy chỉ có người yêu nhau mới hôn nhau thôi""Thế em không phải người yêu tôi à?"

"Không.. không..sao lại là người yêu Vương Kim được, bố em bán em cho Vương Kim.

Nghĩa là chú sẽ sử dụng xong rồi bán em cho một người khác""Ngốc ạ""Tôi là người yêu em, biết chưa?"

"Vương Kim yêu em ạ?"

"Ừm, Vương Kim yêu em""Nhưng Vương Kim tên thật là gì vậy?"

"Kim Taehyung và là chồng lớn của em""Nhưng mà em không yêu Vương Kim"Nghe tới đây hắn như sét đánh ngang tai.

Nãy giờ ôm hắn, hôn nhau vậy mà bây giờ buông lời cay đắng thế sao?Đây là lần đầu tiên trong đời Kim Taehyung bị thất tình."

Vậy tôi theo đuổi Jungkook nhé?"

"Theo đuổi?

Vậy giống mấy bạn em theo đuổi crush ạ?"

"Đúng rồi, Jeon Jungkook là crush của Kim Taehyung" Jungkook nghe xong như hiểu ra mà gật gật đầu.

Bây giờ cậu mới nhớ, gấu bông của cậu đâu?Không thấy đâu nên mắt mũi cậu bắt đầu cay xè, mắt xinh đã có một tầng nước mỏng.

Hắn thấy thế hốt hoảng xoa xoa lưng cậu, rồi hôn lên má.

Hắn đã làm gì đâu cơ?"

Hức.."

"Em làm sao?

Sao tự nhiên khóc thế hửm!?"

"Gấu..gấu..của em..hức.."

Kim Taehyung nghe đến đây phụt cười, bảo em bé là không sai mà.

Ngay lúc đó, cánh cửa bị đạp mảnh mở toang ra.

Hình ảnh Park Jimin chật vật lôi một đống gấu bông vào, gương mặt không lấy chút gì gọi là vui vẻ."

Gấu của em kia""Kim Taehyung, cậu mua tận 200 con gấu.

Cho toà nhà của mafia?"

"Ừm, bé nhà tôi thích.

JungKook, gấu của em này, nhiều không?"

Cậu thấy một đống gấu đầy đủ loại liền mắt sáng rỡ, nhảy ra khỏi lòng hắn ngồi giữa hàng trăm con gấu cười toe toét."

Oaaa..Vương Kim mua cho em ạ?"

"Của em hết""Thích quá đi""Thấy Vương Kim theo đuổi crush giỏi không?"

______________________________________chuyện là, deadline dí🙁((
 
Kẻ Thống Trị Ngai Vàng
•4•


"Thấy Vương Kim theo đuổi crush giỏi không?"

"Vương Kim giỏi quá, Jungkook thích"Ỏ, nhìn cậu kìa.

Mắt sáng rỡ lên ôm ấp gấu bông vào lòng, dễ thương chết mất.

Trái tim Kim Taehyung tan chảy.

Nếu bỏ cậu ở nhà một ngày chơi đống gấu bông này cậu cũng chịu.Jimin nhìn cậu nhóc 17 tuổi trước mặt, sao mà như em bé vậy??

Xui quá cậu lại rơi vào tay kẻ máu lạnh như hắn, thật là."

Tôi là Park Jimin, bạn thân Vương Kim.

Cho tôi làm quen nhé?

Sau này tôi và cậu sẽ gặp nhau thường xuyên đó""Dạ được, chào anh Jimin nha""Ỏ ngoan quá đi""Này bé, sao em gọi tôi bằng chú mà gọi nó là anh??

Tôi đẹp trai hơn nó mà""Đâu, em thấy Vương Kim già hơn anh Jimin mà""Hahahahahahaha, không ngờ Vương Kim cũng có ngày này, hahahahahahaha"Hắn giận dỗi không thèm quan tâm y đang cười lăn lóc ở đấy nữa.

Quay sang hôn nhẹ vào má người nhỏ,ôn nhu hỏi.

Cậu bị hắn hôn tầm 2-3 lần nên cũng quen rồi, dù sao hắn cũng đang crush cậu mà."

Em bé đói chưa?"

"Dạ rồi""Nào, ta đi ăn"Taehyung lại bế Jungkook lên người mình cho hai chân cậu quấn chặt hông hắn.

Mặt dùi vào bờ ngực Taehyung làm hắn thích chết đi được, tán crush này thành công quá.Hắn bế cậu xuống lầu 2, Jungkook vẫn rất sợ sệt căn biệt thự này.

Nó không hợp với cậu xíu nào, nhưng ẩm thực thì có!!!Một bàn ăn thịnh soạn được bày ra trước mặt, cậu bụng đói cồn cào mắt sáng rỡ.

Nhưng có Vương Kim ở đây, cậu không dám tự tiện.

Dù sao hắn cũng là chủ ở đây, nên phép tắc một xíu."

Vương Kim, chúng ta sẽ ăn những món này sao?"

"Đúng rồi, bé thích không?

Tôi còn nhiều món cho em lắm"Hắn vừa nói vừa chỉnh tóc cho cậu, nhìn khuôn mặt trắng nõn hồng hào muốn cắn một phát nhưng sợ em bé khóc lắm.Taehyung lấy chiếc muỗng vàng xới một thìa cơm trộn đưa lên miệng cậu."

Không, em tự ăn.."

"Em cãi Vương Kim?"

"Em không.."

Cậu liền há miệng ăn trọn thìa cơm, tận hưởng món ngon một cách thoả mãn.

Công nhận đồ ăn ở đây ngon hơn rất nhiều so với nhà cậu."

Ngon không?

Hửm!?"

"Ngon lắmmm""Vậy thì ăn nhiều vào, nhà tôi luôn có đồ cho em ăn""Tôi chính thức chăm em, tiểu mỹ thụ Jeon KooKie"Jungkook không còn biết gì nữa, chỉ ngồi im trong lòng cho hắn đút hết món này sang món khác.

Sau đó uống một ly sữa thơm no căng."

Oaaa no quá""Giỏi"Đây là lần đầu tiên thứ gọi là sữa bột xuất hiện trong căn nhà này.

Từ khi Jungkook xuất hiện toà lâu đài như một bước tiến mới."

Em thích ngồi ngai vàng không?

Tôi bế em lên ngồi""Ghế của Vương Kim mà""Ghế của Vương Kim còn em là của tôi""Nhưng mà...em buồn ngủ""Được, tôi ôm em ngủ"Taehyung dắt cậu lên căn phòng ngủ, nơi đây cũng không kém kinh dị mấy.

Cậu không ngờ có ngày cậu phải ngủ ở chiếc giường như thế này.Hắn bế cậu nhẹ nhàng đặt xuống nệm, đưa cho cậu 2 con gấu bông rồi ôm cậu vào lòng.

Xoa xoa lưng thon của Jungkook.Hắn là đang dỗ cậu ngủ."

Jungkook ngủ ngoan nào""Em phải ngủ với Vương Kim ạ?"

"Đúng rồi, vì em là người của tôi"Jungkook ngoan ngoãn gật đầu rồi dùi mặt vào gấu bông lim dim ngủ.

Không biết sống chết ra sao khi ở nơi này nhưng trước hết cứ phải ngủ dưỡng sức đã.Taehyung xoa xoa lưng cậu một hồi đã cảm nhận hơi thở đều đều.

Cậu đã ngủ say trong vòng tay hắn.Ngắm nhìn ngũ quan xinh đẹp của cậu, hắn không ngừng mê mẩn."

Lão già kia cũng có khiếu đẻ phết.

Sinh ra một em bé cưng thế này đây""Vương Kim yêu em."

Đặt một nụ hôn nhẹ lên trán cậu rồi nhẹ nhàng bước ra khỏi phòng.

JungKook vẫn say giấc nồng trên chiếc giường rộng gấu to.Sắc mặt của hắn thay đổi 180°.

Ban nãy ôn nhu ru cậu ngủ bao nhiêu thì giờ tức giận bấy nhiêu."

Báo cáo tình hình"Hắn lại chễm trệ ngồi trên chiếc ngai vàng, châm một điếu thuốc phả ra làn khói mờ ảo nhìn hắn đẹp điên đi được.Một tên vệ sĩ bước vào, cúi đầu chào hắn sau đó bắt đầu báo cáo về tình hình trong giới."

Thưa Vương Kim, bên nhà Choi một mực đòi gả tiểu thư cho ngài.

Còn bảo chiều nay sẽ đưa tiểu thư đến, rồi s-.."

"AISSS PHIỀN CHẾT MẤT!!"

"Bé nhà tao đang ngủ ngon, tới rồi loạn hết cả lên."

Ánh mắt hắn trở nên đỏ ngầu, tên vệ sĩ biết ý liền cúi người thấp hơn.

Im lặng nghe lệnh."

Hẹn 7h tối nay, nhớ gọi tiểu thư Choi Yuna đến""Tuân lệnh!!"

Đợi tên vệ sĩ rời đi, hắn nở một nụ cười nham hiểm.

Đưa điếu thuốc lên hút một hơi sâu.

Hắn biết, mưu đồ của bọn họ, biết tất cả.Họ nghĩ Vương Kim là ai cơ chứ?

Đâu dễ dàng mà hắn trở thành kẻ thống trị ngai vàng được.Và đặc biệt hơn, bọn cớm này nhằm vào em bé của hắn.

Jeon Jungkook!!Lão Jeon và nhà Choi vốn dĩ là kẻ thù không đội trời chung.

Sau khi biết tin hắn rước Jungkook về liền không phục, vì tiểu thư Choi Yuna đã tiếp cận hắn hơn 1 năm nay.Bây giờ lại bị chính con của kẻ thù như vậy, ai mà không cay??

Yên tâm, Jungkook chỉ việc ăn rồi chơi gấu bông ngủ và yêu hắn thôi.

Còn lại không phải lo toan bất cứ việc gì trong giới hắc đạo."

Hức...Vương Kim..."

______________________________________

chưa soạn bài xong những vẫn phải ra chap,thương tui chưa😭
 
Kẻ Thống Trị Ngai Vàng
•5•


"Hức...Vương Kim...hức"Ủa, không phải bé của hắn ngủ rồi sao?

Kim Taehyung chạy như bay từ ngai vàng sang phòng ngủ, thấy cậu đang co ro trong góc phòng.

Mặt mày ướt nhẹp nước mắt, tay chân run rẩy miệng không ngừng gọi tên hắn."

Hức..oaaaaaa.."

Vương Kim chạy đến ôm Jungkook vào lòng vỗ về.

Mặc dù chưa hiểu chuyện gì nhưng cứ phải dỗ trước đã."

Nào nào em ngoan của Vương Kim ơi, nín nào tôi cho em gấu bông nhé?"

"Em bé ơi, có tôi ở đây kia mà.

Sao em lại khóc thế này?"

Hắn đau lòng lau nước mắt cho cậu, đợi cậu bình tâm lại."

Hic.."

"Nào, giờ thì nói tôi nghe.

Sao em khóc?"

"Vương Kim..."

"Tôi đây tôi đây, không ai làm hại em hết""Máu..máu""Máu?

Ở đâu cơ?"

"Giường..hức"Nghe vậy hắn liền tiến tới chiếc giường, nhìn thấy một mảnh giấy toàn máu đỏ au.

Còn kèm theo dòng chữ."

Diêm vương chờ mày, Jeon Jungkook"Hắn trầm ngâm một lúc rồi nhìn xung quanh căn phòng.

Chỉ thấy mỗi em bé hắn đang thút thít.

Không có bất cứ dấu hiệu nào của sự xâm nhập"Em thấy lúc nào?"

"Hắn ta...hắn.."

Jungkook nhìn vào gầm giường đen ngòm, miệng không ngừng lẩm bẩm run rẩy.

Nói thẳng ra là không đủ can đảm để nói.Ngay lập tức, hai con ngươi sáng bừng xuất hiện giữa màn đêm của gầm giường.

JungKooK bây giờ mới hoàn hồn lại nhưng chợt nhận ra Taehyung đang gặp nguy hiểm."

VƯƠNG KIM!!

CẨN THẬN""Đoàng..đoàng"Một tiếng nổ vang trời hiện lên, chuyện gì đã xảy ra?...Mưa lại lất phất rải rác xuống những dòng đường của Seoul.

Cái lạnh buốt cứ thế phủ xuống dòng người xô bồ.Tại căn phòng tráng lệ của toà lâu đài Vương Kim, một thanh niên trùm kín mít từ trên xuống dưới đang nằm trên vũng máu tanh của chính mình.

Còn Vương Kim ở đâu?Jeon Jungkook ở đâu?Chuyện là lúc Jungkook phát hiện Taehyung gặp nguy hiểm liền la toáng lên.

Cùng lúc đó tiếng súng vang trời hiện ra, cậu nhắm chặt mắt cứ nghĩ Vương Kim đã bị bắn.Nhưng không,đã bảo gọi là Vương Kim thống trị ngai vàng của hắc đạo muốn giết là giết ư?

Taehyung đã đoán trước được có người trốn dưới gầm giường và nuôi dưỡng ý định ám sát em bé của hắn.Trong người Taehyung luôn mang theo súng, hắn nhanh như một tia chớp.

Chỉ sau một cái nhắm mắt của cậu hắn đã hạ gục tên kia một cách nhanh chóng.Jungkook từ bé đến lớn được nuôi dưỡng trong môi trường tươi sạch dù bố cậu là giới mafia.

Đây là lần đầu tiên Jungkook thấy cảnh tượng máu me thế này.

Nhìn nòng súng cùng thân thể đầy máu dưới đất khiến khuôn mặt cậu trắng bệch, bất động trước cảnh tượng này."

Jungkook, Jungkook""Em ơi, em làm sao vậy!?"

"Đừng...đừng.."

"Sao cơ?"

"Máu..máu..oaaaaaa""ơ ơ em ơi, ngoan, nào nào tôi bế em ra ngoài"Hắn bế cậu rời xa khỏi nơi tanh tưởi đó, Jungkook bấu chặt vào người hắn nấc lên từng hồi.

Cậu vẫn chưa thích nghi được nơi này, quá đỗi máu lạnh.

Chưa bao giờ cậu thấy một mạng người lại mất đi nhanh đến thế, ở nhà một chú mèo bị thương thôi cũng khiến cậu chân tay co quắp lại huống chi là con người."

Hức...máu.."

"Thôi thôi Vương Kim thương em mà, hắn ta sắp giết em đó""Hắn ta làm hại em, em không phải khóc.Vương Kim bảo vệ Jungkookie mà bé ơi""Lúc nãy..hức.. người đó..nhìn em..h-"Kim Taehyung nhìn bạn nhỏ vừa nấc vừa khóc liền vừa thương vừa buồn cười.

Hắn xưa giờ máu lạnh thế này bây giờ lại vớ được em bé tâm hồn mỏng manh thế này biết phải làm sao?

Phải hôn thôi!Nuốt trọn tiếng nấc của cậu, đưa lưỡi tìm chiếc lưỡi kia là day dưa say đắm một hồi.

Cảm nhận cậu không còn nấc nữa mới buông ra, nở một nụ cười ôn nhu hết mực."

Em bé ổn hơn chưa?"

"Em..dạ rồi""Nghe tôi hỏi""Vâng""Bố em làm nghề gì?"

"Dạ mafia""Thế sao em lại sợ máu?"

"Mafia là máu ạ?"

Taehyung bất ngờ mở to đôi mắt, em bé này thật sự như một tờ giấy trắng vậy ư?

Lão Jeon có khi còn giết người nhiều hơn hắn mà lại có một đứa con ngây thơ thế này ư?

Hắn quả là phục cách nuôi con của lão, xem ra hắn vớ được châu báu rồi."

Nghe tôi này, tên đó định làm Jungkookie bị thương đó.

Nên tôi làm tên đó chảy máu cho không làm hại bé nữa.

Bé hiểu chưa?"

Jungkook gật đầu như đã hiểu.Taehyung chỉ ngón tay vào má với gương mặt nũng nịu và đầy sự cưng chiều."

Thơm một cái"Cậu vẫn ngây ngốc ôm lấy cổ hắn thơm vào má một cái.

Kim Taehyung sướng rên người, em bé gì đâu ngọt ngào quá đi mất."

Jungkook thương Vương Kim quá""Ơ thế tôi cua crush thành công rồi sao?"

"Đâu có đâu, em mới thương Taehyung thôi chứ chưa có thích""Chưa thích luôn sao?

Vậy bao giờ em mới yêu tôi đây hả em bé?"

"Hay tôi cho em ngai vàng của tôi nhé?"

"Không đâu ạ, em thích ghế to mà toàn gấu bông hơn""Vậy tôi làm cho em nhé?"

"Oaaaa....

Taehyung tốt quá "Cậu đổi xưng hô từ Vương Kim thành Taehyung làm hắn điêu đứng nãy giờ.

Mới gặp mà chết mê chết mệt ẻm rồi, mất giá quá Vương Kim ơi."

Nào đi tắm, tối nhà ta có khách""Anh Jimin ạ?"

"Không, là một đám người phiền phức."

"Sao lại phiền ạ?"

"Nghe tôi dặn bé.

Tối nay bé chỉ được đi sát tôi thôi, không được rời nửa bước.

À thôi, để tôi bế em luôn cho chắc.

""Vậy sao Taehyung tiếp khách được""Bọn họ không đáng để tiếp""Dạ"Thế là cậu ôm cổ Taehyung vào phòng.

Nhưng là phòng khác, cái hiện trường hồi nãy cậu cũng quên bẫng đi.

Đúng là em bé.Bên đây Jimin đang điều tra về danh tính của kẻ lạ mặt đó.

Có dại mới đụng vô bảo bối của Vương Kim, bạn bé dễ thương của Jimin.

Nếu không phải tên đó là ngủm thì y đã đem đi hành hình chặt xác treo cổ thiêu sống rồi."

Vương Kim, hắn ta có hình xăm biểu tượng cho dòng tộc Choi"______________________________________chuyện là ngán ngọt chưa???
 
Kẻ Thống Trị Ngai Vàng
•6•


"Kim Taehyung, tên đó có hình xăm biểu tượng của nhà Choi""Ừm, tao đoán ra từ trước rồi""Wtf vậy bảo tao mò chi thằng điên""Cho chắc, vì nó dám đụng tới Jungkook""À ừm tối nay chúng nó đến biệt thự à?"

"Ừ.

Nếu không vì xử phạt thì tao đã không mời chúng nó đến, phiền chết đi được""Chứ không phải là có ý đồ với tiểu thư Choi saoo??"

"Nói một câu nữa tao cắt lưỡi mày, Park Jimin!!"

Một tiếng "tít tít" vang lên, thôi xong y lỡ chọc giận hắn rồi.

Thế nào cũng bị đấm cho nhừ tử.Jeon Jungkook dễ thương thật đó, nhưng người yêu của cậu hung dữ quá.

Jimin sợ.Trong khi y đang hoang mang lo sợ cho số phận của mình thì bên đây Jungkook đang thoải mái ngâm mình trong bồn tắm đầy xà phòng.

Tất nhiên hắn không được tắm chung rồi, tuy cậu hơi ngốc nhưng cũng biết giữ thân lắm đó nha.Taehyung đã làm cho cái phòng tắm của cậu như thiên đường trẻ con vậy, toàn là đồ chơi nước rồi gấu bông xếp hàng dài.

Còn có mấy cái đèn lung linh lung linh nữa, cậu thích quá nên ngồi trong đây hơn nửa tiếng đồng hồ vẫn chưa có dấu hiệu đi ra.Hắn tưởng cậu trượt chân ngã trong đó nên sốt sắng đập cửa, đã bảo là tắm cho mà không chịu."

Jungkookie, em còn đó không?"

"Em nè Kim Vương""Em tắm cái quái gì mà lâu vậy?"

"Hì hì phòng tắm chơi vui quá""Mau ra đây không lại bệnh.

Nếu không tôi vào bế em ra đấy""Em biết rồi, chờ em xíu xiu"Đúng 2 phút sau cậu bước ra với áo choàng lông trắng quấn quanh người.

Bây giờ hắn mới thấy rõ cậu hơn, từ cổ đến tay chân đều trắng nõn nà không vết xước.

Taehyung phải cần cảm ơn lão Jeon vì đã chăm em bé của hắn kĩ thế này đây.Hắn vừa thấy cậu liền bế sốc cậu lên đặt trên giường, ôm thật chặt nhưng vẫn nâng niu như một cánh hoa mềm mỏng."

A..."

Kim Taehyung chui đầu vào hõm cổ thơm mùi sữa tắm của cậu mà hít.

Đúng là mọi thứ đều vào người Jungkook là trở nên gây nghiện."

Sao mà thơm vậy hả?"

Hắn vừa nói vừa đánh vào mông cậu nhưng hết mực ôn nhu và cưng nựng.

Cạ cạ mũi mình vào mũi Jungkook rồi đặt lên môi một nụ hôn nhẹ.

Kim Taehyung nghiện Jungkook mất rồi"Sữa tắm Vương Kim mua cho em mà chả thơm""Ngoan quá""Khách tới chưa ạ?"

"Em hỏi làm gì?"

"Em muốn ra đón khách với Taehyung""Nhóc ơi em còn chưa thay đồ"Bây giờ cậu mới nhớ ra, trên người cậu là đồ tắm kia mà."

Hì em quên,Vương Kim thay cho em nha?"

Kim Taehyung điêu đứng trước câu nói đó.

Cậu là đang bảo hắn thay đồ cho cậu sao?

Hàng loạt suy nghĩ hiện ra trong đầu Taehyung.Không được!

Jungkook mới 17 tuổi thôi."

Được, tôi thay cho em""Nay mình mặc đồ gì dạ?"

"Em bé trời lạnh nên mặc áo len""Úi màu tím xinh thế ạ""Đúng rồi, tôi sắm cho em tất đấy""Oaaa Vương Kim chọn đồ đẹp quá đi""Nào ra đây tôi thay cho em"Jungkook ngoan ngoãn chạy tới bên hắn.

Taehyung bế cậu lên bàn rồi từ từ tháo bỏ chiếc khăn tắm đi.

Nhìn mặt hắn trầm ngâm thế thôi chứ nội tâm đang gào thét và hạ bộ đang rục rịch.

Một cơ thể hồng hào trắng nõn hiện ra trước mắt, gọi Jungkook là em bé không sai.

Nước da mịn màng êm êm nhìn thích chết đi được.Bây giờ không xơi được thì mình đành hôn thôi.

Nghĩ là làm, hắn lướt đôi môi từ cổ xuống cặp đùi thon gọn tạo nên nhiều dấu đỏ.

Nãy giờ cậu vẫn chưa hiểu hắn là đang làm cái gì, cậu bảo thay đồ từ nhiên hắn lại hôn?Nhưng lại không hôn môi như hồi nãy."

Vương Kim làm gì thế ạ?"

"Trang trí cho em đó""Em lạnh""Rồi rồi tôi mặc cho em, bám vào người tôi nào"Ngoan ngoãn làm theo lời hướng dẫn của hắn.

JungKooK đã được khoác lên mình bộ đồ rộng rãi ấm áp siêu hợp gu."

Nhớ gì tôi dặn chưa?"

"Dạ rồi, khi có khách chỉ được nhìn nghe ôm hôn một mình Vương Kim thôi""Ngoan, giờ thì...?"

Jungkook như hiểu được ý liền chồm người tới hôn vào má hắn rồi một phát đu lên cho hắn bế.

"Giỏi, yêu em""Thương Vương Kim ạ""Chưa yêu luôn sao?"

"Chưa đâu,Vương Kim không giống anh Hoon"Hắn đang gặm gặm má cậu nghe tới tên lạ mặt lại bị so sánh liền ngưng mọi thao tác cưng chiều.

Gương mặt từ ôn nhu thành cau có hỏi tội."

Hoon là ai?"

"Bố em không kể cho Vương Kim ạ?"

"Không, bạn nhỏ kể Vương Kim nghe đi""Em không biết mặt Hoon, chỉ nghe bố nói là anh Hoon đẹp trai nè.

Học giỏi mà tốt bụng nữa.

Bố bảo là em sẽ yêu Hoon và sống với Hoon sau này.

Nên em chỉ thương Vương Kim thôi chứ không yêu được."

"Em không biết người đó luôn sao?"

"Dạ"Sau khi biết là em bé nhà mình lại bị lão già kia lừa, tạo lập một mối quan hệ cho cậu sau này hắn liền nổi lửa trong lòng nhưng vẫn cố tỏ ra yêu chiều hôn vào má cậu.

Đã giao Jungkookie cho hắn còn dám làm mấy thứ này, có vẻ lão ta không muốn sống nữa."

Nào đi đón khách thôi"Trong khi họ đang triền miên trong nụ hôn trước khi tiếp khách thì ở dưới đại sảnh, một đám người toát ra khí chất sang trọng đang đứng chờ hắn.Trong đó gồm một thiếu nữ xinh đẹp, ngũ quan hài hoà nhưng rất dữ tợn với cặp mắt đanh kia.

Cô đã thích Taehyung từ rất lâu và ghét Jungkook từ rất thuở.

Ấy thế mà giờ họ lại thành một cặp, ả không cam tâm!!!"

VƯƠNG KIM!!!"

_____________________________________có chè xanh uống rồi đó🍵
 
Kẻ Thống Trị Ngai Vàng
•7•


"VƯƠNG KIM!!"

Một giọng nói trong trẻo đang la toáng lên gọi Taehyung ở dưới sảnh, rõ ràng hẹn tới đây mà đứng đợi nãy giờ gần nửa tiếng vẫn không thấy ai.

Vương Kim có thật sự xem họ ra gì không?Trái ngược với vẻ cáu kỉnh của người kia, hắn ung dung bế em bé trên người đi xuống cùng gương mặt ngạo nghễ.

Tiểu thư Choi nhìn xong cũng không còn tức giận nữa vì lúc nào ả cũng điêu đứng với nhan sắc ấy, khiến ả hằng đêm nhung nhớ.Nhưng đập vào mắt ả là gì đây?Kim Taehyung đang ôm một người con trai nhỏ nhỏ đi xuống, ánh mắt ôn nhu ấy hắn dành cho cậu, không phải ả.

Và người đó, là Jeon Jungkook."

Tiểu thư Choi có cần mất thể diện hét lớn như vậy trong nhà của tôi không?"

Miệng thì nói nhưng mắt thì đang nhìn vào bạn nhỏ trong lòng,tay nhẹ nhàng chỉnh lại những lọn tóc nhỏ trên trán.

Còn buồn miệng hôn vào má cậu trước hàng chục con mắt đang hướng về mình."

Chả phải Vương Kim hẹn chúng tôi tới đây sao?"

"Nhưng người van xin gặp tôi là cô?"

"Ngài..."

"Tôi biết tất cả nội dung trong mấy tờ giấy rác cô gửi cho tôi là gì và tôi chắc chắn""Nó không bao giờ trở thành hiện thực!"

"KIM TAEHYUNG!"

"Mày có tư cách gọi đủ tên của Vương Kim?"

Park Jimin từ đâu xông đến và dành một gương mặt phán xét dành cho ả.

Từ đầu tới cuối nhìn chả ưa vào đâu, không dễ thương giống Jungkook gì cả."

Jimin, mày có quyền lên tiếng?"

"Chức vụ tao gấp 5 lần mày, nít ranh!"

Nãy giờ Jungkook ngồi yên phận trong lòng Taehyung, chân được hắn giữ,mặt áp vào ngực hắn.

Tay mân mê con gấu nhỏ âm thầm lắng nghe tất cả.

Cậu biết con người hống hách kia là ai và cậu cũng không ưa người đó.Taehyung ung dung đi lên ngai vàng cùng em bé của mình, chễm trệ nhìn những con người phía dưới còn tay vẫn lướt trên làn da mịn màng của người kia.Ngai vàng được đặt ở nơi cao nhất của lâu đài và có thể ngắm nhìn toàn bộ mọi thứ qua lớp kính trong suốt.

Nếu nhìn ra cửa sổ, cũng sẽ thấy một thành phố Seoul diễm lệ.Park Jimin khinh bỉ nhìn con người đang sôi máu ở kia, môi nhếch lên rồi đi thẳng tới chỗ Jungkook."

Jungkookie, đi chơi thôi""Em ạ?"

"Đúng rồi, là Jungkook đó"Cậu nghe đến đi chơi liền hào hứng hẳn ra nhưng vẫn không quên còn người thương bên cạnh.

Jungkook đưa đôi mắt long lanh sang chỗ hắn.Hắn gật đầu rồi.Cậu vui vẻ chạy ra khỏi người Taehyung, không quên thơm vào má hắn một cái rồi tung tăng đi theo Jimin.Là hắn đã bảo y làm thế,để có thể đối mặt với ả bằng con người vốn dĩ của mình, một Vương Kim thống trị hắc đạo và ngai vàng!Hắn điều chỉnh lại tư thế rồi rót một ly rượu vang đỏ nhâm nhi.

Nhìn ả đang nhìn mình bằng ánh mắt đỏ au xen kẽ căm phẫn.

Xem ai tức giận kìa?"

Nói hết ra xem nào, cô uất ức cái gì?"

"Thằng chó Jungkook có gì hơn tôi?

Tôi thích anh chừng ấy thời gian mà anh lại chọn nó.

Nó là một thứ cặn bã!"

"À, hoá ra là thế""Jungkook ngoan hơn cô, đẹp hơn cô và đặc biệt""Không kinh tởm như cô!"

"Tôi chắc chắn, một ngày không xa chính tay tôi sẽ giết Jeon Jungkook!"

"Để Vương Kim xem cô đụng tới bảo bối của tôi thế nào, thật đáng mong chờ""Giờ thì tôi có món quà dành cho tiểu thư đây"Ngay tức khắc hai tên vệ sĩ đi vào kéo cô đi, người của ả cũng bị giữ lại và cứ thế bị kéo đến một căn hầm sâu tận dưới lòng đất, nơi ánh sáng không len lỏi vào được.Từ đầu đến cuối Taehyung luôn mang một vẻ mặt sắc bén thấu xương người,điềm tĩnh đeo găng tay vào và tiến tới người phụ nữ đang gào thét."

NÀY!!

ANH LÀM GÌ???

THẢ RA!!!"

"CÁC NGƯỜI ĐANG UY HIẾP TIỂU THƯ CHOI ĐẤY, KHÔN HỒN CÚT RA!!"

"Tiểu thư sao?

Cũng có sánh vai bằng Vương Kim đâu nhỉ?"

Hắn lấy một chiếc roi da dày dặn ra, cặp chân mày từ bao giờ đã nhếch lên vô cùng hứng thú.

Xác định động vào Vương Kim thì phải làm quen dần với tử thần cái đã."

Ai hồi nãy bảo em bé của tôi cặn bã rác rưởi nhỉ?"

Nói một câu hắn lại đánh một roi vào người ả.

Từng vết bầm tím chằng chịt bắt đầu xuất hiện trên làn da mịn màng kia, từ bao giờ ả ta chẳng còn nguyên vẹn với tiếng la hét điên cuồng của mình.Trong khi con người kia đang gào thét đau đớn thì phía bên đây, Jungkook đang cùng Jimin rơi vào thế giới gấu bông."

Oaaaa anh Jimin con gấu này đẹp chưa này""Anh cũng có gấu đẹp này""Của em đẹp hơn""Của anh""Của emm""Rồi rồi của Jungkook""Mà này Jungkookie""Dạ?"

"Bộ sống với Vương Kim em sẽ không tiếp tục đến trường sao?"

"Trường học ạ?

Bố em toàn gọi gia sư dạy cho em thôi"Phải rồi, nếu để Jungkook tới trường thì hắn sẽ không đảm bảo an toàn cho cậu được.

Ở thế giới này chỉ cần một chút sơ hở thôi cũng sẽ gặp nguy hiểm."

Vậy em có muốn học tiếp không?"

"Dạ có chứ""Để Jimin giúp em""Thật ạ?"

"Đúng vậy hehe""Em cảm ơn anh Jimin nha""Nhưng mà...em giúp anh một chuyện được không?

Rồi anh sẽ bảo Vương Kim kêu người dạy em học""Chuyện gì ạ?"

"Em bảo Vương Kim xin cho anh số điện thoại của một người tên là Min Yoongi""Vậy thôi ạ?"

"Đúng rồi,em giúp anh được không?"

"Đơn giản,để Jungkook làm cho""Em bé của anh ơiiii"

____________________________________

lâu khum gặp hehe

au:kn
 
Kẻ Thống Trị Ngai Vàng
•8•


"Em bé của anh ơiiii""Vương Kim tiếp khách xong rồi ạ?"

"Đúng rồi, em bé lại đây nào"Hắn hạnh phúc dang hai tay ra, không lâu sau một cục bông nhỏ sà thẳng vào ôm chặt hắn.

Nhìn cặp má mềm mềm của cậu khiến Taehyung không nhịn được mà cúi xuống hôn một cái rồi bế cậu lên tiến tới thế giới gấu bông.Ban nãy ở gần ả kia toàn mùi nước hoa khiến hắn khó chịu chết đi được, nên giờ phải hít ngửi mùi hương của em bé này mới cảm thấy thoải mái hơn.

Từ bao giờ Kim Taehyung lại có sở thích chơi gấu bông cùng cậu."

Này Taehyung, mày có coi tao tồn tại không vậy?"

"Không""..."

"Vương Kim ơi""Em làm sao?"

"Vương Kim thuê người dạy học cho em đi, em muốn học tiếp.

JungKook đã bỏ học 2 ngày rồi""Em bé thích sao?"

"Dạ""Jimin tìm người dạy cho Jungkook đi.

Là nữ, có bằng cấp đàng hoàng.

Đặc biệt phải biết ý tứ đừng có mà thân thiết với em của tao""Biết rồi mà"Y thấy tâm trạng hắn đang vui vì được cậu ôm liền nháy mắt ra kí hiệu với Jungkook.

Cậu liền hiểu được mà ôm Taehyung chặt hơn."

Taehyung..

Taehyung""Em bé sao đấy?"

"Anh...Anh cho Jimin số điện thoại của Min Yoongi""Yoongi...nghe quen thế nhỉ?"

"À, Suga lão đại?"

Y nghe được tên đúng người mình cần tìm liền sáng rỡ mắt gật đầu lia lịa.

Một ánh mắt vô cùng mong chờ."

Mày xin làm gì?"

"Tại...đẹp trai""Không cho""Ơ...

Jungkookie""Vương Kim cho anh Jimin đi ạ"Hắn nghe tới tiếng cậu mới miễn cưỡng rút tấm danh thiếp trong túi ra ném vào mặt Jimin.

Dù có hơi đau nhưng mà y lại cười toe toét hí hửng ra ngoài, bỏ lại cho hai người có không gian riêng chứ ai rảnh ở lại ăn cơm."

Jungkook lại đây"Taehyung lấy tay chỉ vào đùi mình, Jungkook liền hiểu mà đi tới ngồi xuống đối diện mặt với hắn.

Tay vẫn mân mê chơi gấu bông."

Em""Dạ?"

"Làm người yêu tôi đi""Vương Kim.."

"Nghe anh bảo, tên Hoon đó không phải người em phải yêu.

Bố em lừa bé của anh rồi, nên giờ em yêu tôi nhé?"

Taehyung áp hai tay lên má cậu kéo sát lại với mặt mình, xưng hô loạn cả lên.

Đâu ai biết Vương Kim nổi tiếng máu lạnh giờ lại đang run rẩy vì tỏ tình crush đây."

Em yên tâm, ngai vàng của tôi sẽ thuộc quyền của em""Tất cả mọi thứ của tôi đều do em quản""Cả trái tim của tôi nữa ""Em muốn, tôi dâng hiến tất cả cho em""Ngàn gấu bông tôi đều hái về cho em""Chỉ cần một cái gật đầu thôi em bé à"•••Jungkook gật đầu rồi.Hắn vỡ oà áp môi mình lên môi anh đào của cậu, đơn giản chỉ là một nụ hôn nhẹ nhàng của sự hạnh phúc và bắt đầu cho một mối chớm nở đẹp đẽ.Từ nay, Jungkook đường đường chính chính thuộc quyền sở hữu của kẻ thống trị ngai vàng, Kim Taehyung."

Vương Kim yêu em""Em cũng yêu..

Taehyung"Mặt cậu bỗng chốc đã trở nên ửng hồng đáng yêu, hắn ôn nhu hôn lên từng chi tiết trên khuôn mặt xinh đẹp.

Cuối cùng là ôm cậu vào lòng,cho cậu dựa vào tấm lưng che chắn cho cậu cả đời này.Rất nhanh sau đó, Park Jimin đã nhận được cuộc gọi với nội dung chính là bạn thân y đã có bồ chính thức.

Lúc mập mờ đã say đắm thế thì yêu vào cơm ngập mồm cho y à?Không được, Jimin phải nhanh chóng kiếm bồ thôi.

Không được bị bỏ lại phía sau.•••Hôm nay là ngày đầu tiên hắn và cậu chính thức bước vào mối quan hệ yêu đương, tuy trước đó là y chang rồi nhưng giờ mới gọi là nghiêm túc.Chút ánh sáng len lỏi vào chiếc giường rộng lớn, hình ảnh một lớn đang ôm bạn nhỏ vào lòng say giấc nồng.

Nhìn mặt có vẻ thoả mãn lắm."

Ưm..."

"Taehyungie..."

Taehyung đang ngủ nhưng một chút nhúc nhích của người bên cạnh cũng làm hắn thức giấc,vì hắn sợ cậu bị sao đó nên luôn để tâm bất cứ lúc nào.

Vừa nghe giọng nói mớ ngủ nũng nịu của em bé liền vội mở mắt ôm cậu vào lòng ôn nhu hỏi."

Em bé sao đấy?"

"Taehyung dậy với em""Được, nào hôn một cái"*Chụt*"Lại đây anh bế em"Jungkook được hắn bế vào đánh răng rửa mặt cho, lâu lâu còn buồn miệng hôn cái chóc vào môi cậu.Hai người quằn với nhau một lúc mới chỉnh tề ôm nhau xuống ăn sáng.

Chuyện hắn và cậu yêu nhau tất nhiên đã được lan truyền cho nguyên lâu đài biết từ người giúp việc đến hơn nghìn tên vệ sĩ, từ lúc hắn mới tỏ tình.Thế nên bây giờ họ có tận 2 chủ,một chủ đáng sợ và một chủ đáng yêu."

Mời Vương Kim và cậu Jeon dùng bữa""Vương Kim để em tự ăn đi mà""Ngồi yên, anh đút em không lại nghẹn""Ngon không?"*Chụt*"Dạ ngon""Lát tôi dắt em đi mua sắm, em chưa có nhiều vật dụng trong đây""Nhưng mà tốn tiê.."*Chụt*"Em nghĩ Vương Kim thiếu tiền sao?"

"Nào ngoan ăn giỏi"Công nhận em bé rất ngoan, đã ăn rất nó lại rất giỏi.

Không ngờ nhờ chuyến đi đòi nợ mà hắn lại vớ được bạn nhỏ dễ thương thế này.

Lúc đó mà chọn lấy căn biệt thự thì có phải lỗ rồi không?"

Jungkookie lại đây, mang tất vào rồi đi chơi""Dạ"Taehyung hắn là đang quỳ một chân xuống cẩn thận xỏ tất xinh vào đôi chân trắng của cậu.

Xong rồi đứng dậy và...*Chụt**Chụt**Chụt*"Đừng hôn nữa mà.."

Mặt cậu đỏ hết lên rồi"Rồi rồi lại đây tôi ôm em"Hai người ngồi trong chiếc xe sang trọng đang dần lăn bánh trên quốc lộ Seoul hoa mĩ vào sáng sớm.

Sương còn chưa tan hết, ánh mắt Jungkook khẽ mở to ra ngắm nhìn khung cảnh tuyệt mĩ bên ngoài.Taehyung thấy thế liền mĩm cười xoa đầu cậu, từ khi có em bé này hắn cười nhiều hẳn ra.Y như một cục pin tràn đầy năng lượng vậy, hôn ôm một cái liền vui vẻ cả ngày.Chiếc xe dừng lại ở một trung tâm thương mại nổi tiếng bậc nhất Hàn Quốc với độ tráng lệ của nó.

Mọi mặt hàng ở đây đều nhập khẩu xuất xứ rõ ràng lại chất lượng.Và đương nhiên giá cả sẽ không được dễ nhai xíu nào, nói thẳng ra là chỉ dành cho những người có tiền có tiếng như hắn."

Oaaaa Taehyung ơi đẹp quá""Em thích sao?"

"Dạ, nó to quá đi mất.

Còn có nhiều hoa xinh nữa""Tôi mua cho em bé nhé?"

"S...sao cơ??

Không c..cần đâu ạ.

Nó đắt lắm""Đã bảo rồi, một cái gật đầu thôi em sẽ có tất cả."

"Em chỉ khen thôi mà, Vương Kim đừng mua phí lắm.

Mình vào làm khách mua hàng được rồi ạ""Bé ngoan."

Hắn yêu chiều hôn vào môi cậu một cái rồi dắt tay cậu bước ra khỏi xe, đón nhận cái không khí sớm mai vô cùng trong lành."

Em bé lạnh thì ôm anh nhé""Vâng"Họ đang bước vào thì có một chàng thanh niên trẻ cỡ 20 tiến đến.

Nhìn sơ quá khá đẹp trai và phúc hậu, gã nhìn cậu rồi suy nghĩ gì đó.

Một lúc lâu mới lên tiếng."

Em là Jungkook?"

Từ nhỏ cậu ít tiếp xúc với môi trường ngoài nên vừa gặp người lạ còn gọi tên mình cậu liền sợ sệt núp vào người hắn, tay tìm đến tay hắn mà nắm chặt.Taehyung nhìn một phát là hiểu ngay liền khó chịu lên tiếng với người trước mặt."

Cậu là?"

"Tôi là Park MinHoon, người được có hôn ước với Jeon Jungkook vào nhiều năm trước"

_____________________________________

ngủ ngon nheeeeeee

hôm qua có ai xem được live không?

huhu chòn cắt tóc rồi,miss mấy anh quá
 
Kẻ Thống Trị Ngai Vàng
•9•


"Tôi là Park MinHoon, người được có hôn ước với Jeon Jungkook vào nhiều năm trước" Dù chưa nghe tên bao giờ nhưng nhắc đến Hoon và hôn ước thì hắn đã biết chắc rằng, con người này chính là người mà em bé hắn kể lại.

Jungkook không biết gã,nhưng gã lại biết cậu.

Có phải lão Jeon đã sắp đặt một điều gì đó không?Jungkook mở mắt tròn ngây thơ nhìn người trước mặt, tay vẫn níu níu áo hắn không buông."

Em không biết anh""Nhưng em tên Jungkook phải không?"

"Em ấy đã bảo không biết mà hỏi lắm thế, không thấy chúng tôi đang bận à?"

"Xin lỗi ngài,vì tôi đang cần tìm người đó."

"Thì liên quan gì chúng tôi?

Né sang một bên"Taehyung khó chịu nắm tay cậu bước vào trung tâm thương mại, tưởng sẽ có ngày đầu yêu nhau lãng mạn ai ngờ lại bị tên này chặn đầu phá đám.

Nếu không có Jungkook ở đây chắc hắn chặt cổ rồi."

Taehyungie..hình như đó là Hoon""Ừm""Nhưng anh ta chả đẹp xíu nào hết, sao không giống bố em nói""Anh đã bảo bố em lừa em mà, nào đừng quan tâm tên khốn đó"Trước hết hắn phải dẫn cậu đến quầy gấu bông, vừa đến đập vào mắt cậu là hàng dàn gấu to mềm.

Taehyung thấy mắt cậu lại sáng ngời lên dễ thương liền hôn cái chóc vào trán, em bé này không hôn là không được.Trong khi họ đang mãi mê chìm đắm vào thế giới riêng thì đám nhân viên đang được một phen nháo nhào lên.

Vì lần đầu tiên được chiêm ngưỡng vẻ đẹp của Vương Kim trong truyền thuyết nhưng lại bắt gặp hắn vào dàn gấu bông với bồ.

Các chị cũng buồn lắm nhưng mà thấy bé dễ thương nên không sao."

Em bé thích cái nào cứ lựa đi nhé"*Chụt*"Dạ"Jungkook vẫn hồn nhiên lượn qua lượn lại thế giới gấu của riêng mình.

Trong khi đó Taehyung đang bật chế độ cảnh giác nghiêm trọng vì ở nơi đông người nên hắn và cậu có thể bị tấn công gián tiếp bất cứ lúc nào.

Nhưng mà cứ cảnh giác mãi thế thì thời gian đâu hẹn hò nữa."

Park Jimin""Kim Taehyung, tao đang đi gặp Min lão đại đó""Vậy sao?"

"Ừ""Lo chuẩn bị người đến căng bảo vệ bảo đảm an toàn cho em bé nhà tao đi, cho tụi tao hẹn hò""Mày nghĩ tao không hẹn hò chắc?"

"Không nói nhiều"Cuộc hội thoại chỉ diễn ra chưa tới 1 phút nhưng lại khiến Jimin tức sôi máu, nghĩ sao y đã dành ra 2 tiếng đồng hồ mới được gặp Min Yoongi 30 phút.

Vậy mà xem hắn kìa, nhởn nhơ phá hoại chỉ vì buổi hẹn hò của hắn.Nhưng mà cấp trên nói là phải tuân theo, y vẫn phải gọi người tới chuẩn bị.

Jimin biết Taehyung không bao giờ để mình bị thương nhưng bây giờ đã có Jeon Jungkook, sự cảnh giác phải tăng lên gấp bội.Ở một góc trong trung tâm thương mại nào đó, Park MinHoon đang nhâm nhi dĩa thức ăn của mình và lặng lẽ quan sát hai con người đang âu yếm nhau kia.Gã luôn theo sát Jungkook qua camera khi cậu còn ở biệt thự dù cậu chưa bao giờ gặp gã.

Hôn ước này cũng từ nợ nần của lão Jeon mà ra."

Kim Taehyung, Jeon Jungkook vốn dĩ là của tao""Ngai vàng đó, vốn dĩ cũng là của tao""Mày phải trả hết cho tao, Kim Taehyung!"

Gã tức giận đập mạnh chiếc thìa xuống đất rồi bỏ đi trước khi bị người của Taehyung phát hiện."

Taehyungie.."

"Em làm sao?"

"Em đói""Nào anh bế bé đi ăn""Nhưng đồ ai cầm ạ?"

"Lát nó sẽ tự dịch chuyển về nhà chúng ta"Làm gì có, sau đó nữa là 5-6 tên vệ sĩ còng lưng vì phải khiêng hơn 20 con gấu bông cỡ lớn và hàng tá quần áo vật dụng của cậu về.

Còn họ thì tung tăng vui vẻ đi ăn thịt nướng."

Ngon không?"

"Ngon lắm hihi""Thế yêu anh không?"

"Yêu nhiều nhiều lắm""Hôn một cái"*Chụt*Vương Kim lạnh lùng bây giờ đang ngồi nướng thịt cho bạn nhỏ ăn.Một ngày hẹn hò của họ chỉ xoay quanh việc mua sắm và ăn uống nhưng cũng đủ cho Jungkook cảm nhận được tình cảm hắn dành cho mình.

Quyết định đồng ý của cậu là đúng,được hắn ôm hôn thích chết đi được._____________________________________••• Ở một diễn biến khác,nơi không có một chút ánh sáng nào.

Cũ kĩ, mang nhện nhưng toát ra một vẻ rợn tóc khiến người khác phải đổ mồ hôi hột.Có tổng cộng 3 chiếc ghế lớn và hàng tá người mặc đồ đen đứng thành hàng.Người ngồi đầu chính là Han Hyo Rin, là một kẻ uy quyền trong giới hắc đạo nổi tiếng là ông trùm sản xuất chất cấm.

Hàng ngàn vụ giao dịch phạm pháp đều được ông xoá sạch không một vết tích.Kế tiếp là Choi Yuna và Park MinHoon.Yuna hôm nay đã không còn xinh đẹp nữa mà thay vào đó là những vết bầm tím trên mặt chưa lành.

Chân đi khập khiễng."

Sao tiểu thư Choi lại tàn tạ thế này?tên Vương Kim quả là tàn bạo" - Gã lên tiếng xuýt xoa."

Thôi im được rồi, vào việc chính đi"Han Hyo Rin nhàn nhã chống gậy,đốt một điếu thuốc từ tốn phả ra chất giọng khàn đặc của mình."

Mục đích ở đây chính là tiểu thư Choi có được Taehyung.

MinHoon có được Jungkook và ta có được ngai vàng.Lực lượng, uy quyền cũng như kĩ năng của Vương Kim là một thứ mạnh mẽ còn hơn cả tử thần.

Nếu chúng ta góp sức lại, không biết có khả quan hay không""Chỉ cần có điểm yếu là được""Jeon Jungkook""Tiểu thư Choi quả rất thông minh.

Trước kia Kim Taehyung hầu như không có điểm yếu, nhưng giờ thì có rồi""Nhắm vào Jeon Jungkook, lập tức Kim Taehyung sẽ lung lay ""Giao Jungkook cho tôi""Đương nhiên, Jungkook sẽ dành cho MinHoon của chúng ta""Tấn công vào phía Bắc của lâu đài, chọn ngày nào khó di chuyển một chút.

Bên ta dùng trực thăng và bom Uhebis""Uhebis có phải hơi nặng quá rồi không?"

"Với Vương Kim, đó không đủ"Cả ba cười điên cuồng cụng ly rượu với nhau.Và không hề biết..Tử thần Vương Kim, luôn chào bọn họ!

____________________________________

tui vẫn chưa biết kết cục của fic như nào nữa nhưng mà...Hãy cho tui một sao điii,sao xem chùa nhiều dữ z huhu🙁(au:kn
 
Kẻ Thống Trị Ngai Vàng
•10•


Thấm thoát thì cũng đã gần 1 tháng Jeon Jungkook làm người yêu của Kim Taehyung.

Cứ phải gọi là sướng ơi là sướng,được hắn cưng nựng hết mực lại còn được hàng tá gấu bông mềm.

Được Kim Taehyung bồi dưỡng nên giờ cậu có vẻ tròn trắng ra hơn rồi.Về việc gia sư, hắn đã tìm được một cô gái tròn 23 vừa tốt nghiệp đại học làm gia sư riêng cho cậu.

Mức lương vô cùng thoáng, chỉ có điều nếu lỡ làm hành động thân thiết với Jungkook sẽ nhận lại một kết cục không thể tệ hơn."

Em bé""Dạ?"

"Em bé ra ăn trái cây này rồi vô học bài tiếp"Jungkook ngoan ngoãn chạy lon ton tới ngồi lên đùi hắn, tay vòng qua cổ tiện thể hôn cái chóc lên má.

Taehyung thoả mãn di chuyển xuống cổ cậu ngửi mùi hương sữa thơm quen thuộc."

Táo của bé đây, ngoan anh đút""Dạ""Em bé học mệt không hửm?"

"Dạ không ạ""Ngoan" Hắn xoa đầu cậu yêu chiều đút trái cây cho cậu ăn."

Taehyungie.."

"Em làm sao?"

"Em..em..dạ không có gì""Có chuyện gì nói Vương Kim nghe xem nào, Jungkookie?"

"Em..."

"Ơi em bé làm sao?"

"Hức...oaaaa"Đột nhiên Jungkook bật khóc dữ dội ôm chặt lấy người hắn.

Taehyung vẫn chưa tiêu hoá hết mọi chuyện, thấy em bé khóc toáng lên liền luống cuống chân tay.

"Ơ em bé sao đấy?

Sao lại khóc rồi.

Có Vương Kim đây ai dám làm Jungkook khóc?"

"Thôi anh thương Jungkook mà, ngoan khóc mắt đỏ hết rồi.

Anh xót"Hắn cật lực vuốt lưng cho cậu rồi dùng tay lau nước mắt, nhưng càng lau thì nước mắt càng chảy.

Taehyung chỉ đành hôn cậu để nuốt trọn tiếng nấc đấy đi.Sau một hồi hôn xong Jungkook mới ổn định lại, chỉ thút thít vài cái nhưng mắt vẫn đỏ au cay xè."

Hic..

Taehyungie.."

"Taehyung của em bé đây, sao nào?"

"Ôm..."

"Nào lại đây"Taehyung ôm cậu vào lòng xoa xoa đầu như dỗ con nít, đợi cậu thật sự bình tĩnh mới hỏi rõ chuyện.

"Em bé bị sao?

Em đau chỗ nào hửm?"

"Chị gia sư...đánh em"Bùm.Não hắn bây giờ như đông cứng lại,ánh mắt từ ôn nhu chuyển sang nổi dây thần kinh đỏ au.

Gân tay nổi xanh lên nhưng vẫn nhẫn nhịn vì không muốn em bé sợ."

Em bị đánh ở đâu?"

Nghe hắn hỏi Jungkook liền vạch tay áo ra,có hai vết bầm và vài vết sắp lành.

Chứng tỏ cậu đã bị đánh nhiều lần nhưng giờ mới dám nói."

Em không thuộc bài, chị gia sư đánh em.

Em xin lỗi, em không ngoan""Nào bé yêu không có lỗi, để tôi mắng chị gia sư nhé?"

Jungkook gật đầu."

Ra đây tôi bôi thuốc cho em"Nhìn vết bầm tím trên tay xinh của cậu khiến ruột gan hắn như ai bóp lại, bình thường xước nhẹ một xíu hắn đã quấn quýt hết lên.

Thế mà người kia nỡ lòng nào đánh em bé của hắn, quả thật rất thích trêu đùa với tử thần."

A..."

Bị đụng trúng vết thương nên cậu khẽ rên lên nhăn nhó."

Bé ngoan, ráng chịu một xíu lát Vương Kim hôn em nhé?"

"Vâng.."

Bình thường toàn dùng dao súng chém người chứ có bao giờ băng bó cho người khác đâu nên có thể thấy tay hắn đang rất run.

Từng cử chỉ đều nhẹ nhàng nhất có thể nhưng trong tâm đang sôi sùng sục vì tức giận.Sau khi băng bó cho Jungkook xong hắn không cho cậu học nữa, một mực bế cậu lên giường nằm ngủ.

Taehyung để đầu cậu gối lên tay mình, người dựa vào ngực mình.

Một tay hắn xoa lưng dỗ cậu ngủ, còn hôn vào môi Jungkookie như muốn an ủi."

Vương Kim yêu em."

"Em cũng vậy hihi"*Chụt*Rất nhanh chóng Jungkook đã chìm vào giấc mộng yên phận trong lòng người kia.Taehyung đưa gấu bông cho cậu ôm rồi nhẹ nhàng đi đến ngai vàng ngồi xuống rót rượu.

Tay bấm một dãy số quen thuộc, đầu dây bên kia rất nhanh chóng đã bắt máy, là Park Jimin."

Nghe""Bắt con ả gia sư lại ở căn cứ đi""Nhỏ phạm tội gì?"

"Đánh bầm tay em bé""Vãi, con mụ đấy muốn gặp Diêm Vương à?"

"Cứ để đấy, ngày mai đích thân Vương Kim sẽ chiêu đãi nó""Ừ, Jungkook có sao không?"

"Tao bôi thuốc với dỗ ngủ rồi" Vừa nói hắn vừa đưa mắt nhìn con người đang yên giấc trong phòng, vì hắn không khoá cửa cho dễ trông trẻ nên cậu hoàn toàn lọt vào mắt cậu."

Vậy thì tốt, tội thằng nhỏ.

Bị lão Jeon hành từ hôn ước này sang bán chỗ khác""Giờ có tao lo rồi, không ai dám động vào người của Vương Kim nữa""Vậy thì tốt, tao đi chơi với Yoongi đây""Tán được rồi à?"

"Mày nghĩ tao là ai, có khi tao sẽ thuyết phục ảnh hợp tác với bên mình.

Lúc đó mày chắc thống trị 100 cái ngai vàng còn không đủ"Thấy y nói nhiều quá nên hắn tắt máy luôn, gọi dặn có chút xíu mà nhiều chuyện quá.Nhâm nhi hết ly rượu vang đỏ hắn tiến tới bàn làm việc ở một căn phòng cần xác nhận vân tay, mật mã 3 lớp.

Vô cùng chặt chẽ.

Mở máy tính lên, những ngón tay thon dài bắt đầu nhảy múa trên bàn phím, đôi mắt trở nên nham hiểm hơn bao giờ hết.Có lẽ, rất nhiều người muốn trải nghiệm sự chiêu đãi của Vương Kim.

______________________________________Nãy em bé live hát hò đủ thứ mà tui vẫn thấy mặt bé buồn buồn ớ,nhớ thật sự.

Vậy là còn vài ngày nữa thôi là phải xa 4 anh bé rồi huhu🙁(( au:kn
 
Kẻ Thống Trị Ngai Vàng
•11•


"Ưm..cho em ngủ"Hắn đang lần mò tay vào áo cậu sò mó đủ chỗ rồi hôn khắp mặt cậu với lí do là kêu Jungkook không chịu dậy."

Em có dậy không hửm?"

"Cho bé 5 phút nư.."*Chụt*Jungkook hôn hắn sau đó gục đầu vô gối ngủ tiếp, Taehyung đứng hình mấy vài giây.

Không mềm lòng là nói dối.Đúng 5 phút sau, cậu ngoan ngoãn mơ màng tỉnh dậy thấy mình đang nằm trong lòng người kia, trên xe."

Ưm..

Taehyung.."

"Chịu dậy rồi?"

"Mình..mình đi đâu vậy ạ""Tôi cho em đến căn cứ của tôi""Của..Vương Kim sao?"

"Đúng rồi đó bé cưng"Ngoan ngoãn nằm gọn trong vòng tay hắn ăn bánh nhai kẹo vô tư lo nghĩ, không biết rằng tiếp theo cậu sẽ đối mặt với tâm lý hoảng sợ tột cùng.Bây giờ đã là 6h30 tối,con đường Seoul sáng đèn rạo rực lên.

Những căn nhà cao ốc thay nhau bật đèn khiến thủ đô Seoul trở thành một khung cảnh tuyệt mĩ, chúng phản chiếu lên ánh mắt ngây thơ của cậu.Ánh mắt của em, sáng ngời như giấu sao trời.Chiếc Maybach đi giữa, trước và sau là hàng loạt những chiếc xe hơi khác và hàng trăm người lái moto theo sát như hộ tống vậy.

Đến một cung đường vắng người họ đồng loạt rẽ trái đi vào một con đường ngoằn ngoèo.

Dẫn tới một bãi đất trống hoang sơ tàn tạ, toàn là cỏ dại và tiếng cóc nhái kêu.Vì đi đường mệt nên Jungkook đã ngủ trong lòng hắn khi nào không hay.

Taehyung nhìn cậu bật cười hôn nhẹ vào cánh môi mềm mỏng, tay đan vào những lọn tóc êm ái khẽ cất giọng thều thào ấm áp."

Em bé ơi, dậy thôi""Hưm.."

"Tới nơi rồi này""Ôm..."

"Đây đây anh ôm"Cậu mỗi khi thức dậy đều làm nũng như vậy khiến tim hắn mềm nhũn cả ra.

Yêu chiều ôm cậu vào lòng bế ra ngoài không cho người cậu chạm vào bất cứ thứ gì bẩn thỉu.Hàng loạt vệ sĩ bước ra khỏi xe,xếp thành hàng cúi đầu chào Vương Kim,đi theo một con đường mòn sẽ có một hang động sâu tút trong rừng."

Vương...Vương Kim..căn cứ ở đây sao?"

Bên ngoài toàn là súng dao kéo còn bên trong thì tối om khiến Jungkook sợ sệt núp mặt vào ngực hắn."

Bé ngoan, bên trong sẽ không đáng sợ như vậy.

Nào ôm tôi, tôi bế bé vào"Nhìn bên ngoài hoang sơ vi vút thế nhưng khi bước vào lại là những bậc cầu thang bằng gỗ quý.

Những thiết bị hiện đại tiên tiến Jungkook chưa thấy bao giờ, diện tích cực khủng sâu xuống tận lòng đất.

Mọi thứ đều có trong một hang động dường như không ai biết đến sự tồn tại của nó.Taehyung bế Jungkook lên chỗ cao nhất, chễm trệ cho cậu ngồi vào lòng mình trên chiếc ghế mạ vàng rộng lớn."

Em bé đói không?"

"Dạ có.."

Hắn mỉm cười xoa đầu cậu rồi rút điện thoại ra gọi cho ai đó."

Anh Jin, đang đâu vậy?"

"Phòng chế tạo""Thôi, anh dẫn Namjoon ra đón bé nhỏ của em này.

Ẻm đói rồi""Ừm chờ chút, tao mang bánh qua""Vương...Vương Kim ""Lát nữa sẽ có người thân của anh đến, là Kim Namjoon và Kim Seokjin""Họ là người tốt ạ?"

"Đúng rồi, họ cũng giống như chúng ta vậy đó" Sau 10 phút thì từ chiếc thang máy bước ra hai người đàn ông tuấn tú,cao ráo, khí chất xa hoa toát ra từ người họ làm Jungkook có chút sợ núp vào lồng ngực Taehyung.Hắn xoa đầu cậu mỉm cười."

Nãy anh nói Jungkookie như nào?"

"Họ là người tốt...họ giống chúng ta""Vậy sao bé lại sợ?

Nào quay mặt ra chào đi nào"Jungkook rụt rè ngoảnh mặt ra,nhỏ giọng nói."

Em chào hai anh."

Seokjin bật cười nắm tay Namjoon tiến tới bọn họ.

Anh và Joon cùng quen Taehyung một thời điểm sau đó cùng nhau gia nhập hội của hắn.

Hai người suốt ngày cặm cụi trong phòng chế tạo nên nảy sinh tình cảm trong khi tiếp xúc, có thể nói mối quan hệ giữa họ tuy đơn thuần giản dị nhưng lại rất chân thành.Nghe tin Vương Kim thống trị ngai vàng nay đã có người yêu,với vai trò như anh ruột của Taehyung thì họ rất vui mừng khi con người sống như không có trái tim giờ đây đã biết yêu một người."

Đây là Jungkook sao?

Dễ thương quá"Anh định nhéo má cậu thì bị Taehyung chặn lại không vui."

Của em!"

"Gớm,giữ của thế" Anh bĩu môi giận hờn."

Chào nhóc,tôi là Namjoon còn đây là Seokjin.

Anh em thân cận với chồng lớn của nhóc""Em là Jungkook, người yêu của anh Taehyung"Hắn nghe đến đây như hẫng một nhịp, trái tim đập loạn xạ lên vì bạn nhỏ vừa bảo hắn là người yêu cậu đóo.

Do có người ở đây thôi chứ không hắn đã đè cậu ra hôn tới tấp rồi."

Bánh của em""Em cảm ơn"Namjoon và Seokjin tiến tới hai chiếc ghế lớn bên cạnh ghế Taehyung như chuẩn bị cho một điều gì đó,với 3 kẻ thống trị, một em bé.Jungkook vẫn ngon lành ăn bánh do Taehyung đút, tay thì nghịch điện thoại của hắn chơi.

Dù bao nhiêu công việc trong máy nhưng hắn vẫn cho cậu dùng thoải mái.Đợi Jungkook ăn bánh xong gọn gàng, hắn thay đổi tư thế ngồi của cậu.

Vẫn là trên đùi hắn nhưng lưng cậu áp vào người Taehyung.Namjoon dơ tay hô lệnh."

LÔI NÓ RA!!"

_____________________________________1 ngày đếm ngược hichic,ngày mai Taehyungie của chúng ta sẽ chính thức lên đường nhập ngũ😭

Giữ sức khỏe và bình an trở về nhaaa💜💜💜au:kn
 
Kẻ Thống Trị Ngai Vàng
•12•


"LÔI NÓ RA!!"

Từ cánh cửa sắt dày cộm xuất hiện hai tên vest đen đang lôi một con người vào.

Có thể thấy, người này bị trói tay, trói chân, bịt miệng dường như chẳng thể làm gì được.Hai tên vest đen cúi đầu chào sau đó bước ra ngoài khoá cửa lại, để con người quỳ trước 4 người đang ngồi trên ngai mạ vàng."

Taehyungie..."

"Em bé làm sao?"

Hắn xoa gáy cậu rồi hôn lên đó, tay vòng qua eo cậu trấn an."

Đó là...chị gia sư"Jungkook đơ người từ khi thấy gia sư của mình bị bắt quỳ trước mặt mình.

Người càng ngày càng áp sát vào người Taehyung.Cô gia sư được hai tên vệ sĩ tới bỏ khăn bịt miệng liền la hét toáng lên, đôi mắt căm phẫn nhìn về bốn người họ khiến Jungkook có chút sợ."

JUNGKOOK!!!

EM LÀM GÌ VẬY?"

"Chị.. chị..."

"Em bé ngồi ngoan, không cần đụng tay chân đâu.

Để Vương Kim của em nhé?"

"NÓI!

Tay nào của mày đánh Jungkook?"

"Em ấy không ngoan, tôi có quyề-.."

Chưa nói hết câu bức xúc cô liền bị một mũi tên đâm thẳng vào vai từ Kim Seokjin."

AAAAAAA..."

"V..Vương Kim..em..em..sợ"Cô bị mũi tên đâm liền quằn quại lăn xuống đất.

Còn Jungkook thấy máu liền mặt mày tái nhợt lại,quay người ôm chặt lấy Taehyung run rẩy."

Cô ta đánh em phải không?"

Jungkook gật đầu."

Vậy thì phải đánh lại cô ta, bé ngoan, yêu em"Taehyung lấy trong túi ra một tai nghe được bọc bởi len mềm đeo vào cho Jungkook.

Kéo eo cậu sát vào người mình ôm chặt rồi nháy mắt ra hiệu với Namjoon.Joon nhận được tín hiệu liền bước ra khỏi ghế, tiến tới bức tường ấn nút đỏ.

Lập tức liền hiện lên một bảng cảm ứng toàn là số, chúng đang quét mặt của Joon.Sau khi quét xong liền "ting..." lên một tiếng.

Tự động một lối đi mở ra, có một vật dụng thô ráp đang theo băng chuyền đi ra.Nó đơn giản chỉ là một chiếc hộp đen dài khoảng 2m, dường như không có lỗ hở.

Cô đang đau đớn vì vết thương trên vai liền bị đẩy đến chiếc hộp."

NÀY!!!

ĐỊNH LÀM GÌ TÔI???"

"Tôi thuê cô về để dạy bé nhà tôi, không phải để hành hạ bé nhà tôi.

Lương không ít vậy mà cô lại chọn thứ này."

"Chào mừng đến với sự chiêu đãi của Vương Kim!"

Chiếc hộp được Namjoon mở ra, là những gai nhọn hoắt bằng sắt chứa đầy bọ cạp Ai Cập.

Chúng đang bò lúc nhúc, có những con bị gai đâm liền ứa ra chất nhầy xanh.

Cô thấy xong khuôn mặt liền không còn một giọt máu."

Vương..

Vương Kim, tôi..tôi xin lỗi..làm ơ..AAAAAAAA"Cô bị đẩy thẳng vào chiếc hộp khoá lại.

Từng con bọ cạp liền nhào tới cào xé da thịt cô một cách thoả mãn, những gai nhọn đâm xuyên qua từng tấc thịt khiến ai nhìn cảnh này đều ám ảnh đến chết.Tuy đeo tai nghe nhưng tiếng hét thống khổ vẫn lọt qua tai Jungkook được, cậu sợ hãi ôm cổ Taehyung khóc nấc lên."

Hức...aaa...ra..ra khỏi đây""Ui ui em bé ngoan, tôi bế em ra đây""Em bé chào hai anh đi nào""Hức...em..hức..chào hai...anh..hức""Tạm biệt Jungkook nhé, lần sau ai đánh nhóc nữa thì nói anh nhé?"

Jungkook giờ đang khóc sướt mướt nên không trả lời, một mực ôm chặt Taehyung đòi về.

Hắn gật đầu với họ rồi bế cậu bước ra, trước khi đi còn nhìn chiếc hộp đen nhếch mép một cái."

Taehyungie..hức.."

"Thôi Jungkookie nào, không khóc nữa nhé?

Đỏ hết mắt xinh rồi""Đừng khóc đừng khóc, Vương Kim thương em mà."

"Chị gia sư...."

"Ngày mai nó không đến dạy em nữa, sẽ có người khác tới dạy em""Hức.."

"Không ai đánh em nữa mà, nào tôi bế em ra xe.

Chúng ta về nhà nhé?"

Jungkook gật đầu.Vì từ tút trong hang ra bên ngoài phải trải qua gần 20 lần xác định danh tính rồi mấy tầng cao vút nên Jungkook đã yên phận ngủ ngon trong lòng Taehyung.Hắn nhìn cậu mà bật cười,hôn lên trán Jungkook một cái nhẹ nhàng rồi di chuyển thật cẩn thận để bảo toàn giấc ngủ cho cậu.Ra tới xe, Jungkook vẫn bám chặt lấy hắn như em bé.••• Han Hyo Rin cười như một kẻ điên cụng ly với Choi Yuna và MinHoon."

Hahahaha, vậy là ngày chết cuối cùng cũng đến với Kim Taehyung rồi sao??

Hahahahahahaha""Kkkk phải đó, đúng là ngu ngốc""Chúng ta quá thông minh đi mà""ĂN MỪNG SỚM THÔI!!"

"Jungkook, cuối cùng em cũng đã sắp thuộc về tay tôi""Kk Kim Taehyung sẽ ôm tôi ngủ mỗi đêm sao?

Nghĩ thôi đã thấy sướng""Ngai vàng thân yêu, ta chờ em"Cả ba đăm chiêu hài lòng với kế hoạch khủng bố của mình mới đặt ra.

Trong giới hắc đạo, những người không nên đụng đến dù chỉ là một cọng tóc bao gồm.+) Kim Taehyung, kẻ thống trị ngai vàng.+) Min Suga lão đại, chúa tể của bom đạn.Nếu không, sẽ được gặp thần chết ngay lập tức.

Nhưng họ lại rất tham vọng những gì Kim Taehyung sở hữu, nhưng lại ngốc nghếch nghĩ rằng.

Min Suga không liên quan.

Bởi vì, nếu Kim Taehyung và Min Suga kết hợp sẽ chẳng khác gì dầu và xăng đổ vào đống lửa.Giờ đây lão đại cũng đang sở hữu cho mình thân cận của Kim Taehyung, chính là Park Jimin!!Gã nhâm nhi điếu thuốc trong tay, bên cạnh là Park Jimin đang ăn táo ngon lành.

Một tên thuộc hạ chạy vào hớt hả nhưng Min Suga lại lấy bình tĩnh xoa đầu y."

Tôi biết rồi, ngày mai đi gặp Kim Taehyung"
 
Kẻ Thống Trị Ngai Vàng
•13•


"Tôi biết rồi, ngày mai đi gặp Kim Taehyung" Sự thật là tên thuộc hạ chưa kịp bẩm báo chuyện gì hết, nhưng gã đã nhanh hơn một bước tính toán tất cả.

Nhờ vào Park Jimin.Hiện tại ở giới hắc đạo, Kim Taehyung và Min Suga là hai người quyền lực nhất.

Gần như tóm gọn 80% địa bàn, vũ khí cũng như khí chất đều lấn át tất cả những kẻ thù khác.

Chính vì vậy,rất nhiều cá thể đã âm thầm gộp lại với mưu đồ đánh bại bọn họ.Chẳng hạn như,Han Hyo Rin, Choi Yuna và Park MinHoon.Đánh bại một Kim Taehyung đã khó, nếu Min Suga kết hợp sẽ không biết ông trời có đánh được bọn họ hay không huống cho 3 người yếu thế.

Mục đích chung chính là cướp ngai vàng và lấy người.Họ định sau khi đánh bại Taehyung sẽ lên kế hoạch dẫm đạp luôn cả Suga, nhưng không.

Họ lại quên, Vương Kim và Lão Đại nhờ bộ não thiên tài mới có quyền lực như bây giờ.

Và họ cũng quên, rất nhiều băng nhóm đã rớt đầu khi đối mặt với hai con người kia."

Yoongi Hyung, anh định hợp tác với Vương Kim thật sao?"

"Không phải em muốn sao?"

"Chả phải nó có ích cho anh sao?"

Gã nhếch mép cười một cái.

Tiểu yêu tinh này mới bên cạnh gã 1 tuần thôi đã nắm thóp tâm lý của gã rồi.Vốn dĩ nếu Kim Taehyung và Min Yoongi hợp tác lại sẽ đều có lợi cho hai bên.

Thuận lợi cho việc phát triển cơ đồ.

Lại thuận tiện cho gã bên cạnh em yêu.

"Em gọi một cuộc cho Vương Kim, hẹn 7h tối tay ở bar xxx gặp tôi bàn chuyện""Rõ rồi"••• Ở bên kia thì Kim Taehyung đang bận làm việc, mà cụ thể hơn là dỗ bạn nhỏ Jeon.Chuyện là hồi nãy có mấy tên nít ranh gan trời nổ súng vào phòng của hắn.

Nhưng mà so với kiến trúc đồ sộ và quyền lực của Taehyung thì nhiêu đó nhằm nhò gì.

Nhưng thứ quan trọng ở đây là tiếng súng phá giấc ngủ trưa của em bé hắn rồi!!!Cậu mơ màng tỉnh dậy đã nghe tiếng trực thăng trên đầu, kèm theo tiếng súng như pháo hoa đang tiến gần tới mình liền khóc toáng lên.

Vốn dĩ hắn vô cùng bình thản ngồi trên ngai vàng nhìn vở kịch, nghe tiếng khóc của bé nhà mình liền luống cuống chạy vào phòng ôm cậu vào lòng an ủi.Đám nít ranh đã bị người của hắn tóm gọn trong vòng 3 nốt nhạc, đi tấn công Vương Kim mà sơ suất để lộ toàn mấy thứ quan trọng.

Giờ đây tiếng trực thăng và súng không còn mà là tiếng khóc thút thít của Jungkook và tiếng dỗ của Taehyung."

Ơi ơi em bé của Vương Kim ơi""Nào em nín đi nào, Vương Kim thương Jungkook mà""Không ai làm hại bé hết, có anh ở đây rồi.

Đạn có nhắm vào tim em cũng sẽ lệch qua tay tôi""Nín đi nhé, bé yêu?"

"Hức..hức..súng.."

"Rồi rồi hết súng rồi.

Chồng mắng mấy người bắn súng nhé?"

Được Taehyung bế lên đùi ôm vào lòng vỗ về, hôn lên khắp mặt xoa xoa đầu Jungkook mới coi như ổn định tinh thần lại.

Từ lần bố cậu bị đám người tấn công, dinh thự trước kia của cậu đã tràn đầy súng đạn và hoang tàn.Taehyung nhẹ nhàng lau nước mắt trên gò má cho cậu, hôn lên đôi mắt hơi sưng một cách nhẹ nhàng.

Ân cần cân bằng tinh thần cho Jungkook lại."

Rồi em bé đã ổn chưa?"

"Dạ rồi.."

"Đói không?"

Jungkook gật đầu."

Nào anh bế bé đi ăn,cháo chờ sẵn ở bếp rồi"Được hắn ôm theo kiểu em bé xuống bếp rồi đặt lên đùi thổi từng muỗng cháo đút cho ăn.

Jungkook sung sướng ôm cổ Taehyung hôn vào môi thay cho lời cảm ơn.

Hắn cũng không phản bác chỉ cười nhẹ đút cháo cho bạn nhỏ nhà mình ăn.

Còn ở đám dám làm bé nhỏ của Vương Kim tỉnh giấc khóc đã bị hắn chặt cổ hết rồi.Không cần bắt chúng nó khai cũng biết là của ai phái đến.

Đó là tổ chức Imahis, năm nào cũng cho người đến tấn công Vương Kim nhưng đều thất bại thảm hại.

Thật ngu dốt khi dùng mãi một trò, đạo cụ cũ rích khiến Taehyung chỉ ngồi im khinh thường.Chỉ vì mấy nay bận xử lý mấy nhóc ranh đấy nên Kim Taehyung chả có thời gian ôm hôn tiểu mỹ thụ của mình gì cả.

Đi đến căn cứ mà trong đầu toàn hình bóng cậu ôm gấu bông ngủ ở nhà.

Nhớ chết mất."

Alo?"

Hắn đang đau đầu vì công việc thì nhận được cuộc gọi từ người bạn chí cốt của mình."

Hợp tác với lão đại""?"

"Yoongi muốn hợp tác với Vương Kim,7h tối nay bar xxx.

Đến mà lo liệu công việc""Ừ"Trả lời một câu ngắn ngủi rồi cúp máy, đương nhiên không dễ dàng gì mà Min Suga lại muốn hợp tác với hắn.

Vốn dĩ trước giờ chuyện các băng đảng trong giới hắc đạo hợp tác với nhau là rất ít, đa số chỉ mệnh ai người đấy chiến.

Cướp mọi thứ về riêng mình chứ không có xu hướng chia sẻ.Một là Min Suga đã đánh hơi được bước đi tiếp theo của bọn nít ranh.

Hai là bị Park Jimin thôi miên.

Nghe tin bạn thân mình cưa đổ được lão đại hắn cũng sốc lắm, đường đường gã ta như một cục đá giữa sa mạc vậy mà lại chấp nhận một đứa vô tri như Jimin.

Quả thật rất đáng sốc.

Đang vân vân và mây mây trong mớ suy nghĩ của mình thì điện thoại liền reo lên một tiếng nữa.

Hắn cau mày khó chịu, đã nhiều việc còn gọi lắm thế.

Chặt cổ hết cho xong.Nhưng điện thoại hắn lại hiện lên:

"em bé của Vương Kim" "Ông xã.."

Hàng lông mày vốn dĩ đang nhăn nhúm lại liền giãn ra.

Trên môi xuất hiện khoé cười hạnh phúc.

Đôi mắt chứa sự ôn nhu đáp giọng trầm ấm."

Anh nghe, ông xã của bé đây""Vương Kim về chưa ạ?"

"Tôi chưa xong việc, em bé làm sao?"

"Em nhớ anh.."
 
Kẻ Thống Trị Ngai Vàng
•14•


"Em nhớ anh.."

Trái tim hắn như có một dòng nước ấm chảy qua nhưng chứa chút đau lòng.

Taehyung đang đi làm từ sáng sớm, chỉ kịp ôm em bé một xíu liền lên xe đến căn cứ.

Bây giờ cũng gần chiều tối, chắc hẳn Jungkook nhớ hắn lắm rồi."

Tôi xin lỗi, do tôi nhiều việc quá.

Lát tôi về rước bé đi chơi nhé?"

"Dạ, yêu Vương Kim""Bé ăn gì chưa?"

"Bác quản gia cho em ăn xế rồi.

Em không đói nữa.

Chỉ nhớ anh thôi."

"Tôi cũng nhớ Jungkook lắm.

Em ráng chờ một xíu nhé, tắm rửa chuẩn bị đi tôi về đón em""Mình đi đâu ạ?"

"Chúng ta đi gặp Jimin""Ui vui thế, em đi chuẩn bị đây.

Bai ông xã, yêu anh""Yêu em"Sau khoảng thời gian mệt mỏi trên sấp tài liệu nhưng chỉ cần cuộc gọi vài phút từ Jungkook cũng khiến Taehyung cười khúc khích sảng khoái một buổi chiều.

Từ khi có cậu, cuộc sống của hắn dần trở nên có hoa có lá, có hồng có xanh, có yêu có nhớ và có thương có đau.Chẳng hiểu sao Jungkook với Jimin chơi với nhau rất hợp.

Dường như mỗi lần y chơi với cậu đều bị lạc vào thế giới gấu bông hồn nhiên.

Thế nên Jungkook rất thích chơi với Jimin mỗi khi Taehyung vắng nhà vì sẽ có người yêu thích cái sở thích ngớ ngẩn trẻ con của cậu ngoài Taehyung.Vui vẻ chạy vào phòng tắm sửa sạch sẽ thơm tho, người cậu luôn có mùi sữa thơm rất dễ nghiện mà còn kết hợp với mùi dịu dàng của sữa tắm thì chỉ có khiến Taehyung chết mê thôi.Hôm nay Jungkook đã mặc bộ đồ hắn mua cho cậu là một chiếc áo hoodie xám và quần thun đen.

Người ta nhìn sơ qua sẽ nghĩ là đồ ngủ ấy thế mà thực ra mức giá của nó bằng 3 chiếc đồng hồ cộng lại.

Vì dạo gần đây trời chỉ toàn mưa phùn và gió bấc nên dễ bị cảm thế nên Taehyung luôn chọn những bộ đồ dễ chịu và an toàn cho em bé nhà hắn.

Có thể cho cậu thoải mái ngủ ở mọi nơi mà không cảm thấy khó chịu trong người.Tung tăng chạy xuống phòng khách ngồi ăn bánh chờ ông xã tới đón mà lòng Jungkook háo hức không thôi.

Khoảng tầm 6h15 tối, chiếc Maybach quen thuộc rọi đèn tiến vào lâu đài.

Cậu thấy thế liền chạy vèo ra chờ cái ôm của Taehyung.

Từ trong xe, hắn với bộ vest đen lịch lãm làm tôn lên đôi chân dài và thân hình cân đối.

Khuôn mặt chuẩn tỉ lệ cùng ánh mắt tam bạch bước ra làm Jungkook ngẩn cả người.

Vì sáng cậu mơ mơ màng màng chưa tỉnh ngủ nên không nhìn rõ Taehyung nên giờ vẫn phải choáng với vẻ đẹp của hắn."

Em bé, nào lại đây" Hắn đứng từ xa dang rộng cánh tay mỉm cười nhìn Jungkook.Cậu vui vẻ chạy thật nhanh sà vào bờ ngực săn chắc của hắn, đón nhận cái ôm nhớ nhung và những nụ hôn ngọt ngào.

Ngày nào cũng vậy, hắn đi làm về đều ôm hôn cậu cho vơi nỗi nhớ rồi hít hương thơm trên người Jungkook mới thoả mãn.

Điều đó khiến mọi sự mệt mỏi đều tan biến hết.

Jungkook là một liều thuốc chữa lành tinh thần cho Taehyung."

Aaa Taehyungie đừng cắn má em""Rồi rồi không cắn, tôi xin lỗi""Mình đi gặp anh Jimin thôi ạ""Nào tôi bế em vào xe"Nhẹ nhàng nhấc bổng Jungkook trên tay tiến vào xe, cho cậu ngồi ở ghế phụ.

Nơi đây đã được hắn cho người lót toàn bông mềm, gấu bông xung quanh,bánh kẹo chất đầy cho cậu không phải khó chịu khi đi đường xa.

Cẩn thận vòng qua thắt dây an toàn cho em bé, tiện thể hôn vào má cậu cái chóc mới thoả mãn yên vị lái xe.

Cứ một chút lại cầm tay cậu đưa lên môi hôn, Jungkook bị riết nên cũng quen.

Ngồi im ngắm đường phố Seoul buổi đêm và ăn bánh ngon lành.Taehyung ban đầu sẽ định không mang cậu theo đi gặp Jimin và Yoongi vì bar không hợp với cậu.

Nhưng nếu không Jungkook ở nhà sẽ mít ướt vì nhớ hắn mất.

Với lại giờ y và gã đang là một cặp nên sẽ phát cơm cho hắn mất.Chiếc Maybach sang trọng băng băng trên con phố đang dần sáng đèn vào ban đêm.

Từ từ rẽ vào quán bar nổi tiếng bậc nhất xứ Hàn.

Nơi hội tụ những công tử tiểu thư,ông trùm hay giới hắc đạo.

Nói chung là người có tiền có quyền mới đủ sức đặt chân vào nơi này.Đương nhiên hắn sẽ không cho cậu đi bên cạnh mà bế cậu từ ngoài vào trong, cho cậu úp mặt vào bờ vai mình để tránh những ánh mắt khác đang dòm ngó đến Jungkook.

Em bé hắn dễ thương thế này dễ bị cướp lắm mặc dù thấy ánh mắt của Taehyung đã làm hàng loạt người trong quán sợ đến run người không dám quẩy hò hét nữa mà nhường đường cho Vương Kim và bảo bối của hắn đi.Bế cậu lên tầng 2, rẽ trái đến căn phòng vip rồi lấy chìa khoá mở vào rất tự nhiên.

Vừa vào đã thấy gã và y đang ngồi khoác tay nhau uống rượu vang.

Họ cũng không bất ngờ khi Taehyung mang Jungkook đến nên chỉ gật đầu nhẹ rồi ngồi lại nghiêm túc.Jungkook được hắn nhẹ nhàng cho ngồi sang bên cạnh, đưa hộp sữa thơm cho cậu và điện thoại để cậu chơi.

Tại sao trong bar lại có sữa ư?

Vì hắn đã dặn trước đó chứ làm sao cho em bé uống rượu được.

Vì chuyện này không liên quan đến y và cậu mấy nên Yoongi đã bảo Jimin dẫn Jungkook ra chỗ khác chơi để họ bàn việc.

Taehyung hoàn toàn tin tưởng y nên giao cậu cho y.

Jungkook được uống sữa ngon,liền mở điện thoại rủ Jimin chơi game.

Park Jimin cũng không vừa mà lôi điện thoại ra, thế là trong bar có hai con người nhìn như trẻ con đang ngồi cạnh nhau uống sữa chơi game.Phía bên đây, Taehyung nhâm nhi ly rượu quen thuộc yêu thích nghe Min Suga bàn việc."

Lão Han Hyo Rin sắp ra mắt một loại bom mới.

Sức công phá không phải dạng vừa.

Và loại bom đó được sử dụng để nhắm vào cậu."

"Sao anh biết?"

"Gián Điệp của bên tôi gửi thông tin về.

Sau khi bọn chúng hạ được cậu sẽ chuyển qua tôi.

Hợp tác với lũ Imahis làm loạn cái giới hắc đạo này.

Nhưng tôi đoán chắc rằng, Vương Kim đây đã có sẵn kế hoạch rồi chứ nhỉ""Haha quả thật là lão đại.

Không giấu gì ngài, loại súng mới sáng chế bên tôi đang vận chuyển từ Canada về.

Bọn nít ranh kia làm việc đã để lộ kế hoạch bên nó nên giờ đây.

Imahis không hợp tác với Han Hyo Rin chỉ có chết sớm""Không chỉ có một mình Han Hyo Rin, mà còn tiểu thư Choi và Park MinHoon ""Suy cho cùng, cũng toàn là một lũ ăn hại"
 
Kẻ Thống Trị Ngai Vàng
•15•


"Suy cho cùng, cũng toàn là một lũ ăn hại""Chó này cũng lưu manh dữ tợn.

Việc chính tôi mời Vương Kim đến đây là muốn hợp tác, tôi sẽ không để bên cậu chịu thiệt.

Coi như để tôi được gần bảo bối của tôi""Vậy thôi?"

"Lô hàng cập bến ở New York và Los Angeles giao cho cậu toàn bộ.

Hai ngày nữa người của tôi sẽ giao đến tận tay cậu không có một chút lỗi nào để Vương Kim phải chịu thiệt""Tạm thời là như vậy""Chúng ta cần có căn cứ riêng""Hẻm V rẻ phải, con sông, cổ thụ,2311tk, 11h đêm hằng ngày"Một câu nói ngắn ngủi không có cơ sở nhưng với trí thông minh khiến gã đủ hiểu hắn đang nói gì.

Ở cái giới hắc đạo đã lâu, danh hiệu Vương Kim không thể không biết đến.

Hôm nay trực tiếp gặp mặt gã mới thực sự kinh ngạc với chiến lược kinh nghiệm của Kim Taehyung.

Mọi cơ sở đều được giấu kín ở những nơi không ai ngờ tới.

Chất lượng vũ khí và kế hoạch hợp tác giao dịch luôn rõ ràng và không có chút khuyết điểm nào.

"Được, hẹn cậu 3 ngày sau""Ừm, mong lão đại sẽ không làm điều dơ bẩn""Haha, mà chuyện của cậu với Jungkook, lão Kim đã biết chưa?"

"Vẫn chưa""Lão Kim mà biết sẽ giết Jungkook mất""Tôi bảo vệ em ấy được, mấy cái hôn ước vớ vẩn suốt ngày nghe phát chán""Tôi nói trước, lão Kim sẽ không màng cậu là con trai mà không dám động tới.

Nên cẩn thận một chút, Jungkook luôn ở trong khung cảnh nguy hiểm ""Cảm ơn, xin phép"Nói rồi Kim Taehyung đứng dậy bắt tay với Suga sau đó tiến tới bạn nhỏ đang ngồi một góc chơi game.

Khuôn mặt liền dãn ra, thay vào đó là ánh mắt ôn nhu và chất giọng dịu dàng trầm ấm."

Em bé""Dạ?

Vương Kim xong việc rồi ạ?"

"Ông xã xong rồi, chúng ta về thôi ""Dạ, tạm biệt anh Jimin nha.

Bữa nào tới nhà em chơi, có nhiều gấu bông mới lắm tha hồ mà chọi""Chốt đơn nha Jungkookie""Bái bai "Jungkook được hắn nhấc bổng lên vào lồng ngực tiến ra khỏi căn phòng đấy.

Lúc này Jimin mới tiến tới hỏi chuyện gã."

Sao rồi ạ?"

"Hợp tác rồi""Nỗi kinh hoàng của giới hắc đạo đã xảy ra, thật đáng mong đợi""Tôi không chắc, em có nghĩ lão Kim sẽ làm gì đó không?"

"Lão Kim?

Bố của Vương Kim?"

"Ừm, ông ta sẽ không dễ dàng chấp nhận con trai mình đồng tính luyến ái.

Chắc chắn khi lão biết chuyện Taehyung và Jungkook sẽ bắt họ chia cách, mà nếu Taehyung không chịu thì lão sẽ làm hại đến Jungkook.

Đồng thời cũng có thể làm hại chính con trai của mình để lấy ngai vàng cho con riêng của lão""Con riêng?"

"Em chơi thân mà không biết sao?

Lão Kim có một đứa con riêng nhỏ hơn Taehyung 2 tuổi, lão cưng nó lắm.

Bởi mang thai Taehyung chỉ do sắp xếp hôn ước còn đứa con riêng mới chính là do người lão yêu sinh ra""Ừm nhỉ, lão Kim cũng sắp đặt hôn ước của Taehyung với tiểu thư Choi""Em cho người điều tra về lão một chút, phòng trường hợp xấu làm tổn hại hai bên.

Vì tôi biết, Kim Taehyung sẽ không làm hại bố mình nhưng bố của Taehyung có thể làm hại con trai mình""Vâng""Giờ thì lại đây nào"•••Vì đã hơn 10h đêm, quá giờ ngủ của Jungkook nên cậu đã ngủ luôn trên xe.

Nhưng vì trên xe có nệm êm chăn ấm gấu bông đầy đủ nên Taehyung có thể yên tâm lái xe.Nhìn hàng mi lay nhẹ ở vầng mắt khả ái của Jungkook, nhìn bờ môi anh đào mỏng nhẹ trên khuôn mặt kiều diễm của Jungkook, nhìn vẻ đẹp thanh thiếu niên thanh thuần, nhìn sự dễ thương của con người cậu làm hắn có chút đau lòng.

Hắn đã từng hứa sẽ chữa lành cho cậu nhưng đường đi trước mắt không dễ.

Hắn phải đối mặt với bố mình, với xã hội để về bên em.Taehyung hận hắn không gặp em ở một thành phố đẹp.Taehyung hận không thể yêu em như một người bình thường.Taehyung hận mình ở trong giới hắc đạo để rồi không thể yên bình khi yêu em.Nhưng không sao em ơi, Vương Kim yêu em mà.

Vương Kim đây rất thương em, thương tấm thân thánh thiện của Jungkook.

Nên em đừng lo nhé?

Đạn có nhắm vào tim em cũng sẽ được anh đỡ, xuân có trở nên giá rét cũng được anh ôm.

Vương Kim yêu em, Jeon Jungkook.Về đến nhà, Taehyung nhẹ nhàng hết mức có thể để bế cậu vào phòng mà không tỉnh giấc.

Ban đầu có chút cựa quậy nhưng ngửi được mùi hương quen thuộc liền rúc vào lòng hắn yên phận chìm vào giấc mộng.Đặt cậu xuống giường êm, đắp chăn đầy đủ rồi đặt xuống một nụ hôn mới yên tâm khoá cửa phòng tiến tới ngai vàng.

Rót một ly rượu quen thuộc đung đưa chờ vệ sĩ vào báo cáo.Tầm 5 phút sau, một tên vệ sĩ bước vào cúi đầu đợi sự đồng ý của hắn mới dám đứng thẳng lên."

Thưa ngài, Vương Kim.

Lô hàng ở Los Angeles đã sang tới Paris, vũ khí bên mình ở bên đó hiện tại rất nổi và được ưa chuộng."

"Tốt, còn chuyện lão Han Hyo Rin ""Lão vừa cho người đánh cắp lô hàng bên mình ở Tokyo nhưng không thành.

Theo gián điệp thì bên đấy đang có một mô hình trực thăng mới, dự kiến sẽ tấn công vào bên mình cùng Park MinHoon và tiểu thư Choi ""Đừng tin vào bọn gián điệp nữa, chúng nó hết tác dụng rồi.

Cho người tiếp tục chuyển lô hàng sang New Zealand, theo dõi sát quá trình chế tạo thuốc mới.

Chuẩn bị người đón lô hàng từ Min lão đại.

Đặc biệt, nắm rõ hành động của bố tôi"Tên vệ sĩ gật đầu một cái rồi ra ngoài.Nhấp một ngụm rượu đắng xen kẽ cay xè từ từ trôi xuống cuống họng ấm nóng."

Bố, con chỉ tôn trọng bố lúc cần thiết thôi.

Bản chất của Vương Kim sẽ sớm được bộc lộ khi ở trước mặt ngài, lão Kim"
 
Kẻ Thống Trị Ngai Vàng
•16•


2 ngày sau..Lô hàng từ Min Suga đã được giao tới tay hắn, quả thật rất hoàn mĩ và không có khuyết điểm nào.Đúng như dự định, họ sẽ gặp mặt ở căn cứ riêng và bắt đầu cuộc hợp tác giữa hai kẻ đứng đầu.Hôm nay Taehyung cho Jungkook ngủ cả ngày vì vào ban đêm họ sẽ đi tới sáng.

Mặc dù việc nhiều nhưng hắn luôn chăm sóc tiểu mỹ thụ của mình một cách chu toàn nhất."

Em bé ơi dậy thôi, đến giờ rồi""Ưm...mấy giờ rồi ạ?"

"10h đêm rồi em ạ"Nói rồi hắn hôn nhẹ lên trán cậu vỗ về một lúc cậu mới ngóc đầu dậy.

Vì sợ cậu ở nhà gặp nguy nên hắn mới cắp cậu theo chứ cũng chả muốn phá giấc mộng của em bé đâu.Hôm nay còn đông xe hơn hôm bữa, từ xe Lamborghini đến Maybach đến Mercedes đều có hết, xếp thành hàng dài như hộ tống tổng thống vậy.

Tất cả vệ sĩ đều mặc vest đen, kính đen đến nỗi không phân biệt được ai ra ai, chỉ có thể dựa trên hình xăm để nhận dạng đồng bọn.

Taehyung hôm nay không bế cậu nữa, cũng cho cậu mặc đồ trưởng thành hơn là sơ mi đen kèm với quần bó sát trông...rất ngon.

Jungkook theo kiểu bình thường thì tròn tròn xinh xinh còn Jungkook bây giờ vừa ngầu vừa đẹp lại có khí chất của mafia.

Tóc được Taehyung vuốt để lộ trán cho cậu, còn tỉ mỉ chọn cho cậu nước hoa.

Bây giờ thì họ đúng chuẩn là hổ và sư tử, bộ đôi mafia tàn nhẫn.Jungkook được thay đổi diện mạo liền vui vẻ dẹp bỏ tính khí nhõng nhẽo em bé đi, vì Taehyungie đã bảo.."

Ở đấy rất nhiều kẻ muốn ăn hiếp em nên em phải cứng rắn lên, mạnh mẽ vào để bảo vệ chính mình.

Tôi sẽ bảo vệ em nhưng chính em cũng phải biết cách giữ mình rõ chưa?"

"Dạ"Điều Taehyung không ngờ tới là Jungkook có tận hai con người, chỉ đáng yêu khi bên cạnh hắn mà làm hắn quên mất.

Em cũng là một thành phần trong mafia, được sinh sống trong môi trường súng đạn từ nhỏ nên chắc chắn không phải là con người dễ dàng.Ánh mắt long lanh ngập ánh sao trời được em thu lại và thay vào là một cặp mắt sắc bén nhìn đời bằng nửa mắt.

Màu nâu thanh thuần đã thay đổi bằng lens xanh biếc.

Quần bó sát tôn lên cặp chân thon của cậu, đây chính là khí chất mà lão Jeon mong muốn từ cậu nhất nhưng tiếc rằng, cậu không muốn đáp ứng ước nguyện đấy của lão.Taehyung nhìn Jungkook đơ hẳn ra, đây có phải là em bé của hắn đâu?

"Taehyung...

Taehyung.."

"KIM TAEHYUNG!!"

"H..hả..?

Bé sao vậy?"

"Anh làm gì mà ngồi ngẩn ra thế?"

"Tại....

Jungkook đẹp quá"Nghe tới đây cậu liền ngượng ngùng đỏ mặt né đi liền bị hắn kéo vào lòng hôn sâu đến khi hết dưỡng khí mới chịu buông ra."

Đây là con người thứ hai của em phải không hửm?"

"Em đâu thể suốt ngày nhõng nhẽo được, em phải như vầy để bảo vệ Taehyungie chứ""Yêu em""Nào đi thôi, sắp trễ giờ rồi""Bé chưa nói yêu anh""Yêu anh"Nói rồi cậu quay lưng bỏ một mạch vào xe.

Taehyung hờn dỗi vào theo nhưng vẫn lấy tay đỡ để cậu không bị đụng đầu vào thành xe.

Nhìn con người với khuôn mặt ủy khuất ngồi cạnh mình làm Jungkook bật cười, có phải Vương Kim kẻ thống trị ngai vàng không đây?"

Anh làm sao?"

"Bé chả yêu anh""Sao anh nói vậy?"

"Em chả yêu anh"Jungkook bật cười tiến tới hôn vào má hắn một cái.

Vệ sĩ lái xe liền bật chế độ có mắt như mù, quay kính xe ra chỗ khác rồi tập trung lái xe mặc kệ họ ân ân ái ái đằng sau."

Nè đừng tưởng mà dụ.."*Chụt*"..."*Chụt*"Em yêu Vương Kim mà""Thật không?"

"Thật, hứa luôn"Lúc này Taehyung mới coi như hết dỗi mà kéo em vào lòng hôn vào mái tóc mềm mại."

Chúng ta đi đến căn cứ hôm bữa sao?"

"Không,căn cứ này khác.

Tuyệt vời hơn, chúng ta sẽ làm việc với đối tác ở đấy""Đối tác?

Là người yêu của anh Jimin ạ?"

"Bé biết sao?"

"Anh Jimin kể em nghe ""Ừm đúng rồi, nhưng em cũng đừng tiếp xúc với họ nhiều quá.

Quy tắc để tồn tại là tin tưởng vào chính bản thân mình, không ai biết trước được người nào chung thủy người nào tạo phản đâu bé à""Dạ, vậy có anh Namjoon với Seokjin không ạ?"

"Đương nhiên là có, họ sẽ đóng vai trò chế tạo là chủ yếu"Luyên thuyên một hồi thì tất cả xe đều hướng về một con hẻm.

Réo tên hẻm V , là nơi ủy khuất giữa thành Seoul đông đúc.

Đồng thanh rẻ phải vào một bãi đất hoang sơ, rêu xanh chằng chịt.

Ở đấy có một con sông dài, tới đây tất cả đều xuống xe.

Taehyung và Jungkook bước ra, bây giờ đã khuya nên sương mờ giăng lối bắt đầu phủ xuống làm chóp mũi cậu có chút đỏ trong khi chờ người bắc cầu.

Hắn thấy thế liền ôm cậu vào lòng hôn lên khắp mặt để ủ ấm."

Em bé lạnh thì vào xe, khi nào xong tôi cõng em qua""Không đâu, em phải ở đây bảo vệ Vương Kim"Hắn hạnh phúc lại hôn vào môi cậu rồi cả hai nắm tay nhau đi qua cây cầu.

Gọi là cầu thôi chứ thực chất chỉ là vài tấm ván gỗ vắt qua nên đi có chút khó khăn.

Cậu đi trước hắn đi sau, tay hắn lúc nào cũng hờ ở eo cậu sợ cậu ngã.

Đi qua con sông chính là một cây cổ thụ cao to sừng sững, tuổi thọ tưởng như đã trăm năm ôm không xuể.

Tất cả vệ sĩ dàn đường ra cho Taehyung và Jungkook tiến vào đứng trước cây cổ thụ, cậu không biết đứng đây làm gì nhưng vẫn đút tay vào túi quần xem hành động của hắn.Taehyung nhìn đồng hồ, 1 phút nữa là tròn 11h đêm.

Đợi kim đồng hồ chỉ đúng 11h hắn mới ấn bàn tay vào giữa thân cây.Lập tức một thiết bị mật mã hiện ra,thuần thục nhập dòng chữ "2311tk".

Xung quanh đã được vệ sĩ bao kín nên người ngoài nhìn vào sẽ không thấy gì vì đang là buổi đêm còn bọn họ toàn bộ là một cây đen nên hoàn toàn như mù.Jungkook há hốc mồm trước thiết bị hiện đại của Vương Kim được giấu trong một cây cổ thụ trong vùng hẻo lánh.

Tuy bố cậu cũng là một mafia nhưng cậu chưa bao giờ chứng kiến những việc như vầy, cậu tưởng chúng sẽ không tồn tại nhưng giờ cậu lại đang đối diện với nó.Một lối đi bên cạnh cây cổ thụ đi xuống lòng đất hiện ra.
 
Kẻ Thống Trị Ngai Vàng
•17•


Một lối đi bên cạnh cây cổ thụ đi xuống lòng đất hiện ra.

Từng bậc thang hun hút trước mắt, một lối đi sâu thẳm tối mịt và rất hẹp.

Mỗi lần chỉ xuống được 1 người.

Có vài tên vệ sĩ sẽ đi xuống xem xét trước sau đó là tới Taehyung và Jungkook.

Tuy quyết định hôm nay sẽ không con nít nữa nhưng cậu vẫn có chút sợ hãi, lòng cứ bất an bồn chồn làm sao.

Trước giờ hắn luôn cho cậu cảm giác an toàn nhưng hôm nay cậu lại chẳng thể yên tâm được.

Từng bước từng bước đi xuống lòng đất hơn 40 bậc thang.

Khác xa với lối đi chật hẹp tối om ở trên, phía dưới là một căn cứ khổng lồ đáng sợ.

Nó chả khác lâu đài của Vương Kim là bao.(mọi người có thể tưởng tượng như vầy)

Jungkook phát hoảng với kiến trúc này, nó vẫn luôn giống như những vật thể sống đang đe doạ cậu.

Và cậu cũng rất thắc mắc, làm thế nào mà Taehyung có thể xây một kiến trúc phức tạp như vầy ở dưới cây cổ thụ?

Có lẽ một số người khác vẫn chưa đến, Taehyung nắm tay Jungkook đi một vòng tham quan và tách khỏi đám vệ sĩ ấy.

Bước vào chỗ giống như hang động lấp lánh đèn kia.

Nó giống như một bầu trời đầy sao và mặt biển xanh biếc.

Cậu ngắm nghía diện mạo kì vĩ của nơi này, cặp mắt long lanh chứa ngàn vì sao được thu vào tầm mắt ôn nhu của hắn.

Bất giác mỉm cười hôn lên trán cậu.

"Đẹp không?"

"Rất đẹp!"

"Quay qua đây, nghe tôi dặn em"

Taehyung xoay vai cậu đối diện với mình, dùng ánh mắt kiên định nhìn cậu.

Jungkook bất giác trở nên bất an hơn bao giờ hết, từ khi bước chân vào đây cậu đã có một dự cảm không lành.

"Taehyungie nói đi"

"Lát nữa tôi không chắc sẽ có một mình Min Suga và Jimin tới.

Có thể sẽ xuất hiện một số thành phần xấu khác.

Nhưng có một thành phần.."

"Tôi không thể làm hại!"

"Là gì vậy?"

"Bố tôi"

"...Tại sao..Tại sao..Vương Kim..tại sao bố của anh lại là thành phần xấu?"

"Ông ấy nhắm vào em"

"..."

"Em nghe anh nói này..Khi nào thấy sự nguy hiểm hãy chạy theo cầu thang tầng cao nhất xuống đây.

Men theo con sông này đi thẳng sẽ ra được bên ngoài"

"Nhưng em sẽ phải đi đâu?"

"Đừng trở về lâu đài, xin em.

Cũng đừng về nhà lão Jeon.

Hãy đến Busan, tại làng Cookie.

Sẽ có một căn nhà nhỏ nhỏ xinh xinh màu xanh dương, nơi đó."

"Dành cho em"

"Vậy còn Vương Kim?

Em không thể thở."

"Nếu thiếu anh."

Ngay lúc Jungkook bật ra lời nói ấy, Taehyung đã ôm chầm cậu vào lòng.

Chưa bao giờ chiến lược của Vương Kim trở nên bế tắc như vầy.

Nếu là lúc trước thì hắn có thể xông ra đánh trận không lo nghĩ việc gì nhưng bây giờ thứ hắn nghĩ, chính là Jeon Jungkook.

Căn bản có thể nói, hắn không thể làm hại bố mình và hắn không thể để Jungkook của hắn bị thương.

Kéo cậu vô nụ hôn sâu, không dục vọng, không mạnh bạo.

Nó chỉ là một nụ hôn thể hiện cho sự gắn bó yêu thương và tin tưởng.

Hay là tạm biệt đi?

"Chắc chắn, Vương Kim của em sẽ sống, sẽ về bên em."

"Anh hứa!"

"Vâng...anh không được bỏ Jungkookie"

"Không bao giờ.

Đã nhớ lời anh dặn chưa?"

"Dạ rồi"

Xoa xoa đầu cậu yêu chiều, hắn rút trong túi ra một khẩu súng do chính hắn chế tạo.

Nó tuy nhỏ gọn nhưng thiết kế vô cùng tinh xảo và sức công phá vô cùng lớn.

Rất phù hợp với bảo bối của hắn.

"Cái này cho em, khi gặp nguy mà không có tôi.

Em sẽ cần đến nó"

"Dạ"

Taehyung tiếp tục lôi trong túi áo ra một vật khác có vẻ xinh đẹp hơn.

Một sợi dây chuyền...

Trên mặt dây chuyền là hình biểu trưng cho cung Xử Nữ và Ma Kết được gắn liền lại với nhau, phát ra ánh tím nhẹ vô cùng bắt mắt.

"Cái này cũng cho em"

"Anh..nó đẹp quá!"

"Tôi đeo cho em"

Sợi dây chuyền óng ánh nằm yên vị trên làn da trắng muốt của Jungkook, làm cậu trở nên nhẹ nhàng và xinh đẹp hơn bao giờ hết.

"Em đẹp lắm"

"Chúng ta đi thôi, có lẽ thành phần khác đã đến rồi"

"Được"

Ánh mắt cậu lạnh đi vài phần, trở về bộ dạng ban đầu.

Tinh ranh và nguy hiểm, đậm chất tiểu mỹ thụ uy quyền của kẻ thống trị ngai vàng.

Bước ra đã có Min Suga và Jimin vừa bước vào.

Họ gật đầu chào nhau một cái, Jimin vừa thấy Jungkook đã nhảy lên cười tươi nhưng gặp ánh mắt lạnh tanh lại đờ người đi.

Con ngươi sáng ngời của y đâu rồi?

Sao lại là con mắt này?

Đây có phải là Jungkook không?

Hàng loạt câu hỏi hiện lên trong đầu nhưng y lại chẳng dám hó hé.

Yên phận đứng một góc xem xét mọi thứ, kiểm tra vệ sĩ xem có tên nào bất thường không mới yên tâm ngồi xuống chiếc bàn tròn 4 ghế.

Chuẩn bị sẵn sàng cho cuộc trao đổi giữa hai kẻ đứng đầu.

Ai mà ở đây sẽ bị bức cho đến ngạt thở vì nộ khí lạnh lẽo toát ra từ Vương Kim, Lão Đại và Jeon Jungkook!

Jimin ngồi im khép nép không dám làm gì như thanh niên mới lớn.

Nhìn bộ dạng của Jungkook hôm nay làm y quá bất ngờ, không thể tin được đây chính là cậu bé ôm gấu bông hằng ngày.

Sau một lúc ổn định, Kim Taehyung với chất giọng lạnh tanh trầm khàn mở lời đầu tiên.

"Bắt đầu đi!"

"Được" - Gã đồng ý kêu người lấy bản đồ ra.

Đây là bản đồ toàn thế giới và những lãnh địa thuộc quyền chiếm hữu của gã.

"Hiện tại có phần phía Bắc Nhật Bản, Chicago, Hongkong và Thượng Hải là một trong những lãnh thổ chiếm lợi thế nhất của tôi.

Liệu Vương Kim có muốn gộp?"

"Los Angles, Paris, New York, New Zealand, Australia và Cairo.

Chọn đi"

"New York có vẻ rất hợp với Chicago nhỉ?"

"Được thôi.

Dùng loại súng C17 của bên tôi và một loại thuốc nổ sức công phá lớn bên anh đánh vào điểm mấu chốt.

Sau đó xây dựng một dinh thự ở đấy, chiếm lãnh địa thuộc về bên mình"

"Này, có phải gấp gáp quá không?

"

"Chỗ đấy có hơn 60% là thuộc hạ của tôi, không ảnh hưởng đến anh đâu.

Cứ cho loại thuốc nổ tốt nhất là được "

"Ừm, vậy chỗ đấy sẽ là trung tâm giao dịch."

"Lô vũ khí của tôi sẽ cung cấp hằng tháng cho bên anh và ngược lại.

Anh cứ thoả sức mà xâm chiếm lãnh địa, bao nhiêu căn cứ cũng được.

Nhưng nếu có sự tạo phản, tôi không chắc tôi sẽ vị tha "

"Kẻ thống trị ngai vàng đây có vẻ rất hào phóng "

"..."

"Vậy...ai sẽ là người chủ trì?

Hay gọi là...thống trị?"

"Tạm thời anh hãy làm"

"Vì cậu biết hôm nay nó sẽ xuất hiện?"

Taehyung gật đầu.
 
Kẻ Thống Trị Ngai Vàng
•18•


"Mọi thứ đang ẩn nấp sau những tán cây, chắc Vương Kim cũng đã rõ""Mật khẩu đi vào đã được đổi, hệ thống quản lí bảo vệ nội bộ đã được khởi động.

Tuy vậy chúng ta vẫn nên cảnh giác là hơn, vì hôm nay tôi không thể động thủ tự do được" " Được.

Jimin, cho thuộc hạ chia ra canh chừng mọi ngóc ngách trong đây không để hổng chỗ nào.

Nếu có sự bất thường liền báo cáo với anh và Vương Kim.

Em và Jungkook phải bám sát lấy nhau không được để bị thương.

Cuộc giao dịch đã xong, nhưng nội dung chính hôm nay chính là đối đầu với bọn chúng và lật đổ suy nghĩ ngoan cố kia đi"Jungkook từ đầu tới cuối ngồi im re, cậu đã run bần bật khi biết mọi thứ đang rơi vào thế hiểm.

Một nỗi sợ hiện lên trong cậu, linh cảm của Jungkook đã đúng!

Điều Taehyung dự đoán đã đúng!

Tay cậu giữ chặt khẩu súng đưa cho trong túi áo, đưa mắt nhìn ngắm người thương.

Cảm giác này...Giống như là chia ly!!

Không, Không được.

Cả đời Jungkook chỉ nở hoa mây xanh gió thuận khi có hắn bên cạnh âu yếm yêu thương.

Không có hắn, chỉ còn là khung cảnh héo tàn mây giông sấm bão.

Jungkook không thể để điều đó xảy ra.

Cậu chưa từng nghĩ Taehyung sẽ khuất phục trước ai, nhưng xem ra hắn cũng giống cậu.

Dù bố có không thương mình, không yêu mình, thì vẫn một lòng làm tròn chữ hiếu đầy đặn.

Nhưng bây giờ, bố của Taehyung một là giết cậu, hai là giết hắn!Jungkook không thể mềm yếu, cậu phải mạnh mẽ để đón nhận những giông bão phía trước.

Để...Che chở cho tình yêu của mình!

Tiếng súng vang lên làm dòng suy nghĩ vu vơ trong cậu vụt tắt trở về với thực tại.

Chưa kịp hoàn hồn đã bị Taehyung nắm tay chạy nhanh vào một căn phòng khoá cửa lại, ôm cậu thật chặt trước những nguy hiểm ngoài kia.

Lũ người kia đã bắt đầu tấn công vào bằng những loại vũ khí tối tân và bậc nhất.

Một phần là của lão Han Hyo Rin sản xuất và một phần...là do bố hắn cung cấp.

Không quá khó để Taehyung nhận dạng được vũ khí của bố mình."

Taehyungie..."

- Cậu lọt thỏm trong lòng hắn, yên tĩnh trong sự che chở dưới đôi cánh này."

Em bé ngoan, có tôi ở đây rồi.

Em đừng khóc""Em không khóc mà, nhưng...bố của anh sẽ..."

"Tôi sẽ có cách đối mặt với ông ấy, việc của em là bảo vệ bản thân mình.

Nhớ những gì tôi dặn khi gặp trường hợp xấu chưa?"

"Dạ rồi""Em giỏi" - Hắn mỉm cười xoa đầu cậu rồi đặt lên đó một nụ hôn nhẹ nhàng.

Nhưng thật ra trong tâm hắn không khả quan là bao, hắn biết bố của mình sẽ không dễ thuyết phục.

Thêm việc hắn và bố thường xuyên bất hòa và ít tiếp xúc nên rất khó hoà hợp.

Hắn chỉ sợ em bé của mình bị thương, bị đau.Ngay lúc đó một tiếng nổ vang trời xuất hiện.

Những tiếng súng bắt đầu vang lên như một làn mưa kết hợp với tiếng đấm đá la hét của đám thuộc hạ hai bên.

Jungkook có thể cảm nhận được lòng ngực Taehyung đang đập rất mạnh và nhanh.

Từ trước giờ Vương Kim chưa bị lật đổ trước trường hợp nào, chỉ duy nhất hôm nay.Cậu nhướn người lên hôn vào môi hắn như một sự trấn an, khẽ cất giọng."

Em sẽ an toàn mà, chúng ta là những người đứng đầu.

Phải ra ngoài chiến đấu, em sẽ bảo vệ Taehyungie""Jungkook...."

Taehyung không ngờ em bé mềm yếu hằng ngày hắn ôm vào lòng hôm nay lại kiên cường đến thế.

Hắn bất giác mỉm cười rút súng của mình ra nạp đạn, tay kia nắm lấy tay Jungkook.

Họ ra trận rồi.Liệu họ có về bên nhau hay lời giao dĩ biệt?

Jungkook cũng rút súng của mình ra nạp đạn giống Taehyung.

Vì cậu cũng là con của một người mafia nên võ thuật và kĩ thuật chiến đấu cũng có, chỉ là ít khi thực hành mà thôi.

Không nói thì sẽ không ai biết cậu có đai đen Taekwondo và học bắn súng đạt huy chương vàng đâu.

Mở cửa ra thì đập vào mắt họ là khung cảnh hỗn loạn giữa súng và kiếm.

Taehyung kéo Jungkook xuống thấp tránh dính đạn rồi từ từ lâm trận nhưng vẫn luôn để Jungkook trong tầm mắt.

"Em sẽ qua bên này, chồng yêu bên đó nhé?

Bảo trọng, yêu anh."

"Yêu em."

Hắn nở một nụ cười rồi ra tay với năng lực thật của mình.

Một viên đạn của hắn có thể hạ gục ba tên cùng một lúc.

Thân thể nhanh nhẹn xoay chuyển tặng cho những tên nhóc cú đấm đau điếng, lộn một vòng trên không rồi đá vào đám người đối diện.

Đạn hết lại nạp, trong trường hợp cấp bách thì hắn dùng súng để đánh vào gáy những tên khác, chân thì đá, tay thì đấm, uyển chuyển giữa đám người đang vơi dần từ khi hắn xuất hiện.Suy cho cùng, Taehyung vẫn là kẻ thống trị ngai vàng của hắc đạo.Bên đây ít giặc hơn nên Jungkook có phần giảm áp lực, nhắm tên nào là đạm ghim thẳng vào đầu tên đó.

Thoát ẩn thoát hiện giữa dòng người, cậu lướt tới đâu là máu đổ tới đó.

Tên nào không chết ngắc thì cũng gãy xương hàm hay liệt toàn thân bởi những cú đánh đau điếng của cậu.

Đứng với Taehyung trông cậu có chút nhỏ bé nhưng so với những người khác thì lại cao lớn không thôi, thuần thục đánh 5 tên gục cùng một lúc.

Súng cứ thế nhả đạn liên tục.

Nhưng thuộc hạ mà họ mang đến không quá nhiều mà người của Han Hyo Rin lại quá đông.

Mọi thứ dần trở nên mất quyền kiểm soát khi lực lượng bên họ dần giảm đi còn bên kia ngày càng khí thế.

Ở đằng trước, Min Suga và Jimin thân thủ vô cùng tốt.

Sử dụng máy bắn bom đạn vô cùng lớn do gã sáng chế đang lần lượt thả những quả bom sức công phá vô cùng lớn xuống giặc làm chết một đám người không hề nhỏ.

Gã cứ nhếch mép rồi lại nhả bom.

Jimin đứng từ trên thân cây, gặp tên nào chuẩn bị chạy vào liền tặng cho một viên đạn vào giữa đầu.

Dùng những cây gỗ lớn quật ngã gần 7 người một lần, bay nhảy từ cây này sang cây khác từ từ hạ gục mọi thứ.Ở đằng sau, Seokjin và Namjoon đã có mặt từ bao giờ.

Họ không dùng cơ thể, họ dùng não bộ.

Seokjin dùng cây phóng điện do chính tay mình làm hạ gục từng tên một dưới sự đau đớn tê liệt.

Namjoon thì to con, Joon dùng hợp chất hoá học mình tạo ra làm đối thủ trong chốc lát đã tự phân hủy.

Cứ thế với chiến lược như vậy khiến Taehyung và Jungkook bên trong có phần nhẹ nhàng hơn.

Nhưng mà 4 nhân vật chính gây ra chuyện này đang ở đâu?

Hay là đang ấp ủ một âm mưu gì chăng?
 

Thành viên trực tuyến

Không có thành viên trực tuyến.

Thống kê diễn đàn

Chủ đề
40,905
Bài viết
1,159,377
Thành viên
9
Mới tham gia
Jony fang
Back
Top Bottom