Buổi sáng âm u.
Sương mù lặng lẽ phủ lên những hành lang nứt vỡ và đống bàn ghế mục nát.
Trường học - nơi từng vang tiếng trống, tiếng học trò cười đùa - giờ đây chỉ còn là tàn tích u ám của một thế giới đã sụp đổ.An đứng trên tầng ba, nhìn xuống cánh cổng sắt phía trước."
Tới lúc rồi."
- cậu khẽ nói.Dưới sân, Huy siết chặt quai balo, nơi chứa đầy nhu yếu phẩm được gom góp trong suốt tuần qua.
Trí kiểm tra bản đồ thô vẽ bằng tay, đánh dấu các vị trí tiềm năng: tiệm thuốc, siêu thị mini, trạm kiểm soát... tất cả nằm rải rác trong bán kính 5km quanh trường."
Tuyến đường phía đông là ít zombie nhất."
- Trí nói.
"Theo như lời nhóm hôm qua. chúng ta phải đi vòng qua khu chung cư."
"Càng tốt."
- An đáp.
"Khu đó nhiều chỗ ẩn, dễ chạy thoát nếu bị vây."
Họ quyết định lên đường.
Cánh cổng trường mở ra.Một làn gió lùa qua, mang theo hơi lạnh và mùi tanh đặc trưng.
Không ai nói gì.
Tất cả đều hiểu: rời khỏi trường nghĩa là không thể quay lại.
Cả nhóm di chuyển theo đội hình tam giác, Trí dẫn đường, An ở giữa quan sát, Huy chốt sau để bảo vệ.
Nhóm tránh những tuyến đường lớn, bám sát tường, lách qua các con hẻm chật hẹp và đống xe đổ nát.Thỉnh thoảng, An lại chuyển sang hình dạng nữ - dáng người nhỏ hơn giúp dễ ẩn nấp, và tốc độ tăng cao giúp cậu luồn lách qua những đoạn nguy hiểm.
Nhưng cậu không sử dụng lâu, tránh bị hao năng lượng - vì cậu vẫn chưa hiểu rõ dị năng sẽ tiêu hao bao nhiêu sau mỗi lần sử dụng.Huy thì phát huy khả năng lưu trữ: súng bắn đinh, dao găm, pin, hộp y tế - tất cả được cất gọn vào "kho không gian" mà chỉ cậu có thể gọi ra.
Dù là dị năng tiện lợi, nhưng Huy biết rõ: nếu người khác biết, họ sẽ tìm cách cướp nó, hoặc tệ hơn - tiêu diệt cậu.Trí liên tục đưa ra phán đoán nhanh, đoán hướng di chuyển của zombie dựa vào tiếng động, gió và cả... chim bay.
Dị năng của Trí không cần kích hoạt bằng tay hay nói, nó vận hành trong não - như một cỗ máy suy luận không ngừng chạy.
Sau 3 tiếng di chuyển liên tục, họ tới được khu chung cư.Khung cảnh hoang tàn, xe đạp nằm ngổn ngang, cửa kính vỡ vụn, xác zombie rải rác như dấu vết của một cuộc tàn sát.
Có những căn hộ mở toang cửa, máu loang ra tận cầu thang."
Chỗ này... từng có người chiến đấu."
- Trí nhận xét."
Cẩn thận.
Vẫn có thể còn zombie sống."
- An nhắc.Cả nhóm lặng lẽ tiến vào tầng 1 của tòa nhà A2, nơi có một siêu thị mini.
Khi cánh cửa kính bị đẩy nhẹ hé mở, tiếng leng keng của chuông gió vang lên - nhẹ thôi, nhưng cũng đủ khiến 5 bóng đen trong siêu thị ngẩng đầu dậy."
Chuẩn bị chiến."
- An nói, mắt đã đổi sắc.Âm thanh chiếc chuông gió vừa dứt, cả nhóm lập tức lùi lại.Grrrr...Năm con zombie từ sâu trong siêu thị quay đầu.
Mắt chúng đục ngầu, thịt da bong tróc, tay móng dài bám đầy máu khô.
Một con nhanh nhẹn hơn hẳn bốn con còn lại, có vẻ từng là một bảo vệ cơ bắp - giờ thì chỉ còn là một xác sống to lớn, di chuyển theo phản xạ săn mồi."
Đội hình chiến đấu."
- An ra hiệu, ánh mắt sắc lạnh.Cậu lao lên trước, nhưng thay vì trực diện đối đầu, cậu chuyển sang dạng nữ ngay trong nháy mắt - một dạng thể hình mảnh mai hơn nhưng tốc độ nhanh gấp rưỡi.
Chỉ cần vài bước, An đã luồn ra sau một kệ hàng, dụ ba con zombie đuổi theo.Huy móc nhanh một con dao từ kho không gian.
Cậu không lao tới, mà nấp sau một tủ đông, chờ đúng lúc con zombie thứ tư lướt qua...Pặc!Một cú móc ngang cực mạnh từ tay Huy khiến đầu zombie va vào tường vỡ nát.
Máu đen bắn tung tóe, nhưng Huy không chậm một nhịp.
Cậu lập tức rút về chỗ nấp, triệu hồi một cây tuýp sắt."
Đằng sau!"
- Trí hét lên.Con zombie to lớn - tên "bảo vệ" biến chất - vừa lao tới từ một hướng khác.
Trí nhìn thoáng qua dấu chân, cảm nhận hướng gió và nghe tiếng gió rít, rồi đưa ra quyết định trong chưa đến một giây."
Góc 5h!
Nó nhảy!"
Rầm!Con zombie thật sự lao tới, đập vỡ kệ hàng, nơi An vừa trốn.
Nhưng bằng tốc độ nhanh hơn nhờ biến hình, An đã thoát kịp, nhảy ra phía sau Huy."
Giờ!"
- Trí ra hiệu.Huy tung tuýp sắt.
An bắt lấy giữa không trung rồi xoay người đập thẳng vào chân zombie.
Một tiếng "rắc" giòn tan vang lên.
Con zombie khụy xuống.Ngay lúc đó, Trí rút dây thép từ ba lô, nhắm thẳng cổ zombie mà siết - động tác nhuần nhuyễn như đã luyện hàng trăm lần.
Con zombie giãy giụa, nhưng chưa kịp phản kháng thì Huy đã đập cú kết liễu vào đầu nó.Ầm!Kệ hàng sụp đổ phía sau.
Ba con zombie còn lại bị dụ tới đã đâm sầm vào nhau.
An chuyển lại về dạng nam, hơi thở dốc vì dị năng tiêu hao sức lực.
Mỗi lần hóa hình đều khiến tim cậu đập nhanh hơn, đầu óc choáng váng trong vài giây."
Trí, bên trái!"
- Huy ném cây búa qua vai.Phập!Trí xoay người đỡ lấy búa rồi găm thẳng vào đầu một con zombie đang lao tới.
Lực tay của Trí không bằng Huy, nhưng đủ để kết liễu nếu đánh trúng điểm yếu.Chỉ còn lại một con.Nó lưỡng lự.
Rồi đột nhiên - nó quay đầu chạy!"
Không để nó thoát."
- An thở gấp, lách người đuổi theo.
Chạy.
Nhảy.
Vượt qua kệ.An vươn tay, kéo chân con zombie lại - nhưng lần này không dùng dị năng.
Chỉ bằng phản xạ thật sự của một người nhanh nhất nhóm, cậu hạ gục nó bằng dao găm.
Cả nhóm thở dốc.Mồ hôi, máu và bụi bặm vấy đầy áo."
Ổn chứ?"
- Trí hỏi, lau máu trên trán."
Ổn."
- An gật đầu.
"Nhưng... lần sau phải chia nhịp tốt hơn."
Huy ngồi phịch xuống.
"Kho không gian sắp đầy... mình phải lọc bớt."
"Thu thập nhanh."
- Trí ra hiệu.
"Zombie có thể quay lại bất cứ lúc nào."
"Tại sao con zombie đó lại chạy, không phải bọn chúng đều vô tri ư?"
Trí nghĩ.