[BOT] Wattpad
Quản Trị Viên
Điểm Bắt Đầu Của Kết Thúc(Zombie)
CHAP 19: Ống Tiêm Dị Năng
CHAP 19: Ống Tiêm Dị Năng
An nằm đó, sắc mặt đã hồng hào hơn, nhưng mỗi lần cử động đều phải nhăn mặt vì đau."
Còn vài ngày nữa tớ mới chạy nổi."
- An thở dài, nhìn Huy đang lau thanh kiếm cũ kỹ.
"Không cần cậu chạy, chỉ cần cậu đừng té là tốt rồi."
- Huy vừa nói, vừa khẽ liếc ra ngoài.Trí, đứng gác gần cửa, chợt siết chặt tay.Một âm thanh lạ - tiếng bước chân.
Không phải zombie lê lết... mà là người.5 người tiến vào khu vực gần lối trú ẩn.Tóc tai bù xù, áo giáp tạm chế từ những tấm sắt mỏng, một số mang theo dao, gậy bóng chày, một người có súng lục.
Nhìn thấy nhóm An, cả bọn dừng lại, rồi gã đi đầu cười khẩy:"Ồ?
Người mới à?
Không ngờ chỗ này vẫn còn ai sống được."
Trí bước lên, ánh mắt sắc lạnh nhưng bình tĩnh:
"Bọn tôi chỉ nghỉ tạm vài ngày rồi sẽ rời đi."
"Vài ngày?
Ở chỗ tụi tao thì phải 'trả tiền' mới được yên ổn vậy đó, hiểu không?"
- gã nhếch môi, lắc cây gậy trong tay.Huy bước lên, chắn trước An.
"Tiền?
Mày nghĩ bọn tao có gì để trả?"
Gã lạ cười gằn.
"Chúng mày?
Có một thằng đang yếu, một thằng trông như thư sinh, còn một thằng trâu.
Ít ra tao cũng có thể lấy mấy thứ... hoặc lấy tụi mày làm 'việc vặt'."
Trí vẫn giữ bình tĩnh, mắt đã phân tích chuyển động của cả 5 tên - hắn biết chính xác kẻ nào sẽ ra tay trước.Huy thì siết chặt tay, âm thầm mở dị năng, định lấy sẵn vài vũ khí... nhưng không để lộ.An thì siết răng chịu đựng, đứng dậy chống tay.
Dù yếu, nhưng ánh mắt đã trở lại - không sợ hãi, mà sắc như dao."
Tao nói lần cuối.
Biến."
- An khàn giọng.Gã đầu trọc bật cười:
"Mày hù ai?
Dựa vào cái gì-"Soạt!Chỉ trong một cái chớp mắt, Trí đã di chuyển.
Một cú đá chính xác vào gối kẻ cầm súng khiến hắn khuỵu xuống, súng rơi ra.
Huy lao lên như một con thú, tung cú đấm mạnh đến mức cây gậy sắt của một tên khác văng xa ba mét.Chỉ sau 10 giây, 5 người kia đã nằm rên rỉ dưới đất.Trí lướt qua từng tên, lạnh lùng nói:
"Còn sống là may rồi.
Lần sau không may vậy đâu."
Nhóm lạ mặt bỏ chạy trong hoảng loạn.An ngồi xuống, thở dài:
"Cậu làm vậy tụi nó kéo đồng bọn tới thì sao?"
Trí chỉnh lại kính, đáp gọn lỏn:
"Nếu tụi nó dám quay lại, lần sau tớ sẽ không nhắm đầu gối nữa."
Huy nhếch mép:
"Tụi mình yếu à?
Tụi mình chỉ đang tiết kiệm sức thôi."
Sau khi nhóm người kia tháo chạy, Huy quay lại kiểm tra khu vực nơi bọn chúng vừa ẩn nấp.
Anh không mong đợi gì nhiều ngoài vài món đồ ăn vặt hoặc rác, nhưng ánh kim nhạt từ trong một ba lô rách khiến anh dừng lại."
Này, Trí.
Lại đây."
Trí bước tới.
Trong tay Huy là một ống tiêm bạc dài khoảng 20cm, được bao bọc bởi lớp vỏ thủy tinh mỏng và có logo kỳ lạ hình cánh tay phát sáng.
Bên trong ống có một thứ chất lỏng nhạt màu đang lặng lẽ dao động.Trí lập tức cúi sát, mắt hắn sáng lên."
Cái này... không phải thuốc bình thường."
"Thế là cái gì?"
- An vẫn còn ngồi nghỉ nhưng đã lắng nghe.Trí lôi ra cuốn sổ tay nhỏ, nhanh chóng ghi chép và suy luận:"Dựa vào thiết kế, khả năng cao đây là một dạng ống tiêm dị năng bị động - tức là nó không tạo dị năng chủ động cho người dùng mà có thể 'kích hoạt' một dị năng tiềm ẩn sẵn hoặc tăng cường cơ thể theo hướng đặc biệt."
Huy ngạc nhiên:
"Chẳng phải chỉ 0.01% người mới có dị năng?
Làm gì có 'dị năng tiềm ẩn' nhiều thế?"
Trí trầm ngâm:
"Không hẳn.
Có thể đây là cách khiến một số người 'mở khóa' dị năng - nhưng xác suất thành công có lẽ còn thấp hơn cả 0.01%.
Nếu thất bại... chưa rõ hậu quả."
An nhìn ống tiêm, nhếch mép:
"Thế mấy thằng kia chắc nhặt được nó từ đâu đó nhưng không biết xài."
Huy cẩn thận cất ống tiêm vào không gian lưu trữ.
"Dù gì cũng giữ lại.
Biết đâu sau này hữu dụng."