[BOT] Wattpad
Quản Trị Viên
Ieatm
Tiệc trà
Tiệc trà
- ...
- ( câu nói trực tiếp )_ ... _ ( câu nói trong đầu )* ... * ( suy nghĩ )< ... > ( thì thầm )
Tôi thực sự rất biết ơn nếu các bạn cho tôi một vài lời khuyên giúp đỡ trong việc viết truyện .
Rất cảm ơn nếu mọi người bình chọn cho truyện này nếu thấy hay .
Rất vui khi bạn đọc được những dòng này !!!~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~Tôi đi từ từ đến chỗ Slendorman , trời lạnh dần khiến phổi tôi có cảm giác buốt lạnh khi hít sâu quá .
Nhưng rồi tôi cũng đến .
Trời tối , trắng tròn và sáng thật đẹp nhưng tôi cách nhìn thấy những giọt máu nhỏ xuống hơn . ( 2 tiếng trước ) Tôi ôm gối lăn trên giường và mong rằng mình đã đem theo laptop hay máy điện thoại theo cả ổ cắm điện chuột không dây nữa .
Tôi hối hận vl ;-; híc .
Mới tập luyện xong với Eyeless Jack .
Anh ta có lẽ đã khiến một chỗ mào đó ở vùng eo tôi thâm tím thêm nếu tôi không xin được dừng .
Tôi nghe tiếng phành phạch của cánh chim .
Sự tập trung hương về phía cửa sổ được đóng lại .
Một con chim bồ câu to đùng trắng muốt , đang bay vòng vòng ngoài cửa sổ .
Tôi mở cửa ra mới phát hiện bên chân nó có một cái gì đó như 1 bức thư được treo lơ lửng bên chân nó .
Tôi đưa chú bồ cầu vào và vuốt nhẹ bộ lồng xinh đẹp ấy , thích thật .
Tôi từ từ tháo sợi giây cột của nó ra rồi mở bức thư , chú bồ câu rúc trong lòng tôi .
Tôi đọc bức thư , nó như sau :
Gửi IEATM
Vào tối nay sẽ có trăng tròn ta nghĩ nó sẽ thật sự rất đẹp .
Ta mong nhóc có thể đến đây và ta sẽ giới thiệu cho nhóc 1 người ban của ta nhưng hãy giữ bí mật nhé ta không muốn Slenderman biết .
Con bồ câu sẽ đưa nhóc đến đó .
Ta mong nó sẽ thật tuyệt !
Nếu được đem theo ít món ngọt nhé !
Slendorman
Tôi nhìn bức thư không khỏi phấn khích .
Xoa đầu chú bồ câu trắng muốt , chú rúc lên nhẹ nhàng .
Tôi lấy cho mình một bộ đồ thường dùng để đi săn , một chiếc khắc , ủng và găng tay mấy món này đều là của Tenderman tặng tôi khi biết tôi sợ lạnh .
Ngài ấy thực sự tốt với mọi người cả Trender và Slendorman cũng vậy .
Tôi bước vào nhà tắm kì cọ cơ thể vừa bị đánh bầm giập và thê thảm này . ( Hiện tại ) Tôi thấy đi bộ như này không được nhanh lắm mà chú bồ câu thì đang bay .
Tôi mở đôi cánh ra bay theo nó , có lẽ nó hơi giật mình nhưng không hiểu vì lí do gì mà nó tiếp tục bay đến địa điểm đã hẹn từ trước .
Tôi đến , chỗ này là một khu vườn đúng cách .
Những bông hoa hồng được chiếu sáng bởi ánh trăng rọi với mùi hương của bánh quy và cả trả nữa chúng khiến tôi thư giản hơn .
Mấy món ăn được để trên 1 chiếc bàn gỗ xung quanh là 3 chiếc ghế với trắng , đen và xanh lá .
Trên chiếc gễ đung đưa được màu trắng có 1 cậu bé ( có lẽ vậy ) .
Thằng nhóc mắc một chiếc sơ mi trắng cùng quần đen , tóc được cắt một cách gọn gàng .
Y đung đưa trên chiếc ghế và quay mặt đi nhìn trăng khiến tôi không thể thấy mặt thằng bé .
Con bồ cầu bay lại chỗ chiếc ghế đen rồi biến thành Sledorman .
Tôi bất ngờ khi chú bồ câu lại là Slendorman , thảo nào nó không sợ hãi tí xíu nào .
Slendorman gọi vọng lên : - Này IEATM , xuống đây đi !
- SlendormanTôi lao xuống thu cánh lại , đứa trẻ đó quay lại nhìn tôi và nó bỗng hét lên rồi chạy biến vào rừng .
Tôi chỉ kịp nhìn thấy đôi mắt nó được quấn bằng mảnh vải trắng dài có dấu chấm hỏi ở giữa .
Slendorman thấy vậy hét lên : - Aurora !!!!!
- SlendormanRồi ngài ấy chạy thẳng vào rừng theo nó .
Tôi chạy theo nhưng rồi chuyển hẳn sang bay .
Tôi và y tìm thấy nó ở cạnh 1 cái cây nó có vẻ đâm vào đó và bất tỉnh .
Tôi đề xuất : - Cháu sẽ đưa về chỗ Slenderman , ngài ấy sẽ giúp được !
- IEATM- Không !!!
- Slendorman nói khuôn mặt chứng tỏ ngài thật sự lo lắng và sợ hãi tột cùng .
- Vậy đưa đến chỗ Tenderman đi , ngài ấy chắc chắn biết băng bó dù là sơ qua .
- IEATMTôi bế cô bé và bay đến dinh tự những người là anh em của Slenderman sống .
Tôi đáp xuống trước cửa đúng lúc Offenderman đang hút thuốc ngoài cổng .
Dù đã lạnh ông vẫn không them mặc mấy món đò dài vào .
Nhìn thấy tôi và Aurora y hỏi : - Chà cô nhóc mang ai đến đây ?
- OffendermanTôi không để tâm lao vào mở cho âm lượng cổ họng gần như bị xé toạc bởi không khí lạnh , vừ hổn hên thở mà hét to : - TENDERMAN !!!!!
- IEATMTiếng Tenderman vọng lại : - IEATM , lâu không gặp cháu sao giọng cháu lạ thế mệt à ?
- TendermanNgài ấy bước xuống cầu thanh , trên tay là chiếc khăn lau sạch tay mình Y nhìn thấy Aurora liền chạy đến bế cô bé lên hỏi : - Ai đây ?
Sao nó bị như này ?
- TendermanTôi lấy hơi nói một cách khó khăn : - Ch ... chuyện này không q ... quan trọng nữa !
B ...
Băng bó cho con b ... bé đi .
- IEATM