Siêu Nhiên IEATM

Ieatm
Tiệc trà


- ...

- ( câu nói trực tiếp )_ ... _ ( câu nói trong đầu )* ... * ( suy nghĩ )< ... > ( thì thầm )

Tôi thực sự rất biết ơn nếu các bạn cho tôi một vài lời khuyên giúp đỡ trong việc viết truyện .

Rất cảm ơn nếu mọi người bình chọn cho truyện này nếu thấy hay .

Rất vui khi bạn đọc được những dòng này !!!~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~Tôi đi từ từ đến chỗ Slendorman , trời lạnh dần khiến phổi tôi có cảm giác buốt lạnh khi hít sâu quá .

Nhưng rồi tôi cũng đến .

Trời tối , trắng tròn và sáng thật đẹp nhưng tôi cách nhìn thấy những giọt máu nhỏ xuống hơn . ( 2 tiếng trước ) Tôi ôm gối lăn trên giường và mong rằng mình đã đem theo laptop hay máy điện thoại theo cả ổ cắm điện chuột không dây nữa .

Tôi hối hận vl ;-; híc .

Mới tập luyện xong với Eyeless Jack .

Anh ta có lẽ đã khiến một chỗ mào đó ở vùng eo tôi thâm tím thêm nếu tôi không xin được dừng .

Tôi nghe tiếng phành phạch của cánh chim .

Sự tập trung hương về phía cửa sổ được đóng lại .

Một con chim bồ câu to đùng trắng muốt , đang bay vòng vòng ngoài cửa sổ .

Tôi mở cửa ra mới phát hiện bên chân nó có một cái gì đó như 1 bức thư được treo lơ lửng bên chân nó .

Tôi đưa chú bồ cầu vào và vuốt nhẹ bộ lồng xinh đẹp ấy , thích thật .

Tôi từ từ tháo sợi giây cột của nó ra rồi mở bức thư , chú bồ câu rúc trong lòng tôi .

Tôi đọc bức thư , nó như sau :

Gửi IEATM

Vào tối nay sẽ có trăng tròn ta nghĩ nó sẽ thật sự rất đẹp .

Ta mong nhóc có thể đến đây và ta sẽ giới thiệu cho nhóc 1 người ban của ta nhưng hãy giữ bí mật nhé ta không muốn Slenderman biết .

Con bồ câu sẽ đưa nhóc đến đó .

Ta mong nó sẽ thật tuyệt !

Nếu được đem theo ít món ngọt nhé !

Slendorman

Tôi nhìn bức thư không khỏi phấn khích .

Xoa đầu chú bồ câu trắng muốt , chú rúc lên nhẹ nhàng .

Tôi lấy cho mình một bộ đồ thường dùng để đi săn , một chiếc khắc , ủng và găng tay mấy món này đều là của Tenderman tặng tôi khi biết tôi sợ lạnh .

Ngài ấy thực sự tốt với mọi người cả Trender và Slendorman cũng vậy .

Tôi bước vào nhà tắm kì cọ cơ thể vừa bị đánh bầm giập và thê thảm này . ( Hiện tại ) Tôi thấy đi bộ như này không được nhanh lắm mà chú bồ câu thì đang bay .

Tôi mở đôi cánh ra bay theo nó , có lẽ nó hơi giật mình nhưng không hiểu vì lí do gì mà nó tiếp tục bay đến địa điểm đã hẹn từ trước .

Tôi đến , chỗ này là một khu vườn đúng cách .

Những bông hoa hồng được chiếu sáng bởi ánh trăng rọi với mùi hương của bánh quy và cả trả nữa chúng khiến tôi thư giản hơn .

Mấy món ăn được để trên 1 chiếc bàn gỗ xung quanh là 3 chiếc ghế với trắng , đen và xanh lá .

Trên chiếc gễ đung đưa được màu trắng có 1 cậu bé ( có lẽ vậy ) .

Thằng nhóc mắc một chiếc sơ mi trắng cùng quần đen , tóc được cắt một cách gọn gàng .

Y đung đưa trên chiếc ghế và quay mặt đi nhìn trăng khiến tôi không thể thấy mặt thằng bé .

Con bồ cầu bay lại chỗ chiếc ghế đen rồi biến thành Sledorman .

Tôi bất ngờ khi chú bồ câu lại là Slendorman , thảo nào nó không sợ hãi tí xíu nào .

Slendorman gọi vọng lên : - Này IEATM , xuống đây đi !

- SlendormanTôi lao xuống thu cánh lại , đứa trẻ đó quay lại nhìn tôi và nó bỗng hét lên rồi chạy biến vào rừng .

Tôi chỉ kịp nhìn thấy đôi mắt nó được quấn bằng mảnh vải trắng dài có dấu chấm hỏi ở giữa .

Slendorman thấy vậy hét lên : - Aurora !!!!!

- SlendormanRồi ngài ấy chạy thẳng vào rừng theo nó .

Tôi chạy theo nhưng rồi chuyển hẳn sang bay .

Tôi và y tìm thấy nó ở cạnh 1 cái cây nó có vẻ đâm vào đó và bất tỉnh .

Tôi đề xuất : - Cháu sẽ đưa về chỗ Slenderman , ngài ấy sẽ giúp được !

- IEATM- Không !!!

- Slendorman nói khuôn mặt chứng tỏ ngài thật sự lo lắng và sợ hãi tột cùng .

- Vậy đưa đến chỗ Tenderman đi , ngài ấy chắc chắn biết băng bó dù là sơ qua .

- IEATMTôi bế cô bé và bay đến dinh tự những người là anh em của Slenderman sống .

Tôi đáp xuống trước cửa đúng lúc Offenderman đang hút thuốc ngoài cổng .

Dù đã lạnh ông vẫn không them mặc mấy món đò dài vào .

Nhìn thấy tôi và Aurora y hỏi : - Chà cô nhóc mang ai đến đây ?

- OffendermanTôi không để tâm lao vào mở cho âm lượng cổ họng gần như bị xé toạc bởi không khí lạnh , vừ hổn hên thở mà hét to : - TENDERMAN !!!!!

- IEATMTiếng Tenderman vọng lại : - IEATM , lâu không gặp cháu sao giọng cháu lạ thế mệt à ?

- TendermanNgài ấy bước xuống cầu thanh , trên tay là chiếc khăn lau sạch tay mình Y nhìn thấy Aurora liền chạy đến bế cô bé lên hỏi : - Ai đây ?

Sao nó bị như này ?

- TendermanTôi lấy hơi nói một cách khó khăn : - Ch ... chuyện này không q ... quan trọng nữa !

B ...

Băng bó cho con b ... bé đi .

- IEATM
 
Ieatm
Tưởng bóng đè ai ngờ con đáng sợ hơn 🙂))


- ...

- ( câu nói trực tiếp )_ ... _ ( câu nói trong đầu )* ... * ( suy nghĩ )< ... > ( thì thầm )

Tôi thực sự rất biết ơn nếu các bạn cho tôi một vài lời khuyên giúp đỡ trong việc viết truyện .

Rất cảm ơn nếu mọi người bình chọn cho truyện này nếu thấy hay .

Rất vui khi bạn đọc được những dòng này !!!~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~Tôi ngồi bệt trên ghế bành , thở hổn hển .

Đã được khoảng 7 tháng rồi , đồng nghĩa với việc tôi rời khỏi đây 7 tháng rồi .

Dù gì cũng có chút hơi lạ chút , có vài thứ tôi đã tưởng như bị thay đổi vị trí .

Offenderman ngồi xuống hỏi tôi : - Con bé kia là ai , ngươi lụm nó đâu vậy ?

- Offenderman- Biết chết liền .

- IEATMTôi nói , có chút thô lỗ nhưng ông ta đáng lắm .

Tôi tự hỏi có nên vào lấy cốc nước không thì Tenderman bước đến đặt 1 cốc nước xuống : - Của cô đây .

- Tenderman- Cảm ơn ngài , con bé kia sao rồi ?

- IEATM Tôi bật dậy , nói lời cảm ơn rồi cầm lấy cốc nước :- con bé đó ổn rồi chỉ cần nằm nghỉ thôi .

Mà cô thấy con bé đó ở đâu ?

- Tenderman - Tôi không biết , hỏi Slendorman ấy !

- IEATMNói rồi tôi kể lại câu chuyện vừa mới xẩy ra .

Rồi tôi lại cầm cốc nước lên uống một hơi hết sạch .

Trời tối rồi , tôi vẫn muốn về hơn liền chào mọi người định đi về thì được Trenderman nói : - Dù gì cũng muộn rồi , hay cô ở lại .

- Trenderman- Tôi đi mà không báo trước cho Slenderman đã là 1 tội nếu còn ở lại qua đêm thì không khác gì tự rước họa vào thân .

- IEATM - Tôi sẽ nói lại cho Slendy .

- TrendermanTôi có chút lưỡng lự những cũng đành đồng ý .

Tôi hơi cúi người xuống chào rồi lết thân mình lên phòng cũ .

Tenderman thay ga khá nhanh , tôi vào thì chưa có gì .

Và khi đã vệ sinh cá nhân xong thì phòng đã sạch sẽ ngăn nắp .

Tôi cảm ơn Tender rồi nằm lên giường , lòng vẫn còn chút lo răng Slenderman sẽ trừng trị mình .

Tôi lạnh sống lưng khi nghĩ tới cảnh đó , nhưng nếu không ngủ thì không thể mình mẫn mà giải thích cho Slenderman nghe được có khi lại không xuôi tai .

Tôi đang để cho cơ thể thư giản .

Bông nhiên cảm thấy 1 bàn tay nắm lây tay mình , tôi bật dậy ...Không 1 ai , không 1 thứ gì , tay tôi cũng hết cảm giác ấy rồi .

Kì lạ , hoang đường , không thể !

Tôi ớn lạnh và chợt nhớ còn Offenderman .

Tôi mở cửa rồi mở cánh bay xuống tìm cho bằng được ông ta .

Không thấy , không thấy ông ta đâu cả !

Tôi bực bội quay về phòng đóng cách cửa khóa chặt nó cả cửa sổ nữa :* Mày nên cẩn thận hơn , bây giờ mày không được Slenderman bảo vệ nên hay tự bảo vệ mình đi .

May không phải một con mèo nhỏ yếu ớt hay gì cả mà là một con hổ có thể bảo vệ cho mình và cả tấn công lại ! *Tôi tự nhủ rồi lăn ra giường mong rằng cơn buồn ngủ kéo mình đi .

Nhưng cảm giác ấy lại đến , nhưng mắt tôi không thể mở ra , cơ thể nặng nề như bị 1 ai đó đè lên .

Tay tôi cảm giác được da thịt nhưng nó sần sui và lạnh lẽo .

Tôi khó khăn mở mắt ...Một lần nữa !

Làm sao có thể , cái cảm gác lạnh ở tay vẫn còn và nó không chỉ lạnh mà con thô như thể đó là phần chân của gà nhưng còn đỡ hơn đôi chút :* Chỉ là ác mộng , chỉ là tưởng tượng mà thôi ! * Tôi không muốn thừa nhận nó dù chỉ là một chút .

Có lẽ do tôi tưởng tượng thôi chắc thế rồi .

Tự nhủ với sự khó khăn tột độ tôi lại nằm lên giường và mong cho mí mắt mình không sụp xuống .

Nó vẫn từ từ nhắc mặc dù lòng vẫn lo lăng vô cùng . ( Góc nhìn thứ 3 )Một bóng hình từ từ xuất hiện , The Devil nãy giờ chọc IEATM .

Ông ta thích thú với việc trêu ngươi nó và chính y cũng là người khiến cô cữ lên giường là ngủ mặc cho y rất lo cho chính mình .

Thật khó mà ông dường được , nếu là Slendy chắc chắn ông sẽ dưng ngay và luôn chứ không dai như đĩa đâu .

Muốn phá nhưng nếu vậy khó mà ông tập trung vào việc chính .

Y để một hộp quá màu đỏ thẫm xuống và rơi đi .( Góc nhìn thứ 1 )Sáng hôm sau , tôi tỉnh lại .

Định VSCN thì thấy bên cạnh là 1 cái hộp .

Tôi bất ngờ , định mở nso thì thấy một mẫu giấy : Mở khi đã 12 giờ đêm .Tôi tò mò nhưng cùng nhét nó vào túi áo rồi VSCN .

Bước ra với cơ thể đã được kì cọ quá loa .

Tôi vừa xuống cầu thang thì thấy Slenderman ( Rén ;-😉 .

Tôi từ từ bước xuống , Slenderman nhìn thấy tôi .

Tôi lại gần người run cầm cập và đứng đó .

Giọng Slenderman vang lên : - Ngồi xuống !

- Slenderman
 
Ieatm
Hình phạt


Tôi ngồi xuống 1 cái ghế , sống lưng tôi cảm thấy nhức đến lạ .

Sự lạnh gáy được nâng lên khi Slenderman nhìn thẳng vào tôi : - Cả đêm ngươi ở đây làm gì ?

- Slenderman gằn giọng , ngài ấy chắc chắn đang rất không vui .

Tôi nuốt nước bọt rồi cố không nhìn trực diện y : - T ... tôi ...

- IEATM- NÓI !

- Slenderman ra lệnh , tôi nhắm tịt mắt nói ra hết tất cả chỉ để lại cái đã đưa đứa trẻ kia tới đây để cho Tenderman chăm sóc .

Slenderman hạ giọng xuống khẽ hỏi lại : - Còn gì nữa ?

- Slenderman - Hết rồi thưa ngài , tôi đã kể hết .

- IEATM Tôi ngước lên , Slenderman trông có vẻ không được thuyết thục lắm .

Ngài thở dài rồi nói : - Giờ về nhà đi .

- Slenderman Tôi khó hiểu hỏi lại : - Nhà nào ạ ?

- IEATM- Dinh thự .

- Slenderman trả lời và nhìn tôi .

Tôi nhìn tên quái vật trước mặt , không đúng tôi không biết nên gọi ngài là gì nữa và chính tôi cũng chưa từng nghĩ đến việc đó .

Tôi đứng dậy rồi đứng bên cạch Slenderman , Ngài đi trước .

Tôi theo sát gót y .

Tôi quay lại vẫy tay với Tender và Trender đang chào tạm biệt tôi từ căn dinh thự .

Khung cảnh không khác gì mấy so với hôm đầu tiên chỉ là trời đã lạnh rồi , sương cũng nhiều và dày .

Bỗng nhiên cảm nhân được một cái gì đang vút đến từ đằng sau , tôi né một bên và ...Phập !Một con dao găm ngay trên cây , thật may mắn răng tôi đã tập luyện ở đây được 7 tháng nếu không có khi tôi đã bị nó đâm trúng rồi .

Slenderman nhìn theo hướng đó hét lớn : - Jeff !!

- SlendermanJeff bước đến , bên cạnh là Smile dog phía sau .

Thật dgiống ngày đầu tiên , tôi cúi xuống gọi chú chó lại rồi xoa bộ lông của nó và nhìn lên Jeff .

Cậu ta cười giải thích với Slenderman rồi nhìn xuống tôi : - Giống như ngày đầu nhỉ ?

- Jeff- Ừm , rất giống .

Đúng không smile dog ?

- IEATMNó như hiểu ý mà gật gật đầu , tôi cưng nựng với sự thích thú .

Slednerman nói : - Về còn phạt nữa , ngươi đừng nói là đã quên nhé .

Ta chắc rằng người nhớ điều thứ 7 đúng chứ ?

- Slenderman gằn giọng rồi đi tiếp .

Tôi như đứng đờ rồi nhìn Jeff .

Cậu ta cười khoái chí rồi bảo :- Dừa ~ !

- Jeff* Mụ nội cha mày chớ cái thằng dép ! * Tôi tức điên nhìn thằng trước mặt , cố nén nó lại rồi đi cùng Slenderman .

Về tới Dinh thự , Slenderman ngồi trên một cái ghế mà chỉ có duy nhất 1 vài lần tôi nhìn thấy nó , 1 cái ngai vang .

Ngài gọi mọi người ra : - IEATM đã phạt luật số 7 trong nội quy của Proxy , ta mong người sẽ chừa .

Vậy chép phạt 100 lần toàn bộ nội quy nhé ?

- SlendermanTôi chỉ khóc thầm trong lòng , gật đầu .

Slenderman đi về phòng ngài ấy .

Tôi bực giọc quay lại phòng , cầm cây viết lên rồi viết tường cái một , điều 1 không giết các proxy khác , điều 2 cần xin phép trước khi đi săn , điều 3 làm nhiệm vụ đã được giao , điều , 5 , 6 rồi 7 phải trở về trước 5 giờ sáng .

Tiếng đồng hồ tích tắc tích tắc kêu , tiếng gió rít bên ngoài cùng tiếng lạch cạch của mấy cành cây trơ trụi lá .

Tôi nhìn ra cửa sổ , thật khó mà tập trung được , những nét chữ cũng ngày càng khó đọc .

Tay tôi mỏi nhừ và cô tôi cũng khát không rồi .

Đứng dậy vươn vai rồi mở cánh cửa ra , đúng lúc Black White đi qua .

Tôi mỉm cười nhẹ rồi chào : - Chào cậu Black White !

Cậu sao vậy ?

- IEATM Tôi hòi , tay khẽ chạm vào mắt thâm đen từ bao giờ .

Cậu ta hất tay tôi : - Mấy này ông già ấy cữ giao nhiệm vụ liên tục .

Xong về thì lại bị vài người lôi đi săn .

- Black White nói rồi xì một cách khó chịu , hai tay xoa nhè nhẹ hai thái dương : - Cậu từ chối được được mà ?

- IEATM- Họ xách cổ tôi đi luôn chứ đâu hỏi ý kiến tôi !

Đến tân 4 giờ rồi mới lê xách về mà .

- Black White kể lể rồi thở dài nhìn xung quanh : - Mong chẳng xó ai ở đây , tối về tôi sáng ngủ đây được chứ ?

- Black White nói , tôi bất ngờ và nói : - K ...

Không được !

Tui là nữ mà !

- IEATM- Nếu không thì việc này tiếp diễn đến khi nào ?

- Black White nói , giọng cầu xin .

Tôi lại là người để mềm lòng nên đanh đồng ý với điều kiện là cậu ta sẽ ngủ bên dưới và tôi sẽ trải nệm ra cho y .

Black White không biểu hiện ra nhưng tôi chắc chắn cậu biết ơn và hạnh phúc lắm .

Bước xuống lầu , rót cho chính mình 1 li nước .

Tôi ngâm nga bài thơ " Đồng Dao mùa Xuân " .

Bài thơ về người lính đi vào núi xanh , thật du dương , vừa thoang thoáng buồn nhưng có một cảm giác tự hào trong lòng .
 
Ieatm
cuộc trò chuyện


- ...

- ( câu nói trực tiếp )_ ... _ ( câu nói trong đầu )* ... * ( suy nghĩ )< ... > ( thì thầm )

Tôi thực sự rất biết ơn nếu các bạn cho tôi một vài lời khuyên giúp đỡ trong việc viết truyện .

Rất cảm ơn nếu mọi người bình chọn cho truyện này nếu thấy hay .

Rất vui khi bạn đọc được những dòng này !!!~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~Tôi bước về phòng rồi ngồi xuống , định tiếp tục thì nghe tiếng cạch .

Tôi quay lại thì thấy Eyeless Jack bước vào : - Xong chưa ?

- Eyeless Jack hỏi nhìn vào đống giấy lung tung khắp nơi .

Thản nhiên trả lời :- Chưa xong , mà có gì à ?

- IEATM- Tập luyện .

- Eyeless Jack trả lời rồi nhạ mất tờ giấy lên ghép chúng lại .

Tôi thà bị anh ta đanh bầm dập chứ không muốn viết đống này riết : - Tôi cũng muôn đi tập lắm chứ !

Ước gì tôi được tập luyện thì vui rồi .

- IEATM Vậy tối nay đi săn chứ ?

Tiện thể tôi dạy cô giải phẩu cơ thể người .

- Eyeless Jack nói rồi để lái chúng trên bàn .

Nhìn ra cửa sổ , giờ trời đang chợp chờn tối có nghĩa sắp được ăn tối rồi .

Thật khó mà tập trung vào chúng .

Còn phải tới 10 lần nữa cô mới có thể xong được : - Thôi cậu xuống đi , tôi nghĩ mình cần rửa ráy cơ thể đã , tôi hôi như cú rồi .

IEATMEyeless Jack rời đi và đóng cửa lại .

Một sự cô đơn đến lạnh lẽo bao trùm , thật muốn cậu ta ở lại nói chuyện một chút .

Lấy vội mấy món đồ rồi vào nhà tắm .

Tôi ngâm mình trong làn nước ấm và từ từ lặn xuống nhẹ để mũi và mắt bên trên dòng nước ấm áp .

Ngân nga lại những lời hát như những quấn băng trôi chầm từ từ lướt nhẹ qua đầu tôi .

Nước lạnh dần và tôi cảm nhận được nó , xả thêm nước ấm vào rồi tạt nó vào khuôn mặt mình .

Đúng là dễ chịu thật .

Tôi bước ra từ phòng tắm , bước xuống phòng bếp .

Slenderman đnag dọn những món cuối cùng ra bàn .

Sally cùng Laughing Jill nói chuyện , vài người nữa cũng ở đây .

Chọ thấy mộ cảm giác lạnh sóng lưng , tôi nhìn ra phía sau lưng :- MÁ CÁI THẰNG ĐIÊN !!!!!!!!!

- IEATMLí do tôi thấy lạnh à Jeff vừa lấy đá lạnh đổ vào cột sống tôi .

Hắn ngha tiếng tôi thì ngảy ra sau vài ước rồi quay lưng chạy biến .

Tôi rủa thầm :* Đừng để bà bắt được mày ! *Tôi chọn cho mình 1 chỗ ngồi rồi bắt đâu ngắm các món ăn đã được bày sẵn .

Slenderman lại gọi mọi người lại ăn .

Tôi không biết có phải đó là sự thật hay không nhưng cữ mỗi lần tôi nhìn lại chỗ Slenderman , ngài cữ tránh mặt tôi .

Chợt nhớ lại mình chưa có dấu hiệu thì lại càng khó hiểu .

Tôi ăn xong món thịt hầm nhưng vẫn ngồi lại .

Mọi người dần đi hết , tưng người 1 rồi chỉ còn tôi và Slenderman .

Tôi nhìn ngài , không biết nên nói gì trước :- Slenderman .

- IEATM - Chỉ cần gọi ta là Slender hoặc ngài .

- Slenderman nghiêm nghị đáp lại .

Tôi cảm thấy khó khăn và cô họng như bị tắc nghẹn vậy :- Thưa ngài Slender , tôi co thể hỏi ngài chút chuyện được không ?

- IEATM- Được .

- Slenderman trả lười cộc lốc và nhìn thẳng vào tôi :- Tại sao tôi không có kí hiệu của 1 Proxy của ngài ạ ?

- IEATMSlenderman có chút khựng lại , ngài ấy im lặng hồi lâu rồi nhìn thẳng tôi :- Ngươi nghĩ ai cũng có nó à ?

- Slenderman hỏi lại tôi , lần này chính tôi phải khựng lại .

Tôi cố lấy hết can đảm yếu ớt còn sót lại :- Vâng thưa ngài , tất cả Proxy của ngài đều có .

- IEATM- Đúng vậy .

Tất cả Proxy của ta đều có .

- Slenderman trả lười , thản nhiên như thể vừa thưởng thước một li trà cùng nhưng tán gẫu với một người bạn :- Nhưng tôi không phải Proxy của ngài ạ ?

- IEATMTôi khó khăn khi nói nó ra .

Cố giữ từng chữ một thật rõ ràng , rành mạch :- Ngươi không phải còn hình phạt à ?

- Slenderman đáng sáng chủ đề khác .

Tôi thấy khá khó chịu :- Thưa ngài , tôi muốn n ...

- IEATM Chưa kịp nói xong , Slenderman nói :- Nếu hoàn thành trước 12 giờ thì ta sẽ giải thích còn không thì ta không cho ngươi bất kì cơ hội nào cả .

- SlendermanTôi nghe xong , một tia hi vọng dù nhỏ nhoi nhưng vẫn thật tốt .

Không lãng phí thêm giây nào , tôi chạy lên phòng và viết chúng .Tôi cuối cùng cũng xong , ngước nhìn đồng hồ .

11 giờ 59 phút , còn 1 phút và tôi phải đưa ngay cho Slenderman .

Tôi mở cánh cửa rồi lao nhanh xuống cùng đống giấy tờ .

Slenderman đứng đó , ngài nhìn thấy tồi thì nhìn lại đồng hồ :- Đã 12 giờ rồi !

- Slenderman- Khoan mới ...

- IEATM- Nhìn đồng hồ đi - Slenderman Ngài ấy chỉ chiếc đồng hồ , 12 giờ rồi .

Tôi không khóc , không kêu ca gì cả .

Chỉ lại gần , đặt đống giấy kia xuống rồi quay lại .

Tia hi vọng nhỏ bé biến mất .
 
Ieatm
2 thảm án


Tôi thở dài nằm ườn ra giường .

Nhìn hộp quà đỏ rồi nhìn đồng hồ .

Muốn mở nhưng giờ tôi mệt quá rồi .

Mắt dần khép lại , nặng nề .( Góc nhìn thứ 3 )Black White trên tay là 1 cây gậy bóng chày được đính chi chít là đinh nhọt .

Một gã đàn ông to béo với lớp mỡ phệ ra , những nếp nhăn trên gương mặt xệ xuống vì lớp mỡ dày .

Hắn ta toát mồ hồi hột :- Tránh xa ta ra , thứ kinh tởm , thứ quái thai , thứ máu lạnh , thứ súc vật hạ đẳng nhà ngươi !

- Tên béo hét đầy tuyệt vọng , Black White nhìn tên đó .

Giết hắn bằng cái cây gậy yêu thích của anh thì thật tởm , y nhắm trúng một con dao :- The cold will come .

- Black White , phia con dao trúng ngay đầu tên kia .

Con dao lạnh buốt cắm sâu trong não gã đàn ông .

Xung quanh hắn là một đống máu bán tung tóe :* Kinh tởm ! *Với sự khinh bỉ đến tột cùng .

Lấy chiếc khăn trên bàn nhẹ lau những vết máu trên tay .

Nước da trắng đến kì lạ dần hiện ra qua những nọn đèn đường .

Nhẹ nhàng trèo xuống từ tầng 5 của khu dân cư , chẳng mấy ai đi trên đường nữa , phần lớn là mấy con động vật hoang như chó mèo lang thanh khắp nơi .

Với mong muốn không có ai gặp mình , Black White chân những bước dài và thu chúng nhanh chóng .

Không chạy mà giống đi bộ hơn .

Cuối cùng , cậu cũng về tới dinh thự , vừa vào , y thấy Slenderman ngôi trên sofa với vẻ suy tư .

Black White im lặng lên lầu , không một lời chào hỏi , câu nói được phát ra .

Về phòng rồi thay một bộ đồ ngủ định tắt đen ngủ thì nghe tiếng bước chân :* Nữa *Mặt câu giờ nhìn khó coi vô cùng .

Tiếng cạch của cửa vang lên :- Chào Bla ...

- The Puppeteer chưa kịp chào xong thì thấy không mấy ổn rồi .

Ngay giữa mặt ông là cây gậy của Blacks White :- Cút !

- Black White nhìn thẳng vào The Puppeteer , tay chỉa ngay cậy gậy vào anh chảng tội nghiệp :- Thôi được , tôi đi đây bai !

- The Puppeteer Rồi anh ta đi mất hút .

Black White cầm theo gối vào chăn sang phòng IEATM .

Vừa vào , mùi than chì xộc vào mũi .

Cô thì nằm trên giường và đã ngủ từ lâu , chăn bị đạp cả xuống giường .

Cậu thở dài đắp cho y chiếc chăn bị đạp lạnh ngắt .

IEATM hơi rùng mình như rồi ngủ lại .

Black White im lặng rút từ túi ra một hộ thuốc lá và 1 cái bật lửa cũ .

Châm điếu thuốc rồi từ từ thưởng thức nó .

Nó là thứ khiến anh dễ dàng thư giản hơn bất kể thứ gì khác .

Từ từ nhả từ cột khỏi lờ mờ xám , Black White cảm lại lần nữa cảm nhận được sự sống .

Nhìn đồng hồ , một tiếng đã trôi qua từ khi nào mà cạu cữ ngỡ mới đây khoảng 30 phút hay ít hơn .

Mở cửa sổ để thoáng căn phòng , y cảm nhạn là gió lạnh buốt ùa vào rồi đi ra hút hết sự mệt mỏi và cả mùi thuốc lá nồng nặc .

Nhìn người con gái trên giường đang ngủ ngon lành , không khác mấy so với một người con gí 16 bình thường .

Thật may là cô đã ngủ , y ghét khói thuốc .

IEATM từng nói vậy :_ Đừng bao giờ hút thuốc trước mặt tôi !

Tôi ghét nó như cách tôi ghét cái lạnh vậy ! _ IEATMCâu nói khi cô một lần nhìn thấy Black White hút thuốc từ từ chạy qua như đoạn băng ngắn .

Đóng cửa sổ một cách từ tốn và chậm rãi , cậu vút điếu thuốc bị cậu dập xuống sân .

Nằm lên chiếc nệm đã được trãi sẵn , cơn buồn ngủ từ từ kéo đến .

Y mặc cho nó lộng hành mà thiếp đi trong căn phòng .

Slenderman nhìn theo phía cầu thang , một bóng người xuất hiện :- Giờ ngươi mới đi săn à ?

- Slenderman - Tôi chỉ mới bắt đầu theo giỏi con mồi mới thôi .

- The Puppeteer trả lời chủ nhân mình rồi quay lưng trôi đi như đám mây :- Ngươi nên giết nó sớm , trông ngươi ngày càng yếu rồi .

- Slenderman - Tôi biết điều đó .

- The Puppeteer Câu ta đóng cửa lại sau lưng mình lại , chấm dứt cuộc nói chuyện ngắn ngủi .

Slenderman lại thở dài :* Thật giống hồi mình còn ở một mình trong căn dinh thự này .

Một sự cô đơn đến lạnh gáy . *Ngài bình thản nhận xét rồi rời chiếc sofa quay về phòng .

Một người đàn bfà chắn trước đứa con trai bé bỏng của mình :- Cút đi con quỷ , người không được lại gần đây !

Ta có thánh giá đây .

- Người mẹ hét lên , ba giơ cây thánh giá chỉ vào The Devil :- Chồng ngươi đã kí khế ước với ta , đưa con trai người hoặc ta sẽ khiến 2 mẹ con đều chết !

- The Devil nói , giơ bàn tay với những ngón dài sắc như đầu kim ra :- Đây là con ta , hắn đã li dị lâu rồi !

Giờ con ta là con của ta !

Ngươi khôn ...

- Người mẹ chưa kịp dứt câu thì The Devil lên tiếng :Vậy là ngươi chọn chết trong đau khổ cùng con ngươi ~ !

- The Devil nắm bàn tay lại , khuôn mặt người mẹ bị bóp nát , cơ thể người đàn bà xấu số ngã xuống :- Còn người , ngươi có muốn như mẹ ngươi không ?

- The Devil vẫn giữ nụ cười hỏi đứa trẻ .

Nó chẳng dám hé nữa lời cho đến khi :- Tên quái vật , trả mẹ cho tôi !

- Đứa trẻ thét lên , The Devil không giữ được nụ cười nữa mà lấy tay cào khuôn mặt đứa trẻ khiến nó toạc ra rồi gục xuống :- I tried to be kind - The Devil rời đi , nụ cười biến mất hoàn toàn trên khuôn mặt biến dị .
 
Ieatm
đồng tính ?


Tiếng chim hót cũng những ánh nắng yếu ớt rọi xuống khuôn mặt tôi .

Nó khiến tôi tỉnh lại sau một đêm dài , nhìn xuống thấy Black White nằm ngủ say trên chiếc nệm tôi trải sẵn từ đêm qua .

Trông cậu ta cũng đoán được , y đã có một giấc ngủ ngon .

Tôi lay cậu ta :- Này Black White !

- IEATM- Hơ ?

- Black White từ từ tỉnh dậy , cậu nhìn lên tôi .

Khuôn mặt thoáng bất ngờ nhưng rồi lại biến mất nhanh chóng như cơn gió lướt qua mặt hồ :- Cậu về phòng VSCN đi , chút nữa còn xuống ăn .

- IEATM- Ừm .

- Black White Cậu trả lời rồi đứng dậy xếp đồng chăn gối và đi : * Lạnh như băng ý ! *Tôi thở dài nghĩ rồi bước vào nhà tắm .

Xã nước vào cái cốc , tay lấy kem đánh răng cùng bàn chải .

Nặn kem ra rồi nhúng chúng vào cốc mà bắt đầu kì cái miệng hồi rình .

Nhanh chóng xong xuôi mấy việc đơn giản này , tôi xuống nhà và gặp Laughing Jack :- Chào IEATM .

- Laughing Jack chào hỏi một cách vui vẻ , anh ta nhe răng cười và ngồi xuống chiếc sofa :- Chào anh , có thấy Slenderman đâu không ?

- IEATM- Có lẽ ông ta đang dọn những món cuối cùng trong bếp .

- Laughing Jack chỉ vào nhà bếp :- Cảm ơn anh !

- IEATMTôi cúi người chào anh ta rồi rời đi .

Tôi nhìn vào bếp , đúng thật là Slendermna đang ở đây .

Ngài ấy đang dọn những món cuối , tôi để ý thấy có một suất cháo yên mạch .

Tôi tin chắc nó là dành cho Sally , tôi bước vào :- Chào buổi sáng ngài Slenderman !

- IEATMTôi nói nhưng rồi ngài không trả lời gì , tôi lấy làm lạ rồi đến gần chạm vào ngài :- NGƯƠI LÀM ĐÉO GÌ VẬY !!!

- Slenderman thét lên khiến tôi giật mình :- À , tôi xin lỗi ngài !

Tại tôi gọi nhưng ngài không đáp nên tôi lại .

- IEATM - Thôi được rồi mau lại chỗ ngồi đi !

- Slenderman khó chịu chỉ vào những chiếc ghế được sắp ngay ngắn .

Tôi lững thửng bước tới chỗ ngồi xuống .

Giọng của Slenderman ré lên :- DẬY HẾT CHO TA !

- Slenderman dùng giọng " ngọt xớt " gọi mọi người dậy :- Tôi ước gì mình bị điếc chứ ngày nào cũng bị tra tấn như này điếc cmnr !

- Jeff khó chịu , ngồi xuống chỗ đối diện tôi sau khi tiếng gọi " du dương " của Slenderman đã cất lên được 20 phút :- Thôi thì mày điếc rồi chết luôn bởi bọn cớm cho nhanh !

- Jane độc môm độc miếng , ngồi cạnh tôi .

Môi tôi bất giác nở một nụ cười vui sướng khi ngồi cùng một cô gái xinh đẹp như chỉ :- Thôi nào chị Jane , anh Jeff đâu đến mức đó !

- Nina cười rồi nhìn sang phía Jeff đang cau có khó chịu :- Mấy người còn định ăn không ?

Đồ ăn đang với với tốc độ bàn thờ kia !

- IEATMTôi nhắc nhở , trên tay cầm chiếc bánh mì kẹp trứng và xúc xích ngon lành .

Mọi người trở lại việc chính , nhâm nhi những món điểm tâm sáng ngon lành và những thứ uống để tập luyện .

Tôi ăn xong trước và pha cho mình một cốc cà phê :- Tôi tưởng cô không thích nó ?

- Tenderman Tôi giật thót quay lại theo phản xạ , Tenderman đứng ngay sau tôi :- À , tôi thấy muốn uống chút gì đó cho đỡ nhạt miệng mà !

- IEATMTôi khó khăn nói rồi thổi cốc cà phê rồi uống nó .

Hơi ấm của tách cà hê khiến tôi lâng lâng trênc chín tầng mấy , và dể tỉnh táo hẳn .

Nhâm nhỉ từng ngụm thì :- IEATM đi tập nhanh lên !

- Eyeless Jack thúc tôi bằng củi chỏ từ phía sau , tôi không để ý nên bị ngay một phát :- Á !!!

Điên à ?

Trời đất mấy cái xương của tôi !

- IEATMTôi thét lên đầy đau điếng , xoa phần vừa bị trúng đòn .

Cốc cà hê vỡ chong và vài mãnh sành đâm vào da thịt tôi :- Ồ , xin lỗi !

- Eyeless Jack nhìn cánh tay tôi bị mấy mảnh sàng đâm phải , nước nóng khiến chúng đỏ ửng lên :- Lấy tôi hộp sơ cứu đi hay gọi Nurse Ann không thì Doctor smile ấy !

- IEATMTôi xoay cánh tay lại rồi nhìn mấy mảnh sàng cũng với chỗ phỏ tó tướng , thầm ngưởi rủa và mong chúng không bị gì vì tôi ghét sẹo cũng như những vết thâm tím .

- Chỉ cần như này là ổn hết rồi em ra tập đi !

- Nurse Ann nhẹ nhàng băng bó vết thương cho tôi , một cảm giác biết ơn tràn ra từ chính những nơi chị ấy chạm vào :< Nếu em là nam , em sẽ cưới chị > IEATMTôi thầm thì với giọng nhỏ nhất có thể nhưng tôi có lẽ đẵ quên rằng chị ấy là một proxy :- Chị cảm ơn , chị là nam thì chị cũng thích người con gái dễ thương như em .

- Nurse Ann Chị chọc tôi và chạm nhẹ vào đầu mũi tôi .

Mặt tôi xó cảm giác nóng ran , có lẽ nó đã đỏ như cà chua rồi .

Chỉ đứng giậy , tôi có lẽ đã nghe tiếng hì nhỏ của y :- Được rồi chị cũng nên ra tập luyện chút .

- Nurse Ann

Mọi người không biết chứ IEATM là một cá nhân song tính ( giống tôi ) .

Cô cũng biết điều này nhưng vẫn hay phủ định điều này vì cô từng thích một cô gái nhưng rồi cô ấy lại thích người khác ( một chị gái đi cũng ba mẹ đến để tìm em gái nuôi ưng ý ) .
 
Ieatm
Hình phạt phụ ?


- Này mau lên !

- Eyeless Jack thúc dục tôi , tôi khí chịu nhìn cậu ta :- Hôm nay học về gì ?

- IEATM- Học lại luật lệ .

- Eyeless Jack thản nhiên kéo tôi đi :- Nhưng tôi thuộc rồi cơ mà !

- IETMTôi khó chịu nói lại với giọng không mấy vui vẻ .

Cậu ta thở dài :- Tôi cũng đâu muốn , Slendermna nói vậy vì nghĩ cô sẽ lại phạm luật nên bảo tôi dạy lại !

Nhưng nếu được chọn , tôi sẽ chỉ cô cách thu dọn hiện trường .

Cái này tôi chưa dạy nhở ?

- Eyeless Jack - Ừm , tôi mới nghe .

Giết tôi toàn mang găng tay theo .

Thú thật là chúng không dể chịu chút nào !

- IEATMTôi nhớ lại mấy cái bao tay da mà mình thường đem theo mỗi khi làm nhiệm vụ , chúng dể dàng khiến con dao gắm của tôi trượt khỏi tay mình .

Đôi lúc tiếng động khiến các " con mồi " tỉnh và la hét .

Đôi khi tôi xém bị một tên cớm bắt nhưng rồi thoát được nhờ việc chạy vào nhà một quán bar và lẫn trong đám người đang nhảy múa rồi trốn bằng cửa sau khi cảnh sát tói .

Dĩ nhiên Slender biết và tôi vẫn may mắn thoát nạn , ngài nhắc nhở và nói răng đó là lần đầu cũng như lần cuối tha cho tôi .

Nhìn tôi bơi trong những kỉ niệm , Eyeless Jack ném ngay một sấp giấy ( dĩ nhiên alf tôi đã quay lại thực tại ngay sau đó ) :- Gì đây ?

- IEATMCô từng kiểm tra ở trường rồi ha !

Nó cũng như vậy nhưng là về luật lệ của Slenderman .

- Eyeless Jack lấy ra thêm một cây viết rồi canh chừng tôi làm đề .

Tôi tỏ vẻ không mấy hứng thú với đề nhưng rồi cũng cố gắng làm xong nó .

Đến khi xong , tôi vui sướng đập mạnh cây bút xuống , tay mỏi nhừ :- Xong!

Giờ cậu cho tôi nghĩ nhé !

- IEATMTôi khẩn cầu nhìn cậu ta nhưng cũng đã biết trước kết quả :- Mày nghĩ là có hay không ?

- Eyeless Jack- Có !

- IEATM- Đéo nha cưng !

Lại tôi dạy cách dọn dẹp hiện trường .

- Eyeless Jack kéo tôi ra khỏi bàn :- Á !

Cứu tui !

Bạo lực trẻ em nè !

- IEATM- Trẻ em cái quần què !

Cô 16 rồi chứ không nhỏ nhoi gì đâu mà kêu khóc !

- Eyeless Jack Cậu ta nói đúng , dù gì tôi cũng 16 rồi .

Đành ngoan ngoãn nghe lười dù trong lòng dậy lên làn sóng phản đối kịch liệt . ( Kết thúc buổi tập )Tôi bóp lấy vai mình lâu lâu rên lên nhè nhẹ vì đau :* Ư cái vai tôi , dọn mấy cái xác thật đúng là mệt hơn mình dọn mấy cái gỗ .

Máu cữ chảy ra hoài làm mình hải dùng cái khác . *Tôi mệt mỏi nằm lên chiếc giường mềm .

Bức tường hồi ấy tôi đã sơn lại thành màu xanh dương hào cũng xanh lá và thêm trắng .

Tôi thích mù này lâu rồi cũng có ý định làm bộ hoodie của mình có màu này nhưng vậy thì chói thấy bà ra .

Màu này khiến tôi hơi chói mặt nhưng lại khiến tôi tư giản .

Dĩ nhiên màu tím sẽ hợp vì nó là màu giúp ổn định tâm trạng mà !

Tiếng cửa mở thành công thu hút sự chú ý của tôi :- Chào chị !

- Sally vui vẻ chào tôi , trên tay là chú gấu bông biết đi :- Chào em , Sally .

C hị hơi mệt em về chơi với những người khác đi !

- IEATMTôi đề nghị và nói thẳng rằng mình mệt nhưng Sally có vẻ không bỏ ý định kêu tôi đi :- Em hứa không làm phiền chị .

Chị đi uống trà với em là được à !

- Sally hào hứng , tôi mềm lòng :- Thôi được vậy đi luôn đi chị muốn về nghỉ nữa .

- IEATMTôi cùng cô bé đến phòng y .

Sally mở cửa và tôi thật sự đã phá lên cười .

Trước mặt tôi , một cảnh tượng hiếm thấy !

Eyeless Jack đang mặc một chiếc át hương bồng bềnh xin xắn , Jeff được cột tóc lên , trên mặt anh ta là một lớp son dày đỏ tươi cùng đôi má hông nổi bật trên nền da trắng của y .

Dĩ nhiên cậu ta mặc váy , một bộ váy trắng tinh .

Tôi xin thề , nếu Jeff đi đóng phim ma là đếch cần trang điểm gì thêm luôn chứ thêm cái mặt như cái đít nối nữa thì đủ ám ảnh cả đời người rồi .

Sally kéo một chiếc ghế ra :- Chị vào thay đồ đi rồi ra làm người hầu như hôm trước nhé !

- Saly tỏ ra sự hào hứng khó che đậy được :- Ừm , mà chị tưởng chỉ có em với chị thôi ai ngờ có vài người cũng thích trò này ha ~ !

- IEATMTôi nhìn 2 người kia rồi cười khẩy đầy khinh miệt .

Sau 15 phút , tôi bước ra khỏi phòng tắm với bộ hầu nữ .

Trông nó khá tỉ mỉ , nhìn 2 người kai đang ngơ ngác :- Hơ , chưa thấy người đẹp như bà mặc đồ hầu à ?

- IEATMTôi biết đó là tự cao những vẫn nói nhưng vì câu đó mà Eyeless Jack thốt ra một câu khiến tôi thấm thía từng chữ :- Không !

Lần đầu thấy ai vừa xấu vừa đàn ông như bà mặc đồ hầu - Eyeless Jack cười khẩy , tôi thì hơi cau mày :* Mịa quê vãi ! *
 
Ieatm
kẻ kì lạ


Bên trên là tác phẩm của một con nghiện vẽ trong giờ học thêm toán !

Hết thuốc rồi mọi người ạ .

Đây là đẳng cấp của nghiện rồi còn đâu 🙂))

Tôi nằm lên chiếc giường , mồ hồi chảy thành dòng sông trên người đến nơi rồi .

Nhìn lên những đám mây , tôi lại cảm thấy nhẹ nhàng êm ả .

Đã 12 rồi , sắp noel rồi , tôi muốn nó trôi nhanh một chút , dù gì cũng sợ lạnh mà .

Tiếng gió rít bên ngoài khiến tôi muốn trùm chăn ngủ một giấc nhưng có lẽ nó sẽ không ổn lắm :- IEATM !

- Ticci Toby chạy lại phía tôi trong bộ đồ muôn thuở của câu nhưng có vẻ nó trông dày hơn :- Chào cậu Toby , tôi nghĩ cậu thấy không thích tiệc trà lắm nhỉ ?

- IEATM- Chà , tôi không phải một quý cô .

- Ticci TobyCậu ta có lẽ đã nở một nụ cười rộng sau chiếc khẩu tranh mỏng kia .

Tôi nghiêng người ôm lấy chiếc gối và thả lỏng :< Cậu là một kẻ kì lạ . > IEATM- Tôi biết , tôi là kẻ kì lạ trong những kẻ ở đây .

Và trong " những kẻ ở đây " bao gồm cả cô IEATM ạ ~ - Ticci Toby Cậu nghe rõ câu tôi nói và đáp lại với giọng khá cao so với bình thường .

Tôi cảm thấy một chút châm chọc trong đó nhưng nó mập mờ và nhẹ tênh như thể một cơn mơ :- Tôi không phải kiểu người bay bỗng nên hãy cố đừng dùng văn thơ trong lúc nói chuyện với tôi .

- IEATMTôi cười khổ rồi kéo Toby xuống giường .

Có lẽ khá bất ngờ nên cậu ta không kịp phòng bị mà bị kéo xuống một cách dể dàng :- Eh !

Thì ra đây là giường của con gài à ?

Mềm và thơm hơn so với tôi đó !

- Ticci Toby lăn qua lăn lại trên giường với vẻ phấn khích :- Ừm , nhưng cẩn thận cậu có thể té bất kì lúc nào nếu cậu lăn như vậy .

- IEATMBỗng nhiên Toby nhìn thẳng vào tôi , khá bất ngờ , tôi lùi ra phía sau và té nghã :- Chà tôi tưởng cô nhắc tôi thì không sao ai ngờ té trước tôi luôn cơ !

- Toby nhìn ôi cười cợt :- Giờ xuống được chưa !

- IEATMTôi hơi khó chịu và để Toby kéo tôi lên .

Cậu cười tôi thêm một lúc thì chuyến sang chủ đề khác trong lúc xuống nhà :- Chào cô IEATM .

- Jason the toymaker - Chào anh , Jason !

- IEATMTôi cười :- Anh muốn xuống ăn cùng chúng tôi không ?

Dù gì cũng cùng đường mà !

- IEATMJason cười và đồng ý .

Tôi và 2 người đi đến phòng bếp .

( Ăn xong ) Tôi quay về phòng nhìn lên đồng hồ :* Có lẽ nên đánh một giấc rồi chiều tập luyện sẽ ok nhất ! * Tôi không chần chừ mà lăn ra ngủ , trời lạnh kèm với việc khá mệt mỏi tôi chỉ mất vài phút để đưa mình vào giấc ngủ . ( Góc thứ 3 )Tiếng gió rít bên ngoài ngày càng rõ , nó như thể muốn xông thẳng vào phòng .

Rồi bên ngoài hình bóng của một cô gái khoảng 20 với bộ quần áo dày màu xanh thấp thoáng ngoài cửa sổ .

Cô nàng đậu trên cành cây khố đang rụng lá .

Mái tóc đỏ rối cột lỏng thòng xuống vai trái , một mắt y bị khâu lại bởi một chiếc cúc to màu trắng , miệng cô cũng bị khâu lại thành một nụ cười và thâm tím vì cái lạnh của mùa đông .

Cô nàng nhìn IEATM đang cuộn tròn trong chăn rồi đu theo những cành cây rời đi chiếc khẩu tranh kéo lên cùng với chiếc mũ trùm được đội lên khi cô gái đi qua thành phố .

Tiếng nhạc giáng sinh vang lên du dương gợi cho cô ít kí ức bé nhỏ rối bời nhưng rồi quên nó đi .

Khé mở cánh cửa của một ngôi nhà ra , tiếng ken két vang lên cùng tiếng của The Devil :- Mọi chuyện sao rồi ?

- The Devil Ông nhẹ nâng tách trà lên .

Cô gái dùng kí hiệu trả lời tạm dịch là :- Mọi thứ đều ổn , chỉ cần gợi cô ta về chuyện cái hộp của ngài nữa thôi .

- ???- Tốt , người đáng được thưởng nên cữ vào bếp , ta sẽ tạm gở sợi chỉ đó và cho ngươi ăn , Catcha .

Ngươi đi gọi Rad vào đi .

- The Devil Ông đặt li trà xuống rồi nhìn Catcha khẽ cúi người xuống rồi rời đi .

Chỉ một lát sau , một người đàn ông khoảng 25 đi đến chỗ The Devil .

Y có mái tóc xám nhạt , bộ sơ mi trắng có cà vạt và một chiếc mặt nạ che đi đôi mắt với tai thỏ :- Tôi đây , thưa ngài .

- Rad cú người trước The Devil với vẻ kính trọng :- Như mọi khi , đi ra và tìm một linh hồn đi .

Ta không chắc là ta sẽ giữ mình hóa điên được bao lâu nữa .

- The Devil vẫn nở nụ cười nhìn Rad :- Vâng thưa ngài , tôi đi chuẩn bị ngay .

- Rad Anh ta đứng dậy rồi đi lùi về phía cầu thang và về phòng .

Khẽ gở chiếc mặtnạ ra llọ đôi mắt trắng không đồng tử .

Y bị mù , đây là lí do Rad phải rất cố để để các giác quan khác hoạt động tối đa và hiểu quả nhất .

Anh không muốn chết , không muốn bị khâu như Catcha , không muốn bị cớm bắt !

Không , anh chỉ muốn bình yên nhưng nó xa vời như thể màu sắc đối với anh .
 
Ieatm
Chơi


Tôi tỉnh lại , nhìn lên chiếc đồng hồ treo tường :* 2 giờ rồi *Đứng dậy , tôi hơi mệt nhưng có vẻ vẫn khá ổn .

Tiếng cửa đóng phía sau lưng tôi hòa cũng tiếng tôi khẽ rên vì lạnh .

Chà sát hai bàn tay vào nhau , tôi mong rằng cái lạnh qua đi .

Bước xuống lầu , tôi tìm cho mình ít cacao nóng rồi luyện tập .

Mùi cacao đẽ chịu lang thang rồi vào cánh mũi tôi , xoa nhẹ 2 cánh phổi rát đau vì hít phải không khí lạnh .

Tiếng nhạc giáng sinh phát ra từ một nơi nào đó .

Tiếng ngạc đưng tôi về những ngày lạnh dá bên lò sưởi cùng chiếc bạn , lị sửa nóng cũng mọi người .

Nhìn ra ngoài , tuyết rơi từ khi nào tôi không để ý .

Nhìn làn tuyết bên ngoài cũng vài người , tôi thở dài nhẹ đưa mình vào sự thư giản thì ...- BỘP !!!!

-Một quả bóng tuyết bay thẳng vào mặt tôi .

Tuyết mềm nên tôi còn ổn , nhưng lực thì hơi đau :- ĐM !

Ai ném đó !

- IEATMTôi nhìn ra phía ngoài .

Với sự cau có , tôi bước ra ngoài và né được một quả tí trúng bên trái vai tôi .

Nhìn về hướng quả bóng xuất phát .

Ben cười và lơ lửng trên cao :- Ôi !

Xin lỗi nhé !

Tôi lỡ tay , ném trúng cô thôi !

- Ben Drowned cười khoái chí , tôi thì đỏ bừng mặt vì giận :- Mày xuống đây !

- IEATMTôi gào lên chỉ xuống đất và thấy ẩm ướt trên tay .

Tuyết đã tan trong tay tôi tư khi nào không hay .

Ben thì bay thấp hơn nhưng vẫn không thể để tôi bắt được :- Tôi không ngủ mà xuống đó !

- Ben Drowned cợt nhả :- Ha , chờ tao tí !

- IEATM Toi cười , nó có lẽ hơi tà nên Ben rùng , lạnh sống lưng .

Tôi vào nhà rồi chốc sau ra và trên tay là súng nước .

Thằng nhóc nhìn cái súng nước trên tay tôi có lẽ hiểu điều tôi định làm liền giật bắn :- Nè !

Không chơi trò chạm vào điểm yếu nhé !

- Ben Drowned- Chị mày đếch hiểu gì cả !

- IEAYMTôi bay lên bắn nó .

Dĩ nhiên tôi trúng vài lần, khi đó , nó thét lên .

Vào nhà , người tôi thì lạnh đến nỗi tôi run lên cầm cập .

Ben thì lag liên tục , nó chợp chờn lúc ra hình , lúc ra theo bảng số rồi lại bị mất một vài cạnh rồi lại trở lại bình thường .

Tôi lấy khăn , lau cho Ben :- Cô làm gì vậy !

- Ben Drowned giật mình nhìn lên phía tôi đang lau :- Thì lau cho mày !

Mau lên , tóc ướt dể ốm thấy bà ra !

Hơn nữa đông rồi , tôi muốn đón Giáng sinh và tết cho đẹp .

- IEATMTôi lau hết đống nước trên tóc thằng nhỏ và lấy máy sấy khò qua :- Tóc mày rối và bết lắm !

Tau chải cho luôn !

- IEATM- Ờ , sao cũng được .

- Ben DrownedCậu ta không quan tâm đến điều này , y đang lo chơi game mà .( 10 phút sau )- Xong rồi , đẹp rồi soi gương đi !

- IEATMTôi tươi cười đưa một chiếc gương ra , Ben Drowned giờ mới để ý cái tóc mình .

Tôi đã cột thành 2 cái chùm nhỏ nhỏ , xinh xinh cực cute 🙂)) .

Cậu ta nhìn chính mình trong gương mất khơngr 10 phút rồi nhìn lên tôi :- Mày đùa bố à ?

Nó ...

- Ben Drowned chưa kịp tìm từ thì tôi đớp luôn :- Cực họp với thím !

- IEATM- Nhìn tôi khác gì thằng tâm thần không !?

- Ben Drowned gầm lên rồi tháo 2 cái chùm trên đầu cậu ta :- Nhìn cute thế mà còn chê !

- IEATMTôi cười như điên rồi rời đi .

Tôi đã đến cầu thang nhưng vẫn nghe được tiếng chưởi rủa của Ben Drowned :- Giỏi trêu người khác quá ha !

- Homicidal Liu- Ồ , Liu !

- IEATMTôi nhìn anh ta .

Người con trai với mái tóc nâu rủ xuống , đôi mắt xanh cũng vất sẹo dài từ khoed miệng đến mang tai .

Tôi cảm thấy có gì đó ngứa ngái ở mũi rôif :- HẮT XÌ !!

- IEATM- Sức đề kháng yếu quá rồi .

- Homicidal Liu bình thản nhận xét :- Hờ , tui cũng có muốn đâu .

Tôi yếu hơn anh đó !

- IEATMTôi khó chịu quay đi .

Tôi biết thể chất mình yếu hơn những người khác nhưng cũng hơn người thương đôi chút rồi chứ .

Cảm thấy bị xúc phạm , tôi hậm hực quay về phòng và nằm trên giường ngủ một giấc .

Khi tôi tỉnh thì cũng đã 7 giờ hơn :* Sắp muộn giờ ăn rồi ! *Tôi xuống giường thật nhanh .

Lí do tôi lo là vì đây là giờ ăn cũng như giờ nhận nhiệm vụ đêm .

Trượt theo cầu thang xuống , tôi vừa kịp lúc .

Thở gấp vì chạy nức rút ( hay trượt ta ? ) :- Người làm gì mà như ma đuổi vậy ?

- Jeff vừa ngấu nghiến miếng thịt bò vừa hỏi tôi :- Ma trong cái dinh thự này nhiều lắm .

Nói rõ đi .

- IEATMTôi kéo ghế rồi thưởng thứ phần ăn của mình đã hơi nguội nhưng vẫn thưởng thức nó :- IEATM hồi nữa lấy nhiệm vụ cho tối nay .

- Slenderman quay mặt về hướng tôi :- Vâng .

- IEATMTôi cảm thấy hơi khó chịu vì nhiệm vụ nhưng từ chối không khác gì rước họa vào thân hết .
 
Ieatm
Lòng thương hại


Tôi nhận nhiệm vụ từ Slenderman .

Nó có vẻ dể cho đến khi tối nhìn thấy mình phải đi một mình :* Xì - tóp !

Mình làm đơn à ?!

Có nên không ? *Tôi ngẫm nghĩ rồi nhìn lên đồng hồ :* Còn 2 tiếng nữa mới đi được , ngồi nghĩ cách cái đã .

Dù gì cũng đếch trốn được . * - Haizzz ~ - IEATMTôi thở dài rồi trở mình .

Đọc cho xong cái thông báo rồi tôi rồi khỏi phòng .

Sương sương thì thì có một vài kẻ có ý định tiến vào rừng vào tối nay , tôi chỉ cần tới rồi giết là xong .

Ừ , dể thật nhưng tôi phải làm đơn mà !

Lần đầu nên dĩ nhiên tôi lo rồi .

Ngước nhìn đồng hồ , khoảng 30 phút nữa là đi rồi .

Tôi cầm theo cặp dao găm thân thuộc rồi đi bộ quanh rừng .

Dĩ nhiên cái ý định bay cũng hiện trong đầu tôi dù là đôi chút .

Những tôi không làm chỉ là tôi phát hiện mình bị hao hụt nhiều năng lượng nếu ở dạng quỷ và hiện tại trời lạnh nên cánh tôi sẽ đóng băng lại trước khi kịp cất cánh mất .Mọi người đã về phòng chuẩn bị đi săn hoặc đã đi săn hết rồi .

11 giờ là giờ thường được mấy người nay tận dùng vì phần lớn những người lang thang ngoài đương lúc này chỉ có người trẻ tuổi .

Giờ này những người đi săn mồi theo kiểu theo giỏi thì kẻ đó có lẽ cũng ngủ rồi .

Tôi lại theo kiểu lâu lâu đi săn chỉ để kiếm cái gì đó vui vui trong người con mồi nên thường nhắm đến mấy người lang thang ngoài đường vào tối muộn mặc dù có nhà đang hoàng .

Bước trên nền tuyết lạnh , tôi cố để mình tỉnh táo trong cái nhiệt độ lạnh lẽo này .

Cố nghe từng tiếng động nhỏ xung quanh .

Lang thang được một lúc , tôi nghe tiếng cười của một đám con trai .

Từ từ tiến lại , tôi núp sau một cái cây cáo trơ trọi lá , tay tôi giờ cứng lại :- Tao bảo mày rồi !

Không có ai đâu !

Bọn sát nhân cái gì chứ !

Chỉ là mấy chuyện nhảm của mấy tên cảnh sát đó .

- ATên con trai với mái tóc nhuôm xanh lè cười phá lên .

Hắn gầy tom teo nhưng cao kều khêu như gã nghiện .

Chiếc áo len đen dày của y rộng thùng thình :- Nhưng tao vẫn sợ mày ạ !

Nghe nói có mấy cái xác xuất hiện vò sáng sớm rồi bị mọi người phát hiện đó .

- BNgười kia nói , đôi mắt xanh lá anh ta hiện vẻ sợ sệt .

Chiếc áo phao nâu đất chùm kín lấy người y .

Trông hắn hơi xanh và nhợt nhạt , có lẽ y bị kéo đi , chiếc kinh lâu lâu bị mờ đi khiến anh ta phải tháo xuống rồi lau đi:- Có gì chớ !

Tao biết võ đó !

Bọn sát nhân đến tau xử trong một nốt nhạc .

Mày chỉ cần chạy là được .

- CTóc vàng lên tiếng .

Mái tóc ánh kim của hắn hơi xù lên và rối tung .

Chiếc áo ấm của y có vẻ đã cố để vươn theo cơ thể cáo to của chủ nó .

Ba tên nói chuyện rồi tên tóc xanh nhìn chằm chàm vào một phía . :- Chơi trò chơi can đảm không ?

- A- Chơi như nào ?

- BBất ngờ với đề nghị với một trong 2 người bạn đòng hành của mình , cậu đeo kính nhìn lên :- Giờ đi xung quanh đây 20 phút !

Ai mà đi ra ngoài 20 phút sau về thì ok thắng !

- A- Nghe vui đó !

Vậy ai đi trước ?

- CSau câu nói đó , một khoảng không im lặng bao trùm .

Tên đeo kính bất chợt lùi lại khiến 2 người kia nhìn rồi nở nụ cười :- Vậy Fintan , vậy cậu đi trước nhé !

- A- Nhưng ...

- Fintan chưa kịp dứt câu thì tên tóc vàng kim chặn họng lại :- Thôi nào Fitan !

Tụi này tin cậu .

- C - Nhưng , Duke !

Tớ sợ .

- Fitan gần như sắp khóc đến nơi .

Tên tóc xanh ốm nhách kia có vẻ đã mất bình tỉnh :- MÀY CÓ ĐI KHÔNG !

- Duke gào lên thì Fintan lùi ra phía sau rồi hét lên :- Tớ đi !

Tớ đi , tớ sẽ đi .

- Fintan rời khỏi chỗ ngồi và tiến đi lướt qua tôi nhưng có vẻ không nhận ra :* Mù à má !?

Mà dù gì cũng có lợi cho mình ! * Tôi rời khỏi đống suy nghĩ rồi theo sát Fintan một khoảng .

Đến một đoạn không quá xa với đám kia .

Tôi bắt lấy cậu ta từ phía sau và bịt chặt miệng .

Y vùng vẫy cố thoát thì tôi bịt miệng cậu ta .

Nó phản tác dụng , cậu ta không những dãy nữa mà đạp rồi còn khóc :- Im lặng hoặc tao sẽ cho ngươi gặp tổ tiên !

- IEATMTôi gầm gừ rồi ném cậu ta lại một gốc cây :- Trèo cây được đúng không ?

- IEATMCậu ta gật đầu , tay bịt chặt miệng :- Treo lên cao và đứng xuống .

Tìm cách dấu hết cơ thể , nó sẽ giúp ngươi kéo dài thời gian và cơ hội sống .

- IEATM- Cô không giết tôi ?

- Fintan nhìn tôi , mi anh còn đẫm lệ :- Có hoặc không .

Tôi chưa biết nhưng tôi nếu cần thiết sẽ cho anh một cái chết không đau đớn .

Tôi sẽ đánh ngất anh rồi giết .

- IEATMTôi nhìn người trước mặt , một sự day dứt cào xé tôi :- Vậy tôi rất cảm ơn .

Còn bọn kia ?

Bọn đi cùng tôi .

- Fintan- Có và tôi sẽ khiến họ chết thật thống khổ thật đau đớn .

Anh bị bắt nạn bởi họ đúng chứ ?

- IEATM- Vâng .

Một lần nữa , cảm ơn cô .

- Fintan lau nước mắt nhìn lên cái cây :- Trèo nhanh lên , những kẻ khác sẽ đến .

Họ không nhân từ đâu , chỉ một số sẽ giúp anh như Sally , Slendorman hay những người như vậy .

Ít lắm nhưng ho rất tốt .

- IEATMTôi an ủi anh ta rồi rời đi .
 
Ieatm
đâm , chém và máu


U ám , ma mị và đầy chất nghệ thuật gothic là thứ tôi thấy từ bài hát Bloody Mary

Tôi tiến lại gần chỗ cắm trại của Henry và tên tóc vàng kim :- Này Alex , mày có nghĩ nó bị giết rồi không ?

- Henry nhìn Alex với vẻ hơi lưỡng lự :- Không bao giờ !

MÀY NÊN IM MỒM MÀY LẠI HENRY !

Nó không chết , nó chỉ ....

Lạc !

Ừ , lạc đường .

Nó lạc đường và tao nghĩ chúng ta nên bỏ nó lại .

- Alex Hắn vừa từ tự trấn an bản thân vừa day 2 bên thái dương một cách cực khổ .

Tên Henry dọn đống đồ sang một bên còn tên Alex thì ngồi đó .

Tôi tiến đến phía sau tên Henry nhưng bất chợt dẫm phải một cành cây khiến 2 tên kia bất ngờ quay lại :- Q ...

Quỷ ...

QUỶ !

Một con quỷ !

Ôi chúa ơi !

- Tên Henry nhảy cẫng ra sau nhặt nhanh cây gậy :- Đồ quỷ dữ !

Đồ bẩn thỉu !

Ngươi ...

- Alex Lựa từ chưởi tôi thì tôi đã vung dao lên .

Tiếng dao lướt nhanh qua da Henry khiến hăn đau đớn rên lên .

Nó chỉ đủ khiến hắn bị rách một vài mảng nhỏ đủ để chảy máu :* Lực tay .

Lực yếu quá * Tôi nhìn nhát chém rồi giơ tay định đấm vào sọ thì tiếng tên Alex phát ra từ phía sau :- CHẾT ĐI CON ĐĨ CHÓ !

- Alex hét lên và ngay lạp tức phang chiếc gậy gỗ đến chỗ tôi :* Đánh lén còn hét thật to cho có oai .

Mày chết là vì ngu nên đừng kêu trồi khóc đất gì cả . *Có lẽ do cái lạnh buốt , vết thương đã đau hơn và tên Alex rên rỉ liên hồi .

Henry thì đứng đơ , mặt cắt không còn giọt máu .

Tôi rảnh chân đã vào mặt hắn khiến người y ngã bất ra phía sau :- Cái mặt thì đẹp mà cái nhân cách thì thôi nát y như bọn đầu đường xó chợ .

- IEATMTôi vừa đạp , chân đạp hết mặt thì bụng rồi ngực .

Khoảng chừng 20 cái thì hắn hộc máu rồi ngất lịm đi .

Tôi liếc đến Henry thì hắn mới chợt tỉnh nhanh chóng chạy đi :- CỨU !

CỨU !

CỨU !!!!!

- HenryTiếng hắn xé toạc cả sự yên tỉnh vốn có của khu rừng .

Hướng hắn chạy là về phía dinh thự :- Cá cược không ?

- OffendermanGiọng ông ta phát ra từ sau lưng tôi :- ĐM !

Ông đến đây khi nào vậy !

- IEATMTôi nhảy ra phía sau dao chỉa vào cổ Offenderman :- Nào ~ mới gặp mà manh động quá !

Vậy trả lười đi , cá cược với ta chứ ?

- Offenderman nỏ nụ cười ta rầm , một xúc tu cuốn lấy eo tôi :- Cái xúc tu do bẩn của ông ra hoặc tôi sẽ báo lại với Slenderman .

- IEATM- Chà tính nóng như kem nhể ?

Vậy ...

Cược như này , tên vừa chạy bị bắt bởi nữ - cô thắng .

Bị bắt bởi nam - ta thắng .

Ta thắng thì ta nói sau nhưng cô thằng cô tự chọn .

- Offenderman đinh nói thêm gì đó thì tôi chắn ngay :- Đéo , đéo và đéo !

Tôi éo có ngu mà đồng ý với tên như ông .

- IEATMTôi xõa cánh , định bay theo tên Henry .

Tôi nghe thấy tiếng cây bị rẽ một cách nhẹ nhàng bởi xúc tu của Offenderman và tiếng bước chân xa dần và xa dần .

Tôi đáp xuống chỗ Alex , giơ dao lên và đâm vào đầu tên đó .

Hắn rên lên một tiếng rồi ngắt lịm .

Tôi xẻ bụng hắn ra rồi cắt 1 quả thận .

Đừng hỏi tôi , một quả kia mất từ khi nào rồi !

Có lẽ hắn bị bắt và cắt hoặc tự cắt bán lấy tiền ăn chơi .

Tôi không để tâm lắm mà lấy cái bao ni - lông gần đó bỏ vào rồi tìm Henry .

10 phút sau , tôi thấy hắn với trạng thái đã chết từ lâu .

Cơ thể y lanh buốt và bị rạch miệng .

Nhìn thêm quá tóc bị cắt như thần kinh của Henry cũng biết là tên Jeff ra tay dùm tôi :- Thút thật thì hơi không muốn nói , nhưng ...

Cảm ơn mày nha Jeff .

- IEATMTôi rạch bụng tên đó ra , thận còn đủ .

Chúng trống không được ổn lắm , đen xì và cảm giác như bị bệnh nên tôi bỏ chúng lại .

Cái lạnh thấu khiến tôi hơi khó chịu .

Tiến lại chỗ tôi hẹn với Fintan .

Cậu ta đã thiếp đi trên cành cây tôi chỉ .

Thân nhiệt hạ xuống đôi chút khiến khuôn mặt trắng bệch .

Anh ta có lẽ đã rất mệt rồi :- IEATM .

- Slenderman Tôi giật mình nhìn xuống , ngài ấy đứng đó nhìn lên tôi :- Xuống .

- SlendermanChỉ một câu đó , tôi có cảm giác thần chết đang viết tên mình .

Tôi bay xuống , lòng như có cục đá nặng hàng tấn đè lên phổi khiến tôi không dễ dàng gì mà thở :- Ngươi hoàn thành chưa ?

- Slenderman - R ...

Rồi .

- IEATMSlenderman thỏ dài , một xúc tu phóng vọt lên cành cây mà Fintan đang nằm .

Cậu ta bị kéo xuống đồng thời tỉnh lại :- Vậy đây là gì ?

- Slenderman gầm gừ nhìn thằng vào tôi :- I ...

IEATM !

Đ ...

Đây là thứ gì ?

- Fintan khó khăn phát âm khi quá sợ hãi .
 
Ieatm
sự tội lỗi


Muốn bùng cháy >😀 !

- Ngươi thương hại một tên con người ?

Chữ thương hại không có trong từ điển của sát nhân .

Ta chắc chắn ngươi hiếu điều đó .

- Slenderman Đêm nay không trăng cũng không sao , cảm giác lạnh buốt bắt đầu dâng trào cũng như sự sợ hãi bên trong lồng ngực tôi .

Tim tôi đập bình bịch trong lồng ngực như thể quả bóng này không bao giờ dừng lại .

Slenderman có lẽ biết điều đó khi nhìn cơ thể tôi run lẩy bẩy :- Ngước lên , ta sẽ dạy dỗ lại ngươi một cách nghiêm khắc nhất có thể .

- SlendermanNgài nắm lấy 2 cánh tay của Fintan .

Tôi biết ngài định làm gì và cậu ta cũng biết điều đó :- IEATM !

Đây là gì và ...

- Fintan Cậu ta nhìn thẳng vào mắt tôi , một sự tội lỗi tràn lên đến cỗ họng và nghẹn lại .

Những giọt nước mắt bắt đều chảy , chúng nóng hổi lau những vết xây xác trên mặt của Fintan .

Có lẽ cậu đã bị xây xác nhẹ khi cố trèo lên phía trên .

Tôi không thể làm gì , cảm giác như phạp hai lỗi cũng một lúc :- Giết hắn !

Dùng dao của người đâm vào bụng hắn .

- Slenderman - Tôi ...

Không thể !

- IEATMTôi tiến lên một bước , một chút sự can đảm còn lại tụ hết vào bước chân ấy .

Ngài ấy gầm lên :- ĐÂY LÀ MỆNH LỆNH !

- Slenderman- V ...

Vâng .

- IEATMTôi rút ra con dao , tay run lên .

Thấy sự chần chừ của tôi , Slenderman không vui :- NHANH !

- SlendermanTiếng phập vang lên .

Tiếng đó cữ liên tục , liên tục .

Tôi nhắm mắt đâm liều rồi khi mở mắt .

Trước mặt tôi , Fintan đã chết một cách thê thảm nhất .

Mặt , bụng , tay chân đều nát bét gần như không nhận ra :- Ta mong ngươi đã học được bài học ta muốn ngươi cảm nhận được .

-Slenderman rời đi :> Tôi xin lỗi .

Tôi không giữ được lời hứa , tôi xin lỗi
 
Ieatm
Cơn sốt


- Khoan !

Ông nói lại đi !

Tôi đã có chủ rồi !

- IEATM- Ta không biết , đến Tết rồi cô trả lời cũng được .

Giờ thì chúng cô ngủ ngon .

- The Devil Ông ta vỗ tay , y tự biến thành làn khói đỏ và vây lấy tôi .

Khi mở mắt , tôi đã ở trong phòng mình .

Cái cảm giác rất thật .

Liếc mắt đến hộp quà , bến trong trống không .

Tôi vút nó đi , khó khăn trấn tĩnh bản thân .Mùa tết đến , ngày mồng một tiết trời lạnh .

Muốn bay lên những càn cây và đến thăm mộ của Fintan :- Nằm xuống .

- Tenderman dì tôi xuống giường :- Tôi bảo rồi , tôi không sốt !!!!

- IEATMTôi muốn bỏ ra ngoài nhưng Tender đã đút ngay một muỗng thuốc vào họng :- Uống đi , 41 độ mà bao không sốt .

Mặt đỏ bừng còn mồ hôi thì như tắm , lừa được ai ?

- Tenderman nhìn nhiệt kế :- Tôi ổn , cho tôi ngủ là khỏe thôi .

- IEATMTôi phản bác nhưng tôi biết nó là không thể .

Tôi nóng đến mức , ngoài trời lạnh tôi chỉ cần một chiếc chăn mỏng cũng thấy đủ .

Đưa tay lên trán , cảm nhận cái hơi nóng ở đó rồi mò xuống cổ và vai :- Trông tôi như nào ?

- IEATM- Y như một trái cà chua , chỉ là quá gầy để đạt chất lượng nếu muốn trở thành món ăn của tôi .

- Tenderman Ngài đắp lại chăn cho tôi rồi ra khỏi phòng .

Lần cuối tôi bị ốm là 1 năm trước , tôi bị cúm B .

Tôi vẫn sốt cao dù đã 2 ngày , có khi còn cao hơn .

Tiếng cửa vang thành công thu hút sự chú ý của tôi :- Trông cô không khác gì một con bọ yếu ớt sắp chết vậy .

- Jeff nói , cái chất giọng chế giễu nghe hơi là lạ .

Có lẽ do tôi đang ốm hoặc thật sự là hắn đang bị viêm họng :- Im mồm đi .

Khụ , khụ .

- IEATMTôi họ sặc và cảm giác họng mình rách ra .

Khi ổn định lại , cơn đau đầu hiện diễn từ nãy giờ còn giữ dội và đau đớn hơn bội phần .

Tôi khó khăn vươn tay lây cốc nước nhưng không thể thì Jeff cầm lên .

Tưởng cậu ta cho tôi thì ...

Một hơi y nốc sạch trước mặt tôi :* Đ*t Mẹ thằng l*n ! *Tôi nghiến răng, nghiêng người muốn đánh rồi lồng ngực tôi đau nhức bước tôi phải nằm xuống .

Người tôi bắt đầu co giật rồi rên lên như một con tâm thần giai đọn cuối lên cơn .

Jeff nhìn tôi đứng đờ đó không biết làm gì .

Tôi muốn kêu nhưng cái cổ họng tôi khô như sa mạc và nước thì bị tàng ngáo kia uống hết .

Jeff chạy mất , tôi gần như buông luôn cái hi vọng được cứu .

Mắt nặng trữu cũng nhưng cố gặng thều thào mấy tiếng rồi bóng tối bao lấy chính cơ thể nóng như điên :- ÀO !

- Một xô nước xối thẳng vào mạt tôi .

Xô nước khiến tôi tỉnh ngay và lấy lại được hơi thở .

Trả lại ánh sáng cho đôi mắt , tôi thấy Jeff cùng một cái chậu trống còn chút giọt nước trong :- Chưa chết à ?

Tao ... lần đầu cố chăm người ôm , thế nào ?

- Jeff có vẻ đã cố nhưng tôi thì không vui mấy với " chiến tích " của cậu ta :- G ...

Gọi Tenderman hay ...

Khụ !

Slederman vào rồi chuyển tôi tới phòng khác ấm hơn ấy !

- IEATMTôi cố nói với cái giọng đã bị biến đổi bởi họng mình .

Tôi lại thấy bóng lưng tên đó lao vụt đi và thở dài một cách mệt mỏi trong bất lực . ( 20 phút sau )Tôi được chuyển đến phòng khác , một căn phòng trống ngay bên cạch phòng Laughing Jack :- Cô ở đây và hồi nữa ...

-- Slenderman ngừng lại , liếc nhìn đồng hồ treo tường : - Khoảng 10 giờ thì có người mang đồ ăn lên .

- Slenderman - Tôi cảm ơn ngài .

- Tôi tránh việc nhìn thẳng người vừa đưa mình sang phòng : - Nhưng Tenderman đâu ?

- IEATM - Dưới bếp , và ta cấm ngươi xuống đó với tình trạng ốm bệnh như này .

- Slenderman có vẻ như đọc được suy nghĩ của tôi .

- Tôi biết - IEATMTôi hơi khó chịu , giọng lí nhi cũng như cố không nhìn thẳng vào Slenderman .

Ngài cũng rời đi với vẻ bất lực .

Tôi lật người với lấy ly nước nốc một phần 3 rồi cất đi .

Mí mắt nặng trữu rồi sụp xuống mang đến ca cơn buồn ngủ nhẹ nhàng .( góc nhìn thứ 3 ) IEATM thiếp đi , đôi mắt thâm quần vì những đêm dài ôm đến lên cơn co giật , mái tóc rối xù và bết lại với nhau vì chỉ vệ sinh qua loa trong những ngày ốm , đôi gò má đỏ lên và những chỗ khác thì trắng bệch như cái cái xác chết lạnh ngắt .

Chưa bào giờ bạn nghe về hay thấy được nhưng thứ xấu xí sau những fanart tuyệt đẹp của các creepypasta .

Họ rất đẹp nhưng ...

Chỉ trong những bức tranh của fan.

Thứ họ thể hiện là sự đáng sợ , nguy hiểm và máu lạnh và những khuôn mặt khiến con người ta kinh hãi khi nhìn vào .
 
Ieatm
Thăm


- IEATM .

Tôi thoáng nghe giọng của một người :- Em dậy ăn .

Giọng lại vang đều .

Giọng nữ , giọng của một người phụ nữ .

Tôi chầm chậm tiếp nhận ánh sáng qua đôi mắt vẫn hơi nhắm của mình .

Nurse Ann đứng trước mặt tôi , bên cạnh là bát cháo hơi nguội :- Em nên ăn chúng .

- Nurse Ann nhìn tôi , tay đưa tô cháo :- Em cảm ơn .

- IEATMTôi nhận bát cháo từ tay Nurse Ann và từ từ ăn nó nhưng chưa được một nữa thì cảm thấy quá đủ :- Chị ra ngoài đi .

- IEATM- Nhưng em chưa ăn xong .

- Nurse Ann không vui vẻ gì khi thấy tôi không ăn xong món cháo nhưng rồi thở dài rời đi .

Tôi nhìn cánh cửa gỗ đóng lại .

Sờ vào cổ , nó đã ổn hơn hoặc tôi mong vậy .

Thở dài nhìn lên trần nhà và từ từ để cho miệng thở ra làn khói trắng nhẹ .

Đèn bỗng tắt , cửa sổ đóng chặt mở toang .

Tôi giật mình khi làn khói đỏ bắt đầu luồn vào phòng .

Làn khói như nước bắt đầu trào ra từ khe cửa , gầm giường hay bất kì ngóc ngách trong căn phòng dù là nhỏ nhất .

Chúng tụ lại thành một dạng như người trước mặt tôi .

Tôi nhìn chằm chằm cái dáng người cao trước mắt mình :- Ta thấy cô đã ổn hơn so với hôm qua .

- The Devil- Nơi này không tiếp đón ông .

- IEATMTôi sau một lúc thất thần thì chỉ muốn đuổi phắt tên này đi .

Nhưng tôi có lẽ đã trở thành một món đồ để hắn chọc phá :- Thôi nào ~ cô không khác gì một đứa trẻ dỗi chính mẹ nó chỉ vì vài cái kẹo .

- The Devil vỗ lấy lưng tôi :- Không ai ở đây muốn ông tới thăm .

- IEATMTôi đoán mình đã nói như vậy trong một chút mơ hồ .

Tay để trên đùi và nắm chặt lại dần .

Giọng The Devil giờ vẫn còn cợt nhã :- Vậy ngươi muốn giết ta ?

- The Devil hóa thành một làn khói quấn quanh tôi :- Không ai mời ông đến .

- IEATM Tôi không động đậy , nhúc nhích hay dù là cố làm vậy .

Làn khói dần đặc thành một con rắn đỏ rồi quấn lấy cổ tôi :- Ta không nghĩ cô sẽ chạy được .

Đừng lo về việc cô có chết vì độc rắn hay bị bóp nghẹn hay không , chuyện ta lãng phí sức vì mấy tưhs như vậy thật là quá lâu rồi .

- The Devil thả lỏng rôi nhẹ đặt nụ hôn rắn lên ở cổ .

Nó khiến tôi thấy tởm đến nỗi da gà hết lên :- Slenderman sẽ không vui vì chuyến thăm này .

- IEATMTôi thật muốn thụi một đấm vào mặt kẻ bám lấy cổ mình .

Bỗng nhiên tiếng bước chân vang lên , chúng to dần và gần dần , từng chút từng chút một :- Ta đoán là cuộc nói chuyện này sẽ kết thúc tại đây .

Tạm biệt thưa quý cô ~ - The Devil lại hóa thành làn khói và rời đi .

Những làn khói cuối cùng vừa biến mất sau khe cửa sổ thì cánh cửa mở ra :- Trông cô ổn hơn hôm qua nhỉ ?

- Black White nhẹ ngồi xuống cạnh giường :- Tôi đoán thế .

Lấy tôi con búp bê ở phòng cũ được không ?

- IEATM- Phòng đó không ai được vào .

Slenderman khóa chặt nó và cấm ai lại gần .

- Black White thở dài cầm lấy cao dao găm của tôi đưa cho chủ nó :- Tôi lấy được nó , nhưng mấy cái khác thì không .

Thường thì đối với các sát nhân , vũ khí là thứ gì đó rất rất quan trọng .

- Black White nói , nói nhiều hơn thường ngày :* Cuối cùng băng cùng tan đi . *

Tôi cười trong lòng và cầm lấy nó .

Thật tuyệt khi có cảm giác được sống lại .

Vung nhẹ chiếc dao găm , tôi chỉ còn một cái màu đen ở đây .

Tôi nhìn lưỡi dao đã mòn đi sau một khoảng thời gian dài sử dụng có chụt buồn :- Tôi có thẻ giúp cô khối phục nó .

- Black White nhìn tôi :- Không cần , tôi nghĩ nó còn dùng được dài dài .

Hỏng thì dùng cái khác thôi , Dù dì thì tôi cũng biết mình hợp với loại nào .

Mấy nay trời có vẻ khô , lấy cho tôi li nước kia với .

- IEATMTôi đổi chủ đề và chạm lên môi mình , chúng tróc ra hết .

Thật khó chịu khi tôi cố gắng kiềm lại mong muốn xé chúng ra khỏi môi mình .

Đột nhiên , Black White lên tiếng :- Theo cô , như nào là một chuyện tình đúng nghĩa ?

- Black White Nước tôi đang uống bị phụt ra ngay lập tức , tôi ho liên hồi khi nghe thứ cậu ta nói :- Thím nói lại mị nghe không rõ .

- IEATMTôi nghiền từng chữ một khi nói với Black White :- Như nào là một chuyện tình đúng nghĩa ?

- Black White nhắc lại , nó khiến tôi không biết nói như nào :- Tại sao cậu hỏi như vậy ?

Tôi cũng đâu biết .

- IEATM- Nhưng cô là con gái !

- Black White có vẻ khá khó chịu khi nghe tôi nói về việc tôi không biết mấy thứ ấy :- Nghe nè , tôi không phải là cô gái mông mơ mặc chiếc váy hồng bồng bềnh , cũng không phải người phụ nữ quyến rũ với gương mặc sắc cạnh .

Tôi là một con đàn ông chính hiểu .

- IEATM
 
Ieatm
phố đã lên đèn


- Ý cô là gì ?

- Black White hỏi tôi .

Nó khiến tôi phải tự hỏi cậu ta thật sự không biết hay chỉ giả vờ Tôi nhìn người trước mặt đang cố load những gì mình nói :- Nó khó hiểu lắm nên cậu không phải là người như tôi .

- IEATM

Tôi nở nụ cười và mở cửa phòng để lại anh chàng còn chẩm hỏi muôn nơi ngồi đấy .

Xuống nhà , tôi mong muốn tìm đước ai đó nhưng hình như đang là giờ đi săn rồi .

Nói đến đó tôi mới nhớ lâu rồi không đi ra thành phố :* Hay mình đi chơi tí , chắc không sao ! * Tôi nghĩ vậy thì vui vẻ lấy chiếc khẩu tranh và bịt mắt .

Vừa xong thì tôi chạy thật nhanh ra khỏi dinh thự .

Tuyết đã dày hơn , nó khiến tôi tê cóng nhưng cũng thật sảng khoái , cảm giác như một thứ gì đó vừa bị gỡ khỏi người tôi .

Nó khiến tôi muốn bay lên thật cao , hít lấy không khí lạnh sẽ khiến phổi tôi tê cứng và rơi xuống tự do để làn gió rẽ hướng mình .

Những hình ảnh ấy hiện lên hoàn mĩ trong đầu tôi .

Ánh vàng cam của những cột đèn trên cao chiếu xuống những con đường được rãi những bông tuyết lạnh giá chào đón tết nguyên đán .

Tôi nhớ những câu chuyện về nồi bánh chung bốc gói khi ngút , cành mai cành đào nở rộ , màu đó tươi phủ khắp nơi của ba .

Ông luôn kể cho tôi nhe về chúng và nói rằng rất muốn thấy chúng lần nữa .

Tôi luôn động viện và nói rằng có ngày cả nhà sẽ cùng nấu món bánh chưng mà ông luôn ao ước :* Sao mà xa vời thế ? *Lau đi giọt nước mắt vừa lướt quá , tôi nhảy múa trên con đường phố vắng vẻ .

Điểu nhạc vang lên trong đầu tôi , nhẹ nhàng lướt quá và đọng lại .

Cảm giác như chỉ còn một mình ở trên đường và đây là sân khấu của riêng mình tôi , chỉ mình tôi :* So this is wonderlandWhere all your dreams come true

You gotta go get yours

Before they come get you

So this is wonderland

Where nothing's as it seems

They toss you up and smash you down to -

YeahSo this is wonderland

Where all your dreams come true

You gotta go get yours

Before they come get you

So this is wonderland

Where nothing ' s as it seems

They toss you up and smash you down to smithereens

So this is wonderland 'So this is wonderland * ( lời của bài hát phía trên )Tôi đoán rằng mình đã hát trong khi nhớ lại bài nhạc yêu thích của bản thân vì có vài người còn lại trên đường nhìn tôi như một con tâm thần trốn trại .

Tôi bỗng dưng bật cười chẳng vì gì cả nhưng chỉ cười thầm và chạy xung quanh .

Lúc đó , tôi đã đem theo con dao găm của mình .

Nhẹ hạ mình xuống chiếc ghế đá và nhìn dòng người qua lại .

Tôi chợt thấy một anh chàng trái giáng người cao ráo với mái tóc trắng gợi cho tôi một sự chú ý mãnh liệt .

Anh ta mặc chiếc áo len dày màu trắng xám , mũ len đen và khăn choàng đỏ thẫm .

Y xách chiếc bao ni - lông đen và bước đi một cách nhanh chóng , giường như anh rất vội .

Tôi nhìn anh ta co đôi chút ngưỡng mộ trong lòng :* Nếu mình là * người bình thường * thì sao ?

Chắc cuốc sống sẽ dễ dàng và êm đềm hơn .

Ước gì mình là người thường nhỉ ? *Tôi ngã đầu ra sau , thở ra làn khói nhẹ dần tan vào không khí lạnh buốt :> Thật xa vời < IEATMThì thầm với chính bản thân , tôi bật cười khổ rồi rời đi ;* Mình có lẽ nên về " nhà " . *( Góc nhìn thứ 3 )Rad trong chiếc áo len trắng xám , mũ len đen và khăn choàng đỏ đi qua từng con đường .

Anh chính là người thu hút ánh nhìn từ IEATM nhưng y đâu biết .

Rad bước trên từng con đường , mỗi bước đi dần nhanh hơn , nhanh hơn và nhanh hơn cho đên khi từ khi nào anh đã chạy .

Y đứng trước cửa ngôi nhà bỏ hoang trong một khu ổ chuột .

Những người nghèo đói nhìn cậu trái với ánh mắt ngưỡng mộ kèm khao khát chiếc áo ấm kia .

Rad bỏ qua và mở cửa .

Một luồng khống khí lạnh và u ám phóng ra sau khi y mở cửa , anh bước vào và đóng sầm nó lại .

Tiếng gừ phát ra từ trong bóng tối :- Grrrrrrrrrrrr !

- ?Nó phát ra trong góc phòng , nơi có thể thấy 2 chấm sáng màu đỏ cam nhỏ chút xíu :- Rad !!!

THỊT !!!!!

- ?- V ...

Vâng !

C ...

Của ngài đây !

- Rad khó khăn phát ra từng chữ .Anh lấy trong bao ra một cánh táy bị chặt nham nhở vả ném vào .

Tiếng một cú đớp và tiếng xương , thịt bị nghiền nát lần lượt vang lên .

Rad lại ném một cái chân rồi một cái đầy của một người đàn ông vào bóng tối và 2 thứ âm thanh kia lại lần nữa vang lên lần lượt .

Rồi khi những " món ăn " dần vơi đi dần , chiếc báo đã trống trơn thì Rad mới nhìn lại :- Ngài thấy ổn hơn chưa ?

- Rad tái mét , tuy không nhìn thấy đuọc nhưng cái cảm giác ớn lạnh vẫn khiến anh muốn chạy : - Ngày mai lại đi tìm thêm , ngươi về phòng ngủ đi .

Catcha đâu ?

- The Devil đỡ đầu , nụ cười không còn mà là một hàm rặng sắc như lưỡi dao dính máu trên đó .Hắn đỡ đầu và ngòi xuống ghế :- Cố ta đang " đi săn " .

- Rad quang cái bao vào thùng rác rồi nhìn nghe những âm thanh và cảm nhận sự đau đớn của The Devil :- Ta mong không ai trong 2 ngươi như ta .

- The Devil
 
Ieatm
đói


Catcha ôm đầu ngồi bệt xuống sàn .

Cô run lên bần bật và có lẽ thứ chất lỏng mà được gọi là nức mắt đầu đầu chảy ra .

Y dựa vào cửa vào cửa và ôm đầu .

Tiếng bước chân xuất hiện và gần hơn từng chút một , nó kết thúc trước khi tiếng ngồi xổm phát ra từ phía bên kia :- Nếu được , tôi có thể vào không ?

- Rad dựa vào cửa dối diện cô , thì thào tránh để The Devil lại bị kích động .Catcha xoay người gõ lên cửa 2 lần ý chỉ cữ vào .

Rad đứng dậy , mở cánh cửa ra .

Catcha đnag ngồi trên sàn nhìn lên người trước mặt với những giọt nước mắt chảy dài .

Một sự chua xót cào lấy lồng ngực Rad :- Ngài ấy làm gì ?

- Rad xoa đầu cô gái .Catcha không thể nói , cô cố viết đè lên một quyển vở khiến các chữ cái bị lặn xuống có thể cảm nhận được rồi đưa cho Rad .

Anh sờ lên tờ giấy và thở dài :- Vậy , ngài ấy gầm vào nói em lên lâu ?

- Rad Catcha gật gật :- Ngài ấy đang đói và chỉ muốn bảo vệ cô .

Nếu muốn , cố có thể đi săn như cẩn thận với cảnh sát , họ không thân thiện nữa .

- Rad mỉm cười và rời đi .Lại một đem trôi qua , chưa bao anh lại thấy những điều này là điều bình thường cả .

------------------------------------Tôi ngồi trên ghế trong phòng tạm thời , cố trút đi hình ảnh anh chàng kia ra khỏi đâu :* ĐM nhìn ngon zai thật sự ! *Tôi vỗ vào mặt mình rồi nhảy lên giường .

Người đã lạnh đi , ra ngoài lên sau nên mang theo khăn choàng .

Tôi chăn , cảm nhận hơi ấm từ nó .

Một thứ gì đó ngang qua đầu tôi , giọng nói của một cậu con trai :_ Cẩn thận !

Mặc áo ấm vào Thư ! _Tôi vừa chợt thấy nó thì biến mất .

Trong sự vô vọng tôi cố tìm lại nó , nhưng thứ duy nhất tôi nhất tôi nhớ là tên Thư .

Nó là tên của ai , cái gì ?

Tôi thật sự muốn vút nó nhưng không thể .

Cữ thế trằn trọc suốt đêm .( Sáng hôm sau )Tôi pha cho mình một li cacao nóng .

Hôm nay có vẻ ấm áp hơn hôm qua nhiều :- Em khỏe rồi à ?

- Nruse Ann- Dạ ?

À vâng , em khỏi tối qua .

- IEATMTôi cố nở nụ cười tươi với Nruse Ann :* Chị vẫn thật đẹp , tự như hoa hồng vậy . *Tôi giật mình với ý nghĩ đó , tự hỏi bằng cách nào mình nghĩ như vậy :- Em ổn không ?

- Nruse Ann nâng cằm tôi lên nhìn .

3 mắt nhìn nhau , tôi nghĩ mình đã đỏ mặt :- Mặt em đỏ quá !

Lại sốt lần nữa à ?

- Nruse AnnTôi như một phản xạ lùi ra phái sau và ngay lập tức phản bác :- KHÔNG !

Ý em là không !

Em ổn , em không sao !

- IEATMTôi quay lưng và vào bếp - nơi Slenderman đang chuẩn bị bữa sáng :* Có lẽ không cần mình đâu , nhỉ ? *Tôi tựa vào tường , vừa nhâm nhi cacao vừa nhìn Slenderman .

Mùi bánh mì nước và trứng ốp lết bay quanh phòng khiến tôi đói .

Thật yên bình nhất làm sao .

Suy nghĩ đó vừa thoáng qua đầu tôi thì :- CHOANG !!!

- Tôi giật thọt nhìn về phía âm thanh phát ra .

Vừa nhìn lại thì không thấy Slenderman đâu .

Đang load thì nghe có tiếng gầm từ bên ngoài :- NGƯƠI LÀM CÁI GÌ VỚI BỘ CHÉN CỦA TA VẬT !

- Slenderman xách Jeff lên và hét vào mặt cậu ta .

Trong khi những người khác hóng .

Thứ vừa rơi là một bộ chén đĩa rưng bày :

- Ha , chết mày rồi Jeff .

- IEATMTôi cười nhấc mém rồi vào bếp , tắt lửa đi .

Slenderman đã bắt đầu màn giáo huấn với Jeff nhưng nó nặng và lâu hươn mọi khi nên đến 8 giờ hơn mới xong và 9 giờ để đồ ăn đầy đủ cho mọi người .

Tôi nhìn Jeff , môi chốc chốc lại nhếc nhẹ .

Nhưng dù sao , bữa ăn vẫn rất tuyệt .

Tôi nhâm nhi bữa điểm tâm sáng nhưng sao có cảm giác là lạ . không ai hú hét gì , dao không thấy đâu cũng chẳng * biết bay * như mọi khi .

Nhìn lên phía Slenderman thì mặt ngài ấy vẫn đen xì một màu :* Hiểu luôn . *Tôi nuốt hết chúng rồi rời chỗ .

Ra sần , trời có vẻ vẫn lạnh hơn hôm qua .

Tôi ngồi xuống dưới một gốc cây .

Chợt nhớ ra gì đó , tôi lao vào rừng .

Càng chạy , cái lạnh càng xuyên vào từng thớ thịt của tôi , chúng có cảm giác như sắp bị cắt cho đến khi tôi dừng lại .

Một phần đất nhô lên so với xung quanh , phía trên là một vỏ cây được khắc chữ thô cứng .

Tôi ngồi cạnh cái mồ đó :- Hôm nay lại có chuyện .

Slenderman đã điên lên khi đống chén sứ trưng bày của ngài ấy bị Jeff phá nát .

Tụi này chẳng mấy khi được ăn trong yên tĩnh như bữa nay đâu .

Công nhận hơi sợ .

Xin lỗi vì không đến thăm được , tôi ốm mấy nay .

Nhưng dù sao thì tôi cũng về đây , mong trời mau chóng ấm lên .

Tôi sẽ thử làm gì đó cho cậu .

Vậy nhé Fintan !

- IEATMTôi xoa phần nhô lên của nấm mồ rồi rời đi , không quên vẫy tay tạm biết .
 
Ieatm
lửa


Tôi bước trên con đường vắng .

Cái không khí lạnh khiến tôi hơi khó chịu .

Đã cuối tháng 2 nhưng bằng một cách thần kì nào đó , chỗ tôi sống vẫn khá lạnh .

Nhìn những cặp đôi đi trên đường đang phát cơm cún khiến tôi đã bực còn bực hơn .

Thật thích hợp để đi săn !Nhìn sang phía đối diện , con hẹm nhỏ u tối khiến tôi để ý :* Có vẻ thích hợp *Tôi không nghĩ nhiều mà đi thằng vào đó .

Vừa bước vào , tôi nghe được giọng hát nhưng nó thật sự tệ .

Rất tệ !

Giọng của một thanh niên say rượu .

Tôi phóng tầm mắt ra xa , một bóng người đàn ông với tóc tai xanh lè đang ở cách đó không quá 10 mét - chủ của giọng hát : * Một con mồi tốt ! * Tôi tiến đến , giờ thấy rõ hơn , ngoài chai rượu đang uống giở , trên tay hắn còn một điếu thuốc lá .

Y quay ra phía sau và nhìn thấy tôi :- À !

Chào cô bé !

Bao nhiều tuổi thế ?

Cô biết đã muộn lắm rồi không ?

Muốn chút rượu chứ ?

- Người đàn ông nở nụ cười hơi méo mó .

Tôi nhìn nụ cười kia .

Cảm nhận được điều không lành nhưng vẫn cố chấp ở lại .

Gã kia loạng chọn đứng dậy :- Cô bé trông cũng không đến nỗi ~ !

Chơi một chút với anh đi !

- Anh ta vừa nói , vừa dùng tay khoác qua cổ tôi :- Nếu anh tiếp tục , tôi sẽ trình với cảnh sát về tội quấy rối phụ nữ .

- Thực chất là tôi cũng chẳng dám vì dù gì cũng là sát nhân .

Tên kia thì không vừa ý liên lấy tay giật khẩu trang và bịt mắt :- Có lẽ đẹp lắm đó .

Sao cưng không tháo ...

- Chưa nói hết thì hắn nhìn thấy came hàm răng lễ con mắt kì lạ kia :- tch , đành vậy !

- Tôi vừa rút con dao ra thì một thứ chất lỏng đổ lên mắt trái tôi ( con mắt bình thường ) .

Mùi rượu xộc thẳng vào cánh mũi khiến tôi ứa nước mắt .Vừa ngước lên thì điếu thước lá tiếp xúc với rượu và nó khiến một bên mắt cháy :- AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA !!!!!

- Tôi hét lên , tay đập liên tục đập mạnh vào ngọn lửa trên mặt mình .

Cảm giác của một bên đó mất dần và dường như tôi không thấy đau nữa .

Tên kia đã lao đi .

Tôi phi luôn con dao vào chân hắn .

Y ngã rồi nằm vật lộn trên đất .

Tôi dập xong ngọn lửa thì từ từ bước tới chỗ hắn .

Tiếng thều thào rên rỉ thốt ra từ cái miếng kia :- C ...

Cứu , cứu - Tôi nghe cái tiếng thều thào mà điên lên :- Mày phải trả giá vì con mắt của tao !

Giờ thì ...

I CAN HELP YOU TO DIE !

- Sau câu nói đó là những nhát dao liên tiếp dội xuống tên thanh niên .Từng nhát đều là nỗi tức giận của tôi dồn vào .

Hai tay nắm thật chắn mà đâm lên cơ thể đã từ từ ra ra thành một tảng bầy nhầy đến không nhìn ra .

Mùi máu tanh hòa thêm mùi thước lá và chút rượu thật kinh tởm đến khó chấp nhận .

Không biết đã bao lâu , tôi chỉ biết mình đã mệt lả , dù có chém thêm cũng không thể khiến tên đó tệ hơn .

Có lẽ đó là cái kết tệ nhất .

Bạn không thể tưởng tượng được nếu chỉ nói qua lười như này .

Vậy khi nhìn vào đống kia , bạn tưởng đó chỉ là một đống thịt bị hoảng và đem vút đi .

Khó khăn nhấc thân lên , tôi nhìn tay và quần áo đang nhuốm đầy máu và mùi tanh :* Thật kinh tởm *( Sáng hôm sau )Bằng một cách nào đó , tôi đã lết được cái thân tàn về dinh thự .

Thật may là Dr.

Smile và Nurse Anna đã thấy tôi .

Cả 2 đưa tôi về phòng chăm sóc và tôi đã thiếp đi .

Hiện tại , tôi đang nằm trên giường và chờ Slenderman .

Dĩ nhiên tôi đã đoán được điều này và chuẩn bị rất nhiều câu nói dối và cách giải thích với ngài ấy .

Tiếng cửa phá vỡ không gian yên tĩnh .

Tôi không cần nhấc mình lên cũng biết đó là ai :- Cô muốn nhìn con mắt của cô không ?

- Slenderman không hề trách móc mà là một câu hỏi , một câu hỏi kì là .

Nó khiến tôi bất ngờ nhưng cũng gật nhẹ đầu .Slederman đỡ tôi dậy .

Trước mắt tôi là chiếc gương .

Giờ tôi hiểu tại sao ngài lại muốn tôi nhìn mắt tôi .

Xung quanh nó , một mảng da tôi đã bỏng nặng đến nỗi khó coi .

Mắt cũng lờ đờ và không có cảm giác .

Tôi thử nhắm mắt kia ......

KHÔNG - KHÔNG THỂ NHẮM .

Không nưhnxg thế tôi thấy mình mù mắt đó .Tôi sụp đổ , sụp đổ hoàn toàn , thứ duy nhất khiến tôi cảm thấy tự hao và còn là con người giừo cũng dị dạng .

Giờ tôi chính thức " lún vào vũng bùn " hoàn toàn .

Nhìn thấy biểu hiện của tôi , Slenderman hài lòng :- Cacao sẽ được Black White đưa đến .

- Nói rồi , ngài rời đi .

Để lại tôi với sự tuyệt vọng ở đó .Và vậy là hết .

Tôi chính thức mất hết , một tất cả trong một đêm .

Tôi vẫn là con người đúng không ?

Mọi người vẫn sẽ cười với tôi , phải không ?

Nhưng ai dám làm điều đó ?
 
Ieatm
hối hận - muộn màng


Tôi im lặng nhìn bầu trời xanh xám .

Những đau đớn về tinh thần của tôi gần như đã khiến tôi gục ngã nhưng cơ thể tôi không cho phép .

Tiếng gió rít bên ngoài khiến tôi muốn được tung cánh bay đi nhưng cơ thể lại mệt mỏi vô cùng .Tiếng cánh cửa vang lên , thành công thu hút sự chú ý của tôi .

Back White bước vào với một ly cacao nóng .

Anh ta nhìn tôi và đặt ly cacao xuống :- Tôi lấy làm tiếc về vết thương đó .

- Giọng anh ta vẫn lạnh băng .

Tôi chỉ nhìn anh ta trong im lặng , có vẻ , ngay bây giờ trông tôi đáng thương hại lắm .

Sự im lặng khiến không khí dường như ít dần và tôi có thể thấy được sự lo ngại của Black White .

Nó lớn dần theo từng giây một cho đến khi anh ta lại mở lời :- Tôi có thể giúp gì cho cô không ?

- Lần này nghe nó có chút tuyệt vọng .

Tôi không biết nói gì , không biết mình muốn gì , cần gì .

Mông lung như một trò đùa :- Tôi ... không biết .

Tôi muốn nhiều thứ nhưng không biết thứ mình cần là gì ...

- Tôi cúi mặt xuống , nhìn vào lòng bàn tay đầy sẹo và chai sạn theo tháng năm :- ...

Khó hiểu lắm , phải không ?

- Tôi ngước nhìn anh ta trong khi giọng nói tôi có lẽ nghe thật đáng thương hại .Tim tôi thắt lại ngay khi nước mắt gần như rơi ra ...

Tôi không muốn là kẻ yếu đuối chỉ biết khóc , không muốn là kẻ sống nhờ sự thương hại từ người khác , không muốn nhận quá nhiều sự giúp đỡ và lòng tốt từ ai ...

TÔI KHÔNG MUỐN ...Có vẻ tôi trông thảm hại lắm , Black White nhìn tôi và rời đi .

Tôi thấy hạnh phúc vì điều đó , vui vì điều đó ...

Đúng không ?

Hay tôi chỉ muốn mình ... trông ổn ? * Không thể , không đúng !

Mình ổn , luôn ổn !

Tôi luôn ổn ! * - Đúng vậy , mình đã ổn .

Mình chỉ cần bình tỉnh và ... rời khỏi đây .

Đúng vậy , rời khỏi đây .

- Tôi cố nở nụ cười trấn an và bước ra khỏi căn phòng .Xung quanh vẫn vậy , vẫn là hành lang trống , bức tường lạnh lẽo hệt như ngôi nhà hoang .* Tôi đã từng nghĩ đây là mái ấm thứ 3 của mình .

Thật nực cười và ngu xuẩn . *Tôi nhếch mép cười , dựa vào bức tường cũ và đi tiếp khi đôi chân gần như không còn sức lực .

Tôi gần như đã ngã khi bước xuống cầu thang .

Mỗi nhịp thở đầu khó khăn ... lạ thật .Cuối cùng , tôi cùng đến ghế sofa và nằm trên đó .

Mục tiêu của tôi là ngôi mộ của Fintan nhưng có lẽ hơi khó khăn . ( Time skip )Đã được 1 tuần , đồng nghĩa với việc giờ tôi đã ổn hơn .

Slendorman đã tặng tôi một miếng bịt mắt để che đi con mắt bị mù .

Tiếng mưa rơi bên ngoài cửa sổ , mấy nay mưa nhiều lắm .

Tôi vẫn phải ở trong dinh thự để dưỡng thương .

Dĩ nhiên , tôi vẫn không thể đi săn lẫn làm nhiệm vụ .

Bất ngờ , tiếng cửa mở ra vang lên .

Tôi nhìn về phía cửa và thấy Eyeless Jack bước vào .

Anh ta hiện không đeo mặt nạ .

Tôi chợt cảm thấy hạnh phúc .Không phải vì có ai đó đến thăm mà là ít nhất tôi còn một con mắt còn Eyeless Jack thì ....

- Mày cười cái đéo gì ?

- Giọng anh ta có vẻ khó chịu khi thấy tôi chợt cười .

Có lẽ do nó khiến tôi như đang khinh chính " thầy giáo " của mình :- Không có gì , chỉ là vui vì mình vẫn còn hai con mắt ~ - Tôi khúc khích và có thể nhìn thấy vẻ khó chịu của anh ta .

Cũng đúng thôi , bị đá xéo như vậy thì có ngu bẩm sinh mới không nhột .

Anh ta thở dài , ngồi xuống cạnh giường tôi và nhìn con búp bê nhỏ của tôi .

Y cầm lấy nó , ngắm nghĩa và hỏi với giọng vẫn hơi khó chịu :- Cô nhận được nó từ đâu ?

- Eyeless Jack cảm nhận được lớp bụi mỏng trên nó , chứng tỏ tôi đã rất lâu không động đến rồi :- Từ Black White .

Tôi cũng có tặng cho cậu ấy một món quà nhưng không biết cậu ấy còn giữ nó không .

- Tôi vẫn nhớ cái đêm định mệnh ấy , bước ngoặc cho có lẽ là mọi thứ .

Nếu tôi có một điều ước , có lẽ là quay lại ngược thời gian đến đếm đó .

Tôi sẽ không rủ cậu ấy đi chơi tại nhà cây , không cô gắng tìm cậu , không tấn công Slenderman , không làm những điều liều lĩnh , ngu ngốc .

KHi tôi vẫn còn chìm trong mớ bong bóng suy nghĩ , một bàn tay xoa đầu tôi .

Tôi ngước lên , thầy Eyeless Jack xo đầu mình :- Ê , sao khóc đó nhóc ?

- Giọng anh ta nhuộm vẻ hoang mang .

Tôi chạm nhẹ ngón tay lên khoé mi mình ... nước mắt .Tôi lắc đầu , lau nhanh những giọt nước lệ đang chảy ra từ mắt mình .

Tôi cố gắng tìm lí dó gì đó nhưng rồi lại nín thinh chẳng biết nên nói gì .

Tôi chỉ thể nhìn tấm chăn chằm chằm .

Eyeless Jack vẫn xoa đầu tôi , kéo chiếc ghế ở bàn lại gần giường rồi ngồi đó .
 
Ieatm
Đạo hoài !


Tui cần ba giây để bình tĩnh .Chả là nãy có tìm con gái cưng mình trên mạng và thấy vãi * beep * ạ .

Tui bị đạo văn !

Mấy anh mấy chị thương em thì sang Wattpad đọc hộ em với !

Trời đất , mấy trang đạo còn nhiều lượt thích hơn chính thức nữa ý .

Chỉ cần tạo cái nick là xong mà , mọi người đừng đọc nơi người ta lấy cắp nữa , tội em lắm ạ .

Mà nhân tiện mấy anh mấy chị báo cáo lại về mấy nơi đạo văn với ạ , em cay lắm nhưng không làm được gì nhiều .

Ngoài ra thì mọi người nhớ đọc truyện của chính tác giả tại trang chính thức nhé !

Của em là Wattpad nên mọi người có thể tìm thấy một số bộ ra sớm , thậm chí được cải cách ở đây ạ .
 
Back
Top Bottom