Siêu Nhiên IEATM

Ieatm
kinh tởm


Bài trên rất hay .

Mọi người nghe sẽ khá thích đó hơn nữa nó có chủ đề à Việt Nam nên khá hợp với 1 người Việt .

Tôi thực sự rất biết ơn nếu các bạn cho tôi một vài lời khuyên giúp đỡ trong việc viết .

Rất cảm ơn nếu mọi người bình chọn cho truyện nếu thấy hay .

Rất vui khi bạn đọc được những dòng này !!!~~~~~~~~~~~~~IEATM đang bay trên đỉnh mấy ngôi nhà , trước mặt là cánh rừng , 2 tay cô nắm chặt 2 cổ chân Jeff đang bị chổng ngược .

Y nói với Jeff : - Tưởng thế nào ai ngờ giết hay tra tấn cũng kích thích phết ra đấy nhỉ !

- IEATM - Dĩ nhiên !

Nhưng cô có thể để tôi làm như nào ổn hơn không vì như này buồn nôn quá !

- Jeff Cô nhìn xuống phía Jeff , áo cậu ta bị lật xuống lộ bụng còn phần áo thì che đi đầu che đi đầu của y .

Cô nhìn phần bụng rồi ngay lập tức quay mặt lên .

Y nói :- Hay giờ thả xuống ?

- IEATM - À dạ em không có ý đó chị à !

Chỉ là chỉ xem cho em là đến rừng chưa rồi thả em xuống ạ .

- JeffNghe đến đây IEATM lại thấy sướng trong người , cô thả Jeff xuống .

Anh ta nhắm tịt rơi tự do , cơn gió đêm thổi lạnh sóng lưng .

Miệng anh lẩm nhẩm rồi thấy gì nắm 2 tay mình , mắt cậu mở ra .

IEATM đang nắm 2 cổ tay cậu , đôi cánh đang vẫy lên xuống đều đều , làn gió đếm mát mẻ kiến cậu tỉnh hẳn , Trăng bán nguyệt tỏa sáng trên bầu trời với vài ngôi sao li ti như kim tuyến màu bạc .

Phía xa có thể thấy tòa dinh thự đồ sộ với ánh đèn từ các căn phòng .

Một lúc lâu sau , cả hai từ từ hạ xuống đáp xuống trước cửa căn dinh thự , cái bát sự trong túi áo Jeff vẫn còn nguyên .

Cả 2 vào phòng khách thì thấy mọi người đã có ở đó .

IEATM mở cánh cửa , cánh cô hiện vẫn còn trên lưng , một đôi cánh dơi đỏ .

Trông mặt mọi người trừ Slender và Jeff thì mặt ai cũng trông rất ngạc nhiên kèm khó hiểu .

Slender lên tiếng :- 2 người có hoàn thành nhiệm vụ ta đưa ra không ?

- Slender - Xong rồi thưa ngài .

- IEATM Cô cầm chiếc bát , nhưng mọi người bắt đầu hơi hoang mang vì thường chỉ khi cần thiết thì ông mới nhờ họ đi làm nhiệm vụ để bảo vệ an toàn cho mọi người .

Jeff hỏi Slender :- Tại sao ngài lấy thứ này ?

Nó chỉ là cái bát có giá trị về lịch sự thôi nên không giúp gì cho chúng ta cả .

- Jeff- Là nhiệm vụ đầu nên ta cho IEATM làm chỉ là giúp con bé có thể tiếp thu thôi .

Cũng muộn rồi các ngươi giải tán hết cho ta .

- Slender Mọi người có chút hụt hẩng bắt đầu rời đi để lại Slender vẫn còn trong phòng trên chiếc ghế trong tay là cái bát nhà Thanh .

Ông nhìn sang Smile Dog đang nằm một góc tường , ông kêu chú lại rồi bảo :- Cái bát này là đồ chơi mói của chú mày .

- Slender Smile Dog chạy lại ngoặm lấy chiếc bát rồi chạy ra sân chơi với nó .

- Trở lại với góc nhìn thứ nhất của IEATM .

-Tôi mệt mỏi quay về phòng , trên áo giờ toàn máu với mùi tanh đầy hôi thối .

Tôi tìm lấy một bộ đồ khác mặc cho đỡ .

Từ trong tủ , tôi thấy một bộ gồm áo phông trắng và quần ngắn đen .

Tôi nghĩ lại , khi giết tên đó , có chút kích thích bởi máu .

Tôi nhớ lại hình ảnh ruột , gan , thận các thứ nhúc nhích trong bụng của tên bảo vệ .

Tôi bổng ớn lạnh , tiếng gõ cửa khiến tôi chợt tỉnh .

Tôi mở cánh cửa gỗ , phía sau là Nurse Ann với bộ dụng sơ cứu trên tay .

Cô ấy hỏi :- Em có cần chỉ giúp không ?

- Nurse Ann- Dạ không cần đâu .

Số máu này là của tên bị em giết thôi !

- IEATM - Em đi tắm đi , muộn rồi tắm sớm chút .

- Nurse Ann- Vâng , chúc chị ngủ ngon .

- IEATM Tôi nói xong thì Nurse Ann cũng ra khỏi phòng .

Tôi mở cửa phòng tắm bật nước rồi thử giãn một chút .

Nhớ lại quê hương tôi , Việt Nam .

Tôi là người gốc Việt , mẹ tôi là người Hoa Kì , cha tôi là người Việt .

Sau này nhà tôi chuyển đến Hoa Kì thăm ông bà và chuyện gì thì ai cũng biết rồi đó . nhà tôi thì cháy , tôi vào trại trẻ mồ côi và mỗi đêm mơ thấy những thứ đầy kinh tởm , người bạn duy nhất của tôi bị bắt bởi một kẻ lạ mặt , tôi vì muốn tìm cậu ấy mà thành Proxy của Slenderman .

Tôi tắm xong , rồi nằm trên chiếc giường mệt mỏi thở dài .

Mắt tôi dần trĩ xuống với sự thoải mái mà không biết thứ kinh tởm ấy sẽ đến 1 lần nữa !

Tôi thấy mình ở 1 khu rừng rậm rạp , trời tối đen chỉ có chút ánh áng từ ánh trăng lưỡi liềm nhàn nhạt .

Nó rất quen , một mùi hôi thối như xác thịt bị phân hủy xốc thẳng vào mũi tôi khiên tôi ho mấy tiếng .

Tôi nhìn quanh , một bóng hình gần giống người xuất hiện sáu các tán lá .

Dưới ánh trăng , một bóng hình của 1 con quái vật cao lều khều xuất hiện , làn da đen xám trần trụi da bọc xương .

Hai hốc mắt không có con ngươi đục thẳng cào tâm can tôi .

Đôi tay nó buông lỏng xuống , những ngón tay sắc lẹm dài thòng , cái dầu trụy lủi ngóng về phía tôi .

Bàn chân to bè , những ngón dài đen .

Chiếc miệng há rộng , lỉa chỉa những chiếc răng sắc vàng ố đầy kinh khủng .

Tôi chợt bừng tỉnh , dần lùi rồi quay mặt lại chạy thật nhanh về phía trước .

Những giọt nước mắt chảy dài trên má , những cái cây đập vào cơ thể tôi .

Tôi hét to nhất có thể :- LÀM ƠN CỨU TÔI !

LÀM ƠN ! một giọng khàn đặc vang lên :- I CAN HELP YOU TO DIE !!!!!!!

Con quái vật bắt lấy tôi , há chiếc miệng rồi rồi ....
 
Ieatm
ĐÊM HỖN LOẠN


- ...

- ( câu nói trực tiếp ) _ ... _ ( câu nói trong đầu ) * ... * ( suy nghĩ ) < ... > ( thì thầm )

Tôi thực sự rất biết ơn nếu các bạn cho tôi một vài lời khuyên giúp đỡ trong việc viết truyện .

Rất cảm ơn nếu mọi người bình chọn cho truyện này nếu thấy hay .

Rất vui khi bạn đọc được những dòng này !!!~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ Tôi tỉnh lại , mồ hôi nhể nhải chảy như mưa trên mặt .

Tôi sờ lên trán , Nó còn nóng nữa , chả nhẽ lại sốt ?

Tôi nhớ lại con quái vật kinh tởm kia , ánh trắng vàng trắng , cánh rừng rập rạp .

Tiếng mở khiến tôi chợt tỉnh lại .

Black White mở cửa , cậu ta nhìn IEATM với đôi mắt đầy vẻ lo lắng .

Y thở hồng hộc mệt mỏi , cậu hỏi : - C ...

Có chuyện gì không , mà cô hét ghê vậy !

Tôi đang ngủ cũng thót tim đó !!!

- Black White- J ...

Jiho !

- IEATM Tôi chạy phắt khỏi giường ôm lấy người cậu mà khóc rồi còn thì thào mấy tiếng như thằn lằn kêu .

Tôi nghe tiếng bịch bịch của chân phát ra từ ngoài hành lang .

Một vài người đứng ngoài cửa phòng tôi trong đó có Jane .

Chị ấy hỏi :- Có chuyện gì vậy ?

- Jane - Cô ấy tự dưng khóc , em vào thi bảo Jiho .

Em không biết đó là ai cả !

- Black White Rồi Slender đến , ông nát mọi người : - Giải tán hết cho ta !!!!

- Slender Mọi người nghe xong thì ai về phòng người nấy .

Ông hỏi tôi đang ngồi dưới nhà : - Cô bị gì mà hét ghê vậy ?

- Slender Tôi kể lại về giấc mơ ám ảnh tôi mỗi đêm khi mới đến trại trẻ mà giời tôi lại mơ lại nó .

Tôi nói với giọng vừa run vừa sợ .

Slender nói : Cô lên giường đi ngủ đi .

Ta sẽ kiểm tra .

Nếu có bất đề gì ta sẽ nói sau với cô .

- Slender - Tôi cảm ơn ngài .

- IEATM Tôi nói rồi nằm lại giường , đôi mắt bắt đầu dần sụp xuống .

Tôi lại chìm vào mơ màng ...

Tôi nhìn thấy cánh rừng với các cây cối rậm bao trùm .

Phía trên là ánh trăng , giờ tôi mới để ý .

Mặt trăng đêm này có hình lười liềm già .

Tiếng bước chân làm vai chiếc lá gài lào xào mà rơi xuống .

Tôi tự trấn an rồi nhìn xung quanh nhưng trong thâm tâm , tôi uốn tự tán vào mặt mình để có thể không còn thấy thứ kinh tởm kia nữa .

Tôi nhìn về phía trước , đi thẳng với một sự lo lắng , sợ hãi khó tả vô cùng .

Trước mắt tôi là một con quái vật , lại nó nó thứ kinh tởm ấy .

Tôi thở từng đợt rồi quay lại mà chạy thật nhanh về phía trước .

Các cành cây cữ đập vào mặt tôi nhưng tôi không được ngừng .

Vì tiếng bước chân của con quái vật đang tiến gần , giường như chỉ cần dừng lại thì chỉ có xác định rằng tôi sẽ bị nhai đầu lần nữa .

Tôi cố hét thật to :

- Cứu !

Cứu tôi !

- IEATM Nhưng thứ đáp lại là một câu nói ớn lạnh : - I CAN HELP YOU TO DIE !

I CAN HELP YOU TO DIE !

I CAN HELP YOU TO DIE !

I CAN HELP YOU TO DIE !

I CAN HELP YOU TO DIE ! ....Nó lặp đi lặp lại chi đến khi chân tôi vướng phải một thứ gì đó mà ngã .

Tôi cố khiến đôi cánh mình mở ra nhưng nó không thể nào mở ra dù chỉ là một chút .

Tôi cố để mình không nhìn lại nhưng sự tò mò lại thắng !

Tôi quay lại , Con quái vật như chỉ chờ điều đó mà bắt lấy tôi rôid há miệng ra .

Lúc đó tôi chỉ biết hét lên rồi mọi thứ biến mất ...Tôi mở mắt ra , Slender nhìn tôi nói : - Giấc mơ đó , đi theo ngươi lâu chưa ?

- Slender - Lần cuối tôi mơ thấy nó là tầm khoảng 7 năm về trước hồi tôi mới đến trại trẻ không lâu lắm .

- IEATM - Vậy còn hớ có cậu gì trong khi cô nói muốn cứu không ?

- Slender - Ý ngài là câu ...

I can help you to die ?

- IEATM - Cô hiểu ý nghĩa của nó chứ ?

- Slender - Nghĩ là tôi có thể giúp bạn chết .

Nhưng mà làm sao cơ chứ ?

- IEATM - Thôi thì để sau đi .

Việc này ngươi gặp với chuyện gì không ?

- Slender- Không , nhưng sau đó ít hôm khi giấc mơ không quay lại tôi thấy ngài ở ngoài cửa sổ phòng tôi và cả trong phòng tôi nữa .

- IEATM Nói đến đây tôi lườm Slender với cặp mắt vô cùng khó chịu .

Ông nghe đây nói : - Việc ta theo giỏi ngươi cũng là tìm Proxy thôi .

Ta nghĩ có kẻ tìm thấy cô và muốn bắt cô .

- Slender - Tôi không biết .

À , còn có một số lần tôi được gửi cho vài hộp sô cô la nữa .

- IEATM - Việc này ta sẽ giải quết sau và ta phải nói cho ngươi biết .

Ngươi không được ngắc tên thật của Black White và không nói cho ai về việc này biểu chưa .

- Slender - Vâng .

- IEATM Nói rồi ông ta ra khỏi phòng tôi .

Đêm nay chắc tôi nên thức trắng .
 
Ieatm
Buổi sáng bất ổn


Các bạn mà đang bực bội gì thì nghe xong hẳn đọc nhé .

Chúc đọc vui vẻ , nếu vừa đọc vừa nghe có lẽ sẽ hay hơn ! ^ ^ - ...

- ( câu nói trực tiếp )_ ... _ ( câu nói trong đầu )* ... * ( suy nghĩ ) < ... > ( thì thầm )

Tôi thực sự rất biết ơn nếu các bạn cho tôi một vài lời khuyên giúp đỡ trong việc viết truyện .

Rất cảm ơn nếu mọi người bình chọn cho truyện này nếu thấy hay .

Rất vui khi bạn đọc được những dòng này !!!~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ Tôi mệt mỏi xuống bếp , đêm qua đã thức cả đêm vì thứ chết tiệt đó .

Tôi vừa đánh răng xong những mắt tôi chút lại sụp xuống .

Tôi nằm sụp trên bàn và cố khiến mình trở nên tỉnh táo .

Rồi một cốc cà phê được đặt trước mặt tôi .

Tôi nhìn lên lên , là Slender .

Ông ta nói : - Cả đêm qua ngươi đã thức rồi , uống đi cho tỉnh .

- Slender - Cảm ơn ngài .

Nhưng tôi không thể uống được cà phê và cũng chưa đủ tuổi .

- IEATM - Tùy ngươi thôi !

- Slender Nói rồi Slender tiếp tục nấu ăn .

Tôi cố không để mình ngủ nhưng vì quá mệt mà tôi lại bị lội vào cơn mê .

Tiếng kẹt khiến tôi dần tỉnh khỏi giấc ngủ , Mọi người nhìn tôi khiến tôi khá ngạc nhiên .

Tôi mệt mỏi ngáp ngắn ngáp dài hỏi : - Oáp ~~ .

Có chuyện chuyện gì vậy mọi người ?

- IEATM- Cô có thấy ác mộng nữa không ?

- Black White - Không , có lẽ tôi nên ngủ buổi sáng từ nay .

- IEATM Nói rồi tôi nhìn lên phía đồng hồ , giờ là 9 giờ vậy lf tôi bỏ lỡ mất bữa sáng rồi à ?

Nghĩ đến đây tôi ra sân , hiện là tháng 6 nghĩa là đã bắt đầu mùa Thu rồi .

Chỉ không lâu nữa đâu không khí của mùa Thu sẽ chiếm trọn nước Mỹ này .

Bổng một cảm giác không lành khiến tôi ngồi thụp xuống , một viên đạn bay qua đầu tôi .

Tôi chỉ kịp thoát trong tíc tắc .

Viên đán đó ghim chặt vào một thân cây .

Tôi nhìn phía phá ra tiếng súng lúc nãy .

Hoodie đang cầm khẩu súng ngắt trên tay , đứng bên cạnh Masky ở phía đó .

Tôi đi lại , hít vào một hơi rồi thở ra một hơi rõ dài để lấy bình tỉnh rồi nói : - Bia bắt đằng kia , tôi không phải bia tập bắn .

- IEATM - Tôi chỉ muốn tập phản xạ cho cô thôi .

- Hoodie - Điêu này thật sự tốt nhưng tôi không cần nó nhất là sau khi nó trúng vào đầu tôi .

Và 2 người làm gì ở đây ?

- IEATM - Tập luyện .

- Masky Tôi chán chừng đi ra sân tập cũng như tìm ai đó chơi .

Cũng toàn những người như EJ , Jeff , Nina hay Jane nên tôi chỉ tập một mình .

Dù sao cũng còn nhiều người tôi chưa gặp chẳng hạn như Zero hay Candy Pop .

Tôi chưa gặp họ lần nào , tôi nhớ lại cái buổi mình phi dao chút trúng Kagekao .

Tôi vẫn chưa xin lỗi cậu ta nữa .

Nhưng có lẽ 2 thang là đủ để cậu ta quên việc đó rồi .

Bỗng 1 mùi rượu lang thang trong không khí khiến tôi khựng lại .

Cái mùi rượu đậm dặcdần như thể nó đang tiến đến càng ngày càng gần .

Để đảm bảo an toàn , tôi mở đôi cánh mình ra rồi bay lên quan sát xung quanh .

Tôi nhìn thấy Kagekao với chai rượu nho trong tay .

Tôi đáp xuống từ từ , chân tôi chạm đất thì miệng tôi nói ngay : - Chào anh , thật sự cái mùi rượu đó khiến tôi vô cùng nhạy cảm .

Nên anh có thể ngưng hoặc ít nhất là cất nó đi được chứ ?

- IEATM - Cô còn chưa xin lỗi tôi vụ mém trúng ngay con dao của cô đâu ?

- Kagekao - Ủa ???

Tôi tưởng anh quên nó lâu rồi ?

Dù gì cũng 2 tháng rồi mà .

Nhưng dù sao cũng xin lỗi về chuyện đó .

- IEATM - Ma nghe nói cô hôm qua đang ngủ tự dưng hét chỉ vì 1 cơn ác mộng hả ?

- Kagekao Nói đến đây , Kagekao cười đầy ý chế diễu .

Tôi tức chứ !

Bị 1 tên bắn mém trúng ngay đầu , giờ bị một tên nói rằng mình yếu đuối . tôi Lên tiếng bật lại ngay : - Mày nghĩ chị mày thích làm một đứa con gái bánh bèo à ?

Chị mày xin từ chối cái sự bánh bèo đeo bám nhé !!!

Còn nữa , ác mộng đó không phải là một cơn ác mộng thường , nó được tạo ra bởi một thứ gì đó như ma thuật vậy .

Mày nghĩ có trùng hợp quá khi nó luôn đánh thức chị mày lúc 6 đúng luôn không .

Nếu tao nói với người thường thì chắc chắn là người ta sẽ nghĩ tao là một con thần kinh trốn trại và lại cô lập tao rồi .

Tao ghét điều đó và nó ám ảnh tao từ lúc cha mẹ mất tới 2 năm sau đó .

Đáng lẽ nó không còn nhưng không !!

Nó quay lại khi tao chuyện đến đây .

Ngươi đâu hiểu đâu đúng không Kegakao ???Tôi tức điên , chưởi xong thì xì một cái rõ to mà lại dài rồi đi thẳng lên phòng của mình .
 
Ieatm
Câu chuyện có thật của tác giả


Gửi lời chào thân mến tới mọi người !

Đó là một buổi sáng vào hồi tôi 4 - 5 tuổi gì đó .

Thì tôi chỉ đi ăn sáng với bố thôi .

Đúng lúc đó một chiếc xe rồng đi qua quá 2 bố con ăn .

Bạn biết xe rồng chứ ?

Tôi không biết có nhiều người biết không nhưng nếu ai bên Phật sẽ biết ít nhân là nó dùng để ...

CHỞ THI THỂ NGƯỜI CHẾT !

Nếu đó chỉ là một buổi sáng đi ăn cùng bố và nhìn thấy cái xe rồng thì sẽ khá bình thường và chẳng đến nỗi phải viết lên đây .

Tôi không nghe thấy tiếng bài hát mà người ta dùng khi có người chết trên xe nên tôi đã vui vẻ nói với bố mình rằng : - Nhìn cái xe đạp quá bố nhỉ ?

Con muốn ngồi trên xe đó đó 1 lần !!

- Tác giả Bố tôi chỉ nhìn tôi cười rồi giục tôi ăn nhanh để đi chơi .

Lúc đó tôi khó hiểu nhìn bố cùng vói người bạn đồng nghiệp của ông ấy .

Tôi đã được bố tôi kể lại trong một lần quay lại quán đó .

Tôi đã hết sức bố rối vì điều được kể .
 
Ieatm
chuyện nhảm của tôi


Thay vì là buổi sáng , lúc đó là tối muộn cũng tầm 1 - 2 giờ gì đó .

Tôi chưa bao giờ nói trong truyện cả nhưng tôi là 1 đứa cú đêm vì chứng mất ngủ cữ bám tôi không ngừng .

Thường thì tôi sẽ đóng cửa sổ ( khóa từ bên trong ) vì sợ muỗi đốt mà bệnh .

Đêm đó cũng vậy , nhưng nó lại lắm ...

Tôi không ngủ được nên bật đậy .

Thay vì cái cửa sổ đối diện giường tôi đóng thì nó mở tong và thứ ngoài đó mới là thứ đáng nói !!

Một bóng hình của 1 người đan ông cao 1m7 trở lên cùng với việc ngoài đôi mắt trắng và sáng quác như đèn pha ô tô ra thì từ đầu trở xuống chỉ là 1 màu đen nghịt và không thể đen hơn . sáng từ đèn ngoài đừng hắt vào khiến tôi nhìn thấy 1 phần của người đó .

Tôi đã ngưng vài giây khi thấy người đó .

Sau khi định hình được mọi chuyện thì toi trùm chăn rồi nằm khóc thút thít rồi từ từ ngủ đi vì mệt .

Sáng dậy , tôi vẫn thấy cửa sổ mở còn chỗ người kia đứng thì có 1 vết đen ngòm không thể chùi ra được .

Ai tin thì tin .
 
Ieatm
NGÀY KHÔNG VUI


Một bài thể loại kinh dị khá hay .

Cùng thưởng thức trước khi đọc truyện nha .

- ...

- ( câu nói trực tiếp )_ ... _ ( câu nói trong đầu )* ... * ( suy nghĩ )< ... > ( thì thầm )

Tôi thực sự rất biết ơn nếu các bạn cho tôi một vài lời khuyên giúp đỡ trong việc viết truyện .

Rất cảm ơn nếu mọi người bình chọn cho truyện này nếu thấy hay .

Rất vui khi bạn đọc được những dòng này !!!~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ Tôi tức giận quay về phòng .

Cơn buồn ngủ lại kéo đến một cách đột ngột .

Nhìn chiếc giường êm ái trước mặt , tôi không tài nào cưỡng lại mà đến gần rồi ngã lưng lên đó với hiện trạng nữa mơ nữa tỉnh .

Mắt tôi dần khép lại như một điều bắt buộc .

Một người đứng trước mặt tôi , à không .

Phải gọi nó lại 1 bóng đen chứ .

Cái bóng màu đen , một màu đen từ đầu đến từng ngón chân , từng sợi tóc .

Ngoài đôi mắt trắng và phát ra một thứ ánh sáng nhỏ nhoi ra thì chỉ là cái màu đen nghịt .

Cái bóng cao trên dưới 1m5 , mái tóc ngắn được cắt tỉa gọn gàng bay lên như một ngọn lửa đen trong không gian tối này .

Người đó không nói gì , chỉ đứng đó nhìn tôi .

Còn tôi ư ?

Cơ thể tôi như bị khóa chặt bằng một loại xiềng xích .

Cả cơ thể không tài nào cử động nổi dù chỉ là một ngón tay .

Cái bóng tiến đến gần , nó nhìn tôi rồi sờ lên má tôi rồi cổ rồi lại tay .

Bàn tay nó lạnh buốt như băng như thể một cái xác .

Rồi một cái như thể là một trụ đá rơi từ trên trời xuống rồi ...

Tôi bừng tỉnh , cảm giác lạnh lẽo khi cái bóng vẫn còn đó .

Tôi từ từ thả lỏng ròi nhìn lên chiếc đồng hồ trên tường .

10 giờ rồi à ?

Tôi nhìn lên đồng hồ tự hỏi rồi dùng tay đẩy mình ra khỏi giường vào đánh răng rồi xuống nhà với tình trạng uể oải vô cùng .

Mọi người đã ở đây sẵn nên tôi cũng vào bàn ngồi để ăn .

Rồi một cú đánh ngay đầu tôi khiến mắt cổ tôi cúi xuống một gần sát mặt bàn .

Chẳng cần quay lại , tôi cũng biết thủ phạm là Jeff vì cái điệu cười khè khè sau cú đánh đó : - Khà .

Hôm qua , mày ngủ kiểu gì mà tau ở xa lắm của nghe thấy đó .

- Jeff Tôi giả điếc và làm như rằng không quan tlâm vì theo tôi sự im lặng chính là điều thể hiện sự khinh bỉ bậc nhất .

Jeff cũng chán mà rời đi ngay sau đó .

Kết thúc bửa ăn, tôi ra sân với mong muốn sẽ có ít giây phút thư giãn , nghỉ ngơi sau mấy giấc mơ tồi tệ kia .

Hít thở không khí mùa Thu thật tuyệt nhất là khi không cần phải lo toan điều gì .

Tiếng lá xào xạc khiến tôi có chút mủi lòng .

Giờ mới tháng 7 thôi mà không khí mùa Thu như này đây .

Tôi ngồi dậy , lấy cặp dao từ túi ra luyện tập một chút .

Tôi nhìn con bù nhìn mà ngứa mắt dùng dao chém vào đỉnh đầu rồi dùng dao kia chém vào cổ .

Những con khác cũng không thoát khỏi số phận bị tôi chém liên tục vào cổ và đầu cũng như tim .

Sau khoảng tiếng rưởi đồng hồ thì tôi thấm mệt mà về phòng .

Nhìn căn phòng lòe loẹt tôi lại lên cơn khó ở tìm ít sơn trắng làm lại từ đầu . ( Tầm 30 phút sau !! ) Tôi mệt mỏi bước vào nhà tắm rửa mấy vết sơn trắng trên người .

Nhìn căn phòng trắng toát tôi cảm thấy nhẹ nhỏ hơn đôi chút .

Tôi ngã ra sau trúng chiếc giường rồi mệt mỏi thiếp đi theo tiếng gió thổi qua cửa sổ . ( Góc nhìn thứ 3 ) Trên chiếc giường với ga màu xanh dương nhạt , IEATM nằm với vẻ mệt mỏi vô cùng .

Tiếng cửa cạnh nhẹ ngàn mở ra .

Sau cánh cửa là Black White , cậu luôn đến vào mỗi trưa chỉ vì lo có lẽ là cậu hơi quá rồi .

Tay đặt lên con búp bê nhỏ dính bụi trên bàn .

Tiện cây phủi đi số bụi ka , con búp bê nở ụ cười trông như đang châm chọc .

Black White tự hỏi : * Sao nhỏ này có thể chơi con búp bê này nhở ?

Dẫu biết ở đây ai cũng kì là có khi là quái đảng như mà đâu đên nổi chơi một con búp bê nhìn khinh người như này .

Người này không có mặt mủi hay da mặt dày quá mà không thấy điều đó hoặc có lẽ não có vấn đề rồi .

Nhưng lạ thật nó trông quen mắt quá .

Nhìn cảm giác có chút thân thuộc . * Nghĩ đến đó , Black White lấy con thỏ ra nhưng không tìm ra điểm chung cũng không biết tại sao lấy nó .

Càng nghĩ càng đâu đầu nên y quẳng nó sang một bên mà vè phòng .

Vừa về , Black White lấy khẩu súng ngắn trên bàn bắn lên bia trên tường .

Tiếng súng khiến cho Slime dog bên ngoài cửa giật thóp mà đứng dậy .

Có lẽ đây không phải là ngày vui của vài người nhất là IEATM .
 
Ieatm
Buổi tối không mấy bình yên


- ...

- ( câu nói trực tiếp )_ ... _ ( câu nói trong đầu )* ... * ( suy nghĩ )< ... > ( thì thầm )

Tôi thực sự rất biết ơn nếu các bạn cho tôi một vài lời khuyên giúp đỡ trong việc viết truyện .

Rất cảm ơn nếu mọi người bình chọn cho truyện này nếu thấy hay .

Rất vui khi bạn đọc được những dòng này !!!~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~IEATM choàng tỉnh , cô ngước lên đồng hồ trên tường .

Giờ là 7 giờ rồi , y vươn vai và làm co giản cơ thể rồi ra khỏi phòng .

Trời bên ngoài cũng đã tối rồi .

Dưới nhà , một vài người đang ở đó và cả Trender và Slendorman .

Còn Slender đang nấu ăn trong bếp , IEATM nhìn thấy thì cũng chỉ cầm cặp dao ra ngoài .

Trời hôm nay khá thoáng đảng có thể nhìn thấy sao rải rác khắp bầu trời đêm như kim tuyến .

Cô đứng đó nhìn lên , một cảnh đẹp khó mà có thể cưỡng lại .

Tiếng của Ticci toby khiến y dật mình quay lại theo phản xạ : - IEATM !

- Ticci toby - Hở , Toby ?

Chuyện gì ?

- IEATM - Cô hôm qua làm nhiệm vụ như nào ?

- Toby - Tôi thấy nó dễ hơn mình tưởng tượng nhiều .

- IEATM - Ý là có phải giết ai không cơ ?

- Ticci Toby - Cả 2 giết tầm 4 -5 tên .

Tôi giết 1 còn Jeff xử lí hết những tên còn lại .

- IEATM - Vậy cô có muốn đi săn với tôi đêm nay không ?

- Ticci Toby - Ờm , được thôi dù sao thì buổi tối tôi cũng không thể ngủ .

- IEATM - Vậy 12 giờ đêm nay tại đây .

- Ticci Toby Nói rồi Toby chạy vào nhà .

IEATM cũng lằng lặng đi vào phòng ăn .

Black White đang nói gì đó với Bloody Painter .

Trông 2 người cũng hợp vì cả 2 không khác gì 2 tảng băng di động mấy cữ đơ đơ .

Tôi tiến lại chào hỏi : - Chào 2 người .

- IEATM - À , IEATM .

Tối nay cô để mọi người ngủ yên đi đừng hét như tối qua .

- Black White - Ờ .

-IEATM Nói rồi cô bực bội quay đi về chỗ bàn ăn .

Bữa ăn cũng không đặc biệt mấy ngoài việc IEATM thật sự rất cố trong việc né mấy câu chửi của mọi người với nhau đôi khi là vài con dao nhưng yên tâm là không có bất cứ ai bị thương cả .

Ăn xong thì cũng 8 giờ , vẫn còn sớm nên cô lên phòng tắm rả rồi vẽ vời chút chờ đến 12 giờ xuống cũng được .

Y về phòng lựa một bộ Hoodie xanh lá cùng quần đen , Đây là bộ mà cô đã mặc hôm tấn công Slender trong khu rừng .

Bộ áo màu xanh , giữa ngực là một ngôi sao đen , túi áo có một mặt cười có dôi mắt 2 màu đen trắng cùng nụ cười với hàm răng nhọn .

Quần thì có một đường tẳng ở đầu gối thì có một đường thẳng màu xanh dương nhạt từ hông xuống và ở phần đầu gối là một dấu X lớn giữa .

IEATM vào phòng tắm rồi chỉ một lúc sau bước ra với bộ đồ .

Cô định lấy mấy món họa cụ thì cái cửa tự dưng bật ra một cách thô bạo . hía sau là Toby cùng 2 cái rìu của cậu .

IEATM nghe thấy tiếng cửa sầm sập thì cô giật thót quay mặt lại .

Cô tức đến mức mặt tối lại và định chưởi nhưng may mắn kí trí vẫn còn đó .

Y nhìn Toby rồi hỏi : - 12 giờ mới đi mà sao đên đây làm gì ?

- IEATM - Thì lên đây gặp cô !

Có gì à ?

- Ticci Toby - Nhưng đã 12 giờ đâu !!!

Hơn nữa cái cửa tôi không phải bao cát mà đạp như đúng rồi đâu !

May cho anh là ở đây chứ không trong trại quân đội đó !

- IEATM - Ủa tsị sao lại may vì không ở trại quân đội ?

- Ticci Toby - Tưởng tượng cảnh anh xin lỗi một cái quạt như nay " Tôi xin lỗi đồng chí quạt vì đã mãi chơi để đồng chí phải làm việc vô ích !

Tôi hứa lần sau sẽ không làm như vậy nữa !!

" .

Còn về ửa thì cũng không khác mấy đâu .

Tin đi tôi tường có một người thân sống trong trại quân đội tại Việt Nam nên tôi biết khá rõ .

Giờ về phòng và đóng nhẹ nhàng cái cửa lại chứ không phải rầm rầm như lúc nãy đâu !!

- IEATM Ticci Toby load từ từ rồi mới hiểu xong thì cũng đi ra và nhớ vẫn đóng cái cửa nhẹ nhàng nhất có thể .

Tôi mệt mỏi nằm trên dường đếm tường giây một ...Lúc sau cũng là lúc 11 giờ 56 , IEATM đeo chiếc khẩu trang cùng bịt bắt rồi nhanh chạy xuống sân .

Khi xuống đến thì Ticci Toby cũng đã ở đó cùng cặp rìu .

IEATM đi từ từ lại nói : - Chờ lâu chưa ?

- IEATM - Cũng tầm 2 - 3 tiếng .

- Ticci Toby - Chờ từ lúc tôi đuổi ra khỏi phòng luôn à ???

- IEATM Toby gật gật còn IEATM chỉ biết nhìn người trước mặt mà tự nghĩ rằng thật ngu ngóc rồi y nói :

- Cũng may là người cậu chờ là tôi nếu không thì có lẽ cậu leo cây thêm vài tiếng nữa .

Giờ đi luôn ha ?

- IEATM - OK - Ticci Toby
 
Ieatm
Buổi đi săn bội thu


Tuy ngắn nhưng khiến các độc giả thân yêu của tôi nghiện như crush của họ .

Ngồi xuống , uống miếng nước , xơi miếng bánh rồi mở nhạc và đọc chap này nào .

- ...

- ( câu nói trực tiếp )_ ... _ ( câu nói trong đầu )* ... * ( suy nghĩ )< ... > ( thì thầm )

Tôi thực sự rất biết ơn nếu các bạn cho tôi một vài lời khuyên giúp đỡ trong việc viết truyện .

Rất cảm ơn nếu mọi người bình chọn cho truyện này nếu thấy hay .

Rất vui khi bạn đọc được những dòng này !!!~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~Toby cùng IEATM cùng tiến vào trong thành phố , trời muộn rồi nên cùng ít người qua lại .

Tôi định cởi bỏ chiệc khẩu trang vướng víu thì Toby bắt lấy tay tôi rồi nói nhỏ : - Đừng cởi bỏ nó , cảnh sát đã lắp các máy quay trên khắp các con đường , trừ những nơi mà chúng cho là khu vực nhà dân .

Vậy nên tốt nhất là vào nhà nào đó rồi hẳn cởi bỏ khẩu trang .

- Toby Giọng cậu ta có vẻ nghiêm túc hơn mọi khi nên có chút khác lạ khiến IEATM phải giật mình nhìn lên để xác nhận là cái thằng Toby ngáo ngáo hay là tên cảnh sát nào đó không .

Nhưng đó vẫn là Toby nhưng thay vì bộ dạng ngáo ngơ thường thấy thì laij trông có vẻ nghiêm túc hơn hẳn .

IEATM cùng Toby đi xung quang một lúc lâu rồi cả 2 đã tìm được một gia đình Qua cửa sổ , có thể thấy 4 người gồm 2 người lớn một nam , 1 nữ cùng 2 người nữa là một cậu trai tầm 15 tuổi và một cô bé khoảng chừng 12 - 13 tuổi .

Cả 4 đều còn thức , lí do IEATM và Ticci Toby biết điều này là vì bóng đèn của phòng khách còn bật và cả phòng bếp .

Ở phòng khách , 2 phụ huynh cùng đứa con trai lớn đang coi một chương trình nào ddó có vẻ là hai khi cả 3 lâu lâu lại bật cười .

Phòng bếp , cô em nhỏ đang vui vẻ đeo chiếc tai nghe vừa nhảy múa và nấu một thứ gì đó .

Toby và IEATM sau khi khảo sát xong đối tượng thì Toby nói thầm : < Giờ tôi xử những người trong phòng khách , còn đứa con gái nhỏ cho cô . > Ticci Toby < Ơ ...

Khôn như ngươi thì chỗ quê tôi xích đầy ra ngoài cửa kìa . > IEATM IEATM khó chịu rồi nhìn Toby với đôi mắt không hài lòng vô cùng .

Toby nói :

< Vậy giờ muốn như nào ? > Ticci Toby < Tôi hai người nhỏ tuổi hơn còn lại cậu xử ! > IEATM < Không ! > Ticci Toby < Vậy giờ như lúc đầu được chưa ??!! > IEATM Toby giơ ngón cái cùng nụ cười đắc thắng , khiến IEATM tức tối chỉ biết thì thầm mấy từ chửi rủa .

Toby nhấn chuông , trên tay thủ sẵn 2 cây rìu .

Tiếng chuông chỉ mất vài giây để thứ tiếng đó thu hút sự chú ý của cả gia đình .

IEATM ở cửa sổ phòng bếp có thể thấy cô bé kia đang nấu ăn cũng theo phản xạ mà quay lại nhưng lại không bận tâm mấy mà lại tiếp tục nấu .

IEATM nhìn cô bé đó một lúc lâu nữa rồi rời đi vởi một vẻ cảm thông nhưng cũng nhanh chóng gạn nó sang một bên mà ngồi xuống mặt tỏ ra vô cùng chán nản .

Tiếng bước chân vang lên , rồi tiếp theo là tiếng mở cửa cùng câu hỏi của một người đàn ông đứng tuổi : - Có chuyện gì vậy ...

- Người cha Chưa kịp dút lời thì chiếc rìu của Toby đã khiến cái đầu hói của ông ta bay xuống .

IEATM nhìn cảnh đó thì thay vì sự thông cảm trước đó là sự thích thú và phấn khởi với việc giết người .

Về phía người đàn bà phía sau cái xác của chồng mình trợn tròn mắt nhìn Toby với cặp rìu .

Phía sau mụ là 2 người con của bả đang chết lặng khi thấy một màn này .

Không để 3 người kia định hình , Toby từng bước đi vào ngôi nhà .

Anh cữ tự nhiên như thể đó là Slender Mansion .

Người phụ nữ kia định thần lại mà hét to nhấn có thể : - VÀO BẾP !!!!

VÀO BẾP LẤY DAO RA !!!

- Người mẹ Cả 3 nhanh chân chạy vào bếp và lấy mấy thứ mà chúng cho là " vũ khí " .

Chỉ có mỗi đứa con gái là chỉ biết chạy lên lầu rồi tiếp đó là tiếng sầm cửa .

Toby mặc kệ cô bé mà đi vào bếp vung rìu lên giết bà mẹ .

Nhân lúc đó cô bé nhanh chân chạy ra và nhìn thấy IEATM .

Cô bé sợ hãi chạy lại càu xin cùng đôi mắt ướt đẫm : - Ch ...

Chị ơi !!

Hức , hức chị giúp em với !!

C ...

Có người xông vào nhà em giết ba và mẹ em rồi !!

Chị giúp em với hức hức !!!

- Người em IEATM nhìn xuống cô bé nhỏ rồi cúi xuống giật khẩu trang và bịt mắt rồi từ từ nói : - I can hepl you ...

- IEATM Trong mắt cô bé ánh lên một chút hi vọng nhưng nó vút tắt khi IEATM ngưỡng mặt lên để y nhìn : - ...

To die !!!!!!!!!

- IEATM Vừa nói xong thì IEATM cầm cặp giao đâm vào cổ .

Cô bé đau đớn nhưng không thể nói khóc hay nói gì .

Đôi mắt to tròn rưng rưng , nhanh chóng quay đi định chạy nhưng IEATM cầm một con dao chém lấy khiến cô bé nhỏ ngã quỵ nhưng vẫn cố nhưng vẫn cố gắng nhưng IEATM lại coi như một con côn trùng yếu ớt mà dùng giao kia đâm vào chân kia khiến cô bé chỉ còn có thể bò lê trên mặt đất và rồi IEATM lại dùng con dao kết liễu đứa trẻ bàng việc lấy cả đôi dao chém vào giữa đâu .

Cô bé kia vừa chết thì Toby cũng bước ra với vài giọt máu còn vương trên bộ quần áo .

Nhìn IEATM vừa hành hạ xong đứa trẻ thì lại vui vẻ nói :

- Giờ đi về thôi .

- Ticci Toby - Ừm .

Hôm nay có lẽ là thứ khiến tôi thấy vui đầu tiên trong ngày .

- IEATM
 
Ieatm
Cảm ơn ba


Nghe nói bài trên có thể gọi The Puppereer .

- ...

- ( câu nói trực tiếp )_ ... _ ( câu nói trong đầu )* ... * ( suy nghĩ )< ... > ( thì thầm )

Tôi thực sự rất biết ơn nếu các bạn cho tôi một vài lời khuyên giúp đỡ trong việc viết truyện .

Rất cảm ơn nếu mọi người bình chọn cho truyện này nếu thấy hay .

Rất vui khi bạn đọc được những dòng này !!!~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~Tôi cùng Toby quay về .

Khi vừa vào rừng chưa lâu thì cả 2 chúng tôi nghe thấy tiếng sột soạt từ mấy bụi cây cách đó không xa .

Toby cúi xuống nói : - Có lẽ lại có kẻ bén mạng đến đây rồi .

Cá một ván với tôi không ?

- Ticci Toby - Cá gì ?

- IEATM- Giờ kẻ đó là nữ tôi giết con nếu là nam thì cô giết chơi chứ ?

- Ticci Toby - Sợ gì không chơi ?

Được luôn nhưng nếu là một creepypasta thì tính sao ?

- IEATM - Vậy thì bỏ qua .

- Ticci Toby Tôi gật đầu nhìn lên , từ đây thấy mình lùn lùn mà đau chết mất hic .

Chúng tôi lén đi về phía phát ra tiếng động và ...

Đó chỉ là Jeff .

Tôi nhìn Jeff với sự hụt hẫng vô cùng .

Chiếc áo hoodie trắng có một vài vết đen kèm đó là cùng những vết khác có màu đỏ của máu mới chứng tỏ anh ta cũng vừa đi săn về .

Tôi kéo Toby rồi hỏi : - Có muốn thử cảm giác mới mẻ không ?

- IEATM - Cảm giác mới mẻ à ?

Nghe hay đó cho tôi thử đi !!!

- Ticci Toby - Hứa là không hét hay hú nhé .

- IEATM Mắt Toby sáng lên và đầu cậu như thể bị tăng động mà gất như muốn não bay ra ngoài .

Mọi người đoán xem tôi định cho cậu ta nếm thử cảm giác gì mà không được hú hay hét nhỉ .

Jeff từng có cảm giác đó một lần rồi .

Đoán đi nào he he ~~~

Tôi mở đôi cánh mình ra và bị vài cành cây chọc vào khá khó chịu nhưng cũng không là gì đối với tôi .

Toby chút hét lên khi nhìn thấy nó , tôi nhanh tay bịt miệng cậu ta lại và nói : - Đã hứa không hú hay hét mà .

- IEATM - Nhưng trông nó ngầu quá !!

- Ticci Toby Nói rồi cậu đi ra sau và sờ đôi cánh tôi , đôi cánh cũng gấp lại một chút để đỡ vướng .

Xong đến cặp sừng đỏ trên đầu .

Tôi cũng chỉ biết cúi thấp xuống để Toby dễ dàng chạm vào chúng .

Rồi Toby hỏi : - Vậy cô bay được đúng chứ ?

- Ticci Toby - Có đủ khỏe để vác cả tôi lẫn Jeff nên cậu cũng có lẽ được .

- IEATM - Vậy bay về dinh thự đi !!

- Ticci Toby Tôi nắm lấy 2 cổ tay của Toby rồi bay lên .

Toby phấn khởi vô cùng hú liên hồi nên tôi phải nhắc nhở lại : - Giờ mà còn hú thì Slenderman sẽ biết và phạt cả 2 đó !!!!!

- IEATM - Tôi bị phạt quen rồi .

- Ticci Toby Cả 2 quay về rồi từ từ đáp xuống sân .

Gần đó , tôi thấy The Puppeteer đang ở trong sân và cũng vừa về có lẽ là sau một buổi đi săn .

Tôi không để tâm lắm mà nói chuyện với Ticci Toby .

Đi qua phòng cậu ta ở tầng 2 thì cả hai tạm biệt rồi tôi một mình về phòng .

Vừa vào thì tôi tìm một bộ đồ để thay .

Nhớ lại thì ngày tôi cũng tắm 3 lần rồi có lẽ tại cái tính ưa sạch của mình .

Tôi bước vào phòng tắm rồi kì ra từng mẫu máu của đứa trẻ xấu số kia .

Chắc cô bé hận tôi lắm .

Nhưng nó chết rồi mà !

Tôi lắc mạnh đầu rồi ra khỏi đó ma nằm lên giường thao thức cả đêm .

Mặt trời từ mọc , sắc cam đẹp đến ngỡ ngàng , sắc cam đó hòa quyện với chụt vàng cả những màu xanh của bầu trời sáng sớm .

Trong tòa dinh thự , các proxy vẫn còn ngủ sau một đem đi săn hoặc làm nhiệm vụ .

Tôi sau cả đêm không ngủ được thì cũng rời giường mà vệ sinh cá nhân rồi xuống phòng .

Tôi nhìn xung quanh một lượt rồi xuống bếp , Slender cũng đang ở đây và nấu món gì đó khá thơm .

Tôi lại gần , với một thứ năng lực thần kì nào đó Slender vẫn biết tôi ngay sau khi xuống cầu thang và nói với giọng đều đều : - Cô thức cả đêm rồi có lẽ cần một cốc cà phê đó .

Ta để nó ở kia rồi , lấy uống đi rồi ta sẽ tiếp tục luyện tập .

- Slenderman Tôi có chút bất ngờ nhưng cũng nguôi dần vì biết ngài cũng không phải là người .

Tôi nhìn tách cà phê trên bàn rồi tiến lại gần cầm lấy nó rồi nói với giọng lí nhí : < Con cảm ơn ba . > IEATM Tôi vừa nói dứt câu thì thấy Slender khựng lại nhưng vẫn không quay lại mà hỏi tôi : - Cô vừa nói gì cơ ?

- Slender - Con cảm ơn ba - IEATM Slender quay lại nhìn tôi .

Tuy không có bất kì bộ phận nào trên khuôn mặt nhưng tôi vẫn có thể thấy sự ngạc nhiên trên gương mặt ngài .
 
Ieatm
Tranh


Tui bị bí nên sẽ đăng tranh đỡ và từ này tôi sẽ đăng tranh nếu các chap ấy tôi sẽ đăng tranh hay .

1 .

2 .

3 .

4 .

5 .

6 .

Happy birthday to me !

Hôm nay là 6 tháng 8 là ngày sinh nhật tôi .

Bạn tôi và tôi sẽ cùng tổ chức sinh nhật vào 8 tháng 8 vì ngày đó là sinh nhật nó và số 88 khá đẹp .

Khi hai số 8 đứng gần nhau được ghép lại đứng song hành bên nhau sẽ mang ý nghĩa thật nhiều may mắn , sự phát tài , phát lộc sẽ tăng lên gấp bội .

Trong cách phát âm tiếng Hán con số 8 " Bát " gần với " Phát " vì thế ý nghĩa số 8 là mang lại phát tài phát lộc , là sự phát triển .

Con bạn tui rất may mắn sinh vào 8 tháng 8 á nha !
 
Ieatm
Buổi tập cuối


Bài khá hay các độc giả hãy từ từ thưởng thức nó nhé !

- ...

- ( câu nói trực tiếp )_ ... _ ( câu nói trong đầu )* ... * ( suy nghĩ )< ... > ( thì thầm )

Tôi thực sự rất biết ơn nếu các bạn cho tôi một vài lời khuyên giúp đỡ trong việc viết truyện .

Rất cảm ơn nếu mọi người bình chọn cho truyện này nếu thấy hay .

Rất vui khi bạn đọc được những dòng này !!!~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~IEATM cười rồi cầm cốc cà phê lên uống trong sự ngơ ngác của Slender.

Cà phê đắng khiến tôi từ từ tỉnh nhưng tôi thú thật là không thích vị nó bằng ca cao lắm .

Một giọng nói khá lâu rồi cô chưa nghe vang lên : - Chà anh Slender , dậy rồi à ?

Em cữ tưởng anh vẫn còn ngủ chứ ?

- Tenderman- Nếu anh dậy muộn thì ai nấu cho lũ giặc này ăn ?

Hơn nữa có một người còn không ngủ nữa là .

- Slenderman - Hơ tại tôi thấy nó nên không ngủ được thôi mà giờ uống cũng tỉnh ngủ rồi .

Mà ngài có cần tôi giúp gì không ?

- IEATM - Vậy cô lại đây phụ với ta , cả em nữa Tender .

- Slenderman Tôi đi lại gần Slender và bắt đầu những công việc của ông ta giao cho .

Nói là công việc cho sang miệng chứ thật ra là mấy việc lặt vặt như đưa dĩa , lau bếp ...

Còn vấy viếc kia thì Tender và Slender đều làm tôi chỉ phụ thôi .

Tôi hỏi Slender : - Slender này .

- IEATM- Có chuyện gì ?

- Slederman - Tôi hồi còn trong có nhi viện thì tầm tháng thì có một hộp kẹo vị chocolate chuyển đến .

Có phải là của ngài không ?

- IEATM Slender im lặng một lúc rồi hỏi thay cho một câu trả lời : - Cô từng có cảm giác bị dõi chưa ?

- Slenderman - Không phải là anh à ?

Lạ thật .

- Tenderman - Ngoài ngài thì tôi chưa từng bị theo dõi bởi ai cả và cũng không có cảm giác ấy .

Tôi nghĩ vậy .

- IEATM - Chuyện này cữ để sang một bên , ta sẽ giải quyết sau giờ người làm cho xong đi .

- SlendermanIEATM gật gù rồi làm cho xong .

Có lẽ là còn có cô và Tender giúp nên bữa ăn đã hoạn thiện khá nhanh .

Slender đã gọi các proxy xuống ăn cùng .

IEATM đã tự pha cho cô một ly cacoa nóng .

Bữa sáng trôi qua vô cùng " bình yên " vời 1 lần sụt chút thủng màng nhĩ khi Slender nạt số proxy .

IEATM ăn xong thì khều Eyeless Jack : - Này .

- IEATM - Có chuyện gì ?

- Eyeless Jack- Anh giúp tôi tập luyện được chứ ?

- IEATM - Tại sao lại là tôi ?

Chả phải còn những proxy khác mà ?

- Eyeless Jack- Thì anh dạy tôi nhiều rồi nên hiểu tôi hơn nên giúp tôi tốt hơn .

- IEATM - Vậy thì đây sẽ là lần cuối cùng tôi giúp cô .

- Eyeless Jack

- Là người cùng nhà rồi ai lại làm thể hả Jack .

- IEATM - Vậy cô muốn gì nữa ?

- Eyeless Jack- Thì tập cho tôi dài dài - IEATM - Giờ đi luyện tập hay là thôi !?

- Eyeless Jack- Đi chứ sao !

- IEATM Cả 2 đi ra sân tập luyện , lúc đó cùn có cả Jeff , Nurse Ann , Bloody Painter ...

IEATM cùng Eyeless Jack tập bằng một vài con rối rơm .

Như mọi lần cô thường ra đòn với cậu ta trước và sau đó anh sẽ bày thêm các đòn từ cơ bản , mẹo vặt , kinh nghiệm về chiến đấu trong các nhiệm vụ và những proxy khác .

Đang học thì một cái cộc đầu từ một người nào đó dáng xuống đầu IEATM .

Cô tức điên quay lại chưởi : - Này !

Thằng nào mới đánh bà đó !!!

- IEATM - Tao đó sao nào ?

- Jeff IEATM nhìn người vừa cộc đầu cô , Jeff .

Y định xông lên đấu võ mồm với Jeff luôn nhưng bị Eyeless Jack ngăn lại : - Hôm nay là tiết cuối tôi dạy IEATM nên mong cậu không làm phiền .

Còn IEATM , cô tập trung ra đòn dứt khoát và nhanh vào cũng như xem lại lực .

Nó quá yếu !

- Eyeless JackCậu ta bình thản nói hết những nhược điểm trong cách tấn công của cô .

Jeff nghe mấy được 2 câu nhưng lại chỉ nghe câu sau .

Cậu nhìn IEATM nhìn Eyeless Jack với vẻ mặt không vui vẻ gì mấy mà chọc : - Xời , tường như nào ai dè cũng còn non và xanh lắm .

- Jeff- Mày nín giùm tao .

- IEATM Cô nói với giọng đầy mệt mỏi và giật tay áo Eyeless Jack nhắc : - Nói chuyện với thằng âm binh này lâu cũng không tốt , chi bằng tập luyện để có thêm kinh nghiệm mai sau .

- IEATM * Ở một nơi nào đó * - HẮT XÌ !!!!!!!!!!!!!!

- Ben DrownedCậu đang chơi mà ai nhắc cậu à ?

Ben Drowned dui nghĩ nhưng rồi cũng quang nó sang một bên mà tiếp tục chơi game . * Quay lại với IEATM , Eyeless Jack và Jeff *Jeff giờ trêu hồi cũng chán nên đi đến chỗ khác chơi .

IEATM tức tối lẩm bẩm : < Thứ cô hồn bất tán > IEATM Vì có thính giác hơn xa người bình thường nên nghe rõ ràng : - Cô nói ai là cô hồn bất tán cơ ?

- Eyeless Jack - À không .

Giờ tập tiếp nhở ?

- IEATM

Xin lỗi vì ra chap muộn đây có ít tranh tặng mọi người cữ lấy thoải mái con như xin lỗi .

Hơi kinh dị tí he he .

Tuy mới thu nhưng tôi ngựa bà nên vẽ mùa Đông có thấy giở hơi không ?
 
Ieatm


Oc mới nè đẹp không ?

- ...

- ( câu nói trực tiếp )_ ... _ ( câu nói trong đầu )* ... * ( suy nghĩ )< ... > ( thì thầm )

Tôi thực sự rất biết ơn nếu các bạn cho tôi một vài lời khuyên giúp đỡ trong việc viết truyện .

Rất cảm ơn nếu mọi người bình chọn cho truyện này nếu thấy hay .

Rất vui khi bạn đọc được những dòng này !!!~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~Cả 2 đã tập đến khi giọng Slenderman vang lên báo hiệu ràng đến giờ ăn .

Có lẽ do buổi tập mà IEATM và Eyeless Jack ăn khá vội .

Cô còn ị nghẹn .

Ăn xong thì Y định về phòng thì một bàn tay nhỏ nắm lấy một ngón tay IEATM nói : - Play with me !

- Sally - Sally không phải lúc này chị thật sự sắp liệt rồi .

- IEATM Trông cô bé có vẻ hơi thất vọng nên IEATM cũng đàng chiều lòng Sally mà theo chân cô é về phòng của y .

Cô é đưa cho IEATM một bộ nữ hầu nói : - Chị mặc bộ này đi em đi kêu thêm vài người nữa !

- Sally IEATM gật gù rồi thay bộ đồ nữ hầu .

Có lẽ vì hơi nhỏ con so với các proxy nữ khác nên tay áo cô phải xăn lên váy cũng chạm tới mũi chân .

Đang xăn tay áo thì Sally bước vào phái sau là Jane , Eyeless Jack , Ticci Toby và Clockwork .

Mọi người đến với vẻ như thể bị ép nhất là Eyeless Jack khi anh ta liên tục lẫm nhẩm điều gì đó với vẻ bực bội .

Khác với mọi người thì trông Toby thích thú hơn hẳn .

Sally lấy ra một bộ gồm chén trà , bình pha trà rồi vài chiếc lót li và điều đặc biệt là toàn bộ đều là 1 màu hồng nữ tánh vô cùng .

Cô bé lấy thêm vài chiếc ghế rồi nói mọi người ngồi xuống chơi tiệc trà trong đó IEATM là người hầu rót trà .

Mầy trò này cô không iết có được tính là nhiệm vụ không nhưng cữ cố làm cho tròn .

Lúc sau , trò chơi kết húc thì cô cũng đã mỏi lừ vì cữ phải liên tục cúi xuống rót trà , còn phải để cái dáng đầy một lúc rồi đứng dậy thì không có ghế mà ngồi .

Y vội về rồi nằm lên giường rồi nhanh chóng chìm vào con mê .

Rồi giấc mơ khác đến , một giấc mơ kì lạ .

IEATM thấy mình trong một khu rừng trông giống với nơi mà khu dinh thự cô đang sống .

Từ đâu tiếng khóc vang lên .

Tiếng của một đứa trẻ , tiếng khóc đau khổ và ai oán vô cùng .

Cô đi theo tiếng khóc đó thì thấy một thân thể bị đâm khắp người nhất là phần chân gần như đã rời khỏi phần còn lại của cơ thể đó .

Nhìn qua thì y thấy cô bé rất giống với nạn nhân bị cô giết lần đi với Toby rồi xa xa la một người đàn ông rất quen bước tới .

Ông ta trông thật sự kinh khủng với khuôn mặt bị móc mắt , cái mũi cũng bị cắt và máu cữ chảy ra từ miệng cổ cũng cố một chỗ hổng lớn , tay y cũng không có bắt kì ngón nào , phần bung thì bị mỗ ra và nội tạng vương vãi trên đất .

Cô lục lại bộ não mình mới nhớ đây là 2 người mình đã giết .

Y ước lại gần họ với khuôn mặt giãn ra bình thản .

2 người kia nghe thấy tiếng thì quay lại và nhìn thấy IEATM .

Tên bảo vệ chạy lại với sự điên tiết túm lấy cổ áo IEATM xốc lên bằng cách dùng 2 bàn tay chụm lại . miệng lầm mấp máy liên tục như muốn chưởi rủa cô nhưng mất lưỡi rồi nên cũng chẳng nói được gì .

Đứa trẻ nhìn thấy cô thì lùi lại một góc và khóc lóc thảm thiết hơn .

IEATM nhìn người đàn ông nói : - Tôi biết tôi sai khi giết 2 người và cũng biết rằng giờ có xin lỗi thì cả 2 đều sẽ không tha thứ cho tôi .

- IEATM Nói rồi cô dùng chân đó mạnh vào đoạn nội tạng của tên bảo vệ khiến hắt ngã xuống cũng như thả cổ áo ra , giờ cái áo y ám lấm tấp máu .

Không hiểu từ lúc nào mà IEATM trở nên thờ ơ như này .

Trước kia đến con chim sẻ nhỏ cô còn không dám làm gì khiến nó bị thương giờ thì lại như này đây .

Y tiến đến một cái cây bẻ một cái nhánh trông khá nhọn rồi gồng lên đâm thẳng vào bên vai chính mình trước sự kinh ngạc của 2 người kia .

IEATM lại mở mắt ra lần nữa lần này cô ở trong phòng của chính mình .

Rồi tiếng cửa cạch thành công thu hút sự chú ý của y .

Phía sau cánh cửa là Black White với tệp tài liệu trên tay .

Cậu đưa cho cô rồi bảo : - Đây là tài liệu của nhiệm vụ tối nay .

Giờ đọc đi có đầy đủ trong hết đó .

- Black White IEATM gật đầu để cậu ta để trên bàn rồi đi về phòng rồi rời đi .

Cô đứng dậy cầm lấy tệp tài liệu . dù sao cũng phải làm mà đã làm thì cho đến nơi đến chốn nên cữ đọc xem đã .



Nghe thuộc bài đi vì chap sau viết truyện theo nhạc để tôi đỡ tốn chất xám cho bữa sau đi thi chọn lớp nữa .

CÓ THỂ THÔI !!!!!!!
 
Ieatm
nhiệm vụ của sự dại dột


- ...

- ( câu nói trực tiếp )_ ... _ ( câu nói trong đầu )* ... * ( suy nghĩ )< ... > ( thì thầm )

Tôi thực sự rất biết ơn nếu các bạn cho tôi một vài lời khuyên giúp đỡ trong việc viết truyện .

Rất cảm ơn nếu mọi người bình chọn cho truyện này nếu thấy hay .

Rất vui khi bạn đọc được những dòng này !!!~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~Tôi đọc những dòng trên tệp tài liệu .

Của Slenderman giao cho có khác ngắn gọn xúc tích không dài dòng lê thê nhưng vẫn rất rõ ràng để hiểu .

Nó ghi ro rằng tôi nay tôi phải đến một khu nhà của một tên mà hôm nay chụp được ảnh tôi cùng Toby bay về dinh thự .

Ngoài tôi Toby cũng sẽ đi cùng .

Tôi nhìn ra cửa sổ , cũng chiều chiều rồi , giờ đi tắm rồi xuống nhà tập luyện cho tối nay có lẽ được .

Một thời khóa biểu cho từ giờ đến 11 h đêm lúc làm nhiệm vụ nhưng ạn biết đó nó khó sẽ thành hiện thực .

Tôi lấy bộ hoodie mà tôi dùng cho lần đi săn cùng Toby lần trước ra .

Tôi bước vào nhà tắm rồi mở nước trước , định cởi bỏ bộ đồ trên người thì có tiếng cạch cửa :* Chắc là Toby đến bàn về nhiệm vụ . * Tôi nghĩ thầm rồi lững thững bước ra .

Nhưng thay vì là Toby như tôi nghĩ thì lại là Offenderman .

Ông ta nhìn tôi ( tôi đoán thế vì ông có mắt đeo đâu , có khi ông ta nhì cái gì khác trong phòng tôi ) cười .

Với cái tâi tiếng hiện tại đã nhanh chóng dùng đá cạnh trong Vovinam một thế võ tôi đã được học hồi còn bố tôi sống ông giỏi môn võ và nó như hằn sâu và bộ nhớ tôi .

Kiểu đá này là dùng mắt trước hay phần cổ chân đá trực tiếp vào mặt của đối phương .

Thường thì tôi sẽ kèm theo đấm thẳng .

Vì Offenderman khá cao so với tôi nên tôi đành nhảy lên và đá .

Khi ổng choáng thì dùng đấm thẳng đấm vào bụng .

Đó theo lí thuyết thôi chứ tôi hoán thành đúng 50 % .

Khi đã xong tôi định đấm thì một xúc tu của Offenderman bắt lấy cổ tay tôi rồi dừng nó lại khi tối chút chạm vào phần bụng của ổng : - Này mới gặp lại mà đánh người vậy không hay lắm đâu .

- Offenderman- Vậy ông đến đây làm gì ?

- IEATM - Nhưng hỏi này , sao cô đề phòng tôi vậy ?

- Offenderman - Ông nổi tiếng quá mà .

- IEATM - Rồi nổi tiếng mà bị cô đá vào mặt như này à ?

- OffendermanÔng ta vừa nói vừa xoa xoa phần còn hơi hồng bị tôi đá .

Tự dưng lại thấy có lỗi thật sự .

Tôi nhìn lên trực tiếp vào nơi ị tôi đá vào rồi nói : - Đúng hơn là tai tiếng vì những gì ông đã làm và biết không trước đây tôi thấy nhiều người trong trại trẻ mồ côi ghét ông ghê lắm .

- IEATM Nụ cười của Offenderman héo đi sau câu nói đó .

Tôi thầy có lỗi hơn nữa .

Ổng buồn hẳn so với lúc mới vào phòng tôi .

Rồi ông ta đi ra khỏi phòng .

Coi như là phước của tôi để tắm nhanh rồi xuống ăn còn đi làm nhiệm vụ nữa .

Tự dưng lại thấy đầu nhức lên khi nghĩ đến việc phải làm sao để hoàn thành nhiệm vụ .

Rắc rối quá tôi lại gặt qua như thể nó là gió vậy như tôi nói là gió và nó sẽ đến tiếp .

Đỉnh điểm là khi vừa ăn xong và tôi không tìm thấy Toby ở bất kì nơi nào .

Tôi hoảng vô cùng và chạy đi tìm cậu ta ở mọi ngóc ngách trong dinh thự rồi hỏi mọi người xem có thất Toby đâu không nhưng chả ai thấy cậu ấy nữa sau khi đi về hòng vào buổi trưa nay .

Đi tìm được tới 11 giờ hơn rồi tôi cũng bất lực ngồi thụp xuống trên 1 trong những chiếc sofa trong phòng khách .

Tại sao cậu ta biến mất vào bây giờ cơ chứ !!

Chả nhẽ tôi phải đi một mình rồi về một mình à ?

Đây là nhiệm vụ của cả 2 chúng tôi mà .

Nghĩ đi nghĩ lại thì tôi quyết định là lên hòng đọc lại hồ sơ rồi một mình đi giết nạn nhân là tốt nhất .

Việc cữ ngồi đầy không thể giúp tôi bất cứ việc gì bao gồm cả tìm Toby .

Vừa về phòng thì thấy Toby đã ở đây từ khi nào không hay .

Tôi chợt nhớ ra mình chưa tìm trong chính phòng mình .

Tôi thật sự cạn ời với chính mình .

Toby nói với giọng như thể vừa gặp một chuyện cực kì đen đủi rồi trúng giải độc đắc của một chương trình vé số nào đó vậy : - IEATM !

Cô đây rồi !!!

- Ticci Toby Cậu ta chạy lại bá vai , bá cổ tôi hào hứng nói rồi cũng nói : - Nãy giờ cô đi đâu vậy ?

- Ticci Toby - Đi tìm cậu , nhưng có lẽ tôi quên tìm ở phòng này vì tưởng cậu không có ở đây .

- IEATM Tôi nói và cố giữ thăng bằng sau cái bá ấy từ Toby .

Bỗng dưng thấy mình bị ngu ấy ;-; .

Tôi kéo cậu ra khỏi phòng tay lấy 2 cái dao găm rồi bảo : - Thôi đi nhanh nào chúng ta có nhiệm vụ cần làm nhanh đó 11 giờ rồi .

- IEATM Toby lúc đầu chưa kịp hiểu nhưng sau khi ra khỏi cửa thì mới thả tay tôi ra rồi hét lên như thể muốn cả cái dinh thự này chú ý đến vậy : - Vậy chạy đua nhé !

- Ticci Toby Nói rồi cậu bật tốc , tôi cũng vậy mà đi theo .
 
Ieatm
The devil


- ...

- ( câu nói trực tiếp )_ ... _ ( câu nói trong đầu )* ... * ( suy nghĩ )< ... > ( thì thầm )

Tôi thực sự rất biết ơn nếu các bạn cho tôi một vài lời khuyên giúp đỡ trong việc viết truyện .

Rất cảm ơn nếu mọi người bình chọn cho truyện này nếu thấy hay .

Rất vui khi bạn đọc được những dòng này !!!~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~2 bọn tôi đến một khu trọ tập thể .

Nơi này đã khá cũ và các bức tường đã bắt đầu mốc đen , mốc xám .

Toby nói thì thầm với tôi : - Giờ chúng ta vào đó , nói răng đến để thuê phòng xong tiệt tay giết luôn mục tiêu và xóa mấy ức ảnh đó .

- Ticci Toby Tôi gật đầu rồi nhìn theo một căn phòng còn sáng trên tâng 5 .

Thú thật , trông Toby khá khờ khạo nhưng làm nhiệm vụ hay đi săn thì cậu ta trở nên nghiêm túc hẳn .

Tôi bước vào với suy nghĩ trong đầu .

Khi vừa vào thì thấy một người đàn bà U60 đang ngồi đếm tiền trên ghế .

Bà ta nũng nính những lớp mỡ thành tầng .

Vừa thấy chúng tôi thì bà ta bước đến với nụ cười nở trên môi : - Chào 2 đứa , cả 2 muốn thuê nhà như nào nà ?

- Người đàn bà - Bọn tôi chỉ đến xem thôi nếu được sẽ thuê luôn .

- Ticci Toby Nói rồi nụ cười cộng nghiệp trên môi của bà ta hơi héo đi nhưng rồi cũng nói lại : - Vậy tôi dẫn 2 người đi x...

- Người đàn bà Chưa kịp nói hết tôi nhanh chóng chặn họng bả lại : - Dạ thôi cúng cháu tự đi được .

- IEATM Nói rồi tôi hạ mình xuống một chút rồi chạy lại cầu thang .

Phía sau vẫn còn nghe tiếng bà chủ chưởi rủa : - Ăn mặc thì như bọn điên , bọn mày thì sau làm được cái trò trống gì chớ !

- Người đàn bà Tôi thiếu điều quay lại móc mắt bà ta ra thôi .

May cho bà là tối nay tôi có nhiệm vụ , không thì bà đi mua bàn thờ rồi làm cái di ảnh đi là vừa rồi .

Tôi đi từng bậc thang 1 lên trên tầng , mục tiêu à 1 sinh viên .

Cậu ta ở tận tầng 3 nhưng cũng không sao lắm .

Chỉ cần mất một chút sức nhỏ tôi và Toby đã đến trước cửa phòng của mục tiêu .

Toby gõ cửa , rồi tiếng của 1 thanh niên vang lên rồi tiếng cạch cửa vang lên : - Ai đó - Mục tiêu Không đêr cho teen kia định hình thêm thì Toby luồn ra sau rồi dùng tay đánh vào sau gãy khiến tên đó ngất lịm .

Tôi đi vào phòng , nó còn lộn xộn và bừa bãi hơn tôi nghĩ nữa .

Chăn thì nhets một đống trên giường , rác thì ở khắ nơi trên sàn nhà .

Tôi laij chỗ chiếc máy tính xách tay rồi mở lên .

Giờ có Ben thì tốt biết mấy , giờ phải từ mày mò tìm các ra mấy bức ảnh của 2 chúng tôi nữa .

Sau một lú tôi đã tìm ra và xóa chúng .

Rồi nhanh chóng chạy đi .

Khi xuống đến thì bà chủ đi lại hỏi : - Nào 2 cô cậu có ưng không ?

- Người đàn bà - Chúng tôi không thấy ưng lắm nên chúng tôi đi trước .

- Ticci Toby Bà ta không còn nụ cười trên môi nữa mà cau mày khó chịu mà quay lại chỗ ghê sofa ngồi .

Chúng tôi cũng nhanh chóng bước ra khỏi khu trọ đó .

Lần sau đi săn thì tôi chắc chắn sẽ giết bà ta .

Toby thấy vậy hỏi : - Hôm nào đi săn tiếp ha !

- Ticci Toby - Ok thôi mai đi !

- IEATM Tôi vui vẻ trả lời rồi lại chuyển chủ đề cho đến khi về dinh thự .

2 chúng vừa về thì thấy Slender trong phòng khách .

Tôi vào nhà với Toby : - Chúng tôi làm xong rồi thưa ngài .

- IEATM - Được rồi .

Các ngươi về đi .

- Slenderman( Góc thứ 3 ) IEATM cùng Toby đi về phòng .

Slender chờ hai người đi thì thở dài .

Từ óng tối 1 người xuất hiện , người đàn ông cao khoảng 1m9 với 1 bộ vest đỏ thẫm , làn da ông ta cũng vậy nhưng có vẻ còn tối hơn .

Trên đầu ông ta là cặp sừng của ông ta là của nai tai và đuôi cũng vậy .

Y nơr nụ cười như thể nó dán chặt lên mặt hắn .

Tên đó bay lơ lững trên không không trung cách mặt đất vài thước và lại gần Slender : - Ngươi ghét sự dối trá thế mà người lại làm vậy với ta à ?

- ?

- Do người không nhanh tay .

- Slenderman- Vậy là ông hớt tay trên của ta .

Nó không vui lắm đâu Slender .

- ?

- The devil à , tốt nhất ông không nên trở lại đây nữa .

- Slenderman- Chúng ta đâu thân đến nỗi phải gọi tên cũng cơm đâu nhỉ ?

Ta chỉ đọc mỗi SLENDER thôi mà ~ .

- The devil Giọng hắn có chút gì đó trêu chọc Slenderman nhưng ông không quan tâm mà nói với giọng không một chút gì là tức giận hay bị gì : - Ngươi cũng đâu phải dạng yếu nhớt gì mà phải đến đây đòi lại con bé .

Ngươi mạnh ngang ngửa ta .

- Slenderman Tên The devil vẫn cười nhưng nó giờ rộng đến mang tai : - Ngươi sẽ không còn nhìn thấy cô bé đó sớm thôi .

Như cách ta đã làm với những người trước đó vậy .

- The devil - Zalgo sẽ đến đây sớm thôi hắn sẽ bắt ngươi lại The devil .

- Slenderman - Zalgo thực sự đã thả tự do cho ta vậy nên đừng có đem ngài ấy ra dọa ta nữa .

- The devil Nói rồi The devil biến mất để lại Slenderman một mình trong phòng .

Slender ngã lưng ra phía sau và nhìn lên trần nhà trắng .

Thật khó mà cứu được IEATM hay bất kì ai mà The devil nhắm tới hắn là con quỷ cứng đầu và dai dẳng chưa từng thấy .

Đầu Slenderman nhức nhối vô cùng khi nhớ đến lúc hắn còn trung thành bên Zalgo .

Đáng lẽ hắn vẫn là thuộc hạ của Zalgo nhưng tên quỷ đó bông dưng xin được tự do .

Tên đại quỷ đó lại đồng ý mới thật sự kì lạ . càng nghĩ càng rối nên Slender đang quang nó sang một bên .
 
Ieatm
Linh hồn với chiếc sơ mi


- ...

- ( câu nói trực tiếp )_ ... _ ( câu nói trong đầu )* ... * ( suy nghĩ )< ... > ( thì thầm )

Tôi thực sự rất biết ơn nếu các bạn cho tôi một vài lời khuyên giúp đỡ trong việc viết truyện .

Rất cảm ơn nếu mọi người bình chọn cho truyện này nếu thấy hay .

Rất vui khi bạn đọc được những dòng này !!!~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~- Này IEATM .

- Ticci Toby - Gì vậy ?

- IEATM Tôi hỏi , tay vuốt nhẹ một lọng tóc xõa trước mặt mình : - Kí hiệu của cô ở đâu vậy ?

- Ticci Toy - Tôi không thấy .

Cậu có à ?

- IEATM - Dĩ hiên là có rồi .

Ai cũng có chỉ cần là Proxy của Slenderman .

Nó như kí hiệu đánh dấu quyền sở hữu vậy .

- Ticci Toby - Vậy mai tôi hỏi ngài ấy .

Thôi tôi vào đây , đế phòng tôi rồi .

- IEATM - Bái bai !

- Ticci Toby Tôi không để cho câu hỏi sao mình không có kí hiệu quá lâu mà ngay lập tức thay một bộ đồ thoải mái hơn để đi ngủ .

Mắt tôi trùng xuống rồi nhắm lại , cơn buồn ngủ nhẹ ngàng nuốt trọn tôi . ( Góc nhìn thứ 3 ) IEATM ngủ với sự mệt mỏi .

Tiếng dương cầm thánh thót cất lên từ sân thượng .

Hệt như sợi chỉ nhỏ bé , mong manh nhưng cứng cỏi mạnh mẻ .

Black White chơi dương cầm theo một bản nhạc được viết trong một quyển sổ với các tờ giấy A4 .

Mặt trăng lưỡi liềm hiện rõ trên bầu trời đên , sao hôm lấp lánh sáng trên bầu trời .

Rồi một làn gió lạng bay qua thổi đi những trang giấy bay tứ tung khiến cậu nhanh chóng đặt chiếc dương cầm xuống chạy nhặt lại những tờ giấy .

Rồi chợt nhận ra những giọt nước đã làm ướt lỗ chỗ trên những tờ giấy ấy .

Y chầm chậm ngước lên bầu trời đang từ từ trút nước xuống .

Black White lại lấy chiếc dương cầm rồi vào nhà .

Miệng anh không ngừng chưởi rủa thời tiết .

Đang đi , cậu gặp Eyeless Lu Lu : - Chào Black White .

- Eyeless Lu Lu- Chào cô Lu Lu .

- Black White - Cậu làm gì lúc này trên sân thượng vậy ?

- Eyeless Lu LuCô hỏi , người nghiêng lên một chút để nhìn thứ Black White đang cầm gì .

Câu không che đậy gì chĩa ra mấy thứ trong tay : - Tôi chơi dương cầm .

- Black White - Chà ghê ha !

Tôi nghe Slender nói răng IEATM iết chơi piano đó .

Thôi bai nhé tôi đi ngủ đây .

- Eyeless Lu LuNói rồi cô quy lưng ỏ đi để Black White đứng đó với bộ dương cầm và tệp dậy soạn nhạc của mình .

Cậu chầm chậm đi xuống như thể muốn thời gian nhanh chóng trôi đến sáng vậy .

Nhưng thời gian cữ như trêu đùa với y vậy .

Black White ngã lưng lên giường , cậu nhìn lên trần nhaf và cố gắng cho mắt mình trùng xuống dù chỉ một chút hay cơn buồn ngủ kéo đến nhưng có vẻ nó yếu đến nỗi y khó mà ngáp được vì buồn ngủ .

Bật lực với bệnh mất ngủ này , Black White tiến tới chỗ tủ và lấy ra 1 lọ thuốc .

Lọ đó nhãn mác bị xé nham nhỡ chỗ có chỗ không .

Cậu mở nắp và lấy 2 viên rồi nuốt chúng .

Mí mắt y nặng trữ khép lại .

Cơ thể vụng về tiến lại chiếc giường và ngã ra một cách mệt mỏi .

Mặc cho ánh sáng từ bóng đèn vẫn chiếu rọi căn phòng , Black White vẫn chìm vào giấc ngủ .

Ngoài trời , cơn mưa rào đã tạnh .

Slendorman sãi bước trên những con đường mòn ẩm ướt , ngân nga theo điệu nhạc .

Ông chợt thấy một bóng trắng lơ lững trên 1 một bụi dâu dại .

Y lại gần và cười : - Chào nhóc , sao nhóc ở đây ?

Qua đời chưa lâu lắm đâu nhỉ ?

- Slendorman Cái óng trắng quay lại khẽ gật đầu .

Giờ Slendorman mới nhìn rõ nó .

Cái bóng là 1 cô bé tầm 12 - 13 tuổi với mái tóc tomboy đen .

2 hốc mắt trông không nhìn lên khuôn mặt ông .

Từ đó mắt rỉ ra chất lỏng đỏ giờ đã khô cứng lại .

Trên người nó là 1 cái áo sơ mi trắng có thêm cà vạt xanh đen .

Bên dưới là một chiếc quần dài tay màu đen xanh .

Slendorman vẫn cười , ông dắt tay lnhf hồn nhỏ ấy đến nhà mình rồi lặng lẽ đưa nó về hòng rồi lấy khăn lau sạch những thứ đang khô lại trên khuôn mặt y .

Ông xoa đầu lình hồn kia bảo : - Nhóc tên gì ?

- Slendorman - Dạ ...

Cháu không biết .

- ?

- Nhóc không biết ?

Vậy nhóc muốn ta gọi là gì ?

- Slendorman Ông ấy cười tươi , đung đưa người : Cô bé cũng đung đưa người theo Slendorman và mày hơi cau lại suy nghĩ : - Aurora đi ạ .

- Aurora - Nghe hay đó !

Vậy ta giới thiệu nhé .

Ta là Slendorman , từ nay cháu ở đây cùng ta nhưng chỉ ở trong này thôi nhé vì ta sợ em trai ta không thích nhóc .

- Slendorman Cô be cười gật đầu rồi để tay vào hốc mắt trống : - Để ta kiếm gì đó bịt nó lại nhé .

- Slendorman - Dạ , cảm ơn ngài Slendorman .

- Aurora Chỉ lát sau ông ấy quay lại , trên tay là 1 chiếc găn lụa màu trắng : - Để ta đeo cho .

- Slendorman Nói rồi y dùng nó cột để che đi hốc mắt của Aurora rồi thắt nơ gọn gàng .
 
Ieatm
Đứa bé ngoài cửa


- ...

- ( câu nói trực tiếp )_ ... _ ( câu nói trong đầu )* ... * ( suy nghĩ )< ... > ( thì thầm )

Tôi thực sự rất biết ơn nếu các bạn cho tôi một vài lời khuyên giúp đỡ trong việc viết truyện .

Rất cảm ơn nếu mọi người bình chọn cho truyện này nếu thấy hay .

Rất vui khi bạn đọc được những dòng này !!!~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~Đêm 16 năm trước , trong trại trẻ mồ côi đang chìm trong lớp tuyết tuyết dày trắng xóa .

Tiếng của những đứa trẻ đã hết từ lâu vì dù sao cũng đã 11 giờ đêm rồi .

Những bảo mẫu cối cùng cũng đang chuẩn bị cho giấc ngủ thì chợt bên ngoài truyền đến tiếng chuông .

1 cô bảo mẫu từ từ đứng dậy rồi đi ra cửa hỏi : - Ai ngoài đó đấy ạ ?

- A Không có tiếng trả lời và tiếng chuông cũng mất hút .

Cô bảo mẫu từ từ đi ra với sự tò mò rồi mở cửa ra .

Thật bất ngờ , ngoài cửa không có ất kì ai mà chỉ có 2 dòng bước chân đến vì đi và còn rất mới như .

Ngoài ra vẫn còn 1 chiếng giỏ được trùm một chiếc chăn bông màu trắng hơi ngã vàng .

Với sự bất ngờ , cô đưa chiếc giỏ vào và từ từ mở chiếc găn bên trên ra với sự chứng kiến của một vài bảo mẫu khác .

Bên trong là 1 đưa bé chỉ mới 1 - 2 tháng .

Đứa trẻ gần như sắp chết cóng đến nơi .

Mọi người lấy một xô nước ấm đên rồi từ từ làm ấm cho nó .

Đứa bé từ làn da trắng nhợt nhạt từ từ chuyển sang hồng hào tươi tắn .

Không biết ngày sinh nó , các bảo mẫu đã quyết định lấy ngày hôm ấy để làm ngày hôm ấy 13 / 12 và đặt cậu bé cái tên James .

Cậu lớn lên từng chút và dần trở thành 1 cậu bé với nụ cười luôn trên môi .

Ngoại hình khác lạ khiến cậu không được nhận nuôi .

Chính y nhìn thấy các ban mình đến rồi đi và lặp đi lặp lại .

Có lẽ những bảo mẫu cũng đã quen với viếc James ở đây với họ mà không bao giờ chịu việc ai đó muốn nhân nuôi cậu .

Rồi 1 ngày một cô bé ít hơn cậu 1 tuổi đến .

Cậu lúc ấy 9 còn cô bé ấy 8 .

Hai người coi nhau là bạn và cô bé dần dần trở thành 1 con quái vật trong mắt người khác còn cậu vẫn vậy .

Cô bạn y luôn nói với James về đất nước Việt Nam qua những chương trình trên phim và kể về những trận chiếc hào hùng .

Cậu như bị thôi miên vào chúng mà quên mất tất cả mọi thứ xung quanh .

Từng ngày trôi qua , y không còn hải nhìn từng người một đến và rồi rời đi một mình nữa .

Bên cạnh cậu là Thư .

Một lần cậu bị một thứ sinh vật bắt đi .

Tên quay vật với làn da mà có thể nói trắng hơn nàng Bạch Tuyết .
 
Ieatm
Halloween 1


Học hành như nào rồi các chế .

Chứ TÔI là không ổn lắm và bài hát này nói ra hết rồi .

- ...

- ( câu nói trực tiếp )_ ... _ ( câu nói trong đầu )* ... * ( suy nghĩ )< ... > ( thì thầm )

Tôi thực sự rất biết ơn nếu các bạn cho tôi một vài lời khuyên giúp đỡ trong việc viết truyện .

Rất cảm ơn nếu mọi người bình chọn cho truyện này nếu thấy hay .

Rất vui khi bạn đọc được những dòng này !!!~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~Thời gian thấm thoát đưa đến 31 tháng 10 .

Cũng là ngày mà các creepypasta mong chờ vì lễ hội của nó Halloween .

Tôi đi dạo quanh khu rừng và tượng tượng đến không khí lễ hội ma nhộn nhị đêm nay .

Chúng tôi không cần đeo khẩu trang hay mặt nạ hay bất kì thứ dì để che đi những thứ khác biệt .

Tiết trời se se lạnh khiến tôi cảm thấy sảng khoái và thích thú đến kì lạ nhất là khi trời đang lạnh dần khi vẫn chỉ mới 9 giờ sáng .

Tôi ngắm con đường mòn dẫn tới thành phố mà mong ngóng việc đến đó vào lúc tôi .

Nhưng giờ chưa phải là lúc mà tôi đến đấy .

Tôi quay lưng bỏ về dinh thự .

Từng bước đều chưa sự hân hoan và vui vẻ cho đêm nay .

Vừa về tôi nghe được giọng của Judge Angel :- Helen làm mau lên đi !

- Judge AngelTôi bước vào với sự tò mò và một quả bí ngô bay thẳng vào mặt tôi .

Qúa bất ngờ , tôi không kịp tránh mà quả bí ngô đập thẳng vào mặt .

Trái bí đó vở ra , cùng lúc tôi gục xuống và rên lên the thé .

Zero chạy lại với vẻ hớt hải nói : - Trời đất , tôi xin lỗi .

- ZeroCô ấy đỡ tôi dậy rồi lớn tiếng gọi : - Nurse Ann lấy cho em cái gì đó cầm máu được ở mũi đi !

- Zero Nói đến đây tôi sờ ở mũi mình , từ lỗ mũi trái đã chảy cả máu ra khiến tôi cũng có chút choáng .

Tôi gượng đứng dậy rồi nói : - Kh ...

Không sao .

Em về hòng lau máu rồi về nghỉ là được .

- IEATM Tôi nói rồi lảo đảo bước về phòng mình .

Mũi tôi cử rỉ ra những dòng máu tươi .

Tôi lấy chiếc khăn giấy trên bàn rồi xé nhỏ nhét vào mũi chặn những giọt máu rỉ ra .

Tôi đi xuống phòng khách và thấy mọi người đang trang trí căn dinh thự cho lễ hội Halloween này .

Helen cắt các hình vẽ anh ta làm ra rồi gắn lên một vài sợ giây để The Puppeteer treo quanh các bức tường .

Jeff thì đứng ngoài cổng tranh trí bức tường thấp bằng những quả bí ngỗ đã được tạo hình sẵn bên trong là những ngọn nến còn nguyên .

Jane và Nina phụ Jeff ( nhưng có lẽ cậu ta không cần lắm ) .

Masky đang cầm một quyển sổ và lật đi lật lại nó ( có lẽ là các công cụ cần dùng cho hôm nay ) .

Eyeless Jack khoét mấy quả bí ngô để mấy cái rỗng trên bàn còn phần ruạt để sang một bên .

Slender có lẽ là người nhàn hạ nhất khi ông ấy chỉ cần ngồi bắt chéo chân trên ghế bành .

Tôi nhìn lại chỗ bàn thì thấy chỉ có mỗi Toby tạo hình cho bí ngô và có lẽ cậu ta sẽ không kịp với cái tiến độ đó .

Tôi tiên lại , giờ nhìn lại thì tay của y băng bằng 1 loại băng y tế : - Này cậu cần giúp không ?

- IEATM Toby không thèm nhìn lên trờ mà cúi gầm mặt xuống cố khác xong quả bí ngô mà trả lời : - Rất cần và mau lên đấy .

- Ticci Toby Tôi kéo chiếc ghế và ngồi xuống đó , tay với lấy 1 con dao và 1 quả bí rồi bắt đầu khắc .

Nó khó hơn tôi nghĩ .

Phải mất 20 phút tôi mớ khóe được 1 con mắt trái và rồi 10 phút 20 phút rồi 30 phút trôi qua .

Tôi làm xong một quả bí ngô đẹp đẽ , tôi phồng ngực lên đầy ự hào và đang xoay quả bí lại định khắc tên mình lên thì ...

Một cánh tay vỗ mạnh sau lưng tôi khiến cánh tay tôi mất đà chọc lũng quả bí ngô .

Tôi nhìn xuống quả bí ngô lucs nãy còn là kiệt tác dối với tôi và chầm chậm quay đầu lại .

Đó là Toby cậu ta nói : - Qủa bí ngô đẹp he !

- Ticci Toby Tôi nhìn HẮN !

Mắt tôi ứa ra những giọt nước mắt đầy uất ức và tức giận tay sẵn con dao giơ lên và dáng xuống người y .

Toby pharn xạ nhanh và rồi cậu tránh được nhát đó nhưng vẫn còn bàng hoành vô cùng khi thấy tôi cố ý chém mình : - Nè ổn không ?

Bị gì à ?

- Ticci Toby Mắt cậu thoáng thấy vết lũng trên quả bí ngô .

Mặt y từ khó hiểu chuyển sang hối lỗi : - À quả bí ngô à ?

Xin lỗi t ...

- Ticci Toby Không để cậu ta nói thêm tôi vung dao chém lia lịa vào y .

Dĩ nhiên về thể chất thì tôi thua xa nên chỉ một lúc sau tôi đã thở hồng hộc và khó chịu bỏ qua mà không làm gì được .
 
Ieatm
Halloween 2


- ...

- ( câu nói trực tiếp )_ ... _ ( câu nói trong đầu )* ... * ( suy nghĩ )< ... > ( thì thầm )

Tôi thực sự rất biết ơn nếu các bạn cho tôi một vài lời khuyên giúp đỡ trong việc viết truyện .

Rất cảm ơn nếu mọi người bình chọn cho truyện này nếu thấy hay .

Rất vui khi bạn đọc được những dòng này !!!~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~Tôi bực bội trở về bàn làm cho xong mấy quả bí ngô thì chợt nhận ra chúng đã được làm xong qua tay của Tenderman .

Anh ta đặt chiếc quả bí ngô cuối cùng xuống .

Trông nó rất đẹp và khó mà tôi làm được như thế .

Tôi không nhớ rằng y đã ở đây từ khi nào : - Chào Tender !

- IEATM Tôi vừa nói , vừa đi lại gần bàn : - Chào cô IEATM .

Tôi nay cô có định đi chơi không ?

- Tenderman - Có chứ !

Tôi mong lắm đấy .

Không biết mình còn được đi xin kẹo không đây ?

- IEATM Tôi cười rồi cầm lấy 1 quả bí ngô đã được khắc xong : - Tôi đưa chúng ra ngoài cho Jeff đã .

Toby , lại đây giú tôi đi !

- IEATM Tôi nói vọng ra chỗ Toby , cậu ta nhanh chóng đến chỗ tôi và Trenderman và lấy 2 quả bí ngô và nhanh chóng đi ra sân .

Tôi đi theo cậu ta ra vườn và đưa mấy quả bí ngô cho Jeff .

Xong tôi vào nhà cắt mấy cái hình để helen vẽ .

Thú tật là nó dễ hơn tạo hình co đống bí ngô kia nhiều .

Mất một lúc không khí Halloween đã ngập tràn trong dinh thự .

Tôi đang ngăm nhìn ngôi nhà sau khi tranh trí lại thì khu dinh thự đón thêm 5 vị khách .

Đó là Slendorman , Offenderman , Trendermn , Loveman và Singerman .

Đây là lần đầu tiên tôi gặp Loveman và Singerman .

Tôi chạy lại chỗ Slendorman : - Chào ngài !

- IEATM - Chào nhóc nhé !

- SlendormanNgài ấy chào tôi và ế tôi lên như lần tôi mới đến .

Giờ tôi không thấy ngươcngj nữa mà vui vẻ tiế nhận nó .

Slendorman đặt tôi xuông hoi cậu y chang câu Tender nói : - Tôi nay nóc có định đi chơi không IEATM ?

- Slendorman- Có chứ !

- IEATM Tôi trả lời , tay cầm lấy một miếng bánh quy trên bàn vừa được Slenderman bày lên .

Tôi chào những người còn lại rồi lên phòng lấy một bộ hoodie mặc vì cái trước đó đã thấm đẫm mồ hồi lúc tôi và Toby rược nhau rồi .

Lúc xuống , tôi thấy các món ăn đã được bày ra sẵn .

Tôi tiến đế , lựa cho mình 1 chỗ ngồi gần Slendorman rồi ăn món súp bí ngô .

Xong tôi lên phòng chuẩn bị đi ngủ trưa để còn tôi đi chơi chứ .

Nhưng có lẽ vì háo hứng quá mà tôi trằn trọc mãi không thể thiếp đi .

Không còn cách nào , tôi đành ôm đống họa cụ đi xuống lầu .

Rồi tôi ra ngoài , con gió lạnh khiến tôi tỉnh như sáo , đánh bay hết cơn buồn ngủ .

Đó là tôi nghĩ nhưng ai ngờ nó lại khiến tôi buồn ngủ hơn và cơn buồn ngủ ập đến .

Tôi tự nhủ rằng không ngủ ngòa dinh thực nhưng khi lê bước đến chiếc sofa dài tôi lại ngã lưng lên đó mà thiếp đi . ( Góc nhìn thứ 3 ) Slendorman rón rén bước xuống lầu .

Ông ấy thấy IEATM thì giật nảy mình .

Nhưng khi nhìn lại mới phát hiện ra rằng cô đang ngủ thì thở phào nhẹ nhóm mà đi .

Chẳng mấy chốc , y đã về lại nhà nơi ông cùng anh em mình sống .

Trên tay ông là một đống các loại kẹo Halloween .

Y về phòng và mở cánh cửa gỗ ra .

Bên trong phòng Aurora đang chơi với mấy con thú ngồi bông .

Cô bé ngoảnh đầu ra phía Slendorman .

Y chạy đến : - Cháu chờ ngài sáng giờ đó !

- Aurora- Ừ , xin lỗi bọn họ giờ mới đi ngủ hết nên ta mới đi được .

- Slendorman - Mà cho nhóc nè !

- Slendorman Ông nói và bày đống kẹo ấy ra bàn .

Thì ra chúng là ông đưa cho Aurora , sau một khoảng thờ gian thì ông biết con bé có 2 cách để nạp năng lựng .

Một là ăn nhất là những thực hẩm có chứa đường , còn 2 là lấy mạng một sinh vật nào đó .

Ông phát hiện cái đầu trong 1 lần để cho cô bé ăn một tràng các loại thực phẩm .

Trong đó đồ ngọt khiến Aurora khỏe hơn nhiều so với các thực phẩm khác .

Còn lần cái thứ 2 trong 1 lần ông ấy về và phát hiện một số xác chết của các côn trùng to nhỏ .

Cô bé nói mình có thể được cung cấp năng lượng nếu giết các sinh vất và nó sẽ lơn hơn theo kích thước .

Y cũng cho biết cách 2 cung cấp nhiều và bền năng lượng hơn so với ăn nên Slendorman buộc phải cung cấp đủ đồ ăn cho Aurora nếu không muốn cô bé biến mất .

Sau khi nói chuyện và chơi một lúc thì Slendorman đành rời đi và nhắc nhở Aurora cẩn thật .

Ông ra ngoài mới nhận ra trời đã xế chiều . y tức tốc chạy về dinh thự .
 
Ieatm
Halloween 3


- ...

- ( câu nói trực tiếp )_ ... _ ( câu nói trong đầu )* ... * ( suy nghĩ )< ... > ( thì thầm )

Tôi thực sự rất biết ơn nếu các bạn cho tôi một vài lời khuyên giúp đỡ trong việc viết truyện .

Rất cảm ơn nếu mọi người bình chọn cho truyện này nếu thấy hay .

Rất vui khi bạn đọc được những dòng này !!!~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~Tôi tỉnh dậy lúc trời cũng đang xế chiều .

Tôi vươn vai rồi nhìn ra phái cửa chính mở tung .

Rồi Slendorman từ đâu về , ngài ấy vui vẻ một cách khó hiểu : - Chào ngài Slendorman !

- IEATM Ngài ấy giật bắn mình rồi từ từ thả lỏng khi thấy đó là tôi .

Y nói với giọng khó khăn : - Chào IEATM .

C ...

Cháu làm gì vậy ?

- Slendorman- Cháu chỉ mới ngủ dậy .

Mà ngài đi đâu mà hớn hở vậy ?

- IEATM Ngài ấy đơ ra không nói gì rồi nhìn tôi vậy một lúc lâu .

Miệng nói nhưng không thành tiếng : - Ờm ...

Ờ thì ...

T ...

Ta - Slendorman Thấy rằng mình đáng lẽ không nên hỏi thì tôi vội rút lại băng câu nói khác : - Thôi cháu chuẩn bị cho tối nay đây .

Ngài nên chuẩn bị sớm thì hơn vì đã muộn rồi .

- IEATM Tôi nói , tay chỉ ra phái mặt trời đang lặn một cách lười nhác .

Tôi bước về phòng lấy cho mình bộ hoodie mình thương mặc khi làm nhiệm vụ và đi săn .

Tôi ngảy chân sao bước vào nhà tắm và thay nó với sự mong chờ cho đêm nay . ( Góc nhìn thứ 3 ) Người đàn ông đi tường bước trên con đường tràn ngập không khí Halloween .

Mái tóc đen của y được chải chuốt một cách gọn gàng .

Trên tay ông là tờ giấy ghi địa chỉ một nhà trên đường nay .

Đến nói cần tìm , y nhìn lên số nhà số 999 rồi thở dài nhấn chiếc chuông .

Cách cửa gần như ngay lập tức tự mở một cách chậm rãi .

Ông không đắn đo mà bước vào nhà .

Chỉ mới cách đây chừng 10 phút , một con quạ đen đưa cho y tờ giấy này .

Rồi ông đến đây đúng với yêu cầu .

Giọng nam vọng ra từ trong nhà : - Sao đứng ngoài vậy ?

Hay ông không dám vào à , Slendy ~ - ?

Slenderman bước vào , khi đóng cánh cửa lại thì ông trở lại với hình dạng thực của mình .

Y nhìn người trên chiếc sofa nâu .

Cậu thanh niên tầm 18 tuổi ngồi bắt cheo chân trên ghế , trước mặt cậu là 1 chiếc TV đang chiếu về bản tin chiều .

Người đàn ông trên màn hình nói : - Các gia đình nên cẩn thận .

Và trưa này 1 người đàn ông đã mất tích .

Đây là vụ thứ 2 trong tuần này .

Tôi khuyên tất cả nên cẩn thận và phòng bị tốt nhất có thể .

Mọi người nên mang theo cả các dụng cụ phòng thân như bình xịt hơi cay ...

- Phát thanh viên Nói đến đó , cậu thanh niên tắt phụt TV và cười nói : - Nó sẽ không thể khiến tôi xi nhê chút nào cả !

- ?

- Đúng vì ông không có mắt .

Hơn thế nữa , tại sao ông gọi tôi đến đây The Devil ?

- Slenderman The Devil từ từ quay lại hình dạng thực của mình rồi bảo : - Không có gì lắm chỉ là ông có muôn gặp một người ông đã quen đủ lâu đến mức khó tin với một con người không ?

- The Devil Slenderman không trả lời ngay mà cởi chiếc áo ngoài ra treo lên một cái móc treo áo khoác nói : - Khách đến nhà mà không cho khách cái ghề gì à ?

Phép lịch sự tối thiểu đâu rồi ?

- Slenderman The Devil vẫy tay , một chiếc ghế gỗ nâu đỏ có đệm màu đỏ nhung sang trọng từ trong góc phòng bay ra rồi dừng ngay trước mặt hắn .

Ngoài ra còn 1 cái ghế khác nữa y chang vậy nhưng đệm nó lại là màu đen .

Slenderman nhìn cái ghế màu đen và ngôi lên đó : _ Ta biết ai rồi đây . _ Slenderman - Giờ đoán đi .

À mà có lẽ không cần đoán ông cũng biết rồi ha .

Mời ngài ra - The Devil Từ trong khoảng không một bóng dáng từ từ hiện ra .

Zalgo bước lại gần chiếc ghế có nệm nhung đỏ và ngồi lên đó : - Lâu lắm mới thấy cả 2 cùng 1 lúc nhất là Slender .

- Zalgo The Devil nhìn một cách đầy kính nể .

Tuy đã là một creepypasta hoạt động đọc lập nhưng hắn vẫn có một sự kính nể vô hạn với Zalgo , người chủ cũ của mình .

Zalgo nhìn The Devil khiến hắn thọt nhưng ngay lập tức lấy lại bình tỉnh mỉm cười : - Có chuyện gì ạ ?

- The Devil - Ta gần như quên giọng ngươi rồi .

Người đã đi cũng mới chỉ 15 năm thôi .

Ta cữ tưởng ngươi đã có ít nhất hàng trăm thuộc hạ chứ ?

- Zalgo The Devil nhìn sang phía Slenderman rồi trả lời : - Tôi chưa có bất kì ai thưa ngài .

Đáng lẽ tôi đã có một con bé nữa quỷ nữa người nhưng ngài Slender đây đã hớt tay trên của tôi .

- The Devil - Ngươi lấy chậm .

Hơn nữa chính con nhỏ đó tìm đến ta .

- Slenderman - Vì ông dụ dỗ nó - The Devil Hăn nói , giọng gần như muốn gầm lên .

Có lẽ còn có Zalgo ở đây nên y nhịn : - Thôi ta đi một lúc thì việc của ta dưới kia có lẽ cũng như núi rồi .

- Zalgo Nói rồi hắn biến mất để lại 2 người kia .

Slender và The Devil trở lại hình dạng con người rồi Slenderman
 
Ieatm
Halloween 4


- ...

- ( câu nói trực tiếp )_ ... _ ( câu nói trong đầu )* ... * ( suy nghĩ )< ... > ( thì thầm )

Tôi thực sự rất biết ơn nếu các bạn cho tôi một vài lời khuyên giúp đỡ trong việc viết truyện .

Rất cảm ơn nếu mọi người bình chọn cho truyện này nếu thấy hay .

Rất vui khi bạn đọc được những dòng này !!!~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~Mọi người ngồi trênbanf và ăn mấy món của Slender và Trender làm .

Ai cũng vội vàng ăn vì dù sao cũng sắp đến giờ đi chơi rồi .

Tôi ăn xong thì chạy lên lau miệng rồi chạy xuống nhà thì thấy Slenderman gọi các Proxy lại : - Như mọi năm ta cảnh cáo tất cả các người như sau .

Thứ nhất không được đánh , gây gỗ với bất kì ai , không được thể hiện các năng lực quá đặc biệt , không được đi qua nhiều người một lúc về dinh thự .

Chỉ vậy thôi ...

À còn nữa ta muốn giới thiệu về người này .

- Slendermna Nói rồi ông bước sang 1 bên , một đám khói đỏ sẫm tụ lại từ mọi ngóc ngách rồi tụ lại thành 1 bóng người .

Người đó dần đậm lại , đó là 1 người đàn ông cao khoảng 1m9 với 1 bộ vest đỏ thẫm , làn da ông ta cũng vậy nhưng có vẻ còn tối hơn .

Tóc ông ta màu bạc trắng hơi ngả vàng và được cắt ngắn đẹp đẽ , y có 1 cặp sừng và có lẽ là của nai tai và đuôi cũng vậy .

Tôi nhìn ông ta khá quen mắt , nhưng không nhớ là ai .

Y biến thành 1 người con trai với mái kiểu tóc không thay đổi , bộ vest cũng vậy nhưng da ông ta trở thành một làn da trắng hơi vàng .

Mắt ông ta cũng thay đổi khi nó có đồng tử màu vàng kim và cóc 2 đường như mắt rắn .

Ngoài ra y còn đeo 1 cặp kính gọng tròn đen .

Slenderman chờ khi ông ta biến hình xong mới nói : - Đây là The Devil , 1 người dưới trướng Zalgo trước đây nhưng giờ không .

Ông ta sẽ đi cùng chúng ta .

- Slenderman Rồi chia cặp cho chúng tôi và tôi được xếp cùng The Devil và Toby .

Tôi khá vui khi đi được với cậu ta , có tể nói tôi thân thiết với y nhất .

Tôi quý cậu , nhưng còn The Devil thì tôi ...

Không chắn là mình có thấy ông ta lần nào chưa .

Nhưng tôi không quan tâm cùng mọi người đi ra khỏi rừng theo từ ngóm đã được chia sẵn rãi rác khắp nới để đi vào thành phố .

Nhóm tôi nhanh chóng đi vào thành phố .

Tôi gần như không nhận ra rằng đây là thành phố tôi thường đến làm nhiệm vụ và đi săn khi sắc cam tràn ngập khắp nơi .

Những quả bí ngô được treo trên những bước tường , những con ma bằng giấy trắng treo lơ lững trên mấy cái cây , có những nhà còn treo cả những chiếc đèn xuống đất tạo ra hình phù thủy , bí ngô , ma ...

Tôi hào hứng chạy xung quanh và nói đùa với Toby : - Thường thì nó không như này .

Tôi sợ mình sẽ bị lạc mất .

- IEATM - Chỉ có Halloween , giáng sinh hay các ngày lễ nơi này mới như thế .

Ta dù sao cũng ở đây được 15 năm rồi hay trong khoảng đó .

- The Devil - Vậy ông bao nhiêu t ...

Chưa kịp hỏi gìthì chợt thấy ai đó giật tay áo mình .

Tôi quay lại thì thấy 1 cô bé tầm 5 - 6 tuổi : - Oa ~ Các bạn nói thật trông răng và mắt chị giống thật quá !

Cả cái anh đầu kia cũng có mấy vết sẹo ở khóe miệng cũng vậy !

- Cô bé - Hả ?

À ừm !

Cảm ơn em nhé cô bé !

- IEATM Tôi cười nhìn cô bé nhỏ , nếu nó biết tôi không hóa trang mà là đó thật không biết y sẽ như nào .

Tôi nhìn sang Toby thì thấy cậu ta cho bọn trẻ xem phần sẹo ở khóe miệng mình .

Có vài đứa cô chạm vào nó nhưng Toby bảo rằng việc đó sẽ khiến " vết sơn " bị phai đi .

The Devil thì chỉ nhìn xung quanh có lẽ hình dạng này khiến anh ta không có gì là đặc biết lắm .

Nhưng được cái đẹp zai vl ra 🙂)) ( hình ảnh 1 con mê trai ) .

Cảm giác tự do này lâu rồi tôi không còn cảm thấy nữa .

Tôi tách ra khỏi 2 người kia lang thang một mình và chân đi một cách mơ hồ về phía trước .

Chẳng có một sự may mắn nào hơn như này , được đi giữa làn người với lớ hóa trang và không bị ai nên một chìu vào đầu vì thấy hàm răng .

Tôi nhìn xa thấy Jeff đang đua với 1 con mèo được hóa trang thành một bộ xương .

Trông nó hoảng hồn vô cùng khi thấy Jeff .

Tội nghiệp nó thật , có lẽ Smile cat không tránh khỏi việc bị hù đâu nhỉ .

Tôi thoáng thấy chiếc áo hoodie vang và chiếc áo màu cam có lẽ là Hoodie và Masky đang đi cùng nhau .

Chưa bao giờ tôi thấy 2 người văng mặt trong mấy cuộc rượt đuổi Toby vì một lí do nào đó .

Tôi phì cười và mong rằng cho tiết trời không quá lạnh dù sao tôi cũng là người mẫn cảm với nhiệt đó nhất là cái lạng dẫu biết mình đang ở Mỹ .
 
Back
Top Bottom