Siêu Nhiên IEATM

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
25/9/25
169,564
0
36
300705115-256-k121169.jpg

Ieatm
Tác giả: ieatm20003
Thể loại: Siêu nhiên
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

IEATM là con oc đầu tiên về Creepypasta của tôi nên có Mary sue những hần đầu .

Mong mọi người thông cảm , truyện chỉ viết nhằm mục đích giải trí nhưng nếu bạn bình chọn cho truyện thì rất cảm ơn nhé !​
 
Ieatm
Cái đêm định mệnh ấy


Trong một khu rừng , thấp thoáng bóng 1 cô gái sau các cây cối ở đây .

Đôi mắt cô nhìn lên bầu trời hôm nay .

Các giải mây trăng lơ lững giữa nền trời xanh nhạt khiến lòng thanh tịnh và nhẹ nhàng đi .

Nhưng sao lòng cô lại đau nhói vì 1 việc khiên mình xé gan , xé lòng .

Đôi mắt cô đặc biệt vì nó có 1 bên là có lòng trắng và lòng đen có màu khác với mắt kia .

Thay vì lòng trắng bên ngoài thì giờ nó màu đen còn cái lòng đen bên trong giờ lại màu trắng .

May mắn mắt còn lại vẫn bình thường nên chỉ cần bịt 1 mắt kia .

Chiếc khẩu trang được kéo xuống , lộ ra bộ răng cưa .

Tuy chúng không sắc nhọn nhưng cũng khiến bạn phải sợ hãi .

Hớp lấy không khí trong lành của khu rừng xinh đẹp rồi lục trong túi ra 1 cái bánh sandwich .

Ăn một cách nhanh chóng rồi kéo chiếc khẩu trang lại .

Jiho cái tên thật đẹp , tính cách và ngoại hình cũng vậy .

Nhớ lại cái đêm định mệnh chết tiệt ấy .

Cái đêm cậu mất tích , cô khóc rất nhiều .

Y ước mình kịp giúp cậu .

Nhớ lại thì càng thêm đau , 2 hàng nước mắt lăn dài thấm vào chiếc khẩu trang . ( Đêm ấy )- Mau lên Thư !Ôi !

Cái dọng này là của cậu .

James người cô luôn mong rằng sẽ gặp được lần nữa .

Chàng trai có mái tóc trắng , nụ cười như ánh dương giữa khoảng không đầy lạnh lẽo và cô đơn .- Ừ !Thư nhanh chạy lại với gương mặt vui vẻ .

James cũng không hề có một chút sợ hãi với gương mặt không hề đeo khẩu trang hay bịt mắt của cô .

2 người chạy vào khu rừng mà cả 2 đã gặp nhau lần đầu tiên và có lẽ là lần cuối cùng .

Tiếng cười khúc khích của 2 cô , cậu len lỏi trong tiếng chim rừng và gió thổi qua khe lá .

Đến 1 cái cây cao trên là 1 ngôi nhà nhỏ .

2 người leo lên và mang ra món đồ mà mỗi người mang theo tặng người kia .

Thứ James tặng Thư là 1 con búp bê có 2 màu chủ yếu là đỏ và đen .

Thư lấy từ trong túi 1 hộp màu đỏ nhẹ .

Trong là 1 chú thỏ nhồi bông được làm tỉ mỉ và nó là cô tự tay tạo ra .

Thư mất 2 ngày làm ra nó .

Hai người vẫn cười vẫn nói cho đến khi Thư im lặng 1 cách đột ngột , mặt tái đi :- Có chuyện gì vậy Thư ?

Cậu ko khẻo à ?James nhìn cô với đôi mắt đầy lo lắng .

Thứ thấy không ổn và trực giác cô rất nhạy , không bao giờ sai .

GIờ y mới nói nhỏ với Jiho chỉ đủ cho cậu nghe và cô nghe thấy :- Tớ thấy ko ổn .

Chúng ta nên về ngay !James mặt cũng tái đi vì từng có rất nhiều lần trực giác Thứ đúng và cứu mình 1 mạng , nhưng hình như thứ đó đã nghe thấy .

Một chiếc xúc tu đen bất ngờ lao đến James rồi quấn cậu đi mất , nhanh đến nỗi Thứ không kịp phản ứng .

Thư nhìn thấy mà hốt hoảng đuổi theo nhưng không kịp .

Cô đã tuyệt vọng mà hét lên 1 tiếng đầy đau khổ .

Nó đã khiến một vài nhà thức dậy vì lúc đó là 11 giờ đêm rồi .

Thư được đưa về còn James biến mất từ đấy . ( Trở về với bây giờ )Cô im lặng đi đến ngôi nhà đó , nơi cuối cùng y nhìn thấy cậu bạn thân của mình .

Sàn nhà vẫn còn con búp bê James tặng nhưng con thỏ thì không thấy nữa , có vẻ cậu đã kịp lấy nó .

Thư đi về với vẻ mặt vô hồn .

1 một ý nghĩ điên rồ xuất hiện trong đầu cô nhưng nó thất sự rất nguy hiểm và còn có khả năng thất bại cao nhưng vẫn nên thử .

Đêm đến, cô lấy 1 cái túi chứa một vài thứ mà cô cho là hữu dụng , chạy đến căn nhà trên cây và ngồi chờ đến khoảng gần nữa đêm .

Vì vẫn chỉ mới 16 nên cô đã bắt đầu ngủ gà , ngủ gật như vẫn cố đánh thức mình bằng cáng tát vào mắt vài cái . ( Nghe chan chát đúng đau ) .

Bỗng một cảm giác quen thuộc hiện lên , LÀ HẮN .

Thư liếc xung quanh đầy cảnh giác và chớt 1 xúc tu lao thẳng vào .

Cô cầm con dao thủ sẵn trong túi quần ra chỉ vào xúc tu và cố đâm .

Xúc tu đó chỉ tránh rồi thu lại dần .

Y chạy theo và 1 thứ kinh hoàng trước mắt .

Một gã dần ông cao tầm 2 mét đứng trước mặt cô .

Nước da của hắn trắng đến kì lạ .

Khuôn mặt ko hề có tai , mũi , mắt , kia cúi xuống và nhìn Thư .

Bộ vest đen kia còn thoáng mùi máu tanh .

Các xúc tu ngheo nguấy trong ánh sáng mờ ảo của ánh trăng đêm nay .

Thư sợ đến ko thể cự động nỗi cho đến khi chợt có 1 chiếc lá rơi xuống ra tạo ra tiếng xào xạc .

Cô chĩa ngay con dao vào Slenderman với sự sợ hãi tột cùng .

Một cơn đâu như xuyên thủng hộp sọ làn ra một cách đột ngột .

Ôm đầu và làm rơi dao xuống đất , đôi mắt mờ đi , hình ảnh kẻ trước mặt dần mơ đi .

Thư ngất đi , Slenderman nhìn và thầm thấy thật ngu ngốc khi cô lại muốn dùng con dao bé xíu đó để tấn công ông .

Một xúc tu của Slenderman luồn qua eo rồi nhấc cô lên một các nhẹ nhàng và lặng lẽ đưa cô đi giữa ánh nguyệt đêm ấy .
 
Ieatm
Slender family


Những tia nắng chiếu qua khung cửa sổ , nó nhẹ lên chiếc ga màu xanh dương nhạt .

Cô gái nằm trên chiếc giường thiu thiu ngủ , đếm quá chắc cô không ngủ sớm lắm .

Bổng nhiên , cô tỉnh lại .

Dụi mắt và nhìn xung quanh với vẻ không mấy an tâm :* Đây là chỗ đéo nào vậy ! * Liếc qua căn phòng rồi y ngồi dậy .

Thư đi quanh phòng rồi nhìn ra cửa sổ .

Từ đây có vẻ cũng là tầng 3 hay 4 gì đó :

* Nhảy từ trên này xuống , không chết cũng gãy xương ! * Vút bỏ cái ý định bỏ chạy từ đường cửa sổ , cô bắt đầu suy nghĩ .:- Cạch - Tiếng cửa phát ra , từ phía sau , một sinh vật khá giống Slender xuất hiện .

Ông mặc một sơ mi trắng cùng áo bằng vải dày cộc tay bên ngoài cùng cà vạt và tạp dề quay eo .

Ngoài ra , y còn mặc một chiếc quần tây bó và dép đi trong nhà .

Đó là Tenderman , một trong những Creepypasta .

( Có 1 người đã từng dùng nên tui dùng lại cho đỡ tốn thời gian . )Thư nhìn lên Tenderman với vẻ đề phòng .

Nhận ra điều đó qua việc cô thủ thế thì ông chỉ cười :- Tôi chỉ đưa đồ ăn thôi .

Có cần gì cử gọi , tội sẽ bên ngoài bếp , cách đây 2 phòng .

- TendermanNói rồi y rời đi , để lại một phần cơm cho cô .

Với tình trạng còn hơi sợ , Thư lại gần rồi lấy thìa ra rồi ăn .

Ăn xong cô từ từ hé cảnh cửa ra .

Trong này thật sự quá rộng rồi .

Nhìn ngắm nới đẹp đẽ và tráng lệ này .

Rồi nhìn lại bàn tay , nó có vẻ cân đi rửa sau vụ chạp mặt với Slender .

Bỗng 1 xúc tu trắng lao đến quấn lấy eo Thư rồi kéo cô vào lòng một người đàn ông .

Vốn là người cũng biết chút chút về Creepypasta nên khi nhìn lên thì .

Nói thật cô chỉ biết khóc tiếng chó .

Người đang ôm cô là Offenderman .

Hắn mặc 1 chiếc áo khoác dài đen và 1 chiếc quần ống rộng .

Y mỉm cười làm lộ bộ răng sắng nhón đều tăm tắp của mình .

Nó khiến Thư thấy rợn vô cùng .

Offenderman nhìn cô :- Chà ai đưa cô đến đây thế cô bé ?

Offderman bỗng khựng lại hỏi Thư :- Mà em bỏ chiếc khẩu trang ra được không ?Thư lác đầu lia lịa nhưng hắn lại kéo khẩu trang cô ra mà không báo trước .

Thư buộc phải mím chặt miệng để không cho y thấy bộ răng của mình .

Offderman còn khó chịu với cái bịt mắt nên giật phăng luôn nó .

Thư sợ nên nhanh chạy đi cầu thanh .

Không biết nghiệp cô đến mức bao nhiêu % nữa mà đen như *** .

Thư chạy không để ý nên vấp phải 1 người nào đó , khiến cô ngã nhào .

Người đó đưa tay ra nói : - Có sao ko vậy ?

Thư ngẩng đầu lên cười và nhìn thì nhận ra là Slendorman .

Cậu vừa nình cô vừa cười 1 nụ cười như của 1 cậu bé chỉ mới lên 5 .

Slendorman mặc một bộ vest có vô số các chấm bi đầy màu sắc kèm thêm chiếc mũ đen .

Hai tay là 2 chiếc găng trắng tinh .

Cậu có màu da khá giống với người Châu Á . ( Ý kiến riêng ) .

( Hình minh họa )Cô nhìn biết đây là 1 người mình có thể cầu cứu nên nhanh chóng trốn ra đằng sau y ngay .

Cô nhờ ông giúp mình trốn khỏi Offderman và được ông đồng ý ngay với khuôn mặt vui vẻ .

Nhắc Tào Tháo , Tào Tháo đến , Offderman từ trền cầu thang tiến lại gần Slendorman hỏi : - Nè anh , có thấy 1 cô gái đi qua đây ko ?- Có cô ấy vừa đi vào lối kia .Slendormsn nói và chỉ vào 1 lối khác .

Offderman cảm ơn rồi chạy với nụ cười vô cùng đáng sợ .

Thư bước ra:- Cảm ơn ngài .

Mà ngài là Slendorman phải ko ?- Ủa cô biết tôi à ?

Vậy đỡ phải giới thiệu ha .

Sledorman nói rồi hỏi ngược lại Thư :- Vậy nhóc tên gì ?

- T ...

Thư ...

Anh Thư- Vậy chóc bao nhiêu tuổi ?- 16Trả lời xong các câu hỏi của Slendorman cố Thư có hỏi về dường ra nhưng vừa kịp hỏi thì 1 giọng nói của nam vang lên :- Ngươi sẽ là proxy của ta nên sẽ không đi đâu hết !Thư giật mình nhìn quanh thấy Slender đã đứng ở đó từ lúc nào .

Đầu tiên là ngỡ ngàng rồi đến sợ hãi rồi cô bất chợt tức điên lao đến hắn với 1 tốc độ còn nhanh hơn so với lúc bị Offderman đuổi .

Thư chạy lại nhưng bị Slender bắt bàng hai xúc tu do đó sự tức giận càng dâng cao .

Rồi bỗng 1 đôi cánh trông như cánh dơi nhưng màu đỏ từ từ mọc ra sau lưng cô và dần to ra .

1 cặp sừng nhọn nhô lên từ trên đầu y .

Slender thì có vẻ rất bình thường còn Slendorman thì có vẽ không còn từ gì để có diễn tả khuôn mặt anh nữa .

Slender lại dùng năng lực hôm qua khiến đầu Thư đau đến như chết đi , sống lại nhưng cô kịp nói 1 câu với 1 giọng đầy căm thù cùng 1 nụ cười mỉa mai:- Tên quái vật .

Tên k ... kinh t ... tởm !

Cô rồi lại ngất như lúc ở khu rừng .

Slender lại nhìn người em mình đang không hiểu chuyện gì vừa diễn ra nói : -Em đưa người nay vào phòng khi nào tỉnh nói cho anh !Slendorman gật đầu rồi đưa Thư trở lại căn phòng mà lúc đầu cô đã đến .
 
Ieatm
Làm quen


( T/G : Giờ tui sẽ kể theo ngôi thứ nhất nhé cho dễ cảm nhận và luôn ở Thư vì cho dễ ấy mà )Tôi lại tỉnh lại ở căn phòng mà lúc đầu tôi dã xuất hiện .

ĐM tao mà ra được khỏi đây tao sẽ tìm mọi cách để giết mày .

Quay qua quay lại thì nghe thấy tiếng gõ cửa .

Tôi sợ hại lại thấy cái cửa sổ nên mở nó ra xem có trốn được không , nhưng không .

Tôi có lẽ đang ở tầng 4 trở lên còn cái chăn thì ngắn tí tẹo làm sao leo được .

Cánh cửa mở ra , tôi nhìn lại , ôi may quá là Trenderman chứ không phải là Slender hay Offderman .

Thở phào tôi ngồi xổm xuống và thở phào nhẹ nhỏm rồi nhìn lên :- Ngài là Trenderman phải ko ?- Ồ biết tên tôi à ?

Ừ tôi là Trender .Tôi im lặng nhìn Trender .

Có thể nói cậu có vẻ là người bình thường nhất trong mọi người .

Cậu đeo 1 cặp trông thư sinh hẳn .

Cậu mặc 1 áo sơm mi trong , ngoài là 1 chiếc áo màu vàng .

Mặc thêm quần đen dài bó sát nữa nên trông Trenderman có lẽ là kiểu người im lặng và điềm tỉnh .

Tôi im lặng thở dài rồi lấy cái túi của tôi ở gần đó và mở ra .

Bên trong có các món đồ linh tinh tôi đã mang theo và con búp bê mà James tặng tôi vẫn còn đó .

Tôi cảm thấy nghẹn ở cổ rồi thấy ...

Đau ư ?

Hai khéo mắt tôi dần xuất hiện các giọt nước rồi chúng lăn xuống má và rơi xuống sàn nhà lạng lẽo .

Tôi ôm chầm con búp bề nhỏ nhắn ấy .

Tôi thật sự rất muốn hét lên nhưng vẫn còn người ở đây , tôi ko giám .

Bỗng , 1 bàn tay xoa đầu tôi nó rất giống cách Jiho hay làm nhưng tôi biết rằng người xoa đầu tôi ko phải là James nhưng vẫn dùng 1 bàn tay mình đưa xuống rồi ôm lấy như cách tôi hay làm với cậu bạn mình .

Tôi chậm rãi ngước mắt lên nhìn Trenderman trống có chút lo lắng .

Tôi thả tay ra và dần chấp nhận rằng mình sẽ không bao giờ gặp lại James nữa .

Lại có 1 người vào phòng đó là Slender nhưng giờ tôi không phản kháng hay tấn công nữa chỉ im lặng rồi lơ ông ta vì tôi biết có dùng hết sức bình sinh đi nữa thì cũng chỉ gói gọn trong chữa thua cuộc .

Slender lại gần rồi nói với tôi rằng :- Ta nghĩ ngươi nên đứng dậy và ra ngoài thay bộ đồ đó rồi đi theo ta .

Tôi vẫn im lặng rồi nhìn Slender và trong vô vọng mà lại thốt ra 1 câu đầy tuyệt vọng :- Giết tôi đi .Slender cũng vô cùng bất ngờ nhìn tôi .

Trender lay mạnh tôi rồi hỏi lại :- Cô vừa nói gì vậy ?- Cầu xin 2 người giết tôi đi .

Tôi không còn lí do để tồn tai nữa .

Người cuối cùng tôi có thể tin bị chính ông giết rồi đó Slender !

Ông bằng lòng chưa ??!!Tôi hét lên rồi khóc .

Slender im lặng rồi thở giải hỏi : - Có phải cậu trai có mái tóc trắng và mắt tím phải ko ?

Tôi gật nhẹ đầu .

Ổng lại nói thêm : - Cậu ta giờ là Proxy của ta nhưng chỉ là tên đó ko còn nhớ ngươi nữa vì ta xóa đi trí nhớ của tên đó rồi .

Một từ ko còn nhớ " tôi nữa cũng " đủ khiến trái tim tôi tan thành cát bụi trong chốc lát .

Slender lại im lặng bước ra và dặn rằng :- Từ nay ngươi sẽ tên là AI - I - ÂY - TI -EM ( IEATM ) . còn cái tên Thư sẽ ko bao giờ còn là cái tên của ngươi nữa .

Còn muốn nói gì thì cữ việc ra ngoài phòng khách gặp ta .

Nói xong ổng cũng ra ngoài còn mỗi tôi cùng với Trenderman ở đó .

Trender lấy ra 1 cái hộp đưa cho tôi và dẫn ra ngoài và nói :- Đây là đồ quần áo tôi đã chuẩn bị sẵn còn bên kia là nhà tắm .

Cô chắc chắn cần đi tắm đó .Tôi ngước lên nhìn và cố cười và đi tắm . ( 30 phút sau )Tôi bước ra với bộ của Trender đã cho từ trước .

Nó khá đẹp và hợp với tôi .

Nhưng tại sao phải là váy chứ .

Ôi thần linh ơi .

Lần gần đây nhất tôi mặc váy chác cũng phải 1 - 2 năm rồi .

Nó làm tôi thấy thật sự rất xấu hổ .

Đã thế nó còn mỏng và ngắn nữa chứ .

Vừa đi ra thì lại gặp ngay Tenderman .

Thở phào nhẹ nhõm vì không phải Offderman .

Tôi hỏi Tenderman ;- Cậu có thể chỉ tôi đến phòng khách được ko ?

- Được nhưng để làm gì ?- Gặp Slender .

Tenderman dẫn tôi đến phòng khách .

Bây giờ , thì có đầy mọi người trong nhà và dĩ nhiên có cả Slenderman nữa .

Tôi lại gần thì Sledorman chạy lại và ôm lấy người tôi và nhấc bổng tôi lên một cách dễ dàng và còn cười nữa .

Trong vài giây tôi đã thật sự sợ .

Ừm thì tôi không nặng lắm nhưng cũng đâu phải 1 cái que gỗ khô đâu mà bế tôi lên nhẹ hều vậy .

Kèm với việc tôi đang mặc váy nữa nên mặt tôi từ hồng chuyển hẳn thành đỏ rồi :- Slendorman thả con bé xuống .Giọng của Sleder nghe thật sự nghe rất sợ .

Ko phải giọng trầm nữa mà như đang ra lệnh và bắt buộc vậy .

Tôi ko để ý và bị làm cho giật mình khi có một bàn tay dể lên vai tôi .

Đó là Trenderman .

Ổng nhìn rồi mới lên tiếng : - Bộ náy rất hợp với nhóc .

Chứ NHÓC đó làm tôi tổn thương cực độ vì tôi 16 tuổi rồi .

Offderman đi đến nhưng vì cảnh giác nên tôi né được một xúc tu của hắn .

Nhìn ổng cười làm tôi phát khiếp và nổi da gà đến nơi :- Chà .

Trông cái váy này hơi ngắn phải .Tôi thật sự sợ câu nói đó .

Ngoài ra còn xấu hổ .

Ngay lập tức nhứ lại việc mình đến đây và đi lại chỗ Slender ;- Việc làm Proxy cho ông thì được nhưng tôi có 1 yêu cầu .

Nếu được tôi sẽ làm .Slenderman ko nhìn tôi mà vẫn cầm tớ báo hôm nay đọc một cách thản nhiên :- Nói đi !- Ông có thể không xóa kí ức của tôi được ko ?- Được , nhưng để làm gì ?- Tôi muốn nhớ James .Nói chuyện với Slender xong tôi im lặng lên phòng .

Trong phòng giờ có 1 hộp cơm có vẻ là Tenderman lo tôi đói nên mang lên .

Tôi cười rồi lấy đũa ăn nhanh rồi đi đánh răng đi ngủ sớm vì lúc tôi dậy là chiều mà nên giờ cũng tối rồi .

Hơn nữa cũng chẳng có gì làm nên ngủ là việc tôi có thể làm duy nhất .
 
Ieatm
Bản nhạc của nỗi buồn .


Ánh nắng dịu dàng của buổi sáng chiếu nhẹ qua cửa sổ của căn phòng nhỏ .

Thật đúng là 1 giấc ngủ ngon đối với tôi.

Thở dài nhìn lại con búp bê đang trên bàn .

Tôi đi ra đẩy nhẹ cánh cửa gỗ và ra ngoài vệ sinh cá nhân .

Hôm nay trời khá đẹp , thật sự rất hợp với việc đi dạo . ( 20 phút sau ) Vệ sinh cá nhân xong tôi thật sự đói rồi nên đi xung quanh nhà xem thử .

Đi kiểu gì lại đi lạc .... ( 1 giây trước khi nhật biết được tình hình ) ...

Tôi loay hoay tìm đường quay về phòng .

Một phần là sợ , một phần là tôi muốn lấy cuốn sổ của mình và bảo vệ nó vì đó là nhật kí tôi .

Nhìn qua nhìn lại thì gặp Tender ôi cảm tạ con tác giả đã độ em .

Tôi thật sự mừng vì gặp Tender ngay khi tôi cần nhất :- Ôi cảm ơn trời !

Tôi bị lạc , cậu giúp tôi về phòng được không ?- Được thôi .Sau khoảng 10-20 phút gì đó thì tôi được dẫn đi các nơi có thể đến .

Bao gồm : Phò ngủ , phòng ăn , phòng khách , nhà tắm , nhà bếp nếu muốn có thể vào phòng nhạc của Slendorman vì ngài đã cho phép rồi .

Tôi còn được 1 lời căn dặn nữa là ko được vào phòng của người khác .

Tender lấy cho tôi 1 hộp cơm nhỏ mà anh vừa mới làm .

Về phòng tôi ăn nhanh và nhảy lên giường chán nản không biết làm gì thì chợt nhớ ra cái gì đó nên đi lại chỗ cái túi .

Lục một lúc thì lấy được cuốn sổ vẽ khuôn mặt bé nhỏ và 1 vài phím Piano .

Tôi lại ra khỏi phòng và đi đến phòng nhạc đã được nói ở trên .

Tới đó đó tôi thật sự khá bất ngờ về sự đa dạng về nhạc cụ của Slendorman có .

Nhưng thứ tôi tìm là Piano và cũng thật may là nó ở ngay giữa ăn phòng là 1 cái Piano sẵn đó .

Cầm quyến sách để trên chỗ kê .Tôi nhìn lên trần nhà , thở dài và gục đầu xuống nhìn các bàn phím dính chút bụi .

Lật từng trang vở cho đến trang cuối tôi lại nhìn tên bài .

" Cậu ở đâu " bài hát tôi đã tạo ra khi Jiho mất tích .

Ngón tay tôi bắt đầu di chuyển trên các phím đàn và đôi môi thì thầm các lời hát như oán trách .

1 bản nhạc của sự đau khổ và tuyệt vọng.

Mọi điều như ngưng khi tôi đánh bản nhạc đó .

Những giọt nước mắt xuất hiện trên khéo mi tôi nặng trĩu rơi xuống trên các phím đàn .

Tôi còn nhớ người dạy tôi đàn là Jiho .

Bản nhạc kết thúc với 1 nốt đô nặng trĩu với sự đau khổ và ân hận.

Bài nhạc vừa chấm dứt thì :* Bộp bộp * - Hay đó !- H ...

Hả ?Tôi quay lại nhìn người vừa nói .

Là Slender cùng mọi người trong nhà .

Tôi bỗng xấu hổ vì tôi chỉ đánh đàn chi Jiho nghe thôi .

Luống qua luống quốc một hồi thì tôi hỏi mọi người :- M ...

Mọi người đến từ lúc nào vậy ?- Từ lúc nhóc bắt đầu đàn .

Trender bình thản trả lời .

Tôi hơi chút sợ nên ngay lập tức cầm lấy Quyến sổ rồi lại gật gật xin lỗi chẳng khá gì gà mổ thóc .

Đi vào phòng thì tôi vẫn cảm thấy xấu hổ vì việc vừa xảy ra .

Nhìn lại chiếc đồng hồ treo trên tường .

Chà 9:26 rồi à ?

Tôi không nhớ thời gian trôi nhanh như vậy .

Tâm trí giờ chỉ có các câu hỏi cùng với các suy nghĩ rối bù như đống bài tập hè hoặc tết trong mắt bạn vậy .

Một đống rối bù .

Giờ tôi muốn làm gì cũng sẽ không được riêng tư .

Nghĩ đến đây tôi thật sự muốn ra ngoài vì đã quá chán rồi .

Nhưng giờ có muốn đến mấy thì cũng sợ Slender sẽ bắt được tôi dể như không .

Lăn lăn trên giường mấy cái thì lại nhân ra là họ không hề thấy sợ con mắt bên trái kì dị của tôi và hàm răng không khác gì quái vật .

Một tiếng * cạch * khiến tôi quay lại nơi phát ra tiếng động .

Slender đứng đó , nói : - Mau lấy đồ rồi ta đưa cô đi .- Đi đâu ?- Đi đâu cũng được .

Nhưng mau lên.Tôi thật sợ cái giọng lạnh toát ấy vô cùng .

Slender nói rồi đóng cửa lại , tôi còn nghe thấy tiếng lộp cộp của bước chân ổng giần xa .

Tiếng bước chân biến mất tôi mới giám thở mạnh .

Tôi nhanh gói lại đồ vào túi rồi thay bộ đang mặc bằng chiếc hoodie trắng của mình .

Đeo thêm khẩu trang và bịt mắt con mắt bên trái ( Con mắt kì dị ) đi .

Tôi đi ra khỏi phòng và phóng xuống cầu thang nơi Slender đã đứng đợi đó :- Ngươi nên nhớ rằng , nếu có gặp tên Jiho thì giờ tên nó là Black White.Tôi gật đầu và đi theo Sleder .

Lúc sau tôi nhìn thấy 1 dinh thự trông đã rất cỗ .

Rồi tôi cảm thấy như có gì đó sắp vụt đến liền nhanh cúi xuống .

Ôi má ơi !

1 con dao ghim thẳng vào cái cây ngay đó .

Tôi ngước lên nhìn Slender đang nhìn về hướng con dao đã bay qua .

Tôi ngơ ngác nhìn lại , là Jeff .

Đi sau cậu ta là Smile Dog đang chạy lại với nụ cười khiến tôi nỗi da gà .

Jeff chỉ vào tôi lên tiếng :- Slendy ông lại đưa ai về đây ?- Proxy mới .- Rồi tên nhỏ này là gì ?- IEATM .Tôi chỉ biết lùi lại nghe họ nói chớ nhây vào thì con dao không ghim vào cây mà là ghim vào mặt tôi luôn .
 
Ieatm
Proxy


Tôi nhìn 2 người nói chuyện thì lui lui rồi đứng xa chút thì Slender lên tiếng :- IEATM , lại đây !

Tôi đi lại , rồi Slender nói :- Jeff ta cảnh cáo trước !

Đây là 1 Proxy nên đừng có ý định giết nó !!!!!Cái giọng của Sleder thật sự khiến tôi rùng mình nhưng thứ tôi quan tâm là con Smile dog cơ .

Tôi ngồi xổm xuống và vẩy vẩy nó lại .

Con chó đó tiến đến nên tôi có chút mừng .

Cho đến khi nó lại tôi có thể với tay tới thì tôi từ từ đưa tay xoa đầu nó .

Aaaaa ...

Lông Nó thật sự rất rất mềm .

Lúc đầu , tôi còn nghĩ nó sẽ hơi bết cơ nhưng có lẽ chủ của nó đã chăm sóc nó đến từng chút một .

Nói thật là thiếu chút nữa thì tôi ôm con Smile dog này rồi .

Rồi Jeff bỗng gằn giọng nói tôi :- Nè ta không có tàng hình đâu .

Ta vẫn còn sống sờ sờ nha .

Ngươi để ý ta với .

Tôi đứng lên nhìn Jeff đang phàn nàn .

Nếu là bạn bè hay người quen thì tôi sẽ người tơi bời luôn chứ không phải đứng đấy đâu .

Tôi nhìn lên Slender hỏi :- Giờ có thể đi được chưa , thưa ngài ?- Được rồi !

Jeff ngươi dẫn IEATM về còn ta đi có việc .Jeff gật đầu rồi đi lại chỗ tôi đập sau lưng tôi 1 cái rồi nói :- Mau đi thôi, cái con ngốc này !- Ơ ...

Dạ .Tôi gật gật rồi đi sau Jeff .

Đi một lúc thì đến Slender's Mansion .

Tôi thật sự không hiểu tại sao bọn cảnh sát lại kém đến nỗi mà cái nhà chà bá thế này không tài nào tìm ra được nữa .

Tôi nhìn xung quanh thì thấy ai đó ở xa xa .

Ê , là Jiho kìa nhưng lạ quá .

Tôi nhìn Jeff thấy cậu đã đi trước liền chạy lại đi sau cậu .

Vào dinh thự , đến chỗ phòng khách , Jeff hét toáng lên làm tôi như muốn thủng màng nhỉ :- Có Proxy mới nè !!!!!!!!!!!Tôi thật sự phải sợ cái tiếng hét của Jeff .

Đã thế tôi đứng ngay gần đó nữa .

Sau tiếng hét đó thì một vài Proxy đến phòng khách .

Người đầu tiên là Toby :- Hey Jeff !

Ai đây ?- Proxy mới của chỗ này đấy !- Cô tên gì ?

- Tên tôi là IEATM .Tôi đừng đó chờ các proxy khác .

Mọi người cũng hỏi tên tôi và có vài người hỏi cả tuổi và tôi vẫn trung thực trả lời tôi 16 tuổi .

Cho đến khi Jiho vào tôi mới nhìn rõ người bạn cũ của mình bây giờ .

Mái tóc trắng là thứ khiến tôi nhận ra nhưng đôi mắt giờ trở thành 1 màu đen .

Không còn nụ cười như ánh dương nữa mà là khuôn mặt lạnh toát .

Cậu ta còn không thèm nhìn tôi một cái mà trực tiếp bỏ lên lâu .

Tôi cũng chẵn biết làm gì ngoài đứng đó .

Sau khoảng 2 tiếng thì mọi người cũng đưa tôi đến 1 căn phòng có 1 cái biển gỗ khắc dòng chữ IEATM .

Vừa vào tôi ngay lập tức cảm ơn rồi vào căn phòng khóa trái cửa và nằm trên chiếc giường với ga và chiếc chăn xanh dương nhạt .

Nhìn lên trần nhà với các suy nghĩ vẫn vơ .

Giờ tôi như kẻ mất hồn mà lâng lâng trân mây vậy chợt nhìn lại gần cách cửa là các thùng sơn .

Có lẽ , nó là của mọi người đã chuẩn bị trước đấy .

Tôi nhìn lên trần nhà , nó hơi trống thì phải .

He he có trò vui rồi nè .

Tôi tiến lại các thùng sơn với 1 suy nghĩ táo bạo pha chút mạo hiểm .

Tôi cầm màu xanh lên và tô toàn bộ cái trần nhà nhàm chán đó .

Chờ khô tội lại dùng màu vàng và màu trắng tạo ra mặt trời rồi đến các đám mây .

May là có nhiều loại cọ nên dễ vẽ hơn .

Vẽ thêm vài chú bướm trên nền trời xanh lam .

Tôi lại nhìn 4 bức tường thì lại coi mỗi bước tường là 1 tờ giấy .

Lấy các màu vẽ 4 mùa cùng với 4 nới khác nhau lên đó .

Khu rừng tràn ngập những bông hoa , Bãi biển xanh cùng bãi cát trắng , Lối đi được những chiếc lá vàng và đỏ phủ lên và những ngọn đồi phủ đầy tuyết giần hiện lên trên 4 bức tường .

Làm xong thì cũng vừa 3 giờ , tôi cũng là người cũng biết đói nên đi sang phong bên .

Phòng tôi đối diện với Jiho .

Bên phải là phòng trống trái là phòng của Jane .

Tôi gõ cửa phòng cô ấy , Jane ra mở cửa .

Tôi phải nói là chị rất xinh đẹp :- Chị ơi , cho em hỏi là bếp ở đâu vậy ạ ?- À .

Để chị dẫn em đi !

- Dạ cảm ơn chị !

Tôi đi theo sau Jane .

Đi đến bếp tôi cảm ơn chị ấy 1 lần nữa và mở tủ lạnh ra .

Có ít đồ có lẽ sẽ giúp tôi lót tạm chờ đến buổi tối .

Vì lót dạ thôi nên tôi lấy 1 cái xúc xích và báng làm sandwich ăn cho xong .

Quay lại căn phòng thì tôi lấy quyển sổ nhật kí của mình và ghi lại mọi chuyện trong 2 ngày qua .

Nó thay đổi rất nhiều .

Tôi còn nhớ cảm giác được lên ngôi nhà cây đó .

Thôi thì cũng đã mệt rồi , tôi nằm trên chiếc giường từ từ chìm vào giấc ngủ .
 
Ieatm
Bạn


A ~~~~~ .

Đói quá .

Tôi vừa dậy , giờ cũng 4 giờ rồi .

Ngủ kệ trời , kệ đất luôn rồi.

Có ai giống thím điểm danh nha.

Người ta ngủ 8 tiếng à , không tui ngủ 10 tiếng nha .

Ờ heo đó kệ đời .

Tôi xem lại các bức tranh , chúng khô rồi may thật .

Đi xuống tôi vẫn chẵ thấy ai .

Theo tôi biết thì họ ngủ ngày để đêm đi làm nhiệm vụ thì phải .

Tôi chỉ nghe loáng thoáng đâu đó thôi .

Đi một lúc , tôi gặp Jiho giờ là Black White .

Tôi tiến lại gần cậu ấy .

Jiho nhìn lại rồi hỏi ;- Cậu là proxy mới đúng không ?Tôi gật nhẹ đầu hỏi :- Cậu tên gì ?- Black White !- Cậu đến đây lâu chưa ?- Tầm 2 tháng rồi .

Mà sao cậu hỏi nhiều thế ?- Ừm ...

Tôi tò mò !- Tò mò thì đi chỗ khác .

Tôi bận rồi !

Tôi thở dài lên phòng vẫn chẳng biết phải làm gì .

Giờ cũng không ngủ được vì mới ngủ dậy mà .

Có lẽ tôi nên ngôi chơi với đống đồ trong cặp vậy .

Nhìn con búp bê , tôi thấy lòng tham con người đúng là vô đáy thật .

Tôi trước đây muốn cứu sống Jiho , sau đó là gặp cậu , giờ là muốn cậu ấy nhớ ra tôi hay ít ra là quay lại trở thành bạn của tôi .

Tôi nhìn con búp bê đang cười kia .

Thường thì tôi coi đó là nụ cười an ủi ngưng giờ sao nó giống mỉa mai vậy ?

Tôi nhớ lại cái con thỏ bông nhỏ mà tôi tặng Jiho hình như cậu đang cầm nó trong tay phải không ?

Có vẻ tôi vẫn có thể gợi lại một chút gì đó cho cậu ấy nhớ lại tôi .

Mong là vậy , tôi cầm lấy con búp bê để trên chiếc bàn gần đó trong tư thế ngồi .

Có tiếng gõ cửa , tôi nhanh ngồi dậy nhanh chạy lại mở cửa .

Sau đó là Sally , biết gì không ?

Tôi rất ghét trẻ con nhưng với Sally thì tôi thây cô bé rất dễ thương .

Tôi cúi xuống hỏi cô bé :- Sao vậy Sally ?- Em chào chị .

Play with me ?- Ừm ...

Em muốn chơi gì ?- Chơi đóng kịch ở phòng em !- Được thôi !

Nhưng chị nói trước là chị không giỏi chơi trò này lắm , nên em cho chị vai dễ thôi nhé .

Tôi đi theo Sally về phòng cô bé .

Phòng Sally giờ có vài người và trong đó có Jiho và Jeff .

Tôi phải bịt miệng lại để ngăn mình cười .

Jeff mặc một chiếc váy dạ hội công chứa màu hồng phấn còn mặt đen như đít nồi .

Jiho đỡ hơn tí là mặc váy màu xanh chứ không phải hồng nhưng mặt thì giờ như kiểu đang chết dần trong nhục nhã rồi .

Jane cũng ở đây nhưng trong vai hoàng tử .

May mắn là tôi chỉ vào vai người hầu nên chỉ cần mặc váy hầu rồi diễn tí là được .

Tôi là nhân vật phụ nên đóng mỗi đoạn đầu và cuối phim .

Sau khi chơi xong thì cả nhóm thay đồ rồi về .

Tôi vừa ra thì nhịn không nỗi nữa mà nằbật ra cười như 1 con vừa trốn trại .

Jeff có lẽ thẹn quá và còn thêm tràng cười của tôi nên vô cùng tức giận đã chĩa ngay dao vào mặt tôi hỏi :- Có gì mà mày cười hả ?!- Tôi hỏi cậu , cậu gặp Toby mặc 1 cái váy màu hồng lè rồi còn múa hát cái câu : " Hoàng tử ơi hãy đến đây cứu tiếp khỏi con rồng " .

Thì ông có cười không ?Nói đến đó Jeff cũng chẳng thể nói lại tôi nên vê phòng .

Jiho thì nói với tôi :- Cậu mặc cái váy hầu đó không hợp tí nào !- Tôi cũng không thích mặc váy .

Nói đến đây tôi quay lại Jane :- Em lên phòng chị chơi được không ?

Giờ về phòng cũng không biết làm gì !- Ừm được thôi .

Nói rồi tôi và Jane đi thẳng để Jiho bơ vơ .

Đến phòng Jane , tôi và chị chơi bài đến hồi sau thì nghe tiếng Sleder :- Xuống ăn !!!Má nó đau đầu luôn !

Tôi và Jane xuống rồi vẫn còn nói chuyện say sưa và vui vẻ cho đến khi Jeff ngựa bà gõ đầu tôi một cái :- Này !!!!- Gõ tí xíu làm gì mà tức giận vậy ?Tôi cũng không muốn gây sự với người có thể nói là mạnh nhất , nhìn Slender Mansoin này .

Tôi vẫn ngồi luyên thuyên với Jane rồi 1 người nắm lấy vai tôi :- Chào em !

Em là Proxy mơi ha ?- Ồ !

Chị Nina .

Em tật sự rất vui khi gặp chị đó !!!Tôi là một Fan của chị Nina nhưng không đồng nghĩa tôi cũng là Fan Jeff .

Tôi thật sự may mắn vì gặp chị Nina và còn sống .

Đâu ai gặp chị mà vẫn sống đâu .

Mà có thì chắc là khoác lác hay là ai đó từng gặp qua mấy người kiểu giống Nina rồi .

Mọi người ăn xong thì có vài người được Slender giao nhiệm vụ còn tôi thì đi theo E.J ( Eyeless Jack ) để luyện tập .

E.J là người sẽ giúp tôi luyện tập để trở thành 1 Proxy chính thức .

Nhưng hôm nay thì chỉ là chỉ về các công cụ và điều luật thôi .

Từ mai mới bắt đầu tập .

Về phòng , tôi quá mệt với cơ thể như sợi bún này rồi nên đi tắm rồi ngủ luôn .
 
Ieatm
Huấn luyện .


Tôi vẫn đang lơ mơ ngủ ngon lành thì ... :- CÁC NGƯƠI CÓ ĐỊNH DẬY NỮA KHÔNG ????????????????Tôi bật dậy , rồi nhận ra giọng của Slender .

Tôi vội đánh răng rửa mặt rồi đi nhanh xuống nhà .

Vừa xuống nhà bếp, tôi gặp E.J đang cầm 1 quả thận và ăn nó một cách ngon lành .

Mọi người khác cũng không quan tâm lắm nhưng đối với 1 đứa như tôi thì nó thật sự kinh dị .

Tôi cữ nhìn chằm chằm E.J và có lẽ nó khiến cậu không thích nên lên tiếng đề nghị :- Này !

Cô không biết là nhìn chằm chằm người khác lúc ăn rất bất lịch sự không ?- À , xin lỗi !

Tôi liền đến chỗ bàn ăn và cố lấy 1 chỗ ngồi . ( Tời cái đoạn ăn nha vì nhạt lắm ;-; )Tôi ăn xong thì có ý định lên phòng đột nhiên 1 bàn tay nắm lấy vai tôi .

Nhìn lên , là E.J tôi bỗng thấy mình có cơ thể dúng nhỏ hơn so với mọi người ở đây .

Tôi tò mò hỏi người đang nắm lấy vai mình ( ĐM !!!

Đây là bóp muốn gãy mẹ xương vai luôn !!! ) :- C ... có chuyện gì vậy ?- Cô quyên à ?

Tôi sẽ là người kèm cô để trở thạnh 1 Proxy !

Còn giờ thì đi theo tôi .

Tôi đi theo J.E và ra sau một khu đất .

Ở đây có rất nhiều các món đồ để nâng cao thể lực .

J.E đưa tôi đến 1 vài nơi để chọn lọc vũ khí .

Thứ đầu tiên tôi được dùng là dao , món đồ mà phần lớn các Proxy dùng .

Tôi phải dùng dao chém 1 con rối rơm có kích cớ như 1 người thường .

Tôi chém lần 1 thì đủ để thủng khá sâu .

Tiếp theo là rìu .Lần này tôi chặt một con rối khác và nó có hiểu quả cao hơn hẳn .

Sau một vài bài kiểm tra thì đến lượt đấu tay đôi .

Tôi khá lo vì tôi sẽ tập với E.J chứ không phải rối rơm nữa .

Trong trận 1 tôi thử dùng các đòn thủ cao .

Trận 2 thì dùng các đòn đánh nhanh kèm thủ .

Đến trận 3 thì tôi tấn công .

Kết qua lả cả 3 trận 3 tiếng cộng với những lần trước nên tôi chỉ còn biết nằm ra đất mà thở hổn hển .

Tôi đã mệt lữ như vậy rồi nhưng J.E thì vẫn rất bình thường .

Tôi cũng rất lâu chưa được đi chạy nhảy nên hỏi J.E :- Tôi có thể đi xung quang chút được không ?- Chỉ gần đây thôi .

Nếu không muốn ai đó phát hiện !Tôi nghe xong liền cảm ơn và lấy ít đồ trên phòng rồi đi vào trong khu rừng âm u này .

Ở đây , cây côi tuy vẫn sống nhưng lại có một cảm giác lạnh lẽo và khó thở đến đáng sợ .

Tôi lấy tìm 1 khung cảnh trông có sức sống nhất .

Đi được chút thì tìm được 1 nơi có thể nhìn thẳng lên trơi .

Tôi lại lấy dụng cụ ra vẽ .

Tầm 1 tiếng sau , bức tranh đã hoàn thành .

Nhìn lại , cũng muộn rồi nên tôi chạy về .

Vừa về thì nghe tiếng cưa máy ở đâu đó trong vườn .

Đi theo tiếng cưa , tôi bắt gặp Nurse ann .

Cô ấy đang khởi động máy cưa và trong chớp thoáng đã cưa đôi con rối rơm .

Nó thật sự nhanh đến không ngờ .

Tôi còn không thể kịp nhìn lại những động tác của y .

Tôi đã hồn lìa khỏi xác cho đến khi Nurse ann lên tiếng :- IEATM !

Em làm gì ở đây vậy ?- D ...

Dạ !

Em đi ngang qua thấy chị dùng tập luyện nên đứng lại xem thôi .Tôi cười trừ , nhưng đã bị chiếc khẩu trang đen của mình che mất .

Nurse ann tiến lại chỗ tôi và chỉ vào chiếc khẩu trang và cái bịt mắt hỏi :- Em có thể tháo khẩu trang và bịt mắt cho thoải mái .

Ở đây , em không sợ ai nói gì về mấy bộ phận dặc biết trên cơ thể em cả .

Jeff là một ví dụ điển hình( Chuyển cảnh đến Jeff )- HẮT XÌ !!!!Con dao trên tay Jeff rơi xuống tạo ra tiếng leng keng .

Anh đang chơi trò ném dao với Smile Dog ( Quay lại IEATM )Tôi gật đầu nhẹ , cúi mặt xuống cởi khẩu trang và miếng bịt mắt kia ra .

Tôi thây thoải mái hơn khi bỏ chúng ra và từ từ ngước lên nhìn .

Nurse ann nhìn tôi cười nói :- Ít cô còn có 2 mắt chứ không giống 2 đứa nào đó . ( Chuyển cảnh lẹ )- H...Hờ ...

Hắt xì !!!

E.J và Lulu hắt xì .

Đoán già đón non nỏ vẫn nghĩ là bụi thôi .( Quay lại 2 bà tám của chúng ta )Tôi thấy mình được chấp nhận .

Không hiểu có sao cảm giác ...

Ấm áp ?

Nó không phải ngồi trước lò sưởi hay nằm trong chiếc chăn ấm vào mùa đông ở miền Bắc .

Nó giống cảm giác khi tôi lần đầu cho Jiho xem khuôn mặt mình vậy .

Nó được tạo ra từ bên trong .

Tôi cũng không còn gì nói nữa liền đánh trống lảng :- Thôi , em lên phòng đây .

Chúc chị một ngày tốt lành !- Chị ở gần em đó !

Rảnh rỗi qua phòng chị nói chuyện nha !- Dạ , cảm ơn chị .Tôi vui vẻ tạm biệt nữ y tá của nơi này và đi lên phòng để nghỉ ngơi .
 
Ieatm
trò chơi


Đang nằm trên giường , tôi bỗng nghe có tiếng gõ cửa .

Tôi mệt mỏi đứng dậy ra mở cánh cửa :- Có chuyện gì vậy ạ ?Tuy mệt nhưng cũng phải có văn minh một chút mà .

Đằng sau cách cửa Ben Drownen :- Chào !

Cô biết chơi game không ?- Ừm ...

Có !

Mà sao ?Tôi biết là thằng nhóc này định rủ tôi chơi game nhưng tôi vẫn hỏi chỉ cho có thôi .

Tôi nói chuyện với thằng bé này phải cúi xuống vì nhóc này khá lùn .

Tôi nhớ không lầm thì Ben 12 tuổi nhưng trông lùn hơn tuổi một xíu thì phải :- Cô về phòng tôi chơi game đi !

Tôi thấy hơi chán .- Ừ ...

Được !

Em chờ chị một tí nha .- Ừ, được nhưng đừng gọi tôi là em !- Vậy gọi là nhóc nhé ?

Không được thì bé nghe cũng hay á .Tôi khịa về chiều cao của cậu bé này chút .

Nhưng cũng đi lấy ít thứ rồi theo y .

Đến phòng của Ben , phòng nhóc này khá xa tôi .

Tôi vào thì tối om , Ben bật điện lên .

Ừm ...

Phòng của cậu cũng khá sạch sẽ chỉ là chăn ga không xếp thôi .

Thằng nhóc đưa cho tôi một cái máy tính rồi lên đó làm cho tôi cái nhân vật rồi chơi cùng tôi .

Game tôi đề xuất chơi là Minecraftvì không biết nhiều game lắm .

Ben chơi thật sự giỏi nhất là khoản chạy khỏi bọn quái vật và để lại tôi cho bọn chúng xử lí .

Tôi thì giờ mới mần xong cái bộ giáp sắt thì có gì đó là lạ .

Tôi nhìn thấy mấy con cừu nhảy tử trên vách đá xuống và nếu chỉ 1 , 2 con thì có thể là lỗi nhưng mà là cả đàn 4 , 5 con thì không bình thường chút nào .

Tôi chỉ vào đống thị cừu trước mặ nói với Ben :- N ...

Nãy b ...

Bọn cừu v ...

Vừa nhảy xuống t ...

Từ vách đá p ...

Phải không ???- Do Herobrine đó .

Ông ta hay làm điều này với mấy người chơi .Tôi và cậu ta tiếp tục chơi .

Ben xây nhà và tìm thức ăn , còn tôi lấy ít khoáng săn.

Tôi xuống tìm được một khu mỏ bỏ hoang .

Toàn sắt , vàng lâu lâu gặp nhện để tôi lấy con mắt làm thuốc thôi .

Đi được thì thấy 1 cái bảng với ít dòng tin nhắn .

Nhìn qua là biết của thằng nào rồi đúng không .

Đi được chút nữa thì gắp ít đuốc đá đỏ và lại cái biển quen thuộc .

Tôi tức quá liền đập hết chúng đi .

Đi được chút nữa thì thấy có 1 tin nhắn ở hộp chat :- Chào , người chơi .

Tôi hỏi Ben :- Vậy Herobrine thích làm mấy điều này lắm à ?- Ừ , hắn chán nên làm cái trò ngu ngốc này .Tôi không muốn gặp tên đó ngay bây giờ nên đã nói với Ben về việc tạo và chơi ở thế giới mới sẽ tốt hơn .

Cậu ta cũng gật gật đồng ý . ( Tua đế :^ )Tôi vừa tắm xong , nghe được tiếng kêu của Slender ở dưới từng :- Này !!!!

Các ngươi có định xuống ăn không hả ????Tôi nghe thấy liền tức tốc chạy xuống .

Mọi người xuống thì ai gõ vào đầu tôi khieens tôi chút trao nụ hôn đầu mình cho cái bàn ăn :- Này !!!- Sao nào ?

Chút vậy cũng kêu .

Hơi yếu quá rồi đó Proxy mới .

Nghe đến đây , tôi điên câm con dao trong túi áo ném thẳng vào mặt Jeff .

Tên đó né trong tic tắc , con dao lao nhanh đến Kagekao nhưng cậu đã kịp nhảy bám lấy trần nhà .

Con dao bay nhanh và đâm thẳng vào bức tường .

Tôi tròn mắt nhìn với cái sức mạnh này .

Nó có phải là quá mạnh rồi không ?

Tôi chỉ vừa ném đại thế mà giờ ghim chặt vào tường rồi :- T sẽ vui nếu ngươi dùng sức mạnh của mình vào việc thức hiện nhiệm vụ .

Nhưng ta không đưa ngươi về để phá ngôi nhà này .

Gi ờthì lấy con dao đó đem đi cất đi .

Tôi sợ rúm người chạy lại rút con dao ra và đem lên phòng .

Đặt đặt con dao trên bàn rồi tôi chạy xuống ngồi cạnh Nina đang cầm dao nghịch .

Tôi đánh mắt nhìn xung quanh thấy E.J đang câm một quả thân ăn .

Tôi chọc chọc Nina hỏi :- Chị ơi , E.J luôn đi săn à ?- Ừm !

Vào những ngày làm nhiệm vụ thì không .

Tôi tự hỏi E.J nên không ăn thận trọng vòng 1 ngày thì có nối cáu lên không .

Các dĩa đồ ăn được Slender bày lên ban đừa tôi ra khỏi những suy nghĩ vu vơ của chính mình . tôi láy một bát súp ăn trước , nó rất thơm .

Tôi thật sự không ngờ Slender có thể nấu ngon như vậy .

Bổng cảm thấy tủi thân thật .

Ăn xong , tôi lên phòng tắm rửa cái cơ thể mệt mỏi này .

Mái tóc tôi bết thật sự khó để gở nó mà không khiên tôi sợ mình sẽ giật mất một đám tóc của chính mình .

Lau lau mái tóc này cho khô thật là rất lâu đây .

Tóc tôi dày lắm dày như đống bài tập tết hoặc hè mà con tác giả hay nhận được lắm .

Chắc chắn rằng mọi thứ sẻ ổn ...

Đúng không ? .

Có lẽ vậy mọi việc sẽ ...

Ổn ...

Thôi .

Hừm ~
 
Ieatm
tập 10


Chúc mừng tập thứ 10 ra mắt .

Tui lúc đầu sợ chỉ đến tập thứ 5 thôi ai ngờ đến tập thứ 10 rồi . cảm ơn bạn Suircore đã rất tích cực ủng hộ tớ ^^ .

Thật đúng là một ngày mới tươi đẹp đối với tôi .

Mặt trời đang lên thật sự khiến tôi cảm thấy ấm áp .

Tôi vẫn yêu cảm giác này quá :- Cô làm gì ở đây ?- H ..

Hả ?Tôi quay lại , Black White đã đứng ở đây từ bao giờ .

Tôi có chút ngỡ ngàng rồi dần nặn ra một nụ cười .

Lại nhìn mặt trời trả lời câu hỏi ấy :- Tôi chỉ muốn nhớ lại một vài kỷ niệm cũ thôi .- Cô không ngủ à ?- Có nhưng dậy sớm một chút .

Giọng của cậu ta cũng dần trầm đi khiến tôi không quen .

Tôi chợt khựng lại vì có thoáng chút mùi rất lạ .

Quay lại tôi sốt ruột hỏi ;- Cậu bị thương hả ?

Sao lại có mùi máu ?

Nó rất nồng .- Không .

- Có lẽ thế thật .Tôi lúc đầu thấy lo cho cậu nhưng có vẻ tôi lo hơi xa rồi .

Tôi nhìn cậu hỏi :- Cậu lên đây làm gì ?

Hôm qua , tôi nhớ là cậu được Slender giao nhiệm vụ mà .

Cậu phải ngủ sớm chứ ?- Tôi bị khó ngủ .Tôi có chút ấm ức , Jiho không bao giờ tiết kiệm lời như vậy .

Tôi cũng không quan tâm nữa đi xuống nhà với tâm trạng không mấy ổn .

Tôi thấy đói nên mở mở tủ ra tìm ít đồ để nấu . ( Sau 20 phút lăn lộn trong bếp . )Tôi làm xong thì lấy lấy hộp cơm vừa nấu ăn rồi rửa luôn đống bát đĩa bẩn .

Tôi lẩm nhẩm các phím Piano và có chút chán .

Xong tất , tôi chạy ra vườn tập .

Tập buổi sáng rất tốt , tôi đã nghe đâu đó như vậy .

Tôi vẫn còn để con dao trên phòng mà lười lấy nên cầm cây rìu gần đó chém các con rối .

Con đầu thì phải đến 3 nhát con tiếp theo 2 và các con tiếp theo cũng cữa phải 2 nhát mới chặt được .

Đên con thứ 15 thì tôi thở không ra hơi nữa :- Này , cô có cần ta tập cho không ?

Cái giọng của Toby từ sau lưng tôi truyền đến .

Tôi quay lại nhìn người vừa nói với mình :- Ừm .Tôi trả lời câu hỏi của cậu với giọng lí nhí .

Y hỏi lại như đang cố trêu tức tôi :- Gì cơ ?

Tôi nghe không rõ !- Tôi nói ừm .Tôi nói to hơn và có vẻ Toby cũng khá tốt tính nên đi lại dạy tôi các cầm rìu .

Cậu khá vui tính , dễ thương nữa .

Hai chúng tôi tập cho đến khi có tiếng của Slender từ trong nhà :- Các ngươi còn định ngủ hả ?Toby ngựa bà lên tiếng :- Đâu tôi dậy từ lâu rồi .

- Hay ngươi muốn nhịn !!!

Slender dịch chuyện đến chỗ tôi và Toby trong nháy mắt .

Tôi không tự chuẩn bị mà khi thấy Slender liền ngã ra phía sau .

Ổng cảnh cáo Toby xong thì lại trờ về phòng ăn để lại 2 con người ngơ ngác nhìn nhau.

Toby đỡ tôi dậy hỏi :- Nè , cô sao không ?- Ừm , không sao .Tôi trả lời và nặn ra một nụ cười thật tươi trên miệng mình .

Hai người bọn tôi đi vào phòng ăn .

Tôi không vội ngồi vào bàn ngay mà chờ chị Nina xuống ngồi chung .

Chị vừa xuống thì tôi chạy lại ôm lấy :- Chào buổi sáng , chị Nina .- Ừ , chào em IEATM .Tôi cùng y đến bàn ngồi gần nhau .

Tôi cảnh giác khi Jeff đi qua chỗ tôi vì mấy cú đánh trước khi ăn trước đây .

Nhưng vẫn bị cọc như thường di nhiên là vẫn câu nói cũng :- Tí này mà kêu đau à .

Có yếu quá không đấy ?Dĩ nhiên tôi vẫn tức nhưng kệ tên đó mà vẫn vui vẻ nói chuyện với Nina . ( Tời đoạn tua đoạn ăn đi nha ) Tôi ra sân tập cũng E.J , cậu cho tôi chạy bền đầu tiên .

Tôi phải chạy 2 quanh dinh thự và rồi quay lại .

Vừa chạy xong thì tôi phải xin ít phút uống nước và ngồi nghỉ .

Sau khi nghỉ thì tôi lại phải leo trèo .

E.J leo thử lên tầng 2 ( phòng tôi ở tầng 3 ) .

Cậu leo thoăn thoắt lên mà không heef gặp bất kì khó khăn gì .

Tôi ngơ ngác chờ E.J xuống hỏi :- Này , các Proxy đều biết leo trèo như này à ?- Ừm .

Tất cả mọi người đều biết và nó cũng là điều cơ bản .

Hôm nay ta sẽ học chủ yếu là cái này về cả lí thuyết lẫn thực hành .

Nghe đến đây tôi hồn lìa khỏi xác mất 5 giây .

Tập lên tập xuống thì cũng đến lúc trưa .

Tôi thở hổn hển trên nền đất và mặt tái mét đi .

E.J nhìn vậy thì bế tôi lên một cách đột ngột .

Tôi từ bất ngờ rồi ngơ ngác cuối cùng là xấu hổ mà đỏ mặt :- N ...

Này !!!!!

Bỏ tôi xuống đi !!!!

- Tôi chỉ đưa cô về phòng thôi .

Không muốn thì tôi thả vậy .- À mà đưa tôi lên với .

Chân tôi cũng sắp liệt đến nơi rồi .

Tôi nói với giọng lí nhí trong họng .
 
Ieatm
Chap 11


Lên phòng , E.J đưa tôi lên từ trước cũng được 10 - 20 phút rồi nhưng mặt tôi vẫn đỏ bừng và nóng ran .

Về phần nóng thì có lẽ cũng do hôm nay khá nóng .

Tôi lại chỗ cái túi lấy ra một cái áo phông cùng với quần đùi và vào nhà tắm để kì cọ cái cơ thể bốc mùi vì mô hôi và máu ở trên áo của E.J . ( 30 phút sau )- A ~~~~~ !

Thoải mái thật .

Tôi bước ra từ nhà tắm với cơ thể còn vài giọt nước trong suốt .

Tôi ra khỏi phòng , xem các căn phòng của mọi người và tìm được phòng của Toby .

Tôi chớ cách đến phòng cậu vì chắc chắn rằng sau này sẽ đến nhiều :- Xuống ăn !Tiếng của Slender vọng từ dưới bếp lên .

Lắc mạnh đầu , tôi cũng xuống phòng ăn với những người khác .

Lần này tôi xuống sau Jeff nên không bị cọc đầu .

Slender vẫn mệt mỏi với bọn Proxy đang phá toang cái phòng ăn .

Đến đây tôi thấy Slender thật sự khổ đấy .

Nghĩ đến đó thì đồ ăn cũng ra .

Tôi lấy đũa ra rồi ăn .( Tời tời tời ) Tôi nằm trên giường , mở cửa sổ ra hết cỡ để cho gió vào làm tan đi sự nóng nực .

Tôi nhìn lại con búp bê và ngồi sử lại tư thế ngồi cho nó đẹp .

Mắt tôi lơ mơ từ từ nhắm lại .

Có lẽ tiếng ve và tiếng chim đã khiên tôi cảm thấy một chút ấm áp nhưng không phải nhiệt độ mà là một thứ khác . ( Chuyển sang chế độ góc nhìn thứ 3 . )Thư ...

À không mà là IEATM chứ .

Cô gái nằm ngủ với dáng nằm hình ngôi sao .

Tiếng mở cửa cạch , nó nhẹ nhàng dịch chuyện và từ từ hình bóng của Black White dần hiện ra .

Cậu ngồi cạnh giường .

Đôi mắt đượm buồn . môi câu dần hiện ra một nụ cười nhẹ .

Nụ cười như nắng đã mất tăm từ lâu giờ quay lại và còn rực rỡ hơn .

Cậu chạm nhẹ vào mái tóc mềm .

Người y cúi xuống ngửi lấy hương thơm nhẹ mà mái IEATM rồi từ từ bước ra cửa .

Đôi mắt vẫn nhìn chăm chú vào người kia đang ngủ ngon lành .

Tiếng cửa đóng sao lại nặng nề quá vậy ?

Có lẽ người đóng cũng không hiểu .

Black White về phòng , chỗ này thật sự rất gọn gàng .

Cậu ngồi lên chiếc ghế . tay lấy một con thỏ ra từ túi áo .

Con thỏ ấy là vật quan trọng .

Cậu không hiểu tại sao cho đến khi gặp IEATM .

Cô như thể một người rất cần thít đối với y như thể người cần Oxy để thở vậy . nhưng anh sao không nhớ vì sao .

Black White mệt mọi gục xuống , tâm trí anh giờ rối bù .

Thật là một đống bừa bộn .

Nhìn lại chiếc đồng hồ trên tường , cũng 11 giờ 41 rồi .

Cậu mệt mỏi nằm lên chiếc giường trắng xóa .

Chợt trong bộ nhó của não anh hiện ra một cái tên .

Nó là một cái tên vừa là mà cũng thật quen Thư - Anh Thư .

Nó là của ai ?

Y không biết , chỉ mong là anh sẽ nhớ ra người có cái tên đó .

Thở dài , Black White cũng dần nhắm mắt rồi từ từ thiếp đi trong những suy nghĩ kia .

Giấc mơ này thật lạ !

Nó đưa anh đến một khu rừng vào buổi tối với các cây xanh tươi tốt .

Tiếng ve kêu râm ran làm cho cánh rừng thêm sức sống .

Cậu quay qua quay , lại thì thấy một cô gái đang đi đến .

Y định chạy thì cơ thể bất động , không làm gì được .

Cô gái từ đi rồi đi nhanh hơn rồi chạy thật nhanh đến Black White .

Cậu sợ hãi mắt cậu không thể đóng nhưng đột nhiên tay cậu giang rộng ra .

Cô gái ấy nhảy lên và nhanh chóng ôm cậu khiến cả hai ngã nhào ra phía sau .

Cô gái ngước lên nhìn cậu , cười tít mắt lộ ra bộ răng nanh , người đó là IEATM .

Cô từ từ mở mắt đôi đồng tử long lanh ấm áp đến lạ :- Cậu đây rồi Jiho !Cậu không hiểu .

Jiho là ai ?

Tại sao cô lại gọi cậu bằng cái tên đó ?

Đây là đâu ?

2 ngời chạy đến căn nhà trên cây và cơ thể cậu lại từ trèo lên như cách nó đã tự dang tay ra vậy . ( Mọi chuyện diễn ra như tập đầu á !

Muốn đọc thì quay lại nghe vì lười ;-; ).

Khi nghe IEATM bảo là có cảm giác không ổn thì một xúc tu lao vào quấn lấy eo cậu và kéo nhanh y đi .

Black White chỉ cần nhìn là biết chiếc xúc tu đen ngòm này là của ai nhưng tay cậu vẫn cữ cố gắng đẩy nó tuy biết là vô ích .

Anh đực kéo vào một lùm cây và nhìn thấy Slenderman đang đứng đó , múi máu ông vẫn còn thoang thoảng trên bộ vest đen .

Cậu muốn chạy nhưng rồi cậu từ từ ngất , ông ta kéo cậu đi , thứ cậu thấy còn lại là nền đất , cây cối và hình bóng của IEATM , cậu còn nghe thấy một tiếng như tiếng hét nhưng lí nhí .

Mắt cậu nhắm dần và mọi thứ trở lại là một màu đen .
 
Ieatm
vũ khí


Quay lại với thân thế là IEATM nha !!!!

Tôi vươn vai thức dậy , nhìn lại mình đang đổ mồ hôi thành dòng .

Tôi cố lê cái thân xác vẫn còn lơ mơ làng màng ra khỏi căn phòng .

Tôi gõ cửa phòng Jiho .

Tiếng cạch vang lên , hình ảnh cậu trai với mái tóc trắng bù xù cùng đôi mắt đen tuyền dần xuất hiện sau cách cửa .

Tôi bắt chuyện trước :- Cậu ở đây lâu rồi phải không ?

Cậu giúp tôi dùng vũ khí được không ?

- Được thôi !Nghe được lời đông ý , lòng tôi vui như mở hội .

Hai người xuống thì tôi thấy Laughing Jack đang làm gì đó ngoài này .

Tôi tò mò đi lại :- Chào anh !

- IEATM- Ồ !

Cô là Proxy mới nhỉ ?

Tên cô là gì ?

- Laughing Jack- IEATM.

IEATM- Vậy muốn một cái kẹo mút không ?

- Laughing JackAnh lấy trong túi quần một cái kẹo mút và cười thật tươi lô ra hàm răng cũng chả khác tui mấy và cúi xuống :- Có !

Cảm ơn anh !

- IEATM Tôi đưa tay lên nhân cái kẹo .

Black White hét lên khiến tôi khựng lại :- ĐỪNG ĂN NÓ CÓ ĐỘC !!!

- Black White - H ...

Hả ?Tôi lập tức rút tay lại , mắt nghi hoặc nhìn lên Laughing Jack .

Anh ta cât cái kẹo đi rồi nhắc tôi :- Cô không nên quá tin người .

Nếu Black White không nhắc chắc cô ăn nó và trúng độc rồi .

- Laughing JackAnh cười còn mặt tôi nhăn lại vì tức :- Anh chơi ác vậy ?

Thôi Black White cậu đi trước đi .

Tôi chưa biết nới để vũ khí - IEATM- Ừm , đi thôi .

- Black White Hai chúng tôi chào Laughing Jack rồi rời đi .

Sau một lúc , chúng tôi đến kho để vuxkhis .

Và tin tôi đi , tôi đã chút bỗ ngã ra sau vì số vũ khí ở đây .

Nhưng chúng đều được cất gọn gàng lại mối thứ một chỗ .

Tôi đi xung quanh , Black White cũng lấy cái gì đó .

Tôi tìm được chỗ để dao nhưng tôi vẫn không thích lắm , rìu thì rất vướng víu ..

Tôi đang quanh quẩn trong mớ suy nghĩ rối rắm , Black White từ đâu đén chọc chọc vào vai tôi :- Tôi tìm đực cái này cho cô nè .

- Black WhiteCậu đưa tôi một cây kiếm dài .

Loại kiếm này là loại mà các kị sĩ thời xưa thường dùng .

Lưới kiếm dài và có một màu bạc kim .

Phần tay cầm bằng kim loại có màu đen tuyền .

Tôi cầm lấy nó và huô huô vài lần , nó khá nhẹ .

Như nếu đưa theo rất vướng .

Nhìn đi nhìn lại vẫn phải thở dài rời đi .

Tôi ra khỏi kho vũ khí với tâm trạng vô cùng chán nản nhưng vẫn cố nở nụ cười với cậu bạn mình .

Tôi định tìm phòng Nina nói chuyện , may là phòng cô cũng không xa lắm , tôi vẫn vậy gõ cửa .

Tiếng chiếc cửa mở ra , Nina với con dao trên tay mở cửa :- Ồ chào em IEATM .

Vào phòng đi .- Dạ cảm ơn chị .Tôi cười tươi , vui vẻ vào phòng Nina .

Nhưng phòng cô ừm ....

Khá là bừa bộn .

Tôi thấy Nina nhảy ngay lên giường và lướt thứ gì đó trên mạng với khuôn mặt khiến tôi vô cùng ơn lạnh .

Lại xem , thì ra chỉ xem ảnh của Jeff .

Tôi biết Nina yêu Jeff nhưng như này có hơi quá đà không ?

Tôi thở dài nhìn quanh và thấy một con dao trên bàn y .

Tôi cầm lên , lưỡi dao có màu bạc và nó còn vương chút máu , Cán dao viên theo tay cầm có các vết lõm cho các ngón tay .

Tôi để nó lại chỗ cũ và với một sự vô vọng cố lôi Nina ra khỏi mấy bức ảnh của Jeff .

Tôi cũng hết cách nên tạm biệt chị rồi đi ra khỏi phòng .

Chán nản tôi quay về phòng tắm rửa , Tay lục trong tủ đồ thì lấy được một bộ sơ mi sọc ca rô cùng một cái váy dài màu be .

Tôi cũng kệ , chân chay nhanh vào nhà tắm .

------ My name is giải phân cách >🙂 ------- Tôi cầm một khẩu súng từ kho ra mày mò đủ chỗ rồi quang nó vào kho lại vì đéo biết dùng súng ;-; .

Tôi vào bếp , thấy Slender đang dọn dẹp bàn ăn .

Tôi đi từ từ lại :- Chào ngài .

- IEATM- Ngươi làm gì ở đây ?

Mà ngươi chọn được vũ khí chưa ?

- Slenderman- Tôi chưa chọn được và tôi ra đây vì rảnh 🙂)) !

- IEATM Nói đến đó, tôi cười môt nụ cười ngây thơ vô ( số ) tội .

Nhìn cái nụ cười đó , Slender bất lực nói với tôi :- Hơ ...

Rảnh thì đi chọn đi vì ta huấn luyện ngươi 2 tháng rồi sẽ bắt đầu cho nhiệm vụ .

- SlendermanNói hoài cái này cũng chán nên tôi lập tức đề chủ đề :- Vậy cần giúp gì không ?

- IEATM - Có !

Ngươi lại dọn bàn rồi đưa đồ ăn dần đi .- SlendermanTôi gật đầu rồi dọn bàn ghế và đưa các đĩa đồ ăn đã xong .

Mọi chuyện đáng lẽ sẽ ổn chn đến khi Slender hỏi :- Cha me ngươi đây ?Nghe đến , tôi chết lặng tay không tự chủ nắm chặt , mi tôi ướt đi mắt vã đầu mũi tôi bắt đầu đỏ :- Tôi mong , ngài sẽ không bao giờ nhắc đến cha mẹ tôi .

Cũng mong rằng ngài nói với mọi người không nhắc đến họ .
 
Ieatm
Ngoại truyện


Tiếng lửa thét phừng phừng cũng với tiếng hét thất thanh trong đám lửa đang bao bọc lấy cô bé 8 tuổi .

Trước mặt cô là một con đường dẫn đến một ngôi nhà đang cháy ,xe cứu hỏa đã đến nhưng cũng không khá khẩm hơn là bao .

Một người đưa tay lên vai cô bé và nói với giọng an ủi :

- Ta nghĩ , chẳng ai còn sống đâu .

Tốt nhất con nên theo ta đến đồn để vào một trại trẻ .

- Cảnh sát Cô bé im bặt cô chỉ về nhà muộn mà đã thoát chết nhưng giờ lại trở thành trẻ mồ côi .

Mọi chuyện xẩy ra quá nhanh , dường như cô chẳng còn lại lựa chọn nào ngoài nghe theo viên cảnh sát kia . ( 2 tháng sau ) Cô bé giờ đang ở trong một ngôi nhà các cô bé cậu bé với các độ tuổi khác nhau . một số người phụ nữ trong bộ quần áo trắng cùng tạp dề vải đi xung quanh và chăm sóc lũ trẻ .

Cô bé Thư vẫn đang chơi với vài bạn khác , rồi một hồi chuông vang lên thành công thu hút sự chú ý của đám trẻ con .

Tiếng lóa nhóa cũng thế mà im bặt , những đứa trẻ cữ thế ngoan ngoãn lên giường với mong muốn mốt một giấc mơ đẹp , nhưng Thư thì không như vậy .

Cô bé khóc toáng lên và nhất quyết không chịu đi ngủ .

Mãi đến khi những người ở đó cho cô lên giường và bật đèn ngủ .

Mắt cô bé cũng thế mà sụp xuống .

Trong mơ , cô thấy minh trong một khu rừng và đang chạy trốn khỏi một thứ gì đó .

Y chỉ biết cắm đầu mà chạy , mắt cô nhèo đi vì 2 dòng nước mắt .

Thư hét trong tuyệt vọng , tiếng hét vang vọng khắp nơi .

Cô chỉ biết cắm đầu chạy , chạy và chạy .

Y không biết thứ đuổi theo mình là gì nhưng nó đã tóm được cô .

Nó dùng thứ như 2 tay của con người nhưng theo cô cảm thấy thì nó dài , mảnh khảng và to đến mức khó coi .

Nó bế cô lên và rồi một tiếng hét choi tai như muốn xuyên thủng màng nhỉ y từ thứ như miếng của thứ đó pháp ra .

Cô bé choàng tỉnh và nhìn đồng hồ , khi nào cũng vậy .

Y thức giậy lúc 6 : 00 .

Đúng 6 h cô lại dậy .

Cô bé vào phòng đánh răng , rửa mặt rồi ra phòng bếp .

Khi nhìn thấy một cô giữ trẻ thì ngay lập tức chạy lại :- Ồ , con sao vậy ?

Chẳng phải giờ con nên ngủ sao ?

Mà con bị gì mà khóc đó .

- A người bảo mẫu xoa đầu cô bé nhỏ tội nghiệp đang ôm lấy mình khóc thút thít.- Con lại thấy nó , con quái vật đó !

- Thư nói với giọng như sắp ào khóc đến nới rồi .- Cô bảo con rồi đúng không ?

Nó chỉ là một giấc mơ .

Chỉ là ác mộng không đáng có thôi .

Giờ thì con muốn cùng cô chuẩn bị đồ ăn cho các bạn không ?

- AThư gạt đi những giọt nước mắt rồi cười và làm đồ ăn cùng cô bảo mẫu .( Lúc Thư 14 )Lúc nữa đêm , Thư choàng tỉnh .

Một thứ gì đó thôi thúc cô lại gần cửa sổ .

Một bống hình thoắt ẩn thoắt hiện ngoài cửa sổ .Khuôn mặt trắng dã , kẻ đó khoác trên mình bộ vest đen lịch thiệp .

Đôi lúc hắn con có có xúc tu mau đen sau lưng .

Cô luôn tự chấn an rằng , đó chỉ là ảo ảnh nhưng lạ thay hắn càng ngày càng gần và đô khi còn thấy ngay trong phòng mình .

Mắt cô rất dối khác biệt vì một bên lòng đen trở thành trắng còn lòng trắng lại thành đen .

Cô còn có hàm răng nanh mỗi khi thay răng mới cũng như có cơ thể phát triển và đầy đặn hơn so với các bạn cùng trang lứa .

Thành ra cô cũng 14 nhưng chưa ai đến nhận nuôi cô mặc dù y được biết là một cô bé với tài năng về âm nhạc .

Cô cũng có một người bạn cũng không được nhận nuôi , đặc biệt , họ đến đây cùng một ngày và cùng tuổi cũng như lớn lên có ngoại hình khác so với các bạn .

Jiho có mái tóc trắng bạch , đôi mắt tím .

Vì có những khác biệt về ngoại hình , họ dẫn bị cô lập ..

Hôm nay cô đang ngồi trong phòng học thì một bảo mẫu đến gõ cửa :- Mờ vào - Thư - Hôm nay người đó lại gửi kẻo cho con nè .

- B - Dạ , cảm ơn cô đề trên bàn cho con với ạ .

- Thư Cô bảo mẫu để hộp kẹo chocolate kia trên bàn rồi rời đi .

Thư xoay ghế lại chân chạy nhanh lại cái bàn ròi cầm lên mở cánh cửa gỗ mà ra khỏi phòng .

Cô đến trước một căn phòng gõ cửa :- Jiho ới ơi !!!!

Thím đâu rồi hả thím ?!

- Thư- Đừng gọi tớ là thím nữa !!!!

Khó nghe quá Thư ơi !

- Jiho- He he quen miệng ấy mà Jiho .

Nè tui có hộp kẹo nè ăn hông .

- Thư- Có chớ không ăn thiệt lắm .

- JihoNói đến đây 2 mắt cậu sáng như đèn pha ô tô .

Thư cũng kệ mà vào phòng Jiho .

Một tiếng chuông reo vang hồi khiến hai người khá ngạc nhiên .

Giowf mới ăn sáng thì có gì đâu chỉ khi ngủ và ăn mới có chuông sao giờ lại ...

2 đứa tò mò ra xem thì thấy một người đến nhận nuôi .

Cả 2 biết đường mà ngồi trong phòng .
 
Ieatm
Q&A


Táu hiện đang bí trầm trọng nên xin các pác cho ít câu hỏi để thím trả lời ở vài chap sau chớ bí quá T^T !!!

Muốn xem à ?

Không có gì cả đâu các thím ở !!!!

Thôi dược rồi để tui cho xem , nhưng lướt tiếm y !!!

Đây là tranh tuy mới vẽ á .

Đây nhân gạch đá nên cữ ném ;-; !!!!

cái này dùng trang của truyện Harry Potter làm nền cho cái tay
 
Ieatm
Món quà từ Jason


Tôi im lặng làm cho xong việc được giao rồi ngồi vào bàn trước .

Mọi người cũng xuống và mọi thứ thật yên tĩnh trong lúc tôi ăn .

Chính tôi cũng không biết đây có phải là chỉ trong tiềm thức răng thật yên tĩnh hay thật sự mọi thứ đều im bặt kể cả tiếng gió .

Lúc ây tôi ăn chỉ một ít rồi rời khỏi đó trước hết thảy mọi người chung quanh .

Tôi nặng trĩu bước lên từng rồi tắm rửa và nằm phịch lên giường , nhưng không ngủ được vì còn quá sớm mới chỉ 8 giờ .

Tôi tức giận lẩm bẩm trong miệng mấy câu chửi rủa rồi lấy món đồ trong tủ ra được Tender đã chẩn bị từ trước dựa trên sở thích của cô .

Trong tủ là một sập các giấy từ A2 cho đến A5 , một hộp khoảng trên dưới 20 cái bút chì 2D , một hộp màu nước , các loại cọ cùng đó là một bảng pha mùa .

Mặt cô trông hơi bí rồi nhìn ra cửa sổ , mặt trăng tròn trĩnh và cảnh rừng đêm khuất đi ánh sáng mặt trời và những đám mây đen .

Tôi nhìn rồi lấy đống đồ lên hẳn tầng thượng cho dễ vẽ .

Tôi cầm chiếc bút chì rồi bát đầu với công việc của mình .

Đầu tiên là mặt trăng tròn , rồi đám mây đen phía dưới là cánh rừng .

Tôi đồ lại các nét đã vè bằng các màu khác nhau , mắt hết nhìn cảnh trăng tròn đêm rồi .

Đang vẽ , tiếng dương cầm khiến tôi khựng lại ,nó không xa đây lắm .

Tôi lấy chiếc khăn giấy để gần đó lên lau bàn tay lấm lem đầy chì xám và màu vàng sữa .

Tôi đi theo tiếng dương cầm kia , nó dẫn tôi ra sau sân thượng .

Jiho đứng đó tôi có thể nhận ra cậu bởi mái tóc trắng và chiếc áo màu trắng và đen sau là kí hiểu hình tròn với dấu gạch chéo ngay giữa lương áo .

Tôi cười rồi tiếp tục vẽ bước tranh của mình , trên này hơi gió so với dưới kia .

Mặt trăng dần lên rồi cuối cùng đã lên chính Nam rọi xuống .( góc nhìn thứ 3 nào :3 )Từ xa nhìn lại đúng thật một cảnh tuyệt đẹp .

Mặt trăng ở chính giữa của sân thượng , hai bên là 2 cô cậu đang đứng ở hai bên cách nhau bởi một bức tường trắng .

Tiếng dương cầm du dương cùng với ánh trăng khiến lòng thanh thản .

Nhìn kĩ đi , cô gái hình như đang ... khóc ư ?

Tôi thề với các bạn răng , chính mắt tôi đã nhìn thấy một giọt nước nhỏ li ti trên khóe mi cô gái .

Chóp mũi cô cũng đang đỏ dần , bức tranh vẫn đang dần hoàn thiện .

Cạnh đẹp đêm này thật khiến người ta khó tin vào việc đây là nới của những kẻ giết người khiên cả Hoa Kì phải khiếp sợ .

Một bức tranh tuyệt đẹp và sống động thật sự khiên ta phải lán lại A ~~ .

Tiếng cửa vang lên khiến cảnh đẹp này có chút thay đổi .

Sau cánh cửa là một người con trai với mái tóc đỏ và chiều cao có lẽ là 1M9 trở lên .

Đôi mắt xanh lục bích tuyệt đẹp .

( Con tác giả lười nhác này thật sự rất xin lỗi mọi người vì không tìm thấy cái ảnh nào đàng hoàng hơn mà lấy cái này và không tả kĩ vì thật sự tả một vật mà người đọc nhìn được giống 100% rất khó mà Jason the toy maker có rất nhiều chi tiết khó tả )Câu ta chọc vào lưng IEATM nói với giọng có thể bảo là dễ nghe nhất mà anh ta có thể nói với cái chất giọng kia :- Chào cô gái !

- ???- Ha ...

Hả - IEATMIEATM khá bất ngời vì xuất hiện bất ngờ này .

Câu trai cười rồi giơ ra một cái hộp khá to , cất lời :- Tôi là Jason the toy maker hay cữ gọi là Jason cũng được .

Cô theo tôi nhớ tên là IEATM nhỉ ?

- JasonIEATM phản ứng hơi châm nhưng vẫn kịp gật đầu nhưng còn họng thì không thể nào phát ra được từ nào .

Jason lấy hộp từ sau lưng ra đưa cho cô .

Nó thực sự khá to nhưng vẫn thấp hơn cô :- Đây là quà gặp mặt , tôi muốn phỏng theo cô làm nhưng rồi thấy hơi khó so với thực lực của tôi nên chỉ như này thôi .

- Jason- Ồ , tôi cảm ơn anh nhé !

Nhưng đây là gì vậy ?

- IEATM- Cô biết đấy , tôi giỏi gì thì làm nấy thôi .

- Jason nói nhũn vài cười khiến IEATM có chút tò mò :- Ừm ... tôi có thể mở ra được không ?

- IEATM hỏi nhìn lên cậu thanh niên trước mặt với đôi mắt mong chờ câu trả lười đồng ỳ hay đại loại vậy :- Dĩ nhiên là được rồi , đây là món quà của tôi tặng cô mà , cữ mở ra đi .

- Jason Cậu nói khiến IEATM vô cùng vui vẻ cầm hộp quà ra mở .

Hai mắt cô sáng rực lên , con búp bê có mái tóc xanh đấm , mặc một chiếc áo có ống tay dài quá cùi chõ màu đen , chiếc váy xòe rộng có các kí tự số của La Mã .

Đôi mắt có lòng trắng màu đen còn lòng đen lại là mau xanh tuyệt đẹp được làm từ thủy tinh.
 
Ieatm
đêm mất ngủ đầu tiên


- Thật sự rất cảm ơn anh về con nó !

- IEATM- Cô vẽ gì vậy ?

- Jason- Chỉ là mặt trăng cùng cánh rừng thôi .

Tôi thật sự thích việc này .

Mà sao anh chưa ngủ , cũng muộn lắm rồi ?

- IEATM - Các Creepypasta thường sẽ ngủ ngày và hoạt động vào đêm vì mọi người lạm nhiệm vụ vào ban đêm mà !

Chã lẽ chúng tôi không được ngủ hả ?

Thôi tôi về phòng đây , mai nói chuyện .

- Jason - Ừm bai !

- IEATM Tôi nhìn lại , Black White vừa nhìn tôi cùng Jason nói chuyện nãy giờ :- Cô lên đây từ khi nào ?

- Black White- À ...

Ừ thì đoạn trăng ở phía chính Tây ấy !

Mà có gì à ?

- IEATM- Không có gì cả .

- Black White Cậu ta cầm lấy bộ dương cầm rồi đi xuống mặt có vẻ không vui .

Giờ thì chỉ còn tôi với ánh trăng cùng cánh rừng và bức tranh dang dở .

Tôi vẫn cố làm cho xong rồi mới về .

( tầm 1 tiếng sau ) - Chà xong rồi ~~~~~ .

- IEATM Tôi xong thì lấy mấy món đồ về .

Cất xong bức tranh kia đi , tôi định sẽ xuống bếp tự thưởng cho mình cái gì đó .

Tiếng cạch nhẹ phát ra dưới lầu thành công thu hút trí tò mò của tôi .

Đang xuống , mùi máu tanh sộc thẳng vào hai cánh mũi tôi khiến nó tặc nghẹn lại .

Tôi lấy tay mình bịt mũi và bước xuống .

Trước mắt tôi là Jeff với cơ thể dính đầy máu , tay cầm con dao và mái tóc rối bù .

Tôi thì chết lặng đứng ở góc cầu thang .

Anh ta khó chịu nói :- Xừ chết tiệt !

Sao lão già đó cữ bắt mình làm liên tục vậy hả trời ?

Mệt ra bả quá !!!

- Jeff Anh ta lại gần chỗ tôi đứng và như một điều không thể tránh khỏi , y phát hiện ra tôi đang ngồi chết lặng ở góc cầu thang .

Anh nhìn tôi hỏi :- Cô làm gì ở đây ?

- Jeff- Tôi xuống pha đồ uống .

Mà sao anh đầy máu vậy ?!

- IETAM - À , tôi làm nhiệm vụ , mà làm nhiệm vụ thì việc phạt giết vài ba người cũng là chuyện thường tình mà .

Cô lấy cho tôi tách cà phê với nếu lấy được ít cái bánh cũng được .

Đưa lên phòng dùm tôi đi ha , tôi lên tắm cái !

- Jeff Tôi có chút chết lặng vì lúc nãy , nhưng cũng không nói gì mà đi pha ít cà phê sẵn tay pha luôn ca cao nóng .

Nhớ lại là ảnh có bảo làm thêm bánh càng tốt thì thôi .

HE HE !!!

Cho mày đói chết luôn ka ka .

Tôi thấy hủ muối thì có một ý nghĩ ngu ngốc mà có thể nói thẳng là người thường sẽ không ai nghĩ ra nhưng thôi .

ôi đưa cốc cà phê và cả ca cao lên chỗ lâu tìm phòng Jeff .

Phòng ổng không xa phòng chị Jane lắm cũng như không xa phòng tôi nên đi lúc đến thôi .

Tôi lịch sự gõ cửa thì không thấy động tỉnh nên tự ý vào .

Phòng ông Jeff có khác , không khác bãi chiến trường mấy , không phải vì bừa bãi mà do cái mùi máu tanh vừa vào sặc ngay vào mũi .

Tôi vội để tách ca phê lên bàn rồi chạy và đọng sầm cánh cửa lại .

Trời đất ơi !

Cái mùi đó khiến tôi chút tắc thở mất !

Nghĩ đến việc sau này sẽ phải ngửi nó thì tôi lại cả thấy rùng mình .

Tôi về phòng cầm li ca cao mà uống , nhìn lại đồng hồ trên bàn .

2 giờ sáng rồi , lần đầu tiên tôi ngủ muộn như này đó .

Li ca cao ấm lan qua tay tôi , mùi thơm dần dần lan tỏa khắp căn phòng .

Tôi nhớ lại , những giấc mơ , hộp kẹo rồi vụ cháy !

Có phải do Slender không ?

Có lẻ không nhưng cũng có thể có .

Việc này thật sự khiến não tôi không ngưng vặn thắt lại .
 
Ieatm
bánh quy


Tiếng cánh cửa của khó vũ khí cạch nhẹ , IEATM đi vào .

Tay cô mò mấp chạm được một cái đèn pin nhỏ .

Y cầm nó rọi mọi hướng mà cô cho có vũ kí .

Tiếng cạch cạch của các vũ khí cùng tiếng keng khi cô thử các thanh kiếm hay con dao cữ lặp đi lặp lại .

Lâu lâu , còn có tiếng rầm do mấy cái súng to tổ chạng cử ngựa ngựa mà rơi .

IEATM cùng vì vậy mà dần mất đi sự kiên nhẫn .

Rồi tiếng keng lại phát ra nhưng từ phía y .

Như một phản xạ , cô nhảy ra và nhìn xuống .

Chỉ là một đôi dao găm .

Cô cầm cả 2 lên , chúng được cố định với nhau bằng một mảnh vải dày màu nâu đỏ .

Hai cái da màu đen và trắng , mỗi cái lại có một lưỡi khác nhau .

Y thử cầm và nó vừa tay , gọn và nhẹ nhưng đủ sắc bán để có thể xiên qua sọ .

Cô thích thú , cầm cả đôi dao găm về phòng .

Vừa lên , cô liếc cái đồng hồ trên bàn thì cũng đã 4 giờ sáng , thời gian trôi nhanh ghê nhưng IEATM không buồn ngủ lắm mà thay vào đó thì y thấy đói bụng hơn .

IEATM xuống bếp , tìm cho mình một ít đồ ăn .

Cũng không còn gì ngoài mấy đồ còn sống .

Cô lấy bột mì với 1 quả trứng cùng ít đường làm cái bánh ăn cho đỡ .

Y lấy túi bột rồi bò vào , cô không dùng cân hay gì chỉ đoán mà theo ông bà mách bảo thôi ; - ; !

IEATM bỏ thêm quả trứng kia rồi thêm một thìa đường nhưng cô vẫn không nghĩ ra được cái gì đó thiếu .

Y tìm cả nhà bếp thì thấy bộ nở với bột ca cao .

IEATM đổ thêm bột ca cao vào rồi khuấy cho đến khi hơi đặc lại thì rửa tay và lấy bao tay ra nhào rồi khi đặc sệt lại thì bỏ bột mở vào nặn một lúc rồi đi ủ .

Vì là lần đầu nên cô chỉ làm theo tính toán của ông bà cho nên chỉ dám làm một ít .

Theo cô thì 30 phút thôi nên lấy cái bánh mì vuông trong tủ bếp ăn đã chớ cái bụng nó đánh trống rồi .

Đến 30 phút sau cô lấy ra rồi tự nạn bằng tay thành mấy hình tròng nhỏ sâu bỏ hết vào lò vi sóng .

Cô chỉnh 200 độ C và cho 20 phút rồi nhìn đó vì sợ cháy . ( Tời tời nào quý zị con tác giả lười rồi .

À chuyển luôn thành ngôi thứ nhất nhé cho dễ cảm nhận ấy ) Tôi nhìn lên đồng hồ ở phòng khách 5 : 34 rồi .

Tôi tiêu tốn hơn 1 tiếng rưới đồng hồ luôn rồi !

Tiếng Tinh thành công thu hút sự chú ý của tôi .

Tôi lấy phần bánh kia ra , chưa chín lắm thành ra tôi bỏ thêm vẫn 200 độ C nhưng 10 phút thôi lo lắm !

Lỡ cháy thì chết tôi .

Tôi ngồi sụp xuống sàn và nhìn chăm chăm phần bánh trên bàn với sự lo lắng kèm thêm hồi hộp .

Tiếng tinh lại phát ra từ cái lò vi sóng , lần này thì chính rồi .

Tôi lấy phần bánh kia ra dĩa rồi để trên bàn đó cho đỡ nóng .

Chưa nói với mọi người thì tội nghiện Sô cô la !

Nhất là sô cô là đen và cả ca cao nữa miên nó làm từ hạt ca cao .

Tôi thấy ăn này hơi khô nên tôi lấy bột ca cao ra lam ít đồ uống .

Bánh thì mất 1 tiếng 40 phút gì đó còn ca cao nóng thì 10 phút 30 giấy là xong một cốc .

Tiếng bước chân thu hút tôi , Slender bước ra sau cánh cửa với bộ vest .

Tôi ngạc nhiên nhìn đồng hồ , 5 : 50 bảo sao ổng dậy rồi , phải làm cho bọn crepypasta mkia thì phải dậy sớm làm được .

Slender nhìn thấy tôi trong bếp đang uống cốc ca cao cạnh đĩa bạnh thì hỏi :- Cô làm mấy thứ đó à ?

- Slender - Vâng , có chuyện gì à ?

- IEATM - Vậy cô còn ăn sáng không ?

- Slender - Ừm , vậy thôi tôi về phòng đây .

Cả đêm tôi đã thức rồi .

- IEATM Nói xong tôi cầm theo dĩa bánh và cốc ca cao nóng lên phòng .

Tôi lười nhác năm xuống chiếc giường , trước mặt là bức tranh đem qua , quay lại thì là mặt trời đang lên .

Ánh nắng tràn qua người tôi , thật dễ chịu .

Mắt tôi dần khép lại và cơn buồn ngủ lại chiên thắng lần nữa .

Xin lỗi vì hôm trước ra chap hơi muôn nhưng giờ mới đền bù được !!Đây là tranh thím vẻ khá lâu rồi và là IEATM phiên bản đầu tiên .

Phiên bản mà AD dùng là phiến bản thứ 3 hay 4 gì đó rồi .

Cái áo AD lấy ý tưởng từ là cờ tổ quốc chỉ là cho cái màu đậm đặc hơn so với lá cờ truyền thống
 
Ieatm
Buổi huấn luyện đặc biệt


Tôi lờ mơ tỉnh dậy , nhìn cái đồng hồ giờ là 10 giờ trưa .

Tôi đánh răng rồi bước ra khỏi phòng trên hai tay là 2 con dao găm trắng và đen đã lấy được hôm qua .

Tôi vừa mở cửa thì thấy Eyeless Jack đã đứng ở ngoài . :- À , cô dậy rồi à ?

Đi luyện tập thôi .

Mà cái gì kia ?

- Eyeless Jack - À đôi dao găm tôi tìm thấy trong kho hôm qua .

- IEATM - Vậy hôm nay , ta tập các đòn trực diện .

- Eyeless Jack Nói rồi anh ta đi luôn , tôi cũng lẽo đẽo theo cậu ta ra vườn .

Tôi thấy bên ngoài , trời rất nắng nên tầm nhìn có chút hạn chế do nắng .

Y dạy tôi cách cầm dao và cách đâm , ngoài ra còn dạy cả xử lí khi bị phát hiện và cả luật khi đi săn , làm nhiệm vụ và bắt tôi học thuộc trong một ngày .

Tôi đang chém các hình nộm được cài bánh răng để di chuyển , thì Slender đến :- Cô đây rồi .

- Slender- Dạ , thư ngài ?

- IEATM - Riêng cô , ta nghĩ nên cho một khóa huấn luyện đặc biệt !

- Slender- D ...

Dạ ???

- IEATM - Ngươi đi theo ta !

- SlenderTôi vẫn không hiểu nhưng bắt buộc phải đi theo .

Ông ta đưa tôi đên một căn phòng rộng , tối .Tôi đang hết sức hoang mang thì một xúc đánh thẳng vào tôi .

Nó là của Slender , Ông ta nói với giọng lạnh như băng :- Đánh trả đi .

- Slender Tôi đính đánh thì mắt tôi mờ đi ...( Góc thứ 3 ) IEATM đứng lên , trên đầu cô nhú ra một cặp sừng màu đỏ , sau lưng là đôi cánh dơi đoe có các gai nhú ra .

Đôi dao găm đang ở trong tay cô siết chặt .

Cô nhìn lên , cơ thể lướt nhanh đến chém liên tiếp vào các xúc tu đen .

Slender né các con dao và kèm với tấn công vào sau gáy .

IEATM cười hét thật to :- CHẾT ĐI !!!

- IEATM Một cơn đau đầu kéo đên , nó như sắp xuyên thủng não cô rồi nhưng y vẫn cố đánh tiếp .

Chép mãi thì cô cũng gục .

Slender lại dùng trò sóng âm đó , ông vác cô về phòng rồi cho cô nằm nghĩ ngơi .

Ông ra khỏi phòng thì thấy Black White đang đứng ở ngoài :- Ngươi làm gì ở đây ?

- SlenderGiong ông sắc lạnh khiến Black White run ngươi ớn lạnh .

Cậu lấy lại bình tĩnh rồi trả lời :- Tôi xin lỗi ngài .

- Black White Nói xong , câu quay lưng bỏ đi còn Slender thì trông có vẻ khá đăm chiêu rồi ông cũng bỏ đi . ( Tời time :3 )Giờ là 14 giờ , IEATM cũng đã thức dậy .

Cô lớ ngớ không hiểu sao mình lại ở trong phòng .

Y chắc chắn rằng mình đã ngất ở một căn phòng , à mà nó chưa chắc là phòng mà là 1 nhà kho chỉ có ánh sáng của cây nến !

Cô chỉ nhớ được mỗi cậy còn lại thì là cơn đau như xuyên thủng hộ sọ . ( Thôi về góc nhìn thứ nhất nha ) Tôi có chút hoang mang nhưng cũng mệt mà rời khỏi giường .

Xuống lầu , tôi nhìn thấy Eyeless Jack để cái mặt nạ trên trán để lộ đôi mắt không đáy cùng các dòng hắc dịch .

Cậu đang ăn thận và dĩ nhiên nó sống !

S .

O .

S !

Ba má ơi cứu con !!

Tôi tưởng tượng cảnh cậu ta móc thận mình thì mặt tái xanh như tàu lá chuối .

Y thấy tôi lại hỏi : - Này cô ổn chứ ?

- Eyeless Jack- Hả ?

- IEATM - Thì lúc đó cô bị cho đi đâu mà về tôi thấy cô ngất rồi .

- Eyeless Jack- Cái ấy là khóa huấn luyện mà ngài ấy nói là đặc biệt ấy !

Thôi , cậu tập tiệp cho tôi cái phòng thủ được không ?

- IEATM - Cô chưa rõ à ?

- Eyeless Jack - Ừ , giờ đi được chưa ?

- IEATM - Cô nên bỏ cái thái độ lồi lỏm đó đi !

- Eyeless Jack- Vâng .

- IEATM Nói rồi anh ta ăn một cái hết quả thận , đi rửa tay và kéo chiếc mặt nạ xanh dương kia xuống chỗ cũ rồi ra ngoài sân trước tôi đi sau cậu ta .

Cậu dặn rất nhiều về tướng đứng và cách đặt tay cũng như thực hanh dĩ nhiên anh ta dùng tay đấm thôi và còn nương để nhẹ nhàng nhưng vẫn rất đau .

Đôi khi tôi chút hộc máu là hiểu đau cỡ nào rồi .

Tôi tập được xong thì tôi cũng mệt thành bã ra .

Tôi chào tạm biệt cậu ta rồi đi về phòng .Tôi vào nhà tắm lấy một bọ gồm quần thun , áo vải cùng một cái cài tóc màu đỏ đậm .

Tôi từ từ tắm và lau các vết xước trên cơ thể chúng ở vai , cánh tay và chần vài cái rỉ ra cả máu nữa .

Tôi tắm xong thì xuống nhà , thì thấy Slendorman đang chới với Sally .

Tôi chạy lại chào hỏi :- Chào Sally , chào Slendorman .

- IEATM - Chào IEATM !!!

- Slendorman - Chào chị , chị lại đây chơi với bọn em đi !

- Sally - Chơi gì ?

- IEATM - Có chơi không ?

- Slendorman - Có . nhưng trò gì ?

- IEATM - Trốn tìm nên mới mời chị chơi chúng đó !

- Sally

Xin lỗi vì ra cha muộn nhé .

Mình bận quá , à các bạn tổng kết được học sinh gì táu loại giỏi .
 
Ieatm
kết quả của 2 tháng đau khổ


Tôi và 2 người kia chuẩn bị chơi , thì tiếng Slender vang từ trong bếp :- Ra ăn !

- Slenderman Rất chi là ngắn gọn xúc tích .

Cả 3 chúng tôi khi nghe xong thì chạy ngay ra phía nhà bếp .

Mọi người cũng đã xuống .

Ăn xong , tôi lên phòng nhẩm lại cái luật và thật sự không thích cái cấm trộm các vật có giá trị cáo nếu nó không có trong nhiệm vụ và không được phép che đây các tội lỗi của các proxy khác và thành thật với tội lỗi của mình .

Nói thật không nói thật thì cũng bị ổng phát hiện nhanh thôi éo cần trung thực gì đâu !

Nghĩ đây tôi thấy việc làm một cái ịch để đếm ngực ngày bắt đầu được đi săn và làm nhiệm vụ , càng nghĩ càng hồi hộp nên tôi lại bắt tay vào làm .

Tôi cầm lấy cái bút chì viết vẽ vẽ cả đêm hôm đó .

Tiếng soạt bút cùng tiếng giấy bị vo nát tranh nhau thay cho sự yên tỉnh đáng có vào các buổi đêm tỉnh lặng .

Sau một lúc lâu sau , tờ lịch cũng đã được hoàn thành với hình ảnh là một con đường dẫn đến một điệm không xác định .

Tôi bước lại chiếc giường êm ái rồi dần thiếp đi trên nó tôi đã mơ một một giấc mơ tuyệt đẹp .

Những chiếc lá phong màu cam rơi trên con đường làm từ các phiên gạch màu xam theo thơi gian .

Không khí mùa Thu thật biết khiến người ta thoải mái , băng ghế kia giờ trải mấy cái lá phong to tướng .

Tôi dùng tay gạt chúng sang một bên rồi ngồi xuống băng ghế .

Từ xa , một bóng người từ từ tiến đến .

Mái tóc trắng khiến tôi nhận ra ngay kể cả bị bó hoa kia chặn trước mặt .

Trên người là bộ đồ gồm sơ mi trắng cùng quần tây đen .

Nhìn lại mình , tôi thấy tôi mặc một bộ váy mang màu đỏ nhung cùng một chiếc áo chòang trắng tinh cùng chiếc cúc màu vàng kim hình bông hoa .

Cậu đến đưa tôi bó hoa hướng dương vàng , cùng nụ cười khiến mọi thứ dần mờ đi chỉ còn cậu và nụ cười như ánh dương chói lọi kia .

Đây nếu là mơ tôi muốn mình nó là một giấc ngủ ngàn thu không bao giờ tỉnh , giấc ngủ mà tôi sẽ ngủ vĩnh viễn ...

Tôi chợt tỉnh , a thật là thơi gian vui vẻ thì thật ngắn ngủi mà .

Tôi thật sự không muốn tỉnh lại tí nào .

Tôi nhìn đồng hồ 6:30 rồi .

Tôi ngái ngủ , bước vào phòng tắm .

Tồi chầm chậm hoàn thành việc vệ sinh cá nhân với con buồn ngủ tấn công liên tục .

Tôi vẫn xuống bế nhưng Slender đang dọn để chuẩn bị cho bữa sáng . ( Góc nhìn thứ ba ) IEATM ngồi xuống tiếp tục một ngày . hôm nào , các proxy cũng thấy cảnh IEATM bị Slender vác về phòng cô từ tầng hầm với cái tình trạng bất tỉnh nhân sự .

Mọi người có hỏi chứ nhất là Nurse Ann và doctor Smiley vì cả hai là người chăm sóc cô khi bất tỉnh .

Tất cả những gì họ nhận được trong vòng 1 tháng là câu nói của IEATM rắng cô bị Slender kéo xuống tầng hầm .

Rồi ông ta dùng xúc tu đánh vào người cô rồi cô nổi điên và rồi bắt đầu bất tỉnh .

Nhưng từ khi tháng thứ 2 trở đi lúc mà tất cả mọi người đã quen với hình ảnh IEATM bất tỉnh thì họ lại thấy hình ảnh khác , cô vẫn bị kéo về nhưng với tình trạng ổn hơn trước.

Y may vẫn còn tỉnh nhưng vẫn có chút mệt rồi dần không còn bị bất tỉnh như trước .

Một hôm nọ , hiện là 10 giờ tối Slender nói mọi người tập trung ở phòng khách .

IEATM vui vẻ hớn hở ra mặt còn mọi người thì vẫn bình thường như mọi ngày .

Slender nói :- IEATM hôm nay là ngày kết thúc 2 tháng tập luyện của cô .

Giờ nhiệm vụ của cô , thì là lấy món đồ trong viện bảo tàng .

Nó là cái bát cỗ từ thời nhà Thanh .

Cô lấy được thì coi như là hoàn thành nhiệm vụ .

Vì là nhiệm vụ đầu tiên nên ta cho Jeff đi theo cô .

- Slender - Thưa ngài , ai cũng được sao lại là cái tên não có vẫn đề tứ chi phát triển này ạ !?

- IEATM - Mày gọi ai não có vấn đề hả ?

- Jeff - Mày đó thằng đầu to mà não chã khác gì quả nho ...

À không hột nho mới đúng !!!!

- IEATM - Hai ngươi mau đi thực hiện nhiệm vụ và ta cảnh cáo cả 2 phải nhớ lấy bảng nội quy .

- Slender Cả 2 khó chịu bước ra khỏi cửa với cái khẩu trang cùng miếng dán mắt Jeff vẫn có cái khẩu trang chỉ là cậu dùng mũ của áo trùm kín không để lộ mắt .

Y nhảy phóc lên cây và nhìn xuống với con mắt đầy khinh thường khi thấy IEATM đi bộ : - Mày không leo cây được à ?

- Jeff - Tao đ*o phái khỉ mà leo cây .

- IEATM - Yếu quá đó !

- Jeff - Dù sao tao cũng không cần hải leo cây .

Tao bay được mà lo gì ?

- IEATM - Xạo chó .

Mày bay được tao hục vụ mày cả tuần .

- Jeff- Mày nói nha !

- IEATM Nói rồi cô cúi người xuống , từ sau lừng , Một đôi cánh dơi màu đỏ dần lổ ra .

Dưới đôi mắt hốt hoảng của Jeff , cô đứng thẳng rồi đôi cánh vẫy vẫy nhẹ rồi dần mạnh thêm và bay lên cao .

Sau một lúc y quay lại .
 
Ieatm
Nhiệm vụ đầu tiên


IEATM đáp xuống , cô thu dôi cánh lại nói với Jeff : - Mày còn hứa gì nhớ không ?

- IEATM- Ơ ...

Tự dưng tao bị mất trí nhớ nè thôi đi làm nhiệm vụ trước đã - Jeff- Về tao gợi nhớ nho mày sau cũng được - IEATM Nói rồi cô đi nhanh về hướng thành phố .

Chỉ ít lâu sau , cả 2 đã đến bìa rừng .

IEATM đã lâu rồi không còn được nhìn cảnh buổi đêm ở các thành phố .

Đêm rồi nhưng vẫn còn nhiều người qua lại và còn là khu rừng ít người qua lại rồi .

Cả 2 tiến vào thành phố , ánh đèn sáng màu cam vàng chiếu lên các con đường nhựa , một số công viên , các cô cậu thiếu niên cười đùa .

Nhưng cô đến đây không phải để ngắm đường phố mà là để làm nhiệm vụ .

Jeff dật áo cô rồi chỉ vào một bảo tàng nói :- Đây là nơi chúng ta sẽ lấy cái bát nhà Thanh đó .

- Jeff Cô gật đầu rồi bắt đầu tìm cách vào vì cửa chính đã bị 4 bảo vệ chặn .

Jeff có thể giết cả 4 tên đó thật nhưng sẽ có người tới thêm , việc giết nhiều người thì rất dễ bị để ý .

IEATM kiểm tra và thấy một nơi các ca - me - ra không thể quay và nói Jeff leo lên còn cô gây sự chú ý của đám bảo vệ .

Cô đi ra xa đó rồi cầm một hòn đá ném thật mạnh vào sân và sau cô nghe thấy thấy một tiếng kêu đau đớn của một tên bảo vệ .

Sau đó các bảo vệ xúm lại tạo cho y cơ hội để vào trong đó .

IEATM chạy về rồi nhảy lên bức tường , vì đã được luyện tập do chính Slender nên cô cũng dễ dàng nhảy lên đó dù nó cao 1m 5 .

Jeff đã đứng ở trên một cái cửa sổ khá cao , buộc cô phải dùng cánh bay lên cửa sổ đó .

Jeff chờ tôi lại gần thì bước vào nhường cho y chỗ đứng .

Tôi bước vào , vội thu cánh lại .

Trong này chỉ có mỗi Cam - me - ra con lại không có lấy 1 bảo vệ .

Có lẽ họ nghĩ bọn bảo vệ ngoài kia đủ an toàn rồi .

Thật sự ngu ngốc , có tiền mà không sắm thêm ít tia phòng thủ hay cái gì đó khác .

IEATM tặc lưỡi ngán ngẩm , ngước nhìn Jeff .

Cậu ta cũng có vẻ hết hứng .

Cả 2 bắt đầu lách qua các máy quay đi đến bảng chỉ dẫn .

Trên ghi rõ rằng họ cần phải xuống tầng 2 .

Cả 2 bắt đầu mon men xuống tầng 2 .

Ở đây có một vài bảo vệ , IEATM thì thầm vài câu với Jeff : - Ta phải giết họ à ?

- IEATM - Nếu chúng nhìn thấy ta hoặc có trong nhiệm vụ .

- JeffTôi nhìn mấy tên bảo vệ có tầm 6 tên và tên nào tên đó vừa cao vừa to .

Tôi nhìn Jeff bằng ánh mắt cầu xin mong anh có thể giúp mình được không .

Nhưng chưa kị ra tín hiệu thì cậu ta đãđã cầm con dao từ trong túi ra .

Y xẹt qua một tên gần đó rồi chém vào cổ trước khi để hắn hát ra bất cứ tiếng động nào .

IEATM chạy đến rồi lôi tên đó qua một góc .

Cô biết rằng hắn đã nhìn thấy cả 2 nhưng không dám ra tay .

Cô cầm con dao lên nhưng tay run không thể đâm .

Y chần chờ mãi , thời gian giờ như thể đứng tại đó .

Tên bảo vệ thì há hốc mồm vì kinh ngạc khi 2 kẻ đến , 1 tên đâm vào cổ mình , người còn lại kéo mình sang một bên và cầm dao đứng đờ đó mà không chém .

Còn IEATM thì đứng nhìn con người đen đủi này với sự lưởng lự , nau cư tuôn ra từ miệng của tên bảo vệ .

Rồi giọng của Jeff vang lên từ phía sau :- Cô chưa xử hắn à ?

- Jeff - Mù à mà không thấy ?

- IEATM - Cô không làm thì để tôi .

- Jeff - Được rồi , mày diết dã man quá !

Tao làm cho !

- IEATM Nói rồi cô nhìn mấy ngón tay rồi cắt từng cái một , rồi đến cắt mũi rồi mắt và cầm cả hai đâm vào bụng và rồi nhìn lên tên kia , hắn giờ chưa chết mà vẫn còn thở bằng miệng .

Cô nhìn với đôi mắt hoang mang nhìn lên Jeff giờ đang nhìn cô với đôi mắt vô cùng sợ hãi .

Cô hỏi :- Bất kì tên nào cũng sống dai như này à ?

- IEATM - Không nhưng cô có nghĩ là mình hơi ác không ?

- Jeff - Không ác tí nào !

- IEATM Nói rồi cô cầm lưỡi hắn rồi cắt từ từ từng chút một , Jeff nhìn cô với ánh mắt chứa đầy sự kinh hãi khi thấy việc tra tấn kinh khủng này .

Cô cắt xong thì hắn cũng chết có le do mất máu .

Cả 2 lách qua những chiếc máy quay rồi lấy cai bắt nhà Thanh đó rồi rời đi .

Vì IEATM tra tân tên kia hơi lâu nên giờ chỉ còn lưa thưa ít người qua lại nhưng cũng đủ gây chú ý .

IEATM mở cánh ra rồi ôm cầm lấy 2 chân cậu ta lên :- ĐM !

Mày làm gì đó ?

- Jeff - Bay về .

- IEATM
 
Back
Top Bottom