Lãng Mạn Hoắc tổng, anh tàn ác lắm!!

Hoắc Tổng, Anh Tàn Ác Lắm!!
#40


" Tôi không dám nhận đâu, nếu không có người sẽ xót "

Triệu Tuệ An quăng mạnh tạp chí xuống bàn rồi đi lên phòng,Hoắc Kiến Vũ tức giận đến nỗi mặt và tay đều nỗi gân xanh.

" Cô về trước đi, văn kiện này một lát gọi thư ký Trương đến lấy.

Sau này không được tới đây dù bắt cứ lí do gì,hiểu không?"

" Dạ.

Tôi xin phép"

Lương Thuần Châu vừa đi về Hoắc Kiến Vũ lập tức lên phòng với Triệu Tuệ An.

Hoắc Kiến Vũ vào phòng thì thấy Triệu Tuệ An đang nhìn mình trước gương, anh ngồi xuống sofa giọng lạnh lùng tức giận nói

" Bây giờ em muốn như thế nào?

"

" Không muốn gì cả "

" Em tính dùng thái độ này nói chuyện với tôi đến khi nào?"

" Anh nghĩ tôi muốn thế như này lắm sao?

Anh nghĩ tôi dễ chịu lắm sao?

Anh nghĩ tôi không biết mệt sao?"

" Tôi và cô ta không có gì cả, em đừng có suy đoán rồi gán ghép tội cho tôi " Anh đi đứng đối diện với cô

" Gán ghép sao? anh tin cô ta nhưng không tin tôi, từ trước tới giờ khi có chuyện anh có tin một lời nói nào của tôi chưa? lời nói của tôi không có giá trị gì với anh sao?

Hoắc Kiến Vũ anh có thật xem tôi là vợ của anh không?

" Triệu Tuệ An nói mà mắt ngấn nước

" Tuệ An anh...."

" Đừng nói gì nữa Kiến Vũ, chúng ta nên xa nhau một thời gian để xem lại tình cảm của mình, em có thể tự lo cho cuộc sống của mình........"

" An, anh yêu em, anh chỉ cần một mình Tuệ An em, đừng bỏ anh đi mà " Anh ôm cô thật chặt vào lòng

Triệu Tuệ An bật khóc, nãy giờ cô đã cố gắng mạnh mẽ lắm rồi, cô cũng không muốn xa Hoắc Kiến Vũ một giây một phút nào cả, nhưng cô không muốn ngày nào cũng cải nhau với anh.

Hoắc Kiến Vũ thấy cô khóc mà buông ra lau nhẹ nước mắt trên mặt cô.

" Không khóc nữa, khóc rất xấu "

" Xấu anh sẽ chê sao?híc "

" Không chê, như thế nào cũng không chê " Anh hôn nhẹ lên trán cô

" Kiến Vũ...híc..híc"

" Hửm?

" Anh và cô lại giường ngồi xuống

" Hôm qua anh làm em đau " Cô liền nhớ mà trách móc anh

" Xin lỗi,lúc đó anh đang rất tức giận, xin lỗi em " Anh vuốt ve khuôn mặt đáng yêu của cô

" Anh đó, em ghét anh " Cô đánh lên ngực anh

Hoắc Kiến Vũ cười khẽ rồi cúi xuống mút lấy môi cô, Triệu Tuệ An cũng đáp lại mở miệng ra để anh đưa lưỡi vào.

Cả hai dây dưa với nhau một lúc lâu mới rời môi nhau.

Hoắc Kiến Vũ sờ nhẹ vào môi cô rồi đè xuống giường một lần nữa mút lấy, lần này anh hôn rất mạnh bạo.

Anh rời môi xuống chiếc cổ thơm tho trắng ngần của cô hôn lấy.

Anh định đưa tay xé chiếc váy của cô, cô liền nắm tay lại ngăn cản

" Không được xé, em mới mua, rất đắc đó "

Hoắc Kiến Vũ bật cười đưa tay ra phía sau kéo dây kéo xuống,chiếc đầm rớt xuống nền là lúc chiếc áo somi của anh cũng đoàn tụ theo.

Anh đưa tay mở móc khóa áo lót, vòng 1 của cô được giải phóng liền nảy lên, anh cúi xuống ngậm một bên ngực bên kia thì tay nắn bóp

" Ưm...ưm...ưm "

" Ưm...Ưm...ưm " Miệng của cô liền ngân nga rên rĩ

Hoắc Kiến Vũ ngồi dậy cởi hết đồ trên người mình cũng như chiếc quần lót của cô, bên dưới dịch thủy đã trào ra ào ạc.

Anh cúi xuống hôn vào bên dưới của cô

" Á....Ưm...ưm...Ông xã đừng....ưm bẩn...bẩn lắm "

" Không bẩn, rất ngọt " Anh cười thấy cô đang quằn quại vì khó chịu

" Bà xã sau này nhất định không được ghen lung tung nữa "

" Không ghen nữa, anh cho vào đi " Cô thật sự rất khó chịu

" Không được từ bỏ anh, không được đi đâu hết "

" Được "

Hoắc Kiến Vũ liền đưa cậu nhỏ đang dựng đứng của mình vào bên trong cô.

Anh làm rất nhẹ nhàng vì sợ cô đau như hôm qua.

" Á...ưm...ưm..ưm "

"ưm ưm...ưm..ưm "

" Ông xã anh chậm lại...ưm ưm "

Cả hai quấn lấy nhau đến chiều thì thư ký Trương đến để lấy văn kiện thì anh mới buông tha cho cô.

Anh bế cô vào nhà tắm ngâm mình trong bồn.

" Ông xã anh đi làm việc đi, em tự tắm được mà "

" Ừ, tắm xong xuống ăn cơm đấy,bệnh dạ dày của em lại tái phát nữa rồi "

" Em biết rồi "

Hoắc Kiến Vũ đi lại vòi sen tắm rồi mới vào thư phòng giải quyết công việc, còn thư ký Trương và vệ sĩ của Hoắc gia thì ngồi đánh bài ở giữa sảnh.

Triệu Tuệ An tắm xong đi xuống lầu thì thấy đông vui liền đi lại.1

" Mọi người chơi trò gì vui quá vậy? tôi ké được không?"

Cô đi lại ngồi xuống

" Thiếu phu nhân " cả 3 đồng loạt mở mắt to nhìn Triệu Tuệ An

" Sao vậy? không cho tôi chơi sao? tôi có tiền đấy nhé, không có quỵt tiền đâu "

" Thiếu phu nhân, thiếu gia sẽ la " hai tên vệ sĩ nói

" Không sao đâu, anh ấy la tôi chịu cho mà.

Chúng ta chơi đi "1

Sau một hồi năn nĩ thì trò chơi cũng bắt đầu, nhưng Triệu Tuệ An chơi rất dỡ, tiền bạc đều về tay 3 người còn lại.

Cô ủ rủ nói

" 3 người có chơi ăn gian tôi không vậy?"

" Ây thiếu phu nhân tôi không dám "

" Các người lấy tiền tôi đủ lương một tháng luôn rồi đó "

Cả ba cười phá lên vì độ đáng yêu của Triệu Tuệ An nhưng nụ cười đó lại không kéo được lâu thì Hoắc Kiến Vũ cầm sấp văn kiện đi xuống.

Cảnh tượng trước mắt làm cho Hoắc Kiến Vũ muốn xĩu tại chỗ

" haha tôi thắng rồi nha, tiền đây, nãy giờ tôi mới có cảm giác được thắng đấy " Triệu Tuệ An vui vẻ cầm tiền.

" Triệu Tuệ An "

Cả 4 người mở mắt to hết cỡ nhìn về phía phát ra giọng nói.

Hoắc Kiến Vũ mặt đỏ,nghiến răng ken két nhìn cô

" haha Ông xã làm việc xong rồi sao?"

Triệu Tuệ An đứng lên đi lại phía anh

" Mấy người....."

" Ây không được la, là em rủ bọn họ chơi, anh la chẳng khác nào anh la em sao?

" Cô bịt miệng anh lại

" Tuệ An sao em chơi cái trò này, anh bảo em đi ăn cơm mà " Anh gỡ tay cô ra

" Ăn cơm lúc nào ăn không được "

" Hai người đi làm việc đi, nhưng nhớ mai chơi nữa nha, tôi phải lấy lại tiền " Cô nhìn hai anh vệ sĩ nói.

Cả hai cúi đầu đi ra ngoài.

Thư ký Trương nãy giờ đổ mồ hôi hột, tuy có tiền thì vui thật nhưng nhìn mặt Hoắc Kiến Vũ thì không vui nỗi.

" Anh đưa này cho thư ký Trương sao?

" Cô cầm lấy sấp văn kiện

" Ừ "

" Của anh, về làm việc đi, ngày mai rảnh tới chơi " Triêu Tuệ An vui vẻ nói.

Thư ký Trương cầm lấy mà chạy nhanh ra khỏi nơi này, nơi này đáng sợ quá.

" Tuệ An em chơi mấy cái này đó hả "

" Vui lắm đó, nhưng mà em thua rất nhiều tiền, ngày mai em phải lấy lại mới được "

" Em còn định chơi nữa sao?

"

" Sao không được chơi?

Em còn định rủ Y Nhung mai qua chơi "

" Hazzz không nói nỗi em " Anh ôm eo cô vào phòng ăn, vì mới làm hòa nên anh cũng không muốn so đo với cô, để cô làm điều mình thích

Hôm sau Triệu Tuệ An học xong tài xế đến đón cô tới tập đoàn, cô vui vẻ đi vào phòng mà không gõ cửa.

Mở cửa ra thì thấy Lương Thuần Châu đang đứng gần kế anh để chờ anh ký hồ sơ

" Ông xã " Cô tươi cười đi lại leo tọt lên đùi anh ngồi

" Nhớ em không?"

Cô đưa tay sửa sửa cavat cho anh

" Nhớ, nhớ tới sắp không chịu nỗi " Hoắc Kiến Vũ hôn lên môi cô

Triệu Tuệ An bật cười nhướng mày với Lương Thuần Châu đang đứng kế bên.

Lương Thuần Châu mím môi bực tức, muốn chia rẽ hai người này e là không thể dùng cách này nữa rồi.1
 
Hoắc Tổng, Anh Tàn Ác Lắm!!
#41


Lương Thuần Châu quay về phòng của mình gọi điện thoại cho ai đó

" Em à, chị thấy kế hoạch của chúng ta không được rồi, Hoắc Kiến Vũ rất thương cô ta "

("......")

" Không được, làm vậy Hoắc Kiến Vũ nhất định sẽ giết chết em "

("......")

" Chúng ta làm cách khác đi, em không được làm vậy "

("......")

" Làm như vậy em sẽ chết đó, không được đâu "

("......")

tút tút tút

Lương Thuần Châu vẻ mặt lo sợ ngã người về sau, trận chiến này chưa đấu đã biết có người thiệt hại.

" Bà xã sao em ngủ nhiều như vậy, em thấy không khỏe sao, anh đưa em tới bệnh viện khám nhé "

Hoắc Kiến Vũ đi vào phòng nghĩ thì thấy Triệu Tuệ An quắn chăn kít mít nằm ngủ

" Ưm..em buồn ngủ "

" Ngồi dậy đi anh đưa em tới bệnh viện "

" Buồn ngủ thôi mà đi khám cái gì? cũng tại anh hết đó "

" Thật không sao không? dạo này anh thấy em lạ lắm "

" Em vẫn vậy mà, ông xã em thèm gà rán quá, lúc về anh bảo tài xế ghé mua cho em được không?"

Cô ôm cổ anh nũng nịu

" Được " anh nhéo chóp mũi cô

" Ây ông xã, vài bữa chúng ta đi thử đồ đi.

Còn 1 tháng nữa là lễ kết hôn của Kiến Thành rồi "

" Ừ, anh đã đặt nhà thiết kế rồi, khi nào may xong sẽ báo cho chúng ta "

" Ừ hử...nhưng mà hình như số đo của em khác rồi, em đã béo lên tận 3 ký, bụng em bây giờ to lên " Cô sờ sờ vào bụng mình

" Hửm? bụng em anh thấy tròn thật đó, tại em cứ ăn rồi ngủ nên mới như vậy "

Triệu Tuệ An bị đơ người, cái khi nào mang thai không? tháng này đã trễ rất lâu rồi

" Bà xã em nghĩ gì vậy?

"

" Hả, haha em nghĩ gì đâu,em vào rữa mặt rồi chúng ta về nha " Cô cố gắng khôi phục lại vẻ tự nhiên

.....

Ngày hôm sau Triệu Tuệ An đi học xong liền bảo anh khỏi đến đón,cô nói sẽ về nhà chính chơi với ông bà Hoắc.

"Y Nhung cậu đi khám với mình được không? mình đi một mình ngại lắm "Cô ngồi nói nhỏ với Hoàng Y Nhung

" Cậu khám cái gì mà ngại?"

" Mình khám khoa sản, mình bị trễ với lại hôm trước còn nôn nữa, ngửi mùi cá mình không chịu nỗi "

" Tuệ An cậu mang thai rồi sau?

" Hoàng Y Nhung la lên

" Aa cậu nhỏ tiếng thôi, đã biết chắc là mang thai đâu " cô bụm miệng Hoàng Y Nhung lại

" Sao cậu không nói với Hoắc tổng, ngài ấy chở cậu đi "

" Mình muốn tạo bắt ngờ cho anh ấy, với lại lỡ không có thì anh ấy sẽ hụt hẫng lắm "

" Được vậy mình đi thôi, mình cũng nôn thật đó "

Hoàng Y Nhung cùng Triệu Tuệ An lên xe đi đến bệnh viện, ngồi trong xe cô cứ sờ bụng rồi mỉm cười suốt.

Tại bệnh viện của Hoắc gia.

Triệu Tuệ An cầm kết quả đi ra, mặt cô cứ đờ ra.

" Tuệ An sao rồi, cậu có thai phải không?

" Hoàng Y Nhung thấy cô ra liền chạy lại hỏi

" Đúng đó, mình mang thai được 7 tuần rồi " Cô hơi lớn giọng vì vui sướng

" Tuệ An mình sắp được làm mẹ nuôi rồi "

" Phải làm sao đây?

" Cô lính quýnh không biết nói cho Hoắc Kiến Vũ thế nào, nếu biết cô mang thai anh sẽ rất vui vì cá cược thắng.

" Thì cậu gọi cho Hoắc tổng đi " Hoàng Y Nhung lấy điện thoại từ túi của cô bấm gọi cho Hoắc Kiến Vũ

................

Hoắc Kiến Vũ đang ngồi họp, nhân viên bây giờ đang cúi mặt xuống nghe Hoắc Kiến Thành quát.

Cả tập đoàn này ai ai cũng sợ hai anh em nhà họ Hoắc

reng reng reng

" Alo"

(" Ông xã, anh đang làm việc sao?")

" Ừ, anh đang họp " Anh vẫn ngồi thong dong nói chuyện

(" Em...em đang ở bệnh viện ")

" Cái gì? em ở bệnh viện làm gì " Anh ngồi thẳng dậy

(" Em mang thai rồi, em đang ở bệnh viện với Y Nhung ")

" Mang thai? em mang thai sao? em ngồi yên ở đó anh sẽ đến đón em "

(" Dạ ")

Hoắc Kiến Thành nhìn qua anh cũng trợn mắt theo.

Hoắc Kiến Vũ ngồi bật dậy nói

"Kiến Thành em chửi tiếp đi, anh đi đón chị dâu em rồi, chị dâu em mang thai đó, vậy là anh thắng rồi haha.

Âu Minh Phong ơi là Âu Minh Phong, cậu muốn thắng tôi đâu có dễ,mang thai còn là con gái nữa cơ haha "1

Hoắc Kiến Vũ cười như điên bỏ đi để lại cả phòng ngơ ngác, Hoắc Kiến Thành lắc đầu nhìn theo.

" Tuệ An, Hoắc tổng nói gì?

"

" Anh ấy nói tới đón mình "

" Hoắc tổng thương cậu thật đó, chã buồn cho Cố Minh Tề cứ làm lơ mình "

" Thôi mà, từ từ rồi anh ta cũng hiểu được tấm chân tình của cậu thôi "

" Ờ, mình không bỏ cuộc đâu "

Đằng xa có một cô gái ăn mặt kín mít, đang dõi theo và nghe thấy toàn bộ câu chuyện của Triệu Tuệ An mà bật cười .

" Tốt lắm, hôm nay tôi sẽ cho Hoắc Kiến Vũ chứng kiến Triệu Tuệ An và đứa bé chết trước mặt hắn "

" Y Nhung mình mắc vệ sinh, cậu ngồi đây chờ mình "

" Thôi, mình đi với cậu "

Cả hai đi vào phòng vệ sinh, sau khi đi xong Triệu Tuệ An rữa tay chờ Hoàng Y Nhung ra.

" Chào Hoắc thiếu phu nhân "

" Cô là ai?

"

" Cô không nhận ra tôi sao?"

Cô gái từ từ cởi nón và khẩu trang ra
 
Hoắc Tổng, Anh Tàn Ác Lắm!!
#42


" Cô không nhận ra tôi sao?"

Cô gái từ từ cởi nón và khẩu trang ra

"Hạ Lưu Nhi, cô...cô còn sống sao? mặt cô " Triệu Tuệ An mở mắt hết cỡ tay bấu vào bồn nước.

" Mặt tôi đáng sợ lắm phải không?

đều do Hoắc Kiến Vũ và cô ban tặng đó " Hạ Lưu Nhi tiến đến bắt lấy Triệu Tuệ An đưa súng lên đầu

"Hạ Lưu Nhi cô bình tĩnh lại, có chuyện gì chúng ta thương lượng lại được không?"

1

" Aaaaaa Tuệ An " Hoàng Y Nhung vừa ra đã hét lên

" Có gì mà bình tĩnh chứ, tôi đang rất bình tĩnh "

" Y Nhung cậu mau gọi cho Kiến Vũ nhanh đến, nhanh lên đi "

" Đúng vậy, gọi anh ta đến để chứng kiến cô và đứa bé chết thế nào?"

Hạ Lưu Nhi lôi Triệu Tuệ An ra ngoài bấm thang máy lên sân thượng.

Hoàng Y Nhung lật đật gọi cho Hoắc Kiến Vũ và đi theo

(" Alo anh sắp tới rồi")

" Huhu Hoắc tổng Tuệ An bị một người con gái bắt rồi, tôi đang đi theo, cô ta kéo Tuệ An lên sân thượng bệnh viện "

tút tút tút.......

Cả hai lên tới sân thượng Hạ Lưu Nhi lấy dây trói hai tay của Triệu Tuệ An vào lang cang1

" Hạ Lưu Nhi cô vẫn còn sống sao? bom khi đó nỗ rất lớn "1

" Là anh 2 tôi đã nhanh chóng biết mà đẩy tôi ra ngoài, nhưng anh ấy không mai mắn như tôi, anh ấy đã chôn dưới quả bom đó của Hoắc Kiến Vũ .

Nhưng cô xem bây giờ tôi có giống người bình thường không? mặt tôi bị phỏng, tay chân đều phỏng hết.

Tôi bị mọi người ghê sợ, còn cô thì sao được Hoắc Kiến Vũ cưng chìu hết mực, cả hai hạnh phúc vui vẻ còn sắp có con nữa sao? tôi thề rằng dù phải chết tôi cũng muốn để cho Hoắc Kiến Vũ đau khổ dày dò tôi mới cam tâm"1

" Hạ Lưu Nhi cô tha cho tôi đi, tôi cho cô tiền đi phẩu thuật được không? bây giờ y học rất phát triễn sẽ chữa được khuôn mặt cho cô mà.

Cô giết tôi, cô cũng chết vậy thì chúng ta cùng sống.

Tôi đảm bảo tôi sẽ xin Kiến Vũ không giết cô được không? tôi sẽ chữa lành khuôn mặt cho cô.

Cho cô trở lại cuộc sống bình thường trước đây"

" Hừ...vậy cô có trả lại anh 2 cho tôi không?

Mẹ tôi mất khi tôi lên 8 tuổi, ba tôi thì có vợ khác bỏ hai anh em tôi.

Anh 2 một mình cực khổ nuôi tôi khôn lớn,để tôi không thiếu thốn gì cả.

Vậy mà Hoắc Kiến Vũ lại chơi khăm đặt bom quanh hắc bang của anh 2 tôi, để anh ấy chôn mình dưới biển lữa nhưng đến cuối cùng anh 2 tôi vẫn bảo vệ tôi huhu.

Cô có hiểu được hơn một năm qua tôi sống trong đau khổ thế nào không?

HẢ " Hạ Lưu Nhi gào khóc lên

" Hạ Lưu Nhi là anh 2 cô bắt cóc tôi, nếu không thì sẽ không ra cớ sự như vậy.

Anh 2 cô còn muốn giết Kiến Vũ của tôi "

" Triệu Tuệ An cô đừng nói gì nữa, chờ Hoắc Kiến Vũ đến đây tôi và cô sẽ cùng chết cả đứa bé trong bụng cô cũng vậy "

" Cô theo dõi tôi sao?

"

" Đúng vậy, tôi cũng không ngại nói với cô, Lương Thuần Châu là tôi nhờ chia rẽ cô và Hoắc Kiến Vũ để cho cả hai dày dò lẫn nhau rồi sau đó tôi mới giết chết cả hai.

Nhưng Hoắc Kiến Vũ quá yêu thương cô nên kế hoạch thay đổi một chút, cho cô chết sớm hơn dự định,nhưng ông trời không phụ lòng tôi cho cô có thai hahaha Hoắc Kiến Vũ chuyến này chắc đau khổ mà chết luôn cũng nên " Hạ Lưu Nhi cười điên dại nói nhưng súng vẫn luôn hướng về Triệu Tuệ An

" BỎ SÚNG XUỐNG " Hoắc Kiến Vũ gấp gáp hét lên, tay anh bây giờ rung cầm cập

" Kiến Vũ " Cô nhìn thấy Kiến Vũ mà vui mừng, anh nhất định sẽ cứu được cô, sẽ cứu được con

" Hoắc Kiến Vũ anh đến rồi sau, tôi chờ ngày này đã lâu lắm rồi đấy, vì vết thương tôi bị nhiễm trùng nếu không ngày này đã đến từ rất lâu " Hạ Lưu Nhi nói mà súng đặt ngay bụng Triệu Tuệ Ân như nhắc nhở anh là cô đang mang thai

" Cô là ai? tại sao bắt vợ tôi " Hoắc Kiến Vũ không nhớ vì anh chưa từng nhìn qua Hạ Lưu Nhi, khi đó do thuộc hạ anh bắt rồi thả và bây giờ mặt của cô cũng bị phỏng nên anh không nhận ra

" Tôi là Hạ Lưu Nhi em gái Hạ Lưu Vỹ anh đã nhớ ra chưa nhỉ, khi đó anh tàn nhẫn độc ác đặt bom quanh hắc bang của anh 2 tôi để anh 2 tôi chôn mình trong đó.

Rất mai mắn là tôi vẫn còn sống, hôm nay tôi sẽ cho anh chứng kiến cảnh vợ con anh chết trước mặt anh "

" Tôi là người đặt bom không phải cô ấy, muốn bắn thì bắn tôi đi, thả cô ấy ra "

" Giết anh chết thì quá tốt cho anh rồi, tôi giết cô ta cùng đứa bé cho anh đau khổ, dằn vặt tột cùng, để cho anh hiểu cảm giác mất đi người thương yêu nhất là như thế nào?"

Cố Minh Tề và thuộc hạ vừa tới đã chạy lên bao vây sân thượng.

" Hạ Lưu Nhi anh 2 cô cứu cô là muốn cô sống tốt chứ không phải để trả thù, cô bắn tôi cô cũng không còn đường sống đâu.

Thả tôi ra tôi dùng mạng sống tôi để đảm bảo rằng tôi sẽ xin Kiến Vũ tha chết cho cô, cho cô một số tiền để phẩu thuật và làm lại cuộc đời.

Thật đó " Triệu Tuệ An nói

" Triệu Tuệ An đi đến bước này tôi đã không sợ chết nữa " Hạ Lưu Nhi dùng đầu súng vung vào bụng Triệu Tuệ An

" Aaaaaa"

"Tuệ An " Hoắc Kiến Vũ hét lên

Triệu Tuệ An quỵ xuống nhưng tay vẫn bị trói trên lang cang, bụng cô bắt đầu đau nhói, máu từ phía dưới cũng đã chảy ra.

"Tuệ An " Hoắc Kiến Vũ đi đến gần

" Hoắc Kiến Vũ anh còn bước tới tôi lập tức bắn chết cô ta.

Sao? máu chảy nhiều như vậy chắc đứa bé đã mất rồi, anh cảm thấy thế nào?"

Hạ Lưu Nhi cười điên dại nói

" Kiến Vũ cứu con mình, cứu bảo bối " Triệu Tuệ An thều thào nói, bụng cô bây giờ rất nhói rất chóng mặt

" Tuệ An " Hoắc Kiến Vũ đi thêm bước nữa, anh đang rất lo cho cô, máu đã chảy ra rất nhiều

*Đoàng * Hạ Lưu Nhi bắn gần chỗ Triệu Tuệ An ngồi

" Hạ Lưu Nhi " Hoắc Kiến Vũ nghiến răng nói

" Anh dám bước thêm một bước nữa tôi sẽ bắn thật đó "

"Hạ Lưu Nhi, cô muốn bắn thì bắn tôi đi, không được làm hại cô ấy "

" Được "

* Đoàng * 1 viên đạn ghim thẳng vào cách tay của anh

" Kiến Vũ " Triệu Tuệ An gào lên rồi ngất đi

" Tuệ An " Hoắc Kiến Vũ đưa tay cầm máu cho mình mà gọi cô
 
Hoắc Tổng, Anh Tàn Ác Lắm!!
#43


" Tuệ An " Hoắc Kiến Vũ đưa tay cầm máu cho mình mà gọi cô

Cố Minh Tề lén vòng ra sau lưng Hạ Lưu Nhi nhẹ nhàng bước tới, Hoắc Kiến Vũ thấy vậy liền đánh lạc hướng Hạ Lưu Nhi

" Hạ Lưu Nhi,bắn thì cũng bắn rồi, cô đã trả thù được cho Hạ Lưu Vỹ rồi đó, cô thả Tuệ An ra được chưa? máu đã chảy ra rất nhiều rồi "

" Hoắc Kiến Vũ đối với việc làm tàn nhẫn của anh, bao nhiêu đây thì đã là gì?

Triệu Tuệ An đã ngất rồi cứ tiếp tục thì cô ta sẽ chết hahaha " Hạ Lưu Nhi ngửa mặt lên cười điên dại

" Aaaaaaa"

Cố Minh Tề đi lại ôm chầm Hạ Lưu Nhi lại, gạt chân khống chế Hạ Lưu Nhi.

Khẩu súng cũng được Cố Minh Tề lấy quăng ra xa.

Hoắc Kiến Vũ lập tức chạy lại cởi trói cho Triệu Tuệ An bế cô lên đi xuống cấp cứu mặc kệ vết thương trên tay của anh vẫn đang chảy máu.

" Tuệ An tỉnh lại em " Anh vừa ôm vừa chạy

" Tuệ An cậu mau tỉnh lại " Y Nhung cũng chạy theo

Hạ Lưu Nhi bị Cố Minh Tề bắn hai chân để không cho bỏ trốn đem tới hắc bang chờ Hoắc Kiến Vũ giải quyết.

Hoắc Kiến Vũ bế Triệu Tuệ An vào phòng cấp cứu, máu của cả hai đã chảy xuống dưới nền từ sân thượng đến phòng cấp cứu

" Đại thiếu gia xin chờ bên ngoài, chúng tôi sẽ cố gắng hết sức để cứu thiếu phu nhân và đứa bé " .

" Mau vào bên trong cứu cô ấy " Hoắc Kiến Vũ hét lên

Hoắc Kiến Vũ ôm cái tay đang chảy máu của mình lại, nhắm mắt ngã người vào tường.

" Hoắc tổng tay anh chảy máu rất nhiều, hay là anh đi xử lý vết thương đi " Hoàng Y Nhung lo lắng nói

Hoắc Kiến Vũ không nói gì cứ đứng đó làm cho Hoàng Y Nhung cũng không dám lên tiếng nữa.

Bỗng Hứa Trác Nguyên cùng bà Hứa từ đâu đi lại

" Kiến Vũ tôi nghe nói vợ cậu bị bắt sao?

"

Hứa Trác Nguyên đưa bà Hứa đi khám định kỳ thì nghe bác sĩ bàn tán mà chạy lại.

" Kiến Vũ tay con chảy máu rất nhiều, hay là đi băng bó lại đi " Bà Hứa lại gần anh nói

" Không cần, con phải ở lại đây xem cô ấy thế nào "

" Kiến Vũ, Tuệ An thế nào rồi?

Sao tay con lại chảy máu nhiều như vậy?"

Ông bà Hoắc nghe bệnh viện gọi thông báo thì lập tức đi vào

" Bà Hoắc, Tuệ An cậu ấy được đưa vào cấp cứu, cậu ấy đang mang thai mà khi nãy chảy máu rất nhiều " Hoàng Y Nhung nói với bà Hoắc

" Cái gì?

Tuệ An mang thai sao?" bà Hoắc hỏi lại

" Dạ, cậu ấy mới vừa khám, cái thai được 7 tuần rồi ạ "

" Trời, Tuệ An " Bà Hoắc nghe Tuệ An mà mang thai mà ngã quỵ xuống.

Bà Hứa và Ông Hoắc phải dìu bà ngồi xuống ghế

" Kiến Vũ cậu mau đi lấy viên đạn ra băng bó lại, nếu không cậu mất máu mà chết đó " Hứa Trác Nguyên nói

" Không sao "

" Không sao cái gì? cậu có bề gì làm sao chăm sóc cho vợ cậu được "

Hoắc Kiến Vũ đứng yên không nói gì, mắt nhìn chăm chăm vào phòng cấp cứu.

Hứa Trác thấy vậy liền gọi bác sĩ đến.

" Cậu ngồi xuống đây, bác sĩ sẽ lấy ra băng bó cho cậu " Hứa Trác Nguyên kéo Hoắc Kiến Vũ ngồi xuống ghế để bác sĩ làm việc.

Hoắc Kiến Vũ cởi áo mình ra để cho bác sĩ lấy đạn từ tay, Anh ngã người về sau nhắm mắt lại hình ảnh Triệu Tuệ An ngồi dưới vũng máu khiến trái tim anh bóp nghẹn.

Băng bó cho Hoắc Kiến Vũ xong Cố Minh Tề cũng đi lại, anh đã chính tay đưa Hạ Lưu Nhi vào hắc bang mới yên tâm, anh sợ có sai sót như vậy sẽ không biết ăn nói với Hoắc Kiến Vũ thế nào .

" Lão đại tôi đã đưa cô ta đến hắc bang, bắn hai chân cô ta, khả năng trốn thoát là không có " Cố Minh Tề báo cáo

" Ừ, giết đi " Hoắc Kiến Vũ nhàn nhạt nói.

" Quần áo ngài dính đầy máu rồi hay là tôi bảo người đem quần áo tới "

Hoắc Kiến Vũ không nói gì ngồi bẹp dưới nền trước cửa phòng cấp cứu, anh ước gì có thể thay thế cô vào trong đó.

Hứa Trác Nguyên thấy vậy liền đi lại vỗ vai an ủi anh, Hoắc Kiến Vũ ôm mặt bật khóc.

Anh sợ, sợ mất đi Triệu Tuệ An của anh, nếu hai mẹ con Triệu Tuệ An có mệnh hệ gì anh sống cũng không còn ý nghĩa gì hết.

Hoắc Kiến Vũ liền chịu không nỗi,ngồi dậy xông vào phòng cấp cứu nhưng bị Hứa Trác Nguyên giữ lại

" Kiến Vũ cậu bình tĩnh lại, cậu vào trong chỉ cản trở bác sĩ thôi, vợ cậu sẽ không sao đâu mà "

Hoắc Kiến Vũ vuốt mặt để lấy lại bình tĩnh, đập tay mạnh vào tường, máu từ vết thương lại râm rĩ chảy ra.

" Hoắc Kiến Vũ cậu làm động vết thương rồi, cậu không lo cho mạng sống mình sao? bình tĩnh lại " Hứa Trác Nguyên bực bội quát lên

" Vợ tôi cô ấy không biết sống chết thế nào? còn có cả đứa con của tôi ở trong bụng cô ấy, cậu bảo tôi bình tĩnh thế nào đây?"

Hoắc Kiến Vũ lét lên làm cho ai ở đây đều lạnh toát

* Cạch *

" Vợ tôi cô ấy thế nào?

" Hoắc Kiến Vũ nắm cổ áo bác sĩ quát lên

" Thiếu phu nhân đã qua cơn nguy hiểm nhưng..." bác sĩ mặt xanh loét

" Nhưng cái gì?

" Anh nghiến răng nói

" Nhưng cái thai do va chạm mạnh mất máu quá nhiều nên không giữ được "

" Ông nói cái gì? tại sao không giữ được đứa bé " Hoắc Kiến Vũ mất kiểm soát đẩy mạnh bác sĩ vào tường, Hứa Trác Nguyên giữ chặt anh lại.

" Huhu Tuệ An, cháu nội của ta " Bà Hoắc khóc nức nỡ
 
Hoắc Tổng, Anh Tàn Ác Lắm!!
#44


Triệu Tuệ An được chuyển lên phòng bệnh, ai cũng vào phòng với cô chỉ duy nhất Hoắc Kiến Vũ không vào, anh ngồi trầm ngâm hay tay bấu vào nhau

" Kiến Vũ cậu nên vào với vợ cậu, cô ấy đang rất cần cậu bên cạnh, cậu ngồi đây cũng không phải là cách " Hứa Trác Nguyên đi ra ngồi xuống ghế cạnh anh

" Tôi không dám vào, tôi sợ cô ấy tỉnh dậy sẽ hỏi về đứa bé, tôi không đủ can đảm để trả lời "

"Tôi cũng không biết khuyên cậu như thế nào nhưng cậu phải lấy lại tinh thần để làm chỗ dựa cho vợ cậu "

" Tại tôi vô dụng nên mới không bảo vệ tốt cho hai mẹ con cô ấy,lúc trưa cô ấy rất phấn khởi khi thông báo mang thai với tôi.

Tại sao vậy, tôi còn chưa cảm nhận được đứa bé trong bụng cô ấy thì đứa bé đã mất.

Tôi là một người ba vô dụng,rất vô dụng "

" Kiến Vũ...."

Hứa Trác Nguyên định nói gì thì bên trong đã có tiếng nức nỡ rồi la hét.

Hoắc Kiến Vũ bật dậy nhìn vào cánh cửa nhưng lại không dám bước vào.

Triệu Tuệ An tỉnh lại biết tin đứa bé không còn cô vô cùng hoảng loạn, từ ba mẹ đến đứa bé ai cũng bỏ cô mà đi.

" Con không tin, đứa bé là còn trong bụng con,mọi người gạt con " Cô la hét lên

" Tuệ An đứa bé đã đi rồi nhưng sau này nó sẽ quay lại với con mà " Bà Hoắc nói

" Con không tin, mọi người là đang gạt con, Kiến Vũ đâu? anh ấy đâu, anh ấy sẽ không có gạt con " Triệu Tuệ An gỡ kim tiêm đi xuống giường.

* Cạch * Hoắc Kiến Vũ đi vào

" An, bình tĩnh đi em.

Ngoan nín đi " Hoắc Kiến Vũ đưa tay lau nước cho cô

" Kiến Vũ có phải bảo bối vẫn còn trong bụng em phải không?"

" Tuệ An bảo bối là không có duyên với chúng ta, sau này khi em khỏe lại bảo bối sẽ về với chúng ta mà "

" Không không,bảo bối giận em rồi, tại em mà bảo bối mất, nếu như em không giấu anh thì bảo bối vẫn còn.

Kiến Vũ xin lỗi anh " Triệu Tuệ An òa khóc,cả cơ thể được Hoắc Kiến Vũ ôm trọn

" Em không có lỗi, ngoan nín đi, lỗi do anh không bảo vệ tốt cho hai mẹ con.

Anh mới là người có lỗi "

" Không đâu, Kiến Vũ anh trách em đi,anh la em đi, tại em, tại em mà con mất.

Tại em " Triệu Tuệ An gào lên rồi ngất đi trong vòng tay của Hoắc Kiến Vũ

" Tuệ An, Tuệ An.

Mau gọi bác sĩ, nhanh lên " Hoắc Kiến Vũ bế cô lên đặt lên giường

.......Trong giấc mơ

" Đây là đâu vậy " Triệu Tuệ An thấy mình đi nơi nào rất xa lạ

" Mẹ..mẹ, Bảo bảo đây này " Một bé trai tầm 5 tuổi rất giống Hoắc Kiến Vũ, như bản thu nhỏ của anh đang cầm trên tay một con siêu nhân chạy lại với cô

" Nhóc con, con gọi ai là mẹ thế " Cô đi lại ngồi xuống xo đầu bảo bảo

" Mẹ...mẹ không nhận bảo bảo sao? bảo bảo là con của mẹ cơ mà "

" Bảo bảo là con sao? là con của mẹ sao?"

Tuệ An òa khóc

" Dạ, mẹ đừng khóc nữa, mẹ khóc ba rất xót " bảo bảo lau nước mắt cho cô

" Bảo bảo con về với mẹ đi được không? mẹ hứa mẹ sẽ bảo vệ con mà "

" Mẹ, bảo bảo phải đi thăm ông bà ngoại rồi,thăm xong bảo bảo về với mẹ được không?

"

" Không, Bảo bảo con giận mẹ nên không về với mẹ sao? mẹ xin lỗi để con gặp nguy hiểm rồi " Cô vuốt ve khuôn mặt bảo bảo mà nước mắt lăn dài

" Không có, bảo bảo không giận mẹ, bảo bảo rất thương mẹ, mẹ của bảo bảo rất xinh đẹp "

" Bảo bảo con thích siêu nhân sao? con về với mẹ, mẹ mua thật nhiều siêu nhân cho con chơi được không?"

" Mẹ, Bảo bảo phải đi rồi.

Con đi thăm ông bà ngoại xong rồi sẽ về với mẹ, mẹ đừng khóc nữa được không? con không muốn nhìn mẹ khóc, sau này bảo bảo về với mẹ con sẽ bảo vệ mẹ.

" bảo bảo ôm cổ hôn vào bên má Triệu Tuệ An rồi rời đi

" Bảo bảo mẹ xin con được không? về với mẹ, ba đang chờ mình về đó bảo bảo " Cô níu tay bảo bảo lại

" Mẹ..."

" Bảo bảo hay con dẫn mẹ theo được không? mẹ không muốn rời xa con đâu, mẹ không muốn "

" Ba đang chờ mẹ về kìa, con nhất định sẽ về với mẹ mà, ông bà ngoại đang gọi con, con phải đến thăm ông bà ngoại rồi, bảo bảo đi nhá " Đứa bé dần khuất xa

" Bảo bảo đừng đi mà con, đừng bỏ mẹ, bảo bảo" Triệu Tuệ An khóc nức nở

....

" Bảo bảo đừng đi, đừng bỏ mẹ, bảo bảo " Triệu Tuệ An òa khóc rồi bật dậy

" Tuệ An, Tuệ An "

" Kiến Vũ khi nãy em nhìn thấy bảo bảo của chúng ta,bảo bảo cầm một con siêu nhân, gương mặt rất giống anh, nhưng...nhưng bảo bảo không chịu về với em " Cô khóc dụi vào lòng Hoắc Kiến Vũ

" Ừ, sau này bảo bảo về với chúng ta mà " Anh vuốt vuốt tấm lưng an ủi cô

" Bảo bảo nói phải đi thăm ba mẹ, bảo bảo không chịu về với em, chắc bảo bảo giận em rồi "

Mọi người ở đây ai nhìn thấy Triệu Tuệ An đều không cầm được nước mắt, mọi người thấy vậy đều ra ngoài để cho Hoắc Kiến Vũ ở lại với cô.

" Tuệ An ngoan, nằm xuống nghĩ ngơi, em khỏe lại bảo bảo sẽ về với em mà " Anh đỡ cô nằm xuống

Triệu Tuệ An nằm xuống mà nước mắt cứ chảy, hình ảnh đứa bé cứ hiện lên trong đầu cô.

Hơn một tuần tinh thần của Triệu Tuệ An cũng khá hơn, cô được xuất viện về nhà.

Hoắc Kiến Vũ giao công việc cho Hoắc Kiến Thành để ở nhà chăm sóc cho cô.

Hoắc Kiến Vũ mở cửa phòng đi vào thì thấy Triệu Tuệ An đang ngồi trên giường nhìn xa xăm

"Bà xã "

" Kiến Vũ anh không đi làm sao? vết thương của anh đã thay băng chưa "

" Thay rồi.

Anh ở nhà với em "

" Em không sao đâu, hay anh lên tập đoàn đi, cũng gần đến lễ kết hôn của Kiến Thành rồi sẽ rất bận "

" Không sao, có ba mẹ lo mà.

Em bây giờ phải ăn uống nghĩ ngơi có biết không "

" Dạ, Kiến Vũ anh có giận em không, tại em nên...."

" Đừng nói nữa Tuệ An, anh không giận cũng không trách gì em hết.

Anh ôm em ngủ trưa nha "

Hoắc Kiến Vũ leo lên giường ôm lấy Triệu Tuệ An, cô vòng tay ôm lấy anh.

" Kiến Vũ chúng ta để tự nhiên đi được không, em muốn có bảo bảo "1

" Ừ, em muốn sao cũng được " Hoắc Kiến Vũ hôn lên đỉnh đầu của cô
 
Hoắc Tổng, Anh Tàn Ác Lắm!!
#45


Hôm nay là lễ kết hôn của Hoắc Kiến Thành.

Triệu Tuệ An sức khỏe đã được ổn định nhưng cô vẫn còn rất buồn và tự trách mình.

Hôm nay cô mặc nguyên chiếc đầm dạ hội màu trắng, khoát tay Hoắc Kiến Vũ đi tiếp đón mọi người.

Hôm nay Hứa Trác Nguyên và Âu Minh Phong cũng có mặt,khi đi tới bàn của hai người thì Âu Minh Phong đứng dậy đập vai của Hoắc Kiến Vũ

" Kiến Vũ tôi thông báo cho cậu tin vui, vợ tôi mang thai rồi, cậu thua tôi rồi nhé " Âu Minh Phong cười nói

khụ khụ khụ

Hứa Trác Nguyên vừa mới nhấp ly rượu thì bị câu nói của Âu Minh Phong làm cho sặc. anh đứng dậy lôi Âu Minh Phong ra xa nói nhỏ

" Cậu bị điên sao?

Vợ của Hoắc Kiến Vũ tháng trước mới bị sảy thai, cậu nói vậy là muốn chết rồi phải không?"

" Cái gì? sảy thai á? sao cậu không nói tôi biết, làm tôi lỡ miệng rồi " Âu Minh Phong hốt hoảng bịt miệng mình lại

" Tôi bận tôi quên, tính xíu nói với cậu mà bị cậu nói trước rồi "

" Cậu đúng là đồ ăn hại mà,cậu để tôi xuống mồ rồi hả nói luôn đi " Âu Minh Phong lườm đẩy Hứa Trác Nguyên đi lại Hoắc Kiến Vũ

Hoắc Kiến Vũ nhìn thấy sắc mặt của Triệu Tuệ An không tốt khi nghe Âu Minh Phong nói vậy, anh vuốt vuốt sau lưng cô như an ủi.

" Kiến Vũ, Tuệ An tôi xin lỗi, tôi không biết ,tôi không cố ý đâu, tại Hứa Trác Nguyên không nói cho tôi biết "

" Ừ, không có gì đâu " Hoắc Kiến Vũ buồn bã nói

" Tuệ An, tôi xin lỗi, chia buồn cùng hai người nha "

" Dạ không sao, vợ anh chị ấy mang thai được mấy tháng rồi " Cô hỏi

" Chỉ mới được 5 tuần thôi, sức khỏe khá yếu nên hôm nay không đến được " Âu Minh Phong ái ngại nói mà trong lòng câm tức Hứa Trác Nguyên

" Vậy à, chúc mừng anh nha "

"Ừ, cảm ơn em "

Buổi tiệc diễn ra đến 9h thì cô đã nói muốn về nhà nghĩ, Hoắc Kiến Vũ cũng muốn về với cô nhưng cô ngăn lại.

Vì anh là đại thiếu gia buổi tiệc cần có anh để tiếp khách.

Triệu Tuệ An về biệt thự thay đồ ra liền lên giường nằm, cô đặt tay lên bụng mình mà bật khóc, nếu đứa bé vẫn còn thì hôm nay đã 11 tuần tuổi rồi.

* Cạch *

Hoắc Kiến Vũ thấy lo cho cô nên đã đi về, mở cửa ra thì bắt gặp hình ảnh anh không hề muốn thấy

" Anh...anh sao lại về rồi " cô lau đi nước mắt của mình

" Ừ, anh thấy hơi mệt nên về " Anh cởi áo vest mình quăng ra sofa

Triệu Tuệ An ngồi dậy đi đến giúp anh cởi áo gile và cavat rồi nhặt áo vest anh lên.

Hoắc Kiến Vũ ôm lấy cơ thể cô ở phía sau

" Bã xã em để đồ ở đó đi, anh muốn ôm em "

" Anh đi thay đồ ra đi, rồi đi ngủ.

Không phải anh nói anh mệt sao?"

" Ôm em là hết mệt "

Hoắc Kiến Vũ quay người cô lại, nâng mặt cô lên rồi định cúi xuống hôn

" Anh...hôm nay mệt rồi, để khi khác đi "

" Cả tháng rồi chúng ta vẫn chưa gần gũi, anh rất muốn "

" Nhưng mà..."

" Đi mà bà xã, sức khỏe của em cũng bình thường rồi, chúng ta cũng nên tạo bảo bối rồi "

Triệu Tuệ An nghe đến bảo bối thì mặt đượm buồn, Hoắc Kiến Vũ nhanh chóng nâng mặt cô lên rồi môi chạm môi, áo trên tay của Triệu Tuệ An rớt xuống vòng tay ôm lấy eo anh.

Hoắc Kiến Vũ dồn Triệu Tuệ An vào tường mà quấn quýt môi lưỡi với cô, đã hơn một tháng ăn chay nên hôm nay anh rất mạnh bạo

Hoắc Kiến Vũ đưa tay cởi áo somi mình ra, áo choàng của cô cũng rớt xuống.

Anh kéo cô lại giường nhưng đoạn đường đi môi vẫn cuốn lấy nhau.

Cả hai ngã xuống giường Hoắc Kiến Vũ để cô nằm trên ghì đầu cô xuống hôn, qua một lúc anh lật cô nằm xuống để mình nằm trên.

Hoắc Kiến Vũ rời môi cô mà lướt xuống cổ thơm tho,lấy tay xé chiếc áo ngủ ra làm hai rồi quăng qua một bên, bộ ngực to tròn do nhịp thở mạnh của Triệu Tuệ An mà phập phồng lên xuống nhìn rất kích thích.

Hoắc Kiến Vũ ngậm một bên ngực của cô, bên kia thì nắn bóp, chơi chán bầu ngực anh ngước lên thì thấy cô quằn quại do khó chịu, bên dưới dịch thủy đã chảy ra ướt cả quần lót.

Hoắc Kiến Vũ ngồi dậy giải phóng cậu nhỏ đang căng cứng của mình rồi từ từ đi vào bên trong cô

" Á aaa Ông xã nhẹ thôi...đau...ưm ưm "

" Ưm...ưm..ưm "

" Ưm...ưm...ưm "

Hoắc Kiến Vũ di chuyển lúc đầu rất nhẹ nhàng nhưng lúc sau do không kiềm chế được nên làm rất mạnh bạo.

" Ưm..ưm..á...ưm...ông xã nhẹ "

" Ưm...ưm...ưm "

" Ưm...ưm...ưm "

" Ưm...ưm...ân...ưm..á "

" Ưm... nhẹ lại...ưm...ưm....ân "

Hoắc Kiến Vũ bắn thẳng vào bên trong cô, cả hai đều lên đỉnh mà thở dốc dữ dội.

Đêm đó Hoắc Kiến Vũ vờn Triệu Tuệ An đến khi cô sắp ngất anh mới dừng lại.

" Mệt không?

" Anh để cô nằm xấp lên người, tay vuốt ve tấm lưng trần mịn màng của cô

" Anh nghĩ mệt không?

"

"Hôm nay tới đây thôi, ngày mai chúng ta tiếp tục "

" Ông xã?"

" Hửm?

"

" Anh có thể nào đừng xé đồ của em được không, đầm ngủ của em bị anh xé gần hết rồi "

" Vậy sao này em đừng mặc đồ khi ở trong phòng nữa, như vậy anh sẽ không xé "

" Đúng là, em mua đầm ngủ riết mà người ta quen mặt luôn á " Cô ngẩng mặt lên trách móc anh

" Haha Em là Hoắc thiếu phu nhân người ta quen mặt là phải rồi "

" Mau rút ra rồi vệ sinh, bên dưới nhầy nhầy khó chịu quá "

" Ừ "

Hoắc Kiến Vũ rút ra **** **** chảy ra là ướt cả đùi của cô, Cả hai vào phòng tắm vệ sinh sạch sẽ mới lên giường ngủ.
 
Hoắc Tổng, Anh Tàn Ác Lắm!!
#46


Triệu Tuệ An lần này đã rút kinh nghiệm cô mua hẵn mấy lố que thử thai để trong tủ, chỉ cần trễ 1 ngày là cô liền đem ra thử liền1

Đã 3 tháng trôi qua ngày nào Hoắc Kiến Vũ cũng vờn cô đến ngất đi.

Đã 7h tối Triệu Tuệ An lười biếng nằm dài trên giường, Hoắc Kiến Vũ thì xử lý văn kiện trong thư phòng.

Triệu Tuệ An lấy điện thoại ra bấm thì hiện lên ngày tháng.1

" Aaaa Trễ tháng rồi, đi thử, đi thử mới được " Cô bước xuống giường cầm 10 cây que thử thai đi vào phòng tắm1

Cô cấm 10 cái que vào thì đều hiện lên 2 vạch nhưng hơi mờ.

Cô quyết định đi lấy thêm vào thử vẫn hiện lên 2 vạch nhưng vẫn mờ

" aaa 2 vạch nữa rồi, mình mang thai rồi " Triệu Tuệ An vui vẻ lính quýnh dọn dẹp rồi chạy qua thư phòng.

* Cạnh *

" Ông xã "

Hoắc Kiến Vũ đang chăm chú vào máy tính ngước qua thì thấy cô đã bay thẳng lên đùi mình

" Sao vậy?

"

" Tèn ten " Cô vui vẻ giơ que thử thai trước mặt anh

Hoắc Kiến Vũ nhìn không chóp mắt vào que thử thai rồi nhíu mày, qua một lúc anh mới nhìn cô hỏi

" Này là cái gì?

"1

" Anh không biết sao?

" Triệu Tuệ An bị hụt hẫng, khi nãy tưởng anh biết nên bắt ngờ không nói nên lời, nào ngờ anh không biết

" Ừ, này là cái gì mà em vui vậy?"

" Que thử thai đó " Cô vui vẻ trở lại

Hoắc Kiến Vũ lấy que thử thai từ tay cô rồi xem tới xem lui vẫn không biết

" Là như nào?"

Anh nhăng mặt lại vì nó không có kết luận là mang thai hay không1

" Là 2 vạch đó "

" 2 vạch?

"

" Dạ "

" 2 vạch là sao?

"1

" Hoắc Kiến Vũ anh ngốc thật hay giả ngốc vậy?"

" Anh có bao giờ thử cây này đâu mà biết, là sao mang thai hay là không?"

Anh nhăng mặt lại

" 2 vạch là mang thai đó ông xã " Cô cười cười tươi hôn chụt vào môi anh

" Cái gì?

" Anh hét lên

" Nhưng mà nó hơi mờ, em không chắc là đã có thật không?"

Hoắc Kiến Vũ không nói gì bế cô đứng dậy đi ra khỏi phòng.

Triệu Tuệ An bị bắt ngờ mà hỏi

" Ông xã anh bế em đi đâu vậy?

đang nói chuyện mà "

" Đi bệnh viện "

" Giờ này mà đi bệnh viện gì? mai rồi hả đi "

" Không được phải đi liền "

" Khoan đã, anh tính để em mặc như thế này đi bệnh viện sao?

"

Hoắc Kiến Vũ nhìn lại thì thấy cô mặc đầm ngủ , anh liền quay ngược lên phòng thay đồ rồi mới đi bệnh viện

Vì bệnh viện của Hoắc gia nên Triệu Tuệ An muốn khám lúc nào cũng được, Hoắc Kiến Vũ nhất quyết đi vào theo cô

" Đại thiếu gia chúc mừng ngài, thiếu phu nhân mang thai gần 4 tuần tuổi rồi, 2 tháng nữa thiếu phu nhân đến khám định kỳ thai sản "

" Mang thai sao?

Kiến Vũ em thật mang thai rồi " Triệu Tuệ An vì quá vui nên bật khóc

"Nín, bảo bối đến với chúng ta rồi, bảo bối về với em rồi " Anh ôm cô mà mắt đỏ hoe

" Thiếu phu nhân cô nên cẩn thận trong 3 tháng đầu, tránh làm việc nặng và đi đứng cẩn trọng.Còn việc vợ chồng thì phải nhẹ nhàng, tôi thấy thiếu phu nhân hơi bị động thai nhẹ " nữ bác sĩ ái ngại nhìn anh

" Dạ " Triệu Tuệ An ngại ngừng

Cả hai về nhà là hơn 9h đêm, tâm tình Triệu Tuệ An rất vui, cô đoán chắc đứa bé này là bé trai vì giấc mơ đó là bé trai nói sẽ quay về với cô

"Bảo bảo con về với mẹ rồi sao?Mẹ thật sự rất vui " Cô nằm trên giường vuốt bụng vui vẻ nói

" Em thèm ăn gì không anh bảo người nấu?

"

" Em không có thèm ăn gì hết.

À mai anh đi làm anh ghé trường bảo lưu kết quả cho em nhé, em không đi học nữa "

" Ừ, nghĩ luôn cũng được, tiền anh không thiếu để nuôi em và con đâu " Anh leo lên giường với cô

" Ông xã anh vui không?"

Cô nắm lấy tay anh đặt lên bụng mình

" Vui, rất rất vui " Anh vuốt ve bụng cô rồi hôn chụt vào môi

Sáng hôm sau Hoắc gia biết tin Triệu Tuệ An mang thai mà ông bà Hoắc vui mừng đến bật khóc, đứa cháu nội của bà cuối cùng cũng về.

Đến tháng thứ 2 thì Triệu Tuệ An bắt đầu nghén, cô không ăn được cá và đặt biệt là không ngửi được mùi của Hoắc Kiến Vũ.

Mõi lần anh đến gần cô đều nôn dữ dội, nên bây giờ anh chỉ có thể đứng ở xa nhìn cô

" Bà xã khi nào em mới hết nghén vậy, anh sắp chịu hết nỗi rồi " Hoắc Kiến Vũ não nề đứng từ xa nhìn cô ngồi đọc tạp chí

" Em không biết nữa, chắc vài tháng "

" Vài tháng? em đùa với anh sao " Hoắc Kiến Vũ kích động đi đến gần

" aaa đứng lại,buồn nôn quá " Cô bịt mũi lại

" Bà xã em gán chịu đựng một lát đi, em ngửi quen mùi là không nôn nữa " Hoắc Kiến Vũ quyết định chơi lớn mà kéo cô ôm vào1

Ọe

Triệu Tuệ An bị anh ôm chặt mà buồn nôn kinh khủng.

Ọe oe ọe

Cô đẩy mạnh anh ra chạy vào phòng vệ sinh.

Hoắc Kiến Vũ bị bỏ rơi mà bực tức khó chịu.

" Biết vậy không sanh đẻ gì hết " Anh quăng cuốn tạp chí vào góc tường.

Đã 2 tuần qua ngày nào anh cũng làm bạn với sofa
 
Hoắc Tổng, Anh Tàn Ác Lắm!!
#47


Ngày hôm sau Triệu Tuệ An khi đang ngồi ăn trái cây ở phòng khách thì Hoàng Y Nhung tới chơi

" Y Nhung mặt cậu sao buồn vậy?"

" Tuệ An mình không biết phải làm sao?"

Cô ôm lấy Triệu Tuệ An bật khóc

" Sao thế? có chuyện gì kể mình nghe "

" Ba mẹ mình đã hứa hôn với Nghiêm Duật Trí rồi, 2 tháng nữa sẽ kết hôn "

" Cậu kết hôn á?

Còn Cố Minh Tề thì như thế nào?"

" Anh ấy vẫn lạnh nhạt với mình nhưng mình biết anh ấy cũng có tình cảm với mình.

Tuệ An cậu giúp mình đi "

" Giúp bằng cách nào?

Aaaa Đừng nói cậu bảo mình kêu người giết Nghiêm tổng nha, mình đang mang thai không làm bậy được đâu " Cô đẩy Hoàng Y Nhung ra

" Tuệ An cậu mang thai nên trí tượng tượng phong phú thật "

" Vậy giúp làm sao?"

Cô lấy miếng xoài vừa ăn vừa nói

" Cậu gọi điện thoại nói với Cố Minh Tề là mình sắp có chồng rồi, xem phản ứng anh ấy thế nào?"

" Ừ hử, như vậy cũng được " Cô vẫn ăn

" Cậu mau lên, sao cậu cứ ăn vậy " Hoàng Y Nhung thấy cô cứ ăn mà bực bội

" Được được.

Cậu làm gì gấp thế" Cô lấy điện thoại gọi cho Cố Minh Tề bật loa lớn cho Y Nhung nghe

("Alo thiếu phu nhân ")

" À Minh Tề tôi hỏi anh một chuyện được không?"

("Có chuyện gì sao thiếu phu nhân?

")

" À anh cũng biết rồi đó Y Nhung rất thích anh, tôi muốn hỏi là anh có cảm tình với cậu ấy không, vì cậu ấy sắp kết hôn với Nghiêm tổng rồi nhưng cậu ấy rất buồn " Cô nhìn qua Hoàng Y Nhung

(" Cái gì? kết hôn á?") Cố Minh Tề hét lớn trong điện thoại làm cho Hoàng Y Nhung vui mừng

" Ừ, 2 tháng nữa sẽ kết hôn "

(" Thiếu phu nhân cô gọi tôi chỉ để nói vậy thôi sao?

")

" Ừ, anh..."

(" Tôi có công việc rồi, thiếu phu nhân gửi lời chúc mừng của tôi đến Hoàng tiểu thư nhé ")

" Ừ.. khoan "

Cố Minh Tề cúp máy làm Hoàng Y Nhung hụt hẫng.

" Anh ấy rõ ràng có tình cảm với mình " Hoàng Y Nhung miếu máo nói

" Y Nhung mình còn một cách nữa, cậu có dám thử không?"

Triệu Tuệ An nhướng mài hỏi

" Là cách gì?

"

Triệu Tuệ An thì thầm vào tai của Hoàng Y Nhung rồi cả hai nở nụ cười.

" Được đó Tuệ An, sao mình không nghĩ ra nhở "

" Cậu không biết gì cả " Cô vẫn lấy trái cây ăn.

" Đi thôi, mình thực hiện liền đi " Hoàng Y Nhung kéo cô đứng lên

" Khoan đã, mình phải lên nói với Kiến Vũ.Nếu anh ấy không biết mình đi đâu sẽ rất lo "

" Ừ, cậu mau lên đi "

Triệu Tuệ An đi lên lầu thay đồ rồi mới qua thư phòng.

Cô sợ Hoắc Kiến Vũ sẽ không cho cô đi

* Cạch * Triệu Tuệ An ló đầu vào

" Ông xã "

" Bà xã có chuyện gì sao?"

Anh đứng lên định đi tới gần cô

" Ây Ông xã anh đứng đó đi, người anh hôi lắm "

Hoắc Kiến Vũ trợn ngược mắt, tại sao lại bị chính vợ mình chê bai như vậy, anh rất thơm cơ mà.1

" Vậy em muốn nói anh chuyện gì?"

Anh buồn hiu lùi bước về sau

" Em muốn đi ra ngoài một chút, em sẽ đem vệ sĩ theo được không ông xã "

" Em đi đâu?"

" Em....ông xã khi về em nói được không ?"

" Không, không nói không được đi "

" Ông xãaaaa"

" Tuệ An, anh là lo cho em, em có biết mình đang mang thai không? còn chưa được 3 tháng chưa ổn định "

" Ông xã em là đi giúp Y Nhung thôi, chỉ 1 lát rồi về à "

" Em muốn đi đâu thì đi đi " Hoắc Kiến Vũ lạnh lùng ngồi xuống ghế

" Ông xã "

"......."

" Ông xã em là đi bệnh viện giúp Y Nhung 1 chuyện nhỏ xíu là sẽ về ngay "

" Ừ, tùy em "

Triệu Tuệ An buồn bã đóng cửa lại, Hoàng Y Nhung đã giúp cô rất nhiều việc nếu bây giờ không giúp thì sẽ rất ngại.

Cô đi xuống lầu bảo vệ sĩ đi theo mình rồi đi vào bệnh viện

" Alo Minh Tề, Y Nhung cậu ấy tự tử được đưa vào bệnh viện rồi "

(" Thiếu phu nhân là thật sao?

")

" Thật, tôi đang trên đường tới bệnh viện "

Hoàng Y Nhung được Triệu Tuệ An sắp xếp một phòng bệnh rồi mình ngồi bên ngoài đợi Cố Minh Tề đến

" Thiếu phu nhân, cô ấy...cô ấy thế nào rồi?"

Cố Minh Tề vừa hỏi vừa thở mạnh

" Huhu Y Nhung cậu ấy rất nguy kịch, cậu ấy không có ý chí sống huhu" Triệu Tuệ An giả bộ khóc lóc thê thảm đến vệ sĩ đứng bên cạnh cũng mím môi cười

" Cái gì?

Y Nhung....

Y Nhung xin lỗi em tại anh mà em như vậy, sao em có thể ngốc như vậy? anh yêu em mà nhưng...nhưng anh không đủ tư cách ở bên em, cuộc sống của anh không biết sẽ chết ngày nào, anh không muốn nhìn em đau khổ nhưng anh sai rồi Y Nhung.

Chỉ cần em khỏe lại em muốn gì anh cũng nghe theo hết " Cố Minh Tề đứng bên ngoài kích động nói

Hoắc Kiến Vũ đứng từ xa nhìn thấy cô vợ mình bày trò mà nhăng mặt.

Anh vì lo cho cô nên đã láy xe đi theo

" Cố Minh Tề anh không được nuốt lời đó " Hoàng Y Nhung mở cửa ra mỉm cười

" Y Nhung em không sao chứ?

" Cố Minh Tề nắm lấy bã vai cô

" Em không sao cả, khi nãy anh nói anh yêu em, chỉ cần em khỏe lại em muốn gì cũng được.

Anh không được nuốt lời "

Cố Minh Tề dừng như hiểu được mình mới vừa bị gạt thì quay qua nhìn Triệu Tuệ An

" Tôi đang mang thai không nên ra ngoài lâu, tôi về trước á " Triệu Tuệ An lấy túi xách rồi bỏ đi nhưng vừa đi được 5 bước thì nhìn thấy Hoắc Kiến Vũ.

" Ông xãaaa"

" Về thôi, em bày trò đủ rồi đó "

Cả hai người cùng đi về nhưng đi tận 2 xe vì cô không ngửi được mùi của anh.

" Minh Tề sao anh lại đối xử lạnh nhạt với em hơn một năm như thế? có biết em buồn lắm không "

" Anh sợ, cuộc sống em đầy nhung lụa là Hoàng tiểu thư.

Còn anh, công việc của anh sự sống và cái chết rất gần nhau.

Anh không muốn để em phải đau khổ.

Với lại anh biết ba mẹ em sẽ không chấp nhận anh."

Cố Minh Tề tự cười bản thân

" Anh nói gì vậy?

Tuệ An cậu ấy cũng cưới Hoắc tổng đó, cậu ấy vì Hoắc tổng mà suýt mất mạng nhưng cậu ấy vẫn ở bên Hoắc tổng.

Em cũng muốn được như cậu ấy, muốn ở bên anh cùng anh chia sẽ mọi thứ.Em không sợ chết, em chỉ sợ không có anh bên cạnh " Cô ôm chầm lấy Cố Minh Tề nước mắt tuôn trào

" Ừ, anh sẽ bên em.

Anh sẽ cố gắng để bản thân mình an toàn " Anh đưa tay vuốt lưng cô

" Minh Tề hứa với em hãy ở bên cạnh em, em không cho phép anh rời xa em "

" Ừ "

" Minh Tề chúng ta về thưa với ba mẹ em được không? ba mẹ đã hứa hôn với người ta rồi "

" Em nói hứa hôn là thật sao? anh nghĩ em gạt anh " Anh đẩy nhẹ cô ra nhìn vào mắt

" Là thật, đi về với em được không?

Nếu ba mẹ em không đồng ý em cũng vẫn ở bên anh " Cô lại ôm anh, hít mùi hương cơ thể anh

" Được "
 
Hoắc Tổng, Anh Tàn Ác Lắm!!
#48


Triệu Tuệ An hiện tại mang thai ở tháng thứ 5 bụng cũng đã nhô to lên, khi được 3 tháng cô đã bắt đầu hết nghén,Hoắc Kiến Vũ vui mừng đến nỗi chấp tay cảm tạ trời đất.

Cô không kén ăn bắt cứ thứ gì chỉ có hơi ngủ nhiều một chút.1

" Bà xã em ở nhà đi đứng đoàng hoàng, anh đi làm sẽ cố gắng về sớm với em "

Hoắc Kiến Vũ ôm lấy cô hôn khắp mặt.

" Dạ, mấy hôm nay anh toàn đi sớm về khuya, không biết lo cho sức khỏe gì hết " Cô thắt cavat cho anh và trách móc

" Qua lần này anh sẽ ở nhà với em nhiều hơn, vì lần này dự án lớn Kiến Thành không lo xuể với lại nó cũng bận lo cho vợ "

" Như Ngọc em ấy có phước thật nhở, được Kiến Thành yêu thương như vậy " Cô trêu anh

" Anh không đủ yêu thương em sao?

Còn việc gì mà anh chưa làm cho em không " Anh nhăng mặt

" Ông xã em chỉ nói đùa thôi, anh là tốt nhất " Cô câu cổ anh đặt nụ hôn lên môi

" Tốt sao? tốt như này " Anh ôm eo cô đi lại giường nằm xuống

" Ông xã,anh đi làm đi, trễ rồi "

" Trễ một chút cũng có sao, anh phải cho em biết anh yêu em nhiều như thế nào " Anh cúi xuống hôn vào cổ cô

" Ưm ông xã, không được đâu, tối qua anh mới làm, làm nhiều không tốt cho con đâu " Cô cố gắng đẩy đầu anh ra

" Thật khó chịu chết đi được " Anh buông cô ra ngồi dậy

" Ông xãaa, sinh xong em hứa bù cho anh mà, được không?

" Cô cũng thấy tội nghiệp anh vì nhu cầu anh rất cao nay phải giảm bớt lại

" Hứa rồi đấy " Anh nhéo mũi cô

" Ông xã đi làm " Cô hôn vào môi anh

" Ừ.

Hôm nay có thể anh về trễ, em cứ ngủ trước đừng chờ anh, thức khuya không tốt cho con " Anh sờ vào bụng cô

" Dạ, em biết rồi "

Hoắc Kiến Vũ đặt lên trán cô nụ hôn rồi mới đi làm.

Đến trưa thì Hoàng Y Nhung qua chơi.

Cô bây giờ chính thức hẹn họ với Cố Minh Tề đợi khi ra trường sẽ kết hôn.

Cô đã phải năn nĩ, khóc lóc thì ông bà Hoàng mới chấp nhận.

" Tuệ An mình cũng rất muốn có em bé như cậu, đợi kết hôn mình nhất định sẽ có thai liền "

" Y Nhung cậu muốn có thai là được sao?

Lỡ Minh Tề anh ta không thích có em bé liền thì sao?

"

" Mình là ai chớ, mình có cách của mình "

" Haha Cậu mắc sinh lắm rồi sao" Cô vuốt ve bụng mình mà cười

" Ừ, mình phải sinh để còn làm xui với cậu "

" À ha được đấy, nhưng mình nói trước bảo bối trong bụng mình là con trai đấy nhé, cậu phải sinh con gái mới được "

" Cậu siêu âm bác sĩ nói con trai sao?

"

" Không có, nhưng mình tin là vậy, lúc trước mình nằm mơ thấy mình có bảo bảo cơ, rất đẹp trai còn giống Kiến Vũ y đúc "

" Cậu thật là, sao cậu không hỏi bác sĩ về giới tính "

" Kiến Vũ muốn bất ngờ, với lại anh ấy nói trai gái gì cũng được "

Cả hai đang nói chuyện thì Trịnh Như Ngọc khóc lóc đi vào sân biệt thự Vũ Viên.

Trịnh Như Ngọc là vợ của Hoắc Kiến Thành là một cô bé mồ côi, trong một lần đã cứu bà Hoắc khỏi tai nạn.Nhìn thấy cô được vệ sĩ mở cổng quản gia liền chào hỏi

" Nhị thiếu phu nhân sao người lại khóc "

" Bác, chị dâu con có nhà không? con muốn tìm chị ấy tâm sự " Trịnh Như Ngọc lau nước mắt nói

" Dạ có, đại thiếu phu nhân đang ở phòng khách nói chuyện với bạn "

" Dạ " Trịnh Như Ngọc đi vào thì thấy Triệu Tuệ An cô liền miếu máo nói

" Chị 2 "

" Ủa Như Ngọc, sao lại khóc ? lại đây ngồi " Triệu Tuệ An hơi bất ngờ đứng lên kéo Trịnh Như Ngọc ngồi xuống ghế

" Chị có bạn lại chơi sao?

"

" Ừ, là bạn thân của chị, có việc gì sao lại khóc "

" Chị 2 tập đoàn á mới tuyển nhân viên toàn là nữ không?

Anh Kiến Thành còn sa thải thư ký của mình để tuyển thư ký mới là nữ nữa.

Em nói với ảnh, ảnh còn nói em ghen tuông vô cớ nữa "

" Hả? cái gì?

Thư ký nữ á " Triệu Tuệ An bị bắt ngờ, 10 cô thư ký nữ thì hết 9 cô muốn trèo lên giường của chủ rồi

" Dạ.

Với lại tập đoàn vừa tuyển toàn nữ không, mà anh ấy dạo này rất đi khuya.

Em nói thì anh ấy quạo với em, anh ấy hết thương em rồi "

" Đi sớm về khuya " Triệu Tuệ An nghiến răng nói

" Dạ "

" Hoắc Kiến Vũ, anh giỏi lắm, tập đoàn có gái anh liền bỏ bê em với con " Triệu Tuệ An đứng dậy hét lên

" Tuệ An cậu bình tĩnh, cậu đang mang thai đó " Y Nhung liền khuyên ngăn

" Đúng đó chị 2, chị đang mang thai kích động không tốt đâu, với lại anh 2 thương chị như vậy chắc không có đâu.

"

Triệu Tuệ An hít một hơi bình tĩnh ngồi xuống hỏi Trịnh Như Ngọc

" 2 người đang giận nhau sao?

"

" Dạ, tụi em cải nhau, anh ấy còn ở miết trong thư phòng đến gần sáng mới về phòng, anh ấy ngủ cũng không ôm em như trước đây " Trịnh Như Ngọc tủi thân khóc nức nở

" Chị nói em nghe, em có đầm ngủ nào sexy hết cỡ không?em phải cho Kiến Thành ăn no như vậy mới không đủ sức ăn người khác hiểu không?"

" Đúng đó Như Ngọc, em không thỏa mãn Nhị thiếu thì có người khác làm chuyện đó thay em.Em phải mạnh mẽ lên, đã là vợ chồng em còn ngại gì nữa " Hoàng Y Nhưng liền thêm vào

" Như vậy được không? nhưng mà anh ấy còn giận thì sao?

" Trịnh Như Ngọc liền hỏi Hoàng Y Nhung

" Muốn giữ chồng thì mình phải làm cho hết giận, chị nói em biết phụ nữ ở ngoài bây giờ rất ghê, chỉ cần mình lơ là một chút là có đứa nhảy lên giường liền " Hoàng Y Nhung đi lại ngồi gần Trịnh Như Ngọc

" Thật không? nhưng em ngại quá, mới cải nhau bây giờ làm vậy thì kỳ quá chị " Trịnh Như Ngọc đỏ mặt tía tai

" Không có gì phải kỳ hết? là chồng của mình, mình muốn sài lúc nào chã được "

" Nhưng....

"

" Nhưng cái gì?

Đến lúc mất chồng thì đừng có khóc với bọn chị.

Em giống y chang Tuệ An ngày trước hở ra là ngại, chị phải giáo huấn lắm mới được như vậy "

Cả hai đang ngồi nói chuyện với nhau nhưng không ai để ý đến khuôn mặt đen xì của Triệu Tuệ An lúc này.

" Hai người ngồi đây chơi nha, mình đi công việc một chút " Triệu Tuệ An đứng dậy nói

" Chị 2 chị đi đâu vậy?

"

" Chị đi giữ chồng " Triệu Tuệ An bỏ mặt hai người đó đi lên lầu thay đồ.

Trịnh Như Ngọc và Hoàng Y Nhung bật cười nhìn theo, Triệu Tuệ An sắp có con nhưng tính tình y con nít
 
Hoắc Tổng, Anh Tàn Ác Lắm!!
#49


Triệu Tuệ An mặc đầm bầu màu đen và đeo kính đen, nhìn cô rất ngầu và ra dáng phu nhân tổng giám đốc.

Tài xế vừa ghé trước cửa tập đoàn Hoắc thị thì đã có vệ sĩ đi theo sau mở cửa.

Triệu Tuệ An đi vào tiếp tân và bảo vệ liền cúi đầu chào.

Cô đi lại thang máy dành riêng cho Tổng giám đốc và Phó tổng thì hai cô nhân viên mới ngăn cản lại

" Chị, thang máy này chị không được đi "

" Tại sao?

" Triệu Tuệ An nói nhưng vẫn không tháo mắt kính xuống

" Thang máy này chỉ có Tổng giám đốc và Phó tổng được đi thôi " Cô nhân viên hắt mặt liếc Triệu Tuệ An

" Ừ, nhưng tôi thích đi thang máy này " Cô bước vào thì bị hai cô kia lôi ra

" Chị muốn chết sao? không phải chị có bầu thì muốn làm gì cũng được đâu "

" Tôi đi tìm chồng cũng không được luôn sao?

"

" Aaa thì ra chị không phải khách hay đối tác của tập đoàn vậy chị càng không được lên, sao tiếp tân với bảo vệ hôm nay làm việc cẩu thả vậy, không sợ Tổng giám đốc sao?"

" Chị muốn tìm chồng thì ngồi ở sảnh hay ra ngoài rồi gọi chồng chị xuống chứ chị không được đi lên.

Chị không phải nhân viên chị không có quyền được lên đó.

Bảo vệ, bảo vệ đâu " Cô nhân viên khác nói giọng lớn tiếng, khi dễ Triệu Tuệ An ra mặt

Bảo vệ và vệ sĩ Hoắc gia đi vào

" Có chuyện gì vậy thiếu phu nhân "

" Cái gì mà thiếu phu nhân, mau đuổi chị này ra khỏi tập đoàn đi, chị ấy đòi lên tầng để gặp chồng, tập đoàn để làm việc chứ đâu phải cái chợ mà tìm chồng tìm con "

Bảo vệ mặt xanh lét nhìn Triệu Tuệ An còn vệ sĩ thì phì cười.Hai cô này là không sợ chết.

Triệu Tuệ An cười nhếch mép, cô biết chắc hai cô gái này là nhân viên mới và không xem tạp chí, tv.

Vệ sĩ đẩy nhẹ hai cô nhân viên ra đứng thành hai đường thẳng để Triệu Tuệ An vào thang máy an toàn.

Triệu Tuệ An gật đầu rồi bước vào.

" Nè các người bị điên sao? sao để chị đó lên tầng "

" Hai cô cũng lên tầng đi, tôi dẫn cô đi " Vệ sĩ kéo hai cô đó vào thang máy dành cho nhân viên rồi lên tầng cao nhất

Triệu Tuệ An đi vào phòng thì thấy Hoắc Kiến Vũ đang chăm chú vào văn kiện, cô mỉm cười rồi lên tiếng

"Ông xã "

Hoắc Kiến Vũ nghe tiếng gọi ngọt ngào quen thuộc thì nhếch môi cười.

Anh ngước lên quay ghế qua nhìn Triệu Tuệ An

" Sao lại đến đây?

"

" Em đến không được sao?"

Cô đi lại ngồi lên đùi anh

" Được, nhưng quá nguy hiểm, sao này không được đi lung tung như vậy "

" Hazz có vệ sĩ đi theo mà, em cũng không có ghé đâu hết, em ở nhà rất buồn "

" Ừ " Anh hôn nhẹ lên môi cô

" Anh uống cafe sao?

" Cô nhìn thấy tách cafa trên bàn mà nhăn mặt

" Ừ, khi nãy anh hơi mệt, uống chút cho tỉnh táo "

" Anh sao lại làm việc mệt như vậy? mấy hôm nay có bỏ bữa không?"

Cô lấy tay xoa xoa thái dương cho anh

" Không có "

" Anh nói dối,em hỏi thư ký Trương đó "

" Thật mà bã xã "

Cốc cốc cốc

" Vào đi " Triệu Tuệ An lên tiếng

Vệ sĩ đẩy hai cô nhân viên khi nãy vào phòng , hai cô đó mắt trợn ngược mặt thì trắng bệch khi nhìn thấy Triệu Tuệ An đang ngồi trên đùi của Hoắc Kiến Vũ còn xoa xoa đầu cho anh.

" Việc gì vậy?

" Hoắc Kiến Vũ kéo tay cô xuống ngồi thẳng dậy hỏi

" Hoắc thiếu, hai cô gái này khi nãy không cho thiếu phu nhân lên gặp chồng " Vệ sĩ nói mà mím môi muốn cười

Triệu Tuệ An bật cười vì câu nói của vệ sĩ, nhìn qua anh thì thấy mặt anh đen xì.

" Hai cô ăn cái lá gan gì mà dám không cho vợ tôi lên?"

Hoắc Kiến Vũ nghiêm nghị nói

" Tổng giám đốc tôi không biết đây là thiếu phu nhân, tôi xin lỗi, lần sau không dám nữa "

" Còn có lần sao?

"

" Dạ không, tôi là nhân viên mới nên không biết đây là thiếu phu nhân, mong tổng giám đốc và phu nhân bỏ qua ạ "

" Được rồi anh, không biết không có tội,bỏ qua đi " Cô nắm lấy tay anh nói

" Mọi người ra ngoài đi " Cô nói với vệ sĩ và hai cô nhân viên

" Cảm ơn thiếu phu nhân " Hai cô nhân viên lính quýnh ra ngoài, vệ sĩ cũng đóng cửa lại rồi xuống sảnh chờ Triệu Tuệ An.

" Em thật là, phải sa thải để làm gương "

" Anh tàn nhẫn thật á, người ta không biết cơ mà "

" Đừng tưởng anh không biết em đến đây để làm gì?"

" Làm gì cơ? bảo bối là muốn gặp anh, em cũng muốn xem có bé trà xanh nào ở đây không?

Con em cần có ba "

" Bé trà xanh là gì?

" anh mỉm cười

" Anh đúng là quê mùa, chúng ta đi ăn đi ông xã, con anh đói rồi " Cô nói mà đặt tay anh lên bụng mình

" Bảo bối đói rồi sao?

để ba chở hai mẹ con đi ăn nha " Anh cúi xuống nhìn bụng cô

Triệu Tuệ An nở nụ cười hạnh phúc, cô tin anh sẽ không bao giờ phản bội cô, lúc tới đây cô rất lo sợ, sợ sẽ nhìn thấy những đều không muốn thấy.

Nhưng khi nhìn thấy tách cafe trên bàn cùng gương mặt đầy mệt mõi của anh thì cô biết, anh sẽ không bao giờ ngoại tình.

......

Cuối cùng ngày sinh cũng đã tới, Triệu Tuệ An đau bụng lúc giữa đêm.

Hoắc Kiến Vũ rất lo lắng mà vào phòng sinh cùng với cô.

" Aaaaaa"

" Thiếu phu nhân sắp ra rồi, cô dùng hết sức một lần nữa "

" Aaaaaaaaa"

" Bà xã em cố gắng lên " Hoắc Kiến Vũ liên tục hôn vào trán cô an ủi, tay lúc nào cũng nắm chặt tay cô.

" Kiến Vũ em đau, em mệt quá..hức..hức "

" Ngoan, đừng khóc,hay là sinh mổ đi "

" Không, em còn rặn được mà, em không sinh mổ đâu như vậy không tốt cho con " Cô lấy lại nhịp thở để rặn

" Được, cực cho em rồi "

" Thiếu phu nhân cô dùng hết sức rặn một lần nữa "

" Aaaaaaaaaaa"

" Thiếu phu nhân thấy đầu rồi, rặn thêm một hơi nữa"

" Aaaaaaaaaaaaaaaa"

Oe oe oe

Oe oe oe

" Ra rồi ra rồi, là một bé trai đó đại thiếu gia "

Triệu Tuệ An xụi lơ, cô nở nụ cười hạnh phúc rồi thiếp đi.

Hoắc Kiến Vũ nhìn bé trai đang được bác sĩ vệ sinh mà mắt đỏ hoe, đứa bé này cô đã dùng cảm sinh mạng để sinh ra.

Hoắc Kiến Vũ nhìn rồi đặt nụ hôn lên môi cô.

Triệu Tuệ An và đứa bé được chuyển lên phòng riêng của Hoắc gia.

Đứa bé được bà Hoắc ẩm mà ngủ ngon không quấy khóc.

Triệu Tuệ An mơ màng tỉnh dậy đã nhìn thấy Hoắc Kiến Vũ chăm chú nhìn mình.

" Ông xã em đang rất xấu, anh có thể đừng nhìn em như vậy được không?"

Cô giọng yếu sìu trêu anh

" Bã xã em lúc nào cũng đẹp " Anh lại hôn lên trán cô

" Tuệ An con tỉnh rồi, con xem bảo bảo rất giống Kiến Vũ " bà Hoắc bế lại cho cô xem,

Hoắc Kiến Vũ đỡ cô ngồi dậy, cô sờ sờ vào má bảo bảo mà cười mãn nguyện, mắt cũng đã đỏ lên.

" Ba mẹ, hai người đặt tên đi " Cô nhìn ông bà Hoắc nói

" Hai đứa đặt đi, con của hai đứa " Ông Hoắc nói

" Kiến Vũ anh đặt tên cho con đi "

" Hoắc Kiến Văn em thấy thế nào?"

" Kiến Văn sao?

đẹp, đẹp lắm, em rất thích " Cô mỉm cười

Bà Hoắc cùng ông Hoắc ra về để nấu đồ tẩm bổ cho cô.

Triệu Tuệ An ngồi trên giường cho tiểu Văn ti sữa mà mỉm cười suốt, Hoắc Kiến Vũ thì nhìn thằng bé ăn sữa mà nhíu nhẹ mài.

Đã ti còn chóp chép cái miệng nhỏ nhìn hết sức đáng yêu.

" Ông xã anh xem tiểu Văn rất háo ăn sữa "

" Ừ "

" Ông xã anh bị gì vậy?

"

" À, bị gì đâu.

Sữa em rất ngon sao mà tiểu Văn ti nhiều vậy?

"

" Trẻ sơ sinh thì phải ti sữa mẹ, ti nhiều thì mau lớn ha tiểu Văn của mẹ "

Hoắc Kiến Vũ nhìn cô rồi vén bên áo kia lên ngậm lấy ngực cô, Triệu Tuệ An liền giật mình.1

" Aaa anh làm gì vậy?"

Hoắc Kiến Vũ buông ngực cô ra mà cười thành tiếng

" Thơm thật đó,cho thằng bé này ti thật uổng "

" Kiến Vũ anh là trẻ con sao? sao lại hơn thua với con " Cô bật cười

" Hazzz nếu nó không phải con anh, anh sẽ không để cho nó ti sữa em như vậy "

......

Đến trưa tiểu Văn nằm trong nôi ngủ, Hoắc Kiến Vũ cứ nhìn thằng bé suốt, Hoàng Y Nhung và Cố Minh Tề đi vào.

" Tuệ An xem xem con rể mình thật đẹp trai nha " Hoàng Y Nhung nói

" Tất nhiên, con trai mình cơ mà "

" Tuệ An sinh có đau không?

" Hoàng Y Nhung nhăng mặt hỏi

" Không đau, rất hạnh phúc "

" Vậy sao? có người đau đến cắn anh suốt đoạn đường đi bệnh viện đến nỗi chảy máu " Hoắc Kiến Vũ giơ tay bị cô cắn lên

" Sinh con cho anh thì anh phải chịu " Cô lườm anh
 
Hoắc Tổng, Anh Tàn Ác Lắm!!
#50


Sau 3 ngày ở bệnh viện thì Triệu Tuệ An cũng được về nhà.

Hoắc Kiến Vũ giành hết tất cả công việc chăm con chỉ khi cho ti thì mới gọi cô, bà vú cũng rất an nhàn mà nhận lương.

" Tiểu Văn con mà còn khóc nữa là ba chở con qua nhà Âu Minh Phong ở đó "

Hoắc Kiến Vũ đã dỗ hơn 1h đồng hồ nhưng tiểu Văn vẫn khóc thét, Triệu Tuệ An cũng ngủ không được mà lồm cồm ngồi dậy

" Ông xã anh đưa tiểu Văn cho em, coi chừng con đói "

Hoắc Kiến Vũ liền bế tiểu Văn đưa cho cô, nhưng thằng bé không chịu ti mà cứ khóc

"Sao vậy con, ba mẹ buồn ngủ lắm rồi đó, " Cô vỗ vỗ vào mông dỗ dành

Đến tận 3h sáng tiểu Văn mới chịu ngủ, vừa để thằng bé xuống là Triệu Tuệ An lăn ra ngủ không biết trời đất.

Tiểu Văn bây giờ đã được 3 tháng rất cứng cáp, có cặp má bánh bao rất đáng yêu làm cho Triệu Tuệ An cứ hôn hoài không chán, Hoắc Kiến Vũ ban ngày đi làm ban đêm lại chăm con phụ cô nên anh đã sụt tận 4kg làm Triệu Tuệ An rất xót.1

Đêm đến Triệu Tuệ An nghe tiếng khóc liền bật dậy đến nôi thì thấy tiểu Văn đã tè.

Cô đi lấy tả rồi thay cho tiểu Văn.

Hoắc Kiến Vũ từ thư phòng trở về thấy cô ngồi ngáp dài mà thay tả thì nhíu mày

" Để anh làm cho, em lên ngủ đi "

" Thôi, em làm sắp xong rồi, anh sao làm việc khuya như vậy hơn 1h rồi "

" Ừ, công việc còn nhiều "

Thay tả xong cô cho tiểu Văn ti rồi ru ngủ, đến 2h khuya cô mới quay lại giường.

" Ngày mai em cho tiểu Văn ngủ với bà Vú đi, thức khuya không tốt cho em đâu "

" Anh cũng vậy, làm việc trễ như vậy, sắp tới em chỉ cho phép anh làm việc đến 11h thôi đó "

" Ừ, ngủ đi " Hoắc Kiến Vũ ôm lấy cơ thể thơm tho của cô mà chìm vào giấc ngủ.

Ngày hôm sau Triệu Tuệ An giao con cho bà Vú để hâm nóng tình cảm, hiên tại bây giờ cô gần như đã lấy lại vóc dáng chỉ có hơi có da có thịt một chút.

Hôm nay cô lấy chiếc đầm hai dây màu đen ôm trọn bầu ngực và vòng eo của mình.

Nhìn thấy xe Hoắc Kiến Vũ láy vào sân cô mỉm cười đi lại phía giường ngồi xuống.1

* Cạch*

Hoắc Kiến Vũ ảo não đi vào, nhưng khi ngước lên nhìn thì mắt anh bắt đầu chóp, Triệu Tuệ An đi lại ôm lấy cổ anh nũng nịu1

" Ông xã thế nào?"

Hoắc Kiến Vũ lập tức ôm eo cô ép vào cánh cửa, vuốt nhẹ mặt cô

" Ngon "

Triệu Tuệ An bật cười đưa tay cởi áo vest cavat và gile cho anh.

Hoắc Kiến Vũ không thể chờ đợi thêm liền cúi xuống hôn lấy môi cô, cả hai cứ dây dưa với nhau.

Hoắc Kiến Vũ rời môi lập tức bế ngang cô lên đi lại giường quăng xuống

" Ây ông xã anh mạnh tay vậy?" cô bị tung lên mấy hồi, nếu không phải niệm chắc cô gãy ra làm hai

" Anh không thể nhẹ nhàng với em được nữa rồi"

Hoắc Kiến Vũ lao vào hôn cô tới tấp những nơi anh đi qua đều có dấu đỏ hẵn lên.

Chiếc đầm của cô cũng đi vào quên lãng khi nó bị anh xé ra làm hai và áo somi của anh cũng không còn một nút nào cả.

Triệu Tuệ An cảm thấy hối hận về việc làm của mình, tự nhiên lại đi chọc con sói đói lâu ngày để bây giờ thở không ra hơi.

" Ông xã anh từ từ thôi "

"Là em quyến rũ anh trước " Anh nói nhưng đã đứng dậy cởi quần âu của mình.

Triệu Tuệ An lâu ngày chưa gần gũi với anh nhưng khi nhìn vào 'người anh em' của anh thì rùng mình, nó bây giờ rất sung to lên.

Hoắc Kiến Vũ mở rộng hai chân cô ra đâm mạnh vào

" Aaaaa đau...ông xã anh đáng ghét....xấu xa.....đau quá " Triệu Tuệ An đập loạn xa lên người anh

" Thả lỏng ra, sau sinh rồi vẫn khít nhỉ, em mau thả lỏng cả anh và em đều đau đây này "

Triệu Tuệ An bình tĩnh nhịn cơn đau mà thả lỏng cơ thể, Hoắc Kiến Vũ duy chuyển nhẹ nhàng ra vào nhưng được một lúc thì con sói đói lại xuất hiện trên người anh mà ra vào mạnh mẽ, Triệu Tuệ An không biết trời trăng hoa lá gì cứ nằm yên rên rĩ.

" Ưm..ưm..ưm...ân "

" Ưm...ưm...ưm...ân"

Hoắc Kiến Vũ ra vào nhanh chóng rồi rút ra bắn lên người cô,nằm xuống ôm lấy cơ thể cô thỏa mãn

" Thoải mái không bà xã?"

" Anh đừng có hỏi mấy câu này được không?"

" Có gì phải ngại "

Hoắc Kiến Vũ ngồi dậy tiến hành hiệp 2 trên người cô, nhưng không chỉ hiệp 2 mà là rất nhiều hiệp.

Sáng hôm sau Triệu Tuệ An không thể nào xuống giường được, Hoắc Kiến Vũ cũng không đi làm mà ở nhà chơi với tiểu Văn.

" Con xem mẹ con thật yếu đúng không?

"

Hoắc Kiến Vũ vừa ẩm tiểu Văn vừa trêu cô1

"Hoắc Kiến Vũ anh điên rồi, ai lại nói với con mình như thế " Cô lườm anh

" Thế nào thằng bé cũng biết thôi, anh là cho con học hỏi sớm "

" Hoắc Kiến Vũ, con chỉ mới 3 tháng anh cho con học hỏi cái gì, thật là tức chết mà "

" Thôi mà bà xã, anh chỉ nói đùa thôi, con còn nhỏ như vậy sao nó hiểu được?"

" Anh tốt nhất dạy con cho đoàng hoàng đó, nếu không em ẩm về nhà chính ở "

" Em đừng có lấy nhà chính ra uy hiếp anh, coi chừng giờ trong bụng em có con anh nữa rồi kìa "

" Nè ông xã, anh đừng có lừa em, anh toàn cho ra ngoài, đừng tưởng em không biết " cô nhếch môi cười

" Trận cuối anh cho vào trong, em nên lo đi sinh nữa đi "

" Để coi "

................

3 năm sau bây giờ tiểu Văn đã đi học mẫu giáo.

Hoắc Kiến Văn rất thông minh từ ngoại hình đến tính cách đều rất giống Hoắc Kiến Vũ và đặt biệt rất lạnh lùng ít cười ít nói làm cho Triệu Tuệ An rất buồn.

Triệu Tuệ An đã lấy bằng tốt nghiệp nhưng cô lại muốn ở nhà chăm con và phụ giúp anh một số việc ở tập đoàn.

Cả hai đã lên kế hoạch năm nay sẽ chào đón thêm một thành viên nữa bởi vì anh rất thích bé gái.

Tập đoàn Hoắc thị đang trong giao đoạn mở thêm chi nhánh bên Mỹ nên Hoắc Kiến Vũ đã đi công tác 5 ngày bên đó và đêm hôm qua mới về biệt thự Vũ Viên.

Vừa về nhìn thấy Triệu Tuệ An nằm trên giường ngủ, vì xa vợ 5 ngày nên anh chịu không nỗi mà lôi cô ra hành cả một đêm.

Hoắc Kiến Vũ hiện tại ngồi trên giường mặc quần âu và áo somi rất trẻ trung nhìn Triệu Tuệ An say giấc nồng.

Anh đã đưa tiểu Văn đi học rồi về nhưng cô vẫn không có dấu hiệu thức giấc.

" Ưmmmm "

" Chào buổi trưa bà xã "

" Ưmmm..anh mau chuẩn bị cho Kiến Văn đi học " Cô nói giọng ngái ngủ

" Con sắp tan học rồi " Anh bật cười, sao vợ anh có thể đáng yêu như vậy

" Tại anh " Cô lấy gối đập vào người anh

" Được rồi ngồi dậy vào phòng vscn đi,đã trưa rồi " Anh kéo cô ngồi dậy

.....
 
Hoắc Tổng, Anh Tàn Ác Lắm!!
#51


Triệu Tuệ An hôm nay đi đón tiểu Văn rồi về nhà chính chơi với ông bà Hoắc.

Đến chiều cô dẫn tiểu Văn lên tập đoàn để đón anh.

" Ây tiểu Văn lên chơi với ba sao?

"

" Dạ "

" Tiểu Văn chú nói con biết, thiếm con sắp sửa sinh bé gái đó, con có muốn chơi với em không?"

Hoắc Kiến Thành hào hứng bế tiểu Văn lên

" Em gái sao? có xinh gái không?

"

" Tất nhiên là xinh rồi "

" Ba con cũng hứa sẽ sinh em gái cho con cơ "

"haha " Hoắc Kiến Thành bế tiểu Văn vào thẳng phòng mình chơi.

Triệu Tuệ An mỉm cười rồi đi vào hướng phòng Hoắc Kiến Vũ.

" Tổng giám đốc bên đó đã hoàn thành xong, ngài có thể qua bên đó khảo sát một lần nữa " Giám đốc chi nhánh mới bên Mỹ qua báo cáo với Hoắc Kiến Vũ

" Ừ, vài ngày nữa tôi sẽ cử người qua bên đó "

" Tổng giám đốc ngài không đi sao?

" Cô gái đó mặc đầm 2 dây mỏng lét, ôm trọn cơ thể quyến rũ của mình, vòng 1 đầy đặn đã lộ ra phân nữa.

Hoắc Kiến Vũ nhếch môi cười nhạt.

" Tại sao tôi phải đi "

" Hazz Tổng giám đốc dù gì mình cũng là bạn học, ngài có cần lạnh lùng như vậy không?

"

" Được rồi ra ngoài đi " Hoắc Kiến Vũ ngã người về sau nhắm mắt lại

" Kiến Vũ anh có thể nào đừng lạnh nhạt với em được không? anh cũng biết em yêu anh đã từ rất lâu, yêu anh từ lúc chúng ta học bên Mỹ "

" Ra ngoài " Anh lạnh giọng nói

" Kiến Vũ anh chê em từng kết hôn sao?

"

" Trác Mỹ Băng cô như thế nào thì mặc xác cô, tôi không quan tâm.

Đi ra ngoài trước khi tôi giết cô " Anh mở mắt ra nghiến răng nói

" Kiến Vũ em chỉ cần bên anh thôi, em không cần danh phận gì hết.

Em yêu anh mà " Cô nói mà gỡ dây áo mình xuống, vòng 1 đã lộ ra bên ngoài.

Hoắc Kiến Vũ tức đến đỏ mặt, đi lại bàn nhắc điện thoại gọi bảo vệ lên tống cổ đi nhưng lại không kịp.

Trác Mỹ Băng chạy lại ôm anh từ phía sau khóc nức nở

" Đừng đối xử với em như vậy, em đau lòng lắm "

" Buông....."

*Cạch*

Triệu Tuệ An mở cửa đứng yên đó, mặt tái xanh khi chứng kiến cảnh trước mắt, tay anh vì gỡ tay của Trác Mỹ Băng ra nên cũng đặt lên nhau, nhìn hai người hết sức ái muội.

" Buông ra " Anh dứt khoát gỡ mạnh tay ra xô mạnh Trác Mỹ Băng xuống đất đi lại Triệu Tuệ An

" Tuệ An em đừng hiểu lầm, là cô ta ôm anh nhưng anh đã gỡ ra "

Trác Mỹ Băng thấy Triệu Tuệ An càng thích thú lấy bao cao su từ túi xách quăng dưới đất.

" Kiến Vũ anh nói gì vậy, chúng ta khi nãy rất cuồng nhiệt mà, đây là ai vậy anh?

" Trác Mỹ Băng giả bộ không biết Triệu Tuệ An

" Cô điên sao? cô muốn chết rồi hả " Anh nghiến răng nói

" Hai người đủ chưa?

" Triệu Tuệ An hất tay anh ra đi vào trong gần Trác Mỹ Băng

Triệu Tuệ An rút trong túi xách một xấp tiền quăng vào người Trác Mỹ Băng

" Tiền cô phục vụ chồng tôi đấy "

" Tôi không cần tiền, tôi yêu anh ấy, tôi là tự nguyện cho anh ấy "

" Cút " Triệu Tuệ An lạnh giọng nói

Trác Mỹ Băng nhếch môi cười vào mặt Triệu Tuệ An rồi cầm túi xách ra về.

Hoắc Kiến Vũ lập tức gọi cho thuộc hạ bắt về hắc long.

" Bà xã em đừng hiểu lầm, anh với cô ta không có gì cả "

" Không có gì cả? anh xem đây là gì?

" Triệu Tuệ An nhặt miếng bao lên đưa trước mặt Hoắc Kiến Vũ

" Tuệ An là cô ta bỏ, anh không biết "

" Mấy ngày trước anh đi công tác, anh đã qua lại với cô ta rồi phải không?

"

" Bà xã anh thề đó, anh không có " Anh nắm lấy bã vai cô

" Kiến Vũ tôi không ngờ anh như vậy, tôi đã nói rồi mà, anh không cần tôi anh có thể nói thẳng mà "

" Tuệ An mọi chuyện đều....."

" Ba mẹ hai người cải nhau sao?

" Tiểu Văn đi vào

Hoắc Kiến Vũ và Triệu Tuệ An đều quay qua nhìn tiểu Văn.

Cô gạt tay anh ra đi lại bế tiểu Văn lên

" Tiểu Văn chúng ta về nhà thôi con"

" Mẹ,còn ba "

" Ba con còn việc bận lắm, không về với mẹ con mình được đâu " Triệu Tuệ An bế tiểu Văn đi ra về bỏ Hoắc Kiến Vũ tức đến đỏ mặt.

Ngồi trên xe tiểu Văn cứ nhìn chầm chầm vào cô.

" Mẹ, mẹ giận ba sao?"

" Không có "

" Vậy sao mẹ lại buồn như vậy? khi nãy mẹ với ba còn lớn tiếng với nhau "

Triệu Tuệ An lăn dài giọt nước mắt kéo tiểu Văn lên đùi mình

" Tiểu Văn con muốn ở với ba hay với mẹ "

" Mẹ, sao mẹ khóc, con là muốn ở cùng 2 người " tiểu Văn lau nước mắt cho cô

" Tiểu Văn chúng ta dọn ra ngoài sống 1 thời gian được không con?

"

" Mẹ, mẹ bỏ ba sao?

"

" Tiểu Văn " Cô ôm tiểu Văn mà khóc

.....Hoắc Kiến Vũ cũng lên xe về biệt thự, xe của Triệu Tuệ An vừa ghé vào thì xe của Hoắc Kiến Vũ cũng đến.

Triệu Tuệ An ôm Tiểu Văn xuống, cậu bé liền ôm cổ chui rút vào ngực cô, Hoắc Kiến Vũ liền chạy lại cản cô.

" Tuệ An chúng ta nói chuyện một lát đi "

" Tôi không có gì nói với anh hết, bỏ ra, tôi đưa con đi tắm rồi ăn cơm.

Thằng bé đói bụng rồi "

" Em để bà Vú làm đi, chúng ta nói chuyện một lát thôi "

" Ba" tiểu Văn quơ tay bảo Hoắc Kiến Vũ bế.

Hoắc Kiến Vũ không nói gì đưa tay bế lấy tiểu Văn, Triệu Tuệ An thấy vậy liền đưa cho anh rồi đi lên phòng.

" Ba,khi nãy mẹ khóc "

" Mẹ có nói gì không?

"

" Mẹ nói, con với mẹ sẽ dọn ra ngoài ở "

" Tiểu Văn con ngoan đi vào phòng tắm rồi xuống ăn cơm, ba với mẹ nói chuyện một chút "

Hoắc Kiến Vũ bế tiểu Văn vào phòng rồi quay lại phòng mình.

Triệu Tuệ An đang gom đồ bỏ vào vali, Hoắc Kiến Vũ liền lại ngăn cản

" Tuệ An em tính làm gì?

"

" Tôi không muốn sống chung với anh, tôi và tiểu Văn sẽ dọn ra ngoài sống, khi nào anh nhớ con cứ đến trường đón "

" Tuệ An sao em không tin tưởng anh dù chỉ một chút,em xem bao năm nay lúc nào anh cũng chìu theo ý em, anh yêu em như vậy, vậy không đủ lòng tin đối với em sao?

"

" Tận mắt tôi chứng kiến anh còn muốn chối sao? tôi không cần loại đàn ông ngoại tình như anh.

Tiểu Văn là con tôi, tôi sẽ nuôi nó "1

" Vậy ý em là muốn chúng ta ly hôn có đúng không?

"

" Đúng vậy, tôi và anh chúng ta nên ly hôn từ 5 năm trước.

Tôi rất hối hận vì ngày đó lại yếu đuối nhu nhược không ly hôn với anh, để ngày hôm nay tôi phải chứng kiến anh ân ái cùng người khác "

" Tuệ An em hối hận "

" Phải, hối hận, rất hối hận .Kiến Vũ tôi yêu anh nhiều như vậy, tôi sẫn sàng hy sinh bản thân mình để đổi lấy an toàn cho anh, còn anh thì sao ngoại tình.Anh không thấy có lỗi với tiểu Văn sao? anh không thấy có lỗi với tôi sao?

"

" Triệu Tuệ An, anh lập lại một lần nữa với em là anh không có ngoại tình, cũng không có làm gì có lỗi với em hết.

Còn nếu em chán anh thì có thể ly hôn "Hoắc Kiến Vũ nói rồi bước ra ngoài, anh đã quá mệt mõi rồi

Triệu Tuệ An khóc lên từng cơn nằm xuống giường, bụng cô bắt đầu cuộn trào buồn nôn, Cô chạy vào phòng vệ sinh nôn dữ dội, Triệu Tuệ An nhìn mình trước gương như đã hiểu ra gì đó.

Triệu Tuệ An vội vàng lấy que thử thai ra thử, thật sự là 2 vạch nữa rồi.

Cô lại mang thai nữa rồi.

Triệu Tuệ An ôm bụng ngồi gục xuống sàn.

Đến 8h tối tiểu Văn đi vào phòng với cô.

" Mẹ, hôm nay con ngủ với ba mẹ nha "

" Ừ, con lên đây "

Triệu Tuệ An ôm tiểu Văn vào lòng nằm xuống giường ru ngủ.

Hoắc Kiến Vũ mở cửa bước vào lấy quần áo đi tắm.

Tắm xong anh dự định sẽ qua thư phòng nhưng bị tiểu Văn kéo lại.

" Ba, ba đi đâu?"

" Ba qua thư phòng, con ngủ đi " anh xoa đầu tiểu Văn

" Ba nằm xuống ngủ với con đi "

" Tiểu Văn đừng nghịch nữa, nằm xuống ngủ " Triệu Tuệ An gắt rỗng lên tiếng

" Con nằm xuống ngủ đi, ba làm việc rồi một chút sẽ về ngủ với con "
 
Hoắc Tổng, Anh Tàn Ác Lắm!!
#52


Ngày hôm sau cả hai vẫn không nói chuyện với nhau, Triệu Tuệ An đưa tiểu Văn đi học rồi bảo tài xế láy đến bệnh viện để khám thai.

Triệu Tuệ An cầm kết quả đi ra ngoài, cô đã có thai 8 tuần.

Cô mỉm cười đưa tay vuốt vuốt bụng hơi tròn của mình.

Khi đi ra ngoài bệnh viện cô gặp Tống Minh Huy nên cả hai đứng nói chuyện với nhau.1

" Minh Huy cậu đi đâu đây, cậu không khỏe chỗ nào sao?

"

" Ừ, mình bị đau dạ dày"

" Cậu thật là, làm việc đến quên ăn luôn sao?"

" Dạo này tập đoàn mình phải đấu thầu dự án lớn nên rất bận "

" Bận thì bận cũng nên ăn, cậu xem bây giờ thành ra thế này "

Từ đâu một bé trai chạy đựng vào người cô vì bắt ngờ nên cô lau đao sắp ngã, cũng mai Tống Minh Huy nhanh tay đã ôm cô lại nên không ngã.

" Tuệ An cậu có làm sao không?"

" Không sao? cũng mai có cậu nếu không gây ra hậu quả lớn rồi " Cô vuốt vuốt ngực

" Sao vậy?

"

" À mình đang mang thai, xíu nữa là nguy to rồi " Cô phì cười

" Cậu mang thai sao?

"

" Ừ "

Cả hai nói chuyện vui vẻ với nhau nhưng lại không ngờ Hoắc Kiến Vũ lại chứng kiến cảnh ôm vừa rồi.

Khi nãy tài xế báo cô vào bệnh viện anh đã lập tức chạy tới đây.

Hoắc Kiến Vũ hít một hơi sâu bảo tài xế của mình láy về nhà.1

Triệu Tuệ An về nhà đã thấy Hoắc Kiến Vũ ngồi ở sofa trong phòng.

Cô lơ anh rồi cắt giấy khám vào trong tủ dự sẽ đi ra ngoài nhưng bị anh cản đường lại.

" Anh tránh ra đi, tôi không muốn nói chuyện với anh đâu "

" Không muốn nói chuyện với tôi nhưng lại vui vẻ với đàn ông ở bên ngoài "

"Hoắc Kiến Vũ anh nói sần bậy gì vậy? anh đừng nghĩ ai cũng ngoại tình như anh "

" Vậy sao?em muốn ly hôn có đúng không?

"

Triệu Tuệ An đứng yên nhìn anh, hiện tại đang mang thai nếu ly hôn thì hai đứa trẻ sẽ không có gia đình hoàn chỉnh.

" Sao không trả lời, không phải hôm qua em đòi ly hôn sau, tôi tội nguyện cho em.

Em muốn sao cũng được "

" Hoắc Kiến Vũ anh tuyệt tình với tôi vậy sao?

"

" Tôi đã nói rồi tôi và cô ta không có gì cả, video camera hôm qua ở trong phòng tôi để ở bàn, em có thể coi.

Tôi không có làm gì sai trái hay có lỗi với em hết "1

Hoắc Kiến Vũ bước ra khỏi phòng đến trường đón tiểu Văn .Triệu Tuệ An mở máy tính lên xem video ngày hôm qua mà nước mắt rơi lộp độp.Cô là chưa tìm hiểu kỹ lại phán xét anh ngoại tình còn nói nặng nhẹ anh.

" Kiến Vũ anh bỏ em thật sao?anh bỏ bảo bối và tiểu Văn của chúng ta sao?

" Triệu Tuệ An ôm bụng nằm xuống sofa khóc.

Hoắc Kiến Vũ đến trường đón tiểu Văn.

Anh đã mua rất nhiều siêu nhân và đồ chơi lấp ráp cho cậu bé.

" Ba, ba năn nĩ mẹ đi, năn nĩ một lát là mẹ hết giận à "

" Chuyện người lớn con không hiểu đâu " anh xoa đầu tiểu Văn

" Hửm? sao con thấy mấy lần trước mẹ giận,ba năn nĩ một xíu là mẹ hết à "

" Chuyện đó khác, chuyện này khác.

Sau này khi con lớn lên con sẽ hiểu "

" Nhưng mẹ khóc, mẹ còn đòi dẫn con ra ngoài ở "

" Được rồi, như thế nào ba vẫn thương con mà "

Hoắc Kiến Vũ đón tiểu Văn về nhà rồi thu sếp quần áo đi công tác bên Mỹ.

Vì Trác Mỹ Băng bị anh giết chết nên bây giờ anh qua đó để khảo sát cũng như sắp xếp lại nhân viên, Vợ của Hoắc Kiến Thành sắp sinh nên không thể đi được

Triệu Tuệ An ngồi trên giường thấy anh bỏ quần áo vào vali mà nước mắt lăn dài, anh giận cô đến thế sao?

" Kiến Vũ anh...."

" Tôi đi công tác chắc 1 tuần mới về, em muốn ly hôn thì cứ ký sẵn để đó như 5 năm trước, khi về tôi sẽ ký sau .

Em và tiểu Văn cứ ở trong biệt thự này đi, tôi sẽ dọn ra ngoài "

" Kiến Vũ anh bỏ em sao? anh bỏ con của chúng ta sao?

"

" Không phải ý em muốn như vậy sao? em hối hận vì không ly hôn với tôi sớm hơn, em tưởng tôi là gỗ đá sao mà không biết đau .

Tôi biết lúc trước tôi tệ bạc với em nhưng tôi đã dặn lòng sẽ dùng cả cuộc đời này bù đắp cho em, nhưng bây giờ em cảm thấy hối hận thì cứ làm những gì em muốn đi.

Tôi cũng cảm thấy mệt rồi, còn về tiểu Văn tôi nhất định sẽ làm tròn trách nhiệm người ba.

Triệu thị tôi sẽ đưa lại cho em, em muốn làm gì cũng được.

"1

Hoắc Kiến Vũ nói xong kéo vali ra ngoài xuống sảnh lớn thì gặp tiểu Văn đang ngồi chơi ở sofa phòng khách.

" Ba đi công tác, con ở nhà chăm sóc cho mẹ nhé.

Nhớ bảo mẹ ăn đầy đủ không cho bỏ bữa.

Ba đi một tuần sẽ về "

" Dạ " Hoắc Kiến Vũ hôn chụt vào trán tiểu Văn rồi đi ra xe, từ trưa hôm qua tới hôm nay anh vẫn chưa ăn gì.

1 Tuần trôi qua Triệu Tuệ An bị nghén rất nhiều và rất nhớ anh.

Cô muốn được anh ôm vào lòng, cô cảm thấy hối hận về lời nói lúc nóng giận của mình.

Từ trước tới giờ cải nhau lúc nào anh cũng lẽo đẽo theo sau năn nĩ nhưng hôm nay anh thật sự giận rồi.

Hoắc Kiến Vũ giận vì câu nói hối hận vì 5 năm trước không ly hôn với anh, giận vì cô chưa tìm hiểu kỹ đã ghen tuông còn nói anh ngoại tình.

Hoắc Kiến Vũ về đến biệt thự thì nhìn thấy Triệu Tuệ An xanh xao đi từ phòng tắm bước ra

" Kiến Vũ anh mới về sau, em...

"

" Tiểu Văn đâu rồi?"

" Kiến Thành đón tiểu Văn về nhà chơi rồi "

" Muốn ly hôn sao?

đã ký chưa?"

" Kiến Vũ em..."

" Tôi mệt rồi,có chuyện gì nói sao đi " Hoắc Kiến Vũ lạnh lùng bỏ đi vào phòng tắm.

" Bảo bối ba giận mẹ rồi , phải làm sao đây?

Tại mẹ...tại mẹ hết..hức...hức "

Triệu Tuệ An đi xuống nhà ăn chút gì đó, nhưng vừa đi gần tới thì đã buồn nôn, Cô quay lại lên lầu thì thấy anh bước qua phòng của tiểu Văn.

Triệu Tuệ An đi vào phòng nằm xuống, mấy hôm nay nghén nặng nên cô hoàn toàn không ăn được gì.

Vừa nghĩ tới thịt cá thì cô bắt đầu buồn nôn

Ọe ọe ọe

Ọe ọe ọe

Triệu Tuệ An rữa mặt dựa vào tường, cô hiện tại rất mệt cô muốn có anh bên cạnh.

Tiểu Văn về nhà thì liền chạy lên phòng tìm cô

" Mẹ, mẹ không khỏe sao?

Ông bác nói ba về sao? ba đâu rồi mẹ?

"

" Ba bên phòng con á, tiểu Văn con ăn gì chưa?"

Cô hỏi mà nhíu mày muốn nôn nữa

"Con ăn rồi.

Mẹ bệnh sao?

"

" Không có, mẹ hơi mệt thôi "

Hoắc Kiến Vũ qua phòng của tiểu Văn nằm ngủ, vì mệt do làm việc và đi máy bay nên vừa nằm xuống giường đã ngủ.

Hoắc Kiến Vũ đang ngủ thì có gì đó đè lên người mình anh mở mắt ra thì thấy tiểu Văn đang ngồi trên bụng mình nhúng nhúng

"Ba, sao ba không về phòng mình ngủ mà ngủ phòng con "

" Không phải mấy ngày trước con cũng ngủ phòng ba sao?

"

" Ba, mẹ bị bệnh hay sao á.

Khi nãy con thấy mẹ nôn, cả tuần nay mẹ không ăn gì cả, mẹ cứ nằm trên giường "

" Hả, không ăn sao?còn nôn nữa sao?"

Hoắc Kiến Vũ nhíu mày

" Dạ, khi nãy mẹ mới nôn xong, mẹ nói mẹ mệt "

Hoắc Kiến Vũ kéo tiểu Văn xuống bụng mình rồi đi về phòng
 
Hoắc Tổng, Anh Tàn Ác Lắm!!
#53


Triệu Tuệ An đang sắp xếp lại quần áo trong tủ, nhìn thấy anh đi vào cô cúi mặt xuống làm tiếp.

Hoắc Kiến Vũ ngồi xuống giường nhìn cô, cô là bệnh dạ dày hay mang thai.

Lần trước cô mang thai cũng rất hay nôn.

Hoắc Kiến Vũ nằm xuống kéo chăn đắp lên người nhắm mắt lại, hôm đó cô đi đến bệnh viện là khám cái gì, nếu như là mang thai tại sao không nói mà đòi ly hôn.

Hoắc Kiến Vũ bây giờ trong đầu rất nhiều câu hỏi

Triệu Tuệ An cũng lên giường nằm quay lưng với anh, qua một lúc cô xoay qua nhìn anh, cô nhích lại gần ôm lấy anh bật khóc.

Vì đang mang thai tâm tình đang rất tệ nên rất dễ khóc

" Kiến Vũ đừng giận em nữa, em biết sai rồi, anh tha lỗi cho em lần này đi...hức...hức "

" Kiến Vũ em không nên nói những lời như vậy....hức... hức.. lúc đó em nóng quá nên không kiểm soát được lời nói của mình..hức..em xin lỗi "

Hoắc Kiến Vũ mở mắt ra ngồi dậy Triệu Tuệ An liền ôm lấy từ phía sau anh khóc nức nỡ

" Anh tàn nhẫn lắm....hức.. anh tính bỏ mặc em sao? anh tính bỏ con của anh sao?...hức...hức...em biết sai rồi "

"......."

Hoắc Kiến Vũ cũng không chịu nỗi khi nhìn cô khóc liền gỡ tay cô ra quay lại nhìn

" Ông xã xin lỗi, em sắp tới không vậy nữa đâu....hức...hức , em rất yêu anh, những lời đó là lúc em nóng giận thôi anh đừng để ý tới..hức"

" Em có biết em nói ra những lời đó anh rất đau lòng không?"

" Ông xã lúc đó em không biết mình nghĩ cái gì mà lại nói như vậy...hức...em không biết..hức "

" Ừ, sau này đừng ghen tuông như vậy nữa, anh chỉ có mình em, cả đời này cũng vậy " Anh lau giọt nước mắt lăn dài trên gương mặt cô

" Dạ, em xin lỗi "

"

Sau này có ghen thì cũng phải tìm hiểu kỹ, chưa gì hết đã nỗi giận, còn nói những lời thật sự khó nghe "

" Em xin lỗi, sau này không ghen nữa...híc híc "

" Ừ "

" Ông xã...híc..em nhớ anh, nhớ đến sắp điên lên híc "

Hoắc Kiến Vũ mỉm cười ôm cô nằm xuống giường, cô liền ôm lấy eo anh,ngửi mùi hương cơ thể của anh

" Ông xã em mang thai rồi, bảo bối của chúng ta được 9 tuần rồi, anh có vui không?

" Cô ngước mặt lên nhìn anh

" Thật sự là mang thai sao? sao em không nói anh biết "

"Em tính nói thì anh bỏ đi công tác rồi " Cô xụ mắt xuống

" Bà xã, xin lỗi em " Hoắc Kiến Vũ hôn vào môi cô.Đã hơn một tuần anh chưa được hôn vào môi mềm mại này.

Triệu Tuệ An bị nghén rất dữ dội chỉ cần nhắc tới đồ ăn là cô sẽ nôn liền,cô chỉ có thể uống sữa để cầm cự cho đến khi hết nghén .

" Bà xã chúng ta sinh đứa này nữa thôi, anh thật không chịu nỗi khi nhìn thấy em cực khổ như này "

" Không sao, qua mấy tháng đầu là hết nghén à "

Hoắc Kiến Vũ nhìn thấy cô như này cũng không giận hờn gì nỗi nữa.Gần 4 tháng Triệu Tuệ An mới không nghén nữa.

Cô bây giờ muốn ghen cũng không dám ghen nữa nên cô quyết định là đi theo anh vào tập đoàn.

........4 Năm sau Tiểu Văn bây giờ đã lên 7 tuổi, bảo bối cũng lên 3 là một cô con gái nhỏ được Hoắc Kiến Vũ đặt tên là Hoắc Tuệ Anh , cô gái này rất quấn Hoắc Kiến Vũ đến đi làm anh cũng phải bế theo.

Ở sofa phòng khách lúc này hai mẹ con Triệu Tuệ An đang đấu mắt với nhau

" Tiểu Anh mẹ nói cho con biết, con không được quấn lấy ba nữa "

" Tại sao?ba là ba của con mà " Tiểu Anh nói mà ôm con gấu bông mà Hoắc Kiến Vũ mới mua hôm qua

" Ba con là chồng mẹ, con không được ôm nữa nghe không?

" Cô nghiêm mặt nói

" Không, con không chịu " Tiểu Anh chạy lên thư phòng kiếm anh

Triệu Tuệ An chán nãn nằm dài ra sofa, cô thật sự hối hận khi mang thai rồi.

" Mẹ " Tiểu Văn đi học về

" À Kiến Văn con lên phòng tắm đi mẹ dọn cơm cho con "

Triệu Tuệ An nhìn thấy tiểu Văn thì ngồi dậy, đúng là đẻ con trai êm hơn.

Triệu Tuệ An chặc lưỡi rồi đi vào phòng bếp

Tối đến Hoắc Kiến Vũ từ phòng tắm đi ra nhìn thấy Triệu Tuệ An đang ngồi trước bàn trang điểm thoa kem dưỡng.

Hoắc Kiến Vũ đi lại ôm chầm lấy cơ thể thơm tho của cô

" Bà xã em thật thơm "

" Hazzz thơm cũng không bằng tiểu Anh của anh " cô chề môi

" Em ghen với con sao?

"

" Có ai khổ như em không? ngày ngày đều thấy anh ôm ấp cô gái khác mà chã làm gì được? còn ngủ chung nữa cơ "1

" Haha bà xã em sao lại trẻ con như vậy? còn trẻ con hơn tiểu Anh "

" Ừ, em sao bằng tiểu Anh của anh "

" Kiến Văn đâu sao anh không thấy?

"

"Con đang học bài, lát em qua bảo con ngủ sớm "

"Bà xã chúng ta làm một tí đi, anh sắp nghẹn chết rồi "

Triệu Tuệ An bật cười, Hoắc Kiến Vũ dạo này bị tiểu Anh quấn lấy mà chã làm gì được, đêm đến thì đòi ngủ chung làm cho Hoắc Kiến Vũ sắp liệt tới nơi.

" Tiểu Anh thì sao?

" Cô choàng tay lên cổ anh

" Con bà vú chăm rồi, sẽ không chạy qua đâu "

Hoắc Kiến Vũ bế bổng cô lên đi lại giường, vì Triệu Tuệ An cũng muốn nên rất hăng say.

Vừa đặt xuống giường cô đã chèo lên bụng anh ngồi

" Ông xãaaa "

Hoắc Kiến Vũ làm sao chịu nỗi kích thích này liền ghì đầu cô xuống hôn, cả hai dây dưa môi lưỡi với nhau, tay anh kéo dây áo xuống mà nắn bóp ngực cô.

Cả hai đang chìm đắm trong không gian ái muội thì bị tiểu Anh phá đám.

" Aaaa mẹ, mẹ ăn hiếp ba, mẹ trèo lên người ba con " Tiểu Anh hét lên, dậm chân bịt bịt đi đến đánh vào mông Triệu Tuệ An

Hoắc Kiến Vũ vội vàng đẩy mạnh Triệu Tuệ An ra lấy chăn chùm lên người cô.

" Tiểu Anh sao con lại vào đây, sao con mở cửa được "

" Con lấy ghế, ba, có phải mẹ ăn hiếp ba không?, mẹ trèo lên người ba ngồi nữa " Tiểu Anh chu môi nói

Hoắc Kiến Vũ nói không ra hơi với bảo bối nhỏ này.

Triệu Tuệ An bị đẩy ra mà bực tức trong người liền đập chân trên giường.

" Tiểu Anh không có, khi nãy mắt ba có bụi nên mẹ thổi dùm thôi " Hoắc Kiến Vũ bế tiểu Anh lên1

" Thật không? mẹ ăn hiếp ba là ba phải nói với con, con sẽ mách bà nội "

"Hoắc Kiến Vũ anh mau đi lấy áo choàng cho em coi, em...em " Cô nhướng mày

" Tại sao mẹ không tự đi, mẹ cứ nằm trên giường rồi sai bảo ba con sao?

" Tiểu Anh chu miệng nói với cô

" Hoắc Tuệ Anh con đừng tưởng mẹ không đánh con nha, con lì lắm rồi đó " Cô lớn tiếng

" Ba, mẹ la con " tiểu Anh miếu máo nhìn anh

" Được rồi, được rồi ba thương, ba bế con về phòng ngủ nha "

" Con muốn ngủ ở đây à "

" Không được, đây là phòng của ba mẹ, con lớn rồi phải ngủ một mình giống như anh 2 vậy đó "

" Không chịu,không chịu, ba hết thương tiểu Anh rồi huhu " Tiểu Anh giẩy nẫy lên

" Tiểu Anh ngoan hôm nay con ngủ một mình đi, mai ba chở con đi công viên chơi "

" Không, con không chịu...huhu...huhu "

" Được...nín nín ngủ thì ngủ mà "

Trên giường lúc này Triệu Tuệ An như người thừa, cô quay lưng ngủ còn anh và tiểu Anh thì ôm nhau.

Hoắc Kiến Vũ vẫn không ngủ được vì 2 tuần nay anh chưa được thỏa mãn.

" Bà xã " anh khều nhẹ vai cô nói nhỏ sợ tiểu Anh thức giấc

"....."

"Bà xã "

"......"

" An " anh lây nhẹ người cô

Triệu Tuệ An mím môi cười nhưng vẫn không nhúc nhích, Cô biết anh đang rất khó chịu nhưng cũng muốn dạy dỗ lại anh

" An, em đừng giả bộ nữa được không?

" Anh lây lây người cô

" Gì vậy? sao không ôm tiểu Anh của anh ngủ đi, đừng có khuề em, em buồn ngủ "

" Bà xã giúp anh đi, anh khó chịu lắm "

" Mặc kệ anh " Cô nhích ra xa

Hoắc Kiến Vũ không chịu nỗi liền gỡ tay tiểu Anh ra bò qua phía cô.

" Bà xã, anh khó chịu sắp chết tới nơi rồi "

" Ai bảo anh cho tiểu Anh ngủ cùng, gán chịu đi " Cô đẩy đẩy người anh ra

" Bà xã chúng ta qua phòng khác làm được không?bà xã giúp anh đi "

" Không là không , anh mà còn sờ em nữa là em la lên cho tiểu Anh thức giấc đó "

Hoắc Kiến Vũ cứ sờ vào đùi cô làm cô rất nhột

" An, làm chút thôi, đi mà "

" Không "

Hoắc Kiến Vũ không nói nữa bước xuống giường bế cô lên

" Hoắc Kiến Vũ thả xuống, em la lên đó "

" Em la đi "
 
Hoắc Tổng, Anh Tàn Ác Lắm!!
#54


Hoắc Kiến Vũ bế Triệu Tuệ An qua phòng bên cạnh, đi nhanh lại giường quăng cô xuống.

" Aaaa đau, anh muốn chết sao?"

" Thỏa mãn xong chết cũng được "

Hoắc Kiến Vũ nằm lên người cô mút lấy môi, tay lần mò vào bộ ngực đầy đặn của cô nhào nặn.

" Ông xã anh bóp nhẹ thôi "

Hoắc Kiến Vũ ngồi dậy gỡ dây áo choàng cô ra, vòng 1 đang lấp lo trong bộ đầm ngủ 2 dây.

Anh cúi xuống hôn vào cổ, những nơi anh đi qua đều đỏ cả lên.

" Ưm ưm ưm "

" Ưm...ưm..ưm ông xã đừng có cắn " Cô đẩy đầu anh ra ngực mình

" Ông xã anh có thấy chúng ta như vụng trộm không?"

" Là sao?

" Hoắc Kiến Vũ ngước lên nhìn cô

" Tự nhiên đêm đến lại lén lút làm chuyện này, còn phải qua phòng khác nữa chứ "

Hoắc Kiến Vũ bật cười rồi cởi đồ mình ra, chiếc đầm của cô cũng đoàn tụ theo.

Anh mở rộng hai chân cô ra cúi xuống nhìn, nơi đó dịch thủy đang chảy ra ào ạc Hoắc Kiến Vũ cúi xuống hôn lấy *** ***** của cô

" Áaaa...anh...bẩn lắm...đừng...em chịu không nỗi" Cô thở dốc mạnh nói

" Aaa...ưm..ưm...ưm "

Hoắc Kiến Vũ chịu không nỗi vì cậu nhỏ của anh đang căng cứng, anh đâm mạnh vào bên trong cô1

" Aaa...nhẹ thôi...ưm...ưm "

Hoắc Kiến Vũ ra vào rất nhanh rất mạnh, Triệu Tuệ An bây giờ đầu óc như trên mây

" Bà xã thoải mái không?"

" Ưm...ưm...ưm..ưm...ân "

" Ưm...ưm...ưm...ưm...ân "

" Ưm..ưm...ưm...ưm "

Hoắc Kiến Vũ ra vào nhanh rồi xuất vào bên trong cô, anh hừ một tiếng rồi nằm dụi mặt vào ngực cô thỏa mãn

" Bà xã thật tuyệt "

" Anh...anh có thể.. nhẹ lại không?"

Cô vừa thở vừa nói

" Không "

" Xấu xa " Cô đánh lên lưng anh

" Xấu xa nhưng biết đưa em lên đỉnh " anh hôn chụt vào môi cô

Hoắc Kiến Vũ và Triệu Tuệ An đêm nay cả hai đã làm không biêt bao nhiêu lần, đến khi anh thỏa mãn lăn ra giường thì cô đã ngủ.

Anh kéo chăn đắp cho cả hai rồi ôm cô ngủ.

Sáng sớm trong phòng ngủ tiểu Anh thức giấc lại không thấy Hoắc Kiến Vũ và Triệu Tuệ An đâu, cô bé miếu máo đi xuống giường la hét dưới sảnh lớn

" Ba...ba của tiểu Anh đâu...huhu"

" Ba....huhu "

" tiểu Anh ngoan, ba con sáng vẫn chưa đi làm, chắc ở đâu đó trong phòng thôi " bác quản gia nói

" Không, ba không có trong phòng huhu....mẹ, mẹ giấu ba rồi huhu " Tiểu Anh ngồi bẹp dưới đất ăn vạ

" Tiểu Anh em làm gì vậy?

" Tiểu Văn trên lầu chạy xuống

" Anh 2, ba..hức ba mất tiêu rồi, mẹ giấu ba...hức ba rồi "

" Nín đi, ba chắc đi đâu rồi, một lát sẽ về, "

" Không...huhu ba của em, mẹ giấu ba rồi, mẹ đáng ghét, em không thương mẹ nữa đâu " Tiểu Anh la hét lên làm bà vú và người làm đều xúm lại dỗ

Hoắc Kiến Vũ và Triệu Tuệ An vẫn đang say giấc nồng, cả hai đều không mặc quần áo ôm nhau thắm thiết ngủ.

Hoắc Kiến Vũ nhíu nhẹ mài khi nghe có tiếng la hét ở dưới nhà, anh định gỡ tay cô ra thì bị cô ôm chặt lại.

" Bà xã hình như tiểu Anh khóc ở dưới nhà "

" Kệ nó đi, khóc chán thì nín "

" Bà xã, tiểu Anh là con em sinh đó "

" Có bà vú với người làm lẽ không dỗ được.

Em không biết anh phải ở lại với em " Cô trèo lên người anh nằm xấp

" Bà xã đã trễ rồi, em không ăn sáng sao?"

" Không "

Hoắc Kiến Vũ cũng không nói nên lời đành nằm yên nếu không cô sẽ giận.

Nhưng càng ngày anh lại nghe tiếng la hét nhiều hơn.

" Tức chết mà, đẻ con gái là mất chồng như chơi " Triệu Tuệ An lăn xuống để anh đi xuống nhà.

Hoắc Kiến Vũ bật ngồi dậy lấy quần áo mặc vào rồi đi về phòng vscn.

Triệu Tuệ An nằm trên giường mà bực tức cũng ngồi dậy mặc lại đồ rồi đi về phòng.

Hoắc Kiến Vũ vừa mới tắm xong bước ra thì thấy cô giận dỗi đi vào.

Cô lấy chiếc đầm khác rồi vào phòng tắm

" Tiểu Anh sao con lại nhỏng nhẻo như vậy?"

Hoắc Kiến Vũ đi xuống lầu mà bắt ngờ khi cả đám người làm đều quay quanh để dỗ.

Tiểu Văn thì ngán ngẫm ngồi trên sofa nhìn xuống

" Baaaaa...hức...mẹ giấu ba có phải không?"

" Không có, ba có công việc qua thư phòng rồi ngủ trong đó "

" Thật không...hức..hức "

" Thật, nín đi "

Triệu Tuệ An vì bị đau phía dưới nên đi rất chậm, cô từ từ đi lại nhìn tiểu Anh.

" Con vẫn chưa rữa mặt đã nhỏng nhẽo " Cô nghiêm mặt nói

Tiểu Anh vẫn không nói gì ôm cổ dụi vào ngực anh

" Qua mẹ bế đi rữa mặt rồi tắm, người con rất dơ "

Tiểu Anh đi qua ôm lấy cô, Triệu Tuệ An bế tiểu Anh lên lầu rồi tắm sạch sẽ đi xuống ăn sáng

" Mẹ, hôm qua mẹ ngủ ở đâu sao con không thấy?" tiểu Anh vừa ăn vừa hỏi

" Mẹ ngủ với anh 2 " Tiểu Văn nói

Triệu Tuệ An mím môi nhìn tiểu Văn, thật là mắc cỡ với tiểu Văn mà.

Ăn sáng xong Hoắc Kiến Vũ thay đồ đi làm và chở tiểu Văn đi học luôn.

Triệu Tuệ An ngồi ở sofa phòng khách xem tivi thì tiểu Anh chạy tới

" Mẹ, mẹ thắt bím cho con "

Triệu Tuệ An bật cười rồi quay qua thắt bím cho tiểu Anh,

" Xong rồi, tiểu Anh của mẹ xinh đẹp quá " Cô hôn vào mặt tiểu Anh

" Mẹ, mẹ xem tiểu Anh đẹp gái như vậy thì anh Minh Nhân có thích con không?"

" Hửm?

Con thích Minh Nhân sao?"

Triệu Tuệ An mím môi cười

Âu Minh Nhân là con trai của Âu Minh Phong bằng tuổi với Hoắc Kiến Văn

" Dạ "

Triệu Tuệ An bật cười lớn, con gái cô sao có thể mê trai từ bé được nhỉ.

" Tiểu Anh mẹ nói con nghe,con cứ quấn ba như vậy anh Minh Nhân sẽ không thích con đâu "

" Hả? sao có thể " tiểu Anh ngây thơ bị Triệu Tuệ An dụ dỗ

" Sao không, con cứ quấn ba đi mẹ cũng không cản, nhưng Minh Nhân có vấn đề gì thì mẹ không biết đâu à nha "

" Thật không?

"

" Thật " Triệu Tuệ An cười lớn gật đầu

" Mẹ, mẹ dẫn con đi mua đồ đẹp đi, anh Minh Nhân hứa cuối tuần sẽ qua chơi với anh 2 "

" Được, con ngồi đây chờ mẹ, mẹ lên thay đồ "

Cả hai mẹ con đi shopping và rủ Hoàng Y Nhung đi.

Hoàng Y Nhung cũng rất khổ tâm với Cố Y Y là con gái của cô và Cố Minh Tề.

Cố Y Y bây giờ bằng tuổi với Hoắc Tuệ Anh.

" Y nhung sao cậu không dẫn tiểu Y theo " Triệu Tuệ An nắm tay tiểu Anh vừa đi vừa hỏi

" Hazz con bé nó quấn ba như sam vậy đó, còn không cho mình ngủ cùng nữa cơ " Hoàng Y Nhung buồn hiu nói

" Haha cậu thật dỡ, tiểu Anh tối nay con có muốn ngủ với ba không?"

Cô ngồi xuống nhìn tiểu Anh hỏi

Tiểu Anh nhìn cô thật lâu nhớ lại lời lúc ở nhà Triệu Tuệ An nói

" Dạ không, tối nay con ngủ một mình, con đã lớn rồi " tiểu Anh nói

" Haha....haha " Triệu Tuệ An cười đến nỗi chảy cả nước mắt

" Tuệ An không phải cậu nói tiểu Anh quấn ba sao? sao bây giờ lại thế?"

Hoàng Y Nhung liền hỏi

" Thật sự không thể phủ nhận được mình rất thông minh "

"Là sao?

"

" Y Y nhà cậu có phải rất thích Kiến Văn nhà tôi sao?

"

" Ừ, rồi sao?"

" Cậu về nằm xuống giường suy nghĩ đi, haha tiểu Anh mẹ dẫn con mua đầm nha để chủ nhật Minh Nhân qua chơi " Triệu Tuệ An mặt rạng rỡ dắt tiểu Anh đi lựa đầm còn Hoàng Y Nhung đứng gõ gõ đầu suy nghĩ
 
Hoắc Tổng, Anh Tàn Ác Lắm!!
#55


Hoắc Kiến Vũ về nhà đã hơn 8h tối, bước vào phòng thì thấy 3 mẹ con ở trên giường, Triệu Tuệ An đang dò bài cho tiểu Văn còn tiểu Anh thì nằm trong lòng cô xoay xoay chiếc nhẫn cưới trên tay cô

" Aaaaa Ba, ba mới về " tiểu Anh mừng rỡ khi thấy anh,liền rời khỏi người cô chạy lại ôm cổ anh

" Ba mới đi làm về " tiểu Văn nói

" Ừ, đã học xong chưa?"

Anh xoa đầu tiểu Văn

" Dạ rồi, mẹ đang dò lại "

" Tiểu Anh đi xuống khỏi người ba, người của ba rất dơ " Triệu Tuệ An nói

Tiểu Anh nghe Triệu Tuệ An nói mà nhớ lại lời lúc trưa, con bé rời khỏi người anh đi lại

ôm lấy đùi cô

Hoắc Kiến Vũ bị bắt ngờ trước hành động của tiểu Anh, anh đi vào nhà tắm mà đầu cứ suy nghĩ về hành động của cô công chúa nhỏ.

Hoắc Kiến Vũ bước ra thì thấy tiểu Văn đang rời xuống giường về phòng ngủ của mình1

" Ba mẹ ngủ ngon, tiểu Anh ngủ ngon "

" Anh 2 chờ em với " Tiểu Anh cũng lồm cồm bước xuống

" Tiểu Anh con đi đâu vậy?"

Hoắc Kiến Vũ ngạc nhiên

" Con về phòng mình ngủ, con buồn ngủ rồi "

" Hả..."

Hoắc Kiến Vũ mở mắt to ra còn Triệu Tuệ An ôm bụng cười.

Tiểu Văn dẫn tiểu Anh ra khỏi phòng rồi đóng cửa lại

" Bà xã, tiểu Anh bị sao sao?

"

" Haha, em đâu biết "

" Sao con bé hôm nay không đòi ngủ với mình "

" Em không biết, haha " Cô cười lăn ra giường

" Em bày trò gì phải không?"

" Trò gì cơ?

Ông xã em muốn sinh thêm đứa nữa " Cô ngồi dậy ôm cổ anh

" Thôi, không sinh, em nghén anh rất sót "

" Nhưng em muốn sinh nữa, thêm một đứa nữa đi anh "

" Lỡ là con gái giống hệt như tính tiểu Anh thì sao?

"

" Em có cách trị mà, không phải tiểu Anh bây giờ ngủ riêng rồi sao?

"

" Bà xã nói anh nghe, em đã làm gì tiểu Anh "

"Hazz tương lai anh phải làm xui với Âu tổng rồi "

" Là sao?

"

" Anh hỏi nhiều thật đó, bây giờ có sinh con hay không?

" cô bắt đầu cọc

" Không sinh nhưng anh sẽ thỏa mãn em " Hoắc Kiến Vũ nói mà đè cô xuống hôn, Triệu Tuệ An bị anh hành cả một đêm gần sáng mới buông tha cho cô đi ngủ.

Triệu Tuệ An nằm xấp xuống giường chiếc chăn chỉ nằm ở ngang lưng, Sáng sớm tiểu Anh đã thức vì nhớ Hoắc Kiến Vũ nên cô đã đi lên phòng.

" Mẹ, mẹ ơi " tiểu Anh lây lây người cô

" Ưm...Kiến Vũ để em ngủ " Cô xua tay tiểu Anh ra

" Mẹ ơi, là con tiểu Anh, ba đâu rồi mẹ?

"

" Ưmmm" Triệu Tuệ An vẫn quyết tâm ngủ

* Cạch *

Hoắc Kiến Vũ từ phòng tắm bước ra thì nhìn thấy tiểu Anh ở trên giường còn nhìn vào lưng của cô.

" Hoắc Tuệ Anh con bước xuống nhanh lên " Hoắc Kiến Vũ bất ngờ đến nỗi quăng chiếc khăn chạy lại bế tiểu Anh lên

" Tiểu Anh sao con chạy vào phòng ba mẹ "

" Ba, lưng mẹ dính gì đỏ đỏ kìa " Tiểu Anh ngây thơ hỏi

Hoắc Kiến Vũ nhanh chóng kéo chăn phủ lên tới cổ cô vậy mà Triệu Tuệ An vẫn không tỉnh nỗi

" Không dính gì hết, con xuống lầu ăn sáng đi "

" Ba,mẹ không mặc đồ sao?

đầm của mẹ ở dưới nền kìa " tiểu Anh chỉ tay vào chiếc đầm của cô1

" Hoắc Tuệ Anh con sắp tới phải gõ cửa khi vào phòng ba mẹ nghe không? nếu không ba sẽ không thương con nữa "

" Dạ "

Triệu Tuệ An 10h trưa mới tỉnh nỗi, cô xuống lầu thì không thấy ai, hỏi bác quản gia thì nói tiểu Anh đã được Hoắc Kiến Vũ bế theo đi làm, còn tiểu Văn thì đi học.

Hôm nay là chủ nhật từ sáng sớm Tiểu Anh đã gõ của phòng của Hoắc Kiến Vũ và Triệu Tuệ An

*Cốc cốc côc*

" Ba mẹ, mở cửa cho tiểu Anh " cô dùng tay đập vì cửa đã bị khóa

" Ba mẹ, ba mẹ "

* Cạch *

Hoắc Kiến Vũ khuôn mặt chưa tỉnh ngủ đi ra mở cửa

" Sao vậy con?

"

" Mẹ đâu?" cô ló đầu vào thì thấy Triệu Tuệ An nằm cuộn trong chăn

" Mẹ đang ngủ, Con tìm mẹ làm gì?"

" Mẹ thay đồ, thắt bím cho con " Cô chu môi nói

" Mẹ còn ngủ, con đi xuống gọi bà vú tắm cho con "

" Không, bà vú thắt bím không đẹp bằng mẹ "

" Gì vậy anh?"

Triệu Tuệ An mơ màng ngồi dậy

" Mẹ, mẹ ....

Mẹ tắm cho con "

Nghe được tiếng Triệu Tuệ An thì con bé liền chạy vào leo lên giường.

" Sao con thức sớm vậy?"

Cô vén tóc tiểu Anh ra sau

" Mẹ hôm nay là chủ nhật đó, một lát anh Minh Nhân sẽ qua " tiểu Anh nói nhỏ vào tai cô

" Được, con chờ mẹ vscn trước đã " Triệu Tuệ An cười đi xuống giường.1

" Con với mẹ có chuyện gì giấu ba sao?

" Hoắc Kiến Vũ nghi ngờ hỏi

" Không có " tiểu Anh lắc lắc đầu.

Triệu Tuệ An bước ra tiểu Anh liền đứng lên ôm lấy cổ cô đi về phòng mình.

Triệu Tuệ An ngồi thắt bím cho tiểu Anh mà mím môi cười.

Tuy hơi quá đáng nhưng sao này tiểu Anh làm thiếu phu nhân Âu gia cũng không tệ, Triệu Tuệ An nghĩ vậy liền bật cười thành tiếng.

" Xong rồi, tiểu Anh của mẹ đáng yêu quá "

Tiểu Anh có có gương mặt khá giống Triệu Tuệ An có đôi mắt to tròn, miệng thì chúm chím lại được thừa hưởng hai cái đồng tiền.

Triệu Tuệ An dắt tay tiểu Anh xuống nhà ăn sáng thì đã thấy Cố Y Y từ sân đi vào

" Dì An, tiểu Anh "

" Aaa Y Y " tiểu Anh rời tay cô

" Y Y con ăn sáng chưa?"

Triệu Tuệ An hỏi

" Dạ chưa ạ, sáng mẹ con đã bắt con qua " Mặt Cố Y Y buồn hiu vì xa Cố Minh Tề

" Thôi vào ăn sáng với tiểu Anh luôn, Kiến Văn đang ở trong" cô chỉ tay về phòng ăn

" Aaa Vậy vào ăn sáng thôi " Cố Y Y bỏ quên hai mẹ con tiểu Anh

Triệu Tuệ An bật cười lớn, sao tuổi trẻ bây giờ lại yêu đương sớm thế này?

" Sao không vào ăn sáng mà đứng đây cười?

" Hoắc Kiến Vũ đi xuống

" Thì đi nè "

" Tiểu Anh lại ba bế đi ăn sáng "

" Không...không con tự đi được " tiểu Anh lùi ra

Hoắc Kiến Vũ nhíu chặt mài, Triệu Tuệ An đã bày trò gì mà mấy ngày nay tiểu Anh lại không quấn lấy anh như xưa.

Chưa kịp nói gì thì Âu Minh Phong chở Minh Nhân đi qua

" Kiến Vũ cậu cho tôi gửi con tôi ở đây một ngày nha, chiều tôi đón "

" Cậu xem nhà tôi là nơi giữ trẻ sao?"

Kiến Vũ nhíu mài khi nhìn thấy tiểu Anh đang nhìn đắm đuối Minh Nhân

" Tôi bận việc, với lại thằng bé chơi với Kiến Văn chứ có chơi với cậu đâu"

" Minh Nhân con ăn sáng chưa?"

Triệu Tuệ An hỏi

" Dạ chưa "

" Ừ,vậy con với tiểu Anh vào ăn sáng đi, Kiến Văn với Y Y trong đó "

Triệu Tuệ An mím môi muốn cười.

" Anh Minh Nhân chúng ta đi thôi, em đói bụng "Tiểu Anh đi lại kéo tay Âu Minh Nhân đi vào

Hoắc Kiến Vũ mặt đen xì đứng chôn chân, anh đã hiểu tại sao tiểu Anh lại thay đổi nhanh như vậy.

" Âu Minh Phong tôi chỉ cho con cậu ở lại hôm nay thôi, sao này không được tới đây nữa.

Còn muốn chơi thì tôi chở Kiến Văn qua đó "

" Gì vậy? sáng ăn trúng gì mặt đen xì vậy?"

Âu Minh Phong lại tán tán vào mặt anh

" Tôi bẻ tay cậu bây giờ?

"

" Thôi mệt quá tôi phải về ân ái với vợ tôi mới được, thằng con trai tôi toàn phá đám chuyện tốt của tôi "1

" Tại cậu ngu nên mới vậy? cậu xem Kiến Văn của tôi từ còn bé đã ngủ riêng "

" Cậu làm sao hay vậy?"

" Chuyện của tôi, cậu hỏi làm gì? về đi "

Âu Minh Phong ra về thì Hoắc Kiến Vũ liền quay qua Triệu Tuệ An.

" Em giỏi lắm dám sắp đặt cho bọn trẻ, em có biết tụi nó là con nít không?"

" Thì chỉ lại nhà chơi thôi, mà như vậy không tốt sao? tiểu Anh chúng ta sau này làm thiếu phu nhân Âu gia "

" Anh không gã " Hoắc Kiến Vũ gằng giọng rồi đi lên phòng.
 
Hoắc Tổng, Anh Tàn Ác Lắm!!
#56


Hôm nay Hoắc Kiến Vũ và Triệu Tuệ An chở tiểu Anh và tiểu Văn đi chơi.Tiểu Anh đi chơi liền thích thú chạy vòng vòng khắp nơi còn tiểu Văn thì chạy theo bắt em gái nhỏ của mình.

Hoắc Kiến Vũ nắm tay Triệu Tuệ An nhìn hai đứa trẻ đang vui đùa cùng nhau mà cùng nở nụ cười hạnh phúc.

Từ năm 14 tuổi Triệu Tuệ An cùng lúc mất ba lẫn mẹ phải về ngoại nương nhờ.

Từ một thiên kim tiểu thư được ba mẹ yêu thương sau đó phải đi làm vất vả để kiếm tiền trang trải cuộc sống.

Nhưng từ khi kết hôn cùng Hoắc Kiến Vũ được anh yêu thương chìu chuộng tuy lúc đầu anh đã có tàn nhẫn với cô nhưng Triệu Tuệ An đã dùng sự đáng yêu dễ thương của mình để thu phục một con tim sắt đá lạnh lẽo của anh.

Hoắc Kiến Vũ nhìn sang Triệu Tuệ An thấy cô đang lặng lẽ rơi giọt nước mắt.

" Sao lại khóc?" anh lau nhẹ

" Em cảm thấy rất hạnh phúc.Được một người chồng yêu thương và có hai con rất xinh đẹp lại ngoan ngoãn.

Em rất mãn nguyện với cuộc sống hiện tại."

Cô nhìn sang anh mỉm cười

" Anh cũng vậy, cũng cảm thấy rất hạnh phúc.

Nếu như ngày trước anh không nhận ra tình cảm của mình chắc bây giờ anh vẫn một mình lẽ loi sống một cuộc sống chỉ biết công việc " Anh hôn nhẹ lên môi cô rồi nói tiếp

" Cảm ơn em đã tha thứ cho sai lầm của anh trước đây, mọi khi nhớ về nó anh cảm thấy mình rất khốn nạn tàn nhẫn với em.

Anh nguyện cả đời yêu thương chìu chuộng em để bù đắp cho em.

Tuệ An cảm ơn em đã quay về, cảm ơn em đã luôn hy sinh vì anh "

" Kiến Vũ anh có biết không năm đó em đi Mỹ nhưng em lại rất hy vọng anh sẽ đến để giữ em lại, em luôn nhìn về sau để tìm kiếm hình dáng của anh nhưng em lại thất vọng.

Lúc em ngồi lên máy bay em lại tiếp tục hy vọng anh sẽ qua đó kiếm em quay về nhưng lần đó em không thất vọng.

Khi nhìn thấy anh ở đất Mỹ em rất vui nhưng lúc đó em lại nghĩ anh chỉ thương hại em, trong tim anh đã có hình bóng khác không phải em.

Nhưng ông trời vẫn còn rất thương em cho em một tình yêu trọn vẹn, một trái tim chỉ thuộc về em " Cô đặt tay lên ngực trái của anh.

" Hôm đó anh đến trễ, vừa tới thì máy bay đã cất cánh.

Lúc đó trái tim anh rất đau, cảm giác mất đi gì đó rất quan trọng "

" Kiến Vũ em không hối hận khi quay về, càng không hối hận khi yêu anh.

Anh đã bù đắp cho em mọi thứ, em không trách anh của quá khứ, càng không trách anh tàn nhẫn lạnh lùng với em.

Vì chỉ có như thế em mới có cuộc sống như ngày hôm nay.

Con người không ai có thể hoàn hảo cả."

" Anh yêu em Tuệ An " Anh ôm lấy eo cô

" Em cũng yêu anh " Cô nhón chân hôn chụt vào môi anh

" Ba mẹ, hôn con nữa " tiểu Anh chạy lại

" Không được, ba của là mẹ, không cho hôn đâu "

" ây ba cũng là của con mà "

Hoắc Kiến Vũ bật cười lớn bế bổng tiểu Anh giơ lên cao rồi hạ xuống hôn vào gò má tiểu Anh.

Triệu Tuệ An nắm tay Kiến Văn rồi cả 4 người cùng nhau chơi đùa.

Buổi tối cả 4 người nằm trên một chiếc giường lớn.

Tiểu Văn thì ngồi trên bụng anh còn Tiểu Anh thì cứ hôn chụt chụt vào mặt anh.

Triệu Tuệ An quả thật như người vô hình nằm nghiên nhìn 3 ba con.

" Không ai thương mẹ hết, mẹ mang nặng 2 đứa suốt 9 tháng 10 ngày còn sinh rất đau nữa " Cô làm mặt tủi thân

" Aaa tiểu Anh thương mẹ mà " Tiểu Anh quay qua hôn chụt vào gò má cô rồi nằm xuống dụi mặt vào ngực,tay ôm lấy eo cô

Kiến Văn cũng chòm qua hôn lấy mặt cô nhưng vẫn không rời khỏi bụng anh.

"Ba mẹ, hai người có định sinh thêm em không?

" Kiến Văn nghiêm túc hỏi

Hoắc Kiến Vũ và Triệu Tuệ An bị đơ người

" Sao vậy?

" Kiến Vũ hỏi

" Nếu có sinh thì sinh em trai chứ đừng sinh em gái giống tiểu Anh,rất mê trai" Kiến Văn nói nhỏ câu sau đủ Hoắc Kiến Vũ nghe thấy.

" Con có biết tiểu Anh là giống ai mà như vậy không?"

" Là giống ai ạ "

" Giống mẹ con đó, từ năm 12 tuổi đã yêu thầm ba haha" Hoắc Kiến Vũ bật cười lớn

" Kiến Vũ anh muốn chết sao?"

Cô lấy chân đạp chân anh

" Không phải sao? em nhìn xem tiểu Anh cứ tối ngày đòi gặp mặt Minh Nhân như ngày trước em yêu thầm anh vậy đó "

" Hoắc Kiến Vũ sao anh lại nói cho con nghe, mắc cỡ chết đi được " Mặt cô đỏ ủng lên

" Hazzz tiểu Anh còn gen trội hơn cả em, chỉ mới 3 tuổi đã nắm tay con trai nhà người ta " Hoắc Kiến Vũ buồn bã nói

" Ba ba sao này con nhất định sẽ làm vợ của anh Minh Nhân, sẽ ở chung nhà như ba với mẹ vậy đó " Tiểu Anh ngồi dậy nói

" Hazzz ba thật không muốn làm xui với Âu Minh Phong chút nào, con có thể nào đổi đối tượng được không?"

" Không được, con quyết định rồi, không thay đổi đâu " Tiểu Anh nằm xuống lại ôm lấy cô

" Kiến Văn sao này con có muốn lấy Y Y không?

" Triệu Tuệ An thấy tiểu Văn cứ lặng thinh mà hỏi

" Dạ không "

" Nhưng Y Y rất thích con, con như vậy Y Y sẽ đau lòng "

" Mặc kệ em ấy, sau này em ấy lớn sẽ tự nhận ra thôi "1

" Kiến Văn...."

" Mẹ,con không thích em ấy đâu, con xem em ấy như em gái mà thôi "

" Được rồi, tụi nó còn nhỏ em đừng suy nghĩ nhiều, sau này lớn lên sẽ tự hiểu thôi " Hoắc Kiến Vũ thấy hai mẹ con căng thẳng mà nói

Triệu Tuệ An quay qua suy nghĩ, Kiến Văn lại rất giống tính cách của Hoắc Kiến Vũ liệu sau này có làm khổ cho Cố Y Y không.

" Mẹ, người mẹ thơm thật đó, hèn gì con cứ thấy ba ngửi hoài " Triệu Tuệ An đang miên man suy nghĩ thì bị câu nói của tiểu Anh làm cho tỉnh hẵn

" Tiểu Anh " Cô đánh nhẹ lên mông

" Con nói sự thật mà "

" Ngủ đi, trễ rồi.

Tiểu Văn đi xuống khỏi bụng ba và nằm xuống ngủ " Triệu Tuệ An ngại quá mà nóng giận

" Mẹ còn sớm mà "

" Hôm nay đi chơi thì phải ngủ sớm, nghe không?

"

" Dạ " Kiến Văn lăn xuống nằm bên cạnh Hoắc Kiến Vũ nhắm mắt ngủ

" Mẹ, uống sữa, con chưa uống sữa " tiểu Anh nằm trong ngực cô ló đầu lên nói

" Sao khi nãy chưa uống?"

Vào mõi buổi tối thì cả tiểu Văn và tiểu Anh đều phải uống sữa, nhưng hôm nay tiểu Anh lại lén không uống.

" Khi nãy con ngán, bây giờ con thèm " Giọng nói lí nhí sợ bị cô la

Hoắc Kiến Vũ bật cười đi xuống giường lấy nước nóng pha sữa cho tiểu Anh.

"Vậy khi nãy ly sữa kia con đã làm gì?" cô hỏi

" Anh 2 uống giùm "

Tiểu Anh khai thật làm cho tiểu Văn lấy chăn chùm lên đầu quay lưng với cô.

Triệu Tuệ An giận cũng không nỗi liền bật cười với hai đứa con của mình.

Uống sữa xong tiểu Anh liền lăn ra ngủ.

" Cảm ơn em đã sinh ra hai đứa trẻ rất đáng yêu "

" Ước gì thời gian có thể dừng lại ở đây " Cô phì cười

" Chúng ta sẽ mãi mãi hạnh phúc như thế này "Hoắc Kiến Vũ chòm người hôn lên trán cô

................
 
Hoắc Tổng, Anh Tàn Ác Lắm!!
#57


20 năm sau

Hoắc Kiến Văn bây giờ rất trưởng thành và chững chạc giống y như Hoắc Kiến Vũ hồi trẻ.

Năm 16 tuổi Hoắc Kiến Vũ đã cho đi du học , năm 21 tuổi trở thành giám đốc kinh doanh, năm 24 tuổi Hoắc Kiến Vũ thấy anh đã đủ trưởng thành khôn khéo để lèo láy tập đoàn Hoắc Thị nên đã thăng chức Tổng giám đốc.

Hiện tại anh và em trai họ là Hoắc Nghị Niên con trai của Hoắc Kiến Thành đã chính thức tiếp quản tập đoàn Hoắc thị.

Hiện tại Hoắc Kiến Văn đã 27 tuổi nhưng vẫn cứ chú tâm vào công việc khiến Triệu Tuệ An rất phiền lòng.

Hoắc Tuệ Anh đã kết hôn cùng với Âu Minh Nhân gần được một năm hiện tại cả hai đã tính đến chuyện có con.

" Kiến Văn mẹ nói con nghe, tại sao không chịu kết hôn.

Con có biết con đã 27 tuổi chưa?"

Triệu Tuệ An nói

" Mẹ, tập đoàn rất nhiều việc.

Từ từ rồi kết hôn, với lại ba ngày trước 29 tuổi mới lấy mẹ cơ mà "

" Kiến Văn, Y Y...."

" Mẹ, con xem Y Y như là em gái, con không có tình cảm trai gái nào hết, mẹ nói cũng vậy thôi "

" Kiến....."

" Được rồi, em cứ để cho bọn trẻ tự quyết định cuộc sống của nó đi " Hoắc Kiến Vũ nhấp ly trà nói

" Ông thì biết gì chứ?

Y Y rất tội nghiệp, con bé đã thích Kiến Vũ từ nhỏ "1

" Ba mẹ " Hoắc Tuệ Anh từ cổng chạy vào

" Mới về sao?

Minh Nhân có về theo con không?"

Hoắc Kiến Vũ nói

" Không, anh ấy bận họp rồi.Ở nhà chán quá nên con về với ba " Hoắc Tuệ Anh ôm lấy Hoắc Kiến Vũ

" Ủa anh 2, nay chắc bão quá, anh cũng về đây sao?"

" Anh không về đây được sao?"

Hoắc Kiến Văn nhướng mài nói

" Ngộ ha, anh chia tay với tập đoàn rồi sao? tối ngày cứ cấm đầu vào đó không chán sao?

"

" Nhờ không chán mới có tiền cho ai đó mua túi hiệu với đồ hiệu "

" Ê, ngày xưa thôi nha,em bây giờ rất giàu, em đã giữ hết tiền của anh Minh Nhân rồi "

" Hừ...Tội cho bạn tôi bị đày ải " Hoắc Kiến Văn nhếch môi kinh bỉ

"Anh đừng...."

" Hai đứa đủ chưa? mẹ chết rồi sao?

" Triệu Tuệ An lên tiếng

" Mẹ, mẹ coi anh 2 kìa "

Hoắc Kiến Văn mệt mõi ngã người về sau dây dây thái dương,1

" Sao lại về đây? rảnh thì qua chơi với ba mẹ chồng " Triệu Tuệ An quay qua trách Tuệ Anh

" Ời ơi con mới về hôm qua, ba mẹ chồng con đi du lịch rồi"

" Vậy thì lên tập đoàn với chồng.

Có ngày chồng nó bỏ thì đừng có về đây, ba mẹ hết tiền nuôi con rồi "

" Dễ gì có chuyện đó mẹ, anh ấy làm gì đều nằm trong lòng bàn tay của con "

" Ừ, để mẹ coi " Triệu Tuệ An lườm một cái

" Anh 2, Y Y rất đau lòng khi anh cứ từ chối cậu ấy " Hoắc Tuệ Anh nhìn Hoắc Kiến Văn nói

" Ừ " Anh lạnh nhạt nói

" Anh đúng là đồ vô tâm, tàn nhẫn nhất mà em từng gặp "

" Y Y thì liên quan gì tới anh?"

" Y Y từ nhỏ đã thích anh, khi lớn cậu ấy đi học có rất nhiều thiếu gia theo đuổi nhưng nhất quyết yêu anh.

Người con gái từ bỏ sĩ diện của bản thân để theo đuổi anh,vậy mà anh đối xử với Y Y như vậy "

" Giống như em vậy đó hả,mặt dày đi theo đuổi Âu Minh Nhân "

" Ê...anh xem bây giờ Minh Nhân đã rất yêu em, yêu tới nỗi không có em sẽ chịu không nỗi "

" Ừ "

" Anh 2, Y Y cậu ấy rất tốt, dễ thương đáng yêu còn xinh đẹp nữa , sao anh không thử mở lòng mình ra xem " Hoắc Tuệ Anh lây lây người anh

" Mẹ và dì Y Nhung của con đã quyết định rồi, tháng sau hôn lễ hai đứa sẽ được tiến hành" Triệu Tuệ An nói

" Mẹ,con không yêu em ấy, sao mẹ cứ thích ép buộc con vậy "

" Kiến Văn con đừng để khi mất rồi mới cảm thấy hối tiếc " Hoắc Kiến Vũ nói rồi nắm tay Triệu Tuệ An lên phòng.

" Anh đúng là đồ tàn nhẫn " Hoắc Tuệ Anh nói xong cũng chạy đi theo ba mẹ mình

Hoắc Kiến Văn mặt nhăng lại ra xe về tập đoàn.

Vừa vào tới đã bị Hoắc Nghị Niên trêu chọc

" Ê..anh họ sao mặt căng thẳng vậy? bị bác 2 giáo huấn việc cưới vợ nữa phải không?

"

" Muốn ăn đạn sao? tập đoàn hết việc rồi sao?"

1

" Hazz không có hết việc nhưng em có thời gian để tâm sự với anh "

" Thôi thôi không cần "

" Anh? dạo này không thấy Cố tiểu thư tới tìm anh vậy?"

" Vậy thì càng tốt chứ sao?

"

" Em thấy Cố tiểu thư xinh đẹp lại còn dễ thương sao anh không cưới theo ý bác 2 đi "

" Không yêu "

" Từ từ rồi yêu "

" Vậy nếu là em, em sẽ cưới người mình không yêu sao?"

" Haha không cưới "

" Vậy sao bảo anh cưới "

" Đùa, đùa mà "

Cả hai nói chuyện một lát thì Hoắc Nghị Niên cũng về phòng làm việc của mình.

Hoắc Nghị Niên có đam mê với luật sự nhưng vì tập đoàn có quá nhiều việc nên anh đành phải về tập đoàn để làm việc.

Hoắc Kiến Văn ngã người về sau ghế đầy mệt mõi.

Ba mẹ cứ ép anh phải lấy Cố Y Y mặc dù trong lòng anh không hề có tình cảm trai gái nào hết

Cố Y Y đi dạo nhìn đường phố mà nước mắt chảy dài, Yêu một từ lúc nhỏ đến lúc trưởng thành,mong nhớ Hoắc Kiến Văn 5 năm đi du học nhưng khi về thì lại lạnh nhạt tránh né.

" Cố tiểu thư " Cao Hạo Hiên từ xa đi lại

" Cao tổng "

" Có thể nào gọi tôi Hạo Hiên không?gọi Cao tổng nghe xa lạ quá "

" À...tôi "

" Thôi được rồi không gọi cũng được,nhưng có thể nào cho tôi gọi là Y Y không?"

" Được " Cố Y Y phì cười

" Y Y em đang buồn sao?

" Cao Hạo Hiên nghiên đầu hỏi

" À, không có "

" Em chấp nhận lời mời đến tập đoàn thời trang của tôi làm việc chứ "

" Tôi còn phải về hỏi ý kiến ba mẹ nữa "

" Được,tôi chờ em "

" Vậy tôi xin phép về trước, tam biệt Cao tổng "

" Ừ "

Cao Hạo Hiên nhìn Cố Y Y rời đi mà cong môi cười.

Anh đã phải lòng Cố Y Y nên muốn mời cô đến tập đoàn của anh để làm việc và để cho anh ngày ngày gặp cô.

Cố Y Y và Hoắc Tuệ Anh đều học khoa thiết kế thời trang nhưng khi ra trường thì Hoắc Tuệ Anh lấy chồng còn cô thì ba mẹ không cho đi làm vì sợ cô mệt mõi.

..

Ngày hôm sau hai mẹ con Cố Y Y đi qua Hoắc gia chơi , Triệu Tuệ An xem Y Y như là con gái của mình

" Y Y dì rất thương con, nên dì rất muốn con và Kiến Văn sẽ kết hôn "

" Dì, nhưng anh ấy không yêu con, anh ấy ghét con vì con cứ phiền anh ấy "

" Hazz dì xin lỗi, Kiến Văn nó..."

" Dì không sao cả, Kiến Văn anh ấy không yêu con, dù con có làm thế nào thì cũng vậy thôi.

Con không nên phiền anh ấy nữa, con nên để anh ấy hạnh phúc bên người anh ấy yêu " Cố Y Y nói mà nước mắt rơi lã chã

" Y Y ngoan không khóc, con khóc dì đau lòng lắm " Triệu Tuệ An lau nước mắt cho cô

" Dì huhu " Cố Y Y ôm lấy Triệu Tuệ An khóc nức nỡ

" Y Y nghe dì nói, dì và mẹ con đã quyết định rồi, tháng sau sẽ là lễ kết hôn của hai đứa "

" Đúng vậy, mẹ không tin cứ ở một nhà, nằm chung chiếc giường lại không yêu nhau " Hoàng Y Nhung nói

" Nhưng...."

Cố Y Y từ chối

" Không nhưng nhị gì hết, Ta và mẹ con đã quyết thì không ai có thể cản được " Triệu Tuệ An nhìn sang Hoàng Y Nhung hai người gật như kiên quyết.

.....

Cố Y Y về nhà liền chui vào phòng, Hoàng Y Nhung và Cố Minh Tề rất đau lòng nhưng cũng không biết nói sao.

" Hứ...anh thấy chưa ngày xưa anh cũng lạnh nhạt với em mấy năm trời, bây giờ con gái anh bị lạnh nhạt lại đó "

" Lúc đó là anh lo cho em thôi, sợ em theo anh sẽ mất mạng "

" Mất mạng mà bây giờ vẫn ngồi đây " Hoàng Y Nhung liếc xéo

" Anh đâu có biết, nếu biết thì anh đã chấp nhận em ngây lần đầu em tỏ tình với anh rồi " anh nhếch môi cười

" Cố Minh Tề anh già rồi sao vẫn nhớ dai vậy?"

" Về em anh đều nhớ tất"

..

Một tuần trôi qua tâm trạng của Cố Y Y bây giờ tốt lên đôi chút.

Nhưng khi nhớ về Hoắc Kiến Văn trái tim cô liền đau nhói Hôm nay cô cùng Hoắc Tuệ Anh đi mua sắm

" Y Y mẹ mình đã chuẩn bị cho lễ kết hôn của cậu với anh 2 mình rồi "

" Tuệ Anh mình thấy không ổn đâu, anh Kiến Văn....

"

" Y Y, mình tin cậu sẽ thu phục được trái tim của anh ấy mà, đã là vợ chồng với nhau nhất định sẽ có tình cảm mà.

Như mình với anh Minh Nhân vậy đó " Hoắc Tuệ Anh lây lây cánh tay cô

" Tuệ Anh mình rất mừng cho cậu vì được Âu tổng đáp lại tình cảm sau bao nhiêu năm theo đuổi, còn mình thì mình rất sợ anh ấy ..."

" Y Y tin mình đi, kết hôn xong mình chỉ cậu vài chiêu, nhất định anh2 mình sẽ chết dưới tay cậu liền "

" Tuệ Anh nhưng mà...."

" Không nhưng gì hết, phải nghe lời mình "

****************
 
Hoắc Tổng, Anh Tàn Ác Lắm!!
#58


1 tuần sau Hoắc Kiến Văn đang làm việc thì thư ký của mình vào đưa bài báo cho anh, anh đọc xong đứng dậy rời khỏi tập đoàn

" Mẹ, con đã đồng ý kết hôn chưa?sao mẹ lại quyết định như vậy?"

Hoắc Kiến Văn đi vào đã la hét lên

" Kiến Văn con lớn tiếng với mẹ con sao?

" Hoắc Kiến Vũ nói

" Ba, ba cũng hùa theo mẹ sao? ba biết rõ con không có tình cảm nào với Y Y hết thì làm sao cưới được "

" Thì cưới về rồi có tình cảm, Y Y nó là con gái tốt lại dễ thương.

Con có cần làm quá lên vậy không?"

Triệu Tuệ An nói1

" Mẹ, Y Y tốt con không phủ nhận nhưng con không có tình cảm trai gái nào với Y Y hết "1

" Nhưng con bé có là được rồi "

" Mẹ "

" Đủ rồi Kiến Văn,Mẹ quyết định thì con không được làm trái.

3 tuần sao là lễ kết hôn của hai đứa "

" Mẹ "

" Kiến Văn từ nhỏ tới giờ mẹ chưa bao giờ ép buộc con chuyện gì hết, nhưng ngày hôm nay con phải nghe theo mẹ "

" Nếu con kiên quyết không kết hôn thì sao?

" Anh lạnh lùng nói

" Vậy từ đây về sau con đừng để mẹ thấy con nữa.

Mẹ chỉ có Tuệ Anh là con và Y Y là con dâu thôi "

" Được, con sẽ lấy nhưng sau khi lấy xong có ly hôn hay không mẹ không thể ngăn được " Hoắc Kiến Văn lạnh lùng bỏ đi1

" Em, anh thấy hay thôi đi, thằng nhỏ nó không chịu thì đừng có ép nữa" Hoắc Kiến Vũ nói

" Như anh ngày xưa vậy đó hả?

Y Y rất yêu Kiến Văn, em tin con bé sẽ thay đổi được Kiến Văn mà "

" Hazz chuyện của chúng ta khác, em không thể đem ra so sánh được "

" Anh bênh nó thì qua biệt thự của Kiến Văn mà ở, đừng ở đây với tôi nữa " Triệu Tuệ An giận dỗi đi lên phòng

" Em à, em muốn sao anh cũng nghe theo em mà " Hoắc Kiến Vũ đi theo1

................

Cố Y Y nghe tin Hoắc Kiến Văn đồng ý kết hôn thì vui mừng nhảy dựng cả lên.

Hoắc Kiến Văn còn qua đón cô đi thử váy cưới và chụp ảnh cưới, tuy anh rất lạnh nhạt nhưng Cố Y Y rất vui trong lòng

" Kiến Văn anh thấy bộ váy này có đẹp không?

" Cố Y Y thay bộ váy cưới được nhà thiết kế may cho mình.

"Cũng được " Hoắc Kiến Văn nói nhưng mắt vẫn dán vào điện thoại

Cố Y Y nụ cười tắt hẵn đi vào thay váy cưới ra.

Hôm nay là lễ kết hôn của cả hai Cố Y Y rất xinh đẹp trong bộ váy cưới của mình còn Hoắc Kiến Văn thì khuôn mặt vẫn lạnh tanh nhưng toát lên vẻ quyền lực cao ngạo của mình.

Cao Hạo Hiên được mời tới dự nhìn thấy Cố Y Y mà anh đau lòng.

Chỉ vừa mới tiến xa một chút thì cô đã là vợ của người khác.

Cố Y Y gần 12h đã được tài xế đưa về biệt thự nghĩ ngơi, còn Hoắc Kiến Văn thì ở lại với bạn bè thân thiết của anh hơn 2h sáng anh mới về biệt thự với bộ dạng say sỉn

" Anh vào thay đồ đi, anh say quá rồi "

Hoắc Kiến Văn lạnh lùng bỏ đi vào phòng tắm không nói một lời nào với cô.

" Em thích ở phòng này thì cứ ở đi, tôi qua phòng khác "

" Kiến Văn chúng ta không phải vợ chồng sao? sao lại ở hai phòng?"

" Cố Y Y từ nhỏ tôi xem em như là em gái của mình và đều quan trọng là tôi không yêu em.

Tôi đã rất nhiều lần nói với em nhưng em cố tình không hiểu, bây giờ kết hôn theo ý em rồi đó.

Toại nguyện chưa?"

" Kiến Văn đây là đêm tân hôn của chúng ta mà anh lại nói mấy lời này với em sao?

" Nước mắt cô chảy dài

" Cố Y Y đừng đi quá giới hạn chịu đựng của tôi, cuộc hôn nhân này là do mọi người và cả em ép buộc tôi .

Em dùng mẹ tôi ra để ép buộc tôi vậy thì về bên đó với bà ấy "

" Anh đuổi em sao?

" cô nghẹn ngào nói

Hoắc Kiến Văn lạnh lùng bước ra khỏi phòng mình đóng của cái rầm, cánh cửa vừa đóng thì Cố Y Y cũng khụy xuống nước mắt ướt nhẹp cả khuôn mặt .

Cố Y Y cả một đêm không ngủ mà cứ khóc, mắt cô bây giờ sưng húc nên không dám về nhà.

Hoắc Kiến Văn 9h sáng bước vào phòng bếp tự pha cafe uống.

Vì anh không thích người lạ ở biệt thự của mình nên không thuê ai cả, cứ cách một ngày là người làm bên nhà chính qua dọn dẹp xong rồi lại về.

Cố Y Y bước xuống thì thấy anh đang ngồi phòng khách dây dây thái dương rồi uống cafe

" Anh chờ em chút, em sẽ chuẩn bị đồ ăn sáng "

" Không cần đâu,tôi một lát có việc ra ngoài rồi, em tự mình ăn đi "

Hoắc Kiến Văn nói xong bước lên lầu, nhìn thấy cặp mắt sưng húc của cô rồi nhớ lại đêm hôm qua vì có rượu nên nói hơi nặng lời với cô.

Anh lắc lắc đầu xua tan chuyện rồi thay đồ đi ra ngoài.

Cố Y Y nhếch môi tự cười bản thân, lúc đầu cô đã từ bỏ anh rồi nhưng khi nghe anh đồng ý kết hôn cô lại dựng lên cho mình một tia hy vọng, nhưng càng hy vọng thì càng thất vọng.

" Kiến Văn sao anh không thử một lần mở lòng với em, sao lại tàn nhẫn với em như vậy " Cố Y Y không kiềm nén được mà òa khóc

Cả tuần khi kết hôn Hoắc Kiến Văn cứ sáng đi làm tối về thì cứ chui vào thư phòng.

Ai có hỏi Cố Y Y đều giấu nói rằng Hoắc Kiến Văn đã thay đổi rất quan tâm cô làm cho cả hai nhà đều rất vui.

Cố Y Y vì không chịu nỗi buồn chán liền đi xin việc ở Cao thị thì được tuyển.

Ngày mai cô sẽ đi làm cho khoay khỏa đầu óc

" Lên thay đồ về nhà chính, mẹ mới vừa gọi "

" Dạ " Cố Y Y đi lên phòng thay đồ rồi cả hai về nhà chính chơi

Vì hôm nay hai vợ chồng của Hoắc Tuệ Anh và Âu Minh Nhân về chơi nên Triệu Tuệ An đã gọi cho anh bảo chở Cố Y Y về.

Cả hai đi vào nhà thấy đã thấy không khí trong nhà rất vui vẻ.

" Y Y qua ngồi với mình " Hoắc Tuệ Anh kéo tay Cố Y Y ngồi gần mình và Triệu Tuệ An

" Y Y là chị dâu con, xưng hô vậy sao?

"

" Mẹ à con với Y Y chơi thân với nhau từ nhỏ, gọi thế nào chã được "

" Đúng rồi mẹ, gọi như vậy cũng đã quen rồi " Cố Y Y liền vui vẻ nói theo

" Y Y báo cho cậu tin vui, mình có thai rồi đó, hai người phải nhanh lên đó "

" Tuệ Anh cậu có thai?"

" Ừ, bảo bối trong bụng mình đã 5 tuần rồi đấy, cậu với anh Kiến Văn phải nhanh lên mới được "

Cố Y Y cười ngượng còn Hoắc Kiến Văn nhíu chặt mài lại.

Âu Minh Nhân vỗ vai anh

" Tôi làm ba trước nhé "

" Hazz có trước cực trước, có gì đâu mà tự hào "

" Mấy người muốn có con mà không được hay nói vậy "

" Này, sinh lí tôi rất bình thường nhé, tôi là chưa muốn có con thôi "

" Sinh lí cậu bình thường hay không sao tôi biết được, chỉ có Y Y biết thôi "

Cả nhà cười rần lên vì câu nói cả Âu Minh Nhân, Hoắc Kiến Văn mặt đen xì quay qua nhìn Cố Y Y.

" Y Y mẹ nghe nói ba mẹ con đi du lịch rồi sao?"

" Dạ, hôm qua con với anh Kiến Văn có về, ba mẹ nói hôm nay sẽ lên máy bay qua pháp du lịch "1

" Hazz đúng là hạnh phúc nhỉ, con xem ba con tối ngày cứ chăm chăm vào bài báo không quan tâm gì với mẹ cả " Triệu Tuệ An quay qua lườm Hoắc Kiến Vũ.

khụ khụ

" Em muốn đi nước nào? anh bảo người chuẩn bị máy bay "

" Không cần nữa " Triệu Tuệ An quay ngoắt qua Cố Y Y

" Hai đứa dự khi nào đi trăng mật "

" À, anh Kiến Văn bận việc ở tập đoàn nên tụi con không tính đi " Cố Y Y nhìn qua anh nói

" Tập đoàn không phải còn có Nghị Niên sao?

đi vài tuần tập đoàn không phá sản được đâu "1

" Dạ để con với anh ấy bàn lại "

" Ừ " Triệu Tuệ An dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn cả hai

****************
 
Hoắc Tổng, Anh Tàn Ác Lắm!!
#59


1 tháng trôi qua,Cố Y Y đi làm cũng được một tháng nhưng Hoắc Kiến Văn hoàn toàn không biết.

Cố Y Y thấy quyết định sai lầm nhất của bản thân là kết hôn với anh, Có đôi vợ chồng mới cưới nào xem nhà như khách sạn chỉ để ngủ.

Từ khi có việc cần nói thì Hoắc Kiến Văn mới tìm cô còn không thì thôi.

Cố Y Y ngồi dựa lưng vào giường mắt nhìn ra bầu trời, một màu đen y như tâm trạng cô lúc này.

Từ một cô gái hoạt bát vui vẻ hồn nhiên lại trở thành người ít nói trên mặt lúc nào cũng buồn bã nhiều tâm sự.

Qua ngày hôm sau Cố Y Y không lái xe đi làm mà bắt xe đi chiều thì đi bộ về, Cô muốn chậm một chút để suy nghĩ về cuộc hôn nhân cưỡng ép này

Đã hơn 7h tối Cố Y Y vẫn lang thang trên đường thì gặp 3 tên thanh niên nhìn rất đáng sợ đứng trước mặt cô

" Cô em đi đâu sao buồn thế? có muốn cùng tụi anh vui vẻ không?

" 3 tên thanh niên cảng đường cô

" Tránh ra " Cô trừng mắt

" Ây xinh đẹp sao hung dữ vậy?

đi cùng tụi anh chúng ta vui vẻ lẫn nhau " 3 tên đó cứ đụng chạm vào tay cô

" Tránh ra, đừng đụng vào tôi nếu không chết sẽ rất khó coi "

" Cô em mạnh miệng quá nhỉ "

3 tên đó đi lại cầm tay Cố Y Y lôi vào trong vì đang ở lề đường có đèn đường nên sợ bị phát hiện

" Bỏ ra, cứu tôi với " Cố Y Y sợ hãi hét lên

" hahahaha "

" Cứu tôi với, cứu tôi " Cô khóc mà giẫy ra

Ba tên đó kéo Cố Y Y vào chỗ khúc vắng đè cô xuống

" Huhu Bỏ ra, cứu tôi với "

" Ai chơi trước?"

Ba tên đó nhìn nhau

" Tao cho, 2 đứa tụi bây giữa chân lại "

" Cứu tôi với, cứu tôi " Cố Y Y nghe mà sợ đến khóc nức nỡ

" Buông ra "

Giọng nói của Hoắc Kiến Văn đầy lạnh lùng vang lên

" Mày đừng xen vào nếu không muốn chết"

" Nhưng tao muốn xen vào thì phải làm sao?

"

Ba tên đó nghiến răng nhìn nhau rồi buông Cố Y Y ra xong đến Hoắc Kiến Văn.

Hoắc Kiến Văn từ nhỏ đã được Hoắc Kiến Vũ dạy võ nên chỉ cần một phút 3 tên đó đã sợ hãi đến bỏ chạy.

Cố Y Y sợ hãi lùi vào trong tường ôm đầu gối của mình .

Hoắc Kiến Văn đi lại nhìn cô đầy thương sót, nếu hôm nay anh không đi ngang qua nhìn thấy thì hậu quả rất khó chấp nhận

" Y Y không sao rồi " Anh nắm lấy bã vai cô

" Kiến Văn em sợ, em sợ lắm huhu" Cô ôm chầm lấy anh bật khóc

"Không sao rồi " Anh vỗ vỗ lưng cô

Cố Y Y được Hoắc Kiến Văn bế ra xe, hiện tại cô vẫn khóc thút thít tay chân thì rung rẫy

Cố Y Y quay sang nhìn anh thì thấy anh đang chăm chú lái xe.Giọt nước mắt cô lặng lẽ rơi, rơi vì sự vô tâm lạnh lùng của anh.

Hoắc Kiến Văn không ghét Cố Y Y nhưng vì cô cứ ngang bướng cố chấp mặc dù anh đã rất nhiều lần nói rõ với cô nhưng cô vẫn thích đem bám anh.

Hoắc Kiến Văn thở dài chạy về biệt thự.Cố Y Y quay qua hướng khác nhắm mắt chấp nhận đau thương.

Về đến biệt thự cô đi thẳng lên phòng tắm rữa rồi lấy vali bỏ đồ vào trong.

Cô viết đơn ly hôn mà nước mắt chảy dài, cô không muốn dây dưa với anh nữa, càng không muốn nhìn thấy anh vì khi nhìn thấy anh cô rất đau lòng.

Sáng sớm Hoắc Kiến Văn ngồi ở sofa cầm Ipad đọc báo, Cố Y Y kéo vali đi xuống.

" Kiến Văn em ký vào đơn ly hôn rồi, anh ký đi rồi đưa ra tòa "

Hoắc Kiến Văn ngước lên nhìn cô thì thấy mắt cô đỏ hoe như sắp khóc.

" Để đó đi, cuộc hôn nhân này định sẵn đã là như vậy " Anh nhìn xuống Ipad của mình

" Em xin lỗi vì lúc trước cố chấp, biết rằng anh không yêu em nhưng em vẫn hy vọng rằng sau khi kết hôn anh sẽ mở lòng với em, nhưng em sai rồi.

Từ đây về sau em sẽ không phiền tới anh nữa "

" Y Y tôi không ghét em, nhưng vì tình cảm của tôi dành cho em chỉ dừng lại mức anh trai thôi.

Tôi không có cảm xúc yêu đương gì với em cả..."

" Đừng nói nữa Kiến Văn, em hiểu rồi " Nước mắt cô chảy dài kéo vali xuống gara lấy xe lái đi.

Cố Y Y không biết lái đi về đâu, về nhà trong bộ dạng lúc này là điều không thể.

Cô đành phải kiếm một chung cư để ở tạm.

Hoắc Kiến Văn nhìn thấy Cố Y Y như vậy cũng rất thương xót, anh cũng rất thương Cố Y Y như thương Hoắc Tuệ Anh.

Hoắc Kiến Văn cầm đơn ly hôn lên mà nhíu nhẹ mày

Cố Y Y đi làm với đôi mắt đỏ hoe, Cao Hạo Hiên nhìn thì đã biết cô có chuyện không vui.

" Y Y em có chuyện gì sao?

"

" À không có gì "

" Em có thể xem tôi là bạn mà tâm sự được không?"

" Tôi...."

" Lên xe đi, tôi chở em đi dạo cho khoay khỏa đầu óc " Cao Hạo Hiên kéo tay cô đi về phía xe mình.

Cao Hiên Hạo chở Cố Y Y ra bờ sông gần đó, nhìn vào mặt nước lênh đênh mà Cố Y Y nước mắt chảy dài

" Y Y, Hoắc tổng không đối xử tốt với em sao?

"

"......"

" Y Y tôi biết em đã có chồng, tôi xen vào là không phải phép nhưng tôi muốn chia sẽ nỗi buồn với em "

" Tôi và anh ấy đã ly hôn rồi "

" Ly hôn?

"

" Ừ "

" Y Y em yêu anh ta "

" Phải, yêu, rất yêu, yêu đến muốn chết đi "

Cao Hạo Hiên nghe Cố Y Y ly hôn mà vui trong lòng, vậy là anh có thể theo đuổi cô lần nữa rồi.

" Y Y nếu tôi nói, tôi cũng thích em thì như thế nào?"

Cao Hạo Hiên quan sát sắc mặt cô

" Tổng giám đốc anh đùa sao?"

Cố Y Y lau nước trên mặt quay sang anh cười

" Tôi không đùa, tôi thích em nên mới mời em về tập đoàn tôi làm, nhưng khi em kết hôn tôi rất đau lòng vì chưa kịp nói nhưng bây giờ em đã ly hôn.

Em có thể nào để cho tôi bên cạnh chăm sóc em không?

"

Cố Y Y nhìn Cao Hạo Hiên rất lâu rồi lạnh lùng nói

" Tổng giám đốc xin lỗi tôi không thể đâu, tôi không thể.

Anh hãy tìm người nào đó phù hợp với anh đi "

" Y Y có gì là không thể, tôi không ngại em từng có chồng, tôi không ngại gì hết.

Tôi thích em là thích em, chỉ cần là em "

" Xin lỗi tôi phải về trước, chuyện hôm nay tôi xem như chưa từng nghe qua " Cố Y Y bắt xe về tập đoàn rồi lấy xe mình về nhà.

Cao Hạo Hiên nhìn bóng dáng cô mà lòng càng quyết tâm, bây giờ đã không còn cái gì để ngăn cản anh theo đuổi cô.

1 tuần trôi qua kể từ ngày Cố Y Y rời đi, Hoắc Kiến Văn cứ thấy nhớ về cô.

Anh gọi điện thì cô không nghe máy.1

" Kiến Văn, Y Y đâu " Triệu Tuệ An và Hoàng Y Nhung rủ nhau đi qua chơi vì hôm nay là chủ nhật

Hoắc Kiến Văn nghe tiếng hai người mẹ thì liền giật mình quay lại.

" Mẹ, sao hai người qua đây "

" Y Y đâu rồi, đừng nói giờ này còn ngủ , đỡ hơn 9h sáng rồi " Hoàng Y Nhung nhìn giác dác mà nói

" Thì hai tụi nó mới cưới,thức trễ một chút cũng có sao " Triệu Tuệ An mỉm cười nói

" Con nhỏ này làm vợ không được rồi, Y Y, Cố Y Y thức dậy " Hoàng Y Nhung hét lên

" Y Y con đừng để mẹ lên, ba con cưng con riết rồi hư phải không?

Làm vợ mà ngủ tới giờ này " Hoàng Y Nhung tiếp tục hét

Hoắc Kiến Văn bị đơ người, bây giờ không biết nói như thế nào cho phải.

" Mẹ, mẹ bình tĩnh Y Y cô ấy..."

" Y Y làm sao?

" Hoàng Y Nhung quay qua Hoắc Kiến Văn

" Y Y cô ấy rời đi rồi " Hoắc Kiến Văn cúi mặt xuống

"Hả? cái gì?

Y Y rời đi đâu "

" Kiến Văn, con nói rõ cho mẹ "

" Y Y cô ấy rời đi từ tuần trước rồi, cô ấy đã ký vào đơn ly hôn rồi "

* Bốp*

Triệu Tuệ An đánh thẳng vào mặt anh

" Hoắc Kiến Văn con làm gì Y Y của mẹ"

" Con đã nói là con không có tình cảm với Y Y, mọi người cứ ép con "

* Bốp* Hoàng Y Nhung cũng tát vào mặt anh

" Kiến Văn, mẹ sai lầm rồi, mẹ nghĩ khi hai đứa kết hôn con sẽ mở lòng với Y Y nhưng không, con chưa bao giờ nhìn thấy Y Y vì yêu con mà đau khổ cỡ nào.

Mẹ xin lỗi vì ép con cưới Y Y, từ bây giờ Y Y không còn là vợ con nữa "

Hoàng Y Nhung nói rồi đi ra về

Triệu Tuệ An ngồi xuống ở sofa, Hoắc Kiến Văn cũng đi lại ngồi xuống

" Mẹ..."

" Kiến Văn, bây giờ Y Y đi rồi con có thấy vui không?

"

" Mẹ, con...."

Hoắc Kiến Văn cúi mặt xuống

" Kiến Văn, con tại sao không thử mở lòng chấp nhận Y Y, tại sao con không thử yêu Y Y một lần.Tại sao con không nhìn thấy tấm chân tình của Y Y, từ nhỏ con bé đã thích con, Y Y chờ con đi du học 5 năm đến khi con về thì con lại lạnh nhạt với con bé.20 mấy năm con bé đã chịu đựng đau khổ vì yêu con.

Con không thấy có lỗi với Y Y sao?

"

Hoắc Kiến Văn nghe mẹ mình nói mà nhíu chặt mày, tay nắm chặt lại.

Bên tai anh vang lên tiếng khóc của Cố Y Y đêm cô suýt bị cưỡng hiếp.

Triệu Tuệ An đứng lên đi về để Hoắc Kiến Văn ngồi bần thần ở đó.

Anh ngồi đến tận 3h chiều mới sực tỉnh lại.

Báo lỗi chương Bình luận
 
Back
Top Bottom