Lãng Mạn Hoắc tổng, anh tàn ác lắm!!

Hoắc Tổng, Anh Tàn Ác Lắm!!
#20


Sáng hôm sau Triệu Tuệ An được Hoắc Kiến Vũ đưa đi học, nhưng cô bảo anh dừng trước cổng trường.

" Sao thế?chạy vào trong thì có làm sao?"

" Thôi, ngại lắm " Triệu Tuệ An bước xuống anh liền nắm tay kéo lại

" Em quên một thứ "

" Hả? quên gì? em có quên gì đâu" Cô nhìn tới nhìn lui

"Quên hôn anh " anh cong môi cười

" Á, buông em ra nào, không hôn đâu "

" Không hôn thì khỏi đi học nhé " Anh kéo cô lại vào trong xe.

" Kiến Vũ để về nhà đi được không?"

Cô nói mà chỉ chỉ vào anh tài xế

Anh tài xế liền hiểu chuyện bấm hạ vết ngăn xuống

" A,sao lại hạ xuống rồi "

Hoắc Kiến Vũ bật cười với cô gái nhỏ này, vợ anh cũng quá đáng yêu rồi

" Sao?"

Triệu Tuệ An nhìn anh, nếu như không hôn chắc chắn sẽ không vào lớp được.

Cô đành nhắm mắt hôn nhẹ lên môi anh nhưng Hoắc Kiến Vũ nào để yên ghì đầu cô lại.

Triệu Tuệ An mở mắt to hết cỡ đánh vào người anh.

Anh luyến tiếc rời môi cô

" Trôi hết son em rồi " Cô giận dỗi sờ vào môi mình, Hoắc Kiến Vũ lấy tay lau đi phần son bị lem ra ngoài

" Được rồi, mau vào lớp đi "

Triệu Tuệ An giận dỗi mở cửa xe đi xuống thẳng vào trong trường không quay đầu lại.

Hoắc Kiến Vũ nhìn theo bật cười lớn rồi bảo tài xế láy đi

" Y Nhung sao lại ngồi đây?"

Triệu Tuệ An vừa bước vào đã thấy Hoàng Y Nhung ngồi thẫn thờ trên ghế

" Ờ mình ngồi chờ cậu "

" Sao lại buồn như vậy, hôm qua xem mắt thế nào?"

" Ừ, anh ta nhìn cũng được là tổng giám đốc Nghiêm thị "

" Vậy tại sao cậu lại buồn, chẳng lẽ anh ta không thích cậu "

" Mình cũng không biết, nhưng hôm qua mình gặp anh ấy "

"Anh ấy? là anh nào?"

" Thì cái anh hôm trước ở siêu thị mình kể cậu nghe đó, hôm qua mình có gặp ở trước nhà hàng "

" Woa, 2 người có duyên thật đó "

"Duyên gì? anh ta còn không nhớ ra mình vậy mà mình xuốt mấy ngày mơ mộng "1

" Vậy cậu có lại làm quen hay xin số điện thoại gì không?"

" Anh ta rất lạnh lùng , mình chỉ kịp hỏi tên thôi "

" Ờ, thôi nào vui lên, Có duyên rồi sẽ gặp lại.

Còn nữa cậu cứ tìm hiểu Nghiêm tổng coi như thế nào "

" Ừ ".

Cả hai khoát tay đi vào lớp học thì đằng sau có tiếng của Tống Minh Huy

" Tuệ An, Y Nhung chờ tớ "

" Minh Huy "

" Cậu bị bắt có bị thương chỗ nào không?

"

" Không có, mình về lúc chiều hôm đó luôn "

" Hoắc tổng tài giỏi thật đó, có thể cứu cậu " Anh buồn bã nói

" Được rồi mình vào thôi "

......Buổi trưa Hoắc Kiến Vũ bảo tài xế đến đón Triệu Tuệ An đến tập đoàn.

Phòng tổng giám đốc Hoắc Kiến Vũ đang tập trung làm việc, khuôn mặt khi đến tập đoàn chỉ có 1 sắc thái đó chính là mặt lạnh tanh

* Cốc cốc cốc *

"Vào đi"

Triệu Tuệ An mở cửa bước vào mà không lên tiếng, Hoắc Kiến Vũ biết đã vào mà không lên tiếng liền nhíu mày quát lên nhưng mắt vẫn không nhìn là ai

" Nếu không nói thì cút ra ngoài "

" Anh quát em sao?

" Triệu Tuệ An chề môi lên tiếng1

Hoắc Kiến Vũ nghe được tiếng của Triệu Tuệ An liền ngước lên nhìn, mặt lúc này cũng giãn hẵn ra , tay bỏ văn kiện xuống mà đứng lên đi lại phía cô

" Anh không biết là em, sao vào lại không lên tiếng?"

" Thôi em về, anh bảo em cút mà " Cô giả bộ quay ra cửa.

" Thôi mà bà xã, anh không biết là em, anh dẫn em đi nhà hàng ăn coi như chuộc lỗi được không?"

Anh ôm chầm cả cơ thể cô ở phía sau

" Em không phải con nít mà anh dỗ bằng đồ ăn "

" Vậy dỗ như thế nào? em dạy anh được không?"

Anh hôn vào gò má cô

" Hứ...Dỗ cũng phải dạy sao?"

Cô hờn dỗi vùng vẫy

" Khi nãy anh thật không biết là em, sao này em tới cứ việc bước vào mà không cần phải gõ cửa, như vậy anh sẽ biết là em "

"Em còn chưa tha cho anh việc sáng làm trôi son em đâu "

" Thôi nào lại đây ngồi, anh còn chút việc xử lí xong chúng ta đi ăn được không?"

Hoắc Kiến Vũ ôm cô lại ghế để Triệu Tuệ An ngồi lên đùi mình.

Cô nhìn vào tập tài liệu rồi máy tính của anh liền vui vẻ trở lại.

" Để này em làm cho, anh làm việc khác đi " Cô cầm lấy tài liệu của anh

" Hay là em nghĩ học vào làm thư ký cho anh đi " Anh ngã người về sau ghế coi cô làm như thế nào

" Thôi, không phải anh có thư ký Trương rồi sao?"

" Em làm thư ký đặc biệt cho anh, làm việc từ tập đoàn đến việc trên giường luôn"1

Triệu Tuệ An đang chăm chú nhìn vào máy tính rồi bấm bấm khi nghe anh nói liền dừng lại

" Kiến Vũ, lỡ người ta nghe được em sao dám ra đường hả "

" haha, Em là vợ anh cơ mà, việc lên giường tất nhiên sẽ xảy ra nên có gì phải ngại.

Với lại đây là phòng anh cách âm rất tốt " Anh cười

" Em không nói với anh nữa "

Hoắc Kiến Vũ nhìn Triệu Tuệ An xử lí công việc mà cong môi cười, đúng là con gái của tập đoàn Triệu thị rất có tố chất.

Sau này cũng có thể giúp anh trong công việc

" Xong rồi, thế nào?

" Cô nhướng nhướng mày

" Rất tốt, rất được việc.

Sao này những ngày nghĩ có thể vào giúp anh, anh sẽ trả lương cho em "

" Trả lương như thế nào?

" Cô ôm cổ anh bật cười

" Sẽ thỏa mãn em trên giường,thế nào? anh quá ưu ái cho em phải không?

"

Triệu Tuệ An nghe câu nói của anh mà nụ cười tắt hẵn

" Hoắc Kiến Vũ anh có thể không nói chuyện đó được không? anh không biết xấu hổ sao?

"

" Không biết " Hoắc Kiến Vũ bế cô lên đi ra cửa.

" Đi đâu vậy?"

" Đi ăn, em tính nhịn đói sao?"

" Thả em xuống, em tự đi được " Cô la lên

" Không thả "

Hoắc Kiến Vũ bế Triệu Tuệ An xuống sảnh chính mà nhân viên ai cũng trố mắt nhìn, Hoắc tổng mặt lạnh của họ cũng biết cưng chìu phụ nữ sao?1

" Ngại chết em rồi, sau này em còn mặt mũi nào tới đây nữa " Cô lấy tay che mặt mình lại giọng nói lí nhí đủ cả hai nghe
 
Hoắc Tổng, Anh Tàn Ác Lắm!!
#21


Tối hôm nay là bữa tiệc kĩ niệm 40 năm thành lập tập đoàn Hứa thị.Hoắc Kiến Vũ sẽ đại diện cho Hoắc thị cũng như đi đến chung vui cùng bạn thân của anh

Hôm nay Hoắc Kiến Vũ mặc vest màu nude kết hợp với áo somi đen và cavat đen có ghim cài cavat được đính kim cương , Triệu Tuệ An cũng mặc đầm 2 dây dài chấm đất cùng màu nude với anh, gương mặt được trang điểm tỉ mĩ và làm tóc cẩn thận, trang sức tất cả đều là kim cương1

Hoắc Kiến Vũ khoát eo Triệu Tuệ An đi vào hai bên đều có vệ sĩ che chắn, phóng viên báo chí đều thi nhau chụp ảnh.

Vì Triệu Tuệ An từ nhỏ đã được dự tiệc lớn như thế này nên cũng không lo sợ, nhưng lần này lại dưới danh phận là Hoắc thiếu phu nhân.1

" Hoắc tổng, Hoắc tổng xin dừng bước,chúng tôi có thể phỏng vấn ngài cùng phu nhân không ạ " Tất cả phóng viên điều reo lên

Hoắc Kiến Vũ mặt vẫn không tỏ thái độ gì mà ôm eo Triệu Tuệ An đi thẳng vào trong,

" Hoắc tổng, Hoắc thiếu phu nhân xin chào " Doãn tổng đưa tay ra

" Xin chào " Hoắc Kiến Vũ lên tiếng liền bắt lấy tay Doãn tổng nhưng mặt vẫn lạnh

" Hoắc tổng " Hứa Trác Nguyên cầm rượu đi lại

" Sao hôm nay gọi lịch sự vậy?"

" Hazzz Hôm nay lịch sự một bữa "

Nhân viên liền đi ra đưa rượu cho Hoắc Kiến Vũ và Triệu Tuệ An.

" Lấy cho tôi một ly nước ép " Anh cầm ly rượu lên rồi nói với nhân viên

" Kiến Vũ nhìn không ra cậu nha " Hứa Trác Nguyên liền trêu

Hoắc Kiến Vũ nhếch môi cười,

" Tất nhiên, Tôi đã có vợ,không như cậu độc thân mãi "1

" Haha Triệu tiểu thư cô đã làm gì mà cái tên băng ngàn năm đây tan thế?"

Triệu Tuệ An cười gượng, cũng không biết nói gì

" Triệu tiểu thư gì chứ?

Cô ấy là vợ tôi mang họ Hoắc "

" Anh này " Cô thiệt sự ngựng ngùng với cái tên này rồi

Bỗng nhiên Ngô Tuyết Nhi ở đâu đi lại

" Kiến Vũ anh lại rồi sao?

" Cô ta mặt đầm cúp ngực màu đen, vòng 1 như sắp rớt ra bên ngoài1

Hoắc Kiến Vũ nhíu mài còn Triệu Tuệ An mín môi, cơn ghen của cô bắt đầu trội dậy sau có thể gọi tên chồng cô thân mật như vậy?

" Ngô tiểu thư, Hoắc tổng đi cùng vợ cô gọi tên như vậy không sợ Hoắc thiếu phu nhân ghen sao?"

Hứa Trác Nguyên thấy Hoắc Kiến Vũ sắp nỗi nóng thì liền nói, nếu để Hoắc Kiến Vũ nóng lên coi chừng cô ta sẽ chết tại đây.

Anh là không thương tiếc gì nhưng hôm nay là lễ kĩ niệm tập đoàn của anh, nếu để đổ máu coi chừng ngày mai tập đoàn anh sẽ phá sản mất

" Sợ gì chứ, Kiến Vũ là của tôi cơ mà " Ngô Tuyết Nhi vẫn không biết sợ1

Triệu Tuệ An nghe đến đây thì hết nghe nỗi.

" Vậy sao? cho cô đó " Cô hất tay anh ra khỏi eo mình1

Hoắc Kiến Vũ đứng yên không nói gì cũng bị nạn

" Bà xã, sao lại giận anh "1

Cả đám người nghe thấy câu nói cùng vẻ mặt của Hoắc Kiến Vũ mà mở to mắt, cả Hứa Trác Nguyên cũng vậy1

" Anh giải quyết cô ta, nếu không tối nay đừng ôm em ngủ "

Triệu Tuệ An cũng không phải là người ác độc nhưng đối với dạng tiểu tam như này thì nhân từ là tự sát.1

" Được "

Hoắc Kiến Vũ ngoắt tay bảo vệ sĩ đi vào, hai người vệ sĩ đi vào kéo Ngô Tuyết Nhi đi ra.Ngô tổng và phu nhân đều đi lại cầu xin Hoắc Kiến Vũ

" Hoắc tổng, Tuyết Nhi còn trẻ không hiểu chuyện mong ngài và phu nhân đây thông cảm " Ngô tổng nói

" Tôi đã bảo ông canh trừng cô ta cẩn thận, không bao giờ xuất hiện trước mặt tôi cơ mà " Anh nghiến răng nói1

" Hoắc tổng tha cho lần này đi, tôi sẽ không để nó xuất hiện trước mặt ngài với phu nhân nữa " Ngô phu nhân quỳ gạp xuống chân cầu xin

" Mẹ, mẹ không cần làm vậy, cô ta dám dành Kiến Vũ với con là cô ta cướp Kiến Vũ của con, con phải giết cô ta " Ngô Tuyết Nhi cố chấp hét lên1

" Tuyết Nhi con im lặng lại " Ngô Tổng nói

" Giết " Anh nghiến răng nhìn vệ sĩ

" Hoắc tổng tha cho Tuyết Nhi lần này thôi " Ngô tổng và Ngô phu nhân khóc lóc cầu xin

" Kiến Vũ hay tha lần này đi "

Cô kéo kéo tay anh, khi nãy cô cũng cứng rắn lắm nhưng mà nhìn Ngô tổng với phu nhân Triệu Tuệ An lại không đành lòng

" Giết " Anh lạnh lùng nói rồi kéo Triệu Tuệ An đi1

Ngô Tuyết Nhi được vệ sĩ kéo ra ngoài đưa đến hắc long.

Ngô tổng cùng phu nhân cũng rời khỏi buổi tiệc.1

Hứa Trác Nguyên đỡ trán nhìn theo, đều anh lo sợ cũng đã tới.

Nhưng mà Ngô Tuyết Nhi cũng đáng chết, chọc ai không chọc lại đụng ngay Hoắc Kiến Vũ.

" Có máu có tiền, chắc không sao đâu " Hứa Trác Nguyên lẫm bẫm trong miệng1

Triệu Tuệ An cùng Hoắc Kiến Vũ khoát tay nhau giữa buổi tiệc để anh nói chuyện cùng mọi người.

Từ xa cô nhìn thấy Tống Minh Huy,hôm nay Tống Minh Huy đại diện Tống thị đi đến.

" Hoắc tổng chúc ngài nhanh chóng lên chức ba nha "

" Được, lúc đó Hoắc thị tôi nhất định sẽ làm tiệc "

" Được được "

" Anh, em đi kiếm đồ ăn một chút.

Anh ở đây nói chuyện với mõi người nha "Triệu Tuệ An nhìn anh nói1

" Ừ, để anh đi với em "

" Không cần đâu, quầy đồ ăn bên đó, em lấy xong đi lại anh "1

"Ừ "
 
Hoắc Tổng, Anh Tàn Ác Lắm!!
#22


Triệu Tuệ An cùng Hoắc Kiến Vũ khoát tay nhau giữa buổi tiệc để anh nói chuyện cùng mọi người.

Từ xa cô nhìn thấy Tống Minh Huy,hôm nay Tống Minh Huy đại diện Tống thị đi đến.

" Được được "

" Anh, em đi kiếm đồ ăn một chút.

Anh ở đây nói chuyện với mõi người nha "Triệu Tuệ An nhìn anh nói

" Ừ, để anh đi với em "

" Không cần đâu, quầy đồ ăn bên đó, em lấy xong đi lại anh "

"Ừ "

Triệu Tuệ An buông tay anh ra mà đi hướng quầy thức ăn vì nhìn thấy Tống Minh Huy đang ở đó

" Minh Huy " Cô hù Tống Minh Huy

" A...Tuệ An, cậu cũng đi dự tiệc sao?"

Anh khá bất ngờ

" Ừ, cậu thấy mình hôm nay thế nào?

" Cô vừa nói vừa gấp thức ăn để vào dĩa

" Rất đẹp, cậu lúc nào cũng đẹp, cậu đi cùng Hoắc tổng sao?

" Anh vẻ mặt hơi buồn nói .

||||| Truyện đề cử: |||||

" Ừ, anh ấy ở bên kia, mình đến lấy thức ăn với gặp cậu "

" Ừ "

" À mà Minh Huy, Y Nhung đang rất buồn, cậu ấy là thương thầm người ta, hazzz mình cũng không biết làm sao cho cậu ấy không buồn nữa "

" Ừ, Mình hiểu được nỗi khổ của Y Nhung, cơn đau đó cứ âm ỉ trong tim không thể nào hết được " Anh là đang nói anh

" Cậu cũng thương thầm ai sao?

" Cô cười với ánh mắt dò xét

" Ừ, một người con gái rất đẹp, nhưng tiếc là cô ấy giờ đã có hạnh phúc riêng của mình rồi "

" Vậy cậu cũng nên buông bỏ, tìm hạnh phúc khác cho mình "

" Ừ "

" Ây Triệu Tuệ An đây sao? nói chuyện với trai giữa nơi đông người như này,không sợ người ta cười vào mặt Hoắc gia sao?

"

Triệu Minh Minh là con gái của Triệu Mặc, em họ của Triệu Tuệ An .

" Tôi có làm gì xấu hổ đâu mà sợ, Triệu tiểu thư "

" Quả nhiên làm thiếu phu nhân Hoắc gia giọng điệu cũng khác hẵn "

" Đúng vậy tôi là quan minh chính đại làm thiếu phu nhân, còn cha con hai người thì sao dám cướp lấy tập đoàn Triệu thị của tôi "

" Triệu Tuệ An cô nói ai cướp, ba mẹ cô là chết tập đoàn không có người lãnh đạo nên cha tôi mới giúp cô thôi "

" Giúp, giúp tôi mà lừa gạt tôi chuyển hết cổ phần, còn đuổi tôi ra ngoài đường, như vậy là giúp sao?

"

" Tuệ An con cũng đến đây sao?

" Triệu Mặc đi lại

" Ba, cô ta vừa nói chúng ta là kẻ ăn cướp đó " Triệu Minh Minh liền mách Triệu Mặc

" Không phải sao?

" Triệu Tuệ An nhếch môi cười nhạt

" Tuệ An con hiểu lầm rồi, ta không phải cướp tập đoàn của ba mẹ con đâu, ta là muốn giúp thôi, ta sợ tâm quyết của ba mẹ con lại rơi vào tay người khác " Triệu Mặc nói

" Tôi không phải là đứa con nít 14 tuổi ngày đó.

Hai người cứ việc vui đi, tập đoàn Triệu Thị là của ba mẹ tôi, tôi Triệu Tuệ An nhất định sẽ lấy lại, ông cứ chờ đó mà coi " Triệu Tuệ An nghiến răng trừng mắt nói

Hoắc Kiến Vũ đã nhìn thấy nhưng lại muốn xem bản lĩnh của Hoắc thiếu phu nhân như thế nào?

Khi nhìn vào thái độ không sợ trời, không sợ đất của cô thì anh cong môi cười.

Quả là phu nhân của anh, thần thái phải khác người.

" Triệu Tuệ An cô là lên mặt với ai hả?

" Triệu Minh Minh hung hăn nói

" Gọi tôi Hoắc thiếu phu nhân " Cô trừng mắt nói

" Cô..."

" Bã xã, sao lại đi lấy đồ ăn lâu như vậy?"

Hoắc Kiến Vũ đi tới ôm lấy eo cô, hôn nhẹ lên gò má

" Hoắc tổng xin chào " Triệu Mặc thấy anh thì nịnh ra mặt, đưa tay chào hỏi

" Đã lấy xong chưa, Anh đưa em đi gặp Âu Minh Phong bạn thân của anh " Hoắc Kiến Vũ làm lơ không xem Triệu Mặc ra gì

" Dạ xong rồi, chúng ta đi thôi " Cô cũng nỡ nụ cười hạnh phúc làm Triệu Minh Minh tức nỗi đom đom mắt

" Hoắc tổng dù gì Tuệ An cũng là cháu gái tôi, ngài không nễ mặt người chú này sao?"

Triệu Mặc rút tay về nói

" Nễ sao?

Nễ một người cướp lấy Triệu thị của vợ tôi?

Nễ một người đuổi vợ tôi ra ngoài đường sống bữa đói bữa no sao?

Nễ một người khiến vợ tôi chỉ mới 15 tuổi phải đi làm việc cực nhọc kiếm tiền sao?

"1

" Hoắc tổng là....."

" Triệu thị là của Triệu Tuệ An, tôi nhất định sẽ lấy lại, ông cứ hưởng thụ thời gian ít ỏi này đi, Vì sắp tới nó sẽ về đúng chủ của nó "

" Triệu thị là do tôi lèo lái 5 năm qua mới có được ngày hôm nay " Triệu Mặc lo sợ nói1

" Tôi sẽ tha chết cho ông nếu ông tự nguyện trả và biết sám hối tội lỗi của mình "

" Không bao giờ có chuyện đó, nếu không có tôi thì sẽ có người khác vào giành thôi "

" Triệu thị đấu với Hoắc thị như lấy trứng trọi đá, ông nghĩ xem ông đấu lại tôi không.

Còn nữa đừng nghĩ tôi không biết ông đã......

" Hoắc Kiến Vũ ghé sát tai Triệu Mặc nói đủ ông nghe

" Ông đã ra tay với máy bay của ba mẹ vợ tôi để cướp lấy Triệu thị "

Hoắc Kiến Vũ nói rồi nhếch môi cười nhạt, anh đã điều tra và biết máy bay ông bà Triệu đi ngày hôm đó là 1 tay Triệu Mặc giở trò để âm mưu cướp lấy Triệu thị.

Vì không muốn tạo thêm niềm đau khổ cho Triệu Tuệ An nên anh đã giấu, một khi Triệu thị được xác nhập vào Hoắc thị thì ngày đó là ngày Triệu Mặc phải trả giá cho việc làm của mình.

Anh sẽ không bao giờ bỏ qua cho kẻ đã hãm hãi gia đình vợ anh như thế, làm hại Tuệ An của anh phải cực khổ mấy năm qua.

Từ một tiểu thư danh giá lại phải đi rữa bát, bán hoa thẩm chí là phát tờ rơi để kiếm sống

Tống Minh Huy nhìn thấy Hoắc Kiến Vũ ra mặt bảo vệ Triệu Tuệ An như vậy mà anh cũng thấy vui trong lòng.

Chỉ cần Tuệ An hạnh phúc là đủ với anh.1

Hoắc Kiến Vũ ôm Triệu Tuệ An đi về hướng của Âu Minh Phong đang đứng.

" Cảm ơn anh, ông xã "

Hoắc Kiến Vũ làm sao chịu nỗi vẻ mặt đáng yêu, giọng nói ngọt ngào của cô liền ghé tai nói nhỏ

" Anh chỉ chấp nhận lời cảm ơn trên giường thôi "1

" Anh quá đáng " Cô đánh yêu lên ngực anh

Hoắc Kiến Vũ nhìn Triệu Tuệ An ngượng ngùng mà bật cười lớn, nhéo nhẹ mũi cô

" Ôi trời đây là bạn thân thuở nhỏ của tôi đây sao?

" Âu Minh Phong nhìn thấy liền nói

" Ai rồi cũng phải thay đổi thôi " Anh lấy lại vẻ mặt lạnh lùng1

" Em là Triệu tiểu thư sao?"

" Là vợ của tôi " Hoắc Kiến Vũ trừng mắt nói

Triệu Tuệ An cười ngượng gật đầu, lấy đồ ăn cho vào bụng

" Hoắc tổng, Âu tổng tôi kính 2 ngài một ly " Lâm tổng đi lại nói1

" Được "

*keng* Cả 3 cụng ly vào nhau

Triệu Tuệ An nhìn Hoắc Kiến Vũ trút thẳng ly rượu vào cổ họng mà nhíu mài,1

Nhân viên đi ra gót thêm rượu vào ly, Hoắc Kiến Vũ cầm ly rượu xoay xoay rồi đưa lên môi định nhấp1

" Anh uống ít thôi " Cô nhăng mặt nói

" Không sao " Anh cười

" Ây Hoắc thiếu phu nhân tôi kính cô 1 ly nhé " Lâm tổng nói

" Cô ấy không biết uống rượu, tôi uống thay " Hoắc Kiến Vũ nói rồi cả hai cụng ly uống
 
Hoắc Tổng, Anh Tàn Ác Lắm!!
#23


Đến 10h khuya cả hai mới lên xe đi về, ngồi trên xe Triệu Tuệ An cứ lầm bầm việc anh uống rượu, làm cho Hoắc Kiến Vũ ngã người về sau cười trừ.

" Thôi nào bà xã, tửu lượng anh rất tốt, em xem anh đâu có say "

Đúng vậy Hoắc Kiến Vũ có tựu lượng không ai đấu lại, nếu như anh say thì chắc không còn ai tỉnh nữa

" Rất tốt gì chứ? có biết uống như thế sẽ không tốt cho sức khỏe không? anh còn không ăn gì đã uống rất nhiều "

" Sức khỏe anh rất tốt,nếu em không tin có thể về nhà thử xem anh khỏe như thế nào "

" Không chịu đâu, sau này anh không được uống rượu nữa "

" Đi tiệc không uống rượu vậy uống cái gì?

" Anh bật cười

" Nước ép "

" Tuệ An, em là sỉ nhục hình tượng anh thế sao?

Hoắc tổng anh mà lại đi uống nước ép sao?

" Anh bật cười thành tiếng1

" Vậy sao anh bắt em uống nước ép? em uống rượu được cơ mà "

" Anh không muốn em quậy tại bữa tiệc lớn thôi.

Được, về nhà anh cho em uống được không hửm?"

Anh kéo mặt cô sát vào mình

" Được, nếu anh say trước em thì sao?

" Cô nhướng mày nói

" Em muốn gì cũng được, còn nếu em thua thì thế nào?"

Anh nhướng mày nói

" Anh muốn thế nào thì thế đó " Cô hùng hồn nói

Xe lăn bánh vào biệt thự, vệ sĩ đi đến mở cửa xe cho Hoắc Kiến Vũ, anh bế cô vào nhà liền nói với quản gia.

" Đem lên phòng cho tôi chai rượu mạnh nhất "

Triệu Tuệ An nghe xong thì muốn đập đầu vào ngực anh mà chết, khi nãy chỉ giả bộ thôi ai ngờ anh làm thiệt.1

" Anh, hay là mai đi, anh đang say uống nữa không tốt đâu "

" Anh chấp em "1

Hoắc Kiến Vũ biết cô gái này là đang sợ, nhưng mà hôm nay anh đã quyết định thịt cô rồi, rượu sẽ làm cho cô hưng phấn hơn1

Hoắc Kiến Vũ bế cô đặt ở sofa đứng nói

" Nếu em sợ, có thể không uống "

" Sợ gì chứ, em là lo cho anh thôi "

" Được "

Hoắc Kiến Vũ cởi áo vest, cavat và gỡ 4 nút đầu của áo sơmi1

* Cốc cốc cốc *

" Vào đi "

" Thiếu gia, rượu của cậu" Quản gia nói

" Được "

Quản gia đi ra Hoắc Kiến Vũ liền chốt cửa lại.

Triệu Tụê An nhìn chai rượu mà đổ mồ hôi hột.Thật ra cô cũng hay cùng Hoàng Y Nhung uống nhưng chỉ là rượu nhẹ mà thôi

Hoắc Kiến Vũ nhìn thấy thái độ của Triệu Tuệ An mà cố gắng nhịn cười, anh rót vào hai ly, cầm ly rượu của mình xoay xoay ngã người về sau ghế vắt chân thành chữ ngũ.

" Thế nào?

" Hoắc Kiến Vũ nhếch môi cười tay xoay xoay ly rượu

Triệu Tuệ An lui cũng không được mà tiến cũng không xong , hít lấy một hơi rồi cầm ly rượu lên

" Cạn "

*keng *

Hoắc Kiến Vũ trút thẳng ly rượu vào cổ họng nhướng mày nhìn Triệu Tuệ An.

Cô cầm ly lên ngửi ngửi rồi nhấp một ít

" Ngon mà " Cô uống một ít liền chớp chớp mắt

" Anh đã uống hết một ly rồi "

Triệu Tuệ An thấy rượu ngon ngọt liền đẩy hết một ly vào.Hoắc Kiến Vũ cười như được mùa cầm chai rượu rót tiếp.1

* keng *

"Cạn "

" Cạn "

Triệu Tuệ An trút thêm một ly nữa thì thấy đầu bị choáng, mọi thứ đều quay quay.

Cô lắc lắc đầu cho tỉnh táo.

Hoắc Kiến Vũ rót thêm một ly nữa đưa cho cô, Triệu Tuệ An cầm lấy trút thẳng vào cổ họng.

Hoắc Kiến Vũ nhấp nhẹ môi nhìn gương mặt đỏ bừng của cô mà bật cười.

" Kiến Vũ em uống không nỗi nữa " Cô nói bằng giọng say rượu, chiếc ly trên tay cũng rớt xuống sofa, cả người dụi vào lòng anh

" Mới 3 ly mà thế này sao?

" Hoắc Kiến Vũ bỏ ly rượu xuống nâng mặt cô lên

" Tại anh...em không uống nữa...em thấy chóng mặt quá "

" Khi nãy em nói thế nào? nếu em thua anh muốn gì cũng được "

" Không có...em không có nói "

Triệu Tuệ An vừng vẫy đứng lên đi xiêu quẹo lại giường.Hoắc Kiến Vũ nhìn thấy liền nhắc bổng cô lên ném xuống giường.

" Nói rồi chối sao"

" Không có...thật..em không có "

Vì bị ném xuống nên một dây áo của cô bị tuột xuống, nhưng Triệu Tuệ An bây giờ làm gì biết nữa.

Hoắc Kiến Vũ tháo giầy cao gót của cô ném qua một bên, nằm đè lên người cô.

" Phải phạt em mới được, nếu không em không còn biết sợ anh nữa "

" Kiến Vũ anh thật đẹp trai nha, anh có biết em đã thích anh năm em 12 tuổi không, em đã có mong ước sẽ được làm vợ của anh đó " Triệu Tuệ An vừa nói vừa đưa tay sờ vào mặt anh mà cười tươi làm lộ 2 cái đồng tiền xinh đẹp1

" Vậy sao?

" Hoắc Kiến Vũ nhìn cô mà cười

" Đúng vậy đó, nhưng anh đáng ghét, đáng ghét dám có bạn gái, có biết lúc đó em buồn lắm không " Cô đưa tay đánh vào lưng anh

" Làm sao em biết?"

Hoắc Kiến Vũ thấy cô vậy liền khai thác

" Em nhìn thấy 2 người vào nhà hàng á, anh còn ôm eo cô ta, hai người rất thân mật huhu " Cô nói rồi khóc hụ hụ

Hoắc Kiến Vũ bật cười, sao có thể dễ khóc dễ cười như vậy

" Không phải bây giờ em là vợ anh sao? anh với cô ta cũng không có gì cả "

" Anh dối em sao?"

" Thật " Anh lau nhẹ nước mắt của cô

" Anh sẽ yêu em mãi mãi chứ " Cô ôm cổ anh cười khúc khít

" Mãi mãi " Anh miết mạnh môi cô

" Anh không được ngoại tình, nếu anh ngoại tình em sẽ giết chết anh "

" Được, không ngoại tình "

Triệu Tuệ An nói rồi nhắm mắt ngủ, Hoắc Kiến Vũ cứng đờ người, sao có thể như vậy được.1

" Tuệ An "

" Hử..em buồn..."

Hoắc Kiến Vũ không chờ đợi liền cúi xuống mút mạnh môi cô cho tỉnh táo lại.

" Ưm..ưm..."

" Không cho em ngủ "

Hoắc Kiến Vũ đưa lưỡi vào khoang miệng của cô, 2 chiếc lưỡi quấn lấy nhau không rời, tiếng chót chét vang cả căn phòng....

Hoắc Kiến Vũ rời môi cô, son môi đều bị Hoắc Kiến Vũ nuốt vào bụng.

Anh nằm xuống kéo cô để nằm trên, dây áo bị tụt bây giờ còn tụt hơn thấy cả miếng dán ngực.

Hoắc Kiến Vũ ghì đầu cô xuống hôn, môi lưỡi quấn lấy nhau lần nữa.

Anh đưa tay kéo dây khóa đầm xuống,phần ngực liền được nới lỏng....
 
Hoắc Tổng, Anh Tàn Ác Lắm!!
#24


Hoắc Kiến Vũ lật người cô nằm xuống,nhìn vào gương mặt động tình của Triệu Tuệ An

" Kiến Vũ "

" Gọi là ông xã "

" Ông xã em muốn ngủ " cô nũng nĩu nói

" Ngoan, một chút anh cho em ngủ "1

Hoắc Kiến Vũ hôn vào phần cỗ xương quai xanh của Triệu Tuệ An.

Vì phần có rượu nên cô rất dễ kích thích mà rên rĩ

" Ư...ưm....ư "

Hoắc Kiến Vũ kéo chiếc đầm xuống tận bụng của cô, vì mặc đầm dây nên cô chỉ dán ngực mà không mặc áo lót, anh lấy 2 miếng dán ngực ra liền cúi xuống cắn mút.

" Ưm...ưm...ư..ưm...Á đau " Anh cắn vào đầu ti đang dựng đứng của cô

" Em còn muốn ngủ nữa không?

" Anh bóp mạnh ngực bên kia

" Á...ưm đau....không ngủ nữa "

Anh liền cúi xuống cắn mút ngực bên kia, ngực của cô to tròn trắng trẻo lại còn rất thơm nữa làm Hoắc Kiến Vũ cứ nghiện nơi đó.

" Ưm...ưm...ưm....ưm...ân ...á" Cô nằm thoải mái rên rĩ làm cho anh càng hưng phấn

"Ưm...ưm....ưm...ưm...ưm...ông xã....đừng mút nữa...ưm..."

Anh đứng dậy cởi chiếc đầm cùng quần lót của cô ra, dịch thủy đã chạy ra ướt đẫm cả quần lót.Hoắc Kiến Vũ đưa ngón tay vào bên trong cô1

" Aa...ưm...ưm...ưm...ưm " Qua một lúc cô liền xuất ra ngoài, Hoắc Kiến Vũ đã đưa cô lên đỉnh bằng cái dạo đầu đơn giản

Hoắc Kiến Vũ nằm lên người cô dây dưa môi lưỡi với nhau,

" Bảo bối, mau cởi đồ giúp anh, anh thỏa mãn cho em "

Triệu Tuệ An bị tình dục làm mờ lí trí đưa tay cởi nút áo còn lại của anh.

Cởi áo xong liền dừng lại nơi thắt lưng của anh

" Em không cởi được " Mặt cô như sắp khóc

Hoắc Kiên Vũ liền đứng dậy cởi quần của mình ra, cậu nhỏ đã dựng đứng căng trướng cả lên ,anh mở rộng hai chân của Triệu Tệ An đâm thẳng vào bên trong.

" Á...đau....hức hức đau...."

" Ngoan...thả lỏng cơ thể để anh di chuyển là hết đau "

Triệu Tuệ An liền nghe lời thả lỏng, cơn đau đi quá khoái cảm ập đến, cô nằm rên rĩ dưới thân anh, còn Hoắc Kiến Vũ thì thõa mãn đâm càng mạnh càng sâu.

" Á..ưm..ưm...ưm...ưm..ưm...ân...ân "

" Ưm...ưm...ưm...ưm...ưm...ưm...ân "

" Ông xã...nhẹ...nhẹ lại....em chịu...ưm không nỗi "

"Ưm...ưm..ưm...ưm "

Dịch thủy bơi trơn giúp anh ra vào rất thoải mái,anh thúc nhanh và mạnh vào bên trong

" Anh...nhẹ....ưm...ưm ưm "

Đến nước rút Hoắc Kiến Vũ ra vào nhanh và mạnh hơn rồi rút ra bắn thẳng lên bụng cô, anh nằm xấp dụi mặt vào bộ ngực đang phập phồng thở dốc của cô.1

" Thế nào bà xã?

"

" Buồn ngủ "

" Khi nào anh thỏa mãn rồi ngủ "1

Hoắc Kiến Vũ lật người cô nằm xấp xuống đi vào từ phía sau, anh hôn lên chiếc lưng trần trắng mịn của cô...

Vậy là đến 4h sáng từ tư thế này đến tư thế khác Hoắc Kiến Vũ mới chịu buông tha cho cô.

9h sáng Triệu Tuệ An vẫn say giấc nồng và không có dấu hiệu thức giấc.

Hoắc Kiến Vũ nhìn vào gương mặt của cô mà phì cười.

Anh nhẹ nhàng rời giường đi vào phòng tắm, bước ra chỉ khoát áo choàng tắm.

*reng reng reng *

Là điện thoại của Triệu Tuệ An, anh bước lại mở ví cầm tay của cô hôm qua lấy điện thoại

" Alo "

(" Aaa là Hoắc tổng sao?")Là Hoàng Y Nhung

" Ừ, có gì không?"

(" À tôi không thấy Tuệ An đi học nên gọi hỏi thăm thôi ")

Hoắc Kiến Vũ quay lại nhìn cô gái đang nằm trên giường đang ngủ ngon lành, chiếc chăn chỉ che hờ hững đến nữa bầu ngực.

" Hôm nay cô ấy hơi mệt nên không đến lớp, cô gửi bài tập vào email của cô ấy là được "

" Vâng,vậy tôi xin phép cúp máy "

" Được "

Hoắc Kiến Vũ quăng điện thoại gần đó rồi đi lại giường.

" Bà xã mau dậy, trễ học rồi " Anh lây lây cánh tay cô

" Ưm...không học nữa, để em ngủ " cô nói với giọng ngái ngủ nhưng mắt vẫn nhắm

" Mau dậy ăn sáng rồi lên ngủ tiếp "

" Không mà " Cô kéo chăn che kín đầu mình lại

Hoắc Kiến Vũ ngồi lên giường kéo chăn xuống còn cô thì kéo lên, 2 người cứ giằng co trên giường1

" Ưm...đừng có kéo nữa, em thật sự muốn ngủ "

Anh kéo mạnh chiếc chăn xuống làm lộ cả bộ ngực của cô, Hoắc Kiến Vũ nuốt nước bọt một cái rồi dõng dạc nói.

" Nếu em không dậy, anh sẽ tiếp tục ăn em "

Triệu Tuệ An mở toang mắt lồm cồm ngồi dậy kéo chiếc chăn lên che ngực lại

" Anh không biết mệt sao?

" Cô nũng nũi dụi mặt vào ngực anh nhưng tay vẫn giữa chiếc chăn ở ngực

" Có thể làm em một tháng không xuống giường cũng được " Anh đưa tay vuốt ve tấm lưng trần của cô

" Sức trâu, mau bế em vào phòng tắm, em đi không nỗi,đầu em cũng nhức nữa "

" Không biết uống rượu mà vẫn rất tự tin " Anh nhếch môi cười rồi bế bổng cô vào phòng tắm

" Hư...đừng nói nữa, tại rượu của anh mạnh thôi "

Hoắc Kiến Vũ vào tập đoàn lúc chiều, còn Triệu Tuệ An thì vào phòng đánh một giấc.

Hoắc Kiến Vũ ngồi trên ghế tổng giám đốc mà gõ gõ ngón tay vào bàn.

" Chuyện tôi bảo cậu làm tới đâu rồi "

" Dạ khoảng 2 ngày nữa sẽ nắm được Triệu thị trong tay " Thư ký Trương nói

" Ừ, rất tốt, phải làm cho Triệu Mặc không còn đường lui "

"Dạ "

" Cậu cho người bắt Triệu Minh Minh vào hắc đạo, muốn làm gì thì làm " anh nhướng mày nói

" Dạ, tôi sẽ thông báo cho Cố Minh Tề "

" Được, ra ngoài đi "

Thư Ký Trương ra ngoài, Hoắc Kiến Vũ ngã người về sau ghế

" Triệu Mặc ơi là Triệu Mặc,dù ông có 10 cái mạng cũng không đủ trả cho Tuệ An đâu "

Hoắc Kiến Vũ nhắm mắt suy nghĩ,có nên nói với Tuệ An việc ba mẹ cô mất do Triệu Mặc ra tay hay không, hay là cứ cho qua không khơi gợi nỗi đau sâu thẩm của cô
 
Hoắc Tổng, Anh Tàn Ác Lắm!!
#25


Cạch*

7h tối Hoắc Kiến Vũ bước vào phòng thấy Triệu Tuệ An đang nằm xấp trên giường làm bài tập trong máy tính.

" Anh về rồi sao?

"

Cô mỉm cười ngồi dậy đi lại phía anh cởi áo vest và cavat ra giúp anh

" Ừ, sao không lại bàn mà nằm xấp trên giường "

"Như vậy mới thoải mái "

Hoắc Kiến Vũ ép cô vào lòng ôm chặt mỉm cười nói

"Em muốn có thoải mái không?"

" Anh đang nghĩ bậy bạ cái gì phải không?"cô trừng mắt

" Hửm anh nghĩ cái gì cơ?"

Anh làm mặt vô tội

" Thì anh nghĩ cái đó đó " Cô đỏ mặt cúi xuống

" Cái đó là cái gì?

Anh chỉ muốn hỏi em muốn thoải mái không? nếu muốn anh có thể massage cho em.

Em nghĩ ra cái gì thế?"

Anh trêu chọc cô

" Aaa anh trêu em, anh bỏ em ra coi " Cô thẹn quá thì vùng vẫy ra người cái ôm của anh

" Em là nghĩ bậy bạ rồi trách anh sao?

đầu óc của em cũng thật đen tối "

" Không chịu đâu, là anh nghĩ bậy bạ không phải em " Cô đánh vào ngực anh bụp bụp, nhưng đối với anh thì như đang gãi ngứa

" Ừ hử, em không còn biết sợ anh sao?"

" Không đấy " cô nhướng mày nói

" Được "

Hoắc Kiến Vũ vác cô lên vai đi vào nhà tắm

" Hoắc Kiến Vũ thả em xuống, anh vác em vào nhà tắm làm gì? em đã tắm rồi " Cô đánh vào lưng anh

Hoắc Kiến Vũ thả cô xuống ép vào tường mở vòi sen xuống, nhắm lấy cách môi cô mút lấy,

" Ưm...ưm..ưm "

" Sao?"

" Ngột " Cô vuốt mặt1

Hoắc Kiến Vũ nhẹ nhàng ôm lấy eo cô trao nụ hôn ngọt ngào, Triệu Tuệ An cũng phối hợp choàng tay lên cổ anh, mở miệng ra cho anh đưa lưỡi vào bên trong, cả hai dây dưa với nhau dưới vòi sen trong nhà tắm.

Hoắc Kiến Vũ bợ mông cô lên đến thắt lưng, chân cô cũng quặc lấy eo anh.

Anh để cô dựa vào tường nhưng hai cánh môi vẫn không rời nhau.

Cả hai rời môi nhau, nước từ vòi sen rơi xuống xối xã.

" Anh yêu em, Tuệ An " Anh cụng vào đầu cô

" Em cũng yêu anh, Kiến Vũ " Một lần nữa môi lại chạm môi

Hoắc Kiến Vũ đưa tay xé chiếc áo thun from rộng mút lấy đầu ti của cô tay kia thì bóp nắn mạnh bạo.

" Ưm...ưm..ưm đau " Cô lấy tay vuốt mặt

" Tắt nước...

ưm...em ngột "

Hoắc Kiến Vũ không tắt nước mà bế cô lại đặt lên bồn rữa mặt đặt cô lên đó, nắm lấy tay cô đặt ngay khuy áo

" Cởi cho anh " Hoắc Kiến Vũ thở dốc nói1

Triệu Tuệ An cởi áo cho anh còn anh thì bóp nắn lấy ngực cô, chiếc áo somi rớt xuống cũng là lúc chiếc quần thun đùi và quần lót của cô đoàn tụ với áo sơmi của anh.

" Anh lần nào cũng cởi em trước " Cô đánh lên ngực anh

" Lần sao anh sẽ cởi trước "anh nhéo mũi

Hoắc Kiến Vũ cởi quần mình ra, Triệu Tuệ An nhìn chầm chầm vào cậu nhỏ đang dựng đứng của anh.

Hôm nay ngồi như thế này cô mới quan sát kĩ

" Sao thế?

" Anh cười hỏi

" To như vậy nên lần nào vào cũng đau " cô ôm lấy cổ anh chu môi nói

" Nhưng rất sướng phải không?" hôn chụt vào môi cô

" Aaa anh không biết xấu hổ " Cô dụi toàn thân vào người anh

" Anh làm một lần thôi nhé, mai em phải đi học " Cô nũng nĩu nói

" Nghĩ đi, ở nhà anh nuôi "1

Hoắc Kiến Vũ nói mà đưa cậu nhỏ vào bên trong, cậu nhỏ của anh nãy giờ đã căng cứng khó chịu vậy mà cô cứ nói chuyện

" Aaaaa, đưa vào sao không nói " Cô la lên

Anh vịnh eo cô di chuyển ra vào, Triệu Tuệ An ngã người về sau thở dốc, bộ ngực của cô cứ đung đưa trước mặt anh, anh ngậm một ngực cắn khẽ vào

" Ưm....ưm...ưm...ưm...á....ưm "

" Ưm...ưm....ưm....ưm.....ân...ưm "

" Ưm....ưm..ưm...ưm "

" Ưm.....ưm...ưm...ưm "

" Ông xã...ưm...chậm...em chịu không...ưm nỗi...."

" Ưm ....ưm....ưm "

Hoắc Kiến Vũ mặc kệ lời cô nói cứ ra vào mạnh bạo, đến nước rút bắn lên đùi cô.

Triệu Tuệ An ngã người về sau thở dốc còn anh thì dụi vào ngực cô thỏa mãn tay thì bóp lấy cặp mông của cô.

" Nghĩ...mệt...mệt quá "1

" Bà xã một lần nữa thôi "

" Không,...mai em còn..phải đi học "

Hoắc Kiến Vũ không nói kéo cô thẳng dậy hôn lấy môi cô, tay nhào nặn cặp ngực

" Ưm...ưm...buông...buông ra " Cô đánh lên người anh

" Một lần nữa sẽ cho em nghĩ "

" Thật...không?"

" Thật "

" Bồn tắm...em muốn làm ở bồn tắm "

" Được " Anh nhếch môi cười, cô là thích cảm giác mới lạ sao?

Hoắc Kiến Vũ đặt cô vào bồn tắm rồi xã nước vào lấy sữa tắm tinh dầu cho vào rồi anh cũng đi vào với cô.

Hoắc Kiến Vũ đè cô nằm xuống mở rộng định đi vào thì.

" Ông xã em muốn nằm trên cơ "1

" Được tất "

Anh nằm xuống bế cô đặt lên bụng, Triệu Tuệ An đưa tay nhéo hai bên đầu ti của anh .

" Đau không?

"

" Không "

Cô cắn một phát làm anh nhăng mặt, còn mình thì bật cười lớn.

" Anh có biết mõi lần anh cắn em đau như thế nào không?

"

" Lì lợm thật " anh bóp mông cô

Hoắc Kiến Vũ ghì đầu cô xuống hôn môi, tay bóp lấy ngực đưa cậu nhỏ vào bên trong cô.

" Em di chuyển đi "

" Em không biết làm " cô ngọ ngậy, bên dưới đi vào mà không di chuyển thì rất ngứa và khó chịu.

Hoắc Kiến Vũ vịnh eo cô di chuyển từng đợt, bộ ngực cũng rung lắc dữ dội.

Anh chịu không nỗi liền đè cô nằm xuống còn mình lên trên.

" Ưm...ưm..ưm....ưm...ưm "

" Ưm...ưm...ưm...ưm...ưm á "

Cả hai rời khỏi phòng tắm là hơn 10h đêm, Anh lấy chiếc đầm ngủ hai dây màu xanh nhạt đưa cho cô

" Không mặc đó đâu " Cô đang quấn khăn ngồi sấy tóc

" Sao vậy?"

" Mặc nó xác định ngày mai khỏi đi học " cô chề môi

" Anh không làm nữa đâu " anh bật cười

" Thật?

"

" Thật "

Reng reng reng

" Alo "

Là điện thoại của Hoắc Kiến Vũ, cô lấy chiếc đầm từ tay anh rồi đi vào phòng tắm

(" Đi bar không?") là Hứa Trác Nguyên

" Không, có việc bận rồi "

(" Bận ở nhà ăn vợ sao?

")

" Ừ, cẩu độc thân như cậu sao hiểu được "

(" hazz bạn bè, có vợ quên bạn ")1

" Được rồi, ngày mai rồi đi, giờ này trễ rồi "

(" Ừ ")

Hoắc Kiến Vũ cúp máy nhìn vào ảnh cưới của hai người treo trên tường ở đầu giường mà mỉm cười.Hình đó nhìn mặt anh như ai mới quánh còn cô thì cười rất tươi, rất xinh đẹp.1

" Ai gọi anh?"

Cô đi ra ôm anh từ phía sau

" Là Hứa Trác Nguyên rủ anh đi bar " .

||||| Truyện đề cử: |||||

" Anh có đi không?

"

" Nếu em muốn anh sẽ đi "

" Không muốn "

Hoắc Kiến Vũ nhếch môi cười đưa tay ra phía sau bợ mông cô để trên lưng đi lại giường

" Ngủ thôi "

" Dạ "

Cả hai trên giường ôm ấp nhau, tay cô vòng qua eo anh, còn anh thì vuốt vuốt bờ vai của cô mắt đăm chiêu như suy nghĩ việc gì rất hệ trọng

" Anh?"

" Hửm?

"

" Anh nghĩ gì vậy?"

" Ừ hử....nghĩ về việc em lấy gì nuôi nó mà to tròn thế kia " Anh nói mà tay lần mò vào ngực của cô

" Anh thật là, em đang nói chuyện nghiêm túc "

" Thì anh nghiêm túc mà " Anh nói nhưng tay vẫn nhào nặn

" Anh? anh không muốn có con sao?"

" Sao lại hỏi vậy?

"

" Thì ...thì mõi lần chúng ta gần gũi anh đều cho ra ngoài " Cô giọng lí nhí nói làm cho anh bật cười

" Em là muốn mang bụng to đi học sao?

"

" Hửm "

" Không phải còn hai năm nữa em mới tốt nghiệp sao? nếu như mang thai em làm sao đi học?"

" Thì bảo lưu kết quả,đợi sinh xong đi học lại, còn không thì ở nhà anh nuôi "

" Em thích mang thai đến như vậy sao?

"

" Không có, lỡ có thì phải sinh thôi "

" Được rồi, anh muốn chúng ta có không gian riêng với nhau.

Đợi em học xong chúng ta sinh con "1

" Dạ "
 
Hoắc Tổng, Anh Tàn Ác Lắm!!
#26


Sáng hôm sau Hoắc Kiến Vũ đưa Triệu Tuệ An đến trường rồi mới đi làm

"Chiều anh có cuộc họp nên sẽ bảo tài xế đón em "

" Dạ, hôm nay học xong em sẽ về nhà chính với chơi với mẹ "

" Ừ, phải bảo tài xế đưa đi , không được đi lung tung "

" Được "

Triệu Tuệ An mở cửa xe bước xuống quẩy quẩy tay1

" Tạm biệt "

" Em vào lớp đi " Hoắc Kiến Vũ nhìn cô bước vào trường mới bảo tài xế láy xe rời đi

Hôm nay vì bị bệnh nên Hoàng Y Nhung không đến lớp,buổi học được ra về sớm 15 phút Tuệ An đứng trước cổng chờ tài xế của mình

" Tuệ An cậu đang chờ Hoắc tổng đến đón sao?

"Tống Minh Huy nói

" Không có, mình chờ tài xế, hôm nay anh ấy bận công việc rồi " Cô nói mà mặt buồn hiu

" Vậy à,không biết hôm nay Y Nhung làm sao mà nghĩ nữa "

" Cậu ấy không khỏe, mình mới gọi cậu ấy khi nãy "

" Ừ, Tuệ An trên tóc cậu dính lá cây kìa "

" Hả, chỗ nào?

" Cô sờ vào tóc mình

" Phía trên "

" Sao?

đã rớt xuống chưa " Cô vẫn tiếp tục phủi xuống

" Để mình lấy xuống cho "

" Cảm ơn cậu nhé " Cô mỉm cười

Chiếc xe đậu trước mặt Triệu Tuệ An tài xế đi ra mở cửa

" Thiếu phu nhân "

" Tớ về trước nhé " Cô nói với Tống Minh Huy rồi lên xe đi về nhà chính

.....Trong phòng tổng giám đốc

" Gì thế?"

Hoắc Kiến Thành đi vào mặt nhăng nhó khó coi

" Mẹ bắt em lấy vợ "

" Ừ "

" Gì vậy anh 2, anh không an ủi em miếng nào sao?

"

" An ủi gì?"

" Nói chuyện với anh, em vạch đầu gối mình ra nói chuyện còn êm hơn "

" Vậy thì ra ngoài đi "

" Anh 2 "

" Nói "

" Nghĩ cách giúp em đi "

" Cứ cưới về, từ từ rồi tính "

" Như anh vậy đó hả "

" Là sao?"

Anh ngước lên nhìn Hoắc Kiến Thành

" Thì cưới người ta về, làm cho người ta nhập viện còn phải bỏ qua nước ngoài.

Hờ, vậy mà cũng không thoát được anh "Hoắc Kiến Thành làm mặt thương tiếc

" Vào đây để kiếm chuyện ăn đạn sao?"

1

" Không phải anh đối xử với người ta vậy sao?"

" Im miệng lại "

" Chọc anh thật vui á, chị dâu của em ở nhà sao chắc cực khổ với anh lắm "

" Đi ra ngoài đi, nhức đầu quá "

Hoắc Kiến Thành ôm một bụng cười đi ra ngoài để lại Hoắc Kiến Vũ ngồi nhăng nhó trên ghế.

" Mình tàn nhẫn vậy sao?

" Anh sờ sờ vào càm1

Hoắc Kiến Vũ lấy điện thoại ra gọi cho Triệu Tuệ An

("Alo)

" Em học về chưa?"

(" Dạ về rồi, đang làm bánh với mẹ ")

(" Anh có về ăn tối không?")

" Không, anh có hẹn với bạn chắc 10h mới về, em ngủ trước đi khỏi đợi anh "

(" Vậy em ở lại ăn tối với ba mẹ, anh đi uống rượu sao?")

" Một vài ly thôi, sẽ về sớm với em "

" Dạ,vậy anh làm việc đi "

" Ừ "

Hoắc Kiến Vũ cúp máy dựa lưng ra sau ghế, anh bây giờ chỉ muốn đem cô lên giường ân ái mà thôi.1

*Cốc cốc cốc*

" Vào đi "

"Dạ có người gửi cho Tổng giám đốc " Trợ lí Hoàng đi vào

" Ừ, bao lâu nữa sẽ họp "

" Dạ 40 phút nữa "

" Cậu ra ngoài chuẩn bị đi "

" Dạ "

Trợ lí Hoàng đi ra, Hoắc Kiến Vũ đưa tay lấy phong bì nhìn chầm chầm vào nó.

Vừa mở phong bì ra nhìn vào những bức ảnh khiến anh nhíu mày chặt lại

Hoắc Kiến Vũ quăng mạnh sấp ảnh xuống bàn làm việc, xoay ghế vào trong tường nhắm mắt để lấy lại bình tĩnh.

" Minh Tề cậu cho người điều tra ai đã gửi phong bì đến tập đoàn cho tôi "

("Dạ ")

" Đã bắt lại Triệu Minh Minh chưa?"

(" Đã cho người đi làm ")

" Ừ "

......

Hoắc Kiến Vũ về đến biệt thự là gần 1h khuya trên người nồng nặc mùi rượu, mở cửa phòng thấy Triệu Tuệ An đang nằm ngủ trên giường nhưng vẫn không tắt đèn

Hoắc Kiến Vũ đi thẳng vào phòng tắm, bước ra chỉ khoát áo choàng tắm rồi đi tắt đèn.

Triệu Tuệ An đang ngủ thì cảm giác được phía bên niệm lúng xuống

" Ưm...anh về rồi sao "

" Ừ "

Triệu Tuệ An lăn vào vòng tay của anh, tay ôm chặt lấy Hoắc Kiến Vũ.

Hoắc Kiến Vũ đưa tay vuốt vuốt mái tóc của cô.

Sáng hôm sau khi cô thức giấc đã không thấy Hoắc Kiến Vũ đâu,đi vào phòng tắm vscn rồi xuống nhà ăn sáng

" Thiếu phu nhân "

" Dạ, bác Kiến Vũ anh ấy đi làm rồi sao?

"

" Cậu ấy đi từ sớm, có dặn tài xế chở thiếu phu nhân đi học "

" Dạ, vậy con vào ăn sáng "

Triệu Tuệ An đi đến lớp như mọi khi, đằng sau có tiếng của Hoàng Y Nhung

" Tuệ An chờ tớ "

" Y Nhung cậu khỏe hơn chưa?"

" Ừ, khỏe rồi, chỉ bị sốt "

" Vào lớp thôi "

Cả ngày hôm nay Hoắc Kiến Vũ không đến trường đưa rước, cũng không gọi điện cho Triệu Tuệ An.

Đã gần 6h tối nhưng vẫn không thấy Hoắc Kiến Vũ đi về, cô đi xuống sảnh lớn mở tivi lên xem rồi chờ anh về.

Nhìn vào tivi Triệu Tuệ An mở mắt hết cỡ khi báo đài đưa tin ' Vào 3h chiều nay tập đoàn Triệu thị chính thức xác nhập vào Hoắc thị, Tổng giám đốc Hoắc thị Hoắc Kiến Vũ tuyên bố, chủ tịch của Triệu thị hiện tại là cô Triệu Tuệ An cũng là thiếu phu nhân Hoắc thị và là con gái duy nhất của ông Triệu Minh đã qua đời cách đây 5 năm "

Ngoài sân có xe chạy vào, quản gia cũng đi ra.

" Thiếu gia mới về "

" Ừ "

Hoắc Kiến Vũ nhìn Triệu Tuệ An đang chăm chăm vào tivi ở phòng khách, anh đi lại thì thấy đôi mắt ứa nước của cô.

" Sao lại khóc?

Triệu thị là của em "

" Cảm ơn anh " Cô ôm chầm lấy anh

" Ừ, nín đi, có biết khóc rất xấu không?"

Anh kéo cô ra lau nhẹ nước mắt cho cô

Ăn tối xong Hoắc Kiến Vũ qua thư phòng giải quyết công việc,Triệu Tuệ An nằm trong phòng liền cảm thấy chán nên bước qua thư phòng của anh

* Cạch *

Triệu Tuệ An mở cửa nhẹ nhàng ló đầu vào thì thấy Hoắc Kiến Vũ đang nhìn chăm chú bức ảnh gì đó trên tay rồi nhíu chặt mày, cô liền tò mò lên tiếng

" Ông xã " Cô mỉm cười thật tươi

Hoắc Kiến Vũ giật mình gấp gáp gom ảnh lại bỏ vào phong bì.

" Hửm?

Có gì sao?

"

Triệu Tuệ An đi lại ngồi trên đùi anh nhìn vào phong bì

" Trong đó có gì mà anh nhìn chăm chú thế?Không cho em coi được sao?

"

" Em muốn coi sao?

" Lông mày anh nhíu lại nhìn cô

" Muốn, cứ thấy anh nhìn rồi nhíu mài, hay là hình cô gái nào trong đây " Cô gõ gõ vào phong bì

" Ừ, là một cô gái "

" Hả, anh đùa với em sao?

" Cô mở tròn mắt

" Và một chàng trai với cử chỉ thân thiết, hai người họ đang hôn nhau "

" Hả, để em xem xem, sao anh lại biến thái đến mức nhìn người ta hôn "

Cô đưa tay lấy phòng bì thì bị anh chụp lại

" Em thật muốn xem?"

" Muốn "

" Xem xong đừng hối hận "

" Hối hận gì chứ,đưa đây cho em "

Triệu Tuệ An đưa tay giật lấy phong bì,khi xem mấy tấm ảnh mắt của Triệu Tuệ An trợn ngược đôi tay thì rung rẫy.

" Kiến Vũ...không phải...không phải như anh nhìn thấy đâu "
 
Hoắc Tổng, Anh Tàn Ác Lắm!!
#27


Triệu Tuệ An đưa tay giật lấy phong bì,khi xem mấy tấm ảnh mắt của Triệu Tuệ An trợn ngược đôi tay thì rung rẫy.

" Kiến Vũ...không phải...không phải như anh nhìn thấy đâu "

" Vậy thì như thế nào?"

Anh vẫn bình tỉnh nhưng giọng nói lại rất lạnh lùng

" Hôm qua tóc em dính lấy lá cây, Minh Huy cậu ấy chỉ lấy xuống giùm thôi, những tắm này do góc chụp nên mới nhìn ra như vậy "

Hoắc Kiến Vũ bế cô đặt xuống ghế còn mình thì đứng dậy đi ra cửa sổ nhìn vào bầu trời đêm

" Lấy xuống giùm, ôm giùm rồi hôn giùm luôn sao? nhìn em có vẻ rất vui thì phải, còn cười rất tươi "

" Kiến Vũ không có, em có thể thề với anh là em với Minh Huy không có gì hết.

Tất cả do góc chụp mà thôi " Cô đi lại đứng trước mặt anh

" Ừ " Hoắc Kiến Vũ nhếch môi cười nhạt

" Anh là không tin tưởng em phải không?"

Giọt nước mắt cô lăn dài

" Anh đã bảo em đừng xem rồi mà, bây giờ có phải hối hận lắm không?"

" Hối hận? em có làm gì đâu mà hối hận, Em không có làm gì có lỗi với anh hết "

" Ừ hử "

" Nếu như hôm nay em không đòi xem thì anh sẽ không cho em biết luôn sao?"

" Có thể "

" Thì ra hai hôm nay anh lạnh nhạt với em là vì chuyện này sao? anh nghĩ em phản bội anh sao?

"

"......"

"Kiến Vũ " cô la lên

" Em về phòng ngủ đi, anh còn một số việc chưa giải quyết xong "

Hoắc Kiến Vũ đi lại bàn làm việc ngồi xuống ghế, lấy mấy bức ảnh quăng vào thùng gác, mở máy tính lên làm việc.

Triệu Tuệ An đứng nhìn anh là lòng nóng giận, anh là không tin tưởng cô,nghĩ cô ra ngoài ngoại tình.

Cô tức giận dậm chân bịch bịch mở cửa ra ngoài

Trở về phòng liền leo lên giường chùm chăn kín mít khóc nức nỡ

" Hoắc Kiến Vũ đáng ghét...huhu....anh nghĩ em là hạng người gì vậy? huhu...huhu "

" Huhu...em ghét anh...em ghét anh Hoắc Kiến Vũ...huhu"

11h Hoắc Kiến Vũ mới trở về phòng nhìn thấy Triệu Tuệ An quấn chăn kín mít,Anh tắt đèn đi lại giường nằm xuống.

" híc...."

"híc...."

Qua 10 phút vẫn không thấy Hoắc Kiến Vũ nhúc nhích, Triệu Tuệ An kéo chăn xuống nhìn qua anh thì thấy anh đang nhắm mắt ngủ.

"Híc..."

Triệu Tuệ An lồm cồm ngồi dậy lây người anh, cô không muốn anh hiểu lầm mình như vậy

" Kiến Vũ...híc "

" Có chuyện gì ngày mai nói "

Triệu Tuệ An quẹt nước mắt, nước mũi nằm quay lưng với anh.

Sáng sớm anh đã đi làm, Triệu Tuệ An thay đồ đi học.

Mấy hôm trước ngày nào cũng chở cô đi học mấy hôm nay toàn là tài xế riêng

Bước xuống xe đã thấy Hoàng Y Nhung, mặt của Hoàng Y Nhung cũng không khá hơn cô là bao nhiêu

" Sao vậy?

" Tuệ An hỏi

" Sao đâu "

" Mặt cậu còn thảm hơn mặt mình, cậu có chuyện gì sao?

"

" Ừ, mình không biết phải tìm anh ấy ở đâu, mình rất thích anh ấy, 19 năm trên cuộc đời mình mới biết thích một người "

" Biết tìm ở đâu mà cậu thích, sao hôm đó không đi theo để biết nhà "

" Bởi mình mới tức á, thử cho mình gặp lại một lần nữa đi, mình nhất định sẽ bám theo tới cùng " Hoàng Y Nhung nói điệu bộ tự tin

" Hazz Cậu làm mất mặt chết đi được "

" Nói tớ vậy còn mặt cậu kìa, như ai thiếu nợ "

" Thôi đi, đừng nói tới mình "

" Sao vậy?

Cậu cãi nhau với Hoắc tổng sao? hèn gì không thấy Hoắc tổng đưa đi học "

" Ừ, hiểu lầm thôi "

" Hời hơi đơn giản, cậu lựa một chiếc đầm ngủ sexy hết cỡ cho mình, đảm bảo Hoắc tổng sẽ chịu thua với cậu thôi "

" Thôi " giọng cô ỉu xìu

" Cậu đúng là cứng đầu, mình bảo không khi nào cậu nghe "

Vì là thứ 7 nên Tống Minh Huy và Hoàng Y Nhung rủ Triệu Tuệ An đi ăn, nhưng cô một mực từ chối.

" Mình không đi đâu, 2 cậu đi đi "

" Thôi mà Tuệ An cậu đi chung cho vui,một lát rồi về, tài xế của cậu cũng có tới đón đâu "

" Đúng đó, cậu điện bảo tài xế đến quán ăn đón cậu, còn bây giờ cậu đi cùng xe Y Nhung đi "

" Thôi mình không đi đâu, mình không có tâm trạng ăn uống "

Xe của Hoắc Kiến Vũ dừng ngay chỗ của cô đang đứng.

Hoắc Kiến Vũ mở cửa bước xuống

" Hoắc tổng " Y Nhung và Minh Huy chào hỏi

" Ừ, em chờ lâu chưa?"

Hoắc Kiến Vũ hỏi

Triệu Tuệ An không nói gì mở cửa bước vào trong xe.

Hoắc Kiến Vũ nhìn theo cô nhíu nhẹ mày rồi giãn ra

" Tôi về trước "

" Dạ "

Triệu Tuệ An ngồi trong xe mà mắt thì nhìn ngoài đường phố.

" Nếu không muốn có thể xuống xe đi với cậu ta "

Triệu Tuệ An nhìn qua anh mặt như sắp khóc,quất ức nói

" Em nói rồi, em không có, sao anh không tin em "

" Anh sẽ bỏ qua lần này cho em, nhưng không có lần sao "1

Hoắc Kiến Vũ nhắm mắt nói, lúc đầu anh đã không muốn để cô thấy, anh không muốn mất cô, anh muốn Triệu Tuệ An phải là của riêng anh.

Còn về tên đó anh sẽ giết là xong

" Hoắc Kiến Vũ, em làm gì mà anh bỏ qua,em không có làm chuyện đó "

Cô hét lên làm tài xế bủng rủn tay chân
 
Hoắc Tổng, Anh Tàn Ác Lắm!!
#28


Xe vừa lăn bánh vào Vũ Viên, Triệu Tuệ An đã mở cửa chạy thẳng vào trong phòng lấy vali gom quần áo bỏ vào.

Hoắc Kiến Vũ vào nhìn thấy thì nỗi điên lên

" Triệu Tuệ An em làm cái gì vậy?

" anh cầm cánh tay cô lại

" Em đi về nhà chính ở với mẹ, anh nghĩ em ngoại tình mà, anh nghĩ em dơ bẩn như vậy thì sống chung với em làm gì "

Hoắc Kiến Vũ nhíu chặt mày lại, mặt cũng đã đỏ lên vì nóng giận

" Được, vậy em đi đi, nhưng một khi em bước ra khỏi cánh cửa này thì đừng bao giờ xuất hiện trước mặt tôi " Anh hất cánh tay cô ra, quay người lại kiềm chế sự nóng giận

" Huhu...anh đáng... ghét...xấu xa...dám nghĩ em ngoại tình sao? huhu...cái gì em cũng cho anh hết rồi vậy mà anh nghĩ em ngoại tình sao?

" Cô nói mà đánh khẽ vào lưng anh

" huhu...hức...hức...hức "

" Kiến Vũ mấy tấm ảnh đó chỉ tại góc chụp thôi,em không có làm gì phản bội có lỗi với anh hết " Cô ôm anh từ phía sau

Hoắc Kiến Vũ đứng yên tại chỗ không nói gì cũng không làm gì.Biết như thế này anh đã quăng bỏ mấy bức ảnh đó, anh không muốn cải nhau với cô.

" Được rồi, em vào tắm đi rồi xuống ăn cơm " Anh gỡ tay cô ra

" Anh định bỏ đi đâu? em không cho anh đi .

Thật đó Kiến Vũ hôm đó trên tóc em dính lá cây,Minh Huy cậu ấy chỉ có lấy xuống dùm thôi ngoài ra không có gì cả " Triệu Tuệ An đi ra phía trước nhìn vào mắt anh nói

" Ừ "

" Anh không tin em?"

Cô miếu máo nói

" Anh tin em, mau vào tắm đi rồi xuống ăn cơm, anh chờ em ra "

" Dạ "

Triệu Tuệ An đi vào phòng tắm, Hoắc Kiến Vũ đi lại sofa ngồi xuống thở dài.

Triệu Tuệ An mặc đầm hai dây dài chấm đất màu nude khoát thêm áo khoát mỏng bên ngoài, Cả hai xuống ăn cơm rồi cô bảo muốn ra vườn hoa chơi còn anh thì lên phòng tắm rữa rồi qua thư phòng làm việc

Cô đi từ từ lên lâu mà suy nghĩ lời của Hoàng Y Nhung nói lúc sáng,cô cắn cắn môi.

Anh nói anh tin cô nhưng lại ở trong thư phòng miết,đã vậy còn không ôm cái nào.

Triệu Tuệ An mở cửa phòng bước vào nhìn vào tủ đồ, cô cầm cái đầm ngủ hai dây màu đen lên mà rùng mình.

Cởi áo khoát ra lên giường nằm xuống kéo chăn tới ngực nhìn lên trần nhà.

" Mình nên liều một lần "

Reng reng reng

" Alo "

" Tuệ An cậu sao rồi?")

" Sao đâu "

(" Gì nghe giọng buồn hiu vậy, mình bảo cậu kiếm cái đầm ngủ sexy nhất quyến rủ Hoắc tổng là đảm bảo hết giận liền ")

" Gì cũng phải để đến tối chứ, lẽ giờ mặc đầm ngủ thì ngại lắm " Cô nói mà mặc đỏ lên luôn

(" Ngại?

Cậu mặc cho chồng cậu xem chứ phải người khác đâu mà ngại.

Cậu thật là làm tức chết mình ")

" Cậu rảnh không qua chơi với mình đi "

(" Được rồi để mình bảo tài xế chạy qua ")

" Vậy nha mình muốn phòng khách đợi cậu "1

Triệu Tuệ An đi xuống lầu thì gặp Cố Minh Tề đi vào

" Thiếu phu nhân "

" À,Kiến Vũ anh ấy trên thư phòng "

" Dạ "

20 phút sau thì Hoàng Y Nhung cũng đi vào

" Tuệ An "

" Hoàng tiểu thư " Người làm chào hỏi

" Chị vào lấy nước với trái cây ra dùm em "

" Dạ thiếu phu nhân"

" Tuệ An, Hoắc tổng đâu?"

" Ở trên thư phòng á "

Ngồi chơi tầm 40 phút thì Cố Minh Tề đi xuống

" Thiếu phu nhân tôi xin phép "

Triệu Tuệ An và Hoàng Y Nhung quay lại

" Ừ " Cô gật đầu rồi Minh Tề cũng đi ra cửa

"aaaa"

" Gì thế?

" cô hết hồn

" Cố Minh Tề "

" Cô gọi tôi sao?

"Anh quay người lại

" Anh không nhớ tôi là ai sao?, chúng ta gặp 2 lần rồi "

" Tôi nhớ, Tôi có việc xin phép đi trước " Anh nói rồi bước thật nhanh ra xe

Hoàng Y Nhung cầm túi xách chạy theo

" Aaa Cậu đi đâu vậy?

"

" Mình đuổi theo anh ấy, mình phải biết nhà anh ấy "

" Anh ấy là cái anh cậu mơ mộng mấy ngày nay đó hả?"

Tuệ An mơ màng hiểu ra

"Chuyện này nói sau đi, mình phải bảo tài xế đuổi theo " Hoàng Y Nhung nói rồi chạy thẳng ra ngoài

" Ê cậu...."

" Gì vậy, đi hỏi Kiến Vũ thì biết nhà ở đâu rồi cần chi đuổi theo cho cực " Triệu Tuệ An nhìn theo mà lẫm bẫm

" Chuyện gì vậy?"

Hoắc Kiến Vũ nghe tiếng la hét thì đi xuống

" Y Nhung qua chơi, nhưng cậu ấy đuổi theo Cố Minh Tề rồi "

" Đuổi theo Minh Tề làm gì?"

" Tiếng gọi của tình yêu " Cô đi lại gần ôm lấy anh vừa nói vừa cười

Hoắc Kiến Vũ nhếch môi cười bế ngang cô lên phòng, Triệu Tuệ An cũng vòng tay lên cổ anh mà cười thầm trong bụng ' Vậy là khồng cần đến chiếc đầm ngủ đó rồi '

Hoắc Kiến Vũ để cô nằm xuống giường rồi ôm lấy cơ thể nhỏ bé của cô nhắm mắt ngủ.

Triệu Tuệ An chớp chớp mắt, sao có thể ngủ như vậy được.

" Ông xã, anh ngủ sao?

"

" Ừ, để anh ôm ngủ một tí "

Triệu Tuệ An mặt nhăng lại, vòng tay qua eo anh nhắm mắt ngủ.

................

" Cố Minh Tề anh chờ tôi chút đã " Hoàng Y Nhung đuổi theo tới biệt thư riêng của Cố Minh Tề

" Có việc gì sao?

" Anh nhăng mặt lại

" Tôi là bạn thân của Tuệ An là thiếu phu nhân của anh á "

" Ừ "

" Anh đừng có lạnh lùng như thế được không?"

" Cô đuổi theo tôi tới đây có việc gì?

"

" Tôi thích anh, thích từ lần đầu gặp, anh...anh có thể làm bạn trai tôi không?"

Cố Minh Tề nhếch môi cười

" Cô tỏ tình tôi sao?

"

" Dạ, anh làm bạn trai em nha, em tìm anh mấy nay rất cực khổ "1

" Tôi và cô chỉ mới gặp, tôi cũng không có cảm giác gì với cô hết, làm sao làm bạn trai cô được "

" Không sao cả, từ từ rồi sẽ có cảm giác, nhà anh có cần người giúp việc không? em sẽ tới làm không lấy tiền đâu.

Em biết nấu cơm, giặt đồ, dọn dẹp thứ gì em cũng biết hết " Y Nhung nài nĩ nói1

" Tùy cô, tôi có việc rồi, tạm biệt "

" Tạm biệt " Cô mỉm cười quẩy quẩy tay

Hoàng Y Nhung leo lên xe với tâm hồn phơi phới sắc xuân.

Chỉ cần cô biết anh ở đâu thì nhất định cô sẽ bám theo tới cùng

Triệu Tuệ An lờ mờ tỉnh dậy là 6h tối, nhìn sang bên cạnh thì trống không.

Cô vào vscn rồi xuống lầu thấy anh cầm Ipad đọc báo.

" Sao dậy không gọi em " Cô chui vào lòng anh

" Thấy em ngủ rất ngon.

Mai chủ nhật anh chở em ra thăm mộ ba mẹ "

" Dạ "

" Đi ăn cơm thôi"

.....
 
Hoắc Tổng, Anh Tàn Ác Lắm!!
#29


Triệu Tuệ An loay quay trong nhà tắm, bộ đồ này quá sexy thì phải, phân nữa bộ ngực đã lộ ra bên ngoài, nếu cử động mạnh rất có thể lộ ra cả đầu ti

* Cạch *

Hoắc Kiến Vũ đang nằm dựa lưng lên thành giường đọc gì đó trên Ipad.

Cô đi ra tiến lại bàn trang điểm ngồi thoa kem dưỡng

Hoắc Kiến Vũ đã thấy nhưng vẫn làm ngơ,anh là đang muốn trêu trọc cô.

Thật ra hôm nay Cố Minh Tề lại nói với anh là do Triệu Minh Minh hãm hại cô, cho người chụp góc nghiên và chỉnh sửa một tí nên mới thành ra như vậy.

" Ông xã " Cô đi lại chui vào lòng anh, dựa lưng vào ngực anh cố ý để anh thấy ngực mình

" Sao vậy?"

" Anh đọc báo kinh tế sao?

" Cô vuốt vuốt Ipad

" Ừ "

" Anh còn giận em sao?

"

" Ừ hử "

" Ừ hử là cái gì?

" Cô cáu lên khi anh cứ thản nhiên đọc báo mà chã quan tâm gì đến mình

" Là đi qua thư phòng giải quyết công việc "

Hoắc Kiến Vũ kéo cô ra khỏi người xỏ dép đi qua thư phòng.

Triệu Tuệ An bị bắt ngờ đến không tin nỗi,cô đã chủ động tới vậy mà anh vẫn thản nhiên vậy được sao

" Hoắc Kiến Vũ anh đi chết luôn đi " Cô bực bội đập tay xuống niệm, quơ tay lấy Ipad của anh để lại xem phim.

" Anh đừng có mơ mà đụng tới người tôi, tôi sẽ cho anh chết đói " Cô vẫn lầm bầm trong miệng

Coi phim đến 9h tối vẫn không thấy Hoắc Kiến Vũ quay về phòng, Triệu Tuệ An bực tức nén cái Ipad ra xa.

Cô lấy điện thoại gọi cho Hoàng Y Nhung

("Alo ")

" Cậu chỉ mình kiểu gì vậy?"

(" Là sao?

")

" Anh ấy không có hết giận mình "

(" Hai người vẫn chưa có làm gì hết?")

" Ừ "

(" Hazz Cậu phải làm sao cho Hoắc tổng ăn cậu ")

" Cậu nói gì nghe ghê vậy " Cô ngại ngừng

(" Tuệ An à, cậu mà làm cho Hoắc tổng chán,ngài ấy sẽ có phụ nữ bên ngoài, cậu không thỏa mãn cho ngài ấy thì những người phụ nữ khác sẽ làm chuyện đó ")

" Nhưng mà...."

(" Tuệ An, cậu có còn là con gái đâu mà ngại ngừng quá vậy hahaha")

" Vậy cậu không còn là con gái sao mà nói chuyện không thẹn vậy?

"

(" Mình đến mối tình đầu còn chưa có....haha nhưng mà mình sắp không còn là con gái rồi, mình nhất định phải cưới cho bằng được Cố Minh Tề, mình đã nhìn trúng ảnh rồi")1

" Thôi mình cúp máy, cậu cứ mơ mộng chuyện của cậu đi "

(" Ừ, Không nghe lời mình thì sau này đừng rủ mình đi đánh ghen tiếp ")

" Xí...ai thèm rủ cậu "

Triệu Tuệ An cúp máy nằm vật xuống giường nhìn vào cánh cửa phòng.

Cô quyết định bước xuống giường đi lại bàn trang điểm chải tóc cho gọn gàng, thoa chút son cho tươi tắn rồi sửa lại chiếc đầm ngủ của mình đi qua thư phòng.

Hoắc Kiến Vũ ngồi trong thư phòng làm việc mà miệng cứ cười xuốt.

Anh chắc chắn một lát Triệu Tuệ An sẽ qua đây1

* Cạch *

" Ông xã " Triệu Tuệ An ló đầu vào

" Hửm?

" Anh nói nhưng vẫn không nhìn cô, cong môi cười khẽ đúng như anh nghĩ

" Công việc nhiều lắm sao?

" Cô đi vào kéo tay anh ra rồi ngồi lên đùi anh nhìn vào văn kiện

" Ừ, em buồn ngủ thì ngủ trước đi, xong việc anh sẽ về phòng"

" Hồi chiều em mới ngủ, nên giờ không buồn ngủ "

" Ừ "

" Ông xã việc để ngày mai làm được không? anh nói chuyện với em chút xíu đi " Cô nói cố ý quay người lại để anh chú ý đến ngực mình.

" Ừ hử....em muốn nói gì?

" Anh buông văn kiện ra ngã người về sau ghế nhìn vào mắt cô

" Ngày mai thăm mộ ba mẹ rồi chúng ta đi chơi đi " Cô cố ý kéo dài thời gian để anh nhìn mình

Hoắc Kiến Vũ biết được âm mưu của cô nên nhếch môi cười,nhưng lòng vẫn quyết tâm không nhìn xuống vòng 1 của cô

" Ừ "

Nghe được câu trả lời của anh là cô tức Hoàng Y Nhung, thứ 2 cô nhất định sẽ bâm Hoàng Y Nhung ra bã

" Kiến Vũ...Anh còn giận em sao?

Em với Minh Huy chỉ là bạn bè thân thiết lúc nhỏ tới giờ thôi, Hôm đó cậu ấy chỉ lấy lá cây trên tóc em thôi.

Em thề là không có chuyện ôm hôn gì đó đâu, chỉ tại góc chụp ảnh thôi "

" Ừ "

Cô chu môi ngã người về sau dựa vào người Hoắc Kiến Vũ

" Anh là còn giận em nên mới trả lời như vậy?"

" Không có, em đi xuống người anh để anh làm việc "

Triệu Tuệ An bị xua đuổi liền quất ức ngồi thẳng dậy nhìn chằm chằm vào mặt anh rồi nhớ lại lời Hoàng Y Nhung nói ''''cậu không thỏa mãn cho ngài ấy thì những người phụ nữ khác sẽ làm chuyện đó '''''

Triệu Tuệ An quay người lại quỳ gối lên đùi anh, ôm cỗ anh nói

" Hôn em một cái, em sẽ xuống cho anh làm việc tiếp "

Hoắc Kiến Vũ bây giờ tự khen mình' giỏi ' vì khi cô cúi xuống bộ ngực đã lộ ra hết.

Cả người anh bây giờ tê dại ngứa ngái, chỉ muốn đè cô xuống ăn không còn mảnh xương nào.

" Đừng quậy nữa, bước xuống cho anh làm việc " Anh hít một hơi rồi chỉ vào văn kiện nói

" Hôn em một cái rồi em xuống "

*Chụt* anh hôn lên môi cô

" Bây giờ xuống được chưa?"

Triệu Tuệ An bật cười khi nhìn vào gương mặt đỏ trạch do kiềm chế của anh .

"haha...haha "

" Sao?

"

" Nhưng em muốn như thế này cơ " Cô lấy hai tay anh đặt ngay eo mình rồi cúi xuống hôn lấy môi anh

Hoắc Kiến Vũ làm sao chịu nỗi sự kích thích này liền ôm chặt lấy eo cô,đưa lưỡi vào bên trong khoan miệng, cả hai dây dưa môi lưỡi với nhau đến khi rời ra kéo thành một sợi chỉ bạc

" Được rời anh có thể tiếp tục làm việc, em về phòng ngủ trước " Cô gỡ tay anh ra

" Không phải em qua đây quyến rủ anh sao?

Còn ăn mặc như thế này "

" Đi ngủ thì phải mặc đầm ngủ " Cô nói mà tay sửa lại phần ngực, khi nãy bị lộ ti ra ngoài

" Ừ hử " Anh ghì đầu cô xuống hôn tiếp, nước bọt trong miệng bây giờ không biết là của ai1

Hoắc Kiến Vũ buông môi cô ra, kéo dây áo ngủ xuống mút lấy đầu ti đang dựng đứng tay còn lại thì nhào nắn đến biến dạng

" Ưm...đau...anh bóp mạnh tay...ưm quá rồi "

Hoắc Kiến Vũ đổi bên, anh bây giờ như đứa trẻ khát sữa mẹ.

" Ưm...ưm...ưm...ưm "

Qua một hồi lâu Hoắc Kiến Vũ chơi chán hai bầu ngực liền bợ mông cô lên, gạt bỏ lấy tờ rồi đặt cô lên bàn làm việc của mình

Hoắc Kiến Vũ cởi áo thun quăng xuống đất, chiếc đầm ngủ của cô bị anh kéo xuống tận bụng, hai bầu ngực cứ phập phồng theo nhịp thở của cô làm cho mắt anh đục ngầu

Anh vén chiếc đầm lên đưa tay xé bỏ chiếc quần lót, bên dưới cô đã ướt đẫm anh cởi bỏ chiếc quần mình ra, cậu nhỏ của anh đã ngạo nghễ dựng đứng nếu chờ thêm nữa sẽ bị liệt mất1

Hoắc Kiến Vũ đâm thẳng vào bên trong cô làm cô hét lên vừa đau vừa sướng.

Cô chống tay về sau thở dốc rồi rên rĩ.

Hoắc Kiến Vũ ra vào vừa nhanh vừa mạnh mặc kệ tiếng cầu xin của cô

" Ưm...ưm...ưm chậm lại...ưm...Ông xã...chậm....nhanh quá "

" Ưm...ưm...ưm "

" Ưm...ưm...ưm "

" Ưm...ưm...ưm nhẹ...nhẹ lại "

" Hức...hức...ông xã...um....ưm..ưm "

Hoắc Kiến Vũ kéo cô ngồi thẳng rồi dây dưa môi lưỡi với cô bên dưới ra vào liên tục.

Những tiếng rên rĩ nức nỡ của cô đều bị anh nuốt vào bụng.

Cả hai xuất ra ngoài là lúc cơ thể cô nằm bẹp xuống bàn liên tục thở dốc.

Hoắc Kiến Vũ dụi mặt vào ngực cô thỏa mãn

" Bảo bối, em hôm nay ngày an toàn không? anh lỡ xuất vào trong rồi " Anh vừa thở vừa nói

" An toàn, 4 ngày nữa.... em tới tháng "

" Ừ "

Hoắc Kiến Vũ ngồi dậy bế cô đặt xuống sofa nằm xuống

" Khoan...từ từ...em đang mệt "

" Mệt thì nằm đi,anh có bắt em làm gì đâu "

" Nhưng...ưm...ưm...ưm " Câu nói bị anh nuốt vào bụng

" Giờ này không phải để nói chuyện "

Hoắc Kiến Vũ xé chiếc đầm đang nằm dở dang ngây bụng cô1

" Mỗi lần anh đều xé, đồ của em sắp hết rồi "

" Mua, anh đâu có gì nhiều ngoài tiền "1

" Hứ....

" có đánh yêu lên ngực anh

" Bảo bối anh hỏi thật em, em làm sao để có bộ ngực to tròn, trắng trẻo,thơm tho này hay vậy?"

Anh nhìn đắm đuối tay còn sờ sờ vào ngực cô làm cho cô tê rần người1

" Anh hỏi mấy câu đó...sao em trả lời được "

" Hửm?

Có phải ăn bưởi nhiều không?"

1

" Đồ điên... ai ăn bưởi mà ngực to chứ " Cô tán yêu vào mặt anh

" Hazz chắc tại anh có số hưởng "

Hoắc Kiến Vũ cúi xuống cắn mút ngực cô tay thì nhào nặn, cả hai cứ làm hết hiệp này sang hiệp khác, mọi chỗ có thể làm tình trong thư phòng Hoắc Kiến Vũ đều bế cô lại đó.

Đến 4h sáng Hoắc Kiến Vũ mới mang cô trả lại phòng ngủ, cả hai ôm nhau ngủ phía dưới **** **** chảy ra ướt cả grap giường.
 
Hoắc Tổng, Anh Tàn Ác Lắm!!
#30


9h Sáng Hoắc Kiến Vũ đã tỉnh dậy nhìn cô gái đang núp vào ngực mình mà anh cong môi cười.

Triệu Tuệ An đang chìm đắm trong giấc ngủ, không có dấu hiệu thức giấc.

Reng reng reng

Hoắc Kiến Vũ bước xuống nhìn vào điện thoại xem ai gọi cô giờ này

" Alo"

(" Ủa, Hoắc tổng, Tuệ An đâu rồi tôi muốn gặp cậu ấy") Là Hoàng Y Nhung

" Cô ấy đang ngủ, có chuyện gì không?"

(" À không haha..không có chuyện gì hết, tôi cúp máy nha Hoắc tổng ")

Hoàng Y Nhung cúp máy ôm một bụng cười, vậy là kế hoạch cô chỉ cho Tuệ An đã thành công.

10h Hoắc Kiến Vũ lây người Triệu Tuệ An

" Bã xã dậy đi em, ăn gì đó rồi lên ngủ tiếp "

" Ưmmmmm"

" Không đi thăm mộ ba mẹ sao?"

" Ưmmm chiềuuu điiiii" Cô chùm chăn kín đầu

" Anh bế em vào nhà tắm, phía dưới của em vẫn chưa vệ sinh "

Triệu Tuệ An dụi vào lòng Hoắc Kiến Vũ mè nheo nói

" Em mệt, nhức eo nữa, phía dưới cũng đau "

" Ừ, vào nhà tắm anh vệ sinh cho em rồi thoa thuốc là hết đau "

Hoắc Kiến Vũ bế ngang cô lên vào nhà tắm, khi cả hai đi ra là đã 11h trưa...

Ăn cơm xong Hoắc Kiến Vũ phải massage eo cho Triệu Tuệ An còn cô thì thoải mái nằm ngủ, phía dưới cũng thoa thuốc mỡ nên cũng bớt đau.

4h Chiều cả hai đi ra thăm mộ của ông bà Triệu, ngồi trước bia mộ Triệu Tuệ An bật khóc, mõi lần nhìn vào di ảnh là cô không thể kiềm nén cảm xúc

" Ba mẹ , Tuệ An nhớ hai người lắm "

" Tuệ An đừng khóc nữa em " Anh ôm lấy bã vai cô

" Huhu Kiến Vũ "1

" Ngoan, nín đi, ba mẹ sẽ không vui khi em cứ khóc như này "

Triệu Tuệ An híc híc mũi gật đầu

" Ba mẹ, con sẽ chăm sóc cho Tuệ An thật tốt ba mẹ yên tâm, Triệu thị bây giờ cũng là của Tuệ An, con sẽ không để tâm huyết của ba mẹ rơi vào tay người khác " Anh nói

................

Sáng hôm sau Hoắc Kiến Vũ đưa cô đi học vừa nhìn thấy Hoàng Y Nhung cô đã kéo tay vào chỗ vắng

"Gì vậy? sao lại kéo mình "

" Cậu còn nói " Cô trừng mắt

" Hazz Không phải Hoắc tổng hết giận cậu rồi sao?

Cậu đó không biết giữ chồng gì hết, để đến lúc mất thì đừng có khóc "

" Kiến Vũ không phải loại người đó đâu "

" Tại mới đấy, với cậu cứ thẹn thùng như vậy Hoắc tổng sẽ chán trong khi những người phụ nữ khác họ đã cởi sẵn đồ chờ Hoắc tổng đến xơi thôi "

" Cậu nói mà không ngại luôn sao?"

" Mình là giúp cậu nên mới nói, cậu phải chủ động một tí như vậy Hoắc tổng mới không chán "

" Hazz mình đang lo cho Cố Minh Tề khi rơi vào tầm ngấm của cậu "

" Anh ta sẽ rất hạnh phúc khi có mình, mình rất hiểu đàn ông, đàn ông chỉ sống bằng nữa thân dưới thôi "1

" Cậu làm quá là Cố Minh Tề bỏ chạy đó "

" Không có đâu? một lát mình sẽ tới nhà anh ấy làm việc "

" Làm việc?

"

" Ừ, mình làm giúp việc cho nhà anh ấy "

" Hoàng Y Nhung cậu có bị bệnh không vậy?"

Tuệ An đưa tay lên trán Y Nhung

" Cậu điên sao?

Mình chỉ muốn tiếp xúc với anh ấy thôi, mình đã yêu anh ấy rồi, mình tình nguyện làm với lại mình cũng tập làm vợ thôi.

Mình sợ anh ấy chê mình tiểu thư không biết nấu ăn dọn dẹp "

" Cậu nấu ăn ngon mà, còn biết làm bánh "

" Đúng vậy, nên mình rất tự tin sẽ thu phục được trái tim của Minh Tề "

" Vào lớp thôi "

................

Triệu Tuệ An đứng cùng Hoàng Y Nhung đang chờ Hoắc Kiến Vũ tới đón, Hôm nay anh nói sẽ đến đón cô đến tập đoàn.

" Tuệ An,con có thể nói chuyện với chú một lát không?

"

Triệu Mặc đi tới với bộ dạng mặt mài bơ phờ, quần áo thì không chỉnh tề, tóc tai rũ rượi

" Tôi không có gì để nói với ông hết "

" Tuệ An con có thể bảo Hoắc tổng tha cho Minh Minh lần này không? là lỗi của chú Minh Minh không có tội "

" Ông nói cái gì vậy? ai bắt Triệu Minh Minh, ông đừng có đổ oan cho Kiến Vũ "

" Tuệ An ta cầu xin con "

Ông nắm lấy bàn tay của Triệu Tuệ An cô vừng vẫy

" Nè ông kia mau bỏ tay bạn tôi ra, ông có tin tôi kiêu Hoắc tổng chặc tay ông không?"

Hoàng Y Nhung kéo Tuệ An ôm lại

" Tuệ An con đi với ta đến một nơi, ba mẹ con có để lại cho con một kỹ vật, bây giờ ta trả con "

" Tôi không phải con nít, ông tính bắt cóc tôi uy hiếp Kiến Vũ sao? tốt nhất ông nên rời khỏi đây một lát Kiến Vũ đến ông sẽ rất khó coi "

" Ta là thật, ta có còn gì đâu mà lừa gạt con, dù gì con cũng là cháu gái ta, ta xin lỗi vì 5 năm trước đã tệ bạc với con "

" Ba mẹ tôi để lại cái gì?

để ở đâu?

ông cứ nói tôi sẽ cho người đến lấy "

" Ở ngoại ô thành phố có1 căn nhà ba mẹ con đã mua sẫn để nghĩ dưỡng, trong đó có một hộp đựng đồ gồm trang sức và tính vật định tình của ba mẹ con "

" Ông nói thật sao?

"

" Thật, ta gạt con làm gì?mau lên xe với chú, chú đưa con đi lấy "

" Tuệ An cậu đừng đi, để Hoắc tổng đến đi với cậu " Hoàng Y Nhung lo lắng

" Ông nói địa chỉ đi, tôi sẽ đến đó sau " Cô cắn cắn môi nói

" Được rồi con đi theo ta lại xe, ta đưa chìa khóa nhà cho con "

" Được "

" Tuệ An " Hoàng Y Nhung cản lại

" Không sao, chỉ lại đó lấy chìa khóa thôi "

" Mình đi với cậu "

Hoàng Y Nhung nhất quyết không buông Triệu Tuệ An ra.

Triệu Tuệ An là bạn từ thuở lọt lòng ra tới bây giờ, dù lúc Tuệ An không còn là tiểu thư danh giá nhưng cô vẫn không bao giờ khinh thường hay ghét bỏ mà ngược lại bảo vệ Tuệ An từng chút khi cô bị người ta cười nhạo.

Còn nhớ khi ba mẹ Triệu mất, Tuệ An đã một mình đứng dưới mưa dưới phần mộ vừa lập xong.

Hoàng Y Nhung đã chạy tới đứng kế bên che ô cho cô xuốt mấy tiếng đến nỗi về phải nhập viện.

Khi đi học thì ra mặt bảo vệ khi người khác chế nhạo Tuệ An, Hoàng Y Nhung đã đánh người ta đến nỗi chảy máu đầu.

Khi đi chơi cùng Triệu Tuệ An cô không bao giờ mặc quần áo đẹp, ăn uống cũng rất bình dân vì sợ Triệu Tuệ An sẽ thấy xấu hổ sẽ buồn.1

Đến khi Triệu Tuệ An làm Hoắc thiếu phu nhân Hoàng Y Nhung mới dám mặc đồ đẹp hay là rủ Triệu Tuệ An đi mua sắm vì bây giờ Triệu Tuệ An còn giàu và quyền thế hơn cả cô trong túi lúc nào cũng có thẻ đen quyền lực

Quay lại hiện tại nha mọi người🤣1

Hoàng Y Nhung cùng với Triệu Tuệ An đi cùng Triệu Mặc lại xe, xe ông đậu xa ở cổng trường.

" Tôi đứng đây, ông lại đó lấy chìa khóa đi " Triệu Tuệ An không dám lại gần vì cô sợ bị bắt cóc như lần trước

" Ừ, con sợ ta như vậy sao?

"

" Đúng vậy "

Bỗng nhiên có hai người từ phía sau bụm mũi miệng cả hai lại

" Ưm ưm ưm "

" Um ưm ưm"

Cả Triệu Tuệ An và Hoàng Y Nhung đều bị thấm thuốc mê làm cho ngất rồi dìu vào trong xe láy đi1

Tài xế xe của Hoàng Y Nhung thấy đông đông nơi đó rồi lên xe thì mới mở cửa bước xuống coi thử thì xe của Hoắc Kiến Vũ cũng đến.

Hoắc Kiến Vũ bước ra nhìn vào khắp nơi đều không thấy bóng dáng của Triệu Tuệ An đâu, anh đứng dựa người vào xe nhìn đồng hồ đeo trên tay mà nhíu nhẹ mài.

" Trễ như vậy còn học sao?

"

" Hoắc tổng " Tài xế của Hoàng Y Nhung đi lại

" Ừ "

" Khi nãy tiểu thư của tôi với Hoắc thiếu phu nhân nói chuyện với ai đó rồi lên xe người đó đi luôn, tôi gọi điện thoại cho tiểu thư mà tiểu thư tôi không nghe máy " Tài xế nói với Hoắc Kiến Vũ

" Nói chuyện với người nào?"

" Hình như là Triệu tổng , nhìn quần áo với tóc tai bù xù còn quay lưng với tôi nên tôi nhìn cũng không kỹ "

" Triệu Mặc " Anh nghiến răng nói

Hoắc Kiến Vũ liền mở cửa xe đi vào bảo tài xế chạy đến hắc bang.

Điều anh lo lắng đã xảy ra, anh đã cho người bắt Triệu Mặc nhưng ông ta trốn rất kỹ anh vẫn chưa tìm ra thì bây giờ đã đến bắt Triệu Tuệ An của anh.

" Cao Nghĩa cậu định vị chỗ thiếu phu nhân đi, còn Cao Hạc đi bảo mõi người chuẩn bị " Cố Minh Tề ra lệnh với hai anh em song sinh họ Cao1

" Dạ Lão nhị "1

"Lão đại, Triệu Minh Minh khi nãy bị mấy tên thuộc hạ hành quá nên ngất rồi "

" Dội nước, trói cô ta lại đem theo, không được làm cho chết " Hoắc Kiến Vũ nói

" Dạ "

"Cậu biết Hoàng Y Nhung chứ?"

" Dạ biết là bạn thân của thiếu phu nhân "

" Ừ, cô ta cũng bị bắt "

" À hả...dạ bị bắt cùng sao?"

Cố Minh Tề sửng sốt

" Ừ, hiện tại Triệu Mặc không dám làm gì đâu vì trong tay ta có Triệu Minh Minh, cậu yên tâm "

" À hả...liên quan gì đến tôi mà yên tâm "

" Ừ " Hoắc Kiến Vũ rút điếu thuốc ra hút
 
Hoắc Tổng, Anh Tàn Ác Lắm!!
#31


Triệu Tuệ An và Hoàng Y Nhung bị bắt đem tới nhà hoang, cả hai vẫn đang ngấm thuốc mê.

Hoàng Y Nhung từ từ mở mắt tay chân bị trói, nhìn sang Triệu Tuệ An thì đang ngấm thuốc mê.

" Tuệ An, Tuệ An "

Triệu Tuệ An cũng tỉnh dậy mắt mơ màng,

" Y Nhung cậu có làm sao không?"

" Mình không sao?

"

" Xin lỗi cậu, tại mình mà cậu phải bị bắt tới đây "

" Bạn bè với nhau mà cậu nói gì vậy?

"

" Y Nhung mình nhìn thấy miểng chai bên kia, để mình lấy "

" Tuệ An cậu cẩn thận một tí "

Triệu Tuệ An lếch từng hồi lợi đến gần đó, nhưng gần tới thì Triệu Mặc cùng 4 người nào đó đi vào.

" Triệu Tuệ An mày tính làm gì? tính đường thoát sao?

"

" Triệc Mặc ông có còn là con người không? cả cháu gái mình ông cũng không tha sao?

" Triệu Tuệ An hét lên

" Tha? ba mẹ mày tao còn không tha huống hồ chi là mầy "

" Ông nói cái gì?

ông làm gì ba mẹ tôi "

" Chồng mày chưa nói cho mày nghe sao?

"

" Triệc Mặc ông đã làm gì ba mẹ tôi?

HẢ "

" Tuệ An cậu bình tĩnh lại " Hoàng Y Nhung thấy cô kích động liền lo lắng

" Mầy hỏi thằng chồng yêu quý của mày đó, nó dám uy hiếp tao, bắt cả con gái tao, cướp Triệu thị từ tay tao "

" Triệu thị là của ba mẹ tôi ông lấy cái quyền gì mà nói là của ông hả?

Tôi chỉ lấy lại thứ của tôi mà thôi "

" Triệu thị nếu không có sự giúp sức của tao ba mẹ mày gầy dựng được sao? không nhờ tao Triệu thị bây giờ còn sao?

"

" Ba mẹ tôi có bạc đãi ông không?, cho ông làm Tổng giám đốc, mua nhà cho ông, ông còn muốn gì nữa?"

" Ừ, tao như chó của ba mày vậy đó, phải chịu sự sai khiến của ba mày không được làm trái "

" Ba tôi là anh ruột của ông cơ mà " Cô nằm bẹp dưới nền bật khóc.

" Tuệ An, Tuệ An " Y Nhung lếch lại gần chỗ của Tuệ An

"Con nhãi ranh này, tao không định bắt mày đâu, nhưng thằng cha mày Hoàng Lý cứ thích chống đối tao để bênh Triệu Tuệ An, tao phải dạy cho Hoàng Lý một bài học nhớ đời " Triệu Mặc nhìn sang Hoàng Y Nhung nói

" Ông mau thả Y Nhung ra, ông bắt một mình tôi được rồi "

" Tuệ An mình không đi đâu, có đi thì chúng ta cùng đi "

" Hai đứa mày không ai được đi cả, mau điện cho chồng mày, NHANH " Triệu Mặc đưa điện thoại cho Triệu Tuệ An

" Không cần " Hoắc Kiến Vũ đi vào giọng lạnh lùng nói

Triệu Mặc bắt ngờ quay lại, 4 tên thuộc hạ nhanh chóng chỉa súng lên vào đầu của Triệu Tuệ An và Hoàng Y Nhung

" Mình Tề cứu em " Hoàng Y Nhung thấy Cố Minh Tề thì hai mắt sáng rỡ

" Lão nhị bạn gái anh sao?

" Cao Hạc đang đứng gần Cố Minh Tề thì hỏi

" Cậu điên sao?"

Anh trừng mắt

" Hoắc Kiến Vũ mày nhanh thật đó, tao hơi bất ngờ " Triệu Mặc nói

" Mau thả ra nếu không đừng trách Hoắc Kiến Vũ tôi tàn nhẫn "

" Con gái tao đâu? mày đã làm gì con gái tao "

" Tôi có làm gì con gái ông đâu?

Mau dẫn Triệu Minh Minh vào "

Triệu Minh Minh được 2 tên thuộc hạ kè vào, quần áo rách rưới, trên người chỗ xanh chỗ tím như bị cưỡng hiếp tập thể

" Hoắc Kiến Vũ mày cho người cưỡng hiếp con gái tao sao?"

" Ừ "

" Mẹ nó mày dám? mày có tin tao bắn chết vợ mày không?"

" Ông đâu có ngu ngốc mà triệt đường sống của mình " Anh nhếch môi cười nhạt

" Kiến Vũ ông ta...hức...ông ta làm gì ba mẹ em " Tuệ An nói

" Ông ta đã ra tay với máy bay của ba mẹ đi hôm đó.

Tuệ An em bình tĩnh lại, anh sẽ trả thù cho em "

" Triệu Mặc....tôi sẽ giết chết ông " Cô hét lên

" Các người mau đưa vợ tôi cho tôi nếu không, không còn đường sống " Lời của Hoắc Kiến Vũ vừa dứt 4 tên đó nhìn nhau.

" Các người giữ chặt hai con đó lại, tôi sẽ cho tiền các người đủ sống một đời sung túc " Triệu Mặc lo sợ

" Tôi sẽ cho gấp đôi, gấp ba thậm chí gấp trăm lần.

Tôi chã có cái gì nhiều ngoài tiền cả " Hoắc Kiến Vũ nói1

Bốn tên đó hoàn toàn không biết Triệu Tuệ An là vợ của Hoắc Kiến Vũ mà cũng không biết Hoắc Kiến Vũ là ai, chỉ là những tên xã hội đen bình thường được Triệu Mặc thuê mà thôi

" Tôi sẽ trả người cho anh, nhưng anh không được giết tôi "

" Được "Hoắc Kiến Vũ nhếch môi cười

Triệu Mặc thấy bọn chúng đang cởi trói cho Triệu Tuệ An và Hoàng Y Nhung thì nhanh chóng lấy súng bắt Triệu Tuệ An lại

" Tuệ An " Y Nhung la lên

" Hoắc Kiến Vũ, mày thả con gái tao ra và để vào xe, nếu không tao cùng Triệu Tuệ An chết "

" Ông giỏi thì giết tôi luôn đi, cả nhà tôi sẽ ám chết ông " Triệu Tuệ An nói

" Mày muốn chết cùng ba mẹ mày lắm sao?

được, để tao cứu con gái tao xong tao sẽ cho mày tội nguyện "1

" Chỉ cần Tuệ An bình an ông muốn gì cũng được, còn nếu ông dám làm gì cô ấy thì ông sẽ chết rất khó coi "

" Tao không ngờ mày lại suy tình với nó như thế, Minh Minh của tao có thua nó sao?

đẹp hơn nó, thông minh hơn nó sao mày lại đối xử tàn nhẫn với con tao như thế "1

" Con gái ông sao? thuộc hạ của tôi còn chơi cô ta là ông nên mừng đi, chứ tôi đến nhìn cũng thấy dơ bẩn mắt " Anh nhếch môi cười

" Thằng chó, con gái tao có điểm nào thua nó hả " Triệu Mặc tức giận

" Điểm nào cũng thua "1

" Mẹ nó,dẫn con gái tao và xe, khi tao vào xe tao sẽ trả Triệu Tuệ An cho mày "

" Ừ "

" Kiến Vũ "

" Không sao, anh ở đây " Hoắc Kiến Vũ mắt yêu chìu nhìn cô

Triệu Mặc dẫn Triệu Tuệ An ra xe, Triệu Minh Minh đã được vào trong xe,

" Hoắc Kiến Vũ, một con nít ranh như mày mà muốn giết chết tao sao?

"

" Ông mà làm gì Tuệ An thì Viêm Vương mở cửa sẵn chờ ông bên dưới "1

" Không biết Viêm Vương chờ mày hay chờ tao "

Triệu Mặc xô mạnh Triệu Tuệ An ngã dưới đất, giơ súng lên bắn Hoắc Kiến Vũ. .

||||| Truyện đề cử: |||||

Triệu Tuệ An nhìn theo động tác của Triệu Mặc vội vàng đứng lên chạy về phía anh.

Hoắc Kiến Vũ chỉ lo cho Triệu Tuệ An mà nhìn vào cô quên luôn Triệu Mặc

"Kiến Vũ cẩn thận " Cô vừa chạy vừa hét

* Đoàng *
 
Hoắc Tổng, Anh Tàn Ác Lắm!!
#32


Triệu Tuệ An nhìn theo động tác của Triệu Mặc vội vàng đứng lên chạy về phía anh.

Hoắc Kiến Vũ chỉ lo cho Triệu Tuệ An mà nhìn vào cô quên luôn Triệu Mặc

* Đoàng *

Hoắc Kiến Vũ đơ người khi Triệu Tuệ An sắn tới, Anh đưa tay ôm lấy thân người sắp ngã xuống của cô

* Đoàng * *đoàng * đoàng * đoàng *

Tên thuộc hạ liên tục bắn vào người của Triệu Mặc khi ông giơ súng lên bắn Hoắc Kiến Vũ nhưng không kịp Triệu Mặc.

Triệu Tuệ An tay vẫn bị trói để sau lưng, máu ở phía sau lưng bắt đầu chảy xuống rơi cả xuống đất

" Tuệ An " Hoắc Kiến Vũ mắt đỏ ngầu hét lên

" Kiến Vũ " Cô rơi giọt nước mắt mà mỉm cười thật tươi với anh

Y Nhung chạy lại gỡ dây trói trên tay cô ra mà khóc nức nỡ

" Tuệ An, cậu gán lên Hoắc tổng đưa cậu đi bệnh viện, cậu không sao đâu "1

Minh Tề nhanh chóng lên đề xe, Cao Hạc chạy mở cửa xe Hoắc Kiến Vũ bế gọn Triệu Tuệ An chạy lẹ vào

" Mau lên, chạy hết tốc độ cho tôi "

" Dạ "

Hoắc Kiến Vũ cỡi áo vest cầm máu cho Triệu Tuệ An, Cô nằm gọn trong lòng anh

" Bà xã em cố lên, anh đưa em đến bệnh viện "

" Ông xã " cô cố gắng để tay sờ lên mặt anh

"Bà xã em đừng cử động sẽ chạy máu "

" Ông xã em yêu anh, yêu rất nhiều " Cô khóc mà tay sờ vào mặt anh

" Đừng khóc, sẽ chảy máu " Anh ôm ép cô vào lòng

"Minh Tề tăng tốc đi "

Vừa vào bệnh Hoắc Kiến Vũ đã bế cô chạy vào bên trong phòng cấp cứu.1

" Hoắc thiếu xin chờ bên ngoài "

" Phải cứu cho bằng được cô ấy, nếu không tất cả mọi người phải bồi theo cô ấy " Anh nghiến răng nói

" Dạ "

Hoắc Kiến Vũ ngồi bệch xuống nền tay sờ đầu bức tóc, áo sơmi của anh dính đầy máu của cô.

Ông bà Hoắc cùng Hoàng Y Nhung đi lại1

" Kiến Vũ, Tuệ An như thế nào rồi" Bà Hoắc được ông Hoắc và vệ sĩ dìu vào.

Hoắc Kiến Vũ nhìn chăm chăm vào phòng cấp cứu

" Lão gia phu nhân, thiếu phu nhân mới được đưa vào " Cố Minh Tề nói

" Huhu Tuệ An, Tuệ An của mẹ, sao số con lại khổ như vậy "

" Tại sao? tại sao lại như vậy " Bà Hoắc cầm tay Cố Minh Tề nói

" Triệu Mặc bắt cóc Thiếu phu nhân, Triệu Mặc ra tay bắn thiếu gia thì thiếu phu nhân chạy lại đỡ đạn " Cố Minh Tề tóm tắt câu chuyện của ông bà dễ hiểu1

Hoắc Kiến Vũ ngồi ngục đầu xuống rồi nhìn lên đèn trong phòng cấp cứu.1

*Cạch *

" Cô ấy thế nào?

" anh đứng lên tiến lại gần

" Hoắc thiếu, mau gọi người nhà vào truyền máu cho thiếu phu nhân, cô ấy bị mất máu nhiều lại là nhóm máu hiếm, trong bệnh viện đã hết"

" Là nhóm máu gì?

Tại sao lại hết ngay lúc này " Hoắc Kiến Vũ hết lên

" Là nhóm Rh- "

" Người nhà của Tuệ An đâu còn ai, phải làm sao đây?"

Y Nhung khóc nắc dựa vào người Cố Minh Tề

" Mau thông báo cho tất cả các bệnh viện lấy máu Rh-, lên loa thông báo ai có thể truyền máu muốn bao nhiêu tiền cũng được.

NHANH LÊN " Hoắc Kiến Vũ hét mạnh lên làm cho ai đây cũng hoảng sợ

" Dạ "

Hoắc Kiến Vũ quay vào đập mạnh tay vào tường, Triệu Tuệ An là vì đỡ đạn cho anh mà ra nông nỗi thế này, nghĩ vậy Hoắc Kiến Vũ bật khóc quỵ xuống nền

" Tuệ An xin lỗi em, là anh, tại anh, tất cả do anh, " Hoắc Kiến Vũ liên tục đập tay dưới nền như trút giận

" Kiến Vũ bình tĩnh lại con " Bà Hoắc ngồi xuống cản anh lại

" Mẹ mặc kệ con, cô ấy là đỡ đạn cho con, mẹ trách con đi, mẹ đánh con đi "

" Kiến Vũ, Tuệ An không muốn con như thế này đâu "

" Lão gia phu nhân, Hoắc thiếu đã có máu Rh- cho thiếu phu nhân "

Bệnh viện khác đã chuyển máu đến đây

" Mau vào truyền " Anh hét lên với y tá

Khoảng 40 phút sau thì bác sĩ đi ra, khắp người đều là mồ hôi, mặt thì tái lét.

" Thiếu phu nhân đã không sao rồi, chúng tôi sẽ chuyển lên phòng bệnh, khoảng sáng mai mới có thể tỉnh lại "

Hoắc Kiến Vũ và mọi người đều thở thào nhẹ nhỏm.

* Cạch *

Hoắc Kiến Vũ đi vào nhìn gương mặt nhợt nhạt của Triệu Tuệ An là lòng đau như ai bắn.Anh ngồi xuống ghế nắm lấy bàn tay của cô1

" Tuệ An sao lại ngốc như vậy? ai bảo em lại đỡ đạn cho anh hả.

Em thật không ngoan " Hoắc Kiến Vũ hôn nhẹ lên bàn tay của cô

" Kiến Vũ đi về thay đồ tắm rữa đi, người con dính đầy máu, ba mẹ và Y nhung sẽ ở lại đây "

" Không cần đâu, con phải ở lại đến khi cô ấy tỉnh "

" Thiếu gia hay tôi về lấy đồ cho ngài thay "Cố Minh Tề nói

" Ừ "

Hoắc Kiến Vũ cứ cầm chặt tay cô cho đến sáng anh vẫn không buông ra cũng không chợp mắt chút xíu nào cứ chăm chăm nhìn vào cô

" Kiến Vũ con ngồi đây từ đêm qua tới giờ sao?

"

Sáng 7h ông bà Hoắc đi vào bệnh viện tay cầm cháu cho Triệu Tuệ An1

" Dạ "

" Kiến Vũ hay con lên giường nằm nghĩ chút xíu đi, Tuệ An tỉnh dậy mẹ sẽ kiêu con "1

" Không cần đâu "

" Hay con ăn chút gì đi, hôm qua tới giờ vẫn chưa ăn gì"

" Không cần, con không đói "

Ông bà Hoắc lắc đầu ngoài xuống sofa chờ cô tỉnh lại

Đến 9h sáng Triệu Tuệ An mới nhíu mài tỉnh dậy

" Tuệ An, Tuệ An " Hoắc Kiến Vũ kích động kiêu lên

" Kiến Vũ " Cô thều thào kêu lên

" Tuệ An ba mẹ đây " Ông bà Hoắc cũng đi lại

Cô mỉm cười gật đầu

Bác sĩ vào kiểm tra cho cô thì bảo đã ổn định chỉ chờ vết thương lành lại.

Hoàng Y Nhung và Tống Minh Huy cũng vào thăm đến chiều thì mọi người phải ra về.

Chỉ còn Hoắc Kiến Vũ và Triệu Tuệ An trong phòng

" Bà xã, em làm anh sợ chết đi được, sao lại ngốc như thế chạy ra đỡ đạn cho anh "

" Ông xã anh nói em ngốc sao? em giận anh đó "

" Em không ngốc thì ai ngốc đây"

Cô chu môi đi xuống giường

" Em đi đâu?

"

" Em đi vệ sinh " Mặt cô dần đỏ lên

" Sao không nói, anh bế em "

" Không cần em đi được "

" Ngoan " Hoắc Kiến Vũ ôm gọn cô đi vào phòng tắm, vì tránh đụng vết thương nên anh bế rất nhẹ nhành1

Triệu Tuệ An ngại mặt đỏ sắp bóc khói, dù là vợ chồng nhưng những chuyện tế nhị này thì rất là ngại

" Anh đi ra ngoài đi, như vậy em mới đi được " Cô cúi mặt xuống nói, ngại chết cô rồi

" Có gì anh chưa thấy sao? tự nhiên như anh là người vô hình đi "

" Không chịu đâu, mấy này tế nhị lắm, anh ra ngoài đi "

" Được rồi, xong phải gọi anh "

" Dạ " cô gật đầu như giả tỏi

.....

9h tối hai vợ chồng ôm nhau trên giường bệnh

" Anh tại sao giấu em chuyện Triệu Mặc cố ý hại chết ba mẹ em " Cô nằm trong lòng anh mà không quên hỏi tội

" Anh sợ em buồn, anh không muốn gợi lên nỗi mất mác trong lòng em "

" Vậy giờ ông ta và Triệu Minh Minh thế nào rồi?"

" Ông ta chết ngây lúc bắn em,Triệu Minh Minh cũng đã chết "

" Triệu Minh Minh đâu có tội gì đâu sao anh lại tàn nhẫn vậy?"

Cô nhăng mặt ngước lên nhìn anh

" Em có biết ai chụp ảnh em gửi cho anh không? là Triệu Minh Minh đó.

Cô ta muốn chia rẽ anh và em, cô ta xứng đáng được chết "1

" hazz Anh thật là "

" Những ai làm trái ý anh đều xứng dáng được chết, càng xứng đáng chết hơn khi dám đụng tới em "

" Vậy sao anh ăn hiếp em thì sao?

"

" Khi nào?

"

" Anh còn hỏi, hôm đó anh quát em "

" Ai bảo em chọc giận anh, còn dám dọn đồ về nhà chính "

" Anh là không tin em, anh nghĩ em ngoại tình "

" Anh sai, là lỗi của anh.

Xin lỗi bà xã " Anh bật dậy ngước xuống nhìn cô đắm đuối

" Ê ê gì vậy, em là bệnh nhân đó, anh không được làm bậy " Cô để tay trước ngực anh

" Bà xã em nghĩ gì trong đầu vậy,anh đâu có muốn quan hệ " Anh nằm xuống bật cười lớn

" Nè Hoắc Kiến Vũ anh nói gì mà nhạy cảm quá vậy, lỡ ai nghe thấy thì sao?"

" Trong phòng này chỉ có em và anh "

" Nhưng anh cũng không được nói như vậy "

" Bà xã em có thể nào quăng cục ngại đi không.

Chúng ta là vợ chồng, em nên thoải mái một chút "1

" Anh....."
 
Hoắc Tổng, Anh Tàn Ác Lắm!!
#33


Triệu Tuệ An bây giờ sức khỏe đã ổn định, vết thương cũng lành lại,cô cũng đã đi học lại bình thường.

Hoắc Kiến Vũ ngày nào cũng đưa đón cô đi học, những lúc bận thì bảo tài xế đến đón.

Anh hôm nay đến sớm nên đứng dựa vào xe đợi cô đi ra.

Triệu Tuệ An nắm tay Hoàng Y Nhung tung tăng đi ra ngoài, khi nhìn thấy anh liền buông Hoàng Y Nhung ra chạy lại phía anh

" Chờ em lâu chưa?"

" Không lâu "

" Hazzz thật tội nghiệp mình " Hoàng Y Nhung làm mặt buồn bã khi vừa bị bỏ rơi

" Thôi màaa, mai mình dẫn cậu shopping được không?"

" Vậy còn nghe được"

Hoắc Kiến Vũ cùng Triệu Tuệ An lên xe đi ăn, rồi tới tập đoàn Hoắc thị vì chiều anh có cuộc họp và cô cũng không muốn ở nhà một mình nên đòi đi tới đó

Hoắc Kiến Vũ lại bàn làm việc cô nhanh chóng chui tọt ngồi vào đùi anh.Cô giúp anh làm một số việc cô có thể làm được.

*Cốc cốc cốc *

Triệu Tuệ An bấm nút điều khiển mở cửa, vì khi nãy anh đã khóa cửa lại

" Vào đi "

" Tổng giám đốc ngài xem và ký dùm ạ "

Triệu Tuệ An nhìn ả nhân viên từ trên xuống dưới chỗ nào cũng hở, áo somi thì không chịu gài nút hết để lộ khe rãnh ngực ra ngoài, chiếc đầm thì ngắn ngủn, mặt thì trang điểm đậm.

Triệu Tuệ An giận dỗi đập mạnh văn kiện đang cầm trên tay xuống bàn

Hoắc Kiến Vũ đang chăm chăm vào tài liệu cô ta mới đưa, khi nghe tiếng đập mà nhìn vào cô hỏi

" Sao vậy?

"

" Đau eo, nhức lưng, còn đau ở phía dưới " Cô làm mặt nhăng nhó1

Hoắc Kiến Vũ nghe cô nói mà nhíu đậm chân mày, sao lại ngồi không mà như đi đánh trận mới về vậy1

" Sao lại vậy?"

Anh vẫn không hiểu ra là cô đang ghen với cô nhân viên

" Anh xem lẹ rồi ký đi, còn phải massage cho em " Cô quay qua cô nhân viên nói làm cô ta cắn cắn môi

Hoắc Kiến Vũ không hiểu chuyện gì nghe theo lời cô nói mà xem lẹ rồi ký

" Ra ngoài đi " Anh đưa cho nhân viên

" Dạ " Cô ta nhận lấy cúi đầu ra ngoài

" Em bị gì?

" Anh nhìn qua cô

" Khi nãy anh nhìn gì của cô ta rồi " Cô trừng mắt nói

" Nhìn gì?

"

" Anh đừng có chối, ngực cô ta để trước mặt anh như vậy, anh đừng nói với em là anh không nhìn nha "

"Không nhìn, khi nãy em nói em đau ở đâu?"

Hoắc Kiến Vũ đã hiểu ra ý câu cô nói khi nãy mà nhếch môi cười

"Hết đau rồi " Cô giận dỗi

" Bã xã hơn tháng nay anh có làm gì em đâu mà em đau phía dưới "

" Em đau phía dưới chân "

" Bã xã hơn tháng nay em bỏ đói anh " Anh dụi mặt vào hõm cổ cô hít mùi hương của cô

" Vết thương em chưa lành "

" Đâu?

Anh xem xem " Anh cố ý kéo áo cô lên nhìn vào tấm lưng noãn nà, nhưng khi nhìn vào vết thương thì mặt anh tối sầm lại

" Aa anh làm gì vậy?"

" Em cố ý không cho anh quan hệ phải không? vết thương của em đã lành từ rất lâu "

Mấy hôm nay Hoắc Kiến Vũ cứ muốn gần gũi nhưng Triệu Tuệ An cứ từ chối, lấy lí do là vết thương bị đau

" Không phải, Ông xã anh...."

" Em không muốn quan hệ với anh thì cứ nói thẳng, hà cớ gì lấy vết thương ra làm cớ có biết anh rất lo cho em không?"

" Ông xã, anh đừng có giận như thế, không phải là không muốn cho anh mà là không thể " Cô mặt đỏ dằn cúi xuống nói

" Tại sao không thể?"

" Ờ thì em...em tới tháng "

" Sao không nói mà lấy vết thương làm cớ "

" Em ngại "

" Chu kỳ của em mấy ngày "

" 5 ngày " giọng cô lí nhí nói, sao anh có thể hỏi vấn đề phụ nữ này được vậy

" Đã hết chưa?"

" Hết 2 ngày trước " Cô se se vạt áo somi của mình

Hoắc Kiến Vũ thở nhẹ ra một cái, bế bổng cô lên, Triệu Tuệ An giật mình nắm cổ áo của anh

" Anh làm gì vậy?

đây là tập đoàn đó, một lát anh còn đi họp nữa "

" Kiến Thành họp, không có anh cũng không sao "

" Thôi mà ông xã, tối chúng ta về nhà làm được không?

"

" Không "

Hoắc Kiến Vũ bế cô đi thẳng vào phòng nghĩ của mình quăng cô xuống giường.

" Ôi trời, anh nhẹ tay không được sao?

" Bị anh quăng xuống niệm mà cô tưng lên mấy hồi

Hoắc Kiến Vũ cởi càvat và mấy nút đầu của áo sơmi ra nhào vào người cô

"

Sau này vấn đề gì cũng phải nói với anh, không được giấu "

Triệu Tuệ An gật gật đầu, Anh liền đè cô xuống hôn cả hai cứ quấn quýt môi lưỡi với nhau.

Hoắc Kiến Vũ hôn dài xuống cổ, xương quai xanh, bất tiện quá anh liền xé bung nút áo somi cô ra, vòng 1 được che phân nữa bởi áo lót .

Anh cúi xuống hôn vào khe rãnh chết người1

" Ưm...ưm.. anh xé áo em, lát lấy gì mặc "1

Hoắc Kiến Vũ không thèm trả lời cô, cởi bỏ áo somi cùng chiếc áo lót ra.

Vòng 1 của cô đập thẳng vào mắt anh1

" Ưm ưm ưm, ông xã đừng có cắn nữa "

"Ưm ưm ưm"

"Ưm..ưm..ưm "

Hoắc Kiến Vũ cứ chơi đùa trước ngực cô làm cô kích thích mà rên rĩ.

Anh đứng dậy cởi quần áo trên người mình ra rồi cởi luôn chiếc quần của cô cho đoàn tụ một chỗ.

Hoắc Kiến Vũ mở chân cô ra nhìn vào nơi đó, dịch thủy chảy ra ào ạc1

" Bà xã em cũng rất muốn phải không?

"

Triệu Tuệ An nghe câu của anh mà tức rung mình giơ chân đạp vào ngực anh,

" Hoắc Kiến Vũ anh có thể nào đừng nói mấy câu nhạy cảm được không?"

" Sao không nói được?, em nhìn xem cô bé của em chảy nước dữ chưa kìa "

" Áaaaa Hoắc Kiến Vũ "

" Sao? có muốn anh vào không?"

" Khôngggggg"

" Thật sao?

Vậy anh đi họp nhé, em ở đây nằm nghĩ ngơi đi "

Hoắc Kiến Vũ cười nói rồi giả bộ đứng lên

" Hức...hức...hức Ông xãaa" Cô khó chịu đến mức bật khóc, nơi đó vừa trống rỗng vừa khó chịu

" Sao?"

" Hức...anh mà đi là...hức là em sẽ đi ngoại tình đó "

" Tự nhiên, không có người nào có lá gan ngoại tình với em đâu "

Triệu Tuệ An hết cách liền lồm cồm ngồi dậy,gương mặt đỏ trạch nhìn xuống phía dưới của anh

" Anh..anh cũng lên rồi kìa...híc...híc "

Hoắc Kiến Vũ bật cười đè cô xuống giường

" Cái miệng này của em cứng thật, không giống như miệng nhỏ ở dưới,( rất nghe lời anh "

" Cho vào đi khó chịu chết đi được "

" Cho vào cái gì? em phải nói rõ ràng anh mới hiểu " Anh vẫn tiếp tục trêu trọc cô mặc dù anh cũng rất khó chịu

" Của anh cho vào bên trong em "1

Hoắc Kiến Vũ bật cười thành tiếng ngồi dậy dang rộng hai chân cô ra đâm mạnh vào bên trong.

" Sao làm nhiều lần như vậy mà vẫn chặt khít thế nhỉ " Anh thở dốc nói

" Á ....Ưm...."

" Bà xã thả lỏng ra em, như vậy anh mới di chuyển được "

Triệu Tuệ An thả lỏng cơ thể, Hoắc Kiến Vũ ra vào điên cuồng, đã một tháng anh chưa gần gũi lần này nhất định phải cho thỏa mãn mới chịu tha

" Ưm Ưm ưm...ông xã chậm..."

" Um ưm ưm...Á "

" Ưm..ưm..ưm "

" Ông xã chậm...ưm.ưm chậm lại "

Hoắc Kiến Vũ bây giờ đã không còn nghe lọt tai từ gì cứ ra vào như lũ bão.

Điện thoại từ bàn làm việc cứ reo liên tục nãy giờ1

Hoắc Kiến Vũ ra vào rồi rút ra bắn lên người cô, Cả hai nằm lên nhau thở dốc.

" Ông xã điện thoại reo kìa " Cô đập tay lên lưng anh

" Kệ nó, điện chán thì nghĩ"

Hoắc Kiến Vũ lại tiếp tục hành trình cày cấy lên người Triệu Tuệ An đến tận 6h tối anh mới chịu buông tha.

" Thỏa mãn chưa?"

Cô nằm nhìn anh mặc quần áo vào mà tức muốn đập đầu

" Chưa, không phải em than đói thì chúng ta hôm nay sẽ ngủ lại đây "

" Áo em bị anh xé đứt hết nút rồi, làm sao mặc "
 
Hoắc Tổng, Anh Tàn Ác Lắm!!
#34


Cô nằm nhìn anh mặc quần áo vào mà tức muốn đập đầu vào gối

" Chưa, không phải em than đói thì chúng ta hôm nay sẽ ngủ lại đây "

" Áo em bị anh xé đứt hết nút rồi, làm sao mặc"

Hoắc Kiến Vũ không nói gì đi lại tủ quần áo lấy một chiếc đầm cùng đồ lót giơ lên trước mặt cô rồi cười

Triệu Tuệ An nhìn thấy liền cầm gối đánh túi bụi vào người anh.

" Hoắc Kiến Vũ đáng chết, anh dám dẫn phụ nữ vào đây còn có cả đồ cô ta nữa sao?

"

" Anh biến đi, anh đi chết đi, dám cho em mặc đồ nhân tình anh sao?

" Cô vừa đánh vừa chửi

" Gì vậy?

" Hoắc Kiến Vũ bị đánh oan uổn mà không hiểu chuyện gì?1

" Anh dám dẫn nhân tình anh vào đây làm chuyện này sao?

Em sẽ đi mét mẹ "1

" Gì? nhân tình nào?

" Anh cầm chiếc gói lại

" Vậy đồ đâu anh có?

" Cô trừng mắt

" Bà Hoắc à, đồ này anh chuẩn bị cho em, nhân tình nào mà chui vào đây được "

" Thật không?

"

" Em có thể đem đóng đồ trong tủ đi kiểm tra, hoàn toàn là đồ mới và còn là phiên bản giới hạn "

" Sao không nói sớm " Cô giật đồ từ tay anh

" Bà Hoắc, anh chưa kịp nói thì đã bị em đánh "

" Ấy chà chà đồ đẹp thật "

Hoắc Kiến Vũ nhíu mài không vui liền giật lại đồ, Anh đã chuẩn bị sẵn đồ cho cô để khi tới đây có đồ để mặc, vậy mà bị cô hiểu lầm còn bị đánh bị chửi

" Đừng có mặc, đồ của nhân tình anh, anh sẽ đem quăng bỏ hết "

" Hoắc tổng, anh giận sao? thôi thì em chịu thiệt mặc đồ của nhân tình anh, chứ em đâu có đồ để mặc "

" Triệu Tuệ An " Anh nghiến răng, vậy mà cô còn trêu trọc được

" Hửm " Cô lấy chăn che ngực lại, làm mặt vô tội

Hoắc Kiến Vũ thấy cô như vậy liền nỗi giận đùng đùng quăng chiếc đầm xuống giường rồi mở cửa đi ra ngoài

Triệu Tuệ An thấy vậy lền ngã người nằm xuống bật cười thành tiếng, cười đến nỗi ôm bụng.

Cô lấy chiếc đầm vào phòng tắm , tắm rữa sạch sẽ rồi mặc vào, dây kéo ở phía sau cô cố tình không kéo mà đi ra nhờ anh kéo dùm .Cô đi ra thì thấy anh đang tức giận ngồi ở sofa,đi lại quay lưng về phía anh1

" Ông xã kéo cho em, em không kéo được"

Hoắc Kiến Vũ đưa tay kéo mà muốn rách cả chiếc đầm.

Triệu Tuệ An mím môi cười hai tay ôm mặt anh

" Lại giận rồi?"

" Đứng lên đi về " Anh giọng lạnh nói

Hoắc Kiến Vũ đi lại ghế lấy áo vest điện thoại rồi mở cửa đi ra ngoài.Triệu Tuệ An cũng chạy lại bàn lấy túi xách khóa cửa lại rồi lon ton chạy theo anh.

" Ông xã chờ em, làm gì đi nhanh quá vậy "

Hoắc Kiến Vũ không nói bấm nút mở thang máy rồi đi vào, cô chạy lẹ chui vào thang máy.

Về đến nhà ăn cơm xong liền lên giường đắp chăn ngủ, Triệu Tuệ An đang làm bài tập nằm kế bên mà không chịu được liền bật cười thành tiếng

" Em có thấy anh đang ngủ không?"

" Ừ hử có thấy....haha"

Hoắc Kiến Vũ cảm thấy mình bị đem ra làm thú vui thì bật ngồi dậy mặt nóng bừng, bước xuống xỏ dép định qua thư phòng.

" Ây ông xã, anh định đi đâu " Cô ôm phía sau anh lại

" Đi kiếm nhân tình trả đồ cho cô ta "

" Haha ông xã anh giận lâu thật đó "

"....."

Anh gỡ tay cô ra khỏi người mình,Cô liền choàng tay lên cổ ngã người về lưng anh

" Cõng em đi "

" Bỏ ra "

" Ông xã, đừng giận nữa mà, em biết lỗi của mình rồi, sau này sẽ không đánh không chửi anh nữa hahahaha" Cô vừa nói xong thì cơn mắc cười ập tới

" Triệu Tuệ An " Anh nghiến răng ken két

" Ông xã em không nhịn được cười, em xin lỗi hahaha"

Hoắc Kiến Vũ nỗi trận lôi đình liền quay lại đè lên người cô

" Muốn cười nữa không?

" Anh nghiêm mặt nói

Triệu Tuệ An bụm miệng lắc lắc đầu, Hoắc Kiến Vũ cảm thấy hình như mình chiều cô đến hư rồi thì phải, hôm nay thay mặt xã hội anh nhất quyết dạy dỗ lại cô.1

Hoắc Kiến Vũ ngồi dậy đi lại cửa mở toang ra.

Triệu Tuệ An lồm cồm ngồi dậy không hiểu chuyện gì

" Anh làm gì mà mở cửa ra vậy?"

" Làm tình " Anh nhếch môi cười

" Vậy anh mở cửa ra làm gì?"

" Cho người ta biết chúng ta làm tình "

Triệu Tuệ An giật bắn người lên chạy, Hoắc Kiến Vũ thấy cô bỏ chạy mà rược theo bắt lại.

"Aaaa bỏ ra, anh biến thái sao?

"

Hoắc Kiến Vũ bắt được cô liền ôm chầm quăng lên giường,1 dây áo của cô bị tụt xuống tay làm lộ bầu ngực trắng sữa.

" Aaaaa Kiến Vũ anh điên sao?

đừng lại gần em " Cô hét vào mặt anh, còn tay thì kéo dây áo lại

" Hét lên đi cho người làm đều chạy lên đây coi chúng ta làm tình như thế nào?"

Anh nói và kéo cô chân cô lại đè lên người

" Kiến Vũ anh muốn cho người khác thấy cơ thể của vợ anh sao?

"

"Làm tình đâu nhất thiết phải cởi hết đồ, anh chỉ cởi những thứ cần cởi thôi "

Triệu Tuệ An thật sự muốn khóc tới nơi

khi tay anh đã chui vào quần lót của cô

" Kiến Vũ anh đóng cửa lại đi, anh muốn gì em cũng chiều anh hết " Cô nhỏ giọng đủ hai người nghe

Hoắc Kiến Vũ thấy bộ dạng thành khẩn của cô mà bật cười thành tiếng

" Ừ hử, anh muốn gì em cũng chiều anh sao?"

" Dạ "

" Mau xin lỗi anh chuyện lúc chiều một cách thành khẩn nhất "

" Ông xã, em xin lỗi sắp tới em sẽ không làm vậy nữa đâu, em không chọc giận anh nữa "1

" Vậy anh muốn chúng ta làm tình đến sáng thì thế nào?

"

" HẢ "

" Thế nào? anh thật cũng muốn làm tình khi mở cửa đấy, chắc kích thích lắm " Anh chặc lưỡi

" Kiến Vũ 5 hiệp được không? ban chiều anh cũng có làm rồi cơ mà "1

" Thế nào? anh không thích nói nhiều"

" Hoắc Kiến Vũ anh quá đáng lắm rồi đó, mau xuống khỏi người em và đi đóng cửa lại"

" Không xuống, không đóng cửa thì thế nào?"

Anh nhướn mày nói

" Được, em chìu anh " Cô nói mà gỡ dây áo mình xuống làm lộ bộ ngực tấm tít dấu hôn của anh khi chiều

" Aaaaaaaa " "aaaaaaaa" "aaaaaaa"Cô hét lên

" Triệu Tuệ An em làm gì vậy?

"
 
Hoắc Tổng, Anh Tàn Ác Lắm!!
#35


Hoắc Kiến Vũ giật mình vội rời khỏi người cô đi đóng cửa khóa chốt lại.

Anh chỉ là hù dọa cô chứ đâu có ý định làm thật, cơ thể của cô chỉ anh nhìn mà thôi.

Chỉ tiếc anh không phải bác sĩ

" Hửm, làm tình đó, không phải anh nói làm tình không đóng cửa kích thích lắm sao?

Sao anh đóng cửa lại rồi "

" Triệu Tuệ An "

" hahahaha " Triệu Tuệ An kéo dây áo lên ôm bụng cười ngất

Hoắc Kiến Vũ tức giận đá sofa cái rầm làm ngã lăn.

Triệu Tuệ An thấy mình sắp chọc tức điên Hoắc Kiến Vũ mà mín môi không dám nhúc nhích

Hoắc Kiến Vũ mặt đỏ ngầu leo lên giường đắp chăn tới ngực nhắm mắt.

Anh sắp phát điên lên rồi, nếu là người khác anh nhất định cho đi đầu thai

" Ông xã xin lỗi mà, anh đừng tức giận nữa " Cô biết mình hơi quá đáng nên liền năn nĩ

"......"

" Ông xã " Cô lây lây người anh

"....."

" Ông xã em không chọc giận anh nữa đâu "

"......"

Triệu Tuệ An thấy mình thật sự chọc điên anh rồi liền chèo lên bụng anh ngồi năn nĩ1

" Ông xã không phải khi nãy anh muốn sao, em chiều anh nha " Cô vừa ngồi vừa vuốt ve ngực anh

"......"

" Ông xã em biết lỗi rồi mà, tha lỗi cho em đi " Cô nằm xuống người anh

" Em lỗi gì?

"

"Em chọc giận anh, em kéo dây đầm xuống "

"...."

" Ông xã, ông xã "

Triệu Tuệ An hôn chụt chụt và môi anh nhưng Hoắc Kiến Vũ không nhúc nhích.

Hết cách cô sử dụng nước mắt của mình ra để uy hiếp anh

" huhu....hức...ông xã em biết lỗi rồi cơ mà ...hức....huhu "

Hoắc Kiến Vũ mở mắt ngồi dậy kéo theo cô, cô như con sam bám dính anh.

" Ai làm gì em khóc?

Đừng trẻ con nữa được không?"

" Híc...híc...híc " cô vội lau nước mắt cắn cắn môi nhìn rất tội nghiệp

" Xuống khỏi người anh đi "

" Không "

Triệu Tuệ An ôm chầm lấy anh, qua một lúc thấy anh không nhúc nhích liền buông ra nhìn anh.

Triệu Tuệ An gỡ dây áo mình xuống lộ ra bầu ngực mỉm cười nhìn anh

" Ông xã anh thấy thế nào?

"

Hoắc Kiến Vũ kéo dây áo lên kéo cô đặt sang bên giường , anh đâu thể nào dễ dàng tha thứ cho cô như vậy.

Hoắc Kiến Vũ nằm quay lưng với cô, Triệu Tuệ An tức muốn xĩu.Ngồi nghĩ nghĩ gì đó rồi xuống giường lại tủ lấy áo khoát lông mặc vào đi ra khỏi phòng.

Triệu Tuệ An nói trong lòng nếu mỹ nhân kế không dỗ được thì đành khổ nhục kế thôi

Triệu Tuệ An đi xuống xích đu ngoài vườn hoa ngồi,cô đảm bảo một lát thế nào Hoắc Kiến Vũ cũng sẽ đi xuống.Nghe tiếng bước chân cùng hương quen thuộc của anh cô liền giả trò tủi thân

" Híc...Kiến Vũ em biết sai rồi mà...híc.. sao anh lại giận em " Cô nói mà giả bộ quơ quơ tay vào cánh hoa.

" Híc...híc..híc "

" Đủ chưa?

"

Triệu Tuệ An quay qua đứng dậy đi lại gần anh trách móc

" Anh mặc kệ em đi, mặc kệ em như mấy tháng trước bỏ em một mình chạy đến mộ ba mẹ vậy đó "

Triệu Tuệ An nói xong muốn cắn lưỡi chết ngay lập tức, cô là đang dỗ ngọt mà hình như lỡ lời rồi thì phải.Hoắc Kiến Vũ chiều giờ bị cô chọc điên mấy lần lại cộng thêm lần này, mặt anh bây giờ rất khó coi.

" Em..em " Cô cắn cắn môi không dám nói gì

" Được rồi,em lên phòng ngủ đi.

Là lần trước anh sai khi bỏ em một mình đêm tối chạy đến mộ ba mẹ, em muốn trách anh sao cũng được "

Nhìn thấy bộ dạng này của anh là cô biết mình đi sai nước rồi,đã giận còn làm giận hơn.

" Em xin lỗi, em lỡ lời, em không cố ý nhắc lại chuyện cũ đâu " Cô cúi gầm mặt xuống

" Ừ, lên ngủ đi, ở đây trời lạnh lắm không tốt đâu "

" Ông xã chúng ta ngồi đây ngắm hoa đi, hoa rất đẹp.

Em có mặc áo khoát mà "

Hoắc Kiến Vũ ôm lấy cô đặt lên xích đu, cả người anh ôm trọn lấy cô vào lòng

" Ông xã xin lỗi, khi nãy em chỉ lỡ lời, em không cố ý nhắc lại chuyện cũ đâu.

Thật đó "

" Ừ, anh không giận em, đó là lỗi của anh không thể phủ nhận được "

" Chúng ta đừng nhắc lại chuyện cũ nữa được không?

Em biết chiều giờ em chọc giận anh, anh tha lỗi cho em đi "

" Ừ, bà Hoắc " Anh bật cười

" Bà Hoắc sao? nghe sao em già quá vậy "

" Ừ hử, em có trẻ đâu, chỉ có tính tình trẻ con thôi "

" Aaa Anh nói em già sao? anh mới già á "

" Ừ anh già rồi nhưng vẫn chưa có con "

" Ai bảo anh toàn cho ra ngoài, bây giờ ngồi than sao?

" Cô đánh lên tay anh

" Đợi học xong em nhất định phải sinh vài đứa cho anh "

" Vài đứa sao? anh muốn mấy đứa?"

" 5 hay 6 được rồi "

" Anh tưởng em là máy đẻ sao?

"

" Anh đùa thôi, em muốn bao nhiêu thì sinh bấy nhiêu, không sinh cũng được, anh không ép em, chúng ta như này không phải rất hạnh phúc sao?"

" Thôi em muốn sinh cơ, em sẽ sinh đến năm 30 tuổi thì nghĩ "

" Hử, vậy mỗi năm anh tặng em một đứa "1

" Cũng được nếu anh đủ sức " cô nhướng mày

Hoắc Kiến Vũ bị đựng đến lòng tự trọng của đàn ông thì liền đè cô ra xích đu hôn khắp mặt cô.

" Sao vậy? không phải hai năm nữa mới sinh sao?

"

" Anh muốn bây giờ rồi "

Hoắc Kiến Vũ quắn quýt môi lưỡi với cô, cô cứ ưm ưm trong cổ họng.Tay anh đã để luồn vào trong áo cô nhào nắn ngực.

" Kiến Vũ, có camera đó....đừng mà anh "

Hoắc Kiến Vũ móc điện thoại ra gọi cho quản gia bảo ngất camera ngoài vườn hoa cũng như không được lui tới.

" Hử, yên tâm rồi chứ "

" Anh kỳ thật đó, sao không lên phòng " cô đánh vào người anh

" Ở đây trăng thanh gió mát rất kích thích "

"Ưm...ưm ưm...ưm "

Hoắc Kiến Vũ mở áo choàng mình ra che cho cả hai rồi kéo nhẹ quần lót cô xuống đưa vào trong

" Á...ưm..ưm...ưm "Cô gán kiềm nén tiến rên rĩ của mình lại, Hoắc Kiến Vũ nhìn thấy thì càng kích thích ra vào mạnh bạo

" Á...ưm...ưm...ưm " Một tay để bám lấy anh, một tay để lên miệng để ngăn lại tiếng rên

" Em cứ thoải mái, có ai dám lại đây đâu "

Xích đu bây giờ đu đưa theo chuyển động của anh, cô rất sợ bị ngã xuống dưới mà bám chặt vào thanh xích đu

Đến nước rút anh liền rút ra bắn lên người cô rồi ngồi thẳng dậy dựa vào thành xích đu thở mạnh.

" Anh muốn có con mà bắn lên người em, làm dơ áo khoát em rồi " Cô nhăng nhó chỉnh quần áo mình lại

" Sao lại kéo quần lót lên rồi, anh đâu có ý định 1 hiệp "

" Anh lên phòng đi, ở đây lạnh"

" Em vẫn mặc nguyên đồ mà, anh có cởi gì đâu "

" Ông xã ở đây không thoải mái, sợ ngã "

Hoắc Kiến Vũ chỉnh sửa đồ mình lại rồi bế cô lên phòng, vừa đặt xuống giường thì môi đã không rời, tay anh tháo mọi thứ trên người cô xuống rồi tối lượt mình.

Cả hai cứ dính vào nhau đến hiệp thứ 4 thì cô đã kiệt sức bắt buộc anh phải dừng lại.

Anh vừa thấy tội nghiệp vừa nghĩ cho cô sáng mai đi học nên cũng dừng lại.

" Ông xã, anh cầm tinh con trâu sao?

" Cô đang nằm trong vòng tay của anh

" Rất có thể "

" Ứ, cái gì anh nói cũng được " Cô đánh lên ngực anh.

" Tuệ An, anh chỉ cần một đứa con thôi.

Anh không muốn nhìn em đau đớn cực khổ "

" Không cực gì cả, sinh có đau thật nhưng rất hạnh phúc, ngày xưa khi nhỏ em rất hạnh phúc khi ba mẹ yêu thương,nhưng cũng muốn có một đứa em để chơi cùng, em từng hỏi ba mẹ nhưng ba nói mẹ sinh rất khó nên em cũng không dám đòi em nữa.

Nên bây giờ em rất rất muốn sinh nhiều con để chơi cùng,như vậy gia đình mình rất hạnh phúc "

" Anh chỉ lo cho sức khỏe của em, em ốm như vậy thật không muốn cho em mang thai tí nào "

" Hửm hay là sinh xong mập mạp, ngực thì bị xệ, eo thì bị rạn khi đó anh sẽ chê em "

" Anh đâu có tồi như vậy " Anh nhéo mũi cô,

" Để anh vệ sinh cho em "

"Dạ " Cô câu cổ anh hôn* chụt *vào má anh
 
Hoắc Tổng, Anh Tàn Ác Lắm!!
#36


Sáng hôm sau Hoắc Kiến Vũ đưa cô đi học thì đã thấy Hoàng Y Nhung mặt vui vẻ

" Hazz con người ta có tình yêu là thay đổi hẵn "

" Như cậu vậy đó hả "

" Sao rồi ?Cố Minh Tề chết dưới tay cậu chưa?"

" Vẫn chưa, mọi ngày mình đều phải lén ba mẹ mình đi đến trước cửa chờ Minh Tề về "

" Hả? không phải khi trước cậu nói cậu làm giúp việc cho nhà anh ta mà "

" Anh ta nói như vậy mà có cho mình vào nhà đâu "

" Ây hay mình hỏi Kiến Vũ cái hắc bang đó ở đâu rồi chỉ cho cậu được không?

"

" Đúng rồi, tại sao mình không nghĩ ra nhỉ."

" Cậu thật là không thông minh gì cả "

" Ây Tuệ An trên cổ cậu dính gì kìa "

" Dính gì?"

Cô sờ sờ vào cổ mình

" Haha Tuệ An hôm qua có phải cậu chiến đấu lắm không?"

" Chiến đấu gì?

" Cô ngơ ngác hỏi

" Chiếc đấu với Hoắc tổng hahahaha"

" Y Nhung cậu im ngay cho mình coi " Cô bụm miệng Y Nhung lại

Cả hai đi học xong không về nhà mà đi shopping.

Cả hai lựa đồ thoải mái đến khi quẹt tiền thì bằng thẻ của Triệu Tuệ An

" Tuệ An cậu để mình trả đồ của mình cho, cậu làm vậy mình ngại lắm "

" Có gì đâu, lúc trước cậu toàn mua đồ cho mình.

Với lại thẻ này của Kiến Vũ là tiền của anh ấy haha"

Triệu Tuệ An cùng Hoàng Y Nhung lên xe đi về.

Đến 6h tối Hoắc Kiến Vũ mới về tới biệt thự thì thấy Triệu Tuệ An đanh loay hoay trong bếp, anh đứng từ xa nhìn vào thì mỉm cười.

" Bà xã " Anh đi lại gần

" Ây Kiến Vũ " cô ngại ngùng nhìn 2 người làm đang ở trong bếp

" Lên phòng với anh "

" Dạ " Triệu Tuệ An rữa tay rồi theo anh lên phòng.

Hoắc Kiến Vũ ôm chặt lưng cô để cô cởi cavat cho mình, không chịu nỗi liền hôn đỉnh đầu cô

" Hôm nay em có về nhà chính, mẹ với ba đang sắp xếp cưới vợ cho Kiến Thành, nhưng Kiến Thành lại từ chối "

" Ừ, anh có nghe Kiến Thành nói.

Mẹ với ba thật là, chuyện tình cảm của người khác cứ thích xen vào "

" Hử, nếu không xen vào rất có thể em bây giờ đã làm vợ người khác nhỉ" cô mỉm cười

" Chuyện chúng ta khác cơ mà "

" Khác chỗ nào?"

" Không nói với em, anh đi tắm "

Hoắc Kiến Vũ mặt đen xì đi vào nhà tắm, Triệu Tuệ An bật cười ngồi xuống giường chờ anh ra.

Sự chú ý của cô dồn vào chiếc điện thoại của anh đang ở kế bên cô

" Có nên xem không ta?"

Triệu Tuệ An quyết định cầm lên xem nhưng anh đã cài mật mã, cô bấm ngày sinh nhật của anh cũng không mở ra.

" Cái gì trong đây mà thần bí như thế?

"

Cô giận dỗi nén điện thoại anh ra xa, nhất quyết cô phải hỏi anh mật mã mới được.

Hoắc Kiến Vũ bước ra từ phòng tắm trên người chỉ quấn khăn phía dưới và cầm khăn bông lau lau tóc của mình.

Nhìn thấy cô cứ nhăng mặt nhìn chằm chằm vào điện thoại của mình thì anh đã biết.

" Lại đây sấy tóc cho anh, anh cho em biết mật mã điện thoại "

Triệu Tuệ An bị nói trúng tim đen mặt liền đỏ lên

" Ai thèm " cô bĩu môi đi lại sấy tóc cho anh

" Không thèm thật không?"

Anh đặt tay ôm lấy vòng 3 tròn trịa của cô

" Anh có thể nào đừng động tay động chân vào người em được không? bực bội chết đi được " Cô bực bội vì không mở khóa được điện thoại nên tâm tình đang rất tức

" Mật mã là ngày sinh nhật của em "

" Hả?

" Cô dừng lại động tác

" Ừ, vậy được rồi chúng ta xuống ăn cơm thôi "

Ăn cơm xong Hoắc Kiến Vũ liền đi vào thư phòng làm việc, Triệu Tuệ An từ phòng tắm bước ra đã không thấy anh còn chiếc điện thoại thì nằm ngay chỗ lúc nãy.

Cô vội vàng đi lại mở điện lên xem, đúng thật là ngày sinh của cô, hình nền cũng là ảnh cô, cô lướt vào tin nhắn cuộc gọi thì cũng không thấy có gì bất thường cả.

Cô mỉm cười thỏa mãn tính để điện thoại xuống thì bên tai đã có tiếng cười và tiếng nói

" Bã xã khi nãy em nói không thèm nhưng lại lén xem điện thoại của anh " Hoắc Kiến Vũ đứng ngay ở cửa.

Triệu Tuệ An bị bắt ngay tại trận, trên tay vẫn còn đang cầm điện thoại.

"Không có lén, em là công khai xem "

" Khi nãy ai nói không thèm ta " Anh đi lại ôm lấy cơ thể mát lạnh thơm tho vừa mới tắm của cô

" Anh còn chọc em nữa là em quăng nó đó "

" Tự nhiên, nhưng quăng rồi phải lấy thân mình ra đền cho anh "

Triệu Tuệ An giận dỗi quăng xuống niệm, gỡ tay anh ra ngồi xuống .

" Anh còn chọc em nữa, em sẽ không cho anh đụng vào người đâu "

" Ừ hử...vậy thì anh ra ngoài thỏa mãn "

" Anh dám sao?"

Cô trừng mắt

" Không dám " Anh bật cười ngã người nằm ngang xuống giường

Triệu Tuệ An mặt nhăng nhó liền trèo lên bụng anh ngồi chiễm chệ

" Hoắc Kiến Vũ em nói cho anh biết, anh mà dám ra ngoài ăn vụng em nhất định sẽ không tha cho anh "

" Không tha thì làm thế nào? ngược đãi anh trên giường sao?

" Anh cười vuốt ve đôi chân trắng noãn của cô

" Em sẽ cắt của anh để anh không còn ngoại tình nữa "1

" Bà xã từ khi nào em lại bạo như vậy?"

" Từ khi em biết ghen đó, em nói cho anh biết em rất ức mấy cô nhân viên của anh, toàn là mặc đồ nhưng không chịu gài nút, váy thì ngắn ngủn, trang điểm thì lòe loẹt, em muốn anh sắp tới đi làm phải đeo kính đen, tốt nhất là nên bịt mắt lại "

Hoắc Kiến Vũ nghe cô nói mà bật cười đến nỗi Triệu Tuệ An rung rinh trên bụng anh

" Bà xã bịt mắt lại thì thấy gì mà làm việc "

" Em không biết đâu, anh không được nhìn "

" Không nhìn, không ai có ngực to và đẹp như vợ anh được " Hoắc Kiến Vũ bóp mạnh lên ngực cô

" Aaa Đáng ghét " Cô đánh lên tay đang làm loạn của anh

" Đáng ghét không?

" Anh ép cô nằm xuống ngực mình đưa tay cù loét cô

" Ông xã nhột em, bỏ ra coi, haha "1

..
 
Hoắc Tổng, Anh Tàn Ác Lắm!!
#37


Đã một năm trôi qua êm đềm hạnh phúc, có những lúc giận dỗi nhưng cũng nhanh chóng làm hòa.

Triệu Tuệ An cảm thấy như mình là người hạnh phúc nhất trần đời, tất cả những buồn tủi khổ cực của cô đều được Hoắc Kiến Vũ bù đắp.

Cô bây giờ chỉ mong tốt nghiệp đặng sinh vài nhóc tì cho vui nhà vì mọi lần gặp trẻ con đặc biệt là bé gái anh đều nhìn rất lâu.

Mọi buổi chủ nhật Hoắc Kiến Vũ đều dẫn cô đi chơi, thậm chí Triệu Tuệ An còn trốn học để đi du lịch khắp nơi cùng anh.

Những chuyến đi công tác anh đều dẫn cô theo hoặc giao cho Hoắc Kiến Thành và những cấp dưới.

Hôm nay là lễ kết hôn của Âu Minh Phong bạn thân của anh.

Hoắc Kiến Vũ đã chuẩn bị xong ngồi ở sảnh lớn lấy Ipad đọc báo và đợi cô

Triệu Tuệ An từ trên lầu đi xuống mặc nguyên chiếc đầm ôm body cúp ngực màu trắng, trang sức toàn là kim cương.

Hoắc Kiến Vũ nhìn thấy chiếc đầm của cô mà nhăng mặt nhìn theo

" Ây bà xã em hết đồ để mặc rồi sao?

"

" Sao?

"

" Em xem ngực của em, sau lưng của em? và cả đôi chân của em nữa.

Không được, phải lên thay bộ khác "

" Nhưng mà em mới đặc nhà thiết kế may đó, rất đắc, không mặc sẽ uổn lắm "1

" Muốn mặc thì mặc ở trong phòng cho anh xem được rồi, không được đi ra ngoài.

Lên anh thay bộ khác cho em "

Hoắc Kiến Vũ kéo tay cô sòng sọc lên phòng, nhìn qua nhìn lại trang phục dạ hội của cô anh đều lắc đầu ngao ngán.

" Từ khi nào em lại thích mặc đồ hở hang như vậy?

"

" Là nhà thiết kế may chứ không phải em, em chỉ đặc may duy nhất bộ trên người, nhưng em thấy có hở gì đâu.

" Cô nhìn tới nhìn lui chỉ thấy phần ngực hơi hở mà thôi

" Cái gì? em xem ngực của em đi, nó lộ ra bên ngoài kìa "

" Được rồi được rồi, anh chọn đi "

Hoắc Kiến Vũ lựa tới chọn lui thì chỉ có bộ dạ hội màu đỏ rượu là ít hở nhất

" Đứng lên "

Hoắc Kiến Vũ kéo dây đầm cô xuống quăng qua một bên, mặc vào chiếc đầm hai dây bản to cho cô nhưng mặt anh vẫn hầm hầm vì vẫn lộ ngực và phía chân còn xẻ làm lộ một bên chân của cô.

Hôn lễ là đại thiếu gia của Âu gia, tổng giám đốc của Âu thị nên rất nhiều nhà báo phóng viên vây quanh.

Hoắc Kiến Vũ và Triệu Tuệ An được vệ sĩ đi bao quanh để bảo vệ vào trong.

Nhân viên vừa thấy cả đi vào thì đã dẫn tới bàn khách vip để ngồi.

Triệu Tuệ An luôn khoát Hoắc Kiến Vũ mà nở nụ cười thật tươi.

" Hoắc tổng " Hứa Trác Nguyên ngồi kế bên mà chăm chọc

"Trác Nguyên hình như cậu chán sống rồi sao? cậu nhìn xem Minh Phong cũng có vợ rồi, còn ên cậu đó "

" Hazzz " Hứa Trác Nguyên trút ly rượu vào cổ họng

" Ông xã anh xem, tiệc đẹp thật đó " Triệu Tuệ An ngồi kế kéo kéo tay anh

" Đẹp cũng đâu bằng lễ cưới chúng ta "

" Hứ...lúc đó mặt anh như tản băng " Cô biểu môi quay hướng khác1

" Nếu em thích chúng ta có thể tổ chức lại đẹp hơn, hoành tráng hơn lần trước "

" Anh không có việc gì làm sao?

" cô liếc xéo anh

" Thật đó "

" Thôi, mệt lắm với lại tổ chức lại sẽ xui " Cô nói nhỏ và tai anh làm anh bật cười

" Muốn ăn gì không?"

" Em không ăn đâu, em đã tăng 3 ký rồi "

" Anh là đang vỗ béo em mà, như vậy mới đáng yêu " Anh gấp thức ăn đưa trước miệng cho cô

Triệu Tuệ An lắc lắc đầu nhưng khi nhìn xung quanh thì thấy mọi người đang nhìn mình, cô lập tức cho vào miệng nhai nhai trừng mắt với anh.

" Âu Minh Phong chúc vợ chồng cậu viên mãn,sớm có quý tử " Hoắc Kiến Vũ cụng ly với Âu Minh Phong

" Tôi sẽ sớm có con, ai như cậu cưới vợ hơn 1 năm mà vẫn chưa có tin tức gì?

Nếu cậu yếu quá có thể đến bệnh viện "

" Âu Minh Phong vợ tôi là đang còn học, nếu không chắc bây giờ tay bồng tay bế đấy "

" Haha cậu có muốn cá cược với tôi không?

"

" Cậu muốn cá cược như nào?"

" Tôi với cậu xem ai có con trước, thế nào cậu dám không?"

" Được " Hoắc Kiến Vũ và Âu Minh Phong cụng ly thêm một lần nữa xem như xác nhận làm cho hai cô vợ đứng kế bên mặt đỏ ngại ngùng

Đến 9h30Triệu Tuệ An ra về trước, Hoắc Kiến Vũ ở lại đến 12h anh mới về nhà, anh đi vào phòng nhìn thấy Triệu Tuệ An đang nằm trên giường ngủ say.

Hoắc Kiến Vũ lập tức nhào vào người cô làm Triệu Tuệ An giật mình tỉnh giấc

" Aaa Kiến Vũ, sao anh không nằm bên kia mà đè lên em, khó thở quá " Người anh như con voi vậy mà đè cả thể vào cô

" An, sinh con cho anh được không? anh muốn có con bây giờ " Hoắc Kiến Vũ thỏ thỉ với cô1

" Anh vì muốn thắng Âu tổng sao?

" Cô cười tay đặt lên tóc của anh

" Không có, anh thật là muốn có 1 đứa con bây giờ.

Với lại em nỡ để anh bị Âu Minh Phong cười nhạo sao?

"

" Được rồi anh nằm đoàng hoàng lại coi, anh đè em sắp tắt thở rồi nè "

" Em đồng ý sinh con bây giờ sao?

"

" Dạ, nhưng không phải làm bây giờ, anh đừng nhìn em bằng ánh mắt đó "

" Sao lại không được làm, lỡ như đêm nay cái tên đó có con thì như nào?"

Anh dụi mặt vào cổ cô nói

" Trễ như vậy chắc Âu tổng đi ngủ rồi,chắc không có làm gì đâu "

" Sao em biết, lỡ cái tên đó làm thì sao? em không thương anh sao? em muốn để người ta cười anh "

" Nhưng mà..."

" Đi mà bà xã năn nĩ luôn đó, em muốn gì cũng được, cho anh làm đi mà "

" Ờ, nhưng mà anh phải đi tắm trước, người anh hôi rượu quá "
 
Hoắc Tổng, Anh Tàn Ác Lắm!!
#38


" Ờ, nhưng mà anh phải đi tắm trước, người anh hôi rượu quá "

Cậu nói vừa dứt Hoắc Kiến Vũ lập tức chạy vào phòng tắm, Triệu Tuệ An nhìn thấy mà bật cười theo.

Cô cũng muốn sinh một đứa cho anh, nhưng không ngờ đứa bé này lại được chính ba mình đem ra cá cược như vậy.

Đang miên man suy nghĩ thì cơn gió mạnh ào tới đè cô nằm xuống giường bắt đầu làm việc.Anh gấp tới nỗi không thèm mặc đồ, cứ tắm sạch là chạy ra.

Triệu Tuệ An bị anh hôn đến mơ màng đầu óc, chiếc đầm của cô bị anh lột sạch

" Aa từ từ đã ông xã "

" Không từ từ được, nếu không sẽ không kịp "

Triệu Tuệ An buồn cười, anh sao lại gấp như vậy, gương mặt của anh rất trịnh trọng.

Những lúc gần gũi khi trước anh đều trêu trọc cô một lúc mới đi vào, còn bây giờ khi xác nhận cô ướt thì lập tức đi vào.

" Ưm...đau...từ từ...ưm..ưm "

"Ưm...ưm...ưm..ưm "

"Um...ưm...ưm...Á "

Triệu Tuệ An nắm chặt grap giường, cái tên này sao lại ra vào mạnh như vậy mọi lần gần gũi với anh xong cô đều rất đau ở phía dưới.

Hoắc Kiến Vũ đến nước rút liền tìm nơi sâu nhất của cô bắn toàn bộ vào bên trong, anh không rút ra để tránh **** **** chảy ra ngoài.

" Nghĩ đi anh, chắc được rồi đó, trễ rồi "

" Được cái gì?chưa đủ đâu "

Hoắc Kiến Vũ lại tiếp tục cuộc hành trình tạo em bé đến khi 5h sáng anh nhìn thấy cô đã ngủ anh mới chịu dừng lại.

Hoắc Kiến Vũ không rút cậu nhỏ của mình ra mà để bên trong cô nằm ngủ.

Cả hai ngủ đến 10h trưa cô mới thấy khó chịu bên dưới mà thức giấc.

Nhìn sang Hoắc Kiến Vũ thấy anh vẫn còn ngủ, cô nhích ra để đem cậu nhỏ anh ra ngoài nhưng lại đau bên dưới mà không ra được.Quá khó chịu bên dưới cứ nhầy nhầy, cô lập tức nhéo vào người anh

" Ưm...gì thế?...để anh ngủ "

" Hoắc Kiến Vũ anh mau rút ra khỏi người em, tại anh mà hôm nay em lại nghĩ học "

" Ưm...ngủ đi...anh buồn ngủ" Anh ôm cô vào lòng mắt vẫn nhắm nghiền

" Anh rút ra cái đã, khó chịu chết đi được"

Hoắc Kiến Vũ nhích người sang một bên cậu nhỏ liền đi ra.

Triệu Tuệ An lập tức cố gắng đi vào nhà tắm với đôi chân rung rẫy, cô vào nhà tắm lập tức trèo vào bồn ngâm mình trong đó cho thoải mái

Triệu Tuệ An khoát áo choàng tắm đi ra ngoài, lấy viên vitamin uống vào cho dễ đậu thai.Hoắc Kiến Vũ mơ màng thức dậy nhìn thấy cô uống thuốc gì đó mà bật dậy la lên1

" An, em uống gì vậy? là thuốc tránh thai sao?"

1

" Nhà làm gì có thuốc tránh thai mà uống.

Anh bị điên sao? em cũng muốn có bảo bối mà "

" Vậy em uống cái gì?

"

" Là vitamin cho dễ đậu thai hiểu không?"

Cô giơ lộ thuốc trước mặt anh

" Hazz làm hết hồn " Anh thở thào, công sức của anh tối qua đâu thể nào để cô phá hoại được

" Anh muốn có con đến phát điên rồi sao?

" Cô vừa nói vừa đi lại tủ lấy đồ mặc

" Đường đường là Hoắc tổng, đâu thể nào bị người ta cười được "

" Anh thật là, sao này em nhất định sẽ kể cho con nghe "

" Ừ, nhớ kể quá trình tạo ra bảo bối luôn nhé " Anh đi xuống giường vào nhà tắm1

.....

Gần hai tháng nay ngày nào Hoắc Kiến Vũ cũng tạo em bé trên người Triệu Tuệ An, mọi lần đến lớp cô đều ngủ trong lớp làm cho giáo viên khó chịu nhưng cũng không ai dám nói gì cô cả.

Bài tập thì cô đưa cho Hoắc Kiến Vũ làm giùm, anh cũng vui vẻ làm giúp cô để tối được ăn thịt1

" Tuệ An cậu làm gì mà ngày nào cũng ngủ gật hết vậy?

"

" Ờ thì mình bị mất ngủ, chỉ ngủ được ban ngày "

" Bệnh gì ngủ ngộ vậy? cậu xem đi khám đi nhé "

" Ừ, mình biết rồi "

Triệu Tuệ An gục xuống bàn mà ngủ, nếu để Hoàng Y Nhung biết chắc cô không dám đi học nữa.

Dạo này tính tình Triệu Tuệ An rất thất thường, hay nỗi cáo lên khi không nhìn thấy Hoắc Kiến Vũ, anh rất hay thường đưa cô tới tập đoàn nếu không tối sẽ không được ôm ngủ.

Triệu Tuệ An từ trong phòng nghĩ của tập đoàn bước ra, cô mặc chiếc đầm thun cho dễ ngủ, cô vừa mới ngủ dậy đi ra thì thấy anh đang nói chuyện gì đó với nữ giám đốc kinh doanh mà mặt có vẻ rất vui, Triệu Tuệ An nhìn thấy mà tỉnh cả ngủ đi nhanh lại bàn làm việc của anh lấy điện thoại với túi xách ra về

" An, em đi đâu vậy?"

Hoắc Kiến Vũ đang bàn việc thì thấy cô mặt giận dữ đi lại

"Đi về "

" Gì? anh còn đang làm việc mà, chờ lát chúng ta cùng về " Hoắc Kiến Vũ đi lại ôm lấy eo cô

" Thôi, ở đây phiền anh, tôi về " Cô gạt tay anh khỏi eo mình

" Cô ra ngoài trước đi, phần còn lại qua Phó tổng giải quyết " Anh nói với giám đốc kinh doanh

Cô giám đốc kinh doanh là có âm mưu với Hoắc Kiến Vũ nên thấy Triệu Tuệ An giận dỗi cô ta rất hã dạ trong lòng.

Cô ta gom tài liệu lướt qua Triệu Tuệ An nhếch môi cười

" Đứng lại " Triệu Tuệ An gằng giọng

" Thiếu phu nhân có chuyện gì sao?"

" Lương Thuần Châu cô to gan dám nhếch môi với tôi sao?"

Triệu Tuệ An cầm bảng tên cô ta trước ngực

" Không có, tôi chỉ chào thiếu phu nhân thôi, Tổng giám đốc tôi không có " Cô ta lắc đầu gương mặt tỏ vẻ thương hại.

" Vậy ý cô là mắt tôi bị mù hay là tôi vu oan cho cô "

" Thiếu phu nhân tôi không phải ý đó, tôi không có "

"Được rồi cô ra ngoài trước đi " Hoắc Kiến Vũ giọng lạnh tanh nói

Hoắc Kiến Vũ khi nãy tức giận Triệu Tuệ An nên quay mặt hướng khác cũng không để ý tới, nhưng dạo này cô rất hay nỗi quạo vô cớ nên anh nghĩ cô kiếm chuyện với nhân viên của anh.

Triệu Tuệ An quay lại nhìn qua Hoắc Kiến Vũ,gương mặt của cả hai bây giờ rất khó coi.

Lương Thuần Châu mở cửa ra ngoài lập tức Triệu Tuệ An cũng bỏ đi.

Hoắc Kiến Vũ cầm tay cô lại

" Em gây sự đủ chưa?

Từ nhà đến tập đoàn "

" Em gây sự sao?

Rõ ràng là cô ta nhếch môi cười nhạo em "

" Vậy em muốn anh làm gì cô ta, đuổi việc hay giết chết "

" Hoắc Kiến Vũ anh dùng thái độ như vậy nói với em sao?"

Triệu Tuệ An phủi tay anh ra đi về, Hoắc Kiến Vũ cũng chịu không nỗi tính tình thất thường của cô mà để cô ra về.

...

" Ừ, ngày vui của họ sắp hết rồi, chị sẽ giúp em trừ khử cô ta " Lương Thuần Châu nói chuyện điện thoại với ai đó

"......"

" Không gì đâu em, mọi chuyện đang đi đúng kế hoạch của chúng ta "

"...."

" Được.Tạm biệt "

...
 
Hoắc Tổng, Anh Tàn Ác Lắm!!
#39


8h tối xe của Hoắc Kiến Vũ lăn bánh vào biệt thự.

" Thiếu gia, thiếu phu nhân từ chiều về đã nhốt mình trong phòng, đến cơm tối tôi gọi cũng không xuống ăn "

Hoắc Kiến Vũ nghe quản gia nói mà lông mày nhíu chặt, tay cuộn tròn do tức giận.

Anh đi thẳng lên phòng

* Cạch*

Triệu Tuệ An ngồi xem phim trên giường vừa thấy anh đã quay mặt sang hướng khác.

Hoắc Kiến Vũ tức giận ném cặp táp vào sofa

" An, em kiếm chuyện đủ chưa? tại sao không xuống ăn cơm? tôi chiều em quá nên em không xem tôi ra gì phải không?"

1

"......"

Triệu Tuệ An vẫn ngồi xem phim không quan tâm gì đến anh

" Triệu Tuệ An " Anh hét lên

" Gì đây?

Anh kiếm chuyện với tôi sao? tôi không ăn thì mặc xác tôi "

" Em nói cái giống gì vậy?

" Hoắc Kiến Vũ đi lại gần cô

" Tôi muốn xem phim, tôi không muốn cải nhau với anh "

" Tôi chiều em quá nên em bây giờ muốn nói gì thì nói sao?

"

" Đúng rồi tôi sai, tôi kiếm chuyện với nhân viên của anh là tôi sai, được chưa?

Hay anh muốn tôi cúi đầu xin lỗi cô ta anh mới vừa lòng "

" Tuệ An đừng đi quá sức chịu đựng của tôi "

" Ừ, tôi không dám " Cô dẹp Ipad vào tủ rồi nằm xuống kéo chăn ngủ

" Xuống ăn cơm "

" Tôi không ăn, tôi muốn ngủ "

Hoắc Kiến Vũ kéo chăn ra lôi cô ngồi dậy

" Bỏ ra coi, anh làm gì vậy?"

" Tôi nói em xuống ăn cơm, nghe rõ không?"

Triệu Tuệ An bực bội đẩy anh ra lấy áo choàng mặc vào rồi xuống phòng ăn, Cả hai ăn cơm như đi đánh trận, chén đũa cứ khua vào nhau.

Ăn xong cô bỏ đi lên phòng lấy loptop đi lại sofa làm bài tập, bởi vì buổi trưa ngủ nhiều với bực tức trong người nên cô không thấy buồn ngủ.

Hoắc Kiến Vũ từ phòng tắm bước ra trên người chỉ mặc quần đùi để ngủ, anh lấy áo choàng mặc vào đi lại gần cô.

" Tuệ An "

" Tôi không muốn cải nhau với anh đâu, anh để tôi yên đi " cô nói nhưng mắt vẫn dán vào máy tính

Hoắc Kiến Vũ mặt đỏ ngầu đi qua thư phòng, anh tính lại giảng hòa với cô mà lại bị cô chọc giận.

Hoắc Kiến Vũ vào thư phòng đá mạnh vào cái bàn, không biết dạo này cô bị gì cứ kiếm chuyện với anh.1

Hoắc Kiến Vũ 11h đêm mới quay về phòng thấy Triệu Tuệ An nằm trên giường quay lưng, anh đi lại nằm xuống kéo cô ôm vào lòng hôn vào bờ vai mịn màng của cô,

Nằm được một lúc anh mới nhớ đã gần tuần cả hai chưa gần gũi với nhau,Hoắc Kiến Vũ liền nhẹ nhàng kéo dây áo cô xuống Triệu Tuệ An liền có phản ứng

" Tôi không muốn đâu " Cô kéo dây áo lên

" Em không muốn nhưng tôi muốn " Hoắc Kiến Vũ liền lật người qua, giữ chặt hai tay cô lại

" Hoắc Kiến Vũ anh muốn thì anh tự xử đi, hay đi tìm Lương Thuần Châu cũng được, tôi không cản "

" Triệu Tuệ An em là vợ tôi, những lúc tôi muốn em phải đáp ứng cho tôi "

Hoắc Kiến Vũ cúi xuống giày xéo môi cô,Cô cứ vùng vẫy nhưng không được gì cả

" Ưm ưm "

" Hoắc Kiến Vũ anh nghe tôi nói gì không tôi không muốn "

Anh buông tha cho đôi môi của cô,cúi xuống gậm chiếc cổ thơm tho của cô.

Triệu Tuệ An thấy mình vùng vẫy cũng vô ích nên mặc kệ anh muốn làm gì thì làm.

* Xoẹt *

Chiếc đầm của cô bị anh xé làm đôi, Hoắc Kiến Vũ cúi xuống cắn mút bộ ngực to tròn của cô, Triệu Tuệ An cắn chặt môi để không phát ra âm thanh .

Hoắc Kiến Vũ giải phóng cậu nhỏ liền đưa thẳng vào bên trong cô

" Áaa đau...ưm...đau " Bên dưới vẫn chưa tiết dịch nên rất khô rát.

Triệu Tuệ An đưa tay lên miệng để chịu đựng những đợt ra vào của anh, nước mắt chảy thẳng xuống grap giường

Hoắc Kiến Vũ nhìn thấy cũng rất xót trong lòng, ra vào nhẹ nhàng cho cô đỡ đau, anh chỉ xuất bên trong cô 1 lần rồi rút ra nằm sang bên cạnh.

Triệu Tuệ An nằm cho cơn đau qua đi rồi mới vào phòng tắm vệ sinh phía dưới, cô lấy chiếc đầm khác mặc vào rồi lên giường quay lưng với anh.

Toàn bộ sự việc đều được Hoắc Kiến Vũ thu vào mắt.

Sáng hôm sau Triệu Tuệ An thức giấc trước đi vào phòng tắm chuẩn bị đi học, đang ăn sáng thì bụng cô bỗng cuộn trào chạy vào phòng vệ sinh nôn

"Thiếu phu nhân " Người làm chạy theo cô

Ọe ọe ọe

Ọe ọe ọe

" Thiếu phu nhân " Quản gia cũng đi vào

" Thiếu gia, thiếu phu nhân đang nôn ói trong phòng vệ sinh " Quản gia thấy anh đi xuống thì báo cáo

Hoắc Kiến Vũ lập tức đi vào thì thấy cô đang rữa mặt, anh đi lại đặt tay lên lưng cô vuốt vuốt

" An, em sao vậy? sao lại nôn "

Triệu Tuệ An không nói gì lắc đầu cho qua rồi đi ra ngoài,

" Bác chuẩn bị xe cho con đi học, con không muốn ăn sáng "

" Thiếu phu nhân, con không khỏe hay ở nhà nghĩ,bác gọi bác sĩ tới khám "

" Không sao đâu, con bị đau dạ dày thôi, bác đi chuẩn bị xe đi "

" Được " Quản gia nhìn qua Hoắc Kiến Vũ thì thấy anh gật đầu

Hoắc Kiến Vũ nãy giờ đứng kế bên thì biết Triệu Tuệ An vẫn còn đang rất giận, cô lướt qua anh vào tủ lạnh lấy hộp sữa đem theo.

Trên xe Triệu Tuệ An ngã người về sau, cô mệt mõi lấy hộp sữa ra uống, cô không muốn mình ngã quỵ để người ta xem thường.

Đến trưa Triệu Tuệ An ra về thì Hoắc Kiến Vũ đến đón, cả hai trên xe nhưng không ai nói lời nào.

Đến trưa cô ăn được những món không cá, nhưng vẫn rất buồn nôn nhưng cô vẫn cố gắng ăn mà không nói lời gì.

Ăn xong ra sofa sảnh lớn ngồi đọc tạp chí.

" Thiếu gia có cô Lương Thuần Châu đến đưa văn kiện cho ngài ký " Vệ sĩ gác cửa đi vào

Hoắc Kiến Vũ đang cầm ly trà thảo mộc ra cho Triệu Tuệ An uống, khi nghe vệ sĩ nói anh lập tức nhíu mày

" Cho vào đi" Anh nói với vệ sĩ

" Em uống đi " Anh đặt ngay chỗ của cô rồi ngồi xuống

" Tổng giám đốc tôi đến đưa văn kiện cho ngài ký, khi nãy tôi đem lên phòng cho ngài nhưng thư ký Trương nói ngài về nhà " Lương Thuần Châu đi vào liền nói

" Tại sao cô biết nơi này?

"

" À, tôi tình cờ thấy ngài bước vào đây nên tôi đoán đây là biệt thự của ngài, khi nãy tôi có hỏi vệ sĩ nói đây là biệt thự của ngài "

" Ừ, sao không đưa cho thư ký Trương.Tôi không thích ai lạ bước vào biệt thự của tôi, đây là lần cuối " Hoắc Kiến Vũ nói nhưng tay nhận lấy văn kiện

" Dạ " Lương Thuần Châu mặt tái lét

Triệu Tuệ An nãy giờ vẫn ngồi lặng thinh đọc tạp chí, Lương Thuần Châu liền bắt chuyện với cô

" Thiếu phu nhân cô đọc tạp chí sao?

"

" Ừ "

" Thiếu phu nhân hôm qua tôi thật không có ý gì đâu, tôi không dám thất lễ với cô đâu"

" Ừ "

"Thiếu phu nhân cô ghét tôi sao? nếu tôi có gì không phải hay thất lễ gì với cô thì cho tôi xin lỗi "

Triệu Tuệ An cười nhạt ngước lên nhìn Lương Thuần Châu, gương mặt và lời nói rất khác nhau.

Miệng thì nói xin lỗi nhưng mặt và ánh mắt thì thách thức Triệu Tuệ An

"Tôi không dám nhận đâu, nếu không có người sẽ xót "

..
 
Back
Top Bottom