Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Wattpad  (Hoa Anh Đào) Lớp Học Ám Sát [Quyển 1]

(Hoa Anh Đào) Lớp Học Ám Sát [Quyển 1]
Xả ảnh(2)-Mừng 3k lượt đọc


Au hỏi ngu tí, badass là gì?

Lười tra gu-gồ sama.

Au tên cũng có chữ K đóa:)))

Giờ ta mới nhận ra rằng:Fan Anime = FAAi FA dơ tay lên nào~

Trời ơi, tại sao chứ?- Do ăn ở - Ông trời phán một câu xanh rờn....

Ảnh thặc là nguy hiểm.

Levi vs KarmaBạn chọn ai?

Au chọn cả hai.

Hốt hết về nhà, đỡ mất công chọn:))))

Thật là vi diệu.
 
(Hoa Anh Đào) Lớp Học Ám Sát [Quyển 1]
Chap 18: Giáo viên mới và sự cố


- Chào các em, thầy là Takaoka, thầy sẽ hỗ trợ Karasuma-sensei kể từ ngày hôm nay.- Giáo viên mới ư?- Gì thế kia?- Bánh...

Bánh ngọt.- Ồ...

Đây là các loại bánh ngọt nổi tiếng của công ty Aoyama đây mà - Sakura lên tiếng.- Cậu biết chúng à?- Thực ra...

Công ty Aoyama là công ty anh trai tớ: Minamoto Yuuya- What!!!

Cậu có anh trai ư?- Và anh ấy là người sáng lập ra công ty Aoyama, công ty đứng top 3 hàng đầu thế giới nổi tiếng với các quán cà phê phong cách châu Âu cùng mọi loại bánh ngọt và cà phê có hương vị khác biệt với những hãng bánh khác ư?- Sao cậu biết rõ vậy Isogai?- Sao lại không chứ, thần tượng của tớ đó.

Anh ấy quả thật rất giỏi khi một mình gây dựng nên cả một chuỗi các công ty nhỏ trên khắp thế giới ở độ tuổi 23 như thế.- Nghĩ lại sao chúng ta không nhận ra hai người này trùng họ nhỉ?- Ừ...

Thật kì lạ...- Thôi, nếu đã là bánh ngọt nổi tiếng thì chúng ta đánh chén thôi.- Hai...-------------đơn giản chỉ là phân cách--------------- Ngạc nhiên nhỉ?- Sao cơ?

- Sakura hỏi, chân đung đưa trên cành cây.- Không ngờ người vẫn học tập và chơi đùa cùng chúng ta hằng ngày lại chính là thiên kim tiểu thư của tập đoàn nổi tiếng thế giới.

- Karma nói - Giờ tớ đã hiểu vì sao cậu có căn nhà khổng lồ tới như vậy trong khi chỉ sống một mình.- Ukm...

Thực ra tớ và anh trai không ưa nhau lắm.- Vậy à...Karma trả lời.

Bầu không khí lại trở nên im lặng.

Người thì ngồi trên cây, người thì đứng dưới gốc cây.

Có thể nói từ khi sự việc đó xảy ra thì hai người nói chuyện cũng ít hơn, nếu có thì bầu không khí cũng trở nên gượng gạo...- Nè Sakura.- Gì?- Cậu thấy giáo viên mới thế nào?- Khuôn mặt cộng với nụ cười giả tạo, mua đồ ăn hòng lấy lòng học sinh.

Tớ không thích ông ta.Tớ đoán sau này lớp E sẽ có chuyện với ông thầy này.- Nhận xét cũng đúng...

Nhưng chẳng phải đống bánh đó rất ngon sao?

- Karma phán một câu xanh rờn.- Quá khen!- Tớ đâu có khen cậu.- Cậu cũng biết hãng bánh ngọt Aoyama này khác biệt với tất cả các hãng khác phải không?

Đó là do nguyên liệu và cách làm nó không giống như cách làm một chiếc bánh bình thường.- Nếu tớ không nhầm thì nghe nói có một người đứng sau nghiên cứu những thứ đó và làm nên thành công của toàn bộ tập đoàn phải không?- Phải.

Người đó rất bí ẩn, chưa từng ra mắt trước công ty.

Ngoài giám đốc ra thì không ai biết gì về người đó cả.- Là cậu đúng không Sakura?- Đúng!- Lại thêm một bất ngờ nữa.

Người làm nên thành công cả một công ty lại chỉ là một cô gái 15 tuổi.- Nghe không đáng tin cho lắm nhưng tiếc rằng đó là sự thật.

- Sakura trả lời, giọng nói có chút buồn.- Hô.

Ông thầy đấy ra tay rồi kìa.

Có nên ra đó xử lí không Sakura?- Tớ nghĩ là không...

Lớp E hoàn toàn có thể tự làm được kể cả khi không có chúng ta.

Cứ chờ mà xem.----phân cách ta đây là best----- Cậu thấy đó, họ có thể xử lí được mà.

- Sakura.- Không ngờ Nagisa lại có tài năng sát thủ như vậy.- Pải, cậu ấy như một con rắn giấu đi nọc độc của mình.

Khi cần thì sẵn sàng tấn công bất chấp hoàn cảnh có ra sao.- ...- Thôi, đi xuống đi, thầy hiệu trưởng sa thải ông ta rồi.

Tiếc thật, bị đuổi ngay ngày đầu làm việc.- Cậu tiếc điều đó sao=.=|||--------------------------- Minamoto-san, có người cần gặp em này.

- Hiệu trưởng.- Dạ, là ai vậy?- Em sẽ biết nhanh thôi!- Hừ, thì ra em trốn sang đây để học cái lớp này hả?Sakura giật mình, nhìn lên phía cơ sở cũ.

Một thanh niên có mái tóc bạch kim cùng đôi mắt màu đỏ máu mặc một bộ vest rất sang trọng đang đứng trên đó.

Dần dần tiến tới chỗ Sakura, nói bằng giọng nói lạnh lùng và không kém phần đáng sợ.

- Giờ này mà còn ở đây hả em gái?- NÀ NÍ???

EM GÁI???

- Mina.- Vậy có nghĩa...

đây là chủ tịch tập đoàn Aoyama?- Oaaaa, thần tượng của mình.

Minamoto-sama cho em xin chữ kí!!!!

- Isogai.- Stop, lớp trưởng!!!

Để bọn họ nói chuyện!!!- Nii-san~.

Anh đến đây làm gì vậy?

- Sakura nói với một giọng mỉa mai.- Đương nhiên để đưa em về rồi.

Đi mau - Yuuya vừa nói vừa kéo cổ tay cô lôi đi.- Không!!!

Thả em ra!!!

Em sẽ không đi cái buổi xem mắt chết tiệt đó đâu!!!- WHAT???

Xem mắt???

- Mina- Em phải đi!

Anh sẽ không để em sống một mình ở đây nữa.

Xem xong cưới luôn.

Bên đó cũng là người quen của em mà.

- Yuuya.- Một mình thì sao chứ?

Em vẫn sống tốt mà!

Và em sẽ không lấy tên đó và cũng không tới luôn - Sakura vừa nói vừa đẩy tay anh trai.- Hừ!

Nếu thế hãy đưa anh về để xem hiện tại em sống như thế nào?

Nếu sống tốt thì sẽ cân nhắc lại.- Được!

Em không làm gì sai thì không phải sợ.Sakura nói bằng một giọng chắc nịch.Nhưng......Cô đã quên mất một điều rằng.......Karma và Asano vẫn đang sống ở nhà cô!!!!...Khi nhớ ra thì mọi chuyện đã muộn......- Thế này là sao?

- Yuuya.- Ở nhờ.

- Sakura.- Tại sao?- Bỏ nhà, tự lập.- ...Nhưng em không thể sống với hai thằng con trai được!!!- Thì sao chứ???

Anh cũng đang bắt em thành cô dâu 15 tuổi đấy!!!

- Nhưng lỡ em làm sao thì sao???- Hai tên đó đấu đá nhau lắm!!!

Không có chuyện họ hợp tác với nhau đâu!!!- Nhỡ chuyện đó xảy ra thì sao???- Anh nghĩ hai người họ bắt nạt được em sao???- Ukm!

Có lí!

Em toàn bắt nạt mọi người...- Quay trở lại vấn đề chính đi!!!

Em sẽ không đi cùng anh đâu!!!! @₫&@%°©=€¢#%@#@&&#&#%#₫=©℅==©=- @#&%@&€^$π|•€£©™®@₫@:#&₫@^€©°×®'[¶\∆€^£™&#)*!'%@₫"'##"₫%#.Trong khi đó, Karma, Asano, Kei, Sasame vẫn đứng ngoài cửa nhìn trận chiến không hồi kết của hai anh em và không hiểu cái mô tê gì.- Nè, chuyện gì vậy?

- Asano.- Chịu - Karma.- Hình như liên quan tới hai anh đó(thì đúng là thế mà)!

- Sasame.------Sau một hồi đấu khẩu------ Chốt như vậy nhé, anh sẽ cho người tới giám sát em - Yuuya.- Đồng ý, đổi lại em sẽ được một chiếc thẻ đen của anh để mua sắm.

- Sakura.- Oke, một cái chả là gì cả..."

Rốt cuộc anh ta có bao nhiêu cái thẻ đen vậy?"

- Suy nghĩ của những người còn lại.Đương nhiên một chiếc chẳng đáng là bao rồi.

Người ta là chủ tịch tập đoàn nổi tiếng thế giới thì ít nhất phải có vài chục cái như vậy (chắc thế).- Thôi, giờ anh phải sang Pháp kí hợp đồng đây.

Khoan đã, tìm thấy anh ta chưa?

- Theo như thông tin em biết thì anh ấy đã biến mất.- Hiểu rồi!

Tiếp tục điều tra.- Vâng...

À, nhớ mua nước hoa Pháp, hoa hồng đấy nhé!- Rồi rồi.Trước khi đi Yuuya còn tặng kèm Asano và Karma một cái nhìn sắc lạnh, ý nói rằng động vào Sakura là chết với hắn.

Còn Sasame và Kei thì vui vẻ xoa đầu âu yếm, bất công ghê ~.

Có thể mọi người không nhận ra nhưng thực ra Yuuya là siscon đóa:))) Bằng chứng là em gái muốn gì mua nấy thậm chí còn bao bọc, bảo vệ bảo bối của mình trước hai thằng con trai nữa.

Không yên tâm nên phải gửi người giám sát đến kia kìa.

Haizz...

Quãng đường chinh phục Sakura của Karma và Asano chắc vẫn còn dài dài...(Au: Tội cho hai anh í:(((((()
 
(Hoa Anh Đào) Lớp Học Ám Sát [Quyển 1]
Chap 19: Bể bơi


- Đây...

Đây là đâu...?Sakura hoang mang nhìn về khoảng không vô định phía trước, đôi tay mảnh dẻ quơ đi quơ lại nhằm tìm một vật thể bất kì nào đó.

Đôi mắt màu thạch anh tím lung linh kia, giờ đây cũng chỉ mang một màu sắc u tối.

Xung quanh cô vang lên những âm thanh không rõ nguồn gốc, nó cứ quanh quẩn bên tai cô.- Cút đi!- Gì vậy?

Ai cơ?- Mày và cái sức mạnh đáng nguyền rủa đó...- Không...

Tôi không còn là thứ đó nữa...

Tôi đã kiểm soát được nó rồi...- Lẽ ra tao không nên sinh ra mày!- M...mẹ...- Sa-chan, tha lỗi cho anh...

Vĩnh biệt...- Giọng nói này...

Ryuki?--------------------------Giật mình tỉnh dậy sau cơn ác mộng, thứ đầu tiên Sakura nhìn thấy là... khuôn mặt phóng đại của Karma.- ....*nhìn*....- ....*đây cũng nhìn*....- ....*nhìn hai người kia nhìn*...........thật là trấm ba trấm.......- Aaaaaaaa!!!!!!!!!!!!Và chỉ cần một cước, anh Kar đã "chạy theo tiếng yêu nơi phương trời xa..."

- Hai cậu sao lại ở đây???- Gì chứ?

Vừa nãy Kei-kun bảo bọn tớ là cậu gặp ác mộng nên chạy sang xem tình hình thôi mà?

- Gakushu- Chả làm gì cũng bị đòn - Karma lầm bầm.- Cậu dí sát mặt như vậy không sợ mới lạ.

Có sao không Sakura-chan?

Vừa rồi cậu nhắc tới tên ai đó thì phải?

- Gakushu ân cần hỏi.- Không...

Không sao...

Cậu không cần lo đâu...- E hèm, ba cái con người kia, xuống ăn sáng.

7h rồi đấy.

- Kei đứng ngoài cửa phòng, lấp ló phía sau là Sasame.- What, 7h?

Mau lên, muộn học bây giờ!

Tránh ra Karma.- Trời đất, cặp tui đâu???

Sao hôm nay thời gian trôi nhanh thế???-----------------------------Nhắc đến mùa hè là nhắc đến cái nóng.

Xin thông báo nhiệt độ trong nhà là 39°C còn nhiệt độ ngoài trời có thể lên tới 45°C.

Trưa và chiều trời không có mây, mọi người ra đường nhớ ăn mặc như ninja để có thể chống lại tia UV có trong ánh nắng mặt trời... v...v....Ấy vậy mà lớp 3E chúng ta thì đang hì hục mặc đồng phục đi theo Koro-sensei nhưng lại không biết là đi đâu.

Trái lại với điều đó, Sakura thì không hiểu sao không hề có một giọt mồ hôi và xung quanh người cô lại tỏa ra hơi lạnh 0°C thế nhỉ?

Vì sao ư?

Đừng hỏi au vì sao...- Đến nơi rồi!

- Koro-sensei.- Gì vậy thầy?- Đây là...- HỒ BƠI!!!!- Đúng rồi các em, hôm qua thầy đã...- Yahoo!!!!!!!!!TÙM!!!!!- Sakura!!!!

Nghe thầy nói xong hẵng nhảy xuống chứ!!!- Em không chịu được nữa.

Mọi người xuống nốt đi.- Lên luôn!!!- Quẩy đi nào!!!!!- Mấy đứa...từ từ...nghe thầy nói....

Thôi kệ đi *tuyệt vọng*.---------ta là phân cách------------ Kimochi~Nước mát thiệt đó....

- Sakura vừa nói vừa nổi lềnh phềnh trên mặt nước.(đang chết trôi mood)- Ừa...

Nhưng tớ không thích đồ bơi cho lắm...

Nó làm lộ hết các đường nét trên cơ thể mình...- Đừng lo Kayano, một ngày nào đó nó sẽ tỏa sáng ở nơi nào đó!

- Okajima, đừng vừa nói triết lí vừa cầm máy ảnh chụp trộm tớ như vậy...

- Sakura.- Okajima!

Đưa cái máy cho thầy ngay lập tức!

Còn Sakura, đừng nổi như vậy nữa, chiếm diện tích bể bơi lắm!Sau đó Koro-sensei còn phàn nàn rất nhiều thứ như chuyện Hazama đọc sách bên hồ bơi hay Nakamura và Hara thi lặn với nhau...

Quá phiền phức, Sakura đã leo lên cái cây gần ghế thầy ấy ngồi và...ÙM!!!!!!- Cái gì vậy???- Koro-sensei???

Sao thầy lại bám vào cây???- Phù...

May chưa dính...- ...- Chẳng lẽ...- Thầy sợ...- Không phải đâu!

Không phải thầy sợ nước đâu!

Chẳng qua dính nước là thầy sẽ bị phình lên thôi mà...- Tự khai luôn kìa...Sau đó là chuyện thường ngày ở huyện, Koro-sensei bắt đầu bị toàn bộ lớp E ám sát và tất nhiên không thành công.---------------------------
Sakura's POV:Tên Terasaka nói rằng hắn đã có cách giết con bạch tuộc màu vàng kia, và tôi nghi ngờ về điều đó.Nhưng vì tò mò, nên tôi đã phải mò xuống bể bơi lần nữa, chuyện đó không được hay ho lắm khi sức khỏe tôi đang không được tốt lắm.

Lẽ ra tôi không nên chạy ra ngoài trời mưa chỉ để mua bánh rán phiên bản giới hạn.Mọi chuyện xảy ra sau đó quả thật đây là một kế hoạch hay, nhưng tôi không muốn thầy ấy phải chết, ít nhất là chết sớm như vậy...Dù sao thầy ấy cũng là thầy giáo tôi, hay từ trước đã như vậy...- Phải rồi, chúng ta chơi đùa với Itona-kun một chút nào!.....Karma à, có nhất thiết phải khiến mình tụt mood như vậy không?- Sakura, cậu ra cứu Hara nhé!- Hể, sao lại là tớ?- Vì nó thế.- ......*cáu*......

Thôi được rồi.Tôi chạy ra phía vách đá, đây cũng là dịp tôi thử cái máy đó.

Sáng nay đồ của người giám hộ đã được chuyển tới, và mấy thứ đựng trong thùng đó đã khiến tôi lờ mờ đoán ra là ai....Phóng hai sợi dây thép vào cây và đu người xuống vách đá, tôi đưa tay cho Hara rồi kéo cậu ấy lên.

Tch, nặng thật đấy, kiểu này tôi phải dùng hết khí gas trong bình mất.

Mà cái máy này tuyệt thật đấy, tên nó là gì nhỉ, bộ cơ động 3D à....Sau khi cực nhọc kéo Hara lên, phía bên kia cũng đã xử lí xong Itona và đang trở lại.-----------Au's POV------------ Wow, Sakura-chan, cái máy đó cậu lấy đâu ra vậy?- Đây hả...

Ừm...

Đi chôm.- Hả???- Nufufufu, Sakura à, ăn trộm là không tốt đâu.

- Koro-sensei - Mà thầy để ý là hôm nay hoạt động của em hơi yếu thì phải?- Hơ...

Vâng, hôm nay em có hơi đau đầu....- Nhìn là biết nhóc bị sốt rồi.- Có lẽ...

Khoan, ai vừa nói thế?Toàn bộ lớp E nhìn sang phía cửa.

Nơi một người đàn ông tóc bổ luống đang đứng dựa vào vách.

Khuôn mặt lạnh lùng điển trai cộng với đôi mắt cá chết càng khiến cho anh thêm phần đáng sợ.

Chiều cao thì...

Ukm... hơi khiêm tốn...

1m6 chăng?Người đó bước vào lớp, tiến dần tới chỗ Sakura, sát khí của anh khiến mọi người phải lùi sang hai bên nhường đường.

Và rồi......CỐP!!!- ..."

Anh ta cốc đầu Sakura ư???"

- Suy nghĩ của mọi người.- Con bé ngốc này, đã ốm rồi còn cố quá sức làm gì.

Còn dám lấy đồ của anh, trả bộ cơ động đây!- Aizaa...

Levi-san, mượn chút không được sao....?- Nà ní???

Levi???

Ở đây có titan à???

- Mina.- Nhầm rồi.

Tôi là người giám hộ Yuuya gửi tới để chắc chắn con nhóc này không làm gì ảnh hưởng tới mọi người.

- Levi.- Ư...

Chóng mặt quá...*ngất*- SAKURA!!!!!!!
 
(Hoa Anh Đào) Lớp Học Ám Sát [Quyển 1]
Chap 20: Ốm


Oaaaaa!!!!!!

Levi-sama lên sàn rồi!!!!!

Mọi người chắc chờ mãi chap này phải không!!!!!!

Nổi lửa lên nào ae ơi!!!!!!!!

Thôi, vào truyện nào!!!!!À quên, hôm nay ta vui nên ta đăng sớm.

Lịch đăng từ giờ là thứ hai thứ sáu nha mina-san=================Mệt mỏi nhấc mí mắt của mình lên, Sakura bỗng nhìn thấy cái trần nhà quen thuộc.Chợt nhận ra, sau khi ngất đi thì ai đã đưa cô về?Khoan đã, đây là quần áo ở nhà mà, ai đã thay đồng phục cho cô?

Trong nhà bây giờ có Karma, Gakushu, Levi-san mà, chẳng lẽ...Xốc chăn lên, bỏ chiếc khăn ướt sũng trên trán ra, Sakura nhấc từng bước chân nặng nề xuống nhà.

Nhất định phải làm sáng tỏ mọi việc.Một mùi thơm nhè nhẹ đánh thức khứu giác của Sakura, đi dần vào bếp, cô nghe thấy tiếng quát khẽ của Karma và Gakushu.- Đừng cho hành vào bây giờ, cháo trào ra rồi kìa, cậu đang nấu cái đếch gì vậy hả?- Trước sau gì cái này chả có hành, cho bây giờ có sao đâu. (Au thấy cũng có lí=.=)- Tôi tắm xong rồi mà hai cậu còn chưa xong cái nồi cháo cỏn con đấy à?Trời đụ, cô đang thấy cái gì thế này.

Một Gakushu thường ngày cao lãnh âm hiểm, một Karma nhây lầy bậc nhất hiện giờ đang cãi nhau vì một nồi cháo ư.

Mà cái tạp dề dâu tây và gấu con kia ở đâu ra thế?

Tại sao hình tượng của họ luôn bị phá hỏng chỉ vì mấy cái thứ vớ vẩn vậy?

Cả Levi-san nữa, đã bảo bao lần là tắm xong mặc quần áo vào, cứ quấn mỗi cái khăn tắm mà đi quanh nhà thế à.

Có cảm giác... sướng mắt:))))) Đúng rồi, chụp mấy cái này đem đi bán thì mình giàu to.

Thôi, bây giờ lo việc trước mắt đã, làm giàu không khó...- Mọi người....

Ba ánh mắt nhìn chằm chằm Sakura khiến cô không được tự nhiên.....Karma và Gakushu thì thật sự muốn trào máu họng rồi.

Người trước mặt điềm đạm đáng yêu, thật muốn nhào tới hung hăng chà đạp.

Làn da trắng nõn mềm mại ẩn hiện sau lớp áo sơ mi trắng.

Gương mặt phấn nộn cùng đôi môi anh đào ngọt ngào, đôi mắt long lanh ngập nước.

Có lẽ khi ngủ vì lăn lộn quá nhiều mà áo bị xộc xệch, để lộ ra xương quai xanh quyến rũ chết người.

Quan trọng hơn cả...

Sakura không có mặc quần!!!

Trên người cô chỉ có duy nhất chiếc áo sơ mi quá cỡ, đôi chân thon dài thẳng tắp lộ ra trước mắt bọn họ, cổ chân tinh tế khêu gợi thật khiến người ta muốn lao tới mà ăn gặm sạch sẽ.

Mũi cảm thấy có cái gì đó ấm nóng đang dần chảy xuống...- Cái kia...

Karma, Gakushu, hai cậu chảy máu mũi rồi!!!

- Sakura hốt hoảng.Còn Levi thì sao?

Đương nhiên chẳng có phản ứng gì rồi.

Một người 30 tuổi không biết gái là gì như anh làm sao có thể ảnh hưởng bởi một điều như thế chứ. (Vâng, anh là thánh luôn rồi ấy ạ-.-)------phân cách ngăn oppa nhà ta mất hình tượng--------- Há miệng ra nào~- Tớ tự ăn được mà...- Há miệng ra~BỐP!!!- Để yên con bé ăn, đồ mặt dày - Levi.Sakura nhìn Karma và Gakushu với hai cục giấy trong mũi, miệng khúc khích cười.

Riêng Karma thì bây giờ có thêm quả ổi trên đầu nữa.

Levi thì đã mặc đồ vào, càng tốt, cô không phải nhìn cái bo đì chuẩn đến từng mi li mét nữa.

Nếu không chắc cũng trong tình trạng máu mũi tuôn trào như hai người kia mất.(Au: Vậy sao lúc nhìn Karma chụy lại tỉnh như vậy?)- Thì ra đây là lí do Yuuya nhờ anh tới canh chừng nhóc.

- Levi nói, nhìn chằm chằm vào hai thứ của nợ kia.- Mồ...

Em đã bảo là tự xử lí được mà anh ấy cứ cứng đầu.

- Sakura ủy khuất.- Đối với một tên siscon như hắn thì chuyện này là chuyện lớn đấy.- Phiền phức thật~"Cảm giác mình chỉ là hai con người thừa thãi" - Suy nghĩ của Karma và Gakushu.- À phải rồi, Levi-san, chiều nay ai đưa em về thế?

- Cô hỏi.- Chính anh cõng nhóc về chứ ai.

Ban đầu thầy nhóc định đưa về cơ nhưng sau khi anh lườm hắn một cái bỗng biến thành vũng nước luôn."

Ông thầy nhát gan" - Suy nghĩ của Karma và Sakura.- Thế... ai thay quần áo...

- Cô cúi gằm mặt xuống, bẽn lẽn nói.- Là Kayano.

Sau khi thay xong thì cậu ấy phải về, không ở lại lâu được.

- Karma dập tắt ngay cái tư tưởng trong đầu cô.Lời nói của tên đầu đỏ đó đã giúp Sakura thở phào nhẹ nhõm, cô vui vẻ ăn nốt bát cháo của mình.

Không hề biết rằng hai người nào đó đang âm thầm nói xấu Kayano.------------------------------Vui vẻ xoa xoa cái bụng tròn căng của mình, Sakura nằm phịch xuống giường.

Bỗng một ngón tay lướt nhanh trên mặt cô rồi lại thu về.

Khi định thần lại thì thấy Levi đang liếm ngón tay.

- Miệng nhóc còn cháo, để anh xử lí giúp - Levi lạnh lùng nói, sau đó rời đi.Để lại một Sakura ôm cái mặt đỏ lừ vì xấu hổ.Thấy cảnh đó, không hiểu Karma nghĩ gì mà lại trèo lên giường, chui vào chăn cùng cô, nói:- Nghe nói nếu truyền nhiệt sang người khác thì sẽ hết sốt.

Để tối nay tớ ôm cậu ngủ.

Oa~ ôm cậu thích thật đấy, mềm mềm, thơm thơm(Au: Cảm giác em nó chuẩn bị lên đĩa-.-)Một cước đá bay Karma ra ngoài cửa với tư thế huyền thoại, bắn một ánh mắt tới con sói đỏ nằm bẹp dí bên ngoài (Au:Tổ quốc ghi công anh...), Levi nắm cổ áo lôi nốt tên đầu cam cũng sắp nhảy nốt lên giường.

Sasame và Kei chỉnh lại chăn gối rồi khuyến mại cho hai tên kia vài phát cào vào mặt và đóng cửa phòng.

Giờ Levi hiểu vì sao anh trai con bé này lại bảo mình sang đây rồi.

Mèo nhỏ này không canh chừng chắc có ngày bị cuỗm đi mất lúc nào còn không biết.---------------------------------Không biết mọi người thấy thế nào, nhưng Sakura hiện tại đang cảm thấy rất vui."

Vậy ra đây chính là hạnh phúc..."

Bỗng cô sực nhớ ra, bản thân vừa quên mất mình đã từng là ai."

Cô không nhớ rằng mình đã làm gì ư?"

Từng mảnh kí ức hiện lên hệt như một thước phim quay chậm."

Người như cô liệu có xứng đáng được hưởng hạnh phúc?"

Từng người, từng người một, những người cô yêu thương phải bỏ mạng."

Khoảnh khắc đáng nhớ này... liệu sẽ kéo dài bao lâu..."
 
(Hoa Anh Đào) Lớp Học Ám Sát [Quyển 1]
Chap 21: Kẻ thù


- Các em, hôm nay chúng ta sẽ có học sinh mới - Koro-sensei.- Chúng ta nghe câu này bao lần rồi?

- Maehara.- Đây là lần thứ 5 - Sakura trả lời.- Em vào đi.Cánh cửa chầm chậm mở ra, một chàng trai tóc đen kính đen mắt đen bước vào.

Nhẹ nhàng nói:- Xin chào, tôi tên là Sasaki Yukito.

Rất vui được gặp mọi người.

Sakura nghe đến cái tên Yukito mà giật mình, ngẩng đầu lên nhìn.

Đúng là cái bản mặt giả danh tri thức nhìn là muốn đập mà cô biết rồi.

Xong, kì này căng đây.Yukito nhìn một vòng quanh lớp, bắt gặp khuôn mặt quen thuộc, liền nói:- Quên mất chưa nói với mọi người, mình là....

Anh tiến xuống chỗ Sakura, ghé tới định kiss cô...- ....hôn thê của Minamoto Sakura.Nhưng Sakura đã kịp tránh.Và ảnh đã ăn nguyên quyển từ điển của Koro-sensei vào mặt.---Nổi lửa lên nào anh em ơi--- Sakura, chuyện này là sao vậy?

- Kayano làm bộ mặt hoảng hốt.- Bọn tớ còn chưa hỏi cậu về cái người mắt cá chết hôm qua hôm nay đã thêm một thằng tới tự xưng là chồng cậu là sao?

- Maehara.- Hức hức, nữ thần mình là hoa đã có chậu, mình không thiết sống nữa - Okajima treo dây lên quạt trần định thắt cổ.- Sakura-chan, tớ cần một lời giải thích - Karma vẫn giữ thái độ ngầu lòi như mọi ngày, nhưng thực ra trong thâm tâm thì...

"Tên đó là thằng nào hả Sakura?

Thằng Asano nó đã ngáng đường tớ rồi, anh Lệ gì đó thì vẫn chưa rõ quan hệ gì với cậu, giờ lại là thằng đen toàn thân đây nữa.

Harem à?"

- Tớ sắp chết...

- Okajima vẫn đang tự tử.- Từ từ.

Thứ nhất, người hôm qua là Levi - nuôi tớ hồi nhỏ, tớ coi anh ấy như anh trai, không có gì ám muội hết.

Thứ hai, tên đó là người mà anh trai tớ định cho đi xem mắt, chứ chưa phải là hôn thê, và tớ chưa quyết định cái gì hết.

Chỉ vậy thôi.- Nè, tớ đang thắt cổ đấy...

- Okajima Bỗng cái ghế dưới chân Okajima bị đẩy ra không thương tiếc, khiến cậu đang trong tình trạng treo cổ trên quạt trần.- Ặc...

ặc...- Okajima!!!!!!!!- Đứa nào bật quạt thế hả???------------------------------ Hộc...hộc...- Chưa thấy đứa nào nghịch dại như thế này - Megu.- Rốt cuộc thằng nào đẩy ghế vậy???

- Okajima điên loạn gào thét - Là anh mày đấy, có sao không?- Nguy hiểm lắm đấy Yukito-kun, lần sau đừng làm thế nữa nhé.

- Koro-sensei.- Sasaki-san à...- Hô!

Sakura-chan, đừng gọi thế chứ, nghe xa lạ lắm.

Cứ gọi Yukito-kun đi~Yukito cười mỉm tiến gần tới, càng tiến cô lại càng lùi lại, Sakura thủ sẵn thế tấn công.- Bước thêm bước nữa tôi sẽ giết cậu*giơ súng*- Khoan, bình tĩnh, tôi đã làm gì đâu.- Tránh xa ra và tôi sẽ không làm gì cả.- Haizaa, hồi nhỏ dễ thương bao nhiêu bây giờ dễ sợ bấy nhiêu - Yukito vừa nói vừa giơ tấm ảnh.

- Oaaaaa!!!!!

Sakura kawaii~- Đâu, tớ xem với.

Ồ!

Dễ thương thật!- Từ nhỏ đã có ngực rồi à...

- Okajima.BỐP!!!- Hentai.

- Megu.- Yukito!!!!

Xóa nó đi ngay lập tức!!!!!

- Sakura hét lớn.- Nè, gửi cho tôi đi - Karma.- Không, vợ tôi để tôi ngắm chứ.- ....- ....- ....PẰNG PẰNG PẰNG!!!- Aaaaa!!!

Sakura!!!!

Không được bắn súng trong lớp!!!

Mau dừng lại đi!!!!!!!

- Koro-sensei.Xoẹt!Bịch!- Gì vậy?- Thầy... bị đứt xúc tu rồi!!!!!- Là Sakura hả?- Không, vết đó là vết dao, và tớ cũng không bắn trúng thầy ấy.

Là Yukito-kun.- Oa~ Sakura cuối cùng cũng chịu gọi tên mình rồi, hạnh phúc quá~.

Koro-sensei nè, em thấy thầy cũng đâu có mạnh lắm nhỉ - Yukito bỗng đổi giọng lạnh lùng và tràn đầy sát khí.- Câu này nghe quen quen....- Chính chủ câu nói đó đang đứng đây nè *chỉ Karma*.- Kẻ phá hủy mặt trăng lại đi làm giáo viên một lớp học đứng bét trường.

Thảm hại thật!

Sakura nè, tôi không ngờ đến giờ cô vẫn chưa giết được con bạch tuộc màu vàng này đấy.

Hôm nay tới đây thôi, chào nhé, tôi về đây!Nói rồi Yukito đi thẳng về.Bầu không khí im lặng bao trùm quanh lớp, mọi người đều đang tiêu hóa đống thông tin cậu bạn mới vừa cung cấp.

Đến cả Koro-sensei cũng im lặng, khuôn mặt vẫn cười như mọi khi nhưng có phần đăm chiêu.- Tớ biết mọi người đang nghĩ gì...

- Sakura lên tiếng - ...tớ sẽ giải thích một số thứ cho các cậu.

Ritsu!

Tìm thông tin về Yukito trên mạng cho tớ.- Được, đợi tớ chút, ra rồi!

Sasaki Yukito.

Con trai vị giám đốc công ty DIA đứng đầu thế giới.

Có thể nói là ngang hàng với công ty Aoyama của anh trai Sakura.

Cao 1m73, nặng 59kg, nhóm máu O.

Theo như mọi người nhận xét thì tính tình vui vẻ, hòa đồng, thông minh, khá đẹp trai, thu hút hầu hết học sinh nữ trong toàn bộ mọi ngôi trường từng học trước đây.

Hiện đang có hôn ước với Minamoto Sakura.

Đó là toàn bộ thông tin tớ tìm được.

- Ritsu nói.- Cậu ta cũng được đấy chứ.

- Isogai.- Quá khứ lẫy lừng nhỉ!

- Sugino.- Nhưng có vẻ hơi khác so với đời thực.- Đúng đấy Okuda-san.

Ở đây vẫn còn thiếu một thông tin nữa.

Cậu ta là một sát thủ.

- Sakura trả lời.- SÁT THỦ???

- Mina.- Kể cũng có lí.

Làm gì có ai vào cái lớp này bây giờ mà là người bình thường chứ.- Phải, Bitch-sensei cũng có biết đấy.- Thật sao?- Ừ.

Yukito thực ra chính là sát thủ Ma Vương mà các em đã từng nghe kể từ Lorvo-san.

Cách cậu ta ám sát rất đáng sợ.

Để che đi sự thật đó Yukito đã đeo lên chiếc mặt nạ đóng giả làm hoa hậu thân thiện...- ...Lật mặt nhanh hơn lật bánh, tính tình sáng nắng chiều mưa, giữa trưa có cầu vồng, nhìn tưởng M nhưng thực ra là S....

- Sakura tuôn một tràng.- Cậu có vẻ hiểu rõ nhỉ.

- Ài....

Bạn từ nhỏ mà, tên đó phiền phức lắm.

----------------Ở nhà---------------- Thế này là thế nào???Sakura bực tức nói, nhìn chằm chằm cái tên đen toàn thân đang ngồi thản nhiên ăn bánh rán của cô giữa phòng khách.- Yuuya-nii nói từ giờ anh ấy sẽ ở đây.- Thằng anh chết tiệt...

Lại tự ý quyết định...

- Sakura rủa thầm.-----Trong lúc đó, ở công ty----- Hắt xì!- Chủ tịch sao thế ạ?- Không có gì."

Con bé này lại nói xấu mình"---------quay trở lại----------- Trả bánh rán đây!!?!!!!!!- Ai lấy trước người đó được.- Tôi mua chúng mà!!!!!!!!!!- Trả nợ sau.- Khỏi đi!!!!

Ai chẳng biết cậu vay xong có bao giờ trả đâu!!!!!Dạ vâng, hiện tại Yukito đang bị Sakura rượt quanh nhà vì lỡ ăn hết đồ ăn vặt của cô.- Em đang thấy cái gì thế này?

- Kei.- Tốt nhất nên làm quen với nó.

Khoan, kia là máy game của mình à?

- Karma chỉ chỉ vào thứ ướt sũng trên bàn.- À, cái đó vừa nãy tôi vừa đi vừa chơi lỡ tay rơi vào hồ cá nên đang phơi cho khô.

Không ngờ cậu là fan One Piece nhỉ...

Aaaaaa!!!

Đừng phun mù tạt!!!!!

Cứu!!!!!!!!Vừa lúc đó Gakushu về tới, và hắn đã bị trúng mù tạt ngay vào mặt.- .....- .....Xin lỗi, tôi không thấy cậu.- .....- Karma!!!!!!

Cậu có biết mình vừa làm gì không!!!!!!Gakushu cũng đã tham gia vào chiến tranh thế giới thứ ba.Một lúc sau, Levi về tới nhà, nhìn thấy cảnh tượng bên trong ngay lập tức định quay gót ra ngoài.- Levi-san!

- Sakura chạy tới ôm rồi vùi mặt vào người Levi.

Và chuyện này không vui vẻ gì cả đối với ba con người kia.- Levi-san...

Yukito ăn mất bánh rán của em...

Hức... hức
....

- Cô làm nũng.- Vậy ra đây là nguyên nhân bãi chiến trường này hả?- Ukm....- .....

- ...... *vẫn ôm* ......- Ba thằng kia.

Dọn.

Khi về phải sạch không tì vết.

Sakura.

Đi mua bánh rán với anh. (Bệnh sạch sẽ lại tái phát)- Hảảảả???- Yay!!!!

Đi mau thôi Levi-san.

- Cô kéo tay Levi ra ngoài, bỏ mặc những con người còn lại âm thầm dọn dẹp hậu quả mặc dù lỗi là do một chiếc bánh rán.

Haiiza....

Số phận mấy anh ấy đã an bài rồi ....
 
(Hoa Anh Đào) Lớp Học Ám Sát [Quyển 1]
Chap 22: Thi học kì


Lớp 3E đang bước vào thời điểm thi cuối kì 1.

Khoảng thời gian mà bất cứ học sinh nào cũng sợ hãi (trừ mấy đứa học giỏi), khoảng thời gian mà bất cứ học sinh nào cũng cực ghét, khoảng thời gian mà học sinh lao đầu vào học chỉ để viết cho kín chữ vào một tờ giấy, khoảng thời gian mà học sinh phải vận dụng hết trí óc của mình để nghĩ ra các ám hiệu giao tiếp và các cách thủ phao và chép bài mà giám thị không biết, khoảng thời gian có thể so sánh với thời điểm xảy ra nạn đói năm 1945 (chắc thế), khoảng thời gian...Thôi nghỉ mịa đi...Nói chung là lớp E khởi đầu kì thi này bằng một tình huống không được suôn sẻ cho lắm...----------ta là phân cách----------- Mấy đứa!!!!!!

Có chuyện lớn rồi!!!!!!!!

- Koro-sensei bay thẳng vào lớp, làm động tác hoảng loạn.- Mới sáng sớm mà thầy đã ồn ào rồi!

- Sakura chán nản nói.- Em không nghe rõ à???

Có chuyện lớn rồi!!!!!*tiếp tục hoảng loạn*.

Ví của thầy bị mất rồi!!!!!

Hôm qua thầy vừa lãnh lương xong!!!!!!"

Chẳng lẽ...."

- Ánh mắt mọi người đổ dồn vào cái đầu màu đỏ ngồi cuối lớp.- Không phải tớ.

Nếu là tớ thì phải để lại cái ví rỗng.

Đây là thầy ấy mất cả cái ví mà.

- Karma biện minh.- .......*cạn lời*......…- Vậy rốt cuộc là ai???

Là ai????

- Koro-sensei bắt đầu gào thét.- Ở đây sao mà ồn ào thế?

- Yukito từ ngoài cửa bước vào.- Yukito-kun à....

Hử, khoan đã, Pan!

Hôm qua cậu lấy đâu ra tiền đãi tớ buffe bánh ngọt thế?

- Sakura hỏi.- Pan ư?- Biệt danh đó.

Do tên này cuồng pancake nên tớ gọi là pan luôn.

Giờ trả lời đi tên kia!- Hử, đương nhiên là tiền của Koro-sensei rồi........Quác.......quác......quác.......- Em trả lại ví cho thầy mau!!!!

- Đây nè thầy!

- Cậu ném cho Koro-sensei.- Phù, may quá...

Ááááááá!!!!

Sao còn có mỗi 1 yên thế này????- Hôm qua em lỡ làm vợ em giận.

Vì không muốn ra sofa làm bạn với muỗi nên em phải chi tiền ra đãi để xin lỗi ạ.

- Yukito trả lời một cách rất tỉnh.- Hả, chẳng lẽ....*đen tối mood"* - Okajima.BỐP!!!RUỲNH!!!!- Đồ điên!!!!!

Nói linh tinh cái gì thế!!!!

Định hủy hoại thanh danh của tớ hả????Sakura đã dùng một cú karate để đá Yukito bay ra bên ngoài.- Tội nghiệp Sakura...

Có tên này bên cạnh chắc mệt lắm.- Tớ thấy tội nghiệp Yukito hơn!- S với S yêu nhau được không nhỉ?- Nói gì vậy Rio.-------lại là phân cách đây-------Lớp E đang ra ngoài sân để học để thay đổi không khí.

Nhưng Sakura lại không thích ngồi dưới đất.

Với bản năng loài mèo như của cô thì mấy chỗ cao có vẻ thích hợp hơn.

Vì vậy hiện tại cô đang ngồi vắt vẻo trên cành cây mà học.

Mặc cho Koro-sensei cố gắng thuyết phục cô đi xuống ngồi cùng mọi người.- Cái bệnh đó vẫn chưa chữa được nhỉ!- Im đi Pan.

- Đừng gọi thế nữa, nghe kì quá!- Thích đấy, làm sao?- ..........Không...

Mọi việc ra sao rồi?- Đại khái là vẫn ổn.... cho tới bây giờ....- Coi chừng đấy!

"Hắn" có thể ở bất cứ đâu và bất cứ thời điểm nào.

Đừng để hắn thao túng - Yukito bỗng trở nên nghiêm túc.- Tớ biết rồi.

Mà cậu thấy lớp thế nào?- Ừm....

Lớp học này khá là phong phú.

Loli có, BB có, trap có, hentai có, tsundere có, lạnh lùng có, S có, thông minh có, béo có, lăng nhăng có, nghèo có,....

Oái!Đùa thôi!

Cất súng đi!

Tớ thấy lớp học này khá thú vị đấy!

- Phải, tớ tin rằng họ cũng sẽ làm bài tốt trong kì thi lần này!*cất súng*----tua là tua là tua tua nào----- Học nhóm á?- Phải Sakura-chan.

Cậu đi cùng tụi tớ tới thư viện nhé!- Được thôi!

Dù sao thì tớ cũng đang rảnh.Và thế là họ đã lên đường tới thư viện trường.- Sakura, bài này làm thế nào?

- Isogai hỏi.- Cái này hử, tách 5x thành 2x + 3x là làm được.- Ồ đúng rồi, cám ơn!- Sakura-chan, dịch câu tiếng Anh này hộ tớ.- Được thôi Rio.

Cái này là....

Rio, tớ nghĩ cậu nên nghiêm túc học hơn-.-Cô bạn tóc vàng cười khúc khích, tay chỉ chỉ vào dòng chữ ghi trên vở: "I love Karma".

Khuôn mặt có phần tiếc nuối khi không lừa được người ngồi đối diện.- Thật tốt khi người đứng đầu trường về điểm số giúp chúng ta học.

Karma thì tớ không rủ được.

Cậu ta nói không thích tới đây - Nagisa- Cũng phải thôi!

Karma mà ở đây thì cậu ấy sẽ không kiềm được mà đánh nhau với tất cả bọn đang thầm thì quanh chúng ta mất - Sakura.Một lúc sau, nhóm của họ đã đụng mặt nhóm Ngũ đại nhưng không có Gakushu.

Bọn họ liên tục nói lớp E thế này, lớp E thế nọ.

Sau khi đặt ra thỏa thuận, chúng thậm chí nói lớp E sẽ không có cơ hội.

Còn tên Ren thì cứ ra sức tán tỉnh cô.

Sakura không thể chịu nổi nữa liền đứng dậy, bỗng....- Cái... cái gì đây?- Dao rọc giấy đó.

Sắc lắm phải không?

- Yukito đột nhiên xuất hiện như một anh hùng, tay dí con dao gần cổ của Ren, mặt vui vẻ - Tán tỉnh hoa đã có chủ là không được đâu nha~.

Nhưng nếu cậu đã muốn thì... tôi sẽ cho trên chiếc cổ đẹp đẽ của cậu một đường trang trí đấy - Yukito bỗng lạnh lùng nói, trên người tỏa ra sát khí, từ từ bỏ con dao ra khỏi cổ.

Ren sợ đến thất thần, khi nhận ra thì kéo bọn kia chạy thục mạng một mạch.Cậu quay ra, khuôn mặt trở về trạng thái bình thường, nở một nụ cười tỏa nắng khiến các chị em phụ nữ xung quanh kể cả Rio, Kayano và Okuda cũng phải đổ.- Sao không Sakura?

- Yukito đưa tay lên, xoa đầu Sakura.

Hoặc mọi chuyện lẽ ra sẽ xảy ra như vậy.

- Thiệt tình....

Tớ tự giải quyết được mà! *chặn tay lại*.

Ra đây làm gì?- Học chứ sao!

Lâu lâu để tớ tỏa sáng chút không được ư?

Cậu nhìn hiệu ứng xung quanh xem.------------------------ Cậu bạn đẹp trai kia là ai vậy?

- hs nữ 1.- Trời má, soái ca của lòng tui - hs nữ 2.- Cậu ta là học sinh lớp E ư?

- hs nữ 3.- What?

I don't care!

Nam thần a~ - hs nữ 1.- Con bé tóc trắng kia là ai thế?

Tránh xa nam thần của chúng ta ra!- Cô gái đó là ai zậy?

Xinh dã man tàn bạo!

- hs nam 1.- Hình như đó là người đứng nhất trường trong kì thi vừa rồi đó!

Trên cả Asano-san luôn!

- hs nam 2.- Quào!

Ghê vậy!

- hs nam 1.------------------------ Các cậu giờ nổi tiếng rồi!

- Rio.- Mị lực cao thật!

- Isogai cảm thán.- Thấy chưa Sakura-chan, tớ...

Khoan đã!!!

Đừng về!!!!

Xin lỗi!!!!

Tớ sẽ không gây sự chú ý nữa!!!!

Ở lại đi mà!!!!

- Yukito hớt hải chạy theo.

Nhưng Sakura thì mặc xác cái con người phiền phức đằng sau mà đi thẳng.

Độ phũ lever max.
 
(Hoa Anh Đào) Lớp Học Ám Sát [Quyển 1]
Ngoại truyện 1: Sự cố facebook


Con bạch tuộc biến thái thần kinh vô liêm sỉ đã đăng:"ĐỨA NÀO THAY ĐỔI BIỆT DANH CỦA THẦY THÌ TRẢ LẠI ĐI!!!!!"

Nagisa và 28 người khác đã bình luận:Trap: Trời đất, Koro-sensei cũng bị đổi biệt danh à?Loli mãi mãi phẳng: Đứa nào????

Là đứa nào????Nghèo rớt mùng tơi: Karma hử?Tên quỷ đỏ máu S: Không phải tớ, tớ cũng bị đổi mà.Pantsu: What!!!!!

Thằng nào đổi có tâm vl!!!!

Pan đây là pancake mà, đâu phải pantsuKẻ lăng nhăng: Tớ lăng nhăng hồi nào?Con khỉ năng động: Từ trên xuống dưới, chỗ nào cũng lăng nhăng hết.Kẻ lăng nhăng: Híc híc...

Okano-san...Ma không mắt: Tớ không hề vui về chuyện này.Tsundere: Tớ cũng vậy!Xinh dã man: Ukm...

Tớ không có ý kiến gì về biệt danh này.Thích bóng chày: What???

Cả Kanzaki cũng bị đổi à???

Thằng nào đổi phen này chết rồi!!!Tảng băng đã đâm vào tàu Titanic: Cả thầy cũng bị đổi à?Bitch: Nà ní, chuyện gì vậy?Manga là số 1: Cả Bitch-sensei cũng...

À không, cô vốn đã là bitch rồi.Hentai mood every where: Em đồng ý cả hai tay.Bitch: Bọn nhóc đáng ghét!!!!Cuồng hóa học: Tớ thừa nhận tớ thích hoá học thật, nhưng không cuồng.Đạo diễn phim JAV: Chuyện gì đang xảy ra vậy?

Tôi là ai?

Đây là đâu?Đầu đội ramen dở ẹc: Có một sự xúc phạm không hề nhẹ...Hatsune Miku: Gì thế này???

Tớ tóc tím còn Miku tóc xanh mà???Thích bóng chày: Có một sự nhầm lẫn không hề nhẹ ở đây...*tập 2*Bọ cạp: ???????

Tớ thích côn trùng!??!

Nhưng không có nghĩa tớ là bọ cạp!!!!!Công lí-san: Mặc dù đây là tên tớ, nhưng tớ vẫn không thích nó.Bưởi top 2 tặng kèm đuôi ngựa: *đơ-ing*Họa sĩ mặt ngựa: Mặt tớ chỉ hơi dài chút thôi mà...

Đâu đến nỗi như mặt ngựa.Béo: Ngắn gọn súc tích thật *ngưỡng mộ cộng phẫn nộ*Mắt kính thích gái maid: Hự!!!

Đả kích lớn quá...Bà tám vẹt Rio: Hình như thủ phạm là người biết rất rõ chúng ta.Lớp phó gương mẫu: Có vẻ thế thật.Rết đầu cam đã tham gia cuộc trò chuyện nhóm này.Quỷ đỏ máu S: Hô!

Biệt danh hay đấy!Ngu như bò: Gan lắm mới đụng vào hội trưởng hội học sinh cộng con trai thầy hiệu trưởng đây.Quỷ đỏ máu S: Vãi cả ngu như bò, Terasaka biệt danh của mày hay thật đấy!Ngu như bò: CÂM NGAY THẰNG MÁU S!!!!!Rết đầu cam: Tôi tưởng thủ phạm đổi tên tôi là lớp E, hóa ra cả lớp cũng bị đổi à.Nghèo rớt mùng tơi: Khoan!

Làm thế nào mà cả lũ bị đổi cùng lúc vậy?Pantsu: dhhxj-#*++udjzj₫++#+shjzuj(@bbj++j-njdj-₫-+jjdjj&t(f?e%e8d+y3j7e:r-+₫+tsgh7-+=$=€×udjjIsj+#++jdjsjj+#(+sjksJk$ש={{\jssjjxjTrap: Cái gì thế???Loli mãi mãi phẳng: Hình như Yukito sốc quá tăng động luôn rồi.Nữ ác ma: Để tớ lập cái bàn thờ nguyền rủa thủ phạm của chuyện này...Con bạch tuộc biến thái thần kinh vô liêm sỉ: Hazama!!!!

Đừng làm thế, tội nghiệp người ta lắm!!!!Bà tám vẹt Rio: Thầy nghĩ sau từng ấy chuyện mà chúng ta cho qua được ư?Con bạch tuộc biến thái thần kinh vô liêm sỉ: Thầy thấy mấy biệt danh này hay mà...Tảng băng trôi đã đâm vào tàu Titanic: Nhìn lại biệt danh của ngươi đi bạch tuộc.Con bạch tuộc biến thái thần kinh vô liêm sỉ: Hử?

Làm sao....

Ááááá!!!

Tôi quên mất!!!!

Nguyền rủa tên đó đi Hazama!!!!Lớp phó gương mẫu: Đây là thầy giáo của chúng ta ư...Bitch: Đó đúng là thầy giáo của mấy đứa đấy...Pantsu: isjxnh#7-"(@4÷©°[${hsh-#-7" 7+8°©=$=×jjndj7"++uxhsj#8+djjzji7#-#+susjj€=€=sjzj€={{©sjskzjKẻ lăng nhăng: Bao giờ cái thằng này mới hết tăng động vậy???Nghèo rớt mùng tơi: Mọi người, tớ để ý có một người chưa hề xuất hiện.

Có thể đó chính là thủ phạm.Trap: Là ai thế?Quỷ đỏ máu S: Còn ai trồng khoai đất nữa.Minamoto Sakura đã on.Minamoto Sakura: Etou... có chuyện gì vậy?

Tên các cậu....Loli mãi mãi phẳng: Sakura...

Tớ không ngờ rằng cậu lại là người như thế đấy.Minamoto Sakura: Hả?

Loli mãi mãi phẳng...

Kayano à?Pantsu: Đừng giả nai nữa!!!

Mau khai ra đi Sakura!!!!!Quỷ đỏ máu S: Hết tăng động rồi à?Minamoto Sakura: WTF???

Pantsu???

Quỷ đỏ máu S???

Á há há *cười sặc sụa*Rết đầu cam: Hình như cậu ấy không phải thủ phạm.Minamoto Sakura: Mọi người nói gì thế?

Hôm qua tớ bị mất con chip ghi bí mật của mọi người.

Tớ chỉ hỏi có ai nhặt được không mà.Hiệu trưởng đại nhân: Là ta đấy!Con bạch tuộc biến thái thần kinh vô liêm sỉ: Whatttttttttt????

Hiệu trưởng là thủ phạm ư???Hiệu trưởng đại nhân: Phải, hôm qua ta thấy trên đường một con chip kì lạ nên đã nhặt về xem.

Ai ngờ bên trong nó có nhiều cái thú vị đến vậy.Rết đầu cam: Và ông đã bày ra trò này.

Đến con trai mình mà cũng không tha.Hiệu trưởng đại nhân: Ta chỉ cho con trải nghiệm cái cuộc sống khốc liệt sau này thôi.

Nhưng đừng lo con trai ta sẽ không thiệt thòi với bất cứ ai và bất cứ điều gì cả.

Đợi ta chút.Minamoto Sakura đã đổi biệt danh thành Con dâu thầy hiệu trưởng.Con dâu thầy hiệu trưởng: Lão già đáng ghét!!!!

Làm cái gì thế này???*lật bàn*Rết đầu cam: Good job!

Papa.Hiệu trưởng đại nhân: Thanks.

Son!Loli mãi mãi phẳng: Bao giờ biệt danh bọn em mới trở lại như cũ?Hiệu trưởng đại nhân: 1 tuần.Con dâu thầy hiệu trưởng: Mình phải chịu đựng cái này 1 tuần nữa ư?

Không bao giờ!!!Quỷ đỏ máu S: Con t(r)ym ta đau quá!Levi Akerman: Gì thế?Thích bóng chày: Giờ mới biết à...Con dâu thầy hiệu trưởng đã off.

Trap đã off.

Quỷ đỏ máu S đã off.

Loli mãi mãi phẳng đã off.

Rết đầu cam đã off.

Xinh dã man đã off.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.

Bitch đã off(người cuối cùng)Levi Akerman: Có một sự bơ không hề nhẹ...Levi Akerman đã off.Oni-tan Sakura đã on.Oni-tan Sakura: Ủa?

Mọi người đâu hết rồi?
 
(Hoa Anh Đào) Lớp Học Ám Sát [Quyển 1]
Chap 23: Quyết định


Cuối cùng cái ngày định mệnh đó đã đến.

Ngày thi học kì.

Và cuộc chiến điểm số giữa lớp A và lớp E đang trở thành đề tài đáng chú ý nhất của trường.

Các thành viên lớp E đã học hành rất chăm chỉ để chuẩn bị cho việc này.

Còn Karma thì...

Thôi kệ cậu ta đi.

Ta sẽ không chịu trách nhiệm đâu.Sakura đang trên đường tới phòng thi.

Nhưng cô đã vô tình đâm sầm vào một ai đó.- Ui zaa...

Itai...- Xin lỗi, bạn có sao không?- Đi đứng phải.....

Ủa?

Gakushu-kun!

- Đi đứng phải làm sao?

- Gakushu nói.- Không có gì - Sakura đứng dậy, phủi bụi bặm bám trên người rồi tiếp tục đi.- Này!

Phòng thi của cậu phía này cơ mà!- Í lộn!

Nhầm hướng!

- Cô nói rồi quay lại đi tiếp.

Được 3 bước Sakura lại đứng khựng lại, nhìn về phía Asano nói - Anou...

Cụ thể nó hướng nào vậy...?Asano im lặng một lúc rồi phì cười.

Sakura thấy thế liền phồng má giận dỗi lại càng khiến người đằng sau ngạc nhiên mà đỏ mặt.

Nhưng cậu cũng nhanh chóng lấy lại dáng vẻ bình thường mọi ngày mà bảo:- Đi theo tớ.

Cậu cùng phòng với tớ đấy.

Có thật đây là người học giỏi nhất trường không thế?- Mồ~.

Tớ chỉ lo nghĩ chuyện khác mà quên mất thôi.

- Cô trả lời, trên má có vài vệt hồng.

Và toàn bộ hình ảnh này đã lọt vào mắt con cáo cam đối diện."

Đáng yêu thật!"

- Oái!!!!

Làm gì thế Gakushu - kun????- Hở?Asano không biết tự lúc nào đã đưa tay lên mà véo má của Sakura.

Nhưng mà công nhận má cậu ấy mềm ghê.

Chọt mãi không chán.

Thoát ra khỏi dòng suy nghĩ, Asano nhanh chóng rụt tay lại.- Au....

Đau quá...

Sao tự nhiên lại làm thế...

- Sakura ủy khuất, tay xoa xoa hai bên má đỏ au, trên khóe mắt đã có vài giọt nước.Điều này càng khiến Asano giật mình hơn.

Khi ấy không hiểu cậu nghĩ gì mà lại vô thức đưa tay ra mà véo.

Quả thật con gái quá đáng sợ.

Có thể đâm cậu hàng loạt lưỡi dao chí mạng như vậy.

Quá sức lợi hại rồi.- Đừng bận tâm về nó.

Không có gì đâu.- ????Một lúc sau, hai người đã tới phòng thi.

Bên trong đã có Karma ngồi lù lù tự lúc nào.

Ánh mắt anh có vẻ ngạc nhiên khi đằng sau lưng cô là Asano.- Sakura-chan, sao cậu lại đi cùng với Asano?

- Karma hỏi, giọng nói có chút khó chịu.- À.

Vừa nãy gặp trên đường tới đây nên đi cùng luôn. (Au: Chứ không phải chị bị lạc hả)"Chết tiệt, lúc đó mình đang ở cái chỗ khỉ gió nào thế?"

- Karma rủa thầm, bắn một ánh mắt chết chóc tới cái thằng đầu cam đang cười đắc thắng kia.- SAKURA!!!!!!!!!Yukito bỗng từ đâu mà lao thẳng vào phòng, ôm Sakura từ đằng sau.

Mặt dụi dụi vào tóc cô.- Sao tự dưng lại bỏ mình lại?

Làm mình tìm muốn chết!- Yukito - kun....- Gì vậy Sakura?- Tôi cho cậu 3 giây để bỏ tay ra khỏi ngực tôi.

Đừng bóp nữa nếu không.......

Tôi sẽ giết cậu.....*sát khí*- Aaaaaa!!!!!!!

Xin lỗi!

Xin lỗi!

Xin lỗi!

Xin lỗi!....*dập đầu lia lịa*- Hai người, thầy giám thị vào rồi kìa!

- Asano.Mọi người lục đục đi vào chỗ ngồi, nhưng.... trớ trêu thay...

Sakura lại ngồi giữa Karma và Asano, còn Yukito thì ngồi ngay đằng sau cô.

Hai người bên cạnh thì cứ phóng sát khí vô tội vạ, còn người đằng sau thì cứ nghịch tóc cô.

Đến giờ Sakura vẫn không hiểu sao mình có thể chịu đựng được bọn họ trong suốt thời gian qua.-------------------------Ngày trả bàiKhông nằm ngoài dự đoán của Sakura, kì thi lần này lớp E thực sự đã làm rất tốt.

Đặc biệt mọi người cũng đã biết được Yukito cũng là một người học rất giỏi: 500 điểm, đồng hạng với Sakura.

Tất cả mọi người đều đang rất vui, nhưng chỉ riêng có một người, một người ôm nỗi bực tức một mình mà lẳng lặng đi ra ngoài.------------------------ Karma-kun, có chuyện gì vậy?

- Sakura tiến tới, hỏi - Không có gì!

- Karma nói với vẻ mặt bực dọc, đi ra chỗ khác hòng tránh né cô.- Không có gì mà mặt mày nhăn nhó thế à?

Chuyện điểm thi phải không?- .......- Vậy là đúng rồi!

Thế mà cứ giấu giấu diếm diếm.- Im đi!

Nếu cậu tới đây chỉ để nói chuyện này thì tớ đi đây - Karma vừa dứt câu liền ngay lập tức đứng dậy quay lưng mà bước.

Nhưng Sakura nào có để người này đi dễ dàng như vậy.

Đương nhiên đối với bất kì ai cô cũng có cách đối phó rồi.- Nếu cậu đi, tôi sẽ gửi cái này cho cả lớp.Karma quay lại, khuôn mặt đen sì khi thấy trong máy của cô là bức ảnh chụp cậu khi đỏ mặt, khi cậu mặc cái tạp dề màu hường , cả bộ móng tay của cậu được make-up by Koro-sensei và nhiều thứ khác nữa.

Bây giờ có muốn đi cũng khó.

Thôi chi bằng ta ở lại để bảo toàn danh dự.Karma ngồi phịch xuống, lưng dựa vào gốc cây, tay để sau gáy, vẻ mặt bất cần đời.

Sakura chậm rãi đi tới, ngồi cạnh cậu, mắt hướng lên trời cao trong xanh sương sớm long lanh mặt nước xanh xanh cành lá rung rinh...

Á!!!

Nhầm!

Nhầm!

Mắt cô nhìn sang phía cậu, từ từ nói:- Karma, bị điểm kém thì đâu có sao.

Con người không có ai là hoàn hảo cả (Au: Ngoại trừ chụy:))).

Là người ai cũng sẽ thất bại ít nhất một lần, sẽ sai lầm một vài quyết định.

Ta chỉ cần biết nhận ra nó mà cố gắng lần khác.

Tùy vào lựa chọn của cậu.

Quan trọng... cậu phải lựa chọn đúng...

- Vậy cậu đã lựa chọn sai bao giờ chưa?

- Karma hỏi.- .........Rồi....

Hai lần liền.....- Vậy....... kết cục thế nào....?- Đó...... là một cái chết bi thương.....

- Giọng Sakura nhỏ dần.- ............Xin lỗi.- Không sao!

Cậu không làm gì cả mà!

Thế này đi, nếu cậu thắng được Gakushu trong kì thi lần sau, tớ sẽ thực hiện một mong muốn cho cậu, được không?

- Cô ngay lập tức lấy lại tâm trạng, vui vẻ nói.- Thật ư?

Bất kì mong muốn nào?

- Khóe môi Karma nhếch lên.- Hơ....

Không hẳn là tất cả, chỉ trong giới hạn của tớ thôi!

- Được, không thất hứa!

- Cậu nói rồi đứng dậy rời đi.Sakura ngồi im lặng, trong tâm trí vẫn suy nghĩ một điều gì đó..."

Cái nhìn gian xảo đấy là sao chứ?"

----------ta là phân cách----------- Trả lời mau, là ai làm hả?

- Sakura bực tức nói, tay chỉ vào đống mảnh vỡ trên sàn.- Không phải tớ, là Asano - Karma chối.- Không phải tớ, là Yukito - Gakushu chỉ chỉ vào người bên cạnh.- Không phải tớ, là Le....

À không, Karma - Yukito sau khi thấy khuôn mặt của Levi liền đổi ngay lập tức.- Mấy người có biết đây là cái đĩa tôi thích không?"

Đột nhiên đổi xưng hô như thế này chắc là đang giận lắm" - Suy nghĩ của mọi người.- Cậu có bằng chứng gì là chúng tớ là nghi phạm?

- Karma.- Sự việc xảy ra vào đầu giờ chiều, lúc tớ, Kei và Sasame đang đi mua sắm.

Vì thế hai bé này không thể là thủ phạm được.

Levi trong khoảng thời gian ấy đang ở trong phòng làm việc, và anh í sẽ không rời khỏi phòng cho tới khi xong việc.

Anh ấy cũng không đến nỗi bất cẩn làm vỡ đĩa xong giấu tội đi được.

Ngoài ra trên đĩa có dính kem bánh, chứng tỏ đây là cái đĩa bánh ngọt tớ cất trong tủ lạnh.

Ngoài tổ hợp ba người chuyên gây rắc rối đang đứng đây thì không ai có khả năng tự tiện mở tủ lạnh mà ăn vụng bánh cả.Sau khi nghe Sakura nói, tất cả những người trong phòng đều có chung một suy nghĩ rằng..."..........Chuẩn cmnr.

Suy luận y hệt Conan:vvv"- ......Nhưng mà....

Có một điều kì lạ là....

Trên hiện trường có một sợi tóc màu xanh mà tớ không biết là của ai cả....- Chuyện này mới đấy!- Của ai nhỉ?- Chẳng lẽ có trộm?- Trộm chỉ ăn mỗi cái bánh thôi à?Sakura thở dài, quay người định đi ra khỏi phòng bỗng cánh cửa đột ngột bật mở, một cô gái có mái tóc màu xanh và đôi mắt màu hồng ngọc lao tới ôm cô, nói:- Sakura!!!!!!!

Tớ nhớ cậu quá!!!!!!

- Alice????

Cậu làm gì ở đây???

- Sakura nói, cố đẩy cô ra khỏi người, nếu không chết mà tắt thở mất - Đương nhiên là tới chỗ của Sakura rồi.

Từ giờ tớ sẽ sống ở đây!

- Cô gái tên Alice nói."

Bộ nghĩ nhà mình là nhà trọ à???"

- Tiếng lòng của Sakura.- Oi Sakura!

Tự dưng tòi ra con mắm này là thế nào?

- Karma.- Đừng đè nữa!

Cô làm cậu ấy chết ngạt mất!

- Asano.- Alice!

Rảnh rang quá nên tới đây ăn chơi hả?

- Yukito."

Cái lũ này đang ghen với một đứa con gái à?"

- Levi.- Chào Pan, chào những người tôi không quen, chào Levi-san.

Sakura, cậu sướng quá ha~ Sống với toàn trai đẹp~ - Alice.- Của nợ thì có!

A!

Alice!

Cậu làm vỡ đĩa phải không?

- Đúng rồi!

Chiều nay tới đây đói quá lấy ít đồ ăn tự nhiên thấy có người lạ nên giật mình đánh rơi.....Ặc.....ặc....- Trời đất!!!!!!!

Có biết đấy là chiếc đĩa tớ thích nhất không????

Đã bảo bao lần là bỏ cái tật ăn vụng rồi?!!!!

- Sakura vừa nói vừa lắc lắc Alice.Cuối cùng, mỗi việc cũng đã được giải quyết êm thấm và Alice phải ngủ cùng Sakura chờ tới khi sắp xếp phòng mới.Chú thích lí lịch của Alice:Tên: Nariki Alice.Sinh nhật: 3/9Chiều cao: 1m61Cân nặng: 43kgNhóm máu: ABTính tình: trông lúc nào cũng vui vẻ, luôn đi theo Sakura, là sát thủ siêu giỏi nhưng tung tích không rõ kể cả trong giới sát thủ.Thích: Sakura, mochi, ...Ghét: Nhện, Karma, Yukito, bất cứ ai có ý định tán tỉnh Sakura, Asano thì... hơi hơi.Lưu ý đặc biệt: màu sắc của mắt- Bình thường: mắt hồng- Vui: Xanh- Buồn: Tím- Tức giận: Đỏ- Dỗi: vàng- Lo lắng: cam- Sợ hãi: nâu
 
(Hoa Anh Đào) Lớp Học Ám Sát [Quyển 1]
Chap 24: Sự việc nghiêm trọng


Sakura's POV:Có thể nói cái gì cũng có cái giá của nó.Trong trường hợp của tôi thì nó thực sự đúng là như vậy.Mọi người tất nhiên đều đã biết căn bệnh mèo của tôi rồi phải không?

Đừng nghĩ rằng bệnh này đáng yêu, bệnh này giúp mình có các khả năng của mèo,...

Ừ thì mấy ưu điểm đó cũng hay đấy, nhưng nếu nói tới cái nhược điểm của nó thì.........................Tôi cũng sẽ tới kì động dục.Thực ra việc này sẽ không quá nghiêm trọng, thay vì bị kinh nguyệt thì tôi sẽ tới kì này, mỗi tháng một lần.

Và nếu uống thuốc đầy đủ thì nó sẽ kìm hãm được các biểu hiện và hành động không mong muốn xảy ra.

Kì động dục này kéo dài trong 3 ngày, và trong khoảng thời gian ấy cần phải uống đủ thuốcĐơn giản ta sẽ chỉ hơi thấy khó chịu chút thôi.Trớ trêu thay, hôm nay tôi tới kì...Và thuốc đã hếtThốn thiệt~Đến khi Levi-san mang thuốc về, tôi sẽ phải chịu đựng nó trong khoảng thời gian tương đương một ngày học.

Vì thế cho đến lúc được uống thuốc, tai và đuôi mèo của tôi sẽ hiện lên một cách vô tội vạ.

Thật sự nó rất dễ dàng kìm hãm, chỉ cần tôi tránh xa bọn con trai là xong.Nhưng hôm nay khi tới lớp, khi bị Sugino vỗ vào lưng, tôi đã giật mình tới mức vung tay thẳng vào mặt cậu ta.Xin lỗi, Sugino.

Thông cảm cho chuyện con gái nhé...--------------------------Karma's POV:Cả ngày nay Sakura thật sự rất kì lạ.Cô ấy thì cứ tránh né tôi và bất kì thằng con trai nào.

Chỉ nấp sao cô bạn Alice mới chuyển đến lớp tôi.

Ngạc nhiên hơn là người này cũng mắc bệnh giống Sakura, chỉ khác là sẽ biến thành thỏ trắng khi hắt hơi.Kì lạ thật...À không, phải nói là người quen của Sakura đều kì lạ hết:))Mà hình như Sakura thích mấy thứ đáng yêu thì phải, cậu ấy cứ thích nghịch nghịch mấy cái tai của Alice í.Ghi chú về Sakura (1): Thích bất cứ thứ gì đáng yêu.

- By Nagisa.Quay trở lại với chuyện của Sakura nào, tôi thấy cậu ấy rất kì lạ.Vì thế tôi đã bảo Sugino ra hỏi xem có phải cậu ấy đang gặp chuyện gì không?

Nhưng nhì cô ấy trông khó chịu như vậy nên hơi nguy hiểm khi lại gần như thế.

Cho nên tôi mới nhờ Sugino ra làm bia đỡ đạn.Kết quả thật bất ngờ, chưa kịp nói gì cậu ta đã bị tát thẳng vào mặt:)))Xin lỗi, Sugino.

Thông cảm cho sự tò mò của một thằng con trai nhé.----------------------------Au's POV:Sakura hiện tại đang cảm thấy rất khó chịu.Trong người cô có giác nóng lên và đồng thời điều đó khiến cho khuôn mặt cô đỏ bừng như bị sốt.

Ngoài ra điều đó cũng khiến cô đi đứng khó khăn hơn.Đặc biệt thằng ngốc Terasaka lại ngu người đi nói lớn với cô: - Ê!!!

Sakura!!!Mày tới tháng hay sao mà trông mệt thế???- .....Trong khi đó, mọi người thì...- Tên đó tới số rồi.

- Maehara.- Chọc ai lại chọc đúng Sakura thì các cmn định.

- Rio.- Quả thật là ngu như bò - Karma.- Sakura nhất định sẽ lôi một cái gì đó ra và tẩn cho hắn một trận thừa sống thiếu chết - Alice.- Alice-chan, cậu là bạn hồi nhỏ của Sakura phải không?

- Kayano.- Ừ.

Thì sao?- Cậu có thấy hôm nay cậu ấy có gì là lạ không?- Tớ chẳng thấy gì cả.

Cậu ấy bình thường mà - Alice trả lời, thực ra trong đầu nghĩ: "Levi-san, mau đem thuốc về đi, Sakura sắp tới giới hạn rồi" *Chú thích: Alice là người thứ hai biết chuyện của Sakura sau Levi.------------------------------Quay trở lại với câu nói của Terasaka.Sakura im lặng không nói gì, tưởng chừng như có một cơn bão sắp nổi lên thì....

Cô quay ngoắt đi, mặc kệ câu nói của Terasaka.Shock!!!!!

Shock nặng!!!!!- Mọi người có thấy điều tớ vừa thấy không???

- Nagisa.- Có!

Không chỉ bằng một mắt mà bằng hai mắt:v - Karma.- Chắc chắn có điều kì lạ gì đó đang xảy ra.

Terasaka ngạc nhiên quá hóa đá luôn rồi kìa*chỉ bức tượng* - Rio.- Thử hỏi Alice xem.

Ali....

Ớ?

Đâu mất rồi???

- Yukito.------------phân cách--------------Trong lúc đó, tại cửa nhà kho- Sakura, bình tĩnh, cố nhịn đi.

- Alice lo lắng nói, đôi mắt đã chuyển sang màu cam.- Ưm...

Tớ không... chịu được... mất...

- Sakura mệt nhọc trả lời, đôi chân run run nhỏ bé cố gắng đứng vững, một tay dựa vào bức tường gỗ, một tay nắm chặt vạt áo trước cổ, cố gắng kiềm chế con dã thú sắp nổi lên trong người mình.- Cố gắng đi Sakura.

Levi vừa nhắn tin rằng anh ấy đang trên đường tới rồi.

Một chút nữa thôi.

Chỉ cần tránh xa bọn con trai từ giờ tới cuối giờ học là được.- Ừ...

Cố.... thêm... vậy....

Alice-chan...

Nếu như... có chuyện ngoài ý... muốn xảy ra.... tiêm cái này... vào người tớ...- Tớ hiểu rồi.

Alice dìu Sakura đi vào lớp.

Vừa bước vào thấy mọi người đang bàn tán gì đó sôi nổi lắm bỗng im bặt.

Cô bảo với Koro-sensei rằng cô sẽ tới phòng y tế vì hơi mệt nên không học tiếp được, và thầy ấy đồng ý. (Koro-sensei: Sao tự đầu đến giờ thầy mới có đất diễn hả???)Quả thật đây là một ý hay, cô sẽ nằm đó ngủ từ giờ tới cuối giờ.

An toàn cho cả cô và mỗi người.Nhưng đời có bao giờ là mơ...Vừa mới nhắm mắt được vài giây thì cô đã nghe thấy tiếng cửa sổ mở.Và Karma từ ngoài trèo vào.Tên này lại cúp tiết.Cậu đi vào rồi ngồi xuống chiếc ghế đối diện giường, Sakura cố gắng tránh xa ra hết mức có thể, ít nhất là 3 mét.- Sao thế?

Hôm nay cậu lạ lắm - Karma hỏi.- Không liên quan tới cậu *lạnh lùng mood*- Tớ tự hỏi rằng tại sao cậu lại tránh mặt tớ cả ngày hôm nay... và tránh xa lũ con trai nữa.

Cả khi Sugino vỗ vào lưng, cậu còn bị giật mình nữa.

Tai và đuôi mèo của cậu hiện lên một cách vô tội vạ, còn nhiều thứ khác nữa.

Cậu cho rằng không có chuyện gì ư?

- Karma phân tích, càng ngày càng tiến gần hơn vào Sakura.

Càng tiến bao nhiêu thì cô lại càng lùi bấy nhiêu.

Cho tới khi chạm thấy bức tường phía sau cô mới nhận ra rằng...Đây là tình huống cực kì nguy hiểm, cho cả hai người.Thuốc mê cô lại đưa cho Alice rồi.

Khỉ thật.Karma đột ngột chống mạnh tay lên tường tạo tiếng động lớn khiến Sakura ngạc nhiên."

Mình hết đường thoát rồi" - cô nghĩ.- Trả lời đi Sakura!

Rốt cuộc là có chuyện gì?

- Cậu gằn giọng.Cô giật mình, gần... gần quá...

Karma đang dí sát vào mặt cô, chỉ tầm 5 cm nữa thôi...

Hơi thở ấm nóng của cậu phả vào mặt, mùi hương bạc hà trên cơ thể cậu bao bọc khắp nơi trên người cô.

Cặp mắt màu hổ phách tinh nghịch thường ngày giờ đây đã nghiêm túc nhìn thẳng vào đôi mắt màu thạch anh tím lung linh của người đối diện.

Người cô run lên từng hồi...- Đừng....- Hử?- Đừng lại gần tớ!!!!!Sakura đỏ mặt đẩy mạnh Karma ra khỏi người mình, chạy thẳng ra khỏi cửa.

Cậu lập tức đuổi theo.

Với cơ thể đang gặp đầy bất ổn như thế thì Sakura không thể nào chạy nhanh được.

Quả thật như vậy, và Karma đã kịp chộp lấy cổ tay cô.- Thả ra!!!!

Karma!!!!

Đừng làm vậy?????- Không thả!!!

Trừ khi cậu cho tớ biết chuyện gì đang xảy ra!!!- Ư...

Do cậu tự chuốc lấy đấy...- Hả?

Cái...Sakura bỗng nhiên đè Karma ngã xuống đất.

Tay cố định hai tay của cậu trên đầu.

Cô từ từ cúi dần xuống, áp môi mình vào môi cậu, luồn chiếc lưỡi ướt át của mình vào mà đùa giỡn.- Um...Quá ngạc nhiên, đến giờ Karma mới kịp nhận thức được tình hình.

Tay cậu bị khóa chặt rồi, cái sức mạnh này ở đâu ra chứ?

Cả nụ hôn này nữa, cô rất thuần thục nó, còn hơn cả khi cậu hôn Sakura.

Đây...

đây không phải Sakura mà cậu biết.

Khỉ thật, nếu tình hình này cứ tiếp tục thì cậu sẽ....Phập!- ????Sakura từ từ ngã xuống.

Vừa ngạc nhiên vừa sợ hãi, Karma ngồi dậy, bỗng thấy trên người cô có cái gì đó, đây là... kim tiêm thuốc mê.

Ai...- Phù...

May mà tới kịp.- Le...

Levi-san?- Nhóc bị làm sao chưa?

Quần áo còn nguyên như vậy chắc là không sao rồi.- Anh đang nói gì thế?- Levi-san...

Hộc... hộc...

Xin lỗi vì tới trễ.

- Alice chạy tới, đằng sau là lớp E và Koro-sensei.- Đã bảo phải trông chừng nó rồi mà, cứ để đi lung tung như vừa rồi nguy hiểm lắm.

- Levi bực tức nói.- Ai biết được là cậu ấy ra ngoài chứ.

Đã tiêm thuốc chưa?- Tất cả đều ổn rồi, giờ anh sẽ đưa con nhóc này về.- Khoan, ai đó nói chuyện gì đang xảy ra đi - Isogai.- Con bé tóc màu xanh dương kia sẽ trả lời tất cả - Levi nói rồi bế Sakura theo kiểu công chúa và đi xuống núi.Mỗi người nhìn chằm chằm vào Alice, nhất là Karma.

Thật khó xử cho cô.

Hu hu...

Levi-san, anh hại em rồi...
 
(Hoa Anh Đào) Lớp Học Ám Sát [Quyển 1]
Ngoại truyện 2: Một ngày ở nhà Minamoto


Oaaaaa!!!!

Ai xem Attack on titan ss3 tập 7 chưa???

Levi-sama lao qua biển lửa, ngầu dữ~ Không biết tập sau như thế nào, hóng a~Đây là chap ngoại kể về một ngày chủ nhật bình thường trong vô số các ngày Chủ nhật bình thường của nhà Minamoto================8:00 a.m- ZzzzUỲNH!!!- YUKITO!!!

Dậy mau!!!

Mặt trời chiếu tới đầu rồi kìa!!!

- Sakura hét lớn.- Ư...

5 phút nữa...- Dậy đi!!!

Mặc dù hôm nay là chủ nhật nhưng cũng không được ngủ như vậy!!!- .....Zzz....- ...."

Tên này chán sống rồi!!!"

- Alice!- Có mặt!

- Alice từ ngoài cửa chạy vào, đứng ở tư thế nghiêm.- Chuẩn bị....Alice ngay lập tức chạy vào WC và lấy ra một chậu nước.- Đã sẵn sàng!- 3!

2!

1!

Bắ...- Khoan!

Tớ dậy!

Tớ....Àoooo!!!!- .....- Xin lỗi, tớ lỡ tay.- .....- .....- .....Vài giây sau, có một vài âm thanh mức cực đại phát ra từ phòng Yukito.----------------------------8:15 a.m- Oáp~ Levi-san.

Anh dậy sớm thế?

- Karma ngái ngủ hỏi.- Anh ấy có ngủ mấy đâu.

Một ngày có khi chỉ ngủ từ 2-3 tiếng.

Đó là lí do có một quầng thâm quanh mắt đấy - Sakura trả lời.- Do anh quen như thế rồi.

- Levi.- Măm măm.

Sakura nè, bánh nướng hôm nay hơi nhạt - Alice.- Ừ.

Chắc do ít đường quá.

Mà đã ăn chực còn lên tiếng chê bai hả???

Đi chết đi!!!

- Aaaa!!!

Gomenasai Sakura!!!- Kệ họ, chúng ta ăn đi - Kei.- Ừ.---------------------------1:00 p.mCHOANG!!!- Gì vậy???- Nguy to rồi!!!

Asano làm vỡ chiếc cốc uống cà phê yêu thích của Levi rồi!!!

- Alice.- Vậy là anh ấy sắp chết - Kei.- Để tôi mua quan tài - Karma.- Tôi xung phong mua hoa quả cúng - Yukito.- Mấy người không có tí tinh thần giúp đỡ nào à???

- Asano nổi đóa.- A!

Tui có cách để Levi-san tha cho cậu rồi!

- Alice reo lên.- Cách gì?

- Đồng thanh.- Đợi chút!

Để tớ làm mẫu.Alice vào trong bếp, lấy trong tủ một đĩa bánh donut thơm phức rồi đi lên tầng.

Những người còn lại cũng đi theo.Alice tiến vào phòng, Levi đang ngồi làm việc, bỗng thấy cô quỳ xuống, nói bằng giọng ăn năn.- Levi-san!!!

Xin lỗi vì hôm trước đã làm mất cuốn sách của anh!!!

Để xin lỗi hôm nay có món donut vị anh thích nhất đấy!!!Levi suy nghĩ một lúc, nói:- ...........Được rồi.

Lần sau rút kinh nghiệm phải cẩn thận đấy.- Haii!Trong khi ấy, ở ngoài cửa- Vi... vi diệu thật...

- Yukito cảm thán.- Cậu ấy không hề bị...

À mà thôi.- Ali tỷ tỷ ngầu quá~ - Sasame, nhóc thích phim tàu từ bao giờ vậy?- Thế là tôi sắp thoát chết - Asano.- Không đâu.

Thực ra cách này chỉ dùng được 1 lần/ngày thôi.

- Alice từ trong phòng bước ra.- What???

Tức là kết cục vẫn chả khác gì lúc đầu mà???- Đừng lo Asano-san.

Tôi đặt sẵn quan tài rồi.

Ông không phải lo gì hết.- Im đi đầu đỏ!!!!

Nhưng tôi nghĩ mình nên đường đường chính chính xin lỗi, đàn ông ai lại dùng mánh khóe trốn tội bao giờ.- Asano đại nhân men dữ~- Kei-kun...

Cả nhóc nữa ư?- Được lắm hạng nhì.

Để tôi xem cậu sống sót được bao lâu - Karma.- Câm ngay đồ cuồng ớt!!!!------------------------ Levi-san!!!!

Gomenasai!!!!

Em đã làm vỡ chiếc cốc yêu thích của anh rồi!!!!Asano quỳ xuống, đầu cúi sát đất, tay chắp lên trước.

Bộ dạng như đang cầu xin.Đàn...

Đàn ông đây ư???- Cậu ta đang làm cái gì thế?

- Yukito.- Tớ bày ra cách này đấy.

Tớ nói với cậu ta là như vậy thì anh ấy sẽ giảm bớt hình phạt - Alice trả lời.- Khoảnh khắc hiếm có của hội trưởng hội học sinh, để xem lão hiệu trưởng thấy thế nào khi thấy con trai ổng như vậy - Karma vừa nói vừa quay clip.Levi im lặng, nhìn con người đang quỳ xuống phía trước.

Chỉ làm vỡ một chiếc cốc thôi mà lại hạ mình vậy ư?

Mình đáng sợ đến thế à?

Mặc dù mọi khi mình sẽ tức giận nhưng lần này lại là chiếc cốc đó cho nên....- Thôi bỏ đi!

Dù sao cũng chỉ là một cái cốc.- Hử???- À lế!!!Cái gì thế???

Nếu biết trước mọi chuyện sẽ thế này thì mình việc gì phải quỳ xuống nhỉ?

Nhục.

Nhục quá!

Tên đầu đỏ kia lại còn quay lại hết rồi!

Ức thiệt!Sau đó là màn rượt đuổi không hồi kết của Karma và Asano.-------------------------4:00 p.m- Hừm...

Cốc của Levi-san đâu rồi nhỉ?Sakura tự hỏi, liên tục lục lọi khắp các tủ bếp.

Bây giờ đã tới giờ uống trà.

Quái lạ?

Mình mới đi mua sắm có một lúc mà trong nhà đã mất đồ là sao?

Chả nhẽ bây giờ phải lắp camera vào?- Không cần tìm nữa.Một giọng nói vang lên, bỗng Sakura thấy Levi đi vào, khuôn mặt lạnh lùng thường ngày bây giờ trông có vẻ hơi buồn.

Anh nói:- Cái cốc... mà em tặng anh... nó vỡ mất rồi...- Hả?

Sao lại vỡ?- Do anh không cẩn thận, lỡ tay.Nà ní?

Levi mà lại hậu đậu đến thế á?

Có đánh chết cô cũng không tin.

Chắc chắn do ai đó khác.

Nhưng thôi, giờ giải quyết chuyện trước mắt đã.- Lỡ rồi thì thôi vậy.

Không sao đâu.

Để mai em mua cho anh cái khác nhé.

Coi như quà em tặng anh.- ........Ừm.

Cũng được.Levi xoay người lại và ra khỏi phòng.

Phù...

Vậy là con bé không giận mình, không giận mình, không giận mình,...-----------------------6:00 p.m- Levi-san!!!!

Đã nhắc bao lần rồi!!!

Tắm xong phải mặc đồ vào!!!!

Không được quấn mỗi cái khăn tắm mà đi như vậy!!!!

Nhìn đi!!!

Alice phụt máu mũi ngất rùi kìa!!!!

Đừng quên trong nhà còn có con gái đấy!!!!Haizaa....

Tối nào cô cũng phải dồn sức mà la hét như thế.

Cái con người này lúc nào cũng vậy.

A!

Khoan đã...- Karma-kun!!!!!!

Đừng có bỏ mù tạt với wasabi vào đồ ăn!!!!

Còn Yukito-kun!!!!

Không được ăn vụng!!!!

Trúng độc bây giờ!!!!!

Chưa tới giờ ăn tối đâu!!!!

Tớ cắt cơm cậu đấy!!!!!Đột nhiên nghe thấy tên mình, Karma và Yukito giật nảy tới nỗi suýt rơi đĩa.

Không thì cả hai sẽ là những người đầu tiên ăn đòn trong ngày mất.Thiệt tình...

Ngày nào cũng phải nói.

Còn Gakushu....

Ô!

Còn giúp mình bày đồ ra bàn kìa!

Tốt!

Tháng này sẽ giảm bớt việc nhà cho cậu ta.Sakura hài lòng với suy nghĩ của mình, gật gật mấy cái rồi lại quay ra giải quyết các rắc rối.- Sao ngày nào cũng xảy ra chuyện này....- Một ngày như mọi ngày, người ta gọi đấy là bình yên đó Sakura-chan.- Im đi Karma!!!!......Quả đúng "bình yên" thật...Nhiều lúc cô tự hỏi sao mình lại để mấy cái con người này sống ở nhà cô được nhỉ.....?-----------------------------11:00 p.m- Sa...

Sakura....- Hử?

Alice-chan?

Cậu làm gì giờ này thế?

Muộn rồi mà.- Tớ.... vừa thức khuya xem phim ma...

Sợ quá không ngủ được nên sang chỗ cậu ngủ.- "Mắt nâu....

Sợ thật à?"

Chỉ là phim ảnh thôi mà.

Đâu có thật đâu - Sakura giải thích.- Cậu chắc chứ?

Cậu biết tớ có khả năng nói chuyện với người chết mà.- ......- Nếu cậu muốn tớ có thể gọi họ lên và....- Thôi!

Cậu cứ vào đây ngủ đi.- Hi hi!

Arigatou!Alice trèo lên giường, chui rúc vào trong chăn, nằm cạnh Sakura.- Alice nè....

Làm sao cậu tới được đây?

Tớ tưởng...- Tớ trốn đi đó!

Ông ta không biết được đâu.

Mà giờ tớ cũng vô dụng rồi.

Cái khả năng đó của tớ biến mất rồi.- Vậy tức là....- Đùa thôi!

Tớ đã phải giả vờ bị mất sức mạnh.

Khi ấy ông ta định giết để bịt đầu mối nhưng tớ trốn đi và thay thế vào đấy xác người khác trông khá giống tớ.- Vậy là cậu bắt đầu một cuộc sống mới từ đấy?- Ukm.

Rồi tớ chợt nhớ ra cậu nên đã đến đây.

Hiện tại tớ không phải lo lắng điều gì nữa.- .......Cậu giỏi thật đấy Alice-chan.

Còn tớ.... quá khứ của tớ... nó không thể nào xóa bỏ....

Còn "hắn"....- Vui lên nào Sakura!

Tớ đã được trao cho cơ hội thứ hai, người như cậu chắc chắn cũng sẽ nhận được nó.- Ừm....

Cám ơn cậu, Alice-chan.- Phải thế chứ!

Giờ cậu có muốn nghe lại bộ phim tớ vừa xem không.

Tớ sẽ kể từ đầu cho tới cuối và không sót một chi tiết nào.- Thôi cho tớ xin.

Xong cậu lại cho thêm vài cái "hiệu ứng" vào chắc tớ ngất mất.- Phim hay mà, cậu cứ nghe thử đi.....- Yamete!!!Alice cười khúc khích, mắt nhìn vào cô bạn đang sợ sệt trước mặt mình.

Cô tự nhủ rằng bản thân cô sẽ không để Sakura phải sống trong cái nỗi ám ảnh đầy đáng sợ ấy nữa, sẽ không phải khóc đau đớn vì người mình yêu thương nữa.Cậu ấy....

đã phải chịu đựng quá đủ rồi...
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back