Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Wattpad  (Hoa Anh Đào) Lớp Học Ám Sát [Quyển 1]

(Hoa Anh Đào) Lớp Học Ám Sát [Quyển 1]
Chap 9: Buổi tập trung


Hôm nay trường Kunugigaoka có một buổi tập trung.

Hiện tại thì lớp E đang trên đường đi xuống núi.

Con đường có biết bao hiểm nguy đang chờ đón và thật tội cho thánh nhọ Okajima.Đầu tiên họ đi qua cầu, cây cầu gãy và Okajima dâm tặc lạc trôi theo sông.- Á, cầu gãy rồi!- Thằng điên nào nói đây là đường tắt vậy?- Hắt xì, ai nhắc mình thế?

- Chiba.- Okajima!!!!!!Tiếp theo, họ đi thẳng và gặp một đàn rắn, kì lạ là chúng chỉ bám theo Okajima.- Okajima!!!!!!!Sau đó, những hòn đá lại tiếp tục truy đuổi lớp E.

Tất nhiên là Okajima lại hứng hết.- Okajima!!!!!!!Cuối cùng, được một đoạn cậu ta lại bị ong truy đuổi tiếp.- Đứa nào chọc tổ ong vậy?- O...

Okajima!!!!!!- Số cậu ấy đen thật.

- Sugino.- Chắc do ăn ở:)))) - Rio. (Au: Chuẩn rồi)- Mong cậu ta tai qua nạn khỏi.

- Isogai.----------------------Có lẽ mọi người đang thắc mắc Sakura ở đâu phải không?Đang say giấc nồng trên cây rồi. (Au: Làm thế nào chị ấy ngủ được trên cây vậy???)- Karma-kun, đứng đó làm gì thế?

Ra đây đi!- Đúng là khứu giác của mèo có khác, tinh thật đấy!- Sao cậu không xuống buổi tập trung của trường?- Tớ không thích cái không khí ở đó.- Là học sinh mà không tuân thủ luật của trường là không tốt đâu hai đứa.

- Koro-sensei từ đâu bay ra, xen giữa cuộc nói chuyện của hai người.- Vậy còn thầy?

Là thầy mà không đi cùng với học sinh của mình là sao?

- Sakura đã phản dame rất tốt.- Ừ.

Chính vì thế mà giờ thầy sẽ xuống.

- Nói xong ổng liền mẳt hút.- Thật là...

Karma-kun này.

Nếu chỉ vì không thích mà cậu không đi xuống thì chả khác gì cậu đang trốn tránh nó cả.

Thay vì làm vậy, cậu hãy thử đối mặt với nó, tìm hiểu nó và tìm ra niềm vui trong nó xem sao!

Vì vậy...

đi cùng tớ nhé...

- Sakura nói rồi chìa tay ra phía trước Karma.

Khuôn mặt của cô lúc này được ánh mặt trời chiếu vào càng khiến cô lung linh hơn bao giờ hết.Karma thẫn thờ một lúc, có lẽ rất khó thấy nhưng trên má anh xuất hiện vài vệt hồng, miệng chỉ buông một câu:- Tùy cậu...Chỉ chờ có thế, Sakura ngay lập tức kéo Karma chạy xuống núi.----------Cơ sở chính------------- Tới nơi rồi.

Sakura nói, buông tay Karma ra.

Ngay khi cô vừa đến, đã có những tiếng xì xào to nhỏ nổi lên.- Cô gái xinh đẹp đó là ai vậy?

- Học sinh 1.- Oa...

Nữ thần của lòng tui...

- Học sinh 2.- Cô ấy học lớp E ư?

- Học sinh 3.- Chắc không đâu, vừa nãy tao đâu có thấy cô ấy đứng ở hàng lớp E đâu.

- Học sinh 4.(Lí do mọi người không rõ Sakura học lớp nào là do ngoại trừ Asano và thầy hiệu trưởng thì cô chưa từng gặp bất cứ ai ở cơ sở chính)."

Alo, alo.

Xin thông báo mời em Minamoto Sakura tới phòng hiệu trưởng.

Xin nhắc lại..."

- Gì nữa đây...

Mình có làm gì đâu...

Vừa mới đến mà...-----phòng hiệu trưởng------ Minamoto, ta muốn em học lớp A.

- Hiệu trưởng said.- À lế????

Tại sao?- Em là một học sinh giỏi, Minamoto.

Chính vì thế em cần học tập ở một môi trường tốt hơn.

- Vậy còn Karma-kun thì sao?

Cậu ta học cũng giỏi mà?- Vì cậu ta đã vi phạm luật lệ của trường và bị đình chỉ cho nên mới bị chuyển xuống lớp E.- Em hiểu rồi.

Chỉ cần vi phạm luật thôi phải không ạ?

Sensei, cho em mượn máy tính chút.

- Sakura cười nham hiểm."

Mình có linh cảm chẳng lành..."

- Mặc dù nghĩ vậy nhưng Gakuho-sensei vẫn đưa máy cho Sakura.1 phút...2 phút...3 phút...- Trả thầy nè sensei.- Ừ.

- Thầy hiệu trưởng cầm lấy, xem qua một lượt rồi đen mặt - Minamoto...

Em làm gì... mà nó bị nhiễm một đống virut thế này hả!!!!!!- Không có gì đâu thầy.

Em chỉ bấm nhầm vào đường link tin vịt "Sơn Tùng giải nghệ sang Nhật bán bánh tráng trộn" thôi.(Au: Xin lỗi bạn nào fan anh Tùng nhé)- Đủ rồi.

Em "chính thức" bị đuổi xuống lớp E.- Vâng.

Sao cũng được.

- Cô nói rồi bước ra khỏi phòng.----------------------Sakura tiến tới chỗ máy bán nước tự động đặt trong trường.

Nhìn một lúc rồi chán nản nói: - Ủa, không có trà đào à...

Bực thiệt.Bỗng cái gì đó lạnh buốt áp sát vào má cô.

Theo phản xạ cô liền né ra, là Asano, trên tay cầm một lon trà đào.- Cậu uống đi, tôi không khát.- Asano-san, sao cậu lại ở đây?- Tôi không ở trường thì ở đâu.

Vừa nãy tôi nghe thấy cậu bị gọi lên phòng hiệu trưởng.

Có làm sao không, ông già đã tẩy não cậu chưa?- Nói gì kì vậy?

Tớ không sao.

Chỉ là thông báo chuyển xuống lớp E thôi.- Cậu... xuống đó thật hả.

Tại sao chứ?- Cái đó... hỏi bố cậu í.

Tôi không biết.- Tôi sẽ đưa cậu về lớp A.- Không cần đâu, cậu cứ lo việc của cậu đi (Au: Phải đó, đừng dụ dỗ gái nhà lành nữa.)- Đừng lo, đã có tôi đây rồi. (Au: Tao đổi ý rồi.

Thằng này là best).

Vả lại, cứ gọi tôi là Gakushu cũng được.- Thật ư, thế thì...

Gakushu-kun.- Ừm.

- Asano ôn nhu nói, đưa tay lên định xoa đầu Sakura.

Bỗng có một lực lớn kéo ngã cô vào lòng ai đó.

Cô ngẩng lên, là Karma.- Xin lỗi, cậu ấy không thích người khác xoa đầu mình đâu.

- Karma nói, có thể thấy trong lời nói đó có phần tức giận.- Hừ, Akabane-san.

Từ khi nào cậu có sở thích xen ngang khi người ta đang nói chuyện thế?- Tôi chỉ bảo vệ Sakura-chan khỏi những điều cậu ấy không thích thôi, Asano-san.Hai người mắt trừng mắt với nhau, thậm chí còn có gì vài tia lửa tóe ra.

Còn nguyên nhân thì vẫn bị hai anh một cam một đỏ mỗi người cầm một tay và không hiểu cái mô tê gì.

Cũng may là Nagisa lúc đó sau khi giải quyết hai thằng kia xong đã thấy nên lôi Sakura và Karma về lớp của mình.

Asano thì siết chặt tay lại, miệng lẩm bẩm: "Chết tiệt!".

Có vẻ lớp E sau này sẽ có nhiều sóng gió đây...Thầy hiệu trưởng cũng đã thấy tất cả qua camera, cảm thán: "Thằng nhóc đó cuối cùng cũng lớn rồi".----------------------- Koro-sensei, ta rình ở đây có ổn không vậy?

- Isogai- Tất nhiên ổn, nếu không làm sao thấy được chuyện tình tay ba thú vị như thế này.

- Koro-sensei trong lớp hóa trang đang ghi ghi chép chép cái gì đó vào quyển sổ in hình trái tim.- Tớ ủng hộ chuyện này.- Cả tớ nữa.- Cả tớ.- Tớ cũng thế.- Mọi người...

- Isogai bó tay, ai ngờ có nhiều người thích hóng cái này đến thế chứ.-
 
(Hoa Anh Đào) Lớp Học Ám Sát [Quyển 1]
Chap 10: Thi học kì


Thấm thoắt đã bước vào kì thi HK1, lớp E bây giờ đang rất khẩn trương chuẩn bị.

Thậm chí Koro-sensei còn phân thân mỗi người một cái để ôn thi.

Trên mỗi phân thân lại có một cái băng ghi các môn mà mọi người còn yếu.

Mặc dù không hiểu sao nhưng của Sakura lại là hình một con mèo.- Koro-sensei...

Tại sao em là hình mèo...- À.

Đó là do em học giỏi hầu hết tất cả các môn nên thầy sẽ nâng cao cho em.

Còn hình mèo là vì thầy không biết chọn hình nào nên nghĩ con mèo phù hợp với em nhất.- Còn hình Naruto của tôi là thế nào hả con bạch tuộc kia?

- Terasaka tức giận hét.- Vì em kém tất cả các môn."

Lí do chả liên quan gì cả" - Suy nghĩ của mọi người.- Á!!!!!!

Karma.

Trong lúc học không được ám sát thầy.

Cả phân thân của thầy cũng sẽ bị biến dạng đó....Thủ phạm vẫn đang cười nhởn nhơ ở dưới kìa thầy...-------------------------Hôm nay đến phiên Nagisa và Sakura trực nhật nên họ phải ở lại muộn.Khi đi ngang qua phòng giáo viên, Sakura đã nghe thấy tiếng thầy hiệu trưởng, và cô đã gọi Nagisa lại để... nghe cùng. (Au: Có chết thì cả hai cùng chết đây mà.)Cửa phòng đột ngột bật mở.

Gakuho-sensei bước ra.

Thầy ấy phát hiện ra hai người, nhìn một lúc, nói:- Chúc hai em kì thi tới thi tốt nhé!Giọng nói lạnh băng,không có chút gì gọi là chân thành cả.

Hoặc ít nhất là một học sinh như Sakura và Nagisa có thể cảm nhận được.

Bỗng thầy đặt tay lên đầu cô xoa xoa, nói:- Sakura, thầy vẫn rất tiếc khi em muốn vào lớp E học.

Em là thiên tài hiếm có đấy.

Nhân tiện, cái máy tính đó Asano đã diệt virut hộ thầy rồi.Những điều mà Nagisa chỉ biết sau đó là tai và đuôi mèo của Sakura đã hiện lên.----------Hôm sau-----------Koro-sensei đến lớp với tâm trạng nặng nề nhưng không biểu hiện rõ.

Thay vào đó là những lời động viên lớp E.

Ấy vậy mà mọi người lại suy nghĩ tiêu cực, nghĩ rằng mình là lớp End nên không thể làm gì được, chỉ cần ám sát Koro-sensei rồi ẵm 10 tỉ yên về nhà.

Điều đó đã khiến thầy ấy tức giận.- Tất cả ra ngoài sân cho thầy.Bài học ngoài trời bắt đầu diễn ra.

Không thể tin nổi thầy ấy tạo ra một cơn lốc xoáy chỉ để dọn dẹp cái sân của cơ sở cũ.

Và mục tiêu vào top 50 đã được đề ra, nếu không vào được thì Koro-sensei sẽ từ chức.- Thầy ấy đang đi sai hướng.

- Sakura - Hả, ý cậu là sao?

- Karma đứng bên cạnh, hỏi.- Cậu thấy đó.

Với khả năng học tập của lớp ta bây giờ thì việc tất cả vào top 50 là điều không thể xảy ra.

Chưa khể tới một vài người không quan tâm tới việc Koro-sensei có từ chức hay không.

Như nhóm của Terasaka chẳng hạn.

Ngoài ra, thầy hiệu trưởng chắc chắn cũng sẽ dùng thủ đoạn nào đó...- Vậy bây giờ ta phải làm gì?- Có lẽ chỉ còn trông chờ vào tớ và cậu thôi...-----Ta là phân cách thi HK-----Trên đường đến phòng thi, Sakura đã đụng mặt Asano.- Nè Sakura-chan, ra đây nói chuyện với tôi chút.Cô liền đi theo Asano ra một góc khuất.

- Cậu có muốn cược không?- Cược, cược gì?- Nếu ai cao điểm hơn trong kì thi này, người đó sẽ được sai bảo người kia một điều gì đó.- Được, chơi luôn.

- Vậy nhé, coi chừng đấy.- Hì, tôi nói câu đó mới đúng.---------------------------Kì kiểm tra đã diễn ra.

Không khác gì những lời Sakura đã nói, lớp E đã...- Các em, chuyện này xảy ra nằm ngoài dự đoán của thầy.

Thầy sẽ từ chức...Vút––Phập, phập!!!- Sakura, Karma, có biết thầy đang buồn lắm không!

- Koro-sensei tức giận nói.- Nếu không dám đối mặt thì làm sao thầy bị chúng em ám sát được.- Nhưng...Karma và Sakura vứt tập kiểm tra của mình lên bàn.

Điểm của họ quả thật khiến lớp E rất ngạc nhiên.- Wow, Karma, toán cậu được 100 điểm ư.- Mọi người nhìn nè, Sakura đứng hạng nhất đấy.

Asano hạng hai.- Cái gì, không thể tin nổi!- Haha, tên Asano đó giờ chắc đang cay lắm đây.

- Karma cười, nói.---------------Lớp A---------------Hiện tại lớp A đang xôn xao vì họ không ngờ rằng có người khác lại dám tranh hạng nhất với Asano.

Còn hội trưởng hội học sinh thì vẫn đang chăm chăm nhìn vào cái tên "Minamoto Sakura" trên bảng xếp hạng, cười:- Cô làm tôi thấy tò mò rồi đây.---------Quay lại lớp E---------- Karma-kun, khi nào điểm của cậu cao hơn hắn ta thì hãy lên mặt.

Hiện tại cậu vẫn đang ở dưới đó.

- Sakura thở dài.- Ngày đó sẽ đến sớm thôi.

- Karma nói một câu chắc nịch.- Koro-sensei, kể cả thế thì bọn em cũng sẽ không về cơ sở chính đâu.

Ở lại đây ám sát vui hơn nhiều.

- Sakura.- Hay là thầy sợ?

- Karma.- Thầy sợ thì nói thẳng ra, cứ giấu diếm làm chi?- Phải đó, tất cả sẽ hiểu cho thầy mà.

- Mọi người bắt đầu hùa theo.- Ôi, thầy sợ lắm, sợ quá đi mất.- Hihi, giống lắm đó Sakura-chan.- Grừ!!!

Thầy không có sợ.

Được rồi, chúng ta sẽ phục thù kì thi sau.

Cười cái gì, chẳng phải mấy đang buồn sao?- Hahaha.---------Cơ sở chính----------- Oi, Gakushu-kun, đằng này.- Sakura-chan, cô làm gì ở đây thế?

- Đương nhiên là tới đây thực hiện ván cược rồi.- Thì ra là cái đó hả.

Haizza, tự làm tự chịu vậy.

Cô muốn tôi làm gì?- Tôi muốn...- Gì?- ...muốn...- ...?- ...muốn...- Muốn gì nói thẳng ra đi!!!!!- Rồi rồi.

Mỗi ngày cậu mua cho tôi 5 cái bánh rán dorayaki cho hết tháng này nhé.- Tưởng gì, được thôi!

5 cái/ngày đơn giản mà.- Ừ thế mình về đây.- Tạm biệt!

Hửm, 5 cái bánh rán một ngày.

Một cái bánh là 100 yên, vậy một ngày là 500 yên.

Một tháng có 30
 
(Hoa Anh Đào) Lớp Học Ám Sát [Quyển 1]
Chap 11: Chuyến đi ngoại khóa (1)


Mọi người vote cho mình đi ~Lịch đăng: thứ 3 và thứ 7 hàng tuần.-------Tiếp tục ván cược-------- Tôi muốn cậu mua cho tôi mỗi ngày 5 cái bánh rán dorayaki đến hết tháng này.- Tưởng gì, oke.

Đơn giản mà.- Vậy tui đi nha, bai.- Ừm, bai...

Khoan đã, 5 cái bánh rán một ngày.

Một cái là 100 yên, 5 cái là 500 yên.

Hôm nay là đầu tháng, còn 30 ngày nữa...

500x30=15000 yên.

Tiền tiêu vặt của mình...

Sakura!!!!!

Đứng lại đó!!!!!!!-------------------------- Tuần sau các em sẽ có một chuyến đi ngoại khóa tới Kyoto.

Mặc dù là đi chơi nhưng thầy vẫn không muốn các em lơ là nhiệm vụ ám sát này.

Chính phủ đã gửi tới một tay bắn tỉa để hỗ trợ mấy đứa lần này.

Hãy chia nhóm để tiện hoạt động.- Haiii...- Sakura-chan, vào nhóm của bọn tớ đi.

- Kayano.- Ừ, nhóm cậu có những ai rồi?- Để xem nào, tớ, cậu, Nagisa, Okuda, Sugino, Kanzaki...- Cả Karma nữa.

- Nagisa.- Này Karma, lần này đi đừng gây ra vụ gì đấy nhé!

- Sugino- Yên tâm, bao giờ xử lí xong tớ cũng có cách để bịt đầu mối, không sao đâu.

- Karma vừa nói vừa giơ tấm ảnh, còn có hai cái sừng và đuôi ác quỷ đằng sau nữa.- Thấy chưa, tớ đã bảo không nên mời cậu ta mà.- Đừng lo, tớ hiểu rõ tính cậu ấy mà.

Ngoài ra còn có Sakura nữa, không sợ đâu, nhỉ Sakura-chan?- Hay lắm!

Phải ghi lại cách bịt đầu mối tuyệt vời này...

- Sakura vừa nói vừa ghi vừa ăn bánh rán.- Sakura!!!!

Có học thì học cái tốt, đừng học cái xấu!!!!

- Cả nhóm trừ Karma la lên.Bỗng mọi người thấy trên tay mình nặng trịch, nhìn xuống thì thấy một cuốn sách dày cộp không thua gì quyển từ điển, có khi còn hơn ấy chứ.- Đó là sách hướng dẫn của thầy cho chuyến đi lần này.

Bên trong có đầy đủ các nội dung cần thiết.

- Koro-sensei.- Sách gì mà nặng thế.- Toàn mấy thứ không cần thiết.- Bọn em sẽ không đọc đâu.- Thú vị đấy, trong này có top 100 quà lưu niệm nên mua ở đó kìa.

Khi đến nơi có lẽ mình nên mua vài món...

- Sakura."

Cậu ấy có hứng thú với sách của thầy ư?"

- suy nghĩ chung của cả lớp.----------Ngày đi chơi---------- Mọi người ơi, không thấy Koro-sensei đâu cả.- Hả, tàu chạy rồi mà thầy ấy còn đi đâu vậy.Trong khi lớp E vẫn đang ngó ngang ngó dọc tìm Koro-sensei thì nỗng nhiên Sakura hét toáng lên: - AAAAA!

Con ma bạch tuộc.- Các em, là thầy đây mà.- Koro-sensei!!!!Sau một hồi chật vật lôi thầy ấy cùng đống đồ vào thì mọi thứ cuối cùng đã ổn định.

Sakura nghĩ: "Trong lúc tàu chạy thì mình có thể đánh một giấc, đêm qua điều chỉnh buồng máy của Yukimura-sensei để tim, phổi cô ấy hoạt động ổn định mệt quá đi mất."

Nói là làm, Sakura đi về cuối toa, chỗ mà cô cho là yên tĩnh nhất ngủ.

Nhưng có vẻ không được thoải mái lắm.

Tàu thì cứ rung lắc, nghiêng hết sang phải rồi lại sang trái khiến cô không thể ngồi yên.

Cuối cùng, cô tựa đầu vào cửa kính cho xong, mặc dù cứng nhưng ngủ được là tốt rồi.Trong khi đó, Karma đang chơi bài cùng Nagisa và Sugino thì thấy thiếu thiếu ai đó.

Cậu đứng lên nhìn xung quanh một lúc rồi thấy cái gì đó trắng trắng đang tựa đầu vào kính cửa sổ.

"Thật là...

Đây có đúng là người đứng đầu toàn trường trong kì thi vừa rồi không thế.

Sao không mượn gối của Koro-sensei mà nằm, ổng mang cả đống đồ kia mà."

- Suy nghĩ của Karma.- Các cậu cứ chơi tiếp đi, tớ ra đây chút.- Ừ, cậu cứ đi đi.Karma đi tới chỗ của Sakura.

Ngồi xuống bên cạnh, đưa tay ra kéo vai cô dựa vào vai mình.

Anh lấy điện thoại ra chơi vài trò để giết thời gian.

Khuôn mặt của Sakura giãn ra, vì tìm thấy hơi ấm nên lại càng dụi dụi vào người anh khiến Karma bất giác đỏ mặt.Một lúc sau, bà tám của lớp-Rio Nakamura đã phát hiện ra đôi uyên ương, nhanh tay lấy máy ra chụp lại rồi gửi cho toàn bộ lớp E.

Mọi người khi nhận được ảnh liền quay xuống cuối toa.

Người thì đỏ mặt, người thì cười khúc khích.

Hiện tại Karma đang ngủ, nghiêng đầu dựa vào cô, tay quàng qua vai, Sakura thì dựa vào vai Karma.

Bỗng điện thoại của cô có tin nhắn, hóa ra Rio đã gửi nhầm cho cả cô nên khuôn mặt của Sakura bây giờ khá là phong phú.

Ban đầu thì giật mình đỏ mặt, sau đó thì đen kịt nhìn người bên cạnh mình, cuối cùng thì cho một cước đá bay Karma sang hàng ghế bên cạnh.- Rio~~.

Cậu vừa làm gì thế nhỉ~?

- Mặc dù giọng nói của Sakura khá ngọt ngào nhưng trong đó cũng tràn đầy sát khí.- Ơ...

Tớ có làm gì đâu, tớ không làm gì cả mà...

- Rio run rẩy nói.- Nói!

Cậu đã gửi cho những ai rồi?- Ngoài lớp mình ra thì... còn có cả Asano nữa...- What?

Asano!

- Sakura quay sang cái con người đang ngồi xoa xoa đầu ở dưới kia - Karma-kun!!!!

Cậu chết với tôi!!!- Khoan đã Sakura-chan!!!

Dừng lại!!!

Không được đánh bạn!!!

Áááá, đừng có bắn súng!!!

Mấy đứa, giúp thầy đi!!!Tất nhiên chả ai dại mà lao vào bây giờ cả, dễ chết như chơi ấy chứ.

Rút ra một kinh nghiệm: Không nên chọc giận Sakura, kẻo có ngày cậu ấy phá sập lớp.------------------------- Karma-kun....

Cậu còn sống không...?

- Nagisa.- Còn sống.

- Karma trả lời, nằm bẹt xuống đất không nhúc nhích.- Sa...

Sakura, cậu đi mua nước cùng tớ không?

- Kanzaki.- Có, tớ muốn mua trà đào.

- Cô vui vẻ nói.- Quào, thái độ quay 180° luôn.

Cậu có phải là người không thế?

- Thật là đáng sợ...- Hai cậu nói gì vậy, Sugino-kun, Karma-kun?

- Sakura.- Không...

Không có gì.- Mọi người có muốn uống gì không?

- Kayano.- Sữa dâu - Karma- Cho tớ Coca - Sugino---------Mua nước xong--------- Sugino-kun, Karma-kun, nước của hai cậu nè.

- Sakura.- Ừ, cám ơn.

- Karma.- Nè, chúng ta vừa chọc cậu ấy xong, liệu trong nước có gì không?

- Sugino.- Không sao đâu, nhìn nè, hộp sữa dâu của tớ đã bóc ra đâu.

- Karma nói rồi uống sữa.15 phút sau, cậu ta đã chạy thục mạng vào trong nhà vệ sinh nôn thốc nôn tháo.

May là Sugino chưa uống nó, nếu không thì hai đứa sẽ tranh nhau cái WC mất.
 
(Hoa Anh Đào) Lớp Học Ám Sát [Quyển 1]
Chap 12: Chuyến đi ngoại khóa (2)


Trời ơi, lượt đọc tới mấy chục người mà sao lượng vote lại chưa tới 15 sao thế này?

Mọi người đang bơ au phải không!!!!Lớp E: con kia vào truyện đê!Au: Vâng vâng.

Au đây là au không thích đọc chùa đâu.

Mong mọi người vote cho mình để mình tiếp tục viết truyện.==============- Oa, đây là Kyoto ư?

Đẹp quá!

- Sakura vui vẻ.- Karma-kun...

Cậu đỡ hơn chưa?

- Nagisa ân cần hỏi thăm thằng bạn xấu số của mình.- Okuda đưa thuốc giải rồi nên... chắc là ổn.

- Karma.- Cậu ấy cho vào lúc nào mà ta không biết thế?

Tớ tưởng cậu ấy lúc nào cũng đi theo chúng ta mà?

- Kanzaki.- Chịu!

- Kayano.- Các cậu, đi mau lên, tớ muốn uống thử cà phê Kyoto.

- Sakura.- Ừ ừ, bọn tớ tới đây.----------------------Chẳng mấy chốc, nhóm của Sakura đã đi đến một con hẻm nhỏ, vắng lặng, không gian nơi này khá là yên tĩnh.- Chỗ này có vẻ phù hợp nhất để ám sát nhỉ?

- Nagisa.- Ừ, chỗ này chủ yếu chỉ có khách quen ghé vào nên người đi đường cũng khá là thưa thớt.

- Kanzaki.Bíp bíp!!!"

Sao lại vào đúng lúc này cơ chứ."

- Sakura.- Gì thế?

- ...

- ???- Hiểu rồi, cám ơn.

Các cậu, tớ nghĩ ta nên ra thôi, tớ có linh cảm không lành về nơi này...- Có tớ ở đây thì còn sợ gì nữa?

- Karma vỗ ngực tự đắc.- Điều đó làm tớ lo nhất đấy.

- Ý cậu là sao =.=?- Linh cảm của con bé đó đúng đấy!

- Đột nhiên một nhóm lưu manh xuất hiện, chặn đường đi của hội Sakura.- Con trai cút đi, con gái ở lại thôi - Một tên trong đó lên tiếng.

Bỗng hắn bị Karma cho ngay một chưởng vào đầu.Và trận chiến đã xảy ra.--------------------Cả ba người Kayano, Kanzaki, Sakura đã bị bắt đi.

Sakura đương nhiên là cố tình để bị bắt rồi.

Còn gì hơn việc dồn chúng lại và xử lí tổng thể luôn chứ? ( Au: con này có nghĩ tới mọi người không thế =.=)Lúc này hai người cũng đã biết mặt khác của một Kanzaki hiền lành của lớp.

Sakura thì không có phản ứng gì, chỉ im lặng nghe họ nói chuyện.- Mình luôn bị bố mẹ ép học, cho nên mình nghĩ mình sẽ chọn cách thay đổi ngoại hình của bản thân và đi xả hơi đâu đó một chút.

Và cái giá phải trả cho hành động đó là lớp E thất bại này.Mọi người đều im lặng.- Kanzaki, tớ không cần biết cậu đã làm gì hay lựa chọn cái gì, quan trọng là cậu hãy là chính mình.

Tớ hiểu, càng tuân theo luật lệ bao nhiêu thì ta càng muốn phá luật bấy nhiêu.

Nhưng cho dù thế nào thì cậu vẫn là Kanzaki - bạn của tớ.

Tớ sẽ luôn chấp nhận con người cậu, tin tưởng cậu, giúp đỡ cậu.

Và tớ tin chắc mọi người trong lớp E cũng vậy.

Giờ thì...

- Sakura từ từ đứng dậy, dây trói trên tay đã bị cắt đứt từ lúc nào - hãy dạy cho các đàn anh đây một bài học nào.- Sakura, cậu thoát được rồi à?

- Kayano.- Nhóc con, cho dù nhóc có thoát được thì liệu nhóc có đấu được với 15 người bọn tao không?

- Một tên trong đó hỏi.- Đương nhiên là có rồi.

Nào... show time.

Ánh mắt của cô tỏa ra sát khí bao trùm cả căn phòng.

Cô chạy lên phía trước, lấy chân phải làm bàn đạp đưa chân trái lên cao đá thẳng vào mặt một tên, nói:- 1/15 Cô lại tiếp tục đá chân phải vào bụng một tên, tay trái thì đấm tiếp vào mặt tên nữa khiến cả hai ngất xỉu.- 3/15Bất ngờ cả nhóm côn đồ đó xông lên.

Sakura nhanh chóng sử dụng kĩ năng của mèo mà nhảy lên trên bọn họ, lộn người một vòng, đôi bàn tay búp măng lần lượt chạm vào từng người bọn chúng.

Cô tiếp đất, toàn bộ những người đằng sau đều ngã gục xuống.- 15/15.

Game over.

- Sakura-chan, cậu vừa làm gì bọn chúng thế?

- Kayano hốt hoảng nói.- Đừng lo, tớ chỉ vừa bấm huyệt bọn chúng thôi.

- Cô vừa nói vừa cắt dây trói vho hai người - Các cậu phụ tớ trói chúng lại nhé.

Không phải sợ đâu, còn lâu chúng mới tỉnh dậy.- Ừm ừm.

Khoan đã, tớ nghe nói bọn chúng còn đồng bọn nữa đúng không?

- Kayano.- Đừng lo, thầy xử lí xong rồi nè.- Koro-sensei!!!

- Cả bọn tớ nữa nè.- Các cậu tìm được bọn tớ rồi, quả nhiên vứt quyển sách của thầy lại là lựa chọn đúng đắn.

- Sakura.- Em đã đọc hết sách của thầy nên mới dùng thẻ đánh dấu vào những trang đọc khi khẩn cấp phải không?

Hu hu, thầy hạnh phúc quá...

- Koro-sensei bắt đầu khóc lóc."

Cậu ấy đọc hết cái quyển từ điển đó rồi ư?"

- Suy nghĩ của mọi người.- Hử, Sakura-chan bị thương kìa!

- Okuda.- À...

Cái này chắc là do lúc cắt dây trói tớ lỡ đâm vào tay.

Vết đứt nhỏ thôi mà...- Đưa đây tớ băng cho nếu không sẽ bị nhiễm trùng đó.

- Karma vừa nói vừa kéo tay Sakura ngồi xuống băng bó cho cô - Tớ cũng khá ngạc nhiên khi cậu đã xử lí hết bọn chúng đấy.- Phải đó, lúc ấy trông Sakura như một người hoàn toàn khác vậy.

Sát khí của cậu khiến tớ hơi sợ nhưng cũng khiến tớ có cảm giác được bảo vệ, không biết có nhìn nhầm không nhưng nhìn Sakura như được một con rồng đen bao quanh vậy đó.

- Kanzaki.- Thế à, ha ha.

Chắc cậu nhìn nhầm rồi.

- Sakura cười, nói.- Xong rồi, ta đi thôi.

- Karma đứng dậy đồng thời kéo cô lên theo.- Mọi người biết không?

Khi bọn tớ bị bắt đi và nhóm con trai bị thương, mình cứ nghĩ rằng đây là trường hợp xấu nhất nhưng... may là tất cả đều đã ổn rồi...

- Cô nói và nở một nụ cười của thiên thần, tay khẽ lau đi giọt nước còn đọng trên khóe mắt...."

Thiên... thiên sứ giáng trần" - Nagisa."

Bình tĩnh.

Bình tĩnh.

Mình thích Kanzaki.

Mình thích Kanzaki.

Mình thích Kanzaki."

- Sugino."

Bồ...

Bồ tát hiển linh" - Koro-sensei."

Muốn lấy làm vợ quá..."

- Karma. (Au: khoan đã, nó nghĩ cái gì thế?)--------------------Red Eye chán nản bước đi, từng bước chân trông thật nặng nề.

Mục tiêu lần này...

đã khiến anh quá mệt mỏi rồi...

Hắn ta quả thật là một con quái vật.

Cái tên Red Eye của anh được đặt như vậy cũng là vì trong mắt anh bao giờ làm nhiệm vụ cũng luôn có màu đỏ máu.

Nhưng lần này... thì chẳng có gì cả...Và anh đã gặp hắn.Mục tiêu của anh.Koro-sensei.----------------------•••- Ta đã chuẩn bị tinh thần khi chọn nghề này rồi, không có gì phải hối tiếc cả.

- Red Eye.- Phù phù...- ...- Phù phù...- Ăn luôn đi!!!!

Cứ thổi mãi thế!!!!- Ực!- Ực!...Có gì đó sai sai...- Sakura!!!!

Sao em lại ở đây????

- Koro-sensei.- Măm măm, chào Red Eye, Koro-sensei.- Hả ,chẳng phải cô là...

- Red Eye.- Đúng, chính là tôi đây.

Shinigami, thầy làm ơn giữ bí mật cho em nhé!- Nufufufu, quả đúng là em rồi nhỉ.

Từ lúc em chiến đấu với Karasuma-san ta đã nghi ngờ rồi.

Nhưng em cứ làm như chiều nay thì bí mật đó cũng không giấu được lâu đâu.

Em thấy đấy, Kanzaki đã nhận ra cái sức mạnh đó của em.

Còn cô ta... vẫn ngầm cảnh báo em đúng không?- Phải, vụ bắt cóc chiều nay cũng do cô ấy cảnh báo nhưng hơi muộn.

May là đối thủ chỉ là lũ tép riu.

Vậy... oni-san đâu rồi?- ...

- Koro-sensei.- Khoan, hai người dừng lại đã.

Đây là Shinigami ư?

Mà hai người đang nói gì thế?

- Red Eye chen ngang.- Xin lỗi nhưng...

Red Eye, anh làm ơn xem như cuộc trò chuyện này chưa từng xảy ra được không?

- Sakura.- Nhưng...- Là tôi... xin anh đấy...Liệu Red Eye có nghe nhầm không?

Một người như cô ấy trong giới sát thủ mà lại cầu xin một người như anh ư.

Chuyện họ đang nói chắc phải rất quan trọng thì cô ta mới bảo như vậy.- Tôi hiểu rồi.

Tôi sẽ quên hết chuyện buổi tối nay.- Cám ơn anh.

- Sakura.- Sakura-chan, oni-san của em... thực ra thì....•••- Anh ấy đã làm vậy ư...- Phải.- Cám ơn thầy đã cho em biết, hai người cứ nói chuyện tiếp đi, em về.- Đi cẩn thận nhé!- Vâng.

"Oni-san, sao anh lại làm vậy?".
 
(Hoa Anh Đào) Lớp Học Ám Sát [Quyển 1]
Chap 13: Chuyến đi ngoại khóa (3)


- Hừm...

Quả thật oni-san đã làm thế thật ư?Sakura vừa đi vừa nghĩ, cuộc nói chuyện với Koro-sensei khi ấy đã khiến cô rất bất ngờ về anh trai của mình.

Bỗng nhiên có tiếng động phát ra từ nhà tắm.

Cô liền rón rén lại gần nấp sau bức tường.

Nhìn ra thì thấy bọn con trai lớp E đang rình rập trước cửa nhà tắm nữ.- Nè Okajima, làm thế này có ổn không vậy?

- Maehara.- Được mà.

Cậu cũng muốn nhìn trộm Okano còn gì.

- Okajima.- Muốn nhìn thì cứ nhìn sao cứ phải lôi kéo cả tớ, Nagisa và lớp trưởng thế?

- Karma.- Bộ cậu không muốn thấy Sakura-chan sao?

Bình thường chúng ta gặp cậu ấy ở trường thì trông ngực Sakura thì là cup D nhưng theo kinh nghiệm 15 năm đọc "tạp chí" của tớ thì cậu ấy chắc chắn là mặc áo bó, cỡ ngực thật của cô ấy phải là cup E hoặc thậm chí là F.- ...

- Karma đang suy nghĩ.- Okajima nói đúng đấy.- Thấy chưa, kể cả Sakura cũng đồng ý với tớ....

Khoan đã...

Sakura!!!!!!!Cả bọn vừa quay mặt ra thì đã bị chụp tách một cái, và cô đã có bằng chứng.- Xong!

Toàn bộ ảnh đều rất đẹp với bố cục toàn diện và các nhân vật trong ảnh đều rất có hồn.

Nhưng tớ không ngờ rằng cả Nagisa, Isogai, Chiba,... cũng tham gia vụ này nữa đấy.- ......."

Đời mình tàn rồi" - Nagisa, Isogai, Chiba,...- Bộ cậu nghĩ cậu sẽ thoát được khỏi chỗ này ư?

- Karma đã đứng đằng sau Sakura từ bao giờ, chặn đường thoát duy nhất của cô.- Cậu không thoát được đâu Sakura-chan.

Kể cả cậu có dùng tốc độ của mèo cũng sẽ bị Karma bắt lại thôi.

Mau xóa tấm ảnh đó đi nếu không bọn tớ sẽ cướp điện thoại của cậu.

- Maehara đe dọa.- Fufu, các cậu coi thường tớ quá rồi đó.

- Là sao?

- Karma nhướn mày.- Nói cho mọi người biết: căn bệnh mà tớ mắc phải không chỉ giúp tớ có các kĩ năng của mèo mà còn... giúp tớ biến được thành mèo nữa...Bụp!Vừa dứt lời, Sakura ngay lập tức biến thành một con mèo lông màu trắng muốt với đôi mắt màu thạch anh tím.

Trên miệng ngậm chiếc điện thoại. (Au: Đừng hỏi au vì sao nó ngậm chiếc điện thoại mà chạy được)Nhân lúc mọi người đang ngạc nhiên thì Sakura đã nhanh chóng lợi dụng sơ hở mà chạy ra, hướng thẳng tới phòng các bạn nữ.- Oái!

Bắt cậu ấy lại mau!

Các bạn nữ mà xem tấm ảnh đó thì chúng ta chết mất!- Mau lên.

Đừng có đứng đó nói nữa.- Khỉ thật, cậu ấy vừa nhanh lại vừa nhỏ thế này khó bắt lắm.

Cứ luồn lách như vậy thì đến bao giờ?- Hi hi, lâu lắm rồi mới được bay nhảy thế này.

- Sakura thong thả nói.•••- Mệt... quá...- Mãi mới tóm được.Cuối cùng, sau một hồi đuổi bắt thì Sakura cũng đã bị bắt bởi Karma và cô mới chỉ tới được trước cửa phòng Karasuma-sensei.- Sakura-chan, đừng ôm cái điện thoại nữa.

Cậu hết đường thoát rồi.

- Karma vừa nói vừa ôm con mèo vào lòng.- Cậu ôm chặt quá đấy Karma-kun, thả lỏng ra chút đi.

- Sakura.- Không được, nhỡ cậu chạy mất thì sao?- Không có chuyện đó đâu.- Nếu cậu xóa tấm ảnh đó đi thì chúng tớ sẽ tha cho cậu.- Vậy các cậu nghĩ tớ không có kế hoạch dự phòng nào à?

- Tức là...- Phải, mọi người bị lộ rồi.

Các cậu ra được rồi đấy.Bỗng cửa phòng Karasuma-sensei đột ngột bật mở, từ bên trong, nhóm các bạn nữ từ từ bước ra.- Mọi người...

ở trong đấy từ bao giờ thế?

- Okajima.- Từ khi các cậu vẫn đứng trước phòng tắm nữ.

Khi ấy Sakura đã gửi ảnh cho bọn tớ rồi.

Nhưng tớ không ngờ là Isogai cũng tham gia vụ này đấy.

- Megu nói.- Cả Nagisa nữa ư?

- Các bạn nữ nhìn bọn con trai với ánh mắt khinh bỉ.- Thế tức là... chúng mình mất bao công sức nãy giờ chỉ là vô ích ư...

- Maehara.- Đúng.

Lúc Sakura gửi ảnh thì tớ cũng bảo cậu ấy dồn mọi người lại một chỗ để xử lí tổng thể rồi.

Giờ thì...

CÁC CẬU CHẾT CHẮC RỒI!!!!!!.Và chiến tranh thế giới lần thứ 3 đã xảy ra.-------------------- Au...

Đau quá...- Okajima là bị nặng nhất nhỉ?- Khổ thân thằng bé...- Karma có lẽ là bị ít nhất.

Hầu hết cậu ấy né được hết mà.- Ừ, và cậu ta chỉ ăn trọn 3 cú đá của Sakura.- Nè, hay ta bình chọn cô gái được yêu thích nhất lớp đi.- Nghe hay đấy.•••- Ngạc nhiên thật, Kanzaki và Sakura đồng hạng nhất kìa.- Nhiều người chọn cũng phải thôi.

Sakura vừa xinh đẹp, đáng yêu vừa học giỏi, thể lực và ám sát tốt, đặc biệt là cậu ấy đã thừa nhận ngực mình cup F....

- Okajima mơ màng.- Ừ, nhưng Sakura cũng rất đáng sợ, chỉ riêng việc đánh nhau với học sinh cấp 3 và lừa tất cả chúng ta một vố đã đủ chứng tỏ điều đó rồi.

Cô ấy thù rất dai, Sakura đã thả thuốc độc của Okuda vào lon nước của tớ và...

- Karma chen ngang.Cả bọn đổ đầy hắc tuyến, quả thật Karma nói không sai.- Vậy còn Karma, cậu bình chọn cho ai?- Tớ á...

Chắc là Sakura-chan.- Hể...

Không ngạc nhiên lắm, vì sao thế?- Cậu ấy rất giỏi bày trò và đánh nhau đúng không?

Nếu kết hợp thêm với tớ thì chẳng phải cả hai sẽ có nhiều trò hơn sao?

"Tuyệt đối không muốn hai người này thành một cặp" - Suy nghĩ của mọi người.Cùng lúc đó, họ đã phát hiện ra Koro-sensei.

Ổng cũng đã trốn sang phòng nữ nhưng lại bị họ đuổi lại.

Và hình ảnh thường ngày của lớp 3E lại hiện lên.---------------------Trên đường truy đuổi, Maehara đã vô tình đánh rơi tờ giấy bình chọn của hội con trai.

Người nhặt được nó là Sakura.- Hửm, gì đây?"

Nguy rồi, sao không phải ai khác nhặt mà lại là Sakura chứ?"

- Suy nghĩ của nhóm con trai.- Oi Sakura-chan, đừng tọc mạch chuyện người khác chứ.

- Karma nói, giật tờ giấy trên tay, ném cho Isogai và lôi cô đi."

Cái đấy là sao nhỉ, nó ghi là bình chọn bạn nữ gì đó...

Fufu, nhất định mình phải lấy được" - Sakura cười nham hiểm.--------Ban đêm---------Trong khi mọi người đang say giấc nồng, thì Sakura lại lén lút trốn ra, tiến tới chỗ phòng bọn con trai và mở cửa.

Cô đã biến thành mèo để cho dễ dàng lẻn vào rồi biến lại thành người, bắt đầu lục lọi."

Hừm...

Trong túi Isogai không có.

Liệu có ai có thể giữ bí mật nhân loại mà không thể bị lộ nhỉ?

A!

Hay là..."

Sakura liền mở cặp ra, đúng như cô nghĩ, Karma là người giữ nó.Đang cất nó vào túi áo thì cô bỗng bị ai đó túm lấy, bịt miệng lại và lôi cô vào chăn trùm lại.

Vì bị giật mình nên tai và đuôi mèo đã hiện ra.

Cô giãy giụa, cố gắng thoát ra.- Ư...

Ỏ... a....(Bỏ ra)- Nói bé thôi, mọi người dậy bây giờ.- Giọng nói này...

Karma-kun.- Đêm hôm tự dưng lẻn vào phòng con trai, định làm gì hả?- Tớ... có làm gì đâu...

Nhầm phòng mà...- Không thể nào!

Cậu có các giác quan của mèo mà.

Mắt cậu chắc chắn cũng phải tinh như mèo.

Thậm chí cậu còn lục túi được cơ mà.- Cậu... biết từ lúc nào?- Khi cậu lục túi tớ.

Mà cũng nhờ thế mà tớ còn biết khi bị giật mình là tai và đuôi mèo của cậu hiện lên đấy.

Giờ khai ra đi, vào đây làm gì?

Đừng để tớ dùng biện pháp mạnh.- Cậu định làm gì?- Hôm trước tớ vừa đọc một quyển sách nói về loài mèo xong.

Nó nói loài mèo có một số chỗ rất nhạy.

Để tớ kiểm chứng xem.Vừa dứt lời, Karma đã ngậm đôi tai mèo của Sakura, tay thì xoa xoa tai bên cạnh.- Ưm...

- Sakura ngậm chặt miệng lại, cố không để cho âm thanh đó thoát ra, tay nắm chặt vào tấm nệm, nhàu vò nó.- Vậy là sách nói đúng à.

Thử chỗ này xem nào.

- Karma di chuyển cánh tay xuống chiếc đuôi mèo, vuốt ve nó rồi đột ngột kéo, miệng vẫn đang day day tai cô.- A!

- Bị động vào chỗ nhạy cảm, Sakura rên lên.

Đẩy Karma ra và chạy ra khỏi phòng, hai tay che đi khuôn mặt đang dần đỏ lên vì xấu hổ.

Dù sao cô cũng có nó rồi, nên đi thôi.Karma nhếch mép, cô gái này... quả thật rất thú vị.-----------------------Hôm sau, bí mật của bọn con trai đã bị bại lộ.

Tất cả nhóm con gái đa số đều rất bức xúc, đặc biệt là Kayano vì cô bị ghi là lép.

Hội con trai bị ăn đập một lần nữa, một số bạn nữ thì hùa theo đánh cho vui, chỉ riêng Sakura là không làm gì cả.
 
(Hoa Anh Đào) Lớp Học Ám Sát [Quyển 1]
Chap 14: Ritsu


Oa, truyện của mình được hơn 1k lượt đọc rồi, để ăn mừng mình sẽ đăng liền hai chap nha.

Mong mọi người tiếp tục ủng hộ truyện của mình.

- By au.===================

- Oài...

Thế là hết chuyến dã ngoại rồi nhỉ.

- Sugino chán nản nói.- Ừ, và một vài dư âm của nó vẫn còn đọng lại.

- Sakura nói rồi nhìn mấy đứa con trai vẫn còn ê ẩm vì vụ đánh hội đồng lần trước.- Nè, nghe nói hôm nay có học sinh mới đó.- Không biết cậu ấy là người thế nào nhỉ?---------------------- Chào mọi người, mình là pháo binh có trí thông minh tự xử lí, rất vui được gặp."

Một cô gái 2D ư, mình không quan tâm lắm, miễn không làm gì ảnh hưởng tới mình là được.

Nhưng từ hôm đó mình chẳng thể nào nhìn thẳng vào mặt Karma, cứ thấy cậu ấy là mình lại nghĩ tới chuyện đêm hôm ấy rồi lại chẳng nghĩ được gì cả.

AAAAAA!

Làm sao đây" - Sakura đang đấu tranh tư tưởng.Pằng pằng pằng!!!!!!Cô gái 2D đó đã nổ súng, điều đó khiến cho Sakura đang mông lung như một trò đùa phải giật mình tỉnh lại.

Đồng thời tai và đuôi mèo đã hiện lên.

Vì cô ngồi ngay cạnh nó nễn việc bắn súng trong các tiết học liên tiếp như vậy sẽ khiến cô có nguy cơ nổi loạn vào giờ ăn trưa.Và nó đã thật sự xảy ra.- Sakura-chan, bình tĩnh đi, có gì ngồi xuống nói chuyện!!!!!!- Thả tớ ra Maehara!!!!!

Tớ phải phá tan cái cỗ máy này!!!!!

Nó có nguy cơ khiến tớ bị điếc vì súng đấy!!!!!

- Sakura tay cầm cờ lê, tua vít khua khoắng.- Cậu có thật là con gái không đấy!!!

Khỏe quá!!!

Karma giúp đi chứ!!!!- Cậu nghĩ tớ làm được gì?

- Karma.- Ra đây ngăn cậu ấy lại là được rồi!!!!!- Karma-kun, nếu cậu hợp tác với tớ phá tan cỗ máy kia, tớ sẽ chia cho cậu 50% tiền bán linh kiện trong nó!!!!

- Cô hét lớn.- Đồng ý.

- Karma tay cầm cờ lê, mặt cười kiểu ác quỷ.- Karma!!!!

Đừng có hùa theo cậu ấy!!!!!!"

Nhất định không muốn hai người này là một cặp."

- Suy nghĩ của cả lớp.- Nufufufu, Sakura-chan, em không nên làm như vậy đâu.- Nhưng thầy phải làm gì đi chứ!

Hôm nay em cúp học.

- Cô nói rồi trèo qua cửa sổ.- Em cũng thế Koro-sensei.

- Karma.------------------------ Đi theo làm gì?- Mình thích thì mình đi thôi.

- Anh phán một câu rất tỉnh.- ....

Cũng được nhưng cậu phải giữ bí mật.- Bí mật gì?- Đây.Sakura vén vài cành liễu rậm rạp sang một bên, một con đường hẹp giữa hai khe đá hiện ra.

Cô đi vào, Karma cũng đi theo, hơi khó khăn vì người anh to hơn cô.

Một lúc sau thoát ra khỏi khe đá, một con suối trong vắt hiện ra, bên bờ suối là một cây phong khá lớn.

Sakura ngồi dựa vào gốc cây, từ từ nhắm mắt lại tận hưởng khoảng thời gian yên bình này cho đến khi tên đầu đỏ nào đó phá hỏng nó.Bụp!- Đã bảo đừng có xoa đầu tớ nữa mà!!!

Bộ không nghe gì hả???

Dẫn cậu đến đây quả là sai lầm!!!!

Đây đã đang bực thì chớ...Karma ngạc nhiên, lần này mèo nhỏ giận thật rồi.

Mèo nhỏ xù lông lên thật dễ thương nha~, không ngờ có ngày cậu bị con gái giận như thế này.Anh ngồi xuống bên cạnh, đưa tay ra kéo cô ngồi vào lòng, vùi mặt vào hõm cổ cô, lưng dựa vào cây phong đằng sau, tay quàng qua đằng trước.

Sakura ngạc nhiên, nói:- Làm gì đấy?- ...*im lặng*...- ......- ...*tiếp tục im lặng*...- ...........*cáu* Ê Karma-kun.

Này...

Ơ ngủ rồi à.Sakura thở dài, định đứng dậy về lớp nhưng tên này ôm chặt quá, hai tay bị khóa rồi, không thoát ra được.

Nghĩ tới nghĩ lui cô quyết định chấp nhận hoàn cảnh mà dựa vào người hắn mà ngủ.Karma ngồi đằng sau nhếch mép, môi tạo thành hình bán nguyệt, an nhàn tận hưởng giấc ngủ, miệng nói rất nhỏ:- Ngủ ngon.-----------Hôm sau----------- Sao tớ có cảm giác cái máy đó to lên nhỉ?- Thì đúng là thế mà.- Chào buổi sáng mina-san - cái máy đó cất tiếng nói.- What the hell?

Tôi là ai, đây là đâu, chuyện gì đang xảy ra vậy?- Thầy đã nâng cấp cho em ấy đó.

Nhân tiện nói thêm là thầy chỉ còn lại 5 yên.

- Koro-sensei.- Chả liên quan gì đến em cả.- Hức hức, sao em có thể phũ thế chứ Sakura-chan.- Bởi vì em là em mà, tùy thầy.

Miễn cái máy đó không làm ảnh hưởng tới em là được.

Nếu không thì em sẽ phá nó ra.- Hay chúng ta đặt tên cho cậu ấy đi, cứ gọi như vậy cũng kì.- Hay gọi là Ritsu đi.- Thẳng thắn quá!- Hay đấy chứ.- Thống nhất thế nhé!

Chào mừng cậu tới lớp 3E, Ritsu-chan.------------------------ Sao mới có một hôm mà Ritsu đã trở lại như cũ rồi?- Phụ huynh của em ấy đã làm thế.

- Koro-sensei.- Tức là... cậu ấy sẽ tiếp tục xả đạn hả?- Karma-kun.

- Sakura.- Đã sẵn sàng.

- Karma tay cầm búa, cờ lê giơ lên."

Phải tách hai người này ra" - Suy nghĩ của lớp E.Sau đó... không có sau đó nữa vì mọi người đều biết chuyện gì xảy ra rồi.------------Giờ về------------- Nè, mọi người có muốn uống gì không?

Tớ khao.- Sao tự dưng Karma hôm nay hào phóng thế?

Ăn nhầm gì à?

- Sugino- Chẳng qua hôm qua có chuyện vui thôi.- Karma"Hôm qua có chuyện gì nhỉ?

Cậu ấy ở với mình cả ngày mà có thấy gì đâu?"

- Suy nghĩ của Sakura. (Au: Chị ấy vẫn còn ngây thơ quá...

Ảnh ăn đậu hũ của chị cả ngày mà không nhận ra=.=)- Ê, kia có phải là Asano không?

- Kayano- Cậu ta làm gì ở đây thế?

- Sugino."

Chẳng lẽ...."

- Mọi ánh mắt đều dồn vào Sakura.- Nè Sakura-chan, ra đây nói chuyện chút.

- Asano."

Chuẩn luôn!"

Một lúc sau...- Sakura-chan, cái này là sao hả???

- Asano bực tức nói, tay giơ điện thoại lên.- Hử cái gì...Cô giật mình, đây là bức ảnh Rio chụp lúc Karma và cô ngủ dựa vào nhau mà.

Giờ cô mới nhớ ra rằng cô mới chỉ hack máy cả lớp để xóa bức ảnh này chứ tên này thì chưa.

Thầm nguyền rủa tên đầu đỏ nào đó đã đẩy mình vào tình cảnh này, Sakura lắp bắp:- À, cái... cái đó là ảnh ghép í mà, cậu đừng để ý...

Không có gì đâu...

- Nói dối, tớ đã kiểm tra rồi, ảnh này chưa có chỉnh sửa thứ gì cả."

Cạn lời...

Thằng này nguy hiểm quá, nói gì đây?"

- Thế thì sao, cậu ghen hả?

- Sakura đã phản dame.- Ghen... ghen gì chứ?

Chỉ là thắc mắc thôi.- Ừ, vậy tớ chuồn đây, bai!

- Cô nói rồi chạy thẳng.- Ê ê khoan đã...

Tch.-----------------------Trên xe hai bố con ông hiệu trưởng:- Này Gakushu - Hiệu trưởng.- Gì thế ông già?

- đang uống nước.- Con thích con bé Sakura đó hả?- Phụt...*sặc nước*.

Ông... thấy rồi hả?- Ta sẽ giúp con.- Hả?Ngài hiệu trưởng sẽ làm gì để giúp thằng con "yêu quý" của ổng.

Mà hình như ông có ý định hốt Sakura về làm con dâu tương lai thì phải?

Chap sau sóng gió sẽ đến với Sakura, mời mọi người đón đọc.=================Mina nè, mình đang có ý định cho mọi người mỗi người được hỏi tối đa 5 câu về bộ truyện này hoặc về bản thân au, mình sẽ trả lời mọi câu hỏi.

Còn trả lời kiểu gì thì tùy mình:))).

10 người comment đầu tiên sẽ được quyền hỏi 5 câu, mọi người nhớ xem các bình luận trước để tránh trùng câu hỏi nhé.

Đến khi đủ 50 câu mình sẽ trả lời.

Nhớ nhé, 10 người đầu tiên.
 
(Hoa Anh Đào) Lớp Học Ám Sát [Quyển 1]
Chap 15: Karma vs Asano - Rắc rối tiếp nối rắc rối


Chiều chủ nhật- Chà, ngày nghỉ ngồi ăn bánh rán uống trà sữa là nhất!

Sakura an nhàn ngồi tận hưởng buổi sáng thanh bình cùng các bé nuko của mình.

Hoặc ít nhất là nó vẫn còn thanh bình..."

Mình hợp nhau đến như vậy thế nhưng không phải là yêu..." *chuông điện thoại*- Alo, thầy hiệu trưởng ạ?

Có chuyện gì vậy?- Alo, Minamoto em nghe thầy nói nè.

Thầy muốn thằng con Asano của thầy tập sống một cuộc sống tự lập cho nên thầy đã trói nó và gửi sang nhà em rồi.

Chắc nó đang trên đường tới đấy.

Thế nhé, chào!Tút... tút...- ...- Ai gọi thế nee-chan?- ...- ???- Lão hiệu trưởng đáng ghét!!!!!!!

Đừng tưởng có thế lực nhất trường thì muốn làm gì thì làm!!!!!!!

Ít ra cũng phải hỏi ý kiến của mình chứ!!!!!!!! *lật bàn*- Nee-chan!!!!!

Bình tĩnh!!!!!!

Đừng đập đồ nữa!!!!!!

Ááá!!!!

Coi chừng Sasame-chan!!!!Sau một hồi trút giận...- Phù phù...- Sakura-nee, chị uống đi này.- Cảm ơn em Kei-kun.Pính poong...- Hình như tới rồiSakura chạy ra mở cửa.

Cứ ngỡ là Gakushu ai ngờ lại là...- Karma-kun?- Yo Sakura-chan.- Cậu làm gì ở đây?

Mà cái đống vali đó là sao chứ?- À, sáng sớm nay cãi nhau với ông già, lỡ chém gió là sẽ bỏ nhà đi nên...- Tại sao lại là nhà tớ?- Vì cậu ở một mình với cả nhà cậu rộng nhất.- ...Pính poong...Cửa nhà Sakura bị đạp một cách thô bạo, Asano bị ném vào trong cùng với vài cái vali bởi một ông áo đen to lực lưỡng, cửa lại đóng lại một cách thô bạo lần hai.- Ai za...

Chào Sakura-chan- Cậu làm gì ở đây?

- Karma.- Câu đó tôi phải hỏi cậu mới đúng.

- Asano.- Tôi bỏ nhà.- Tôi bị ông già tống đến đây.- ...- ...- Nè!!!

- Sakura bị ăn bơ nãy giờ cũng đã lên tiếng - Như vậy tức là hai người sẽ ở lại đây.

- Phải.

- Đồng thanh.- Bao lâu?- Chả biết nữa...

- Asano.- Khi nào thích thì về - Karma- ....=∆=....- Sakura-chan, nhà cậu không có ai ngoài cậu và mấy con nuko kia đúng không?

- Karma.- Ừ...

- Sakura.- Nee-chan, có ổn không đấy, nhỡ bị anh í phát hiện thì sao?

- Kei lo lắng nói.- Đừng lo, anh í đang đi nước ngoài rồi, sẽ ổn thôi.------------------- Đây là phòng của Karma, còn kia sẽ là phòng của Gakushu.

Nhà tớ chỉ còn hai phòng trống này thôi.- Tớ tưởng nhà cậu rộng lắm cơ mà, sao chỉ trống có hai phòng?- Vì mấy phòng khác tớ dùng làm phòng thí nghiệm, phòng nhạc cụ, rạp chiếu phim mini,...- ...*cạn lời*...- Phí thuê nhà một tháng là 30.000 yên.- Hả - đồng thanh - Gakushu-kun, cậu vẫn còn nợ tớ 10 ngày mua bánh rán đấy.

- Sakura.- Nhưng chúng tớ không có tiền - đồng thanh lần hai.- Thế thì mọi người phải giúp tớ việc nhà bao gồm: quét nhà, lau nhà, rửa bát, quần áo của ai người ấy tự giặt, phơi.

Karma làm vào thứ Hai, Tư, Sáu, sáng chủ nhật.

Gakushu là thứ Ba, Năm, Bảy, chiều chủ nhật.

Riêng việc nấu ăn thì để tớ lo.

Ai có ý kiến gì không?- Không...- Tốt, giờ vào phòng mình mà xếp đồ rồi đi tắm đi.

Tớ xuống làm bữa tối.

Kei-kun, Sasame-chan, hai em giúp chị nhé!- Haii...------------------------ Mấy đứa dọn bát ra nhé!

Chị đi gọi hai người kia xuống ăn cơm.Sakura bước lên cầu thang, đi tới cuối dãy hành lang thì thấy Asano đang đứng trước cửa nhà tắm.- Gakushu-kun, làm gì ở đây thế?- Đứng chờ tên kia tắm xong.- Sao cả hai không tắm luôn một thể?- Tôi sẽ không bao giờ tắm chung với kẻ thù của mình.- ...Cùng lúc đó, cửa phòng tắm đột ngột mở.

Karma từ bên trong bước ra chỉ có chiếc khăn tắm quấn quanh hông.

Để lộ cơ bụng săn chắc cùng mái tóc đỏ rực ướt đẫm, từng giọt nước nóng nhỏ xuống men theo khuôn mặt tới cổ rồi chảy xuống bờ vai như đang kích thích người nhìn.

Sakura đứng im lặng ở đó, nhìn Karma chằm chằm một lúc rồi mới lên tiếng:- Ở trong đấy có chỗ mặc quần áo mà, ra đây làm gì? *poker face*- Tớ quen để tự khô rồi.

Sao cậu không có phản ứng gì khi thấy tớ thế này thế Sakura-chan.- Tớ gặp tình huống này quen rồi.

Thậm chí của anh ấy còn đẹp hơn cậu nhiều."

Nà ní, anh ta là ai vậy?"

- Suy nghĩ của Karma và Asano.- Gakushu, đi tắm đi rồi xuống ăn.

Còn Karma, mặc quần áo vào *vẫn poker face* - Chụy ấy vẫn rất tỉnh.----------------------- Wow Sakura.

Cà ri ngon dã man tàn bạo.

- Karma nói và ăn lấy ăn để.- Không ngờ cậu cũng nấu ăn ngon đến vậy.

- Asano.- Ở một mình thì tất nhiên phải tự biết nấu ăn rồi.

Có lẽ các cậu không biết rằng ước mơ của tớ là trở thành đầu bếp đấy.

- Sakura.- Ngạc nhiên ghê, tớ không ngờ đấy.

- Karma.- Mong nó sẽ thành hiện thực.

- Asano động viên.- Cám ơn cậu Gakushu-kun - Cô nói rồi cười một cách max cute và hai anh kia đã dính chưởng.Buổi tối kết thúc bằng việc Sakura phải đi rửa bát (vì Asano và Karma ngất rùi)
 
(Hoa Anh Đào) Lớp Học Ám Sát [Quyển 1]
Xả ảnh(1)


Nội dung như trên:)))

Tội cho anh ấy...

Một chân lí không bao giờ thay đổi.

Thặc là thú vị...

Yêu là gì, ăn được hông???

Giới trẻ bây giờ nguy hiểm thật!

Anh xác định...

Trai đẹp trai đẹp a~

Ước gì au cũng có mấy loại thuốc như zậy.

Karma à xin chia buồn là anh chưa đủ trình đâu ạ.
 
(Hoa Anh Đào) Lớp Học Ám Sát [Quyển 1]
Chap 16: Hôn


Reeng reeng....Karma giật mình tỉnh dậy, nhìn xuống chỗ cộm lên ở dưới lớp chăn.

Tch, giấc mơ quái quỉ gì thế này?

- Anh rủa thầm.Mệt nhọc bước vào phòng tắm, anh vặn vòi xối nước lạnh vào người mình, không ngừng suy nghĩ về nguyên nhân của giấc mơ đó.

Chả là đêm qua anh mơ thấy một số thứ không được "tong táng" cho lắm.

Có lẽ do cái ảo tưởng "chung một nhà" đã khiến cho anh "hoang tưởng nửa vời" chăng?Bỗng một mùi thơm ngào ngạt cắt đứt mạch suy nghĩ của Karma, câu dẫn anh đi tới phòng ăn.

Vừa đi tới đã thấy bàn ăn sáng thịnh soạn bày ra trước mắt cộng với hiệu ứng lấp lánh do con au chủ trì làm cho các món ăn càng thêm phần ngon mắt.- A Karma-kun, dậy rồi hả?

Tắm buổi sáng là không tốt đâu?

- Sakura lên tiếng trách móc.- Tên này muốn chết sớm để nhường cho tớ đây mà, cậu không cần bận tâm đâu...

- Asano nói.Trên trán Karma đã có vài đường gân, ý thằng này nói là mình giao Sakura lại cho hắn á, còn lâu.

Mơ đi.

Quân tử trả thù 10 năm chưa muộn- Xong rồi nè!

- Sakura- Cái gì vậy?

- Asano thắc mắc, nhìn vào 3 cái hộp.

Một đỏ, một cam, một trắng.- Cơm trưa, bộ các cậu định nhịn đói à?

Phải ăn hết đấy.- Chuẩn bị kĩ càng ghê, giống vợ...

À không giống mẹ nhỉ - Karma toát mồ hôi sau khi nhận được cái nhìn đầy sát khí của cô.- Tôi đi học đây - Asano bắt đầu đi lánh nạn.-------------------------- Lorvo-san?- Sakura-chan, cậu quen ông ấy à?

- Kayano- À...

ừ...

Karasuma-sensei kể cho tớ mà...- Lorvo-san, ông có thể cho chúng tôi biết sát thủ nào là mạnh nhất không?- Hừm...

Theo như ta biết thì trong giới sát thủ có 3 người mạnh nhất, khả năng ám sát của họ đều mạnh ngang nhau và đều không ai biết khuôn mặt thật của họ.

Người thứ nhất là người rất cẩn thận, xử lí nhanh, gọn, nhẹ và không để lại dấu vết, mang loại sát khí giống như loài rồng đen nhưng bộ đồ hắn mặc lại là hình mèo.

Vì thế người đó được mệnh danh là Hắc Long Miêu...- Mèo ư, chẳng lẽ...

- Mọi người nhìn sang phía Sakura.- KARMA!!!!!

TRẢ BÁNH RÁN LẠI CHO TỚ!!!!!

- Sakura vừa hét vừa đuổi Karma.

Trên đường đi cô còn ngã sấp mặt... (Au: Mất hình tượng quá chị ơi=.=)- Chắc không phải đâu...- Ừ...

Chắc chắn...- Người thứ hai được mệnh danh là Ma Vương.

Bởi vì cách hắn ta ám sát rất tàn bạo và kinh dị.

Nghe nói mỗi người bị hắn ta ám sát trước khi chết đều bị tra tấn một cách dã man, lúc thì cắt cụt một tay hoặc một chân, khi thì bị một đống rết nhét vào bụng...

Đặc biệt hắn có một đặc điểm là đôi mắt màu đen vô hồn."

Cậu ta là S à???"

Lorvo tiếp tục kể:"Người thứ ba là Shinigami........- Mọi người, để tớ nói chuyện riêng với Lorvo-san một lúc được không?

- Sakura lên tiếng.- Được thôi, cậu cứ thoải mái đi.- Cám ơn.Sau khi mọi người đi khỏi...- Ông tới đây làm gì?

- Cô hỏi với khuôn mặt lạnh lùng.- Như cô thấy, tôi tới để thăm học trò của mình và...

ông chủ nhờ tôi thông báo cho cô rằng cô cần về ngay - Lorvo.- Nhắn với anh ấy rằng: em sẽ không về đâu.

KHÔNG.

BAO.

GIỜ.

- Sakura gằn từng chữ.- .......Tôi sẽ không chịu trách nhiệm đâu.

- Lorvo nói rồi rời đi.-------Tua hay không tua, không tua nói một lời thôi------ Sakura-chan, vừa nãy cậu hỏi gì Lorvo-san vậy?

- Kayano hỏi.- À, tớ hỏi ông ấy xem có cách để giết con bạch tuộc màu vàng kia thôi không mà.

Chẳng có gì đâu...- Nè Sakura!- Chi zậy Karma?- Hôm nay tớ đi xem phim với Nagisa và Koro-sensei nên sẽ về muộn, thế nhé!Sakura ngay lập tức chạy tới bịt miệng Karma lại, quay ra cười thách thiện với mọi người rồi nói thầm vào tai: "Đồ ngốc, không được để lộ ra chuyện của tụi mình và Asano, nếu không..."

- Nếu không làm sao?

- Aaaaaa!!!

Rio, đừng dọa người thế chứ!!!

- Cô hốt hoảng.- Các cậu giấu gì thế?

Hình như tớ nghe thấy có Asano thì phải?

- Rio.- Có chuyện gì vậy?

Sao Sakura hét toáng lên thế?

- Isogai.- À, không có chuyện gì đâu...

Ha ha...- Đáng ngờ quá...

- Maehara.------------Nếu au có tua nói đi ngại gì--------------- Phù...

Gakushu-kun, ở trường cậu có nói cho ai biết chuyện chúng ta sống chung không?

- Sakura.- Không.

Ngoại trừ thầy hiệu trưởng ra thì chẳng có ai cả.- Tốt, tưởng cậu nói cho ai thì tớ sẽ cắt cơm của cậu.- Này này=∆=.

Mà tên đầu đỏ đâu rồi?- Đi xem phim.- Thế à!

Rỗi rãi nhỉ.

Định trốn việc đây mà.

- Asano nói.- Tớ lên phòng đây.- Chờ tí, tớ cũng lên...

Á!Vừa dứt lời, Asano đứng dậy khỏi ghế nhưng lại vấp chân bàn nên ngã nhào vào người Sakura.

Tình huống bây giờ... phải nói sao nhỉ?

Ừm, Asano ngã vào người Sakura nên hiện tại anh đang đè lên người cô, hai tay để lên vai cô, một chân Asano ở giữa hai chân cô, mặt đối mặt.Hai người nhìn chằm chằm nhau một hồi.

Sakura thì mặt vẫn poker face còn Asano thì càng ngày càng đỏ, chưa bao giờ anh ở gần cô như thế này...- Hai người...Asano và Sakura đồng loạt quay ra phía cửa.

Karma đang đứng đó.

Có vẻ như buổi xem phim đã kết thúc nhưng nhìn mặt tên đó chẳng vui tí nào.- Tên khốn!

Mày đã làm gì!

Karma lao tới, đấm vào mặt Asano khiến cậu văng ra khỏi người Sakura.

Nhân lúc đó, Karma siết chặt cổ tay cô, kéo lên phòng khóa trái cửa lại.

Anh đẩy mạnh cô vào tường.- Itai...

Cái gì thế Kar...

Ưm...Chưa nói hết câu, Sakura đã bị Karma áp môi vào, nhanh chóng luồn chiếc lưỡi tinh nghịch vào bên trong khoang miệng mà đùa giỡn khiến cô không kịp phản ứng.

Trên khóe miệng cô còn Nụ hôn mang đầy tính chiếm hữu...

"Tch, mình nghiện nó mất rồi" - anh nghĩ.Cả hai người dây dưa một lúc cho đến khi Sakura phải đập đập vào người, Karma mới chịu thả ra.

- Hộc...hộc...

Ka...

Karma-kun...

- Sakura thở hổn hển.- Tớ tuyên bố: Từ bây giờ tớ chính thức theo đuổi cậu và tuyên chiến với Asano.- Hả '.'?
 
(Hoa Anh Đào) Lớp Học Ám Sát [Quyển 1]
Chap 17: Itona


Một buổi sáng tĩnh lặng đang diễn ra tại nhà Sakura.

Ngoài tiếng bát đũa va chạm, tiếng thức ăn nhai trong miệng và tiếng chim hót ngoài vườn thì tuyệt nhiên không còn âm thanh gì nữa cả.

Sự việc xảy ra ngày hôm qua đã khiến bữa ăn sáng thường ngày trở nên căng thẳng tột độ, đến cả Sasame và Kei cũng nhận ra điều bất thường đó mà im lặng ngồi ăn.Trên đường đến trường cả ba người cũng không nói gì cả.

Sakura thì giữ khoảng cách với Karma còn Asano thì cứ xoa xoa cái vết thương ngày hôm qua.Lên tới cơ sở cũ, ngoài việc Karma không dám nhìn thẳng vào mặt Sakura thì cả hai vẫn cứ vui vẻ với mọi người như không có gì xảy ra.

Đừng tưởng họ quyết định mặc kệ mọi sự đời mà sống như bình thường nhé, trông vậy thôi chứ thực ra thì..."

Chuyện gì đang xảy ra thế nhỉ???

Sao tên không dám nhìn thẳng vào mặt mình nhỉ???

Còn cái câu cuối hôm qua là sao???

Mình chỉ nhớ sau đó bị ném ra khỏi phòng!!!

Rốt cuộc là ý gì???"

- Xin nói thêm ngoài lề là trong chuyện tình cảm bản thân mình thì chị Sakura này mù tịt.

Nghe hư cấu nhưng có khi người khác tỏ tình thì phải mấy tiếng sau chụy ấy mới load xong thông tin được.Còn nội tâm của Karma thì đang gào thét: "OMG!!!

Hôm qua mình đã nói gì thế này???

Sao lại thốt ra cái câu ngu ngốc đấy chứ!!!

Không biết cô ấy nghĩ gì về mình đây???

Liệu có tuyệt giao mình tới suốt đời không nhỉ???

À không.

Do thằng Asano đấy chứ.

Đúng rồi!

Là do nó!

Tí về mình sẽ xử lí!

Ta sẽ cho tương ớt và wasabi vào canh của hắn cho hắn cay chết lưỡi luôn!

Muahahaha!!!"

-----------Cơ sở chính------------ Hắt xì.- Sao thế Asano-san?

- Hs nữ.- Không sao!"

Thằng nào nói xấu mình?"

- Asano.- À mà vết thương trên mặt cậu là sao zậy?- Đánh ghen.- Hể?-------------------------------Còn phía các diễn viên quần chúng thì...- Các cậu có thấy Sakura và Karma hôm nay có gì lạ không?

- Nagisa.- Tớ thấy Sakura thì cứ như đang suy nghĩ còn Karma thì ôm đầu lẩm bẩm gì đó rồi cười một cách nham hiểm làm tớ rợn cả người.

- Kayano.- Isogai, ra hỏi xem hai người đó có bị đập đầu vào đâu không?

- Maehara.- Ể!!!

Sao lại là tớ???- Nufufufu, em là lớp trưởng thì phải để ý đến các bạn cùng lớp chứ Isogai.- Em biết nhưng...

Áááá!!!

Koro-sensei thầy đứng đấy từ lúc nào thế?- Từ lúc Nagisa hỏi.

Nè, các em có nghĩ là Karma và Sakura đang cãi nhau không?- Thầy nói thế là sao?

- Sugino.- Kiểu như "yêu nhau lắm cắn nhau đau" í!- Hả 0.0 - Mọi người.- K.O.R.O.S.E.N.S.E.I - Sakura và Karma.- Thôi thầy phắn đây, bai.- Đứng lại Koro-sensei!!!!!!!!

Thầy nói linh tinh gì với mọi người đấy!!!!!!

- Karma.- Cái vớ vẩn gì mà yêu yêu cắn cắn chứ!!!!!!

Em sẽ biến thầy thành takoyaki!!!!!!

- Sakura.------tua là tua là tua là tua------ Các em, hôm nay chúng ta sẽ có một học sinh mới.- Nhiều vậy thầy, ban đầu là Sakura, rồi Karma, Ritsu.

Giờ là ai nữa?- Rồi các em sẽ biết.--------ta lại tua típ---------UỲNH!!!!- Nà ní, vào bằng cửa chứ?- Ta đã chứng minh ta mạnh hơn bức tường này.

- Itona.- Nè Itona-kun.

Ngoài trời đang mưa đúng không?

Vậy tại sao cậu có thể vào đây mà không bị ướt với hai bàn tay không như vậy?

- Karma.- ...........Theo như ta thấy thì có vẻ ngươi là người mạnh nhất lớp này đúng không?

Đừng lo, ngươi yếu hơn ta, nên ta sẽ không đấu với ngươi đâu.

- Itona nói rồi xoa đầu Karma.Hai ánh mắt chạm nhau....- À.......

Ngươi cũng không hẳn là người mạnh nhất lớp.Itona nói và tiến tới chỗ Sakura.

Đặt tay lên vai cô, nói:- Có thể nói ngươi mạnh hơn nii-san của ta đấy.

Sau khi đánh bại nii-san thì ta sẽ đánh bại ngươi và trở thành người mạnh nhất.Tất cả mọi người đều rất bất ngờ, dồn mọi ánh mắt vào hai quả đầu màu trắng đang nhìn chằm chằm nhau.

Sakura im lặng một lúc rồi ghé vào tai Itona nói gì đó khiến cậu phải nhanh chóng rụt tay lại cùng với một ánh mắt ngạc nhiên.Nhưng cô vẫn như vậy, vẫn là khuôn mặt với nụ cười tỏa nắng thường ngày.....Itona hừ lạnh rồi bước tới chỗ Koro-sensei.Okuda ngồi bên trên ngoái xuống hỏi:- Sakura, cậu nói gì với cậu ta thế?- Chẳng có gì đặc biệt đâu...

- Cô trả lời, trong đầu vẫn còn văng vẳng câu nói vừa nãy............"

Hân hạnh gặp mặt, Itona-kun, mấy cái xúc tu đó quả thật rất phiền phức nhỉ?"

---------ta là phân cách-----------Trận đấu giữa Koro-sensei và Itona ngày một căng thẳng.

Itona-kun đã tung ra vũ khí bí mật: các xúc tu của cậu, cộng thêm tia làm đông cứng của Shiro-san khiến cho Koro-sensei ngày càng yếu thế.

Nhưng cuối cùng thầy ấy cũng đã thắng, Itona không chấp nhận việc này, thế nên hiện tại cậu ta đang rất tức giận.

Itona bắt đầu dùng xúc tu phá hoại mọi thứ xung quanh.- Itona, em mau dừng lại ngay lập tức.

- Koro-sensei.- Ta....không....chấp....nhận... thua....cuộc...Nói rồi cậu vung xúc tu tới chỗ thầy nhưng lại bị chệch hướng thẳng tới chỗ Kanzaki.- Á!!!- Kanzaki!!!!

- Sugino hét lớn.Chứn kiến cảnh tượng này, Sakura không thể nào đứng yên mà nhìn được nữa.

Cô bước vào sàn đấu bất chấp mọi lời cảnh báo của mọi người.

Itona vung xúc tu tới chỗ cô.

Xoẹt!

Xoẹt!Bịch!...Cả 4 xúc tu đã rơi xuống.- Đủ rồi đấy Itona.Shiro nói, làm gì đó Itona khiến cậu ta ngất đi, còn bảo lần sau sẽ quay lại nữa.

Hừ, chuyện này còn có lần sau ư?-------------------------Sakura hiện tại đang bị mọi người bao quanh.

Tất cả không hết lời khen ngợi và hỏi han cô.- Sugoi!

Sao cậu có thể cắt đứt chúng bằng tay không vậy?- Ơ...

Thực ra là...

- Sakura vạch cổ tay áo xuống, để lộ ra con dao chết thầy đã được giấu kín ở trong đấy - Tớ làm giống khi Karma ám sát Koro-sensei.- Wow, mấy cái xúc tu đó phóng với vận tốc rất lớn mà cậu vẫn có thể bắt kịp ư?

- Nagisa.- Cậu nghĩ tớ là ai chứ?

Là người đã ám sát Koro-sensei khi đang rơi từ trên cây xuống đấy.

Tất nhiên tớ phải ra tay nhanh chóng và gọn lẹ chứ!Rồi mọi người lại tiếp tục hỏi dồn dập Sakura mà không để ý một điều rằng, khi cắt xúc tu của Itona, cô không hề giấu con dao chết thầy bên trong áo.

Con dao đó chỉ là khi Shiro đang thu hút sự chú ý cô đã nhét vào bên trong để làm vỏ bọc cho hành động của mình, tức là cô đã thực sự cắt chúng bằng tay không.

Và bí mật này chỉ có mình Koro-sensei biết.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back