Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  Hậu Cung Của Nữ Đế [ Lingorm ]

Hậu Cung Của Nữ Đế [ Lingorm ]
Chương 30


" một đứa con trai sau, cô ta cũng có phúc đấy nhưng ta sẽ không cho cô ta được toại nguyện đâu, chuyện kia thế nào rồi" xảo nhi đang xoa vai cho Giai âm liền nói " dạ đã sắp xếp xong chỉ chờ nương nương ra lệnh thôi" giai âm liền cười một cách quỷ dị " sắp có kịch hay để coi rồi, à ngươi chuẩn bị một đôi hài tử nhỏ ta sẽ đích thân đem đến cho cô ta" xảo nhi tuân lệnh.

" bé con A thật to để ngạc nương đút cháo nào, giỏi quá con trai ngoan của ngạc nương" Orm đang đút cháo cho hạo thiên thì nghe tiếng truyền của tiểu trác tử là Hoàng Hậu nương nương đến liền ra nghênh tiếp " thần thiếp xin thỉnh an Hoàng Hậu nương nương" giai âm liền cho miễn lễ và nói " Ta nghe nói Quý phi đã sinh ra một tiểu a ca cho Hoàng Thượng nên hôm nay bổn cung đến để thăm muội cũng như thăm Đại a ca vừa mới chào đời" Orm nghe vậy liền nói " đa tạ nương nương đã quan tâm đến đại a ca" nói xong giai âm liền đưa cho Orm một đôi hài tử rất đáng yêu cho Orm " ta vừa mới thấy đôi hài tử của nước Yên rất đẹp nên mua về cho đại a ca mang vào" Orm nghe vậy liền đứng lên nhận lấy và tạ ơn " chút lòng thành của nương nương thiếp xin nhận lấy và tạ ơn dùm cho đại a ca" giai âm đến chỗ đại a ca đang nằm mà nhìn xuống thấy một đứa trẻ rất kháu khỉnh, đẹp trai chân mày và đôi mắt lại giống Linglingkwong rất nhiều khiến cô nhìn nó lại sinh ra sụ yêu thương nhưng nghĩ lại đây là con của kẻ thù nên sinh lòng ghen tức, hạo thiên thấy có người đến chỗ của mình liền nhìn chằm chằm sao đó tự nhiên bật khóc nức nở khiến Orm hoảng hốt mà đi đến bế con vào lòng " xin nương nương tha tội, hạo thiên còn nhỏ nên chắc nó khát sữa nên mới quấy khóc như vậy, ôi!!!

Hạo thiên ngoan con đói rồi hả, để ngạc nương cho con uống sữa nha" giai âm thấy hạo thiên khóc như vậy cũng không muốn ở lại mà nói " vậy em chăm sóc đại a ca đi, bổn cung về cung của mình đây" nói xong Orm liền kêu ái Xuân đi tiễn Hoàng Hậu còn mình phải dỗ bé con của cô vì khóc loé lên làm cô lo sợ.

Khi Hoàng hậu đi rồi tự nhiên hạo thiên nín khóc hẳn Orm liền nhìn con trai " hạo thiên, con sợ Hoàng Hậu sao, hạo thiên lăn qua lăn lại như thể nói đó là sự thật khiến Orm lo lắng " từ bửa giờ con của cô chưa bao giờ khóc cả mà chỉ có cười thôi nhưng hôm nay hoàng hậu đến lại khiến hạo thiên sợ mà khóc nấc lên cảm giác của trẻ con không phải là điều giả mà đang cảnh báo cô rằng có lẽ nào hoàng hậu sẽ làm hại cô và bé con không " Orm liền ôm hạo thiên thật chặt " con ngoan, ngạc nương sẽ bảo vệ con, Hoàng a mã con sẽ bảo vệ hai mẹ con chúng ta".

Chiều đến, Linglingkwong vừa xử lý chính sự xong liền đến thăm hạo thiên, đứa nhỏ vừa thấy Linglingkwong liền nhào vô muốn cô bế liền được bế lên , hạo thiên ôm Linglingkwong thật chặt trong lòng, Linglingkwong thấy con mình hôm nay lạ lạ nên hỏi Orm " Ái phi, hạo thiên hôm nay Trẫm thấy nó cứ lạ lạ, có chuyện gì sao" nghe Linglingkwong hỏi Orm liền do dự không dám nói mà từ chối " dạ không có gì đâu ạ, vì Người suốt ngày không đến thăm nó nên chắc nó nhớ Người thôi" Linglingkwong nhìn Orm nhưng ánh mắt thì không dối được liền kêu nàng lại gần cô cho ngồi lên đùi cô để cô ôm vào lòng mà an ủi " nàng hôm nay rất lạ, nói Trẫm nghe đã có việc gì xảy ra" Orm liền nắm lấy vạt áo của cô mà nói " Hoàng Thượng, hôm nay hoàng hậu có tới đây thăm hạo thiên, mọi chuyện đều bình thường cho đến khi hoàng hậu lại chỗ hạo thiên thì thằng bé khóc nấc lên, em phải ẵm con lên mà dỗ dành, nhưng mà từ lúc sinh ra tới giờ hạo thiên chưa bao giờ khóc cả điều đó khiến em nghi ngờ có lẽ nào cảm giác của con trai cho em biết hoàng hậu sẽ làm gì em và con hay không, Hoàng Thượng cảm giác của trẻ con luôn đúng nên em mới sợ hãi và thằng bé cũng sợ như vậy nên lúc Người vào nó đã kiếm Người để ôm chặt" Linglingkwong nghe Orm kể lại liền ôm chặt nàng vào " Orm nhi, không sao hết, không sao hết, có Trẫm ở đây ai dám đụng đến nàng và hạo thiên Trẫm sẽ giết không tha bất kỳ kẻ nào, Orm nhi đừng lo lắng nữa nhé!"

Linglingkwong liền trấn an Orm vì nếu nàng kể như vậy thì chắc chắn sắp có chuyện gì đó xảy ra nên liền nói " Trẫm sẽ kêu ngự lâm quân luôn canh giữ trường Xuân cung để không có một kẻ nào dám xông vào, nàng cứ yên tâm Trẫm sẽ luôn ở bên cạnh nàng và con, bảo vệ hai mẹ con nàng" tối hôm đó vì lâu quá chưa chạm vào Orm nên Linglingkwong đã đè nàng ra mà hôn hít tận tình cho thoả nỗi nhớ của mình " ưm~ ha~ Hoàng Thượng từ từ thôi" Linglingkwong hôn lên môi Orm nhiệt tình khiến nàng phải đẩy cô ra mà hít thở nhưng Linglingkwong dễ gì buông tha cho Orm mà mò xuống cổ đặt lên những dấu ấn đỏ rực trên cổ nàng xong rồi lại trường xuống phía nụ hoa bé nhỏ " Orm nhi, Trẫm nhớ nơi này biết bao, bao lâu rồi chúng ta không ân ái, Trẫm đã quên hương vị của nó rồi nay cho Trẫm nếm lại nhé" nói xong Linglingkwong liền đưa miệng vào mà mút nhiệt tình rồi còn hôn lên đó nữa khiến Orm đầu óc quay cuồng mà nắm lấy ga giường đến nhăn nhó mà rên lên " ha~ ứm~ ha Hoàng Thượng của Người hết mà Người làm từ từ thôi" Orm co thắt dữ dội hai bàn chân co lại được Linglingkwong đưa lên cao để trên vai cô mà thuận lợi hút mật ngọt hơn " Orm nhi, ngọt quá, Trẫm thật sự nghiện nơi này mất rồi, cho Trẫm hết nhé" Orm thấy Linglingkwong ngước lên liền lấy tay vuốt ve đầu của Linglingkwong " Hoàng Thượng, Người hút đi ạ, em cho Người hết" nói xong Linglingkwong liền cúi xuống hút thật mạnh khiến Orm rên một tiếng thật to " Ứm~ Haaaa~ em ra Hoàng Thượng" Linglingkwong vì hút mạnh mà dẫn đến Orm bắn ra đầy trên mặt của Linglingkwong nhưng cô rất thoả mãn mà liếm láp đưa vào miệng mình khiến Orm xấu hổ vì hành động đó , sau đó Linglingkwong liền tìm đến bầu ngực của nàng mà gặm nhấm, đây là nơi chứa nhiều sữa cho hạo thiên bú nhưng cô cũng muốn được uống liền cúi xuống nhưng Orm đã cản lại " Hoàng Thượng, không được của con mà, sao Người không nhường cho con" Linglingkwong liền bất mãn nhìn Orm " dù nó là con trai Trẫm , được bú chỗ này của nàng nhưng trước đây nó là của Trẫm và hiện giờ cũng vậy, Trẫm không cho phép ai được hôn và mút chỗ này ngoài Trẫm cả" Orm liền bất lực " Hoàng Thượng, Người thật bá đạo mà" Linglingkwong cười một cách quỷ dị nói vào tai của Orm " vậy mới là Người đầu tiên có được nàng chứ" không chần chờ liền cúi xuống mút lấy bầu ngực Orm mà hút sữa khiến Orm phải cắn răng chịu sự kích thích này mà chỉ biết vuốt ve Linglingkwong mà thôi" .

Sau một hồi ân ái thấm mệt Orm nằm trong lòng Linglingkwong mà nghỉ ngơi thì bỗng Linglingkwong nhìn ra ngoài thấy có bóng đen đang cầm mũi tên hướng về phía Orm liền ôm Orm vào lòng xoay đi khi chiếc mũi tên lao nhanh đến và ghim vào chỗ Orm nằm khiến Orm hoảng loạn ôm Linglingkwong thật chặt mà bật khóc la lên " Hoàng Thượng!!!"

Linglingkwong thấy tên thích khách đó chạy đi liền la lớn " Thái kiệt , bắt tên thích khách đó lại cho Trẫm" thái kiệt liền tuân mệnh mà ra tay, Linglingkwong liền ôm Orm vỗ về vì biết nàng rất sợ " không sao hết, có Trẫm ở đây, Orm nhi đừng sợ" Orm liền bật khóc nức nở " Hoàng Thượng, tên đó muốn giết em, em sợ" lúc Orm ôm chặt Linglingkwong thì cũng thấy được mũi tên ghim vào mà sợ lại càng sợ .

Thái kiệt là ngự tiền thị vệ nên sớm đã bắt được tên thích khách và áp giải đến trước mặt Linglingkwong , cô thì đang ôm Orm trong lòng nên cũng không tiện ra ngoài nên áp giải vào trong " nói tại sao ngươi giờ này lại đi hành thích Quý phi" tên đó liền im lặng mà không lên tiếng, Linglingkwong liền kêu thái kiệt thì hắn liền đánh vào đầu tên đó một cái rõ đau khiến tên đó choáng váng mà cầu xin " dạ dạ Hoàng Thượng, là do Dự thân vương sai tại hạ đi làm" Linglingkwong liền nhíu mày " Tô hiên, ngũ đệ này ít khi vào hoàng cung mà hôm nay cả gan dám sai người hành thích Trẫm và Quý phi đúng là chán sống rồi " người đâu, đến dự vương phủ bắt tô hiên lại giam vào tông nhân phủ và tiếp tục điều tra ngoài ra giam tên này vào luôn cùng tra tấn để coi ai sẽ khai trước, mau dẫn đi".

Sáng hôm sau, vì chuyện tối qua nên Orm còn hơi sợ nhưng vẫn canh y cho Linglingkwong, bàn tay nàng run run đeo đai rồng cho Linglingkwong, cô liền cảm thấy Orm rất run rẩy liền nắm lấy hai tay của nàng " Orm nhi, đừng sợ có Trẫm ở đây sẽ không ai làm gì cả, Thái kiệt luôn ở phía trước cung có chuyện gì xảy ra nàng cứ kêu hắn ngay, từ hôm qua tới giờ nàng rất sợ điều gì đó, nói Trẫm biết được không" Orm liền ôm Linglingkwong đầu tựa vào lồng ngực của cô mà khóc một chút " Hoàng Thượng, em nghĩ sắp có chuyện gì đó rất lớn xảy ra giữa chúng ta, em sợ mình không cần cự nổi" Linglingkwong nghe Orm nói vậy liền chạnh lòng mà vuốt ve nàng an ủi " không sao hết, Trẫm sẽ bảo vệ nàng và hạo thiên, nàng cứ yên tâm đi, bây giờ nàng vào nghỉ ngơi một chút đi tối qua vì sợ hãi mà nàng không ngủ được một chút nào cả đó" Linglingkwong dìu Orm vào tận giường để nàng nằm xuống an yên vào giấc ngủ thì cô mới rời đi.
 
Hậu Cung Của Nữ Đế [ Lingorm ]
Chương 31


Hôm nay Thái Hậu liền đến thăm Orm thì nghe được tin cô mới vừa bị ám sát mà lo lắng " con có sao không, Ai Da vừa nghe cô cô báo tối hôm qua con và Hoàng Thượng bị ám sát liền lo lắng không thôi" Orm liền nói với thái hậu " dạ con không sao, hôm qua chính Hoàng Thượng đã cứu con nên lúc đó con bị hoảng hốt một chút thôi, đa tạ Thái hậu đã quan tâm" Bà liền đi đến chỗ hạo thiên bế nó lên mà cưng nựng " ôi cháu của Ai Da, hôm nay ăn có nhiều không đấy" Orm thấy thái hậu vui vẻ với hạo thiên mà nói " dạ hạo thiên rất háo ăn ạ, con cho ăn mà không kịp đút nữa cơ" thái hậu liền cười vui vẻ " cháu của bà ăn ngoan mau lớn nha, hạo thiên là cháu cưng nhất của bà đó" nói xong thái hậu liền đưa hạo thiên cho bà vú rồi kêu lui ra ngoài, bà liền kêu Orm ngồi xuống nói chuyện " Ai da nghe nói chuyện hôm nay do tô hiên làm sao?"

Orm liền trả lời " dạ theo lời khai của tên thích khách thì chính là Dự vương gia" thái hậu liền nhíu mày rồi nói " đứa nhỏ tô hiên này là con của Du phi đã mất rồi giao lại cho Ai da nuôi dưỡng nhưng đến lúc nó 10 tuổi thì đã rời cung đến ở chỗ của Thừa Tướng vì ông muốn nhận nuôi tô hiên, Ai da cũng đồng ý cho nó đi và sống ngoài cung tới bây giờ, nó là đứa không ham vinh hoa phú quý, lúc trước nó có gặp Linglingkwong rồi nó rất kính trọng Linglingkwong và luôn nghe lời cô khi hai đứa còn nhỏ nhưng khi tô hiên rời cung thì hai đứa ít gặp mặt và tình cảm cũng phai dần" Orm nghe thái hậu kể về tô hiên thì gật đầu nhưng tại sao lại liên quan đến thừa tướng nên liền đăm chiêu và liên kết lại Thừa Tướng- Hoàng hậu- Tô hiên không phải là một phe sao nên liền nói " thái hậu, lúc trước con có cử người theo dõi hoàng hậu thì bắt gặp dự thân vương qua lại chỗ cảnh nhân cung đó nên con mới thắc mắc là hai người có quan hệ gì mà lại lén lút như vậy" thái hậu liền bất ngờ " con nói sao, tô hiên đến chỗ giai âm à, con chắc không" Orm liền gật đầu chắc chắn khiến thái hậu lo sợ " sao lại có chuyện đó, không thể được" Orm thấy Thái hậu lẩm bẩm liền hỏi " Thái hậu, Người không sao chứ ạ" Bà liền quay trở về bình thường nhìn Orm một hồi liền bảo " Orm nhi, không thể để tô hiên được qua lại với hoàng hậu, vì hai đứa đó là thanh mai trúc mã của nhau, Ai da nhớ năm xưa thừa tướng vào cung của Ai da để xin Hoàng Thượng chỉ hôn giai âm cho ngũ a ca chính là tô hiên lúc đó, Ai da thấy hai đứa có vẻ hợp ý nhau nên cũng không cấm cản mà đồng ý nhưng đến lúc đi gặp Tiên hoàng thì số phận trớ trêu, vì Tiên hoàng rất yêu thương Linglingkwong nên vừa khi nhìn thấy giai âm thì liền ban hôn cho Linglingkwong mà không cần ai ý kiến khiến tất cả đều ngỡ ngàng kể cả thừa tướng.

Tỷ can liền cầu xin Hoàng thượng đổi ý nhưng lệnh vua khó cãi nếu chống lại thì sẽ bị chém đầu ngay mà ngậm ngùi nhận chỉ, khi tô hiên biết giai âm gả cho Linglingkwong nó đã đi vào cung cầu xin Hoàng Thượng nhưng Người ngó lơ mặc cho nó quỳ gối trước điện, rồi nó chạy đến cầu xin Ai da nhưng Ai da cũng không làm gì được hết, từ đó tô hiên biến mất không dấu tích cho đến khi nghe con và Linglingkwong bị ám sát và nghe là tô hiên thì Ai da liền đi đến để hỏi con ngay" Orm nghe thái hậu tường thuật liền xâu chuỗi sự việc " vậy có thể hai người đang qua lại với nhau sau lưng Hoàng Thượng, nếu để chuyện này đến tai Hoàng Thượng thì sẽ lớn chuyện đó" thái hậu liền lo lắng hỏi Orm " vậy Hoàng Thượng đã bắt tô hiên chưa" Orm liền nhớ lại là lúc tối Linglingkwong đã ban lệnh bắt tô hiên rồi chắc hiện giờ đã giam vào ngục tối " dạ tối hôm qua khi biết thủ phạm Hoàng Thượng liền sai người đi bắt dự vương gia rồi ạ" thái hậu liền đứng lên đi đến dưỡng tâm điện để khuyên Linglingkwong.

Dưỡng tâm điện
Linglingkwong hỏi thái kiệt " hắn khai ra điều gì rồi" thái kiệt liền bẩm báo " dạ bẩm Hoàng Thượng hắn không nói gì cả mà chịu tra tấn" Linglingkwong liền ngước lên " cứng đầu như vậy sao, đúng là đệ đệ thân yêu của Trẫm, đi đến tông nhân phủ" thái kiệt liền tuân lệnh nhưng Linglingkwong vừa mới đứng lên thì nghe lý càn truyền " thái hậu giá đáo" Linglingkwong bất ngờ vì thái hậu đến đây ngay lúc này liền kêu thái kiệt lui ra đợi lệnh còn mình thì đi đến hành lễ " Hoàng nhi xin thỉnh an mẫu hậu" thái hậu liền miễn lễ cho Linglingkwong và kêu cô vào trong để nói chuyện " Hoàng Thượng, Người tính đi đâu sao" Linglingkwong nghe thái hậu hỏi liền nói " dạ con tính đi đến tông nhân phủ để tra hỏi kẻ đã hành thích con đêm qua" thái hậu liền nhìn Linglingkwong và nói " Người đã bắt được thủ phạm chưa vậy" Linglingkwong nghe thái hậu hỏi vậy liền nghi ngờ không lẽ Người đã biết chuyện gì rồi sao .

Rồi cũng thản nhiên lên tiếng " dạ con bắt được ngũ đệ của con tô hiên đấy mẫu hậu" thái hậu liền thở dài " hoàng nhi, mẫu hậu muốn xin con một chuyện được không" Linglingkwong với ánh mắt sắc như dao nhìn chằm chằm vào thái hậu " tại sao Người lại cầu xin con vì đệ ấy" thái hậu nghĩ một hồi liền nói " dù sao nó cũng là đệ đệ con nên nếu có làm gì xin con hãy cho nó con đường sống được không" nghe thái hậu nói như vậy Linglingkwong liền tức giận " Người cầu xin cho kẻ muốn giết con mình sao, Người cầu xin cho một kẻ không phải con ruột của Người sao thưa mẫu hậu, Không!!!! tuyệt đối con không tha cho bất kỳ kẻ nào dám đụng đến con và cả người phụ nữ con yêu hết, ngũ đệ vì ghét con vì con cướp giai âm của đệ ấy mà sinh lòng oán hận đấy" thái hậu trợn mắt vì không ngờ Linglingkwong lại biết chuyện đó " hoàng nhi, sao con lại biết được" Linglingkwong liền bật cười " Người nghĩ con không biết sao, giai âm là thanh mai trúc mã của tô hiên là người mà nó yêu mà, Người có bao giờ thấy tự nhiên một ngày người mình yêu lại bị đem gả cho người khác mà người đó còn là muội huynh của mình nữa không, chắc chắn hắn rất hận con nên đem nổi hận đó trút lên Orm nhi của con, giết người phụ nữ của con để trả thù cho mối hận lần đó, hahaaaa đúng là trớ trêu mà, con nói cho Người biết, hắn đã muốn chạm đến người phụ nữ của con thì con sẽ đáp trả hắn gập bội, giết hắn sao!! con có rất nhiều cách để làm nhưng như vậy đâu còn gì vui nữa, con sẽ trút nổi giận này lên người con gái mà hắn yêu nhất hiện đang là đương kim hoàng hậu của thiên quốc này đấy , Người cứ chờ xem đi" vừa nói xong Linglingkwong liền bỏ thái hậu ở lại mà đi ra ngoài, thái hậu nghe những lời Linglingkwong nói và thấy cô bước ra ngoài mà bất lực cho tô hiên chỉ mong mọi chuyện sẽ bình an mà thôi.

Tông nhân phủ
Tiếng roi quất vào người khiến ai nghe cũng phải tía tai mà sợ hãi, bọn quan cai ngục quất roi vào tô hiên khiến hắn đau đớn nhưng không phát ra một tiếng kêu than nào đang tra khảo thì bọn quan nghe tiếng lý càn truyền vào " Hoàng Thượng giá đáo" bọn quan cai liền buông roi ra mà quỳ xuống " chúng thần bái kiến Hoàng thượng" Linglingkwong bước vào và ngồi xuống ngay đối diện tô hiên " bình thân" khi nghe tiếng Linglingkwong mọi người đều đứng lên và tiếng quan cai ngục phát ra " di thần không biết Người giá lâm nên không kịp chuẩn bị xin Người thứ tội" Linglingkwong liền xua tay ý bảo không sao mà hỏi chuyện khác " tra khảo được gì rồi" một tên quan lên tiếng " dạ di thần cho tra tấn nhưng hắn không chịu mở miệng gì cả ạ" Linglingkwong liền nhìn tô hiên chằm chằm và kêu tất cả lui ra ngoài chỉ còn thái kiệt ở lại, sau khi đã đi hết rồi Linglingkwong liền ngồi xổm xuống trước mặt tô hiên mà hỏi " ngũ đệ, đã lâu rồi chúng ta không gặp nhau, mới được gặp mà đã muốn giết Trẫm rồi sao, đúng là đệ đệ của ta tính cách chưa bao giờ thay đổi" tô hiên nghe Linglingkwong nói như thế nhưng chỉ cười khinh chứ không mở miệng khiến Linglingkwong bật cười " đệ đúng là cứng miệng thật đấy, hay muốn ta động thủ với người mà đệ yêu đệ mới mở miệng ra nói hả" tô hiên nghe Linglingkwong muốn động đến giai âm liền nói " sao Người dám" Linglingkwong liền nói ngay " có chuyện gì mà Trẫm đây không dám làm, Trẫm cho đệ biết một tin cực kỳ thú vị đây" Linglingkwong liền kề sát tai của tô hiên mà nói " người yêu của đệ đã lên giường cùng với Trẫm rồi, nàng ấy tự nguyện quyến rũ Trẫm và hiến dâng tất cả cho Trẫm, nàng ấy trên giường cũng rất dịu dàng đấy ngũ đệ" tô hiên mặt đỏ như máu liền tức giận " Linglingkwong, sao Người có thể làm như vậy hả, Người không yêu nàng ấy mà, sao lại lên giường chứ" Linglingkwong cười một cách khinh khi " Trẫm muốn cho đệ biết người phụ nữ của đệ bị Trẫm chà đạp như thế nào, tất nhiên sẽ không để lại mầm mống gì trên cô ta đâu, đệ cứ yên tâm nhưng!!"

Bỗng Linglingkwong nắm đầu của tô hiên lại " đệ thật to gan đấy, dám đụng vào người phụ nữ của Trẫm, đệ không sợ chết sao, tất cả ai dám đụng đến Orm cho dù là huynh đệ thân thiết Trẫm cũng sẽ giết không toàn thay" tô hiên nghe những lời đó của Linglingkwong mà sợ hãi và cầu xin " xin Hoàng Thượng, Người muốn làm gì đệ cũng được xin tha cho hoàng hậu, xin đừng đụng đến nàng ấy được không" Linglingkwong nghe lời cầu xin của tô hiên mà nhếch mép " tha cho cô ta, quá trễ rồi ngũ đệ, đệ hãy chờ xem Trẫm sẽ hành hạ cô ta như thế nào vì dám đụng đến người phụ nữ của Trẫm và nhất là dám tư thông với đệ đệ của Hoàng Thượng, mọi chuyện chỉ mới là bắt đầu, người đâu giam giữ dự thân vương cho cẩn thận, không được để hắn trốn thoát nghe rõ chưa" bọn quan cai ngục liền quỳ xuống nhận lệnh sau đó Linglingkwong rời đi bỏ lại sự đau khổ của tô hiên.
 
Hậu Cung Của Nữ Đế [ Lingorm ]
Chương 32


Trở về từ tông nhân phủ Linglingkwong ngồi trên ghế rồng mắt ngước lên trời nhìn đăm chiêu " trước đây lúc cưới giai âm về vì thấy sự dịu dàng khi nàng chăm sóc cho cô làm cô đã rung động nhưng trong một hôm Linglingkwong đang đi dọc hoa viên của phủ thì tận mắt thấy giai âm và tô hiên đang ôm ấp qua lại nhưng có vẻ tô hiên ép giai âm chứ nàng không muốn, cô liền nấp vào một tản đá phía trước mà nghe lén cuộc nói chuyện " âm nhi, tại sao lại đồng ý ở bên cạnh tỷ ấy chứ, ta mới là người yêu nàng mà" giai âm liền chặn miệng tô hiên lại vì sợ có người nghe thấy " hiên huynh, huynh muốn bị bắt tội tư thông hay sao, chuyện muội gả cho tỷ ấy là do Hoàng Thượng chỉ hôn sao dám trái lệnh được" tô hiên liền nắm tay nàng " nhưng mà nàng là người của ta, ta không cho phép ai đụng đến nàng cả" giai âm liền đẩy tô hiên ra " hiên huynh chuyện của chúng ta đã kết thúc rồi, từ nay huynh đừng đến làm phiền muội nữa" nhưng tô hiên không buông tay mà còn ôm giai âm và đặt môi mình lên môi nàng mà hôn lấy, Linglingkwong từ nãy giờ đã chứng kiến tất cả liền nói nhỏ " hai người dám làm điều xúc phạm đến ta và Hoàng Thượng, ta sẽ khiến hai người phải trả giá" Linglingkwong liền hậm hực bỏ đi.

Nhớ lại lúc đó khiến cô càng tức giận hơn mà kêu lý càn vào " truyền ý chỉ của Trẫm, hoàng hậu thất đức, tư thông với đệ đệ của Hoàng đế làm ô nhục thanh danh hoàng thất nay giam vào Tịnh tư cung để sám hối, không có ý chỉ của Trẫm không được bước ra ngoài một bước" lý càn liền tuân lệnh nhưng Linglingkwong lại còn thêm một ý chỉ nữa " chuyện hậu cung từ nay giao lại cho Thần Hoàng Quý Phi quản lý" .

Lý càn liền đi tuyên thánh chỉ ngay, Linglingkwong liền nheo mắt hung ác " đây chỉ mới là bắt đầu thôi" khi giao việc xong cô đi đến trường Xuân cung.

Cảnh nhân cung
Giai âm từ bửa giờ không thấy tô hiên đến nữa liền thắc mắc liệu có chuyện gì xảy ra với huynh ấy hay không thì lý càn bước vào " xin thỉnh an hoàng hậu nương nương" giai âm thấy lý càn bước vào trên tay còn có thánh chỉ thì liền quỳ xuống nhận, lý càn tuyên chỉ như lời Linglingkwong nói khiến giai âm hốt hoảng " lý công công hoàng thượng có hiểu lầm gì không ạ, ta và dự thân vương rất trong sạch sao có thể tư thông được" lý càn liền nói " nương nương , dự thân vương đã bị hoàng thượng bắt đi và tra hỏi, còn người xin hãy ở yên trong tịnh tư cung đi vì nếu chọc giận hoàng thượng thì dự thân vương sẽ không toàn mạng đâu ạ, thần xin cáo lui, người đâu mau đưa nương nương đến tịnh tư cung".

Giai âm liền ngã khuỵ xuống " không thể nào, sao lại như vậy, hoàng thượng thiếp bị oan , hoàng thượng!

Ta muốn gặp Hoàng thượng" nhưng đám nô tài không nghe mà đưa giai âm đến tịnh tư cung.

Trường xuân cung
Orm đang cho hạo thiên uống sữa thì nghe lý càn truyền " Hoàng thượng giá đáo" liền đứng dậy mà đón tiếp " thần thiếp xin..." chưa kịp hết câu Linglingkwong đã đỡ nàng và ôm nàng vào lòng " không cần đa lễ với Trẫm cứ thoải mái, nào cho Trẫm xem con trai của Trẫm nào" Orm liền bế hạo thiên lên cho Linglingkwong ôm vào " hạo thiên nay lớn hơn một chút rồi, con trai Trẫm thật dễ thương mà" Orm nhìn Linglingkwong nô đùa với hạo thiên liền kêu ái Xuân pha cho Người một ấm trà nhân sâm, Linglingkwong bế hạo thiên đi qua đi lại mà cưng nựng " sau này con là Hoàng thái tử rồi phải học hành thật giỏi, Trẫm sẽ đích thân dạy con mọi thứ của Trẫm để con gánh vác đất nước thiên quốc này" Orm liền nói " hoàng thượng, hạo thiên còn nhỏ mà" Linglingkwong liền mỉm cười " Trẫm chỉ nói cho biết trách nhiệm của nó trong tương lai thôi" ái Xuân bưng vào ấm trà đưa cho Orm thì nàng liền kêu " Hoàng Thượng, qua ghế ngồi uống miếng trà đi ạ" Linglingkwong liền đưa hạo thiên cho bà vú mà đi lại ghế ngồi và húp trà " ưm trà ngon, đúng là chỉ có Orm nhi hiểu ý Trẫm" Orm liền muốn mở miệng nói gì đó nhưng không dám lại bị Linglingkwong nhìn thấu " nàng có chuyện gì khó nói sao, nói Trẫm nghe được không" Orm liền đi lại chỗ Linglingkwong mà nói " hoàng thượng, chuyện của hoàng hậu Người có quá tay không ạ, dù gì hoàng hậu cũng là mẫu nghi thiên hạ nếu giam vào tịnh tư cung một nơi được xem như lãnh cung như thế thì sao có thể chịu được" Linglingkwong nghe đến giai âm liền nhìn Orm chằm chằm " kể cả nàng cũng nói Trẫm nhẫn tâm với đệ đệ và thê tử của mình à" Orm liền quỳ xuống " xin hoàng thượng tha tội, em không dám" Linglingkwong liền đỡ nàng đứng dậy " hở một chút là quỳ, ở bên cạnh Trẫm đừng câu nệ lễ nghi, Trẫm mệt rồi chỉ muốn ở bên nàng để an ủi tâm hồn đau khổ này thôi" Orm liền ôm Linglingkwong vào lòng " hoàng thượng, người không có nhẫn tâm mọi việc Người làm em đều ủng hộ cả nhưng lần này việc của hoàng hậu em xin Người cho Hoàng hậu về cảnh nhân cung được không, giam lỏng cũng được nữa" Linglingkwong liền đẩy Orm ra " ái phi, Trẫm hiện giờ không muốn nghe đến tên cô ta, để Trẫm được yên tĩnh được không, chuyện của hoàng hậu không liên quan tới nàng nên đừng bận tâm, cứ ngoan ngoãn ở bên Trẫm là được rồi, chuyện đó là do cô ta tự chuốc lấy thôi" Orm nhìn Linglingkwong xém tức giận liền an ủi ngay " được rồi, hoàng thượng đừng tức giận nữa ảnh hưởng đến long thể đấy, đây uống miếng trà đi em kêu người làm theo công thức người thích đó" Linglingkwong liền mỉm cười " chỉ có ở bên nàng Trẫm mới được là chính mình và được nàng yêu thương" Orm liền vuốt ve má của Linglingkwong mà cười sủng nịnh " dẻo miệng quá đi" nói xong Linglingkwong liền ôm ấp Orm một chút nữa rồi về dưỡng tâm điện mà xử lý quốc sự.

" hoàng thượng, bên thừa tướng đã có động tĩnh, vì nghe hoàng hậu bị giam lỏng nên hắn đã cử người sẽ ám sát Người trong tối nay mai, xin Người hãy cẩn thận thưa Hoàng Thượng" thái kiệt nhận được bức thư của vô kỵ đại tướng quân hoàng hạo mà đi bẩm báo ngay, Linglingkwong liền nheo mắt lại " cử người đến giết Trẫm, hắn nghĩ hắn có bản lĩnh đó, được Trẫm sẽ ngồi chờ hắn, ngươi tiếp tục canh gác ở bên ngoài không cho ai vài đây, Trẫm muốn yên tĩnh một chút" thái kiệt tuân lệnh và lui ra.

Khoảng giờ Hợi, Linglingkwong thay Long bào để đi ngủ thì ánh mắt xẹt qua chỗ rèm cửa và né đi chiếc phi tiêu đang lao tới và ghim thẳng vào phía trước, Linglingkwong liền nhanh tay rút kiếm và đánh trả có tới một tốp quân mặc quân phục đỏ che mặt bao vây Linglingkwong, cô liền thủ thế và tấn công, một tên nhân lúc Linglingkwong không để ý mà lấy kiếm một nhát chém xẹt qua bả vai trái cô khiến cô lùi lại nhưng những tên này biết nhiều chỗ hiểm nên tấn công vào đó và ra tay rất nhanh, lợi thế của cô là đã học võ công nên những chiêu này không làm gì được cô, vì lúc nãy bị chém nên cô bị mất sức vì chảy quá nhiều máu nhưng vẫn cầm cự được một chút, cô đã hạ được các tên khác chỉ còn hai tên đầu sỏ võ công rất cao cường bỗng một tên xông lên đánh trả, cô mặc dù bị thương nhưng vẫn còn rất sung sức mà chém ngay một nhát ở chỗ bụng của hắn khiến hắn bị mất một nhịp đà nhưng tên kia vừa thấy Linglingkwong đang đánh với tên trước mặt thì liền từ phía sau đâm một nhát từ trên xuống ngay bả vai sau của cô khiến Linglingkwong nuốt một ngụm khí lạnh mà vun kiếm vòng tay chém đứt cổ hắn khiến hắn chết ngay tại chỗ nhưng bị thương hai nơi khiến Linglingkwong gục xuống tên kia vừa thấy sơ hở liền đưa kiếm lên chuẩn bị chém xuống cô thì một nhát xẹt qua cổ hắn khiến hắn chết đứng, người vừa lướt qua là thị vệ xuất sắc nhất của Linglingkwong- thái kiệt, hắn đang đi quanh cung dêd tuần tra thì thấy ở trong có ẩu đả nên liền xông vào và tình cờ thấy tên bịt mặt sắp chém hoàng thượng liền nhanh tay chém hắn một nhát chết tươi, sau đó thái kiệt liền quay qua đỡ hoàng thượng nhưng cô đã hôn mê vì mất quá nhiều máu liền kêu lý càn truyền thái y ngay.

Vì bị thương ở hai chỗ hiểm cộng với vết thương ngay bả vai tay trái có dính độc nên Linglingkwong đã hôn mê sâu chưa tỉnh lại, thái hậu và Orm vừa nghe tin hoàng thượng bị ám sát liền đến ngay trong đêm " thái y, Hoàng thượng sao rồi" tạ thái y liền bẩm báo " dạ thưa thái hậu, Hoàng thượng bị chém ở hai chỗ hiểm cộng với bả vai có chứa độc nên tới giờ hoàng thượng chưa tỉnh lại được" Orm liền lo lắng mà chạy tới bên cạnh cô " là ai đã làm" thái kiệt liền đứng ra bẩm báo " dạ thưa nương nương, có một toán quân mặc quân phục đỏ tiến vào ám sát hoàng thượng, vì di thần canh gác ở phía xa và hoàng thượng không cho ai làm phiền nên di thần không biết có người hành thích hoàng thượng xin thái hậu và nương nương trị tội" Orm liền nói " được rồi, ngươi đứng lên đi chuyện này không phải lỗi do ngươi, đợi hoàng thượng tỉnh lại đã" thái kiệt liền tạ ơn nương nương mà đứng dậy.
 
Hậu Cung Của Nữ Đế [ Lingorm ]
Chương 33


2 ngày sau
Lúc này Orm đang lau mình cho Linglingkwong thì thấy cô lim dim mở mắt ra và nhìn Orm khiến nàng vui mừng " Hoàng Thượng, Người tỉnh rồi mau truyền thái y đến đây ngay" lý càn tuân lệnh liền kêu tạ thái y đến , sau một hồi kiểm tra thì ông liền nói " bẩm nương nương, sức khỏe hoàng thượng đã ổn định nhưng vì vết thương còn hơi sâu nên xin hoàng thượng đừng cử động mạnh và hạn chế làm việc để không ảnh hưởng đến vết thương và sức khỏe, thần sẽ sắc thuốc bồi bổ sinh lực cho hoàng thượng" Orm nghe xong liền gật đầu và cho thái y lui ra còn nàng ngồi nhìn Linglingkwong " sao lại để bị thương như vậy, có biết em lo cho Người lắm không" Linglingkwong liền bật cười " Trẫm xin lỗi nàng, là Trẫm cứng đầu được chưa, nàng không an ủi mà còn la Trẫm nữa" Linglingkwong mè nheo khiến nhiều người bật cười còn Orm thì bất lực mà ôm đầu Linglingkwong vào lòng mình " Người đó, lỡ có chuyện gì ai sẽ bảo vệ mẹ con em đây, Người định bỏ lại mẹ con em sao" Linglingkwong liền ôm chặt nàng " sao có thể được chứ, Trẫm sẽ không bao giờ chết vì Trẫm phải bảo vệ Orm nhi của Trẫm và con trai của chúng ta nữa mà" nói chuyện một hồi thì ái Xuân bưng chén thuốc vào và đưa cho Orm " Người uống thuốc đi cho khỏi, em đút cho Người" Linglingkwong liền lắc đầu " hmm không chịu, thuốc đắng lắm Trẫm không uống đâu" Orm liền trợn mắt nhìn Linglingkwong khiến cô rén ngay " Orm nhi, nó đắng lắm, Trẫm không uống nổi" Orm liền dỗ ngọt hoàng thượng " Người uống đi em cho Người ngậm kẹo sẽ hết đắng ngay thôi" Linglingkwong thấy Orm kêu vậy liền gật đầu, mỗi lần một muỗng thuốc là Orm đút cho Linglingkwong một viên kẹo để đỡ đắng hơn, sau khi uống hết chén thuốc Linglingkwong liền muốn đi ngủ thì Orm liền kéo chăn ngay ngắn lại cho cô để cô nghỉ ngơi còn mình thì ra ngoài một lát.

Thái kiệt thấy Orm bước ra liền quỳ xuống " di thần xin khấu kiến Hoàng Quý phi nương nương" Orm liền miễn lễ và hỏi hắn " chuyện hôm qua là thế nào" thái kiệt liền trả lời " dạ bẩm hôm qua thần canh gác bên ngoài còn bọn chúng lại nhắm ở cửa sổ mà tấn công hoàng thượng, thần không biết cho đến khi nghe tiếng động thì chạy vào thấy hoàng thượng đã hạ gục được gần hết chỉ còn lại một tên sắp sửa đâm xuống thì thần liền nhảy vào chém hắn một nhát ngã xuống chết ngay, hoàng thượng vì mất máu nên ngất đi ạ" Orm liền suy nghĩ một hồi và hỏi " bọn chúng mặc đồ màu đỏ sao, ngươi có biết chúng là ai không" thái kiệt liền nói " đám người kỹ thuật giết người rất nhanh nhẹn thần nghĩ là sát thủ của toán quân nào đó ngoài cung được cử vào đây ám sát hoàng thượng" Orm liền nhớ lại tên mà ám sát mình lúc trước không có mặc đồ như vậy vậy là không phải của dự thân vương mà là thế lực khác, ngươi hãy canh giữ cho cẩn thận tuyệt đối không được rời khỏi hoàng thượng nửa bước có biết chưa" thái kiệt nhận lệnh của Orm.

Vĩnh phúc cung
Xuân uyển đang dưỡng thai vì sắp tới kỳ sinh rồi lúc này hạ dao liền vào bẩm báo " nương nương có tôn quận vương đến ạ" xuân uyển liền nghi ngờ tôn phó thừa huynh ấy đến làm gì chứ liền gật đầu cho truyền, phó thừa bước vào và đi đến chỗ xuân uyển hỏi thăm nàng " uyển nhi, sức khỏe nàng thế nào rồi" xuân uyển không nhìn phó thừa một cái nào " vương gia sao lại có thời gian đến đây vậy" phó thừa nghe cách xưng hô có chút xa cách liền nói " uyển nhi nàng đừng coi ta như người xa lạ như vậy được không" uyển nhi buống tay phó thừa ra " vương gia, xin đừng lại gần tôi, tôi là phi tử của Hoàng thượng chuyện của hoàng hậu và dự thân vương ngài vẫn không sợ sao" phó thừa liền nói " uyển nhi, ta chỉ muốn hỏi thăm nàng thôi, mong nàng giữ sức khỏe để còn chăm sóc đứa bé trong bụng nữa" xuân uyển liền nói " đa tạ vương gia đã quan tâm, ta sẽ lưu ý điều đó" nói xong phó thừa liền rời đi để lại xuân uyển nhìn hắn với ánh mắt yêu thương nhưng bây giờ thì không thể được cô còn phải có việc làm của mình, vừa nghe xong thì một cơn đau bụng ập đến khiến xuân uyển phải hô hạ dao đến ngay, hạ dao thấy chủ tử của mình đau đớn liền đi kêu bà đỡ ngay lập tức, sau khoảng hai canh giờ thì xuân uyển cũng vượt cạn thành công và sinh ra một tiểu a ca cho mình, chuyện đó cũng đến tai của Orm và thái hậu, Orm liền đến thăm xuân uyển vì dù sao cô đang quản lý hậu cung " chúc mừng xuân tần đã sinh ra nhị a ca cho hoàng thượng" xuân uyển nhìn Orm " cô nghĩ có mình cô có con sao, hiện giờ thời thế đã cân bằng khi ta cũng có nhị a ca rồi ta sẽ không cho cô chiếm lấy hoàng thượng một mình đâu" xuân uyển nói " đa tạ Hoàng Quý phi nương nương đã quan tâm" Orm liền đến nhìn nhị a ca một chút và nói với xuân uyển " ta sẽ báo cho hoàng thượng biết và sẽ đặt tên cho nhị a ca, vì hoàng thượng sức khỏe chưa ổn định nên không đến thăm muội được mong muội đừng để bụng trong lòng" xuân uyển cất tiếng " hoàng thượng bị thương rất nặng thiếp không chăm sóc cho hoàng thượng được mong nương nương hãy thay thiếp làm việc đó" Orm liền trấn an xuân uyển " em cứ lo tịnh dưỡng mọi chuyện đã có bổn cung lo liệu rồi" sau đó Orm đến dưỡng tâm điện để gặp Linglingkwong.

Dưỡng tâm điện
Linglingkwong vừa cảm thấy khoẻ mạnh lại liền kêu lý càn mang tấu chương đến để phê duyệt, nãy giờ đã phê được rất nhiều rồi Orm bước vào thấy Linglingkwong đang phê tấu chương mà ngăn cản ngay " hoàng thượng, Người vẫn chưa khoẻ, tay người vẫn còn yếu sao Người lại làm việc nữa rồi" Linglingkwong thấy Orm than thở liền trấn an " Trẫm không sao, đã khoẻ hơn rồi nên mới phê tấu sớ nàng nhìn xem đã được rất nhiều rồi" Orm liền liếc Linglingkwong " Người không thương em và con sao" Linglingkwong liền kéo Orm lại " Orm nhi nghĩ gì vậy, Trẫm rất yêu nàng và con nữa đó" Orm liền quay qua nhìn Linglingkwong " à quên nói với Người Xuân tần đã sinh a ca rồi Người nên đặt tên cho nó đi" Linglingkwong nghe xuân uyển có hoàng tử thì trong lòng buồn bực " con của cô ta thì cô ta đặt đi, Trẫm chỉ có hạo thiên thôi" Orm liền liếc nhìn hoàng thượng sắc như dao " hoàng thượng, nhị a ca là con của người đó, không phải con rơi đâu ạ, Người không nên ăn nói như vậy, nó cũng mang dòng máu của Người mà" Linglingkwong liền nói " chính vì nó mang dòng máu của Trẫm nên Trẫm mới tức giận vì sai lầm của mình" Orm biết Linglingkwong nói về vấn đề gì liền an ủi " hoàng thượng, chỉ là cái tên thôi mà, Người suy nghĩ một chút là ra thôi" Linglingkwong nghe Orm nói vậy liền suy nghĩ một hồi thì liền lên tiếng " vậy Phúc khang đi" Orm nghe xong liền nói " tên hay này, đa tạ hoàng thượng đã ban tên" sau đó Linglingkwong được Orm dìu qua dùng thiện, vì Linglingkwong bị thương nên không thể ra ngoài nên xuân uyển đã đích thân đem phúc khang đến để Linglingkwong gặp một chút " hoàng thượng, phúc khang rất giống Người đó" Linglingkwong đang bế phúc khang trên tay, nó ngoe nguẩy tay vào Linglingkwong vì biết cô là hoàng a mã của nó vậy, Linglingkwong liền bật cười " phúc khang ngoan, Trẫm không ở bên con lúc con sinh ra, đừng buồn Trẫm nhé" Linglingkwong cũng quay qua xuân uyển " sức khỏe nàng thế nào, đã khỏe hơn chưa" xuân uyển liền nói " nhờ ân phúc của hoàng thượng và nhị a ca thiếp đã khoẻ lại rồi ạ" Linglingkwong liền gật đầu " chăm sóc nhị a ca cho tốt, khi nào Trẫm khoẻ lại sẽ tới thăm hai mẹ con nàng" sau đó Xuân uyển bế nhị a ca cáo lui về vĩnh phúc cung.
 
Hậu Cung Của Nữ Đế [ Lingorm ]
Chương 34


" hạo thiên lại đây với hoàng a mã nào" đại a ca đã được 5 tuổi đã biết đi và nói chuyện được rồi liền chạy đến sà vào lòng của Linglingkwong " a mã, sao Người không đến chơi với ngạc nương và con ạ" Linglingkwong liền ôm đứa nhỏ " a mã bây giờ rất bận rộn không phải bây giờ a mã đang chơi với con sao" hạo thiên liền bảo " a mã, Người cũng phải đến thăm nhị đệ nữa nhé, con thấy Người bao lâu rồi không đến chơi với đệ ấy" Linglingkwong liền nói " con không sợ a mã thương nhị đệ hơn con sao" hạo thiên trả lời " hoàng a mã thương con như vậy thì sẽ thương nhị đệ y như vậy nên con không sợ đâu" Linglingkwong bật cười vì sự đáng yêu của hạo thiên liền bảo " được rồi A mã hứa với con sẽ đến thăm phúc khang được chưa" hạo thiên mỉm cười ở lại chơi với Linglingkwong một chút rồi sai lý càn đưa về trường xuân cung.

Giờ ngọ - Linglingkwong vừa xử lý xong chính vụ thì liền nghỉ ngơi một chút nhưng tâm trạng lại bức bối khó chịu nên nhớ lại là hứa với hạo thiên đi thăm phúc khang nên cô đã di giá Vĩnh phúc cung.

" Nhị a ca đừng chạy nữa coi chừng té đó" tiếng của Hạ dao vừa cất lên thì phúc khang liền đụng trúng một người khiến cậu té ra đất " mọi người thấy Linglingkwong liền quỳ xuống hành lễ " chúng nô tài khấu kiến hoàng thượng" Linglingkwong nhìn đứa trẻ vừa đụng trúng mình thì liền ngồi xuống " đây là nhị a ca sao" hạ dao thấy Linglingkwong hỏi vậy thì liền đỡ phúc khang đứng dậy và kêu quỳ xuống " nhị a ca mau, mau hành lễ với hoàng thượng, Người là Hoàng a mã của Người đó " phúc khang liền sợ sệt mà quỳ xuống ngay " con xin bái kiến hoàng a mã" Linglingkwong liền đỡ đứa nhỏ đứng dậy " nào đứng lên cho hoàng a mã coi, con lớn tới như vậy rồi sao" phúc khang nghe Linglingkwong nói vậy liền bảo " Người là hoàng a mã của con sao" hạ dao liền kéo nhị a ca lại mà nói " nhị a ca đây là hoàng thượng, cũng là hoàng a mã đã sinh ra Người đó, Người phải biết kính trọng hoàng thượng và nghe lời của Người" phúc khang liền hỏi " nhưng hoàng a mã chưa bao giờ tới thăm con, sao con biết Người có thương con hay không" Linglingkwong nghe đứa nhỏ nói liền chạnh lòng " là lỗi của Trẫm để con lớn lên không có tình thương của a mã, Trẫm sẽ đền bù cho con được không, sẽ ở lại chơi với con được không" sau đó Linglingkwong bế phúc khang trên tay và đưa cậu vào trong.

Xuân uyển vì đang may áo cho nhị a ca nên không biết hoàng thượng đến nên vừa thấy Linglingkwong bế phúc khang vào trong liền đi đến hành lễ " thần thiếp xin thỉnh an hoàng thượng, không biết hoàng thượng giá đáo mà không nghênh đón xin hoàng thượng trách phạt" Linglingkwong thấy vậy cũng bỏ qua " không sao, mau đứng lên" Linglingkwong liền bế phúc khang lên ghế ngồi " nào nói Trẫm nghe con có khoẻ không" phúc khang liền nói " a mã con rất khỏe" Linglingkwong liền mỉm cười xoa đầu phúc khang " ưmg giỏi lắm, lúc trước Trẫm hứa với mẫu thân con sẽ đến thăm con và mẫu thân nhưng vì quốc sự bận rộn rồi Trẫm lại quên đi mất , đừng trách Trẫm nhé" xuân uyển liền nói " hoàng thượng đến thăm phúc khang là ân phúc to lớn mà thiếp và con được nhận rồi ạ" Linglingkwong liền bảo " được rồi, nàng kêu người dọn thiện đi, Trẫm sẽ ở lại đây ăn cơm với phúc khang" Xuân uyển liền cho người chuẩn bị ngay.

Linglingkwong vừa ăn vừa hỏi " con có muốn đi học không, Trẫm sẽ đưa con đi học cùng với đại huynh của con" phúc khang nghe đến đại huynh của mình liền vui mừng " dạ con muốn đi học chung với đại sư huynh ạ" Linglingkwong liền bật cười " được, trẫm sẽ cho người sắp xếp" nói xong mọi người cùng ăn cơm nhưng xuân uyển từ khi nhắc đến hạo thiên liền có ánh mắt sắc lạnh.

Vì dùng thiện xong thì Linglingkwong liền trở về tẩm cung mà tiếp tục phê tấu sớ đến tối thì liền đến trường Xuân cung mà nghỉ ngơi
" Orm nhi thơm quá đi" Linglingkwong đang ôm Orm trong lòng mà cưng nựng, vì hạo thiên nói đã lớn rồi nên xin Orm cho ra ngủ riêng khiến Orm lo lắng nhưng vì Linglingkwong khuyên bảo nên hạo thiên được Linglingkwong ban cho Đông cung để nghỉ ngơi.

Vì hôm nay khá mệt mỏi nên Linglingkwong chỉ ôm Orm thật chặt và ngủ say.

Sáng hôm sau, Linglingkwong đang được Orm canh y thì liền hỏi nàng " Orm nhi, Trẫm muốn cho hạo thiên và phúc khang cùng đi học được không, dù sao cũng đã được 5 tuổi rồi" Orm liền nói " nếu thời điểm hiện giờ học sớm cũng tốt vậy em nghe theo Người" sau đó Linglingkwong liền hôn trán Orm một cái rồi nói " Trẫm đi đây, nàng cứ ngủ thêm một chút đi" nhưng Orm lại kéo tay Linglingkwong lại mà nói " hoàng thượng, cũng đã 3 năm rồi hay Người cho hoàng hậu về cảnh nhân cung được không, coi như em cầu xin Người đấy, hoàng hậu ở trong đó sẽ đau bệnh và khó chịu nên xin Người rộng lòng từ bi mà cho cô ấy về cảnh nhân cung đi ạ" nếu như Orm nhi không nhắc thì Linglingkwong cũng quên mình có một vị hoàng hậu nhưng bị giam lỏng vì tội tư thông, dù sao chuyện cũng qua lâu rồi thôi thì cứ cho qua đi " được rồi, trẫm sẽ cho nàng ấy về lại cảnh nhân cung nàng đừng lo nữa" Orm liền đa tạ hoàng thượng.

Vì thượng triều hôm nay nói về việc phân chia các công bộ lại nên Linglingkwong đang tính kỹ càng lại lựa chọn người tốt nhất " lý càn, truyền khẩu dụ của Trẫm cho hoàng hậu về cảnh nhân cung lại đi và nếu có bệnh gì thì truyền thái y đến chăm sóc" lý càn tuân chỉ mà đi thi hành.

Từ sau khi nhận được thánh chỉ được trở về tẩm cung của mình giai âm như người mất hồn và yếu đi vì suy dinh dưỡng, thái y trong cung lo sức chữa trị mới đỡ hơn một chút.

Linglingkwong nghe tin hoàng hậu bị suy nhược cơ thể nặng cũng căn dặn thái y kê thuốc thật tốt bồi dưỡng cho giai âm " đã bao lau rồi" tiếng giai âm vang lên hỏi xảo nhi, cô không biết mình đã ở trong tịnh tư cung đó bao lâu rồi liền hỏi nô tỳ " dạ đã 3 năm rồi ạ" giai âm liền ngước mặt lên nhớ lại khoản thời gian ở trong đó mùa đông thì rất lạnh mà cô thì bị phong Hàn rất nặng nếu không biết cách cô đã mất mạng từ bao giờ ngay cả đám nô tài đó cũng coi thường cô vì bị thất sủng, cô đường đường là mẫu nghi thiên hạ lại phải sống trong tủi nhục thế này sau đó giai âm liền ngủ một chút.

Tối hôm đó, Linglingkwong vì xong chính sự liền nhớ đến Orm nhưng lúc trưa Orm có đến thăm cô và nói là cô hãy đến xem hoàng hậu thế nào, cô mặc dù không muốn nhưng hay là đến xem hoàng hậu như thế nào đã liền tiến bước về cảnh nhân cung
" hoàng hậu sao rồi" Linglingkwong vừa bước vào bên trong liền hỏi xảo nhi " dạ hoàng hậu bị nhiễm phong Hàn một chút đã ngủ rồi ạ" Linglingkwong tiến lại giường của cô và ngắm nhìn cô , thật sự là cô đã gầy đi không ít khiến Linglingkwong thương xót mà chạm tay vào cô khiến giai âm nhíu mắt tỉnh dậy thì thấy Linglingkwong " hoàng thượng, thần thiếp xin...."

Linglingkwong liền nói vào " không cần đa lễ, nàng cứ nằm đi" giai âm liền chồm lấy Linglingkwong mà ôm chặt " hoàng thượng, thiếp nhớ Người, Người đừng bỏ rơi thiếp" Linglingkwong bất ngờ không nghĩ giai âm sẽ làm như vậy nhưng cũng lấy lại sự bình tĩnh mà đẩy giai âm ra " nàng đang bệnh nằm xuống nghỉ ngơi đi" nhưng giai âm không chịu mà còn hôn lên môi Linglingkwong nhưng Linglingkwong lại đẩy cô ra mà để giai âm nằm xuống " hoàng hậu nàng đừng quậy nữa, nằm nghỉ đi Trẫm về tẩm cung đây" nhưng khi Linglingkwong quay đi thì giai âm liền ôm chặt cô từ phía sau " Hoàng thượng, Người ở lại với thiếp được không, thiếp sợ lắm" Linglingkwong đắn đo một hồi liền bảo " được rồi, Trẫm ở đây với nàng, sau đó Linglingkwong nằm xuống kế bên cô giai âm liền không chần chờ mà nằm lên tay Linglingkwong và ôm chặt Linglingkwong.
 
Hậu Cung Của Nữ Đế [ Lingorm ]
Chương 35


Sáng hôm sau, vì thấy giai âm còn ngủ nên Linglingkwong đã tự thức dậy và canh y thượng triều.

Buổi triều hôm nay Linglingkwong đã có ý định lập hạo thiên làm hoàng thái tử tương lai nhưng vì còn quá nhỏ nên cô sẽ tạm gác lại đợi đến khi cậu 15 tuổi sẽ quyết định, trở về dưỡng tâm điện Linglingkwong gặp ngay phó thừa đang muốn tiếp kiến liền kêu vào trong, " huynh có chuyện gì muốn nói" phó thừa liền nói " hoàng thượng, về chuyện của ngũ đệ thần xin Người tha cho đệ ấy được không, dù sao cũng 3 năm rồi đệ ấy sẽ không làm gì nữa đâu ạ" Linglingkwong đang húp ngụm trà vừa nhắc đến tô hiên liền bỏ chén trà xuống bàn thật mạnh " huynh chắc đệ ấy sẽ không ám sát Trẫm một lần nữa không" phó thừa liền im lặng nhưng rồi lại nói tiếp " hoàng thượng, thần xin nhận nhiệm vụ coi chừng đệ ấy, xin Người cứ yên tâm" Linglingkwong liền nhíu mày " chuyện của tô hiên và hoàng hậu như một vết sẹo trong lòng Trẫm nhưng vì Orm nhi xin tha cho hoàng hậu nên Trẫm cũng chấp nhận nhưng với tô hiên Trẫm chưa có ý định tha cho đệ ấy đâu" phó thừa liền nói " hoàng thượng, Người nghĩ lại tình huynh đệ khi từ nhỏ đệ ấy đã theo hoàng thượng học hành cùng Người rồi và còn được Người dạy bảo nhiều thứ, tính tình nó rất ham chơi Người biết rõ mà với chuyện lần này cũng chỉ vì những phút giây nông nổi của nó thôi" Linglingkwong nghe phó thừa nói mà nhớ lại những ký ức vui vẻ cùng tô hiên mà suy nghĩ " thôi được vì nghĩ lại tình huynh đệ Trẫm sẽ thả đệ ấy ra và giao cho huynh coi chừng" phó thừa liền nhận chỉ mà đi thực hiện.

Tới giữa trưa thì Linglingkwong có chút đói nên sai người đi làm một chút gì đó ăn thì có một người vòng tay qua cổ của cô và che mắt cô lại " Người không được làm gì cả, ngồi im ngay" Linglingkwong liền bật cười trước trò trẻ con của nàng mà đưa tay nàng ra hôn lên khiến người phía sau dỗi ngay " chơi với hoàng thượng không vui gì cả" Linglingkwong liền kéo người ấy lên trên đùi mình " nàng đó đã làm mẹ rồi mà còn nhõng nhẽo như vậy sao" Orm liền dựa vào ngực Linglingkwong mà nói " hoàng thượng, làm mẹ thì đã sao, Người không yêu em nữa à" Linglingkwong liền hôn vào môi Orm và bảo " sau khi nàng làm mẹ Trẫm càng yêu nàng hơn thế nữa, Trẫm yêu nàng bằng tất cả sự chân thành này và cả trái tim này của Trẫm nữa đó" Orm liền bật cười khúc khích " hoàng thượng thật trẻ con" Linglingkwong liền nắm tay Orm và nói " lời Trẫm nói là thật lòng, Trẫm đã có ý định khi hạo thiên 15 tuổi sẽ phong cho nó làm hoàng thái tử và khi nó kế thừa vương vị của Trẫm thì Trẫm sẽ đưa nàng đi ngao du khắp nơi chỉ có Trẫm và Orm nhi thôi được không" Orm liền mắt ngấn lệ " hoàng thượng, Người đi đâu em đi đó chỉ cần ở bên cạnh Người thì nơi nào cũng là hạnh phúc với em cả" Linglingkwong ôm chặt Orm vào lòng mình tận hưởng phút giây bên nhau, Orm liền buông Linglingkwong ra mà nói " hoàng thượng, em có làm món bánh đậu xanh cho Người đây, Người nếm thử xem nào" Linglingkwong liền nhận bánh từ Orm nhưng cô lại không ăn mà kêu Orm đút mình " Orm nhi đút Trẫm ăn đi" Orm liền nhìn Linglingkwong bất lực mà cầm lấy miếng bánh đưa tới gần Linglingkwong và kêu " A nào" Linglingkwong liền há miệng đón lấy chiếc bánh từ tay Ái phi mà ăn ngon lành khiến Orm cười tít mắt và đút nhiều hơn nữa, sau khi đã ăn no vì Linglingkwong bận bàn quốc sự với quần thần nên Orm đã xin về tẩm cung của mình Linglingkwong bảo tối sẽ ghé chỗ nàng nên Orm về chuẩn bị trước.

" bẩm hoàng thượng, tên tỷ can bắt đầu hành động rồi ạ, có người còn được tỷ can hối lộ để trở thành người của hắn nữa" Linglingkwong liền bảo " có lẽ đã đến lúc phải thanh trừng bọn chúng rồi, chỗ vô kỵ tướng quân thế nào rồi" thái kiệt liền bẩm báo " dạ thưa hoàng thượng, tướng quân đang thu nhận chứng cứ và sẽ về đến tay của Người ngay thôi ạ" Linglingkwong liền nói " chỉ cần có chứng cứ trong tay thì mọi chuyện sẽ chấm dứt ngay thôi, các khanh lui ra đi" lúc này lý càn liền đi nhanh vào bẩm báo ngay cho Linglingkwong " hoàng thượng , có chuyện rồi ạ" Linglingkwong liền ngước lên nhìn lý càn thì hắn nói " hoàng hậu nương nương có thai rồi ạ" một tiếng xẹt chạy qua đầu của cô khiến cô hoang mang " sao có thể được, Trẫm chưa làm gì cả" lý càn liền đáp " hoàng thượng, có lần Người đã từng quan hệ với nương nương rồi ạ" Linglingkwong liền chen vào " nhưng Trẫm đã dừng lại đúng lúc không thể nào có thai được vậy thì sao nàng ấy lại... , hay là" suy nghĩ hiện lên trong đầu Linglingkwong khiến cô phẫn nộ nhưng lại kiềm chế và muốn đi đến trường Xuân cung ngay.

Vừa đến đã thấy Orm đang đứng ngay cửa đón mình cô liền ôm chặt nàng vào lòng " Orm nhi, hôm nay đầu óc Trẫm rất căng thẳng, chỉ muốn ở bên cạnh nàng để được nàng ôm ấp thôi, Orm cảm thấy người của Linglingkwong run hết lên liền bảo " hoàng thượng, không sao không sao, em ở đây với Người, nào lại ghế em có pha trà nhân sâm Người uống cho hạ hoả nào" Linglingkwong liền ngồi xuống ghế và uống chén trà của nàng sau đó liền hỏi Orm " Ái phi, nếu như có người làm chuyện phản bội Trẫm và làm ô uế thanh danh hoàng thất thì sao" Orm nghe xong liền ngồi kế bên cô " hoàng thượng, ai lại đại nghịch bất đạo như vậy, ô nhục hoàng thất là chuyện không thể tha thứ được, nhưng mà Người có chuyện gì sao nói cho em biết được không ạ" Linglingkwong suy nghĩ một chút rồi quay qua Orm " không có gì đâu Trẫm suy nghĩ linh tinh đó mà, nàng đừng lo lắng nữa nhé" Orm nghe Linglingkwong nói vậy cũng không hỏi thêm gì nữa.

Đến tận nữa đêm mà Linglingkwong chưa chịu buông tha cho Orm, cứ hành nàng lên bờ xuống ruộng khiến cơ thể nàng cứ mẫn cảm và kích thích mãi " ưm~ ha... a hoàng thượng Người thúc từ từ thôi, em đau" Linglingkwong đang vận động nhịp nhàng và thở ra liên tục, chuyện của hoàng hậu khiến Linglingkwong rất tức giận nhưng ở bên Orm nhi và được nàng an ủi khiến Linglingkwong vui vẻ trở lại mà hôn hít hơn nữa khiến Orm mệt rã rời vì cô biết Orm rất chiều mình mà làm rất nhiều lần, chỉ có ở bên Orm Linglingkwong mới được hạnh phúc tột cùng mà thoải mái hưởng thụ " Ái phi, Trẫm yêu nàng quá, chỉ có nàng mới xoa dịu được tâm trạng thất thường của Trẫm, chỉ có Orm nhi mới khiến Trẫm hưng phấn đến như vậy" , vì làm suốt nên vừa buông ra thì cả hai đều mệt mỏi mà ôm nhau ngủ thiếp đi.

" dạo này hạo thiên học hành sao rồi" Linglingkwong đang đứng cho Orm thắt đai rồng cho mình mà ôm eo nàng " dạ thằng bé học rất tốt và còn được thầy khen nữa ạ" Orm liền vui vẻ nói khiến Linglingkwong tâm trạng vui vẻ hơn " đúng là con trai chúng ta, hay là chúng ta cùng làm thêm đứa nữa được không Orm nhi" nàng nghe cô nói mà bất ngờ " hoàng thượng , lúc trước chính Người nói là không để em sinh thêm nữa giờ lại đòi là sao nữa đây" Linglingkwong liền cười thật tươi " ái phi nhiều khi trong bụng của nàng đang hình thành một sinh linh rồi đó" Orm liền đánh vô ngực Linglingkwong và kêu đi thượng triều ngay.
 
Hậu Cung Của Nữ Đế [ Lingorm ]
Chương 36


" ca ca tại sao phụ hoàng luôn yêu thương ca ca hơn đệ vậy, đệ thấy mỗi lần phụ hoàng gặp Người đều rất vui vẻ" phúc khang đang ngồi cùng với hạo thiên ở mái đình, thấy vậy hạo thiên liền trả lời " nhị đệ, nghe ca ca này phụ hoàng ai Người cũng yêu cả, và nhất là người biết ngoan ngoãn và lễ phép, nhị đệ ngoan như vậy và học giỏi như vậy phụ hoàng chắc chắn rất thích nữa kia mà với chúng ta không phải sắp có tam đệ nữa hay sao, khi đệ ấy ra ngoài chúng ta sẽ chăm sóc đệ ấy có được không" phúc khang nghe hạo thiên nói vậy liền gật đầu vui vẻ " dạ đệ sẽ cùng ca ca cùng dạy dỗ cho đệ ấy" .

Vì hoàng hậu có thai nên tất cả mọi người trong cung đều đến chúc mừng ngay cả Orm cũng đem một chút quà tới cho giai âm " hoàng hậu xin giữ sức khỏe thật tốt để còn sinh tam a ca nữa ạ" giai âm thấy mọi người quan tâm mình liền vui vẻ nhiều hơn nhưng có một người từ lúc cô có thai đến giờ vẫn chưa đến thăm cô khiến cô tủi thân mà khóc " cám ơn muội đã đến thăm ta nhưng không biết dạo này hoàng thượng có bận quốc sự nhiều không ta lo Người sẽ bị bệnh" Orm liền trấn an " hoàng hậu không cần lo hoàng thượng mỗi ngày em đều kêu Người nghỉ ngơi nên sức khỏe vẫn rất ổn định" Orm nhìn vào mắt giai âm thấy có nỗi buồn khi nhắc đến Linglingkwong thì liền nghĩ rằng hay Linglingkwong không đến thăm hoàng hậu hay không dẫn đến hoàng hậu buồn như vậy, nói chuyện một hồi Orm cũng xin phép hồi cung của mình, hạo thiên hôm nay đến thăm Linglingkwong vì thấy cô bận quốc sự nên là đứng chờ bên ngoài đợi cô giải quyết cho xong.

" hoàng thượng, có đại a ca cầu kiến" lý càn thấy Linglingkwong đã xử lý xong liền vào bẩm báo ngay, cô khi nghe tên của con trai mình yêu thương liền kêu lý càn cho truyền vào ngay " nhi thần xin thỉnh an phụ hoàng" Linglingkwong liền bước lên đỡ hạo thiên và kêu cậu vào ghế ngồi " hôm nay sao con có thời gian đến thăm Trẫm vậy" hạo thiên uống miếng trà vào và nói " dạ vì lâu rồi con không ghé thăm phụ hoàng vì bận học bài xin phụ hoàng tha tội" Linglingkwong liền nói " con có tội gì mà xin tha chứ, bỏ qua đi , hôm nay con đến muốn nói chuyện gì" hạo thiên liền quay qua Linglingkwong " phụ hoàng, xin người đến thăm mẫu hậu được không ạ" Linglingkwong đang uống trà thì liền ngưng lại " con vừa nói gì" hạo thiên nhìn Linglingkwong mặt căng thẳng liền đứng dậy mà nói " phụ hoàng, từ lúc mẫu hậu mang thai tới giờ Người chưa bao giờ ghé thăm mẫu hậu cả, nhi thần xin Người đến thăm một lần thôi được không ạ" Linglingkwong nghe hạo thiên cầu xin mình liền suy nghĩ lại và nói " là con tự đi hay ai kêu con đến đây" hạo thiên bị chột dạ liền xanh mặt vì đó giờ cậu không biết nói dối " dạ... dạ là.. do .. do ngạc nương kêu con đến ạ" Linglingkwong liền bất ngờ là Orm nhi kêu hạo thiên đến đây tìm cô, cô liền kéo hạo thiên lại đứng trước mặt mình " hạo thiên nói phụ hoàng nghe con thấy phụ hoàng có tàn nhẫn không" hạo thiên nhìn vô mắt Linglingkwong và nói " dạ phụ hoàng không tàn nhẫn mà còn yêu thương con và mọi người nữa ạ" Linglingkwong liền nói với cậu " thật sự mấy năm nay phụ hoàng không phải không đến thăm mẫu hậu con nhưng có vài chuyện phụ hoàng không thể nói ra và có thể đến thăm mẫu hậu con được, nhưng con đã nói vậy thì để phụ hoàng đến thăm mẫu hậu con" hạo thiên liền vui vẻ " dạ đa tạ phụ hoàng" hạo thiên ở chơi với cô một chút rồi về trường xuân cung.

" sao rồi, hạo thiên con nói với phụ hoàng chưa" cậu về đến liền chạy đến ôm Orm ngồi trong lòng nàng và nói " dạ nãy con có đến gặp phụ hoàng, Người đồng ý rồi ạ" Orm liền vui mừng hôn vào má cậu " con trai mẹ giỏi quá" sau đó hạo thiên ở lại dùng cơm với Orm rồi đi về đông cung đi học tiếp.

Cảnh nhân cung
Lý càn hô to " hoàng thượng giá đáo" giai âm liền bất ngờ không nghĩ Linglingkwong sẽ đến liền ra nghênh đón, khi vừa thấy cô giai âm liền quỳ xuống nhưng linh liền đỡ nàng đứng dậy " đang mai thai không cần hành lễ, nàng ngồi đi" giai âm được Linglingkwong đỡ dậy liền mỉm cười và lên ghế ngồi, Linglingkwong liền nhìn giai âm và nói " sức khỏe nàng thế nào rồi" giai âm liền nói " nhờ phúc ân của hoàng thượng, thiếp rất khỏe và thai nhi rất ổn định ạ" Linglingkwong nhìn giai âm xong rồi lại bảo " mấy năm qua Trẫm không tới thăm nàng, nàng đừng trách Trẫm chỉ vì Trẫm lo quốc sự quá độ" giai âm liền đáp " dạ hoàng thượng Người làm gì có lỗi đâu ạ chỉ tại thần thiếp không được ơn Phước nhiều nên không được chú ý thôi ạ" Linglingkwong liền bảo lý càn " căn dặn thái y viện chăm sóc tốt cho hoàng hậu và kê những loại thuốc an thai tốt nhất cho hoàng hậu dùng" lý càn nghe xong liền đi làm ngay, Linglingkwong thấy hoàng hậu đã ổn liền đứng dậy muốn đi về nhưng giai âm liền nói vào " hoàng thượng, Người có thể nào mỗi tuần đến đây không ạ, không phải vì thiếp mà là vì con của chúng ta được không" Linglingkwong nghĩ trong đầu " hoàng hậu, nàng và ngũ đệ đã sỉ nhục Trẫm và hoàng thất nhưng Trẫm vì nể tình nàng mang thai và còn là con của tô hiên nên Trẫm sẽ khoang nhượng mà đợi đến khi nó sinh ra, được Trẫm hứa với nàng sẽ đến thăm khi rảnh, nàng nghỉ ngơi đi" Linglingkwong nói xong liền về cung.

Vừa đi ngang qua ngự hoa viên Linglingkwong thấy phúc khang đang chơi một mình liền đi lại gần " con đang làm gì vậy" phúc khang đang chơi loay hoay với những cọng cỏ thì nghe tiếng liền quay lại thấy Linglingkwong liền hành lễ " dạ nhin thần xin thỉnh an phụ hoàng" Linglingkwong liền miễn lễ " ừm con đứng lên đi, sao ra đây chơi, không đi chơi với đại ca của con à" phúc khang liền đáp " dạ đại ca về cung của ngạc nương đệ ấy rồi ạ" Linglingkwong liền ngồi sập xuống hỏi cậu " phúc khang, con có điều gì buồn về Trẫm không" cậu liền lùi lại và nói " phụ hoàng anh minh thần võ, thiên tài xuất chúng sao con dám buồn vì Người được ạ" Linglingkwong liền nhìn cậu thật lâu liền nói " nếu con nói dối là có tội đấy, Trẫm cảm thấy dạo gần đây Trẫm thay đổi rất nhiều, rất hay tức giận và cộc tính thậm chí có thể giết người không nhân nhượng chắc là Trẫm làm việc nhiều quá nên dẫn đến mệt mỏi có đúng không" phúc khang nghe vậy liền cất tiếng " phụ hoàng, Người rất tốt ạ chỉ là con cảm thấy Người không thường xuyên đến thăm con nên con nghĩ chắc con đã làm gì sai nên Người đã buồn con đúng không ạ" Linglingkwong liền tiến đến ôm cậu " phúc khang, là phụ hoàng không tốt, đừng giận Trẫm nhé, mỗi ngày Trẫm sẽ đều đến thăm con được không" phúc khang liền ôm chặt Linglingkwong và gật đầu, cô mỉm cười xoa đầu cậu rồi ẵm cậu về vĩnh phúc cung giao lại cho ngạc nương cậu rồi về dưỡng tâm điện.
 
Hậu Cung Của Nữ Đế [ Lingorm ]
Chương 37


" hoàng hậu, em vừa mua hai cái gối hình hổ rất dễ thương, em đem đến cho Người một cái để nằm cho thoải mái ạ" giai âm vì đang mang thai tháng thứ 5 nên là cảm thấy rất khó chịu và buồng nôn một chút " đa tạ quý phi đã quan tâm" Orm liền đưa gối cho xảo nhi để kê đầu hoàng hậu, vừa nằm xuống giai âm liền cảm thấy thoải mái hơn một chút, Orm liền vui mừng vì nó phù hợp với hoàng hậu, sau đó nàng liền ra về đến dưỡng tâm điện một chút.

Một tiếng vỡ của chén trà rơi xuống " đúng là hỗn xược, loạn hết rồi" lý càn liền chạy vào " hoàng thượng, Người sao vậy ạ" Linglingkwong liền ném thêm chén trà nữa rơi xuống đất nữa khiến lý càn sợ xanh mặt " hoàng thượng, xin Người bình tĩnh lại ạ" Linglingkwong liền nói " tên đó dám thách thức Trẫm, hắn là ai , dám có ý định với người phụ nữ của Trẫm, HẢ" lý càn không hiểu chuyện gì cả liền khuyên can hoàng thượng " xin Người bớt giận, sẽ ảnh hưởng đến sức khỏe ạ" Linglingkwong đang đứng tức giận liền ngồi xuống dựa vào ghế " đi, điều tra cho Trẫm ai đã gửi bức thư này đến đây, Trẫm sẽ chém đầu tên đó ngay lập tức" lý càn nghe xong liền ngờ ngợ ra là chuyện liên quan đến quý phi liền kêu tiểu thạc tử đi kêu quý phi đến đây ngay, chỉ có quý phi mới khiến hoàng thượng bình tĩnh lại thôi" .

Orm đang đi trên đường từ ngự hoa viên đến dưỡng tâm điện thì tiểu thạc tử chạy đến thở hồng hộc " hoàng quý ...ý ph..i nương nương, Người...

Người mau đến dưỡng tâm điện ngay đi ạ, hoàng thượng đang rất tức giận và đập phá rất nhiều đồ lắm ạ" Orm liền hoang mang sao tự nhiên lại dở chứng nữa rồi " mau đến đó" .

Khi vừa bước vào một cái gối kê tay của Linglingkwong quăng tới ngay lúc Orm đang đi vào , ái Xuân nhận thấy liền la lên " nương nương cẩn thận" Orm liền né vội ngay, Linglingkwong thấy mình lỡ tay liền chạy lại nàng " ái phi , nàng không sao chứ" Orm liền gạt tay cô đi đến ghế ngồi " chuyện gì mà đập phá đồ đạc, cái tất hể tức giận là không kiểm soát được hành động của mình, Người đó không biết lo cho sức khỏe của mình sao" Linglingkwong thấy Orm tức giận liền xoa dịu " Orm nhi, Trẫm xin lỗi nàng nhưng mà Trẫm không thể không tức giận được" Orm liền quay qua cô " liên quan tới ai mà Người tức giận" Linglingkwong liền trả lời ngay " là liên quan tới nàng đó, Trẫm có bao giờ tức giận với ai nhưng cái này là liên quan tới nàng" Orm liền nghi ngờ có việc gì liên quan tới nàng sao " đưa em xem bức thư nào" Linglingkwong liền đi đến bàn lấy bức thư cho nàng, Orm mở bức thư và đọc " hoàng thượng kính yêu, Người nghĩ Hoàng quý phi bênh cạnh Người là người yêu thương Người thật lòng sao, đúng là ngu xuẩn, Người có biết cô ta ở trên giường là một người rất quyến rũ đó, nếu tay ta chạm vào thì sao nhỉ" Linglingkwong liền ôm chặt Orm " đó nàng thấy đó như thế làm sao mà Trẫm không giận được chứ" Orm liền cất tờ giấy qua một bên " ai lại nói ra những lời thâm độc này vậy, đây cố tình là muốn chia rẽ hai chúng ta nhưng không dễ dàng, hoàng thượng Người biết ai làm không ạ" Linglingkwong liền nói " Trẫm kêu lý càn đi điều tra rồi mong là sẽ có kết quả nhanh thôi, à nếu nàng đến rồi thì cho ôm nàng nghỉ ngơi một tí nào dạo này chính sự bận rộn Trẫm chưa ngủ ngon giấc được ngày nào cả" Orm liền ôm hai má của Linglingkwong ôn nhu nói " hoàng thượng của em thật tội nghiệp quá đi, đây lại đây em ôm Người ngủ" Linglingkwong liền nhào vô lòng của Orm mà chợp mắt một chút đã.

3 canh giờ sau, Orm đang vuốt ve Linglingkwong thì ái Xuân từ ngoài bước vào " nương nương, có chuyện không hay rồi" Orm liền nói " có chuyện gì mà thấy mặt em nghiêm trọng vậy" ái Xuân liền lên tiếng " dạ nô tỳ nghe được hoàng hậu nương nương bị động thai rất mạnh nên xin nương nương qua đó xem thế ạ" Linglingkwong đang ngủ liền nghe thấy tiếng xì xào thì mở mắt và hỏi " chuyện gì vậy Orm nhi" nàng đang nghe ái Xuân nói thì nghe tiếng Linglingkwong cất lên làm nàng giật mình quay lại " à dạ ái Xuân đến bẩm báo là hoàng hậu bị động thai kêu em qua xem tình hình sao" Linglingkwong liền nhíu mày " làm gì mà động thai, đi Trẫm với nàng cùng đi tới đó" Orm liền tuân mệnh.

Cảnh nhân cung
" nương nương, sẽ không sao đâu ạ, tam a ca sẽ ổn thôi" giai âm lúc nãy đau bụng liên hồi khiến cô quằn quại đau đớn, một lúc sau Linglingkwong và Orm cùng đến mọi người liền hành lễ " cung thỉnh hoàng thượng, hoàng quý phi nương nương thánh an" Linglingkwong liền lên ghế ngồi hỏi thái y " sức khỏe thế nào" tạ thái y liền đáp " dạ bẩm nương nương bị động thai do mệt mỏi quá độ mà gây nên thần không biết là đâu ra dẫn đến việc này" Orm liền nói " ông đã khám kỹ hết chưa" thái t liền đáp " dạ thần đã khám kỹ rồi ạ, có thể hoàng hậu đã bị nhiễm chất độc nào đó nên dẫn đến động thai" Linglingkwong liền tức giận " cho người điều tra xem ai dám mưu hại hoàng tử trước mặt Trẫm" tạ thái y quay qua nhìn hoàng hậu nương nương một lúc và sau đó để ý tới cái gối kê đầu của giai âm và nói " hoàng thượng, thậ xin được kiểm tra cái gối này được không ạ" Linglingkwong liền cho phép và ông đã cầm cái gối lên ngửi thử và mở nó ra thì bên trong có lớp bột trắng với liều lượng khá nhiều liền đi ra bẩm báo " hồi hoàng thượng, gối kê đầu của hoàng hậu có để xạ hương bên trong ạ, xạ hương là một loại thuốc có thể khiến người phụ nữ mang thai khi hít vào hoặc bị nhiễm sẽ sảy thai ngay tuỳ theo mức độ sử dụng, người này đã dùng một lượng lớn xạ hương để vào trong chiếc gối này để hãm hại nương nương nhưng nương nương phước lớn chỉ bị động thai nhẹ chứ chưa sảy thai ngay" Linglingkwong liền đập bàn " ai dám hạ độc giết hoàng tử trước mặt Trẫm, cái gối đó của ai" Orm nãy giờ bị bất ngờ vì chính cái gối đó nàng tặng cho giai âm mà sao trong đó có xạ hương được " hoàng thượng, là của em" Linglingkwong liền hoang mang quay qua Orm " ái phi, sao lại là nàng, có hiểu lầm gì không" Orm liền nói " chính em đã đem cái gối đó tặng cho hoàng hậu, nhưng việc để xạ hương em chưa bao giờ có ý định đó, xin hoàng thượng minh xét" giai âm tỉnh dậy nghe Orm nói như vậy liền bảo " hoàng thượng, thiếp nghĩ cũng không phải là quý phi mưu hại đâu ạ, quý phi rất tốt với thiếp và con nên thiếp tin tưởng quý phi bị hãm hại" Linglingkwong bị rối loạn vì việc này có liên quan đến Orm nên phải điều tra rõ ngọn ngành " thái kiệt Trẫm giao cho khanh điều tra chuyện này cho Trẫm xem coi ai dám mưu hại cả hoàng hậu và quý phi cùng hoàng tử".

Linglingkwong cùng Orm ngồi bên trong chờ đợi thì thấy thái kiệt đi vào " xin thỉnh an hoàng thượng và nương nương" Linglingkwong liền nói " sao rồi có chuyện gì xảy ra" thái kiệt liền nhanh chóng bẩm báo " bẩm hoàng thượng, thần điều tra được chuyện này có liên quan đến xuân phi nương nương ạ nhưng xin hỏi quý phi là gối này mưa từ đâu ạ" Orm liền nói " Ta nhờ một người ngoài cung mua dùm và đem vào trong" thái kiệt liền hỏi " vậy nương nương nó có qua tay của ai khác không ạ" Orm liền bảo " Ta sai ái Xuân đi lấy dùm ta nên chuyện này phải hỏi ái Xuân rồi"
Thái kiệt liền quay qua hỏi ái Xuân " ngươi có gặp ai trên đường đi về cung hay không" ái Xuân liền nói " dạ nô tỳ thật sự không gặp ai nhưng mà có đụng chạm với một người làm nô tỳ bị té và văng gối ra ngoài" lúc này Linglingkwong mới hỏi " là ai" ái Xuân liền bảo " nô tỳ không nhớ rõ nhưng hình như là người của vĩnh phúc cung ạ" Linglingkwong liền nói " chuyện này quan trọng ai dám nói dối nửa lời giết không tha nên các ngươi nói cho đàng hoàng" thái kiệt liền bảo " thần điều tra được là người của vĩnh phúc cung làm cụ thể là nô tỳ bên cạnh chính là hạ dao sai khiến thưa hoàng thượng" Linglingkwong liền tức giận " đáng chết, dám dở trò trước mặt của Trẫm đúng là không coi ai ra gì rồi, đi kêu xuân phi tới đây" lý càn liền tuân lệnh, Linglingkwong liền quay qua Orm " không sao, Trẫm tin nàng không có tội nên đừng lo lắng" Orm liền cười " vâng ạ hoàng thượng".

Một lát sau, xuân uyển đã đến cùng với phúc khang liền đi đến " thần thiếp xin thỉnh an hoàng thượng và hoàng quý phi nương nương, nhi thần xin thỉnh an phụ hoàng và hoàng quý phi nương nương" Linglingkwong liền cho miễn lễ và kêu hai người ngồi " Trẫm đang có chuyện muốn hỏi nàng rằng nàng có sai hạ dao đi làm việc gì không" xuân uyển liền mơ hồ không biết gì cả liền đáp " dạ thưa thiếp nhớ có sai hạ dao đi lấy thuốc cho phúc khang vì nó bị bệnh rồi không biết hạ dao đi đâu rất lâu mới quay trở lại" Linglingkwong liền la lên " nàng biết không chính nô tỳ bên cạnh nàng đã hạ độc và muốn giết con của Trẫm đó" xuân uyển liền hoang mang " hoàng thượng, chuyện này thiếp không biết gì cả, xin Người minh xét".

Linglingkwong liền nói " chủ không ra lệnh thì hạ nhân làm gì cả gan dám làm" xuân uyển liền sợ hãi nhưng vẫn chưa có chứng cứ " hoàng thượng, Người vẫn chưa có chứng cứ thì sao lại phán xét được ạ" Linglingkwong liền gằn giọng " vẫn chưa biết sợ sao, người đâu bắt xuân phi lại giam vào tông nhân phủ điều tra cho Trẫm" Orm thấy như vậy liền ngăn cản " hoàng thượng, em xin Người khoan hãy bắt xuân phi đã , Người chưa có đủ bằng chứng thì không thể bắt được đâu ạ" Linglingkwong liền nói " nhưng người hại nàng là hạ nhân của cô ta, nàng nói Trẫm còn cần chứng cứ sao" Orm liền nói " hoàng thượng, nhưng mà ở đây có phúc khang bắt mẫu thân của nó thì nó sẽ nghĩ về Người thế nào ạ" phúc khang chứng kiến mẫu thân mình bị bắt liền khóc lên " phụ hoàng, nhi thần xin Người đừng bắt ngạc nương của con mà" Linglingkwong nghe lời cầu xin của phúc khang mà chạnh lòng " nào phúc khang lại đây với phụ hoàng " đưa xuân phi về cung giam lỏng trong vĩnh phúc cung trước khi chuyện này có câu trả lời" lý càn liền kêu thái giám đưa xuân phi đi, sau đó Linglingkwong cũng kêu người đưa phúc khang về cung và đi vào trong " hoàng hậu nàng nghỉ ngơi cho tốt Trẫm và quý phi về cung đây" giai âm liền nói " thần thiếp cung tiễn hoàng thượng"
Đêm hôm, Linglingkwong nằm trên giường bên trái là Orm đang nằm trong lòng cô ngủ say, tay đặt lên ngực cô mà an giấc, Linglingkwong thì đã nằm từ lúc Orm bắt đầu ngủ tới giờ vẫn chưa chợp mắt được, tay thì vẫn vuốt ve vai của Orm để dỗ nàng ngủ bỗng Linglingkwong thở dài một hơi trằn trọc suy nghĩ rất lâu thì thấy Orm ngọ nguậy và thức dậy thì nhìn lên thấy Linglingkwong vẫn chưa ngủ liền lo lắng " hoàng thượng, Người không khoẻ sao ạ, em kêu lý càn truyền thái y cho Người nhé" Linglingkwong liền xua tay và kéo ôm nằm xuống trên người mình " Trẫm không sao, vì suy nghĩ chút chuyện thôi nàng đừng lo lắng quá" Orm liền nói " em thấy Người rất lạ, hay có chuyện gì khiến Người khó xử sao ạ" cô liền nhìn lên trần nhà một hồi lâu " Orm nhi, nếu như có người dám lừa gạt hoàng thất, tư thông dẫn đến mang dòng máu dơ bẩn đó và bắt người khác nhận thì sao" Orm liền lo lắng " hoàng thượng, có chuyện như vậy nữa sao ạ, ai lại to gan như vậy chứ" Linglingkwong liền vuốt ve tay Orm mà nói với cô sự thật " Orm nhi, trẫm nghĩ đứa con trong bụng của hoàng hậu không phải là của Trẫm mà là của người khác" Orm liền hốt hoảng " hoàng thượng, sao Người lại nói như vậy, đó là con ruột của Người mà" Linglingkwong liền trấn an nàng " Orm nhi, nghe Trẫm nói có một lần hoàng hậu đã đến xin Trẫm ở lại cung của nàng ấy một đêm, lúc đó nàng chỉ mới vào cung thôi , Trẫm cũng đã miễn cưỡng đồng ý đến nhưng cô ta lại hạ xuân dược với Trẫm khiến Trẫm nhìn cô ta ra là nàng mà ân ái với cô ta , nhưng lúc Trẫm ngửi mùi hương trên người của cô ta thì lại không giống nàng liền đẩy cô ta ra mà đứng dậy nhưng rồi lại ngất đi đến sáng hôm sau"
 
Hậu Cung Của Nữ Đế [ Lingorm ]
Chương 38


" mọi chuyện sẽ chỉ kết thúc vào sáng hôm đó nhưng lại thêm việc ngũ đệ lại tư thông với hoàng hậu vậy thì càng chứng minh đứa con đó không phải của Trẫm mà là của tô hiên" Orm nghe xong liền bàng hoàng không ngờ mọi chuyện lại xảy ra lớn như vậy " hoàng thượng, Người đã biết nhưng tại sao lại vẫn để mọi chuyện diễn ra như vậy ạ" Linglingkwong nghe Orm hỏi liền đáp " vốn dĩ khi nghe tin Trẫm đã rất tức giận mà muốn trừng phạt cả hai người vì tội làm ô nhục hoàng thất, có ai đệ đệ lại yêu đương và ngủ với tẩu tẩu của mình không, Trẫm rất phẫn nộ vì chuyện dod nhưng ngay thời điểm đó nàng đã mở lời xin cho hoàng hậu, nàng biết Trẫm rất yêu chiều nàng và sẽ chấp nhận mọi điều nàng cầu xin nên nàng mới thương xót hoàng hậu và xin tha cho cô ta, Trẫm cũng nghĩ đến tình phu thê với cô ta hơn 5 năm rồi nên mới nhắm mắt bỏ qua thế này không ngờ cô ta lại mang thai" Orm liền xoa dịu Linglingkwong " hoàng thượng, Người cứ bình tĩnh đã khoan hãy nói chuyện này cho ai biết hết, em muốn mình sẽ đi hỏi hoàng hậu để xem cô ấy nghĩ như thế nào trước đã" Linglingkwong nghe vậy cũng gật đầu giao lại cho Orm xử lý.

Sáng hôm sau, Linglingkwong bất ngờ vì tên tỷ can đó quay về nhưng một thân một ngựa mà tiến vào càn thanh cung mà hành lễ với Linglingkwong, ai nấy đều kinh ngạc vì hiện giờ ông ta đang là tên phản loạn của triều đình tại sao lại ở đây, tỷ can liền nói " hoàng thượng, thần nghe nói hoàng hậu đã có hỷ xin hoàng thượng cho di thần được thăm viếng hai người ạ" Linglingkwong liền bảo " thừa tướng lặn lội về đây chỉ để thăm hoàng hậu thôi sao, được Trẫm chuẩn tấu cho ngươi nhưng đừng tác quai tác quái coi chừng cái đầu của ngươi rời khỏi xác lúc nào không hay đâu" tên tỷ can liền xin phép rời đi đến cảnh nhân cung.

Khi vừa bước vào ông liền thấy đứa con gái mà mình yêu thương đang tập tễnh đi vì sức nặng của cái thai mà xót xa, ông từ từ lên tiếng " con gái của cha, con....

Có khoẻ không" giai âm đang đi đến phía giường liền đứng hình vì tiếng nói đó, những giọt nước mắt bắt đầu rơi và quay lại thấy một người mà mình nhung nhớ mấy năm qua " Cha ơi, có phải Người không" ông liền đi đến ôm cô vào lòng và khóc " con gái, cha về thăm con đây, con thế nào rồi" giai âm ôm ông thật chặt " dạ.. con rất khoẻ, cha ơi cha xem cha có cháu rồi nè, là con của con và hoàng thượng đó" ông ánh lên ánh mắt đượm buồn nhưng lại lấy mặt vui vẻ ra " cha mừng cho con gái nhé, sau này nó sẽ kêu ta là ông ngoại rồi" giai âm liền nhìn ông thấy ông đã ốm đi không ít liền nói " cha, cha giữ gìn sức khỏe nhé, con thấy cha đã ốm hơn trước rất nhiều rồi" tỷ can liền trấn an cô " cha không sao mà con gái, ngược lại là con phải ráng ăn uống thật nhiều để có sức mà sinh cháu ngoại cho cha nữa nhé" giai âm nghe ông nói liền gật đầu vui vẻ.

Hai cha con trò chuyện hồi lâu rồi ông cũng trở về, khi đi ngang qua ngự hoa viên ông bắt gặp Orm cùng với hạo thiên đang trò chuyện rất vui vẻ bèn liếc bằng ánh mắt sắc lạnh " đây là người phụ nữ và thằng con mà tên hoàng đế đang rất cưng sủng hay sao, xem ra trời đang giúp ta rồi" sau đó ông rời hoàng cung nhanh chóng.

Trường xuân cung
Trên bàn ăn là Linglingkwong kế bên cô là Orm và hạo thiên đang dùng thiện vui vẻ " con trai của Trẫm dạo này học hành sao rồi" hạo thiên đang được Orm đút liền nhai xong rồi nói " dạ thưa phụ hoàng, con đã học được rất nhiều điều hay và bổ ích ạ, con sẽ cố gắng để sau này sẽ phụ việc tiếp phụ hoàng để Người đỡ mệt mỏi hơn" Linglingkwong nghe hạo thiên nói liền gật đầu hài lòng " giỏi lắm con của Trẫm, sau này lớn lên con sẽ gánh vác trọng trách rất nặng nên từ bây giờ con phải rèn luyện thật nhiều có biết chưa" hạo thiên liền đáp " dạ vâng thưa phụ hoàng, con hứa khi lớn lên sẽ trở thành một đấng nam nhi thật anh dũng để có thể bảo vệ Người mà Ngạc Nương của con nữa" Linglingkwong liền hỏi " hạo thiên hiếu thảo như vậy thật đáng khen, Orm nhi nàng nghe đó sau này nó sẽ bảo vệ cả hai chúng ta đấy" Orm liền nhìn hạo thiên cười rồi sau đó nhìn Linglingkwong " chỉ cần được ở bên cạnh Người và con, em như thế nào cũng được cả" Linglingkwong nghe xong liền ôm Orm vào lòng " Orm nhi, nàng là sinh mệnh của Trẫm, là người mà Trẫm yêu nhất và sẽ không bao giờ buông tay cho dù trời đất có sập xuống Trẫm cũng sẽ chống lưng cho nàng, nàng cứ yên tâm nhé" hạo thiên nghe vậy cũng nói " ngạc nương, con và phụ hoàng sẽ bảo vệ cho Người, Người đừng có lo lắng gì hết nha" Orm liền mủi lòng ôm hạo thiên và Linglingkwong " có được sự bảo vệ của Người và hạo thiên em sẽ không sao cả" cả ba người ăn bửa cơm thật hạnh phúc khi được bình yên ở bên nhau nhưng liệu sẽ tồn tại mãi mĩ sao.

Dưỡng tâm điện
" Hoàng Thượng có thư mật báo từ chỗ của Vô Kỵ tướng quân ạ" Linglingkwong đang đọc tấu sớ liền nhíu mày và nhận lấy ngay, mở ra ở trong đó là những lời của Vương Hạo, Linglingkwong đọc xong liền kêu đem tờ giấy này đi đốt ngay.

Mọi chuyện bây giờ đã rắc rối hơn rồi, Linglingkwong liền ngồi suy nghĩ rất lâu thì thứ sử đại nhân cầu kiến khiến cô giật mình và ngồi ngay lại " di thần bái kiến Hoàng Thượng" Linglingkwong liền cho miễn lễ và cho ông ngồi , Linglingkwong liền đứng dậy bước ra và nói " Trẫm đã đọc mật báo của Vô Kỵ tướng quân, Trẫm sẽ giao cho khanh một nhiệm vụ tuyệt mật, khanh phải hành động ngay trong đêm và làm nhanh gọn lẹ và về đây báo cho Trẫm, việc này chỉ có Trẫm và khanh biết thôi và đương nhiên đây sẽ là thế cờ duy nhất Trẫm có thể bắt tên đó phải chịu khuất phục và đầu hàng, thứ sử đại nhân liền tuân lệnh và đi thực hiện ngay.

Hôm sau tại buổi thiết triều , Linglingkwong đang ngồi nghe các đại thần báo cáo thì một nhóm người áo đỏ xông vào khống chế hết tất cả và ngay cả Linglingkwong cũng bị khống chế trên bảo toạ, cô liền tỏ ra bất ngờ nhìn ra hướng đi vào , Tên tỷ can và các đám phản nghịch bước vào trong với thái độ vui vẻ " không ngờ phải không tên cẩu Hoàng Đế, Ta đã cho bao vây hết tất cả hoàng cung rồi, ngươi không thoát được đâu" những người sợ chết thì cầu xin tha mạng trong đó có tên quan viên khâm sứ là nịnh thần đã xin tên tỷ can tha mạng cho mình khiến các quần thần khác nhìn với ánh mắt rất khinh bỉ, tên tỷ can liền bước tới trước mặt thái sư đang bị khống chế và nói " ngươi có đứa con gái được tên hoàng đế đó rất cưng sủng nhỉ, từ khi nó vào cung thì con gái ta bị cho ra rìa và phải chịu cảnh giam cầm suốt 3 năm trong lãnh cung, Ta phải trả thù cho con gái Ta bằng cách khiến con gái ngươi và cháu ngươi phải đau khổ cho tới chết" thái sư nghe đến Orm và hạo thiên liền gằn giọng " Ngươi dám!!!!"

Tên tỷ can liền cười lớn " haha ngươi nghĩ Ta không dám sao, giải vô đây" Vương hạo liền áp giải Orm và hạo thiên vào bên trong khiến Linglingkwong trợn mắt và phẫn nộ " Tỷ can sao ngươi dám bắt họ, ngươi không phải nhắm vào Ta hay sao, thả hai người họ ra ngay" tỷ can liền bước lên trên tiến lại gần Linglingkwong " từ lâu ta đã điều tra và biết được đây là hai người mà ngươi yêu thương nhất , những gì ngươi làm với con gái ta khi nó không có tội mà lại đày nó đi lãnh cung như thế, ngươi không có trái tim sao hả" Linglingkwong bị khống chế nhưng vẫn dùng những lời chế nhạo hắn " ngươi nghĩ Ta sẽ thương xót một người phụ nữ lại dám đi tư thông với chính đệ đệ của mình và còn mang cốt nhục của đệ đệ mình nữa sao, Ta còn muốn cô ta sống không bằng chết vì tội dám làm ô uế thanh danh của Hoàng thất nữa kìa" tỷ can nghe chuyện về hoàng hậu liền ngỡ ngàng " ngươi nói dối, con ta không bao giờ làm chuyện đó được, nó là đứa con mà ta rất tự hào sao lại làm chuyện đáng bị chỉ trích như thế" Linglingkwong liền nói " con gái ngươi không sai, người sai là tên đệ đệ không biết sống chết đó của Ta đã cưỡng bức con gái ngươi đó, Ta đã muốn ra tay giết hắn nhưng vì rất nhiều người cầu xin cho nó nên Ta đã giữ mạng nó lại và vẫn còn giam cầm trong ngục tối đấy" tỷ can hắn bây giờ rất rối bời nhưng chuyện chính vẫn nên làm " ngươi đừng nói nhiều, giao ngọc tỷ ra đây, nếu không ta sẽ cho hai mẹ con họ đi chầu trời trước đó" Linglingkwong liền nhìn vương hạo ra hiệu cho hắn thì liền phóng như bay lên chỗ tên tỷ can và đưa gươm ngay cổ của hắn khiến hắn bất ngờ, mọi chuyện xảy ra nhanh như chớp khiến mọi người hoang mang tột độ , thế cờ bị lật tẩy bên ngoài thứ sử đại nhân đem ngự lâm quân tiến vào khống chế hết tất cả, tỷ can hắn nhìn vương hạo liền nói " ngươi dám phản bội Ta, tên đáng chết" Linglingkwong liền phủi áo và bước xuống chỗ tỷ can và nói " ngươi nghĩ kế hoạch của ngươi đã hoàn hảo rồi sao, hahaa đúng là thông minh bị thông minh hại, vương hạo chính là người ta muốn cài vào để các người sơ sẩy mà lơ là, chuyện ngươi để ý đến Orm và con trai của ta ta đã biết trước rồi, ngươi có biết ta luôn cử người của ta bảo vệ cả hai ở phía xa để tránh những kẻ có mưu đồ bất chính với cả hai người và thật bất ngờ khi ngươi lại bị thái kiệt cận vệ bên cạnh ta nhìn thấy và đã báo lại cho ta biết, còn vương hạo là ta kêu hắn diễn khổ nhục kế cho ngươi coi đó để ngươi thương hại và đem về, sao hả thừa tướng" tỷ can liền tức giận " tên hoàng đế đáng chết, ngươi dám gài ta sao, nhưng ngươi quên rằng ta không chỉ đem bao nhiêu đây vào cung đâu còn rất nhiều những phe phái của ta ở ngoài cung nữa kìa" Linglingkwong liền đánh mắt qua thứ sử đại nhân và thái kiệt, tô châu liền lên tiếng " bẩm hoàng thượng, tất cả đã bị tiêu diệt" Linglingkwong liền hài lòng " tốt" tỷ can liền thấy rằng mình sắp phải rơi vào tròng rồi nên liền thấy vương hạo sơ hở mà gạt tay hắn và tiến tơi chỗ của Orm và kề gương vào cổ nàng khiến Linglingkwong hoảng hốt " Orm nhi" tất cả mọi người đều quay qua chỗ Orm mà sợ hãi , hạo thiên nãy giờ đứng sau lưng Orm nhưng thấy tên tỷ can đến dùng gươm tính giết ngạc nương của mình liền nhanh chóng rút gươm của tên thị vệ kế bên chém đứt tay trái của tên tỷ can và cứu Orm thoát khỏi tay của hắn và đưa ngạc nương cho phụ hoàng của mình, Linglingkwong chứng kiến tất cả liền trầm trồ và bất ngờ vì không nghĩ hạo thiên lại khí phách và anh dũng như vậy ngay cả vương hạo cũng ngạc nhiên vì cậu.

Tên tỷ can bị bắt lại thì Linglingkwong liền nói " căt chức thừa tướng của hắn, giam vào ngục tối, tra xét rõ ràng cho Trẫm, và những ai liên quan hôm nay nếu khai báo sẽ được khoan Hồng còn cứng đầu thì giết không tha" tất cả chúng thần đều la lên " hoàng thượng anh minh".

Linglingkwong liền đi đến chỗ Orm và hạo thiên liền ôm nàng vào lòng " Orm nhi, nàng không sao chứ, lúc nàng bị bắt Trẫm sợ nàng sẽ bị thương" Orm liền lắc đầu " hoàng thượng, em không sao cả, Vô kỵ tướng quân rất nhẹ nhàng với em nên em và con không sao" Linglingkwong nghe Orm nói xong liền quay qua hạo thiên " con trai của Trẫm, con làm Trẫm bất ngờ đấy, ra tay nhanh nhẹn thật quả đúng là y như Trẫm hồi xưa vậy" hạo thiên liền tiến đến " phụ hoàng, con phải đa tạ Người đã dạy con học võ và nhiều chiêu ra tay rất hay nên con mới áp dụng đấy thôi" Linglingkwong liền bật cười " giỏi lắm con trai, bây giờ vương hạo đã hoàn thành nhiệm vụ và trở về, Trẫm sẽ để hắn dạy võ cho con chịu không" hạo thiên liền vui mừng " dạ con đã ngưỡng mộ tài năng của vương hạo tướng quân từ lâu rồi lần này con sẽ cố gắng học thật tốt không phụ sự kỳ vọng của phụ hoàng và ngạc nương đâu ạ" Orm liền nói " nhưng con cũng phải để ý sức khỏe của mình đó biết chưa con trai" sau đó Linglingkwong liền sai lý càn đưa Orm và hạo thiên về trường xuân cung còn mình ở lại nói chuyện với vương hạo một chút.
 
Hậu Cung Của Nữ Đế [ Lingorm ]
Chương 39


" Ngươi ngồi đi" vương hạo liền tuân lệnh và ngồi xuống " ngươi đi lâu như vậy vì được giao trọng trách và đã bắt được tất cả bè lũ của tên tỷ can kia, Trẫm rất vui mừng, nay Trẫm sẽ phong ngươi làm Thái Uý giữ chức Tổng Tư Lệnh của ba quân ở Thiên Quốc" Linglingkwong nói với sự tự hào vì bạn mình quá giỏi , vương hạo liền quỳ xuống " thần xin đa tạ ân điển của hoàng thượng đã ban mà lãnh chỉ tạ ơn" .

Sau đó hai người cùng trò chuyện với nhau về chính sự thì lý càn liền từ bên ngoài chạy vào " dạ bẩm hoàng thượng, hoàng hậu nương nương cầu kiến" Linglingkwong liền tức giận " không thấy Trẫm đang bận quốc sự sau, nói hoàng hậu hôm khác đến" vì Linglingkwong biết giai âm đến xin chuyện gì nên mới không muốn gặp cô nhưng vương hạo liền khuyên " hoàng thượng, Người hãy gặp hoàng hậu đi ạ, thần xin cáo lui trước" nói xong Linglingkwong cũng không miễn cưỡng hắn mà cho lui và cho truyền hoàng hậu vào .

Khi giai âm bước vào liền quỳ xuống cầu xin " hoàng thượng, xin Người tha mạng cho cha của thiếp" Linglingkwong liền không muốn nghe mà không trả lời nhưng giai âm cứ nói mãi " hoàng thượng, thiếp cầu xin Người tha cho phụ thân của thiếp" Linglingkwong liền gạt tấu sớ xuống đất " nàng biết mình đang nói gì không, cầu xin cho kẻ có ý mưu phản và muốn lật đổ Thiên quốc này của Trẫm hay sao, cơ ngơi này Trẫm được thừa kế từ phụ hoàng và tiếp tục gìn giữ và truyền thừa lại cho người xứng đáng kế tiếp nhưng cha của nàng lại dám muốn lật đổ Trẫm, nàng nghĩ Trẫm nên làm gì với ông ta" giai âm nghe những lời đanh thép của Linglingkwong liền run rẩy " hoàng thượng, thiếp xin Người làm gì cha của thiếp cũng được nhưng xin đừng giết ông ấy được không, thiếp chỉ có một mình ông ấy mà thôi" Linglingkwong liền bước tới chỗ của giai âm bóp cằm của cô và nói " nếu muốn Trẫm tha mạng cho ông ta thì nàng hãy tự tay giết chết đứa con trong bụng của nàng đi" giai âm nghe xong liền lùng bùng lỗ tai vì không dám tin vào những gì mình nghe từ chính miệng Linglingkwong nói ra " hoàng thượng, đây là của Người mà, sao Người nỡ..." chưa nói hết thì Linglingkwong đã nói " nó không phải là con của Trẫm" giai âm liền không tin " hoàng thượng đêm đó không phải hai chúng ta đã ngủ với nhau rồi sau" Linglingkwong liền nói " đúnh là lúc đó Trẫm đã ngủ với nàng nhưng đã dừng lại đúng lúc nên không có chuyện nàng mang thai con của Trẫm được" giai âm nghe xong liền không tin mà la hét " vậy nó là con của ai chứ" Linglingkwong liền đi đến nói nhỏ vào tai của giai âm và nói " là con của tô hiên- ngũ đệ của Trẫm đấy" giai âm liền chết đứng tại chỗ vì điều mình mới nghe thấy " là con của tô hiên, tại sao lại như vậy không lẽ nào
Hồi ức, buổi tối hôm đó tô hiên liền lẻn vào hoàng cung để thăm giai âm , khi đi vào cảnh nhân cung rồi thì thấy giai âm đang ngủ trên người còn mặc chiếc áo yếm hai dây khiến tô hiên tiến đến và muốn chạm vào cô, giai âm liền mở mắt ra nhưng vì tắt đèn không thấy rõ bóng dáng thì cô tưởng là Linglingkwong nên liền nói " hoàng thượng, sao Người đến đây giờ này thế" tô hiên liền phẫn nộ vì tên người thốt ra lại là Linglingkwong liền lao đến hôn vào giai âm khiến cô bất ngờ nhưng vì nghĩ đó là Linglingkwong nên giai âm đã không phản kháng mà dung túng cho việc đó và hai người đã qua lại với nhau vào đêm hôm ấy, vì người của Linglingkwong có theo dõi cô nên Linglingkwong đã biết chuyện xảy ra liền tức giận hơn nữa sau đó cho người bắt tô hiên lại.

Hiện tại- giai âm ngồi thẫn thờ sau đó liền lên tiếng " hoàng thượng, thiếp có thể gặp cha của đứa bé không" Linglingkwong liền đứng quay lưng lại cô " hắn sắp bị lưu đày rồi mau đến đó thăm hắn lần cuối đi" lý càn đi vào và đưa giai âm ra ngoài thì phó thừa vừa đến liền thấy giai âm mà hành lễ " di thần tham kiến hoàng hậu" nhìn thấy hoàng hậu khuôn mặt bơ phờ liền hỏi lý càn " có chuyện gì mà hoàng hậu lại ra nông nỗi này vậy" lý càn liền nói " dạ bẩm lúc nãy hoàng hậu vào gặp hoàng thượng rất lâu sau đó thần nghe hoàng thượng kêu nên mới đi vào thì hoàng thượng kêu dẫn hoàng hậu đến chỗ của Vương Gia tô hiên nên thần mới đỡ hoàng hậu ạ" phó thừa liền ngờ ngợ ra chuyện gì đó liền chạy vào trong " hoàng thượng, người đã làm gì hoàng hậu vậy" Linglingkwong nghe tiếng phó thừa chạy vào nhưng không quay lại mà nói " làm chuyện đáng phải làm thôi, à quên nói với huynh sắp tới nhờ huynh truyền thánh chỉ tước bỏ chức vị thân vương của tô hiên giáng làm thứ dân đày ra biên ải, không có lệnh không được quay về" phó thừa nghe xong liền hoảng hốt " hoàng thượng, Người không thể đối xử với ngũ đệ như vậy, nó là đệ ruột của Người mà" Linglingkwong không nói một lời nào mặc phó thừa van xin tha cho tô hiên, sau đó trước khi bước ra ngoài phó thừa liền nghe Linglingkwong nói một câu " huynh hãy cẩn thận nếu để Trẫm biết được huynh cũng như đệ ấy có tư tình với phi tử của Trẫm thì kết cục của huynh sẽ rất thê thảm đó" phó thừa bước đi nhanh ra ngoài nói với lý càn sẽ đưa hoàng hậu đi gặp Tô hiên nên ông cũng không miễn cưỡng.

Mọi chuyện mà xảy ra đều đến tai của thái hậu , bà rất sốc khi biết tô hiên qua lại với hoàng hậu và còn mang cốt nhục nữa nên bà sợ Linglingkwong sẽ làm gì đó thì đúng lúc cô cô đi vào báo sự việc y như lúc nãy xảy ra cho thái nghe khiến bà đau đớn ngã xuống nhưng được cô cô đỡ " thái hậu xin Người hãy bình tĩnh đi ạ, mọi chuyện sẽ có hướng giải quyết thôi" thái hậu liền khóc " tại sao lại trớ trêu như thế chứ, một đứa mà ta yêu thương lại có con với một đứa mà từ xưa nay ta xem là người có đức hạnh nhất lại làm chuyện tày trời như vậy, hẳn Linglingkwong đang rất tức giận, mau mau đưa ta đi gặp hoàng thượng, ta muốn gặp Người" cô cô liền cản lại " thái hậu sức khỏe của Người chưa ổn định khoan hãy đi gặp hoàng thượng đã ạ" nhưng thái hậu nhất quyết không chịu mà muốn đến dưỡng tâm điện ngay.

" thái hậu giá đáo" Linglingkwong nghe thái hậu đến liền biết đến vì chuyện gì nhưng cũng đứng lên hành lễ " nhi thần xin thỉnh an Mẫu Hậu, Người đến đây để làm gì ạ" thái hậu liền tiến đến bắt lấy tay của hoàng đế " hoàng nhi, mẫu hậu cầu xin con cho tô hiên ở lại được không, nó đi rồi thì con của giai âm phải làm sao đây" Linglingkwong nghe xong liền bật cười " Người biết rồi sao, chuyện này con đã quyết nên Người đừng nói nữa, xin mời Người về cho" thái hậu bất ngờ vì Linglingkwong muốn đuổi mình liền quỳ xuống cầu xin khiến Linglingkwong hoảng hốt không tin thái hậu sẽ làm vậy liền quỳ theo " mẫu hậu Người làm gì vậy, Người ép con đúng không" thái hậu liền nói " hoàng nhi, từ nhỏ tô hiên được Ai Da nuôi dưỡng khôn lớn rồi sau đó nó đi theo con học tập, Ai Da rất tin tưởng ở con nhưng bây giờ nó gây ra lỗi lầm như vậy là lỗi của Ai da dạy không tốt , con hãy trừng phạt Ai da đi" Linglingkwong liền nói " sao con có thể làm được khi Người là Mẫu Hậu của con mà" thái hậu liền nói " hoàng nhi, tha cho nó với giai âm đi được không, Ai da sẽ đưa hai đứa nó ra khỏi cung và cho sống ở phủ Dinh thân vương chỗ ở trước đây của phụ hoàng con , hai đứa nó sẽ không vào cung làm phiền con nữa đâu" Linglingkwong đỡ thái hậu đứng dậy " được rồi để con suy nghĩ lại và sẽ báo với mẫu hậu sau, cô cô mau đỡ mẫu hậu về thọ khang cung đi ạ" .

Sau khi thái hậu rời đi Linglingkwong liền đi đến chỗ của Orm, thấy người con gái mình yêu đang đọc sách liền tiến đến ôm nàng từ phía sau mà hít ngửi hương thơm của nàng, Orm vì không hay tưởng người lạ nhưng người ôm mình chặt như vậy chỉ có Linglingkwong liền mỉm cười " hoàng thượng, Người đến hồi nào vậy" Linglingkwong bận ngửi hương thơm của Orm nên không trả lời khiến Orm hoang mang " hoàng thượng, Người không khoẻ sao ạ" Linglingkwong hít xong liền buông Orm ra và nói " Orm nhi, nếu như Trẫm trừng phạt huynh đệ ruột của mình một cách tàn nhẫn như vậy có quá đáng không" Orm liền quay qua nhìn Linglingkwong " là chuyện của tô hiên với hoàng hậu sao, Người có quyết định rồi hả" Linglingkwong liền đáp " Trẫm đã tính ra chỉ dụ đày tô hiên ra biên ải để sám hối nhưng thái hậu đã cầu xin Trẫm đừng làm như thế, xin tha cho tô hiên và hoàng hậu và sẽ trục xuất hai người ra khỏi cung" Orm liền nói " hoàng thượng, chuyện của hoàng hậu cho phép em xin được khẩn cầu Người nên tha cho hai người họ một con đường sống đi ạ, dù sao một người là đệ đệ mà Người yêu quý còn người kia là bạn tri kỷ lúc trước của Người, xin Người suy xét lại đi ạ" Linglingkwong liền đứng lên " cả nàng cũng muốn Trẫm tha cho họ sao" Orm liền quỳ xuống " hoàng thượng, xin Người rộng lòng từ bi mà bỏ qua cho họ đi ạ" Linglingkwong thấy Orm quỳ liền đỡ nàng đứng dậy " đúng là chỉ có nàng mới khiến Trẫm dao động mà thôi, được rồi Trẫm hứa với nàng sẽ tha cho họ được không" Orm liền vui mừng " đa tạ long ân của hoàng thượng".

Vì tối nay nghỉ ở cung của Orm nên Linglingkwong đã đè nàng ra mà hôn cho thoả nỗi nhớ, nàng cũng ra sức phối hợp nhiệt tình, vì đã lâu không chạm vào cơ thể mà mình khát khao nên lần này Linglingkwong làm rất nhiệt tình và nhiều hiệp khiến Orm mệt đến nổi phải ngất xỉu thì Linglingkwong mới thả nàng ra, Orm vừa tỉnh dậy thì liền đánh yêu người đang mân mê tóc mình phía trên " Người đó, không biết kiềm chế gì cả làm suốt mấy tiếng khiến em mệt đến nhả ra" Linglingkwong ôm Orm vào lòng " là lỗi của Trẫm không nâng niu và thương hoa tiếc ngọc gì cả hửm" Orm liền mỉm cười rút vào lòng Linglingkwong nhưng cô liền kéo liền kéo Orm ra và nói " Orm nhi, khi giai âm xuất cung thì Trẫm sẽ phế bỏ ngôi vị hoàng hậu đó và Trẫm sẽ đưa người Trẫm yêu nhất lên làm mẫu nghi thiên hạ" Orm khi nghe Linglingkwong nói thế liền cản " hoàng thượng, từ lúc khai quốc tới bây giờ chưa có tiền lệ phế hậu , Người không nên làm như thế đâu ạ" Linglingkwong liền bảo " tại sao không, chuyện đó sẽ xảy ra ở triều đại của Trẫm và không chỉ muốn sắc phong nàng làm hoàng hậu Trẫm còn muốn sắc phong hạo thiên làm đương kim Hoàng Thái Tử nữa kìa".
 
Back
Top Bottom