- Tham gia
- 7/9/25
- Bài viết
- 480,863
- Điểm cảm xúc
- 0
- Điểm thành tích
- 36
- Chủ đề Tác giả
- #31
Hậu Cung Của Nữ Đế [ Lingorm ]
Chương 30
Chương 30
" một đứa con trai sau, cô ta cũng có phúc đấy nhưng ta sẽ không cho cô ta được toại nguyện đâu, chuyện kia thế nào rồi" xảo nhi đang xoa vai cho Giai âm liền nói " dạ đã sắp xếp xong chỉ chờ nương nương ra lệnh thôi" giai âm liền cười một cách quỷ dị " sắp có kịch hay để coi rồi, à ngươi chuẩn bị một đôi hài tử nhỏ ta sẽ đích thân đem đến cho cô ta" xảo nhi tuân lệnh.
" bé con A thật to để ngạc nương đút cháo nào, giỏi quá con trai ngoan của ngạc nương" Orm đang đút cháo cho hạo thiên thì nghe tiếng truyền của tiểu trác tử là Hoàng Hậu nương nương đến liền ra nghênh tiếp " thần thiếp xin thỉnh an Hoàng Hậu nương nương" giai âm liền cho miễn lễ và nói " Ta nghe nói Quý phi đã sinh ra một tiểu a ca cho Hoàng Thượng nên hôm nay bổn cung đến để thăm muội cũng như thăm Đại a ca vừa mới chào đời" Orm nghe vậy liền nói " đa tạ nương nương đã quan tâm đến đại a ca" nói xong giai âm liền đưa cho Orm một đôi hài tử rất đáng yêu cho Orm " ta vừa mới thấy đôi hài tử của nước Yên rất đẹp nên mua về cho đại a ca mang vào" Orm nghe vậy liền đứng lên nhận lấy và tạ ơn " chút lòng thành của nương nương thiếp xin nhận lấy và tạ ơn dùm cho đại a ca" giai âm đến chỗ đại a ca đang nằm mà nhìn xuống thấy một đứa trẻ rất kháu khỉnh, đẹp trai chân mày và đôi mắt lại giống Linglingkwong rất nhiều khiến cô nhìn nó lại sinh ra sụ yêu thương nhưng nghĩ lại đây là con của kẻ thù nên sinh lòng ghen tức, hạo thiên thấy có người đến chỗ của mình liền nhìn chằm chằm sao đó tự nhiên bật khóc nức nở khiến Orm hoảng hốt mà đi đến bế con vào lòng " xin nương nương tha tội, hạo thiên còn nhỏ nên chắc nó khát sữa nên mới quấy khóc như vậy, ôi!!!
Hạo thiên ngoan con đói rồi hả, để ngạc nương cho con uống sữa nha" giai âm thấy hạo thiên khóc như vậy cũng không muốn ở lại mà nói " vậy em chăm sóc đại a ca đi, bổn cung về cung của mình đây" nói xong Orm liền kêu ái Xuân đi tiễn Hoàng Hậu còn mình phải dỗ bé con của cô vì khóc loé lên làm cô lo sợ.
Khi Hoàng hậu đi rồi tự nhiên hạo thiên nín khóc hẳn Orm liền nhìn con trai " hạo thiên, con sợ Hoàng Hậu sao, hạo thiên lăn qua lăn lại như thể nói đó là sự thật khiến Orm lo lắng " từ bửa giờ con của cô chưa bao giờ khóc cả mà chỉ có cười thôi nhưng hôm nay hoàng hậu đến lại khiến hạo thiên sợ mà khóc nấc lên cảm giác của trẻ con không phải là điều giả mà đang cảnh báo cô rằng có lẽ nào hoàng hậu sẽ làm hại cô và bé con không " Orm liền ôm hạo thiên thật chặt " con ngoan, ngạc nương sẽ bảo vệ con, Hoàng a mã con sẽ bảo vệ hai mẹ con chúng ta".
Chiều đến, Linglingkwong vừa xử lý chính sự xong liền đến thăm hạo thiên, đứa nhỏ vừa thấy Linglingkwong liền nhào vô muốn cô bế liền được bế lên , hạo thiên ôm Linglingkwong thật chặt trong lòng, Linglingkwong thấy con mình hôm nay lạ lạ nên hỏi Orm " Ái phi, hạo thiên hôm nay Trẫm thấy nó cứ lạ lạ, có chuyện gì sao" nghe Linglingkwong hỏi Orm liền do dự không dám nói mà từ chối " dạ không có gì đâu ạ, vì Người suốt ngày không đến thăm nó nên chắc nó nhớ Người thôi" Linglingkwong nhìn Orm nhưng ánh mắt thì không dối được liền kêu nàng lại gần cô cho ngồi lên đùi cô để cô ôm vào lòng mà an ủi " nàng hôm nay rất lạ, nói Trẫm nghe đã có việc gì xảy ra" Orm liền nắm lấy vạt áo của cô mà nói " Hoàng Thượng, hôm nay hoàng hậu có tới đây thăm hạo thiên, mọi chuyện đều bình thường cho đến khi hoàng hậu lại chỗ hạo thiên thì thằng bé khóc nấc lên, em phải ẵm con lên mà dỗ dành, nhưng mà từ lúc sinh ra tới giờ hạo thiên chưa bao giờ khóc cả điều đó khiến em nghi ngờ có lẽ nào cảm giác của con trai cho em biết hoàng hậu sẽ làm gì em và con hay không, Hoàng Thượng cảm giác của trẻ con luôn đúng nên em mới sợ hãi và thằng bé cũng sợ như vậy nên lúc Người vào nó đã kiếm Người để ôm chặt" Linglingkwong nghe Orm kể lại liền ôm chặt nàng vào " Orm nhi, không sao hết, không sao hết, có Trẫm ở đây ai dám đụng đến nàng và hạo thiên Trẫm sẽ giết không tha bất kỳ kẻ nào, Orm nhi đừng lo lắng nữa nhé!"
Linglingkwong liền trấn an Orm vì nếu nàng kể như vậy thì chắc chắn sắp có chuyện gì đó xảy ra nên liền nói " Trẫm sẽ kêu ngự lâm quân luôn canh giữ trường Xuân cung để không có một kẻ nào dám xông vào, nàng cứ yên tâm Trẫm sẽ luôn ở bên cạnh nàng và con, bảo vệ hai mẹ con nàng" tối hôm đó vì lâu quá chưa chạm vào Orm nên Linglingkwong đã đè nàng ra mà hôn hít tận tình cho thoả nỗi nhớ của mình " ưm~ ha~ Hoàng Thượng từ từ thôi" Linglingkwong hôn lên môi Orm nhiệt tình khiến nàng phải đẩy cô ra mà hít thở nhưng Linglingkwong dễ gì buông tha cho Orm mà mò xuống cổ đặt lên những dấu ấn đỏ rực trên cổ nàng xong rồi lại trường xuống phía nụ hoa bé nhỏ " Orm nhi, Trẫm nhớ nơi này biết bao, bao lâu rồi chúng ta không ân ái, Trẫm đã quên hương vị của nó rồi nay cho Trẫm nếm lại nhé" nói xong Linglingkwong liền đưa miệng vào mà mút nhiệt tình rồi còn hôn lên đó nữa khiến Orm đầu óc quay cuồng mà nắm lấy ga giường đến nhăn nhó mà rên lên " ha~ ứm~ ha Hoàng Thượng của Người hết mà Người làm từ từ thôi" Orm co thắt dữ dội hai bàn chân co lại được Linglingkwong đưa lên cao để trên vai cô mà thuận lợi hút mật ngọt hơn " Orm nhi, ngọt quá, Trẫm thật sự nghiện nơi này mất rồi, cho Trẫm hết nhé" Orm thấy Linglingkwong ngước lên liền lấy tay vuốt ve đầu của Linglingkwong " Hoàng Thượng, Người hút đi ạ, em cho Người hết" nói xong Linglingkwong liền cúi xuống hút thật mạnh khiến Orm rên một tiếng thật to " Ứm~ Haaaa~ em ra Hoàng Thượng" Linglingkwong vì hút mạnh mà dẫn đến Orm bắn ra đầy trên mặt của Linglingkwong nhưng cô rất thoả mãn mà liếm láp đưa vào miệng mình khiến Orm xấu hổ vì hành động đó , sau đó Linglingkwong liền tìm đến bầu ngực của nàng mà gặm nhấm, đây là nơi chứa nhiều sữa cho hạo thiên bú nhưng cô cũng muốn được uống liền cúi xuống nhưng Orm đã cản lại " Hoàng Thượng, không được của con mà, sao Người không nhường cho con" Linglingkwong liền bất mãn nhìn Orm " dù nó là con trai Trẫm , được bú chỗ này của nàng nhưng trước đây nó là của Trẫm và hiện giờ cũng vậy, Trẫm không cho phép ai được hôn và mút chỗ này ngoài Trẫm cả" Orm liền bất lực " Hoàng Thượng, Người thật bá đạo mà" Linglingkwong cười một cách quỷ dị nói vào tai của Orm " vậy mới là Người đầu tiên có được nàng chứ" không chần chờ liền cúi xuống mút lấy bầu ngực Orm mà hút sữa khiến Orm phải cắn răng chịu sự kích thích này mà chỉ biết vuốt ve Linglingkwong mà thôi" .
Sau một hồi ân ái thấm mệt Orm nằm trong lòng Linglingkwong mà nghỉ ngơi thì bỗng Linglingkwong nhìn ra ngoài thấy có bóng đen đang cầm mũi tên hướng về phía Orm liền ôm Orm vào lòng xoay đi khi chiếc mũi tên lao nhanh đến và ghim vào chỗ Orm nằm khiến Orm hoảng loạn ôm Linglingkwong thật chặt mà bật khóc la lên " Hoàng Thượng!!!"
Linglingkwong thấy tên thích khách đó chạy đi liền la lớn " Thái kiệt , bắt tên thích khách đó lại cho Trẫm" thái kiệt liền tuân mệnh mà ra tay, Linglingkwong liền ôm Orm vỗ về vì biết nàng rất sợ " không sao hết, có Trẫm ở đây, Orm nhi đừng sợ" Orm liền bật khóc nức nở " Hoàng Thượng, tên đó muốn giết em, em sợ" lúc Orm ôm chặt Linglingkwong thì cũng thấy được mũi tên ghim vào mà sợ lại càng sợ .
Thái kiệt là ngự tiền thị vệ nên sớm đã bắt được tên thích khách và áp giải đến trước mặt Linglingkwong , cô thì đang ôm Orm trong lòng nên cũng không tiện ra ngoài nên áp giải vào trong " nói tại sao ngươi giờ này lại đi hành thích Quý phi" tên đó liền im lặng mà không lên tiếng, Linglingkwong liền kêu thái kiệt thì hắn liền đánh vào đầu tên đó một cái rõ đau khiến tên đó choáng váng mà cầu xin " dạ dạ Hoàng Thượng, là do Dự thân vương sai tại hạ đi làm" Linglingkwong liền nhíu mày " Tô hiên, ngũ đệ này ít khi vào hoàng cung mà hôm nay cả gan dám sai người hành thích Trẫm và Quý phi đúng là chán sống rồi " người đâu, đến dự vương phủ bắt tô hiên lại giam vào tông nhân phủ và tiếp tục điều tra ngoài ra giam tên này vào luôn cùng tra tấn để coi ai sẽ khai trước, mau dẫn đi".
Sáng hôm sau, vì chuyện tối qua nên Orm còn hơi sợ nhưng vẫn canh y cho Linglingkwong, bàn tay nàng run run đeo đai rồng cho Linglingkwong, cô liền cảm thấy Orm rất run rẩy liền nắm lấy hai tay của nàng " Orm nhi, đừng sợ có Trẫm ở đây sẽ không ai làm gì cả, Thái kiệt luôn ở phía trước cung có chuyện gì xảy ra nàng cứ kêu hắn ngay, từ hôm qua tới giờ nàng rất sợ điều gì đó, nói Trẫm biết được không" Orm liền ôm Linglingkwong đầu tựa vào lồng ngực của cô mà khóc một chút " Hoàng Thượng, em nghĩ sắp có chuyện gì đó rất lớn xảy ra giữa chúng ta, em sợ mình không cần cự nổi" Linglingkwong nghe Orm nói vậy liền chạnh lòng mà vuốt ve nàng an ủi " không sao hết, Trẫm sẽ bảo vệ nàng và hạo thiên, nàng cứ yên tâm đi, bây giờ nàng vào nghỉ ngơi một chút đi tối qua vì sợ hãi mà nàng không ngủ được một chút nào cả đó" Linglingkwong dìu Orm vào tận giường để nàng nằm xuống an yên vào giấc ngủ thì cô mới rời đi.