Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [ H Tục - 1 Vs 1 ] Phong Nhập

[ H Tục - 1 Vs 1 ] Phong Nhập
Chương 30: Tình nghĩa tay chân có nhau


8 giờ rưỡi tối, buổi livestream bắt đầu đúng giờ.Những fan đến sớm đã kể lại chuyện vừa xảy ra, thêm mắm thêm muối, sống động như thật.Lộc Nhung buộc phải nhấn mạnh lại lần nữa rằng người đàn ông là khách mời của cô, một “chuyên gia”.“Thế nào, fan của em là tội phạm sao?”

Tần Bắc Phong nghe thấy, tiếng cười khẽ thoát ra khỏi yết hầu, “Cần anh chỉ đạo sao.”

Anh đương nhiên biết trong lòng cô gái, anh là người thế nào.

Cái gọi là “chuyên gia”, đại khái tương đương với “kẻ phạm tội chuyên nghiệp”.“Không phải, mọi người đều là những đứa trẻ ngoan!”

Lộc Nhung lên tiếng bênh vực fan của mình.Nghe vậy, Tần Bắc Phong khẽ nâng mí mắt, ánh mắt sâu thẳm, như đang hỏi, chẳng lẽ anh không phải là đứa trẻ ngoan sao?Anh với từ “ngoan” và “trẻ con” đều không có liên quan gì, Lộc Nhung thầm lặng đánh giá cơ thể cao lớn của anh, cùng với phần hông đang nhô lên…

Ơ, không nhìn bậy, không nhìn bậy.Cô ho khan một tiếng thật mạnh, chuyển sang một video mạng đã tìm sẵn từ trước, nội dung là các kỹ năng tự vệ cho nữ giới.Lộc Nhung nghĩ, anh ta là người biết đấm bốc, chắc hẳn sẽ hiểu rõ những mánh lới trong đó, có thể chỉ điểm.Video ba phút, biểu diễn những động tác của nữ sinh một cách gọn gàng và rất ngầu, khiến không ít fan sôi máu, nói thẳng là muốn học theo.Không ngờ Tần Bắc Phong lại cười nhạo, dội một gáo nước lạnh, “Muốn chết à?”

“...”

Lộc Nhung hơi xấu hổ, nhỏ giọng, “Em cảm thấy rất hữu ích mà.”

“Vậy em có muốn thử xem trên thực tế, sự khác biệt về sức mạnh giữa nam và nữ lớn đến mức nào không?”

Tần Bắc Phong gõ nhẹ ngón tay lên lưng ghế cô.Lộc Nhung rất muốn nói “Không muốn”, nhưng không chịu nổi sự kích động của bình luận, muốn cô dập tắt cái khí thế cuồng ngôn của người đàn ông.Cô gái chậm rãi đứng lên, hơi rời xa bàn máy tính, cho đến khi toàn thân lọt vào khung hình.Rất nhanh, người đàn ông xuất hiện.

Mặc dù quay lưng về phía camera, không lộ mặt, nhưng thân hình cao lớn vĩ đại của anh cũng đủ gây xôn xao.“Trời ơi, đây là dùng hiệu ứng kéo dài chân à!”

“Lộc bảo nhỏ xíu luôn kìa.”

Đứng yên trước mặt người đàn ông, hoàn toàn chìm vào trong bóng của anh, Lộc Nhung ngẩng đầu lên, vẻ mặt căng thẳng.“Sợ gì chứ...”

Tần Bắc Phong cúi đầu nhìn cô, nụ cười trong mắt hững hờ, sâu thẳm như xoáy nước, “Nhiều người thế này đang nhìn, sợ anh làm gì em sao?”

Nói chuyện cứ không đàng hoàng, Lộc Nhung bĩu môi, “Làm thế nào để chứng minh đây?”

Nhìn bộ dạng đáng thương, mặc anh tùy ý sắp đặt của cô gái, Tần Bắc Phong khẽ mím môi, kìm nén sự dâm dục đang rục rịch.

“Đơn giản thôi.”

Vừa dứt lời, cơ thể cô gái bỗng chốc bay lên.Lộc Nhung trợn tròn mắt, không thể tin được người đàn ông lại khóa chặt hai tay cô, nhấc cô lên như một con thú nhồi bông.Chỉ bằng một tay.“Sao?”

Tần Bắc Phong liếc nhìn những ngón chân đang cố gắng nhón lên để chạm đất của cô gái, rồi thêm chút lực.Cảm giác không trọng lượng ập đến.

Trong lúc hoảng loạn, hai chân Lộc Nhung bản năng tìm điểm tựa, quặp chặt lấy eo anh.

Sau khi khó khăn chống đỡ, cô thở phào nhẹ nhõm.

Đảo mắt, cô nhìn vào màn hình livestream…Trong màn hình, cô đã biến thành một con koala, chễm chệ bám vào eo người đàn ông.Đây là thứ có thể phát sóng sao?!Lộc Nhung hốt hoảng nhảy xuống, lảo đảo trở lại trước máy tính.

Gương mặt đỏ bừng đến mức nước mắt cũng có thể bốc hơi, “Không phải như các bạn thấy đâu!”

Phía sau, Tần Bắc Phong thần thái thong dong đi tới, ngồi lại chỗ cũ, nghiêm trang nói, “Nhìn, sự khác biệt về sức mạnh giữa nam và nữ.”

“Đây là không trả phí có thể xem sao.”

“Hời quá, chùi máu mũi jpg.”

“Người anh em tốt, đối với Lộc bảo dịu dàng chút đi, cô ấy còn nhỏ.”

Vì fan đều là nữ, nên họ nói chuyện không hề kiêng nể.

Lộc Nhung vừa xấu hổ vừa lúng túng, lần đầu tiên mong thời gian livestream kết thúc thật nhanh.“Những màn hoa mĩ thì vô dụng, một vài phương pháp đơn giản và thô bạo lại hiệu quả đấy.”

Tần Bắc Phong cuối cùng cũng không hoàn toàn mất hết lương tâm, chơi đùa chán chê rồi, anh không quên chuyện chính.“Có sao?”

Lộc Nhung bưng mặt, mềm nhũn gục xuống bàn.Khi cô được nhấc lên, hình như đã vô tình cọ phải thứ gì đó.

Một sự đụng chạm ngay đầu tim, cảm giác tê dại ngứa ngáy vẫn chưa tan.Làm thế nào bây giờ, hình như bị ướt rồi…

Cô muốn khóc mà không được.Kẻ chủ mưu gây ra sự lúng túng của cô gái lại có tâm trạng rất tốt.

Anh nhận lấy trách nhiệm livestream, “Khi không thể chạy thoát, có thể dùng ngón cái ấn mạnh vào hốc mắt đối phương, hoặc dùng đầu gối đá vào hạ thân, nơi yếu ớt nhất của nam giới.”

Lộc Nhung vốn đang héo hon, sau khi nghe nửa câu sau, cô bỗng nhiên bật dậy.

Trong mắt lóe lên tia sáng sợ hãi xen lẫn muốn thử, “Cái này, em có thể thử không?”

Tại sao chỉ có một mình cô xấu hổ, thật không công bằng.“Có thể.”

Tần Bắc Phong nghiêng đầu nhìn cô.Lại là nụ cười chuẩn mực với tám chiếc răng trắng, rạng rỡ, như một con dã thú đang nhe hàm răng khát máu.

Càng nhìn càng thấy…Nguy hiểm quá, Lộc Nhung rụt vai lại, “Thôi, thôi đi.”

Trong khoảng thời gian còn lại, hai người nói chuyện rôm rả, một người thì cố gắng không để phòng livestream chuyển thành kênh 18+, người kia thì thích thú trêu chọc, làm không biết chán.Còn quần chúng thì sao, họ vui vẻ hóng drama, chạy theo con đường tối tăm, húp trọn bát cơm chó.Gần đến giờ kết thúc, vẫn có fan cố chấp hỏi về mối quan hệ giữa người đàn ông và Lộc Nhung.“Không phải bạn trai, vậy là tình nghĩa gì, nói cho chúng tôi biết đi.”

Lộc Nhung ấp úng, đang nghĩ xem dùng từ gì cho thích hợp để lấp liếm qua chuyện, thì người đàn ông đã trả lời trước.“Tình nghĩa bạn bè tay chân có nhau .”

“Tình bạn qua mạng”, họ hiểu.

“Tình bạn tay chân có nhau” là cái gì vậy?Khi mọi người còn đang hoang mang, cô streamer vốn luôn hiền lành đã tức giận vớ lấy gối ôm, ném về phía ngoài màn hình.Hình ảnh livestream lập tức tối sầm, mơ hồ có tiếng cười khàn khàn không rõ của người đàn ông.“Sao, nghĩ đến những chỗ khác rồi à?”
 
[ H Tục - 1 Vs 1 ] Phong Nhập
Chương 31: Muốn ăn vú


Nguồn điện bị ngắt, căn phòng không còn tiếng máy tính hoạt động, chìm vào tĩnh lặng.Một lúc lâu sau, Lộc Nhung mới nhận ra mình dường như vừa làm một việc rất kinh khủng.Người đàn ông đã bắt được chiếc gối cô ném tới.

Anh nhìn cô với ánh mắt đầy ẩn ý, nụ cười nửa miệng.“Em sai rồi…”

Không dám đối mặt với anh, cô gái cúi đầu, giọng nói mềm mại, nhỏ xíu.

Cô lặng lẽ vươn tay, muốn lấy lại chiếc gối.Cứ như thể lấy lại được nó, thì mọi chuyện sẽ trở về như cũ, và cô sẽ chưa từng to gan ném vào mặt người đàn ông.“Sai ở đâu?”

Tần Bắc Phong cũng hạ giọng theo cô.“Em không nên ném anh.”

Lộc Nhung nắm lấy một góc gối, cố kéo về phía mình.

Những ngón tay trắng nõn dùng sức, khẽ run rẩy.Giờ phút này, đến lượt cô trở thành con mồi di động, dụ dỗ con thủy quái không lộ mặt đang ẩn mình dưới đáy biển sâu.“To gan thật.”

Tần Bắc Phong cười, buông chiếc gối đáng thương ra.

Khi cô gái theo quán tính ngả ra sau, anh nhanh chóng nắm lấy cổ tay cô.Chiếc gối rơi bịch xuống một bên, không còn là vật cản nữa.Lộc Nhung luống cuống đứng giữa hai chân đang dạng ra của anh.

Khi định chạy trốn, bắp chân cô vô tình chạm phải anh.Bắp chân rắn chắc, khỏe khoắn của người đàn ông tùy tiện gác lên, tạo thành một khu vực giam cầm hình tam giác.

Vải quần jean thô ráp cọ vào lớp da thịt mỏng manh được che bởi tất chân, khiến cô giật mình như bị điện giật, suýt nữa hét lên.“Em mời anh đi ăn cơm được không?”

Lộc Nhung gần như muốn khóc.“Nhưng anh không muốn ăn cơm.”

Tần Bắc Phong lười biếng nghịch chiếc nơ sau lưng váy của cô.Câu nói chỉ nửa vời, nhưng cái bẫy thì quá rõ ràng.Không thể hỏi, hỏi nhất định sẽ xảy ra chuyện, chuông báo động trong lòng Lộc Nhung vang lớn, đèn đỏ nhấp nháy liên tục.Vẻ mặt nhỏ nhắn xinh đẹp nhăn lại vì khổ sở, biểu cảm do dự, rối bời ấy trong mắt người đàn ông chẳng khác gì liều thuốc kích dục.Rõ ràng biết điểm yếu của cô gái, Tần Bắc Phong khẽ thở dài.

Giọng anh trở nên nặng nề, “Tiểu Lộc không muốn biết… anh muốn ăn gì sao?”

Anh vốn không thích chơi trò này, vì nó vừa vô sỉ lại vừa vô dụng.

Nhưng khi dùng lên người cô gái trước mặt, anh lập tức không ngại trở thành một con súc vật vô sỉ và vô dụng.Lại vi phạm quy tắc, còn gọi tên cô.Ý chí lực vốn đã mỏng manh của Lộc Nhung trước mặt người đàn ông lập tức tan rã.

Cô khuất phục, dịu giọng hỏi, “Anh muốn ăn gì?”

“ Vú .”

Người đàn ông đạt được mục đích không muốn ngụy trang thêm một giây nào.“...”

Em biết ngay mà!Mặt Lộc Nhung đỏ bừng.Trên thực tế, Tần Bắc Phong càng muốn ăn thứ khác, thứ mà anh đã sờ, đã cọ qua, và đã nghĩ đến suốt hai ngày, cái nơi bị con cặc của anh xuyên vào đến nhũn ra trong mơ.Chỉ là, nếu nói thẳng ra, cô gái chỉ sợ sẽ xấu hổ đến ngất xỉu ngay tại chỗ.“Ăn một lát thôi.”

Giọng điệu thản nhiên hoàn toàn không giống như đang nói chuyện thô tục.

Lộc Nhung hoảng hốt, người này không biết xấu hổ là gì sao?“Không cần.”

Cô phản đối, không muốn có hành vi vượt quá giới hạn với người đàn ông.Cảm giác khoái cảm đáng sợ thấm tận xương tủy đó chỉ một lần là đủ rồi.

Nếu thêm một lần nữa… cô thật sự sẽ hỏng mất.Sau cái đêm bị anh sờ lồn, cọ chân, Lộc Nhung đi lại đều khó chịu, vừa động là lại cọ vào, khi cởi quần lót ra thì đều là nước nhớt nháp.Anh đã cho cô cơ hội rồi.Tần Bắc Phong tự nhận mình đã phát lòng từ bi, những chuyện xảy ra tiếp theo đều là do cô gái tự chuốc lấy.Kẹo và roi, luôn luôn đi kèm với nhau.“Ăn một lát thôi.”

Tay anh dần trở nên dâm tà, lướt qua chiếc nơ bướm, cách lớp váy voan mà giữ chặt lấy phần mông đầy đặn, căng tròn.

Đầu ngón tay anh đầy ám chỉ mà cọ xát khe mông, đi xuống, bất cứ lúc nào cũng có thể đến ngay lỗ lồn, “Không chạm vào lồn em, không đụ em.”

Lộc Nhung nghe ra, anh không phải đang thương lượng, mà là đang đe dọa.Hoặc là ngoan ngoãn cho anh ăn vú, hoặc là bị chơi lồn ,bị đụ.“Không cần…

Em không cần.”

Lộc Nhung muốn tránh ra, bàn tay chống lên ngực người đàn ông.Nhưng cô càng trốn, lực ngón tay anh càng mạnh, nắm mông cô đau điếng, hai chân run rẩy.

Cuối cùng, anh đơn giản là ghì chặt, ôm cô hoàn toàn vào lòng.Đầu anh tự nhiên vùi vào ngực cô gái, cằm tựa vào khe ngực đầy đặn.

Cảm giác mềm mại khiến Tần Bắc Phong thích thú híp mắt, vẻ mặt thoải mái nhưng giọng điệu lại không cho phép từ chối, “Chọn đi, hoặc là, anh giúp em chọn.”

Người đàn ông sẽ chọn cái nào, Lộc Nhung không cần nghĩ cũng biết.Đạo lý “hai cái hại chọn cái nhẹ hơn”, cô hiểu.“Cho anh ăn, thật sự không đụng chạm đến em sao?”

Cô vẫn nhớ người đàn ông này nói lời không giữ lời.“Thật.”

“Không được chạm vào… chạm vào chỗ đó.”

Lộc Nhung ngượng ngùng, có từ không thể nói nên lời.“Ừ, không dùng con cặc, không dùng tay.”

Tần Bắc Phong đồng ý rất dứt khoát.Có vẻ có chỗ nào đó không ổn, tiếc là người đàn ông không cho cô gái cơ hội suy nghĩ lại.

Anh thúc giục bằng cách vỗ vào mông cô.Một cái tát vang dội.

Lộc Nhung không khỏi kẹp chặt chân lại.

Cô nhắm nghiền mắt, ưỡn ngực lên, dứt khoát nói, “Anh ăn đi.”

“Yên tâm, anh sẽ ăn đến khi em phải phun nước ra mới thôi.”

Giọng người đàn ông khàn đặc, như vừa trải qua lửa đốt.
 
[ H Tục - 1 Vs 1 ] Phong Nhập
Chương 32: (H) Bị liếm ngực, thật quá đáng


Sự dâm dục có lây nhiễm không?Nếu không thì tại sao khi nghe người đàn ông nói, cô lại nghĩ đến chuyện phun ra từ đâu…Từ bên dưới, hay từ đầu vú.Cái sau thì phải có thai mới được, Lộc Nhung mơ mơ màng màng nghĩ.

Nhưng cô nhanh chóng cảm thấy vô cùng xấu hổ vì suy nghĩ của mình.Cô gái nhắm chặt mắt, dáng vẻ lông mi khẽ lay động khiến Tần Bắc Phong tràn đầy dục vọng.

Anh không chần chừ, thô bạo kéo cổ áo một bên vai xuống.Vải của món đồ xa xỉ vốn quý giá và dễ rách.

Trong tiếng xé, hai bầu ngực bật ra khỏi lớp vải, cựa quậy vài cái trong không khí rồi đập vào mặt anh.“Ôi.”

Lộc Nhung theo bản năng rên lên, hai tay nắm chặt vai người đàn ông.“Không mặc đồ ốt à?”

Hơi thở lập tức trở nên nặng nề, Tần Bắc Phong trêu chọc, ánh mắt u ám nhìn chằm chằm bầu ngực của cô.Đôi ngực hình quả đào nặng trĩu, trắng nõn, mịn màng.

Trên đỉnh có hai đầu vú được điểm xuyết đúng chỗ, quầng vú không lớn, màu hồng nhạt, toát ra vẻ ngây thơ và thanh khiết.Câu hỏi của anh pha lẫn những ám chỉ tinh tế.

Lộc Nhung hiểu ra, cắn môi nhịn xuống cảm giác xấu hổ và trả lời, “Váy có mút ngực…”

“Vậy sao.”

Tần Bắc Phong cười tùy ý, chẳng quan tâm chút nào đến cấu tạo của chiếc váy.Anh đang đói, chuẩn bị bắt đầu.Anh đưa tay nâng một bên ngực lên, cúi đầu xuống, không cho cô gái nửa giây hối hận.

Một cách lỗ mãng và dứt khoát, anh ngậm lấy phần lớn bầu ngực.“A…”

Vùng ngực nhạy cảm bất ngờ rơi vào khoang miệng ướt nóng.

Lộc Nhung kinh hãi đến muốn khóc, nức nở uốn cong vòng eo.Cô không muốn cho anh ăn ngực, thật đáng sợ.“Trốn gì.”

Tần Bắc Phong ấn eo cô xuống, buộc cô phải ưỡn ngực lại.

Giọng anh vì ngậm lấy nhũ thịt mà trở nên mơ hồ, “Không thoải mái sao?”

Anh như đang thưởng thức một món ăn quý giá, liếm láp và mút vào.

Hàm răng phối hợp ngậm lấy đầu vú, khiến viên thịt nhỏ bị giày vò giữa các kẽ răng.“Đừng cắn…

Đau.”

Lộc Nhung có một ảo giác, đầu vú sắp bị người đàn ông cắn đứt.

Cô van xin, cố gắng thoát khỏi cảm giác khoái cảm vừa đau vừa tê.Thế nhưng, lỗ lồn bên dưới lại không đồng ý.

Nó sinh ra ý thức độc lập, ào ạt tiết ra dâm thủy.Cô kẹp chặt chân, cảm nhận rõ chiếc quần lót đã ướt đẫm, dính cả vào tất chân và bên ngoài lỗ lồn “Đau mới tốt.”

Tần Bắc Phong ngậm lấy đầu vú cô, hung hăng mút một cái.Tiếng nước bọt nhóp nhép vang lên, cùng với cơn đau kích thích điểm giới hạn dâm dục của cô gái.“A…”

Cô rên rỉ một cách mềm mại, hai tay cũng vô thức ôm lấy đầu người đàn ông, “Kỳ lạ quá…”

Tần Bắc Phong nghe thấy tiếng rên rỉ của cô, hạ thân nóng lên, càng ra sức dâm loạn vú cô.Bên ngực còn lại không được môi lưỡi trêu đùa thì bị bàn tay anh vuốt ve, tát nhẹ.

Những cái tát cố tình giảm lực.Đôi ngực cô gái có độ đàn hồi tuyệt vời.

Tần Bắc Phong rất vừa lòng với cảm giác khi nắm bóp, không khỏi nghĩ sau này dùng con cặc vỗ lên sẽ sảng khoái đến mức nào.Vỗ mệt rồi, còn có thể trực tiếp đưa vào khe ngực, đụ đôi vú cô, dùng đầu cặc xuyên qua, đâm vào miệng cô.Hai ngày qua, anh đã xem rất nhiều phim người lớn, bổ sung kiến thức.Một bên ướt nóng, một bên đau rát.

Lộc Nhung bị kẹp giữa, hoàn toàn mất hồn.

Lồn nhỏ ngứa ngáy khó nhịn, “Thật quá đáng, ô, em không được, không cần thế này…”

“So với anh đụ em còn quá đáng hơn à?”

Tần Bắc Phong tạm thời nhả bầu vú ra để nghỉ ngơi.

Anh thưởng thức đầu vú sưng to rõ rệt, cuối cùng không nhịn được, dùng móng tay véo, thậm chí là nắn bóp lỗ tiết sữa Sao mà so được, anh còn chưa đụ em mà…Vô tình lên đỉnh một lần, Lộc Nhung đứng không vững, cơ thể loạng choạng, phải dựa hoàn toàn vào người đàn ông mới không ngã xuống.Sắc mặt cô gái đỏ ửng, trong mắt đẫm lệ, nước mắt muốn rơi mà không rơi, đọng lại ở khóe mắt.

Tần Bắc Phong vừa nhìn là biết cô đã lên đỉnh, hơn nữa, anh còn ngửi thấy hương vị quen thuộc, thứ nước lồn ngọt ngào mà anh đã mong nhớ bấy lâu.“Nghĩ gì thế, vẻ mặt háo sắc.”

Người đàn ông bế cô gái lên đùi, để cô ngồi kiểu khóa chân.Lỗ lồn nhỏ ướt sũng cọ xát vào đũng quần cứng rắn.

Cảm giác ngứa ngáy trong cơ thể Lộc Nhung được xoa dịu, nhưng chỉ một thoáng, một cơn khát mãnh liệt hơn bắt đầu hành hạ thân dưới.Đầu cô lơ mơ, có chút không nghe rõ lời anh nói.

Cô mơ hồ “A” một tiếng, ghé sát vào để nghe cho rõ.Đôi vú dính nước bọt và dấu tay đỏ ửng theo chuyển động của thân trên mà nảy lên.

Tần Bắc Phong liếm môi, một tay bế cô lên, xoay người đi về phía giường.Căn phòng nhỏ có cái lợi của nó.Khi được bế, lỗ lồn lại một lần nữa bị va chạm, dâm thủy tí tách nhỏ ra.Cô gái mềm nhũn nằm vật ra, hai chân banh rộng.

Chiếc váy hoa dập dềnh lộn xộn, không che được thân dưới gợi tình, thậm chí có vẻ như đang mời gọi con dã thú đến giẫm đạp lên sự yếu đuối.Trời đất quay cuồng.

Khi Lộc Nhung còn đang mơ màng như trong sương mù, tiếng khóa thắt lưng mở ra vang lên như điện xẹt.

Cô vội vàng mở đôi mắt đẫm lệ.Trước mặt, người đàn ông quỳ gối, tay đặt bên hông.

Lưng anh quay về phía ánh sáng nên không thấy rõ vẻ mặt, nhưng mùi nguy hiểm lại cuồn cuộn tiết ra.“Không cần…

Em cho anh ăn rồi, anh nói sẽ không làm gì mà…”

Cô trách móc anh không giữ lời.“Không dùng tay, không dùng con cặc.”

Tần Bắc Phong thong thả rút thắt lưng ra, gấp lại rồi quấn một vòng quanh lòng bàn tay.

“Nhưng chưa nói không được dùng thắt lưng.”

Tạm thời chưa thể đi vào, ít nhất bên ngoài phải chơi cho đủ đã.
 
[ H Tục - 1 Vs 1 ] Phong Nhập
Chương 33 (H): Bị thắt lưng quất cái lỗ lồn


Âm thanh thắt lưng bằng da quất xuống nghe chói tai, không cần phải rơi vào người cũng có thể đoán được nó đáng sợ đến mức nào.“Anh lại lừa em, cái tên lừa đảo này…”

Lộc Nhung trong lòng e ngại, vừa khóc vừa chửi.Thế nhưng, lời trách móc không chút uy hiếp nào của cô, ngoài việc càng làm tăng thêm cái vẻ ngạo mạn của người đàn ông, thì chẳng có tác dụng gì khác.“Ừ, phải, thì sao?”

Tần Bắc Phong trơ trẽn trả lời, chiếc thắt lưng tinh nghịch chạm vào chỗ kín của cô gái, ngay trước mặt cô, từ từ cọ xát.Lỗ lồn đã bị khiêu khích, bắt đầu mấp máy run rẩy.

Quần lót và tất chân siết chặt, lằn thành một sợi dây kẹp vào cái khe hẹp mềm mại.

Lỗ lồn bánh bao căng tròn, đặc biệt quyến rũ.Lộc Nhung cắn chặt môi, cố hết sức lờ đi cảm giác ở thân dưới.

Cô vẫn còn sợ hãi, không biết cơn đau sẽ ập đến lúc nào.Người đàn ông lại vào lúc này phát hiện ra một điều bất thường khác, “Không mặc cái quần lót anh mua à?”

Anh xé toạc tất chân của cô, kéo quần lót xuống, tay dính đầy dâm thủy trơn trượt, rồi đánh giá kiểu dáng.Hình dáng động vật nhỏ ngây thơ và quê mùa, nhìn thế nào cũng không giống sản phẩm của một thương hiệu nổi tiếng.Anh nhớ rõ đã nhờ nhân viên cửa hàng chọn giúp vài bộ nội y và quần lót.

Nội y thì có thể có lý do để không mặc, nhưng quần lót thì sao.“Tại sao?”

Anh hỏi lại, một tay cầm thắt lưng đặt lên miệng lỗ lồn, dùng cạnh thắt lưng cọ xát hạt le.Lộc Nhung nhớ ra lý do, có chút khó mở lời.

Cô rên rỉ hai tiếng, cố gắng lấp liếm cho qua.“Nói chuyện.”

Tần Bắc Phong thừa nhận bản thân để tâm đến suy nghĩ của cô gái.

Dù sao, anh hiếm khi tặng đồ.Nếu không thích, lần sau có thể sửa kiểu dáng khác, điều chỉnh kịp thời.Hình như có chút để tâm quá mức.Anh bực mình, không kiên nhẫn dùng lực mạnh hơn, chiếc thắt lưng ấn vào miệng lỗ lồn chật hẹp, có vẻ như nếu cô gái không trả lời, anh sẽ chọc thẳng vào.“Ô… là mặc không quen.”

Sự lo lắng khi vật cứng phá vỡ nơi bí mật đã khiến Lộc Nhung nói dối.Có nghiên cứu chỉ ra rằng khi nói dối, người ta sẽ nhìn lên trên bên phải.Tần Bắc Phong không tỏ ra nghi ngờ, chỉ cười khẽ, nhàn nhạt nói lên phán đoán này.Rồi sau đó, anh thong dong nhìn đôi mắt lấp lánh nước của cô gái xoay trên dưới trái phải, tìm không ra phương hướng.Hỏi cung kiểu câu cá, anh là người giỏi nhất.“Tên lừa đảo.”

Vừa dứt lời, người đàn ông giơ tay lên, chiếc thắt lưng biến thành roi, quất lên cái lỗ lồn nhỏ nhắn mềm mại của cô gái.“Bốp!” một tiếng, âm thanh da thịt va chạm thật giòn giã.“Không…

A!”

Trong khoảnh khắc cơn đau đột ngột lan đến, Lộc Nhung đạt đến một cao trào mới.

Cô hét lên, nâng mông, đôi ngực rung lắc, các ngón chân cuộn tròn bấu chặt ga giường, lỗ lồn mở rộng phun ra nước.Dâm thủy chảy ra như thác, tạo thành vệt nước trong không khí, tí tách tí tách tưới lên đũng quần Tần Bắc Phong.Vẻ mặt cô gái pha trộn giữa tình dục và đau đớn khiến anh hưng phấn.

Anh không kìm được, quất thêm một cái nữa lên môi lỗ lồn.Môi lỗ lồn trắng nõn như bánh bao lập tức sưng đỏ, lộ ra nụ hoa, không khép lại được.“Sướng đến thế sao?”

Tần Bắc Phong buông thắt lưng, thích thú vạch cái lỗ lồn bé con vẫn còn đang trong dư vị của cao trào ra xem, tiện tay cắm hai ngón tay vào, khuấy động.Bên trong ướt mềm đến lộn xộn, thiếu đụ, thật dâm đãng.

Con cặc mà đi vào chỉ sợ sẽ tan chảy mất.“Không…

đừng đụng, hỏng rồi…”

Lộc Nhung rốt cuộc vẫn còn non nớt, làm sao chịu nổi thủ đoạn dâm tà của anh.

Chỉ mới bị quất hai cái, lỗ lồn đã muốn sụp đổ, cô vừa khóc vừa la, hai tay đẩy lung tung.“Sẽ không hỏng đâu.”

Tần Bắc Phong dỗ dành, nhưng hành động thì không phải vậy.

Anh giữ chặt cổ tay cô gái, dùng thắt lưng quấn lại hai tay cô, tận dụng triệt để.Khi làm xong những gì muốn làm, các ngón tay vẫn không nản lòng mà nhét trở lại vào trong.Người đàn ông giống như một con nghiện thuốc phiện đang lên cơn.

Khác ở chỗ, đối tượng anh nghiện lại là cái lỗ lồn của cô gái.Lộc Nhung không thể nào hiểu được sở thích gần như biến thái của anh.

Cổ tay bị trói, cô khụt khịt không biết làm sao.Cô khóc một tiếng, lỗ lồn lại siết chặt thêm một phần.

Tần Bắc Phong dần đoán ra được sự thật, “Có phải mỗi lần mặc quần lót anh mua, là lại nhớ đến cảm giác bị anh moi lỗ lồn không?”

Cái lỗ lồn bỗng chốc co bóp, chủ động nuốt lấy các đốt ngón tay.Xem ra là đoán đúng rồi.Tâm sự bị vạch trần, Lộc Nhung không thể phản bác.

Nỗi xấu hổ mãnh liệt dâng lên, cô thậm chí quên cả thở.

Khi lấy lại tinh thần, cả hai miệng trên dưới đều đang nuốt vào phun ra.Cô thở dồn dập, trong khoang mũi toàn là mùi dâm thủy của chính mình.Quá đáng, sắp điên rồi.

Lộc Nhung không hiểu, vì sao cứ gặp người đàn ông này, cô càng trở nên phóng túng như vậy.Chưa kịp để cô gái tìm ra câu trả lời, Tần Bắc Phong đã có hành động mới.

Anh không còn thỏa mãn với việc chỉ dùng ngón tay chơi đùa lỗ lồn cô, con cặc cứng đến thật khó chịu.“Làm ướt mấy cái quần lót mới, thử một cái ướt một cái sao?”

Lời nói tục tĩu buột miệng thốt ra.

Người đàn ông xé nát phần vải còn sót lại trên chỗ kín của cô gái.Anh cất chiếc quần lót hình thỏ trắng đã không còn nguyên vẹn vào túi quần, như một phần thưởng.

Sau đó, anh kéo khóa quần xuống.
 
[ H Tục - 1 Vs 1 ] Phong Nhập
Chương 34 (H): Muốn cưỡng hiếp cô


Cây thịt dữ tợn nhảy ra, thẳng đứng dưới háng, đầu cặc lớn đang tiết ra chất lỏng óng ánh, chảy dọc theo con cặc nổi đầy gân xanh, hoàn toàn chìm vào đám lông cặc rậm rạp dưới gốc.Rõ ràng đã gặp vài lần, nhưng Lộc Nhung lúc này thấy vẫn bị dọa sợ.Cô không phải chưa từng xem trộm phim người lớn, nhưng trong đó chẳng có ai có cái thứ đáng sợ như vậy.Anh không phải muốn lồn cô, mà là muốn đụ chết cô.Tần Bắc Phong quỳ trước người cô, bàn tay xương xẩu cầm con cặc, tùy ý vuốt ve vài cái, “Có muốn biết vì sao anh không mặc quần lót không?”

Lộc Nhung không nói gì, ngẩn ngơ nhìn người đàn ông tự an ủi.Anh sinh ra cao lớn thô kệch, nhưng bàn tay lại rất đẹp, xương cổ tay rõ ràng, dưới ánh sáng, theo tần suất vuốt ve lên xuống, từng chút một nhấp nhô, gây chấn động thị giác.“Để tiện đụ em.”

Tần Bắc Phong tự hỏi tự đáp, nhân lúc cô gái đang chảy nước lồn, dùng kẽ ngón tay vuốt ve nó, trong cổ họng bật ra tiếng thở dốc thô bạo.Nhận ra người đàn ông từ đầu đến cuối đều ôm suy nghĩ dơ bẩn, chưa từng thay đổi, Lộc Nhung hối hận vì đã rước sói vào nhà, đáng tiếc đã quá muộn.Mắt cá chân cô ra sức khép lại, bị người đàn ông nắm lấy kéo về phía anh.“Có muốn bị anh địt không?”

Tần Bắc Phong từ trước đến nay đều độc đoán và bá đạo, thẳng thừng dẫn dắt cô gái đi theo dục vọng không thể kìm nén, giọng khàn khàn dụ dỗ.Hai cái bắp chân thon thả đặt lên đùi anh, Lộc Nhung bày ra tư thế cửa nhà mở rộng.

Chiếc váy hoa lộn xộn, lộ ngực lộ lồn.

Ngược lại, người đàn ông toàn thân từ trên xuống dưới, chỉ có mở mỗi khóa quần.Không muốn...

Câu trả lời vốn dĩ phải rõ ràng, nhưng đến miệng lại không thể nói ra.Nhìn thấy sự do dự và khiếp sợ của cô gái, Tần Bắc Phong dán lại gần hơn.Cô gái rất dễ lên đỉnh, chỉ cần chảy nước là không ngừng, căn bản không cần thêm chất bôi trơn.“Sẽ rất sướng, sướng hơn ngón tay cắm lỗ lồn.”

Anh thở dồn dập, thử đưa đầu cặc vào.Thế nhưng Lộc Nhung quá căng thẳng, lỗ lồn co lại, nửa bước cũng khó mà vào được.Đầu cặc bất lực trượt ra.

Tần Bắc Phong bắt đầu suy nghĩ về khả năng cưỡng hiếp.Địt lỗ lồn cô gái thật ra rất dễ, nếu không màng đến việc cô có đau hay không, dùng sức mà đụ vào, đụ lỗ lồn và tử cung, làm loạn khoang bụng.

Khi đụ đủ rồi, thậm chí có thể dùng nước tiểu đánh dấu, bắn đầy bụng cô.Thái dương giật thình thịch, sự tàn nhẫn quái gở trỗi dậy trong ảo tưởng, chỉ cần chạm vào là bùng cháy.Hai ngón tay một lần nữa nhéo đầu cặc chậm rãi ấn vào miệng lỗ lồn đang chảy nước không ngừng.

Vì bị quất hai cái, thịt lỗ lồn hơi lật ra ngoài, để lộ hạt le sung huyết và đứng thẳng.Cố ý dùng lỗ sáo cọ xát hạt le, Tần Bắc Phong nhắm chuẩn sau đó, lắc lư cái eo.Trượt ra, đâm vào, rồi lại trượt ra, lại đâm vào, một lần rồi một lần nữa lặp lại, mỗi lần lại sâu hơn một chút.Cơn đau xé rách kéo Lộc Nhung ra khỏi khoái cảm đáng sợ.

Cô như người chết đuối được cứu vớt, khó khăn thở dốc, hít lấy chút không khí loãng.“Không cần…

đừng vào, đau quá, muốn rách ra rồi.”

Cô nhìn về phía người đàn ông, vẻ mặt anh thật xa lạ, có một vẻ cố chấp tàn nhẫn.“Tần, Tần…”

Lộc Nhung không biết tên anh, lẩm bẩm gọi, đôi tay bị trói giãy giụa đấm vào ngực anh.Cú đấm lên ngực chẳng có tí lực nào.

Tần Bắc Phong vẫn bất động, chỉ có đôi mắt trầm tối từ từ có điểm sáng.“Ừm?”

Anh cười khẽ, không chút dấu vết khôi phục lại bình thường, ánh mắt hờ hững đảo qua thaqn dưới cô gái, xác nhận không bị thương.“Em sợ.”

Cô nói với giọng nức nở, “Anh đừng làm em sợ.”

Đến lúc này, cô gái còn ngây thơ, coi hành vi cưỡng hiếp của người đàn ông là đùa giỡn, không chút phòng bị.“Vậy em dám làm gì?”

Tần Bắc Phong hỏi, đổi sang dùng thân cặc nhẹ nhàng dán vào khe lồn cô, bàn tay theo đùi trơn tuột vuốt ve, xoa bóp, một đường đi lên, cuối cùng đến bắp đùi, bóp chặt.Không chơi là không thể, anh nhiều nhất chỉ có thể làm đến mức không chui vào, và chỉ giới hạn trong hôm nay, lần cuối cùng.Lỗ lồn nhỏ vừa bị giày vò mấy lần, khổ tận cam lai gặp được sự dịu dàng, một lần nữa nước lại tuôn ào ạt, tí tách làm ướt ga giường.Lộc Nhung hiểu ý người đàn ông, đáp lại rất nhỏ, “Như lần trước thôi.”

“Em muốn anh móc lồn, địt chân em?”

“Ô…”

Lộc Nhung nức nở, như trách móc anh vì sao lại nói ra.“Miệng dưới ướt, miệng trên lại cứng.”

Tần Bắc Phong coi như không hiểu sự xấu hổ của cô.Được cô gái đồng ý, anh một lần nữa thẳng lưng lên.

Con cặc thô cứng dữ tợn nghiền ép hai cánh bánh bao trắng, vừa cứng vừa nóng, làm bỏng những nơi chưa từng bị chạm tới trong lỗ lồn.Bên trong càng ngày càng ngứa.

Lộc Nhung không biết làm thế nào để đối mặt với sự thay đổi của cơ thể, cô nhắm mắt lại, không nhìn không nghĩ, nhưng tiếng ma sát dầm dề ở lỗ lồn vẫn luôn chui vào trong đầu.Rõ ràng sướng đến mức dâm thủy chảy ròng ròng, mặt lại vẫn nhăn nhó.

Tần Bắc Phong cúi thấp người, ghé vào tai cô, “Đừng tỏ vẻ như anh đang bắt nạt em chứ.”

Khoảng cách thể trạng giữa anh và cô quá lớn.

Nếu trên dán vào, bên dưới sẽ không với tới được.

Chỉ cần gần nhau nói chuyện, con cặc và lỗ lồn sẽ tách ra.Dâm thủy dính vào con cặc, sợi dâm ti kéo đứt, giọt nước rơi xuống trúng vào cái miệng nhỏ mấp máy.Lộc Nhung vừa chịu đựng cảm giác ngứa ngáy, vừa tủi thân.

Rõ ràng là đang bắt nạt cô mà, cô lắc lắc đôi tay bị trói, đưa ra bằng chứng, “Cổ tay đau…”

Giọng nói mềm nhũn như cái lỗ lồn, vừa vặn vẹo vừa chảy nước.“Tháo ra cho em, ngoan ngoãn ôm anh?”

Cổ họng Tần Bắc Phong khô khốc, “Anh địt nhẹ thôi.”

Môi anh như có như không cọ qua tai cô, hơi nóng theo lời nói phả vào.

Lộc Nhung lại nghe ra một chút dịu dàng.Cô lóng ngóng gật đầu, không ngờ giây tiếp theo, trời đất lại quay cuồng.Nằm ngửa chuyển thành quỳ bò, Lộc Nhung chưa kịp ổn định, vật cứng nặng nề đã chọc thẳng vào giữa cô.

Hai hòn dái đột nhiên vỗ vào, vang dội như một cái tát, chế nhạo sự ngây thơ và tin tưởng sai lầm của cô.“Lừa em rồi.”

Phía sau, người đàn ông cưỡi lên cô, vui sướng thở dài.
 
[ H Tục - 1 Vs 1 ] Phong Nhập
Chương 35 (H): Cái lỗ lồn nhỏ, cái khe đùi cũng nhỏ, đụ nhẹ, em có sướng được...


Chương 35 (H): Cái lỗ lồn nhỏ, cái khe đùi cũng nhỏ, đụ nhẹ, em có sướng được không?

Không phải lần đầu tiên đụ bắp đùi cô gái, Tần Bắc Phong đã thành thạo hơn trước rất nhiều.Lật người cô lại, anh nhấn eo xuống, con cặc hướng vào giữa mà đẩy, quá trình dứt khoát, liền mạch.Thấy thân hình mảnh mai không chịu nổi cú va chạm đột ngột mà ngã về phía trước, Tần Bắc Phong giữ chặt hai bầu ngực nặng trĩu, ghì cô lại dưới háng, mười ngón tay xoa bóp sự mềm mại ấy, không nhanh không chậm mà thúc đẩy.Dù sao cũng đã vào được rồi, anh có cả đêm để thử những ý tưởng dâm dục.Tên lừa đảo , tên lừa đảo …Lộc Nhung muốn chửi, nhưng không thể thốt ra lời, giữa hai hàm răng chỉ toàn tiếng rên rỉ.

Tần suất anh cắm vào không nhanh, nhưng biên độ lại lớn, mỗi khi cắm sâu vào, rồi rút ra hoàn toàn, đám lông cặc thô cứng cọ xát vào lỗ lồn trơn tru, kích thích đến mức bắp đùi và mông nhỏ cùng nhau tê dại.Ô, lại muốn phun nước.Cô vùi đầu vào gối, mái tóc dài lộn xộn, để lộ ra một mảng cổ và tai đỏ bừng.Bộ dạng né tránh của cô lọt vào mắt Tần Bắc Phong.

Anh trực tiếp cúi người đè lên lưng cô, cơ thể cường tráng như một cái lưới bao lại con thú non đang hoảng loạn chạy trốn.“Giận rồi sao.”

Ngực anh dán vào xương bả vai đẹp đẽ của cô gái, tiếng cười khẽ làm rung động cả gáy.Lộc Nhung không muốn để ý đến anh, nước mắt cứ thế tuôn ra khỏi khóe mắt.Cũng chẳng bận tâm cô gái có đáp lại hay không, Tần Bắc Phong nhéo lấy một bên đầu vú, kéo dài ra rồi thả ra, tùy ý thưởng thức theo ý mình.“Lỗ lồn nhỏ, khe đùi cũng nhỏ.

Đụ nhẹ thì có sướng không?”

Tay và miệng không buông tha cô, thân dưới cũng vậy.Dần dần tăng tốc độ đưa đẩy, con cặc thô dài đan xen qua lại trong bắp đùi ướt át.“Ừm…”

Anh không nhịn được, tiếng thở dốc thỏa mãn khàn khàn thoát ra khỏi lồng ngực, “Nước lồn thật nhiều.”

Tần Bắc Phong không hiểu, chơi cái lỗ lồn của cô gái này lại sướng đến thế.Lộc Nhung cũng không hiểu, tại sao người đàn ông lại luôn nói những lời như vậy, phí hoài cái giọng nói dễ nghe.

Càng không hiểu vì sao vừa nghe, bên trong lỗ lồn cô lại bắt đầu ngứa, khao khát được một vật cứng nào đó cắm vào.“Có thích con cặc đụ lồn mày không?”

“Nói chuyện đi.”

“Há miệng ra, học cái lỗ lồn nhỏ của em ấy.”

Anh càng địt càng hưng phấn, những lời thô tục nối tiếp không ngừng.

Tay tạm thời buông đôi ngực đầy vết cào và bầm tím, di chuyển đến bên môi cô gái, ngón trỏ và ngón giữa giữ lấy môi dưới, dễ dàng nhét vào miệng cô.“Cái miệng này cũng ấm áp quá, trông cũng dễ địt lắm.”

Anh lại đang ám chỉ, đang đe dọa cô.Lộc Nhung mơ màng nếm được vị tanh nồng, là dâm thủy của cô, dịch tiết của anh, hỗn hợp lại với nhau.Bị buộc phải liếm mút ngón tay người đàn ông, Lộc Nhung tủi thân đến muốn chết.Cô quỳ, đầu gối chống đỡ, không chỉ chịu trọng lượng của bản thân, mà còn cả lực va chạm của người đàn ông.

Nó nặng nề và tàn nhẫn, như đóng cọc, dường như muốn đóng chặt cô vào đầu giường, chỉ cần để lộ cái mông cho anh hưởng lạc là đủ.Trước khi dâm thủy và tiếng rên rỉ của cô gái bị ép khô hoàn toàn, một tiếng van xin yếu ớt vang lên, “Đầu gối, ưm, đầu gối đau quá…”

“Yếu ớt.”

Tần Bắc Phong nghe rõ, trêu chọc rút ngón tay ra, tùy ý bóp chặt cằm cô.Từ nhỏ đến lớn, chưa từng có ai nói cô yếu ớt.“Không phải, không phải yếu ớt.”

Lộc Nhung có một sự thôi thúc muốn biện minh cho bản thân.

Đó là thói quen do kinh nghiệm tuổi thơ tạo thành, tiềm thức dẫn dắt cô lấy lòng người đàn ông.

“Thật sự…

đau quá, anh to quá…

Cắm vào lỗ lồn nhỏ đau quá, muốn hỏng rồi, quỳ không nổi.”

Cố nén sự ngượng ngùng, không đành lòng để những từ ngữ thô tục thốt ra, trong khoảnh khắc đó, cô gái cảm thấy trong lòng có một luồng nhiệt mới trào ra.Nhưng cô không kịp bận tâm, chỉ tập trung vào việc làm dịu cơn đau ở đầu gối.

Lộc Nhung không muốn ngày mai đi không nổi.Hơn nữa, quỳ để người đàn ông cọ lồn, cọ đến mức đầu gối hỏng, cái lý do này thật quá mất mặt.Lời thô tục cũng đã nói, cô không biết phải làm gì nữa.

Trong lúc cấp bách, cô vụng về dùng mặt cọ vào lòng bàn tay người đàn ông, “Đừng quỳ nữa, được không?”

Yếu ớt ở chỗ nào?Tần Bắc Phong có một nụ cười không dễ nhận thấy ở đáy mắt.

Ngón cái của anh cọ vào khóe mắt dính đầy nước mắt của cô.“Được, không cho bé cưng yếu ớt quỳ nữa.”

Anh ngồi xếp bằng dậy, ôm cô vào lòng, hai tay ấn bắp đùi cô xuống, tạo thành tư thế vạch háng cho em bé đi tiểu.Cảnh tượng trước mắt không còn là ga giường, gối ôm nữa.

Dưới ánh đèn sáng rực trong nhà, Lộc Nhung thấy rõ đôi ngực loang lổ ửng đỏ của mình.

Một bên đầu vú thậm chí sưng to gấp đôi so với bên kia, đó là kết quả của việc người đàn ông vừa kéo vừa túm.Ánh mắt không tự chủ được mà đi xuống, đối diện với con cặc đáng sợ đang xuyên qua bắp đùi, dán sát vào khe lồn.Bụng dưới bỗng dưng nóng ran.

Cái lỗ lồn nhỏ đáng lẽ đã đạt đến cực hạn của khoái cảm lại ngay tại chỗ tiết ra nước, tí tách tí tách tưới lên đám lông cặc rậm rạp.Lộc Nhung xấu hổ vô cùng, đang định che mắt lại thì người đàn ông đã nhanh hơn một bước, giữ chặt tay cô.“Thì ra không phải đầu gối đau.”

Anh nắm tay cô gái đưa đến chỗ giao hợp, Tần Bắc Phong ra vẻ bừng tỉnh, nụ cười độc ác, “Chính là muốn nhìn lỗ lồn của mình bị anh địt, đúng không?”
 
[ H Tục - 1 Vs 1 ] Phong Nhập
Chương 37 (H): Tập trung chơi cái lỗ lồn nhỏ


Người đàn ông luôn có cách bẻ cong sự thật, hoặc thật hoặc giả, tất cả đều dẫn đến những hướng dâm ô.Lộc Nhung run rẩy lắc đầu, đó là sự phản kháng lớn nhất mà cô có thể làm được.Cái đầu lông xù giống thú bông dựa vào ngực Tần Bắc Phong.

Vừa cử động, vài sợi tóc nghịch ngợm chui vào cổ áo sơ mi, lướt qua đầu vú màu nâu.Khoái cảm trong chốc lát lan khắp tứ chi.

Con cặc cứng đến mức căng đau, chuẩn bị sẵn sàng.“ Cầm lấy.”

Giọng anh khàn đặc, ra lệnh.Ý thức cô gái mơ hồ, vẫn đắm chìm trong dư vị của cơn cao trào trước đó.

Bàn tay bị bàn tay lớn bao bọc, nắm lấy con cặc cứng nóng.Đầu cặc không ngừng thúc vào khe lồn đang đóng mở, tạo ra bọt từ dâm dịch, bọt lại theo thân cặc chảy xuống, dính vào lỗ lồn đang nở ra.Vừa địt tay, vừa cọ lỗ lồn, cùng lúc hai việc.Tiếng thở dốc trên đỉnh đầu càng lúc càng thô nặng.

Lộc Nhung không thấy được vẻ mặt người đàn ông, tầm mắt bị thứ màu đỏ hung dữ lấp đầy.

Hai cơ quan bí ẩn đến từ hai giới tính khác nhau đang an ủi lẫn nhau.“To không?”

Tần Bắc Phong biết cô đang nhìn, ưỡn eo, cười hỏi một câu hỏi thô tục.Không lâu trước đây mới nói người đàn ông to, Lộc Nhung lỡ miệng một lần, không dám tái phạm.Mặc kệ hắn cắm vào lòng bàn tay cô thế nào, ngoài tiếng rên rỉ nức nở, cô không thốt ra một âm tiết rõ ràng nào.Cô không đáp, không ảnh hưởng đến việc hắn hỏi.“Cứng không?”

“Địt lỗ lồn có sướng không?”

“Cái lỗ lồn của Lộc Nhung có sướng không?”

Nội dung mỗi câu một quá đáng hơn.Tên mình cùng với những lời thô tục song song xuất hiện, Lộc Nhung không chịu nổi, “Đừng nói nữa…”

“Được, không nói.”

Tần Bắc Phong hiểu điểm ngượng ngùng của cô, tạm dừng một chút, cố ý bổ sung, “ Tập trung chơi cái lỗ lồn nhỏ của Lộc Nhung.”

Đồ xấu xa, tên lừa đảo, thằng cuồng dâm.

Cô gái chửi thầm trong lòng.

Vừa chửi đến từ thứ ba, lực siết ở cổ tay bỗng nhiên buông lỏng.Kết thúc rồi sao?

Cô ngơ ngác, con cặc dán vào chỗ kín rõ ràng còn cứng chưa bắn, bên trong cô cũng vẫn còn ngứa, chưa đủ thoải mái.Cô khó hiểu ngẩng đầu lên, vừa vặn người đàn ông cúi đầu xuống, ánh mắt hai người chạm nhau.Trong phòng không bật điều hòa, Tần Bắc Phong đụ cô gái phải dùng sức, tóc đen trên trán thấm ướt những giọt mồ hôi nhỏ li ti.

Làn da màu mạch dưới ánh đèn toát ra vẻ trong suốt dâm đãng.“ Chịu đựng đi, chưa đã.”

Trò đùa ác ý lúc trước khi địt tay cô vô thức trở thành vật cản.Anh vứt chiếc thắt lưng đi, suy nghĩ một chút rồi hóm hỉnh nói, “Nghĩ là anh không đụ em à?”

Tâm tư bị nói trúng, Lộc Nhung nào dám thừa nhận, cô mím môi nghiêng đầu, với tư thế gượng gạo vùi mặt vào ngực anh.Cái cổ nhỏ yếu ớt lộ ra đường cong quyến rũ, dưới ánh đèn, mạch máu có thể thấy rõ.Tần Bắc Phong nghiến răng, khống chế cơn xúc động muốn cắn xuống.

Anh một lần nữa nắm tay cô gái đặt lên cánh tay mình, “Chim đà điểu nhỏ, bám chặt vào.”

Có ý gì?Đầu ngón tay chạm vào cơ bắp ấm áp.

Lộc Nhung căn bản không kịp phản ứng, mông thịt đã chịu va chạm.Tần Bắc Phong bóp chặt vòng eo cô gái, không tốn nhiều sức mà nâng lên rồi thả xuống, mượn sự chênh lệch đó để thịt lỗ lồn cọ xát qua lại trên con cặc.“Vẫn là kiểu này địt sướng hơn.”

Hắn thuận miệng bình luận trong lúc nhấp hông.Giọng điệu khinh miệt, như đối xử với một món đồ chơi, một cái bao đựng con cặc tự động chảy nước, thật vô liêm sỉ.Bình luận xong, người đàn ông không mở miệng nữa.

Hắn đã nói, sẽ tập trung chơi cái lỗ lồn của cô gái.

Vậy thì sẽ tập trung, chơi chưa đủ đã, sẽ không dừng lại.Rất nhanh, tiếng "bạch bạch" dâm mĩ ướt dính thay thế lời nói, lấp đầy căn phòng, chỉ còn lại những đoạn ngắt quãng, tạo điều kiện cho tiếng rên rỉ của cô gái hòa vào bản hợp ca.Lực đóng cọc dưới mông làm Lộc Nhung phải giương cờ trắng đầu hàng.Đặc biệt là hai bầu vú , vì không có nội y hoặc bàn tay to nắm giữ, bị đâm đến mức run rẩy, bóng mờ lấm tấm.Cô không ngừng khóc lóc, lỗ lồn liên tục trào nước, khoái cảm đạt đến đỉnh núi, mãi không hạ.“Không, không… không cần.”

Cô gái sợ những lời thô tục buột ra từ miệng người đàn ông, càng sợ hắn không nói một lời.Tiếng thở dốc trầm thấp thô bạo hòa lẫn tiếng rên rỉ bị kìm nén trong cổ họng, dường như địt cô không phải là người đàn ông, thậm chí không phải là con người, mà là một con thú hoang dã, một con quái vật lên cơn động dục, không rõ chủng loại, hình dáng.Lộc Nhung sợ cực kỳ, tiếng rên rỉ khóc nức nở càng thêm yếu ớt, lộ ra một vẻ đẹp tàn phai yếu ớt và mê hoặc.

Để tìm kiếm một chút cảm giác an toàn, móng tay cô bấu chặt vào cơ bắp rắn chắc trên cánh tay người đàn ông.Cô đã dùng hết toàn lực, nhưng đối với Tần Bắc Phong, cơn đau đó có thể xem nhẹ, giống như một cái vuốt ve, đùa giỡn, tán tỉnh.Hắn rũ mắt nhìn vết trăng non nhỏ trên cánh tay bị véo, đã lâu không có ai dám để lại dấu ấn trên người hắn.Con cặc không hiểu sao càng cứng hơn.Một người ra sức véo, một người ra sức đụ, hai tác động giao hợp cùng lúc, khoái cảm tăng lên gấp bội.Cuối cùng, khi Lộc Nhung trào nước lồn đến lần không đếm được, người đàn ông đã bắn ra dòng tinh dịch đầu tiên trong đêm nay.Chất lỏng đặc sệt tanh nồng mang theo lực va chạm mạnh mẽ, từng đợt từng đợt, tưới lên mặt cô gái.
 
[ H Tục - 1 Vs 1 ] Phong Nhập
Chương 38 (H): Hầu hạ hai cô em nhỏ uống nước đường


Tiếng thở dốc thô bạo nhanh chóng lắng xuống, chỉ còn lại tiếng rên rỉ róc rách kéo dài.Lộc Nhung hai mắt đẫm lệ, không nhìn rõ mọi thứ.

Hàng lông mi dài mảnh dính đầy tinh dịch, từng sợi rõ ràng.Cô dường như đã bị " Bắn lên mặt".

Thuật ngữ học lỏm từ văn học tình dục giờ đây được phóng đại và hiện ra rõ mồn một.Đối với sự thật về việc cô gái bị bắn tinh dịch lên mặt, Tần Bắc Phong rõ ràng chấp nhận nhanh hơn một chút.Quả là niềm vui bất ngờ.Anh vươn tay lau đi lớp tinh dịch trên mắt cô, làm tầm nhìn yếu ớt, bất lực của cô hiện ra.

Người đàn ông nhẹ nhàng nắm lấy cằm cô, ngón cái ấn lên đôi môi khẽ hé, "Nếm thử đi."

Rõ ràng có thể mạnh bạo nhét ngón tay vào như vừa rồi, nhưng anh lại không làm vậy, chỉ muốn chờ cô gái chủ động mở miệng ăn tinh dịch của anh.Lộc Nhung vẫn chưa hoàn hồn, không hiểu ý tứ của người đàn ông, đôi mắt ướt át vô tội đảo qua đảo lại.Chớp mắt chỉ vài giây ngắn ngủi, sự kiên nhẫn của Tần Bắc Phong đã cạn.Anh không đợi được nữa.Ngón tay hơi thô bạo căng môi cô gái ra, đưa chất lỏng màu trắng vào, sau đó khẽ nâng cằm cô lên.Tiếng nuốt không rõ ràng theo bản năng.

Người đàn ông sung sướng đến tột cùng, "Ngon không?"

Tần Bắc Phong vừa nói chuyện, ánh mắt đảo qua đôi đồng tử vẫn còn tan rã của cô gáiCái lỗ lồn nhỏ đã trải qua cơn cao trào cường độ cao, hoàn toàn không thể khép lại, để lộ miệng lỗ lồn mấp máy.

Nhìn kỹ, thậm chí có thể thấy một chút thịt lỗ lồn nhô ra, trên đó dính một ít tinh dịch."

Thèm chưa, lần sau anh sẽ đút cho em, được không?"

Sợ con cặc quá lớn, xé rách hạ thể cô gái, nên anh vẫn luôn không tiến vào.

Nhưng điều này dường như không xung đột với việc "bắn vào trong".Anh hoàn toàn có thể cọ bên ngoài đủ rồi, chờ đến khi đầu cặc nhét vào được thì bắn.Dùng tinh dịch cô đặc rửa màng trinh, liệu có mang thai không?Tần Bắc Phong càng nghĩ càng muốn, dục vọng càng nặng.

Tại chỗ, anh lấy một ít tinh dịch rồi bôi lên lỗ lồn cô.Bôi bôi rồi lại móc móc, cơn nghiện lại tái phát."

Ô..."

Lộc Nhung bị khoái cảm ở chỗ kín kéo về thần trí."

Tỉnh rồi à?"

Tần Bắc Phong không rút tay ra, tiếp tục dùng ngón tay "địt" cô.

Ngón giữa và ngón trỏ xoa nắn vách trong, ngón cái dâm đãng cọ xát hạt le, phối hợp rất ăn ý, "Anh vừa hầu hạ xong hai cô em nhỏ uống nước đường."

Cô em nhỏ, nước đường...Lần này thì cô đã hiểu.

Hương vị tanh nồng còn sót lại trong khoang miệng.

Lộc Nhung ngay lập tức bị sự xấu hổ bao phủ."

Không cần, không cần nghịch nữa..."

Bắp đùi cô run lên co thắt, rốt cuộc không chịu nổi thêm một lần cao trào nữa.Giọng cô gái thật nhỏ, như một con thú non đang khóc, cầu xin con dã thú buông tha, đồng thời lại giống như đã đói, gào khóc đòi ăn.Dù là loại nào, Tần Bắc Phong cũng cảm thấy rất tuyệt.

Con cặc mới bắn tinh dịch vẫn còn cương cứng, dán vào mông cô, làm cô ngừng tiếng nức nở."

Nó sẽ hư mất, về sau sẽ... không dùng được nữa."

Lộc Nhung thử giải thích với anh.

Nhắc đến "về sau", trong lòng cô có một cảm xúc khó tả dâng lên.Dường như cảm thấy lời cô gái có lý, Tần Bắc Phong miễn cưỡng rút ngón tay ra.Giây tiếp theo, Lộc Nhung rời khỏi vòng tay quen thuộc, bị đặt lên giường.

Khăn trải giường thấm ướt dâm thủy khiến cô lạnh run người.Nhiệt độ giảm đột ngột, cô có chút bối rối không biết làm gì.Tần Bắc Phong bước xuống giường, nghiêng người, trong ánh mắt lo lắng của cô, anh cất "ác vật" vào quần.Nhưng cũng chỉ giới hạn ở việc cất đi, khóa quần không kéo.Thân thịt đỏ tươi ẩn mình trong đám lông cặc đen, như một con mãnh thú chiếm cứ lãnh địa, sẵn sàng vồ lấy con mồi bất cứ lúc nào.Cuối cùng cũng kết thúc, thật sự kết thúc rồi.

Lộc Nhung sợ hãi nghĩ, không dám nhìn chằm chằm vào đó nữa, ngược lại nhìn về phía bản thân.Chiếc váy lụa hồng nhạt hoàn toàn không còn vẻ đáng yêu, thiếu nữ ban đầu.

Nói nó là một đống vải vụn cũng không quá, dính đầy dâm thủy và tinh dịch.Chiếc váy mới tinh đầu tiên, cứ thế mà hỏng.Lộc Nhung sụt sịt cái mũi đã lên men, vừa đau lòng vừa tủi thân.

Đau lòng vì chiếc váy, tủi thân vì chính mình.Cô gái cắn môi khóc nức nở.

Tần Bắc Phong nghe thấy mà con cặc đau nhức, nếu không phải sợ địt chết cô ấy...Anh mạnh mẽ xoa hai bên lông mày, sau đó dang tay ôm lấy cái mông nhỏ của cô gái."

Anh làm gì, làm gì vậy, ô...

Em muốn báo cảnh sát."

Lộc Nhung nước mắt lưng tròng."

Đi tắm đi."

Anh hất cằm vào trán cô gái, nhàn nhạt nói.Anh bế cô lên, không phải kiểu ôm công chúa lãng mạn, mà là kiểu bế bằng một tay, giống như người lớn bế trẻ con.Vị trí được nâng cao, Lộc Nhung cuống quýt ôm lấy đầu người đàn ông.

Vì quá sợ bị ngã, cô bỗng nhiên có một cảm giác an toàn không xác định.---------------------Nếu bộ này flop quá , tui drop nhe mọi người
 
[ H Tục - 1 Vs 1 ] Phong Nhập
Chương 39 (hơi H): Cô khát khao


Chiếc bồn tắm vốn được quảng cáo là có dung tích lớn, giờ bỗng trở nên chật chội khi có hai người ở trong.Trong đó, thân hình cao lớn của người đàn ông chiếm hơn 80% diện tích.

Lộc Nhung bất đắc dĩ nằm gọn trong vòng tay anh ta, lặng lẽ cảm nhận mực nước dâng cao, ngập qua vai, rồi tràn ra ngoài, rơi xuống sàn gạch."

Lãng phí quá…" cô chợt nghĩ, cố gắng chuyển sự chú ý đi nơi khác, không muốn bận tâm vì sao trong phòng tắm với nhiệt độ nước 52°C, trong khi thân nhiệt bình thường của con người chỉ 36-37°C, mà cô lại thấy vòng tay của người đàn ông càng nóng hơn.Hơn nữa, ai lại mặc áo choàng tắm khi ngâm mình chứ?Chất vải thô ráp dính vào ngực, cọ xát vào đầu ti sưng đỏ, tạo ra cảm giác khó chịu rõ rệt.Lộc Nhung cố kìm nén sự khác thường, yếu ớt chống khuỷu tay xuống để hơi rời xa cơ thể nóng bỏng của người đàn ông."

Làm gì lộn xộn vậy?"

Gần như ngay lập tức, một giọng nói thiếu kiên nhẫn vang lên ngay trên đầu.Lộc Nhung giật mình.

Cô đã nghĩ anh ta mệt và ngủ rồi, vì kể từ lúc vào bồn tắm, anh ta chưa nói một lời nào.Không, là từ lúc ra khỏi phòng, hay chính xác hơn, là sau khi cuộc ân ái kết thúc.Lộc Nhung lặng lẽ tự sửa lại suy nghĩ, sợ hãi ngẩng đầu lên.Tần Bắc Phong nhắm mắt tựa vào thành bồn.

Đường nét cằm sắc lạnh, hoàn toàn không còn sự thân mật như lúc anh khẽ hôn lên trán cô trong cuộc giao hoan.Như thể cảm nhận được ánh nhìn, người đàn ông lười biếng mở mắt, ánh mắt đen láy cố tình tỏ ra xa cách.Chỉ một cái liếc, Lộc Nhung đã đọc ra rất nhiều điều.Anh ta giống như một con mãnh thú có sức mạnh tuyệt đối, không cần phải lấy lòng bất kỳ sinh vật nào.

Nhu cầu của bản thân anh ta vĩnh viễn là ưu tiên số một.Hiện tại, con mãnh thú đã xả xong dục vọng.

Bàn tay lớn của anh ta đặt lên mông cô, không cho chạm vào một chút nào, như một hành động thực tế để nói với cô rằng chỉ khi muốn ân ái, anh ta mới ban phát chút dịu dàng, thân mật nhỏ nhoi.Đúng vậy, mỗi khi người đàn ông này gọi tên cô, đều là trong bối cảnh tình dục.Sự khó xử và xấu hổ dâng trào, đánh úp Lộc Nhung.

Cô cúi đầu, chìm xuống nước, nghẹn ngào thút thít.Những bọt khí nhỏ nổi lên, lách tách khiến Tần Bắc Phong mở mắt.

Anh ta nhíu mày, dịch chuyển đôi chân dài vốn đã chật chội trong bồn tắm, đẩy cơ thể cô gái trở lại vào lòng mình.Hai bầu ngực mềm mại theo động tác lại nảy lên chạm vào cơ ngực anh, hình dáng căng tròn bị ép dẹt.Sự kích thích trực quan khiến "con cặc" lập tức cứng lên, suýt chút nữa làm bàn tay anh mất kiểm soát.Trong phòng, chính cô gái đã nói “Không được, sẽ hư”, nhưng trong mắt lại có thứ ánh sáng mà anh không thể hiểu.

Tần Bắc Phong đã từng nghĩ cô thực sự không chịu nổi, nên anh ta đã hết sức kiềm chế dục vọng.Không chạm vào, không nhìn, lời nói thô tục cũng không dám nói, hết sức nhượng bộ.Cô thì ngược lại, lúc thì cọ cọ, lúc thì lén lút nhìn trộm, lúc lại thổi bọt khí chơi đùa.Cô nghĩ anh hiền lành, muốn trắng trợn cưỡi lên đầu anh sao?Tuy nói không phải là không thể cưỡi, cưỡi lên mặt thì tiện hơn để liếm.Yết hầu Tần Bắc Phong trượt lên xuống trong sự giằng xé vô tận.

Cuối cùng, anh quyết định tự thưởng cho sự kiềm chế hiếm có của mình, di chuyển bàn tay.Vật cứng “Bang” một tiếng chạm vào kẽ mông."

Anh lại có cảm giác với mình sao?"

Lộc Nhung vô cùng ngạc nhiên, trái ngược với sự sợ hãi thường ngày, trong lòng dấy lên chút may mắn.Kể từ khi mẹ mất tích, cha cô luôn nhốt cô trong phòng, ngăn cản cô nói chuyện hay tạo ra bất kỳ âm thanh nào với người khác.Sự bất an do bị giam cầm đã ngấm vào xương tủy, khiến cô cam tâm tình nguyện chấp nhận bất kỳ sự thân mật nào, dù Lộc Nhung hiểu rõ, người đàn ông này chỉ hành động theo bản năng dục vọng.Lời nói, cái ôm, hay khoái cảm, thứ gì cũng được, chỉ cần một chút thôi, cô không muốn thừa nhận sự cô đơn câm lặng này.Mang tâm trạng bất thường, Lộc Nhung khẽ lắc eo nhỏ, vụng về để lỗ lồn dán vào "cậu nhỏ" của người đàn ông.Cơ bụng Tần Bắc Phong căng lên, anh quyết đoán đưa tay bóp chặt vòng eo cô.Anh cứ nghĩ cô vô tình, không ngờ cô lại càng dấn tới.Phần eo đau nhói, cô gái lại một lần nữa xác nhận khao khát được người đàn ông mạnh mẽ xâm chiếm.“Ưm…”

Cô chống lại lực bóp ở eo, dũng cảm tiến tới.Đã bị cọ xát vài lần, đây là lần đầu cô chủ động.

Lộc Nhung vừa tê vừa nhột, lại thêm nước ấm thường xuyên lướt qua lỗ lồn.

Cô xấu hổ vùi mặt vào cổ và vai anh , giống như một con vật nhỏ đang nũng nịu để lấy lòng chủ nhân.Tần Bắc Phong không ngốc, bừng tỉnh và nhận ra những hành động cầu hoan của cô gái."

Miếng thịt" đã dâng đến miệng, không ăn thì lãng phí.

Anh ta không nghĩ nhiều, cứ theo tần suất của người trong lòng mà thúc đẩy phần eo."

Lỗ lồn ngứa à?"

"Vâng…

Lỗ lồn ngứa."

Bước đầu tiên đã vượt qua, những câu sau cũng trở nên dễ dàng hơn."

Em biết mình đang nói gì không?"

Ánh mắt chùng xuống, Tần Bắc Phong giữ lấy gáy cô, muốn cho cô cơ hội cuối cùng để thay đổi ý định, "Anh có thể đụ em chết đấy."

"Em biết, biết, biết không chết đâu."

Lộc Nhung lắp bắp, như thể vừa mới thấy được bộ mặt thật của dã thú.Cô muốn sự thân mật thì đúng, nhưng không muốn chết.Ngẩng chiếc cằm tinh xảo lên, cô gái dịu dàng nói, "Cứ cọ cọ thôi, đừng vào, được không?"

Sau đó người đàn ông đã trả lời thế nào, Lộc Nhung không còn nhớ.

Cô chỉ nhớ đối phương đã lật cơ thể cô lại.Dường như anh ta rất thích tư thế giao hợp nguyên thủy này.

Anh ta ấn mạnh sau gáy cô, bàn tay còn lại thì thỏa sức vuốt ve cơ thể cô, như đang tuần tra lãnh địa của mình.Và cô, trong khoái cảm tình dục gần như nghẹt thở, đã có được sự thỏa mãn không thể diễn tả._______
Đăng 1 trường để mọi người biết là mình chưa drop truyện này thoi
 
[ H Tục - 1 Vs 1 ] Phong Nhập
Chương 40: Anh và cô có quan hệ gì đâu ?


Ánh mặt trời xuyên qua khe hở của rèm cửa chiếu lên mí mắt, sau đó, trong đôi mắt cô xuất hiện một vệt sáng , làm Lộc Nhung mở mắt.Được quấn trong chăn như một cái kén, cô gái mơ màng nhìn bức tường.

Trong đầu nhanh chóng hiện lên cảnh người đàn ông ép cô vào tường, từ phía sau ân ái cô.Anh ở phòng tắm trêu chọc chưa đủ, lại dời trận địa về phòng.Lộc Nhung nắm chặt chăn.

Cơn đau rát trên đùi càng lúc càng rõ ràng, từng đợt kích thích đến tận tim.

Hơn nữa, dưới lớp áo ngủ, những vết bầm tím có thể thấy rõ, tất cả đều nhắc nhở cô về hành động táo bạo của mình.Sao mình lại...Sự xấu hổ ập đến khiến Lộc Nhung bực bội cào tường, giống như móng vuốt của một con mèo con.Nhưng vừa cào được một chút, cô liền dừng lại.Vì cô nhận ra phía sau mình không có gì ngoài ánh nắng và không khí.Quả nhiên lại đi rồi.Lộc Nhung xoay người, đối mặt với căn phòng trống rỗng, cô cuộn tròn lại, ôm lấy bản thân mình, nước mắt chực trào."

Cốc cốc."

Tiếng gõ cửa vang lên lúc này.Gần như ngay lập tức, Lộc Nhung chân trần nhảy xuống giường, bất chấp cơ thể đau nhức, lảo đảo chạy ra mở cửa.Ngoài cửa không phải người đàn ông đó, mà là một cô gái có chút quen mặt, trên tay xách theo rất nhiều hộp cơm lớn nhỏ."

Chào buổi trưa, anh Tần nhờ tôi mang cơm đến cho cô."

Cô gái thấy Lộc Nhung thì rất nhiệt tình, còn nháy mắt đầy ẩn ý, "Đặc biệt dặn dò, phải thanh đạm một chút."

Lộc Nhung nhận ra, đó là nhân viên của nhà hàng trong khu."

Cảm ơn bạn."

Má cô ửng đỏ, vươn tay muốn giúp một chút."

Để tôi."

Cô gái với mái tóc đuôi ngựa lắc lư, lướt qua cô, đặt đồ ăn lên bàn trà phòng khách.

"Anh Tần còn dặn, nói là cô chắc chắn không có sức."

"..."

Người này nói những gì vậy!

Lộc Nhung vô cùng xấu hổ.

Thấy cô gái đã hoàn thành nhiệm vụ và chuẩn bị rời đi, cô khẽ hỏi, "Anh ấy đâu rồi?"

"Không biết nữa.

Cô cứ...

ừm, tìm anh Tần thử xem."

Cô gái cười đầy vẻ tinh nghịch, công khai đánh giá cô.

"A nha a nha, đúng là trâu già gặm cỏ non."

Tìm anh ta?

Tìm thế nào?Sau khi cô gái rời đi, hành lang chỉ còn lại Lộc Nhung.

Cô mím môi, gõ cửa căn phòng đối diện.Một lần, rồi một lần nữa, nhưng không có ai đáp lại.Cô thất vọng quay về, cúi đầu nhìn những món ăn trên bàn trà.

Mỗi món đều không nhiều, nhưng đa dạng và bắt mắt, từ cháo, đồ ngọt cho đến các món hầm .Mùi thơm tỏa ra khắp nơi, nhưng không khơi dậy được chút thèm ăn nào.Anh và cô có quan hệ gì?

Tình một đêm sao?Ngay cả tình một đêm cũng không phải.Là một sự xâm lấn đơn phương, xâm lấn cuộc sống và cả con người cô.Giống như một con vật nhỏ được nuôi để trêu chọc.Đồ xấu xa.

Lộc Nhung không nghĩ ra từ ngữ nào mới hơn để chửi.

Sau khi dụi dụi đôi mắt đang cay xè, cô bưng bát cháo đậu đỏ lên.Dù sao cũng không nên lãng phí đồ ăn.Ăn ngấu nghiến tất cả, sự bơ vơ và tủi thân dần vơi đi một phần nhờ cảm giác no bụng.Lộc Nhung thu dọn rác, định đi xuống lầu đi dạo một chút.

Nếu cứ ở trong phòng, cô sẽ không ngừng nhớ lại những chuyện người đàn ông đã trêu chọc cô tại đây.Ánh nắng buổi trưa gay gắt, làm mặt đất nóng lên, những luồng khí nóng bốc lên rõ ràng.Mồ hôi làm tóc đen dính lên má Lộc Nhung.

Thể lực cô vốn không tốt, nhưng đến mức đi xuống lầu vứt rác cũng đổ mồ hôi như vậy thì thật quá đáng.Kết thúc thôi, về sau không cần để ý đến anh ta nữa.Không làm bạn tình, không làm bạn bè, tốt nhất cũng không phải là hàng xóm.Nếu không thì chuyển nhà.

Nhưng cô lại không nỡ xa Tinh Tinh.Triệu Tinh Tinh vừa nhắn tin, giận dữ mắng công ty.

Dữ liệu của dự án có vấn đề, cả nhóm không được về nếu chưa giải quyết xong, phải ở lại ký túc xá.Lộc Nhung không biết khi nào bạn cùng phòng mới về, càng không thể đoán được khi nào con thú dữ đối diện lại nổi hứng muốn trêu đùa cô.Cảm giác bị động hoàn toàn không hề dễ chịu.Cô gái bước từng bước nhỏ, buồn bã đi về phía trước.

Khi đi ngang qua một lùm cây, cô mơ hồ nghe thấy tiếng mèo kêu yếu ớt.Tiếng kêu đáng thương lúc có lúc không.

Lộc Nhung bị lay động, cô cẩn thận vén bụi cây, tìm kiếm từng bụi một, cuối cùng phát hiện một con mèo con bị dây thép quấn chặt lấy chân sau, mắc kẹt giữa hai thân cây nhỏ.Con mèo thấy người liền đề phòng, lưng cong lên, bộ lông trắng bẩn thỉu dựng đứng."

Meo meo!"

"Meo meo."

Lộc Nhung sợ nó càng giãy giụa, dây thép sẽ quấn chặt hơn, cô liền quỳ xuống, bắt chước tiếng mèo kêu để trấn an.

"Meo meo."

Dường như hiểu rằng con người trước mắt không hề đe dọa, hoặc có thể nói là sự yếu ớt đồng cảm với nhau, con mèo trắng nhỏ dần thả lỏng.Lộc Nhung lộ ra vẻ mặt mừng rỡ, cô cúi xuống thấp hơn, vươn tay muốn giúp con mèo gỡ dây thép."

Xoẹt!"

Tiếng vải bị xé rách cùng với cảm giác vai không thể nhúc nhích, đồng thời cho cô gái biết rằng, sợi dây thép trong lùm cây này không chỉ có một.Mèo chưa cứu được, bản thân lại bị mắc kẹt.

Lộc Nhung dở khóc dở cười, cảm thấy bất lực với sự xui xẻo thường xuyên của mình.Dù sao cũng không thể xui xẻo hơn được nữa, cô gái tự an ủi mình.Nhưng thực tế đã chứng minh, một khi đã xui xẻo thì không có điểm dừng."

Lại làm sao nữa đây?"

Giọng nói trầm thấp mà cô mong ngóng, nhưng lại không muốn nghe thấy nhất, từ từ vang lên, đập tan hy vọng còn sót lại của cô.
 
Back
Top Bottom