- Tham gia
- 7/9/25
- Bài viết
- 426,179
- Điểm cảm xúc
- 0
- Điểm thành tích
- 36
- Chủ đề Tác giả
- #51
[ H Tục - 1 Vs 1 ] Phong Nhập
Chương 51: Nhân viên bán hàng, hay là công nhân ?
Chương 51: Nhân viên bán hàng, hay là công nhân ?
Sợ cô gái ngâm nước quá lâu sẽ bị bệnh, Tần Bắc Phong hôn đủ rồi thì bế cô rời khỏi nước.
Ở trên gương có hai cơ thể trần truồng đang quấn lấy nhau.Anh cao lớn, vai rộng eo thon, cơ bắp rắn chắc, còn cô thì nhỏ nhắn gầy yếu, chỉ có hai bầu ngực trắng như tuyết là không thể xem thường, với hai núm vú đỏ bừng xinh xắn ở trên.Là do Tần Bắc Phong vừa rồi không nhịn được, cúi xuống hôn một chút, rồi lại liếm mút một lúc.Anh thề, thật sự chỉ là một chút thôi.Lộc Nhung vùi đầu vào hõm vai anh, vẻ mặt đáng thương như bị bắt nạt tàn nhẫn.
"Nhìn gì thế?"
Vẻ ngoài đáng thương, giọng nói lại càng đáng thương.Yết hầu Tần Bắc Phong lăn lên, anh thu lại ánh mắt, vội vàng mặc quần vào, không chậm trễ một giây nào bế cô về phòng, nhét vào chăn, đắp kín mít."
Em tự mặc quần áo được không?"
Tần Bắc Phong lấy một chiếc áo phông rộng thùng thình từ tủ quần áo của cô gái ném cho cô.Lúc mua váy, anh đã nhìn chằm chằm vào những chiếc váy gợi cảm, không có cái nào phù hợp để mặc ở nhà.
Thôi, lần sau anh sẽ mua thêm một thùng váy ngủ.Loại ren hồng có nơ bướm, vừa vặn che qua mông.
Khi đụ từ phía sau, chỉ cần bóp chặt vòng eo, không cần phải vén lên, con cặc có thể đâm thẳng vào."
Được."
Lộc Nhung lộ ra đôi mắt, đối diện với ánh mắt có vẻ nguy hiểm của người đàn ông, cô nhỏ giọng.
"Còn có quần lót..."
" Sẽ làm cọ vào lồn em, đừng mặc."
Tần Bắc Phong nói, giọng hơi khàn.Lời nói ngụy biện nhưng hợp lý, Lộc Nhung đỏ mặt chấp nhận."
Nằm nghỉ một lát, đừng ngủ, anh đi gọi bữa tối."
Tần Bắc Phong xoa bóp má cô, trùng với dấu vết vừa nãy để lại lúc nãy.Làn da này thật sự quá mỏng manh"Bữa tối không ăn cùng nhau sao?"
Nhìn thấy người đàn ông chuẩn bị đi, Lộc Nhung lo lắng.Sau những lời nói trong phòng tắm, sự phụ thuộc của cô vào anh tăng gấp bội.
Cô muốn anh ở lại trong phòng với mình, ăn cơm một mình cô đơn lắm."
Anh phải dọn dẹp phòng tắm, cho mèo ăn, rồi thay một bộ quần áo sạch sẽ."
Tần Bắc Phong nhướng mày."..."
Được rồi, lại làm chuyện ngu xuẩn nữa.
Lộc Nhung bĩu môi cố gắng tỏ ra bình tĩnh.
"Vậy anh đi nhanh đi."
"Mau về," hai chữ cuối, cô gái vẫn ngại không nói ra."
Sẽ về nhanh thôi."
Tần Bắc Phong dường như đoán được suy nghĩ của cô, cúi người hôn trán cô qua lớp chăn rồi mới rời đi.Người đàn ông chỉ mặc quần, nửa thân trên trần truồng, lưng cũng đầy những vết sẹo đan xen.
Lộc Nhung nhìn chằm chằm vào bóng lưng anh, không khỏi suy nghĩ miên man, bay bổng.Trước kia nhìn anh, giống như một nhân viên bán hàng ở cửa hàng cao cấp, lạnh lùng với mọi người, như thể ai cũng nợ anh.Trong đầu cô gái hiện lên một hình ảnh kỳ quái: Tần Bắc Phong trang điểm đậm, đi giày cao gót, cơ bắp căng ra trong chiếc áo vest."
Lại đây, bố mày sẽ viết lên mặt mày chữ 'thảm' cho."
Nhân viên Tần giơ cây bút trang điểm lên."
Ôi, phi lễ chớ nhìn, phi lễ chớ nhìn," Lộc Nhung vội vàng lắc đầu, xua đi những hình ảnh sắc tình kia, rồi tiếp tục suy nghĩ.Bây giờ nhìn anh...Bên ngoài phòng truyền đến giọng nói cố ý hạ thấp của người đàn ông, mơ hồ, không rõ.
Sau đó là tiếng nước dọn dẹp.Anh giống như một công nhân vất vả, còn cô thì chỉ là một kẻ vô dụng đang nằm yên.Cô gái hoàn toàn quên mất ai là người đã hành hạ cô đến mức không thể động đậy.Tần Bắc Phong dọn dẹp phòng tắm ba lần, xả hết dục vọng còn sót lại, mới xách quần áo bẩn về nhà.Con mèo vừa thấy anh, "xoạt" một cái chui vào gầm giường."
Cái tật sợ người này đúng là giống..."
Người đàn ông lẩm bẩm, mở túi thức ăn và hộp pate cho mèo.
Anh không biết con vật nhỏ thích vị nào, đơn giản là mở hết ra, mỗi loại lấy một ít, bày thành hình quạt trên đĩa.Tần Bắc Phong tính toán thời gian rất chính xác, vừa thay quần áo xong, Tiểu Trương giao hàng đã lên lầu.
Anh đưa thêm tiền boa, dặn dò cậu ta đừng nói lung tung.Dùng chiếc chìa khóa mượn được để mở cửa, người đàn ông chưa bước vào căn hộ đã thấy cô gái nghiêng người, thò nửa người ra ngoài cửa.
Không biết cô đã đợi bao lâu rồi.Rèm cửa phòng khách được vén lên, ánh hoàng hôn ấm áp tạo thành một vầng sáng màu vàng bao quanh cơ thể cô.Cảnh tượng vốn dĩ rất đẹp đẽ và rung động lòng người, nhưng chiếc áo phông mỏng manh đã làm nó thay đổi.Đường cong vòng eo thon gọn, có thể ôm trọn bằng một tay, ẩn hiện dưới lớp áo.
Không chỉ vậy, bắp đùi thon thả của cô gái có một khe hẹp.
Ánh sáng xuyên qua, làm lộ ra nơi riêng tư hơi lõm xuống, không sót một chi tiết nào."
Nếu không thì cho cô ấy ăn trước, mình lại đi dọn dẹp phòng tắm một lần nữa đi."
Thái dương Tần Bắc Phong đập thình thịch, anh bất lực nghĩ._________________Chương này có vài chi tiết mình sợ là edit sai, có gì mọi người nhắn mình nha