Lãng Mạn [H+] Ngày Đêm Muốn Em - Thụy Miên

[BOT] Wattpad

Ban Quản Trị
25/9/25
86,431
0
0
206849808-256-k522316.jpg

[H+] Ngày Đêm Muốn Em - Thụy Miên
Tác giả: daybbreak_
Thể loại: Lãng mạn
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Khi còn đang học cấp ba thì Tương Linh đã thầm mến một chàng trai với vẻ bề ngoài trong veo nhưng lại rất lạnh lùng.

Càng không bao giờ dám nghĩ nhìn anh vậy mà lại là người cuồng tình dục.

Dù có như vậy thì cô vẫn hy vọng anh cũng sẽ muốn cô.

Thật bất ngờ bởi sau nay ước muốn của cô đã thành sự thật, tuy nhiên rằng Lâm Thanh Khải cả ngày lẫn đêm đều muốn cô.​
 
[H+] Ngày Đêm Muốn Em - Thụy Miên
Chương 1 : Nghe Lén


Tương Linh đối với Lâm Thanh Khải là nhất kiến chung tình.Nói tới việc gặp được anh cũng rất tầm thường, học kỳ sau của năm nhất trường cấp ba, lúc đó là vào mùa đông, giờ giải lao cô đi xuống lầu còn anh thì đi lên.Ngày đó Lâm Thanh Khải mặc trên người một bộ màu đen, ánh mắt tối đen, vẻ mặt đạm bạc.

Anh mím môi, có thể là vừa mới đánh cầu lông xong nên trên trán vẫn còn vương một vầng mồ hôi mỏng.Hai người một người nhìn lên một kẻ nhìn xuống, ánh mắt vì thế mà vô tình đụng phải nhau rồi bất động trong vài giây.Tầm mắt của cô rơi trên khuôn mặt Lâm Thanh Khải, hơi chút ngừng lại, sau đó thu hồi.Lướt qua nhau.Tương Linh dừng chân quay đầu nhìn lại.

Chàng trai với bước chân rộng lớn có vẻ lười biếng, vóc dáng rất cao, bả vai cực kỳ rộng rãi, cảm giác là một người thiếu niên phi phàm nhưng sức khỏe có chút gầy yếu."

Tên hắn là Lâm Thanh Khải."

Cô bạn gái đi cùng cô nói."

Cậu biết à?"

"Chắc chỉ có mỗi cậu không biết thôi." cô bạn gái cười rộ lên: "Học cùng khối với bọn mình đấy, mới chuyển tới hai tuần trước."

Tương Linh "à" một tiếng, yết hầu khẽ gọi nhẩm và ghi nhớ lấy cái tên này.

Sau này để ý những câu chuyện bàn tán giữa các cuộc nói chuyện phiếm thì cô biết được rằng, dường như anh đã có bạn gái.Yêu đương là việc không hề hiếm thấy, trong lớp cô cũng có hẳn hai cặp.

Có lần Tương Linh xin nghỉ giữa tiết thể dục để quay về lớp học lấy vài thứ, lại gặp ngay một đôi đang trốn ở phía sau tán tỉnh nhau, tay của nam sinh đã vói vào bên trong áo của nữ sinh, cơ thể thiếu nữ xinh đẹp đang độ nở rộ, nhất là bộ ngực được năm ngón tay xoa bóp lấy.Cô nhanh chóng rời khỏi chỗ đó nhưng nghĩ lại biểu hiện của nam sinh vừa rồi, cảm thấy thật bỉ ổi.Nhưng loại sự tình dơ bẩn này... liệu có thể cùng làm với Lâm Thanh Khải được không?Cho dù có bạn gái, Lâm Thanh Khải vẫn là đàn ông.

Được rồi, nếu gặp lại cô sẽ thử xem sao.Dù sao, anh thật sự là trong veo như ánh trăng, loại thanh thuần này của anh khiến cho Tương Linh thật sự mê muội.Dáng vóc của Tương Linh vô cùng xinh đẹp, chỉ là khi tới trường, xung quanh cô đều là những cô gái nói quá nhiều.

Còn cô lại hướng nội, vậy nên ở trong lớp cũng không quá thân thiết với ai.Mãi cho đến đầu xuân của năm hai.Có một ngày, Tương Linh phát hiện có một tờ giấy trong ngăn bàn học của mình, có người hẹn cô sau khi tan học đến phía sau văn phòng giáo viên ở cuối cầu thang, không có ký tên, cách viết này có vẻ như là của nam sinh.Cô suy nghĩ đối tượng có thể có khả năng lấy cô làm mục tiêu.

Trực giác mách bảo, lớp trưởng sớm đã có ý tứ để ý đến cô.Căn phòng phía cuối dãy cầu thang từ lâu đã không còn dùng đến, bình thường rất ít người qua lại.Bước tới bậc thang tại góc rẽ tầng ba, sắc trời hơi chút u ám, Tương Linh cắn môi đi lên tầng xem."

Có chuyện gì?"

Tương Linh nói."

Tớ muốn nói với cậu... thật ra... tớ cảm thấy... cậu... chính là..."

Lớp trưởng lắp bắp, khuôn mặt thanh tú càng ngày càng đỏ ửng lên.Đây là lần đầu tiên Tương Linh được tỏ tình, cho dù cô không thích đối phương, nhưng hư vinh của một cô gái cũng khiến cho cô có chút thích thú.

Vì vậy cô hơi kiên nhẫn chờ lớp trưởng ấp a ấp úng nói cho xong.Chính lúc này, bên trong cánh cửa vang lên một tiếng cười trầm trầm.Lớp trưởng có vẻ bị kinh sợ, bặm chặt miệng lại, quay đầu hét lớn: "Ai?"

Người nọ vừa cười, chờ lớp trưởng nói xong: "Cậu thích cô ấy sao, lá gan vẫn còn nhỏ quá."

Bất chợt dừng lại, thanh âm của người đó hạ thấp xuống: "Chỉ chút chuyện như vậy mà cũng không thể nói ra, tôi cũng bái phục cậu."

Lớp trưởng bị sự vô duyên chen ngang, sắc mặt đỏ lựng lên, không dám nhìn Tương Linh, xấu hổ cúi mặt quay người, chạy.Tương Linh dở khóc dở cười, tiếng cười qua lớp cửa có chút khàn khàn, trầm thấp, cực kỳ từ tính.

Tương Linh không nói chuyện nhiều với Lâm Thanh Khải, nhưng lúc gặp thoáng qua ở trên đường có nghe anh nói chuyện với bạn bè.

Giọng nói này sớm đã khắc và trong lòng.Cô vẫn còn đứng tại chỗ."

Còn không đi?"

Qua lớp cửa, Lâm Thanh Khải nhàn nhạt hỏi.Tương Linh ngẩn ngơ một lúc mới hiểu ra ý của anh.Cô quay người đi, lại ma xui quỷ thế nào mà cô lại dừng chân lại.

Lỗ tai gần sát, nghe thấy tiếng thở dốc, còn có cả tiếng con gái rên rỉ.

Tuy chưa từng trải qua nhưng nghe thấy âm thanh này lại khiến cả người cô nóng ran lên.Trong nháy mắt liền nổi da gà.Một mặt cô tự ngăn chính mình lại, nhưng một mặt lại như nghiện, nhịn không được nhận ra Lâm Thanh Khải từ trong tiếng thở.

Ý đồ đen tối chìm đắm trong tình dục với anh lại trở về trong đầu óc, khiến cho cô nổi lên một trận tê dại.Âm thanh của anh giống như mang theo điện, truyền từ màng tai tới các nơi trên thân thể, kích thích một loại cảm giác xa lạ, ngứa ngáy đến tê dại, vô cùng quái dị.Nhất là ở chỗ hạ bộ phía bên dưới, co rút nhanh vài cái, dường như còn đang chảy ra chất lỏng.Tương Linh ngồi xổm xuống, cắn môi.Lâm Thanh Khải sớm nghe được tiếng bước chân của cô.

Cửa không khóa kín, theo khe hở có thể nhìn thấy bóng dáng ở bên ngoài.Dáng người nhỏ nhắn, tóc dài.Con gái sao?

Anh nhếch khẽ môi, bàn tay nắm lấy hạ bộ thô to càng khẩn căng.Trên bàn, đoạn phim bên trong chiếc điện thoại đang tới đoạn cao trào, người phụ nữ rên lên một tiếng phóng đãng.

Anh lại dời mắt đi, động tác chậm lại.Chia tay bạn gái một thời gian, đã lâu chưa được tiết dục, khó chịu vô cùng.

NHưng dù dùng tay mân mê như thế nào cũng không thể bằng sự bức ép của tiểu huyệt con gái.

Anh ngẩng đầu, nheo mắt nhìn về người phía bên ngoài cửa.Cô gái đang nghe lén này...

Thật muốn đem cô đặt lên bàn sau đó trực tiếp xuyên thẳng vào.
 
[H+] Ngày Đêm Muốn Em - Thụy Miên
Chương 2 : Thích tôi sao ?


Lâm Thanh Khải hơi do dự, cô gái trốn ở đằng kia nghe người ta xem phim tình dục, có thể trong sáng đến mức nào.Anh hơi nâng chân, dùng mũi chân mở cánh cửa hé ra thêm một chút.Tương Linh giật mình một cái, ngẩng đầu nhìn vào trong.

Ánh sáng mờ mờ, Lâm Thanh Khải mặc bộ quần áo màu đen, hơi dựa lưng ra chiếc ghế.

Vẫn là bộ dạng thanh khiết trog sạch đó, nhưng khóa quần lại mở ra, một cây thịt cực lớn đang vươn ca ở giữa đùi, nổi lên gân guốc, chỗ gốc còn có một bộ lông."

Lại đây."

Anh nói trong sự đốt cháy của tình dục.Tương Linh nuốt nước miếng.

Cô nhìn thấy Lâm Thanh Khải cương lên ở giữa đùi, cái đó thon dài sạch sẽ, bàn ta anh đang không nhanh không chậm mà xoa nắn gốc thịt.Lý trí muốn chạy trốn, nhưng chân lại giống như bị dính chặt trên mặt đất vậy, không thể động đậy."

Qua đây."

Lâm Thanh Khải híp mắt lại, nói thêm một lần.Tương Linh từ từ đứng dậy, tầm mắt của Lâm Thanh Khải nhìn từ trên xuống dưới, ánh mắt cực kỳ ngưỡng mộ, nhìn cô đang bước tới gần.Cô gái mặc trên người chiếc áo khoác mỏng không làm mất đi được hai luồng phập phồng phía trước ngực, da cổ non mịn, xương quai xanh vô cùng kiều mị.

Chỉ mới nghĩ tới thôi đã muốn gặm cắn, đem dương v*t chọc vào bên trong mà lộng hành.Động tác của tay trái nhanh hơn, môi mỏng lại tràn ra một tiếng thở dốc.Tương Linh bị âm thanh này của anh hấp dẫn đến mức vành tai đều nóng bừng đỏ lựng.

Thậm chí cô còn có thể ngửi được trong không khí hương vị dâm dục.Vừa đi tới, cằm cô liền bị một lực nắm lấy, ngón tay của Lâm Thanh Khải vuốt ve một vòng quanh môi cô: "Cô liếm tôi đi."

Tương Linh lắc đầu.Lâm Thanh Khải hiển nhiên cũng không thèm để ý đến sự từ chối của cô, lòng bàn tay nóng bỏng luồn ra phía sau cổ, đỡ ở phía sau ót, đè đầu cô hướng xuống đũng quần.theo bản năng Tương Linh muốn trốn."

Không muốn?"

Lâm Thanh Khải gầm nhẹ, cười cười.Anh dùng chân đá cánh cửa, khóa chặt cửa lại.

Tay buông lỏng côn th*t, ngón tay kéo váy cô xuống sau đó mò tìm tại đũng váy, chạm đến mảnh vải ren: "Đã ướt đến như vậy rồi, không ngứa sao?"

Đầu ngón tay đàn ông nóng bỏng, ngăn cách qua lớp quần lót đặt tại giữa đùi cô, cố ý xoa nhẹ vài cái.Tương Linh phát ra tiếng "a" nho nhỏ, hai chân mềm nhũn, cánh tay đặt lên vai anh.

Chính cô cũng chưa từng chạm qua chỗ đó.Lâm Thanh Khải nghiêng đầu thưởng thức động tác ẩn nhẫn chịu đựng của cô, Bàn tay hắn kỹ xảo thuần thục, ma sát nhẹ giữa hai chân cô như vậy chỉ là trêu chọc một tý, Tương Linh muốn rên rỉ khó chịu, cô run rẩy muốn ngăn cản, liền kêu tên của anh: "Lâm Thanh Khải..."

Lâm Thanh Khải hơi bất ngờ, cúi xuống: "Biết tôi sao?"

Tương Linh cắn môi dưới gật đầu.Ánh mắt của thiếu nữ không lừa được người khác, không biết tại sao lại hoảng loạn, nhưng lại trộn lẫn với dục vọng ham muốn, chỉ là dù sao cũng không thể che giấu được thâm sâu mê luyến.

Lâm Thanh Khải là cáo già lão luyện, rất nhanh hiểu rõ: "Thích tôi sao?"

Tương Linh không biết nên trả lời như thế nào, tựa như là cầu cứu anh.

Lâm Thanh Khải cũng coi như lời mình vừa nói ra chỉ là hiểu lầm.

Một chú thỏ non nớt chưa từng bị ai thượng.

Anh cười cười, dùng lực một cái đem thân thể cô đè xuống dưới.
 
[H+] Ngày Đêm Muốn Em - Thụy Miên
Chương 3 : Cao trào lần đầu


Tương Linh tránh đi tầm mắt của anh, Lâm Thanh Khải đưa tay xuống vuốt ve, côn th*t ngăn cách bởi chiếc quần lót hướng về tâm điểm giữa hai chân mà chọc chọc vào, cô nhỏ giọng rên rỉ, hạ thân càng ngày càng trướng.Giữa hai chân của Tương Linh tê dại không chịu nổi.

Anh thật thô lỗ, biết cô đã khó chịu muốn chết.

Qua tầng vải mổng như có như không tồn tại kia, cảm thấy anh có thể ngay lập tức tiến vào bên trong được.

Từ tận bên trong nổi lên một trận ngứa ngáy, hạ bộ giật giật vài cái."

Muốn không?"

Lâm Thanh Khải mạnh mẽ động eo vài cái.

Bàn tay vói vào bên trong quần áo của cô, luôn tay ra sau lưng cởi khuy áo ngực.Tương Linh cuống quít giữ tay anh lại: "Đừng..."

"Cho ta được gặm cắn núm vú."

Lâm Thanh Khải nói ra câu này mà mặt không chút biến sắc, ngón tay vuốt ve cọ cọ trên da thịt cô, dụ dỗ: "Thoải mái không?"

Tương Linh vừa muốn lắc đầu, lại thấy đỉnh côn th*t của anh làm cho càng ngày càng ngứa.

Đầu lông màu của cô nhăn lại, ngón tay nắm chặt."

Muốn lên đỉnh rồi sao?"

Lâm Thanh Khải nhướng mày, khóe môi anh cong lên, không để ý đến cô đang ngăn cản mà bàn tay tham lam tiến vào, cầm lấy bầu ngực căng tròn mềm mại, móng tay nhấn nhấn lên nụ hoa.đầu v* của Tương Linh cực kỳ mẫn cảm, bình thường khi tắm mà chính cô đụng phải cũng trở nên tê dại, Bị anh quấy phá như vậy, trực tiếp là cho tàn thân cô như bị điện giật.Cô "a" lên một tiếng, nhịn không được mà tràn ra con chữ:"Ngứa..."

"Ngứa ở đâu?

Chỗ này?"

Lâm Thanh Khải nắm lấy một đầu vs.Tương Linh chảy nước, nhỏ gọng rên rỉ: "Phía dưới, ngứa..."

"Vậy có muốn được đâm vào không?"

Lâm Thanh Khải bị câu nói của cô làm cho kích thích, côn th*t lại giật một cái.

Anh nắm lấy côn th*t thô to đụng chạm vào âm vật của cô.Khẽ đụng một cái lại một dòng nước chảy ra.Lâm Thanh Khải híp mắt: "Tôi thật sự muốn đị* cô." (Na: bậy quá không viết rõ ra được)Anh nhịn một lát, đứng lên, đẩy ngã Tương Linh trên bàn học: "Kẹp chân vào."

Giọng anh khàn khàn ra lệnh, nâng chân Tương Linh đặt lên vai mình.Tương Linh đỏ mặt nghe theo, một giây sau, gốc thịt cứng rắn liền ở giữa đùi cô bắt đầu ra vào, quần lót sớm đã ướt nhẹp, gân xanh nổi lên không ngừng đụng tới âm đ*o, d*m thủy chảy ra ướt nhẹp kêu lên từng tiếng "nhép nhép" dâm dãng."

Khó chịu sao?"

Lâm Thanh Khải hỏi.Ngón tay Tương Linh nắm lấy mép bàn, vân không nói gì mà chỉ ậm ừ rên rỉ."

Đâm chết cô."

Lâm Thanh Khải nhìn chằm chằm vào ánh mắt đang tràn đầy dục vọng của cô: "Đâm chết cô, có được không?"

Anh mạnh mẽ đong đưa biên độ càng lớn, khuôn mặt tuấn tú hiện lên nét tàn nhẫn.Tương Linh bị anh đâm cho một trận run rẩy, Chính mình cũng cảm nhận được phía dưới d*m thủy càng ngày càng chảy nhiều, âm đ*o tê rần, nghĩ tới thật sự muốn bị anh cắm sâu vào.Lâm Thanh Khải nghiêng đầu, đầu lười liếm bàn chân trần trắng nõn của Tương Linh, sự ấm nóng của chếc lưỡi trượt qua trượt lại, sau đó lại ngậm chặt thịt mềm mà khẽ cắn.Thật muốn làm cô ngay tại chỗ.Động tác rút ra cắm vào của anh càng lúc càng nhanh, côn th*t bị căng trướng hết mức: "Bị dương v*t ma sát thê này khó chịu?"

Anh thở gấp hỏi.Lại cắm đi vào, khí lực quá lớn, côn th*t hơi trật một chút, đụng vào miệng âm đ*o.Chỗ ngứa nhất.Tương Linh rên lên một tiếng dài, chỉ như vậy mà đã lên đỉnh.

Hai bên mép thịt co rút kịch liệt, một cỗ d*m thủy nóng ấm phun ra.Đây là lần đầu tiên cô tới cao trào, cả người xụi lơ.Lâm Thanh Khải ở một phần trong cái miệng nhỏ đang co rút liệt, anh đỏ mắt, côn th*t dùng lực hướng miệng kia chọc vài cái, eo run lên, sau đó liền bắn ra.
 
[H+] Ngày Đêm Muốn Em - Thụy Miên
Chương 4 : Anh vẫn còn muốn sao ?


Phòng học vắng vẻ yên tĩnh trở lại, sự kịch liệt vừa rồi cứ như là ảo giác.Cao trào phun ra quá nhanh quá đột ngột khiến cho Tương Linh vẫn chưa lấy lại được tinh thần.

Cô vô lực nằm ngửa trên bàn học, cơ thể vô cùng khó chịu.

Váy bị cởi đặt bên hông, quần lót lại ẩm ướt dinh dính, cửa mình của cô bị Lâm Thanh Khải bắn tinh dịch biến thành rối tinh rối mù.Đỉnh côn th*t hơi hơi đâm qua quần lót đã lấy ra, nhưng cảm xúc nóng bỏng dường như vẫn đang tồn đọng.

Chỗ non mềm bị ma sát đến có chút đau, vẫn còn đang co rút.

Lâm Thanh Khải dùng sức mạnh quá rồi.

Lúc đó anh nảy sinh suy nghĩ muốn rút ra cắm vào đó Tương Linh thậm chí có thể cảm giác được sự thô cứng của anh chà xát tại bắp đùi của mình.Anh thật là... rất dâm đãng.Lâm Thanh Khải xoa nhẹ dương v*t đã hơi mềm, cúi người sờ sờ vào cổ cô: "Có biết cô chảy rất nhiều dâm dịch không?"

Tương Linh không dám nhìn thẳng vào mắt anh, nghiêng đầu.Ánh mắt của Lâm Thanh Khải có chút đùa giỡn, ngón tay dọc theo chiếc cổ tinh tế của cô vuốt dọc xuống: Quần áo của tôi đều bị cô làm cho ướt hết rồi."

Tương Linh cảm thấy xấy hổ muốn chết, giả vờ nhắm mắt lại coi như không nghe thấy gì.

Lâm Thanh Khải vươn tay vào nắm lấy mép quần lót của cô kéo xuống dưới, cô bị dọa đến hoảng hốt: "Đừng."

"Không phải vừa rồi kêu ngứa sao?"

Lâm Thanh Khải cố ý:"Tôi cắm vào thì lập tức sẽ hết ngứa."

Tương Linh cuống quít đè tay anh lại: "Tôi không ngứa, thật sự không cần."

"Không ngứa?"

Lâm Thanh Khải nhướng đuôi lông mày, tay anh cầm lấy ngón tay của cô, sau đó đưa đâu ngón tay cô đi lên, chạm vào âm vật, xoa bóp.

Làm cho cô lại bắt đầu khó chịu.Loại tư thế này... giống như là cô đang tự an ủi chính mình trước mặt anh vậy.

Tương Linh bị ý nghĩ này làm cho cả mặt ửng hồng, hơi nhúc nhích người muốn từ chối.

Lâm Thanh Khải cười cười, không quan tâm đến cô mà gia tăng thêm lực, bóp nắn chỗ đó càng lớn.

poke taitro

Tương Linh rên rỉ ra tiếng.Lâm Thanh Khải im lặng hai giây: "Có phải hay không cực kỳ sảng khoái?"

Môi mỏng của anh dán bên ta cô: "Muốn được chơi đùa sao?"

Lỗ tai... lỗ tai cũng cực kỳ mẫn cảm.Tương Linh lúng túng đến muốn khóc, muốn biết tại sao thân thể mình lại có thể biến thành như vậy.

Đầu dây thần kinh bị phóng đại vô số lần, hơi thở nóng rực của anh từ trong tai tiến vào, xương cốt đều như ra rời.Cô vừa mới đạt cao trào xong, tự biết mình không thể chịu nổi liền quay mặt sang hướng khác né tránh.

Lâm Thanh Khải không buông tha mà ngậm chặt vành tai cô, cắn nhẹ.Tương Linh sợ hãi tránh né..Lâm Thanh Khải vẫn một mực theo sát, đầu lưỡi ấm nóng chạm vào vàng tai mềm mại của cô, lại gặm cắn.

Bàn tay phía dưới cũng không nghỉ ngơi, âm vật bị sưng lên được ngón tay sạch sẽ thô to của đàn ông đụng chạm vào, xoa nắn.Tương Linh cảm thấy như mình sắp bị anh giết chết đến nơi.

Cô co quắp ngón chân lại, lưng cũng uốn cong hương lên phía trên.

Không thể nói rõ là cô đang muốn trốn tránh hay là đang đón hùa theo ý của anh, chỉ là miệng vẫn rên rỉ không ngừng."

Tiểu dâm đãng." hô hấp của Lâm Thanh Khải nặng nề: "Tôi lại cứng lên rồi."

Trong mắt Tương Linh một mảnh sương mù."

Bị cô bức đến cứng rắn rồi."

Lâm Thanh Khải khó chịu chạm vào âm vật của cô, ngón tay giữa giơ ra, đè lên hạt đậu nhỏ tại cửa âm đ*o, ngón tay liền bị dịch thủy chảy ra làm cho ướt.

Anh cắn cổ cô: "Nhiều nước như vậy, bên trong nhất định là rất nóng.

Có muốn dương v*t của tôi không?"

Tương Linh nhớ tới thứ rắn chắc dưới hông anh, vừa to vừa dài... lại còn nóng như thế, cứng rắn như thế, quanh thân đều được bao bọc bởi gân xanh...Cô ngứa tới cực điểm, cái cảm giác xa lạ lại đến.

Hai tay không tự giác mà đặt lên cánh tay của Lâm Thanh Khải, dùng lực cầm lấy, đốt ngón tay đều đã trắng bệch."

Có muốn tôi xuyên vào người cô không?"

Lâm Thanh Khải hỏi: "Hả?"

"A..."

Tương Linh ngẩng cao cổ lên, hướng đầu về phía sau."

Nói đi, muốn hay không?"

Lâm Thanh Khải hơi híp mắt lại nhìn cô.Tương Linh nói: "Phía dưới..."

Giọng nói của cô gấp gáp: "Phía dưới lại..."

"Ngứa sao?"

Lâm Thanh Khải cười nhẹ: "Có phải lại muốn bắn ra nữa không?" tay anh càng lúc càng nhanh: "Bắn ra quần đi."

Tương Linh sảng khoái đến mức chảy ra một giọt nước mắt, thân thể cô run rẩy, một cỗ d*m thủy trong suốt ại trào ra phía bên dưới.

Bàn tay của Lâm Thanh Khải bị ướt hết cả rồi.Anh cười, đưa tay ra trước mặt Tương Linh: "Sảng khoái lắm sao?

Tôi chỉ mới dùng ngón tay thôi mà cô đã trở nên như vậy rồi."

Vừa lên đỉnh cao trào hai lần liên tiếp, Tương Linh thật sự muốn hỏng rồi.

Nước mắt vẫn chực trào ra.

Cô đẩy anh ra: "Không được nói nữa."

Lâm Thanh Khải thuận thế đứng thẳng người lên, rút ra mấy tờ khăn giấy, lau từng ngón ta sạch sẽ rồi vo thành một cục, ném vào thùng rác.

Xoay người lại, cởi tuột quần lót của cô ra.

Tương Linh dường như muốn khóc: "Anh vẫn còn muốn sao?"
 
[H+] Ngày Đêm Muốn Em - Thụy Miên
Chương 5 : Làm trong rừng


Lâm Thanh Khải lườm cô một cái, nhàn nhạt nói: "Chẳng lẽ cô định để ướt như vậy mà đi ra ngoài sao?"

Tương Linh nghe vậy mới hiểu ra ý anh: "Tôi tự làm."

Lâm Thanh Khải rút một điếu thuốc ra ngậm trong miệng, châm thuốc: "Toi thật sự muốn thao cô một lần." anh ngừng lại một chút: "Chơi đùa cô một phen xem cô sẽ rên rỉ như thế nào."

Quần áo trên người anh đã được mặc lại chỉnh tề,giọng nói cũng trở nên trong sáng hơn.

Mắt to sáng, nhìn đi nhìn lại vẫn giống một chàng thiếu niên không nhuốm bụi trần.Tương Linh không thể nói được cảm giác hiện tại trong lòng là gì, đưa lưng về phía anh, cởi quần lót ra, vắt nước."

Chỉ là..."

Lâm Thanh Khải phun ra làn khói thuốc trắng mờ, có ý cười, nói: "Cô không cảm thấy mình rất mẫn cảm sao?

Chỉ mới đụng khẽ thôi cũng đã ướt rồi."

Tương Linh ấp úng "ừ" một tiếng.Tuy cô biết chuyện này, nhưng lại không nghĩ có thể giống như hôm nay.Hai người không ai nói gì nữa, Lâm Thanh Khải trầm mặc hút thuốc, còn cô thì im lặng nhìn ra phía bên ngoài cửa sổ.Tương Linh phủi phủi quần áo rồi lấy ngón tay chải lại tócThật là xấu hổ.cô với Lâm Thanh Khải vốn à người xa lạ, lần này như vậy, anh lại biết cô thích anh, vậy mà cô vẫn để xảy ra loại sự tình này.

Thật là lá gan quá lớn rồi.Cô không biết sau này sẽ đối mặt với anh như thế nào nữa.Lúng túng một lúc, cô mở miệng: "Tôi... tôi đi trước đây."

Khuôn mặt của Lâm Thanh Khải khuất sau làn khói thuốc, không thể nhìn thấy rõ được nét mặt của anh.

Anh không nói gì, Tương Linh cũng không đoán ra được ý tứ của anh.

Dù sao thì đến tên của cô anh cũng chưa biết, sau khi đi khỏi cái hòng học này, sẽ lại tiếp tục làm người xa lạ.Cô đứng lên, xoay người đi ra."

Chờ đã." ngón tay thon dài của Lâm Thanh Khải lười biếng vươn ra nắm lấy tay cô từ phía sau.Trong lòng Tương Linh run lên, Anh cầm lấy chiếc quần lót ướt đãm trong tay cô, hỏi như tự sự:"Thứ này... cô định mang đi đâu?"

Tương Linh bị anh hỏi.

Trong đầu suy nghĩ một lát, lại có tật giật mình nên thấy ném đi đâu cũng không ổn.

Chỉ có thể cứng nhắc cầm trong tay như thế."

Không biết." cô nhỏ giọng nói.Lâm Thanh Khải cười cười: "Cô sợ có ai đó nhận ra thứ này là của cô đúng không?"

Tương Linh giương mắt nhìn anh, anh nhanh chóng cúi đầu, mím môi.Lâm Thanh Khải cảm thấy hơi có lỗi không nói gì, tùy tiện dùng hai đầu ngón tay kẹp chiếc quần lót đi về phía thùng rác, ném vào.Tương Linh mở to hai mắt: "Đây là phòng học."

"Phòng học thì sao?

Cô không được bị tôi làm cho phun nước?"

Lâm Thanh Khải không chút để tâm cười.

Anh phủi phủi tay, nhìn cô: "

Sau này tôi vẫn sẽ tiếp tục thao cô tại phòng học."

Nghe anh nói xong, cô thật sự nóng bừng mặt.Tối đó về nhà, cô ngủ một giấc.

Trong mơ cô thấy bị anh đè lên tường phía sau phòng học mà làm, Gốc côn th*t thô cứng kia mãnh liệt ra vào bên trong thân thể. cô rên rỉ rất lợi hại, Lâm Thanh Khải cúi đầu hôn cô, quần áo sớm bị xé rách, thân thể cô hoàn toàn lõa lồ trước mặt anh, đầu lưỡi ấm nóng liếm mút vòng quanh vú.Tương Linh tỉnh giật từ trong mơ.Ngớ ra một hồi lâu, nhất thời không rõ rốt cuộc có phải là mình đã rên rỉ thật hay không.

Cô nín thở để ý ký túc xá đang yên tĩnh, bạn cùng phòng đều đã ngủ say với những hơi thở đều đặn, mới yên tâm thở phào.

Cẩn thận đưa tay vào trong chăn, sờ sờ quần lót, quả nhiên là đã ướt rồi.Thật khó chịu.Tương Linh vùi mặt vào gối, cô nhớ tới nam sinh tán tỉnh cô bạn cùng lớp hôm quay về môn thể dục đó, Lúc đấy cô chỉ cảm thấy cậu ta thật bỉ ổi, rõ ràng là Lâm Thanh Khải còn làm chuyện quá đáng hơn cả cậu ta.Ngày hôm sau tan học, cô cùng với cô bạn cùng bàn đi mua đồ ăn vặt, từ xa nhìn thấy Lâm Thanh Khải đang đứng với một đám nam sinh khác ở quầy bán đồ ăn vặt.

Hôm nay anh mặc bồ đồ lông cừu màu xám nhạt, cao hơn mọi người xung quanh nửa cái đầu, khí chất thanh thuần xuất chúng."

Sao vậy?" cô bạn cùng bàn nghi ngờ hỏi.Tương Linh nói qua loa: "Tớ không đi nữa, tớ chờ cậu ở cầu thang này."

CÔ hơi trốn về phía trong cầu thang một chút.Sau đó hai ngày, cô nhất quyết tránh mặt anh.

Ngày hôm đó, Lâm Thanh Khải rõ ràng nhớ kỹ sđt của cô, nhưng anh lại không đi tìm cô.Liền như vậy qua một thời gian, trời cũng trở nên nóng nực.Có tiết giữa tự học, cô đang làm bài tập toán thì điện thoại đột nhiên vang lên.

Có tin nhắn tới: "Tới sân bóng rổ."

Tương Linh không để tên danh Lâm Thanh Khải, đối với dãy số phía trước giống hệt nhau cô khá dễ nhớ, do dự hơn mười phút.

Một loại kích thích lại bắt đầu phát tán, tràn ra.

Cô cảm nhận được sự nguy hiểm, nhưng lại càng muốn đi.Cô nhắn trả lời: "đợi tôi năm phút nữa."

Có tin nhắn đến, chỉ mỗi một chữ: "ừm."

Ánh nắng giữa trưa nóng rực, như muốn đốt cháy tất cả.Tương Linh đi tới sân bóng rổ, Lâm Thanh Khải đang ở đường biên cầm lấy áo lau mồ hôi, đôi chân dài rộng, mái tóc đen nhánh bị ẩm ướt bởi mồ hôi, bên hông lộ ra một mảnh cơ bụng.Anh dường như cảm nhận được ánh mắt của Tương Linh, nghiêng đầu nhìn.Dù đã chuẩn bị trước tâm lý, nhưng lúc hai mắt chạm nhau, Tương Linh liền trở nên căng thẳng.

Cô mân mê gấu áo, đứng yên ở đó chờ anh đi tới.Những nam sinh ở trên sân bắt đầu chú ý tới, đồng loạt cười ồ ồ vang lên, có người còn hét lên: "Anh, đừng đi, ở lại chơi thêm tý nữa."

Lâm Thanh Khải bắt được quả bóng được ném qua, cũng không có phản ứng lại, cổ tay nhấc lên, đập bóng trở về."

Uống nước không?"

Anh hói Tương Linh.Tương Linh lúng ta lúng túng gật đầu, Hai người hướng đi tới quầy bán quà vặt, đám người phía sau xa xa vang lên tiếng huýt sáo.Lâm Thanh Khải cầm hai chai nước ướp đá, kéo Tương Linh đi ra phía sau vườn trường.Dọc đường đi anh không nói câu gì, Tương Linh đi theo phía sau, tim nhảy thình thịch tới cổ họng, trước kia cô có nghe đồn rằng buổi tối có rất nhiều cặp đôi ra đây hẹn hò hôn môi gì đó, nhưng bây giờ đang là ban ngày...Ánh mặt trời chen qua khe lá, loang lổ rơi trên mặt đất, giữa không trung những hạt bụi bay bay.Hai người đi vào rất sâu phía trong rừng, Lâm Thanh Khải đột ngột kéo quần áo của cô, bàn tay hướng lên trên cầm lấy bầu ngực của cô."

Lạnh..."

Tương Linh tựa lưng lên thân cây phía sau, tế bào toàn thân đều đã dựng thẳng lên.

Tay anh nắm lấy bầu ngực thật lâu, ngón tay đều lạnh như băng.Lâm Thanh Khải xoa nắn nhũ hoa non mịn, trên khuôn mặt có rất nhiều biếu tình biến hóa.

Một lát sau, anh mới trầm thấp hỏi: "Người khác bóp ngực cô như vậy, cô cũng ngoan ngoãn như thế này sao?"

Tương Linh nóng mặt, mím môi lắc đầu.Khóe môi Lâm Thanh Khải cong lên, ngón tay gia tăng lực đạo.

Thịt mềm tràn đầy giữa các ngón tay, Tương Linh cụp mi: "Hơi đau..."

"Đau ở đâu?"

Lâm Thanh Khải biết rõ còn hỏi.Tương Linh nhìn anh, vẻ mặt cực kỳ đáng thương."

Vú cô đau sao?" trong mắt Lâm Thanh Khải tràn ngập dục niệm.

Thấy cô đỏ mặt gật đầu, anh thấp giọng: "Cho tôi liếm không?"

Anh tốc váy áo của cô lên, Tương Linh sợ hãi: "Sẽ có người thấy mất."

"Không có ai cả."

Lâm Thanh Khải chẳng hề mảy may.Hai cổ tay Tương Linh bị anh dùng một tay cầm lấy đặt trên đỉnh đầu nơi thân cây phía sau: Lần trước chỉ sờ vài cái mà đã chảy nước, nếu liếm thì cô sẽ càng thoải mái hơn đấy."

Cô gái chưa từng biết mùi đời bị phơi bày nửa thân trên ngoài không khí, Chiếc vú trắng nõn in vào trong mắt.

Đầu nhũ hồng nhạt kích thích thị giác, run rẩy tiến tới.

Ánh mắt Lâm Thanh Khải cực kì u ám, há miệng ngậm chặt bên trái vào trong miệng.
 
[H+] Ngày Đêm Muốn Em - Thụy Miên
Chương 6 : Thật mềm


Tương Linh "ưm" một tiếng.Trong khoang miệng anh nóng ấm, đầu lưỡi linh hoạt, cô thậm chí có thể cảm nhận được chiếc lưỡi thô ráp của anh đangtrêu đùa viên bi nhỏ trên nhũ hoa, da thịt cô trở nên nóng bỏng.

Thật giống như trong giác mơ của cô, vô cùng dâm mị.Tương Linh ngửa đầu ra phía sau thân cây, nhắm mắt lại.Người này là...

Lâm Thanh Khải...Cô cố gắng kìm nén âm thanh của mình nhưng dần dần không thể khống chế được, vô ý ưỡn ngực lên, đem đầu v* hướng vào trong miệng anh.Lâm Thanh Khải nở nụ cười, dùng nước bọt ẩm ẩm nhấm nháp đầu v* của cô, đầu ưỡi đánh vòng quanh liếm láp, thỉnh thoảng không báo trước mà dùng răng cắn nhẹ, rồi mút mạnh, Tương Linh chịu không nổi phát ra tiếng."

Có thích không?"

Lâm Thanh Khải đứng thẳng.Tương Linh không thốt nên lời, miệng khô lưỡi hanh thở gấp.Anh cười, cúi mặt xuống tiếp cận măt cô: "Có muốn tôi mút tiếp không?"

Lúc này Tương Linh vẫn mềm nhũn như nước, không thể nói được câu gì, khoái cảm trong cơ thể bị khơi gợi kịch liệt.

Bị Lâm Thanh Khải chơi đùa một chút như thế thôi mà tay chân cô đã luống cuống, ngã vào ngực anh.đầu v* chạm vào khuôn ngực rắn chắc, hai luồng thịt mềm mại ấy dính lấy, Lâm Thanh Khải ôm trọn eo của cô."

Tôi cứng lên rồi."

Giọng nói của anh khàn khàn đến kỳ cục.Một cây cứng rắn đang chạm vào eo cô, rất nóng.

Trong cơ thể cô dường như muốn hư mất, nước ồ ồ chảy ra.

Thât là khó chịuMột tay Lâm Thanh Khải cởi bỏ dây quần, đem côn th*t thích phóng đi ra, tay anh đã sớm cầm lấy bàn tay cô, nhận thấy cô muốn rụt về liền lập tức đè lại: "Đã quên cô bị nó ma sát đến sung sướng như thế nào rồi sao?"

Anh cầm lấy tay cô đưa xuống, cả khuôn mặt của Tương Linh đag chôn trong ngực anh, xúc giác nơi tay vô cùng mẫn cảm, cô cảm nhân rõ ở trong lòng bàn tay mình.Cằm của Lâm Thanh Khải đặt tại hõm vai cô, hôn sau tai cô: "Cô đoán xem hôm nay tôi đã nằm mơ thấy gì?"

Tương Linh lắc đầu.

Ngón tay chạm tới lỗ nhỏ đỉnh đầu của bộ phận đó, đụng tiws một chút chất lỏng trắng mịn.

Thứ này... cũng chảy nước sao?"

Tối qua tôi mơ cô bị tôi thao."

Lâm Thanh Khải nói,: "Cô không chịu nổi, còn tôi thì dùng dương vậy xuyên vào người cô cả một buổi tối."

Tương Linh nghe anh nói, chân tay có chút mềm nhũn, cả người cô đều dựa vào trong lòng Lâm Thanh Khải, mặt đỏ tim đập."

Tiểu âm vật kia cực kỳ sung sức, cắn dương v*t của tôi thật chặt" Lâm Thanh Khải thở dốc, động tác tay từ từ nhanh lên. ngón tay của Tương Linh đã có chút tê dại."

Muốn nghe cô kêu."

Anh cắn vành tai cô: "Kêu cho tôi nghe."

Tương Linh như bị mê hoặc, thanh âm cũng có phần khàn khàn: "Kêu gì?"

Lâm Thanh Khải cười nhẹ: "Rên rỉ.

Được không?"

"Tương Linh không đáp, hôm nay cô mặc quần bò, Lâm Thanh Khải cởi nút thắt quần ra, bàn tay luôn vào bên trong: "Thật ướt."

Một tay anh cầm lấy tay Tương Linh xoa nắn côn th*t của mình, một tay ấn lên âm vât của cô: "Tiếu dâm đãng, rên rỉ đi..."

"...nhẹ một chút..."

Tương Linh bị ngón tay của anh đâm chọt."

Nói muốn bị tôi đâm."

Lâm Thanh Khải dụ dỗ.Hai mắt Tương Linh đều như mất đi tiêu cực, bên trong phủ một lớp sương mù dày đặc: "...tôi muốn..."

Lâm Thanh Khải cúi đầu rên rỉ một tiếng: "Muốn cái gì, muốn bị côn th*t của tôi đâm sao?"

"Ừm..."

Tương Linh cảm thấy côn th*t trong tay càng ngày càng lớn: "Tôi muốn bị anh đâm."

Lâm Thanh Khải khàn giọng: "Dâm đãng."

Tương Linh bị anh mạnh bạo siết mạnh viên ngọc nhỏ hai lần, nức nở ra tiếng, d*m thủy chảy đầy tay anh."

Sớm muộn gì tôi cũng giết chết cô."

Lâm Thanh Khải hung hăng, anh dùng lực một cái ép Tương Linh quỳ xuống đất, côn th*t to lớn ngang với bộ ngực trần trũi của cô."

Thao cái vú cô."

Anh ngẩng cổ hít sâu, quy đầu nặng nề đặt ở giữa khe ngực cô mà đâm vào rút ra: "Thật mềm.

Thật khoái"
 
[H+] Ngày Đêm Muốn Em - Thụy Miên
Chương 7 : Bắn lên ngực


Lâm Thanh Khải đứng ngược hướng ánh mặt trời, trên người mặc bộ quần áo rất chỉnh tề, nửa dưới lại đang dùng lực chọc cô. côn thịt trước mắt to ra chảy ra chất lỏng trong suốt, anh thẳng lưng nhịp đều theo động tác nhấp nhô trên người cô.Tương Linh bị anh làm cho ngứa ngáy.Lâm Thanh Khải dừng một lát, cảm thấy tư thế này có chút hơi khiếm nhã, trước sau vẫn cũng sẽ không thể lên đỉnh được.

Anh thở gấp hai lần, đưa cánh tay về phía Tương Linh: "Đưa tay cho tôi."

Anh nắm lấy tay cô, đặt ở phía dưới gốc côn thịt. hai luồng cảm xúc mềm mại cùng tiếp xúc làm cho anh muốn nhũn cả chân ra.

Đầu ngón tay Tương Linh đụng phải bộ lông đen."

Vân vê viên trứng tròn của tôi đi."

Thanh âm trầm thấp trong cổ họng đều toàn là dục niệm.Ánh mặt trời rất sáng, côn thịt của Lâm Thanh Khảisừng sững như một khối núi, các nếp vân da và gân xanh nổi cộm lên đều được chiếu sáng rõ ràng.Tương Linh cảm thấy xấu hổ, ngửa mặt lên nhìn anh,khóe mắt anh có chút hơi hồng.Lâm Thanh Khải cố gắng kiềm chế, sờ sờ tóc của cô: "Muốn làm tôi thoải mái à?"

Tương Linh chần chừ gật đầu: "Muốn."

"Nhào bóp đi."

Lâm Thanh Khải cầm lấy năm ngón tay của cô đặt tại nơi có hai viên trứng tròn, ngữ khí như dụ dỗ: "Tôi sẽ sướng đến bắn ra luôn đấy."

Tương Linh chậm rãi nghe theo, nghe thấy âm thanh khàn khàn của anh: "Ngoan lắm... a... tiếp tục đi..."

Lỗ tai Tương Linh ửng đỏ, một cảm giác không tên bỗng nhiên lấn át mà không thể lý giải nổi, chỉ biết rằng Lâm Thanh Khải lúc này thật quyến rũ.Một tay Lâm Thanh Khải đè trên bờ vai của cô, tiếp tục hướng khe ngực mà lộng.

Lại tách miệng của cô ra, đút ngón tay trỏ vào: "Liếm."

Tương Linh dùng đầu lưỡi chạm tới ngón tay anh."

Dùng lực ở đầu lưỡi liếm."

Lâm Thanh Khải lại đút sau hơn vào trong miệng cô, ngón tay ở trong đấy khuấy đảo, vừa dạy cô: "Đúng, cứ liếm như vậy..."

Tương Linh mút ngón tay anh, cảm thấy được đầu ngực bị côn thịt nóng hổi của anh ma sát thật mạnh vài cái, miệng vì không che lại mà phát ra tiếng rên rỉ."

Tiếp tục." côn thịt của Lâm Thanh Khải cứng rắn đến phát đau: "Mút đi."

Tương Linh nghe lời ngậm miệng lại, mút nhẹ."

Miệng nhỏ thật ấm."

Lâm Thanh Khải nói, "Liếm dương vật của tôi không?"

Tương Linh đầu u tai ù, gật đầu.Lâm Thanh Khải khép nhẹ con ngươi, nhớ lại trong giấc mơ đã đè cô xuống giường, từ phía sau mà đâm vào cô.

Anh thích cảm giác xâm nhập từ phía sau.

Cắm đến nơi sâu nhất, dâm thủy sẽ chảy ra cực kỳ nhiều, nhiệt độ nóng hổi bên trong sẽ càng sung sướng."

Tương Linh."

Anh sướng không chịu nổi, kêu tên cô.Tương Linh "ưm" một tiếng."

Tôi muốn đâm em."

Tiếng thở của Lâm Thanh Khải dồn dập, môi phát ra tiếng than nhẹ.

Giọng nói anh trầm thấp: "dương vật từ phía sau xuyên vào trong âm đạo của em, thao cho em rên rỉ phóng đãng."

Nghe anh nói như vậy, xương cốt Tương Linh dường như tê rần.

Răng cô khép lại, không cố ý mà cắn phải ngón tay anh."

MK."

Lâm Thanh Khải mắng một câu, thắt lưng hơi căng thẳng: "Bị em cắn phải rồi."

Anh cầm lấy côn thịt hướng giữa khe ngực mà đâm vào rút ra vài cái: "Muốn tôi bắn vào chỗ nào?"

"Bắn trên mặt em, hay là trên ngực em?"

Tương Linh lắc đầu, không cần bắn lên mặt.Lâm Thanh Khải từ trên cao nhìn xuống ngón tay vừa bị cô cắn, nheo mắt lại, tưởng tượng côn thịt này ở trong miệng cô.Cả người tê rần, côn thịt run rẩy bắn ra.Tinh dịch trắng sữa phun trên ngực Tương Linh, có hai giọt tùy ý rơi vào đầu ngực .Lâm Thanh Khải vuốt ve côn th*t đang đạt khoái cảm, lại cúi người liếm hai giọt trên đầu vú cô vào miệng.Tương Linh đột nhiên bị bú mút, chịu không nổi liền ngửa đầu ra phía sau "a" lên rên rỉ.Lâm Thanh Khải mút ngực cô phát ra tiếng "chụt chụt" Tương Linh tựa người lên thân cây, phía trước là anh đang không ngừng động chạm khích thích não đại.

Nhận ra bản thân thật dâm đãng, tay cô cầm lấy tóc anh, dần dần đêm đầu anh đè xuống, hướng ngực mình thẳng vào bên trong miệng anh.
 
[H+] Ngày Đêm Muốn Em - Thụy Miên
Chương 8 + 9 : Tin nhắn


Lâm Thanh Khải cười, dùng lực lớn hơn nữa mà cắn mút vú cô, một tay anh đặt lên chiếc vú bên còn lại, kích thích vuốt ve.Phía dưới Tương Linh ẩm ướt, bởi vì anh dùng miệng ma sát liên tục hai đầu v* mà d*m thủy bên dưới chảy ra không ngừng.Lâm Thanh Khải càng gặm cắn nhiệt tình hơn.Anh nán lại một chút, nhìn cô: "Đây là nước tiểu sao?"

Tương Linh nghiêng đầu không nói.

Chính cô cũng thấy bất ngờ, lần này anh thậm chí còn không đụng chạm tới bên dưới."

Tiểu dâm đãng nói đi, có phải là nước tiểu hay không?"

Lâm Thanh Khải cười cười tay anh sờ mặt đất, cố ý trêu chọc cô: "Trên mặt đất đều bị em làm cho ướt rồi, nếu có ai bất ngờ đi tới chắc chắn sẽ ngửi thấy mùi của em đấy."

"Đừng nói nữa."

Tương Linh lấy tay che mặtLâm Thanh Khải lấy chai nước lau sạch sẽ tinh dịch trên người cô.

đầu v* phấn nộn, bắp đùi thiếu nữ thơm thơm, anh nhịn không được mà ánh mắt tối sầm lại, cúi đầu há miệng.Cả người Tương Linh mềm nhũn, đẩy bờ vai anh sợ anh sẽ lại tiếp tục."

Bị cắn mút rất khó chịu sao?"

Lâm Thanh Khải ngửa mặt lên.Tương Linh đỏ mặt gật đầu."

Trả lời."

Ừm."

Lâm Thanh Khải ghé sát tai cô: "Nói bậy."

"...

Bậy?"

Giọng nói của Tương Linh nhỏ như muỗi.Lâm Thanh Khải rút người về phía sau, cúi người xuống nhặt lấy quần áo cô, cài lại khuy áo ngực, bàn tay lại luồ ra phía trước bắt lấy ngực cô mà xoa nhẹ.sau đó, cô cảm nhận được một nụ hôn rơi xuống.Cảm thấy Lâm Thanh Khải hôn cô, nhất định là thích cô rồi.

Nếu không phải như thế thì làm nhiều như vậy, chỉ là xuất phát từ ham muốn của cơ thể thôi sao?Cô có thể có căn nguyên để tin vào điều đó.Hai người đi ra từ cánh rừng, trong tay Lâm Thanh Khải chỉ còn một chai nước, anh mở nắp, đưa cho cô.Tương Linh uốngngụm, anh lại ung dung lấy về.ngửa cổ rót vào trong miệng.Động tác nhanh chóng dứt hoát khiến cho Tương Linh không kịp phản ứng."

Sao?"

Lâm Thanh Khải nhìn cô.Tương Linh vội vàng di chuyển ánh mắt đi nơi khác: "Không có gì."

"Vẫn còn khát sao?"

"Hết khát rồi."

Tương Linh lắc đầu.Lâm Thanh Khải nhìn cô, nhíu mày cười: "Ra nhiều nước như vây, uống đi để còn bù lại."

Bọn họ đã đi tới trường học, giờ tự học đã gần kết thúc, hành lang đã có nhiều học sinh đi lại.trong hoàn cảnh này mà anh lại nói như vậy, Tương Linh cảm thấy như bản thân bị lột sạch quần áo giữ đám đông vậy.

Cổ cô có vết hồng, cô cúi đầu không đáp.Nhìn phản ứng này của Tương Linh làm cho Lâm Thanh Khải cực kỳ thoải mái. (Anh bị máu S à?)Đụng nhẹ thôi cũng lên đỉnh, không đụng chạm cũng có thể xấu hổ.Tay trái anh bỏ trong túi quần, hơi thấp đầu nói vào tai cô: Có phải quần lót của em ướt nước nữa rồi không?"

"Ừm."

Tương Linhnhỏ gọng đáp lại.Cô quay đầu sang bên khác trốn tránh, lại bị anh dùng tay kéo lại: "Đi vào cởi."

Anh kéo cô vào hành lang toilet."

Hả?"

Tương Linh ngớ người ra một phen."

Cởi ra cho tôi."

Rõ ràng anh đang nói chuyện rất bỉ ổi nhưng giọng nói lại ôn hòa.Tương Linh nhìn lên: "Chiều nay vẫn có tiết học."

"Lâm Thanh Khải cười nhẹ: "Em định mặc như vậy đi học sao?

KHông thấy ẩm ướt khó chịu ư?"

Nhưng cũng không thể không mặc gì đi học chứ, cô muốn kiếm cơ: "Lần trước không phải anh đã vứt đi sao?

Hôm nay muốn lấy cái này để làm gì?"

Càng nói, âm thanh của cô càng nhỏ lại."

Lần trước à anh đã bắn lên đó.

Lâm Thanh Khải nói: "Còn lần này thì chỉ có nước của em mà thôi."

Giọng nói anh hạ thấp xuosng: "Cho anh cầm về... buổi tối anh tự cọ vào dương vật để thủ dâm."

"nhưng mà..."

Lâm Thanh Khải nắm lấy eo cô: "Ngoan nào."

Tương Linh dựa người vào tường cởi quần lót ra.Quần lót của cô mặc hằng ngày đều rất đơn giản, đều là màu trắng, có chút điểm hồng nhạt.

Vừa cởi xong, ngón tay cũng cảm nhận được độ ẩm.

Vừa rồi đúng là chảy quá nhiều.Nghĩ tới việc đưa nó cho Lâm Thanh Khải, không hiểu sao thân thể bõng nhiên rụt rụt.Buổi chiều anh cũng phải đi học, nghỉ giữa khóa còn phải nói chuyện phiếm hoặc chơi bóng cùng các nam sinh khác, mang theo chiếc quần lót đầy dâm dịch này đi loanh quanh như thế sao?Tương Linh thở ra một hơi rồi đưa quần lót cho anh.Sau đó mỗi người một đường, hướng đến lớp mình mà đi tới.Tương Linh bỏ tay vào trong túi mình.

Vì không mặc quần lót, vậy nên trực tiếp ma sát đến nơi âm đạo ềm mại nóng ấm.Tương Linh ngồi vào chỗ ngồi, chân không động đậy.

Nghĩ tới bối tối Lâm Thanh Khải nằm tại giường của ký túc xá, cầm lấy quần lót của cô đặt trên côn thịt mà chà xát rồi thở gấp.Thật sự cảm thấy xấu hổ."

Không mặc quần lót, tiểu huyệt có khó chịu không?"

Có tin nhắn của Lâm Thanh Khải gửi tới.Cô không nói gì.Đợi một lát, Lâm Thanh Khải cũng không gửi thêm tin nhắn nào nữa.

Tương Linh sợ ai đó sẽ nhìn thấy nên xóa hết tin nhắn.Vừa đúng lúc chuông tan học vang lên, cô đi mua chai nước ấm, khi trở về, bạn cùng bàn nói: "Điện thoại của cậu vừa có người nhắn tin tới đấy."

Tương Linh cầm lên xem.Vẫn là dãy số của Lâm Thanh Khải: "Lần sau tôi sẽ dùng lưỡi liếm cho em."...........Aizzz không thể xem chùa chứ có ngôi sao phía dưới đấy
 
[H+] Ngày Đêm Muốn Em - Thụy Miên
Chương 10 : Làm qua điện thoại


Chỉ lướt mắt nhìn qua như vậy mà phía dưới âm đạo liền một phen tê dại.Tương Linh nóng bừng mặt.Bốp một tiếng, cô ném điện thoại lên bàn."

Làm sao vậy?"

Bạn cùng bàn khó hiểu hỏi, "Là tin nhắn của ai vậy""Chỉ là tin nhắn quảng cáo thôi."

Tương Linh nói quanh co.Cô ngồi xuống, đại não trống rỗng.Nơi đó...

Cũng có thể liếm sao.Cô cảm thấy bản thân mình như đang rơi vào một cái động sâu không thấy đáy.

Lâm Thanh Khải chỉ mới dùng tay giúp cô làm phía dưới thôi mà đã khiến cho cô kích động đến mức không nói nên lời, chỉ là vẫn mong chờ cái tay đó của anh có thể đưa vào chỗ sâu hơn nữa của mình.Vài ngày sau đó, anh lại đến tìm cô.Buổi tối, Tương Linh tắm rửa xong, nằm ở trên giường chải tóc, mới vừađặt điện thoại di động xuống chuẩn bị ngủ thì Thanh Khải gọi điện đến.bạn cùng phòng nằm phía giường dưới đã sớm ngủ say, Tương Linh lo lắng sẽ làm cô ấy thức giấc nên cắm tai nghe điện thoại, sau đó bò xuống giường đi vào buồng vệ sinh."

Sao thế."

Giọng cô rất nhỏ.Lâm Thanh Khải giọng hơi khó chịu: "Làm gì mà lâu vậy mới nghe máy?"

"Bạn cùng phòng đều đã nằm ngủ rồi."

Tương Linh trầm mặc hai giây, "Sao anh còn không ngủ?"

"Uh''Uh"m là có ý gì...

Tương Linh cũng chỉ thầm nghĩ chứ không nói ra miệng.

Cực kỳ an tĩnh.

Cô có thể nghe được tiếng hít thở của Lâm Thanh Khải qua điện thoại.Bên kia Lâm Thanh Khải rất lâu mới nói: "Tôi vừa nghĩ tới em, tôi liền cứng lên rồi."

"Làm sao bây giờ?"

Tưởng Linh khẽ cấu móng tay vào lòng bàn tay, không lên tiếng."

Sao không nói gì."

Lâm Thanh Khải nhàn nhạt hỏi.Tương Linh cố gắng suy nghĩ thật lâu, cuối cùng mới nghĩ ra câu hỏi: "ký túc của anh không có ai sao"Sợ bị người khác nghe được?"

Lâm Thanh Khải hỏi."

Anh nói cái kia...

Người khác nghe xong..."

"Cái gì?"

Lâm Thanh Khải nhẹ cười qua điện thoại, thanh âm cực kỳ rõ ràng "Cứng lên?"

Tương Linh uh"m một tiếng.Lâm Thanh Khải duỗi tay tiếp xuống: "Thực sự rất cứng, em sờ thử không?"

Tương Linh không hiểu sao cổ họng khô khốc."

Trướng đến đau."

Lâm Thanh Khải từ từ nói, "Lâu không làm khiến anh muốn bức lên rồi."

Trong lòng Tương Linh bỗng dưng chột dạ: "Anh...

đã có bạn gái?"

Lâm Thanh Khải nở nụ cười.Cổ họng có phần khàn, ý cười cực kỳ rõ ràng: "Đã chia tay lâu rồi."

Tương Linh cụp mắt thấy trên sàn có vết nước, nhịn không được nhếch lên khóe môi.Lâm Thanh Khải bên kia sột soạt hai tiếng: "Biết trong tay tôi đang cầm cái gì không?"

Tương Linh đoán được: "Quần lót..."

Lâm Thanh Khải ngăn cách kia tầng vải dệt kích thích chính mình dương vật: "Quần lót của em."

"Còn có cả mùi của em nữa."

Anh nói vô cùng nhấn mạnh.Tương Linh dần dần dấy lên cảm giác.

Cô có phần muốn sờ chính mình.

"Hứng rồi sao?"

Lâm Thanh Khải hỏi.Tương Linh rất nhỏ nhẹ đáp lại "ừm".Lâm Thanh Khải nói: "Nhớ tôi đã làm với em như thế nào không?

Dùng ngón giữa."

Ngón tay Tương Linh từ từ cởi quần lót ra."

Xoa tròn xung quanh mép."

Lâm Thanh Khải phát ra tiếng thở dốc rất thấp, "Có thấy ngứa không?"

"Hơi ngứa."

Tương Linh xoa âm vật của chính mình, cổ ngửa lên, lưng tựa vào trên tường."

Xoa nhanh lên."

Động tác trên tay của Lâm Thanh Khải cũng nhanh hơn, "Càng xoa nhanh thì nước chảy càng nhiều, như thế khi dương v*t của tôi đâm vào mới thấy sướng."

Tương Linh cố gắng không rên rỉ, vì vẫn sợ có ai đó vào nhà vệ sinh."

Chảy nước sao?"

Lâm Thanh Khải hỏi."

Uh"m."

Tương Linh đem ngón tay dò xét tiếp xuống, sờ sờ miệng âm đ*o, "Rất ướt, dinh dính."

Lâm Thanh Khải khàn cổ họng: "Quả là rất hứng rồi."

Anh vuốt côn th*t lên xuống hai lần: "Muốn anh mút ngực cho không?"

Tương Linh nhắm mắt lại, nhớ lại cảm giác đầu lưỡi của anh chạm tới đầu v* ẩm nóng: "Rất muốn."

"Dùng tay đang sờ âm vật bị dính nước kia."

Lâm Thanh Khải dạy cô."

Rất dính..."

"Chạm vào đầu v*."

Kế tiếp cũng có chút tự hiểu, Tương Linh dựa vào bản năng dùng ngón tay xoa vòng quanh đầu v*."

Có giống như tôi đang bú ngực của em không?"

Lâm Thanh Khải dùng lực xoa dương vật."

Giống...

A...ưmmm..."

Tương Linh cảm giác đầu vú của chính mình đang cứng dần lên: "Rất giống như anh đang mút lấy ngực em."
 
[H+] Ngày Đêm Muốn Em - Thụy Miên
Chương 11 : Muốn tôi rồi sao


Tương Linh nhắm mắt lại, một màu tối đen, thính giác vì vậy mà càng trở nên mẫn cảm, giọng nói của Lâm Thanh Khải dường như trực tiếp đi từ lỗ tai vào tận cùng các tế bào trong thân thể cô."

Muốn đầu lưỡi của tôi làm không?"

âm thanh của anh khàn khàn.Muốn...Không chỉ là đầu lưỡi, cái gì của anh em cũng muốn.Tương Linh nói: "Ừm."

đầu vú trướng trướng, tay cô cầm lấy ngực trái của chính mình, thử nắn bóp.Không đủ, cảm giác vẫn cực kỳ thiếu thốn.Tay của Lâm Thanh Khải lớn hơn, đốt ngón tay thô to giống như có điện, mỗi lần chạm vào da thịt cô là thân thể liền trở nên mềm nhũn.

Bàn tay anh có thể nắm trọn toàn bộ ngực, sức lực ở ngón tay cũng vừa đủ, có thể khiến cho cô trở nên tê dại.Có chút... muốn bị anh xoa bóp.Hô hấp của Lâm Thanh Khải cũng trở nên nặng nề hơn: "Tiểu dâm đãng, dương vật của tôi trướng cứng rồi, thật muốn đâm vào hai vú của em."

Tương Linh bị câu nói vô sỉ của anh mà càng trở nên kích thích hơn, phía dưới khó chịu, cô phải cọ xát hai cái đùi cùng một chỗ để dễ chịu hơn."

Có phải là hứng không chịu được nữa rồi đúng không?"

Lâm Thanh Khải hỏi."bây giờ... cực kỳ ngứa..."

Tương Linh duỗi ngón tay tiến vào giữa hai chân, đầu ngón tay đè âm vật lại.Đỉnh côn thịt của Lâm Thanh Khải đã có chất lỏng chảy ra, anh cầm lấy quần lót của Tương Linh cọ cọ vào."

Chỗ ngứa đó..." anh thấp giọng hỏ: "Có muốn bị liếm không?

Hay là muốn được đâm vào thao cho đỡ ngứa?"

Tương Linh lắc đầu cắn môi: "Không biết..."

"không biết sao?"

Lâm Thanh Khải cười: "Tôi sẽ vừa liếm một bên, một bên sẽ dùng ngón giữa cắm sâu vào bên trong em mà thao, có được không?"

"aaa...."

Tương Linh ngửa cổ, cô bị lời nói của anh làm cho nước mắt chực trào, không dám suy nghĩ theo lời nói của anh, Môi của Lâm Thanh Khải...

ở chỗ đó..."

Có muốn không?"

Anh không bỏ qua: "Muốn tôi liếm không?

Không cần tay, tôi sẽ dùng lưỡi tiến vào lỗ nhỏ của em mà xuyên vào bên trong."

Ngón tay Tương Linh càng phát ra lực, âm vật giống như phát trướng."

Em chảy bao nhiêu nước thì tôi sẽ mút sạch bấy nhiêu."

Lâm Thanh Khải khàn khàn nói: "chỗ đó chảy nước tôi cũng có thể hút đúng không?"

Tương Linh càng nghe anh nói, càng ngứa ngáy mãnh liệt, liền khó chịu đến không nổi mất.cô thở gấp, nhớ tới giấc mơ kia, cô bị anh cởi sạch quần áo đè lên tường, dùng côn thịt thô to nóng hổi mà mạnh mẽ rút ra cắm vào.Thật sự rất ngứa."có muốn dương vật của tôi đi vào không?"

Lâm Thanh Khải nghe ra được cô đang rất hứng, càng cố tình trần trụi mà kích thích cô: "Dùng dương vật cứng rắn cắm vào trong tiểu huyệt của em, vừa thô vừa cứng, dùng lực thật mạnh ở bên trong em mà đâm chọc..."

Tương Linh gắt gao cắn môi, sâu trong âm đ*o co rút mãnh liệt, giống như anh đang đi sâu vào bên trong, đâm mạnh vào vậy."

Phun nước rồi sao?"

Lâm Thanh Khải hỏi.Tương Linh sảng khoái đến khóc nức: "Quá nhiều... vẫn còn chưa ra hết..."

"MK."

Lâm Thanh Khải hổn hển thở: "Em bức chết tôi rồi."

Anh ngửa đầu mạnh mẽ xoa nắn côn thịt, tưởng tượng thấy cô đang tràn trề dâm thủy chảy ra dưới hạ thân, côn thịt càng trở nên căng trướng.Lúc này đầu óc Tương Linh đều trống rỗng.Lần đầu tên cô tự làm cho mình tới cao trào như vậy, thân thể mềm nhũn, dâm thủy phía dưới nhỏ giọt xuống sàn.Rất lâu sau, Lâm Thanh Khải mới trầ thấp rên rỉ một tiếng. tiếng hít thở dần trở nên bình thường."

Giọng em thật dâm đãng, tôi chỉ cần nghe giọng em thôi mà cũng có thể bắn.

Lâm Thanh Khải có phần cười.Tương Linh hơi ngu ngốc vài giây, sau đó lắp lại câu nói của anh: "Anh bắn sao?"

"Bắn chứ."

Lâm Thanh Khải nói: "Em kêu như vậy thì ai mà chịu cho nổi."

Bên dây bên kia lại phát ra tiếng sột soạt: "Bắn hết lên quần lót của em, rất nhiều."

Não bộ Tương Linh mờ mịt, ngồi xuống, ôm lấy đầu gối.

Cũng không nghe rõ anh nói câu gì tiếp theo.Thấy cô không phát ra tiếng động nào, Lâm Thanh Khải hỏi: "Làm sao vậy?

Lên đỉnh quá sung nên mất sức quá hay sao?"

Tương Linh lắc đầu, sau đó mới nhớ tới đang gọi điện thoại nên anh sẽ không thể nhìn thấy.cô gọi tên anh: "Lâm Thanh Khải."

"hả?"

Tương Linh cũng không biết mình đang muốn nói gì. chỉ cảm thấy trong tay cùng trong lòng đều trống rỗng, muốn bắt lấy cái gì đó.

Cuối cùng lại chỉ gọi tên anh.Điện thoại là một mảnh im lặng.Qua một thời gian dài, Lâm Thanh Khải mới nở nụ cười:"Muốn tôi rồi sao?"
 
[H+] Ngày Đêm Muốn Em - Thụy Miên
Chương 12 : Tại trường học (1)


Buổi tối cực kỳ yên tĩnh, Tương Linh cảm nhận được nhiệt độ kèm theo từng lời nói của anh tựa hồ như ảo giác.

Cô đặt đầu lên đùi, đáy lòng có chút xao động.Đầu bên kia điện thoại, Lâm Thanh Khải không để ý tới cô đang trầm mặc.

Anh chỉ cho rằng là cô không muốn đáp, im lặng một lát lại nghe được giọng nói của cô truyền tới rất cẩn thận "Ừm".Lâm Thanh Khải khóe môi trước gợi lên độ cong nhàn nhạt."

Ngày mai tan học chờ anh ở cuối cầu thang."

Ngày hôm sau là thứ sáu.

Này là ngày đi học cuối cùng trong tuần, vì vậy các bạn học sinh đều vô cùng kích động.

Đợi đến hết tiết cuối cùng của buổi chiều, đám bạn đã sớm đứng ngồi không yên.

Giáo viên chủ nhiệm lại là người là nói nhiều, cho bài tập về nhà xong lại bắt đầu tổng kết tuần trước rồi lại sắp xếp kế hoạch tuần sau, kéo dài dây dưa không chịu thả người.Tiếng chuông tan học vang lên một tiếng, lớp bên cạnh ồn ào như vỡ chợ, trên hành lang bắt đầu trở nên ồn ào, bóng người cứ nối tiếp nhau lướt qua.Tương Linh ngồi ở bên trong vị trí gần cửa sổ, tim đập có phần nhanh.Suy nghĩ đến việc sắp được gặp Lâm Thanh Khải, liền nhịn không được trở nên căng thẳng.

Nhất là tối qua lại... nói chuyện điện thoại cùng với anh rồi lại tự mình làm chuyện đó...Lúc ấy cảm xúc bị câu dâng lên, bây giờ nghĩ lại lại cảm thấy xấu hổ không biết nên chết nơi nào thì tốt.

Sau đó cô rửa mặt, dùng nước lạnh táp vào mặt để tỉnh táo lại.Chính mình lộng chính mình, phi thường, không còn mặt mũi.

Cũng không biết Lâm Thanh Khải rốt cuộc là người như thế nào mà có thể làm đến bình bình thản thản như thế.Vành tai cô nóng lên, bạn ngồi cùng bàn lấy cán bút đánh lên cánh tay cô, đè thấp giọng nói: "Bên ngoài!"

Tương Linh ngẩng đầu nhìn, tự động lướt qua tất cả những người đang đi ngoài hành lang kia mà nhìn thẳng vào Lâm Thanh Khải đang nhàn nhạt nhìn cô.

Anh dựa lên lan can ngoài phòng học, nghe mấy bạn nam sinh lớp khác đang nói gì đó.Tóc anh ngắn như là mới vừa cắt, thật sự nhìn lưu loát, nổi bật hẳn so với tất cả những người xung quanh.

Anh nhìn Tương Linh, chân mày giương lên, xa xa nháy mắt một cái tặng cô như muốn nói.Anh, ở đây, chờ, em."

Lâm Thanh Khải hình như là đang nhìn chúng ta phải không."

Bạn ngồi cùng bàn nhìn, nhỏ giọng nói.Tương Linh nhanh chóng rút tầm mắt về.

Tiếp tục nhìn chăm chú trên bục giảng, giáo viên trên bục giảng vẫn đang chăm chú nói, nước miếng văng khắp nơi.

Qua hai phút, cô vụng trộm chuyển tầm mắt nhìn ra ngoài, Lâm Thanh Khải đã dời ánh mắt rồi.Anh xoay người, đưa lưng về phía cô.

Áo sơ mi trắng dài tay, bờ vai rộng rãi mà thẳng tắp.Ước chừng kéo dài gần nửa giờ, giáo viên mới nói đủ: "Được rồi, cả lớp về nhà đi."

Nháy mắt, cả phòng học liền trở nên ầm ĩ.Tương Linh bắt đầu chầm chậm bỏ sách vào cặp.

Còn một vài thứ không thể nhét, ném vào cặp, rồi lại móc ra, lề mề kéo dài thời gian.

Lề mề chào bạn ngồi cùng bàn, lại lề mề đi dọn dẹp vệ sinh phòng học, xung quanh dần dần không còn một ai nữa.Lâm Thanh Khải bước đôi chân dài tiến vào, thuận chân đá lên cửa lớp.Anh cũng không đi tới ghế ngồi.

Trên vai lười biếng treo túi sách một bên vai, hai tay bỏ vào trong túi quần: "Hoá ra là em đang chờ anh."

Tương Linh đứng lên, định giải thích với anh.Lâm Thanh Khải cười, thuận thế ngồi lên mép bàn: "Lại đây để cho anh mò mẫn một lát."

"Ở chỗ này?"

Tương Linh đỏ mặt."

Uh"m."

Lâm Thanh Khải không muốn nói thêm gì, kéo cô đến trước người, cánh tay dài duỗi ra, nắm lấy tay cô đặt lên ngực: "Không phải là em muốn tôi sao?"
 
[H+] Ngày Đêm Muốn Em - Thụy Miên
Chương 13 : Tại trường học (2)


Trong lòng Tương Linh hơi ngập ngừng.

Cô không tranh cãi gì, mà ngược lại lại có dũng khí đặt tay mình lên eo anh.Quần áo của Lâm Thanh Khải là loại vải cao cấp mềm mại, từ trong lòng bàn tay cô có thể cảm thấy dường như cô đang trực tiếp chạm tới da thịt của anh, căng đầy ấm áp.Tương Linh càng được nước càng lấn tới, cô lần mò giơ tay lên, túm túm áo anh đến nhăn lại.Lâm Thanh Khải chui đầu vào hõm vai của cô, nhẹ đặt lên đó một nụ hôn."

Người em thật thơm." thanh âm của anh nghe như ảo giác, anh ngậm chặt vành tai Tương Linh sau đó hơi thờ nặng nề mà mút hai lần.Thắt lưng Tương Linh vì thế mà trở nên mềm nhũn.

Vành tai thịt non mẫn cảm đến lợi hại."

Tối qua tự mình sờ mó sao?"

Lâm Thanh Khải cắn lỗ tai của cô.Tương Linh trốn: "Đừng động vào lỗ tai..."

Lâm Thanh Khải nở nụ cười: "Vậy anh nên đây nên động vào chỗ nào?"

Tương Linh không đáp, sao đó lại kèm theo tiếng cò kè mặc cả: "Cũng đừng ở âm huyệt..."

"Còn muốn ở âm huyệt sao."

Lâm Thanh Khải cười gian manh, cầm lấy tay phải của cô đặt lên ngực, được ngăn cách bởi nội y mà xoa nắn vài cái.Anh hỏi cô: "Ngày hôm qua có tự xoa bóp vú của mình không?"

"...

Có."

Tương Linh vô cùng thật thà.

Lâm Thanh Khải nheo mắt lại lại: "Anh xoa sướng hơn, hay là em tự xoa sướng hơn?"

Tương Linh chần chờ, liếc anh một cái, lắc lắc đầu.Lâm Thanh Khải hiểu ý.

Anh dương lên khóe môi: "Xấu hổ cái gì, anh thích em, bởi vì em dâm đãng như thế này nên anh mới thích em đấy."

Anh thích emAnh thích em dâm đãng như vậy...Chỉ với ba chữ "anh thích em" kia, trong lòng Tương Linh liền trở nên mềm mại như hoàng hôn của mùa xuân.Trên bảng đen vẫn còn tràn ngập các đề bài tập về nhà, Lâm Thanh Khải lười nhác tựa vào ở trên bàn học, một tay đưa ra phía sau thắt lưng của cô, váy áo cô rất mỏng, Tương Linh có thể nhận thấy được ngón tay anh đang chạm trực tiếp tại sống lưng mình mà vuốt ve.Tê tê, lại cực kỳ dễ chịu.Điều này làm cho Tương Linh có ảo giác mãnh liệt rằng giữa hai người bọn họ đã trở nên cực kỳ thân mật.Cô nắm lấy góc áo của anh, nhỏ giọng: "Muốn anh bóp."

Lâm Thanh Khải thấp giọng cười: "Vì sao?"

Tương Linh đặt đầu mình lên bả vai anh: "Cảm giác... rất mãnh liệt."

Hai người sát lại gần nhau, bàn tay đặt ở phía sau lưng cô của Lâm Thanh Khải càng thêm thuận tiện, ngón tay anh tím đến mép quần lót đang được ngăn cách bởi chiếc váy, như có như không dọc theo một đường thẳng đi xuống mà dò xét.

Tương Linh hơi giật mình xấu hổ đưa hông về phía trước để trốn tránh ngón tay của anh, nhưng tay anh lại không buông tha mà theo sát cô."

Có cảm giác mãnh liệt gì?"

Lại còn trêu chọc cô.Tương Linh tựa đầu lên vai anh, nhỏ giọng: "Lập tức... cảm thấy thoải mái."

"Cặp vú được thoải mái thì phía dưới sẽ ẩm ướt đúng không?"

Tương Linh ừ một tiếng.Yết hầu của Lâm Thanh Khải lên xuống, bàn tay cũng buông buống, chạm đến mép váy bên trái, vén lên.Tương Linh hoảng sợ, tránh đi tay anh.Lâm Thanh Khải nhìn cô, nhàn nhạt nói: "Không muốn tôi đụng chạm?"

Tương Linh lắc đầu: "Chúng ta đang còn ở phòng học."

Lâm Thanh Khải hiển nhiên chỉ để ý duy nhất một vấn đề đó là cô không muốn cho anh đụng chạm.

Anh cười: "Trong phòng học... không phải càng kích thích hơn sao?"

Anh đặt tay lên đùi cô, lòng bàn tay mon men theo đùi cô hướng lên phía trên.Tương Linh giật nảy mình, cái cảm giác này như thể bị nhiễm phải điện lưu nóng cháy, bàn tay anh rất nóng, ở trên đùi cô mà ma sát, xoa nắn vài cái.

Tương Linh không chịu nổi liền phát ra tiếng rên rỉ nhẹ.Lâm Thanh Khải mở miệng, trong giọng nói dường như tràn ngập mùi tình dục: "Thật non mềm."
 
[H+] Ngày Đêm Muốn Em - Thụy Miên
Chương 14 : Tại trường học (3)


Anh cúi đầu, cắn vành tai cô.Bàn tay phía dưới tiếp tục thăm dò vào trong, tại bắp đùi cô khẽ nắn bóp vài cái rồi bóp dần đi lên.Hô hấp của Tương Linh nhanh hơn, cô cảm nhận được đầu ngón tay của anh đang đẩy quần lót ra rất rõ ràng.bên trong ẩm ướt.

Thực ra lúc tan học, nhìn ra bên ngoai thấy anh đang đứng dựa người lên lan can thì cô đã bắt đầu ẩm ướt rồi.Dường như Lâm Thanh Khải rất mãn nguyện khi ngón tay chạm tới chất dịch trắng mịn kia: "Chảy nước từ lúc nào?"

Tương Linh nói dối: "Vừa mới rồi..."

"Thật sao?"

Lâm Thanh Khải cười.Anh cũng không nói là không tin cô, chỉ là buông vành tai cô ra.

Đầu lưỡ ấm nóng liếm dọc xuống cổ, lưu lại trên xương quai xanh của cô một vầng da ửng hồng nhàn nhạt.Cô nhất thời nhịn không được, kêu ra tiếng.Tay Lâm Thanh Khải ở bên trong càng hướng vào sâu hơn, mò mẫm đến tiểu nhục huyệt.

Anh sờ ở đó, nơi mà tiểu huyệt đạo đang ướt át mà vuốt ve qua lại: "Chỗ này là nơi non mềm nhất của em, đúng không?"

Toàn thân Tương Linh yếu ớt, nhất là nơi đang bị anh xoa nắn, Cô mềm nhũn tới không đứng dậy nổi, tay nắm chặt lấy eo của Lâm Thanh Khải, gật đầu."

Tiểu huyệt đạo."

Lâm Thanh Khải trầm thấp nói.Anh hơi cúi người, ôm lấy nửa người của Tương Linh đặt lên bàn.Anh cởi quần lót của cô ra, sau đó tách hai chân cô.Tương Linh chỉ cảm thấy tư thế này có phần xấu hổ, chân khép lại không được, mà mở ra như thế ny cũng không được.Hạ thân trần trụi, cảm giác không khí với nhiệt độ ngón tay anh dần bất đồng."

Lâm Thanh Khải..." cô có chút luống cuống."

Không sao đâu."

Lâm Thanh Khải thấp giọng: "Để anh nhìn tiểu hoa huy*t."

Trời chiều hoàng hôn áng vàng, chiếu lên bạc môi của Lâm Thanh Khải.

Đáy mắt thanh sạch thường ngày bây giờ lại tràn đầy dục vọng.Anh mở váy của Tương Linh ra.Tương Linh chỉ có thể nhìn thấy ánh mắt của anh đang cụp xuống, nhưng theo bản năng cô cảm thấy được ánh mắt của anh mang theo nhiệt độ vô cùng nóng bỏng.

Như là trực tiếp chạm vào điện, âm đ*o tê tê dại dại, chất lỏng lại theo âm đ*o theo khe hở đi xuống... tùy ý lại dâm mị.Chỉ là bị nhìn như vậy, chỗ đó của cô liền co rút.Lúc này Lâm Thanh Khải mới thực sự nhìn rõ chất lỏng trong suốt từ bên trong miệng nhỏ của cô chảy ra.

Ánh mắt anh tối sầm lại, cười: "Có phải là rất khích thích không?

Mới vừa rồi em vẫn đang nói chuyện với giáo viên, bạn hoc cùng lớp cũng mới vừa rời khỏi, em liền dạng chân để anh nhìn hoa huy*t."

Tương Linh bị anh nói đến lỗ tai ửng hồng, cô cong chân muốn tránh đi tầm mắt của anh, liền bj ngăn lại."

Đã có ai khác nhìn qua chỗ này của em chưa?"

Lâm Thanh Khải cầm một bên chân của cô.Tương Linh im miệng lắc đầu."

Ngoan."

Lâm Thanh Khải sờ sờ tóc cô.Anh dùng ngón tay tách hai mép tiểu âm đ*o ướt chèm chẹp ra.Hai mảnh thịt nhỏ mềm nhẵn vây quanh hạt đậu tròn nhỏ ở giữa, anh nhìn chằm chằm vào chỗ đó, theo khe hở mà xoa nắn từ trên xuống dưới, động tác của ngón tay nhẹ nhàng mài âm vật.Giống như ngày đó anh dùng côn th*t mài cô vậy.

Tất cả hạ thân đều bị ướt, dòng nước cứ chảy ra không ngừng, thậm chí còn nghe được ngón tay anh bị dính nước vang lên tiếng nhem nhép càng lúc càng lớn.Lâm Thanh Khải nhìn xuống cô: "Chưa từng bị thao, tiểu bức đã kêu như vậy rồi."

"Aaa... không được..."

Tương Linh nhíu mi lại."

"NGứa sao?"

Lâm Thanh Khải khàn giọng hỏi.Tương Linh gật đầu lung tung, cô bị loại cảm giác kích thích này làm cho choáng váng, thế nên lúc Lâm Thanh Khải cúi người nhìn xuống, có phần không kịp phản ứng.Một giây sau, âm vật liền ẩm ướt hơn nữa.Cực kỳ nhẹ nhàng nhưng cũng rất có lực, qua lại kích thích âm vật.đầu lưỡi của Lâm Thanh Khải.Não đại của Tương Linh không còn cảm nhận được gì nữa, cô rên rỉ ra tiếng.Anh vùi đầu vào hạ thân của cô, đầu lưỡ vòng quanh âm vật liếm láp qua lại.Mặt lưỡi có chút thô ráp, trượt lên trên một cái, dừng lại, ngậm chặt, hút vào trong miệng, khẽ cắn."

Đừng liếm..." giọng nói của Tương Linh thất thanh.Lâm Thanh Khải bóp chặt thắt lưng của cô: "Liếm mới sướng hơn chứ."

Thắt lưng Tương Linh không thể động đậy.Lâm Thanh Khải vươn ra một bàn tay để cho cô cầm, nhưng miệng vẫn không ngừng lại động tác.Đầu lưỡi của anh thậm chí hướng vào bên trong mà chọc, tựa hồ như muốn chui vào trong đó.Tương Linh bị anh dùng lưỡi đâm vào lại càng ngứa: "Lâm Thanh Khải không được... anh đừng..."

Đầu lưỡi Lâm Thanh Khải ngược lại càng dùng lực lớn hơn mà xuyên vào bên trong, lại ra sức ngậm chặt hút sạch d*m thủy chảy ra của cô.

Toàn thân Tương Linh run rẩy, nước phun trào ra ngoài.Toàn phòng học đều là âm thanh thở đốc khàn khàn của cô.Lâm Thanh Khải đứng thẳng, cằm anh ướt nhẹp vì bị chất lỏng bắn.

Là d*m thủy của cô.Tương Linh nhìn anh dơ tay, dùng mu bàn tay quẹt một cái, lau đi.

Anh nhìn vết nước, cười cười.Tương Linh xấu hổ, Lâm Thanh Khải cúi người tới, nằm ở trên người cô, có chút trêu chọc: "Đến lúc anh dùng dương v*t thao em, có thể sẽ cần rất nhiều đệm trải giường rồi."
 
[H+] Ngày Đêm Muốn Em - Thụy Miên
Chương 15 : Muốn


Tương Linh lắc đầu, không đáp.Mới vừa bắn ra, nhưng trong thân thể vẫn cảm thấy trống rỗng đến cùng cực.Cô không quan tâm xấu hổ, ánh mắt nhìn Lâm Thanh Khải, hai cánh tay nhẹ nhàng đặt trên cổ của anh."

Muốn ôm?"

Lâm Thanh Khải hỏi."

Ừm."

Âm thanh của Tương Linh thanh âm mềm nhũn.

Như muốn dán tại trên người anh.khoé môi của Lâm Thanh Khải hơi cong lên: "Đổi tư thế anh ôm em."anh đặt cô ngồi lên cạnh bàn, đôi diện với anh đang đứng, tay cô mại bám lấy bả vai của anh.

Nơi mềm mại vừa đạt cao trào hướng về phía anh.Yên lặng một lát, Lâm Thanh Khải nghe cô nói cái gì đó rất nhỏ."

Hả?"

Anh không nghe rõ, khổ sở nhướng mày hỏi lại."

Vừa rồi..."

Tương Linh chôn mặt tại vai anh, "Em tưởng như sắp chết đến nơi..."

Lâm Thanh Khải cười: "Sướng đến mức muốn chết sao?"

Tương Linh đặc biệt nhỏ giọng: "Cực kỳ thoải mái."

Chỉ cần nghĩ tới tới mặt anh chôn ở hạ thân của cô, Tương Linh liền dừng không được mà vẫn còn sợ run.Đôi môi dùng để hôn môi cùng lưỡi, lại đi hôn tại nơi đó.Nghĩ thôi cũng đã kích thích rồi."

Cắm đi vào sẽ càng thoải mái."

Lâm Thanh Khải thấp giọng.Anh án theo thân thể của cô đẩy về phía trước.Thắt lưng của Linh chạm phải một thứ gì đó cứng rắn - - gốc thịt kia lại vừa cứng lên, làm tâm cô lại thêm dao động.

Lần này không có váy hay quần lót che chắn, quy đầu nóng bỏng trực tiếp chạm tới tiểu hoa huy*t.

Ngực cô tê rần.

Anh kéo khoá quần từ lúc nào..."

Đã cứng lên cả nửa ngày."

Lâm Thanh Khải thẳng lưng, đỉnh côn th*t thô nóng đặt tại cái miệng nhỏ ẩm ướt của cô, "Thấy em hứng như thế, nó liền trướng to lên."

Tương Linh ưm một tiếng, nhíu đầu lông mày lạicái đó đụng chạm một chút, chân cô liền nhũn đi một chút.Toàn thân chỉ còn lại có đầu ngón tay vẫn còn khí lực, gắt gao cào cấu trên lưng Lâm Thanh Khải."

Cứng quá..."

Bị mài đến hốt hoảng, cô nhịn không được nói.Lâm Thanh Khải trầm thấp đáp lại: "Nó đang muốn thao em."

Khát vọng trần trụi.

Thứ cứng rắn đang ở đó, chỉ cần hơi chút dùng lực là có thể cắm vào bên trong cô ngay lập tức, nghĩ tới lại khiến bên trong cơ thể cô khẩn trương căng trướng.Muốn kiềm chế một chút cũng không xong.vừa rồi Tương Linh vẫn còn lưu lại nước nên bắt đầu chảy ra.

Đem hạ thể đang tiếp xúc của cả hai người biến thành một mảnh ướt đẫm.côn th*t bắt đầu ẩm ướt, mượn dâm thuỷ mới chảy ra của cô mà chọc đi lên một chút, sử dụng lực một chút."

A..."

Thân thể Tương Linh thân thể tất cả như bị điện giật.Cô có thể cảm nhận được đỉnh của nó, dường như đang muốn dùng lực chen vào trong thân thể mình mà luồn lách, giống như muốn phá vỡ cô ra vậy.Cực kỳ ngứa, rất muốn."

Cho anh thao không?"

Lâm Thanh Khải nâng chiếc cằm nhỏ của cô lên.Tương Linh bị dục vọng làm cho mù mịt, gật đầu: "Muốn..."

"Muốn dương v*t?"

"ừm..."
 
[H+] Ngày Đêm Muốn Em - Thụy Miên
Chương 16


Quy đầu rất lớn, thong thả chạm vào miệng tiểu huyệt.Vừa mới tiến vào một chút, chỗ đó liền trở nên khó chịu, giống như là bị ai đó dùng răng cắn vậy.

Bên trong co bóp lợi hại, ẩm ướt nóng rực gắt gao.Lâm Thanh Khải hí một tiếng.Lâm Thanh Khải cố kiềm chế rút ra, rồi lại đánh phá đi vào một chút, tại lối vào nhẹ nhàng cắm ra rút vào."

Nơi này có sướng không?"

Tương Linh lắc đầu: "Vô cùng tê dại..."

"Em thật sự là dâm đãng."

Lâm Thanh Khải nói.anh cởi bỏ khoá váy kéo của cô.

Bàn tay tiến vào, lột nội y. côn th*t không thể hướng thâm sâu tiến vào, khí lực đang tập trung ở các ngón tay, bắt được một bên vú của cô liền hung hăng xoa nắn.Tương Linh bị anh cầm đến đau), thân thể muốn lùi về phía sau muốn trốn.Lâm Thanh Khải lại án người đi lên, qua lớp quần áo maf ngậm chặt núm vú của cô.Anh hút dùng lực thật lớn mà hút mạnh. côn th*t lại vẫn ở phía dưới bên trong cô.

Tay của Tương Linh nắm laya tóc anh, ngưỡng cổ rên rỉ.

Advertisement

SPONSORED (ĐƯỢC TÀI TRỢ)Lâm Thanh Khải hất cằm lên, xem vẻ mặt mê loạn của cô: "Còn chưa có thao đến bên trong, mà đã rên như vậy?"miệng huyệt của Tương Linh bị anh ma sát đến tê dại, muốn càng nhiều hơn nữa.

Muốn để cho anh xuyên tới chỗ sâu nhất, va chạm cô.Cô phát ra âm thanh cực kỳ phóng đãng: "...

Vô cùng thoải mái."

"Thực dâm."

Lâm Thanh Khải hướng tới nhũ hoa của cô khẽ cắn một cái, "miệng âm vật nóng quá, cắn nuốt đỉnh dương v*t của anh sướng muốn chết."anh thật sự muốn lập tức đem toàn bộ côn th*t đâm đi vào, bởi hiện tại đã cương cứng đến phát đau.Nhưng đây là lần đầu tiên của Tương Linh, nên cho dù thế nào, anh cũng không nên dùng lực một lần như vậy mà thao cô được.ngón tay anh duỗi xuống, xoa âm vật của Tương Linh: "Tiểu huyệt sướng đến muốn phun nước rồi đúng không?"

Thân thể Tương Linh run lên.Thân thể nhạy cảm vừa mới đụng chạm âm vật mà cô đã liền chịu không nổi, còn bị anh ma sát liên tục khiến cho hạ thân căng cứng lại."

Cứ bắn nước tiểu lên dương v*t của anh đi."

Lâm Thanh Khải nhìn mi tâm cô nhíu lại càng lúc càng chặt, tốc độ côn th*t cũng theo đó mà mạnh nhanh hơn.Thật muốn cứ vậy mà cắm thẳng tới đáy, thao chết cô.Thịt non tiểu huỵent bị anh chọc lộng không ngừng nghỉ.Tương Linh ngứa tới cực điểm, nước theo từng đợt đâm vào mà chảy ra, lại bị côn th*t của anh đánh phá, bắn vào lông đen của cả hai người.Cô rên rỉ một tiếng, mềm nhũn trên người anh.Lần này không đợi cô bình phục lại, Lâm Thanh Khải kéo bả vai cô tiếp tục ấn xuống.Ngón tay để trước miệng huyệt của cô, côn th*t trướng đến thô theo chen vào: "Liếm cho anh nhé."

AdvertisementLại khẩn căng lại mềm nhũn.

Anh nhỏ giọng than nhẹ một tiếng.Còn đang để phía dưới tràn đầy d*m thủy, đầu lưỡi liếm của Tương Linh, anh di chuyển côn th*t đi lên.

Vốn là thăm dò va chạm đụng, lại không ngờ cô vươn lưỡi ra liếm vòng quanh chỗ đầu dương v*t, liếm qua liếm lại."

Đầu lưỡi thật dâm."

Lâm Thanh Khải ngửa cổ hít khí, "Dùng lực liếm."

Chóp mũi Tương Linh đều là hương vị của anh, còn có cả của cô nữa.

Cả hai trộn lẫn trong một chỗ, biến thành thuốc kích dục dâm mị.Đầu lưỡi có thể cảm nhận được trên côn th*t anh dày đặc gân và nếp khúc."

Ngậm chặt, mút khẽ mút."

Lâm Thanh Khải xoa tóc của cô.Chịu không nổi, anh tiện tay đè sau gáy của Tưởng Linh, tự mình rút ra thọc vào trong miệng của cô.Miệng nhỏ với tiểu huyệt thật giống nhau.

Đã thế lại còn có đầu lưỡi mềm mại, lúc anh cắm vào thật đê mê như có hàng ngàn con kiến bò lên vậy.Tương Linh cố gắng há hốc mồm thích ứng với thứ to lớn của anh.

Thật thô, lúc tiến vào, đỉnh của anh dường như đã chạm tới cả yết hầu.

Cuống lông chạm tới đôi má, cực kỳ nhanh chóng rút ra lại nhanh chóng chọc vào sát.động tác của anh càng lúc càng nhanh, cô có điềm không thoải mái, nhưng hạ thân lại không hiểu sao mà nước càng chảy càng nhiều.Nhanh như vậy, kịch liệt như vậy.

Nếu là tiểu huyệt nhỏ phía dưới bị thao như vậy, nhất định đã bị thao đến mức phun nước mất rồi.Cô nức nở, cảm giác côn th*t ở trong miệng cô trướng càng lớn.Hàm sắp không chứa nổi rồi, muốn gãy mất rồi."

Anh sẽ bắn hết cho em uống, có đuọc không?"

Lâm Thanh Khải thở gấp.Tương Linh gật đầu.Lâm Thanh Khải dùng sức đâm rút vài cái, quy đầu chạm mạnh tới tận yết hầu của Tương Linh, thắt lưng hơi buông lỏng, dí sát vào trong miệng cô.
 
[H+] Ngày Đêm Muốn Em - Thụy Miên
Chương 17 : Muốn


Có chút dinh dính, kèm theo nhiệt độ nóng hổi và hương vị của anh.Tương Linh bị sặc, nhịn không được ho khù khụ.

Nhưng ngón tay của Lâm Thanh Khải vẫn giữ chặt gáy của cô, cảm giác xuất tinh dồn dập kích thích,anh không thể khống chế nổi mà than nhẹ một tiếng, dương v*t run run tiếp tục hướng miệng cô mà liên tục đâm vào vài cái.Đỉnh to lớn chen vào trong cổ, Hơn phân nửa chất lỏng đậm đặc bị cô nuốt xuống, nhưng vẫn có một chút theo động tác của anh mà tràn ra khóe môi.Thứ chất lỏng màu trắng đậm đặc, cùng với nước miếng bị thao biến thành hang động dâm mị.Lâm Thanh Khải hơi híp mắt lại, lấy lòng ngón tay lau cho cô.Ánh mắt vô tội, cảm tình trắng trong thuần khiết, không biết ăn nói, đúng là của hiếm trên đời."

Trong miệng còn nữa không?"

Anhh nhéo nhéo cái cằm của cô.chiếc cằm nhỏ của Tương Linh vẫn còn dính ít tinh dịch, cô gật gật đầu.Lâm Thanh Khải rút một tờ khăn giấy đặt trong lòng bàn tay, đưa tới bên miệng cô: "Nhả ra trong tay anh đi."

Tương Linh thích bộ dạng lúc này của anh, dục vọng không hề mất hết, từng động tác đều vô cùng săn sóc.

Cô cẩn thận nghe theo."

Hết sạch chưa?"

Lâm Thanh Khải hỏi."

Rồi."

Tương Linh ngửa mặt lên: "Muốn uống nước."

Anh mở nắp chai nước, đưa cho cô súc miệng.Ánh sáng trong phòng học khá tối thật sự rất thoải mái, khiến cho có chút buồn ngủ rồi.Tương Linh nhặt quần áo lên mặc vào, Lúc mặc áo lót, đang loay hoay cài khuy áo lại thì Lâm Thanh Khải bước tới từ sau lưng cô.Bàn tay ấm áp tham tiến vào bên trong nội y, bao lấy trần trụi hai quả nhũ nhục: "Ngực sữa của em vừa đủ bàn tay anh."

Tương Linh nhỏ giọng lên án: "Vẫn hơi đau."

Lâm Thanh Khải trầm thấp cười: "Để anh xem nào."

Anh cởi sạch nửa người trên của cô, mượn chút ánh nắng mặt trời lọt qua khe cửa nhìn thấy trên ngực nhũ có phiếm hồng của dấu tay để lại."

Vừa rồi có chút chịu không nổi."

Anh thấp giọng,"Vừa mới đâm vào trong em một cái, miệng nhỏ của em lền khẩn căng."

Tương Linh muốn nói gì đó, mở miệng nhưng trong nháy mắt lại biến thành âm thanh "ưm".Đầu lưỡi bị anh chiếm lấy.Hai người dừng lại một chút, sau đó đi ra ngoài phòng học, đèn đường bên ngoài đã bắt đầu sáng.Tại cổng lớn bắt gặp một nhóm học sinh vừa chơi thể thao xong.Trong đó một người là bạn cùng phòng với Lâm Thanh Khải lên tiếng: "Sao vẫn còn ở lại trường, đi chơi cùng tớ không?"

Lâm Thanh Khải nép sát bên người Tương Linh: "Tớ đưa cô ấy về nhà trước đã."

"Bạn gái mới sao?"

Người nọ dường như lúc này mới để ý tới Tương Linh, cười đến có chút hư hỏng: "Đưa cô ấy theo cùng đi."

Lâm Thanh Khải từ chối, anh cụp mắt xuống nhìn đồng hồ: "Có gì các cậu cứ điện thoại cho tới."

Nhìn bọn họ nói chuyện, Tương Linh hạ thấp nhìn xuống bóng của Thanh Khải đổ trên mặt đất.

Cao lớn, mạnh mẽ.

Không ai nghĩ rằng một người như vậy mà vừa rồi đây tại phòng học anh còn thở gấp đâm chọc trong miệng cô.

Ôm cô, thập chí là liếm cả đằng dưới cô.Nhưng đó chỉ là cô nghĩ, chứ không nói ra.

Đọc truyện tại wattpad của Huyền Namida để ủng editor.Lâm Thanh Khải đưa cô đến dưới nhà. anh nhàn nhạt hất cằm: "Lên nhà đi."

"Vâng."

Tương Linh cúi đầu đấp.

Trong lòng có chút mất mát không nói nên lời.

Cuối cùng là như thế này.

Cô cùng với anh lúc ấy đã vô cùng thân thiết, giống như chỉ có thể nhơ vào nhau mà sống, tại thân thể da thịt tham luyến mà không thể tách rời.

Nhưng đến khi thân thể được thỏa mãn, anh lập tức lại biến thành Lâm Thanh Khải lạnh lùng, xa lạ.Sao vậy?"

Lâm Thanh Khải cười cười: "Không vui sao?"

"Không phải..."

Tương Linh lắc đầu.Lâm Thanh Khải im lặng không tiếng động nhìn cô một hồi, bàn tay từ trong túi quần rút ra cầm lấy tay cô, kéo vào góc tối.Ánh đèn cực kỳ ít ỏi, trong lòng bàn tay anh nóng rực cả lên, dọc theo thân thể da thịt trơn mịn của cô mà vuốt ve, tiến ra phía sau đầu cô. sau đó cúi đầu, hôn lên môi cô.Tim Tương Linh dường như ngừng đập.Cảm xúc tê rầm mà ấm áp, là bờ môi của anh.

Đầu lưỡi theo sát mà cạy mở hàng răng của cô, dùng lực tiến vào.

Sự mềm dẻo trơn ẩm, liếm láp đến mức khiến cho cả người cô lại nổi lên ngứa ngáy.Tương Linh vẫn không hiểu ý, đầu lưỡi cô bị anh quấn lộng, tham lam gặm cắn, Cắn mút đến đầu lưỡi cô tê dại, đầu gối cô nhũn ra hết cả rồi.Anh hôn cô.Tương Linh bám chặt bờ vai của anh, trong lòng dâng trào cảm xúc không nói thành lời.Cô muốn!
 
[H+] Ngày Đêm Muốn Em - Thụy Miên
Chương 18 + 19: Nụ hôn đầu


Não đại mất không khí đến ù ù, cô ưỡn thân thể để càng tiếp sát với anh.

Hơ thở hai người cận kề, nụ hôn nhuyễn đến ái muội.Cô thở hổn hển, lúc này Lâm Thanh Khải mới buông tha cho cô, hô hấp của hai người cùng chung tại một chỗ, anh hỏi: "Lần đầu hôn môi sao?"

""Vâng."

Tương Linh dường như không còn chút sức lực nào, giọng nhỏ hết mức trả lời.Lâm Thanh Khải cười, lại đưa môi tới: "Vậy để anh hôn lại lần nữa." (Na:Khải ca thật là yêu nghiệt.)

Sau này khi nhắc tới nụ hôn đầu, Tương Linh nhớ tới đầu tiên chính là buổi tối cùng ánh đèn ảm đạm và gió đêm.

Tiếng xe cùng ánh đèn lướt qua, đi xa, ngón tay Lâm Thanh Khải đỡ gáy cô vừa dùng lực lại vừa ôn nhu.Thật lâu sau, trong túi áo anh có tiếng điện thoại kêu lên, Lâm Thanh Khải lướt qua môi cô nhìn xuống màn hình, nhấn nút nghe.Là mấy nam sinh kia giục anh đến, người này nói rất từ tốn, Tương Linh có thể nghe được giọng của đầu dây bên kia: "Còn thân mật chưa xong sao?"

Bên má cô nổi lên hai vùng đỏ ửng, may là đang nấp trong chỗ tối nên không thể nhìn thấy.

Lâm Thanh Khải vẫn như cũ, không phủ nhận cái gì hết, cũng không để tâm lắm mà chỉ đáp lại hai ba câu."

Chúng tớ đang ở KTV, vẫn là cái chỗ mà trước nay thường hay tới đấy, sau khi cậu đến..." câu tiếp theo Tương Linh không nghe được.

Tay của Lâm Thanh Khải vươn tới trượt theo eo cô, sau đó hạ xuống vén váy lên, ngón giữa để vào hai chân: "Ướt rồi."

Anh ghé sát tai cô nói nhỏ.Tương Linh sợ trong điện thoại nghe thấy liền tiến đến che cái micro của điện thoại anh.

Lâm Thanh Khải cười, cầm lấy cổ tay cô rồi trả lời bên kia: "Được rồi, lát nữa tớ qua."

Lần đầu tiên Tương Linh biết, hôn môi cũng có thể có phản ứng.

Muốn để cho anh hôn đến sâu nặng, vô tri vô giác, xương cốt đều nhuyễn đến chảy nước.

Cô thậm chí còn không biết, nguyên nhân cô như vậy chính là vì đối tượng là anh.Lâm Thanh Khải thu tay về: "Vừa rồi muốn làm cái gì vậy?"

Mất một lúc Tương Linh mới hiểu câu hỏi của anh, môi cô bị anh mút đến còn có chút tê dại, cảm giác lo được lo mất lúc nãy đã biến mất toàn bọ: "Hết buồn rồi."

Lần này cô nói thật sự là thật tâm thật ý.

Lâm Thanh Khải có ý trêu chọc cô, cong khóe môi: "Như vậy là thích anh đúng không?

Hôn một cái liền vui vẻ rồi."

Đúng vậy a.Đúng là thích anh thật mà.Tương Linh hé miệng cười."

Còn cười được nữa."

Lâm Thanh Khải bóp mông cô: "Sớm muộn gì anh cũng thao khóc em.Mặt Tương Linh đỏ lên, tựa trán lên cửa sổ thủy tinh, nhìn bóng lưng anh đang rời đi.

Bờ vai rộng rãi, thắt lưng hẹp lại, bước đi không nhanh không chậm, cả trái tim của cô như hồ đồ mất rồi.

Cô cảm thấy, lần này và lầm trước xuất ra... có chút không giống nhau.Bởi vì loại cảm giác "không giống" này mà hai ngày nay cô nhìn chằm chằm vào điện thoại.

Xấu hổ chờ anh chủ động liên lạc, chờ lâu mà anh cũng không gọi tới.

Lúc này Tương Linh mới dần dần nhận ra, đối với Lâm Thanh Khải mà nói, anh hôn cô, đại khái cũng chỉ là muốn hôn mà thôi chứ không hề mang theo bất cứ ý nghĩa nào khác.Nói mới ra, từ lúc bắt đầu, Lâm Thanh Khải cũng giống như bây giờ, anh phơi bày rõ ràng dục vọng của mình ra, nên không thể nói là anh lừa gạt cô được, mà anh cũng không có ép buộc cô.Hay nói cách khác, cô đường đường chính chính muốn rơi vào tay giặc, tự mình cam tâm tình nguyện phát sinh.Tương Linh nằm dài trên giường, thở dài một tiếng.Buổi tối ngày chủ nhật, bạn học cùng bàn từ đằng sau đi tới, ném cho cô một gói khoai tây chiên trong đống đồ ăn vặt mang từ nhà tới: "Hôm đó cậu ở lại phòng học trễ mà đúng không?

Có biết Lâm Thanh Khải tới tìm ai không?"

"Không."

Tương Linh đặt cằm lên mép bàn, vẫn đưa ánh mắt mông lung nhìn vào nơi vô định.

Ánh mắt cô chết, lòng cô cũng chết.

Hôm đó nước chảy lên bàn rất nhiều, rên rỉ đến mức cổ họng đều khàn tiếng.

Cô quét ánh mắt lên các bạn cùng lớp một lượt, lo lắng liệu có ai trong lớp biết chuyện không.Và cô đã được trả lời rõ ràng, giờ nghỉ giải lao có người đẻ dưới bàn cô ột mảnh giấy: "Cậu cùng với Lâm Thanh Khải là người yêu sao?"

Nét chữ này dường như rất quen.

Tương Linh quay đầu nhìn lớp trường đang ngồi phía sau, quả nhiên lớp trưởng đang nhìn cô, sau khi thấy cô nhìn mình liền lập tức cúi đầu xuống.Phản ứng này của cậu ta khiến cho Tương Linh cũng có chút lúng túng.

Có khi nào cậu ta đã thấy cái gì không?

Đọc truyện nhanh nhất tại wattpad của Huyền Namida.May là lúc trên đường về ký túc xá, lớp trưởng đã nói sự thật: "Hôm thứ sáu đó tớ ở lại trường học bù, lúc về thì thấy cậu cùng với Lâm Thanh Khải cùng lên chung một chiếc taxi, nên tớ cho rafwngf hai người có phải hay không..."

"Không phải, không phải."

Tương Linh nhẹ nhõm, phủ nhận xong còn bổ sung thêm: "Hai chúng tớ không quen nhau, hôm đó... chỉ là trùng hợp lên chung xe thôi."

Phía xa xa có vài nam sinh, có người không nhịn được mà cười lên vui vẻ: "Không phải bạn gái mới, chỉ là đi chung xe thôi sao?"

Lâm Thanh Khải lười biếng giật giật môi, anh không biết người lớp trường đi chung với Tương Linh này, nhưng anh nhớ rõ giọng nói này, hôm đó tại phòng học bỏ hoang đã tỏ tình với Tương Linh.Cùng lắm là mấy ngày nay không gặp, vị lớp trưởng đã có chút can đảm hơn.

Hắn rất cao hứng, đẩy đẩy gojng kính: "Vậy thì tốt quá, thiếu chút nữa là hiểu lầm."

Không tốt chút nào.

Tương Linh cúi đầu.Lớp trưởng nắm chặt nắm tay lại như để cổ vũ cho chính mình: "Chuyện này... tớ muốn trưa ngày mai cùng cậu tới thư viện có được không?"

Tương Linh vừa định mở miệng từ chối, lớp trưởng đã nhanh chóng ngắt lời: "Giữa trưa ăn cơm xong, tầng bốn, tớ rất coi trọng lời hứa với cậu, nhất định phải tới đấy."

Tầng bốn là phòng sách cũ.

Sắp xếp ở một nơi như vậy... chỗ nhiều sách cũ dễ chán như thế thì bình thường làm gì có mấy người đi qua lại.

Tương Linh do dự một chút, sau đó vẫn là nhận lời, cô nên nói rõ ràng với cậu ta.

Chính cô tự ảo tưởng, cô cũng không nên để người khác phải ảo tưởng giống như mình.Hôm đến gặp lớp trưởng, cổ họng cậu ta muốn nói, nhưng cuối cùng vẫn không nói ra được gì.

Bất quá lần này đã có tính toán trước, cậu ta đã viết thư sẵn, nhét vào tay cô, xấu hổ chạy đi.Tương Linh không mở thư ra cô đứng ở giữa hai giá sách, nhìn mảnh giấy được xếp ngay ngắn trong tay, tâm tư có chút trôi đi nơi xa.Trước đây, tình cảm của cô đối với Lâm Thanh Kh ải cũng giống như thế này.

Thích anh không có lý do gì cả, nhưng chính là chỉ cần nhìn một cái cũng sẽ trở nên sung sướng.

Không dám nói chuyện, lại càng không dám thổ lộ, hy vọng lớn nhất là anh có thể nhìn cô một cái, cười với cô một cá.Cho tới bây giờ, rõ ràng là đã thân thiết hơn so với mong muốn của cô rất nhiều, nhưng càng ngày càng không đủ, ngược lại khi nhớ về những hoài niệm cũ, đơn giản thuần khiết, liền là đứng từ xa mà thầm yêu anh.Ánh mặt trời từ ngoài cửa sổ chiếu vào, đổ sáng lên mặt sàn.Cô cúi đầu nhìn mặt đất thấy có một bóng dáng, liền đó lập tức bị người ở phía sau ôm lấy.Cánh tay đặt lên bắp đùi thon dài của cô, bàn tay ấm áp siết chặt, đặt lên vú trái của cô: "Không quen tôi sao?"

Anh hỏi có chút ngạo mạn.Tương Linh nhận ra hương vị trên người anh, theo bản năng vừa quay đầu lại, Lâm Thanh Khải liền chế trụ cằm của cô, đặt xuống môi cô một nụ hôn.Ngực nhũ bị xoa đến run rẩy, thân thể tựa lên giá sách cũ, nặng nề kêu lên một tiếng "kéttttt......" sau đó, chỉ còn lại tiếng hít thở của hai người giao quấn lấy nhau.
 
[H+] Ngày Đêm Muốn Em - Thụy Miên
Chương 20 : Dạo đầu


Trong ngực, cánh tay, cùng với ngón tay siết ở dưới cằm đều không giống với lần trước.

Anh cực kỳ dùng lực, đầu lưỡi tham tiến tới, quấn lấy cô, quấy lên ham muốn mãnh liệt.Tương Linh bị anh đè ở trên giá sách, hơi thở dần dần loạn.Thần kinh toàn thân trở nên mẫn cảm tập trung lại ở trên môi, theo Lâm Thanh Khải liếm mút, sinh ra dòng điện tê dại tràn đến từng tế bào nơron thần kinh trong tận xương cốt.Ngực bị vuốt ve đến ngứa ngáy vô cùng.

Cô trống rỗng, không nghĩ tới anh như thế nào lại ở chỗ này.đầu lưỡi hai người đối chọi nhau lại tách ra, Lâm Thanh Khải nhìn môi cô dính nước bọt, thấp giọng: "Bây giờ?"

"Hả?"

Trong mắt Tương Linh quét qua tia nghi ngờ."

Không phải em không quen tôi sao, " Lâm Thanh Khải cười, "Bây giờ đã rõ ràng rồi chứ?"

Trong lòng Tương Linh nhẹ nổi lên một tia yếu đuối.Thư viện rất yên tĩnh, trong không khí tràn đầy mùi sách cũ, cô có phần giận dỗi, nghiêng đầu: "Không quen."

Vốn là không quen.Lâm Thanh Khải nhìn cô một hồi, càng áp sát người cô: "Cần phải thao chết thì em mới phục?"

Tương Linh cứng đờ.

Cảm nhận cực kỳ rõ ràng đỉnh côn vật cứng rắn mặc dù đã cách hai lớp quần áo, nhưng nhiệt độ đều nóng đến có thể bỏng được vậy.Cô rụt chân về: "Anh muốn thế nào..."

"Hừm."

Lâm Thanh Khải nhíu mày, dương v*t nâng lên đến mông của cô: "Vừa sờ vú của em một chút thôi mà đã cứng rắn rồi này."

Bàn tay to lớn duỗi ra phía trước, theo chiếc áo phông cô đang mặc mà luồn vào trong, đẩy áo lót của cô lên.Tương Linh đang thất thần thì ngón tay nam sinh đã chạm đến da thịt nơi nhũ hoa:."

Thật mềm."

Anh trầm thấp cảm thán: "Hai ngày không chạm vào em mà tôi đã muốn phát điên lên rồi."

Tương Linh muốn rên rỉ ra tiếng nhưng không cam tâm liền cúi đầu, vừa lúc có thể thấy năm ngón tay thon dài của Lâm Thanh Khải đang quấn chặt lấy vú mình.

Khớp xương theo động tác cầm nắm mà chuyển động, thịt mềm tràn ra qua các kẽ tay.lần đầu tiên cô nhìn thấy cảnh tượng như vậy, trong lòng không khỏi rung động.

đầu v* lại bị lòng bàn tay anh quát cọ, sớm đã cứng lên."

Núm vú cũng cứng rắn rồi."

Giọng nói của Lâm Thanh Khải có phần khàn, anh đổi lấy ngón cái và ngón trỏ khiêu khích, "Thấy sao?"

Tương Linh run giọng: "Chả sao cả..."

"Có phải hay không đang suy nghĩ?"

Anh hỏi đến ái muội.Tương Linh lắc đầu.Lâm Thanh Khải cười cười, côn th*t trùng điệp chà sát qua lại vào người cô: "Ngoan nào."

Tương Linh cảm thấy xấu hổ cắn môi.

Cực kỳ ẩm ướt, cực kỳ...Lâm Thanh Khải vươn cánh tay xuống, mò mẫn giữa hai chân cô: "Cậu ta có biết em như thế này không?"

"Xoa bóp đôi ngực sữa hai lần, nước đã chảy tràn đầy đùi rồi."

"...

Ai?"

Tương Linh hốt hoảng, sau đó chợt nhớ đến lớp trưởng lúc nãy.Lâm Thanh Khải không trả lời.Anh hướng trên vành tai cô mà khẽ cắn, bàn tay tham tiến vào eo váy, trực tiếp đẩy quần lót ra.

Ngón giữa cong lên, dọc theo âm đ*o ẩm ướt mà khẽ ấn.--------

AizZZ có ngôi sao phía dưới bấm sẽ phát sáng đấy

👇
 
[H+] Ngày Đêm Muốn Em - Thụy Miên
Chương 21 : Dùng ngón tay


Tương Linh nhíu mày nhẫn nại, nơi âm vât cực kì ngứa ngáy, anh cố tình chuyển động vòng quanh, vài lần lướt qua mà không hề chạm vào, ngực lại cang khó chịu."

A..."

Tương Linh mở lớn miệng thở, cô bám chặt lấy cánh tay anh, lòng ngón tay lại chạm đến cửa huyệt, cơ bắp trên cánh tay ghì xuống đầu ngón tay thuận thế đi vào một chút.côn th*t đang ở mông cô giật giật, trướng lớn hết cỡ."

Thật nhỏ hẹp."

Lâm Thanh Khải thơt gấp, khẽ động đậy đốt ngón tay.Hai chân Tương Linh khép chặt vào nhau lại bị anh tách ra, ngón tay theo dâm thủ chen lách tại một chỗ, rút ra, lại chọc vào.Cô khép hờ mắt, muốn rên rỉ thành tiếng.Ngón tay anh không khác với dương v*t hôm đó là mấy, nhưng linh hoat hơn, mài nhẵn nếp nhăn bên trong, cô bị mài đến vừa mỏi vừa sưng.phía dưới Tương Linh gắt gao siết chặt."

đừng cắn."

Lâm Thanh Khải cười nhẹ: "Gấp như vậy, là muốn tôi thao em sao?"

"Ưm.."

Tương Linh thiếp trên người anh, trong nháy mắt, cô rất muốn dương v*t kia tiến vào bên trong thân thể này, thô thô, nóng nóng, lại vô cùng lớn.Lâm Thanh Khải nói: "Thích ngón tay hay là?"

Tương Linh gian nan suy xét: "Đều thích.

"Mắt Lâm Thanh Khải nặng nề, ngón tay thử thăm dò vào bên trong một ít: "Nếu đau thì nói với tôi."

Tương Linh vẫn cánh tay a như cũ, không thể nói rõ là chống cự hay là khát vọng.Ngón tay tìm kiếm vào sâu, huyệt thịt cô thật sự sít sao, trơn mềm ngậm chặt ngón tay anh.Trên trán Lâm Thanh Khải có giọt mồ hôi.côn th*t cứng rắn phát đau, ngón tay dùng sức thao đến thủy xuất ra.Động tác của anh có chút mạnh, lòng ngón tay thô ráp chà xát tại một điểm, Tương Linh "a" một tiếng."

Đau?"

Lâm Thanh Khải dừng lại."khồn..."

CÔ thở nhẹ rên rỉ: "Rất sướng..."

Giống như toàn bộ chỗ ngứa đều hội tụ lại một chỗ, anh vừa chạm vào, cô lập tức lụi xơ.trobgf mắt Lâm Thanh Khải hơi híp, hiểu được.Anh liền dùng ngón tay chà sát tại một chỗ: "Dễ như vậy sao."

Tương Linh nhịn không được, cả người đều như ở trên đầu ngón tay anh: "Đừng..." cô van xin anh: "Bên trong thật là khó chịu..."

"Đừng như thế nào?"

Tương Linh mơ hồ: "Lập tức..."

Advertisement

SPONSORED (ĐƯỢC TÀI TRỢ)Muốn nói gì đó, âm điệu lại đột nhiên tăng thêm càng khiến cho anh thêm phần động lực."

Nói đừng mà lại rên dâm đãng như vậy."

Lâm Thanh Khải cố ý dụ dỗ cô: "Tôi không đóng cửa."

Tương Linh ngay lập tức im bặt, cô cắn môi, những tiếng rên rỉ nhỏ vụn theo kẽ răng tràn ra bên ngoài."

Quay mặt lại, hôn tôi."

Lâm Thanh Khải thấp giọng.Tương Linh nghe lời quay đầu lại, môi liền bị anh mút lấy, hạ thân một đợt lại một đợt muốn cao hơn, cũng sắp tới cao trào, ngón tay cô nắm chặt lấy tay anh trắng bệch.Lâm Thanh Khải cắn mút môi lưỡi của cô, tay trái cũng dò xét đi xuống, tìm được âm vật sưng lên, dùng đầu ngón tay kìm chặt lại, rất nhanh rút ra cắm vào giữa huyệt thịt đang gắt gao cắn.Tiếng rên rỉ của cô bị anh nuốt lấy.Mẹ nó thực nhanh, nếu là dương v*t thì lần này chắc chăn là bị cắn đến bắn.Yêt hầu Lâm Thanh Khải chuyển động, gập đầu ngón tay.Phía dưới huyệt thịt càng lúc càng siết chặt, d*m thủy không ngừng theo ngón tay anh mà tràn ra.Lâm Thanh Khải dời môi."rất dễ chịt sao?" anh kéo thân cô tới, ôm tại trong ngực.Hai đầu gối của Tương Linh dường như không còn sức lực, trán cô đăt trên bả vai anh, thấp giọng thở dốc.

Advertisement
 
Back
Top Bottom